vi
stringlengths 846
10.5k
| en
stringlengths 799
10.5k
|
---|---|
Tả loại quả mà em thích nhất
Hướng dẫn
Tả loại quả mà em thích nhất
Em được sinh sống ở nông thôn nghèo, nơi nhà em ở có rất ít hàng xóm nên đất đai thường được bố mẹ em trồng rất nhiều cây ăn quả khác nhau, loại quả nào cũng đều rất ngon làm em rất thích, nào thì quả mít, bưởi, xoài,…quả nào cũng thơm ngon hấp dẫn, nhưng em thích nhất vẫn là quả mít
Quả mít là loại quả rất to, có vỏ xù xì màu thâm đen, khi còn xanh thì quả mít màu xanh, còn khi chín lên thì quả mít chuyển sang vỏ màu xanh đậm hoặc màu thâm đen, khi mít chín có một mùi thơm ngát kỳ lạ khiến tất cả trẻ con trong xóm em đều cực kỳ yêu thích. Quả mít cũng có rất nhiều loại quả mít khác nhau, mít mật thì có ngọt lịm, còn mít dai thì ăn dai dai ngọt ngọt nên chúng em vô cùng thích. Bên trong quả mít là một lớp cùi trắng trong đó có rất nhiều múi mít to bọc lấy hạt mít tròn tròn, khi ăn thường phải tách múi mít để bỏ hạt ra, sau đó ăn múi mít ngọt lịm, ăn xong còn có mùi thơm lưu lại quanh người.
Quả mít thường có vào mùa hè, đây cũng là loại quả thường được ăn giải mát trong mùa hè. Vào mỗi mùa hè mẹ em thường lấy múi mít tách thành từng tách nhỏ, sau đó trộn với sữa chua và đá bào làm sữa chua mít ăn cực kỳ ngon miệng, những múi mít dai còn được mẹ tách ra sau đó sấy khô làm mít sấy cho chúng em làm quà ăn vặt, ăn cũng vô cùng ngon.
Quả mít là một trong những loại quả cực kỳ thân thuộc với người dân vùng nông thôn quê em, không chỉ có hương vị thơm ngon khi ăn, có nhiều tác dụng mà còn có thể đem bán để giúp bố mẹ em có thêm tiền chăm lo cho cả nhà, em rất yêu quý quả mít quê em.
|
Describe the fruit you like the most
Instruct
Describe the fruit you like the most
I live in a poor rural area. My family has very few neighbors, so my parents often grow many different fruit trees on the land. Every type of fruit is delicious and I like it very much. jackfruit, grapefruit, mango,...all fruits are delicious and attractive, but my favorite is still jackfruit
Jackfruit is a very large fruit, with rough, dark-colored skin. When it is still green, the jackfruit is green. When ripe, the jackfruit turns dark green or dark-black. When ripe, the jackfruit has a fragrant aroma. It's so unique that all the children in my neighborhood absolutely love it. There are also many different types of jackfruit, honey jackfruit is sweet, and chewy jackfruit is chewy and sweet, so we really like it. Inside the jackfruit is a layer of white pulp in which there are many large jackfruit segments covering the round jackfruit seeds. When eating, you often have to separate the jackfruit segments to remove the seeds. After eating, the jackfruit segments are sweet and fragrant. stay around people.
Jackfruit is often available in the summer, this is also a fruit often eaten to cool down in the summer. Every summer, my mother often takes jackfruit segments and separates them into small cups, then mixes them with yogurt and shaved ice to make jackfruit yogurt, which is extremely delicious. Mom also separates the tough jackfruit segments and then dries them to make jackfruit. Dry it for us as a snack, it's also extremely delicious.
Jackfruit is one of the fruits that is extremely familiar to people in rural areas of my hometown. Not only does it taste delicious when eaten, it has many uses, but it can also be sold to help my parents have more money to take care of themselves. Take care of the whole family, I love jackfruit from my hometown very much.
|
Tả loại quả mà em thích
Hướng dẫn
Tả loại quả mà em thích
Bài làm
Em sinh ra và lớn lên ở vùng nông thôn nên nhà em trồng rất nhiều cây ăn quả: nào thì mít, bưởi, xoài,…quả nào cũng thơm, ngon hấp dẫn nhưng em thích nhất là quả bưởi.
Quả bưởi có hình tròn khoác lên mình chiếc áo màu xanh hoặc màu vàng tùy thuộc vào loại bưởi chứ không phải bưởi xanh tức là chưa ăn được. Vỏ bưởi có một mùi thơm mát kì lạ, bà ngoại em kể ngày xưa phụ nữ thường dùng vỏ bưởi để gội đầu vì vỏ bưởi có nhiều tinh dầu giúp dưỡng tóc, xanh tóc và rất thơm. Bưởi có hai loại bưởi chua và bưởi ngọt, học sinh chúng em thường thích ăn bưởi chua chấm với muối ớt rất ngon. Còn bà và mẹ thì lại thích ăn bưởi ngọt.
Bên trong quả bưởi là lớp cùi trắng rất mềm và thơm, mẹ em bảo người ta thường dùng cùi bưởi để nấu chè ăn rất ngon và bổ. Bên trong của lớp cùi trắng là rất nhiều múi nhỏ cong cong hình lưỡi liềm, khi ăn ta thường tách những múi bưởi ra. Những múi bưởi căng mọng và rất nhiều nước, trong các múi bưởi thì lại có hạt màu vàng. Khi bóc múi bưởi để ăn ta phải bỏ hạt và vỏ đi. Quả bưởi thường có nhiều vào mùa thu, em nhớ vào các dịp Tết trung thu, cô giáo em thường dùng các múi bưởi để làm hình con chó, con mèo trang trí trông rất đẹp mắt.Có những quả bưởi vỏ và múi màu hồng, quê em gọi là “ bưởi đào”, đây là loại bưởi thường dùng để thờ Tết. Trong các mâm ngũ quả ngày Tết không thể thiếu quả bưởi, bởi các cụ ngày xưa cho rằng quả bưởi có hình tròn và có màu vàng thể hiện sự viên mãn, tròn trịa mang lại sự may mắn cho mọi người trong gia đình. Mẹ em còn bảo quả bưởi có rất nhiều tác dụng, cung cấp vitamin C cho cơ thể, tốt cho hệ tim mạch và làm đẹp da lại không độc hại.
Nguồn: Văn mẫu
|
Describe the fruit you like
Instruct
Describe the fruit you like
Assignment
I was born and raised in a rural area, so my family grows a lot of fruit trees: jackfruit, grapefruit, mango, etc. All fruits are fragrant, delicious and attractive, but my favorite is grapefruit.
Grapefruit is round in shape with a green or yellow coat depending on the type of grapefruit, not green grapefruit which means it cannot be eaten. Grapefruit peel has a strange, cool scent. My grandmother told me that in the past, women often used grapefruit peel to wash their hair because grapefruit peel has many essential oils that help nourish hair, green hair and is very fragrant. There are two types of grapefruit: sour grapefruit and sweet grapefruit. Our students often like to eat sour grapefruit dipped in salt and chili, which is very delicious. And my grandmother and mother like to eat sweet grapefruit.
Inside the grapefruit is a layer of white pulp that is very soft and fragrant. My mother said people often use grapefruit pulp to make sweet soup, which is delicious and nutritious. Inside the white pulp are many small, crescent-shaped segments. When eating, we often separate the grapefruit segments. The grapefruit segments are plump and have a lot of juice, and there are yellow seeds in the grapefruit segments. When peeling grapefruit to eat, you must remove the seeds and peel. Grapefruits are often abundant in the fall. I remember during the Mid-Autumn Festival, my teacher often used grapefruit segments to make decorative dog and cat shapes that looked very beautiful. There were grapefruits with pink skin and segments. , my hometown calls it "peach grapefruit", this is the type of grapefruit often used to worship Tet. In the five-fruit tray on Tet, grapefruit is indispensable, because the ancients believed that grapefruit was round and yellow in color, representing fullness and roundness, bringing luck to everyone in the family. My mother also told me that grapefruit has many uses, providing vitamin C to the body, good for the cardiovascular system and beautifying the skin, and is non-toxic.
Source: Sample text
|
Tả loại quả mà em yêu thích nhất
Hướng dẫn
Tả loại quả mà em yêu thích nhất
Bài làm
Em lớn lên ở vùng nông thôn, vườn nhà em rất rộng và trồng nhiều loại cây ăn quả. Quả nào em cũng thích ăn, nhưng thích nhất vẫn là quả bưởi.
Vì ông em từng làm ở Phòng Nông nghiệp của huyện, nên ông sưu tầm rất nhiều loại cây khác nhau. Chính vì thế, vườn nhà em có đủ các loại cây, từ cây bóng râm đến cây ăn quả. Cây ăn quả thì có đủ loại, từ mít, táo, ổi, xoài, nhãn, chuối, dừa, và tất nhiên là có cả quả bưởi.
Riêng bưởi, nhà em có tới 5 cây với đủ chủng loại khác nhau, như bưởi chua, bưởi cam, bưởi diễn và bưởi đào. Ông bà em và cả mẹ nữa, mọi người đều thích ăn bưởi diễn vì nó ngọt, còn em, em lại thích nhất là bưởi đào.
Em thích bưởi đào từ hương vị cho đến hình dáng bên ngoài của nó. Quả bưởi đào rất to, hình tròn, phần cuống của nó hơi lõm xuống. Quả bưởi ban đầu có màu xanh, sau khi chín vỏ của nó chuyển qua màu vàng rất đẹp mắt.
Khi bổ ra, múi của nó rất to, tép bưởi cũng lớn hơn nhiều so với mấy loại bưởi kia. Đặc biệt, em thích nhất chính là múi bưởi đào có màu hồng rất đặc biệt. Lúc còn xanh, bưởi đào ăn hơi chua, nhưng khi chín rồi thì lại có vị rôn rốt, theo lời ông em nói thì đây chính là hương vị mà bọn trẻ như em thích nhất.
Cây bưởi đào của nhà em tới nay đã được 15 tuổi, nó thậm chí còn nhiều hơn cả tuổi của chị gái em. Những trái bưởi đào rụng khi còn non, bọn em thường nhặt để chơi tung hứng hoặc chơi chuyền.
Dù bây giờ, mẹ và ông em đang trồng thêm nhiều loại quả khác nữa, nhưng chắc chắn em sẽ vẫn thích bưởi đào, bởi hương vị thơm ngon và ý nghĩa của nó đối với tuổi thơ của em.
|
Describe your favorite fruit
Instruct
Describe your favorite fruit
Assignment
I grew up in a rural area, my garden is very large and grows many types of fruit trees. I like to eat every fruit, but my favorite is still grapefruit.
Because my grandfather used to work at the district's Department of Agriculture, he collected many different types of plants. That's why my garden has all kinds of trees, from shade trees to fruit trees. There are all kinds of fruit trees, from jackfruit, apple, guava, mango, longan, banana, coconut, and of course grapefruit.
As for grapefruit, my family has up to 5 trees with all different types, such as sour grapefruit, orange grapefruit, Dien grapefruit and peach grapefruit. My grandparents and my mother, everyone likes to eat grapefruit because it is sweet, but for me, I like peach grapefruit the most.
I like peach grapefruit from its taste to its appearance. The peach grapefruit is very large, round, and its stem is slightly concave. Grapefruit is initially green, but after ripening, its skin turns a beautiful yellow color.
When opened, its segments are very large, and the grapefruit pulp is also much larger than other types of grapefruit. In particular, I like the peach grapefruit segment the most, which has a very special pink color. When it's still green, peach grapefruit is a bit sour, but when it's ripe, it has a sweet taste. According to my grandfather, this is the flavor that children like me like the most.
My family's grapefruit tree is now 15 years old, which is even older than my sister's age. Peach grapefruits fall when they are still young, we often pick them up to juggle or play volleyball.
Even though my mother and grandfather are growing many other fruits now, I will definitely still like peach grapefruit, because of its delicious taste and meaning to my childhood.
|
Tả lăng Bác Hồ lớp 3 ngắn gọn hay nhất
Bài làm 1
Dịp hè vừa rồi, em được ba mẹ đưa về quê chơi. Quê em là một huyện lị ngoại ô Hà Nội nên sẵn dịp này, cả nhà lên Hà Nội chơi một chuyến. Ấn tượng sâu sắc nhất với em chính là khi đến thăm lăng Bác.
Đặt chân lên quảng trường Ba Đình, em choáng ngợp bởi khoảng sân rộng với các ô cỏ xanh mướt còn đọng sương đêm. Cả khoảng sân cỏ rộng rãi được chia thành vô số ô vuông nhỏ như hình bàn cờ tướng, mà người vào lăng vào giờ hành chính không nhiều nên hệt như các quân cờ đang di chuyển. Đi qua quảng trường, em có thể thấy rõ tòa nhà vững chãi xây bằng đá. Mẹ cầm tay em và nói đã đến lăng Bác rồi. Chà, lăng Bác mới thật uy nghiêm làm sao! Kiến trúc được xây từ đá cẩm thạch toát lên vẻ cao quý mà vẫn giản dị.
Trên tầng cao nhất, em thấy dòng chữ đỏ “CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH” được khắc tỉ mỉ. Bên ngoài lăng, biết bao loài hoa thơm từ khắp đất nước đua nhau khoe sắc, tỏa hương thơm dịu nhẹ. Em còn thấy có rất nhiều bồn cây vạn tuế đặt trước và sau lăng. Theo đoàn người vào trong lăng, em thấy Bác được đặt nằm trong quan tài bằng thủy tinh. Nhìn Bác vẫn hồng hào, hiền từ như khi đang ngủ. Em thấy cổ họng nghèn nghẹn, xúc động ngắm nhìn Người.
Bài làm 2
Em sinh ra và lớn lên ở miền Trung, là người con của xứ Nghệ quê Bác. Từ bé, cũng như bao bạn bè khác, em đã được biết đến Bác là người cha vĩ đại của dân tộc Việt Nam. Vì vậy, nhân dịp ra Hà Nội chơi, em xin mẹ đưa đi thăm lăng Bác.
Từ xa, em đã thấy loáng thoáng rặng tre xanh thẳng tắp tạo thành hàng lũy che chắn ngay lối vào lăng. Trong gió mùa thu, lá tre lao xao như đang hát vang bài ca mừng chiến thắng. Đi qua rặng tre là quảng trường Ba Đình lịch sử. Đây là nơi đã chứng kiến biết bao thăng trầm lịch sử mà em vẫn thấy trong sách, nay đã được tận mắt chiêm ngưỡng. Dọc theo quảng trường là hàng cỏ xanh tươi được cắt tỉa cẩn thận, chia thành các ô vuông đều tăm tắp dẫn lối. Quanh lăng Bác trồng rất nhiều hoa, đặc biệt còn có 79 chậu vạn tuế tượng trưng cho 79 năm tuổi thọ của Bác nữa.
Vào trong lăng, em được nhìn kỹ hơn sự uy nghi và thiêng liêng của nơi đây. Từng cột đá to lớn trụ đỡ cho tòa nhà 3 lầu. Thi hài Bác được đặt ở tầng trên, em theo mẹ đi dọc cầu thang bằng cẩm thạch đến tận nơi thăm Bác. Trong quan tài bằng thủy tinh được điêu khắc viền gỗ tinh xảo, Bác nằm yên như đang ngủ. Đôi mắt sáng quắc đã khép lại, nhưng gương mặt hiền từ, chòm râu trắng vẫn chân thật như khi Bác còn sống. Bên cạnh Bác có rất nhiều chú cảnh vệ mặc đồng phục trắng nghiêm chỉnh đứng canh cho Bác yên giấc ngàn thu.
|
The best short description of Uncle Ho's mausoleum for grade 3
Exercise 1
Last summer, my parents took me back to my hometown to visit. My hometown is a district on the outskirts of Hanoi, so on this occasion, the whole family went to Hanoi for a trip. The deepest impression I had was when I visited Uncle Ho's mausoleum.
Setting foot on Ba Dinh Square, I was overwhelmed by the large yard with green grass still covered with dew at night. The entire spacious lawn is divided into countless small squares like a chess board, and not many people enter the mausoleum during office hours, so it looks like chess pieces are moving. Walking through the square, I can clearly see a sturdy building made of stone. Mom held my hand and said we had arrived at Uncle Ho's mausoleum. Wow, how majestic Uncle Ho's mausoleum is! The architecture is built from marble, exuding a noble yet simple look.
On the top floor, I saw the red words "PRESIDENT HO CHI MINH CITY" meticulously engraved. Outside the mausoleum, countless fragrant flowers from all over the country bloom and radiate a gentle fragrance. I also saw many pots of cycad trees placed in front and behind the mausoleum. Following the group into the mausoleum, I saw Uncle Ho lying in a glass coffin. Uncle looked still rosy and gentle as if he was sleeping. I felt a lump in my throat as I looked at Him with emotion.
Exercise 2
I was born and raised in the Central region, a child of Uncle Ho's hometown of Nghe An. Since childhood, like many other friends, I have known Uncle Ho as the great father of the Vietnamese people. So, on the occasion of going to Hanoi, I asked my mother to take me to visit Uncle Ho's mausoleum.
From afar, I could glimpse the straight green bamboo groves forming a barrier protecting the entrance to the mausoleum. In the autumn wind, bamboo leaves rustle as if singing a song of victory. Going through the bamboo grove is the historic Ba Dinh square. This is a place that has witnessed many historical ups and downs that I still see in books, and now I can see it with my own eyes. Along the square is a carefully manicured row of green grass, divided into even squares to guide the way. Around Uncle Ho's mausoleum, many flowers are planted, especially there are 79 cycad pots symbolizing 79 years of Uncle Ho's life.
Entering the mausoleum, I got a closer look at the majesty and sacredness of this place. Each huge stone pillar supports the 3-storey building. Uncle Ho's body was placed on the upper floor. I followed my mother down the marble stairs to visit Uncle Ho. In a glass coffin carved with delicate wooden edges, Uncle Ho lay still as if sleeping. The bright eyes have closed, but the gentle face and white beard are still as genuine as when Uncle Ho was alive. Next to Uncle Ho, there were many security guards wearing white uniforms seriously standing guard so that Uncle Ho could rest in peace.
|
Đề bài: Tả lăng Bác Hồ
Bài làm
"Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác", câu hát cất lên khiến lòng người xao xuyến bồi hồi. Càng xúc động hơn nữa với những ai đã thực sự được đặt chân đến lăng Bác. Kết thúc cấp học Tiểu hoc, em đã may mắn được bố mẹ thưởng một chuyến đến thăm lăng Bác Hồ.
Từ xa nhìn về lăng, em đã nhìn thấy "thấp thoáng trong sương hàng tre bát ngát". Đó là những rặng tre ngà thân vàng óng được trồng phía nam và phía bắc của lăng. Hình ảnh hàng tre tượng trưng cho con người Việt Nam bất khuất, kiên cường. Dọc theo lối nhỏ đến gần lăng là những hàng cây vạn tuế rất lớn. Loài cây này được đặt cả phía trước và sau lăng, tất cả có bảy mươi chín cây tượng trưng cho bảy mươi chín năm tuổi thọ của Bác. Đến gần, em mới có dịp được ngắm lăng Bác kĩ hơn.
Lăng Bác là một khối nhà vững chãi gồm ba lớp. Lớp dưới tạo dáng bậc thềm lam cấp; lớp giữa là phân trung tâm cùa lăng, quanh bốn mặt là những hàng cột vuông bằng đá hoa cương, lớp trên cùng là mái lăng hình tam cấp. Trên đỉnh lăng là hàng chữ "Chủ tịch Hồ Chí Minh" ghép bằng đá ngọc màu đỏ thẫm. Trước lăng là quảng trường Ba Đình với một đường dành cho lễ diễu binh, duyệt binh, và một thảm cỏ dài rộng mênh mông xanh mượt được chia thành hàng trăm ô cỏ nhỏ vuông vắn. Trước mặt lăng là cột cờ, lá Quốc kỳ đỏ thắm với ngôi sao vàng đã được kéo lên đang tung bay trong gió.
Bước qua những bậc tam cấp, em đến gần cửa lăng. Cửa lăng làm từ các cây gỗ quý từ Tây Nguyên. Hai bên cửa là hai cây hoa đại cổ thụ nở hoa hồng thắm. Trước cửa lăng có hai chú lính gác mặc đồng phục màu trắng tinh, các chú đứng thật nghiêm trang không hề có một cử động nhỏ nào. Bước vào tiền sảnh lăng, em ngỡ ngàng ngắm thật kĩ dòng chữ "Không có gì quý hơn Độc lập Tự do" và chữ ký của Bác Hồ được dát bằng vàng.
Qua tiền sành là dãy cầu thang thấp dẫn vào phòng trung tâm, đó là nơi lưu giữ thi hài của Bác kính yêu. Bác được đặt trong hòm kính khung bằng gỗ quý có các hình điêu khắc hoa văn là các đám mây; hòm kính ấy được đặt trên một bục đá. Qua lớp kinh trong suốt, em thấy Bác nằm bình yên, gương mặt tĩnh lặng. Bác vẫn mặc bộ quân áo ka ki bạc màu, dưới chân có đặt một đôi dép cao su giản dị. Ánh sáng diu dịu cũa chiếc đèn nê-ông tỏa ra khiến em ngỡ rằng đó là ánh sáng tỏa ra từ Bác. Bốn phía hòm có bốn người lính đứng trang nghiêm như gác cho giấc ngủ ngàn thu yên tĩnh cùa vị Cha già dân tộc.
Rời khỏi lăng Bác em vẫn không nguôi xúc động bồi hồi. Nghĩ đến hình ảnh Bác, em thầm hứa sẽ học tập tốt hơn để hàng năm được vào lăng viếng Bác, xứng đáng với những tình cảm lớn lao Bác dành cho thiếu nhi chúng em.
|
Topic: Description of Uncle Ho's mausoleum
Assignment
"I'm in the South to visit Uncle Ho's mausoleum," the song sings, making people's hearts flutter. It's even more touching for those who have actually set foot in Uncle Ho's mausoleum. After finishing elementary school, I was lucky enough to be rewarded by my parents with a trip to visit Uncle Ho's mausoleum.
Looking at the mausoleum from afar, I saw "looming in the mist vast rows of bamboo". Those are golden bamboo groves planted on the south and north sides of the mausoleum. The image of bamboo rows symbolizes the indomitable and resilient Vietnamese people. Along the small path near the mausoleum are rows of very large cycad trees. This tree is placed both in front and behind the mausoleum, with a total of seventy-nine trees symbolizing seventy-nine years of Uncle Ho's life. Coming closer, I had the opportunity to see Uncle Ho's mausoleum more closely.
Uncle Ho's mausoleum is a sturdy building with three layers. The lower class poses as blue steps; The middle layer is the central part of the mausoleum, around the four sides are rows of square marble columns, the top layer is the three-step mausoleum roof. On top of the mausoleum is the words "President Ho Chi Minh" made of dark red jade. In front of the mausoleum is Ba Dinh Square with a road for military parades and parades, and a vast, long, smooth green lawn divided into hundreds of small square squares of grass. In front of the mausoleum is a flagpole, the crimson National Flag with a yellow star has been raised and is fluttering in the wind.
Stepping over the steps, I approached the mausoleum door. The mausoleum door is made from precious wood from the Central Highlands. On both sides of the door are two ancient plumeria trees blooming with bright pink flowers. In front of the mausoleum door were two guards wearing pure white uniforms, standing solemnly without the slightest movement. Entering the mausoleum lobby, I was surprised to carefully look at the words "Nothing is more precious than Independence and Freedom" and Uncle Ho's signature plated in gold.
Past the front is a low set of stairs leading to the central room, which is where the beloved Uncle's body is kept. He was placed in a glass box with a precious wooden frame with sculpted patterns of clouds; That glass box is placed on a stone platform. Through the transparent layer of prayer, I saw Uncle Ho lying peacefully, his face calm. He was still wearing a faded khaki military shirt, with a simple pair of rubber sandals on his feet. The soft light emitted by the neon lamp made me think it was the light emanating from Uncle Ho. On all four sides of the ark, there are four soldiers standing solemnly as if guarding the peaceful eternal sleep of the Father of the Nation.
Leaving Uncle Ho's mausoleum, I still couldn't help but feel emotional. Thinking of Uncle Ho's image, I silently promised to study better so that I can visit Uncle Ho's mausoleum every year, worthy of the great affection Uncle has for us children.
|
Tả lũy tre, cây tre nơi làng quê của em – Văn hay lớp 2
Hướng dẫn
Có nhà thơ đã viết:
Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên lưỹ nên thành, tre ơi!
Luỹ tre làng em đẹp lắm. Đứng trên rú Chàng, đứng trên cầu Độ mà ngắm, luỹ tre làng em xanh um một màu. Trời dông bão, cây tre ôm chặt lấy nhau, chở che cho mái đình, mái chùa, bảo vệ cho hàng trăm ngôi nhà. Trời nắng hạn, nóng như nung, lũy tre toả bóng mát. Gió thổi, lũy tre phấp phới rung lên, xua đuổi cái nóng, quạt mát cho em nhỏ, cho cụ già. Thời kháng chiến, luỹ tre làng là chiến hào chống càn, là nơi từng phơi đầy xác giặc.
Tre đủ loại. Có tre to để đan lát, làm hàng thủ công, để làm nhà cửa, lều quán. Có tre gai làm cho luỹ làng kiên cố. Mùa xuân, măng tre mập mạp, nhọn hoắt như chông, mọc lên tua tủa. Luỹ tre làng em là nơi trú ngụ của đàn cò, bầy vạc, là nơi trú ngụ của hàng trăm loài chim. Sáng sớm bình minh, chim chóc cất tiếng hót rồi tung cánh bay đi tìm mồi. Trời chập choạng, luỹ tre là tổ ấm cho đàn chim trời hiền lành, đáng yêu kéo về kêu râm ran, tỉ tê trò chuyện.
Đêm đêm nằm ngủ, em nghe luỹ tre thầm thì.
Bước ra khỏi nhà, khỏi làng, trên đường đi học, em ngoái cổ lại nhìn luỹ tre làng, lòng xôn xao tự hào về nơi chôn nhau cắt rốn thân yêu. Luỹ tre làng là bến quê của em.
Nhìn từ xa, lũy tre làng như một bức tường thành bao quanh thôn xóm. Tới gần, mới thấy bức tường thành ấy được tạo bởi nhiều cây tre, gầy guộc, khẳng khiu. Cây này nương tựa cây kia, bất chấp nắng mưa bão dông, vươn lên trên cao, đón nhận ánh sáng mặt trời. Các cj già trong làng thường bảo: “Cây tre cũng như người dân quê mình một nắng hai sương, chịu thương chịu khó, bất khuất kiên cường”.
Thân tren tròn lẳn lại nhiều gai, trên thân cây tua tủa những vòi xanh ngỡ như những cánh tay vươn dài. Dưới gốc, chi chít những búp măng non. Búp thì mới nhô khỏi mặt đất, búp thì cao ngang ngực tôi, có búp vượt đầu người. Tôi cứ nghĩ những búp măng ấy chính là những đứa con thân yêu của tre. Năm năm tháng tháng được mẹ chăm chút ngày một lớn lên, ngày một trưởng thành trong bóng mát yêu thương.
Những ngày hè oi bức, nắng như đổ lửa trên đồng, lũy tre là nơi nghỉ ngơi của bà con, cô bác. Buổi trưa, tre che nắng cho trâu nằm, ru cho trâu ngủ. Buổi chiều, chúng tôi ra ngồi dưới gốc tre trò chuyện, vui chơi. Có những đêm rằm, bọn tôi mang đèn treo lên những cành tre. Ánh sáng lấp lánh, chúng tôi nhảy múa, cười đùa, vui ơi là vui! Lá tre rì rào tiếng hát, rầm rì kể chuyện ngày xưa … tre cũng vui cùng chúng tôi.
“Tre xanh xanh tự bao giờ
Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh”
Mỗi cây một vẻ đẹp riêng, một công dụng riêng. Nhưng gần gũi và thân thuộc nhất với con người Việt Nam vẫn là cây tre, nếu thiếu đi lũy tre già thì không còn là làng quê nữa.
Nhìn từ xa xa, các bạn sẽ thấy lũy tre như bức tuờng thành kiên cố đang bảo vệ bao quanh thôn xóm mình. Nhưng khi bước tới gần mới thấy “thân gầy guộc lá mong manh”, cây tre nhỏ nhắn với thân dài thẳng, được chia thành những đốt nhỏ đều nhau. Thân cây thường có màu xanh thẫm, các đốt thì có màu hơi xanh đậm hơi vàng. Cây tre không đứng riêng lẻ với nhau, mà thường tạo thành từng lũy với cây này tựa cây kia, dựa vào nhau cùng vươn lên bất chấp nắng mưa để đón lấy ánh sớm bình minh. Các nhánh tre thường không mọc trên cao mà mọc ngay gần dưới đất, chúng có rất nhiều gai gồ ghề và thường rất nhỏ. Còn lá tre thì mỏng, nhọn, to chỉ bằng nửa lá xoài mà thôi, tuy lá tre trông mảnh khảnh nhưng rất dẻo dai. Họ nhà tre có đến vài chục loại khác nhau, nhưng cùng một điểm tương đồng, đó là cùng có mầm non măng mọc thẳng. Và tre cũng có hoa đó các bạn, nhưng phải hơn 100 năm nó mới ra hoa một lần. Hoa tre mọc thành từng chùm có màu vàng nhạt. Mùi thơm của hoa tre cũng rất đặc biệt đó ạ!
Nói tóm lại, cây tre đã góp phần tô điểm cho cảnh sắc quê hương. Tre ôm lấy xóm làng, làm phong cảnh làng quê thêm phần duyên dáng, thêm phần thanh bình. Còn gì đẹp hơn những hình ảnh những mái đình, ngôi chùa thấp thoáng dưới bóng tre xanh, ánh trăng vàng treo lơ lửng trên ngọn tre.
Hồng Loan tổng hợp
Chuyên mục: Văn mẫu lớp 2Thẻ: Van ta lop 2
Trả lời Hủy
Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *
Bình luận
Tên *
Email *
Trang web
Nhập từ cần tìm…
Bài viết mới
Đồng biến, nghịch biến của hàm số bậc ba
Lý thuyết đồng biến, nghịch biến của hàm số
Bài 1: Mệnh đề – Toán 10
Trắc nghiệm Mệnh đề
Các dạng toán về mệnh đề – Toán 10
Chuyên đề mới:
Học toán 12
Học toán lớp 11
Học toán lớp 10
|
Describe the bamboo fence and bamboo trees in your village - Good literature for grade 2
Instruct
A poet wrote:
The stem is skinny and the leaves are fragile
But why should we become strong, my dear bamboo!
The bamboo plantation in my village is very beautiful. Standing on the Chang forest, standing on the Do bridge and looking at the bamboo in my village, it's so green. In stormy weather, bamboo trees hug each other tightly, covering the roofs of communal houses and pagodas, protecting hundreds of houses. The weather is dry and hot, the bamboo piles provide shade. The wind blows, the bamboo poles flutter, chase away the heat, and cool the children and the elderly. During the resistance war, the village's bamboo piles were trenches against raids, a place where enemy corpses were once exposed.
Bamboo of all kinds. There are large bamboos for weaving, making crafts, and making houses and tents. There are bamboo and thorns that make the village ramparts solid. In the spring, fat bamboo shoots, sharp as spikes, grow profusely. My village's bamboo mound is home to flocks of storks, flocks of cauldrons, and hundreds of species of birds. Early in the morning, at dawn, birds sing and then fly away in search of prey. At dusk, the bamboo pile is a warm nest for a flock of gentle, lovely sky birds to chirping and chatting.
At night when I lie down to sleep, I hear the bamboo whispering.
Stepping out of the house, out of the village, on the way to school, I looked back at the village bamboo, feeling proud of the beloved place where I was born. The village's bamboo grove is my hometown.
Seen from a distance, the village's bamboo ramparts look like a wall surrounding the hamlet. When we got closer, we saw that the wall was made up of many thin, spindly bamboo trees. This tree relies on the other tree, despite the sun, rain and storms, reaching up high to receive sunlight. The elders in the village often say: "Bamboo trees are like the people of our hometown, suffering from pain and suffering, indomitable and resilient."
The tree's trunk is round and has many thorns, and the trunk is bristling with green nozzles that look like extended arms. At the base, there are many young bamboo shoots. The buds just popped out of the ground, some buds were as tall as my chest, some buds were taller than my head. I thought those bamboo shoots were the beloved children of bamboo. Years and years, months and years, my mother took care of me and grew up, becoming more and more mature in the shade of love.
On hot summer days, the sun is like fire on the fields, the bamboo fence is a resting place for relatives and aunts. At noon, bamboo covers the sun for the buffalo to lie down and lulls the buffalo to sleep. In the afternoon, we sat under a bamboo tree to chat and have fun. On full moon nights, we bring lanterns and hang them on bamboo branches. The lights sparkled, we danced, laughed, and had so much fun! Bamboo leaves whisper songs, loudly telling stories of the past... bamboo is also happy with us.
“Bamboo has always been green
"Once upon a time, there was a green bamboo bank"
Each tree has its own beauty and use. But the closest and most familiar to Vietnamese people is still bamboo. Without old bamboo, it would no longer be a village.
Looking from afar, you will see the bamboo as a solid wall protecting your village. But when you get closer, you see the "thin stem and fragile leaves", the small bamboo tree with a long straight stem, divided into small, even segments. The stem is usually dark green, the nodes are dark green and slightly yellow. Bamboo trees do not stand alone together, but often form ramparts with one tree leaning against another, leaning against each other and rising up regardless of sun or rain to catch the morning light. Bamboo branches usually do not grow high but grow close to the ground. They have many rough and often very small spines. Bamboo leaves are thin, pointed, only half the size of mango leaves. Although bamboo leaves look slender, they are very flexible. There are dozens of different types of bamboo in the bamboo family, but they all have one thing in common: they all have straight shoots. And bamboo also has flowers, but it takes more than 100 years for it to flower once. Bamboo flowers grow in clusters and are light yellow in color. The scent of bamboo flowers is also very special!
In short, bamboo has contributed to beautifying the landscape of the homeland. Bamboo hugs the village, making the village landscape more charming and peaceful. There is nothing more beautiful than the images of communal houses and pagodas looming under the shadow of green bamboo, the golden moonlight hanging above the bamboo tops.
Hong Loan compiled
Category: Sample essay grade 2 Tag: Van ta grade 2
Reply Cancel
Your email will not be displayed publicly. Required fields are marked *
Comment
Name *
Email *
Webpage
Enter the word you want to search for...
New Posts
Covariation and inverse of cubic functions
Theory of covariation and inverse variation of functions
Lesson 1: Propositions – Math 10
Proposition Test
Types of propositional math – Math 10
New topic:
Study math 12
Studying math grade 11
Studying math grade 10
|
Tả lại buổi biểu diễn của một ca sĩ mà em yêu thích
Hướng dẫn
Những bài văn mẫu hay lớp 6
Văn mẫu lớp 6: Tả lại buổi biểu diễn của một ca sĩ mà em yêu thích bao gồm các bài văn mẫu hay cho các em học sinh tham khảo, củng cố kỹ năng kể chuyện bằng lời của nhân vật trong truyện. Mời các em học sinh cùng tham khảo.
Đề bài: Tả lại buổi biểu diễn của một ca sĩ mà em yêu thích
Hướng dẫn
Em là người rất đam mê ca hát, thích rất nhiều bài hát và cũng yêu quý rất nhiều ca sĩ. Nhưng ca sĩ để lại cho em nhiếu ấn tượng nhất là ca sĩ Mỹ Tâm. Chính buổi biễu diễn hôm thứ bảy vừa rồi của ca sĩ mà em có dịp được tham dự, đã khiến tình cảm của em dành cho ca sĩ ngày càng nhân lên.
Bắt đầu đến sân khấu em đã cảm nhận được không khí trong buổi biểu diễn thật sôi nổi. Sấn khấu khá lớn được trang trí lộng lẫy. Ở dưới sân khấu các khán giả đã ngồi chật ních và rất ồn ào. Một lúc sau, chương trình cũng bắt đầu đến giờ biểu diễn. Cả không gian rộng lớn đều im lặng. Rồi phía sau sân khấu ca sĩ Mĩ Tâm bước ra với bài hát “cây đàn sinh viên”. Trời lạnh nhưng để hợp với bài hát, chị vẫn thướt tha trong tà áo dài sinh viên. Mái tóc dài ngang vai được chị thắt lên 2 bên trong rất dễ thương. Chị trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn rất xinh, đôi mắt chị sáng long lanh như rưng rưng những giọt nước mắt.
Trên sân khấu có lúc chị tươi vui nhưng lại có lúc chị ưu tư buồn bã. Đôi mắt chị hướng về phía khán giả thật thân thương. Bàn tay chị đưa lên hạ xuống rất nhẹ nhàng. Một tay chị cầm mi rô 1 tay thể hiện theo dòng cảm xúc. Chị di chuyển trên sân khấu rất tự nhiên uyển chuyển. Chị đi về theo các góc của sân khấu, có khi chị còn bước xuống khán đài nơi gần các khán giả. Chị còn đưa mi rô cho 1 vài khán giả cùng hát với họ. Một số fan hâm mộ lên tặng hoa và gấu bông cho chị,…Tà áo dài thướt tha trên sân khấu tung tăng trong gió, nhìn chị Mĩ Tâm trẻ trung, xinh đẹp như chị sinh viên. Trời lạnh nhưng trên trán chị đã lấm tấm mồ hôi, chị đã hát hết mình để phục vụ quý khách. Kết thúc bài hát chị đứng dậy chào trong tiếng vỗ tay và tung hô của mọi người.
Kết thúc buổi biểu diễn ra về nhưng ấn tượng về ca sĩ Mĩ Tâm vẫn hiện trong tâm trí em. Em thực sự ngưỡng mộ tài năng cũng như cách biểu diễn của chị. Em ước mơ sau này sẽ trở thành một ca sĩ nổi tiếng giống như chị.
|
Describe a performance by a singer you like
Instruct
Good sample essays for grade 6
Sample essay for grade 6: Describe a performance by a singer you love, including good sample essays for students to refer to, reinforcing the oral storytelling skills of the characters in the story. Invite students to consult.
Topic: Describe a performance by a singer you like
Instruct
I am a person who is very passionate about singing, likes many songs and also loves many singers. But the singer who left the most impression on me was singer My Tam. It was the singer's performance last Saturday that I had the opportunity to attend, which made my feelings for the singer grow more and more.
Starting on stage, I felt the atmosphere during the performance was very exciting. The stage is quite large and lavishly decorated. Below the stage, the audience was packed and very noisy. A while later, the show also started and it was time for the performance. The entire vast space was silent. Then behind the stage, singer My Tam came out with the song "student guitar". The weather was cold, but to match the song, she was still graceful in her student ao dai. Her shoulder-length hair is tied up on both sides very cutely. She wore light makeup but was still very beautiful, her eyes were bright and sparkling as if they were filled with tears.
On stage, sometimes she is cheerful, but sometimes she is sad and sad. Her eyes turned towards the audience so lovingly. Her hand moved up and down very gently. She holds a mike in one hand and the other shows her emotions. She moves on stage very naturally and gracefully. She walked around the corners of the stage, sometimes she even walked down to the stage near the audience. She also gave a mike to a few audience members to sing with them. Some fans came up to give her flowers and teddy bears... Her flowing ao dai on stage fluttered in the wind, looking at My Tam as young and beautiful as a student. It was cold but there were beads of sweat on her forehead. She sang her best to serve the guests. At the end of the song, she stood up and greeted everyone with applause and cheers.
At the end of the performance, I left but the impression of singer My Tam was still in my mind. I really admire your talent and performance. I dream of becoming a famous singer like you in the future.
|
Đề bài: Tả lại buổi học cuối cùng ở trường tiểu học
Bài làm
Ngôi trường tiểu học với mỗi chúng ta bao giờ cũng gợi lại những kỉ niệm ngây thơ và trong trắng. Dù đã bước sang lớp sáu nhưng những buổi học cuối thật sâu đậm khó phai. Hôm ấy là một ngày giữa tháng năm trời mát mẻ ở ngoài kia trên những cây xà cừ cổ thụ tiếng ve đang náo nức rộn vang như giục giã chúng em nhanh nhanh bước vào những ngày hè lí thú. Đang ngồi tranh luận với nhau về những bài học cũ, bỗng tiếng trống vào lớp vang lên. Các bạn nhanh chóng sắp song sách vở chuẩn bị cho bài học mới.
Cô giáo bước vào vẫn bộ quần áo giản dị và nụ cười tươi tắn trên môi. ổn định lớp xong, cô hỏi:
“Các em đã chuẩn bị bài học chưa?” “Thưa cô rồi ạ!” Chúng em đồng thanh đáp. Cô giáo kiểm tra bài cũ. Linh và Oanh đều trả lời cô dõng dạc và trôi chảy. Cô rất hài lòng, rồi chúng em bước vào bài mới. Bài học hôm nay là một bài Ngoại khóa ngữ văn.
Giới thiệu đầu đề bằng một dòng chữ hoa, xong cô gợi ý vào bài học mới đầy ấn tượng:
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà ai đi xa cũng thấy nhớ nhiều…
Các em ạ! Chúng ta ai cũng có một quê hương. Đó là nơi ta đã sinh ra và lớn lên trong niềm thương nỗi nhớ. Hôm nay chúng ta sẽ hiểu tình yêu đất nước là gì? Tình yêu đất nước bắt nguồn từ đâu qua bài ngoại khóa văn học “Lòng yêu nước”. Những đôi mắt đen láy tròn xoe đang chăm chú nhìn lên tấm bảng đen. Đôi tay với những ngón tay búp măng của cô đang đậm tô những dòng phấn trắng.
Bài học hôm ấy của chúng em là một giờ trao đổi sôi nổi về lòng yêu nước. Những cánh tay ngắn ngũn xinh xắn giơ lên liên tiếp trước những câu hỏi của cô. Bạn nào cũng mong được cô gọi đến, cũng mong được nói lên những suy nghĩ của mình về lòng yêu nước. Nhưng cả lớp chăm chú nhất vào câu trả lời của bạn Phương Nga:
– Thưa cô! Lòng yêu nước bắt nguồn giản dị từ tình yêu gia đình, yêu những gì dù là nhỏ nhất của quê hương như một dòng sông hay những cánh đồng bát ngát.
Cô giáo khen Phương Nga trả lời rất đúng và cho bạn điểm 10. Lớp em ai cũng thấy xốn xang. Phần thứ hai của bài học lại càng sôi nổi. Đó là phần cô giáo của chúng em tự sưu tầm rồi đọc những câu ca dao biểu hiện tình yêu quê hương đất nước. Mỗi bạn đọc một câu, cả lớp đã tạo thành một bản nhạc đa âm, một bức tranh nhiều màu sắc về lòng yêu nước.
Buổi học sôi nổi, say sưa nhưng sao nhanh quá. Tiếng trống đã báo hết giờ mà trong lớp còn thấy vang vang. Buổi học kết thúc nhưng ấn tượng về nó vẫn không hề phai nhạt trong trí nhớ của mỗi chúng em. Mong sao trong những ngày sắp tới, sẽ có nhiều buổi học như thế lưu dấu lại trong em.
|
Topic: Describe the last lesson in elementary school
Assignment
Elementary school for each of us always evokes innocent and innocent memories. Even though we've entered sixth grade, the last few lessons are profound and hard to forget. It was a cool day in the middle of May. Out there on the ancient mother-of-pearl trees, the sound of cicadas was bustling and bustling as if urging us to quickly enter the exciting summer days. While sitting and debating with each other about old lessons, suddenly the sound of the classroom drum rang out. You quickly arrange your books and prepare for the new lesson.
The teacher walked in still wearing simple clothes and a bright smile on her lips. After settling the class, she asked:
“Have you prepared your lesson yet?” “Yes, ma'am!” We answered in unison. The teacher checks old lessons. Linh and Oanh both answered her clearly and fluently. She was very satisfied, then we entered the new lesson. Today's lesson is a literature extracurricular lesson.
Introducing the title with a line of capital letters, then she suggests an impressive new lesson:
What is homeland mom?
But the teacher taught us to love
What is homeland mom?
But anyone who goes far away misses a lot...
Hey guys! We all have a homeland. That is where we were born and raised in love and nostalgia. Today we will understand what patriotism is? Where does love for country come from through the literary extracurricular lesson "Patriotism". Round black eyes were staring intently at the blackboard. Her hands with bud-shaped fingers are boldly drawing lines of white chalk.
Our lesson that day was an hour of lively discussion about patriotism. Short, pretty arms were raised continuously in response to her questions. Everyone looks forward to being called by her, and wants to express their thoughts about patriotism. But the whole class paid the most attention to Phuong Nga's answer:
- Dear teacher! Patriotism originates simply from love of family, love of even the smallest things of the homeland such as a river or vast fields.
The teacher praised Phuong Nga for answering correctly and gave her a score of 10. Everyone in her class felt excited. The second part of the lesson is even more exciting. That's the part where our teacher collects and reads folk songs expressing love for the homeland and country. Each student read a sentence, and the whole class created a polyphonic song, a colorful picture of patriotism.
The class was exciting and passionate, but it was so fast. The bell rang to signal the end of the hour, but it still echoed in the classroom. The class ended but the impression of it still hasn't faded in each of our memories. Hopefully in the coming days, there will be many lessons like that that will leave a lasting impression on me.
|
Đề bài: Tả lại buổi sum họp của gia đình em hoặc gia đình em quen biết
Bài làm
Tết năm ngoái, bố mẹ về thăm hai chị em tôi. Cả gia đình tôi lại được ngồi bên nhau trò chuyện thân mật sau một thời gian dài xa cách.
Cả nhà dang ngồi uống trà, đón tết trong phòng khách. ánh đèn nê ông toả ánh sáng xanh dịu. chiếc tủ đứng bằng gỗ cẩm ly được đánh véc ni láng bóng như mặt gương, nổi bật các đường vân như những nét hoa văn kì ảo. ấm trà nóng bốc hương sen nghi ngút bên cạnh đĩa bánh mứt thơm ngon. Cây hoa đào với muôn ngàn cánh hoa nở rộ vẫy chào năm mới. đồ dùng trong nhà được mẹ tôi sắp xếp rất gọn gàng.
Mẹ lấy trong va ly ra hai chiếc hộp quà xinh xắn. Ba nói:
– Nào! hai chị em con mở ra xem bố mẹ mua tặng món quà gì?
– À! Đó chính là một chú thỏ bông ngộ nghĩnh mà tôi mong có được nó từ bấy lâu nay. Bà tôi mang ra một gói kẹo đưa cho hai chị em tôi:
– Hai cháu ăn xong nhớ đánh răng kẻo bị sún thì khổ. Bé Long chen vào quả quyết:
– Long thương bà này, thương ba, mẹ, chị My và …cô Hiền nữa. Vừa nói Long vừa giơ ngón tay ra đếm làm cho cả nhà phì cười. Ba hỏi với giọng nói sao mà ấm áp quá.
– Thế năm nay con có được giấy khen không?
Tôi thưa với bố và khoe tấm giấy khen:
– Có ạ!
Bố xoa đầu tôi cười:
– Tốt lắm! Cố học giỏi cho mẹ và ba mừng nhé con.
Mẹ nhìn tôi với ánh mắt trìu mến, chứa đựng cả một biển trời yêu thương dành cho tôi. Mẹ nở một nụ cười kín đáo, một niềm vui khôn tả. Trên ti vi chiếu chương trình đón tết. A! ở hồ Gươm đang bắn pháo hoa đẹp quá! Đêm giao thừa đó, cả gia đình tôi quây quần bên nhau suốt đêm.
Cứ năm nào cũng thế, gia đình tôi luôn có được những giờ phút sum họp thật vui vẻ, đầm ấm. Hai chị em tôi thật hạnh phúc trong mái ấm gia đình, trong vòng tay yêu thương của ba mẹ.
|
Topic: Describe a reunion of your family or a family you know
Assignment
Last Tet, my parents came to visit my two sisters. My whole family was able to sit together and chat intimately again after a long time apart.
The whole family was sitting drinking tea and celebrating Tet in the living room. Neon lights radiate soft blue light. The standing cabinet is made of rose wood and is varnished to be as smooth as a mirror, highlighting the grain lines like magical patterns. A pot of hot tea steaming with lotus scent next to a plate of delicious cakes and jams. Peach blossom tree with thousands of blooming petals waving to welcome the new year. The household appliances are arranged very neatly by my mother.
Mom took out two lovely gift boxes from her suitcase. Dad said:
- Any! My sister and I opened it to see what gift our parents bought us?
– Ah! That's a funny stuffed rabbit that I've wanted to have for a long time. My grandmother brought out a packet of candy and gave it to my two sisters:
– After you eat, remember to brush your teeth, otherwise you will suffer from tooth decay. Baby Long interjected assertively:
– Long loves this lady, loves his father, mother, sister My and...Miss Hien too. As he spoke, Long raised his fingers to count, making the whole family laugh. Dad asked with such a warm voice.
– So did you get a certificate of merit this year?
I told my father and showed off the certificate of merit:
- Yes!
Dad patted my head and smiled:
- Very good! Try to study well to make mom and dad happy.
My mother looked at me with affectionate eyes, containing a whole ocean of love for me. Mother smiled secretly, an indescribable joy. On television, there is a program to welcome Tet. Ah! The fireworks display at Hoan Kiem Lake is so beautiful! That New Year's Eve, my whole family gathered together all night.
Every year, my family always has happy and warm moments of reunion. My two sisters and I are very happy in a warm family home, in the loving arms of our parents.
|
Đề bài: Tả lại bữa sinh nhật của em
Bài làm
Nhân dịp sinh nhật lần thứ thứ 9 của em, bố mẹ em đã tổ chức một buổi sinh nhật cho em. Buổi sinh nhật của em có sự góp mặt của rất nhiều bạn trong lớp em và cả những bạn hàng xóm ở ngay trong xóm em nữa.
Năm nay, sinh nhật của em vào đúng tối chủ nhật nên đã có rất nhiều bạn đến sinh nhật của em. Năm nay, em tổ chức sinh nhật lần thứ 9, nên em đã mời rất nhiều bạn bè đến tham dự sinh nhật của em: có cả người thân trong gia đình em, cả các bạn học tiểu học và cả các bạn trong khu phố mà em quen nữa. Trước hôm sinh nhật một ngày, em đã cùng mẹ tự tay đi mua giấy màu và hoa khô về tự làm thiệp mời các bạn đến dự sinh nhật của em. Tuy không được đẹp bằng những tấm thiệp được mua ở ngoài hàng, nhưng đó lại là những tấm thiệp do chính tay em làm nên những tấm thiệp ấy càng trở nên có ý nghĩa.
Sáng hôm đó em được nghỉ học nên em và mẹ đã đi chợ từ sớm để chuẩn bị cho bữa tiệc sinh nhật của em. Nào là bánh kẹo,hoa quả, nước ngọt và còn cả bánh kem nữa. Đến buổi chiều, khi bố em đi làm về, bố em đã chuẩn bị cả một lẵng hoa hồng đủ màu sắc, trông thật là rực rỡ.
Đến tầm 9 giờ kém, các bạn đã bắt đầu ra về, để còn chuẩn bị cho bài học sáng mai. Đây là một trong những buổi sinh nhật đầy ý nghĩ của em, buổi sinh nhật như giúp chúng em gắn bó và yêu thương nhau nhiều hơn trước. Sau này, khi xa trường, xã các bạn, em sẽ không bao giờ quên những kỷ niệm đáng nhớ này.
|
Topic: Describe your birthday
Assignment
On the occasion of my 9th birthday, my parents organized a birthday party for me. My birthday was attended by many friends in my class and even neighbors in my neighborhood.
This year, my birthday was on Sunday night so there were a lot of friends coming to my birthday. This year, I celebrated my 9th birthday, so I invited a lot of friends to attend my birthday: including my family members, elementary school friends, and friends in the neighborhood. that I'm familiar with. The day before my birthday, I went with my mother to buy colored paper and dried flowers to make invitations for my friends to come to my birthday. Although they are not as beautiful as the cards bought at the store, they are cards made by me, so they become even more meaningful.
That morning I had the day off from school, so my mother and I went to the market early to prepare for my birthday party. There are candies, fruits, soft drinks and even cakes. In the afternoon, when my father came home from work, he prepared a basket of colorful roses, which looked so brilliant.
At around 9 o'clock, the students started to leave, to prepare for tomorrow morning's lesson. This is one of my thoughtful birthdays, a birthday that helps us bond and love each other more than before. Later, when I leave school and my friends' commune, I will never forget these memorable memories.
|
Tả lại con búp bê của em
Hướng dẫn
Đề bài:Tả lại con búp bê của em – văn mẫu lớp 2
Bài làm
Sinh nhật hồi em bước lên lớp một, ba đã tặng em một con búp bê rât xinh xắn và đáng yêu. Em đặt tên nó là Teddy. Teddy luôn được em chăm sóc và bảo vệ cẩn thận đã được gần một năm rồi.
Mặc dù em có rất nhiều đồ chơi nhưng em vẫn thích được bâu bạn với Teddy, vì cảm giác vui vẻ và thoải mái. Teddy có mái tóc màu vàng dài, uốn xù và buộc lên cao bằng một dây chun chắc chắn. Khi nào chải tóc cho Teddy em khó khan lắm mới cởi sợi dây chun đó ra được. Em dành riêng cho Teddy một chiếc lược nhỏ nhắn, xinh xắn để chải tóc.
Tả lại con búp bê của em – văn mẫu lớp 2
Teddy được mặc một chiếc váy màu hồng nhạt rất xinh xắn, có một chiếc nơ màu xanh da trời thắt ở giữa vòng em nhìn rất duyên dáng và đẹp mắt. Chiếc váy này được thiết kế rất đơn giản, kín cổ nên nhìn Teddy rất lịch sự và đáng yêu. Thi thoảng em lại mang chiếc váy xinh xắn đó đi giặt và xả mùi thơm tho để khi mặc vào Teddy thấy thích thú hơn.
Bàn tay của Teddy nhỏ nhắn, dài và thon thả xòe ra hai bên nhưng bày tỏ một niềm vui khi được làm bạn với em. Khi đi ngủ em cũng ôm nó đi ngủ, và thức dậy em mỉm cười khi thấy nó vẫn còn nằm bên cạnh em.
Đôi mắt của Teddy mở rất to, cặp long mi dài và dày. Khi em đặt nó nằm xuống thì mắt dần khép lại còn khi em đặt nó đứng dậy hoặc ngồi xuống thì đôi mắt mở to và rất sáng. Nhìn vào mắt Teddy, em thấy mọi thứ dường như đều rất xinh đẹp và thú vị.
Em rất yêu Teddy và sẽ chăm sóc cho nó cẩn thận hơn nưa.
|
Describe your doll
Instruct
Topic: Describe your doll - sample essay for grade 2
Assignment
On my birthday when I entered first grade, my dad gave me a very pretty and adorable doll. I named him Teddy. Teddy has always been carefully cared for and protected by me for nearly a year now.
Even though I have a lot of toys, I still like to be friends with Teddy, because it feels fun and comfortable. Teddy has long, wavy, blonde hair tied up high with a sturdy elastic band. When I brush Teddy's hair, I have a hard time taking off that rubber band. I reserved a small, cute comb for Teddy to comb his hair.
Describe your doll - sample essay for grade 2
Teddy is wearing a very pretty light pink dress, with a blue bow tied in the middle of her waist, looking very graceful and beautiful. This dress is designed very simply, with a closed neck, so Teddy looks very polite and lovely. Occasionally I take that lovely dress to be washed and rinsed with a fragrant smell so that Teddy feels more excited when wearing it.
Teddy's hands are small, long and slender, spread out to the sides but express his joy at being friends with him. When I go to sleep, I hug it to sleep, and when I wake up I smile when I see it still lying next to me.
Teddy's eyes opened very wide, his eyelashes were long and thick. When I put it down, its eyes gradually close, but when I put it up or sit down, its eyes open wide and very bright. Looking into Teddy's eyes, I see that everything seems very beautiful and interesting.
I love Teddy very much and will take care of him more carefully.
|
Tả lại cảnh khu phố hay thôn xóm nơi em ở vào một ngày mùa đông giá lạnh
Hướng dẫn
Buổi sáng, sương mờ bao phủ khắp cành cây, bãi cỏ. Gió thổi phần phật vào nhà, ôm lấy người đi đường. Gió đưa mây về phía cửa sông ở cuối xóm, mặt nước sông một màu đỏ thẫm. Bên kia sông là bãi cát, thấp thoáng những bụi cây dại, lá đã chuyển sang màu úa. Đâu đó, văng vẳng tiếng chim non ríu rít gọi bầy. Những chiếc lá vàng lìa cành, rơi lác đác. Những cây cổ thụ ven sông đứng trầm ngâm, lặng nhìn vẻ héo tàn của mùa đông rét buốt. Có những cành cây bị gãy sau những trận bão lớn, dòng nhựa trong cây dạt dào tuôn chảy. Hơi thở của mặt đất như nặng nề, hơi nước từ sông bốc lên một mùi nồng ngai ngái của phù sa, đất mới. Trên các mái hiên của dãy nhà ven sông, nước mưa đọng lại đang thổn thức, tí tách rơi. Dòng sông vẫn dạt dào tuôn chảy, nước vẫn cần mẫn chở phù sa. Bên bờ sông, mọi người nói chuyện rầm rì, họ bàn bạc cho vụ mùa sắp đến. Trên các bờ ao, các bác nông dân đang tháo nước, be bờ, có người xách thùng đi bắt cá rô, cua đồng,… Mọi người đều bất chấp thời tiết khắc nghiệt của buổi sáng mùa đông đang bao phủ trên đồng ruộng.
Buối trưa, thôn xóm hiện ra rõ nét hơn. Màn mây xám bay cao hơn. Mưa nặng hạt, hơi nước bay vào nhà, mưa phủ trên mái hiên, đập bùng bùng trên tàu lá chuôi. Cánh đồng ven sông tràn ngập nước. Mọi người đi làm đồng về, người và cuốc, xẻng, trâu bò lục tục dồn lên mấy con đường về làng. Các bác nông dân trò chuyện vui vẻ, họ đang đợi nắng thuận mưa hòa sẽ gieo hạt mới.
Buổi chiều, khói bếp từ những ngôi nhà bay lên như những dải lụa màu xám trắng, cảnh vật ẩn hiện mờ ảo trong không gian. Màn tối lan dần từ dưới mặt sông, ngả dài trên bãi cát rồi đổ vào thôn xóm. Bóng tôi như bức màn nhung đen bao phủ lên cảnh vật. Thôn xóm tĩnh mịch trong màn đêm, chỉ có tiếng côn trùng rỉ rả trong lòng đất.
Trên những thảm cỏ ven đường, những chú dế rón rén đi ăn cỏ non, những anh đom đóm chập chờn trong bức màn đêm yên ắng. Mọi nhà đã đóng cửa sớm, nhà tôi đang quây quần bên bếp lửa hồng. Gió vẫn lùa từng cơn lạnh buốt, mưa vẫn rơi rả rích ngoài hiên.
Mùa đông trên quê hương tôi mang một màu đơn điệu nhưng tôi rất yêu nó. Nhờ có mùa đông mà tôi thấy được nỗi nhọc nhằn của cha mẹ tôi và các bác nông dân cần cù, chất phác. Mùa đông đem đến cho tôi giấc ngủ ấm trong chăn. Mùa đông giúp cây cối ươm mầm để chờ ngày đâm chồi nảy lộc. Tôi rất yêu quê hương, yêu những cảnh vật ở mùa đông.
|
Describe the scene of the neighborhood or village where you live on a cold winter day
Instruct
In the morning, mist covers the branches and grass. The wind blew into the house, embracing passersby. The wind blew the clouds towards the river mouth at the end of the hamlet, the river water surface was a dark red color. On the other side of the river is a sandy beach, with glimpses of wild bushes and leaves that have turned brown. Somewhere, the sound of young birds chirping and calling to the flock can be heard. The yellow leaves left the branches and fell sporadically. The ancient trees along the river stood thoughtfully, silently watching the withering look of the cold winter. There are tree branches broken after big storms, and the sap in the trees flows freely. The ground's breathing seemed heavy, the steam from the river gave off a strong smell of alluvium and new soil. On the eaves of the row of houses along the river, rainwater is dripping and falling. The river still flows freely, the water still diligently carries alluvium. On the riverbank, people chatted loudly, discussing the upcoming harvest. On the banks of the pond, farmers are draining water, bedding the banks, some are carrying buckets to catch perch, crabs, etc. Everyone is braving the harsh weather of the winter morning that is covering the fields.
At noon, the village appears more clearly. The gray clouds flew higher. The rain was heavy, steam flew into the house, rain covered the eaves, and exploded on the boat. The riverside fields were filled with water. Everyone came home from working in the fields, people, hoes, shovels, and buffaloes and cows piled up the roads to the village. The farmers chatted happily, they were waiting for the sunshine and rain to sow new seeds.
In the afternoon, kitchen smoke from the houses rises like gray-white ribbons, and the sceneries appear dimly in space. The darkness spreads gradually from below the river surface, stretches across the sand and then pours into the villages. My shadow is like a black velvet curtain covering the landscape. The village is quiet in the night, with only the sound of insects rustling underground.
On the grass along the road, crickets tiptoe to eat young grass, fireflies flicker in the quiet night. Every house had closed early, my family was gathering around the fire. The wind was still blowing coldly, and the rain was still pouring down on the porch.
Winter in my homeland is monotonous but I love it very much. Thanks to the winter, I saw the hardships of my parents and the hardworking, simple farmers. Winter brings me a warm sleep under a blanket. Winter helps plants nurture their seeds to wait for the day when they will sprout. I love my homeland very much and love the winter landscapes.
|
Tả lại cảnh một lần đi học bị trời mưa
Gợi ý
DÀN Ý
MỞ BÀI
+ Từ nhà tới trường rất xa.
+ Trời nắng có triệu chứng của mưa.
+ Gặp mưa.
THÂN BÀI
– Hoàn cảnh:
+ Tan học, mưa dai dẳng.
+ Không có dấu hiệu của sự chấm dứt.
+ Quyết định cùng với bạn sẽ về.
+ Gặp mưa.
– Cảnh khi mới rời trường ở con lộ cái.
+ Đường vắng.
+ Tiếng mưa và chớp rạch nhì nhằng.
+ Những chiếc xe đạp vội vã, hai bánh cuốn nước thành vòng, người ngồi trên xe bị ướt.
– Vào con đường đất đỏ:
+ Những vũng nước bị tát cạn trơ đất đỏ.
+ Quần áo lấm bẩn.
– Trời tạnh:
+ Người rời khỏi nơi cư trú mưa đổ ra trên những con đường còn đầy nước.
+ Trong khu vườn yên lặng, lá dừa đổ nước, nắng chiếu những vũng sình lầy.
+ Những chú dế nhũi đầy bùn đất.
+ Những dòng nước đục, đổ vào hồ nước có những cây bạc hà.
– Về nhà:
+ Đặt bung bắt cá.
KẾT BÀI
Tự nhủ là lần sau đi học phải mang theo áo mưa để tránh dầm mưa, bởi mắc mưa có thể bị bệnh không đi học được.
BÀI LÀM
Con đường từ nhà tôi đến trường khá dài, mỗi lần đi học chúng tôi phải băng qua một khu vườn rộng, toàn là những cây dừa lão rồi mới ra đến lộ cái. Trời nắng, lội bộ mấy cây số thật là ngán vậy mà hôm nay chúng tôi lại gặp điều không may.
Chúng tôi chạy như bay vào các vũng nước lớn bên đường, lấy má chân tát vào mặt những cái hồ còn ăm ắp nước ấy khiến chúng vơi hẳn đi, trơ ra những cái vũng nông choèn, đỏ lòm màu đất. Những dòng nước bẩn ấy tạt qua tạt lại trong tiếng nô đùa khiến cho áo quần chúng tôi bê bết những vệt son lỏng của những “bùn ao” đất đỏ. Ông trời sạch sẽ chắc không ưa nhận dạng kỳ khôi của chúng tôi nên cứ tạt nước tới tấp từ cổ xuống đến chân để kỳ cọ cho một lũ nghịch ngợm.
Trời đã tạnh, cơn mưa không còn đe dọa tụi tôi được nữa. Lạ thật, xe cộ và các dòng người không biết từ ở đâu đổ túa ra trên con đường còn đầy những nước. Chúng tôi nói với nhau hãy đi sang bên lề đường và về nhà thật mau kẻo bị cảm lạnh.
Và thế là bọn tôi đã vào khu vườn rậm rạp. Chỉ một quãng nữa là về tới nhà. Vòm trời như còn sũng nước, lá dừa xao động và đổ xuống những giọt to tướng. Một vài tia nắng len lỏi trên từng tán lá rọi xuống mặt đất sình lầy nhừng vệt trắng yếu ớt. Nước vẫn rịn ra từ trên cao xuống những thân cây dừa lão cao vút. Dưới thấp những bụi cây với tán lá xòe rộng như vừa thức giấc vừa chào đón tụi tôi đi học về.
Còn lại một mình, tôi bước nhanh và kìa, những chú dế nhũi vừa mới chui lên từ những cái hang ngập nước, chúng bơi vội vàng, quýnh quáng bò lên mặt đất, chân cẳng dính đầy sình lầy. Tôi nhặt chúng thả vào giữa vũng nước để chúng rửa chân cho sạch vậy mà chúng vẫn không hiểu ý, cứ leo lên mấy chỗ bùn đất còn nhão nhẹt.
Vào nhà, mọi người vẫn còn đi làm chưa về. Thay vội bộ quần áo ướt, mặc vội cái quần cụt, tôi chạy vội ra đổ bung ở mé ao đầu vườn. Cá không nhiều nhưng một vài chú cá bống cũng đủ cho mẹ làm món kho với nước cốt dừa mà cả nhà ai cũng thích.
Vừa đặt lại bung, tôi cầm chiếc thau méo mó với những con cá đang cố nhảy khỏi những cành lá lót trong đó, tôi tưởng tượng ra một bữa ăn ngon đang chờ tối nay.
Từ nhà bếp đi lên, tôi thấy mấy cuốn tập ướt bìa bao đang được mở ra trên bộ ngựa. Có lẽ thằng An bạn tôi sang để đưa cho tôi học tối nay.
Tôi tự nhủ rằng ngày mai đi học cần phải mang theo áo mưa không thì phải bị một bữa ướt như chuột lột thế này nữa. Và biết đâu chừng còn bị cảm mà nghỉ học cũng nên.
|
Describe a scene where it was raining when going to school
Suggest
OUTLINE
OPENING
+ From home to school is very far.
+ Sunny weather has symptoms of rain.
+ It rains.
BODY OF ARTICLE
- Situation:
+ After school, persistent rain.
+ There is no sign of an end.
+ Decide with your friends to return.
+ It rains.
– The scene when leaving school on the main road.
+ Empty road.
+ The sound of rain and lightning is ambiguous.
+ The bicycles were in a hurry, their two wheels swept the water into circles, the people sitting on the bicycles got wet.
– On the red dirt road:
+ The puddles of water were drained and left red soil.
+ Dirty clothes.
– The weather calms down:
+ People left their residences as the rain poured down on the water-filled roads.
+ In the quiet garden, coconut leaves shed water, sunlight shines on muddy puddles.
+ Crickets covered in mud.
+ Turbid water flows into a lake with mint trees.
- Go home:
+ Set up a fish trap.
END
Tell yourself that next time you go to school, you must bring a raincoat to avoid getting caught in the rain, because if you get caught in the rain, you might get sick and not be able to go to school.
ASSIGNMENT
The road from my house to school is quite long. Every time we go to school we have to pass through a large garden full of old coconut trees before reaching the main road. It's sunny, walking a few kilometers is boring, but today we had bad luck.
We ran as fast as we could into the large puddles on the side of the road, using our cheeks and feet to slap the faces of those lakes that were still full of water, causing them to completely dry up, leaving behind shallow, earthy red puddles. Those streams of dirty water splashed back and forth in the sound of frolicking, leaving our clothes stained with streaks of liquid lipstick from the red "pond mud". The god of cleanliness probably didn't like our strange identities, so he kept splashing water from neck to toe to scrub a bunch of naughty people.
The weather has stopped, the rain no longer threatens us. Strangely enough, vehicles and streams of people poured out of nowhere onto the road that was still full of water. We told each other to go to the side of the road and go home quickly so we don't catch a cold.
And so we entered the dense garden. Just a short distance to go home. The sky was still wet, the coconut leaves were shaking and pouring down huge drops. A few rays of sunlight crept through each leaf canopy, illuminating the muddy ground with weak white streaks. Water still drips from above onto the tall trunks of old coconut trees. Below, bushes with spreading leaves seemed to have just woken up and welcomed us home from school.
Left alone, I walked quickly and behold, the limp crickets had just emerged from the flooded caves, they swam quickly, crawling blindly to the ground, their feet and legs covered in mud. I picked them up and dropped them in the middle of the puddle so they could wash their feet clean, but they still didn't understand and kept climbing on the loose mud.
Entering the house, everyone was still at work and hadn't come home yet. Quickly changing my wet clothes and putting on shorts, I rushed out and dumped it at the edge of the pond at the beginning of the garden. There aren't many fish, but a few gobies are enough for my mother to make a braised dish with coconut milk that everyone in the family likes.
As soon as I put it back in, I held the distorted bowl with fish trying to jump out of the branches and leaves lining it, imagining a delicious meal waiting for me tonight.
Coming up from the kitchen, I saw several wet notebooks with envelopes being opened on the horse. Maybe my friend An came over to help me study tonight.
I told myself that I needed to bring a raincoat to school tomorrow or else I'd be soaked like this again. And maybe you should miss school if you still have a cold?
|
Tả lại cảnh phiên chợ ngày tết quê em
Hướng dẫn
Tả lại cảnh phiên chợ ngày tết quê em
Bài Làm
Em sinh ra và lớn lên ở thành phố nhưng quê hương của em ở miền quê Nam Định. Hàng năm em vẫn được về quê vào dịp tết. Em thích nhất là được đi chợ phiên ngày tết ở quê.
Phiên chợ tết quê em đông vui tấp nập lắm. Ngay từ sáng sớm đã rất nhiều người đến họp chợ. Người bán người mua đông đúc nên em thường nắm tay bà thật chặt mỗi lần đi chợ tết. Vừa vào đến cổng chợ là một dãy các cô các chị đang bán rất nhiều loài hoa đẹp. Các thùng hoa rực rỡ màu sắc có hoa hồng, hoa cúc, hoa lay ơn…Đi tiếp vào chợ nơi tập trung đông người nhất là những hàng bán bánh kẹo, mứt rượu ngày tết. Người bán người mua hỏi giá và mặc cả nhộn nhịp trong không khí khẩn trương. Bên cạnh là những bức tranh ảnh cùng các đồ mạ màu vàng sặc sỡ để trang hoàng nhà cửa. Những đồng tiền vàng to, những bức tượng bằng gốm sứ đẹp mắt khiến em vô cùng thích thú.Bà bảo đó chính là tượng ba ông phúc – lộc – thọ. Em đi tiếp trong chợ như lạc vào một rừng cây cảnh lung linh. Đó là nơi bày bán những cây quất, cây đào và cây mai. Màu cam của những quả quất nặng trĩu trên cây xen lẫn mẫu hồng của cánh đào, màu vàng của những cành mai tạo nên một bức tranh thật sinh động. Trong phút chốc, em bỗng muốn mang hết chỗ đào, mai về nhà để trưng bày vì quá đẹp. Bà dẫn em đi thăm tiếp trong chợ và mua một ít lá dong về gói bánh chưng. Chỗ này không chỉ bày bán là dong mà còn bán rất nhiều bưởi, chuối và những hoa quả khác để bày mâm ngũ quả. Thỉnh thoảng hai bà cháu lại gặp người quen. Họ tay bắt mặt mừng, vui cười hớn hở. Đi dọc chợ tiếng rao hàng, tiếng nói cười xen lẫn tiếng mọi người gọi nhau í ới thật nhộn nhịp. Mua bán các thứ xong xuôi bà thường mua cho em một quả bóng bay thật đẹp. Bóng bay được bán ngoài chợ, nơi có rất nhiều trẻ em đứng xung quanh háo hức đợi bố mẹ mua cho quả bóng bay nhiều màu sắc.
|
Describe the Tet market scene in your hometown
Instruct
Describe the Tet market scene in your hometown
Assignment
I was born and raised in the city but my hometown is in the countryside of Nam Dinh. Every year I still go back to my hometown for Tet. What I like best is going to the Tet market in my hometown.
The Tet market in my hometown is very crowded and fun. Right from early morning, many people came to the market. There are so many sellers and buyers that I often hold her hand tightly every time I go to the Tet market. As soon as we entered the market gate, there was a row of ladies selling many beautiful flowers. The colorful flower boxes contain roses, chrysanthemums, gladiolus flowers... Continuing into the market, where the most crowded people are, there are shops selling candy, jam and wine on Tet holiday. Sellers and buyers asked prices and bargained busily in an urgent atmosphere. Next to it are pictures and colorful gold-plated items to decorate the house. The big gold coins and beautiful ceramic statues made me extremely excited. She said they were the statues of the three blessings - fortune - longevity. I continued walking through the market as if lost in a shimmering forest of ornamental trees. That is where kumquat trees, peach trees and apricot trees are sold. The orange color of the heavy kumquats on the tree mixed with the pink pattern of peach petals and the yellow color of apricot branches create a vivid picture. In a moment, I suddenly wanted to bring all the peaches and apricot flowers home to display because they were so beautiful. She took me to visit the market and buy some dong leaves to wrap in banh chung. This place not only sells dong but also sells a lot of grapefruit, bananas and other fruits to display five-fruit trays. Occasionally, we meet acquaintances. They shook hands and smiled happily. Walking along the market, the sound of selling goods, the sounds of laughter mixed with the sounds of people calling each other was very bustling. After buying and selling things, she often buys me a beautiful balloon. Balloons are sold at the market, where many children stand around eagerly waiting for their parents to buy them colorful balloons.
|
Tả lại cảnh sân trường em trước giờ ra chơi
Trước giờ ra chơi sân trường im đềm tỉnh lặng, chỉ có tiếng thầy cô giảng bài và tiếng trống chuyển tiết…Bổng một hồI trống dài vang lên tùng! tùng! tùng! báo hiệu giờ ra chơi đã đến.
Từ các lớp học các bạn ùa ra sân như đàn ong vở tổ không khí tỉnh lặng của sân trường giờ đây đã được thay thế bằng tiếng cườI, tiếng gọI nhau in ỏI của các bạn học sinh. Như thường lệ các bạn nhanh chóng xếp thành hàng ngũ ngay ngắn để tập thể, từng động tác được các bạn tập đều đặn theo tiếng trống bên cạnh đó có một số bạn đùa giởn bị thầy bắt phạt, động tác cuối cùng kết thúc cùng vớI khẩu hiệu vang lên một cách giòn giả “ khỏe! khỏe!khỏe!”.Bây giờ các bạn học sinh vớI những chiếc áo trắng và khăn hoàng đỏ trên vai đã tung tăng khắp sân trường, những trò chơi như đá cầu, nhảy dây, bắn bi,….được các bạn nhanh chống tổ chức và tham gia rất vui vẽ, tiếng reo hò cổ vủ làm náo động cả sân trường.Những quầy bán bánh kẹo dầy nghẹt các ban học sinh. Nhưng bên canh những họat động náo nhiệt ấy cũng có những nhóm 5,3 ngườI tụ nhau ở hành lang của lớp trao đổI nhau về việc học tập và tranh thủ ôn bài. thờI tiết hanh hanh, vừa khô vừa nóng nên bạn nào đôi má cũng ửng đỏ.
Những cây dầu bóng vớI dáng khỏe khoắn thân trên gồ ghề, cao khoảng 5-6 mét cành mọc vòng làm cho những tán cây xòe ra trông như cây dù,cành lá sum xuê. Thỉnh thoảng những cơn gió kẽ bay qua làm lay động những cành cây dầu bóng, chiếc lá bàn màu đỏ đan chao lượng trong không trung rồI từ từ rơi xuống đất, trãi một tấm thảm màu đỏ dướI gốc cây. Nơi mà các bạn tụm ba tụm bảy nói chuyện, cườI đùa. Xa xa từ những cánh cửa sổ có những bạn đang tựa cửa nhìn ngắm cảnh vật thiên nhiên bên ngoài.Cả một hoạt cảnh tuyệt vờI đang diễn ra trước mắt. Một hồI trống dài vang lên tùng! tùng! tùng! báo hiệu giờ ra chơi đã kết thúc, xa xa các bạn nhanh chân chạy về lớp để xếp hàng vào lớp, sau đó bài “ Trương Tùng Quân trường em” được các ban cất cao tiếng hát.Bỗng nhiên tâm hồn em dâng lên niềm vui xúc động khôn tả. Sân trường trở lạI yên tỉnh như trước đây không hề có không khí nhộn nhịp sôi nổI nửa, mà chỉ còn lại tiếng ru của gió, tiếng hót của chim trên cành cây.và rồI một âm thanh vang lên “tùng!” báo hiệu cho một tiết học mới đầy phấn khởI
Giờ ra chơi đi qua, tuy ngắn ngủI nhưng nó giúp chúng ta giải tỏa được mệt mõi ở những tiết học đầu, đồng thờI làm cho tinh thần sảng khoái hưng phấn hơn để tiếp thu tốt hơn những bài học mớI ở các tiết học sau.
Học không chơi đánh rơi tuổI trẻ
Chơi không học mất cả tương lai.
Quả thật giờ chơi giữa buổI học là một trận mưa rào giữa ngày hè nắng nóng.
|
Describe the scene of your school yard before recess
Before recess, the school yard was quiet, only the sound of teachers lecturing and the sound of drums changing classes... Suddenly, a long drum beat rang out! spare! spare! signaling that recess has arrived.
From the classrooms, students rushed to the yard like a swarm of bees, the quiet atmosphere of the school yard has now been replaced by the loud laughter and calls of the students. As usual, the students quickly lined up neatly to practice together. Each movement was practiced regularly to the sound of the drum. Besides, some of the students were caught joking and were punished by the teacher. The last movement ended with the same result. with the slogan loudly ringing out “healthy! healthy! healthy!” Now the students with white shirts and red scarves on their shoulders have been running around the school yard, games like shuttlecock, jumping rope, marbles, etc. are quickly played by them. It was very fun to organize and participate, the cheers and cheers made a stir in the whole school yard. The candy stalls were filled with students. But besides those bustling activities, there are also groups of 5 or 3 people gathering in the classroom hallway to discuss studying and reviewing lessons. The weather is crisp, dry and hot, so everyone's cheeks are red.
The oleaginous trees have a strong shape, a rugged upper body, about 5-6 meters high, with circling branches, making the canopy spread out to look like an umbrella, with lush branches and leaves. Occasionally the wind blows through, shaking the glossy branches of the tree. The red leaves flutter in the air and then slowly fall to the ground, spreading a red carpet under the tree. Where you gather in groups to talk and laugh. In the distance, from the windows, there are people leaning against the doors, looking at the natural scenery outside. A wonderful scene is taking place before their eyes. A long drum beat rang out! spare! spare! Signaling that recess had ended, in the distance, the students quickly ran back to the classroom to line up, then the song "Truong Tung, my school" was sung loudly by the students. Suddenly, my soul was filled with joy. indescribably happy and excited. The school yard returned to being as quiet as before. There was no bustling atmosphere, but only the lullaby of the wind, the song of birds on the tree branches. And then a sound rang out "tung!" signaling a new exciting class period
Break time is over, although it is short, it helps us relieve the fatigue from the first lessons, and at the same time makes us feel more refreshed and excited to better absorb new lessons in the following lessons. .
Study without playing and lose your youth
If you play without studying, you will lose your future.
Indeed, playtime in the middle of a lesson is like a shower in the middle of a hot summer day.
|
Tả lại cảnh tượng của một buổi chợ mà em chứng kiến
Gợi ý
Tuổi thơ những ai đã từng sinh ra và lớn lên ở nông thôn hẳn ít nhiều sẽ có vài kỷ niệm gắn với những buổi chợ quê. Chợ quê tuy họp quanh năm nhưng không phải ngày nào cũng họp như thành phố và khỏng phải lúc nào cũng nhộn nhịp mua bán như nhau. Chợ quê đông nhất, vui nhất là vào dịp cuối tháng mười hai âm. Năm nào vào dịp ấy em cũng được mẹ cho đi chợ nhưng phiên chợ năm vừa rồi đã để lại cho em nhiều niềm vui hơn cả.
Hôm ấy là vào ngày hai tám tết, chợ họp trên một bãi đất rộng và họp theo ngày lẻ nhưng mấy hôm giáp tết, ngày nào chợ cũng họp đến tận quá trưa. Em lon ton theo gánh rau của mẹ vẫn với niềm vui cũ – niềm vui của một đứa trẻ con được đi chợ tết.
Tờ mờ sáng, chợ đã đông đúc lắm. Khác hẳn ngày thường, chợ tết đông nghìn nghịt, chật cứng cả lối đi khiến mấy cô, mấy chú phải gửi xe máy, xe đạp từ mãi ngoài kia. Chợ đông nhưng hầu hết chỉ có bà già, phụ nữ với trẻ em thôi. Đúng là chợ tết, người người qua lại tấp nập, đông vui như hội. Trong đó, cũng có không ít người đến chợ, chẳng phải để mua bán thứ gì cho đáng kể, mà họ chỉ đến đơn thuần là tìm hương vị Tết.
Hôm nay chợ đông nhưng vì đã đến chợ vài lần nên em vẫn hình dung từng dãy hàng rất rõ mặc những tiếng bán mua ồn ào náo nhiệt quanh mình. Đứng từ dãy hàng rau nhìn về bên phải, chỗ mấy người phụ nữ khí người to béo đang mặc cả là dãy hàng bán thịt. Thịt cũng có đủ loại thịt lợn thịt trâu, thịt bò,… và cuối dãy là hàng mua cá. Ngày tết thứ gì cùng đắt hàng nhưng chỉ có thịt lợn ngon và cá to là dễ mua bán nhất:
– Nào! Cháu gì ơi đứng gọn vào nào!
Em giật mình quay lại, hoá ra mình đang đứng giữa đường. Em bèn nhanh chóng tránh qua bên cạnh. Lúc này mẹ cũng đã bán hết gánh rau nên mẹ đưa em đi vào khu vực trung tâm chợ – dãy chuyên bán quần áo cho tất cả mọi người. Vừa đi em lại vừa quan sát cảnh bán mua không hề chớp mắt (trong khi một tay vẫn bám vào tay mẹ). Phía bên trái đối diện với dãy hàng thịt vừa rồi là dãy tổng hợp, bán đủ loại trên trời dưới đất. Từ những vật dụng trong nhà như: gương, lược, sách vở, ấm chén… đến cơ man nào là hoa quả đủ loại: quê có, thành phố có, hoa quả từ Trung Quốc sang cùng có…
Trời đã về trưa, chợ cũng đã vãn dần. Hai mẹ con em đang bước nhừng bước vội vã trên bờ đê để về ngôi nhà quen thuộc cho kịp bữa cơm trưa. Có một cái gì đó là lạ len trong cảm giác của em. Hình như nó gần gũi, giản dị và chân thực lắm. Nó không thật đặc sắc nhưng đã thành một thói quen. Phải chăng vì thế mà dù đã lớn nhưng năm nào em cũng đòi mẹ cho đi chợ tết.
|
Describe the scene of a market that you witnessed
Suggest
Those who were born and raised in the countryside will have more or less memories of rural markets in their childhood. Although rural markets are held all year round, they are not held every day like in the city and are not always as bustling with trading. The most crowded and happiest countryside market is at the end of the twelfth lunar month. Every year on that occasion my mother takes me to the market, but last year's market brought me the most joy.
That day was the twenty-eighth day of Tet, the market was held on a large field of land and held on odd days, but on the days leading up to Tet, the market was held every day until past noon. I trotted along my mother's vegetable basket with the same old joy - the joy of a child going to the Tet market.
Early in the morning, the market was very crowded. Different from usual days, the Tet market is crowded, the aisles are packed, forcing girls and boys to park their motorbikes and bicycles outside. The market is crowded but mostly there are only old women, women and children. It's true that it's a Tet market, people are bustling back and forth, as crowded as a festival. Among them, there are also many people who come to the market, not to buy or sell anything significant, but they just come simply to find Tet flavors.
Today the market is crowded, but because I have been to the market several times, I can still visualize each row of goods very clearly despite the bustling sounds of buying and selling around me. Standing from the vegetable row, looking to the right, where the fat women are bargaining is the meat row. Meat also has all kinds of pork, buffalo meat, beef,... and at the end of the row is the fish store. During Tet, everything is popular, but only delicious pork and big fish are the easiest to buy and sell:
- Any! Hey kid, please stand up!
I was startled and turned around, it turned out I was standing in the middle of the road. I quickly moved aside. At this time, my mother had sold all the vegetables, so she took me to the center of the market - the row that specializes in selling clothes to everyone. As I walked, I observed the buying and selling scene without blinking an eye (while still holding on to my mother's hand with one hand). On the left side opposite the butcher row just now is the general row, selling all kinds of things from heaven and earth. From household items such as mirrors, combs, books, teapots... to countless fruits of all kinds: there are in the countryside, there are in the city, there are fruits from China...
It was noon and the market was gradually closing. Mother and child were walking quickly on the embankment to return to their familiar house in time for lunch. There is something strange in my feeling. It seems so close, simple and real. It's not really special but it has become a habit. Maybe that's why, even though I'm grown up, every year I ask my mother to let me go to the Tet market.
|
Tả lại cảnh vui chơi đêm Trung Thu
Hướng dẫn
Tả lại cảnh vui chơi đêm Trung Thu
Bài làm 1
Những đêm trăng sáng đối với chúng em rất quý. Nhưng vui nhất, đẹp nhất là đêm trăng rằm Trung thu, ngày hội của tuổi thơ chúng em.Chao ôi! Chưa đến tối mà ở đâu cũng rộn lên tiếng trẻ em cười nói, gọi nhau í ới cùng với tiếng múa lân dồn dập. Không biết các phố khác ra sao, chứ phố em trông như một ngày hội lớn. Ngay giữa sân, một đám thiếu nhi quây quần thành một vòng tròn rộng. Các em hát múa, vỗ tay trông vui nhộn làm sao! Một đứa bé giơ tay lên trời vẫy vẫy như muốn ôm mặt trăng vào lòng. Nhảy múa xong, bọn trẻ tản đi một lúc rồi quay trở lại với nhiều chiếc lồng đèn sặc sỡ trên tay. Chúng xếp thành hàng một rồi bước đi, miệng hát vang: “Tình bằng có cái trống cơm…”Những chiếc lồng đèn nhảy nhót trong đêm như muốn bứt ra khỏi tay cầm để bay lên trời cùng trăng. Thành phố tràn ngập trong ánh bạc lung linh cùng với tiếng trẻ thơ reo hòa vang dội. Rước đèn xong, chúng em tổ chức liên hoan. Mọi người bày cỗ rồi thắp đèn sáng trưng nhìn nhau cười vui vẻ. Những chiếc kẹo như nhảy múa trong mâm, chắc chúng cũng muốn chơi Trung thu lắm! Mọi người ngồi vào bàn, lòng phấn khởi hân hoan. Chưa bao giờ vui như đêm nay. Mọi người đang chuyện trò rôm rả thì bỗng đâu tiếng trống dồn dập: “Tùng! Tùng! Cắc! Cắc! Tùng! Tùng!” Cứ thế, tiếng trống vang lên gióng giả từ nhà này sang nhà khác, đánh thức những đứa trẻ đạng bị kẹo “cám dỗ” chạy ra. Một lát sau mọi người đã nối thành một cái đuôi dài, náo nhiệt. Ngay giữa sân đội múa lân đang biểu diễn. Cái đầu “sư tử” lắc qua lắc lại theo nhịp trống. Đôi chân nhanh nhẹn nhảy múa một cách tài tình. Cả thân mình con “sư tử” uốn lượn vô cùng khéo léo. Khéo đến nỗi không ai ngờ rằng, dưới cái thân hình “oai hùng” kia là một đứa trẻ nhỏ bé. Nhưng nhân vật khiến mọi người thích thú nhất là ông Địa. Tấm thân phục phịch cử động một cách khó nhọc trong chiếc áo dài thùng thình với cái bụng to kềnh. Tay ông luôn quạt quạt vào đám người xung quanh. Ông chạy lăng xăng khắp sân, thỉnh thoảng lại lăn đùng ra, làm mọi người cười rũ rượi. Chao ôi vui quá!Nhìn cảnh thiếu nhi múa hát dưới ánh trăng rằm, em lại nhớ đến công lao Bác Hồ, nhớ đến tình cảm của Người dành cho chúng em:Trung thu trăng sáng như gương Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng
“Tết Trung thu rước đèn đi chơi…”. Chưa đến bảy giờ mà bọn trẻ ở khu phố em đã hát vang khắp ngõ. Em rối rít hối mẹ lấy đèn giúp em. Tay cầm đèn, tay cầm bánh em bước vội ra ngõ nhập vào cùng các bạn để lên phường.
Chúng em đi hàng đôi, miệng hát líu lo. Hàng dần dần dài ra bởi đi qua ngõ nhà ai cũng có từ một vài bạn ra nhập cuộc. Đúng bảy giờ ba mươi chúng em đã có mặt ở bãi đất rộng nơi các anh chị trong Đoàn thanh niên thường sinh hoạt. Có hơn hai mươi bạn đã có mặt tự bao giờ. Các bạn ấy lớn hơn em nhưng nhìn các bạn có vẻ rụt rè, ngơ ngác lắm. Đó là những bạn không nhà, sống nhờ vào các công việc bán báo, vé số, đánh giày… Hôm nay, các bạn cũng được các anh chị trong phường mời đến vui Trung thu với chúng em.Giữa bãi đất trống treo mấy cái đèn lồng to, bên trong gắn bóng điện, tỏa ánh sáng muôn màu xuống khắp sân. Trên hai bàn lớn bày nhiều bánh: nào là bánh nướng, bánh dẻo, nào là mứt dừa mứt gừng, kẹo sô-cô-la… Ngoài ra, còn có một mâm trái cây thật to của các cô ngoài chợ gửi vào. Chúng em được xếp ngồi trên các dãy ghế xung quanh chiếc bàn dài. Sau những giây phút rụt rè, các bạn nhỏ bây giờ đã rối rít. Bạn thì liến thoắng kể chuyện chị Hằng Nga ở cung trăng, bạn thì hỏi dò chú Cuội còn chăn trâu không, trâu có đi ăn lúa người ta nữa không?… Bỗng, tiếng chị phụ trách vang lên, không ai bảo ai, mọi người đều im phăng phắc nghe chị nói. Sau lời tuyên bố của chị, chúng em vỗ tay, rồi bắt đầu thắp đèn. Cả bãi trống sáng rực lên, lung linh ánh nến. Các bạn nghèo cũng được phát lồng đèn thật đẹp. Đó là công sức của các anh, các chị ở Đoàn phường đã ra công vót tre, cắt giấy bóng làm nên những lồng đèn cho tụi nhỏ chúng em vui chơi tối nay. Nhìn khắp sân bãi có đến hơn năm mươi chiếc lồng đèn, xanh, đỏ, tím, vàng… với những kiểu dáng khác nhau. Đẹp nhất có lẽ là đèn của bé Thảo. Đó là chiếc đèn hình con bướm xinh xinh nhiều màu sắc, lại được trang trí bằng những sợi dây ngũ sắc, trông cứ như con bướm thật. Tiếp đó là đèn cá chép của Hoàng, đèn ông sao của Trinh, đèn con thiên nga của Thủy… Cái nào cái nấy đều trang trí đẹp mắt. Chúng em đồng thanh hát to “Tết Trung thu… Tùng dinh dinh cắc tùng dinh dinh…” Trên bầu trời xanh thẳm, mặt trăng tròn vành vạnh soi sáng khắp mọi nơi. Ánh trăng trải xuống sân, nhảy múa trên các khóm cây làm cảnh vật thêm lung linh, mờ ảo. Có lẽ chị Hằng đang muốn xuống đây vui tết Trung thu cùng chúng em, nên mỗi lần ngước mắt nhìn trăng ngỡ là trăng đang hạ thấp dần xuống mặt đất, càng nhìn trăng càng sáng. Sau thời gian rước đèn đi vòng vòng khắp khu phố, chúng em quay về vị trí bãi chơi để tiến hành phá cỗ. Mâm bánh trái được chia đều cho mỗi bạn. Các bạn mới rụt rè chưa dám nhận. Nhưng rồi trong không khí vui vẻ, ấm tình thương ấy, tất cả như quên hết mặc cảm, côi cút của mình, hòa vào cuộc vui như anh em trong một đại gia đình. Tiếng hát lại vang vang. Trăng đã lên cao, đêm cũng đã về khuya, chị Phụ trách tuyên bố tạm thời chấm dứt đêm rước đèn, hẹn năm sau gặp lại.Đêm Trung thu đem lại cho chúng em biết bao niềm vui. Em thầm mong bất cứ nơi nào trên Tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta, các bạn nhỏ đều được dự đêm Trung thu rước đèn họp bạn vui vẻ, ấm áp như tụi em ở đây.
|
Describe the scene of Mid-Autumn Festival entertainment
Instruct
Describe the scene of Mid-Autumn Festival entertainment
Exercise 1
Moonlit nights are very precious to us. But the happiest and most beautiful is the full moon night of Mid-Autumn Festival, the festival of our childhood. Oh my! It's not even evening yet everywhere is filled with the sounds of children laughing, talking, calling to each other along with the constant sound of lion dancing. I don't know what other streets are like, but my street looks like a big festival. Right in the middle of the yard, a group of children gathered in a wide circle. The children sing and dance and clap their hands, looking so happy! A child raised his hand to the sky and waved as if he wanted to hug the moon in his arms. After dancing, the children dispersed for a while and then returned with many colorful lanterns in their hands. They lined up in single file and walked away, singing loudly: "Love is better than having a tambourine..." The lanterns danced in the night as if they wanted to break free from their handles and fly into the sky with the moon. The city was filled with shimmering silver light and the resounding sounds of children shouting. After the lantern procession, we held a party. Everyone set up a feast and lit bright lights, looking at each other and smiling happily. The candies seem to dance in the tray, they probably want to play Mid-Autumn Festival too! Everyone sat at the table, excited and happy. Never been as happy as tonight. Everyone was chatting loudly when suddenly there was a loud drum sound: "Tung! Tung! Cack! Cack! Tung! Tung!” Just like that, the sound of drums echoed from house to house, waking up children who were "tempted" to run out by candy. A moment later everyone joined into a long, bustling tail. Right in the middle of the field, the lion dance team is performing. The "lion's" head shakes back and forth to the beat of the drum. His agile feet danced skillfully. The whole body of the "lion" curves extremely skillfully. So clever that no one would have guessed that underneath that "majestic" body was a small child. But the character that makes everyone most excited is Mr. Dia. Her flabby body moved uneasily in her baggy ao dai with her huge belly. His hand was always fanning the crowd around him. He ran around the yard, occasionally rolling over, making everyone laugh. Oh, so happy! Looking at the scene of children dancing and singing under the full moon, I remember Uncle Ho's merits, remember his love for us: Mid-Autumn moon shines like a mirror. Uncle Ho looks at the scenery and loves the children.
"Mid-Autumn Festival carries lanterns to go out...". It wasn't even seven o'clock and the children in my neighborhood were already singing throughout the alley. I frantically begged my mother to help me get the lamp. Holding the lamp and cake in hand, I quickly walked to the alley to join my friends to go to the ward.
We walked in pairs, singing loudly. The line gradually lengthened because everyone passing by the alley had a few friends joining in. At exactly seven thirty we were present at the large lot where the members of the Youth Union often lived. There were more than twenty of you who were present. They are older than me, but they look very timid and bewildered. These are homeless people, living on jobs selling newspapers, lottery tickets, shoe shining... Today, you were also invited by the brothers and sisters in the ward to celebrate Mid-Autumn Festival with us. In the middle of the empty lot, there were several hanging signs. Large lanterns with electric bulbs inside, radiating colorful light throughout the yard. On two large tables there were many cakes: pies, cakes, coconut jam, ginger jam, chocolate candies... In addition, there was also a large fruit tray sent by the ladies from the market. We were arranged to sit on rows of chairs around a long table. After a few moments of timidity, the kids are now confused. You quickly told the story of Ms. Hang Nga in the moon palace, you asked Uncle Cuoi if he still herded the buffaloes, did the buffaloes still eat other people's rice?... Suddenly, the voice of the woman in charge rang out, no one told anyone, everyone Everyone was silent listening to her. After her announcement, we applauded, then started lighting the lamp. The entire empty lot lit up, shimmering with candlelight. Poor people were also given beautiful lanterns. That is the effort of the brothers and sisters in the Ward Youth Union who worked hard to sharpen bamboo and cut glossy paper to make lanterns for us children to play with tonight. Looking across the yard, there were more than fifty lanterns, blue, red, purple, yellow... with different designs. The most beautiful is probably Thao's lamp. It is a beautiful, colorful butterfly-shaped lamp, decorated with colorful strings, looking like a real butterfly. Next are Hoang's carp lamp, Trinh's star lamp, Thuy's swan lamp... Each one is beautifully decorated. We sang loudly in unison "Mid-Autumn Festival... Tung Dinh Cac Tung Dinh Dinh..." In the deep blue sky, the full moon shined everywhere. The moonlight spread down the yard, dancing on the trees, making the scene more sparkling and blurry. Maybe Ms. Hang wanted to come down here to celebrate the Mid-Autumn Festival with us, so every time she looked up at the moon, she thought it was gradually lowering to the ground, the more she looked at the moon, the brighter it became. After taking the lantern procession around the neighborhood, we returned to the playground to start the feast. The tray of fruit cakes is divided equally among each friend. Newcomers are timid and don't dare to accept. But then in that happy, warm and loving atmosphere, everyone seemed to forget all their guilt and loneliness and join in the fun like brothers in a big family. The singing echoed again. The moon was high and the night was getting late. The lady in charge announced the temporary end of the lantern procession night, see you again next year. Mid-Autumn Festival night brings us so much joy. I secretly hope that anywhere in our beloved Fatherland of Vietnam, the children will be able to attend the Mid-Autumn Festival lantern procession as warm and happy as we are here.
|
Đề bài: Tả lại cảnh đêm khuya mẹ ngồi may áo cho em
Bài làm
Hôm nay trời chuyển giông, bên ngọn đèn đầu, mẹ cặm cụi ngồi may cho xong chiếc áo trắng để mai em có áo đi học.
Trời đêm lạnh, thế mà mẹ vẫn cứ thức để làm cho xong chiếc áo trắng. Ngoài trời gió rít, sấm nổ ầm ầm, mưa càng nặng hạt. Mưa rơi trên mái tôn nghe lộp độp. Phía sau nhà gió thổi luỹ tre chạm vào nhau cót két. Em đang thiu thiu ngủ chợt nhớ tới mẹ. Vì khi trời vừa sập tối, em trở bệnh cúm nên vào ngủ trước. Lúc này trời tối đen như mực, không còn thấy một vật gì nữa.
Bên ngọn đèn dầu mờ ảo. mẹ đang chăm chú may. Mẹ ngồi trên giường cạnh nơi em đang nằm. Đôi chân mẹ khoanh tròn lại trông thật là oai! Mẹ cầm chiếc áo trắng đặt trên đầu gối xâu kim xong, mẹ bắt đầu may. Tay phải mẹ cầm lấy kim, tay trái mẹ cầm múi vải. Đôi tay cứ đưa lên đưa xuống theo nhịp khâu. Cái lưng mẹ khom khom, thỉnh thoảng mẹ lại lấy tay vuốt phẳng mặt vải để may. Chợt mẹ cười khúc khích, em cứ tưởng rằng mẹ em biết em thức. Nhưng mẹ lại im lặng khiến em mỉm cười gọi thầm trong lòng: "Mẹ ơi, con gái mẹ đây!”.
Tả lại cảnh đêm khuya mẹ ngồi may áo cho em
Thấy chiếc chăn tuột khỏi người em, mẹ lại cẩn thận giũ ra rồi đắp lại cho em. Lúc này em như được tiếp thêm hơi ấm của mẹ. Mái tóc của mẹ buông xoã xuống, trông mặt mẹ càng hiền từ biết bao. Ôi! Em muốn ngồi dậy để được làm cùng mẹ. Em không sao chợp mắt được vì những câu hỏi cứ dồn dập tới: “Mẹ nghĩ gì thế nhỉ? Mẹ thức khuya thế có mệt không?”. Cây tre đầu hè sà vào bên cửa sổ như muốn trả lời: “Mẹ nghĩ về em đó, nên mẹ chẳng mệt đâu”. Chiếc áo sắp được hoàn thành thì trời đã khuya.
Sáng dậy em mặc vào như mặc bao tình thương của mẹ. Mẹ đã thức gần trắng một đêm để làm xong chiếc áo cho em. Có áo đẹp đi học. Me đã không quản vất vả để chăm lo cho em trong mọi sinh hoạt, học tập cùng như nhu cầu cuộc sống. “Mẹ làm gì nhiều cho vất vả?” – Có một buổi em hỏi mẹ như thế, mẹ đáp: “Hôm nay mẹ vất vả nhưng mai sau con sung sướng”. Qua câu trả lởi của mẹ, em càng tự hứa với lòng mình học tập thật giỏi, lao động thật tốt để không phụ công lao nuôi dạy của bố, mẹ và của các thầy giáo, cô giáo.
|
Topic: Describe the scene late at night when your mother sits and sews a shirt for you
Assignment
Today the weather turned stormy, next to the headlight, my mother sat diligently sewing a white shirt so that I could have a shirt to go to school tomorrow.
The night was cold, but my mother still stayed up to finish making the white shirt. Outside, the wind whistled, thunder rumbled, and the rain grew heavier. The rain falling on the corrugated iron roof sounded pattering. Behind the house, the wind blew the bamboo poles together, creaking. I was falling asleep and suddenly remembered my mother. Because as soon as it got dark, I became sick with the flu, so I went to bed first. At this moment, the sky was pitch black, nothing could be seen anymore.
Next to the dim oil lamp. Mom is attentively sewing. Mom sat on the bed next to where I was lying. Mom's legs are circled and look so majestic! Mom held the white shirt on her knees and finished threading the needle, then she started sewing. Mom's right hand holds the needle, her left hand holds the cloth. The hands kept moving up and down in rhythm with the stitching. Mother's back is bent, sometimes she uses her hand to smooth the fabric surface to sew. Suddenly my mother giggled, I thought she knew I was awake. But my mother remained silent, making me smile and call out in my heart: "Mom, this is your daughter!".
Describe the scene late at night when your mother sewed a shirt for you
Seeing the blanket slip off her body, her mother carefully shook it off and covered her again. At this moment, I felt like I was receiving more of my mother's warmth. Her mother's hair hangs down, her face looks even more gentle. Oh! I want to sit up and work with my mother. I couldn't sleep because the questions kept coming: "What are you thinking, Mom?" Mom, are you tired of staying up so late? The bamboo tree in early summer swooped against the window as if to answer: "Mom is thinking about you, so she's not tired." The shirt was about to be completed when it was already late.
When I wake up in the morning, I put it on like I'm wearing a mother's love. Mom stayed up almost all night to finish making the shirt for me. Have a nice shirt to go to school. My mother has worked hard to take care of me in all activities, studies, and life's needs. “Mom, what do you do so hard?” – One day I asked my mother that, and she replied: "Today I'm working hard, but tomorrow you'll be happy." Through my mother's answer, I promised myself to study well and work well so as not to disappoint my father, mother, and teachers.
|
Đề bài: Tả lại cảnh đêm Trung thu rước đèn vui chơi – văn lớp 5.
Bài làm
“ Chiếc đen ông sao, sao năm cánh tươi màu” câu hát vang lên rộn ràng mỗi mùa trung thu đến. Tết trung thu là tết đoàn viên, cũng là tết của thiếu nhi. Tôi rất thích tết trung thu vì hôm ấy, tôi sẽ cùng các bạn đi rước đèn vui chơi.
Tháng Tám đến với tiết trời se se lạnh, mùi mùa thu bay nồng nàn trên mỗi con phố. Đám trẻ con chúng tôi háo hức vì chuẩn bị trung thu. Cách trung thu hai tuần, đám trẻ trong xóm đã tụm lại với nhau cùng làm đèn, xem các bác tập múa lân, vui ơi là vui.
Thế là trung thu cũng đến, tôi cũng như đám bạn háo hức tắm rửa ăn cơm thật sớm. Đúng 7 giờ, tôi chạy theo một đám bạn khoảng năm, sáu đứa rồng rắn nối đuôi nhau mang lồng đèn ra cùng nhau đi lượn lờ từng nhà quanh xóm. Thủ tục đầu tiên của bọn trẻ con hiếu thắng chúng tôi là đọ xem lồng đèn đứa nào to nhất, đẹp nhất. Sau đó đứa vui mừng, đứa lại buồn hiu khi từng kết quả và phán xét của cả đám đưa ra cho từng chiếc lồng đèn. Đứa nào cũng muốn lòng đèn của mình là đẹp nhất, to nhất. Cuối cùng, dù đèn đứa nào đẹp nhất hay xấu nhất thì chúng tôi cũng chẳng cần quan tâm nữa mà chỉ biết hòa nhịp cùng hát vang bài hát cho đêm trăng “Tết Trung thu rước đèn đi chơi, em rước đèn đi khắp phố phường…”. Tiếng hát trong trẻo vang lên, càng làm cho không khí thêm náo nhiệt. Những tiếng hát không tròn vành, không đúng lời đúng nhịp hoàn toàn nhưng trong trẻo và thánh thiện lắm. Nếu thật sự có chị Hằng và chú Cuội và nếu có thể nghe, nhìn thấy chúng tôi đùa vui, ắt hẳn sẽ phải bay xuống đây cùng chung vui rồi.
Cứ thế, chúng tôi chạy nhảy khắp xóm với tiếng hò reo thích thú. Tiếng trông lân rộn rã, khiến những em bé và người lớn chạy ra ngoài, cùng vui với đám trẻ chúng tôi. Một lát sau mọi người đã nối thành một cái đuôi dài, náo nhiệt. Ngay giữa sân đội múa lân đang biểu diễn. Cái đầu “sư tử” lắc qua lắc lại theo nhip trống. Những người trong đội múa phối hợp với nhau thật tài tình, uốn lượn mà không có môt lỗi nhỏ. Bên kia ông Địa với cái bụng to kềnh, nhảy nhót khiến mọi người vô cùng thích thú. Ông chạy lăng xăng khắp sân, thỉnh thoảng lại lăn đùng ra, làm mọi người cười rũ rượi.
Xem múa lân xong, đám trẻ cung cả người lớn cùng nhau phá cỗ trung thu tại nhà văn hóa thôn. Nào là bưởi, bánh dẻo, bánh nướng … thật là hấp dẫ. Chúng tôi vừa ăn vừa kể với nhau nghe sự tích về chị Hằng chú Cuội.
Càng về khuya, trăng càng cao và càng sáng. Tôi và các bạn phải về nhà ngủ, trả lại sự yên tĩnh cho màn đêm. Đêm trung thu thật thú vị làm sao. Nhờ những dịp lễ như này, đã thổi vào chúng tôi tình yêu quê hương đất nước, yêu văn hóa truyền thống của dân tộc Việt.
|
Topic: Describe the Mid-Autumn night scene of the lantern procession for fun - grade 5 literature.
Assignment
"The star is black, the five-pointed star is bright" the song resonates loudly every mid-autumn season. Mid-Autumn Festival is a reunion festival, also a children's festival. I really like the Mid-Autumn Festival because that day, I will go with my friends to carry lanterns and have fun.
August comes with chilly weather and the strong smell of autumn on every street. We children are excited about preparing for Mid-Autumn Festival. Two weeks before Mid-Autumn Festival, the children in the neighborhood gathered together to make lanterns and watch the monks practice the lion dance. It was so much fun.
So Mid-Autumn Festival came, and my friends and I were eager to shower and eat early. At exactly 7 o'clock, I ran after a group of about five or six snakes, carrying lanterns together and wandering from house to house around the neighborhood. The first procedure for us enthusiastic children was to compete to see whose lantern was the biggest and most beautiful. After that, some were happy and some were sad when the results and judgments of the whole group were given to each lantern. Everyone wants their lamp to be the most beautiful and largest. In the end, no matter whose lights are the most beautiful or the ugliest, we don't care anymore, we can only join in singing the song for the moonlit night "Mid-Autumn Festival carries lights to go out, I carry lights around the streets." …”. Clear singing sounded, making the atmosphere even more exciting. The singing is not perfect, the words are not in perfect rhythm, but they are clear and holy. If there really were Ms. Hang and Mr. Cuoi and if he could hear and see us joking and having fun, he would have flown down here to join in the fun.
Just like that, we ran and jumped around the neighborhood with excited shouts. The bustling sound of lions caused children and adults to run out and have fun with us children. A moment later everyone joined into a long, bustling tail. Right in the middle of the field, the lion dance team is performing. The "lion's" head shakes back and forth to the beat of the drum. The people in the dance team coordinated with each other very skillfully, twisting and turning without the slightest mistake. On the other side, Mr. Dia, with his big belly, jumped up and down, making everyone extremely excited. He ran around the yard, occasionally rolling over, making everyone laugh.
After watching the lion dance, the children and adults enjoyed the Mid-Autumn festival together at the village cultural house. There are grapefruit, sticky rice cakes, pies... really attractive. We ate and told each other the story of Ms. Hang and Mr. Cuoi.
The later it gets, the higher and brighter the moon becomes. My friends and I have to go home and sleep, returning the quiet to the night. How interesting is the Mid-Autumn Festival night? Thanks to holidays like this, the love for our homeland and the traditional culture of the Vietnamese people has been instilled in us.
|
Tả lại cảnh đêm trung thu rước đèn đi chơi
Hướng dẫn
Tả lại cảnh đêm trung thu rước đèn đi chơi
Đến bây giờ, em vẫn còn nhớ mãi cái đêm liên hoan ấy. Cái đêm mà bài ca Rước đèn tháng Tám ca mãi không ngừng. Đó là đêm trung thu rước đèn đi chơi của chúng em.
Đêm rước đèn bắt đầu bằng buổi biểu diễn văn nghệ của các bạn học sinh trong trường. Những ca khúc về Tết Trung thu vang lên liên tục, những tràng pháo tay cổ vũ nghe giòn như pháo nổ. Đan xen giữa các tiết mục là lời tâm sự của thầy hiệu trưởng và các trò chơi nhỏ. Ai nấy hào hứng tham gia vì những phần thưởng đầy thú vị. Sân trường rực rỡ ánh đèn trung thu treo trên các cột nhà. Bạn nào cũng có chiếc lồng đèn hình thú đa dạng, màu sắc sắc sỡ. Tiếp đến, các bạn được mời vào lớp sinh hoạt liên hoan với thầy cô giáo chủ nhiệm.
Bạn nào cũng có phần bánh kẹo được sắp sẵn trong tay đi ra sân. Phần tiếp theo là phần đi rước đèn. Các bạn mỗi lớp được thầy cô hướng dẫn xếp hai hàng nắm tay nhau. Lớp này tiếp nối lớp kia nối đua nhau đi vòng quanh xóm đạo rồi lại trở về trường. Một tay cầm đèn, tay kia nắm lấy tay bạn. Vừa đi vừa hát vang bài rước đèn tháng Tám. Đường phố lung linh ánh đèn mà chúng em thắp lên. Người đi đường ai cũng ngoái nhìn xem chúng em rước đèn.
|
Describe the scene of the Mid-Autumn Festival night carrying lanterns to go out
Instruct
Describe the scene of the Mid-Autumn Festival night carrying lanterns to go out
To this day, I still remember that party night. The night where the August Lantern Procession song sings endlessly. It was the night of our Mid-Autumn Festival lantern parade.
The night of the lantern procession began with a cultural performance by the school's students. Songs about the Mid-Autumn Festival resounded continuously, the cheers and applause sounded as crisp as firecrackers. Interwoven between the performances are the principal's confessions and small games. Everyone is excited to participate because of the exciting rewards. The school yard is bright with mid-autumn lights hanging on the pillars. Everyone has a colorful, colorful animal-shaped lantern. Next, you are invited into the classroom to have a party with the homeroom teacher.
Everyone has a piece of candy in hand when going out to the yard. The next part is the lantern procession. Students from each class were instructed by the teacher to line up in two rows and hold hands. Class after class raced around the neighborhood and then returned to school. One hand holds the lamp, the other holds your hand. As we walked, we sang the August lantern procession. The street sparkled with the lights we lit. Everyone on the street turned to look at us carrying the lanterns.
|
Đề bài: Tả lại cảnh đẹp của một khu vui chơi giải trí
Bài làm
Du khách đến Quảng Ngãi, không thể không ghé thăm công viên Ba Tơ ở thành phố quê em. Công viên nằm cạnh dòng sông Trà, nước xanh, bốn mùa êm ả chay. Những buổi sáng đẹp trời, đến công viên ta sẽ tìm thấy cám giác vui tươi và bình yên
Từ xa nhìn lại, công viên thành phố giống như một tấm thảm nhiều màu, cây cỏ còn ướt đẫm sương đêm. Hàng dương cao vút bao bọc phía Bắc và phía Đông công viên, từng khúc nhạc reo vang trong gió. Đứng ở bờ Tây sông Trà hình ảnh những hàng cây san sát in bóng xuống dưới mặt nước trôi lững lờ. Cổng công viên nằm ở phía Nam. Bước chân vào, những lốì đi viền gạch đỏ và tráng xi măng đưa ta đến khắp các lối đi trong công viên. Dọc lối đi, những bồn hoa lớn được trồng đủ loại hoa: hoa hồng nhung, hồng bạch, từng khóm hoa hướng dương vàng rực, hoa cúc vàng tươi… và nhiều loại hoa khác nữa khoe sắc dưới ánh nắng chói chang của sớm mai hồng. Đứng cạnh các loại hoa là những cây kiểng được cắt xén thành hình muông thú, thật kì ảo, chúng em như lạc vào xứ sở cổ tích thần tiên. Đây là những chú nai tơ đang tròn xoe mắt nhìn du khách. Kia là những chú chim sâu đang chìa mỏ xuống đám cỏ non như tìm mồi. Chính giữa công viên là hai hòn non bộ như hình những quả núi được rừng xanh và muông thú bảo vệ. Đi về phía Tây, ta gặp hồ nước có đủ các loại cá cảnh đủ màu bơi lượn lờ quanh những bãi dâu có màu hoa tím. Tiến gần về phía Đông là hai ngọn đồi nhỏ, cỏ mọc xanh rì. Được ngồi trên đó ta có thế nhìn bao quát cảnh công viên thật thú vị. Rải rác khắp công viên là những hàng ghế đá nhiều màu, nằm dưới tán cây mát rượi làm chỗ nghi chân cho mọi người. Nhô ra ngoài bờ sông Trà là nhà Thuỷ tạ kiên cố với kiêu kiến trúc hoa mĩ. Đứng trên đó phóng tầm mắt ra xa ta thấy cầu Trà Khúc nằm vắt ngang qua con sông Trà và những xóm làng chạy dọc hai bên bờ thật trù phú.
Tả lại cảnh đẹp của một khu vui chơi giải trí
Khi mặt trời lên cao, ánh mặt trời chiếu xuống mặt sông ánh lên màu đỏ pha sắc vàng rực rỡ. Tất cả hương sắc và mùi vị ở đây tổng hoà thành một hương vị đặc biệt, nếu ai đó lần đầu tiên bước chân đến đây sẽ có những suy nghĩ mong ngày gặp lại.
Công viên đông vui nhất là những ngày chủ nhật, đặc biệt là buổi sáng. Du khách dến chơi, chụp hình làm kỉ niệm. Những đàn chim hót líu lo cùng các em nhò, thật rộn rã.
Em yêu công viên, nơi đây đã từng gắn bó với em và nhiều kỉ niệm thời thơ ấu. Em mong công viên thành phố quê em giữ mãi vẻ đẹp thơ mộng này.
|
Topic: Describe the beauty of an entertainment area
Assignment
Visitors to Quang Ngai cannot help but visit Ba To Park in my hometown. The park is located next to the Tra River, green water, four peaceful seasons. On beautiful mornings, when we go to the park, we will find a feeling of joy and peace
Looking back from afar, the city park looks like a multicolored carpet, the trees and plants are still wet with night dew. Towering rows of poplars surround the north and east of the park, each piece of music resonates in the wind. Standing on the west bank of the Tra River, the image of close rows of trees silhouetted against the surface of the water floats lazily. The park gate is located in the south. Stepping in, the walkways lined with red bricks and cement take us to every walkway in the park. Along the path, large flower beds are planted with all kinds of flowers: velvet roses, white roses, clusters of bright yellow sunflowers, bright yellow chrysanthemums... and many other flowers blooming under the bright morning sunlight. pink. Standing next to the flowers were ornamental plants cut into animal shapes. It was so magical, we felt like we were lost in a fairy tale land. These are young deer looking at tourists with wide eyes. There are deep birds sticking their beaks down into the young grass as if looking for prey. In the middle of the park are two rockeries shaped like mountains protected by green forests and animals. Going west, we see a lake with all kinds of colorful ornamental fish swimming around purple mulberry fields. Moving closer to the East are two small hills with green grass growing. Sitting up there, we can see a panoramic view of the park, which is really interesting. Scattered throughout the park are rows of colorful stone benches, located under cool trees as a place to rest for everyone. Protruding from the banks of the Tra River is the solid Thuy Ta house with beautiful architecture. Standing on it, looking out into the distance, we see Tra Khuc Bridge lying across the Tra River and the rich villages running along both banks.
Describe the beauty of an entertainment area
When the sun rises high, the sunlight shines on the river surface, shining with a bright red and yellow color. All the colors and flavors here combine to create a special flavor. If someone steps here for the first time, they will have thoughts of looking forward to seeing each other again.
The park is most crowded on Sundays, especially in the morning. Tourists come to visit and take pictures as souvenirs. The flock of birds chirped with the children, it was so exciting.
I love the park, this place has been attached to me and many childhood memories. I hope the park in my hometown will keep this poetic beauty forever.
|
Tả lại cảnh đẹp quê hương em lớp 5
Hướng dẫn
Tả lại cảnh đẹp quê hương em lớp 5
Đồ Sơn — địa danh đó đà trở nên quen thuộc với người dân đất cảng. Đó là nơi em sinh ra và lớn lên, nuôi dưỡng em trong vòng tay nhân ái bao la. Mỗi mùa hè, du khách mọi phương lại về đây nghỉ ngơi sau những giây phút nóng nực và căng thẳng nơi thành phố ồn ào và náo nhiệt.
Mùa hè đến. Đồ Sơn như vui hơn, đông hơn và sôi động hơn. Biển lại chuyển mình, hò reo trên những lớp sóng trắng xóa. Biển Đồ Sơn vào lúc nào cũng đẹp. Bình minh, mặt trời lấp ló xa xa xõa tóc lấp lánh bốn bề. Mặt biển như dát bạc lung linh, trải ra mênh mông. Gió biển nhẹ tung, những rặng dừa rì rào, tàu dừa đu đưa xào xạc như đón chào những đoàn thuyền đánh cá thảnh thơi cập bến. Những bác chài, da sạm màu nắng gió, tiếng nói sang sảng đang hồ hởi xuống thuyền. Đây cũng là lúc làng chài náo nhiệt và sôi động nhất. Nắng đã sổ lồng, đùa nghịch trên vòm cây, nhảy nhót trong kẽ lá và những bãi biển bắt đầu đông người. Sóng biển không còn lăn tăn mà gầm lên cuồng nhiệt. Sóng ở xa như kẻ cô đơn, lặng lẽ nhưng càng gần bờ, càng gần người, nó lại chồm lên tung bọt trắng xóa. Từng lớp sóng như những đoàn kị mã nối tiếp nhau tiến vào bờ. Bãi cát rực lên trong ánh nắng hè chói chang và những màu sắc sặc sỡ của quần áo. Tiếng em nhỏ tắm biển giòn tan hòa vào tiếng biển rì rào. Được ngập chìm trong làn nước mát lạnh, đùa giờn với những con sóng tinh nghịch chốc chốc lại chồm qua mặt thật thích. Nhưng em thích nhất là cùng bạn bè đuổi theo những con còng bé xíu liến láu biến xuống lỗ cát trên bãi biển hay tìm kiếm những con ốc biển thật đẹp để làm kỉ niệm.
Hoàng hôn xuống! Mẹ mặt trời vội vã gọi đàn con nắng trở về. Mặt biển lại hiền hòa và lặng lẽ, lóng lánh những giọt ánh sáng còn sót lại. Mặt trời đỏ lựng xuống biển tìm chốn ngủ. Trăng lên tự lúc nào. Ánh sáng dát vàng trên mặt biển. Em cùng bạn đi dạo trên bãi biển, lắng nghe tiếng sóng biển rì rào, tiếng trở mình thở dài của biển cả khoan khoái trong làn gió mát lạnh đưa hơi thở mặn mòi của biển vào đất liền. Những du khách phương xa, ai cũng thích dạo chơi trên bãi biển về đêm để tận hưởng những giây phút tĩnh lặng và dịu dàng như vậy.
Có lẽ sau này, lớn lên em sẽ đi nhiều nơí cố cảnh đẹp nổi tiếng hơn Đồ Sơn quê em nhưng em vẫn gắn bó với biển quê em, yêu biển hơn và tự hào về biển hơn. Em ước ao không bao giờ mình phải sống xa biển quê hương thân yêu của mình.
|
Describe the beautiful scenery of your hometown in 5th grade
Instruct
Describe the beautiful scenery of your hometown in 5th grade
Do Son - that place has become familiar to people in the port area. That is where I was born and raised, raising me in the arms of immense kindness. Every summer, tourists from all over come here to rest after hot and stressful moments in the noisy and bustling city.
Summer. Do Son seems happier, more crowded and more vibrant. The sea turned again, cheering on the white waves. Do Son Beach is always beautiful. At dawn, the sun shines in the distance, letting down its hair, sparkling in all directions. The sea surface is like shimmering silver, spreading out to the vastness. The sea breeze is gentle, the coconut trees are whispering, the coconut boats are swaying and rustling as if welcoming the fishing boats leisurely docking. The fishermen, their skin tanned by the sun and wind, their loud voices were excitedly getting on the boat. This is also the time when the fishing village is at its busiest and most vibrant. The sun has come out, playing on the tree canopy, dancing in the leaves and the beaches are starting to get crowded. The ocean waves no longer rippled but roared passionately. The waves in the distance are like lonely people, quiet, but the closer they get to the shore, the closer they are to people, they jump up and splash white foam. Each layer of waves is like successive groups of horsemen approaching the shore. The sand glows in the bright summer sunlight and the colorful colors of the clothes. The crisp sound of children bathing in the sea blends into the murmuring sound of the sea. It's really fun to be immersed in the cool water and play with the mischievous waves that occasionally rush over your face. But what I like best is chasing the tiny crabs that quickly disappear into the sand holes on the beach with my friends or looking for beautiful sea snails as souvenirs.
Sunset! Mother sun quickly called her cubs back. The sea surface was gentle and quiet again, sparkling with remaining drops of light. The red sun sinks into the sea to find a place to sleep. When did the moon rise? Golden light on the sea surface. My friends and I walked on the beach, listening to the whispering sound of ocean waves, the sighing sounds of the sea, relaxing in the cool breeze bringing the sea's salty breath to the mainland. Tourists from far away all like to hang out on the beach at night to enjoy such quiet and gentle moments.
Maybe later, when I grow up, I will go to more beautiful and famous places than Do Son, my hometown, but I will still be attached to the sea of my hometown, love the sea more and be more proud of the sea. I wish I would never have to live far from my beloved homeland.
|
Tả lại giờ ra chơi của trường em – Văn 6
Hướng dẫn
Bài làm
Cả lớp đang im ắng, tiếng cô giáo giảng bài ấm áp, trầm bổng. Bỗng một hồi trống vang lên giòn giã báo hiệu giờ ra chơi đã đến.
Sau tiếng trống, học sinh các lớp ùa ra sân trường như bầy ong vỡ tổ. Tiếng cười nói giòn tan như nắng bằng lăng. Bầy chim non trên mấy cây bàng hốt hoảng nháo nhác vụt bay. Những chị bướm đang tha thẩn, nhởn nhơ bên mấy chị hoa, cũng vội vã bay mất. Chỉ trước đó ít phút, sân trường còn vắng tanh, không một bóng người. Các lớp đều hăng say học bài. Vài ba chú chim thoắt sà xuống rồi lại thoắt bay đi. Vậy mà bây giờ, sân trường như nhỏ lại và trở nên nhộn nhịp. Một không gian nhiều màu sắc. Màu trắng của áo xen lẫn màu xanh của quần đồng phục. Màu đỏ tươi của bộ khăn quàng phấp phới trong gió hòa lẫn màu đỏ rực của những chùm hoa phượng và màu tím ngắt của những cành bằng lăng. Giờ ra chơi bạn nào cũng thỏa thích say mê tham gia vào những trò chơi. Các bạn nữ thi nhau nhảy dây. Có bạn nhảy đến toát mồ hôi vẫn không chịu nghỉ. Dưới tán bàng, những bạn nam đứng thành vòng tròn đá cầu. Những quả cầu đủ màu sắc bay qua bay lại trong không trung trông rất đẹp mắt. Nhiều bạn say sưa đọc báo dưới gốc bảng, chốc chốc lại trao đổi nhau những mẩu chuyện thú vị. Có những nhóm bạn chơi rồng rắn lên mây. Tiếng cười nói vang động cả sân trường. Có bọn đuổi nhau xung quanh những gốc cây mồ hôi nhễ nhại mà vẫn không muốn dừng… Chị gió như cũng thích thú với những trò chơi đùa của bọn trẻ, tặng cho chúng những cơn gió mát lành. Trong các lớp học, có nhiều bạn dành thời gian ra chơi ngồi ôn lại bài cũ. Trong văn phòng, các thầy cô cũng đang ngồi nghỉ giải lao sau một giờ lên lớp. Trên cao, ông mặt trời ẩn sau những đám cây như không muốn chiêu nhiều nắng oi bức xuống sân trường. Những làn gió nhẹ nhàng thổi làm sân trường mát dịu. Mười lăm phút sau, bác bảo vệ như mọi khi gióng lên một hồi trống giòn tan báo hiệu giờ ra chơi đã hết. Tất cả các bạn không ai bảo ai đều nhanh chóng kéo nhau vào lớp.
Tags:Văn 6
|
Describe your school's recess time - Literature 6
Instruct
Assignment
The whole class is quiet, the teacher's voice is warm and deep. Suddenly a drum rang loudly, signaling that recess time had come.
After the drum sound, students from all classes rushed to the schoolyard like a swarm of bees. Laughter is as crisp as sunshine. The flock of young birds on the almond trees panicked and flew away. The butterflies that were lounging around with the flowers also quickly flew away. Just a few minutes before, the schoolyard was deserted, not a single person in sight. All classes are enthusiastic about studying. A few birds suddenly swooped down and then quickly flew away. But now, the school yard seems to be smaller and more bustling. A colorful space. The white color of the shirt is mixed with the blue color of the uniform pants. The bright red of the scarf fluttering in the wind blends with the bright red of the poinciana flowers and the purple of the linden branches. At recess, everyone can freely participate in the games. The girls compete in jumping rope. Some people danced until they were sweating and still refused to stop. Under the canopy, the boys stood in a circle to play shuttlecock. The colorful balls flying back and forth in the air look very beautiful. Many of you passionately read the newspaper under the blackboard, occasionally exchanging interesting stories with each other. There are groups of friends playing dragon snake to the cloud. Laughter echoed throughout the school yard. Some of them chased each other around the trees, sweating profusely but still didn't want to stop... The wind lady seemed to enjoy the children's games, giving them cool breezes. In classes, many students spend time reviewing old lessons. In the office, teachers are also taking a break after an hour of class. Above, the sun hid behind the trees as if not wanting to cast too much hot sunlight onto the schoolyard. The gentle breeze blowing makes the school yard cool. Fifteen minutes later, the security guard as usual sounded a crisp drum, signaling that recess was over. All of you, without telling anyone, quickly pulled together into class.
Tags: Literature 6
|
Đề bài: Tả lại hàng phượng và tiếng ve ngày hè
Bài làm
Thế là mùa hè mến yêu đã đến, làm học sinh nôn nao không muốn xa trường, xa từng cây bang và cả cây phượng già thân yêu nữa. Cây phượng mà học sinh thầm thì các bí mật suốt bao năm trời đây. Thật chẳng muốn xa chút nào đâu!
Ôi! Không khí thật nóng bức quá! Các loài cây như chìm trong giấc ngủ của mùa hè oi bức. Riêng cây phượng già ở góc sân thì như vươn tay đón lấy ánh nắng mặt trời sáng chói. Đừng ngạc nhiên vì cây phượng chính là đặc trưng của mùa hè mà! Suốt bao tháng nay, phượng vẫn nằm im ở góc sân chứng kiến nhiều trò chơi, lắng nghe nhiều lời tâm sự của học sinh nhưng nay phượng đã tỉnh dậy, xòe tán rộng như muốn vươn tay lấy hết ánh mặt trời về cho mình. Nhìn từ xa, phượng đỏ rực cả góc sân. Không ai có thể ngờ được cách đây mấy ngày, phượng chỉ là một cây già không hoa, không lá. Nhưng chỉ sau mấy ngày phượng đã chi chit nào hoa là hoatòan một màu đỏ rực của ánh mặt trời và của sắc màu tự nhiên của loài cây mùa hè: cây phượng, điểm xuyết vào đó là màu xanh hạnh phúc của lá như bao cây khác. Từng lá phượng, từng hoa phượng như một sự sống mới của cây phượng già, của một mùa hè đầy sức sống. Gốc phượng to, rễ phượng bò lên trên mặt mặt đất như những con rắn khổng lồ vui đùa với nhau và cùng nhau mừng rỡ đón mùa hè đến. Các bạn biết không? Hoa phượng mà nở thì khỏi chê nhé! Màu hoa phượng đỏ thắm như máu, như màu máu của biết bao đồng bào dân tộc đã hy sinh vì Tổ quốc mến yêu. Màu máu đó như đã hòa quyện với màu phượng, để nhắc nhở chúng em phải nhớ đến những chiến sĩ, những đồng bào của dân tộc mà cố gắng học giỏi, thật giỏi để mai sau xây dựng Tổ quốc giàu đẹp. Hoa phượng đỏ rực là thế mà sao lại hiền dịu quá! Khi một luồng gió nhẹ thổi qua cũng đủ làm hoa phượng rơi xuống mặt đất. Nhưng không vì thế mà phượng buồn bã, cứ hàng ngày phượng lại cho ra những bông hoa đẹp của tuổi học trò. Và rồi, cuối cùng những bông hoa phượng cũng nở đầy cả cây. Có ai biết rằng giữa chùm hoa màu đỏ rực đó là nỗi nhớ thương của học trò nhớ thầy cô, bạn bè, trường lớp.
Mỗi lần nhắc đến mùa hè, đến cây phượng đỏ rực thì mọi người lại nhắc đến sinh vật tuyệt diệu của tạo hóa, của thiên nhiên: loài ve mùa hè. Đến mùa hè, ve lại thi nhau hát vang râm ran cả một góc trường. Tiếng ve không hay như tiếng hót của chị Sơn Ca, chị Họa Mi mà đơn giản tiếng ve chính là lời ca của mùa hè. Tiếng ve vang lên khắp nơi: ở góc trường, ở trong từng lùm cây, từng bụi cỏ, và cả ở những cái cửa sổ của lớp học. Tiếng ve như nhắc chúng em không những chỉ có tiếng hót của các loài chim, mà còn có cả tiếng ve gọi hè về. Tiếng ve như mang một ý nghĩa sâu kín mà người lớn không thể nào hiểu được, chỉ có tụi học trò này mới có thể hiểu được vì tiếng ve có biệt danh rất dễ thương là “lời ca học trò” mà. Đã là lời ca của học trò thì phải rất gắn bó với học trò chứ. Vậy cho nên từ trước đến nay tiếng ve như một người bạn thân của các anh, các chị học trò. Tiếng ve báo hiệu cho học trò đủ thứ chuyện: nào là hè đã đến, đến lúc phải nghỉ ngơi sau một học kỳ, một năm học căng thẳng, đến lúc để vui chơi rồi. Nhưng điều quan trọng nhất là tiếng ve báo hiệu đã đến lúc xa trường, xa bạn bè, xa thầy cô. Nhưng dù có xa cách mấy, nó vẫn luôn ở trong tim, trong tâm trí của mỗi học trò.
Cứ mỗi lần nhìn thấy cây phượng, nghe tiếng ve kêu thì lòng học trò sao nao nức quá. Chính và vậy mà cây phượng và tiếng ve luôn là kí ức tươi đẹp mà học trò còn giữ lại. Phương, ve ơi, tụi này sẽ không quên các bạn đâu! Nhờ các bạn mà tụi này đã hiểu được mùa hè thú vị đến dường nào. Mùa hè đã mang lại cho chúng mình màu sắc của tuổi thơ yêu dấu. Dù có xa ngôi trường tụi mình vẫn sẽ nhớ đến mái trường, thầy cô, bạn bè và cả cây phượng, tiếng ve thân thiết của tụi học trò này nữa.
|
Topic: Describe the phoenix trees and the sound of cicadas on summer days
Assignment
So the beloved summer has come, making students anxious to not be far from school, far from each tree and the beloved old poinciana tree. The phoenix tree that students have whispered secrets to for many years. I really don't want to be far away at all!
Oh! The air is so hot! The trees seem to be sleeping in the hot summer. Particularly, the old phoenix tree in the corner of the yard seems to reach out to catch the bright sunlight. Don't be surprised because the phoenix tree is a characteristic of summer! For many months now, the phoenix has been lying still in the corner of the yard, witnessing many games, listening to many students' confessions, but now the phoenix has woken up, spreading its wings as if it wanted to reach out to take all the sunlight for itself. Seen from afar, the red phoenix glows in every corner of the yard. No one could have imagined that a few days ago, the phoenix was just an old tree with no flowers or leaves. But after just a few days, the phoenix flower has only a few flowers, a bright red color of sunlight and the natural color of a summer tree: the phoenix tree, dotted with the happy green color of leaves like many trees. other. Each poinciana leaf, each poinciana flower is like a new life of the old poinciana tree, of a summer full of vitality. The phoenix tree is big and the phoenix roots crawl above the ground like giant snakes playing with each other and happily welcoming the coming of summer. Did you know? When the poinciana flowers bloom, there's no need to criticize them! The color of Royal poinciana flowers is as red as blood, like the blood of so many ethnic people who have sacrificed for their beloved Fatherland. That blood color seems to have mixed with the phoenix color, to remind us to remember the soldiers and compatriots of the nation who try to study well, very well to build a rich and beautiful Fatherland in the future. Poinciana flowers are so red and yet so gentle! When a light breeze blows, it is enough to make the poinciana flowers fall to the ground. But that doesn't mean the phoenix is sad, every day the phoenix produces beautiful flowers for students. And then, finally, the poinciana flowers bloomed to fill the whole tree. Who knows that in the midst of that bright red flower cluster is the longing of students who miss their teachers, friends, and school.
Every time we talk about summer and the red phoenix tree, people mention the wonderful creature of creation and nature: the summer cicada. In the summer, cicadas compete to sing loudly throughout a corner of the school. The sound of cicadas is not as beautiful as the songs of Son Ca and Hoa Mi, but simply the sound of cicadas is the song of summer. The sound of cicadas echoed everywhere: in the corners of the school, in every bush, every bush, and even in the classroom windows. The sound of cicadas reminds us not only of the songs of birds, but also the sound of cicadas calling summer home. The sound of cicadas seems to have a deep meaning that adults cannot understand. Only these students can understand because the sound of cicadas has the cute nickname "student song". Since it's a student's lyrics, it must be very attached to the student. That's why the sound of cicadas has always been like a close friend of our students. The sound of cicadas signals to students all sorts of things: summer has arrived, it's time to rest after a stressful semester or school year, it's time to have fun. But the most important thing is the sound of cicadas signaling that it's time to leave school, friends, and teachers. But no matter how far away, it is always in the heart and mind of each student.
Every time I see a phoenix tree or hear the sound of cicadas, my students' hearts are so excited. That's why the phoenix tree and the sound of cicadas are always beautiful memories that students still keep. Phuong, dear, we will not forget you! Thanks to you, we understand how interesting summer is. Summer has brought us the colors of our beloved childhood. Even if we are far from school, we will still remember the school roof, teachers, friends and the phoenix tree and the familiar cicadas of these students.
|
Tả lại hình dáng của một chị công nhân vệ sinh đường phố
Hướng dẫn
Tả lại hình dáng của một chị công nhân vệ sinh đường phố
Hàng ngày trên con đường quen thuộc đến trường, em đã làm quen được với một chị công nhân cần mẫn dọn dẹp rác rưởi trên đường phố. Chị tên Thanh Hằng là người công nhân thuộc công ty môi trường thành phố.
Ngày nào cũng vậy, chị Hằng luôn say sưa với công việc cảu mình. Chị có một thân hình khá nhỏ đối lập với công việc nặng nhọc của mình.
Chị còn trẻ lắm, ước chừng chị khoảng hai mươi, dáng người thon thả, cao cao. Khuôn mặt chị tròn trịa với chiếc mũi dọc dừa và đôi môi đỏ thắm. Mỗi khi cười để lộ hai hàm răng trắng và đều.
Công việc của chị đòi hỏi phải đeo khẩu trang để đảm bảo vệ sinh. Chị chỉ còn chừa lại đôi mắt tròn to, sáng long lanh. Em thích nhất là mái tóc đen mượt búi gọn lên, đầu đội nón bảo hộ lao động của chị. Chiếc áo màu xanh công nhân đã phai màu sương gió, bó gọn thân hình thon thả của chị làm ánh lên vẻ rắn rỏi. Chị mặc quần đen bó ống, chân đi giày ủng, đôi bàn tay xỏ găng tay màu cà phê sữa, trông chị gọn gàng như một người lính ngoài trận địa. Chị cầm chiếc chổi tre cán dài đưa đi đưa lại trên đường nhựa kêu sàn sạt. Động tác của chị nhanh nhẹn nhưng cẩn thận. Chị quét rác thành từng đống nhỏ rồi xúc đổ lên xe.
|
Describe the appearance of a street cleaning worker
Instruct
Describe the appearance of a street cleaning worker
Every day on the familiar route to school, I became acquainted with a worker who diligently cleaned up trash on the street. Her name is Thanh Hang and she is a worker at the city's environmental company.
Every day, Ms. Hang is always passionate about her work. She has a rather small body in contrast to her hard work.
She's still very young, she's probably around twenty, with a slim, tall figure. Her face is round with a coconut nose and crimson lips. Every time you smile, you reveal two white and even teeth.
Her job requires wearing a mask to ensure hygiene. All she had left were her big, round, sparkling eyes. What I like best is her smooth black hair tied up in a bun and wearing a work helmet. The blue worker's shirt has faded from wind and weather, constricting her slim body, making her look sturdy. She wore tight black pants, boots, and coffee-milk colored gloves on her hands. She looked neat like a soldier on the battlefield. She held a long-handled bamboo broom and moved it back and forth on the asphalt, making the floor scrape. Her movements are agile but careful. She swept the trash into small piles and then shoveled it onto the car.
|
Tả lại hình dáng và công việc của một bác công nhân vệ sinh đường phố
Bác Hồ từng nói:” Không có nghề gì thấp hèn. Chỉ có những kẻ lười biếng mới đáng xấu hổ”. Nghề công nhân vệ sinh đường phố cũng vậy. Em rất ngưỡng mộ bác Tư kế nhà làm nghề này.
Bác có dáng người hơi tròn thấp. Nước da bác Tư sạm đen đi vì dãi nắng dầm sương. Bác có mái tóc dài đen nhánh, lúc nào cũng được búi lên gọn gàng. Đa số bác đi quét rác ban đêm. Thỉnh thoảng mới thấy bác đi ca ngày. Chiều nào cũng vậy, tầm năm giờ là bác đã mặc bộ đồng phục màu xanh đậm, bên ngoài có viền sọc dạ quang màu cam chuẩn bị đi làm. Khi con phố bắt đầu lên đèn cũng là lúc bác Tư bắt đầu công việc. Hôm nay, bác làm khu gần nhà nên em mới ngắm bác được rõ hơn từ cửa sổ. Đạo cụ của bác là chiếc chổi dừa cùng cái ky hốt rác. Bác vừa quét rác vừa gom lại một chỗ rồi dùng ky hốt đổ vào xe đẩy rác. Trên xe, có gắn cái đèn dầu với ánh sáng lẻ loi. Cực nhất là khi bác quét ở quán nhậu đầu đường, rác nhiều mà bết dính với mặt đường vì nước bia, nước ngọt và nước đá của khách và nhân viên.
Đi tới đâu, bác nhặt từng túi ni lông rác trước cửa mỗi nhà quăng vào thùng. Có nhà còn chưa cột miệng túi, rác bị chuột cống cắn rách rơi vãi đầy đường. Bác Tư vẫn chăm chỉ quét gom lại và đổ vào thùng xe đẩy. Chợt có cơn gió se se lạnh thổi qua, thoáng thấy bác nhìn lên bầu trời đen ngòm. Mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến che kín cả ông trăng. Trời gầm dậy sấm. Các giọt mưa lã chã rơi. Bác Tư vội mặc áo mưa vào đẩy xe rác vào con hẻm tối kia.
|
Describe the appearance and work of a street cleaning worker
Uncle Ho once said: "There is no lowly job." Only lazy people are shameful." The same is true for street cleaning workers. I really admire the accountant who does this job.
He has a slightly round and low figure. Uncle Tu's skin darkened from the sun and dew. Uncle has long black hair, always tied up neatly. Most of them go sweeping trash at night. Occasionally I see him on the day shift. Every afternoon, around five o'clock, he puts on his dark blue uniform with orange luminous stripes and prepares to go to work. When the street started to light up, it was also the time when Uncle Tu started work. Today, he worked near the house so I could see him more clearly from the window. His props are a coconut broom and a dustpan. He swept the trash together in one place and then used a bucket to dump it into the trash cart. On the car, there is an oil lamp with a lonely light. The worst part was when I swept at the pub across the street, there was so much trash that it was stuck to the street because of the beer, soft drinks and ice from the customers and staff.
Wherever he went, he picked up every plastic bag of trash in front of each house and threw it into the bin. Some houses have not yet tied the mouth of the bag, so the garbage has been bitten by rats and scattered all over the street. Uncle Tu was still diligently sweeping them up and dumping them into the cart. Suddenly a cold wind blew and I caught a glimpse of him looking up at the dark sky. Dark clouds came from somewhere to cover the entire moon. The sky roared with thunder. Drops of rain fell. Uncle Tu quickly put on his raincoat and pushed the garbage cart into the dark alley.
|
Tả lại hình dáng và công việc của một chị công nhân vệ sinh đường phố
Hướng dẫn
Tả lại hình dáng và công việc của một chị công nhân vệ sinh đường phố
Bài làm
Trong xã hội, mỗi người làm một nghề, công việc khác nhau. Có những nghề mà ai cũng biết đến và kính trọng như bác sĩ, giáo viên, công an nhưng bên cạnh đó có những người làm công việc mà không mấy ai để ý đến đó là các bác bảo vệ, các cô lao công,… Thực sự thì những người đó, họ rất đáng được coi trọng và được xã hội đề cao.
Trong một buổi chiều đi dạo với mẹ ở công viên thủ lệ, em đã đặc biệt chú ý đến chị công nhân đang dọn vệ sinh ở ven đường. Bởi chị ấy có điểm gì đó rất khác lạ. Trông chị khoảng ngoài 30 tuổi, dáng người đầy đặn phúc hậu. Chị mặc chiếc áo màu xanh công nhân, và chiếc quần bó ống cùng màu. Mặc dù bộ quần áo chị đang mặc đã bạc màu nhưng trông vẫn rất gọn gàng. Mái tóc của chị dài và đen óng giống như các thiếu nữ ngày xưa mà em đã từng xem trên phim ảnh. Chị buộc tóc cao lên đỉnh đầu thật gọn gàng. Trên đầu đội mũ bảo hộ lao động màu vàng tươi tắn. Mặc dù chị đeo khẩu trang nhưng em vẫn nhìn thấy làn da chị ngăm ngăm đen.
Ngày nào chị cũng dọn vệ sinh ngoài đường thì chắc chắn da chị không thể trắng như những người làm việc ở văn phòng. Nhưng da của chị ấy nhìn rất khỏe và đầy sức sống. Khi chị bỏ khẩu trang ra, em được nhìn tận mắt những nét đẹp trên khuôn mặt của chị. Mắt chị to, sáng lấp lánh, cặp lông mày đen và được tỉa gọn gàng. Đôi môi chị lúc nào cũng cười rạng ngời, qua nụ cười ấy em cảm nhận được chị rất thoải mái và vui vẻ với công việc mình đang làm. Bàn tay chị thoăn thoắt cầm chiếc chổi tre đưa đi đưa lại trên mặt đường, chị thu rác gọn vào một góc rồi sau đó hót rác vào thùng. Cứ đi được một đoạn, chị lại kéo cái xe đựng rác đi theo. Từng hành động được chị thực hiện rất nhanh và gọn. Chỉ một lát sau, mặt đường đã sạch sẽ và thoáng mát, không còn vương một chút lá khô hay thứ rác thải nào. Dù trời nắng hay mưa, ngày nào chị cũng cặm cụi, miệt mài với công việc.
Chị công nhân mà em vô tình gặp đã để lại trong em rất nhiều ấn tượng. Công việc chị làm rất có ý nghĩa cho xã hội và chị xứng đáng được mọi người tôn trọng. Em sẽ luôn cố gắng học tập để có thể làm được nhiều việc có ích cho xã hội giống như chị.
|
Describe the appearance and work of a street cleaning worker
Instruct
Describe the appearance and work of a street cleaning worker
Assignment
In society, each person does a different profession and job. There are professions that everyone knows and respects such as doctors, teachers, police, but besides that there are people who do jobs that not many people pay attention to, such as security guards, cleaning ladies,... Actually, those people, they are very worthy of being respected and promoted by society.
While walking one afternoon with my mother in Thu Le park, I paid special attention to the worker who was cleaning up on the side of the road. Because there's something very different about her. She looks to be in her mid-30s, with a plump and kind figure. She wore a blue worker's shirt and tight pants of the same color. Even though the clothes she is wearing are faded, they still look very neat. Her hair is long and black like the old girls I have seen in movies. She tied her hair up neatly on top of her head. On his head is a bright yellow work helmet. Even though she was wearing a mask, I could still see her dark skin.
If you clean up on the street every day, your skin certainly won't be as white as people who work in the office. But her skin looks very healthy and vibrant. When you took off your mask, I saw with my own eyes the beauty of your face. Her eyes are big, sparkling, her eyebrows are black and neatly trimmed. Her lips always smile brightly, through that smile I feel that she is very comfortable and happy with the work she is doing. Her hand quickly held the bamboo broom and moved it back and forth on the street. She gathered the trash neatly into a corner and then swept it into the bin. Every time she walks a bit, she pulls the garbage truck along. Each action she performed was very quick and concise. Just a moment later, the road surface was clean and airy, without any dry leaves or trash left. Whether it's sunny or rainy, she works hard every day.
The worker I accidentally met left a lot of impression on me. The work she does is very meaningful for society and she deserves everyone's respect. I will always try to study so I can do many useful things for society like you.
|
Tả lại hình ảnh bác nông dân đang thu hoạch lúa ngoài đồng.
Hướng dẫn làm bài
– Đề bài yêu cầu: tả lại hình ảnh một người nông dân đang thu hoạch lúa.ngoài đồng.
– Miêu tả qua sự quan sát từ thực tế và qua tưởng tượng.
– Bài văn cần đủ những ý chính sau:.
Mở bài:
+ Giới thiệu khái quát về bác nông dân sẽ miêu tả.
Thân bài:
+ Giới thiệu khái quát về khung cảnh cánh đồng lúa đang vụ gặt.
+ Hình ảnh bác nông dân đang gặt lúa.
+ Tình cảm của người viết với bác nông dân.
Kết bài:
+ Suy nghĩ về người nông dân và công việc lao động.
Bài văn mẫu
Cánh đồng lúa quê tôi đã chín rộ, chờ tay người đến mang về. Cả làng bước vào mùa gặt. Những bác nông dân ngày ngày chăm chỉ; cần mẫn thu hoạch thành quả lao động của mình sau những tháng ngày, vất vả.
Vào mùa gặt, ai cũng bận rộn. Người lớn ra đồng, trẻ con đi học, mỗi người một việc. Cuộc sống như hối hả hơn. Từ sáng sớm tinh mơ, khi ông mặt trời còn chưa dậy các bác nông dân đã rục rịch ra đồng. Đi làm trong buổi sớm mai, hơi sương nhè nhẹ phả lên mặt lành lạnh. Ra đến đồng, các bác nông dân rẽ ra thành các ngả khác nhau, ai về thửa ruộng nhà nấy. Chuẩn bị xong dụng cụ, các bác nông dân bắt đầu công việc gặt lúa. Lúc này nhìn họ, ai cũng giống ai, khó mà phân biệt được. Bác nào cũng đi một đôi ủng bó sát chân, mặc một chiếc áo dày, tay bó sà cạp. Đầu đội chiếc nón trắng, khuôn mặt che kín hết bởi một chiếc khăn chỉ còn để đôi mắt. Nhìn các bác như đang chuẩn, bị vào một trận chiến, chiến đấu với cái nắng nóng khắc nghiệt của thời tiết mùa hè.
Lúa vụ này trĩu nặng, hạt nào hạt nấy mình mẩy chắc nịch. Bác nông dân vui mừng thấy công lao của mình được bù đắp. Trong niềm phấn khởi, bác cúi xuống, tay trái qâng những bông lúa, tay phải cầm chiếc liềm sắc cạnh đưa vào ngang thân; “xoẹt…xoẹt…” âm thanh ấy cứ đều đều vang lên cùng nhịp thở của bác. Nhìn những bàn tay thoăn thoắt cắt lúa, bó lúa của bác mà tưởng như một nghệ nhân tài hoa đang biểu diễn. Từng bước chân nhịp nhàng di chuyển từ chỗ này sang chỗ khác. Những bông lúa vâng lời, theo tay bác nằm im trên đất. Cắt lúa đến đâu, bác tập hợp chúng lại thành từng đống nhỏ gọn gàng. Trông xa xa thấy ai ai cũng chăm chỉ làm việc. Lúa được cắt mỗi lúc một nhiều. Tiết trời buổi sáng gió mát, ánh nắng còn dịu nên ai cũng tranh thủ làm việc. Khi đã thấm mệt, các bác nông dân đứng lên nghỉ giải lao, ngồi uống ngụm chè tươi mát rượi, có khi hát một đoạn chèo, hay hát đối đáp để xua đi những mệt mỏi. Sau phút nghỉ giải lao, mọi người lại tiếp tục công việc.
Trời về trưa, nắng gắt. Những tia nắng cứ vô tình chiếu rọi xuống cánh đồng trống trải. Gió lại mải mê đi chơi khiến thời tiết thêm oi ả. Tiếng ve kêu râm ran khắp trong những bụi cây trên bờ. Có mấy chú chim đói bụng sà xuống ruộng, nhặt những hạt thóc rơi, thóc vãi. Các bác nông dân đã thấm mệt. Mồ hôi rơi xuống nghe thánh thót. Lưng áo ướt dầm. Mọi người ai nấy đều im lặng, chí còn nghe thấy tiếng xoàn xoạt mà thôi. Nhưng không phải vì thế mà bàn tay kém nhanh, bàn chân bước không đều. Họ vẫn giữ sự nhịp nhàng lúc trước, chính vì thế mà chả mấy chốc lúa trên ruộng đã sắp được cắt hết.
|
Describe the image of a farmer harvesting rice in the field.
Instructions for homework
– Topic required: describe the image of a farmer harvesting rice in the field.
– Describe through observation from reality and through imagination.
– The essay needs to have the following main ideas:.
Opening:
+ General introduction about the farmer will describe.
Body of the article:
+ General introduction to the scene of rice fields being harvested.
+ Image of a farmer harvesting rice.
+ The writer's feelings for the farmer.
End:
+ Thinking about farmers and labor.
Sample essay
The rice fields in my hometown are ripe, waiting for someone to bring them back. The whole village entered the harvest season. Farmers work hard every day; diligently reap the fruits of their labor after months of hard work.
During the harvest season, everyone is busy. Adults go to the fields, children go to school, everyone has a job. Life seems more hectic. From early morning, when the sun had not yet risen, the farmers went to the fields. Going to work in the early morning, the mist gently blew on my cool face. Arriving at the fields, the farmers split into different directions, each returning to their own fields. After preparing the tools, the farmers began harvesting rice. Looking at them now, everyone looks the same, it's hard to tell them apart. Every uncle wears tight-fitting boots, a thick shirt, and tight sleeves. His head was wearing a white hat, his face was completely covered by a scarf, leaving only his eyes. You guys look like you're preparing for a battle, fighting against the harsh heat of the summer weather.
This crop's rice is heavy, each grain is sturdy. The farmer was happy to see his hard work rewarded. In excitement, he bent down, his left hand holding up the rice flowers, his right hand holding a sharp sickle and holding it across his body; "swoosh...swoosh..." that sound kept echoing along with his breathing. Looking at his hands quickly cutting rice and bundling rice, it seemed like a talented artist was performing. Each step rhythmically moves from one place to another. The rice flowers obeyed, following his hand and lying still on the ground. Wherever he cuts the rice, he gathers it into small, neat piles. Looking from afar, I see everyone working hard. More and more rice is cut at a time. The morning weather was cool and windy, the sunlight was still mild, so everyone took advantage of work. When tired, the farmers stand up to take a break, sit and drink a sip of fresh tea, sometimes sing a Cheo song, or sing back and forth to dispel the fatigue. After a break, everyone continued their work.
It's noon, the sun is hot. The rays of sunlight unintentionally shined down on the empty field. The wind was busy playing, making the weather hotter. The sound of cicadas buzzed throughout the bushes on the shore. There were a few hungry birds swooping down into the fields, picking up fallen grains of rice. The farmers were tired. The sweat fell down with a loud sound. The back of the shirt is wet. Everyone was silent, only rustling sounds could be heard. But that doesn't mean the hands are less fast and the feet are uneven. They still kept the rhythm from before, that's why soon all the rice in the field was about to be cut.
|
Tả lại hình ảnh của mẹ khi em mắc lỗi
Hướng dẫn
Tả lại hình ảnh của mẹ khi em mắc lỗi lớp 6
Tả lại hình ảnh của mẹ khi em mắc lỗi được VnDoc sưu tầm và giới thiệu với các bạn để tham khảo giúp học tập tốt môn Ngữ Văn lớp 6 chuẩn bị cho bài giảng sắp tới đây của mình. Mời các bạn tải và tham khảo
Tả lại hình ảnh của mẹ khi em mắc lỗi
Bài tham khảo 1
Tôi chưa hẳn là đứa con ngoan của mẹ. Bởi cái tính ngang ngạnh của mình mà nhiều lúc tôi khiến mẹ không vừa lòng. Có một lần tôi nhớ mãi, đã hơn một năm trôi qua, mỗi khi nghĩ lại, tôi vẫn hình dung thật rõ hình ảnh mẹ lúc ấy.
Đó là những ngày cuối năm học lớp 5. Do sự rủ rê của bạn bè mà tôi thường trốn học đi chơi. Nhiều lần như thế lặp đi lặp lại, kết quả học tập của tôi sút đi trông thấy. Hình như cô giáo đã trao đổi với mẹ.
Trưa hôm ấy, khi tôi đi học về đã thấy mẹ đợi sẵn ở nhà từ bao giờ. Mọi hôm, mẹ thường về muộn hơn tôi. Biết có chuyện, tôi định lỉnh ra sau nhà, nhưng mẹ đã gọi lại. Mẹ hỏi chuyện học của tôi ở lớp. Lẽ dĩ nhiên là tôi trả lời trơn tru. Khi mẹ yêu cầu tôi đưa bài vở của mình cho mẹ xem, bí quá, tôi gắt lên: “Mẹ không có quyền đòi xem sách vở của con!”. Đang cầm chiếc cặp của tôi trên tay, mẹ sững lại.
Trong đôi mắt mẹ thoáng qua một chút ngạc nhiên. Một chút bối rối. Một chút đau đớn và bực bội. Cái cặp rơi xuống đất sổ tung ra. Những bài kiểm tra điểm 3, điểm 4, những trang vở ghi nghệch ngoạc… như phơi ra. Tôi thuỗn mặt, không còn chối cãi vào đâu được nữa. Mẹ im lặng đi vào buồng khiến tôi đứng như trời trồng giữa nhà.
Tôi chợt muốn oà khóc. Suốt bữa cơm, mẹ im lặng. Thỉnh thoảng mẹ vẫn gắp thức ăn bỏ vào bát cho tôi, nhưng tôi làm sao có thể ăn nổi. Tôi chỉ muốn thốt lên một câu: “Con xin lỗi…”. Nhưng cái tính ngang ngạnh của tôi hay nỗi sợ hãi đã làm tôi không thốt thành lời.
Chỉ ăn hết lưng cơm rồi mẹ đặt bát xuống. Hình như mẹ đang nén tiếng thở dài. Chưa kịp nghỉ ngơi, mẹ đã vội đi làm ca chiều, để tôi một mình ở nhà với tâm trạng lo âu, buồn rầu. Những điểm 3, điểm 4 trong trang giấy kiểm tra bị sổ tung ra nền nhà hồi trưa. Ánh mắt thẫn thờ của mẹ. Chưa bao giờ tôi thấy mình tệ như vậy. Và tôi biết mẹ buồn vì sự sa sút trong học tập của tôi thì ít, còn mẹ đau đớn vì thái độ của tôi thì nhiều. Vắng tiếng cười vui và những câu nói đùa của mẹ, tự nhiên tôi thấy mình đơn độc. Nước mắt cứ thế trào ra.
Rồi bàn tay khô ráp của mẹ áp vào má tôi, lau những giọt nước mắt cho tôi. Mẹ ôm tôi vào lòng thì thầm: “Ôi, con gái yêu của mẹ! Con ngủ mê rồi đây này!”. Chao ôi! Buồn lòng như vậy mà mẹ vẫn thương tôi vô cùng. Mẹ không hề giận tôi nữa ư? Mẹ đã tha thứ cho tôi rồi ư? Tôi nằm im không nhúc nhích, cứ sợ rằng đó chỉ là giấc mơ…
Thời gian cứ trôi đi. Tôi dần khôn lớn. Nhưng tôi biết rằng hình ảnh mẹ trong cái lần tôi phạm lỗi ấy sẽ đi theo tôi suốt đời, sẽ nhắc nhở tôi sống tốt hơn, sống đẹp hơn. Nhất định như vậy, mẹ ạ!
Bài tham khảo 2
“Từ khi bập bẹ trong nôi
Lời đầu tiên nói trong đời: Mẹ ơi!
Mẹ như ánh sáng mặt trời
Ngời trong máu chảy nồng hơi thở này”
Vô Thường
Đó là một buổi chiều mùa đông ảm đạm, con theo mấy đứa bạn trong xóm đi chơi xa. Với bọn trẻ chúng con mà được vui chơi thì chẳng còn nhớ thời gian. Mải ham vui nên con quên bẵng lời dặn của mẹ. Lúc về, trời nhá nhem tối, không thấy mẹ ở nhà, con biết mẹ đang tất bật đi tìm con khắp xóm. Một lát sau, mẹ hớt hải chạy về, áo quần ướt sẫm, khuôn mặt xương xương của mẹ tái xanh vì lạnh, mấy cọng tóc lòa xòa bên đôi má… Trông mẹ thật lo lắng, mẹ vừa mừng vừa giận. Mừng vì con đã về nhà trước cơn mưa, giận vì đi chơi xa mà không xin phép mẹ, lại về nhà tối. Mẹ không nói gì nhưng đôi mắt sâu và thâm quầng của mẹ hiện rõ vẻ giận dỗi, bực bội. Rồi mẹ nghiêm nghị bảo:
Tả hình ảnh mẹ lúc em bị ốm
Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt
|
Describe the image of your mother when you make a mistake
Instruct
Describe your mother's image when you made a mistake in 6th grade
Describing the image of my mother when I made a mistake is collected by VnDoc and introduced to you for reference to help you study well in 6th grade Literature to prepare for your upcoming lectures. Please download and refer
Describe the image of your mother when you make a mistake
Reference article 1
I'm not necessarily my mother's good son. Because of my stubborn personality, I sometimes make my mother unhappy. There is one time I remember forever, more than a year has passed, every time I think back, I still clearly picture my mother at that time.
Those were the last days of 5th grade. Due to my friends' invitation, I often skipped school to go out. Repeatedly like that many times, my academic results dropped noticeably. Looks like the teacher talked to my mother.
That afternoon, when I came home from school, I saw my mother waiting at home. Every day, my mother usually comes home later than me. Knowing something was up, I tried to sneak out the back of the house, but my mother called back. Mom asked about my studies in class. Of course I answered smoothly. When my mother asked me to show her my homework, I was so confused that I snapped: "You have no right to ask to see my books!" Holding my bag in her hand, my mother froze.
A bit of surprise flashed in her mother's eyes. A little confused. A bit painful and frustrating. The briefcase fell to the ground and opened. Grade 3 and 4 tests, scribbled notebook pages... seemed to be exposed. I blushed, unable to deny it anymore. Mom silently entered the room, making me stand frozen in the middle of the house.
I suddenly wanted to cry. During the meal, mother was silent. Sometimes my mother still picks up food and puts it in a bowl for me, but I can't eat it. I just want to say one sentence: "I'm sorry...". But my stubbornness or fear left me speechless.
She only finished eating the rice and then she put the bowl down. It seemed like my mother was holding back a sigh. Before I could rest, my mother rushed to work the afternoon shift, leaving me alone at home with an anxious and sad mood. Scores 3 and 4 on the test paper were thrown onto the floor at noon. Mother's absent-minded eyes. I have never felt so bad. And I know that my mother is a little sad because of my decline in learning, but she is more hurt because of my attitude. Without my mother's laughter and jokes, I suddenly found myself alone. Tears kept flowing.
Then my mother's dry hand pressed against my cheek, wiping away my tears. Mother hugged me and whispered: "Oh, my dear daughter! I'm falling asleep now!". Alas! Even though I'm so sad, my mother still loves me very much. Mom isn't angry with me anymore? Mom has forgiven me? I lay still without moving, afraid that it was just a dream...
Time goes by. I gradually grew up. But I know that the image of my mother when I made that mistake will follow me for the rest of my life, and will remind me to live better, live more beautifully. Definitely like that, mom!
Reference article 2
“Since babbling in the crib
First words spoken in life: Mom!
Mother is like sunlight
In this breath of blood flows"
Impermanent
It was a gloomy winter afternoon, I went out with some friends in the neighborhood. For us children, if we have fun, we lose track of time. I was so busy having fun that I forgot my mother's advice. When I returned, it was dark and I didn't see my mother at home. I knew she was busy looking for me all over the neighborhood. A moment later, my mother hurriedly ran back, her clothes were wet, her face was pale from the cold, her hair fell down her cheeks... She looked so worried, she was both happy and angry. Happy because I came home before the rain, angry because I went out without asking my mother's permission and came home at night. Mom didn't say anything, but her deep, dark eyes showed anger and frustration. Then mother said sternly:
Describe the image of your mother when you were sick
Describe the image of your mother or father when you do a good deed
|
Tả lại hình ảnh một người đang bán hàng ngoài chợ
Hướng dẫn làm bài
– Đề bài yêu cầu: tả lại hình ảnh một người đang bán hàng ngoài chợ.
– Miêu tả qua sự quan sát từ thực tế và qua tưởng tượng.
– Bài văn cần đủ những ý chính sau:
Mở bài:
+ Giới thiệu khái quát về người bán hàng sẽ miêu tả.
Thân bài:
+ Giới thiệu khái quát về khu chợ.
+ Hình ảnh chị bán hàng trong lúc làm việc.
+ Tình cảm của người viết với chị bán hàng.
Kết bài:
+ Suy nghĩ về chị bán hàng và công việc lao động.
Bài văn mẫu
Là cô con gái bé bỏng của mẹ nên thỉnh thoảng ngày cuối tuần mẹ cho tôi đi chợ. Đi cùng mẹ nên tôi biết được rất nhiều điều thú vị, quen đuợc nhiều người nhất là những cô bán hàng vui tính. Trong đó tôi ấn tượng nhất với chị Liên bán quần áo ở cuối chợ.
Chợ khu nhà tôi không lớn lắm nhưng cũng khá đầy đủ đáp ứng được nhu cầu của người dân. Tôi rất yêu cái chợ bé xinh này vì từ nhỏ tôi đã được cùng bà cùng mẹ ra đây. Hồi bé, ai cũng khen tôi đáng yêu, bụ bẫm. Lớn lên, đi học tôi ít được ra chợ chơi nhưng mọi người vẫn nhớ tôi, càng quí tôi hơn. Có người bán hàng nhiều năm bây giờ đã nghỉ nhưng cũng có nhiều người mới đến khiến khu chợ thêm vui. Hàng hóa cũng ngày càng đa dạng, hàng thực phẩm, hàng khô, hàng quần áo… nhìn thật thích mắt. Đặc biệt là cửa hàng quần áo của chị Liên làm tôi thích thú nhất.
một bộ ưng ý. Càng về sau khách càng đông hơn và chị Liên càng tíu tít. Chị chạy đi chạy lặi lấy hàng cho khách xem, rồi còn chuẩn bị phòng thử đồ cho khách. Khách có yêu cầu gì chị cũng cố gắng đáp ứng. Có người khách khó tính chọn rồi thử rất nhiều đồ mà chưa ưng ý, chị Liên vẫn tận tình giúp cho vị khách của mình. Chọn đồ, gói đồ chị Liên làm thật nhanh. Với bàn tay khéo léo chỉ một lát những cái quần cái áo đã nằm gọn gàng trong túi. Chị trao cho khách rồi nhận tiền và gửi đến họ lời cảm ơn. Khách đến, khách đi dù có mua hàng hay không chị vẫn tươi cười và không quên gửi đến khách một lời chào thân thiện. Trời mùa hè nên trán chị đã lấm tấm những giọt mồ hôi, mấy sợi tóc mai xòa xuống. Thỉnh thoảng chị lại phải gạt tóc, thấm thấm những giọt mồ hôi. Chị bận đến nỗi không có phút nào được ngồi yên, có khi vừa ngồi xuống uống ngụm nước chị đã phải đứng lên vì có khách. Nhưng vì có uy tín lại niềm nở, hoạt bát mà chị có rất nhiều khách quen, ai đến một lần cũng đều muốn quay trở lại.
Nhìn chị Liên vất vả bán hàng ngoài chợ tôi mới càng thấm thía lời cô giáo giảng, mỗi công việc lao động đều có sự vất vả riêng nhưng công việc nào cũng có niềm yui và đều đáng quí, chỉ những ai không chịu lao động mới là xấu thôi. Sau này lớn lên, tôi cũng sẽ chăm chỉ làm việc, dù có những lúc mệt mỏi nhưng tôi sẽ cố gắng như chị Liên để được mọi người yêu quí.
|
Describe the image of a person selling goods at the market
Instructions for homework
– Topic required: describe the image of a person selling goods at the market.
– Describe through observation from reality and through imagination.
– The essay should have the following main ideas:
Opening:
+ General introduction of the seller will be describing.
Body of the article:
+ General introduction to the market.
+ Image of a saleswoman at work.
+ The writer's feelings for the saleswoman.
End:
+ Thinking about the sales lady and her labor job.
Sample essay
As my mother's little daughter, sometimes on weekends she lets me go to the market. Going with my mother, I learned many interesting things and met many people, especially the funny sales ladies. Among them, I was most impressed with Ms. Lien selling clothes at the end of the market.
The market in my neighborhood is not very big, but it is quite complete to meet the needs of the people. I love this beautiful little market very much because since I was little, I went here with my grandmother and mother. When I was a child, everyone complimented me on how cute and plump I was. Growing up, going to school, I rarely went to the market to play, but people still remembered me and appreciated me even more. Some people have been selling for many years and have now retired, but there are also many new people coming to make the market more fun. Goods are also increasingly diverse, food products, dry goods, clothing products... look very pleasing to the eye. Especially Ms. Lien's clothing store excites me the most.
a satisfactory set. As time went on, there were more and more customers and Ms. Lien became even more excited. She ran back and forth to get goods for customers to see, and then prepared a fitting room for customers. Whatever the customer's request is, she tries to satisfy it. There was a difficult customer who chose and tried many items but was not satisfied. Ms. Lien still wholeheartedly helped her customer. Choosing and packing, Ms. Lien did it quickly. With skillful hands, in just a moment, the pants and shirts were neatly placed in the bag. She gave it to the customer, then received the money and sent them a thank you note. Customers come and go, whether they buy or not, she still smiles and doesn't forget to send them a friendly greeting. It was summer, so her forehead was covered with drops of sweat, and her sideburns were falling down. Occasionally she has to brush her hair to absorb sweat. She was so busy that she couldn't sit still for a minute. Sometimes as soon as she sat down to drink a sip of water, she had to stand up because there were guests. But because she is reputable, warm and lively, she has many regular customers, everyone who comes once always wants to come back.
Looking at Ms. Lien struggling to sell goods at the market, I was able to understand more deeply what the teacher said, every labor job has its own hardships but every job has joy and is precious, only those who refuse to work. it's just bad. When I grow up, I will also work hard. Even though I am tired at times, I will try my best like Ms. Lien to be loved by everyone.
|
Tả lại khu phố hay thôn xóm nơi em ở vào một ngày mùa đông lạnh giá.
Hướng dẫn
Mùa đông lạnh giá đã về, con người cũng như cảnh vật giường như co mình lại để chống lại cái lạnh giá của mùa đông. Mùa đông đến làm thay đổi mọi cảnh sắc và con người trên quê hương em. Hôm nay đã vào giữa mùa đông, trời rất lạnh, không khí trong làng cũng khác hẳn ngày thường.
Mùa đông, bầu trời thường u ám, hiếm có ngày chúng ta nhìn thấy mặt trời. Buổi sáng hôm nay, sương muối phủ khắp cành cây, bãi cỏ. Gió lùa hơi nước vào tận nhà, gió thổi mây về phía cửa sông, mặt nước song một màu lam thẩm.
Trong xóm làng, mọi người đang í ới gọi nhau. Đâu đó, văng vẳng tiếng chim non dáo dác gọi bầy, vài chiếc lá vàng lìa cành phất phơ trong gió. Những cây cổ thụ đứng trầm ngâm lặng nhìn cảnh héo tàn của mùa đông rét buốt. Có những cây bị gãy sau những cơn gió lớn, dòng nhựa trong cây dạt dào tuôn chảy. Hơi thở của đất trời dường như nặng nề, hơi nước từ sông bốc lên một mùi nồng ngai ngái của phù sa, đất mới. Trên các mái rơm mái xịt, nước mưa đọng lại đang thổn thức, tí tách rơi…
Nếu thời tiết không lạnh giá, cả xóm làng sẽ âm vang tiếng cười đùa của lũ trẻ, của những người nông dân đang làm việc. Trời lạnh giá con đường làng chỉ lác đác người qua lại. Ngoài ngõ xóm, mọi người nói chuyện rầm rì, họ bàn bạc cho vụ đông xuân sắp đến. Trên các bờ ao, vài bác nông dân đang tháo nước, be bờ, có người xách thùng đi bắt cá rô rạch nước, đi móc con da dưới vệ sông… Họ bất chấp thời tiết khắc nghiệt của buổi sáng mùa đông đang bao phủ.
Buổi trưa thời tiết ấm hơn, cũng đến giờ mọi người đi làm về. Người và cuốc xẻng, trâu, bò lục tục dồn lên mấy con đường về làng. Cánh đồng một màu trắng xóa của nước đã được cải tạo, cày, bừa. Dười làn nước lạnh giá như vậy, mọi người vẫn hăng say làm việc. Họ quả là những người nông dân cần cù chịu khó, nhờ tinh thần hăng say lao động của những người nông dân mà chúng ta có lúa gạo để ăn. Vì vậy chúng ta phải biết quý trọng hạt lúa hạt gạo, vì nó là sương máu của những người lao động.
Khi chiều xuống, nhà nhà lại ngồi quanh đống lửa, nấu cơm, thả khói nghi ngút cả một vùng tre trúc. Dưới sông, từ sau khúc quanh co vắng lặng, tiếng cá quẫy tũng toẵng trên những mạn thuyền, tiếng lanh canh của những chiếc xuồng nan đang kéo lưới. Màu tối lan dần từ dưới mặt sông, ngã dài trên bãi cát rồi đổ vào thôn xóm. Bóng tối như bức màn nhung, mờ đen, phủ dần lên mọi vật. Mảng sáng của ánh ngày đã dần dần nhường chỗ cho màn đêm. Đường làng thật vắng, một vài tiếng côn trùng rỉ rả trong lòng đất, vẻ thăm dò, chờ đợi…
Những chú dế con bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm thức ăn, nó rón rén từng bước rồi tung tăng trên thảm cỏ, chúng thưởng thức lá non và uống sương đêm. Có đôi ánh đom đóm chấp chới trong màn đêm tĩnh mịch. Nhà nhà đều đóng cửa sớm. Gió vẫn lùa và mưa vẫn rả rích ngoài hiên.
|
Describe the neighborhood or village where you live on a cold winter day.
Instruct
The cold winter has come, people as well as the landscape seem to cower to fight the coldness of winter. Winter comes and changes all the scenery and people in my homeland. Today is in the middle of winter, the weather is very cold, the atmosphere in the village is also different from usual.
In winter, the sky is often overcast, and we rarely see the sun. This morning, hoarfrost covered the branches and grass. The wind blows steam into the house, the wind blows the clouds towards the river mouth, the water surface is a dark blue color.
In the village, people were calling to each other. Somewhere, there was the sound of young birds calling to the flock, and a few yellow leaves left branches and fluttered in the wind. The ancient trees stood silently, looking at the withering scene of the cold winter. There are trees broken after strong winds, the sap in the trees flowing abundantly. The breath of heaven and earth seemed heavy, the steam from the river gave off a strong smell of alluvium and new soil. On the sprayed straw roofs, rainwater is sobbing and falling...
If the weather is not cold, the whole village will echo with the laughter of children and working farmers. The weather was cold and the village road had only a few passersby. Outside in the alley, people were talking loudly, discussing the upcoming winter-spring crop. On the banks of the pond, a few farmers were draining water, bedding the banks, some were carrying buckets to catch perch in the water, fishing for fish from the riverbank... They braved the harsh weather of the surrounding winter morning. .
At noon, the weather gets warmer, and it's time for everyone to go home from work. People with hoes and shovels, buffaloes and cows continued to pile up the roads leading to the village. The white field of water has been renovated, plowed, and harrowed. Under such cold water, everyone still worked enthusiastically. They are truly industrious farmers. Thanks to the hard-working spirit of the farmers, we have rice to eat. Therefore, we must appreciate the grain of rice, because it is the blood dew of the workers.
When afternoon falls, everyone sits around the fire, cooking rice, releasing smoke throughout the bamboo area. Down in the river, from behind the quiet bend, there was the sound of fish splashing on the sides of the boat, the clanking sound of bamboo boats pulling nets. The dark color gradually spreads from the river surface, falls on the sand and then flows into the villages. Darkness is like a velvet curtain, fading black, gradually covering everything. The bright light of day gradually gave way to night. The village road was deserted, a few insects rustled in the ground, a look of exploration and waiting...
The baby crickets begin their journey to find food, they tiptoe step by step and then bounce around on the grass, they enjoy the young leaves and drink the night dew. There are a pair of fireflies flickering in the quiet night. Every house closes early. The wind is still blowing and the rain is still pouring down on the porch.
|
Tả lại không khí buổi chào cờ đầu tuần ở trường em
Bài làm
Bình minh trên sân trường thật đẹp! Những tia nắng lung linh xen qua các kẽ lá tạo nên một khung cảnh mát mẻ, trong sáng giúp cho tất cả học sinh thêm phần phấn khởi ngồi ôn bài dưới sân. Ngày đầu tuần, một số bạn đội viên thiếu niên tiền phong nhanh chóng chuẩn bị đội trống, một số khác vội vàng chuẩn bị cờ nước.
Một hồi trống “Tùng…tùng…tùng…” vang lên. Sân trường đang nhộn nhịp bỗng trang nghiêm. Tất cả học sinh hàng ngũ ngay ngăn, quần áo chỉnh tề đứng chờ hiệu lệnh. Sau tiếng hô trang trọng “Nghiêm! Chào cờ! Chào” của thầy phụ trách, đồng loạt các bàn tay nhỏ nhắn đưa lên ngang mặt. Tiếng trống đội bắt đầu buổi lễ bằng một nhịp điệu dồn dập, lôi cuốn. Lá cờ Tổ quốc từ từ được kéo lên cao khi tiếng trống đội vừa dứt. Bài hát Quốc ca thật hùng dũng vang vang khắp sân trường. Giọng hát mạnh mẽ bay lan tỏa khắp khu vực chung quanh càng tạo cho khung cảnh buổi sáng đầu tuần thêm phần long trọng. Càng long trọng hơn nữa khi đến phần mặc niệm với hình ảnh học sinh cúi đầu xuống. Đứng trầm lặng suy tư để tưởng nhớ công lao của các vị anh hùng đã hi sinh vì dân, vì nước, vì thế hệ chúng em.
Buổi chào cờ chấm dứt cũng là lúc trả lại cảnh sinh hoạt hình thường vào đầu tuần ở trường em: thấy hiệu trường khen thưởng cho các học sinh ngoan, học sinh giỏi,` biểu dương các lớp tiên tiến, xuất sắc của tuần trước. Thầy cũng nghiêm khắc phê bình các biểu hiện vi phạm nội quy nhà trường, thông báo kế hoạch học tập trong tuần. Tất cả chúng em đều đúng nghiêm, chăm chú nghe lời thầy dặn dò. và sau đó từng lớp một, hàng ngũ ngay ngắn tuần tự di chuyển vào lớp học.
|
Describe the atmosphere of the flag-raising ceremony at the beginning of the week at your school
Assignment
The sunrise on the school grounds is so beautiful! The shimmering rays of sunlight filtering through the leaves create a cool, bright scene, helping all students feel more excited while studying in the yard. On the first day of the week, some of the young pioneers quickly prepared their drum teams, while others quickly prepared their country flags.
A drum beat "Tung...tung...tung..." rang out. The bustling schoolyard suddenly became solemn. All students lined up in neat rows, neatly dressed, waiting for the signal. After the solemn cry of “Seriously! Salute the flag! Hello" from the teacher in charge, a series of small hands raised to face level. The team's drums started the ceremony with a fast, engaging rhythm. The national flag was slowly raised high when the drum beat ended. The National Anthem so heroically resounds throughout the school yard. The powerful singing voice spread throughout the surrounding area, making the scene on the first morning of the week more solemn. It's even more solemn when it comes to the moment of silence with the image of students bowing their heads. Stand quietly and reflect to remember the merits of the heroes who sacrificed their lives for the people, for the country, and for our generation.
The end of the flag raising ceremony is also the time to return to the normal routine at the beginning of the week at my school: seeing the school principal reward good students and excellent students, praising the advanced and excellent classes of the previous week. . The teacher also strictly criticized signs of violating school rules and announced study plans for the week. All of us were strict and attentively listened to the teacher's instructions. and then class by class, neat ranks moved into the classroom.
|
Tả lại mưa xuân trong mắt em
Gợi ý
Mùa đông xám xịt và khô héo đã đi qua, mặt đất kiệt sức bỗng thức dậy, âu yếm đón lấy những hạt mưa ấm áp long lanh. Đất trời trở lại dịu êm chất chiu cần mẫn tiếp nhựa sống cho cây. Cây cối hoa lá tắm trong những hạt mưa phơi phới ấy… Cuối vườn, trên những cây đào trụi lá đã bắt đầu có những nụ hoa phơn phớt hồng… Và lòng cô thôn nữ nào đó đã bỗng thấy giăng tơ “một mối tình”.
Thế là mùa xuân đã về. Bà Chúa Xuân đã sai mưa đến sớm đánh thức vạn vật dệt cho bà một tấm áo với muồn sắc màu, đón chào bà trong hương thơm giao hòa của trời đất. Trong mưa xuân, hoa đào bừng nở những nụ phớt hồng. Rặng bông bụp xòa những mắt xanh ngơ ngác. Những bé hạt mầm suốt mùa đông mơ ngủ dưới đất mẹ nay có sức mạnh vươn lên khỏi mặt đất đón mưa xuân… Ngay những bụi sam đất cũng nở hoa vàng li ti. Mưa xuân về, đàn chim đi tránh rét cũng về và đất trời lại tràn đầy tiếng hót líu lo thánh thót của chúng. Mưa xuân ơi! Cám ơn nhé. Mưa xuân về, bé lại sắp được xúng xính quần áo mới, ngồi cạnh anh chị trông bánh chưng và nhận bao lì xì… Thích ghê! Chị bé bảo: “Mưa xuân làm hoa lá đâm chồi nảy lộc, làm bé lớn lên thêm một tuổi, tóc chị dài hơn, mướt hơn. Mưa xuân trên khuôn mặt mẹ làm mặt mẹ bớt nếp nhăn thời gian. Tóc bố đen hơn, tóc bà đỡ bạc, khi mưa xuân đưa mưa xuân về”. Bé mong mùa xuân đưa mưa xuân về, bé khẽ thì thầm: “Mưa xuân ơi!”. Và bé khẽ hôn lên gió xuân. Nhờ gió xuân chuyển lời tâm tình đến với mưa xuân nhé! Gió khúc khích cười. Bé cũng cười.
Bé cười trong mơ, hàm răng chuột có hai cái bị sún khoe ra. Mưa xuân cũng cười! A! Mưa xuân cũng bị “sún” như bé. Mưa xuân và bé cùng ăn nhiều kẹo ngọt mà.
Mưa xuân ơi! Sang năm gặp nhé! Bé đưa tay vẫy, mưa xuân cũng vẫy. Bé thấy mưa xuân xa dần, xa dần… Bé bật dậy, mưa xuân vẫn lất phất bay ngoài trời. Mưa xuân trong mắt em bây giờ đẹp hơn bất cứ lúc nào. Mưa xuân và bé… bé với mưa xuân. Bé khẽ cất tiếng hát:
“Mưa xuân trên lá
Lá ướt mượt mà
Mưa xuân rơi trên hoa
Hoa nở xòe duyên dáng”
|
Describe the spring rain in your eyes
Suggest
The gray and dry winter has passed, the exhausted ground suddenly woke up, lovingly welcoming the warm, sparkling raindrops. Heaven and earth return to their gentleness and diligence, giving life to the trees. The trees, flowers, and leaves were bathed in those fluttering raindrops... At the end of the garden, on the leafless peach trees, pinkish flower buds began to appear... And a certain village girl's heart suddenly felt the thread of "a love affair". .
So spring has come. The Spring Goddess sent the rain to wake up all things to weave a colorful shirt for her, welcoming her in the harmonious fragrance of heaven and earth. In the spring rain, peach blossoms bloom with pinkish buds. The hibiscus groves opened bewildered green eyes. The baby seeds that slept all winter under the mother's earth now have the strength to rise from the ground to welcome the spring rain... Even the spruce bushes are blooming with tiny yellow flowers. When the spring rain comes, the flock of birds that have come to escape the cold also return and the sky and earth are filled with their beautiful chirps. Spring rain! Thank you. When the spring rains come, the baby is about to wear new clothes, sit next to his siblings looking after banh chung and receive lucky money... I love it! The little girl said: "Spring rain makes flowers and leaves sprout, makes me grow up another year, and my hair becomes longer and smoother. The spring rain on my mother's face reduces the wrinkles of time. Dad's hair is darker, grandma's hair is less gray, when the spring rain brings spring rain." The child hopes spring will bring spring rain, he softly whispers: "Spring rain!". And she gently kissed the spring breeze. Thanks to the spring wind, let's convey our feelings to the spring rain! The wind chuckled. The baby also smiled.
The baby smiled in the dream, two of the rat's teeth were showing off. Spring rain also smiles! Ah! Spring rain is also "soggy" like a baby. Spring rain and children eat a lot of sweets.
Spring rain! See you next year! The baby waved his hand, and the spring rain also waved. The baby saw the spring rain getting farther and farther away... The baby jumped up, the spring rain was still fluttering outside. The spring rain in my eyes is more beautiful now than ever. Spring rain and baby... baby and spring rain. The baby softly sang:
“Spring rain on the leaves
Leaves are wet and smooth
Spring rain falls on flowers
Flowers bloom gracefully"
|
Tả lại một buổi bình minh mà em có dịp ngắm nhìn
Hướng dẫn
Đề bài: Một năm có bốn mùa, mùa nào cũng có buổi bình minh đẹp. Hãy tả lại một buổi bình minh mà em có dịp ngắm nhìn
Bài làm
Nhân dịp nghỉ hè về thăm Ngoại, mình đã được ngắm nhìn một buổi bình minh rực rỡ và tràn đầy sức sống trên quê hương Đồng Tháp thân yêu
Đó là một buổi sáng đầy kỉ niệm. Trời còn sớm, nhưng mình đã thức dậy, bước ra sân. Khí trời se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Ở phía đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng, còn nấp sau hàng bạch đàn, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Bỗng, ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm vụt tắt. Khói bếp bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm, uốn lượn trên bầu trời rộng, rồi lan tỏa cả cánh đồng. Lúa đang thì con gái mơn mởn ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Nhìn ra xa, đồng lúa như một tấm thảm xanh rờn nhấp nhô theo íàn gió sớm. Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, sương tan, nhìn cánh đồng lúa quê mình như một bức tranh tuyệt đẹp.
Mình say sưa ngắm nhìn và hít thở không khí trong lành mà bấy lâu mình không hay để ý. Đến khi mặt trời thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng xuống vạn vật thì cả làng xóm như bừng lên giữa ánh bình minh. Cánh đồng lúa tràn ngập ánh nắng và rộn ràng. Đằng xa, thấp thoáng bóng những chiếc áo màu tươi tắn của những cô gái làm cỏ lúa bên đê. Tiếng kẽo kẹt của chiếc xe bò chở phân và dụng cụ ra đồng bón lúa, hòa cùng tiếng lội nước bì bõm của các bác nông dân tranh thủ làm sớm, càng làm cho cánh đồng nhộn nhịp hẳn lên.
Mình khoan khoái bước nhẹ dọc bờ đê nhỏ. Ánh sáng chiếu xuống dòng nước bạc lấp lánh như bạn nào đó tinh nghịch chơi trò chiếu gương. Thỉnh thoảng một vài chú cá lòng tong, cá trắm cỏ nhảy lên khỏi mặt nước đớp mồi, rồi vội lặn xuống mất tăm để lại những vòng tròn lan xa… Trong không khí yên ắng ấy, bỗng đột ngột vang lên tiếng rao hàng trên sông hòa cùng tiếng khua mái chèo. Đàn chó ùa ra bờ sông sủa ăng ẳng với theo. Mình bước vội về khu vườn nhà tràn ngập ánh nắng vàng ấm áp. Bên luống rau xanh mái đầu bạc thân yêu của bà mình đang lúi húi nhổ cỏ, bắt sâu. Một ngày mới bắt đầu trên quê mình như vậy đó.
|
Describe a sunrise that you had the opportunity to watch
Instruct
Topic: There are four seasons in a year, every season has a beautiful sunrise. Describe a sunrise that you had the opportunity to watch
Assignment
On the occasion of summer vacation when I visited Grandma, I was able to watch a brilliant and vibrant sunrise in my beloved hometown of Dong Thap.
It was a morning full of memories. It was still early, but I woke up and walked out to the yard. The air is cold, the breeze gently shakes the tree branches, revealing clear drops of morning dew on the leaves. The whole village seemed to be floating in a sea of morning mist. In the east, the sun is round and pink, still hiding behind the eucalyptus trees, shining like a fan of many brilliant colors. In the air, white and blue clouds with strange shapes are gently drifting. Suddenly, the light from the early morning house went out. Kitchen smoke rises and blends with the morning dew, creating soft, winding ribbons in the wide sky, then spreading throughout the field. During the rice session, the young girls leaned their heads together and whispered to each other. Looking far away, the rice fields look like a green carpet undulating with the morning breeze. In the gentle light of dawn, the fog disappears, looking at the rice fields of my hometown like a beautiful picture.
I passionately watched and breathed fresh air that I hadn't noticed for a long time. When the sun really appeared brightly among the white clouds, shining light on everything, the whole village seemed to glow in the dawn light. The rice fields are filled with sunshine and bustling. In the distance, there are glimpses of brightly colored shirts of girls weeding rice on the dike. The creaking sound of the ox cart carrying manure and tools to the fields to fertilize rice, mixed with the sound of wading in the water of farmers working early, makes the fields even more bustling.
I comfortably walked lightly along the small dike. The light shines down on the sparkling silver water like someone playfully playing a mirror game. Occasionally a few fish and grass carp jumped out of the water to grab the bait, then quickly dived down and disappeared, leaving behind circles that spread far and wide... In that quiet atmosphere, suddenly the sound of a sales pitch rang out. The river mixed with the sound of oars. The dogs rushed to the riverbank, barking and yelping after them. I quickly walked back to my garden filled with warm golden sunlight. Next to the green vegetable patch, my grandmother's beloved silver head was busy pulling weeds and catching worms. A new day begins in my hometown like that.
|
Đề bài: Tả lại một buổi bình minh mà em có dịp quan sát, thưởng thức
Bài làm
Nhân dịp nghi hè về thăm ngoại, em đã được thưởng thức một buổi bình minh rực rỡ và đầy sức sống trên quê hương Đồng Tháp thân yêu.
Trời còn sớm nhưng em đã thức dậy ra sân. Khí trời se lạnh. Gió thoảng khẽ lay động cành lá để lộ những giọt sương mai trắng trong. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Về phía Đông, mặt trời tròn xoe, ửng hổng còn e ấp nấp sau hàng bạch đàn, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rải quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm đã vội tắt. Khói bếp bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm uốn lượn trên bầu trời rồi lan toả nhanh cả cánh đồng. Ở đậy, lúa đang mơn mởn thì con gái, ngả đầu vào nhau thì thầm trò chuyện. Nhìn xa, cánh đồng trông giống như một thảm cỏ xanh rờn nhấp nhô theo làn sương sớm, trong ánh sáng dịu dàng đầu buổi bình minh. Sương tan, ánh nắng chan hoà, cánh đồng quê em như một bức tranh tuyệt đẹp. Em say sưa ngắm nhìn và hít thở không khí trong lành mà bấy lâu nay em chưa được thưởng thức ở thành phố Hố Chí Minh nơi em ở.
Tả lại một buổi bình minh mà em có dịp quan sát, thưởng thức
Đến khi vừng hồng thực sự hiện ra rực rỡ giữa bầu trời mây trắng thì cả làng xóm như bừng lên dưới ánh nắng bình minh. Cánh đồng lúa tràn ngập ánh nắng và rộn ràng mọi âm thanh, tiếng động. Đằng xa, em đã thấy thấp thoáng bóng những chiếc áo màu tươi tắn của tổ làm cỏ lúa trên đê. Tiếng kẽo kẹt của chiếc xe bò chở phân và dụng cụ ra đồng bón lúa hoà cùng tiếng lội nước bì bõm của các cô chú xã viên tranh thủ đi làm sớm, càng làm cho cánh đồng nhộn nhịp hẳn lên. Em khoan khoái bước nhẹ dọc bờ kênh. Ánh sáng chiếu xuống dòng nước bạc lấp lánh như bạn nào đó tinh nghịch chơi trò chiếu gương. Thỉnh thoảng một vài chú cá lòng tong, cá trắm cỏ nhảy lên khỏi mặt nước đớp mồi, rồi lặn xuống nước mất tăm để lại những vòng tròn lan xa. Trong không khí yên ắng ấy bỗng đột ngột vang lên tiếng rao hàng trên sông hoà cùng tiếng khua mái chèo của ai đó. Đàn chó ùa ra bờ sông cất tiếng sủa ăng ẳng với theo. Em bước vội vào khu vườn nhà tràn ngập ánh nắng vàng ấm áp. Bên luống rau xanh, mái đầu bạc thân yêu của bà em đang lúi húi nhổ cỏ bắt sâu.
Một ngày mới đang bắt đầu trên quê em. Được thưởng thức buổi bình minh đẹp vào ngày hè, trên quê ngoại thân yêu, em thêm vui khỏe, lạc quan và thêm yêu cuộc sống. Em hứa sẽ cố gắng học giỏi, rèn luyện tốt để mai sau góp phần làm cho quê hương ngày càng tươi đẹp, ấm no hơn nữa.
|
Topic: Describe a sunrise that you had the opportunity to observe and enjoy
Assignment
On the occasion of visiting my grandmother during the summer break, I enjoyed a brilliant and vibrant sunrise in my beloved hometown of Dong Thap.
It was still early but I woke up and went to the yard. The air is cold. The breeze gently moves the branches and leaves to reveal pure white drops of morning dew. The whole village seemed to be floating in a sea of morning mist. To the East, the sun is round and hollow, still shyly hiding behind the eucalyptus trees, radiating sparkling light like a fan of many brilliant colors. In the air, white and blue clouds with strange shapes are gently drifting. The light from the early morning house quickly turned off. Kitchen smoke rises and blends with the morning dew, creating soft silk ribbons that curl in the sky and quickly spread throughout the field. Over there, the rice was blooming when the girls leaned their heads together and whispered to each other. From a distance, the field looks like a carpet of green grass undulating with the morning mist, in the gentle light of early dawn. The fog is gone, the sunlight is shining, my countryside fields are like a beautiful picture. I passionately watched and breathed the fresh air that I had not enjoyed for a long time in Ho Chi Minh City where I lived.
Describe a dawn that you had the opportunity to observe and enjoy
When the pink sesame really appeared brightly in the white cloudy sky, the whole village seemed to glow under the dawn sunlight. The rice fields are filled with sunlight and bustling with every sound and noise. In the distance, I saw a glimpse of the bright colored shirts of the rice weeding team on the dike. The creaking sound of the ox cart carrying manure and tools to the fields to fertilize rice mixed with the splashing sounds of the cooperative members taking advantage of the opportunity to go to work early, making the fields even more bustling. I comfortably walked lightly along the canal bank. The light shines down on the sparkling silver water like someone playfully playing a mirror game. Occasionally a few fish and grass carp jump out of the water to grab the bait, then dive into the water and disappear, leaving behind circles that spread far and wide. In that quiet atmosphere, suddenly the sound of selling goods on the river mixed with the sound of someone's paddle was heard. The dogs rushed to the riverbank, barking and yelping after them. I quickly walked into the garden filled with warm golden sunlight. Next to the green vegetable patch, my grandmother's beloved white head is busy pulling weeds and catching worms.
A new day is starting in my hometown. Enjoying the beautiful sunrise on a summer day, in my beloved hometown, makes me happier, healthier, more optimistic and more in love with life. I promise to try my best to study well and train well so that in the future I will contribute to making my homeland more and more beautiful and prosperous.
|
Tả lại một buổi lao động của trường em
Gợi ý
Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói: “Vì lợi ích mười năm phải trồng cây, vì lợi ích trăm năm phải trồng người”. Lời căn dặn của Bác đến tận ngày nay vẫn được các thế hệ con cháu nổi tiếp noi theo. Trường của em là một ngôi trường mới, mọc lên trên một nền đất rộng. Ngôi nhà ba tầng đẹp đẽ nhưng lại chưa có cây xanh. Chính vì thế mà mùa xuân trước, trường em đã tổ chức một buổi lao động trồng cây nhằm tạo cảnh quan xanh sạch đẹp cho trường. Buổi lao động đầy ý nghĩa với khí thế vui tươi đã để lại trong em một ấn tượng khó phai.
Theo kế hoạch của nhà trường, mỗi lớp chúng em được giao trách nhiệm trồng và chăm sóc một chục cây xanh. Bồn cây của lớp nào đẹp và xanh tốt nhất sau một năm sẽ được nhà trường khen tặng và gắn biển đề kỷ niệm. Lớp em hưởng ứng ngày tết trồng cây hào hứng, sôi nổi vô cùng. Bạn Hoài Anh vui vẻ đứng lên xin phép cô chủ nhiệm rồi phân công nhiệm vụ cho từng tổ, tổ lại phân công đến các bạn đội viên. Bạn thì xin được mang cây, bạn mang dụng cụ, người thì mang bình tưới nước, bạn mang phân bón.
Sáng hôm nhà trường tổ chức lễ ra quân, lớp em cùng hơn hai mươi lớp khác xếp hàng thẳng tắp nghe thầy hiệu trưởng nói về ý nghĩa của việc trồng cây. Sau khi nhận nhiệm vụ, chúng em toả đi những khu vực được giao. Hoài Anh nhanh nhảu, nhiệt tình và gương mẫu ra tay trước. Bạn cuốc liền một mạch để tạo khuôn hình cho hố cây thứ nhất. Thế là, cứ như vậy, cả lớp chia nhau cuốc đủ mười hố trồng cây vừa cuốc đất, các bạn nam vừa vui vẻ trêu nhau. Có bạn còn cao hứng đọc bài ca vỡ đất. Đến lượt các bạn nữ nhanh tay tra phân bón lót cho cây. Các bạn chu đáo thật. Trước đó một ngày các bạn còn cử nhau đi hỏi cô giáo dạy sinh để chọn lượng phân vừa đủ tránh cho cây khỏi chết.
Khâu chuẩn bị đã xong, bạn lớp trưởng mời cô chủ nhiệm đặt trồng cây trước nhất. Cô chọn một cây bàng rất nhỏ, đặt xuống hố cây rồi nói:
– Hôm nay cô trò mình trồng cây bàng này, có lẽ phải đến lúc các em đã ra trường nó mới cho tán được.
Lúc ấy, trong những ngày hè, thế hệ sau của các em sẽ được hưởng những tán bàng mát rượi. Các em biết không. Đó chính là cái lợi ích mười năm mà ngày xưa Bác kính yêu của chúng ta đã dạy.
Rồi cô vón đất thật nhỏ, vun vào gốc cây.
Chẳng mấy chốc, hàng cây của lớp em đã được trồng xong. Một hàng dài đủ loại, bàng, sấu, bằng lăng, hoa sữa,… các gốc cây được tưới nước cẩn thận cho đủ ngấm rồi các bạn mới ra về. Trong lòng các bạn hôm ấy ai cũng vui tươi phấn khởi.
Mới đó mà một năm học đã đi qua. Hàng cây lớp em trồng đã tốt và xanh mướt. Lớp em cũng rất tự hào khi được nhà trường chọn một cây hoa sữa để gắn biển đề kỷ niệm. Thời gian vẫn trôi qua, hàng cây trước lớp đã trở thành một kỷ niệm không phai đối với mỗi bạn lớp em. Bây giờ chúng em đã hiểu rõ hơn lời dạy của Bác ngày xưa có ý nghĩa biết nhường nào.
|
Describe a labor day at your school
Suggest
President Ho Chi Minh once said: "For ten years' benefit, we must plant trees; for a hundred years' benefit, we must plant people." Uncle Ho's advice to this day is still followed by generations of descendants. My school is a new school, growing on a large piece of land. The three-story house is beautiful but there are no trees. That's why last spring, my school organized a tree planting session to create a clean and beautiful green landscape for the school. The meaningful labor session with a joyful atmosphere left an unforgettable impression on me.
According to the school's plan, each class of us is assigned the responsibility of planting and taking care of a dozen trees. The class's plant pot that is the most beautiful and green after one year will be rewarded by the school and given a commemorative plaque. My class responded to the tree planting festival with great excitement and enthusiasm. Hoai Anh happily stood up to ask the homeroom teacher's permission and then assigned tasks to each team, which in turn assigned tasks to the team members. You ask to bring plants, you bring tools, others bring watering cans, you bring fertilizer.
The morning the school held the opening ceremony, my class and more than twenty other classes lined up to listen to the principal talk about the meaning of planting trees. After receiving the mission, we spread out to the assigned areas. Hoai Anh quickly, enthusiastically and exemplary acted first. You hoe in one go to create a shape for the first tree hole. So, just like that, the whole class divided into ten holes to plant trees while digging the soil, the boys happily teased each other. Some of you were even excited to read the song Breaking the Ground. It's the girls' turn to quickly apply fertilizer to the plants. You guys are really thoughtful. One day, the friends sent each other to ask the biology teacher to choose the right amount of fertilizer to prevent the tree from dying.
The preparations were complete, the class president invited the homeroom teacher to plant the tree first. She chose a very small almond tree, placed it in the tree hole and said:
– Today we planted this almond tree. Maybe it won't be able to spread until the children have graduated from school.
At that time, during the summer days, your next generation will enjoy the cool almond trees. You know what? That is the ten-year benefit that our beloved Uncle taught in the past.
Then she made very small piles of soil and pressed it to the base of the tree.
Soon, my class's rows of trees were planted. A long row of all kinds of plants, eagles, dracontomelons, lagerstroemia, milk flowers, etc., the tree stumps are carefully watered until they are soaked enough before you leave. Everyone was happy and excited that day.
Just then, a school year has passed. The trees my class planted are good and green. My class was also very proud when the school chose a milk flower tree to attach a commemorative sign. Time has passed, and the row of trees in front of the classroom has become an unforgettable memory for each of my classmates. Now we understand better how meaningful Uncle Ho's teachings were in the past.
|
Tả lại một ca sĩ đang biểu diễn bài hát mà em thích
Hướng dẫn
Tả lại một ca sĩ đang biểu diễn bài hát mà em thích
Bài làm 1
Đang ngồi chơi, bỗng em nghe thấy tiếng giới thiệu trên ti vi nhà mình: “Các bạn thân mến chương trình ca nhạc hôm nay, nhạc sĩ Trần Tiến sẽ biểu diễn bài. “Mặt trời bé con”. Em vội bật dậy, chạy lên xem. Hay quá! Bài này em rất thích mà!
Em chăm chú nhìn lên màn ảnh nhỏ. Chú Trần Tiến ôm cây đàn ghi-ta nhanh nhẹn bước ra sân khấu. Em hồi hộp chờ đợi. Chú nhạc sĩ, ca sĩ bắt đầu gảy đàn. Điệu nhạc quen thuộc vọng vào tai em. Một giọng hát trầm trầm vang lên: “Ngoài kia có cô bé…” Hay quá! Chú Trần Tiến giả bộ nhìn ngó rồi lấy năm ngón tay làm mắt tròn y như trong lời hát, thật buồn cười và ngộ nghĩnh. Em vừa nghe vừa hát thầm theo. Giọng chú Trần Tiến trầm xuống. Hai tay đặt trên ngực, cái đầu chú lắc lắc, vẻ hóm hỉnh: “Hạnh phúc quá đơn sơ mà tôi đâu có ngờ…” Bỗng chú hát cao lên, mắt nheo nheo: “Trời mưa quá em ơi…”. Thật là vui nhộn, em vỗ tay bôm bốp kèm theo lời tán thưởng: Tuyệt thật! Tuyệt thật!”. Nhìn cái miệng chú cười, hai mép nhếch rộng ra thật tươi, thật thoải mái. Đang hát vui như vậy, đột ngột chú gập người lại, mặt nhăn nhăn. Chú hạ giọng: “Bài ca ướt mất rồi, còn đâu?”. Cái miệng rộng của chú luôn xuất hiện những nụ cười hóm hỉnh. Đôi mắt chú mở to, nhịp đi nhanh và vui nhộn khi đến đoạn: “La la lá, là la la…”. Vừa đánh đàn chú vừa đi lại trên sân khấu, mắt nhìn về xa xăm, thỉnh thoảng chú vuốt mái tóc điểm bạc, hai khóe miệng nhếch rộng ra hai bên làm cho nụ cười thêm rạng rỡ, tinh nghịch.
Bài làm 2
Tối hôm ấy em được mẹ đưa đi xem ca nhạc Ga-la ở Trung tâm văn hóa hữu nghị Việt-Xô. Đến giờ mở màn, từ bên trong một cô gái nhẹ nhàng bước ra, cúi đầu chào khán giả. Tiếp đến, một dàn nhạc vang lên, ánh đèn đủ màu bật sáng cả sân khấu.
Rồi tiếng nói thanh thanh của một cô gái nào đó bên trong vọng ra: “Mở đầu chương trình, ca sĩ Ngọc Ánh trình bày bài “Lời ru của biển”. Em nói với mẹ “Cô Ngọc Ánh hát trên vô tuyến đấy mẹ ạ.”
Ca sĩ Ngọc Ánh bước lên gọn gàng trong bộ quần áo dài màu trắng thêu hoa mai nổi bật trên nền áo. Cô có dáng người đậm, hơi mập nhưng được chiếc áo bà ba bó sát lấy người, cô trông thật duyên dáng. Khuôn mặt trái xoan của cô rực rỡ trong ánh đèn đủ màu sắc, nét mặt cô như vui hơn, tiếng hát cô trong vắt như dòng suối mát cuốn hút sự đam mê của khán giả. Cả một hội trường đông nghẹt người nhưng im phăng phắc. Mọi người đổ dồn về phía sân khấu nhìn cô ca sĩ biểu diễn. Đôi môi đỏ thắm như đóa hồng buổi sáng lúc khép lại, lúc mở ra. Thỉnh thoảng cô nhoẻn miệng cười như cảm ơn khán giả, thật duyên dáng. Lúc đó, cô để lộ hàm răng trắng muốt, đều đặn lấp lánh như những viên ngọc. Làn da trắng mịn như màu mây bởi tô thêm một lớp phấn mỏng, nấp dưới hàng mi dài là đôi mắt long lanh như giọt sương mai, cặp mắt ấy chứa đựng niềm hân hoan của người ca sĩ. Mái tóc đen nhánh, mượt mà buông xõa đến bờ vai.
Chỉ gặp cô được ít phút nhưng tình cảm của em đối với cô thật gần gũi. Tình cảm nho nhỏ ấy đã để lại cho em một kỉ niệm không sao quên được. Cô Ngọc Ánh không biết em là ai nhưng tên cô vẫn gợi cho em một nỗi nhớ vô cùng. Ngày hôm nayđã để lại cho em một ấn tượng sâu sắc. Em ước gì mình có được giọng hát như cô.
|
Describe a singer performing a song you like
Instruct
Describe a singer performing a song you like
Exercise 1
While sitting there, I suddenly heard an introduction on my TV: "Dear friends, today's music program, musician Tran Tien will perform. “Little Sun”. I quickly got up and ran to see. So cool! I really like this article!
I looked intently at the small screen. Uncle Tran Tien held his guitar and quickly walked out onto the stage. I waited anxiously. The musician and singer began to play the guitar. Familiar music echoed in my ears. A deep voice rang out: "There's a little girl out there..." Great! Uncle Tran Tien pretended to look and then used five fingers to make round eyes just like in the song, so funny and funny. I listened and silently sang along. Uncle Tran Tien's voice lowered. His hands were placed on his chest, his head shook, he looked humorous: "Happiness is so simple that I didn't expect..." Suddenly he sang loudly, his eyes squinted: "It's raining, my dear...". It was so funny, I clapped my hands loudly and said in appreciation: That's great! Great!". Look at his smiling mouth, his two lips curled wide, so bright and comfortable. While singing so happily, he suddenly doubled over, his face wrinkled. He lowered his voice: "The song is wet, where is it?". His wide mouth always has a humorous smile. His eyes opened wide, his pace was fast and fun when he reached the part: "La la la, la la la...". While playing the guitar, he walked around the stage, his eyes looking into the distance. Occasionally he stroked his silver hair, the corners of his mouth raised wide to the sides, making his smile more radiant and mischievous.
Exercise 2
That evening, my mother took me to see a Gala concert at the Vietnam-Soviet Friendship Cultural Center. At opening time, a girl gently stepped out from inside and bowed to the audience. Next, an orchestra sounded and colorful lights lit up the whole stage.
Then the clear voice of a certain girl inside echoed: "At the beginning of the program, singer Ngoc Anh performed the song "Lullaby of the Sea". I told my mother, "Miss Ngoc Anh sings on the television, mom."
Singer Ngoc Anh stepped up neatly in a long white outfit embroidered with apricot blossoms that stood out on the shirt. She has a bold figure, a bit chubby, but with the tight-fitting Ba Ba shirt hugging her body, she looks very graceful. Her oval face glowed in the colorful lights, her facial expression seemed happier, her singing voice was as clear as a cool stream, attracting the audience's passion. The entire hall was packed with people but silent. Everyone flocked to the stage to watch the singer perform. Lips as crimson as morning roses, sometimes closed, sometimes open. Occasionally she smiled as if thanking the audience, so charming. At that time, she revealed her white teeth, evenly sparkling like pearls. The skin is as white and smooth as the color of clouds thanks to a thin layer of powder, hidden under the long eyelashes are eyes that sparkle like morning dew drops, those eyes contain the joy of the singer. Her jet black, silky hair falls down to her shoulders.
I only met you for a few minutes but my feelings for you are very close. That little love left me with an unforgettable memory. Ms. Ngoc Anh doesn't know who I am, but her name still reminds me of a great nostalgia. Today left a deep impression on me. I wish I had a voice like hers.
|
Đề bài: Tả lại một ca sĩ đang biểu diễn bài hát mà em yêu thích nhất
Bài làm
Đang ngổi chơi, bỗng em nghe thấy tiếng giới thiệu trên ti vi nhà mình: Các bạn thân mến! Mở đầu chương trình ca nhạc hôm nay. ca sĩ Trần Tiến sẽ biểu diễn bài Mặt trời bé con. Em vội bật dậy, chạy lên xem. Hay quá! Bài này em rất thích mà.
Em chăm chú nhìn lên màn hình nhỏ. Chú Trần Tiến ôm cây đàn ghi-ta nhanh nhẹn bước ra sân khấu. Em hồi hộp chờ đợi. Chú ca sĩ gảy đàn. Điệu nhạc quen thuộc vọng vào tai em. Một giọng hát trầm trầm vang lên: “Ngoài kia có cô bé…!”. Hay quá! Chú Trần Tiến giả bộ nhòm ngó, rồi lấy ngón tay làm mắt tròn, y như như trong lời bài hát, trông thật là buồn cười. Em vừa nghe vừa rung đùi, hát thầm. Giọng chú Tiến trầm xuống. Hai tay chú đặt lên ngực, cái đầu lắc lắc vẻ hóm hỉnh: “ Hạnh phúc quá đơn sơ, mà tôi đâu có ngờ…”. Bỗng chú hát cao lên, mắt nheo nheo: “Trời mưa quá em ơi…” Thật là vui nhộn, em vỗ tay đồm độp. Cái miệng chú cười thật tươi. Đang hát vui như vậy thì chú lại cúi gập người, mặt nhăn nhăn nhó nhó, vẻ thương tiếc. Giọng chú hạ xuống: “Bài ca ướt mất rồi, còn đâu?”.
Tả lại một ca sĩ đang biểu diễn bài hát mà em yêu thích nhất
Em reo lên "Tài quá!”, chú hát lúc trầm lúc bổng lời hát đã đi sâu vào lòng em. Thỉnh thoáng, chú lại cầm vạt áo com-lê màu sáng. Tay chú giang rộng, hát cao lên “tôi đâu có ngờ”. Chú Tiến không ngừng nhún nhảy. Em vừa nghe vừa lắc lư người thích thú. Chú Trần Tiến hát thật hay, phải gọi là mê li. Đoạn cuối, chú hát rất đạt. Từ cái miệng rộng của chú luôn xuất hiện những nụ cười hóm hỉnh. Chú hát cao lên, em tưởng nhơ bay vút lên tận mây xanh. Tay chú giơ cao, ngón tay giả làm mặt trời bé con. Chú hơi cúi người, lấy tay chìa ra trước. Đôi mắt chú mở to. giọng nhanh mà vui nhộn “La la lá, là la la..”. Chú ngừng một lát để hát tiếp đoạn hai. Từng khúc nhạc vang lên rộn ràng. Em chạy đến mở to tiếng trong ti-vi. Chú Trần Tiến cầm một bông hoa hé nở vừa ngửi vừa nheo mắt. Chú ấy thật là trẻ con. Vừa đánh đàn, chú vừa đi trên sân khấu cười tươi. Một giọng hát quen thuộc lại cất lẽn. Có lúc, chú vuốt mái tóc điểm bạc, cười ngượng nghịu làm em kêu lên:
– Chú Trần Tiến này nhộn quá!
Lúc hát gần xong, người chú hơi ngả ra sau. “Lá la…”.
Thôi! Thế là bài hát chấm dứt. Nhìn lên ti vi, em tiếc ngẩn ngơ, chỉ muốn chú Tiến hát nữa, hát mãi.
|
Topic: Describe a singer performing your favorite song
Assignment
While playing, I suddenly heard an introduction on my TV: Dear friends! Today's music program begins. Singer Tran Tien will perform the song Little Sun. I quickly got up and ran to see. So cool! I really like this article.
I looked intently at the small screen. Uncle Tran Tien held his guitar and quickly walked out onto the stage. I waited anxiously. The singer plays the guitar. Familiar music echoed in my ears. A deep voice rang out: "There's a little girl out there...!". So cool! Uncle Tran Tien pretended to look, then used his finger to make round eyes, just like in the lyrics, it looked really funny. I listened while shaking my thighs and singing silently. Uncle Tien's voice lowered. He placed his hands on his chest, his head shaking humorously: "Happiness is so simple, but I didn't expect...". Suddenly he sang loudly, his eyes squinting: "It's raining, honey..." It was so funny, I clapped my hands loudly. His mouth smiled brightly. While singing happily like that, he bowed again, his face contorted and sad. His voice lowered: "The song is wet, where is it?".
Describe a singer performing your favorite song
I shouted, "So talented!", he sang slowly and suddenly, the lyrics went deep into my heart. Occasionally, he would hold the hem of his light-colored suit. His arms were spread wide, singing loudly, "I don't have anything." "Uncle Tien kept dancing. I listened and swayed with excitement. Uncle Tran Tien sang beautifully. The last part was mesmerizing. He always sang very well He sang loudly, I thought he was flying up to the blue clouds. His hands were raised high, his fingers pretending to be a little sun. He bowed slightly and held out his hands Loud and funny, "La la la, la la.." He stopped for a moment to continue singing the second verse. I ran to turn up the volume on the TV Tien held a blooming flower and squinted. He was so childish. While playing the piano, he walked on stage smiling. At times, he stroked his hair silver, smiling awkwardly, making me cry out:
– Mr. Tran Tien is so funny!
When he was almost finished singing, his body leaned back slightly. “La la…”.
Stop! So the song ends. Looking at the TV, I felt regretfully bewildered, I just wanted Uncle Tien to sing again, forever.
|
Đề bài: Tả lại một ca sĩ đang biểu diễn
Bài làm
Bính boong…. Đồng hồ điểm đúng 9 tiếng cũng là lúc em hoàn thành bài tập cô giao. Vươn vai, em thấy mình thật thoải mái. Bỗng vẳng từ đâu lại giọng hát quen thuộc. Em vội lao xuống phòng khách. Ôi thích quá, nhóm nhạc yêu thích của em – Jonas Brother- đang biểu diễn.
Tả lại một ca sĩ đang biểu diễn
Sân khấu hôm nay thật hoành tráng, những ánh đèn màu liên tục chớp nhoáng, khán giả ngồi chật ních khán đài. Khi nhóm nhạc vừa bước ra sân khấu, tiếng vỗ tay nổi lên như sấm dậy. Vẫn những khuôn mặt quen thuộc. Anh Joe- giọng ca chính cuả nhóm thật nổi bật với chiếc áo thun đen, bên ngoài là áo khoác trắng. Anh Nick cũng không kém phần: chiếc áo ba lỗ xám với chiếc áo xám cùng màu. Còn anh Kevin, tay trống tài ba, lịch sự với bộ vét trắng sang trọng. Khi giọng trầm ấm của Joe vừa cất lên, cả khán trường như vỡ oà lên. Những tiếng la hét, vỗ tay tán thưởng…Một số đứng – không, phải nói là cả biển người đang đung đưa theo nhịp hát. Hay quá, phong cách biểu diễn của anh Joe thật trẻ trung hiện đại. Giọng hát lúc trầm bổng, ấm áp, lúc lại vút cao hoà trong tiếng ghi ta réo rắt của Nick như hâm nóng cả sân khấu. Tay anh lướt trên dây đàn, đôi lúc lại hát phụ hoạ cùng Joe tạo nên sự hoà âm tuyệt diệu. Tay trống điêu luyện Kevin càng góp phần tạo cho không khí sân khấu thêm nóng bỏng.
Âm thanh, giai điệu cuối cùng của bài hát vừa dứt, cả biển người lại đồng loạt hô: Jonas Brother! Jonas Brother! Again…!!!
Với nụ cười rạng rỡ, cả ba anh cùng cúi thật sâu chào khán giả. Còn em cứ ngẩn ngơ…Ước gì lại có chương trình của nhóm nhạc Jonas Brother. Thật tuyệt!!!
|
Topic: Describe a singer performing
Assignment
Binh deck…. The clock struck exactly 9 o'clock and it was time for me to complete the homework she assigned. Stretching my shoulders, I felt very comfortable. Suddenly out of nowhere came a familiar voice. I quickly rushed down to the living room. Oh I love it, my favorite band - Jonas Brothers - is performing.
Describe a singer performing
Today's stage was so majestic, the colored lights flashed continuously, the audience filled the stands. As soon as the band stepped onto the stage, applause erupted like thunder. Still familiar faces. Joe - the group's main vocalist really stands out in a black t-shirt with a white jacket on top. Nick is no less: a gray tank top with a gray shirt of the same color. And Kevin, the talented drummer, is polite with a luxurious white suit. As soon as Joe's deep voice spoke, the whole arena seemed to burst into tears. Screams, applause... Some stood - no, it was a sea of people swaying to the rhythm of the singing. Great, Joe's performance style is so youthful and modern. Nick's voice, sometimes low and warm, sometimes soaring, mixed with Nick's melodious guitar sound, seemed to heat up the whole stage. His hands glided over the strings, sometimes singing along with Joe to create wonderful harmony. Skilled drummer Kevin further contributed to making the stage atmosphere hotter.
As soon as the last sound and melody of the song ended, the whole sea of people shouted in unison: Jonas Brother! Jonas Brothers! Again…!!!
With radiant smiles, all three men bowed deeply to the audience. And I was just dumbfounded...I wish there was a show with the Jonas Brother group again. Great!!!
|
Đề bài: Tả lại một chiếc nón hoặc chiếc mũ thường dùng mà em yêu thích
Bài làm
Chiếc nón là vật dùng được em yêu thích nhất.
Chiếc nón của em xinh xinh màu lá trắng ngà láng bóng, lá nọ xếp chéo lên lá kia đều được kết với nhau bằng những đường tơ trắng. Thân nón hình chóp. Miệng nón tròn vành vạnh và loe ra. Giữa nón nổi bật chiếc quai bằng lụa hồng, hai đầu kết hai cái nơ nhỏ như hai cánh bướm. Lật nón ra, em đếm được mười sáu vòng tròn nhẵn được kết theo khuôn nón với những nuộc gấc mịn màng. Giơ nón lên soi qua ánh sáng, dưới tầng lá mỏng, em thấy hiện ra hình ảnh cầu Tràng Tiền, chùa Thiên Mụ. Nón còn ấp ủ trong lòng cả một bài thơ. Ở chóp nón nổi bật một ngôi sao kết bằng chỉ đỏ. Giữa ngôi sao lấp lánh một điểm sáng long lanh như hạt kim cương.
Tả lại một chiếc nón hoặc chiếc mũ thường dùng mà em yêu thích
Chiếc nón gắn bó với em như người bạn hiền. Dù đi xa hay gần, nón che chở mái đầu, giữ gìn sức khoẻ cho em. Chiếc nón là mái ấm khi mưa tuôn, là bóng mát khi nắng cháy. Chiếc nón che nghiêng khuôn mặt, nụ cười khi em muốn dành cho bạn giãy phút gặp gỡ bất ngờ. Mỗi khi đi đâu về, nón nằm nghiêng úp mặt vào tường, ở đó, nón nhìn xuống góc học tập của em. Chiếc nón lặng lẽ theo dõi em học hành và chờ đợi những lần gặp gỡ.
Em yêu quý những bàn tay khéo léo và kiên nhẫn đã tạo nên vẻ đẹp đặc biệt cùa chiếc nón. Chiếc nón lá giản dị đã thấm đượm tình em. Nón vẫn mãi đẹp trong lòng em, dù thời gian có nhuộm vàng màu lá.
|
Topic: Describe a commonly used hat or cap that you love
Assignment
The hat is my favorite item.
Her hat is beautiful and has the color of shiny ivory-white leaves, each leaf diagonally placed on top of the other leaf, all connected together with white silk lines. The body of the cone is pyramid shaped. The mouth of the hat is round and flared. In the middle of the hat stands out a strap made of pink silk, with two small bows at both ends like two butterfly wings. Turning the hat over, I counted sixteen smooth circles woven into the shape of the cone with smooth gac knots. Holding up my hat to shine through the light, under the thin layer of leaves, I saw the images of Trang Tien Bridge and Thien Mu Pagoda. Hat also cherishes a poem in its heart. At the tip of the hat stands out a star made of red thread. In the middle of the star sparkled a bright spot like a diamond.
Describe a hat or hat you often use that you love
The hat sticks to me like a good friend. Whether traveling far or near, hats protect your head and keep you healthy. The hat is a shelter when it rains, a shade when the sun burns. The hat covers the face, the smile when I want to give you a moment of unexpected encounter. Every time I come back from somewhere, my hat lies on its side facing the wall, where it looks down at my study corner. The hat quietly watched her study and waited for meetings.
I love the skillful and patient hands that created the special beauty of the hat. The simple conical hat is imbued with my love. Hats are still beautiful in my heart, even if time has dyed the leaves yellow.
|
Tả lại một chị công nhân vệ sinh đường phố
Hướng dẫn
Tả lại một chị công nhân vệ sinh đường phố
Bài làm
Hàng ngày trên con đường quen thuộc đến trường, em đã làm quen được với một chị công nhân cần mẫn dọn dẹp rác rưởi trên đường phố. Đó là chị Thanh Hằng, công nhân công ti môi trường thành phố.
Chị còn trẻ, tuổi chừng khoảng hai mươi, dáng người thon thả, cao cao. Chị có khuôn mặt tròn trịa, chiếc mũi dọc dừa và đôi môi đỏ thắm, mỗi khi cười để lộ hai hàm răng trắng và đều. Lúc chị đeo khẩu trang, chỉ chừa lại đôi mắt tròn to, sáng long lanh. Mái tóc đen mượt búi gọn lên, đầu đội nón bảo hộ lao động. Chiếc áo màu xanh công nhân đã phai màu sương gió, bó gọn thân hình thon thả của chị làm ánh lên vẻ rắn rỏi. Chị mặc quần đen bó ống, chân đi giày ủng, đôi bàn tay xỏ găng tay màu cà phê sữa, trông chị gọn gàng như một người lính ngoài trận địa. Chị cầm chiếc chổi tre cán dài đưa đi đưa lại trên đường nhựa kêu sàn sạt. Động tác của chị nhanh nhẹn nhưng cẩn thận. Chị quét rác thành từng đống nhỏ rồi xúc đổ lên xe. Một chị khác cùng làm việc với chị, cặm cụi kéo chiếc xe rác to kềnh đi theo. Chị lom khom hốt sạch từng đống rác. Chỉ một lát sau; mặt đường đã được dọn sạch, không gian như trong sạch hơn, thoáng đãng hơn. Nắng đã lên cao, mồ hôi trán nhễ nhại, lưng chị ướt đẫm nhưng chị vẫn miệt mài với công việc. Chị Thanh Hằng ơi! Em thực sự mến chị, cám ơn chị và rất phục chị. Chị đã chọn công việc “làm sạch đẹp môi trường” thật là đáng quý. Trong xã hội chúng ta nghề nào cũng quý, cũng vinh quang phải không chị?
|
Describe a street cleaning worker
Instruct
Describe a street cleaning worker
Assignment
Every day on the familiar route to school, I became acquainted with a worker who diligently cleaned up trash on the street. That is Ms. Thanh Hang, a worker at the city's environmental company.
She was young, about twenty years old, with a slim, tall figure. She has a round face, a coconut-shaped nose and crimson lips. Every time she smiles, her two white and even teeth are revealed. When she wore the mask, only her big, round eyes remained. Her smooth black hair was tied up in a bun, and she was wearing a work helmet. The blue worker's shirt has faded from wind and weather, constricting her slim body, making her look sturdy. She wore tight black pants, boots, and coffee-milk colored gloves on her hands. She looked neat like a soldier on the battlefield. She held a long-handled bamboo broom and moved it back and forth on the asphalt, making the floor scrape. Her movements are agile but careful. She swept the trash into small piles and then shoveled it onto the car. Another woman worked with her, diligently pulling a large garbage truck along. She stooped to clean up each pile of trash. Just a moment later; The road surface has been cleared, the space seems cleaner and more airy. The sun was high, sweat was pouring down her forehead, her back was wet, but she was still engrossed in her work. Ms. Thanh Hang! I really love you, thank you and admire you very much. She chose the job of "cleaning and beautifying the environment" which is truly admirable. In our society, every profession is precious and glorious, right?
|
Đề bài: Tả lại một cảnh biển mà em có dịp quan sát
Bài làm
Kết thúc năm học lớp năm, với thành tích học tập tốt, em đã được bố mẹ thưởng cho một chuyến đi đến bãi biển Sầm Sơn. Đó là một cảnh đẹp em không thể nào quên được.
Sầm Sơn là khu nghỉ mát nổi tiếng của tỉnh Thanh Hóa. Nằm kề ngay bờ biển là khu nhà nghỉ, khách sạn rất khang trang. Nhưng điều tạo ấn tượng lớn nhất của phần đất liền này là không khí trong lành, thoáng đãng. Những đường phố rất to rộng, sạch sẽ nằm hiền hòa dưới những bóng dừa, những bóng sấu rợp mát. Buổi tối đi xích lô dạo qua những đường phố này thật là tuyệt. Gió mát và không khí trong lành khiến la thấy dễ chịu vô cùng.
Nhưng quà tặng lớn nhất mà thiên nhiên ban tăng cho Sầm Sơn chính là bãi biển tuyêt đẹp nơi này. Từ bờ biển nhìn ra, khu bãi tắm giống như một đường cong xanh mềm mại. Lại gần thấy nước biển rất xanh và sạch. Sóng biển hiền hòa vỗ vào bờ như ru ngủ những hàng dừa. Tắm biển Sầm Sơn điều thú vị nhất là được những con sóng mạnh mẽ, trong lành đẩy lên rồi hạ xuống như đùa giỡn với ta. Nếu muốn được ngắm nhìn toàn cảnh bờ biển, ta có thể đi ca nô ra xa bờ một chút. Ca nô rẽ nước tạo thành những vệt trắng như tuyết. Trên ca nô, ta được ngắm nhìn một bên là bờ biển đông vui nhộn nhịp một bên là nước biển mênh mông xanh trong rất tuyệt vời.
Đặc biệt, tuy gọi là biển nhưng ở Sầm Sơn ta vừa có thể thưởng thức cảm giác mênh mang của biển cả, vừa có thể cảm nhận sự hùng vĩ của núi non. Nhìn về phía đông, ta thấy một vùng phi lao xanh rờn. Sóng nước tạo những bụi nước li ti bao phủ vùng cây khiến nhìn từ xa ta có cảm giác đó là vùng tiên cảnh nào. Đi lại gần, ta mới biết đó là rừng phi lao lao xao đón gió quanh năm mà người dân nơi đây trồng để chắn gió. Đi về phía Tây, ta lại bắt gặp núi Cô Tiên khá hùng vĩ. Đứng dưới chân núi, nhìn trước mắt ta thấy biển vỗ rì rào, đằng sau lưng lại có vách núi dựng đứng hiểm trở.
Mấy ngày ở Sầm Sơn, được thưởng thức vẻ đẹp của cảnh đẹp kì thú này càng khiến em thấy tự hào về đất nước Việt Nam giàu đẹp, trù phú của mình.
|
Topic: Describe a sea scene that you had the opportunity to observe
Assignment
At the end of the fifth grade year, with good academic performance, my parents rewarded me with a trip to Sam Son beach. It was a beautiful scene I can never forget.
Sam Son is a famous resort of Thanh Hoa province. Located right next to the beach is a very spacious motel and hotel area. But what makes the biggest impression of this part of the mainland is the fresh, airy air. The streets are very large, wide and clean, lying peacefully under the cool shade of coconut trees and crocodiles. Taking a cyclo ride through these streets in the evening is really great. The cool breeze and fresh air made me feel extremely comfortable.
But the greatest gift that nature has given to Sam Son is this beautiful beach. Looking out from the coast, the beach looks like a soft green curve. Up close, the sea water is very blue and clean. Gentle ocean waves pounding the shore seem to lull the coconut rows. The most interesting thing about swimming in Sam Son beach is being pushed up and down by the strong, fresh waves as if toying with us. If you want to see the whole coast, you can take a canoe a little further away from the shore. Canoes move through the water, creating streaks as white as snow. On the canoe, we can see on one side the bustling, crowded coastline and on the other side the vast, wonderful clear blue sea water.
In particular, although it is called the sea, in Sam Son we can both enjoy the immense feeling of the sea and the majesty of the mountains. Looking to the east, we see a green casuarina area. Water waves create tiny sprays of water that cover the tree area, making it seem from a distance that it is a fairyland. When we get closer, we realize that it is a casuarina forest that welcomes the wind all year round, which people here plant to block the wind. Going west, we come across quite majestic Co Tien Mountain. Standing at the foot of the mountain, looking ahead we see the sea crashing, behind us there are steep and dangerous cliffs.
A few days in Sam Son, enjoying the beauty of this amazing landscape made me feel even more proud of my rich and beautiful country, Vietnam.
|
Tả lại một cảnh lễ hội mà em đã được tham dự
Hướng dẫn
Tả lại một cảnh lễ hội mà em đã được tham dự
BÀI LÀM
Mong mỏi mãi, năm nay em mới được cha mẹ cho đi một chuyến hành hương về cội nguồn: Đi thăm đền Hùng vào ngày 10 tháng 3 âm lịch. Qua cầu Bạch Hạc, thuộc đất Vĩnh Phú, đã thấy ngọn núi Hùng cao lồng lộng in lên nền trời. Xung quanh là một dãy núi hùng vĩ, theo truyền thuyết thì đó là 99 con quay phục về đất tổ, nhưng có một con quay đuôi lại bị một nhát dao chém vào đuôi đến nay còn dấu tích.
Đúng là một ngày hội, các cụ, các bà thì khăn đóng, áo dài, các anh, các chị thì mặc những bộ quần áo nẹp đỏ cổ kính thời xưa rước kiệu ở các nơi về đền chính. Trời tháng ba mát mẻ, mặt trời chiếu xuống cây cối um tùm, rừng sơn, rừng cọ sum suê, xanh mướt như ngọn núi Ngũ Lĩnh vẫn ngạo nghễ uy nghi một cách khác thường. Mỗi đám rước, đi theo kiệu sơn son thếp vàng, là đoàn người chiêng, trống âm vang cả một vùng, cổng đền Hùng ở chân núi phía tây, muốn thăm các đền phải leo rất cao, cả thảy 495 bậc đá ong, uốn lượn theo triền núi.
Đền Hùng có mấy bậc cấp. Dưới cùng là đền có hai giếng tương truyền là giếng tắm của công chúa đời thứ 18, lên cao nữa là đền Hạ, theo cô thuyết minh, nơi đây là nơi bà Âu Cơ sanh trăm con trai, chia nhau đi làm chủ các vùng, người con cả ở lại là vua Hùng.
Rồi lên cao hơn 100 bậc nữa là núi Hùng nơi thờ trời đất…
Giỗ Tổ vào mùa xuân, cho nên người ta còn sắm lễ bánh chưng, bánh giầy, xôi, gà, hoa quả và còn cả cái không khí mùa xuân hội hè tấp nập. Người ta đi thăm đất tổ để nhớ lại cội nguồn, và dâng lên tổ tiên tâm lòng thành kính của mình bằng nén hương, lễ vật theo tục lệ, bất cứ ai dù theo đạo Phật, đạo Gia Tô, người Mường hay người Kinh, người Thổ v.v… đều về đây với một tâm niệm về với cội nguồn dân tộc…
Ra về mà lòng em vẫn nhớ mãi một chuyến đi thú vị. Em đã thật sự trông thấy một đất Tổ đã mấy nghìn năm. Ở đây hầu như là đồi núi nhưng cũng có đồng lúa bát ngát và dòng sông mênh mông… Núi non hùng vĩ, đường đi uốn khúc quanh co xứng đáng là thủ đô của thời xa xưa.
|
Describe a festival scene you attended
Instruct
Describe a festival scene you attended
ASSIGNMENT
Looking forward to it, this year my parents allowed me to go on a pilgrimage to my roots: to visit Hung Temple on the 10th day of the third lunar month. Passing Bach Hac bridge, in Vinh Phu land, you can see the tall Hung mountain shining against the sky. Surrounded by a majestic mountain range, according to legend, there were 99 spinners returning to their ancestral land, but there was one spinner whose tail was slashed by a knife to this day, with traces still remaining.
It is truly a festival, the elderly and women wear turbans and ao dai, the brothers and sisters wear ancient red clothes, carrying palanquins from different places to the main temple. The weather in March is cool, the sun shines down on the luxuriant trees, the painted forests, the lush palm forests, as green as Ngu Linh mountain, still arrogant and majestic in an unusual way. Each procession, following the gilded palanquin, is a procession of gongs and drums resounding throughout the whole area. The gate of Hung temple is at the foot of the western mountain. If you want to visit the temples, you have to climb very high, a total of 495 laterite steps, curved. glide along the mountainside.
Hung Temple has several steps. At the bottom is the temple with two wells that are said to be the bathing wells of the 18th generation princess. At the top is the Ha temple. According to her explanation, this is where Mrs. Au Co gave birth to hundreds of sons, divided among themselves to master the regions. , the eldest son who remained was King Hung.
Then go up another 100 steps to Hung Mountain, where heaven and earth are worshiped...
The Ancestor's Anniversary is in the spring, so people also buy banh chung, banh day, sticky rice, chicken, fruits and there is a bustling spring festival atmosphere. People visit their ancestral land to remember their roots, and offer their sincere gratitude to their ancestors with incense sticks and customary offerings, regardless of whether they follow Buddhism, Catholicism, Muong or Kinh people. , Turks, etc. all come here with the thought of returning to their national roots...
When I left, I still remembered an interesting trip. I really saw an ancestral land that was thousands of years old. There are mostly hills and mountains here, but there are also vast rice fields and immense rivers... The majestic mountains and winding roads are worthy of being the capital of ancient times.
|
Đề bài: Tả lại một cảnh đẹp mà em có dịp quan sát
Bài làm
Cuối mùa hè năm ngoái tôi được theo ba mẹ về quê nội giỗ ông, thăm bà và bà con làng xóm.
Năm giờ sáng, lúc ông trời còn đang ngủ, tôi dậy chuẩn bị ra bến xe. Trời tờ mờ sáng, xe lăn bánh tiến về phía Nam. Ngồi trên ô tô, cảnh vật bên đường như chạy qua mắt tôi. Nhìn cảnh đẹp mà lòng tôi cứ lâng lâng nghĩ về quê hương biết bao tươi đẹp của mình. Gần trưa, xe đến nơi. Tôi bước xuống xe, đi về phía làng Rạng bên bờ sông Lam xanh mát. Đường làng tôi! Đường làng tôi đây rồi! Con được mẹ đất quen thuộc vẫn như ngày nào, trải dài suốt hai bờ ruộng, bãi ngô về đến nhà, tôi chạy ào vào gọi bà. Bà đang cho gà ăn trước sân, vui mừng, xúc động khi nhìn thấy tôi. Bà múc nước giếng cho tôi rửa mặt. Dòng nước mát lạnh như xua hết bao mệt nhọc trên đường đi. Buổi chiều, tôi cùng ba mẹ ra thăm mộ ông trên đồi cao. Sau khi thắp hương cho ông, tôi quay ra hít thở khí trời. Đứng ở đây, tôi có thể nhìn thấy mọi cảnh vật xung quanh.
Xa xa, những ngọn núi trùng điệp thấp thoáng sau làn mây trắng mềm mại, nhẹ tênh như dải lụa. Từ chân núi phía xa trải đến chân đồi bên này là một cánh đồng lúa mênh mông. Lúa đang thì con gái, bông nặng trĩu, vàng ươm. Nắng nhạt phủ lên cánh đồng và những bãi ngô trù phú một lớp nắng nhẹ của buổi chiều. Bãi ngô non nở hoa nâu giản dị, râu ngô cũng nâu theo. Từng búp ngô non từ trong lá chui ra, tươi cười hớn hở, để lộ ra bao cái răng vàng loá. Từng đàn cò trắng thi nhau liệng xuống đồng làm duyên, rỉa lông rỉa cánh rồi lấy đà bay vút lên trời xanh. Nắng cũng kịp rác lên bờ sông Lam một chút nắng vàng hoc lấp lánh. Sông Lam mùa này nước xanh, trong vắt, từng đàn cá tung tăng bơi lội. Cá uốn lượn mấy vòng dưới nước như vận động viên bơi lội, có con nhảy lên hụp xuống như nhảy múa thật vui. Dưới chân đồi, những cậu bé cô bé đang vui vẻ nô đùa, mặc cho đàn bò gặm cỏ no đó để rồi cuối buổi chiều, bọn trẻ dắt bò về nhà. Những con bò đã no căng bụng lững thững theo chủ về nhà. Nhìn ra xa một chút, hiện lên những ngôi nhà ngói gạch đỏ tươi. Đống rơm chất cao giữa sân vàng giòn, có thể cháy ngay tức khắc nếu có một ngọn lửa châm vào. Trên bờ tường rêu phủ kín xanh mượt, hòa vào đám lá mướp xanh ngát, làm nổi bật lên những bông hoa mướp vàng tươi nở xòe; từng nụ mướp chúm chím, e thẹn, khẽ nấp sau chiếc lá. Tôi đi xuống đồi. Đồi khá dốc, cào cào, châu chấu nhảy loạn xạ. Mặt Trời ngả bóng, hoàng hôn buông xuống phủ lên cảnh vật một màu đỏ bình yên. Bầu trời dần chuyển sang màu xanh tím. Buổi tối, sau khi ăn cơm, tôi đi thăm bà con làng xóm và kể cho bà nghe chuyện ở Thủ đô.
Ba ngày sau, tôi về Hà Nội. Lúc chia tay bà, tôi rơm rớm nước mắt. Bà ôm tôi, bàn tay gầy gò cùa bà khẽ xoa lên đầu tôi khiến tôi chẳng muốn rời xa bà, xa quê hương. Nhưng dù đi đâu tôi cũng không thể quên được hình ảnh bà và câu hát thân thương: Nước sông Lam vừa trong vừa mát/ Đường đi chợ Rụng lắm cát dễ đi.
|
Topic: Describe a beautiful scene that you had the opportunity to observe
Assignment
At the end of last summer, I went with my parents to my grandfather's hometown to celebrate his death and visit my grandmother and relatives in the village.
At five o'clock in the morning, while God was still sleeping, I woke up to prepare to go to the bus station. It was early morning and the car rolled towards the South. Sitting in the car, the scenery on the side of the road seemed to run through my eyes. Looking at the beautiful scenery, my heart kept thinking about how beautiful my homeland is. Near noon, the car arrived. I got out of the car and headed towards Rang village on the banks of the green Lam River. My village road! This is my village road! I was familiar with mother earth as always, stretching along both fields and cornfields. When I reached the house, I rushed in to call her. She was feeding the chickens in the yard, happy and touched when she saw me. She drew water from the well for me to wash my face. The cool water seemed to dispel all the fatigue along the way. In the afternoon, my parents and I went to visit his grave on a high hill. After burning incense for him, I turned back to breathe the fresh air. Standing here, I can see everything around me.
In the distance, rolling mountains loom behind soft white clouds, as light as silk. From the foot of the mountain in the distance to the foot of the hill on this side is a vast rice field. The rice is in full bloom, the flowers are heavy and golden. The pale sunlight covered the fields and rich cornfields with a light layer of afternoon sunlight. The young corn field blooms with simple brown flowers, and the corn stubble is also brown. Each young corn bud emerged from the leaf, smiling happily, revealing many yellow teeth. Groups of white storks fly down to the fields to make love, preen their feathers, preen their wings, and then gain momentum to soar into the blue sky. The sun also had time to litter the banks of the Lam River with a bit of sparkling golden sunlight. The Lam River this season has green, clear water, with schools of fish swimming freely. The fish undulate around in the water like swimmers, some jump up and down like they're dancing happily. At the foot of the hill, the boys and girls were happily playing, letting the cows graze on the grass until late in the afternoon, the children took the cows home. The full bellies of the cows slowly followed their owners home. Looking a little further away, bright red brick-tiled houses appear. The pile of straw piled high in the middle of the yard is crispy yellow and can burn instantly if a fire is lit. The walls are covered with silky green moss, blending in with the green luffa leaves, highlighting the blooming bright yellow luffa flowers; Each loofah bud is shy and shy, hiding behind a leaf. I went down the hill. The hills are quite steep, locusts and grasshoppers jump wildly. The sun casts its shadow, sunset covers the landscape with a peaceful red color. The sky gradually turns purple blue. In the evening, after eating, I visited my neighbors and told her stories in the Capital.
Three days later, I returned to Hanoi. When I said goodbye to her, I had tears in my eyes. She hugged me, her thin hand gently rubbing my head, making me not want to leave her, far from my homeland. But no matter where I go, I can't forget her image and her beloved song: The water of the Lam River is both clear and cool/ The road to the market is very sandy and easy to walk on.
|
Tả lại một cảnh đẹp mà em đã có dịp quan sát
Gợi ý
Cuối mùa hè năm ngoái tôi được theo ba mẹ về quê nội giỗ ông, thăm bà và bà con làng xóm.
Năm giờ sáng, lúc ông trời còn đang ngủ, tôi dậy chuẩn bị ra bến xe. Trời tờ mờ sáng, xe lăn bánh tiến về phía Nam. Ngồi trên ô tô, cảnh vật bên đường như chạy qua mắt tôi. Nhìn cảnh đẹp mà lòng tôi cứ lâng lâng nghĩ về quê hương biết bao tươi đẹp của mình. Gần trưa, xe đến nơi. Tôi bước xuống xe, đi về phía làng Rạng bên bờ sông Lam xanh mát. Đường làng tôi! Đường làng tôi đây rồi! Con đường đất quen thuộc vẫn như ngày nào, trải dài suốt hai bờ ruộng, bãi ngô về đến nhà, tôi chạy ào vào gọi bà. Bà đang cho gà ăn trước sân, vui mừng, xúc động khi nhìn thấy tôi. Bà múc nước giếng cho tôi rửa mặt. Dòng nước mát lạnh như xua hết bao mệt nhọc trên đường đi. Buổi chiều, tôi cùng ba mẹ ra thăm mộ ông trên đồi cao. Sau khi thắp hương cho ông, tôi quay ra hít thở khí trời. Đứng ở đây, tôi có thể nhìn thấy mọi cảnh vật xung quanh.
Xa xa, những ngọn núi trùng điệp thấp thoáng sau làn mây trắng mềm mại, nhẹ tênh như dải lụa. Từ chân núi phía xa trải đến chân đồi bên này là một cánh đồng lúa mênh mông. Lúa đang thì con gái, bông nặng trĩu, vàng ươm. Nắng nhạt phủ lên cánh đồng và những bãi ngô trù phú một lớp nắng nhỏ của buổi chiều. Bãi ngô non nở hoa nâu giản dị, râu ngô cũng nâu theo. Từng búp ngô non từ trong lá chui ra, tươi cười hớn hở, để lộ ra bao cái răng vàng loá. Từng đàn cò trắng thi nhau liệng xuống đồng làm duyên, rỉa lông rỉa cánh rồi lấy đà bay vút lên trời xanh. Nắng cũng kịp rắc lên bờ sông Lam một chút nắng vàng hoe lấp lánh. Sông Lam mùa này nước xanh, trong vắt, từng đàn cá tung tăng bơi lội. Cá uốn lượn mấy vòng dưới nước như vận động viên bơi lội, có con nhảy lộn hụp xuống như nhảy múa trông thật vui. Dưới chân đồi, những cậu bé cô bé đang vui vẻ nô đùa, mặc cho đàn bò gặm cỏ no nê để rồi cuối buổi chiều, bọn trẻ dắt bò về nhà. Những con bò đã no căng bụng lững thững theo chủ về nhà. Nhìn ra xa một chút, hiện lên những ngôi nhà ngói gạch đỏ tươi. Đống rơm chất cao giữa sân vàng giòn, có thể cháy ngay tức khắc nếu có một ngọn lửa châm vào. Trên bờ tường rêu phủ kín xanh mượt, hòa vào đám lá mướp xanh ngắt, làm nổi bật lên những bông hoa mướp vàng tươi nở xòe; từng nụ mướp chúm chím, e thẹn, khẽ nấp sau chiếc lá. Tôi đi xuống đồi. Đồi khá dốc, cào cào, châu chấu nhảy loạn xạ. Mặt Trời ngả bóng, hoàng hôn buông xuống phủ lên cảnh vật một màu đỏ bình yên. Bầu trời dần chuyển sang màu xanh tím. Buổi tối, sau khi ăn cơm, tôi đi thăm bà con làng xóm và kể cho bà nghe chuyện ở Thủ đô.
Nước sông Lãm vừa trong vừa mát
Đường chợ Rạng lắm cát dễ đi.
|
Describe a beautiful scene that you had the opportunity to observe
Suggest
At the end of last summer, I went with my parents to my grandfather's hometown to celebrate his death and visit my grandmother and relatives in the village.
At five o'clock in the morning, while God was still sleeping, I woke up to prepare to go to the bus station. It was early morning and the car rolled towards the South. Sitting in the car, the scenery on the side of the road seemed to run through my eyes. Looking at the beautiful scenery, my heart kept thinking about how beautiful my homeland is. Near noon, the car arrived. I got out of the car and headed towards Rang village on the banks of the green Lam River. My village road! This is my village road! The familiar dirt road was still the same as ever, stretching along both fields and cornfields to the house. I rushed in to call her. She was feeding the chickens in the yard, happy and touched when she saw me. She drew water from the well for me to wash my face. The cool water seemed to dispel all the fatigue along the way. In the afternoon, my parents and I went to visit his grave on a high hill. After burning incense for him, I turned back to breathe the fresh air. Standing here, I can see everything around me.
In the distance, rolling mountains loom behind soft white clouds, as light as silk. From the foot of the mountain in the distance to the foot of the hill on this side is a vast rice field. The rice is in full bloom, the flowers are heavy and golden. The pale sunlight covered the fields and rich cornfields with a small layer of afternoon sunlight. The young corn field blooms with simple brown flowers, and the corn stubble is also brown. Each young corn bud emerged from the leaf, smiling happily, revealing many yellow teeth. Groups of white storks fly down to the fields to make love, preen their feathers, preen their wings, and then gain momentum to soar into the blue sky. The sun also had time to sprinkle a bit of sparkling golden sunlight on the banks of the Lam River. The Lam River this season has green, clear water, with schools of fish swimming freely. The fish circled around in the water like swimmers, some of them jumped down like they were dancing, looking very happy. At the foot of the hill, the boys and girls were happily playing, letting the cows graze their fill, and then at the end of the afternoon, the children took the cows home. The full bellies of the cows slowly followed their owners home. Looking a little further away, bright red brick-tiled houses appear. The pile of straw piled high in the middle of the yard is crispy yellow and can burn instantly if a fire is lit. The walls are covered with silky green moss, blending in with the green luffa leaves, highlighting the blooming bright yellow luffa flowers; Each loofah bud is shy and shy, hiding behind a leaf. I went down the hill. The hills are quite steep, locusts and grasshoppers jump wildly. The sun casts its shadow, sunset covers the landscape with a peaceful red color. The sky gradually turns purple blue. In the evening, after eating, I visited my neighbors and told her stories in the Capital.
Lam River water is both clear and cool
Rang market road is very sandy and easy to walk.
|
Tả lại một cảnh đẹp mà em đã gặp trong mấy tháng hè
Gợi ý
I. Mở bài:
Cảnh gì? Cảnh ở đâu? Thấy vào dịp nào? Với ai?
Tình cảm của em đối với biển?
Tham khảo 1:Hè vừa qua, em được bố mẹ dẫn đi tham quan nhiều nơi, biết được nhiều cảnh đẹp nhưng cảnh biển Vũng Tàu để lại trong em nhiều cảm xúc và ấn tượng khó quên nhất.
Tham khảo 2: Biển Nha Trang là một danh lam thắng cảnh nổi tiếng từ lâu, là niềm tự hào của con người và đất nước Việt Nam. Nhưng mãi đến hè vừa qua em mới có dịp tận mắt “chiêm ngưỡng” bức tranh thiên nhiên thơ mộng ấy. Một cảm xúc thật khó tả…!
II. Thân bài:
1) Tả bao quát: (một đoạn ngắn)
Lời ca ngợi quả thật không sai, nhìn từ xa, em không tin vào mắt mình, biển Nha Trang đẹp đến ngỡ ngàng.
Biển rộng mênh mông một màu xanh thẳm…
Bãi cát vàng trông mềm mại và uốn lượn như tấm lụa đào của cô tiên trên trời lỡ tay đánh rơi xuống trần gian…
Dọc theo bờ biển, những hàng cây đứng nghiêng mình như chào đón các vị khách đến từ phương xa…
Sâu lắng và dạt dào cảm xúc có lẽ là tiếng sóng, tiếng sóng vỗ vào bờ cát tạo âm thanh vừa sôi nổi vừa dịu dàng khiến lòng người càng thêm yêu biển.
2) Tả chi tiết (theo trình tự thời gian): Sáng, chiều, tối. (3 đoạn)
Buổi sáng ở đây thật đẹp…
+ Mặt trời như một quả cầu lửa cầu lửa khổng lồ từ mặt biển nhô lên…
+ Xa xa, những chiếc thuyền đánh cá đang chạy vào bờ nhấp nhô trên sóng như những con hải âu chao lượn…
+ Mây trời trong xanh pha chút ửng hồng trông thật đẹp.
+ Cát dường như mịn màng hơn, nâng niu bước chân du khách…
+ Những hạt sương còn đọng trên lá cây, rơi xuống cát…
+ Biển đẹp quá!
Biển sôi động và nhộn nhịp nhất có lẽ lúc trời chiều…
+ Khi mặt trời đang dần xuống thấp, ánh nắng dịu lại…
+ Người người nô nức, hớn hở ra bờ biển để tắm mát nghịch đùa… (xây lâu đài cát, mò những con ốc sắc màu xinh xắn, chơi đuổi bắt, đá bóng, bơi lội tung tăng, ngâm mình trong làn nước mát lạnh trong xanh…)
+ Cảm giác thả mình trong làn nước mát, ngắm đại dương bao la, nhìn bầu trời cao vời vợi xanh thắm, mây trắng bồng bềnh…Thật thú vị làm sao!
+ Sau khi đùa nghịch tắm mát thỏa thích, mọi người lần lượt lên bờ vào những hàng ăn thưởng thức vị thơm ngon của các món hải sản nơi đây….giờ em vẫn còn nhớ về hương vị ấy.
+ Em cùng bố mẹ đi dạo dọc theo bờ biển…
+ Không khí thật dễ chịu làm sao…
+ Bầu trời hôm ấy đầy sao, những vì sao chi chít trên bầu trời như những hạt kim cương lấp lánh…
+ Vầng trăng như chiếc thuyền trôi bềnh bồng trên dòng sông ngân…(vầng trăng như quả bóng tròn lơ lững…)
+ Xa xa ngoài khơi, những ánh đèn ẩn hiện tạo nên một không gian vô cùng kì ảo…
+ Từng con sóng chạy vào bờ tung bọt trắng xóa, bố bảo em người ta gọi đó là sóng bạc đầu…
III. Kết bài:
Nêu nhận xét về (cảnh đó) biển …
Nêu cảm xúc của em (yêu, nhớ, hứa hoặc ước mong).
Tham khảo: Biển đẹp quá biển ơi! Chỉ vài ngày ngắn ngủi nhưng đối với em cảnh vật nơi đây thật gần gũi, đáng yêu. Mai về thành phố, lòng em nhớ vô cùng. Em ước mong mùa hè năm sau em lại được bố mẹ dẫn đi Nha Trang lần nữa. ( Em hứa sẽ học giỏi…)
|
Describe a beautiful scene you saw during the summer months
Suggest
I. Introduction:
What scene? Where is the scene? On what occasion did you see it? With whom?
Your feelings for the sea?
Reference 1: Last summer, my parents took me to visit many places and saw many beautiful scenes, but the seascape of Vung Tau left me with the most unforgettable emotions and impressions.
Reference 2: Nha Trang Beach is a famous scenic spot for a long time, the pride of the people and country of Vietnam. But it wasn't until last summer that I had the opportunity to "admire" that poetic natural picture with my own eyes. An indescribable feeling...!
II. Body of the article:
1) General description: (a short paragraph)
The praise is truly not wrong, looking from afar, I couldn't believe my eyes, Nha Trang beach is surprisingly beautiful.
The sea is vast and deep blue...
The golden sand beach looks as soft and curving as the peach silk that a heavenly fairy accidentally dropped to earth...
Along the beach, rows of trees stand leaning as if welcoming guests from far away...
Deep and full of emotions is probably the sound of waves, the sound of waves hitting the sandy shore creates a sound that is both exciting and gentle, making people love the sea even more.
2) Detailed description (in chronological order): Morning, afternoon, evening. (3 paragraphs)
Mornings here are so beautiful…
+ The sun is like a giant fireball rising from the sea surface...
+ In the distance, fishing boats are running to shore bobbing on the waves like hovering seagulls...
+ The clear blue sky and clouds with a little blush look so beautiful.
+ The sand seems smoother, pampering visitors' footsteps...
+ Dew drops still on the leaves, falling to the sand...
+ The beach is so beautiful!
The sea is most vibrant and bustling perhaps in the afternoon...
+ When the sun is gradually lowering, the sunlight softens...
+ Everyone excitedly went to the beach to cool off and play... (building sand castles, finding pretty colorful snails, playing tag, playing soccer, swimming around, soaking in the cool water cold and blue...)
+ The feeling of immersing yourself in cool water, watching the vast ocean, looking at the high blue sky, floating white clouds... How exciting!
+ After enjoying a refreshing bath, everyone took turns going ashore to the restaurants to enjoy the delicious taste of the seafood dishes here... I still remember that taste now.
+ My parents and I walked along the beach...
+ The atmosphere is so pleasant…
+ The sky that day was full of stars, the stars were scattered in the sky like sparkling diamonds...
+ The moon is like a boat floating on the river... (The moon is like a round ball floating...)
+ Far away offshore, hidden lights create an extremely magical space...
+ Each wave runs to the shore, creating white foam. Dad told me people call it a white-headed wave...
III. End:
Comment on (that scene) the sea...
State your feelings (love, miss, promise or wish).
Reference: The sea is so beautiful! It's only a few short days, but for me the scenery here is very close and lovely. When I return to the city tomorrow, I miss it so much. I hope that next summer my parents will take me to Nha Trang again. (I promise to study well...)
|
Đề bài: Em hãy miêu tả lại cảnh đẹp rừng núi quê em.
Bài làm
Đã là người dân Việt, hẳn ai cũng đã từng nghe đến tên núi Tản Viên – ngọn núi thiêng gắn liền với truyền thuyết Sơn Tinh – Thủy Tinh nổi tiếng trong kho tàng truyện cổ nước ta.
Núi Tản Viên hay còn gọi là núi Ba Vì thuộc tỉnh Hà Tây, giáp ranh với Hòa Bình. Từ thị xã Sơn Tây vào tới chân núi chưa tới hai mươi cây số theo đường chim bay. Vào những ngày mùa hạ, nắng đẹp trời trong, dãy Ba Vì hiện lên với tất cả vẻ hùng vĩ, oai nghiêm và thơ mộng vốn có tự ngàn đời của nó.
Đứng trên đê sông Hồng lộng gió, phóng tầm mắt ra xa, ta sẽ thấy dãy núi xanh thẫm sừng sững in hình trên nền trời biếc. Đỉnh núi chia làm ba ngọn.
Cao nhất là ngọn Ngọc Hoa ở giữa, hai bên là ngọn Ông, ngọn Bà. Sáng sớm, mây trắng vờn quanh, Ba Vì thấp thoáng sau làn sương mỏng, trông càng thêm huyền ảo.
Buổi trưa, nắng trung du xứ Đoài vàng như hổ phách. Không khí trong veo. Nắng phủ vàng rực triền núi, lấp lánh trên những tán cổ thụ của đại ngàn. Càng về chiều, màu núi càng tím sẫm lại, nổi bật trên nền ráng đỏ hoàng hôn. Núi Ba Vì lúc ấy trông kì bí lạ lùng!
Trải dài ven chân núi là những dãy đồi chập chùng, nhấp nhô như sóng lượn. Màu vàng nâu của những trảng cỏ tranh xen lẫn màu xanh.
Hồ Suối Hai như một tấm gương khổng lồ soi bóng trời mây, non nước. Gió thổi, mặt nước lao xao, bóng núi lung linh, chập chờn theo làn sóng. Đủ loại chim như mòng, két, le le… mải mê kiếm mồi. Thinh thoảng, chúng bay vút lên, chao lượn giữa không trung bàng bạc hơi sương.
Những năm gần đây, khu du lịch Đồng Mô, Ngải Sơn của Ba Vì đã trở thành một điểm đến đầy 11 thú đối với du khách trong và ngoài nước. Du khách sẽ được thưởng thức vẻ đẹp muôn màu, muôn vẻ của thiên nhiên: những rừng cây âm u, dốc đá cheo leo, hiểm trở, những thác nước tung bọt trắng xoá, lấp lánh bảy sắc cầu vồng. Ao Vua nước trong văn vắt nhìn thấu đáy, những hang động ăn sâu vào lòng núi. Hấp dẫn vô cùng! Hòa mình vào khung cảnh thơ mộng của núi rừng, bao nhiêu mệt mỏi sẽ tan biến hết, trong lòng ta lại dấy lên niềm vui và tình yêu cuộc sống.
Vẻ đẹp của ngọn núi Ba Vì quê em có thể sánh ngang với vẻ đẹp của ngọn núi Phú Sĩ nước Nhật. Dáng núi Ba Vì đã in sâu vào lòng mỗi con người sinh ra và lớn lên trên xứ sở đầy truyền thuyết và cổ tích. Dẫu biết là huyền thoại nhưng em vẫn tin rằng, giờ đậy trên đỉnh ngọn núi thiêng, vị thần tài ba, dũng cảm phi thường là Sơn Tinh vẫn sống hạnh phúc bên nàng Mị Nương xinh đẹp.
|
Topic: Describe the beautiful mountains and forests of your hometown.
Assignment
As Vietnamese people, everyone has probably heard of Tan Vien mountain - the sacred mountain associated with the famous Son Tinh - Thuy Tinh legend in our country's treasure trove of ancient stories.
Tan Vien Mountain, also known as Ba Vi Mountain, belongs to Ha Tay province, bordering Hoa Binh. From Son Tay town to the foot of the mountain is less than twenty kilometers as the crow flies. On summer days, with beautiful sunshine and clear skies, the Ba Vi range appears with all its majesty, majesty and poetic beauty that has existed for thousands of years.
Standing on the windy Red River dyke, looking out into the distance, we will see a towering dark blue mountain range silhouetted against the blue sky. The mountain top is divided into three peaks.
The highest is Ngoc Hoa mountain in the middle, on both sides are Ong mountain and Ba mountain. Early in the morning, white clouds swirled around, Ba Vi loomed behind the thin mist, looking even more magical.
At noon, the sunlight in the midland of Doai is as golden as amber. The air is clear. The sunlight covered the mountain slopes with golden light, sparkling on the ancient trees of the great forest. As the afternoon progresses, the mountain's purple color becomes darker and darker, standing out against the red sunset background. Ba Vi Mountain at that time looked strangely mysterious!
Stretching along the foot of the mountain are rolling hills, undulating like waves. The yellow-brown color of the grasslands is mixed with green.
Suoi Hai Lake is like a giant mirror reflecting the sky, clouds, and water. The wind blows, the water surface ripples, the mountain shadow shimmers and flickers with the waves. All kinds of birds like gulls, parrots, teal... busy searching for food. Occasionally, they soared, hovering in the misty air.
In recent years, Ba Vi's Dong Mo and Ngai Son tourist areas have become an exciting destination for domestic and foreign tourists. Visitors will enjoy the colorful beauty of nature: gloomy forests, craggy and dangerous rocky slopes, waterfalls with white foam and sparkling rainbow colors. King Pond has clear water that can be seen through to the bottom, and the caves go deep into the heart of the mountain. Extremely attractive! Immersing ourselves in the poetic scenery of the mountains and forests, all fatigue will disappear, joy and love for life will rise in our hearts.
The beauty of Ba Vi mountain, my hometown, can be compared to the beauty of Mount Fuji in Japan. The appearance of Ba Vi Mountain is deeply imprinted in the hearts of every person born and raised in the land full of legends and fairy tales. Even though I know it's a legend, I still believe that, now on top of the sacred mountain, the talented and extraordinarily brave god Son Tinh still lives happily with the beautiful Mi Nuong.
|
Đề bài: Sau những phút học tập căng thẳng và mệt mỏi ở nhà, em thường thư giãn bằng cách lấy những thứ đồ chơi ra giải trí. Hãy tả lại một thứ đồ chơi mà em thích nhất.
Bài làm
Thời gian trôi nhanh quá! Chẳng mấy chốc đã đến ngày sinh nhật lần thứ chín của em. Bố có gởi tặng em một món quà bất ngờ: đó là một con búp bê rất đẹp!
Đôi mắt búp bê đen láy, thỉnh thoảng chớp chớp như một em bé mới đáng yêu làm sao! Búp bê có bộ tóc vàng óng và được cài một chiếc nơ xinh xinh. Em buộc cho búp bê hai bím tóc vắt vẻo ở hai bên. Làn tóc mai cong cong ôm gọn lấy khuôn mặt trái xoan bầu bĩnh ửng hồng. Búp bê mặc một bộ váy hoa được viển những đăng ten đủ màu sặc sỡ. Nó có đôi môi đỏ như son và cái miệng nhỏ nhắn hình trái tim. Những ngón tay thon thon như những búp măng. Đôi bàn chân được đeo hài óng ánh hạt cườm rất đẹp.
Văn mẫu tả con búp bê mà em yêu thích
Em rất thích con búp bê này. Và mỗi lần đi ngủ em cho búp bê ngủ cùng em. Em giữ nó rất cẩn thận vì đó là một vật kỷ niệm mà bố em đã tặng cho em.
Bài làm 2
Mẹ em nói rằng, ngay từ lúc còn bé tí, em đã tỏ ra thích những đồ chơi phát ra tiếng kêu như tiếng nhạc. Một lần, trước rằm trung thu, trong một chuyến đi công tác ở thành phố Hồ Chí Minh, bố đã mua cho em con búp bê nhựa có gắn bộ phận điện tử và một bộ phận chạy bằng pin tiểu. Đó là thứ đồ chơi em thích nhất từ trước tới nay.
Con búp bê rất dễ thương, nó vừa nói được, vừa bò được, vừa quay đầu được. Không một loại búp bê nào của các bạn em được như nó.
Kìa! Nó đang ngồi trước mặt em, đầu quay lại nhìn em như bảo nhỏ: “Cho em bò đi chị!". Và mỗi lần nó bò, thì từ trên lưng nó phát ra một bản nhạc êm đềm réo rắt và ở trước ngực nó phát ra những luồng chớp sáng theo nhịp bò tiến về phía trước… Những lúc em không cho nó bò, bắt nó đi, lại càng thấy dễ thương hơn. Chỉ cần bấm công tắc điện được cài sẵn ở lưng, tiếng nhạc lại vang lên, cái đầu thì quay đi quay lại, lúc thì bên trái, lúc thì bên phải. Đôi mắt thì chớp nháy liên tục trông dễ thương đến lạ. Còn hai chân thì bước đi từng bước một, như trẻ vừa thôi nôi.
Nó được mặc một xiêm y thật lộng lẫy. Cái nón đội đầu phủ kín, chỉ chừa có khuôn mặt màu hồng nhạt và lấp ló mái tóc cắt ngắn được uốn cong theo vành mũ. Đôi mắt trong xanh màu ngọc bích được điểm tô thêm hàng mi cong vút, lúc nào cử động cũng liếc qua liếc lại rất tinh tứ. Do vậy mà cứ ăn cơm tối xong, tụi bạn em lại tụ tập ở nhà em, xem búp bê diễn trò hát xướng. Em tự hào về nó lắm. Vì vậy mà số tiền mẹ cho ăn sáng bao giờ em cũng dành lại một phần để mua pin phục vụ cho những trò chơi “láu lỉnh" của búp bê. Buổi tối nằm ngủ em thường để nó ở đầu giường và không quên đắp cho nó “tấm chăn ấm” mà em tự làm tặng búp bê.
Đấy, con búp bê kỳ diệu của em là vậy. Nó dễ thương và đáng yêu làm sao!
Bài làm 3
Mỗi lần sinh nhật em, bao giờ em cũng được các chú, các dì, các cô, bạn của ba mẹ tặng cho không biết bao nhiêu là thứ đồ chơi đẹp, lạ mắt. Nhưng có lẽ con thỏ nhồi bông “Melody” là thứ đồ chơi mà em thích nhất.
Dạo ấy là sinh nhật lần thứ chín của em, năm em đang học lớp Ba. Nhìn trên bàn tặng phẩm, một chồng các gói vuông vuông đủ các màu sắc gối đầu lên nhau trông rất đẹp mắt. Nhưng có một gói quà được bọc trong một tờ giấy màu bạc, to bằng người em mà em không đoán ra đó là món quà gì. Sau khi tan tiệc, mọi người đã ra về. Mẹ thu dọn các món quà vào, đặt nơi góc học tập của em và bảo em giở ra xem. Em chẳng chú tâm gì đến món quà ấy cả, chỉ lưu tâm đến món quà bọc trong tấm vải màu bạc kia thôi. Vì vậy, em đã vội vàng mở món quà ấy đầu tiên. Vừa mở ra, em vội reo lên: “A! Con thỏ “Melody" thật là tuyệt vời! Một con thỏ mà em hằng mơ ước. Cảm ơn cô Xuân, chú Giảng đã đoán đúng tâm lý của con!” Thế là từ đó em luôn có Melody bên cạnh. Hôm đi chợ nhà lồng ở thị xã cùng chị Hai, đến quầy các đồ chơi trẻ em, phát hiện thấy con thỏ nhồi bông, em đã đứng lại ngắm nhìn một cách say sưa, suýt nữa là lạc chị ở trong chợ. Mấy lần em xin với chị mua cho em, nhưng chị Hai bảo không cầm đủ tiền, bữa khác xin tiền bố, chị Hai sẽ mua cho. Em cứ thấp thỏm mãi, chờ Hai đi học ở thành phố Hồ Chí Minh về, thế nào Hai cũng mua. Bây giờ thì em không cần phải chờ đợi nữa. Em sẽ điện thọai cho Hai đừng mua nữa, em đã có rồi.
Con Melody của em, có lẽ to bề ngang hơn em nhiều. Hai cái tai to dài như hai cái hoa chuối thẳng đứng ở trên đầu. Cái mặt thì to hơn cả cái thân, bè bè như bộ mặt Đôrêmon trông ngồ ngộ làm sao. Hai con mắt tròn đen ước chừng to bằng cái miệng ly uống nước. Nó cứ mở thao láo nhìn em chằm chằm không chớp mắt. Cái mũi thì đỏ như quả cà chua chín mọng, cứ phô ra như mũi của chú hề trong một vở chèo nào đó. Nó mặt một bộ y phục trông rất mốt. Hai cái tay trắng muốt như màu muối biển, lúc nào cũng khuỳnh khuỳnh đưa ra như muốn ôm ai vào lòng. Cái cổ được choàng bằng một tấm khăn voan màu tím Huế. Cái thân thì ngắn tủn ngủn, chắc cũng bằng kích thước của cái đầu. Nó ngồi chễm chệ, tựa lưng vào thành tủ đầu giường, đưa hai cái chân ra phía trước, tạo cho cái mông của nó ngồi thêm vững chắc. Có lẽ vậy mà tuy cái bụng phệ phệ như cái bụng của một chú tiệm phở mà đặt nó ngồi ở đâu, nó cũng không ngã. Cứ hễ học bài xong, lúc nào em cũng ôm nó vào lòng thơm lên đôi má căng tròn của nó những cái hôn thật sâu, thật dài. Những buổi đi ngủ. Melody bao giờ cũng ở bên cạnh em cùng em trò chuyện rồi ôm nhau ngủ một mạch cho đến sáng.
Melody của em là vậy đó ngộ nghĩnh và rất dễ thương.
|
Topic: After stressful and tiring minutes of studying at home, I often relax by taking out toys for entertainment. Describe a toy that you like the most.
Assignment
Time went by quickly! Soon it was my ninth birthday. Dad sent me a surprise gift: it's a very beautiful doll!
The doll's black eyes, occasionally blinking like a baby, are so adorable! The doll has golden blonde hair and a pretty bow. I tied the doll's hair into two braids hanging on both sides. Curved sideburns hug her plump, rosy oval face. The doll wears a floral dress decorated with colorful lace. It has lipstick-red lips and a small, heart-shaped mouth. The fingers are slim like bamboo shoots. The feet are covered with beautiful iridescent beaded shoes.
Sample essay describing your favorite doll
I really like this doll. And every time I go to bed, I let the doll sleep with me. I keep it very carefully because it is a keepsake that my father gave me.
Exercise 2
My mother said that, from an early age, I showed a liking for toys that made sounds like music. One time, before the mid-autumn festival, on a business trip to Ho Chi Minh City, my father bought me a plastic doll with electronic parts and a battery-operated part. It's my favorite toy ever.
The doll is very cute, it can talk, crawl, and turn its head. None of my friends' dolls are like it.
Behold! It was sitting in front of me, its head turned to look at me as if telling me: "Let me crawl!" And every time it crawled, a soft, melodious music sounded from its back and in front of its chest. emitting flashes of light as it crawls forward... When I don't let it crawl or force it to move, I feel even cuter. Just press the built-in power switch on the back and the music plays again , the head turns back and forth, sometimes to the left, sometimes to the right. The eyes blink continuously, looking strangely cute, and the legs walk step by step, like a baby just born.
It is dressed in a truly splendid outfit. The hat covered her head, leaving only her pale pink face and her short-cut hair curled along the brim of the hat. Her clear jade green eyes are adorned with curled eyelashes, always glancing back and forth very delicately. Therefore, after dinner, my friends gathered at my house to watch the dolls perform and sing. I'm very proud of it. That's why I always save a part of the money my mother gives me for breakfast to buy batteries for the doll's "mischievous" games. At night, when I sleep, I often leave it at the head of the bed and don't forget to cover it. It's a "warm blanket" that I made myself for the doll.
That's my magic doll. How cute and adorable it is!
Exercise 3
Every time I have a birthday, my uncles, aunts, aunts, and parents' friends give me countless beautiful and strange toys. But perhaps the stuffed rabbit "Melody" is the toy I like the most.
It was my ninth birthday, when I was in third grade. Looking at the gift table, a stack of colorful square packages stacked on top of each other looks very beautiful. But there was a gift wrapped in silver paper, as big as me, but I couldn't figure out what the gift was. After the party ended, everyone left. Mom packed up the gifts, placed them in my study corner and asked me to open them and look at them. I didn't pay attention to that gift at all, I only paid attention to the gift wrapped in silver cloth. So, I hurriedly opened that gift first. As soon as I opened it, I quickly exclaimed: "Ah! The rabbit "Melody" is really wonderful! A rabbit that I have always dreamed of. Thank you, Ms. Xuan, Mr. Giang for correctly guessing my psychology!" So from then on, I always had Melody by my side. One day, I went to the cage market in town with Hai, went to the children's toy stall, and found a stuffed rabbit. I stopped and looked at it passionately. I almost lost her in the market. Several times I asked her to buy it for me, but Hai said she didn't have enough money. Another day, if I asked my dad for money, she would buy it for me, waiting for Hai to go to school When I get home from Ho Chi Minh City, Hai will buy it. Now I don't have to wait anymore. I will call Hai to stop buying, I already have it.
My Melody is probably much bigger and wider than me. Two big and long ears like two banana flowers stand upright on the head. The face is bigger than the body, as flat as Doraemon's face, looking so funny. The two round black eyes were about the size of the rim of a drinking glass. It kept staring at me without blinking. The nose is as red as a ripe tomato, sticking out like the nose of a clown in some opera. It wears a very fashionable looking outfit. His two hands were as white as sea salt, always reaching out as if wanting to hug someone. The neck is covered with a Hue purple chiffon scarf. The body is short, probably about the same size as the head. He sat down, leaned his back against the headboard, and put his legs forward, making his butt sit more firmly. Maybe that's why, even though his belly is as bloated as a pho shop's belly, no matter where he sits, he doesn't fall. Whenever I finish studying, I always hug him in my arms and give him deep, long kisses on his round cheeks. Bedtime sessions. Melody was always by my side, chatting with me and then hugging each other and sleeping until morning.
My Melody is so funny and cute.
|
Đề bài: Em hãy tả lại một tiết học Văn
Bài làm
Hằng ngày em được học nhiều tiết học hay và lý thú. Nhưng tiết học Văn của ngày thứ năm vừa qua đã để lại cho em nhiều điều thích thú hơn cả.
Hôm ấy là một ngày đẹp trời. Chúng em đang ngồi tranh luận với nhau về những hài học cũ, tiếng trống vào lớp vang lên. Các bạn nhanh chóng mở sách chuẩn bị cho bài học mới, cô giáo bước vào lớp với nụ tươi tắn trên môi. Sau khi ổn định tổ chức lớp, cô hỏi: "Các em đã chuẩn bị bài chưa"? Cả lớp đồng thanh đáp: "Thưa cô rồi ạ!" Cô kiểm tra bài cũ, bạn nào cũng trả lời trôi chảy và đạt điểm cao. Cô rất hài lòng, khen cả lớp có tinh thần học tập. Rồi cô nhắc chúng em mở sách học bài mới, lời giới thiệu vào bài mới của cô được bắt đầu thật ấn tượng: "Các em ạ, trong mỗi chúng ta ai cũng có một quê hương. Nơi ấy chính là nơi sinh ra và nuôi lớn tâm hồn mỗi con người. Để tìm được tình yêu thương đất nước được bắt nguồn từ đâu, từ những gì chúng ta sẽ được tìm hiểu trong bài "Lòng yêu nước", cả lớp tôi như trầm xuống và nuốt lấy từng lời cô giảng. Trên nền bảng đen, từng dòng phấn trắng dần dần hiện ra. Sau phần giới thiệu tác giả, tác phẩm, cô hướng dẫn cách đọc và đọc mẫu. Giọng cô đọc nhẹ nhàng, đầm ấm và truyền cảm. Cô gọi bạn Lan đọc bài. Bạn đọc to rõ ràng. Sang phần phân tích tác phẩm, mọi người trở nên linh hoạt hơn. Những cánh tay xinh xắn giơ lên đều tăm tắp trước những câu hỏi của cô. Bạn nào cũng muốn được cô giáo gọi. Tất cả dường như ai cũng bị cuốn hút vào giờ học. Không ai còn lơ đãng và đều quên đi cái không gian âm thanh ngoài cửa lớp, tưởng như chim ngừng hót, cây lá ngừng rung. Mọi vật đều im nghe lời cô giảng. Em được cô giáo gọi. Do chuẩn bị bài tốt nên em đã trả lời đúng. "Lòng yêu nước được bắt nguồn lừ việc yêu những thứ tầm thường nhất, quen thuộc nhất: yôu nhà, yôu quê hương tức là yêu đất nước của mình, yêu người thân". Cô khen em có nhiều tiến bộ. Em sung sướng vô cùng và đã tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng nhiều hơn. Qua lời cô giảng, trên khuôn mặt các bạn ai đều có niềm vui tự hào và lòng yêu đất nước. Dường như tất cả đều muốn vươn lên trong học tập. Giờ học diễn ra say sưa sôi nổi. Tiếng trống báo hiệu hết giờ. Giọng cô vẫn vang vọng trong đầu.
Bài học đã kết thúc nhưng lời cô còn in đậm trong tâm trí em. Em mong sao lớp em có được nhiều giờ học hay như thế.
|
Topic: Describe a Literature class
Assignment
Every day I learn many interesting and interesting lessons. But last Thursday's Literature class left me with the most interesting things.
It was a beautiful day. We were sitting and debating with each other about old school comedies when the classroom drum rang out. The students quickly opened their books to prepare for the new lesson. The teacher entered the classroom with a bright smile on her lips. After stabilizing the class organization, the teacher asked: "Have you prepared your lessons yet?" The whole class responded in unison: "Yes, sir!" She checked the old papers, everyone answered fluently and got high scores. She was very satisfied and praised the whole class for their learning spirit. Then she reminded us to open our new lesson books. Her introduction to the new lesson began impressively: "Children, each of us has a homeland. That place is the place of birth and birth. nurturing the soul of each person. To find out where love for one's country comes from, from what we will learn in the lesson "Patriotism", my whole class seemed to sink in and absorb every word. She lectured. On the blackboard, each line of white chalk gradually appeared. After introducing the author and the work, she gave instructions on how to read and read with a gentle, warm and inspiring voice Lan read the lesson loudly and clearly. When it came to analyzing the work, everyone became more flexible Everyone seemed to be absorbed in class. No one was distracted and forgot the sound outside the classroom door, as if the birds had stopped singing and the trees had stopped shaking teacher. I was called by the teacher. Because I prepared well, I answered correctly. "Patriotism originates from loving the most trivial, most familiar things: loving one's home, loving one's homeland, loving one's country, loving one's relatives." She complimented me on my progress. I was extremely happy and promised myself I would try harder. Through her words, everyone's faces showed joy, pride and love for the country. It seems that everyone wants to improve in their studies. Classes took place enthusiastically and enthusiastically. The drum sound signals the end of time. Her voice still echoed in her head.
The lesson has ended but her words are still imprinted in my mind. I hope my class has many good lessons like that.
|
Đề bài: Tả lại một trận bóng đá ở trường em hoặc xem tường thuật trên vô tuyến truyền hình
Bài làm
Em là một fan hâm mộ cuồng nhiệt của môn thể thao vua. ở trong gia đình, em và bố đều ham thích môn bóng đá và đặc biệt luôn là cổ động viên trung thành của đội tuyển Anh. Cuối mỗi tuần, hôm nào em cũng thức xem những trận bóng của đội tuyển Anh cùng bố.
Một không khí thể thao tràn ngập căn phòng chỉ vẻn vẹn có mỗi… hai cổ động viên. Tuần vừa qua, ti vi có tường thuật trực tiếp trận thi đấu giữa hai đội tuyển những con sư tử và những con đại bàng trắng Ba Lan. Trận thi đấu đó thực sự đã làm nức lòng bao nhiêu cổ động viên.
Hôm ấy em làm bài tập xong rất sớm rồi đi ngủ. Chả là trận đấu bóng dễn ra vào lúc đêm khuya. Đúng một giờ 30 phút, bố đánh thức em. Bao giờ cũng vậy. Rửa mặt xong, em vào ngồi cùng bố trên một chiếc sa lon. Không khí nóng từ trận đấu dường như lan cả ra ngoài. Hôm nay đội tuyển Anh được thi đấu trên sân nhà và bắt buộc phải thắng mới chiếm được ngôi đầu bảng từ chính các cầu thủ Ba Lan. Bao yếu tố hợp lại để làm nên tính hấp dẫn của trận cầu này. Sau tiếng còi khai cụôc của ông trọng tài rất đẹp mã người Đan Mạch, các cầu thủ Anh nhanh chóng đẩy cao đội hình và liên tiếp có các tình huống nguy hiểm tạo về phía cầu môn của đội tuyển Ba Lan. Hôm nay đúng là một ngày vất vả của hàng thủ đội Ba Lan khi liên tiếp phải ngăn cản các pha đi bóng đầy kỹ thuật của các tiền đạo hàng đầu thế giới như Rooney hay là Owen,… Hai bố con vẫn hồi hộp dõi theo những lời bình luận quen thuộc của anh Vũ Quang Huy. Trận đấu càng ngày càng diễn ra căng thẳng và hấp dẫn. Đáp lại những đợt tấn công đa dạng từ hai cánh hay từ trung lộ của đội Anh, các cầu thủ tiền đạo của Ba Lan cũng có những đường phản công, những cú sút xa nguy hiểm không ít lần làm đứng timnhững cổ động viên Anh. Nhưng cũng phải chờ tới phút thứ 43 của hiệp một, từ một đợt tấn công biên, tiền vệ J. Colen của đội tuyển Anh đã tung một cú sút cực mạnh từ ngoài vòng cấm. Cú chạm bóng đầy nhạy cảm bằng gót giầu của tiền đạo owen đã làm nổ tung không khí trên sân vận động quốc gia của đảo quốc sương mù. Đội Anh dẫn trước một bàn.
Nhưng bóng đá bao giờ cũng chứa đựng những bất ngờ.Không đầy một phút sau, lợi dụng sự sơ hở của hàng thủ đội tuyển Anh, cầu thủ Ba lan đã có một pha bất vô lê vô cùng đẹp mắt san hoà tỷ số cho tuyển Ba Lan. Hai đội tuyển ra sân tạm nghỉ trong tư thế ngang phân, còn cổ động viên hai đội tuyển thì đã có vô số lý do để ăn mừng.
Mười lăm phút sau, trận cầu trở lại. Hai đội vẫn giữ phong cách chơi như cũ nhưng đội tuyển Anh đã có những điều chỉnh để hòng tìm kiếm bàn thắng thứ hai. Cuối cùng điều chờ đợi của bố và em cũng đến. Vào giữa hiệp hai, đội tuyển Anh đã một lần nữa vượt lên nhờ bàn thắng của tiền vệ F. LAm Pard. Thế giằng co vẫn tiếp tục diễn ra. Phút cuối của trận đấu tiền đạo của Ba lan sau khi có pha qua người kỹ thuật đã nốc bóng qua đầu thủ thành Rôbinsơn. Rất may trái bóng chỉ sượt sà. Pha bóng làm cả em và bố lặng im đến tận khi trận cầu kết thúc.
Hôm ấy đội tuyển Anh vượt qua Ba lan khi chỉ hơn một bàn sát nút. Nhưng chiến thắng khiến cả bố và em đều rất vui mừng. Các bạn ạ? Nếu các bạn chưa từng xem bóng đá, các bạn hãy thử một lần. Tôi tôi đó là một môn thể thao đầy thú vị và rất đáng xem.
|
Topic: Describe a football match at your school or watch a report on television
Assignment
I am a passionate fan of king sports. In my family, my father and I both love football and are especially loyal fans of the England team. At the end of every week, I stay up every day to watch England football matches with my dad.
A sporting atmosphere filled the room with only... two fans. Last week, television had live coverage of the match between the two teams, the Lions and the Polish White Eagles. That match really excited many fans.
That day I finished my homework very early and then went to bed. It's not a football match that happens late at night. At exactly 1:30, dad woke me up. Always the same. After washing my face, I sat with my father on the sofa. The hot air from the match seemed to spread outside. Today the England team is playing at home and must win to take the top spot from the Polish players. Many factors combine to make this match attractive. After the opening whistle of the handsome Danish referee, the English players quickly pushed their team higher and continuously created dangerous situations towards the Polish team's goal. Today was a hard day for the Polish defense as they continuously had to prevent technical moves by the world's top strikers like Rooney or Owen... The father and son were still nervously watching. Familiar comments from Mr. Vu Quang Huy. The match became more and more tense and attractive. Responding to the English team's diverse attacks from the wings or from the middle, the Polish strikers also had counter-attacks and dangerous long-range shots that many times stopped the hearts of English fans. . But we had to wait until the 43rd minute of the first half. From a side attack, England midfielder J. Colen launched a powerful shot from outside the penalty area. Striker Owen's sensitive touch with his heel blew up the air at the foggy island nation's national stadium. The English team leads by one goal.
But football always contains surprises. Less than a minute later, taking advantage of the weakness of England's defense, the Polish player scored an extremely beautiful volley to tie the score. Polish team. The two teams took the field for a break in an equal position, and the fans of both teams had countless reasons to celebrate.
Fifteen minutes later, the match resumed. The two teams still keep the same playing style, but the England team has made adjustments to find the second goal. Finally, what my father and I have been waiting for has come. Midway through the second half, England took the lead once again thanks to a goal from midfielder F. LAm Pard. The standoff still continues. In the last minute of the match, the Polish striker, after making a technical pass, knocked the ball over goalkeeper Robinson's head. Luckily the ball only grazed. The ball left both me and my father silent until the match ended.
That day the England team surpassed Poland by just over a close goal. But the victory made both dad and I very happy. Friends? If you've never watched football, try it once. I me it's an exciting sport and worth watching.
|
Tả lại một trận thi đấu thể thao
Hướng dẫn
Tả lại một trận thi đấu thể thao
Môn bóng đá được xem là môn thể thao vua. Vừa qua em được bố dẫn đi xem trận đấu giữa U20 Việt Nam gặp U20 Ác-hen-ti-na. Đây là trận đấu giao hữu trước khi U20 nước ta bước vào world cup.
Trận đấu được tổ chức tại sân vận động Mỹ Đinh (hà Nội). Đội nhà trong màu áo đỏ. Đội khách mặc áo màu trắng. Đội trưởng hai bên cùng với trọng tài vào giữa sân bắt kèo bằng đồng xu để biết đội nào đá trước. Rồi đội bạn bắt đầu đi bóng. Cầu thủ số bảy chuyền bóng nhanh cho cầu thủ số ba. Họ tiếp tục chuyền bóng cho đội họ thì bất ngờ bị đội ta cướp bóng. Cầu thủ Công Phượng lại tiếp tục dẫn bóng chuyền cho cầu thủ Xuân Trường. Và rồi, “vào”… Việt Nam dẫn trước 1—0. Cả hai đội bắt đầu đẩy nhanh kế hoạch. Vừa tấn công, vừa phòng thủ, cả hai đội ngang tài ngang sức.
Đến hiệp hai, đội nào cũng đẩy mạnh tấn công. Vừa cướp được bóng của đội ta thì đã bị mất bóng. Tuy vậy, đội bạn đã tạo được những pha nguy hiểm. Nếu không có sự phán đoán bắt bóng tài tình của thủ môn Văn Toàn thì đội ta có lẽ đã bị thủng lưới. Hết hiệp hai, hai đội vẫn giữ nguyên tỷ số. Kết quả chung cuộc đội Việt Nam thắng 1- 0.
|
Describe a sports match
Instruct
Describe a sports match
Football is considered the king sport. Recently, my father took me to watch the match between U20 Vietnam and U20 Argentina. This is a friendly match before our country's U20 enters the world cup.
The match was held at My Dinh Stadium (Hanoi). Home team in red shirt. The away team wears white shirts. The captains of both sides along with the referee go to the middle of the field to bet with a coin to know which team will kick first. Then your team starts to pass the ball. Player number seven passes the ball quickly to player number three. They continued to pass the ball to their team when suddenly our team stole the ball. Player Cong Phuong continued to pass the ball to player Xuan Truong. And then, “in”… Vietnam leads 1—0. Both teams began to accelerate their plans. Both attacking and defending, both teams are evenly matched.
In the second half, every team stepped up their attack. Just as we stole the ball from our team, we lost it. However, your team created dangerous stunts. If it weren't for goalkeeper Van Toan's skillful ball-catching judgment, our team would probably have conceded. At the end of the second half, the two teams still maintained the same score. The final result was that the Vietnamese team won 1-0.
|
Tả lại ngày mới ở quê em – Văn 6
Hướng dẫn
Bài làm
Thời khắc đẹp nhất của một ngày ở quê em có lẽ chính là buổi sớm mai – đẹp đẽ và thanh bình. Em đã được tận hưởng bầu không khí trong lành ấy biết bao nhiêu năm rồi mà vẫn luôn cảm thấy thật thích thú và mới mẻ.
Buổi sớm bắt đầu với tiếng gáy của những chú gà trống, tiếng hát tựa như dàn đồng thanh kèn đồng râm ran khấp thôn xóm. Không gian yên tĩnh bị phá vỡ, mọi vật vươn vai, bừng tỉnh. Các nhà lục tục dậy để chuẩn bị cho một ngày mới. Em mở cửa bước ra sân. Nền sân ẩm ướt, mát lạnh tựa như vừa trải qua một cơn mưa xuân nhẹ. Màn đêm vẫn còn vương nhẹ, không gian mang màu xám nhạt. Phía chân trời, mặt trăng đang dần đi những bước cuối trong cuộc hành trình một đêm dài, lui dần về phía cuối trời. Ngoài vườn, cây lá xôn xao bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Những cây bưởi, cây chanh khẽ rung rinh cành lá theo làn gió sớm. Những bông hồng, bông cúc còn ngậm sương mai, chúm chím nụ như còn đang vương vấn giấc nồng. Mặt đất ẩm ướt, thấm đẫm sương đêm. Những chú côn trùng rả rích cả đêm nhưng dường như vẫn chưa biết mệt mỏi, vẫn cùng nhau hoà lên khúc ca chào đón buổi sớm mai. Ngoài đường vắng hoe, chưa có tiếng người qua lại, chỉ có tiếng những chiếc lá khô rụng đêm qua xào xạc chạy trên đường bê tông theo những cơn gió nhẹ.
Trời mỗi lúc một sáng. Nền trời trong xanh. Thỉnh thoảng có những nàng mây trắng lãng đãng ngao du cùng chị gió. Trên những rặng tre đầu làng, chim đã bắt đầu chuyền cành hót véo von những bản nhạc tươi vui chào đón bình minh. Trong các nhà đèn đã sáng hết. Đường làng bắt đầu lác đác có người đi lại. Những bác nông dân ra đồng sớm, các cô, các bà, các mẹ, các chị đi chợ, những học sinh đi học xa nhà, tiếng gọi nhau í ới,… xua tan đi bầu không khí tĩnh mịch của thôn xóm.
Rặng tre đầu làng đã hằn những vệt sáng đỏ của mặt trời buổi bình minh. Từ phía chân trời đằng đông, mặt trời như chiếc mâm đỏ khổng lồ, từ từ nhô cao sau những áng mây hồng. Cảnh vật bừng sáng trong ánh nắng mặt trời ban mai. Mùi ẩm ướt sương đêm dần nhường chỗ cho không khí mát lành buổi sớm. Trên các đường làng, người đi lại đã tấp nập.
Cánh đồng lúa mùa trải dài ngút ngàn, khoác trên mình tấm áo vàng tươi, lộng lẫy, vẫn còn ướt đẫm sương đêm, đang nhẹ nhàng đón chào buổi sớm. Trên lá lúa xanh mượt, những giọt sương mai long lanh còn đọng, được ánh nắng mặt trời soi rọi, lấp lánh bảy sắc cầu vồng, như những hạt ngọc long lanh đính trên tấm áo của cánh đồng. Những chú cò ăn đêm với bộ lông ướt đẫm cũng đang kéo nhau về tổ. Tiếng côn trùng, ếch nhái rỉ rả cất lên khúc nhạc rộn rã đón chào bình minh.
Tags:Văn 6
|
Describe a new day in your hometown – Text 6
Instruct
Assignment
The most beautiful moment of a day in my hometown is probably the morning - beautiful and peaceful. I have been enjoying that fresh air for so many years and it still feels so exciting and new.
The morning begins with the crowing of roosters, their singing sounds like a chorus of brass, ringing in the countryside. The quiet space was broken, everything stretched out and woke up. Families wake up to prepare for a new day. I opened the door and stepped out into the yard. The yard floor was damp and cool, as if it had just experienced a light spring rain. The night is still light, the space is light gray. On the horizon, the moon is gradually taking its last steps in a long night's journey, receding towards the end of the sky. Outside in the garden, the trees and leaves awoke after a long sleep. The grapefruit and lemon trees gently sway their branches and leaves in the morning breeze. The roses and chrysanthemums were still holding the morning dew, budded as if they were still in a deep sleep. The ground is wet, soaked with night dew. The insects chirp all night but still don't seem to be tired, still joining together to sing a song to welcome the morning. Outside, the street was deserted, there was no sound of people passing by, only the sound of the dry leaves that had fallen last night rustling along the concrete road with the light breeze.
The sky gets brighter every time. Blue sky background. Occasionally there are white clouds wandering around with the wind. On the bamboo groves at the beginning of the village, birds have begun to sing cheerful songs to welcome the dawn. The lights in the houses were all on. The village roads began to have only a few people walking. Farmers going to the fields early, aunts, mothers, sisters going to the market, students going to school far from home, the voices calling to each other... dispel the quiet atmosphere of the village.
The bamboo grove at the beginning of the village has streaks of red light from the dawn sun. From the eastern horizon, the sun is like a giant red tray, slowly rising behind the pink clouds. The scene glows in the morning sunlight. The damp smell of night dew gradually gives way to the cool morning air. On the village roads, people were busy commuting.
The rice fields of the summer season stretch endlessly, wearing a bright, splendid yellow shirt, still wet with night dew, gently welcoming the morning. On the silky green rice leaves, glittering drops of morning dew remained, illuminated by the sunlight, sparkling with seven rainbow colors, like glittering pearls attached to the field's shirt. Nocturnal storks with wet feathers are also flocking to their nests. The sounds of insects and frogs create a bustling song to welcome the dawn.
Tags: Literature 6
|
Tả lại ngôi nhà thân yêu của em
Hướng dẫn
Tả lại ngôi nhà thân yêu của em
Bài làm
Đối với mỗi người, ngôi nhà luôn là hình ảnh rất thân thuộc từ khi sinh ra cho đến khi trưởng thành. Bởi ngôi nhà là nơi lưu giữ những tình cảm tốt đẹp: tình yêu gia đình, và những kỷ niệm thời thơ ấu.
Ngôi nhà của em đã được xây dựng lâu lắm rồi, em nghe mẹ kể là từ khi ông bà nội còn sống. Nhà em được lợp lá cọ, và được ngăn làm 3 gian: gian giữa là phòng khách, bên cạnh là 2 phòng ngủ của bố mẹ và của em. Bếp nhà em thì được làm ở 1 gian riêng biệt. Nhà em rộng và mát lắm, giữa nhà có những cái cột rất to, cột đó để giữ cho nhà luôn vững chắc. Trên thân cột còn được khắc những chữ Hán rất tỉ mỉ, mẹ em bảo đó là những câu châm ngôn về gia đình mà ông nội em rất thích, ông đã tự tay khắc chữ đó lên cột với mong muốn tất cả các thế hệ trong gia đình đều thực hiện theo. Phòng khách nhà em chủ yếu dùng để thờ cúng tổ tiên và tiếp khách. Vào những dịp lễ Tết hoặc ngày rằm, mẹ em thường thắp hương và làm một mâm cơm canh để cúng ông bà tổ tiên. Cầu mong ông bà phù hộ cho gia đình. Gian giữa nhà em cũng có một bộ bàn ghế được làm bằng gỗ mà bố mẹ em dùng để tiếp khách. Mọi người đến nhà em chơi, ai cũng nói nhà em sạch sẽ và mát mẻ.
Cạnh bên kia phòng khách là phòng ngủ của em. Em đã tự tay mình trang trí cho nó. Phòng em có một chiếc giường nhỏ, một chiếc tủ quần áo và một chiếc bàn học được đặt gần cửa sổ, bên trên tường là cái giá sách được em sắp xếp rất gọn gàng. Trên giường của em có nhiều thú bông lắm, đó là những món quà bố mẹ và bạn bè tặng cho em vào ngày sinh nhật. Chúng rất đáng yêu và luôn ở gần em khi em đi ngủ. Em luôn chăm chút cho chiếc bàn học thân yêu của mình bằng cách sắp xếp sách vở, đồ đạc ngăn nắp, để khi cần em có thể dễ dàng tìm thấy. Chiếc giá sách của em có 2 ngăn, ngăn đựng sách vở và ngăn đựng truyện tranh. Đó là những cuốn truyện em rất thích, em thường đọc nó mỗi khi học bài xong hoặc vào ngày nghỉ. Chúng đều là những người bạn rất thân thiết của em.
Xung quanh nhà em là vườn cây với nhiều loại hoa quả, đến mùa hè là em thoải mái thưởng thức. Nhà em tuy không khang trang và đầy đủ tiện nghi như những ngôi nhà ở thành phố mà em đã từng xem trên ti vi, nhưng đối với em đó là nơi thân thuộc và đáng quý nhất. Ngôi nhà đó đã lưu giữ rất nhiều nét đẹp văn hóa gia đình từ thời ông bà em để lại. Em luôn trân trọng điều đó và em sẽ cùng bố mẹ chăm lo cho ngôi nhà mình để nó luôn sạch sẽ và sẽ luôn là tổ ấm của gia đình em.
|
Describe your beloved home
Instruct
Describe your beloved home
Assignment
For each person, home is always a very familiar image from birth until adulthood. Because the house is where good feelings are kept: family love, and childhood memories.
My house was built a long time ago, I heard from my mother that it was when my grandparents were still alive. My house is roofed with palm leaves, and is divided into 3 rooms: the middle is the living room, next to it are the 2 bedrooms of my parents and me. My kitchen is in a separate room. My house is very large and cool. In the middle of the house there are very large pillars, those pillars are to keep the house sturdy. On the body of the column are also meticulously engraved with Chinese characters. My mother said that these are proverbs about family that my grandfather liked very much. He personally engraved those words on the column with the wish that all generations in the The family all followed suit. My living room is mainly used to worship ancestors and receive guests. On Tet holidays or full moon days, my mother often burns incense and makes a tray of rice and soup to worship her ancestors. Please pray for your family's blessings. The middle of my house also has a set of tables and chairs made of wood that my parents use to receive guests. Everyone comes to my house to visit, everyone says my house is clean and cool.
Next to the living room is my bedroom. I decorated it myself. My room has a small bed, a wardrobe and a desk placed near the window, on the wall is a bookshelf that I arrange very neatly. There are many stuffed animals on my bed, which are gifts my parents and friends gave me on my birthday. They are very adorable and always near me when I go to sleep. I always take care of my beloved desk by arranging books and furniture neatly so that when I need it, I can easily find it. My bookshelf has 2 compartments, a compartment for books and a compartment for comics. Those are the books I really like, I often read them every time I finish studying or on my days off. They are all my very close friends.
Around my house is a garden with many kinds of fruits, in the summer I can enjoy it freely. Although my house is not spacious and fully equipped like the houses in the city that I have seen on TV, for me it is the most familiar and precious place. That house has preserved a lot of family cultural beauty from the time my grandparents left it. I always appreciate that and I will work with my parents to take care of my house so that it is always clean and will always be my family's home.
|
Tả lại người bán vé số
Hướng dẫn
Tả lại người bán vé số
Bài làm 1
Sáng nào cũng vậy, khi em đi ngang qua tiệm cà phê đầu ngõ là đã nghe tiếng rao lanh lảnh quen thuộc của cậu bé bán vé số: “Vé số, vé số chiều sổ đây! Vé trúng đây!”
Cậu bé trạc tuổi em, thân hình của cậu quá bé nhỏ so với tiếng rao lanh lảnh kia. Tay chân cậu ốm tong teo, đen đúa. Lúc nào cậu cũng mặc chiếc quần đùi xanh đã cũ và chiếc áo sơ mi ngắn tay có nhiều chỗ vá. Đối với cậu, đó là lành lặn lắm rồi. Cậu bé đội một cái mũ vải bạc màu để lộ mái tóc rễ tre bờm xờm lâu ngày chưa cắt. Khác với thân hình gầy nhom, khuôn mặt cậu tròn trĩnh, sáng sủa hơn. Vốn là một cậu bé có nước da trắng nhưng do dầm sương dãi nắng nên biến thành màu nâu sạm. Đặc biệt đôi mắt cậu rất sáng và lanh lợi. Mỗi khi cậu bán được cặp vé nào thì đôi môi của cậu nhoẻn một nụ cười và đôi mắt đen cũng như cười theo làm sáng cả gương mặt. Cậu là một trong những cậu bé bán vé số may mắn. Thường thường cậu bán được nhiều vé nhất trong tụi nhỏ. Ngày nào cũng vậy, mỗi tay cầm xấp vé số vung vẩy, miệng chào mời, tay kia giơ quyển sổ dò, cậu tung tăng chạy từ quán cà phê này đến quán cà phê nọ. Gặp ai cậu cũng dúi vào một vài tờ, miệng chào mời: “Vé trúng đấy mua dùm con đi ạ!”,Gặp những khách sang, cậu nhét cả cặp vào túi người ta rồi hót như con sáo: “Nhìn chú cháu biết ngay là người hên rồi. Mua đi chú! Một tỉ đồng đấy!”. Lắm lúc, gặp những ông khách khó tính, gọi mua vé số, ngồi chọn mãi, mua một hai tờ rồi mới cho cậu đi. Thế nhưng cậu vẫn kiên nhẫn chờ và cám ơn rất lễ phép. Cái việc đi bán vé số trông nhẹ nhàng vậy đó mà cũng lắm lúc gặp rắc rối. ; Thỉnh thoảng vẫn có anh thanh niên ngồi uống cà phê trêu chọc cậu; gọi cậu lại, chọn chán chê rồi trả lại: “Không có số tao thích mày đi chỗ khác mà bán”. Lâu lâu, cậu mới bị họ xua đuổi như thế. Những lúc như vậy, cậu lại cúi đầu mặt buồn thiu nhưng nỗi buồn cũng chỉ trong chốc lát. Chỉ cần một tiếng gọi: “Vé số!” cậu lại chạy vụt đến, toét miệng cười để lộ hàm răng sún vài cái và hóm hỉnh thưa: “Dạ, thưa thượng đế, vé số đây ạ!”.
Mới còn nhỏ, cậu đã phải đi bán vé số để mưu sinh
Thấy hoàn cảnh của cậu bé bán vé số mà em cảm thấy thương cho cậu quá. Không biết cậu học được lớp mấy rồi? Vì sao cậu phải cậu phải bỏ học? Bố mẹ cậu đâu? Ngày mai, em sẽ cho cậu mượn toàn bộ tập “Thám tử lừng danh Cô-nan” cho cậu đọc để cậu khỏi phải tốn tiền mua sách và thêm nhiều niềm vui sau những giờ làm việc vất vả.
Bài làm 2
Vé số! Vé số chiều xổ đây!’*. Đó là tiếng rao của đứa trẻ chừng chín, mười tuổi mà mỗi lần đi học ngang qua tiệm cà phê Ngọc Diễm cạnh bờ hồ thuộc trung tâm thị xã mà em nghe rất quen thuộc.
Em không biết tên cậu bé và cũng không rõ nhà cậu ở chỗ nào chỉ biết, thường ngày vào buổi sáng, cậu luôn có mặt ở đây để bán vé số. Cậu có dáng người nhỏ, loắt choắt. Lúc nào em cũng thấy cậu mặc một chiếc áo thun đã cũ, chiếc quần dài màu xanh đã bạc màu. Chiếc mũ kết màu nâu luôn lật ngược lưỡi trai ra sau gáy để lộ khuôn mặt hốc hác và sạm nắng. Đặc biệt trên cổ cậu lúc nào cũng đeo lủng lẳng chiếc túi rút đựng tiền, khi chạy cứ lắc qua lắc lại như con chuột túi. Nhìn gương mặt gầy ốm, xương xương và đen đúa của em, em biết chắc gia đình cậu rất nghèo. Cậu phải lăn lộn kiếm miếng ăn và phụ giúp gia đình từ nhỏ. Trông cậu già dặn hơn nhiều so với bạn cùng lứa. Ở cậu, cái mà làm cho người ta cảm tình nhất có lẽ là đôi mắt và cái miệng nhanh nhảu. Đôi mắt trong sáng và rất lanh lợi, cái miệng khá rộng và ăn nói thì rất có duyên. Em có cảm giác như để bán được nhiều vé số, đôi mắt cậu lúc nào cũng quan sát rất tinh tường và đôi tai thì vểnh lên nghe ngóng, đôi chân dài lêu khêu lúc nào cũng sẵn sàng chạy ra đón khách. Cậu luôn chào mời bằng một thái độ hết sức nhẹ nhàng, lễ phép: “Cặp này số gánh, đẹp lắm anh mua giùm em! Còn cặp này số con heo mẹ hay ra lắm! Và đây, cặp nguyên, số thần tài, chú mua đi chiều “dô” đấy!”. Lời chào mời của cậu tha thiết làm cho khách hàng không có ý định mua cũng phải xiêu lòng mua cho cậu vài ba tờ. Cũng có nhiều vị khách khó tính mua có một tờ mà bắt cậu phải chờ hàng chục phút. Gặp phải một số người do buồn bực gì đó, thấy cậu đến chào mời đã vội trợn trừng đôi mắt kèm theo tiếng rít trong cổ họng: “Cút! Cút! Đi chỗ khác mà bán!”. Những lúc như thế, thấy cậu len lén bỏ đi, mặt buồn rười rượi. Mỗi lần được ai mua dù chỉ một vài vé cậu cũng vui vẻ chìa cả xấp ra cho khách lựa chọn. Khi khách trả tiền, cậu cẩn thận đếm tiền bỏ vào túi rút rồi nhẹ nhàng cảm ơn khách. Có lần em thấy cậu hớt hơ hớt hải đuổi theo một vị khách. Đến lúc khách dừng chân mới biết mình trả dư tiền, cậu đuổi theo để trả lại. Ông khách cảm động xoa đầu cậu. Cậu cúi đầu thỏ thẻ cảm ơn vị khách.
Thu Huyền
|
Describe the lottery ticket seller
Instruct
Describe the lottery ticket seller
Exercise 1
Every morning, when I pass by the coffee shop at the end of the alley, I hear the familiar shrill voice of the boy selling lottery tickets: "Lottery tickets, lottery tickets are here!" Here's the winning ticket!”
The boy was about the same age as me, his body was too small compared to that shrill voice. His arms and legs were thin and black. He always wears old blue shorts and a short-sleeved shirt with many patches. For you, that is very healthy. The boy wore a faded cloth hat that revealed shaggy bamboo hair that had not been cut for a long time. Unlike his skinny body, his face is rounder and brighter. He was originally a boy with white skin, but due to exposure to the sun, it turned dark brown. In particular, his eyes are very bright and alert. Every time he sold a pair of tickets, his lips curled into a smile and his dark eyes lit up his face with a smile. He is one of the lucky lottery ticket selling boys. Usually he sells the most tickets among the kids. Every day, he waved a stack of lottery tickets in each hand, mouthing invitations, and in the other hand holding up a lottery book, he ran from one coffee shop to another. When he met everyone, he stuffed a few bills in and offered: "Buy the winning ticket for me!" When he met luxury guests, he stuffed the whole bag into their pockets and sang like a starling: "Look at you, I know." Just a lucky person. Buy it, uncle! One billion dong!”. Many times, meeting difficult customers, calling to buy lottery tickets, sitting and choosing forever, buying one or two before letting him go. But he still waited patiently and thanked him very politely. Even though selling lottery tickets seems easy, it often gets into trouble. ; Occasionally there was a young man who sat and drank coffee and teased him; Called him back, picked him up, got bored and returned it: "If you don't have a number, I'd like you to go somewhere else to sell it." Once in a while, he was chased away by them like that. At times like that, he bowed his head and looked sad, but the sadness was only for a moment. Just one call: “Lottery tickets!” He ran over again, grinned, revealing a few toothless teeth and said humorously: "Yes, my God, here are the lottery tickets!".
When he was young, he had to sell lottery tickets to make a living
Seeing the situation of the boy selling lottery tickets, I felt so sorry for him. I wonder what grade you're in? Why did you have to drop out of school? Where are your parents? Tomorrow, I will lend you the entire volume of "The Famous Detective Conan" for you to read so that you don't have to spend money on books and have more fun after hard working hours.
Exercise 2
Lottery! Here are the afternoon lottery tickets!'*. That was the voice of a child about nine or ten years old who every time he went to school, he passed by the Ngoc Diem coffee shop next to the lake in the center of town, which he heard very familiarly.
I don't know the boy's name and I don't know where his house is. I only know that every morning, he is always here to sell lottery tickets. He has a small, slender figure. I always see him wearing an old t-shirt and faded blue pants. The brown hat always tilts back to the back of the head, revealing a haggard and sunburnt face. In particular, he always had a money bag hanging around his neck, and when he ran, he kept shaking it back and forth like a kangaroo. Looking at his thin, bony and dark face, I know that your family is very poor. He had to struggle to earn food and help his family since childhood. He looks much older than his peers. About him, what makes people most sympathetic is probably his eyes and quick mouth. The eyes are bright and very alert, the mouth is quite wide and the speech is very charming. I feel like in order to sell a lot of lottery tickets, his eyes are always very keen and his ears are perked up to listen, his long, lanky legs are always ready to run out to welcome customers. He always greeted with a very gentle and polite attitude: "This pair is very beautiful, I'll buy it for you!" As for this pair, the number of mother pigs is very good! And here, the pair of yuan, the god of wealth number, you buy it for a "lucky" afternoon!". His earnest offer made customers who had no intention of buying even willingly bought a few copies for him. There are also many difficult customers who only buy one ticket and make you wait dozens of minutes. Encountering some people who were upset about something, seeing him come to greet them, their eyes quickly widened with a hiss in their throat: "Get out!" Fuck off! Go somewhere else to sell!”. At times like that, I saw him sneaking away, his face sad. Every time someone buys even just a few tickets, he happily holds out the whole stack for them to choose from. When the customer paid, he carefully counted the money, put it in his pocket, and gently thanked the customer. One time I saw him hurriedly chasing after a guest. When the customer stopped, he realized he had paid too much, so he chased after him to return it. The customer touched his head. He bowed his head and thanked the guest.
Thu Huyen
|
Tả lại người cảnh sát giao thông
Hướng dẫn
Tả lại người cảnh sát giao thông
Bài làm 1
Ngày nào đi học, em cũng đi ngang ngã năm gần nhà. Nơi ấy, xe cộ tấp nập suốt ngày đêm. Em thường thấy một chú công an đứng ngay ở bùng binh, không ngừng điều khiển cho xe cộ lưu thông. Đó là một thanh niên có vóc người cao lớn, vạm vỡ, nước da bánh mật, mặt vuông đầy đặn, đôi mắt sáng, nhanh nhẹn. Cũng như bao chú công an giao thông khác, chú mặc bộ dồ ka ki vàng sậm. Trên chiếc áo ngắn tay cạnh cầu vai có đeo phù hiệu thuộc sắc phục cảnh sát giao thông và trên ngực bảng tên, đơn vị bằng tấm mê-ka nền trắng chữ xanh. Chú mặc quần tây dài gọn gàng, chấn đi giày đen bóng lộn, chiếc thắt lưng bằng da màu nâu to bản hơi lệch về dưới bởi khẩu súng ngắn đeo bên hông kéo xuống, càng tàng thêm vẻ oai vệ, đĩnh đạc của người cảnh sát giao thông giữ gìn trật tự đường phố. Chiếc mũ kết đội trên đầu có đính huy hiệu cảnh sát khiến cho gương mặt của chú vừa oai nghiêm vừa rắn rỏi. Chú đứng đó, ngày nào cũng như ngày nào, tại vòng xoay ngã năm như một vị chỉ huy oai vệ. Miệng ngậm còi, hai cánh tay thay một mệnh lệnh, đưa lên, hạ xuống, sang trái sang phải, dòng người và xe cộ cứ thế dừng lại, tuôn đi một cách trật tự, nề nếp. Thỉnh thoảng có một vài chiếc hon-đa đậu chớm quá vạch sơn trắng nhô lên lấn đường, chú thổi còi ra hiệu lùi lại. Tức thì những chiếc xe ấy vội lùi ra sau vạch trắng ngoan ngoãn như các cậu học sinh vâng lời thầy dạy. Chú làm việc một cách cần mẫn và nghiêm túc, không thiên vị một người nào. Có một lần, ba cô gái ngồi trên một chiếc xe hon-đa vù tới ngã năm nhấn ga bấm còi inh ỏi, làm cho một số người đi đường yếu bóng vía vội dạt vào hai bên lề. Chú công an vội giơ tay ra hiệu, miệng tuýt còi ra lệnh dừng lại. Chiếc xe tạt vào lề. Cả ba cô sượng sùng nói lời xin lỗi. Chú công an mỉm cười rồi từ từ rút biên lai ghi phạt. Đưa tờ biên lai cho các cô, chú còn dặn thêm: “Lần sau các cô cẩn thận thực hiện đúng luật giao thông không được chở ba”. Bây giờ một cô nhảy xuống đón xe buýt. Lời nói nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát.
Bài làm 2
Ngày nào tan học cũng đúng vào giờ cao điểm, lưu lượng người và xe cộ thường hay bị kẹt tại ngã năm này. Ở đây, người ta chưa kịp lắp đèn tín hiệu giao thông nên lúc nào cũng thấy có một chú công an trực ở đấy để điều khiển các phương tiện giao thông đi lại, đảm bảo an toàn cho đường phố. Trưa nay cũng vậy, tụi nhỏ chúng em vừa đến ngã năm đã nghe tiếng còi của chú Hùng tuýt tuýt liên tục hướng dẫn cho các luồng xe từ các ngả đổ về lưu thông một cách trật tự, an toàn. Chú luôn gọn gàng trong y phục màu vàng sậm của cảnh sát giao thông, miệng thổi còi, tay phất cờ cho từng luồng xe dừng lại và chạy đi. Chỉ có một mình chú thôi vậy mà các phương tiện xe cộ đủ các loại đều phải chấp hành một cách răm rắp theo lệnh của chú. Chú Hùng năm nay chừng hai mươi lăm tuổi, dáng người dong dỏng, nước da trắng hồng, trông chú như một thư sinh. Đôi mắt thì sáng trong và rất lanh lợi. Nhìn dáng vẻ bên ngoài, cứ tưởng chú thuộc loại người “trói gà không chặt”. Vậy mà có lần, ba tên đầu gấu chạy chiếc xe phân khối lớn vi phạm luật giao thông, bị chú thổi còi ra hiệu dừng lại. Thấy chú có vẻ yếu hơn, bọn chúng coi thường định rú ga vọt đi. Bằng một động tác mau lẹ, chú đưa tay giữ tay lái chúng lại. Tên ngồi sau giở thói côn đồ nhằm thẳng vào mặt chú tung một quả đấm. Nhanh như cắt, chú lắc người tránh quả đấm, rồi bằng một động tác hết sức điêu luyện, chú túm lấy cổ tay đối phương, giật mạnh về phía trước, tên côn đồ văng ra khỏi xe nằm sóng sượt giữa mặt đường. Chiếc xe bị mất thăng bằng, đổ kềnh xuống. Hai tên còn lại lồm cồm đứng dậy. Lúc đó có hai chú tuần tra đường phố thắng xe lại, hỗ trợ thêm cho chú Hùng, tóm gọn cả ba tên cùng chiếc xe, đưa về đồn công an gần đấy giải quyết. Sau lần đó, bọn đầu gấu không dám giở trò lưu manh ở ngã năm này nữa. Cái nắng buổi trưa ở thành phố đông người này thật là ghê gớm. Chiếc áo màu vàng sậm đã thấm mồ hôi loang lổ nhưng chú Hùng vẫn chăm chú điều khiển các luồng xe. Cứ vài phút, chú lại xoay người theo một góc vuông. Hết dang tay ngang chú lại giơ cao, vẫy qua khoát lại… Cứ thế các luồng xe trật tự thay nhau dừng, chạy theo sự điều khiển của chú. Em nghĩ, nếu không có chú công an điều khiển trật tự giao thông ở đây thì không những các luồng xe từ năm hướng đổ về đây bị kẹt lại mà có thể các tai nạn giao thông sẽ xảy ra nhiều ở ngã năm này. Chúng em thầm cám ơn chú Hùng, cám ơn các chú công an đã không ngại vất vả khó nhọc, sáng, trưa, chiều, tối giữ đường phố luôn được thông thoáng, an toàn.
|
Describe the traffic policeman
Instruct
Describe the traffic policeman
Exercise 1
Every day when I go to school, I pass by the fifth intersection near my house. There, traffic is busy day and night. I often see a police officer standing right at the roundabout, constantly directing traffic. He was a young man with a tall, muscular figure, honey skin, plump square face, bright and agile eyes. Like many other traffic police officers, he wears a dark yellow khaki suit. On the short-sleeved shirt next to the shoulder is the badge of the traffic police uniform and on the chest is a nameplate and unit made of a meka plate with a white background and blue lettering. He wore neat long trousers, shiny black shoes, and a large brown leather belt that was slightly tilted downwards because of the pistol strapped to his side, further enhancing the majesty and poise of a policeman. Monitor traffic and maintain street order. The hat on his head with a police badge attached makes his face both majestic and strong. He stood there, every day the same, at the fifth roundabout like a majestic commander. The mouth held the horn, the arms replaced an order, moving up, down, left to right, the flow of people and vehicles just stopped and flowed in an orderly and orderly manner. Occasionally, a few Honda cars parked too far past the white painted line, encroaching on the road. He blew his whistle to signal to back off. Immediately, those cars quickly backed away behind the white line obediently like schoolboys obeying their teacher. He works diligently and seriously, without favoring anyone. One time, three girls sitting on a Honda motorbike rushed to the fifth intersection and hit the accelerator and honked loudly, causing a number of weak pedestrians to rush to the sides. The police officer quickly raised his hand to signal and blew his whistle to stop. The car pulled over to the side. All three girls embarrassedly said sorry. The police officer smiled and slowly pulled out the fine receipt. Giving the receipt to the girls, he added: "Next time, please be careful to follow traffic rules and do not carry dad." Now a girl jumped down to catch the bus. The words were gentle but very decisive.
Exercise 2
Every day after school comes during rush hour, the flow of people and vehicles is often stuck at this intersection. Here, people have not yet had time to install traffic signals, so there is always a police officer on duty there to control traffic, ensuring street safety. This afternoon too, as soon as we kids arrived at the fifth intersection, we heard Uncle Hung's whistle continuously guiding traffic from all directions to flow in an orderly and safe manner. He is always neat in the dark yellow uniform of a traffic police officer, blows the whistle, and waves the flag for each lane of traffic to stop and move away. There is only one person, but vehicles of all types must strictly follow his orders. Uncle Hung is about twenty-five years old this year, with a slim figure, pinkish white skin, he looks like a scholar. The eyes are bright and very alert. Looking at his appearance, I thought he was the type of person who "doesn't tie chickens tightly". Yet one time, three gangsters were driving a large motorbike in violation of traffic laws, and the uncle blew the whistle to signal them to stop. Seeing that he seemed weaker, they looked down on him and tried to speed away. With one quick movement, he reached out and held their steering wheel. The guy sitting behind acted like a thug and aimed straight at the uncle's face and threw a punch. As fast as lightning, he shook his body to avoid the punch, then with a very skillful movement, he grabbed the opponent's wrist, yanked it forward, and the thug was thrown out of the car and lying in the middle of the road. The car lost balance and fell down. The remaining two men scrambled to their feet. At that time, two street patrolmen stopped the car, assisted Mr. Hung, caught all three men and the car, and took them to a nearby police station for settlement. After that time, the gangsters did not dare to play rogue tricks at this crossroads anymore. The afternoon sun in this crowded city is terrible. His dark yellow shirt was soaked with sweat, but Mr. Hung still focused on controlling the traffic flow. Every few minutes, he turns his body at a right angle. From time to time he spread his arms horizontally, then raised them high, waving back and forth... Just like that, the orderly traffic lines took turns stopping and following his control. I think, if there weren't a police officer to control traffic order here, not only would traffic from five directions coming here be stuck, but traffic accidents would probably happen a lot at this fifth intersection. We silently thank Mr. Hung, thank the police for not being afraid of hard work, morning, noon, afternoon, and night to keep the streets clear and safe.
|
Đề bài: Tả lại những cảnh đẹp và sự đổi mới của quê em
Bài làm
Vì hoàn cảnh gia đình em phải theo bố mẹ chuyển về thành phố sống. Vậy là mấy năm liền em vẫn chưa có dịp về thăm quê. Đến hè vừa rồi vì đạt giải Toán thành phố nên bố mẹ em thưởng cho em một chuyến về quê. Ngồi trên xe em vô cùng hồi hộp và tự hỏi sau mấy năm xa cách không biết bây giờ quê của em có gì thay đổi không, những người bạn của em ra sao có ai phải bỏ học không.
Vì quê em ngày xưa nghèo lắm, rất nhiều bạn chỉ họchết cấp một đã phải bỏ học đi chăn trâu. Chiếc xe đưa em từ từ rẽ phải, đường vẫn êm ru, em cứ ngỡ vẫn là con đường của phố huyện nhưng bất chợt em nhìn thấy cây đa cổ thụ ở đầu đường. Ôi con đường của quê mình đây mà. Em sung sướng reo lên:
– Bố ơi, đường về quê không còn ổ gà như trước nữa nhỉ.
Bố gật đầu. mỉm cười:
– Con đường này làm từ năm ngoái con ạ.
Bất giác tôi nhớ lại cách đây mấy năm, ngày đó mỗi khi trời mưa, người dân làng tôi rất ngại ra phố huyện vì con đường sẽ vô cùng lầy lội, khó đi, cónhững đoạn phải dắt xe. Đi ra được đến phố thì người đã lấm lem đầy bùn đất. Thế mà bây giờ conđường ấy đã được thay thế bằng một con đường nhựa đen bóng láng. Tôi thấy người và xe qua lại có vẻ đông hơn trước rất nhiều. Từng đoàn xe đạp xe máy nối đuôi nhau, nhìn ai cũng tươi vui hớn hở. Càng về gần làng tôi càng ngạc nhiên vì sự thay đổi đến bất ngờ. Những ngôi nhà lá năm xưa giờ được thay thế bằng những ngôi nhà ngói sáng sủađủ màu sắc, đây đó còn có những ngôi nhà hai, ba tầng như ở thành phố. Trong nhà cũng đầy đủsa lông, tủ tường và trên tường cũng có những chùm đèn đủ màu sắc. Và đằng trước là những sân xi măng sạch bong phơi đầy lúa. Tôi nhớ trước đây người ta thường phơi lúa bằng sân đất chonên dù có quét sạch đến mấy thóc vẫn đầy sạn và lúa phơi ở sân đất rất khó khô.
Chiếc xe bon bon đưa tôi về đến tận sân nhà bác trai tôi. Căn nhà lá năm xưa cũng được thay thế bằng ngôi nhà hai tầng đồ sộ. Nhớ lại cách đây chỉ vài năm, làng tôi vẫn thuần nông nghiệp. Mọi thứ người ta chỉ biết trông vào ruộng lúa, luống rau. Nhìn khắp nơi chỉ thấy những cánh đồng lúa xanh mát thẳng cánh cò bay, mở mắt họ đã ra đồng, cặm cụi làm cho đến khi mặt trời lặn, sương đã vương áo họ mới trở về. Về đến nhà ai nấy lùa vội bát cơm là lên giường ngủ, chẳng biết đến xem phim, nghe ca nhạc là gì. Trẻ con như chúng tôi cũng phải làm, cứ đi học về ăn cơm xong lại theo đàn trâu, đàn bò lên rừng. Tối về chỉ còn xếp sách vở vào cặp là đi ngủ nên chẳng mấy đứa học giỏi. Cuộc sống lúc đó bình yên nhưng nghèo quá.
Nhưng bây giờ, tôi thấy mọi chuyện đã thay đổi, nhà nào cũng có tivi đầu đĩa. Ngay từ đầu xóm người ta đã nghe rộn rã tiếng hát từ những chiếc đài catxets, từ chiếc đầu đĩa phát ra. Thôn xóm trở nên rộn rã. Và tôi nghe bác tôi kể lại cứ đến mùa bóng đá thì xóm làng càng rộn rã hơn. Trai tráng rong làng tụ tập nhau ngồi xem bóng đá. Họ xem rất vô tư vì không có cá độ như ở thành phố.
Phương tiện đi lại cũng hiện đại hơn trước rất nhiều, trước đây khắp đường làng chỉ thấy toàn xe đạp, vậy mà nay hầu như nhà nào cũng có xe máy đểđi lại, có người còn đi xe máy khi ra ngoài đồng làm, họ dựng xe ở trên bờ. Tôi rất vui khi thấy các bạn của mình đều học lên lớp 6, các bạn ấy cũng rất chú tâm vào chuyện học hành với mơ ước sau này đỗ đại học và được lên thành phố học. Tôi thầm nghĩ: Nếu sau này chúng tôi lại được học đại học cùng nhau thì vui biết mấy…
Quê hương tôi mọi thứ đã đổi thay, trong bóng chiều thướt tha từng đàn trâu no tròn đủng đỉnh về chuồng, đằng xa từng đoàn người gánh lúa về, bước chân thoăn thoắt, tiếng cười nói râm ran.
Phong cảnh ngày càng tươi đẹp hơn khi xen lẫn những cánh đồng xanh bao la, những vườn cây đầy hoa trái là những ngôi nhà xây đủ màu sắc. Xa xa, từng đàn cò trắng bay trong ánh nắng vàng rực rỡ. Nhìn quê hương đi lên nhanh chóng, tôi cũng thấy rạorực vô cùng. Tôi chỉ mong học hành thật tốt để nhanh chóng trở về làm giàu đẹp hơn cho quê hương.
|
Topic: Describe the beautiful scenes and innovations of your hometown
Assignment
Because of family circumstances, I had to move with my parents to the city to live. So I still haven't had a chance to visit my hometown for several years. Last summer, because I won the city math prize, my parents rewarded me with a trip back to my hometown. Sitting in the car, I was extremely nervous and wondered if after several years of separation, if anything had changed in my hometown, how my friends were doing, and if any of them had to drop out of school.
Because my hometown used to be very poor, many of my friends only died in elementary school and had to drop out of school to herd buffalo. The car took me slowly to the right, the road was still smooth, I thought it was still a district street but suddenly I saw an old banyan tree at the beginning of the road. Oh, this is the road of my hometown. I happily shouted:
– Dad, the road back home doesn't have potholes like before.
Dad nodded. smile:
– This road was built last year.
Suddenly I remembered a few years ago, that day when it rained, the people of my village were very afraid to go to the district town because the road would be extremely muddy, difficult to walk, and there were parts where they had to walk. By the time he reached the street, he was covered in mud. But now that road has been replaced by a shiny black asphalt road. I see that there are a lot more people and vehicles passing by than before. Groups of bicycles and motorbikes followed each other, everyone looking cheerful and cheerful. The closer I got to the village, the more surprised I was by the unexpected change. The old thatched houses have now been replaced by bright, colorful tiled houses, and here and there there are two and three-story houses like in the city. The house is also full of sofas, wall cabinets and on the walls are colorful chandeliers. And in front are clean cement yards filled with rice. I remember in the past, people used to dry rice on dirt floors, so no matter how clean they were, the rice was still full of grit and the rice dried on dirt floors was very difficult to dry.
The car took me back to my uncle's yard. The old thatched house was also replaced by a massive two-story house. Recall that just a few years ago, my village was still purely agricultural. People only know how to rely on rice fields and vegetable beds for everything. Looking everywhere, they only saw cool green rice fields straight from the wings of a stork. When they opened their eyes, they went out to the fields and worked hard until the sun set and the dew had fallen on their clothes before returning. When we got home, everyone quickly grabbed a bowl of rice and went to bed, not knowing what it was like to watch movies or listen to music. Children like us also have to do the same thing, after returning from school to eat, we follow the buffalo and cows to the forest. At night, all they have to do is put their books in their bags and go to bed, so not many of them study well. Life at that time was peaceful but very poor.
But now, I see things have changed, every house has a TV with a player. Right from the beginning, people in the neighborhood heard bustling singing from cassette radios and CD players. The village became bustling. And I heard my uncle tell me that every time football season comes, the village becomes even more bustling. Young men from the village gathered together to watch football. They watch very carefree because there is no betting like in the city.
Means of transportation are also much more modern than before. Before, there were only bicycles everywhere in the village, but now almost every house has a motorbike to get around. Some people even ride motorbikes when they go out to work in the fields. Park the car on the shore. I was very happy to see that my friends were all studying in 6th grade. They were also very focused on their studies with the dream of later going to university and going to the city to study. I thought to myself: How happy it would be if we could go to college together again in the future...
In my hometown, everything has changed. In the gentle afternoon, herds of full buffaloes return to their barns, in the distance, groups of people carry rice, their steps are brisk, laughter and chatter are heard.
The landscape becomes more and more beautiful when mixed with vast green fields, fruit-filled gardens and colorful houses. In the distance, flocks of white storks fly in the bright yellow sunlight. Looking at my hometown going up so quickly, I also feel extremely excited. I just hope to study well so I can quickly return to make my homeland richer and more beautiful.
|
Tả lại quang cảnh buổi kết nạp vào đội thiếu niên tiền phong HCM
Hướng dẫn
Tả lại quang cảnh buổi kết nạp vào đội thiếu niên tiền phong HCM
Rồi ngày ấy cũng đến sau bao lâu chờ đợi, ngày mà em được kết nạp vào đội thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh. Em không bao giờ quên được quang cảnh long trọng của buổi lễ ấy.
Buổi lễ được tổ chức ở phòng đa năng là phòng rộng nhất trường. Trung tâm bảng phấn là lá cờ tổ quốc được dán bằng băng dính lên. Tấm bảng nổi bật với cái khung chữ lễ kết nạp đội thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh màu trắng. Mở đầu là lễ chào cờ nghiêm trang với sự hỗ trợ của đội cờ và đội trống. Sau màn phát biểu của thầy tổng phụ trách, liên đội trưởng thay mặt các bạn được trao khăn quàng đỏ hôm nay lên phát biểu và tuyên thệ trước cờ Đảng, cờ Đội. Tiếp theo, thầy tổng phụ trách đội nêu tên lần lượt các bạn được trao khăn quàng đỏ đứng lên bục để thầy hiệu trưởng đeo khăn cho các bạn.
Chúng em cảm thấy rất hãnh diện và tự hào vì được đeo khăn quàng đỏ trên vai. Khăn quàng tượng trưng cho một phần cờ tổ quốc, màu đỏ tượng trưng cho lý tưởng cách mạng và máu của các anh hùng đã ngã xuống. Đeo khăn quàng đỏ cũng đồng nghĩa là chúng em đã là đội viên thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh. Thay mặt những bạn được kết nạp Đội, bạn Trúc đọc lời hứa Đội viên. Sau đó, lễ chào cờ bế mạc diễn ra kết thúc buổi kết nạp Đội. Chúng em về lớp trong niềm hân hoan khi đã là đội viên.
|
Describe the scene of the admission ceremony into the Ho Chi Minh Young Pioneers Team
Instruct
Describe the scene of the admission ceremony into the Ho Chi Minh Young Pioneers Team
Then the day came after so long of waiting, the day I was admitted to the Ho Chi Minh Young Pioneers team. I will never forget the solemn scene of that ceremony.
The ceremony was held in the multipurpose room, which is the largest room in the school. In the center of the chalkboard is the national flag stuck on with tape. The sign stands out with the white frame of the admission ceremony of the Ho Chi Minh Young Pioneers. The opening ceremony was a solemn flag-raising ceremony with the support of the flag team and drum team. After the speech of the general in charge, the team leader, on behalf of those who were given red scarves today, spoke and took the oath in front of the Party and Team flags. Next, the general in charge of the team named the students who were given red scarves and stood up on the podium so that the principal could put the scarves on them.
We feel very proud and proud to wear red scarves on our shoulders. The scarf represents part of the national flag, the red color represents revolutionary ideals and the blood of fallen heroes. Wearing red scarves also means that we are members of Ho Chi Minh's Young Pioneers. On behalf of those admitted to the Team, Truc read the Team Member's Promise. After that, the closing flag ceremony took place to end the Team admission ceremony. We returned to class with joy as team members.
|
Tả lại quang cảnh buổi kết nạp vào Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh
Hướng dẫn
Tả lại quang cảnh buổi kết nạp vào Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh
Bài làm 1
Sau bữa cơm chiều vui vẻ và đầm ấm, cả nhà em lên phòng khách uống nước và xem ti vi. Bố hỏi em: “Hôm nay bé Mi đi học, có chuyện gì vui mà thấy nét mặt từ khi đi học về cho đến giờ coi bộ vui vui khác ngày thường. Kể cho cả nhà nghe đi con!”Em bẽn lẽn ngồi xuống cạnh bố: “Hôm nay con được kết nạp vào Đội. Vinh dự lắm bố ạ! Cho mãi đến bây giờ cái cảm giác ấy vẫn chưa hề lắng xuống ở trong con. Ngày hôm nay, chúng con chỉ học ba tiết theo thời khóa biểu, rồi đi đến phòng họp của Hội đồng giáo viên để dự lễ kết nạp vào Đội. Vẫn là căn phòng như mọi lần chúng con dự bồi dưỡng học sinh giỏi ở đây nhưng hôm nay sao khác hẳn. Ở bức tường mọi khi vẫn treo tấm bảng đen bây giờ là lá cờ Tổ quốc và lá cờ Đội tươi thắm. Cạnh đó là tấm ảnh Bác Hồ. Đôi mắt hiền từ của Bác như đang nhìn đàn cháu thân yêu bằng một tình cảm chan chứa vô bờ. Phía bên trái nổi bật lên dòng chữ: “Lễ kết nạp Đội viên Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh” viết bằng phấn màu. Lọ hoa rực rỡ với những bông hoa hồng bạch trắng muốt, hồng nhung thắm đỏ… đặt trên chiếc bàn trải vải nỉ xanh.Mở đầu buổi lễ, chúng con giơ tay trang nghiêm chào lá Quốc kỳ và lá cờ Đội. Bài quốc ca cất lên trong trẻo oai hùng. Rồi bài Đội ca tươi vui, khỏe khoắn vang lên làm háo hức lòng người. Cô Tổng Phụ trách Đội đứng lên đọc tên những học sinh được kết nạp. Con sung sướng nghe đọc đến tên mình ‘Trần Diễm Mi”. Chúng con lên đứng hàng ngang dưới lá cờ Đội. Sau khi đọc quyết định kết nạp, cô Tổng Phụ trách Đội quàng khăn đỏ cho từng người và gắn huy hiệu Măng non lên ngực chúng con. Cô ân cần dặn dò chúng con hãy học tập và làm theo “Năm điều Bác Hồ dạy” để xứng đáng là cháu ngoan của Bác. Tay con mân mê chiếc khăn quàng đỏ thắm còn thơm mùi vải mới mà lòng xúc động đến nghẹn ngào. Bạn Hồng Hạnh thay mặt chúng con nói lên suy nghĩ và quyết tâm của những người Đội viên mới. Những ánh mắt của người Đội viên cũ, nhìn chúng con như động viên khuyến khích. Chúng con trở về chỗ ngồi trong một tràng pháo tay giòn giã của các bạn. Ngày kết nạp Đội của chúng con là như thế đó”.
Bài làm 2
Sau những ngày cả trường em phấn đấu thi đua lập thành tích chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, sáng nay trường em tổ chức lễ kết nạp Đội viên mới. Em cũng vinh dự được đứng vào hàng ngũ Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh. Vừa vào đến cổng trường, em đã có một cảm giác khác lạ những ngày thường. Sân trường như rộng thoáng thêm ra và dường như đẹp hơn. Em rảo bước theo các bạn về khu vực lễ đài ở trước văn phòng Ban Giám hiệu. Dưới ánh nắng chan hòa và dịu mát của buổi sáng đẹp trời, những cánh áo đồng phục màu trắng như những cánh bướm rập rờn khắp sân trường. Những tia nắng vờn nhẹ trên các cành cây như chia vui cùng chúng em niềm vui khó diễn tả này. Lễ đài đã chuẩn bị từ chiều hôm trước. Phía trên lễ đài, lá cờ Tổ quốc và cờ Đội đỏ thắm tung bay phần phật trong gió sớm. Chính giữa lễ đài là tượng Bác Hồ uy nghi. Cạnh đó là một bình hoa được đặt trên bàn phủ một tấm vải hoa màu trang nhã. Hai bên lễ đài có hai hàng ghế dành cho các đại biểu.Chúng em đi quanh ngắm nhìn lễ đài. Hàng chữ vàng: “Lễ kết nạp Đội viên mới” nổi bật trên tấm màn xanh màu lá mạ như chào đón các Đội viên. Bỗng, một hồi còi dài vang lên. Cô phụ trách Đội tập hợp chúng em thành đội ngũ. Toàn Liên đội xếp thành hàng ngang. Hàng trên cùng dành riêng cho những Đội viên được kết nạp lần này. Mỗi Chi đội đứng thành hai hàng dọc. Ở hàng ghế đại biểu, thầy Hiệu trưởng và các thầy cô trong trường đã có mặt đầy đủ.Các Chi đội đã chỉnh tề trong đội ngũ. Buổi lễ được bắt đầu bằng một chầu trống đội. Chúng em nghiêm trang hướng về lá Quốc kì và cất cao giọng bài Quốc ca và Đội ca. Tiếng hát vang động khắp sân trường làm cho buổi lễ vừa trang nghiêm vừa rộn rã tươi vui. Cả sân trường như lặng im trong giây phút khi chúng em mặc niệm, tưởng nhớ đến các vị anh hùng liệt sĩ đã hi sinh vì sự nghiệp giải phóng dân tộc, đem lại cuộc sống thanh bình cho chúng em. Chương trình tiếp theo là phần giới thiệu đại biểu tham dự. Những tràng pháo tay liên tiếp vang lên từng đợt, từng đợt. Có lẽ hồi hộp nhất là phần cô Tổng Phụ trách Đội lên đọc quyết định kết nạp Đội viên mới. Từng người, từng người, lặng lẽ tiến lên vị trí quy định. Đọc quyết định xong, cô mời thầy Hiệu trưởng lên trao khăn quàng và gắn huy hiệu cho từng Đội viên. Hà, bạn thân của em, đứng kế em, tay run run thắt khăn quàng đỏ. Có lẽ vì quá xúc động mà mãi một lúc sau Hà mới thắt được. Em có đỡ hơn Hà nhưng không ai trong chúng em không khỏi xúc động nên rất vụng về khi thắt khăn quàng. Hai bàn tay cứ lóng nga lóng ngóng. Trao khăn và gắn huy hiệu xong, thầy Hiệu trưởng tiếp tục lên khán đài phát biểu ý kiến. Một tràng vỗ tay nổi lên như sấm kéo dài không dứt, Giọng thầy trầm ấm, thiết tha truyền cảm đến lạ lùng. Chúng em như nuốt lấy từng lời dạy bảo của thầy. Thầy chính là người cha thân yêu của chúng em ở trường. Thay mặt những Đội viên mới, Hà đọc lời hứa quyết tâm của những người Đội viên. Giọng Hà run run, lớn dần nhưng không tránh những lúc đứt quãng. Có lẽ vì Hà quá xúc động. Hà đã nói lên được lời hứa của lòng mình và đó cũng chính là lời hứa quyết tâm của tất cả chúng em. Buổi lễ kết thúc trong tiếng hát tươi vui: “Từ hôm nay, em được mang chiếc khăn màu cờ…”. Các thầy cô dự lễ cũng cất tiếng hát hòa nhịp cùng chúng em. Cả mấy bạn ngoài Đội ngồi ở phía sau cũng bắt nhịp theo. Tất cả đều trong cùng một đội ngũ bước tiếp khúc hành ca. Tiếng hát dậy vang cả khung trường, ngân lên trong không gian tưởng như không bao giờ ngừng. Bầu trời cao xanh lồng lộng có nghe chăng tiếng hát của chúng em, tiếng hát của những đội viên Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh đang, bước tiếp truyền thống của cha anh, đế mai đây xây dựng một Việt Nam mới sánh vai với bè bạn khắp năm châu.Trên đường về, em khoác vai Hà, cả hai như thấy trời hôm nay đẹp quá, nét mặt đứa nào cũng rạng rỡ một niềm hạnh phúc. Hà nói với em: “Chúng mình cùng hứa với nhau sẽ làm tốt những gì đã hứa dưới cờ nhé!”
|
Describe the scene of the admission into the Ho Chi Minh Young Pioneers
Instruct
Describe the scene of the admission into the Ho Chi Minh Young Pioneers
Exercise 1
After a happy and warm dinner, my whole family went to the living room to drink water and watch TV. My father asked me: "Baby Mi went to school today, what happened? Her face from the moment she came home from school until now seemed happy and different from usual. Tell the whole family!” She shyly sat down next to her father: “Today I was admitted to the Team. What an honor, Dad! Until now, that feeling has never subsided inside me. Today, we only studied three periods according to the schedule, then went to the Teacher Council meeting room to attend the admission ceremony to the Team. It's still the same room as every time we participate in fostering excellent students here, but today it's completely different. On the wall that always hangs the blackboard, now there is the national flag and the bright Team flag. Next to it is a photo of Uncle Ho. Uncle Ho's gentle eyes seemed to be looking at his beloved grandchildren with boundless affection. On the left side stands out the words: "Admission ceremony for Ho Chi Minh Young Pioneers" written in colored chalk. A brilliant flower vase with pure white roses, red velvet roses... placed on a table covered with green felt. At the beginning of the ceremony, we raised our hands solemnly to salute the National Flag and the Team flag. The national anthem is sung in clear and majestic tones. Then the cheerful and strong song "Doi Ca" rang out, making people's hearts excited. The Team Leader stood up to read the names of the admitted students. I was happy to hear my name 'Tran Diem Mi'. We stood in line under the Team flag. After reading the admission decision, the General Manager of the Team put a red scarf on each person and pinned the Mang Non badge on our chests. She kindly advised us to study and follow the "Five things Uncle Ho taught" to be worthy of being Uncle Ho's good grandchildren. My hand caressed the crimson scarf that still smelled of new fabric, but my heart was so moved that it choked me up. Hong Hanh, on behalf of us, expressed the thoughts and determination of the new Team members. The eyes of the old Team members looked at us as if they were encouraging. We returned to our seats to a round of thunderous applause from our friends. The day we joined our Team was like that."
Exercise 2
After days of the whole school striving to emulate achievements to celebrate Vietnamese Teachers' Day, November 20, this morning my school held a ceremony to admit new members. I am also honored to join the ranks of the Ho Chi Minh Young Pioneers. As soon as I entered the school gate, I had a different feeling than usual. The school yard seems more spacious and more beautiful. I followed my friends to the ceremony area in front of the Board of Directors office. Under the bright and cool sunlight of the beautiful morning, the white uniforms fluttered like butterfly wings across the school yard. The rays of sunlight gently playing on the tree branches seemed to share with us this indescribable joy. The ceremony platform had been prepared the previous afternoon. Above the platform, the national flag and the red Team flag fluttered in the morning wind. In the middle of the ceremony platform is the majestic statue of Uncle Ho. Next to it is a vase of flowers placed on a table covered with an elegant floral cloth. On both sides of the stage there are two rows of seats for delegates. We walked around to look at the stage. The golden words: "New Team Member Admission Ceremony" stand out on the green curtain as if welcoming Team Members. Suddenly, a long whistle sounded. She was in charge of the Team and gathered us into a team. The entire Union team lined up horizontally. The top row is reserved for Team Members admitted this time. Each squad stands in two vertical rows. In the row of delegates, the Principal and teachers of the school were fully present. The Branches were neatly organized. The ceremony began with a round of drums. We solemnly faced the National Flag and raised our voices to sing the National Anthem and the Choir. Singing echoed throughout the school yard, making the ceremony both solemn and joyful. The whole schoolyard seemed silent for a moment as we observed silence, remembering the heroic martyrs who sacrificed their lives for the cause of national liberation, bringing us a peaceful life. The next program is the introduction of participants. Continuous applause rang out in waves and waves. Perhaps the most exciting part was the part where the Team General in Charge read the decision to admit new Team members. Each person, one by one, quietly advanced to the designated position. After reading the decision, she invited the Principal to give scarves and badges to each Team member. Ha, my best friend, stood next to me, his hands shaking, tying a red scarf. Perhaps because she was too emotional, it took a while for Ha to tie the knot. I was better than Ha, but none of us could help but be emotional so we were very clumsy when tying the scarf. My hands kept fumbling. After handing out the scarf and pinning the badge, the Principal continued to go to the stands to give his opinion. A round of applause arose like thunder and lasted endlessly. The teacher's voice was warm, passionate and strangely inspiring. We seemed to swallow every word of the teacher's teachings. You are our beloved father at school. On behalf of the new Team Members, Ha read the Team Members' promise of determination. Ha's voice trembled and grew louder but could not avoid interruptions. Maybe because Ha was too emotional. Ha has expressed the promise of her heart and that is also the determined promise of all of us. The ceremony ended with joyful singing: "From today, you can wear the flag-colored scarf...". The teachers attending the ceremony also sang along with us. Even the friends outside the Team sitting in the back also followed suit. All are in the same team to continue the march. The sound of singing echoed throughout the school, echoing in the space as if it never stopped. The high blue sky can you hear our singing, the singing of the members of the Ho Chi Minh Young Pioneers, continuing the tradition of our fathers, to build a new Vietnam that can stand shoulder to shoulder in the future? with friends from all over the world. On the way home, she put her arm around Ha's shoulder, and we both felt like the weather was so beautiful today, everyone's face was radiant with happiness. Ha told her: "Let's promise each other to do well what we promised under the flag!"
|
Tả lại quang cảnh buổi trình diễn văn nghệ do trường em tổ chức
Hướng dẫn
Những bài văn mẫu hay lớp 6
Văn mẫu lớp 6: Tả lại quang cảnh buổi trình diễn văn nghệ do trường em tổ chức bao gồm các bài văn mẫu hay cho các em học sinh tham khảo, củng cố kỹ năng kể chuyện bằng lời của nhân vật trong truyện. Mời các em học sinh cùng tham khảo.
Đề bài: Tả lại quang cảnh buổi trình diễn văn nghệ do trường em tổ chức
Hướng dẫn
Trong một năm học trường tôi tổ chức rất nhiều buổi biểu diễn văn nghệ, nhưng để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất đó là buổi biểu diễn văn nghệ chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam 20 – 11 vừa qua.
Quá trình tập luyện văn nghệ để biểu diễn đã diễn ra nhiều ngày trước đó. Ngay từ buổi sáng hôm đó cả trường đã nhộn nhịp chuẩn bị. Các thầy khiêng bàn, ghép bàn thành một sân khấu cao ở cuối sân, rồi treo phông màn, màu đỏ với hàng chữ vàng cắt dán khéo léo “Buổi văn nghệ mừng ngày 20-11, được giăng lên trông trang trọng và lôi cuốn mọi người như một sân khấu nhỏ của đội văn nghệ chính cống vậy! Những “diễn viên nhí” lo tập duyệt lại các tiết mục của mình trong những phòng học, cửa đóng kín mít nhưng tiếng hát vẫn vang ra nên không thể giấu được những bạn tò mò, tinh nghịch cứ dán mắt vào những khe cửa để xem trước! Còn ở phòng giáo viên cũng vậy, cửa phòng cũng… đóng kỹ, các cô các thầy đang duyệt lại mấy bài hát và dường như có cả một vở kịch nữa! Đến bốn giờ thì tất cả đâu vào đấy. Loa phóng thanh, micrô, ampli đã đầy đủ, dưới sân khấu thì ba hàng ghế dài được xếp thẳng tắp. Các đại biểu và thầy cô giáo đã đến đông đúc. Học sinh từ từ cũng ngồi chật cả mấy dãy ghế. Thỉnh thoảng, một vài chiếc váy đầm xanh đỏ, đính thêm hoa, kim tuyến, đầu cột nơ xinh xinh lại chạy vụt qua khiến bao nhiêu con mắt lại đổ dồn theo. Ấy là các “diễn viên nhí” đấy.
Tiết mục đầu tiên ra mắt thật ấn tượng, đó là tiết mục hợp ca “Bông hồng tặng cô” do toàn thể học sinh lớp 8A, lớp xuất sắc về mọi mặt, cùng hát. Đệm theo là tiếng trống, tiếng đàn tài nghệ của hai thầy dạy âm nhạc càng làm cho bài hát thêm sức lôi cuốn và xốn xang lòng người. Xong tiết mục ấy là tiết mục múa của lớp 6A. Thế là hai tốp nữ sinh váy đủ màu sặc sỡ, đầu cột nơ hồng, trên gương mặt lại điểm thêm một chút phấn với môi son trông mới xinh làm sao! Ai cũng trầm trồ khen ngợi! Rồi tiếng hát vang lên, các điệu múa cũng bắt đầu theo tiếng hát. Những cánh tay xinh xinh nhịp nhàng đưa lên đưa xuống, qua lại, rồi những động tác uốn người thật dẻo, thật đều cứ thế cho đến hết bài. Tiếng hát vừa dứt cũng là lúc các bạn đã xếp xong thành hàng ngang, duyên dáng cúi đầu chào. Thế là tiếng vỗ tay nhất loạt vang lên kéo dài đến hai phút đồng hồ!
Mọi người lo vỗ tay mải miết, đến khi nhìn lên sâu khấu thì cô Kim Thoa, giáo viên toán của trường đã bước ra sân khấu tự lúc nào với chiếc áo dài màu thiên thanh thật nhã. Cả sân trường im phăng phắc. Từng âm điệu, lời ca của bài “Quê hương” như thấm dần vào từng mạch máu, thớ thịt của mỗi người xem. Những lúc cô lên bổng xuống trầm, nét mặt phúc hậu của cô như giãn ra, bộc lộ rõ tình cảm đối với bài hát mà cô thích nhất vậy. Bài hát vừa kết thúc, một tràng pháo tay giòn giã. Nhiều tiếng yêu cầu cô hát lại lần nữa đồng thanh vang lên, vang lên. Cô cúi đầu chào mọi người rồi lui vào bên trong. Cứ như thế, hết tiết mục này đến tiết mục khác, nhờ chuẩn bị kĩ càng nên đều được mọi người hoan nghênh nhiệt liệt. Đặc biệt, gần cuối chương trình có tiết mục xiếc, ảo thuật của thầy Hòa mới là tuyệt diệu! Thầy cũng mặc áo gi-lê, mang giày Tây bóng lưỡng, đầu đội chiếc mũ mà chiều sâu của nó đến hai ba gang tay. Thầy cũng vẽ mặt hề, mới bước ra sân khấu, không ai nín nổi phải bụm miệng cười. Màn đầu tiên thầy tung hứng banh. Thầy tung hứng rất điệu nghệ, kéo dài đến ba bốn phút mà chẳng quả banh nào chạm đất! Cứ sau mỗi màn biểu diễn, thầy lại nhận được những tràng pháo tay thật giòn. Em thích nhất là màn biểu diễn biến chiếc khăn tay thành chim bồ câu trắng! Rõ ràng thầy giở chiếc mũ sâu từ trên đầu xuống, thầy đưa cho mọi người thấy rõ trong ấy chẳng có gì cả, còn chiếc khăn tay trắng mới cáu thấy rút từ túi áo ra. Thế mà bàn tay kì diệu của thầy Hòa sau khi xếp khăn rồi tung lên, lại xếp và bỏ vào nón thì trong nháy mắt, một con bồ câu trắng muốt được thầy lấy ra từ chiếc mũ ấy. Nó đứng trên vành mũ, vươn đôi cánh rồi tung bay lên trời! Vài bạn chạy lên tặng hoa và ôm hôn thầy thắm thiết. Đó cũng là tiết mục cuối cùng. Tràng pháo tay tạm biệt kéo dài mãi mới nhỏ dần. Các lớp và các thầy cô đã biểu diễn hết tiết mục của mình, trời cũng đã trưa, buổi biễu diễn kết thúc trong không khí náo nhiệt của mọi người.
|
Describe the scene of the cultural performance organized by your school
Instruct
Good sample essays for grade 6
Sample essay for grade 6: Describe the scene of a musical performance organized by your school, including good sample essays for students to refer to, reinforcing the oral storytelling skills of the characters in the story. Invite students to consult.
Topic: Describe the scene of a cultural performance organized by your school
Instruct
During the school year, my school organized many cultural performances, but the one that left the most impression on me was the cultural performance to celebrate Vietnamese Teachers' Day, November 20.
The process of practicing for the performance took place many days before. Right from that morning the whole school was bustling with preparations. The teachers carried the tables, assembled the tables into a high stage at the end of the yard, then hung the red backdrop with the skillfully cut and pasted gold letters "The performance to celebrate November 20, which was hung up to look solemn and attractive." Everyone is like a small stage of a genuine performance team! The "child actors" rehearsed their performances in the classrooms, the doors were tightly closed but the singing still echoed out so it was impossible to hide the curious and mischievous students who kept their eyes glued to the cracks in the door to watch. preview! The same goes for the teacher's room, the door is... closed tightly, the teachers are reviewing some songs and it seems like there's even a play going on! By four o'clock everything was in place. The loudspeakers, microphones, and amplifiers were complete, and under the stage, three rows of benches were lined up straight. Delegates and teachers came in large numbers. Students slowly filled several rows of seats. Occasionally, a few red and blue dresses, embellished with flowers, sequins, and pretty bows, would run past, causing many eyes to follow. Those are the "child actors".
The first performance was impressive, it was the choir performance "A rose for you" sung by all students of class 8A, an excellent class in every aspect. Accompanied by the sound of drums and the talented guitar of two music teachers, it makes the song even more attractive and thrilling. Finishing that performance was the dance performance of class 6A. So there were two groups of girls in colorful dresses, with pink bows on their heads, and a little powder on their faces, and their lips looked so pretty! Everyone admired and praised! Then the singing rang out, and the dances also began along with the singing. The beautiful arms rhythmically moved up and down, back and forth, and then the flexible and even body bending movements continued until the end of the song. As soon as the singing ended, you finished lining up in a horizontal line and gracefully bowed your heads. Then the applause rang out and lasted for up to two minutes!
Everyone was busy clapping, until when they looked up at the stage, Ms. Kim Thoa, the school's math teacher, had already stepped onto the stage wearing an elegant blue ao dai. The whole schoolyard was silent. Each melody and lyric of the song "Que Homeland" seems to gradually seep into every blood vessel and muscle of each viewer. When she was up and down, her kind face seemed to relax, clearly revealing her feelings for the song she liked the most. As soon as the song ended, there was a thunderous applause. Many voices asking her to sing again rang out in unison. She bowed to everyone and retreated inside. Just like that, one performance after another, thanks to careful preparation, was warmly welcomed by everyone. In particular, near the end of the program, there was a circus and magic performance by Mr. Hoa that was amazing! He also wore a vest, shiny Western shoes, and a hat that was two or three inches deep. The teacher also painted a clown face. As soon as he stepped on stage, no one could help but cover their mouths and laugh. The first act is the teacher juggling the ball. He juggled very skillfully, lasting up to three or four minutes without a single ball touching the ground! After each performance, the teacher received thunderous applause. My favorite part is the performance of turning a handkerchief into a white dove! Clearly the teacher took off the deep hat from his head, he showed it to everyone that there was nothing in it, and the white handkerchief was suddenly pulled out from his pocket. However, after Mr. Hoa's magical hands folded the towel, threw it up, folded it and put it in the hat, in the blink of an eye, a white dove was taken out from that hat. It stood on the brim of the hat, stretched its wings and flew into the sky! Some friends ran up to give him flowers and hugged and kissed him passionately. That's also the last performance. The goodbye applause lasted forever before gradually fading. The classes and teachers had finished performing their performances. It was noon and the performance ended in a bustling atmosphere.
|
Tả lại quang cảnh lễ hội đua thuyền
Hướng dẫn
Tả lại quang cảnh lễ hội đua thuyền
Hè năm nay, em được về quê chơi hè và kịp dự lễ hội đua thuyền truyền thống trên biển. Thật là vui và thú vị vì được chứng kiến tận mắt cảnh nô nức ấy!
Từ sáng sớm, mọi người đã xuống biển chuẩn bị từ sớm. Năm nay, có ba đội đua thuyền đến từ ba thôn trong xã em. Nào cờ, nào thuyền đủ màu nổi bật. Đội an toàn đua thuyền kiểm tra mái chèo, thuyền đua chắc chắn. Vài anh trong đội còn vội thay đồng phục truyền thống để kịp giờ đua. Trọng tài thì đang cho các đội trưởng của ba đội bốc thăm thứ tự thuyền của mình. Giờ xuất phát đến. Đội nào cũng đã về vị trí trên thuyền của mình với tư thế xung trận. Trọng tài thổi còi. Ba chiếc thuyền lao đi vun vút. Ai nấy cầm chắc tay chèo cố chèo cho thật nhanh. Khán giả reo hò ầm ĩ. Ai nấy cũng vỗ tay cổ vũ nhiệt tình.
Chiếc thôn An Lộc đang lao đi nhanh nhất trong lượt đi. Bỗng chiếc thuyền thôn Cải Bà xoay chuyển tình thế, bức phá lên phía trên, dần vượt xa hai chiếc thuyền còn lại. Dù trong lượt về rất cố gắng nhưng hai chiếc thuyền kia vẫn không đuổi kịp thuyền thôn Cải Bà. Kết quả thuyền thôn Cải Bà chiến thắng. Ai cũng vui mừng vì đội xứng đáng nhất giành được thắng lợi.
Em mong sao sẽ có nhiều những hoạt động như thế này để người dân được tham gia các hoạt động lành mạnh, giảm bớt các tệ nạn xã hội.
|
Describe the scene of the boat racing festival
Instruct
Describe the scene of the boat racing festival
This summer, I was able to return to my hometown to spend the summer and attend the traditional boat racing festival on the sea. It was so fun and exciting to witness that exciting scene firsthand!
From early morning, everyone went down to the beach to prepare. This year, there are three boat racing teams from three villages in my commune. Flags and boats of all colors stand out. The boat racing safety team checks the oars and the racing boat is sturdy. Some guys on the team even quickly changed into traditional uniforms to make it in time for the race. The referee is letting the captains of the three teams draw their boat order. Departure time has arrived. Every team has returned to their position on the boat in a battle stance. The referee blew the whistle. Three boats rushed away. Everyone held their oars firmly and tried to row as fast as possible. The audience cheered loudly. Everyone clapped and cheered enthusiastically.
The An Loc village is moving fastest in the first turn. Suddenly, the Cai Ba village boat turned the situation around, pushed upward, gradually surpassing the other two boats. Even though they tried very hard on the return trip, the other two boats still could not catch up with the boat from Cai Ba village. As a result, the Cai Ba village boat won. Everyone was happy because the most deserving team won.
I hope there will be more activities like this so that people can participate in healthy activities and reduce social evils.
|
Tả lại quang cảnh lễ hội ở hai bức tranh trong SGK
Hướng dẫn
Tả lại quang cảnh lễ hội ở hai bức tranh trong SGK
I. HƯỚNG DẪN LÀM BÀI
Để tả lại quang cảnh và những hoạt động của những người tham gia lễ hội ở hai bức tranh, em quan sát lần lượt từng bức tranh, xem đó là cảnh lễ hội gì? Trong tranh có những gì? Hình ảnh nào nổi bật nhất trong tranh? Những người chơi trò chơi và những người đứng xem có gì đặc biệt? Sau khi trả lời xong những câu hỏi trên, em liên kết nội dung các câu trả lời lại, em sẽ có được bài văn đáp ứng theo yêu cầu đề ra.
A. Bức tranh 1
Bài làm 1 Đó là bức tranh vẽ cảnh lễ hội mùa xuân ở một làng quê. Lễ hội được tổ chức ngay tại đình làng. Trước sân, lá cờ ngũ sắc được treo cao ở vị trí trung tâm. Hàng chữ “Chúc mừng năm mới” màu vàng tươi như hoa mai nổi bật trên nền băng đỏ, vắt ngang qua cổng đình. Người đi dự hội đông vô kể. Già trẻ, trai, gái quần áo nhiều màu sắc đứng chật cả sân đình. Nhiều trò chơi diễn ra thật sôi nổi và hấp dẫn. Có lẽ “chơi đu” là một trò chơi mạo hiểm và cuốn hút người chơi, người xem nhiều nhất. Cái giá đu được làm bằng ba cây tre già ước chừng cao gần mười thước. Và kia là cuộc đu của hai thanh niên trai tráng trong làng. Chiếc đu đang bay bổng lên cao rồi vút xuống đưa hai chàng trai dũng cảm bay lượn trên không. Một trò chơi thú vị, hấp dẫn cho bao chàng trai, cô gái nơi thôn quê.
Bức tranh vẽ cảnh lễ hội đón xuân diễn ra ở một đình làng vùng nông thôn. Lá cờ ngũ sắc treo lên cao trước sân đình như vẫy chào khách dự hội. Trên cổng đình, hàng chữ “Chúc mừng năm mới” màu vàng tươi nổi bật trên dải băng đỏ. Người dự hội đứng chật cả sân đình, nét mặt ai cũng tươi vui rạng rỡ. Điểm chơi đu, có lẽ là nơi thu hút mọi người đến xem đông nhất. Trên giá đu, hai chàng trai đang khom mình tung đu lên cao, tạo cho đường đi vút lên hết cỡ, để rồi khi lượt xuống, tạo đà bay cho đu có đủ sức vút lên cao hơn, bay bổng hơn. Trò chơi thật mạo hiểm nhưng cũng hấp đẫn vô cùng. Lễ hội diễn ra trong bầu không khí hân hoan chào đón mùa xuân về.
B. Bức tranh 2
Bài làm 1
Đây là cảnh lễ hội đua thuyền trên sông, một lễ hội dân gian hấp dẫn, thú vị ở những vùng sông nước. Trên sông có đến hàng chục chiếc thuyền đua màu sắc rực rỡ đang lướt băng băng như những chiếc thuyền cao tốc. Những chàng trai khỏe mạnh đang gò người đẩy bơi chèo theo từng nhip một, cố đưa thuyền mình vượt lên trước thuyền đội bạn. Một chùm bóng bay như một lẵng hoa nhiều màu sắc, bay lơ lửng trên mặt sông càng tô thêm vẻ náo nức, tưng bừng của ngày hội. Trên bờ, người đứng xem, cổ vũ chật cứng cả một khúc sông. Có lẽ đây là lễ hội tưng bừng nhất, sôi động nhất, hấp dẫn nhất ở vùng có sông nước.
Đó là một bức tranh về lễ hội đua thuyền hàng năm của những người dân vùng sông nước. Nhìn quang cảnh và hoạt động của lễ hội trong tranh, ta cũng có thể cảm nhận được lễ hội đua thuyền đang diễn ra thật tưng bừng náo nhiệt. Hàng chục chiếc thuyền đang dàn thành thế trận hàng ngang, rẽ sóng lướt đi. Trai tráng trên thuyền người nào người nấy đang cúi thấp người xuống đẩy bơi chèo thật đều, thật mạnh và thật nhanh, mong đưa thuyền mình đến đích trước thuyền bạn. Trên bờ, tiếng la hò động viên cổ vũ dậy trời, dậy đất. Một chùm bong bóng màu sắc sặc sỡ được thả lên không trung, bay là đà trên mặt sông càng tăng thêm vẻ tưng bừng, náo nhiệt cho cuộc đua.
Bài làm 3
Bức tranh vẽ “ngày lễ hội đua thuyền”. Trên sông, cuộc đua đang diễn ra vào thời điểm quyết liệt. Các thuyền đua như đang ở thế giằng co. Sắp đến đích rồi mà chưa có thuyền nào biết phá lên được. Trai tráng trên thuyền cố hết sức mình đẩy bơi chèo nhanh hơn, mạnh hơn. Những con thuyền đè sóng, tiến về phía trước, tốc độ mỗi lúc một nhanh hơn. Hai bên bờ người xem đông vô kể. Tiếng động viên cổ vũ vang trời, dậy đất. Trên sông, một chùm bong bóng đủ màu bay lơ lửng, càng tăng thêm vẻ náo nhiệt cho cuộc đua sức tranh tài này.
|
Describe the festival scene in the two pictures in the textbook
Instruct
Describe the festival scene in the two pictures in the textbook
I. ASSIGNMENT INSTRUCTIONS
To describe the scene and activities of the festival participants in the two paintings, I observed each painting in turn to see what festival scene it was? What's in the picture? Which image stands out the most in the painting? What's so special about the people playing the game and the people watching? After answering the above questions, you will link the content of the answers together, and you will have an essay that meets the requirements.
A. Picture 1
Exercise 1 It is a painting of a spring festival scene in a countryside village. The festival is held right at the village communal house. In front of the yard, the five-colored flag is hung high in the center. The words "Happy New Year" are bright yellow like apricot blossoms, standing out on the red ribbon, across the gate of the communal house. There were countless people attending the meeting. Young and old, boys and girls dressed in colorful clothes crowded the entire courtyard. Many games take place excitingly and attractively. Perhaps "swinging" is the most adventurous and attractive game for players and viewers. The swing stand is made of three old bamboo trees, approximately ten meters high. And that is the swing of two young men in the village. The swing was flying up high and then down, taking the two brave boys flying in the air. An interesting and attractive game for many boys and girls in the countryside.
The painting depicts a spring festival scene taking place in a rural communal house. The five-colored flag hangs high in front of the communal house as if waving to guests at the festival. On the communal house gate, the words "Happy New Year" stand out in bright yellow on the red ribbon. People attending the festival filled the whole yard, everyone's faces were bright and cheerful. The swinging spot is probably the place that attracts the most people to watch. On the swing rack, two guys are bending down to swing the swing up high, making the path soar as high as possible, then when it comes down, creating momentum so the swing has enough strength to soar higher and fly higher. The game is risky but also extremely attractive. The festival takes place in a joyful atmosphere to welcome spring.
B. Picture 2
Exercise 1
This is the scene of the boat racing festival on the river, an attractive and interesting folk festival in river areas. On the river, there are dozens of brightly colored racing boats gliding like speedboats. The strong boys were pushing and rowing each stroke, trying to get their boat ahead of the other team's boat. A bunch of balloons, like a basket of colorful flowers, floating above the river surface add to the excitement and jubilation of the festival. On the bank, people stood watching and cheering, packing an entire section of the river. Perhaps this is the most jubilant, vibrant, and attractive festival in areas with rivers.
It is a picture of the annual boat racing festival of river people. Looking at the scenery and activities of the festival in the painting, we can also feel that the boat racing festival is taking place very joyfully and bustlingly. Dozens of boats are forming a horizontal formation, turning the waves to surf. The men on the boat are each bowing low, pushing, rowing evenly, hard and fast, hoping to bring their boat to the destination before their friend's boat. On the shore, shouts of encouragement raised the sky and the earth. A bunch of colorful balloons were released into the air, flying over the river surface, adding to the jubilation and bustle of the race.
Exercise 3
The painting depicts "boat racing festival day". On the river, the race is taking place at a decisive moment. The racing boats seemed to be in a tug of war. We're almost at our destination but no boat knows how to break it up yet. The men on the boat tried their best to push and row faster and stronger. The boats rode the waves and moved forward, each time faster and faster. There were countless spectators on both banks. The sound of encouragement echoed through the sky and uplifted the earth. On the river, a bunch of colorful balloons floated, adding to the excitement of this competitive race.
|
Đề bài: Em hãy tả lại quang cảnh một phiên chợ nơi em ở
Bài làm
Khi còn nhỏ, tôi đã được đi chợ phiên nhưng cho đến bây giờ hình ảnh của phiên chợ ấy vẫn còn đọng mãi trong tôi với những dòng ký ức ngọt ngào về miền quê thơ ấu thanh bình và yên ả.
Các bạn đã đi chợ phiên bao giờ chưa? Tôi đã được đi một lần khi còn nhỏ nhưng cho đến bây giờ hình ảnh của phiên chợ ấy vẫn còn đọng mãi trong tôi với những dòng ký ức ngọt ngào về miền quê thơ ấu thanh bình và yên ả.
Đó là một nhày mùa thu dịu dàng. Bầu trời rất xanh và trong với những dải mây hồng đang lững thững dạo chơi. Đàn chim nhạn là đám mây trắng mỏng lướt qua mọi vật. Bà tôi đã dậy lừ lúc nào. Khi tôi rửa mặt thì bà đang cặm cụi nhóm bếp lửa đun nước. Sáng nay, tôi sẽ cùng bà đi chợ phiên. Tôi vô cùng háo hức.
Bà cháu tôi bắt đầu đi khi sương vẫn còn đọng trên những vòm lá. Bà tôi đội chiếc thúng tre trên đầu, bên trong là mấy bó rau vườn nhà. Từ nhà ra chợ đi một lát là đến. Bà tôi ngồi bán rau ngay đầu chợ còn tôi vào trong xem. Khu chợ này nhỏ thôi, nhưng có rất nhiều gian hàng. Mái chợ được lợp bằng những tấm cọ. Dãy hàng đầu tiên chỉ có bốn gian. Gian thứ nhất bán bánh mì. Những chiếc bánh mì dài, nóng hổi. Vài em bé vừa chỉ tay vào gian bánh vừa vùng vằng đòi mẹ mua. Gian thứ hai bán bánh rán, loại bánh rán mật chỉ bé bằng ba ngón tay chập lại nhưng bọn trẻ chúng tôi mê vô cùng. Cho đến bây giờ, tôi vẫn còn cảm thấy vị ngọt ngào của mật đường, vị dẻo thơm của bột nếp và vị thơm bùi của đỗ xanh. Và có một loại bánh không thể không nói đến: bánh hú tai mèo. Miếng bánh dẻo thơm làm từ bột gạo, một thứ bánh quen thuộc mà sao lần nào ăn tôi cũng thấy nó ngon lạ kỳ. Hai đầu bánh nhọn như tai mèo nên có tên gọi là bánh hú tai mèo. Và gian thứ tư: gian này không bán bánh mà bán cốm. Cái hương lúa dịu dàng hoà quyện trong hương lá sen thơm mát ấy đã níu bước chân tôi lại bên gánh cốm. Bác hàng cốm tuy đang bận gói cốm cho khách nhưng vẫn ngẩng lên tươi cười với tôi:
– Mua cốm đi cháu! Cốm thơm ngon đấy!
Thấy tôi cứ đứng tần ngần không nói, bác bán cốm cười:
– Không có tiền chứ gì? Cứ lấy đi, bác với bà mày là hàng xóm với nhau cả, có gì đâu!
Rồi bác dúi vào tay tôi một gói cốm nho nhỏ. Tôi cảm ơn bác bán cốm tốt bụng và đi tiếp. Cốm ngon quá! Vui thì ăn càng ngon. Tôi nhúp vài hạt một lên ăn, cái miếng cốm ấy bây giờ tôi vẫn nhớ. Vừa đi tôi vừa nghĩ: Hay thật! Đúng như bà mình nói "hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau.
Chợ bây giờ đã đông hơn. Người người ra vào tấp nập. Những tiếng mời mua, mặc cả, những tiếng cười đùa, hỏi thăm vang lên ồn ã. Tôi bước sang dãy bán thịt, cá. Đây là dãy đông nhất. mọi người kín lại, chẳng còn lối đi. Tôi lách qua một cách khó nhọc, lại bị chen kín nên chỉ nhìn thấy những chú cá béo tròn, nào rô, nào trắm đang lượn đi lượn lại trong chậu, vài chú cố sức trườn ra ngoài rơi "bẹp" xuống đất, giãy đành đạch trước khi được đưa trở lại chậu; những tảng thịt lợn, thịt bò hồng tươi, săn chắc, nhìn rất ngon lành, những chú gà, mụ vịt đang cãi nhau "quác, quác", "cạc, cạc" ầm ĩ. Rồi những tiếng tranh mua miếng thịt ngon, tiếng mặc cả. Tất cả tạo nên một bản hoà tấu sống động.
Dãy thứ tư bán hoa quả và rau. Những trái dưa vàng, dưa hấu tròn như những chú heo con. Những trái thanh long đỏ hồng và tròn căng. Những trái cam tròn trịa, mập mạp, nhìn đã ứa nước miếng. Lại thêm cô bán hàng xởi lởi nên chàng ai mặc cả làm gì. Rồi còn có bao nhiêu rau: rau cải, rau muống, xà lách, mùi, húng đủ loại. Những mớ rau tươi, non, xanh mơn mởn vẫn còn long lanh sương đêm. Những ngọn rau phất phơ trước cơn gió buổi sớm như mời gọi. Chợt tôi nghe tiếng gọi:
– Trang ơi!
Ồ! Bà tôi đã vào đây tự lúc nào, mấy mớ rau đã hết. Giờ dây, trong thúng là thịt, trứng, bánh và đậụ phụ. Bà tôi nói:
– Bà thấy cháu từ ngoài kia, gọi mãi mà cháu không nghe thấy. Cháu đi nhanh thế!
Tôi được bà khen đi nhanh, cười tít cả mắt mà không để ý trán bà lấm tấm mồ hôi.
Mặt trời đã lên cao, chợ đã vãn. Dòng người đổ ra đường, chảy mãi trong không gian bao la. Tôi với bà cũng hoà vào dòng chảy ấy. Ra cổng, tôi lại thấy thêm một thứ mà lúc nãy vào tôi không để ý. Dưới gốc cây đa, một bà già tóc bạc phơ, miệng móm mém nhai trầu đang ngồi bên một tấm bạt bày vài gói kẹo lạc, kẹo bi, những cái bánh vừng, kẹo hồ lô…, những thứ bánh kẹo rẻ tiền nhưng là cả một mơ ước với chúng tôi thuở ấy. Bây giờ thì chẳng còn những cụ già tóc bạc ngồi bên gánh hàng đơn sơ như vậy nữa.
Tôi đã xa quê lâu rồi và cũng chẳng còn có dịp trở lại phiên chợ năm xưa nữa. Cho dù tôi về quê thì quê hương cũng đã đổi thay. Sẽ chẳng có một chuyến tàu nào đưa tôi về được với miền quê và phiên chợ ấu thơ. Nhưng mãi mãi hình ảnh về phiên chợ ấy sẽ là ký ức đẹp trong tôi. Dàn đồng ca của bầy chim trên cao đang hót sao mà tha thiết quá!
|
Topic: Describe the scene of a market where you live
Assignment
When I was a child, I went to the market, but until now the image of that market still lingers in my mind with sweet memories of the peaceful and quiet childhood countryside.
Have you ever gone to a market? I went once when I was a child, but until now the image of that market still lingers in my mind with sweet memories of the peaceful and quiet childhood countryside.
It was a gentle autumn day. The sky is very blue and clear with pink clouds slowly wandering around. The flock of swallows is a thin white cloud that passes over everything. When did my grandmother wake up? While I was washing my face, she was busy building a fire to boil water. This morning, I will go to the market with her. I'm extremely excited.
My grandmother and I started walking when the dew was still on the leaves. My grandmother carried a bamboo basket on her head, inside were a few bunches of vegetables from her garden. From home to the market, it takes a while to arrive. My grandmother sat selling vegetables at the front of the market while I went inside to watch. This market is small, but there are many stalls. The roof of the market is covered with palm panels. The first row has only four rooms. The first stall sells bread. Long, hot sandwiches. Some children pointed at the cake aisle while struggling to ask their mothers to buy them. The second stall sells donuts, honey donuts that are only as small as three fingers folded together, but our children absolutely love them. Until now, I still feel the sweetness of molasses, the fragrant taste of glutinous rice flour and the aromatic taste of green beans. And there is a type of cake that cannot be ignored: cat-eared howling cake. Fragrant sticky rice cake made from rice flour, a familiar cake that I find strangely delicious every time I eat it. The two ends of the cake are pointed like cat ears, so it is called cat-ear howling cake. And the fourth stall: this stall does not sell cakes but sells green rice. The gentle scent of rice mixed with the fragrant scent of lotus leaves drew my footsteps to the basket of green rice. Although the green rice vendor was busy wrapping green rice for customers, he still looked up and smiled at me:
– Buy green rice, kid! The green rice is delicious!
Seeing me just standing there without speaking, the nugget seller smiled:
– Don't have any money? Just take it, your aunt and grandmother are neighbors, it's nothing!
Then he put a small package of green rice in my hand. I thanked the kind green rice seller and continued on. Com is so delicious! When you're happy, you eat better. I scooped up a few grains at a time and ate them. I still remember that piece of nuggets. As I walked, I thought: This is great! Just like my grandmother said, "neighbors turn out their lights at night and help each other."
The market is now more crowded. People were bustling in and out. The sounds of buying, bargaining, laughing, and questioning rang out loudly. I walked to the meat and fish aisle. This is the most crowded row. Everyone was closed, there was no way left. I had difficulty getting through, but I was crowded so I only saw fat, round fish, some perch, some carp, circling back and forth in the basin, a few of them tried their best to crawl out and fell to the ground, struggling. wait before being returned to the pot; The slabs of pork and beef are bright pink and firm, looking very delicious. The chickens and ducks are arguing loudly, "quack, quack", "quack, quack". Then there were the sounds of fighting to buy delicious meat and the sounds of bargaining. All create a lively harmony.
The fourth row sells fruits and vegetables. Cantaloupes and watermelons are round like little pigs. Dragon fruits are red and round. The oranges are round and plump, making your mouth water. Plus, the saleswoman was so rude that he couldn't haggle. Then there are so many vegetables: mustard greens, water spinach, lettuce, coriander, all kinds of basil. The fresh, young, green vegetables are still glistening with night dew. The vegetable blades fluttered in the morning breeze as if inviting. Suddenly I heard a call:
- Hey Trang!
OH! When did my grandmother come here? The vegetables were gone. Now, in the basket are meat, eggs, cakes and tofu. My grandmother said:
– I saw you from outside and kept calling but you didn't hear me. You go so fast!
I was complimented by her for walking quickly, smiling widely without noticing the sweat on her forehead.
The sun has risen, the market is over. Streams of people poured into the streets, flowing forever in the vast space. She and I also joined that flow. Going out the gate, I saw something else that I didn't notice when I entered. Under the banyan tree, an old woman with white hair and a toothy mouth chewing betel is sitting next to a tarpaulin displaying a few packages of peanut candy, marble candy, sesame cakes, gourd candy..., cheap but delicious candies. It was a dream for us back then. Now there are no longer gray-haired old men sitting next to simple goods like that.
I have been away from home for a long time and have no chance to return to the old market anymore. Even if I return to my hometown, my hometown has changed. There will be no train that can take me back to the countryside and the market of my childhood. But forever the image of that market will be a beautiful memory in me. The chorus of birds above is singing so earnestly!
|
Đề bài: Tả lại quang cảnh phố em khi cơn dông bất ngờ ập đến
Bài làm
Con phố tôi ở mang tên nhà chí sĩ yêu nước nổi tiếng nhất đầu thế kỉ XX của đất nước: Phan Bội Châu. Nó đã cùng tôi trải qua thời thơ ấu, những ngày nắng đẹp và cả những khi dông bão. Bây giờ đang là mùa hè, cơn dông có thể ập tới bất cứ lúc nào và tôi đã quá quen thuộc với cảnh ấy. Những lức đó, tôi thường ngồi mơ màng nhìn qua cửa sổ ngắm phố phường.
Tiếng gió rít qua khe cửa và mây đen ùn ùn kéo tới che khuất Mặt Trời. Thế là lại một cơn dông sắp đến. Các tia nắng không còn nô đùa với các hàng cây mà rủ nhau chạy trốn những đám mây đen độc ác. Mọi người đang đi trên đường vội tìm chỗ trú dưới mái hiên hay dừng lại mặc áo mưa. Con phố vắng lặng hẳn đi cho dù chỉ mấy phút, nước vẫn còn tấp nập, ồn ào.
Mưa trút xuống ào ào. Hạt mưa thi nhau rơi xuống mặt đường. Con đường như được măc áo mưa, nước không đọng lại mà chảy đến hai rãnh thoát nước đang làm việc một cách thầm lặng, hăng say giúp đường không bị ngập nước.
Không, chỉ có thế, cơn dông còn kèm theo cả gió lốc. Hai hàng cây bên đường nghiêng ngả chống chọi với những cơn gió lăm le bứt tung từng vốc lá, thân cây già cỗi đau đớn nhìn những chiếc lá còn xanh mà đã phải lìa cành.
Cùng với cảnh ấy, tại các cửa hàng bên đường, chủ nhân vội vã đóng cửa như để cố níu kéo chút ấm. Tôi nhìn thấy rõ vẻ mặt lo âu của các bà gánh hàng rong. Họ sợ rằng sẽ không bán được hàng và tối về sẽ phải xoay xở bữa tối cho đàn con như thế nào không biết nói sao với đàn con. Bời vậy, họ đội mưa, cố hối sức mình rảo bước qua các dãy phố, chăm chỉ như những con ong, cái kiến, việc lưu hành giao thông như ngừng lại, thi thoảng có chiếc xe máy rồ ga phóng qua khiến con đường lại càng có vẻ im ắng. Trong các quán cơm, quán phở không có cảnh người ra kẻ vào như mọi ngày. Con phố bị bao trùm một thứ gì đó rất buồn tẻ, đơn địệu, thời gian như ngừng trôi. Có vẻ như cây kim giờ bị sút ra khỏi trục còn anh kim phút và kim giây vừa chạy vừa ngủ gục.
Thế mà cũng đến lúc cơn dông kết thúc. Mưa ngớt hạt rồi tạnh dần. Thay vào những đám mây đen là ông Mặt Trời tươi cười cùng những tia nắng ấm áp. Phố phường lại nhộn nhịp người qua lại.
Cơn dông đã qua, tôi lại phát hiện thêm được một bộ mặt mới của khu phố. Tất cả những gì của khu phố: nhà cửa, cây cối… lại càng gắn bó với tôi hơn. Sau này, dù có đi đâu, về đâu tôi cũng sẽ không quên con phố kể cả những khi thời tiết xấu, có dông như lúc này bởi một lẽ đơn giản: nó đã cùng tôi chia sẻ buồn vui từ lúc còn trong nôi đến bây giờ, khi tôi sắp trở thành thiếu nữ.
|
Topic: Describe the scene of your street when a sudden thunderstorm came
Assignment
The street I live on is named after the country's most famous patriot in the early 20th century: Phan Boi Chau. It has been with me through my childhood, beautiful sunny days and even stormy times. It's summer now, a thunderstorm can strike at any time and I'm all too familiar with that scene. During those times, I often sat dreamily looking through the window at the streets.
The wind whistled through the door and dark clouds rushed in to cover the Sun. So another storm is coming. The rays of sunlight no longer play with the trees but run away from the evil black clouds. People walking on the street quickly sought shelter under awnings or stopped to put on raincoats. The street was completely quiet even for just a few minutes, the water was still busy and noisy.
The rain poured down heavily. Raindrops fell on the road surface. The road seems to be wearing a raincoat, the water does not stagnate but flows to two drainage ditches that are working silently and enthusiastically to keep the road from being flooded.
No, that's all, the storm also included a whirlwind. The two rows of trees on the side of the road tilted against the wind that threatened to tear off the leaves. The old tree trunks looked painfully at the still green leaves that had fallen from the branches.
Along with that scene, at the shops on the side of the road, the owners quickly closed their doors as if trying to hold on to some warmth. I clearly saw the worried faces of the street vendors. They are afraid that they won't be able to sell their products and that when they come home at night, they will have to figure out how to make dinner for their cubs and not know what to say to them. Therefore, they braved the rain and tried their best to walk through the streets, as diligently as bees and ants. Traffic seemed to stop, and occasionally a motorbike sped past, causing the road to pass. seems even more quiet. In the rice shops and pho shops, there were no scenes of people coming in and out like usual. The street was covered with something very dull and monotonous, time seemed to stop. It seemed like the hour hand was knocked off its axis and the minute and second hands fell asleep while running.
But it was time for the storm to end. The rain stopped and gradually stopped. Instead of dark clouds, there is a smiling Sun with warm rays of sunlight. The streets are bustling with people again.
The storm has passed, and I have discovered a new face of the neighborhood. Everything in the neighborhood: houses, trees... is even more attached to me. In the future, no matter where I go or where I return, I will not forget this street even when the weather is bad or stormy like now because of one simple reason: it has shared joys and sorrows with me from the time I was born until I was born. now, when I'm about to become a young woman.
|
Tả lại quang cảnh sân trường em trước giờ vào lớp – Văn 6
Hướng dẫn
Bài làm
Ngôi trường mới đã gắn bó với em được gần một năm nay, tưởng chừng em đã có thể khám phá hết mọi nơi trong trường. Vậy mà vẫn thật bất ngờ khi phát hiện ra vẻ đẹp bình yên, trong trẻo của sân trường vào một buổi sớm, khi các bạn học sinh còn chưa tới lớp.
Đó là vào ngày em trực nhật lớp, phải tới trường sớm. Cảm giác thật lạ khi mình là học sinh đầu tiên đặt chân vào sân trường. Nó không giống ngày đầu mẹ đưa tới trường mới, gặp bạn mới, thầy cô mới, càng khác những ngày vẫn cắp sách tới lớp, mải miết chen qua các bạn vì sợ muộn học. Sân trường hôm nay lạ quá! Bác cổng trường uy nghiêm hằng ngày vẫn đứng đó, sao hôm nay em thấy thật khác. À, thì ra mọi ngày em đến trường là lúc bác đang bận rộn đón chào các bạn học sinh tới lớp. Còn hôm nay, cổng trường vắng hoe, bác dường như mới chỉ vừa thức giấc sau giấc ngủ dài và đang ung dung chuẩn bị cho một ngày học mới nhộn nhịp. Em cất lời chào bác thật to, dõng dạc. Bác bảo vệ già thân quen giật mình nở nụ cười ấm áp và không quên lời chúc: “Chúc cháu gái một ngày học tốt nhé”.
Đang mải say sưa tận hưởng không khí trong lành, yên bình buổi sáng, em giật mình nhận ra ngay sau mình, một vài bạn đi trực nhật cũng bắt đầu đến.
Em nhanh chân bước vào lớp để thực hiện công việc của mình. Khi lớp học đã sạch sẽ, bàn ghế ngay lối thẳng hàng, cũng là lúc các bạn học sinh lũ lượt tới trường. Sân trường trở nên ồn ào, khác hẳn không khí vắng lặng buổi sớm. Những tiếng nói cười, nô đùa, bước chân chạy nhảy, gọi nhau í ới mang đến không khí náo động cho trường.
Đúng 7 giờ kém 10 phút, bác trống trường cất tiếng giòn giã báo hiệu ngày học mới bắt đầu, Sân trường vẫn đông đúc nhưng không còn nhốn nháo. Các bạn ùa vào lớp, để lại không gian yên ắng cho sân trường. Lá cây lại rì rào chuyện trò cùng chị gió và lũ chim. Cả trường say sưa trong tiếng giảng bài trầm ấm của thầy cô.
Tags:Văn 6
|
Describe the scene of your school yard before class - Literature 6
Instruct
Assignment
The new school has been with me for nearly a year now, it seems like I can explore every place in the school. Yet it was still surprising to discover the peaceful, clear beauty of the schoolyard early one morning, when the students had not yet arrived in class.
That was the day I was on duty in class and had to go to school early. It felt strange when I was the first student to set foot in the school yard. It's not like the first day my mother took me to a new school, meeting new friends, new teachers, and even more different from the days when I still went to class, busily pushing past my friends for fear of being late for school. The schoolyard today is so strange! The majestic school gate still stands there every day, why do I feel so different today? Ah, so every day when I come to school, my uncle is busy welcoming students to class. Today, the school gate is deserted, he seems to have just woken up from a long sleep and is leisurely preparing for a new bustling school day. I say hello to you loudly and clearly. The familiar old security guard was startled and smiled warmly and did not forget the wish: "Have a good school day, niece."
While passionately enjoying the fresh, peaceful morning air, I was startled to realize that right behind me, a few of my friends who were on duty also started to arrive.
I quickly walked into class to do my work. When the classroom is clean, tables and chairs are in straight lines, it is time for students to come to school in droves. The schoolyard became noisy, different from the quiet atmosphere of the morning. The sounds of laughter, playing, running and jumping, calling to each other bring a bustling atmosphere to the school.
At exactly 10 minutes after 7 o'clock, the school drummer let out a crisp sound signaling the start of a new school day. The school yard was still crowded but no longer chaotic. The students rushed into the classroom, leaving a quiet space in the school yard. The leaves whispered and chatted with the wind and the birds. The whole school was immersed in the warm sounds of the teachers' lectures.
Tags: Literature 6
|
Đề bài: Tả lại thầy em lúc đang say sưa giảng một môn học nào đó
Bài làm
Bây giờ, đã nhiều năm trôi qua, nhưng tôi không thể nào quên được hình ảnh thầy Huy đang đứng trước bảng đen. Đó là thầy giáo lớp Ba của tôi ngày xưa.
Tuy thầy đã ngoài năm mươi tuổi nhưng thầy vần luôn tận tụy với nghề dạy học.
Tôi nhớ rất rõ, hôm ấy là giờ toán. Bài toán đố thuở ấy, đối với tôi bây giờ không khó lắm, nhưng không hiểu sao cả lớp đều bí, không làm dược. Có lẽ là loại toán mới gặp lần đầu.
Đề ra xong, cả lớp ngồi cắn viết. Riêng tôi cứ cắm cúi làm, nhưng thật sự tôi cũng chẳng tìm dược một lời giải nào.
Tả lại thầy em lúc đang say sưa giảng một môn học nào đó
Thấy thế, thầy ra lệnh cho cá lớp ngưng viết và cùng quay nhìn lên bảng. Thầy bắt đầu đọc lại đề toán, nhắc nhở chúng tôi từng chi tiết trong bài.
Thầy giảng chầm chậm. Cả lớp im phăng phắc, không một ai dám nói chuyện, vì biết tánh thầy rất nghiêm. Giọng thầy hơi run vì tuổi già, nhưng rất ấm áp và rõ ràng. Dường như lúc giảng bài thầy quên hết mọi chuyện xung quanh. Trước mắt chỉ còn đám học trò nhỏ đang lắng nghe thầy. Có lúc thầy lặp đi lặp lại cặn kẽ một vấn đề cần thiết hoặc dừng lại, gọi vài học sinh lơ đãng để truy bài.
Giáng đến đâu, thầy dùng thước vẽ hình đến đó thật cẩn thận. Thầy hay dùng phấn màu tô lại những chỗ cần lưu ý chúng tôi.
Ít ai nghỉ rằng thầy ốm yếu mà có thế giảng bài một cách khoẻ khoắn như thế. Lúc bình thường, thầy chi nói vừa đủ đế chúng tôi nghe thôi.
Nhìn vẻ say sưa giảng bài, tôi thầm kính phục thầy vô cùng. Vì học trò, cả đời thầy không quản khó nhọc. Sau khi giảng xong, tất cả lớp đều hiểu được bài, thầy mỉm một nụ cười sung sướng. Trên vầng trán hơi nhăn của thầy, lấm tấm những giọt mồ hôi làm ướt đầm mấy sợi tóc đã bạc trắng vì cần lao và năm tháng.
|
Topic: Describe your teacher when he is passionately teaching a certain subject
Assignment
Now, many years have passed, but I can never forget the image of Mr. Huy standing in front of the blackboard. That was my third grade teacher back in the day.
Even though he is over fifty years old, he is always devoted to the teaching profession.
I remember very clearly, that day was math class. The math problem from back then was not very difficult for me now, but for some reason the whole class couldn't do medicine. Perhaps this is the type of math I've just encountered for the first time.
After finishing the proposal, the whole class sat down to write. As for me, I just kept working hard, but I really couldn't find any solution.
Describe your teacher when he is passionately teaching a certain subject
Seeing that, the teacher ordered the class to stop writing and turn to look at the board. The teacher started reading the math problem again, reminding us of every detail in the lesson.
The teacher preaches slowly. The whole class was silent, no one dared to speak, because they knew the teacher was very strict. The teacher's voice was a bit shaky due to old age, but very warm and clear. It seems that when he lectures, he forgets everything around him. In front of me, there were only a group of young students listening to the teacher. Sometimes the teacher repeats a necessary problem in detail or stops and calls a few absent-minded students to review the lesson.
Wherever Christmas comes, he uses a ruler to carefully draw the picture there. He often uses colored chalk to highlight areas that need our attention.
Few people think that the teacher is so sick that he can give lectures in such a healthy way. Normally, the teacher only says enough for us to listen.
Looking at the teacher's passionate lecture, I secretly admired him very much. For his students, he spared no effort throughout his life. After finishing the lecture, everyone in the class understood the lesson, and the teacher smiled happily. On the teacher's slightly wrinkled forehead, drops of sweat drenched his hair, which had turned white due to hard work and years.
|
Tả lại tấm bản đồ của Việt Nam
Hướng dẫn
Tả lại tấm bản đồ của Việt Nam
Bài làm 1
Lớp học của em là một căn phòng quét vôi màu xanh dịu. Không biết ngẫu nhiên hay do một lí do nào đó ở gần bàn giáo viên có một tấm bản đồ Việt Nam. Chắc nó đã được treo ở đây lâu lắm rồi, bởi nhìn khung gỗ đã phai màu vécni song tấm bản đồ vẫn còn sáng sủa do được bao bọc bằng một tấm mica. Cứ mỗi khi chuông reo báo hiệu giờ chơi, các bạn chạy ùa ra sân như ong vỡ tổ, còn em và một số nữa vài ba đứa thường xúm nhau lên tấm bản đồ. Mấy đứa bạn thường hay tìm địa danh của quê hương em. Trong lớp, chỉ có mình em là quê ở xa. Bố mẹ em vào công tác trong Nam đã lâu lắm rồi, nghe nói cũng đã gần hai mươi năm. Bản thân em cũng được sinh ra trên mảnh đất Nam Bộ này. Nghe bố mẹ nói quê mình ở Thanh Hóa, xa lắm. Em cũng chỉ có biết vậy. Mấy lần về thăm quê rồi nhưng em cũng chỉ nhớ mang máng thôi, không rõ lắm. Tụi bạn em đứa nào cũng hiếu kì, nên cứ rỗi là lên tấm bản đồ xem cho rõ các địa danh. Tấm bản đồ có kích thước bằng mặt bàn của giáo viên. Trên bản đồ dường như có ít nhất là năm màu cơ bản, dùng để biểu đạt sự phân bố địa hình của các vùng trong cả nước. Màu xanh nhạt và đậm dần về phía đông là màu của biển cả đại dương. Màu xanh lá mạ là vùng đồng bằng Bắc Bộ, Nam Bộ và ven biển miền Trung. Màu gạch là màu đồi núi cao nguyên. Càng đậm bao nhiêu là sự biểu hiện địa hình càng cao bấy nhiêu so với mặt biển. Nhờ vào độ đậm nhạt của các màu sắc mà em có thể nhận biết được đặc điểm địa hình trong cả nước. Ở ngoài khơi xa, tính từ cực Nam của Nam Bộ nhìn về hướng biển Đông là quần đảo Trường Sa nổi lên giữa màu xanh của biển cả, bằng những chấm nhỏ màu gạch nung. Ở đấy có các đơn vị bộ đội hải quân ngày đêm canh gác để giữ gìn mảnh đất của cha ông ngàn năm để lại. Người ta gọi đất nước mình là bán đảo quả không sai. Từ Trà cổ tỉnh Quảng Ninh chúng ta men theo bờ biển cong cong dịu dàng, thon thả hình chữ “S” đến điểm cuối cùng của cực Nam Tổ quốc là mũi Cà Mau, biển vẫn dạt dào vỗ sóng theo chiều dài trên hai ngàn cây số, rồi biển tiếp tục rẽ ngoặt bao lấy địa phận tỉnh Kiên Giang, biển vỗ sóng bốn bề xung quanh đảo Phú Quốc. Trong màu xanh da trời bạt ngàn ấy có một vùng nổi lên màu xanh dương hình ông Gióng đang cưỡi ngựa bay về trời. Có lẽ nơi này là chỗ sâu nhất ở biển Đông.
Bài làm 2
Hồi đầu năm học, không biết ai đã gửi tặng mẹ tấm bản đồ Việt Nam. Mẹ cho em trang trí phòng học của mình. Vị trí mà em chọn treo tấm bản đồ lên đó ngay cạnh cửa sổ kê bàn học. Những lúc học bài xong, em thường ngước lên bản đồ tìm cái địa danh mà bố bảo là nơi chôn nhau cắt rốn của bố.. Tấm bản đồ được bố thuê thợ đóng khung và lồng vào trong một tấm mi ca nên dễ lau chùi bụi bặm mà không làm cho nó bị trầy xước. Kích thước tấm bản đồ cũng xấp xỉ bằng tấm lịch cỡ lớn. Chiều ngang độ năm mươi phân, chiều dài độ bảy mươi phân. Tấm bản đồ không chỉ vẽ hình dáng của đất nước Việt Nam mà còn vẽ đường biên giới liên quan đến Lào, Cam-pu-chia, Trung Quốc. Đất nước Việt Nam được hiện lên rất rõ nhờ vạch biên giới được in bằng màu mực đen đứt đoạn. Đúng là nó giống hệt chữ “S’Y mềm mại và duyên dáng. Các màu sắc được dùng trên tấm bản đồ phù hợp với việc phân bố địa hình trên cả nước. Những vùng xanh đậm kéo dài mãi từ cao nguyên Đồng Văn chạy dọc theo biên giới Việt – Lào cho đến tận cực Nam Trung Bộ, đó chính là dãy Trường Sơn hùng vĩ. Đồng bằng Bắc bộ, ven biển miền Trung và đồng bằng Nam Bộ được tô bằng màu xanh nhàn nhạt và hình những cây lúa. Biển Đông vùng “biển bạc” của Tổ quốc thì được tô màu xanh da trời rồi đậm dần ra ngoài khơi nơi có đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Ở trung tâm khu vực phía Bắc nơi có đánh một vòng tròn to bằng nắp chai nước suối, ở giữa là ngôi sao năm cánh màu đỏ, đó chính là trái tim của Tổ quốc – Thủ đô Hà Nội thân yêu của chúng ta. Ở đó có quảng trường Ba Đình lịch sử, nơi Bác Hồ kính yêu đã đọc bản tuyên ngôn độc lập khai sinh nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Và bây giờ là nơi Bác đang nằm yên nghĩ ở đó. Các thành phố lớn như Hải Phòng, Thanh Hóa, Vinh, Huế, Đà Nẵng và Thành phố Hồ Chí Minh được khoanh bằng những vòng tròn nhỏ hơn. Các thủ phủ của các tỉnh trong cả nước đều được ghi rõ lên tấm bản đồ. Chỉ cần lướt qua trên mặt bản đồ em có thể nhận ra địa danh của những vùng cần tìm. Hôm ngồi cùng với bố xem bản đồ, bố hỏi: “Con thử tìm trên tấm bản đồ này, quê hương mình ở đâu?”. Em trả lời cho bố ngay: “Cái chỗ eo nhất trên tấm bản đồ đó bố! Chỗ mà có chữ Đồng Hới ạ”. Bố nhìn em rồi nói: “U, quê mình ở đấy. Hè này sau khi chị Hai học xong năm thứ nhất, bố sẽ đưa hai con về thăm quê. Lâu quá rồi bố chưa về thăm quê được. Nhớ lắm con ạ!” Đây là tấm bản đồ hành chính mà hiện em đang treo ở phòng học của mình. Bố nói: ‘‘Bây giờ và cả khi con lên học cấp hai, cấp ba, tấm bản đồ này sẽ giúp con nhiều, nhất là khi học môn Địa lí Việt Nam đấy con ạ! Hãy giữ gìn cẩn thận nghe con!”
|
Describe the map of Vietnam
Instruct
Describe the map of Vietnam
Exercise 1
My classroom is a soft blue whitewashed room. Whether by chance or for some reason, there was a map of Vietnam near the teacher's desk. It must have been hung here for a long time, because the wooden frame has faded, but the map is still bright because it is covered with a sheet of mica. Every time the bell rang to signal playtime, my friends rushed to the yard like bees in a hive, and I and a few others often huddled together on the map. My friends often look for places in my hometown. In the class, I'm the only one who comes from far away. My parents have been working in the South for a long time, it is said that it has been nearly twenty years. I myself was born in this land of the South. I heard my parents say my hometown is Thanh Hoa, very far away. That's all I know. I've been back to visit my hometown a few times, but I only vaguely remember it, not very clearly. All of my friends were curious, so whenever we had free time, we used the map to see the locations clearly. The map is the size of a teacher's desk. On the map there seem to be at least five basic colors, used to represent the topographic distribution of regions throughout the country. Light blue and gradually darker towards the east is the color of the ocean. Green is the Northern Delta, Southern Delta and Central Coast. The brick color is the color of the mountains and plateaus. The darker it is, the higher the topographic representation is above sea level. Thanks to the lightness of the colors, you can recognize terrain features throughout the country. Far offshore, from the southern tip of the South looking towards the East Sea, is the Truong Sa archipelago emerging in the blue of the sea, with small brick-colored dots. There are naval units there guarding day and night to preserve the land left by our ancestors thousands of years ago. It's not wrong to call our country a peninsula. From Tra Co, Quang Ninh province, we follow the gently curved, slender "S" shaped coastline to the last point of the southernmost point of the country, Ca Mau cape, the sea still waves abundantly along a length of over two thousand. kilometers, then the sea continued to turn sharply to cover Kien Giang province, the sea crashed on all four sides around Phu Quoc island. In that vast blue sky, there is a blue area with the image of Mr. Giong riding a horse flying toward the sky. Perhaps this place is the deepest place in the East Sea.
Exercise 2
At the beginning of the school year, I don't know who sent my mother a map of Vietnam. Mom let me decorate my classroom. The location I chose to hang the map was right next to the window with the study desk. When I finish studying, I often look up at the map to find the place my dad said was the place where he was born. The map was framed by a craftsman and placed inside a mica sheet so it's easy to clean. dust without causing it to be scratched. The size of the map is approximately the same as a large calendar. The width is about fifty centimeters, the length is about seventy centimeters. The map not only depicts the shape of Vietnam but also draws borders related to Laos, Cambodia, and China. The country of Vietnam is clearly visible thanks to the border lines printed in broken black ink. It is true that it is exactly like the word “S’Y is soft and graceful. The colors used on the map match the geographical distribution across the country. The dark green areas stretch from the Dong Van plateau along the Vietnam - Laos border to the extreme South Central region, which is the majestic Truong Son range. The Northern Delta, Central Coast and Southern Delta are painted with light green colors and images of rice plants. The East Sea, the "silver sea" of the Fatherland, is colored blue and then gradually darkens offshore where the Hoang Sa and Truong Sa islands are located. In the center of the Northern region, there is a circle the size of a mineral water bottle cap, in the middle is a red five-pointed star, which is the heart of the Fatherland - our beloved capital, Hanoi. There is the historic Ba Dinh Square, where beloved Uncle Ho read the declaration of independence giving birth to the Democratic Republic of Vietnam. And now this is where Uncle Ho lies peacefully. Large cities such as Hai Phong, Thanh Hoa, Vinh, Hue, Da Nang and Ho Chi Minh City are outlined with smaller circles. The capitals of the provinces throughout the country are clearly recorded on the map. Just by glancing at the map, you can recognize the landmarks of the areas you are looking for. One day, sitting with my father and looking at the map, my father asked: "Try to find on this map, where is your hometown?". I answered my father immediately: "The narrowest part on the map, Dad!" The place where the word Dong Hoi is written. Dad looked at me and said: "Uh, that's where my hometown is." This summer, after Hai finishes her first year, her father will take her two children back to visit her hometown. It's been a long time since I've been able to visit my hometown. I miss you so much, my child!” This is the administrative map that I am currently hanging in my classroom. Dad said: ‘‘Now and when you go to middle school and high school, this map will help you a lot, especially when studying Vietnamese Geography! Please take care of it carefully!”
|
Tả lại vườn rau nhà em
Hướng dẫn
Tả lại vườn rau nhà em
Bài làm 1
Nói đến vườn rau, em làm sao quên được vườn rau của bác Năm bên cạnh nhà em. Vườn rau ấy lúc nào cũng đẹp một màu xanh tươi tốt. Vườn rau của bác Năm chiếm một khoảnh đất khá rộng, nghe nói độ hai công. Bác trồng đủ các loại rau quả. Từ xa nhìn lại, vườn rau xanh mịn màng như một tấm thảm nhung. Bước chân vào vườn, em gặp ngay những luống cải bẹ xanh từng hàng thẳng tắp. Những cây cải nở to với những bẹ xanh mọng nước. Kế đó là những luống xà lách mơn mởn, xanh non, rồi những luống rau thơm, nào quế, ngò gai, nào diếp cả, cần tàu, cần nước, ngò thơm… Từng hàng, từng hàng chạy song song với nhau không hề thấy một cọng lá úa. Bên những luống hành, hẹ là những luống cà chua, đậu đũa. Những trái cà chua đỏ mọng nằm sát mặt đất. Những trái đậu đũa tòng teng trên những thang chà…Vườn bác Năm còn có một cái ao nhỏ chằng chịt rau muống. Những cánh hoa màu trắng điểm những sọc tím rung rinh theo làn gió nhẹ. Trên mặt ao là một giàn bầu bí chằng chịt, quấn quýt bên nhau. Những đóa hoa màu vàng hòa lẫn với màu xanh của lá làm cho giàn bầu bí nổi bật hẳn lên. Những chú bướm nhởn nhơ bay trên cánh hoa tạo nên một cảnh rất thơ mộng. Cuối vườn là những hàng mía, hàng chuối thẳng tắp đang thời kì phát triển. Đằng xa hơn là vườn cây trái, cành lá sum suê và sai nặng những quả.Bác Năm luôn cặm cụi trong vườn tưới nước, bắt sâu, nhố cỏ, bón phân… Vì thế, vườn rau luôn xanh tốt và quanh năm gia đình bác có cuộc sống sung túc nhờ vườn rau, vườn cây đem lại. Em rất thích mảnh vườn của bác Năm. Những buổi đẹp trời, em thường sang thăm vườn của bác. Ngồi bên bờ ao, em dõi mắt nhìn đàn cá tung tăng bơi lội dưới nước hay nhìn đàn bướm bay lượn trên những cánh hoa mà tâm hồn cảm thấy thật thư thái, dễ chịu.
Bài làm 2
Nhà ông bà nội chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Cứ mỗi lần sang nhà nội, em lại ngắm nhìn vườn hoa xinh xắn trước sân nhà, mà ông em chăm sóc rất kĩ.Một buổi sáng sớm, em đến nhà nội, đứng nhìn vườn hoa của ông mà cảm thấy thích thú làm sao! Khắp nơi, khắp phía đều có nhiều hoa đẹp. Hoa nở tràn ngập, hoa nở muôn hình muôn vẻ, hoa tầng tầng lớp lớp như những đốm lửa rực rỡ trong không gian. Mỗi loài hoa đều có những màu sắc riêng, một hương vị riêng. Hoa sứ trắng tinh khiết một màu với hương thơm ngào ngạt. Hoa hướng dương vàng rực như ông mặt trời bé con xinh xắn. Hoa hồng kiêu hãnh vươn lên như một nàng công chúa kiều diễm. Màu hoa đỏ thắm, cánh hoa mịn màng, hương hoa thoang thoảng. Hoa râm bụt đỏ ối, được nắng chiếu sáng rực như những chiếc đèn lồng. Mọc tràn lan trên mặt đất là những chùm hoa mắc cỡ tim tím đang ngả đầu vào nhau như e thẹn… Vườn hoa càng đẹp hơn khi có những cánh bướm chập chờn lượn quanh, những nàng ong vo ve đến hút nhụy. Gió khe khẽ lùa qua, bao nhiêu cánh hoa rập rờn giữa màu lá xanh mơn mởn.Thế mới biết để có vườn hoa đẹp như vậy, ông em đã phải mất công chăm bón, tưới mát cho cây hàng ngày. Bây giờ, ông em đã mãn nguyện vì công sức mình bỏ ra đã được đền bù xứng đáng.
Mỗi lần đi học, chúng em thường đi ngang qua khu vườn của bác Chín Hạnh. Đó là một khu vườn khá rộng, ước chừng trên một mẫu, trồng nhiều loại cây ăn trái được quy hoạch thành từng bờ dài trông rất đẹp mắt. Nhưng có lẽ hấp dẫn nhất, cuốn hút sự chú ý của mọi người qua lại trục đường này là khu trồng các loại rau chạy song song với trục lộ giao thông chính của xã.
Mảnh vườn ấy quanh năm lợp một màu xanh thẫm, mượt mà cùa các giống rau đủ loại: bắp cải, su hào, cải xanh, cải xạ, rau ngò, rau diếp, cà chua… Với mảnh vườn hai công ấy, bác thu hoạch mỗi năm trên chục triệu đồng. Hiệu quả kinh tế thật không ngờ. Bác nói: ‘Trồng rau vất vả lắm các cháu a! Phải nắm thời vu, đoán định thời tiết để lúc nào thì trồng bắp cải, su hào, lúc nào thì cải xanh, cải bẹ, bông cải… Không những đòi hỏi kĩ thuật làm đất, chọn giống, bón phân tưới nước mà còn cả sự cần cù chịu khó trong chăm bón. Đối với các loại rau, đất phải xốp và thường xuyên giữ độ ẩm thích hợp. Những ngày nắng hạn, phải túc trực ở ngoài vườn, tưới nước ngày hai ba lượt, rã rời cả chân tay mới có được đồng tiền đấy cháu ạ!”.Hôm thấy em và Thanh đi học về, đứng ngắm mãi vườn rau. Bác bảo: “Hai cháu vòng lại phía cổng, đẩy cửa vào mà xem cho thỏa thích”. Hai đứa mừng quýnh, chạy vội vào vườn để tận mắt ngắm nhìn vẻ đẹp của vườn rau. Đứng ở ngoài, em cứ tưởng vườn rau hẹp. Vào đến giữa vườn mới thấy nó rộng. Khu vườn được bao bọc bởi một hàng rào kẽm gai kiên cố. Bên trong, dọc các luống, cứ cách mười mét có một cọc đứng, được nối với nhau bằng một sợi dây ni lông buộc lòng thòng những lá khô và những cái nón lá rách. Chỉ cần ngồi trong nhà, nắm sợi dây giật mạnh là mấy chú gà phải hoảng hốt vọt chạy ra khỏi khu vườn.Nhìn những luống cải xanh, cải xạ xanh rờn, lá nào lá ấy to hơn cả bàn tay người lớn, xòe rộng phủ kín cả gốc, bác Chín Hạnh nói: “Những luống này, mấy bữa nữa là thu hoạch được”. Cạnh luống cải ngọt, là luống bông cải đang thời kì trổ bông. Thoạt nhìn, những bông cải hình thù như những chùm mào gà kết lại nhưng không phải là màu đỏ mà là màu trắng ngà. Trên mặt bông như có một lớp bụi phân vàng vàng rắc mỏng, trông thật hấp dẫn. Đi hết các luống cải, em gặp một luống rau ngò chỉ cao khoảng hai mươi phân chen chúc nhau vươn lên cao tìm ánh nắng mặt trời. Em cúi xuống bứt nhẹ chút lá, một mùi thơm dễ chịu thoảng qua, hấp dẫn đến kỳ lạ làm em liên tưởng đến những bữa ăn mà mẹ thường mua ngò về, xếp từng cọng trên các đĩa thịt rang hoặc trộn vào rau sống làm cho bữa ăn thêm hấp dẫn và ngon miệng. Thấy chúng em đứng ngẩn ngơ mà ngắm nhìn các luống rau, bác mỉm cười bảo nhỏ: “Các cháu thích trồng rau lắm phải không? Hàng ngày đi học về, ghé vào đây, bác chỉ cho cách trồng từng loại rau, giúp ba mẹ cải thiện bữa ăn. Say mê việc gì ắt làm được việc đó các cháu ạ! Thuở bác còn như các cháu, đi đến đâu có trồng tỉa là bác đứng nhìn, lân la hỏi cách trồng, giờ mới nắm được cách thức trồng tỉa các loại rau đấy. Thấy các cháu mê nghề trồng rau, bác rất vui!”Tạm biệt bác Chín Hạnh, chúng em ra về. Chân bước đi mà đôi mắt như dán vào các luống rau không muốn rời. Ao ước rồi đây em cũng có một mảnh vườn, một vài luống rau nho nhỏ, đẹp xanh tốt như của bác Chín. Nhất định em sẽ làm được.
Nhà em ở thành phố, đất không rộng lắm nhưng bố em vẫn thích dành ra khoảng vài chục mét vuông để trồng rau. Bố bảo: “Hồi ở chiến trường lúc nào cũng thèm rau. Bây giờ về nhà phải trồng lấy ăn mới tốt”.Thế là cái vườn nhỏ xinh xắn nhà em lúc nào cũng xanh tốt. Bố mẹ chia ra từng luống, đầu luống chạm tới hàng rào. Xung quanh vườn đều có hàng rào bao bọc, mấy chú gà cứ lượn quanh nhưng không sao vào được. Luống ngoài cùng là rau thơm, rau gia vị. Cả nhà em ai cũng thích ăn nên trồng luống ngoài cùng cho dễ hái. Húng quế, kinh giới, tía tô, ngò rí, ngò gai, hành, tỏi, ớt… cây nào, rau nào cũng xanh mơn mởn. Luống thứ hai là su hào. Bố em thích trồng loại “su hào trứng”, củ không to nhưng trông rất xinh. Bố bảo: “Loại su hào này vỏ mỏng, không có xơ, vị ngọt, xào cũng ngon mà làm dưa ghóp thì rất tuyệt. Luống thứ ba trồng cải bắp cuộn. Trông luống rau ai cũng thích. Những cây cải cuộn tròn to như cái nón, chắc nịch, em bê thấy nặng lắm. Mẹ em thường bổ tư cây cải, một bữa nhà em chỉ ăn hết một góc, còn lại đem biếu các cô chú nhà bên.Luống rau cuối vườn em thích nhất. Cả luống bố em chỉ trồng có sáu cây rau cải. Nhưng mà to lắm, cây nào cây nấy to bằng cái nơm úp cá. Một cây bố em để cho lên hoa để làm giống còn những cây khác, khi đã có ngồng, bố em chặt về, phơi héo rồi nén một vại dưa to.Vụ rau đông sắp tàn, bố đã chuẩn bị rau xuân hè. Sáng nào bố cũng dậy sớm tưới rau. Các luống rau được bàn tay bố chăm sóc nên luống nào cũng tươi tốt, xanh mơn mởn. Ai cũng khen bố em khéo tay làm vườn.Mẹ bảo từ ngày bố về, nhà không phải mua rau mà bữa nào cũng có rau tươi để ăn.
|
Tả lại vườn rau nhà em
Hướng dẫn
Tả lại vườn rau nhà em
Bài làm 1
Nói đến vườn rau, em làm sao quên được vườn rau của bác Năm bên cạnh nhà em. Vườn rau ấy lúc nào cũng đẹp một màu xanh tươi tốt. Vườn rau của bác Năm chiếm một khoảnh đất khá rộng, nghe nói độ hai công. Bác trồng đủ các loại rau quả. Từ xa nhìn lại, vườn rau xanh mịn màng như một tấm thảm nhung. Bước chân vào vườn, em gặp ngay những luống cải bẹ xanh từng hàng thẳng tắp. Những cây cải nở to với những bẹ xanh mọng nước. Kế đó là những luống xà lách mơn mởn, xanh non, rồi những luống rau thơm, nào quế, ngò gai, nào diếp cả, cần tàu, cần nước, ngò thơm… Từng hàng, từng hàng chạy song song với nhau không hề thấy một cọng lá úa. Bên những luống hành, hẹ là những luống cà chua, đậu đũa. Những trái cà chua đỏ mọng nằm sát mặt đất. Những trái đậu đũa tòng teng trên những thang chà…Vườn bác Năm còn có một cái ao nhỏ chằng chịt rau muống. Những cánh hoa màu trắng điểm những sọc tím rung rinh theo làn gió nhẹ. Trên mặt ao là một giàn bầu bí chằng chịt, quấn quýt bên nhau. Những đóa hoa màu vàng hòa lẫn với màu xanh của lá làm cho giàn bầu bí nổi bật hẳn lên. Những chú bướm nhởn nhơ bay trên cánh hoa tạo nên một cảnh rất thơ mộng. Cuối vườn là những hàng mía, hàng chuối thẳng tắp đang thời kì phát triển. Đằng xa hơn là vườn cây trái, cành lá sum suê và sai nặng những quả.Bác Năm luôn cặm cụi trong vườn tưới nước, bắt sâu, nhố cỏ, bón phân… Vì thế, vườn rau luôn xanh tốt và quanh năm gia đình bác có cuộc sống sung túc nhờ vườn rau, vườn cây đem lại. Em rất thích mảnh vườn của bác Năm. Những buổi đẹp trời, em thường sang thăm vườn của bác. Ngồi bên bờ ao, em dõi mắt nhìn đàn cá tung tăng bơi lội dưới nước hay nhìn đàn bướm bay lượn trên những cánh hoa mà tâm hồn cảm thấy thật thư thái, dễ chịu.
Bài làm 2
Nhà ông bà nội chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Cứ mỗi lần sang nhà nội, em lại ngắm nhìn vườn hoa xinh xắn trước sân nhà, mà ông em chăm sóc rất kĩ.Một buổi sáng sớm, em đến nhà nội, đứng nhìn vườn hoa của ông mà cảm thấy thích thú làm sao! Khắp nơi, khắp phía đều có nhiều hoa đẹp. Hoa nở tràn ngập, hoa nở muôn hình muôn vẻ, hoa tầng tầng lớp lớp như những đốm lửa rực rỡ trong không gian. Mỗi loài hoa đều có những màu sắc riêng, một hương vị riêng. Hoa sứ trắng tinh khiết một màu với hương thơm ngào ngạt. Hoa hướng dương vàng rực như ông mặt trời bé con xinh xắn. Hoa hồng kiêu hãnh vươn lên như một nàng công chúa kiều diễm. Màu hoa đỏ thắm, cánh hoa mịn màng, hương hoa thoang thoảng. Hoa râm bụt đỏ ối, được nắng chiếu sáng rực như những chiếc đèn lồng. Mọc tràn lan trên mặt đất là những chùm hoa mắc cỡ tim tím đang ngả đầu vào nhau như e thẹn… Vườn hoa càng đẹp hơn khi có những cánh bướm chập chờn lượn quanh, những nàng ong vo ve đến hút nhụy. Gió khe khẽ lùa qua, bao nhiêu cánh hoa rập rờn giữa màu lá xanh mơn mởn.Thế mới biết để có vườn hoa đẹp như vậy, ông em đã phải mất công chăm bón, tưới mát cho cây hàng ngày. Bây giờ, ông em đã mãn nguyện vì công sức mình bỏ ra đã được đền bù xứng đáng.
Mỗi lần đi học, chúng em thường đi ngang qua khu vườn của bác Chín Hạnh. Đó là một khu vườn khá rộng, ước chừng trên một mẫu, trồng nhiều loại cây ăn trái được quy hoạch thành từng bờ dài trông rất đẹp mắt. Nhưng có lẽ hấp dẫn nhất, cuốn hút sự chú ý của mọi người qua lại trục đường này là khu trồng các loại rau chạy song song với trục lộ giao thông chính của xã.
Mảnh vườn ấy quanh năm lợp một màu xanh thẫm, mượt mà cùa các giống rau đủ loại: bắp cải, su hào, cải xanh, cải xạ, rau ngò, rau diếp, cà chua… Với mảnh vườn hai công ấy, bác thu hoạch mỗi năm trên chục triệu đồng. Hiệu quả kinh tế thật không ngờ. Bác nói: ‘Trồng rau vất vả lắm các cháu a! Phải nắm thời vu, đoán định thời tiết để lúc nào thì trồng bắp cải, su hào, lúc nào thì cải xanh, cải bẹ, bông cải… Không những đòi hỏi kĩ thuật làm đất, chọn giống, bón phân tưới nước mà còn cả sự cần cù chịu khó trong chăm bón. Đối với các loại rau, đất phải xốp và thường xuyên giữ độ ẩm thích hợp. Những ngày nắng hạn, phải túc trực ở ngoài vườn, tưới nước ngày hai ba lượt, rã rời cả chân tay mới có được đồng tiền đấy cháu ạ!”.Hôm thấy em và Thanh đi học về, đứng ngắm mãi vườn rau. Bác bảo: “Hai cháu vòng lại phía cổng, đẩy cửa vào mà xem cho thỏa thích”. Hai đứa mừng quýnh, chạy vội vào vườn để tận mắt ngắm nhìn vẻ đẹp của vườn rau. Đứng ở ngoài, em cứ tưởng vườn rau hẹp. Vào đến giữa vườn mới thấy nó rộng. Khu vườn được bao bọc bởi một hàng rào kẽm gai kiên cố. Bên trong, dọc các luống, cứ cách mười mét có một cọc đứng, được nối với nhau bằng một sợi dây ni lông buộc lòng thòng những lá khô và những cái nón lá rách. Chỉ cần ngồi trong nhà, nắm sợi dây giật mạnh là mấy chú gà phải hoảng hốt vọt chạy ra khỏi khu vườn.Nhìn những luống cải xanh, cải xạ xanh rờn, lá nào lá ấy to hơn cả bàn tay người lớn, xòe rộng phủ kín cả gốc, bác Chín Hạnh nói: “Những luống này, mấy bữa nữa là thu hoạch được”. Cạnh luống cải ngọt, là luống bông cải đang thời kì trổ bông. Thoạt nhìn, những bông cải hình thù như những chùm mào gà kết lại nhưng không phải là màu đỏ mà là màu trắng ngà. Trên mặt bông như có một lớp bụi phân vàng vàng rắc mỏng, trông thật hấp dẫn. Đi hết các luống cải, em gặp một luống rau ngò chỉ cao khoảng hai mươi phân chen chúc nhau vươn lên cao tìm ánh nắng mặt trời. Em cúi xuống bứt nhẹ chút lá, một mùi thơm dễ chịu thoảng qua, hấp dẫn đến kỳ lạ làm em liên tưởng đến những bữa ăn mà mẹ thường mua ngò về, xếp từng cọng trên các đĩa thịt rang hoặc trộn vào rau sống làm cho bữa ăn thêm hấp dẫn và ngon miệng. Thấy chúng em đứng ngẩn ngơ mà ngắm nhìn các luống rau, bác mỉm cười bảo nhỏ: “Các cháu thích trồng rau lắm phải không? Hàng ngày đi học về, ghé vào đây, bác chỉ cho cách trồng từng loại rau, giúp ba mẹ cải thiện bữa ăn. Say mê việc gì ắt làm được việc đó các cháu ạ! Thuở bác còn như các cháu, đi đến đâu có trồng tỉa là bác đứng nhìn, lân la hỏi cách trồng, giờ mới nắm được cách thức trồng tỉa các loại rau đấy. Thấy các cháu mê nghề trồng rau, bác rất vui!”Tạm biệt bác Chín Hạnh, chúng em ra về. Chân bước đi mà đôi mắt như dán vào các luống rau không muốn rời. Ao ước rồi đây em cũng có một mảnh vườn, một vài luống rau nho nhỏ, đẹp xanh tốt như của bác Chín. Nhất định em sẽ làm được.
Nhà em ở thành phố, đất không rộng lắm nhưng bố em vẫn thích dành ra khoảng vài chục mét vuông để trồng rau. Bố bảo: “Hồi ở chiến trường lúc nào cũng thèm rau. Bây giờ về nhà phải trồng lấy ăn mới tốt”.Thế là cái vườn nhỏ xinh xắn nhà em lúc nào cũng xanh tốt. Bố mẹ chia ra từng luống, đầu luống chạm tới hàng rào. Xung quanh vườn đều có hàng rào bao bọc, mấy chú gà cứ lượn quanh nhưng không sao vào được. Luống ngoài cùng là rau thơm, rau gia vị. Cả nhà em ai cũng thích ăn nên trồng luống ngoài cùng cho dễ hái. Húng quế, kinh giới, tía tô, ngò rí, ngò gai, hành, tỏi, ớt… cây nào, rau nào cũng xanh mơn mởn. Luống thứ hai là su hào. Bố em thích trồng loại “su hào trứng”, củ không to nhưng trông rất xinh. Bố bảo: “Loại su hào này vỏ mỏng, không có xơ, vị ngọt, xào cũng ngon mà làm dưa ghóp thì rất tuyệt. Luống thứ ba trồng cải bắp cuộn. Trông luống rau ai cũng thích. Những cây cải cuộn tròn to như cái nón, chắc nịch, em bê thấy nặng lắm. Mẹ em thường bổ tư cây cải, một bữa nhà em chỉ ăn hết một góc, còn lại đem biếu các cô chú nhà bên.Luống rau cuối vườn em thích nhất. Cả luống bố em chỉ trồng có sáu cây rau cải. Nhưng mà to lắm, cây nào cây nấy to bằng cái nơm úp cá. Một cây bố em để cho lên hoa để làm giống còn những cây khác, khi đã có ngồng, bố em chặt về, phơi héo rồi nén một vại dưa to.Vụ rau đông sắp tàn, bố đã chuẩn bị rau xuân hè. Sáng nào bố cũng dậy sớm tưới rau. Các luống rau được bàn tay bố chăm sóc nên luống nào cũng tươi tốt, xanh mơn mởn. Ai cũng khen bố em khéo tay làm vườn.Mẹ bảo từ ngày bố về, nhà không phải mua rau mà bữa nào cũng có rau tươi để ăn.
|
Tả lại đầm sen ở đầu làng quê em
Gợi ý
DÀN Ý
1. MỞ BÀI
+ Ở quê hương em có nhiều cảnh đẹp.
+ Nhưng em thích nhất là đầm sen đầu làng.
2. THÂN BÀI
– Bờ hồ:
+ Lồi lõm.
+ Cỏ mọc lưa thưa và cằn cỗi.
– Nước hồ:
+ Trong vắt.
+ Phủ kín màu xanh của sen và lộ ra như tấm gương mỗi khi gió lật lá và ánh nắng phản chiếu.
– Sen (được nhìn từ bờ rồi ra đếh giữa đầm).
+ Nhìn tổng quát có những bông trắng hồng rực rỡ, những đầm sen già, những nụ sen… đều ngập trong nắng ban mai.
+ Nụ sen hồng lấp ló như trốn nấp ánh mắt nhìn của người ngắm.
+ Những cây sen ở gần bờ xơ xác, bị tàn phá.
+ Những cây sen ở giữa đầm vui nhộn: Nhảy múa và thả hương thơm.
+ Ngọn gió như nhạc trưởng chỉ huy bí mật những bông sen vui điệu nhạc thần tiên.
+ Mặt nước xao động.
3. KẾT BÀI
– Màu sắc và hương thơm của sen đã đưa em vào giấc ngủ mát rượi trong buổi trưa hè oi nồng.
– Nhớ về sen thấy lòng khỏe nhẹ khi không ở tại đầm sen.
BÀI LÀM
Ở quê em có nhiều cảnh đẹp. Nhưng không đâu em thích bằng đầm sen của đầu làng.
Gọi là đầm nhưng thực ra nó là một cái ao rộng và không biết sen được trồng ở đó từ bao giờ. Thường ngày chúng em hay rủ nhau ra câu cá hay nhìn hoa hóng gió. Bờ hồ quanh co chỗ lồi chỗ lõm, trên bờ cỏ mọc lưa thưa và cằn cỗi. Hình như mọi màu mỡ của đất đã bị những cơn mưa bất công tuồn xuống cho sen qua những lần xối xả của những cơn dông như trút nước mùa hè. Nước đầm trong như lọc, những lá sen to xòe rộng che kín cả mặt hồ. Và vươn lên trên mặt nước so le những bông trắng, bông hồng thi nhau nở rộ. Xen kẽ giữa những màu sắc ấy là những đài sen già xanh thẫm lại, lắc lư, lắc lư theo chiều gió. Mấy nụ sen bập bềnh trên gợn sóng e thẹn nũng nịu nghiêng đầu chúm chím cười trong nắng ban mai.
Mỗi lúc gió lật những chiếc lá xanh phơi bụng màu vàng lục, thì mỗi khoảng trời xanh lóe lên loang loáng, mặt nước lộ ra như mảnh gương vỡ, hắt chiếu vội vã ánh mắt ranh mãnh của mặt trời rồi vụt tất. Những chiếc lá sen tinh quái lại choãi mình ra phơi bày khuôn mặt tròn trịa mịn màng một màu xanh phơn phớt non tơ…
Mấy nụ sen hồng cứ lấp ló, nửa như muốn khoe khuôn mặt hồng tươi, láu lỉnh, nửa như tinh nghịch muốn trốn một ánh mặt trời của ai đó đang mải mê tìm kiếm và ngắm nó.
Thật tội nghiệp cho những cây sen ở gần bờ, lá của chúng xác xơ thật thiểu não. Những cọng bông khô quắt ngơ ngác nhìn trời như bà mẹ mất con. Thưa thớt lắm mới xuất hiện một vài búp nhỏ.
Các lá sen ở đây ‘không nô giỡn mà gắng đùm bọc che giấu những đứa con của mình. Hình như sen cũng linh cảm những bất hạnh cho số phận hẩm hiu của những nụ bông. Mẹ con chúng cứ thập thò, như muốn giãi bày, như muốn van lơn những bàn tay thô bạo và tàn nhẫn đừng có ngắt bông khi chúng chưa kết đài, kết hột.
Hình ảnh mẹ con sen líu ríu đứng im lặng, sát bờ cỏ cằn cỗi nhìn đồng loại mình vui nhộn ở giữa đầm cứ đọng lại trong em mối thương cảm bận lòng…
Chính những chú gió lang thang nghịch ngợm này đã lấy mùi thơm của sen rắc phấn vào trong cuộc vui vũ hội. Hương sen lúc đậm, lúc nhạt, lúc thoang thoảng, lúc nồng nàn, nó cứ ngan ngát, nó cứ ngào ngạt ngất ngây.
Ngồi cạnh đầm sen mà chúng em ít nói với nhau. Dường như có một chuyện thần tiên đưa chúng em vào một thế giới tuyệt mỹ của âm thanh, màu sắc và của hương thơm.
Ôi, cái hương sen quyến rũ ấy đã bao lần đưa em vào giấc ngủ mát rượi của những bông hoa trưa hè oi nồng, ngay cả khi em không ngồi với sen, bên cạnh hồ sen.
|
Describe the lotus pond at the beginning of your hometown
Suggest
OUTLINE
1. OPEN THE LESSON
+ In my hometown, there are many beautiful landscapes.
+ But what I like best is the lotus pond at the beginning of the village.
2. BODY OF THE ARTICLE
- Lake side:
+ Concave.
+ Grass grows sparsely and barren.
– Lake water:
+ Clear.
+ Covered with the green color of lotus and revealed like a mirror every time the wind turns the leaves and the sunlight reflects.
– Lotus (seen from the shore and then out to the middle of the lagoon).
+ Overall, there are brilliant white and pink flowers, old lotus ponds, lotus buds... all bathed in the morning sunlight.
+ The pink lotus buds peek out as if hiding from the viewer's eyes.
+ The lotus plants near the shore are ragged and destroyed.
+ The lotus plants in the middle of the lagoon are fun: Dancing and releasing fragrance.
+ The wind is like a conductor secretly commanding the lotus flowers to play fairy music.
+ The water surface is turbulent.
3. CONCLUSION
– The color and scent of the lotus put me into a cool sleep on a hot summer afternoon.
– Remembering the lotus feels lighter when not staying at the lotus pond.
ASSIGNMENT
In my hometown, there are many beautiful scenes. But there is no place I like more than the lotus pond at the beginning of the village.
It's called a lagoon, but it's actually a large pond and it's unknown when lotus plants were planted there. Every day we often invite each other to go fishing or look at flowers to enjoy the wind. The lake's shore is winding, with bumps and concave places, and grass grows sparsely and barren on the shore. It seems that all the fertility of the land has been unfairly leaked to the lotus through the torrential torrents of summer thunderstorms. The lagoon water is as clear as a filter, large lotus leaves spread out to cover the entire surface of the lake. And rising above the water surface, white flowers and roses bloomed alternately. Interspersed among those colors are dark green old lotus petals, swaying and swaying with the wind. A few lotus buds were floating on the waves, shyly tilting their heads and smiling in the morning sunlight.
Every time the wind turns the green leaves to expose their yellow-green bellies, each stretch of blue sky flashes brightly, the water surface is revealed like a broken mirror, quickly reflecting the mischievous eyes of the sun and then disappearing. The mischievous lotus leaves spread out, revealing a smooth, round face of a tender green color...
The pink lotus buds kept peeking out, half as if wanting to show off the bright, rosy face, half as if mischievously wanting to hide from the sunlight of someone who was engrossed in searching and admiring it.
I feel sorry for the lotus trees near the shore, their leaves are so shabby and pitiful. The dry cotton stalks looked at the sky in bewilderment like a mother who had lost her child. Very sparsely, only a few small buds appear.
The lotus leaves here do not play around but try to protect and hide their children. It seems that the lotus also has a premonition of misfortune for the unfortunate fate of the flower buds. Mother and child kept wandering, as if wanting to confide, as if wanting to beg the rough and cruel hands not to pick the flowers before they had formed stems or seeds.
The image of a lotus mother and child standing silently, close to the barren grass bank, looking at their fellow human beings having fun in the middle of the lagoon, leaves a feeling of sadness and concern in me...
It was these mischievous wandering winds who took the scent of lotus and sprinkled powder into the fun of the dance. The lotus scent is sometimes strong, sometimes light, sometimes faint, sometimes passionate, it is always fragrant, it is always ecstatic.
Sitting next to the lotus pond, we rarely spoke to each other. It seems like there is a fairy tale that takes us into a beautiful world of sounds, colors and scents.
Oh, how many times has that seductive lotus scent brought me to the cool sleep of hot summer noon flowers, even when I wasn't sitting with the lotus, next to the lotus pond.
|
Đề bài: Tả lớp học của em
Bài làm
Mỗi ngày, khi bước vào lớp học của mình, em đều có một cảm giác thật thân quen, gần gũi. Em gắn bó với lớp học của em đã gần một năm nay.
Lớp em nằm ở dãy lầu hai vì chúng em đã lớn, có thể di chuyển nhanh chóng khi lên xuống sân trường mỗi ngày. Nhờ lớp ở giữa dãy nên chúng em lên xuống hai bên cầu thang, bên nào cũng thuận tiện. Diện tích lớp tương đối rộng, chúng em có thể ngồi và di chuyển một cách thoải mái. Tường được quét vôi màu xanh lơ trông thật dịu mắt. Chúng em cố gắng giữ cho bức tường sạch sẽ. Vì thế có bạn nào viết vẽ bậy lên tường, chúng em đều kịp thời nhắc nhở. cửa lớp được làm bằng gỗ, sơn màu xanh dương, mỗi khi ra về bạn tổ trưởng không quên khép nó lại.
Tả lớp học của em
Bước vào lớp là ta thấy ngay bục giảng. Bục giảng được xây cao bằng xi măng, bên ngoài được tô lớp đá mài màu xanh lá cây. Góc trong của bục giảng được xây to hơn thành hình chữ L để đặt bàn giáo viên ở đó. Vì vậy ngồi trên bàn, cô giáo có thể quan sát rõ học sinh cả lớp. Phía trên bục giảng là một tấm bảng đen lớn được chia làm ba phần, ở giữa cô dạy bài mới, bên trái ôn bài cũ và bên phải là cô dặn dò bài chuẩn bị kì tới. Tấm bảng đen rất mịn, khi cô viết thì những dòng chữ bằng phấn hiện ra thật rõ ràng, đẹp dẽ. Cạnh bảng phía dưới có một cái gờ nhô ra đùng để phấn, giẻ lau và hứng bụi phấn rớt xuống dó. Trên cái bục giảng này, chúng em thường xuyên lên quét dọn, lau chùi và làm bài tập.
Bàn ghế ở phòng học được kê làm bốn dãy. Mỗi dãy có sáu cái bản, mỗi bàn ngồi được hai học sinh. Bàn ghế được ốp mi-ca màu vàng có vân trắng, trông thật đẹp mắt. Ghế được đóng dính vào bàn trông rất gọn. Phía trên bảng đen, nơi cao nhất là ảnh chân dung Bác Hồ. Dưới một chút là dòng chữ in màu đỏ “Tiên học lễ hậu học văn". Nơi góc bảng bên phải có một ô vuông nhỏ ghi tên lớp, số bạn hiện diện, vắng mặt mỗi ngày. Bức tường cuối lớp được trang trí bởi dòng chữ: “Thầy dạy tốt, trò học tốt" cũng bằng màu đỏ. Kế đỏ là tấm bảng danh dự được lớp em trang trí bông hoa, màu sắc rất đẹp. Tên của năm bạn học giỏi nhất lớp theo từng tháng điểm sẽ được trang trọng ghi lên đó. Gần bên là bản tin ghi thống báo hoạt động của lớp. Dưới góc lớp có thùng rác, chổi và ki hốt rác.
Vì chăm giữ vệ sinh nên lớp em từ ngoài vào trong luôn sạch sẽ. Chúng em luôn nhớ câu “Nhà sạch thì mát” đã từng được học. Cô giáo từng khen chúng em về vấn đề này. Em coi lớp như ngôi nhà của mình. Mỗi lần bước vào lớp, em lại có một cảm giác ấm áp, thân quen như gặp lại người bạn thân thiết cùng học tập, vui chơi suốt một năm học.
|
Topic: Describe your classroom
Assignment
Every day, when I enter my classroom, I have a very familiar and close feeling. I have been with my class for nearly a year now.
My class is located on the second floor because we are older and can move quickly up and down the school grounds every day. Thanks to the class being in the middle of the row, we went up and down both sides of the stairs, both sides were convenient. The classroom area is relatively large, we can sit and move comfortably. The walls are painted blue and look very soothing. We try to keep the wall clean. Therefore, if anyone writes graffiti on the wall, we promptly warn them. The classroom door is made of wood and painted blue. Every time the group leader leaves, he doesn't forget to close it.
Describe your classroom
When we enter the classroom, we immediately see the podium. The pulpit is built high with cement, the outside is painted with green grinding stone. The inner corner of the podium was built larger into an L shape to place the teacher's desk there. Therefore, sitting on the desk, the teacher can clearly observe the students in the class. Above the podium is a large blackboard divided into three parts, in the middle she teaches new lessons, on the left she reviews old lessons and on the right she advises on preparations for the next term. The blackboard was very smooth, when she wrote, the chalk letters appeared clearly and beautifully. Next to the bottom board there is a protruding edge to hold chalk, rags and collect chalk dust falling there. On this podium, we often sweep, clean, and do homework.
The desks and chairs in the classroom are arranged in four rows. Each row has six tables, each table can seat two students. The tables and chairs are covered in yellow mica with white veins, looking beautiful. The chair is glued to the table and looks very neat. Above the blackboard, at the highest point, is a portrait of Uncle Ho. A little below are the words printed in red "Fairy learning ceremony after learning literature". In the right corner of the board there is a small square with the class name, the number of students present and absent each day. The wall at the back of the classroom is decorated by The words: "Teacher teaches well, students learn well" are also in red. Next in red is the honor board decorated with flowers by my class, the colors are very beautiful. The names of the five best students in the class according to each month's score will be solemnly written on it. Nearby is a newsletter recording class activities. In the corner of the classroom there are trash cans, brooms and dustpans.
Because I take care of hygiene, my classroom is always clean from outside to inside. We always remember the saying "A clean house is cool" we once learned. The teacher once complimented us on this issue. I consider class as my home. Every time I enter class, I have a warm, familiar feeling like meeting a close friend who studied and played with me throughout the school year.
|
Đề bài: Tả món quà sinh nhật
Bài làm
Mặc dù em đã có rất nhiều đồ chơi nhưng em vẫn thích nhất con búp bê mẹ đã mua cho em nhân dịp sinh nhật em tròn tám tuổi.
Con búp bê được làm bằng nhựa, màu phấn hồng rất đẹp và nhẹ. Nó to bằng em bé mới sinh. Khuôn mặt búp bê tròn, má trắng hồng, mịn màng. Đôi mắt đen long lanh, sáng lên trên khuôn mặt rạng rỡ, tươi tắn. Búp bê có mái tóc đen nhánh, được tết thành hai dải. Mỗi dải có thắt một chiếc nơ màu đỏ thật xinh xắn. Hai tay búp bê bụ bẫm chìa ra phía trước như đang đòi được bế. Hai chân tròn trĩnh. Bàn chân đi tất trắng hồng trong chiếc giày màu xanh da trời thật đẹp. Búp bê duyên dáng trong bộ áo váy trắng muốt xen lẫn sợi kim tuyến óng ánh.
Mỗi khi học bài xong, em lại mang búp bê ra chơi. Em trò chuyện với búp bê như người bạn thân thiết. Mỗi tối đi ngủ, em thường ôm nó bên mình. Em yêu búp bê nhiều lắm, em xem búp bê như người em gái của mình bởi búp bê là nguồn động viên, an ủi em những lúc vui, buồn. Em sẽ luôn giữ gìn búp bê cẩn thận.
Bài làm 2
Nhân dịp sinh nhật lần thứ mười vừa qua, em được bố tặng một con rô-bốt đò chơi rất tuyệt. Con rô-bốt này trông ngộ nghĩnh như một chú bé tí hon. Chú chỉ cao chừng hai gang tay em, được làm bằng một loại nhựa cứng và nhẹ màu xanh dương bóng loáng.
Cái đầu to như cái hộp vuông được đặt lên thân, trông không thấy cổ khiến chú trông bướng bỉnh lạ! Trên đầu có hai sợi ăng-ten mọc rẽ ra hai bên như hình chữ C. hai tai to như hai nửa quả cam gắn úp vào hai bên đầu bằng hai con ốc vít tròn rất to. Thân chú cũng như cái hộp hình chữ nhật dựng đứng, có những đường vẽ trang trí nổi cộm lên trông như chú mặc chiếc áo giáp sắt. Sau lưng có một ngăn trũng nhỏ đựng vừa hai viên pin, sát gần cúi núm công tắc nhựa màu đen. Hai bàn tay và hai chân cũng do những cái hộp vuông nhỏ nối vào nhau và gắn vào thân bởi những con ốc vít to. Nhờ vậy, tay chân chú có thể xoay về các hướng dễ dàng.
Em bật núm công tắc lên, lập tức chú rô-bốt hoạt động ngay. Từ trong bụng chú, những tiếng rè rè phát ra cùng lúc hai chân chú bắt đầu bước đi. Chân bước từng bước oai vệ, tay chú cũng vung vẩy theo nhịp bước. Buồn cười nhất là cái đầu cứ quay nhìn bên phải, rồi lại quay sang bên trái như tìm kiếm truy bắt kẻ địch. Đang đi, đụng phải chân bàn hay góc tủ, chú tự động tránh sang hướng khác. Tiếng rè rè và bước chân của chú khiến lũ gián trong góc nhà hốt hoảng chạy trốn.
Em rất thích chơi với chú rô-bốt này, em xem chú như là một người bạn nhỏ hiếu động và thông minh.
|
Topic: Describe a birthday gift
Assignment
Even though I have many toys, I still like the doll my mother bought me the most on my eighth birthday.
The doll is made of plastic, the pink color is very beautiful and light. It was as big as a newborn baby. The doll's face is round, her cheeks are white and pink, smooth. Her black eyes sparkled, shining on her radiant, fresh face. The doll has jet black hair, braided into two strips. Each strip has a lovely red bow. The doll's two plump hands extended forward as if asking to be held. The legs are plump. Feet wearing pink and white socks in beautiful sky blue shoes. Charming doll in a white dress mixed with iridescent glitter.
Every time I finish studying, I bring my doll out to play. I talk to the doll like a close friend. Every night when I go to bed, I often hold it next to me. I love dolls very much, I see dolls as my younger sister because dolls are a source of encouragement and comfort for me in happy and sad times. I will always take good care of the doll.
Exercise 2
On the occasion of my tenth birthday, my father gave me a very cool toy robot. This robot looks funny like a tiny baby. He is only about two hands tall, made of a hard and light glossy blue plastic.
The head is as big as a square box placed on the body, the neck is not visible, making him look strangely stubborn! On the head there are two antennae growing on both sides like a C shape. Two ears as big as two halves of an orange are attached face down to both sides of the head with two very large round screws. His body is like an upright rectangular box, with prominent decorative lines that look like he is wearing iron armor. On the back there is a small sunken compartment that fits two batteries, close to the black plastic switch knob. The two hands and two legs are also made of small square boxes connected together and attached to the body by large screws. Thanks to that, his arms and legs can rotate in all directions easily.
I turned on the switch, and the robot immediately started working. From inside his stomach, gurgling sounds came out at the same time his legs began to walk. His feet took each majestic step, his arms also waved to the rhythm of his steps. The funniest thing is that the head keeps turning to look to the right, then to the left as if looking to catch an enemy. While walking, he bumped into a table leg or a corner of a cabinet, and he automatically moved to another direction. His creaking sound and footsteps made the cockroaches in the corner of the house run away in panic.
I really like playing with this robot, I see it as an active and intelligent little friend.
|
Tả món đồ chơi của em – Con búp bê
Hướng dẫn
Mở bài
Đứa trẻ nào cũng gắn bó với một món đồ chơi mà mình yêu thích. Em cũng vậy, với em con búp bê vải mà mẹ em mua tặng không chỉ là một món đồ chơi mà còn là một người bạn thân thiết cùng em trải qua những ngày tháng đáng nhớ của tuổi thơ.
Thân bài
Khi em còn là đứa học sinh lớp một, ba mẹ dọn ra sống riêng với ông bà nên ba mẹ phải nhận thêm công việc để tăng thu nhập. Ba thường xuyên đi công tác xa, mẹ thì ngoài giờ dạy ở trường còn nhận dạy kèm ôn thi cho các anh chị tại nhà. Em không có anh chị nên thường xuyên khóc vì cô đơn chẳng ai chơi cùng. Mẹ thương em nên mua cho em một cô búp bê thật xinh chơi cùng em. Lúc nhận được cô búp bê từ tay mẹ em đã rất hào hứng và thích thú. Cô búp bê của em không to lắm, thân cô ấy chỉ bằng bắp chân của em, tay chân thì bé bằng nửa cổ tay em. Cô ấy cao chừng 40cm, khuôn mặt búp bê rất tròn và ngây thơ. Khuôn mặt to hơn cả thân hình lộ ra đôi mắt đen tròn long lanh lúc nào cũng nhìn em trìu mến. Cái đầu tròn lẵn được đội một chiếc nón bo tròn trịa ôm sát đầu khiến cô búp bê thật nhí nhảnh. Trên trán của cô ấy là mái tóc thưa để ngang, hai bên cột thành hai bím gọn gàng. Mái tóc màu nâu đỏ cộng vơi làn da trắng và đôi má hồng phúng phính làm cho búp bê càng giống một đứa trẻ Châu Âu. Em sờ vào chiếc miệng bé xíu đỏ hồng của búp bê, chiếc miệng rất kì lạ vì chỉ là chấm hồng hồng làm nổi bật khuôn mặt của cô ấy. Búp bê của em mặc chiếc áo đầm rộng màu vàng có in hoa be bé. Cái quần bé xíu làm lộ đôi chân tròn trịa của cô ấy. Cô búp bê của em không thể đứng được nếu em không vịn, suốt ngày cô ấy chỉ thích ngồi và đứa hai tay về phía em như muốn em ôm vào lòng.
Có búp bê rồi em không còn sợ cô đơn nữa. Chuyện vui buồn gì em đều tâm sự cùng búp bê. Cô ấy thương em nên lúc nào cũng lắng nghe và mỉm cười an ủi. Em không còn giật mình khi ngủ vì ba không có bên cạnh. Em xem búp bê là đứa em nhỏ của mình nên thường ru em ấy ngủ rồi may cho em ấy những bộ váy thật xinh.
Kết bài
Đến bây giờ, dù đã lớn nhưng em vẫn giữ thói quen ngủ cùng búp bê và thương búp bê hơn cả. Em sẽ chăm chỉ học tập và ngoan ngoãn vâng lời để cha mẹ an tâm làm việc. Em không đòi mẹ mua quà như trước nữa vì em đã có búp bê.
|
Describe your toy – Doll
Instruct
Opening
Every child is attached to a toy that he loves. Me too, for me the cloth doll my mother bought me is not only a toy but also a close friend who spent memorable days of my childhood with me.
Body of the article
When I was a first grader, my parents moved out to live with my grandparents, so they had to take on extra jobs to increase their income. Dad often goes on business trips, and mom, in addition to teaching at school, also tutors her siblings at home for exams. I don't have any siblings so I often cry because I'm lonely and have no one to play with. Mom loved me so she bought me a beautiful doll to play with. When I received the doll from my mother, I was very excited and excited. My doll is not very big, her body is only the size of my calf, her arms and legs are half the size of my wrist. She is about 40cm tall, her doll face is very round and innocent. His face was bigger than his body, revealing round, sparkling black eyes that always looked at him affectionately. The doll's round head is covered with a round hat that hugs her head tightly, making the doll look very cute. On her forehead is thin, horizontal hair, tied into two neat braids on both sides. Reddish brown hair combined with white skin and plump pink cheeks make the doll look even more like a European child. I touched the doll's tiny red mouth. The mouth was very strange because it was just a pink dot that highlighted her face. My doll wears a loose yellow dress with a small floral print. The tiny pants revealed her round legs. My doll can't stand if I don't hold her. All day she just likes to sit and hold her arms out towards me as if she wants me to hug her.
Having a doll, I am no longer afraid of loneliness. Whatever happy or sad things, I confide in the doll. She loves me so she always listens and smiles to comfort me. I no longer startle when I sleep because my dad is not around. I consider the doll my little sister, so I often lull her to sleep and make her beautiful dresses.
End
Even now, even though I have grown up, I still keep the habit of sleeping with dolls and love them the most. I will study hard and obediently so that my parents can work with peace of mind. I don't ask my mother to buy me a gift like before because I already have a doll.
|
Tả món đồ chơi mà em yêu thích – Tập làm văn 4
Hướng dẫn
GỢI Ý
VD về đoạn văn tả chiếc quạt đồ chơi chạy bằng pin:
Chiếc quạt dài chừng một gang tay của em. Quạt làm bằng nhựa tím trong, lốm đốm nhũ trắng trông rất đẹp. Bên ngoài chiếc quạt nổi bật những hình vẽ ngộ nghĩnh: một chú bé mắt đen láy với đôi má đỏ đang cầm bút lông, một quả bóng đội mũ chóp cao, trên đỉnh gắn một bông hoa màu xanh da trời nhụy đỏ.
Đầu nắp quạt có một sợi dây màu vàng dùng để đeo vào cổ. Mở nắp quạt ra em thấy hai cánh quạt mỏng như hai mảnh giấy nhỏ, màu xanh lá cây nhạt. Cánh quạt được xếp nghiêng để có thể quạt gió ra phía trước. Dưới hai cánh quạt có một hộp động cơ bé tí với nhiều dây điện xanh đỏ chằng chịt. Khi muốn khởi động chiếc quạt, em chỉ cần bật công tắc “on”. Đầu tiên, đến bên trong thân quạt bật sáng. Rồi hai cánh quạt xòe ra, quay tít, kêu ro ro nghe thật êm tai. Đưa quạt lên ngang má, em thích thú đón làn gió mát rượi phả vào mặt. Khi muốn tắt quạt, em chỉ cần gạt núm công tắc sang bên “off”. Đèn vụt tắt, cánh quạt chạy chậm dần rồi dừng hẳn.
XEM THÊM TẠI ĐÂY
Tags:Tiếng Việt 4
|
Describe your favorite toy – Writing practice 4
Instruct
SUGGEST
Example of a paragraph describing a battery-operated toy fan:
The fan is about an inch long for me. The fan is made of clear purple plastic, speckled with white emulsion and looks very beautiful. The outside of the fan features funny drawings: a black-eyed boy with red cheeks holding a brush, a ball wearing a top hat, with a blue flower with a red pistil on top.
The top of the fan cover has a yellow string used to hang around the neck. Opening the fan cover, I saw two fan blades as thin as two small pieces of paper, light green in color. The fan blades are tilted so that the air can be blown forward. Under the two propellers there is a tiny engine box with many tangled red and blue wires. When you want to start the fan, you just need to turn the "on" switch. First, the inside of the fan body turns on the light. Then the two fan blades spread out, spinning, whirring and making a very pleasant sound. Holding the fan up to her cheek, she enjoyed the cool breeze blowing on her face. When you want to turn off the fan, you just need to slide the switch knob to the "off" side. The lights went out, the fan blades slowed down and then stopped.
SEE MORE HERE
Tags:Vietnamese 4
|
Đề bài: Em hãy tả mùa thu
Bài làm 1
Mùa thu đến, dường như chính cái ánh nắng chói chang của mùa hạ đã khép lại, để có thể nhường chỗ cho màu nắng vàng hoe khi mùa thu đến. Cảnh mùa thu trên quê hương em cũng hiện ra như thật đẹp, thật thơ mộng.
Nói đến mùa thu đó chính là những ấn tượng về cảnh sắc của trời đất. Đó chính là khi bầu trời trong veo và xanh thẳm, bao la biết bao. Em dường như cũng đã thấy được đó cũng chính là những dải mây mỏng như những chiếc khăn voan vắt ngang bầu trời. Lúc này đây thì những cơn gió thu mát rượi, nhè nhẹ thổi, dường như cứ mang theo hương lúa nếp. Đặc biệt hơn đó cũng chính là hương cốm mới từ các cánh đồng quê hương lam lũ. Và chỉ cần sau một đêm mưa, thì lúc này đây trời thu như dịu lại, nắng trở nên vàng hoe không còn gay gắt nhưng cũng không quá dịu dàng. Rồi cả những đêm trăng thu sáng trong biết bao, ánh sáng cứ vằng vặc giữa trời. Rồi có cả những bông hoa cúc thêm vàng, rồi ngoài vườn lại được điểm tô thêm những cây hồng thêm ửng đỏ, quả bưởi vàng óng căng tròn vươn mình ra đón ánh nắng mùa thu. Lúc này đây thì những chiếc lá vàng bay vào khung cửa sổ, giàn trầu lại xanh trước ngõ, và ở đó còn như có thêm vài quả cam cười chúm chím trên cây. Má các cô gái quê em lại thêm ứng hồng vì mùa thu dường như cũng đã thật là vội đến.
Chúng em rất mong mùa thu về, vì mùa thu đến thì em lại vui mừng đón đợt Tết Trung thu để múa đèn, xem sử tử. Mùa thu cũng là mùa tựu trường của học tro nữa, màu thu trong tưởng tượng vào thực tế cũng rất đẹp.
Văn mẫu tả mùa thu
Bài làm 2
Em rất thích mùa thu bởi mùa thu đến thì lại được thỏa thích ăn cốm, ăn hồng. Và được đi đón Tết trung thu. Mùa thu luôn là mùa được biết đến có thời tiết thật là đẹp, và nó làm cho con người có những xảm xúc riêng khi đất trời đổi khác.
Qủa thật ta biết đến mùa thu là mùa tựu trường. Dường như tuổi thơ của chúng em, đứa nào cũng được mặc quần áo mới, đứa nào cũng cứ hón ha hớn hở cắp sách tới trường, được gặp bạn bè, được gặp lại thầy, cô giáo sau một mùa hè được nghỉ lâu. Và em cũng như đã thấy được rằng chính mùa thu năm nay em cũng như đã lớn hơn. Em cũng đã tự mình đi học trong ngày khai trường mà không cần đến mẹ dắt đi. Bầu trời thu như cao hơn trong hơn và nó không có những ánh nắng chói chang của mùa hè nữa. Thời tiết thu cũng thật là dễ chịu biết bao nhiêu. Không quá nóng, không quá lạnh mà nó thật thoải mái. Nó như giúp cho em có thể thấy được sự mát mẻ của những cơn gió đi ngang qua. Và cũng thấy được cái se se lạnh vào sáng sơm và buổi đêm. Và cả các nóng nực khi vào buổi trưa mặt trời chói chang.
Có cảnh, có sắc rồi thì mùa thu lại thơm cả hương cốm nữa. Lúc nếp non được làm thành cớm dẻo thơm ngon biết bao. Em cũng rất thích ăn cốm, và cốm là đặc trưng của mùa thu, ai ai ăn cũng phải mê và không thể nào quên đi được cái hương vị khó tả của nó được. Mùa thu là mùa của những sự chiêm nghiệm nó không ồn ào vội vã như màu hè mà nó cũng không buốt giá như mùa đông. Mùa thu luôn là một trong những mùa có quang cảnh đẹp mà nó còn mang một chút dư vị cho lòng người.
Em rất yêu mùa thu bởi mùa thu rất đẹp, trời xanh mây trắng. Và cả không khhi của Tết trung thu nữa. Tết trung thu cũng được gọi là tết đoàn viên khhi đó mọi người sẽ được ngồi quây quần bên nhau thật là hạnh phúc biết bao.
Minh Nguyệt
|
Topic: Describe autumn
Exercise 1
When autumn comes, it seems that the bright sunlight of summer has closed, to be able to give way to the golden sunlight when autumn comes. The autumn scene in my hometown also appears so beautiful and poetic.
Speaking of autumn, it is the impression of the scenery of heaven and earth. That is when the sky is clear and blue, so vast. I also seemed to see that they were thin strips of clouds like veils across the sky. Right now, the cool, gentle autumn winds blow, seemingly carrying the scent of sticky rice. What's more special is the new scent of green rice from the flooded fields of our homeland. And just after a night of rain, now the autumn sky seems to soften, the sunlight becomes golden, no longer harsh but not too gentle. And then the autumn moon nights are so bright, the light keeps shining in the sky. Then there are yellow chrysanthemums, then the garden is adorned with red rose trees, and round, golden grapefruits stretch out to welcome the autumn sunlight. At this time, yellow leaves flew into the window frame, the betel tree turned green in front of the alley, and there seemed to be a few more oranges smiling on the tree. The cheeks of the girls from my hometown turned pink because autumn seemed to have come so quickly.
We really look forward to autumn, because when autumn comes, we happily celebrate the Mid-Autumn Festival to dance with lanterns and watch lions. Fall is also the back-to-school season for students, and the autumn colors in imagination and in reality are also very beautiful.
Sample essay describing autumn
Exercise 2
I really like autumn because when autumn comes, I can freely eat green rice and persimmons. And go to celebrate the Mid-Autumn Festival. Fall is always a season known for its beautiful weather, and it makes people have their own emotions when the world changes.
Indeed, we know that autumn is the back-to-school season. It seems like in our childhood, everyone wore new clothes, everyone was excited to go to school, meet friends, and meet teachers again after a long summer break. And I also saw that this fall I also became older. I also went to school on the first day of school without my mother taking me. The autumn sky seems clearer and it doesn't have the bright sunlight of summer anymore. The autumn weather is also very pleasant. Not too hot, not too cold, just comfortable. It seems to help me feel the coolness of the winds passing by. And you can also feel the chill in the early morning and at night. And even the heat when the sun is blazing at noon.
There are scenes and colors, and autumn is fragrant with the scent of green rice. When the young sticky rice is made into sticky rice, it's so delicious. I also love eating green rice, and green rice is a characteristic of autumn, everyone who eats it loves it and cannot forget its indescribable flavor. Autumn is the season of contemplation; it is not as noisy and hasty as summer, nor is it as cold as winter. Fall is always one of the seasons with beautiful scenery and it also brings a little aftertaste to people's hearts.
I love autumn because autumn is very beautiful, blue sky and white clouds. And the atmosphere of the Mid-Autumn Festival too. Mid-Autumn Festival is also called Reunion Festival, when everyone will sit together and be very happy.
the bright moon
|
Đề bài: Tả mùa xuân trên đất Bắc (Miền bắc, Hà Nội).
Bài làm:
Ở nước ta, khí hậu hai miền khác nhau rõ rệt. Miền Nam chỉ có hai mùa mưa, nắng. Miền Bắc có đủ bốn mùa: xuân, hạ, thu, đông. Mùa nào cũng có mưa: mưa rào, mưa giông mùa hạ, mưa phùn mùa thu, mưa dầm mùa đông. Gần Tết Nguyên Đán, không khí ấm dần lên. Những cơn mưa dầm gió bấc lạnh thấu xương ngớt hẳn, nhường chỗ cho mưa bụi, đó chính là mưa xuân đấy! So với các loại mưa khác, có lẽ mưa xuân êm đềm và gợi cảm hơn cả.
Mưa xuân rắc nhẹ trên mái tóc, vai áo, trên gương mặt tươi vui của khách du xuân, để lại cảm giác mát mẻ, trong lành. Dưới ánh nắng ban mai tinh khiết, mưa xuân đọng dọc theo nhánh lá trông giống như chuỗi ngọc lấp lánh bảy sắc cầu vồng. Mưa xuân đậu trên mạng nhện chăng trên vệ cỏ ven đường khiến chúng giống như những miếng ren mỏng nhẹ sáng long lanh.
Nào, chúng ta hãy làm mệt cuộc du xuân quanh hồ Hoàn Kiếm, Hồ Tây hay ngược lên những làng hoa vùng Nghi Tàm, Quảng Bá, Nhật Tân.,. Mưa xuân lất phất bay, quang cảnh trời nước mang mang một màu cổ tích. Những hàng cây hoa sữa, cây cơm nguội, những mái phố nhấp nhô. Những con đường thấp thoáng bóng người xe qua lại… đều nhạt nhòa, lãng đãng trong mưa. Trong vườn hoa, nụ đào, nụ cúc chúm chím sung sướng đón nhận mưa xuân, đợi lúc khoe hương, khoe sắc… Vạn vật lúc hiển hiện, lúc mơ hồ, đẹp như một bức tranh thủy mặc.
Nào! Xin mời bạn hãy cùng tôi dạo chợ hoa! Cứ đến hai tám, hai chín Tết là các nẻo đường Hà Nội tràn ngập hoa tươi. Chợ hoa xuân truyền thông của Hà Nội thường mở ở phố Hàng Lược, gần chợ Đồng Xuân. Bạn sẽ choáng ngợp trước muôn sắc hoa rực rỡ. Lòng đường đông nghịt người mua, kẻ bán. Nhiều người chăm chú thưởng thức hoặc bàn tán sôi nổi về một gốc đào thế, một giỏ thủy tiên hay phong lan có vẻ đẹp lạ thường. Không ít người đi dạo chợ hoa chỉ để nhìn ngắm cho thỏa thích, được hòa mình vào không khí náo nức, tưng bừng mỗi năm chỉ có một lần.
Mùa đông đã hết nhưng sang xuân, trời vẫn chưa hết rét. Tục ngữ có câu: Tháng giêng rét đài, tháng hai rét lộc, tháng ba rét nàng Bân. Nhưng cái lạnh trong ngọn gió xuân hây hẩy và trong làn nắng xuân mới hé chỉ làm hồng thêm cặp má trẻ thơ. Trong không gian rời rợi sắc xuân, một sớm mai bừng tỉnh dậy, ta đã thấy mưa xuân giăng giăng. Mưa xuân đến với đất trời và con người thật êm đềm, lặng lẽ. Mưa xuân bao phủ vạn vật trong một màn sương khói huyền ảo kết bằng muôn vạn bụi nước li ti màu trắng đục, bay vẩn vơ trong gió nhẹ.
|
Topic: Describe spring in the North (North, Hanoi).
Assignment:
In our country, the climate in the two regions is clearly different. The South has only two seasons, rainy and sunny. The North has four seasons: spring, summer, autumn, winter. Every season has rain: showers, thunderstorms in summer, drizzle in autumn, heavy rain in winter. Near the Lunar New Year, the air is gradually warming. The bone-chilling wind-soaked rain stopped completely, giving way to dusty rain, that is spring rain! Compared to other types of rain, perhaps spring rain is the most peaceful and sexy.
Spring rain lightly sprinkles on the hair, shoulders, and cheerful faces of spring visitors, leaving a cool, fresh feeling. Under the pure morning sunlight, the spring rain falling along the branches of the leaves looks like a string of pearls sparkling with seven rainbow colors. Spring rain lands on spider webs on the grass along the roadside, making them look like thin, light, sparkling pieces of lace.
Come on, let's tire out our spring trip around Hoan Kiem Lake, West Lake or go up to the flower villages of Nghi Tam, Quang Ba, Nhat Tan.,. The spring rain drizzles, the landscape of sky and water takes on a fairy tale color. Rows of milk flower trees, cold rice trees, undulating street roofs. The roads were filled with glimpses of people and cars passing by... all faded and scattered in the rain. In the flower garden, peach buds and chrysanthemum buds happily welcome the spring rain, waiting for the time to show off their fragrance and bloom... Everything is sometimes visible, sometimes vague, beautiful like a watercolor painting.
Any! Please join me for a tour of the flower market! Every twenty-eighth or twenty-nineth of Tet, the streets of Hanoi are filled with fresh flowers. Hanoi's traditional spring flower market is often opened on Hang Luoc street, near Dong Xuan market. You will be overwhelmed by all the brilliant colors of flowers. The street was crowded with buyers and sellers. Many people attentively enjoy or talk excitedly about a peach tree, a basket of daffodils or orchids of extraordinary beauty. Many people go to the flower market just to enjoy looking and immersing themselves in the bustling and jubilant atmosphere only once a year.
Winter is over, but spring is still cold. There is a proverb: January is cold, February is cold, March is cold. But the coldness in the brisk spring breeze and the newly revealed spring sunshine only made the child's cheeks pinker. In the space filled with spring colors, waking up one morning, we saw the spring rain falling. Spring rain comes to earth, sky and people so peacefully and quietly. Spring rain covers everything in a mysterious mist made of thousands of tiny milky white water sprays, flying idly in the gentle breeze.
|
Đề bài: Em hãy tả mùa đông của em
Bài làm 1
Theo lẽ tự nhiên thông thường thì một năm có bốn mùa, đó được xem chính là quy luật tự nhiên mà chắc chắn rằng sẽ không có một ai có thể thay đổi được điều này. Ta cũng như biết được rằng mỗi mùa dều có đặc diểm riêng biệt không giống nhau một chút nào. Nhưng trong bốn mùa đó thì em thấy ấn tượng nhất về mùa đông, bởi mùa đông để lại cho em biết bao nhiều kỷ niệm.
Mỗi buổi sáng mùa đông khi mà em nằm như cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp mà em không muốn giậy vì lẽ trời quá lạnh. Và chỉ cần ở trong phòng có thể nghe thấy tiếng của những cơn gió rít từng cơn. Đặc biệt là khi ra khỏi phòng sương mù giày đặc, bầu trời âm u. Ngoài kia lại như còn lác đác vài chiếc lá vàng đang rơi xuống cùng với những hạt mưa tinh nghịch tí tách rơi.
Mùa đông đến khác hẳn với cây cối khẳng khiu trơ trọi, những cái cây dường như đang cố gắng để có thể mà chống lại sức mạnh của thiên nhiên. Ở phía ngoài đường dường như có loáng thoáng vài bóng người trong những bộ quần áo bông ấm áp và lại được khoác ngoài là chiếc áo mưa. Mùa đông rất lạnh, có những hôm nhiệt độ giảm sau thì học sinh ở các trường cũng được nghỉ học. Có cả những cảnh ao hồ trầm mặc hơi nước bốc lên tạo cảm giác thật là lạnh lẽo biết bao nhiêu. Ta như thấy được nước buốt cắt da, cắt thịt. Giờ đây có thể nói được rằng chính nơi duy nhất em nghĩ đến đó là nhà bếp, nơi đó có ánh lửa bập bùng gợi nên vẻ ấm áp. Mùa đông lạnh giá là vậy những chỉ cân cả nhà bên nhau cùng nhau trò chuyện thì dường như tất cả những giá lạnh kia biến mất hết.
Em cũng rất ấn tượng với mùa đông là vì cả cái lạnh giá của nó mang lại nhưng dường như lại có thể thắp sáng lên chính tình yêu thương của con người. Con người cứ như che chở cho nhau.
Văn mẫu tả mùa đông
Bài làm 2
Ở nước ta thì một năm lại được phân ra làm bốn mùa đó chính là mùa xuân, mùa hạ, mùa thu, và mùa đông. Và mỗi mùa lại có nhưng sắc màu khác nhau, riêng em thì em lạ thích mùa đông để dược khoác lên mình những bộ quần áo thật ấm áp.
Ngày hôm nay là ngày thứ 7, trời đông lạnh giá, may mà hôm nay em cũng được nghỉ học. Không phải ra đường lạnh lẽo với thời tiết lạnh lẽo của một ngày mưa phùn.
Đồng hồ đã điểm 8h, hôm nay em được ngủ muộn hơn những ngày phải đi học, đến tầm này thì mẹ em cũng gọi em dậy để sang bà ngoại. Khó khăn mãi em mới ra khỏi cái chăn ấm áp và tìm cho mình những chiếc áo len, áo phao dày để chống lạnh sự lạnh buốt của trời đông. Khi ra ngoiaf mẹ lấy thêm cho em chiếc áo mưa, khi mặc chiếc áo mưa trong suốt, em lại như được ngắm được toàn cảnh phố phường mùa đông. Thật là thích biết bao nhiêu. Nhìn các con phố như đang được tắm táp bởi cơn mưa, nó dường như đã được phủ lên mình một màu trắng xám mịt mờ đầy ảo ảnh. Ngồi sau xe mẹ em thấy được từng dòng xe đi ngang qua nhau, ai ai cũng khoác lên mình những chiếc áo mưa đầy màu sắc, vàng, đỏ, cam, xanh,…tất cả dường như cũng đã khiến mùa đông trở nên ấm ấp hơn một phần nào. Có lẽ rằng tất cả các ngôi nhà cũng như muốn được ủ ấm, từ cửa chính đến cửa sổ đều được đóng kín để giữ hơi ấm cho toàn ngôi nhà.
Em và mẹ đã đến nhà bà ngoại, nhà ngoại có một khu vườn rất rộng, nhưng có vẻ như trời mùa đông cũng làm cho khu vườn dường như trở nên trơ trụi hơn không giống với mùa hè là quả ngọt sai trĩu nặng.
Mùa đông năm nay em cũng thấy được nó dường như cũng đã bớt lạnh hơn mọi năm, nhưng cảm giác yêu thích nó vẫn không thay đổi trong em một chút nào. Mùa đông gắn với những cảm xúc khó quên đối với mỗi người và với chính em.
Minh Nguyệt
|
Topic: Describe your winter
Exercise 1
According to common sense, there are four seasons in a year, which is considered a natural law and certainly no one can change this. We also know that each season has its own unique characteristics that are not the same at all. But among those four seasons, winter is the most impressive to me, because winter leaves me with so many memories.
Every winter morning when I lie curled up in a warm cotton blanket, I don't want to get up because it's too cold. And just being in the room can hear the sound of the howling wind. Especially when leaving the room, the shoes are foggy and the sky is gloomy. Outside, there seemed to be a few scattered yellow leaves falling along with mischievous raindrops.
Winter is different from the spindly and bare trees, the trees seem to be trying to resist the power of nature. On the street outside, there seemed to be a few silhouettes of people in warm cotton clothes and covered with raincoats. Winter is very cold, and on days when the temperature drops, students at schools also have a day off. There are also scenes of quiet ponds and lakes with steam rising, creating a feeling of how cold it really is. I feel like I can feel the sharp water cutting my skin and flesh. Now it can be said that the only place I think of is the kitchen, where there is a flickering fire that evokes warmth. Winter is so cold, but when the whole family gets together and chats, it seems like all the coldness disappears.
I'm also very impressed with winter because even though it's cold, it seems to be able to light up people's love. People seem to protect each other.
Sample essay describing winter
Exercise 2
In our country, the year is divided into four seasons: spring, summer, autumn, and winter. And each season has different colors, but for me, I like winter so I can wear warm clothes.
Today is Saturday, the weather is cold, luckily I have a day off from school today. No need to go out into the cold street in the cold weather of a drizzly day.
The clock has struck 8 o'clock, today I can sleep later than on school days. At this time, my mother also wakes me up to go to my grandmother. It was difficult for me to get out of the warm blanket and find thick sweaters and life jackets to protect myself from the coldness of the winter weather. When I go out, my mother gets me a raincoat. When I wear the transparent raincoat, I feel like I can see the whole winter street scene. How much I like it. Looking at the streets as if they were being bathed by the rain, it seemed to have been covered with a hazy gray-white color full of illusion. Sitting in the back of the car, my mother could see lines of cars passing by each other, everyone wearing colorful raincoats, yellow, red, orange, blue,...all of which seemed to make the winter warm. somewhat more brooding. Perhaps all houses want to be warm, from the main door to the windows are closed to keep the whole house warm.
My mother and I went to my grandmother's house. My grandmother's house has a very large garden, but it seems that the winter weather also makes the garden seem more bare, unlike in summer when it is full of sweet fruits.
This winter, I also feel that it seems to be less cold than usual, but the feeling of loving it has not changed in me one bit. Winter is associated with unforgettable emotions for each person and for me.
the bright moon
|
Tả mưa xuân
Hướng dẫn
Mùa đông xám xịt và khô héo đã đi qua, mặt đát kiệt sức bỗng thức dậy, âu yếm lấy những hạt mưa ấm áp long lanh. Đát trời trở lại dịu êm chắt chiu cần mẫn tiếp nhựa sống cho cây. Cây cối, hoa lá tắm trong những hạt mưa phơi phới ấy … Cuối vườn, trên những cây đào trụi lá đã bắt đầu có những nụ hoa phơn phớt hồng … và lòng cô thôn nữ nào đó đã bỗng thấy giăng tơ “một mối tình”. Thế là mùa xuân đã về. Bà chúa Xuân đã say mưa đến sớm đánh thức vạn vật dệt cho bà một tấm áo với muôn sắc màu, đón chào bà trong hương thơm giao hòa của trời đất. Trong mưa xuân, hoa đào bừng nở những nụ phớt hồng. Rặng bông bụt xòa những mắt xanh ngơ ngác. Những bé hạt mầm suốt mùa đông mơ ngủ dưới đất mẹ nay có sức mạnh vươn lên khỏi mặt đất đón mưa xuân… Ngay những bụi sam đất cũng nở hoa vàng li ti. Mưa xuân về, đàn chim đi tránh rét cũng về và đất trời lại tràn đầy tiếng hót líu lo thánh thót của chúng. Mưa xuân ơi! Cám ơn nhé. Mưa xuân về, bé lại sắp được xúng xính quần áo mới, ngồi cạnh anh chị trông bánh chưng và nhận bao lì xì … thích ghế! Chị bé bảo: “Mưa xuân làm hoa lá đâm chồi nảy lộc, làm bé lớn lên thêm một tuổi, tốc chị dài hơn, mướt hơn. Mưa xuân trên khuôn mặt mẹ làm mặt mẹ bớt nếp nhăn thời gian. Tóc bố đen hơn, tóc bà đỡ bạc, khi mùa xuân đưa mưa xuân về”. Bé mong mùa xuân đưa mưa xuân về. Bé khẽ thì thầm: “Mưa xuân ơi!”. Và bé khẽ hôn lên gió xuân. Nhờ gió xuân chuyển lời tâm tình đến với mưa xuân nhé! Gió khúc khích cười. Bé cũng cười.
Mưa xuân ơi! Sang năm gặp nhé! Bé đưa tay vẫy, mưa xuân cũng vẫy. Bé thấy mưa xuân xa dần, xa dần … Bé bật dậy, mưa xuân vẫn lất phất bay ngoài trời. Mưa xuân trong mắt bé bây giờ đẹp hơn bất cứ lúc nào. Mưa xuân và bé … bé với mưa xuân. Bé khẽ cất tiếng hát:
Mưa xuân trên lá
Lá ướt mượt mà
Mưa xuân rơi trên hoa
Hoa nở xòe duyên dáng.
Tả mưa xuân
Bài làm
Miền Bắc có bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, mỗi mùa lai mang một đặc điếm riêng khác biệt. Những cơn mưa theo mùa cũng vì đó mà chẳng giống nhau. Nhưng nhắc đến mưa, chắc hẳn ai cũng yêu những cơn mưa xuân hơn cả.
Những hạt mưa mùa xuân mỏng tang, nhỏ xíu may mắn rơi xuống không gian Mưa rơi lất phất, nghiêng nghiêng như muốn làm chênh vênh cả không gian ướt nhoè. Mưa xuân khác mưa hè ở điểm đó, mưa mùa hạ là mưa rào, hạt mưa lăn, ào ào thô bạo rọi thẳng xuống mặt đất. Mưa xuân cũng khác hẳn mưa phùn gió bấc mùa đông, nó mang theo hơi ẩm cùng tiết trời ấm áp quyện trong gió chứ không phải những mũi kim châm tê tái da người. Những đợt mưa xuân rơi vội vàng nhưng không làm ướt áo của những người đang lang thang trên phố. Cũng bởi thế, mưa xuân không làm con ngõ đọng nước như mưa rào mùa hạ mà chỉ ẩm ướt, nhớp nháp bám dính vào gót dép. Tôi khẽ ngửa mặt lên trời để mặc cho hạt mưa lấm tấm rơi trên mặt, buồn buồn như có hàng chục cậu bé con đang nhảy nhót trên da vậy.
Mưa mùa xuân mong manh, dịu dàng mà mang trong mình sức mạnh thật kì diệu. Ta yêu mưa xuân có lẽ cũng bởi những điều đó.
|
Describe spring rain
Instruct
The gray and dry winter has passed, the exhausted ground suddenly woke up, caressing the warm, sparkling raindrops. The weather returned to being gentle and diligently giving life to the trees. Trees, flowers and leaves were bathed in those fluttering raindrops... At the end of the garden, on the leafless peach trees, pink flower buds began to appear... and a certain village girl's heart suddenly felt the thread of "a love affair". ”. So spring has come. The Spring Queen was drunk on the rain and came early to wake up all things to weave a colorful shirt for her, welcoming her in the harmonious fragrance of heaven and earth. In the spring rain, peach blossoms bloom with pinkish buds. The hibiscus groves opened bewildered green eyes. The baby seeds that slept all winter under the mother's earth now have the strength to rise from the ground to welcome the spring rain... Even the spruce bushes are blooming with tiny yellow flowers. When the spring rain comes, the flock of birds that have come to escape the cold also return and the sky and earth are filled with their beautiful chirps. Spring rain! Thank you. When the spring rains come, the baby is about to wear new clothes, sit next to his siblings looking after banh chung and receive lucky money... loves the chair! The little girl said: "Spring rain makes flowers and leaves sprout, makes you grow another year older, and your hair becomes longer and smoother. The spring rain on my mother's face reduces the wrinkles of time. Dad's hair is darker, grandma's hair is less gray, when spring brings spring rain." I hope spring brings spring rain. The baby whispered softly: "Spring rain!". And she gently kissed the spring breeze. Thanks to the spring wind, let's convey our feelings to the spring rain! The wind chuckled. The baby also smiled.
Spring rain! See you next year! The baby waved his hand, and the spring rain also waved. The baby saw the spring rain getting farther and farther away... The baby jumped up, the spring rain was still fluttering outside. The spring rain in your eyes is more beautiful now than ever. Spring rain and baby... baby and spring rain. The baby softly sang:
Spring rain on leaves
Leaves are wet and smooth
Spring rain falls on flowers
Flowers bloom gracefully.
Describe spring rain
Assignment
The North has four seasons: spring, summer, fall, and winter, each season has its own unique characteristics. Seasonal rains are also different because of that. But when it comes to rain, surely everyone loves spring rains the most.
Tiny, thin spring raindrops luckily fell into space. The rain fell lightly and tilted as if it wanted to make the whole space wet. Spring rain is different from summer rain in that way, summer rain is showers, raindrops rolling, rushing violently and shining directly on the ground. Spring rain is also different from winter's drizzle, it brings with it moisture and warm weather mixed in the wind, not needles that numb the human skin. The spring rains fell quickly but did not wet the clothes of those wandering on the streets. Because of that, spring rain does not make the alley stagnant like summer showers, but only damp and sticky, sticking to the heels of sandals. I gently turned my face up to the sky and let the raindrops fall on my face, feeling sad as if there were dozens of little boys jumping on my skin.
Spring rain is fragile and gentle but carries magical power. I love spring rain perhaps because of those things.
|
Tả mảnh vườn của gia đình em – Văn hay lớp 2
Hướng dẫn
Chiều thứ bảy nào, sáng chủ nhật nào, em cũng được theo má ra vườn nhổ cỏ, tưới nước cho rau. Mảnh vườn nhỏ bé gần ba chục mét vuông nhưng đẹp và đầy sức sống. Một màu xanh non, xanh mỡ màng của rau bốn mùa tươi tốt. Có luống cải, luống su hào, luống đậu cô-ve xanh rờn. Có cà tím, có rau thơm các loại mơn mờn. Chạy dọc bờ rào phía ngõ, ba em trồng cây xoan, cây bưởi và hai gốc cam, chanh.
Mùa xuân, hoa xoan nở trắng tím từng chùm. Hoa chanh, hoa bưởi nở trắng tinh làm cho mảnh vườn và căn nhà thoang thoảng hương đưa. Bướm và ong bay rập rờn, tranh nhau lấy nhụy hoa và hút mật. Những buổi sáng sớm, hoa lá trong vườn ướt đẫm sương đêm ngời lên trong ánh hồng rạng đông và reo lên lao xao.
Cửa sổ đầu giường em nằm mở hướng ra mảnh vườn. Hương thơm từ vườn và tiếng thì thầm của hoa lá như nâng lên trong tâm hồn em những giấc mộng thần tiến, êm đềm.
Mảnh vườn là nguồn thu nhập của má. Má vẫn mang rau sạch, rau tươi ra chợ bán. Mảnh vườn đã neo giữ trong lòng em bao tình thương nỗi nhớ thời bé thơ.
Đằng sau nhà em có một khoảng đất rộng, nhà em thường dùng chỗ đất đó để trồng rau. Cứ một thời gian ngắn thôi là nhà em đã có một vườn rau xanh tốt.
Chỗ đất đó trước đây nhà em có trồng một số cây ăn quả, nhưng vì một hôm trời mưa bão rất lớn cây bị đổ nên từ đó trở thành khoảng đất trống. Nó cũng được để trống khá lâu cho đến khi mẹ em là người nảy ra ý định sẽ trồng một bãi rau ở đó để việc lấy rau ở gần nhà sẽ tiện hơn, vừa tiết kiệm được một khoản tiêng mua rau vừa có rau sạch do chính mình trồng để ăn. Tất cả mọi thành viên trong nhà đêu tán thành.
Mãi đến chiều vườn rau mới hoàn thành, mẹ gánh nước tưới rất cẩn thận. Vì trời khô nên hôm nào cũng phải tưới nước rất đều đặn. Chỉ vài hôm sau thôi, những mầm rau xanh đã nhú lên, cỏ cũng chen lấn mọc lên khá nhiều. Tranh thủ những lúc đi học về sớm em ra vườn rau nhổ cỏ và bắt sâu. Khi rau đã khá tốt mẹ bắt đầu tưới đạm và bón phân để rau xanh và nhanh tốt.
Thế là với sự đóng góp công sức của cả gia đình, nhà em đã có một vườn rau xanh tốt với rất nhiều loại rau, mẹ không phải đi chợ mua rau nữa và cũng không phải lo về vấn đề sợ có thuốc sâu trong rau. Rau cải thì để nấu canh, rau xà lách và rau mùi thì để ăn sống còn rau thì là thì dùng để nấu canh cá. Có khi nhiều loại rau được ăn vào cùng một thời gian, mẹ em lại tỉa và bó thành từng bó mang sang biếu mấy nhà cô bác hàng xóm, ai cũng khen rau xanh và ngon.
Nhà em có một mảnh vườn nhỏ nhỏ, xinh xinh chỉ tầm 15 m2 nhưng trồng rất nhiều loại rau. Mẹ em bảo rằng rau nhà mình tự trồng sẽ an toàn hơn rau mua ngoài chợ. Vì thế mẹ rất nâng niu và chăm sóc vườn rau cẩn thận hằng ngày. Đến mùa nào thì mẹ trồng loại rau đó. Vì thế nhà em không phải mua rau ngoài chợ.
Mảnh vườn nhà em nằm cạnh cái ao ở trước sân nhà, vì gần ao nên rất thuận tiện cho việc tưới tiêu. Vào dịp gần Tết mẹ em trồng cây đậu, rau cải, xà lách, rau mùi xen kẽ. Những luống rau cải mẹ trồng lên thẳng tăm tắp, xen vào đó là những anh chàng xà sách với những cái lá thật lớn, thật mịn làm cho mảnh vườn bé tý của gia đình em luôn tràn đầy sức sống. Vào lúc trời gần tối, em thường hay cùng mẹ ra vườn rau nhổ cỏ dại, mẹ thì hì hục gánh nước từ ao lên tưới cho rau. Vì thế rau nhà em luôn xanh mơn mởn.
Vào dịp có cây hành vì mẹ lại mua giống về trồng, do mẹ làm đất tơi xốp, nhỏ và mịn nên khi thu hoạch hành có củ rất to, lúc nấu thức ăn có mùi thơm ngào ngạt.
Xung quanh mảnh vườn nhỏ, ba em đan rất nhiều tấm phên bằng tre để ngăn không cho gà, vịt vào đó phá hoại rau. Nhờ bàn tay của ba và mẹ mà vườn rau nhà em quanh năm tốt tươi.
Vào dịp hè thì mẹ em trồng rau khoai lang, vừa có thể lấy rau nuôi lợn vừa có thể cung cấp cho gia đình nguồn rau sạch và xanh tươi. Mẹ bảo rằng rau lang mà xào với tỏi, gừng thì ăn rất ngon. Dưới bàn tay khéo léo của mẹ em thì món gì cũng ngon và hấp dẫn.
Mỗi lần thấy mẹ đào xới ở khu vườn, em thường chạy đến và giành lấy cái quốc từ tay mẹ để đào. Mẹ thì cười nhìn em đào đất, đào mãi không lên vì cuốc nặng quá.
Ai đi qua mảnh vườn nhà em cũng khen mẹ em khéo tay chăm sóc vườn, trồng được nhiều cây. Nhà em ăn không hết nên thi thoảng mẹ hái rau mang ra chợ bán và mua quà bánh cho em. Hoặc mẹ sẽ hái mang sang nhà hàng xóm và cho họ.
Em rất yêu quý mảnh vườn bé nhỏ của gia đình em, vì quanh năm nhà em không phải mua rau. Nó giúp cho những bữa cơm của gia đình phong phú và an toàn hơn.
Hồng Loan tổng hợp
Chuyên mục: Văn mẫu lớp 2Thẻ: Van ta lop 2
Trả lời Hủy
Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *
Bình luận
Tên *
Email *
Trang web
Nhập từ cần tìm…
Bài viết mới
Đồng biến, nghịch biến của hàm số bậc ba
Lý thuyết đồng biến, nghịch biến của hàm số
Bài 1: Mệnh đề – Toán 10
Trắc nghiệm Mệnh đề
Các dạng toán về mệnh đề – Toán 10
Chuyên đề mới:
Học toán 12
Học toán lớp 11
Học toán lớp 10
|
Describe your family's garden - Good literature for grade 2
Instruct
Every Saturday afternoon and every Sunday morning, I can follow my mother to the garden to pull weeds and water the vegetables. The garden is small, nearly thirty square meters, but beautiful and full of life. A young, rich green color of lush four-season vegetables. There are beds of mustard greens, beds of kohlrabi, and beds of green beans. There are eggplants, herbs of all kinds. Running along the fence in the alley, the three children planted a neem tree, a grapefruit tree and two orange and lemon trees.
In spring, white and purple flowers bloom in bunches. Lemon flowers and grapefruit flowers bloom in pure white, making the garden and house smell faintly fragrant. Butterflies and bees fly around, competing to get the pistils and nectar. In the early mornings, the flowers and leaves in the garden, wet with night dew, shine in the pink light of dawn and scream loudly.
The window at the head of my bed is open to the garden. The fragrance from the garden and the whisper of flowers seem to lift up in my soul peaceful, magical dreams.
The garden is my mother's source of income. Mom still brings clean, fresh vegetables to the market to sell. The garden has anchored so much love and nostalgia in my heart as a child.
Behind my house there is a large area of land, my family often uses that land to grow vegetables. In just a short time, my house has a good vegetable garden.
In the past, my family had planted some fruit trees on that land, but because one day there was a very heavy rainstorm, the tree fell down, so it became an empty land from then on. It was also left empty for quite a long time until my mother came up with the idea of planting a vegetable patch there so that getting vegetables closer to home would be more convenient, both saving an hour on buying vegetables and having clean vegetables. I grew it myself to eat. All family members agree.
The vegetable garden was not completed until the afternoon. Mother carried water very carefully. Because it's dry, you have to water it very regularly every day. Just a few days later, green vegetable sprouts had sprouted, and a lot of grass had grown. Taking advantage of the times when I come home early from school, I go to the vegetable garden to pull weeds and catch worms. When the vegetables were quite good, the mother started watering with nitrogen and fertilizing so that the vegetables would grow green and grow quickly.
So with the contributions of the whole family, my family has a good vegetable garden with many types of vegetables. Mom doesn't have to go to the market to buy vegetables anymore and doesn't have to worry about the fear of pesticides in the vegetables. . Mustard greens are used to make soup, lettuce and coriander are eaten raw, and dill is used to cook fish soup. Sometimes when many types of vegetables are eaten at the same time, my mother will cut them and tie them into bundles to give to the neighbors' aunts and uncles. Everyone compliments them on how green and delicious they are.
My house has a small, beautiful garden, only about 15 m2, but grows many types of vegetables. My mother told me that vegetables grown at home are safer than vegetables bought at the market. Therefore, my mother cherishes and takes care of the vegetable garden carefully every day. In every season, my mother grows that type of vegetable. So my family doesn't have to buy vegetables from the market.
My garden is located next to the pond in front of the house. Because it is close to the pond, it is very convenient for irrigation. Near Tet, my mother plants beans, vegetables, lettuce, and cilantro alternately. The rows of vegetables my mother planted straight up, interspersed with cypress trees with large, smooth leaves, make my family's tiny garden always full of life. At dusk, I often go to the vegetable garden with my mother to pull weeds, while my mother busily carries water from the pond to irrigate the vegetables. That's why my vegetables are always green.
On the occasion of having onion trees, my mother bought seeds to plant. Because she made the soil loose, small and smooth, when harvesting the onions, the bulbs were very large and when cooking food, they had a sweet aroma.
Around the small garden, the three children woven many bamboo panels to prevent chickens and ducks from entering and destroying the vegetables. Thanks to the hands of my father and mother, my vegetable garden is lush all year round.
During the summer, my mother grows sweet potatoes, which allows her to feed pigs and provide the family with clean and fresh vegetables. Mom told me that sweet potato stir-fried with garlic and ginger is delicious. Under my mother's skillful hands, every dish is delicious and attractive.
Every time I see my mother digging in the garden, I often run over and take the tree from her hand to dig. My mother smiled as she watched me dig the ground, but I couldn't dig because the hoe was too heavy.
Everyone who passes by my garden compliments my mother on how skillfully she takes care of the garden and plants many trees. My family can't eat everything, so sometimes my mother picks vegetables to sell at the market and buys gifts and cakes for me. Or my mother would pick it and bring it to the neighbors' house and give it to them.
I really love my family's small garden, because my family doesn't have to buy vegetables all year round. It helps make family meals richer and safer.
Hong Loan compiled
Category: Sample essay grade 2 Tag: Van ta grade 2
Reply Cancel
Your email will not be displayed publicly. Required fields are marked *
Comment
Name *
Email *
Webpage
Enter the word you want to search for...
New Posts
Covariation and inverse of cubic functions
Theory of covariation and inverse variation of functions
Lesson 1: Propositions – Math 10
Proposition Test
Types of propositional math – Math 10
New topic:
Study math 12
Studying math grade 11
Studying math grade 10
|
Đề bài: Tả mảnh vườn của gia đình em
Bài làm
Chiều thứ bảy nào, sáng chủ nhật nào, em cũng được theo má ra vườn nhổ cỏ, tưới nước cho rau. Mảnh vườn nhỏ bé gần ba chục mét vuông nhưng đẹp và đầy sức sống. Một màu xanh non, xanh mỡ màng của rau bốn mùa tươi tốt. Có luống cải, luống su hào, luống đậu cô-ve xanh rờn. Có cà tím, có rau thơm các loại mơn mờn. Chạy dọc bờ rào phía ngõ, ba em trồng cây xoan, cây bưởi và hai gốc cam, chanh.
Tả mảnh vườn của gia đình em
Mùa xuân, hoa xoan nở trắng tím từng chùm. Hoa chanh, hoa bưởi nở trắng tinh làm cho mảnh vườn và căn nhà thoang thoảng hương đưa. Bướm và ong bay rập rờn, tranh nhau lấy nhụy hoa và hút mật. Những buổi sáng sớm, hoa lá trong vườn ướt đẫm sương đêm ngời lên trong ánh hồng rạng đông và reo lên lao xao.
Cửa sổ đầu giường em nằm mở hướng ra mảnh vườn. Hương thơm từ vườn và tiếng thì thầm của hoa lá như nâng lên trong tâm hồn em những giấc mộng thần tiến, êm đềm.
Mảnh vườn là nguồn thu nhập của má. Má vẫn mang rau sạch, rau tươi ra chợ bán. Mảnh vườn đã neo giữ trong lòng em bao tình thương nỗi nhớ thời bé thơ.
|
Topic: Describe your family's garden
Assignment
Every Saturday afternoon and every Sunday morning, I can follow my mother to the garden to pull weeds and water the vegetables. The garden is small, nearly thirty square meters, but beautiful and full of life. A young, rich green color of lush four-season vegetables. There are beds of mustard greens, beds of kohlrabi, and beds of green beans. There are eggplants, herbs of all kinds. Running along the fence in the alley, the three children planted a neem tree, a grapefruit tree and two orange and lemon trees.
Describe your family's garden
In spring, white and purple flowers bloom in bunches. Lemon flowers and grapefruit flowers bloom in pure white, making the garden and house smell faintly fragrant. Butterflies and bees fly around, competing to get the pistils and nectar. In the early mornings, the flowers and leaves in the garden, wet with night dew, shine in the pink light of dawn and scream loudly.
The window at the head of my bed is open to the garden. The fragrance from the garden and the whisper of flowers seem to lift up in my soul peaceful, magical dreams.
The garden is my mother's source of income. Mom still brings clean, fresh vegetables to the market to sell. The garden has anchored so much love and nostalgia in my heart as a child.
|
Tả mẹ em khi đang nấu cơm
Hướng dẫn
Tả mẹ em khi đang nấu cơm
Mỗi con người đều muốn có một bữa cơm gia đình đầm ấm sau một ngày làm việc vất vả,chứa đựng biết bao niềm vui, và tâm huyết của người nấu, và mẹ là người luôn chuẩn bị chu đáo tất cả để gia đình tôi luôn có 1 bữa ăn ngon.
Mẹ rất đảm đang,chu đáo lo mọi việc trong gia đình từ việc nấu nướng đến quần áo,…tất tần tật mọi thứ trong nhà đối với người nội trợ mẹ đều hoàn thành tốt. Mọi món ăn mẹ nấu đều mang sự ngọt ngào cho tôi, thực đơn hằng ngày dựa theo sở thích của mỗi người nên ngày nào cũng được ăn rất đa dạng.
Đi làm về, thay bộ đồ xong là mẹ lao vào bếp.Mẹ đã dạy cho em rất nhiều món ăn từ những món đơn giản nhất rồi đến phúc tạp, và em đã học nấu cơm bằng nồi cơm điện đầu tiên, đó là việc tưởng chừng như đơn giản, nhưng làm sao để vo gạo sạch rồi lượng nước thế nào cho đủ, đó là cái rất khó, và cuối cùng chỉ cần đổ vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ lấy thức ăn để trong tủ lạnh đã được mẹ chuẩn bị từ sáng ra và đặt lên bàn bếp.Cách mẹ nấu nướng thật khéo léo,nhìn từ việc mẹ chọn thực phẩm hàng ngày cũng để hiểu mẹ luôn chon một chế độ dinh dưỡng thích hợp cung cấp cho gia đình.Nấu cơm xong mẹ nhặt rau, mẹ nhặt nhanh nhẹn, rau bỏ đi được mẹ cho vào túi rác gọn gàng.Thích nhất là lúc mẹ kho cá, một mùi thơm thật tuyệt. Đĩa thịt kho đậu hủ cùng đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh canh rau ngót, một mùi thơm lan tỏa xung quanh khiến ai cũng cảm giác muốn ăn liền.
Bữa cơm gia đình rất quan trọng đối với mọi người, dù có bận gì đến mấy nhưng khi nào cũng phải có mặt để thưởng thức những mọi ăn mẹ nấu, vì trong đó chứa đựng tất cả những tình thương mà mẹ dành cho cả gia đình, và chăm sóc sức khỏe của từng thành viên,không có mẹ ở nhà bố con tôi cũng chẳng biết nấu gì để ăn,có mẹ nấu cho ăn là tuyệt nhất,tôi luôn mong rằng bố mẹ sống thật tốt, luôn bên cạnh tôi để tôi có thêm động lực hướng tới tương lai tươi sáng.
|
Describe your mother while cooking
Instruct
Describe your mother while cooking
Every person wants to have a warm family meal after a hard day of work, filled with so much joy and enthusiasm from the cook, and my mother is the one who always carefully prepares everything for my family. always have a delicious meal.
Mom is very responsible and thoughtful in taking care of everything in the family from cooking to clothes...everything in the house for a housewife is done well. Every dish my mother cooks brings sweetness to me. The daily menu is based on each person's preferences so there is a variety of foods to eat every day.
Coming home from work, after changing my clothes, my mother rushed into the kitchen. She taught me many dishes, from the simplest ones to complex ones, and I learned to cook rice with a rice cooker for the first time, that's the job. It seems simple, but how to wash the rice cleanly and then how much water is enough is very difficult, and finally just pour it into the rice cooker and press the button. While waiting for the rice to cook, mom took the food from the refrigerator that she had prepared since morning and put it on the kitchen table. The way she cooks is very skillful, looking at her daily food choices, you can understand her too. choose a suitable nutritional diet to provide for the family. After cooking rice, my mother picked up the vegetables, she picked them up quickly, the discarded vegetables were neatly put in a garbage bag. My favorite time was when she braised the fish, it had a really fragrant smell. great. A plate of meat braised with tofu and a plate of fragrant golden fried fish are placed next to a bowl of spinach soup, a fragrance spreads around, making everyone feel like they want to eat it right away.
Family meals are very important for everyone. No matter how busy you are, you must always be present to enjoy what your mother cooks, because it contains all the love that your mother has for the whole family. family, and taking care of the health of each member. Without my mother at home, my father and I wouldn't know what to cook. Having my mother cook for me is the best. I always hope that my parents live well and are always by my side. so that I have more motivation towards a bright future.
|
Đề bài: Tả mẹ em đang nấu cơm
Bài làm
Buổi sáng chủ nhật., em cùng mẹ chuẩn bị bữa cơm trưa cho gia đình. Hôm ấy, mẹ mặc một chiếc tạp dề màu xanh. Mẹ lấy đồ trong tủ lạnh ra rửa rồi gọt cắt nhanh thoăn thoắt. Chỉ một lát củ, quả đã biến thành những hình thù rất đẹp mắt và dễ thương. Sau khi chuẩn bị các nguyên liệu cho các món ăn, mẹ bắt tay vào nấu nướng.
Tả mẹ em đang nấu cơm
Mẹ bật bếp lên. Đầu tiên là mẹ chiên cá. Cá sôi xèo xèo trên bếp. Với đôi bàn tay nhỏ nhắn, mẹ lật cá qua lại, miếng cá vàng ươm tỏa mùi thơm phức. Tiếp theo là mẹ nấu canh, luộc rau, xào rau. Mẹ làm việc rất tập trung. Khuôn mặt mẹ đỏ hồng, rạng rỡ và tràn ngập niềm vui. Trán lấm tấm mồ hôi, mấy sợi tóc xoà xuống trông mẹ rất xinh. Các món ăn đã được nấu xong, mẹ nhanh nhẹn cho đồ ăn ra đĩa và trang trí thật đẹp mắt. Mùi thơm của các món ăn toả ra thơm phức làm cho cả nhà ai cũng thấy đói bụng. Cả nhà ngồi vào bàn ăn thưởng thức thành quả lao động của mẹ.
|
Topic: Describe your mother cooking rice
Assignment
Sunday morning, I and my mother prepared lunch for the family. That day, mother wore a blue apron. Mom took the things out of the refrigerator, washed them, then peeled and cut them quickly. Just a slice of tubers and fruits can turn into very beautiful and cute shapes. After preparing the ingredients for the dishes, mother started cooking.
Describe your mother cooking rice
Mom turned on the stove. First, mom fried fish. Fish sizzles on the stove. With her small hands, mother turned the fish back and forth, the golden fish emitting a delicious aroma. Next, mother cooks soup, boils vegetables, and stir-fries vegetables. Mom works very focused. Mother's face was red, radiant and filled with joy. Her forehead was covered with sweat, her hair hanging down looked very pretty. The dishes were finished cooking, mother quickly put the food on the plate and decorated it beautifully. The fragrant aroma of the dishes makes everyone in the family feel hungry. The whole family sat at the dining table to enjoy the fruits of their mother's labor.
|
Tả một anh bộ đội mà em yêu quý – Văn hay lớp 2
Hướng dẫn
Anh Dũng là con trai yêu quý của bác Hải.
Sau khi tốt nghiệp trường Đại học Kĩ thuật Quân sự, anh Dũng ra công tác ở quần đảo Trường Sa với quân hàm Thiếu uý. Sau hai năm công tác ở đảo, anh được thăng quân hàm Trung uý, được về phép ba tuần. Anh sang nhà em chơi, biếu bố mẹ em một cân cá khô, món quà biển của lính đảo. Anh cho em một vỏ ốc biển bảy màu, rất đẹp.
Anh Dũng cao 1,7 mét, nặng 75 kg. Anh to khoẻ và hùng dũng. Cặp mắt anh sáng ngời, ngực nở, chân tay rắn chắc, màu da rám nắng như sơn mài. Anh bảo lính đảo phải khoẻ mới đương đầu được với sóng gió đại dương. Anh kể bao chuyện vui và lạ ở trên đảo: Có những con vích to và nặng hai, ba tạ; có những đàn chim vài nghìn con bay rợp trời; rồi chuyện đi tuần tra, đi câu cá, trồng rau xanh, đọc sách báo, gói bánh chưng trong dịp Tết…
Đời lính đảo thật gian khổ và đáng tự hào. Chiều nay, em đi học về, mẹ cho biết anh Dũng đã ra đảo rồi, em nhớ anh nhiều quá..
Chú Quân của em là bộ đội xe tăng, thuộc binh chủng Thiết giáp. Chú là tay pháo thủ cừ khôi của tổ xe tăng năm người. Mỗi kì nghỉ phép chú đều ghé thăm gia đình em.
Chú Quân hai mươi bốn tuổi, cái tuổi tươi tắn sung sức của một người lính. Chú nhập ngũ từ khi mười tám tuổi và vì yêu binh chủng Thiết giáp, chú tình nguyện gắn bó suốt đời với màu áo lính chiến xa. Chú Quân cao hơn bố em cả cái đầu, người chú vạm vỡ, cân đối, thể hình đẹp. Da chú rám nắng, một màu da nâu hồng khoẻ mạnh. Tóc chú đen nhánh, xoăn xoăn úp sát vào gáy như một chàng công tử quý tộc. Mái tóc bồng gợn sóng làm cho chú có vẻ lãng tử của một người lính: trái tim nhiệt huyết và nét phong trần nay đây, mai đó. Chú Quân có khuôn mặt chữ điền, trán cao, rộng. Đôi lông mày to, lan nhẹ đến cuối mắt làm cho đôi mắt sắc sảo của chú dịu dàng hẳn đi.
Mỗi kì nghỉ, chú chỉ ở nhà em một ngày. Bố và chú vui vẻ hàn huyên đủ chuyện rồi chú khoác ba lô về thăm nội. Quê nội với dòng sông rộng, cánh đồng lộng gió giữ chú hết thời gian nghỉ còn lại. Ngày trả phép chú tạt qua nhà em, tay xách lỉnh kỉnh quà nội gửi ra cho gia đình em và cho đồng đội của chú. Làm xong nhiệm vụ chuyển quà, chú Quân hát vui vẻ: “Năm anh em trên một chiếc xe tăng…” rồi chào bố mẹ, xoa đầu em dặn: “Học ngoan nhá!”. Chú trở về đơn vị để đọng lại trong tâm hồn em câu chuyện lính tăng đậm đà tình cảm. Chú em hiền, vui tính và rất yêu nghiệp lính của mình.
Em rất yêu chú Quân. Có chú về, căn nhà nhỏ của gia đình em bận rộn và đầy ắp tiếng cười. Những câu chuyện chú kể rất hấp dẫn, lí thú, nghe hoài không chán. Em được mở mang thêm kiến thức và tình cảm chú cháu khăng khít, thân mật hơn. Chú Quân gieo vào lòng em tình yêu thương những người lính xe tăng nói riêng và bộ đội Bác Hồ nói chung.
Ngày anh về cả nhà em cứ nhộn nhịp hẳn lên. Bố chạy đi báo tin cho các bác họ hàng. Mẹ thì luông cuống đi chợ nấu cơm, dọn dẹp. Em cũng vui mừng hết sức vì sắp được gặp người anh mà mình yêu quý.
Mười giờ sáng anh về tới ngõ. Như có linh tính, mẹ em vừa nghe tiếng dép đã vội chạy ngay ra ngõ. Hai hàng nước mắt sung sướng hạnh phúc tuôn trào trên gò má đã sạm vì vất vả lam lũ. Mẹ ôm chầm lấy anh trong vòng tay gầy guộc. Anh cũng ôm chặt lấy mẹ. Rồi mẹ lau vội nước mắt, vừa cười vừa dắt tay anh vào chào hỏi mọi người. Ông cháu, cha con gặp nhau tay bắt mặt mừng, hồ hởi và hân hoan. Anh vào nhà rồi em mới nhìn thấy anh kĩ hơn. Anh thay đổi nhiều so với trước. Nom anh trông khỏe mạnh, tráng kiện hơn lúc ở nhà rất nhiều. Dáng người anh vạm vỡ, bộ ngực nở nang cân đôi, tay chân rắn chắc. Anh mặc trên người chiếc áo lính thuỷ màu trắng tinh, cổ có vạt sang hai bên, ở giữa thắt nút bằng hai đoạn vải màu thiên thanh, được sơ vin ngay ngắn trong chiếc quần vải màu xanh da trời. Trên đầu anh đội chiếc mũ bằng vải mềm như của các chú công an nhưng màu trắng đai xanh. Dưới chân là đôi giày vải bạt màu xanh cỏ ủa.
Đặt chiếc ba lô xuống phản, anh ngồi trò chuyện, hỏi han mọi người. Vừa cười nói anh vừa lôi từ trong ba lô ra bao nhiêu là quà từ Trường Sa Trong đám cá mực là một con búp bê vừa to vừa đẹp anh dành cho em. Sung sướng, em sà vào lòng anh nũng nịu. Nhìn gần, em thấy rõ nước da anh đã chuyến sang màu bánh mật bởi nắng gió biển khơi. Bàn tay anh xoa đầu em thô ráp và chai cứng. Nhưng đôi mắt anh vần sáng long lanh, không chút thay đổi. Giọng nói trầm ấm hơn và nghe rất đàn ông. Khó khăn và thử thách nơi đảo xa đã rèn luyện anh trở thành một người đàn ông mạnh mẽ và rắn rỏi.
Thời gian năm ngày trôi qua nhanh như thoi đưa. Cuối cùng cũng đã đến ngày anh lên đường trở lại đơn vị. Mọi người trong gia đình ai cũng rất buồn và lưu luyến. Em và mẹ thì ôm nhau khóc rưng rức. Anh cố nén cảm xúc động viên mẹ, vỗ về an ủi em. Trước lúc lên đường anh còn dặn: “bé út ở nhà ngoan, học giỏi. Anh không có nhà phải biết chăm sóc giúp đỡ cha mẹ. Khi nào về anh lại cho quà.” Những lời nói của anh em luôn ghi nhớ và chắc chắn em sẽ làm được và làm tốt.
Hồng Loan tổng hợp
Chuyên mục: Văn mẫu lớp 2Thẻ: Tả một
Trả lời Hủy
Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *
Bình luận
Tên *
Email *
Trang web
Nhập từ cần tìm…
Bài viết mới
Đồng biến, nghịch biến của hàm số bậc ba
Lý thuyết đồng biến, nghịch biến của hàm số
Bài 1: Mệnh đề – Toán 10
Trắc nghiệm Mệnh đề
Các dạng toán về mệnh đề – Toán 10
Chuyên đề mới:
Học toán 12
Học toán lớp 11
Học toán lớp 10
|
Describe a soldier that you love - Good writing for grade 2
Instruct
Mr. Dung is Uncle Hai's beloved son.
After graduating from Military Technical University, Mr. Dung went to work in the Truong Sa archipelago with the rank of Second Lieutenant. After two years of working on the island, he was promoted to the rank of Lieutenant and was allowed three weeks of leave. I came to your house to visit and gave your parents a kilo of dried fish, a gift from the island soldiers. I gave you a seven-colored sea shell, very beautiful.
Mr. Dung is 1.7 meters tall and weighs 75 kg. He is big, strong and brave. His eyes are bright, his chest is broad, his limbs are strong, his skin is as tan as lacquer. He told the island's soldiers to be strong to cope with the ocean waves. He told many funny and strange stories on the island: There are turtles that are big and weigh two or three kilograms; There are flocks of several thousand birds flying in the sky; Then there's the story of going on patrol, going fishing, growing vegetables, reading books and newspapers, and wrapping banh chung during Tet...
The life of an island soldier is arduous and worthy of pride. This afternoon, when I came home from school, my mother told me that Mr. Dung had gone to the island, I missed him so much..
My Uncle Quan is a tank soldier, part of the Armored Corps. He was a skilled gunner in a five-man tank crew. Every vacation, he visits my family.
Uncle Quan is twenty-four years old, the young and energetic age of a soldier. He joined the army when he was eighteen years old and because he loved the Armored Corps, he volunteered to wear the uniform of a tank soldier for the rest of his life. Uncle Quan is a head taller than my father, his body is muscular, balanced, and has a nice body. His skin is tanned, a healthy pink-brown color. His hair is jet black and curled close to the nape of his neck like a noble prince. His wavy hair gives him the romantic look of a soldier: a passionate heart and a rugged look here, there tomorrow. Uncle Quan has a square face, high and wide forehead. His big eyebrows, spreading gently to the end of his eyes, make his sharp eyes look softer.
Every vacation, I only stay at your house for one day. Dad and uncle happily chatted about everything, then he put on his backpack to visit his grandmother. Grandfather's hometown with its wide river and windy fields kept him the rest of his time off. On the day he returned from his leave, he stopped by my house, carrying a bunch of gifts that he sent to my family and his teammates. After completing the task of delivering gifts, Uncle Quan happily sang: "Five brothers on a tank..." then greeted his parents, patted his head and told him: "Study well!". He returned to the unit to leave in my soul the story of a tank soldier filled with emotions. He is gentle, funny and loves his military career very much.
I love Uncle Quan very much. When you come home, my family's small house is busy and full of laughter. The stories he tells are very attractive and interesting, I never get tired of listening to them. I have expanded my knowledge and the relationship between uncle and nephew is closer and more intimate. Uncle Quan planted in my heart love for tank soldiers in particular and Uncle Ho's soldiers in general.
The day he came home, my whole house became bustling. Dad ran to tell the news to his relatives. Mom was always busy going to the market to cook and clean. I'm also very happy because I'm about to meet the brother I love.
At ten o'clock in the morning he returned to the alley. As if she had a premonition, as soon as her mother heard the sound of slippers, she quickly ran to the alley. Two lines of tears of joy and happiness flowed down her cheeks, which were darkened by hard work. Mother hugged him in her skinny arms. He also hugged his mother tightly. Then his mother quickly wiped away her tears, smiled and took his hand to greet everyone. Grandfather and grandson, father and son, met each other and shook hands, excited and joyful. When you entered the house, I saw you more closely. He has changed a lot compared to before. He looks much healthier and stronger than when he was at home. His body is muscular, his chest is well proportioned, and his arms and legs are strong. He wore a pure white sailor shirt with flaps on both sides, tied in the middle with two pieces of blue fabric, neatly tucked into sky blue pants. On his head he wore a soft fabric hat like that of a police officer, but it was white with a blue belt. At his feet are a pair of grass green canvas shoes.
Putting his backpack on the counter, he sat down to chat and ask questions to everyone. While laughing, he pulled out many gifts from Truong Sa from his backpack. Among the fish and squid was a big and beautiful doll he gave me. Happy, I swooped into your arms and pampered you. Looking closely, I can clearly see that his skin has turned the color of honey because of the sun and wind at sea. His hand rubbing my head is rough and calloused. But his eyes sparkled brightly, unchanged. The voice is deeper and sounds very masculine. Difficulties and challenges on a remote island trained him to become a strong and steadfast man.
Five days passed by as quickly as a shuttle. Finally, the day came for him to return to the unit. Everyone in the family is very sad and nostalgic. My mother and I hugged each other and cried. He tried to suppress his emotions to encourage his mother and comfort her. Before leaving, he told him: "The youngest child should stay at home and study well. He doesn't have a home and has to know how to take care of his parents. When you come back, I'll give you a gift." Always remember your words and I will definitely do it and do it well.
Hong Loan compiled
Category: Sample essay grade 2 Tag: Describe one
Reply Cancel
Your email will not be displayed publicly. Required fields are marked *
Comment
Name *
Email *
Webpage
Enter the word you want to search for...
New Posts
Covariation and inverse of cubic functions
Theory of covariation and inverse variation of functions
Lesson 1: Propositions – Math 10
Proposition Test
Types of propositional math – Math 10
New topic:
Study math 12
Studying math grade 11
Studying math grade 10
|
Đề bài: Tả một anh bộ đội mà em yêu quý
Bài làm
Anh Dũng là con trai yêu quý của bác Hải.
Sau khi tốt nghiệp trường Đại học Kĩ thuật Quân sự, anh Dũng ra công tác ở quần đảo Trường Sa với quân hàm Thiếu uý. Sau hai năm công tác ở đảo, anh được thăng quân hàm Trung uý, được về phép ba tuần. Anh sang nhà em chơi, biếu bố mẹ em một cân cá khô, món quà biển của lính đảo. Anh cho em một vỏ ốc biển bảy màu, rất đẹp.
Tả một anh bộ đội mà em yêu quý
Anh Dũng cao 1,7 mét, nặng 75 kg. Anh to khoẻ và hùng dũng. Cặp mắt anh sáng ngời, ngực nở, chân tay rắn chắc, màu da rám nắng như sơn mài. Anh bảo lính đảo phải khoẻ mới đương đầu được với sóng gió đại dương. Anh kể bao chuyện vui và lạ ở trên đảo: Có những con vích to và nặng hai, ba tạ; có những đàn chim vài nghìn con bay rợp trời; rồi chuyện đi tuần tra, đi câu cá, trồng rau xanh, đọc sách báo, gói bánh chưng trong dịp Tết…
Đời lính đảo thật gian khổ và đáng tự hào. Chiều nay, em đi học về, mẹ cho biết anh Dũng đã ra đảo rồi, em nhớ anh nhiều quá.
|
Topic: Describe a soldier that you love
Assignment
Mr. Dung is Uncle Hai's beloved son.
After graduating from Military Technical University, Mr. Dung went to work in the Truong Sa archipelago with the rank of Second Lieutenant. After two years of working on the island, he was promoted to the rank of Lieutenant and was allowed three weeks of leave. I came to your house to visit and gave your parents a kilo of dried fish, a gift from the island soldiers. I gave you a seven-colored sea shell, very beautiful.
Describe a soldier that you love
Mr. Dung is 1.7 meters tall and weighs 75 kg. He is big, strong and brave. His eyes are bright, his chest is broad, his limbs are strong, his skin is as tan as lacquer. He told the island's soldiers to be strong to cope with the ocean waves. He told many funny and strange stories on the island: There are turtles that are big and weigh two or three kilograms; There are flocks of several thousand birds flying in the sky; Then there's the story of going on patrol, going fishing, growing vegetables, reading books and newspapers, and wrapping banh chung during Tet...
The life of an island soldier is arduous and worthy of pride. This afternoon, when I came home from school, my mother told me that Mr. Dung had gone to the island, I missed him so much.
|
Đề bài: Tả một buổi lao động ở trường em
Bài làm
Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói: Vì lợi ích mười năm phải trồng cây, vì lợi ích trăm năm phải trồng người. Lời dặn của Bác đến tận ngày ngay vẫn được các thể hệ con cháu nối tiếp theo…
Trường của em là ngôi trường mới, mọc lên trên một nền đất rộng. Ngôi nhà ba tầng đẹp đẽ nhưng lại chưa có cây xanh. Chính vì thế mà mùa xuân trước, trong
trường em đã tổ chức một buổi lao động trồng
cây nhằm tạo cảnh quan xanh sạch đẹp cho trường. Buổi lao động đầy ý nghĩa với khí thế vui tươi đã để lại trong em ấn tượng khó phai.
Theo kế hoạch của nhà trường, mỗi lớp chúng em được giao trách nhiệm trồng và chăm sóc một chục cây xanh. Bồn cây của lớp nào xanh và tốt nhất sau một năn sẽ được nhà trường khen tặng và gắn biển để kỷ niệm.
Lớp em hưởng ứng ngày tết trồng cây hào hứng, sôi nổi vô cùng. Bạn Hoài Anh vui vẻ đứng lên xin phép cô chủ nhiệm rồi phân công nhiệm vụ cho từng tổ, tổ lại phân công đến các bạn đội viên. Bạn thì xin được mang cây, bạn mang dụng cụ, người thì mang bình nước tưới, bạn mang phân bón.
Sáng hôm nhà trường tổ chức lễ ra quân, lớp em cùng hai mươi lớp khác xếp hàng thẳng tắp nghe thầy hiệu trưởng nói về ý nghĩa của việc trồng cây.
Sau khi nhận nhiệm vụ, chúng em tỏa đi những khu vực được giao. Hoài Anh nhanh nhảu, nhiệt tình và gương mẫu ra tay trước. Bạn cuốc liền một mạch để tạo hình cho hố cây thứ nhất. Thế là, cứ như vậy, cả lớp chia nhau cuốc đủ mười hố trồng cây.
Vừa cuốc đất, các bạn còn vui vẻ trêu nhau. Có bạn còn hào hứng đọc bài ca vỡ đất. Đến lượt các bạn nữ nhanh tay tra phân bón lót cho cây. Các bạn chu đáo thật. Trước đó một ngày các bạn còn cử nhau đi hỏi cô giáo dạy sinh để chọn lượng phân vừa đủ tránh cho cây khỏi chết.
Khâu chuẩn bị đã xong, bạn lớp trưởng mời cô chủ nhiệm đặt trồng cây trước nhất. Cô chọn một cây bàng rất nhỏ, đặt xuống hố cây rồi nói.
Hôm nay cô trò mình trồng cây bàng này, có lẽ phải đến lúc các em ra trường nó mới cho tán được. Lúc ấy, trong những ngày hè, thế hệ sau của các em sẽ được hưởng những tán bàng mát rượi. Các em biết không, đó chính là cái lợi ích mười năm mà Bác kính yêu của chúng ta ngày xưa đã dạy.
Rồi cô vón đất thật nhỏ, vun vào gốc cây.
Chẳng mấy chốc, hàng câu của lớp em đã được trồng xong, một hàng dài đủ loại, bàng, sấu, bằng lăng, hoa sữa,,, Các gốc cây tưới nước cẩn thận cho đủ ngấm rồi các bạn mới ra về. Trong lòng các bạn hôm ấy ai cũng vui tươi phấn khởi.
Mới đó mà một năm học đã đi qua, hàng cây lớp em trồng đã tốt và xanh mướt. Lớp em rất tự hào khi được nhà trường chọn một cây hoa sữa để gắn biển kỷ niệm. Thời gian trôi qua, hàng cây trước lớp đã trở thành một kỷ niệm không phai với mỗi bạn lớp em. Bây giờ em đã hiểu rõ hơn lời dạy của Bác ngày xưa có ý nghĩa biết nhường nào.
|
Topic: Describe a labor day at your school
Assignment
President Ho Chi Minh once said: For the benefit of ten years, we must plant trees, for the benefit of a hundred years, we must plant people. Uncle Ho's advice to this day is still followed by generations of descendants...
My school is a new school, growing on a large piece of land. The three-story house is beautiful but there are no trees. That's why spring before, in
My school organized a planting session
trees to create a clean and beautiful green landscape for the school. The meaningful labor session with a joyful atmosphere left an unforgettable impression on me.
According to the school's plan, each class of us is assigned the responsibility of planting and taking care of a dozen trees. The greenest and best tree in the class after a year will be rewarded by the school and placed on a commemorative plaque.
My class responded to the tree planting festival with great excitement and enthusiasm. Hoai Anh happily stood up to ask the homeroom teacher's permission and then assigned tasks to each team, which in turn assigned tasks to the team members. You ask to bring plants, you bring tools, others bring watering cans, you bring fertilizer.
The morning the school held the opening ceremony, my class and twenty other classes lined up to listen to the principal talk about the meaning of planting trees.
After receiving the mission, we spread out to the assigned areas. Hoai Anh quickly, enthusiastically and exemplary acted first. You hoe in one go to shape the first tree hole. So, just like that, the whole class divided into ten holes to plant trees.
While digging the soil, you guys happily tease each other. Some of you were even excited to read the song Breaking the Ground. It's the girls' turn to quickly apply fertilizer to the plants. You guys are really thoughtful. One day, the friends sent each other to ask the biology teacher to choose the right amount of fertilizer to prevent the tree from dying.
The preparations were complete, the class president invited the homeroom teacher to plant the tree first. She chose a very small almond tree, placed it in the tree hole and spoke.
Today we planted this almond tree. Maybe it won't be able to spread until the children graduate from school. At that time, during the summer days, your next generation will enjoy the cool almond trees. You know, that is the benefit of ten years that our beloved Uncle taught in the past.
Then she made very small piles of soil and pressed it to the base of the tree.
Soon, my class's rows of fish were planted, a long row of all kinds, such as eagles, dracontomelons, polyscias fruticosa, milk flowers, etc. The tree stumps were carefully watered until they were soaked enough before the students left. Everyone was happy and excited that day.
Just then, a school year has passed, and the rows of trees my class planted are good and green. My class was very proud when the school chose a milk flower tree to put on a commemorative sign. As time passed, the row of trees in front of the classroom became an unforgettable memory for each of my classmates. Now I understand more clearly how meaningful Uncle Ho's teachings were.
|
Tả một buổi tối của gia đình em – Tập làm văn lớp 5
Hướng dẫn
Tả một buổi tối của gia đình em
Bài làm
Mẹ em nói: “Thời bao cấp, ăn gạo sổ, gia đình ta khó khăn lắm. Mấy năm lại đây, kinh tế khấm khá hơn nhiều… Lúc nào vui, mẹ vẫn hay nói thế. Nhà cửa nay được sửa sang lại khang trang hơn. Nền nhà lát gạch hoa. Giường, chiếu, bàn, ghế… được mua sắm. Mẹ đã mua xe máy cho anh Dũng đi dạy học. Bố mẹ không phải mặc áo vá. Các con đi làm, đi học đều được ăn mặc tươm tất. Bữa cơm đã có thịt, cá. Vui nhất, ngon lành nhất là những bữa cơm sum họp gia đình vào tối thứ bảy hằng tuần.
Tối thứ bảy này vui quá. Vợ chồng dì Thu đưa Mỹ Lan đến chơi. Anh Dũng đưa cô Thư – bạn gái, dạy học cùng trường, cô dâu tương lai về “ra mắt” bố mẹ. Rau ở vườn hái về, gà nuôi trong chuồng bắt ra giết thịt. Bia hộp thì vợ chồng dì Thu đưa sang. Cô Vân và em thì phụ bếp cho mẹ.
Độ bảy giờ tối, cả nhà đã quây quần xung quanh mâm cơm. Đông người, nhưng chỉ ăn chung một mâm cho ấm cúng. Cả bố mẹ, vợ chồng dì Thu, cô Vân, em và Mỹ Lan ngồi trên hai chiếc chiếu trải rộng giữa nhà. Anh Dũng, chú Lợi ngồi cạnh bố. Cô Thư ngồi cạnh mẹ và em. Dì Thu phải quản con nhỏ. Bố và chú Lợi chồng dì Thu thì uống rượu. Mẹ và dì Thu, anh Dũng và cô Thư tnì uống bia. Bố mẹ vui lắm. Chuyện trò râm ran. Anh Dũng kể chuyện đi thi giáo viên giỏi toàn huyện. Bố nói về chuyện toà án thị xã mới xử vụ đánh bạc lớn, chuyện cá độ bóng đá. Mẹ hỏi về tình hình dịch cúm gia cầm. Cô Thư ăn rón rén. Bé Lan lẫm chẫm đi vòng quanh, lúc sà vào bố, lúc ôm cổ mẹ, lúc ngồi vào lòng cô Vân… Chú Lợi kể chuyện cơ quan Ngân hàng của chú mới làm lễ đón nhận Huân chương Lao động hạng Nhì,…
Tối thứ bảy nào ở nhà em cũng đông vui. Nhưng đông vui nhất là tối thứ bảy tuần cuối tháng vì hôm ấy nhà thường có khách – con dâu tương lai của bố mẹ. Tiếc là nhà em không có ao cá như bên nhà bác Đức, nhưng vườn rau của gia đình luôn tươi tốt. Không mua sắm đồ đoàn gì mới mà nhà cửa như đẹp hẳn lên. Hình như anh Dũng chuẩn bị cưới vợ. Bố mẹ dào dạt niềm vui. Niềm vui của con cháu. Niềm vui của gia đình yên vui, hạnh phúc.
|
Describe an evening in your family - Grade 5 writing practice
Instruct
Describe an evening with your family
Assignment
Her mother said: "During the subsidy period, when we had to eat only limited rice, our family was very difficult. In recent years, the economy has gotten much better... Always happy, my mother always says that. The house has now been renovated and is more spacious. The floor is tiled with floral tiles. Beds, mats, tables, chairs... are purchased. My mother bought a motorbike for Mr. Dung to teach. Parents do not have to wear patched shirts. Children go to work and school and are dressed neatly. The meal includes meat and fish. The happiest and most delicious meals are family reunion meals every Saturday night.
This Saturday night is so fun. Aunt Thu and her husband brought My Lan to visit. Mr. Dung brought Ms. Thu - his girlfriend, who teaches at the same school, the future bride to "introduce" to his parents. Vegetables are picked from the garden, chickens raised in the barn are caught and slaughtered. The box of beer was brought by Aunt Thu and her husband. Ms. Van and I help mom in the kitchen.
At seven o'clock in the evening, the whole family gathered around the dinner table. There are many people, but they only eat on one tray to make it cozy. Both parents, aunt Thu and her husband, aunt Van, me and My Lan sat on two mats spread out in the middle of the house. Mr. Dung and Mr. Loi sat next to his father. Ms. Thu sat next to my mother and me. Aunt Thu has to take care of her children. Dad and Uncle Loi, Aunt Thu's husband, were drinking. Mom and Aunt Thu, Mr. Dung and Ms. Thu all drank beer. Parents are very happy. Chatting is buzzing. Mr. Dung told the story of taking the district-wide excellent teacher exam. Dad talked about the town court's recent trial of a big gambling case, about football betting. Mom asked about the bird flu situation. Miss Thu ate gingerly. Little Lan slowly walked around, sometimes hugging her father, sometimes hugging her mother's neck, sometimes sitting on Ms. Van's lap... Mr. Loi told the story of how his Bank recently held a ceremony to receive the Second Class Labor Medal,...
Every Saturday night my house is crowded. But the most crowded is the last Saturday night of the month because that day the house often has guests - the parents' future daughter-in-law. Unfortunately, my house doesn't have a fish pond like Uncle Duc's, but the family's vegetable garden is always lush. Without buying any new furniture, the house seems to be much more beautiful. It seems that Mr. Dung is preparing to get married. Parents are filled with joy. The joy of children and grandchildren. The joy of a peaceful and happy family.
|
Đề bài: Tả một bác lao công đang làm việc
Bài làm
Trường tôi rộng lắm với rất nhiều phòng học nhưng lúc nào chúng cũng sạch sẽ, mát mẻ. Đó là nhờ bàn tay chăm chỉ của bác lao công trường tôi.
“Những đêm hè
Khi ve ve
Đã nghỉ
Tôi lắng nge
Trên đường Trần Phú
Tiếng chổi tre
Xao xác hàng me…”
Khi đọc bài thơ “Tiếng chổi tre” cùa nhà thơ Tố Hữu, tôi nhắm mắt lại tưởng tượng chị lao công cần mẫn, vất vả. Nhưng khi nhìn thấy bác lao công trường tôi làm việc, hình ảnh ấy rõ nét hơn, cụ thể và sinh động hơn.
Bác lao công năm nay đã gần năm mươi tuổi. Tuy vậy, bác vẫn là người phụ nữ khỏe mạnh và chăm chỉ làm việc. Lúc nào tôi cũng thấy bóng bác đi qua đi lại. Có khi bác ở khu sân trường nhưng có khi đã thấy bác ở vườn cây… nhanh nhẹn lạ lùng. Một hôm về học muộn, tôi thấy bác đang quét dọn các phòng học. Nhìn từ xa, trông bác như một “vệ sĩ’ của môi trường. Bác bịt kín mặt chỉ còn thấy đôi mắt. Tay phải cầm cây chổi, tay trái cầm thùng rác, bác đến từng lớp một. Cuối buổi học, lớp nào nhìn cũng như một “chiến trường” với những “chiến tích” của các cô cậu học trò. Bác cúi nhặt từng tờ giấy, từng cái túi bỏ vào thùng rác… Rồi cặm cụi, bác quét khắp cả lớp, từng gầm bàn một. Chổi bác đưa đến đâu dường như bao nhiêu bụi bẩn bị quét sạch đến đấy. Chúng sợ hãi chạy trốn nhưng cũng không thể nhanh hơn bàn tay bác. Sàn nhà đã sạch bóng, bác kê lại những dãy bàn ghế cho ngay ngắn như chúng em xếp hàng. Cuối cùng là anh bảng đen. Cuối buổi nhìn anh ấy thật lem luốc. Nhưng được bàn tay dịu dàng của bác lao công lau rửa, anh lại bảnh bao với mầu đen láng mịn. Nhìn anh thật kiêu hãnh. Khắp cả gian phòng đã được quét dọn cẩn thận. Bác đưa mắt nhìn một lượt như ngắm lại thành quả cùa mình. Bàn ghế, bảng đen…cũng nhìn bác lao công như thầm cảm ơn… Cứ thế, hết phòng này đến phòng khác, bóng bác cứ âm thầm, lặng lẽ một mình trên hành lang lớp học dài hun hút… Bác lao công như một anh hùng lăn xả vào các chiến trường mà mỗi lúc bước vào là chiến trận hỗn độn nhưng khi bước ra là cà một thế giới bình yên.
Khi những tia nắng cuối ngày sắp tắt, bác lao công mới xong công việc của mình. Mặc dù làm việc trong tiết trời oi bức nhưng vẫn thấy trên khuôn mặt bác lao công niềm vui của người lao động chân chính. Niềm vui ấy được xuất phát từ chính tấm lòng và sự chăm chỉ của bác. Nhưng tấm lòng của bác lao công không phải ai cũng thấu hiểu. Bác lúc nào cũng âm thầm làm công việc của mình, những việc vì học trò chúng tôi. Lúc này đây tôi mới thấy được sự vất vả của bác. Thế mà học trò chúng tôi cứ vô tâm không để ý khiến cho công việc của bác nặng nề hơn.
Không có công việc nào là thấp kém, mỗi việc dù nhỏ đến đâu thì những đóng góp của nó cũng mang lại lợi ích cho con người và xã hội. Như bác lao công trường tôi, chăm chỉ cần mẫn với công việc của mình dù không ai biết đến nhưng công việc ấy đã mang đến cho học trò chúng tôi cả một không gian thoáng mát.
|
Topic: Describe a cleaner at work
Assignment
My school is very large with many classrooms but they are always clean and cool. That's thanks to the hard-working hands of my construction site worker.
“Summer nights
When ticking
Retired
I listen
On Tran Phu street
The sound of a bamboo broom
Damn me..."
When reading the poem "The Sound of Bamboo Broom" by poet To Huu, I closed my eyes and imagined her working hard and diligently. But when I saw the janitor at my construction site working, that image was clearer, more specific and more vivid.
The janitor is nearly fifty years old this year. However, she is still a healthy and hard-working woman. I always see your shadow going back and forth. Sometimes he was in the school yard, but sometimes I saw him in the garden... strangely agile. One day, coming home late from school, I saw him cleaning the classrooms. From a distance, he looks like a "bodyguard" of the environment. He covered his face, only his eyes were visible. Holding a broom in his right hand and a trash can in his left hand, he went to each class one by one. At the end of the class, every class looked like a "battlefield" with the "trophies" of the students. He bent down to pick up each piece of paper, each bag, and put it in the trash... Then diligently, he swept the entire classroom, each under the table. Wherever you put the broom, it seems like a lot of dirt is swept away. They were scared and ran away, but they couldn't be faster than my hand. The floor was clean, he arranged the rows of tables and chairs neatly as we lined up. Finally, there is the blackboard guy. At the end of the session, he looked so dirty. But with the gentle hands of the cleaner cleaning him, he looks handsome again with smooth black color. You look so proud. The entire room has been carefully cleaned. Uncle looked around as if reviewing his achievements. The tables, chairs, blackboard... also looked at the janitor as if silently thanking him... Just like that, from room to room, his shadow kept silently, quietly alone in the long classroom hallway... The janitor was like a Heroes rush into battlefields where every time they enter there is a chaotic battle but when they step out there is a peaceful world.
When the last rays of sunlight were about to fade, the janitor finished his work. Even though he worked in hot weather, he could still see the joy of a true worker on the worker's face. That joy comes from your heart and hard work. But not everyone understands the janitor's heart. He always silently did his work, things for us students. Only now do I see your hardship. However, our students are still indifferent and do not pay attention, making his work more difficult.
No job is inferior, no matter how small each job is, its contribution brings benefits to people and society. Like my school's construction worker, who works diligently and diligently at his job, even though no one knows about it, his job has given us students a cool space.
|
Đề bài: Tả một bác nông dân đang cày ruộng
Bài làm
Nói đên bác nông dân đang cày ruộng, em nhớ đến bác Tám ở quê ngoại. Bác là một nông dân cần cù chất phát, bác chuyên đi cày thuê kiếm cơm, nên bác là người sử dụng cày rất thành thạo. Em biết được bác là nhờ hôm Trung thu về thăm quê ngoại.
Hôm ấy, trên đường em phải qua một cánh đồng rộng mênh mông. Em đang ngồi trên xe mà lòng cứ nôn nao mong chóng về gặp ngoại. Nhưng mà oái ăm thay, giữa đường xe bị hỏng nên em phải đi bộ qua con đường khá dài. Chính trên con đường này, em được làm quen với bác Tám cày ruộng. Tiếng “ví tá” của bác làm em chú ý và tìm cách làm quen. Bác trạc năm mươi tuổi. Khác với những người ở phố, bác có một thân hình cường tráng, vạm vỡ rắn chắc làm sao. Gương mặt bác trông hơi khắc khổ: da sạm nắng, tay chân chắc nịch bị phủ một lớp bùn đất vì bác đang cày. Quần bác xắn cao, đôi tay nhanh nhẹn chỉ lái cặp trâu. Một tay bác nắm sợi dây đang mắc vào mũi trâu, còn tay kia thì nắm cái roi dài để phết vào mông trâu khi nào trâu lười biếng không đi. Mồ hôi bác đang đầm đìa nhỏ giọt, miệng bác luôn “ví thá, tá ví” làm em thấy lạ tai. Hai con trâu đi chậm chạp vì phải kéo cá lưỡi cày lật bao nhiêu lớp bùn đất. Lúc ấy trong ruộng có nước, khi lưỡi cày đi qua, nó đê lại trong nước những hình xoắn tròn to, rồi nhỏ dần dần. Bác cày rất kĩ. Không để sót khoảnh đất nào. Nhìn cách làm, em thấy được đức tính kĩ lưỡng của bác.
Tả một bác nông dân đang cày ruộng
Khi cày gần nửa đám ruộng, bác nghỉ giải lao. Lúc đó, bác đến một gốc cây đa, nằm gác chăn lên rễ cây để nghỉ, mắt bác lim dim như muốn ngủ. Lúc này hai con trâu đang vẫy đuôi gặm cỏ. Khi bác tiếp tục công việc, trời đã nắng gắt. người và vật bắt đầu thấm mệt, mồ hôi nhễ nhại. Em thấy thương và cảm phục bác làm sao. Nhìn những hàng đất cày thành luống trông rất đẹp dưới nắng trưa, em nhớ đến câu tục ngữ: Ăn một bát cơm, nhớ người cày ruộng.
Hình ảnh vất vả trên đồng ruộng của bác Tám theo em mãi về thành phố đến hôm nay.
|
Topic: Describe a farmer plowing a field
Assignment
Speaking of the farmer plowing the fields, I remember Uncle Tam in my grandmother's hometown. He was a hard-working and generous farmer. He specialized in plowing to earn his living, so he was a very proficient plow user. I know you because I visited my maternal hometown on Mid-Autumn Festival.
That day, on the way I had to pass through a vast field. I was sitting in the car and I was anxious to get home to see my grandmother soon. But unfortunately, the car broke down in the middle of the road so I had to walk a long way. It was on this road that I became acquainted with Uncle Tam who plowed the fields. Your "whispering" sound caught my attention and I tried to get to know him. Uncle is about fifty years old. Unlike the people on the street, he has a strong, muscular body. His face looked a bit harsh: his skin was tanned, his sturdy arms and legs were covered with a layer of mud because he was plowing. His pants were rolled up high, his nimble hands only drove the pair of buffaloes. With one hand, he holds the rope stuck to the buffalo's nose, and with the other hand holds a long whip to spread on the buffalo's butt when the buffalo is too lazy to walk. He was sweating profusely, his mouth was always saying "so many things, so many things" which made me feel strange. The two buffaloes walked slowly because they had to pull plowshares to turn over many layers of mud. At that time, there was water in the field. When the plow blade passed by, it left large circular spiral shapes in the water, then gradually became smaller. Uncle plowed very carefully. Don't leave any land behind. Looking at the way you work, I can see your thoroughness.
Describe a farmer plowing a field
After plowing nearly half of the field, he took a break. At that time, he came to a banyan tree, laid down his blanket on the tree root to rest, his eyes half-closed as if he wanted to sleep. At this time, two buffaloes were wagging their tails and grazing. When he continued his work, the sun was already hot. People and animals began to feel tired and sweat profusely. I feel sorry for you and admire you so much. Looking at the rows of plowed soil looking so beautiful in the midday sun, I remember the proverb: Eat a bowl of rice, remember the person plowing the field.
The image of Uncle Tam's hardships in the fields followed me back to the city until today.
|
Tả một bạn em đang ngồi học bài văn 7
Hướng dẫn
Tả một bạn em đang ngồi học bài văn 7
“Cạp! Cạp! … Cạp!
Tôi quay phắt lai, cả một vùng trắng xóa làm tôi ngạc nhiên. “Đẹp quá”, – Tôi buột miệng nói. Nội nắm tay kéo tôi xuống bờ mẫu dẫn vào nhà cố. Tôi dụi mắt vì vừa thoát khỏi cái nhìn gay gắt của ông mặt trời.
“Tôi lớn… lên… đã… thấy dừa… trước ngõ”
Thì ra là tiếng của cậu bé “chăn vịt”. Không! Phải gọi là “bạn” cơ. Bạn ấy đang học bài giống bài của mình mà. Dáng người nho nhỏ như có một lực hút làm mắt tôi không rời được.
“Nội nói: Lúc…nội còn con… gá…i. Đã… thấy bóng dừa mát rư…ợi tr…ước sân”
Giọng đọc chưa “chạy” làm tôi nao lòng. Phải chăng những người bạn quê của tôi đều như thế? Ánh mắt đen láy không rời khỏi những hàng chữ chi chít. Chiếc miệng be bé tròn theo từng nét chữ. Một chiếc lá trâm bầu vừa rơi xuống. Có lẽ chú bù xè nào đó đã cố tình cắn rơi chiếc lá, nhưng vẫn không làm xao động được hàng mi thưa thớt kia. Mái tóc đờ mi vàng cháy đến tội nghiệp, sau lớp tóc đó có lẽ là một bộ óc tuyệt vời. Ngước lên, bạn ấy nhoẻn miệng cười như vừa lòng vì lũ vịt không đi xa. Hàm răng đều tăm tắp lại có một chiếc lồi sĩ càng đáng yêu hơn. Quay về với quyển sách trên tay, bạn ấy lại tiếp tục đọc. Nước da đen bóng mới mạnh mẽ làm sào. Chẳng như những thằng “công tử bột” ở lớp tôi. Chiếc áo thun bó sát người đã bạc màu và cái quần cụt đen dính đầy bùn là quân phục của một ngày ra trận. Chừng ấy tuổi mà đôi chân và tay của bạn đã to kềnh chắc nịch vi những ngày “hành quân” thế này. Nắng lọt qua lỗ rách của chiếc lá trâm bầu, có lẽ phải dời gốc học tập lý tưởng này. Nhưng không, chẳng hề để ý đến điều đó, tiếng đọc bài vẫn không ngừng. Lưng bạn ấy đã dài theo bóng cây, vài giọt mồ hôi đọng lại trên vành môi nho nhỏ. Bạn vẫn không mệt mỏi, ngồi thẳng lưng lên, cái miệng vẫn không ngừng vo vãnh.
Trở về nhà, nhìn vào góc học tập của mình, một phút bàng hoàng tôi nhớ đến người bạn nhỏ nơi gốc trâm bầu. “Cám ơn, cám ơn bạn nhiều lắm!” Bạn có nghe tôi nói không? Tôi sẽ không còn là cô bé đỏng đảnh, lơ đãng ngày nào. Chiếc bàn xinh xắn này sẽ là gốc trâm bầu lí tưởng của tôi. Bạn bè ơi! Sẽ còn bao thửa ruộng, mảnh vườn với chiếc bóng nhỏ bé của “bạn tôi”?…
|
Describe a friend who is studying essay 7
Instruct
Describe a friend who is studying essay 7
“Crap! Scraper! … Scraper!
I turned around, the whole white area surprised me. "So beautiful", - I blurted out. Grandma held my hand and pulled me down to the shore leading to my great-grandmother's house. I rubbed my eyes because I had just escaped the harsh gaze of the sun.
“I grew up… and saw coconuts… in front of the alley.”
It turned out to be the voice of the boy "herding ducks". Are not! Should be called "friend". She is studying the same lesson as mine. The small figure seemed to have a magnetic force that made my eyes unable to take my eyes off it.
“Grandma said: When…I was still with my…daughter. Have... seen the cool shade of coconut trees in... front yard"
The voice that doesn't "work" makes me feel uneasy. Are all my hometown friends like that? His dark eyes never left the crowded lines of letters. The small mouth rounded with each stroke of the letter. A leaf has just fallen. Perhaps a certain puppet had deliberately bit off the leaf, but it still couldn't disturb those sparse eyelashes. Poorly burned blonde hair, behind that layer of hair is probably a wonderful mind. Looking up, she smiled as if she was satisfied that the ducks didn't go far. Straight teeth with a protruding tooth are even more adorable. Returning with the book in hand, she continued reading. The new shiny black skin is strong and powerful. Unlike the "dude" guys in my class. The faded, tight-fitting T-shirt and black shorts covered in mud were the uniforms of a day of battle. At that age, your legs and arms are already bulky and sturdy because of these "march" days. The sun shines through the torn hole in the leaf, perhaps this ideal of learning must be removed. But no, I didn't pay any attention to that, the sound of reading continued. Her back was long in the shadow of the tree, a few drops of sweat remained on her small lips. You're still not tired, sitting up straight, your mouth still buzzing.
Returning home, looking at my study corner, for a moment I was shocked and remembered my little friend at the root of my gourd. “Thank you, thank you so much!” Do you hear me? I will no longer be the shy, absent-minded girl I used to be. This lovely table will be my ideal brooch base. Friends! How many fields and gardens will there be left with the small shadow of "my friend"?...
|
Đề bài: Tả một bạn học của em
Bài làm
Em có rất nhiều người bạn thân. Nhưng người em yêu quý nhất là bạn Hà Anh, bạn còn được gọi với cái tên “nhà vô địch nhảy dây”.
Giờ ra chơi hôm đó, chúng em tổ chức cuộc thi nhảy dây. Đến lượt Hà Anh nhảy. Bàn tay búp măng của ban nhẹ nhàng cầm lấy chiếc dây, bắt đầu quay “ Một…hai…ba…bắt đầu” – tiếng “trọng tài” Huyền vang lên. Đôi chân thon thả của Hà Anh lúc lên, lúc xuống thật nhịp nhàng theo vòng quay đều đều của chiếc dây. những cơn gió mơn man thổi, mái tóc dầy và đen nhánh của bạn nhẹ bay. bấy giờ, cặp mắt bồ câu long lanh xinh đẹp của Hà Anh chỉ chăm chú vào chiếc dây. Trên khuôn mặt bầu bĩnh đã lấm tấm những giọt mồ hôi, nhưng Hà Anh vẫn tiếp tục nhảy. 1/9…456…Hà Anh dừng lại vì bị vấp dây, nhưng con số 456 khẳng định không ai có thể vượt qua. Cuộc thi kết thúc “trọng tài” Huyền tuyên bố: “ Hà Anh là người chiến thắng”. Mọi người vỗ tay khen bạn, Hà Anh cũng cảm ơn nở nụ cười tươi tắn, đôi môi đỏ hồng càng thêm vẻ duyên dáng. Bạn còn học rất giỏi, hát hay, vẽ đẹp…Hà Anh thật là một cô bé tài năng và ngoan ngoãn.
Bạn Hà Anh thật dễ thương, thầy cô, bạn bè đều quý mến. Em cũng rất yêu quý và khâm phục bạn. Em mong, tình bạn trong sáng của chúng em sẽ mãi mãi bền chặt như câu thành ngữ “bạn bè con chấy cắn đôi”.
|
Topic: Describe one of your classmates
Assignment
I have many close friends. But the person I love the most is Ha Anh, who is also known as the "jumping rope champion".
At recess that day, we held a rope jumping competition. It's Ha Anh's turn to dance. The band's slender hand gently held the rope and began filming, "One...two...three...start" - the voice of "referee" Huyen rang out. Ha Anh's slender legs sometimes go up and down, rhythmically following the steady rotation of the rope. The gentle wind blows, your thick and black hair flutters lightly. At that time, Ha Anh's beautiful sparkling dove eyes were only focusing on the rope. There were drops of sweat on her plump face, but Ha Anh still continued to dance. 9/1…456…Ha Anh stopped because he tripped over the rope, but the number 456 confirmed that no one could pass. At the end of the contest, "referee" Huyen announced: "Ha Anh is the winner." Everyone applauded and praised her. Ha Anh also thanked her and smiled brightly, her red lips making her even more charming. You also study very well, sing well, draw beautifully... Ha Anh is such a talented and obedient girl.
Ha Anh is so cute, teachers and friends all love her. I also love and admire you very much. I hope our pure friendship will forever be as strong as the proverb "friends bite in half".
|
Đề bài: Tả một bạn học sinh trong lớp em được nhiều người quý mến
Bài làm
Nhanh thật! Thế là đã ba năm rồi kể từ khi Hương Giang chuyển sang học ở lớp em và trở thành bạn thân nhất của em.
Hương Giang vóc người thon nhỏ, hơi gầy. Da bạn trắng mịn, đôi mắt lá răm tinh, sắc và miệng như mỉm cười làm cho mọi người dễ mến. Hương Giang rất vui tính, hay hát và có giọng hát hay, ngọt ngào, ấm áp, pha chút tinh nghịch. Làm gì bạn cũng nhanh nhẹn, gọn gàng, tay thoăn thoát, miệng luôn vui đùa. Đến nhà bạn. Tính bạn xởi lởi, quý bạn bè, khiêm tốn và nhường nhịn cho nên chưa hề cãi cọ với ai. Bạn chăm học chăm làm, sẵn sàng giúp bạn. Trong lớp có bạn nào ốm không đi học được là Hương Giang biết ngay và tranh thủ đến thăm dù bạn đó không phải là người cùng tổ. Hương Giang thường chép hộ bài vào vở và cùng ôn lại bài bạn bị mất. Chúng em thường “bắt” Hương Giang kể chuyện vì bà của bạn công tác ở Hội nhà văn có nhiều sách hay và khó kiếm. Hương Giang đọc nhanh và nhớ rất tốt các tình tiết. Lúc bạn kể, chúng em xúm xít vây quanh đến nỗi đám ở giữa phải đẩy bớt mấy đứa ra ngoài cho đỡ chật. Tất cả ồ lên kinh ngạc khi Hương Giang kể về Pô-rê-hê đánh nhau với sư tử và lợn rừng hoặc bò ra mà cười nghe những chuyện oái oăm, bất ngờ trích trong cuốn Con cái chủng ta giỏi thật! của nhà văn hài hước Thổ Nhĩ Kì.
Em rất quý mến Hương Giang. “Gần đèn thì sáng”, em thầm hứa sống chan hoà, cởi mở, vui vẻ với mọi người như Hương Giang.
Tả một bạn học sinh trong lớp em được nhiều người quý mến
Bài làm 2
Trong lớp, tôi có nhiều bạn. Mỗi bạn đều có tính nết khác nhau. Anh thì siêng năng, anh lại biếng nhác; anh ưa nghiêm trang, lại thích đùa nghịch… Nhưng chỉ có Nhã Nam là học giỏi, được nhiều người quý mến nhất và cũng là người bạn thân nhất của tôi.
Năm nay, Nhã Nam mười hai tuổi. Dáng người ốm hơi cao. Nước da không trắng lắm, nhưng hồng hào khoẻ mạnh. Vầng trán rộng và cao biểu lộ sự thông minh. Đặc sắc nhất là đôi mắt bạn sáng và đen láy. Chiếc mũi thẳng và cao làm tôn thêm khuôn mặt vuông vức cương nghị. Có duyên nhất vẫn là cái miệng luôn luôn nở nụ cười của bạn khiến cho mọi người dễ mến. Mỗi khi bạn cười, môi lại nhếch lên đê lộ hàm ràng trắng đều.
Nhã Nam vui tính, hay hát, đôi khi tinh nghịch. Làm việc gì bạn cũng nhanh nhẹn, gọn gàng, thích đùa. Có bạn là có tiếng nói cười ríu rít. Ít khi thấy bạn đi học với bộ quần áo nhăn nheo nhàu nát. Nhã Nam đi đứng khoan thai không hấp tấp cũng không chậm chặp. Nói năng hoà nhã với mọi người.
Bạn bè ai nấy cũng đều yêu mến vì tính xởi lởi, chan hoà của bạn. Không những chỉ vui tính mà Nhã Nam lại còn hav giúp đỡ bè bạn. Trong học tập, ai không hiểu điều chi nhờ đến, bạn cũng đều chỉ dẫn tận tình. Ai thiếu đồ dùng chi bạn cũng đều vui vẻ cho mượn cả.
Trong lớp, Nhã Nam luôn chăm chú nghe thầy giảng bài. Bài tập ở nhà, bạn đều làm đầy đủ và chu đáo. Nhờ đó, Nhã Nam học giỏi. Nhiều lần thầy khen ngợi và đem bạn ra làm gương cho cả lớp, được như vậy nhưng Nhã Nam vẫn một mực khiêm nhường, từ tốn, nhường nhịn mọi người. Chưa lần nào thấy bạn cãi cọ với ai. Tuy vậy, bạn lại tỏ ra rất can đảm mỗi khi bị người hiếp đáp mình hay hiếp đáp bạn mình.
Cũng như bè bạn trong lớp. em rất quý mến Nhã Nam. Chơi thân với bạn, em hiểu được mọi người quý mến là một hạnh phúc. Vì vậy, em thầm hứa sẽ noi gương bạn.
Bài làm 3
Tôi và Thống là đôi bạn chí thân từ hồi còn đi học ở lớp Một. Tòi mên Thông không chỉ vì anh ày vui vẻ, khiêm tốn mà còn học rất giỏi nữa.
Thống không cao lắm, tầm vóc vừa phải. Nước da ngăm ngăm đen, nên trông anh rất khoẻ khoắn và hình như lớn hơn tôi chớ thật ra anh cũng mới mười một tuổi như tôi. Chỉ vì cái nước da ngăm ngăm ấy mà thấy đứa bạn cứ gọi anh là “Mai Liên”. Tôi thật thà, cứ nghĩ đó là tên ở nhà của anh. Nghe sao giống tên con gái quá! Mãi sau tôi mới chợt hiểu được cái nghĩa láy của từ trên. Khoái chi, tôi cũng ghẹo anh. Vậy mà có bao giờ anh tỏ vẻ cau có, khó chịu đâu. Thống chỉ cười hì hì rượt chúng tôi đấm thình thịch ở trên vai.
Tóc Thống lúc nào cũng hớt gọn ghẽ để lộ vầng trán cao, nên nhìn anh có vẻ thông minh lắm. Tôi nhớ hôm đó là giờ toán. Gặp bài toán đố quái ác, cả lớp đều ngậm bút nhăn mặt. Nhưng Thống đã tìm ra đáp số. Anh giải thích cho tôi, tôi lại giải thích cho bạn khác. Cứ thế, cả lớp hầu hết đều được chín, mười điểm. Thầy quá đỗi ngạc nhiên và vui mừng không hiểu vì sao bài toán khó như vậy mà chúng tôi làm được. Hình như tháng nào Thống cũng đứng nhất lớp. Tuy vậy, chẳng bao giờ anh tỏ ra kiêu ngạo, nên ai cùng đều mến Thống.
Sáng nào, Thống cũng ghé rủ tôi cùng đi học. Mẹ tôi khen: “Con biết chọn bạn tốt mà chơi, mẹ mừng lắm".
|
Topic: Describe a student in your class who is loved by many people
Assignment
So fast! So it's been three years since Huong Giang moved to my class and became my best friend.
Huong Giang has a slim, slightly skinny figure. Your skin is white and smooth, your eyes are clear and sharp, and your mouth seems to smile, making everyone likable. Huong Giang is very funny, sings often and has a good, sweet, warm, slightly mischievous voice. Whatever you do, you are agile, neat, your hands are agile, your mouth is always playful. Go to your home. You have a cheerful personality, love your friends, are humble and tolerant, so you have never argued with anyone. You study hard and work hard, ready to help you. If there was a student in class who was sick and couldn't go to school, Huong Giang immediately knew and took the opportunity to visit even though that student was not from the same group. Huong Giang often copies lessons into her notebook and reviews lost lessons together. We often "force" Huong Giang to tell stories because her grandmother works at the Writers' Association and has many good books that are hard to find. Huong Giang reads quickly and remembers details very well. When my friend told me, we were so crowded around that the group in the middle had to push some of us out to avoid crowding. Everyone roared in surprise when Huong Giang told about Po-re-he fighting with lions and wild boars or crawling out and laughing listening to funny, unexpected stories excerpted from the book Children of Our Race. How good! by Turkish humorist.
I love Huong Giang very much. "If you're close to the light, it'll be bright", I silently promise to live harmoniously, openly, and happily with everyone like Huong Giang.
Describe a student in your class who is loved by many people
Exercise 2
In class, I have many friends. Each of you has a different personality. One is diligent, the other is lazy; He likes to be serious and likes to joke around... But only Nha Nam is a good student, is loved by many people the most and is also my closest friend.
This year, Nha Nam is twelve years old. Slightly tall thin figure. The skin is not very white, but is rosy and healthy. A wide and high forehead shows intelligence. The most unique thing is that your eyes are bright and black. The straight and high nose enhances the square and resolute face. The most charming thing is your mouth that always smiles, making people likeable. Every time you smile, your lips curl up to reveal a clear, white jaw.
Nha Nam is funny, often sings, and sometimes mischievous. Whatever you do, you are quick, neat, and like to joke. With friends, there are voices and laughter. Rarely see you go to school with wrinkled clothes. Nha Nam walks leisurely, neither hastily nor slowly. Speak gently to everyone.
All your friends love you because of your cheerful and sociable personality. Not only is Nha Nam funny, but she also loves to help her friends. When studying, if you don't understand something, you will ask for guidance. If anyone is lacking anything, you'll be happy to lend it.
In class, Nha Nam always listens attentively to the teacher's lecture. You do your homework completely and thoughtfully. Thanks to that, Nha Nam studies well. Many times the teacher praised and brought you up as an example for the whole class. Even so, Nha Nam still remains humble, gentle, and gives in to everyone. Never once have I seen you argue with anyone. However, you show great courage every time someone bullies you or your friend.
As well as friends in class. I love Nha Nam very much. Being close to friends, I understand that being loved by everyone is happiness. Therefore, I silently promise to follow your example.
Exercise 3
Thong and I have been best friends since we were in first grade. I love Thong not only because he is cheerful and humble, but also very good at studying.
Thong is not very tall, of moderate stature. He has dark skin, so he looks very healthy and seems to be older than me, but in fact he is only eleven years old like me. Just because of his dark skin, his friends kept calling him "Mai Lien". Honestly, I thought that was his home name. It sounds so much like a girl's name! Only later did I suddenly understand the false meaning of the above word. No wonder, I also tease you. Yet he never seemed to frown or feel uncomfortable. Thong Chi laughed loudly and chased us, pounding on his shoulders.
Thong's hair is always neatly cropped to reveal his high forehead, so he looks very intelligent. I remember that day was math class. When faced with a cruel math problem, the whole class held their pens and grimaced. But Thong found the answer. You explain it to me, I explain it to someone else. Just like that, the whole class mostly got nine or ten points. The teacher was so surprised and happy that we could not understand why we could solve such a difficult problem. It seems like every month Thong ranks first in the class. However, he never showed his arrogance, so everyone loved Thong.
Every morning, Thong would stop by and invite me to go to school with him. My mother praised: "You know how to choose good friends to play with, I'm very happy."
|
Đề bài: Tả một bạn thân thiết của em
Bài làm
Em có rất nhiều người bạn thân. Nhưng người em yêu quý nhất là bạn Hương.
Em và Hương chơi với nhau lâu lắm rồi, chúng tôi quen nhau khi hai đứa được xếp vào cùng một lớp hai. Từ hồi ấy đến bây giờ đã mấy năm rồi nhỉ? Chà! cũng lâu thật rồi đấy, tuy vậy nhưng tình bạn của chúng em vẫn thắm thiết như ngày nào. Em và Hương bằng tuổi nhau, nghĩa là năm nay hai đứa chúng tôi đều mười một tuổi. Tuy thế nhưng khi đi với Hương em thấy Hương trông có vẻ chững chạc và lớn hơn em nhiều. Hương đến lớp trong bộ áo đồng phục với chiếc áo trắng và chiếc váy kẻ ca rô cùng chiếc khăn quàng đỏ được thắt ngay ngắn trước ngực. ở nhà bạn thường mặc những bộ đồ rất mát mẻ, còn khi đi chơi bạn hay chọn các bộ đồ khoẻ khoắn với chiếc áo phông cùng với cùng với chiếc quần jeans. Hương có dáng đi thật uyển chuyển, nhẹ nhàng. Làn da trắng hồng, mịn màng làm tôn lên khuôn mặt bầu bĩnh, đáng yêu của bạn. Chao ôi! Đôi mắt của bạn thật là đẹp. Đôi mắt to, đen láy, sâu thẳm và trong đôi mắt đó luôn ánh lên cái nhìn nghịch ngợm của tuổi học trò nhưng cũng rất dịu hiền. Mái tóc đen óng, mượt mà, luôn được bạn cặp gọn ra đằng sau gáy bằng chiếc cặp nho nhỏ, xinh xinh. Em yêu nhất là khuôn mặt bạn mỗi khi vui hay mỗi khi bạn được điểm 10, khi đó khuôn mặt bỗng trở nên tươi tắn, rạng rỡ hẳn lên, đôi môi đỏ hồng hé nở một nụ cười để lộ hàm răng trắng, đều đặn.
Em quý Hương không chỉ vì nét đẹp đáng yêu của bạn mà là những nết tốt của bạn để em và các bạn noi theo. Ở lớp Hương luôn tỏ ra là một người học sinh xuất sắc, lực học về các môn của bạn rất đều. Trong lớp bạn còn rất chăm giơ tay phát biểu, những bài toán khó chưa thấy bạn nào giải được thì đã thấy cánh tay búp măng của Hương giơ lên rồi. tuy học giỏi nhưng Hương không hề kiêu căng mà rất khiêm tốn, những hôm có bài khó các bạn học kém thường nhờ bạn ấy giảng hộ và Hương vui vẻ nhận lời, hôm nay Hương giảng các bạn chưa hiểu thì hôm sau Hương lại giảng tiếp cho đến khi các bạn thật hiểu mới thôi. Không những thế Hương còn là một cây văn nghệ của lớp, giọng hát của bạn như trời phú: sao mà ấm áp, thiết tha đến thế khi hát về tình thầy trò, mà cũng thật à nhhí nhảnh, vui tươi khi hát về tình bạn thơ ngây trong sáng của tuổi học trò. Bạn còn rất lễ phép với người trên, khi gặp các thầy cô trong trường bạn đều đứng nghiêm chào hỏi lễ phép.
Sau một thời gian được cùng học, cùng chơi với bạn em đã học được ở bạn rất nhiều tính tốt. Và em sẽ cố gắng noi gương học tập ở bạn để trở thành một người học sinh xuất sắc.
|
Topic: Describe a close friend of yours
Assignment
I have many close friends. But the person I love the most is Huong.
Huong and I have been together for a long time. We met each other when we were placed in the same second grade. How many years has it been since then? Rub! It's been a long time, but our friendship is still as close as ever. Huong and I are the same age, which means we are both eleven years old this year. However, when I went with Huong, I saw that Huong looked much more mature and older than me. Huong came to class in a uniform with a white shirt and a checkered skirt with a red scarf tied neatly in front of her chest. At home, you often wear cool clothes, but when you go out, you often choose healthy clothes with a T-shirt and jeans. Huong has a very flexible and gentle gait. White, pink, smooth skin enhances your chubby, lovely face. Alas! Your eyes are so beautiful. His eyes are big, dark, deep and in those eyes there is always a mischievous look like that of a student but also very gentle. Your hair is shiny, smooth and black, always tied neatly behind your neck with a small, pretty briefcase. What I love most is your face every time you're happy or every time you get a score of 10, then your face suddenly becomes bright and radiant, your red lips part in a smile revealing your white, even teeth. .
I love Huong not only because of your lovely beauty but also because of your good habits for me and my friends to follow. In class, Huong always proved to be an excellent student, her academic performance in all subjects was very consistent. In class, you still raised your hand to speak very diligently. When you saw difficult math problems that no one could solve, you could see Huong's bamboo shoot arm raised. Although she is good at studying, Huong is not arrogant but very humble. On days when there is a difficult lesson, her poor students often ask her to teach it for her and Huong happily accepts. Today, if Huong explains to her classmates if they don't understand, then the next day, Huong will explain again. Continue until you really understand. Not only that, Huong is also an artist of the class, her voice is like a gift from heaven: so warm and passionate when singing about teacher-student love, but also so playful and cheerful when singing about love. The innocent and pure friend of school age. You are also very polite to your superiors. When you meet teachers at school, you always stand at attention and greet them politely.
After a period of studying and playing with my friends, I have learned many good qualities from them. And I will try to follow your example to become an excellent student.
|
Tả một bạn đang học bài say xưa
Hướng dẫn
Tả một bạn đang học bài say xưa
Lúc về ngoại, em có đi ngang qua một ngôi nhà, phía sau nhà đó có một khu vườn trồng đủ loại trái cây. Khu vườn râm mát thật. Chợt em nghe có tiếng đọc bài của một cô bé đang nằm võng, chiếc võng được mắc vào giữa hai cây bưởi cạnh nhau.
Người bạn ấy tên gì? Em cũng không biết, nhưng chắc bạn ấy bằng tuổi của em. Hàng mi cong cong hay chớp chớp, chắc cái tật đó bạn đã quen từ nhỏ. Đôi mắt to đen lay láy chăm chú theo dõi từng dòng chữ trên trang giấy:
“Tre xanh Xanh tự bao giờ. Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh”
Giọng đọc của bạn không lớn lắm nên không gây ồn ào làm phiền lòng người khác, chỉ có những kẻ tò mò như em mới chú ý. Giọng đọc hay nhất, trôi chảy nhất là khi bạn diễn đạt cảm xúc thay đổi khi trầm bỗng và thay giọng cho những câu đối thoại. Khu vườn đầy bóng mát này cũng là nơi tập hợp những con vật khác nhau. Chú chim sâu nhảy nhót trên cành cây mận, bọn gà vịt xúm xít quanh nhau làm rộn rã cả một góc ao. Có lúc chúng lại chạy đuổi nhau như các cô bé ưa đùa giỡn. Cô mèo mướp thì nằm lim dim ở trên đống rơm không sợ nắng ban trưa. Trông xa, cái bộ dạng của cô ta giống như tiểu thư đài các ưa làm biếng và ưỡn ẹo.
“Thân gầy guộc, lá mong manh…”
Chợt có chiếc lá vàng buồn bã rời khỏi cành chao chao rơi xuống đất, một tia nắng từ kẽ hở của lá xiên xuống tập cũng không làm cho bạn thôi thánh thót.
Giật mình, em vội vã về nhà ngoại kẻo bà chờ nên em đã từ giã người bạn dưới gốc cây bưởi mà em không hề quen biết mà đã vụng trộm nhìn ngắm. Đi xa rồi, em còn nghe giọng đọc nhỏ dan, rồi im bặt. về nhà, sau khi hỏi ra em mới biết bạn ấy tên Giang, là một học sinh giỏi của trường ở thành phố, hè về thăm nội như em nhưng không quên mang theo sách để ôn bài.
Hình ảnh của Giang cứ ám ảnh em hoài. Em thèm có được giọng tập đọc khi trầm khi bổng, khi lảnh lót bay cao, khi xao xuyến nao lòng người như bạn. Phải chi em được quen với Giang nhỉ? Phải chi em cũng đọc được như Giang? Em sẽ sang kết bạn với Giang. Rồi hai đứa chia ra hai giọng đọc để đọc một bài thơ, để kể một câu chuyện hay, rồi em, sẽ tò mò hỏi Giang bao nhiêu điều ở trên cái thành phố đầy những chuyện hấp dẫn mà em chỉ nghe thôi: “Nhưng cái chính là nhờ bạn bày cho mình cách tập đọc” em nghĩ thế.
|
Describe a friend studying an old lesson
Instruct
Describe a friend studying an old lesson
When I returned to my grandmother's house, I passed by a house, behind which there was a garden growing all kinds of fruit. The garden is really shady. Suddenly I heard the sound of a little girl reading a lesson in a hammock, the hammock was hung between two grapefruit trees next to each other.
What's that friend's name? I don't know, but she's probably the same age as me. Curly eyelashes or blinking, you've probably been used to that habit since childhood. Big, dark eyes attentively followed each line of text on the page:
“Green bamboo has always been green. "Once upon a time, there was a green bamboo bank"
Your reading voice is not very loud so it doesn't make noise to bother others, only curious people like me will pay attention. The best and most fluent reading voice is when you express emotions that change when you are quiet and change your voice in dialogues. This shady garden is also a gathering place for different animals. The caterpillar hopping on the branch of the plum tree, the chickens and ducks huddled around each other, making the whole corner of the pond bustling. Sometimes they run and chase each other like playful little girls. The tabby cat lay limply on the pile of straw, not afraid of the midday sun. From afar, her appearance resembles that of a noble lady who likes to be lazy and coy.
“Skinny stems, fragile leaves…”
Suddenly, a sad yellow leaf leaves the branch and falls to the ground. A ray of sunlight slanting down from the gap in the leaf doesn't make you stop feeling excited.
Startled, I hurried back to my grandmother's house lest she wait, so I said goodbye to my friend under the grapefruit tree that I didn't know but had been secretly watching. Having gone far away, I still heard a small voice reading, then silence. When I got home, after asking, I found out that his name was Giang. He was a good student at a school in the city. He came to visit his grandmother during the summer like me, but he didn't forget to bring books to review.
Giang's image keeps haunting me. I want to have a voice to practice reading that is sometimes low, sometimes high, sometimes high-flying, sometimes fluttering and makes people's hearts flutter like you. If only I could get to know Giang? If only I could read like Giang? I will go and make friends with Giang. Then the two of us split into two voices to read a poem, to tell a good story, and then I, curiously, would ask Giang many things in the city full of fascinating stories that I only heard: "But The main thing is to ask you to show me how to practice reading," I think.
|
Đề bài: Tả một bến sông hay một bến đò vào buổi chiều
Bài làm
Ở nơi nào trên đất nước ta chẳng có những dòng sông trong xanh, những dòng sông cuồn cuộn phù sa ngầu đỏ. Cửa sông nơi nào chẳng đẹp, chẳng hữu tình nên thơ. Mỗi lần đứng trên bến Bính, thuộc cửa sông Cấm, em cứ bâng khuâng lạ.
Có lúc em cứ muốn bay theo những cánh buồm nâu đi ra đảo Cát Hải, Cát Bà, Bạch Long Vĩ,… Có lúc em lại muốn bồng bềnh cùng con thuyền chở cải bắp, su hào, chở hải sản đi ngược dòng sông Cấm, đi về các chợ, các thị tứ dọc theo đôi bờ sông Hồng xa xa.
Nắng lên, mặt sông Bính lấp lánh gợn sóng. Những buổi chiều, nước thủy triều lên, mặt sông rộng bao la, thuyền hàng, tàu chở khách đậu kín chật bến. Tiếng còi tàu rúc, tiếng nói, tiếng cười, tiếng gọi ồn ào xao động mặt sông. Người lên bến, kẻ xuống thuyền, người mang vác, kẻ xách,… ồn ào, tấp nập.
Tả một bến sông hay một bến đò vào buổi chiều
Cảnh bến Bính lúc nào cũng hối hả, đông vui. Hàng năm, hàng nghìn người chen nhau. Có cụ già, em bé, có chú bộ đội Hải quân, có anh xích lô, có chú xe ôm, có chị bán hàng quà,… tất cả đều vội vàng, tất bật.
Ngắm cảnh bến Bính, cửa sông Cấm ai cũng có một niềm thích thú riêng. Trời nắng hay trời mưa, là là trên mặt sông, quanh các cột buồm, có hàng trăm con chim hải âu mốc xám, xòe cánh rộng chao liệng, đan đi đan lại như dệt biển. Con chim hiền lành, thật đáng yêu.
Chiều nay ra bến Bính đón mẹ đi Quảng Ninh về, nước thủy triều dâng mênh mông, gió biển thổi mát rượi. Lòng em xôn xao lạ. Sóng vỗ mạn thuyền hay đang vỗ vào lòng em? Tiếng hát ai đó trên con thuyền đang lướt nhẹ trên sông vẳng tới: "Bên Bính ơi! Sao mà thương mà nhớ. Chiều nay, đêm trăng này, ai có đợi, ai có mong chờ…”
|
Topic: Describe a river wharf or ferry wharf in the afternoon
Assignment
Nowhere in our country are there clear blue rivers, rivers rolling with red alluvium. Every river mouth is not beautiful, not charming or poetic. Every time I stand on Binh wharf, at the mouth of the Cam River, I feel strangely confused.
Sometimes I just want to fly under the brown sails to Cat Hai, Cat Ba, Bach Long Vi islands,... Sometimes I want to float with the boat carrying cabbage, kohlrabi, and seafood up the Cam River. , go to the markets and towns along the far banks of the Red River.
The sun is shining, the surface of the Binh River sparkles and ripples. In the afternoons, the tide rises, the river surface is vast, cargo boats and passenger ships are parked at the wharf. The sound of the train's whistle, voices, laughter, and calls stirred up the river surface. People getting on the wharf, people getting off the boat, people carrying things, people carrying things... noisy and bustling.
Describe a river wharf or a ferry wharf in the afternoon
Binh wharf scene is always bustling and crowded. Every year, thousands of people jostle. There are old people, babies, Navy soldiers, cyclo drivers, motorbike taxi drivers, gift sellers... all in a hurry.
Everyone has their own enjoyment of seeing Binh wharf and Cam river estuary. Whether it's sunny or rainy, on the river surface, around the masts, there are hundreds of gray moldy seagulls, spreading their wings and fluttering, weaving back and forth like weaving the sea. A gentle, lovely bird.
This afternoon, I went to Binh wharf to pick up my mother from going to Quang Ninh. The tide was immense and the sea breeze was blowing coolly. My heart is strangely stirred. Are the waves hitting the side of the boat or are they hitting your heart? The voice of someone singing on a boat gliding gently on the river came: "Hey Ben Binh! How I miss you so much. This afternoon, this moonlit night, who is waiting, who is looking forward..."
|
Đề bài: Em thường gặp (trong nhà, trên đường đi học, ở trường hoặc trong sách giáo khoa…) những bức tranh đẹp vẽ chân dung một người. Hãy miêu tả một bức tranh như thế. Cố gắng để những ai chưa được xem cũng có thể hình dung ra người trong tranh và nhận ra vẻ đẹp của tranh.
Bài làm
Mùng hai Tết vừa qua, em được mẹ cho đi theo đến nhà cô Thủy chúc Tết. Phòng khách trang hoàng thật thanh nhã. Trên bàn là cây mai bonsai nhỏ xíu nở đầy hoa. Ngồi ở sa lông, em có thể ngắm rất rõ bức tranh sơn dầu của họa sĩ nổi tiếng Trần Văn Cẩn có tên là Em Thúy, treo giữa bức tường đối diện, vẽ một cô bé ngồi trên chiếc ghế mây. Tuy không có năng khiếu hội họa nhưng em cảm nhận rằng đây là một bức chận dung rất đẹp.
Cô bé trong tranh khoảng gần mười tuổi, mặc bộ váy áo màu trắng. Mái tóc dài chấm vai, gương mặt trái xoan, đôi má thoáng sắc hồng của hoa đào, vầng trán cao, lông mày thanh tú. Chiếc mũi dọc dừa xinh xinh và đôi môi mọng tạo cho gương mặt vẻ tươi tắn rất đáng yêu; Đặc biệt là đôi mắt mở to, đen láy, linh động như thật. Em thử thay đổi vị trí nhưng dù ngồi ở chỗ nào thì đôi mắt ấy cũng như dõi theo em.
Phải nói rằng họa sĩ vẽ bức tranh này rất tài tình. Ông thể hiện được vẻ đẹp tâm hồn của cô bé qua đôi mắt trong sáng, thông minh và dịu dàng khó tả. Nét ngây thơ, hồn nhiên cùng sức sống mơn mởn bộc lộ qua từng đường nét. Em rất thích cái dáng ngồi của cô bé trong tranh. Cô bé ngồi trên chiếc ghế mây, hai bàn tay với những ngón thon dài đan vào nhau trên đầu gối. Tư thế ấy vừa tự nhiên, vừa pha chút e thẹn, ngại ngùng, rất là con gái.
Càng ngắm kĩ, em càng thấy đây quả là một bức chận dung hoàn hảo. Không hiểu sao bất chợt em lại nảy ra ý nghĩ là trông Thúy giống như một nụ hồng bạch vừa hé nở, có vẻ đẹp vừa mộc mạc vừa cuốn hút. Lạ lùng hơn nữa là em cảm thấy dường như bạn ấy rất gần gũi, quen thuộc với em. Hằng ngày, Thúy vẫn cùng em, tung tăng cắp sách, tới trường.
|
Topic: I often see (at home, on the way to school, at school or in textbooks...) beautiful paintings depicting a person's portrait. Describe such a picture. Try to make sure that those who have not seen it can imagine the people in the painting and realize the beauty of the painting.
Assignment
On the second day of the last Tet, my mother let me go to Ms. Thuy's house to wish her a Happy New Year. The living room is elegantly decorated. On the table is a tiny bonsai tree in full bloom. Sitting on the sofa, I can clearly see an oil painting by famous artist Tran Van Can named Em Thuy, hanging in the middle of the opposite wall, depicting a little girl sitting on a rattan chair. Although I have no artistic talent, I feel that this is a very beautiful portrait.
The girl in the painting is about ten years old, wearing a white dress. Shoulder-length hair, oval face, peach blossom pink cheeks, high forehead, delicate eyebrows. The beautiful, coconut-shaped nose and plump lips give the face a lovely, fresh look; Especially the eyes are wide open, black and flexible, lifelike. I tried changing positions but no matter where I sat, those eyes seemed to follow me.
It must be said that the artist painted this picture very skillfully. He expressed the beauty of the girl's soul through her clear, intelligent and indescribably gentle eyes. Innocence, innocence and youthful vitality are revealed through every line. I really like the sitting posture of the little girl in the painting. The girl sat on a rattan chair, her hands with long fingers clasped together on her knees. That pose is both natural and a little shy, shy, very girly.
The more I look closely, the more I see that this is a perfect portrait. For some reason, I suddenly had the idea that Thuy looked like a white rose bud that had just opened, with a beauty that was both rustic and attractive. Even more strange is that I feel like he is very close and familiar with me. Every day, Thuy still goes to school with her younger brother, happily reading books.
|
Tả một bữa tiệc sinh nhật
Hướng dẫn
Tả một bữa tiệc sinh nhật
Bài Làm
Chủ nhật vừa qua là kỷ niệm sinh nhật lần thứ chín của em. Bố mẹ đã tổ chức cho em một bữa tiệc sinh nhật vui vẻ và đáng nhớ.
Ngay từ sáng, mẹ đã đi chợ mua sắm rất nhiều đồ. Chiều đến, trước khi tiệc sinh nhật diễn ra hai tiếng, bố mẹ và em đã trang trí phòng khách để có một không khí vui tươi. Những quả bóng bay nhiều màu sắc rực rỡ được mẹ chuẩn bị. Bố tranh thủ treo lên tường những tấm ảnh của em từ hồi bé đến giờ. Chiếc bàn được trải khăn trải bàn thơm phức màu xanh da trời, bên trên được đặt một lọ hoa hồng nhung đỏ thắm. Rất nhiều đồ ăn được chuẩn bị sẵn như những chiếc bánh quy ngọt, đĩa kẹo socola, vài đĩa hoa quả tươi. Đặc biệt ở giữa bàn tiệc sinh nhật là một chiếc bánh gato in hình của em trên đó. Những chiếc nến nhỏ đã được cắm sẵn trên chiếc bánh chỉ đợi đến giờ khai tiệc.
Trước khi bắt đầu tiệc sinh nhật, ông bà, cô chú cùng các bạn học của em đến tham dự đông đủ. Mỗi người đều mang trên tay những món quà được gói xinh xắn và đáng yêu, những bó hoa sặc sỡ nhiều màu sắc hay những món đồ chơi mà em thích. Bắt đầu tổ chức, những ánh nến lung linh trên chiếc bánh gato đã được thắp, cả căn phòng trở nên đẹp và ấm áp hơn hẳn. Mọi người cùng đồng thanh hát bài hát chúc mừng sinh nhật trước khi em ước và thổi nến. Bữa tiệc diễn ra trong không khí vui vẻ với các hoạt động ca hát, nhảy múa rồi chơi một vài trò chơi nho nhỏ. Tiếng nói cười suốt từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc bữa tiệc.
|
Describe a birthday party
Instruct
Describe a birthday party
Assignment
Last Sunday was my ninth birthday anniversary. My parents organized a fun and memorable birthday party for me.
Right from the morning, my mother went to the market to buy a lot of things. In the afternoon, two hours before the birthday party took place, my parents and I decorated the living room to have a joyful atmosphere. Brightly colored balloons were prepared by my mother. Dad took advantage of the opportunity to hang on the wall pictures of me from when I was a child until now. The table was covered with a fragrant blue tablecloth, and a vase of crimson roses was placed on top. A lot of food is prepared such as sweet cookies, plates of chocolate candy, and several plates of fresh fruit. Especially in the middle of the birthday party table is a cake with my picture printed on it. Small candles have been placed on the cake, just waiting for the party to start.
Before the birthday party started, my grandparents, aunts, uncles and classmates came to attend. Each person carries in their hands beautifully and lovingly wrapped gifts, colorful bouquets of flowers or toys that they like. The organization began, the candles flickered on the lit cake, and the whole room became much more beautiful and warmer. Everyone sang the happy birthday song in unison before I made a wish and blew out the candles. The party took place in a fun atmosphere with singing, dancing and playing a few small games. The sound of laughter from the beginning to the end of the party.
|
Tả một chú bộ đội về thăm nhà nhân dịp được nghỉ phép
Hướng dẫn
Chú bộ đội thường gợi cho chúng ta cảm giác thân tình, gần gũi bởi đó là những người dùng cả tuổi xuân của mình để làm nhiệm vụ chiến đấu, bảo vệ cho cuộc sống. Em hãy tả một chú bộ đội về thăm nhà nhân dịp nghỉ phép mà em từng được chứng kiến.
I. Dàn ý chi tiết cho đề tả chú bộ đội
1. Mở bài
Giới thiệu về chú bộ đội: Anh Tuấn một người anh đỗ trường sĩ quan chính trị quân đội, từ lúc đi học đến giờ do nhu cầu học tập mà chưa một lần anh về thăm nhà, nhưng lần này rất đặc biệt vì công tác tốt nên anh xin về nghỉ phép được ba ngày để thăm gia đình.
2. Thân bài
– Hình ảnh chú bộ đội trước và sau
+ Trước khi đi bộ đội: Khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt đen, nước da trắng
+ Sau khi đi bộ đội: Khoác lên mình bộ quân phục màu xanh, ba lô con cóc, mặt nghiêm túc hơn, nước da ngăm đen, mái tóc ngắn chững chạc, ngoại hình vạm vỡ
– Vẻ đẹp, tình cảm và câu chuyện của chú bộ đội
+ Món quà cho em: Cây sao trúc, giản dị, gần gũi
+ Câu chuyện trong quá trình học tập: Gian nan vất vả, đầy nghị lực, trở nên tự lực, cứng cáp, trưởng thành hơn
+ Hai anh em ôn lại kỉ niệm xưa: Cùng nhau chạy khắp làng, trèo tường trốn đi chơi, câu cá không xin phép, cùng nhau bò ra cười
+ Hình ảnh khi trở lại trường: Một người lính chững chạc hi sinh bảo vệ tổ quốc đất nước, bảo vệ mái âm gia đình
3. Kết bài
Cảm nghĩ về hình ảnh chú bộ đội: Hình ảnh chú bộ đội cụ hồ đối với em trở nên thật đẹp, em tự hứa với bản thân mình sẽ học tập thật tốt, chăm tập thể thao để có thể trở thành một người giống như anh trong tương lai
II. Bài tham khảo cho đề tả chú bộ đội
Trong gia đình người mà em vô cùng yêu quý chính là anh Tuấn, anh Tuấn rất biết quan tâm, thường hay nhường nhịn em những thứ em thích, anh lại học rất giỏi chính vì thế hai năm trước anh đã đỗ trường sĩ quan chính trị quân đội, từ lúc đi học đến giờ do nhu cầu học tập mà chưa một lần anh về thăm nhà, nhưng lần này rất đặc biệt vì công tác tốt nên anh xin về nghỉ phép được ba ngày để thăm gia đình.
Em và anh cùng nhau lớn lên, chỉ kém nhau có mấy tuổi nhưng anh cũng chẳng lớn hơn em là mấy, anh có một khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt đen cùng với nước da như em bé nên trông anh chẳng lớn là bao, nhưng lần này đi học trở về trông anh thật khác, một bộ quân phục màu xanh cùng với ba lô con cóc trên vai thực sự em không thể nhận ra người anh của mình từ phía xa khi anh vẫy chào.
Phải chăng môi trường học tập đã làm anh thay đổi rất nhiều, trông mặt anh nghiêm hơn so với ngày xưa, nước da cũng trở nên ngăm đen vì anh thường xuyên luyện tập dưới trời nắng nóng, mái tóc ngắn chỉnh tề trông anh thật chững chạc, một cơ thể cường tráng với cánh tay chắc nịch dang rộng để ôm em vào lòng sau bao ngày xa cách. Tuy là ngoại hình anh có khác so với ngày xưa, anh đen hơn, cứng cáp hơn nhưng tính cách anh vẫn vậy, anh vẫn rất yêu quý và thương em như lúc bé.
Hôm đó cả nhà làm cơm chào đón anh về thăm nhà, anh lấy trong ba lô ra một cây sao trúc và tặng cho em, anh nói người lính không có tiền mua những món quà cao sang, chỉ có cây đàn cây trúc làm bạn bên mình nên anh đã tặng nó cho em. Đối với em món quà đó còn quý giá hơn bất cứ thứ gì đắt tiền trên đời này, xoay quanh mâm cơm gia đình là những câu chuyện trong trường của anh càng làm cho em và mọi người khâm phục nghị lực của anh hơn. Anh kể về những ngày luyện tập dưới bất kể thời tiết nào, những ngày chạy hàng chục cây số, xa gia đình xa người thân chính anh cũng trở nên tự lập hơn, anh không còn là một chàng trai yếu đuối nhỏ nhẹ như ngày xưa nữa, môi trường học tập đã tôi luyện cho anh bản lĩnh kiên cường cứng cáp, con người anh trưởng thành hơn rất nhiều cả về tính cách lẫn nhận thức.
Trong thời gian nghỉ phép hai anh em cùng nhau ôn lại những kỉ niệm thời thơ ấu, cùng nhau chạy nhảy khắp làng, trèo qua tường trốn ba mẹ đi đá bóng với đám bạn trong xóm, câu cá nhà bà cụ mà không xin phép, những câu chuyện chẳng đâu vào đâu nhưng khiến hai anh em lăn ra cười được cả ngày. Sau quãng thời gian ngắn ngủi đó cũng hết ba ngày nghỉ phép, anh trở lại với công việc của mình, lúc này đây em rất buồn khi phải rời xa anh những em hiểu anh đang làm việc phục vụ cho đất nước, anh sẽ là một người lính, người chiến sĩ bảo vệ tổ quốc, bảo vệ những mái nhà tràn ngập hạnh phúc của quê hương mình.
Hình ảnh chú bộ đội cụ hồ đối với em trở nên thật đẹp, em tự hứa với bản thân mình sẽ học tập thật tốt, chăm tập thể thao để có thể trở thành một người giống như anh trong tương lai.
|
Describe a soldier visiting home on vacation
Instruct
Soldiers often remind us of a feeling of intimacy and closeness because they are people who use their entire youth to fight and protect life. Describe a soldier visiting home on vacation that you once witnessed.
I. Detailed outline for the topic describing soldiers' notes
1. Open the lesson
Introducing the soldier uncle: Mr. Tuan, an older brother who passed the military political officer school, has never been home to visit due to his study needs, but this time is very special because of work. So he asked for three days off to visit his family.
2. Body of the article
– Pictures of soldiers before and after
+ Before joining the army: Chubby face, black eyes, white skin
+ After joining the army: Put on a blue military uniform, toad backpack, more serious face, dark skin, mature short hair, muscular appearance
– The beauty, emotions and story of the soldier
+ Gift for you: Bamboo star tree, simple, close
+ Story in the learning process: Hard work, full of determination, becoming self-reliant, stronger, more mature
+ The two brothers reminisced about old memories: Running around the village together, climbing walls to hide, going fishing without permission, laughing together.
+ Image when returning to school: A mature soldier sacrifices his life to protect his country and protect his family's home.
3. Conclusion
Feelings about the image of a soldier: The image of an old soldier became so beautiful to me, I promised myself that I would study well and practice sports so that I could become someone like him. you in the future
II. Reference article for the topic of describing soldiers
In my family, the person I love very much is Mr. Tuan. Mr. Tuan is very caring, often gives me the things I like, he is also very good at studying, that's why two years ago he passed the official officer school. During his time in the military, due to his study needs, he had never once returned home, but this time was very special because of his good work, so he asked to take three days off to visit his family.
You and I grew up together, only a few years apart in age, but you're not much older than me. You have a chubby face, dark eyes, and baby-like skin, so you don't look much older. But this time when he returned from school, he looked very different, wearing a blue military uniform with a toad backpack on his shoulder. I couldn't really recognize my brother from afar when he waved goodbye.
Perhaps the learning environment has changed him a lot, his face looks more serious than before, his skin has also become darker because he often practices in the hot sun, his neat short hair looks really cool. mature, a strong body with sturdy arms stretched out to hug you after so many days of separation. Although his appearance is different from before, he is darker and stronger, but his personality is still the same, he still loves and loves you as much as when he was a child.
That day, the whole family made dinner to welcome him home. He took out a bamboo tree from his backpack and gave it to me. He said soldiers don't have money to buy expensive gifts, they only have a bamboo guitar as a friend. with me so I gave it to you. To me, that gift is more precious than anything expensive in this world. Revolving around the family dinner table are your school stories, making me and everyone admire your strength even more. He talked about the days of training in any weather, the days of running dozens of kilometers, far from family and relatives, he also became more independent, he was no longer the weak and gentle guy like before. In the past, the learning environment trained him to be resilient and strong, and he became much more mature in both personality and perception.
During their time off, the two brothers reviewed their childhood memories together, ran around the village together, climbed over walls to hide from their parents, went to play soccer with friends in the neighborhood, and went fishing at the old lady's house without asking permission. , stories that went nowhere but made the two brothers laugh all day. After that short period of time, the three days of leave ended, I returned to my work. Right now I am very sad to leave you, but I understand that you are working to serve the country, you will be my friend. a soldier, a soldier who protects his country, protects the homes filled with happiness of his homeland.
The image of the old soldier became so beautiful to me. I promised myself that I would study well and practice sports so that I could become someone like you in the future.
|
Đề bài: Tả một chú bộ đội về thăm nhà
Bài làm
Ngoài ông nội và bố em đã từng tham gia chiến đấu trong thời chiến tranh thì gia đình em có chú Hưng hiện nay cũng đang là bộ đội. Đơn vị chú đóng quân khá xa nhà nên một năm chú chỉ về thăm nhà một, hai lần. Thế nên mỗi khi chú về là cả nhà lại rộn ràng hẳn lên.
Hôm qua, được tin chú Hưng về phép, gia đình em ai cũng rất vui. Nhà cửa, sân vườn em đã quét dọn sạch sẽ. Sáng sớm, mẹ em đã luộc một nồi ngô nếp. Mẹ bảo, ai chứ chú Hưng thì khoái nhất món ngô luộc. Đặc biệt là ngô nếp.
Sau khi tập bài thể dục dưỡng sinh, ông em hãm một ấm trà xanh rồi ngồi vuốt râu, nở nụ cười rất tươi. Còn bà tì đứng ngồi không yên. Lát lát lại chạy ra ngõ để ngóng chú. Sáng nay, dường như lũ chim hót hay hơn mọi hôm. Chúng đang tấu một bản nhạc vui tươi như mừng ngày chú Hưng về thăm nhà. Khoảng 8h, khi ông mặt trời đã lên ngang ngọn tre, thì chú Hưng về. Nhìn thấy chú từ xa bà em đã gọi to: ‘‘Ông ơi, thằng Hưng về rồi”. Nghe vậy, tất cả mọi người chạy ào ra ngõ, trông ai cũng rất vui vẻ và xúc động. Chú Hung đặt chiếc ba lô xuống ôm chầm lấy bà: “Thưa bố mẹ, con đã về. Thưa anh chị, em đã về.”
Đã 6 tháng nay chú Hưng không về thăm nhà. Nhưng nhìn chú vẫn vậy, không có gì thay đổi. Vầẫ khuôn mặt hơi vuông, toát lên vẻ hiền lành. Đôi mắt đen to lấp lánh như hai hòn ngọc, vầng trán cao rộng biểu lộ sự thông minh. Có lẽ vì vậy mà chú học toán rất giỏi. Mỗi lần chú về, có bài toán khó nào là em lại nhờ chú giảng hộ. Không hiểu sao bài toán khó là vậy nhưng khi nghe chú giảng em lại thấy nó đơn giản quá. Mỗi khi chú cười lại để lộ chiếc má núm đồng tiền trông rất duyên. Mái tóc được cắt gọn gàng, rất hợp với khuôn mặt chú.
Chú có nước da hơi ngăm ngăm đen. Từ hồi đi lính trông chú đen hơn một chút nhưng trông rất khỏe mạnh. Chú Hưng có dáng người khá cao, khoảng gần 1 m 80 Thân hình chú rất cân đối, với bờ vai vuông rộng, bắp tay chắc khỏe.
Chú rất yêu thích thể thao. Dù về nhà nghỉ phép nhưng chú vẫn tập thể dục đều đặn. Buổi sáng chú dậy rất sớm. Khi gà vừa cất những tiếng gáy đầu tiên, chú đã thức dậy. Đầu tiên chú chạy một vòng quanh làng. Sau đó chú tập bài thể dục tay không. Ngày nào cũng đều đặn như vậy.
Mỗi lần về phép là chú lại giúp bà em rất nhiều việc. Chú chẻ củi giúp bà. Chỉ một buổi sáng mà chú đã chẻ xong cả đống củi to, xếp gọn gàng trong bếp. Chú giúp bà lợp lại mái bếp, chú cày ruộng, bẻ ngô, trồng khoai… giúp bà. Chú còn giúp ông tát ao, thả thêm cá giống.
Khi biết chú Hưng về, họ hàng đến chơi rất đông. Cả hàng xóm và bạn bè của chú cũng đến. Chú kể những chuyện ở quân ngũ. Những chuyện tăng gia của bộ đội, chuyện những chuyến hành quân, chuyện những đêm phải chạy báo động, chuyện những lần đi giúp dân địa phương… Những câu chuyện của chú Hưng rất vui, rất độc đáo lại đặc biệt mà tràn đầy sự nhiệt thành của người chiến sĩ, những câu chuyện rất lính khiến ai nghe cũng thấy hào hứng, thích thú chăm chú lắng nghe.
Họ hàng, bà con làng xóm, ai cũng khen ngợi chú Hưng, khen chú ngoan ngoãn, lễ phép, biết kính trên nhường dưới, biết giúp đỡ người khác. Lần nào về chú cũng tham gia hoạt động đoàn ở làng. Chú giúp đỡ các gia đình neo người, các gia đình thương binh, liệt sĩ. Giúp họ tu sửa lại nhà cửa, giúp họ gặt lúa. Thật xứng đáng là “anh bộ đội Cụ Hồ”.
Không chỉ nhanh nhẹn, tháo vát mà chú còn có một giọng hát rất hay. Chú tham gia văn nghệ ở địa phương một cách nhiệt tình. Chú chơi đàn ghi ta rất là giỏi. Em rất thích nghe chú đánh bài: “Cây đàn ghi ta của đại đội ta”, một bài hát tuyệt hay.
Chú Hưng còn rất khéo tay, chú làm tặng em một chiếc diều to. Chiếc diều chú làm bay lên rất cao, cao nhất trong mấy đứa đi thả diều. Em rất hãnh diện về nó.
Thời gian trôi qua thật nhanh, thấm thoát đã hết một tuần. Đã đến ngày chú phải trở về đợn vị. Cũng giống hôm chú mới về, hôm ấy, bà cũng làm mâm cơm thắp hương tổ tiên cầu cho chú đi đường được bình an, thuận lợi. Mọi người trong nhà ai cũng buồn. Em cũng quyến luyến chẳng muốn rời xa chú. Lúc tiễn chú, em khóc nức nở, mẹ phải dỗ dành mãi mới chịu nín.
Em rất quý chú Hưng. Chú là một tấm gương để em học tập và noi theo. Em tự hứa với bản thân sẽ học tập thật tốt để sau này trở thành một chú bộ đội cụ Hồ được nhiều người yêu quý và giúp ích thật nhiều cho xã hội.
|
Topic: Describe a soldier coming home to visit
Assignment
In addition to my grandfather and father who fought during the war, my family includes Uncle Hung who is also a soldier. His unit was stationed quite far from home, so he only visited home once or twice a year. So every time he comes home, the whole house becomes bustling.
Yesterday, when I heard that Uncle Hung was on leave, everyone in my family was very happy. My house and garden have been swept clean. Early in the morning, my mother boiled a pot of sticky corn. Mom said, who but Uncle Hung likes boiled corn the most. Especially sticky corn.
After doing calisthenics, my brother brewed a pot of green tea and sat stroking his beard, smiling brightly. And the maid could not sit still. After a while, I ran to the alley to wait for my uncle. This morning, it seemed like the birds were singing better than usual. They were playing a cheerful song as if celebrating the day Uncle Hung came home to visit. At about 8 o'clock, when the sun had risen above the bamboo tops, Uncle Hung returned. Seeing him from afar, my grandmother called out: "Grandpa, Hung is home." Hearing that, everyone ran into the alley, everyone looked very happy and emotional. Uncle Hung put down his backpack and hugged her: "Dear parents, I'm home." Dear brothers and sisters, I'm back."
It's been 6 months since Uncle Hung has come home to visit. But he still looks the same, nothing has changed. And the face is still slightly square, exuding a gentle look. Big black eyes sparkle like two pearls, high and wide forehead shows intelligence. Maybe that's why he's so good at math. Every time you come home, if I have a difficult problem, I ask you to explain it to me. I don't understand why the problem is so difficult, but when I heard you explain it, I realized it was so simple. Every time he smiles, he reveals his coin-shaped cheek, which looks very charming. His hair is neatly cut, very suitable for his face.
He has slightly dark skin. Since being in the army, he's looked a little darker but looks very healthy. Mr. Hung has a quite tall figure, about nearly 1 meter 80 meters. His body is very balanced, with broad square shoulders and strong biceps.
He loves sports very much. Even though he's home on vacation, he still exercises regularly. In the morning he got up very early. When the rooster crowed for the first time, he woke up. First he ran around the village. Then he did bare-handed exercises. Every day is the same.
Every time he comes back on leave, he helps my grandmother with a lot of things. He split firewood to help her. In just one morning, he finished splitting a large pile of firewood and stacked it neatly in the kitchen. He helped her re-roof the kitchen, he plowed the fields, cut corn, planted potatoes... helped her. He also helped him clean the pond and release more fingerlings.
When they learned that Uncle Hung was coming back, a large number of relatives came to visit. Even my neighbors and friends came. He told stories about being in the army. Stories of soldiers' reinforcements, stories of military operations, stories of nights when we had to run alarms, stories of times we went to help local people... Uncle Hung's stories are very funny, very unique, special and full of fun. The enthusiasm of a soldier, the stories are so soldierly that everyone who hears them feels excited and enjoys listening attentively.
Relatives and neighbors all praised Uncle Hung, praising him for being obedient, polite, knowing how to respect superiors and subordinates, and knowing how to help others. Every time he returns, he participates in group activities in the village. He helps homeless families, families of war invalids and martyrs. Help them repair their houses, help them harvest rice. Truly worthy of being "Uncle Ho's soldier".
Not only is he agile and resourceful, but he also has a very good singing voice. He enthusiastically participated in local arts. He plays the guitar very well. I really like listening to you play the card: "The guitar of our company", a great song.
Uncle Hung is also very skillful, he made me a big kite. The kite he made flew very high, the highest among the kite flyers. I'm very proud of it.
Time passed so quickly, a week has passed. The day has come for you to return to your unit. Just like the day he first returned, that day, she also made a tray of rice and burned incense for his ancestors to pray for his safe and smooth journey. Everyone in the house is sad. I'm also attached and don't want to leave you. When I said goodbye to my uncle, I sobbed so hard that my mother had to coax me forever to calm down.
I really like Mr. Hung. You are an example for me to study and follow. I promised myself that I would study well so that in the future I could become an Uncle Ho's soldier who would be loved by many people and would be of great help to society.
|
Đề bài: Em đã từng được chứng kiến một chú công an đang làm nhiệm vụ. Hãy tả lại hình ảnh đó
Bài làm
Đường phố Hà Nội vào giờ cao điểm rất hay bị ùn tắc giao thông. Đặc biệt là vào gần tết, hiện tượng tắc đường lại càng nhiều hơn. Hôm nay là ngày 29 Tết, em cùng mẹ đi chợ sắm sửa mọi thứ. Trong lúc đó, em đã tình cờ được chứng kiến một chú công an đang làm nhiệm vụ. Chú hướng dẫn từng dòng xe cộ tham gia giao thông, giải quyêt hiện tương ách tắc giúp đường phố thông thoáng, không gây cản trở việc đi lại của nguời dân trong dịp xuân sang khi ai ai cũng đang rất khẩn trương, vội vã.
29 Tết, một ngàỵ rất gần Tết Nguyên Đán, cái Tết cổ truyền của dân tộc Việt Nam. Không khí Tết đã đến rất gần. Cái lạnh như cắt da cắt thịt, mưa phùn rơi khiến cho những người tham gia giao thông, ai cũng muốn thật nhanh trở về nhà sum họp bên tổ ấm gia đình. Đường Trường Chinh vốn là một con đường thường xuyên xảy ra hiện tượng ách tắc. Gần Tết, số người tham gia giao thông lại càng đông hơn, khiến cho con đường tắc cả một đoạn dài. Em và mẹ phải cố gắng lắm mới nhích lên được một chút. Trời mưa khiến cho con đường trơn và bẩn. Bỗng nhiên em thấy thấp thoáng bóng dáng một chú công an. Chú mặc bộ quần áo công an màu vàng rất đẹp. Bên ngoài khoác một chiếc áo mưa màu xanh. Tay chú cầm một chiếc dùi cui. Đầu chú đội một chiếc mũ công an ngay ngắn. Khuôn mặt chú hơi vuông toát lên vẻ hiền lành. Làn da hơi ngăm đen lộ vẻ rắn rỏi, khoe mạnh, trên ngực chú đeo một chiếc biển hiệu đề tên và chức vụ. Khi chú đi ngang qua xe của mẹ con em, em nhìn rõ tên chú Trung uý Nguyễn Trung Thành. Chú đeo một chiếc còi, vừa đi vừa thổi, tay cầm chiếc dùi cui chỉ hướng cho xe đi.
Trên đường, các phương tiện tham gia giao thông rất hỗn loạn: xe buýt, xe ô tô con, xe tải nhỏ, xe đạp, xe máy đỗ trên đường rất hỗn độn không thành hàng lối. Một số xe máy thiếu ý thức còn leo lên cả vỉa hè. Trước tình hình đó, chú vừa thổi còi vừa hướng dẫn cho một số chiếc xe máy đi lùi vào phía trong và tiến lên phía trên để lấy chỗ cho chiếc xe ô tô phía sau tiến thẳng lên không lấn sang phẩn đường ngược chiều. Chú cố gắng chia đường làm hai: một dòng đi lên, một dòng di xuống. Chú nhanh nhẹn, bình tĩnh, hướng dẫn cho xe đi đúng phần đường qui định. Dòng xe cộ lộn xộn bây giờ đã được phân thành hai luồng giao thông. Luồng đi lên luồng đi xuống không bên nào lấn đường bên nào. Chú nhanh nhẹn chạy lại phía đầu ngã tư, chỗ đèn xanh đèn đỏ rồi ra hiệu cho luồng xe đi lên được phép rẽ phải. Được khoảng mười phút khi luồng ngược chiều đã nhiều xe, chú lại ra hiệu cho luồng xe rẽ phải dừng lại nhường đường cho luồng xe đi thẳng. Cứ thế hai luồng xe thay phiên nhau đi. Em và mẹ cũng tuân thủ rất tốt hiệu lệnh của chú công an. Khoảng một tiếng sau đường đã thông hơn. Em thoáng nhìn thấy khuôn mặt chú khẽ nở một nụ cười. Khi chú cười khẽ để lộ một má lúm đồng tiên phía bên phải trông rất duyên. Bây giờ em mới nhìn kỹ hình dáng chú công an. Với vầng trán cao rộng biểu lộ sự thông minh nhanh nhẹn. Chú có thân hình khá cao và cân đối. Với chiều cao khoảng gần 1,80m, trông chú lại càng thêm oai vệ.
Dưới sự hướng dẫn của chú công an, đoạn đường đã trở nên thông thoáng và hết tắc. Mọi người ai nấy cũng nhìn chú và nở một nụ cười thật tươi như thầm cảm ơn. Giao thông Việt Nam hiện tại vẫn còn là nỗi lo cho người dân và các nhà chức trách, để giải toả một vụ ách tắc là rất vất vả và mất nhiều thời gian, công sức. Các chú công an phải có tinh thần trách nhiệm rất cao mới có thể hoàn thành xuất sắc được công việc.
Em thầm cảm ơn tất cả những chú công an. Nhờ có các chú mà đường phố trở nên thông thoáng hơn, an toàn trật tự xã hội được đảm bảo. Em tự hứa với bản thân mình sẽ học tập thật tốt để sau này cũng trở thành một chú công an nhân dân, giúp ích cho dân cho nước, góp sức để cho Việt Nam ngày càng phát triển hơn.
|
Topic: I once witnessed a police officer on duty. Please describe that image
Assignment
Hanoi streets during rush hour are often congested with traffic. Especially near Tet, traffic jams become more frequent. Today is the 29th day of Tet, my mother and I went to the market to buy everything. Meanwhile, I happened to witness a police officer on duty. He guided each line of vehicles participating in traffic, resolving congestion to help keep the streets clear and not hinder people's travel during the spring season when everyone was in a hurry and in a hurry.
29 Tet, a day very close to Lunar New Year, the traditional Tet of the Vietnamese people. The Tet atmosphere is very close. The biting cold and the falling drizzle make traffic participants want to quickly return home to reunite with their families. Truong Chinh Street is a road where congestion often occurs. Near Tet, the number of people participating in traffic becomes even more crowded, causing the road to be clogged for a long stretch. My mother and I had to try really hard to move up a little. The rain makes the road slippery and dirty. Suddenly I saw the shadow of a police officer. He wore a beautiful yellow police uniform. Outside, he wore a blue raincoat. His hand holds a baton. On his head, he neatly wears a police hat. His slightly square face exudes a gentle look. His slightly dark skin looks strong and strong, and on his chest he wears a sign with his name and position. When he passed by my mother and I's car, I clearly saw his name, Lieutenant Nguyen Trung Thanh. He wore a whistle and blew it as he walked, holding a baton in his hand to show the direction the car should go.
On the road, the vehicles participating in traffic are very chaotic: buses, cars, small trucks, bicycles, and motorbikes are parked on the road in a very chaotic manner without rows. Some motorbikes lack awareness and even climb onto the sidewalk. Faced with that situation, he blew the whistle and instructed some motorbikes to go backwards and forward to make room for the car behind to go straight forward without encroaching on the opposite road. Try to divide the road into two: one line goes up, one line goes down. He was agile, calm, and guided the car to the right side of the road. The chaotic flow of traffic has now been divided into two traffic streams. The flow goes up and the flow goes down, neither side encroaches on the other. He quickly ran to the beginning of the intersection, at the green light and the red light, then signaled that the oncoming traffic was allowed to turn right. After about ten minutes, when there were many vehicles in the opposite direction, he signaled the right-turning traffic to stop and make way for the traffic going straight. Just like that, the two traffic flows take turns. My mother and I also obeyed the policeman's orders very well. About an hour later the road was clearer. I glimpsed a slight smile on his face. When he smiled softly, he revealed a dimple on the right cheek, looking very charming. Now I look closely at the police officer's appearance. With a high and wide forehead, it shows intelligence and agility. He has a quite tall and balanced body. With a height of about 1.80m, he looks even more majestic.
Under the guidance of the police, the road became clear and unclogged. Everyone looked at him and smiled brightly as if silently thanking him. Vietnam's current traffic is still a concern for people and authorities. Clearing a congestion is very difficult and takes a lot of time and effort. Police officers must have a very high sense of responsibility to be able to successfully complete their jobs.
I silently thank all the police. Thanks to them, the streets become more open and social order and safety are guaranteed. I promised myself that I would study well so that in the future I could also become a people's police officer, helping the people and the country, contributing to the further development of Vietnam.
|
Tả một chú công nhân đang làm việc
Hướng dẫn
Tay trái cầm thùng sơn, tay phải cầm con lăn, chú tiến đến góc trái của bức tường. Đây chính là nơi bắt đầu công việc quét sơn.
Hộp sơn lớn hơn cái xô của hãng Con Ó được mở ra, mùi sơn mới tỏa khắp gian phòng. Tay phải cầm sẵn con lăn, nhanh chóng và dứt khoát, chú nhúng nó vào thùng sơn. Để sơn ngấm mút chú mới nhấc lên, những giọt sơn đặc quánh trắng như nước cốt dừa đang từ từ nhỏ xuống thùng. Nhẹ nhàng nhưng rất chuyên nghiệp, những đường lăn đầu tiên đều đặn và thẳng tắp. Sơn không hề bị vón, bị đọng hay bị chảy xuống đất nhiều. Một hàng. Hai hàng. Ba hàng. Chỉ một giờ sau, bức tường đã hoàn toàn thay da đổi thịt. Từ màu nâu xỉn, xám ngoét của xi măng giờ đã chuyển sang sắc trắng đẹp đẽ.
Nhìn bức tường trắng mịn, thơm mùi sơn mới, em thầm cảm phục tài năng của chú thợ sơn. Bởi công việc của chú như người họa sĩ, đem đến màu sắc tươi sáng cho những bức tường, gian phòng, làm đẹp cho đời.
|
Describe a worker at work
Instruct
Holding a paint bucket in his left hand and a roller in his right hand, he approached the left corner of the wall. This is where the painting work begins.
A paint box larger than a bucket from the Eagle brand was opened, and the smell of new paint spread throughout the room. Holding the roller in his right hand, quickly and decisively, he dipped it into the paint bucket. Letting the paint soak in, he lifted it up. Thick white drops of paint like coconut milk were slowly dripping into the barrel. Gentle but very professional, the first rolling paths are regular and straight. The paint never clumps, stagnates, or drips to the ground. One row. Two rows. Three rows. Just an hour later, the wall was completely transformed. The dull brown and gray color of cement has now turned to a beautiful white color.
Looking at the smooth white wall, smelling of fresh paint, I silently admired the painter's talent. Because his work is like a painter, bringing bright colors to walls and rooms, beautifying life.
|
Tả một chú thỏ con mà em có dịp trông thấy
Hướng dẫn
Cùng với hoa, cây cảnh bày bán trên phố, các con thú cưng cũng được bày bán ở đây. Trong số thú được bày bán, em thích thú trông thấy những chú thỏ con xinh xinh ngồi trong lồng, giương đôi mắt trong veo nhìn khách bộ hành qua lại.
Chú thỏ con lông trắng muốt, mắt hồng hồng, tí hon cỡ bằng cổ tay em. Đầu chú thỏ nhỏ, chỉ bằng lọ mực viết. Hai tai nhô lên, nhòn nhọn trên mái đầu như hai chiếc lá lộc vừng be bé. Cái mõm của chú thỏ phớt hồng với bộ ria trắng thật dễ thương. Mình chú thon nhỏ, chỉ bằng lọ thuốc ho, tròn và thon. Cái đuôi chú thỏ hơi xù, như một lọn
chổi lông, bé xíu, Chú thỏ tơ non đến mức lớp da ẩn dưới màu lông trắng lộ rõ màu hồng hồng. Lớp lông trên mình của chú thỏ mịn như một tấm vải nhung. Bốn chân chú thỏ bé như que tính, cong cong xếp ngồi dưới thân. Hai bờ vai chú thỏ nhô lên, nom chú như một chú thỏ nhồi bông của học sinh lớp bảy thực hành môn công nghệ. Vóc dáng chú thỏ bé bỏng, đáng yêu như thế nên khách qua đường đều để mắt quan sát bầy thỏ trong lồng, những bé mẫu giáo buột miệng reo lên: “A, những chú thỏ con xinh quá!”. Để chào mời mọi người mua thỏ, chú bán thỏ đưa vài cọng rau muống vào chuồng, mấy chú thỏ chau đầu lại, cùng nhâm nhi rau muống. Cái mồm bé tí nhai rau, khoé mõm chun chun thật buồn cười và thu hút khách vì chúng rất xinh, ngộ nghĩnh. Nhai rau muống xong, mấy chú thỏ giương đôi mắt trong veo nhìn khách đi đường. Mẹ em bảo: “Nuôi thỏ phải chăm sóc và làm vệ sinh chuồng sạch sẽ. Con thích ngắm cho chán mắt thì được nhưng mẹ không cho con nuôi đâu nha! Lẽ ra mấy chú thỏ này phải được sống tự do trong rừng bảo tồn thì tốt hơn.”. Chủ nhật nào đi phố, mẹ cũng dừng xe một chút cho em ngắm mấy chú thỏ con. Thỏ ở trong chuồng chắc là tù túng hơn ở vườn bảo tồn. Em mơ ước đất nước Việt Nam mình có nhiều khu rừng bảo tồn cho các con thú hiền lành sống thì hay biết bao nhiêu,
|
Describe a baby rabbit you had a chance to see
Instruct
Along with flowers and ornamental plants sold on the street, pets are also sold here. Among the animals on sale, I enjoyed seeing the pretty little rabbits sitting in cages, looking at the passersby with their clear eyes.
The bunny has white fur, pink eyes, and is as tiny as my wrist. The rabbit's head is small, just the size of a bottle of ink. The ears are raised and pointed on the head like two small sesame leaves. The pink bunny's muzzle with white mustache is so cute. His body is slim, just the size of a bottle of cough medicine, round and slim. The bunny's tail is a bit ruffled, like a curl
The bunny is so young that the skin hidden under the white fur is clearly pink. The bunny's fur is as smooth as velvet. The rabbit's four legs are as small as sticks, bent and arranged to sit under its body. The rabbit's shoulders rose up, looking like a stuffed rabbit for a seventh grade student practicing technology. The rabbit's appearance is so small and adorable that passersby all keep an eye on the rabbits in the cage. Kindergarten children exclaim: "Ah, those little rabbits are so pretty!". To invite people to buy rabbits, the rabbit seller brought a few stalks of water spinach into the cage. The rabbits frowned and sipped the water spinach together. The tiny mouth chewing vegetables and the corners of the muzzle are so funny and attract customers because they are so pretty and funny. After chewing the spinach, the rabbits opened their clear eyes to look at the passersby. My mother said: "Raising rabbits requires taking care of them and keeping the cage clean. It's okay if you want to look at it until you're bored, but I won't let you adopt me! It would have been better for these rabbits to live freely in the conservation forest." Every Sunday when I go to town, my mother stops the car for a moment to let me see the baby rabbits. Rabbits in cages are probably more cramped than in the conservation garden. I dream that our country, Vietnam, has many forests preserved for gentle animals to live in.
|
Tả một chậu hoa hay một khóm hoa – Tập làm văn lớp 5
Hướng dẫn
Tả một chậu hoa hay một khóm hoa – Ngữ văn lớp 5
Bài làm
Chậu nguyệt quế của ông nội
Vào giữa tuần trăng mỗi tháng, nhất là những ngày đẹp tròi, nguyệt quế tưng bừng nở hoa. Nguyệt quế nở suốt đêm ngày, nhưng có điều rất đặc biệt: phô sắc ban ngày, dâng hương về đêm. Càng về khuya, hương hoa nguyệt quế càng nồng nàn, càng ngào ngạt. Chậu nguyệt quế đặt ở hiên nhà, khóm nguyệt quế trồng ở góc vườn, tưởng như được phủ tuyết lấp lánh, trong suốt. Nụ hoa to bằng hạt đỗ, hạt ngô nẩy từng chùm chúm chím màu xanh lơ, màu trắng nhạt, và lúc nở xòe màu trắng phau, mịn màng, với năm cánh hình hoa thị xếp đều quanh đài hoa, như một cái chuông nhỏ xíu, đựng đầy phấn hoa thơm lừng. Màu trắng của hoa nguyệt quế cũng trắng phau như hoa nhài, nhưng hoa nhài to hơn, nở xòe toát ra một màu thanh bạch, còn nguyệt quế thì trắng trong, dịu dàng.
Cách ướp trà của ông rất lạ. Nhài được ông hái vào, phủ chè móc câu lên; còn ướp hương nguyệt quế, ông lại có cách làm khác rất cầu kì. Ông trải đều trà lên một cái giần, ông treo lên khóm nguyệt quế nở hoa, rồi ông lấy ni lông trùm lấy cây nguyệt quế suốt đêm. Ông làm như thế ba đêm liền, rồi sấy khô bỏ vào lọ uống dần. Ông gọi đó là cách ướp trà hương “tam nguyệt dạ” mà các cụ ngày xưa truyền lại.
Cây nguyệt quế thuộc loại thân gỗ mềm như cây nhài, như cây chè mạn nhưng nó chỉ cao trên dưới một mét. Cành cây, nhánh cây khép tán, lá um tùm xòe ra. Mỗi cành nguyệt quế có nhiều nhánh, mỗi nhánh có nhiều tia, mỗi tia thường có bảy lá trổ về hai phía. Lá hình bầu dục, to bằng bề mặt đốt ngón tay trỏ trẻ em. Lá non xanh nhạt; lá bánh tẻ xanh biếc. Hoa mọc ở đầu tia lá. Khóm nguyệt quế thường có hàng trăm, hàng ngàn tia lá; cây có bao nhiêu tia lá là có bấy nhiêu chùm hoa, chùm nụ. Khi nở hoa, cây nguyệt quế như một mâm xôi nếp cái vồng lên thơm nức ngon lành.
Ông em thường lấy bùn ao, đất màu trên đồng đem về phơi khô giã tơi nhỏ trộn lẫn phân đạm để bón cho nguyệt quế. Ông còn dùng nước ốc ngâm để tưới vào đầu tháng và gọi đó là “thủy dưỡng sinh”. Tự tay ông pha chế, chăm bón cho cây.
Năm 1980, ông nội em về hưu với quân hàm Đại tá pháo binh. Người bạn của ông ở Xuân Đỉnh, Hà Nội đã tặng ông chậu nguyệt quế khi ông lên, lão 70 tuổi. Vài chậu hoa, khóm hoa, với thú uống trà tàu là niềm vui của ông. Ông đã dành cho chậu nguyệt quế bao tình chăm chút, quý trọng. Giữa mùa trăng, khi hoa nguyệt quế bừng nở, ông vui hẳn lên. Hoa nguyệt quế là niềm vui tuổi già của ông. Ông quý chậu nguyệt quế như yêu thương đàn cháu vậy.
|
Describe a flower pot or a flower cluster - Grade 5 writing practice
Instruct
Describe a flower pot or a flower cluster - Literature grade 5
Assignment
Grandfather's laurel pot
In the middle of the moon every month, especially on beautiful days, laurel blooms profusely. Bay laurel blooms day and night, but there is something very special: it displays its beauty during the day and offers incense at night. The later it gets late, the more passionate and sweet the scent of laurel flowers becomes. A pot of laurel placed on the porch, a laurel cluster planted in the corner of the garden, seems to be covered with sparkling, transparent snow. The flower buds are as big as a bean or corn seed, sprouting clusters of blue and light white clusters, and when blooming, they spread out to be white and smooth, with five rosette-shaped petals arranged evenly around the sepal, like a small bell. tiny, filled with fragrant pollen. The white color of the laurel flower is as white as the jasmine flower, but the jasmine flower is larger and blooms to exude a pure white color, while the laurel flower is pure and gentle white.
His way of marinating tea is very strange. He picked jasmine and covered it with hooked tea; As for marinating with laurel, he had a very elaborate way of doing it. He spread the tea evenly on a basket, hung it on a flowering laurel bush, and then covered the laurel tree with plastic all night. He did this for three consecutive nights, then dried it and put it in a bottle to drink gradually. He called it the "tam moon da" way of marinating fragrant tea that the ancients passed down.
The laurel tree is a soft wood like the jasmine tree or the tea tree, but it is only about one meter tall. Tree branches and branches close their canopy, luxuriant leaves spread out. Each laurel branch has many branches, each branch has many rays, each ray usually has seven leaves growing on both sides. The leaves are oval in shape, as big as the surface of a child's index finger. Young leaves are light green; green banh te leaves. Flowers grow at the tips of leaf rays. Laurel bushes often have hundreds or thousands of leaf rays; As many leaf rays as a tree has, there are as many inflorescences and buds. When in bloom, the laurel tree is like a deliciously fragrant sticky rice raspberry.
My grandfather often took pond mud and fertile soil from the field, dried it, pounded it and mixed it with nitrogen fertilizer to fertilize the laurel. He also uses soaked snail water to irrigate at the beginning of the month and calls it "water nutrition". He personally mixed and fertilized the plants.
In 1980, my grandfather retired with the rank of Artillery Colonel. His friend in Xuan Dinh, Hanoi gave him a pot of laurel when he was 70 years old. A few flower pots, flower clusters, and the pleasure of drinking Chinese tea are his joy. He gave the laurel pot a lot of care and respect. In the middle of the moon season, when the laurel flowers bloomed, he became happier. Laurel flowers are the joy of his old age. He loved the laurel pot as much as he loved his grandchildren.
|
Subsets and Splits
No community queries yet
The top public SQL queries from the community will appear here once available.