title
stringlengths
1
250
url
stringlengths
37
44
text
stringlengths
1
4.81k
Sasuke (chương trình truyền hình)
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803701
Trước khi mùa thứ 18 được diễn ra, một cuộc thi chạy 1.200 mét đã được tổ chức để xác định vị trí xuất phát của các thí sinh. Mỗi cuộc thi đều được ghi hình trước khi được biên tập lại và phát sóng dưới dạng chương trình dài 3 giờ. Định dạng. Một trăm người chơi tham gia được trao cơ hội để thử các thử thách của chương trình. Mục tiêu là nhấn chuông trước khi hết thời gian quy định. Nếu một người chơi vượt qua ngoài giới hạn, hết thời gian hoặc tiếp xúc cơ thể với nước, họ sẽ bị loại khỏi cuộc thi. Vòng 1. Vòng 1 chủ yếu kiểm tra tốc độ của người chơi. Thông thường, khoảng 85 đến 90 trong số 100 người chơi ban đầu bị loại trong giai đoạn này. Tuy nhiên, trong mùa thứ 4, kỷ lục 37 trong số 100 đối thủ ban đầu đã vượt qua vòng 1. Sau mỗi lần hoàn thành toàn bộ, vòng 1 sẽ được thiết kế lại hoàn toàn để trở nên khó khăn hơn rất nhiều và ngăn cản một số lượng lớn người vượt qua nó. Ở mùa thứ 19, chỉ có hai thí sinh vượt qua vòng 1 (cả hai đều không phải là All-Stars của Sasuke), một kỷ lục trong lịch sử Sasuke. Vòng 2. Những người có đủ khả năng vượt qua vòng 1 sau đó sẽ đối mặt với một loạt chướng ngại vật, thậm chí còn khắc nghiệt hơn trong vòng 2. 522 thí sinh đã lọt vào vòng 2 kể từ "Sasuke 40". Giống như vòng 1, các chướng ngại vật thay đổi trong mọi mùa giải. Giới hạn thời gian của vòng này thường là từ 50 đến 100 giây. Khác với vòng 1, vốn luôn yêu cầu các đối thủ phải bấm khi kết thúc đường đua để dừng đồng hồ và vượt qua đường đua, vòng 2 không có nút bấm khi kết thúc cho đến mùa thứ 8. Trước đó, các đối thủ chỉ cần đi qua một cánh cổng mở để bấm giờ. Từ mùa thứ 8 trở đi, sẽ có tiếng còi mở cổng. Nếu đấu thủ hoàn thành cuộc đua mà không nhấn nút, họ sẽ bị loại. Ngoài ra, cổng sẽ có thể bị đóng nếu phạm quy dẫn đến việc họ bị truất quyền thi đấu, chẳng hạn như sử dụng găng tay từ thử thách Chain Reaction vào trong Spider Walk như Katsumi Yamada đã làm trong mùa thứ 12. Trung bình, 10 đến 15 người chơi tham gia vòng 2 trong mỗi cuộc thi. Kỷ lục 37 người chơi đã tham gia vòng 2 trong mùa thức 4.
Sasuke (chương trình truyền hình)
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803701
Cũng trong mùa thứ 4, 11 người đã vượt qua Giai đoạn thứ hai, một kỷ lục đã bị phá vào mùa giải thứ 40, khi chứng kiến 12 người vượt qua giai đoạn này. Trong mùa thứ 19, cả 2 người đủ điều kiện đều không vượt qua được giai đoạn này (một người thất bại và hết thời gian trong thử thách thang cá hồi), đánh dấu sự kết thúc sớm nhất của cuộc thi "Sasuke". Vòng 3. Vòng 3 không có giới hạn về thời gian. Người chơi được phép nghỉ khoảng 30 giây giữa các chướng ngại vật, trong thời gian đó họ có thể xịt một loại "bình xịt dính" để cải thiện độ bám của mình. Trong khi hai vòng đầu tiên tập trung vào tốc độ và sự nhanh nhẹn, vòng này hầu như chỉ kiểm tra sức mạnh và sức chịu đựng của phần trên cơ thể của một thí sinh. Trong tổng số 4.000 đối thủ cạnh tranh và 522 đối thủ ở vòng 2, 250 người đã tham gia vòng 3. Giai đoạn thứ ba khắc nghiệt đến mức trung bình, chỉ có số ít vượt qua nó trong mọi cuộc thi khác. Chỉ có 28 cá nhân từng vượt qua nó và chỉ có bảy người đã vượt qua nó hơn một lần, đó là Akira Omori, Shingo Yamamoto, Makoto Nagano, Yuuji Urushihara, Ryo Matachi, Yusuke Morimoto và Tatsuya Tada. Kỷ lục về số lần vượt qua Giai đoạn 3 nhiều nhất trong một giải đấu là 5 lần, đạt được ở mùa thứ 3 và mùa thứ 24. Vòng 4. Cho đến nay, vòng 4 đã được biết đến với bảy hình thức. Mỗi người trong số này chia sẻ một mục tiêu chung duy nhất: tiếp cận và nhấn nút ở trên cùng trước khi hết thời gian. Nếu thí sinh không đến được bục cao nhất kịp thời, dây sẽ bị đứt và thí sinh bị ngã (họ bị mắc vào dây an toàn). Bắt đầu từ cuộc thi thứ 18, sợi dây không còn bị cắt nữa. Lên đến đỉnh cao thì họ sẽ được gọi là "kanzenseiha" (), tạm dịch là "sự thống trị hoàn toàn" và được thể hiện trên "Ninja Warrior" là "chiến thắng toàn diện". Giới hạn thời gian của vòng 4 là từ 30 đến 45 giây. Những thí sinh nổi tiếng. Sasuke All-Stars. Sasuke All-Stars là một nhóm gồm 6 thí sinh được ưu tiên, được thành lập bởi TBS, ban đầu được cho là có nhiều khả năng vượt qua cả 4 vòng nhất.
Sasuke (chương trình truyền hình)
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803701
Nhóm gồm Shingo Yamamoto, Katsumi Yamada, Kazuhiko Akiyama, Toshihiro Takeda, Makoto Nagano và Bunpei Shiratori, họ đã tạo nên một thành công lớn của các đối thủ trong thập kỷ đầu tiên của Sasuke. Hai nhà vô địch đầu tiên, Akiyama và Nagano, cũng được bao gồm, cũng như đối thủ duy nhất thi đấu trong mọi giải đấu, Yamamoto. All-Stars đã chính thức 'giải nghệ' ở mùa thứ 28, nhưng quyết định này đã bị rút lại. Shingo Yamamoto tiếp tục tham dự Sasuke 29 từ đó trở đi. Takeda và Shiratori kể từ đó giải nghệ. Nagano giải nghệ ở "Sasuke" 32, nhưng đã quay trở lại ở mùa thứ 38 và 40. Akiyama giải nghệ ở "Sasuke" 28, nhưng đã quay trở lại ở mùa thứ 40. Sasuke New Stars (Shin Sedai). Sasuke New Stars là những đối thủ trẻ tuổi đã tạo dựng được tên tuổi của mình trong thời đại Shin-Sasuke. "Shin Sedai" hay New Stars đã trở nên nổi tiếng kể từ "Sasuke" 17, sau khi Shunsuke Nagasaki lọt vào Vòng 4. Có một thời gian gián đoạn ngắn trước khi thuật ngữ này được phổ biến trở lại trong Sasuke 22 khi Yuuji và Kanno tiến đến vòng 3. Tư cách thành viên trong Shin Sedai linh hoạt hơn so với All-Stars, với Shunsuke Nagasaki, Yuuji Urushihara, Hitoshi Kanno, Koji Hashimoto, Jun Sato, Ryo Matachi, Kazuma Asa, Yusuke Morimoto, Tomohiro Kawaguchi, Shinya Kishimoto, Masashi Hioki và Yusuke Suzuki đều đã được coi là thành viên ở một số điểm nhất định. Morimoto Sedai. Morimoto Sedai là một thuật ngữ không chính thức dành cho nhóm đối thủ nổi lên sau "kanzenseiha" đầu tiên của Yusuke Morimoto và hiện là một số đối thủ cạnh tranh mạnh nhất. Các thành viên thường được coi là Yusuke Morimoto, Tatsuya Tada, Keitaro Yamamoto, Jun Sato và Naoyuki Araki. Những người nổi tiếng. Những người nổi tiếng đã và đang tham dự cuộc thi bao gồm:
Bóng chuyền tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 - Bãi biển
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803703
Bóng chuyền bãi biển tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 diễn ra từ ngày 11 đến ngày 16 tháng 5 năm 2023, nhà thi đấu Olympic, Phnôm Pênh, Campuchia.
Khúc côn cầu tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 - Trên cỏ
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803714
Khúc côn cầu trên cỏ tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 diễn ra từ ngày 9 đến ngày 16 tháng 5 năm 2023, Khu liên hợp thể thao quốc gia Morodok Techo, Phnôm Pênh, Campuchia. Quốc gia tham dự. Có tổng cộng 5 quốc gia tham gia nội dung này.
Bùi Thị Thanh Vân
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803720
Bùi Thị Thanh Vân (1929 – 2020) là một nhà hoạt động chính trị Việt Nam, nguyên Hội trưởng Hội Liên hiệp phụ nữ tỉnh Phú Khánh, Đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa VI. Cuộc đời. Quê quán của bà Bùi Thị Thanh Vân ở xã Xuân Thọ, huyện Đồng Xuân, tỉnh Phú Yên. Hiện nay xã Xuân Thọ đã tách thành hai xã Xuân Thọ 1, Xuân Thọ 2 thuộc thị xã Sông Cầu cùng tỉnh. Tháng 8 năm 1945, bà tham gia Hội Phụ nữ Cứu quốc thôn Mỹ Thọ (xã Xuân Thọ). Ngày 2 tháng 2 năm 1947, bà được kết nạp vào Đảng Cộng sản Đông Dương. Năm 1948, bà là Bí thư Hội Phụ nữ Cứu quốc huyện Sông Cầu, tham gia Ban Chấp hành Hội Phụ nữ tỉnh. Năm 1950, bà được bầu vào Ban Thường vụ. Năm 1955, bà bị bắt giữ và bị giam ở nhà tù Phú Yên, sau đó bị đày đi Côn Đảo. Năm 1962, bà ra tù, trở về địa phương, tham gia Tỉnh ủy Phú Yên, được bầu làm Hội trưởng Hội Phụ nữ Giải phóng Phú Yên, kiêm Ủy viên Ban Chấp hành Hội Liên hiệp Phụ nữ Giải phóng miền Nam. Năm 1964, bà được điều về Liên khu V, bàn giao công tác phụ nữ tỉnh cho bà Phạm Thị Lành, đảm nhận vai trò Hội trưởng Giải phóng Khu V, kiêm Bí thư Đảng đoàn đến năm 1975. Năm 1975, bà được bầu vào Ban Chấp hành Đảng bộ lâm thời tỉnh Phú Khánh (1975–1977) và Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh Phú Khánh khóa I (1977–1983), đảm nhận vai trò Hội trưởng Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam tỉnh Phú Khánh. Năm 1976, bà trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa VI, tham gia Ủy ban dự thảo Hiến pháp gồm 36 thành viên, soạn thảo Hiến pháp mới. Năm 1979, là Ủy viên Đoàn Chủ tịch Trung ương Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam, phụ trách các tỉnh Khu V. Năm 1987, nghỉ hưu. Bà qua đời ngày 7 tháng 7 năm 2020 tại thành phố Nha Trang.
Thân vương quốc Ryazan
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803727
Thân vương quốc Ryazan (tiếng Nga: Рязанское княжество), sau này gọi là Đại công quốc Ryazan (tiếng Nga: Великое княжество Рязанское), là một thân vương quốc từ năm 1129 đến 1521. Kinh đô của nó là thành phố Ryazan, ngày nay được gọi là Ryazan Cũ, đã bị phá hủy vào năm 1237 trong cuộc xâm lược của người Mông Cổ. Kinh đô được chuyển đến Pereyaslavl-Ryazansky, sau đổi tên thành Ryazan. Ban đầu là một phần của Thân vương quốc Murom, nó hoàn toàn tách khỏi Thân vương quốc Chernigov vào năm 1129 với tên gọi Murom-Ryazan. Murom bị Mátxcơva chiếm năm 1392, trong khi Ryazan sau đó trở nên phụ thuộc vào Mátxcơva và chính thức bị Vasili III của Nga tiếp quản vào năm 1521. Nó duy trì nền độc lập chính thức lâu hơn bất kỳ thân vương quốc nào khác của Nga.
Nanchang CJ-6
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803733
Nanchang CJ-6 () là một loại máy bay huấn luyện cơ bản do Nhà máy Máy bay Nam Xương (nay là Tập đoàn Công nghiệp Hàng không Hongdu - HAIG) thiết kế và chế tạo cho Không quân Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLAAF). Thiết kế và phát triển. CJ-6 là một thiết kế hoàn toàn nguyên bản của Trung Quốc thường hay bị nhầm lẫn với Yakovlev Yak-18A. Mẫu máy bay tiền nhiệm của CJ-6 là Nanchang CJ-5, là phiên bản sản xuất theo giấy phép của Yak-18. Tuy nhiên, những tiến bộ trong đào tạo phi công đã dẫn đến nhu cầu về một mẫu máy bay mới cần cải thiện hiệu suất và thiết bị hạ cánh có 3 bánh. Khi Liên Xô phát triển Yak-18A, các kỹ sư của PLAAF đã cho rằng tính năng và thiết kế của nó không phù hợp với nhu cầu của Trung Quốc. CJ-6 được thiết kế vào năm 1958 bởi Nhà máy Máy bay Nam Xương (Nanchang Aircraft Factory). Vì Nhà máy Máy bay Thẩm Dương (Shenyang Aircraft Factory) đã có kinh nghiệm chế tạo Shenyang JJ-1 nên họ cử hơn 20 nhà thiết kế đến Nam Xương để bắt đầu nghiên cứu kỹ thuật cho CJ-6, bao gồm các nhà thiết kế chính Tu Jida (屠基达) và Lin Jiahua. Hai nhà thiết kế máy bay hàng đầu của Trung Quốc là Xu Shunshou (徐舜寿) và Huang Zhiqian (黄志千) cũng có tham gia vào dự án. Cuối năm 1957, các kỹ sư hàng không Cheng Bushi và Lin Jiahua bắt đầu làm việc tại Nhà máy Thẩm Dương để thiết kế một loại máy bay huấn luyện mới có thể giải quyết được những thiếu sót của Yak-18A. Thiết kế mà họ đưa ra có thân máy bay bán nguyên khối bằng nhôm, sử dụng đinh tán phẳng trong suốt, và hình dạng mặt cắt ngang của cánh là cấu hình Clark sửa đổi với hình lưỡng diện rõ rệt ở các phần bên ngoài. Hình khối nhị diện và đuôi thẳng đứng góc cạnh giúp phân biệt nó với Yak-18A. Các cuộc thử nghiệm với đường hầm gió đã xác nhận bản thiết kế là chuẩn xác và phù hợp. Tháng 5 năm 1958, dự án được chuyển đến Nhà máy Nam Xương, nơi Kỹ sư trưởng Gao Zhenning bắt đầu việc sản xuất CJ-6. Chuyến bay đầu tiên diễn ra vào ngày 27 tháng 8 năm 1958 bởi 2 phi công Lu Maofan và He Yinxi.
Nanchang CJ-6
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803733
Nguyên mẫu CJ-6 trang bị một động cơ pít-tông của Cộng hòa Séc, nhưng các chuyến bay thử nghiệm cho thấy cần phải sử dụng động cơ cung cấp nhiều năng lượng hơn, vì vậy một phiên bản sản xuất nội địa của động cơ pít-tông hướng kính Ivchenko AI-14P sức mạnh 260 mã lực là Housai HS-6, được thay thế cho động cơ của Séc. Sau sự thay đổi đó, CJ-6 được phê duyệt để sản xuất hàng loạt. Năm 1965, động cơ HS-6 được nâng cấp lên 285 mã lực và đổi tên thành HS-6A, máy bay CJ-6 trang bị động cơ HS-6A được đặt tên là CJ-6A. Tổng số lượng sản xuất CJ-6 ước tính hơn 3.000 chiếc, dùng để phục vụ huấn luyện trong Không quân Trung Quốc, cũng như để xuất khẩu (với tên gọi PT-6) sang các nước như Albania, Bangladesh, Campuchia, Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên, Tanzania và Sri Lanka. Dự kiến máy bay huấn luyện CJ-7 (L-7) do Hongdu và Yakovlev hợp tác phát triển sẽ thay thế những chiếc CJ-6 trong PLAAF. CJ-6 được cấp chứng nhận hàng không dân dụng vào ngày 28 tháng 2 năm 2019, tức là hơn 60 năm sau khi nó tham gia vào hoạt động quân sự tại Trung Quốc. Thông tin chung. Một điều cần lưu ý là CJ-6 sử dụng khí nén để điều khiển bánh xe, cánh tà, phanh và khởi động động cơ. Một máy bơm không khí chạy bằng động cơ sẽ nạp lại cho bình chứa khí; tuy nhiên, nếu áp suất không khí quá thấp để khởi động động cơ máy bơm thì bình chứa khí trên máy bay có thể được nạp bằng nguồn bên ngoài. Nếu không có nguồn bên ngoài thì có thể khởi động động cơ máy bơm bằng cách xoay cánh quạt bằng tay. Quốc gia sử dụng. Dân dụng. Do giá rẻ và kết cấu chắc chắn, CJ-6A là mẫu máy bay được yêu thích phổ biến. Một chiếc CJ-6 đã qua sử dụng ở Hoa Kỳ có giá chỉ khoảng 75.000 USD. Mẫu máy bay này xuất hiện trong danh sách đăng ký máy bay dân sự ở Hoa Kỳ, Úc, New Zealand, Anh, Nam Phi và các quốc gia khác. Ở Úc, máy bay CJ-6 thường được sử dụng trong Danh mục Hạn chế - quản lý bởi Australian Warbirds Association Limited (AWAL). AWAL hoạt động dưới sự chấp thuận của Cơ quan An toàn Hàng không Dân dụng (CASA) của chính phủ Úc để quản lý hoạt động của các máy bay quân sự cũ.
Nanchang CJ-6
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803733
Thông số kỹ thuật (CJ-6A). "Dữ liệu lấy từ" "Jane's Aircraft Recognition Guide"
Kiri-sute gomen
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803737
Kiri-sute gomen ( hoặc ) là một cách thể hiện thời xưa của Nhật Bản có từ thời phong kiến "quyền được chém" (quyền của võ sĩ samurai được giết thường dân vì bị xúc phạm). Samurai có quyền dùng kiếm tấn công bất kỳ ai thuộc tầng lớp thấp hơn làm tổn hại danh dự của họ. Từ nguyên. "Kiri-sute gomen" dịch theo nghĩa đen là "quyền chém và bỏ lại [cơ thể của nạn nhân]." Trái ngược với niềm tin phổ biến, thuật ngữ này không bắt nguồn từ thời Edo. Tên thật được sử dụng trong các nguồn lịch sử là hoặc . Điều kiện. Vì quyền được định nghĩa là một phần của quyền tự vệ nên "kiri-sute gomen" có một bộ quy tắc chặt chẽ. Cuộc tấn công công phải diễn ra ngay sau hành vi phạm tội, có nghĩa là kẻ tấn công không thể tấn công ai đó vì bất bình trong quá khứ hoặc sau một khoảng thời gian đáng kể. Ngoài ra, do quyền này là quyền tự vệ, không được phép thực hiện thêm một cuộc đảo chính nếu quyền này đã được áp dụng thành công. Bất kỳ ai ở bên phải chịu đòn tấn công này đều có quyền tự vệ bằng "wakizashi", một tình huống phổ biến nhất trong trường hợp một samurai cấp cao hơn thực hiện quyền chống lại một samurai cấp thấp hơn vì những người đó luôn mang theo "wakizashi". Một số nghề, chẳng hạn như bác sĩ và nữ hộ sinh, không phải là mục tiêu đủ điều kiện cho "kiri-sute gomen" khi đang làm việc hoặc đi đến nơi làm việc của họ, vì công việc của họ thường yêu cầu họ vượt qua ranh giới của danh dự. Ngoại lệ này được gọi là . Thực hiện "kiri-sute gomen" mà không có lý do chính đáng bị trừng phạt nặng nề. Bên có tội có thể bị mất việc và thậm chí có thể bị kết án tử hình hoặc buộc phải mổ "bụng tự sát". Gia đình anh ta cũng sẽ bị ảnh hưởng nếu tài sản và danh hiệu của anh ta bị xóa khỏi tài sản thừa kế.
Nicolas de Préville
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803743
Nicolas de Roussel de Préville (sinh ngày 8 tháng 1 năm 1991) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Pháp hiện đang thi đấu ở vị trí tiền đạo cho câu lạc bộ Troyes tại Ligue 2. Sự nghiệp thi đấu. Từng gia nhập FC Istres như 1 cầu trẻ vào năm 2008, De Préville ra mắt đội bóng vào ngày 14 tháng 8 năm 2009 trong trận đấu tại Ligue 2 gặp Metz. Ngày 23 tháng 1 năm 2013, anh gia nhập câu lạc bộ Stade de Reims theo bản hợp đồng kéo dài 3 năm rưỡi. Anh kết thúc mùa giải Ligue 1 2015–16 với 6 bàn thắng và 9 kiến tạo. Tháng 8 năm 2016, De Préville gia nhập Lille OSC. Trong một thỏa thuận chuyển nhượng đặc biệt, câu lạc bộ Bỉ K.V. Oostende (chủ tịch Marc Coucke vào thời điểm đó là cổ đông thiểu số của Lille OSC), đã mua cầu thủ này từ Reims với mức phí chuyển nhượng ước tính là 4,5 triệu euro và ngay lập tức cho Lille mượn với điều kiện sau này có quyền được mua lại vào tháng 6 năm 2017. Ngày 30 tháng 8 năm 2021, anh ký hợp đồng 3 năm với Metz. Tháng 1 năm 2023, De Préville chuyển tới câu lạc bộ đang thi đấu tại Giải bóng đá hạng hai Đức 1. FC Kaiserslautern theo bản hợp đồng đến hết mùa giải 2022–23.
Tatar böreği
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803746
Tatar böreği (Tatar börek) là một món ăn có nguồn gốc xuất xứ từ Thổ Nhĩ Kỳ bao gồm các gói bột thường được cắt theo hình tam giác. Nó là một loại thực phẩm phổ biến ở nhiều vùng nội địa của Thổ Nhĩ Kỳ và các thành phố như Eskişehir và Gaziantep. Chiếc bánh thường được phủ với sữa chua và thịt bò xay, tỏi, rau mùi tây. Theo truyền thống ở Bắc Síp, chúng được phục vụ với phô mai halloumi bào và bạc hà. Tháng 8 năm 2018, tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdoğan nói rằng ông muốn phục vụ món ăn này trong chuỗi loạt quán cà phê mà ông dự định thành lập trên khắp Thổ Nhĩ Kỳ, nếu ông giữ chức tổng thống sau cuộc bầu cử tổng thống vào tháng 6 năm 2018.
Bóng rổ tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 - 5x5
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803760
Bóng rổ 5x5 tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 diễn ra từ ngày 9 đến ngày 16 tháng 5 năm 2023 ở khu liên hợp thể thao quốc gia Morodok Techo, Phnôm Pênh, Campuchia.
Renaud Cohade
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803761
Renaud Cohade (sinh ngày 29 tháng 9 năm 1984) là một cựu cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Pháp đã từng thi đấu ở vị trí tiền vệ. Sự nghiệp thi đấu. Tháng 7 năm 2016, Cohade ký hợp đồng 3 năm với FC Metz sau khi thi đấu 4 mùa giải cho AS Saint-Étienne. Tháng 5 năm 2020, khi hợp đồng với FC Metz của anh hết hạn vào tháng 6, Cohade được cho là sẽ chuyển đến Toulouse. Đến tháng 1 năm 2021, anh vẫn chưa thi đấu cho câu lạc bộ nào, Cohade nói rằng anh có thể sẽ giải nghệ. Tháng 3 năm 2022, Cohade quyết định giải nghệ. Danh hiệu. Saint-Étienne
Lê Hải Lý
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803763
Lê Hải Lý (1935 – 15 tháng 5 năm 2023) là một sĩ quan cao cấp của Quân đội nhân dân Việt Nam, hàm Đại tá, nguyên Phó Chỉ huy trưởng, Tham mưu trưởng của Bộ Chỉ huy quân sự tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng. Ông được nhà nước Việt Nam phong tặng danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân.
Trần Đình Hùng
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803774
Trần Đình Hùng (1928 – 27 tháng 4 năm 2023) là một quân nhân thuộc Quân đội nhân dân Việt Nam, nguyên Tham mưu trưởng Đoàn 157. Ông được nhà nước Việt Nam phong tặng danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân. Cuộc đời. Trần Đình Hùng sinh năm 1928 tại xã Cảnh Thụy, huyện Yên Dũng, tỉnh Hà Bắc (nay thuộc tỉnh Bắc Giang). Ông nhập ngũ từ tháng 7 năm 1950 và thuộc biên chế Trung đội pháo binh ĐKZ, Trung đoàn 36, Đại đoàn 308. Trong suốt những năm tham gia chiến đấu cùng đại đoàn ở Bắc Bộ, ông thường đảm nhận vị trí pháo thủ số 1. Đến tháng 5 năm 1954, với tư cách Trung đội trưởng Trung đội pháo binh, ông cùng khẩu đội của mình tham gia Chiến dịch Điện Biên Phủ với vai trò phòng ngự đồi 106. Khẩu đội của ông đã tiêu giệt nhiều quân lính Pháp cũng như phá hủy 1 súng cối 81mm. Cũng trong chiến dịch này, chân súng DKZ bị hỏng khi đánh vị trí 311B, Trần Đình Hùng đã dùng vải bạt lót nòng súng vác lên vai, nằm lên bờ hào để đồng đội ngắm bắn. Trong chiến dịch, ông bị thương ở tay nhưng vẫn tiếp tục chiến đấu. Hiện nay, khẩu DKZ ông từng sử dụng là một trong những hiện vật về Chiến dịch Điện Biên Phủ đang được trưng bày tại Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam. Đến ngày 7 tháng 5 năm 1956, ông được nhà nước Việt Nam trao tặng Huân chương Quân công hạng Ba và danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân. Ngày 27 tháng 4 năm 2023, ông qua đời tại nhà riêng, thọ 95 tuổi.
Habanera (aria)
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803779
Habanera ("[âm nhạc hoặc khiêu vũ] của La Habana"), là tên phổ biến hơn của "" (; "Tình yêu là chú chim nổi loạn"), một aria trong vở opera "Carmen" của Georges Bizet sáng tác năm 1875. Đây là aria dẫn vào khi nhân vật trùng tên vở kịch xuất hiện. Bản aria dành cho vai diễn giọng mezzo-soprano, nằm ở cảnh 5 của màn thứ nhất. Bối cảnh. Phần âm nhạc của aria này vốn dựa trên điệu habanera "El Arreglito ou la Promesse de mariage", được viết bởi nhà soạn nhạc người Tây Ban Nha Sebastián Iradier và xuất bản lần đầu năm 1863, tuy vậy Bizet tưởng rằng đó là âm nhạc dân gian. Khi có người khác nói với ông rằng nhân vật sáng tác bản nhạc mà ông dựa trên đã mất từ 10 năm trước, Bizet đã viết thêm lưu ý về nguồn gốc của bản nhạc trong ấn bản đầu tiên mà ông sáng tác. Mặc dù kịch bản bằng tiếng Pháp của vở "Carmen" hoàn chỉnh được viết bởi Henri Meilhac và Ludovic Halévy, nhưng lời ca của aria này đều do Bizet sáng tác. Bản Habanera được Galli-Marié trình diễn lần đầu tiên tại Opéra-Comique vào ngày 3 tháng 3 năm 1875. Trong buổi diễn tập lần đầu tiên của "Carmen", Bizet đã loại bỏ nhịp và một phiên khúc nhịp , Ông đã viết lại Habanera nhiều lần trước khi cùng hài lòng thống nhất với Galli-Marié. Nietzsche, một người hâm mộ cuồng nhiệt của "Carmen", đã nhận xét về aria này "khêu gợi một cách đầy trớ trêu" mô tả "thần Eros như những gì mà người thời xưa nghĩ: tinh nghịch, có sức quyến rũ của một thiên thần và cả sự đáng sợ của một con quỷ". Rodney Milnes lại nhận xét rằng bản aria "không nặng nề như một cương lĩnh có tính triết học mà đơn giản như một phát ngôn về chính sự thật và tạo cảm giác tinh nghịch nhờ sử dụng nhiều nhịp ngắn liên tục." Âm nhạc. <score raw="1" lang="lilypond"> \header { tagline = "" % removed \score { \new Voice = "Carmen" { \set Staff.vocalName = \markup \smallCaps Carmen \clef treble \time 2/4 \key d \minor R2 R2 R2 \relative d" { \autoBeamOff r4 d8 cis \tupletUp \times 2/3 { c c c } b bes a8 a16 a gis8 g \autoBeamOn \times 2/3 { f16(g f) } e[(f)] \autoBeamOff g8 f e8 \autoBeamOn \new Staff { \set Staff.instrumentName = "Cello" \clef bass \time 2/4 \key d \minor d,8-. r16 a,(f8-.)
Habanera (aria)
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803779
r16 a,(f8-.) a,-. d,8-. r16 a,(f8-.) a,-. d,8-. r16 a,(f8-.) a,-. d,8-. r16 a,(f8-.) a,-. d,8-. r16 a,(f8-.) a,-. d,8-. r16 a,(f8-.) a,-. d,8-. r16 a,(f8-.) a,-. d,8-. </score>Mặc dù Bizet giữ nguyên bố cục cốt lõi của bài hát Iradier ở việc mỗi câu hát ở giọng Rê thứ và chỉ mỗi đoạn điệp khúc ở giọng trưởng, nhưng ông cũng đã loại bỏ đoạn chen dài và chất liệu âm nhạc nửa sau, đồng thời thêm vào sắc độ, các biến thể trong điệp khúc và hòa âm trong phần đệm, làm cho bản nhạc trở nên đáng ghi nhớ. Việc tái phối khí cũng như bổ sung các liên ba trong phần hát và flute ở âm khu thấp đã giúp tăng thêm hiệu ứng. Bất chấp sự thay đổi về điệu thức, không có sự chuyển điệu rõ ràng nào trong aria và âm nền trì tục của nốt rê được duy trì xuyên suốt. Âm vực của giọng hát nằm ở khoảng giữa D4 và F5 với âm khu giọng lên tới giữa D4 và D5. Mặc dù Bizet đã mượn giai điệu từ một bài hát của Iradier nhưng có ý kiến cho rằng ông đã phát triển nó "với phong cách hòa âm không thể bắt chước và điệu nhảy habanera đầy ám ảnh". Dàn nhạc cho bản aria này bao gồm hai sáo flute, hai oboe, hai clarinet, hai bassoon, bốn kèn cor, timpani, kẻng ba góc và tambourine, toàn bộ dàn dây, cộng với hai 'pít-tông' (kèn trumpet nhưng chỉ dành cho hợp âm cuối cùng). Phần phụ của dàn nhạc cho buổi công diễn lần đầu có tổng cộng là 62 hoặc 57 nhạc sĩ (tùy thuộc vào việc có tính thêm những nghệ sĩ phụ họa cho âm nhạc bên ngoài sân khấu hay không). Theo kịch bản, nhân vật Don José là người duy nhất trên sân khấu không thèm chú ý đến Carmen khi cô ta hát Habanera, và sau khi hát xong, cô tiến lại gần anh. Ở cuối cảnh diễn ngắn sau lời nói của Carmen "épinglier de mon âme", cô ta ném một bông hoa quế vào José, dàn hợp xướng nữ hát lại điệp khúc "L'amour est enfant de bohème, Il n'a jamais, jamais connu de loi, Si tu ne m'aimes pas, je t'aime, Si je t'aime, prends garde à toi !".
Habanera (aria)
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803779
". Đoạn điệp khúc này cũng quay lại trong một khoảnh khắc ngắn ở cuối màn 1, nơi Carmen ngân nga 'fredonnant' khi đối mặt với trung úy Zuniga.
Lí giải hành vi Liên Xô
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803780
"Lí giải hành vi Liên Xô" (tiếng Anh: The Sources of Soviet Conduct), cũng được gọi là "Bài viết X" là một bài nghị luận của George F. Kennan được đăng trên số tháng 7 năm 1947 của tạp chí "Foreign Affairs" dưới bút danh "X". Bài nghiên cứu chủ trương chính sách "ngăn chặn" để đối phó với Liên Xô. Kennan đã có chủ trương ngăn chặn từ tháng 2 năm 1946 trong một bức điện mật được Bộ Ngoại giao đánh số "511" nhưng thường được gọi là "bức điện dài". Bức điện là nhận định của Kennan về bài phát biểu tháng 2 năm 1946 của Iosif Stalin. Tuy ăn khớp với những phát biểu trước của Stalin nhưng báo chí và dư luận Mỹ hoang mang; tạp chí "Time" nhận xét bài phát biểu là "tuyên bố hiếu chiến nhất của bất cứ chính khách cấp cao nào kể từ ngày Nhật Bản đầu hàng". Kennan giải thích động cơ của Liên Xô qua lịch sử Nga và chủ nghĩa Marx–Lenin, lập luận rằng giới lãnh đạo Liên Xô lợi dụng chủ nghĩa Marx–Lenin để xuyên tạc thế giới là thù địch nhằm duy trì quyền lực mặc dù không được nhân dân ủng hộ. Giới chức Mỹ chấp nhận lập luận của Kennan và ông trở thành một trong những chuyên gia hàng đầu về Liên Xô trong Bộ Ngoại giao. Sau khi phát biểu về quan hệ đối ngoại của Liên Xô ở Hiệp hội Quan hệ đối ngoại vào tháng 1 năm 1947, Kennan được bảo nên đăng bài trên tạp chí "Foreign Affairs". Kennan sửa lại một bài mà ông đã gửi cho Bộ trưởng Hải quân James Forrestal rồi nộp cho tạp chí vào cuối tháng 1 nhưng phải dùng bút danh "X" do có chức vụ trong chính quyền. Bài viết giữ nguyên chủ trương chống cộng của bức điện dài và đề xướng chính sách ngăn chặn đối với Liên Xô. Tuy được xuất bản trước khi Tổng thống Harry Truman đưa ra Thuyết Truman nhưng bài viết nhanh chóng được công nhận là biểu hiện của chính sách đó. Bài viết được phổ biến rộng rãi nhưng có tranh luận về ảnh hưởng của Kennan: Henry Kissinger gọi chủ trương của bài viết là "thuyết ngoại giao thời đại" nhưng một vài nhà sử học cho rằng ảnh hưởng của bài viết đã bị thổi phòng. Bối cảnh.
Lí giải hành vi Liên Xô
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803780
Bối cảnh. Ngày 9 tháng 2 năm 1946, Tổng Bí thư Liên Xô Iosif Stalin có bài phát biểu ở Nhà hát Bolshoi về cuộc bầu cử Xô viết Tối cao vào ngày mai, cam kết phát triển nền công nghiệp để đề phòng các nước tư bản nhưng không nói đến chính sách ngoại giao. Bài phát biểu của Stalin gây hoang mang trong báo chí và dư luận Mỹ; tạp chí "Time" nhận xét bài phát biểu là "tuyên bố hiếu chiến nhất của bất cứ chính khách cấp cao nào kể từ ngày Nhật Bản đầu hàng". Trước bối cảnh Liên Xô phản đối hệ thống Bretton Woods và có hành vi gián điệp ăn cắp bí mật vũ khí hạt nhân của Hoa Kỳ và Canada, giới chức Mỹ cũng lo ngại động thái của Liên Xô. Hoa Kỳ cho rằng chính sách của Liên Xô ngày càng khó đoán, lúc thì hiếu chiến, lúc thì kiềm chế và kết luận rằng đối sách có qua có lại với Liên Xô không còn hiệu quả nhưng chưa có đối sách mới. Tuy nhiên, George F. Kennan, đại biện của Hoa Kỳ tại Liên Xô thì lại không thấy gì khác thường với những phát biểu trước của Stalin nên chỉ đánh một bản đánh giá ngắn cho Bộ Ngoại giao. Nhà ngoại giao Elbridge Durbrow và H. Freeman Matthews cảm thấy khó hiểu trước sự bình thản của Kennan. Ngày 13 tháng 2, Matthews thảo một bức thư có chữ ký của Bộ trưởng Ngoại giao James F. Byrnes gửi Kennan xin ý kiến đánh giá về bài phát biểu. Matthews miêu tả phản ứng của báo chí và dư luận là "đạt đến mức độ chưa từng có" và viết rằng "chúng tôi mong được nhận một bản phân tích trình bày những chính sách trong bài phát biểu sẽ được thi hành như thế nào trong tương lai". W. Averell Harriman, nguyên đại sứ Hoa Kỳ tại Liên Xô khuyến khích Kennan viết một bản phân tích tường tận. "Bức điện dài". Khuya ngày 22 tháng 2 năm 1946, Kennan đọc cho thư ký ghi bức điện rồi đem đến phòng điện báo đánh điện về Hoa Kỳ. Bức điện là bức điện báo dài nhất trong lịch sử Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, khoảng 5.000 từ, được mệnh danh là "bức điện dài". Bức điện báo gồm năm phần về lịch sử, đặc điểm, triển vọng của Liên Xô và tác động đối với Hoa Kỳ. Mở đầu bức điện, Kennan xin lỗi về độ dài nhưng giải thích là cần thiết để trả lời tất cả các mối lo ngại bấy giờ.
Lí giải hành vi Liên Xô
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803780
Đầu tiên, bức điện trình bày thế giới quan của Liên Xô là phân cực thế giới thành hai phe tư bản và xã hội chủ nghĩa. Liên Xô cho rằng liên minh giữa Hoa Kỳ và Anh trước sau sẽ thất bại mà hậu quả là hai nước hoặc đánh nhau hoặc cùng tuyên chiến với Liên Xô. Chính sách của Liên Xô là chờ thời, âm thầm xây dựng lực lượng và lợi dụng thiên hướng xung đột với nhau của các nước tư bản. Kennan bác bỏ quan điểm của Liên Xô, các nước tư bản không thất bại và cũng không gây chiến với nhau, đặc biệt nhận định Hoa Kỳ và Anh sẽ cố ý gây chiến với Liên Xô là "hoàn toàn vô lý". Sở dĩ giới lãnh đạo Liên Xô có những kết luận vô lý này là vì "cơ sở của thế giới quan Liên Xô là một thứ bản năng bất an vốn có của dân tộc Nga". Bức điện nhận xét, quyền lực của những chính quyền Nga trước "về hình thức thì lỗi thời, về nền tảng thì mong manh và không tự nhiên, không thể nào sánh với các nước phương Tây". Các điều kiện lịch sử của Nga kết hợp với chủ nghĩa Marx "–" Lenin tạo thành một sự cứng nhắc trong đường lối xử trí với phương Tây; thế giới phải thù địch thì giới lãnh đạo Liên Xô mới có cái cớ "để áp đặt một chế độ độc tài, để làm những việc tàn bạo, để yêu cầu người dân hy sinh". Phương Tây không thể kỳ vọng Liên Xô hành xử có đi có lại trừ phi Liên Xô thất bại liên tục hoặc giới lãnh đạo nhận thấy chính mình đang làm hại quyền lợi của Liên Xô. Về cơ bản thì chính quyền Liên Xô có hai chính sách: một chính sách công khai và một chính sách bí mật. Công khai thì Liên Xô tham gia hoạt động quốc tế nhưng bí mật thì Liên Xô sẽ phá hoại các nước tư bản, bao gồm "đánh vào lòng tự tôn dân tộc, làm suy yếu quốc phòng, gây bất ổn xã hội và công nghiệp, kích động mất đoàn kết". Bức điện nhận định, Liên Xô không trông mong hòa giải với phương Tây. Kết luận, bức điện không đưa ra những chính sách cụ thể mà vạch ra những đường lối chung như kiên trì sự tự tin trong việc ngoại giao với Liên Xô.
Lí giải hành vi Liên Xô
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803780
Mối nguy Liên Xô cần "sự xử lý thấu đáo như những vấn đề chiến lược quan trọng trong chiến tranh mà một kinh phí thích đáng trong việc lên kế hoạch nếu cần thiết". So với Đức Quốc Xã thì Liên Xô kiên nhẫn hơn, thận trọng hơn nhưng cũng yếu hơn phương Tây, không có quy trình chọn lãnh đạo, phải quản lý quá nhiều lãnh thổ, không được nhân dân ủng hộ và quá phụ thuộc vào tuyên truyền, nên bức điện chủ trương "chúng ta có thể tiếp cận vấn đề Nga một cách bình tĩnh, lạc quan". Bức điện nhấn mạnh phải tuyên truyền cho nhân dân Mỹ về mối nguy của cộng sản. Phải giữ vững xã hội thì mới ngăn được chủ nghĩa cộng sản bành trướng. Kennan viết rằng "mối nguy lớn nhất của việc đối phó với cộng sản Liên Xô là vô hình trung để bản thân trở thành cộng sản Liên Xô". Ảnh hưởng của "bức điện dài". Đối với chính sách ngoại giao Hoa Kỳ. Matthews đánh điện cho Kennan khen bức điện báo là "tuyệt vời", "tôi phải nhấn mạnh tầm quan trọng của bức điện đối với anh em chúng tôi đang đau đầu với vấn đề này". Byrnes khen bức điện là "một bản phân tích rất hay" viết rằng ông đã đọc nó "một cách rất hăng say". Harriman thì phê bình bức điện là "khá dài, vài chỗ khó đọc" nhưng cũng gửi một bản cho Bộ trưởng Hải quân James Forrestal. Forrestal là người phổ biến bức điện trong chính quyền Hoa Kỳ, trong số những độc giả của bức điện có đại sứ Hoa Kỳ tại Cuba Henry Norweb, nhà ngoại giao Anh Frank Roberts, Tướng George Marshall và Tổng thống Truman. Bức điện dài nhanh chóng được giới chức Hoa Kỳ chấp nhận là lời giải thích đúng nhất cho hành vi Liên Xô. Giới hoạch định chính sách, quân đội và tình báo đồng ý rằng chủ đích ngoại giao của Liên Xô là thống trị thế giới dưới một nhà nước cộng sản. Nhà sử học John Lewis Gaddis nhận xét, bức điện dài "trở thành nền tảng của chiến lược Hoa Kỳ đối với Liên Xô trong suốt Chiến tranh Lạnh" và "biến Kennan thành chuyên gia hàng đầu của chính quyền về Liên Xô". Tháng 4 năm 1946, Kennan được Forrestal giới thiệu vào Học viện Chiến tranh Quốc gia phụ trách lĩnh vực ngoại giao.
Lí giải hành vi Liên Xô
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803780
Chính quyền Truman chấp nhận kết luận của Kennan rằng Liên Xô sẽ không bao giờ hợp tác với các nước tư bản mặc dù không có bất bình gì với phương Tây. Vậy thì không có lý do gì để giải quyết những mối quan tâm của Liên Xô nên chỉ còn chính sách ngăn chặn Liên Xô là thượng sách. Nhà sử học Louis Halle nhận xét rằng bức điện dài ra đời "vừa lúc Bộ Ngoại giao đang lúng túng tìm nền tảng tư tưởng mới". Gaddis và nhà sử học Wilson D. Miscamble cho rằng Halle phóng đại ảnh hưởng của Kennan bởi Bộ Ngoại giao đã bắt đầu có chủ trương đối địch đối với Liên Xô nhưng Miscamble thừa nhận rằng "chắc chắn bức điện báo của Kennan đã xúc tác sự thay đổi về nhận định của Bộ Ngoại giao, nhất là đối với khả năng Hoa Kỳ có quan hệ không đối địch với Liên Xô". Trong một bức thư đề ngày 12 tháng 3 năm 1946, Matthews có quan điểm khác, chỉ ra rằng chính quyền Hoa Kỳ đã bắt đầu có chủ trương không thừa nhận quyền lợi của Liên Xô trước khi có bức điện dài. Bằng chứng là một bài phát biểu của Byrnes vào ngày 28 tháng 2, Byrnes giải thích: "Chúng ta không thể làm ngơ sự lợi dụng vũ lực hoặc uy hiếp trái với mục đích của Hiến chương Liên Hợp Quốc. Đã là cường quốc thì phải ứng xử như một cường quốc, không chỉ để bảo đảm an ninh cho nước ta mà còn để duy trì nền hòa bình thế giới". Matthews cho rằng chính quyền dùng bức điện dài làm cơ sở cho những chính sách về sau. Nhà sử học Melvyn P. Leffler chỉ ra rằng trước khi bức điện dài được lưu hành nội bộ rộng rãi thì Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân đã có chủ trương vào tháng 2 năm 1946 rằng "không nên đánh đổi việc thỏa hiệp về nguyên tắc và cho phép Nga bành trướng ảnh hưởng ở châu Âu và Viễn Đông lấy sự hợp tác với Liên Xô". Đối với Liên Xô. Tuy là tài liệu mật nhưng do lưu hành quá rộng rãi nên bức điện báo bị lộ cho tình báo Liên Xô. Stalin chỉ đạo đại sứ Liên Xô tại Hoa Kỳ Nikolai Novikov đánh một bức điện tương tự từ Washington gửi Moskva.
Lí giải hành vi Liên Xô
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803780
Trong bức điện đề ngày 27 tháng 9 năm 1946 do Bộ trưởng Ngoại giao Liên Xô Vyacheslav Molotov soạn thảo nhưng Novikov đứng tên, tác giả lập luận: "chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ phản ánh thiên hướng đế quốc của nền tư bản độc quyền Mỹ mà đặc trưng mà tham vọng làm bá chủ thế giới". Hoa Kỳ hợp tác với Anh để thống trị thế giới nhưng mối quan hệ này "đầy rẫy mâu thuẫn nội bộ, không thể lâu dài. Khả năng cao là Viễn Đông sẽ trở thành tụ điểm của các mâu thuẫn giữa Anh và Hoa Kỳ mà kết quả là sự sụp đổ của các thỏa thuận giữa Hoa Kỳ và Anh". Bài viết trên tạp chí "Foreign Affairs". Nguồn gốc. Ngày 7 tháng 1 năm 1947, Kennan có bài phát biểu ở Hiệp hội Quan hệ đối ngoại tại New York về quan hệ đối ngoại Liên Xô. Ông không soạn trước bài phát biểu do đã phát biểu nhiều lần về chủ đề này. Kennan phân tích thế giới quan của Liên Xô dựa trên tư tưởng Mác-Lenin và lịch sử Nga. Chính quyền Liên Xô duy trì nền độc tài bằng cách thêu dệt ra những thế lực thù địch nước ngoài nên nếu Hoa Kỳ muốn thay đổi Liên Xô thì cần phải "ngăn chặn" Liên Xô "một cách không khiêu khích". Tại buổi thảo luận có giám đốc ngân hàng R. Gordon Wasson, ông có ấn tượng với Kennan và bảo Hiệp hội nên đăng bài phát biểu lên tạp chí "Foreign Affairs". Tổng biên tập tạp chí Hamilton Armstrong hỏi Kennan sắp xếp lại bài phát biểu thành một bài viết dù đã không tham gia buổi thảo luận. Kennan viết thư trả lời rằng "tôi thật ra không thể lấy tên thật của tôi để viết gì về Nga. Nếu tạp chí đồng ý đăng bài giấu tên hay dùng bút danh... thì tôi có thể thu xếp". Armstrong đồng ý cho phép Kennan giấu tên thật. Kennan không quá rảnh để soạn một bài viết mới do công tác giảng viên ở Học viện Chiến tranh Quốc gia nên ông tìm lại trước tác cũ để nhuận sắc. Ông quyết định dùng lại một bản phân tích mà ông gửi cho Forrestal vào tháng 1 năm 1946, dài khoảng 6.000 từ, tiêu đề là "Cơ sở tâm lý của chính sách ngoại giao Liên Xô. Forrestal đã khen bản phân tích là "rất hay" và gửi lên Tướng Marshall.
Lí giải hành vi Liên Xô
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803780
Kennan hỏi trợ lý của Forrestal có được đăng nặc danh bản phân tích này lên tạp chí "Foreign Affairs" không. Forrestal và Bộ Ngoại giao cho phép Kennan xuất bản. Kennan sửa lại một vài đoạn và xóa tên ghi bút danh "X", thêm ghi chú: "Tác giả của bài viết này có nhiều kinh nghiệm về Nga về mặt thực tiễn và học thuật nhưng vì chức vụ nên không thể dùng tên thật". Armstrong xuất bản bài viết của Kennan dưới tiêu đề "The Sources of Soviet Conduct" nhưng lược bỏ phần ghi chú của Kennan. Nội dung bài viết. Mở đầu bài viết, Kennan giải thích rằng Stalin và giới lãnh đạo Liên Xô dùng chủ nghĩa Marx-Lenin để ngụy biện cho việc cầm quyền mặc dù không được nhân dân ủng hộ. Để duy trì quyền lực, chính quyền Liên Xô phải thêu dệt mối đe dọa từ những thế lực nước ngoài: Tuy nhiên, Liên Xô không có dự định lật đổ phương Tây ngay lập tức mà sẽ tập trung "xâm nhập vào mọi ngóc ngách trên thế giới". Hoa Kỳ cần phải có chính sách ngăn chặn dài hạn đối với tham vọng bành trướng của Liên Xô. Hoa Kỳ phải áp dụng "đối lực" tùy theo lợi ích địa lý, chính trị và "đương đầu với Nga bằng đối lực ở bất cứ nơi nào mà Nga có dấu hiệu xâm phạm quyền lợi của một thế giới hòa bình, ổn định". Chính sách ngăn chặn sẽ có hiệu lực về dài hạn vì nền kinh tế Liên Xô thì thô sơ, chính quyền thì không có quy trình chọn lãnh đạo. Bất cứ sự gián đoạn nào trong nền chính trị Liên Xô đều có thể "ngay lập tức biến Liên Xô từ một trong những nhà nước mạnh nhất thành một trong những nhà nước yếu nhất, đáng thương nhất". Bài viết lưu ý rằng chính sách ngăn chặn là đặc hiệu đối với Liên Xô bởi hệ tư tưởng Marx-Lenin chủ trương kiên nhẫn, "chính quyền Liên Xô không có lý do gì để vội. Giống như Giáo hội Công giáo, Liên Xô tin rằng hệ tư tưởng của mình là lâu bền, có căn cứ... nên sẽ không liều những thành tựu hiện tại của cuộc cách mạng để đổi lấy những thứ phù phiếm trong tương lai". Kết quả của chính sách ngăn chặn là "sự tan rã hoặc suy yếu dần dần của chế độ Liên Xô". Liên Xô sẽ buộc phải thích nghi với thực tiễn đầy trở ngại.
Lí giải hành vi Liên Xô
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803780
Hoa Kỳ muốn thi hành chiến lược này thì phải giải quyết được những vấn đề của chính mình. Bài viết kết luận: "Để tránh đi đến diệt vong thì Hoa Kỳ chỉ cần phát huy những truyền thống tốt đẹp nhất của mình và chứng minh mình đáng là cường quốc. Quả là một bài thử quốc túy chí công bằng". Ảnh hưởng của bài viết tạp chí. Ngắn hạn. Tháng 5 năm 1947, Armstrong viết thư khen Kennan rằng "một bài viết mà biên tập không cần động bút sửa lại thì thật là một niềm vui. ... tôi chỉ ước rằng bài viết có thể dùng tên anh". Bài viết được đăng trên số tháng 7 năm 1947 nên không nói đến một số vấn đề thời sự như nổi dậy cộng sản ở Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kỳ và Thuyết Truman. Tờ tạp chí chỉ có hơn 19.000 người đăng ký đọc, giá bìa lại cao nên bài viết ban đầu không được lưu hành rộng rãi cho đến khi được đề cập trên một chuyên mục tờ "The New York Times" vào ngày 8 tháng 7. Tác giả chuyên mục Arthur Krock nhận xét rằng chủ trương của bài viết "giống hoàn toàn chủ trương mới của chính quyền Hoa Kỳ sau khi chính sách nhượng bộ Liên Xô thất bại", tác giả của bài viết đã nghiên cứu Liên Xô "ở cự li ngắn nhất có thể đối với một người ngoài cuộc" và kết luận rằng quan điểm của tác giả bài viết "gần giống với một vài tài liệu tuyệt mật ở Washington". Tờ tạp chí bắt đầu bán chạy như tôm tươi. Tuy Krock không chỉ đích danh Kennan trong chuyên mục nhưng Forrestal đã cho ông xem bản thảo có ghi tên của Kennan ở cuối bài. Những nhà ngoại giao khác ngờ Kennan là tác giả do văn phong riêng biệt và việc trích dẫn thường xuyên Edward Gibbon. Tin đồn lan rộng nhưng Bộ Ngoại giao không lên tiếng. Ngày 9 tháng 7, tờ báo "Daily Worker" của Đảng Cộng sản Hoa Kỳ công khai danh tính của Kennan. Chức vụ của Kennan trong Bộ Ngoại giao tạo nên sự chính thức về chính sách của bài viết. Một bài viết trên tạp chí Newsweek nhận xét rằng bài viết "X" đã trở thành cơ sở của Thuyết Truman và Kế hoạch Marshall và "đã vạch ra đường lối ngoại giao của nước này trong nhiều năm tới". Marshall gặp riêng Kennan để bày tỏ lo ngại về sự chú ý đối với bài viết và Kennan, Kennan trấn an Marshall bài viết đã được những cơ quan có thẩm quyền duyệt cho xuất bản. Dài hạn.
Lí giải hành vi Liên Xô
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803780
Dài hạn. Bài viết của Kennan phổ biến khái niệm "ngăn chặn". Trong hồi ký, Henry Kissinger nhận xét "trong số những nhà ngoại giao của nước ta thì George Kennan gần như đã đề ra một thuyết ngoại giao thời đại".
Ga Gwangmyeong
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803809
Ga Gwangmyeong (Tiếng Hàn: 광명역, Hanja: 光明驛) là ga đường sắt ở Iljik-dong, Gwangmyeong-si, Gyeonggi-do, Hàn Quốc, được vận hành bởi Đường sắt cao tốc Gyeongbu, Đường sắt cao tốc Honam và Tàu điện ngầm Seoul tuyến 1. Để thuận tiện cho việc tiếp cận, Tàu điện ngầm Seoul tuyến 1 (Tàu đưa đón giữa Yeongdeungpo và Gwangmyeong) đang hoạt động. Vào thời điểm xây dựng, tên dự kiến ​​là Ga Namseoul, nhưng vào ngày 28 tháng 8 năm 2000, nó được đổi thành Ga Gwangmyeong. Trong tương lai, khi Tuyến Shinansan và Tuyến Gyeonggang (đoạn Wolgot-Pangyo) được khai trương, nó sẽ trở thành ga trung chuyển. Các ga có tên tương tự. "Ga Gwangmyeong" là tên cũ của ga Gwangmyeongsageori trên Tuyến 7 của Tàu điện ngầm Seoul và cũng là tên của một ga trên Tuyến 2 của Tàu điện ngầm Bình Nhưỡng. Lịch sử. Xây dựng. Vị trí của ga Gwangmyeong đã được quyết định vào ngày 14 tháng 10 năm 1994, mặc dù việc xây dựng đã không bắt đầu cho đến tháng 12 năm 1999. Tên dự kiến ​​của ga Namseoul (nghĩa đen là ga Nam Seoul) đã được đổi thành ga Gwangmyeong vào ngày 28 tháng 8 năm 2000 và việc xây dựng nhà ga được hoàn thành vào ngày 27 tháng 3 năm 2004. Chi phí xây dựng là 406,8 tỷ won. Hoạt động. Nhà ga mở cửa với dịch vụ KTX bắt đầu vào ngày 1 tháng 4 năm 2004. Sau khi mở cửa vào tháng 4 năm 2004, nhà ga Gwangmyeong chỉ đón trung bình 4.521 hành khách mỗi ngày. Tuy nhiên, tốc độ tăng trưởng hành khách là một trong những ga nhanh nhất trong số các ga KTX và số lượng hành khách KTX hàng ngày đến hoặc đi tại ga đạt 14.608 vào năm 2008, vượt qua ga Yongsan, ga cuối ở Seoul của dịch vụ Honam KTX. Trong 5 năm đầu tiên đưa vào sử dụng, cho đến cuối tháng 2 năm 2009, Ga Gwangmyeong đã đón tổng cộng 22.173.792 lượt hành khách, một lần nữa vượt qua Ga Yongsan. Trong các cuộc khảo sát hành khách được thực hiện trong những tháng đầu tiên sau khi ra mắt dịch vụ KTX, vấn đề được đề cập thường xuyên nhất là thiếu khả năng tiếp cận đầy đủ tại địa phương cho các ga trung gian, đặc biệt là thiếu kết nối tàu điện ngầm đến hai ga mới Gwangmyeong và Cheonan–Asan.
Ga Gwangmyeong
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803809
Ga Gwangmyeong được liên kết với Tàu điện ngầm Seoul tuyến 1 bằng dịch vụ xe đưa đón từ Yongsan vào ngày 15 tháng 12 năm 2006. Tuy nhiên, xe đưa đón sử dụng cùng đường ray với tàu KTX, dẫn đến lịch trình có thời gian chờ đợi lâu giữa các ga sự xuất hiện của KTX và tàu điện ngầm, do đó dịch vụ ít bị ảnh hưởng. Một cuộc khảo sát năm 2008 về hành khách KTX đến hoặc khởi hành tại ga Gwangmyeong cho thấy 57% sử dụng ô tô riêng, 11% đi taxi, 28% đi xe buýt và chỉ 4% đi tàu điện ngầm. Khi một điểm dừng KTX bổ sung được đề xuất vào năm 2004 tại ga Yeongdeungpo, gần đó, một số người dân địa phương sống xung quanh ga Gwangmyeong lo sợ rằng Korail sẽ giết chết ga Gwangmyeong bằng cách chuyển tất cả các dịch vụ sang ga mới và thành lập một nhóm hành động chống lại kế hoạch. Nhóm hành động đã thu thập được 880.000 chữ ký, buộc chính phủ phải từ bỏ kế hoạch vào cuối năm 2005. Khi ga Yeongdeungpo được đặt làm điểm dừng cho các dịch vụ KTX mới qua Suwon bắt đầu từ ngày 1 tháng 11 năm 2010, các cuộc biểu tình lại tiếp tục. Dịch vụ. Ga Gwangmyeong được phục vụ bởi các chuyến tàu KTX trên cả hai tuyến Đường sắt cao tốc Gyeongbu và Đường sắt cao tốc Honam. Các chuyến tàu con đưua đón chạy cứ sau 40 phút-1 giờ đến , nối với đoạn Tuyến Gyeongbu của Tuyến 1 tại ga văn phòng Geumcheon-gu ở Seoul. Ga Gwangmyeong không được kết nối trực tiếp với các ga tàu điện ngầm khác trong thành phố Gwangmyeong, cụ thể là và , vì vậy cần phải đổi tàu tại Ga phức hợp kỹ thuật Gasan ở Seoul để đến đó hoặc chỉ cần bắt một trong nhiều xe buýt đến ga ga tàu.
Vòng loại Cúp bóng đá U-23 châu Á 2024
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803819
Vòng loại Cúp bóng đá U-23 châu Á 2024 là một cuộc thi bóng đá nam quốc tế dành cho lứa tuổi dưới 23 tuổi quốc tế để chọn ra 16 đội tham dự Cúp bóng đá U-23 châu Á 2024. Tổng cộng có 16 đội sẽ đủ điều kiện để tham dự vòng chung kết, bao gồm cả Qatar được đặc cách tham dự giải đấu với tư cách chủ nhà. Thay đổi định dạng. Ủy ban điều hành AFC đã thông qua một số khuyến nghị chiến lược do Ủy ban thi đấu AFC đưa ra. Một trong số đó là việc loại bỏ các nguyên tắc phân vùng trong các giải đấu trẻ của AFC, theo đó vòng loại của ba giải đấu trẻ, bao gồm U-17 châu Á, U-20 châu Á và U-23 châu Á sẽ không còn chia theo khu vực Đông - Tây. Hạt giống. 43 trong tổng số 47 thành viên của AFC, trong đó có đội chủ nhà Qatar, đủ điều kiện để tham dự vòng loại; vào ngày 21 tháng 1 năm 2023, FIFA đã đình chỉ Sri Lanka cho đến khi có thông báo mới. Lễ bốc thăm sẽ diễn ra vào ngày 25 tháng 5. Các đội được xếp theo nhóm hạt giống dựa vào thành tích của các đội tại Cúp bóng đá U-23 châu Á 2022 và vòng loại (xếp hạng tổng thể được hiển thị trong ngoặc đơn). Các đội tuyển là chủ nhà của vòng loại trước khi bốc thăm sẽ được chia thành nhóm cho các đội chủ nhà. Kết quả bốc thăm. Kết quả bốc thăm là các bảng sau: Các bảng đấu. Tất cả các trận đấu sẽ diễn ra từ ngày 6 tháng 9 đến 12 tháng 9 năm 2023 Group A. <onlyinclude></onlyinclude> Group B. <onlyinclude></onlyinclude> Group C. <onlyinclude></onlyinclude> Group D. <onlyinclude></onlyinclude> Bảng E. <onlyinclude></onlyinclude> Bảng F. <onlyinclude></onlyinclude> Bảng G. <onlyinclude></onlyinclude> Bảng H. <onlyinclude></onlyinclude> Bảng I. <onlyinclude></onlyinclude> Bảng J. <onlyinclude></onlyinclude> Bảng K. <onlyinclude></onlyinclude> Các đội tuyển đã vượt qua vòng loại. Các đội sau đủ điều kiện tham dự Cúp bóng đá U-23 châu Á 2024. <section begin="qual table" /> <section end="qual table" />
Thân vương quốc Novgorod-Seversk
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803822
Thân vương quốc Novgorod-Seversk hay Novhorod-Siversk (tiếng Nga: Новгород-Северское княжество) là một thân vương quốc của Người Rus' thời trung cổ, với trung tâm là Novhorod-Siverskyi, ngày nay là một thành phố ở tỉnh Chernihiv, Ukraine. Thân vương quốc nổi lên sau khi quyền lực trung ương của Kiev Rus' suy tàn vào cuối thế kỷ XI, và Svyatoslav Olhovych đã thành lập một triều đại bản địa, Olhovychi (Olgovichi), như một nhánh của Nhà Rurikid. Novgorod-Seversk được liên kết với Thân vương quốc Chernigov. Năm 1185, một chiến dịch lớn của Rus chống lại người Cumans (Polovtsy) đã kết thúc với thất bại dành cho Thân vương Igor xứ Novhorod-Siverskyi, trận chiến được tái hiện lại trong tác phẩm "Truyện kể cuộc viễn chinh Igor". Sau cái chết của Roman Đại đế, Thân vương đầu tiên của xứ Galicia–Volhynia vào năm 1205, ba người con trai của Igor nắm quyền ở Halych và trị vì từ năm 1206 đến 1212. Novgorod-Seversk bị Thân vương quốc Briansk chiếm sau cuộc xâm lược của người Mông Cổ, và sau đó là người Litva khi quyền lực của Kim Trướng hãn quốc bắt đầu suy giảm. Vào thế kỷ XV, Thân vương quốc được trao cho Thân vương Ivan xứ Mozhaisk khi ông chạy trốn khỏi Đại thân vương Vasily II.
Thân vương quốc Chernigov
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803823
Thân vương quốc Chernigov (tiếng Slav Đông cổ: Чєрниговскоє кънѧжьство; tiếng Ukraina: Чернігівське князівство; tiếng Nga: Черниговское княжеств о) là một trong những nhà nước lớn nhất và hùng mạnh nhất trong Kiev Rus'. Trong một thời gian, nó là Thân vương quốc mạnh thứ hai sau Kiev. Công quốc được thành lập vào thế kỷ thứ X và duy trì một số nét đặc trưng cho đến thế kỷ XVI. Thân vương quốc Chernigov bao gồm các khu vực của Ukraine, Belarus và Nga ngày nay. Vị trí. Hầu hết Chernigov nằm ở tả ngạn sông Dnepr, trong lưu vực của sông Desna và sông Seim. Cư dân Thân vương quốc được cho hầu hết là bộ lạc Siveria thuộc người Slav và một phần là người Polan Dnepr. Sau đó, lãnh thổ của nó mở rộng đến vùng đất của người Radimich và một phần người Vyatich và người Drehovich. Kinh đô của Thân vương quốc là thành phố Chernigov, các thành phố quan trọng chính khác là Novgorod-Severski, Starodub-Seversky, Trubchevsk và Kozelsk. Quyền sở hữu và ảnh hưởng của Thân vương quốc Chernigov giáp với Thân vương quốc Ryazan ở phía Bắc và Thân vương quốc Tmutorokan ở phía Đông Nam. Lịch sử. Theo "Biên niên sử chính yếu", trước thế kỷ 11 thân vương quốc được cai trị bởi các trưởng lão bộ lạc địa phương và các voivode đến từ Kiev do Đại vương công bổ nhiệm để thu cống nạp từ cư dân địa phương, quản lý tòa án, và phòng thủ lãnh thổ khỏi kẻ địch bên ngoài. Năm 1024, Mstislav của Chernigov, con trai của Vladimir Vĩ đại đến từ Tmutarakan và thiết lập quyền cai trị đối với Thân vương quốc Chernigov. Mstislav định sông Dnepr làm biên giới tự nhiên giữa vùng ảnh hưởng của mình và của anh em trai mình là Yaroslav Thông thái. Đây là nỗ lực được ghi nhận đầu tiên nhằm dàn xếp khu vực quản lý theo thỏa thuận thay vì bạo lực trên các vùng đất Rus. Phân chia lãnh địa giữa hai anh em tiến triển đến một vị trí ổn định, điều này dễ dàng được tạo điều kiện thuận lợi do khoảng cách rộng lớn của khu vực, nơi Mstislav mở rộng về phía nam trong khi Yaroslav mạo hiểm về phía bắc.
Thân vương quốc Chernigov
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803823
Ông bắt đầu thiết lập Chernigov thành một trong những trung tâm hành chính quan trọng nhất trong khu vực, sau đó ông xây dựng các hàng rào phòng thủ và mở rộng tòa thành. Thành lũy kiên cố được xây dựng với chu vi 2,5 km với chiều cao trung bình 4 m, mức rộng lớn thậm chí theo tiêu chuẩn của Rus. Sau cái chết của Mstislav sau một chuyến đi săn vào năm 1036, Chernigov được hợp nhất vào lãnh địa Kiev. Sau khi anh em trai của mình mất, Yaroslav Thông thái giành được quyền lực độc tôn của triều đại và yêu sách Thân vương quốc Chernigov, ông sẽ cai trị cho đến năm 1054. Sau đó, con trai ông là Đại vương công tương lai Sviatoslav mở đầu nhánh Chernigov của vương triều Ryurik. Trong nội chiến của dòng Yaroslav, Chernigov là nơi tranh giành giữa các con trai của Sviatoslav và Vsevolod. Sau khi Sviatoslav mất vào năn 1076, theo quyết định của Hội đồng Liubech, các con trai của Sviatoslav là Oleg và Davyd, và hậu duệ của họ đạt được thân vương quốc. Thân vương quốc sau đó giành được một mức độ tự trị nhất định, và chủ yếu được đảm bảo sau này. Thân vương quốc sau đó được chia thành ba thân vương quốc thái ấp chính: Chernigov, Novgorod-Seversk và Murom-Ryazan. Trong khi Tmutarakan do xa xôi nên thường xảy ra tranh chấp và cuối cùng bị vượt qua. Murom và sau đó là Ryazan đã rời xa ảnh hưởng của Chernigov và sau một thời gian thì bị Thân vương quốc Vladimir tranh chấp. Tuy nhiên, ảnh hưởng của các Thân vương Chernigov vẫn còn lớn và họ vẫn giữ tước hiệu Đại vương công Kiev trong một thời gian. Chernigov là một trong những trung tâm kinh tế và văn hóa lớn nhất của Kiev Rus'. Danh sách huyện và thành phố. Bên dưới là danh sách các huyện và thành phố của Thân vương quốc Chernigov:
Lafaele Moala
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803826
Lafaele Moala (sinh ngày 22 tháng 7 năm 1982) là một cầu thủ bóng đá Tonga hiện đang thi đấu ở vị trí tiền vệ tấn công cho câu lạc bộ Veitongo tại Giải bóng đá vô địch quốc gia Tonga và Đội tuyển bóng đá quốc gia Tonga. Sự nghiệp thi đấu. Moala dành phần lớn sự nghiệp thi đấu cho câu lạc bộ Lotoha'apai United. Năm 2012, anh ta được bổ nhiệm là trợ lý huấn luyện viên của Đội tuyển bóng đá U-17 quốc gia Tonga. Năm 2018, anh ta là một nhân viên của tổ chức Sport for Development với chương trình Just Play giúp đỡ những người khuyết tật có thể chơi thể thao.
Alain Badiou
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803833
Alain Badiou (; sinh ngày 17 tháng 1 năm 1937) là một nhà triết học Pháp, từng giữ ghế chủ tịch của khoa triết học thuộc École normale supérieure (ENS) và là người sáng lập khoa triết của Đại học Paris VIII cùng Gilles Deleuze, Michel Foucault và Jean-François Lyotard. Về lập trường chính trị, Badiou ủng hộ cho sự tái sinh chủ nghĩa cộng sản như là một thế lực chính trị thực thụ.
Rắn hổ mang Phục Hy
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803836
Rắn hổ mang Phục Hy (Naja fuxi) là một loài rắn hổ mang độc, đặc hữu của khu vực Đông Nam Á. Loài này từng được xem là một phần của loài rắn hổ mang một mắt kính ("Naja kaouthia)" cho đến khi được tách thành loài riêng thông qua các nghiên cứu di truyền vào năm 2022. Phân loại. "N. fuxi" thuộc chi Rắn hổ mang trong họ Rắn hổ. Do những khác biệt và biến thể về hoa văn và kiểu vảy, chúng được tách ra thành loài riêng từ một bài báo khoa học năm 2022 trình bày chi tiết những nét khác biệt giữa các loài rắn hổ mang châu Á. Cái tên "Phục Hy" có nguồn gốc từ Phục Hy "(伏羲)", một trong những tổ tiên của loài người trong Thần thoại Trung Hoa cổ đại, thường là một hình tượng nửa người nửa rắn. Mô tả. Rắn hổ mang Phục Hy là loài có kích thước trung bình, với chiều dài cơ thể khi trưởng thành là . Tương tự với loài hổ mang một mắt kính, chúng có một mắt kính lớn ở sau đầu. Màu sắc chủ đạo là màu nâu, với các sắc thái và độ đậm nhạt khác nhau dọc theo chiều dài cơ thể. Các cá thể con non hoặc những con rắn nhỏ thường có màu đậm hơn ở phần lưng và bụng so với những con có kích thước lớn. Tuy nhiên, chúng cũng có thể được phân biệt với loài hổ mang một mắt kính bởi các dải chéo hẹp đều đặn ở vùng giữa đến vùng sau của vảy lưng và bề lưng của chiếc đuôi cũng có các viền sẫm màu. Kiểu vảy. Rắn hổ mang Phục Hy có 190 vảy bụng, 2 vảy trước bụng và 50 chiếc vảy dưới đuôi xếp thành cặp thuôn nhọn nhỏ dần từ đầu đến đuôi. Giống như những con hổ mang một mắt kính, chúng có phần lưng nhẵn trơn, với 20 hàng vảy ở cổ và giữa cơ thể và 15 hàng vảy cách vùng hốc hậu môn khoảng độ dài bằng một đầu rắn. Tập tính, hành vi. Chúng có thực đơn đa dạng bao gồm các loại lưỡng cư, rắn nhỏ, chim và động vật có vú nhỏ, và đã được báo cáo từng xâm nhập vào nơi ở của con người ở tỉnh Vân Nam để bắt gà con. Một số cá thể được tìm thấy trú ẩn trong các tổ mối bị bỏ hoang trong mùa đông ở huyện tự trị Mạnh Liên. Phân bố và sinh cảnh.
Rắn hổ mang Phục Hy
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803836
Phân bố và sinh cảnh. "Rắn hổ mang Phục Hy" đã được tìm thấy ở các vùng nhiệt đới và cận nhiệt đới phía tây nam Trung Quốc, ở độ cao từ , và có khả năng được tìm thấy ở các khu vực lân cận bao gồm phía bắc của Myanmar, Lào, Thái Lan và Việt Nam. Chúng có vẻ thích cư trú ở những sườn dốc thoải ở những khu rừng mở hoặc bìa rừng. Nọc độc. Không có nhiều thông tin về nọc độc của loài này. Răng nanh của chúng ngắn và chắc, giống như các loài rắn hổ mang khác, cũng không có khác biệt về chức năng phun nọc. Đây là một loài hung dữ và là một trong những nguyên nhân quan trọng gây ra các trường hợp rắn cắn ở châu tự trị Tây Song Bản Nạp, tỉnh Vân Nam từ năm 2007 đến năm 2014.
Vườn quốc gia Saylyugemsky
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803840
Vườn quốc gia Saylyugemsky () nằm trên khu vực núi giao cắt chữ "X" biên giới của bốn quốc gia Nga, Kazakhstan, Mông Cổ và Trung Quốc, thuộc dãy núi Altai của Trung Á. Do sự xa xôi và vị trí của nó tại các điểm gặp nhau của núi, thảo nguyên, sa mạc và rừng khiến đây là khu bảo tồn thiên nhiên quan trọng toàn cầu về đa dạng sinh học. Được chính thức thành lập vào năm 2010–2012, với mục đích cụ thể là bảo vệ loài cừu núi Argali và Báo tuyết đang có nguy cơ tuyệt chủng. Phần Dãy núi Saylyugem là một sườn núi của dãy Altai, kéo dài về phía đông bắc đến dãy núi Sayan. Khí hậu ở đây lạnh và bán khô hạn. Về mặt hành chính, vườn quốc gia nằm ở huyện Kosh-Agachsky của Cộng hòa Altai. Mặc dù du lịch sinh thái đóng vai trò quan trong, nhưng các chuyến ghé thăm đến khu vực này hiện yêu cầu giấy phép đặc biệt từ ban quản lý vườn quốc gia và các hoạt động chỉ giới hạn ở các con đường và đường mòn. Địa hình. Địa hình của Saylyugemsky là đồi núi với những đỉnh cao nhất lên tới (trên rặng núi Tabagiyin-Their-Ula), nơi có các sông băng. Nhìn chung, Altai là một cao nguyên núi bị chia cắt sâu bởi các thung lũng sông, nơi có sự xuất hiện của những ngọn đồi hoặc thảo nguyên thoải. Với diện tích , vườn quốc gia bao gồm 3 phần là: "Saylyugem" và "Ulandryk" gần nhau ở sườn phía bắc của dãy Saylyugem, với phân khu cũ chạy dọc biên giới giữa Nga và Mông Cổ. Phần thứ ba có tên "Argut" được hình thành dựa trên mũi núi của dãy Katun và Bắc Chuya. Sông Argut chảy qua địa phận vườn quốc gia. Đường giới hạn băng tuyết dao động ở độ cao từ 2.300 đến 3.200 mét. Các khu vực Saylyugem và Ulandryk đã trải qua quá trình cư trú của con người trong nhiều thiên niên kỷ khi chúng là khu vực chăn thả và săn bắn, trong khi khu vực Argut khó tiếp cận hơn nên vẫn còn tương đối nguyên sơ.
Vườn quốc gia Saylyugemsky
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803840
Dãy núi Altai nằm ở rìa phía bắc của khu vực chịu ảnh hưởng kiến ​​tạo bởi sự va chạm của mảng Ấn Độ vào châu Á. Khu vực này có hoạt động địa chấn, với một trận động đất lớn gần đây là Động đất Altai năm 2003. Các loại đá điển hình ở vùng núi này là đá granit và đá phiến biến chất. Động vật. Báo tuyết là tâm điểm cho những nỗ lực bảo tồn tại đây. Ước tính có khoảng 15-20 cá thể sống trong vườn quốc gia và khoảng 50-60 cá thể ở vùng đệm xung quanh. Chúng có mặt tại vùng núi đá, nơi cơ thể chắc nịch và bộ lông dày giúp chúng dễ dàng thích nghi. Saylyugemsky nằm ở rìa phía bắc phạm vi sinh sống của loài này. Thức ăn chính của chúng là loài dê núi Altai-Sayan, loài dê núi ước tính có khoảng 3.200-3.700 cá thể. Vào năm 2015, các nhà khoa học đã tìm thấy bằng chứng về loài gấu Saylyugemsky quý hiếm, được cho là đã tuyệt chủng trong khu vực cách đây 30 năm. Sylyugemsky là nơi có trung tâm phát triển loài dê núi Siberia, với các quần thể Argali xuyên biên giới có số lượng khoảng 500-550 cá thể. Các loài khác được tìm thấy có thể kể đến nai và hươu, đáng chú ý là hươu xạ khi chúng bị săn bắn bất hợp pháp để lấy xạ hươu bằng những dây bẫy. Điều này vô tình khiến một số cá thể báo tuyết bị dính bẫy. Các sườn núi là nơi sinh sản vô cùng quan trọng của loài cắt Saker đang có nguy cơ tuyệt chủng, khi số lượng của chúng đã giảm trong những năm gần đây do nạn săn trộm. Phần phía nam của vườn quốc gia đã ghi nhận 146 loài chim, bao gồm đại bàng đuôi trắng, đại bàng hung, đại bàng vàng, kền kền râu, kền kền đen, Kền kền Griffon, cắt lớn, cắt nhỏ, gà tuyết Altai. Du lịch. Là nơi bảo tồn các loài dễ bị thương tổn và có nguy cơ tuyệt chủng cùng các địa điểm văn hóa, vườn quốc gia có những hạn chế chặt chẽ đối với mục đích và di chuyển. Việc vào đây cần có giấy phép của ban quản lý vườn quốc gia và du khách phải đi trên các con đường và đường mòn sẵn có.
Citopia
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803843
Citopia (cách điệu là CITOPIA) là album phòng thu thứ hai của nữ ca sĩ người Việt Nam Phùng Khánh Linh, sau album đầu tay yesteryear. Album được phát hành chính thức vào ngày 11 tháng 11 năm 2022 bởi Hãng Đĩa Thời Đại. Album bao gồm 10 bài hát khác nhau do chính Phùng Khánh Linh sáng tác, ngay từ khi ra mắt đã nhận được những đánh giá tích cực từ cả công chúng lẫn chuyên gia. Phùng Khánh Linh đã nhận về 3 đề cử: Album của năm, Nhạc sĩ của năm & Ca sĩ của năm tại Giải Cống Hiến 2023. Sáng tác và phát hành. Giữa năm 2022, sau khi phát hành album tổng hợp đầu tiên "the early recordings", Phùng Khánh Linh đã đi công tác tới Hoa Kỳ, tại "thủ phủ âm nhạc" Nashville, để cùng hợp tác với những kỹ sư âm thanh hàng đầu, đứng sau nhiều siêu phẩm album từng giành giải Grammy của Adele, Ariana Grande hay Lady Gaga. Và CITOPIA được sáng tác với 10 bài hát tổng cộng, với một âm hưởng rõ nét của phong cách "city pop" của Nhật Bản những năm 70. Vào ngày 10 tháng 8 năm 2022, MV cho ca khúc 'căn gác mùa hè' đã được đăng tải trên kênh Youtube của Phùng Khánh Linh, "nhá hàng" cho album tiếp theo. Vào ngày 10 tháng 10 năm 2022, lyric video cho ca khúc 'năm ngoái giờ này' cũng đã được đăng tải, là single thứ hai từ album được phát hành. 11 giờ 11 phút ngày 11 tháng 11 năm 2022, CITOPIA chính thức được phát hành trên các nền tảng nhạc số cũng như album vật lý bởi Hãng Đĩa Thời Đại. Tên gọi. Tên album 'CITOPIA' chính là ghép lại bởi hai từ khác là "city" (thành phố) và "utopia" (địa đàng), từ đó có thể hiểu đó là một thành phố địa đàng, một thiên đường thực sự giữa chốn hạ giới. Như Phùng Khánh Linh viết trong foreword (lời nói đầu) của 'CITOPIA': "Citopia - một thành phố trong tưởng tượng nơi mà mọi thứ đều trở nên hoàn hảo. Lý tưởng hoàn hảo trong CITOPIA chính là xã hội không có khiếm khuyết rạn vỡ nào. Và đó là điều tôi luôn cố gắng vươn đến: cuộc sống chẳng cần lo lắng những điều sai hay tổn thương, không còn muộn phiền, nỗi đau... CITOPIA là nơi an yên dành cho các bạn và cả tôi." Danh sách bài hát. Tất cả các ca khúc được sáng tác bởi Phùng Khánh Linh. Đánh giá.
Citopia
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803843
Đánh giá. Japan Times nhận xét: "CITOPIA có một cấu trúc âm nhạc uyển chuyển giữa Funk và Disco ở những bài hát sôi động cùng với những bản ghi với tiết tấu chậm rãi, mộng mơ ảo diệu như tác phẩm Midnight Pretenders của Tomoko Aran. Giọng hát của Linh như sự giao thoa trong sự lạc quan vui vẻ tối thứ 6 và những nỗi buồn man mác những sáng thứ 2”
A Lạp Thiện kỳ Trát Tát Khắc Thân vương
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803848
A Lạp Thiện Ách Lỗ Đặc bộ Trát Tát Khắc Hòa Thạc Thân vương () là một tước vị Trát Tát Khắc Hòa Thạc Thân vương cha truyền con nối tại A Lạp Thiện Ách Lỗ Đặc kỳ thuộc Tây Sáo Mông Cổ dưới thời nhà Thanh. Năm 1697, một hậu duệ của Chuyết Xích Cáp Tát Nhi – em trai ruột của Thành Cát Tư Hãn – là được Khang Hi phong làm Trát Tát Khắc Đa La Bối lặc. Năm 1709, con trai thứ 3 của ông là A Bảo được thừa kế tước vị. A Bảo được Ung Chính thăng làm Đa La Quận vương vào năm 1723 nhưng vì phạm tội mà lại bị giáng làm Bối lặc vào năm 1729. Hai năm sau, A Bảo được khôi phục tước vị Quận vương. Cũng trong năm 1731, triều đình nhà Thanh thưởng Định Viễn Doanh cho A Bảo làm nơi ở và đồn trú, nơi hiện nay là thị trấn Bayanhot, kỳ A Lạp Thiện Tả thuộc minh A Lạp Thiện của khu tự trị Nội Mông. Con trai thứ của A Bảo là La Bặc Tàng Đa Nhĩ Tể được tập tước Đa La Bối lặc vào năm 1739 và được Càn Long lần lượt phong làm Đa La Quận vương vào năm 1757 và Hòa Thạc Thân vương vào năm 1765. Năm 1782, Càn Long cho phép tước vị được thế tập võng thế. Lịch sử. Khởi đầu. Hòa La Lý là hậu duệ của Chuyết Xích Cáp Tát Nhi – em trai ruột của Nguyên Thái Tổ Thành Cát Tư Hãn. Năm 1697, Hòa La Lý được Khang Hi ban tước vị Trát Tát Khắc và vùng đất A Lạp Thiện. Triều đình nhà Thanh án theo lệ của 49 kỳ khác, thiết đặt A Lạp Thiện Hòa Thạc Đặc kỳ, trong đó Hòa Thạc Đặc là 1 trong 4 bộ tộc thuộc Trát Lỗ Đặc. Hòa La Lý được phong làm Đa La Bối lặc, trở thành Kỳ chủ đầu tiên. A Bảo là con trai thứ 3 của Hòa La Lý. Năm 1704, Khang Hi lệnh cho A Bảo đến kinh thành, phong làm Ngự tiền Thị vệ. Cùng năm đó, ông được ban hôn với Đạo Khắc Hân Quận chúa, con gái của Trang Thân vương Bác Quả Đạc được Khang Hi nuôi dưỡng trong cung, trở thành Hòa Thạc Ngạch phò của nhà Thanh. Hòa La Lý cũng từ đó mà toàn toàn quy thuận nhà Thanh. Sau khi A Bảo thành hôn, Khang Hi đã lệnh Tuần phủ Cam Túc xây dựng phủ đệ cho quận chúa và ngạch phò ở địa phận Mông Cổ.
A Lạp Thiện kỳ Trát Tát Khắc Thân vương
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803848
Năm 1707, Hòa La Lý qua đời. Đến năm 1709 thì A Bảo quay về A Lạp Thiện kế thừa tước vị của cha. A Bảo và Đạo Khắc Hân Quận chúa có 3 người con trai nhưng con trai trưởng là Bối tử Cổ Mộc Bố Tảo mất sớm, chỉ còn lại La Bặc Tàng Đa Nhĩ Tế và Lạp Nhĩ Tể Vượng Thư Khắc. Ngoài ra, A Bảo còn có một người con gái trở thành Đích Phúc tấn của Bối lặc Dận Y – hoàng tử thứ 20 của Khang Hi. Năm 1739, A Bảo qua đời, con trai thứ là La Bặc Tàng Đa Nhĩ Tế được thừa kế tước vị. Theo quy định tập tước của nhà Thanh, vì tước vị không phải thiết mạo tử vương nên khi thừa kế sẽ bị giảm xuống một bậc. La Bặc Tàng Đa Nhĩ Tế được phong làm Bối lặc. Một năm sau (1740), La Bặc Tàng Đa Nhĩ Tế được Càn Long hứa hôn với con gái thứ 8 của Trang Thân vương Dận Lộc, tức em họ của Càn Long. Lúc đính hôn, cả La Bặc Tàng Đa Nhĩ Tế và Cách cách đều chỉ xấp xỉ 6 tuổi. Đến tháng 11 năm 1750 thì Cách cách được phong làm Huyện chúa, cả hai chính thức thành hôn. La Bặc Tàng Đa Nhĩ Tế cũng theo đó mà được phong làm Đa La Ngạch phò của nhà Thanh. Cách cách vốn là con gái do thiếp thất của Thân vương sinh ra, theo quy định thời Thanh chỉ được phong làm Quận quân, nhưng nay được thăng lên một bậc trở thành Huyện chúa, thân phận cũng theo đó mà được đề cao. Đây được xem là một trong những chính sách lôi kéo Mông Cổ thông qua liên hôn của nhà Thanh. Một năm sau khi kết hôn, La Bặc Tàng Đa Nhĩ Tế cùng Huyện chúa quay về kỳ sinh sống. Trong suốt những năm Càn Long, khi triều đình nhà Thanh suất quân chinh phạt và , La Bặc Tàng Đa Nhĩ Tế đã suất lĩnh quân Mông Cổ của bộ tộc mình lập được nhiều chiến công, lần lượt được phong làm Quận vương và Thân vương. Đến năm 1782, Càn Long đặc biệt cho phép tước vị Thân vương được thế tập võng thế, tức thừa kế không bị giáng cấp. Thời Thanh trung kỳ. Năm 1770, con trai trưởng của La Bặc Tàng Đa Nhĩ Tế và Huyện chúa là Vượng Thấm Ban Ba Nhĩ đã được Càn Long hứa hôn với con gái trưởng của Vinh Thân vương Vĩnh Kỳ. Lúc bấy giờ, Cách cách chỉ vừa 9 tuổi.
A Lạp Thiện kỳ Trát Tát Khắc Thân vương
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803848
9 năm sau, cả hai chính thức thành hôn vào tháng 12 năm 1779. Lúc sinh thời, Vĩnh Kỳ chưa từng được phong tước, mẹ của Cách cách cũng chỉ là thiếp hầu, theo quy định Cách cách vốn không được ban tước vị nhưng nay lại được phong tước Huyện quân. Vượng Thấm Ban Ba Nhĩ Tế cũng theo đó mà được phong làm Cố Sơn Ngạch phò. Tuy nhiên thành hôn chưa tròn năm, Huyện quân qua đời vào tháng 11 (âm lịch) năm 1780. Hơn nửa năm sau vào tháng 5 nhuận âm lịch năm 1781, Vượng Thấm Ban Ba Nhĩ tiếp tục được hứa hôn với một cháu nội khác của Càn Long là con gái thứ của Vĩnh Thành, vị Cách cách này cũng được giao cho Phúc tấn của Vĩnh Kỳ nuôi dưỡng. Tuy nhiên cả hai chưa kịp thành hôn thì La Bặc Tàng Đa Nhĩ Tế qua đời vào năm 1783, Vượng Thấm Ban Ba Nhĩ phải chịu tang cha, đồng thời kế thừa tước vị Trát Tát Khắc Thân vương. Hai năm sau (1785), Cách cách được phong làm Huyện chúa, chính thức thành hôn với Vượng Thấm Ban Ba Nhĩ. Lúc bấy giờ, Vĩnh Thành đang là một Quận vương, Cách cách là con gái của Quận vương do Trắc phúc tấn sinh ra, theo lý chỉ được phong Huyện quân, việc được phong Huyện chúa đã cao hơn lệ thường 2 bậc. Vượng Thấm Ban Ba Nhĩ cũng theo đó mà được phong làm Đa La Ngạch phò. Tuy nhiên thành hôn chỉ vừa 2 năm thì Huyện chúa qua đời khi chỉ mới 19 tuổi. Vượng Thấm Ban Ba Nhĩ qua đời vào năm 1804 dưới triều Gia Khánh, chi có một người con gái gả cho con trai của Túc Thân vương Vĩnh Tích là Kính Đôn. Vượng Thấm Ban Ba Nhĩ không có con trai, em trai ông là Mã Cáp Ba Lạp được thừa kế tước vị Trát Tát Khắc Thân vương. Mã Cáp Ba Lạp đã 2 lần liên hôn cùng nhà Thanh. Con gái ông gả cho cháu của Gia Khánh là Miên Tính, sinh ra Dịch Khuông – người về sau được phong làm Khánh Thân vương, trở thành 1 trong 12 Thiết mạo tử vương của nhà Thanh. Con trai ông là Nang Đô Bố Tô Long cưới con gái thứ 11 của Thuận Thừa Quận vương Luân Trụ. Năm 1832 dưới triều Đạo Quang, Mã Cáp Ba Lạp qua đời, con trai là Nang Đô Bố Tô Long tập tước. Năm 1844, Nang Đô Bố Tô Long qua đời. Thời Thanh mạt.
A Lạp Thiện kỳ Trát Tát Khắc Thân vương
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803848
Thời Thanh mạt. Sau khi Nang Đô Bố Tô Long qua đời, lần lượt các thế hệ trực hệ thừa kế tước vị bao gồm Cống Tang Châu Nhĩ Mặc Đặc, Đa La Đặc Sắc Lăng, Tháp Vượng Bố Lý Giáp Lạp và Đạt Lý Trát Nhã. Các thế hệ A Lạp Thiện Thân vương tiếp tục duy trì truyền thống liên hôn cùng với hoàng thất nhà Thanh. Năm 1857 dưới triều Hàm Phong, A Lạp Tề Thân vương đời thứ 5 là Cống Tang Châu Nhĩ Mặc Đặc kết hôn với con gái của Trấn Quốc công Tường Lâm. Hai người có khá nhiều con cái, trong đó có 4 người con gái trở thành con dâu hoàng thất nhà Thanh, phân biệt kết hôn với Trấn Quốc Tướng quân Dục Trưởng, Thượng thư Phổ Hưng, Bối tử Dục Thu, và Đoan Quận vương Tái Y. Trong đó chỉ có người con gái trở thành kế thất của Dục Trưởng kết hôn khi Cống Tang Châu Nhĩ Mặc Đặc còn sống, những trường hợp khác đều xuất giá sau khi ông đã qua đời. Trong hai đời Thân vương thứ 5 và thứ 6 của hai cha con Cống Tang Châu Nhĩ Mặc Đặc và Đa La Đặc Sắc Lăng đã diễn ra 2 cuộc hôn nhân thuộc về kiểu hôn nhân con cô con cậu lấy nhau điển hình thời Thanh, nhưng chỉ một trong số đó có quan hệ huyết thống gần. Trường hợp đầu tiên là với gia đình Bối tử Dục Thu. Một người con gái của Cống Tang Châu Nhĩ Mặc Đặc kết hôn với Dục Thu, một người con gái của Đa La Đặc Sắc Lăng lại kết hôn với Hằng Chiếu – con riêng của Dục Thu do thiếp thất sinh ra. Trường hợp này vẫn được xem là con cô con cậu dù hai người không cùng huyết thống. Trường hợp thứ hai là với gia đình Đoan Quận vương Tái Y. Năm 1876 dưới triều Quang Tự, Cống Tang Châu Nhĩ Mặc Đặc qua đời, con trai là Đa La Đặc Sắc Lăng thừa kế tước vị. Theo ghi chép của hậu duệ Tái Y, Đa La Đặc Sắc Lăng đã đưa một người em gái vào cung để chăm sóc và theo hầu Từ Hi Thái hậu. Nhờ làm Thái hậu vui lòng mà vị Cách cách này được Thái hậu hứa gả cho Đoan Quận vương Tái Y làm Kế Phúc tấn. Sau khi thành hôn, Kế Phúc tấn sinh được một người con trai là Phổ Tuấn. Về sau, Phổ Tuấn lại cưới con gái của Đa La Đặc Sắc Lăng. Đây chính là kiểu hôn nhân cận huyết.
A Lạp Thiện kỳ Trát Tát Khắc Thân vương
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803848
Năm 1899, Phổ Tuấn được Từ Hi Thái hậu chọn làm người thừa tự của Đồng Trị, lập làm Đại a ca. Từ Hi Thái hậu muốn phế Quang Tự để Phổ Tuấn lên ngôi, nhưng kế hoạch bất thành. Sau sự kiện Nghĩa Hòa đoàn, Phổ Tuấn cùng Tái Y đều bị lưu đày đến Tân Cương. Anh vợ đồng thời là anh họ của Phổ Tuấn cũng chính là A Lạp Thiện Thân vương đời thứ 7, Tháp Vượng Bố Lý Giáp Lạp đã chu cấp hằng tháng cho hai người một thời gian, sau đó thì mời cả hai về phủ A Lạp Thiện Thân vương. Cả Tái Y và Phổ Tuấn đều qua đời tại vương phủ. Trước khi kế thừa tước vị, với thân phận đích tử của thân vương, Đa La Đặc Sắc Lăng từng được phong làm Đài cát. Năm 1871, Đài cát Đa La Đặc Sắc Lăng cưới con gái thứ 14 của Túc Thân vương Hoa Phong. Vị Cách cách này qua đời vào năm 1875, một năm trước khi chồng thừa kế tước vị Trát Tát Khắc Thân vương, và khi chỉ vừa thành hôn được 4 năm. Tháng 12 năm 1878, hai năm sau khi tập tước Thân vương, Đa La Đặc Sắc Lăng tục huyền với con gái thứ 17 của Hoa Phong, cũng tức là em gái của vợ trước. Đa La Đặc Sắc Lăng có tất cả 3 người con trai, trong đó con trai trưởng là Tháp Vượng Bố Lý Giáp Lạp đã kết hôn với con gái của Khắc Cần Quận vương Tung Kiệt, thường được gọi là Duệ Tiên Cách cách. Duệ Tiên Cách cách chỉ sinh được một con trai nhưng qua đời vào lúc 5 tuổi, về sau bà cũng bị bệnh mà qua đời. Năm 1909, Đa La Đặc Sắc Lăng qua đời, Tháp Vượng Bố Lý Giáp Lạp thừa kế tước vị Thân vương, trở thành A Lạp Thiện Trát Tát Khắc Thân vương cuối cùng được triều đình nhà Thanh phong tước. Sau khi nhà Thanh sụp đổ. Liên tiếp hai năm 1911 và 1912, Cách mạng Tân Hợi bùng nổ và Phổ Nghi tuyên bố thoái vị, chính thức chấm dứt thời kỳ chuyên chế của nhà Thanh.
A Lạp Thiện kỳ Trát Tát Khắc Thân vương
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803848
Sau khi Trung Hoa Dân Quốc thành lập, Tháp Vượng Bố Lý Giáp Lạp trở thành người ủng hộ nguyên tắc Ngũ tộc cộng hòa, liên tiếp nhậm nhiều chức vụ trong cơ chế chính phủ mới trong đó có Nghị viên Tham nghị viện, Tổng tài Viện Mông Tạng – cơ quan trung ương của Chính phủ Bắc Dương nằm quản lý các dân tộc thiểu số ở Mông Cổ và Tây Tạng. Năm 1928, Ủy ban Mông Tạng được thành lập thay thế cho Viện Mông Tạng, ông cũng trở thành Ủy viên của ủy ban mới. Tháng 7 năm 1931, Tháp Vượng Bố Lý Giáp Lạp qua đời. Ủy viên trưởng đương thời của Ủy ban Mông Tạng là Mã Phúc Tường đã báo cáo việc này lên . Cuối năm, chính phủ Nam Kinh chính thức phê chuẩn cho phép Đạt Lý Trát Nhã kế thừa vương vị của cha. Trong những năm cuối thời Thanh, gia đình A Lạp Thiện Thân vương thường di chuyển giữa hai vương phủ ở Định Viễn Doanh và Bắc Kinh. Khi Đạt Lý Trát Nhã khoảng 10 tuổi thì gia đình chuyển đến Bắc Kinh sinh sống thời gian dài. Năm 1925, ông kết hôn với Kim Doãn Thành, hay Uẩn Tuệ, con gái của cựu Bối lặc nhà Thanh Tái Đào. Sau khi tổ chức lễ nhậm chức ở Bắc Kinh và đại điển kế thừa tước vị ở Định Viễn Doanh, đến năm 1933 thì Đạt Lý Trát Nhã chính thức chuyển về A Lạp Thiện Ách Lỗ Đặc kỳ để thân chính. Năm 1949, Đạt Lý Trát Nhã tuyên bố thoát ly Quốc Dân Đảng, tiếp nhận sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Ngày 23 tháng 9, A Lạp Thiện kỳ giải phóng trong hòa bình, chính phủ nhân dân của A Lạp Thiện Hòa Thạc Đặc kỳ được thành lập, tiếp tục đóng ở Định Viễn Doanh và Định Viễn Doanh được đổi tên thành Ba Ngạn Hạo Đặc. Cũng từ đây, Đạt Lý Trát Nhã liên tiếp nhậm nhiều chức vụ trong chính quyền nhân dân mới của khu tự trị, trong đó có Phó chủ tịch Khu tự trị Mông Cổ cùng với chủ tịch là Ô Lan Phu. Sau khi Cách mạng Văn Hóa nổ ra, vợ chồng hai người đang ở Bắc Kinh nghỉ dưỡng thì bị Hồng vệ binh bắt giữ, đem ra phê đấu. Đạt Lý Trát Nhã đã qua đời trong đợt phê đấu vào năm 1968.
A Lạp Thiện kỳ Trát Tát Khắc Thân vương
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803848
Ngày 13 tháng 2 năm 1979, Chính phủ Nhân dân và Đảng ủy của Khu tự trị Nội Mông Cổ đã cử hành một đại hội truy điệu cho Uẩn Tuệ và Đạt Lý Trát Nhã, công khai sửa lại án sai và trả lại danh dự cho hai người. Hiện nay, Vương phủ tại Alxa đã được cải tạo thành viện bảo tàng.
Isabel Stuart
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803851
Isabel xứ York, Isabel Stuart, hay còn gọi là Isobel hay Isabella Stuart (28 tháng 8 năm 1676 – 2 tháng 3 năm 1681) là con gái của James II của Anh, lúc bấy giờ là Công tước xứ York và người vợ thứ hai là Maria xứ Modena. Tiểu sử. Isabel Stuart chào đời tại Cung điện Thánh James ở Luân Đôn , sau khi chị gái Catherine Laura đã qua đời 11 tháng trước đó. Isabel còn có hai chị gái khác mẹ từ cuộc hôn nhân đầu tiên của cha với người vợ đầu Anne Hyde là Mary và Anne Stuart. Ông bà nội của Isabel là Charles I của Anh và Henriette Marie của Pháp, còn ông bà ngoại của Isabel là Alfonso IV d'Este, Công tước xứ Modena và Laura Martinozzi. Trong phần lớn cuộc đời, Isabel là người con duy nhất của James và Maria và đứng thứ tư trong danh sách kế vị ngai vàng (sau cha, Mary và Anne). Sau khi em trai Charles, Isabel bị đẩy xuống 1 hạng trong danh sách ké vị nhưng sau đó quay trở lại ở vị trí thứ 4 sau khi Charles qua đời vì bị đậu mùa. Năm 1678, Isabel có một người em gái tên Elizabeth nhưng người em gái cũng nhanh chóng qua đời. Năm 1678, khi Isabel được hai tuổi, Âm mưu Popish khiến cha mẹ của Isabel bị đày đến Bruxelles để ở với Mary. Đi cùng với hai vợ chồng là Isabel và chị gái Anne. Một báo cáo rằng bác của Isabel là Quốc vương Charles II bị ốm nặng khiến cả gia đình vội vã trở về Anh. Họ lo sợ rằng người con trai ngoại hôn lớn nhất của Charles Ià là James Scott, Công tước thứ nhất của Monmouth và là chỉ huy lực lượng vũ trang Anh, có thể chiếm đoạt ngai vàng nếu Charles qua đời khi họ vắng mặt. Công tước xứ Monmouth vốn được sự ủng hộ của những người theo chủ nghĩa Loại trừ chiếm đa số trong Hạ viện Anh. Sau cùng, Charles II đã khỏi cơn bạo bệnh nhưng cảm thấy gia đình em trai trở lại triều đình quá sớm nên đã đưa James và Maria đến Edinburgh, nơi hai vợ chồng ở lại suốt ba năm tiếp theo trong Cung điện Holyrood đổ nát, trong khi Anne và Isabel ở lại ở Luân Đôn. James và Maria được triệu hồi về Luân Đôn vào tháng 2 năm 1680, chỉ để quay trở lại Edinburgh vào mùa thu năm đó; tuy nhiên lần này James đã được bổ nhiệm làm Ủy viên của Quốc vương tại Scotland. Việc xa cách Isabel khiến Maria buồn bã, tình trạng này càng trầm trọng hơn khi dự luật Loại trừ được thông qua tại Hạ viện. Isabe qua đời vào tháng 3 năm 1681, năm tháng trước sinh nhật lần thứ năm của vị vương tôn nữ nhỏ tuổi tại Cung điện Thánh James.
Isabel Stuart
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803851
Isabel được chôn cất tại Tu viện Westminster vào ngày 4 tháng 3 (theo lịch cũ) và được gọi rằng "Công nương Isabella, con gái của Công tước xứ York. Cái chết của Isabel khiến Maria xứ Modena rơi vào tình trạng cuồng tín, khiến bác sĩ của Maria lo lắng. Cùng lúc tin tức về cái chết của Isabel đến Cung điện Holyrood, bà ngoại của Isabel, Laura Martinozzi, bị buộc tội rằng đã ủy thác 10.000 bảng Anh để sát hại Charles II thế nhưng đã được minh oan. Trong khi đó người tố cáo đã bị xử tử theo lệnh của Charles II. Bốn năm sau cái chết của Isabel, James đã kế vị anh trai trở thành Quốc vương nước Anh.
Động đất Tottori 2016
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803853
là trận động đất xảy ra vào lúc 14:07 (theo giờ địa phương), ngày 21 tháng 10 năm 2016. Trận động đất có cường độ 6,6 độ richter (theo JMA), tâm chấn độ sâu khoảng 11 km. Do trận động đất nằm trung tâm tỉnh Tottori nên không có cảnh báo sóng thần. Hậu quả trận động đất làm 32 người bị thương, hàng trăm công trình bị thiệt hại nặng. Phản ứng. Chính quyền địa phương. Ngay sau khi xảy ra động đất, chính quyền tỉnh Tottori đã quyết định áp dụng Đạo luật Cứu trợ Thiên tai cho Thành phố Kurayoshi, , Hokuei, Misasa. Ngoài ra, do sự cố nguồn nước ở thành phố Kurayoshi, thống đốc Shinji Hirai đã yêu cầu Lực lượng cứu trợ khẩn trương khắc phục thiệt hại.
Đại hội Thể thao Người khuyết tật Đông Nam Á 2023
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803856
Đại hội Thể thao Người khuyết tật Đông Nam Á 2023, tên chính thức là Đại hội Thể thao Người khuyết tật Đông Nam Á lần thứ XII, và thường được gọi là Campuchia 2023, là tại Đông Nam Á được tổ chức hai năm một lần dành cho các vận động viên là người khuyết tật, dự kiến được tổ chức từ ngày 3 đến ngày 9 tháng 6 năm 2023 tại Phnôm Pênh, Campuchia. Đây là lần đầu tiên Campuchia đăng cai ASEAN Para Games. Được tổ chức theo truyền thống của ASEAN Para Games dưới sự quản lý của Liên đoàn Thể thao Người khuyết tật ASEAN (APSF). Chuẩn bị. Bán vé. Ngày 31 tháng 3 năm 2023, ban tổ chức của nước chủ nhà thông báo mở cửa tự do cho toàn bộ khán giả đến theo dõi các nội dung thi đấu tại SEA Games 32 và ASEAN Para Games 12, kể cả lễ khai mạc và bế mạc.Trước đó, nước này đã lên kế hoạch bán vé cho sự kiện với mức giá dao động từ 25 đến 50$. Thủ tướng Campuchia Hun Sen phản đối việc bán vé vào cửa ở SEA Games sắp tới và lo ngại việc này sẽ ảnh hưởng đến thành công mà nước này theo đuổi khi đăng cai Đại hội. Việc đăng ký vé được thực hiện thông qua ứng dụng riêng của ban tổ chức. Ban tổ chức sau đó sẽ tiến hành trả vé cho người hâm mộ tại các địa điểm thi đấu và một số địa điểm khác được chỉ định. Tình nguyện viên. Khoảng 6.000 tình nguyện viên đã được lựa chọn để phục vụ cho SEA Games 32, sau thông báo tuyển tình nghuyện viên của Ủy ban tình nguyện quốc gia của CAMSOC vào đầu năm. Rước đuốc. Ngày 21 tháng 3 năm 2023, Quốc vương Norodom Sihamoni đã thực hiện nghi lễ thắp đuốc bằng ngọn lửa bí mật và truyền lửa cho ngọn đuốc tại Angkor Wat. Cuộc rước đuốc cho SEA Games 32 được khởi động vào ngày 24 tháng 3 năm 2023 tại Hà Nội, Việt Nam và sẽ đi qua khắp các quốc gia Đông Nam Á trước khi trở lại Campuchia vào ngày 28 tháng 4. Sau đó, ngọn đuốc sẽ tiếp tục được rước vòng quanh các địa điểm tại Campuchia và kết thúc tại sân vận động quốc gia Morodok Techo ngày 5 tháng 5, ngày diễn ra lễ khai mạc. Ngọn đuốc cao 75 cm và nặng khoảng hơn 1 kg.
Đại hội Thể thao Người khuyết tật Đông Nam Á 2023
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803856
Đỉnh của ngọn đuốc được thiết kế để phản chiếu biểu tượng của Romdoul, quốc hoa của Vương quốc Campuchia và được mạ vàng để thể hiện rằng Vương quốc Campuchia và người dân đã vươn lên dẫn đầu. Thiết kế trên tay cầm của ngọn đuốc chứa nhiều "Kbach Chan" được kết nối với nhau để biểu thị sự đoàn kết trong việc đạt được hòa bình và thành công cho đất nước và cộng đồng Đông Nam Á. Đại hội. Các quốc gia tham dự. Tất cả 11 thành viên của Liên đoàn Thể thao Người khuyết tật Đông Nam Á (APSF) dự kiến sẽ tham gia Đại hội Thể thao Người khuyết tật Đông Nam Á 2023. Các môn thể thao. Liên đoàn Thể thao Người khuyết tật ASEAN và Ủy ban Tổ chức Đại hội Thể thao Người khuyết tật ASEAN của Campuchia (CAMAPGOC) vào ngày 29 tháng 7 năm 2022 đã thống nhất về 12 môn thể thao ban đầu cho Đại hội trong một cuộc họp được tổ chức tại Surakarta, Indonesia. Cuối cùng, Ban tổ chức của ASEAN Para Games đã ấn định sẽ tổ chức thêm 2 môn thể thao là Bóng đá cho người bại não và Thể thao điện tử (môn thể thao được đưa vào để thử nghiệm) Tiếp thị. Thương hiệu. Biểu trưng và khẩu hiệu chính thức cho Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 được quyết định vào ngày 2 tháng 7 năm 2020 và chính thức ra mắt vào ngày 7 tháng 8. Một cuộc thi thiết kế linh vật được tổ chức năm 2019 dành cho công dân Campuchia từ 15 tuổi trở lên, yêu cầu thí sinh thể hiện dựa trên hình tượng chú thỏ ngộ nghĩnh và phản ánh văn hóa Campuchia. Bài hát chủ đề. "Cambodian Pride" (; ; tiếng Việt: "Niềm tự hào Campuchia") được chọn làm bài hát chính thức của Đại hội lần này. Ca khúc do Chet Tengrith sản xuất và được bốn ca sĩ Preap Sovath, Khemarak Sereymun, Khem và Ton Chanseyma thể hiện, là phiên bản làm lại của ca khúc cùng tên ra mắt vào năm 2022 . Bản video âm nhạc của ca khúc với độ dài 4 phút 17 giây được CAM-POP Galaxy Navatra phát hành trên YouTube vào ngày 10 tháng 4 năm 2023. Biểu trưng. Biểu trưng của SEA Games 32 là hình ảnh ngôi đền Angkor Wat lung linh dát vàng phía trên.
Đại hội Thể thao Người khuyết tật Đông Nam Á 2023
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803856
Phần giữa là biểu tượng chính thức của Liên đoàn Thể thao Đông Nam Á còn phía dưới là 4 con rắn thần naga đỏ, vàng, lam và lục cuốn phần đuôi xoắn lại vào nhau, thể hiện tình cảm gắn bó giữa các dân tộc Đông Nam Á. Linh vật. Các linh vật chính thức của Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 là thỏ đực có tên Borey (បូរី) và thỏ cái có tên Rumduol (រំដួល). Hai linh vật được lấy cảm hứng từ Sophea Tonsay, nhân vật thỏ trong truyện dân gian của người Khmer. Sophea Tonsay có tính cách hiền lành, thông minh, đáng yêu, được nhiều trẻ em yêu thích. Cả 2 đều được thiết kế trong trang phục truyền thống của người Khmer; bao gồm dải ruy băng buộc đầu có hình quốc kỳ Campuchia, tay đeo "pra jiad" (thường dùng trong võ Muay Thái hay bokator). Thỏ đực Borey mặc bộ màu xanh dương còn thỏ cái Rumduol mặc bộ đỏ. Borey tay trái cầm ngọn đuốc tượng trưng cho sự mạnh mẽ, thông minh, chính trực, quyết tâm giành vinh quang trong khi Rumduol hai tay chắp trước ngực chào tượng trưng cho sự lạc quan, mến khách. Đỏ và xanh cũng là hai màu có trên quốc kỳ Campuchia. Khẩu hiệu. "Thể thao: Sống trong hòa bình" (tiếng Anh: Sports: Live in peace, , ) được chọn làm khẩu hiệu chính thức cho kỳ đại hội này.
Lê Thế Tiết
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803857
Lê Thế Tiết (1900–1940) là nhà cách mạng Việt Nam, Bí thư đầu tiên của Tỉnh ủy Quảng Trị Đảng Cộng sản Việt Nam. Thân thế. Lê Thế Tiết sinh ra ở làng Tường Vân, phủ Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị. Ông là con trai thứ hai của Lê Thế Vỹ, Hội viên Việt Nam Quang phục Hội, từng tham gia kế hoạch khởi nghĩa Kinh thành Huế. Năm 1914, ông Lê Thế Vỹ vận động người dân Tường Vân lên khai hoang làm ăn ở đường số 9 (huyện Cam Lộ), hình thành làng Tân Tường. Anh trai ông là Lê Thế Hiếu, từng làm Chủ tịch Ủy ban hành chính kháng chiến tỉnh Quảng Trị sau Cách mạng Tháng Tám. Cuộc đời. Khoảng những năm 1918–1919, Lê Thế Tiết thi đỗ cử nhân. Năm 1924, ông được bổ nhiệm làm Thừa phái ở huyện Diễn Châu. Năm 1926, ông gia nhập Hội Phục Việt (tức Tân Việt Cách mạng Đảng). Năm 1928, ông từ chức, được Kỳ bộ Trung Kỳ của Tân Việt cử về Quảng Trị để xây dựng lực lượng. Ở đây, ông đã gây dựng căn cứ ở Tân Tường, thành lập Tỉnh bộ Quảng Trị với mười hai Đảng viên, gồm Nguyễn Hữu Mão, Trương Sĩ Đản, Nguyễn Tiến Nhiếp, Hồ Chơn Nhơn, Nguyễn Ổn, Đào, Yên... Tháng 6 năm 1929, Đông Dương Cộng sản Đảng thành lập, cử Nguyễn Phong Sắc đến Quảng Trị gặp gỡ Lê Thế Tiết để chuyển Tỉnh bộ Tân Việt thành tổ chức cộng sản, chi bộ cộng sản đầu tiên được thành lập gồm Lê Thế Tiết, Nguyễn Hữu Mão, Lê Thị Quế, Phan Thị Hồng, Hoàng Thị Ái, Trương Sĩ Đản. Tháng 7, phong trào đấu tranh bị thực dân Pháp với sự giúp đỡ của Tri phủ Hải Lăng Ngô Đình Diệm đàn áp, nhiều tổ chức cộng sản, Thanh niên và các cơ sở quần chúng bị phá vỡ, nhiều người bị tù đày (bao gồm cả Lê Thế Hiếu). Tháng 11, Đông Dương Cộng sản Liên đoàn cử Lê Viết Lượng đến liên lạc với Lê Thế Tiết thành lập và khôi phục phong trào. Tháng 1 năm 1930, chi bộ Tường Vân và chi bộ Tân Tường thành lập. Tháng 2 năm 1930, Đảng Cộng sản Việt Nam thành lập trên cơ sở sáp nhập ba tổ chức cộng sản (An Nam Cộng sản Đảng, Đông Dương Cộng sản Đảng, Đông Dương Cộng sản Liên đoàn).
Lê Thế Tiết
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803857
Ngày 20 tháng 4, Lê Viết Lượng, lúc này là phái viên của Xứ ủy Trung Kỳ Đảng Cộng sản Việt Nam, đến Quảng Trị gặp mặt Lê Thế Tiết, Ban Vận động Đảng bộ lâm thời được thành lập. Ngày 21 tháng 4, Ban Vận động tổ chức hội nghị ở nhà ông Nguyễn Phu (làng Đại Hào, Triệu Phong), Tỉnh ủy lâm thời Quảng Trị chính thức thành lập, gồm Bí thư Lê Thế Tiết cùng hai Ủy viên Nguyễn Hữu Mão và Trần Hữu Dực. Tháng 5, Huyện ủy lâm thời Cam Lộ được thành lập, ông kiêm nhiệm công tác Bí thư. Tháng 10, do đường dây liên lạc giữa Thừa Thiên và Quảng Trị bị vỡ, ông cùng Nguyễn Hữu Mão bị thực dân Pháp bắt và giam giữ ở nhà tù Lao Bảo. Năm 1933, ông ra tù và tiếp tục hoạt động, xây dựng căn cứ Tỉnh ủy ở làng Tân Tường. Tháng 10 năm 1936, Lê Duẩn đến Tân Tường gặp Lê Thế Tiết để tiến hành đấu tranh theo đường lối mới. Để vận động tài chính cho Đảng, ông đã bán tài sản của gia đình để lấy tiền sung vào quỹ Đảng, làm vốn cho Lê Duẩn và Hoàng Thị Ái lên vùng núi Ba Lòng buôn bán. Tháng 3 năm 1938, ông cùng chị gái Lê Thị Quế được Xứ ủy Trung Kỳ cử vào Huế mở hiệu buôn nước mắn An Long (số 83 đường Gia Long) làm cơ quan tài chính của Xứ ủy. Bà Quế làm chủ hiệu, các nhân viên có Lê Công Bé, Nguyễn Vịnh, Hoàng Thị Quả, Lê Thị Nuội. Năm 1939, ông bị thực dân Pháp bắt, giam giữ ở nhà lao Thừa Phủ (Thừa Thiên) và bị nhốt chung vào xà lim "nặng" với Lê Bá Dị và Đặng Thai Mai. Tháng 9, trước phong trào đấu tranh của tù nhân, ông bị thực dân Pháp đày lên nhà tù Lao Bảo cùng Nguyễn Vịnh, Phạm Tế, Lê Tự Nhiên, Hoàng Anh và Tố Hữu. Cái chết. Ngày 20 tháng 10 năm 1940, Tỉnh ủy Quảng Trị quyết định tiến hành rải truyền đơn ở nhiều nơi trong tỉnh, nhưng bị chính quyền thực dân đàn áp dữ dội, hầu hết các tổ chức Đảng đều bị vỡ và bị bắt. Con gái ông là bà Lê Thị Diệu Muội may mắn chạy thoát.
Lê Thế Tiết
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803857
Để đánh lạc hướng, người thân nói dối rằng bà Diệu đi thăm bố ở Lao Bảo. Được tin, ngục trưởng (Hô-chi-ê) bắt ông đến tra hỏi tung tích con gái. Do không thu thập được thông tin, ông bị hành hung dẫn tới vỡ sọ chết ngay tại chỗ. Sau khi ông gặp nạn, các tù chính trị ở nhà tù Lao Bảo đã tiến hành đấu tranh chống cai ngục, tổ chức lễ truy điệu ông. Nhà thơ Tố Hữu đã sáng tác bài thơ "Trăng trối" trong thời gian này. Năm 2018, hài cốt của ông và con trai Lê Thế Diễn được đưa về an táng tại nghĩa trang gia đình ở huyện Kỳ Sơn (Hòa Bình). Ông Diễn là Đại tá Quân đội nhân dân Việt Nam, Phó Chính ủy Cục Hậu cần B4 (Mặt trận Trị–Thiên), tử trận năm 1972. Năm 2009, Lê Thế Diễn được truy tặng Huân chương Độc lập hạng Nhì. Tác phẩm. Lê Thế Tiết từng sáng tác một số bài thơ để phục vụ công tác tuyên truyền, ngoài ra còn có: Hai tác phẩm trên hiện đều thất lạc. Vinh danh. Năm 2009, ông được Nhà nước Việt Nam truy tặng Huân chương Hồ Chí Minh. Tên của ông được đặt cho một số con đường ở thành phố Đông Hà, thị xã Quảng Trị, thị trấn Ái Tử (Triệu Phong). Ở xã Cam Thành (Cam Lộ, Quảng Trị) có một trường tiểu học mang tên ông.
GlobalHell
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803859
globalHell là một nhóm tin tặc gồm khoảng 60 thành viên. Năm 1999, nhóm này đã tan rã sau khi 12 thành viên của nhóm bị truy tố vì tội xâm phạm máy tính cá nhân và 30 thành viên khác cũng bị truy tố nhưng với tội danh nhẹ hơn. Các thành viên của nhóm đã đứng đằng sau hơn 100 vụ tấn công trang web, buôn bán thông tin cá nhân và thông tin tài chính mà họ đánh cắp cũng như việc truy cập một cách bất hợp pháp vào nhiều hội nghị trực tuyến mà họ đã phối hợp thực hiện. Một số hệ thống mà globalHell đã tấn công bao gồm Quân đội Hoa Kỳ, Nhà Trắng, United States Cellular, Ameritech và Dịch vụ bưu chính Hoa Kỳ.
Lethrinus scoparius
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803869
Lethrinus scoparius là một loài cá biển thuộc chi "Lethrinus" trong họ Cá hè. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1908. Phân loại. "L. scoparius" trước đây được xem là một danh pháp đồng nghĩa của "Lethrinus nebulosus". Nhờ vào phương pháp tiếp cận hợp nhất đa loài bằng cách sử dụng locus DNA nhân và DNA ty thể, các nhà ngư học phát hiện quần thể "L. scoparius" được phân bố ở Nam Phi (từ phía bắc KwaZulu-Natal trải dài về phía nam) và chồng lấn phân bố với "L. nebulosus" ở Nam Mozambique. Mô tả. "L. scoparius" có ít vệt xanh trên cơ thể hơn "L. nebulosus". Khi trong tình trạng căng thẳng, cả hai loài đều xuất hiện thêm các vệt sọc dọc ở hai bên lườn. Cá con "L. scoparius" có màu vàng ở đầu và lưng.
Trận Muong Khoua
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803881
Trận Muong Khoua diễn ra từ ngày 13 tháng 4 đến ngày 18 tháng 5 năm 1953, ở miền bắc Lào trong chiến dịch Thượng Lào lần thứ nhất trong chiến tranh Đông Dương thuộc Pháp. Một đơn vị đồn trú gồm hơn chục quân Pháp và 300 quân Lào chiếm một đồn kiên cố trên ngọn đồi phía trên làng Muong Khoua, đối diện Điện Biên Phủ. Mường Khoua là một trong những tiền đồn cuối cùng của Pháp ở Bắc Lào sau quyết định của Bộ chỉ huy tối cao Pháp bố trí một số đơn vị đồn trú biệt lập trong khu vực nhằm câu giờ để củng cố các thành phố lớn của Lào chống lại cuộc tấn công của Việt Minh. Nhiều đơn vị đồn trú trong số này đã được ra lệnh qua radio củng cố công sự và chiến đấu với lực lượng Việt Minh đang đến gần. Sau khi một cứ điểm vệ tinh ở Sốp-Nao thất thủ, quân đội tại Muong Khoua dưới sự chỉ huy của Đại úy Teullier đã kháng cự lực lượng bao vây của Việt Minh trong 36 ngày trong khi được hỗ trợ bởi các cuộc không kích và tiếp liệu thả từ trên không. Lực lượng nhỏ của Pháp đã đẩy lùi một số cuộc tấn công trực tiếp và chịu đựng một loạt trận pháo kích. Hai trong số ba cứ điểm của tiền đồn cuối cùng đã thất thủ vào sáng sớm ngày 18 tháng 5, và đến giữa trưa thì lực lượng Pháp đã bị đánh bại. Bốn người lính, hai người Pháp và hai người Lào, đã đến được một vị trí khác của Pháp cách đó 50 km sau sáu ngày đi xuyên rừng, tuy nhiên, không ai khác trốn thoát. Quá trình kháng cự của quân đồn trú Pháp tại Muong Khoua đã trở thành tiếng kêu gọi tập hợp phổ biến của quân đội Pháp ở Đông Dương cũng như đóng vai trò là tiền đề cho các chiến lược của Pháp và Việt Minh tại Trận Điện Biên Phủ vào năm sau. Hậu quả. Các phương tiện truyền thông Việt Nam và Pháp đã dành sự quan tâm đáng kể cho cuộc xung đột, và các tờ báo trên toàn thế giới đã đưa tin về trận chiến. Bernard Fallđã lưu ý về tầm quan trọng của trận chiến là "anh hùng ca" trong cả năm 1961 của ông "Street Without Joy" và năm 1967 "Hell in a Very Small Place". Tờ báo Anh "The Times" bắt đầu đưa tin về cuộc xung đột vào ngày 23 tháng 4, báo cáo cuộc rút lui từ Sop Nao đến Mường Khoua.
Trận Muong Khoua
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803881
Tuy nhiên, mặc dù xác định chính xác một nửa lực lượng tấn công của Việt Minh, báo này đánh giá lực lượng đóng quân ở cứ điểm mẹ là 1.000. Trận chiến nhận được rất ít sự chú ý trước khi đồn này bị thất thủ, tuy nhiên sau khi đơn vị đồn trú đó bị đánh bại, báo cáo vẫn tích cực khi nghĩ đến những người Pháp còn sống sót và suy đoán về tương lai của sự hiện diện của quân đội Pháp và chỉ huy mới, Henri Navarre. Bộ chỉ huy tối cao Pháp đưa ra nhận định về thất bại ở Mường Khoua năm "Communique No. 14", nêu rõ “Trong đêm 17 rạng ngày 18 tháng 5, đồn Mường Khoua đã kiên cường kháng cự ngay từ đầu cuộc tổng tiến công của Việt Minh, nay đã gục ngã trước lực lượng đông đảo của quân xung phong.." Tháng 1 năm 1954, Muong Khoua bị quân Lào tái chiếm, sau đó lại bị Sư đoàn 316 của Việt Minh đánh chiếm. Chỉ huy người Lào, người sống trong làng cùng vợ, đã bị giết tại nhà riêng trước cuộc tấn công. Các tiểu đoàn của Binh đoàn Lê dương Pháp và lực lượng Lào bị tổn thất trong cuộc rút lui của những người sống sót trong đồn trú. Khu vực Muong Khoua sau này trở thành một tuyến đường tiếp tế quan trọng qua Điện Biên Phủ cho Việt Minh và đến năm 1963 là địa điểm của một dự án xây dựng cho Đường 19 được đề xuất. Người Pháp sau này sử dụng các bài học kinh nghiệm tại Mường Khoua và trận Nà Sản năm 1952 trong các kế hoạch phòng thủ của họ tại Điện Biên Phủ, trong khi Việt Minh đến lượt mình sẽ sử dụng các chiến thuật bao vây và bóp nghẹt tương tự ở đó. Tầm quan trọng của cầu hàng không để duy trì đường tiếp tế, hỗ trợ pháo binh mạnh mẽ để ngăn chặn các cuộc tấn công bằng số lượng quân đông áp đảo của Việt Minh, và nhu cầu về các đồn bố trí biệt lập để hỗ trợ lẫn nhau, cũng là những chiến thuật quan trọng được người Pháp áp dụng trong cả hai cuộc xung đột. Sự biến mất của dân thường địa phương trước đây thân Pháp, vốn là điềm báo trước cho cuộc tấn công của Việt Minh, cũng được quân Điện Biên Phủ ghi nhớ.
Trận Muong Khoua
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803881
Đối với Việt Minh, khả năng của họ trong việc cô lập và tiêu diệt các cứ điểm riêng lẻ trong khi duy trì các pháo binh ẩn giấu và các ụ vũ khí hỗ trợ ngoài tầm với của các cuộc không kích và pháo binh của Pháp đã được mài dũa trong cả hai trận đánh, cũng như thông lệ sử dụng các cuộc tấn công bằng chiến thuật biển người của họ.
Valeriy Gryshyn
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803884
Valeriy Gryshyn (; sinh ngày 12 tháng 6 năm 1994) là một cầu thủ bóng đá người Ukraina hiện đang thi đấu ở vị trí tiền đạo cho câu lạc bộ Phnom Penh Crown tại Giải bóng đá Ngoại hạng Campuchia. Sự nghiệp thi đấu. Gryshyn xuât thân từ lò đào tạo trẻ FC Shakhtar Donetsk. Tháng 2 năm 2015, anh thi đấu cho FC Illichivets theo dạng cho mượn. Anh ra mắt FC Hoverla Uzhhorod trong trận đấu thuộc khuôn khổ Giải bóng đá Ngoại hạng Ukraina gặp FC Metalurh Zaporizhya vào ngày 1 tháng 3 năm 2015. Năm 2019, anh chuyển tới câu lạc bộ Sheikh Russel KC tại Giải bóng đá ngoại hạng Bangladesh, trước khi thi đấu cho câu lạc bộ Phnom Penh Crown. Danh hiệu. Phnom Penh Crown
Emmanuel Ocran
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803886
Emmanuel Ocran (sinh ngày 19 tháng 2 năm 1996) là một cầu thủ bóng đá người Ghana hiện đang thi đấu cho câu lạc bộ Manchester 62 ở Gibraltar. Sự nghiệp thi đấu. Ocran là một thành phần của câu lạc bộ Wa All Stars vô địch Giải bóng đá ngoại hạng Ghana 2016. Ngày 15 tháng 2 năm 2017, Ocran gia nhập câu lạc bộ Real Monarchs theo dạng cho mượn từ All Stars. Tháng 9 năm 2019, anh trở về Ghana và thi đấu cho câu lạc bộ Dreams FC. Ngày 17 tháng 7 năm 2021, anh gia nhập Lincoln Red Imps F.C. theo dạng cho mượn. Sự nghiệp thi đấuq uốc tế. Ocran được triệu tập lên đội tuyển Ghana vào tháng 8 năm 2016 để chuẩn bị cho Vòng loại Cúp bóng đá châu Phi 2017. Danh hiệu. Câu lạc bộ. Wa All Stars
Dino Djiba
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803888
Dino Djiba (sinh ngày 20 tháng 12 năm 1985) là một cựu cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Sénégal đã từng thi đấu ở vị trí tiền vệ. Sự nghiệp thi đấu quốc tế. Anh đã từng đại diện cho Sénégal tại Cúp bóng đá châu Phi 2006, nơi đội tuyển của anh đã giành vị trí thứ 4 chung cuộc lần thứ 3 trong lịch sử.
Estoril Open 2023
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803893
Giải quần vợt Estoril Mở rộng 2023 (còn được biết đến với Millennium Estoril Open vì lý do tài trợ) là một giải quần vợt nam thi đấu trên mặt sân đất nện ngoài trời. Đây là lần thứ 8 giải đấu được tổ chức và là một phần của ATP Tour 250 trong ATP Tour 2023. Giải đấu diễn ra tại Clube de Ténis do Estoril ở Cascais, Bồ Đào Nha, từ ngày 3 đến ngày 9 tháng 4 năm 2023. Nội dung đơn. Vận động viên khác. Đặc cách: Vượt qua vòng loại: Nội dung đôi. Vận động viên khác. Đặc cách:
Chiến dịch Cybersnare
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803896
Chiến dịch Cybersnare là một hoạt động của Cơ quan Mật vụ Hoa Kỳ nhắm vào các tin tặc máy tính diễn ra vào năm 1995. Tháng 1 năm 1995, Cơ quan Mật vụ Hoa Kỳ đã bí mật thành lập một hệ thống bảng thông báo tại Quận Bergen, New Jersey. Đây là bẫy bắt tội phạm Internet bí mật đầu tiên dùng hệ thống bảng tin của quốc gia này. Với sự giúp đỡ của một người nằm vùng, họ đã quảng cáo bảng tin đó trên Internet với chủ đề là điện thoại di động nhân bản và hack máy tính nhằm mục đích thu hút các nhóm tin tặc rơi vào bẫy. Vào tháng 9, 12 cuộc truy quét khắp cả nước đã bắt giữ được 6 tin tặc. Thông tin từ báo chí, những người bị bắt bao gồm:
Bậc cầu thang
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803924
Bậc cầu thang là phần ngang của một bộ cầu thang mà người ta đi bộ trên đó. Bậc cầu thang có thể được làm bằng gỗ, kim loại, nhựa hoặc các vật liệu khác. Trong các khu dân cư, bậc cầu thang có thể được trải thảm trải sàn. Bậc cầu thang có thể có các phiên bản chống trượt, đặc biệt là trong các địa điểm thương mại hoặc công nghiệp. Các kiểu bậc cầu thang. Có một số kiểu bậc cầu thang khác nhau: Bậc cầu thang đặc biệt hoặc bậc khởi đầu.. Những bậc cầu thang này được sử dụng để tô điểm phần đầu của một dãy bậc cầu thang, chúng có thể có mặt trước thẳng hoặc mặt trước cong để tăng thêm tính thẩm mỹ. Tuân thủ quy định USAB và ADA. Theo United States Access Board, các bậc cầu thang trong các tòa nhà phải có độ sâu bậc đồng đều là 11 inch, tương đương 280 mm, tối thiểu. Bậc không được phép có độ dốc cao hơn 1:48. Tất cả việc lắp đặt bậc cầu thang phải tuân thủ Quy định 302 của ADA về Thiết kế Truy cập Dễ dàng. Quy định này quy định rằng bề mặt của bậc cầu thang phải chắc chắn, ổn định và chống trượt. Các bậc cầu thang đáng chú ý. Địa điểm cửa hàng chính của Dylan's Candy Bar có một bộ cầu thang gồm 53 bậc cầu thang nhựa và ba sân thượng được nhúng với kẹo thật và được trang bị các dải chống trơn trượt được chèn vào. Viện bảo tàng thiết kế trẻ em đầu tiên của Trung Quốc, Kids Museum of Glass, có các bậc cầu thang xen kẽ đen và trắng trên cầu thang trung tâm, nhận biệt hiệu là "Cầu thang Đàn Piano". Như một phần của Dự án Nghệ thuật Công cộng Trung tâm Mua sắm Dưới lòng Đất, Công ty Quản lý Cơ sở Hạ tầng Thủ đô Seoul đã xây dựng một bậc cầu thang đàn piano trong hành lang ngầm tại Nhà ga Euljiro 1-ga. Mỗi bước chân sẽ sáng lên và phát ra một nốt nhạc khi có người đi qua. Các thực tập sinh của IDEO Labs đã tạo ra một bậc cầu thang âm nhạc trong mùa hè năm 2011. Mỗi bậc cầu thang phát ra âm thanh khác nhau khi bước lên. Các sinh viên của Đại học Johns Hopkins đã biến một bậc cầu thang trong Hackerman Hall thành một cây đàn piano, với một nốt nhạc mới cho mỗi bước. Câu lạc bộ Robot học của Hopkins đã chỉnh sửa bậc cầu thang để các bậc chơi được chuỗi C.
Badinerie (Bach)
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803936
Badinerie là một chương nhạc nằm trong tổ khúc dàn nhạc số 2 giọng Si thứ, BWV 1067 của nhà soạn nhạc Johann Sebastian Bach. Bối cảnh. Badinerie trong tiếng Pháp có ý nghĩa là "vui đùa", là tên gọi chỉ một loại tiểu phẩm mang tính khiêu vũ, vui vẻ và nhanh ở nhịp hai phách. Ở thế kỷ 18, badinerie được dùng như một chương nhạc trong tổ khúc. Tổ khúc số 2 của Bach bắt nguồn từ một phần các bản thảo viết tay mà ông viết trước đó cho sáo flute và viola ở Leipzig từ khoảng năm 1738–39. Badinerie là tên gọi của chương 7, chương cuối cùng trong tổ khúc. Đôi khi chương nhạc còn được đánh vần là "Battinerie" trong các bản thảo viết tay của ông. Hầu hết các ấn bản hiện đại của tổ khúc số 2 cung đã đặt tiêu đề là badinerie là chương nhạc mang không khí kết thúc. Tuy nhiên, tất cả các bản sao viết tay từ thế kỷ 18 còn tồn tại, bao gồm cả phần nhạc cho sáo viết tay chính Bach đều gọi nó là "Battinerie". Đối với cách viết này, một số người tỏ ra nghi ngờ rằng Bach đã "tinh nghịch" thêm từ tiếng Pháp badinerie (một trò giải trí thú vị) với từ tiếng Pháp "batterie" (đánh nhau hoặc ẩu đả). Mặc dù tên gọi "badinerie" không phổ biến, nhưng từ tương đương với nó trong tiếng Ý là "scherzo" lại được sử dụng với tần suất nhiều hơn. Bản thân ông cũng đã từng sáng chương 6 của Partita cung La thứ cho đàn phím, BWV 827. Cũng tương tự ở tổ khúc dàn nhạc cung Si thứ, đây là một chương nhạc có nhịp điệu phách bắt đầu trên một nét nhạc tươi sáng. Việc hai chương nhạc này có đặc điểm giống nhau đến mức một nghiên cứu cho thấy Bach đã coi "baderine" và scherzo" là tương đương nhau. Âm nhạc. Chương nhạc được viết ở hình thức hai đoạn đơn theo nhịp nhanh chóng, mang tính chất "trong sáng, vui tươi". Xuyên suốt chương nhạc, hai chủ đề kết hợp đối nghịch nhau trong tính chất "đánh nhau nghịch ngợm", và bè trầm với bè dây cao (do violin I) cũng diễn tấu với tính "đùa nghịch" cùng sáo độc tấu. Đoạn 1 viết ở giọng Si thứ, trong khi đoạn 2 viết ở giọng Rê trưởng, sau đó trở lại Si thứ để về đúng điệu thứ của bài.
Badinerie (Bach)
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803936
Thông thường để có bản nhạc đầy đủ và hoàn chỉnh hơn, các nhà soạn thường yêu cầu lặp lại từng đoạn với hình thức 2 đoạn đơn. Nhận xét về điệu thức, một cuốn sách đưa ra ý kiến tuy viết ở giọng thứ nhưng với nhịp điệu, tiết tấu nhanh và bản thân tiêu đề của chương nhạc đã khiến nó "khó mà liên tưởng được tới nỗi buồn". Di sản. Bản baderine của Bach được xem là một trong những ví dụ nổi tiếng nhất về vũ điệu này. Những bản badinerine về sau cũng xuất hiện trong các tác phẩm tiếng Pháp của và Telemann với nhịp độ nhanh. Bản badinerie của Bach đã trở thành một tác phẩm trình diễn cho những nghệ sĩ thổi sáo độc tấu vì tốc độ nhanh và độ khó. Thậm chí, bản nhạc thường được biểu diễn bởi những nghệ sĩ đáo điêu luyện và còn được chuyển soạn cho cả các nhạc cụ kèn đồng như trumpet, thậm chí cả guitar cổ điển và guitar điện với mục đích kiểm tra tốc độ ngón tay của người biểu diễn. Bản chuyển soạn cho guitar cổ điển và dàn nhạc thính phòng của John Williams và cũng được xem là một trong những bản nhạc chuyển soạn "thú vị nhất". Theo một cuốn sách nhận định, Bach luôn đau đáu và có niềm đam mê sáng tác mãnh liệt với những tác phẩm âm nhạc hình thức lớn và đồ sộ, chính vì lẽ đó mà ông thường được coi là một người đàn ông "nghiêm khắc, không có thời gian với những cuộc đùa vui". Nhưng bản badinerie của ông là một ví dụ cho thấy điều ngược lại. Ngoài ra, độ khó về mặt kỹ thuật của các tác phẩm do các nhà soạn nhạc thời Baroque đã đặt ra nghi vấn về mức độ điêu luyện trong biểu diễn giữa thời xưa và hiện đại. Bản badinerie của Bach cùng các tác phẩm của ông, kể cả những nhà soạn nhạc khác đã được mang ra thảo luận và đối chiếu. Kết quả cho thấy các nhạc sĩ hàng đầu từ nhiều thế kỷ trước đã thành thạo trong việc biểu diễn các kỹ thuật chơi nhạc cụ không kém các nghệ sĩ bậc thầy ngày nay. Trong văn hoá đại chúng. Trong nhiều năm vào những năm 1980 và đầu những năm 1990, chương nhạc này là nhạc hiệu cho các chương trình buổi sáng của kênh truyền hình ở Vương quốc Anh.
Badinerie (Bach)
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803936
Một tờ báo cũng đã đưa tin trong một chương trình nghệ thuật "Quarantine Sessions", hai nghệ sĩ thổi sáo cùng nghệ sĩ cello đến từ Nhà hát Opera Quốc gia Hy Lạp và Dàn nhạc Giao hưởng Đài phát thanh Hy Lạp đã biểu diễn chương badinerie của Bach trong một bãi đỗ xe. Chủ đề âm nhạc của tác phẩm này xuất hiện nhiều trong các chương trình phát thanh và truyền hình, thậm chí là nhạc chuông điện thoại và nằm trong tâm trí của nhiều người. Bản nhạc đã xuất hiện trong bộ phim hài . Nữ ca sĩ người Do Thái đã sử dụng giai điệu của badinerie để chuyển soạn thành ca khúc mang phong cách âm nhạc Di Gan và nhạc Jazz mang tên "No baby" của mình.
Manchester City F.C. mùa giải 2022–23
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803947
Mùa giải 2022–23 là mùa bóng thứ 128 của Manchester City và là mùa giải thứ 21 liên tiếp thi đấu ở giải đấu cao nhất của bóng đá Anh, giải đấu mà câu lạc bộ tham dự với tư cách là đương kim vô địch. Ngoài Premier League, Manchester City cũng tham dự FA Cup, EFL Cup, Community Shield và UEFA Champions League. Mùa giải có sự thay đổi ở lịch thi đấu các giải đấu quốc nội và châu Âu để phù hợp với Giải vô địch bóng đá thế giới diễn ra vào tháng 11 và tháng 12 năm 2022 ở Qatar. Manchester City khởi đầu mùa giải bằng trận thua 1–3 trước Liverpool ở Community Shield và bị Southampton loại khỏi EFL Cup ở vòng tứ kết vào tháng 1 năm 2023. Vào ngày 20 tháng 5, City đã giành danh hiệu Premier League thứ 3 liên tiếp sau một cuộc đua vô địch hấp dẫn với đối thủ bám đuổi Arsenal, đội đã dẫn đầu bảng xếp hạng trong phần lớn mùa giải. Vào ngày 3 tháng 6, City đánh bại kình địch Manchester United 2–1 trong trận chung kết Cúp FA để giành danh hiệu thứ hai của mùa giải. Một tuần sau đội đánh bại Inter Milan 1–0 trong trận chung kết Champions League để giành danh hiệu châu Âu đầu tiên sau 43 năm và hoàn tất cú ăn ba. Manchester City kết thúc mùa giải với tư cách là đội bóng xếp hạng số 1 ở châu Âu theo hệ số UEFA. Một trong những điểm nổi bật ở mùa giải này của City là thành tích ghi bàn của tiền đạo Erling Haaland trong mùa giải đầu tiên thi đấu ở Anh. Anh đã phá vỡ nhiều kỷ lục cấp câu lạc bộ, giải đấu và châu Âu sau khi ghi 52 bàn sau 53 trận đầu tiên tại City. Đây là mùa giải đầu tiên kể từ mùa 2012–13 không có cựu đội trưởng Fernandinho, người đã rời đi vào cuối mùa giải trước để trở lại Brazil, và là mùa giải đầu tiên kể từ mùa 2014–15 không có sự góp mặt của tiền đạo người Anh Raheem Sterling, người đã chuyển đến Chelsea vào mùa hè năm 2022. Áo đấu. Nhà cung cấp: Puma / Nhà tài trợ: Etihad Airways Giao hữu trước mùa giải. Vào ngày 25 tháng 4, City thông báo câu lạc bộ sẽ đến Hoa Kỳ để tham dự hai trận giao hữu nhằm chuẩn bị cho mùa giải mới, bắt đầu bằng trận đấu với Club América vào ngày 20 tháng 7. Trận đấu thứ hai với Bayern Munich vào ngày 23 tháng 7 được công bố vài ngày sau đó.
Manchester City F.C. mùa giải 2022–23
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803947
City thông báo câu lạc bộ sẽ đá một trận giao hữu với câu lạc bộ Girona vào ngày 17 tháng 12 tại Sân vận động Academy để khởi động cho việc nối lại mùa giải sau World Cup. Giải đấu. Premier League. Trận đấu. Lịch thi đấu của giải đấu được công bố vào ngày 16 tháng 6 năm 2022. FA Cup. City tham dự giải đấu ở vòng 3 và đấu với Chelsea trên sân nhà. Lễ bốc thăm vòng 4 được tổ chức ngay trước trận đấu ở vòng 3 của City với Chelsea, với the Blues gặp đội thắng trong trận đấu giữa Oxford United và Arsenal. Ở vòng 5, City đấu với Bristol City trên sân khách. Sau khi giành chiến thắng, the Cityzens đấu với Burnley trên sân nhà ở vòng tứ kết. Ở vòng bán kết, the Blues gặp Sheffield United. City đánh bại Sheffield 3–0, trong khi Manchester United vượt qua Brighton ở loạt sút luân lưu để lần đầu tiên có trận derby Manchester ở một trận chung kết giải đấu cúp. EFL Cup. City tham dự giải đấu ở vòng 3. Lễ bốc thăm được tổ chức vào ngày 24 tháng 8 năm 2022 sau khi các trận đấu vòng 2 kết thúc, và câu lạc bộ đấu với đương kim á quân Chelsea trên sân nhà. Lễ bốc thăm vòng 4 được tổ chức sau trận đấu cuối cùng của vòng 3 giữa Manchester United và Aston Villa vào ngày 10 tháng 11 bởi Peter Schmeichel và Dion Dublin. City đấu với đương kim vô địch Liverpool trên sân nhà. Trận đấu sẽ diễn ra ngay sau trận chung kết World Cup. City đấu với Southampton trên sân khách ở vòng tứ kết sau khi giành chiến thắng trước Liverpool ở vòng 4. FA Community Shield. Trận đấu mở màn mùa giải được diễn ra giữa Manchester City và Liverpool, đội vô địch Premier League và FA Cup mùa trước. Thường được tổ chức tại Sân vận động Wembley, mùa này trận đấu diễn ra tại Sân vận động King Power của Leicester City để tránh trùng với Giải vô địch bóng đá nữ châu Âu 2022. UEFA Champions League. Vòng bảng. Lễ bốc thăm vòng bảng UEFA Champions League 2022–23 diễn ra ở Istanbul, Thổ Nhĩ Kỳ, vào ngày 25 tháng 8 năm 2022. Các trận đấu vòng bảng đầu tiên diễn ra vào ngày 6 tháng 9 và kết thúc sớm hơn thường lệ vào đầu tháng 11 để chuẩn bị cho Giải vô địch bóng đá thế giới 2022 giữa mùa giải. Vòng đấu loại trực tiếp. Vòng 16 đội. Lễ bốc thăm vòng 16 đội được tổ chức vào ngày 7 tháng 11 năm 2022 tại trụ sở của UEFA ở Nyon, với Manchester City đấu với RB Leipzig.
Manchester City F.C. mùa giải 2022–23
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803947
Tứ kết. Lễ bốc thăm vòng tứ kết và bán kết được tổ chức vào ngày 17 tháng 3 năm 2023. City đấu với Bayern Munich ở vòng tứ kết, với đội thắng của trận đấu sẽ gặp Real Madrid hoặc Chelsea ở vòng bán kết.
Nuriddin Khamrokulov
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803955
Nuriddin Akhatovich Khamrokulov (, ), sinh ngày 25 tháng 10 năm 1999) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Tajikistan hiện đang thi đấu ở vị trí tiền đạo cho câu lạc bộ Regar-TadAZ và Đội tuyển bóng đá quốc gia Tajikistan. Sự nghiệp thi đấu quốc tế. Khamrokulov ra mắt quốc tế cho Tajikistan trong 1 trận đấu gặp Iraq vào ngày 24 tháng 5 năm 2021, khi vào sân thay cho Parvizdzhon Umarbayev ở phút thứ 59.
Bóng rổ tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 – Nam
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803957
Nội dung thi đấu bóng rổ 5x5 nam tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 được tổ chức tại Khu liên hợp thể thao quốc gia Morodok Techo, Phnôm Pênh, Campuchia từ ngày 9 đến ngày 16 tháng Năm 2023. Lịch thi đấu. Bảng dưới là lịch thi đấu dành cho nội dung bóng rổ 5x5 nam: Kết quả. Vòng bảng. Bảng A. </onlyinclude> Bảng B. </onlyinclude>
Lamine Camara
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803967
Lamine Camara (sinh ngày 1 tháng 1 năm 2004) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Sénégal hiện đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cho câu lạc bộ Metz B. Sự nghiệp thi đấu. Metz. Tháng 2 năm 2023, Camara ký hợp đồng 3.5 năm với câu lạc bộ Ligue 2, Metz. Sự nghiệp thi đấu quốc tế. Trẻ. Camara được triệu tập lên đội tuyển U-20 Sénégal để chuẩn bị cho Cúp bóng đá U-20 châu Phi 2023. Chuyên nghiệp. Camara đại diện cho Sénégal tại Giải vô địch các quốc gia châu Phi 2022, nơi anh ta được coi là cầu thủ trẻ xuất sắc nhất của vòng bảng. Danh hiệu. U-20 Sénégal Sénégal Cá nhân
Trận Borneo (1941-1942)
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803970
Trận Borneo là một chiến dịch thành công của các Lực lượng Đế quốc Nhật Bản nhằm kiểm soát hòn đảo Borneo và tập trung chủ yếu vào việc chinh phục Raj Sarawak, Brunei, Bắc Borneo và phần phía tây của Kalimantan là một phần của Đông Ấn Hà Lan. Đơn vị chủ lực của Nhật Bản cho nhiệm vụ này là Lữ đoàn Bộ binh 35 do Thiếu tướng Kiyotake Kawaguchi chỉ huy. Hoàn cảnh. Năm 1941, Borneo được phân chia giữa Đông Ấn Hà Lan và các vùng bảo hộ của Anh (Bắc Borneo, Sarawak và Brunei) và các thuộc địa vương thất (Labuan). Cái gọi là "Rajah trắng", gia đình Brooke, đã cai trị Sarawak, ở phía tây bắc Borneo, trong gần một thế kỷ, đầu tiên là Rajahs dưới thời Hồi quốc Brunei (một quốc gia nhỏ bé nhưng từng hùng mạnh hoàn toàn nằm trong biên giới Sarawak), và từ năm 1888 trở thành khu vực bảo hộ của Đế quốc Anh. Phía đông bắc của hòn đảo bao gồm Bắc Borneo, kể từ năm 1882 một vùng bảo hộ khác của Anh thuộc Công ty Bắc Borneo thuộc Anh. Ngoài khơi đặt Labuan thành thuộc địa vương thất nhỏ của Anh. Phần còn lại của hòn đảo-được gọi chung là Kalimantan-nằm dưới sự kiểm soát của Hà Lan. Hà Lan bị Đức Quốc xã xâm chiếm vào năm 1940. Tuy nhiên, các Lực lượng Hà Lan Tự do-chủ yếu là Hải quân Hoàng gia Hà Lan và Quân đội Đông Ấn Hoàng gia Hà Lan (KNIL, bao gồm cả một dịch vụ không quân nhỏ) gồm 85,000 người, đã chiến đấu, lan rộng ra khắp Đông Ấn Hà Lan, và đến tháng 12 năm 1941 dưới sự chỉ huy chung phôi thai và có phần hỗn loạn của Đồng minh đã trở thành Bộ Tư lệnh Mỹ-Anh-Hà Lan-Úc (ABDACOM) tồn tại trong thời gian ngắn. Hiệp ước Tam cường-giữa ba cường quốc phe Trục là Đức, Nhật Bản và Ý-đảm bảo sự hỗ trợ lẫn nhau, và điều này đã được đền đáp cho Nhật Bản vào tháng 7 năm 1941 khi sự yếu kém của Pháp sau khi nước Pháp thất thủ trước Đức Quốc xã cho phép Nhật Bản chiếm đóng Đông Dương thuộc Pháp (ngày nay là Việt Nam, Lào và Campuchia). Điều này đã chặn được một tuyến đường tiếp tế cho Quốc dân đảng, mà Nhật Bản đã tuyên chiến từ năm 1937, Chiến tranh Trung-Nhật lần thứ hai.
Trận Borneo (1941-1942)
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803970
Nó cũng trao cho Đế quốc Nhật Bản một bờ biển đối diện với Sarawak và Bắc Borneo qua biển Đông. Vào tháng 12 năm 1941, Nhật Bản tấn công Hạm đội Thái Bình Dương của Mỹ ở Hawaii, chính thức tuyên chiến với người Mỹ và cuối cùng thúc đẩy Đức chính thức tuyên chiến với Mỹ, theo đúng Hiệp ước. Với khả năng khai thác dầu mỏ phong phú, ví dụ như tại Tarakan, Balikpapan và Banjarmasin, Borneo là mục tiêu hàng đầu của Nhật Bản, và là một mục tiêu được bảo vệ rất kém. Do thiếu hụt tài nguyên thiên nhiên, Nhật Bản cần một nguồn cung cấp nhiên liệu đảm bảo để đạt được mục tiêu dài hạn là trở thành một cường quốc ở Thái Bình Dương. Borneo cũng đứng trên các tuyến đường biển chính giữa Java, Sumatra, Malaya và Celebes. Kiểm soát các tuyến đường này là rất quan trọng để bảo vệ lãnh thổ. Lực lượng hai bên. Đồng minh. Phòng thủ tại Sarawak và Bắc Borneo. Mục tiêu chính là các mỏ dầu tại Miri ở vùng Sarawak và Seria ở Brunei. Dầu thô được tinh chế tại Lutong gần Miri. Mặc dù có nguồn cung cấp dầu mỏ dồi dào, khu vực Sarawak không có lực lượng không quân hay hải quân để bảo vệ. Chỉ đến cuối năm 1940, Đại tướng Không quân Sir Robert Brooke-Popham mới ra lệnh cho Tiểu đoàn 2, Trung đoàn Punjab 15, một khẩu đội pháo hạng nặng 152 mm (6 dặm) từ Pháo binh Hoàng gia Hồng Kông-Singapore, và một đơn vị của Đại đội Pháo đài 35 (Công binh Hoàng gia) được bố trí tại Kuching. Họ có khoảng 1,050 người. Ngoài ra, chính phủ Rajah Trắng Brooke cũng tổ chức Biệt kích Sarawak. Lực lượng này bao gồm 1,515 người, chủ yếu là bộ lạc Iban và Dayak. Tổng cộng các lực lượng này được chỉ huy bởi Trung tá Anh C.M. Lane và được gọi là "SARFOR" (Lực lượng Sarawak). Sau khi nghe tin về cuộc tấn công Trân Châu Cảng, vào ngày 8 tháng 12 năm 1941, chính phủ Brooke đã ra lệnh nhanh chóng phá huỷ các mỏ dầu tại Miri và Seria và nhà máy lọc dầu tại Lutong. Phòng thủ tại Singkawang và Pontianak (Đông Ấn Hà Lan). Các lực lượng Hà Lan có một sân bay quan trọng gần biên giới Mã Lai thuộc Anh (Sarawak) được gọi là "Singkawang II", được bảo vệ bởi khoảng 750 quân Hà Lan.
Trận Borneo (1941-1942)
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803970
Vào ngày 25 tháng 11, 5 máy bay chiến đấu Brewster 339 Buffalo đã đến để bảo vệ địa phương, tiếp theo vào đầu tháng 12 là máy bay ném bom Martin B-10. Liên đoàn Không quân Hải quân Hà Lan GVT-1, với 3 tàu bay Dornier Do 24K, được đặt tại Pontianak cùng với một đơn vị đồn trú KNIL, do Trung tá Dominicus Mars chỉ huy, với số lượng khoảng 500 người. Lực lượng Hà Lan ở Tây Borneo bao gồm các đơn vị sau: Đế quốc Nhật Bản. Lực lượng chính của Nhật Bản-do Thiếu tướng Kiyotake Kawaguchi chỉ huy-bao gồm các đơn vị từ Quảng Đông, thuộc vùng Hoa Nam: Trận chiến. Vào ngày 13 tháng 12 năm 1941, một đoàn tàu vận tải đổ bộ Nhật Bản rời vịnh Cam Ranh, Đông Dương thuộc Pháp, được hộ tống bởi tuần dương hạm "Yura" (Chuẩn Đô đốc Shintaro Hashimoto), các khu trục hạm thuộc Hải đoàn Khu trục 12 ("Murakumo", "Shinonome", "Shirakumo" và "Usugumo"), tàu săn ngầm "CH-7" và tàu chở thuỷ phi cơ "Kamikawa Maru". 10 tàu vận tải (tàu vận tải Lục quân Đế quốc Nhật Bản "Katori Maru", "Hiyoshi Maru", "Myoho Maru", "Kenkon Maru", "Nichiran Maru"; và tàu vận tải Hải quân Đế quốc Nhật Bản "Hokkai Maru", "Tonan Maru số 3", "Unyo Maru số 2", "Kamikawa Maru", "Mitakesan Maru") chở Lữ đoàn Bộ binh 35 Nhật Bản dưới quyền chỉ huy của Thiếu tướng Kiyotake Kawaguchi. Lực lượng Hỗ trợ-dưới quyền chỉ huy của Chuẩn Đô đốc Takeo Kurita-bao gồm các tuần dương hạm "Kumano" và "Suzuya" cùng các khu trục hạm "Fubuki" và "Sagiri" Một phần lực lượng Nhật Bản được phân bố để đánh chiếm Miri và Seria, trong khi phần còn lại sẽ tiến chiếm Kuching và các sân bay gần đó. Đoàn tàu vận tải thoát khỏi sự phát hiện, và vào rạng sáng ngày 16 tháng 12 năm 1941, hai đơn vị đổ bộ đã đảm bảo an toàn Miri và Seria, gặp rất ít sự kháng cự của lực lượng Anh. Vài giờ sau, Lutong cũng bị đánh chiếm. Máy bay ném bom Martin B-10 của Hà Lan đã tấn công các tàu Nhật Bản từ căn cứ của họ, 'Singkawang II' tại Miri, vào ngày 17 tháng 12, nhưng nỗ lực của họ đã thất bại. 3 chiếc Dornier Do 24K tiếp nối cuộc tấn công của riêng chúng, nhưng một chiếc đã bị bắn rơi, có thể bởi một thuỷ phi cơ từ "Kamikawa Maru".
Trận Borneo (1941-1942)
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803970
Hai chiếc còn lại, được hưởng lợi do máy che phủ, không bao giờ được người Nhật nhìn thấy. Một thuỷ phi cơ đã bắn trúng 2 quả bom 200 kg vào "Shinonome", gây ra một vụ nổ lớn, trong khi một quả suýt trúng làm vỡ lớp mạ thân tàu. Đuôi tàu khu trục bị vỡ và con tàu chìm trong vòng vài phút. Chiếc thuỷ phi cơ cuối cùng đã thả bom xuống một tàu chở hàng, nhưng bị trượt. Các máy bay ném bom B-10 thực hiện các cuộc tấn công tại Miri vào các ngày 18 và 19 tháng 12, nhưng sau đó rút lui về Sumatra vào ngày 23 tháng 12 kể từ khi sân bay Singkawang II bị người Nhật phát hiện, và bắt đầu tấn công nó cùng ngày. Vào ngày 22 tháng 12, một đoàn tàu vận tải Nhật Bản rời Miri đi Kuching, nhưng bị phát hiện bởi thuỷ phi cơ Hà Lan X-35, chiếc thuỷ phi cơ này đã phát đi tín hiệu cảnh báo cho tàu ngầm Hà Lan HNLMS "K XIV", dưới quyền chỉ huy của Thiếu tá Hải quân Carel A. J. van Groeneveld. Lúc 20:40 ngày 23 tháng 12, "K XIV" xâm nhập vào đoàn tàu vận tải và bắt đầu tấn công. Các tàu vận tải quân sự "Hiyoshi Maru" và "Katori Maru" bị đánh chìm với tổn thất hàng trăm quân. "Hokkai Maru" bị mắc cạn để tránh bị chìm, và một tàu vận tải khác ít bị hư hại nghiêm trọng hơn. Phần còn lại của quân đội đã có thể đổ bộ. Mặc dù Tiểu đoàn 2, Trung đoàn Punjab 15, chống lại cuộc tấn công, họ nhanh chóng bị áp đảo về quân số và rút lui trên sông. Đến chiều, Kuching đã rơi vào tay người Nhật. Trong đêm 23-24 tháng 12, HNLMS "K XVI" phóng ngư lôi vào khu trục hạm Nhật Bản "Sagiri" cách Kuching 30 dặm (48 km) về phía bắc, trở thành tàu ngầm Đồng minh đầu tiên tại Thái Bình Dương đánh chìm một tàu chiến. "K XVI" bị mất tất cả trong ngày bởi một quả ngư lôi từ tàu ngầm Nhật "I66". Trong các ngày 24 và 28 tháng 12, các máy bay ném bom B-10 từ một đơn vị khác đã thực hiện các phi vụ tấn công Kuching từ Singapore, Sembawang. Vào ngày 26 tháng 12, những chiếc B-10 hoạt động ngoài khơi Samarinda đã đánh chìm một tàu quét mìn Nhật Bản và một tàu tiếp than.
Trận Borneo (1941-1942)
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803970
Trong khi đó, vào ngày 31 tháng 12 năm 1941, lực lượng dưới quyền Trung tá Watanabe di chuyển lên phía bắc để đánh chiếm Brunei, đảo Labuan, và Jesselton (ngày nay là Kota Kinabalu). Ngày 18 tháng 1 năm 1942, sử dụng thuyền đánh cá nhỏ, quân Nhật đổ bộ lên Sandakan, trụ sở chính phủ Bắc Borneo thuộc Anh. Lực lượng vũ trang Bắc Borneo, chỉ với 650 người, hầu như không thực hiện bất kỳ sự kháng cự nào để làm chậm bước tiến của quân Nhật. Sáng ngày 19 tháng 1, Thống đốc Bắc Borneo Charles Robert Smith đầu hàng quân Nhật và bị giam giữ cùng với các nhân viên khác. Vào khoảng 16:40 ngày 25 tháng 12, quân Nhật đã đánh chiếm thành công sân bay Kuching. Trung đoàn Punjab rút lui qua rừng rậm đến khu vực Singkawang. Sau khi Singkawang được bảo đảm an toàn vào ngày 29 tháng 12, phần còn lại của quân đội Anh và Hà Lan rút lui về phía nam sâu hơn vào rừng rậm, cố gắng đến Sampit và Pangkalanbun, nơi có một sân bay của Hà Lan tại Kotawaringin. Nam và Trung Kalimantan bị Hải quân Nhật Bản chiếm giữ sau các cuộc tấn công từ phía đông và tây. Thị trấn Pontianak cuối cùng đã bị quân đội Nhật Bản chiếm đóng vào ngày 29 tháng 1 năm 1942. Sau 10 tuần ở vùng rừng núi, quân Đồng minh đầu hàng vào ngày 1 tháng 4 năm 1942.
Yannick Pandor
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803971
Yannick Pandor (sinh ngày 1 tháng 5 năm 2001) là một cầu thủ bóng đá hiện đang thi đấu ở vị trí thủ môn cho câu lạc bộ Lens tại Ligue 1. Sinh ra tại Marseille, Pháp, anh ta đại diện cho Comoros trên đấu trường quốc tế. Sự nghiệp thi đấu. Pandor là sản phẩm của các lò đào tạo trẻ Michelis, Marseille và Bel Air. Anh ta bắt đầu sự nghiệp cầu thủ chuyên nghiệp tại đội dự bị của Lens vào năm 2018. Ngày 27 tháng 7 năm 2022, anh ta ký hợp đồng chuyên nghiệp với câu lạc bộ đến năm 2023. Sự nghiệp thi đấu quốc tế. Pandor sinh ra tại Pháp, có bố là người Martinique và mẹ là người gốc Madagascar và Comoros. Anh ta đại diện cho U-20 Comoros tại Giải đấu Maurice Revello 2022. Anh ta ra mắt quốc tế cho Đội tuyển bóng đá quốc gia Comoros trong trận giao hữu thắng 2–1 trước Ethiopia vào ngày 25 tháng 3 năm 2022.
Cecílio Lopes
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803972
Cecílio Lopes (sinh ngày 18 tháng 3 năm 1979) là một cầu thủ bóng đá Cabo Verde hiện đang thi đấu ở vị trí tiều đạo cho câu lạc bộ Hà Lan, Capelle. Sự nghiệp thi đấu. Lopes đã từng thi đấu cho các câu lạc bộ SBV Excelsior, FC Dordrecht, Sparta Rotterdam, FC Volendam và FC Zwolle. Sự nghiệp thi đấu quốc tế. Mặc dù sinh ra ở Hà Lan, Lopes có thể đại diện cho Cabo Verde thông qua bố của anh ấy. Anh ta được triệu tập lần đầu vào năm 2008.
RTV-7
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803974
RTV-7 là một kênh truyền hình Hà Lan có những chương trình thuộc vùng Caribe thuộc Hà Lan được thành lập bởi Gerard Wijngaarden. Đối tượng của kênh chủ yếu bao gồm những người đến từ Antille thuộc Hà Lan và Suriname trước đây sống ở Hà Lan. Những chương trình của RTV7 thường được phát bằng tiếng Papiamento, Tiếng Hà Lan, Tiếng Anh và Tiếng Tây Ban Nha vì chúng được sản xuất bởi các kênh truyền hình khác nhau từ Mỹ Latinh và Caribe. Kênh cũng phát sóng những chương trình thời sự Suriname bằng tiếng Hà Lan và một số chương trình gốc của RTV-7.
Ga An Cựu
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803982
Trạm An Cựu là một trạm đường sắt cũ trên tuyến đường sắt Bắc Nam nằm tại phường An Cựu, thành phố Huế, tỉnh Thừa Thiên Huế. Trạm An Cựu nằm giữa hai nhà ga là ga Huế và ga Hương Thủy.
Isabel của Navarra, Bá tước phu nhân xứ Armagnac
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803986
Isabel của Navarra (1395 – 31 tháng 8 năm 1450) là con gái của Carlos III của Navarra và Leonor của Castilla. Thiếu thời. Không lâu trước khi Isabel chào đời, mẹ của Isabel, Leonor đang giải quyết các vấn đề ở Castilla nhưng buộc phải trở về Navarra để sinh con. Isabel là con thứ sáu trong gia đình có tám người con. Hai người anh em trai của Isabel đã qua đời khi còn nhỏ nên Carlos III và Leonor chỉ còn lại Isabel và năm người con gái khác, bao gồm: Juana (qua đời trước khi kế vị), Blanca (kế vị cha trở thành Nữ vương Navarra), María, Margarita và Beatriz. Hôn nhân. Ban đầu, Isabel được hứa hôn với Vương tử Chuan xứ Aragón vào khoảng năm 1414. Mẹ cô, Vương hậu Leonor để lại đưa ra một khoản tiền để Isabel có thể kết hôn. Tuy nhiên, Chuan sau đó trở thành Quốc vương của Aragón và đã hủy bỏ hôn ước với Isabel với hy vọng có thể kết hôn với Giovanna II của Napoli. Isabel sau đó đã gả cho Jean IV xứ Armagnac vào ngày 10 tháng 5 năm 1419. Thông qua cuộc hôn nhân, hai vợ chồng có với nhau 5 người con: Isabel và chồng đều qua đời vào năm 1450: Isabel mất vào tháng 8 và Jean IV mất ba tháng sau đó vào tháng 11. Tại thời điểm qua đời, Isabel được khoảng 54 tuổi.
Lê Thế Hiếu
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803987
Lê Thế Hiếu (1892–1947) là một nhà cách mạng Việt Nam. Thân thế. Lê Thế Hiếu sinh năm 1892 ở làng Tường Vân, phủ Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị (nay thuộc xã Triệu An, huyện Triệu Phong). Ông là con cả của Cử nhân Lê Thế Vỹ, một chí sĩ từng tham gia phong trào chống sưu thuế Trung Kỳ (1908), phong trào Đông Du và kế hoạch khởi nghĩa ở Huế (1916). Lê Thế Hiếu có bốn người em sống đến tuổi trưởng thành, trong đó em trai Lê Thế Tiết là Bí thư đầu tiên của Tỉnh ủy Quảng Trị, hai em gái Lê Thị Quế và Lê Thị Uy đều là Đảng viên tham gia phong trào cách mạng trước năm 1945. Hoạt động cách mạng. Lê Thế Hiếu sinh trưởng trong một gia đình Nho học nên ông từng tham gia khoa cử và đỗ Tú tài. Sau khi tốt nghiệp tiểu học (Primaire), ông làm giáo học giảng dạy ở trường tiểu học Triệu Phong và trường tiểu học Cam Lộ. Do có liên hệ với các phong trào đấu tranh của học sinh nên ông bị thuyên chuyển từ Quảng Trị ra Nghệ An, rồi vùng núi Thanh Hóa. Năm 1926, ông trở về Quảng Trị với tư cách Hội viên Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên. Năm 1927, ông cùng người thân và một số người cảm tình như Hoàng Thị Ái, Lê Thị Quế... thành lập Hưng Nghiệp hội xã ở thị xã Quảng Trị với mục tiêu "chấn hưng hàng nội hoá". Hưng Nghiệp hội xã vừa bảo đảm nhu cầu tài chính cho tổ chức, vừa là đầu mối tuyên truyền, liên lạc. Năm 1928, chi điếm Hưng Nghiệp hội xã ở chợ Phiên Cam Lộ thành lập do Hoàng Thị Ái phụ trách, đây là cơ sở quan trọng cả về kinh tế lẫn việc khôi phục phong trào cách mạng sau những đợt khủng bố của chính quyền thực dân. Khoảng tháng 7–8 năm 1929, ông cùng nhiều đồng chí trong tỉnh bị chính quyền thực dân bắt giữ. Trong phiên tòa ngày 13 tháng 10, 37 Hội viên Thanh niên bị xử tù–lưu đày, ông cùng Nguyễn Đình Cương là hai người chịu mức án nặng nhất là chung thân. Mùa thu, ông cùng các đồng chí Đoàn Lân, Nguyễn Đình Cương, Nguyễn Vức, Lê Chưởng, Hoàng Hữu Chấp... bị lưu đày ở nhà tù Lao Bảo.
Lê Thế Hiếu
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803987
Năm 1933, ông bị đưa ra Vinh xét xử trong một vụ án chính trị khác. Năm 1936, Lê Thế Hiếu được trả tự do, tham gia phong trào đấu tranh dân chủ. Cuối năm 1939, ông bị bắt lần nữa và bị an trí ở ngục Đăk Glei rồi Đắc Tô. Tháng 3 năm 1945, tận dụng thời điểm Nhật đảo chính Pháp, ông cùng nhiều đồng chí vượt ngục, trở về quê nhà tiếp tục hoạt động. Tháng 7, Ủy ban Dân tộc giải phóng phủ Triệu Phong được thành lập gồm Chủ tịch Lê Thế Hiếu và các ủy viên Nguyễn Xuân Luyện, Lê Thị Quế, Nguyễn Hoạch, Hồ Ngọc Tích. Ngày 21 tháng 8, Ủy ban khởi nghĩa phủ Triệu Phong được thành lập gồm Chủ tịch Hồ Ngọc Tích, hai Ủy viên Nguyễn Xuân Luyện và Lê Thị Quế. Ngày 22 tháng 8, cuộc khởi nghĩa giành chính quyền trong phủ thành công, Ủy ban nhân dân cách mạng lâm thời phủ Triệu Phong thành lập, do Hồ Ngọc Tích làm Chủ tịch. Công tác chính quyền. Cuối tháng 8 đầu tháng 9 năm 1945, Chủ tịch Ủy ban nhân dân lâm thời tỉnh Quảng Trị Trần Hữu Dực được bầu làm Chủ tịch Ủy ban nhân dân cách mạng Trung Bộ, Lê Thế Hiếu được bổ nhiệm thay thế. Đến tháng 10, Ủy ban hành chính được thành lập, ông chuyển sang công tác khác. Tháng 1 năm 1946, Lê Thế Hiếu, Đặng Thí, Trần Mạnh Quỳ là ba Đại biểu trúng cử vào Quốc hội khóa đầu tiên của nước Việt Nam. Tháng 5, Hội Liên Việt thành lập, ông là Chủ tịch Ủy ban Liên Việt tỉnh Quảng Trị. Tháng 5 năm 1947, trong một trận càn của quân Pháp vào căn cứ Chợ Cạn (Triệu Sơn, Triệu Phong), ông bị bắt và bị bắn chết vào ngày 1 tháng 4 (âm lịch). Gia đình. Lê Thế Hiếu có vợ cả là bà Lê Thị Hảo lớn hơn ông 2 tuổi. Trong thời gian dạy học ở Diễn Châu (Nghệ An), ông lấy bà Phan Thị Quý (người Hưng Nguyên) làm lẽ, gọi là bà Hai Nghệ. Khi ông Hiếu đi tù (1929), bà Quý đi tu và mất năm 1951, không có con chung. Năm 1939, ông lại lấy vợ lẽ là bà Lê Thị Dung (người Hà Tây). Bà Dung qua đời năm 2001, hai người không có con chung.
Lê Thế Hiếu
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803987
Ông có con trai là Lê Thế Tế, từng giữ chức vụ Phó vụ trưởng Vụ thanh tra xét khiếu tố (thuộc Ban Thanh tra của Chính phủ), kết hôn năm 1945. Con rể của ông từng làm Trưởng ban Tư pháp huyện Cam Lộ, Bí thư kiêm Chủ tịch xã Cam Lộc thời kháng chiến chống Pháp. Tác phẩm. Trong thời gian hoạt động cách mạng, ông có sáng tác thơ văn để đấu tranh, tuyên truyền. Hiện tại phần lớn các tác phẩm đều đã thất lạc, chỉ còn ba bài thơ còn tồn nghi: "Viếng bạn", "Ở tù", "Thư gửi về nhà". Vinh danh. Tên của ông được đặt cho một con đường ở thành phố Đông Hà, thị xã Quảng Trị, thị trấn Hồ Xá (Vĩnh Linh) và thị trấn Lao Bảo (Hướng Hóa). Ở xã Cam Chính, (Cam Lộ, Quảng Trị) có một trường tiểu học, trường trung học cơ sở và trường trung học phổ thông mang tên ông. Trong đó, trường cấp hai được thành lập từ năm 1950. Thị trấn Hồ Xá từng có Xưởng mộc Lê Thế Hiếu, bị máy bay Mỹ ném bom hủy hoại vào năm 1965.
Đại hội Thể thao Trẻ châu Á 2029
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19803998
Đại hội Thể thao Trẻ châu Á (), còn được gọi là AYG là một sự kiện thể thao đa môn tổ chức bốn năm một lần giữa các vận động viên từ khắp nơi trên châu Á. Đại hội thể thao được tổ chức bởi Hội đồng Olympic châu Á (OCA). Đại hội thể thao được mô tả là sự kiện thể thao đa môn lớn nhất thứ hai sau Đại hội Thể thao châu Á. Trong lịch sử của nó, hai quốc gia đã đăng cai Đại hội Thể thao Trẻ châu Á. Có 45 quốc gia đã từng tham gia Đại hội thể thao này. Đại hội cuối cùng được tổ chức tại Nam Kinh, Trung Quốc từ ngày 16 đến ngày 24 tháng 8 năm 2013, trong khi đại hội tiếp theo sẽ bị hoãn lại cho đến năm 2021 tại Sán Đầu, Trung Quốc. Môn thể thao. Chính thức, đã có tổng cộng 19 môn thể thao được tổ chức cho đến nay trong Đại hội Thể thao Trẻ châu Á.
Khổng Thị Hằng
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19804014
Khổng Thị Hằng (sinh ngày 10 tháng 10 năm 1993) là cầu thủ bóng đá nữ Việt Nam chơi ở vị trí thủ môn cho Than Khoáng sản Việt Nam và đội tuyển Việt Nam.
Lương Thị Thu Thương
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19804015
Lương Thị Thu Thương (sinh ngày 1 tháng 5 năm 2000) là cầu thủ bóng đá nữ Việt Nam đang thi đấu ở vị trí Hậu vệ cho câu lạc bộ Than Khoáng sản Việt Nam và đội tuyển nữ quốc gia Việt Nam.
Trung tâm ngữ
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19804016
Trung tâm ngữ (chữ Anh: "head"), là thành phần trung tâm bị tu sức ngữ tu sức và giới hạn trong đoản ngữ, quyết định từ loại của đoản ngữ. Ví dụ, trung tâm ngữ của đoản ngữ danh từ "phóng viên Việt Nam" là danh từ "phóng viên", trung tâm ngữ của đoản ngữ động từ "chạy thật nhanh" là động từ "chạy". Phổ thông mà nói, trung tâm ngữ là thành phần quan trọng nhất trong một phần câu nói. Ví dụ, "bươm bướm bay", thành phần quan trọng nhất là "bươm bướm"; "chơi đùa vui vẻ", thành phần quan trọng nhất là "chơi đùa". Nếu thiếu "bươm bướm" hoặc "chơi đùa" thì ý nghĩa không hoàn chỉnh. Khác biệt ngôn ngữ. Tiếng Trung Quốc. Trong tiếng Trung Quốc hiện đại, trung tâm ngữ và tu sức ngữ hợp thành đoản ngữ thiên chính, nếu tu sức ngữ là định ngữ thì gọi là đoản ngữ định-trung, nếu tu sức ngữ là trạng ngữ thì gọi là đoản ngữ trạng-trung. Trung tâm ngữ và bổ ngữ hợp thành đoản ngữ trung-bổ. Cấu tạo định ngữ - trung tâm ngữ. Định ngữ - trung tâm ngữ gọi tắt là định-trung. Trung tâm ngữ của đoản ngữ định-trung thông thường do từ ngữ thể từ đảm nhận. Ví dụ: Từ ngữ vị từ cũng có thể đảm nhận làm trung tâm ngữ. Ví dụ: 群众的支持,温度的下降,商人的精明,智力的开发,体制的束缚,满腹的怨恨 Cấu tạo trạng ngữ - trung tâm ngữ. Trạng ngữ - trung tâm ngữ gọi tắt là trạng-trung. Trung tâm ngữ của đoản ngữ trạng-trung thông thường do từ ngữ vị từ đảm nhận. Ví dụ: Có lúc số từ hoặc lượng từ cũng có thể đảm nhận làm trung tâm ngữ. Ví dụ: 正好五位,就两节课,才五点钟 Cấu tạo trung tâm ngữ - bổ ngữ. Trung tâm ngữ - bổ ngữ gọi tắt là trung-bổ. Trung tâm ngữ của đoản ngữ trung-bổ thông thường do động từ và hình dung từ đảm nhận. Ví dụ: Tiếng Anh. Trong tiếng Anh, trung tâm ngữ của một từ ghép là từ cán quyết định loại hình ngữ nghĩa của nó, ví dụ như trung tâm ngữ của "handbag" là "bag", không phải là "hand".
Trung tâm ngữ
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19804016
Quan sát hai diễn đạt bên dưới: Danh từ "dog" là trung tâm ngữ của đoản ngữ "big red dog", bởi vì nó quyết định phạm trù cú pháp của đoản ngữ, khiến đoản ngữ đó trở thành một đoản ngữ danh từ, mà không phải là đoản ngữ tính từ. Tính từ "big" và "red" là dùng để tu sức cho trung tâm ngữ, cho nên gọi là y tồn ngữ. Tương tự, từ cán "song" trong từ ghép "birdsong" là trung tâm ngữ, bởi vì nó quyết định ý nghĩa cơ bản của cả câu. Từ cán "bird" là y tồn ngữ của song. "Birdsong" là một loại "song", mà không phải là loại "bird". Ngược lại, "songbird" là một loại "bird". Trong ngữ pháp phụ thuộc, bộ phận tu sức trung tâm ngữ trong đoản ngữ hoặc từ ghép, gọi là y tồn ngữ. Trung tâm ngữ và y tồn ngữ hình thành mối quan hệ y tồn (dependency). Đoản ngữ hoặc từ ghép có chứa trung tâm ngữ thì gọi là cấu tạo hướng tâm (endocentric), cấu tạo li tâm (exocentric) chỉ kết cấu không có trung tâm ngữ. Trung tâm ngữ vô cùng quan trọng đối với việc xác định phương hướng phân nhánh. Đoản ngữ của trung tâm ngữ đặt trước thì phân nhánh bên phải, đoản ngữ của trung tâm ngữ đặt sau thì phân nhánh bên trái, đoản ngữ của trung tâm ngữ đặt giữa thì phân nhánh cả bên trái và bên phải. Biểu diễn cây phân tích. Cây phân tích. Rất nhiều lí luận cú pháp đều dùng cấu tạo hình cây để biểu thị cây phân tích. Những cây phân tích này thông thường tiến hành tổ chức theo một trong hai loại quan hệ bên dưới: hoặc là quan hệ hợp thành của ngữ pháp cấu tạo đoản ngữ (hình bên trái), hoặc là quan hệ y tồn của ngữ pháp phụ thuộc (hình bên phải). Ví dụ biểu đồ: Cây phân tích kí hiệu chữ a thông qua nhãn phạm trù ngữ pháp, cây phân tích kí hiệu chữ b thông qua bản thân đơn từ mà làm dấu. Danh từ "stories" là trung tâm ngữ của "funny" (hình a). Trong cây quan hệ hợp thành bên trái, danh từ đem phạm trù ngữ pháp của nó chiếu vào trong nút mẹ, khiến cả đoản ngữ có tính danh từ (NP). Trong cây quan hệ y tồn bên phải, danh từ chỉ chiếu một nút, nút này chi phối nút tính từ chiếu vào, cũng khiến cả đoản ngữ có tính danh từ. Ví dụ thêm. Dưới đây nêu ra thêm ví dụ.
Trung tâm ngữ
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19804016
Dưới đây nêu ra thêm ví dụ. Cây phân tích kí hiệu chữ a bên trái là cây quan hệ hợp thành, cây phân tích kí hiệu chữ b bên phải là cây quan hệ y tồn. Hình biểu diễn cây phân tích dưới đây sử dụng bản thân đơn từ mà tiến hành đánh dấu, mà không phải thông qua phạm trù ngữ pháp mà đánh dấu. Trung tâm ngữ đặt giữa. Cây quan hệ hợp thành của trung tâm ngữ đặt giữa ở đây chọn dùng phân nhánh n nguyên truyền thống hơn mà phân tích. Bởi vì rất nhiều lí luận ngữ pháp cấu tạo đoản ngữ nổi tiếng (ví dụ như lí luận quản lí và ràng buộc () và phương án tối giản ()) đều chọn dùng luật phân nhánh nhị nguyên, những cây phân nhánh n nguyên này có khả năng gây tranh cãi. Cây lí luận X'. Dựa vào cây phân tích của lí luận X' cũng có thể xác định vị trí của trung tâm ngữ, mặc dù việc miêu tả trung tâm ngữ không hề trực tiếp như cách trên. Dàn khung lí luận X' tiêu chuẩn của tiếng Anh được vẽ như bên dưới: Trong kết cấu này vừa có trung tâm ngữ đặt trước vừa có trung tâm ngữ đặt sau: đặt trước thể hiện ở chỗ trung tâm ngữ X0 nằm phía trước bổ ngữ; đặt sau thể hiện ở chỗ hình chiếu X' của trung tâm ngữ nằm phía sau . Tham số phương hướng trung tâm ngữ. Phương hướng của trung tâm ngữ đối với việc xác định phân nhánh vô cùng quan trọng. Đoản ngữ của trung tâm ngữ đặt trước phân nhánh sang phải, đoản ngữ của trung tâm ngữ đặt sau phân nhánh sang trái, đoản ngữ của trung tâm ngữ đặt giữa phân nhánh cả bên trái và bên phải. Vì vậy, có một số nhà phân loại học ngôn ngữ căn cứ vào tham số phương hướng trung tâm ngữ trong ngữ tự đem ngôn ngữ tuân theo cú pháp học mà tiến hành phân loại, giả định mỗi loại ngôn ngữ có một ngữ tự cố định. Hình vẽ bên dưới là cây quan hệ y tồn của câu "anh ta phát hiện bản thân mình đã biến thành một con bọ cực kì to lớn", câu thoại đầu tiên trong tác phẩm Hoá thân của nhà văn Franz Kafka. Cây phân tích cho thấy rõ tiếng Anh xét về mức độ to lớn là một loại ngôn ngữ có trung tâm ngữ đặt trước, kết cấu giảm dần từ trái sang phải.
Trung tâm ngữ
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19804016
Nhưng cũng có tồn tại một số ít quan hệ y tồn có trung tâm ngữ đặt sau, ví dụ như quan hệ y tồn giữa hạn định từ và danh từ ("a bug"), quan hệ y tồn giữa tính từ và danh từ ("monstrous bug", "verminous bug"), quan hệ y tồn chủ ngữ và động từ ("he discovered", "he had"). Trên thực tế sự kết hợp trung tâm ngữ đặt trước và trung tâm ngữ đặt sau mới là trạng thái bình thường. Loại ngôn ngữ có trung tâm ngữ đặt trước hoặc trung tâm ngữ đặt sau thuần tuý, khả năng cơ bản là không tồn tại. Mặc dù như vậy, nhưng có một số loại ngôn ngữ như tiếng Nhật chẳng hạn đã tiếp cận theo hướng trung tâm ngữ đặt sau thuần tuý. Như hình dưới đây, một câu nói đồng dạng nếu dùng tiếng Nhật biểu thuật thì không khó phát hiện trung tâm ngữ đặt sau trong tiếng Nhật chiếm vị trí tuyệt đối quan trọng (kết cấu tăng dần từ trái sang phải): Trung tâm ngữ đánh dấu và y tồn ngữ đánh dấu. Căn cứ một đoản ngữ là trung tâm ngữ đánh dấu hay là y tồn ngữ đánh dấu, cũng có thể đem đoản ngữ về phương diện từ pháp học chia làm hai loại. Y tồn ngữ ảnh hưởng đến hình thức của trung tâm ngữ, ta gọi là trung tâm ngữ đánh dấu; trung tâm ngữ ảnh hưởng đến hình thức của y tồn ngữ, ta gọi là y tồn ngữ đánh dấu. Thí dụ 's - lối đánh dấu sở hữu cách của tiếng Anh, xuất hiện trên y tồn ngữ "man"; tuy nhiên, lối dánh dấu sở hữu cách trong tiếng Hungary thì xuất hiện trên trung tâm ngữ "ház":
Shenyang JJ-1
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19804022
Shenyang JJ-1, còn được gọi là Hong Zhuan-503 hoặc Red Special, là một loại máy bay huấn luyện phản lực được phát triển tại Trung Quốc trong thập niên 1950. Đây là mẫu máy bay phản lực đầu tiên được thiết kế ở Trung Quốc, nhà thiết kế chính là Xu Shunshou (徐舜寿). Có 2 nguyên mẫu JJ-1 đã bay thử, nhưng sau đó quá trình phát triển bị hủy bỏ. Thiết kế và phát triển. Do khác biệt về ý thức hệ, Liên Xô đã cắt đứt quan hệ với Trung Quốc vào cuối thập niên 1950, điều này gây cản trở cho Trung Quốc trong việc tiếp cận công nghệ hiện đại của Liên Xô, đặc biệt là về máy bay và các mặt hàng liên quan đến hàng không. Để đảm bảo cho Không quân Quân Giải phóng Nhân dân (PLAAF) có thể tái trang bị và được huấn luyện lái máy bay chiến đấu phản lực, Tập đoàn Máy bay Thẩm Dương (Shenyang Aircraft Corporation) đã thiết kế và chế tạo một máy bay huấn luyện phản lực nguyên mẫu theo yêu cầu của PLAAF. Xu Shunshou là giám đốc thiết kế, Huang Zhiqian (黄志千) và Ye Zhengda (叶正大) là phó thiết kế. Xu lãnh đạo một nhóm thiết kế có 108 người, với độ tuổi trung bình chỉ khoảng 22 tuổi. Hầu hết các thành viên trong nhóm đều mới tốt nghiệp đại học, chỉ có 3 người gồm Xu, Huang và Lu Xiaopeng (陆孝彭) là có kinh nghiệm thiết kế máy bay. Để đáp ứng yêu cầu của PLAAF, các kỹ sư tại Thẩm Dương (Shenyang) thiết kế JJ-1 có cánh thẳng, thiết bị hạ cánh có 3 bánh xe bố trí hình tam giác với 1 bánh trước và 2 bánh sau, buồng lái 2 phi công, một người ngồi đằng trước và một người ngồi ở phía sau, mái che bằng kính trên buồng lái phía trước có bản lề để mở sang một bên, mái che bằng kính trên buồng lái phía sau thì mở trượt về phía sau (thiết kế này rất giống Shenyang JJ-5), cửa hút không khí nằm ở hai bên buồng lái phía trước. JJ-1 trang bị động cơ tuốc bin phản lực luồng máy nén ly tâm SADO PF-1A lắp ở giữa thân máy bay, xả khí thải qua một ống phản lực kéo dài đến đuôi máy bay. PF-1A là sản phẩm của Văn phòng Phát triển Máy bay Thẩm Dương, động cơ này được Trung Quốc sao chép từ động cơ Klimov RD-500. Vũ khí trang bị của JJ-1 chỉ có một pháo tự động cỡ nòng .