vi
stringlengths
846
10.5k
en
stringlengths
799
10.5k
Tưởng tượng cảnh 20 năm sau em về thăm trường vào một ngày hè. Hướng dẫn Thấm thoát thế mà đã 20 năm, 20 năm phải rời xa mái trường yêu dấu, xa bạn bè thầy cô. Thật vui sướng và xúc động khi hôm nay tôi được về thăm lại ngôi trường dấu yêu ấy. Từ xa nhìn lại tôi đã nhận ra dáng vẻ ngôi trường của mình. Chiếc cổng trường hoành tráng ghi dòng chữ “Trường Trung Học Cơ Sở Vũ Vân". Vì là dịp hè, không có bóng dáng học sinh nào đến học nên ngôi trường trở nên vắng vẻ và yên tĩnh hơn. Ngắm lại mọi cảnh vật của ngôi trường, tôi như được sống lại cái thời học trò tinh nghịch ấy. Một tiếng gió thổi mạnh, tôi trở về thực tại và nhận ra đó chỉ là những khoảng khắc kỷ niệm hay những dòng lưu bút tuổi học trò. Bao nhiêu kỉ niệm lại ùa về trong tôi. Đứng dưới cây phượng vĩ sừng sững tại góc sân, tôi nhớ lại những kỉ niệm, tôi nhớ lại những giò ra chơi với biết bao trò chơi dưới gốc cây ấy. Sân trường rất khang trang, được đổ bê tông rất sạch đẹp chứ không phải nền đất như xưa nữa tôi bây giờ đã được đổ bê tông chứ không phải là cái nền đất như xưa nữa. Những hàng cây mới ngày nào còn nhỏ xíu giờ cao lớn cho rợp hết cả sân trường. Hồi đó những hàng cây còn nhỏ xíu, chúng tôi thay nhau chăm sóc vun trông, giờ đây đã tươi tốt, đã có thể làm bóng mát cho các bạn học sinh mới. Xem thêm: Kể lại câu chuyện nàng Tiên Ốc bằng lời bà cụ Chiếc ghế đá dưới gốc phượng xưa kia chúng tôi hay ngồi giờ đã bac đi theo năm tháng. Bây giờ ngôi trường mới đã khác xưa rất nhiều, với 3 tầng lầu cao vót và một màu hồng tươm tất. Nền hành lang và cầu thang đều được lót gạch bông trông rất sạch sẽ, phòng học cũng trang trọng và rộng rãi hơn trước rất nhiều. Bàn ghế, bảng đen, phấn trắng…vẫn còn đây nhưng chúng là những bộ bàn ghế sáng loáng và sạch sẽ. Trước khung cảnh của trường lớp, tôi thèm cảm giác được nghe cô giáo giảng bài, nhưng đó chỉ là mơ ước, thời gian không thể quan trở lại để giúp tôi thực hiện ước mơ. Vào ngày hè nên sân trường vắng lặng, không gặp được thầy cô nhưng lòng vẫn ngập tràn hạnh phúc. Đã đến giờ phải ra về nhưng lòng người thì chưa muốn rời đi. Ngôi trường sẽ sống mãi trong kí ức của tôi và mong rằng nó sẽ dìu dắt và che chở cho những người học trò mới, học sẽ vững bước hơn, thành công hơn trong cuộc sống của mình. Nguồn:
Imagine 20 years later when you visit school on a summer day. Instruct It's been 20 years, 20 years of having to leave my beloved school, friends and teachers. It was so happy and touching that today I was able to return to visit that beloved school. Looking back from afar, I recognized the appearance of my school. The majestic school gate has the words "Vu Van Middle School" written on it. Because it was summer, there were no students coming to school, so the school became more deserted and quiet. Admire all the scenery of the school. school, I felt like I was reliving those mischievous student days. A strong wind blew, I returned to reality and realized those were just memorable moments or notes from many years of student life Memories rushed back to me. Standing under the majestic Poinciana tree in the corner of the yard, I remembered the memories, I remembered the many games played under that tree. The school yard is very spacious, it is filled with very clean and beautiful concrete, not the dirt floor like before. I now have concrete poured in, not the dirt floor like before. The new rows of trees that were once tiny are now so tall that they cover the entire school yard. At that time, the rows of trees were still small and we took turns caring for them. They are now lush and can provide shade for new students. See more: Retell the story of the Snail Fairy in the old woman's words The stone bench under the phoenix tree we used to sit on has now worn away over the years. Now the new school is very different from before, with 3 towering floors and a neat pink color. The hallways and stairs are lined with encaustic tiles and look very clean, and the classrooms are also much more formal and spacious than before. The tables and chairs, the blackboard, the white chalk... are still there, but they are shiny and clean sets of tables and chairs. Before the scene of school, I craved the feeling of listening to the teacher lecture, but that was just a dream, time could not be turned back to help me realize my dream. On a summer day, the school yard was quiet, I couldn't meet my teachers, but my heart was still filled with happiness. It's time to leave, but people don't want to leave yet. The school will live forever in my memory and I hope that it will guide and protect new students so that they will be more stable and more successful in their lives. Source:
Tưởng tượng cảnh giao tranh giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh Hướng dẫn Được về thăm quê, tôi lại được ngắm cảnh núi non hùng vĩ bên cạnh là bờ biển với sóng nước rì rào. Ngắm cảnh quê hương tôi lại nhớ lại trận giao tranh giữa Sơn Tinh Thủy Tinh mà tôi đã được học, tôi thấy như mình đang chứng kiến cảnh giao tranh đó. Ngay từ sáng sớm, đoàn quân của Sơn Tinh đã đem đầy đủ lễ vật đến để rước Mị Nương về núi. Đoàn quân đang háo hức vì sắp được gặp nàng mị nương xinh đẹp, cà chỉ một chút nữa thôi là Mị Nương sẽ về làm vợ Sơn Tinh. Đoàn quân đang trên đường đi, chợt nghe thấy tiếng ầm ầm như thác đổ mỗi lúc một rõ. Bỗng, một đợt sóng thần khổng lồ như một con thủy quái cao hơn hai chục mét chồm tới. Đi đầu đợt sóng đó là Thủy Tinh cưỡi trên lưng một con rồng nước đang đùng đùng nổi giận lao tới hòng trả thù Sơn Tinh vì không lấy được vợ. Thủy Tinh với vẻ mặt giận giữ, dẫn theo một đoàn binh lính đang nhăm nhăm lao thẳng về phí Sơn Tinh. Sáng loáng lên là những lưỡi dao của cá măng, cá kiếm những hàm răng cá sấu nhe nhởn và cả màu bóng mỡ của những con trăn nước khổng lồ. Thủy Tinh hô mưa, gọi gió, làm thành giông bão rung chuyển cả đất trời. Chàng dâng nước lên đánh Sơn Tinh. Những con rồng thi nhau thay trời làm mưa.Xem thêm: Em đã từng chứng kiến cảnh bão lụt ở quê mình hoặc xem cảnh đó trên truyền hình, hãy viết bài văn miêu tả trận bão lụt khủng khiếp đó Với tài nghệ vốn có của mình, Thủy Tinh đã hóa phép cho nước chảy cuồn cuộn cuốn trôi cây cối, nhà cửa. Chỉ một lúc cả Thành Phong Châu nổi lềnh bềnh trong biển nước. Chàng Sơn Tinh cũng tài trí hơn người, không hề tỏ ra sợ hãi hay lúng túng trước sức mạnh của kẻ thù. Chàng đang cưỡi trên lưng voi, cầm chiếc gậy thần làm từ cây tùng ngàn năm tuổi, hùng dũng tiến lên. Bên cạnh chàng là Mị Nương, đang ngạc nhiên theo dõi trận gaio tranh của hai người, nàng luôn tỏ thái độ thán phục trước tài năng của chồng mình. Một dòng nước dữ chồm đến, há cái mồm toang hoác đỏ lòm chực ăn tươi nuốt sống cả ngọn núi đá. Sơn Tinh lúc ấy mới ra tay. Chàng vung tay về phía trước, tất cả các ngọn núi đều nhô lên rất cao, chặn đứng dòng nước đang cuồn cuộn của Thủy Tinh. Rồi chàng lại lẩm bẩm một câu thần chú. Ngay tức khắc cả rừng cây rùng rùng chuyển động, nhà lớn, đồi con lổm ngổm bò, chúng chạy mưa. Trước sức mạnh của Sơn Tinh, Thủy Tinh vẫn không chịu thua, hắn lệnh cho trăn nước tìm cách lật bè Sơn Tinh. Mấy con trăn rất tinh quái, chúng thoắt ẩn thoắt hiện như những bóng ma vô hình. Cá voi quác mồm to muốn đớp tất cả. Cá mập vẫy đuôi cuồng hung hăng, càng cua lởm chởm giơ như mác.Xem thêm: Trong vai Lang Liêu em hãy kể lại truyện Bánh Chưng, bánh Giầy Khi Thủy Tinh sử dụng những con vật hung hăng nhất ở dưới nước tấn công đội quân của Sơn Tinh, Sơn Tinh cũng vô cùng nhanh trí, lệnh cho Voi trăm dặm dùng vòi nhỏ, gom các cây cổ thụ chặn ngang những cái mõm háu đói của lũ cá sấu. Những tảng đá lớn lao như tên bắn vào giữa mình những con trăn khổng lồ làm chúng quằn quại chết. Tức giận, Thủy Tinh làm phép dâng nước lên cao quá đỉnh núi nhưng chẳng bao giờ tới cả. Bởi Sơn Tinh đã bốc hết ngọn đồi này đến ngọn đồi khác xếp lên nhau tạo thành một khối đồ sộ tưởng như chọc thủng chân trời. Kì lạ thay! Nước sông dâng lên bao nhiêu, đồi núi cao lên bấy nhiêu. Cuộc chiến cứ diễn ra ác liệt như vậy trong mấy tháng trời. Quân Thủy Tinh thương vong không kể xiết. Những đàn cá đã nằm phơi bụng trắng toát trên mặt nước… Cuối cùng, Thủy Tinh nhận ra rằng số quân của mình còn quá ít ỏi, mình thì đã sức tàn lực kiệt, mới hạ lệnh bãi binh và rút quân về với mối thù chưa nguôi. Rút quân về nhưng mối thù không quên, hàng năm cứ vào khoảng thời gian này, Thủy Tinh lại kéo quân đến để gây sự với Sơn Tinh. Sơn Tinh không lần nào chịu thua và cuộc giao tranh vẫn chưa có hồi kết. Hai bên đánh nhau tới khi Thủy Tinh đuối sức phải rút quân về, năm sau hắn lại kéo quân đến.Xem thêm: Thầy giáo Ha - men (văn bản Buổi học cuối cùng An-phông-xơ Đô-đê) trong buổi học cuối cùng có gì khác. Hãy tả lại thầy giáo Ha men trong buổi học ấy Có tiếng ông tôi gọi, tôi bừng tỉnh và chợt nhận ra vừa rồi mình vừ tưởng tượng ra cảnh giao tranh giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh. Tôi thấy chàng Sơn Tinh rất tài trí và dũng cảm, Thủy Tinh có gian xảo thế nào chàng cũng có cách chống trả lại. Nguồn:
Imagine the fighting scene between Son Tinh and Thuy Tinh Instruct When I returned to visit my hometown, I was able to admire the majestic mountains next to the beach with whispering waves. Seeing the scenery of my hometown, I remembered the battle between Son Tinh Thuy Tinh that I had learned about. I felt like I was witnessing that battle scene. Right from early morning, Son Tinh's army brought all the gifts to take Mi Nuong back to the mountain. The army is excited because they are about to meet the beautiful lady. In just a little while, Mi Nuong will become Son Tinh's wife. The army was on its way when it suddenly heard a roaring sound like a waterfall that became clearer and clearer. Suddenly, a giant tsunami like a sea monster more than twenty meters high rushed forward. At the head of that wave was Thuy Tinh riding on the back of an angry water dragon rushing forward to take revenge on Son Tinh for not being able to get a wife. Thuy Tinh, with an angry expression, led a group of soldiers who were aiming to rush straight towards Son Tinh. Shining bright are the blades of milkfish and swordfish, the grinning teeth of crocodiles and the greasy color of giant water pythons. Thuy Tinh called rain, called wind, creating a storm that shook the whole world. He raised water to attack Son Tinh. Dragons compete to change the sky to make it rain. See more: Have you ever witnessed a storm or flood in your hometown or seen that scene on television? Write an essay describing that terrible storm and flood. With her inherent talent, Thuy Tinh allowed the rushing water to sweep away trees and houses. In just a moment, the entire Phong Chau Citadel floated in the sea. Son Tinh is also more intelligent than others, showing no signs of fear or confusion before the enemy's strength. He was riding on the back of an elephant, holding a magic stick made from a thousand-year-old pine tree, moving forward bravely. Next to him is Mi Nuong, who is surprised to watch their battle. She always shows admiration for her husband's talent. A fierce stream of water rushed forward, opening its wide red mouth, ready to devour the entire rocky mountain. Only then did Son Tinh take action. He waved his hand forward, all the mountains rose very high, blocking the rushing water of Thuy Tinh. Then he muttered a spell again. Immediately the whole forest trembled and moved, big houses and hills covered with cows, they ran away from the rain. Faced with the power of Son Tinh, Thuy Tinh still refused to lose, he ordered the water python to find a way to overturn Son Tinh's raft. Pythons are very mischievous, they suddenly appear and disappear like invisible ghosts. The whale squawks with its big mouth, wanting to bite everything. The shark wags its tail wildly and aggressively, the crab's jagged claws are raised like spears. See more: As Lang Lieu, tell the story of Banh Chung, Banh Giay When Thuy Tinh used the most aggressive animals in the water to attack Son Tinh's army, Son Tinh was also extremely quick-witted, ordering the Hundred Mile Elephant to use a small trunk and gather old trees to block the greedy muzzles. hunger of the crocodiles. Large rocks shot like arrows into the giant pythons' bodies, causing them to writhe to death. Angry, Thuy Tinh cast a spell to raise the water above the mountain top but it never reached it. Because Son Tinh has lifted hill after hill and stacked it on top of each other to form a massive block that seems to pierce the horizon. Strange! The more the river water rises, the higher the hills and mountains rise. The war continued fiercely for several months. The Thuy Tinh army suffered countless casualties. Schools of fish were lying with their white bellies exposed on the water's surface... Finally, Thuy Tinh realized that his army was still too small and that he was exhausted, so he ordered the army to withdraw and return to the enemy. not yet calmed down. The troops withdrew but the feud was not forgotten. Every year around this time, Thuy Tinh would bring troops to cause trouble with Son Tinh. Son Tinh never gave up and the fighting still has no end. The two sides fought until Thuy Tinh was exhausted and had to withdraw his troops. The following year, he brought his troops back. See more: Teacher Hamen (text of Alphonse Do-de's Last Lesson) during the lesson In the end, what's different? Describe teacher Ha Men in that lesson Hearing my grandfather's voice calling me, I woke up and suddenly realized that I had just imagined the fight between Son Tinh and Thuy Tinh. I see that Son Tinh is very talented and brave. No matter how cunning Thuy Tinh is, he has a way to fight back. Source:
Tưởng tượng em bị biến thành con vật xấu xí Hướng dẫn Đã bao giờ các bạn mắc lỗi lầm và bị biến thành con vật xấu xí chưa? Tôi chắc chắn rằng các bạn sẽ rất hoảng sợ và ăn năn như tôi đây. Tôi vẫn không thể quên được kỉ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi. Một tai họa khủng khiếp! Tôi đã lười biếng nên lĩnh điểm xấu, đã thế lại còn nói dối mẹ. Điều đó khiến mẹ phiền lòng và lần đầu tiên tôi thấy mẹ khóc. Đêm ấy chợt tỉnh giấc thì thấy mình biến thành chú chó con. Tôi kêu lên: “Mẹ ơi!” thì chỉ thành những tiếng “Gâu! Gâu!” vô nghĩa. Tôi buồn bã bỏ nhà đi, lang thang rầu rĩ khắp nơi xem có thể ai giúp được mình không. Nhưng ngoài những tiếng “gâu gâu, “ăng ẳng”, tôi không thể nói gì thêm. Đi gần một ngày trời, đôi chân tôi đã rệu rã, tôi mệt quá và lả đi trước một ngôi nhà màu trắng rất giống với mái nhà mà tôi từng được sống, tôi cứ ngỡ đó là nhà mình, là nơi có vòng tay yêu thương của cha mẹ. Tôi bừng tỉnh giấc và thấy mình nằm trong một cái ổ rơm xinh xắn. Bên cạnh là một chút sữa đựng trong bát nhưa. Nhìn xung quanh, tôi thấy trong căn phòng rộng có cô bé xinh xắn đang ngồi ôn bài. Có vẻ như cô bé rất ngoan và chăm học, không lười biếng như tôi. Thấy tôi tỉnh giấc, cô bé mỉm cười chạy lại bế tôi. Cho dù rất được cô bé thương yêu và chăm sóc chu đáo nhưng tôi vẫn nhớ cha mẹ da diết. Ban đêm, khi bóng tôi bao trùm cả thành phố, tôi cảm thấy lạnh lẽo và cô đơn. Tôi nhớ những giây phút được mẹ âu yếm tôi trong cái se lạnh của gió thu. Những đêm lạnh giá, mẹ đem chăn ấm cho tôi. Mẹ an ủi tôi những lúc tôi buồn. Tôi them ăn những món ăn mẹ nấu, thèm được thấy những nụ cười của mẹ. Xem thêm: Cảnh vườn quê hiện lên thật đẹp nhưng lại thấm đượm nỗi buồn da diết bâng khuâng trong Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử. Phân tích bài thơ để chứng tỏ điều đóBình minh lên, những tia nắng tinh nghịch gọi tôi đón chào ngày mới, tôi gặp những chú chó và cùng vui đùa với chúng. Một chiếc xe máy chạy qua phá tan cái yên tĩnh của góc phố nhỏ. Hóa ra đó là hai tên chuyên bắt cho đem bán vào những quán nhậu. Chúng đi chậm lại rồi bất chợt vung lưới ra. Những chú chó kia đã rơi vào bẫy. Chúng kêu la thảm thiết. Chỉ còn mình tôi, tôi cố lùi vào ngõ nhỏ và co chân lên chạy, chạy mãi, chạy mãi.. Tôi mãi miết chạy đến khi đâm sầm vào chân một người đàn bà đứng đó. Tôi ngẩng lên. Ôi! Mẹ tôi! Tôi muốn kêu lên: “Mẹ! Mẹ! Mẹ yêu quý!”. Nhưng chỉ là những tiếng “gâu gâu”. Tôi thấy bố mẹ đang cuống cuồng tìm tôi. Mắt mẹ đỏ hoe và trũng xuống. Có lẽ bố mẹ đã lo lắng cho tôi rất nhiều. Tôi cảm thấy hối hận vô cùng. Tại sao tôi lại làm mẹ buồn như vậy. Dòng nước mắt của tôi nhỏ xuống chân mẹ. Mẹ cúi xuống ngạc nhiên ôm tôi vào lòng. Bỗng bên cạnh tôi, một bà tiên hiện ra. Bà nói nhỏ với tôi: – Con đã biết hối lỗi rồi chứ? Ta biết con yêu quý bố mẹ con rất nhiều. Vậy từ nay đừng làm bố mẹ phiền lòng nữa nhé! Lời bà tiên vừa dứt thì tôi lại biến thành một cô bé xinh xắn. Mẹ mừng rỡ ôm hôn tôi. Những dòng nước mắt của mẹ làm tôi vô cùng ân hận. Mẹ! Mẹ ơi! Con yêu mẹ! Từ nay con sẽ không bao giờ làm mẹ buồn nữa đâu! Nguồn: thêm: Phân tích vẻ đẹp của đoạn trích Rừng Xà Nu của Nguyễn Trung Thành
Imagine being turned into an ugly animal Instruct Have you ever made a mistake and turned into an ugly animal? I'm sure you will be as frightened and repentant as I am. I still cannot forget the most memorable memory of my life. A terrible disaster! I was lazy so I got bad grades, and I lied to my mother. That upset my mother and for the first time I saw her cry. That night I suddenly woke up and found myself transformed into a puppy. I cried out: “Mom!” then only the sound of “Woof!” Woof!” meaningless. I sadly left home and wandered around sadly to see if anyone could help me. But other than the sounds of "woof, yelp", I couldn't say anything more. After walking for nearly a day, my legs were tired, I was so tired and fainted in front of a white house that was very similar to the roof I used to live in. I thought it was my home, the place with loving arms. parents' love. I woke up and found myself lying in a lovely straw nest. Next to it is a little milk in a bowl. Looking around, I saw in a large room a pretty girl studying. It seems like she is very obedient and studious, not lazy like me. Seeing me awake, the little girl smiled and ran to pick me up. Even though she loved me and took good care of me, I still miss my parents very much. At night, when my shadow covers the whole city, I feel cold and lonely. I remember the moments when my mother cuddled me in the cold autumn wind. On cold nights, my mother brought me a warm blanket. Mom comforts me when I'm sad. I crave the food my mother cooks and crave to see her smiles. See more: The countryside garden scene appears beautiful but imbued with deep sadness and wistfulness in This Vi Da Village by Han Mac Tu. Analyze the poem to prove that: At dawn, the rays of sunlight playfully call me to welcome a new day, I meet dogs and have fun with them. A motorbike passed by, breaking the quiet of the small street corner. It turned out that they were two guys who specialized in catching people and selling them to bars. They slowed down and suddenly swung out their nets. Those dogs fell into the trap. They screamed miserably. I was alone, I tried to back into the alley and ran, ran, ran, ran... I kept running until I bumped into the leg of a woman standing there. I looked up. Oh! My mother! I wanted to cry out: “Mom! Mom! Beloved mother!". But it's just "woof" sounds. I saw my parents frantically looking for me. Mother's eyes were red and sunken. Maybe my parents worried about me a lot. I feel extremely regretful. Why do I make my mother so sad? My tears dripped down to my mother's feet. Mom bent down in surprise and hugged me. Suddenly next to me, a fairy appeared. She whispered to me: – Do you know how to repent? I know you love your parents very much. So from now on, don't bother your parents anymore! As soon as the fairy's words ended, I turned into a pretty little girl. Mother happily hugged and kissed me. My mother's tears made me extremely regretful. Mom! Mommy! I love Mom! From now on, I will never make you sad again! Source: more: Analysis of the beauty of the excerpt Xa Nu Forest by Nguyen Trung Thanh
Tưởng tượng em có lần mắc lỗi và bị biến thành con mèo trong ba ngày Hướng dẫn Có lẽ trong cuộc đời, ai cũng có lần mắc lỗi và phải trả giá cho lỗi lầm của mình. Nhưng sự trả giá ấy như thế nào mới có thể khiến con người thực sự ăn năn và không bao giờ tái phạm. Tôi không thể bào quên được cảm giác khi mình biến thành một con mèo trong ba ngày liền do mắc phải lỗi lầm. Biết bao rắc rối đã xảy ra trong những ngày đáng nhớ ấy. Một hôm, tôi đang mải chạy chơi đùa nghịch trong nhà thì: “cheng”. Một tiếng gì đso kêu lên rồi thì mẹ bước lên và nói: “Hai chị em con đang làm gì thế này?”. Một cái bình pha lê đã rơi vỡ. Đó là một kỉ vật rất quan trọng trọng đối với bố mẹ tôi, tôi sợ vì chính tôi đã làm vỡ chiếc bình pha lê quý giá đó. Thừa lúc có em gái tôi ở đó tôi liền nói: “Con không biết đâu, em làm đấy mẹ ạ.” Rồi mẹ quay sang và mắng em tôi một trận. Tôi thở phào nhẹ nhõm khi thoát được tội. Buổi tối, lúc tôi đang ngủ say sưa trong chăn ấm thì đột nhiên, tôi nghe thấy một giọng nói kì lạ văng vẳng bên tai: – Này cháu, cháu thật không phải là đứa con ngoan, không phải là người chị tốt. Nay ta phạt cháu phải mang hình dạng của một con mèo, cho đến khi cháu nhận ra lỗi lầm của cháu! Xem thêm: Tả một vườn cây em đã từng đến thămTôi chưa kịp nói gì thì đột nhiên cả người tôi nóng ra, tôi cảm thấy người mình hình như đang nhỏ dần. Tôi sờ khắp người, một cái đuôi đã mọc ra, tai vểnh lên, mũi tẹt xuống và quanh mép lại còn lởm chởm vài sợi râu. Tôi chạy ra tước gương và hét toáng lên: “Mẹ ơi!”. Nhưng nó không còn là tiếng mẹ ơi nữa mà là tiếng meo … meo. Mẹ bước lên phòng tôi kêu lên: “Ôi! Con mèo bẩn thỉu này từ đâu đến đây, Thủy Tiên đâu rồi?” Rồi mẹ đuổi ra ngoài. Tôi vừa hét vừa khóc nức nở vì đau nhói. Tôi bực bội vì mẹ không nhận ra tôi. Vừa lạnh, vừa đói, tôi lết đến một bụi cây ở góc phố. Sáng sơm, trời đầy sương và gió bấc, lạnh lẽo. Tôi thấy mẹ mở cửa, tôi liền chạy lại gọi “Mẹ ơi!”. Nhưng tôi chỉ còn nghe tiếng “meo … meo” vô nghĩa. Mẹ lại xua đuổi tôi như tối hôm qua. Trên đường, xe cộ đi lại tấp nập, nào là các em nhỏ nắm tay nhau đến trường, tôi liền thấy Hoàng và Quế Giang (hai người bạn thân của tôi) đang dắt xe đạp trên con đường quen thuộc mà tôi vẫn thường đến trường. Tôi lại gần lấy chân cào cào vào chân hai cô bạn và nói: “Các cậu ăn sáng chưa?”. Câu hỏi mà tôi vẫn hỏi thường ngày nhưng thay vì trả lời câu hỏi đó thì hai bạn ấy lại tỏ vẻ bực mình và xua đuổi tôi. Tôi chợt nhận ra rằng tôi đã là một con mèo xấu xí. Đến tối thứ ba, vừa lạnh vừa đói lại vừa đau, tôi bật khóc lên: “Mẹ ơi! Mẹ ơi! Con hiểu ra rồi, con hiểu ra lỗi lầm của con rồi mẹ ơi, con nhớ ba mẹ quá! Hu … hu… hu!”. Bỗng nhiên tiếng nói hôm trước lại vang lên: “cháu đã nhận ra lỗi lầm của mình rồi thì từ nay hãy cố gắng chăm ngoan, vâng lời cha mẹ và trở thành một người con ngoan, một người chị tốt nhé!”. Và rồi rùng mình một cái, tôi lại được biến thành người như cũ. Tất cả giống như một giấc mơ vậy! Qua ba ngày đêm sông lang thang ngoài đường, thấm thía sự khổ cực khi không được bố mẹ chăm sóc, không được bạn bè yêu mến, tôi đã hiểu ra rằng phải biết nhận lỗi khi làm sai việc gì đó. Cũng từ đó, tôi luôn cố gắng chăm ngoan, học giỏi để trở thành tấm gương tốt cho em gái và làm cha mẹ vui lòng. Nguồn: thêm: Hưởng ứng đợt thi đua “Xây dựng môi trường xanh, sạch, đẹp”... Anh (chị) hãy xây dựng lập luận và lựa chọn phương pháp để viết bài tham gỉa hộỉ thảo đó
Imagine you made a mistake and turned into a cat for three days Instruct Perhaps in life, everyone makes mistakes and has to pay the price for their mistakes. But what kind of payment can make people truly repent and never commit the same crime again? I can't forget the feeling when I turned into a cat for three days straight due to a mistake. So many troubles happened during those memorable days. One day, I was busy running and playing around the house when: "cheng". After someone cried out, my mother stepped up and said: "What are you two sisters doing?". A crystal vase fell and broke. It was a very important keepsake for my parents, I was afraid because I broke that precious crystal vase. Taking advantage of my sister being there, I immediately said: "I don't know, I did it, mom." Then my mother turned and scolded my brother. I breathed a sigh of relief when I escaped the crime. At night, while I was sleeping soundly under a warm blanket, suddenly I heard a strange voice ringing in my ear: – Hey kid, you're really not a good child, not a good sister. Now I punish you to take the form of a cat, until you realize your mistake! See more: Describe a garden you once visited. Before I could say anything, my whole body suddenly became hot, I felt like my body was getting smaller. I touched my whole body, a tail had grown out, my ears were up, my nose was flat and there were a few stubble around the edges. I ran out, took the mirror and shouted: "Mom!". But it's no longer the sound mommy, it's meow... meow. Mom walked up to my room and exclaimed: "Oh! Where did this dirty cat come from? Where is Thuy Tien? Then my mother kicked me out. I screamed and sobbed from the sharp pain. I was upset because my mother didn't recognize me. Cold and hungry, I crawled to a bush on the corner of the street. Early in the morning, the sky was full of dew and the wind was cold. I saw my mother open the door, I immediately ran over and called, "Mom!". But all I could hear was the meaningless "meow... meow". Mom chased me away again like last night. On the road, traffic was bustling, with children holding hands going to school. I immediately saw Hoang and Que Giang (two of my close friends) riding their bicycles on the familiar road that I often go to. school. I came closer and scratched my two friends' legs with my feet and said: "Have you had breakfast?". The question I always ask every day, but instead of answering it, the two of them looked annoyed and chased me away. I suddenly realized that I was an ugly cat. On Tuesday night, cold, hungry and in pain, I burst into tears: “Mom! Mommy! I understand now, I understand my mistake, Mom, I miss my parents so much! Hu…hu…hu!”. Suddenly the voice from the previous day rang out again: "You have realized your mistake, from now on try to be good, obey your parents and become a good son and a good sister!". And then with a shiver, I was transformed back into the same person. It all feels like a dream! After spending three days and nights wandering the streets, absorbing the hardship of not being cared for by my parents and not being loved by my friends, I realized that I have to admit my mistakes when I do something wrong. Since then, I have always tried to be obedient and study well to become a good example for my sister and make my parents happy. Source: more: Responding to the competition "Building a green, clean, beautiful environment"... Please build an argument and choose a method to write an article for that conference.
Tưởng tượng em là một người sống cùng thời với nguyễn đình chiểu, tác giả đã kể lại tâm tình của mình khi viết bài Chạy Tây cho em nghe. Em hãy ghi lại câu chuyện giữa hai người. Hướng dẫn Từ lâu, tôi đã nghe danh cụ Nguyễn Đình Chiểu là một nhà thơ nổi tiếng. Tôi rất muốn được gặp cụ nhưng nghĩ rằng làm sao mà gặp được. Nhưng thật không ngờ… Một hôm, đang đi trên đường lại vô tình gặp được danh nhân này. Tôi cúi chào cụ Nguyễn và thưa là rất muốn gặp gỡ và nói chuyện với cụ. Cụ bảo bây giờ còn phải làm việc khác nên cụ Nguyễn hẹn tôi trưa mai đến nhà cụ ở tận Bến Tre. Nghe cụ hẹn, tôi vừa mừng vừa lo. Sáng sớm hôm sau, tôi xin phép cha mẹ ra bến xe miền Tây đi chuyến sớm nhất về Bến Tre, lòng tôi cứ nôn nao hồi hộp vì sắp được gặp một nhà nho, một danh nhân yêu nước. Rồi giờ hẹn cũng đến, tôi tìm đến nhà cụ Nguyễn. Đó là một căn nhà lá ba gian. Tôi thật cảm phục vì từ căn nhà lá bé nhỏ đơn sơ này, ông đã làm ra biết bao nhiêu là bài thơ hay và rất xúc động. Tôi bước vào nhà, chào cụ. Với nụ cười phúc hậu hiền hoà, cụ chào lại tôi và bảo: ta nghe tiếng động ngoài cửa, biết cháu đến rồi! Cháu đi giày thấp hả? Câu hỏi của cụ làm tôi bất ngờ và cảm phục quá. Cụ tiếp tôi rất chu đáo, coi tôi như cháu ruột. Rồi cụ hỏi thăm tôi chuyện học hành, sức khỏe dạo này ra sao… Cụ còn rót nước cho tôi. Nhìn tay cụ cứ lần mò, tôi mới nghĩ thầm: “Thật tiếc và tôi nghiệp cho cụ Nguyễn…! nếu cụ không tật nguyền, chắc sẽ làm nên nhiều sự nghiệp đáng kể hơn trong lịch sử!!”. Tôi bắt chuyện: – Thưa cụ, có phải cụ là người đã viết bài thơ “Chạy Tây” trong lúc Pháp đến miền Nam không ạ? Cụ chậm rãi trả lời: – Đúng đấy! Cụ thở dài rồi nói tiếp: Xem thêm: Tưởng tượng một cuộc thi sắc đẹp của các loài hoa và trong vai một loài hoa, em hãy kể lại cuộc thi đó – Chuyện dài lắm cháu ạ! Ngày xưa, giặc Tây xâm chiếm nước ta. Nhìn cảnh giặc bắn phá, giết hại dân chúng, ta đã tức rồi. Rồi vua quan nhà Nguyễn lại đầu hàng giặc, bỏ mặc dân chúng, ta lại càng tức hơn. Nhìn cảnh dân lúc đó, lòng ta đau đến nỗi ruột như muốn thắt lại. Cụ vừa nói mà nước mắt cứ chảy ra chứa chan. Cụ như bị nghẹn ở cổ không nói được nên lời. Tôi liền an ủi: – Thôi cụ ạ! Chuyện đã qua rồi. Bây giờ chúng cháu đã được sống trong hoà bình rồi cụ ạ! Cụ đừng buồn nữa… Cụ nói cắt ngang: – Quên sao được! Chuyện ấy đã theo ta mười mấy năm rồi. Cụ kể tiếp: Ta bất bình quan quân nhà Nguyễn, ta chứng kiến bao nỗi thống khổ của nhân dân, với bao sinh mạng chết dập chết vùi, chết oan chết ức, và bao anh hùng liệt sĩ hy sinh…tội lắm cháu ơi! Vì thếnên ta đã làm mấy bài thơ phản kháng lại thay lời tốcáo. Và bài “Chạy Tây” là một trong số đó. Nghe cụ kể mà tôi não lòng. Thời gian qua sao nhanh quá, tới giờ phải chia tay cụ Nguyễn rồi. Lúc chia tay, cụ còn dặn tôi nên cố gắng học để mai sau dựng xây nước nhà. Trên đường về nhà, tôi cứ suy nghĩ về cụ Nguyễn: cụ đúng là một con người ngay thẳng. Dù mắt không sáng nhưng lòng cụ rất sáng, đã thẳng thắn nói lên một sự thật cấm kỵ lúc bây giờ. Cụ đúng là một nhà thơ lớn. Tôi kính phục cụ tận đáy lòng mình. Tôi nhớ đến các anh hùng chống Pháp thời Cụ Nguyễn, như Nguyễn Trung Trực…tôi muốn thưa với cụ Nguyễn, xin cụ kể cho tôi nghe… thì có tiếng mẹ vọng đến: – Con ơi! Dậy đi học nào! Tôi bỗng choàng thức giấc! Thì ra là một giấc mơ, một giấc mơ đẹp và hiếm hoi quá, ngắn ngủi quá. Nhìn ra cửa sổ, tôi thấy những tia sáng đầu ngày đã bừng lên. Nguồn: thêm: Nêu cảm nghĩ của em về mái trường mà em đang học
Imagining you were a person living at the same time as Nguyen Dinh Chieu, the author told you his feelings when writing the article "Run to the West". Please record the story between the two of you. Instruct For a long time, I have heard that Nguyen Dinh Chieu is a famous poet. I really wanted to meet him but thought how could I meet him? But unexpectedly… One day, while walking on the street, I accidentally met this famous person. I bowed to Mr. Nguyen and told him that I really wanted to meet and talk to him. He said he had to do other things now, so Mr. Nguyen made an appointment with me tomorrow afternoon to come to his house in Ben Tre. Hearing his appointment, I was both happy and worried. Early the next morning, I asked my parents for permission to go to the Western bus station to take the earliest flight back to Ben Tre. I was nervous because I was about to meet a scholar and a famous patriot. Then the appointed time came, I went to Mr. Nguyen's house. It is a three-room thatched house. I am truly impressed that from this simple little thatched house, he has created so many beautiful and very touching poems. I entered the house and greeted the old man. With a kind and gentle smile, he greeted me back and said: I heard a noise outside the door, I knew you were coming! Do you wear low shoes? His question surprised and impressed me so much. He received me very thoughtfully, treating me like his own grandchild. Then he asked me about my studies and how my health was doing... He even poured me water. Looking at his hand fumbling, I thought to myself: "What a pity and I pity Mr. Nguyen...! If he hadn't been handicapped, he would have made many more remarkable careers in history!!". I started the conversation: – Dear sir, are you the person who wrote the poem "Fleeing West" while the French came to the South? He slowly answered: - Right! He sighed and continued: See more: Imagine a beauty contest of flowers and as a flower, tell the story of that contest – It's a long story, kid! Once upon a time, Western invaders invaded our country. Seeing the enemy bombarding and killing people made me angry. Then the Nguyen kings and mandarins surrendered to the enemy, abandoning the people. I was even more angry. Looking at the scene of the people at that time, my heart was so painful that my stomach felt like it was about to tighten. As he spoke, tears kept flowing. He felt like he had a lump in his throat and couldn't speak. I immediately comforted: – Come on, uncle! Conversation is over. Now we can live in peace, sir! Don't be sad anymore... He interrupted: – How could I forget! That story has followed me for ten years. He continued: I resented the Nguyen Dynasty's military officers, I witnessed so much suffering of the people, with so many lives crushed to death, unjust deaths, and so many heroic martyrs who sacrificed their lives...so sorry, my child. ! That's why I wrote a few poems of protest instead of an apology. And the song "Run West" is one of them. Hearing him talk made me sad. Time has passed so quickly, it's time to say goodbye to Mr. Nguyen. When we broke up, he told me to try my best to study so that I can build my country in the future. On the way home, I kept thinking about Mr. Nguyen: he was truly an upright person. Although his eyes were not bright, his heart was very bright, and he frankly spoke a taboo truth at that time. He is truly a great poet. I respect him from the bottom of my heart. I remembered the anti-French heroes of Mr. Nguyen's time, like Nguyen Trung Truc... I wanted to tell Mr. Nguyen, please tell me... when my mother's voice came: - My son! Wake up and go to school! I suddenly woke up! It turned out to be a dream, a beautiful and rare dream, too short. Looking out the window, I saw the first rays of light rising. Source: more: State your feelings about the school you are studying at
Tưởng tượng một cuộc thi sắc đẹp của các loài hoa và trong vai một loài hoa, em hãy kể lại cuộc thi đó Gợi ý Có lẽ chẳng bao giờ tôi có thể tưởng tượng ra rằng mình lại lạ người đạt ngôi vị hoa hậu năm nay. Tôi bước đi trên con đường nhỏ quen thuộc mà lòng bồi hồi, sung sướng. Thế rồi, bỗng từ đâu vang lên những liếng "Dô! Dô!", tôi được nâng bổng lên từ lúc nào không biết. Tưởng ai xa lạ, hóa ra là họ hàng hồng nhung nhà tôi đến đây chia vui. Tôi được mọi người đặt lên ghế và hỏi: – Bé Nhung à! Bé kể lại cho cả nhà mình nghe xem vì sao mình lại được giải nhất nào. Chắc hẳn cuộc thi đó có rất nhiều người xinh đẹp phải không hả bé? – Dạ, đúng đấy ạ! – Tôi cất tiếng nói – Ban đầu, bước vào phòng thi, con cũng rất run vì ở đây trông ai cũng lộng lẫy và đáng yêu hơn con cả. Lúc đó con đã rất muốn quay về nhà nhưng lại nhớ đến những lời động viên, an ủi, những tình cảm thắm thiết, những hy vọng mà mọi người đã đặt ở nơi con nên con lại thôi. Con nghĩ con sẽ cố gắng hết sức để không phụ lòng của mọi người. Bố mẹ có biết không, hôm đó con đã may mắn được lọt vào vòng chung kết với chị hoa Hướng Dương, chị hoa Huệ và cô hoa Nhài. Phần thi đầu tiên của chúng con là phần thi sắc đẹp và người đầu tiên lên trình diễn chính là chị hoa Huệ. Trông chị thật lộng lẫy với bộ váy loe rộng, trắng muốt. Chị lướt nhẹ trên sân khấu, những chiếc đèn vàng chiếu vào càng làm nổi bật lên khuôn mặt trắng hồng xinh xắn. Chị đi như thế vài vòng rồi lui vào sân khấu với những tiếng vỗ tay không ngớt từ khán đài.Xem thêm: Hãy kể một kỉ niệm về tình thương và sự hy sinh của mẹ cho emTiếp ngay sau chị hoa Huệ, là chị Hướng Dương. Không kiều diễm như chị hoa Huệ, chị Hướng Dương đẹp kiểu khác. Bộ quần áo màu vàng như những tia nắng của ông Mặt Trời làm cho khán phòng bừng sáng. Dáng người dong dỏng cao lại đi thêm cả đôi guốc cao làm chị cao ngất. Nếu cả nhà mà nhìn thấy chị Hướng Dương vào lúc ấy thì chắc chắn rằng ai cũng phải bảo chị ấy thật trẻ trung. Rồi sau đó là đến cô hoa Nhài. Cô có một vẻ đẹp quý phái với một bộ váy chồng thành nhiều tầng trắng nuột nà. Cuối cùng là đến con. Con là người nhỏ nhất trong mọi người nên hơi thấy e thẹn. Con đi ra sâu khấu với bộ váy đỏ thắm, mượt như nhung mà mẹ đã chuẩn bị cho con. Con hé nụ cười với mọi người và nhẹ nhàng đi trước sân khâu rồi lại nhẹ nhàng đi vào trong cánh gà mà lòng hồi hộp không biết khán giả cảm thấy thế nào. Phần thi thứ hai của chúng con là "Mùi hương của bạn". Mỗi người đều có một mùi hương riêng. Chị hoa Huệ, cô hoa Nhài thì có mùi hương thơm ngát, bay xa làm xôn xao lòng người. Còn con chỉ thoang thoảng đâu đây một mùi hương nhè nhẹ và dìu dịu. Phần thi này trôi qua khá suôn sẻ vì con đã tự tin hơn rất nhiều, cả nhà ạ!Xem thêm: Hướng dẫn soạn bài văn bản Rồi cuối cùng cũng đến phần thi quan trọng nhất: "Hỏi đáp". Ban giám khảo đã ra một đề chung cho cả bốn người: "Nếu em được làm hoa hậu thì em sẽ làm gì?". Chị hoa Huệ sung sướng trả lời: "Nếu như mà em được làm hoa hậu, em sẽ đi khắp nơi cho mọi người trầm trồ trước sắc đẹp của em, còn thời gian còn lại em sẽ chăm sóc sắc đẹp của mình!". Khác với chị hoa Huệ, chị hoa Hướng Dương và cô hoa Nhài rất thích ngủ. Còn con trả lời ra sao hả bé Nhung? Tôi ngập ngừng nói: Con nói nếu như con được làm hoa hậu thì con sẽ gửi một số tiền nhỏ cho các bạn hoa nghèo sống ở các khu vườn cằn cỗi không được màu mỡ như nơi gia đình mình sống. Còn con vẫn sẽ ở nhà chăm sóc và vâng lời bố mẹ để bố mẹ được vui lòng. Và giờ quyết định ai sẽ được làm hoa hậu cũng đã đến. Ban giám khảo nói to: "Ngay bây giờ các bạn sẽ biết ai được làm hoa hậu năm nay. Không phải ai khác chính là bé Nhung, người có một nụ cười tươi tắn, một tâm hồn trong sáng, luôn nghĩ đến người khác!". Con lên nhận giải thưởng và đây, con đã mang quà về cho bố mẹ đây. Tôi giơ gói quà đằng sau lưng ra và hôn vào má mẹ thì thầm nói:Xem thêm: Tả lại một cảnh đẹp của quê hương mà em thích nhất– Con nghĩ món quà quan trọng nhất chính là tình cảm của gia đình mình dành cho con… Vanmau.edu.vn
Imagine a beauty contest of flowers and, as a flower, narrate that contest Suggest Perhaps I could never have imagined that I would be a stranger to the winner of this year's beauty queen title. I walked on the familiar small road with a feeling of joy and happiness. Then, suddenly from nowhere came the sounds of "Doo! Doo!", I was lifted up without knowing when. I thought it was a stranger, but it turned out to be my red velvet relatives who came here to share the joy. I was put on a chair and asked: – Baby Nhung! She told the whole family why she won first prize. Surely that contest had a lot of beautiful people, right? – Yes, that's right! – I spoke up – At first, when I entered the exam room, I was very nervous because everyone here looked more gorgeous and adorable than me. At that time, I really wanted to return home, but I remembered the words of encouragement, comfort, affection, and hope that everyone had placed in me, so I stopped. I think I will try my best to not disappoint everyone. Did you know, Mom and Dad, that day I was lucky enough to reach the final round with Ms. Sunflower, Ms. Lily and Ms. Jasmine. Our first contest was the beauty contest and the first person to perform was Hoa Hue. She looked so gorgeous in her wide, white, flared dress. She glided lightly on the stage, the golden lights shining on her, highlighting her pretty pink and white face. She walked like that for a few rounds and then retreated to the stage with endless applause from the audience. See more: Tell me a memory about your mother's love and sacrifice for you. Next right after Ms. Hoa Hue, is Ms. Huong Positive. Not as beautiful as sister Huong, sister Huong Duong is beautiful in a different way. The yellow clothes were like the sun's rays, making the auditorium bright. Her slim figure and high heels make her towering. If the whole family had seen Huong Duong at that time, everyone would have said she was so young. And then there's Miss Jasmine. She has a noble beauty with a white multi-layered dress. Finally comes the child. I'm the smallest of everyone so I feel a bit shy. I went out on stage wearing the crimson, velvety dress that my mother had prepared for me. I flashed a smile at everyone and gently walked in front of the stage and then gently went backstage, feeling nervous and not knowing how the audience felt. Our second contest is "Your Scent". Each person has their own scent. The sister of the lily flower and the sister of the jasmine flower have a fragrant scent that flies far away, stirring up people's hearts. As for me, I only have a faint, gentle scent here and there. This part of the exam went quite smoothly because I became a lot more confident, everyone! See more: Instructions for preparing a text Then finally comes the most important part: "Questions and Answers". The jury gave a common question to all four people: "If you were a beauty queen, what would you do?". Ms. Hoa Hue happily replied: "If I were a beauty queen, I would go everywhere to let everyone admire my beauty, and the rest of the time I will take care of my beauty!". Unlike the lily, the sunflower and the jasmine love to sleep. And how do you answer, little Nhung? I hesitantly said: I said that if I were a beauty queen, I would send a small amount of money to poor flower friends who live in barren gardens that are not as fertile as where my family lives. As for me, I will still stay at home to take care of my parents and obey them so that they can be happy. And now has come to decide who will be the beauty queen. The jury said loudly: "Right now you will know who will be this year's beauty queen. It is none other than Nhung, who has a bright smile, a pure soul, always thinking of others." !". I went up to receive the award and here, I brought the gift back to my parents. I held up the gift package behind my back and kissed my mother's cheek and whispered: See more: Describe a beautiful scene of your hometown that you like the most - I think the most important gift is the love my family has for me. child… Vanmau.edu.vn
Tưởng tượng rằng, hai mươi năm sau em về thăm trường cũ. Hãy tả lại những đổi thay của trường mà em ghi nhận được Gợi ý Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Nó đi đi mãi chẳng chờ đợi ai. Mới đây đã hai mươi năm sau, mười mấy năm gắn bó với trường, bây giờ nhớ lại em tự hỏi mình không biết ngôi trường cũ ngày xưa bây giờ như thế nào rồi, nó có thay đổi gì không? Thế là em quyết định đi thăm lại ngôi trường cũ. Chiều hôm ấy, em đi đến trường cũ, trường Trung học cơ sở NH, bây giờ vẫn cái tên ấy nhưng ngôi trường đã thay đổi, bước vào trường một cảm giác hoàn toàn khác. Ngôi trường cũ bây giờ đã khang trang hơn trước nhiều, những cây bàng, cây phượng đều lớn cả. Những cây bàng ngày xưa bé tí còn bây giờ thì cao lớn xòe tán rộng che bóng mát cho cả sân trường, những cây phượng cũng đã ra hoa chắc là mùa hè sắp đến. Bước lên dãy lầu, vào cái phòng hồi năm lớp bảy em đã học. Ngày xưa tường vôi màu vàng, cửa sổ cây còn bây giờ là tường be xanh nước biển sáng sủa, cửa sổ kiếng đẹp đẽ, ngày xưa những cái bàn cây chật chội, dơ bẩn còn bây giờ đã được thay đổi bằng những cái bàn hiện đại, cao cấp hơn. Bước xuống lầu, vào phòng thực hành, em thấy mọi thứ đã thay đổi, trở nên cao cấp, hiện đại hơn. Ra giữa sân những bồn hoa với đủ thứ hoa khoe sắc thật đẹp! Bước vào căn tin vẫn đông đảo như xưa. Tất cả đều thay đổi nhưng chỉ có cái căn tin là không thay đổi mà thôi. Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà đã hai mươi năm nay.Xem thêm: Tả khu ruộng bậc thang Thời gian trôi qua nhanh thật, hai mươi năm không phải là ngắn. Trở về ngôi trường đã gắn bó với em mười mấy năm, nó đã khang trang, và đẹp đẽ hơn trước nhiều. Khi rời ra trường mà em còn ngoảnh lại vì đây là ngôi trường đã dìu dắt em đi đến con đường mai sau: Trường Trung học cơ sở NH. Vanmau.edu.vn
Imagine that, twenty years later, you return to visit your old school. Please describe the changes you have noticed in the school Suggest Woven fleeting time taken, It goes on and on without waiting for anyone. Recently, twenty years later, ten years with the school, now I remember and wonder what the old school is like now, has it changed at all? So I decided to visit my old school. That afternoon, I went to my old school, NH Middle School, now it still has the same name but the school has changed, entering the school has a completely different feeling. The old school is now much more spacious than before, the almond and phoenix trees are all large. In the past, the almond trees were tiny but now they are tall and spread out to shade the whole school yard. The phoenix trees have also bloomed, which means summer is coming. Walking up the stairs, into the room I studied in seventh grade. In the past, there were yellow lime walls and wooden windows, but now there are bright blue beige walls and beautiful glass windows. In the past, wooden tables were cramped and dirty, but now they have been replaced by tables. more modern and upscale. Walking downstairs and into the practice room, I saw that everything had changed, becoming more advanced and modern. In the middle of the yard there are flower beds with all kinds of flowers blooming beautifully! Entering the cafeteria, it was still as crowded as before. Everything has changed, but only the cafeteria remains the same. Time passes so quickly, it's been twenty years already. See more: Description of terraced fields Time passes so quickly, twenty years is not short. Returning to the school that has been with me for more than ten years, it is much more spacious and beautiful than before. When I left school, I still looked back because this was the school that guided me to my future path: NH Secondary School. Vanmau.edu.vn
Tưởng tượng và kể lại cuộc gặp gỡ với một nhân vật trong truyền thuyết mà em đã học Hướng dẫn Môn học mà tôi yêu thích nhất là môn Văn vì khi học Văn, tôi được đọc nhiều câu chuyện cổ tích, truyền thuyết, truyện cười thú vị. Nhắc đến truyền thuyết, tôi lại nhớ ra một kỉ niệm vô cùng đặc biệt. Lần ấy, tôi mải mê đọc những truyện truyền thuyết và ngủ thiếp đi từ lúc nào. Bỗng tôi thấy mình lạc dến một xứ sở rất xa lạ, xung quanh mây phủ trắng, mùi thơm của các loài hoa tỏa ra ngào ngạt. Khung cảnh rất giống thiên đình – nơi có các vị thần tiên mà tôi thường thấy trong các câu chuyện cổ. Tôi còn đang ngơ ngác thì bỗng một tráng sĩ vóc dáng cao to, vạm vỡ tiến về phía tôi. Tôi vẫn chưa hết ngỡ ngàng thì người đó đã đứng ngay trước mặt tôi và nở một nụ cười thân thiện: – Chào cháu bé! Cháu từ đâu đến vậy? Thì ngắm kĩ thấy vị tráng sĩ mặc áo giáp sắt rất giống trong truyền thuyết Thánh Gióng. Tôi sung sướng hỏi: – Ông có phải là ông Giống không ạ? Tráng sĩ nhìn tôi, mỉm cười đáp: – Ta đúng là Thánh Gióng đây! Sao cháu lại biết ta? – Chúng cháu đang học về truyền thuyết Thánh Gióng đấy ông ạ! May qua, hôm nay, cháu được gặp ông ở đây. Cháu có thể hỏi ông vài điều mà cháu đang thắc mắc được không ạ? Ông Gióng nhìn tôi mỉm cười: – Được cháu cứ hỏi đi. Xem thêm: Bình giảng đoạn thơ sau trong bài "Tiếng hát con tàu” của Chế Lan Viên: "Nhớ bản sương giăng, nhớ đèo mây phủ. Nơi nào qua lòng lại chẳng yêu thương... Tình yêu làm đất lạ hóa quê hương"– Ông ơi, vì sao khi đánh thắng giặc Ân xong, ông không trở về quê nhà mà lại bay lên trời? Hay ông chê quê cháu nghèo, không bằng xứ thần tiên này? – Không! Ta muốn được ở cùng họ, nhưng vì ta là con trưởng của Ngọc Hoàng nên phải trở về thiên đình sau khi đã hoàn thành sứ mệnh. – Thế ông nhớ cha mẹ ông ở dưới kia không? – Có chứ, cha mẹ đã từng mang nặng đẻ đau ra ta, ta rất biết ơn họ. Những ngày tháng ta chưa biết đi, chưa biết nói, họ không hề ghét bỏ ta mà vẫn yêu thương ta. Ta rất muốn có ngày nào đó trở về báo đáp ơn nghĩa của cha mẹ Cũng chính vì lẽ đó mà ta đã cố gắng đánh ta quân xâm lược để cha mẹ ta cũng nhân dân được sống trong tự do, thanh bình. – Ồ, giờ thì cháu hiểu rồi. Ông đã báo đáp công nuôi dưỡng cha mẹ mình bằng việc đánh đuổi quân xâm lược. – Ừ, đó là một trong những cách thể hiện lòng hiếu thảo của con cái đối với cha mẹ đấy cháu ạ! – Khi cháu còn nhỏ thì phải học tâp thật tốt để cho cha mẹ vui lòng, đó cũng chính là tỏ lòng biết ơn cha mẹ phải không ông? – Đúng rồi, cháu ngoan và thông minh lắm! Ông chúc cháu học thật giỏi nhé! Thôi hẹn gặp cháu vào lần khác. Ta phải đi gặp Ngọc Hoàng đây. Trong phút chóc, ông Gióng dã biến mất sau đám mây trắng. Vừa lúc đó tôi nghe có tiếng mẹ gọi: – Lan! Dậy vào giường ngủ đi con! Tôi bừng tỉnh, hóa ra cuộc gặp gỡ với Ông Gióng là một giấc mơ. Nhưng giấc mơ ấy đã cho tôi biết được nhiều điều bổ ích và khiến tôi nhớ mãi. Nguồn: thêm: “Thơ... thơ” (Trần Đình Sử - Những thế giới nghệ thuật thơ). Anh (chị) hiểu nhận định trên như thế nào? Hãy phân tích trong thế đối sánh “Thu vịnh” của Nguyễn Khuyến và “Thơ duyên” của Xuân Diệu để làm sáng tỏ nhận định trên
Imagine and recount an encounter with a character in a legend you have learned about Instruct My favorite subject is Literature because when studying Literature, I read many interesting fairy tales, legends, and jokes. Speaking of legends, I remember a very special memory. That time, I was engrossed in reading legends and fell asleep. Suddenly I found myself lost in a very strange land, surrounded by white clouds, the scent of flowers emanating sweetly. The scene is very similar to heaven - where there are fairies that I often see in ancient stories. I was still bewildered when suddenly a tall, muscular soldier walked towards me. I was still surprised when that person stood right in front of me and gave me a friendly smile: – Hello baby! Where do you come from? Looking closely, you can see the soldier wearing iron armor, very similar to the legend of Thanh Giong. I happily asked: – Are you Mr. Same? The soldier looked at me, smiled and replied: – I am truly Saint Giong! How do you know me? – We are learning about the legend of Saint Giong, sir! Luckily, today, I get to meet you here. Can I ask you something that I'm wondering about? Mr. Giong looked at me and smiled: – Okay, just ask. See more: Commentary on the following poem in the song "The Singing of the Ship" by Che Lan Vien: "Remember the mist spread, remember the cloud-covered pass. Wherever there is a passing heart there is no love... Love makes the land foreign to the homeland" – Grandpa, why after defeating the An enemy, did you not return to your hometown but instead flew to the sky? Or do you criticize my hometown? poor, not as good as this fairyland? - Are not! I want to be with them, but because I am the eldest son of the Jade Emperor, I must return to heaven after completing my mission. – So do you remember your parents down there? – Yes, my parents once brought me much pain, I am very grateful to them. In the days when I could not walk or speak, they did not hate me but still loved me. I really want to return one day to repay my parents' kindness. That's why I tried to defeat the invaders so that my parents and the people can live in freedom and peace. – Oh, now I understand. He repaid his parents for raising them by repelling the invaders. – Yes, that is one of the ways to show children's filial piety towards their parents! – When you are young, you have to study well to make your parents happy. That is also showing gratitude to your parents, right? – That's right, you're very good and smart! I hope you study well! Well, I'll see you another time. I have to go see the Jade Emperor. In a split second, Mr. Giong disappeared behind a white cloud. Just then I heard my mother calling: – Lan! Get up and go to bed, baby! I woke up and it turned out that my meeting with Mr. Giong was a dream. But that dream told me many useful things and made me remember them forever. Source: add: "Poetry... poetry" (Tran Dinh Su - The worlds of poetic art). How do you understand the above statement? Let's analyze in a comparative position "Autumn Bay" by Nguyen Khuyen and "Love Poetry" by Xuan Dieu to clarify the above statement.
Tưởng tượng và kể lại một cuộc trò chuyện với thiên nhiên quanh mình Gợi ý Loài vật trong các câu chuyện đời xưa đều nói chuyện được với người. Chúng có những tiếng nói riêng qua ánh mắt, hành động, em hiểu được phần nào những lời ấy. Buổi trưa hè nóng bức oi ả, những cơn gió nhẹ thổi qua chỉ làm những chiếc lá lao xao, chứ không thể làm dịu lại được cái nóng đó. Em đang ngồi đọc báo, thì một chú mèo mướp lao về phía em, dáng không bình thường. Đằng sau có tiếng “Gừ gừ” và đôi mắt long lên của chú chó nhà bên như muốn nói: – Hãy coi chừng đấy! Bấy giờ chú mèo đã nằm gọn trong lòng em. Tiếng kêu MeoỊ Meo! Meo! kéo dài như nói lên tiếng: Đau quá! Đau quá! Em vội vuốt ve bộ lông như muốn hỏi: – Mày bị làm sao thế? Chú mèo nghoảnh đầu lại, nó liếm liếm vào chân sau. À! Thì ra nó bị thương. Em lấy tay xoa lên chỗ đau của nó: – Làm sao mà mày bị thế hả? Nó nheo mắt lại và cúi xuống như muốn nói: – Tại em, chọc “ông” chó nên bị ông cắn vào chân. Em vuốt nó lần nữa như muốn hỏi thêm: – Mày thường hay giỡn như vậy lắm phải không? Chú mèo ngước lên, mở to đôi mắt như muốn nói: – Không, em không ưa giỡn với chó đâu. Có lúc, ổng vồ lấy như muốn ăn thịt em.Xem thêm: Tưởng tượng [...]. Hãy viết một bài thuyết minh ngắn (từ 15 đến 20 dòng) để giới thiệu với mọi người về vẻ đẹp của con người và cảnh vật Sa Pa mà người hoạ sĩ đã nhận ra. Bài thuyết minh có sử dụng yếu tố nghị luận và miêu tả (cảnh vật và nội tâm) Nhìn chú mèo nheo nheo đôi mắt, nó đã bị trầy ở chân, em thấy thương nó làm sao. Thừa lúc chú mèo tựa vào người em. – Từ nay, mày đừng đùa nghịch như vậy nữa. Meo! Nó kêu lên một tiếng và ngước mắt lên nhìn em. Đôi mắt tròn xoe long lanh như hai hòn bi vui mừng nói: – Em sẽ không giỡn như thế này nữa đâu. Em vội ôm chú mèo trên tay, vuốt ve, trong lòng thấy vui vui. Em tỉnh dậy mồ hôi ướt đẫm. Ồ! Đấy chỉ là một giấc mơ, chú mèo vẫn còn đấy, chân nó không sao cả. Nó thấy em thức giấc lại cất tiếng Meo! Mèo như xin chào cậu chủ. Nó đẹp và dễ thương quá! Vanmau.edu.vn
Imagine and narrate a conversation with the nature around you Suggest Animals in ancient stories can talk to people. They have their own voices through their eyes and actions, I can understand some of those words. On a hot, sweltering summer afternoon, the gentle breeze blowing through only made the leaves rustle, but could not cool down the heat. I was sitting reading the newspaper, when a tabby cat rushed towards me, with an unusual appearance. Behind him there was a "Grumble" sound and the dog next door's eyes lit up as if to say: – Be careful! At that time, the cat was lying in my lap. Meow Meow! Cat! prolonged as if to say: It hurts so much! That's hurt! She quickly stroked her fur as if to ask: – What's wrong with you? The cat turned its head and licked its hind legs. Ah! It turned out he was injured. I used my hand to rub its sore spot: – How did you get like that? It narrowed its eyes and bent down as if to say: – Because of me, I teased the dog so he bit me on the leg. I stroked it again as if to ask more: – You often joke like that, right? The cat looked up, eyes wide open as if to say: – No, I don't like playing with dogs. At one point, he grabbed me as if he wanted to eat me. See more: Imagine [...]. Write a short exposition (from 15 to 20 lines) to introduce everyone to the beauty of the people and landscape of Sa Pa that the artist has realized. The presentation uses elements of discussion and description (scenery and interiority). Looking at the cat with squinted eyes, it had a scratch on its leg, I felt sorry for it. Taking advantage of the moment the cat leaned against me. – From now on, don't play around like that anymore. Cat! It let out a cry and raised its eyes to look at me. Her round eyes sparkled like two marbles happily saying: – I won't joke like this anymore. I quickly held the cat in my arms, caressed it, and felt happy in my heart. I woke up drenched in sweat. OH! It was just a dream, the cat is still there, its leg is okay. It saw me waking up and said Meow! The cat seemed to say hello to its owner. It's so beautiful and cute! Vanmau.edu.vn
Tưởng tượng và viết một đoạn văn về cuộc sống tương lai của hai bố con An-đrây Xô-cô-lốp (Tác phẩm Số phận con người của Sô-lô-khốp) Gợi ý Trong giấc ngủ, đôi khi Xô-cô-lốp vẫn bị những cơn ác mộng hành hạ. Anh thấy vợ và những đứa con thân yêu của mình đang tươi cười vẫy gọi, anh sung sướng lao về phía họ. Đột nhiên, một tiếng nổ rung trời vang lên. Anh sững sờ. Trước mặt anh, thần thể những người yêu thương yêu nhất đã tan ra từng mảnh. Đến đây, anh hot hoảng dựng phắt mình dậy, mồ hôi vã ra và hơi thở hổn hển như người bị ngạt thở. "Bố! Bố làm sao vậy? Con thấy bố la hét và vung chân tay mãi thôi. Con lay bố gọi bố mấy lần mà bố không chịu dậy!". Nghe tiếng bé Va-ni-a, cái âm thanh nũng nịu, trong trẻo và ngây thơ khiến lòng anh dịu lại. Không thấy bố đáp lời, Va-ni-a lo lắng đặt tay lên người bố: "Có phải bố mơ thây những con gà tây không? Chúng đuổi bố à?". Xô-cô-lốp bất giác mỉm cười và gật đầu. Va-ni-a lỏn lẻn cười dang đôi tay tí xíu ôm lấy thân hình to lớn của Xô-cô-lốp: "Thế từ giờ khi đi ngủ con cứ ôm bố thê’ này nhé! Con sẽ bảo vệ bố, con cũng không đạp chân vào mặt bố đâu, bố đừng lo!". Và thế là hai bố con ôm nhau nằm ngủ. Cái thân hình bé nhỏ, non nớt của Va-ni-a như một mảnh lụa êm ái, ấm áp phủ lên vết thủng đen đúa, đáng sợ tưởng không gì may vá lại được trên trái tim Xô-cô-lốp. Có Va-ni-a như thế, hàng đêm, mộng mị dần tan biến, Xô-cô-lốp nghi đến việc kể những câu chuyện cổ tích ru con – và cũng là ru mình ngủ. Những truyện cổ dân gian Nga thuần hậu, những câu chuyện cổ tích của Pus-kin, truyện cổ tích An-đéc-xen anh kể ra mà chính anh cũng thấy thích thú, như được biết đến lần đầu. Dĩ nhiên, Xô-cô-lốp làm sao nhớ hết được, anh cũng thêm thắt ít nhiều, nhưng điều đó có hề gì với một đứa bé như Va-ni-a! Chú bé chỉ háo hức đợi chờ những chú bé nghèo khổ trở thành hoàng tử và được lấy nàng công chúa xính đẹp, ngoan hiền. Thỉnh thoảng, chú lại thắc mắc hỏi han bố về vùng biển của những nàng tiên cá, về lâu đài trên cát, về những đôi hài vạn dặm… Xô-cô-lốp trả lời câu hỏi của con trai khá rành mạch, đến nỗi nhiều khi anh thấy ngạc nhiên như chính mình đã từng đến những nơi đó. Sau những câu chuyện như thế, tâm hồn Xô-cô-lốp thư thái hơn, anh đến với giấc ngủ dễ dàng hơn, và tâm trí vẫn đọng lại hình ảnh của những bữa tiệc cưới hoàng cung linh đình. Đêm ấy, anh không gặp ác mộng. Sáng hôm sau, thê’ nào Va-ni-a cũng dậy sớm hơn bố, chú đi một vòng quanh nhà rồi trở vào đánh thức bố dậy, thông báo rằng không có con gà tây hay bất kì mốì nguy hiểm nào quanh nhà. Gương mặt Va-ni-a lúc ấy nghiêm túc như chú lính chì báo cáo tình hình doanh trại với chi huy. Tất nhiên, Xô-cô-lốp không khỏi bật cười vì điều đó. Anh xoa đầu con trai rồi hai cha con đi chạy bộ. Anh sẽ giơ tay chỉ về phía chân trời xa xa và nói với con rằng những nàng công chúa thủy cung ở phía đó, con cá vàng cũng ở phía đó, và cả những chàng hoàng tử nữa, tât nhiên. Va-ni-a nhảy cẫng lên ôm cổ bô rồi bảo rằng lớn lên nhất định nó sẽ đi về đó. "Và bô sẽ đi cùng con chứ?" – Chu nhìn sâu vào đôi mắt của bố hỏi. Xô-cô-lõp không chút do dự gật đầu: "Con trai, bố sẽ đi cùng con!".Xem thêm: Anh (chị) hãy viết một bài giới thiệu vắn tắt về nhà văn Vũ Trọng Phụng và tiểu thuyết Số đỏ (trong đó cần đặc biệt lưu ý chương Hạnh phúc của một tang gia)Vanmau.edu.vn
Imagine and write a paragraph about the future life of father and son Andrei Shokolov (Solokhov's The Fate of Man) Suggest In his sleep, Socolov was sometimes tormented by nightmares. He saw his beloved wife and children smiling and calling, he happily rushed towards them. Suddenly, a sky-shattering explosion rang out. He was stunned. In front of him, the bodies of those he loved the most were shattered into pieces. At this point, he suddenly stood up in a panic, sweating profusely and panting like someone was suffocated. "Dad! What's wrong? I saw you screaming and waving your arms and legs. I shook you and called you several times but you didn't wake up!" Hearing little Vania's voice, the cooing, clear and innocent sound made his heart calm down. Seeing no response from her father, Vania worriedly placed her hand on her father: "Did you dream about the turkeys? Did they chase you away?". Socolov suddenly smiled and nodded. Vanya smiled sneakily and stretched out her tiny arms to hug Socolov's huge body: "Then from now on, when you go to sleep, just hug dad like this! I will protect dad, I will also protect him." I won't step on your face, dad, don't worry!". And so father and son hugged each other and slept. Vanya's small, tender body was like a soft, warm piece of silk covering the dark, scary hole in Socolov's heart that seemed impossible to repair. With Vania like that, every night, dreams gradually disappear, Socolov thinks about telling fairy tales to lull his children - and also lull himself to sleep. The pure Russian folk tales, Puskin's fairy tales, and Andersen fairy tales he told that he also found interesting, as if they were being known for the first time. Of course, Socolov couldn't remember it all, he also added a little bit, but that's nothing to a child like Vania! The boy was just eagerly waiting for the poor boy to become a prince and marry a beautiful, gentle princess. Occasionally, he would ask his father questions about the sea of ​​mermaids, about castles on the sand, about shoes thousands of miles away... Socolov answered his son's questions quite clearly, so much so that Many times he felt surprised as if he had been to those places himself. After stories like that, Socolov's soul was more relaxed, he fell asleep more easily, and his mind still retained images of lavish royal wedding parties. That night, he had no nightmares. The next morning, Vanya woke up earlier than his father. He walked around the house and then came back to wake his father up, informing him that there were no turkeys or any other dangers around the house. Vania's face at that time was as serious as a lead soldier reporting the situation of the barracks to the commander. Of course, Socolov couldn't help but laugh at that. He patted his son's head and then father and son went jogging. He will raise his hand and point to the distant horizon and tell his child that the aquarium princesses are over there, the goldfish are also over there, and the princes too, of course. Vania jumped up and hugged her neck and said that when she grew up, she would definitely go there. "And will you come with me?" – Chu looked deeply into his father's eyes and asked. Socolop nodded without hesitation: "Son, I will go with you!". See more: Please write a brief introduction about writer Vu Trong Phung and the novel Red Number (in which special attention should be paid to the chapter Happiness of a bereaved family) Vanmau.edu.vn
Tại bến Bình Than, Nhà vua đã phán xét như thế nào về Hoài Văn Hầu Trần Quốc Toản và em có đồng tình với lớp phán xét của nhà vua Gợi ý Đề bài: Tại bến Bình Than, Hoài Văn Hầu Trần Quốc Toản, vì tuổi còn trẻ, không được tham dự cuộc hội họp của các vương hầu bàn kế hoạch đánh giặc, đã có những hành động trái phép nước, không thể dung tha. Nhưng Vua Thiệu Bảo tha không bắt tội, còn thưởng cho Hoài Văn một quả cam. Nhà vua đã phán xét như thế nào và em có đồng tình với lớp phán xét của nhà vua về Hoài Văn Hầu Trần Quốc Toản. DÀN Ý ĐẠI CƯƠNG A. MỞ BÀI: Giới thiệu việc làm của Hoài Văn Hầu: Vượt qua lệnh cấm, xuống bến Bình Than. B. THÂN BÀI: – Hoài Văn phạm tội coi thường quân lệnh. – Hoài Văn biết mình có tội, xin chịu tội. – Hoài Văn đáng thương, đáng trọng. – Xét lí lẽ để đánh giá chung về Hoài Văn. C. KẾT LUẬN: Đồng tình với lời phán xét của nhà vua, đồng tình với chí khí của Trần Quốc Toản. BÀI LÀM Quân Nguyên, sau lần thất bại trước, đã đổ quân rầm rộ vào xâm lược nước ta lần thứ hai. Vua Thiệu Bảo họp các vương hầu tại bến Bình Than bàn kế hoạch đánh giặc cứu nước. Hoài Văn chưa đến tuổi đế bàn việc nước, nhưng tuổi trẻ chí lớn, Hoài Văn không thể ngồi yên và đã có những hành động trái phép nước, phạm quân lệnh, liều chết xuống bến Bình Than là nơi đang diễn ra cuộc họp lớn của triều đình bàn việc hòa hay chiến.Xem thêm: Bàn về học vấn với con người và cuộc sống, ngạn ngữ Hi Lạp có câu: "Học vấn là những chùm rễ đắng cay nhưng hoa quả lại ngọt ngào". Em hãy giải thích và trình bày cảm nhận của mình về ý kiến trên Tội Hoài Văn là tội tày trời, tội coi thường quân lệnh, tội coi thường phép nước. Hoài Văn hiểu rõ điều đó, bằng chứng là trước mặt nhà vua, Hoài Văn đã tự đặt thanh gươm lên gáy và xin chịu tội. Nhưng tại sao biết vậy mà Hoài Văn vẫn cứ làm và nhà vua tha tội, thưởng cam cho người thiếu niên ấy? Em hoàn toàn đồng tình với lời phán xét mà cũng là suy nghĩ của nhà vuạ về Hoài Văn Trần Quôc Toản: “Hoài Văn còn trẻ, tình cũng đáng thương, lại biêt lo cho vua, cho nước, chí ấy đáng trọng” Chí ấy là gì? Chí ấy là ngọn lửa yêu nước cháy bỏng trong tâm hồn Trần Quốc Toản, chí ấy là chí độc lập, tự do ngàn đời của người Việt Nam chúng ta, chí ấy càng được đáng trọng ở một thiếu niên chưa đầy mười sáu tuổi đời. Chí ấy chi phối toàn bộ con người Trần Quốc Toản, từ suy nghĩ, tình cảm đến hành động. Trần Quốc Toản đã suy nghĩ như thế nào trước cảnh sơn hà xã tắc lâm nguy? Hoài Văn đã nói rõ tâm cam của mình khi bị quân Chiêu Thành Vương quở trách ở bến Bình Than. – Cháu biết là mang tội lớn, nhưng cháu trộm nghĩ rằng khi quốc biến thì đến đứa trẻ cũng phải lo, huống hồ cháu đã lớn. Cháu chưa đến tuổi bàn việc nước, nhưng cháu có phải là giống cỏ cây đâu mà ngồi yên được.Xem thêm: Hình ảnh người mẹ trong bài Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ Hoài Văn cũng nói lên như thét với nhà vua những suy nghĩ bừng bừng lửa cháy nung nấu tâm can, khi chàng liều chết chạy xuống bến gặp nhà vua: – Xin quan gia cho đánh, cho giặc mượn đường là mất nước. Hoài Văn đã thấy trách nhiệm của tuổi trẻ, nguy cơ của đất nước, con đường dân tộc phải đi. Vấn đề hòa hay chiến là dứt khoát trong câu nói ngắn gọn, đanh thép của Hoài Văn. Hoài Văn còn ít tuổi nhưng chí lớn vầng nhật nguyệt, nhà vua thấu hiểu, cảm phục, tha thứ và ban thưởng. Hoài Văn tự tiện xông vào nơi cấm địa ư? Chàng xô lính cận vệ, dọa chém tướng lĩnh, gây náo động bến sông, nhưng vận nước chông chênh. Tổ quốc lâm nguy, lòng chàng như lửa cháy, không thể làm khác được. “Chí cứu nước của Hoài Văn thật ngàn lần đáng trọng”. Lời nhận xét của nhà vua là một lời sáng suốt. Em đồng tình với nhà vua, vì lẽ em đồng tình với chí khí và hành động của Trần Quốc Toản. Vanmau.edu.vn
At Binh Than wharf, how did the King judge Hoai Van Marquis Tran Quoc Toan and do you agree with the king's judgment? Suggest Topic: At Binh Than wharf, Marquis Hoai Van Tran Quoc Toan, because of his young age, was not allowed to attend the meeting of the kings to discuss plans to fight the enemy, and committed illegal actions that could not be tolerated. But King Thieu Bao did not forgive him and even rewarded Hoai Van with an orange. How did the king judge and do you agree with the king's judgment about Marquis Hoai Van Tran Quoc Toan? OUTLINE OF IDEAS A. OPENING: Introducing Hoai Van Hau's job: Overcoming the ban, getting off at Binh Than wharf. B. BODY OF THE ARTICLE: – Hoai Van committed the crime of disregarding military orders. – Hoai Van knows he is guilty and apologizes. – Hoai Van is pitiful and honorable. – Consider arguments to make a general assessment of Hoai Van. C. CONCLUSION: Agree with the king's judgment, agree with Tran Quoc Toan's spirit. ASSIGNMENT The Yuan army, after the previous defeat, massively poured troops to invade our country for the second time. King Thieu Bao held a meeting with the princes at Binh Than wharf to discuss a plan to fight the enemy to save the country. Hoai Van was not yet old enough to discuss state affairs, but at a young age, Hoai Van could not sit still and took illegal actions against the country, violating military orders, risking his life to go to Binh Than wharf where a big meeting was taking place. of the royal court to discuss peace or war. See more: Discussing education with people and life, a Greek proverb has the saying: "Education is bitter roots but sweet fruits." Please explain and present your feelings about the above opinion Hoai Van's crime is a heinous crime, a crime of disregarding military orders, a crime of disregarding the country's laws. Hoai Van clearly understood that, as evidenced by the fact that in front of the king, Hoai Van put the sword on his neck and pleaded guilty. But why, knowing that, Hoai Van still did it and the king forgave the crime and rewarded the young man with oranges? I completely agree with the judge's judgment and also the king's thoughts about Hoai Van Tran Quoc Toan: "Hoai Van is still young, his heart is also pitiful, and he knows how to care for the king and the country, his ambition is worthy." What is that will? That will is the patriotic fire burning in Tran Quoc Toan's soul, that will is the age-old will of independence and freedom of our Vietnamese people, that will is even more respected in a teenager who is less than sixteen years old. . That spirit governs Tran Quoc Toan's entire person, from thoughts, emotions to actions. How did Tran Quoc Toan think about the scene of mountains, rivers, and communes being in danger? Hoai Van clearly expressed his commitment when he was rebuked by Chieu Thanh Vuong's army at Binh Than wharf. – I know it's a big crime, but I secretly think that when the country changes, even the child has to worry, let alone being an adult. I'm not yet at the age to discuss state affairs, but I'm not like plants and trees, so I can't sit still. See more: The image of a mother in the song Khuc singing a lullaby to the big babies on her mother's back Hoai Van also speaks like a scream to the family The king's thoughts burned with fire and burned his heart as he risked his life to run down to the wharf to meet the king: – Asking the mandarins for permission to fight or lending the road to the enemy means losing the country. Hoai Van saw the responsibility of youth, the danger of the country, and the path the nation must take. The issue of draw or war is decisive in Hoai Van's short, sharp statement. Hoai Van was young but had great will, the sun and moon, the king understood, admired, forgave and rewarded. Hoai Van arbitrarily barged into a restricted area? He pushed the guards, threatened to cut down the generals, and caused a commotion at the riverbank, but the country's fortunes were uncertain. The country was in danger, his heart was like fire, he could do nothing else. "Hoai Van's will to save the country is a thousand times more admirable." The king's comment was a wise one. I agree with the king, because I agree with Tran Quoc Toan's spirit and actions. Vanmau.edu.vn
Tại một thành phố ở nước ngoài, người ta xây dựng một tấm bảng lớn trên đó ghi dòng chữ: “I love you”. Em nghĩ gì về điều này Gợi ý Cuộc sống hạnh phúc là khi con người ta yêu thương và được yêu thương. Thiếu tình yêu, Trái Đất này sẽ chìm trong đau thương, thù hận. Tại một thành phố ở nước ngoài, người ta xây một tấm bảng lớn, trên đó có ghi dòng chữ “I love you” – nghĩa là “Tôi yêu bạn”. Phải chăng một khi tình yêu luôn hiện diện xung quanh chúng ta, cuộc sống sẽ thú vị hơn và tràn đầy hạnh phúc? Trong cuộc sống, tình yêu là một thứ vô cùng quan trọng. Nó chi phối con người, tạo nên những mối quan hệ tốt đẹp giữa người và người. “I love you” đâu chỉ đơn giản là tình yêu nam nữ. Với cách nghĩ đó, tình yêu chỉ dừng lại ở một phạm vĩ hẹp. Trên thực tế, “I love you” còn được mở rộng ra hơn, là tình yêu giữa những con người với nhau, là tình yêu giữa con người với cuộc sống. Quả thực, tình yêu là một món quà diệu kì mà Thượng đế đã ban tặng cho con người. Đặc biệt hơn, món quà này nếu ta chỉ giữ cho riêng mình thì nó sẽ dần tan biến. Còn nếu ta biết chia sẻ cho người khác, món quà này sẽ được nhân lên gấp bội. Một lần nọ, tôi bắt gặp một đứa bé đen nhẻm, gầy choắt, tay cầm một cái ca đến xin tôi tiền. Trước khi ra khỏi nhà, tôi đã xin mẹ 5000 đồng để mua báo, tôi phân vân nên giữ cho riêng mình và mua tờ báo tôi yêu thích, hay giúp đứa trẻ kia! Nhưng thôi, tờ báo hôm nay không mua thì hôm khác mua, vả chăng tôi thường đọc rất qua loa rồi vứt nó ở một xó xỉnh nào đấy trong phòng ngủ, cho đứa bé này nhé, nó cần hơn tôi mà. Thê’ là tôi đặt nhẹ lên tay nó tờ giấy bạc, nó cười toe, nhe hàm răng sún, “Dạ, em cảm ơn chị!”. Bỗng đâu lòng tôi nhen lên một niềm vui rất lạ, có lẽ tôi vui vẻ vì đã san sẻ yêu thương và nhận được tình yêu từ một đứa nhóc.Xem thêm: Hãy hoá thân vào những que diêm để kể lại câu chuyện theo diễn biến và kết thúc truyện ngắn Cô bé bán diêm của An-đéc-xen (hoặc diễn biến sự việc tương tự nhưng có kết thúc khác) Trong cuộc sống, tình yêu luôn tồn tại. Nó có những biểu hiện thật đơn giản chứ không hề cầu kì, phức tạp. Một cá nhân trong xã hội gặp khó khăn hay bệnh hiểm nghèo, cần sự giúp đỡ thì sẽ có rất nhiều người xung quanh dang tay ra đùm bọc họ. Trên nhiều phương tiện thông tin đại chúng, hàng loạt chương trình đã mở ra để chia sẻ với những người gặp khó khăn: “Vượt lên chính mình”, “Ngôi nhà mơ ước” của HTV7; “Những cánh hạc giấy” của báo Hoa học trò’, “Họ cần chia sẻ” của báo Phụ nữ và còn nhiều chương trình, chuyên mục khác nữa đã và đang chia sẻ với những con người không may mắn trong xã hội này… “I love you” cách nói đơn giản và đầy yêu thương. Nó đã thắp lên trong lòng những con người bất hạnh rằng họ luôn được yêu thương, rằng họ không cô đơn, lẻ loi, đơn độc. Thật hạnh phúc biết bao khi mọi người sống trong tình yêu. Thế nhưng xã hội này đâu có đon giản đến vậy. Đâu đó vẫn còn chiến tranh, vẫn còn tranh chấp giữa các tôn giáo, đảng phái làm thiệt mạng không biết bao nhiêu dân thường vô tội. Một khi hận thù, ghen ghét xâm chiếm con người, tình yêu sẽ khó lòng mà tồn tại. Nhìn những người dân sống trong cảnh nơm nớp lo sợ ở Iraq, Paleston, Issarel hay những vùng tranh chấp giữa các quốc gia Hồi giáo, các quốc gia châu Phi, tự nhiên ta ước sao thế giới này sẽ không còn chiến tranh, thù hận.Xem thêm: Giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm Tiễn dặn người yêu Mục đích cao cả nhất của tình yêu là hạnh phúc. Tình yêu luôn vươn tới cái đẹp, là biểu hiện của những tình cảm cao quý mà con người ta dành cho nhau. Đó có thể là tình yêu giữa bố mẹ – con cái, giữa bạn bè, giữa hàng xóm láng giềng, giữa nam và nữ, giữa những người hạnh phúc chia sẻ với những người bất hạnh.. Tình yêu tồn tại bên trong mỗi con người chúng ta, giúp ta hoàn thiện nhân cách và lối sống mỗi ngày. Thế nhưng điều quan trọng nhất là phải biết cách nuôi dưỡng tình yêu, phải làm cho tình yêu không ngừng phát triển. Ta nên yêu thương mọi người hôm nay nhiều hơn hôm qua và ngày mai thì nhiều hơn hôm nay. Trong cuộc sống, ta cũng có không ít kẻ thù. “Thêm bạn bớt thù”, câu nói nghe thật khó khăn bởi đã là kẻ thù thì làm sao mà yêu thương được! Để yêu thương kẻ thù, ta không thể làm được, nhưng nếu làm cho nỗi căm ghét mỗi ngày một nhỏ xuống, một giảm đi thì điều này hoàn toàn có thể. Đơn giản nhất là ta nên tìm những điểm tốt, những nét đáng yêu trong tính cách mỗi con người, từ đó mà yêu thương, sẻ chia. Ngày bé, tôi hay thắc mắc hỏi mẹ tôi, tại sao bà lại luôn nghĩ tốt về những người xung quanh! Mẹ tôi cười, xoa đầu tôi bảo rằng: “Mẹ có một chiếc hộp bí mật, ghi lại những điều tốt mà mọi người đã làm cho mẹ. Mỗi ngày nó một đầy lên và nếu ai có làm mẹ buồn, mẹ sẽ lấy những mẩu giấy ấy ra đọc. Con biết không, những mẩu giấy kiểu như “Cô Lan bên cạnh đi chợ giúp mẹ khi mẹ ôm”, “Chú Sáu đóng giúp mẹ cái cửa rào bị gãy”, “Dì Ba luôn chào mẹ mỗi sáng mẹ đi làm”, thật là những hành động đơn giản nhưng là biểu hiện tình yêu thương đó con”. Tôi háo hức về việc sẽ tìm ra cái hộp và đọc những bí mật của mẹ hơn là nghe lời mẹ dạy. Mấy hôm sau, mẹ lụi cụi nấu ăn, tôi lén lên phòng mẹ, lục tung và chẳng thấy cái hộp nào cả. Tôi giận dỗi, chạy xuống nói với mẹ rằng mẹ nói dối tôi. Mẹ đang nấu cơm, ôm tôi vào lòng, thủ thỉ: “Thật ra, mẹ chẳng có cái hộp bí mật nào cả, mẹ xin lỗi vỉ đã nói dối con! Nhưng có một sự thật rằng, tình yều luôn trong trái tim! Đâu cần cái hộp bí mật mới cất giữ được yêu thương, trái tim con dư sức làm điều đó mà. Nhưng nếu con thích, con cũng có thể làm một cái hộp đề viết vào đó những yểu thương!” Từ đó tôi học được rằng, tình yêu luôn ở trong trái tim, và nếu ta biết tìm những điểm tốt của mỗi người xung quanh, tình yêu sẽ nảy nở thật giản dị và gần gũi.Xem thêm: Em hãy tường thuật lại một sự việc để lại trong em kỷ niệm khó quên trong năm học vừa qua Xã hội ngày nay có rất nhiều người cần chúng ta sẻ chia. Bằng những hành động đơn giản như cái ôm chặt, cái xiết tay với những người xung quanh, ta có thể truyền cho họ tình yêu và niềm tin vào cuộc sống. Hãy nói “I love you” với mọi người, ta sẽ nhận lại từ mọi người nụ cười cùng câu nói “I love you”. Vanmau.edu.vn
In a city abroad, people built a large sign with the words "I love you" written on it. What do you think about this? Suggest A happy life is when people love and are loved. Without love, this Earth will be engulfed in pain and hatred. In a city abroad, people built a large sign with the words "I love you" written on it - meaning "I love you". Is it true that when love is always present around us, life will be more interesting and full of happiness? In life, love is an extremely important thing. It governs people, creating good relationships between people. “I love you” is not simply the love between a man and a woman. With that way of thinking, love only stops at a narrow scope. In fact, "I love you" is even more extended, it is the love between people, the love between people and life. Indeed, love is a wonderful gift that God has given to humans. More specifically, if we keep this gift to ourselves, it will gradually disappear. If we know how to share with others, this gift will be multiplied many times over. One time, I encountered a dark, skinny child holding a mug in his hand, asking me for money. Before leaving the house, I asked my mother for 5,000 VND to buy a newspaper. I wondered whether to keep it for myself and buy my favorite newspaper, or help the other child! But that's okay, if I don't buy the newspaper today, I'll buy it another day. Besides, I usually read it very lightly and then throw it away in a corner somewhere in the bedroom, give it to this child, he needs it more than me. So I gently placed the banknote in his hand, he grinned, showing his toothless teeth, "Yes, thank you!". Suddenly I felt a strange joy in my heart, perhaps I was happy because I shared love and received love from a child. See more: Let's transform into matchsticks to tell the story according to the act. plot and ending of Andersen's short story The Little Match Girl (or similar events but with a different ending) In life, love always exists. It has simple expressions and is not at all fussy or complicated. If an individual in society encounters difficulty or a serious illness and needs help, there will be many people around them who will extend their hands to support them. On many mass media, a series of programs have opened to share with people in difficulty: "Overcome yourself", "Dream house" by HTV7; "Paper Cranes" of Hoa Hoc' newspaper, "They need to share" of Women newspaper and many other programs and columns have been sharing with unfortunate people in this society... “I love you” is a simple and loving way to say. It has lit up in the hearts of unfortunate people that they are always loved, that they are not lonely, isolated, or alone. How happy it is when people live in love. But this society is not that simple. Somewhere there is still war, there are still disputes between religions and parties, killing countless innocent civilians. Once hatred and jealousy invade people, love will find it difficult to exist. Looking at people living in fear in Iraq, Palestine, Israel or disputed areas between Muslim countries and African countries, we naturally wish that this world would no longer have war or hatred. hate. See more: The content and artistic value of the work Saying goodbye to your lover The highest purpose of love is happiness. Love always reaches beauty, is an expression of the noble feelings that people have for each other. It can be love between parents - children, between friends, between neighbors, between men and women, between happy people sharing with unhappy people... Love exists inside each child. us, helping us perfect our personality and lifestyle every day. But the most important thing is to know how to nurture love, to make love constantly develop. We should love everyone today more than yesterday and tomorrow more than today. In life, we also have many enemies. "More friends and less enemies", the saying sounds really difficult because if you are an enemy, how can you love! To love our enemies, we cannot do it, but if we make the hatred less and less every day, then this is completely possible. The simplest thing is that we should find the good points and lovely features in each person's personality, from there we can love and share. When I was a child, I often wondered why she always thought well of the people around her! My mother smiled, patted my head and said: "I have a secret box, recording the good things people have done for me. Every day it gets more and more full and if anyone makes me sad, I will take out those pieces of paper and read them. You know, notes like "Ms. Lan next door helps me go to the market when I hug her", "Uncle Sau helped me close the broken fence", "Aunt Ba always greets me every morning when I go to work", really These are simple actions but they are expressions of love." I was more excited about finding the box and reading my mother's secrets than listening to her teachings. A few days later, my mother was busy cooking, so I sneaked up to her room, searched and couldn't find any boxes. I got angry and ran down to tell my mother that she lied to me. Mom was cooking, hugged me, and whispered: "Actually, I don't have any secret box, I'm sorry I lied to you!" But there is a truth that love is always in the heart! You don't need a secret box to store your love, your heart is more than capable of doing that. But if you like, you can also make a box and write your love in it!” From there I learned that love is always in the heart, and if we know how to find the good points in each person around us, love will flourish simply and closely. See more: Please narrate a story. The incident left me with unforgettable memories in the past school year. Today's society has many people who need us to share. By simple actions such as hugging tightly and squeezing hands with those around us, we can instill in them love and faith in life. Say "I love you" to everyone, you will receive back from everyone a smile and the words "I love you". Vanmau.edu.vn
Tại sao có thể nói “Hiền tài là nguyên khí của quốc gia” Gợi ý Đất nước chẳng thể hùng mạnh nếu không có người đứng đầu sáng suốt, quân đội hùng mạnh, nhân dân đoàn kết,… Và chắc chắn đất nước cũng sẽ lâm nguy khi không có hiền tài. Bởi thế mà Thân Nhân Trung từng nói: “Hiền tài là nguyên khí của quốc gia”. Đất nước Việt Nam tươi đẹp, có bề dày lịch sử hàng nghìn năm với những trang sử hào hùng, chói lọi cùng những chiến công chống ngoại xâm oanh liệt. Những chiến thắng ấy là nhờ sự đồng lòng, chung sức của toàn dân. Nhưng không thể không nhắc tới tầm quan trọng và những đóng góp lớn lao của những vĩ nhân có tài thao lược và những kế sách khôn ngoan, hợp lí. Binh sẽ chẳng hùng nếu không có tướng mạnh, vua sẽ chẳng thể sáng nếu thiếu tôi hiền, dân sẽ rơi vào cảnh khốn đốn nếu thiếu những vị quan thanh liêm,… Vua sáng, tôi hiền, dân giàu,… kết hợp tất cả những yếu tố đó mới làm nên một quốc gia vững mạnh và phát triển phồn thịnh. Thử hỏi đất nước sẽ ra sao nếu thiếu vắng những bậc hiền tài? Coi hiền tài là nguyên khí của quốc gia. Thân Nhân Trung cũng đã khẳng định: “Nguyên khí thịnh thì thế nước mạnh rồi lên cao. Nguyên khí suy thì thế nước yếu rồi xuống thấp”. “Nguyên khí” theo quan niệm của người xưa là chất làm nên sự sống, là phần hồn của sự sống. “Hiền tài” là những người vừa có tài, vừa có đức, sẵn sàng đem sức mình ra để phục vụ đất nước. Trong Đại cáo bình Ngô, Nguyễn Trãi đã miêu tả nỗi trăn trở của Lê Lợi trong những ngày đầu nghĩa quân Lam Sơn dựng cờ khởi nghĩa như sau:Xem thêm: Đọc bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên, ông Vũ Quần Phương đã nhận xét: “Văn tả thật ít lời mà cảnh hiện ra như vẽ, không chỉ bóng dáng ông đồ mà cả cái tiêu điều của xã hội qua mắt ông đồ”. Phân tích bài thơ để chứng minh ý kiến trênTuấn kiệt như sao buổi sớm Nhân tài như lá mùa thu Việc bôn tẩu thiếu kể đã đần Nơi duy ác hiếm người bàn bạc Trong Phú sông Bạch Đằng, Trương Hán Siêu khẳng định: Từ có vũ trụ, đã có giang san Quả là: Trời đất cho nơi hiểm trở Cũng nhờ: Nhân tài giữ cuộc điện an. […] Những người bất nghĩa tiêu vong Nghìn thu chỉ có anh hùng lưu danh. Những bậc hiền tài đã làm rạng danh cho đất nước, viết tiếp những trang sử hào hùng trong lịch sử dân tộc: Giặc tan muôn thuở thăng bình Bởi đâu đất hiểm, cốt mình đức cao. Nếu bên vua chỉ có những kẻ nịnh thần thì khác nào mối mọt ăn dần vào gỗ, rồi sẽ có ngày sụp đổ. Nếu bên vua không có tôi hiền thì vua sao có thể anh minh mà trừ bạo ngược, giúp dân yên ổn làm ăn. Hiền tài đối vói quốc gia cũng giông như dòng máu trong cơ thể, nếu càng ngày càng cạn kiệt thì cơ thể sẽ suy ngược và dẫn đến tử vong. Nếu hiền tài được trọng dụng, họ sẽ giúp an dân trị quốc, chăm lo việc quốc gia. Có nhiều hiền tài trong đất nước thì chẳng khác nào rồng thêm vuốt, hổ thêm nanh. Trong Đại cáo bình Ngô, Nguyễn Trãi đã từng tuyên bố đầy tự hào: Như nước Đại Việt ta từ trước, Vốn xưng nền văn hiến đã lâu. Núi sông bờ cõi đã chia, Phong tục Bắc Nam củng khác Từ Triệu, Đinh, Lý, Trần bao đời gây nền độc lập, Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên mỗi bên xưng đế một phương. Tuy mạnh yếu từng lúc khác nhau Song hào kiệt đời nào cũng có. Trong những yếu tố khiến Nguyễn Trãi tự hào về dân tộc mình có yếu tố quan trọng là nền văn hiến và nhân tài. Quả vậy, từ xưa đến nay, đất nước ta không lúc nào thiếu hiền tài. Thái úy Lí Thường Kiệt chỉ huy quân dân ta đánh tan quân Tông trên sông Như Nguyệt: thái phó Tô Hiến Thành dù đang lâm trọng bệnh vẫn tận tâm với việc triều chính; thái sư Trần Thủ Độ công tư phân minh, có những đóng góp quan trọng trong việc gây dựng cơ nghiệp triều Trần, đặt cơ sở cho một trong những triều đại hưng thịnh nhất trong lịch sử Việt Nam thời phong kiến; “Đức Thánh Thần” Trần Hưng Đạo lãnh đạo nhân dân thời Trần đánh tan quân xâm lược Mông – Nguyên; Lê Lợi, Nguyễn Trãi dựng cờ khởi nghĩa đánh tan quân Minh xâm lược gây dựng nhà Hậu Lê; hoàng đế Quang Trung dẹp yên các tập đoàn phong kiến phản động, lãnh đạo nhân dân quét sạch mười vạn quân xâm lược nhà Thanh ra khỏi bờ cõi;… Chính những con người như vậy đã có những đóng góp vô cùng quan trọng trong công cuộc dựng nước và giữ nước.Xem thêm: Em hãy kể lại một lần được đi tham quan một danh lam, thắng cảnh hoặc di tích lịch sử mà em hằng mong ước từ lâu Ngày nay, đất nước đang cần rất nhiều nhân tài để phát triển, “sánh vai với các cường quốc năm châu”. Đất nước vững mạnh hay không, phát triển hay không một phần quan trọng phải cậy nhờ vào những bậc hiền tài. Vừa rồi, Giáo sư Ngô Bảo Châu đã làm rạng danh đất nước khi mang về Giải thưởng Fields danh giá về Toán học. Tự hào thay, hạnh phúc thay! Để phát hiện, bồi dưỡng và sử dụng trí tuệ, tài năng của các bậc hiền tài, nhà nước phải có những chính sách bồi dưỡng, khuyến khích những người có tiềm năng, phải tạo môi trường, điều kiện cho họ phát triển và công hiến. Học sinh chúng ta phải học tập, rèn luyện tốt để mai sau xây dựng đất nước. Vì tương lai của đất nước, hãy cố gắng hết sức để trở thành người có ích, đóng góp một phần nhỏ bé của mình giúp đâ’t nước ngày càng phát triển mạnh mẽ, phồn thịnh. Quan điểm của Thân Nhân Trung về vai trò của hiền tài đốì với đất nước rất đúng đắn và sâu sắc. Trong mỗi người chúng ta ít nhiều đều có tố chất của bậc hiền tài và chúng ta hoàn toàn có thể trở thành hiền tài nếu biết trau dồi kiến thức, hết mình học tập rèn luyện. Hãy tin rằng, tôi có thể và bạn cũng có thể. Nguyên khí quốc gia chẳng ở đâu xa mà nằm trong chính mỗi con người. Vì thế tương lai của đất nước phụ thuộc rất nhiều vào sự gắng sức của mỗi chúng ta.Xem thêm: Thuyết minh bài thơ Bạch Đằng Giang Phú của Trương Hán SiêuVanmau.edu.vn
Why can it be said that "Talent is the vital energy of a nation" Suggest A country cannot be strong without a wise leader, a strong army, a united people, etc. And certainly the country will also be in danger without talented people. That's why Than Nhan Trung once said: "Talent is the vital energy of the nation." The country of Vietnam is beautiful, with a long history of thousands of years with heroic and brilliant history and glorious victories against foreign invaders. These victories were thanks to the consensus and joint efforts of the entire people. But it is impossible not to mention the importance and great contributions of great men with strategic talent and wise and reasonable plans. Soldiers will not be strong without strong generals, kings will not be bright without gentle servants, people will fall into misery without honest officials,... The king is bright, the servants are gentle, the people are rich,... combine it all Only those factors make a strong and prosperous country. Wonder what the country would be like without talented people? Consider talent as the nation's vitality. Than Nhan Trung also affirmed: "If the vital energy is strong, the country will be strong and rise. When the vital energy weakens, the water becomes weak and then falls low. "Principle" according to the ancients' concept is the substance that makes up life, the soul of life. "Talented people" are people who are both talented and virtuous, and are willing to use their strength to serve the country. In the Great Annunciation of Ngo, Nguyen Trai described Le Loi's concerns in the early days of Lam Son insurgents raising the uprising flag as follows: See more: Read the poem Vu Dinh Lien's disciple, Mr. Vu Quan Phuong wrote commented: "The description is so short that the scene appears like a painting, not only the figure of the master but also the desolation of society through the eyes of the master." Analyze the poem to prove the above idea. Tuan Kiet is like a star in the morning Talent is like autumn leaves The lack of running around is stupid Where only evil people rarely discuss In Phu Bach Dang River, Truong Han Sieu affirmed: Since there was a universe, there was a river Indeed: Heaven and earth give dangerous places Also thanks to: The talented person keeping the call safe. […] Unrighteous people perish In a thousand years, only heroes will remain famous. These talented people have brought glory to the country and continued to write heroic pages in the nation's history: The enemy is defeated and peace prevails forever Because the land is dangerous, the core is highly virtuous. If the king's side only has people who flatter him, it will be like termites eating away at the wood, and one day it will collapse. If the king does not have a good servant at his side, how can the king be wise in eliminating tyranny and helping the people to do business in peace? Talent for the nation is like the blood in the body. If it becomes more and more depleted, the body will decline and lead to death. If talented people are respected, they will help the people govern the country and take care of national affairs. Having many talented people in the country is like adding claws to a dragon and adding fangs to a tiger. In the Great Annunciation of Ngo, Nguyen Trai once proudly declared: Like our Dai Viet country from before, Capital claims to be a long-standing civilization. Mountains, rivers, and lands have been divided, Northern and Southern customs are also different Tu Trieu, Dinh, Ly, and Tran for generations built independence. Along with Han, Tang, Song, and Yuan, each side declared their own emperor. Although strength and weakness are different at different times There are always heroes in every generation. Among the factors that make Nguyen Trai proud of his nation, the important factors are culture and talent. Indeed, from ancient times until now, our country has never lacked talented people. Lieutenant Ly Thuong Kiet commanded our army and people to defeat the Tong army on the Nhu Nguyet River: Deputy Crown Prince To Hien Thanh, despite being seriously ill, was still devoted to court affairs; Grand Master Tran Thu Do distinguished between public and private, making important contributions to building the Tran dynasty's fortune, laying the foundation for one of the most prosperous dynasties in feudal Vietnamese history; "The Holy Spirit" Tran Hung Dao led the people of the Tran Dynasty to defeat the Mongol-Nguyen invaders; Le Loi and Nguyen Trai raised uprising flags to defeat the invading Ming army and build the Later Le Dynasty; Emperor Quang Trung quelled reactionary feudal groups, led the people to wipe out 100,000 Qing invaders from the land... It was people like that who made extremely important contributions to the success of the Qing dynasty. the process of building and defending the country. See more: Tell me about a time when you were able to visit a famous place, landscape or historical site that you have long wished for. Today, the country is in need of a lot of talented people. development, "standing shoulder to shoulder with the powers of the five continents". Whether a country is strong or not, whether it develops or not, an important part depends on talented people. Recently, Professor Ngo Bao Chau made the country famous when he took home the prestigious Fields Award in Mathematics. How proud, how happy! To discover, foster and use the intelligence and talents of talented people, the state must have policies to foster and encourage people with potential, must create an environment and conditions for them to develop and dedication. Our students must study and practice well to build the country in the future. For the future of the country, try your best to become a useful person, contributing your small part to help the country grow stronger and more prosperous. Than Nhan Trung's view on the role of talented people for the country is very correct and profound. Each of us has more or less the qualities of a talented person and we can completely become talented people if we know how to cultivate knowledge and study and practice with all our heart. Believe me, I can and you can too. The national energy is not far away but lies within each person. Therefore, the future of the country depends greatly on the efforts of each of us. See more: Explanation of the poem Bach Dang Giang Phu by Truong Han SieuVanmau.edu.vn
Tại sao nói Nguyên Hồng là nhà văn của phụ nữ và trẻ em. Viết đoạn văn đưa ra lời lí giải của em Gợi ý Qua những sáng tác đậm chất nhân văn của nhà văn Nguyên Hồng, có thể khẳng định ông là nhà văn của phụ nữ và trẻ em. Nguyên Hồng viết khá nhiều về phụ nữ và nhi đồng. Những kiểu nhân vật này xuất hiện nhiều trong tác phẩm của ông. Có thể kể đến nhân vật Tám Bính trong "Bỉ vỏ", Huệ Chi trong "Cửa biển", bé Hồng trong "Những ngày thơ ấu",… Với những nhân vật ấy, nhà văn luôn dành cho họ những tình cảm chan chứa thương yêu và sự nâng niu trân trọng. Ông diễn tả thấm thía những nỗi cơ cực, tủi nhục mà họ phải chịu đựng trong cuộc sống của mình. Tám Bính từ một cô gái quê chất phác, xinh đẹp vì bị lừa lọc nên trôi dạt đến chôn phố phường xô bồ, đầy cạm bẫy. Cuối cùng, cô sống vùi trong tội lỗi, chính tay góp phần giết chết đứa con thân yêu của mình. Hay nhân vật bé Hồng trong "Những ngày thơ ấu". Mẹ chú bị họ nội ghẻ lạnh, xa lánh mà phải tha phương cầu thực; chú sống thiếu tình thương của cha của mẹ. Chẳng những vậy còn thường xuyên bị nghe những lời dèm pha độc ác của họ hàng… Nhưng trên tất cả, Nguyên Hồng vẫn khám phá để ngợi ca và trân trọng những vẻ đẹp cao quý trong tâm hồn các nhân vật yêu quý của mình. Từ trong thẳm sâu tâm hồn, Tám Bính là người phụ nữ lương thiện, yêu thương con tha thiết. Huệ Chi là cô gái trong trắng, thánh thiện tôn thờ Chúa và yêu kính mẹ. Chú bé Hồng là cậu bé ngoan ngoãn, có lòng yêu mẹ cháy bỏng,… Chính bởi tấm lòng nhân ái dành cho những kiếp người khổ đau trong xã hội cũ mà những trang văn Nguyên Hồng sẽ còn sống trong lòng nhiều thế hệ độc giả yêu văn.Xem thêm: Kể lại câu chuyện Vua tàu thủy Bạch Thái Bưởi bằng lời của bà mẹVanmau.edu.vn
Why is Nguyen Hong said to be a writer for women and children? Write a paragraph giving your explanation Suggest Through the humane works of writer Nguyen Hong, it can be affirmed that he is a writer for women and children. Nguyen Hong writes a lot about women and children. These types of characters appear often in his works. We can mention the character Tam Binh in "Belgium shell", Hue Chi in "Sea Gate", little Hong in "Childhood Days",... With those characters, the writer always gives them overflowing affection. love and cherished respect. He poignantly described the hardships and humiliations they had to endure in their lives. Tam Binh went from being a simple, beautiful country girl to being deceived, drifting to the hustle and bustle of the streets, full of traps. In the end, she lived in guilt, helping to kill her beloved child. Or the character of little Hong in "Childhood Days". His mother was estranged and shunned by her paternal family and had to go abroad to seek food; I live without the love of my father and mother. Not only that, he often hears cruel slander from relatives... But above all, Nguyen Hong still explores to praise and appreciate the noble beauty in the souls of his beloved characters. From the depths of her soul, Tam Binh is an honest woman who loves her children dearly. Hue Chi is a pure, holy girl who worships God and loves her mother. Little Hong is an obedient boy, with a burning love for his mother... It is because of his compassion for the suffering people in the old society that Nguyen Hong's writings will still live in the hearts of many generations of readers. love literature. See more: Retelling the story of Ship King Bach Thai Buoi in his mother's wordsVanmau.edu.vn
Tại sao nói rằng trong truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của O.Hen-ri, chiếc lá cụ Bơ-men vẽ trên tường là một kiệt tác Gợi ý Có thể nói trong truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng” của O.Hen-ri, chiếc lá cụ Bơ-men vẽ trên tường là một kiệt tác. Chiếc lá ấy là sản phẩm nghệ thuật của một hoạ sĩ. Nó là một kiệt tác trước hết bởi nó sinh động và giống như thật. Giống đến mức con mắt hoạ sĩ của cả Giôn-xi và Xiu-đi đều không phát hiện ra. Cụ Bơ-men đã vẽ chiếc lá ấy với tất cả tài năng, tâm huyết của cả đời mình. Tấm vải vẽ căng ra đợi chờ hai mươi năm trong phòng cụ chứng tỏ chiếc lá là tác phẩm duy nhất trong khoảng thời gian đằng đẵng ấy. Hơn thế, cụ đã vẽ nó bởi tình yêu thương tha thiết cụ dành cho Giôn-xi, con mèo nhỏ, người họa sĩ trẻ mà có lẽ cụ coi như đứa con, đứa cháu nhỏ của mình. Chiếc lá đã được vẽ bằng tâm hồn, bằng tấm lòng và cả mạng sống của một người nghệ sĩ tâm huyết với nghệ thuật và cuộc đời. Không những thế, chiếc lá cuối cùng đã cứu sống được Giôn-xi, nhờ chiếc lá, cô đã khỏi bệnh. Kiệt tác của cụ Bơ-men đã khẳng định sự phụng sự chân thành của nghệ thuật đến sự sống tuyệt vời của con người. Vanmau.edu.vnXem thêm: Suy nghĩ của em về thú lâm tuyền trong bài thơ Tức cảnh Pác Bó
Why is it said that in the short story The Last Leaf by O. Henri, the leaf painted by Mr. Bemen on the wall is a masterpiece? Suggest It can be said that in the short story "The Last Leaf" by O. Henri, the leaf that Mr. Be-men painted on the wall is a masterpiece. That leaf is the artistic product of an artist. It is a masterpiece. First of all because it is so vivid and lifelike that neither Gonxi nor Xiu-di's artist's eyes could detect it The canvas stretched out and waited for twenty years in his room, proving that the leaf was the only work in that long period of time. Moreover, he painted it with great love for Jonah, the little cat, the young artist whom he probably considered his child, his little grandchild. The leaf was painted with the soul, heart and life of an artist devoted to art and life. Not only that, the last leaf saved Jonah's life, thanks to the leaf, she was cured. Mr. Bemen's masterpiece confirmed his sincere service art to wonderful human life. Vanmau.edu.vnSee more: My thoughts about forest animals in the poem Pac Bo Scene
Tả anh bộ đội hải quân Gợi ý Anh Việt em đóng quân tại quần đảo Trường Sa. Mấy năm anh mới về thăm nhà có một lần. Lần anh về cũng chỉ được độ dăm ngày rồi lại đi nên bố mẹ ai cũng nhớ thương. Ngày anh về cả nhà em cứ rộn rịp hẳn lên. Bố chạy đi báo tin cho cô bác họ hàng. Mẹ thì luống cuống đi cho nấu cơm, dọn dẹp. Em cũng vui mừng hết sức vì sắp được gặp ngươi anh mà mình yêu quý. Mười giờ sáng anh về tới ngõ. Như có linh tính, mẹ em vừa nghe tiếng dép đã vội chạy ngay ra ngõ. Hai hàng nước mắt sung sướng hạnh phúc tuôn trào trên gò mà chai sạm vì vất vả lam lũ. Mẹ ôm chầm lấy anh trong vòng tay gầy guộc. Anh cũng ôm chặt lấy mẹ. Rồi mẹ lau vội nước mắt, vừa cười vừa dắt tay anh vào chào hỏi mọi người. Ông cháu, cha con gặp nhau tay bắt mặt mừng, hồ hởi và hân hoan. Anh vào nhà rồi em mới nhìn thấy anh kĩ hơn. Anh thay đổi nhiều so với trước. Nom anh trông khoẻ mạnh, tráng kiện hơn lúc ở nhà rất nhiều. Dáng người anh vạm vỡ, bộ ngực nở nang cân đối, tay chân rắn chắc. Anh mặc trên người chiếc áo lính thuỷ màu trắng tinh, cổ có vạt sang hai bên ở giữa thắt nút bằng hai đoạn vải màu thiên thanh, được sơ-vin ngay ngắn trong chiếc quần vải màu xanh da trời. Trên đầu anh đội chiếc mũ bằng vải mềm như của các chú công an nhưng mẫu trắng đai xanh. Dưới chân là đôi giày vải bạt màu xanh cỏ úa.Xem thêm: Những bài văn tả con vật hay nhất Đặt chiếc ba lô xuống phản, anh ngồi trò chuyện, hỏi han mọi người. Vừa cười nói anh vừa lôi từ trong ba lô ra bao nhiêu là quà từ Trường Sa. Trong đám cá mực là một con búp bê vừa to vừa đẹp anh dành cho em. Sung sướng, em sà vào lòng anh nũng nịu. Nhìn gần, em thấy rõ nước da anh đã chuyển sang màu bánh mật bởi nắng gió biển khơi. Bàn tay anh xoa đầu em thô ráp và chai cứng. Nhưng đôi mắt anh vẫn sáng long lanh, không chút thay đổi. Giọng nói trầm ấm hơn và nghe rất đàn ông. Khó khăn và thử thách nơi đảo xa đã rèn luyện anh trở thành một người đàn ông mạnh mẽ và rắn rỏi… Thời gian, năm ngày trôi qua nhanh như thoi đưa. Cuối cùng cũng đã đến ngày anh lên đường trở lại đơn vị. Mọi người trong gia đình ai cũng rất buồn và lưu luyến. Em và mẹ thì ôm nhau khóc rưng rức. Anh cố nén cảm xúc động viên mẹ, vỗ về an ủi em. Trước lúc lên đường anh còn dặn: “Bé út ở nhà ngoan, học giỏi. Anh không có nhà phải biết chăm sóc giúp đỡ cha mẹ. Khi nào về anh lại cho quà”. Những lời nói cửa anh em luôn ghi nhớ và chắc chắn em sẽ làm được và làm tốt. Vanmau.edu.vn
Describe the navy soldier Suggest My Vietnamese brother is stationed in the Truong Sa archipelago. He only comes home to visit once every few years. The last time he came back was only for a few days and then he left again, so all his parents missed him. The day he came home, my whole house was bustling. Dad ran to tell his aunt and relatives the news. Mom was frantically going to cook and clean up. I'm also very happy because I'm about to meet my beloved brother. At ten o'clock in the morning he returned to the alley. As if she had a premonition, as soon as her mother heard the sound of slippers, she quickly ran to the alley. Two lines of tears of joy and happiness flowed down the hill, which was darkened by hard work and floods. Mother hugged him in her skinny arms. He also hugged his mother tightly. Then his mother quickly wiped away her tears, smiled and took his hand to greet everyone. Grandfather and grandson, father and son, met each other and shook hands, excited and joyful. When you entered the house, I saw you more closely. He has changed a lot compared to before. He looks much healthier and more robust than when he was at home. His body is muscular, his chest is well-proportioned, and his arms and legs are strong. He wore a pure white sailor shirt with flaps on both sides in the middle tied with two pieces of blue fabric, neatly tucked into sky blue pants. On his head he wore a soft fabric hat like that of a police officer, but the model was white with a blue belt. At his feet are green canvas shoes with faded grass. See more: The best essays describing animals Putting his backpack on the counter, he sat down to chat and ask questions to everyone. While laughing, he pulled out many gifts from Truong Sa from his backpack. Among the fish and squid is a big and beautiful doll I gave you. Happy, I swooped into your arms and pampered you. Looking closely, I clearly saw that his skin had turned the color of honey because of the sun and wind at sea. His hand rubbing my head is rough and calloused. But his eyes were still sparkling, unchanged. The voice is deeper and sounds very masculine. Difficulties and challenges on a remote island have trained him to become a strong and steadfast man... Time, five days passed as quickly as a shuttle. Finally, the day came for him to return to the unit. Everyone in the family is very sad and nostalgic. My mother and I hugged each other and cried. He tried to suppress his emotions to encourage his mother and comfort her. Before leaving, he told him: "The youngest child should stay at home and study well. He doesn't have a home and has to know how to take care of his parents. When I come back, I'll give you a gift." Always remember the words you said and I will definitely do it and do it well. Vanmau.edu.vn
Tả anh chị khi đang học bài Gợi ý Cứ đúng tám giờ tối, sau khi xem xong chương trình thời sự, chị Lan lại trở về góc học tập của mình chuẩn bị bài vở cho ngày hôm sau. Đang là sinh viên Trường Đại học Hà Nội nên tiếng Anh là môn học bắt buộc và thường xuyên của chị. Tất cả các phân môn đều học bằng tiếng Anh. Rất khó nhưng chị lại rất thích và học rất say mê. Giờ học của chị bắt đầu bằng việc nghe băng cát-xét thu các bài text. Cho băng vào đài và bật nút khỏi động xong, chị ngồi rất tập trung lắng tai nghe giáo viên trong băng đọc mẫu. Vừa nghe vừa kết hợp ghi chép những đoạn khó nhớ, đoạn chưa hiểu để sau đó khi đọc lại tiện cho việc tra cứu từ điển. Cách này giúp ích rất nhiều cho những sinh viên ngoại ngữ. Bởi nó vừa rèn luyện khả năng nghe, vừa rèn khả năng nói và khả năng viết. Chị Lan thường bảo em như thế. Dành khoảng một tiếng nghe, nói, viết, thời gian sau chị hí hoáy ghi lại những từ mới học được trong ngày lên tấm bảng phoóc đối diện bàn học để mỗi lần nhìn thấy là một lần ghi nhớ. Chị còn lẩm nhẩm đặt câu, hoặc hì hụi viết đoạn văn ngắn bằng tiếng Anh trong đó có sử dụng từ vừa học. Làm như thế kiến thức nhớ rất sâu và chắc. Mỗi lần học em thấy chị đều rất hứng khởi và thích thú. Bởi đó là niềm đam mê của chị từ khi còn nhỏ. Thế nên cứ học tiếng Anh là chị quên cả giờ giấc. Nhiều hôm mẹ phải lên nhắc nhở chị mới chịu đi ngủ. Và những khi chị khám phá ra nghĩa mới của một từ nào đó hay một phần mềm học tiếng Anh nào thì chị lại cười sung sướng, đôi mắt đen ngời sáng trông rất đẹp. Xem thêm: Kể về người bạn mới quen Kết thúc giờ học ở nhà, chị Lan thường tự thưởng cho mình một bài hát tiếng Anh du dương. Chị chìm vào trong giấc ngủ mà lời ru không phải là ầu ơ… cánh cò… mà là những câu hát ngọt ngào của Westlife hay All stars. Vanmau.edu.vn
Describe your brother and sister while studying Suggest Every evening at eight o'clock, after watching the news program, Ms. Lan returns to her study corner to prepare her homework for the next day. As a student at Hanoi University, English is her mandatory and regular subject. All subjects are taught in English. It's very difficult, but I really like it and study very passionately. Her class begins by listening to cassette tapes of recorded texts. After putting the tape into the radio and turning it on, she sat very focused and listened to the teacher on the tape read the sample. While listening, take notes on passages that are difficult to remember or that you don't understand so that you can look up the dictionary later when reading. This method is very helpful for foreign language students. Because it not only trains listening skills, but also trains speaking and writing skills. Ms. Lan often tells me that. Spending about an hour listening, speaking, and writing, the next time she scribbled down the new words she learned during the day on the blackboard opposite the desk so that every time she saw it, she remembered it. She also mumbles sentences, or tries to write short paragraphs in English using the words she just learned. By doing so, knowledge is remembered very deeply and firmly. Every time I study, I see that she is very excited and interested. Because that has been her passion since she was a child. So whenever I study English, I forget the time. Many days my mother had to remind my sister to go to sleep. And every time she discovers a new meaning of a word or an English learning software, she smiles happily, her bright black eyes look very beautiful. See more: Tell about a new friend At the end of class at home, Ms. Lan often rewards herself with a melodious English song. She fell asleep and the lullabies were not lullabies... stork wings... but sweet songs from Westlife or All stars. Vanmau.edu.vn
Tả ao rau muống sau cơn mưa Gợi ý Sau cơn mưa, mọi vật sung sướng vì đã được thoả thuê tắm mát. Ao rau muống cũng vui mừng hẳn lên. Ao rau muống nằm cạnh con đường làng. Nó không lớn lắm nhưng cũng đủ tạo cho người ta cảm giác choáng ngợp bởi một màu xanh mướt. Và sau cơn mưa, ao rau muống trở thành tấm thảm lụa xanh bóng mượt. Ao rau xanh, bầu trời cao trong xanh hoà quyện với nhau tạo thành bức tranh làng quê thanh bình. Đặc biệt là những cây rau muống, chúng tỏ ra thích thú nhất. Đắm mình trong màn mưa mát mẻ, những giọt nước vẫn còn đọng lại ươn ướt. Có cơn gió thổi đến, lá rau rung rinh như vẫy tay hạnh phúc. Lá cây dường như xanh hơn, thân cây mập hơn, nhìn đến ngon mắt. Nước trong ao tự nhiên cũng trong hơn. Những chú cua, chú tôm… chạy nhảy nô đùa. Nhất là mấy chú nhái con hí hửng nhảy trên tấm thảm lụa ấy, từng bước một. Những chú chuồn chuồn sau cơn mưa lại tìm đến đậu trên cánh hoa bèo, liếc mắt ngắm nhìn mọi thứ. Khung cảnh ấy thật giản dị và thanh bình. Ngắm nhìn ao rau muống sau mưa, ta thấy trong người nhẹ nhõm. Vanmau.edu.vn Xem thêm: Tả cây cam
Describe the spinach pond after the rain Suggest After the rain, everything is happy because it has a cool bath. The spinach pond also became very happy. The spinach pond is located next to the village road. It's not very big, but it's enough to make people feel overwhelmed by its lush green color. And after the rain, the spinach pond becomes a shiny green silk carpet. The green vegetable pond and the clear blue sky blend together to create a peaceful village picture. Especially the spinach plants, they showed the most interest. Immersed in the cool rain, the water drops still remained wet. There was a wind blowing, the vegetable leaves fluttered as if waving happily. The leaves seem to be greener, the trunk is fatter, and it looks delicious. The water in natural ponds is also clearer. Crabs, shrimp... running and playing. Especially the little frogs happily jumping on that silk carpet, step by step. After the rain, dragonflies come to rest on the water hyacinth petals, glancing at everything. The scene was so simple and peaceful. Looking at the spinach pond after the rain, I feel relieved. Vanmau.edu.vn See more: Describe the orange tree
Đề bài: Em hãy tả buổi lao động của trường em Buổi lao động ở trường có lẽ là khoảng thời gian ý nghĩa và lý thú để thầy cô và học sinh cùng nhau chia sẻ công việc của cả một tập thể, vì lớp học xanh –sạch-đẹp. Buổi lao động của trường thường được tổ chức thành 2 đợt: đợt đầu năm học, các em cũng như thầy cô giáo sẽ cùng nhau sửa sang lại ngôi trường và lớp học, vì chúng em còn bé nên công việc chủ yếu của chúng em là dọn dẹp lớp học, lau chùi bàn ghế, nhặt rác trên sân trường, còn thầy cô giáo ngoài việc chỉ bảo thì cũng bắt tay vào làm cùng với học sinh, phát quang bụi cây, chặt bớt cành củi khô. Đợt lao động thứ 2 diễn ra vào đầu năm mới, chủ yếu là dọn dẹp vườn hoa, trồng nhiều cây xanh, chặt cây phát hoang bụi rậm, hưởng ứng ngày tết trồng cây do vị cha già đáng kính của chúng ta khởi xướng hàng năm. Học sinh và thầy cô trong trang phục lao động, quần áo dài tay, sau buổi lao động nhìn ai cũng lem luốc chân tay, quần áo đều vấy bẩn, mồ hôi nhễ nhãi nhưng trên gương mặt của mỗi người ai nấy cũng đều tươi vui và hân hoan. Lao động là vinh quang điều này chưa bao giờ sai, dù làm có mệt thật, có những học sinh chưa bao giờ phải động chân động tay lấy việc gì nhưng khi đã lên lớp thì ai cũng như nhau hết, tất cả phải đồng lòng và giúp đỡ nhau thì công việc mới hoàn thành một cách nhanh chóng và hiệu quả đượcXem thêm: Trình bày suy nghĩ của anh (chị) về ý kiến của I-sắc Niu-tơn: Nếu tôi nhìn xa hơn những người khác thì đó là vì tôi đứng trên vai những người khổng lồ Buổi lao động diễn ra hăng say và vui vẻ trong tiếng động viên, cổ vũ nhau cùng làm việc, làm đẹp cho lớp, cho trường, để chúng ta được học tập và sáng tạo trong môi trường sư phạm tốt nhất.
Topic: Describe your school's labor day Work sessions at school are probably a meaningful and exciting time for teachers and students to share the work of a whole group, because the classroom is green, clean, and beautiful. The school's labor sessions are usually held in two phases: in the first phase of the school year, the children as well as the teachers will work together to renovate the school and classrooms. Because we are still young, our main work is cleaning the classroom, wiping tables and chairs, picking up trash on the school grounds, and teachers, in addition to instructing, also work with students, clearing bushes and cutting down dry branches. The second round of labor took place at the beginning of the new year, mainly cleaning up the flower garden, planting many trees, cutting down trees and clearing bushes, and responding to the tree planting festival initiated by our venerable old father. year. Students and teachers in work clothes and long-sleeved clothes. After the work session, everyone saw their hands and feet dirty, their clothes dirty and sweaty, but everyone's face was bright. happy and joyful. Work is glorious, this is never wrong, even though work is tiring, there are students who have never had to do anything, but once they get to class, everyone is the same, everyone must agree. and help each other, the work can be completed quickly and effectively. See more: Express your thoughts on Isaac Newton's opinion: If I see further than others, that's it. because I stand on the shoulders of giants The work session took place enthusiastically and happily with the sound of encouragement and encouragement for each other to work together, beautifying the class and the school, so that we can learn and be creative in the best pedagogical environment.
Trường em tổ chức buổi lao động đầu năm. Em hãy viết bài văn tả buổi lao động đó của trường em. Trường em cũng như rất nhiều các trường học khác thường tổ chức các buổi lao động tập trung hoặc theo lớp để dọn vệ sinh, trồng cây xanh…góp phần xây dựng trường học xanh, sạch, đẹp. Như thường lệ, thứ Bảy tuần vừa rồi một buổi lao động đã diễn ra với sự tham gia nhiệt tình của các bạn học sinh. Đó là một buổi lao động tập trung theo trường và các lớp lao động theo sự phân công của nhà trường. Mỗi lớp một việc, lớp thì quét sân trường, lớp thì lau bàn ghế và cửa kính…Riêng lớp em được phân công tưới chăm sóc các bồn hoa. Cuối buổi học của ngày thứ Sáu bạn lớp trưởng đã phân công các bạn mang dụng cụ cho buổi lao động, bạn thì mang xô để xách nước, bạn thì mang bao tải để đựng cỏ… Đúng tám giờ sáng thứ Bảy toàn trường tập trung đầy đủ mang theo dụng cụ đã được phân công. Các bạn tập trung nghe theo thầy giáo phổ biến kế hoạch của buổi lao động một lúc rồi chia ra theo các lớp, bạn lớp trưởng điểm danh rồi chúng em bắt đầu vào công việc. Các bạn chia ra thành các nhóm nhỏ, rồi mỗi nhóm nhận trách nhiệm một bồn hoa, có bao nhiêu bồn hoa thì chia ra bấy nhiêu nhóm. Mỗi bạn một tay, nhổ sạch cỏ trong các bồn hoa, sau đó lấy xô xách nước để tưới. Mặc dù trời rất nắng và nóng song các bạn làm việc rất nhiệt tình, các lớp khác cũng vậy ai cũng chăm chỉ làm tốt công việc được phân công.Xem thêm: Em hãy tả con mèo nhà em nuôi hay nhất Khi công việc đã làm được khá nhiều, ai nấy đều đã thấm mệt, chúng em tập trung lại và cử một số bạn đi mua nước và một ít hoa quả để giải lao, hầu như lớp nào cũng vậy, Chúng em ăn uống rất vui vẻ, những cốc nước mát như xóa tan đi cái mệt. Các lớp còn mời nhau lại uống nước và ăn hoa quả cùng nhóm của mình. Sau thời gian nghỉ ngơi, ai nấy đều như tỉnh táo hẳn và sẵn sàng cho số công việc còn lại của lớp mình. Mọi người rất tích cực để nhanh chóng hoàn thành công việc. Một số lớp đã làm xong thì vui vẻ ra hỗ trợ các lớp chưa làm xong để mọi người cùng được nghỉ. Tất cả đều vui vẻ giúp đỡ chứ không tỏ ra khó chịu khi phải làm hộ một phần cho các lớp khác. Đúng mười một giờ, tất cả các lớp đã hoàn thành xong công việc được giao. Các bạn trong mỗi lớp tập trung lại để lớp trưởng đi báo cáo với các thầy cô. Sau khi báo cáo xong, các bạn ra về khi đã có sự cho phép của các thầy cô. Buổi lao động được đánh giá là rất sôi nổi và có hiệu quả không những góp phần làm đẹp thêm cho trường học mà còn thể hiện sự đoàn kết giữa các lớp với nhau khi gặp khó khăn.Xem thêm: Hãy phân tích bài bút kí “Ai đặt tên cho dòng sông” để cùng nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường trả lời câu hỏi đặt ra trong nhan đề tác phẩm
My school held a labor session at the beginning of the year. Please write an essay describing that labor day at your school. My school, like many other schools, often organizes labor sessions in groups or classes to clean, plant trees, etc., contributing to building a green, clean, and beautiful school. As usual, last Saturday a labor session took place with the enthusiastic participation of students. It is a labor session focused on schools and labor classes as assigned by the school. Each class has a job, one class sweeps the school yard, another class cleans tables, chairs and glass doors... My class is assigned to water and take care of the flower beds. At the end of Friday's class, the class monitor assigned them to bring tools for the labor session, some brought buckets to carry water, some brought sacks to store grass... At exactly eight o'clock on Saturday morning, the entire school gathered with assigned tools. The students focused on listening to the teacher explain the plan for the work session for a while, then divided into classes. The class monitor took attendance and then we started working. You divide into small groups, then each group takes responsibility for one flower bed. There are as many flower beds as there are divided into groups. Each of you, with one hand, pull out all the weeds in the flower beds, then use a bucket to carry water to irrigate. Even though it was very sunny and hot, the students worked very enthusiastically, as did the other classes, everyone worked hard to do their assigned work well. See more: Describe the cat you have best. When a lot of work had been done and everyone was tired, we gathered together and sent some friends to buy water and some fruit for a break, like in almost every class. We ate and drank a lot. Happy, cool glasses of water seem to wash away the fatigue. The classes also invited each other to drink water and eat fruit with their groups. After the rest period, everyone seemed to be fully awake and ready for the remaining work of their class. Everyone is very proactive to quickly complete the work. Some classes that have finished work happily come out to support classes that haven't finished yet so that everyone can have a break. Everyone was happy to help and did not seem upset about having to do part of the work for other classes. At exactly eleven o'clock, all classes had completed their assigned work. The students in each class gathered together so the class president could report to the teachers. After completing the report, you can leave with permission from the teachers. The labor session was considered very exciting and effective, not only contributing to beautifying the school but also demonstrating solidarity between classes when facing difficulties. See more: Analyze the memoir "Who named the river" to answer the question posed in the title of the work with writer Hoang Phu Ngoc Tuong.
Đề bài: tả buổi ra chơi trường em Tùng tùng tùng tiếng trống báo hiệu giờ nghỉ lao, ra chơi cho toàn thể học sinh và giáo viên kết thúc nửa quá trình dạy và học trong mỗi buổi học. Giờ ra chơi có lẽ là thời gian vui nhất của mỗi học sinh. Trường em chỉ ra chơi đúng một lần trong buổi học mà thôi, buổi sáng sẽ nghỉ lao vào lúc 8h 45p, đây là thời gian thích hợp để não của con người cần được nghỉ ngơi và giải tỏa sau một thời gian dài phải lao động, nếu học tập và làm việc quá mức chỉ khiến cho đầu óc trở nên bấn loạn và rối bời chứ không thể thu nạp thêm kiến thức nữa. Em cũng như bao bạn khác đều thích giờ ra chơi, bởi mỗi lần ra chơi đều được chơi thoải mái và vô tư với bạn bè. Giữa không khí im ắng của sân trường, lá bàng khẽ rơi nhẹ, ngoài kia những chú chim non đang đua nhau hót, phượng hồng rực đỏ cả sân trường, từng khóm từng khóm hoa vẫn đua nhau khoe sắc khoe hương cho ngôi trường làm cho khung cảnh sân trường trở nên có sức sống hơn. Trong lớp chỉ nghe tiếng cô giáo giảng bài thỉnh thoảng có thêm sự tham gia của học sinh phát biểu, đâu đó có nghe tiếng hát của các lớp trong giờ học hát bỗng nhiên sân trường như chim sổ lồng su tiếng trống tùng tùng tùng của bác bảo vệ. Quang cảnh im ắng lúc trước nhường chỗ cho sự vui tươi, nhộn nhịp, kéo bè kéo bạn của các em học sinh, trên sân trường đủ các thể loại trò chơi: từ nhảy dây, bắn bi, kéo co tới chơi trò ô ăn quan, …sân trường thật sự khác hẳn.Xem thêm: Tả buổi sum họp của gia đình em Giờ ra chơi trường của bạn có giống như trường của mình không? Có gì khác hơn không? Có vui và nhộn nhịp như trường của mình không? Hãy kể cho mình và các bạn cùng nghe nhé! Để chúng ta thêm yêu trường, yêu lớp, yêu bạn hơn.
Topic: describe your school's recess The steady sound of drums signals breaks and recess for all students and teachers, ending half of the teaching and learning process in each lesson. Recess is probably the happiest time for every student. My school only goes out to play once during the school day. In the morning, we stop working at 8:45 a.m. This is the appropriate time for the human brain to rest and relax after a long period of work. , if you study and work too much, it will only make your mind become confused and confused and not be able to absorb more knowledge. I, like many other children, like recess, because every time I play, I can play comfortably and carefree with my friends. In the quiet atmosphere of the school yard, almond leaves are gently falling, outside, young birds are singing, phoenixes are glowing red all over the school yard, clusters of flowers are still competing to show off their fragrance for the school. makes the schoolyard scene become more lively. In the classroom, we could only hear the teacher lecturing with the occasional participation of students speaking. Somewhere, we heard the singing of the classes during class. Suddenly, the schoolyard was like a bird escaping from a cage, with the sound of drums and drums. guard. The previously quiet scene gave way to the cheerfulness and bustle of students pulling rafts and friends, with all kinds of games on the school grounds: from jumping rope, shooting marbles, tug of war to playing box games. The school yard is really different. See more: Describe your family reunion Is your school's recess the same as mine? Is there anything else? Is it as fun and bustling as your school? Please tell me and your friends! Let us love school, love class, and love friends more.
Giờ ra chơi luôn rất bổ ích với các bạn học sinh. Em hãy viết bài văn tả lại buổi ra chơi ở sân trường em. Tùng! Tùng! Tùng…tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi đã đến sau những giờ học căng thẳng. Ngày nào cũng vậy, giờ ra chơi là không khí sân trường lại thay đổi trở nên tấp nập, nhộn nhịp khác hoàn toàn với sự yên tĩnh khi đang trong giờ học. Mỗi bạn chọn cho mình một cách giải lao khác nhau, bạn thì chơi trò chơi ở sân trường, một số bạn khác thì sang các lớp khác chơi vì có thể có bạn quen ở những lớp đó, bạn thì ngồi nói chuyện với các bạn cùng lớp, có bạn lại ngồi một mình ngắm nhìn mọi hoạt động đang diễn ra ngoài sân trường, thậm chí có bạn lại dành thời gian ra chơi để làm bài tập cô giáo giao về nhà, không bạn nào có sở thích giống bạn nào tùy thuộc vào tính cách của mỗi người, bạn năng động, bạn trầm tư, sâu lắng miễn là các bạn cảm thấy vui vẻ với khoảng thời gian ra chơi của mình. Sân trường có lẽ là nơi tập trung nhiều các bạn nhất trong giờ ra chơi, ở đó diễn ra đầy đủ các loại trò chơi, nào là kéo co, nào là đá cầu, nhảy dây,..Tất cả đều diễn ra rất sôi nổi thu hút nhiều bạn tham gia. Tiếng reo hò cổ vũ của các bạn cổ động viên bên ngoài càng làm không khí giờ ra chơi thêm rộn rã, Mặc dù thời tiết đang chuyển sang mùa hè có nắng nhưng đã có những tán lá cây tỏa bóng mát khắp sân trường, tiếng ve kêu rộn rã cũng như muốn hòa vào không khí nhộn nhịp của giờ ra chơi.Xem thêm: Em hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện “Chú bò tìm bạn” Một số bạn ngồi ghế đá, tuy không tham gia chơi nhưng cũng rất chăm chú theo dõi các trò chơi. Không khí trong lớp cũng không kém phần nhộn nhịp, các bạn nam thì có trò vật tay xem ai khỏe hơn cũng có khôn ít cổ động vui xung quanh. Các bạn nữ thì túm năm, túm ba vào để nói chuyện, kể truyện gia đình bạn bè mình, có khi chỉ là khoe mình có bộ váy hay chiếc áo mới. Có một vài bạn thì chăm chú vào một quyển truyện cười, cũng coi đó là một cách cho tâm trí thoải mái. Tùng! Tùng! Tùng…tiếng trống vào giờ học đã điểm báo hiệu ba mươi phút ra chơi đã hết, ai cũng nhanh chóng tạm ngừng trò chơi của mình và vào lớp ổn định chỗ ngồi, dường như vẻ mặt ai cũng rạng rỡ hơn. Giờ ra chơi tuy ngắn nhưng rất có ý nghĩa, nó giúp các bạn học sinh cảm thấy thoải mái, giảm bớt áp lực sau những giờ học mệt mỏi và chuẩn bị tinh thần cho những giờ học tiếp theo.
Recess is always very useful for students. Write an essay describing the recess at your school yard. Tung! Tung! Tung...the sound of drums signals that recess has come after stressful classes. Every day, during recess, the atmosphere in the school yard changes to a busy, bustling one, completely different from the quiet during class. Each student chooses a different way to relax. Some students play games in the school yard. Some students go to other classes to play because they may have friends in those classes. They sit and talk to their friends. In the same class, some students sit alone and watch all the activities going on outside the school yard, some students even spend their break time doing homework assigned by the teacher, no one has the same interests as the other. Depending on each person's personality, you are active, you are contemplative, you are deep as long as you feel happy with your playtime. The school yard is probably the place where the most students gather during recess, there are all kinds of games, including tug of war, shuttlecock, jumping rope, etc. They all take place very excitingly. floating attracts many people to participate. The cheers of the fans outside made the atmosphere at recess even more exciting. Although the weather was turning to sunny summer, there were trees spreading shade throughout the school yard. The cicadas chirp loudly as if they want to join the bustling atmosphere of recess. See more: Imagine and retell the story "The cow looking for a friend" Some people sitting on the bench, although not participating in the game, still watched the games very attentively. The atmosphere in the classroom was equally bustling, the boys had an arm wrestling game to see who was stronger and there was a lot of fun cheering around. The girls gathered together to talk, tell stories about their families and friends, and sometimes just show off that they had a new dress or shirt. There are some people who focus on a comic book, also considering it as a way to relax their mind. Tung! Tung! Tung... the drumbeat at class time signaled the end of thirty minutes of recess. Everyone quickly stopped their games and entered the classroom to take their seats. Everyone's faces seemed brighter. Recess is short but very meaningful, it helps students feel comfortable, relieve pressure after tiring classes and prepare mentally for the next classes.
Đề bài: Em hãy tả buổi sum họp của gia đình em Sau một ngày lao động và làm việc hăng say và mệt mỏi thì bữa cơm tối là thời gian sum họp hiếm hoi của mỗi gia đình, đặc biệt là ở thành phố. Gia đình là nơi ta tìm về sau những áp lực và khó khăn trong cuộc sống, chỉ có gia đình mới có thể thấu hiểu và sẻ chia cùng ta trong bất cứ hoàn cảnh nào. Bữa cơm chính là thời gian sum họp lý tưởng nhất của mỗi gia đình, bởi sau khi đi làm về bố thì tắm rửa sau đó giúp mẹ cất đặt quần áo, mẹ thì đi chợ về nấu cơm, còn em và anh trai sau khi tan học thì giúp bố mẹ lau dọn nhà cửa, đúng 7 giờ tối thì nhà em bắt đầu dùng cơm tối. Đây là thời gian vàng để mỗi người trong gia đình cùng bày tỏ và chia sẻ những khó khăn của nhau trong cuộc sống, bố thì thường kể hôm nay công ty nhiều việc, áp lực doanh số khiến bố nhiều lúc cảm thấy chán nản và bất lực nhưng khi được nói ra cho gia đình cùng hiểu thì bố lại cảm thấy nhẹ nhõm và thoải mái hơn rất nhiều. Mẹ là giáo viên vì thế lúc nào cũng mang trong mình nỗi trăn trở về việc học hành của học sinh và hoàn cảnh của từng em. còn anh trai thì mới ra trường công việc chưa thật sự ổn định nên nhiều lúc em thấy anh buồn và mang nhiều tâm sự, em thì thì thường kể cho bố mẹ nghe những câu chuyện ở trên lớp kể cả vui hay buồn. Mọi người đều thông cảm và động viên nhau cùng cố gắng, bữa cơm cứ thế trôi qua trong tiếng cười vui vẻ của các thành viên trong gia đình.Xem thêm: Tả một anh thanh niên hàng xóm của em Gia đình em thường sum họp gia đình như thế đấy, kể cho nhau nghe biết bao những thăng trầm và biến cố trong cuộc sống, không cho phép ai được gục ngã, luôn hy vọng và tin tưởng vào ngày mai tươi sáng.
Topic: Describe your family reunion After a hard and tiring day of labor and work, dinner is a rare reunion time for every family, especially in the city. Family is where we return to after the pressures and difficulties in life. Only family can understand and share with us in any situation. Mealtime is the most ideal reunion time for every family, because after coming home from work, dad takes a shower and then helps mom put away clothes, mom goes to the market and comes home to cook, and me and my brother after dinner are ready. After school, I help my parents clean the house. At exactly 7 p.m., my family starts having dinner. This is a golden time for each family member to express and share each other's difficulties in life. Dad often says that today the company has a lot of work to do, and sales pressure makes him feel depressed at times. helpless, but when he told it to his family, he felt much lighter and more comfortable. My mother is a teacher, so I always worry about her students' education and each child's situation. As for my brother, he just graduated from school and his job is not really stable, so sometimes I see him sad and has many confidants. I often tell my parents stories in class, both happy and sad. Everyone sympathized and encouraged each other to try their best, the meal went by in the happy laughter of family members. See more: Describe a young man in my neighbor My family often gathers together like that, telling each other about the ups and downs and events in life, not allowing anyone to fall, always hoping and believing in a bright tomorrow.
Đề bài: Buổi sáng là khoảng thời gian đẹp nhất trên quê hương. Em hãy Tả buổi sáng trên quê hương em cho các bạn trong lớp cùng nghe. Quê hương là tất cả những gì gần gũi thân thương nhất mà ai đi xa cũng phải nhơ phải thương phải lưu luyến mãi. Yêu quê hương ta yêu tất cả những gì thuộc về nó. Những người dân chân lấm tay bùn luôn thức dậy đi làm khi binh minh còn chưa đến trên quê hương. Và có lẽ đối với tôi quê hương vào buổi sáng sớm được thể hiện rõ nét nhất. Đó là một buổi sáng ngày hè, như thường lệ tôi đi học với lũ bạn cùng lớp. Vì nhà khá gần trường nên chúng tôi đi bộ đến trường. Buổi sáng những giọt sương vẫn còn đang đọng lại trên những bông hoa bên đường nhìn như những bông hoa tuyết thật đẹp. Chốc chốc lại thấy những bạn học sinh cùng trang lứa đi nhanh từng đám cùng nhau tới trường. Tiếng nói râm ran trên con đường khiến cho làng quê bé nhỏ tràn đầy sức sống. Trên những tán cây cao đôi con chim đang ca tiếng hát líu lo bắt đầu một ngày mới sau một giấc ngủ dài. Trê từng con xóm nhỏ là các bác các thím chở rất nhiều rau củ quả và thức ăn đem ra chợ bán. Các thím gọi nhau ý ới vang khắp từng ngõ xóm để ra đến chợ. Hi vọng ngày hôm nay các thím sẽ mua may bán đắt.Xem thêm: Soạn bài: Tập đọc Tiếng đàn Ba-la-lai-ca trên Sông Đà Thỉnh thoảng có những chiếc xe máy đi qua đó là các anh chị đi làm công nhân trên tỉnh, nhìn các anh chị đi cùng nhau vui vẻ thật là thích. Phía xa xa kia là các bác nông dân ra đồng, các bác cầm trên tay nào cuốc nào liềm để đi ra đồng làm ruộng. Mấy bác đi cạnh nhau hỏi nhau rôm ran nào là lần này nhà anh thu hoạch rau thế nào nào là anh đã bón phân chưa. Chốc chốc lại thấy mấy bà mấy mẹ xách nàn đi chợ. Tất cả những ân thanh đó khiến cho vùng đất nghèo bỗng sôi động náo nhiệt hẳn lên. Quê hương tôi có nghề truyền thống là dệt vải thế nên khi đi trên đường làng hẳn bạn sẽ nghe thấy tiếng kẽo kẹt của máy dệt vải. Đó là một âm thanh quen thuộc mà nhiều người đi xa vẫn thấy nhớ nhớ cái âm thanh nghe lạ tai ấy. Những đứa bé được sinh ra ở đây cũng thật lạ chúng chỉ cần nghe được tiếng dệt vải là có thể ngủ ngay được mà không cần mẹ nó phải ru ngủ. Đôi khi trong buổi sáng sớm bạn còn bắt gặp được cảnh những bác nông dân đang thả trâu ra đồng, những con nghé lẽo đẽo đi theo mẹ trông thật dễ thương. Đi qua hàng cây là đến cánh đồng lúa. Bây giờ cánh đồng đang vào độ trổ bông. Mùi hương thơm của lúa được những cơn gió phảng phất khẽ lan tỏa khắp cánh đồng. Nhẹ nhàng hít một hơi thật sâu ta cảm giác như được lạc vào một thế giới hoàn toàn khác đó là thế giới của hương đọng thơm của cánh đồng. Ta như đang được đắm mình cùng thiên nhiên, thời gian lúc này như đang đọng lại là những phút giây tuyệt vời mà có lẽ khi đi xa ta cũng không thể nào quên được cảm giác đó. Đứng trước cánh đồng lúa tôi có cảm giác như tâm hồn mình thư thái hơn thanh thản hơn chẳng còn lo lắng muộn phiền diều chi.Xem thêm: Soạn bài Nữ tính và nam tính Quê hương tôi là thế đó đơn giản như thế thôi nhưng đối với tôi nó thật gần giũ thân thương biết nhường nào. Cảnh vật quê hương tôi đẹp nhất nhộn nhịp nhất là vào những buổi sáng sớm như thế, đó là những người nông dân chân thật chăm chỉ quanh năm cày sâu cuốc bẫm
Topic: Morning is the most beautiful time in the homeland. Describe a morning in your hometown for your classmates to listen to. Homeland is the closest and dearest thing that anyone who goes away must miss, love, and cherish forever. Love our homeland, love everything that belongs to it. People with dirty hands and feet always wake up to go to work before dawn has yet arrived in their homeland. And perhaps for me, my homeland is shown most clearly in the early morning. It was a summer morning, as usual I went to school with my classmates. Because our house is quite close to school, we walk to school. In the morning, dew drops were still lingering on the flowers on the roadside, looking like beautiful snowflakes. From time to time, I see students of the same age walking quickly in groups to school together. The buzzing voices on the road made the small village full of life. In the tall trees, a pair of birds were chirping and singing to start a new day after a long sleep. In each small village, aunts and uncles carry a lot of vegetables, fruits and food to sell at the market. The aunts called out to each other and echoed throughout every alley to get to the market. Hopefully today you will buy and sell well. See more: Prepare lessons: Practice reading The sound of Ba-la-la-ca on Song Da Occasionally there are motorbikes passing by, which are people going to work as workers in the province. It's really nice to see them going together happily. In the distance, there are farmers going to the fields, holding hoes and sickles in their hands to go to the fields to work. The guys walking next to each other asked each other out loud how their vegetable harvest was this time, and whether he had fertilized them yet. From time to time, I see some women carrying complaints to the market. All those sounds made the poor land suddenly become more vibrant and bustling. My hometown has a traditional profession of weaving, so when walking on the village road, you will probably hear the creaking sound of weaving machines. It is a familiar sound that many people who have traveled far away still miss that strange sound. The babies born here are also strange. They only need to hear the sound of weaving and can fall asleep immediately without their mother having to lull them to sleep. Sometimes in the early morning you can see farmers letting their buffaloes into the fields, and the calves following their mothers look so cute. Go through the trees to reach the rice fields. Now the fields are in bloom. The fragrant scent of rice is gently spread throughout the fields by the gentle breeze. Gently taking a deep breath, you feel like you are lost in a completely different world, the world of the fragrant scent of the fields. We feel like we are immersed in nature, time seems to stand still, there are wonderful moments that perhaps even when we are far away, we will not be able to forget that feeling. Standing in front of the rice fields, I feel like my soul is more relaxed and peaceful, no longer worried or troubled. See more: Prepare lesson Femininity and masculinity My hometown is like that, it's as simple as that, but it's so close and dear to me. The scenery of my hometown is most beautiful and bustling in early mornings like that, those are honest farmers who work hard all year round plowing deeply and hoeing.
Đề bài: Em hãy tả buổi sáng trên quê hương em. Em rất thích ngắm nhìn cảnh buổi sáng trên quê hương em. Nó thật đẹp và giản dị. Quê hương em có cánh đồng thẳng cánh cò bay, vào buổi sáng cánh đồng lúa đang chín dở như cùng với gió đu dưa như những lớp sóng cùng với sương sớm và ánh mắt trời tạo nên một vẻ đẹp rất là lạ. Khiến ai đi qua trên con đường làng nhỏ cũng phải ngắm nhìn cánh đồng rồi mới đi tiếp. Ở cạnh cánh đồng lớn là một hàng cây dài và cao, khi mặt trời vừa lên những con chim này đậu thành đàn trên cây và cùng nhau hót. Những chú chim này cất tiếng hót rất to và vang như một bản nhạc không lời vui tươi chào buổi sáng sớm. Trên bầu trời của buổi sáng mây cứ chậm chậm trôi như thể nó vẫn muốn chiêm ngưỡng phong cảnh chưa muốn rời đi. Ở dưới đấy những con đường làng nhỏ bắt đầu nhộn nhịp người qua lại. Người thì đi lao động người thì đi chợ cứ nhộn nhịp tiếng nói cười. Em thấy cuộc sống lúc này thật tươi đẹp. Không khí cũng rất là thoải mái và trong lành. Em thấy rất thích. Khi mặt trời bắt đầu lên cao một chút sương sớm bắt đầu tan dần và để lại cho ta thấy cánh đồng lúa chín một màu vàng tươi thật là đẹp.Xem thêm: Sức mạnh nào giúp con người bớt đi những lo âu, sợ hãi và đau khổ Có những ruộng lúa đã được gặt họ cùng nhau đi gặt và trò chuyện rất vui tươi. Mặc dù mệt nhọc nhưng họ vẫn rất lạc quan và yêu đời kể những câu chuyện vui khiến cả cánh đồng ngập tràn tiếng cười. Em rất thích cảnh quê hương vào mỗi buổi sáng sớm. Nó như một bức tranh đẹp in sâu vào trái tim em. Em sẽ mãi không quên được những hình ảnh thân thương mà bình dị như vậy.
Topic: Describe a morning in your hometown. I really like watching the morning scenery in my hometown. It's so beautiful and simple. My hometown has fields as straight as a stork flies. In the morning, the rice fields are half-ripe, with the wind swaying melons like waves, along with the morning dew and sunlight, creating a very strange beauty. Making anyone passing by on the small village road have to look at the fields before continuing. Next to the large field is a long and tall row of trees. When the sun just rises, these birds perch in groups on the trees and sing together. These birds sing very loudly and resonantly like a joyful wordless song greeting the early morning. In the morning sky, the clouds slowly drifted as if they still wanted to admire the scenery and did not want to leave. Down there, the small village roads began to bustle with people. Some people go to work, others go to the market, it's always bustling with talk and laughter. I feel like life is so beautiful right now. The air is also very comfortable and fresh. I really like it. When the sun begins to rise a little higher, the morning dew begins to fade away and leaves us with a beautiful bright yellow ripe rice field. See more: What strength helps people reduce anxiety and fear? and suffering There were rice fields that had been harvested and they went together to harvest and chatted happily. Even though they are tired, they are still very optimistic and love life, telling funny stories that fill the whole field with laughter. I really like the view of my hometown every early morning. It's like a beautiful picture imprinted deep in my heart. I will never forget such lovely and simple images.
Tả buổi sáng trên đường phố Gợi ý Thành phố bao giờ cũng là nơi tấp nập, ồn ào bởi tiếng xe cộ và những người đi lại. Đặc biệt, là những buổi sáng, nhịp sống hình như vội vàng và gấp gáp hơn. Tôi đã được về quê. Ở đó, mỗi buôi sáng không khí rất trong lành, yên tĩnh và thời gian dường như ngưng đọng lại trong những giọt sương. Con người thong thả bắt đầu công việc của ngày mới. Điều đó cho chúng ta một cảm giác thật thanh bình và nhẹ nhõm. Trái lại, buổi sáng ở thành phố hối hả và sôi động hơn. Khi mặt trời vừa ló mình trên đinh những tòa nhà cao tầng, mọi vật bừng tỉnh giấc. Những khu nhà vươn vai đứng dậy sau đêm dài. Trên cao, những đám mây rẽ mình nhường chỗ cho ánh nắng ban mai. Chị gió bay lượn khắp nơi mang theo làn không khí trong lạnh, thoáng đãng. Cây cối cũng thức dậy, hoà mình vào ngày mới. Những bông hoa hé nở khoe sắc thắm. Buổi sáng làm cho mọi người ai cũng dễ chịu. Trên đường phố đã tấp nập người đi lại. Mọi hoạt động đã bắt đầu diễn ra. Xe cộ chạy bon bon trên đường. Xe của những người đi làm, đi học sớm, xe chở hàng về các chợ… Xe máy, ô tô thỉnh thoảng lại bóp còi inh ỏi phá tàn sự yên tĩnh còn sót lại của buổi sáng. Những chiếc xe đạp hiền lành hơn, điềm tĩnh đi trên phố. Anh xe buýt to cồng kềnh nhưng xuôi ngược cũng nhanh nhẹn và linh hoạt, Ở các ngã ba, ngã tư khi đèn đỏ bật sáng, bao nhiêu xe cộ bị ùn tắc. Đèn xanh bật lên, các xe vội vã nhanh nhanh, xe rẽ trái, rẽ phải, xe đi ngược đi xuôi như mắc cửi… Cứ như thế, khắp các đường phố tạo thành dòng chảy xe cộ. Đâu đâu cũng trông thấy xe và người hối hả.Xem thêm: Một nhà văn có nói: “Sách là người bạn tốt của con người”. Hãy giải thích nội dung của câu nói đó Trên vỉa hè các phố, những người đi bộ cũng rảo bước mau mau. Những anh chị sinh viên vội vàng chạy ra bến xe buýt, những tốp học sinh tíu tít đến trường, những cụ già thong thả từng bước tới công viên tập thể dục, có những người đi làm vội tạt qua cửa hàng mua đồ ăn sáng… Các cửa hiệu cũng dần mở cửa, cửa hàng hoa, hàng rau… nhiều nhất là những quán hàng ăn, đông người vô kể. Ai cũng nhanh chân để kịp công việc. Mỗi lúc ông mặt trời càng chiếu thêm những ánh nắng vàng xuống mặt đất, đường phố lại càng đông đúc hơn. Lúc này, ai cũng mải miết với công việc riêng của mình. Dương như chẳng còn thời gian để ngắm nhìn thiên nhiên, để thấy không gian buổi sáng thật là tuyệt. Đường phố sáng nào cũng nhộn nhịp như thế. Nó đã thành nếp sống quen thuộc của tất cả mọi người, luôn tất bật, vội vàng. Vanmau.edu.vn
Describe the morning on the street Suggest The city is always a busy place, noisy with the sound of traffic and people walking. Especially in the mornings, life seems to be more hurried and rushed. I have returned home. There, every morning the air is very fresh and quiet and time seems to freeze in dew drops. People leisurely start the new day's work. That gives us a feeling of peace and relief. On the contrary, mornings in the city are more hustle and bustle. When the sun just peeked over the tops of tall buildings, everything woke up. The houses stretch and stand up after a long night. Above, the clouds parted to make way for the morning sunlight. The wind flies everywhere, carrying cold, airy air. The trees also wake up and immerse themselves in the new day. The flowers bloom and show off their beauty. Morning makes everyone feel comfortable. The street was crowded with people walking. All activities have begun to take place. Vehicles run briskly on the road. Vehicles of people going to work, going to school early, vehicles transporting goods to markets... Motorcycles and cars occasionally honk loudly, destroying the remaining quiet of the morning. Bicycles are more gentle and calm on the streets. The bus is big and cumbersome, but it is also agile and flexible. At intersections and crossroads when the red light turns on, many vehicles get stuck in traffic jams. The green light turned on, the cars rushed quickly, cars turned left, turned right, cars went back and forth like a loom... Just like that, all over the streets created a traffic flow. Everywhere we see cars and people bustling about. See more: A writer once said: "Books are man's best friend." Please explain the content of that statement On the sidewalks of the streets, pedestrians also walked quickly. Students rushed to the bus station, groups of students rushed to school, elderly people leisurely walked to the park to exercise, and working people quickly stopped by the store to buy breakfast. ... Shops are also gradually opening, flower shops, vegetable shops... most are restaurants, with countless people. Everyone is quick to get work done. Every time the sun shines more and more golden light on the ground, the streets become more and more crowded. At this time, everyone is engrossed in their own work. It seems like there is no time left to admire nature, to see how wonderful the morning space is. Every morning the streets are so bustling. It has become a familiar lifestyle for everyone, always busy and in a hurry. Vanmau.edu.vn
Tả bà cụ bán hàng ở nơi em sống Gợi ý Đã bao năm trôi qua, quê tôi không có gì thay đổi nhiều, vẫn cây đa đầu làng, dòng sông với con đò chở khách, những nếp nhà ngói đơn sơ, thanh bình… và ở đầu làng vẫn là một bà cụ ngồi bán hàng, cần mẫn tự bao giờ… Đầu làng tôi có một cây đa cổ thụ rất to, mấy người ôm không xuể. Bóng đa rộng che khắp một khoảng đất. Làng tôi gần con đường quốc lộ nên có nhiều người qua lại. Vào những ngày hè oi bức, mọi người đi đâu xa về lại rẽ vào quán nước dưới gốc đa. Được ngồi nghỉ ở đây thì bao mệt nhọc tự nhiên tan biến. Những tán lá như xoè rộng thêm ra toả bóng mát. Và dưới gốc đa này cũng chỉ có một hàng nước của bà cụ làng tôi mà thôi. Bà bán hàng đã từ lâu lắm rồi, nhưng được bao năm thì tôi không rõ, chỉ biết khi tôi biết đi mẹ đưa tôi về thăm nhà ngoại thì đã thấy bà ở đó rồi. Bà cụ bán hàng có lẽ hơn bảy mươi tuổi. Sức nặng của thời gian thể hiện rõ nhất trên cái lưng còng. Những năm tháng vất vả đã đè nặng trên đôi vai run rẩy ấy. Tóc bà đã bạc. Mái tóc bạc bà vấn xung quanh đầu rồi đội bên ngoài chiếc khăn mỏ quạ nhìn rất khéo. Khuôn mặt của bà tuy đã nhiều nếp nhăn, đôi chỗ bị sạm nhưng có nét hồng hào, phúc hậu như một bà tiên. Đôi mắt bà thỉnh thoảng hấp háy nhưng vẫn còn tỉnh tường. Đôi mắt ấy nhiều lúc nhìn xa xăm như đang trông về một thời đã xa. Tuổi tác khiến chân tay bà không còn linh hoạt như xưa nữa. Bàn tay răn reo xuất hiện những vết đồi mồi, nổi rõ đường gân. Chân bà cụ bị đau khớp nên ít khi đi lại. Bà cụ rất thích ăn trầu. Mỗi lần nhìn bà bỏm bẻm nhai tôi lại nhớ đến bà ngoại, bà tôi khi còn sống cũng hay ăn lá trầu không. Nhìn dáng gầy của bà ngồi bán nước, tôi bỗng thấy hiện lên dáng mẹ vất vả cả cuộc đời…Xem thêm: Khan hiếm nước ngọt và những nguy cơ tiềm ẩn Bà cụ là một người hiền từ, nhân hậu. Ai là khách đã từng ngồi quán cũng phải cảm động vì sự tốt bụng của bà. Mỗi khi khách đến bà đon đả rót nước. Nước uống của bà mát và thơm lắm. Những cốc nước chè tươi hay nước vối dường như dưới bàn tay bà cụ thì trở nên ngon lạ lùng, ai cũng tấm tắc khen. Có lẽ nó ngon còn bởi vì sự ân cần của bà cụ. Khách ngồi uống nước, bà còn dùng quạt nan quạt cho mát, rồi hỏi thăm thân mật như đang trò chuyện với con cháu trong nhà lâu ngày không gặp. Những người qua đường ở đây cũng gọi bà bằng cái tên rất gần gũi, bà; mẹ, dì hay u… bà cụ vui lắm. Những lúc như thế bà cụ cười xúc động, nhưng nụ cười ấy thấy sao mà thương quá. Bà cụ bán hàng nước không có người thân thích. Người trong làng bảo bà từ nơi khác đến đây chứ không phải người của làng. Vì thế tôi càng thương bà cụ hơn. Chiều chiều đi học về, tôi lại rẽ vào hàng bà ngồi chơi, có khi khách đông tôi phụ bà rót nước nữa. Càng ở gần tôi càng hiểu bà hơn, cảm giác thân thương như bà tôi vậy. Bao nhiêu năm đã trôi qua, hình ảnh bà cụ đã gắn liền với gốc đã, với mùa hè. Hàng năm, mỗi khi thấy bà cụ dọn hàng quán là tôi biết, mùa hạ đến rồi. Bà lại mang đến cho mọi người sự dịu mát và cả những tình cảm ấm nồng. Xem thêm: Kể lại truyện Con sẻ (Tiếng Việt 4)Vanmau.edu.vn
Describe the old lady selling goods where you live Suggest Many years have passed, nothing has changed much in my hometown, there is still a banyan tree at the beginning of the village, a river with passenger boats, simple, peaceful tiled houses... and at the beginning of the village there is still an old lady selling food. Always diligent and diligent... At the beginning of my village there is a very large old banyan tree that some people cannot hug. A wide banyan shadow covers an entire area of ​​land. My village is near the national highway so there are many people passing by. On hot summer days, people from far away places turn to the water shop under the banyan tree. When I sit and rest here, all my fatigue naturally disappears. The foliage seems to spread wider and spread more shade. And under this banyan tree there is only a row of water belonging to the old lady of my village. She has been selling for a long time, but I don't know how many years, I only know that when I could walk, my mother took me to visit my grandmother's house and saw her there. The old lady selling the goods was probably over seventy years old. The weight of time is most clearly shown on the bent back. Years of hardship have weighed heavily on those trembling shoulders. Her hair is gray. Her silver hair was tied around her head and she wore a crow's beak scarf that looked very clever. Although her face had many wrinkles and dark spots in some places, it was rosy and kind like a fairy. Her eyes occasionally blinked but remained alert. Those eyes sometimes looked far away as if looking back to a time long gone. With age, her limbs are no longer as flexible as before. Age spots appeared on his hand, with visible veins. The old lady's legs were arthritic so she rarely walked. The old lady loves to eat betel. Every time I see her chewing, I remember my grandmother. When she was alive, she also used to eat betel leaves. Looking at the thin figure of the lady selling water, I suddenly saw the figure of my mother who had worked hard all her life... See more: Fresh water scarcity and its hidden dangers The old lady was a gentle and kind person. Anyone who has ever sat at the restaurant must have been touched by her kindness. Every time guests come, she diligently pours water. Her drink is cool and fragrant. Cups of fresh tea or watermelon water seem to become strangely delicious under the old lady's hands, everyone praises them. Perhaps it was delicious because of the old lady's kindness. When guests sat down to drink water, she used a fan to cool them, then asked intimately as if talking to children and grandchildren in the house who had not seen each other for a long time. Passersby here also call her by a very familiar name, Mrs; Mom, aunt or u... the old lady was very happy. At times like that, the old lady smiled emotionally, but that smile felt so pitiful. The old woman selling water has no relatives. People in the village said she came here from somewhere else and was not from the village. That's why I love the old lady even more. When I get home from school in the afternoon, I turn to her place to sit and hang out. Sometimes when there are many customers, I help her pour water. The closer I am, the more I understand her, and feel as dear as my grandmother. So many years have passed, the image of the old woman has become associated with the roots, with summer. Every year, every time I see the old lady cleaning up the shop, I know that summer is here. She brings everyone coolness and warm affection. See more: Retelling the story The Sparrow (Vietnamese 4)Vanmau.edu.vn
Đề bài: Em hãy tả bà nội của em Gia đình em có 3 thế hệ: ông bà, bố mẹ và con cái. Mọi người đều yêu thương và đùm bọc lẫn nhau, trong cuộc sống có những lúc khó khăn, áp lực và bất công nhưng chỉ có gia đình là người thương yêu mình vô điều kiện. Người mà em yêu quý nhất trong gia đình em là bà nội. Bà nội em năm nay đã ngoài 80 tuổi, tóc bà ngả sang màu trắng hết rồi, da bà nhăn nheo và co rúm lại, mắt bà thâm đen vì phải bệnh xương khớp khiến bà khó ngủ, cứ tối nào cũng thấy bà trằn trọc mãi mới ngủ được, em thương bà lắm, nhưng tuổi già, bố mẹ em đã cố gắng mua thuốc thang tầm bổ nhưng cũng chẳng thấy đỡ. Ở cái độ tuổi này nên răng bà đã rụng đi mấy cái, móm mém giống như đứa em của em vậy, nhai nhìn khổ quá. Lưng bà chỉ toàn xương và xương lên thôi, bà đã phải đi còng vì xương sống lưng không đủ chắc và khỏe cho bà đi như trước nữa. Bà thường tâm sự cho em nghe rằng: “lúc trước khổ lắm, không như bây giờ đâu, thời bà bằng chúng mày bây giờ, bà phải đi chăn bò, cắt cỏ, bắt cua, mót lúa giúp đỡ các cụ rồi, giờ chúng mày sướng quá, đến ăn cũng mỏi hết cả mồm”.Xem thêm: Em hiểu thế nào về tình bạn trong bài thơ Bạn đến chơi nhà của Nguyễn Khuyến? Ngày tháng cứ dần trôi qua, mỗi năm xuân đến em lại thấy bà buồn hơn, tết đến chúng em đều rất vui vì được nhận lì xì, được mua quần áo mới nhưng đối với bà tết đến chính là khoảnh khắc báo hiệu bà sắp gần đất xa trời rồi. Bà bảo tuổi bà như thế này là được rồi nhưng bà vẫn muốn nhìn thấy các cháu trưởng thành và có gia đình thì bà mói yên tâm được. Đúng là tuổi già, dày dặn kinh nghiệm nên thường hay lo xa, không biết bà còn sông với em được bao lâu nữa, giờ lớn rồi em không còn mong đến tết như ngày xưa nữa, muốn thời gian trôi chậm lại để bà mãi ở bên chúng cháu, xa bà cháu sẽ buồn lắm. Cuộc sống luôn phải tuân thủ nguyên tắc sinh lão bệnh tử nhưng em vẫn luôn hy vọng rằng bà sẽ mãi ở bên chúng cháu cho đến khi chàu thành đạt có thể cho bà và chăm sóc bà tốt hơn. Mong bà mãi ở bên con cháu để con cháu có thể làm trọn nghĩa vụ của mình. Bà ạ! Cháu chỉ muốn nói là cháu yêu bà lắm!
Topic: Describe your grandmother My family has 3 generations: grandparents, parents and children. Everyone loves and supports each other. In life there are times of difficulty, pressure and injustice, but family is the only one who loves you unconditionally. The person I love the most in my family is my grandmother. My grandmother is over 80 years old this year, her hair has turned white, her skin is wrinkled and shriveled, her eyes are dark because of bone and joint disease, which makes it difficult for her to sleep, every night I see her tossing and turning. I can't sleep for a long time. I love my grandmother very much, but in my old age, my parents have tried to buy herbal medicine but it doesn't help. At this age, her teeth have fallen out a few times, just like my younger brother's, and she looks so miserable when she chews. Her back is just bones and bones. She has to walk in hunchbacks because her spine is not strong and strong enough for her to walk like before. She often confided to me: "It was very difficult before, not like now. When I was like you, I had to herd cows, cut grass, catch crabs, glean rice to help the elderly, now You guys are so happy, even eating makes your mouth tired." See more: How do you understand friendship in the poem You Come to Visit at Nguyen Khuyen's House? The days gradually pass, every year spring comes, I see her sadder. When Tet comes, we are all very happy to receive lucky money and buy new clothes, but for her, the coming of Tet is the moment that signals her impending death. close to earth and far from heaven. She said it's okay for her age to be like this, but she still wants to see her children grow up and have families so she can feel secure. It's true that I'm old and experienced, so I often worry too much. I don't know how long she'll be with me. Now that I'm older, I no longer look forward to Tet like I used to, I want time to slow down and let her be forever. If you are with us, being away from your grandmother will be very sad. Life must always comply with the principle of birth, old age, sickness and death, but I always hope that she will always be with us until she becomes successful and can give her and take better care of her. I hope you will always be with your children and grandchildren so that they can fulfill their duties. Grandma! I just want to say I love you so much!
Tả bác bảo vệ trường em Gợi ý Trường tôi không rộng lắm nên chỉ có một bác bảo vệ trông coi. Ngày nào bác cũng làm những công việc giống nhau, trông nom trường học và giúp đỡ học trò, vì vậy mà chúng tôi ai cũng yêu quý bác. Bác bảo vệ năm nay đã hơn sáu mươi tuổi. Trước đây, bác là bộ đội ở biên giới, lập được rất nhiều chiến công. Vì thế, chúng tôi thường gọi bác là dũng sĩ. Sau chiến tranh, bác trở về phục vụ quê hương. Mấy năm nay, bác vào làm bảo vệ ở trường tôi. Điều ấn tượng đầu tiên với tôi và mọi người là làn da đặc biệt của bác. Làn dà bị cháy đen, có chỗ loang lổ những vết sạm. Nhìn da bác, người ta như thấy được cả cái nắng, cái mưa khắc nghiệt của núi rừng bao năm tháng phá huỷ con người. Bác có gương mặt cương trực, nghiêm nghị mà lúc đầu nhìn thấy chúng tối sợ lắm. Tuy đã nhiều tuổi nhưng đôi mắt bác vẫn sáng và tinh nhanh. Tôn thêm cho khuôn mặt là đôi lông mày dày rậm, toát lên vẻ mạnh mẽ. Bác bảo vệ đậm người, không cao mà cũng không thấp. Bác còn khoẻ mạnh, vững chắc lắm. Những bắp tay cuồn cuộn như một lực sĩ. Duy có đôi chân của bác không còn lành lặn nữa, một bên là chiếc chân gỗ. Trong chiến dịch năm xưa bác bị thương nặng nên muốn giữ tính mạng bác đã phải cưa mất một bên chân. Nhưng nhìn bác đi, khó ai có thế đoán được đấy không phải là chân thật. Bác đã quen lắm rồi, cái chân gỗ này đã là tri kỉ, nó đã thành máu thịt của bác từ bao giờ không biết.Xem thêm: Lập chương trình phát thanh về phòng cháy, chữa cháy Bác bảo vệ có nhiều thói quen mà ở ngôi trường này không học sinh nào là không biết. Thoáng nhìn qua là nhận ra ngay bác. Dường như ngày nào, tháng nào bác cũng mặc những chiếc áo bộ đội đã cũ và bạc màu. Trên cầu vai có một mảnh vá nhỏ. Nhưng với bác, chiếc áo ấy là kỉ niệm cả một thởi đạn bom oanh liệt. Nom bác mặc chiếc áo thật oai hùng. Nhất là những ngày lễ lớn, bác mặc nguyên một bộ quân phục nghiêm trang, đẹp đẽ. Sáng nào bác cũng dậy từ rất sớm. Từ khi ông mặt trời vẫn còn đang ngái ngủ, bác đã dậy làm việc rồi. Bác đi kiểm tra một vòng, cẩn thận từng phòng, từng ngóc ngách, thấy cái gì hỏng bác liền sửa ngay. Rồi bác chăm vườn cây sau trường, chăm chút tỉ mỉ như đứa con của mình. Xong việc đâu đấy, bác ra mở rộng cánh cổng sắt, mỉm cười chào đón chúng tôi. Thoạt nhìn thấy bác bảo vệ khó tính, nghiêm khắc và khó gần. Nhưng khi chuyện trò, tiếp xúc rồi thấy bác là cả một kho tàng, một thế giới. Nghe những câu chuyện về chiến tranh mà chúng tôi như nhìn thấy cả dân tộc qua bác. Không chỉ thế, bác còn thuộc rất nhiều dân ca, ca dao, hò vè, thuộc nhiều thơ văn cổ… Bác hát chèo rất hay nữa. Thỉnh thoảng rảnh rỗi, bác hát một trích đoạn cho hợc trò nghe. Chúng tôi nghe thích thú, say sưa quên cả về nhà…Xem thêm: Kể về một ngày hội mà em biết Bác bảo vệ của chúng tôi không có một gia đình riêng. Bác coi ngôi trường này là nhà, coi các thầy cô giáo là anh chị em, còn học trò chúng tôi là con cháu… Bác đã hi sinh cả đời mình cho dân tộc, quê hương vậ giờ đây bác lại cống hiến sức lực còn lại cho thế hệ tương lai… Hình ảnh bác bảo vệ đã quá thân quen và gần gũi. Nhìn bác, chiều chiều lầm lũi một mình chúng tôi thầm hỏi trên đất nước Việt Nam ta còn bao nhiêu con người như thế. Vanmau.edu.vn
Describe the school security guard Suggest My school is not very large, so there is only one security guard to take care of it. Every day he does the same work, taking care of the school and helping students, that's why we all love him. The security guard is over sixty years old this year. Previously, he was a soldier at the border, achieving many victories. That's why we often call him a hero. After the war, he returned to serve his homeland. A few years ago, he worked as a security guard at my school. The first thing that impressed me and everyone was her special skin. The skin was burned black, with dark spots in some places. Looking at his skin, people can see the harsh sunlight and rain that the mountains and forests have destroyed over the years. He had a straight, serious face, but when he first saw them, he was very scared. Even though he is old, his eyes are still bright and sharp. Adding to the face are thick, bushy eyebrows, giving off a strong look. The security guard is tall, not tall but not short either. He is still healthy and very strong. The biceps are muscular like an athlete. Only his legs are no longer healthy, one is a wooden leg. During the previous campaign, he was seriously injured, so in order to save his life, he had to have one of his legs amputated. But looking at you, it's hard for anyone to guess that it's not true. I'm very used to it, this wooden leg is already my soulmate, it has become my flesh and blood since I don't know when. See more: Creating a radio program about fire prevention and fighting The security guard has many habits that no student at this school does not know. One glance and you'll immediately recognize him. It seemed like every day, every month, he wore old and faded army shirts. There is a small patch on the shoulder. But for me, that shirt is a memory of a fierce bombing. You look so majestic in your shirt. Especially on major holidays, he wore a solemn, beautiful military uniform. Every morning I wake up very early. Since the sun was still sleeping, he got up and went to work. He went to check around, carefully in every room, every corner. If he saw anything broken, he immediately fixed it. Then he took care of the garden behind the school, taking care of it meticulously like his own child. Having finished his work, he opened the iron gate wide and smiled to welcome us. At first glance, the security guard seems difficult, strict and unapproachable. But when we talk, interact and see that you are a whole treasure, a world. Listening to stories about the war, it was like we saw the whole nation through him. Not only that, he also knows a lot of folk songs, folk songs, folk songs, many ancient poems... He also sings Cheo very well. Sometimes when I have free time, I sing an excerpt for my students to listen to. We enjoyed listening and were so drunk that we forgot to go home... See more: Tell about a festival where you know our security guard doesn't have a family of his own. He considered this school his home, the teachers as brothers and sisters, and us students as his children and grandchildren... He sacrificed his whole life for the nation and his homeland, but now he devotes his remaining strength. for future generations... The image of the security guard is too familiar and close. Looking at him, wandering alone in the afternoon, we silently wondered how many people like that were left in Vietnam. Vanmau.edu.vn
Tả bác lao công trường em Gợi ý Bác Sơn làm công việc quét dọn trường đã mấy chục năm nay. Bao năm qua bác đều làm việc rầt chăm chỉ và cẩn thận. Chưa bao giờ bác để sân trường lớp học bụi bẩn cả. Vào mỗi buổi sáng, khi ông mặt trời còn chưa chịu mở mắt, bác đã thức dậy bắt đầu công việc của mình. Tay cầm chiếc chổi tre cán dài, bác quét sân nhanh thoăn thoắt. Đường chổi bác vung đến đâu là lá khô và rác rưởi bay hết đến đấy. Chỉ một loáng sau bác đã vun hết rác vào một góc sân. Rồi bác dùng hót rác xúc đổ vào xe rác đặt ở cuối sân trường. Sân trường sạch sẽ rồi, bác đi kiểm tra lại một lượt các phòng đã sạch chưa, ngó xem bình nước uống còn hay hết. Nếu hết bác nhanh chân xuống bếp đổi cho bình khác. Cuối cùng, khi trời đã sáng rõ, bác trở vào bếp đun nước, rửa và tráng ấm chén rồi pha chè. Khi các cô giáo đến bao giờ cũng, có một ấm chè nóng đang chờ sẵn. Công việc của bác tuy nhiều nhưng bác làm rất nhanh và khoa học. Chẳng bao giờ bác để ai chê trách gì mình. Bất kể mùa đông rét mướt, mùa hè oi bức, bất kể ngày nắng hay ngày mưa bác đều hoàn thành công việc trước khi tiết học đầu tiên bắt đầu.Xem thêm: Hãy tả ông nội (ông ngoại) của em Công việc bác làm tuy thầm lặng nhưng rất cao cả và có ý nghĩa. Em và các bạn luôn thầm cảm ơn bác lao công đã giúp chúng em có được không gian học tập trong sạch và thoáng mát. Vanmau.edu.vn
Describe the construction site worker Suggest Uncle Son has worked as a school cleaner for decades. Over the years, you have worked very hard and carefully. I have never left the schoolyard and classroom dirty. Every morning, when the sun still hasn't opened his eyes, he wakes up to start his work. Holding a long-handled bamboo broom, he swept the yard quickly. Wherever you swing your broom, dry leaves and trash will fly. Just a moment later, he had dumped all the trash in a corner of the yard. Then he used a dustpan to scoop it into the garbage truck placed at the end of the school yard. The school yard is clean. I'll go check to see if the rooms are clean and see if the water bottles are still empty. If it runs out, quickly go to the kitchen and change it for another bottle. Finally, when the sky was bright, he went back to the kitchen to boil water, wash and rinse the pot and make tea. When the teachers always arrive, there is always a pot of hot tea waiting. Although your work is a lot, you do it very quickly and scientifically. I never let anyone criticize me. Regardless of whether it's a cold winter or a hot summer, whether it's a sunny day or a rainy day, he finishes his work before the first class begins. See more: Describe your grandfather's work. Even though it's quiet, it's very noble and meaningful. My friends and I always silently thank the janitor for helping us have a clean and airy study space. Vanmau.edu.vn
Tả bác nông dân gặt lúa Gợi ý Cánh đồng lúa quê tôi đã chín rộ, chờ tay người đến mang về. Cả làng bước vào mùa gặt. Những bác nông dân ngày ngày chăm chỉ, cần mẫn thu hoạch thành quả lao động của mình sau những tháng ngày vất vả. Vào mùa gặt, ai cũng bận rộn. Người lớn ra đồng, trẻ con đi học, mỗi người một việc. Cuộc sống như hối hả hơn. Từ sáng sớm tinh mơ, khi ông mặt trời còn chưa dậy, các bác nông dân đã rục rịch ra đồng. Đi làm trong buổi sớm mai, hơi sương nhè nhẹ phả lên mặt lành lạnh. Ra đến đồng, các bác nông dân rẽ ra thành các ngả khác nhau, ai về thửa ruộng nhà nấy. Chuẩn bị xong dụng cụ, bác nông dân bắt đầu công việc gặt lúa. Lúc này nhìn các bác nông dân, ai cũng giống ai, khó mà phân biệt được. Bác nào cũng đi một đôi ủng bỏ sát chân, mặc một chiếc áo dày, tay bó sà cạp. Đầu đội chiếc nón trắng, khuôn mặt che kin hết bởi một chiếc khăn chỉ còn để đôi mắt. Nhìn các bác như đang chuẩn bị vào một trận chiến, chiến đấu với cái nắng nóng khắc nghiệt của thời tiết mùa hè. Lúa vụ này trĩu nặng, hạt nào hạt nấy mình mẩy chắc nịch. Bác nông dân vui mừng thấy công lao của mình được bù đắp. Trong niềm phấn khởi, bác cúi xuống, tay trái nâng những bông lúa, tay phải cầm chiếc liềm sắc cạnh đưa vào ngang thân, “xoẹt… xoẹt…”. Âm thanh ấy cứ đều đều vang lên cùng nhịp thở của bác. Nhìn những bàn tay thoăn thoắt cắt lứa, bó lúa của bác mà tưởng như một nghệ nhân tài hoa đang biểu diễn. Từng bước chận nhịp nhàng di chuyển từ chỗ này sang chỗ khác. Những bông lúa vâng lời, theo tay bác nằm im trến đất. Cắt lúa đến đâu, bác tập hợp chúng lại thành từng đông nhỏ gọn gàng. Trông xa xa, thấy ai ai cùng chăm chỉ làm việc. Lúa được cắt mỗi lúc một nhiều. Tiết trời buổi sáng gió mát, ánh nắng còn dịu dàng nên ai cũng tranh thủ làm việc. Khi đã thấm mệt, các bác nông dân đứng lên nghỉ giải lao, ngồi uống ngụm chè tươi mát rượi, có khi hát một đoạn chèo, hay hát đối đáp để xua đi những mệt mỗi. Sau phút nghỉ giải lao, mọi người lại tiếp tục công việc. Xem thêm: Tả cảnh buổi chiều trong vườn cây Trời về trưa, nắng gắt. Những tia nắng cứ vô tình chiếu rọi xuống cánh đồng trống trải. Gió lại mải mê đi chơi khiến thời tiết thêm oi ả. Tiếng ve kêu râm ran khắp trong những bụi cây trên bờ. Có mấy chú chim đói bụng sà xuống ruộng, nhặt những hạt thóc rơi, thóc vãi. Các bác nông dân đã thấm mệt. Mồ hôi rơi xuống nghe thánh thót. Lưng áo ướt đầm. Mọi người ai nấy đều im lặng, chỉ còn nghe thấy tiếng xoàn xoạt mà thôi. Nhưng không phải vì thế mà bàn tay kém nhanh, bàn chân bước, không đều. Họ vẫn giữ sự nhịp nhàng lúc trước, lúa trên ruộng đã sắp được cắt hết. Những bông lúa trĩu nặng ngoan ngoãn nằm trên gánh trở về nhà. Trong niềm phấn khởi, hân hoan các bác nông dân tin tưởng vào vụ mùa, vào thành quả do mình làm nên. Vanmau.edu.vn
Describe a farmer harvesting rice Suggest The rice fields in my hometown are ripe, waiting for someone to bring them back. The whole village entered the harvest season. Farmers work hard every day, diligently harvesting the fruits of their labor after months of hard work. During the harvest season, everyone is busy. Adults go to the fields, children go to school, everyone has a job. Life seems more hectic. From early morning, when the sun had not yet risen, the farmers set out to go to the fields. Going to work in the early morning, the mist gently blew on my cool face. Arriving at the fields, the farmers split into different directions, each returning to their own fields. After preparing the tools, the farmer began harvesting rice. Looking at the farmers now, everyone looks the same, it's hard to tell them apart. Every uncle wears a pair of boots close to his feet, a thick shirt, and tight sleeves. He wears a white hat on his head, his face is completely covered by a scarf, leaving only his eyes. You guys look like you're preparing for a battle, fighting against the harsh heat of the summer weather. This crop's rice is heavy, each grain is sturdy. The farmer was happy to see his hard work rewarded. In excitement, he bent down, his left hand lifted the rice flowers, his right hand held the sharp sickle and brought it across his body, "swoosh... swish...". That sound echoed steadily along with his breathing. Looking at his hands quickly cutting and sheafing rice, it seemed like a talented artist was performing. Each step moves smoothly from one place to another. The rice flowers obeyed, following his hand and lying still on the ground. Wherever he cuts the rice, he gathers it into neat little piles. Looking from afar, I see everyone working hard together. More and more rice is cut at a time. The morning weather was cool and windy and the sunlight was gentle, so everyone took advantage of work. When tired, the farmers stand up to take a break, sit and drink a sip of fresh tea, sometimes sing a Cheo song, or sing back and forth to dispel their fatigue. After a break, everyone continued their work. See more: Describe the afternoon scene in the garden It's noon, the sun is hot. The rays of sunlight unintentionally shined down on the empty field. The wind was busy playing, making the weather hotter. The sound of cicadas buzzed throughout the bushes on the shore. There were a few hungry birds swooping down into the fields, picking up fallen grains of rice. The farmers were tired. The sweat fell down with a loud sound. The back of the shirt is wet. Everyone was silent, only the sound of rustling could be heard. But that doesn't mean the hands are less fast and the feet step unevenly. They still kept the rhythm from before, the rice in the fields was about to be cut. The heavy rice ears obediently lay on the burden and returned home. In excitement and joy, the farmers believe in the crop and the results they have achieved. Vanmau.edu.vn
Tả bác tổ trưởng dân phố nơi em sinh sống Gợi ý Từ khi chuyển đến nơi ở mới, em đã được biết bác tổ trưởng dân phố. Ngay từ lần gặp đầu tiên, bác ấy đã để lại trong em cảm giác thân quen và yêu quý. Bác tổ trưởng năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi. Trước bác là công nhân xây dựng, giờ nghỉ hưu về làm việc ở khu phố. Tuy tuổi đã nhiều nhưng bác vẫn nhanh nhẹn, linh hoạt. Có lẽ do bao năm vất vả ngoài công trường, mưa nắng đã tôi luyện bác thành một người cứng cỏi. Khuôn mặt bác vuông vuông chữ điền, góc cạnh, có chỗ sạm đen vì nắng. Cái trán rộng và cao toát lên vẻ hoạt bát. Cái miệng tươi hay cười. Đẹp nhất là đôi mắt của bác, to đen, ẩn dưới đôi lông mày rậm. Đôi mắt ấy của bác có lúc sáng lên lạ lùng. Những lúc vui hay xúc động, đôi mắt long lanh hẳn lên. Từ khuôn mặt và đôi mắt ánh lên vẻ cương trực. Mái tóc dù đã điểm những sợi bạc nhưng bồng bềnh được rẽ ngôi bên làm cho bác nhìn trẻ trung hơn. Vẻ khoẻ khoắn của bác được thấy rõ ở những bắp tay, bắp chân vẫn còn rắn chắc. Hồi trẻ chắc bác làm việc cực nhọc lắm nên giờ đây bàn tay đầy vết sẹo. Nhưng bàn tay ấy rất khéo léo, làm việc gì cũng được. Chân bác bước đi nhanh nhẹn, chắc chắn như anh bộ đội duyệt binh. Nhìn dáng người cao đậm của bác trong bộ quần áo màu xanh công nhân thật khoẻ. Điều đặc biệt ở bác mà ai cũng nhận ra là giọng nói sang sảng. Có khi từ xa chưa nhìn thấy bóng người đâu nhưng nghe giọng nói ai ai cũng biết bác tổ trưởng dân phố đến. Gặp bác, ai cũng cười vui vẻ.Xem thêm: Viết đoạn văn tả cảnh Hồ Gươm vào buổi tối Bác tổ trưởng dân phố hóm hỉnh và rất gần gũi. Bác kể chuyện rất hay. Thỉnh thoảng, vào tối thứ bảy, chúng em đến nhà chơi, được bác cho kẹo, nghe kể chuyện và cùng cười sảng khoái. Bác thường xuyên quan tâm đến mọi người. Gia đình nào có chuyện, bác đều đến tận nơi giúp đỡ. Có gia đình vợ chồng cãi nhau, bác đến hoà giải; nhà có người ốm bác đến hỏi thăm tận tình; nhà có con thi đỗ đại học bác cũng đến chia vui… Ai cũng cảm động trước tấm lòng của bác. Bác tổ trưởng còn rất yêu trẻ con. Bé Hà Vi cạnh nhà em đi thi kể chuyện trên quận được giải nhất bác liền đến chúc mừng. Dịp tết thiếu nhi l.6 từ những ngày trước, bác tổ trưởng đã đến từng gia đình gọi các cháu bé đến nhà văn hoá liên hoan. Buổi tối hôm đó, bác cùng những anh chị thanh niên trong phường đến vui chơi, chia quà cho các bé. Bác dặn dò các cháu, chúc các cháu những điều tốt nhất. Tụi trẻ khu em ở chạy ùa lên, đòi bác bế, đòi bác kể chuyện. Lúc ấy nhìn bác giống cụ Hồ lắm, nhân hậu và rất đỗi hiền từ. Bác tổ trưởng dân phố gần gũi và tốt bụng biết bao. Nhìn bác em thấy yêu quý như yêu chính ông của mình. Có lúc em đã tưởng tượng bác như một ông tiên trong câu chuyện cổ tích… Xem thêm: Kể về một người bạn mà em mới quenVanmau.edu.vn
Describe the leader of the neighborhood where you live Suggest Since moving to the new place, I have gotten to know the neighborhood leader. From the first time we met, he left me with a feeling of familiarity and love. The group leader is over sixty years old this year. Before, he was a construction worker, now he retired to work in the neighborhood. Even though he is old, he is still agile and flexible. Perhaps the years of hard work at the construction site, through rain and sun, have trained him into a tough person. His face is square and angular, with some places darkened by the sun. The wide and high forehead exudes vivacity. A fresh, smiling mouth. The most beautiful thing is his eyes, big and black, hidden under thick eyebrows. His eyes sometimes shine strangely. When happy or emotional, eyes sparkle. From his face and eyes shined a look of resoluteness. Even though her hair was streaked with silver, it was parted to the side, making her look more youthful. His healthy appearance is clearly seen in his still strong biceps and calves. When he was young, he must have worked very hard, so now his hands are full of scars. But that hand is very skillful and can do anything. His feet walked quickly and firmly, like a soldier on parade. Looking at his tall, bold figure in his blue worker clothes, he looks so strong. The special thing about him that everyone recognizes is his bright voice. Sometimes you can't see anyone from afar, but when you hear the voice, everyone knows the neighborhood leader is coming. Meeting you, everyone laughed happily. See more: Write a paragraph describing the scene of Hoan Kiem Lake at night The neighborhood leader is humorous and very approachable. Uncle tells stories very well. Sometimes, on Saturday nights, we go to the house to play, get candy, listen to stories, and laugh heartily. Uncle always cares about everyone. Whenever a family has a problem, he always comes to help. There was a family quarrel between husband and wife, and he came to reconcile; If someone is sick at home, you'll come to visit them carefully; When my family had a child who passed the university entrance exam, he also came to share the joy... Everyone was touched by his heart. The team leader also loves children very much. Little Ha Vi next door to me went to the storytelling competition in the district and won first prize, so I immediately came to congratulate her. During the 6th Children's Day a few days ago, the group leader went to each family to invite the children to the cultural house to celebrate. That evening, he and the young people in the ward came to have fun and share gifts with the children. I advise you and wish you the best. The children in my neighborhood ran up, asking me to hold them, asking me to tell stories. At that time, he looked very much like Uncle Ho, kind and very gentle. How close and kind the neighborhood leader is. Looking at him, I love him like I love my own grandfather. There was a time when I imagined you as a fairy in a fairy tale... See more: Tell about a friend I just metVanmau.edu.vn
Tả bản đồ Việt Nam Gợi ý Biết em thích học địa lí nên nhân dịp sinh nhật lần thứ chín, ba tặng em một tấm bản đồ Việt Nam. Khi ba đem về, bản đồ cuộn tròn, dài như cái ống tre màu trắng. Khi ba tháo cuộn giấy, bản đồ dần hiện ra đúng với hình dáng vốn có của mình. Nó có thể hình dung là một bức tranh lớn được in trên một mặt của tờ giấy A0. Bức tranh đó nổi bật với hình đất nước Việt Nam trông như đôi quang gánh của mẹ đang oằn mình gánh hai vựa thóc lớn đồng bằng sông Hồng và đồng bằng sông Cửu Long. Màu sắc trên bản đồ trông rất bắt mắt. Nào màu xanh nhạt, màu xanh da trời, màu vàng nhạt, màu vàng đậm, thỉnh thoảng có một chút màu đỏ. Bố em bảo các màu sắc, kí hiệu trên bản đồ đều có ý nghĩa nhất định. Nó chính là kiến thức ẩn và người sử dụng phải dựa vào bảng chú thích và kiến thức của bản thân để giải mã. Vừa nói, tay bố vừa chỉ vào khung chú giải đặt phía dưới tấm bản đồ. Gọn ghẽ trong ô chú thích là rất nhiều hình dạng, màu sắc khác nhau, kèm theo đó là các chú dẫn tương ứng. Quả là thú vị. Phía trên đầu bản đồ ghi rõ to dòng chữ đen: Bản đồ tự nhiên Việt Nam. Phía cuối lại ghi tỉ lệ bản đồ cùng với các con số có rất nhiều số không. Sợ bản đồ bị nhàu nát, ba dùng băng dính trắng bọc lại, rồi ba còn tìm hai thanh tre gắn thành nẹp cho bản đồ. Bằng một sợi dây buộc hai đầu hai thanh tre phía trên, tấm bản đồ được treo ngay ngắn phía trên góc học tập của em.Xem thêm: Tuổi trẻ với tình yêu. (Yêu cầu lập dàn bài) Em rất thích tấm bản đồ này, hàng ngày em sẽ xem nó thật kĩ càng để có thể khám phá hết những mật mã mà tác giả đã giấu vào trong bản đồ như ba em đã nói. Vanmau.edu.vn
Describe the map of Vietnam Suggest Knowing that I liked studying geography, on the occasion of my ninth birthday, my father gave me a map of Vietnam. When dad brought it home, the map was curled up, as long as a white bamboo tube. When Dad unrolled the paper, the map gradually appeared in its original shape. It can be imagined as a large picture printed on one side of A0 paper. That painting stands out with the image of the country of Vietnam looking like a mother's pair of burdens buckling to carry two large granaries of rice in the Red River Delta and the Mekong Delta. The colors on the map look very eye-catching. Light blue, sky blue, light yellow, dark yellow, sometimes a little red. My dad said that the colors and symbols on the map all have certain meanings. It is hidden knowledge and users must rely on the glossary and their own knowledge to decode. As he spoke, his hand pointed to the legend box placed below the map. Neatly in the annotation box are many different shapes and colors, accompanied by corresponding annotations. It's really interesting. Above the top of the map is clearly written in large black letters: Natural map of Vietnam. At the bottom is the scale of the map along with numbers including many zeros. Afraid that the map would get wrinkled, Dad used white tape to wrap it, then he also found two bamboo sticks to attach to make a brace for the map. With a string tied at both ends of the two bamboo sticks above, the map is hung neatly above my study corner. See more: Youth with love. (Requires an outline) I really like this map, every day I will look at it carefully to be able to discover all the codes that the author has hidden in the map like my dad said. Vanmau.edu.vn
Tả bố em khi đang xây tường Gợi ý Cuối tuần này, bố em được nghỉ nên quyết định chuẩn bị dụng cụ và nguyên vật liệu để xây một chiếc bể nhỏ làm nhà cho chú rùa nước, em đang nuôi. Sau khi đã quét dọn sạch sẽ một góc sân, bố dùng xẻng trộn cát, xi măng và nước với nhau thành một hỗn hợp deo dẻo màu xám mà mọi người vẫn gọi là vữa. Trộn xong bố dùng con dao xây xúc một ít vữa phủ đều lên mặt xi măng đã vạch sẵn. Sau đó, bố lấy tay trái nhặt một viên gạch lỗ xếp cạnh đó đặt ngay ngắn lên chỗ vữa vừa rải. Một tay giữ viên gạch, tay kia bố dùng cán dao xây gõ nhè nhẹ vào thân gạch cho chắc. Sau cùng, bố nhẹ nhàng lướt hông dao gạt những chỗ vữa thừa nhô ra. Cứ thế lặp đi lặp lại. Chỉ một loáng, bố em đã xây được hàng gạch đầu tiên dài khoảng một mét. Lúc này bố chuyển sang hàng gạch thứ hai. Để cho chắc chắn, bố đặt viên gạch đầu hàng hai so le với viên gạch đầu hàng một. Rồi tiếp tục tìm một mẩu gạch vỡ, bố dùng dao xây gọt tỉa cho vừa khít chỗ hở với hàng đầu. Trông cách bố làm cứ như một bác thợ xây thực thụ. Đôi tay bố đưa lên đưa xuống thoăn thoắt, nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng rất chuyên nghiệp, bố rút trong túi ra một chiếc dây rọi làm bằng dây bao xi măng và cục sỏi buộc ở đầu để kiểm tra độ thẳng của bức tường đang xây. Tay giơ ngang tầm mắt, bố nheo mắt nhìn rồi mỉm cười hài lòng với thành quả lao động của mình…Xem thêm: Phân tích nhân vật Việt trong Những đứa con trong gia đình (Có dàn ý chi tiết) Đến gần trưa, chiếc bể tí hon đã gần xong, chỉ chờ chiều gạch khô, bố trát một lớp vữa nữa là chú rùa nước của em đã có một ngôi nhà mới xinh xắn và đẹp đẽ. Vanmau.edu.vn
Describe your father while building a wall Suggest This weekend, my father had a day off so he decided to prepare tools and materials to build a small tank as a home for the water turtle I am raising. After sweeping a corner of the yard, Dad used a shovel to mix sand, cement and water together into a gray plastic mixture that everyone still calls mortar. After mixing, he used a mason knife to scoop up a little mortar and cover it evenly on the marked cement surface. Then, Dad used his left hand to pick up a brick with holes next to it and place it neatly on the mortar he had just spread. With one hand holding the brick, with the other hand Dad used the handle of the masonry knife to gently tap on the body of the brick to make sure it was firm. Finally, Dad gently ran the side of the knife to remove excess mortar protruding. Just keep repeating. In just a moment, my father built the first row of bricks about one meter long. At this time, Dad moved to the second row of bricks. To be sure, Dad placed the brick in row two staggered with the brick in row one. Then he continued to find a piece of broken brick and used a mason knife to trim it to fit the gap with the top row. The way dad works looks like a real builder. Dad's hands moved up and down quickly and gently. Sometimes, very professionally, my father pulled out a beam from his pocket made from a cement bag and a pebble tied at the end to check the straightness of the wall being built. Hands raised to eye level, father squinted his eyes and smiled, satisfied with the results of his labor...See more: Analysis of Vietnamese characters in Children in the Family (With detailed outline) By noon, the tiny tank was almost finished. Just waiting for the bricks to dry in the afternoon, dad applied another layer of mortar and my water turtle had a lovely and beautiful new home. Vanmau.edu.vn
Tả bộ bàn ghế trong gia đình Gợi ý Tuần trước nhà tôi mua một bộ bàn ghế mới. Bộ bàn ghế salông sáng bóng kiêu sa. Ngồi xuống thật êm, thật thích. Bộ salông nhà tôi có bốn chiếc ghế và một cái bàn kê ở giữa. Chỉ thế thôi đã chiếm rất nhiều không gian trong phòng khách rồi. Nhìn từ xa, bộ bàn ghế như một gia đình nhỏ, quây quần hạnh phúc. Mấy chiếc ghế khá to, cao đến ngang ngực tôi. Cái nào cũng mặc chiếc áo da màu kem rất đẹp. Cái áo da trùm kín xuống tận chân. Da chúng mềm mại, áp má vào rất mát, đặc biệt còn nghe thấy mùi da mới. Mỗi khi ngồi xuống thấy êm êm. Ngả đầu vào lưng ghế như ngả đầu vào lòng mẹ, nhẹ nhàng, sảng khoái. Có lúc tôi còn ngủ quên trên ghế nữa. Ở thành ghế, chỗ để tay là một miếng gỗ màu vàng nhạt, láng mịn. Ngồi trên ghế mà để tay ở đó thì mát vô cùng. Chân ghế chắc chắn với những miếng nhựa cứng màu đen nhìn như những chiếc giày ấm cúng. Mỗi chiếc ghế đều có một miếng đệm cùng màu, lúc thì để ngồi lên, có khi lại để dựa lưng, tiện lợi lắm. Mua về được mấy hôm, mẹ tôi đã may cho mấy chiếc ghế một bộ cánh mới. Mẹ mua vải ca rô, may thành chiếc áo khoác rất đẹp, rất vừa mặc cho chúng. Thỉnh thoảng, mẹ mang áo khoác ấy đi giặt để giữ cho áo da bên trong thơm và mới thật lậu. Xem thêm: Soạn bài Người chiến sĩ tình báo Nằm giữa những chiếc ghế là cái bàn không kém phần kiêu kì, có phần còn lộng lẫy hơn. Chiếc bàn hình chữ nhật, khá dài và rộng. Mặt bàn làm bằng kính nên nhìn sáng và trong. Chân bàn là bộ khung inox tròn mầu bạc, rất vững chãi. Cái khung ấy được thiết kế khá cầu kì với những đường uốn khúc, có chỗ cong cong như chiếc cầu vồng. Bốn chân bàn cũng là những chiếc giày tròn, dẹt và cứng cáp. Trên mặt bàn trải chéo một chiếc khăn thêu trắng và một binh hoa ly thơm ngát. Nó càng làm tôn thêm cho vẻ đẹp của cái bàn vốn đã kiêu sa. Bao quanh là những chiếc ghế, cái bàn trở thành tâm điểm của sự chú ý nên lúc nào tôi cũng lau sạch sẽ không một tì vết. Cả ngày đi làm vất vả, sau bữa cơm tôi gia đình tôi lại tụ họp trong phòng khách, trên bộ salông này, vui vẻ trò chuyện. Dựa người vào thành ghế, ngả đầu ra phía sau, chân từ từ duỗi thẳng và mắt khép lại, thấy trong người thoải mái như đang được mát sa trên chiếc ghế thần kì. Bộ bàn ghế ấy không chỉ để ngồi, để thư giãn mà còn là nơi gắn kết mọi người trong nhà lại với nhau. Nhờ có sự “chăm sóc” đặc biệt cửa nó mà ai cũng dễ chịu, thấy nhẹ nhõm và thanh thản hơn sau những giờ căng thẳng làm việc.Xem thêm: Lập chương trình hội trại Chúng em tiến bước theo Đoàn (nhân kỉ niệm Ngày thành lập Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh 26 - 3) Bộ bàn ghế mới đã hoàn toàn chinh phục mọi người trong gia đình tôi. Không phải chỉ vì vẻ đẹp sang trọng của nó mà còn vì nó là nhịp cầu nối của những trái tim yêu thương. Vanmau.edu.vn
Describe the table and chairs set in the family Suggest Last week I bought a new set of tables and chairs. Luxurious shiny set of sofa tables and chairs. Sit down softly and enjoy it. My sofa set has four chairs and a table in the middle. That alone takes up a lot of space in the living room. Seen from a distance, the table and chairs look like a small family, gathered together happily. The chairs were quite large, reaching as high as my chest. Everyone is wearing a beautiful cream-colored leather jacket. The leather jacket covers all the way down to the feet. Their skin is soft, very cool when pressed against the cheek, and you can especially smell the smell of new skin. Every time I sit down, I feel comfortable. Resting your head on the back of the chair is like resting your head on your mother's lap, gentle and refreshing. Sometimes I even fell asleep on the chair. On the side of the chair, the armrest is a smooth, light yellow piece of wood. Sitting in a chair with your hands there is extremely cool. The chair's legs are sturdy with hard black plastic pieces that look like cozy shoes. Each chair has a cushion of the same color, sometimes for sitting on, sometimes for leaning back, very convenient. A few days after I bought it, my mother sewed a new outfit for the chairs. Mom bought checkered fabric and sewed it into a beautiful coat that fits them very well. Occasionally, my mother took that jacket to be washed to keep the leather jacket inside smelling fresh and new. See more: Prepare lesson Intelligence soldier Located between the chairs is a table that is no less pretentious, perhaps even more splendid. The table is rectangular, quite long and wide. The table top is made of glass so it looks bright and clear. The table's legs are a round silver stainless steel frame, very sturdy. That frame is quite elaborately designed with meandering lines, some curved like a rainbow. The four table legs are also round, flat and sturdy shoes. On the table was spread diagonally a white embroidered towel and a vase of fragrant lilies. It further enhances the beauty of the already elegant table. Surrounded by chairs, the table becomes the center of attention, so I always clean it without a single spot. Working hard all day, after dinner my family gathered in the living room, on this sofa, happily chatting. Leaning against the back of the chair, leaning your head back, slowly straightening your legs and closing your eyes, you feel as comfortable as if you were being massaged on a magical chair. That set of tables and chairs is not only for sitting and relaxing, but also a place that brings everyone in the house together. Thanks to the special "care" of it, everyone feels more comfortable, lighter and more peaceful after stressful working hours. See more: Setting up the camp program We move along with the Group (on the occasion of the anniversary). Ho Chi Minh Communist Youth Union's founding date March 26) The new table and chair set has completely conquered everyone in my family. Not only because of its luxurious beauty but also because it is a bridge between loving hearts. Vanmau.edu.vn
Tả bộ ấm chén của gia đình em Gợi ý Đồ dùng trong gia đình tôi thứ nào cũng giản dị, dễ gần, từ bộ bàn ghế mây đến cái tủ tường, tư cái giường đến cái tủ bếp xinh xinh… Nhưng tôi yêu nhất vẫn là bộ ấm chén. Bộ ấm chén gia đình tôi rất đặc biệt. Nó không phải được mang từ chợ về, được mua từ siêu thị hay được người khác tặng. Bộ ấm chén ấy do chính những người trong gia đình tôi tạo nên. Năm ngoái, nhân dịp nghỉ lễ cả nhà tôi làm một chuyến du ngoạn sang làng gốm Bát Tràng, ở đây trưng bày biết bao hàng hoá. Tuy là những vật dụng quen thuộc hàng ngày nhưng nhìn chúng đẹp đẽ khác thường. Đi đến quầy tự trang trí, chị em tôi nảy ý định sản xuất một bộ sản phẩm làm kỉ niệm. Và bộ ấm chén đã ra đời. Bốn chiếc chén nhỏ và một cái ấm to làm thành bộ ấm chén xinh xắn. Bộ ấm chén ấy cũng là một gia đình nhỏ, có bố mẹ và các con. Được làm từ gốm nên chiếc ấm và những chiếc chén rát dày dặn và chắc chắn. Nhưng vững chãi nhất vẫn là chiếc chén bố. Chén bố nhìn vẻ bề ngoài không khác nhiều những chiếc chén khác. Nhưng bên trong, nó dày hơn một chút. Đây là cái chén do bố tôi tự làm. Bố thổi vào đó tâm hồn của một người trụ cột trong giạ đình. Vì thế, những nét hoa văn trang trí không được mềm mại, thể hiện sự vụng về của đàn ông. Miệng chén mở rộng, đường viền sơn màu đồng. Bên cạnh chiếc chén bố là cái chén mẹ duyên dáng. Mẹ bao giờ cũng là người chăm sóc gia đình nên từ chén mẹ toát lên vẻ chịu thương chịu khó. Những hoạ tiết mềm mại trang trí xung quanh thân chén, những đầy leo màu hồng thế hiện sự khéo léo của bàn tay mẹ. Trong lòng chén là một bông hoà sen nhỏ. Nó tượng trưng cho phẩm chất cao quý của người phụ nữ, không phô trương mà thầm lặng, khó thấy. Xem thêm: Soạn bài Đoàn kết đấu tranh vì hoà bình Gia đình nhà ấm chén có hai đứa con rất ngộ nghĩnh. Hai chén con lúc nào cũng tinh nghịch. Chúng nhỏ hơn hai chén bố và mẹ một chút. Miệng chén chum chum, viền bằng màu xanh lá mạ. Hai chị em tôi trang trí cho hai chén con những màu sắc sặc sỡ với những chi tiết hoa văn cầu kì. Nhất là em tôi có năng khiếu của một hoạ sĩ nên vẽ đẹp lắm. Hình một chú thỏ ngồi gặm củ cà rốt đã làm cho mọi người cũng trầm trồ khen ngợi. Còn tôi, tôi trang trí những bông cúc vàng rực rỡ cho cái chén con. Quai chén chúng tôi còn làm những đường viền màu bạc nữa. Lớn nhất là cái ấm pha trà. Cái ấm màu xanh ngọc, hoạ tiết trang trí nhã nhặn; Ấm nước có một cái miệng dài và cong như vòi của một chú voi con. Mỗi khi uống trà, nước từ trong vòi chảy ra nhìn như cầu vồng sau cơn mưa… Có lẽ không gia đình nào có bộ ấm chén đặc biệt như gia đình tôi. Nó không chỉ là kỉ niệm của một chuyến di chơi mà còn là cầu nối gắn kết mọi người lại với nhau. Mỗi lần gia đình có việc “trọng đại”, bộ ấm chén lại được mang ra dùng, được mọi người ngắm nghía và ca ngợi. Vanmau.edu.vn
Describe your family's tea set Suggest Everything in my family is simple and approachable, from the rattan table and chairs to the wall cabinet, from the bed to the beautiful kitchen cabinet... But I love the tea set the most. My family's tea set is very special. It was not brought from the market, bought from the supermarket or given to you by someone else. That tea set was created by my family members. Last year, on the occasion of the holiday, my whole family took a trip to Bat Trang pottery village, where many goods were displayed. Although they are familiar everyday objects, they look unusually beautiful. Going to the self-decorating counter, my sister and I came up with the idea of ​​producing a set of souvenir products. And the tea set was born. Four small cups and a large pot make a lovely tea set. That tea set is also a small family, with parents and children. Made from ceramic, the kettle and cups are thick and sturdy. But the most sturdy is still the father's cup. The appearance of the father cup is not much different from other cups. But inside, it's a little thicker. This is a cup made by my father. Dad breathed into it the soul of a breadwinner. Therefore, the decorative patterns are not soft, showing the clumsiness of men. The mouth of the cup is wide open, the border is painted bronze. Next to the father's cup is the graceful mother's cup. Mother is always the one who takes care of the family, so from her cup she exudes love and hard work. Soft patterns decorate the bowl's body, and pink vines represent the skillfulness of a mother's hands. In the bowl is a small lotus flower. It symbolizes the noble qualities of women, not ostentatious but silent and difficult to see. See more: Prepare lesson Uniting to fight for peace The family has two very funny children. The two children are always mischievous. They are a little smaller than mom and dad's two cups. The mouth of the jar is rimmed with lime green. My two sisters decorated our two children's bowls with colorful colors and elaborate patterns. Especially my younger brother has the talent of an artist so he can draw very well. The image of a rabbit sitting and munching on a carrot made everyone admire and praise it. As for me, I decorated the small bowl with bright yellow chrysanthemums. We also have silver edges on the handle of the bowl. The largest is the teapot. The kettle is jade green, with elegant decorative patterns; The kettle has a long, curved mouth like the trunk of a baby elephant. Every time I drink tea, the water flowing from the tap looks like a rainbow after the rain... Perhaps no family has a special tea set like mine. It is not only a memory of a trip but also a bridge that connects people together. Every time the family has an "important" event, the tea set is brought out to use, admired and praised by everyone. Vanmau.edu.vn
Tả bụi tre Gợi ý Luỹ tre đã trở thành biểu tượng quen thuộc của làng quê. Ở quê em cũng vậy, nơi đâu cũng thấy những bụi lớn nhỏ xanh ngăn ngắt. Em thích nhất là bụi tre ngà ở đầu làng. Sao mà chúng đẹp và thân thương đến thế. Thân tre thẳng, cao vút lên bầu trời. Áp má vào đó thấy thật mát và nhẵn như da em bé, không một vết sần sùi. Vì là tre ngà nên chúng mang một màu vàng óng ả. Thân cây có nhiều đốt mà dường như đốt nào cũng bằng nhau. Tạo hoá thật khéo sáng tạo. Nhìn những đốt tre ấy làm em nhớ tới câu chuyện “Cây tre trăm đốt” rất hay. Xinh xắn là những chiếc lá tre nhỏ bé. Lá tre dài, mỏng mảnh, màu xanh, đầu nhọn nhọn. Lá tre mọc sát nhau nên mỗi khi có cơn gió thổi tới, chúng cọ vào nhau xào xạc, xào xạc như đang thầm thì nói chuyện. Nhất là vào buổi trưa hè, bụi tre toả bóng mát. Có chú trâu buộc dưới gốc cây cọ mình vào thân tre mát quá nên lim dim đôi mắt. Bỗng đâu một tiếng chim vang lên lanh lảnh, chú trâu giật mình như vừa tỉnh giấc mộng. Ôi! Mát quá! Bao giờ tre cũng mọc gần nhau thành từng bụi, từng khóm không tách rời. Chúng chẳng khi nào tranh cãi nhau mà sống rất hoà thuận. Những cây tre cao lớn vươn mình như để che chở cho cây con. Gốc cây cụm lại với nhau và tán thì xoè rộng như cây ô khổng lồ. Một vài cây con mọc ở bên là thế hệ tương lai thay thế cho thế hệ trước. Nom chúng rất khoẻ khoắn.Xem thêm: Viết một bức thư ngắn (khoảng 10 dòng) cho một người bạn thân nói về ước mơ của em (ước mơ làm bác sĩ thú y)Em rất thích ngồi dưới bụi tre vào những buổi chiều về. Những khi thanh vắng em còn nghe thấy chúng thủ thỉ tâm sự nữa. Vanmau.edu.vn
Describe the bamboo bush Suggest Bamboo accumulation has become a familiar symbol of the village. It's the same in my hometown, everywhere I see large and small green bushes. My favorite is the bamboo bush at the beginning of the village. Why are they so beautiful and dear? The bamboo trunk is straight and high, soaring into the sky. Pressing my cheek against it, it felt cool and smooth like a baby's skin, without a single rough spot. Because they are ivory bamboo, they have a shiny golden color. The tree trunk has many segments, all of which seem to be equal. Nature is very clever and creative. Looking at those bamboo segments reminds me of the very good story "The Hundred Knot Bamboo Tree". Cute are the tiny bamboo leaves. Bamboo leaves are long, thin, green, with pointed tips. Bamboo leaves grow close together so every time the wind blows, they rustle against each other, rustling like they are whispering. Especially at noon in the summer, bamboo bushes provide shade. There was a buffalo tied under a tree that rubbed its body against the bamboo trunk so cool that it closed its eyes. Suddenly, a sharp bird sound rang out, startling the buffalo as if he had just woken up from a dream. Oh! So cool! Bamboo always grows close together in clusters, each clump is not separate. They never argue with each other but live in harmony. Tall bamboo trees stretch out as if to protect the seedlings. The tree roots are clustered together and the canopy is spread out like a giant umbrella tree. A few seedlings growing on the side are future generations replacing the previous generation. They look very healthy. See more: Write a short letter (about 10 lines) to a close friend about your dream (dream of being a veterinarian) I really like sitting under the bamboo bush in the afternoons about. When they're quiet, I can still hear them whispering. Vanmau.edu.vn
Đề bài: Tả bức tranh vẽ Vịnh Hạ Long Đó là bức ảnh chụp phong cảnh Vịnh Hạ Long một thắng cảnh thiên nhiên nổi tiếng của Việt Nam, một kì quan của thế giới. Em biết được như vậy là vì phía dưới bức ảnh ấy là hai hàng chữ tiếng Việt và tiếng Anh giới thiệu tên của bức ảnh. Bao trùm lên toàn cảnh là những hòn núi đá to, nhỏ mọc lên giữa biển nước xanh mênh mông với những hình thù khác nhau. Hòn cao nhất giống như một chú gà trống đang ngẩng cao đầu để gáy, gọi là “hòn Trống”. Phía bên phải có hai hòn chồng gối lên nhau, trông thật chông chênh nguy hiểm. Xa xa là một cửa hang rộng với những dòng thạch nhũ chảy từ trên cao xuống, tạo cho cửa hang có những hình thù kì dị, lạ mắt. Xung quanh là biển nước xanh mênh mông. Một chiếc tàu du lịch đang rẽ sóng tiến vào một cửa động. Phong cảnh vịnh Hạ Long quả thật là đẹp và hấp dẫn. Lớn lên, nhất định em sẽ thực hiện một chuyến tham quan du lịch đến với Hạ Long. Xem thêm: Em bị mất thẻ đọc sách. Hãy viết một lá đơn đề nghị thư viện trường cấp lại thẻ cho em
Topic: Describe the painting of Ha Long Bay That is a photo of the landscape of Ha Long Bay, a famous natural landscape of Vietnam, a wonder of the world. I know this because below the photo are two lines of words in Vietnamese and English introducing the name of the photo. Covering the entire scene are large and small rocky mountains rising in the middle of the vast blue sea with different shapes. The highest island resembles a rooster raising its head to crow, called "Drum island". On the right side there are two rocks overlapping each other, looking very unstable and dangerous. In the distance is a wide cave entrance with streams of stalactites flowing down from above, giving the cave entrance strange and strange shapes. Surrounded by a vast blue sea. A tourist boat is sailing into a cave entrance. The scenery of Ha Long Bay is truly beautiful and attractive. When I grow up, I will definitely take a tour to Ha Long. See more: I lost my reading card. Please write a letter asking the school library to reissue your card
Tả bức tranh ở phòng hội đồng trường em Gợi ý Vừa rồi, nhân dịp kỉ niệm 50 năm thành lập, trường em có mua một bức tranh rất đẹp. Bức tranh ấy được trang trọng treo ở Phòng Hội đồng trường. Ấn tượng đầu tiên với mỗi người khi nhìn thấy bức tranh là cái khung rất đẹp. Cái khung hình chữ nhật được làm bằng gỗ, bốn góc rất vuông vức. Chất liệu gỗ giản dị nhưng không kém phần sang trọng. Nó được sơn màu vàng kem nhã nhặn, xung quanh là đường viền nâu nhật càng khiến nó nổi bật. Đây là bức tranh một vùng nông thôn rất thanh bình với nhiều cảnh vật gần gũi. Nó là sự pha trộn của nhiều màu sắc khác nhau, màu vàng của cánh đồng lúa chín; màu xanh của bầu trời đầy nắng, của hàng cây bên đường; màu đen của mấy chú trâu nhởn nhơ gặm cỏ; xa xa là màu trắng của dòng sông trong lành…. Đáng yêu nhất là hình ảnh mấy chú bé tóc quả đào, ngồi trên lưng trâu thổi sáo. Tuy cảnh vật là ở trong tranh nhưng người xem lại cảm giác như nó đang xuất hiện trước mắt, chân thật đến từng chi tiết. Ai ai cũng trầm trồ khen đẹp. Bức tranh trong Phòng Hội đồng đã là một thành viên của trường em. Học trò trong trường, ai cũng yêu quý nó. Vanmau.edu.vn Xem thêm: Phân tích bài thơ Lượm của Tố Hữu.
Describe the painting in your school's council room Suggest Recently, on the occasion of the 50th anniversary of its founding, my school bought a very beautiful painting. That painting is solemnly hung in the School Council Room. The first impression for everyone when seeing the picture is that the frame is very beautiful. The rectangular frame is made of wood, with four very square corners. Wooden material is simple but no less luxurious. It is painted in an elegant cream yellow color, surrounded by a brown border that makes it stand out even more. This is a picture of a very peaceful rural area with many close-up scenes. It is a mixture of many different colors, the yellow of a ripe rice field; the blue of the sunny sky and the trees on the roadside; The black color of buffalos grazing freely; In the distance is the white color of the fresh river... The cutest is the image of little boys with peach hair, sitting on the back of a buffalo playing the flute. Although the scene is in a painting, the viewer feels like it is appearing before their eyes, true to every detail. Everyone admired her beauty. The painting in the Council Room is already a member of my school. Everyone at school loves it. Vanmau.edu.vn See more: Analysis of the poem Luom by To Huu.
Tả bức ảnh trong viện bảo tàng Gợi ý Từ lâu em đã được bố đọc cho câu thơ: O du kích nhỏ dương cao súng Thằng Mĩ lênh khênh bước cúi đầu Nhưng đến tận bây giờ khi đứng trước bức tranh thể hiện cảnh tượng trong câu thơ em mới thực sự tưởng tượng ra hết khung cảnh đó. Lồng khung mạ vàng, treo trang trọng trên bức tường của bảo tàng Dân tộc học, bức tranh trông thật tuyệt vời. Bức ảnh đen trắng với kích cỡ khá lớn. Khoảng bằng tấm giấy A3. Trong tranh, một o du kích người Việt Nam, dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt nghiêm nghị, tay cầm khẩu súng to hơn người chĩa vào phía tên giặc. Hắn là một gã người Mĩ cao to hơn cô gái rất nhiều, da trắng, mắt xanh, mặc đồ quân đội xanh rêu. Trái với dáng vẻ hiên ngang của cô gái Việt Nam, tên giặc gục đầu về phía trước đầy khuất phục. Phía dưới bức ảnh là một tấm biển nhỏ mạ chữ vàng ghi tên tranh, tác giả, năm sáng tác và một vài lời bình ngắn gọn. Bức ảnh khiến cho người xem không khỏi xúc động, cảm phục và xen lẫn tự hào. Nó như một minh chứng hùng hồn cho sức mạnh của một dân tộc nhỏ bé nhưng đầy nghị lực như chúng ta trước một đế quốc lớn và hùng mạnh như Mĩ. Vanmau.edu.vn Xem thêm: Cảm nhận về nhân vật Nhĩ trong tác phẩm Bến quê
Describe the photo in the museum Suggest A long time ago, my father read the poem to me: O small guerrilla high gun The American boy walked slowly and bowed his head But until now, when I stand in front of the painting representing the scene in the poem, I can really imagine the whole scene. In a gilded frame, hanging solemnly on the wall of the Ethnology Museum, the painting looks wonderful. Black and white photo with quite large size. About the size of an A3 sheet of paper. In the painting, a Vietnamese guerrilla has a small figure, a stern face, and is holding a gun larger than his body, pointing it at the enemy. He was an American guy who was much taller than the girl, white skin, blue eyes, wearing moss green military uniform. Contrary to the Vietnamese girl's proud appearance, the enemy bowed his head forward in submission. Below the photo is a small plate plated with gold letters stating the name of the painting, author, year of creation and a few brief comments. The photo makes viewers emotional, admiring, and proud. It serves as an eloquent testament to the strength of a small but energetic nation like us in the face of a large and powerful empire like America. Vanmau.edu.vn See more: Feelings about the character Nhi in the work Ben Quoc
Đề bài: Gia đình em có mặt đông đủ nhất là bữa cơm tối thân mật của gia đình. Em hãy Tả bữa cơm tối của gia đình em cho mọi người cùng nghe. Tôi là một đứa đi học xa nhà từ bé nên tôi thường không ăn cơm trưa ở nhà mà chỉ chỉ đến buổi tối tôi mới có dịp quây quần bên gia đình. Đối với tôi những giây phút bên gia đình luôn làm cho tôi cảm thấy được gần gũi hơn với tất cả mọi người trong nhà và bữa ăn tối là những dịp tốt để mọi người trong gia đình có thể vui vẻ bên nhau. Hôm nay tôi không phải đi học nên buổi chiều tôi và mẹ đã cùng nhau chuẩn bị mâm cơm cho cả gia đình. Hôm nay đặc biệt hơn mọi ngày vì chị tôi và anh rể sẽ cùng xuống ăn tối với gia đình. Điều này càng làm tôi phấn trấn thêm vì đã lâu rồi chị tôi không xuống, tôi nhớ chị lắm nhớ cả thằng cháu trai kháu khỉnh của tôi nữa. Vì chị xuống nên hôm nay mẹ tôi bảo bố tôi đi bắt một con gà cho hai mẹ con làm thịt. Khoảng sáu giờ tối là mâm cơm đã được tươm tất và chỉ đợi mọi người về. Bố tôi hôm nay cũng nghỉ làm sớm hơn mọi ngày và xuống bếp chặt gà giúp mẹ. Một lúc sau thì anh chị tôi cũng xuống tới nơi. Khi tôi và mẹ chuẩn bị sắp cơm thì thằng cháu trai của tôi nhanh nhẹn dọn chiếu ra. Dáng vẻ của nó sao mà đáng yêu đến thế. Một lúc sau thì mâm cơm cúng được dọn ra.Xem thêm: Tuần 9: Luyện tập thuyết trình tranh luận (tiếp theo) Thế là mọi người tập trung vào mâm cơm và xếp thành hình tròn xung quanh mâm. Mọi người vui vẻ nói cười xung quanh mâm cơm. Tôi chợt thấy sao chị dạo này gầy thế, thương chị tôi gắp thêm thức ăn cho chị và không quên thằng cháu trai đang tuổi ăn tuổi lớn. Bố mẹ tôi hỏi thăm tình hình làm ăn của anh chị thế nào và việc học của thằng cu cò ra sao. Bỗng nhiên mẹ quay ra nói xấu tôi với chị gái nói là tôi lười và học cũng kém hơn. Tôi nũng nịu quay sang mẹ trách “Mẹ à”khiến cho cả nhà phì cười còn tôi thì ngượng chín cả mặt. Chị tôi thấy mẹ bảo thế cũng động viên tôi cố gắng học tốt rồi chị sẽ thưởng. Chỉ đợi có thế tôi nhảy cẫng lên vui sướng và hứa với chị kì sau sẽ cố gắng tập trung hơn. Cứ thế mọi người nói cười vui vẻ đến hết bữa cơm. Thằng cu cò dường như được xuống nhà bà rất thích hay sao mà nó cười nói từ đầu đến cuối bữa cơm. Ba mẹ tôi cũng rất vui và dường như mẹ cũng ăn nhiều hơn khiến tôi vui lắm. Khoảng tám giờ tối thì bữa cơm của gia đình tôi kết thúc. Tôi nhanh nhẹn cùng chị mang chén bát ra rửa còn thằng cò thì thu dọn chiếu và quét nhà. Xuống bếp rửa bát lại là một cơ hội tốt để mấy mẹ con tôi tám chuyện với nhau. Chị kể về bên nhà chồng và công việc của hai anh chị và cả những pha hài hước của thằng cò làm tôi và mẹ cười lăn ra.Xem thêm: Bài đọc tham khảo Chủ nghĩa nhân văn Hồ Chí Minh Thằng cò đứng bên cạnh hai má chín đỏ ngượng ngùng tôi càng cười to nó lại càng đánh tôi liên tục, đánh yêu ý mà. Trên nhà nha rể và bố tôi pha ấm chè rồi cùng nhau nói chuyện về việc làm kinh tế và cả những vấn đề thế giới mà tôi chẳng thích nghe gì cả. Dưới bếp mẹ tôi gói cho chị một ít thức ăn và hoa quả cho thằng cò. Một lúc sau thì anh chị cũng xin phép ba mẹ tôi về thằng cò cứ níu tôi không muốn cho về và mẹ nó phải nói là tuần sau lại xuống nó mới chịu. Những bư cơm gia đình ấm cúng như thế luôn làm tôi cảm thấy yêu gia đình mình hơn và được gần mọi người hơn. Những bữa cơm tối luôn đem lại cho tôi một cảm giác ấm cúng đến lạ thường bởi còn gì tuyệt vời hơn khi bạn bỏ lại tất cả lo toan của cuộc sống và trải lòng cùng với gia đình mình.
Topic: My family is present most fully at an intimate family dinner. Please describe your family's dinner for everyone to hear. I am a child who has gone to school far from home since I was young, so I usually do not eat lunch at home, but only in the evening do I have the opportunity to gather with my family. For me, moments with my family always make me feel closer to everyone in the house and dinner is a good occasion for everyone in the family to have fun together. I didn't have to go to school today, so in the afternoon my mother and I prepared a tray of rice for the whole family. Today is more special than any other day because my sister and brother-in-law are coming down to have dinner with the family. This made me even more excited because it had been a long time since my sister had come down. I missed her very much and missed my handsome nephew too. Because she came down, today my mother told my father to go catch a chicken for us to slaughter. At around six o'clock in the evening, the dinner tray is ready and just waiting for everyone to return. My father also left work earlier today than usual and went to the kitchen to chop chicken to help his mother. A while later, my brother and sister also arrived. When my mother and I were preparing to prepare dinner, my nephew quickly moved out the mat. Its appearance is so adorable. After a while, the offering tray was served. See more: Week 9: Practice presenting and debating (continued) So everyone gathered at the tray and formed a circle around the tray. Everyone happily talked and laughed around the dinner table. I suddenly realized why she was so skinny these days. I felt sorry for her so I brought her more food and didn't forget my nephew who was growing up. My parents asked how their business was going and how their son's studies were going. Suddenly my mother turned around and said bad things about me to my sister, saying I was lazy and also worse at studying. I petulantly turned to my mother and scolded her, "Mom," making the whole family laugh and me blushing. Seeing my mother say that, my sister also encouraged me to try to study well and then she would reward me. Just waiting for that, I jumped for joy and promised her that I would try to focus more next time. Just like that, everyone talked and laughed happily until the end of the meal. The little guy seemed to really enjoy coming to her house because he laughed and talked from the beginning to the end of the meal. My parents were also very happy and my mother seemed to eat more, which made me very happy. Around eight o'clock in the evening, my family's meal ended. I quickly and my sister brought the dishes to wash while the stork cleaned up the mats and swept the floor. Going down to the kitchen to wash the dishes is a good opportunity for my mother and I to chat with each other. She talked about her husband's family and the work of the two brothers and the stork's humorous moments, making my mother and I burst out laughing. See more: Reference reading Ho Chi Minh's humanism The stork stood next to me, his cheeks were red and embarrassed. The louder he laughed, the more he hit me continuously, hitting me with love. At home, my son-in-law and my father made a pot of tea and talked about the economy and world issues that I didn't like to hear about. In the kitchen, my mother packed some food and fruit for the stork. After a while, my brother and I asked my parents for permission to go home. The stork kept clinging to me and didn't want to let me go home, and his mother had to tell him to come back next week before he agreed. Cozy family meals like that always make me feel more in love with my family and closer to everyone. Dinners always give me an incredibly cozy feeling because there's nothing better than leaving behind all the worries of life and sharing your heart with your family.
Đề bài: Em hãy tả bữa cơm tối của gia đình em. Em thích nhất là bữa cơm tối, bởi chỉ tối đến gia đình em mới được ăn cùng nhau một cách đầy đủ. Vì ba mẹ em đi làm ở công ty nên trưa họ không về, em thì đi học cả ngày nên ở trưa tại trường. Bình thường là 6 giờ mẹ em bắt đầu đi làm về và mua thức ăn về nấu nướng xong đó đến tầm 7 giờ mọi thức bắt đầu xong hết thì cả nhà em mới ngồi ăn cùng nhau. Trong bữa cơm mẹ nấu rất nhiều món như cá rán, rau muống luộc, thịt lợn kho, canh cá với cà chua,…và rất nhiều món khác. Những món mẹ nấu toàn những món giàu dinh dưỡng để tốt cho sức khỏe của cả nhà. Trong bữa cơm ba mẹ hay hỏi về việc học tập của em ngày hôm nay ra sao, có chuyện gì vui ở lớp kể cho ba mẹ cùng nghe. Mọi người vừa ăn vừa nó chuyện rất là vui vẻ. Lúc này em cảm thấy rất hạnh phúc em ước gì ngày nào ba mẹ cũng về ăn cơm với em như vậy. Khi em kể hết chuyện của em bố lại kể đến chuyện của bố ở công ty cùng mấy chú đồng nghiệp. Em cảm thấy rất hào hức vì mấy chú ấy rất vui tính lại hay về nhà em chơi. Rồi sau đó lại đến lượt mẹ em kể chuyện ra chợ mua các thứ như thế nào. Cả ngày ăn cơm rất lo và rất vui.Xem thêm: Hãy tả chiếc cặp sách em đang dùng hằng ngày Ăn xong mẹ em bưng ra một đĩa hoa quả để bố con em tráng miệng. Còn mẹ thì đứng bên cạnh rửa bát, em ăn xong phần của mình em bắt đầu ra phụ úp bát cho mẹ. Cứ như vậy hàng ngày hàng ngày việc đó đã trở thành thói quen của em. Vì thế em rất hay được bố khen em cảm thấy mình rất hạnh phúc. Bữa cơm tối nhà em như vậy đấy rất ngon và vui vẻ. Em ước ngày ngày được ăn đoàn tụ như vậy. Mặc dù bố mẹ đi làm có mệt mỏi nhưng nhìn thấy em bố mẹ vẫn tỏ ra rất vui vẻ để em vui theo khiến không khí trong nhà vui vẻ và thoải mái hơn. Em hứa với bố mẹ sẽ là đứa con ngoan và sẽ cố gắng học thật tốt để không phụ lòng bố mẹ. Em rất thích bữa tối ăn gia đình em. Bởi bữa tối này như để gắn kết tình cảm gia đình em trở nên chặt chẽ hơn và ý nghĩa hơn. Khiến mỗi thành viên trong gia đình em mãi mãi không thể quên được những khoảnh khắc tuyệt vời và hạnh phúc như vậy.
Topic: Describe your family's dinner. I like dinner the most, because only at night can my family fully eat together. Because my parents work at the company, they don't come home at noon. I go to school all day so I stay at school for lunch. Normally, at 6 o'clock my mother comes home from work and buys food to cook, then at about 7 o'clock everything is finished before my whole family sits down to eat together. During meals, my mother cooked many dishes such as fried fish, boiled spinach, braised pork, fish soup with tomatoes,... and many other dishes. The dishes my mother cooks are all rich in nutrients to be good for the health of the whole family. During meals, my parents often ask about my studies today, and if there's anything fun in class to tell them. Everyone ate and talked happily. Right now I feel so happy that I wish my parents would come home to eat with me every day like that. When I finished telling my story, Dad told me about Dad at the company and his colleagues. I feel very excited because they are very funny and often come to my house to play. Then it was my mother's turn to tell the story of how she went to the market to buy things. Eating meals all day is very stressful and very happy. See more: Describe the school bag you use every day After eating, my mother brought out a plate of fruit for my father and I to have dessert. My mother stood next to me and washed the dishes. After I finished eating my portion, I started to help cover the dishes for my mother. Just like that every day, it has become my habit. That's why I often receive compliments from my father, which makes me feel very happy. Dinner at my house is so delicious and fun. I wish I could have a reunion meal like that every day. Even though my parents were tired from work, when they saw me, they still seemed very happy and let me be happy too, making the atmosphere in the house happier and more comfortable. I promise my parents that I will be a good child and will try to study well so as not to disappoint them. I really like dinner with my family. Because this dinner seems to strengthen the bond between my family and become more meaningful. Make each member of my family forever forget such wonderful and happy moments.
Đề bài: em hãy tả bữa tiệc sinh nhật mà em chứng kiến Tiệc sinh nhật là ngày vui của chủ nhân bữa tiệc hôm đó cũng là ngày hội cho người thân, anh em, bạn bè cùng tụ hội về để chia sẻ niềm vui và cùng nhau chúc mừng sinh nhật. Hầu như các bạn ở thành phố không còn quá xa lạ với những bữa sinh nhật đông vui, nhộn nhịp có đủ bánh và quà, nhưng đối với những bạn nông thôn, miền núi thì đó chắc chắn là điều xa xỉ. Dịp nghỉ hè năm nay để lại cho em quá nhiều kỷ niệm và em sẽ không bao giờ quên, bởi kỳ nghỉ em không những được đi chơi, được gặp ông bà, cô dì chú bác mà qua chuyến về quê lần vừa rồi em đã học được quá nhiều thứ bổ ích và hay ho. Nhân tiện đây em cũng xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện về bài học giữa những con người sống kham khổ, quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Cơm áo hằng ngày con lo chưa đủ, đến buổi là đã phải nghĩ xem kiếm đâu tiền để mua cho con hạt gạo, miếng rau để ăn thì lấy gì nhớ tới cái ngày gọi là sinh nhật chứ. Nếu như sinh nhật ở thành phố thì chắc chắn sẽ có bánh gato với nhiều màu sắc và hình vẽ ngộ nghĩnh cùng những lời chúc thân thương dành cho chủ nhân bữa tiệc, có hoa quả, bánh kẹo, nến, băng rôn phủ quanh nhà, sẽ có bạn bè, người thân tới chung vui cùng.Xem thêm: Soạn bài Con người là bạn của thiên nhiên Nhưng đối với các bạn nhỏ ở vùng nông thôn, sinh nhật chỉ vọn vẹn đúng mấy cái kẹo, ít bỏng và chúng nó xúm xím lại, giành nhau ăn, sinh nhật ở đây cũng có bạn bè nhưng chúng tới dự sinh nhật không quà, không người thân, chỉ là nhớ tới sinh nhật của bạn nên nó tới xem có gì hay không mà thôi, nếu có chúng tranh giành từng cái kẹo, hạt bỏng, hát hò tí, xong đứa nào về nhà đứa nấy. Thế là hết tiệc. Có lẽ đây là bữa tiệc sinh nhật em sẽ nhớ nhất trong đời, ở thành phố đến tuổi như em đến ăn bố mẹ còn phải chiều chuộng, dỗ ngon dỗ ngọt, còn các bạn ở nông thôn người ta thèm cơm thèm thức ăn đến nỗi sinh nhật bạn cũng luôn nhớ tới người ở nhà, dù đi đâu cũng mang theo quà về, người ta nghĩ như thế là không nên nhưng em lại nghĩ ngược lại, chỉ trong cái nghèo người ta mới nhớ tới nhau chứ có ăn có uống đầy đủ rồi chả ai còn nhớ tới ai nữa.
Topic: Describe the birthday party you witnessed A birthday party is a happy day for the party owner, it is also a festival for relatives, brothers, and friends to gather to share joy and celebrate birthday together. Most of you in the city are no longer unfamiliar with crowded, bustling birthday parties with enough cakes and gifts, but for those in the countryside and mountainous areas, it is definitely a luxury. This year's summer vacation left me with so many memories and I will never forget them, because during the vacation I not only got to go out and meet my grandparents, aunts and uncles, but through the last trip back to my hometown, I was able to Learned so many useful and interesting things. By the way, I would also like to tell you a story about the lesson between people who live a miserable life, all year round selling their faces to the earth and their backs to the sky. I don't have enough to worry about daily food and clothing. When it's time, I have to think about where to find money to buy rice grains and vegetables to eat, so how can I remember the day called my birthday? If the birthday is in the city, there will definitely be a cake with many colors and funny drawings along with loving wishes for the party owner, fruits, candies, candles, and banners covering the house. , there will be friends and relatives coming to celebrate together. See more: Lesson preparation Humans are nature's friends But for children in rural areas, birthdays only consist of a few candies, few snacks, and they huddle together, fighting over each other's food. Birthdays here also include friends, but they come without gifts. , no relatives, just remembered his friend's birthday so he came to see if there was anything interesting. If there was anything, they fought over each candy and nut, sang a little, then each went home. That's the end of the party. Perhaps this is the birthday party I will remember most in my life. In the city, when I come to eat at my age, my parents still have to pamper and coax me, while my friends in the countryside crave food. On your birthday, you always remember the people at home. No matter where you go, you always bring gifts. People think that's not the right thing to do, but I think the opposite. Only in poverty do people remember each other instead of eating. After drinking enough, no one will remember anyone else.
Đề bài: Em hãy viết bài văn tả bữa tiệc sinh nhật mà em được tham dự. Bài làm của một học sinh lớp 5 tại Hà Nội. Chắc hẳn các bạn ai cũng đã từng tham gia một hoặc nhiều bữa tiệc sinh nhật của bạn hoặc người thân. Vào thứ Bảy tuần trước em cũng đã tham gia một bữa tiệc sinh nhật của bạn cùng lớp. Bữa tiệc rất vui và đã để lại trong em và các bạn nhiều kỉ niệm sâu sắc. Bạn ấy tên là Lan, trước hôm sinh nhật bạn có đưa cho mỗi bạn trong lớp một cái thiệp sinh nhật trong đó có ghi rõ thời gian, địa điểm diễn ra buổi tiệc. Các bạn trong lớp ai cũng háo hức chờ đón. Sau khi buổi học ngày thứ Sáu kết thúc, chúng em đã thống nhất thời gian để cùng nhau đến nhà bạn Lan. Riêng em, buổi tối hôm đó em đã nhờ mẹ đưa đi và mua một món quà ưng ý nhất để làm quà tặng cho bạn. Buổi sáng thứ Bảy, các bạn trong lớp tập trung tại địa điểm đã thống nhất và xuất phát đến nhà Lan, khi đến nơi đã có rất nhiều bạn ở đó, trong đó có một số là bạn thân của Lan và các bạn tuy không học cùng lớp nhưng ở gần nhà đến sớm giúp Lan chuẩn bị đồ cho buổi tiệc. Bạn thì rửa cốc chén, bạn thì rửa hoa quả, mỗi bạn một việc. Nhìn thấy các bạn trong lớp đến, Lan vội chạy ra đón các bạn vào nhà. Khi mọi người đã đông đủ, mọi thứ đã được chuẩn bị xong, buổi tiệc sinh nhật chính thức bắt đầu. Các bạn cùng ngồi quây quần thành một vòng tròn, bánh ga tô với mười ngọn nến sáng lung linh tượng trưng cho mười tuổi đã sẵn sàng. Trên bánh có ghi dòng chữ “Chúc mừng sinh nhật Lan tròn Mười tuổi”. Mọi người cùng hát vang bài hát “Chúc mừng sinh nhật” như lời chúc mừng gửi đến Lan.Xem thêm: Cảm nhận của anh (chị) về hình tượng Bê-li-cốp Sau đó Lan ước, thổi nến và cắt bánh. Các bạn mang những món quà của mình đến tặng Lan, Lan cảm ơn rối rít, khỏi phải nói Lan vui đến như thế nào? Chiếc bánh ga tô được cắt ra chia thành những phần nhỏ cho mỗi bạn. Các bạn vừa ăn, vừa đùa nghịch rất vui vẻ, thỉnh thoảng còn có bạn quệt bánh ga tô lên mặt bạn khác. Ngoài ra, còn có rất nhiều bánh kẹo và trái cây. Chúng em còn tổ chức văn nghệ và một số trò chơi nhỏ để cho không khí thêm sôi động. Mọi người ai cũng hưởng ứng và tham gia rất nhiệt tình. Đến chiều bữa tiệc kết thúc, mọi người cùng nhau dọn dẹp giúp Lan và ra về. Vì còn khá nhiều bánh kẹo nên mẹ Lan đã gửi phần cho mỗi bạn một ít mang về. Bữa tiệc sinh nhật kết thúc, ai cũng rất mệt mỏi, tuy vậy nhưng ai cũng vui vì đã có một khoảng thời gian rất ý nghĩa bên bạn bè. Mỗi người sẽ có những ấn tượng riêng về bữa tiệc, riêng em thì thấy thật tuyệt vì đây là cơ hội để các bạn trong lớp gần nhau hơn.
Topic: Write an essay describing the birthday party you attended. Work by a 5th grade student in Hanoi. Surely everyone of you has attended one or more birthday parties of friends or relatives. Last Saturday I also attended a classmate's birthday party. The party was very fun and left many deep memories for me and my friends. Her name is Lan. Before her birthday, she gave each classmate a birthday card that clearly stated the time and location of the party. Everyone in the class is eagerly waiting. After Friday's class ended, we agreed on a time to go to Lan's house together. As for me, that evening I asked my mother to take me and buy the most suitable gift for my friend. Saturday morning, the classmates gathered at the agreed location and headed to Lan's house. When they arrived, there were many friends there, some of whom were Lan's close friends and others who were not friends. In the same class but living close to home, she came early to help Lan prepare things for the party. You wash cups and dishes, you wash fruit, each of you has a job. Seeing her classmates arriving, Lan quickly ran out to welcome them into the house. When everyone was gathered and everything was prepared, the birthday party officially began. You all sit together in a circle, the cake with ten shimmering candles symbolizing ten years old is ready. On the cake was written the words "Happy Ten Years Old Birthday to Lan". Everyone sang the song "Happy Birthday" as a congratulation to Lan. See more: Your feelings about the image of Belikov Then Lan makes a wish, blows out the candles and cuts the cake. You brought your gifts to give to Lan, Lan thanked you profusely, needless to say how happy Lan was? The cake is cut into small parts for each person. They ate and played happily, sometimes even wiping cake on other people's faces. In addition, there are many candies and fruits. We also organize entertainment and some small games to make the atmosphere more exciting. Everyone responded and participated enthusiastically. In the afternoon, the party ended, everyone helped Lan clean up and left. Because there were quite a few candies left, Lan's mother sent a little for each of her friends to take home. The birthday party ended, everyone was very tired, but everyone was happy because they had a very meaningful time with friends. Each person will have their own impressions of the party, but I personally think it's great because this is an opportunity for classmates to get closer to each other.
Đề bài: Tả bữa tiệc sinh nhật “Cho cậu” em quay người lại, thấy thằng Can (xấu xí) chìa một tấm thiệp ra trước mặt mình. Em giật lấy rồi bóc ra xem. A, thì ra là tấm thiệp sinh nhật đây mà. Can tổ chức sinh nhật lần thứ mười một và mời em đến dự. Em vui vẻ nhận lời. Ngày hôm ấy, sau khi xin phép mẹ đàng hoàng, em vội lục tìm một bộ đồ thật đẹp rồi cưỡi xe đạp ra quầy tạp hoá lấy tiền mẹ cho mua cho Can một món quà thật hợp ý bạn. Là bạn thân của Can, em biết nó rất thích đọc Đôrêmon nên chọn một quyển, gói cẩn thận rồi lên xe đến nhà nó. Ở đó mọi người đã đông đủ cả, chúng em cùng đưa quà tặng cho bạn rồi quay vào nhà chọn một chỗ thật thích hợp để sẵn sàng cho việc phá cỗ. Một lát sau, phòng khách bỗng che rèm, tắt điện tối om rồi từ dưới bếp, mẹ bạn bưng lên một cái bánh gatô thật ngon lành. Can nhắm mắt, cầu khẩn rồi thổi tắt ngọn nến, lúc bây giờ, đèn đóm mới được bật lên. Anh của Can chia đều thức ăn cho mọi người rồi cáo lui để bọn em tha hồ, thoải mái đùa vui. Chỉ đợi có thế, bạn lấy tay dính bánh kem rồi bôi lên mặt bọn em. Cả đám tức giận, bôi lại. Thế là cảnh hỗn độn bắt đầu.Trong lúc đó, em tối tăm mặt mày, những bàn tay tứ phía cứ chĩa thẳng vào mặt khiến em chẳng biết làm gì ngoài chuyện nhúng tay vào chén bánh bôi bừa lên mặt đứa nào đấy. Sự hỗn độn sẽ không bao giờ kết thúc nếu như những chén bánh không hết. Bôi một lúc thì đứa nào, đứa nấy cũng hết nhẵn, không còn một chút bánh nào cả. Bỗng có tiếng cười rồi cả đám cùng cười theo. Đứa này chỉ mặt đứa kia cười, đứa kia chỉ mặt đứa này cười. Tiếng cười như vỡ chợ. Cười mãi cũng hết hơi, thế là chúng em không hé răng nữa mà ra sau nhà rửa mặt rồi lại chỗ cũ chờ cỗ tiếp theo. Một lát sau, mẹ Can bưng lên cho mỗi đứa một tô bún khô. Các bạn mãi miết ăn. Riêng em vì dõi mắt lên ti vi nên khi các bạn đã ăn gần hết thì em mới vội vàng cầm đũa. Em xong chúng em bày trò chơi, các bạn đề nghị chơi trò trốn tìm. Thế là cả bọn xúm lại “bao tiếng xùm” để xem thử ai làm. Thật không may mắn, người làm lại là em. Nhà bạn Can nhiều ngóc ngách nên em phải làm mãi cho tới xế chiều, khi mà cuộc chơi kết thúc. Chúng em xúm lại chúc Can rồi xin phép từng người trong nhà bạn đi về. Em thấy mặt thằng nào thằng nấy ủ rũ cả, chắc là chúng cũng như em, tiếc nuối khi cuộc chơi kết thúc. Ngày hôm ấy vui quá, em mong sinh nhật Can sẽ đến thật nhanh để chúng em có những giờ phút vui vẻ, chơi đùa thân thiết và quên hết những giận hờn và tình bạn sẽ ngày càng bền vững Nguồn Edufly Xem thêm: Soạn bài Cảnh vật quê hương
Topic: Describe a birthday party "For you" I turned around and saw Can (ugly) holding out a card in front of me. I grabbed it and peeled it off to see. Ah, so this is a birthday card. Can celebrated his eleventh birthday and invited me to attend. I happily accepted. That day, after properly asking my mother's permission, I quickly searched for a nice outfit and then rode my bicycle to the grocery store to get the money my mother gave me to buy Can a gift that would suit her friend. As Can's close friend, I knew he really liked reading Doraemon, so I chose a book, wrapped it carefully, and then got in the car to go to his house. There was everyone there. We gave gifts to our friends and then went back to the house to choose a suitable place to get ready for the party. A moment later, the living room suddenly closed the curtains, turned off the lights, and then from the kitchen, your mother brought up a delicious cake. Can closed his eyes, prayed, then blew out the candle. Only now did the lights turn on. Can's brother divided the food equally for everyone and then left so we could have fun and have fun. Just waiting for that, you take the cream cake on your hands and apply it on our faces. Everyone was angry and reapplied. Then the chaos began. Meanwhile, my face darkened, hands from all directions kept pointing straight at my face, making me not know what to do except dip my hand into the bowl of cake and smear it all over someone's face. The chaos will never end if the bowls of cake don't run out. After applying it for a while, everyone will be completely smooth, without any cake left. Suddenly there was laughter and everyone laughed along. This person points to that person's face and smiles, that person points to this person's face and smiles. Laughter was like breaking the market. We were out of breath after laughing, so we stopped talking and went to the back of the house to wash our faces and then returned to the same place to wait for the next meal. A moment later, Can's mother brought each child a bowl of dry noodles. You guys are always eating. As for me, I was watching the TV so when my friends had almost finished eating, I quickly picked up the chopsticks. After I finished, we played a game, and the friends suggested playing hide and seek. So we all gathered around "making a lot of noise" to see who did it. Unfortunately, the person who did it was me. Can's house has many nooks and crannies, so I had to keep working until late afternoon, when the game ended. We gathered together to wish Can and then asked each person in his family for permission to go home. I saw everyone's faces were sad, they were probably like me, regretful when the game ended. That day was so fun, I hope Can's birthday will come quickly so we can have fun, play close and forget all the anger and our friendship will become stronger and stronger. Source Edufly See more: Prepare lesson Landscape scenery of the homeland
Đề bài:Tả bữa ăn của gia đình em Bữa ăn tối của gia đình em bắt đầu từ sáu giờ cũng đúng là lúc ba em đi làm mới về. Em em và em cũng vừa mới đi học về. Mẹ em thì cũng mới vừa về. Cả nhà ai cũng đói bụng. Nhưng cơm thì chưa nấu. Nên gia đình em quyết định đi ăn phở. Có hôm ăn bún bò Huế, có hôm ăn cơm tấm dưới bùng binh, có hôm cả nhà em đi cỡ năm bước ra khỏi nhà đi ăn cơm sinh viên. Trước nhà em là một con đường đầy những quán ăn, chiều nào cũng làm đồ ăn thơm phức. Em và em của em đã thuộc từng cái mùi của từng món ăn của từng quán. Tụi em cũng biết hôm nào mình thèm ăn món nào. Có hôm tụi em ăn cá chiên, có hôm tụi em ăn thịt kho, có hôm tụi em ăn cá kho, lại có hôm tụi em ăn mực nhồi thịt băm, canh thì lần nào hai đứa em cũng ăn canh khổ qua dồn thịt, rất ngon. Mẹ em nấu ăn rất ngon, nhưng chủ nhật mới nấu. Mấy ngày khác ba mẹ em bận dữ quá nên cả nhà em cứ đi ăn tiệm. Nhưng mỗi lần ra quán cả nhà em đều thích gọi “kiểu ăn gia đình.” Có nghĩa là giống y chang như ăn ở nhà, có chén, có dĩa thức ăn, một tô canh bự, một nồi cơm bự.. Mẹ em nói đáng lẽ kêu bốn cái dĩa ăn đại cho nó lẹ đi về hai em học bài rồi đi ngủ mai đi học, nhưng mà ba em nói kêu “kiểu gia đình” cho nó vui. Mùa thi đến hay mùa tốt nghiệp đến, ba mẹ em nhảy còn hơn popcorn, hai đứa em vừa học vừa nổ đùng đùng như cốm nổ. Cả nhà ai cũng vắt giò lên cổ chạy, lo chuyện học chuyện làm của mình. Mẹ em nói thôi tối đi học về cứ ăn mì, vì hai chị em còn nhỏ không thể ra ngoài ăn một mình được. Thế là hai chị em em ăn mì, nhưng có lúc ngán quá cũng ra ngoài quán ăn bà mập mua đồ ăn rồi về nhà tự nấu cơm. Rồi hai chị em ăn cơm với nhau. Rồi học bài, nhưng rồi không dám đi ngủ vì sợ ma, nên em tập uống cà phê, em của em tập uống trà, nó phải uống trà vì em không cho nó uống cà phê. Rồi em với em của em ngồi thức đợi ba mẹ tới nửa đêm. Có khi ba mẹ về nửa đêm mà chưa ăn gì, thấy hai em còn thức nên ba ra ngoài kêu anh mì gõ đem vô bốn tô ăn no cành hông, no muốn bể bụng. Có khi ba em ăn đến hai tô, có khi ba em ăn luôn phần của em. Xem thêm: Vai trò của nhân vật vợ Tràng trong truyện “Vợ nhặt" của Kim LânNói chung là em thấy ăn uống như vậy rất là vui vì không phải lúc nào cũng ăn cơm mà ngoài ra mình còn ăn được phở, bún bò, cơm sinh viên và mì gõ… Mà có ăn như vậy nên bà mập quán cơm sinh viên mới biết hai đứa em, mà không những bả biết mà cả con phố hàng quán nào cũng biết mặt hai đứa em, thậm chí người ta còn biết em thích ăn thịt kho hột vịt nữa… Em thấy tuy là giờ giấc ăn nó không có ổn định nhưng mà như vậy thì nó rất là cơ động, vả lại em chưa bao giờ bị đau bao tử bởi giờ giấc ăn uống lộn xộn nên em thấy như vậy thì cũng đâu có sao đâu. Vả lại em thích chờ ba mẹ về ăn vì như vậy nó vui hơn vì trong lúc chờ em sẽ được thức khuya coi phim kiếm hiệp của ba mẹ mà lúc trước ba mẹ không cho tụi em coi. Mặc khác, nếu như hai chị em em ở nhà một mình thì chị họ em sẽ sang chơi và tụi em sẽ chơi tắt đèn kể chuyện ma, rất rùng rợn nhưng rất vui. Nên em nghĩ, không nấu ăn thì đã sao, em vẫn thấy vui vì nói gì thì nói em cũng chưa bao giờ ăn cơm một mình, nếu không có ba mẹ thì em ăn cơm với em của em, có nó cũng vui thấy mồ, vì thường tụi em hay phân công ra ăn xong đứa nào rửa chén, đứa nào cho mèo ăn, đứa nào lau nhà, có những lúc em lười quá thì em hay giả vờ đau bụng phải vào toilet nên em em nó làm hết… Hoặc có những lúc em của em cũng lười mà em cũng lười thì tụi em ra ngoài nhà sau khoá cái đồng hồ nước lại rồi giả vờ như nhà bị cúp nước không thể rửa chén được, rồi sáng mai âm thầm mở đồng hồ nước, rồi……vô tư đi học tối mai về rửa. Nguồn Edufly Xem thêm: Giới thiệu về lễ hội ở quê em
Topic: Describe your family's meals My family's dinner starts at six o'clock, which is exactly when my dad comes home from work. My brother and I just got home from school. My mother has just returned. Everyone in the family is hungry. But the rice is not cooked yet. So my family decided to go eat pho. Some days I eat Hue beef noodle soup, some days I eat broken rice under the roundabout, and some days my whole family walks about five steps out of the house to eat student food. In front of my house is a street full of restaurants, every afternoon they make fragrant food. My sister and I have memorized every smell of every dish in every restaurant. We also know what food we crave each day. Some days we eat fried fish, some days we eat braised meat, some days we eat braised fish, some days we eat squid stuffed with minced meat, soup, every time we eat bitter melon soup with meat, very delicious. My mother cooks very well, but only cooks on Sundays. On other days, my parents are so busy that my whole family just goes out to eat. But every time I go out to a restaurant, my whole family likes to order it "family style." It means it's exactly like eating at home, with a bowl, a plate, a big bowl of soup, a big pot of rice... My mother said she should have ordered four plates so she could go home quickly and study. then go to bed and go to school tomorrow, but my dad said it's "family style" to make it fun. When exam season comes or graduation season comes, my parents dance more than popcorn. The two of us study and explode like exploding nuggets. Everyone in the family is running around trying to figure out what to do and what to do. My mother told me to just eat noodles when I get home from school at night, because my two sisters were still young and couldn't go out to eat alone. So the two sisters ate noodles, but sometimes they were so bored that they went out to the fat lady's restaurant to buy food and then went home to cook for themselves. Then the two sisters ate together. Then I studied, but didn't dare go to bed because I was afraid of ghosts, so I learned to drink coffee, my younger brother learned to drink tea, he had to drink tea because I didn't let him drink coffee. Then I and my younger brother sat up waiting for our parents until midnight. Sometimes my parents came home in the middle of the night and hadn't eaten anything. Seeing that my two younger siblings were still awake, my dad went out and asked my brother to bring me four bowls of food to eat until my stomach was full. Sometimes my dad eats two bowls, sometimes he even eats mine. See more: The role of the character Trang's wife in the story "The Picked Wife" by Kim Lan In general, I find eating like this very fun because I don't always eat rice, but in addition I can eat pho, beef noodle soup, Student rice and noodles... Because we eat like that, the fat lady at the student restaurant knows you two, not only does she know, but every shop on the street knows you two, and even people know you. I like to eat braised meat with duck seeds... I find that although the eating time is not stable, it is very flexible, and I have never had a stomach ache due to chaotic eating times, so I don't think there's anything wrong with that. Besides, I like waiting for my parents to come home to eat because it's more fun because while I'm waiting, I can stay up late to watch my parents' martial arts movies that they didn't let us before. On the other hand, if my sister and I are alone at home, my cousin will come over and we will play with the lights off and tell ghost stories, which is very scary but very fun, so I think it's okay to not cook Why, I'm still happy because no matter what I say, I've never eaten alone. If it weren't for my parents, I'd eat with my younger siblings. It's also fun to have them around, because we usually divide up the tasks. After eating, who washes the dishes, who feeds the cat, who cleans the house? There are times when I'm too lazy, so I pretend to have a stomachache and have to go to the toilet, so my sister does it all... Or there are times when my brother is lazy too. But if you're lazy, we'll go outside the house, lock the water meter, pretend like the water's out in the house and can't wash dishes, then tomorrow morning we'll secretly turn on the water meter, then...carefree go to school tomorrow night. about washing. Source Edufly See more: Introduction to the festival in my hometown
Tả chim bồ câu (hay một loài chim khác) mà em có dịp quan sát Hướng dẫn Sáng sớm, nắng chiếu hanh nhạt trên vỉa hè soi rõ hai chú chim bồ câu đang tha thẩn bên vệ đường. Hai chú chim bồ câu có màu lông xanh xám, lông ngực đeo cườmbiếc óng ánh. Đầu chú chim tròn trịa, hai mắt bầu, dài, đen lay láy. Cặp mỏ chim có màu vàng như màu đất sét nung. Hai tai của nó nhỏ như chấm đốt, màu hồng nâu ở bên mái đầu. Thân hình chú chim thon lẳn, tròn trịa. Bộ lông bồ câu màu xanh xám, bóng mượt. Cái thân hình thon lẳn đó di chuyển nhờ cặp chân thấp bé màu hồng. Vì chân nó thấp nên lúc đi, chim câu có dáng phục phịch còn cái đầu thì lắc lư, lắc lư theo nhịp chân. Chim bồ câu thường sống thành bầy đàn hoặc từng đôi. Nhiều người nuôi chim câu như nuôi gia súc còn phần lớn chim câu sống tự do trong môi trường thân thiện của con người. Chim câu đẹp và hiền lành nên được con người yêu quý. Chim bồ câu trắng được con người chọn làm biểu tượng của hoà bình. Ở nông thôn, vào mùa gặt, chim câu bay về từng đàn nhặt thóc rơi trên những ô ruộng mới gặt hái. Chúng gọi nhau, gù lên âu yếm rất dễ thương. Chim câu cũng được nhiều người nuôi để cung cấp thịt chim cho thị trường vì thịt chim câu ăn ngon, bổ. Từ xưa, chim bồ câu được con người huấn luyện để đưa thư. Theo em, chim bồ câu thông minh, đẹp và hiền hậu, lẽ ra con người không nên ăn thịt nó. Ở Luân Đôn, thủ đô của nước Anh, chim câu sống thành từng đàn lớn vài trăm con. Chúng sống tự do trong những tháp chuông cổ kính và người Anh không giết hại chúng để lấy thịt. Ngắm nhìn đôi chim câu đẹp, bạo dạn đi lại trên vỉa hè em thấylòng lâng lâng niềm vui trước cảnh vật bình an khoáng đạt của cuộc sống. Chim câu cũng đóng góp cho đời, cho con người niềm vui sống và vẻ đẹp nhu mì của nó. Chim bồ câu là loài chim rất hiền. Em thật sự thích thú và ao ước con người càng ngày càng giữ gìn môi trường sống cho chim để nó được tự do phát triển. Nguồn: thêm: Viết đoạn văn tả mẹ con đàn gà mới nở
Describe a pigeon (or another bird) that you have the opportunity to observe Instruct Early in the morning, the sunlight shone faintly on the sidewalk, clearly illuminating two pigeons lounging on the side of the road. The two pigeons have gray-green feathers and iridescent beaded chest feathers. The bird's head is round, its eyes are round, long, and black. The bird's beaks are yellow like the color of baked clay. Its ears are small like dots, pink and brown on the side of its head. The bird's body is slim and round. The pigeon's plumage is grey-blue, shiny. That slim body moved thanks to its short pink legs. Because its legs are low, when it walks, the pigeon has a pensive posture and its head shakes and sways with the rhythm of its feet. Pigeons often live in flocks or pairs. Many people raise pigeons like they raise livestock, and most pigeons live freely in human-friendly environments. Pigeons are beautiful and gentle, so they are loved by humans. The white dove was chosen by people as a symbol of peace. In the countryside, during harvest time, pigeons fly in flocks to pick up fallen rice in newly harvested fields. They call each other, hump and cuddle very cutely. Pigeons are also raised by many people to supply bird meat to the market because pigeon meat is delicious and nutritious. Since ancient times, pigeons have been trained by humans to deliver letters. In my opinion, pigeons are intelligent, beautiful and gentle, people should not eat them. In London, the capital of England, pigeons live in large flocks of several hundred birds. They live freely in ancient bell towers and the British do not kill them for meat. Looking at the pair of beautiful pigeons, boldly walking on the sidewalk, I feel my heart filled with joy at the peaceful and spacious scenery of life. The dove also contributes to life, giving people the joy of living and its gentle beauty. Pigeons are very gentle birds. I really enjoy and wish that people would increasingly preserve the habitat for birds so that they can freely develop. Source: more: Write a paragraph describing a mother and her newly hatched chickens
Tả chim đại bàng Hướng dẫn Với truyền hình cáp chương trình trên ti vi phong phú hơn. Một số kênh truyền hình chuyên về một chương trình nào đó và rất được khán giả ưa chuộng. Trong số đó em rất yêu thích chương trình "Thế giới động vật”. Hôm nay chương trình ấy giới thiệu hình ảnh và tập tính sống của chim đại bàng. Đại bàng còn gọi là chim ưng là một loài chim săn mồi cỡ lớn. Đại bàng loại lớn có chiều dài cơ thể hơn một mét nặng bảy ki-lô-gam. Nó có cái đầulớn như quả đấm của võ sĩ quyền anh. Bộ lông của đại bàng là một áo choàng đẹp: lông đầu màu trắng ngà hơi pha màu kem sữa, lông mình và lông cánh màu đen, lông ngực và lông bụng của đại bàng màu trắng. Mắt của đại bàng to, hơi xếch, có màu do cam viền quanh con người rất đẹp. Mỏ của nó cứng, màu nâu khoằm xuống. Sải cánh của đại bàng dài từ một mét rưỡi đến hai mét. Đại bàng thường làm tổ trên núi cao hoặc cây cao. Tổ của chúng rất lớn và mỗi năm chúng lại tha về tổ nhiều cành cây mới để làm cho tổ kiên cố hơn trước. Đại bàng có dáng đẹp và uy dũng. Nó là loài chim săn mồi giỏi, thường được thợ săn nuôi và huấn luyện để bắt mồi. Đại bàng biểu tượng cho sức mạnh và lòng can đảm, tầm nhìn xa và sự bất tử. Nó được coi là vua của không trung và sứ giả của vị thần lối cao. Vì thế hình ảnh đại bàng được dùng dế làm huy hiệu cho một số lực lượng như Trung tâm rình báo Mỹ. Đại bàng là chúa tể các loài chim giống như hô là chúa sơn lâm của rừng sơn vậy. Đại bàng là con chim đẹp và dũng mãnh. Em rất thích chim đại bàng. Em ao ước lớn lên em cũng mạnh mẽ, bay cao và bay xa trên con đường sự nghiệp như chim đại bàng bay giữa không trung vậy. Nguồn: thêm: Hãy kể diễn cảm truyện Con Rồng Cháu Tiên bằng lời văn của em và nêu một vài cảm nghĩ của em về câu chuyện đó.
Describe the eagle Instruct With cable TV, TV programs are more diverse. Some TV channels specialize in a certain program and are very popular with audiences. Among them, I really love the program "Animal World". Today that program introduces images and living habits of eagles. The eagle, also known as the falcon, is a large bird of prey. Large eagles have a body length of more than one meter and weigh seven kilograms. It has a head as big as a boxer's fist. The eagle's plumage is a beautiful cape: the head feathers are ivory white slightly mixed with milk cream, the body feathers and wing feathers are black, the chest feathers and belly feathers of the eagle are white. The eagle's eyes are large, slightly slanted, orange-colored and bordered beautifully around humans. Its beak is hard, brown and curved down. An eagle's wingspan is from one and a half to two meters long. Eagles often nest on high mountains or tall trees. Their nest is very large and every year they bring back many new branches to make the nest stronger than before. The eagle has a beautiful and majestic appearance. It is a good bird of prey, often raised and trained by hunters to catch prey. The eagle symbolizes strength and courage, foresight and immortality. It is considered the king of the air and the messenger of the high gods. Therefore, the image of an eagle is used as a badge for some forces such as the US Stalking Center. The eagle is the king of birds just like the eagle is the king of the jungle. The eagle is a beautiful and brave bird. I really like eagles. I wish that when I grow up, I will be strong and fly high and far on my career path like an eagle flying in the air. Source: more: Tell the story of The Dragon and the Fairy's Son expressively in your own words and give some of your feelings about that story.
Tả chiếc bàn học ở nhà của em Bài làm Chiếc bàn học là đồ dùng không thể thiếu đối với mỗi bạn học sinh. Em cũng có một chiếc bàn học rất xinh xắn được bố em mua cho nhân dịp năm học mới. Chiếc bàn học ở nhà của em được đặt cạnh cửa sổ, bố em bảo như vậy sẽ tận dụng được ánh sáng mặt trời và tạo không gian thoáng mát để cho em có thể học tập tốt nhất. Chiếc bàn học của em có màu hồng bởi vì nó rất hợp với con gái. Mặt bàn học được làm bằng nhựa cứng, trên đó có in hình các cô gái trong phim hoạt hình Disney rất xinh đẹp. Chiếc bàn học này có hình chữ nhật nhưng ở mép bàn lại được thiết kế theo kiểu lượn sóng nhằm tăng tính thẩm mỹ. Mặt bàn khá rộng, vì vậy em có thể để 1 quyển lịch bàn, 1 chiếc đồng hồ và 1 chiếc đèn học lên đó mà vẫn còn chỗ để làm bài tập về nhà. Chiếc bàn học ở nhà của em có 4 chân, chân bàn được cấu tạo bằng sắt trông rất khỏe khoắn. Cho dù em có đè nặng lên mặt bàn thì cũng không sợ vì đã có chân bàn chống đỡ. Hằng ngày, cứ đúng 19 giờ 30 phút là em lại ngồi vào bàn học để làm bài tập về nhà hoặc đọc trước bài mới. Bàn học này còn là nơi em ngồi đọc truyện, ngồi nhìn vô định về một hướng chỉ để ngắm cảnh vật bên ngoài cửa sổ và đôi khi cũng là nơi giúp em thoải mái ngồi trầm tư về một điều gì đó tươi đẹp trong tương lai… Mỗi khi học bài xong, em sẽ gấp sách vở gọn gàng để lên mặt bàn và sau đó em lấy khăn lau bàn cho đỡ bụi. Em rất yêu quý chiếc bàn học này nên em luôn giữ gìn nó cẩn thận, không vẽ bậy lên mặt bàn.Xem thêm: Tóm tắt tin sau: “Được sự quan tâm của Hội Khuyến học phường An Sơn (Tam Kì, Quảng Nam)... Cũng trong dịp này, Liên đội đã tặng 2 suất học bổng cho các bạn ở Trưởng Tiểu học Tam Thăng” Em rất thích chiếc bàn học mà bố em tặng cho em nhân dịp vào năm học mới. chiếc bàn học là người bạn luôn ở bên em lúc vui cũng như lúc buồn, gắn liền với em suốt những năm tháng học sinh tiểu học và giúp em có cảm giác thoải mái khi học tập để đạt kết quả tốt nhất.
Describe your study desk at home Assignment The study desk is an indispensable item for every student. I also have a very nice desk that my father bought for me for the new school year. My study desk at home is placed next to the window. My father said this will take advantage of sunlight and create a cool space so I can study best. My desk is pink because it suits girls very well. The desk top is made of hard plastic, with beautiful pictures of girls from Disney cartoons printed on it. This desk is rectangular in shape but the edge of the desk is designed in a wavy style to increase aesthetics. The table surface is quite large, so I can put a calendar, a clock and a study lamp on it and still have room to do homework. My home study desk has 4 legs, the table legs are made of iron and look very strong. Even if you put heavy weight on the table, you won't be afraid because the table legs support it. Every day, at exactly 7:30 p.m., I sit at my desk to do homework or read a new lesson. This desk is also where I sit and read stories, sit and look aimlessly in one direction just to admire the scenery outside the window, and sometimes it is also a place where I can comfortably sit and contemplate something beautiful in the future. … Every time I finish studying, I will fold my books neatly and put them on the table and then I use a cloth to wipe the table to reduce dust. I love this desk very much, so I always take care of it carefully, not drawing graffiti on the desk. See more: Summary of the following news: "Attention from the Study Promotion Association of An Son ward (Tam Ky, Quang Nam) )... Also on this occasion, the Union awarded 2 scholarships to students at Tam Thang Primary School" I really like the desk my father gave me for the new school year. The desk is a friend who is always by my side in both happy and sad times, sticking with me throughout my elementary school years and helping me feel comfortable while studying to achieve the best results.
Tả chiếc bàn học ở trường của em Bài làm “Mỗi ngày đến trường là một ngày vui” là câu nói quen thuộc em vẫn được nghe hằng ngày. Đúng như vậy, mỗi ngày đến trường em được gặp thầy cô và bạn bè, được học bao điều mới lạ, được trải nghiệm bao điều thú vị. Người bạn đồng hành cùng em trong quá trình chiếm lĩnh tri thức ấy chính là chiếc bàn học ở trường. Chiếc bàn học ở lớp của em khác hẳn so với chiếc bàn học của em ở nhà vì nó dài hơn rất nhiều. Ở lớp em, mỗi bàn dài khoảng 2m vì phải đảm bảo chỗ ngồi cho 3 bạn học sinh. Bàn học lớp em được làm bằng gỗ và sơn màu đỏ sẫm, đây là kiểu bàn học rất phổ biến ở vùng nông thôn. Mặt bàn khá mịn và bằng phẳng nhờ vào những bàn tay khéo léo của các bác thợ mộc, chiều rộng của bàn khoảng 40 cm. Mỗi bàn có 3 ngăn dùng để đựng cặp sách cho các bạn học sinh. Chiếc bàn được thiết kế có 4 chân rất vững chắc, chiều cao của bàn khoảng 1m, với chiều cao như vậy tạo cảm giác vô cùng thoải mái cho em cũng như tất cả các bạn trong lớp ghi chép, tiếp thu bài giảng của cô. Chiếc bàn học ở trường giúp chúng em có thể ghi chép kiến thức mới, làm các bài tập hoặc thực hiện các nhiệm vụ được giao. Không chỉ có vậy, chiếc bàn còn là nơi tâm sự của các bạn nữ trong lớp, nơi vui đùa của các bạn nam trong giờ ra chơi, cũng là nơi trao đổi kiến thức giữa các bạn với nhau về những điều cô giảng mà còn chưa hiểu.Xem thêm: Hãy viết một đoạn văn ngắn (3, 4 câu) kể về việc bạn em nhặt được của rơi trả lại người mất Chúng em rất chân trọng chiếc bàn học ở lớp vì đó là tài sản chung của nhà trường, mỗi người đều có trách nhiệm phải bảo vệ tài sản chung đó. Chiếc bàn học còn là người bạn đồng hành với em trong suốt những năm tháng học sinh, vì vậy em sẽ cố gắng để bảo vệ nó thật tốt, tuyệt đối sẽ không vẽ bậy lên bàn học.
Describe your desk at school Assignment "Every day going to school is a happy day" is a familiar saying I still hear every day. That's right, every day I go to school to meet teachers and friends, learn many new things, and experience many interesting things. My companion in the process of acquiring knowledge is the desk at school. My desk in class is completely different from my desk at home because it is much longer. In my class, each table is about 2 meters long because we have to ensure seating for 3 students. My classroom's desk is made of wood and painted dark red. This is a very popular type of desk in rural areas. The table surface is quite smooth and flat thanks to the skillful hands of the carpenters, the width of the table is about 40 cm. Each table has 3 compartments used to store school bags for students. The table is designed with 4 very sturdy legs, the height of the table is about 1m. Such a height creates a very comfortable feeling for me as well as all my classmates to take notes and absorb the teacher's lectures. . The desk at school helps us record new knowledge, do exercises or perform assigned tasks. Not only that, the table is also a place for girls in the class to confide in, a place for boys to have fun during recess, and a place to exchange knowledge between students about what the teacher teaches. don't understand. See more: Write a short paragraph (3 or 4 sentences) about your friend picking up lost property and giving it back to the lost person. We really appreciate the desk in the classroom because it is the school's common property, and each person has the responsibility to protect that common property. The desk is also my companion throughout my student years, so I will try to protect it well and absolutely will not draw graffiti on the desk.
Đề bài: Em hãy tả lại cái bàn mà em thường ngồi học ở nhà hay ở trường cho các bạn cùng nghe. Bài làm 1 Kể từ ngày chị Hai bước vào trường trung học phố thông, em vào lớp Một, chị nhường lại cho em chiếc bàn nhỏ trong phòng học của chị. Ba đã mua cho chị một chiếc bàn mới cao hơn, vừa tầm với chị. Và chiếc bàn nhỏ đã từng gắn bó với chị bấy lâu, nay được chuyển về góc học tập trong phòng em, nó đã trở thành ngườỉ bạn thân thiết của em từ dạo đó. Cuối năm học lớp Ba vừa qua, ba em đã cho thợ đến tân trang lại chiếc bàn. Trông nó giờ đây như vừa mới ở tiệm đồ gỗ về vậy, đẹp và xinh xắn đến dễ thương. Những chỗ bị trầy xước, loang lổ trên mặt bàn, góc bàn đã biến mất. Thay vào đó là một lớp áo mới vừa bóng vừa trơn lại thơm cái mùi Véc ni thật dễ chịu. Ngày nào em cũng dùng một tấm vải mỏng xoa nhẹ lên mặt bàn, chân bàn nên “tấm áo mới” của nó lúc nào cũng bóng loáng. Em còn để ở góc bàn một lọ hoa nho nhỏ và cắm vào đấy những bông đồng tiền xinh xinh. Chiếc bàn của em nhìn khá gọn gàng. Nó cũng chỉ đủ chỗ cho hai đứa trẻ như em ngồi mà thôi. Chiếc bàn được đặt ngay cửa sô có nắng gió, hương hoa từ ngoài vườn theo gió đưa vào. Mặt bàn là một tấm gỗ cẩm lai, càng dùng lâu càng thêm bóng. Mỗi lúc học bài mệt, em thường gối má lên mặt bàn để cảm nhận hương thơm dìu dịu lâu ngày của vecni. Dưới mặt bàn là một cái hộc tủ lớn được gắn một cái nắm tay tròn mạ kền dùng để kéo ra, đóng vào. Ngăn bàn ấy chứa cả một “kho báu” của riêng em. Bên phải là những quyển sách giáo khoa và các tài liệu học tập. Ở giữa là những quyển tập và bên trái là ngăn đựng các đồ dùng học tập. Phía trước mặt bàn, ba gắn thêm một cái giá sách nhỏ xinh xắn rất kiểu cách, em dùng để các loại truyện thiếu nhi. Nhiều nhất là loại truyện tranh “Đô rê môn”, “Conan”…. Chiếc bàn được gắn chung với một cái ghế bằng gỗ thao lao cũng bóng loáng như mặt bàn vậy. Chỉ khác là nó không có những vân hoa như mặt bàn cẩm lai. Chiếc bàn đã trở thành người bạn thân của em như hình với bóng, chỉ trừ lúc em đến trường mà thôi. Em rất yêu chiếc bàn của mình bởi nó chính là “bệ phóng” đưa em đến với những thành công trên con đường học tập. Bài làm 2 Năm nay, trường em được Sở Giáo dục cấp một số kinh phí sửa sang lại các lớp học và xây thêm một số phòng học mới. Chúng em vinh dự được học ở lớp mới với những bộ bàn ghế hai chỗ ngồi thật xinh xắn và tiện lợi. Bàn học của chúng em được làm bằng chất liệu gỗ ván ép cao cấp. Mặt bàn được lợp một lớp dầu bóng trông mới đẹp làm sao! Em ngồi tì lên mặt bàn thấy mát lạnh và thơm thơm mùi gỗ mới. Mặt bàn rộng khoảng sáu mươi phân và dài độ một mét rưỡi nên ngồi học rất thoải mái. Kiểu bàn mới bây giờ không làm nghiêng thoai thoải như trước đây mà tạo thành một mặt phẳng song song với mặt đất và rất vừa với tầm ngồi viết, không phải ngóng lên hay gò lưng lại gò bó như kiểu bàn năm chỗ ngồi. Nó gọn và nhẹ tạo điều kiện để chúng em xê dịch hoặc sắp xếp lại theo yêu cầu của từng tiết học, tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Phía trước mặt bàn, người ta khoét một rãnh khuyết chỗ chúng em để bút khỏi bị lăn xuống đất. Ở dưới mặt bàn người tà chia ra hai ngăn vừa đủ để chúng em bỏ cặp vào thoải mái gọn gàng. Cái ghế hai chỗ ngồi cũng thật là đẹp, cũng bóng loáng như mặt bàn. Nó rất nhẹ, mỗi đứa chúng em chỉ cần cầm một tay cũng có thể nhấc lên, không phải như loại ghế năm chỗ ngồi, muốn di chuyên đi đâu, phải ba, bốn đứa ì à ì ạch mới nhấc được. Vì vậy, được trang bị bộ bàn ghế mới, chúng em rất phấn khởi. Xem thêm: Đọc văn bản Câu chuyện về hai cây lúa và trả lời các câu hỏi sauBuổi sinh hoạt lóp lần nào, cô giáo chúng em cũng đều căn dặn: “cần giữ gìn và bảo vệ bàn ghế cho sạch đẹp, không vẽ bậy, cào xước làm hỏng mặt bàn. Đó là ý thức trách nhiệm bảo vệ của công của mỗi học sinh. Bài làm 3 Từ khi chuyên đến nhà mới, mẹ đã mua cho em một bộ bàn ghế cá nhân để ngồi học ở nhà. Đó là một chiếc bàn nhỏ xinh xắn được làm bằng gỗ thao lao. Mặt bàn là một hình chữ nhật, chiều dài khoảng một mét hai, chiều rộng khoảng bảy mươi phân được quét bởi một lớp véc ni màu gạch sậm, bóng loáng. Phía dưới mặt bàn là một cái tủ con con được chia làm nhiều ngăn, em dùng để các đồ choi hàng ngày và một số đồ dùng học tập. Cái tủ được thiết kế hằng hai cánh cửa lùa nên rất tiện sử dụng. Phía trên mặt bàn, trước chỗ ngồi học là một cái giá sách tí hon được làm bằng gỗ dán ép có nhiều ngăn. Mỗi ngăn em sắp xếp các loại sách khác nhau: sách giáo khoa, sách tư liệu tham khảo, sách truyện thiếu nhi… theo thứ tự nhất định. Cạnh cái tủ sách là một bình hoa nhỏ mà em thường cắm vào đó một vài bông hồng tươi hái từ vườn hoa trước sân nhà. Em thường trang trí bàn học tập ở nhà của em như vậy đó. Nó là cái thế giới riêng trong phòng em. Các bạn đến thăm em cũng thường ao ước có một cái bàn như thế để học. Bàn học của em được kê ngay bên cửa sổ nhìn ra ngoài vườn hoa phong lan của bố mẹ. Mỗi buổi sáng, em thường thấy mấy chú bướm cứ nhởn nhơ đi tìm hoa hút mật. Em rất yêu phòng học của mình nơi có chiếc bàn đã từng gắn bó với em bao kỉ niệm buồn vui của thuở thiếu thời. Bài làm 4 “Đến giờ rồi, học bài thôi”. Ai nói thế nhỉ? Nhìn xung quanh không thấy một bóng người. Lạ thật! Tiếng nói lại cất lên: “Đến giờ rồi, học bài thôi!”, vọng từ góc học tập của em. À, ra là cậu Bàn. Em vội ngước nhìn đồng hồ treo tường. “Mười chín giờ ba mươi rồi ư?” Thảo nào cậu ta nhắc mình là phải. Em vội bước vào góc học tập cạnh cửa sổ nơi cậu Bàn đã “tọa lạc” ba năm nay và bây giờ cậu đang cùng em bước sang năm thứ tư của bậc Tiểu học. Chiếc bàn chỉ độ hai chỗ ngồi và rất vừa tầm với lứa tuổi của em. Nó được đóng liền với ghế. Mặt bàn là một hình chữ nhật, chiều dài độ một mét và chiều rộng khoảng sáu mươi phân, được làm bằng một thứ gỗ quý. Hon ba năm rồi, tấm áo khoác của cậu tuy có sờn đôi chỗ nhưng vẫn bóng loáng như ngày mới về. Chẳng có ngày nào em quên vuốt ve, vỗ về cậu bằng một chiếc chổi lông và chiếc khăn bông. Trên mặt bàn lúc nào cũng có một lọ hoa tươi nho nhỏ, có thể là một bông hồng nhung Đà Lạt hoặc một vài nhành layơn rực thắm để góc bàn. Dưới mặt bàn là một chiếc tủ có khóa được gắn chung với bàn. Tủ có hai tầng và ba ngăn. Tất cả sách truyện thiếu nhi, nhiều nhất là truyện tranh Đôrêmôn, Conan, Ninja loạn thị, kế đến là truyện cổ tích, truyện Anđécxen… được xếp vào tầng trên, ở dưới có ba ngăn. Ngăn bên phải là những cuốn tập học, ngăn giữa là sách giáo khoa. Còn lại ngăn bên trái, em để các đồ dùng học tập và mấy con búp bê, xe điện tử… Chúng được xếp gọn gàng và ngăn nắp đâu vào đấy. Chiêc bàn đã gắn bó với em suốt ba năm qua, và bây giờ lại cùng em cần mẫn, miệt mài bên những bài toán khó, những đoạn văn hay, những truyện kể hấp dẫn, san sẻ cùng em những niềm vui trong học tập. Xem thêm: Em được tặng một con lật đật, hãy tả lại món quà đó
Đề bài: Em hãy tả lại cái bàn mà em thường ngồi học ở nhà hay ở trường cho các bạn cùng nghe. Bài làm 1 Kể từ ngày chị Hai bước vào trường trung học phố thông, em vào lớp Một, chị nhường lại cho em chiếc bàn nhỏ trong phòng học của chị. Ba đã mua cho chị một chiếc bàn mới cao hơn, vừa tầm với chị. Và chiếc bàn nhỏ đã từng gắn bó với chị bấy lâu, nay được chuyển về góc học tập trong phòng em, nó đã trở thành ngườỉ bạn thân thiết của em từ dạo đó. Cuối năm học lớp Ba vừa qua, ba em đã cho thợ đến tân trang lại chiếc bàn. Trông nó giờ đây như vừa mới ở tiệm đồ gỗ về vậy, đẹp và xinh xắn đến dễ thương. Những chỗ bị trầy xước, loang lổ trên mặt bàn, góc bàn đã biến mất. Thay vào đó là một lớp áo mới vừa bóng vừa trơn lại thơm cái mùi Véc ni thật dễ chịu. Ngày nào em cũng dùng một tấm vải mỏng xoa nhẹ lên mặt bàn, chân bàn nên “tấm áo mới” của nó lúc nào cũng bóng loáng. Em còn để ở góc bàn một lọ hoa nho nhỏ và cắm vào đấy những bông đồng tiền xinh xinh. Chiếc bàn của em nhìn khá gọn gàng. Nó cũng chỉ đủ chỗ cho hai đứa trẻ như em ngồi mà thôi. Chiếc bàn được đặt ngay cửa sô có nắng gió, hương hoa từ ngoài vườn theo gió đưa vào. Mặt bàn là một tấm gỗ cẩm lai, càng dùng lâu càng thêm bóng. Mỗi lúc học bài mệt, em thường gối má lên mặt bàn để cảm nhận hương thơm dìu dịu lâu ngày của vecni. Dưới mặt bàn là một cái hộc tủ lớn được gắn một cái nắm tay tròn mạ kền dùng để kéo ra, đóng vào. Ngăn bàn ấy chứa cả một “kho báu” của riêng em. Bên phải là những quyển sách giáo khoa và các tài liệu học tập. Ở giữa là những quyển tập và bên trái là ngăn đựng các đồ dùng học tập. Phía trước mặt bàn, ba gắn thêm một cái giá sách nhỏ xinh xắn rất kiểu cách, em dùng để các loại truyện thiếu nhi. Nhiều nhất là loại truyện tranh “Đô rê môn”, “Conan”…. Chiếc bàn được gắn chung với một cái ghế bằng gỗ thao lao cũng bóng loáng như mặt bàn vậy. Chỉ khác là nó không có những vân hoa như mặt bàn cẩm lai. Chiếc bàn đã trở thành người bạn thân của em như hình với bóng, chỉ trừ lúc em đến trường mà thôi. Em rất yêu chiếc bàn của mình bởi nó chính là “bệ phóng” đưa em đến với những thành công trên con đường học tập. Bài làm 2 Năm nay, trường em được Sở Giáo dục cấp một số kinh phí sửa sang lại các lớp học và xây thêm một số phòng học mới. Chúng em vinh dự được học ở lớp mới với những bộ bàn ghế hai chỗ ngồi thật xinh xắn và tiện lợi. Bàn học của chúng em được làm bằng chất liệu gỗ ván ép cao cấp. Mặt bàn được lợp một lớp dầu bóng trông mới đẹp làm sao! Em ngồi tì lên mặt bàn thấy mát lạnh và thơm thơm mùi gỗ mới. Mặt bàn rộng khoảng sáu mươi phân và dài độ một mét rưỡi nên ngồi học rất thoải mái. Kiểu bàn mới bây giờ không làm nghiêng thoai thoải như trước đây mà tạo thành một mặt phẳng song song với mặt đất và rất vừa với tầm ngồi viết, không phải ngóng lên hay gò lưng lại gò bó như kiểu bàn năm chỗ ngồi. Nó gọn và nhẹ tạo điều kiện để chúng em xê dịch hoặc sắp xếp lại theo yêu cầu của từng tiết học, tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Phía trước mặt bàn, người ta khoét một rãnh khuyết chỗ chúng em để bút khỏi bị lăn xuống đất. Ở dưới mặt bàn người tà chia ra hai ngăn vừa đủ để chúng em bỏ cặp vào thoải mái gọn gàng. Cái ghế hai chỗ ngồi cũng thật là đẹp, cũng bóng loáng như mặt bàn. Nó rất nhẹ, mỗi đứa chúng em chỉ cần cầm một tay cũng có thể nhấc lên, không phải như loại ghế năm chỗ ngồi, muốn di chuyên đi đâu, phải ba, bốn đứa ì à ì ạch mới nhấc được. Vì vậy, được trang bị bộ bàn ghế mới, chúng em rất phấn khởi. Xem thêm: Đọc văn bản Câu chuyện về hai cây lúa và trả lời các câu hỏi sauBuổi sinh hoạt lóp lần nào, cô giáo chúng em cũng đều căn dặn: “cần giữ gìn và bảo vệ bàn ghế cho sạch đẹp, không vẽ bậy, cào xước làm hỏng mặt bàn. Đó là ý thức trách nhiệm bảo vệ của công của mỗi học sinh. Bài làm 3 Từ khi chuyên đến nhà mới, mẹ đã mua cho em một bộ bàn ghế cá nhân để ngồi học ở nhà. Đó là một chiếc bàn nhỏ xinh xắn được làm bằng gỗ thao lao. Mặt bàn là một hình chữ nhật, chiều dài khoảng một mét hai, chiều rộng khoảng bảy mươi phân được quét bởi một lớp véc ni màu gạch sậm, bóng loáng. Phía dưới mặt bàn là một cái tủ con con được chia làm nhiều ngăn, em dùng để các đồ choi hàng ngày và một số đồ dùng học tập. Cái tủ được thiết kế hằng hai cánh cửa lùa nên rất tiện sử dụng. Phía trên mặt bàn, trước chỗ ngồi học là một cái giá sách tí hon được làm bằng gỗ dán ép có nhiều ngăn. Mỗi ngăn em sắp xếp các loại sách khác nhau: sách giáo khoa, sách tư liệu tham khảo, sách truyện thiếu nhi… theo thứ tự nhất định. Cạnh cái tủ sách là một bình hoa nhỏ mà em thường cắm vào đó một vài bông hồng tươi hái từ vườn hoa trước sân nhà. Em thường trang trí bàn học tập ở nhà của em như vậy đó. Nó là cái thế giới riêng trong phòng em. Các bạn đến thăm em cũng thường ao ước có một cái bàn như thế để học. Bàn học của em được kê ngay bên cửa sổ nhìn ra ngoài vườn hoa phong lan của bố mẹ. Mỗi buổi sáng, em thường thấy mấy chú bướm cứ nhởn nhơ đi tìm hoa hút mật. Em rất yêu phòng học của mình nơi có chiếc bàn đã từng gắn bó với em bao kỉ niệm buồn vui của thuở thiếu thời. Bài làm 4 “Đến giờ rồi, học bài thôi”. Ai nói thế nhỉ? Nhìn xung quanh không thấy một bóng người. Lạ thật! Tiếng nói lại cất lên: “Đến giờ rồi, học bài thôi!”, vọng từ góc học tập của em. À, ra là cậu Bàn. Em vội ngước nhìn đồng hồ treo tường. “Mười chín giờ ba mươi rồi ư?” Thảo nào cậu ta nhắc mình là phải. Em vội bước vào góc học tập cạnh cửa sổ nơi cậu Bàn đã “tọa lạc” ba năm nay và bây giờ cậu đang cùng em bước sang năm thứ tư của bậc Tiểu học. Chiếc bàn chỉ độ hai chỗ ngồi và rất vừa tầm với lứa tuổi của em. Nó được đóng liền với ghế. Mặt bàn là một hình chữ nhật, chiều dài độ một mét và chiều rộng khoảng sáu mươi phân, được làm bằng một thứ gỗ quý. Hon ba năm rồi, tấm áo khoác của cậu tuy có sờn đôi chỗ nhưng vẫn bóng loáng như ngày mới về. Chẳng có ngày nào em quên vuốt ve, vỗ về cậu bằng một chiếc chổi lông và chiếc khăn bông. Trên mặt bàn lúc nào cũng có một lọ hoa tươi nho nhỏ, có thể là một bông hồng nhung Đà Lạt hoặc một vài nhành layơn rực thắm để góc bàn. Dưới mặt bàn là một chiếc tủ có khóa được gắn chung với bàn. Tủ có hai tầng và ba ngăn. Tất cả sách truyện thiếu nhi, nhiều nhất là truyện tranh Đôrêmôn, Conan, Ninja loạn thị, kế đến là truyện cổ tích, truyện Anđécxen… được xếp vào tầng trên, ở dưới có ba ngăn. Ngăn bên phải là những cuốn tập học, ngăn giữa là sách giáo khoa. Còn lại ngăn bên trái, em để các đồ dùng học tập và mấy con búp bê, xe điện tử… Chúng được xếp gọn gàng và ngăn nắp đâu vào đấy. Chiêc bàn đã gắn bó với em suốt ba năm qua, và bây giờ lại cùng em cần mẫn, miệt mài bên những bài toán khó, những đoạn văn hay, những truyện kể hấp dẫn, san sẻ cùng em những niềm vui trong học tập. Xem thêm: Em được tặng một con lật đật, hãy tả lại món quà đó
Tả chiếc cặp sách của em. Hướng dẫn Theo suốt em những năm học trước là chiếc cặp hình gấu, mẹ mua từ hồi đi mẫu giáo. Năm học lớp bốn này, mẹ mua cho em một chiếc cặp mới khá oách. Mẹ vui vẻ: “Để con đựng đủ sách vở của một cậu học trò lớp bốn.”. Chiếc cặp mới khá to. Cặp hình chữ nhật, bề ngang rộng hai gang tay em, bề dài đo được ba gang tay. Cặp được làm bằng da màu nâu bóng. Cặp chỉ có một khoá to bản rộng bằng bốn ngón tay em ghép khít lại. Khoá làm bằng kim loại, mạ kền sáng bóng có ổ tra chìa khóa. Gắn ngay khoá cặp, chiếc chìa khoá bé xinh như dầu tăm bông. Nắp cặp hình thang, đáy bé gắn khoá cặp, đáy lớn hình thang gắn quai cặp. Quai cặp dày độ nửa xăng-ti-mét, may bằng vải da chồng nhiều lớp rất chắc chắn. Quai cặp màu nâu có đường viền màu đen nom rất mỹ thuật. Cặp vừa có quai xách, lại vừa có cả dây đeo. Dây đeo là hai mảnh vải da nâu dài, rộng hai phân may khít vào nhau, có thể điều chỉnh độ rộng, hẹp bằng hai khoá chỉnh dây màu vàng kim nhũ. Em khoác thử dây vào vai rất vừa vặn. Ấn tay vào khoá cặp, tiếng tách vang lên nghe rất vui tai. Bản khoá nhún xuống luồn qua một vành khoá nổi hình chữ nhật, thế là em đã mở cặp. Bên trong cặp có ba ngăn: lớn, vừa, bé và một túi nhỏ có gắn nút bấm, may đính vào ngăn lớn. Các ngăn cặp đều làm bằng da thuộcđể mộc không xi còn mặt nhám sần tay. Ngăn lớn nhất có thể vừa vặn sáu quyển sách giáo khoa. Ngăn vừa đựng đủ vở của các môn học (độ bốn quyển vở một trăm trang). Ngăn bé vừa đủ để em đặt vào đó bảng con, hộp viết, khăn lau bảng con… Túi nhỏ đính nút bấm rất đẹp, nó có hai ngăn làm bằng vải nhựa tốt, nắp túi có đồ gài bút vào. Túi nhỏ này em dùng đựng huy hiệu đội, tiền quà mẹ phát mỗi sáng rất tiện. Như một người anh lớn bao bọc đàn em, chiếc cặp da mới đựng vào lòng nó kho tàng của một cậu học sinh lớp bốn: sách giáo khoa, vở học, vở tập, bút… Những quyển vở mới khép mình trong lòng ngăn cặp, lim dim giấc ngủ chờ ngày mai theo em đến lớp. Từng viên phấn trắng trong ngăn để bảng con cũng náo nức chờ ngày mới. Chiếc cặp tỏa hơi da thơm nồng, giữ gìn, ủ ấm bao dụng cụ học tập trong lòng nó, nhắc nhở em phải học hành chăm chỉ để mẹ vui lòng. Chiếc cặp hãnh diện theo em trên đường đến tương lai. Xem thêm: Viết đoạn văn tả mẹ con đàn gà mới nở Thế là đội quân chiến đấu vì một tương lai thành đạt có một thành viên mới: chiếc cặp da nâu đẹp trở thành cận vệ cho em trong những ngày dài học tập và rèn luyện. Em sẽ cố gắng học tập, tích lũy kiến thức để trưởng thành, trở thành con ngoan trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, xứng đáng là người học sinh giỏi, người đội viên tốt. Nguồn:
Describe your school bag. Instruct With me throughout my previous school years was a bear-shaped schoolbag that my mother bought when I was in kindergarten. This fourth grade year, my mother bought me a pretty cool new schoolbag. Mom happily said: "Let me carry enough books for a fourth grader." The new briefcase is quite big. The pair is rectangular in shape, two hands wide in width and three hands long in length. The pair is made of glossy brown leather. The pair only has a large buckle as wide as four fingers that I put together tightly. Lock made of metal, shiny nickel plated with key lock. Immediately attach the lock to the briefcase, the small key is as pretty as a cotton swab. The lid of the briefcase is trapezoidal, the small bottom is attached with a briefcase lock, and the large bottom is trapezoidal with a handle. The straps of the briefcase are half a centimeter thick, sewn from very sturdy multi-layered leather fabric. The brown strap of the briefcase has a black border that looks very artistic. The bag has both a handle and a strap. The strap is two long pieces of brown leather fabric, two centimeters wide, sewn tightly together. The width and narrowness can be adjusted with two gold-colored strap buckles. I tried the strap on my shoulder and it fit very well. Pressing your hand on the bag's lock, the clicking sound sounded very pleasant. The zipper slides down and passes through a rectangular embossed rim, so I opened the bag. Inside the briefcase there are three compartments: large, medium, small and a small pocket with a button, sewn into the large compartment. The briefcase compartments are all made of unpolished leather with a rough surface. The largest compartment can fit six textbooks. The compartment can hold enough notebooks for all subjects (about four notebooks with one hundred pages). The small compartment is just enough for me to put in a blackboard, a writing box, a blackboard cleaning cloth... The small bag with buttons is very nice, it has two compartments made of good plastic fabric, and the lid of the bag has a pen clip. I use this small bag to hold my team badge and the gift money my mother gives me every morning, very convenient. Like an older brother protecting his juniors, the new leather briefcase holds the treasures of a fourth grader: textbooks, notebooks, notebooks, pens... The new notebooks are nestled in the briefcase compartment. , half asleep, waiting to follow you to class tomorrow. Each piece of white chalk in the blackboard compartment is also excitedly waiting for a new day. The briefcase radiates a strong, fragrant leather scent, keeping and warming all the school supplies in its lap, reminding me to study hard to please my mother. The briefcase proudly follows me on the way to the future. See more: Write a paragraph describing a mother and her newly hatched chickens So the army fighting for a successful future has a new member: a beautiful brown leather briefcase that becomes my bodyguard during the long days of studying and training. I will try to study and accumulate knowledge to grow up, become a good son and a good student, a good grandson of Uncle Ho, worthy of being a good student and a good team member. Source:
Tả chiếc máy bay hay đồ chơi Gợi ý Trong chuyến đi công tác tại Trung Quốc, bố đã mua tặng em một chiếc phi cơ rất đẹp làm quà sinh nhật lần thứ chín. Nó không phải chiếc phi cơ chở khách dạng như Bô-ing mà là chiếc trực thăng lên thẳng đời mới. Nó khoác trên mình bộ áo màu nâu đỏ loang những đốm vàng đất. Trên đầu nó là ba cánh quạt mảnh và dài cỡ găng tay, màu xanh lam đậm nổi với đầu máy bởi một trục nhỏ như cột thu lôi. Thân máy bay thuôn thuôn ở phía đầu, nhỏ và hẹp dần về phía đuôi. Trước đầu máy bay là khoang phi cơ ngăn cách với bên ngoài bởi một lớp giả kính bằng mica trắng. Bên trong khoang là buồng lái gồm vô lăng, bộ điều khiển và một chú phi công đồ chơi trông y như thật. Đỡ phía dưới máy bay là hai chiếc chân dài như hai chiếc ván trượt tuyết. Góc sau gắn hai chiếc bánh nhỏ để chiếc trực thăng có thể dễ dàng di chuyển trên mặt đất. Mỗi khi tôi bấm nút, chiếc máy bay lại rè rè từng tiếng rồi cất cánh khỏi mặt đất. Theo sự điều khiển của tôi, nó lượn trên không như những chú chuồn chuồn ớt, trông rất điệu nghệ. Tôi rất yêu thích chiếc phi cơ. Tôi sẽ luôn giữ gìn và lau chùi nó hàng ngày.Xem thêm: Người ấy sống mãi trong lòng tôiVanmau.edu.vn
Describe a plane or toy Suggest During a business trip to China, my father bought me a beautiful plane as a gift for my ninth birthday. It is not a passenger plane like Boeing but a new helicopter. It wears a red-brown shirt with yellow spots. On its head are three thin and long glove-sized propellers, dark blue and connected to the machine head by a small shaft like a lightning rod. The fuselage is tapered at the head and gradually becomes smaller and narrower towards the tail. In front of the plane is the aircraft compartment separated from the outside by a layer of white mica imitation glass. Inside the cabin is a cockpit including a steering wheel, controller and a realistic-looking toy pilot. Supporting the bottom of the plane are two long legs like two skis. The rear corner has two small wheels attached so the helicopter can easily move on the ground. Every time I pressed the button, the plane made a beeping sound and took off from the ground. Under my control, it hovers in the air like a chili dragonfly, looking very skillful. I really love the plane. I will always take care of it and clean it every day. See more: That person lives forever in my heartVanmau.edu.vn
Tả chiếc máy giặt Gợi ý Bố em vừa mua một chiếc máy giặt mới. Nó là chiếc máy giặt một khoang của hãng Hitachi. Chiếc máy có nước sơn màu xanh nhạt, bóng loáng. Nó thuộc dạng máy thấp, chỉ khoảng bảy tám mươi phân. Do đó, bố em đặt nó lên một chiếc kệ bằng sắt cao 10 cm so với mặt đất, vừa cho cao hơn vừa để chống ẩm. Khoang máy giặt nằm trọn trong vỏ máy và có nắp mở ở trước mặt bằng nhựa trong suốt. Bởi vậy nên mọi thao tác trong máy, nhìn từ bên ngoài đều thấy được rõ ràng. Để điều khiển các hoạt động, máy cần đến hệ thống nút bấm trên đầu máy. Các nút này có ghi rõ chức năng và đươc chia thành các màu khác nhau cho dễ nhớ. Dưới gầm máy là hai đường ống lớn bằng cao su tổng hợp to cỡ cổ tay người lớn nối với khoang giặt. Một ống là đường dẫn chính đưa nước vào trong khoang giặt. Một ống thông ra ngoài để đưa chất bẩn thoát ra. Từ ngày có chiếc máy giặt mới trợ giúp, mẹ em đỡ vất vả hơn và có nhiều thời gian dành để chăm sóc bản thân và gia đình. Chiếc máy giặt quả là một vật hữu ích. Vanmau.edu.vn Xem thêm: Viết một bứt thư ngắn gửi mẹ nhân ngày quốc tế phụ nữ 8 – 3
Describe the washing machine Suggest My dad just bought a new washing machine. It is a single-compartment washing machine from Hitachi. The machine has light blue, glossy paint. It is a low machine, only about seven or eighty centimeters. Therefore, my father placed it on an iron shelf 10 cm high from the ground, both to make it higher and to prevent moisture. The washing machine compartment is located entirely inside the machine case and has a transparent plastic front cover. Therefore, all operations inside the machine can be clearly seen from the outside. To control operations, the machine needs a button system on the machine head. These buttons have clearly stated functions and are divided into different colors for easy remembering. Underneath the machine are two large synthetic rubber pipes the size of an adult's wrist connected to the washing compartment. A pipe is the main pipe that brings water into the washing compartment. A tube comes out to let the dirt out. Since getting a new washing machine, my mother has less work to do and has more time to take care of herself and her family. The washing machine is indeed a useful item. Vanmau.edu.vn See more: Write a short letter to your mother on International Women's Day March 8
Tả chiếc máy vi tính Hướng dẫn I.Mở bài: -Ở nhà em, cái máy vi tính là vật em yêu thích nhất. -Ba mua nó từ lúc em vào lớp bốn. II.Thân bài: + Tả bao quát chung: -Vừa như một chiếc ti vi, vừa như một máy hát đĩa lại vừa như một máy đánh chừ. + Tá từng bộ phận: -CPU: bộ não cúa máy vi tính, trông nó như một cái thùng, cũng màu trắng sừa, bên trong toàn là các mạch điện tử và dây cáp điện chằng chịt, phía trước của CPU ngoài công tắc để mở máy còn có một rãnh nhỏ, đó là khe để đưa đĩa mềm vào sử dụng. Bên trên rãnh nhỏ là ổ đĩa CD, bộ phận này khiến máy vi tính giống máy hát đĩa; ấn vào nút nhỏ, một khay chứa đĩa CD chạy ra, bỏ đĩa vào và cho máy chạy. Em xem phim, nghe nhạc, chơi trò chơi thỏa thích. -Màn hình: giống chiếc ti vi là ở cái màn hình, vỏ bằng nhựa màu trắng sữa, phía trước cũng có các nút điều chỉnh như của ti vi, phía dưới có đế hình vuông khớp với màn hình, nhờ đó màn hình xoay được, không xem được ti vi nhưng xem được các đĩa phim. -Bàn phím: dẹt, trên bề mặt có các phím chữ, phím số đê gõ chữ. -Con chuột: tên gọi của bộ phận này là do hình dáng của nó, nó hỗ trợ cho bàn phím khi ta làm việc với máy tính, hoặc chơi trò chơi. + Công dụng cúa máy: -Máy tính thật là hay, gõ chữ, làm tính, vẽ hình, xem phim, nghe nhạc, đặc biệt làm em mê nhất là chơi trò chơi. -Sợ em xao lãng việc học, ba má quy định chỉ chơi trò chơi vào các ngày thứ bảy, chủ nhật, ngày thường chỉ khi học xong mới được chơi khoảng nửa giờ. III. Kết bài: -Máy tính quả là một người bạn đa tài, có nó em có thêm một phương tiện giải trí sau các giờ học, em mơ sẽ trở thành một kĩ sư máy tính làm thật nhiều trò chơi bổ ích cho thiếu nhi, ngay từ bây giờ em phải cố gắng học thật giỏi, thật giỏi. Xem thêm: Bạn Hương kể về việc học tập trong học kì I
Describe the computer Instruct I. Introduction: -At my house, the computer is my favorite thing. -Dad bought it when I was in fourth grade. II. Body of the article: + General overview: -It's like a television, like a record player, and like a slot machine. + Dozens of parts: -CPU: the brain of the computer, it looks like a box, also pure white, inside are all electronic circuits and electric cables, in front of the CPU, in addition to the switch to turn on the machine, there is also a small slot, which is the slot to put the floppy disk into use. Above the small groove is the CD drive, which makes the computer look like a record player; Press the small button, a CD tray will pop out, put the disc in and let the machine run. I watch movies, listen to music, and play games to my heart's content. - Screen: resembles a TV in terms of the screen, the shell is made of milky white plastic, the front also has adjustment buttons like a TV, the bottom has a square base that matches the screen, thanks to which the screen rotates. Okay, I can't watch TV but I can watch movies. -Keyboard: flat, on the surface there are letter keys and number keys for typing. -Mouse: the name of this part is due to its shape, it supports the keyboard when we work with the computer, or play games. + Uses of the machine: -Computers are really cool, typing, doing calculations, drawing pictures, watching movies, listening to music, and what I especially love is playing games. -Afraid that I would neglect my studies, my parents stipulated that I could only play games on Saturdays and Sundays, and on weekdays, I could only play for about half an hour after finishing school. III. End: -The computer is truly a multi-talented friend. With it, I have an additional means of entertainment after school. I dream of becoming a computer engineer and making many useful games for children, right from now on. Now I have to try to study well, very well. See more: Huong talks about studying in the first semester
Đề bài: Tả chiếc trống đồng Đông Sơn Niềm tự hào chính đáng của chúng ta trong nền văn hóa Đông Sơn chính là bộ sưu tập trống đồng hết sức phong phú. Trống đồng Đông Sơn đa đạng không chỉ về hình dáng, kích thước mà cả về phong cách trang trí, sắp xếp hoa văn. Giữa mặt trống đồng bao giờ cũng có hình ngôi sao nhiều cánh tỏa ra xung quanh. Tiếp đến là những hình tròn đồng tâm, hình vẽ công nhảy múa, chèo thuyền, hình chim bay, hươu nai có gạt… Nổi bật trên hình ảnh hoa văn cánh đồng là hình ảnh con người hòa với thiên nhiên. Con người lao động, đánh cá, săn bắn. Con người đánh trống, thổi kèn – con người cầm vũ khí bảo vệ quê hương và tưng bừng nhảy múa mừng chiến công hay cảm tạ thần linh,… Đó là con người thuần hậu, hiền hòa, mang tính nhân bẳn sâu sắc. Bên cạnh và xung quanh con người đầy đầy ý thức làm chủ ấy là cánh cò bay lả, bay la, những chim Lạc, chim Hồng, những đàn cá lội tung tăng,… Đó đây hình tượng ghép đôi muông thú, nam nữ còn nói lên sự khao khát cuộc sống ấm no, yên vui của người dân. Nguồn Edufly Xem thêm: Viết một bài văn bản nghị luận trình bày ý kiến, quan điểm của anh (chị) về một tác phẩm văn học mới ra đời đang được nhiều người quan tâm, bàn luận
Topic: Describe the Dong Son bronze drum Our legitimate pride in Dong Son culture is the extremely rich collection of bronze drums. Dong Son bronze drums are diverse not only in shape and size but also in decoration style and pattern arrangement. In the middle of the bronze drum's surface there is always a multi-pointed star radiating around. Next are concentric circles, drawings of peacocks dancing, rowing boats, birds flying, deer with levers... Prominent on the image of field patterns is the image of humans in harmony with nature. People work, fish, hunt. People beat drums and blow trumpets - people hold weapons to defend their homeland and jubilantly dance to celebrate victories or give thanks to the gods, etc. These are people who are kind, gentle, and deeply humane. Next to and around that person full of sense of mastery are storks flying, flying birds, Lac birds, Red birds, schools of fish swimming around,... Here and there are images of paired animals, men and women. speaks to the people's desire for a prosperous, peaceful life. Source Edufly See more: Write an argumentative essay presenting your opinions and views about a newly released literary work that is being discussed and discussed by many people.
Đề bài: Tả chiếc xe đạp của em Hồi còn học lớp ba, mẹ đã hứa nếu đạt danh hiệu học sinh giỏi trong năm học ấy, mẹ sẽ mua cho một chiếc xe đạp mới. Cuối cùng mẹ đã giữ lời hứa. Và chiếc xe đạp ấy đã cùng em ngày hai buổi đến trường. Xe sơn màu xanh, như màu xanh da trời những ngày thu. Riêng hai cái bánh là có màu da cam. Có những nan hoa san sát đếm không xuể. Giữa hai sợi dây thắng, em có gắn thêm một con bướm bằng nhựa xinh xinh, để cho xe thêm đẹp hơn.Cái yên màu đen, trông giống như cái đầu chú chó không có tai. Mỗi khi ngừng đạp bánh xe phát ra âm thanh ro..ro…o, nghe thật êm tai. Bên trái tay cầm có gắn chuông, mỗi khi đến chỗ đông người, em bóp chuông kêu kính coong để mọi người biết mà tránh đường. Em quý xe lắm! Cứ mỗi tuần, em lại rút cái giẻ dưới yên lau, chùi sạch sẽ. Chiếc xe này giống như người bạn thân, đã ngày ngày cùng em hai buổi đến trường. Thoáng cái đã bốn tháng rôi qua. Chiếc xe đã để lại bao kỉ niệm đáng nhớ. Em thầm cảm ơn bố mẹ đã mua cho em chiếc xe đạp này. Và em nguyện sẽ cố gắng học giỏi để bố mẹ vui lòng và luôn hãnh diện về em. Nguồn Edufly Xem thêm: Kể về nông thôn hoặc thành thị mà em biết
Topic: Describe your bicycle When I was in third grade, my mother promised that if she won the title of excellent student that school year, she would buy her a new bicycle. In the end, mother kept her promise. And that bike accompanied me to school twice a day. The car is painted blue, like the sky blue of autumn days. Only two cakes are orange. There are spokes so close together that they cannot be counted. Between the two brake wires, I added a pretty plastic butterfly, to make the bike more beautiful. The saddle is black, looks like a dog's head without ears. Every time you stop pedaling, the wheel makes a ro..ro...o sound, it sounds really nice. On the left side of the handle is a bell. Whenever I go to a crowded place, I ring the bell to let people know to stay out of the way. I love cars so much! Every week, I pull out a rag from under the saddle and wipe it clean. This car is like a close friend, accompanying me to school twice a day. In a flash, four months have passed. The car left behind many memorable memories. I silently thank my parents for buying me this bike. And I vow to try my best to study well to make my parents happy and always proud of me. Source Edufly See more: Tell about the rural or urban areas you know
Đề bài: Em hãy tả chiếc xe đạp của em. Em lên lớp 5 nhân ngày khai trường bố mẹ em mua tặng em một chiếc xe đạp mới để em đi lại thuận tiện hơn. Em rất thích chiếc xe này. Chiếc xe này là xe mini nhật, nó bé hơn các loại xe khác một ít để cho em có thể dễ dàng với chân để đi lại cho dễ. Chiếc xe có khung màu đỏ có dán hình những con cừu rất là ngộ nghĩnh. Trước đầu xe có hai cái tay cầm được bỏ màu đỏ để cho em lái xe không bị đau và trơn trượt. Mỗi bên tay cầm có một cái phanh giúp em dừng lại một cách an toàn. Phanh phải hay còn gọi là phanh sau để dừng lại mỗi khi có việc gì đó. Phanh trái hay còn gọi là phanh trước để dừng lại khi có việc khẩn cấp. Nhưng thường thì người ta sử dụng phanh phanh nhiều hơn vì nó an toàn hơn phanh trái. Ở trước đầu xe có một cái rổ xe để em đựng cặp và mũ nó khi đi học. Cái rổ này được làm bằng sắt mỏng được đan sít lại với nhau. Xe có một cái yên màu đen để cho em ngồi đạp xe cho đỡ mỏi. Hai bàn đạp có cái để chân màu đen để em đặt chân và đạp xe một cách dễ hơn. Xe có hai cái bánh lớn hình tròn có những chiếc nan hoa đủ màu sắc khi em đạp xe nó quay tròn lấp lánh rất là đẹp. Ở sau yên màu đen là một cái khung hình chữ nhật để dọc theo chiều xe bằng sắp cứng giúp em có thể trở bạn bè được.Xem thêm: Tả cảnh một buổi sáng trong vườn cây Em rất thích chiếc xe này nó như ngày bạn thân hàng ngày đi học cùng em đến trường và cùng nhau đi về sau mỗi buổi học mệt mỏi. Em sẽ giữ gìn nó cẩn thận để nó hoạt động được lâu hơn và theo em đến trường được nhiều hơn.
Topic: Describe your bicycle. When I entered 5th grade, on the first day of school, my parents bought me a new bicycle to help me travel more conveniently. I really like this car. This car is a Japanese mini car, it's a little smaller than other cars so I can easily reach around with my legs. The car has a red frame with a very funny picture of sheep. In front of the car, there are two red handles to help you drive without pain and slipping. Each handle has a brake to help you stop safely. The right brake, also known as the rear brake, is used to stop every time something happens. The left brake, also known as the front brake, is used to stop in an emergency. But usually people use the left brake more because it is safer than the left brake. In front of the car there is a basket for me to store my bag and hat when I go to school. This basket is made of thin iron woven tightly together. The bike has a black saddle for me to sit and ride to relieve fatigue. The two pedals have black footrests so you can place your feet and pedal more easily. The bike has two large, round wheels with colorful spokes. When you ride the bike, it spins and sparkles very beautifully. Behind the black saddle is a rectangular frame placed along the length of the bike, making it hard to make friends. See more: Description of a morning in the garden I really like this car, it's like the day when my best friend went to school with me every day and went home together after every tiring class. I will take good care of it so that it works longer and can follow me to school more.
Đề bài: Tả chiếc áo đồng phục mùa đông Mùa thu đã qua. Sang mùa đông. Một buổi snág cũng như bao nhiêu buổi snág khác, em bước trên giường xuống thấy trong người giá lạnh. Mẹ em bảo:”Hôm nay đi học con…mặc chếc áo đồng phục mùa đông vào cho ấm” Nhìn chiếc áo, em thấy dáng áo bo mặc trông rất khoẻ. Chiếc áo đồng phục của em có hai màu: phần trên áo có màu trắng, phần dưới áo là màu xanh thẫm. Vải áo mềm mại, mặc chiếc áo lên em thấy rất tiện cho các hoạt động của lớp của trường. Áo có hai lớp mặc nên rất ấm. Áo kéo phec – mơ – tuya rất tiện kéo lên kín cổ rất ấm. Chiếc áo đồng phục của em, phần dưới của áo có hai túi chéo có viền màu trắng nổi bật trên nền vải màu xanh. Nách áo rộng, tay áo không qúa dài nên đủ để mặc một chiếc áo len ở trong. Phái bên tay trái áo có gắn phù hiệu của trường. Mỗi khi lấy chiếc áo ra khỏi tủ và mặc em rất hãnh diện vì mình là học sinh trường tiểu học Cát Linh. Nguồn Edufly Xem thêm: Quan niệm của anh (chị) về lối sống giản dị của một con người
Topic: Describe a winter uniform Autumn has passed. Winter comes. One morning, like many others, I got out of bed and felt cold inside. My mother said: "Today you go to school... put on your winter uniform to stay warm." Looking at the shirt, I see that the bo shirt looks very strong. My uniform shirt has two colors: the top part is white, the bottom part is dark blue. The fabric of the shirt is soft, wearing the shirt I find very convenient for school class activities. The shirt has two layers so it is very warm. The phec - dream - tuya shirt is very convenient to pull up to cover the neck and is very warm. My uniform shirt, the bottom part of the shirt has two diagonal pockets with white borders that stand out on the blue fabric background. The armpits are wide and the sleeves are not too long, so it's enough to wear a sweater inside. On the left side of the shirt is the school badge. Every time I take the shirt out of the closet and wear it, I feel very proud because I am a student at Cat Linh primary school. Source Edufly See more: Your concept of a simple human lifestyle
Đề bài: Em hãy tả chiếc đồng hồ báo thức của em Nếu nói tới người bạn lúc nào cũng ở bên em, bảo bạn và đánh thức em dậy mỗi sáng là bạn đồng hồ báo thức đáng yêu, nhờ có bạn ấy từ lúc sáng tinh mơ, lúc bình minh lên, những tia nắng đầu tiên của buổi sáng sớm dần lộ diện thì cũng là khoảng khắc chiếc đồng hồ yêu quý ấy gọi em dậy. Chiếc đồng hồ này là món quà bố mua tặng em năm em học lớp 3, năm đấy em được học sinh giỏi, bố bảo mua tặng con món quà, bảo em thích gì em bảo em thích gấu thế là bố tậu ngay một chiếc đồng hồ hình con gấu làm cả nhà ngơ ngác, thì bố bảo gấu đấy con nhé nhưng đây là gấu 2 trong 1 con nhé, vừa có thể ngắm gấu vừa có chiếc đồng hồ báo thức mỗi sáng. Chiếc đồng hồ có hình con gấu màu hồng sáng chói, em đặt nó ngay ở góc đầu giường ngủ, nó kiểu dáng tròn tròn trông ngộ nghĩnh lắm. đồng hồ được chia thành 2 bộ phận, phần ngoài là hình chữ con gấu có hai tai to bự ở trên, đó cũng chính là điểm nhấn của chiếc đồng hồ, nó có màu hồng phấn y như chú gấu bông thứ thiệt, phần hai là phần bên trong được phủ một lớp kính, sâu bên trong đó là những con số được rải đều theo hình tròn, có ghi số từ 1 đến 12, đồng hành cùng các con số là 3 bạn kim giờ, kim phút, kim giây đuổi nhau, thi nhau cùng chạy, trông anh kim giờ mập mạp chạy mà vừa buồn cười vừa đáng yêu,… về đích nhanh nhất luôn là chú kim giây, còn bác kim phút lúc nào cũng từ tốn mà an toàn. Đằng sau chiếc đồng hồ còn có chỗ để pin và nút chỉnh thời gian, cùng với đó là công tắc hẹn giờ.Xem thêm: Viết bài văn ngắn bàn về việc tại sao phải nâng cao ý thức chấp hành luật lệ giao thông Nó là chiếc đồng hồ của mình, nó đáng yêu và tuyệt vời đúng không? Mình rất yêu quý nó, luôn xem nó như là bạn tri kỉ, là người đồng hành tin cậy của mình, ai có thể lừa dối mình nhưng chiếc đồng hồ thì không. Nó lúc nào cũng hiền lành và chuẩn mực. Những món quà do bố tặng em đều thích, bởi nó chính là tình cảm, là niềm mong mỏi của bố mẹ dành cho em, em thầm cảm ơn gia đình, cảm ơn chiếc đồng hồ thân yêu để mình có thể thức dậy đúng giờ vào mỗi sáng, đi ngủ và làm việc một cách khoa học.
Topic: Describe your alarm clock If we talk about the friend who is always by your side, telling you and waking you up every morning, you are my lovely alarm clock friend, thanks to him from the first morning, at dawn, the first rays of sunlight. The early morning gradually appeared, and that was the moment when that beloved clock called me to wake up. This watch was a gift my dad bought me when I was in 3rd grade. That year I was a good student. My dad told me to buy it for me as a gift. Tell me what I like and I said I like bears so dad immediately bought a watch. The bear-shaped lake made the whole family bewildered, so dad told me it's a bear, but this is a 2-in-1 bear, you can both watch the bear and have an alarm clock every morning. The clock has a bright pink bear shape. I placed it right in the corner of the head of the bed. It has a round shape and looks very funny. The watch is divided into 2 parts, the outer part is shaped like a bear with two big ears on top, that is also the highlight of the watch, it is pink in color just like a real teddy bear, part two The inside is covered with a layer of glass, deep inside there are numbers scattered evenly in a circle, with numbers from 1 to 12, accompanied by the numbers are 3 hour hands, minute hands, and second hands. Chasing each other, competing to run together, looking at the chubby hour hand running is both funny and adorable... the second hand is always the fastest to the finish line, while the minute hand is always slow and safe. Behind the watch there is also a place for the battery and a button to adjust the time, along with a timer switch. See more: Write a short essay discussing why it is important to raise awareness of obeying traffic rules It's my watch, it's lovely and wonderful, right? I love it very much, always consider it as my soulmate, my trusted companion, no one can deceive me but not the watch. It is always gentle and standard. I like all the gifts my dad gave me, because it is the love and hope my parents have for me. I silently thank my family and my beloved watch so I can wake up on time. every morning, go to bed and work scientifically.
Đề bài: Tả chiếc đồng hồ báo thức “Tích… tắc… reng… reng…”, tiếng hát trong trẻo của cô bạn đồng hồ xinh đẹp đã gọi tôi dậy đón chào một ngày mới tốt lành. Đó là chiếc đồng hồ tròn như cái bánh bao, chỉ khác là nó có chân đỡ. Cô bạn này được khoác một cái áo màu hồng phấn khá điệu đà. Phía mặt ngoài của đồng hồ được bảo vệ bởi một lớp kính khó vỡ. Nhìn qua lớp kính trong suốt ấy là cả một làng quê thanh bình với những hình ảnh bắt mắt. Trước hiên nhà, một chú bé để tóc trái đào đang cho gà ăn. Từng giây trôi qua, chú bé lại mở tay ra, đóng tay vào, những hạt thóc cứ rơi xuống từ bàn tay bé nhỏ của chú. Gần đó có những cánh đồng bát ngát thẳng cánh cò bay, phía trên bầu trời biếc xanh, những đám mây trắng hững hờ trôi. Xa xa, những chú chim hải âu đang tung cánh chấp chới bay liệng giữa bầu trời cao và xa tít tắp. Trên “khuôn mặt” đáng yêu của cô bạn đồng hồ là đại gia đình số và các anh em nhà kim đồng hồ. Xung quanh mặt đồng hồ, các con số từ 1 đến 12 đứng thành vòng tròn như đang chơi trò mèo đuổi chuột. Các anh em nhà kim đồng hồ mới thật là hay. Bác kim giờ áo đỏ, chậm chạp, nặng nề lê từng bước khó khăn. Bác như người đã đứng tuổi, bước đi không còn nhanh nhẹn nữa. Anh kim phút màu xanh lam nhẹ nhàng đi từng bước một chậm rãi. Anh chính là một chàng thanh niên khỏe mạnh mà không hấp tấp. Bạn kim giây diện bộ váy hồng thật nhí nhảnh. Bạn hệt như một đứa trẻ tinh nghịch nhưng hoạt bát và hiếu động, luôn chạy trước các anh. Còn em kim vàng bé nhất nhưng lại… “lười” nhất. Em chẳng hề nhích chân. Tuy vậy thôi chứ em có ích lắm đấy. Em là kim hẹn giờ. Cô bạn của tôi làm việc suốt 24 tiếng đồng hồ mà không biết mỏi. Mỗi sáng sớm, bằng bài hát quen thuộc và giọng hát trong trẻo, cô luôn gọi tôi đón chào một bình minh tuyệt vời. Từng giờ, từng phút, tôi đều được biết nhờ khuôn mặt ngộ nghĩnh của cô. Đặc biệt, các con số và kim đều được tráng một lớp dạ quang nên đêm tối, tôi cũng biết là bao nhiêu giờ. Không những thế, đồng hồ còn là một người bạn tri kỉ của tôi. Tất cả những chuyện vui, buồn tôi đều chia sẻ với cô và được đáp lại bằng những tiếng tích… tắc… Mặc dù không nói thành lời nhưng nó cũng khiến tôi thấy thanh thản hơn. Nhưng quan trọng hơn cả là bạn muốn nói: “Thì giờ là vàng bạc”. Thời gian cứ trôi mãi. Thấm thoát đã 9 năm rồi. Đồng hồ đã trở thành cô bạn thân thiết của tôi. Tôi thầm nói: “Cảm ơn bạn nhé! Tớ hứa sẽ không phung phí thời gian đâu, bạn yêu ạ!”. Nguồn Edufly Xem thêm: Suy nghĩ về lời dạy "Mùa xuân là tết trồng cây, làm cho đất nước càng ngày càng xuân"
Topic: Describe an alarm clock "Tick... tick... ring... ring...", the clear singing voice of the beautiful clock girl called me to wake up to welcome a new day. It's a round clock like a dumpling, except that it has a stand. This girl is wearing a pretty pink pink shirt. The outside of the watch is protected by a layer of unbreakable glass. Looking through that transparent glass is a peaceful village with eye-catching images. In front of the porch, a boy with peach hair is feeding the chickens. As each second passed, the little boy opened and closed his hand, grains of rice kept falling from his small hand. Nearby there are vast fields where storks fly, above the blue sky, white clouds float nonchalantly. In the distance, seagulls are fluttering their wings and flying in the sky high and far away. On the lovely "face" of the clock girl is the digital family and the clock brothers. Around the clock face, the numbers 1 to 12 stand in a circle as if playing a game of cat and mouse. The new clockwork brothers are really cool. Kim now wears a red shirt, slowly and heavily, dragging each difficult step. He looked like an old man, his steps were no longer agile. The blue minute hand gently moves step by step slowly. He is a healthy young man who is not hasty. The second lady wore a really cute pink dress. You are like a mischievous but active and hyperactive child, always running ahead of your brothers. As for me, I'm the smallest but... "laziest". I didn't move my feet at all. However, it's very useful to you. I am the timer. My friend works 24 hours without getting tired. Every early morning, with a familiar song and clear voice, she always calls me to welcome a wonderful sunrise. Every hour, every minute, I know her thanks to her funny face. In particular, the numbers and hands are coated with a luminous layer, so at night I can know what time it is. Not only that, the watch is also my soulmate. I shared all the happy and sad stories with her and was responded to by ticking... ticking sounds... Even though I couldn't say it out loud, it also made me feel more at peace. But most importantly, you want to say: "Time is money." Time keeps passing. It's been 9 years. The watch has become my close friend. I silently said: “Thank you! I promise I won't waste any time, my dear!" Source Edufly See more: Thinking about the teaching "Spring is the tree planting festival, making the country more and more springy"
Đề bài: Em hãy viết bài văn Tả chiếc đồng hồ nhà em cho các bạn cùng lớp nghe!!!! Mẹ! Người mà em yêu quý nhất trên đời. Mẹ mua cho em rất nhiều thứ quà quý giá và hữu ích cho em. Trong đó, em thích nhất là chiếc đồng hồ báo thức mẹ mua tặng em nhân dịp sinh nhật từ năm em vào lớp 1. Em thích đồng hồ mẹ tặng ngay từ cái nhìn đầu tiên và đến tận bây giờ. Chiếc đồng hồ mang dáng hình chú mèo PoKeMon ngộ nghĩnh xinh xăn màu xanh dương thật bắt mắt. Bạn bè em đến chơi ai nấy đều khen đẹp và thích thú.Chiếc đồng hồ được em để cạnh chiếc máy vi tinh mẹ mua cho trông thật gọn gang, ngăn nắp. Bên trong là các chữ số từ một đến mười hai được xếp thành vòng tròn xinh xắn, đúng thứ tự. Trông các chữ số vừa béo vừa lùn trông thật ngộ nghĩnh đáng yêu. Những chữ số được trang trí bằng bảy sắc cầu trông thật tuyệt. Đó là điều mà em rất thích! Gia đình nhà chú đồng hồ có ba thành viên. Thứ nhất là anh kim giờ mập mạp, chạy chậm nhất nhà. Anh thứ hai là anh kim phút, tốc độ di chuyển của anh ấy nhanh nhẹn hơn anh kim giờ chút xíu.Cuối cùng là anh kim giây, cao dáo nhất nhà nhanh nhẹn hoạt bát lúc nào cũng về đích sớm nhất nhà.Xem thêm: Kể những đổi mới ở phố phường của em Em luôn thầm cảm ơn mẹ, rất nhiều. Vì mẹ thật sang suốt khi tặng người bạn đồng hành quý giá này cho em. Từ ngày sở hữu chú, đồng hồ sinh học của em cải thiện đáng kể. luôn thức dậy đúng giờ, không bị trễ giờ đi học, mẹ không còn phải gọi dậy như ngày xưa còn bé nữa. Chiếc đồng hồ được thiết kế bằng chuông báo thức là một đoạn nhạc chúc mừng giáng sinh. Nghe thật hay, em rất thích! Thưởng thức bản nhạc này vào mỗi buổi sớm thức dậy thật là tuyệt vời! Đằng sau lưng chiếc đồng hồ được thiết kế là hai nút bấm điều khiển, Một nút đặt báo thức, một nút điều chỉnh giờ. Ngoài ra còn có khe để pin. Cứ cuối tuần được nghỉ là em lại mang chiếc đồng hồ ra lau chùi sạch sẽ. Mỗi lúc buồn hay mệt mỏi, bước vào phòng nhìn thấy chú đồng hồ pokemon ngộ nghĩnh đáng yêu là dường như em quên đi hết sự mệt mỏi và buồn bã. Từ ngày có chiếc đồng Pokemon em như có them người bạn tri kỉ. Em luôn yêu quý và giữ gìn nó bên mình!
Topic: Write an essay describing your clock to your classmates!!!! Mom! The person I love the most in the world. My mother bought me many precious and useful gifts. Among them, my favorite is the alarm clock my mother bought me for my birthday when I entered first grade. I liked the watch my mother gave me right from the first sight and until now. The watch has the shape of a funny, cute cat PoKeMon in blue color that is truly eye-catching. All of my friends who came to visit complimented me on how beautiful and excited I was. I placed the watch next to the computer my mother bought so it looked neat and tidy. Inside are the numbers from one to twelve arranged in a lovely circle, in the correct order. The fat and short digits look so funny and adorable. The numbers decorated with seven colored spheres look great. That's what I really like! The clock man's family has three members. The first is the chubby guy who runs the slowest in the house. The second guy is the minute hand guy, his moving speed is a little faster than the hour hand guy. Finally, the second hand guy, the tallest guy in the house, agile and agile, always reaches the finish line the earliest. See more : Tell about the innovations in your street I always silently thank my mother, very much. Because my mother was so wise to give me this precious companion. Since owning him, my biological clock has improved significantly. I always wake up on time, I'm not late for school, my mother no longer has to wake me up like she used to when I was a child. The clock is designed with an alarm bell that is a piece of Christmas music. Sounds great, I really like it! Enjoying this music every morning when I wake up is wonderful! Behind the back of the watch are designed two control buttons, one to set the alarm, one to adjust the time. There is also a slot for the battery. Every weekend when I have a day off, I take the watch out to clean it. Every time I'm sad or tired, when I walk into the room and see the cute and funny Pokemon clock, I seem to forget all my tiredness and sadness. Since the day I got the Pokemon coin, I feel like I have a soulmate. I always love and keep it with me!
Tả chàng Thạch Sanh trong câu chuyên cổ tích mà em đã đọc Gợi ý Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam có nhiềụ nhân vật anh hùng, dũng sĩ. Trong đó, em ấn tượng nhất, với chú Thạch Sanh khoẻ mạnh, thông minh và tốt bụng. Có lẽ ai đã đọc truyện đều nhớ đến cây đàn và niêu cơm đất thần kì. Nó đã trở thành biểu tượng gắn với hình ảnh Thạch Sanh. Mỗi lần đọc xong truyện “Thạch Sanh”, gấp sách lại, em có cảm giác như nhân vật đang bước ra từ câu chuyện, gần gũi và chân thật. Đó là một chu Thạch Sanh cao lớn, vạm vỡ với những bắp tay cuồn cuộn. Thân hình cân đối, cường tráng càng làm tăng thêm vẻ đẹp. Thạch Sanh đóng một cái khố, trên đầu quấn một chiếc khăn nâu, vai đeo cung tên… đi từ trong rừng ra với những bó củi to trông như lực sĩ của rừng xanh. Chú Thạch Sanh mồ côi cha mẹ từ thuở nhỏ. Thạch Sanh không phải là con người bình thường mà là thái tử, con Ngọc Hoàng xuống đầu thai làm con của một đôi vợ chồng già ở Cao Bình. Nguồn gốc cao quý và khác thường ấy như điềm báo cho ta biết cuộc đời Thạch Sanh sẽ không phẳng lặng mà gặp nhiều thử thách, chông gai. Thạch Sanh là một chàng trai, tốt bụng, chăm chỉ và tài giỏi. Thạch Sanh thật thà lắm nên bao nhiêu lần bị Lí Thông lừa mà không hề hay biết, ở cạnh Lí Thông gian xảo, chàng đã sống hết mình, giúp hắn biết bao việc. Lúc nào chàng cũng sẵn lòng thương giúp đỡ người khác khi hoạn nạn, chẳng từ nan. Thạch Sanh đã giết được chằn tinh, không chỉ cứu mẹ con Lí Thông mà còn giúp được dân làng thoát nạn. Sau đó, chàng còn cứu công chúa thoát khỏi nanh vuốt độc ác của đại bàng khổng lồ… và hơn cả, Thạch Sanh đã đánh thắng được quân mười tám nước chư hầu bằng trí thông minh của mình mà không tốn một hòn tên mũi đạn… Những chiến công oai hùng đó của Thạch Sanh được người đời mãi mãi ghi danh. Xem thêm: Soạn bài Người công dân số một (tiếp theo) Trải qua nhiều khó khăn, Thạch Sanh càng thể hiện được bản lĩnh, tài năng của mình. Chấp nhận đi canh miếu thờ, rồi gặp chằn tinh chàng sẵn sàng chiến đấu mà không hề run sợ. Thấy đại bàng bắt công chúa, Thạch Sanh dũng cảm lần theo dấu vết rồi xin xuống hang đánh đại bàng giải cứu. Khi bị vu oan tội ăn cắp của cải của nhà vua và bắt vào ngục tối, Thạch Sanh mang cây đàn ra đánh, tiếng đàn đã đến được với công chúa, chàng tự giải cứu được chính mình. Thử thách mười tám nước chư hầu đã thể hiện rõ nhất tài năng cũng như tấm lòng nhân ái của chàng. Niêu cơm thần kì đã giúp Thạch Sanh làm cho các binh lính tâm phục khẩu phục mà rút về. Trong niềm vui hân hoan chiến thắng ta càng thấy Thạch Sanh đẹp hơn bao giờ hết. Vẻ đẹp hài hoà giữa bên ngoài với tâm hồn và tài năng. Anh hùng Thạch Sanh mãi là người bạn của các bạn nhỏ nhiều thế hệ. Dù đọc bao câu chuyện cổ tích khác nhưng hình ảnh chú Thạch Sanh vẫn mãi đọng lại trong tâm trí mọi người. Vanmau.edu.vn
Describe Thach Sanh in the fairy tale you read Suggest The treasury of Vietnamese fairy tales has many heroic and brave characters. Among them, I am most impressed with Mr. Thach Sanh who is healthy, intelligent and kind. Perhaps everyone who has read the story remembers the magical guitar and clay rice pot. It has become a symbol associated with the image of Thach Sanh. Every time I finish reading the story "Thach Sanh" and close the book, I feel like the character is coming out of the story, close and true. It was a tall, muscular Chu Thach Sanh with bulging biceps. A well-proportioned, strong body adds to the beauty. Thach Sanh wore a loincloth, a brown scarf on his head, a bow and arrow on his shoulder... walked out of the forest with large bundles of firewood, looking like an athlete of the green forest. Uncle Thach Sanh lost his parents when he was young. Thach Sanh is not an ordinary person but a crown prince, the son of the Jade Emperor reincarnated as the child of an old couple in Cao Binh. That noble and unusual origin is like a sign telling us that Thach Sanh's life will not be smooth but will face many challenges and thorns. Thach Sanh is a kind, hard-working and talented guy. Thach Sanh was very honest, so many times he was deceived by Ly Thong without even realizing it. Being next to the cunning Ly Thong, he lived his life to the fullest, helping him with many things. He is always willing to love and help others in times of trouble, without hesitation. Thach Sanh killed the ogre, not only saving Ly Thong and her mother but also helping the villagers escape. After that, he also saved the princess from the cruel clutches of the giant eagle... and most of all, Thach Sanh defeated the army of eighteen vassal countries with his intelligence without spending a single arrow or bullet. ... Those heroic victories of Thach Sanh are forever remembered by people. See more: Prepare lessons for Citizen Number One (continued) Through many difficulties, Thach Sanh has shown his bravery and talent even more. Accepting to guard the temple, then meeting the ogre, he was ready to fight without fear. Seeing the eagle capturing the princess, Thach Sanh bravely followed the trail and then asked to go down to the cave to fight the eagle to rescue her. When he was falsely accused of stealing the king's wealth and sent to prison, Thach Sanh brought out the guitar to play, the sound of the instrument reached the princess, he was able to rescue himself. The challenge of eighteen vassal countries best demonstrated his talent and compassion. The magical rice pot helped Thach Sanh convince the soldiers to withdraw. In the joy of victory, we see Thach Sanh more beautiful than ever. Beauty is a harmony between the exterior, the soul and talent. Hero Thach Sanh is forever a friend of many generations of children. Despite reading many other fairy tales, the image of Uncle Thach Sanh still lingers in everyone's minds. Vanmau.edu.vn
Tả chú bé Tí Hon trong câu chuyện cổ tích mà em đã đọc Gợi ý Nhân vật chú bé Tí Hon trong truyện cổ tích cùng tên là hình ảnh tiêu biểu cho những con người có hình dáng kì dị, lạ thường và trí thông minh hơn người. Tên như thế nào thì người giống hệt như vậy. Tí Hon chỉ to bằng ngón tay cái nhưng cũng có đủ chân tay, mắt miệng như mọi người. Đôi mắt của chú bé tí ti, chỉ như hạt mè đen. Cái miệng, cái mũi nhỏ xíu. Đôi tay chỉ bằng hai que tăm. Còn đôi chân thì mảnh dẻ nhưng đi lại nhanh thoắn thoắt như chân của loài chim sâu. Đôi ủng chú đi mới đáng yêu làm sao, nhỏ chẳng khác nào hạt cườm đính trên áo các bà, các chị. Tí Hon tuy nhỏ bé nhưng được cái mặt mũi sáng sủa, thông minh. Chẳng những biết phụ bố đánh xe ngựa chở củi, chú còn biết giúp bố kiếm tiền từ tay những kẻ muốn lợi dụng mình. Tí Hon lại còn hết sức nhanh trí, lừa được cả bọn trộm tham lam và con chó sói háu đói để trở về đoàn tụ với cha mẹ. Chú bé Tí Hon bé nhỏ nhưng thông minh. Chú luôn biết dùng mưu trí củá mình để thoát hiểm. Chú chính là hình ảnh tiêu biểu cho những người nông dân có thân phận bé mọn trong xã hội cũ.Xem thêm: Bài văn tả em bé đang tập đi tập nói lớp 5Vanmau.edu.vn
Describe the Little Boy in the fairy tale you read Suggest The character of Little Boy in the fairy tale of the same name is a typical image of people with strange, unusual shapes and superior intelligence. Whatever the name, the person is exactly like that. Tiny Hon is only as big as a thumb but has all the limbs, eyes and mouth like everyone else. His eyes are tiny, just like black sesame seeds. Tiny mouth and nose. Hands are only the size of two toothpicks. The legs are slender but move quickly like the legs of a bird or worm. The boots he was wearing were so adorable, as small as the beads attached to the ladies' dresses. Although Tiny is small, he has a bright and intelligent face. Not only did he know how to help his father drive a cart to carry firewood, he also knew how to help his father earn money from those who wanted to take advantage of him. Tiny Hon is also very quick-witted, tricking both the greedy thieves and the hungry wolf to return to reunite with his parents. Tiny Little Boy is small but smart. He always knows how to use his cunning to escape danger. He is the typical image of farmers with humble status in the old society. See more: Essay describing a baby learning to walk and talk for grade 5Vanmau.edu.vn
Tả chú bộ đội Gợi ý Sinh ra khi đất nước đã hoà bình nên em chưa một lần được, nhìn thấy chú bộ đội mặc dù mẹ vẫn tả cho em nghe. Cho đến dịp 22 – 12, lớp em đến thăm các bác cựu chiến binh thì hình ảnh chú bộ đội mới hiện lên thật cụ thể, rõ ràng. Hôm đó, cô giáo dẫn chúng em đến nhà văn hoá xã gặp các bác cựu chiến binh. Tuy giờ đây đã nhiều tuổi và không còn chiến đấu nữa nhưng các bác vẫn rất khoẻ khoắn, thể hiện sự mạnh mẽ của anh bộ đội cụ Hồ. Chào đón chúng em, các bác mặc những bộ quân phục thật đẹp và tươi cười rạng rỡ. Qua câu chuyện của các bác, chúng em hiểu hơn về các chú bộ đội. Điều nổi bật, dễ nhận thấy nhất ở chú bộ đội là những bộ quân phục. Một bộ quần áo màu xanh lục ngay ngắn mà khi mặc lên mình thấy cứng cỏi lạ thường. Trên cầu vai và ve áo có đeo quân hàm. Đi kèm với bộ quần áo đó là đôi giày vải và chiếc mũ tai bèo. Tất cả cùng một màu xanh như nhau, giản dị, khiêm nhường. Màu xanh ấy, bác cựu chiến binh nói, nó là màu xanh của tuổi trẻ và hi vọng, các anh bộ đội lên đường luôn hi vọng có ngày chiến thắng trở về. Trên đường hành quân, các chú bộ đôi đeo sau lưng một cái ba lô thật to và chắc chắn. Phải vượt đường xa, trèo đèo lội suối, băng rừng vượt thác… nên chú bộ đội rất cần một đôi chân dẻo dai, bền bỉ. Ngoài ra còn cần một cây gậy Trường Sơn và những cành lá ngụy trang, trên vai đeo súng. Dường như với các chú bộ đội, những thứ đó đã thành người bạn tri kỉ. Xem thêm: Kể lại truyện Quả tim khỉ (Tiếng Việt 2) Công việc của chú bộ đội hẳn vất vả lắm. Nhìn các bác ai nấy đều đen sạm vì sương gió. Nhưng trên khuôn mặt lại đầy vẻ cương nghị, cứng rắn. Đôi mắt sáng ánh lên vẻ tinh nghịch. Cái miệng tươi cười pha trò lúc nghỉ ngơi… Bàn tay to, nhiều vết chai và cứng cáp: Bàn tay ấy từng cầm súng chiến đấu với quân thù. Vì luôn phải đối diện với nguy hiểm, khó khăn mà các chú bộ đội lạc quan và yêu đời lắm. Giữa những giờ nghỉ ngơi trong trận đấu hay dừng chân trên đường hành quân các chú quây quần bên nhau trò chuyện vui đùa để phá tan những lo sợ. Thỉnh thoảng nhận được thư nhà các chú cũng chia sẻ cùng nhau, niềm vui nhân đôi và nỗi buồn vơi bớt… Vanmau.edu.vn
Describe the soldiers Suggest Born when the country was at peace, I never once saw a soldier even though my mother still described it to me. It wasn't until December 22, when my class visited the veterans, that the image of the soldier appeared concretely and clearly. That day, the teacher took us to the commune's cultural house to meet the veterans. Although they are now many years old and no longer fighting, they are still very strong, showing the strength of Uncle Ho's soldiers. Welcoming us, the soldiers wore beautiful military uniforms and smiled brightly. Through their stories, we understand more about the soldiers. The most prominent and noticeable thing about the soldiers is the uniforms. A neat set of green clothes that made me feel unusually sturdy when I put it on. There are military insignia on the shoulder strap and lapel. Accompanying that outfit are canvas shoes and a bucket hat. All the same blue color, simple, humble. That blue, the veteran said, is the green of youth and hope. The soldiers who set out always hope to one day return victorious. On the march, the duo carried a large and sturdy backpack on their backs. Having to cross long distances, climb passes and wade streams, cross forests and overcome waterfalls... so the soldier really needs strong, durable legs. In addition, you will need a Truong Son stick and camouflage branches, and carry a gun on your shoulder. It seems that for the soldiers, those things have become lifelong friends. See more: Retelling the story Monkey's Heart (Vietnamese 2) The soldier's job must be very difficult. Look at all of you, everyone is dark because of the wind and frost. But his face was full of determination and toughness. Bright eyes sparkled with mischief. The smiling mouth makes jokes while resting... The hand is large, calloused and sturdy: That hand used to hold a gun to fight the enemy. Because they always have to face dangers and difficulties, the soldiers are very optimistic and love life. Between breaks during the match or stopping on the march, the boys gathered together to chat and play to dispel their fears. Occasionally, when we receive letters from home, we share them with each other, the joy doubles and the sadness lessens... Vanmau.edu.vn
Tả chú công nhân đang sơn tường Gợi ý Đặt thùng sơn trắng bên cạnh, chủ công nhân ngước mắt nhìn bao quát toàn bộ bức tường trước mắt. Yên tâm rằng bức tường đã được đánh giấy ráp sạch sẽ, chú bắt đầu công việc quen thuộc của mình: quét sơn tường. Tay trái cầm thùng sơn, tay phải cầm con lăn, chú tiến đến góc trái của bức tường. Đây chính là nơi bắt đầu công việc quét sơn. Hộp sơn lớn hơn cái xô của hãng Con Ó được mở ra, mùi sơn mới toả khắp gian phòng. Tay phải cầm sẵn con lăn, nhanh chóng và dứt khoát, chú nhúng nó vào thùng sơn. Để sơn ngấm mút chú mới nhấc lên, những giọt sơn đặc quánh trắng như nước cốt dừa đang từ từ nhỏ xuống thùng. Nhẹ nhàng nhưng rất chuyên nghiệp, những đường lăn đầu tiên đều đặn và thẳng tắp. Sơn không hề bị vón, bị đọng hay bị chảy xuống đất nhiều. Một hàng. Hai hàng. Ba hàng. Chỉ một giờ sau, bức tường đã hoàn toàn thay da đổi thịt. Từ màu nâu xỉn, xám ngoét của xi măng giờ đã chuyển sang sắc trắng đẹp đẽ.
Describe a worker painting a wall Suggest Placing the white paint bucket next to him, the worker raised his eyes and looked at the entire wall in front of him. Rest assured that the wall was sandpapered cleanly, he began his familiar job: painting the wall. Holding a paint bucket in his left hand and a roller in his right hand, he approached the left corner of the wall. This is where the painting work begins. A paint box larger than a bucket from the Eagle company was opened, and the smell of new paint spread throughout the room. Holding the roller in his right hand, quickly and decisively, he dipped it into the paint bucket. Letting the paint soak in, he lifted it up. Thick white drops of paint like coconut milk were slowly dripping into the barrel. Gentle but very professional, the first rolling paths are regular and straight. The paint never clumps, stagnates, or drips to the ground. One row. Two rows. Three rows. Just an hour later, the wall was completely transformed. The dull brown and gray color of cement has now turned to a beautiful white color.
Đề bài: Trong đường phố có nhiều giao lộ, em từng thấy các chú công an đang điều khiển xe cộ lưu thông. Em hãy viết một bài văn tả về một trong các chú ấy. Bài làm 1 Ngày nào đi học, em cũng đi ngang ngã năm gần nhà. Nơi ấy, xe cộ tấp nập suốt ngày đêm. Em thường thấy một chú công an đứng ngay ở bùng binh, không ngừng điều khiển cho xe cộ lưu thông. Đó là một thanh niên có vóc người cao lớn, vạm vỡ, nước da bánh mật, mặt vuông đầy đặn, đôi mắt sáng, nhanh nhẹn. Cũng như bao chú công an giao thông khác, chú mặc bộ dồ ka ki vàng sậm. Trên chiếc áo ngắn tay cạnh cầu vai có đeo phù hiệu thuộc sắc phục cảnh sát giao thông và trên ngực bảng tên, đơn vị bằng tấm mê-ka nền trắng chữ xanh. Chú mặc quần tây dài gọn gàng, chấn đi giày đen bóng lộn, chiếc thắt lưng bằng da màu nâu to bản hơi lệch về dưới bởi khẩu súng ngắn đeo bên hông kéo xuống, càng tàng thêm vẻ oai vệ, đĩnh đạc của người cảnh sát giao thông giữ gìn trật tự đường phố. Chiếc mũ kết đội trên đầu có đính huy hiệu cảnh sát khiến cho gương mặt của chú vừa oai nghiêm vừa rắn rỏi. Chú đứng đó, ngày nào cũng như ngày nào, tại vòng xoay ngã năm như một vị chỉ huy oai vệ. Miệng ngậm còi, hai cánh tay thay một mệnh lệnh, đưa lên, hạ xuống, sang trái sang phải, dòng người và xe cộ cứ thế dừng lại, tuôn đi một cách trật tự, nề nếp. Thỉnh thoảng có một vài chiếc hon-đa đậu chớm quá vạch sơn trắng nhô lên lấn đường, chú thổi còi ra hiệu lùi lại. Tức thì những chiếc xe ấy vội lùi ra sau vạch trắng ngoan ngoãn như các cậu học sinh vâng lời thầy dạy. Chú làm việc một cách cần mẫn và nghiêm túc, không thiên vị một người nào. Có một lần, ba cô gái ngồi trên một chiếc xe hon-đa vù tới ngã năm nhấn ga bấm còi inh ỏi, làm cho một số người đi đường yếu bóng vía vội dạt vào hai bên lề. Chú công an vội giơ tay ra hiệu, miệng tuýt còi ra lệnh dừng lại. Chiếc xe tạt vào lề. Cả ba cô sượng sùng nói lời xin lỗi. Chú công an mỉm cười rồi từ từ rút biên lai ghi phạt. Đưa tờ biên lai cho các cô, chú còn dặn thêm: “Lần sau các cô cẩn thận thực hiện đúng luật giao thông không được chở ba”. Bây giờ một cô nhảy xuống đón xe buýt. Lời nói nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát. Cứ thế, chú điều khiển dòng người và xe cộ luu thông được thuận lợi, không có một tai nạn nào xảy ra ở giao lộ này. Em rất kính phục phong cách làm việc của chú, vừa có tình lại vừa có lí. Em ước mơ sau này lớn lên, em sẽ đi làm cảnh sát giao thông để giữ gìn an ninh trật tự cho đường phố. Xem thêm: Viết một bức thư ngắn (khoảng 10 dòng) cho một người bạn thân nói về ước mơ của em (ước mơ làm bác sĩ thú y)Bài làm 2 Ngày nào tan học cũng đúng vào giờ cao điểm, lưu lượng người và xe cộ thường hay bị kẹt tại ngã năm này. Ở đây, người ta chưa kịp lắp đèn tín hiệu giao thông nên lúc nào cũng thấy có một chú công an trực ở đấy để điều khiển các phương tiện giao thông đi lại, đảm bảo an toàn cho đường phố. Trưa nay cũng vậy, tụi nhỏ chúng em vừa đến ngã năm đã nghe tiếng còi của chú Hùng tuýt tuýt liên tục hướng dẫn cho các luồng xe từ các ngả đổ về lưu thông một cách trật tự, an toàn. Chú luôn gọn gàng trong y phục màu vàng sậm của cảnh sát giao thông, miệng thổi còi, tay phất cờ cho từng luồng xe dừng lại và chạy đi. Chỉ có một mình chú thôi vậy mà các phương tiện xe cộ đủ các loại đều phải chấp hành một cách răm rắp theo lệnh của chú. Chú Hùng năm nay chừng hai mươi lăm tuổi, dáng người dong dỏng, nước da trắng hồng, trông chú như một thư sinh. Đôi mắt thì sáng trong và rất lanh lợi. Nhìn dáng vẻ bên ngoài, cứ tưởng chú thuộc loại người “trói gà không chặt”. Vậy mà có lần, ba tên đầu gấu chạy chiếc xe phân khối lớn vi phạm luật giao thông, bị chú thổi còi ra hiệu dừng lại. Thấy chú có vẻ yếu hơn, bọn chúng coi thường định rú ga vọt đi. Bằng một động tác mau lẹ, chú đưa tay giữ tay lái chúng lại. Tên ngồi sau giở thói côn đồ nhằm thẳng vào mặt chú tung một quả đấm. Nhanh như cắt, chú lắc người tránh quả đấm, rồi bằng một động tác hết sức điêu luyện, chú túm lấy cổ tay đối phương, giật mạnh về phía trước, tên côn đồ văng ra khỏi xe nằm sóng sượt giữa mặt đường. Chiếc xe bị mất thăng bằng, đổ kềnh xuống. Hai tên còn lại lồm cồm đứng dậy. Lúc đó có hai chú tuần tra đường phố thắng xe lại, hỗ trợ thêm cho chú Hùng, tóm gọn cả ba tên cùng chiếc xe, đưa về đồn công an gần đấy giải quyết. Sau lần đó, bọn đầu gấu không dám giở trò lưu manh ở ngã năm này nữa. Cái nắng buổi trưa ở thành phố đông người này thật là ghê gớm. Chiếc áo màu vàng sậm đã thấm mồ hôi loang lổ nhưng chú Hùng vẫn chăm chú điều khiển các luồng xe. Cứ vài phút, chú lại xoay người theo một góc vuông. Hết dang tay ngang chú lại giơ cao, vẫy qua khoát lại… Cứ thế các luồng xe trật tự thay nhau dừng, chạy theo sự điều khiển của chú. Em nghĩ, nếu không có chú công an điều khiển trật tự giao thông ở đây thì không những các luồng xe từ năm hướng đổ về đây bị kẹt lại mà có thể các tai nạn giao thông sẽ xảy ra nhiều ở ngã năm này. Chúng em thầm cám ơn chú Hùng, cám ơn các chú công an đã không ngại vất vả khó nhọc, sáng, trưa, chiều, tối giữ đường phố luôn được thông thoáng, an toàn. Xem thêm: Hãy kể về ngày hội Tết Trung thu mà em đã được xem hoặc tham gia
Topic: In a street with many intersections, I have seen police officers controlling traffic. Please write a descriptive essay about one of them. Exercise 1 Every day when I go to school, I pass by the fifth intersection near my house. There, traffic is busy day and night. I often see a police officer standing right at the roundabout, constantly directing traffic. He was a young man with a tall, muscular figure, honey skin, plump square face, bright and agile eyes. Like many other traffic police officers, he wears a dark yellow khaki suit. On the short-sleeved shirt next to the shoulder is the badge of the traffic police uniform and on the chest is a nameplate and unit made of a meka plate with a white background and blue lettering. He wore neat long trousers, shiny black shoes, and a large brown leather belt that was slightly tilted downwards because of the pistol strapped to his side, further enhancing the majesty and poise of a policeman. Monitor traffic and maintain street order. The hat on his head with a police badge attached makes his face both majestic and strong. He stood there, every day the same, at the fifth roundabout like a majestic commander. The mouth held the horn, the arms replaced an order, moving up, down, left to right, the flow of people and vehicles just stopped and flowed in an orderly and orderly manner. Occasionally, a few Honda cars parked too far past the white painted line, encroaching on the road. He blew his whistle to signal to back off. Immediately, those cars quickly backed away behind the white line obediently like schoolboys obeying their teacher. He works diligently and seriously, without favoring anyone. One time, three girls sitting on a Honda motorbike rushed to the fifth intersection and hit the accelerator and honked loudly, causing a number of weak pedestrians to rush to the sides. The police officer quickly raised his hand to signal and blew his whistle to stop. The car pulled over to the side. All three girls embarrassedly said sorry. The police officer smiled and slowly pulled out the fine receipt. Giving the receipt to the girls, he added: "Next time, please be careful to follow traffic rules and do not carry dad." Now a girl jumped down to catch the bus. The words were gentle but very decisive. Just like that, he controlled the flow of people and vehicles smoothly, without any accidents happening at this intersection. I really admire your working style, which is both loving and reasonable. My dream is that when I grow up, I will work as a traffic police officer to maintain order and security on the streets. See more: Write a short letter (about 10 lines) to a close friend about your dream (dream of being a veterinarian) Exercise 2 Every day after school comes during rush hour, the flow of people and vehicles is often stuck at this intersection. Here, people have not yet had time to install traffic signals, so there is always a police officer on duty there to control traffic, ensuring street safety. This afternoon too, as soon as we kids arrived at the fifth intersection, we heard Uncle Hung's whistle continuously guiding traffic from all directions to flow in an orderly and safe manner. He is always neat in the dark yellow uniform of a traffic police officer, blows the whistle, and waves the flag for each lane of traffic to stop and move away. There is only one person, but vehicles of all types must strictly follow his orders. Uncle Hung is about twenty-five years old this year, with a slim figure, pinkish white skin, he looks like a scholar. The eyes are bright and very alert. Looking at his appearance, I thought he was the type of person who "doesn't tie chickens tightly". Yet one time, three gangsters were driving a large motorbike in violation of traffic laws, and the uncle blew the whistle to signal them to stop. Seeing that he seemed weaker, they looked down on him and tried to speed away. With one quick movement, he reached out and held their steering wheel. The guy sitting behind acted like a thug and aimed straight at the uncle's face and threw a punch. As fast as lightning, he shook his body to avoid the punch, then with a very skillful movement, he grabbed the opponent's wrist, yanked it forward, and the thug was thrown out of the car and lying in the middle of the road. The car lost balance and fell down. The remaining two men scrambled to their feet. At that time, two street patrolmen stopped the car, assisted Mr. Hung, caught all three men and the car, and took them to a nearby police station for settlement. After that time, the gangsters did not dare to play rogue tricks at this crossroads anymore. The afternoon sun in this crowded city is terrible. His dark yellow shirt was soaked with sweat, but Mr. Hung still focused on controlling the traffic flow. Every few minutes, he turns his body at a right angle. From time to time he spread his arms horizontally, then raised them high, waving back and forth... Just like that, the orderly traffic lines took turns stopping and following his control. I think, if there weren't a police officer to control traffic order here, not only would traffic from five directions coming here be stuck, but traffic accidents would probably happen a lot at this fifth intersection. We silently thank Mr. Hung, thank the police for not being afraid of hard work, morning, noon, afternoon, and night to keep the streets clear and safe. See more: Tell me about the Mid-Autumn Festival that you saw or participated in
Đề bài: Gia đình em hoặc gia đình bạn em có nuôi gà, hãy tả một con gà trống mà em thích nhất. Bài làm 1 Phương đông vừa ửng hồng, không gian vẫn còn mờ ảo bởi màn sương đêm còn giăng kín. Bỗng một tiếng gáy vang động xé tan màn sương sớm: “Ò! ó! o!” làm cho mọi vật bừng tỉnh giấc. Đó là tiếng gáy của chú gà trống nhà em. Bầy gà nhà em nhiều lắm, có đến vài chục con nhưng duy nhất chỉ có mình chú là khác giới. Chú được mẹ mua từ phiên chợ Mai tết năm ngoái. Hồi ấy, chú chỉ là một “cậu bé thiếu niên” mới ba tháng tuổi, còn rụt rè. Đến nay, chú đã là một thanh niên trưởng thành, oai phong. Chú được lai giữa giống gà nòi và gà tàu nên chú chọn lọc những đặc tính tốt nhất của hai giống gà. Bởi thế chú to khỏe như một “lực sĩ trên võ đài” và đẹp trai như một “siêu sao người mẫu”. Chú khoác trên mình bộ áo màu đỏ tía chen lẫn màu vàng sậm. Cái đầu của chú được trang điểm bằng một cái nón hình bánh lái tàu và đỏ chót như màu hoa phượng vĩ. Đôi mắt tròn to như hai hạt ngọc đưa qua đưa lại như muốn làm duyên với mấy cô mái tơ trong đàn. Cái mỏ nhọn màu mận chín, phía đầu chót khoằm xuống như mỏ vẹt rất lợi hại, vừa là phương tiện kiếm ăn vừa là vũ khí tự vệ. Hai cái chân to khỏe và cao như chú gà nòi chính hiệu được bao bọc bởi một lớp vảy sừng màu vàng nghệ, giống như bộ giáp chiến giúp chú đánh trả lại kẻ thù một cách hữu hiệu. Hai cái cựa nhọn hoắt chìa ra như hai mũi dao Thái. Đây mới chính là thứ vũ khí tấn công của chú, khi cần thiết có thể đưa ra đòn đánh cuối cùng để dứt điểm đối phương. Đôi cánh của chú thì thật tuyệt, mỗi lần dang ra y hệt như cái quạt lông của vị quân sư Gia Cát Khổng Minh thời Tam quốc. Cái đuôi của chú đủ màu, vươn dài ra phía sau và cong lại hình cánh cung. Có những chiếc lông tam sắc đỏ, xanh, đen quăn lại như một nét hoa văn càng tôn thêm vẻ “hào hoa, phong nhã” cho chú. Trong đàn, chú là người có tấm lòng “độ lượng” nhất. Mỗi lần em vãi thức ăn ra sân, chú cũng chạy đến nhưng không thấy tranh giành với ai cả. Thậm chí có miếng mồi ngon chú cũng chia sẻ cho những cô mái tơ thường đi cùng với chú. Em rất yêu quý chú gà trống này. Chú là chiếc đồng hồ báo thức chính xác nhất vào những buổi sớm đi làm của mọi người và đánh thức em dậy chuẩn bị để đến trường đúng thời gian vào lớp. Bài làm 2 Đó là chú trống nòi mẹ cho em nuôi kể từ ngày chị em chú bắt đầu sống tự lập. Mới đó mà đã năm, sáu tuần trăng trôi qua. Giờ đây, chú đã là một “thanh niên tráng kiện”. Tuần trước mẹ cân thử, cứ tưởng chú chỉ nặng độ ba kí là cùng. Ai ngờ chú lên đến ba kí sáu, vạm vỡ như một đô vật ngoại hạng. Bạn bè cùng xóm đều phải kiêng nể trước thân hình hộ pháp của chú. Nhìn bộ mã, dáng đi, điệu đứng của chú ai cũng tấm tắc khen là một “đấng hào hoa phong nhã”. Cái mào của chú mới tuyệt làm sao! Cái vương miện màu đỏ tươi như màu hoa phượng vĩ ấy như tôn chú lên cái địa vị chủ soái ở cái “xóm gà” đông đúc này. Cái mỏ của chú trông như hai mảnh thép hình vòng cung ốp lại dùng để kiếm ăn và tự vệ. Đôi mắt sáng tròn như hai hạt hồng ngọc lúc nào cũng lóng la lóng lánh. Xem thêm: Bi kịch của người phụ nữ trong xã hội cũ qua một số tác phẩm văn học trung đại đã học Đọc Tiểu Thanh kí, các đoạn trích Chinh phụ ngâm và Cung oán ngâm khúc. (Yêu cầu viết bài văn)Là một chú gà đã trưởng thành, toàn thân chú được bao bọc bằng một lớp lông màu vàng rực pha lẫn những chiếc lông màu đen xanh óng ánh như rắc hạt kim tuyến. Bao quanh cái cổ là một lớp lông mịn và mềm như nhung thẫm, làm cho da cổ vốn lúc nào cũng đỏ au càng thêm rắn rỏi. Đôi chân vừa to lại vừa cao được bao bọc bởi một lớp vảy sừng màu vàng sậm. Hai cái cựa chòi ra như hai mũi đinh mười, nhọn hoắt, một thứ vũ khí lợi hại giúp chú đánh bại mọi đối thủ trong xóm, nâng chú lên địa vị “thống soái”. Bộ lông đuôi của chú mới rực rỡ làm sao! Những chiếc lông ba màu vàng, đen, trắng pha lẫn, dài thượt, cong vút về sau, vừa tạo cho chú một dáng vẻ khỏe khoắn, cân đối, lại vừa tăng thêm vẻ bảnh trai của một “thanh niên” vừa mới lớn. Sáng nào cũng vậy, khi tiếng chuông nhà thờ ngân vang, em đă thấy chú đứng vắt vẻo trên cành cây ổi cạnh hồi nhà, vỗ cánh phành phạch rồi cất giọng gảy vang bài ca muôn thuở: “Ò… ó… o…” rộn khắp thôn xóm như đánh thức mọi người cùng dậy. Hát chán, chú lại đứng chờ đợi… Mấy chị mái tơ nghe tiếng hát của chú vội chen nhau ùa ra sân. Từ trên cành ổi cao, chú nhún mình, vỗ cánh, nhoáng một cái đã thấy chú đứng bên chị mái hâu mặt đỏ, lông mượt từ bao giờ. Có lẽ trên mười chị gà mái, chú thích nhất cô mái nâu này. Có thể là vì bạn cùng lứa với chú, với lại chị ta cũng thích kèm cặp với cu cậu. Mỗi lần chú kiếm được một miếng mồi ngon, bao giờ chú cũng tục tục… mời chị mái nâu cùng chén. Có lúc chú nhường hẳn cho chị mà không hề đắn đo do dự chút nào. Chú “ga lăng” như thế nên chị gà mái nào cũng thích được sóng đôi cùng chú. Đôi với bạn bè hàng xóm cùng “giới” với chú thì chú tỏ ra khắt khe, thậm chí nhiều lúc mất “lịch sự” nữa. Mỗi lần chúng bạn láng giềng đi kè kè với bất kì một chị mái nào trong đàn là chú ta tỏ thái độ phản ứng ngay. Chú lặng lẽ tách khỏi đàn, áp sát đối phương. Khi dừng lại, chú vỗ cánh phành phạch làm bụi bay mù mịt, sau đó dướn cổ, cất cao giọng “đô trưởng” ca bản “ò… ó… o…” như thách thức, đe dọa. Các bạn láng giềng đã nhiều phen vì lòng tự trọng đã thử sức với chú. Biết mình không phải là đối thủ, thấy chú sắp sửa gây sự đã vội vàng “cao chạy xa bay”, vừa tăng tốc vừa ngoái đầu nhìn lại có vẻ hậm hực. Những lúc như vậy, chú có vẻ đắc thắng, tự hào, lững thững trở lại đàn với một dáng điệu tự đắc, kênh kiệu. Đối với người ngoài thì vậy đó, nhưng trong nhà hình như chú không hề hiếp đáp một ai, lúc nào cũng tỏ ra “độ lượng bao dung”. Em quý chú trống nòi không chỉ chú là niềm tự hào, kiêu hãnh của em với chúng bạn cùng xóm mà còn là kết quả lao động đầu tiên của em trong suốt năm, sáu tháng nay. Ngoài ra, chú còn là chiếc đồng hồ báo thức chính xác, vui nhộn, sống động nhất mà các hãng đồng hồ Ra-đô, Gi-mi-cô hiện đại ngày nay chẳng bao giờ tạo ra được. Xem thêm: Miêu tả loài cây em yêu - Cây sấu
Topic: Your family or your friend's family raises chickens. Describe a rooster that you like the most. Exercise 1 The East has just turned pink, the space is still dim because of the night mist that still covers it. Suddenly a loud crowing sound tore through the morning mist: “Oh! oh! o!” makes everything wake up. That is the crowing sound of my rooster. My flock of chickens is very large, there are dozens of chickens, but he is the only one of the opposite sex. He was bought by his mother from the Mai Tet market last year. At that time, he was just a "teenage boy" only three months old, still timid. Up to now, he has become a mature, majestic young man. He was a cross between a pedigree chicken and a Chinese chicken, so he selected the best characteristics of the two chicken breeds. That's why he's as strong and strong as an "athlete in the ring" and as handsome as a "superstar model". He wears a burgundy shirt mixed with dark yellow. His head is adorned with a hat shaped like a rudder and red as the color of a poinciana flower. His round eyes, as big as two pearls, waved back and forth as if wanting to make love to the pullets in the flock. The plum-colored pointed beak, the tip of which curves down like a parrot's beak, is very powerful, serving as both a means of feeding and a weapon of self-defense. His two legs are as big and strong and tall as a genuine chicken, covered by a layer of saffron-colored horn scales, like a suit of armor that helps him effectively fight back against enemies. Two sharp spurs stick out like two Thai knives. This is his attack weapon. When necessary, he can deliver the final blow to finish off the opponent. His wings are wonderful, each time they spread out exactly like the feather fan of the strategist Zhuge Liang during the Three Kingdoms period. His tail is colorful, stretches back and curves into a bow shape. There are three-colored feathers of red, blue, and black curled like a pattern, adding to the "pompous and elegant" look of him. In the group, he is the one with the most "generous" heart. Every time I threw food in the yard, he would run over but he didn't see anyone fighting. Even when he has delicious food, he shares it with the pullets that often come with him. I love this rooster very much. He is the most accurate alarm clock on everyone's early mornings and wakes me up to get ready to go to school on time. Exercise 2 That's the male male that my mother let me raise since the day my sister and I started living independently. Just then, five or six moon weeks have passed. Now, he is a "robust young man". Last week, my mother weighed me and thought he only weighed about three kilograms. Who would have thought that he was up to three kilograms and six kilograms, as muscular as an exceptional wrestler. Friends and neighbors all have to respect the uncle's body. Looking at his appearance, gait, and standing posture, everyone praised him as a "noble and elegant man". How wonderful your crest is! That bright red crown, like the color of a poinciana flower, seemed to highlight his position as commander in this crowded "chicken village". His beak looks like two arc-shaped pieces of steel put together, used for feeding and self-defense. Her eyes were as bright and round as two rubies, always sparkling. See more: The tragedy of women in the old society through some learned medieval literary works. Read Tieu Thanh Ky, excerpts from Chinh Phu Ngam and Cung Vengeance Ngam Khuc. (Required to write an essay) As an adult chicken, his whole body is covered with a layer of bright yellow feathers mixed with iridescent black and blue feathers like sprinkled with glitter. Surrounding the neck is a layer of hair as smooth and soft as dark velvet, making the skin of the neck, which is always red, even firmer. The legs are both large and tall, covered by a layer of dark yellow horny scales. His two spurs stick out like two ten-pointed nails, a powerful weapon that helps him defeat all opponents in the neighborhood, elevating him to the position of "marshal". How brilliant his tail feathers are! The three-colored feathers of yellow, black, and white mixed together, long and curved backwards, not only give him a healthy, balanced appearance, but also enhance the handsome appearance of a "young man" who has just grown up. . Every morning, when the church bell rang, I saw him standing on the branch of the guava tree next to the house, flapping his wings and strumming the eternal song: "O... o... o..." bustling throughout the village, waking everyone up. Bored of singing, he stood there waiting... The hens heard his singing and quickly rushed out to the yard. From a high guava branch, he bowed, flapped his wings, and suddenly saw him standing next to the red-faced, smooth-haired hawk. Perhaps out of ten hens, I like this brown hen the most. Maybe it's because she's the same age as him, and she also likes to tutor him. Every time he found a delicious piece of bait, he would always profanely invite the brown female to join him in the bowl. There were times when he completely gave in to his sister without any hesitation. He is so "gallant" that every hen likes to be with him. Sometimes with friends and neighbors of the same "gender" as him, he was strict, and sometimes even lost his "politeness". Every time our neighbors hang out with any female in the flock, he reacts immediately. He quietly separated from the herd and approached the enemy. When he stopped, he flapped his wings to make dust fly away, then raised his neck and raised his "major" voice singing "o... o... o..." as if challenging and threatening. Many times, out of pride, my neighbors tried to challenge me. Knowing that he was not his opponent, seeing that he was about to cause trouble, he hastily "ran away", speeding up and looking back, looking angry. At such times, he seemed triumphant and proud, slowly returning to the piano with a proud, arrogant posture. To outsiders, that's the way it is, but inside the house it seems like he never bullies anyone and always shows "forgiveness and tolerance". I love the cocker spaniel, not only is he my pride and honor with my friends in the neighborhood, but he is also the first result of my labor during the past five or six months. In addition, it is also the most accurate, fun, and lively alarm clock that today's modern Rado and Gimico watch brands can never create. See more: Description of my favorite tree - Crocodile tree
Tả chú gà trống đang gáy sáng Hướng dẫn Mặt trời hồng sáng, bình minh phả rộng đằng đông như một ngọn đèn cao áp xua tan màn đêm. Tiếng gà gáy sáng nối nhau kéo dài. Hoà cùng lũ gà đang gáy, chú gà trống nhà em cũng vỗ cánh gáy vang. Chú gà nom oai lắm, bệ vệ cứ như ông tướng ra trận. Chú gà có bộ lông màu vàng nghệ pha đen. Đầu chú to như một quả nắm đấm với cái mào đỏ rực, đôi mắt tròn, bóng sáng đưa đi đưa lại, cái mỏ màu vàng sậm. Bộ lông cổ chú gà bóng mượt, óng ánh màu đỏ tía phủ dàitừ đầu đến cánh như một cái áo choàng hiệp sĩ. Lông cánh của chú gà rất ngộ: nó có màu vàng đất sét, viền cuối mỗi chiếc lông là màu đen như than. Hai cánh chú gà giống như hai vỏ trai lớn, úp sát hai bên thân hình, lông đuôi cong vòng lên, màu đen óng ả. Khi chú gà gáy sáng, ngực chú ưỡn ra đằng trước, chú ta rướn cao cổ, đập cánh vào thân mình gáy vang: “Ò óo”. Gà trong làng cũng gáy theo. Khônggian bát ngát tiếng gà. Không chịu thua kém, chú gà nhà em nhảy phốc lên nóc chuồng gà, đập cánh gáy vang một hồi dài. Ông Mặt Trời bừng mắt nhìn xuống sân nhà, chú gà nhảy xuống sân, điềm nhiên mổ thóc. Chú đã làm xong nhiệm vụ gáy sáng của mình. Bầy gà ăn thóc và bắp trộn. Bọn gà luôn canh chừng một kẻ xấu nết hay ăn trộm thực phẩm của gà: con chó nhà hàng xóm mon men lại gần sân gia súc. Ngay lập tức chú gà trống xù lông cổ, nhún chân đá con chó bằng miếng võ cựa gà lợi hại. Chú gà trống được đàn gà tôn trọng xem như đầu đàn. Chú gà dường như cũng biết thế nên chú luôn đuổi chó mèo lạ đến ăn thực phẩm. Mẹ em chăm sóc gà rất kĩ: chủng ngừa gà định kì và cho ăn đầy đủ, dọn chuồng gà sạch sẽ. Mẹ dùng phên, bạt che gió bấc thổi lạnh. Nhờ thế, đàn gà nhà em mỗi ngày thêm đông đúc, đem lại cho gia đình em một số tiền kha khá. Em rất yêu quê làng, yêu tiếng gà giục giã sớm hôm, yêu bầy gà lớn bé của gia đình mình. Năm học lớp bốn này, cả gia đình em chuyển vào thành phố. Thế là đàn gà, mái nhà, những làn gió mát của cánh đồng chỉ còn là kỉ niệm mà em không bao giờ quên. Mỗi năm một lần, em và bố mẹ về thăm ông bà. Tiếng gà nuôi dưỡng tâm hồn yêu quê của em mộc mạc nhưng da diết, và chú gà trống của em vẫn oai vệ gáy sáng thật đáng yêu. Nguồn: thêm: Bình giảng đoạn thơ sau trong đoạn trích Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm: "Đất là nơi em đến trường... Đẻ ra đồng bào ta trong bọc trứng"
Describe a rooster crowing in the morning Instruct The bright pink sun and dawn spread widely in the east like a high-pressure lamp dispelling the darkness. The sound of roosters crowing in the morning continued for a long time. Along with the crowing chickens, my rooster also flapped his wings and crowed loudly. The chicken looks very majestic, as majestic as a general going into battle. The chicken has saffron yellow feathers mixed with black. His head is as big as a fist with a bright red crest, round, shiny eyes that move back and forth, and a dark yellow beak. The chicken's neck feathers are shiny, iridescent purple, covering from head to wings like a knight's cape. The chicken's wing feathers are very interesting: they are clay yellow, and the edge of each feather is black as coal. The chicken's wings are like two large clam shells, facing both sides of the body, the tail feathers are curled up, shiny black. When the rooster crows, his chest puffs forward, he stretches his neck, flaps his wings against his body, and crows: "Oooh". The chickens in the village also crowed. The space is filled with chicken sounds. Not to be outdone, my chicken jumped onto the roof of the chicken coop, flapping its wings and crowing for a long time. Mr. Sun opened his eyes and looked down at the yard. The chicken jumped into the yard and calmly pecked rice. He has finished his morning duty. The chickens eat mixed rice and corn. The chickens are always on the lookout for a bad guy who steals chicken food: the neighbor's dog creeps closer to the cattle yard. Immediately, the rooster ruffled its neck feathers, swung its legs, and kicked the dog with its powerful spur. The rooster is respected by the flock of chickens and is considered the leader of the flock. The chicken seems to know that too, so he always chases away strange cats and dogs that come to eat the food. My mother takes very good care of the chickens: vaccinates them regularly, feeds them well, and cleans the chicken coop. Mother used wattles and tarpaulins to block the cold north wind. Thanks to that, my chicken flock becomes more crowded every day, bringing my family a decent amount of money. I love my hometown very much, love the sound of chickens urging them early in the morning, love my family's flock of chickens, big and small. This fourth grade year, my whole family moved to the city. So the chickens, the roof, and the cool breezes of the fields are just memories that I will never forget. Once a year, I and my parents visit my grandparents. The sound of the chicken that nourishes my country-loving soul is simple but heartfelt, and my rooster still majestically crows in the morning, so adorable. Source: more: Commentary on the following poem in the excerpt "Country" by Nguyen Khoa Diem: "Land is where I go to school... Giving birth to our people in egg sacs"
Đề bài: Nhà em có nuôi nhiều ngan chú ngan. Em hãy viết bài văn Tả chú ngan con mà em thấy nó đáng yêu nhất. Sáng nay đi chợ, bà mua về nhà cho em một đàn ngan con xinh xắn. Bà bảo, đàn ngan sau này sẽ lớn thành những chú ngan to trong khoảng thời gian rất ngắn. Đây cũng là lần đầu tiên em được nhìn thấy những chú ngan nhoe bé đáng yêu tới như vậy. Những chú ngan chỉ to bằng nắm tay của em. Nhìn từ xa, trong chúng như những nắm bông di động, đi lại loanh quanh trong sân nhà. Bộ long của chúng mới chỉ có những sợi lưa thưa màu vàng nắng mà thôi, sau này, những sợi lông ấy sẽ biến thành màu trắng hoặc màu nâu tùy từng con khác nhau. Còn bây giờ nhìn chúng giống nhau như đúc, mà em cũng không thể phân biệt được sự khác nhau giữa chúng. Những chú ngan con có đôi mắt đen nhỏ, lấp lánh như hai hạt đậu đen nhỏ, chiếc mỏ bé xíu, nhìn giống của những chú gà con mới nở, cũng có màu vàng. Hai chân của chú đã có lớp màng giữa các ngón, tuy nhiên, bây giờ do chúng vẫn còn nhỏ nên đi lại vẫn thật là nhanh nhẹn mà không hề gặp bất cứ khó khăn nào. Những tiếng kêu” chép chép” của chúng cũng thật đáng yêu. Mỗi lần bà mang những hạt gạo ra, chúng lại thi nhau chay ra quanh quẩn dưới chân của bà, chờ được ăn những hạt gạo trắng ngần. bởi vì còn nhỏ nên bộ cánh của chúng vẫn còn bé xíu, chưa phát triển hết toàn bộ. thế nhưng bạn đừng tưởng rằng những chú ngan nhỏ chưa thể đi bơi đấy nhé. Dù ở trên bờ nhìn chúng yếu ớt là vậy thế nhưng ở dưới nước, chúng vẫn thoải mái bơi lội ở dưới ao phía sau nhà bà mà không lề sợ hãi chút nào. Bộ lông dù mỏng và lưa thưa nhưng chỉ bị ngấn nước có chút ít mà thôi.Xem thêm: Tả một đồ dùng dạy học của cô giáo em (không phải thước kẻ) Em rất yêu những chú ngan nhỏ. Ngày ngày, em luôn cùng bà mang gạo hoặc những nắm cơm nhỏ cho đàn ngan nhỏ. Em chỉ mong sao cho đàn ngan lớn thật là nhanh để cùng nhau đi bơi lội. nhìn những năm bống màu vàng nhỏ, em lại cảm thấy hết sức vui vẻ và hạnh phúc.
Topic: My family raises many geese. Please write an essay describing the baby goose that you find the most adorable. This morning, when I went to the market, my grandmother bought me a bunch of beautiful baby geese. She said, the geese will grow into big geese in a very short period of time. This is also the first time I have seen such adorable little geese. The geese are only as big as my fist. From a distance, they look like moving handfuls of cotton, moving around in the yard. Their feathers only have sparse, sunny yellow hairs. Later, those hairs will turn white or brown depending on the individual. Now they look exactly the same, but I can't tell the difference between them. The baby geese have small black eyes, sparkling like two small black beans, and their tiny beaks, which look like those of newly hatched chicks, are also yellow. His feet already have membranes between his toes, however, because they are still small, he can still walk very quickly without any difficulty. Their cries of "copy copy" are also adorable. Every time she brought out the rice grains, they would run around at her feet, waiting to eat the white rice grains. Because they are young, their wings are still tiny and not fully developed. But don't think that little geese can't swim yet. Even though they look weak on the shore, in the water, they still comfortably swim in the pond behind her house without the slightest fear. Although the fur is thin and sparse, it is only a little wet. See more: Describe a teaching aid of my teacher (not a ruler) I love little geese very much. Every day, I always bring rice or small rice balls with my grandmother to the little geese. I just hope the geese grow up quickly so they can go swimming together. Looking at the little yellow babies, I feel very joyful and happy.
Tả chú sóc con Hướng dẫn Cạnh chuồng lưới bày bán thỏ ở vỉa hè đại lộ. Quang Trung, người ta bày bán sóc con. Hai chú sóc nhỏ nhắn, đang đu đưa trên thanh thép mỏng bắc qua khung chuồng. Sóc là loài thú hiền lành, nhanh nhẹn. Chú sóc con nhỏ lắm, chỉ nhỉnh hơn ba ngón tay em chụm lại một tí. Mỗi chú sóc mặc một bộ áo choàng lông màu vàng nâu có sọc màu đen, vắt dọc qua thân hình như một cái áo choàng dạ hội thời trang. Có lẽ bộ phận đẹp nhất của chú sóc là cái đuôi xù dựng lên hình dấu hỏi ngược. Đuôi của chú sóc màu vàng nâu, nhạt hơn lông ở thân mình một chút. Lông đuôi chú sóc xù lên như một ngọn chổi, duyên dáng và thật dễ thương. Khuôn mặt chú sóc có vẻ láu lỉnh, này nhé: mắt chú hơi xếch, viền quanh khoé mắt có màu nâu đen. Một vằn lông đen chia đôi khuôn mặt, chạy dọc từ sống mũi đến mồm. vằn lông đen trên mặt làm chú sóc có vẻ “dữ tợn” hơn. Mũi chú màu nâu, phập phồng theo nhịp thở. Hai tai chú sóc con bé xíu, hơi tròn, “mọc” hai bên mái đầu như hai chồi lá. Sóc có túi thức ăn dự trữ ở hai bên má, hai tai chú sóc đều để dành thức ăn nên hai má xệ xuống, phình ra hai bên trông ngồ ngộ làm sao. Trong chuồng, người bán thú để nửa trái bắp nhưng không chú sóc nào “biểu diễn” màn ẩm thực của sóc cả. Hai túi má của chú sóc còn đựng đầy thức ăn. Chúng giương đôi mắt đen láy nhìn khách hàng đang săm soi chúng, trả giá để mua. Xem thêm: Phân tích bài thơ Việt Bắc của Tố Hữu hay nhất Khác với thỏ ăn rau và củ quả, món ăn yêu thích của sóc là bắp và các loại hạt có chất béo như đậu lạc, hạt dẻ; các thứ quả chín như đu đủ, chuối chín. Sóc thường chăm chỉ tìm kiếm thức ăn và nó giấu thức ăn ở túi miệng hoặc ở các gốc cây nhưng nó thường quên béng chỗ nó đã giấu. Đó là sóc sống ở rừng, trong môi trường tự do. Hai chú sóc em ngắm trên vỉa hè là sóc do người nuôi. Chúng được chăm sóc, nâng niu. Sóc thích chạy nhảy, chơi đu quay nên muốn nuôi nó, người nuôi phải có một cái chuồng rộng rãi và làm xích đu tí hon để sóc nhảy chơi. Chú sóc nâu dâng cho đời nét đẹp tạo hoá đã ban cho nó. Chú sóc chắc cũng có lúc nhớ rừng. Bù lại, ở đây, chú được người chăm sóc, nuôi dưỡng, cho ăn đầy đủ, Dù thế, em vẫn thích nước mình ngày càng có nhiều khu rừng bảo tồn để thú vật được sống tự do. Mỗi ngày đi học qua chỗ bán thú cưng, mẹ đều dừng xe một chút để em quan sát các con thú. Mẹ bảo em phải ghi nhớ hình ảnh của thú để có thể miêu tả đúng, chính xác. Em rất thích hai chú sóc, đến ngày thứ hai trở lại, cặp sóc nâu đã được bán rồi. Thay vào đó, một chú đại bàng con con ngẩng cao đầu nhìn mọi người qua lại. Phố xá nhộn nhịp rộn ràng và chú chim thay đôi sóc kêu gọi người mua nó. Nguồn: thêm: Tả ngôi trường em đang theo học
Describe the baby squirrel Instruct Next to the net cage selling rabbits on the sidewalk of the avenue. Quang Trung, people sell baby squirrels. Two small squirrels are swinging on a thin steel bar across the cage frame. Squirrels are gentle and agile animals. The baby squirrel is very small, just a little bigger than three fingers when pressed together. Each squirrel wears a yellow-brown fur coat with black stripes, draped across its body like a fashionable evening gown. Perhaps the most beautiful part of the squirrel is its bushy tail raised in the shape of an upside-down question mark. Colored squirrel's tail yellow brown, a little lighter than the hair on the body. The squirrel's tail fur is ruffled like a broom, graceful and cute. The squirrel's face looks mischievous, look: his eyes are slightly slanted, the edges around the corners are dark brown. A strip of black fur divides the face in two, running from the bridge of the nose to the mouth. The black fur stripes on its face make the squirrel look more "fierce". His nose is brown, flaring with his breathing. The baby squirrel's ears are tiny, slightly round, "growing" on both sides of its head like two leaf buds. Squirrels have food storage bags on both cheeks, and both ears store food, so their cheeks sag and bulge out on both sides, looking funny. In the cage, the animal seller put half an ear of corn, but no squirrels "performed" squirrel cuisine. The squirrel's cheek pockets are still filled with food. They raised their dark eyes to look at the customers who were examining them, bidding to buy them. See more: Analysis of To Huu's best Viet Bac poem Unlike rabbits, which eat vegetables and fruits, squirrels' favorite foods are corn and fatty nuts such as peanuts and chestnuts; Ripe fruits such as papaya and ripe bananas. Squirrels often diligently search for food and hide food in their mouth pockets or tree stumps, but they often forget where they hid it. It is a squirrel that lives in the forest, in a free environment. The two squirrels I saw on the sidewalk were raised by humans. They are cared for and cherished. Squirrels like to run, jump, and play on swings, so if you want to raise them, the breeder must have a spacious cage and make a tiny swing for the squirrels to jump and play. The brown squirrel offers the world the beauty that nature has given it. The squirrel probably misses the forest sometimes. In return, here, people take care of him, raise him, and feed him well. However, I still like that our country has more and more preserved forests so that animals can live freely. Every day when I go to school and pass the pet store, my mother stops the car for a moment so I can observe the animals. My mother told me to memorize pictures of animals so I can describe them correctly and accurately. I really like the two squirrels. By the second day I came back, the pair of brown squirrels had already been sold. Instead, a baby eagle raised its head high and looked at everyone passing by. The streets are bustling and bustling and the bird replaces the squirrel's pair calling for someone to buy it. Source: more: Describe the school you are attending
Đề bài: Gà chống choai là chú gà trống mới lớn đang tuổi tập gáy. Em hãy viết bài văn Tả chú trống choai cùng hành động của chú nhé. Chú gà trông choai thật sự là một con vật khiến cho mọi người yêu thích, với bản tính hiền lành không ham ăn kêu éc éc như bác lợn già kia, không sủa ầm ĩ như cậu chó mỗi khi có người vào mà nó cứ thế, cứ chỉ hằng ngày cất tiếng gáy cầm canh, tiếng gáy gọi ông mặt trời thức dậy và đánh thức những bác nông dân mau chóng ra đồng. Ngắm nhìn chú gà ấy ở mọi tư thế vẫn thấy nổi bật nhất là thân hình của gà trống. Nó không lùn như những con gà mái mà cao lớn hơn rất nhiều. Không những thế cái hai cái chân đó còn rất chắc chắn khiến cho chú gà trống choai ấy có thể nhảy lên bất cứ cành cây bờ rào nào mà vẫn có thể đứng vững. trên cái chân ấy có những cái cựa màu vàng khỏe mạnh. Chính cái cựa ấy mới là sức mạnh thật sự của gà trống mỗi khi gây chiến với những con gà khác. Bộ lông của nó rất nhiều màu sặc sỡ, trông nó như một chú hề với bộ quần áo nhiều màu sắc vậy. Trên cái cánh của nó những sợi lông vũ cứng mọc ra, mỗi khi cất tiếng gáy nó thường giơ cánh đập phành phành như những chiếc quạt gió lớn. Nào là lông màu cam, rồi lại đến lông màu nâu, màu đen tuyền… những màu sắc phối với nhau làm nên bộ oác khoác không bao giờ lỗi mốt của chú gà trống. Ngoài đuôi nó có những cái lông dài ra cũng đầy màu sắc như thế. Cả thân hình như khoác lên mình bộ oác vét đuôi tôm.Xem thêm: Kể lại sự tích hồ Ba Bể bằng lời của bà lão ăn xin Thế rồi cái mào đỏ chót của chú ta trông thật như một mái tóc của một bậc nam nhi để màu đỏ rực rỡ và lệch sang một bên rất sang trọng. Đôi mắt nhỏ tí xíu nhưng lại rất nhanh nhẹn và tinh tường. Cái mỏ của chú ta cứ màu vàng sắc nhọn trông mới thật sự là đẹp.
Topic: A rooster is a young rooster that is just learning to crow. Please write an essay describing Uncle Choai and his actions. The little chicken is truly an animal that everyone loves, with a gentle nature, not greedy for food and squealing like the old pig, not barking loudly like the dog every time someone comes in, but just like that. , just every day he crowed to watch, the crow called the sun to wake up and woke the farmers to quickly go to the fields. Looking at that chicken in every position, the most striking thing is the rooster's body. It is not short like the hens but much taller. Not only that, those two legs are also very sturdy, allowing that young rooster to jump onto any fence branch and still be able to stand. On that leg there are healthy yellow spurs. That spur is the true strength of the rooster every time it fights with other chickens. Its fur is very colorful, it looks like a clown with colorful clothes. On its wings, stiff feathers grow. Every time it crows, it often raises its wings and flaps like a large fan. There are orange feathers, then brown feathers, pure black feathers... the colors combined together create the rooster's never-out-of-fashion coat. In addition to its tail, it has long, colorful feathers. The whole body seems to be wearing a tail coat. See more: Retelling the story of Ba Be Lake in the words of an old beggar woman Then his red crest really looked like a man's hair, bright red and elegantly parted to one side. The eyes are tiny but very agile and sharp. His beak is sharp yellow and looks really beautiful.
Đề bài: Em hãy tả chị bán hàng đang làm việc ở cửa hàng bách hóa hoặc siêu thị Trong một lần em đi siêu thị với mẹ, em đã nhìn rất một chị bán hàng rất nhiệt tình và thân thiện. Chị gái này rất trẻ chắc vẫn đang là sinh viên nên đi làm thêm nên rất xinh gắn. Chị ý cao bằng mẹ em chị bán hàng bên thực phẩm như rau, củ, quả…Hôm đó em với mẹ đi chọn rau. Chị rất nhiệt tình trong việc giới thiệu các loại rau ngon và nêu nên chất lượng sản phẩm. Trong những lời chị nõi chị kèm theo những cử chị nên em thấy hành động và lời nó phối phợp rất là uyển chuyển nghe rất là hay và đi vào lòng người. Đến mỗi một loại thực phẩm chị lại nhấc nên cho mẹ em xem và để mẹ em sờ vào cho chắc chắn. Khi mẹ em đã chọn được những loại thực phẩm cần thích lại tiếp tục dẫn mẹ em đi ra khâu tính tiền. Vì số lượng mẹ em mua quá nhiều vì gia đình em có việc cộng thêm mẹ em mua nhiều thực phẩm khác nên rất nhiều đồ chị ấy cũng sẵn sàng cầm đỡ mẹ em ra quầy tính tiền. Khi tính tiền xong chị giúp mẹ em mang đồ ra xe để cầm về. Em thấy chị ấy rất là hăng say và làm rất tốt đối với công việc. Từ lần đó mẹ em hay dẫn theo em đến siêu thị này để mua hàng và mỗi lần đến đều gặp chị ấy. Và hôm nào chị ấy cũng giới thiệu những loại thực phẩm tốt nhất cho gia đình em.Xem thêm: Viết đoạn văn tả quả mít Kể từ đó em thấy quý chị bán hàng này hơn và hay đòi mẹ đi siêu thị để gặp chị ấy. Như thể chị ấy cũng biết nên rất là quý em.
Topic: Describe a saleswoman working at a department store or supermarket One time I went to the supermarket with my mother, I saw a very enthusiastic and friendly sales lady. This girl is very young, probably still a student so she has a part-time job so she's very pretty. She is as tall as my mother. She sells food products such as vegetables, fruits, etc. That day, my mother and I went to choose vegetables. She is very enthusiastic in introducing delicious vegetables and highlighting product quality. In her words, she is accompanied by her gestures, so I see that the actions and words combine very smoothly, it sounds very good and touches people's hearts. For each type of food, I picked it up so my mother could see it and let her touch it to make sure. When my mother has chosen the foods she likes, she continues to take her to the checkout stage. Because the amount my mother bought was too much because my family had work, plus my mother bought a lot of other food, so she was willing to carry a lot of things to help my mother go to the checkout counter. When I finished paying, I helped my mother carry the items to the car to take home. I see that she is very enthusiastic and does her job very well. From that time on, my mother often took me to this supermarket to buy goods and every time I came, I met her. And every day she introduces the best foods for my family. See more: Write a paragraph describing jackfruit. Since then, I have come to appreciate this sales lady more and often ask my mother to go to the supermarket to meet her. . It's as if she also knows that so she loves me very much.
Đề bài: Hãy tả một thứ đồ chơi mà em thích Đó là một con búp bê rất đẹp mà mẹ mua cho em đúng vào ngày sinh nhật lần thứ chín. Búp bê có bộ tóc vàng óng và được cài hai cái nơ hình con bướm rất xinh. Em thường thay đổi kiểu tóc cho nó. Lúc thì tết bím, lúc thì buộc nhỏng lên đỉnh đầu. Mỗi kiểu tóc đều đem lại cho búp bê một gương mặt mới, dễ thương. Đôi mắt búp bê đen láy, thỉnh thoảng chớp chớp như mắt em bé, trông đáng yêu lắm. Búp bê mặc bộ váy hoa được viền những đăng ten đủ màu sặc sỡ. Đôi môi thì đỏ như son và cái miệng nhỏ nhắn hình trái tim. Đôi bàn tay có những ngón thon nhỏ như những chiếc bút. Và bàn chân thì được đeo hài óng ánh hạt cườm rất đẹp. Em rất thích con búp bê này. Mỗi lần đi ngủ em thường cho búp bê ngủ cùng và đắp riêng cho nó cái chăn em tự làm lấy. Em giữ gìn búp bê rất cẩn thận vì đó là quà mà mẹ đã tặng cho em. Xem thêm: Nhà thơ Xuân Diệu viết: "Nguyễn Khuyến mặc dầu không cầm gươm chiến đấu dưới lá cờ phản nghĩa Cần Vương, vẫn đáng được xếp vào hàng những nhà thơ yêu nước" (Thơ văn Nguyễn Khuyến - NXB Văn học, 1974). Hãy giải thích và chứng minh
Topic: Describe a toy that you like It was a very beautiful doll that my mother bought for me on my ninth birthday. The doll has shiny blonde hair and is fitted with two beautiful butterfly-shaped bows. I often change its hairstyle. Sometimes it's braided, sometimes it's tied on top of the head. Each hairstyle gives the doll a new, cute face. The doll's black eyes, sometimes blinking like a baby's, look very adorable. The doll wears a floral dress lined with colorful lace. The lips are as red as lipstick and the mouth is small and heart-shaped. The hands have slim fingers like pens. And the feet are wearing beautiful iridescent beaded shoes. I really like this doll. Every time I go to bed, I often let my doll sleep with me and cover it with a blanket I made myself. I keep the doll very carefully because it is a gift my mother gave me. See more: Poet Xuan Dieu wrote: "Even though Nguyen Khuyen did not hold a sword to fight under the Can Vuong rebellion flag, he still deserves to be ranked among patriotic poets" (Nguyen Khuyen Poetry - Literature Publishing House, 1974 ). Please explain and demonstrate
Đề bài: Tả con bươm bướm Đang mải ngắm bông hoa, em bỗng thấy một chú bướm bay lại gần bông hoa đó, rồi dần dần đậu xuống hút mật thật ngon lành. Chà, chú bươm bướm này mới đẹp làm sao! Bốn cái cánh mỏng như cánh phượng, dập dờn huyền ảo, nào là màu đen nhung giống như màu của những bông hoa lay quý hiếm. màu hồng như màu của những đoá hoa hồng rực rỡ sắc màu, rồi còn có cả bốn vòng tròn trong suốt và mỏng hệt giấy bóng. Trong cái đầu của chú chẳng khác gì một quả bóng tí hon. Bốn cái cánh khẽ rung rung như còn đang phân vân. Bỗng chú phe phẩy đôi cánh lấy đà rồi từ từ bay lên. Cái bóng chú chậm rãi, nhẹ nhàng lướt trên mặt đất. Mặt đất trải rộng mênh mông và lặng gió. Trong sự tự do, yêu đời và bầu trời trong xanh, chú bướm bướm vui vẻ lượn vài vòng tròn điêu nghệ, quyến rũ. Chẳng bao lâu, chú chỉ còn là một chấm tròn nhỏ bé. Mặc dù chú bươm bướm đã bay xa lắm rồi. Nhưng hình ảnh xinh đẹp của chú vẫn còn vương vấn đây đó trong tâm hồn em. Dường như em có thể ngắm nó cả ngày mà không biết chán. Nguồn Edufly Xem thêm: Tả quang cảnh phiên chợ Tết quê em lớp 5
Topic: Describe a butterfly While looking at the flower, I suddenly saw a butterfly fly close to the flower, then gradually landed and sucked delicious nectar. Wow, how beautiful this butterfly is! The four wings are as thin as phoenix wings, fluttering fancifully, and are velvet black like the color of rare roses. pink like the color of colorful roses, and then there are four transparent circles as thin as glossy paper. His head is like a tiny ball. The four wings fluttered slightly as if they were still wondering. Suddenly he waved his wings to gain momentum and slowly flew up. The uncle's shadow slowly and gently glided across the ground. The ground is vast and windless. In the freedom, love of life and clear blue sky, the butterfly happily circled a few skillful and seductive circles. Before long, he was just a small dot. Even though the butterfly has flown far away. But your beautiful image still lingers here and there in my soul. It seems like I can look at it all day without getting bored. Source Edufly See more: Describe the scene of the Tet market in my 5th grade hometown
Tả con chim bồ câu Hướng dẫn Một sáng mùa hè, trời xanh trong và cao. Không gian tràn ngập mùi rơm rạ của vụ lúa mới. Sân đình vàng óng lúa thơm. Vài chú chim bồ câu đápxuống sân, thơ thẩn đi lại, mổ thóc ở đống rơm tuôn ra từ máy tuốt lúa. Trong số ấy, em thích nhất chú chim bồ câu lông trắng. Chú chim bồ câu bạo dạn đi trên sân lúa. Máy tuốt lúa đã ngừng quay, để lại trên sân một đống lúa to. Chú chim đi vòng quanh đống rơm, mổ lấy những hạt thóc thừa con sót lại trên cọng rạ. Chú có bộ lông trắng như tuyết, đầu tròn và thân hình thon lẳn. Mắt chú chim đẹp thật: to và đen láy, viền mắt màu đỏ hồng. Mỏ chú chim màu vàng ngà. Ức của nó có lông màu trắng, bóng mượt, mịn màng như nhung. Chú chim câu có đôi chân thấp, hồng hồng, mang một dúm lông trắng như tua chi. Chú chim đi lại từ tốn ung dung trên sân. Đầu chú lắc lư, lắc lư. Nom chú mới bình thản, dạn dĩ làm sao! Chim bồ câu đẹp, hiền lành nên được chọn làm biểu tượng hòa bình. Ngày xưa chim bồ câu được huấn luyện thành chim đưa thư. Ngày nay, với kĩ thuật viễn thông và phần mềm in-tơ-nét, việc liên lạc giữa con người đã trở nên nhanh chóng, chim bồ câu vẫn được con người yêu quý vì chúng đẹp và rất hiền lành. Ở Luân Đôn, thủ đô nước Anh, chim bồ câu sống tự do từng đàn lớn và chúng rất bạo dạn. Quả thật, có theo dõi và ngắm nhìn một chú chim bồ câu kĩ càng, em mới thấy hết vẻ đẹp mà tạo hoá đã ban cho giống chim bồ câu bồ thương này. Em rất yêu quý chim bồ câu. Khung cảnh làng quê thật thanh bình và đẹp dù cánh đồng vừa gặt chỉ còn trơ gốc rạ có đôi chim bồ câu thơ thẩn nhặt thóc. Hình ảnh đẹp ấy in vào tâm trí em những kỷ niệm êm đềm không bao giờ quên. Nguồn: thêm: Thiên nhiên trong hai bài thơ “Cảnh khuya” và “Rằm tháng Giêng” của Hồ Chí Minh
Describe the pigeon Instruct One summer morning, the sky was clear and high blue. The space is filled with the smell of straw of the new rice crop. The communal house's yard is golden and fragrant with rice. A few pigeons landed in the yard, leisurely walking around, pecking rice from the pile of straw coming out of the threshing machine. Among them, I like the white-feathered pigeon the most. The pigeon boldly walks on the rice fields. The threshing machine stopped spinning, leaving a large pile of rice in the yard. The bird walked around the pile of straw, pecking at the leftover grains of rice left on the straw. He has snow-white fur, a round head and a slim body. The bird's eyes are so beautiful: big and black, with pink-red edges. The bird's beak is ivory yellow. Its breast has white hair, shiny and smooth like velvet. The dove has low, pink legs and carries a tuft of white feathers like tassels. The bird walked slowly and leisurely on the field. His head shook and swayed. How calm and bold he looks! The dove is beautiful and gentle, so it was chosen as a symbol of peace. In the past, pigeons were trained to be messenger birds. Today, with telecommunications technology and internet software, communication between people has become faster, and pigeons are still loved by people because they are beautiful and very gentle. In London, the capital of England, pigeons live freely in large flocks and they are very bold. Indeed, if you follow and look closely at a pigeon, you will see all the beauty that nature has given to this breed of love pigeon. I love pigeons very much. The village scene is peaceful and beautiful even though the newly harvested fields only have stubble and a pair of pigeons leisurely picking up rice. That beautiful image imprinted in my mind peaceful memories that I will never forget. Source: more: Nature in the two poems "Night Scene" and "Full Moon in January" by Ho Chi Minh
Đề bài: Chim chích chòe hay còn gọi là chim chìa vôi. Em hãy viết bài văn Tả con chim chích chòe cho các bạn cùng lớp em nghe. Thế giới vạn vật muôn sắc màu, những giống, loài chim cũng phong phú đa dạng như thế. Trong số đó loài chim mà tôi yêu thích nhất chính là chim chích chòe bởi chúng có một giọng ca rất tuyệt. Buổi sáng sớm tôi đã nghe được tiếng chim hót ở đâu đó làm tôi bỗng tỉnh giấc. Có vẻ do hôm nay là chủ nhật nên muốn dể tôi ngủ thêm chút nữa. Tiếng chim làm tôi ngó ra ngoài cửa sổ xem thì ra đó là những con chim chích chòe con. Tôi đoán những con chim này mới được một tần tuổi thôi. Tôi vội ra ngoài xem thì ra chúng làm tổ trên cây cau ngay chỗ sân vườn nhà tôi. Tôi thấy hình như có khoảng năm con thì phải. Nhìn chúng thật là tuyệt. Chúng khoác trên mình một bộ lông màu nâu xếp như vảy trên lưng và đầu. Chúng có đôi mắt to trong như hai hòn bi đen nhánh vậy. Tôi chăm chú nhìn chúng mà không thấy chán. Chúng có đôi chân nhỏ xíu nhưng lại rất vững chắc có thể bám trên các cành cây mà không hề sợ lung lay hay nghiêng ngả gì cả. Chúng đang cất tiếng ca có phần hơi nhỏ nhưng lại rất vang vọng khiến, dường như chúng đang gọi mẹ chúng đang không thấy mẹ đi đâu. Nhìn lũ chim lúc này thấy thật tội nghiệp. Nhìn về hướng chúng đang nhìn tôi thấy chúng đang hướng về chỗ vườn rau nhà tôi. Thì ra mẹ của chúng đang ở đó kiếm mồi. Đôi lúc nó ngó lên nhìn các con của mình nên chúng mới gọi mẹ như thế. một lúc sau con mẹ đã bay lên và cho các con cua mình ăn sáng. Trông con mẹ cũng rất đẹp, nó khoác màu lông xám đen ở trên còn ở dưới thì là màu trắng rất đẹp. Con mẹ mới lên đến tổ là những chú chim con đã ùa ra với mẹ. Con chim mẹ đút từng miếng mồi cho đàn gà con., chỉ một loáng sau là con nào con đấy đã có những con sâu béo ú ụ trong mồm. Chúng nhai ngấu nghiến nhìn thật là dễ thương. Tôi cũng không hiểu tại sao chỉ với cái mồm bé tẹo như thê mà con chim mẹ lại có thể đút rất nhiều thức ăn vào đó được. Sau khi đã ăn xong chúng lại rúc vào lòng mẹ nhìn thật thích. Tôi chăm chú ngắm chúng mãi không thôi cho đến khi mẹ tôi gọi tôi vào. Hôm nay tôi được ngắm đàn gà đã khiến tôi thấy tâm trạng phấn khởi hẳn lên như đang được tiếp thêm sức sống vậy.Xem thêm: Những thành công nghệ thuật nổi bật của Nguyễn Thi trong Những đứa con trong gia đình. Như vậy là đàn chim chích chòe đã làm tổ ở vườn nhà tôi. Tôi nhất định sẽ cố gắng bảo vệ chúng không để chúng bị con người săn bắt.
Topic: Magpie, also known as wagtail. Please write an essay about a warbler for your classmates to listen to. The world is full of colors and species of birds are also rich and diverse. Among them, my favorite bird is the warbler because they have a wonderful singing voice. Early in the morning, I heard birds singing somewhere, which suddenly woke me up. It seems like today is Sunday so I want to let me sleep a little longer. The sound of birds made me look out the window to see that they were baby warblers. I guess these birds are only a year old. I quickly went out to look and it turned out they were nesting in an areca tree right in my garden. It seems to me that there are about five of them. They look really cool. They wear brown fur arranged like scales on their back and head. They have eyes as big and clear as two jet black marbles. I looked at them intently without getting bored. They have tiny but very sturdy legs that can cling to tree branches without fear of shaking or tilting at all. They were singing a song that was a bit soft but very resonant, making it seem like they were calling for their mother who couldn't see where she was going. Looking at the birds right now, I feel so pitiful. Looking in the direction they were looking, I saw they were heading towards my vegetable garden. It turns out their mother is there looking for food. Sometimes he looks up at his children, that's why they call mom like that. After a while, the mother flew up and fed her crabs breakfast. The mother also looks very beautiful, she has dark gray fur on top and beautiful white underneath. As soon as the mother reached the nest, the baby birds rushed out to her. The mother bird fed each morsel to her chicks, and in just a moment, each one had fat worms in its mouth. They look so cute while munching. I also don't understand why with such a small mouth, the mother bird can put so much food into it. After they finished eating, they snuggled into their mother's arms and looked really excited. I stared at them endlessly until my mother called me in. Today, I was able to watch the chickens, which made me feel excited, as if I was being reinvigorated. See more: Nguyen Thi's outstanding artistic successes in Children in the Family. So the warblers have built a nest in my garden. I will definitely try to protect them from being hunted by humans.
Đề bài: Em hãy tả con chim sâu. Những chú chim sâu nhưng những chiếc đồng hồ báo thức em hàng ngày vậy. cứ mỗi buổi sớm nó bắt đầu kêu “chíp chíp” nghe rất và ngộ nghĩnh và vui tay. Em rất quý những chú chim sâu này. Hàng ngày chúng đậu trên cành cây ngoài cửa sổ của em. Cứ mỗi sáng chúng lại như một dàn nhạc hót vang to và kéo dài như thể gọi em dậy khi trời đã sáng rồi. Mỗi lần em dạy em lại đi chậm rãi ra ngồi gần ô cửa nhỏ ngắm nhìn nó một lúc thật lâu rồi mí đi làm việc khác. Chim sâu là một loài chim cực kì nhỏ và nhỏ hơn so với các loài chim khác như chim bồ câu, chim tu hú,…Nhưng chim sâu có một giọng hót hay hơn các loại chim khác. Thân hình nhỏ bé có bộ lông màu xanh trên lưng và đuôi còn có màu lông trắng ở ngực. Cái mỏ nhỏ xíu cứ mấp máy rất là hay. Đôi mắt nhỏ xíu long lanh như những giọt sương sớm mai. Đôi chân gầy bé nhỏ có nhưng giúp chim bán rất chắc vào cành cây. Dù gió có đưa thì chú chim vẫn yên chí đứng trên cành cây và cất giọng ca của mình. Cứ thế như thể thói quen hàng hàng chúng đậu thành đàn không năm sáu con cùng hót. Rồi sau đó chúng bắt đầu bay đi kiếm mồi. Ở vườn nhà em có một bãi rau nhỏ. Trong rau có những con sâu non bé những chú chim này xà xuống mổ hết những con sâu để sâu đỡ làm hại rau.Xem thêm: Tả một con vật nuôi trong nhà Như vậy ta thấy dược chim sâu là một loại chim vô cùng có ích. Chúng biết bắt sâu để bảo vệ mùa màng để cho cây phát triển tươi tốt hơn. Em rất thích loài chim sâu này. Em sẽ không bao giờ bắn hay săn ắt chúng và em cũng sẽ nói cho mọi người cùng biết để mọi người cùng bảo vệ chúng.
Topic: Describe the worm bird. The birds are deep but the clocks that alarm me every day. Every morning it starts chirping, sounding very funny and cheerful. I really appreciate these birds. Every day they perch on tree branches outside my window. Every morning they sing loudly and long like an orchestra, as if calling me to wake up when it's already dawn. Every time I teach, I slowly go and sit near the small window to look at it for a long time and then go do something else. The caterpillar is an extremely small bird and is smaller than other birds such as pigeons, howlers, etc. But the caterpillar has a better song than other birds. The small body has blue fur on the back and tail and white fur on the chest. The tiny beak keeps moving very nicely. Tiny eyes sparkle like morning dew drops. The small, thin legs help the bird cling very firmly to tree branches. Even if the wind blows, the bird still stands confidently on the tree branch and sings its song. Just like that, it's like their habit of sitting in rows and rows in groups, not five or six of them singing at the same time. Then they begin to fly away to look for food. In my garden, there is a small vegetable patch. There are small worms in the vegetables, and these birds swoop down and peck out all the worms so that the worms don't damage the vegetables. See more: Describe a pet in the house So we see that the medicinal bird is an extremely useful bird. They know how to catch worms to protect crops so they can grow better. I really like this deep bird. I will never shoot or hunt them and I will also tell everyone so that everyone can protect them.
Tả con chim sẻ Gợi ý Sẻ là một loài chim không có gì là đặc biệt. Chúng không xinh đẹp, lộng lẫy và kiêu sa như chim công, không có tiếng hát du dương như họa mi, cũng không biết nói như khướu, vẹt nhưng nó lại mang một vẻ đẹp riêng rất giản dị và gần gũi với con người. Những, chú sẻ trưởng thành thường chỉ to bằng nắm tay người lớn. Chúng khoác trên, mình một lớp lông mềm và mượt màu xanh rêu nhạt. Trên đầu chúng là mọc một đám lông mao màu đỏ gạch già. Đôi mắt đen và nhỏ như hạt đỗ nhưng rất tinh tường. Chiếc mỏ nhỏ xíu nhưng rất cứng, đủ để mổ chết những chú sâu đang phá ruộng rau của bà. Sẻ thường sống thành từng đôi, tạo nên một cặp vợ chồng rất thân thiết. Tổ của chim sẻ nhỏ xíu như kích cỡ của chủ nhân chúng vậy. Chúng thường được đặt trên những máng nước hay trên mái nhà. Chim sẻ mẹ và sẻ bố rất chịu khó và khéo tay. Chúng bay thật xa để tìm những sợi rơm, sợi cỏ hay những sợi dây đủ màu về kết thành một ngôi nhà ấm áp và xinh xắn. Đây sẽ là mái ấm của những quả trứng xinh xinh, lốm đốm. Sẻ sống gần người nên chúng rất bạo dạn. Những buổi chiều ngồi học bài bên cửa sổ, tôi có thể bắt gặp vài chú sẻ sà xuống sân tìm những hạt cơm rơi, cơm vãi hoặc bắt vài chú kiến ăn ngon lành. Nghe tiếng kêu chiếp chiếp, nhìn cái đầu nghiêng ngó, trông cái dáng nhảy cà tích, cà tích và cái mép màu vàng như nhị hoa sen của chúng mới đáng yêu làm sao. Tôi chỉ muốn có một con làm bạn với mình. Nhưng bạn ơi, sẻ cũng giống như chúng ta, chúng cũng muốn tự do bay nhảy, đâu muốn bị nhốt chặt trong lồng, dù đó có là lồng son. Đừng để như Tố Hữu ngậm ngùi tiếc thương:Xem thêm: Tả đồ vật em thích (cái máy tính của bố em)Nó chết rồi, con chim của tôi Con chim se sẻ mới ra đời! Hôm qua nó hãy còn bay nhảy Chỉ một ngày giam, đã chết rồi!…. Vanmau.edu.vn
Describe the sparrow Suggest The sparrow is a bird with nothing special. They are not as beautiful, gorgeous and elegant as peacocks, do not have a melodious song like a nightingale, nor can they speak like a babbler or parrot, but they have a unique beauty that is very simple and close to humans. Adult sparrows are usually only as big as an adult's fist. They wear a layer of soft, silky light moss green fur on their bodies. On their heads is a cluster of old brick-red cilia. The eyes are black and small like beans but very sharp. The beak is tiny but very hard, enough to peck to death the worms that are destroying her vegetable fields. Finches often live in pairs, creating a very close couple. A sparrow's nest is as small as its owner. They are often placed on gutters or on the roof. Mother sparrows and father sparrows are very hard-working and skillful. They fly far away to find straw, grass or colorful strings to weave into a warm and lovely house. This will be the home of beautiful, speckled eggs. Sparrows live close to people so they are very bold. In the afternoons when I sit and study by the window, I can see a few sparrows swooping down into the yard to look for fallen rice grains, scattered rice or catch a few ants to eat deliciously. Listen to the chirping sound, look at the tilted head, look at their jumping and dancing movements and their yellow edges like lotus stamens. I just want one to be my friend. But my friend, sparrows are just like us, they also want to fly freely, they don't want to be tightly locked in a cage, even if it is a red cage. Don't let To Huu feel sad: See more: Describe your favorite object (your father's computer) It's dead, my bird A new sparrow is born! Yesterday it was still flying Just one day in prison, he died!... Vanmau.edu.vn
Đề bài: Tả con chuồn chuồn Ôi chao! Chú chuồn chuồn đẹp quá! Em reo kên khi thấy một chú chuồn chuồn kim bé nhỏ, tuyệt đẹp đang đậu trên một cành ổi trước sân vườn. Chú chuồn chuồn ấy có bảy sắc màu sáng loáng, tuyệt đẹp. Cái đầu bóng rượi, tròn xoe. Đôi mắt nhỏ, hoà với ánh nắng mặt trời chói lọi tạo nên một vẻ đẹp diệu kì và rất đỗi thơ ngây. Bốn cái cánh phẳng lì, trong vắt như chiếc gương soi nhưng có điều mỏng manh hơn. Thân hình nhỏ nhắn, xinh xắn, khi bay lượn: ôi, mới thoan thoắt làm sao! Cái đuôi dài, chia làm nhiều đốt, khắt đều như thân dừa. Cuối đuôi có hai sợi râu dài mỏng manh như sợi tóc. Rồi đột nhiên, chú tung cánh bay vọt lên. Cái bóng chú nhỏ xíu lướt nhanh trên mặt đất. Dưới tầm cánh chú bây giờ là những cánh đồng trải dài tươi tốt một màu xanh. Là những căn nhà thấp bé v ới mái ngói đỏ hồng. Là bờ ao cùng luỹ tre xanh rì rào trong nắng gió… Còn trên tầng cao là những đám mây trắng bồng bềnh trôi cùng với nền trời trong xanh và cao thẳm. Đứng ngắm nhìn chú chuồn chuồn bay lượn đẹp lộng lẫy dưới ánh trời chiều. Lòng em yêu biết bao những cảnh đẹp quê hương mình: những con vật nhỏ bé nhưng vô cùng có ích cho cuộc sống. Nguồn Edufly Xem thêm: Kể về gia đình em
Topic: Describe a dragonfly Oh my! The dragonfly is so beautiful! I cried when I saw a small, beautiful damselfly perched on a guava branch in front of the garden. That dragonfly has seven bright, beautiful colors. The head is shiny and round. Small eyes, blending with the bright sunlight, create a magical and very innocent beauty. The four wings are flat and clear like a mirror, but more fragile. The body is small and pretty, when flying: oh, how graceful! The tail is long, divided into many segments, evenly cut like a coconut stem. At the end of the tail there are two long, thin whiskers like hair. Then suddenly, he spread his wings and flew up. The tiny shadow glided quickly across the ground. Below him now are lush green fields stretching out. They are low houses with pink-red tiled roofs. It's the bank of the pond with green bamboo trees whispering in the sun and wind... And on the upper floors are white clouds floating along with the clear blue sky. Stand and watch the beautiful dragonfly flying under the afternoon sun. I love so much the beautiful scenery of my homeland: the small but extremely useful animals for life. Source Edufly See more: Tell about your family
Tả con chuột túi Gợi ý Trong các loài chuột, chuột túi là loài to nhất. Nhìn chúng vô cùng đáng yêu. Chuột túi khá cao lớn. Nó có thể đứng thẳng lên nhìn dáng trông như người đang đứng khom lưng. Bộ lông chuột túi có nhiều màu khác nhau nhưng đẹp nhất là bộ lông màu xám mềm mại. Cái đầu nhỏ rất cân đối với dáng người. Hai cái tai vểnh cao như nghe ngóng. Đôi mắt nó to đen với hàng lông mi dài. Đôi mắt chuột túi quả là đẹp, nhất là chuột mẹ ánh lên sự hiền dịu. Cái mũi đen và xung quanh miệng có những sợi râu trắng. Cái cổ lúc nào cũng như vươn ra xa để nhìn ngắm mọi thứ. Hai cái tay phía trước của nó khá ngắn còn hai cái chân thì dài và vững chắc. Mỗi khi di chuyển, chuột túi lại nhảy những bước thật nhanh nhẹn và linh hoạt. Điều đặc biệt và kì diệu nhất ở loài chuột túi chính là ở cái túi trước bụng của chúng. Cái túi ấy không phải để đựng đồ mà để chúng mang những đứa con. Thỉnh thoảng, chuột mẹ lại cùng con đi dạo chơi. Nhìn đứa con nằm gọn gàng trong cái túi đó thật ấm cúng và an toàn.
Describe the kangaroo Suggest Among mice, kangaroos are the largest. They look so adorable. Kangaroos are quite tall. It can stand up straight and look like a person standing hunched over. Kangaroo fur comes in many different colors, but the most beautiful is the soft gray fur. The small head is very proportional to the body. His two ears were raised high as if listening. Its eyes are big and black with long eyelashes. The kangaroo's eyes are truly beautiful, especially the mother mouse's eyes radiate gentleness. The nose is black and around the mouth there are white whiskers. The neck always seems to stretch out to look at everything. Its two front arms are quite short and its two legs are long and sturdy. Every time they move, kangaroos jump quickly and flexibly. The most special and magical thing about kangaroos is the pouch in front of their abdomen. That bag is not for carrying things but for them to carry their children. Occasionally, the mother mouse goes for a walk with her baby. Looking at the baby lying neatly in that bag felt so cozy and safe.
Đề bài: Ở gia đình em hay gỉa đình bọn em có nuôi một con chó tinh khôn biết thực hiện một số công việc mà con người sai bảo, hãy tả lại còn chó đó. Bài làm 1 “A, chú cún con đẹp quá!” Em reo lên khi thấy bố mua về một chú chó xinh xắn. Em bế chú lên tay và đặt tên cho chú là Li Li — một cái tên thật hợp với chú chó xinh đẹp này. Li Li có hai màu: trắng và nâu sẫm. Đầu chú như quả đu đủ nhỏ. Hai tai luôn dỏng lên nghe ngóng. Hai mắt Li Li tròn xoe, đen láy, rất tinh nhanh. Mũi đen bóng lúc nào cũng ươn ướt nước như người bị cảm cúm. Lưỡi chú thường vắt sang một bên màu đỏ hồng, để lộ mấy răng nanh nhỏ, nhọn, trắng tinh ở hai bên khóe miệng. Thân hình chú được khoác một chiếc áo màu trắng điểm thêm những đốm màu nâu trông rất duyên dáng. Đuôi chú có lông dày, tròn như một cây phất trần lúc nào cũng rung rung thật ngộ nghĩnh. Ngực chú nở nang, bốn chân chạy nhanh thoăn thoắt. Chẳng bao lâu, Li Li được coi là một thành viên không thể thiếu trong gia đình em. Mỗi khi em đi học về, chú chồm hai chân trước lên tỏ vẻ thân mật. Khi màn đêm buông xuống, cả nhà em ngủ ngon giấc sau một ngày làm việc mệt nhọc thì Li Li vẫn thức để canh giấc ngủ cho mọi người. Li Li rất thích chơi đùa. Mỗi khi em vui chơi, chạy nhảy, chú ta cũng thích, cứ chạy theo em, vẫy đuôi tíu tít. Khi người lạ tới nhà, chú sủa lên những tiếng “gâu, gâu” thật dữ tợn. Bị bố em mắng, chú như hiểu được, im ngay rồi nhẹ nhàng đứng sang một bên nhường lối cho khách vào. Em rất quý Li Li. Mỗi khi đi đâu về, em thường vuốt ve nó và thỉnh thoảng em lại thưởng cho chú khi thì cái bánh, khi thì cái kẹo. Li Li ăn ngon lành và ngước lên nhìn em tỏ vẻ biết ơn. Thảo Linh (Bắc Giang) Bài làm 2 Chú tên là Lai, cái tên mà em đặt cho từ khi nó còn bé tí tẹo. Ba bảo: “Giống chó này quý lắm con ạ! Ba dặn đi dặn lại nhiều lần, với lại ở chỗ thân quen, bác ấy mới ưu tiên cho mình con Vện đực đấy, ráng mà nuôi dạy cho kĩ!”. Mới đó mà đã một năm rồi, con Vện lớn nhanh trông thấy. Càng lớn cu cậu càng đẹp mã. Ở xóm em, chỉ một mình cậu mới có bộ áo khoác khác đời, lằn vằn những sọc trắng, nâu, xám y như một con hổ quảng cáo trên màn hình nhỏ vậy. Cả nhà thường gọi nó là Lai còn khách đến nhà thấy tấm áo vằn của cậu, ai cũng gọi là Vện. Bởi vậy mà có lúc gọi chú là Lai hay Vện chú đều biết cả. Con Lai mang trong mình hai dòng máu. Mẹ nó vốn là một giống chó vện thường. Còn cha chú – một giống chó bẹc-giê rặt, bởi chú cũng cao lớn, thon dài, lực lưỡng không kém gì giống nòi của cha nó. Cái đầu của chú trông như cái yên xe đạp Trung Quốc với hai cái tai như hai lá mít dựng đứng. Đôi mắt thì trong xanh như màu nước biển, chứa đựng tất cả sự tinh khôn và nhạy cảm của một giống chó săn mà ta thường thấy ở những con chó của các chú công an nuôi dạy. Cái mũi tuy không khác gì lắm với cái mũi chó thường, chỉ có to và dài hơn chút đỉnh nhưng đây lại là cơ quan đặc biệt quan trọng, giúp chú đánh hơi phát hiện những mùi vị hết sức tinh tế mà giống chó thường rất hiếm con có được. Có một lần em thử tài chú, cho chú ngửi chiếc khăn mùi xoa của em, rồi em giấu ở trên cành cây nhãn bắt chú đi tìm. Em vừa ngồi học bài, vừa theo dõi. Chỉ năm phút sau, chú đến ngay cành nhãn, định hướng mật lúc, chú đến ngay cành nhãn có chiếc khăn, khịt khịt vài cái rồi giơ hai chân trước, vít cành nhãn xuống, ngậm chiếc khăn, phóng vào nhà. Em giả vờ không để ý, cắm cúi vào học. Chú đến bên, dùng hai chân trước, cào nhẹ vào đầu gối em, còn cái miệng thì phát ra một âm thanh là lạ. Em quay lại, đưa tay ra đón nhận chiếc khăn rồi xoa đầu chú. Nhìn vào đôi mắt, trong xanh của chú, em cảm thấy như trong đôi mắt ấy một niềm vui đang nhảy nhót reo vang. “Mày giỏi lắm, tinh khôn lắm Lai ạ! Tao không ngờ mày tài đến thế!” Xem thêm: Tả cây dừaHằng ngày, con Lai ở nhà với em vào buổi sáng. Mỗi lần có người lạ đến, chú thường phóng ra trước đứng chắn ở cổng, sủa ầm ĩ, đợi em bước ra mới ngưng lại, thăm dò thái độ của chủ đối với khách. Thấy con chó vằn vện, to cao ai cũng ngại. Nhưng con Lai hiền và biết điều lắm. Khách lạ chẳng bao giờ chú cho lọt qua cửa, đứng chặn lại đợi em hoặc ba mẹ ra, chú mới chịu nhường lối. Còn với khách thân quen, Lai nhảy cẫng lên, cái đuôi thì ngoe nguẩy, miệng kêu ư ử. Có lúc, nó đi bằng hai chân sau, rồi đưa chân trước cho khách cầm rung rung một cách điệu nghệ, y hệt như kiểu bắt tay của người lớn khi gặp nhau vậy. Ai cũng bảo: “Con Vện đón khách tuyệt vời lắm”.: Nghe khách khen Vện mà em thấy mát cả lòng. Cái điệu bộ đón khách ấy, em đã tập cho Vện ngay từ nhỏ mỗi khi đi học về. Và bây giờ cũng vậy, về đến cổng em đã thấy chú phóng từ bậc cửa, chạy ào đến em, vẫy đuôi rối rít, rồi đưa “tay” cho em bắt. Đi đâu chú cũng muốn theo em không muốn rời. Chỉ trừ những buổi đến trường, chú tiễn em ra đến ngõ, buồn bã đứng nhìn theo cho đến lúc em đi khuất mới thôi. Em nghe người lớn nói: không có một loài vật nào trung thành với chủ như giống chó. Bây giờ em mới cảm thấy đầy đủ điều đó. Đối với em, con Lai còn có thêm những tính tốt nữa, đó là sự ngoan hiền, tinh khôn. Em quý và yêu con Lai ở tất cả những đức tính ấy. Thật là con chó tuyệt vời. Bài làm 3 Gia đình em đã nuôi khá nhiều chú chó nhưng Mực là một con chó khôn ngoan và hiền lành hơn cả. Nó sống với gia đình em đến nay đã gần hai năm. Ngoài cái ức trắng mịn, toàn thân Mực đen như hắc ín. Đây cũng là lí do mà mọi người gọi nó là Mực. Nó nặng chừng khoảng mười lăm kí, thân hình to cao, có lẽ đến tầm ngực em. Đầu nó to gần bằng trái bưởi cỡ lớn. Hai tai lúc nào cũng cúp về phía trước. Mỗi khi nghe ngóng điều gì hai cái tai ấy cứ dựng đứng lên. Nó có thể phát hiện được tiếng chân người lạ hay quen từ tít đằng xa. Đôi mắt to tròn màu nâu sẫm. Chiếc mũi lúc nào cũng ươn ướt. Mấy sợi ria mép lún phún cùng mấy cái râu khôn dưới cằm đen cứng, trông Mực thật oai vệ. Mõm nó to và dài mỗi khi nó ngáp để lộ những chiếc răng nhọn hoắt trông đến rợn người. Cái lưỡi màu hồng nhạt thè ra ngoài mỗi khi nó đi từ ngoài nắng về. Những lúc nghỉ ngơi Mực thường dùng lưỡi vuốt ve bộ lông bóng mượt của mình. Mực rất khôn ngoan, nó hiểu được ý chủ. Bố bảo nằm thì nó nằm, bảo ngồi dậy thì nó chống hai chân trước lên, ngọ nguậy cái đầu, còn cái đuôi thì ngoắt qua ngoắt lại như một cái chổi lông. Mỗi lần khách đến chơi, nó thường sủa lên vài tiếng báo cho chủ nhà biết. Khách lạ, nó đứng ngáng ngay ở cửa, mắt gườm gườm nhìn khách lại còn nhăn cái bộ mặt xấu xí để lòi hai cái răng nanh trông đến khiếp, nhưng tuyệt nhiên không bao giờ cắn ai. Còn khách quen thì nó vẫy đuôi rối rít, có lúc còn nhảy hai chân trước lên như có ý bắt tay vui mừng chào khách. Đặc biệt, mỗi lúc em đi học về, vừa mới dựng xe ở trước cổng đã thấy Mực từ trong bậc cửa phóng ra, cái đuôi dài xù lông ngoắt lia lịa. Miệng phát ra những tiếng ư ử, ánh mắt long lanh nhìn em không chớp. Rồi nó cọ cọ cái mõm ướt vào đùi, tay em, hai chân trước co lên, cào cào trên không. Những lúc như thế, em chỉ biết xoa xoa vào đầu nó, và cầm chân trước rung rung vài cái rồi khẽ nói: “Cám ơn Mực! Nào, ta cùng vào!”. Nó lon ton chạy theo em từ ngõ vào đến nhà mới quay trở lại bậc cửa nằm trông nhà. Tốì đến Mực thường nằm ngủ ở bậc thềm ngoài hiên để canh chừng kẻ trộm. Không biết, trong suốt cả một đêm dài đằng đẵng như thế nó có ngủ được chút nào không. Bất kì một tiếng động nào chú cùng đều phát hiện được cả. Có lần, tên trộm vừa mới lẻn vào định rinh đi một chậu kiểng quý ở trước sân nhà, Mực từ bậc cửa phóng ra sủa mấy tiếng. Thấy động, tên trộm vội lùi dần ra cửa. Mực biết là kẻ gian, liền gừ lên một tiếng rồi xông thẳng vào tên trộm, xén gọn một miếng quần làm cho kẻ gian một phen khiếp đảm. Mực khôn ngoan và lanh lợi nên cả nhà em ai cũng quý nó. Mỗi lần có gì ngon em đều dành cho Mực một ít. Mực cũng rất yêu quý em. Xem thêm: Suy nghĩ, cảm xúc của anh (chị) về một bài thơ hoặc một truyện ngắn
Đề bài: Ở gia đình em hay gỉa đình bọn em có nuôi một con chó tinh khôn biết thực hiện một số công việc mà con người sai bảo, hãy tả lại còn chó đó. Bài làm 1 “A, chú cún con đẹp quá!” Em reo lên khi thấy bố mua về một chú chó xinh xắn. Em bế chú lên tay và đặt tên cho chú là Li Li — một cái tên thật hợp với chú chó xinh đẹp này. Li Li có hai màu: trắng và nâu sẫm. Đầu chú như quả đu đủ nhỏ. Hai tai luôn dỏng lên nghe ngóng. Hai mắt Li Li tròn xoe, đen láy, rất tinh nhanh. Mũi đen bóng lúc nào cũng ươn ướt nước như người bị cảm cúm. Lưỡi chú thường vắt sang một bên màu đỏ hồng, để lộ mấy răng nanh nhỏ, nhọn, trắng tinh ở hai bên khóe miệng. Thân hình chú được khoác một chiếc áo màu trắng điểm thêm những đốm màu nâu trông rất duyên dáng. Đuôi chú có lông dày, tròn như một cây phất trần lúc nào cũng rung rung thật ngộ nghĩnh. Ngực chú nở nang, bốn chân chạy nhanh thoăn thoắt. Chẳng bao lâu, Li Li được coi là một thành viên không thể thiếu trong gia đình em. Mỗi khi em đi học về, chú chồm hai chân trước lên tỏ vẻ thân mật. Khi màn đêm buông xuống, cả nhà em ngủ ngon giấc sau một ngày làm việc mệt nhọc thì Li Li vẫn thức để canh giấc ngủ cho mọi người. Li Li rất thích chơi đùa. Mỗi khi em vui chơi, chạy nhảy, chú ta cũng thích, cứ chạy theo em, vẫy đuôi tíu tít. Khi người lạ tới nhà, chú sủa lên những tiếng “gâu, gâu” thật dữ tợn. Bị bố em mắng, chú như hiểu được, im ngay rồi nhẹ nhàng đứng sang một bên nhường lối cho khách vào. Em rất quý Li Li. Mỗi khi đi đâu về, em thường vuốt ve nó và thỉnh thoảng em lại thưởng cho chú khi thì cái bánh, khi thì cái kẹo. Li Li ăn ngon lành và ngước lên nhìn em tỏ vẻ biết ơn. Thảo Linh (Bắc Giang) Bài làm 2 Chú tên là Lai, cái tên mà em đặt cho từ khi nó còn bé tí tẹo. Ba bảo: “Giống chó này quý lắm con ạ! Ba dặn đi dặn lại nhiều lần, với lại ở chỗ thân quen, bác ấy mới ưu tiên cho mình con Vện đực đấy, ráng mà nuôi dạy cho kĩ!”. Mới đó mà đã một năm rồi, con Vện lớn nhanh trông thấy. Càng lớn cu cậu càng đẹp mã. Ở xóm em, chỉ một mình cậu mới có bộ áo khoác khác đời, lằn vằn những sọc trắng, nâu, xám y như một con hổ quảng cáo trên màn hình nhỏ vậy. Cả nhà thường gọi nó là Lai còn khách đến nhà thấy tấm áo vằn của cậu, ai cũng gọi là Vện. Bởi vậy mà có lúc gọi chú là Lai hay Vện chú đều biết cả. Con Lai mang trong mình hai dòng máu. Mẹ nó vốn là một giống chó vện thường. Còn cha chú – một giống chó bẹc-giê rặt, bởi chú cũng cao lớn, thon dài, lực lưỡng không kém gì giống nòi của cha nó. Cái đầu của chú trông như cái yên xe đạp Trung Quốc với hai cái tai như hai lá mít dựng đứng. Đôi mắt thì trong xanh như màu nước biển, chứa đựng tất cả sự tinh khôn và nhạy cảm của một giống chó săn mà ta thường thấy ở những con chó của các chú công an nuôi dạy. Cái mũi tuy không khác gì lắm với cái mũi chó thường, chỉ có to và dài hơn chút đỉnh nhưng đây lại là cơ quan đặc biệt quan trọng, giúp chú đánh hơi phát hiện những mùi vị hết sức tinh tế mà giống chó thường rất hiếm con có được. Có một lần em thử tài chú, cho chú ngửi chiếc khăn mùi xoa của em, rồi em giấu ở trên cành cây nhãn bắt chú đi tìm. Em vừa ngồi học bài, vừa theo dõi. Chỉ năm phút sau, chú đến ngay cành nhãn, định hướng mật lúc, chú đến ngay cành nhãn có chiếc khăn, khịt khịt vài cái rồi giơ hai chân trước, vít cành nhãn xuống, ngậm chiếc khăn, phóng vào nhà. Em giả vờ không để ý, cắm cúi vào học. Chú đến bên, dùng hai chân trước, cào nhẹ vào đầu gối em, còn cái miệng thì phát ra một âm thanh là lạ. Em quay lại, đưa tay ra đón nhận chiếc khăn rồi xoa đầu chú. Nhìn vào đôi mắt, trong xanh của chú, em cảm thấy như trong đôi mắt ấy một niềm vui đang nhảy nhót reo vang. “Mày giỏi lắm, tinh khôn lắm Lai ạ! Tao không ngờ mày tài đến thế!” Xem thêm: Tả cây dừaHằng ngày, con Lai ở nhà với em vào buổi sáng. Mỗi lần có người lạ đến, chú thường phóng ra trước đứng chắn ở cổng, sủa ầm ĩ, đợi em bước ra mới ngưng lại, thăm dò thái độ của chủ đối với khách. Thấy con chó vằn vện, to cao ai cũng ngại. Nhưng con Lai hiền và biết điều lắm. Khách lạ chẳng bao giờ chú cho lọt qua cửa, đứng chặn lại đợi em hoặc ba mẹ ra, chú mới chịu nhường lối. Còn với khách thân quen, Lai nhảy cẫng lên, cái đuôi thì ngoe nguẩy, miệng kêu ư ử. Có lúc, nó đi bằng hai chân sau, rồi đưa chân trước cho khách cầm rung rung một cách điệu nghệ, y hệt như kiểu bắt tay của người lớn khi gặp nhau vậy. Ai cũng bảo: “Con Vện đón khách tuyệt vời lắm”.: Nghe khách khen Vện mà em thấy mát cả lòng. Cái điệu bộ đón khách ấy, em đã tập cho Vện ngay từ nhỏ mỗi khi đi học về. Và bây giờ cũng vậy, về đến cổng em đã thấy chú phóng từ bậc cửa, chạy ào đến em, vẫy đuôi rối rít, rồi đưa “tay” cho em bắt. Đi đâu chú cũng muốn theo em không muốn rời. Chỉ trừ những buổi đến trường, chú tiễn em ra đến ngõ, buồn bã đứng nhìn theo cho đến lúc em đi khuất mới thôi. Em nghe người lớn nói: không có một loài vật nào trung thành với chủ như giống chó. Bây giờ em mới cảm thấy đầy đủ điều đó. Đối với em, con Lai còn có thêm những tính tốt nữa, đó là sự ngoan hiền, tinh khôn. Em quý và yêu con Lai ở tất cả những đức tính ấy. Thật là con chó tuyệt vời. Bài làm 3 Gia đình em đã nuôi khá nhiều chú chó nhưng Mực là một con chó khôn ngoan và hiền lành hơn cả. Nó sống với gia đình em đến nay đã gần hai năm. Ngoài cái ức trắng mịn, toàn thân Mực đen như hắc ín. Đây cũng là lí do mà mọi người gọi nó là Mực. Nó nặng chừng khoảng mười lăm kí, thân hình to cao, có lẽ đến tầm ngực em. Đầu nó to gần bằng trái bưởi cỡ lớn. Hai tai lúc nào cũng cúp về phía trước. Mỗi khi nghe ngóng điều gì hai cái tai ấy cứ dựng đứng lên. Nó có thể phát hiện được tiếng chân người lạ hay quen từ tít đằng xa. Đôi mắt to tròn màu nâu sẫm. Chiếc mũi lúc nào cũng ươn ướt. Mấy sợi ria mép lún phún cùng mấy cái râu khôn dưới cằm đen cứng, trông Mực thật oai vệ. Mõm nó to và dài mỗi khi nó ngáp để lộ những chiếc răng nhọn hoắt trông đến rợn người. Cái lưỡi màu hồng nhạt thè ra ngoài mỗi khi nó đi từ ngoài nắng về. Những lúc nghỉ ngơi Mực thường dùng lưỡi vuốt ve bộ lông bóng mượt của mình. Mực rất khôn ngoan, nó hiểu được ý chủ. Bố bảo nằm thì nó nằm, bảo ngồi dậy thì nó chống hai chân trước lên, ngọ nguậy cái đầu, còn cái đuôi thì ngoắt qua ngoắt lại như một cái chổi lông. Mỗi lần khách đến chơi, nó thường sủa lên vài tiếng báo cho chủ nhà biết. Khách lạ, nó đứng ngáng ngay ở cửa, mắt gườm gườm nhìn khách lại còn nhăn cái bộ mặt xấu xí để lòi hai cái răng nanh trông đến khiếp, nhưng tuyệt nhiên không bao giờ cắn ai. Còn khách quen thì nó vẫy đuôi rối rít, có lúc còn nhảy hai chân trước lên như có ý bắt tay vui mừng chào khách. Đặc biệt, mỗi lúc em đi học về, vừa mới dựng xe ở trước cổng đã thấy Mực từ trong bậc cửa phóng ra, cái đuôi dài xù lông ngoắt lia lịa. Miệng phát ra những tiếng ư ử, ánh mắt long lanh nhìn em không chớp. Rồi nó cọ cọ cái mõm ướt vào đùi, tay em, hai chân trước co lên, cào cào trên không. Những lúc như thế, em chỉ biết xoa xoa vào đầu nó, và cầm chân trước rung rung vài cái rồi khẽ nói: “Cám ơn Mực! Nào, ta cùng vào!”. Nó lon ton chạy theo em từ ngõ vào đến nhà mới quay trở lại bậc cửa nằm trông nhà. Tốì đến Mực thường nằm ngủ ở bậc thềm ngoài hiên để canh chừng kẻ trộm. Không biết, trong suốt cả một đêm dài đằng đẵng như thế nó có ngủ được chút nào không. Bất kì một tiếng động nào chú cùng đều phát hiện được cả. Có lần, tên trộm vừa mới lẻn vào định rinh đi một chậu kiểng quý ở trước sân nhà, Mực từ bậc cửa phóng ra sủa mấy tiếng. Thấy động, tên trộm vội lùi dần ra cửa. Mực biết là kẻ gian, liền gừ lên một tiếng rồi xông thẳng vào tên trộm, xén gọn một miếng quần làm cho kẻ gian một phen khiếp đảm. Mực khôn ngoan và lanh lợi nên cả nhà em ai cũng quý nó. Mỗi lần có gì ngon em đều dành cho Mực một ít. Mực cũng rất yêu quý em. Xem thêm: Suy nghĩ, cảm xúc của anh (chị) về một bài thơ hoặc một truyện ngắn
Đề bài: Nhà em có nuôi một con chó rất khôn. Em hãy viết bài văn tả con chó nhà em cho mọi người cùng nghe. Chó là một loài động vật rất có ích, vì vậy hầu hết các gia đình đều nuôi chó. Nhà thì nuôi một con, nhà thì nuôi vài con thậm chí nhiều hơn và nhà em cũng vậy. Cách đây một thời gian, mẹ em đi chợ và mua về một con chó. Hôm mua về mẹ bảo, phải chăm sóc cẩn thận chẳng mấy chốc mà lại có một đàn chó con, nghe mẹ nói vậy em rất háo hức. Em rất yêu quý động vật, vì vậy em đặt tên cho nó là Đốm. Sở dĩ tên của nó như vậy vì nó có ba màu lông xen kẽ nhau trên cơ thể. Đầu màu đen, thân cũng màu đen nhưng lại được xen kẽ bởi những đốm trắng. Nó được ba tháng tuổi và cũng khá là mập. Hai mắt đen, long lanh như hai hòn bi ve, chiếc mũi cũng màu đen và rất thính, bên cạnh là những chiếc râu ngắn. hàm răng có những chiếc nhọn hoắt, thêm một thời gian ngắn nữa thì hàm răng đó có thể khiến những ai bị nó cắn chảy máu, thậm chí những vết cắn sâu có thể rất nguy hiểm. Hai tai rất ngắn, cụp xuống mặt. Thân hình mập mạp với bộ lông mặc dù không được óng mượt nhưng em vẫn rất thích vuốt ve bộ lông ấy. Chiếc đuôi ngắn ngủi, màu đen có những sợi lông trắng ở phần cuối. Mẹ em thường trêu: “đốm đầu thì nuôi, đốm đuôi thì thịt”, những lúc ấy em lại xị mặt ra và kêu mẹ không được thịt nó. Bốn chân có màu trắng, đầu mỗi ngón chân là những móng vuốt sắc. Đặc biệt cũng giống như loài mèo, dưới mỗi ngón chân có một lớp đệm dày, chính những lớp đệm ấy giúp nó đi lại nhẹ nhàng. Chó là loài động vật ăn tạp, vì vậy nuôi nó rất dễ, bên cạnh đó mẹ em cũng mua thuốc về tiêm để phòng các loại bệnh.Xem thêm: Em hãy tả quả dưa hấu mà em từng trông thấy Mỗi khi em đi học về nó lại chạy ra tận cổng đón, ngoe nguẩy cái đuôi, chạy vòng quanh và quấn lấy chân em như thể đòi vuốt ve. Mặc dù đi học về rất mệt nhưng em vẫn chơi với nó. Có nhiều trò rất hay, em cầm hai chân trước và để nó đi bằng hai chân sau, bẻ ngược hai cái tai của nó lên, vì tai nó mềm nên không bị đau, lấy tay cù vào bụng nó, những lúc như vậy nó nằm ngửa ra bốn chân chổng lên trời trông rất hay. Mỗi bữa cơm em đều giành với mẹ việc cho nó ăn, đêm đến nó nằm co tròn ở một góc nha và ngủ ngon lành. Nó rất thông minh, biết phân biệt người nhà với người lạ, khi có người lạ vào, nó sủa ầm ĩ cho đến khi bố mẹ em quát mới thôi. Em rất yêu quý con chó nhà em, gia đình em sẽ chăm sóc nó thật cẩn thận để nó mau lớn và cho gia đình em một đàn chó con như lời mẹ nói.
Topic: My family has a very smart dog. Please write an essay describing your dog for everyone to listen to. Dogs are very useful animals, so most families have dogs. Some families raise one child, others raise several or even more, and my family is the same. Some time ago, my mother went to the market and bought a dog. The day I bought it, my mother told me to take care of it carefully and soon I would have a litter of puppies. Hearing her say that, I was very excited. I love animals very much, so I named it Dom. The reason its name is like that is because it has three alternating fur colors on its body. The head is black, the body is also black but interspersed with white spots. It is three months old and quite fat. The eyes are black, sparkling like two marbles, the nose is also black and very sharp, and next to it are short whiskers. The teeth have sharp points, and in a short time, those teeth can cause those who are bitten to bleed, even deep bites can be very dangerous. The ears are very short, hanging down on the face. The body is chubby with fur that, although not shiny, I still like to caress that fur. The tail is short, black with white hairs at the end. My mother often teases me: "If you have spots on the head, you raise them, if you have spots on the tail, you eat them." At that time, I would make a face and tell my mother not to eat it. The four legs are white, the tip of each toe is sharp claws. Especially like cats, under each toe there is a thick layer of cushion, it is these cushions that help the cat walk gently. Dogs are omnivores, so raising them is very easy. Besides, my mother also buys medicine to inject to prevent diseases. See more: Describe the watermelon you once saw. Every time I come home from school, it runs to the gate to welcome me, wags its tail, runs around and wraps itself around my legs as if asking for caress. Even though I'm very tired coming home from school, I still play with it. There are many great games, I hold its front legs and let it walk on its hind legs, bend its ears upside down, because its ears are soft so it doesn't hurt, use my hand to tickle its belly, at times like that it Lying on your back with all four legs up in the air looks very nice. Every meal, I fight with my mother to feed it. At night, it curls up in a corner and sleeps soundly. It is very smart, knows how to distinguish family members from strangers, when a stranger comes in, it barks loudly until my parents yell at me. I love my dog ​​very much, my family will take good care of it so it can grow quickly and give my family a litter of puppies like my mother said.
Tả con chó nhà em nuôi Hướng dẫn Một sáng mùa hè, mẹ em đi chơi nhà bác Thoa – bạn của mẹ – về, tay bế một chú chó nhỏ rất đẹp. Mẹ đặt tên cho chú chó là Mi-nô. Từ lúc ấy, Mi-nô trở thành trợ thủ đắc lực của gia đình em. Mi-nô ngoan ăn, chóng lớn và tỏ rõ là một con chó thông minh. Nó có cái đầu rất đẹp: hai tai màu đen nâu quặp xuống. Mắt to đen, lanh lợi. Mõm nó đen, hàng rỉa mép đen nhánh. Bốn chân nó đều có móng. Đặc biệt, lưỡi nó còn có một vết “bớt” màu nâu xám. Bố em nói những con chó có “tướng” như vậy thường rất khôn. Thân hình Mi-nô thon, tròn lẳn, chắc nịch Nó khoác một cái màu lông đen, nâu và trắng. Từng vệt lông của nó được xếp đặt một cách hài hoà tự nhiên rất tương xứng. Mi-nô có đôi mắt sáng, rất biểu cảm. Nó tiếp thu mọi điều chủ dạy rất nhanh. Anh trai em thường dạy nó bắt bóng. Anh tung trái bóng lên cao rồi gọi Mi-nô, nó chạy đến rất nhanh, ngoạm trái bóng đem đến cho anh. Anh ra hiệu bảo nó bắt bóng chứ không phải nhặt bóng. Mi-nô nhíu trán như suy nghĩ rồi nhảy lên bắt bóng. Lúc đầu, nó bắt hụt, về sau nó bắt bóng được ngay. Sau hơn một tháng “huấn luyện”, ba em đem Mi-nô lên trại, nơi gia đình em trồng lúa và chăn nuôi gia súc. Việc của Mi-nô là canh trại. Nó sủa vang khi có bóng người lạ lảng vảng quanh trại. Mi-nô giúp ba mẹ rất tích cực trong mọi việc. Mẹ em rải thóc ra sân và lũ gà chạy đến ăn thóc. Mẹ em gọi: “Mi-nô” và chỉ con gà mẹ muốn bắt. Lập tức Mi-nô dùng hai chân trước đè nhẹ con gà, giữ yên chờ mẹ đến bắt gà. Mi nô là con chó tinh khôn, hầu như lúc nào nó cũng đoán được ý định của chủ và nhanh chóng làm theo lệnh. Cả nhà em ai cũng yêu quý Mi-nô. Xem thêm: Phân tích hình ảnh người lính trong bài thơ Bài thơ về tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật. Từ đó em có suy nghĩ gì về người lính trong kháng chiến chống Mĩ Chó là giống vật nuôi khôn ngoan và nhanh nhẹn, nó trung thành với chủ và dường như chó cũng có tâm hồn rất đáng yêu. Nhờ có Mi-nô mà bọn người xấu muốn bắt trộm gà của gia đình em năm bảy lượt đều thất bại. Em rất quý Mi-nô và thường để dành đường thỏi hay kẹo cho nó. Vật và chủ đều vui vẻ, như ông bà ta có câu:“Tính linh người vật cũng đồng Tuy không biết nói mà lòng biết nghe”. Nguồn:
Describe the dog you raise Instruct One summer morning, my mother went out to Uncle Thoa's house - her friend - and came back holding a beautiful little dog. Mom named the dog Mino. From that moment on, Mino became a powerful assistant to her family. Mino eats well, grows quickly and is clearly a smart dog. It has a very beautiful head: brown-black ears curled down. Big, dark, alert eyes. Its muzzle is black, its eyebrows are jet black. Its four legs all have hooves. In particular, its tongue also has a gray-brown "birthmark". My father said that dogs with such "appearances" are often very smart. Mino's body is slim, round, and stocky. It wears black, brown, and white fur. Each streak of its fur is arranged in a harmonious, natural way. Mino has bright, very expressive eyes. It absorbs everything its master teaches very quickly. My brother often teaches him to catch the ball. He tossed the ball up high and called Mino, who ran over very quickly, grabbed the ball and brought it to him. He signaled him to catch the ball, not pick it up. Mino frowned as if thinking, then jumped up to catch the ball. At first, it missed, but later it caught the ball right away. After more than a month of "training", her father brought Mino to the camp, where her family grew rice and raised cattle. Mino's job is to guard the camp. It barks loudly when there are strangers wandering around the camp. Mi-no helps her parents very actively in everything. My mother spread rice in the yard and the chickens came to eat the rice. Her mother called: "Mino" and pointed to the chicken she wanted to catch. Immediately, Mino used her front legs to gently press the chicken, holding it still until her mother came to catch the chicken. Mio is a clever dog, he can almost always guess his master's intentions and quickly follow orders. Everyone in my family loves Mino. See more: Analysis of the image of soldiers in the poem Poem about a squad of vehicles without windows by Pham Tien Duat. From then on, what did you think about the soldiers in the resistance war against America? Dogs are smart and agile pets, they are loyal to their owners and they seem to have a very lovely soul. Thanks to Mino, the bad guys who tried to steal my family's chickens failed five or seven times. I love Mino very much and often save sugar bars or candy for her. The animal and its owner are both happy, as our ancestors said: "The spirit of the animal and human is the same. Although they cannot speak, their hearts can listen." Source:
Tả con chó nhà em Hướng dẫn Sinh nhật năm tám tuổi của em, cậu Sang tặng cho em một chú chó săn quý. Chú “săn cún” lúc ấy chỉ bé bằng bắp chân em, xinh như một con chó nhồi bông, nằm gọn lỏn trong túi vải. Vì quá yêu thích chú chó Jack thám từ nổi tiếng, em đặt ngay tên cho chú chó là Jack. Một năm sau, Jack đã cao ngang hông em. Chú vạm vỡ, thon chắc, vóc dáng rõ là một "tay săn” dũng mãnh. Jack khoác một cái áo màu nâu nhạt lốm đốm đen nâu, bộ lông óng mượt ôm sát thân hình thon lẳn, chắc nịch. Vai và ngực chú rộng, em có thể tựa cả cái đầu mình vào ngực Jack khi chơi với chú. Đầu Jack to, hình tam giác, đôi tai màu đen vểnh đứng, rất thính nhạy. Mắt của Jack rất đẹp: to và dài, đen nhánh, loang loáng như có nước, đưa đi đưa lại rất tinh nhanh. Mắt chú chó có viền nâu sẫm như được tô vẽ. Vì thế mắt chú trông to ra, đẹp làm sao. Các đầu Jack là sự hài hòa tuyệt đẹp: trán chú rộng, từ giữa đôi mắt đen lanh lợi ấy, một vệt lông sẫm màu thang đến mõm như sống mùi. Mõm chú thon, hai lỗ mũi đen phập phồng, ươn ướt. Hai hàng ria mép của chú cứng, đen nhánh, chân ria lấm tấm quanh mõm. Chân Jack to bàng cổ tay em. Bốn chân như đi giầy màu đen nâu. Bàn chân nào của Jack cũng có thêm một ngón nhỏ xíu ở trên, người ta hay gọi là móng đeo. Chân chú linh hoạt, chạy rất nhanh và êm. Đuôi của Jack to như chổi lông gà xoắn hình dấu hỏi. Đặc tính chó săn của Jack chỉ thể hiện khi chú thoát ra khỏi nhà. Đối tượng Jack săn đuổi là chuột cống Jack đuổi tất con chuột cống nào bén mảng trong hẻm, chú sẽ cắn chết con chuột ấy ngay lập tức. Trong xóm, Jack được mọi người đặt cho biệt danh “Anh hùng đuổi chuột” Jack giữ nhà rất giỏi. Chú không bao giờ ăn thức ăn do người lạ cho. Khi có khách lạ đến nhà, chú nhe nanh, hàm bạnh ra gầm gừ khe khẽ. Tiếng sủa của Jack gầm dữ tợn, làm khiếp vía kẻ xấu. Bộ dạng như thế nhưng Jack rất yêu trẻ con. Chú không sủa nộ trẻ bao giờ. Ngược lại, Jack quấn quýt, vẫy đuôi mừng rõ và có thể ngồi "giữ trẻ”. Nom dáng Jack lúc đó hiền hậu như bảo mẫu vậy. Xem thêm: Tả con búp bê của em Lúc Jack bé, em cho Jack ăn ít, mỗi bữa một bát cơm trộn với thịt cá còn thừa. Bây giờ Jack lớn, mỗi bữa chú phải ăn một tô to. Mỗi tuần một lần, em tắm cho chứ với xà phòng chống ve dành cho chó. Mồi lần em đi học về là có Jack đón em. Chú rít lên mừng rỡ. Jack là chú chó săn đẹp tuyệt và rất khôn ngoan. Bây giờ. Jack không nằm gọn trong túi vải được đâu. Chú là cận vệ của cả nhà, là bạn thân thiết của em, là một chàng chó thanh lịch, uy dũng. Cả nhà em ai cũng yêu quý Jack. Mỗi lần em ngồi vào bàn học đều có Jack ngồi cạnh. Có ai yêu Jack hơn em? Jack xứng đáng được yêu thương vì chủ cũng có tâm hồn: chú yêu quý em, biết im lặng chia sẻ mỗi khi em buồn, biết vuốt ve trìu mến em khi em bị té ngã, biết e thẹn mắc cỡ khi chú làm gì có lỗi. Jack là một con chó được yêu quý, tinh khôn và trung thành. Nguồn:
Describe your dog Instruct On my eighth birthday, Mr. Sang gave me a precious hunting dog. The "puppy hunter" at that time was only as small as my calf, as cute as a stuffed dog, and fit neatly in a cloth bag. Because I love the famous detective dog Jack so much, I immediately named the dog Jack. A year later, Jack was as tall as my waist. He is muscular, slim, and clearly has a strong "hunter" in his physique. Jack wears a light brown shirt with black and brown spots, his shiny fur hugs his slim, stocky body. His shoulders and chest wide, I can rest my whole head on Jack's chest when playing with him. Jack's head is big, triangular, his black ears stand up, very sensitive. Jack's eyes are very beautiful: big and long, dark. Sparkling like water, moving back and forth very quickly. The dog's eyes have dark brown edges as if painted, so his eyes look big and beautiful. Jack's head is a beautiful harmony: his forehead wide, from the middle of those alert black eyes, a streak of dark fur extends to his slim muzzle, his two black nostrils are flaring, wet Jack's feet are as big as his wrists. Each of Jack's feet has a tiny toe on it. Jack runs very fast and smoothly. Jack's tail is as big as a chicken feather, twisted in the shape of a question mark. Jack's hunting dog characteristics only manifest when he escapes from the house. The object Jack is chasing is a rat. Jack chases away any rat that wanders into the alley. He will bite that rat to death immediately. In the neighborhood, Jack was nicknamed "Rat-chasing hero" by everyone. Jack kept the house very well. He never eats food given to him by strangers. When a stranger came to the house, he bared his fangs, bared his jaw and growled softly. Jack's bark roars ferociously, scaring the bad guys. Despite his appearance, Jack loves children very much. He never barked at children. On the contrary, Jack was very affectionate, wagging his tail happily and could sit and "babysit". Jack looked as gentle as a nanny at that time. See more: Describe your doll When Jack was little, I fed Jack a little, each meal a bowl of rice mixed with leftover meat and fish. Now that Jack is older, he has to eat a big bowl every meal. Once a week, I bathe him with anti-tick soap for dogs. Every time I come home from school, Jack picks me up. He hissed happily. Jack is a beautiful and very wise hunting dog. Now. Jack can't fit in a cloth bag. He is the bodyguard of the whole family, my close friend, and an elegant and courageous dog. Everyone in my family loves Jack. Every time I sit at my desk, Jack sits next to me. Who loves Jack more than me? Jack deserves to be loved because his owner also has a soul: he loves him, knows how to silently share when he is sad, knows how to caress him affectionately when he falls, knows how to be shy when he does nothing. error. Jack is a beloved, smart and loyal dog. Source:
Đề bài: Tả con chó nuôi trong nhà Từ trước đến giờ, nhà em nuôi cũng khá nhiều chú chó. Nhưng em thích nhất là Vàng nó sống với gia đình em khoảng 3 năm rất hiền lành và khôn ngoan. Tả con chó nuôi trong nhà Vàng có một thân hình to cao lực lưỡng, nặng khoảng mười lắm ký. Toàn thân là màu vàng sậm, mượt mà. Đầu chú to như cái yên xe đạp, hai tai vểnh lên, nó có thể phát hiện tiếng chân người lạ khi đến nhà. Đôi mắt to tròn màu nâu. Cái chóp mũi thì màu đen lúc nào cũng ướt ướt. Mấy cọng ria mép chĩa ra hai bên. Mõm chú to, rộng mỗi khi ngáp để lộ hàm răng trắng với mấy cái răng nanh bên khóe miệng, trông thật dữ tợn. Cái lưỡi thì màu hồng nhạt thè ra ngoài. Vàng rất khôn, chú như hiểu được lời nói của bố. Bố em bảo nằm thì nó nằm, bảo ngồi dậy thì chú, mỗi khi có người lạ thì chú sủa inh ỏi, khi bố bảo Vàng im thì chú im ngay. Mỗi lúc ai trong nhà đi đâu về bất kể em, mẹ hay bố chú đều chạy đến ngoe ngẩy cái đuôi và nhảy nhảy lên người tỏ vẻ mừng rỡ. Thật là một con chó tuyệt vời. Vàng rất khôn ngoan cả nhà em ai cũng quý nó. Coi nó như một thành viên trong gia đình. Nguồn Vanmau Xem thêm: Nói về nơi em ở, một khu phố
Topic: Describe a dog kept at home Up to now, my family has raised quite a few dogs. But my favorite is Vang, who lived with my family for about 3 years and is very gentle and wise. Describe the dog kept in the house Vang has a large, muscular body, weighing about ten to twenty kilograms. The whole body is dark yellow and smooth. His head is as big as a bicycle saddle, his ears are pricked up, he can detect the footsteps of strangers when coming to the house. Big round brown eyes. The tip of the nose is black and always wet. A few whiskers pointed out to the sides. His muzzle is big and wide every time he yawns, revealing white teeth with a few fangs at the corners of his mouth, looking very fierce. The tongue is light pink and sticks out. Vang is very smart, he seems to understand his father's words. My dad tells me to lie down and he lies down, when he tells me to sit up, he barks loudly. Whenever my dad tells Vang to shut up, he shuts up immediately. Every time anyone in the family comes home from anywhere, regardless of my brother, mother or father, they run to me, wagging their tails and jumping up to show joy. What a wonderful dog. Gold is very wise, everyone in my family loves it. Treat it like a family member. Source Vanmau See more: Talk about where you live, a neighborhood
Đề bài: Em hãy viết bài văn Tả con chó vện mà em biết cho các bạn lớp em nghe. Trong những con thú tinh khôn và có ích cho con người một loài vật không thể thiếu khi nhắc đến tên là con chó vện. Con chó không những lúc là một người bạn thân trong mỗi gia đình mà nó còn biết trông nhà khỏi bọn kẻ trộm xấu xa nữa. Thân hình nó cũng tầm rất bình thường, nó giống như một đứa bé lên năm vậy. người nó tuy nhỏ nhắn thế nhưng lại chạy rất nhanh và đánh hơi rất thính. Thân hình ấy mềm dẻo như một con mèo lớn vậy, nó uốn thân mình mỗi khi sáng sớm thức dậy hay qua một đêm ngủ dài. Nó có bốn chân và không có tay như con người chính vì thế mà mỗi khi nó ngứa ở phần đằng sau nó phải uốn cong người sang một bên và đưa những chiếc răng sắc nhọn ra để gãi ngứa. Thật sự rất là dẻo, trông nó giống như một vũ công ba lê vậy. Tưởng như trong cơ thể nó không có xương ấy. Trên cơ thể ấy khoác lên một bộ lông màu khoang trắng đen trông rất đẹp, những màu sắc ấy làm nên một con chó đáng yêu. Màu sắc ấy làm cho người ta lầm tưởng rằng nó giống như được vẽ lên vậy. Bởi bộ lông ấy từ đường nét cho đến những khoảng pha vào nhau như một họa sĩ nổi tiếng nào đã vẽ lên nó. Hình như bộ long của nó giống như một tác phẩm nghệ thuật của một nhà họa sĩ nổi tiếng. Trên chiếc cổ ngắn của nó có một nhúm lông màu trắng như màu mây vậy. nhúm lông ấy dài hơn bình thường và trông có vẻ như điểm nhấn cho thân hình của nó.Xem thêm: Không có vinh quang nào mà không trải qua gian khổ, đắng cay. Hãy viết đoạn văn bình luận theo chủ đề trên Đôi mắt của nó khiến cho người ta tưởng rằng những ngôi sao trên trời thu hết cả vào đó. Thế nhưng đối với những tên kẻ trộm khuất tất thì nó giống như mất một con cáo vậy. Bởi vì khi đêm đến ánh mắt nó trở nên dữ dằn hơn và ánh mắt lóe lên cái màu xanh. Đặc điểm ấy để cho nó thấy rõ bóng người trong đêm, bất kể một gì. Bàn chân nó có những móng vuốt thật sự sắc, nhiều khi những móng vuốt ấy cào cào con chuột như vờn nó cho đến chết mới thôi. Cũng chính bởi những móng vuốt và sự nhanh nhẹn của chúng mà bất kể một thứ gì ném ra nó cũng có thể bắt lấy một cách nhanh chóng và chuẩn xác. Đô tai và cái mũi của nó rất thính, Chiếc mũi nhỏ nhắn vậy thôi nhưng mà lại rất thính, những lúc nó đánh hơi mũi nhỏ ấy khịt khịt trông thật đáng yêu. Cái tai cụp trên đầu bình thường thì thế nhưng khi nghe ngóng điều gì thì nó lại vểnh lên dựng đứng như một chiếc tai thỏ. Con chó vện xinh xắn ấy vẫn ngày qua ngày phục vụ cho biết bao ngôi nhà. Bộ lông của nó thật đáng yêu nó không chỉ là một con vật bình thường mà nó còn là một người bạn thân thiết của con người.
Topic: Write an essay describing a brindle dog you know for your classmates. Among the smart and useful animals for humans, an indispensable animal is called the brindle dog. The dog is not only a close friend in every family, but it also knows how to guard the house from evil thieves. Its body is also very normal, it looks like a five year old child. Although its body is small, it runs very fast and has a very good sense of smell. That body is as flexible as a big cat, it bends every time it wakes up early in the morning or sleeps long at night. It has four legs and no arms like humans, so every time it itches in the back it has to bend to the side and put out its sharp teeth to scratch the itch. It's really flexible, it looks like a ballet dancer. It seemed like there were no bones in its body. On that body, there is a very beautiful black and white fur coat, those colors make a lovely dog. That color makes people mistakenly think it looks like it was painted on. Because that fur, from the lines to the spaces that blend together, looks like a famous artist painted it. It seems that its dragon looks like a work of art by a famous artist. On its short neck there is a tuft of white feathers like the color of clouds. That tuft of hair is longer than usual and looks like a highlight for its body. See more: There is no glory without experiencing hardship and bitterness. Write a commentary on the above topic Its eyes make people think that all the stars in the sky are concentrated in them. But for the sneaky thief, it's like losing a fox. Because when night comes, its eyes become more fierce and its eyes flash blue. That feature allows it to clearly see people's silhouettes in the night, no matter what. Its feet have really sharp claws, sometimes those claws scratch and scratch the mouse as if toying with it until it dies. Because of their claws and agility, no matter what is thrown, they can catch it quickly and accurately. Its ears and nose are very sensitive. It's a small nose but it's very sensitive. When it sniffs, that little nose sniffles, it looks so adorable. The ears are normally folded on the head, but when listening to something, they perk up like a rabbit's ears. That lovely brindle dog still serves many homes day after day. Its fur is so adorable that it is not just a normal animal but it is also a close friend of humans.
Tả con chó Gợi ý Nhân dịp đi công tác bố mang về cho hai chị em tôi món quà bất ngờ và thú vị, đó là một con chó con. Hai chị em đã đặt tên cho nó là Milu. Milu là một cô nàng rất xinh xắn. Nhìn từ xa, cô nàng bé nhỏ lũn cũn rất dễ thương. Bốn cái chân be bé đi lại rất nhanh và uyển chuyến. Xung quanh chân cô nàng là những sợi lông trắng muốt. Phía sáu, cái đuôi vừa nhỏ vừa ngắn thỉnh thoảng lại vẫy vẫy. Lúc hào vui mừng, cái đuôi ấy ngoe nguẩy rất thích chí. Milu có bộ lông trắng mượt mà mỗi khi đặt tay lên bộ lông ấy tôi có cảm giác như đang vuốt những sợi bông mềm mại. Cái đầu lúc nào cũng nghênh nghênh ngộ nghĩnh. Hai cái tai nhỏ cụp xuống e lệ nhưng cũng có lúc dựng lên như đang nghe ngóng diều gì. Đẹp nhất là đôi mắt. Đôi mắt Milu tròn, đen láy, lúc nào cũng mở to muốn nhìn mọi vật. Nhìn vào đó thấy bao sự trong sáng, ngây thơ. Milu có cái mũi rất đáng yêu. Cái mũi đen nhỏ, ươn ướt. Những lúc Milu ngủ, cái mũi lại phập phồng theo từng nhịp thở. Lúc đó, miệng cô nàng chúm lại như miệng của trẻ con. Thỉnh thoảng cựa mình, Milu cọ đầu vào chân như em bé đang làm nũng mẹ. Xem thêm: Viết đoạn văn tả cá kiếm Là một cô nàng nhưng Milu hiếu động lắm. Milu thích chơi đùa với tất cả mọi vật không bao giờ chịu ngồi yên. Có cuộn len của mẹ, Milu cũng chạy ra đùa giỡn. Có quả bóng tròn của em tôi, Milu cũng lăn lăn như muốn đá. Nhìn bàn chân nhỏ của cô nàng đạp lên bóng mới ngộ nghĩnh làm sao. Quả bóng không chịu đứng yên cứ trơn trơn khiến Milu không biết phải xoay sở ra sao. Không chinh phục được quả bóng, Milu lại chạy sục sạo khắp nhà. Bất cứ ngõ ngách nào trong ngôi nhà này đều in dấu chân Milu. Phải chăng, Milu muốn khám phá, tìm hiểu như nhà thám hiểm. Nhưng cũng nhờ Milu mà có lần mất đồ, Milu tìm lại giúp cho chị em tôi. Milu giỏi như một thám tử vậy. Có lúc cao hứng, cô nàng dõng dạc gâu gâu lên vài tiếng, nghe cứng cáp và ra dáng “người lớn” lắm. Đó là khi Milu muốn gây sự chú ý với mọi người. Dù tinh nghịch đến đâu, Milu vẫn là một cô bé ngoan ngoãn. Chạy sục sạo khắp nhà nhưng Milu không bao giờ làm hỏng đồ hay để mẹ phải dọn lại. Nhiều lúc, cô nàng còn rất “dịu dàng, nữ tính” nữa. Nhất là khi dạo chơi trong vườn với anh bạn hàng xóm bảnh bao. Và chiều chiều, từ xa Milu nhìn thấy chị em tôi đi học về, cô nàng chạy ngay ra cổng vẫy vẫy đuôi, miệng còn sủa lên vài tiếng như đứa trẻ cất tiếng nói bi bô. Một lần, bọn trẻ con xóm tôi tổ chức cuộc thi “Hoa hậu” cho những chú chó gia đình. Hai chị em thắt một chiếc nơ rất điệu lên đầu Milu, cho Milu mặc một bộ cánh sang trọng. Đến lúc biểu diễn, Milu tự tin bước đi. Lũ trẻ vỗ tay hân hoan. Ai cũng trầm trồ khen Milu có vóc dáng “chuẩn” của một “người đẹp” và xứng đáng nhận danh hiệu “hoa hậu” của những chú chó. Thế là từ đó, cô nàng kiêu hãnh với cái tên mới “Hoa hậu Milu”. Cô nàng ra vẻ sung sướng lắm làm chúng tôi cũng hãnh diện theo…Xem thêm: Phát biểu cảm nghĩ về anh Khoai trong “Cây tre trăm đốt” Milu ngộ nghĩnh và đáng yêu giống như một đứa trẻ. Nó là niềm vui của cả gia đình tôi. Với hai chị em, Milu còn là một người bạn nữa. Đi đâu xa mà không được nhìn thấy Milu, chơi với Milu chị em tôi rất buồn như phải, xa một người thân, một đứa em nhỏ vậy. Vanmau.edu.vn
Describe the dog Suggest On the occasion of a business trip, my father brought my sister and I a surprising and interesting gift, a puppy. The two sisters named it Milu. Milu is a very pretty girl. From a distance, the little girl is very cute. The four little legs move very quickly and gracefully. Around her legs are white hairs. On the sixth side, the tail is both small and short and occasionally wags. When happy, that tail wiggled very happily. Milu has silky white fur. Whenever I put my hand on that fur, I feel like I am stroking soft cotton fibers. The head is always welcoming and funny. The two small ears drooped shyly, but sometimes they stood up as if they were listening for something. The most beautiful eyes. Milu's eyes are round, black, always open to see everything. Looking at it, we see so much purity and innocence. Milu has a very lovely nose. Small, wet black nose. When Milu sleeps, her nose flutters with each breath. At that time, her mouth curled up like a child's mouth. Occasionally stirring, Milu rubbed her head against her leg like a baby pampering its mother. See more: Write a paragraph describing swordfish As a girl, Milu is very active. Milu loves to play with everything and never sits still. Having her mother's roll of wool, Milu also ran out to play. Having my sister's round ball, Milu also rolled around as if she wanted to kick it. Look at how funny her little foot steps on the ball. The ball refused to stand still and was so slippery that Milu didn't know what to do. Unable to conquer the ball, Milu ran around the house again. Every corner in this house has Milu's footprints. Perhaps, Milu wants to explore and learn like an explorer. But thanks to Milu, one time I lost something, and Milu found it for my sister and me. Milu is as good as a detective. Sometimes when she's excited, she loudly makes a few loud woof sounds, sounding sturdy and very "adult". That's when Milu wanted to attract everyone's attention. No matter how mischievous, Milu is still an obedient girl. Running around the house, Milu never broke anything or made her mother have to clean it up again. Many times, she is also very "gentle and feminine". Especially when walking in the garden with your handsome neighbor. And in the afternoon, from afar, Milu saw my sister and I coming home from school. She immediately ran to the gate, wagging her tail, and barked a few times like a child babbling. One time, the children in my neighborhood organized a "Miss" contest for the family dogs. The two sisters tied a stylish bow on Milu's head and dressed Milu in a luxurious outfit. When it was time to perform, Milu walked confidently. The children clapped their hands happily. Everyone admired that Milu had the "standard" figure of a "beauty" and deserved to receive the title "Miss" of dogs. So from then on, she proudly went by the new name "Miss Milu". She seemed so happy, making us proud too...See more: Expressing her feelings about Mr. Khoai in "Hundred Knot Bamboo" Milu is funny and adorable like a child. It is a joy for my whole family. To the two sisters, Milu is also a friend. Going far away without being able to see Milu, play with Milu, my sister and I feel so sad, being away from a relative, a little brother. Vanmau.edu.vn
Tả con cua Gợi ý Con cua tám cẳng hai càng Một mai, hai mắt rõ ràng con cua. Câu đồng dao ấy bọn trẻ con trong xóm em thuộc làu làu vì đứa nào cũng thích con cua. Những buổi trưa hè nắng, những anh cua bò cả lên bờ ruộng, chui vào những hang nằm hóng mát. Chú cua nhìn béo mập trông đến hấp dẫn. Cái mai của nó mới cứng làm sao, tưởng như không thể chọc thủng. Xung quanh cái mai là hàng răng cưa nhỏ li ti khá lợi hại. Đôi mắt nhỏ tí hon nhưng mà tinh nhanh lắm. Từ xa, nó đã phát hiện ra đối tượng và phòng tránh. Đặc biệt là bộ càng của con cua. Càng cua to, cứng với những chiếc cẳng cũng đáng sợ không kém. Lúc tự vệ chú cua hiền lành giương hết những vũ khí đó ra sẵn sàng tranh đấu. Chú cua nhỏ bé là vậy nhưng chạy nhanh lắm, chú không chạy thẳng mà chạy ngang nhìn đáng yêu lắm. Nom chú chạy như ngôi nhà di động đang dịch chuyển vậy. Dù có mưa hay nắng cũng không hề hấn gì, chú vẫn chạy nhanh nhanh. Mùa hè, chú cua là đối tượng lùng bắt của bọn trẻ. Mạng về, mẹ nấu bát canh riêu thật thơm, thật ngọt và mát. Chao ôi, bao nhiêu nóng bức tự nhiên biến đi đâu mất. Tuyệt quá! Sau này dù có đi đâu xa em cũng sẽ không bao giờ quên những buổi đi bắt cua ngoài đồng với bạn bè. Nhìn chú cua xinh xinh nằm trong giỏ muốn trốn mà không thể đi được…Xem thêm: Kể lại câu chuyện em đã được nghe hay từng được học về một người có tấm lòng nhân hậuVanmau.edu.vn
Describe the crab Suggest Crab with eight legs and two claws One shell, two clear eyes of a crab. The children in my neighborhood know that rhyme well because everyone loves crabs. On sunny summer afternoons, crabs crawl up to the fields and crawl into caves to cool off. The crab looks fat and attractive. Its shell is so hard, it seems impossible to penetrate. Surrounding the shell are rows of tiny, quite dangerous serrated teeth. The eyes are small but very sharp. From a distance, it detected the object and avoided it. Especially the crab's claws. The crab's claws are big and hard with equally scary legs. When defending himself, the gentle crab raises all his weapons, ready to fight. The crab is so small, but it runs very fast. It doesn't run straight but runs horizontally, looking very cute. He looked like he was running like a mobile house moving. Whether it rains or shines, it doesn't matter, he still runs fast. In the summer, the crab is the object of the children's hunt. When I got home, my mother cooked a bowl of soup that was very fragrant, sweet and cool. Alas, all the heat suddenly disappeared. So great! No matter where I go in the future, I will never forget the crab catching days in the fields with my friends. Looking at the beautiful crab lying in the basket, he wanted to hide but couldn't go...See more: Tell a story you have heard or learned about a person with a kind heartVanmau.edu.vn
Tả con cá sấu Gợi ý Cá sấu là một loài bò sát khổng lồ. Chúng rất thích sống trong môi trường nước và thường ở các vùng nhiệt đới như ở châu Phi, châu Á, châu Úc… Cá sấu có thân hình to lớn nhưng không cao mà dài mình. Chúng có bốn chân ngắn và bẹt. Nhìn từ xa, trông chúng như một con thần lằn khổng lồ đầy kiêu ngạo. Cá sấu có cái miệng dài và rộng mọc đầy những chiếc răng trắng nhọn hoắt. Những chiếc răng đó mà cắn vào con mồi thì chúng khó lòng sống sót được. Cùng với hàm rằng sắc nhọn, cá sấu còn có chiếc đuôi dài gắn đầy gai rất khoẻ. Chỉ một cái quật đuôi cũng đủ làm con mồi ngã gục. Cá sấu tuy có thân hình to lớn và nặng nề nhưng lại di chuyển rất nhanh cả trên cạn và dưới nước. Cá sấu là một loài máu lạnh nên chúng thường phải phơi nắng để giữ thân nhiệt luôn ổn định. Chính vì vậy mà chúng ta thường thấy cảnh những chú cá sấu nằm phơi mình trên đất, quai hàm há rộng, đôi mắt to nhắm nghiền, không động đậy. Chúng rất lười biếng, chỉ thỉnh thoảng mới chịu đi kiếm ăn, thời gian còn lại chủ yếu dành cho việc ngủ và tắm nắng. Chúng ta thấy cá sấu có thể nhấn chìm toàn bộ cơ thể xuống dưới nước rất lâu bởi lỗ mũi, tai và mắt nằm trên đỉnh đầu. Bộ da của chúng rất dày và chắc chắn như một chiếc mai. Bộ da này rất có giá trị kinh tế. Vì vậy mà một thời gian dài cá sấu trở thành loài động vật bị săn bắt ráo riết.Xem thêm: Tả con rùaCá sấu là loài động vật ăn thịt nguy hiểm đã một thời gây hoang mang sợ hãi cho con người. Nhưng hiện nay, loài bò sát khổng lồ này đang được con người nuôi rất nhiều vì chúng có lợi ích thương mại rất lớn. Vanmau.edu.vn
Describe the crocodile Suggest Crocodile is a giant reptile. They love to live in water and often live in tropical regions such as Africa, Asia, Australia... Crocodiles have a large body but are not tall but long. They have four short and flat legs. From a distance, they look like a giant, arrogant lizard god. Crocodiles have long and wide mouths full of sharp white teeth. If those teeth bite into prey, it will be difficult for them to survive. Along with sharp jaws, crocodiles also have a long tail full of very strong spikes. Just one swipe of the tail is enough to knock the prey down. Although crocodiles have large and heavy bodies, they move very quickly both on land and in water. Crocodiles are cold-blooded, so they often have to bask in the sun to keep their body temperature stable. That's why we often see crocodiles lying on the ground, jaws wide open, big eyes closed, not moving. They are very lazy, only occasionally looking for food, the rest of the time is mainly spent sleeping and sunbathing. We see that crocodiles can submerge their entire bodies underwater for a long time because their nostrils, ears and eyes are located on the top of their heads. Their skin is very thick and sturdy like a shell. This skin is very valuable economically. Therefore, for a long time, crocodiles became an animal that was actively hunted. See more: Description of turtles Crocodiles are dangerous predators that once caused confusion and fear for humans. But now, this giant reptile is being raised a lot by humans because it has great commercial interest. Vanmau.edu.vn
Tả con cá vàng Gợi ý “Con cá vàng. Bơi nhẹ nhàng, trong bể nước. Đố ai bơi được, như con cá vàng”… Em trai tôi vừa nghịch bể cá cảnh vừa đọc mấy câu thơ ngộ nghĩnh. Chú cá xinh xinh bơi trong bể nước thật đáng yêu. Nghỉ hè, chúng tôi được bố mẹ cho đi chơi. Đến chợ, thấy chú cá vàng nho nhỏ, dễ thương bố liền mua cho hai chị em. Thế là từ đó, chú cá cảnh thành bạn của chúng tôi. Về nhà, chúng tôi chuẩn bị cho cá vàng một ngôi nhà chu đáo. Đó là một chậu cảnh rất đẹp. Tuy nhỏ thôi nhưng cũng đầy đủ “tiện nghi”: rong rêu, sỏi đá, nước… và thức ăn. Ở một mình trong ngôi nhà rộng rãi, cá vàng tha hồ bơi lội tung tăng. Chú nhỏ bằng hai ngón tay tôi nhưng bơi nhanh và nghịch ngợm lắm. Thân mình tròn đầy, mập mạp trông chú càng đáng yêu. Cả mình chú là một màu vàng, vàng hoàng kim rực rỡ. Cái đuôi nhỏ, quẫy quẫy mềm mại trong làn nước xanh. Đầu cá vàng lúc nào cũng nghiêng nghiêng ngộ nghĩnh. Đôi mắt tròn mở to như muốn nhìn tất cả. Thỉnh thoảng, đôi măt ấy chớp chớp như thể làm duyên. Cái miệng luôn luôn ngớp ngớp tìm thức ăn và uống nước. Có lúc pha trò, chú nhả những bong bóng nước rất tài nghệ. Em trai tôi đứng bên ngoại cổ vũ. Bên trong, cá vàng thích chí, quẫy đuôi múa lượn tung tăng.Xem thêm: Bàn về vai trò, tác dụng của thơ ca đối với cuộc sống con người Ngày nào chị em tôi cũng cho chú ăn nhiều lần, mỗi lần từng chút một. Thả những thức ăn thơm ngon xuống, cá vàng vui lắm, ăn hết ngay. Chúng tôi rất cưng chiều cá vàng nên chú thích món gì chị em tôi cũng mua. Cá vàng phàm ăn, vì thế lúc nào cũng khoẻ mạnh. Thấy bóng chị em tôi tới gần, nó bơi nhanh nhanh, cái đuôi quẫy mạnh làm nước sóng sánh. Cá vàng cũng ngủ trưa, ngủ tối nữa. Những lúc làn nước yên lặng, những cây rong cây rêu đu đưa nhè nhẹ, ấy là lúc cá vàng ngủ. Nó ngủ rất ngoan và ngon giấc. Khi tỉnh đậy lại vui đùa múa lượn. Vui vẻ, hiếu động là thế mà có hôm trông cá vàng buồn thiu. Chú không bơi lội rộn ràng, không nhả bong bóng nước, cũng không háo hức khi chúng tôi cho ăn nữa… Thấy lạ, chị em tôi lo lắm. Không hiểu nó ốm hay làm sao. Cứ thế đến mấy hôm… Hôm đó, ngày nghỉ cuối tuần, anh họ tôi sang chơi. Anh biết chúng tôi có bể cá vàng nên mang cho một con cá. Anh bảo đây là một nàng cá vàng xinh xắn, rồi thả ngay vào bể. Chú cá vàng nhà tôi bỗng hết ốm, lại bơi lội nhộn nhịp như mọi khi. Chú ta sóng đôi cùng cô bạn mới ngao du khắp nhà. Cả nhà tôi cùng cười vang trước sự thay đổi đó. Thì ra, cá vàng buồn vì không có bạn. Giờ thì nó đang ngập tràn hạnh phúc…Xem thêm: Bức tranh của em gái tôi Chậu cảnh nhỏ nhà tôi đã được thay bằng một chậu khác to hơn, đẹp hơn. Đôi cá vàng càng thoả thích vùng vẫy. Nhìn chúng vui vẻ, cả nhà tôi ai nấy đều thấy vui lây. Cảm ơn cá vàng bé nhỏ! Vanmau.edu.vn
Describe a goldfish Suggest “Goldfish. Swim gently, in a water tank. Who can swim like a goldfish? "... My younger brother was playing with the aquarium while reading some funny poems. The beautiful fish swimming in the water tank is so adorable. During summer break, our parents let us go out. Going to the market, dad saw a small, cute goldfish and immediately bought it for the two sisters. So from then on, the aquarium fish became our friend. Back home, we prepare a thoughtful home for the goldfish. It's a very beautiful potted plant. Even though it's small, it has all the "comforts": moss, rocks, water... and food. Alone in a spacious house, goldfish freely swim around. He is as small as two of my fingers but swims fast and is very mischievous. His body is round and chubby, making him look even more adorable. His whole body is a golden color, brilliant golden yellow. The small tail, waving softly in the blue water. The goldfish's head is always tilted funny. Round eyes opened wide as if wanting to see everything. Occasionally, those eyes blinked as if in love. The mouth is always open looking for food and water. Sometimes he makes jokes and releases water balloons very skillfully. My younger brother stood beside my grandmother cheering. Inside, the goldfish is delighted, swinging its tail and dancing around. See more: Discussing the role and effects of poetry in human life Every day, my sisters and I feed him many times, little by little. Drop the delicious food down, the goldfish will be very happy and eat it all right away. We love goldfish very much, so my sister and I always buy them whatever they like. Goldfish are voracious eaters, so they are always healthy. Seeing the shadow of my sister and I approaching, it swam quickly, its tail swishing strongly, making the water ripple. Goldfish also nap in the afternoon and sleep at night. When the water is calm and the moss trees sway gently, that is when goldfish sleep. It sleeps very well and sleeps well. When he woke up, he was dancing and having fun. Despite being so happy and hyperactive, one day the goldfish looked sad. He didn't swim happily, didn't release water bubbles, and wasn't excited when we fed him anymore... Feeling strange, my sister and I were very worried. I don't understand why it's sick or what. It went on like that for a few days... That day, the weekend, my cousin came to visit. He knew we had a goldfish tank so he brought a fish. He said this was a pretty goldfish, then immediately released it into the tank. My goldfish suddenly stopped being sick and was swimming busily as usual. He and his new friend wandered around the house. My whole family laughed at that change. It turns out, goldfish are sad because they don't have friends. Now it is filled with happiness... See more: My sister's painting My small pot has been replaced with a bigger, more beautiful pot. The pair of goldfish struggled more freely. Seeing them happy, everyone in my family feels happy. Thank you little goldfish! Vanmau.edu.vn
Tả con công trong sở thú Hướng dẫn Chim muông, loài vật ở sở thú không phải là ít. Từ con cọp đường bệ đến một con thỏ hiền lành đều được chăm sóc, tỉa lông để cho khách tham quan chiêm ngưỡng. Sặc sỡ và đẹp nhất, chính là bầy công. Trong bầy công ở sở thú, nổi bật nhất là chàng công. Chàng công cao độ bảy mươi xăng-ti-mét, đầu to bằng quả nắm đấm lớn, mắt hơi xếch. Chàng ta khoác một áo choàng lông màu lục ánh đồng. Dầu và ức của chàng có màu vàng xanh. Mỏ chàng công hơi khoằm. Mào của chàng hẹp và thẳng đứng. Khi chàng công xếp đuôi lại, chàng ta trông giống một con vịt xiêm lông sặc sỡ, có đôi chân giống chân gà. Chàng công đẹp nhất khi múa. Công lúc nào cũng múa có đôi: có trống, có mái. Khi chàng công múa, lông đuôi xòe ra hình nan quạt. Lông đuôi có nhiều hình sao màu vàng, nâu, xanh, đỏ đồng rất đẹp. Mỗi hình sao trên bộ lông đuôi của chàng công lấp lánh dưới ánh sáng như một viên thạch bích màu lục ánh đồne tuyệt đẹp. Khi múa, chàng công kêu “ực ực”, đuôi xòe dài độ một sải tay, lông đuôi uốn cong cầu vồng, cuối chiếc đuôi nào cũng có một hình sao màu ngũ sắc. Đuôi công xòe ra như chiếc ô màu rực rỡ, nhịp nhàng đôi chân xoay theo hình vòng cung. Xem thêm: Tả phiên chợ tết quê hương Người chăm sóc thú cho em biết là sống ở trong chuồng, công ít múa. Có lẽ vì chật hẹp và thiếu tự do. Công chỉ múa vào mùa giao phối là nhiều. Hôm em đi sở thú, rất may đúng dịp Tết. Mùa xuân chính là mùa công múa. Vì thế, em có dịp ngắm đôi công múa. Ở sở thú, công được cho ăn nước uống đầy đủ; khách tham quan trầm trồ thán phục. Riêng chàng công, hình như chàng cũng quen cảnh đông người nên chàng ta cũng điềm nhiên ría lông, rỉa cánh. Chàng nghệ sĩ của rừng xanh rúc đầu vào cánh chẳng cần coi mọi người xung quanh đang bàn tán gì về mình. Nhìn bộ lông tuyệt đẹp của chàng công, em liên tưởng đến ngành hội họa. Nếu em là họa sĩ, em sẽ vẽ lại hình ảnh chàng công múa. Chim công múa thật đẹp làm sao! Nguồn:
Describe the peacock in the zoo Instruct There are not many birds and animals at the zoo. From a majestic tiger to a gentle rabbit, all are cared for and trimmed for visitors to admire. The most colorful and beautiful are the peacocks. Among the peacocks at the zoo, the most prominent is the peacock. The peacock was seventy centimeters tall, his head was as big as a large fist, and his eyes were slightly slanted. He wore a bronze-green fur coat. His oil and brisket are yellow-green. The peacock's beak is slightly crooked. His crest is narrow and vertical. When the peacock folds his tail, he looks like a colorful Siamese duck, with chicken-like feet. The peacock is most beautiful when dancing. Peacocks always dance in pairs: there is a drum, there is a hen. When the peacock dances, his tail feathers spread out into a fan shape. The tail feathers have many beautiful yellow, brown, blue, and copper-red stars. Each star pattern on the peacock's tail feathers sparkled in the light like a beautiful green jade stone. When dancing, the peacock makes a "gulp" sound, his tail spreads about an arm's length, his tail feathers curl in a rainbow, and at the end of each tail there is a five-colored star. The peacock's tail spreads out like a brightly colored umbrella, its legs rhythmically rotate in an arc. See more: Describe the hometown Tet market The animal caretaker told me that living in a cage, the peacock rarely dances. Perhaps because it is cramped and lacks freedom. Many peacocks only dance during the mating season. The day I went to the zoo, luckily it was Tet. Spring is the season of peacock dancing. Therefore, I had the opportunity to watch a pair of peacocks dance. At the zoo, peacocks are given adequate food and water; Visitors marveled in admiration. As for the peacock, it seems he is also used to seeing crowds of people, so he calmly rumbled his feathers and preened his wings. The artist of the green forest hid his head under his wing, not caring what people around him were saying about him. Looking at the beautiful feathers of the peacock, I thought of painting. If I were an artist, I would redraw the image of the dancing peacock. How beautifully the peacock dances! Source:
Tả con công Gợi ý Trong họ hàng nhà chim, công là loài to lớn và xinh đẹp nhất. Thân hình của những chàng công to gấp trăm lần kích cỡ của những chú chim Sẻ, chim Ri, Chào Mào, Sáo Sậu mà chúng ta vẫn thường hay gặp. Thân hình to lớn là vậy nhưng công bay rất giỏi. Nó có thể bay tít lên trên ngọn cây cao, thậm chí là trên tận đỉnh núi. Công còn rất xinh đẹp và bắt mắt với bộ trang phục đủ các màu xanh óng ả. Trên mình chúng là một màu lục ánh thép, chiếc đuôi dài là màu lục ánh đồng. Còn mỗi lông ở mút có một đồng tiền với bốn vòng tròn đồng tâm màu xanh lam nhạt, đỏ đồng, vàng, nâu trông rất rực rỡ. Và chính nhờ có bộ cánh xinh đẹp đó mà công được xem như hoa hậu của các loài chim. Rất tự hào về danh hiệu này nên lúc nào công cũng đội trên đầu một chiếc vương miện rất xinh, còn trên cổ thì lại đeo một chiếc vòng to màu xám nhạt hoặc thỉnh thoảng là màu xanh lục. Đôi mắt đen nhỏ bằng hạt đỗ lúc nào cũng ánh lên vẻ tự hào. Công yêu quý bộ xiêm y của mình hết mực. Nó thường xuyên rỉa lông rỉa cánh để giữ cho chúng luôn sạch đẹp. Công còn thường chọn nơi rộng rãi, thoáng đãng để dừng chân bởi nó sợ chốn cây bụi rậm rạp có thể làm hỏng mất bộ cánh xinh đẹp của mình.Xem thêm: Viết đoạn văn tả giàn bầuHầu hết thời gian trong ngày công dành để chăm chút cho bộ cánh và tập múa. Dù múa đã rất đẹp nhưng công chăm tập lắm. Cứ đi được một bước lại xoè đuôi, dang cánh. Cứ khi nào kiếm được miếng mồi ngon nó lại rụt cổ, dang đôi cánh cho thật rộng, xoè đuôi cho thật to, và biểu diễn điệu múa xoay tròn quen thuộc. Vanmau.edu.vn
Describe the peacock Suggest Among the bird family, peacocks are the largest and most beautiful. The bodies of the peacocks are hundreds of times larger than the size of the sparrows, birds, crested birds, and starlings that we often see. Despite its large body, the peacock flies very well. It can fly high above the treetops, even to the top of the mountain. Cong is also very beautiful and eye-catching with her shiny blue outfit. Their body is a steely green color, their long tail is a coppery green color. Each feather on the tip has a coin with four concentric circles of light blue, copper red, yellow, and brown that look very brilliant. And thanks to that beautiful outfit, the peacock is considered the beauty queen of birds. Very proud of this title, the peacock always wears a beautiful crown on his head, and on his neck, he wears a large light gray or sometimes green necklace. His small black eyes the size of beans always shine with pride. Cong loves her clothes very much. It regularly preens its feathers and wings to keep them clean and beautiful. The peacock also often chooses a spacious, airy place to stop because it is afraid that dense bushes and trees may ruin its beautiful outfit. See more: Write a paragraph describing the gourd trellis Most of the time during the workday is spent working Take care of your outfit and practice dancing. Even though the dancing is very beautiful, it takes a lot of practice. Every time he takes a step, he spreads his tail and wings. Whenever it finds delicious prey, it retracts its neck, spreads its wings wide, spreads its tail wide, and performs the familiar spinning dance. Vanmau.edu.vn
Tả con gà mái đang nuôi con Gợi ý Chị gà mái nhà em vừa mới cho ra đời một đàn con rất dễ thương. Thế là chị thật sự đã trở thành một người mẹ. Chị gà mái suốt ngày tíu tít bên đàn con. Trông chị rất hạnh phúc. Trước đây, chị được mệnh danh là “người đẹp khu yườn” nhưng sau khi có đàn con chị vẫn rất tự hào yới tên gọi đó. Thân hình tuy không thon thả như xưa mà tròn trĩnh, đầy đặn. Đôi chân dài, bước đi tự tin uyển chuyển. Những cái móng vuốt dưới bàn chân được chị giữ gìn sạch sẽ. Cái đầu lúc lắc với cái mào như đỏ hơn. Cái mào chính là niềm kiêu hãnh nhất của chị. Đôi mắt tròn vốn tinh nhanh nay còn lanh lợi hơn vì trông đàn con nữa. Cái mỏ vàng duyên dáng, mỗi khi tìm được thức ăn cho con, chị lại cốc cốc cái mỏ xuống đất để gọi chúng. Những chú gà con lon ton chạy đến chí choé tranh nhau. Đẹp nhất là bộ lông của chị. Nó tựa như cái áo choàng ấm áp màu đồng pha chút đen. Nhất là những cái lông đuôi được chị chải chuốt thường xuyên nên lúc nào cũng mượt. Chị gà mái vẫn đẹp như xưa, không có gì thay đổi nhiều. Nhưng có một sự thay đổi rõ rệt, đó là khi làm mẹ chị đảm đang và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Không còn là mặt cô nàng yểu điệu nữa, chị quan tâm đến đàn con từng chút một. Kiếm được thức ăn ngon, chị để dành cho chúng. Có kẻ nào bắt nạt đàn con, dù khoẻ đến đâu chị cũng sẵn sàng nghênh chiến không chút sợ hãi. Những lúc đó, hình ảnh người mẹ bảo vệ con hiện lên thật cảm động.Xem thêm: Tả điện thoại di động của chị gáiChị gà mái đang nuôi con trông thật đáng yêu, có lúc rất dịu dàng nhưng có khi lại “ghê gớm”. Chị đúng là người mẹ thực thụ rồi. Vanmau.edu.vn
Describe the hen raising her chicks Suggest My hen has just given birth to a bunch of very cute chicks. So she truly became a mother. The hen spends all day with her chicks. She looks very happy. Previously, she was known as "the garden beauty", but after having her children, she is still very proud of that name. Although the body is not as slim as before, it is round and plump. Long legs, confident and flexible steps. The claws under her feet are kept clean. The head shook and the crest seemed redder. The crest is her greatest pride. Her round eyes, which were originally alert, are now even more alert because they look after the cubs. Graceful yellow beak, every time she finds food for her children, she knocks her beak on the ground to call them. The chicks were running around, chirping and fighting with each other. The most beautiful thing is her fur. It's like a warm copper-colored cloak with a bit of black. Especially the tail feathers are groomed regularly so they are always smooth. The hen is still as beautiful as before, nothing has changed much. But there is a clear change: when she became a mother, she became much more confident and stronger. No longer the girly girl, she cares about her children little by little. When she finds good food, she saves it for them. If someone bullies her children, no matter how strong she is, she is ready to fight without fear. At those times, the image of a mother protecting her child appears very touching. See more: Description of her sister's cell phone The hen raising her child looks so adorable, sometimes very gentle but sometimes "terrible" ”. You are truly a true mother. Vanmau.edu.vn
Tả con gà mái Gợi ý Cục tác… cục tác… Đấy là tiếng chị gà mái mơ dẫn đàn con đi tìm mồi trong vườn. Ngày nào cũng vậy, sáng sớm và chiều tà chị lại đưa lũ con đi ăn, tìm những thức ngon lành. Chị gà mái nhà tôi quả là người đẹp của khu vườn. Tuy đã có một đàn con rồi mà chị vẫn giữ được thân hình thon thả. Cái đầu nhỏ rất cân đối. Đội chiếc mào nhỏ trên đầu, lúc nào trông chị cũng hãnh diện như đang đội vương miện. Đôi mắt đen ươn ướt, sắc sảo, liếc đi liếc lại rất nhanh. Cái mỏ vàng xinh xinh, tìm thức ăn điệu nghệ như một nghệ sĩ. Mỗi lần tìm thấy thức ăn, chị lại nhả vào miệng lũ con những thứ ngon lành. Chị mái mơ có một đôi chân dài thon nhỏ, đi lại nhẹ nhàng, uyển chuyển. Bao quanh đôi chân ấy là một bộ đồ màu vàng tao nhã. Dưới chân, bộ móng dài và nhọn, chị lúc nào cũng chú ý để chúng sạch sẽ không dính bẩn. Trong số những chị em gà trong nhà, chị mái mơ có bộ áo lông đẹp nhất. Cái áo không quá dày, thô cứng hay xù xù lên như những người vất vả, mà nó mềm mượt, xen lẫn màu vàng với chút màu nâu. Nhất là đôi cánh, những chiếc lông vàng mới dài và óng ả làm sao. Không biết chị mái mơ có dùng dầu thơm không mà bộ lông ấy tuyệt mĩ đến vậy. Ngay cả những chiếc lông ở đuôi cũng được chị chăm sóc cẩn thận. Vì thế mà mỗi khi đi đâu ngang qua khu vườn, tất cả đều dõi nhìn theo chị với ánh mắt như thầm ước ao, ghen tỵ.Xem thêm: Tả con đường từ nhà đến trường của em lớp 5 Không chỉ là người đẹp, chị mái mơ còn là người mẹ tốt, đảm đang của đàn con mười đứa. Tuy có dành chút thời gian cho nhan sắc của minh nhưng mái mơ không bao giờ sao nhãng chuyện các con. Lũ con của chị mỗi đứa một tính nết, nghịch ngợm và hiếu động lắm nên nhiều khi chị rất vất vả. Ngày nào chị cũng bận rộn vì chúng. Hết tìm mồi cho chúng, lo bảo vệ chúng khỏi móng vuốt của kẻ thù, phân giải mỗi khi chúng cãi nhau rồi lại chạy lo việc gia đình… Biết bao là thứ việc. Có bữa ngồi trong bếp nấu cơm, đột nhiên em thấy chị mái mơ chạy loạn lên. Ngó ra mới thấy chị cãi nhau với mụ diều hâu đang nhăm nhe bắt nạt con chị. Lúc này, em được chứng kiến hình ảnh một chị mái mơ hoàn toàn khác, không nhẹ nhàng, duyên đáng như mọi khi nữa. Bộ lông đẹp đẽ của chị tự dưng xù ra, đôi mắt long lanh sáng hẳn lên, đôi chân đứng rộng với hai cánh chống nạnh đáo để. Cái mỏ vàng xinh xắn thường ngày giờ cũng tru lên đanh đá. Và nếu như không có hàng xóm can ngăn thì chị đã xông vào cho mụ ta một trận. Nhìn một người đẹp, dịu dàng như thế sẵn sàng chiến đấu vì đàn con cũng đủ thấy bản năng phi thường của một người mẹ. Tình yêu chị dành cho lũ con không thể nào đong đếm. Thật khâm phục chị mái mơ.Xem thêm: Viết đoạn văn tả chị gái đang rửa bát Nhìn chị mái mơ em lại liên tưởng đến hình ảnh người mẹ Việt Nam từ bao đời, xinh đẹp, nhân hậu, đảm đang mà vẫn kiên cường, mạnh mẽ. Chị mái mơ thật xứng đáng với dành hiệu “Người đẹp của khu vườn”. Vanmau.edu.vn
Describe the hen Suggest Cluck... cluck... That's the sound of a hen dreaming of leading her chicks to find prey in the garden. Every day, early in the morning and late in the afternoon, she takes her children out to eat, looking for delicious foods. My hen is truly the beauty of the garden. Even though she has a bunch of children, she still maintains a slim body. The small head is very balanced. Wearing a small crest on her head, she always looks proud as if she were wearing a crown. His black eyes were wet and sharp, glancing back and forth very quickly. Beautiful gold beak, skillful in finding food like an artist. Every time she finds food, she spits delicious things into her children's mouths. The female dreamer has long, slim legs and walks lightly and gracefully. Surrounding those legs is an elegant yellow outfit. On her feet, her nails are long and pointed. She always takes care to keep them clean and free of dirt. Among the chickens in the house, the hen has the most beautiful feather coat. The shirt is not too thick, rough or ruffled like those who work hard, but it is soft and smooth, mixed with yellow and a little brown. Especially the wings, the golden feathers are so long and shiny. I don't know if the apricot lady used scented oil or not, but her fur is so beautiful. Even the feathers on the tail are carefully taken care of by her. That's why every time she passes by the garden, everyone looks after her with eyes like secret desire and jealousy. See more: Describe the route from home to school for a 5th grader. Not only is she a beauty, she is also a good, capable mother of ten children. Although she spends some time on her beauty, she never neglects her children. Her children each have their own personality, mischievous and hyperactive, so sometimes it is very difficult for her. Every day she is busy because of them. There's no need to find prey for them, worry about protecting them from the claws of enemies, resolve every time they quarrel, then run to take care of family matters... So many things. One day, I was sitting in the kitchen cooking rice, and suddenly I saw my sister running around. Looking out, I saw her arguing with the hawk who was trying to bully her child. At this time, I witnessed the image of a completely different dream girl, not as gentle and graceful as usual. Her beautiful fur suddenly fluffed out, her sparkling eyes lit up, her legs stood wide with her wings resting on her hips. The usually pretty gold beak now howls fiercely. And if the neighbors hadn't intervened, she would have rushed in and beaten her. Seeing such a beautiful, gentle person willing to fight for her children is enough to see the extraordinary instincts of a mother. Her love for her children cannot be measured. I really admire the dreamer. See more: Write a paragraph describing the sister washing dishes. Looking at the dreamer, I think of the image of a Vietnamese mother from many generations, beautiful, kind, responsible and still resilient. , strong. The apricot lady truly deserves the title "Beauty of the Garden". Vanmau.edu.vn
Đề bài: Nhà em có nuôi một con gà trống, em hãy viết bài văn tả con gà trống đó của nhà em cho các bạn cùng nghe. Nhà em có nuôi một đàn gà, có rất nhiều loại như: gà trống, gà mái, gà con…nhưng em chú ý nhất đến chú gà trống màu đỏ rực rỡ. Con gà trống được mẹ em xin dưới bà ngoại về, khi mang về nó cũng khá to và bây giờ sau hai tháng ở nhà em nó đã trở thành một con gà trống cường tráng. Nó có cân nặng khoảng ba ki lô gam, có bộ lông màu đỏ rực rỡ, óng mượt riêng phần đuôi thì có điểm thêm một vài sợi lông khác màu. Chiếc đuôi cong cong khiến em liên tưởng đến chiếc cầu vồng với đủ các màu sắc. Chiếc mào đỏ rực rỡ như những bông hoa gạo tháng ba, hai mắt như hai hạt cườm, chiếc mỏ cứng mỗi khi nó nhặt thóc hay gạo ở sân là lại phát ra tiếng lạch cạch. Nó cũng hay dùng chiếc mỏ cứng ấy để mổ những con gà khác khi tranh nhau thức ăn, hay mổ bất cứ cái gì có ý định tấn công nó. Chiếc cổ cao, vươn dài kiêu hãnh mỗi khi nó cất tiếng gáy. Hai chân to, vững chắc màu vàng với mỗi bên là ba ngón giúp nó đứng vững, ở đầu mỗi ngón là những móng vuốt sắc nhọn, giúp nó bới đất để tìm các loại thức ăn như giun, dế…Đặc biệt sau mỗi bên chân đều có những chiếc cựa đặc trưng chỉ ở những con gà trống mới có.Thỉnh thoảng có xảy ra xung đột giữa những con gà trống với nhau thì chiếc cựa và móng vuốt là vũ khí để tự vệ.Xem thêm: Hãy tả em trai của em Con gà trống giống như chiếc đồng hồ báo thức của cả xóm vậy. Hôm nào cũng vậy, cứ sáng sớm là cả xóm vang dội trong tiếng gáy của nó. Nó ra khỏi chuồng và bay lên một chỗ thật cao như đống rơm hoặc mái nhà phẩy cánh phành phạch và cất cao tiếng gáy Ò…ó…o. Mỗi lần như vậy nó gáy khoảng từ năm đên sáu lần liên hồi. Nhờ có nó mà cả nhà em luôn thức dậy đúng giờ, em không bị đi học trễ giờ học, bố mẹ cũng không bị muộn giờ làm. Em rất yêu quý con gà trống nhà em, em coi nó là chiếc đồng hồ báo thức của riêng em, giúp em thuận lợi rất nhiều về việc giờ giấc. Em sẽ cho nó ăn thật cẩn thận để nó lớn hơn nữa.
Topic: Your family has a rooster. Please write an essay describing your family's rooster for your friends to listen to. My family raises a flock of chickens, there are many types such as: roosters, hens, chicks... but I pay the most attention to the bright red rooster. The rooster was asked by my mother from my grandmother. When she brought it home, it was quite big and now after two months at my house, it has become a strong rooster. It weighs about three kilograms, has brilliant red fur, and is shiny, with a few different colored hairs added to the tail. The curved tail reminds me of a rainbow with all the colors. The crest is as bright red as rice flowers in March, the eyes are like two beads, and the hard beak makes a rattling sound every time it picks up grain or rice in the yard. It also often uses that hard beak to peck at other chickens when competing for food, or to peck at anything that intends to attack it. The neck is tall and stretches proudly every time it crows. Two large, sturdy yellow legs with three toes on each side help it stand steady, at the tip of each toe are sharp claws, helping it dig through the ground to find food such as worms, crickets... Especially behind each side. The legs have unique spurs that only roosters have. Occasionally, when conflicts occur between roosters, the spurs and claws are weapons for self-defense. See more: Describe me. my boy The rooster is like the alarm clock of the whole neighborhood. Every day, early in the morning, the whole neighborhood resonates with its crowing sound. It got out of the barn and flew up to a very high place like a pile of straw or the roof of a house, flapping its wings and making a loud crowing sound. Each time it crows about five to six times in a row. Thanks to it, my whole family always wakes up on time, I am not late for school, and my parents are not late for work. I love my rooster very much. I consider it my own alarm clock, helping me a lot with keeping time. I will feed it carefully so it can grow even bigger.
Đề bài: Tả con gà trống nhà em Nhà em có nuôi một con gà trống rất khoẻ mạnh. Nó là loài ăn tạp, thứ gì cũng ăn cả. Ba mẹ em rất cưng nó. Ngoài thóc gạo, ba em còn cho nó ăn thêm vài con cá nhỏ… Tính đến nay chú gà trống của em khoảng một năm tuổi. Nhìn bề ngoài của chú không to lắm nhưng ai ngờ chú lại nặng tới hai ki-lô-gam. Với dáng vẻ mập mạp, rắn rỏi, chú gà trống tinh nghịch của em luôn làm ra vẻ mình là người khoẻ nhất. Cái vẻ đỏm dáng của chú được tô điểm thêm bằng bộ lông nhiều màu sắc đầy sức hấp dẫn, bảnh trai. Để tìm giun và các loại côn trùng chú cần có đôi mắt linh hoạt, đôi mắt như hai hòn ngọc, long lanh đến không ngờ. Không chỉ có mắt tinh để kiếm mồi mà chú còn có cái mỏ cứng dùng để mổ. Đặc biệt cái mào đỏ chót trên đầu chú chính là cái vương miện để chú có dịp làm chảnh với các cô gà mái. Đôi chân nhanh nhẹn cùng cái cánh khoẻ mạnh chú kiếm được rất nhiều thức ăn. Mà mỗi lần kiếm được thức ăn là chú đều chia cho các cô gà mái ở nhà kế bên. Sáng sớm, chú bay lên nóc nhà em. Vỗ cánh và gáy “ò ó o”. Ý là chú muốn nói là “Cô chủ ơi, hãy mau dậy đi, coi chừng trễ học đó…” Cả nhà em ai ai cũng quý chú cả. Em đã hứa với ba là sẽ chăm sóc chú thật tốt và không để dịch cúm gia cầm lây sang con gà nhà em. Xem thêm: Kể cho bố mẹ nghe một chuyện lí thú (cảm động, hoặc buồn cười,...) mà em gặp ở trường
Topic: Describe your rooster My family has a very healthy rooster. It is an omnivore, it eats everything. My parents love it very much. In addition to rice, my father also fed it a few small fish... Up to now, my rooster is about a year old. From the outside, he doesn't look very big, but one would expect that he weighs up to two kilograms. With a chubby, sturdy appearance, my mischievous rooster always acts like he is the strongest. His handsome appearance is adorned with attractive, handsome colorful fur. To find worms and insects, he needs flexible eyes, eyes like two pearls, incredibly sparkling. Not only does it have sharp eyes to find prey, but it also has a hard beak used for pecking. In particular, the red crest on his head is the crown that gives him the opportunity to show off to the hens. With nimble legs and strong wings, he finds a lot of food. Every time he finds food, he shares it with the hens in the next house. Early in the morning, he flew to the roof of my house. Flap your wings and crow "boo o". What he meant was, "Miss, wake up quickly, you might be late for school..." Everyone in my family loves you. I promised my dad that I would take good care of him and not let the bird flu spread to my chickens. See more: Tell your parents an interesting story (touching, or funny,...) that you met at school
Tả con gà trống Gợi ý Ò… ó… o… o ò… ó… o… o Tiếng gà gáy vang đánh thức tôi dậy. Giữa những tiếng ò ó o ấy, nổi bật là tiếng cậu trống cồ. Đàn gà nhà tôi đông đúc lắm, có tới mấy chục con, bao gồm cả gà con, gà choai, gà mái đẻ, rồi gà trống, gà trống thiến… Thế nhưng nổi bật nhất vẫn là trống cồ. Anh chàng cao lớn nhất đàn, nặng dễ đến gần bốn cân, mẹ tôi ước chừng như thế. Bộ lông mượt mà rực rỡ sắc màu, nào đẹn, nào vàng chen lẫn màu xanh sẫm và cả màu tía nữa. Đứng trong nắng vàng, bộ lông ấy óng ánh trông thật đẹp. Chùm lông đuôi vừa dài vừa cong óng ả rất hợp với đôi cánh như hai con trai khổng lồ úp hờ hững bên sườn. Mỗi khi chú vỗ cánh thì phát ra những tiếng phành phạch phành phạch. Cái đầu với cần cổ vươn dài và cái mào to đỏ rực trông thật kiêu hãnh. Đôi mắt chú thật tròn, to, đen lóng lánh, trông lúc nào cũng ươn ướt như có nước. Đôi chân to, vàng ươm với những ngón chắc khỏe và cái cựa rắn đanh. Dáng đi của trống cồ chậm rãi và oai vệ, ra vẻ một thủ lĩnh lắm. Có lúc chú còn nhảy dựng lên như muốn trêu chọc lão mèo mướp già suốt ngày nằm lười biếng ngoài hiên.Xem thêm: Em hãy kể về một chuyến đi đã đem lại cho anh (chị) nhiều cảm xúc (một lần về quê, một chuyến tham quan du lịch...) Mỗi buổi sáng sớm, trống cồ lại cất tiếng gọi người thức dậy. Nhìn chú đứng trên hàng rào, cánh đang rộng, ngửa cổ gáy vang, những con gà khác xem chừng phục lắm. Lũ trống choai đồng loạt gáy theo, tạo thành một dàn hợp xướng rộn rã: Ò… ó… o… o Ò… ó… o… o Vanmau.edu.vn
Describe the rooster Suggest O… o… o… o oh… oh… o… o The sound of a rooster crowing woke me up. Among those noises, the loud sound of the drum stands out. My flock of chickens is very crowded, there are dozens of them, including chicks, young chickens, laying hens, then roosters, castrated roosters... But the most prominent is still the rooster. He was the tallest guy in the group, weighing easily nearly four pounds, which my mother estimated. The smooth, colorful fur is mixed with dark blue and purple. Standing in the golden sunlight, that shiny fur looks so beautiful. The tail feathers are both long and shiny, matching well with the wings like two giant clams resting loosely on the side. Every time he flaps his wings, he makes loud sounds. The head with its elongated neck and big red crest looks so proud. His eyes are round, big, sparkling black, and always look wet like water. Big, golden legs with strong toes and sharp spurs. The drum's gait is slow and majestic, like a leader. Sometimes he even jumped up as if he wanted to tease the old tabby cat who was lying lazily on the porch all day. See more: Tell me about a trip that gave me a lot of emotions (once returning to my hometown, a tourist tour...) Every early morning, the drums call people to wake up. Looking at him standing on the fence, his wings wide open, his neck back and crowing loudly, the other chickens seemed very impressed. The drums crowed in unison, creating a bustling chorus: O… o… o… o O… o… o… o Vanmau.edu.vn
Đề bài: Con gẫu bông là đồ chơi người bạn mà em rất yêu quý. Em hãy viết bài văn Tả con gấu bông của em cho các bạn cùng nghe. Có những kỉ niệm theo người ta mãi đến khi trưởng thành, cũng có những món đồ mà người ta nhớ mãi khi nhớ về kỉ niệm. Bây giờ tôi tự thấy bản thân sung sướng hạnh phúc và đầy đủ hơn so với thời của bố mẹ mình. Không biết những bạn khác thế nào còn tôi thì bất cứ một món đồ nào của bố mẹ mua cho tôi đều giữ cho đến khi nó hỏng mói thôi. Bởi vì tôi biết đó là không chỉ là tình thương yêu bố mẹ dành cho tôi mà đó còn là món đỗ được đổi bằng chính những vất vả, mồ hôi và nước mắt của bố mẹ. Nhà tôi không nghèo khó nhưng cũng không phải quá giàu sang vì thế cho nên mỗi món đồ mà bố mẹ tặng tôi đều rất trân trọng nó. Đặc biệt trong dịp sinh nhật vừa rồi bố mẹ đã tặng cho tôi một con gấu bông thật đẹp, tôi thấy rất hạnh phúc và tôi yêu nó biết nhường nào. Con gấu bông không quá to nhưng đủ để tôi ôm trọn vào lồng, nó trở thành người bạn của tôi mỗi khi tôi nằm trên giường bất luận làm gì, nằm hay xem ti vi thì tôi đều ôm lấy nó. Tôi cảm thấy được hơi ấm của mẹ tôi ở đó, cảm nhân được bàn tay ầm áp của cha khi áp má vào nó. Nó to bằng cái gối ôm thôi, cả thân hình mẫm mạp của nó mang một bộ lông màu hồng. Không những thế nó còn có một một bộ áo trông rất dễ thương. Đó là một chiếc quần có dây vắt lên vai màu hồng xen lẫn mồng trắng. Vì nó còn rất mới cho nên nhìn bộ lông ấy giống như những áng mây hồng tuổi thơ vậy. Đêm đêm ôm nó ngủ thì tôi cảm thấy rất thoải mái và ngủ rất ngon. Bộ lông của nó mềm mượt nhẹ nhàng như áng mây trên trời vậy. Dẫu tôi chưa bao giờ được sờ vào mây nhưng tôi cảm nhận được sự mềm mại của mây mỗ khi ngước mắt lên nhìn bầu trời. Đôi mắt của nó là hai hạt đen lấp lánh, cái màu đen trên nền bộ lông hồng ấy càng nổi rõ hơn. Cái bụng của nó to lắm, to như cái trống vậy, chân tay của nó được người ta nhồi bông vào tròn tròn trông ngộ lắm. Mọi người cười bảo rằng nó giống như cô chủ của nó vậy. Có nghĩa là lùn và tròn như nhau. Nhưng mà như thế mới dễ thương chứ bộ. Cái miệng của nó cũng nhỏ nữa. Đôi tai ngắn như dễ thương. Nói chung tống thể của nó là mẫm mạp và lùn. Không quên kể đến chiếc nơ xinh xắn gắn trên áo của nó. Một chiếc nơ màu xanh da trời nổi bật trên cái thân hình tròn tròn ngắn ngắn màu hồng đó.Xem thêm: Phân tích bài thơ Lượm của Tố Hữu. Tôi rất yêu nó bây giờ nó như một vật bất ki thân với tôi vậy, sinh nhật tôi không phải năm nào cũng được tổ chức nhưng bố mẹ thì không bao giờ mua cho tôi một món đồ. Có những bộ quần áo bộ mẹ mua làm quà sinh nhật mà giờ tôi không thể mặc vừa nữa, nó cũng cũ nữa nhưng tôi không muốn cho ai cả, tôi vẫn cất nó vào trong góc tủ để làm kỉ niệm. và con gấu nay cũng thế tối sẽ luôn giữ gìn nó không để nó bẩn. Và mãi sau này cũng thế tôi sẽ luôn coi nó như một vật vô giá để tôi mang theo suốt đời nhớ về tuổi thơ mình cũng là nhớ về bố mẹ tôi.
Topic: The plush toy is my friend's toy that I love very much. Please write an essay describing your teddy bear for your friends to listen to. There are memories that stay with people until they become adults, and there are also items that people remember forever when they remember the memories. Now I find myself happier, happier and more fulfilled than in my parents' time. I don't know about other people, but for me, I keep any item my parents buy for me until it falls apart. Because I know that it is not only the love my parents have for me, but also the beans that are exchanged for their hard work, sweat and tears. My family is not poor but not too rich either, so every item my parents give me is very appreciated. Especially on my last birthday, my parents gave me a beautiful teddy bear. I felt very happy and loved it so much. The teddy bear is not too big but enough for me to hug it all in the cage. It has become my friend every time I lie in bed, no matter what I do, lie down or watch TV, I hug it. I felt my mother's warmth there, felt my father's warm hand when I pressed my cheek against it. It's as big as a pillow, and its chubby body is covered in pink fur. Not only that, it also has a very cute looking shirt. It was a pair of pants with pink shoulder straps mixed with white. Because it is still very new, the fur looks like the pink clouds of childhood. At night, holding it to sleep, I feel very comfortable and sleep very well. Its fur is as soft and smooth as clouds in the sky. Even though I have never touched a cloud, I feel its softness when I look up at the sky. Its eyes are two sparkling black beads, the black color on the pink fur background is even more prominent. Its belly is very big, as big as a drum, and its arms and legs are stuffed with cotton and they look very funny. Everyone laughed and said it looked just like its owner. It means equally short and round. But that's how cute it is. Its mouth is also small. The ears are short and cute. In general, its overall appearance is chubby and short. Not forgetting to mention the cute bow attached to its shirt. A blue bow stands out on that short, round, pink body. See more: Analysis of the poem Luom by To Huu. I love it so much now it's like an object that's not close to me. My birthday isn't celebrated every year but my parents never buy me an item. There are clothes my mother bought as birthday gifts that I can't wear anymore, they're old too but I don't want to give them away to anyone, I still keep them in the corner of the closet as a souvenir. And this bear is the same. I will always take care of it so it doesn't get dirty. And forever after, I will always consider it as a priceless thing for me to carry with me for the rest of my life, remembering my childhood and also remembering my parents.
Đề bài: Tả con gấu bông Bài làm 1 Đã là trẻ con ai cũng phải có đồ chơi. Còn tôi, tôi có cả một thế giới đồ chơi búp bê, gấu bông, xếp hình…Nhưng đồ chơi mà tôi thích nhất là một chú gấu bông tên là Mi – lu. Đó là quà của mẹ tặng tôi nhân dịp sinh nhật. Chú có một bộ lông trắng muốt điểm thêm mấy mảng màu hồng. Chú trông rất xinh và ngộ nghĩnh. Chú cao chỉ bằng đầu gối em (tôi), nhưng được nhồi rất nhiều bông nên lúc nào trông cũng mũm mĩm. Đôi tai của chú giống như hai cái nấm dựng lên. Cặp mắt của Mi – lu đen láy. Cái mũi xinh xinh được gắn trên chiếc mõm nhỏ xinh. Ôi, khuôn mặt đó mới xinh làm sao. Cổ chú đeo một chiếc vòng hoa do chính tay tôi làm và đeo vào cổ chú. Cái vòng có rất nhiều màu sắc: đỏ, hồng, vàng…Ở giữa đính một viên kim cương, hai cánh tay chú thì lúc nào cũng dang ra như đòi bế. Hôm nào đi học về, điều đầu tiên tôi làm là chạy thật nhanh vào phóng bế chú lên và cọ cọ vào cái mũi của chú. Trời đã trở rét mà chú vẫn chưa có quần áo ấm để mặc nên tôi đã xin mẹ một ít vải rồi may cho chú một đôi tất màu hồng. Tôi còn may cho chú một cái áo khoác để chú có thể đi dạo với tôi trong những ngày mùa đông lạnh buốt. Trông chú cũng điệu lắm chứ. Tôi rất yêu chú. Trong giấc mơ, tôi đã mơ thấy Milu nói với tôi rằng: “Chị ơi, em muốn sống với chị suốt đời”. Bài làm 2 Trong số những món đồ chơi của em, em thích nhất là chú gấu bông Mi-sa. Đây cũng là một món đồ chơi gắn bó và có nhiều kỉ niệm với em nhất. Mi-sa chỉ to như con mèo thật, nhưng hình dáng thì tròn trịa, mập mạp hơn. Chú trong tư thế chễm chệ ngồi, hai cái tay ngắn ngủn dang rộng về hai phía lúc nào cũng như đón chào em. Toàn thân chú khoác lên mình một bộ lông màu vàng chanh, chỉ ở tai, mõm, bàn chân và cái bụng phệ là pha những mảng màu trắng ngà. Gương mặt Mi-sa toát lên vẻ hiền hậu và vui vẻ. Tuy đã cũ nhưng hai mắt chú đen láy như mắt thật, lộ nét tinh nghịch và thông minh. Cái mũi chú nhỏ, nhàn nhạt nâu trông khá buồn cười. Trên cổ lại thắt cái nơ đỏ đã bạc mầu, còn thêm một bông hoa màu trắng trên đôi tay tuy không còn mới nhưng trông chú thật duyên dáng. Em rất yêu Mi-sa. Em không biết chú có từ bao giờ, chỉ biết rằng khi em nhớ được thì Mi-sa đã ở bên em rồi. Mẹ em bảo rằng, Mi-sa có từ trước khi em ra đời. Hàng ngày, em chơi cùng và ngủ cùng Mi-sa, không có chú là em không sao ngủ được, nên đi đâu xa nhà là em cũng mang chú theo. Giờ đây em có thêm rất nhiều gấu bông mới, nhưng không chú gấu bông nào có thể thay thế được Mi-sa yêu quý của em. Nguồn Edufly Xem thêm: Phân tích ý nghĩa của câu chuyện Hoa hồng tặng mẹ: "Anh dừng lại tiệm bán hoa... trao tận tay bà bó hoa" (Theo Quà tặng cuộc sống, NXB Trẻ, Thành phố Hồ Chí Minh, 2003)
Topic: Describe a teddy bear Exercise 1 As children, everyone must have toys. As for me, I have a whole world of dolls, teddy bears, puzzles... But the toy I like the most is a teddy bear named Mi - lu. It was a gift from my mother to me on my birthday. He has pure white fur with a few pink patches. He looks very pretty and funny. He is only as tall as my knee, but is stuffed with lots of cotton so he always looks chubby. His ears look like two erect mushrooms. Mi-lu's eyes were black. The pretty nose is mounted on a cute little muzzle. Oh, how pretty that face is. Around his neck he wore a wreath made by me and hung around his neck. The bracelet has many colors: red, pink, yellow... In the middle is a diamond, his arms are always outstretched as if asking to be carried. Every day when I come home from school, the first thing I do is run as fast as I can, pick him up and rub his nose. It was cold and he still didn't have warm clothes to wear, so I asked my mother for some fabric and made him a pair of pink socks. I even made him a coat so he could walk with me on cold winter days. You look very stylish too. I love you very much. In my dream, I dreamed that Milu told me: "Sister, I want to live with you forever." Exercise 2 Among my toys, my favorite is the teddy bear Misa. This is also the toy that is most attached to me and has the most memories. Misa is just as big as a real cat, but her shape is rounder and fatter. He was in a squatting position, his two short arms stretched out to both sides, always welcoming me. His whole body is covered in lemon yellow fur, only the ears, muzzle, feet and belly are mixed with ivory white patches. Misa's face exuded kindness and happiness. Although old, his eyes are as black as real eyes, showing mischief and intelligence. His nose is small, pale brown and looks quite funny. A faded red bow was tied around his neck, and a white flower on his hands, although not new, looked very graceful. I love Misa very much. I don't know how long you've been here, I just know that when I remember, Misa was already with me. My mother told me that Misa existed before I was born. Every day, I play with and sleep with Misa. Without him, I can't sleep, so wherever I go far from home, I take him with me. Now I have many new teddy bears, but no teddy bear can replace my beloved Misa. Source Edufly See more: Analyzing the meaning of the story Roses for mother: "He stopped at the flower shop... gave her a bouquet of flowers" (According to Gift of Life, Tre Publishing House, Ho Chi Minh City, 2003)