title
stringlengths 1
250
| url
stringlengths 37
44
| text
stringlengths 1
4.81k
|
---|---|---|
Graeme Torrilla
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802167
|
Graeme Lee Torrilla (sinh ngày 3 tháng 9 năm 1997) là một cầu thủ bóng đá người Gibraltar hiện đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cho câu lạc bộ Lincoln Red Imps và Đội tuyển bóng đá quốc gia Gibraltar.
Sự nghiệp thi đấu.
Torrilla gia nhập Lincoln Red Imps vào tháng 1 năm 2020.
Sự nghiệp thi đấu quốc tế.
Torrilla ra mắt quốc tế cho Gibraltar vào ngày 5 tháng 9 năm 2020 trong 1 trận đấu thuộc khuôn khổ UEFA Nations League gặp San Marino. Anh ta ghi bàn thắng duy nhất đem về chiến thắng 1–0 trên sân nhà.
|
Schwarzburg-Sondershausen
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802168
|
Schwarzburg-Sondershausen là một nhà nước nhỏ thuộc Đế chế La Mã Thần thánh, được thành lập vào năm 1599, dưới hình thức là một Bá quốc, cai trị bởi Nhà Schwarzburg. Năm 1697, bá quốc này được nâng lên thành Thân vương quốc và nó tồn tại cho đến khi chế độ quân chủ được bãi bỏ ở Đức vào năm 1918.
Schwarzburg-Sondershausen ngày nay nằm trong bang Thuringia của Đức. Diên tích của nó rất khiêm tốn, chỉ rộng 862 km2 và dân số 85.000 người (1905).
|
Diego Demme
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802171
|
Diego Demme (sinh ngày 21 tháng 11 năm 1991) là một cầu thủ bóng đá người Đức thi đấu ở vị trí tiền vệ phòng ngự cho câu lạc bộ Serie A Napoli và đội tuyển quốc gia Đức.
Sự nghiệp câu lạc bộ.
Arminia Bielefeld.
Demme sinh ra tại Herford, Đức và đã bắt đầu chơi bóng đá từ khi còn nhỏ. Anh đã thi đấu cho nhiều đội trẻ khác nhau, bao gồm SpVg Hiddenhausen, SV Sundern, SV Enger-Westerenger và JSG Kirchlengern Stift Quernheim trước khi gia nhập Arminia Bielefeld để bắt đầu sự nghiệp chuyên nghiệp của mình. Năm 2008, Demme đã ký hợp đồng với Arminia Bielefeld.
|
Thân vương quốc Schaumburg-Lippe
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802172
|
Schaumburg-Lippe, còn được gọi là Lippe-Schaumburg, là một nhà nước nhỏ thuộc Đế chế La Mã Thần thánh, được thành lập vào năm 1647 dưới hình thức là một Bá quốc. Năm 1807 nó được nâng lên thành Thân vương quốc sau khi tham gia Liên bang Rhein và trở thành chư hầu của Hoàng đế Napoleon.
Thân vương quốc Schaumburg-Lippe trở thành một nhà nước trong Đế quốc Đức và nó là bang nhỏ nhất trong đế chế này, với diện tích chỉ 340 km2 và dân số hơn 40.000 người. Lãnh thổ của cựu Thân vương quốc Schaumburg-Lippe hiện nay nằm trong bang Hạ Sachsen của Cộng hòa Liên bang Đức.
|
Luca Brecel
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802173
|
Luca Brecel (; sinh ngày 8 tháng 3 năm 1995) là một vận động viên bi-a chuyên nghiệp người Bỉ. Với 4 lần giành chiến thắng tại các sự kiện bảng xếp hạng, Brecel hiện là nhà vô địch Giải vô địch bi-a thế giới 2023, sau khi anh giành chiến thắng 18-15 trước cơ thủ 4 lần vô địch thế giới Mark Selby trong trận chung kết của Giải vô địch bi-a thế giới 2023.
Anh trở thành cơ thủ đầu tiên đến từ Châu Âu lục địa giành chiến thắng trong một sự kiện bảng xếp hạng khi anh vô địch tại Giải vô địch Trung Quốc 2017, sau đó anh tiếp tục giành chiến thắng ở các giải đấu khác: Giải Scotland mở rộng 2021 và Giải Championship League 2022. Anh là cơ thủ trẻ tuổi nhất tham gia giải đấu Giải vô địch bi-a thế giới, khi anh ra mắt tại giải đấu vào năm 2012, lúc đó anh chỉ mới 17 tuổi và 45 ngày, và là người đầu tiên đến từ Châu Âu lục địa giành chiến thắng tại giải đấu này.
Brecel giành chức vô địch Giải vô địch trẻ châu Âu dành cho người dưới 19 tuổi vào năm 2011 khi anh mới 14 tuổi, và trở thành cơ thủ chuyên nghiệp vào tháng tiếp theo. Anh đạt top 16 trong bảng xếp hạng thế giới vào năm 2017 và đến được vào trận chung kết Triple Crown đầu tiên của mình tại Giải vô địch Anh 2021, nhưng thất bại với tỷ số 5-10 trước Zhao Xintong. Một tuần sau, anh đánh bại John Higgins với tỷ số 9-5 để giành chức vô địch Giải Scotland mở rộng năm 2021.
|
FC Chungju
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802175
|
FC Chungju () là một câu lạc bộ bóng đá Hàn Quốc, có trụ sở tại Chungju. Câu lạc bộ hiện đang thi đấu tại K4 League, hạng thứ 4 trong hệ thống giải bóng đá Hàn Quốc.
Đội hình hiện tại.
|
Xe đạp tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 – Băng đồng Olympic nam
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802176
|
Nội dung Băng đồng Olympic nam xe đạp địa hình của môn Xe đạp tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 diễn ra vào ngày 6 tháng 5 năm 2022, tại Siem Reap, Campuchia. 20 tay đua đến từ 8 quốc gia khác nhau đã tranh tài trong nội dung này.
|
Lactophrys
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802178
|
Lactophrys là một chi cá biển trong họ Cá nóc hòm. Chi này được lập ra bởi Swainson vào năm 1839. Đây là một chi cá bản địa của Đại Tây Dương.
Từ nguyên.
Tên gọi của chi được ghép bởi hai âm tiết: "lactoria" (biến thể của "lactarius" trong tiếng Latinh mang nghĩa là "sữa", ở đây chỉ đến bò sữa) và "ophrū́s" (ὀφρύς trong tiếng Hy Lạp cổ đại; "lông mày"), hàm ý đề cập đến cặp ngạnh trên mỗi mắt giống như cặp sừng của bò sữa.
Các loài.
Chi này có 3 loài được công nhận:
"L. bicaudalis" và "L. triqueter" từng được đặt trong chi "Rhinesomus", nhưng sau đó đã được dời lại sang chi "Lactophrys" này.
Sinh thái.
"Lactophrys" có tuyến nọc độc dưới da, đặc biệt là quanh vùng miệng, sẽ sản xuất độc tố pahutoxin (trước đây còn gọi là ostracitoxin), và lượng độc này tiết nhiều nhất khi cá rơi vào tình trạng bị đe dọa. Chất độc này có thể giết chết những loài cá xung quanh, và cả chính chúng, ngay cả khi chúng rời đi thì chất độc vẫn còn tồn tại trong nước. Một số loài có thể kháng độc tố này là họ Cá lịch biển, cá mú lớn và một số loài cá nóc hòm khác.
|
Kashin
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802179
|
Kashin (nam tính) hoặc Kashina (nữ tính) có thể là:
|
Hofgeismar
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802181
|
Hofgeismar () là một thị trấn ở Kassel, phía bắc Hessen, Đức. Nó nằm 25 km về phía bắc của Kassel trên Đường khung gỗ Đức. Vào năm 1978 và 2015, nơi đây đã tổ chức lễ hội cấp bang "Hessentag" lần thứ 18.
Lịch sử.
Văn bản đầu tiên đề cập đến Hofgeismar có từ năm 1082.
|
Xe đạp tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 – Băng đồng Olympic nữ
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802183
|
Nội dung Băng đồng Olympic nữ xe đạp địa hình của môn Xe đạp tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 diễn ra vào ngày 6 tháng 5 năm 2022, tại Siem Reap, Campuchia. 18 tay đua đến từ 8 quốc gia khác nhau đã tranh tài trong nội dung này.
|
Pascal Pierre
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802185
|
Pascal Pierre (sinh ngày 28 tháng 5 năm 1968) là một cựu cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Pháp đã từng thi đấu ở vị trí hậu vệ. Khi còn thi đấu cho Metz, ông thi đấu trong trận Chung kết Cúp Liên đoàn bóng đá Pháp 1996.
|
Sérigné Faye
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802188
|
Sérigné Faye (sinh ngày 5 tháng 4 năm 2004) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Senegal hiện đang thi đấu ở vị trí tiền đạo cho câu lạc bộ Montpellier.
Sự nghiệp thi đấu.
Montpellier.
Là 1 sản phẩm của lò đào tạo trẻ KAF, Faye gia nhập Montpellier vào tháng 9 năm 2022. Ngày 12 tháng 11 năm 2022, Faye ký hợp đồng 1,5 năm với Montpellier. Ban đầu, anh ta được xếp vào đội dự bị, trước khi thi đấu cho đội 1 vào tháng 12 năm 2022. Anh ta ra mắt đội 1 trong chiến thắng 2–0 tại Ligue 1 trước AJ Auxerre vào ngày 29 tháng 1 năm 2023.
|
Cuộc đua xe đạp tranh Cúp truyền hình Thành phố Hồ Chí Minh 2007
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802189
|
Cuộc đua xe đạp toàn quốc tranh Cúp truyền hình Thành phố Hồ Chí Minh 2007 là cuộc đua lần thứ 19 của Cuộc đua xe đạp toàn quốc tranh Cúp truyền hình Thành phố Hồ Chí Minh do Ban Thể dục - Thể thao, Đài Truyền hình Thành phố Hồ Chí Minh và Tổng cục Thể dục - Thể thao Việt Nam phối hợp tổ chức, diễn ra từ ngày 18 tháng 4 đến ngày 30 tháng 4 năm 2007. Cuộc đua gồm 13 chặng, tổng lộ trình 1470 km, đi từ Thành phố Hồ Chí Minh đến thành phố Phan Rang (Ninh Thuận), xuống Bình Dương, Tây Ninh, đi qua 4 chặng tại Campuchia và về lại Thành phố Hồ Chí Minh. Tổng cộng có 17 đội đua tham gia cuộc đua lần này, bao gồm 14 đội trong nước và 3 đội quốc tế.
Lần thứ hai liên tiếp, giải có lộ trình quốc tế với các chặng đua tại Campuchia.
Công bố.
Thông tin về Cuộc đua xe đạp toàn quốc tranh Cúp Truyền hình Thành phố Hồ Chí Minh 2007 được công bố vào đầu tháng 4 năm 2007 trong một cuộc họp báo trước khi khởi tranh giải. Ban tổ chức đã công bố lộ trình cuộc đua với tổng lộ trình dài 1470 km và mở rộng lộ trình sang Campuchia.
Đài Truyền hình Thành phố Hồ Chí Minh cho biết việc tổ chức này nằm trong kế hoạch mở rộng quy mô của giải sang ba nước Đông Dương cho đến năm 2008, lần thứ 20 tổ chức cuộc đua; đồng thời hướng tới kỷ niệm 32 năm ngày Giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước, 121 năm ngày Quốc tế Lao động, 117 năm Ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Danh sách tham dự.
Cuộc đua lần thứ 19 quy tụ các đội đua:
Truyền hình.
Các chặng đua được truyền hình trực tiếp trên các kênh HTV9, VTV3 và HTV2.
|
Am Chonthicha
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802196
|
Chonthicha Chaimanee (tiếng Thái Lan: ชลธิชา ไชยมณี), được biết đến với nghệ danh Am Chonthicha (tiếng Thái Lan: แอ้ม ชลธิชา), sinh ngày 28 tháng 03 năm 2005, là một nữ ca sĩ người Thái Lan. Cô nổi tiếng trên toàn quốc với đĩa đơn thứ hai "Lời hứa tại Chanuman" (คำสัญญาที่ชานุมาน), được phát hành vào tháng 10 năm 2022.
Tiểu sử.
Chonthicha sinh ngày 28 tháng 03 năm 2005 tại tỉnh Amnat Charoen, Thái Lan. Hiện nay đang cô học tại sinh trung học Chanumanwittayakhom. Cô thú vị với Luk thung từ năm 9 năm và Siriporn Ampaipong là nguồn cảm hứng của cô.
2022–nay: Sự nghiệp âm nhạc.
Chonthicha từng phát hành đĩa đơn đầu tiên "Nong Ma Lar" (น้องมาลา) vào ngày 12 tháng 02 năm 2022.
Chonthicha bắt đầu sự nghiệp của mình trong chương trình truyền hình Thái "Dual Phleng Ching Thun" được phát sóng trên kênh One 31. Cô trở thành nghệ sĩ của nhà hãng đĩa GMM Grammy theo gợi ý của Sala Khunnawut. Đĩa đơn đầu tay của bà, "Lời hứa tại Chanuman" (คำสัญญาที่ชานุมาน), phát hành ngày 12 tháng 10 năm 2022 và khúc đạt 17.105.950 lượt xem trên YouTube tính đến tháng 5 năm 2023.
|
9M133M Kornet-M
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802207
|
Tên lửa chống tăng 9M133M Kornet-M (phiên bản xuất khẩu được định danh 9M133 Kornet-EM) là một loại tên lửa chống tăng có điều khiển của Nga. Nó là loại tên lửa được nâng cấp từ ATGM 9M133 Kornet, với tầm bắn được mở rộng và trang bị đầu đạn cải tiến.
Tên lửa Kornet-EM phần lớn được sử dụng trong hệ thống vũ khí chống tăng Kornet-D. Kornet-M cũng sử dụng được trên hệ thống phóng tên lửa giá ba chân cá nhân.
Thiết kế.
Tên lửa được giới thiệu vào năm 2012, phiên bản sử dụng trên xe thiết giáp sẽ được bổ sung thêm hệ thống tự bắt bám mục tiêu. Thay vì phải di chuyển điểm ngắm bằng tay theo mục tiêu, thì pháo thủ sẽ bắt bám mục tiêu chỉ một lần và máy tính sẽ tiếp tục bắt bám mục tiêu cho tên lửa. Bằng cách lái tên lửa theo chùm tia, cũng giúp cho xe thiết giáp có khả năng bắn tên lửa vào hai mục tiêu khác nhau từ hai bệ phóng khác nhau, giúp tăng tốc độ bắn, giảm số lượng xe thiết giáp cần để thực hiện nhiệm vụ, và có thể vô hiệu hoá xe thiết giáp trang bị Hệ thống bảo vệ chủ động bằng cách bắn liên tiếp hai tên lửa vào một mục tiêu. Hệ thống theo dõi mục tiêu tự động cho phép tên lửa giao chiến được với cả mục tiêu bay thấp như máy bay trực thăng và phương tiện bay không người lái. Tương tự như ATGM Kornet, ATGM Kornet-M được thiết kế để tiêu diệt xe thiết giáp trang bị giáp phản ứng nổ nhờ đầu đạn lượng nổ nối tiếp. Tên lửa Kornet-M cũng được trang bị đầu đạn nhiệt áp. Nga hiện nay đang phát triển loại tên lửa có điều khiển mới để trang bị trên X-UAV mới.
|
Bóng rổ tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 – 3x3 Nam
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802224
|
Nội dung thi đấu bóng rổ 3x3 nam tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 được tổ chức tại Khu liên hợp thể thao quốc gia Morodok Techo, Phnôm Pênh, Campuchia từ ngày 6 đến 7 tháng Năm 2023. 8 quốc gia tham gia thi đấu.
|
The Anglo-African (Lagos)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802225
|
The Anglo-African là một tờ báo được xuất bản tại Thuộc địa Lagos của Anh từ năm 1863 đến năm 1865, được thành lập bởi Robert Campbell, một người di cư người Mỹ gốc Jamaica. Ông đã sử dụng một máy in mang từ Hoa Kỳ để xuất bản tờ báo, nó là một phần của kế hoạch giải quyết vấn đề chỗ ở cho người di cư da đen. Tờ báo đã bị phản đối và bị đánh thuế bởi thống đốc người Anh là Henry Stanhope Freeman.
|
Ironheart
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802226
|
Ironheart (Riri Williams) là một nhân vật siêu anh hùng xuất hiện trong các truyện tranh Mỹ do Marvel Comics phát hành. Nhân vật được tạo ra bởi nhà văn Brian Michael Bendis và họa sĩ Mike Deodato, và lần đầu tiên xuất hiện trong "Invincible Iron Man" Tập 3 số 7 (Tháng 5 năm 2016).
Dominique Thorne thủ vai Williams trong Vũ trụ Điện ảnh Marvel (MCU), lần đầu tiên xuất hiện trong bộ phim "" (2022) và được lên lịch đóng vai chính trong loạt phim truyền hình của Disney+ mang tên "Ironheart" (2023).
Lịch sử Xuất bản.
Riri Williams ra mắt trong Invincible Iron Man Tập 3 số 7 (Tháng 5 năm 2016), được tạo ra bởi nhà văn Brian Michael Bendis và họa sĩ Mike Deodato. Cô được truyền cảm hứng từ nữ diễn viên Mỹ Skai Jackson. Sau đó, cô xuất hiện với tên mã Ironheart trong loạt truyện Invincible Iron Man năm 2017, do Brian Michael Bendis và Stefano Caselli sáng tác. Cô xuất hiện trong loạt truyện Infinity Countdown: Champions năm 2018, do Jim Zub và Emilio Laiso thực hiện. Cô xuất hiện trong loạt truyện Ironheart năm 2018, đây là loạt truyện tranh đầu tiên của cô, do Eve Ewing và Kevin Libranda thực hiện. Cô xuất hiện trong loạt truyện Champions năm 2019, do Jim Zub và Steven Cummings sáng tác. Cô xuất hiện trong loạt truyện Ironheart năm 2020, đây là loạt truyện tranh thứ hai của cô, do Vita Ayala, Danny Lore và David Messina thực hiện.
|
Nguyễn Thanh Nhàn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802231
|
Nguyễn Thanh Nhàn (sinh 28 tháng 7 năm 2003) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Việt Nam hiện đang thi đấu ở vị trí tiền đạo cho câu lạc bộ PVF-CAND tại V.League 2 và đội tuyển U-23 Việt Nam.
Đầu đời.
Nguyễn Thanh Nhàn bắt đầu sự nghiệp bóng đá tại các giải thiếu nhi tại Tây Ninh. Năm 2013, khi mới 10 tuổi, Thanh Nhàn đã trúng tuyển vào Trung tâm đào tạo bóng đá trẻ PVF nhưng vì còn quá nhỏ, cha mẹ không muốn cho anh đi xa nên đã từ chối cho anh gia nhập PVF. Chỉ sau đó 1 năm, Thanh Nhàn đã trúng tuyển vào lớp năng khiếu bóng đá của tỉnh Tây Ninh. Sau màn trình diễn tại giải U-17 Quốc gia 2019 cùng U-17 Tây Ninh, anh được giám đốc kỹ thuật của PVF là Philippe Troussier để ý và anh đã gia nhập PVF ngay sau đó.Đầu tiên là vô địch u17 cúp quốc gia 2020 tại PVF,cá nhân anh cũng có 5 bàn thắng cho riêng mình. Thanh Nhàn cùng PVF đã có được 2 chức vô địch giải Vô địch U-19 Quốc gia liên tiếp, cá nhân anh cũng đạt được danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất giải vào năm 2021 với 7 bàn thắng.
Sự nghiệp câu lạc bộ.
Phố Hiến/PVF-CAND.
Năm 2022, Nguyễn Thanh Nhàn được ban huấn luyện Phố Hiến điền tên vào danh sách tham dự Giải bóng đá Hạng Nhất Quốc gia 2022. Ngay mùa giải đầu tiên khoác áo đội một, Thanh Nhàn đã có được 10 bàn thắng sau 20 lần ra sân, trở thành vua phá lưới giải đấu, là nhân tố chính giúp câu lạc bộ giành vị trí thứ 5.
Sự nghiệp quốc tế.
Đội tuyển trẻ.
Năm 2023, Thanh Nhàn được triệu tập vào đội tuyển U-20 Việt Nam tham dự Cúp bóng đá U-20 châu Á. Anh không có được bàn thắng nào sau 3 trận đấu và thất bại trong việc giúp U-20 Việt Nam vượt qua vòng bảng. Chỉ sau đó 3 tháng, Thanh Nhàn đã được triệu tập vào đội tuyển U-22 Việt Nam tham dự Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023. Thanh Nhàn cũng không ghi được bàn thắng nào và cùng U-22 Việt Nam giành huy chương đồng.
Danh hiệu.
Câu lạc bộ.
Trung tâm đào tạo bóng đá trẻ PVF
Vô địch u17 cúp quốc gia 2020
HCĐ u15 quốc gia 2017
HCĐ u21 quốc gia 2021
HCĐ Seagames 32
|
Thuyết ưu sinh ở Đức Quốc xã
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802241
|
Thuyết ưu sinh tại Đức Quốc xã đề cập đến các chính sách ưu sinh tại Đức Quốc xã, bao gồm những quan điểm ngụy khoa học về di truyền học. Học thuyết chủng tộc của chủ nghĩa Quốc xã ưu tiên vào việc cải thiện di truyền sinh học của người Đức bằng cách áp dụng chọn lọc nhân tạo các đặc tính của các chủng tộc "Bắc Âu" và "Arya". Dựa trên học thuyết này, chính phủ Quốc xã Đức đã thi hành chính sách triệt sản bắt buộc và tiêu diệt hàng loạt những người bị coi là "không mong muốn" (những người không phù hợp với tiêu chuẩn).
Thuyết ưu sinh tại Đức trước và trong thời kỳ Quốc xã có nhiều nét tương đồng với thuyết ưu sinh tại Hoa Kỳ (đặc biệt ở California), nơi đã là nguồn cảm hứng cho thuyết sinh học của Đức. Tuy nhiên, dưới sự lãnh đạo của Adolf Hitler, vai trò của ưu sinh học trở nên quan trọng hơn rất nhiều khi giới thượng lưu giàu có (thân Quốc xã) bắt đầu đổ nhiều vốn vào lĩnh vực này. Sau đó, các chương trình ưu sinh học được phát triển nhằm hỗ trợ và bổ sung cho các chính sách chủng tộc của chủ nghĩa Quốc xã.
Những người bị nhắm đến để loại bỏ chủ yếu là những người sinh sống trong các cơ sở tư nhân và nhà nước. Họ bao gồm tù nhân, người suy đồi, chống đối chính quyền và những người có khiếm khuyết trí tuệ và thể chất bẩm sinh () những cá nhân bị coi là có trí tuệ kém. Trên thực tế, việc bị chẩn đoán mắc "kém thông minh" () là nguyên nhân chính được xem xét để tiến hành triệt sản bắt buộc, bao gồm những người mà bác sĩ chẩn đoán hoặc có dấu hiệu:
Tất cả những người có dấu hiệu trên đều bị coi là mục tiêu để loại trừ khỏi chuỗi di truyền. Hơn 400.000 người bị ép buộc phải triệt sản và khoảng 300.000 người bị giết trong chương trình tử thần "Aktion T4." Hàng nghìn người khác đã tử vong do biến chứng của các ca phẫu thuật bắt buộc, phần lớn nạn nhân là phụ nữ phải trải qua phẫu thuật cắt ống dẫn trứng.
Vào tháng 6 năm 1935, Hitler và nội các chính phủ Quốc Xã công bố danh sách bảy sắc lệnh mới, trong đó sắc lệnh số 5 đề ra mục tiêu đẩy nhanh quá trình điều tra liên quan đến các trường hợp triệt sản.
|
Thuyết ưu sinh ở Đức Quốc xã
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802241
|
Ở Đức, khái niệm "ưu sinh học" chủ yếu được biết đến dưới tên gọi "Rassenhygiene" hoặc "thanh lọc chủng tộc".
Mối quan hệ với phong trào ưu sinh tại Hoa Kỳ.
Phong trào ưu sinh học ở Đức ban đầu do Wilhelm Schallmayer và Alfred Ploetz tiên phong. Theo Henry Friedlander, dù phong trào ưu sinh học của Đức và Mỹ có nhiều nét tương đồng, nhưng phong trào ở Đức lại được quản lý chặt chẽ hơn và không có nhiều ý tưởng phong phú như ở Mỹ. Ở Đức, các nhà ưu sinh học và các hoạt động liên quan đến ưu sinh học được quản lý bởi một tổ chức duy nhất - Hiệp hội Thanh lọc Chủng tộc Đức.
Edwin Black cho biết sau khi phong trào ưu sinh học được thành lập và phát triển mạnh mẽ tại Hoa Kỳ, phong trào này đã lan sang Đức. Các nhà ưu sinh học ở California bắt đầu xuất bản các tài liệu về ưu sinh học và triệt sản, sau đó gửi chúng cho các nhà khoa học và chuyên gia y tế Đức. Đến năm 1933, số người bị triệt sản bắt buộc tại California vượt quá tổng số người ở tất cả các bang còn lại của Hoa Kỳ. Chương trình triệt sản bắt buộc do Đức Quốc xã thi hành một phần được lấy cảm hứng từ chương trình triệt sản ở California.
Vào năm 1927, Viện Kaiser Wilhelm (KWIA) được thành lập tại Berlin, chuyên nghiên cứu về nhân học thể chất, xã hội học và di truyền học loài người. Trong quá trình thành lập Viện nhận được sự hỗ trợ tài chính đáng kể từ Quỹ Rockefeller . Giáo sư người Đức Eugen Fischer là giám đốc của tổ chức này, người đã xây dựng nền móng khoa học cho các chính sách ưu sinh học của Đức Quốc Xã. Quỹ Rockefeller thậm chí đã tài trợ cho một số nghiên cứu do Josef Mengele thực hiện trước khi ông đến trại tập trung Auschwitz.
Nhà nghiên cứu về ưu sinh học Harry H. Laughlin thường tự hào rằng đạo luật Triệt sản Ưu sinh Hóa mà ông đề xuất đã được đưa vào Đạo luật thanh lọc chủng tộc Nuremberg năm 1935. Năm 1936, ông được mời đến lễ trao giải tại Đại học Heidelberg, Đức (dự kiến tổ chức vào ngày kỷ niệm cuộc thanh trừng người Do Thái trong đội ngũ giảng viên của trường), để nhận bằng tiến sĩ danh dự cho công trình nghiên cứu của ông về "khoa học thanh lọc chủng tộc". Do hạn chế về tài chính, Laughlin không thể tham dự buổi lễ và phải nhận giải thưởng từ Viện Rockefeller.
|
Thuyết ưu sinh ở Đức Quốc xã
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802241
|
Sau đó, ông tự hào chia sẻ giải thưởng với các đồng nghiệp và gọi giải thưởng này là biểu tượng cho "kiến thúc chung của các nhà khoa học Đức và Mỹ về bản chất của ưu sinh học".
Quan điểm của Hitler về ưu sinh học.
Adolf Hitler đã nghiên cứu về thanh lọc chủng tộc trong thời gian bị giam giữ tại nhà tù Landsberg.
Hitler tin rằng quốc gia Đức đã trở nên yếu đuối, bị suy thoái do những yếu tố thoái hóa đang dần hòa nhập vào dòng máu của dân tộc, làm giảm chất lượng di truyền và sức mạnh của đất nước.
Chủ nghĩa dân tộc và khái niệm về sự cạnh tranh giữa các các thể, hay còn được gọi là chủ nghĩa Darwin xã hội vào năm 1944. Các nhà khoa học châu Âu và báo chí Vienna đã thảo luận về những khái niệm này trong những năm 1920. Không rõ Hitler tiếp nhận được những khái niệm này từ đâu. Lý thuyết tiến hóa đã được công nhận ở Đức vào thời điểm đó, nhưng hình thức cực đoan như vậy lại không phổ biến.
Trong cuốn "Quyển sách thứ hai" của mình (chưa được xuất bản trong thời kỳ Quốc xã), Hitler ca ngợi thành bang Sparta (Hitler có thể lấy cảm hứng từ những tư tưởng của nhà sinh vật học Ernst Haeckel), và cho rằng Sparta là "nhà nước Völkisch" đầu tiên. Hitler tán thành và ủng hộ việc áp dụng những phương pháp (mà ông cho là) dựa trên nguyên tắc ưu sinh (khoa học về việc cải thiện chất lượng di truyền của con người) trong việc đối xử với trẻ em bị dị dạng:
Chương trình ưu sinh của Đảng Quốc xã.
Trong việc tổ chức chương trình ưu sinh của mình, Đảng Quốc xã đã lấy cảm hứng từ các chương trình thực hiện thủ tục triệt sản bắt buộc của Hoa Kỳ, đặc biệt tập trung vào các đạo luật ưu sinh được ban hành tại California.
Đạo luật Triệt sản được ban hành vào ngày 14 tháng 7 năm 1933 cho phép triệt sản bắt buộc đối với bất kỳ công dân nào được cho là "bị ảnh hưởng" bởi các rối loạn di truyền (theo quan điểm của "Tòa án Sức khỏe Di truyền" () Các bác sĩ được yêu cầu ghi lại mọi trường hợp bệnh di truyền mà họ biết, trừ phụ nữ trên 45 tuổi. Các bác sĩ có thể bị phạt nếu không tuân thủ.
|
Thuyết ưu sinh ở Đức Quốc xã
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802241
|
Vào năm 1934, năm đầu tiên Luật này có hiệu lực, gần 4.000 người đã kháng cáo chống lại các quyết định của cơ quan triệt sản. Tuy nhiên, có tới 3.559 vụ kháng cáo bất thành. Đến khi chế độ Quốc xã kết thúc, hơn 200 Tòa án Sức khỏe Di truyền được thành lập. Thông qua các phán quyết của Tòa, trên 400.000 người bị triệt sản không tự nguyện.
Các cơ sở ưu sinh.
Bệnh viện tâm thần Hadamar là một bệnh viện tâm thần tại thị trấn Hadamar của Đức, được chính phủ Quốc xã sử dụng làm địa điểm thực hiện chương trình tử thần "Aktion T4". Viện Kaiser Wilhelm về Nhân chủng học, Di truyền học con người và Di truyền học được thành lập vào năm 1927. Cơ sở giết người Hartheim cũng là một phần của chương trình "Aktion T4," nơi chính quyền giết những cá nhân mà họ cho là tàn tật. Ban đầu, các bệnh nhân được chuyên chở bằng xe hơi ngạt, nơi hành khách bị đầu độc hoặc bị ngạt do khí thải động cơ trong quá trình di chuyển. Sau này các phòng hơi ngạt được phát triển và thay thế dần cho xe hơi ngạt, phòng hơi ngạt sử dụng khí cacbon monoxit nguyên chất để giết chết các bệnh nhân.
Trong giai đoạn đầu và suốt thời kỳ Quốc xã, Viện Kaiser Wilhelm có mối quan hệ mật thiết với các học thuyết về di truyền học và thanh lọc chủng tộc, được các nhà lý thuyết nổi tiếng như Fritz Lenz, Eugen Fischer và giám đốc Otmar von Verschuer ủng hộ. Dưới sự lãnh đạo của Fischer, việc triệt sản cho những người "Rheinlandbastard" (con hoang Rheinland) đã được tiến hành. Lâu đài Grafeneck từng là một trong những trung tâm giết chóc của Đức Quốc xã (dừng hoạt động vào năm 1940), hiện nay nơi đây đã trở thành địa điểm tưởng niệm dành riêng cho các nạn nhân của Chiến dịch T4.
"Phân loại" bệnh nhân.
Nhiều cơ quan chức năng y tế được thành lập nhờ Đạo luật Đơn giản hóa Hệ thống Y tế được thông qua vào tháng 7 năm 1934. Đạo luật này đề ra các quy trình "báo cáo" và "đánh giá" người dân, sau đó đưa họ đến Tòa án Sức khỏe Di truyền để xét duyệt việc thực hiện triệt sản.
Thông tin nhằm xác định những người được coi là "bệnh tật di truyền" được thu thập từ dữ liệu do người dân cung cấp cho các phòng khám và cơ quan chức năng.
|
Thuyết ưu sinh ở Đức Quốc xã
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802241
|
Chính quyền phát xít Đức đã hợp tác cùng công ty Dehomag (công ty con thuộc tập đoàn IBM vào những năm thập niên 30) nhằm đẩy nhanh quá trình lưu trữ thông tin bệnh nhân vào thẻ đục Hollerith, đồng thời tối ưu hóa quá trình phân loại.
Các bác sĩ sẽ cung cấp thông tin cho Hệ thống Lưu trữ Hộ chiếu Sức khỏe Trung ương (), nhằm giám sát chặt chẽ các yếu tố ảnh hưởng đến sức khỏe cộng đồng. Hồ sơ này không chỉ lưu trữ các báo cáo từ chính các bác sĩ, mà còn từ nhiều nguồn khác như tòa án, công ty bảo hiểm, Đoàn Thanh niên Hitler, quân đội, Sở Lao động, các trường đại học và nhiều tổ chức khác. Các tổ chức tham gia cung cấp thông tin sẽ trao đổi thông tin lẫn nhau. Đến năm 1940, Bộ Nội vụ đã cố gắng mở rộng và triển khai hệ thống dựa trên mô hình Hamburg ra khắp lãnh thổ Đại Đức.
Xét xử.
Các tổ chức Do Thái, phong trào kháng chiến quốc gia và tổ chức ngầm Ba Lan đã bắt đầu thu thập bằng chứng và lưu trữ tài liệu liên quan đến hành vi tội ác của Đức Quốc xã. Theo đề xuất của 9 chính phủ lưu vong (Ba Lan, Bỉ, Tiệp Khắc, Đan Mạch, Pháp, Hy Lạp, Luxembourg, Hà Lan và Na Uy) tại London vào năm 1943, Ủy ban Tội ác Chiến tranh Liên Hợp Quốc (UNWCC) được thành lập. Nhiệm vụ của Ủy ban gồm việc thu thập chứng cứ, lập danh sách các tội phạm, báo cáo cho các chính phủ và tiến hành chuẩn bị cho việc xét xử tội ác chiến tranh, nhằm mục đích xác định mức độ trừng phạt phù hợp và ngăn chặn hành vi tương tự. Tại Hiệp ước London vào ngày 8 tháng 8 năm 1945, các cá nhân được xét xử tại phiên tòa Nuremberg được phân loại thành các hạng mục chính. Các hạng mục bao gồm:
Bên cạnh phiên tòa chính Nuremberg, những phiên tòa tiếp theo của các nước Đồng minh chủ yếu tập trung xử lý các cá nhân liên quan đến ưu sinh học:
Tham khảo.
Ghi chú
Liên kết ngoài.
Tham khảo chung
Bảo tàng Tưởng niệm Holocaust Hoa Kỳ
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Chiến dịch Pedestal (, Trận chiến giữa tháng Tám), được người dân Malta gọi là (, Đoàn vận tải Santa Maria), là một chiến dịch tiếp vận đảo Malta của Hải quân Hoàng gia Anh vào tháng 8 năm 1942 trong Chiến tranh Thế giới thứ hai. Malta là một căn cứ tiền tiêu quan trọng của người Anh tại khu vực Địa Trung Hải, cung cấp bàn đạp cho các đơn vị tàu mặt nước, tàu ngầm và máy bay Anh để tấn công, đánh phá các tuyến vận tải trọng yếu của Đức-Ý tới Libya, nơi nhận tiếp tế cho các đơn vị phe Trục chiến đấu tại Bắc Phi. Nên từ năm 1940 tới năm 1942, quân đội phe Trục đã cố gắng bao vây phong tỏa Malta bằng không quân và hải quân. Dù gặp nhiều tổn thất nặng nề, người Anh đã thành công trong việc cung cấp đủ nguồn tiếp tế cho người dân và quân đồn trú ở Malta để tiếp tục kháng cự trong giai đoạn cuối của năm 1942. Mặt hàng tiếp tế quan trọng nhất của Chiến dịch Pedestal là nhiên liệu, chủ yếu được vận chuyển trên tàu SS "Ohio" - một tàu chở dầu của Hoa Kỳ nhưng được vận hành bởi thủy thủ đoàn của Anh. Đoàn vận tải khởi hành từ Anh vào ngày 3 tháng 8 năm 1942, và đi qua Eo biển Glbraltar vào Địa Trung Hải vào đêm ngày 10 tháng 8.
Phe Trục đã nỗ lực ngăn chặn đoàn vận tải hơn 50 tàu này bằng việc sử dụng thủy lôi, máy bay ném bom, xuồng E-Boat của Đức, xuồng MS và MAS của Ý, và cho tàu ngầm phục kích. Hơn 500 thủy thủ Thương gia, Hải quân Hoàng gia và phi công Anh thiệt mạng trong chiến dịch, và chỉ có năm trong tổng số 14 tàu vận tải ban đầu cập bến Grand Harbour ở Malta. Đây là một chiến thắng chiến lược, nhưng đắt giá, đối với người Anh. Việc tàu SS "Ohio" đã mang đến nguồn nhiên liệu quý giá, các tàu ngầm Anh cập bến thành công và các máy bay Supermarine Spitfire bổ sung từ hàng không mẫu hạm "Furious" đã giúp tăng cường khả năng chiến đấu của Malta để chống lại các đoàn vận tải của phe Trục trong những tháng tiếp theo. Người Ý buộc phải điều chỉnh lại lộ trình vận tải của họ ra xa khỏi Malta, giúp người Anh có thêm thời gian để thực hiện các cuộc tấn công bằng không quân và hải quân.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Nỗ lực phong tỏa Malta của Đức và Ý nhanh chóng sụp đổ sau thắng lợi của Anh ở El Alamein (23 tháng 10 - 11 tháng 11 năm 1942) và quân Đồng Minh đổ bộ vào Bắc Phi (8-16 tháng 11 năm 1942), giúp quân Đồng Minh thiết lập thêm nhiều căn cứ trên bộ cho máy bay để hộ tống các đoàn vận tải của họ ở Địa Trung Hải.
Bối cảnh.
Các chiến dịch của phe Đồng Minh.
Tháng 6 năm 1940, quân đội Đồng Minh mở Chiến dịch Sa mạc Tây kéo dài gần ba năm nhằm chống lại các lực lượng của Ý được hỗ trợ bởi Quân đoàn Phi Châu và các đơn vị không quân của Đức Quốc Xã. Đến cuối năm 1940, 21 tàu vận tải với hơn hàng hóa được chuyển đến Malta mà không gặp tổn thất, và cung cấp đủ nguồn tiếp tế cho hòn đảo này trong vòng bảy tháng. Từ tháng 1 năm 1941 tới tháng 8 năm 1942, 46 tàu vận tải chuyên chở đã cập bến Malta, với 25 tàu đã bị đánh chìm, và có tổng cộng 31 đợt tiếp tế bằng tàu ngầm. Khi Đức và Ý bắt đầu chuỗi chiến dịch phong tỏa Malta, người Anh đã cho tiến hành 19 chiến dịch chuyên chở máy bay bằng hàng không mẫu hạm tới Malta. Từ tháng 8 năm 1940 tới cuối tháng 8 năm 1942, 670 máy bay Hawker Hurricane và Supermarine Spitfire đã cất cánh từ các hàng không mẫu hạm Anh ở phía tây Địa Trung Hải và bay đến Malta để bổ sung sức chiến đấu cho hòn đảo. Nhiều đơn vị bay của Không lực Sa Mạc Tây (DAF) đã dùng Malta làm điểm dừng chân cho các chiến dịch ở Bắc Phi.
Malta là một căn cứ tiền tiêu quan trọng của không quân, hải quân và tàu ngầm Anh trong các chiến dịch đánh chặn đoàn vận tải Phát xít. Từ ngày 1 tháng 6 tới ngày 31 tháng 10 năm 1941, quân đội Anh đã đánh chìm khoảng hàng hóa của Đức và Ý trên Địa Trung Hải, với hàng hóa bị đánh chìm bởi Hải quân Hoàng gia Anh, và hàng hóa được đánh chìm bởi Không quân Hoàng gia (RAF) và Không lực Hải quân Anh (FAA). Các tàu chở hàng đi đến châu Phi chiếm 90% số tàu bị đánh chìm tại Địa Trung Hải và các đơn vị đóng quân ở Malta chịu trách nhiệm cho khoảng 75% số tàu hàng bị máy bay đánh chìm.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Trước mối đe dọa này, quân đội Đức-Ý đã tiến hành bao vây, đánh phá và phong tỏa hòn đảo bằng không quân vào năm 1941 và 1942. Đến cuối tháng 7 năm 1941, mức thiệt hại về máy bay của Anh tại Malta đã tăng lên 17 chiếc/tuần, và số nhiên liệu còn lại trên đảo chỉ đủ cho máy bay tiêm kích hoạt động, nên việc điều động các đội bay ném bom và phóng lôi cho các chiến dịch tấn công là một khó khăn đáng kể.
Malta, 1942.
Chiến dịch Julius, một kế hoạch tiếp tế cho Malta bằng hai đoàn tàu vận tải song song (một đoàn xuất phát từ Gibraltar trong Chiến dịch Harpoon và từ Alexandria trong Chiến dịch Vigorous) đã gặp thất bại. Chỉ có hai tàu vận tải của Harpoon cập bến Malta thành công, trong khi đoàn Vigorous buộc phải hủy bỏ chiến dịch. Vào tháng 8, khẩu phần hai tuần ở Malta cho một người là 400 gam đường, 200 gam chất béo, 300 gam bánh mì và 400 gam thịt bò muối. Một công nhân nam trưởng thành có lượng calo tiêu thụ hàng ngày là 1.690 calo, trong khi đó phụ nữ và trẻ em là 1.500 calo. Để giải quyết vấn đề lương thực, cư dân Malta đã đồng loạt giết mổ gia súc trên đảo để giảm nhu cầu nhập khẩu thức ăn gia súc và chuyển đổi đất chăn nuôi thành đất trồng trọt; hệ thống Victory Kitchens đã được lập ra để phân phối thịt cho cư dân trên đảo.
Malta sẽ buộc phải đầu hàng nếu nguồn nhiên liệu, thực phẩm và trang thiết bị không được giao đến trước tháng 9. Thiếu tướng Keith Park - tư lệnh các đơn vị không quân ở Malta từ tháng 7, đã gửi tin cảnh báo về Anh rằng nguồn nhiên liệu cho máy bay trên đảo chỉ đủ để sử dụng trong vài tuần. Bộ Hải quân Anh đã điều động nhiều tàu ngầm cho các nhiệm vụ vận chuyển nhiên liệu máy bay, đạn phòng không và ngư lôi qua các hành lang phong tỏa vào Malta như một phương án tạm thời để giải quyết vấn đề hoạt động bay trên đảo.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Đệ nhất Đại thần Hải quân Albert Alexander và Thủy sư Đô đốc Dudley Pound - Tư lệnh Hải quân Hoàng gia, đã họp bàn với Thủ tướng Winston Churchill về vấn đề sống còn của Malta rằng:... và đề xuất chuẩn bị một chiến dịch vận tải mới từ Gibraltar, với một số lượng tàu hộ tống lớn chưa từng có được điều động từ Hạm đội Viễn Đông và Hạm đội Nhà, vốn đã có sẵn các tàu dự phòng kể từ khi tuyến vận tải Bắc Cực bị dừng hoạt động sau thảm họa PQ 17.
Bộ tư lệnh phe Trục.
Cơ cấu chỉ huy của phe Trục tại Địa Trung Hải được tập trung ở cấp trên và bị phân nhỏ ở các cấp thấp hơn. Benito Mussolini đã độc chiếm quyền lãnh đạo các lực lượng vũ trang Ý từ năm 1933 bằng cách tự mình nắm giữ các chức vụ Bộ trưởng Bộ Chiến tranh, Bộ trưởng Bộ Hải quân và Bộ trưởng Bộ Không quân của Ý. Thống chế Không quân Đức Quốc Xã Albert Kesselring, Tư lệnh Tối cao Không quân phía Nam ("Oberbefehlshaber Süd") và dù là toàn quyền chỉ huy lực lượng mặt đất Đức tại Mặt trận Địa Trung Hải, Kesselring không hề có thẩm quyền trong các chiến dịch của phe Trục ở Bắc Phi hoặc trong hoạt động tổ chức các đoàn tàu vận tải đến Libya. Từ tháng 11 năm 1941, Kesselring đã dùng thẩm quyền của mình để tiến hành một số chiến dịch hải quân ở Đại Trung Hải với tư cách là Chỉ huy trên danh nghĩa của Bộ Tư lệnh Hải quân Ý. Nhưng do Bộ Tư lệnh Hải quân Ý nằm trong bộ máy chỉ huy của Hải quân Đức Quốc Xã, và mối quan hệ đầy mâu thuẫn giữa bộ chỉ huy Không quân Đức Quốc Xã ("Luftwaffe") và Hải quân Đức Quốc Xã ("Kriegsmarine"), đã cản trở các chiến dịch phối hợp hiệu quả của Đức và Ý ở Địa Trung Hải. Kesselring thực tế chỉ có quyền điều phối trong việc lên kế hoạch cho các chiến dịch liên quân Đức-Ý và có quyền sử dụng Không quân Hoàng gia Ý ("Regia Aeronautica") để bảo vệ các đoàn vận tải tới Bắc Phi. Trong khi đó, Hải quân Hoàng gia Ý ("Regia Marina") lại cố gắng ngăn chặn và không cho phép người Đức can thiệp vào các chiến dịch của họ.
Kế hoạch và sự chuẩn bị của hai bên.
Kế hoạch của phe Đồng Minh.
Chiến dịch Pedestal.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Chiến dịch Pedestal.
Việc lên kế hoạch cho Chiến dịch Pedestal bắt đầu được Bộ Hải quân Anh tiến hành vào cuối tháng 7 năm 1942, dưới sự chỉ đạo của Phó Đô đốc Neville Syfret, các Chuẩn Đô đốc Lumley Lyster và Harold Burrough, và Ban tham mưu Hải quân. Sau khi thiết giáp hạm "Nelson" và "Rodney" quay trở về Scapa Flow từ Freetown, Tây Phi, Syfret đã chọn "Nelson" làm soái hạm của ông cho Chiến dịch Pedestal, và Syfret đã tổ chức một cuộc họp phổ biến chiến dịch tới toàn bộ các sĩ quan cấp cao và thuyền trưởng các tàu vào ngày 29. Ngoài Pedestal, một vài chiến dịch nhỏ khác đã được chuẩn bị để tiến hành đồng thời với Pedestal. Theo kế hoạch, 14 tàu vận tải các lại sẽ được huy động vào chiến dịch, với nhân tố quan trọng nhất là tàu chở dầu SS "Ohio" - tàu chở dầu nhanh và lớn duy nhất hiện có, được phía Hoa Kỳ cho mượn và vận hành bởi thủy thủ đoàn người Anh. Phòng trường hợp "Ohio" bị đánh chìm cùng 12.000 tấn dầu, 13 tàu vận tải còn lại đã được bổ sung thêm các thùng phuy dầu. Đoàn vận tải được bảo vệ bởi ba hàng không mẫu hạm, hai thiết giáp hạm, bảy tuần dương hạm, 32 khu trục hạm, bảy tàu ngầm, lực lượng hộ tống lớn nhất từng được tập hợp.
Toàn bộ đội tàu được định danh là Lực lượng F ("Force F"), trong đó: đoàn vận tải và hộ tống xuất phát từ Anh được đặt là Lực lượng P ("Force P"), nhóm tác chiến của hàng không mẫu hạm "Victorious", "Argus" được đặt là Lực lượng M ("Force M"), nhóm tác chiến chiến của hàng không mẫu hạm "Eagle" (xuất phát từ Gibraltar) được đặt là Lực lượng J ("Force J"), nhóm tác chiến của hàng không mẫu hạm "Indomitable" (xuất phát từ Freetown) là Lực lượng K ("Force K"). Khi Chiến dịch Berserk được tiến hành, toàn bộ nhóm tác chiến hàng không mẫu hạm sẽ được tập hợp thành Lực lượng G ("Force G"); nhóm tàu tiếp liệu, bao gồm tàu RFA "Brown Ranger" và "Dingledale", được hộ tống bởi bốn khinh hạm và một tàu kéo viễn dương, sẽ được định danh là Lực lượng R; và các đơn vị hộ tống còn lại sẽ được tập hợp thành Lực lượng W ("Force W"). Lực lượng X ("Force X") sẽ đảm nhiệm vai trò hỗ trợ tầm gần ở Malta.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Khi Lực lượng X tiến vào Địa Trung Hải, một số tàu sẽ được tách ra từ Lực lượng F và tập hợp thành Lực lượng Z ("Force Z"), có nhiệm vụ hộ tống hai tàu vận tải đã cập bến Malta trong Chiến dịch Harpoon, với định danh là Lực lượng Y ("Force Y"), từ Malta về Gibraltar trong Chiến dịch Ascendant.
Hàng không mẫu hạm "Victorious" được biên chế tổng cộng 16 máy bay Fairey Fulmar của Phi đoàn 809 và 884, và sáu máy bay Sea Hurricane của Phi đoàn 885; "Indomitable" mang tổng cộng mười máy bay Grumman Martlet của Phi đoàn 806, 24 máy bay Sea Hurricane của Phi đoàn 800 và 880, và 14 máy bay Fairey Albacore của Phi đoàn 831 và 827; "Eagle" mang theo 16 máy bay Sea Hurricane của Phi đoàn 801 và 813. Malta có tổng cộng năm máy bay Martin Baltimore, sáu máy bay PRU Spitfire và năm máy bay trinh sát Wellington Mk VIII. Nhiều đội bay đã được điều động tạm thời về Ai Cập để gia tăng quân số hỗ trợ, nâng tổng số máy bay của Anh trong khu vực lên hơn 100 chiếc Spitfire, 36 chiếc Beaufighter, 30 chiếc Beaufort, ba chiếc Wellington, hai chiếc Liberator, hai chiếc Baltimore và ba máy bay Albacore và Swordfish của Không lực Hải quân Anh.
Sau buổi họp thông thường, Chuẩn Đô đốc Burrough đã gặp A. G. Venables - chỉ huy trưởng đoàn tàu vận tải và các thuyền trưởng tàu vận tải trên soái hạm của ông, HMS "Nigeria", để thông báo riêng cho họ. Một cuộc họp tương tự đã được tổ chức với các chuyên viên điện đài của các tàu vận tải để giải thích về các quy trình thủ tục thông tin liên lạc của hạm đội. Đoàn vận tải gồm 14 tàu được định danh là WS.21S, và mỗi thuyền trưởng các tàu trong đoàn được nhận một phong bì đề bên ngoài là "Không được mở cho đến 08:00 giờ ngày 10 tháng 8", đi kèm với một tờ thông điệp cá nhân được đích thân Đệ nhất Đại thần Hải quân Albert Alexander đề rằng "Chúc may mắn." Đoàn vận tải bắt đầu khởi hành từ Sông Clyder vào đêm ngày 2/3 tháng 8, được hộ tống bởi tuần dương hạm "Nigeria", "Kenya" và các khu trục hạm, đến điểm tập kết với các nhóm tàu khác vào buổi sáng hôm sau.
Đoàn vận tải WS.21S bao gồm các tàu sau:
Chiến dịch Bellows.
Không lâu trước khi khởi hành từ Scapa Flow, hàng không mẫu hạm "Furious" được Bộ Hải quân chọn để tiến hành Chiến dịch Bellows, có nhiệm vụ tiếp vận máy bay cho Malta (được gọi không chính thức là Club Run), song song với Chiến dịch Pedestal.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Tuy nhiên, việc khởi hành của Furious đã bị trì hoãn hai ngày do gặp vấn đề kỹ thuật. Sau vấn đề được khắc phục, "Furious" khởi hành về Malta với 38 máy bay Spitfire và tuần dương hạm "Manchester". Nhóm của "Furious" tập hợp cùng đoàn vận tải chính vào ngày 1 tháng 8 năm 1943, ba ngày trước khi Chiến dịch Pedestal được bắt đầu.
Chiến dịch Berserk và Ascendant.
Ngày 31 tháng 7, thiết giáp hạm "Nelson" và "Rodney", hàng không mẫu hạm "Victorious" và "Argus", tuần dương hạm Sirius và các khu trục hạm rời Scapa Flow và tập hợp với nhóm tác chiến của "Eagle" từ Gibraltar và nhóm tác chiến của "Indomitable" từ Freetown, để tiến hành buổi tập trận có mật danh là Chiến dịch Berserk. Chiến dịch được tổ chức tại khu vực nằm giữa Quần đảo Azore và Gibraltar từ ngày 6 tới ngày 9 tháng 8, bao gồm hoạt động huấn luyện phòng không cho tàu vận tải, đổi hướng di chuyển khẩn cấp, thay đổi đội hình di chuyển, liên lạc bằng cờ hiệu và hệ thống điện báo không dây tầm ngắn (W/T). Nguy cơ an ninh về việc liên lạc trực tiếp qua hệ thống W/T đã được các chỉ huy Đồng Minh chấp nhận và theo Đô đốc Andrew Cunningham, đoàn vận tải đã đạt được nhiều hiệu quả "tương đương với hiệu quả của một đơn vị hạm đội." Các đơn vị máy bay được huấn luyện tiến hành các đợt không kích mô phỏng vào chiều ngày 8 tháng 8, để giúp các nhóm vận hành radar hoạt động hiệu quả và tăng cường nhận biết ngoại hình máy bay cho các tổ đội phòng không. Trong buổi tập này, Phi đoàn 804 của hàng không mẫu hạm "Argus" được đánh giá là chưa đủ khả năng chiến đấu, nên phi đoàn cùng "Argus" được lệnh quay trở về Anh.
Cùng thời điểm với Chiến dịch Pedestal, Chiến dịch Ascendant cũng được tiến hành, với nhiệm vụ chính là đưa tàu "Troilus" và "Orari", hai tàu vận tải duy nhất cập bến Malta trong Chiến dịch Harpoon vào tháng 6 cùng năm, từ Malta về Gibraltar dưới sự hộ tống của khu trục hạm "Badsworth" và "Matchless" (Lực lượng Y). Các tàu sẽ được ngụy trang bằng ký hiệu sàn tiêu chuẩn của Hải quân Hoàng gia Ý và sẽ khởi hành từ Malta vào đêm ngày 2/3 tháng 8 về phía nam Lampedusa, đi qua bán đảo Cap Bon, bám sát bờ biển Tunisia về Kênh Galita và từ đó đi đến Gibraltar.
Kế hoạch và sự chuẩn bị của phe Trục.
Kế hoạch.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Kế hoạch.
Người Đức và Ý đã chuẩn bị các kế hoạch một cách độc lập, nhưng vẫn có sự hợp tác ở một mức độ nhất định, ví dụ như Quân đoàn Không lực II ("Fliegerkorps II") của "Luftwaffe" ở Sicily đã phối hợp với bộ tư lệnh Không quân Hoàng gia địa phương trong việc lập kế hoạch, nhưng họ lại tiến hành cuộc tấn công một cách riêng biệt.
Trong khi đó, Bộ Tư lệnh Hải quân Ý ("Supermarina") đã cân nhắc đến bốn trường hợp về một chiến dịch hộ tống sắp tới của Anh là:
Không quân Hoàng gia Ý có tổng cộng 328 máy bay (90 máy bay phóng lôi, 62 máy bay ném bom, 25 máy bay ném bom bổ nhào và 151 máy bay tiêm kích) và "Luftwaffe" có 456 máy bay (328 máy bay bổ nhào, 32 máy bay ném bom hạng trung và 96 máy bay tiêm kích). Người Đức đã huy động thêm 20 máy bay Junkers Ju 88 của Quân đoàn Không lực X ("Fliegerkorps X") đóng ở Crete về Sicily vào ngày 11 tháng 8, và tám chiếc Ju 88 nữa từ Crete trong cùng ngày sau khi chúng hoàn thành nhiệm vụ hộ tống ở Aegean.
Hải quân Hoàng gia Ý có bốn thiết giáp hạm, 13 tuần dương hạm, 21 khu trục hạm, 28 xuồng cao tốc phóng lôi và 64 tàu ngầm, nhưng hầu hết các tàu chủ lực đều không được hoạt động vì thiếu nhiên liệu và không lực hỗ trợ. Hải quân Ý chỉ được cung cấp 12.000 tấn nhiên liệu vào tháng 6, tương đương với 20% mức tiêu thụ nhiên liệu của các đoàn tàu vận tải, và các thiết giáp hạm Ý phải tiếp nhiên liệu cho các tàu nhỏ hơn. Vì thiếu nhiên liệu, Mussolini đã nói với Hitler rằng họ chỉ có thể đánh chặn đoàn tàu vận tải Malta bằng tàu ngầm và máy bay trên bộ. "Supermarina" đã điều động Hải đội Tuần dương hạm số 3 của Phó Đô đốc Angelo Paroma, bao gồm tuần dương hạm "Gorizia", "Bolzano","Trieste" và bảy khu trục hạm, và Hải đội Tuần dương hạm số 7 của Phó Đô đốc Luigi Sansonetti, bao gồm tuần dương hạm "Eugenio di Savoia", "Raimondo Montecuccoli" và "Muzio Attendolo" và năm khu trục hạm, cộng thêm 18 tàu ngầm, 19 xuồng cao tốc phóng lôi (sáu xuồng MS và 13 xuồng MAS); trong khi đó người Đức có ba tàu ngầm và bốn xuồng S-boat.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Do bị thiếu hụt máy bay tiêm kích để hộ tống tàu mặt nước, máy bay ném bom và máy bay phóng lôi, Mussolini đã ưu tiên sử dụng máy bay chiến đấu làm máy bay ném bom hộ tống và hỗ trợ lực lượng mặt nước. Thống chế Kesselring từ chối yêu cầu cung cấp máy bay hỗ trợ cho hạm đội Ý, vì bản thân họ cũng không đủ máy bay tiêm kích.
Kesselring nghi ngờ về việc các tuần dương hạm hạng nặng của Ý có thể đạt được thành công ngay cả khi có không quân yểm hộ và cho rằng người Ý đã lấy cớ thiếu nhiên liệu. Chuẩn Đô đốc Eberhard Weichold, tùy viên quân sự Hải quân Đức Quốc Xã tại Rome, đã gửi kiến nghị rằng "Luftwaffe" nên cung cấp máy bay yểm trợ trên không cho tàu chiến Ý. Nguyên soái Ugo Cavallero, Tổng tham mưu trưởng Quân đội Ý, cũng mong muốn các tàu mặt nước Ý có cơ hội tham gia vào chiến dịch, nhưng "Supermarina" không muốn tung các tàu chủ lực của họ vào trận chiến mà không có máy bay hỗ trợ. Chiến thuật đánh chặn của phe Trục sẽ tương tự như chiến thuật từng được họ áp dụng trong Chiến dịch Harpoon của người Anh vào tháng 6 năm 1942; họ sẽ mở một đợt trinh sát đường không phối hợp diện rộng ở phía tây Địa Trung Hải vào ngày 11 và 12 tháng 8, máy bay tấn công của phe Trục sẽ trực chiến sẵn ở Sicily và Sardinia; tàu ngầm Ý-Đức, tàu phóng lôi và thủy lôi được phe Trục sử dụng triệt để để tạo thành một lớp hàng rào phòng thủ liên tiếp. Bốn lớp phòng thủ này sẽ gây phân tán đoàn vận tải của người Anh và sau đó sẽ bị lực lượng tuần dương hạm và khu trục hạm Ý tấn công tiêu diệt. 22 máy bay ném bom phóng lôi, khoảng 125 máy bay nhém bom bổ nhào và tiêm kích hộ tống, và 40 máy bay ném bom hạng trung sẽ được sử dụng trong một cuộc tấn công đồng bộ. Người Ý ưu tiên máy bay cho việc tiêu diệt các hàng không mẫu hạm Anh đầu tiên, để ngăn chặn chúng tung máy bay can thiệt khi đội tàu mặt nước của Ý áp sát đoàn vận tải của Anh.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Hải quân phe Trục có 19 tàu ngầm ở phía tây Địa Trung Hải, chín chiếc trong số đó đóng quân ở phía bắc Algeria; 10 tàu khác sẽ chờ sẵn ở khu vực giữa Fratelli Rocks và cửa eo biển Skerki, một vài chiếc sẽ dàn trận ở phía tây bắc Cap Bon để phối hợp với máy bay tấn công. Một tàu ngầm của Ý sẽ tuần tra sẵn ở phía tây Malta, một chiếc ngoài khơi Navarino của Hy Lạp và ba chiếc nữa cách đảo Crete khoảng 161 km về phía tây-tây nam.
Từ tháng 6 năm 1940 tới tháng 4 năm 1942, Hải quân Hoàng gia Ý đã rải khoảng 2.320 quả thủy lôi tại khu vực giữa Cap Granitola, nằm ở cuối phía tây nam Sicily và Pantelleria, 1.020 quả giữa Pantelleria và Ras el Mustafa, Tunisia, 6.880 quả tại khu vực giữa Quần đảo Aegadian và Cap Bon, và 1.040 quả ở giữa vùng biển Bizerte và Keith Rock. Người Ý dự tính sẽ rải thêm một bãi thủy lôi nữa ở ngoài khơi Cap Bon vào đêm ngày 11/12 tháng 8, ngay trước khi đoàn vận tải Anh đi qua khu vực này. Đêm ngày 12/13 tháng 8, 13 xuồng MAS, sáu xuồng MS và bốn xuồng S-boat đã trực chiến sẵn ở phía nam Marettimo và ngoài khơi Cap Bon, và sau đó di chuyển về Pantelleria. Hải đội Tuần dương hạm số 3 và 7 sẽ đóng cách Pantelleria khoảng 120 dặm về phía bắc vào buổi chiều ngày 12 tháng 8, sau đó di chuyển trong đêm về phía nam Pantelleria để tấn công những gì còn lại của đoàn tàu Anh trước bình minh. Các sĩ quan phe Trục tin rằng họ sẽ có đủ máy bay để áp đảo hoàn toàn các đơn vị bay của người Anh ở Malta. Nếu có một đoàn tàu vận tải Đồng Minh khởi hành từ Ai Cập, chúng sẽ bị đánh chặn bởi Hải đội Tuần dương hạm số 8 đóng ở Navarino, Hy Lạp, nhưng Hải đội 8 đã được lệnh di chuyển vào Biển Ionian vào ngày 12 tháng 8 để hỗ trợ cho Hải đội 3.
Sự chuẩn bị.
Các nhà hoạch định phe Trục hoàn toàn không có đủ thông tin về kế hoạch của người Anh, nhưng họ có kiến thức khá rõ ràng về đội hình và lộ trình di chuyển của phe Đồng Minh ở Địa Trung Hải.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Cơ quan tình báo "Abwher" đã gửi báo cáo cho Kesselring vào ngày 5 tháng 8 rằng phe Đồng Minh đang chuẩn bị cho một chiến dịch tiếp vận Malta lớn từ phía tây, phối hợp đồng thời với cuộc tấn công ở Mersa Matruh, Ai Cập của họ. Máy bay ném bom Đồng Minh ở Malta được cho là sẽ tấn công tàu chiến Ý, trong khi các đơn vị tiêm kích sẽ làm nhiệm vụ không yểm cho đoàn vận tải đi qua Eo biển Sicily. Người Đức cũng coi đó sẽ là một mối đe dọa với Crete nếu đoàn vận tải cập bến Malta, nên Kesselring đã cho tăng cường các đơn vị không quân Đức đóng ở Sicily và Crete, và cho điều chuyển máy bay từ Crete về Sardinia and Sicily. "Fliegerkorps II" đã cắt giảm hoạt động bay của họ và thiết lập căn cứ mới ở Elmas, Sardinia để tiếp nhận các đợt tiếp viện của "Fliegerkorps X" ở phía đông Địa Trung Hải. Vào sáng ngày 8 tháng 8, một báo cáo được gửi đến với nội dung là một hàng không mẫu hạm lớp Argus và bốn khu trục hạm đã cập bến Gibraltar và các đặc vụ của Abwher liên tục ghi nhận rằng có rất nhiều hoạt động vận tải diễn ra ở Eo biển Gibraltar vào đêm ngày 8/9 tháng 8. Đến ngày 10 tháng 8, 220 máy bay của "Luftwaffe" đã có mặt ở Sicily cùng với 300 máy bay của Không quân Hoàng gia Ý và 150 máy bay Ý khác được tập hợp ở Sardinia.
Các tàu ngầm Ý được lệnh tập hợp thành ba hàng rào tuần tra để đánh chặn đoàn vận tải. Vào ngày 12 tháng 8, Kesselring bắt đầu thảo luận với Bộ tư lệnh cấp cao của Ý ("Comando Supremo") về việc phối hợp lực lượng phe Trục cho chiến dịch sắp tới. Trong buổi sáng, Kesselring báo cáo rằng "Luftwaffe" hoàn toàn cam kết sẽ thực hiện việc hộ tống cho máy bay ném bom, nhưng không thể hỗ trợ cho các tàu Ý, và đề nghị hỗ trợ rải thủy lôi nhưng việc này đã được Hải quân Hoàng gia Ý tiến hành từ trước. Việc Không quân Đức Quốc Xã không thể cung cấp máy bay yểm trợ trên không cho hạm đội Ý đã làm giả đáng kể cơ hội đánh chặn hạm đội người Anh.
Trong cuộc họp vào buổi chiều cùng ngày, vấn đề hạm đội mặt nước tiếp tục được đưa ra để thảo luận.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Do mối đe dọa bị máy bay Anh đóng ở Malta tấn công là rất lớn, Nguyên soái Cavallero đã đi đến quyết định rằng ông không thể mạo hiểm toàn bộ hạm đội Ý nếu không có sự hỗ trợ đầy đủ của máy bay Đức. Buổi họp đã thống nhất rằng, tàu ngầm Ý sẽ tấn công đón đầu đoàn vận tải tại khu vực Quần đảo Algier và Balearic, xuồng phóng lôi sẽ phục kích tại khu vực Cap Bon và Pantelleria, và những gì còn lại của hạm đội vận tải sẽ được Hải đội Tuần dương hạm số 3 và 7 kết liễu. Trung tướng Rino Corso Fougier, Tham mưu trưởng Không quân Hoàng gia Ý, đã báo cáo rằng ông có 40 máy bay chiến đấu và máy bay ném bom hiện đại và ngày hôm trước (ngày 11 tháng 8), 101 máy bay đã được chuyển từ Ý đến Sardinia và Sicily, nâng tổng số máy bay trực chiến lên của người Ý lên 247 chiếc, nhưng Fougier không bắt đầu các cuộc tấn công cho đến ngày 13 tháng 8. Ngoài ra, có thêm 20 máy bay ném bom tầm xa từ Crete, 10 máy bay phóng lôi từ Grosseto đã được huy động về Sardinia. Tại Sicily, 15 đội bay đang nghỉ ngơi sau các chiến dịch trước đó đã được báo động và tiếp nhận thêm sáu máy bay tiêm kích tầm xa Bf 110 từ Châu Phi.
Diễn biến.
Ngày 9/10 tháng 8.
Lực lượng R rời Gibraltar vào ngày 9 tháng 8, chuẩn bị hội quân với đoàn vận tải ở phía nam Majorca; Lực lượng F đi qua Eo biển Gibraltar trong đêm không trăng và nhiều sương mù vào đêm ngày 10 tháng 8. Dù thời tiết xấu như vậy, hạm đội Anh vẫn bị các đặc vụ "Abwher" ở bờ biển Gibraltar và Ceuta phát hiện. Tình báo Anh nhanh chóng giải mã được các đoạn tin được đặc vụ "Abwher" gửi về sở chỉ huy, và nẵm rõ được cách phía Đức-Ý tiếp nhận thông tin và kế hoạch đánh chặn đoàn vận tải của họ. Vào khoảng 08:00 ngày 10 tháng 8, máy bay trinh sát của Đức phát hiện ra đoàn vận tải, và báo cáo lúc 12:45 rằng đoàn tàu đang cách Algiers khoảng 130 km về phía bắc.
Lúc 17:00, máy bay trinh sát của Vichy Pháp báo cáo phát hiện ra hai hàng không mẫu hạm, hai thiết giáp hạm, hai tuần dương hạm, 14 khu trục hạm và 12 tàu vận tải cách Oran 93 km về phía bắc.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Máy bay trinh sát của Đức báo cáo lúc 19:00 rằng có một đoàn vận tải gồm hai thiết giáp hạm, hai hàng không mẫu hạm, hai tuần dương hạm, 14 khu trục hạm và 12 tàu vận tải đang di chuyển theo hướng đông, cách Oran 102 km về phía bắc-đông bắc. Cuối chiều ngày 10 tháng 8, Kesselring và "Supermarina" được thông tin rằng có một hạm đội gồm 40-50 tàu, có thể có hai hàng không mẫu hạm và 19 tàu vận tải, đang ở phía tây Địa Trung Hải, di chuyển về hướng đông với tốc độ khoảng . Đoàn tàu này được cho là sẽ ở phía nam Majorca lúc 06:00 ngày 11 tháng 8 và cùng thời điểm đó ở phía nam Sardinia vào ngày 12. "Fliegerkorps II" được đặt vào tình trạng sẵn sàng chiến đấu và "Fliegerkorps X" được lệnh tiến hành bay do thám ở phía đông Địa Trung Hải sau bình minh ngày 11 tháng 8.
Ngày 11 tháng 8.
Dù có nguy cơ bị tàu ngầm Đức-Ý tấn công, ba tuần dương hạm và 26 khu trục hạm đã hoàn thành việc tiếp dầu từ tàu chở dầu "Dingledale" và "Brown Ranger" vào bình minh ngày 11 tháng 8. Đoàn vận tải hiện đang ở phía nam Quần đảo Balearic, trên lộ trình đi về Cap Bon, và vào khoảng 06:20, đoàn vận tải bị một tàu ngầm U-boat phát hiện. Lúc 08:15, máy bay trinh sát của "Luftwaffe" báo cáo vị trí đoàn vận tải đang cách Algiers khoảng 176 km về phía tây bắc; 15 phút sau, một chiếc Ju 88 được lệnh bám đuôi đoàn vận tải ở độ cao 6.100–7.300 m và tiến hành nhiệm vụ đó đến cuối ngày. Đến trưa, đoàn vận tải cách Majorca khoảng 139 km về phía nam, di chuyển về phía đông theo đội hình zigzag. "Furious" bắt đầu phóng máy bay từ khoảng 12:30 đến 15:15, với 38 chiếc Spitfire thực hiện chuyến bay dài tới Malta, rồi con tàu quay trở về Gibraltar cùng đội hộ tống.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Giải mã Enigma cho biết vào lúc 11:55, các tuần dương hạm hạng nhẹ "Eugenio di Savoia", "Raimondo Montecuccoli", "Muzio Attendolo" thuộc Hải đội Tuần dương hạm số 7 ở Cagliari đã được "Supermarina" ra lệnh có mặt tại vị trí chiến đấu trước hai giờ từ 18:00, cùng với các tuần dương hạm hạng nặng "Gorizia", "Bolzano" và "Trieste" thuộc Hải đội Tuần dương hạm số 3 ở Messina, và tàu ngầm Ý đã trực chiến ở phía bắc Bizerte lúc 13:00. Ba tàu ngầm của phe Trục được nhìn thấy rời Cagliari lúc 20:45, và người Anh được thông tin rằng lúc 18:00, Hải đội Tuần dương hạm số 7 cùng 17 khu trục hạm, đã di chuyển về phía đông, và Hải đội Tuần dương hạm số 3 đã khởi hành từ Messina và Napoli. Tình báo Đồng Minh còn bắt được thông tin rằng sự xuất hiện của đoàn vận tải được Tập đoàn quân thiết giáp Châu Phi ("Panzerarmee Afrika") cho là mối đe dọa lớn tới Tobruk. Kesselring tin rằng sẽ có một cuộc đổ bộ ở bờ biển Bắc Phi và ông đã ra lệnh sẵn sàng ngăn chặn một cuộc đổ bộ tiềm tàng của Đồng Minh vào ngày 12. Không quận Châu Phi ("Luftgau Afrika") dự đoán sẽ có một cuộc đổ bộ ở Tripoli vào ngày 13 hoặc 14 tháng 8. Lúc 08:00, tàu ngầm "U-83" phát hiện ra hạm đội của Anh ở ngoài tầm bắn, được theo sau bởi một nhóm tàu khác có hàng không mẫu hạm "Eagle". "U-83" thu hẹp khoảng cách còn khoảng 370 m và bắn bốn quả ngư lôi về phía "Eagle". Eagle trúng trọn bốn quả ngư lôi vào lúc 13:15 và bị chìm cách phía nam Mũi Salinas 130 km, 150 km về phía bắc Algiers, chỉ trong vòng bốn phút sau khi bị bắn trúng. Khu trục hạm "Lookout", "Laforey" và tàu kéo Jaunty đã cứu được 929 người, 231 người cùng 16 chiếc Sea Hurricane đã chìm theo con tàu. Lúc 14:30, một chiếc Ju 88 thuộc Liên đoàn Trinh sát 122 ("Aufklärungsgruppe" 122), đã thực hiện phi vụ bay trinh sát và theo dõi hạm đội người Anh ở độ cao quá mức độ cao chiếc Sea Hurricane có thể đánh chặn. 27 máy bay ném bom Ju 88 và ba máy bay phóng lôi He 111 của "Luftwaffe" bắt đầu tấn công lúc 20:56, khi đoàn vận tải đang cách Sardinia khoảng 370 km.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Cuộc tấn công thất bại khi không con tàu Anh nào bị hư hại và hai chiếc Ju 88 bị bắn hạ. Trong đêm ngày 11, các sân bay dã chiến của Đức ở Sardinia đã bị không kích bởi các đơn vị bay B-24 Liberator và Beaufighter, phá hủy một nhà chứa và nhiều máy bay khác.
Đêm, ngày 11/12 tháng 8.
Đêm ngày 11/12 tháng 8, Hải đội Tuần dương hạm số 3 và 7, cùng 17 khu trục hạm của Ý đã rời cảng Cagliari, Messina và Napoli để giao chiến với hạm đội Anh. Bộ chỉ huy Malta sau đó đã gửi một mệnh lệnh tới một chiếc máy bay ném bom Wellington đang làm nhiệm vụ rải pháo sáng về việc dẫn đường cho một đội ném bom B-24 Liberator, thực chất là để đánh lừa hạm đội Ý. Tuy nhiên, "Supermarina" đã hủy bỏ chiến dịch đánh chặn trước khi người Anh kịp gửi mệnh lệnh đi vì họ không có không lực hỗ trợ.
Lúc 00:20, thông qua giải mã Enigma, tình báo Anh nắm bắt được thông tin rầng tình báo Ý đã phát hiện ra bốn tuần dương hạm và 10 khu trục hạm Anh và nghĩ rằng một phần của đoàn tàu vận tải có thể đang tiến đến phía đông Địa Trung Hải. Enigma cũng cho biết rằng "Fliegerkorps II" đã gửi mệnh lệnh tới các đơn vị các máy bay tiêm kích của "Jagdgeschwader" 77 (JG 77 - Không đoàn Tiêm kích 77) tại Elmas, Sardinia, về việc chuẩn bị tấn công một đoàn tàu vận tải tại khu vực Eo biển Sicily vào rạng sáng ngày 12 tháng 8. "Fliegerkorps" "II" được lệnh phối hợp với các máy bay của "Regia Aeronautica" ở Sicily và Sardinia, tung ra các đợt máy bay tiêm kích hỗ trợ tấn công đoàn tàu vận tải.
Tình báo Anh kết luận rằng đoàn vận tải và lực lượng hộ tống hùng mạnh của chúng đã khiến bộ chỉ huy phe Trục lo sợ về một cuộc đổ bộ bất ngờ ở đâu đó tại Bắc Phi hoặc Crete. Phe Trục đã giả định rằng nếu đảo Crete là mục tiêu, thì cuộc đổ bộ sẽ diễn ra trước ngày 14 tháng 8. Ngoài ra, họ đã cho tăng cường bố phòng ở khu vực Benghazi–Tripoli của Libya, và một phi đội Messerschmitt Bf 109 và máy bay ném bom tầm xa đóng tại Derna đã được lệnh sẵn sàng di chuyển tới Benghazi hoặc Tripoli dưới sự hỗ trợ của máy bay vận tải Ju-52.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Tập đoàn quân thiết giáp Châu Phi đã tổ chức sẵn nhiều phân đội nhỏ để chống lại cuộc đổ bộ và đã cho di chuyển lực lượng đến đóng quân ở Sollum–Mersa Matruh để bảo vệ bờ biển phía đông Tobruk. Lúc 07:00, toàn bộ tuyến vận tải đi từ Bắc Phi đến Ý và Aegean đều được cho ngừng hoạt động và đến chiều muộn cùng ngày, tình báo Anh được biết rằng "Luftwaffe" đoán sẽ có cuộc đổ bộ vào Tripoli vào ngày 13 hoặc 14 tháng 8. Máy bay tiêm kích và máy bay ném bom đã được tiếp viện từ Sicily và thông qua Enigma, người Anh đã thu được một bức điện từ Thống chế Đế chế ("Reichsmarschall") Hermann Göring, Tổng tư lệnh của "Luftwaffe", rằng "Luftwaffe" và các cuộc tấn công sẽ nhằm thẳng vào các hàng không mẫu hạm và tàu vận tải của người Anh. Lúc 00:54, khu trục hạm "Wolverine", cùng bốn khu trục hạm khác, đã tách ra khỏi nhóm hộ tống "Furious" để tiến hành nhiệm vụ săn ngầm. Radar của "Wolverine" phát hiện ra một tàu ngầm đối phương cách vị trí hiện tại khoảng cách . Đội khu trục hạm tăng tốc và hoa tiêu của "Wolverine" phát hiện ra tàu ngầm "Dagabur" của Ý ở khoảng cách tầm . "Wolverine" tông thẳng vào con tàu ngầm đang nổi trên mặt nước với tốc độ , khiến "Dagabur" gãy đôi và chìm với toàn bộ thủy thủ đoàn.
Ngày 12 tháng 8.
Buổi sáng.
Máy bay Ju 88 của Đức tiếp tục bám đuôi đoàn vận tải Anh lúc 05:00 và vào 06:10, "Indomitable" đã phóng máy bay Martlet để bắn hạ chiếc trinh sát này, với bốn chiếc Sea Hurricane và Fulmar được phóng từ "Victorious" và "Furious", nhưng chúng không thể leo lên độ cao và bắt kịp tốc độ của Ju 88. Lúc 09:15, khi đoàn vận tải đang cách Sardinia khoảng 240 km về phía nam-tây nam, thì phát hiện ra 19 máy bay ném bom Ju 88 của Không đoàn Đa nhiệm số 1 ("Lehrgeschwader" 1 - "LG" 1) ở khoảng cách 46 km. Bốn chiếc bị máy bay Anh đánh chặn và bắn rơi, và hai chiếc khác được hỏa lực phòng không tuyên bố bắn hạ, đổi lại Không lực Hải quân Anh mất một máy bay.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Đội bay Đức sau đó báo cáo đã gây thiệt hại nặng cho đoàn vận tải Anh, nhưng thực tế không một tàu hàng nào của Anh bị trúng bom, và thêm ba máy bay trinh sát của Ý cũng bị bắn hạ trong cuộc tấn công. Cùng thời điểm đó, một nhóm máy bay ném bom Beaufighter đang tiến hành nhiệm vụ không kích ở Sardinia thì phát hiện ra Hải đội Tuần dương số 7 của Ý đang neo đậu trong khu vực và đã gửi thông tin đến hạm đội Anh. Hải đội 7 đã khởi hành từ Cagliari qua biển Tyrrhenian lúc 08:10 ngày 11 tháng 8, được hộ tống bởi khu trục hạm "Maestrale", "Oriani" và "Gioberti", đến điểm hẹn với tuần dương hạm "Attendolo" từ Napoli.
Cũng trong sáng ngày 12, tuần dương hạm "Trieste" khởi hành từ Genoa về Napoli với khu trục hạm "Fuciliere" và tàu phóng lôi "Ardito" để hội quân với Hải đội 3. Phó Đô đốc Angelo Paroma đã cho Hải đội 3 đã rời Messina sớm cùng với tuần dương hạm "Gorizia", "Bolzano" và sáu khu trục hạm sau khi nhận được tín hiệu từ "U-83" rằng bốn tuần dương hạm và mười khu trục hạm của Anh (MG 3) đã được phát hiện ở gần đảo Crete. Đội tàu Ý tập trung ở ngoài khơi Palermon, cách Ustica 110 km về phía bắc, và di chuyển về phía nam theo hai hải đoàn riêng biệt, dẫn đầu bởi hai tàu phóng lôi "Climene" và "Centauro". Mọi động tĩnh trên đều được các máy bay trinh sát Anh phát hiện và vào lúc 18:54, một chiếc Martin Baltimore báo cáo thấy tàu chiến Ý tập kết tại Napoli. Dù vậy, Thiếu tướng Keith Park ở Malta vẫn không hề lo lắng và không cho máy bay của ông xuất kích tới khi đoàn vận tải Anh bắt đầu chịu những tổn thất đầu tiên; năm máy bay ném bom Wellington đã được cử đi truy tìm hạm đội Ý, 15 máy bay phóng lôi Beaufort và 15 máy bay tiêm kích Beaufighter được đặt vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.
Đợt tấn công quy mô nhất nhằm vào hạm đội Anh diễn ra vào tầm trưa bởi các máy bay cất cánh từ Sardinia:
Hai đợt tấn công đầu tiên không đạt được nhiều hiệu quả do vấp phải hỏa lực phòng không mạnh mẽ của người Anh, với không một quả bom và quả ngư lôi nào được ném trúng mục tiêu.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Trong đợt tấn công thứ ba, chiếc SM.79 bị đứt sóng kết nối với chiếc Z1007 của tướng Raffaelli và đâm vào Mũi Khenchela ở Algeria, thay vì đâm vào hàng không mẫu hạm Anh như kế hoạch. Đội "Sezione Speciale", do bị nhận dạng nhầm là máy bay Sea Hurricane, đã áp sát tàu chiến Anh thành công và cắt trúng hai quả bom vào hàng không mẫu hạm "Victorious", một quả trong số nó phát nổ khiến sáu thủy thủ thiệt mạng và hai người khác bị thương.
Phối hợp với đợt hai và đợt ba của người Ý là 37 máy bay ném bom Ju 88 thuộc "Kampfgeschwader" 54 (KG 54 - Không đoàn Ném bom 54) và "Kampfgeschwader" 77 (KG 77 - Không đoàn Ném bom 77), cất cánh từ Sicily và được hộ tống bởi 21 chiếc Bf 109. Người Đức đã làm nhiễu radar của người Anh ở Malta nên toàn bộ đội bay Đức, trừ bốn chiếc phải quay trở lại do lỗi kỹ thuật, đã qua mặt thành công bốn chiếc Fulmar làm nhiệm vụ đánh chặn. Đội bay này đã làm hư hại nặng tàu vận tải "Deucalion", buộc con tàu phải tách ra khỏi đoàn vận tải với sự hộ tống của khu trục hạm HMS "Bramham". Dù đã tung một số lượng lớn máy bay vào cuộc tấn công, bao gồm 117 máy bay Ý và 58 máy bay Đức, họ chỉ làm hư hại nhẹ hàng không mẫu hạm "Victorious" và tàu vận tải "Deucalion". Hỏa lực phòng không của Anh đã khiến nhiều đội bay Ý phải cắt bom và ngư lôi sớm, nhưng chúng có thể quay trở lại Sardinia để tiếp tế, bổ sung nhiên liệu để chuẩn bị tấn công lần nữa. Một chiếc Cant Z1007 và vài máy bay khác của "Luftwaffe" tiếp tục bám đuôi theo dõi đoàn vận tải Anh.
Giải mã Enigma của người Anh cho biết vào lúc 18:30 ngày 12 tháng 8, một nhóm S-boat đã khởi hành từ Porto Empedocle ở Sicily đến Cap Bon và sẽ hoạt động trong khu vực cho đến khoảng 04:30 ngày 13 tháng 8. Lúc 21:45, tình báo Anh thu được bản báo cáo của "Fliegerkorps II" có tiết lộ rằng các chỉ huy phe Trục nghĩ có 51 tàu Anh ở Địa Trung Hải, bao gồm hai hàng không mẫu hạm, hai thiết giáp hạm, bảy tuần dương hạm và 20 khu trục hạm, Người Đức lầm tưởng rằng hạm đội này có một hàng không mẫu hạm lớp Yorktown của Hoa Kỳ, nhưng họ đã xác định chính xác hai thiết giáp hạm "Rodney" và "Nelson".
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Đoàn vận tải được cho là có 13 tàu vận tải, chở theo và được bảo vệ bởi 10-16 máy bay chiến đấu và có hệ thống phòng không đáng kể. Tàu ngầm Ý, "Brin", khi đang cố gắng áp sát đoàn vận tải thì bị lực lượng khu trục hạm tấn công và phải rút lui. Lúc 09:30, tàu ngầm "Giada" bị máy bay ném bom Short Sunderland tấn công khiến con tàu bị hư hại nhẹ ở ngoài khơi Algiers, và bị hư hại nặng hơn bởi cuộc tấn công của một chiếc Sunderland khác lúc 13:34.
Buổi chiều.
Lúc 16:30, tàu ngầm "Emo" của Ý tiếp cận đoàn vận tải và vào vị trí để tấn công hàng không mẫu hạm của người Anh. Khi còn cách mục tiêu khoảng , đoàn vận tải bất ngờ đổi hướng khiến "Emo" phải chuyển mục tiêu, bắn bốn quả ngư lôi và lặn xuống. Đoàn vận tải tiếp tục đổi hướng khiến bốn quả ngư lôi đều trượt, và "Emo" bị hoa tiêu từ khu trục hạm "Tartar" phát hiện. Khu trục hạm "Lookout" tách khỏi đoàn và nhanh chóng tiến về vị trí có kính tiềm vọng trồi lên, nhưng thực chất đó là kính tiềm vọng của tàu ngầm "Avorio" và "Avorio" phải lặn khẩn cấp để tránh "Lookout"; đến 17:40, "Lookout" quay trở về đội hình chính. Lúc 16:49, tàu ngầm "Cobalto" bị khu trục hạm "Ithuriel" tấn công bằng mìn chống ngầm, buộc con tàu phải nổi lên và bị "Ithuriel" húc chìm lúc 17:02. "Ithuriel" mất hai thủy thủ sau khi hai người này trèo vào trong chiếc tàu ngầm để giữ cho tàu nổi, hai thủy thủ Ý mất tích và những người còn lại đã được người Anh cứu sống. Do chịu hư hỏng nặng bởi cú đâm và mất hệ thống Asdic trong quá trình đó, "Ithuriel" được lệnh quay trở về Gibraltar để sửa chữa. Để làm giảm thiểu mối đe dọa của tàu ngầm Ý, Đô đốc Syfret đã ra lệnh cho hai khu trục hạm ở hai bên cánh đoàn vận tải, cứ mười phút thì thả bom chìm một lần để tàu ngầm Ý không dám tiếp cận hạm đội của ông.
Các đơn vị bay của Regia Aeronautica ở Sardinia đã tập hợp được đội bay tấn công gồm tám máy bay ném bom bổ nhào Cr.42, chín máy bay hộ tống Re.2001 và thêm chín chiếc SM.79 xuất phát từ Decimomannu.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Đội SM.79 không tìm thấy mục tiêu và một chiếc Re.2001 bị máy bay của Phi đoàn 806 bắn hạ. Khi đoàn vận tải đi qua vĩ tuyến 10, 105 máy bay ở Sicily được lệnh sẵn sàng xuất kích theo ba đợt khác nhau. Tuy nhiên, họ không có máy bay hộ tống, do toàn bộ số máy bay Re.2001 thuộc Liên đoàn Tiêm kích số 2 (2° "Gruppo CT") đã rời Sicily để hộ tống các đội bay từ Sardinia và đã hạ cánh ở Sardinia. Do đó, các đội bay ném bom và phóng lôi được lệnh bay về Pantelleria để phối hợp với Liên đoàn Ném bom 51. Tại thời điểm đó, đội bay Fulmar từ hàng không mẫu hạm "Victorious" đã đánh chặn và bắn hạ thành công một chiếc SM.79 của Ý đang theo dõi hạm đội Anh, nhưng không tìm ra chiếc Cant Z1007 còn lại. "Fliegerkorps" II dù được lệnh phối hợp với không quân Ý, nhưng cả hai bên đều hoạt động độc lập. Liên đoàn I của Không đoàn Ném bom Bổ nhào số 3 (I "Gruppe", "Sturzkampfgeschwader" 3), đã được điều động từ Trapani đến Elmas, với tổng cộng 20 máy bay ném bom bổ nhào Ju 87 được hộ tống bởi máy bay tiêm kích Bf 109.
Buổi tối.
Lúc 18:35, mây bắt đầu tan và những chiếc Ju 87 của Ý thuộc Liên đoàn Ném bom 102 bắt đầu tấn công hạm đội Anh. Nhóm Ju 87 này đã bị radar của Anh phát hiện ở khoảng cách , và ba chiếc Martlet, 12 chiếc Sea Hurricane và ba chiếc Fulmar được lệnh xuất kích đánh chặn, nhưng chúng vấp phải đợt kháng cự của các đội bay tiêm kích hộ tống MC.202 và Bf 109. Đội ném bom/phóng lôi khéo léo lách qua các tốp máy bay Anh và tấn công một cách bài bản, những chiếc Ju 87 lần lượt bổ nhào vào từng con tàu trong khi đội máy bay phóng lôi tổ chức tấn công thành ba đợt. Một quả bom được ném suýt trúng thiết giáp hạm "Nelson", trong khi đó hàng không mẫu hạm "Indomitable" trúng hai quả bom vào cuối đường băng, khiến 50 thủy thủ thiệt mạng và 59 người bị thương, và làm con tàu thất tốc xuống còn . Đến 20:30 cùng ngày, thủy thủ đoàn của "Indomitable" đã khắc phục được về vận tốc , nhưng đường băng của tàu đã bị hỏng quá nặng nên toàn bộ số máy bay phải hạ cánh xuống chiếc "Victorious".
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Trong khi "Indomitable" đang quằn quại thì con tàu tiếp tục bị các tốp máy bay phóng lôi SM.79 của Ý tấn công. Tuy nhiên, chúng vấp phải hỏa lực phòng không dữ dội của tàu "Charybdis", "Lookout", "Lightning" và "Somali". Chỉ có 12 chiếc SM.79 cắt được ngư lôi thành công ở khoảng cách ; một quả trong số đó ném trúng đuôi của khu trục hạm "Foresight", vô hiệu hóa con tàu và "Foresight" được đánh đắm vào ngày hôm sau. Đợt tấn công cuối cùng được tiến hành bởi 12 chiếc SM.79 và 28 chiếc Ju 87, nhưng không gây được bất kỳ thiệt hại nào cho đội tàu Anh, đổi lại họ mất hai chiếc Ju 87 và hai chiếc khác bị hư hại. Sau khi máy bay Ý quay trở về Pantelleria, chúng bị tấn công đánh phá bởi ba máy bay Beaufighter. Cuộc tấn công đã phá hủy một kho nhiên liệu của "Luftwaffe", bắn cháy một chiếc Ju 52, làm hỏng hai chiếc SM.79 và một chiếc SM.84, và khiến một phi công Ý tử trận. Các đội bay Đức-Ý báo cáo rằng họ đã gây thiệt hại cho một hàng không mẫu hạm, một tuần dương hạm, một khu trục hạm và một tàu vận tải cỡ lớn, trong khi đó người Anh tuyên bố đã bắn hạ 39 máy bay Đức-Ý.
Việc mất "Eagle" cùng 16 máy bay và "Indomitable" hư hại nặng khiến 47 máy bay của tàu không thể xuất kích, đã làm giảm số lượng máy bay trực chiến của Anh xuống còn tám chiếc Sea Hurricane, ba chiếc Martlet và mười chiếc Fulmar. Đô đốc Syfret quyết định sẽ cho Lực lượng Z đổi hướng về phía tây và tiến về Eo biển Skerki lúc 19:15, nhưng đã cho tiến hành lúc 18:55 để kịp đưa "Indomitable" ra khỏi tầm hoạt động của máy bay đối phương. Thiết giáp hạm "Rodney" sau đó gặp trục trặc về nồi hơi nên toàn bộ Lực lượng Z phải giảm tốc độ xuống còn để "Rodney" có thể bắt kịp. Dựa vào báo cáo về số máy bay Đức-Ý tham gia tấn công trong ngày, Syfret tin rằng sẽ không còn một đợt tấn công nào khác ở Eo biển Skerki từ trước nửa đêm đến muộn nhất là sau bình minh. 40 phút sau khi Lực lượng Z đổi hướng, một máy bay trinh sát của Luftwaffe đã phát hiện ra hạm đội của Burrough, lúc này đang cách Malta khoảng và không có máy bay hỗ trợ.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Bốn chiếc Fulmar làm nhiệm vụ hỗ trợ đã quay trở về căn cứ để tiếp liệu, với một chiếc bị bắn hạ và một chiếc khác bị máy bay Đức bắn hỏng nhẹ. Lúc 18:55, đội tàu còn lại, dưới sự chỉ huy của Đô đốc Burrough tiếp tục lộ trình về Malta với sự hỗ trợ của Lực lượng X (xuất phát từ Malta); Lực lượng R đổi hướng di chuyển về phía tây Địa Trung Hải và sẽ hỗ trợ khi cần thiết, tới khi được lệnh quay trở về Gibraltar.
Đêm, ngày 12/13 tháng 8.
Khoảng 20:00, đoàn vận tải xếp thành đội hình hai hàng dọc để đi qua Eo biển Skerki, hàng bên phải do tuần dương hạm "Kenya" dẫn đầu và "Manchester" di chuyển ở giữa, hàng bên trái được tuần dương hạm "Nigeria" dẫn đầu và "Cairo" ở giữa, với mười khu trục hạm di chuyển ở vòng ngoài và xung quanh hai hàng. Năm tàu ngầm Ý đã phục sẵn và vào lúc 19:38, tàu ngầm "Dessiè" bắn bốn quả ngư lôi về phía một tàu vận tải ở khoảng cách 1.800 m và nghe thấy ba tiếng nổ lớn. Tiếng nổ này thực chất xuất phát từ những quả ngư lôi được tàu ngầm "Axum" bắn trúng tuần dương hạm "Nigeria", "Cairo" và tàu chở dầu "Ohio". "Ohio" bị thủng một lỗ lớn có diện tích 7,0 m × 7,9 m ở bên mạn phải, tạo đám cháy lớn; thủy thủ đoàn nhanh chóng dập tắt đám cháy và đưa con tàu về vận tốc . Do "Nigeria" bị hư hại rất nặng, Đô đốc Burrough phải chuyển cờ hạm sang khu trục hạm "Ashanti", và cho bốn khu trục hạm ở lại để bảo vệ các con tàu bị hỏng, khiến hạm đội vận tải mất đi một nửa số tàu hộ tống. Đô đốc Syfret sau đó cho tách tuần dương hạm "Charybdis" và hai khu trục hạm "Eskimo" và "Somali" từ Lực lượng Z về hỗ trợ cho Lực lượng X. Tuần dương hạm "Cairo" bị đánh đắm bởi khu trục hạm "Derwent" do bị hỏng nặng đến mức không thể cứu tàu, và "Nigeria" được lệnh quay trở về Gibraltar với các khu trục hạm "Derwent", "Wilton" và "Bicester".
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Lúc 20:35, radar của Anh phát hiện ra 30 máy bay ném bom Ju 88 của "KG" 54 và "KG" 77, bảy máy bay He 111 từ "KG" 26 và được hộ tống bởi sáu máy bay tiêm kích Bf 110 thuộc "ZG" 26 ("Zerstörergeschwader" 26 - Không đoàn Tiêm kích Hạng nặng 26), đang tiến thẳng về vị trí của hạm đội Anh. Sáu máy bay Beaufighter thuộc Phi đoàn 248 xuất hiện để đánh chặn nhưng bị bắn nhầm bởi các tổ đội phòng không Anh. Khu trục hạm "Ashanti" và "Penn" xả khói bảo vệ mạn tây của đoàn vận tải, và dù mặt trời đã lặn lúc 20:10, điều đó cũng không ngăn chặn được đợt tấn công của máy bay Đức. Tàu vận tải "Brisbane Star" trúng một quả ngư lôi vào mũi tàu, khiến nó chững lại giữa biển, và khôi phục được về vận tốc . Tàu vận tải "Clan Ferguson" trúng ngư lôi và chìm sau khi hầm chứa đạn của tàu phát nổ, tàu vận tải "Rochester Castle" bị hư hại nhẹ và tàu "Empire Hope" bị đánh đắm bởi một khu trục hạm Anh do thiệt hại nặng vượt quá khả năng sửa chữa. Lúc 21:05, tàu ngầm Ý "Alagi" bắn bốn quả ngư lôi về phía tuần dương hạm "Kenya", một quả trong số đó phát nổ ở phần đuôi bên phải của "Kenya" dù con tàu đã đánh lái hết cỡ. Dù "Kenya" vẫn đủ khả năng bắt kịp đoàn vận tải, nhưng Lực lượng Z chỉ còn duy nhất chiếc "Manchester" chưa bị hư hại. Tàu ngầm Ý "Bronzo" báo cáo rằng họ đã bắn chìm tàu vận tải "Deucalion", thuyền trưởng của tàu ngầm "Alagi" báo cáo bắn hạ tàu vận tải "Empire Hope", làm hư hại chiếc "Kenya" và nói thêm rằngLúc 23:56, đoàn vận tải vòng về phía nam Quần đảo Zembra và hướng về Kelibia để tránh các bãi thủy lôi, với đội hình vẫn còn lộn xộn. Ba khu trục hạm làm nhiệm vụ quét mìn dẫn đầu đoàn, theo sau là hai tuần dương hạm "Kenya", "Manchester" và hai tàu chở hàng. Tuần dương hạm "Charybdis" và hai khu trục hạm "Eskimo" và "Somali" vẫn còn cách đoàn vận tải khoảng vài giờ di chuyển, và khu trục hạm "Ashanti" được lệnh tăng tốc lên bảo vệ khu vực trung tâm đoàn vận tải.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Ba khu trục hạm còn lại phụ trách chín tàu vận tải còn sống sót, và khu trục hạm "Bramham" được lệnh quay trở lại bảo vệ đoàn tàu sau khi tàu vận tải "Deucalion" bị bắn chìm. Vào 00:40, đoàn vận tải bị tấn công bởi bốn xuồng cao tốc phóng lôi thuộc Hải đoàn III của Đức và 13 xuồng cao tốc phóng lôi thuộc Chi hạm đội 18° "MAS", 2° "MS" và 20° "MAS" của Ý, trong 15 đợt liên tục. Radar của các xuồng thuộc Chi hạm đội 18° "MAS" phát hiện ra đoàn vận tải Anh ở phía đông nam Pantelleria. Ban đầu, các xuồng Ý tấn công vào đội tàu dẫn đầu đoàn vận tải, nhưng bị bắn trả ác liệt và không quả ngư lôi nào được phóng trúng. Sau đó họ chuyển sang tấn công các tàu vận tải.
Đoàn vận tải Anh nhanh chóng bị ngọn hải đăng ở Cap Bon chiếu sáng làm lộ vị trí, lúc đó đang cách bờ biển khoảng . Xuồng "S-58" và "S-59" của Đức phát hiện ra con tàu đầu tiên lúc 00:20 và tấn công. "S-58" bị hư hại và phải rút về Port Empedocle, trong khi đó "S-59" tuyên bố bắn chìm một tàu vận tải ở vị trí cách Cap Bon khoảng về phía đông bắc, nhưng không có tàu nào bắn chìm ở vị trí đó theo báo cáo của Anh. Lúc 01:02, gần Ras Mustafa, xuồng "MS 16" và "MS 22" tấn công và bắn trúng một quả ngư lôi vào tuần dương hạm "Manchester". Quả ngư lôi bắn trúng khoang nồi hơi, khoang chứa nhiên liệu và hầm đạn của tàu, làm hỏng hẳn ba trong số bốn trục động cơ và khiến "Manchester" nghiêng 12°, sau đó được thủy thủ đoàn khắc phục xuống còn 5°. Tàu vận tải Waimarama, Almeria Lykes và "Glenorchy" đi vòng qua "Manchester" và nhanh chóng tụt khỏi đội hình. Dù hệ thống điện của "Manchester" đã được phục hồi và khoảng 170 người bị thương đã được chuyển qua khu trục hạm "Pathfinder", nhưng vào lúc 05:00, Đại tá Harold Drew - thuyền trưởng của "Manchester", đã quyết định đánh đắm tàu và cho người của ông bơi vào bờ biển Tunisia.
Từ 03:15 đến 04:30, xuồng phóng lôi Ý đã phục kích và bắn chìm các tàu vận tải "Wairangi", "Almeria Lykes", "Santa Elisa" và "Glenorchy" khi những tàu này đang đi đường tắt để bắt kịp với nhóm chính.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
"Rochester Castle" cũng bị trúng ngư lôi nhưng may mắn trốn thoát với vận tốc và bắt kịp đoàn tàu chính lúc 05:30 cùng với tuần dương hạm "Charybdis" và khu trục hạm "Eskimo", "Somali", nâng tổng số tàu hộ tống lên hai tuần dương hạm và bảy khu trục hạm xung quanh ba tàu vận tải "Rochester Castle", "Waimarama" và "Melbourne Star". Tàu chở dầu "Ohio" và đội hộ tống riêng di chuyển cách đó không xa với tốc độ chậm, cách đó xa hơn là tàu vận tải "Port Chalmers" cùng hai khu trục hạm. Tàu "Dorset" di chuyển độc lập và "Brisbane Star" thì bám sát bờ biển Tunisia, sẵn sàng di chuyển hết tốc lực về Malta khi trời tối. Khi cuộc tấn công kết thúc vào lúc 07:30, Đô đốc Burrough đã cho khu trục hạm "Eskimo" và "Somali" đi hỗ trợ chiếc "Manchester" nhưng đã quá muộn, chúng chỉ kịp cứu vớt những người sống sót chưa kịp bơi vào bờ và sau đó quay trở về Gibraltar.
Ngày 13 tháng 8.
Buổi sáng.
Vào cuối chiều ngày 12, máy bay trinh sát Anh phát hiện ra một nhóm tuần dương hạm của Ý áp sát hạm đội Anh từ hướng nam, cách điểm cực tây Sicily khoảng . Đến 01:30 ngày 13, nhóm này đã quay về hướng đông và di chuyển dọc đường bờ biển phía bắc Sicily. Một số tàu trong nhóm này đã được lệnh quay trở lại cảng và số còn lại tiếp tục đi qua eo biển Messina để gia nhập Hải đội Tuần dương hạm số 8. Vào lúc 07:25, tàu ngầm Anh "Unbroken" phát hiện ra các tuần dương hạm Ý của Hải đội 8 qua kính tiềm vọng, đang đi về phía bắc các đảo Filicudi và Panarea. Chúng di chuyển với tốc độ , được tám khu trục hạm hộ tống và hai máy bay CANT Z.506 không trợ. "Unbroken" chỉ nâng kính tiềm vọng trong thời gian ngắn để tránh bị tàu chiến Ý phát hiện, rồi hạ kính xuống để vào vị trí chiến đấu.
Lúc 08:05, đội tuần dương hạm Ý giảm tốc độ xuống để "Gorizia" phóng thủy phi cơ của tàu, và sau đó khu trục hạm "Fuciliere" báo cáo đã nã đạn vào một kính tiềm vọng trồi lên cách vị trí của họ . Các khu trục hạm của Ý bắt đầu săn tìm tàu ngầm đối phương theo các tín hiệu mà máy Asdic thu được, và ba chiếc trong số đó đã đi vào phạm vi của "Unbroken".
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Sau khi đợi các khu trục hạm đi qua, "Unbroken" bắn bốn quả ngư lôi và cho lặn xuống độ sâu ; sau khoảng hai phút, thủy thủ đoàn của "Unbroken" nghe thấy ba vụ nổ lớn, mỗi cái cách nhau khoảng 15 giây. Hoa tiêu của tuần dương hạm "Gorizia" và "Bolzano" phát hiện ra vệt ngư lôi và cho cơ động né tránh khẩn cấp. "Gorizia" né kịp nhưng "Bolzano" thì không, và "Bolzano" trúng một quả ngư lôi vào phần mũi tàu. Thủy thủ đoàn của tuần dương hạm "Muzio Attendolo" không hề hay biết về cảnh báo của "Gorizia" và "Bolzano", và hoa tiêu của họ cũng không nhìn thấy vệt ngư lôi. Chỉ khi phát hiện ra "Bolzano" trúng ngư lôi thì "Muzio Attendolo" mới bắt đầu cơ động, nhưng đã quá muộn; một quả ngư lôi bắn trúng phần trên của "Muzio Attendolo" và suýt làm đứt phần mũi tàu ra khỏi thân. "Unbroken" tiếp tục lặn sâu xuống và tiến hành chạy thầm, trong khi đó các khu trục hạm "Fuciliere" và "Camica Nera" cố gắng tiếp cận con tàu ngầm. Vào 08:45, "Unbroken" bị phát hiện và bị tấn công bở 105 quả bom chìm được thả từ hai khu trục hạm trong suốt 45 phút, nhưng những quả bom được cài độ sâu quá nông nên không gây thiệt hại đáng kể cho "Unbroken". Tuần dương hạm "Gorizia" và "Trieste" sau đó được hai khu trục hạm hộ tống về Messina, và năm chiếc ở lại để bảo vệ "Bolzano" và "Muzio Attendolo" bằng cách thả bom chìm một cách định kỳ.
Dù phần mũi bị bắn gần rời khỏi thân, nhưng "Muzio Attendolo" không chịu thương vong về nhân mạng. Con tàu sau đó được kéo về Messina với tốc độ ổn định , nhưng phần mũi tàu đã bị đứt ra trên đường đi, và cập bến lúc 18:54. "Bolzano" trúng ngư lôi vào giữa thân tàu, vô hiệu hóa sáu động cơ ở phòng máy, làm ngập khoang chứa đạn và bốc cháy dữ dội. "Bolzano" được ủi mắc cạn ở Panarea và lửa cháy đến hết ngày tiếp theo. Sau hơn một tháng sửa chữa, nó được kéo về Napoli. Sau hơn 10 tiếng lặn dưới biển, "Unbroken" nổi lên và trở về Malta an toàn.
Lúc 07:00, đoàn vận tải còn cách Malta và được các máy bay trinh sát Đức-Ý theo dõi sát sao.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Di chuyển một đoạn phía sau nhóm chính là hai tàu vận tải "Dorset" và "Port Chalmers" với hai khu trục hạm và hai chiếc khác ở phía tây. "Brisbane Star" di chuyển về Vịnh Hammamet ở phía nam Pantelleria và được bảo vệ bởi sáu tàu ngầm Anh. Đến 09:15, "Fliegerkorps" II huy động 26 máy bay ném bom Ju 88, 16 máy bay Ju 87 cùng tám máy bay Bf 109 và tám chiếc Bf 110 hộ tống, tấn công đoàn tàu Anh theo nhiều đợt riêng lẻ. Mười chiếc Ju 88 thuộc Liên đoàn II của "LG" 1 đã ném bom suýt trúng chiếc tàu chở dầu "Ohio" và đánh trúng chiếc "Waimarama", tạo ra một vụ nổ dữ dội đến mức đã bắn hạ một chiếc Ju 88. Khu trục hạm "Ledbury" chỉ giải cứu được 27 người giữa biển lửa tràn ngập khói, trong tổng số 107 thành viên của tàu. Chiếc "Waimarama" cháy tàn khốc đến mức các mảnh vụn cháy đã lan sang chiếc "Melbourne Star" gần đó, khiến nhiều thủy thủ của "Melbourne Star" hoảng sợ mà bỏ tàu nhảy xuống biển, và đã được khu trục hạm "Ledbury" cứu sống. Lúc 09:23, tám chiếc Ju 87 "Stuka" của Ý và mười chiếc MC.202 hộ tống đã tấn công đoàn vận tải. Một chiếc Stuka bị bắn rơi và đâm trúng tàu chở dầu "Ohio", một chiếc khác bị bắn rơi xuống biển và người Anh mất một chiếc Spitfire. "Rochester Castle" gặp thiệt hại nhẹ bởi một bom ném suýt trúng, "Dorset" hỏng nặng nên thủy thủ đoàn đã phải bỏ tàu. "Port Chalmers" cũng bị trúng bom trong cuộc tấn công và vào 11:25, năm máy bay phóng lôi SM.79 hộ tống bởi 14 chiếc MC.202 đã tấn công "Port Chalmers" và đánh trúng một quả ngư lôi vào máy cắt dây mìn ngầm ở mạn phải tàu. Một chiếc SM.79 cũng bị bắn hạ trong cuộc tấn công và hai khu trục hạm được lệnh ở lại để hỗ trợ các con tàu bị hỏng nặng.
Buổi chiều.
Những thành phần còn lại của đoàn vận tải hội quân được với bốn tàu quét mìn và bảy xuồng motor quét mìn thuộc Chi hạm đội Quét mìn 17 của Lực lượng Hộ tống Malta lúc 14:30. "Melbourne Star", "Port Chalmers" và "Rochester Castle" cập bến Grand Harbour (Cảng Valletta) lúc 16:30 và hàng hóa nhanh chóng được tháo dỡ xuống bến.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Một cuộc không kích khác được tiến hành vào lúc chạng vạng bởi 14 chiếc Ju 87, đánh chìm tàu vận tải "Dorset" nhưng buộc phải rút lui khi hạm đội Anh đã đi vào bán kính bảo vệ ở Malta. Khu trục hạm "Penn" cố gắng kéo "Ohio" vào cảng nhưng do "Ohio" bị nghiêng quá nặng, nên dây cáp kéo đã bị đứt, và "Ohio" tiếp tục trúng thêm một quả bom khác vào đúng khu vực bị hư hỏng nặng bởi ngư lôi trước đó, làm hỏng hoàn toàn phần sống tàu của "Ohio". Trong khi đó "Brisbane Star" đã thoát khỏi sự săn lùng của tàu ngầm Đức và tiếp cận vùng biển Malta thành công với phần mũi tàu đã bị hỏng nặng. Lực lượng X được lệnh quay về Gibraltar lúc 16:00 cùng với tuần dương hạm "Charybdis", "Kenya" và năm khu trục hạm; "Fliegerkorps" II đã cố gắng hết sức tối đa để ngăn chặn hạm đội quay trở về căn cứ, thành ra khiến đội tàu vận tải cập bến thành công. Lực lượng X bị tấn công bởi 35 chiếc Ju 88 và 13 chiếc Ju 87, nhưng chỉ có một quả bom được ném suýt trúng chiếc "Kenya". Không quân Hoàng gia Ý tổ chức tấn công với 15 máy bay ném bom và 20 máy bay phóng lôi vào cuối chiều, nhưng không thu lại kết quả gì. Lực lượng X tập kết cùng Lực lượng Z và cập bến Gibraltar an toàn. Khu trục hạm "Eskimo" và "Somali", cùng với những người sống sót của tuần dương hạm "Manchester", là hai tàu cuối cùng cập bến Malta, vào 17:30 ngày 15 tháng 8.
Chiến dịch MG 3 và MG 4.
Ở phía đông Địa Trung Hải, người Anh đã cho tiến hành chiến dịch mồi nhử có định danh là MG 3, khi đoàn vận tải MW 12 gồm ba tàu vận tải đã rời Port Said lúc chạng vạng ngày 10 tháng 8. Các tàu vận tải được hộ tống bởi hai tuần dương hạm, mười khu trục hạm và hai tàu hộ tống cỡ nhỏ. Thêm một tàu vận tải nữa được hộ tống bởi hai tuần dương hạm và ba khu trục hạm, đã rời Haifa vào 03:00 ngày 11 tháng 8. Hai lực lượng này tập hợp vào sáng sớm ngày 11 và di chuyển theo hướng tây về Alexandria, rồi quay ngược lại. Tàu ngầm Đức "U-83" báo cáo đã thấy bốn tuần dương hạm và mười khu trục hạm Anh đang hiện diện ở vùng biển Crete, và đoạn tin này đã được một thủy phi cơ Sunderland của Anh chặn được.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
"Supermarina" tin rằng người Anh đang tiến hành một chiến dịch hành quân lớn ở phía đông Địa Trung Hải và đã cho tăng cường Hải đội Tuần dương hạm số 8 về Navarino.
Rạng sáng ngày 12 tháng 8, máy bay Đức phát hiện ra động tĩnh trên của người Anh, Kesselring gửi thông báo về Sở chỉ huy "Fliegerkorps" X rằng có bốn tàu vận tải, sáu tuần dương hạm và một số lượng khu trục hạm ở tọa độ 33°40' Bắc, 28°34' Đông, di chuyển theo hướng đông bắc ở vận tốc . Kesselring cho rằng đoàn vận tải này có thể là trò lừa bịp của tình báo Anh, nhưng ông không loại trừ khả năng đây là một đoàn tiếp vận Malta thật, nên "Fliegerkorps" X đã được lệnh bay trinh sát toàn bộ khu vực đông Địa Trung Hải vào sáng ngày 12 tháng 8, do đó người Đức không còn máy bay để hỗ trợ cho tàu chiến Ý. Vào đêm ngày 12/13 tháng 8, tuần dương hạm "Arethusa", "Cleopatra" và bốn khu trục hạm đã tiến hành Chiến dịch MG 4, chiến dịch pháo kích các sân bay dã chiến ở Maritsa, và một toán lính đặc công Anh đã được tàu ngầm Anh thả vào khu vực cửa sông Simeto ở Catania tại vùng duyên hải phía đông Sicily, để làm nhiệm vụ phá hoại hệ thống cột điện cao thế. Hải đội Tuần dương hạm số 8 vẫn lưu lại cảng và người Đức đã điều một khu trục hạm về khu vực để hỗ trợ người Ý. Chiến dịch MG 4 đã làm trì hoãn tuyến vận tải giữa Ý và Hy Lạp, nhưng Chiến dịch MG 3 đã không thành công trong việc thu hút sự chú ý của Đức-Ý khỏi Chiến dịch Pedestal.
Ngày 14-15 tháng 8.
Chiều ngày 14 tháng 8, "Brisbane Star" cập cảng Valletta với sự không trợ của các đội bay Spitfire. Tàu chở dầu "Ohio" được một đội tàu kẹp xung quanh và đẩy vào Grand Harbour, và các thủy thủ của tàu "Santa Eliza" đã tình nguyện vận hành các khẩu đội phòng không trong khi thủy thủ của "Ohio" hỗ trợ đưa tàu vào cảng. Sức nặng của "Ohio" liên tục khiến cáp kéo bị đứt; trong đó con tàu liên tục bị 20 máy bay Đức ném bom tấn công, làm hỏng bánh lái, tạo một lỗ hổng ở đuôi tàu và sàn tàu của "Ohio" bị hư hại nặng.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
"Ohio" sau được hai khu trục hạm "Ledbury" và "Penn" kẹp hai bên, tàu quét mìn "Rye" đẩy "Ohio" từ phía sau và giúp phần đuôi tàu đựoc ổn định. Các cuộc không kích khiến quá trình kéo gặp nhiều gián đoạn, nhưng nhanh chóng được thiết lập lại với và khu trục hạm "Bramham" thay thế "Ledbury" làm nhiệm vụ hỗ trợ trong suốt quá trình còn lại. Ohio cập bến Grand Harbour lúc 09:30 ngày 15 tháng 8 trong sự hò reo của người dân Malta. Dầu từ "Ohio" đuợc bơm vào hai tàu chở dầu cỡ nhỏ hơn là "Boxall" và "Plumleaf", và đồng thời, nước cũng được bơm vào "Ohio" để giúp tàu không bị hỏng kết cấu. Ngay sau khi những lít dầu cuối cùng được bơm khỏi "Ohio", con tàu chở dầu chìm xuống đáy biển nông.Hàng hóa từ những tàu vận tải còn lại được tháo dỡ với sự trợ giúp của hơn 3.000 binh sĩ đồn trú và sau đó được vận chuyển tới các kho lưu trữ. Trong quá trình tháo dỡ và vận chuyển, nhiều hàng hóa đã bị các binh sĩ Anh, nhân viên cầu cảng, cảnh sát và người dân Malta lấy cắp.
Kết quả.
Báo cáo của Đức vào ngày 17 tháng 8 ghi rằng toàn bộ tàu vận tải qua Địa Trung Hải đều đã bị đánh chìm và không chiếc nào đến được đích của chúng (được cho là ở Ai Cập). Người Anh dù mất 13 tàu các loại, bao gồm chín tàu vận tải, một hàng không mẫu hạm ("Eagle"), hai tuần dương hạm ("Manchester" và "Cairo") và một khu trục hạm ("Foresight"), nhưng số tàu còn lại đã cứu sống Malta. Sự xuất hiện của hơn 29.000 tấn hàng hóa tổng hợp cùng xăng dầu, dầu hỏa và nhiên liệu diesel, đã cung cấp cho Malta đủ nguồn lực để tiếp tục chiến đấu trong hơn mười tuần. Trong khi bộ máy tuyên truyền của phe Trục liên tục đưa ra những tuyên bố sai sự thật về kết quả của họ trong trận đánh, thì các báo cáo của "Kriegsmarine" lại nói khác. Việc để bốn tàu vận tải và một tàu chở dầu cập bến Malta được Hải quân Đức Quốc Xã cho là "không thỏa đáng," vì chúng đã giúp tăng cường khả năng chiến đấu của Malta và điều này sẽ ảnh hưởng đến các tuyến tiếp tế của phe Trục trong "giai đoạn quyết định của cuộc chiến giành lấy Bắc Phi."
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
"Supermarina" cũng đưa ra kết luận tuơng tự và Đại tướng Giuseppe Santoro, phó tham mưu trưởng của "Regia Aeronautica", đã viết rằng người Anh đã đạt được thành công chiến lược khi đưa Malta đi vào hoạt động trở lại "trong giai đoạn cuối của cuộc chiến ở Ai Cập."
Cuối năm 1942, Chuẩn Đô đốc Eberhard Weichold đã tóm lược được quan điểm của "Kriegsmarine" rằng,Năm 1994, nhà sử học James Sadko cho rằng Pedestal là một thảm họa về mặt chiến thuật đối với người Anh và có quy mô tuơng đương với thảm họa của Đoàn vận tải PQ 17. Vào năm 2000, Richard Woodman nhận xét Pedestal là một thắng lợi chiến lược, giúp nâng cao tinh thần của người dân và binh sĩ đồn trú ở Malta, giúp tránh được một nạn đói và một thất bại không thể tránh khỏi. Đến năm 2002, nhà nghiên cứu người Ý Giorgio Giorgerini viết rằng người Ý đã đạt được những thành công nhất định trong Pedestal; tàu ngầm Ý đã áp dụng được những chiến thuật tấn công hiệu quả hơn và điều đó giúp họ đánh chìm đựoc một tuần dương hạm và hai tàu vận tải, bắn hỏng hai tuần dương hạm và tàu chở dầu "Ohio". Cũng trong năm 2002, Jack Greene và Alessandro Massignani kết luận đây là chiến thắng cuối cùng của phe Trục ở Địa Trung Hải, nhưng là về mặt chiến thuật chứ không phải về mặt chiến lược. Hoạt động vận tải của phe Trục đã phải hoãn lại trong thời gian diễn ra Chiến dịch Pedestal, một phần là do tàu chở quân "Ogaden" bị tàu ngầm Anh "Porpoise" bắn chìm ở ngoài khơi Derna vào ngày 12 tháng 8. Sau Pedestal, tàu vận tải Đức-Ý buộc phải thực hiện những chuyển hải trình xa và lâu hơn vì họ phải mở rộng khoảng cách khỏi Malta.
Thương vong.
Năm 2003, Ian Malcolm đưa ra con số thương vong về nhân mạng là 160 thủy thủ trên "Eagle", 132 thủy thủ của "Manchester", 52 thủy thủ của "Nigeria", 50 của "Indomitable", "Cairo" có 24, "Foresight" mất năm thủy thủ và "Kenya" mất ba người. Hải quân Thương gia mất 83 người trên "Waimarama", 18 người trên "Clan Ferguson", bảy người trên "Glenorchy", "Melbourne Star" mất năm người, "Santa Elisa" mất bốn, và "Deucalion", "Ohio", "Brisbane Star" đều mất một người.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Năm 2010, Milan Vego ước tính có khoảng 350 thủy thủ Anh tử trận, hai tuần dưong hạm của Ý ("Bolzano" và "Muzio Attendolo") bị vô hiệu hóa tới hết chiến tranh, hai tàu ngầm Ý ("Cobalto" và "Dagabur") bị bắn chìm, tàu ngầm Ý "Giada" và tàu E-Boat "S-58" của Đức bị hư hại.
"Fliegerkorps" II đã thực hiện tổng cộng 650 phi vụ bay trong Chiến dịch Pedestal từ ngày 11 tới ngày 14 tháng 8, tuyên bố bắn hạ 12 máy bay Anh và thiệt hại 18 máy bay. Tổng thiệt hại của phe Trục là 62 máy bay, 42 máy bay Ý và 19 máy bay Đức, bao gồm cả những chiếc bị phá hủy trên mặt đất hoặc bị bắn nhầm. Hải quân Hoàng gia và Không lực Hải quân Hoàng gia Anh tuyên bố bắn hạ 74 máy bay đối phương, nhưng thực tế họ đã bắn hạ 42 máy bay, trong đó có 26 máy bay của Ý và 16 máy bay của Đức. Không lực Hải quân Hoàng gia Anh mất 13 máy bay trong chiến đấu và 16 chiếc Sea Hurricane chìm theo hàng không mẫu hạm "Eagle", Không quân Hoàng gia mất một chiếc Beaufighter, năm chiếc Spitfire và một thủy phi cơ Sunderland. Thiệt hại quá lớn đã khiến phe Đồng Minh không dám mạo hiểm tung ra một đợt tiếp vận lớn tới Malta cho đến tháng 11 năm 1942, sau khi người Anh tái chiếm thành công các sân bay ở Ai Cập và Libya.
Diễn biến tiếp theo.
Từ ngày 16 tới ngày 18 tháng 8, hàng không mẫu hạm HMS "Furious" tiếp tục tiến hành các đợt vận chuyển máy bay từ Gibraltar và đã cho 29 chiếc Spitfires cất cánh về Malta (Chiến dịch Baritone). Trong tháng 9 và tháng 10, nhiệm vụ tiếp tế được giao cho các đơn vị tàu ngầm Anh. Trong tháng 8, dù Malta vẫn bị bao vây, 35% tổng số hàng hóa được tàu vận tải Đức-Ý chuyển qua Địa Trung Hải đến Bắc Phi đã bị mất; khi Malta được phá vây vào cuối tháng 9, lực lượng Đồng Minh đã phá hủy thành công hàng hóa của phe Trục trên Địa Trung Hải, trong đó có khoảng nhiên liệu quý giá cho Rommel, khiến các đơn vị Đức-Ý chiến đấu ở Ai Cập rơi vào tình trạng khan hiếm tiếp tế, và góp phần dẫn đến sự thành công của Trận El Alamein lần hai (23 tháng 10 đến 11 tháng 11) và Chiến dịch Torch (8-16 tháng 11).
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
Tàu ngầm Anh và các đơn vị máy bay phóng lôi Bristol Beaufort, với sự trợ giúp của các đội bay Bristol Beaufighter, đã thường xuyên bắn phá các đoàn vận tải của phe Trục, đặc biệt là tàu chở dầu. Cuối tháng 11 năm 1942, người Anh tiến hành Chiến dịch Stoneage, một đoàn tàu gồm bốn tàu vận tải khởi hành từ Alexandria tới Malta mà không gặp thiệt hại đáng kể (ngoại trừ tuần dưong hạm "Arethusa" bị trúng ngư lôi, khiến 155 thủy thủ thiệt mạng và được kéo quay trở về cảng). Lực lượng K được tái lập ở Malta, và năm tàu đã được cử đi làm nhiệm vụ hộ tống trong Chiến dịch Portcullis và đoàn vận tải đã cập bến Malta bình an vô sự. Các đơn vị ngư lôi có người lái Chariot sau đó đã được xuất kích từ Malta và từ cuối tháng 12 năm 1942 tới tháng 1 năm 1943, bốn đoàn vận tải, Quadrangle A, B, C và D, đã vận chuyển thành công hơn hàng hóa tới Malta.
Tuyên dương.
Để vinh danh sự dũng cảm của nhân dân Malta trong những năm tháng bị bao vây cũng nhue bị không kích trong suốt quãng thời gian diễn ra cuộc chiến ở Địa Trung Hải, Malta đã được Vua George VI trao thưởng Huân chương Chữ Thập George vào ngày 15 tháng 4 năm 1942, bốn tháng trước Chiến dịch Pedestal. Phó Đô đốc Syfret trao thưởng Huân chương Bath Đệ nhị Đẳng (Knight Commander of the Order of the Bath) vì "sự dũng cảm và quyết tâm trong việc dẫn dắt một đoàn vận tải quan trọng tới Malta trước các cuộc tấn công không ngừng nghỉ cả ngày lẫn đêm của tàu ngầm, máy bay và tàu mặt nước của đối phương." Thuyền trưởng tàu SS "Ohio", Dudley Mason, được trao thưởng Huân chương Chữ Thập George, vì đã thể hiện "sự chuyên nghiệp và dũng cảm ở mức cao nhất, và nhờ vào lòng quyết tâm của ông, bất chấp sự đánh trả dữ dội và dai dẳng nhất của kẻ thù, con tàu cùng với loại hàng hóa giá trị nhất, đã đến được Malta an toàn." Nhiều sĩ quan, thủy thủ và các thuyền trưởng của Hải quân Hoàng gia và Hải quân Thương gia, được trao thưởng các huân chương khác nhau, từ Huân chương Phục vụ Xuất sắc đến Bằng khen, vì sự dũng cảm trong việc hộ tống các tàu vận tải tới Malta. Hai thành viên của Hải quân Thương gia Hoa Kỳ, Frederick August Larsen, Jr.
|
Chiến dịch Pedestal
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802246
|
và Francis A. Dales, được trao thưởng Huân chương Phục vụ Xuất sắc Hải quân Thương gia vì sự dũng cảm "vượt quá những gì được yêu cầu" khi đang làm nhiệm vụ trên tàu "Santa Elisa" và "Ohio". Chiến dịch Pedestal là đề tài của bộ phim trắng đen năm 1953 của Anh, "Malta Story", bao gồm các cảnh quay xen kẽ về "Ohio" trong chiến dịch thực với các cảnh quay được dựng theo kịch bản.
|
Hồ Văn Cường (cầu thủ bóng đá)
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802247
|
Hồ Văn Cường (sinh 15 tháng 1 năm 2003) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Việt Nam hiện đang thi đấu ở vị trí hậu vệ cánh phải cho câu lạc bộ Sông Lam Nghệ An và đội tuyển U-23 Việt Nam.
Sự nghiệp câu lạc bộ.
Gia nhập lò đào tạo trẻ của đội bóng quê huơng Sông Lam Nghệ An vào năm 2019 sau khi bị PVF thanh lý, Văn Cường nhanh chóng chứng minh được năng lực của bản thân và nhanh chóng có được một chỗ đứng vững chắc tại các cấp độ trẻ của đội bóng xứ Nghệ. Sau màn thể hiện ấn tượng tại Giải Vô địch U-19 Quốc gia 2021, Văn Cường có tên trong danh sách của đội 1 Sông Lam Nghệ An tham dự V.League 2022. Ngay ở mùa giải đầu tiên ở cấp độ chuyên nghiệp, Văn Cường nhanh chóng chiếm được xuất đá chính tại câu lạc bộ tại vị trí hậu vệ cánh phải và giúp đội bóng của anh cán đích ở vị trí thứ 5 của giải đấu vào cuối mùa giải.
Sự nghiệp quốc tế.
Văn Cường có tên trong danh sách của đội tuyển U-23 Việt Nam tham dự giải U-23 Đông Nam Á 2022. Anh chỉ có lần duy nhất ra sân trong giải đấu trước khi bị thay thế do sau khi anh được xét nghiệm duơng tính với Covid-19. Bất chấp khó khăn gặp phải sau khi hàng loạt cầu thủ phải bỏ giải do bị nhiệm Covid, U-23 Việt Nam vẫn thành công lên ngôi vô địch.
Năm 2023, Văn Cường được triệu tập lên đội tuyển U-20 Việt Nam để tham dự giải U-20 Châu Á 2023 và góp mặt tại cả 3 trận vòng bảng trước khi U-20 Việt Nam dừng bước. Vào cùng năm đó, Văn Cường góp mặt cùng U-22 Việt Nam tham dự Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023.
|
Mái ấm gia đình Việt
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802254
|
Mái ấm gia đình Việt là chương trình truyền hình thực tế được phát sóng trên kênh HTV7 từ ngày 5 tháng 10 năm 2022. Chương trình này ban đầu hướng đến những gia đình bị ảnh hưởng bởi đại dịch COVID-19, sau mở rộng ra để hướng tới những gia đình có hoàn cảnh khó khăn khác. Quyền Linh là MC của chương trình này, cùng với các khách mời thay đổi theo từng tập phát sóng.
Luật chơi.
Ba đội chơi là ba gia đình có hoàn cảnh khó khăn sẽ trải qua hai vòng thử thách tính giờ. Gia đình có tổng thời gian hoàn thành qua hai vòng thấp nhất sẽ được bước vào vòng rút logo.
Hai vòng tính giờ.
Vòng tính giờ gồm hai thử thách (vòng 1 và vòng 2). Các thử thách trong chương trình sẽ thay đổi theo từng tập phát sóng. Trước khi bắt đầu thử thách, hai khách mời sẽ phải thực hiện một thử thách phụ của chương trình. Nếu cả hai hoàn thành thử thách trong thời gian quy định, cả ba gia đình sẽ nhận được một quyền ưu tiên để làm giảm độ khó thử thách chính.
Các gia đình sau đó sẽ thực hiện thử thách chính của chương trình, lần lượt từng gia đình sẽ thực hiện hoặc cả ba gia đình sẽ cùng thực hiện tùy từng thử thách. Thời gian được tính từ thời điểm gia đình bắt đầu thực hiện thử thách và kết thúc khi gia đình đã hoàn thành yêu cầu thử thách đưa ra (và cộng thêm thời gian phạt nếu gia đình phạm luật); thời gian của hai vòng sẽ được cộng lại để xét kết quả cuối cùng. Gia đình có tổng thời gian hoàn thành thấp nhất sẽ được bước vào vòng 3 (vòng rút logo), gia đình có tổng thời gian hoàn thành thấp thứ 2 nhận được sẽ dừng lại với phần thưởng 20 triệu đồng, gia đình còn lại sẽ dừng lại với phần thưởng 15 triệu đồng (trong ba tập đầu, gia đình về nhì nhận 16 triệu đồng, gia đình về ba nhận 14 triệu đồng). Nếu hai hay nhiều gia đình có tổng thời gian hoàn thành như nhau, họ sẽ cùng thực hiện thêm một thử thách nữa để phân định kết quả.
Vòng rút logo.
Gia đình góp mặt tại vòng này sẽ phải thực hiện một thử thách tính giờ với thời gian được tính như vòng tính giờ. Có 8 logo với các mệnh giá khác nhau. Gia đình hoàn thành thử thách trong 60 giây sẽ được rút cả 8 logo, đồng nghĩa với việc sẽ nhận được giải thưởng tối đa của chương trình.
|
Mái ấm gia đình Việt
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802254
|
Hoàn thành thử thách càng lâu thì số logo được rút càng giảm. Nếu gia đình không thể hoàn thành thử thách trong 10 phút, gia đình sẽ không được rút thêm logo nào.
Sản xuất.
Xuất phát từ mong muốn rằng những hoàn cảnh trẻ em khó khăn do đại dịch rất cần một điểm tựa vững chắc, cần sự chung tay của cộng đồng để không bị bỏ lại phía sau, chương trình truyền hình thực tế "Mái ấm gia đình Việt" đã ra đời. Đây là chương trình dành riêng cho các gia đình bị ảnh hưởng bởi đại dịch COVID-19 tại Việt Nam nhằm giúp đỡ phần nào khó khăn cũng như mang tới một sân chơi lành mạnh với hy vọng xoa dịu những khó khăn mà các em gặp phải. Chương trình còn mong muốn trở thành cầu nối giữa các hoàn cảnh khó khăn với những đơn vị hỗ trợ để giúp họ hướng về một tương lai tốt đẹp hơn.
Nghệ sĩ Quyền Linh được chọn để dẫn chương trình này. Anh còn trở thành cầu nối góp phần xoa dịu tổn thương cho các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn. Chia sẻ với truyền thông, anh cho rằng những thử thách mà chương trình đưa ra cho các gia đình cùng sự giúp sức, hỗ trợ của các khách mời sẽ mang đến cho người xem một trải nghiệm tràn ngập yêu thương và sự chia sẻ. Anh cũng cho biết, những nhân vật mà chương trình hướng đến là những em nhỏ không may mất đi cha mẹ vì đại dịch, và chương trình mong muốn chia sẻ, hỗ trợ cho các em vượt qua khó khăn và hướng đến cuộc sống tươi sáng hơn. Chiếc đồng hồ bấm giờ - món đồ gắn liền với anh suốt 20 năm khi làm chương trình dành cho người nghèo - cũng sẽ xuất hiện trở lại trong chương trình này. Chia sẻ về chiếc đồng hồ bấm giờ, anh tâm sự rằng đây không chỉ là thanh xuân của riêng anh mà còn là của hàng nghìn người.
Chương trình do Đài Truyền hình Thành phố Hồ Chí Minh phối hợp với Công ty Golden Moon thực hiện, với sự đồng hành của thương hiệu Hoa Sen Home (thuộc Tập đoàn Hoa Sen) và Hội bảo vệ Quyền trẻ em Thành phố Hồ Chí Minh.
Bài hát chủ đề.
Bài hát chủ đề của chương trình là bài hát cùng tên do nhạc sĩ Đỗ Thụy Khanh sáng tác và thể hiện cùng bé Bảo Ngư.
|
Mái ấm gia đình Việt
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802254
|
Với cảm xúc còn lưu lại trong lòng từ những hoạt động thiện nguyện, cô mong muốn được viết những ca khúc mang ý nghĩa nhân văn nhằm lan toả những thông điệp tốt đẹp đến cuộc sống. Trong một dịp biểu diễn tại công ty, cô được mời viết ca khúc chủ đề chính của thương hiệu tôn Hoa Sen, và lời 1 của ca khúc này được ra đời vào năm 2015. Bài hát sử dụng lời 2, được viết với nhiều cảm xúc mà cô chứng kiến từ những hoàn cảnh thật sau đại dịch vừa qua.
Phát sóng.
"Mái ấm gia đình Việt" lên sóng chính thức vào ngày 5 tháng 10 năm 2022, tiếp nối tập cuối của chương trình "Siêu tài năng nhí" mùa 3. Chương trình ban đầu được phát sóng vào 20:30 thứ 4 hàng tuần trên kênh HTV7, công chiếu lúc 21:00 cùng ngày trên kênh YouTube chính thức của nhà sản xuất (Golden Moon Network). Bắt đầu từ tập 28, chương trình chuyển sang phát sóng thứ 6 hàng tuần, giữ nguyên khung giờ. Từ tập 31, do sự điều chỉnh khung giờ giải trí trên kênh HTV7, chương trình chuyển sang phát sóng 20:20 thứ 6 hàng tuần trên kênh HTV7, công chiếu lúc 20:45 cùng ngày trên kênh YouTube chính thức của nhà sản xuất. Chương trình còn được phát lại trên kênh HTV9 và kênh NTV (Nghệ An).
Tạm ngừng ghi hình và phát sóng.
Mái ấm gia đình Việt đã có một số lần phải tạm ngừng hoặc thay đổi kế hoạch ghi hình và phát sóng theo kế hoạch, chủ yếu là khung giờ phát lại, do trùng với thời điểm diễn ra sự kiện đặc biệt. Các chương trình bị hoãn đã được phát sóng trở lại sau đó 1 tuần, cụ thể:
Phát chính:
Phát lại:
Các tập phát sóng.
Chú thích
Đón nhận.
Bài viết trên Báo điện tử VTV nhận định chương trình "Mái ấm gia đình Việt" đã và đang trở thành nơi chở che cho hàng ngàn gia đình và trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt trên cả nước, đúng với ý nghĩa nhân văn xuất phát từ chính tên gọi gắn kết cộng đồng của chương trình. Một bài viết đánh giá trên báo Thanh Niên cho rằng, qua những thử thách trong chương trình, các gia đình nhận được những khoản tiền có giá trị để giúp cuộc sống của họ đỡ vất vả hơn.
|
Mái ấm gia đình Việt
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802254
|
Bài viết đó khẳng định việc khai thác nội dung hướng tới một vấn đề mang tính thời sự như đại dịch COVID-19 đã giúp chương trình tạo nên những dấu ấn khác biệt.
Một bài viết khác trên Báo Dân tộc và Phát triển nhận định rằng thông qua mỗi tập phát sóng, khán giả truyền hình đã không thể kiềm được nước mắt khi xem những tư liệu chân thực về hoàn cảnh của các em nhỏ - những người thiếu cha, thiếu mẹ vì đại dịch COVID-19. Chương trình đã và đang xoa dịu nỗi đau, hong khô những giọt nước mắt mồ côi và hỗ trợ cho các hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn. Bài viết đánh giá của tác giả Thùy Trang trên báo Người lao động cho biết thêm, sự xuất hiện của các nghệ sĩ với vai trò đồng hành, trợ giúp các gia đình hoàn thành thử thách cũng mang đến nhiều cảm xúc đặc biệt cho khán giả. Đã có rất nhiều nghệ sĩ xuất hiện trong chương trình để lắng nghe, đồng cảm và sẻ chia cùng câu chuyện của những em nhỏ thiếu vắng cả chỗ dựa kinh tế lẫn tình cảm. Nhiều nghệ sĩ thông qua chương trình còn tặng thêm tiền cho các gia đình như một hành động "nhường cơm sẻ áo", giúp họ sớm ổn định cuộc sống. Tác giả khẳng định, những nỗ lực của các gia đình và bản thân các em nhỏ xuất hiện trong chương trình chính là yếu tố chạm đến trái tim của khán giả cũng như các nghệ sĩ tham gia.
Báo điện tử VTV khẳng định hành trình "mang hạnh phúc sẻ chia cùng cộng đồng" của chương trình "Mái ấm gia đình Việt" cũng như của đơn vị đồng hành đã và đang truyền tải, lan tỏa thành công những giá trị nhân văn sâu sắc đến cộng đồng; là yếu tố giúp cho chương trình được khán giả cả nước đón nhận và dành nhiều tình cảm yêu mến.
|
Louise Mountbatten
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802271
|
Louise Alexandra Marie Irene Mountbatten (khai sinh Princess Louise xứ Battenberg; 13 tháng 7, 1889 – 7 tháng 3, 1965) là Vương hậu Thụy Điển từ ngày 29 tháng 10 năm 1950 đến khi mất với tư cách là vợ thứ hai của Quốc vương Gustaf VI Adolf. Thuộc Vương tộc Battenberg gốc Đức, Louise có huyết thống gần với Vương thất Anh (chắt ngoại của Nữ vương Victoria) và Hoàng thất Nga (cháu gái của Hoàng hậu Alexandra Feodorovna). Trong Thế chiến I, Louise là y tá của Hội Chữ thập Đỏ. Bà kết hôn với Thái tử Gustaf Adolf của Thụy Điển năm 1923 và đảm nhận vị trí first lady của Thụy Điển, dẫu đến 1950 bà mới trở thành Vương hậu. Vương hậu Louise được ghi nhận là lập dị và có nhiều quan điểm cấp tiến.
Sinh thời.
Princess Louise xứ Battenberg chào đời ở Schloss Heiligenberg, Seeheim-Jugenheim, Đại Công quốc Hesse. Cha của bà, Prince Louis xứ Battenberg, Đô đốc Hải quân Anh, từ bỏ tước vị Vương thân Đức của mình trong Chiến tranh thế giới thứ nhất và chọn phiên bản Anh hóa của "Battenberg" là "Mountbatten" làm họ mới theo mệnh lệnh của Vua George V. Sau đó ông được phong là Hầu tước thứ nhất của Milford Haven thuộc hàng khanh tướng của Vương quốc Anh. Do đó, từ sau 1917, bà chỉ còn được biết đến là "Lady Louise Mountbatten". Mẹ của bà là Đại Công nữ Victoria xứ Hesse, cháu ngoại của Nữ vương Victoria. Louise là chị ruột của Louis Mountbatten, Bá tước thứ nhất của Miến Điện, và em ruột của Vương tử phi Andrew của Hy Lạp (mẹ của Philip, Công tước xứ Edinburgh). Bà cũng là cháu của Sa hậu Alexandra Feodorovna.
Hôn nhân.
Năm 1909, Manuel II của Bồ Đào Nha cầu hôn Louise nhưng bị từ chối bởi bà mong muốn được kết hôn vì tình yêu. Năm 25 tuổi, Louise bí mật đính hôn với Vương tử Christopher của Hy Lạp, nhưng phải từ bỏ vì lý do tài chính. Trước Thế chiến I, bà yêu 1 người và được cha mẹ chấp thuận nhưng người này sau đó mất trong chiến tranh. Trong Thế chiến I, Louise hẹn hò Alexander Stuart-Hill, người mà gia đình bà gọi là "Shakespeare" vì ngoại hình kỳ quái và tính cách "lập dị", "giả tạo". Năm 1918, cha của Louise giải thích với bà rằng Stuart-Hill có khả năng là người đồng tính rất cao, một lần nữa hôn sự của bà bị hủy.
Năm 1923, Vương Thái tử Gustaf Adolf của Thụy Điển, người đã góa vợ ba năm (vợ ông là Vương tôn nữ Margaret xứ Connaught, em họ của mẹ Louise), đến thăm London và bắt đầu theo đuổi Louise.
|
Louise Mountbatten
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802271
|
Mặc dù Gustaf Adolf vừa là người thừa kế ngai vàng vừa là một người góa vợ, Louise đã chấp nhận lời cầu hôn của ông (ngày trẻ bà từng nói rằng sẽ không kết hôn với một vị vua hoặc người góa vợ). Khi tin đính hôn của hai người được công bố, đã có nhiều cuộc thảo luận liệu Louise có đủ tư cách trở thành Vương hậu tương lai của Thụy Điển, bởi khi ấy bà không còn là "Princess Louise" mà chỉ là "Lady Louise", và Vương thất Thụy Điển cần kết hôn đăng đối để bảo toàn quyền kế vị. Bộ Ngoại giao của Thụy Điển đã tuyên bố rằng chính phủ Thụy Điển "yêu cầu Chính phủ Anh giải trình về địa vị của Lady Louise Mountbatten". Sau phản hồi từ Chính phủ Anh, Bộ Ngoại giao Thụy Điển tuyên bố rằng lựa chọn của Vương Thái tử là hoàn toàn đúng với luật thừa kế, chấm dứt tranh cãi về cuộc hôn nhân.
Ngày 3 tháng 11 năm 1923, ở tuổi 34, Louise kết hôn với Thái tử Gustaf Adolf tại Nhà nguyện Vương thất, Điện Thánh James, dưới sự chứng kiến của Quốc vương George V và các thành viên của gia đình Vương thất hai bên.
Giữa Louise và Gustaf Adolf là hôn nhân vì tình yêu và được mô tả là vô cùng viên mãn. Bà cũng được yêu thích bởi mẹ chồng mình vì tính cách thân thiện dù họ ít khi gặp nhau. Vì Vương hậu Victoria dành phần lớn thời gian ở Ý, Thái tử phi Louise ngay từ đầu đã đảm nhận nhiều trọng trách Vương thất, điều đó lúc đầu hơi khó khăn với bà vì ở thời điểm này bà được miêu tả là còn khá rụt rè.
Người con duy nhất của Louise và Gustaf Adolf là một bé gái chết non ngày 30 tháng 5 năm 1925.
Qua đời.
Vương hậu Louise mất ngày 7 tháng 3 năm 1965 ở Bệnh viện Thánh Göran, Stockholm, hậu phẫu thuật khẩn cấp sau 1 thời gian bệnh nặng. Lần xuất hiện công khai cuối cùng của bà là Lễ Trao giải Nobel tháng 12 năm 1964. Vương hậu được chôn cất cạnh chồng bà và người vợ đầu của ông, Thái tử phi Margareta trong khu Nghĩa địa Vương thất ở bắc Solna, Stockholm.
Dòng dõi.
Vương hậu Louise là con thứ hai trong số bốn người con của Prince Louis xứ Battenberg và vợ là Đại Công nữ Victoria xứ Hesse. Cả Louise và những người con riêng của chồng bà đều là chắt của Victoria của Anh.
|
Giải Cánh diều 2007
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802287
|
Giải Cánh Diều 2007 là lần thứ 6 giải Cánh Diều được tổ chức và là lần đầu tiên sự kiện này diễn ra tại Thành phố Hồ Chí Minh. Lễ trao giải diễn ra tối 9 tháng 3 năm 2008. Trước đấy, Hội Điện ảnh Việt Nam còn tổ chức hệ thống Giải Cánh diều dành riêng cho dạng phim ngắn diễn ra vào cuối năm 2007.
Sự kiện lần này được bảo trợ bởi Chính phủ, Ban Tuyên giáo Trung ương, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch. Với tiêu chí đề cao hiệu quả tìm tòi, sáng tạo, kỹ năng chuyên nghiệp của nghệ sĩ và tác động tích cực của tác phẩm đối với công chúng. Đêm trao giải được đạo diễn bới Đinh Anh Dũng, buổi lễ được xã hội hóa và do Công ty truyền thông Mekong dàn dựng.
Tổ chức.
Hội Điện ảnh Việt Nam bắt đầu nhận tác phẩm đăng ký dự thi từ ngày 14 đến 31 tháng 1, riêng thời hạn nhận phim truyện nhựa kéo dài đến ngày 20 tháng 2 năm 2008.
Lễ trao giải.
Lễ trao giải và bế mạc được tổ chức vào tối ngày 9 tháng 3 năm 2008 tại Nhà hát Hòa Bình, Thành phố Hồ Chí Minh. Chương trình được truyền hình trực tiếp chính trên kênh VTV3, dẫn chương trình trong lễ trao giải là MC Minh Quân và diễn viên Hồng Ánh; cùng với các tiết mục biểu diễn của Đức Tuấn, Đoan Trang, Hoàng Bách, Ngô Thanh Vân, nhóm Năm dòng kẻ, Vũ đoàn ABC và một dàn nhạc giao hưởng gồm 24 nhạc công.
Ban giám khảo đã trao tổng cộng 4 giải Cánh diều vàng cho tập thể, 13 giải thưởng cá nhân xuất sắc, 12 giải Cánh diều bạc và 16 giải khuyến khích.
Vinh danh.
Hội Điện ảnh Việt Nam cũng nhân lễ trao giải năm nay vinh danh những đóng góp của NSND Trà Giang đối với điện ảnh nước nhà.
Sự kiện bên lề.
Sau lễ trao giải là buổi họp báo tổng kết vào sáng ngày 10 tháng 3, các đạo diễn của những tác phẩm giành giải đến đông đủ, tuy nhiên Ban giáo khảo hạng mục phim điện ảnh lại vắng mặt. Buổi tọa đàm ""Đề tài, nhân vật và các xu hướng thể hiện trong sáng tác điện ảnh Việt Nam đương đại"” được tổ chức vào sáng ngày 3 tháng 3, tại khách sạn Kim Đô.
Cơ cấu và đề cử.
|
Giải Cánh diều 2007
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802287
|
Cơ cấu và đề cử.
Cơ cấu của Giải gồm: Cánh diều vàng, Cánh diều bạc và Giải Khuyến khích trao cho 8 hạng mục phim; giải thưởng cho công trình nghiên cứu, lý luận - phê bình điện ảnh - truyền hình xuất sắc. Giải Báo chí trao cho phim truyện nhựa xuất sắc nhất trong năm, do đại diện các báo là thành viên Câu lạc bộ Báo chí - phê bình điện ảnh bình chọn; giải thưởng này có trị giá 20 triệu đồng do Vidotour tài trợ. Giải này độc lập với Ban giám khảo phim truyện nhựa. Hạng mục phim truyện điện ảnh và phim truyền hình ngắn tập đều có 11 đề cử; phim truyền hình dài tập có 8 đề cử, phim tài liệu và khoa học có 49 đề cử. Cùng với đó là các đề cử cho cá nhân tham gia sản xuất các bộ phim.
Có 7 Ban giám khảo thẩm định cho các hạng mục phim, công trình, các tác giả và người làm phim dự giải. Phim truyện điện ảnh đạt giải vàng phải có điểm số trung bình từ 9,1 đến 10, giải bạc từ 8,1 đến 9,0 và giải khuyến khích từ 7,1 đến 8,0.
Giải thưởng.
Phim điện ảnh.
Hạng mục phim truyện điện ảnh "Trái tim bé bỏng" và "Nụ hôn thần chết" cùng giành giải Cánh diều Bạc với kết quả chênh nhau 0.1 điểm. Vì số điểm của "Trái tim bé bỏng" cao hơn nên hạng mục này được phân ra giải "Cánh diều Bạc 1" và "Cánh diều Bạc 2".
Nhận xét về giải.
Ở hạng mục phim truyện điện ảnh, không có bộ phim nào đạt được mức điểm 9,1 nên không có giải Cánh diều Vàng. Cánh diều Bạc thuộc về "Trái tim bé bỏng" và "Nụ hôn thần chết" với điểm sít sao, nhưng hai bộ phim không được nhận giải một lượt; ban tổ chức cho một phim lên nhận giải trước khiến cơ số khán thắc mắc. Một thành viên Ban giám khảo cho rằng nên gọi tên giải là Giải Cánh diều thay vì Giải Cánh diều Vàng, vì một số lần tổ chức trước đấy cũng không có phim đạt giải Vàng, cũng như một số giải thưởng điện ảnh lớn cũng chỉ có giải Vàng, không có cơ cấu giải Bạc hay Khuyến khích như ở Việt Nam. Đạo diễn của chương trình, ông Đinh Anh Dũng cho rằng cơ cấu giải quá cứng nhắc và dù không có tác phẩm đủ xuất sắc thì một lễ trao giải luôn phải có giải vàng.
|
Giải Cánh diều 2007
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802287
|
Một giám khảo cho rằng cơ cấu giải vẫn mang tính "cào bằng", giải thưởng chia đều giữa tư nhân và nhà nước, đại diện miền Nam và miền Bắc.
Lễ trao giải diễn ra có phần gây gò bó với những người tham gia, một số nghệ sĩ sau khi nhận giải cho biết họ muốn phát biểu hài hước, vui vẻ một chút nhưng không khí buổi lễ quá nghiêm trọng. Là một sự kiện trang trọng nhưng một số nghệ sĩ đạt giải lại xuất hiện với trang phục "tuềnh toàng", dù ban tổ chức có sẵn âu phục cho các nghệ sĩ mượn.
|
Bạo lực sắc tộc ở Manipur 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802288
|
Bạo lực sắc tộc ở Manipur 2023 là một cuộc xung đột sắc tộc đang diễn ra giữa những người Meitei không thuộc bộ tộc và những người Kuki bộ tộc Kitô giáo tại Bang Manipur ở miền Đông Bắc Ấn Độ. Bạo lực bùng phát vào ngày 3 tháng 5 năm 2023, đã làm ít nhất 54 người thiệt mạng. Bạo lực bắt đầu tại huyện Churachandpur trong "Cuộc diễu hành đoàn kết các bộ tộc" do Tổng hội sinh viên bộ tộc Manipur (ATSUM) tổ chức để phản đối việc chính phủ trao đặc quyền cho cộng đồng đa số Người Meitei.
Lực lượng từ Assam Rifles và Quân đội Ấn Độ đã được triển khai tại bang để phục hồi trật tự. Dịch vụ Internet tại bang đã bị đình chỉ trong 5 ngày và Điều 144 của Bộ luật Hình sự Ấn Độ đã được áp dụng. Quân đội Ấn Độ được ban hành lệnh "bắn tại chỗ" để thi hành lệnh giới nghiêm.
Bối cảnh.
Vào tháng 2 năm 2023, chính quyền Đảng BJP đã bắt đầu một chiến dịch di dời ở các huyện Churachandpur, Kangpokpi và Tengnoupal, tuyên bố những người dân sống trong rừng là người xâm chiếm đất đai, điều này bị coi là chống lại các bộ tộc. Vào tháng 3 năm 2023, 5 người bị thương trong một cuộc xung đột bạo lực tại Thomas Ground ở huyện Kangpokpi, nơi các người biểu tình tập hợp để tổ chức một cuộc biểu tình chống lại "xâm chiếm đất đai của các bộ tộc dưới danh nghĩa rừng dự trữ, rừng bảo vệ và khu bảo tồn động vật hoang dã". Trong cùng tháng, Hội đồng bộ trưởng Manipur đã rút khỏi thỏa thuận đình chỉ hoạt động ngừng bắn với Quân đội Quốc gia Kuki và Quân đội Cách mạng Zomi. Hội đồng bộ trưởng bang tuyên bố rằng chính quyền sẽ không nhượng bộ đối với "những bước đi nhằm bảo vệ tài nguyên rừng của chính quyền bang và tiêu diệt nạn trồng thuốc phiện".
Vào ngày 11 tháng 4 năm 2023, tại khu định cư bộ tộc của Imphal, ba nhà thờ đã bị phá hủy vì bị cho là "công trình vi phạm pháp luật" trên đất của chính quyền, điều này dẫn đến sự bất mãn và kích thích thêm căng thẳng giữa hai bên.
|
Bạo lực sắc tộc ở Manipur 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802288
|
Vào ngày 20 tháng 4 năm 2023, một thẩm phán đơn độc của Tòa án cao nhất Manipur đã yêu cầu chính quyền bang "xem xét yêu cầu của cộng đồng Meitei để được bao gồm trong danh sách các bộ tộc được lên lịch (ST)". Người Kuki lo sợ rằng việc cấp tình trạng ST sẽ cho phép người Meitei mua đất ở các khu vực núi cấm.
Người Meitei, chủ yếu theo đạo Hindu và chiếm 53% dân số, bị cấm định cư ở các khu vực đồi núi của bang theo Đạo luật Cải cách đất đai của Manipur, giới hạn họ sống tại Thung lũng Imphal, chiếm 10% diện tích đất của bang. Dân tộc, bao gồm người Kuki và người Naga, chiếm khoảng 40% trong tổng số 3,5 triệu dân của bang, sống trong các khu vực đồi núi được bảo tồn và bảo vệ chiếm 90% còn lại của bang. Dân tộc không bị cấm định cư ở vùng thung lũng.
Người Meitei ở bang nghi ngờ rằng có sự gia tăng đáng kể về dân tộc bản địa trong bang không thể giải thích bằng sinh tự nhiên. Họ đã yêu cầu áp dụng Quốc gia Đăng ký Cư trú (NRC) trong bang để xác định nhập cư bất hợp pháp từ Myanmar. Người Kuki nói rằng nhập cư bất hợp pháp là một cái cớ dưới đó dân Meitei muốn đuổi dân tộc khỏi đất đai của họ. Trong khi người Kuki chiếm đa số quyền sở hữu đất đai, người Meitei chiếm ưu thế về quyền lực chính trị trong Đại hội đại biểu dân cử Manipur, nơi họ kiểm soát 40/60 ghế.
Những tranh chấp về đất đai và nhập cư bất hợp pháp đã là nguyên nhân chính gây căng thẳng trong nhiều thập kỷ. Theo chuyên gia phân tích xung đột Jaideep Saikia, sự Công giáo hoá nhanh chóng của dân tộc bản địa Manipur đã đóng góp vào khoảng cách văn hóa xã hội giữa hai nhóm dân tộc trong bang.
Tổng quan.
Thủ hiến bang Manipur, ông N. Biren Singh, đã có kế hoạch đến thăm Churachandpur và khai trương một phòng tập thể dục công cộng vào ngày 28 tháng 4. Trước khi lễ khai trương diễn ra, vào ngày 27 tháng 4, người biểu tình đã đốt cháy phòng tập thể dục. Điều 144 của Luật hình sự Ấn Độ được áp dụng trong 5 ngày và cảnh sát đã xảy ra va chạm với người biểu tình vào ngày 28 tháng 4.
|
Bạo lực sắc tộc ở Manipur 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802288
|
Tại Manipur, lệnh giới nghiêm đã được áp dụng trên tám huyện, bao gồm cả huyện Imphal West không thuộc địa bàn của dân tộc và các huyện Kakching, Thoubal, Jiribam và Bishnupur, cũng như các huyện Churachandpur, Kangpokpi và Tengnoupal thuộc vùng địa bàn của dân tộc.
Bạo động.
Trong bối cảnh căng thẳng kéo dài giữa người Meitei và người Kuki, một tổ chức Kuki có tên Liên hiệp Sinh viên tộc người Manipur (ATSUM), phản đối quyết định của Tòa án cao nhất Manipur, đã kêu gọi một cuộc diễu hành mang tên "Cuộc diễu hành đoàn kết dân tộc" vào ngày 3 tháng 5, đã leo thang thành bạo động tại huyện Churachandpur. Theo báo cáo, hơn 60.000 người biểu tình đã tham gia cuộc diễu hành này.
Trong lúc bạo lực xảy ra vào ngày 3 tháng 5, các căn nhà và nhà thờ của người dân thuộc dân tộc Kuki ở khu vực phi thổ tộc bị tấn công. Theo cảnh sát, nhiều ngôi nhà của dân tộc ở Imphal đã bị tấn công và 500 người dân phải tạm trú tại Lamphelpat. Khoảng 1.000 người Meitei bị ảnh hưởng bởi bạo lực cũng đã phải trốn khỏi khu vực và tạm trú tại Bishnupur. Hai mươi căn nhà đã bị thiêu rụi tại thành phố Kangpokpi. Bạo lực đã diễn ra ở Churachandpura, Kakching, Canchipur, Soibam Leikai, Tenugopal, Langol, Kangpokpi và Moreh trong khi chủ yếu tập trung ở thung lũng Imphal, trong đó có nhiều nhà, địa điểm tôn giáo và tài sản bị đốt cháy và phá hủy.
Vào ngày 4 tháng 5, đã có thêm những vụ bạo lực được báo cáo. Lực lượng cảnh sát đã phải bắn nhiều loạt đạn hơi cay để kiểm soát những kẻ bạo động. Kuki MLA Vunzjagin Valte (BJP), người đại diện cho trụ sở bộ tộc Churachandpur, bị tấn công trong cuộc bạo động khi ông trở về từ toà nhà bí mật của bang. Tình trạng của ông được cho là nguy kịch vào ngày 5 tháng 5, trong khi một người đi cùng ông đã tử vong. Kuldeep Singh, cố vấn an ninh cho Chính quyền Manipur, cho biết hơn 500 căn nhà và nhiều phương tiện đã bị đốt cháy trong cuộc bạo loạn.
Triển khai quân sự và sơ tán.
Chính quyền Manipur ban hành lệnh bắn ngay tại chỗ vào ngày 4 tháng 5.
|
Bạo lực sắc tộc ở Manipur 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802288
|
Đến cuối ngày 3 tháng 5, 55 đại đội của Lực lượng Assam và Quân đội Ấn Độ đã được triển khai trong khu vực, và đến ngày 4 tháng 5, hơn 9.000 người đã được di tản đến các địa điểm an toàn. Đến ngày 5 tháng 5, khoảng 20.000 người và đến ngày 6 tháng 5, 23.000 người đã được di tản đến các địa điểm an toàn dưới sự giám sát của quân đội. Chính phủ trung ương đã cử 5 đơn vị của Lực lượng Hành động Nhanh đến khu vực bằng đường hàng không. Gần 10.000 quân đội, lực lượng bảo vệ và Lực lượng Cảnh sát Vũ trang Trung ương đã được triển khai tại Manipur. Vào ngày 4 tháng 5, Chính phủ Liên bang đã áp đặt Điều 355, quy định bảo đảm an ninh của Hiến pháp Ấn Độ, và đảm nhiệm tình hình an ninh tại Manipur.
Nhiều tay súng chiến đấu dựa trên các khu vực đồi núi đã tấn công đơn vị Bộ đội dự bị Ấn Độ, trong đó có 5 tay súng bị tiêu diệt. Trong một cuộc đụng độ riêng biệt, 4 tay súng đã bị tiêu diệt. Theo nhà báo Moses Lianzachin, ít nhất 27 nhà thờ đã bị phá hoại hoặc đốt cháy.
Các máy bay không người lái đã được triển khai tại tiểu bang để thực hiện nhiệm vụ giám sát không gian trong khi lệnh giới nghiêm đã được nới lỏng trong một khoảng thời gian hạn chế vào sáng ngày 7 tháng 5.
Cho đến ngày 7 tháng 5, số người chết chính thức được báo cáo là 54.
Phản ứng.
Thủ hiến bang Manipur, ông N. Biren Singh cho biết rằng các cuộc bạo loạn được kích động bởi "hiểu lầm đang tồn tại giữa hai cộng đồng" và kêu gọi khôi phục trật tự bình thường.
Shashi Tharoor, một Thượng nghị sĩ, đã kêu gọi áp đặt quyền của Tổng thống và chỉ trích chính phủ được lãnh đạo bởi đảng BJP, cho rằng họ đã thất bại trong việc quản lý bang.
Peter Machado, Tổng Giám mục Đô thị Bangalore, đã bày tỏ sự quan tâm rằng cộng đồng Kitô giáo đang phải cảm thấy bất an, thêm vào đó là "mười bảy nhà thờ đã bị phá hoại, xúc phạm hoặc bị làm ô uế".
Vận động viên đoạt huy chương Olympic Mary Kom, người gốc Manipur, đã đăng một thông điệp trên Twitter kêu gọi sự giúp đỡ cho quê hương của mình.
|
Bạo lực sắc tộc ở Manipur 2023
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802288
|
Bộ trưởng Nội vụ Amit Shah của Chính phủ Liên minh đã hủy các chương trình chiến dịch của mình cho cuộc bầu cử Karnataka và tổ chức các cuộc họp với Biren Singh để theo dõi tình hình ở Manipur.
Một nghị viên Đảng BJP, Dinganglung Gangmei, đã kiện Tòa án Tối cao của Ấn Độ đối với đề nghị của Tòa án Cao nhất cho chính quyền bang thêm người Meitei vào danh sách ST.
|
Bóng rổ tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 - 3x3
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802293
|
"Bóng rổ 3x3" sẽ là một trong những môn thi đấu tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 ở Campuchia. Các sự kiện sẽ được tranh tài từ ngày 6 đến ngày 7 tháng 5 năm 2023. Tổng số 8 đội sẽ tham gia cả giải đấu nam và nữ.
|
Liên đoàn Karatedo thành phố Hà Nội
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802296
|
Liên đoàn Karatedo thành phố Hà Nội (tiếng Anh: "HaNoi Karatedo Federation" hay HKF) là tổ chức xã hội nghề nghiệp; tô chức và hoạt động theo Điều lệ được ƯBND thành phố Hà Nội phê duyệt thành lập theo Quyết định số 1150/QĐ-UBND ngày 22/02/2023. Theo đó, Liên đoàn Karatedo Hà Nội là một tổ chức xã hội nghề nghiệp tự nguyện, với mục đich tổ chức đào tạo, tuyên truyền, vận động hướng dẫn quần chúng nhân dân tham gia tập luyện môn thể thao võ thuật Karatedo.
"The Hanoi Karatedo Federation (HKF), also known as HaNoi Karatedo Federation, is a professional social organization operating under the approved Charter by the Hanoi People's Committee, according to Decision No. 1150/QD-UBND dated February 22, 2023. The Hanoi Karatedo Federation is a voluntary professional social organization with the aim of organizing training, promoting, and encouraging the general public to participate in the practice of the martial art sport of Karatedo."
Lịch sử hình thành (History).
Ngày 9/4, tại Hà Nội, Liên đoàn Karatedo Hà Nội tổ chức Đại hội lần thứ nhất, nhiệm kỳ 2023-2028. Tại đại hội, tượng đài làng võ Việt Nam – võ sư Đoàn Đình Long đã được bổ nhiệm làm Chủ tịch của liên đoàn.
Võ sư Đoàn Đình Long là người đặt nền móng để truyền bá và phát triển môn Karatedo tại Việt Nam. Ông từng là HLV trưởng đội tuyển Karatedo Việt Nam, HLV trưởng đội tuyển Karatedo thành phố Hà Nội và đội Karatedo Công an nhân dân.
Võ sư Đoàn Đình Long cho biết, với việc thành lập Liên đoàn Karatedo Hà Nội, ông mong muốn bộ môn Karatedo của Thủ đô sẽ phát triển mạnh mẽ hơn nữa, đóng góp vào sự phát triển và thành tích chung của Karatedo Việt Nam trên đấu trường quốc tế.
Liên đoàn Karatedo Hà Nội cũng là một tổ chức xã hội nghề nghiệp tự nguyện, với mục đich tổ chức đào tạo, tuyên truyền, vận động hướng dẫn quần chúng nhân dân tham gia tập luyện môn thể thao võ thuật Karatedo.
On April 9th, in Hanoi, the Hanoi Karatedo Federation held its first General Assembly for the 2023-2028 term. During the assembly, the legendary figure of Vietnamese martial arts, Master Doan Dinh Long, was appointed as the Chairman of the federation.
"Master Đoàn Đình Long has laid the foundation for promoting and developing Karatedo in Vietnam. He has previously served as the head coach of the Vietnamese Karatedo national team, the head coach of the Hanoi Karatedo team, and the Karatedo team of the People's Police.
Master Đoàn Đình Long expressed his desire for the establishment of the Hanoi Karatedo Federation to further strengthen the development of Karatedo in the capital city. He aims to contribute to the overall development and achievements of Vietnamese Karatedo on the international stage.
|
Liên đoàn Karatedo thành phố Hà Nội
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802296
|
He aims to contribute to the overall development and achievements of Vietnamese Karatedo on the international stage.
The Hanoi Karatedo Federation is also a voluntary professional social organization with the goal of organizing training, promoting, and encouraging the general public to participate in the practice of the martial art sport of Karatedo."
Chú thích.
__LUÔN_MỤC_LỤC__
|
Sophie của Áo
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802323
|
Sophie Friederike của Áo (tiếng Đức: Sophie Friederike von Österreich; 5 tháng 3 năm 185529 tháng 5 năm 1857) là con đầu lòng của Franz Joseph I của Áo và Elisabeth xứ Bayern.
Tiểu sử.
Trong vòng hai tháng kể từ khi kết hôn với Franz Joseph I của Áo, Elisabeth đã hoài thai. Vào ngày 5 tháng 3 năm 1855, vị Hoàng hậu 17 tuổi đã hạ sinh một hoàng nữ. Đứa trẻ được rửa tội cùng ngày và được đặt tên là "Sophie Friederike Dorothea Maria Josepha" (theo tên mẹ của Franz Joseph I) mà Elisabeth không hề hay biết. Xét cả dòng dõi từ cha lẫn mẹ của Sophie thì vị hoàng nữ nhỏ là hậu duệ của Quốc vương Maximilian I Joseph của Bayern vì cha mẹ của Sophie là anh em họ. Xét riêng dòng dõi của cha thì Sophielà hậu duệ của Hoàng đế La Mã Thần thánh cuối cùng, Franz II. Trong năm kế tiếp, Hoàng hậu Elisabeth đã hạ sinh một cô con gái khác tên là Gisela. Mặc dù cả hai chị em không cần phải được nhận sự giáo dục dành cho một vị quân chủ, nhưng Sophie và Gisela đã bị buộc rời xa Elisabeth ngay sau khi rửa tội bởi bà nội là Đại vương công phu nhân Sophie, xuất thân là Vương nữ Bayern, lấy lý do là kể Hoàng hậu còn quá trẻ để nuôi dạy hai vị hoàng nữ. Elisabeth sau đó cảm thán rằng:
Dù Elisabeth đã cầu xin Franz Joseph I thảo luận vấn đề này với mẹ chồng nhiều lần nhưng đều không thành công. Cuối cùng, Franz Joseph I cũng đã lên tiếng giúp vợ và Elisabeth cuối cùng đã bày tỏ mong muốn của mình với mẹ chồng một cách cởi mở và thậm chí còn được đưa các cô con gái đi cùng mỗi khi Elisabeth đi công du.
Qua đời.
Hoàng hậu Elisabeth có một lòng yêu mến đất nước Hungary và người dân nơi đây, thậm chí còn đề xuất với chồng rằng cả hai nên thực hiện một chuyến đi đến Hungary. Franz Joseph I chấp nhận lời đề nghị của vợ và hai vợ chồng rời đi vào đầu mùa xuân năm 1857. Khi ở Budapest, cả Sophie và em gái là Gisela đều bị bệnh tiêu chảy và sốt rất cao . Trong khi em gái Gisela 10 tháng tuổi hồi phục nhanh chóng thì Sophie hai tuổi đã qua đời trong vòng tay của mẹ vào lúc 21 tối, sau mười một giờ vật lộn với cơn bạo bệnh, nguyên nhân có thể là do mất nước vì tiêu chảy hoặc do co giật vì cơn sốt cao. Sau đó Hoàng nữ Sophie được cho là đã qua đời vì sốt phát ban, nhưng điều này vẫn cho đến nay vẫn chưa được xác thực.
|
Sophie của Áo
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802323
|
Thi thể của Sophie được đưa trở lại Viên và được chôn cất trong ở Ferdinandsgruft ("Hầm mộ của Ferdinand") trong Hầm mộ Hoàng gia.
Cái chết của Hoàng nữ Sophie đã ám ảnh Elisabeth đến suốt đời. Elisabeth bị mẹ chồng Sophie cho rằng phải chịu trách nhiệm gián tiếp về cái chết của Sophie. Elisabeth bị suy nhược và thường nhốt mình trong phòng nhiều ngày liền hoặc cưỡi ngựa cho đến khi kiệt sức, chỉ để tránh phải suy nghĩ. Cái chết của Sophie cũng dẫn đến quyết định ai là người sẽ bảo hộ những đứa trẻ và Đại vương công phu nhân Sophie đã giám hộ những người con còn lại của Elisabeth ngay khi chúng được sinh ra. Bản thân Elisabeth cũng bắt đầu bỏ bê Gisela và mối quan hệ của hai mẹ con không còn thân thiết như trước. Một trong những thị tùng của Elisabeth, Marie Festetic, đã ghi lại trong nhật ký của mình rằng Hoàng hậu thậm chí còn không dành thời gian để tham dự công việc chuẩn bị cho đám cưới của Nữ Đại vương công Gisela. Elisabeth cũng thờ ơ với người con trai duy nhất của mình, Rudolf, Thái tử nước Áo . Cho đến khi qua đời, Elisabeth luôn đeo một chiếc vòng tay có hình Sophie và giữ một bức chân dung của hoàng nữ nhỏ xấu số trong phòng của bà.
|
Urraca của Bồ Đào Nha
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802335
|
Urraca của Bồ Đào Nha (; tiếng Bồ Đào Nha và Tây Ban Nha: "Urraca de Portugal"; 1148 – 1211) là Vương hậu León từ năm 1165 cho đến năm 1171/1172 với tư cách là vợ của Fernando II của León. Urraca con gái của Quốc vương đầu tiên của Bồ Đào Nha, Afonso I và là mẹ của Quốc vương Alfonso IX của León. Sau khi cuộc hôn nhân của Urraca với Fernando II bị xóa bỏ, cựu Vương hậu quyết định trở thành một nữ tu.
Gia đình.
Urraca được sinh ra ở Coimbra năm 1148, là con gái của Afonso I, Quốc vương đầu tiên của Bồ Đào Nha, và Matilde của Savoia. Vào tháng 5 hoặc tháng 6 năm 1165, Urraca kết hôn với Fernando II của León. Hai vợ chồng có với nhau một người con là Alfonso IX, sinh ra ở Zamora vào ngày 15 tháng 8 năm 1171. Khoảng năm 1171/1172, Giáo hoàng Alexanđê III đã tiêu hủy cuộc hôn nhân của Fernando II và Urraca với lý do hai người là anh em họ bốn đời, cùng chung một ông cố là Alfonso VI của León và Castilla.
Đời sống tu viện.
Sau khi tiêu hôn, Urraca quyết định trở thành một nữ tu và gia nhập Dòng Thánh Gioan của Jerusalem. Urraca lui về sống trong các lãnh địa mà chồng cũ đã tặng cho bà ở Carta de Arras, Zamora. Sau đó, bà cư trú tại Tu viện Santa María de Wamba của Dòng Thánh Gioan.
Ngày 25 tháng 5 năm 1176, Vương hậu Urraca đã hiến tặng đất đai và biệt thự cho Dòng Thánh Gioan, bao gồm Castroverde de Campos và Mansilla ở León, và Salas và San Andrés ở Asturias. Urraca có mặt tại lễ đăng quang của con trai là Alfonso IX, người kế vị cha mình là Fernando II vào ngày 22 tháng 1 năm 1188. Ngày 4 tháng 5 cùng năm, Urraca và con trai xác nhận các đặc quyền do Fernando II ban cho Dòng Santiago. Sự hiện diện cuối cùng của Urraca được ghi nhận lại trong một hiến chương năm 1211, khi Urraca trao tặng ngôi làng Castrotoraf mà bà đã nhận được từ Fernando II vào năm 1165 như một món quà cưới cho Nhà thờ Zamora.
Qua đời.
Urraca của Bồ Đào Nha qua đời ở Wamba, Valladolid, vào năm 1211. Bà được chôn cất tại Tu viện Santa María de Wamba, nơi ngày nay thuộc tỉnh Valladolid. Nhà thờ St. Mary, một nhà thờ cũ và là phần duy nhất còn lại của tu viện cổ còn lưu lại Nhà nguyện của Vương hậu: một tấm bảng được đặt ở đó đề cập rằng Vương hậu Urraca đã được an táng tại đây.
|
Giải Cánh diều cho phim ngắn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802336
|
Giải Cánh diều cho phim ngắn là một hạng mục trao giải của Giải Cánh diều, hạng mục này ban đầu là sự kiện riêng biệt tổ chức thường niên vào dịp cuối năm với tên gọi Cuộc thi phim ngắn toàn quốc, do Hội Điện ảnh Việt Nam tổ chức. Nhằm ủng hộ các sáng tạo và thể nghiệm của các tác giả trẻ. Giải thưởng của cuộc thi được trao cho các bộ phim tham gia, không có giải cho các cá nhân nên mỗi đạo diễn có thể dự thi với nhiều tác phẩm.
Từ năm 2006, cuộc thi đổi tên thành Giải Cánh diều dành cho phim ngắn, đồng nhất với hệ thống giải Cánh diều với phân hạng giải thưởng cùng tên gọi Cánh diều Vàng, Cánh diều Bạc, giải khuyến khích và Bằng khen.
Từ Giải Cánh diều 2010, "Giải Cánh diều dành cho phim ngắn" được gộp và trở thành một hạng mục chính thức của Giải Cánh diều.
2003.
Cuộc thi phim ngắn toàn quốc 2002 - 2003 được tổ chức vào tháng 8 năm 2003 do Hội Điện ảnh Việt Nam và Cục Điện ảnh Việt Nam phối hợp tổ chức. Cuộc thi có 72 tác phẩm dự giải, sau đó chọn ra 12 tác phẩm xuất sắc nhất; với giải nhất trị giá 20 triệu đồng, mỗi giải nhì 10 triệu đồng, mỗi giải ba 5 triệu đồng và mỗi giải khuyến khích 3 triệu đồng. Lễ trao giải được tổ chức vào ngày 2 tháng 9 năm 2003 tại Trường Đại học Sân khấu – Điện ảnh Thành phố Hồ Chí Minh. Theo đánh giá của Ban Giám khảo, những tác phẩm giành giải có sự sáng tạo, giải quyết và thể hiện ý tưởng một cách sinh động, sâu sắc, hình thức thể hiện độc đáo.
2004.
Cuộc thi phim ngắn toàn quốc 2004 diễn ra từ ngày 21 đến 23 tháng 12 năm 2004, tại Thành phố Hồ Chí Minh. Cuộc thi lần này có 39 tác phẩm của 39 tác giả.
Chất lượng các tác phẩm tham gia cuộc thi lần bị đánh giá là không đồng đều, đề tài được chọn vượt ngoài khả năng của các đạo diễn, tác phẩm không được làm đến nơi đến chốn. Riêng các phim hoạt hình lại là điểm sáng của cuộc thi. Cùng với chất lượng các tác phẩm thì giải thưởng lần này hầu như chỉ mang tính cổ vũ, khuyến khích các tác giả.
|
Giải Cánh diều cho phim ngắn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802336
|
Hội đồng giám khảo gồm: nhà biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát (phó trưởng Ban giám khảo), đạo diễn Lê Hoàng, nhà biên kịch Nguyễn Mạnh Tuấn...
2005.
Cuộc thi phim ngắn toàn quốc 2005 diễn ra từ ngày 4 đến ngày 6 tháng 1 năm 2006 tại Nhà văn hóa điện ảnh, Thành phố Hồ Chí Minh. Cuộc thi lần này 51 phim tham dự, đến từ các cá nhân, các trường sân khấu điện ảnh và các hãng phim, đài truyền hình.
Trưởng ban giám khảo là đạo diễn Trần Thế Dân, các phim tham dự gồm 44 phim truyện, 5 phim tài liệu và 2 phi hoạt hình; 10 bộ phim xuất sắc nhất của cuộc thi được trình chiếu miễn phí cho khán giả trong 1 ngày trước lễ trao giải. Lễ trao giải có sự tham gia của ca sĩ Quang Dũng, Thanh Thúy, nhóm AC&M, nghệ sĩ Mai Đình Tới và vũ đoàn Những ngôi sao nhỏ.
2006.
Từ năm này Cuộc thi phim ngắn toàn quốc được đổi tên thành Giải Cánh diều dành cho phim ngắn, phân cấp giải cũng đổi từ Giải nhất thành Cánh diều Vàng và Giải nhì thành Cánh diều Bạc.
Giải năm 2006 thu hút 53 phim tham dự, trong đó có 42 phim truyện, 10 phim tài liệu và 01 phim hoạt hình. Các tác phẩm này đến từ Đại học Sân khấu - điện ảnh Hà Nội, Cao đẳng Sân khấu - điện ảnh TP.HCM, Hãng phim Truyền hình Thành phố Hồ Chí Minh, Trung tâm Phát triển tài năng TPD, Đài truyền hình Hà Nội, Hãng phim K5, Đài Truyền hình Việt Nam, Hãng phim truyền thông, Công ty tư vấn T.A.C và các cá nhân. Từ các phim tham dự sẽ chọn ra 12 phim xuất sắc nhất để trình chiếu miễn phí, lễ trao giải và bế mạc diễn ra tối 15 tháng 12 năm 2006 tại Nhà văn hóa Điện ảnh Tân Sơn Nhất, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh. Buổi lễ có sự góp mặt của ca sĩ Ngô Thanh Vân, Đức Tuấn, nhóm Năm Dòng Kẻ, nhóm múa Những Ngôi Sao Nhỏ.
Cơ cấu giải thưởng dự kiến gồm: 1 Cánh diều Vàng, 1 Cánh diều Bạc và 2 giải Khuyến khích; các thể loại sẽ được chấm điểm chung. Các tác phẩm dự giải lần này có chất lượng không tốt khiến cuộc thi bị đánh giá
là "So bó đũa chọn cột cờ" tương tự cuộc thi năm 2004.
|
Giải Cánh diều cho phim ngắn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802336
|
Trưởng ban giám khảo là nhà biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát.
"Quỳnh" là tác phẩm nổi bật nhất cuộc thi nhưng không được giải thưởng vì bộ phim vượt quá thời lượng quy định.
2007.
Giải Cánh diều dành cho phim ngắn 2007 được tổ chức từ ngày 17 đến 22 tháng 12 năm 2007, với khoảng 63 bộ phim ngắn của các sinh viên điện ảnh và các nhà làm phim trẻ tham gia. Trong đó có 51 phim truyện, 10 phim tài liệu và 2 phim hoạt hình.
Lễ trao giải diễn ra tối 22 tháng 12 tại Nhà văn hóa điện ảnh Tân Sơn Nhất, quận Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh. Ban giám khảo cuộc thi gồm trưởng ban là đạo diễn Nguyễn Thanh Vân cùng các thành viên: nhà quay phim Phạm Hoàng Nam, đạo diễn Đào Bá Sơn, đạo diễn Ngô Quang Hải, nhà biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát, nhà lý luận phê bình điện ảnh Thanh Tùng.
2008.
Giải Cánh diều cho phim ngắn 2008 diễn ra từ ngày 4 đến ngày 12 tháng 12 năm 2008, có 55 phim dự thi, trong đó có 41 phim truyện ngắn, 10 phim tài liệu và 1 phim hoạt hình. Lễ trao giải diễn ra tại rạp Tân Sơn Nhất, Thành phố Hồ Chí Minh.
Trường Đại học Sân khấu – Điện ảnh Hà Nội có 6 phim dự thi, Trường Đại học Sân khấu – Điện ảnh Thành phố Hồ Chí Minh có 21 phim dự thi (18 phim truyện và 3 phim tài liệu); công ty TNHH truyền thông giải trí Việt Hà với cặp tác giả Não Thu Hoài và Lê Hồ Lan dự thi với 6 phim truyện. Saigon Media có 2 phim tài liệu; Hãng phim Giải Phóng và Công ty Fanatic Film có chung 1 phim dự thi cũng là phim hoạt hình duy nhất được gửi tới.
Cũng như những lần tổ chức trước, giải lần này vẫn chọn ra 12 phim hay nhất để chiếu miễn phí trong ngày cuối cùng của giải. Tuy nhiên giải lần này thiếu tính chuyên môn khi toàn bộ Ban giám khảo đều là thuộc lĩnh vực phim truyện. Ban giám khảo bao gồm: đạo diễn Phạm Nhuệ Giang (trưởng ban), đạo diễn Quốc Hưng, đạo diễn Võ Tấn Bình, nhà biên kịch Đoàn Tuấn, nhà quay phim Nguyễn Viện.
2009.
Giải Cánh diều dành cho phim ngắn 2009 với lễ trao giải được tổ chức ngày 13 tháng 11 năm 2009 tại rạp Tân Sơn Nhất, Thành phố Hồ Chí Minh.
|
Giải Cánh diều cho phim ngắn
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802336
|
Giải lần này có có 90 phim dự thi cho cả ba thể loại bao gồm: 62 phim truyện ngắn, 22 phim tài liệu và 6 phim hoạt hình. 9 bộ phim hoạt hình, trong đó có tới 5 phim hoạt hình được sản xuất theo công nghệ 3D.
Có 26 tác giả gửi phim với tư cách cá nhân, trường Đại học Sân khấu - Điện ảnh Hà Nội có số tác phẩm dự thi nhiều nhất là 22 phim, tiếp theo đó là Đại học Sân khấu - Điện ảnh Thành phố Hồ Chí Minh với 17 tác phẩm và một số công ty, đài truyền hình khác. Vì không có hội đồng sơ khảo nên Ban giám khảo đã phải xem toàn bộ 90 tác phẩm được gửi đến.; 12 phim xuất sắc nhất được trình chiếu miễn phí vài ngày cuối cùng của cuộc thi; trưởng ban Giám khảo là nhà biên kịch Nguyễn Hồ cùng các tác giả trẻ như đạo diễn Bùi Tuấn Dũng, đạo diễn Lê Bảo Trung, nhà thơ - đạo diễn Phan Huyền Thư. 12 phim chung cuộc gồm: 8 phim truyện, 2 tài liệu và 2 hoạt hình.
Thập niên 2010.
Giải Cánh diều cho phim ngắn chính thức trở thành hạng mục của Giải Cánh diều.
|
Vụ án Louis Holdings thao túng thị trường chứng khoán
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802345
|
Vụ án Louis Holdings là vụ chủ tịch hội đồng quản trị Công ty cổ phần Louis Holdings và tổng giám đốc Công ty cổ phần chứng khoán Trí Việt (mã TVB), chủ tịch hội đồng quản trị Công ty chứng khoán Trí Việt - cùng 5 bị cáo khác bị đưa ra xét xử về tội thao túng thị trường chứng khoán.
Diễn tiến.
Từ năm 2020 đến cuối năm 2021, ông Đỗ Thành Nhân mua lại Công ty CP Đầu tư và Phát triển Công nghiệp Bảo Thư - doanh nghiệp có nguy cơ bị huỷ niêm yết mã chứng khoán, đổi tên thành Công ty Louis Land (mã cổ phiếu BII). Ông Nhân sau đó mua thêm Công ty Đầu tư và Xây dựng Trường Giang, đổi tên thành Công ty Louis Capital (mã cổ phiếu TGG). Từ đây, ông tạo ra hệ sinh thái Louis Holdings.
Sau đó ông Nhân và ông Ðỗ Ðức Nam (Tổng giám đốc Công ty Chứng khoán Trí Việt) lên kế hoạch thao túng thị trường chứng khoán đối với cổ phiếu mã BII và TGG nhằm thu lợi bất chính. Ông Nhân nhờ người thân, nhân viên mở hàng loạt tài khoản tại Công ty CP chứng khoán Trí Việt. Nguồn tiền để thực hiện mua bán, ông Nam đề xuất và được Phạm Thanh Tùng đồng ý để Công ty CP Tập đoàn quản lý tài sản Trí Việt cho ông Nhân vay hơn 748 tỉ đồng. Rồi ông Đỗ Đức Nam chỉ đạo cho nhân viên thao tác mua, bán nội bộ, mua bán chéo, mua bán thỏa thuận..., tạo cung cầu giả tạo... với số lượng lớn để "thổi giá" cổ phiếu BII, TGG lên cao gấp 42 lần. Ðể thu hút nhà đầu tư tham gia mua 2 mã cổ phiếu, bị cáo Nhân còn lập nhóm Facebook "Louis Family" với hơn 10.000 thành viên. Hành vi thao túng chứng khoán của ông Nhân và đồng phạm bị xác định đã thu lợi bất chính hơn 154 tỷ đồng, theo cáo trạng.
Trong 154 tỉ đồng thu lời bất chính, Đỗ Thành Nhân sử dụng hơn 14 tỉ đồng trả lãi vay cho Công ty CP Tập đoàn Quản lý tài sản Trí Việt.
Bản thân Đỗ Đức Nam được ông Nhân trả cho 500 triệu đồng lãi vay ngoài hợp đồng và thu phí hoa hồng bất hợp pháp hơn 1,6 tỷ đồng.
Vụ án.
|
Vụ án Louis Holdings thao túng thị trường chứng khoán
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802345
|
Vụ án.
Ngày 20-4-2023, Cơ quan cảnh sát điều tra Bộ Công an đã ra quyết định khởi tố vụ án "thao túng thị trường chứng khoán" xảy ra tại Công ty CP chứng khoán Trí Việt (Trí Việt), Công ty CP Louis Holdings, Công ty CP Louis Capital, Công ty CP Louis Land và các đơn vị liên quan.
Ngày 8.5.2023, Ông Đỗ Thành Nhân, Chủ tịch Louis Holdings bị xét xử tại Tòa án Nhân dân Hà Nội trong vụ án thao túng thị trường chứng khoán, thu lợi hơn 152 tỷ đồng.
Cùng tội danh và khung truy tố, 3 bị cáo khác cũng thuộc Louis Holdings: Vũ Ngọc Long (cựu Tổng giám đốc Louis Holding), Trịnh Thị Thúy Linh (Giám đốc hành chính Louis Holding) và Ngô Ngọc Vũ (Tổng giám đốc Công ty CP Louis Capital) và 4 bị cáo của Công ty CP Chứng khoán Trí Việt: Phạm Thanh Tùng (Chủ tịch HĐQT Công ty Chứng khoán Trí Việt), Đỗ Đức Nam (Tổng giám đốc Công ty Chứng khoán Trí Việt); Lê Thị Thu Hương (Phó tổng giám đốc Chứng khoán Trí Việt) và Lê Thị Thùy Liên (nhân viên dịch vụ tài chính Chứng khoán Trí Việt).
Theo Kết luận giám định của UBCKNN, nhóm tài khoản giao dịch của Nhân và 17 tài khoản liên quan đã thực hiện các hành vi: Sử dụng nhiều tài khoản giao dịch liên tục mua, bán cổ phiếu BII, TGG tạo ra cung, cầu giả tạo; Liên tục mua cổ phiếu BII, TGG với khối lượng chi phối vào thời điểm đóng cửa thị trường, tạo ra mức giá đóng cửa mới cho hai mã chứng khoán này.
Phán quyết.
TAND Hà Nội công bố chiều 12/5, sau 5 ngày xét xử:
Cùng bị truy tố tội Thao túng thị trường chứng khoán, 7 đồng phạm của ông Nhân gồm:
Ngoài án tù, toà tuyên cấm các bị cáo làm việc trong lĩnh vực chứng khoán, tài chính một năm sau khi chấp hành xong án tù.
Về dân sự, toà tuyên thu hồi 154 tỷ đồng là thiệt hại vụ án, để sung công quỹ Nhà nước. Cụ thể, công ty quản lý tài sản Trí Việt đã khắc phục đủ 14 tỷ đồng. Ông Nhân và Louis Holdings phải nộp 140 tỷ đồng.
Louis Holdings.
Năm 2021, Công ty cổ phần Louis Holdings nổi lên khi từ một công ty gạo lại đứng ra thâu tóm nhiều doanh nghiệp đa ngành, tạo dựng hệ sinh thái "họ Louis".
|
Vụ án Louis Holdings thao túng thị trường chứng khoán
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802345
|
Chỉ trong một năm, doanh nghiệp của ông Đỗ Thành Nhân đã trở thành cổ đông lớn của 5 đơn vị gồm Công ty cổ phần Louis Capital (TGG), Công ty cổ phần Louis Land (BII), Công ty cổ phần Dược Lâm Đồng (Ladophar - LDP), Công ty cổ phần Xuất nhập khẩu An Giang (Angimex - AGM) và Công ty cổ phần Sametel (SMT).
Giữa tháng 3 năm 2023, Ủy ban Chứng khoán nhà nước ban hành quyết định xử phạt hành chính Louis Holdings hơn 161,2 triệu đồng và áp dụng hình phạt bổ sung đình chỉ hoạt động giao dịch chứng khoán trong 2 tháng. Nguyên nhân là doanh nghiệp này đã giao dịch cổ phiếu TGG của Công ty cổ phần Louis Capital vượt quá giá trị đăng ký. Theo đó, ngày 11-11-2021, Louis Holdings của ông Đỗ Thành Nhân đăng ký giao dịch mua 3,6 triệu cổ phiếu TGG. Tuy nhiên, doanh nghiệp này đã mua hơn 4,6 triệu cổ phiếu, vượt hơn 1 triệu cổ phiếu so với đăng ký.,
Louis Capital.
Đầu năm 2023, Louis Capital thuộc hệ sinh thái "họ Louis", cũng bị phạt 232,5 triệu đồng với nhiều lỗi như vi phạm công bố thông tin, không đảm bảo cơ cấu và số thành viên hội đồng quản trị độc lập, không bổ nhiệm người phụ trách quản trị công ty theo quy định…
Ngày 22/03, CTCP Louis Capital (HOSE: TGG) đã đổi tên thành CTCP The Golden Group, thay đổi trụ sở chính công ty.
Chứng khoán Trí Việt.
Sau khi ông Phạm Thanh Tùng, chủ tịch hội đồng quản trị chứng khoán Trí Việt, bị khởi tố về tội danh "thao túng chứng khoán", Bà Nguyễn Thị Hằng - giám đốc điều hành Công ty cổ phần Tập đoàn quản lý tài sản Trí Việt – cho biết, vụ việc liên quan đến ông Tùng là trách nhiệm cá nhân. Ông Phạm Thanh Tùng mới ngồi vào ghế chủ tịch nhiệm kỳ 2022 - 2024 của Chứng khoán Trí Việt vào đầu tháng 12.2022. Lúc đang giữ chức phó chủ tịch Chứng khoán Trí Việt) đã đăng ký bán 2 triệu cổ phiếu TVB. Thời gian dự kiến thực hiện giao dịch từ ngày 29-11 đến ngày 18-12-2022, với mục đích đáp ứng nhu cầu tài chính cá nhân.
|
Vụ án Louis Holdings thao túng thị trường chứng khoán
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802345
|
Hồi cuối tháng 1 năm 2023, Công ty chứng khoán Trí Việt (TVB, do bị can Đỗ Đức Nam làm tổng giám đốc) cũng bị Ủy ban Chứng khoán Nhà nước ra quyết định phạt tổng cộng 310 triệu đồng và đình chỉ dịch vụ ứng trước tiền bán trong hai tháng vì vi phạm nhiều lỗi.
|
Bóng rổ tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 - 3x3 Nữ
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802351
|
Giải bóng rổ 3x3 nữ tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 sẽ được tổ chức tại Khu liên hợp thể thao quốc gia Morodok Techo, Phnôm Pênh, Campuchia từ ngày 6 đến ngày 7 tháng 5 năm 2023. Giải đấu này sẽ có 8 đội tham dự.
Xem thêm.
Bóng rổ tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 – 3x3 Nam
Bóng rổ 3x3 tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023
|
Danh sách trường nam sinh trên thế giới
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802352
|
Dưới đây là các bản danh sách về hệ thống giáo dục nam nữ học riêng (tức các trường chỉ nhận học viên là nam, hoặc những trường chỉ nhận học viên nam ở các cấp học/năm học/khối lớp nhất định), hoặc về các cơ sở giáo dục đi theo mô hình (Diamond school) ở Anh Quốc chuyên tách riêng các học sinh theo giới tính ở những điểm cụ thể, được phân loại theo từng quốc gia.
Bru-nây.
Ghi chú: Hassanal Bolkiah Boys' Arabic Secondary School, despite its name, admits both male and female students.
Ca-na-đa.
Ontario.
Toronto.
Former:
Hy Lạp.
A non-profit public secondary school in the city of Thessaloniki's Analipsi neighborhood, comprised 3-year junior high school and 3-year high school (six-grade), and also Higher Education entrance education. Previous was the Villa Mehmet Kapandji, today is The Cultural Centre of Education Foundation of National Bank of Greece.
Ấn Độ.
Mời xem, .
I-ran.
"Since the Iranian Revolution government schools have been divided by gender"
I-rắc.
Al Mutamayizeen Secondary has boys' schools.
Mexico.
Irish Institute in the State of Mexico has a separate campus for boys.
Universidad Panamericana Preparatoria in Mexico City has a separate campus for boys.
Pa-ki-xtan.
"Government schools in this country are divided by gender"
Ả Rập Xê Út.
"Government schools in this country are divided by gender"
|
Động đất Sanriku 2012
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802359
|
xảy ra lúc 17:18 (theo giờ địa phương), ngày 7 tháng 12 năm 2012. Trận động đất mạnh 7,3 độ Richter, tâm chấn nằm gần ngoài khơi thành phố Kamaishi với độ sâu 36 km. Cơ quan khí tượng Nhật Bản đã ban bố cảnh báo sóng thần khẩn cấp từ ngoài khơi tỉnh Aomori đến tỉnh Ibaraki, sóng thần cao 1m đã đánh ập vào Ishinomaki, tỉnh Miyagi.
|
Platyzoa
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802362
|
Platyzoa () là một liên ngành động vật không phân đốt trong đơn vị phân loại động vật miệng nguyên sinh (Protostomia) đề xuất bởi Thomas Cavalier-Smith vào năm 1998. Platyzoa bao gồm ngành Platyhelminthes (giun dẹp), và một số ngành mới, Acanthognatha. Trong đó, ông đã tập hợp một số ngành động vật có kích thước hiển vi đã mô tả trước đây. Sau đó nó được mô tả như là một cận ngành, chứa hai nhóm Rouphozoa và Gnathifera.
Các ngành.
Một sơ đồ bao gồm các ngành đã phân loại vào liên ngành Platyzoa:
Phân loại.
Họ hàng gần nhất của Platyzoa là Lophotrochozoa, chúng tạo thành Spiralia.
Syndermata là một nhánh được đề xuất để bao gồm 2 ngành Acanthocephala và Rotifera, nhưng có vẻ nó không phải là nhóm chị em, một nhánh đã bị loại bỏ.
Một sơ đồ phân nhánh có khả thi gần đây đã cho thấy Lophotrochozoa xuất hiện trong Platyzoa và là một nhóm chị em của Rouphozoa (Gastrotricha và Platyhelminthes). Lophotrochozoa và Rouphozoa sau đó đã được đặt vào nhóm Platytrochozoa. Và vì vậy, Platyzoa trở thành một nhóm cận ngành.
Đặc trưng.
Không một nhóm nào của liên ngành Platyzoa có hệ hô hấp và hệ tuần hoàn bởi vì có kích thước nhỏ, cơ thể dẹp hoặc có lối sống ký sinh. Platyhelminthes và Gastrotricha là động vật không khoang (acoelomate). Còn các ngành khác là động vật có khoang giả (pseudocoelomate), có chung đặc điểm các cấu trúc như hàm và hầu, mặc dù chúng đã mất đi lần thứ hai đối với ngành kí sinh Acanthocephala. Chúng tạo nên một phân nhóm đơn ngành là Gnathifera.
Tên "Platyzoa" được sử dụng bởi vì hầu hết các ngành đều có thân dẹp, còn Rotifera thì không.
Liên kết ngoài.
[[Thể loại:Liên ngành]]
[[Thể loại:Động vật miệng nguyên sinh]]
[[Thể loại:Cận ngành]]
|
Xe đạp tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 - Địa hình
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802366
|
Xe đạp địa hình tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 diễn ra từ ngày 6 đến ngày 8 tháng 5 năm 2023, tỉnh Xiêm Riệp, Campuchia.
Xem thêm.
Xe đạp tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023
|
Đường cao tốc Quảng Châu – Côn Minh
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802371
|
Đường cao tốc Quảng Châu - Côn Minh (tiếng Trung: 广州—昆明高速公路) bính âm: "Guǎngzhōu — Kūnmíng Gāosù gōnglù" Hán Việt: "Quảng Châu - Côn Minh Cao tốc công lộ") thường được gọi với cái tên Đường cao tốc Guangkun (tiếng Trung :广昆高速公路) bính âm: "Guǎngkūn Gāosù gōnglù" Hán Việt: "Quảng Côn Cao tốc công lộ") kí hiệu toàn tuyến là G80 là đường cao tốc cấp tỉnh chạy qua 2 tỉnh Quảng Đông và Vân Nam. Khi hoàn thành, đường cao tốc sẽ có chiều dài
|
Jurica Ribar
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802378
|
Đurica Jurica Ribar (Đakovo, 26 tháng 3 năm 1918 - Trebaljevo, gần Kolašin, 3 tháng 10 năm 1943) là một luật sư, họa sĩ, nhà cách mạng và tham gia Chiến tranh nhân dân giải phóng Nam Tư.
Jurica là con trai của chủ tịch Ivan Ribar, em trai của nhà cách mạng và Anh hùng Dân tộc Nam Tư Ivo Lola Ribar. Anh lớn lên và theo học trường tiểu học Vua Peter I và Trung học Beograd số 2 tại Beograd. Tháng 3 năm 1941, Jurica tốt nghiệp Luật khoa Beograd. Trong thời gian học, anh tích cực tham gia phong trào sinh viên cách mạng đồng thời là đoàn viên Đoàn Thanh niên Cộng sản Nam Tư ( - SKOJ) khi ấy hoạt động bất hợp pháp. Jurica thích chơi thể thao và các môn nghệ thuật, chủ yếu là hội họa, rồi theo học trường họa của Jovan Bijelić. Năm 1938, Jurica là thành viên nhóm "Desetorica" (10) gồm nhiều họa sĩ nổi tiếng sau này như Ljubica Cuca Sokić, Aleksa Čelebonović, Nikola Graovac, v.v.
Sau khi Nam Tư bị chiếm đóng, tháng 5 năm 1941, Jurica được kết nạp vào Đảng Cộng sản Nam Tư ( - KPJ). Đầu tiên anh hoạt động tại Beograd. Đến mùa thu, Jurica gia nhập lực lượng Partizan và thực hiện công tác xuất bản báo chí thanh niên và lôi kéo giới trẻ tham gia đấu tranh tại vùng giải phóng Užice. Jurica cũng làm việc trong xưởng vẽ Partizan tại Užice. Sau đó được chuyển qua vùng giải phóng Foča. Từ tháng 6 năm 1942, Jurica thuộc bộ phận chính trị (Politodel) Lữ đoàn vô sản xung kích Montenegro số 4. Jurica cũng là người tham gia Đại hội lần thứ nhất Liên minh thanh niên Nam Tư chống phát xít ( - USAOJ).
Jurica dự nhiều trận đánh trong chiến dịch Bosna Krajina, cũng như những trận lớn trên sông Neretva và Sutjeska. Tháng 10 năm 1943, Jurica bị trọng thương trong trong trận bảo vệ vùng giải phóng Kolašin trước quân Četnik và quân Ý, cùng ngày qua đời trong bệnh viện dã chiến ở làng Trebaljevo gần đó và được chôn cất tạm thời. Sau chiến tranh, hài cốt Jurica được chuyển về Nghĩa trang Mới tại Beograd.
Tiểu sử.
Đurica sinh ngày 26 tháng 3 năm 1918 tại Đakovo, là con trai của chính trị gia nổi tiếng người Croat và Nam Tư tiến sĩ Ivan Ribar (1881—1968) với người vợ đầu Antonija—Tonica, nhũ danh Petrić (1882—1944).
|
Jurica Ribar
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802378
|
Đurica có một anh trai hơn 2 tuổi là Ivo Lola, các anh chị cùng mẹ khác cha là Božena, Mira và Žarko. Ngày 14 tháng 4, Jurica được rửa tội với tên đăng ký là Đurica. Vì ở nhà vẫn gọi là Jurica nên anh vẫn giữ tên đó về sau. Trong đời mình, anh đều ký tên bằng chữ Kirin là Ђурица (Đurica), Ђура (Đura) và Ђуро (Đuro), nhưng khi bằng chữ Latinh thì lại ký là Jurica. Anh cũng ký tên Jurica trên các hình chụp mình. Đurica lớn lên tại quê hương Đakovo cho đến năm 1923 thì cả nhà chuyển đến Beograd.
Năm 1924, giống như anh trai Lola, Jurica nhập trường tiểu học Vua Petar I (trường này giai đoạn 1952-1993 được đổi tên Braća Ribar để vinh danh hai anh em nhà Ribar). Là học sinh xuất sắc, đến năm 1928, Jurica đăng ký học Trung học nam sinh số 2 (từ 1959-1991, trường mang tên Ivo Lola Ribar là anh trai Jurica). Kết quả trung học cũng xuất sắc, Jurica đặc biệt thích nghệ thuật và thể thao. Jurica cùng bạn học là Aleksa Čelebonović và Milovan Matić chơi cho đội bóng đá của trường. Vào kỳ nghỉ đông, hai anh em Ribar đi trượt tuyết và học ngoại ngữ tại học viện Montreux, Thụy Sĩ. Tại đây, họ được đọc những tác phẩm văn học thế giới kinh điển đồng thời cũng tiếp xúc với văn học cánh tả. Vào kỳ nghỉ hè, hai anh em đi biển ở quê ngoại Sušak. Ngoài bơi lội, anh em Ribar còn chơi quần vợt và bóng bàn. Họ cũng tham gia hội Sokol nơi Jurica luyện tập thể dục dụng cụ. Cha của Jurica cũng là hội viên Sokol khi còn trẻ và từng là thư ký hội ở Đakovo trước Thế chiến I. Năm 1929, dưới chế độ độc tài 6 tháng 1, tổ chức Soko của Vương quốc Nam Tư được thành lập, anh em Ribar liền rời khỏi Sokol.
Ngoài thể thao, Jurica còn quan tâm đến văn học nghệ thuật và âm nhạc, nhưng chủ yếu nhất vẫn là hội họa. Những tác phẩm đầu tay không mang dấu ấn mỹ thuật đặc biệt nào. Nhưng năm 1931, Jurica gặp họa sĩ Nikola Bešević và học được những kỹ năng vẽ đầu tiên. Sau đó, anh theo học trường họa của họa sĩ Jovan Bijelić. Năm 1932, Jurica cùng các bạn học thành lập nhóm văn học "Relit" (văn học hiện thực).
|
Jurica Ribar
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802378
|
Từ năm 1928 đến 1936, Jurica theo học Trường nhạc Stanković (Belgrade) dưới sự dạy dỗ của giáo sư Emil Hayek. Jurica biểu diễn đánh dương cầm trong các sự kiện mà trường tổ chức bên ngoài. Jurica cúng tham gia câu lạc bộ nghiên cứu triết học ở trung học, về sau tập trung vào chủ nghĩa Mác-Lê. Khi ấy sách về chủ nghĩa Mác bị cấm nhưng hai anh em vẫn có điều kiện nghiền ngẫm nhờ tủ sách phong phú của cha. Năm 1934, người bạn học Jaša Almuli chấp nhận cho Jurica và Ranko Mitić gia nhập tổ chức do mình thành lập. Từ đó, Jurica là thành viên Đoàn Thanh niên Cộng sản Nam Tư khi ấy nằm ngoài vòng pháp luật.
Hoạt động thời đại học.
Tháng 1 năm 1934, Jurica tham gia trưng bày cùng ba họa sĩ trẻ khác cũng học hội họa với Jovan Bijelić là Danica Antić, Nikola Graovac và Aleksa Čelebonović. Triển lãm được tổ chức trong khuôn viên Hiệp hội thân hữu Pháp và đã thu hút được lượng khán giả quan tâm đáng kể. Năm 1936, kết thúc trung học với thành tích xuất sắc, Jurica được miễn thi đại học. Dù khi ấy muốn theo đuổi nghiệp họa sĩ nhưng Jurica đã ghi danh vào Luật Khoa Beograd như cha mẹ mong muốn. Hè năm ấy, Jurica đến Pháp gặp họa sĩ Marko Čelebonović, rồi đi thăm Saint-Tropez và Paris. Ngồi trên ghế đại học, Jurica tham gia phong trào sinh viên cách mạng, một trong những thủ lĩnh là anh trai Ivo Lola Ribar khi ấy cũng là sinh viên luật.
Với tư cách họa sĩ, Jurica gia nhập rồi trở thành chủ tịch Ủy ban Văn hóa tại trường. Hoạt động văn hóa giáo dục trong trường diễn ra sôi nổi, tổ chức nhiều buổi thuyết trình, triển lãm, sân khấu... tại Hội trường Thể chất (nay là Hội trường Anh hùng), khoa Luật (nay là tòa Khoa Ngữ văn) và các khoa khác. Hội sinh viên cũng góp phần và những hoạt động văn hóa. Jurica tích cực xây dựng cho Sân khấu Học thuật từ năm 1936, đến năm 1937 được bầu vào hội đồng quản trị, năm 1938 giữ chức phó chủ tịch. Sân khấu này đã dàn dựng thành công một số vở kịch như vở "Mati" của Karel Čapek diễn tại Tòa nhà di sản của Kolarac.
|
Jurica Ribar
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802378
|
Jurica là đại biểu khoa Luật trong Hội đồng Hiệp hội Văn hóa và Thể thao Sinh viên và trở thành chủ tịch hội đồng giai đoạn 1938-1941. Các thành viên hội đồng khác còn có Dora Frejdenfeld, Dušan Kostić, Ivanka Ćuković và Ratomir Žurić. Hiệp hội đã cho xuất bản tạp chí sinh viên "Student" và tổ chức các sự kiện buổi tối cho sinh viên, ngoài giải trí còn tuyên truyền chính trị. Một trong những buổi văn nghệ thành công nhất là tại ký túc xá Kraljica Marija (nay là ký túc xá Vera Blagojević) nhân ngày 8 tháng 3 năm 1940 với khẩu hiệu "Bảo vệ quyền tự chủ của trường đại học". Hội đồng đã xuất bản một số báo chí như "Zora", "Novi srednojalca" và "Mladost" cũng như tạp chí "Mlada kultura" từ tháng 3 năm 1939 với tổng biên tập Aleksa Čelebonović là bạn Jurica. Jurica ở trong ban biên tập và cộng sự viết bài. Những sinh viên góp bài khi ấy có Cvijetin Mijatović, Mihailo Lalić, Puniša Perović, Avdo Humo và một số người khác. Tạp chí ra được 6 số cho đến tháng 1 năm 1940. Jurica viết nhiều bài khác nhau, chủ yếu tường thuật về các sự kiện văn hóa đang diễn ra. Jurica cũng cộng tác với "Student" và "Mladost".
Hầu hết những hoạt động văn hóa giáo dục đều mang tính chất chính trị, đặc biệt giai đoạn Nội chiến Tây Ban Nha với mục đích gây quỹ hỗ trợ tình nguyện viên quốc tế. Ngoài ra, sinh viên cũng nhận thức về mối nguy hiểm của chủ nghĩa phát xít cũng như phải đoàn kết lực lượng để bảo vệ đất nước. Năm 1937, một số hoạt động tập trung vào biểu tình như khi tổng thống Tiệp Khắc Edvard Beneš đến thăm Beograd ngày 5 tháng 4. Hơn hai nghìn sinh viên tham gia, đồng thời trường đại học tổ chức Đêm Văn hóa Tiệp Khắc. Một sự kiện tương tự là khi Bộ trưởng Ngoại giao Pháp Yvon Delbos tới Beograd ngày 12 tháng 12 năm 1937. Sinh viên tổ chức buổi gặp mắt bày tỏ tình hữu nghị với nhân dân cần lao Pháp tại Hội trường Thể chất. Bộ trưởng Nội vụ Anton Korošec đánh giá hoạt động tập trung tiếp đón Bộ trưởng Pháp Delbos là do cộng sản tổ chức biểu tình nên lệnh cho cảnh sát và hiến binh ngăn chặn. Jurica và một số sinh viên bị bắt và tạm giữ.
|
Jurica Ribar
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802378
|
Sau khi Đức chiếm đóng Tiệp Khắc năm 1938, tiểu đoàn sinh viên tình nguyện được thành lập tại Ký túc xá sinh viên, trang bị đồng phục và vũ khí. Jurica Ribar cũng tham gia biểu tình lớn vào ngày 14 tháng 12 năm 1939 tại Beograd, va chạm xung đột với hiến binh. Khi hiến binh nổ súng vào đoàn biểu tình khiến nhiều người bị thương, Jurica được giao nhiệm vụ chuyển người bị thương đến viện điều dưỡng Živković để cấp cứu. Bác sĩ Drago Smiljanić là đồng chí của Ivan Ribar đứng ra điều trị. Jurica lại bị tống giam vào Glavnjač cùng anh trai và một số người khác. Jurica sớm được trả tự do, trong khi Lola bị giam tại Bileća đến tháng 1 năm 1940.
Thời sinh viên Đại học Beograd, Jurica tham gia cách mạng bằng tư cách cá nhân, đồng thời cũng thông qua cha và anh trai để giao du với nhiều nhà cách mạng cộng sản nổi tiếng khác như Ivan Milutinović, Milovan Đilas, Mitra Mitrović, Veselin Masleša, Moša Pijade, Veljko Vlahović, Vladimir Popović. Nhà Ribar ở số 32 đường Francaška trở thành nơi tụ tập của các nghệ sĩ trẻ và những nhà cách mạng. Năm 1937, tổng thư ký KPJ Josip Broz Tito cũng trú tại đây. Tháng 5 năm 1941, Jurica được kết nạp vào Đảng Cộng sản Nam Tư (KPJ).
Họa phẩm và nhóm "Desetorica".
Hoạt động hội họa của Jurica Ribar chỉ kéo dài bảy năm, tính từ triển lãm đầu tiên sau khi tốt nghiệp trường vẽ Jovan Bijelić tháng 1 năm 1934 cho đến khi bùng nổ Chiến tranh thế giới thứ hai ở Nam Tư, thời điểm anh gia nhập Partizan tháng 9 năm 1941. Jurica chủ yếu vẽ phong cảnh, nhân vật, tĩnh vật, chân dung, hoa, đồng ruộng và công viên. Sau triển lãm chung với Danica Antić, Nikola Graovac và Aleksa Čelebonović, Jurica tiếp tục tích cực vẽ tranh nhiều hơn. Jurica đặc biệt chú ý đến màu sắc, thể hiện trong các bức "Bình hoa trắng nền xanh" và "Tĩnh vật với cá". Tranh Jurica chịu ảnh hưởng nhiều về phong cách khi đến Pháp các năm 1936-1938. Jurica học hỏi từ họa sĩ Marko Čelebonović là anh trai bạn cùng trường phái Aleksa Čelebonović.
|
Jurica Ribar
|
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19802378
|
Quãng thời gian dài ở lại Saint-Tropez và Paris ảnh hưởng đáng kể đến tài năng hội họa của Jurcia, anh từ bỏ chủ nghĩa biểu hiện và bắt đầu tìm kiếm cách thể hiện nghệ thuật phong phú liên hệ trực tiếp với thiên nhiên. Giai đoạn này có nhiều tranh phong cảnh với mô típ cảnh quan màu xanh lá chủ đạo, thể hiện qua "Phong cảnh nước Pháp" và "Bệnh viện ở Saint Tropez". "Giai đoạn xanh" của Jurica dựa hoàn toàn vào thiên nhiên, cũng tương đồng với họa sĩ Marko Čelebonović khi ấy. Các tác phẩm về sau của Jurica cho thấy sự tiếp cận chủ nghĩa hiện thực, giai đoạn này thể hiện từ năm 1937 đến 1941. Suốt những năm đó, Jurica vẽ tranh trong xưởng nhỏ của mình đặt tại một nhà trẻ ở Beograd bên bờ Danube.
Năm 1938, Jurica cùng nhóm các họa sĩ trẻ lập nhóm "Desetorica" (Mười) gồm Ljubica Sokić, Danica Antić, Bogdan Šuput, Stojan Trumić, Aleksa Čelebonović, Nikola Graovac, Dušan Vlajić, Bora Grujić và Milivoj Nikolajević. Thành phần nhóm, trình độ và tầng lớp khác nhau nhưng đều theo học Jovan Bijelić. Trừ một số người thiệt mạng trong Thế chiến thứ hai, những người sống sót đều là họa sĩ quan trọng thời hậu chiến. Tháng 2 năm 1940, nhóm ra mắt triển lãm đầu tiên, Jurica góp 9 tác phẩm: 2 phong cảnh Pháp, 5 tĩnh vật, một vẽ hoa và bức "Trong công viên". Trước đó, năm 1939, Jurica cũng trưng bày hai bức "Phong cảnh nước Pháp" và "Phong cảnh sông Danube" tại triển lãm Xuân Beograd, còn đến triển lãm Thu là bức chân dung tự họa lớn "Chàng thanh niên đeo ruy băng xanh".
|
Subsets and Splits
No community queries yet
The top public SQL queries from the community will appear here once available.