Dataset Viewer
vi
stringlengths 846
10.5k
| en
stringlengths 799
10.5k
|
---|---|
Tả loại quả mà em thích nhất
Hướng dẫn
Tả loại quả mà em thích nhất
Em được sinh sống ở nông thôn nghèo, nơi nhà em ở có rất ít hàng xóm nên đất đai thường được bố mẹ em trồng rất nhiều cây ăn quả khác nhau, loại quả nào cũng đều rất ngon làm em rất thích, nào thì quả mít, bưởi, xoài,…quả nào cũng thơm ngon hấp dẫn, nhưng em thích nhất vẫn là quả mít
Quả mít là loại quả rất to, có vỏ xù xì màu thâm đen, khi còn xanh thì quả mít màu xanh, còn khi chín lên thì quả mít chuyển sang vỏ màu xanh đậm hoặc màu thâm đen, khi mít chín có một mùi thơm ngát kỳ lạ khiến tất cả trẻ con trong xóm em đều cực kỳ yêu thích. Quả mít cũng có rất nhiều loại quả mít khác nhau, mít mật thì có ngọt lịm, còn mít dai thì ăn dai dai ngọt ngọt nên chúng em vô cùng thích. Bên trong quả mít là một lớp cùi trắng trong đó có rất nhiều múi mít to bọc lấy hạt mít tròn tròn, khi ăn thường phải tách múi mít để bỏ hạt ra, sau đó ăn múi mít ngọt lịm, ăn xong còn có mùi thơm lưu lại quanh người.
Quả mít thường có vào mùa hè, đây cũng là loại quả thường được ăn giải mát trong mùa hè. Vào mỗi mùa hè mẹ em thường lấy múi mít tách thành từng tách nhỏ, sau đó trộn với sữa chua và đá bào làm sữa chua mít ăn cực kỳ ngon miệng, những múi mít dai còn được mẹ tách ra sau đó sấy khô làm mít sấy cho chúng em làm quà ăn vặt, ăn cũng vô cùng ngon.
Quả mít là một trong những loại quả cực kỳ thân thuộc với người dân vùng nông thôn quê em, không chỉ có hương vị thơm ngon khi ăn, có nhiều tác dụng mà còn có thể đem bán để giúp bố mẹ em có thêm tiền chăm lo cho cả nhà, em rất yêu quý quả mít quê em.
|
Describe the fruit you like the most
Instruct
Describe the fruit you like the most
I live in a poor rural area. My family has very few neighbors, so my parents often grow many different fruit trees on the land. Every type of fruit is delicious and I like it very much. jackfruit, grapefruit, mango,...all fruits are delicious and attractive, but my favorite is still jackfruit
Jackfruit is a very large fruit, with rough, dark-colored skin. When it is still green, the jackfruit is green. When ripe, the jackfruit turns dark green or dark-black. When ripe, the jackfruit has a fragrant aroma. It's so unique that all the children in my neighborhood absolutely love it. There are also many different types of jackfruit, honey jackfruit is sweet, and chewy jackfruit is chewy and sweet, so we really like it. Inside the jackfruit is a layer of white pulp in which there are many large jackfruit segments covering the round jackfruit seeds. When eating, you often have to separate the jackfruit segments to remove the seeds. After eating, the jackfruit segments are sweet and fragrant. stay around people.
Jackfruit is often available in the summer, this is also a fruit often eaten to cool down in the summer. Every summer, my mother often takes jackfruit segments and separates them into small cups, then mixes them with yogurt and shaved ice to make jackfruit yogurt, which is extremely delicious. Mom also separates the tough jackfruit segments and then dries them to make jackfruit. Dry it for us as a snack, it's also extremely delicious.
Jackfruit is one of the fruits that is extremely familiar to people in rural areas of my hometown. Not only does it taste delicious when eaten, it has many uses, but it can also be sold to help my parents have more money to take care of themselves. Take care of the whole family, I love jackfruit from my hometown very much.
|
Tả loại quả mà em thích
Hướng dẫn
Tả loại quả mà em thích
Bài làm
Em sinh ra và lớn lên ở vùng nông thôn nên nhà em trồng rất nhiều cây ăn quả: nào thì mít, bưởi, xoài,…quả nào cũng thơm, ngon hấp dẫn nhưng em thích nhất là quả bưởi.
Quả bưởi có hình tròn khoác lên mình chiếc áo màu xanh hoặc màu vàng tùy thuộc vào loại bưởi chứ không phải bưởi xanh tức là chưa ăn được. Vỏ bưởi có một mùi thơm mát kì lạ, bà ngoại em kể ngày xưa phụ nữ thường dùng vỏ bưởi để gội đầu vì vỏ bưởi có nhiều tinh dầu giúp dưỡng tóc, xanh tóc và rất thơm. Bưởi có hai loại bưởi chua và bưởi ngọt, học sinh chúng em thường thích ăn bưởi chua chấm với muối ớt rất ngon. Còn bà và mẹ thì lại thích ăn bưởi ngọt.
Bên trong quả bưởi là lớp cùi trắng rất mềm và thơm, mẹ em bảo người ta thường dùng cùi bưởi để nấu chè ăn rất ngon và bổ. Bên trong của lớp cùi trắng là rất nhiều múi nhỏ cong cong hình lưỡi liềm, khi ăn ta thường tách những múi bưởi ra. Những múi bưởi căng mọng và rất nhiều nước, trong các múi bưởi thì lại có hạt màu vàng. Khi bóc múi bưởi để ăn ta phải bỏ hạt và vỏ đi. Quả bưởi thường có nhiều vào mùa thu, em nhớ vào các dịp Tết trung thu, cô giáo em thường dùng các múi bưởi để làm hình con chó, con mèo trang trí trông rất đẹp mắt.Có những quả bưởi vỏ và múi màu hồng, quê em gọi là “ bưởi đào”, đây là loại bưởi thường dùng để thờ Tết. Trong các mâm ngũ quả ngày Tết không thể thiếu quả bưởi, bởi các cụ ngày xưa cho rằng quả bưởi có hình tròn và có màu vàng thể hiện sự viên mãn, tròn trịa mang lại sự may mắn cho mọi người trong gia đình. Mẹ em còn bảo quả bưởi có rất nhiều tác dụng, cung cấp vitamin C cho cơ thể, tốt cho hệ tim mạch và làm đẹp da lại không độc hại.
Nguồn: Văn mẫu
|
Describe the fruit you like
Instruct
Describe the fruit you like
Assignment
I was born and raised in a rural area, so my family grows a lot of fruit trees: jackfruit, grapefruit, mango, etc. All fruits are fragrant, delicious and attractive, but my favorite is grapefruit.
Grapefruit is round in shape with a green or yellow coat depending on the type of grapefruit, not green grapefruit which means it cannot be eaten. Grapefruit peel has a strange, cool scent. My grandmother told me that in the past, women often used grapefruit peel to wash their hair because grapefruit peel has many essential oils that help nourish hair, green hair and is very fragrant. There are two types of grapefruit: sour grapefruit and sweet grapefruit. Our students often like to eat sour grapefruit dipped in salt and chili, which is very delicious. And my grandmother and mother like to eat sweet grapefruit.
Inside the grapefruit is a layer of white pulp that is very soft and fragrant. My mother said people often use grapefruit pulp to make sweet soup, which is delicious and nutritious. Inside the white pulp are many small, crescent-shaped segments. When eating, we often separate the grapefruit segments. The grapefruit segments are plump and have a lot of juice, and there are yellow seeds in the grapefruit segments. When peeling grapefruit to eat, you must remove the seeds and peel. Grapefruits are often abundant in the fall. I remember during the Mid-Autumn Festival, my teacher often used grapefruit segments to make decorative dog and cat shapes that looked very beautiful. There were grapefruits with pink skin and segments. , my hometown calls it "peach grapefruit", this is the type of grapefruit often used to worship Tet. In the five-fruit tray on Tet, grapefruit is indispensable, because the ancients believed that grapefruit was round and yellow in color, representing fullness and roundness, bringing luck to everyone in the family. My mother also told me that grapefruit has many uses, providing vitamin C to the body, good for the cardiovascular system and beautifying the skin, and is non-toxic.
Source: Sample text
|
Tả loại quả mà em yêu thích nhất
Hướng dẫn
Tả loại quả mà em yêu thích nhất
Bài làm
Em lớn lên ở vùng nông thôn, vườn nhà em rất rộng và trồng nhiều loại cây ăn quả. Quả nào em cũng thích ăn, nhưng thích nhất vẫn là quả bưởi.
Vì ông em từng làm ở Phòng Nông nghiệp của huyện, nên ông sưu tầm rất nhiều loại cây khác nhau. Chính vì thế, vườn nhà em có đủ các loại cây, từ cây bóng râm đến cây ăn quả. Cây ăn quả thì có đủ loại, từ mít, táo, ổi, xoài, nhãn, chuối, dừa, và tất nhiên là có cả quả bưởi.
Riêng bưởi, nhà em có tới 5 cây với đủ chủng loại khác nhau, như bưởi chua, bưởi cam, bưởi diễn và bưởi đào. Ông bà em và cả mẹ nữa, mọi người đều thích ăn bưởi diễn vì nó ngọt, còn em, em lại thích nhất là bưởi đào.
Em thích bưởi đào từ hương vị cho đến hình dáng bên ngoài của nó. Quả bưởi đào rất to, hình tròn, phần cuống của nó hơi lõm xuống. Quả bưởi ban đầu có màu xanh, sau khi chín vỏ của nó chuyển qua màu vàng rất đẹp mắt.
Khi bổ ra, múi của nó rất to, tép bưởi cũng lớn hơn nhiều so với mấy loại bưởi kia. Đặc biệt, em thích nhất chính là múi bưởi đào có màu hồng rất đặc biệt. Lúc còn xanh, bưởi đào ăn hơi chua, nhưng khi chín rồi thì lại có vị rôn rốt, theo lời ông em nói thì đây chính là hương vị mà bọn trẻ như em thích nhất.
Cây bưởi đào của nhà em tới nay đã được 15 tuổi, nó thậm chí còn nhiều hơn cả tuổi của chị gái em. Những trái bưởi đào rụng khi còn non, bọn em thường nhặt để chơi tung hứng hoặc chơi chuyền.
Dù bây giờ, mẹ và ông em đang trồng thêm nhiều loại quả khác nữa, nhưng chắc chắn em sẽ vẫn thích bưởi đào, bởi hương vị thơm ngon và ý nghĩa của nó đối với tuổi thơ của em.
|
Describe your favorite fruit
Instruct
Describe your favorite fruit
Assignment
I grew up in a rural area, my garden is very large and grows many types of fruit trees. I like to eat every fruit, but my favorite is still grapefruit.
Because my grandfather used to work at the district's Department of Agriculture, he collected many different types of plants. That's why my garden has all kinds of trees, from shade trees to fruit trees. There are all kinds of fruit trees, from jackfruit, apple, guava, mango, longan, banana, coconut, and of course grapefruit.
As for grapefruit, my family has up to 5 trees with all different types, such as sour grapefruit, orange grapefruit, Dien grapefruit and peach grapefruit. My grandparents and my mother, everyone likes to eat grapefruit because it is sweet, but for me, I like peach grapefruit the most.
I like peach grapefruit from its taste to its appearance. The peach grapefruit is very large, round, and its stem is slightly concave. Grapefruit is initially green, but after ripening, its skin turns a beautiful yellow color.
When opened, its segments are very large, and the grapefruit pulp is also much larger than other types of grapefruit. In particular, I like the peach grapefruit segment the most, which has a very special pink color. When it's still green, peach grapefruit is a bit sour, but when it's ripe, it has a sweet taste. According to my grandfather, this is the flavor that children like me like the most.
My family's grapefruit tree is now 15 years old, which is even older than my sister's age. Peach grapefruits fall when they are still young, we often pick them up to juggle or play volleyball.
Even though my mother and grandfather are growing many other fruits now, I will definitely still like peach grapefruit, because of its delicious taste and meaning to my childhood.
|
Tả lăng Bác Hồ lớp 3 ngắn gọn hay nhất
Bài làm 1
Dịp hè vừa rồi, em được ba mẹ đưa về quê chơi. Quê em là một huyện lị ngoại ô Hà Nội nên sẵn dịp này, cả nhà lên Hà Nội chơi một chuyến. Ấn tượng sâu sắc nhất với em chính là khi đến thăm lăng Bác.
Đặt chân lên quảng trường Ba Đình, em choáng ngợp bởi khoảng sân rộng với các ô cỏ xanh mướt còn đọng sương đêm. Cả khoảng sân cỏ rộng rãi được chia thành vô số ô vuông nhỏ như hình bàn cờ tướng, mà người vào lăng vào giờ hành chính không nhiều nên hệt như các quân cờ đang di chuyển. Đi qua quảng trường, em có thể thấy rõ tòa nhà vững chãi xây bằng đá. Mẹ cầm tay em và nói đã đến lăng Bác rồi. Chà, lăng Bác mới thật uy nghiêm làm sao! Kiến trúc được xây từ đá cẩm thạch toát lên vẻ cao quý mà vẫn giản dị.
Trên tầng cao nhất, em thấy dòng chữ đỏ “CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH” được khắc tỉ mỉ. Bên ngoài lăng, biết bao loài hoa thơm từ khắp đất nước đua nhau khoe sắc, tỏa hương thơm dịu nhẹ. Em còn thấy có rất nhiều bồn cây vạn tuế đặt trước và sau lăng. Theo đoàn người vào trong lăng, em thấy Bác được đặt nằm trong quan tài bằng thủy tinh. Nhìn Bác vẫn hồng hào, hiền từ như khi đang ngủ. Em thấy cổ họng nghèn nghẹn, xúc động ngắm nhìn Người.
Bài làm 2
Em sinh ra và lớn lên ở miền Trung, là người con của xứ Nghệ quê Bác. Từ bé, cũng như bao bạn bè khác, em đã được biết đến Bác là người cha vĩ đại của dân tộc Việt Nam. Vì vậy, nhân dịp ra Hà Nội chơi, em xin mẹ đưa đi thăm lăng Bác.
Từ xa, em đã thấy loáng thoáng rặng tre xanh thẳng tắp tạo thành hàng lũy che chắn ngay lối vào lăng. Trong gió mùa thu, lá tre lao xao như đang hát vang bài ca mừng chiến thắng. Đi qua rặng tre là quảng trường Ba Đình lịch sử. Đây là nơi đã chứng kiến biết bao thăng trầm lịch sử mà em vẫn thấy trong sách, nay đã được tận mắt chiêm ngưỡng. Dọc theo quảng trường là hàng cỏ xanh tươi được cắt tỉa cẩn thận, chia thành các ô vuông đều tăm tắp dẫn lối. Quanh lăng Bác trồng rất nhiều hoa, đặc biệt còn có 79 chậu vạn tuế tượng trưng cho 79 năm tuổi thọ của Bác nữa.
Vào trong lăng, em được nhìn kỹ hơn sự uy nghi và thiêng liêng của nơi đây. Từng cột đá to lớn trụ đỡ cho tòa nhà 3 lầu. Thi hài Bác được đặt ở tầng trên, em theo mẹ đi dọc cầu thang bằng cẩm thạch đến tận nơi thăm Bác. Trong quan tài bằng thủy tinh được điêu khắc viền gỗ tinh xảo, Bác nằm yên như đang ngủ. Đôi mắt sáng quắc đã khép lại, nhưng gương mặt hiền từ, chòm râu trắng vẫn chân thật như khi Bác còn sống. Bên cạnh Bác có rất nhiều chú cảnh vệ mặc đồng phục trắng nghiêm chỉnh đứng canh cho Bác yên giấc ngàn thu.
|
The best short description of Uncle Ho's mausoleum for grade 3
Exercise 1
Last summer, my parents took me back to my hometown to visit. My hometown is a district on the outskirts of Hanoi, so on this occasion, the whole family went to Hanoi for a trip. The deepest impression I had was when I visited Uncle Ho's mausoleum.
Setting foot on Ba Dinh Square, I was overwhelmed by the large yard with green grass still covered with dew at night. The entire spacious lawn is divided into countless small squares like a chess board, and not many people enter the mausoleum during office hours, so it looks like chess pieces are moving. Walking through the square, I can clearly see a sturdy building made of stone. Mom held my hand and said we had arrived at Uncle Ho's mausoleum. Wow, how majestic Uncle Ho's mausoleum is! The architecture is built from marble, exuding a noble yet simple look.
On the top floor, I saw the red words "PRESIDENT HO CHI MINH CITY" meticulously engraved. Outside the mausoleum, countless fragrant flowers from all over the country bloom and radiate a gentle fragrance. I also saw many pots of cycad trees placed in front and behind the mausoleum. Following the group into the mausoleum, I saw Uncle Ho lying in a glass coffin. Uncle looked still rosy and gentle as if he was sleeping. I felt a lump in my throat as I looked at Him with emotion.
Exercise 2
I was born and raised in the Central region, a child of Uncle Ho's hometown of Nghe An. Since childhood, like many other friends, I have known Uncle Ho as the great father of the Vietnamese people. So, on the occasion of going to Hanoi, I asked my mother to take me to visit Uncle Ho's mausoleum.
From afar, I could glimpse the straight green bamboo groves forming a barrier protecting the entrance to the mausoleum. In the autumn wind, bamboo leaves rustle as if singing a song of victory. Going through the bamboo grove is the historic Ba Dinh square. This is a place that has witnessed many historical ups and downs that I still see in books, and now I can see it with my own eyes. Along the square is a carefully manicured row of green grass, divided into even squares to guide the way. Around Uncle Ho's mausoleum, many flowers are planted, especially there are 79 cycad pots symbolizing 79 years of Uncle Ho's life.
Entering the mausoleum, I got a closer look at the majesty and sacredness of this place. Each huge stone pillar supports the 3-storey building. Uncle Ho's body was placed on the upper floor. I followed my mother down the marble stairs to visit Uncle Ho. In a glass coffin carved with delicate wooden edges, Uncle Ho lay still as if sleeping. The bright eyes have closed, but the gentle face and white beard are still as genuine as when Uncle Ho was alive. Next to Uncle Ho, there were many security guards wearing white uniforms seriously standing guard so that Uncle Ho could rest in peace.
|
Đề bài: Tả lăng Bác Hồ
Bài làm
"Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác", câu hát cất lên khiến lòng người xao xuyến bồi hồi. Càng xúc động hơn nữa với những ai đã thực sự được đặt chân đến lăng Bác. Kết thúc cấp học Tiểu hoc, em đã may mắn được bố mẹ thưởng một chuyến đến thăm lăng Bác Hồ.
Từ xa nhìn về lăng, em đã nhìn thấy "thấp thoáng trong sương hàng tre bát ngát". Đó là những rặng tre ngà thân vàng óng được trồng phía nam và phía bắc của lăng. Hình ảnh hàng tre tượng trưng cho con người Việt Nam bất khuất, kiên cường. Dọc theo lối nhỏ đến gần lăng là những hàng cây vạn tuế rất lớn. Loài cây này được đặt cả phía trước và sau lăng, tất cả có bảy mươi chín cây tượng trưng cho bảy mươi chín năm tuổi thọ của Bác. Đến gần, em mới có dịp được ngắm lăng Bác kĩ hơn.
Lăng Bác là một khối nhà vững chãi gồm ba lớp. Lớp dưới tạo dáng bậc thềm lam cấp; lớp giữa là phân trung tâm cùa lăng, quanh bốn mặt là những hàng cột vuông bằng đá hoa cương, lớp trên cùng là mái lăng hình tam cấp. Trên đỉnh lăng là hàng chữ "Chủ tịch Hồ Chí Minh" ghép bằng đá ngọc màu đỏ thẫm. Trước lăng là quảng trường Ba Đình với một đường dành cho lễ diễu binh, duyệt binh, và một thảm cỏ dài rộng mênh mông xanh mượt được chia thành hàng trăm ô cỏ nhỏ vuông vắn. Trước mặt lăng là cột cờ, lá Quốc kỳ đỏ thắm với ngôi sao vàng đã được kéo lên đang tung bay trong gió.
Bước qua những bậc tam cấp, em đến gần cửa lăng. Cửa lăng làm từ các cây gỗ quý từ Tây Nguyên. Hai bên cửa là hai cây hoa đại cổ thụ nở hoa hồng thắm. Trước cửa lăng có hai chú lính gác mặc đồng phục màu trắng tinh, các chú đứng thật nghiêm trang không hề có một cử động nhỏ nào. Bước vào tiền sảnh lăng, em ngỡ ngàng ngắm thật kĩ dòng chữ "Không có gì quý hơn Độc lập Tự do" và chữ ký của Bác Hồ được dát bằng vàng.
Qua tiền sành là dãy cầu thang thấp dẫn vào phòng trung tâm, đó là nơi lưu giữ thi hài của Bác kính yêu. Bác được đặt trong hòm kính khung bằng gỗ quý có các hình điêu khắc hoa văn là các đám mây; hòm kính ấy được đặt trên một bục đá. Qua lớp kinh trong suốt, em thấy Bác nằm bình yên, gương mặt tĩnh lặng. Bác vẫn mặc bộ quân áo ka ki bạc màu, dưới chân có đặt một đôi dép cao su giản dị. Ánh sáng diu dịu cũa chiếc đèn nê-ông tỏa ra khiến em ngỡ rằng đó là ánh sáng tỏa ra từ Bác. Bốn phía hòm có bốn người lính đứng trang nghiêm như gác cho giấc ngủ ngàn thu yên tĩnh cùa vị Cha già dân tộc.
Rời khỏi lăng Bác em vẫn không nguôi xúc động bồi hồi. Nghĩ đến hình ảnh Bác, em thầm hứa sẽ học tập tốt hơn để hàng năm được vào lăng viếng Bác, xứng đáng với những tình cảm lớn lao Bác dành cho thiếu nhi chúng em.
|
Topic: Description of Uncle Ho's mausoleum
Assignment
"I'm in the South to visit Uncle Ho's mausoleum," the song sings, making people's hearts flutter. It's even more touching for those who have actually set foot in Uncle Ho's mausoleum. After finishing elementary school, I was lucky enough to be rewarded by my parents with a trip to visit Uncle Ho's mausoleum.
Looking at the mausoleum from afar, I saw "looming in the mist vast rows of bamboo". Those are golden bamboo groves planted on the south and north sides of the mausoleum. The image of bamboo rows symbolizes the indomitable and resilient Vietnamese people. Along the small path near the mausoleum are rows of very large cycad trees. This tree is placed both in front and behind the mausoleum, with a total of seventy-nine trees symbolizing seventy-nine years of Uncle Ho's life. Coming closer, I had the opportunity to see Uncle Ho's mausoleum more closely.
Uncle Ho's mausoleum is a sturdy building with three layers. The lower class poses as blue steps; The middle layer is the central part of the mausoleum, around the four sides are rows of square marble columns, the top layer is the three-step mausoleum roof. On top of the mausoleum is the words "President Ho Chi Minh" made of dark red jade. In front of the mausoleum is Ba Dinh Square with a road for military parades and parades, and a vast, long, smooth green lawn divided into hundreds of small square squares of grass. In front of the mausoleum is a flagpole, the crimson National Flag with a yellow star has been raised and is fluttering in the wind.
Stepping over the steps, I approached the mausoleum door. The mausoleum door is made from precious wood from the Central Highlands. On both sides of the door are two ancient plumeria trees blooming with bright pink flowers. In front of the mausoleum door were two guards wearing pure white uniforms, standing solemnly without the slightest movement. Entering the mausoleum lobby, I was surprised to carefully look at the words "Nothing is more precious than Independence and Freedom" and Uncle Ho's signature plated in gold.
Past the front is a low set of stairs leading to the central room, which is where the beloved Uncle's body is kept. He was placed in a glass box with a precious wooden frame with sculpted patterns of clouds; That glass box is placed on a stone platform. Through the transparent layer of prayer, I saw Uncle Ho lying peacefully, his face calm. He was still wearing a faded khaki military shirt, with a simple pair of rubber sandals on his feet. The soft light emitted by the neon lamp made me think it was the light emanating from Uncle Ho. On all four sides of the ark, there are four soldiers standing solemnly as if guarding the peaceful eternal sleep of the Father of the Nation.
Leaving Uncle Ho's mausoleum, I still couldn't help but feel emotional. Thinking of Uncle Ho's image, I silently promised to study better so that I can visit Uncle Ho's mausoleum every year, worthy of the great affection Uncle has for us children.
|
Tả lũy tre, cây tre nơi làng quê của em – Văn hay lớp 2
Hướng dẫn
Có nhà thơ đã viết:
Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên lưỹ nên thành, tre ơi!
Luỹ tre làng em đẹp lắm. Đứng trên rú Chàng, đứng trên cầu Độ mà ngắm, luỹ tre làng em xanh um một màu. Trời dông bão, cây tre ôm chặt lấy nhau, chở che cho mái đình, mái chùa, bảo vệ cho hàng trăm ngôi nhà. Trời nắng hạn, nóng như nung, lũy tre toả bóng mát. Gió thổi, lũy tre phấp phới rung lên, xua đuổi cái nóng, quạt mát cho em nhỏ, cho cụ già. Thời kháng chiến, luỹ tre làng là chiến hào chống càn, là nơi từng phơi đầy xác giặc.
Tre đủ loại. Có tre to để đan lát, làm hàng thủ công, để làm nhà cửa, lều quán. Có tre gai làm cho luỹ làng kiên cố. Mùa xuân, măng tre mập mạp, nhọn hoắt như chông, mọc lên tua tủa. Luỹ tre làng em là nơi trú ngụ của đàn cò, bầy vạc, là nơi trú ngụ của hàng trăm loài chim. Sáng sớm bình minh, chim chóc cất tiếng hót rồi tung cánh bay đi tìm mồi. Trời chập choạng, luỹ tre là tổ ấm cho đàn chim trời hiền lành, đáng yêu kéo về kêu râm ran, tỉ tê trò chuyện.
Đêm đêm nằm ngủ, em nghe luỹ tre thầm thì.
Bước ra khỏi nhà, khỏi làng, trên đường đi học, em ngoái cổ lại nhìn luỹ tre làng, lòng xôn xao tự hào về nơi chôn nhau cắt rốn thân yêu. Luỹ tre làng là bến quê của em.
Nhìn từ xa, lũy tre làng như một bức tường thành bao quanh thôn xóm. Tới gần, mới thấy bức tường thành ấy được tạo bởi nhiều cây tre, gầy guộc, khẳng khiu. Cây này nương tựa cây kia, bất chấp nắng mưa bão dông, vươn lên trên cao, đón nhận ánh sáng mặt trời. Các cj già trong làng thường bảo: “Cây tre cũng như người dân quê mình một nắng hai sương, chịu thương chịu khó, bất khuất kiên cường”.
Thân tren tròn lẳn lại nhiều gai, trên thân cây tua tủa những vòi xanh ngỡ như những cánh tay vươn dài. Dưới gốc, chi chít những búp măng non. Búp thì mới nhô khỏi mặt đất, búp thì cao ngang ngực tôi, có búp vượt đầu người. Tôi cứ nghĩ những búp măng ấy chính là những đứa con thân yêu của tre. Năm năm tháng tháng được mẹ chăm chút ngày một lớn lên, ngày một trưởng thành trong bóng mát yêu thương.
Những ngày hè oi bức, nắng như đổ lửa trên đồng, lũy tre là nơi nghỉ ngơi của bà con, cô bác. Buổi trưa, tre che nắng cho trâu nằm, ru cho trâu ngủ. Buổi chiều, chúng tôi ra ngồi dưới gốc tre trò chuyện, vui chơi. Có những đêm rằm, bọn tôi mang đèn treo lên những cành tre. Ánh sáng lấp lánh, chúng tôi nhảy múa, cười đùa, vui ơi là vui! Lá tre rì rào tiếng hát, rầm rì kể chuyện ngày xưa … tre cũng vui cùng chúng tôi.
“Tre xanh xanh tự bao giờ
Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh”
Mỗi cây một vẻ đẹp riêng, một công dụng riêng. Nhưng gần gũi và thân thuộc nhất với con người Việt Nam vẫn là cây tre, nếu thiếu đi lũy tre già thì không còn là làng quê nữa.
Nhìn từ xa xa, các bạn sẽ thấy lũy tre như bức tuờng thành kiên cố đang bảo vệ bao quanh thôn xóm mình. Nhưng khi bước tới gần mới thấy “thân gầy guộc lá mong manh”, cây tre nhỏ nhắn với thân dài thẳng, được chia thành những đốt nhỏ đều nhau. Thân cây thường có màu xanh thẫm, các đốt thì có màu hơi xanh đậm hơi vàng. Cây tre không đứng riêng lẻ với nhau, mà thường tạo thành từng lũy với cây này tựa cây kia, dựa vào nhau cùng vươn lên bất chấp nắng mưa để đón lấy ánh sớm bình minh. Các nhánh tre thường không mọc trên cao mà mọc ngay gần dưới đất, chúng có rất nhiều gai gồ ghề và thường rất nhỏ. Còn lá tre thì mỏng, nhọn, to chỉ bằng nửa lá xoài mà thôi, tuy lá tre trông mảnh khảnh nhưng rất dẻo dai. Họ nhà tre có đến vài chục loại khác nhau, nhưng cùng một điểm tương đồng, đó là cùng có mầm non măng mọc thẳng. Và tre cũng có hoa đó các bạn, nhưng phải hơn 100 năm nó mới ra hoa một lần. Hoa tre mọc thành từng chùm có màu vàng nhạt. Mùi thơm của hoa tre cũng rất đặc biệt đó ạ!
Nói tóm lại, cây tre đã góp phần tô điểm cho cảnh sắc quê hương. Tre ôm lấy xóm làng, làm phong cảnh làng quê thêm phần duyên dáng, thêm phần thanh bình. Còn gì đẹp hơn những hình ảnh những mái đình, ngôi chùa thấp thoáng dưới bóng tre xanh, ánh trăng vàng treo lơ lửng trên ngọn tre.
Hồng Loan tổng hợp
Chuyên mục: Văn mẫu lớp 2Thẻ: Van ta lop 2
Trả lời Hủy
Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *
Bình luận
Tên *
Email *
Trang web
Nhập từ cần tìm…
Bài viết mới
Đồng biến, nghịch biến của hàm số bậc ba
Lý thuyết đồng biến, nghịch biến của hàm số
Bài 1: Mệnh đề – Toán 10
Trắc nghiệm Mệnh đề
Các dạng toán về mệnh đề – Toán 10
Chuyên đề mới:
Học toán 12
Học toán lớp 11
Học toán lớp 10
|
Describe the bamboo fence and bamboo trees in your village - Good literature for grade 2
Instruct
A poet wrote:
The stem is skinny and the leaves are fragile
But why should we become strong, my dear bamboo!
The bamboo plantation in my village is very beautiful. Standing on the Chang forest, standing on the Do bridge and looking at the bamboo in my village, it's so green. In stormy weather, bamboo trees hug each other tightly, covering the roofs of communal houses and pagodas, protecting hundreds of houses. The weather is dry and hot, the bamboo piles provide shade. The wind blows, the bamboo poles flutter, chase away the heat, and cool the children and the elderly. During the resistance war, the village's bamboo piles were trenches against raids, a place where enemy corpses were once exposed.
Bamboo of all kinds. There are large bamboos for weaving, making crafts, and making houses and tents. There are bamboo and thorns that make the village ramparts solid. In the spring, fat bamboo shoots, sharp as spikes, grow profusely. My village's bamboo mound is home to flocks of storks, flocks of cauldrons, and hundreds of species of birds. Early in the morning, at dawn, birds sing and then fly away in search of prey. At dusk, the bamboo pile is a warm nest for a flock of gentle, lovely sky birds to chirping and chatting.
At night when I lie down to sleep, I hear the bamboo whispering.
Stepping out of the house, out of the village, on the way to school, I looked back at the village bamboo, feeling proud of the beloved place where I was born. The village's bamboo grove is my hometown.
Seen from a distance, the village's bamboo ramparts look like a wall surrounding the hamlet. When we got closer, we saw that the wall was made up of many thin, spindly bamboo trees. This tree relies on the other tree, despite the sun, rain and storms, reaching up high to receive sunlight. The elders in the village often say: "Bamboo trees are like the people of our hometown, suffering from pain and suffering, indomitable and resilient."
The tree's trunk is round and has many thorns, and the trunk is bristling with green nozzles that look like extended arms. At the base, there are many young bamboo shoots. The buds just popped out of the ground, some buds were as tall as my chest, some buds were taller than my head. I thought those bamboo shoots were the beloved children of bamboo. Years and years, months and years, my mother took care of me and grew up, becoming more and more mature in the shade of love.
On hot summer days, the sun is like fire on the fields, the bamboo fence is a resting place for relatives and aunts. At noon, bamboo covers the sun for the buffalo to lie down and lulls the buffalo to sleep. In the afternoon, we sat under a bamboo tree to chat and have fun. On full moon nights, we bring lanterns and hang them on bamboo branches. The lights sparkled, we danced, laughed, and had so much fun! Bamboo leaves whisper songs, loudly telling stories of the past... bamboo is also happy with us.
“Bamboo has always been green
"Once upon a time, there was a green bamboo bank"
Each tree has its own beauty and use. But the closest and most familiar to Vietnamese people is still bamboo. Without old bamboo, it would no longer be a village.
Looking from afar, you will see the bamboo as a solid wall protecting your village. But when you get closer, you see the "thin stem and fragile leaves", the small bamboo tree with a long straight stem, divided into small, even segments. The stem is usually dark green, the nodes are dark green and slightly yellow. Bamboo trees do not stand alone together, but often form ramparts with one tree leaning against another, leaning against each other and rising up regardless of sun or rain to catch the morning light. Bamboo branches usually do not grow high but grow close to the ground. They have many rough and often very small spines. Bamboo leaves are thin, pointed, only half the size of mango leaves. Although bamboo leaves look slender, they are very flexible. There are dozens of different types of bamboo in the bamboo family, but they all have one thing in common: they all have straight shoots. And bamboo also has flowers, but it takes more than 100 years for it to flower once. Bamboo flowers grow in clusters and are light yellow in color. The scent of bamboo flowers is also very special!
In short, bamboo has contributed to beautifying the landscape of the homeland. Bamboo hugs the village, making the village landscape more charming and peaceful. There is nothing more beautiful than the images of communal houses and pagodas looming under the shadow of green bamboo, the golden moonlight hanging above the bamboo tops.
Hong Loan compiled
Category: Sample essay grade 2 Tag: Van ta grade 2
Reply Cancel
Your email will not be displayed publicly. Required fields are marked *
Comment
Name *
Email *
Webpage
Enter the word you want to search for...
New Posts
Covariation and inverse of cubic functions
Theory of covariation and inverse variation of functions
Lesson 1: Propositions – Math 10
Proposition Test
Types of propositional math – Math 10
New topic:
Study math 12
Studying math grade 11
Studying math grade 10
|
Tả lại buổi biểu diễn của một ca sĩ mà em yêu thích
Hướng dẫn
Những bài văn mẫu hay lớp 6
Văn mẫu lớp 6: Tả lại buổi biểu diễn của một ca sĩ mà em yêu thích bao gồm các bài văn mẫu hay cho các em học sinh tham khảo, củng cố kỹ năng kể chuyện bằng lời của nhân vật trong truyện. Mời các em học sinh cùng tham khảo.
Đề bài: Tả lại buổi biểu diễn của một ca sĩ mà em yêu thích
Hướng dẫn
Em là người rất đam mê ca hát, thích rất nhiều bài hát và cũng yêu quý rất nhiều ca sĩ. Nhưng ca sĩ để lại cho em nhiếu ấn tượng nhất là ca sĩ Mỹ Tâm. Chính buổi biễu diễn hôm thứ bảy vừa rồi của ca sĩ mà em có dịp được tham dự, đã khiến tình cảm của em dành cho ca sĩ ngày càng nhân lên.
Bắt đầu đến sân khấu em đã cảm nhận được không khí trong buổi biểu diễn thật sôi nổi. Sấn khấu khá lớn được trang trí lộng lẫy. Ở dưới sân khấu các khán giả đã ngồi chật ních và rất ồn ào. Một lúc sau, chương trình cũng bắt đầu đến giờ biểu diễn. Cả không gian rộng lớn đều im lặng. Rồi phía sau sân khấu ca sĩ Mĩ Tâm bước ra với bài hát “cây đàn sinh viên”. Trời lạnh nhưng để hợp với bài hát, chị vẫn thướt tha trong tà áo dài sinh viên. Mái tóc dài ngang vai được chị thắt lên 2 bên trong rất dễ thương. Chị trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn rất xinh, đôi mắt chị sáng long lanh như rưng rưng những giọt nước mắt.
Trên sân khấu có lúc chị tươi vui nhưng lại có lúc chị ưu tư buồn bã. Đôi mắt chị hướng về phía khán giả thật thân thương. Bàn tay chị đưa lên hạ xuống rất nhẹ nhàng. Một tay chị cầm mi rô 1 tay thể hiện theo dòng cảm xúc. Chị di chuyển trên sân khấu rất tự nhiên uyển chuyển. Chị đi về theo các góc của sân khấu, có khi chị còn bước xuống khán đài nơi gần các khán giả. Chị còn đưa mi rô cho 1 vài khán giả cùng hát với họ. Một số fan hâm mộ lên tặng hoa và gấu bông cho chị,…Tà áo dài thướt tha trên sân khấu tung tăng trong gió, nhìn chị Mĩ Tâm trẻ trung, xinh đẹp như chị sinh viên. Trời lạnh nhưng trên trán chị đã lấm tấm mồ hôi, chị đã hát hết mình để phục vụ quý khách. Kết thúc bài hát chị đứng dậy chào trong tiếng vỗ tay và tung hô của mọi người.
Kết thúc buổi biểu diễn ra về nhưng ấn tượng về ca sĩ Mĩ Tâm vẫn hiện trong tâm trí em. Em thực sự ngưỡng mộ tài năng cũng như cách biểu diễn của chị. Em ước mơ sau này sẽ trở thành một ca sĩ nổi tiếng giống như chị.
|
Describe a performance by a singer you like
Instruct
Good sample essays for grade 6
Sample essay for grade 6: Describe a performance by a singer you love, including good sample essays for students to refer to, reinforcing the oral storytelling skills of the characters in the story. Invite students to consult.
Topic: Describe a performance by a singer you like
Instruct
I am a person who is very passionate about singing, likes many songs and also loves many singers. But the singer who left the most impression on me was singer My Tam. It was the singer's performance last Saturday that I had the opportunity to attend, which made my feelings for the singer grow more and more.
Starting on stage, I felt the atmosphere during the performance was very exciting. The stage is quite large and lavishly decorated. Below the stage, the audience was packed and very noisy. A while later, the show also started and it was time for the performance. The entire vast space was silent. Then behind the stage, singer My Tam came out with the song "student guitar". The weather was cold, but to match the song, she was still graceful in her student ao dai. Her shoulder-length hair is tied up on both sides very cutely. She wore light makeup but was still very beautiful, her eyes were bright and sparkling as if they were filled with tears.
On stage, sometimes she is cheerful, but sometimes she is sad and sad. Her eyes turned towards the audience so lovingly. Her hand moved up and down very gently. She holds a mike in one hand and the other shows her emotions. She moves on stage very naturally and gracefully. She walked around the corners of the stage, sometimes she even walked down to the stage near the audience. She also gave a mike to a few audience members to sing with them. Some fans came up to give her flowers and teddy bears... Her flowing ao dai on stage fluttered in the wind, looking at My Tam as young and beautiful as a student. It was cold but there were beads of sweat on her forehead. She sang her best to serve the guests. At the end of the song, she stood up and greeted everyone with applause and cheers.
At the end of the performance, I left but the impression of singer My Tam was still in my mind. I really admire your talent and performance. I dream of becoming a famous singer like you in the future.
|
Đề bài: Tả lại buổi học cuối cùng ở trường tiểu học
Bài làm
Ngôi trường tiểu học với mỗi chúng ta bao giờ cũng gợi lại những kỉ niệm ngây thơ và trong trắng. Dù đã bước sang lớp sáu nhưng những buổi học cuối thật sâu đậm khó phai. Hôm ấy là một ngày giữa tháng năm trời mát mẻ ở ngoài kia trên những cây xà cừ cổ thụ tiếng ve đang náo nức rộn vang như giục giã chúng em nhanh nhanh bước vào những ngày hè lí thú. Đang ngồi tranh luận với nhau về những bài học cũ, bỗng tiếng trống vào lớp vang lên. Các bạn nhanh chóng sắp song sách vở chuẩn bị cho bài học mới.
Cô giáo bước vào vẫn bộ quần áo giản dị và nụ cười tươi tắn trên môi. ổn định lớp xong, cô hỏi:
“Các em đã chuẩn bị bài học chưa?” “Thưa cô rồi ạ!” Chúng em đồng thanh đáp. Cô giáo kiểm tra bài cũ. Linh và Oanh đều trả lời cô dõng dạc và trôi chảy. Cô rất hài lòng, rồi chúng em bước vào bài mới. Bài học hôm nay là một bài Ngoại khóa ngữ văn.
Giới thiệu đầu đề bằng một dòng chữ hoa, xong cô gợi ý vào bài học mới đầy ấn tượng:
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà ai đi xa cũng thấy nhớ nhiều…
Các em ạ! Chúng ta ai cũng có một quê hương. Đó là nơi ta đã sinh ra và lớn lên trong niềm thương nỗi nhớ. Hôm nay chúng ta sẽ hiểu tình yêu đất nước là gì? Tình yêu đất nước bắt nguồn từ đâu qua bài ngoại khóa văn học “Lòng yêu nước”. Những đôi mắt đen láy tròn xoe đang chăm chú nhìn lên tấm bảng đen. Đôi tay với những ngón tay búp măng của cô đang đậm tô những dòng phấn trắng.
Bài học hôm ấy của chúng em là một giờ trao đổi sôi nổi về lòng yêu nước. Những cánh tay ngắn ngũn xinh xắn giơ lên liên tiếp trước những câu hỏi của cô. Bạn nào cũng mong được cô gọi đến, cũng mong được nói lên những suy nghĩ của mình về lòng yêu nước. Nhưng cả lớp chăm chú nhất vào câu trả lời của bạn Phương Nga:
– Thưa cô! Lòng yêu nước bắt nguồn giản dị từ tình yêu gia đình, yêu những gì dù là nhỏ nhất của quê hương như một dòng sông hay những cánh đồng bát ngát.
Cô giáo khen Phương Nga trả lời rất đúng và cho bạn điểm 10. Lớp em ai cũng thấy xốn xang. Phần thứ hai của bài học lại càng sôi nổi. Đó là phần cô giáo của chúng em tự sưu tầm rồi đọc những câu ca dao biểu hiện tình yêu quê hương đất nước. Mỗi bạn đọc một câu, cả lớp đã tạo thành một bản nhạc đa âm, một bức tranh nhiều màu sắc về lòng yêu nước.
Buổi học sôi nổi, say sưa nhưng sao nhanh quá. Tiếng trống đã báo hết giờ mà trong lớp còn thấy vang vang. Buổi học kết thúc nhưng ấn tượng về nó vẫn không hề phai nhạt trong trí nhớ của mỗi chúng em. Mong sao trong những ngày sắp tới, sẽ có nhiều buổi học như thế lưu dấu lại trong em.
|
Topic: Describe the last lesson in elementary school
Assignment
Elementary school for each of us always evokes innocent and innocent memories. Even though we've entered sixth grade, the last few lessons are profound and hard to forget. It was a cool day in the middle of May. Out there on the ancient mother-of-pearl trees, the sound of cicadas was bustling and bustling as if urging us to quickly enter the exciting summer days. While sitting and debating with each other about old lessons, suddenly the sound of the classroom drum rang out. You quickly arrange your books and prepare for the new lesson.
The teacher walked in still wearing simple clothes and a bright smile on her lips. After settling the class, she asked:
“Have you prepared your lesson yet?” “Yes, ma'am!” We answered in unison. The teacher checks old lessons. Linh and Oanh both answered her clearly and fluently. She was very satisfied, then we entered the new lesson. Today's lesson is a literature extracurricular lesson.
Introducing the title with a line of capital letters, then she suggests an impressive new lesson:
What is homeland mom?
But the teacher taught us to love
What is homeland mom?
But anyone who goes far away misses a lot...
Hey guys! We all have a homeland. That is where we were born and raised in love and nostalgia. Today we will understand what patriotism is? Where does love for country come from through the literary extracurricular lesson "Patriotism". Round black eyes were staring intently at the blackboard. Her hands with bud-shaped fingers are boldly drawing lines of white chalk.
Our lesson that day was an hour of lively discussion about patriotism. Short, pretty arms were raised continuously in response to her questions. Everyone looks forward to being called by her, and wants to express their thoughts about patriotism. But the whole class paid the most attention to Phuong Nga's answer:
- Dear teacher! Patriotism originates simply from love of family, love of even the smallest things of the homeland such as a river or vast fields.
The teacher praised Phuong Nga for answering correctly and gave her a score of 10. Everyone in her class felt excited. The second part of the lesson is even more exciting. That's the part where our teacher collects and reads folk songs expressing love for the homeland and country. Each student read a sentence, and the whole class created a polyphonic song, a colorful picture of patriotism.
The class was exciting and passionate, but it was so fast. The bell rang to signal the end of the hour, but it still echoed in the classroom. The class ended but the impression of it still hasn't faded in each of our memories. Hopefully in the coming days, there will be many lessons like that that will leave a lasting impression on me.
|
Đề bài: Tả lại buổi sum họp của gia đình em hoặc gia đình em quen biết
Bài làm
Tết năm ngoái, bố mẹ về thăm hai chị em tôi. Cả gia đình tôi lại được ngồi bên nhau trò chuyện thân mật sau một thời gian dài xa cách.
Cả nhà dang ngồi uống trà, đón tết trong phòng khách. ánh đèn nê ông toả ánh sáng xanh dịu. chiếc tủ đứng bằng gỗ cẩm ly được đánh véc ni láng bóng như mặt gương, nổi bật các đường vân như những nét hoa văn kì ảo. ấm trà nóng bốc hương sen nghi ngút bên cạnh đĩa bánh mứt thơm ngon. Cây hoa đào với muôn ngàn cánh hoa nở rộ vẫy chào năm mới. đồ dùng trong nhà được mẹ tôi sắp xếp rất gọn gàng.
Mẹ lấy trong va ly ra hai chiếc hộp quà xinh xắn. Ba nói:
– Nào! hai chị em con mở ra xem bố mẹ mua tặng món quà gì?
– À! Đó chính là một chú thỏ bông ngộ nghĩnh mà tôi mong có được nó từ bấy lâu nay. Bà tôi mang ra một gói kẹo đưa cho hai chị em tôi:
– Hai cháu ăn xong nhớ đánh răng kẻo bị sún thì khổ. Bé Long chen vào quả quyết:
– Long thương bà này, thương ba, mẹ, chị My và …cô Hiền nữa. Vừa nói Long vừa giơ ngón tay ra đếm làm cho cả nhà phì cười. Ba hỏi với giọng nói sao mà ấm áp quá.
– Thế năm nay con có được giấy khen không?
Tôi thưa với bố và khoe tấm giấy khen:
– Có ạ!
Bố xoa đầu tôi cười:
– Tốt lắm! Cố học giỏi cho mẹ và ba mừng nhé con.
Mẹ nhìn tôi với ánh mắt trìu mến, chứa đựng cả một biển trời yêu thương dành cho tôi. Mẹ nở một nụ cười kín đáo, một niềm vui khôn tả. Trên ti vi chiếu chương trình đón tết. A! ở hồ Gươm đang bắn pháo hoa đẹp quá! Đêm giao thừa đó, cả gia đình tôi quây quần bên nhau suốt đêm.
Cứ năm nào cũng thế, gia đình tôi luôn có được những giờ phút sum họp thật vui vẻ, đầm ấm. Hai chị em tôi thật hạnh phúc trong mái ấm gia đình, trong vòng tay yêu thương của ba mẹ.
|
Topic: Describe a reunion of your family or a family you know
Assignment
Last Tet, my parents came to visit my two sisters. My whole family was able to sit together and chat intimately again after a long time apart.
The whole family was sitting drinking tea and celebrating Tet in the living room. Neon lights radiate soft blue light. The standing cabinet is made of rose wood and is varnished to be as smooth as a mirror, highlighting the grain lines like magical patterns. A pot of hot tea steaming with lotus scent next to a plate of delicious cakes and jams. Peach blossom tree with thousands of blooming petals waving to welcome the new year. The household appliances are arranged very neatly by my mother.
Mom took out two lovely gift boxes from her suitcase. Dad said:
- Any! My sister and I opened it to see what gift our parents bought us?
– Ah! That's a funny stuffed rabbit that I've wanted to have for a long time. My grandmother brought out a packet of candy and gave it to my two sisters:
– After you eat, remember to brush your teeth, otherwise you will suffer from tooth decay. Baby Long interjected assertively:
– Long loves this lady, loves his father, mother, sister My and...Miss Hien too. As he spoke, Long raised his fingers to count, making the whole family laugh. Dad asked with such a warm voice.
– So did you get a certificate of merit this year?
I told my father and showed off the certificate of merit:
- Yes!
Dad patted my head and smiled:
- Very good! Try to study well to make mom and dad happy.
My mother looked at me with affectionate eyes, containing a whole ocean of love for me. Mother smiled secretly, an indescribable joy. On television, there is a program to welcome Tet. Ah! The fireworks display at Hoan Kiem Lake is so beautiful! That New Year's Eve, my whole family gathered together all night.
Every year, my family always has happy and warm moments of reunion. My two sisters and I are very happy in a warm family home, in the loving arms of our parents.
|
Đề bài: Tả lại bữa sinh nhật của em
Bài làm
Nhân dịp sinh nhật lần thứ thứ 9 của em, bố mẹ em đã tổ chức một buổi sinh nhật cho em. Buổi sinh nhật của em có sự góp mặt của rất nhiều bạn trong lớp em và cả những bạn hàng xóm ở ngay trong xóm em nữa.
Năm nay, sinh nhật của em vào đúng tối chủ nhật nên đã có rất nhiều bạn đến sinh nhật của em. Năm nay, em tổ chức sinh nhật lần thứ 9, nên em đã mời rất nhiều bạn bè đến tham dự sinh nhật của em: có cả người thân trong gia đình em, cả các bạn học tiểu học và cả các bạn trong khu phố mà em quen nữa. Trước hôm sinh nhật một ngày, em đã cùng mẹ tự tay đi mua giấy màu và hoa khô về tự làm thiệp mời các bạn đến dự sinh nhật của em. Tuy không được đẹp bằng những tấm thiệp được mua ở ngoài hàng, nhưng đó lại là những tấm thiệp do chính tay em làm nên những tấm thiệp ấy càng trở nên có ý nghĩa.
Sáng hôm đó em được nghỉ học nên em và mẹ đã đi chợ từ sớm để chuẩn bị cho bữa tiệc sinh nhật của em. Nào là bánh kẹo,hoa quả, nước ngọt và còn cả bánh kem nữa. Đến buổi chiều, khi bố em đi làm về, bố em đã chuẩn bị cả một lẵng hoa hồng đủ màu sắc, trông thật là rực rỡ.
Đến tầm 9 giờ kém, các bạn đã bắt đầu ra về, để còn chuẩn bị cho bài học sáng mai. Đây là một trong những buổi sinh nhật đầy ý nghĩ của em, buổi sinh nhật như giúp chúng em gắn bó và yêu thương nhau nhiều hơn trước. Sau này, khi xa trường, xã các bạn, em sẽ không bao giờ quên những kỷ niệm đáng nhớ này.
|
Topic: Describe your birthday
Assignment
On the occasion of my 9th birthday, my parents organized a birthday party for me. My birthday was attended by many friends in my class and even neighbors in my neighborhood.
This year, my birthday was on Sunday night so there were a lot of friends coming to my birthday. This year, I celebrated my 9th birthday, so I invited a lot of friends to attend my birthday: including my family members, elementary school friends, and friends in the neighborhood. that I'm familiar with. The day before my birthday, I went with my mother to buy colored paper and dried flowers to make invitations for my friends to come to my birthday. Although they are not as beautiful as the cards bought at the store, they are cards made by me, so they become even more meaningful.
That morning I had the day off from school, so my mother and I went to the market early to prepare for my birthday party. There are candies, fruits, soft drinks and even cakes. In the afternoon, when my father came home from work, he prepared a basket of colorful roses, which looked so brilliant.
At around 9 o'clock, the students started to leave, to prepare for tomorrow morning's lesson. This is one of my thoughtful birthdays, a birthday that helps us bond and love each other more than before. Later, when I leave school and my friends' commune, I will never forget these memorable memories.
|
Tả lại con búp bê của em
Hướng dẫn
Đề bài:Tả lại con búp bê của em – văn mẫu lớp 2
Bài làm
Sinh nhật hồi em bước lên lớp một, ba đã tặng em một con búp bê rât xinh xắn và đáng yêu. Em đặt tên nó là Teddy. Teddy luôn được em chăm sóc và bảo vệ cẩn thận đã được gần một năm rồi.
Mặc dù em có rất nhiều đồ chơi nhưng em vẫn thích được bâu bạn với Teddy, vì cảm giác vui vẻ và thoải mái. Teddy có mái tóc màu vàng dài, uốn xù và buộc lên cao bằng một dây chun chắc chắn. Khi nào chải tóc cho Teddy em khó khan lắm mới cởi sợi dây chun đó ra được. Em dành riêng cho Teddy một chiếc lược nhỏ nhắn, xinh xắn để chải tóc.
Tả lại con búp bê của em – văn mẫu lớp 2
Teddy được mặc một chiếc váy màu hồng nhạt rất xinh xắn, có một chiếc nơ màu xanh da trời thắt ở giữa vòng em nhìn rất duyên dáng và đẹp mắt. Chiếc váy này được thiết kế rất đơn giản, kín cổ nên nhìn Teddy rất lịch sự và đáng yêu. Thi thoảng em lại mang chiếc váy xinh xắn đó đi giặt và xả mùi thơm tho để khi mặc vào Teddy thấy thích thú hơn.
Bàn tay của Teddy nhỏ nhắn, dài và thon thả xòe ra hai bên nhưng bày tỏ một niềm vui khi được làm bạn với em. Khi đi ngủ em cũng ôm nó đi ngủ, và thức dậy em mỉm cười khi thấy nó vẫn còn nằm bên cạnh em.
Đôi mắt của Teddy mở rất to, cặp long mi dài và dày. Khi em đặt nó nằm xuống thì mắt dần khép lại còn khi em đặt nó đứng dậy hoặc ngồi xuống thì đôi mắt mở to và rất sáng. Nhìn vào mắt Teddy, em thấy mọi thứ dường như đều rất xinh đẹp và thú vị.
Em rất yêu Teddy và sẽ chăm sóc cho nó cẩn thận hơn nưa.
|
Describe your doll
Instruct
Topic: Describe your doll - sample essay for grade 2
Assignment
On my birthday when I entered first grade, my dad gave me a very pretty and adorable doll. I named him Teddy. Teddy has always been carefully cared for and protected by me for nearly a year now.
Even though I have a lot of toys, I still like to be friends with Teddy, because it feels fun and comfortable. Teddy has long, wavy, blonde hair tied up high with a sturdy elastic band. When I brush Teddy's hair, I have a hard time taking off that rubber band. I reserved a small, cute comb for Teddy to comb his hair.
Describe your doll - sample essay for grade 2
Teddy is wearing a very pretty light pink dress, with a blue bow tied in the middle of her waist, looking very graceful and beautiful. This dress is designed very simply, with a closed neck, so Teddy looks very polite and lovely. Occasionally I take that lovely dress to be washed and rinsed with a fragrant smell so that Teddy feels more excited when wearing it.
Teddy's hands are small, long and slender, spread out to the sides but express his joy at being friends with him. When I go to sleep, I hug it to sleep, and when I wake up I smile when I see it still lying next to me.
Teddy's eyes opened very wide, his eyelashes were long and thick. When I put it down, its eyes gradually close, but when I put it up or sit down, its eyes open wide and very bright. Looking into Teddy's eyes, I see that everything seems very beautiful and interesting.
I love Teddy very much and will take care of him more carefully.
|
Tả lại cảnh khu phố hay thôn xóm nơi em ở vào một ngày mùa đông giá lạnh
Hướng dẫn
Buổi sáng, sương mờ bao phủ khắp cành cây, bãi cỏ. Gió thổi phần phật vào nhà, ôm lấy người đi đường. Gió đưa mây về phía cửa sông ở cuối xóm, mặt nước sông một màu đỏ thẫm. Bên kia sông là bãi cát, thấp thoáng những bụi cây dại, lá đã chuyển sang màu úa. Đâu đó, văng vẳng tiếng chim non ríu rít gọi bầy. Những chiếc lá vàng lìa cành, rơi lác đác. Những cây cổ thụ ven sông đứng trầm ngâm, lặng nhìn vẻ héo tàn của mùa đông rét buốt. Có những cành cây bị gãy sau những trận bão lớn, dòng nhựa trong cây dạt dào tuôn chảy. Hơi thở của mặt đất như nặng nề, hơi nước từ sông bốc lên một mùi nồng ngai ngái của phù sa, đất mới. Trên các mái hiên của dãy nhà ven sông, nước mưa đọng lại đang thổn thức, tí tách rơi. Dòng sông vẫn dạt dào tuôn chảy, nước vẫn cần mẫn chở phù sa. Bên bờ sông, mọi người nói chuyện rầm rì, họ bàn bạc cho vụ mùa sắp đến. Trên các bờ ao, các bác nông dân đang tháo nước, be bờ, có người xách thùng đi bắt cá rô, cua đồng,… Mọi người đều bất chấp thời tiết khắc nghiệt của buổi sáng mùa đông đang bao phủ trên đồng ruộng.
Buối trưa, thôn xóm hiện ra rõ nét hơn. Màn mây xám bay cao hơn. Mưa nặng hạt, hơi nước bay vào nhà, mưa phủ trên mái hiên, đập bùng bùng trên tàu lá chuôi. Cánh đồng ven sông tràn ngập nước. Mọi người đi làm đồng về, người và cuốc, xẻng, trâu bò lục tục dồn lên mấy con đường về làng. Các bác nông dân trò chuyện vui vẻ, họ đang đợi nắng thuận mưa hòa sẽ gieo hạt mới.
Buổi chiều, khói bếp từ những ngôi nhà bay lên như những dải lụa màu xám trắng, cảnh vật ẩn hiện mờ ảo trong không gian. Màn tối lan dần từ dưới mặt sông, ngả dài trên bãi cát rồi đổ vào thôn xóm. Bóng tôi như bức màn nhung đen bao phủ lên cảnh vật. Thôn xóm tĩnh mịch trong màn đêm, chỉ có tiếng côn trùng rỉ rả trong lòng đất.
Trên những thảm cỏ ven đường, những chú dế rón rén đi ăn cỏ non, những anh đom đóm chập chờn trong bức màn đêm yên ắng. Mọi nhà đã đóng cửa sớm, nhà tôi đang quây quần bên bếp lửa hồng. Gió vẫn lùa từng cơn lạnh buốt, mưa vẫn rơi rả rích ngoài hiên.
Mùa đông trên quê hương tôi mang một màu đơn điệu nhưng tôi rất yêu nó. Nhờ có mùa đông mà tôi thấy được nỗi nhọc nhằn của cha mẹ tôi và các bác nông dân cần cù, chất phác. Mùa đông đem đến cho tôi giấc ngủ ấm trong chăn. Mùa đông giúp cây cối ươm mầm để chờ ngày đâm chồi nảy lộc. Tôi rất yêu quê hương, yêu những cảnh vật ở mùa đông.
|
Describe the scene of the neighborhood or village where you live on a cold winter day
Instruct
In the morning, mist covers the branches and grass. The wind blew into the house, embracing passersby. The wind blew the clouds towards the river mouth at the end of the hamlet, the river water surface was a dark red color. On the other side of the river is a sandy beach, with glimpses of wild bushes and leaves that have turned brown. Somewhere, the sound of young birds chirping and calling to the flock can be heard. The yellow leaves left the branches and fell sporadically. The ancient trees along the river stood thoughtfully, silently watching the withering look of the cold winter. There are tree branches broken after big storms, and the sap in the trees flows freely. The ground's breathing seemed heavy, the steam from the river gave off a strong smell of alluvium and new soil. On the eaves of the row of houses along the river, rainwater is dripping and falling. The river still flows freely, the water still diligently carries alluvium. On the riverbank, people chatted loudly, discussing the upcoming harvest. On the banks of the pond, farmers are draining water, bedding the banks, some are carrying buckets to catch perch, crabs, etc. Everyone is braving the harsh weather of the winter morning that is covering the fields.
At noon, the village appears more clearly. The gray clouds flew higher. The rain was heavy, steam flew into the house, rain covered the eaves, and exploded on the boat. The riverside fields were filled with water. Everyone came home from working in the fields, people, hoes, shovels, and buffaloes and cows piled up the roads to the village. The farmers chatted happily, they were waiting for the sunshine and rain to sow new seeds.
In the afternoon, kitchen smoke from the houses rises like gray-white ribbons, and the sceneries appear dimly in space. The darkness spreads gradually from below the river surface, stretches across the sand and then pours into the villages. My shadow is like a black velvet curtain covering the landscape. The village is quiet in the night, with only the sound of insects rustling underground.
On the grass along the road, crickets tiptoe to eat young grass, fireflies flicker in the quiet night. Every house had closed early, my family was gathering around the fire. The wind was still blowing coldly, and the rain was still pouring down on the porch.
Winter in my homeland is monotonous but I love it very much. Thanks to the winter, I saw the hardships of my parents and the hardworking, simple farmers. Winter brings me a warm sleep under a blanket. Winter helps plants nurture their seeds to wait for the day when they will sprout. I love my homeland very much and love the winter landscapes.
|
Tả lại cảnh một lần đi học bị trời mưa
Gợi ý
DÀN Ý
MỞ BÀI
+ Từ nhà tới trường rất xa.
+ Trời nắng có triệu chứng của mưa.
+ Gặp mưa.
THÂN BÀI
– Hoàn cảnh:
+ Tan học, mưa dai dẳng.
+ Không có dấu hiệu của sự chấm dứt.
+ Quyết định cùng với bạn sẽ về.
+ Gặp mưa.
– Cảnh khi mới rời trường ở con lộ cái.
+ Đường vắng.
+ Tiếng mưa và chớp rạch nhì nhằng.
+ Những chiếc xe đạp vội vã, hai bánh cuốn nước thành vòng, người ngồi trên xe bị ướt.
– Vào con đường đất đỏ:
+ Những vũng nước bị tát cạn trơ đất đỏ.
+ Quần áo lấm bẩn.
– Trời tạnh:
+ Người rời khỏi nơi cư trú mưa đổ ra trên những con đường còn đầy nước.
+ Trong khu vườn yên lặng, lá dừa đổ nước, nắng chiếu những vũng sình lầy.
+ Những chú dế nhũi đầy bùn đất.
+ Những dòng nước đục, đổ vào hồ nước có những cây bạc hà.
– Về nhà:
+ Đặt bung bắt cá.
KẾT BÀI
Tự nhủ là lần sau đi học phải mang theo áo mưa để tránh dầm mưa, bởi mắc mưa có thể bị bệnh không đi học được.
BÀI LÀM
Con đường từ nhà tôi đến trường khá dài, mỗi lần đi học chúng tôi phải băng qua một khu vườn rộng, toàn là những cây dừa lão rồi mới ra đến lộ cái. Trời nắng, lội bộ mấy cây số thật là ngán vậy mà hôm nay chúng tôi lại gặp điều không may.
Chúng tôi chạy như bay vào các vũng nước lớn bên đường, lấy má chân tát vào mặt những cái hồ còn ăm ắp nước ấy khiến chúng vơi hẳn đi, trơ ra những cái vũng nông choèn, đỏ lòm màu đất. Những dòng nước bẩn ấy tạt qua tạt lại trong tiếng nô đùa khiến cho áo quần chúng tôi bê bết những vệt son lỏng của những “bùn ao” đất đỏ. Ông trời sạch sẽ chắc không ưa nhận dạng kỳ khôi của chúng tôi nên cứ tạt nước tới tấp từ cổ xuống đến chân để kỳ cọ cho một lũ nghịch ngợm.
Trời đã tạnh, cơn mưa không còn đe dọa tụi tôi được nữa. Lạ thật, xe cộ và các dòng người không biết từ ở đâu đổ túa ra trên con đường còn đầy những nước. Chúng tôi nói với nhau hãy đi sang bên lề đường và về nhà thật mau kẻo bị cảm lạnh.
Và thế là bọn tôi đã vào khu vườn rậm rạp. Chỉ một quãng nữa là về tới nhà. Vòm trời như còn sũng nước, lá dừa xao động và đổ xuống những giọt to tướng. Một vài tia nắng len lỏi trên từng tán lá rọi xuống mặt đất sình lầy nhừng vệt trắng yếu ớt. Nước vẫn rịn ra từ trên cao xuống những thân cây dừa lão cao vút. Dưới thấp những bụi cây với tán lá xòe rộng như vừa thức giấc vừa chào đón tụi tôi đi học về.
Còn lại một mình, tôi bước nhanh và kìa, những chú dế nhũi vừa mới chui lên từ những cái hang ngập nước, chúng bơi vội vàng, quýnh quáng bò lên mặt đất, chân cẳng dính đầy sình lầy. Tôi nhặt chúng thả vào giữa vũng nước để chúng rửa chân cho sạch vậy mà chúng vẫn không hiểu ý, cứ leo lên mấy chỗ bùn đất còn nhão nhẹt.
Vào nhà, mọi người vẫn còn đi làm chưa về. Thay vội bộ quần áo ướt, mặc vội cái quần cụt, tôi chạy vội ra đổ bung ở mé ao đầu vườn. Cá không nhiều nhưng một vài chú cá bống cũng đủ cho mẹ làm món kho với nước cốt dừa mà cả nhà ai cũng thích.
Vừa đặt lại bung, tôi cầm chiếc thau méo mó với những con cá đang cố nhảy khỏi những cành lá lót trong đó, tôi tưởng tượng ra một bữa ăn ngon đang chờ tối nay.
Từ nhà bếp đi lên, tôi thấy mấy cuốn tập ướt bìa bao đang được mở ra trên bộ ngựa. Có lẽ thằng An bạn tôi sang để đưa cho tôi học tối nay.
Tôi tự nhủ rằng ngày mai đi học cần phải mang theo áo mưa không thì phải bị một bữa ướt như chuột lột thế này nữa. Và biết đâu chừng còn bị cảm mà nghỉ học cũng nên.
|
Describe a scene where it was raining when going to school
Suggest
OUTLINE
OPENING
+ From home to school is very far.
+ Sunny weather has symptoms of rain.
+ It rains.
BODY OF ARTICLE
- Situation:
+ After school, persistent rain.
+ There is no sign of an end.
+ Decide with your friends to return.
+ It rains.
– The scene when leaving school on the main road.
+ Empty road.
+ The sound of rain and lightning is ambiguous.
+ The bicycles were in a hurry, their two wheels swept the water into circles, the people sitting on the bicycles got wet.
– On the red dirt road:
+ The puddles of water were drained and left red soil.
+ Dirty clothes.
– The weather calms down:
+ People left their residences as the rain poured down on the water-filled roads.
+ In the quiet garden, coconut leaves shed water, sunlight shines on muddy puddles.
+ Crickets covered in mud.
+ Turbid water flows into a lake with mint trees.
- Go home:
+ Set up a fish trap.
END
Tell yourself that next time you go to school, you must bring a raincoat to avoid getting caught in the rain, because if you get caught in the rain, you might get sick and not be able to go to school.
ASSIGNMENT
The road from my house to school is quite long. Every time we go to school we have to pass through a large garden full of old coconut trees before reaching the main road. It's sunny, walking a few kilometers is boring, but today we had bad luck.
We ran as fast as we could into the large puddles on the side of the road, using our cheeks and feet to slap the faces of those lakes that were still full of water, causing them to completely dry up, leaving behind shallow, earthy red puddles. Those streams of dirty water splashed back and forth in the sound of frolicking, leaving our clothes stained with streaks of liquid lipstick from the red "pond mud". The god of cleanliness probably didn't like our strange identities, so he kept splashing water from neck to toe to scrub a bunch of naughty people.
The weather has stopped, the rain no longer threatens us. Strangely enough, vehicles and streams of people poured out of nowhere onto the road that was still full of water. We told each other to go to the side of the road and go home quickly so we don't catch a cold.
And so we entered the dense garden. Just a short distance to go home. The sky was still wet, the coconut leaves were shaking and pouring down huge drops. A few rays of sunlight crept through each leaf canopy, illuminating the muddy ground with weak white streaks. Water still drips from above onto the tall trunks of old coconut trees. Below, bushes with spreading leaves seemed to have just woken up and welcomed us home from school.
Left alone, I walked quickly and behold, the limp crickets had just emerged from the flooded caves, they swam quickly, crawling blindly to the ground, their feet and legs covered in mud. I picked them up and dropped them in the middle of the puddle so they could wash their feet clean, but they still didn't understand and kept climbing on the loose mud.
Entering the house, everyone was still at work and hadn't come home yet. Quickly changing my wet clothes and putting on shorts, I rushed out and dumped it at the edge of the pond at the beginning of the garden. There aren't many fish, but a few gobies are enough for my mother to make a braised dish with coconut milk that everyone in the family likes.
As soon as I put it back in, I held the distorted bowl with fish trying to jump out of the branches and leaves lining it, imagining a delicious meal waiting for me tonight.
Coming up from the kitchen, I saw several wet notebooks with envelopes being opened on the horse. Maybe my friend An came over to help me study tonight.
I told myself that I needed to bring a raincoat to school tomorrow or else I'd be soaked like this again. And maybe you should miss school if you still have a cold?
|
Tả lại cảnh phiên chợ ngày tết quê em
Hướng dẫn
Tả lại cảnh phiên chợ ngày tết quê em
Bài Làm
Em sinh ra và lớn lên ở thành phố nhưng quê hương của em ở miền quê Nam Định. Hàng năm em vẫn được về quê vào dịp tết. Em thích nhất là được đi chợ phiên ngày tết ở quê.
Phiên chợ tết quê em đông vui tấp nập lắm. Ngay từ sáng sớm đã rất nhiều người đến họp chợ. Người bán người mua đông đúc nên em thường nắm tay bà thật chặt mỗi lần đi chợ tết. Vừa vào đến cổng chợ là một dãy các cô các chị đang bán rất nhiều loài hoa đẹp. Các thùng hoa rực rỡ màu sắc có hoa hồng, hoa cúc, hoa lay ơn…Đi tiếp vào chợ nơi tập trung đông người nhất là những hàng bán bánh kẹo, mứt rượu ngày tết. Người bán người mua hỏi giá và mặc cả nhộn nhịp trong không khí khẩn trương. Bên cạnh là những bức tranh ảnh cùng các đồ mạ màu vàng sặc sỡ để trang hoàng nhà cửa. Những đồng tiền vàng to, những bức tượng bằng gốm sứ đẹp mắt khiến em vô cùng thích thú.Bà bảo đó chính là tượng ba ông phúc – lộc – thọ. Em đi tiếp trong chợ như lạc vào một rừng cây cảnh lung linh. Đó là nơi bày bán những cây quất, cây đào và cây mai. Màu cam của những quả quất nặng trĩu trên cây xen lẫn mẫu hồng của cánh đào, màu vàng của những cành mai tạo nên một bức tranh thật sinh động. Trong phút chốc, em bỗng muốn mang hết chỗ đào, mai về nhà để trưng bày vì quá đẹp. Bà dẫn em đi thăm tiếp trong chợ và mua một ít lá dong về gói bánh chưng. Chỗ này không chỉ bày bán là dong mà còn bán rất nhiều bưởi, chuối và những hoa quả khác để bày mâm ngũ quả. Thỉnh thoảng hai bà cháu lại gặp người quen. Họ tay bắt mặt mừng, vui cười hớn hở. Đi dọc chợ tiếng rao hàng, tiếng nói cười xen lẫn tiếng mọi người gọi nhau í ới thật nhộn nhịp. Mua bán các thứ xong xuôi bà thường mua cho em một quả bóng bay thật đẹp. Bóng bay được bán ngoài chợ, nơi có rất nhiều trẻ em đứng xung quanh háo hức đợi bố mẹ mua cho quả bóng bay nhiều màu sắc.
|
Describe the Tet market scene in your hometown
Instruct
Describe the Tet market scene in your hometown
Assignment
I was born and raised in the city but my hometown is in the countryside of Nam Dinh. Every year I still go back to my hometown for Tet. What I like best is going to the Tet market in my hometown.
The Tet market in my hometown is very crowded and fun. Right from early morning, many people came to the market. There are so many sellers and buyers that I often hold her hand tightly every time I go to the Tet market. As soon as we entered the market gate, there was a row of ladies selling many beautiful flowers. The colorful flower boxes contain roses, chrysanthemums, gladiolus flowers... Continuing into the market, where the most crowded people are, there are shops selling candy, jam and wine on Tet holiday. Sellers and buyers asked prices and bargained busily in an urgent atmosphere. Next to it are pictures and colorful gold-plated items to decorate the house. The big gold coins and beautiful ceramic statues made me extremely excited. She said they were the statues of the three blessings - fortune - longevity. I continued walking through the market as if lost in a shimmering forest of ornamental trees. That is where kumquat trees, peach trees and apricot trees are sold. The orange color of the heavy kumquats on the tree mixed with the pink pattern of peach petals and the yellow color of apricot branches create a vivid picture. In a moment, I suddenly wanted to bring all the peaches and apricot flowers home to display because they were so beautiful. She took me to visit the market and buy some dong leaves to wrap in banh chung. This place not only sells dong but also sells a lot of grapefruit, bananas and other fruits to display five-fruit trays. Occasionally, we meet acquaintances. They shook hands and smiled happily. Walking along the market, the sound of selling goods, the sounds of laughter mixed with the sounds of people calling each other was very bustling. After buying and selling things, she often buys me a beautiful balloon. Balloons are sold at the market, where many children stand around eagerly waiting for their parents to buy them colorful balloons.
|
Tả lại cảnh sân trường em trước giờ ra chơi
Trước giờ ra chơi sân trường im đềm tỉnh lặng, chỉ có tiếng thầy cô giảng bài và tiếng trống chuyển tiết…Bổng một hồI trống dài vang lên tùng! tùng! tùng! báo hiệu giờ ra chơi đã đến.
Từ các lớp học các bạn ùa ra sân như đàn ong vở tổ không khí tỉnh lặng của sân trường giờ đây đã được thay thế bằng tiếng cườI, tiếng gọI nhau in ỏI của các bạn học sinh. Như thường lệ các bạn nhanh chóng xếp thành hàng ngũ ngay ngắn để tập thể, từng động tác được các bạn tập đều đặn theo tiếng trống bên cạnh đó có một số bạn đùa giởn bị thầy bắt phạt, động tác cuối cùng kết thúc cùng vớI khẩu hiệu vang lên một cách giòn giả “ khỏe! khỏe!khỏe!”.Bây giờ các bạn học sinh vớI những chiếc áo trắng và khăn hoàng đỏ trên vai đã tung tăng khắp sân trường, những trò chơi như đá cầu, nhảy dây, bắn bi,….được các bạn nhanh chống tổ chức và tham gia rất vui vẽ, tiếng reo hò cổ vủ làm náo động cả sân trường.Những quầy bán bánh kẹo dầy nghẹt các ban học sinh. Nhưng bên canh những họat động náo nhiệt ấy cũng có những nhóm 5,3 ngườI tụ nhau ở hành lang của lớp trao đổI nhau về việc học tập và tranh thủ ôn bài. thờI tiết hanh hanh, vừa khô vừa nóng nên bạn nào đôi má cũng ửng đỏ.
Những cây dầu bóng vớI dáng khỏe khoắn thân trên gồ ghề, cao khoảng 5-6 mét cành mọc vòng làm cho những tán cây xòe ra trông như cây dù,cành lá sum xuê. Thỉnh thoảng những cơn gió kẽ bay qua làm lay động những cành cây dầu bóng, chiếc lá bàn màu đỏ đan chao lượng trong không trung rồI từ từ rơi xuống đất, trãi một tấm thảm màu đỏ dướI gốc cây. Nơi mà các bạn tụm ba tụm bảy nói chuyện, cườI đùa. Xa xa từ những cánh cửa sổ có những bạn đang tựa cửa nhìn ngắm cảnh vật thiên nhiên bên ngoài.Cả một hoạt cảnh tuyệt vờI đang diễn ra trước mắt. Một hồI trống dài vang lên tùng! tùng! tùng! báo hiệu giờ ra chơi đã kết thúc, xa xa các bạn nhanh chân chạy về lớp để xếp hàng vào lớp, sau đó bài “ Trương Tùng Quân trường em” được các ban cất cao tiếng hát.Bỗng nhiên tâm hồn em dâng lên niềm vui xúc động khôn tả. Sân trường trở lạI yên tỉnh như trước đây không hề có không khí nhộn nhịp sôi nổI nửa, mà chỉ còn lại tiếng ru của gió, tiếng hót của chim trên cành cây.và rồI một âm thanh vang lên “tùng!” báo hiệu cho một tiết học mới đầy phấn khởI
Giờ ra chơi đi qua, tuy ngắn ngủI nhưng nó giúp chúng ta giải tỏa được mệt mõi ở những tiết học đầu, đồng thờI làm cho tinh thần sảng khoái hưng phấn hơn để tiếp thu tốt hơn những bài học mớI ở các tiết học sau.
Học không chơi đánh rơi tuổI trẻ
Chơi không học mất cả tương lai.
Quả thật giờ chơi giữa buổI học là một trận mưa rào giữa ngày hè nắng nóng.
|
Describe the scene of your school yard before recess
Before recess, the school yard was quiet, only the sound of teachers lecturing and the sound of drums changing classes... Suddenly, a long drum beat rang out! spare! spare! signaling that recess has arrived.
From the classrooms, students rushed to the yard like a swarm of bees, the quiet atmosphere of the school yard has now been replaced by the loud laughter and calls of the students. As usual, the students quickly lined up neatly to practice together. Each movement was practiced regularly to the sound of the drum. Besides, some of the students were caught joking and were punished by the teacher. The last movement ended with the same result. with the slogan loudly ringing out “healthy! healthy! healthy!” Now the students with white shirts and red scarves on their shoulders have been running around the school yard, games like shuttlecock, jumping rope, marbles, etc. are quickly played by them. It was very fun to organize and participate, the cheers and cheers made a stir in the whole school yard. The candy stalls were filled with students. But besides those bustling activities, there are also groups of 5 or 3 people gathering in the classroom hallway to discuss studying and reviewing lessons. The weather is crisp, dry and hot, so everyone's cheeks are red.
The oleaginous trees have a strong shape, a rugged upper body, about 5-6 meters high, with circling branches, making the canopy spread out to look like an umbrella, with lush branches and leaves. Occasionally the wind blows through, shaking the glossy branches of the tree. The red leaves flutter in the air and then slowly fall to the ground, spreading a red carpet under the tree. Where you gather in groups to talk and laugh. In the distance, from the windows, there are people leaning against the doors, looking at the natural scenery outside. A wonderful scene is taking place before their eyes. A long drum beat rang out! spare! spare! Signaling that recess had ended, in the distance, the students quickly ran back to the classroom to line up, then the song "Truong Tung, my school" was sung loudly by the students. Suddenly, my soul was filled with joy. indescribably happy and excited. The school yard returned to being as quiet as before. There was no bustling atmosphere, but only the lullaby of the wind, the song of birds on the tree branches. And then a sound rang out "tung!" signaling a new exciting class period
Break time is over, although it is short, it helps us relieve the fatigue from the first lessons, and at the same time makes us feel more refreshed and excited to better absorb new lessons in the following lessons. .
Study without playing and lose your youth
If you play without studying, you will lose your future.
Indeed, playtime in the middle of a lesson is like a shower in the middle of a hot summer day.
|
Tả lại cảnh tượng của một buổi chợ mà em chứng kiến
Gợi ý
Tuổi thơ những ai đã từng sinh ra và lớn lên ở nông thôn hẳn ít nhiều sẽ có vài kỷ niệm gắn với những buổi chợ quê. Chợ quê tuy họp quanh năm nhưng không phải ngày nào cũng họp như thành phố và khỏng phải lúc nào cũng nhộn nhịp mua bán như nhau. Chợ quê đông nhất, vui nhất là vào dịp cuối tháng mười hai âm. Năm nào vào dịp ấy em cũng được mẹ cho đi chợ nhưng phiên chợ năm vừa rồi đã để lại cho em nhiều niềm vui hơn cả.
Hôm ấy là vào ngày hai tám tết, chợ họp trên một bãi đất rộng và họp theo ngày lẻ nhưng mấy hôm giáp tết, ngày nào chợ cũng họp đến tận quá trưa. Em lon ton theo gánh rau của mẹ vẫn với niềm vui cũ – niềm vui của một đứa trẻ con được đi chợ tết.
Tờ mờ sáng, chợ đã đông đúc lắm. Khác hẳn ngày thường, chợ tết đông nghìn nghịt, chật cứng cả lối đi khiến mấy cô, mấy chú phải gửi xe máy, xe đạp từ mãi ngoài kia. Chợ đông nhưng hầu hết chỉ có bà già, phụ nữ với trẻ em thôi. Đúng là chợ tết, người người qua lại tấp nập, đông vui như hội. Trong đó, cũng có không ít người đến chợ, chẳng phải để mua bán thứ gì cho đáng kể, mà họ chỉ đến đơn thuần là tìm hương vị Tết.
Hôm nay chợ đông nhưng vì đã đến chợ vài lần nên em vẫn hình dung từng dãy hàng rất rõ mặc những tiếng bán mua ồn ào náo nhiệt quanh mình. Đứng từ dãy hàng rau nhìn về bên phải, chỗ mấy người phụ nữ khí người to béo đang mặc cả là dãy hàng bán thịt. Thịt cũng có đủ loại thịt lợn thịt trâu, thịt bò,… và cuối dãy là hàng mua cá. Ngày tết thứ gì cùng đắt hàng nhưng chỉ có thịt lợn ngon và cá to là dễ mua bán nhất:
– Nào! Cháu gì ơi đứng gọn vào nào!
Em giật mình quay lại, hoá ra mình đang đứng giữa đường. Em bèn nhanh chóng tránh qua bên cạnh. Lúc này mẹ cũng đã bán hết gánh rau nên mẹ đưa em đi vào khu vực trung tâm chợ – dãy chuyên bán quần áo cho tất cả mọi người. Vừa đi em lại vừa quan sát cảnh bán mua không hề chớp mắt (trong khi một tay vẫn bám vào tay mẹ). Phía bên trái đối diện với dãy hàng thịt vừa rồi là dãy tổng hợp, bán đủ loại trên trời dưới đất. Từ những vật dụng trong nhà như: gương, lược, sách vở, ấm chén… đến cơ man nào là hoa quả đủ loại: quê có, thành phố có, hoa quả từ Trung Quốc sang cùng có…
Trời đã về trưa, chợ cũng đã vãn dần. Hai mẹ con em đang bước nhừng bước vội vã trên bờ đê để về ngôi nhà quen thuộc cho kịp bữa cơm trưa. Có một cái gì đó là lạ len trong cảm giác của em. Hình như nó gần gũi, giản dị và chân thực lắm. Nó không thật đặc sắc nhưng đã thành một thói quen. Phải chăng vì thế mà dù đã lớn nhưng năm nào em cũng đòi mẹ cho đi chợ tết.
|
Describe the scene of a market that you witnessed
Suggest
Those who were born and raised in the countryside will have more or less memories of rural markets in their childhood. Although rural markets are held all year round, they are not held every day like in the city and are not always as bustling with trading. The most crowded and happiest countryside market is at the end of the twelfth lunar month. Every year on that occasion my mother takes me to the market, but last year's market brought me the most joy.
That day was the twenty-eighth day of Tet, the market was held on a large field of land and held on odd days, but on the days leading up to Tet, the market was held every day until past noon. I trotted along my mother's vegetable basket with the same old joy - the joy of a child going to the Tet market.
Early in the morning, the market was very crowded. Different from usual days, the Tet market is crowded, the aisles are packed, forcing girls and boys to park their motorbikes and bicycles outside. The market is crowded but mostly there are only old women, women and children. It's true that it's a Tet market, people are bustling back and forth, as crowded as a festival. Among them, there are also many people who come to the market, not to buy or sell anything significant, but they just come simply to find Tet flavors.
Today the market is crowded, but because I have been to the market several times, I can still visualize each row of goods very clearly despite the bustling sounds of buying and selling around me. Standing from the vegetable row, looking to the right, where the fat women are bargaining is the meat row. Meat also has all kinds of pork, buffalo meat, beef,... and at the end of the row is the fish store. During Tet, everything is popular, but only delicious pork and big fish are the easiest to buy and sell:
- Any! Hey kid, please stand up!
I was startled and turned around, it turned out I was standing in the middle of the road. I quickly moved aside. At this time, my mother had sold all the vegetables, so she took me to the center of the market - the row that specializes in selling clothes to everyone. As I walked, I observed the buying and selling scene without blinking an eye (while still holding on to my mother's hand with one hand). On the left side opposite the butcher row just now is the general row, selling all kinds of things from heaven and earth. From household items such as mirrors, combs, books, teapots... to countless fruits of all kinds: there are in the countryside, there are in the city, there are fruits from China...
It was noon and the market was gradually closing. Mother and child were walking quickly on the embankment to return to their familiar house in time for lunch. There is something strange in my feeling. It seems so close, simple and real. It's not really special but it has become a habit. Maybe that's why, even though I'm grown up, every year I ask my mother to let me go to the Tet market.
|
Tả lại cảnh vui chơi đêm Trung Thu
Hướng dẫn
Tả lại cảnh vui chơi đêm Trung Thu
Bài làm 1
Những đêm trăng sáng đối với chúng em rất quý. Nhưng vui nhất, đẹp nhất là đêm trăng rằm Trung thu, ngày hội của tuổi thơ chúng em.Chao ôi! Chưa đến tối mà ở đâu cũng rộn lên tiếng trẻ em cười nói, gọi nhau í ới cùng với tiếng múa lân dồn dập. Không biết các phố khác ra sao, chứ phố em trông như một ngày hội lớn. Ngay giữa sân, một đám thiếu nhi quây quần thành một vòng tròn rộng. Các em hát múa, vỗ tay trông vui nhộn làm sao! Một đứa bé giơ tay lên trời vẫy vẫy như muốn ôm mặt trăng vào lòng. Nhảy múa xong, bọn trẻ tản đi một lúc rồi quay trở lại với nhiều chiếc lồng đèn sặc sỡ trên tay. Chúng xếp thành hàng một rồi bước đi, miệng hát vang: “Tình bằng có cái trống cơm…”Những chiếc lồng đèn nhảy nhót trong đêm như muốn bứt ra khỏi tay cầm để bay lên trời cùng trăng. Thành phố tràn ngập trong ánh bạc lung linh cùng với tiếng trẻ thơ reo hòa vang dội. Rước đèn xong, chúng em tổ chức liên hoan. Mọi người bày cỗ rồi thắp đèn sáng trưng nhìn nhau cười vui vẻ. Những chiếc kẹo như nhảy múa trong mâm, chắc chúng cũng muốn chơi Trung thu lắm! Mọi người ngồi vào bàn, lòng phấn khởi hân hoan. Chưa bao giờ vui như đêm nay. Mọi người đang chuyện trò rôm rả thì bỗng đâu tiếng trống dồn dập: “Tùng! Tùng! Cắc! Cắc! Tùng! Tùng!” Cứ thế, tiếng trống vang lên gióng giả từ nhà này sang nhà khác, đánh thức những đứa trẻ đạng bị kẹo “cám dỗ” chạy ra. Một lát sau mọi người đã nối thành một cái đuôi dài, náo nhiệt. Ngay giữa sân đội múa lân đang biểu diễn. Cái đầu “sư tử” lắc qua lắc lại theo nhịp trống. Đôi chân nhanh nhẹn nhảy múa một cách tài tình. Cả thân mình con “sư tử” uốn lượn vô cùng khéo léo. Khéo đến nỗi không ai ngờ rằng, dưới cái thân hình “oai hùng” kia là một đứa trẻ nhỏ bé. Nhưng nhân vật khiến mọi người thích thú nhất là ông Địa. Tấm thân phục phịch cử động một cách khó nhọc trong chiếc áo dài thùng thình với cái bụng to kềnh. Tay ông luôn quạt quạt vào đám người xung quanh. Ông chạy lăng xăng khắp sân, thỉnh thoảng lại lăn đùng ra, làm mọi người cười rũ rượi. Chao ôi vui quá!Nhìn cảnh thiếu nhi múa hát dưới ánh trăng rằm, em lại nhớ đến công lao Bác Hồ, nhớ đến tình cảm của Người dành cho chúng em:Trung thu trăng sáng như gương Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng
“Tết Trung thu rước đèn đi chơi…”. Chưa đến bảy giờ mà bọn trẻ ở khu phố em đã hát vang khắp ngõ. Em rối rít hối mẹ lấy đèn giúp em. Tay cầm đèn, tay cầm bánh em bước vội ra ngõ nhập vào cùng các bạn để lên phường.
Chúng em đi hàng đôi, miệng hát líu lo. Hàng dần dần dài ra bởi đi qua ngõ nhà ai cũng có từ một vài bạn ra nhập cuộc. Đúng bảy giờ ba mươi chúng em đã có mặt ở bãi đất rộng nơi các anh chị trong Đoàn thanh niên thường sinh hoạt. Có hơn hai mươi bạn đã có mặt tự bao giờ. Các bạn ấy lớn hơn em nhưng nhìn các bạn có vẻ rụt rè, ngơ ngác lắm. Đó là những bạn không nhà, sống nhờ vào các công việc bán báo, vé số, đánh giày… Hôm nay, các bạn cũng được các anh chị trong phường mời đến vui Trung thu với chúng em.Giữa bãi đất trống treo mấy cái đèn lồng to, bên trong gắn bóng điện, tỏa ánh sáng muôn màu xuống khắp sân. Trên hai bàn lớn bày nhiều bánh: nào là bánh nướng, bánh dẻo, nào là mứt dừa mứt gừng, kẹo sô-cô-la… Ngoài ra, còn có một mâm trái cây thật to của các cô ngoài chợ gửi vào. Chúng em được xếp ngồi trên các dãy ghế xung quanh chiếc bàn dài. Sau những giây phút rụt rè, các bạn nhỏ bây giờ đã rối rít. Bạn thì liến thoắng kể chuyện chị Hằng Nga ở cung trăng, bạn thì hỏi dò chú Cuội còn chăn trâu không, trâu có đi ăn lúa người ta nữa không?… Bỗng, tiếng chị phụ trách vang lên, không ai bảo ai, mọi người đều im phăng phắc nghe chị nói. Sau lời tuyên bố của chị, chúng em vỗ tay, rồi bắt đầu thắp đèn. Cả bãi trống sáng rực lên, lung linh ánh nến. Các bạn nghèo cũng được phát lồng đèn thật đẹp. Đó là công sức của các anh, các chị ở Đoàn phường đã ra công vót tre, cắt giấy bóng làm nên những lồng đèn cho tụi nhỏ chúng em vui chơi tối nay. Nhìn khắp sân bãi có đến hơn năm mươi chiếc lồng đèn, xanh, đỏ, tím, vàng… với những kiểu dáng khác nhau. Đẹp nhất có lẽ là đèn của bé Thảo. Đó là chiếc đèn hình con bướm xinh xinh nhiều màu sắc, lại được trang trí bằng những sợi dây ngũ sắc, trông cứ như con bướm thật. Tiếp đó là đèn cá chép của Hoàng, đèn ông sao của Trinh, đèn con thiên nga của Thủy… Cái nào cái nấy đều trang trí đẹp mắt. Chúng em đồng thanh hát to “Tết Trung thu… Tùng dinh dinh cắc tùng dinh dinh…” Trên bầu trời xanh thẳm, mặt trăng tròn vành vạnh soi sáng khắp mọi nơi. Ánh trăng trải xuống sân, nhảy múa trên các khóm cây làm cảnh vật thêm lung linh, mờ ảo. Có lẽ chị Hằng đang muốn xuống đây vui tết Trung thu cùng chúng em, nên mỗi lần ngước mắt nhìn trăng ngỡ là trăng đang hạ thấp dần xuống mặt đất, càng nhìn trăng càng sáng. Sau thời gian rước đèn đi vòng vòng khắp khu phố, chúng em quay về vị trí bãi chơi để tiến hành phá cỗ. Mâm bánh trái được chia đều cho mỗi bạn. Các bạn mới rụt rè chưa dám nhận. Nhưng rồi trong không khí vui vẻ, ấm tình thương ấy, tất cả như quên hết mặc cảm, côi cút của mình, hòa vào cuộc vui như anh em trong một đại gia đình. Tiếng hát lại vang vang. Trăng đã lên cao, đêm cũng đã về khuya, chị Phụ trách tuyên bố tạm thời chấm dứt đêm rước đèn, hẹn năm sau gặp lại.Đêm Trung thu đem lại cho chúng em biết bao niềm vui. Em thầm mong bất cứ nơi nào trên Tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta, các bạn nhỏ đều được dự đêm Trung thu rước đèn họp bạn vui vẻ, ấm áp như tụi em ở đây.
|
Describe the scene of Mid-Autumn Festival entertainment
Instruct
Describe the scene of Mid-Autumn Festival entertainment
Exercise 1
Moonlit nights are very precious to us. But the happiest and most beautiful is the full moon night of Mid-Autumn Festival, the festival of our childhood. Oh my! It's not even evening yet everywhere is filled with the sounds of children laughing, talking, calling to each other along with the constant sound of lion dancing. I don't know what other streets are like, but my street looks like a big festival. Right in the middle of the yard, a group of children gathered in a wide circle. The children sing and dance and clap their hands, looking so happy! A child raised his hand to the sky and waved as if he wanted to hug the moon in his arms. After dancing, the children dispersed for a while and then returned with many colorful lanterns in their hands. They lined up in single file and walked away, singing loudly: "Love is better than having a tambourine..." The lanterns danced in the night as if they wanted to break free from their handles and fly into the sky with the moon. The city was filled with shimmering silver light and the resounding sounds of children shouting. After the lantern procession, we held a party. Everyone set up a feast and lit bright lights, looking at each other and smiling happily. The candies seem to dance in the tray, they probably want to play Mid-Autumn Festival too! Everyone sat at the table, excited and happy. Never been as happy as tonight. Everyone was chatting loudly when suddenly there was a loud drum sound: "Tung! Tung! Cack! Cack! Tung! Tung!” Just like that, the sound of drums echoed from house to house, waking up children who were "tempted" to run out by candy. A moment later everyone joined into a long, bustling tail. Right in the middle of the field, the lion dance team is performing. The "lion's" head shakes back and forth to the beat of the drum. His agile feet danced skillfully. The whole body of the "lion" curves extremely skillfully. So clever that no one would have guessed that underneath that "majestic" body was a small child. But the character that makes everyone most excited is Mr. Dia. Her flabby body moved uneasily in her baggy ao dai with her huge belly. His hand was always fanning the crowd around him. He ran around the yard, occasionally rolling over, making everyone laugh. Oh, so happy! Looking at the scene of children dancing and singing under the full moon, I remember Uncle Ho's merits, remember his love for us: Mid-Autumn moon shines like a mirror. Uncle Ho looks at the scenery and loves the children.
"Mid-Autumn Festival carries lanterns to go out...". It wasn't even seven o'clock and the children in my neighborhood were already singing throughout the alley. I frantically begged my mother to help me get the lamp. Holding the lamp and cake in hand, I quickly walked to the alley to join my friends to go to the ward.
We walked in pairs, singing loudly. The line gradually lengthened because everyone passing by the alley had a few friends joining in. At exactly seven thirty we were present at the large lot where the members of the Youth Union often lived. There were more than twenty of you who were present. They are older than me, but they look very timid and bewildered. These are homeless people, living on jobs selling newspapers, lottery tickets, shoe shining... Today, you were also invited by the brothers and sisters in the ward to celebrate Mid-Autumn Festival with us. In the middle of the empty lot, there were several hanging signs. Large lanterns with electric bulbs inside, radiating colorful light throughout the yard. On two large tables there were many cakes: pies, cakes, coconut jam, ginger jam, chocolate candies... In addition, there was also a large fruit tray sent by the ladies from the market. We were arranged to sit on rows of chairs around a long table. After a few moments of timidity, the kids are now confused. You quickly told the story of Ms. Hang Nga in the moon palace, you asked Uncle Cuoi if he still herded the buffaloes, did the buffaloes still eat other people's rice?... Suddenly, the voice of the woman in charge rang out, no one told anyone, everyone Everyone was silent listening to her. After her announcement, we applauded, then started lighting the lamp. The entire empty lot lit up, shimmering with candlelight. Poor people were also given beautiful lanterns. That is the effort of the brothers and sisters in the Ward Youth Union who worked hard to sharpen bamboo and cut glossy paper to make lanterns for us children to play with tonight. Looking across the yard, there were more than fifty lanterns, blue, red, purple, yellow... with different designs. The most beautiful is probably Thao's lamp. It is a beautiful, colorful butterfly-shaped lamp, decorated with colorful strings, looking like a real butterfly. Next are Hoang's carp lamp, Trinh's star lamp, Thuy's swan lamp... Each one is beautifully decorated. We sang loudly in unison "Mid-Autumn Festival... Tung Dinh Cac Tung Dinh Dinh..." In the deep blue sky, the full moon shined everywhere. The moonlight spread down the yard, dancing on the trees, making the scene more sparkling and blurry. Maybe Ms. Hang wanted to come down here to celebrate the Mid-Autumn Festival with us, so every time she looked up at the moon, she thought it was gradually lowering to the ground, the more she looked at the moon, the brighter it became. After taking the lantern procession around the neighborhood, we returned to the playground to start the feast. The tray of fruit cakes is divided equally among each friend. Newcomers are timid and don't dare to accept. But then in that happy, warm and loving atmosphere, everyone seemed to forget all their guilt and loneliness and join in the fun like brothers in a big family. The singing echoed again. The moon was high and the night was getting late. The lady in charge announced the temporary end of the lantern procession night, see you again next year. Mid-Autumn Festival night brings us so much joy. I secretly hope that anywhere in our beloved Fatherland of Vietnam, the children will be able to attend the Mid-Autumn Festival lantern procession as warm and happy as we are here.
|
Đề bài: Tả lại cảnh đêm khuya mẹ ngồi may áo cho em
Bài làm
Hôm nay trời chuyển giông, bên ngọn đèn đầu, mẹ cặm cụi ngồi may cho xong chiếc áo trắng để mai em có áo đi học.
Trời đêm lạnh, thế mà mẹ vẫn cứ thức để làm cho xong chiếc áo trắng. Ngoài trời gió rít, sấm nổ ầm ầm, mưa càng nặng hạt. Mưa rơi trên mái tôn nghe lộp độp. Phía sau nhà gió thổi luỹ tre chạm vào nhau cót két. Em đang thiu thiu ngủ chợt nhớ tới mẹ. Vì khi trời vừa sập tối, em trở bệnh cúm nên vào ngủ trước. Lúc này trời tối đen như mực, không còn thấy một vật gì nữa.
Bên ngọn đèn dầu mờ ảo. mẹ đang chăm chú may. Mẹ ngồi trên giường cạnh nơi em đang nằm. Đôi chân mẹ khoanh tròn lại trông thật là oai! Mẹ cầm chiếc áo trắng đặt trên đầu gối xâu kim xong, mẹ bắt đầu may. Tay phải mẹ cầm lấy kim, tay trái mẹ cầm múi vải. Đôi tay cứ đưa lên đưa xuống theo nhịp khâu. Cái lưng mẹ khom khom, thỉnh thoảng mẹ lại lấy tay vuốt phẳng mặt vải để may. Chợt mẹ cười khúc khích, em cứ tưởng rằng mẹ em biết em thức. Nhưng mẹ lại im lặng khiến em mỉm cười gọi thầm trong lòng: "Mẹ ơi, con gái mẹ đây!”.
Tả lại cảnh đêm khuya mẹ ngồi may áo cho em
Thấy chiếc chăn tuột khỏi người em, mẹ lại cẩn thận giũ ra rồi đắp lại cho em. Lúc này em như được tiếp thêm hơi ấm của mẹ. Mái tóc của mẹ buông xoã xuống, trông mặt mẹ càng hiền từ biết bao. Ôi! Em muốn ngồi dậy để được làm cùng mẹ. Em không sao chợp mắt được vì những câu hỏi cứ dồn dập tới: “Mẹ nghĩ gì thế nhỉ? Mẹ thức khuya thế có mệt không?”. Cây tre đầu hè sà vào bên cửa sổ như muốn trả lời: “Mẹ nghĩ về em đó, nên mẹ chẳng mệt đâu”. Chiếc áo sắp được hoàn thành thì trời đã khuya.
Sáng dậy em mặc vào như mặc bao tình thương của mẹ. Mẹ đã thức gần trắng một đêm để làm xong chiếc áo cho em. Có áo đẹp đi học. Me đã không quản vất vả để chăm lo cho em trong mọi sinh hoạt, học tập cùng như nhu cầu cuộc sống. “Mẹ làm gì nhiều cho vất vả?” – Có một buổi em hỏi mẹ như thế, mẹ đáp: “Hôm nay mẹ vất vả nhưng mai sau con sung sướng”. Qua câu trả lởi của mẹ, em càng tự hứa với lòng mình học tập thật giỏi, lao động thật tốt để không phụ công lao nuôi dạy của bố, mẹ và của các thầy giáo, cô giáo.
|
Topic: Describe the scene late at night when your mother sits and sews a shirt for you
Assignment
Today the weather turned stormy, next to the headlight, my mother sat diligently sewing a white shirt so that I could have a shirt to go to school tomorrow.
The night was cold, but my mother still stayed up to finish making the white shirt. Outside, the wind whistled, thunder rumbled, and the rain grew heavier. The rain falling on the corrugated iron roof sounded pattering. Behind the house, the wind blew the bamboo poles together, creaking. I was falling asleep and suddenly remembered my mother. Because as soon as it got dark, I became sick with the flu, so I went to bed first. At this moment, the sky was pitch black, nothing could be seen anymore.
Next to the dim oil lamp. Mom is attentively sewing. Mom sat on the bed next to where I was lying. Mom's legs are circled and look so majestic! Mom held the white shirt on her knees and finished threading the needle, then she started sewing. Mom's right hand holds the needle, her left hand holds the cloth. The hands kept moving up and down in rhythm with the stitching. Mother's back is bent, sometimes she uses her hand to smooth the fabric surface to sew. Suddenly my mother giggled, I thought she knew I was awake. But my mother remained silent, making me smile and call out in my heart: "Mom, this is your daughter!".
Describe the scene late at night when your mother sewed a shirt for you
Seeing the blanket slip off her body, her mother carefully shook it off and covered her again. At this moment, I felt like I was receiving more of my mother's warmth. Her mother's hair hangs down, her face looks even more gentle. Oh! I want to sit up and work with my mother. I couldn't sleep because the questions kept coming: "What are you thinking, Mom?" Mom, are you tired of staying up so late? The bamboo tree in early summer swooped against the window as if to answer: "Mom is thinking about you, so she's not tired." The shirt was about to be completed when it was already late.
When I wake up in the morning, I put it on like I'm wearing a mother's love. Mom stayed up almost all night to finish making the shirt for me. Have a nice shirt to go to school. My mother has worked hard to take care of me in all activities, studies, and life's needs. “Mom, what do you do so hard?” – One day I asked my mother that, and she replied: "Today I'm working hard, but tomorrow you'll be happy." Through my mother's answer, I promised myself to study well and work well so as not to disappoint my father, mother, and teachers.
|
Đề bài: Tả lại cảnh đêm Trung thu rước đèn vui chơi – văn lớp 5.
Bài làm
“ Chiếc đen ông sao, sao năm cánh tươi màu” câu hát vang lên rộn ràng mỗi mùa trung thu đến. Tết trung thu là tết đoàn viên, cũng là tết của thiếu nhi. Tôi rất thích tết trung thu vì hôm ấy, tôi sẽ cùng các bạn đi rước đèn vui chơi.
Tháng Tám đến với tiết trời se se lạnh, mùi mùa thu bay nồng nàn trên mỗi con phố. Đám trẻ con chúng tôi háo hức vì chuẩn bị trung thu. Cách trung thu hai tuần, đám trẻ trong xóm đã tụm lại với nhau cùng làm đèn, xem các bác tập múa lân, vui ơi là vui.
Thế là trung thu cũng đến, tôi cũng như đám bạn háo hức tắm rửa ăn cơm thật sớm. Đúng 7 giờ, tôi chạy theo một đám bạn khoảng năm, sáu đứa rồng rắn nối đuôi nhau mang lồng đèn ra cùng nhau đi lượn lờ từng nhà quanh xóm. Thủ tục đầu tiên của bọn trẻ con hiếu thắng chúng tôi là đọ xem lồng đèn đứa nào to nhất, đẹp nhất. Sau đó đứa vui mừng, đứa lại buồn hiu khi từng kết quả và phán xét của cả đám đưa ra cho từng chiếc lồng đèn. Đứa nào cũng muốn lòng đèn của mình là đẹp nhất, to nhất. Cuối cùng, dù đèn đứa nào đẹp nhất hay xấu nhất thì chúng tôi cũng chẳng cần quan tâm nữa mà chỉ biết hòa nhịp cùng hát vang bài hát cho đêm trăng “Tết Trung thu rước đèn đi chơi, em rước đèn đi khắp phố phường…”. Tiếng hát trong trẻo vang lên, càng làm cho không khí thêm náo nhiệt. Những tiếng hát không tròn vành, không đúng lời đúng nhịp hoàn toàn nhưng trong trẻo và thánh thiện lắm. Nếu thật sự có chị Hằng và chú Cuội và nếu có thể nghe, nhìn thấy chúng tôi đùa vui, ắt hẳn sẽ phải bay xuống đây cùng chung vui rồi.
Cứ thế, chúng tôi chạy nhảy khắp xóm với tiếng hò reo thích thú. Tiếng trông lân rộn rã, khiến những em bé và người lớn chạy ra ngoài, cùng vui với đám trẻ chúng tôi. Một lát sau mọi người đã nối thành một cái đuôi dài, náo nhiệt. Ngay giữa sân đội múa lân đang biểu diễn. Cái đầu “sư tử” lắc qua lắc lại theo nhip trống. Những người trong đội múa phối hợp với nhau thật tài tình, uốn lượn mà không có môt lỗi nhỏ. Bên kia ông Địa với cái bụng to kềnh, nhảy nhót khiến mọi người vô cùng thích thú. Ông chạy lăng xăng khắp sân, thỉnh thoảng lại lăn đùng ra, làm mọi người cười rũ rượi.
Xem múa lân xong, đám trẻ cung cả người lớn cùng nhau phá cỗ trung thu tại nhà văn hóa thôn. Nào là bưởi, bánh dẻo, bánh nướng … thật là hấp dẫ. Chúng tôi vừa ăn vừa kể với nhau nghe sự tích về chị Hằng chú Cuội.
Càng về khuya, trăng càng cao và càng sáng. Tôi và các bạn phải về nhà ngủ, trả lại sự yên tĩnh cho màn đêm. Đêm trung thu thật thú vị làm sao. Nhờ những dịp lễ như này, đã thổi vào chúng tôi tình yêu quê hương đất nước, yêu văn hóa truyền thống của dân tộc Việt.
|
Topic: Describe the Mid-Autumn night scene of the lantern procession for fun - grade 5 literature.
Assignment
"The star is black, the five-pointed star is bright" the song resonates loudly every mid-autumn season. Mid-Autumn Festival is a reunion festival, also a children's festival. I really like the Mid-Autumn Festival because that day, I will go with my friends to carry lanterns and have fun.
August comes with chilly weather and the strong smell of autumn on every street. We children are excited about preparing for Mid-Autumn Festival. Two weeks before Mid-Autumn Festival, the children in the neighborhood gathered together to make lanterns and watch the monks practice the lion dance. It was so much fun.
So Mid-Autumn Festival came, and my friends and I were eager to shower and eat early. At exactly 7 o'clock, I ran after a group of about five or six snakes, carrying lanterns together and wandering from house to house around the neighborhood. The first procedure for us enthusiastic children was to compete to see whose lantern was the biggest and most beautiful. After that, some were happy and some were sad when the results and judgments of the whole group were given to each lantern. Everyone wants their lamp to be the most beautiful and largest. In the end, no matter whose lights are the most beautiful or the ugliest, we don't care anymore, we can only join in singing the song for the moonlit night "Mid-Autumn Festival carries lights to go out, I carry lights around the streets." …”. Clear singing sounded, making the atmosphere even more exciting. The singing is not perfect, the words are not in perfect rhythm, but they are clear and holy. If there really were Ms. Hang and Mr. Cuoi and if he could hear and see us joking and having fun, he would have flown down here to join in the fun.
Just like that, we ran and jumped around the neighborhood with excited shouts. The bustling sound of lions caused children and adults to run out and have fun with us children. A moment later everyone joined into a long, bustling tail. Right in the middle of the field, the lion dance team is performing. The "lion's" head shakes back and forth to the beat of the drum. The people in the dance team coordinated with each other very skillfully, twisting and turning without the slightest mistake. On the other side, Mr. Dia, with his big belly, jumped up and down, making everyone extremely excited. He ran around the yard, occasionally rolling over, making everyone laugh.
After watching the lion dance, the children and adults enjoyed the Mid-Autumn festival together at the village cultural house. There are grapefruit, sticky rice cakes, pies... really attractive. We ate and told each other the story of Ms. Hang and Mr. Cuoi.
The later it gets, the higher and brighter the moon becomes. My friends and I have to go home and sleep, returning the quiet to the night. How interesting is the Mid-Autumn Festival night? Thanks to holidays like this, the love for our homeland and the traditional culture of the Vietnamese people has been instilled in us.
|
Tả lại cảnh đêm trung thu rước đèn đi chơi
Hướng dẫn
Tả lại cảnh đêm trung thu rước đèn đi chơi
Đến bây giờ, em vẫn còn nhớ mãi cái đêm liên hoan ấy. Cái đêm mà bài ca Rước đèn tháng Tám ca mãi không ngừng. Đó là đêm trung thu rước đèn đi chơi của chúng em.
Đêm rước đèn bắt đầu bằng buổi biểu diễn văn nghệ của các bạn học sinh trong trường. Những ca khúc về Tết Trung thu vang lên liên tục, những tràng pháo tay cổ vũ nghe giòn như pháo nổ. Đan xen giữa các tiết mục là lời tâm sự của thầy hiệu trưởng và các trò chơi nhỏ. Ai nấy hào hứng tham gia vì những phần thưởng đầy thú vị. Sân trường rực rỡ ánh đèn trung thu treo trên các cột nhà. Bạn nào cũng có chiếc lồng đèn hình thú đa dạng, màu sắc sắc sỡ. Tiếp đến, các bạn được mời vào lớp sinh hoạt liên hoan với thầy cô giáo chủ nhiệm.
Bạn nào cũng có phần bánh kẹo được sắp sẵn trong tay đi ra sân. Phần tiếp theo là phần đi rước đèn. Các bạn mỗi lớp được thầy cô hướng dẫn xếp hai hàng nắm tay nhau. Lớp này tiếp nối lớp kia nối đua nhau đi vòng quanh xóm đạo rồi lại trở về trường. Một tay cầm đèn, tay kia nắm lấy tay bạn. Vừa đi vừa hát vang bài rước đèn tháng Tám. Đường phố lung linh ánh đèn mà chúng em thắp lên. Người đi đường ai cũng ngoái nhìn xem chúng em rước đèn.
|
Describe the scene of the Mid-Autumn Festival night carrying lanterns to go out
Instruct
Describe the scene of the Mid-Autumn Festival night carrying lanterns to go out
To this day, I still remember that party night. The night where the August Lantern Procession song sings endlessly. It was the night of our Mid-Autumn Festival lantern parade.
The night of the lantern procession began with a cultural performance by the school's students. Songs about the Mid-Autumn Festival resounded continuously, the cheers and applause sounded as crisp as firecrackers. Interwoven between the performances are the principal's confessions and small games. Everyone is excited to participate because of the exciting rewards. The school yard is bright with mid-autumn lights hanging on the pillars. Everyone has a colorful, colorful animal-shaped lantern. Next, you are invited into the classroom to have a party with the homeroom teacher.
Everyone has a piece of candy in hand when going out to the yard. The next part is the lantern procession. Students from each class were instructed by the teacher to line up in two rows and hold hands. Class after class raced around the neighborhood and then returned to school. One hand holds the lamp, the other holds your hand. As we walked, we sang the August lantern procession. The street sparkled with the lights we lit. Everyone on the street turned to look at us carrying the lanterns.
|
Đề bài: Tả lại cảnh đẹp của một khu vui chơi giải trí
Bài làm
Du khách đến Quảng Ngãi, không thể không ghé thăm công viên Ba Tơ ở thành phố quê em. Công viên nằm cạnh dòng sông Trà, nước xanh, bốn mùa êm ả chay. Những buổi sáng đẹp trời, đến công viên ta sẽ tìm thấy cám giác vui tươi và bình yên
Từ xa nhìn lại, công viên thành phố giống như một tấm thảm nhiều màu, cây cỏ còn ướt đẫm sương đêm. Hàng dương cao vút bao bọc phía Bắc và phía Đông công viên, từng khúc nhạc reo vang trong gió. Đứng ở bờ Tây sông Trà hình ảnh những hàng cây san sát in bóng xuống dưới mặt nước trôi lững lờ. Cổng công viên nằm ở phía Nam. Bước chân vào, những lốì đi viền gạch đỏ và tráng xi măng đưa ta đến khắp các lối đi trong công viên. Dọc lối đi, những bồn hoa lớn được trồng đủ loại hoa: hoa hồng nhung, hồng bạch, từng khóm hoa hướng dương vàng rực, hoa cúc vàng tươi… và nhiều loại hoa khác nữa khoe sắc dưới ánh nắng chói chang của sớm mai hồng. Đứng cạnh các loại hoa là những cây kiểng được cắt xén thành hình muông thú, thật kì ảo, chúng em như lạc vào xứ sở cổ tích thần tiên. Đây là những chú nai tơ đang tròn xoe mắt nhìn du khách. Kia là những chú chim sâu đang chìa mỏ xuống đám cỏ non như tìm mồi. Chính giữa công viên là hai hòn non bộ như hình những quả núi được rừng xanh và muông thú bảo vệ. Đi về phía Tây, ta gặp hồ nước có đủ các loại cá cảnh đủ màu bơi lượn lờ quanh những bãi dâu có màu hoa tím. Tiến gần về phía Đông là hai ngọn đồi nhỏ, cỏ mọc xanh rì. Được ngồi trên đó ta có thế nhìn bao quát cảnh công viên thật thú vị. Rải rác khắp công viên là những hàng ghế đá nhiều màu, nằm dưới tán cây mát rượi làm chỗ nghi chân cho mọi người. Nhô ra ngoài bờ sông Trà là nhà Thuỷ tạ kiên cố với kiêu kiến trúc hoa mĩ. Đứng trên đó phóng tầm mắt ra xa ta thấy cầu Trà Khúc nằm vắt ngang qua con sông Trà và những xóm làng chạy dọc hai bên bờ thật trù phú.
Tả lại cảnh đẹp của một khu vui chơi giải trí
Khi mặt trời lên cao, ánh mặt trời chiếu xuống mặt sông ánh lên màu đỏ pha sắc vàng rực rỡ. Tất cả hương sắc và mùi vị ở đây tổng hoà thành một hương vị đặc biệt, nếu ai đó lần đầu tiên bước chân đến đây sẽ có những suy nghĩ mong ngày gặp lại.
Công viên đông vui nhất là những ngày chủ nhật, đặc biệt là buổi sáng. Du khách dến chơi, chụp hình làm kỉ niệm. Những đàn chim hót líu lo cùng các em nhò, thật rộn rã.
Em yêu công viên, nơi đây đã từng gắn bó với em và nhiều kỉ niệm thời thơ ấu. Em mong công viên thành phố quê em giữ mãi vẻ đẹp thơ mộng này.
|
Topic: Describe the beauty of an entertainment area
Assignment
Visitors to Quang Ngai cannot help but visit Ba To Park in my hometown. The park is located next to the Tra River, green water, four peaceful seasons. On beautiful mornings, when we go to the park, we will find a feeling of joy and peace
Looking back from afar, the city park looks like a multicolored carpet, the trees and plants are still wet with night dew. Towering rows of poplars surround the north and east of the park, each piece of music resonates in the wind. Standing on the west bank of the Tra River, the image of close rows of trees silhouetted against the surface of the water floats lazily. The park gate is located in the south. Stepping in, the walkways lined with red bricks and cement take us to every walkway in the park. Along the path, large flower beds are planted with all kinds of flowers: velvet roses, white roses, clusters of bright yellow sunflowers, bright yellow chrysanthemums... and many other flowers blooming under the bright morning sunlight. pink. Standing next to the flowers were ornamental plants cut into animal shapes. It was so magical, we felt like we were lost in a fairy tale land. These are young deer looking at tourists with wide eyes. There are deep birds sticking their beaks down into the young grass as if looking for prey. In the middle of the park are two rockeries shaped like mountains protected by green forests and animals. Going west, we see a lake with all kinds of colorful ornamental fish swimming around purple mulberry fields. Moving closer to the East are two small hills with green grass growing. Sitting up there, we can see a panoramic view of the park, which is really interesting. Scattered throughout the park are rows of colorful stone benches, located under cool trees as a place to rest for everyone. Protruding from the banks of the Tra River is the solid Thuy Ta house with beautiful architecture. Standing on it, looking out into the distance, we see Tra Khuc Bridge lying across the Tra River and the rich villages running along both banks.
Describe the beauty of an entertainment area
When the sun rises high, the sunlight shines on the river surface, shining with a bright red and yellow color. All the colors and flavors here combine to create a special flavor. If someone steps here for the first time, they will have thoughts of looking forward to seeing each other again.
The park is most crowded on Sundays, especially in the morning. Tourists come to visit and take pictures as souvenirs. The flock of birds chirped with the children, it was so exciting.
I love the park, this place has been attached to me and many childhood memories. I hope the park in my hometown will keep this poetic beauty forever.
|
Tả lại cảnh đẹp quê hương em lớp 5
Hướng dẫn
Tả lại cảnh đẹp quê hương em lớp 5
Đồ Sơn — địa danh đó đà trở nên quen thuộc với người dân đất cảng. Đó là nơi em sinh ra và lớn lên, nuôi dưỡng em trong vòng tay nhân ái bao la. Mỗi mùa hè, du khách mọi phương lại về đây nghỉ ngơi sau những giây phút nóng nực và căng thẳng nơi thành phố ồn ào và náo nhiệt.
Mùa hè đến. Đồ Sơn như vui hơn, đông hơn và sôi động hơn. Biển lại chuyển mình, hò reo trên những lớp sóng trắng xóa. Biển Đồ Sơn vào lúc nào cũng đẹp. Bình minh, mặt trời lấp ló xa xa xõa tóc lấp lánh bốn bề. Mặt biển như dát bạc lung linh, trải ra mênh mông. Gió biển nhẹ tung, những rặng dừa rì rào, tàu dừa đu đưa xào xạc như đón chào những đoàn thuyền đánh cá thảnh thơi cập bến. Những bác chài, da sạm màu nắng gió, tiếng nói sang sảng đang hồ hởi xuống thuyền. Đây cũng là lúc làng chài náo nhiệt và sôi động nhất. Nắng đã sổ lồng, đùa nghịch trên vòm cây, nhảy nhót trong kẽ lá và những bãi biển bắt đầu đông người. Sóng biển không còn lăn tăn mà gầm lên cuồng nhiệt. Sóng ở xa như kẻ cô đơn, lặng lẽ nhưng càng gần bờ, càng gần người, nó lại chồm lên tung bọt trắng xóa. Từng lớp sóng như những đoàn kị mã nối tiếp nhau tiến vào bờ. Bãi cát rực lên trong ánh nắng hè chói chang và những màu sắc sặc sỡ của quần áo. Tiếng em nhỏ tắm biển giòn tan hòa vào tiếng biển rì rào. Được ngập chìm trong làn nước mát lạnh, đùa giờn với những con sóng tinh nghịch chốc chốc lại chồm qua mặt thật thích. Nhưng em thích nhất là cùng bạn bè đuổi theo những con còng bé xíu liến láu biến xuống lỗ cát trên bãi biển hay tìm kiếm những con ốc biển thật đẹp để làm kỉ niệm.
Hoàng hôn xuống! Mẹ mặt trời vội vã gọi đàn con nắng trở về. Mặt biển lại hiền hòa và lặng lẽ, lóng lánh những giọt ánh sáng còn sót lại. Mặt trời đỏ lựng xuống biển tìm chốn ngủ. Trăng lên tự lúc nào. Ánh sáng dát vàng trên mặt biển. Em cùng bạn đi dạo trên bãi biển, lắng nghe tiếng sóng biển rì rào, tiếng trở mình thở dài của biển cả khoan khoái trong làn gió mát lạnh đưa hơi thở mặn mòi của biển vào đất liền. Những du khách phương xa, ai cũng thích dạo chơi trên bãi biển về đêm để tận hưởng những giây phút tĩnh lặng và dịu dàng như vậy.
Có lẽ sau này, lớn lên em sẽ đi nhiều nơí cố cảnh đẹp nổi tiếng hơn Đồ Sơn quê em nhưng em vẫn gắn bó với biển quê em, yêu biển hơn và tự hào về biển hơn. Em ước ao không bao giờ mình phải sống xa biển quê hương thân yêu của mình.
|
Describe the beautiful scenery of your hometown in 5th grade
Instruct
Describe the beautiful scenery of your hometown in 5th grade
Do Son - that place has become familiar to people in the port area. That is where I was born and raised, raising me in the arms of immense kindness. Every summer, tourists from all over come here to rest after hot and stressful moments in the noisy and bustling city.
Summer. Do Son seems happier, more crowded and more vibrant. The sea turned again, cheering on the white waves. Do Son Beach is always beautiful. At dawn, the sun shines in the distance, letting down its hair, sparkling in all directions. The sea surface is like shimmering silver, spreading out to the vastness. The sea breeze is gentle, the coconut trees are whispering, the coconut boats are swaying and rustling as if welcoming the fishing boats leisurely docking. The fishermen, their skin tanned by the sun and wind, their loud voices were excitedly getting on the boat. This is also the time when the fishing village is at its busiest and most vibrant. The sun has come out, playing on the tree canopy, dancing in the leaves and the beaches are starting to get crowded. The ocean waves no longer rippled but roared passionately. The waves in the distance are like lonely people, quiet, but the closer they get to the shore, the closer they are to people, they jump up and splash white foam. Each layer of waves is like successive groups of horsemen approaching the shore. The sand glows in the bright summer sunlight and the colorful colors of the clothes. The crisp sound of children bathing in the sea blends into the murmuring sound of the sea. It's really fun to be immersed in the cool water and play with the mischievous waves that occasionally rush over your face. But what I like best is chasing the tiny crabs that quickly disappear into the sand holes on the beach with my friends or looking for beautiful sea snails as souvenirs.
Sunset! Mother sun quickly called her cubs back. The sea surface was gentle and quiet again, sparkling with remaining drops of light. The red sun sinks into the sea to find a place to sleep. When did the moon rise? Golden light on the sea surface. My friends and I walked on the beach, listening to the whispering sound of ocean waves, the sighing sounds of the sea, relaxing in the cool breeze bringing the sea's salty breath to the mainland. Tourists from far away all like to hang out on the beach at night to enjoy such quiet and gentle moments.
Maybe later, when I grow up, I will go to more beautiful and famous places than Do Son, my hometown, but I will still be attached to the sea of my hometown, love the sea more and be more proud of the sea. I wish I would never have to live far from my beloved homeland.
|
Tả lại giờ ra chơi của trường em – Văn 6
Hướng dẫn
Bài làm
Cả lớp đang im ắng, tiếng cô giáo giảng bài ấm áp, trầm bổng. Bỗng một hồi trống vang lên giòn giã báo hiệu giờ ra chơi đã đến.
Sau tiếng trống, học sinh các lớp ùa ra sân trường như bầy ong vỡ tổ. Tiếng cười nói giòn tan như nắng bằng lăng. Bầy chim non trên mấy cây bàng hốt hoảng nháo nhác vụt bay. Những chị bướm đang tha thẩn, nhởn nhơ bên mấy chị hoa, cũng vội vã bay mất. Chỉ trước đó ít phút, sân trường còn vắng tanh, không một bóng người. Các lớp đều hăng say học bài. Vài ba chú chim thoắt sà xuống rồi lại thoắt bay đi. Vậy mà bây giờ, sân trường như nhỏ lại và trở nên nhộn nhịp. Một không gian nhiều màu sắc. Màu trắng của áo xen lẫn màu xanh của quần đồng phục. Màu đỏ tươi của bộ khăn quàng phấp phới trong gió hòa lẫn màu đỏ rực của những chùm hoa phượng và màu tím ngắt của những cành bằng lăng. Giờ ra chơi bạn nào cũng thỏa thích say mê tham gia vào những trò chơi. Các bạn nữ thi nhau nhảy dây. Có bạn nhảy đến toát mồ hôi vẫn không chịu nghỉ. Dưới tán bàng, những bạn nam đứng thành vòng tròn đá cầu. Những quả cầu đủ màu sắc bay qua bay lại trong không trung trông rất đẹp mắt. Nhiều bạn say sưa đọc báo dưới gốc bảng, chốc chốc lại trao đổi nhau những mẩu chuyện thú vị. Có những nhóm bạn chơi rồng rắn lên mây. Tiếng cười nói vang động cả sân trường. Có bọn đuổi nhau xung quanh những gốc cây mồ hôi nhễ nhại mà vẫn không muốn dừng… Chị gió như cũng thích thú với những trò chơi đùa của bọn trẻ, tặng cho chúng những cơn gió mát lành. Trong các lớp học, có nhiều bạn dành thời gian ra chơi ngồi ôn lại bài cũ. Trong văn phòng, các thầy cô cũng đang ngồi nghỉ giải lao sau một giờ lên lớp. Trên cao, ông mặt trời ẩn sau những đám cây như không muốn chiêu nhiều nắng oi bức xuống sân trường. Những làn gió nhẹ nhàng thổi làm sân trường mát dịu. Mười lăm phút sau, bác bảo vệ như mọi khi gióng lên một hồi trống giòn tan báo hiệu giờ ra chơi đã hết. Tất cả các bạn không ai bảo ai đều nhanh chóng kéo nhau vào lớp.
Tags:Văn 6
|
Describe your school's recess time - Literature 6
Instruct
Assignment
The whole class is quiet, the teacher's voice is warm and deep. Suddenly a drum rang loudly, signaling that recess time had come.
After the drum sound, students from all classes rushed to the schoolyard like a swarm of bees. Laughter is as crisp as sunshine. The flock of young birds on the almond trees panicked and flew away. The butterflies that were lounging around with the flowers also quickly flew away. Just a few minutes before, the schoolyard was deserted, not a single person in sight. All classes are enthusiastic about studying. A few birds suddenly swooped down and then quickly flew away. But now, the school yard seems to be smaller and more bustling. A colorful space. The white color of the shirt is mixed with the blue color of the uniform pants. The bright red of the scarf fluttering in the wind blends with the bright red of the poinciana flowers and the purple of the linden branches. At recess, everyone can freely participate in the games. The girls compete in jumping rope. Some people danced until they were sweating and still refused to stop. Under the canopy, the boys stood in a circle to play shuttlecock. The colorful balls flying back and forth in the air look very beautiful. Many of you passionately read the newspaper under the blackboard, occasionally exchanging interesting stories with each other. There are groups of friends playing dragon snake to the cloud. Laughter echoed throughout the school yard. Some of them chased each other around the trees, sweating profusely but still didn't want to stop... The wind lady seemed to enjoy the children's games, giving them cool breezes. In classes, many students spend time reviewing old lessons. In the office, teachers are also taking a break after an hour of class. Above, the sun hid behind the trees as if not wanting to cast too much hot sunlight onto the schoolyard. The gentle breeze blowing makes the school yard cool. Fifteen minutes later, the security guard as usual sounded a crisp drum, signaling that recess was over. All of you, without telling anyone, quickly pulled together into class.
Tags: Literature 6
|
Đề bài: Tả lại hàng phượng và tiếng ve ngày hè
Bài làm
Thế là mùa hè mến yêu đã đến, làm học sinh nôn nao không muốn xa trường, xa từng cây bang và cả cây phượng già thân yêu nữa. Cây phượng mà học sinh thầm thì các bí mật suốt bao năm trời đây. Thật chẳng muốn xa chút nào đâu!
Ôi! Không khí thật nóng bức quá! Các loài cây như chìm trong giấc ngủ của mùa hè oi bức. Riêng cây phượng già ở góc sân thì như vươn tay đón lấy ánh nắng mặt trời sáng chói. Đừng ngạc nhiên vì cây phượng chính là đặc trưng của mùa hè mà! Suốt bao tháng nay, phượng vẫn nằm im ở góc sân chứng kiến nhiều trò chơi, lắng nghe nhiều lời tâm sự của học sinh nhưng nay phượng đã tỉnh dậy, xòe tán rộng như muốn vươn tay lấy hết ánh mặt trời về cho mình. Nhìn từ xa, phượng đỏ rực cả góc sân. Không ai có thể ngờ được cách đây mấy ngày, phượng chỉ là một cây già không hoa, không lá. Nhưng chỉ sau mấy ngày phượng đã chi chit nào hoa là hoatòan một màu đỏ rực của ánh mặt trời và của sắc màu tự nhiên của loài cây mùa hè: cây phượng, điểm xuyết vào đó là màu xanh hạnh phúc của lá như bao cây khác. Từng lá phượng, từng hoa phượng như một sự sống mới của cây phượng già, của một mùa hè đầy sức sống. Gốc phượng to, rễ phượng bò lên trên mặt mặt đất như những con rắn khổng lồ vui đùa với nhau và cùng nhau mừng rỡ đón mùa hè đến. Các bạn biết không? Hoa phượng mà nở thì khỏi chê nhé! Màu hoa phượng đỏ thắm như máu, như màu máu của biết bao đồng bào dân tộc đã hy sinh vì Tổ quốc mến yêu. Màu máu đó như đã hòa quyện với màu phượng, để nhắc nhở chúng em phải nhớ đến những chiến sĩ, những đồng bào của dân tộc mà cố gắng học giỏi, thật giỏi để mai sau xây dựng Tổ quốc giàu đẹp. Hoa phượng đỏ rực là thế mà sao lại hiền dịu quá! Khi một luồng gió nhẹ thổi qua cũng đủ làm hoa phượng rơi xuống mặt đất. Nhưng không vì thế mà phượng buồn bã, cứ hàng ngày phượng lại cho ra những bông hoa đẹp của tuổi học trò. Và rồi, cuối cùng những bông hoa phượng cũng nở đầy cả cây. Có ai biết rằng giữa chùm hoa màu đỏ rực đó là nỗi nhớ thương của học trò nhớ thầy cô, bạn bè, trường lớp.
Mỗi lần nhắc đến mùa hè, đến cây phượng đỏ rực thì mọi người lại nhắc đến sinh vật tuyệt diệu của tạo hóa, của thiên nhiên: loài ve mùa hè. Đến mùa hè, ve lại thi nhau hát vang râm ran cả một góc trường. Tiếng ve không hay như tiếng hót của chị Sơn Ca, chị Họa Mi mà đơn giản tiếng ve chính là lời ca của mùa hè. Tiếng ve vang lên khắp nơi: ở góc trường, ở trong từng lùm cây, từng bụi cỏ, và cả ở những cái cửa sổ của lớp học. Tiếng ve như nhắc chúng em không những chỉ có tiếng hót của các loài chim, mà còn có cả tiếng ve gọi hè về. Tiếng ve như mang một ý nghĩa sâu kín mà người lớn không thể nào hiểu được, chỉ có tụi học trò này mới có thể hiểu được vì tiếng ve có biệt danh rất dễ thương là “lời ca học trò” mà. Đã là lời ca của học trò thì phải rất gắn bó với học trò chứ. Vậy cho nên từ trước đến nay tiếng ve như một người bạn thân của các anh, các chị học trò. Tiếng ve báo hiệu cho học trò đủ thứ chuyện: nào là hè đã đến, đến lúc phải nghỉ ngơi sau một học kỳ, một năm học căng thẳng, đến lúc để vui chơi rồi. Nhưng điều quan trọng nhất là tiếng ve báo hiệu đã đến lúc xa trường, xa bạn bè, xa thầy cô. Nhưng dù có xa cách mấy, nó vẫn luôn ở trong tim, trong tâm trí của mỗi học trò.
Cứ mỗi lần nhìn thấy cây phượng, nghe tiếng ve kêu thì lòng học trò sao nao nức quá. Chính và vậy mà cây phượng và tiếng ve luôn là kí ức tươi đẹp mà học trò còn giữ lại. Phương, ve ơi, tụi này sẽ không quên các bạn đâu! Nhờ các bạn mà tụi này đã hiểu được mùa hè thú vị đến dường nào. Mùa hè đã mang lại cho chúng mình màu sắc của tuổi thơ yêu dấu. Dù có xa ngôi trường tụi mình vẫn sẽ nhớ đến mái trường, thầy cô, bạn bè và cả cây phượng, tiếng ve thân thiết của tụi học trò này nữa.
|
Topic: Describe the phoenix trees and the sound of cicadas on summer days
Assignment
So the beloved summer has come, making students anxious to not be far from school, far from each tree and the beloved old poinciana tree. The phoenix tree that students have whispered secrets to for many years. I really don't want to be far away at all!
Oh! The air is so hot! The trees seem to be sleeping in the hot summer. Particularly, the old phoenix tree in the corner of the yard seems to reach out to catch the bright sunlight. Don't be surprised because the phoenix tree is a characteristic of summer! For many months now, the phoenix has been lying still in the corner of the yard, witnessing many games, listening to many students' confessions, but now the phoenix has woken up, spreading its wings as if it wanted to reach out to take all the sunlight for itself. Seen from afar, the red phoenix glows in every corner of the yard. No one could have imagined that a few days ago, the phoenix was just an old tree with no flowers or leaves. But after just a few days, the phoenix flower has only a few flowers, a bright red color of sunlight and the natural color of a summer tree: the phoenix tree, dotted with the happy green color of leaves like many trees. other. Each poinciana leaf, each poinciana flower is like a new life of the old poinciana tree, of a summer full of vitality. The phoenix tree is big and the phoenix roots crawl above the ground like giant snakes playing with each other and happily welcoming the coming of summer. Did you know? When the poinciana flowers bloom, there's no need to criticize them! The color of Royal poinciana flowers is as red as blood, like the blood of so many ethnic people who have sacrificed for their beloved Fatherland. That blood color seems to have mixed with the phoenix color, to remind us to remember the soldiers and compatriots of the nation who try to study well, very well to build a rich and beautiful Fatherland in the future. Poinciana flowers are so red and yet so gentle! When a light breeze blows, it is enough to make the poinciana flowers fall to the ground. But that doesn't mean the phoenix is sad, every day the phoenix produces beautiful flowers for students. And then, finally, the poinciana flowers bloomed to fill the whole tree. Who knows that in the midst of that bright red flower cluster is the longing of students who miss their teachers, friends, and school.
Every time we talk about summer and the red phoenix tree, people mention the wonderful creature of creation and nature: the summer cicada. In the summer, cicadas compete to sing loudly throughout a corner of the school. The sound of cicadas is not as beautiful as the songs of Son Ca and Hoa Mi, but simply the sound of cicadas is the song of summer. The sound of cicadas echoed everywhere: in the corners of the school, in every bush, every bush, and even in the classroom windows. The sound of cicadas reminds us not only of the songs of birds, but also the sound of cicadas calling summer home. The sound of cicadas seems to have a deep meaning that adults cannot understand. Only these students can understand because the sound of cicadas has the cute nickname "student song". Since it's a student's lyrics, it must be very attached to the student. That's why the sound of cicadas has always been like a close friend of our students. The sound of cicadas signals to students all sorts of things: summer has arrived, it's time to rest after a stressful semester or school year, it's time to have fun. But the most important thing is the sound of cicadas signaling that it's time to leave school, friends, and teachers. But no matter how far away, it is always in the heart and mind of each student.
Every time I see a phoenix tree or hear the sound of cicadas, my students' hearts are so excited. That's why the phoenix tree and the sound of cicadas are always beautiful memories that students still keep. Phuong, dear, we will not forget you! Thanks to you, we understand how interesting summer is. Summer has brought us the colors of our beloved childhood. Even if we are far from school, we will still remember the school roof, teachers, friends and the phoenix tree and the familiar cicadas of these students.
|
Tả lại hình dáng của một chị công nhân vệ sinh đường phố
Hướng dẫn
Tả lại hình dáng của một chị công nhân vệ sinh đường phố
Hàng ngày trên con đường quen thuộc đến trường, em đã làm quen được với một chị công nhân cần mẫn dọn dẹp rác rưởi trên đường phố. Chị tên Thanh Hằng là người công nhân thuộc công ty môi trường thành phố.
Ngày nào cũng vậy, chị Hằng luôn say sưa với công việc cảu mình. Chị có một thân hình khá nhỏ đối lập với công việc nặng nhọc của mình.
Chị còn trẻ lắm, ước chừng chị khoảng hai mươi, dáng người thon thả, cao cao. Khuôn mặt chị tròn trịa với chiếc mũi dọc dừa và đôi môi đỏ thắm. Mỗi khi cười để lộ hai hàm răng trắng và đều.
Công việc của chị đòi hỏi phải đeo khẩu trang để đảm bảo vệ sinh. Chị chỉ còn chừa lại đôi mắt tròn to, sáng long lanh. Em thích nhất là mái tóc đen mượt búi gọn lên, đầu đội nón bảo hộ lao động của chị. Chiếc áo màu xanh công nhân đã phai màu sương gió, bó gọn thân hình thon thả của chị làm ánh lên vẻ rắn rỏi. Chị mặc quần đen bó ống, chân đi giày ủng, đôi bàn tay xỏ găng tay màu cà phê sữa, trông chị gọn gàng như một người lính ngoài trận địa. Chị cầm chiếc chổi tre cán dài đưa đi đưa lại trên đường nhựa kêu sàn sạt. Động tác của chị nhanh nhẹn nhưng cẩn thận. Chị quét rác thành từng đống nhỏ rồi xúc đổ lên xe.
|
Describe the appearance of a street cleaning worker
Instruct
Describe the appearance of a street cleaning worker
Every day on the familiar route to school, I became acquainted with a worker who diligently cleaned up trash on the street. Her name is Thanh Hang and she is a worker at the city's environmental company.
Every day, Ms. Hang is always passionate about her work. She has a rather small body in contrast to her hard work.
She's still very young, she's probably around twenty, with a slim, tall figure. Her face is round with a coconut nose and crimson lips. Every time you smile, you reveal two white and even teeth.
Her job requires wearing a mask to ensure hygiene. All she had left were her big, round, sparkling eyes. What I like best is her smooth black hair tied up in a bun and wearing a work helmet. The blue worker's shirt has faded from wind and weather, constricting her slim body, making her look sturdy. She wore tight black pants, boots, and coffee-milk colored gloves on her hands. She looked neat like a soldier on the battlefield. She held a long-handled bamboo broom and moved it back and forth on the asphalt, making the floor scrape. Her movements are agile but careful. She swept the trash into small piles and then shoveled it onto the car.
|
Tả lại hình dáng và công việc của một bác công nhân vệ sinh đường phố
Bác Hồ từng nói:” Không có nghề gì thấp hèn. Chỉ có những kẻ lười biếng mới đáng xấu hổ”. Nghề công nhân vệ sinh đường phố cũng vậy. Em rất ngưỡng mộ bác Tư kế nhà làm nghề này.
Bác có dáng người hơi tròn thấp. Nước da bác Tư sạm đen đi vì dãi nắng dầm sương. Bác có mái tóc dài đen nhánh, lúc nào cũng được búi lên gọn gàng. Đa số bác đi quét rác ban đêm. Thỉnh thoảng mới thấy bác đi ca ngày. Chiều nào cũng vậy, tầm năm giờ là bác đã mặc bộ đồng phục màu xanh đậm, bên ngoài có viền sọc dạ quang màu cam chuẩn bị đi làm. Khi con phố bắt đầu lên đèn cũng là lúc bác Tư bắt đầu công việc. Hôm nay, bác làm khu gần nhà nên em mới ngắm bác được rõ hơn từ cửa sổ. Đạo cụ của bác là chiếc chổi dừa cùng cái ky hốt rác. Bác vừa quét rác vừa gom lại một chỗ rồi dùng ky hốt đổ vào xe đẩy rác. Trên xe, có gắn cái đèn dầu với ánh sáng lẻ loi. Cực nhất là khi bác quét ở quán nhậu đầu đường, rác nhiều mà bết dính với mặt đường vì nước bia, nước ngọt và nước đá của khách và nhân viên.
Đi tới đâu, bác nhặt từng túi ni lông rác trước cửa mỗi nhà quăng vào thùng. Có nhà còn chưa cột miệng túi, rác bị chuột cống cắn rách rơi vãi đầy đường. Bác Tư vẫn chăm chỉ quét gom lại và đổ vào thùng xe đẩy. Chợt có cơn gió se se lạnh thổi qua, thoáng thấy bác nhìn lên bầu trời đen ngòm. Mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến che kín cả ông trăng. Trời gầm dậy sấm. Các giọt mưa lã chã rơi. Bác Tư vội mặc áo mưa vào đẩy xe rác vào con hẻm tối kia.
|
Describe the appearance and work of a street cleaning worker
Uncle Ho once said: "There is no lowly job." Only lazy people are shameful." The same is true for street cleaning workers. I really admire the accountant who does this job.
He has a slightly round and low figure. Uncle Tu's skin darkened from the sun and dew. Uncle has long black hair, always tied up neatly. Most of them go sweeping trash at night. Occasionally I see him on the day shift. Every afternoon, around five o'clock, he puts on his dark blue uniform with orange luminous stripes and prepares to go to work. When the street started to light up, it was also the time when Uncle Tu started work. Today, he worked near the house so I could see him more clearly from the window. His props are a coconut broom and a dustpan. He swept the trash together in one place and then used a bucket to dump it into the trash cart. On the car, there is an oil lamp with a lonely light. The worst part was when I swept at the pub across the street, there was so much trash that it was stuck to the street because of the beer, soft drinks and ice from the customers and staff.
Wherever he went, he picked up every plastic bag of trash in front of each house and threw it into the bin. Some houses have not yet tied the mouth of the bag, so the garbage has been bitten by rats and scattered all over the street. Uncle Tu was still diligently sweeping them up and dumping them into the cart. Suddenly a cold wind blew and I caught a glimpse of him looking up at the dark sky. Dark clouds came from somewhere to cover the entire moon. The sky roared with thunder. Drops of rain fell. Uncle Tu quickly put on his raincoat and pushed the garbage cart into the dark alley.
|
Tả lại hình dáng và công việc của một chị công nhân vệ sinh đường phố
Hướng dẫn
Tả lại hình dáng và công việc của một chị công nhân vệ sinh đường phố
Bài làm
Trong xã hội, mỗi người làm một nghề, công việc khác nhau. Có những nghề mà ai cũng biết đến và kính trọng như bác sĩ, giáo viên, công an nhưng bên cạnh đó có những người làm công việc mà không mấy ai để ý đến đó là các bác bảo vệ, các cô lao công,… Thực sự thì những người đó, họ rất đáng được coi trọng và được xã hội đề cao.
Trong một buổi chiều đi dạo với mẹ ở công viên thủ lệ, em đã đặc biệt chú ý đến chị công nhân đang dọn vệ sinh ở ven đường. Bởi chị ấy có điểm gì đó rất khác lạ. Trông chị khoảng ngoài 30 tuổi, dáng người đầy đặn phúc hậu. Chị mặc chiếc áo màu xanh công nhân, và chiếc quần bó ống cùng màu. Mặc dù bộ quần áo chị đang mặc đã bạc màu nhưng trông vẫn rất gọn gàng. Mái tóc của chị dài và đen óng giống như các thiếu nữ ngày xưa mà em đã từng xem trên phim ảnh. Chị buộc tóc cao lên đỉnh đầu thật gọn gàng. Trên đầu đội mũ bảo hộ lao động màu vàng tươi tắn. Mặc dù chị đeo khẩu trang nhưng em vẫn nhìn thấy làn da chị ngăm ngăm đen.
Ngày nào chị cũng dọn vệ sinh ngoài đường thì chắc chắn da chị không thể trắng như những người làm việc ở văn phòng. Nhưng da của chị ấy nhìn rất khỏe và đầy sức sống. Khi chị bỏ khẩu trang ra, em được nhìn tận mắt những nét đẹp trên khuôn mặt của chị. Mắt chị to, sáng lấp lánh, cặp lông mày đen và được tỉa gọn gàng. Đôi môi chị lúc nào cũng cười rạng ngời, qua nụ cười ấy em cảm nhận được chị rất thoải mái và vui vẻ với công việc mình đang làm. Bàn tay chị thoăn thoắt cầm chiếc chổi tre đưa đi đưa lại trên mặt đường, chị thu rác gọn vào một góc rồi sau đó hót rác vào thùng. Cứ đi được một đoạn, chị lại kéo cái xe đựng rác đi theo. Từng hành động được chị thực hiện rất nhanh và gọn. Chỉ một lát sau, mặt đường đã sạch sẽ và thoáng mát, không còn vương một chút lá khô hay thứ rác thải nào. Dù trời nắng hay mưa, ngày nào chị cũng cặm cụi, miệt mài với công việc.
Chị công nhân mà em vô tình gặp đã để lại trong em rất nhiều ấn tượng. Công việc chị làm rất có ý nghĩa cho xã hội và chị xứng đáng được mọi người tôn trọng. Em sẽ luôn cố gắng học tập để có thể làm được nhiều việc có ích cho xã hội giống như chị.
|
Describe the appearance and work of a street cleaning worker
Instruct
Describe the appearance and work of a street cleaning worker
Assignment
In society, each person does a different profession and job. There are professions that everyone knows and respects such as doctors, teachers, police, but besides that there are people who do jobs that not many people pay attention to, such as security guards, cleaning ladies,... Actually, those people, they are very worthy of being respected and promoted by society.
While walking one afternoon with my mother in Thu Le park, I paid special attention to the worker who was cleaning up on the side of the road. Because there's something very different about her. She looks to be in her mid-30s, with a plump and kind figure. She wore a blue worker's shirt and tight pants of the same color. Even though the clothes she is wearing are faded, they still look very neat. Her hair is long and black like the old girls I have seen in movies. She tied her hair up neatly on top of her head. On his head is a bright yellow work helmet. Even though she was wearing a mask, I could still see her dark skin.
If you clean up on the street every day, your skin certainly won't be as white as people who work in the office. But her skin looks very healthy and vibrant. When you took off your mask, I saw with my own eyes the beauty of your face. Her eyes are big, sparkling, her eyebrows are black and neatly trimmed. Her lips always smile brightly, through that smile I feel that she is very comfortable and happy with the work she is doing. Her hand quickly held the bamboo broom and moved it back and forth on the street. She gathered the trash neatly into a corner and then swept it into the bin. Every time she walks a bit, she pulls the garbage truck along. Each action she performed was very quick and concise. Just a moment later, the road surface was clean and airy, without any dry leaves or trash left. Whether it's sunny or rainy, she works hard every day.
The worker I accidentally met left a lot of impression on me. The work she does is very meaningful for society and she deserves everyone's respect. I will always try to study so I can do many useful things for society like you.
|
Tả lại hình ảnh bác nông dân đang thu hoạch lúa ngoài đồng.
Hướng dẫn làm bài
– Đề bài yêu cầu: tả lại hình ảnh một người nông dân đang thu hoạch lúa.ngoài đồng.
– Miêu tả qua sự quan sát từ thực tế và qua tưởng tượng.
– Bài văn cần đủ những ý chính sau:.
Mở bài:
+ Giới thiệu khái quát về bác nông dân sẽ miêu tả.
Thân bài:
+ Giới thiệu khái quát về khung cảnh cánh đồng lúa đang vụ gặt.
+ Hình ảnh bác nông dân đang gặt lúa.
+ Tình cảm của người viết với bác nông dân.
Kết bài:
+ Suy nghĩ về người nông dân và công việc lao động.
Bài văn mẫu
Cánh đồng lúa quê tôi đã chín rộ, chờ tay người đến mang về. Cả làng bước vào mùa gặt. Những bác nông dân ngày ngày chăm chỉ; cần mẫn thu hoạch thành quả lao động của mình sau những tháng ngày, vất vả.
Vào mùa gặt, ai cũng bận rộn. Người lớn ra đồng, trẻ con đi học, mỗi người một việc. Cuộc sống như hối hả hơn. Từ sáng sớm tinh mơ, khi ông mặt trời còn chưa dậy các bác nông dân đã rục rịch ra đồng. Đi làm trong buổi sớm mai, hơi sương nhè nhẹ phả lên mặt lành lạnh. Ra đến đồng, các bác nông dân rẽ ra thành các ngả khác nhau, ai về thửa ruộng nhà nấy. Chuẩn bị xong dụng cụ, các bác nông dân bắt đầu công việc gặt lúa. Lúc này nhìn họ, ai cũng giống ai, khó mà phân biệt được. Bác nào cũng đi một đôi ủng bó sát chân, mặc một chiếc áo dày, tay bó sà cạp. Đầu đội chiếc nón trắng, khuôn mặt che kín hết bởi một chiếc khăn chỉ còn để đôi mắt. Nhìn các bác như đang chuẩn, bị vào một trận chiến, chiến đấu với cái nắng nóng khắc nghiệt của thời tiết mùa hè.
Lúa vụ này trĩu nặng, hạt nào hạt nấy mình mẩy chắc nịch. Bác nông dân vui mừng thấy công lao của mình được bù đắp. Trong niềm phấn khởi, bác cúi xuống, tay trái qâng những bông lúa, tay phải cầm chiếc liềm sắc cạnh đưa vào ngang thân; “xoẹt…xoẹt…” âm thanh ấy cứ đều đều vang lên cùng nhịp thở của bác. Nhìn những bàn tay thoăn thoắt cắt lúa, bó lúa của bác mà tưởng như một nghệ nhân tài hoa đang biểu diễn. Từng bước chân nhịp nhàng di chuyển từ chỗ này sang chỗ khác. Những bông lúa vâng lời, theo tay bác nằm im trên đất. Cắt lúa đến đâu, bác tập hợp chúng lại thành từng đống nhỏ gọn gàng. Trông xa xa thấy ai ai cũng chăm chỉ làm việc. Lúa được cắt mỗi lúc một nhiều. Tiết trời buổi sáng gió mát, ánh nắng còn dịu nên ai cũng tranh thủ làm việc. Khi đã thấm mệt, các bác nông dân đứng lên nghỉ giải lao, ngồi uống ngụm chè tươi mát rượi, có khi hát một đoạn chèo, hay hát đối đáp để xua đi những mệt mỏi. Sau phút nghỉ giải lao, mọi người lại tiếp tục công việc.
Trời về trưa, nắng gắt. Những tia nắng cứ vô tình chiếu rọi xuống cánh đồng trống trải. Gió lại mải mê đi chơi khiến thời tiết thêm oi ả. Tiếng ve kêu râm ran khắp trong những bụi cây trên bờ. Có mấy chú chim đói bụng sà xuống ruộng, nhặt những hạt thóc rơi, thóc vãi. Các bác nông dân đã thấm mệt. Mồ hôi rơi xuống nghe thánh thót. Lưng áo ướt dầm. Mọi người ai nấy đều im lặng, chí còn nghe thấy tiếng xoàn xoạt mà thôi. Nhưng không phải vì thế mà bàn tay kém nhanh, bàn chân bước không đều. Họ vẫn giữ sự nhịp nhàng lúc trước, chính vì thế mà chả mấy chốc lúa trên ruộng đã sắp được cắt hết.
|
Describe the image of a farmer harvesting rice in the field.
Instructions for homework
– Topic required: describe the image of a farmer harvesting rice in the field.
– Describe through observation from reality and through imagination.
– The essay needs to have the following main ideas:.
Opening:
+ General introduction about the farmer will describe.
Body of the article:
+ General introduction to the scene of rice fields being harvested.
+ Image of a farmer harvesting rice.
+ The writer's feelings for the farmer.
End:
+ Thinking about farmers and labor.
Sample essay
The rice fields in my hometown are ripe, waiting for someone to bring them back. The whole village entered the harvest season. Farmers work hard every day; diligently reap the fruits of their labor after months of hard work.
During the harvest season, everyone is busy. Adults go to the fields, children go to school, everyone has a job. Life seems more hectic. From early morning, when the sun had not yet risen, the farmers went to the fields. Going to work in the early morning, the mist gently blew on my cool face. Arriving at the fields, the farmers split into different directions, each returning to their own fields. After preparing the tools, the farmers began harvesting rice. Looking at them now, everyone looks the same, it's hard to tell them apart. Every uncle wears tight-fitting boots, a thick shirt, and tight sleeves. His head was wearing a white hat, his face was completely covered by a scarf, leaving only his eyes. You guys look like you're preparing for a battle, fighting against the harsh heat of the summer weather.
This crop's rice is heavy, each grain is sturdy. The farmer was happy to see his hard work rewarded. In excitement, he bent down, his left hand holding up the rice flowers, his right hand holding a sharp sickle and holding it across his body; "swoosh...swoosh..." that sound kept echoing along with his breathing. Looking at his hands quickly cutting rice and bundling rice, it seemed like a talented artist was performing. Each step rhythmically moves from one place to another. The rice flowers obeyed, following his hand and lying still on the ground. Wherever he cuts the rice, he gathers it into small, neat piles. Looking from afar, I see everyone working hard. More and more rice is cut at a time. The morning weather was cool and windy, the sunlight was still mild, so everyone took advantage of work. When tired, the farmers stand up to take a break, sit and drink a sip of fresh tea, sometimes sing a Cheo song, or sing back and forth to dispel the fatigue. After a break, everyone continued their work.
It's noon, the sun is hot. The rays of sunlight unintentionally shined down on the empty field. The wind was busy playing, making the weather hotter. The sound of cicadas buzzed throughout the bushes on the shore. There were a few hungry birds swooping down into the fields, picking up fallen grains of rice. The farmers were tired. The sweat fell down with a loud sound. The back of the shirt is wet. Everyone was silent, only rustling sounds could be heard. But that doesn't mean the hands are less fast and the feet are uneven. They still kept the rhythm from before, that's why soon all the rice in the field was about to be cut.
|
Tả lại hình ảnh của mẹ khi em mắc lỗi
Hướng dẫn
Tả lại hình ảnh của mẹ khi em mắc lỗi lớp 6
Tả lại hình ảnh của mẹ khi em mắc lỗi được VnDoc sưu tầm và giới thiệu với các bạn để tham khảo giúp học tập tốt môn Ngữ Văn lớp 6 chuẩn bị cho bài giảng sắp tới đây của mình. Mời các bạn tải và tham khảo
Tả lại hình ảnh của mẹ khi em mắc lỗi
Bài tham khảo 1
Tôi chưa hẳn là đứa con ngoan của mẹ. Bởi cái tính ngang ngạnh của mình mà nhiều lúc tôi khiến mẹ không vừa lòng. Có một lần tôi nhớ mãi, đã hơn một năm trôi qua, mỗi khi nghĩ lại, tôi vẫn hình dung thật rõ hình ảnh mẹ lúc ấy.
Đó là những ngày cuối năm học lớp 5. Do sự rủ rê của bạn bè mà tôi thường trốn học đi chơi. Nhiều lần như thế lặp đi lặp lại, kết quả học tập của tôi sút đi trông thấy. Hình như cô giáo đã trao đổi với mẹ.
Trưa hôm ấy, khi tôi đi học về đã thấy mẹ đợi sẵn ở nhà từ bao giờ. Mọi hôm, mẹ thường về muộn hơn tôi. Biết có chuyện, tôi định lỉnh ra sau nhà, nhưng mẹ đã gọi lại. Mẹ hỏi chuyện học của tôi ở lớp. Lẽ dĩ nhiên là tôi trả lời trơn tru. Khi mẹ yêu cầu tôi đưa bài vở của mình cho mẹ xem, bí quá, tôi gắt lên: “Mẹ không có quyền đòi xem sách vở của con!”. Đang cầm chiếc cặp của tôi trên tay, mẹ sững lại.
Trong đôi mắt mẹ thoáng qua một chút ngạc nhiên. Một chút bối rối. Một chút đau đớn và bực bội. Cái cặp rơi xuống đất sổ tung ra. Những bài kiểm tra điểm 3, điểm 4, những trang vở ghi nghệch ngoạc… như phơi ra. Tôi thuỗn mặt, không còn chối cãi vào đâu được nữa. Mẹ im lặng đi vào buồng khiến tôi đứng như trời trồng giữa nhà.
Tôi chợt muốn oà khóc. Suốt bữa cơm, mẹ im lặng. Thỉnh thoảng mẹ vẫn gắp thức ăn bỏ vào bát cho tôi, nhưng tôi làm sao có thể ăn nổi. Tôi chỉ muốn thốt lên một câu: “Con xin lỗi…”. Nhưng cái tính ngang ngạnh của tôi hay nỗi sợ hãi đã làm tôi không thốt thành lời.
Chỉ ăn hết lưng cơm rồi mẹ đặt bát xuống. Hình như mẹ đang nén tiếng thở dài. Chưa kịp nghỉ ngơi, mẹ đã vội đi làm ca chiều, để tôi một mình ở nhà với tâm trạng lo âu, buồn rầu. Những điểm 3, điểm 4 trong trang giấy kiểm tra bị sổ tung ra nền nhà hồi trưa. Ánh mắt thẫn thờ của mẹ. Chưa bao giờ tôi thấy mình tệ như vậy. Và tôi biết mẹ buồn vì sự sa sút trong học tập của tôi thì ít, còn mẹ đau đớn vì thái độ của tôi thì nhiều. Vắng tiếng cười vui và những câu nói đùa của mẹ, tự nhiên tôi thấy mình đơn độc. Nước mắt cứ thế trào ra.
Rồi bàn tay khô ráp của mẹ áp vào má tôi, lau những giọt nước mắt cho tôi. Mẹ ôm tôi vào lòng thì thầm: “Ôi, con gái yêu của mẹ! Con ngủ mê rồi đây này!”. Chao ôi! Buồn lòng như vậy mà mẹ vẫn thương tôi vô cùng. Mẹ không hề giận tôi nữa ư? Mẹ đã tha thứ cho tôi rồi ư? Tôi nằm im không nhúc nhích, cứ sợ rằng đó chỉ là giấc mơ…
Thời gian cứ trôi đi. Tôi dần khôn lớn. Nhưng tôi biết rằng hình ảnh mẹ trong cái lần tôi phạm lỗi ấy sẽ đi theo tôi suốt đời, sẽ nhắc nhở tôi sống tốt hơn, sống đẹp hơn. Nhất định như vậy, mẹ ạ!
Bài tham khảo 2
“Từ khi bập bẹ trong nôi
Lời đầu tiên nói trong đời: Mẹ ơi!
Mẹ như ánh sáng mặt trời
Ngời trong máu chảy nồng hơi thở này”
Vô Thường
Đó là một buổi chiều mùa đông ảm đạm, con theo mấy đứa bạn trong xóm đi chơi xa. Với bọn trẻ chúng con mà được vui chơi thì chẳng còn nhớ thời gian. Mải ham vui nên con quên bẵng lời dặn của mẹ. Lúc về, trời nhá nhem tối, không thấy mẹ ở nhà, con biết mẹ đang tất bật đi tìm con khắp xóm. Một lát sau, mẹ hớt hải chạy về, áo quần ướt sẫm, khuôn mặt xương xương của mẹ tái xanh vì lạnh, mấy cọng tóc lòa xòa bên đôi má… Trông mẹ thật lo lắng, mẹ vừa mừng vừa giận. Mừng vì con đã về nhà trước cơn mưa, giận vì đi chơi xa mà không xin phép mẹ, lại về nhà tối. Mẹ không nói gì nhưng đôi mắt sâu và thâm quầng của mẹ hiện rõ vẻ giận dỗi, bực bội. Rồi mẹ nghiêm nghị bảo:
Tả hình ảnh mẹ lúc em bị ốm
Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt
|
Describe the image of your mother when you make a mistake
Instruct
Describe your mother's image when you made a mistake in 6th grade
Describing the image of my mother when I made a mistake is collected by VnDoc and introduced to you for reference to help you study well in 6th grade Literature to prepare for your upcoming lectures. Please download and refer
Describe the image of your mother when you make a mistake
Reference article 1
I'm not necessarily my mother's good son. Because of my stubborn personality, I sometimes make my mother unhappy. There is one time I remember forever, more than a year has passed, every time I think back, I still clearly picture my mother at that time.
Those were the last days of 5th grade. Due to my friends' invitation, I often skipped school to go out. Repeatedly like that many times, my academic results dropped noticeably. Looks like the teacher talked to my mother.
That afternoon, when I came home from school, I saw my mother waiting at home. Every day, my mother usually comes home later than me. Knowing something was up, I tried to sneak out the back of the house, but my mother called back. Mom asked about my studies in class. Of course I answered smoothly. When my mother asked me to show her my homework, I was so confused that I snapped: "You have no right to ask to see my books!" Holding my bag in her hand, my mother froze.
A bit of surprise flashed in her mother's eyes. A little confused. A bit painful and frustrating. The briefcase fell to the ground and opened. Grade 3 and 4 tests, scribbled notebook pages... seemed to be exposed. I blushed, unable to deny it anymore. Mom silently entered the room, making me stand frozen in the middle of the house.
I suddenly wanted to cry. During the meal, mother was silent. Sometimes my mother still picks up food and puts it in a bowl for me, but I can't eat it. I just want to say one sentence: "I'm sorry...". But my stubbornness or fear left me speechless.
She only finished eating the rice and then she put the bowl down. It seemed like my mother was holding back a sigh. Before I could rest, my mother rushed to work the afternoon shift, leaving me alone at home with an anxious and sad mood. Scores 3 and 4 on the test paper were thrown onto the floor at noon. Mother's absent-minded eyes. I have never felt so bad. And I know that my mother is a little sad because of my decline in learning, but she is more hurt because of my attitude. Without my mother's laughter and jokes, I suddenly found myself alone. Tears kept flowing.
Then my mother's dry hand pressed against my cheek, wiping away my tears. Mother hugged me and whispered: "Oh, my dear daughter! I'm falling asleep now!". Alas! Even though I'm so sad, my mother still loves me very much. Mom isn't angry with me anymore? Mom has forgiven me? I lay still without moving, afraid that it was just a dream...
Time goes by. I gradually grew up. But I know that the image of my mother when I made that mistake will follow me for the rest of my life, and will remind me to live better, live more beautifully. Definitely like that, mom!
Reference article 2
“Since babbling in the crib
First words spoken in life: Mom!
Mother is like sunlight
In this breath of blood flows"
Impermanent
It was a gloomy winter afternoon, I went out with some friends in the neighborhood. For us children, if we have fun, we lose track of time. I was so busy having fun that I forgot my mother's advice. When I returned, it was dark and I didn't see my mother at home. I knew she was busy looking for me all over the neighborhood. A moment later, my mother hurriedly ran back, her clothes were wet, her face was pale from the cold, her hair fell down her cheeks... She looked so worried, she was both happy and angry. Happy because I came home before the rain, angry because I went out without asking my mother's permission and came home at night. Mom didn't say anything, but her deep, dark eyes showed anger and frustration. Then mother said sternly:
Describe the image of your mother when you were sick
Describe the image of your mother or father when you do a good deed
|
Tả lại hình ảnh một người đang bán hàng ngoài chợ
Hướng dẫn làm bài
– Đề bài yêu cầu: tả lại hình ảnh một người đang bán hàng ngoài chợ.
– Miêu tả qua sự quan sát từ thực tế và qua tưởng tượng.
– Bài văn cần đủ những ý chính sau:
Mở bài:
+ Giới thiệu khái quát về người bán hàng sẽ miêu tả.
Thân bài:
+ Giới thiệu khái quát về khu chợ.
+ Hình ảnh chị bán hàng trong lúc làm việc.
+ Tình cảm của người viết với chị bán hàng.
Kết bài:
+ Suy nghĩ về chị bán hàng và công việc lao động.
Bài văn mẫu
Là cô con gái bé bỏng của mẹ nên thỉnh thoảng ngày cuối tuần mẹ cho tôi đi chợ. Đi cùng mẹ nên tôi biết được rất nhiều điều thú vị, quen đuợc nhiều người nhất là những cô bán hàng vui tính. Trong đó tôi ấn tượng nhất với chị Liên bán quần áo ở cuối chợ.
Chợ khu nhà tôi không lớn lắm nhưng cũng khá đầy đủ đáp ứng được nhu cầu của người dân. Tôi rất yêu cái chợ bé xinh này vì từ nhỏ tôi đã được cùng bà cùng mẹ ra đây. Hồi bé, ai cũng khen tôi đáng yêu, bụ bẫm. Lớn lên, đi học tôi ít được ra chợ chơi nhưng mọi người vẫn nhớ tôi, càng quí tôi hơn. Có người bán hàng nhiều năm bây giờ đã nghỉ nhưng cũng có nhiều người mới đến khiến khu chợ thêm vui. Hàng hóa cũng ngày càng đa dạng, hàng thực phẩm, hàng khô, hàng quần áo… nhìn thật thích mắt. Đặc biệt là cửa hàng quần áo của chị Liên làm tôi thích thú nhất.
một bộ ưng ý. Càng về sau khách càng đông hơn và chị Liên càng tíu tít. Chị chạy đi chạy lặi lấy hàng cho khách xem, rồi còn chuẩn bị phòng thử đồ cho khách. Khách có yêu cầu gì chị cũng cố gắng đáp ứng. Có người khách khó tính chọn rồi thử rất nhiều đồ mà chưa ưng ý, chị Liên vẫn tận tình giúp cho vị khách của mình. Chọn đồ, gói đồ chị Liên làm thật nhanh. Với bàn tay khéo léo chỉ một lát những cái quần cái áo đã nằm gọn gàng trong túi. Chị trao cho khách rồi nhận tiền và gửi đến họ lời cảm ơn. Khách đến, khách đi dù có mua hàng hay không chị vẫn tươi cười và không quên gửi đến khách một lời chào thân thiện. Trời mùa hè nên trán chị đã lấm tấm những giọt mồ hôi, mấy sợi tóc mai xòa xuống. Thỉnh thoảng chị lại phải gạt tóc, thấm thấm những giọt mồ hôi. Chị bận đến nỗi không có phút nào được ngồi yên, có khi vừa ngồi xuống uống ngụm nước chị đã phải đứng lên vì có khách. Nhưng vì có uy tín lại niềm nở, hoạt bát mà chị có rất nhiều khách quen, ai đến một lần cũng đều muốn quay trở lại.
Nhìn chị Liên vất vả bán hàng ngoài chợ tôi mới càng thấm thía lời cô giáo giảng, mỗi công việc lao động đều có sự vất vả riêng nhưng công việc nào cũng có niềm yui và đều đáng quí, chỉ những ai không chịu lao động mới là xấu thôi. Sau này lớn lên, tôi cũng sẽ chăm chỉ làm việc, dù có những lúc mệt mỏi nhưng tôi sẽ cố gắng như chị Liên để được mọi người yêu quí.
|
Describe the image of a person selling goods at the market
Instructions for homework
– Topic required: describe the image of a person selling goods at the market.
– Describe through observation from reality and through imagination.
– The essay should have the following main ideas:
Opening:
+ General introduction of the seller will be describing.
Body of the article:
+ General introduction to the market.
+ Image of a saleswoman at work.
+ The writer's feelings for the saleswoman.
End:
+ Thinking about the sales lady and her labor job.
Sample essay
As my mother's little daughter, sometimes on weekends she lets me go to the market. Going with my mother, I learned many interesting things and met many people, especially the funny sales ladies. Among them, I was most impressed with Ms. Lien selling clothes at the end of the market.
The market in my neighborhood is not very big, but it is quite complete to meet the needs of the people. I love this beautiful little market very much because since I was little, I went here with my grandmother and mother. When I was a child, everyone complimented me on how cute and plump I was. Growing up, going to school, I rarely went to the market to play, but people still remembered me and appreciated me even more. Some people have been selling for many years and have now retired, but there are also many new people coming to make the market more fun. Goods are also increasingly diverse, food products, dry goods, clothing products... look very pleasing to the eye. Especially Ms. Lien's clothing store excites me the most.
a satisfactory set. As time went on, there were more and more customers and Ms. Lien became even more excited. She ran back and forth to get goods for customers to see, and then prepared a fitting room for customers. Whatever the customer's request is, she tries to satisfy it. There was a difficult customer who chose and tried many items but was not satisfied. Ms. Lien still wholeheartedly helped her customer. Choosing and packing, Ms. Lien did it quickly. With skillful hands, in just a moment, the pants and shirts were neatly placed in the bag. She gave it to the customer, then received the money and sent them a thank you note. Customers come and go, whether they buy or not, she still smiles and doesn't forget to send them a friendly greeting. It was summer, so her forehead was covered with drops of sweat, and her sideburns were falling down. Occasionally she has to brush her hair to absorb sweat. She was so busy that she couldn't sit still for a minute. Sometimes as soon as she sat down to drink a sip of water, she had to stand up because there were guests. But because she is reputable, warm and lively, she has many regular customers, everyone who comes once always wants to come back.
Looking at Ms. Lien struggling to sell goods at the market, I was able to understand more deeply what the teacher said, every labor job has its own hardships but every job has joy and is precious, only those who refuse to work. it's just bad. When I grow up, I will also work hard. Even though I am tired at times, I will try my best like Ms. Lien to be loved by everyone.
|
Tả lại khu phố hay thôn xóm nơi em ở vào một ngày mùa đông lạnh giá.
Hướng dẫn
Mùa đông lạnh giá đã về, con người cũng như cảnh vật giường như co mình lại để chống lại cái lạnh giá của mùa đông. Mùa đông đến làm thay đổi mọi cảnh sắc và con người trên quê hương em. Hôm nay đã vào giữa mùa đông, trời rất lạnh, không khí trong làng cũng khác hẳn ngày thường.
Mùa đông, bầu trời thường u ám, hiếm có ngày chúng ta nhìn thấy mặt trời. Buổi sáng hôm nay, sương muối phủ khắp cành cây, bãi cỏ. Gió lùa hơi nước vào tận nhà, gió thổi mây về phía cửa sông, mặt nước song một màu lam thẩm.
Trong xóm làng, mọi người đang í ới gọi nhau. Đâu đó, văng vẳng tiếng chim non dáo dác gọi bầy, vài chiếc lá vàng lìa cành phất phơ trong gió. Những cây cổ thụ đứng trầm ngâm lặng nhìn cảnh héo tàn của mùa đông rét buốt. Có những cây bị gãy sau những cơn gió lớn, dòng nhựa trong cây dạt dào tuôn chảy. Hơi thở của đất trời dường như nặng nề, hơi nước từ sông bốc lên một mùi nồng ngai ngái của phù sa, đất mới. Trên các mái rơm mái xịt, nước mưa đọng lại đang thổn thức, tí tách rơi…
Nếu thời tiết không lạnh giá, cả xóm làng sẽ âm vang tiếng cười đùa của lũ trẻ, của những người nông dân đang làm việc. Trời lạnh giá con đường làng chỉ lác đác người qua lại. Ngoài ngõ xóm, mọi người nói chuyện rầm rì, họ bàn bạc cho vụ đông xuân sắp đến. Trên các bờ ao, vài bác nông dân đang tháo nước, be bờ, có người xách thùng đi bắt cá rô rạch nước, đi móc con da dưới vệ sông… Họ bất chấp thời tiết khắc nghiệt của buổi sáng mùa đông đang bao phủ.
Buổi trưa thời tiết ấm hơn, cũng đến giờ mọi người đi làm về. Người và cuốc xẻng, trâu, bò lục tục dồn lên mấy con đường về làng. Cánh đồng một màu trắng xóa của nước đã được cải tạo, cày, bừa. Dười làn nước lạnh giá như vậy, mọi người vẫn hăng say làm việc. Họ quả là những người nông dân cần cù chịu khó, nhờ tinh thần hăng say lao động của những người nông dân mà chúng ta có lúa gạo để ăn. Vì vậy chúng ta phải biết quý trọng hạt lúa hạt gạo, vì nó là sương máu của những người lao động.
Khi chiều xuống, nhà nhà lại ngồi quanh đống lửa, nấu cơm, thả khói nghi ngút cả một vùng tre trúc. Dưới sông, từ sau khúc quanh co vắng lặng, tiếng cá quẫy tũng toẵng trên những mạn thuyền, tiếng lanh canh của những chiếc xuồng nan đang kéo lưới. Màu tối lan dần từ dưới mặt sông, ngã dài trên bãi cát rồi đổ vào thôn xóm. Bóng tối như bức màn nhung, mờ đen, phủ dần lên mọi vật. Mảng sáng của ánh ngày đã dần dần nhường chỗ cho màn đêm. Đường làng thật vắng, một vài tiếng côn trùng rỉ rả trong lòng đất, vẻ thăm dò, chờ đợi…
Những chú dế con bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm thức ăn, nó rón rén từng bước rồi tung tăng trên thảm cỏ, chúng thưởng thức lá non và uống sương đêm. Có đôi ánh đom đóm chấp chới trong màn đêm tĩnh mịch. Nhà nhà đều đóng cửa sớm. Gió vẫn lùa và mưa vẫn rả rích ngoài hiên.
|
Describe the neighborhood or village where you live on a cold winter day.
Instruct
The cold winter has come, people as well as the landscape seem to cower to fight the coldness of winter. Winter comes and changes all the scenery and people in my homeland. Today is in the middle of winter, the weather is very cold, the atmosphere in the village is also different from usual.
In winter, the sky is often overcast, and we rarely see the sun. This morning, hoarfrost covered the branches and grass. The wind blows steam into the house, the wind blows the clouds towards the river mouth, the water surface is a dark blue color.
In the village, people were calling to each other. Somewhere, there was the sound of young birds calling to the flock, and a few yellow leaves left branches and fluttered in the wind. The ancient trees stood silently, looking at the withering scene of the cold winter. There are trees broken after strong winds, the sap in the trees flowing abundantly. The breath of heaven and earth seemed heavy, the steam from the river gave off a strong smell of alluvium and new soil. On the sprayed straw roofs, rainwater is sobbing and falling...
If the weather is not cold, the whole village will echo with the laughter of children and working farmers. The weather was cold and the village road had only a few passersby. Outside in the alley, people were talking loudly, discussing the upcoming winter-spring crop. On the banks of the pond, a few farmers were draining water, bedding the banks, some were carrying buckets to catch perch in the water, fishing for fish from the riverbank... They braved the harsh weather of the surrounding winter morning. .
At noon, the weather gets warmer, and it's time for everyone to go home from work. People with hoes and shovels, buffaloes and cows continued to pile up the roads leading to the village. The white field of water has been renovated, plowed, and harrowed. Under such cold water, everyone still worked enthusiastically. They are truly industrious farmers. Thanks to the hard-working spirit of the farmers, we have rice to eat. Therefore, we must appreciate the grain of rice, because it is the blood dew of the workers.
When afternoon falls, everyone sits around the fire, cooking rice, releasing smoke throughout the bamboo area. Down in the river, from behind the quiet bend, there was the sound of fish splashing on the sides of the boat, the clanking sound of bamboo boats pulling nets. The dark color gradually spreads from the river surface, falls on the sand and then flows into the villages. Darkness is like a velvet curtain, fading black, gradually covering everything. The bright light of day gradually gave way to night. The village road was deserted, a few insects rustled in the ground, a look of exploration and waiting...
The baby crickets begin their journey to find food, they tiptoe step by step and then bounce around on the grass, they enjoy the young leaves and drink the night dew. There are a pair of fireflies flickering in the quiet night. Every house closes early. The wind is still blowing and the rain is still pouring down on the porch.
|
Tả lại không khí buổi chào cờ đầu tuần ở trường em
Bài làm
Bình minh trên sân trường thật đẹp! Những tia nắng lung linh xen qua các kẽ lá tạo nên một khung cảnh mát mẻ, trong sáng giúp cho tất cả học sinh thêm phần phấn khởi ngồi ôn bài dưới sân. Ngày đầu tuần, một số bạn đội viên thiếu niên tiền phong nhanh chóng chuẩn bị đội trống, một số khác vội vàng chuẩn bị cờ nước.
Một hồi trống “Tùng…tùng…tùng…” vang lên. Sân trường đang nhộn nhịp bỗng trang nghiêm. Tất cả học sinh hàng ngũ ngay ngăn, quần áo chỉnh tề đứng chờ hiệu lệnh. Sau tiếng hô trang trọng “Nghiêm! Chào cờ! Chào” của thầy phụ trách, đồng loạt các bàn tay nhỏ nhắn đưa lên ngang mặt. Tiếng trống đội bắt đầu buổi lễ bằng một nhịp điệu dồn dập, lôi cuốn. Lá cờ Tổ quốc từ từ được kéo lên cao khi tiếng trống đội vừa dứt. Bài hát Quốc ca thật hùng dũng vang vang khắp sân trường. Giọng hát mạnh mẽ bay lan tỏa khắp khu vực chung quanh càng tạo cho khung cảnh buổi sáng đầu tuần thêm phần long trọng. Càng long trọng hơn nữa khi đến phần mặc niệm với hình ảnh học sinh cúi đầu xuống. Đứng trầm lặng suy tư để tưởng nhớ công lao của các vị anh hùng đã hi sinh vì dân, vì nước, vì thế hệ chúng em.
Buổi chào cờ chấm dứt cũng là lúc trả lại cảnh sinh hoạt hình thường vào đầu tuần ở trường em: thấy hiệu trường khen thưởng cho các học sinh ngoan, học sinh giỏi,` biểu dương các lớp tiên tiến, xuất sắc của tuần trước. Thầy cũng nghiêm khắc phê bình các biểu hiện vi phạm nội quy nhà trường, thông báo kế hoạch học tập trong tuần. Tất cả chúng em đều đúng nghiêm, chăm chú nghe lời thầy dặn dò. và sau đó từng lớp một, hàng ngũ ngay ngắn tuần tự di chuyển vào lớp học.
|
Describe the atmosphere of the flag-raising ceremony at the beginning of the week at your school
Assignment
The sunrise on the school grounds is so beautiful! The shimmering rays of sunlight filtering through the leaves create a cool, bright scene, helping all students feel more excited while studying in the yard. On the first day of the week, some of the young pioneers quickly prepared their drum teams, while others quickly prepared their country flags.
A drum beat "Tung...tung...tung..." rang out. The bustling schoolyard suddenly became solemn. All students lined up in neat rows, neatly dressed, waiting for the signal. After the solemn cry of “Seriously! Salute the flag! Hello" from the teacher in charge, a series of small hands raised to face level. The team's drums started the ceremony with a fast, engaging rhythm. The national flag was slowly raised high when the drum beat ended. The National Anthem so heroically resounds throughout the school yard. The powerful singing voice spread throughout the surrounding area, making the scene on the first morning of the week more solemn. It's even more solemn when it comes to the moment of silence with the image of students bowing their heads. Stand quietly and reflect to remember the merits of the heroes who sacrificed their lives for the people, for the country, and for our generation.
The end of the flag raising ceremony is also the time to return to the normal routine at the beginning of the week at my school: seeing the school principal reward good students and excellent students, praising the advanced and excellent classes of the previous week. . The teacher also strictly criticized signs of violating school rules and announced study plans for the week. All of us were strict and attentively listened to the teacher's instructions. and then class by class, neat ranks moved into the classroom.
|
Tả lại mưa xuân trong mắt em
Gợi ý
Mùa đông xám xịt và khô héo đã đi qua, mặt đất kiệt sức bỗng thức dậy, âu yếm đón lấy những hạt mưa ấm áp long lanh. Đất trời trở lại dịu êm chất chiu cần mẫn tiếp nhựa sống cho cây. Cây cối hoa lá tắm trong những hạt mưa phơi phới ấy… Cuối vườn, trên những cây đào trụi lá đã bắt đầu có những nụ hoa phơn phớt hồng… Và lòng cô thôn nữ nào đó đã bỗng thấy giăng tơ “một mối tình”.
Thế là mùa xuân đã về. Bà Chúa Xuân đã sai mưa đến sớm đánh thức vạn vật dệt cho bà một tấm áo với muồn sắc màu, đón chào bà trong hương thơm giao hòa của trời đất. Trong mưa xuân, hoa đào bừng nở những nụ phớt hồng. Rặng bông bụp xòa những mắt xanh ngơ ngác. Những bé hạt mầm suốt mùa đông mơ ngủ dưới đất mẹ nay có sức mạnh vươn lên khỏi mặt đất đón mưa xuân… Ngay những bụi sam đất cũng nở hoa vàng li ti. Mưa xuân về, đàn chim đi tránh rét cũng về và đất trời lại tràn đầy tiếng hót líu lo thánh thót của chúng. Mưa xuân ơi! Cám ơn nhé. Mưa xuân về, bé lại sắp được xúng xính quần áo mới, ngồi cạnh anh chị trông bánh chưng và nhận bao lì xì… Thích ghê! Chị bé bảo: “Mưa xuân làm hoa lá đâm chồi nảy lộc, làm bé lớn lên thêm một tuổi, tóc chị dài hơn, mướt hơn. Mưa xuân trên khuôn mặt mẹ làm mặt mẹ bớt nếp nhăn thời gian. Tóc bố đen hơn, tóc bà đỡ bạc, khi mưa xuân đưa mưa xuân về”. Bé mong mùa xuân đưa mưa xuân về, bé khẽ thì thầm: “Mưa xuân ơi!”. Và bé khẽ hôn lên gió xuân. Nhờ gió xuân chuyển lời tâm tình đến với mưa xuân nhé! Gió khúc khích cười. Bé cũng cười.
Bé cười trong mơ, hàm răng chuột có hai cái bị sún khoe ra. Mưa xuân cũng cười! A! Mưa xuân cũng bị “sún” như bé. Mưa xuân và bé cùng ăn nhiều kẹo ngọt mà.
Mưa xuân ơi! Sang năm gặp nhé! Bé đưa tay vẫy, mưa xuân cũng vẫy. Bé thấy mưa xuân xa dần, xa dần… Bé bật dậy, mưa xuân vẫn lất phất bay ngoài trời. Mưa xuân trong mắt em bây giờ đẹp hơn bất cứ lúc nào. Mưa xuân và bé… bé với mưa xuân. Bé khẽ cất tiếng hát:
“Mưa xuân trên lá
Lá ướt mượt mà
Mưa xuân rơi trên hoa
Hoa nở xòe duyên dáng”
|
Describe the spring rain in your eyes
Suggest
The gray and dry winter has passed, the exhausted ground suddenly woke up, lovingly welcoming the warm, sparkling raindrops. Heaven and earth return to their gentleness and diligence, giving life to the trees. The trees, flowers, and leaves were bathed in those fluttering raindrops... At the end of the garden, on the leafless peach trees, pinkish flower buds began to appear... And a certain village girl's heart suddenly felt the thread of "a love affair". .
So spring has come. The Spring Goddess sent the rain to wake up all things to weave a colorful shirt for her, welcoming her in the harmonious fragrance of heaven and earth. In the spring rain, peach blossoms bloom with pinkish buds. The hibiscus groves opened bewildered green eyes. The baby seeds that slept all winter under the mother's earth now have the strength to rise from the ground to welcome the spring rain... Even the spruce bushes are blooming with tiny yellow flowers. When the spring rain comes, the flock of birds that have come to escape the cold also return and the sky and earth are filled with their beautiful chirps. Spring rain! Thank you. When the spring rains come, the baby is about to wear new clothes, sit next to his siblings looking after banh chung and receive lucky money... I love it! The little girl said: "Spring rain makes flowers and leaves sprout, makes me grow up another year, and my hair becomes longer and smoother. The spring rain on my mother's face reduces the wrinkles of time. Dad's hair is darker, grandma's hair is less gray, when the spring rain brings spring rain." The child hopes spring will bring spring rain, he softly whispers: "Spring rain!". And she gently kissed the spring breeze. Thanks to the spring wind, let's convey our feelings to the spring rain! The wind chuckled. The baby also smiled.
The baby smiled in the dream, two of the rat's teeth were showing off. Spring rain also smiles! Ah! Spring rain is also "soggy" like a baby. Spring rain and children eat a lot of sweets.
Spring rain! See you next year! The baby waved his hand, and the spring rain also waved. The baby saw the spring rain getting farther and farther away... The baby jumped up, the spring rain was still fluttering outside. The spring rain in my eyes is more beautiful now than ever. Spring rain and baby... baby and spring rain. The baby softly sang:
“Spring rain on the leaves
Leaves are wet and smooth
Spring rain falls on flowers
Flowers bloom gracefully"
|
End of preview. Expand
in Data Studio
README.md exists but content is empty.
- Downloads last month
- 2