vi
stringlengths
846
10.5k
en
stringlengths
799
10.5k
Suy nghĩ của em về lòng tự trọng Hướng dẫn Suy nghĩ của em về lòng tự trọng Người xưa có câu “Áo rách cốt cách người thương. Thật vậy, câu nói đó vừa nói đến nhân cách cao đẹp của con người dù nghèo vẫn không vì đồng tiền hay điều gì khác làm nhuốm bẩn, làm thay đổi bản chất tốt đẹp của mình. Không những thế, nó còn đề cao lòng tự trọng con người. Bởi, nếu có lòng tự trọng, thì con người sẽ biết yêu quý bản thân hơn, sẽ không vì vật chất, phù du của cuộc sống bon chen này mà thay đổi. Vậy, lòng tự trọng là gì? Lòng tự trọng là một trong những phẩm chất tốt đẹp của con người. Là ý thức luôn giữ gìn phẩm giá, nhân cách của mình, dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, điều kiện ra sao. Người có lòng tự trọng là người có đạo đức, có nhân cách cao đẹp, là người biết đối nhân xử thế, không vì chút lợi danh mà bán rẻ bản thân hay làm hại đồng loại. Từ bao đời nay, đất nước ta có bao nhiêu anh hùng chống giặc ngoại xâm là có bấy nhiêu tấm gương cao đẹp về lòng tự trọng; không phân biệt đàn ông, đàn bà, không phân biệt người già, trẻ nhỏ. Họ có thể hi sinh bản thân và gia đình vì lòng tự trọng dân tộc mà không bán đứng đồng đội, đất nước như thời xưa có Hai Bà Trưng, có anh hùng Nguyễn Huệ, thời hiện đại hơn có Bác Hồ, chị Võ Thị Sáu. Ngoài ra, còn không biết bao nhiêu tấm gương vô danh khác. Muốn trở thành người có lòng tự trọng không khó, nhưng cũng không dễ dàng. Giữ lòng tự trọng không phải là 1 việc dễ. Lòng tự trọng là phẩm chất căn bản mỗi người cần có; lòng tự trọng còn là điều thiết thực đêax hội càng thêm văn minh, hiện đại. Bên cạnh đó, tự trọng còn là sống trung thực, dám nhận sai và sống trách nhiệm. Phải hết mình vì công việc, cố gắng học tập tốt cũng chính là tự trọng. Dù có bị điểm kém, tụt hạng trong thành tích vẫn nhất quyết không copy bài bạn hay sử dụng phao, đó cũng chính là lòng tự trọng. Có sai dám nhận, đứng lên từ nơi mình gục ngã để đấu tranh với cái xấu, cái sai, đó cũng chính là biểu hiện của lòng tự trọng. Một tiếng xin lỗi dù khó nói đến đâu thì khi đặt đúng nơi đúng lúc cũng sẽ tỏ rõ bạn có lòng tự trọng như thế nào. Lòng tự trọng tiềm ẩn trong hành động và lời nói của bạn. Đừng vì một phút giây suy nghĩ lệch lạc nào mà đánh mất đi lòng tự trọng của chính mình đã xây dựng từ lâu. Tự trọng trong thời chiến đồng hành với sự bất khuất, kiên trung với đất nước, dân tộc hay người ta gọi là tự trọng dân tộc. Từ xưa, ông bà ta đã dần đúc kết kinh nghiệm trong các câu ca dao, tục ngữ, danh ngôn… Để lưu truyền cho thế hệ mai sau. Việc giữ gìn lòng tự trọng cũng không ngoại lệ. “Giấy rách phải giữ lấy lề “Đói cho sạch, rách cho thơm “Miếng ăn quá khẩu thành tanh “Ăn trông nồi, ngồi trông hướng Lòng tự trọng mới nghe tưởng như đơn giản, nhưng thực sự rất quan trọng trong cuộc sống mỗi người chúng ta. Đừng để bản thân mình phải mất đi lòng tự trọng vì vật chất, phù du của cuộc đời này. Lòng tự trọng như báu vật của mỗi người. Nó là giá trị tiềm ẩn của con người, có sự liên đới với các phẩm chất khác. Nếu bạn đánh mất nó đồng nghĩa bạn đã đánh mất đi bản thân của mình, mất đi giá trị cốt lõi mà khó khăn lắm mỗi người chúng ta mới có thể xây dựng được. Ngày nay, khi đất nước nào cũng theo xu thế toàn cầu hóa, các nền văn hóa hòa nhập, trao đổi lẫn nhau, thì những phẩm chất truyền thống càng dễ bị mai một.
My thoughts on self-esteem Instruct My thoughts on self-esteem There is an ancient saying: "A torn shirt reflects the character of a loved one. Indeed, that saying refers to the noble personality of a person who, despite being poor, does not tarnish or change his good nature because of money or anything else. Not only that, it also promotes human self-esteem. Because, if people have self-esteem, they will know how to love themselves more and will not change because of the material things and ephemera of this hustle and bustle of life. So, what is self-esteem? Self-esteem is one of the good qualities of humans. The awareness of always preserving one's dignity and personality, no matter what the circumstances or conditions. A person with self-respect is a moral person, has a noble personality, is a person who knows how to treat others, and does not sell himself cheaply or harm fellow human beings for the sake of fame and fortune. For many generations, our country has had as many heroes who fought against foreign invaders as it has had many noble examples of self-respect; regardless of men and women, regardless of the elderly or children. They can sacrifice themselves and their families for national pride without selling out their comrades and country like in ancient times with the Trung Sisters and hero Nguyen Hue, in more modern times with Uncle Ho and Ms. Vo Thi. Six. In addition, there are countless other anonymous examples. Becoming a person with self-esteem is not difficult, but it is also not easy. Maintaining self-esteem is not an easy task. Self-esteem is a basic quality every person needs; Self-esteem is also a practical thing for society to become more civilized and modern. Besides, self-respect also means living honestly, daring to admit mistakes and living responsibly. Having to devote yourself to your work and trying to study well is also self-respect. Even if you get a bad score or drop in achievement, you still insist on not copying your friend's lesson or using floats, that is also self-esteem. Dare to admit when you're wrong, stand up from where you've fallen to fight against what's bad and what's wrong, that's also an expression of self-esteem. No matter how difficult it is to say an apology, when placed in the right place at the right time, it will show how much self-esteem you have. Self-esteem is hidden in your actions and words. Don't lose the self-esteem you've built up a long time ago because of a moment of distorted thinking. Self-respect in wartime goes hand in hand with indomitableness and loyalty to the country and people, or what people call national self-respect. Since ancient times, our grandparents have gradually summarized their experiences in folk songs, proverbs, sayings... to pass on to future generations. Preserving self-esteem is no exception. "Teared paper must keep the edges "Hungry to keep it clean, torn to make it fragrant" "A mouthful of food becomes fishy" "Eating looks at the pot, sitting looks at the direction Self-esteem sounds simple, but is actually very important in every life us people. Don't let yourself lose self-esteem because of the material and ephemeral things of this life. Self-esteem is like everyone's treasure. It is a hidden human value, linked to other qualities. If you lose it, it means you have lost yourself, lost the core value that each of us can build with great difficulty. Today, when every country follows the trend of globalization and cultures integrate and exchange with each other, traditional qualities are more easily eroded.
Đề bài: Suy nghĩ của em về lối sống của các bạn trẻ trong xã hội hiện nay Bài làm Chúng ta lọt lòng mẹ, đón chào ánh bình minh trên cõi đời. Chúng ta được nuôi nấng, học hành, vui chơi. Chúng ta được thương yêu, vỗ về, an ủi. Chúng ta lớn lên dần trên hình hài tổ quốc. Chúng ta được tổ quốc che chở Chúng ta được đồng bào cưu mang. Chúng ta nhận hết những ưu ái, đặc ân của cuộc sống ban tặng. Ta có bao giờ tự hỏi: “Mình đã sống như thế nào?”. Đã bao giờ ta tự vấn: “Người sống với người như thế nào chưa?”. “Cuộc sống đã cho em bao ước mơ màu hồng, cho em bao khát vọng và tình yêu mênh mông”. Khúc hát yêu cuộc sống vang lên trong một ngôi trường. Cuộc sống cho chúng ta nhiều thứ, tưởng chừng mỗi cá nhân đều không thể có nếu cứ lấy mọi thứ trong tâm tưởng chủ quan. Cuộc sống là một chất liệu thô và cần bàn tay họa sĩ nhào nặn nó. Cuộc sống sẽ trở thành một tuyệt tác hay biến thành một tác phẩm thô kệch, đều là do chúng ta, con người là nghệ sĩ. Cuộc sống cho ta yêu thương và tình yêu thương nếu chúng ta viết vẽ nên cuộc sống bằng tình yêu nhân loại. Suy nghĩ của em về lối sống của các bạn trẻ trong xã hội hiện nay Một cuộc điều tra mối quan hệ giữa các sinh vật với nhau, khi hỏi đất, đất sống với đất như thế nào, đất bảo đất tôn cao nhau. Đất tôn cao nhau để làm nên những ngọn núi, như đỉnh Phan Xi Păng – nóc nhà Đông Dương. Kikimajaro, ngọn núi cao nhất Châu Phi, hay cả Everest, nóc nhà thế giới. Đất tôn cao nhau để sống, để sinh tồn, và những ngọn núi trẻ ngày càng cao thêm mỗi năm. Khi hỏi nước sống với nước như thế nào, nước bảo: “Chúng tôi lấp đầy nhau”. Nước làm đầy nhau, lấy đi những khoảnh vực sâu thẳm, cung cấp chất khoáng cho cây trồng, và nước làm nên bốn Đại dương, chiếm ba phần tư quả địa cầu. Khi hỏi cỏ sống với nhau như thế nào, cỏ ôn tồn trả lời: “Chúng tôi đan vào nhau”. Những ngọn cỏ sống không chỉ một mình, những lùm cỏ đan vào nhau. Làm nên những chân trời, những thảo nguyên bạt ngàn vùng Ca-dắc-xtan, những khu vườn quốc gia, khu rừng Amazon vĩ đại. Có sống đan xen vào nhau, cỏ mới tồn tại và sinh sôi, cỏ mới có chỗ đứng trên thế giới này, Khi hỏi người, người sống với người như thế nào, người vẫn chưa có câu trả lời. Có chăng người không tự tin nói về lối sống của mình? Loài người cần sống yêu thương, tương trợ lẫn nhau, nhưng vẫn chưa yêu thương, tương trợ lẫn nhau. “Con ong làm mật yêu hoa Con cá bơi yêu nước, con chim ca yêu trời Con người muốn sống con ơi Phải yêu đồng chí yêu người anh em Một ngôi sao chẳng sáng đêm Một thân lúa chín chẳng nên mùa vàng Một người đâu phải nhân gian Sống chăng một đốm lửa tàn mà thôi. (Tiếng ru – Tố Hữu) Một người không thể làm nên một xã hội to lớn. Một người chỉ là một tế bào của xã hội mà thôi. Một người nghĩ chỉ cần anh ta trên cõi đời là đủ để sống, nhưng anh ơi, anh có thể ăn được những hạt cơm trắng ngần bao mùa lúa khổ đau, anh có được yêu thương và che chở, anh có được chăm sóc và nâng niu hay không? Chính xã hội mới làm cho cá nhân đứng vững trong cuộc sống, cá nhân mới phát huy hết năng lực bản thân để làm nên cái “tôi” riêng, cá tính, phong cách riêng. “Sống không thể tự nó mà có, nó được hình thành từ những cơn sóng trên bề mặt đại dương. Con người cũng thế, không ai có thể sống lẻ loi trên đời này một mình cả. Ngược lại chúng ta cần phải sống hòa đồng với xã hội, để được tương trợ và khoan dung”. Để sống, con người phải yêu thương nhau. Cái cây yêu khu rừng, bông hoa yêu vườn cảnh, thú yêu chim… và có thể mèo yêu hải cẩu? Mọi thứ đều có thể xảy ra. Có ai đã từng đọc qua “Chuyện con mèo dạy hải âu bay”. Một câu chuyện đầy lòng thương yêu và trắc ẩn. Một con mèo đã ấp trứng chim hải âu, chờ nó nở, nuôi nấng nó, và dạy nó bay. Có thật không, mèo dạy hải âu bay? Đó chính là sự thương yêu những loài khác mình, mặc dầu biết là rất khó, nhưng con mèo đen mập ú đã làm được. Những loài động vật khác nhau lại có thể yêu thương nhau huống chi loài người chúng ta, cùng là “đồng bào”, cùng sống trên một đất nước, một hành tinh trái đất. “Có gì đẹp trên đời hơn thế Người với người sống để yêu nhau” (Tố Hữu) Tình yêu thương con người, không gì đẹp bằng tình yêu thương con người! Tình yêu thương làm cuộc sống chúng ta tràn ngập lòng tin yêu và vị tha. Tình yêu thương giúp ta vượt qua những đắng cay của cuộc đời. Người yêu người, ai nấy cũng đều nhận được điều gì đó, một điều mà những con người máu lạnh không có được đó là tình thương yêu. Nó lấp đầy bản thân, lấp đầy cuộc sống. Con người cần tình yêu thương để sống một cuộc sống thật sự, nhưng những con người máu lạnh vẫn tiếp tục phá đi công trình yêu thương, tương trợ suốt bốn ngàn năm của Việt Nam ta. Những “thương người như thể thương thân”. “Lá làm đùm lá rách”, “một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ” đâu hết rồi, thay vào đó là những ân oán, hận thù, ganh ghét, hận thù mà ngày nay, năm nay, năm 2010, tình hình thế giới vẫn chưa ổn định. Và bây giờ giới trẻ ngày càng làm lạnh máu mình đi hay sao, mà lại có những hành vi bạo lực học đường, chém giết lẫn nhau, thờ ơ trước những mảnh đời bất hạnh. Từ một cuộc chém giết tại trường Trung học cơ sở Tân Bình đến cả những video clip nữ học sinh đánh nhau bị tung lên mạng, gây nhiều dư luận phản đối. Rồi có cả một cô gái ném những chú cún con vào vòng xoáy con sông. Tính người của họ đâu mất tiêu rồi, hay họ chỉ chờ thời cơ để ăn thịt đồng loại? Tính “con” đã át hẳn tính “người” rồi! Ôi, bạn Hào Anh, một nạn nhân của sự bóc lột hành hạ trẻ em đã phải chịu biết bao cực hình của hai vợ chồng Giang Thơm để có tiền phụ giúp gia đình. Bạn đã sống như chết. Những việc làm của hai vợ chồng này vô cùng độc ác, man rợ, bất nhân. Không biết có từ nào có thể nói đến họ, một lũ vô lương tâm! Lại đến những cuộc chiến tranh phi nghĩa đã tàn sát hàng ngàn người dân vô tội sống trong vùng chiến tranh. Lòng tham không đáy đã làm cho hai thành phố Hirosima và Nawasaki trở thành bình địa khi nhận hai quả bom nguyên tử do Mỹ chế tạo. Rồi thế chiến thứ Nhất đã tàn sát vô số người, trong đó có cô bé người Do Thái Anne Frank, gia đình cô phải sống trong một khu nhà bí mật suốt hơn hai năm. Cuốn nhật ký của Anna Frank đã gây dư luận suốt từ khi xuất bản năm 1946 đến tận nay. Thế chiến đã lấy đi cuộc sống vốn đang bình yên của họ. Người Do Thái còn bị đối xử như những loài gia súc, gia cầm, quân quán phiệt phát xít Đức thấy người Do Thái là thẳng tay giết chết! Rồi đến sự phân biệt chủng tộc khủng khiếp nhất trên thế giới, chế độ A-pác-thai đã đẩy người da đen xuống vực sâu của cái chết, bởi họ chẳng được một cái quyền gì cả. Một công viên ở Nam Phi, ngoài cổng công viên có dòng chữ “Nơi đây chỉ dành cho người da trắng, trừ chó và người da đen”! Người da trắng xem người da đen tệ hơn loài chó! Và bây giờ, ai có thể khẳng định chế độ phân biệt chủng tộc ngày nay đã hoàn toàn biến mất?? Giới trẻ ngày nay chỉ nghĩ cho bản thân mình mà quên đi người khác, không quan tâm đến những gì xung quanh. Công nghệ thông tin đã thay thế cho những tình cảm thuần túy nhất, biến con người thành một thứ đồ vật vô cảm. Nhưng cuộc sống vẫn còn nhiều người biết quan tâm và yêu thương mọi người. Ta không thể kể đến những tấm lòng hảo tâm của nhiều mạnh thường quân đã đóng góp của cải vật chất để cải thiện cuộc sống những người nghèo khổ và neo đơn. Ta ca ngợi những con người dám đứng lên đòi lại công bằng cho loài người, toàn thể loài người, những nhà Nobel hòa bình đã hết sức mình giúp đỡ những nạn nhân của chiến tranh và bệnh tật ở các nước nghèo trên Châu Phi, Châu lục nghèo nhất thế giới. Những đứa trẻ Châu Phi phải gánh chịu những hậu quả trầm trọng của nạn đói, xung đột vũ trang. Một bài thơ gửi người da trắng của em bé Châu Phi có viết: “Khi sinh ra, tôi màu đen Khi tôi lớn lên, tôi màu đen Khi tôi đi dưới nắng tôi màu đen Khi tôi bệnh, tôi màu đen Và khi tôi chết tôi vẫn màu đen Còn bạn hỡi người da trắng Khi bạn sinh ra bạn màu hồng Khi bạn lớn lên bạn màu trắng Khi bạn đi dưới nắng bạn màu đỏ Khi bạn lạnh bạn màu xanh Khi bạn bệnh bạn màu xanh (lục) Và khi bạn chết bạn màu xám Thế mà bạn gọi tôi là da màu ư???” Hồ Chí Minh, vị Cha già của dân tộc Việt Nam ta đã ra đi nhưng Người vẫn sống, vẫn sống mãnh liệt trong trái tim mỗi con người. Bởi lúc Người còn sống, Người đã dành trọn tình yêu thương cho cả đất nước đang gặp gian khó. “Người là Cha, là Bác, là Anh Quả tim lớn lọc trăm dòng máu nhỏ” “Bác ơi tim bác mênh mông thế Ôm cả non sông mọi kiếp người” “Bác sống như trời đất của ta Yêu từng ngọn lúa mỗi cành hoa Tự do cho mỗi đời nô lệ Sữa để em thơ lụa tặng già” Chúng ta đang sống trên cùng một hành tinh xanh, chúng ta đang sống giữa cộng đồng, xã hội, chúng ta đang từng ngày phát triển, đồng thời ta phải yêu thương và tương trợ lẫn nhau, làm cho mọi người cùng đi lên theo tốc độ công nghiệp hóa của đất nước. Rồi sẽ một ngày ta như những công dân Hoa Kỳ. Việt Nam phát triển như Anh, Pháp, Úc, chúng ta chỉ đạt được khi chúng ta giũ vững những truyền thống tốt đẹp ngàn đời: “Nhiễu điều phủ lấy giá gương Người trong một nước phải thương nhau cùng” Và khi được ai đó hỏi rằng: “Người sống với người như thế nào?”, ta có thể tự tin mà nói rằng: “Người sống với người bằng tình yêu thương”!
Đề bài: Suy nghĩ của em về lối sống của các bạn trẻ trong xã hội hiện nay Bài làm Chúng ta lọt lòng mẹ, đón chào ánh bình minh trên cõi đời. Chúng ta được nuôi nấng, học hành, vui chơi. Chúng ta được thương yêu, vỗ về, an ủi. Chúng ta lớn lên dần trên hình hài tổ quốc. Chúng ta được tổ quốc che chở Chúng ta được đồng bào cưu mang. Chúng ta nhận hết những ưu ái, đặc ân của cuộc sống ban tặng. Ta có bao giờ tự hỏi: “Mình đã sống như thế nào?”. Đã bao giờ ta tự vấn: “Người sống với người như thế nào chưa?”. “Cuộc sống đã cho em bao ước mơ màu hồng, cho em bao khát vọng và tình yêu mênh mông”. Khúc hát yêu cuộc sống vang lên trong một ngôi trường. Cuộc sống cho chúng ta nhiều thứ, tưởng chừng mỗi cá nhân đều không thể có nếu cứ lấy mọi thứ trong tâm tưởng chủ quan. Cuộc sống là một chất liệu thô và cần bàn tay họa sĩ nhào nặn nó. Cuộc sống sẽ trở thành một tuyệt tác hay biến thành một tác phẩm thô kệch, đều là do chúng ta, con người là nghệ sĩ. Cuộc sống cho ta yêu thương và tình yêu thương nếu chúng ta viết vẽ nên cuộc sống bằng tình yêu nhân loại. Suy nghĩ của em về lối sống của các bạn trẻ trong xã hội hiện nay Một cuộc điều tra mối quan hệ giữa các sinh vật với nhau, khi hỏi đất, đất sống với đất như thế nào, đất bảo đất tôn cao nhau. Đất tôn cao nhau để làm nên những ngọn núi, như đỉnh Phan Xi Păng – nóc nhà Đông Dương. Kikimajaro, ngọn núi cao nhất Châu Phi, hay cả Everest, nóc nhà thế giới. Đất tôn cao nhau để sống, để sinh tồn, và những ngọn núi trẻ ngày càng cao thêm mỗi năm. Khi hỏi nước sống với nước như thế nào, nước bảo: “Chúng tôi lấp đầy nhau”. Nước làm đầy nhau, lấy đi những khoảnh vực sâu thẳm, cung cấp chất khoáng cho cây trồng, và nước làm nên bốn Đại dương, chiếm ba phần tư quả địa cầu. Khi hỏi cỏ sống với nhau như thế nào, cỏ ôn tồn trả lời: “Chúng tôi đan vào nhau”. Những ngọn cỏ sống không chỉ một mình, những lùm cỏ đan vào nhau. Làm nên những chân trời, những thảo nguyên bạt ngàn vùng Ca-dắc-xtan, những khu vườn quốc gia, khu rừng Amazon vĩ đại. Có sống đan xen vào nhau, cỏ mới tồn tại và sinh sôi, cỏ mới có chỗ đứng trên thế giới này, Khi hỏi người, người sống với người như thế nào, người vẫn chưa có câu trả lời. Có chăng người không tự tin nói về lối sống của mình? Loài người cần sống yêu thương, tương trợ lẫn nhau, nhưng vẫn chưa yêu thương, tương trợ lẫn nhau. “Con ong làm mật yêu hoa Con cá bơi yêu nước, con chim ca yêu trời Con người muốn sống con ơi Phải yêu đồng chí yêu người anh em Một ngôi sao chẳng sáng đêm Một thân lúa chín chẳng nên mùa vàng Một người đâu phải nhân gian Sống chăng một đốm lửa tàn mà thôi. (Tiếng ru – Tố Hữu) Một người không thể làm nên một xã hội to lớn. Một người chỉ là một tế bào của xã hội mà thôi. Một người nghĩ chỉ cần anh ta trên cõi đời là đủ để sống, nhưng anh ơi, anh có thể ăn được những hạt cơm trắng ngần bao mùa lúa khổ đau, anh có được yêu thương và che chở, anh có được chăm sóc và nâng niu hay không? Chính xã hội mới làm cho cá nhân đứng vững trong cuộc sống, cá nhân mới phát huy hết năng lực bản thân để làm nên cái “tôi” riêng, cá tính, phong cách riêng. “Sống không thể tự nó mà có, nó được hình thành từ những cơn sóng trên bề mặt đại dương. Con người cũng thế, không ai có thể sống lẻ loi trên đời này một mình cả. Ngược lại chúng ta cần phải sống hòa đồng với xã hội, để được tương trợ và khoan dung”. Để sống, con người phải yêu thương nhau. Cái cây yêu khu rừng, bông hoa yêu vườn cảnh, thú yêu chim… và có thể mèo yêu hải cẩu? Mọi thứ đều có thể xảy ra. Có ai đã từng đọc qua “Chuyện con mèo dạy hải âu bay”. Một câu chuyện đầy lòng thương yêu và trắc ẩn. Một con mèo đã ấp trứng chim hải âu, chờ nó nở, nuôi nấng nó, và dạy nó bay. Có thật không, mèo dạy hải âu bay? Đó chính là sự thương yêu những loài khác mình, mặc dầu biết là rất khó, nhưng con mèo đen mập ú đã làm được. Những loài động vật khác nhau lại có thể yêu thương nhau huống chi loài người chúng ta, cùng là “đồng bào”, cùng sống trên một đất nước, một hành tinh trái đất. “Có gì đẹp trên đời hơn thế Người với người sống để yêu nhau” (Tố Hữu) Tình yêu thương con người, không gì đẹp bằng tình yêu thương con người! Tình yêu thương làm cuộc sống chúng ta tràn ngập lòng tin yêu và vị tha. Tình yêu thương giúp ta vượt qua những đắng cay của cuộc đời. Người yêu người, ai nấy cũng đều nhận được điều gì đó, một điều mà những con người máu lạnh không có được đó là tình thương yêu. Nó lấp đầy bản thân, lấp đầy cuộc sống. Con người cần tình yêu thương để sống một cuộc sống thật sự, nhưng những con người máu lạnh vẫn tiếp tục phá đi công trình yêu thương, tương trợ suốt bốn ngàn năm của Việt Nam ta. Những “thương người như thể thương thân”. “Lá làm đùm lá rách”, “một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ” đâu hết rồi, thay vào đó là những ân oán, hận thù, ganh ghét, hận thù mà ngày nay, năm nay, năm 2010, tình hình thế giới vẫn chưa ổn định. Và bây giờ giới trẻ ngày càng làm lạnh máu mình đi hay sao, mà lại có những hành vi bạo lực học đường, chém giết lẫn nhau, thờ ơ trước những mảnh đời bất hạnh. Từ một cuộc chém giết tại trường Trung học cơ sở Tân Bình đến cả những video clip nữ học sinh đánh nhau bị tung lên mạng, gây nhiều dư luận phản đối. Rồi có cả một cô gái ném những chú cún con vào vòng xoáy con sông. Tính người của họ đâu mất tiêu rồi, hay họ chỉ chờ thời cơ để ăn thịt đồng loại? Tính “con” đã át hẳn tính “người” rồi! Ôi, bạn Hào Anh, một nạn nhân của sự bóc lột hành hạ trẻ em đã phải chịu biết bao cực hình của hai vợ chồng Giang Thơm để có tiền phụ giúp gia đình. Bạn đã sống như chết. Những việc làm của hai vợ chồng này vô cùng độc ác, man rợ, bất nhân. Không biết có từ nào có thể nói đến họ, một lũ vô lương tâm! Lại đến những cuộc chiến tranh phi nghĩa đã tàn sát hàng ngàn người dân vô tội sống trong vùng chiến tranh. Lòng tham không đáy đã làm cho hai thành phố Hirosima và Nawasaki trở thành bình địa khi nhận hai quả bom nguyên tử do Mỹ chế tạo. Rồi thế chiến thứ Nhất đã tàn sát vô số người, trong đó có cô bé người Do Thái Anne Frank, gia đình cô phải sống trong một khu nhà bí mật suốt hơn hai năm. Cuốn nhật ký của Anna Frank đã gây dư luận suốt từ khi xuất bản năm 1946 đến tận nay. Thế chiến đã lấy đi cuộc sống vốn đang bình yên của họ. Người Do Thái còn bị đối xử như những loài gia súc, gia cầm, quân quán phiệt phát xít Đức thấy người Do Thái là thẳng tay giết chết! Rồi đến sự phân biệt chủng tộc khủng khiếp nhất trên thế giới, chế độ A-pác-thai đã đẩy người da đen xuống vực sâu của cái chết, bởi họ chẳng được một cái quyền gì cả. Một công viên ở Nam Phi, ngoài cổng công viên có dòng chữ “Nơi đây chỉ dành cho người da trắng, trừ chó và người da đen”! Người da trắng xem người da đen tệ hơn loài chó! Và bây giờ, ai có thể khẳng định chế độ phân biệt chủng tộc ngày nay đã hoàn toàn biến mất?? Giới trẻ ngày nay chỉ nghĩ cho bản thân mình mà quên đi người khác, không quan tâm đến những gì xung quanh. Công nghệ thông tin đã thay thế cho những tình cảm thuần túy nhất, biến con người thành một thứ đồ vật vô cảm. Nhưng cuộc sống vẫn còn nhiều người biết quan tâm và yêu thương mọi người. Ta không thể kể đến những tấm lòng hảo tâm của nhiều mạnh thường quân đã đóng góp của cải vật chất để cải thiện cuộc sống những người nghèo khổ và neo đơn. Ta ca ngợi những con người dám đứng lên đòi lại công bằng cho loài người, toàn thể loài người, những nhà Nobel hòa bình đã hết sức mình giúp đỡ những nạn nhân của chiến tranh và bệnh tật ở các nước nghèo trên Châu Phi, Châu lục nghèo nhất thế giới. Những đứa trẻ Châu Phi phải gánh chịu những hậu quả trầm trọng của nạn đói, xung đột vũ trang. Một bài thơ gửi người da trắng của em bé Châu Phi có viết: “Khi sinh ra, tôi màu đen Khi tôi lớn lên, tôi màu đen Khi tôi đi dưới nắng tôi màu đen Khi tôi bệnh, tôi màu đen Và khi tôi chết tôi vẫn màu đen Còn bạn hỡi người da trắng Khi bạn sinh ra bạn màu hồng Khi bạn lớn lên bạn màu trắng Khi bạn đi dưới nắng bạn màu đỏ Khi bạn lạnh bạn màu xanh Khi bạn bệnh bạn màu xanh (lục) Và khi bạn chết bạn màu xám Thế mà bạn gọi tôi là da màu ư???” Hồ Chí Minh, vị Cha già của dân tộc Việt Nam ta đã ra đi nhưng Người vẫn sống, vẫn sống mãnh liệt trong trái tim mỗi con người. Bởi lúc Người còn sống, Người đã dành trọn tình yêu thương cho cả đất nước đang gặp gian khó. “Người là Cha, là Bác, là Anh Quả tim lớn lọc trăm dòng máu nhỏ” “Bác ơi tim bác mênh mông thế Ôm cả non sông mọi kiếp người” “Bác sống như trời đất của ta Yêu từng ngọn lúa mỗi cành hoa Tự do cho mỗi đời nô lệ Sữa để em thơ lụa tặng già” Chúng ta đang sống trên cùng một hành tinh xanh, chúng ta đang sống giữa cộng đồng, xã hội, chúng ta đang từng ngày phát triển, đồng thời ta phải yêu thương và tương trợ lẫn nhau, làm cho mọi người cùng đi lên theo tốc độ công nghiệp hóa của đất nước. Rồi sẽ một ngày ta như những công dân Hoa Kỳ. Việt Nam phát triển như Anh, Pháp, Úc, chúng ta chỉ đạt được khi chúng ta giũ vững những truyền thống tốt đẹp ngàn đời: “Nhiễu điều phủ lấy giá gương Người trong một nước phải thương nhau cùng” Và khi được ai đó hỏi rằng: “Người sống với người như thế nào?”, ta có thể tự tin mà nói rằng: “Người sống với người bằng tình yêu thương”!
Suy nghĩ của em về mục đích học của học sinh hiện nay – Bài văn hay lớp 8 Hướng dẫn Suy nghĩ về mục đích học Bài làm Khi bước chân vào lớp một, chúng ta thường chỉ có suy nghĩ đơn giản: Học để được điểm chín, điểm mười, để về nhà được bố mẹ khen thưởng. Nhưng khi lớn dần, học cao lên, khó đi, mỗi chúng ta dù có ý thức hay vô thức, đều tự xác định cho mình mục đích của việc học, để từ đó có cơ sở phấn đấu vươn lên. Vậy, mục đích học tập như thế nào là đúng? Trước nhất, học là để hiểu biết, để có tri thức. Một đứa trẻ, từ chưa biết gì đến trường học được học chữ, biết được vì sao Trái Đất quay quanh Mặt Trời, hiểu được lịch sử phát triển “ngàn năm văn hiến” của đất nước. Đứa trẻ ấy sẽ biết được rằng, bể tri thức của con người thật bao la, rộng lớn biết bao, sẽ càng hăng say học tập, tìm hiểu để trở thành con người có ích. Mục đích trước mắt, thực tế nhất là học để sau này ra ngoài xã hội có thể kiếm được việc làm tốt, có thể tự lập, tự nuôi sống bản thân mình mà không phải dựa vào người khác. Chúng ta bằng chính công sức, chính tri thức mà mình học được từ trong nhà trường và trong cuộc sống, làm giàu cho chính mình và cũng là làm giàu cho xã hội. Cuối cùng, học là để hoà nhập. Việt Nam đã gia nhập WTO. Trên con đường hội nhập và giao lưu với thế giới, chúng ta rất cần những thế hộ trẻ có hiểu biết, có đạo đức. Trong Thư gửi các học sinh, Bác Hồ đã viết: “Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các em”. Tuy nhiên, bên cạnh những bạn xác định được mục đích học tập rõ ràng, đúng đắn, thì vẫn còn một số bạn học sinh vẫn còn có những suy nghĩ lệch lạc. Có nhiều bạn học là để được điểm cao, để thi đỗ vào trường chuyên, lớp chọn. Mục đích này xét cho cùng, cũng là điều dễ hiểu. Đã là người học sinh, đến trường đi học, hẳn ai cũng muốn được điểm cao, được là học sinh giỏi. Nhưng nếu chỉ có vậy thôi thì chưa đủ. Các bạn ấy có lẽ còn chưa hiểu rõ câu: “Tiên học lễ, hậu học văn”. Lại có một số bạn, học vì áp lực của cha mẹ, thầy cô. Có những bạn, cho dù sức học chỉ thuộc loại trung bình nhưng để làm “bố mẹ nở mày nở mặt phải cố gắng thi vào trường chuyên, vào trường đại học có “thương hiệu”. Trường đại học không phải là con đường duy nhất dẫn đến thành công. Nhiều phụ huynh không hiểu được điều này, vô hình trung tạo sức ép rất lớn đối với con cái hoặc dẫn tới những hiện tượng tiêu cực như chạy điểm, chạy trường. Những suy nghĩ sai lệch đó của các bạn dẫn tới tình trạng học mà chạy theo điểm số. Điểm chỉ có thể đánh giá được tình hình hiện tại của bạn, mà không đánh giá được cả quá trình. Nếu các bạn không nhận thức được đầy đủ thì kết quả học tập không thể tốt và do đó sẽ không có tương lai tốt đẹp. Mọi con đường đều có đích đến và việc học cũng vậy. Nếu xác định đúng mục đích, việc học tập của bạn sẽ dễ dàng hơn và đạt kết quả tốt hơn. Mục đích của bạn hiện giờ là gì? Nếu đúng, hãy tiếp tục phát huy. Nếu sai, bạn hãy sửa lại. Muộn còn hơn là không bao giờ. Phạm Lê Ngọc Anh (Trường THCS Giảng Võ) >> Xem thêm Về vấn đề nước sạch ở nước ta trong cuộc sống hiện nay tại đây. Tags:Bài văn hay lớp 8 · Suy nghĩ về mục đích học
My thoughts on the learning goals of students today - Good essay for grade 8 Instruct Think about the purpose of learning Assignment When entering first grade, we often only have simple thoughts: Study to get a nine or ten score, to go home and be rewarded by our parents. But as we grow older and learn more, each of us, whether consciously or unconsciously, determines for ourselves the purpose of learning, from which we have a basis to strive for improvement. So, what is the correct purpose of learning? First of all, learning is to understand, to have knowledge. A child, from knowing nothing to school, learns to read, learns why the Earth revolves around the Sun, and understands the country's "thousand years of civilization" development history. That child will know how vast and vast the pool of human knowledge is, and will be more enthusiastic about studying and learning to become a useful person. The immediate and most realistic goal is to study so that in the future, when you go out into society, you can find a good job, be independent, and support yourself without having to rely on others. With our own efforts and knowledge that we learn from school and in life, we enrich ourselves and also enrich society. Ultimately, learning is to integrate. Vietnam has joined the WTO. On the path of integration and interaction with the world, we really need knowledgeable and ethical young people. In his Letter to the students, Uncle Ho wrote: "Whether the Vietnamese mountains and rivers will become beautiful or not, whether the Vietnamese people will be able to step up to the podium of glory to compete with the great powers of the five continents or not, is the question." Thanks in large part to your studies." However, besides those who have identified clear and correct learning goals, there are still some students who still have distorted thoughts. There are many people who study to get high scores, to pass the entrance exam to specialized schools or selected classes. This purpose is, after all, understandable. As a student, going to school, everyone wants to get high scores and be a good student. But if that's all, it's not enough. They probably still don't understand the saying: "First learn rituals, second learn literature". There are some friends who study because of pressure from parents and teachers. There are some people who, even though their academic ability is only average, in order to make their parents successful, they have to try their best to get into a specialized school or a "branded" university. College is not the only path to success. Many parents do not understand this, unintentionally creating great pressure on their children or leading to negative phenomena such as competing for grades or school. Those wrong thoughts of yours lead to the situation of studying and chasing scores. Scores can only evaluate your current situation, but not the entire process. If you are not fully aware, your study results cannot be good and therefore you will not have a good future. Every road has a destination and so does learning. If you determine the right purpose, your studying will be easier and you will achieve better results. What is your purpose now? If so, keep it up. If it's wrong, please correct it. Better late than never. Pham Le Ngoc Anh (Giang Vo Secondary School) >> See more about the issue of clean water in our country in today's life here. Tags: Good essay for grade 8 · Think about the purpose of learning
Đề bài: Suy nghĩ của em về nhân vật chị Dậu qua đoạn trích Tức nước vỡ bờ trong tiểu thuyết Tắt đèn của Ngô Tất Tố Bài làm Chị Dậu phải dứt tình “bán con gái đầu lòng cùng đàn chó” để nộp sưu cho chồng, nào ngờ chị còn phải đóng thêm một suất sưu của chú Hợi- em chồng đã chết từ năm ngoái. Anh Dậu vẫn bị trói, đánh cho chết đi sống lại nhiều lần và bọn chúng đem trả cho chị Dậu trong tình cảnh “thập tử nhất sinh”. Sáng hôm sau, vừa tỉnh lại một lát, run rẩy vừa kề bát cháo đến miệng thì bọn cai lệ, người nhà lý trưởng hùng hổ xông vào định trói anh Dậu giải ra đình. anh hốt hoảng “lăn đùng ra không nói được câu gì”. Trong những lần chống trả lại thế lực đen tối của xã hội, đây là lần chống trả quyết liệt nhất. Một mình chị đánh trả lại cả một bọn “đầu trâu mặt ngựa”, “tay thước, tay đao”. Sức mạnh của lòng căm thù, tình yêu thương chồng tha thiết đã tiếp thêm nghị lực cho chị để chị chiến thắng kẻ thù áp bức chị. Hình ảnh chị Dậu trong đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” trong tiểu thuyết Tắt đèn đã làm sáng tỏ điều đó. Phải thấy rõ rằng chị Dậu là một phụ nữ rất yêu thương chồng. Trong hoàn cảnh chồng bị đau ốm, vừa tỉnh lại đã bị cai lệ và người nhà lý trưởng đến bắt, tình thế hiểm nguy, tính mạng chồng bị đe doạ chị đã hết lời van xin “hai ông làm phúc nói với ông lý cho cháu khất”. Chị tự kiềm chế, nín chịu, dằn lòng xuống để cầu khẩn thiết tha: “Xin ông dừng lại, cháu van ông, ông tha cho, …” nhưng bọn chúng không chút động lòng, một mực không buông tha, chạy sầm sập đến trói anh Dậu. Tức quá, không thể chịu được nữa, chị Dậu liều mạng cự lại: “chồng tôi đau ốm không được phép hành hạ”. Tình thế ấy buộc người đàn bà quê mùa, hiền lành như chị Dậu phải hành động để bào vệ tính mạng chồng, bảo vệ cuộc sống của chính mình và các con. Chị dùng lí lẽ đanh thép để cự lại, cách xưng hô đã thay đổi, tỏ thái độ ngang hàng, kiên quyết sau khi đã chịu đựng, nhẫn nhục đến cùng. Bị dồn vào thế chân tường, không còn con đường nào khác, chị phải đánh trả lại bọn chúng – cai lệ và người nhà lí trưởng. Cái tát giáng vào mặt chị như lửa đổ thêm dầu, làm bừng lên ngọn lửa căn hờn, chị nghiến hai hàm răng: “ Mày trói chồng bà đi, bà cho mày xem!”. Chị vụt đứng lên trong tư thế của kẻ đầy tự tin, chị “túm lấy cổ hắn, ấn dúi ra cửa… “ làm hco hắn ngã chỏng quèo trên mặt đất. Khi người nhà lí trưởng bước đến giơ gậy chực đánh, nhanh như cắt, chị Dậu nắm lấy gậy hắn, chỉ hai bàn tay không, người đàn bà con mọn ấy đứng thẳng dậy tuyên chiến với kẻ thù. Một trận đấu không cân sức nhưng chị đã chiến thắng bằng chính sức mạnh của tình yêu và lòng căn thù “chị túm lấy tóc, lẳng một cái làm cho nó ngã nhào ra thềm”. Hành động của chị Dậu tuy bột phát nhưng nó phản ánh một quy luật của cuộc sống “Tức nước vỡ bờ – có áp bức, có đấu tranh”. Chị Dậu vốn là người đàn bà nhu mì, hiền lành, chưa hề gây gổ để làm mất lòng ai nhưng với kẻ thù chị đã tỏ ra quyết liệt: “Thà ngồi tù chứ để cho chúng làm tình làm tội mãi, tôi không chịu được”. Trong tình cảnh bị áp bức quá sức chịu đựng, chị đã đứng dậy chống lại thế lực thống trị, áp bức tàn bạo, giành lại quyền sống. Cho dù sự phản kháng ấy hoàn toàn là sự đấu tranh tự phát, chưa giải quyết được tận cùng những mâu thuẩn đối kháng để rồi cuối cùng chị Dậu vẫn phải “chạy ra ngoài trời, trời tối như mực, như cái tiền đồ của chị Dậu” (Đoạn cuối tác phẩm). Đoạn trích này miêu tả lại cảnh chị Dậu đánh lại tên cai lệ và người nhà lí trưởng, dám chống lại kẻ ác vẫn khiến cho người đọc hả hê. Có thể nói, Ngô Tất Tố qua cách miêu tả thái độ phản kháng quyết liệt của nhân vật chị Dậu, nhà văn đã khẳng định sức mạnh phản kháng của người nông dân bị áp bức là tất yếu. Từ đó góp phần thổi bùng lên ngọn lủa đấu tranh cách mạng của người nông dân ta chống lại kẻ thù xâm lược và tay sai phong kiến sau này nhất là tư khi có Đảng lãnh đạo mà trong “Tắt đèn” chưa có ánh sáng của Đảng rọi chiếu. Ngô Tất Tố chưa miêu tả những người đã giác ngộ mà chỉ mới miêu tả quá trình phát triển từ chỗ bị áp bức đến chỗ hành động tự phát nhưng ông đã hé mở cho thấy được tính quy luật trong sự phát triển của hiện thực xã hội Việt nam.
Topic: My thoughts on the character Ms. Dau through the excerpt The Water Breaks the Shore in the novel Lights Out by Ngo Tat To Assignment Ms. Dau had to stop "selling her first daughter along with the dogs" to pay the collection to her husband. Unexpectedly, she also had to pay an additional portion of the collection from Uncle Hoi - her husband's brother who died last year. Mr. Dau was still tied up, beaten to death many times and they returned it to Ms. Dau in a situation of "ten deaths and one life". The next morning, just after waking up for a moment, trembling as he held the bowl of porridge to his mouth, the rulers and members of Ly Truong's family aggressively rushed in, intending to tie Mr. Dau up and take him out of the pavilion. He panicked and "fell over and couldn't say anything". In times of resistance against the dark forces of society, this is the most fierce resistance. She single-handedly fought back a group of "buffalo heads and horse faces" and "ruler hands and sword hands". The power of hatred and passionate love for her husband gave her the strength to defeat the enemy who oppressed her. The image of Ms. Dau in the excerpt "When the water breaks its banks" in the novel Lights Out clarifies that. It must be clear that Ms. Dau is a woman who loves her husband very much. In the situation where her husband was sick, as soon as he woke up, the ruler and the chief Ly's family came to arrest him. The situation was dangerous and her husband's life was threatened. She begged, "You two please tell Mr. Ly to help." beggar nephew". She restrained herself, held back, forced her heart down to earnestly plead: "Please stop, I beg you, please forgive me..." but they were not moved at all, they refused to let go, and ran away. came to tie Mr. Dau. She was so angry that she couldn't stand it anymore, so Ms. Dau tried her best to resist: "My husband is sick and is not allowed to torture him." That situation forces a rustic, gentle woman like Ms. Dau to take action to protect her husband's life, protect her own life and that of her children. She used strong arguments to resist, her way of addressing her changed, showing an equal and determined attitude after having endured and persevered to the end. Cornered, with no other way, she had to fight back against them - the ruler and the chief's family. The slap that hit her in the face was like adding fuel to the fire, igniting the fire of resentment. She gritted her teeth: "Tie up her husband, I'll show you!". She suddenly stood up in a confident position, she "grabbed him by the neck, pushed him out the door..." causing him to fall on the ground. When the chief's family member stepped forward, raising his stick to strike, as fast as lightning, Ms. Dau grabbed his stick, pointing with her empty hands, the petty woman stood up straight and declared war on the enemy. It was an uneven match, but she won with the power of love and hatred. "She grabbed his hair and threw it with one shake, causing it to fall onto the steps." Ms. Dau's actions are spontaneous, but they reflect a rule of life: "When water breaks its banks - there is oppression, there is struggle". Ms. Dau was originally a meek, gentle woman who never started a fight to offend anyone, but with her enemies she showed fierceness: "I would rather go to jail than let them make love and commit crimes forever. I refuse to do so." Okay". In a situation of unbearable oppression, she stood up against the ruling and brutally oppressive forces and regained her right to life. Even though that resistance was completely spontaneous, the contradictions were not completely resolved, so in the end, Ms. Dau still had to "run outside, it was pitch dark, just like her future". Ms. Dau” (Last part of the work). This excerpt describes the scene in which Ms. Dau fought against the ruler and the chief Ly's family, daring to fight against evil people, still making the reader gloat. It can be said that, through describing the fierce resistance attitude of the character Ms. Dau, Ngo Tat To affirmed that the resistance power of oppressed farmers is inevitable. From there, it contributed to fanning the flames of the revolutionary struggle of our farmers against the invading enemies and later feudal henchmen, especially since there was a Party leader but in "Turning off the lights" there was no light of the Party. The Party shines a light. Ngo Tat To did not describe enlightened people but only described the process of development from oppression to spontaneous action, but he revealed the regularity in the development of social reality. Vietnam Association.
Suy nghĩ của em về nhân vật chị Dậu trong đoạn trích Tức nước vỡ bờ Hướng dẫn Đề bài: Viết bài văn nêu suy nghĩ của em về nhân vật chị Dậu trong đoạn văn Tức nước vỡ bờ…trích từ tác phẩm Tắt đèn. Bài làm Trào lưu hiện thực phê phán giai đoạn 1930-1945 đã có những đóng góp đáng kể cho nền văn học nước nhà. Chúng ta khó có thể quên các tên tuổi lớn như Nguyên Hồng, Nguyễn Công Hoan, Vũ Trọng Phụng, Nam Cao… và đặc biệt là Ngô Tất Tố – tác giả cuốn tiểu thuyết nổi tiếng Tắt đèn. Lần đầu tiên, ông đã đưa vào văn học hình ảnh một người phụ nữ nông dân Việt Nam với đầy đủ phẩm chất tốt đẹp. Đoạn văn Tức nước vỡ bờ thể hiện chân thực và sinh động vẻ đẹp của nhân vật chị Dậu, một phụ nữ yêu chồng, thương con, giàu đức hi sinh và có tinh thần phản kháng mãnh liệt. Mở đầu đoạn trích là cảnh chị Dậu chăm sóc người chồng ốm yếu vừa bị bọn cường hào đánh đập thừa chết thiếu sống chỉ vì chưa có tiền nộp sưu. Chị Dậu đã cố sức xoay xỏa để cứu chồng ra khỏi cảnh bị cùm trói và hành hạ dã man. Chị tất tả chạy ngược chạy xuôi, vay được nắm gạo nấu nồi cháo loãng. Cảm động thay là cảnh chị Dậu múc cháo ra mấy cái bát cũ kĩ, sứt mẻ và quạt lia quạt lịa cho cháo mau nguội rồi ân cần mời mọc: Thầy em cố dậy húp tí cháo cho đỡ xót ruột. Trong ánh mắt người vợ nghèo khổ ấy toát lên một tình thương yêu chồng tha thiết. Trong cơn quẫn bách của mùa sưu thuế, chị Dậu đã trở thành trụ cột của cái gia đình khốn khổ. Chồng bị bắt, bị gông cùm, đánh đập, một tay chị chèo chống, chạy vạy, phải bán tất cả những gì có thể bán được, kể cả đứa con gái đầu lòng ngoan ngoãn, hiếu thảo mà chị thương đứt ruột để lấy tiền nộp sưu, cứu chồng khỏi vòng tù tội. Chị đã phải đổ bao mồ hôi nước mắt để anh Dậu được trả tự do trong tình trạng tưởng như chỉ còn là một cái xác không hồn. Chính tình yêu thương, lo lắng cho chồng đã dẫn chị đến hành động chống trả quyết liệt lũ tay sai tàn ác khi chúng nhẫn tâm bắt trói anh Dậu một lần nữa. Hành động của chị Dậu không phải diễn ra một cách bất ngờ mà cái mầm mống phản kháng đã ẩn chứa từ lâu dưới vẻ ngoài cam chịu, nhẫn nhục. Sự chịu đựng kéo dài và sự áp bức tột độ đã khiến nó bùng lên dữ dội. Lúc bọn đầu trâu mặt ngựa ập vào định lôi anh Dậu đi nhưng chưa hành hung mà chỉ chửi bới, mỉa mai thì chị Dậu tuy giận nhưng vẫn nhẫn nhục van xin tên cai lệ độc ác: Cháu van ông, nhà cháu vừa mới tỉnh được một lúc, ông tha cho! Cách xưng hô của chị là cách xưng hô của kẻ dưới với người trên, biểu hiện sự nhún mình. Lúc bọn chúng sầm sập chạy đến chỗ anh Dậu, định trói anh một lần nữa, chị Dậu đã xám mặt nhưng vẫn cố chịu đựng, níu tay tên cai lệ, năn nỉ: Cháu xin ông. Những lời nói và hành động ấy của chị chỉ nhằm mục đích bảo vệ chồng. Đến khi giới hạn của sự chịu đựng bị phá vỡ thì tính cách, phẩm chất của chị Dậu mới bộc lộ đầy đủ. Tên cai lệ không thèm nghe chị. Hắn đấm vào ngực chị và cứ sấn đến trói anh Dậu. Chị Dậu đã chống cự lại. Sự bùng nổ tính cách của chị Dậu là kết quả tất yếu của cả một quá trình chịu đựng lâu dài trước áp lực của sự tàn ác, bất công. Nó đúng với quy luật: Có áp bức, có đấu tranh. Người đọc xót thương một chị Dậu phải hạ mình van xin bao nhiêu thì càng đồng tình, nể phục một chị Dậu đáo để, quyết liệt bấy nhiêu. Từ vị thế của kẻ dưới: Cháu van ông…, chị Dậu thoắt nâng mình lên ngang hàng với kẻ xưa nay vẫn đè đầu cười cổ mình: Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ. Câu nói cứng rắn mà vẫn có đủ tình, đủ lí. Nhưng cái ác thường không biết chùn tay. Tên cai lệ cứ sấn tới đánh chị và nhảy vào định lôi anh Dậu. Tức thì, sau lời cảnh cáo đanh thép của kẻ trên đối với kẻ dưới: Mày trói ngay chồng bà đi, bà cho mày xem! là hành động phản kháng dữ dội: Rồi chị túm lấy cổ hắn, ấn dúi ra cửa. Sức lẻo khẻo của anh chàng nghiện chạy không kịp với sức xồ đẩy của người đàn bà lực điền, hắn ngã chỏng queo trên mặt đất… Còn tên người nhà lí trưởng kết cục cũng bị chị Dậu túm tóc, lẳng cho một cái, ngã nhào ra thềm. Tuy vậy, hành động phản kháng của chị Dậu hoàn toàn mang tính manh động, tự phát. Đó mới chỉ là cái thế tức nước vỡ bờ của một cá nhân mà chưa phải là cái thế của một giai cấp, một dân tộc vùng lên phá tan xiềng xích áp bức bất công. Có áp bức, có đấu tranh, áp bức càng nhiều thì đấu tranh càng quyết liệt và hành động của chị Dậu đã chứng minh cho chân lí ấy. Đoạn trích Tức nước vỡ bờ là một trong những đoạn hay của tác phẩm Tắt đèn. Nhà văn Ngô Tất Tố đã dành cho nhân vật chính là chị Dậu tình cảm yêu thương, thông cảm và trân trọng. Những tình tiết sinh động và đầy kịch tính trong đoạn trích đã góp phần hoàn thiện tính cách người phụ nữ nông dân đẹp người, đẹp nết. Theo: Thái Bảo
My thoughts on the character Ms. Dau in the excerpt "The water broke its banks". Instruct Topic: Write an essay stating your thoughts about the character Ms. Dau in the passage "When the water breaks the bank...excerpt from the work Turn off the lights". Assignment The critical realism movement of the period 1930-1945 made significant contributions to the country's literature. We can hardly forget big names like Nguyen Hong, Nguyen Cong Hoan, Vu Trong Phung, Nam Cao... and especially Ngo Tat To - author of the famous novel Lights Out. For the first time, he introduced into literature the image of a Vietnamese peasant woman with all good qualities. The passage The Water Breaks the Banks realistically and vividly shows the beauty of the character Ms. Dau, a woman who loves her husband, loves her children, is rich in the virtue of sacrifice and has a strong spirit of resistance. The excerpt begins with the scene of Ms. Dau taking care of her sick husband who was just beaten to death by tyrants just because he did not have the money to pay the collection. Ms. Dau tried her best to save her husband from being shackled and brutally tortured. She hurriedly ran back and forth, borrowed a handful of rice to cook a pot of thin porridge. What was so touching was the scene where Ms. Dau scooped porridge out into a few old, chipped bowls and fanned it vigorously to cool the porridge quickly, then kindly invited: My teacher, try to get up and sip some porridge to ease your stomachache. In that poor wife's eyes, there was a passionate love for her husband. During the hardship of tax collection season, Ms. Dau became the breadwinner of the miserable family. Her husband was arrested, shackled, beaten, and she single-handedly struggled and had to sell everything she could sell, including her obedient and filial first daughter, whom she loved so much to marry. collected money, saved her husband from prison. She had to put in a lot of sweat and tears to get Mr. Dau released in a state that seemed like he was just a soulless body. It was her love and concern for her husband that led her to act fiercely against the cruel henchmen when they cruelly tied up Mr. Dau again. Ms. Dau's actions did not happen suddenly, but the seeds of resistance had long been hidden under the surface of resignation and patience. Prolonged suffering and extreme oppression caused it to flare up violently. When the buffalo-headed and horse-faced gang tried to drag Mr. Dau away but did not assault him but only cursed and sarcastically, Ms. Dau was angry but still patiently begged the cruel ruler: I beg you, my family has just woken up. After a while, please forgive me! Her way of addressing her is the way a subordinate addresses a superior, expressing humility. When they suddenly ran to Mr. Dau's place, intending to tie him up again, Ms. Dau's face turned pale but she still tried to endure, holding on to the ruler's hand, begging: I beg you. Her words and actions were only intended to protect her husband. When the limit of tolerance is broken, Ms. Dau's personality and qualities are fully revealed. The ruler did not listen to her. He punched her in the chest and kept trying to tie up Mr. Dau. Ms. Dau resisted. Ms. Dau's personality explosion is the inevitable result of a long process of suffering under the pressure of cruelty and injustice. It is true to the rule: There is oppression, there is struggle. The more the reader feels sorry for a Ms. Dau who has to humble herself and beg, the more she will sympathize and respect a Ms. Dau who is thoughtful and fierce. From the position of the subordinate: I beg you..., Ms. Dau quickly raised herself to the level of the person who had always oppressed and laughed at her: My husband is sick, you are not allowed to torture him. The words are tough but still have enough love and reason. But evil often does not know how to hold back. The guard kept coming to beat her and jumped in to try to drag Mr. Dau. Immediately, after the strong warning from the superior to the inferior: You immediately tie up her husband, she will show you! was an act of violent resistance: Then she grabbed his neck and pushed him out the door. The running addict's weak strength could not keep up with the force of the woman's push, he fell to the ground... As for the head of Ly Truong's family, Ms. Dau also grabbed his hair, threw him, and fell. rushed out onto the porch. However, Ms. Dau's protest action was completely proactive and spontaneous. That is only the position of an individual, not the position of a class or a nation rising up to break the chains of unjust oppression. There is oppression, there is struggle, the more oppression, the fiercer the struggle and Ms. Dau's actions have proven that truth. The excerpt The Water Breaks the Banks is one of the best passages in the work Lights Out. Writer Ngo Tat To gave the main character, Ms. Dau, love, sympathy and respect. The vivid and dramatic details in the excerpt have contributed to perfecting the character of a beautiful and well-mannered peasant woman. According to: Thai Bao
Đề bài: Suy nghĩ của em về nhân vật Lục Vân Tiên Trong đoạn trích "Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga" Bài làm Đoạn trích là một trong những đoạn thơ hay nhất của tác phẩm,tiêu biểu cho bút pháp tự sư của Nguyễn Đình Chiểu.Nhân vật Lục Vân Tiên được khắc hoạ thành mẫu người anh hùng lý tưởng tuyệt đẹp:giàu lòng thương người, dũng cảm và nghiã hiệp. Bản tính anh hùng nghĩa hiệp là đức tính tốt đẹp nhất của Vân Tiên.Từ giã thầy chàng hăm hở xuống núi về kinh đô ứng thí.Trên lộ trình gian nan ấy chàng bất ngờ gặp cảnh dân dắt díu nhau chạy loạn,kêu khóc thảm thương,chàng hứa: Tôi xin ra sức anh hào Cứu người cho khỏi lao đao buổi này. Căm giận lũ bất lương,Vân Tiên sôi sục lên án hành động dã man của chúng. Chàng đứng về phía nhân dân,phía người bị nạn, bẻ cây làm gậy xông thẳng vào bọn cướp Phong Lai hung dữ: Kêu rằng:Bớ đảng hung đồ Chớ quen làm thói hồ đồ hại dân. Đạo lý thương người như thể thương thân, thấm nhuần và toả rạng trong hành động của Vân Tiên.Tình thương người đã nâng cao chí khí và lòng dũng cảm cho chàng thư sinh họ Lục.Bọn cướp đông đặc,gươm giáo sáng ngời,bừng bừng sát khí.Còn Vân Tiên chỉ có một vũ khí thô sơ “cây gậy bên đàng ”.Thế mà trong cuộc chiến không cân sức ấy: Vân Tiên tả đột hữu xông Khác nào Triệu Tử mở vòng Đương Dương. Không tả tỉ mỉ trận chiến,chỉ bằng mấy dòng thơ ngắn gọn mà đặc sắc cùng nghệ thuật so sánh, tác giả đã làm nổi bật hình ảnh một dũng tướng đánh nhanh,kín võ, sánh ngang Triệụ Tử Long thời Tam Quốc trong trận phá vây quân Tào bảo vệ ấu chúa.Việc làm của Vân Tiên cao đẹp hơn bởi nó xuất phát từ lòng nhân từ,từ tư tưởng cứu dân diệt ác nên giản dị, vô tư mà trong sáng, cao đẹp vô cùng.Cuộc chiến của chàng giống hệt thuở xưa Thạch Sanh diệt đại bàng cứu nàng công chúa. Sức mạnh của chàng là kết tinh sức mạnh của nhân dân,của điều thiện nên nó vô địch: Lâu la bốn phía vỡ tan Đều quăng gươm giáo tìm đàng chạy ngay Phong Lai trở chẳng kịp tay Bị Tiên một gậy thác rày thân vong. Lời thơ chân chất,thô mộc song hồn thơ thì chan chứa dạt dào.Nó nêu bật một chân lý:kẻ bất nhân độc ác thì thảm bại,người anh hùng làm việc nghĩa sẽ chiến thắng. Tự nguyện dấn thân vào nguy hiểm,chiến đấu hết mình, thắng lợi rực rỡ…Tất cả đều vì nhân nghĩa,nên sau thắng lợi Vân Tiên không hề kiêu ngạo.Trái lại chàng thật khiêm nhường,chính trực,chân thành mà dung dị.Cuộc kỳ ngộ giữa người đẹp và trang anh hùng diễn ra thật cảm động.Nguyệt Nga tha thiết muốn mời chàng hiệp sĩ qua miền Hà Khê để nàng báo đức thù công, “ Vân Tiên nghe nói liền cười” –nụ cười đáng yêu đáng kính của một tâm hồn vô tư hào hiệp.Chàng cười bởi chàng quan niệm: Làm ơn há dễ trong người trả ơn Nay đà rõ đặng nguồn cơn Nào ai tính thiệt so hơn làm gì. Đúng là giọng nói, cách nói của chàng trai Nam Bộ –nôm na,giản dị mà chất phác vô cùng.Đằng sau những lời giản dị ấy là ngọt ngào, thơm thảo một quan niệm nhân sinh,một tấm lòng nhân ái, hào hiệp.Với chàng,ơn nghĩa là việc thông thường của người sống có văn hoá,đang theo đòi kinh sử,hướng về nghĩa khí, lấy chữ nhân làm động cơ,làm mục đích cho mọi hành động.Chàng hành động vì lòng nhân,vì nghĩa lớn,trừ kẻ ác, bảo vệ người lương thiện.Chàng quan niệm: Nhớ câu kiến ngãi bất vi Làm người thế ấy cũng phi anh hùng. Lời nói chắc nịch vừa để đối chứng, phê phán những kẻ tầm thường vừa đẻ khẳng định việc làm đúng đắn,tất yếu thuộc căn cốt, gốc rễ trong lẽ sống của mình.Đó là lẽ sống của những hiền nhân quân tử thời xưa,của con người chân chính ngày nay.Lời nói và nhân cách của chàng giống người anh hùng Từ Hải trong “Truyện Kiều” với quan niệm: Anh hùng tiếng đã gọi rằng Giữa đường dẫu thấy bất bằng mà tha. (Nguyễn Du ) Dưới ngòi bút của Nguyễn Đình Chiểu,nhân vật Lục Vân Tiên mang cốt cách của tráng sỹ thời loạn,coi cái chết nhẹ tựa lông hồng,trọng nghĩa khinh tài, sống và hành động theo phương châm: “Lộ kiến bất bình, bạt đao tương trợ ”.Dẫu còn bị ảnh hưởng bởi quan niệm phong kiến “nam nữ thụ thụ bất thân ” song ngôn ngữ,cử chỉ,hành động của chàng rất đẹp,rất anh hùng.Lòng thương người,chí quả cảm và tinh thần vị nghĩa của chàng đậm màu sắc đạo lý của dân tộc ta. Bằng giọng thơ phóng khoáng, chân mộc và ngôn từ bình dị, đoạn trích đã hoàn thiện một cách xuất sắc hình ảnh chàng Lục Vân Tiên anh hùng, nghĩa hiệp. Đọc thơ càng thêm trân trọng vẻ đẹp tâm hồn của nhà nho yêu nước,yêu đạo lý mà người dân Nam Bộ vẫn trìu mến gọi là Đồ Chiểu.
Topic: My thoughts on the character Luc Van Tien In the excerpt "Luc Van Tien saves Kieu Nguyet Nga" Assignment The excerpt is one of the best poems in the work, typical of Nguyen Dinh Chieu's penmanship. The character Luc Van Tien is portrayed as a beautiful ideal hero: rich in compassion, brave. feeling and compassion. His heroic and chivalrous nature is Van Tien's best virtue. Saying goodbye to his teacher, he eagerly went down the mountain to the capital to apply. On that arduous route, he suddenly encountered a scene of people leading each other to run around, crying. pitifully, he promised: I would like to be proud Save people from this hardship. Angry at the evildoers, Van Tien seethed and condemned their barbaric actions. He stood on the side of the people, on the side of the victim, broke a tree to make a stick and rushed straight at the ferocious Phong Lai robbers: Crying out: You're a traitor and you're a villain Don't get used to being greedy and harming people. The morality of loving others as if loving yourself permeates and shines in Van Tien's actions. Love for others has enhanced the morale and courage of the scholar named Luc. The bandits are crowded, their swords and spears are shining brightly. Burning with murderous intent, Van Tien only had a rudimentary weapon "a stick on the side". Yet in that unequal battle: Van Tien suddenly rushed from left to right It's like Trieu Tu opening the Duong Duong circle. Without describing the battle in detail, with just a few short but unique lines of poetry and the art of comparison, the author has highlighted the image of a brave general who fought quickly and skillfully, comparable to Trieu Tu Long of the Three Kingdoms period in battle. broke through the siege of the Cao army to protect the young lord. Van Tien's work was more noble because it came from benevolence, from the thought of saving people and eliminating evil, so it was simple, carefree but pure, and extremely beautiful. The war His life is exactly the same as in the past when Thach Sanh defeated the eagle to save the princess. His strength is the crystallization of the strength of the people and of good, so it is invincible: The mansion was broken on all sides They all threw down their swords and spears to find a way to run away Phong Lai couldn't keep up Was beaten to death by Tien's stick. The words of the poem are sincere and rustic, but the soul of the poem is full of abundance. It highlights a truth: the cruel and inhumane person will fail miserably, the hero who does righteous deeds will win. Voluntarily engaging in danger, fighting hard, winning brilliantly... It was all for the sake of humanity, so after the victory, Van Tien was not arrogant at all. On the contrary, he was humble, upright, sincere and tolerant. The encounter between the beauty and the hero was very touching. Nguyet Nga earnestly wanted to invite the knight to the Ha Khe region so that she could take revenge, "Van Tien immediately laughed when she heard that" - a worthy smile. The honorable love of a carefree and generous soul. He laughed because he thought: Please, how easy is it for someone to return the favor? Now the source is clear Who cares about the pros and cons? It is true that the voice and way of speaking of a Southern boy - plain, simple but extremely naive. Behind those simple words is a sweet, fragrant concept of life, a compassionate and proud heart. For him, kindness is a normal thing for a cultured person who follows the scriptures, is oriented towards righteousness, takes kindness as the motive, as the goal for all actions. He acts out of kindness. , for the great cause, eliminate evil people, protect good people. He believes: Remember the saying that views are unchangeable Being that kind of person is also unheroic. Firm words serve both to contradict and criticize mediocre people and to affirm the right actions, which are necessarily the core and root of one's way of life. That is the way of life of ancient sages and gentlemen. , of today's true people. His words and personality are similar to the hero Tu Hai in "The Tale of Kieu" with the concept: The famous hero called out that In the middle of the road, even though it feels unfair, forgive me. (Nguyen Du) Under the pen of Nguyen Dinh Chieu, the character Luc Van Tien has the essence of a heroic man in a time of chaos, considering death as light as a feather, respecting righteousness and disdain, living and acting according to the motto: "Reveal grievances, suppress Although still influenced by the feudal concept of "men and women are not related", his language, gestures, and actions are very beautiful, very heroic. Compassion for others, courage and spirit. His moral character is deeply imbued with the moral color of our nation. With a generous, sincere poetic voice and simple language, the excerpt excellently perfects the image of heroic and chivalrous Luc Van Tien. Reading poetry makes us more appreciative of the beauty of the soul of the patriotic, morality-loving Confucian that the Southern people still affectionately call Do Chieu.
Suy nghĩ của em về những chi tiết nói về việc đánh giặc trong truyện Thánh Gióng Một trong những truyền thuyết thu hút nhất đối với em là truyện Thánh Gióng. Em rất ấn tượng với những chi tiết nói về việc Thánh Gióng ra trận diệt giặc. Thật tuyệt vời khi một cậu bé không biết đi, chẳng biết nói, biết cười lại trở thành một tráng sĩ khổng lồ, có thể giáng xuống bọn giặc những đòn như sấm sét. Óc tưởng tượng của dân gian kì diệu thật: cứ hắt hơi một lần lại vươn vai một cái, mỗi cái vươn vai lại cao thêm hàng thước. Trước nguy cơ nước mất nhà tan, dân tộc ta đã cùng nhau góp sức và trường thành mau chóng như thế để đánh giặc giữ nước. Hình tượng ngựa sắt phun lửa cũng vậy. Ngọn lửa căm thù tội ác quân giặc của nhân dân đã nung nấu và đến khi bộc phát ra, sẽ mạnh mẽ, dữ đội vô cùng, đủ sức thiêu đốt bọn xâm lược ra tro. Chi tiết nhổ tre quật giặc cũng rất thú vị. Rõ ràng đây là vũ khi lâu đời của dân ta. Chi tiết này em thấy rất thực. Thời kì đầu đánh Pháp, “gậy tre, chông tre chống lại sắt thép của quân thù” (Thép Mới). Thật tự hào biết bao cho dân tộc, khi những em nhỏ lên ba cũng gồng mình lên cứu nước, khi cây tre thô sơ khắp làng mạc bản mường cũng góp phần diệt thù. Thật kì lạ trí tưởng tượng của dân gian đã sáng tạo được những hình tượng hoành tráng đến như vậy. Đất nước ngày nay sạch bóng quân thù. Em nghĩ đến cái vươn vai của dân tộc ta sẽ có được trong những năm tới, đưa dân tộc đến ấm no, sung túc.
My thoughts on the details about fighting the enemy in the story Thanh Giong One of the most attractive legends to me is the story of Saint Giong. I was very impressed with the details about Thanh Giong going to battle to destroy the enemy. It's wonderful when a boy who can't walk, talk, or laugh becomes a giant warrior, able to strike the enemy with blows like thunder. The imagination of the people is truly magical: every time they sneeze, they stretch once, and with each stretch, they grow several meters taller. Faced with the threat of losing our country and our homes, our people joined together and grew so quickly to fight the enemy and defend the country. The same goes for the image of a fire-breathing iron horse. The people's fire of hatred for the enemy's crimes has been ignited and when it breaks out, it will be extremely strong and fierce, enough to burn the invaders to ashes. The detail of pulling out bamboo to fight the enemy is also very interesting. Obviously, this is a long-standing weapon of our people. I find this detail very real. In the early stages of fighting against the French, "bamboo sticks and bamboo poles fought against the enemy's iron and steel" (Thep Moi). How proud it is for the nation, when three-year-old children also strive to save the country, when rudimentary bamboo trees throughout Muong villages also contribute to destroying enemies. It's strange that people's imaginations have created such majestic images. The country today is clear of enemies. I think about the progress our nation will have in the coming years, bringing the nation to prosperity and prosperity.
Suy nghĩ của em về tiền bạc và hạnh phúc Hướng dẫn Suy nghĩ của em về tiền bạc và hạnh phúc Bài làm Tiền bạc là gì mà bao kẻ mù quáng theo đuổi, hạnh phúc là gì mà bao người khát khao, hi vọng đó là câu hỏi khó tìm ra câu trả lời. Tiền bạc giúp cúng ta thoả mãn nhu cầu về vất chất, một phần nào đó giúp chúng ta đáp ứng về tinh thần. Còn hạnh phúc là sự thoả mãn về nhu cầu ấy. Tiền tài và hạnh phúc là hai mặt luôn sánh cùng nhau của một vấn đề, vấn đề hạnh phúc đích thực của con người. Thật khó có thể định nghĩa chính xác về hạnh phúc vì hạnh phúc có nhiều cung bậc khác nhau và mỗi người cũng có thể tự định nghĩa về hạnh phúc cho riêng mình. Nhưng nói chung lại thì hạnh phúc là trạng thái cảm xúc khi người ta có được, đạt được cái gì đó làm thỏa mãn mong muốn của mình. còn tiền là vật ngang giá chung có tính thanh khoản cao nhất dùng để trao đổi lấy hàng hóa và dịch vụ nhằm thỏa mãn bản thân và mang tính dễ thu nhận. Tôi cảm thấy tiền bạc và hạnh phúc có mối quan hệ với nhau rất khăng khít. Người ta cứ nói “một túp lều tranh hai trái tim vàng”, ý là dù cuộc sống có khốn khó như thế nào chỉ cần hai người – hai vợ chồng gắn bó với nhau, yêu thương nhau thì nhất định sẽ vượt qua. Nhưng ở xã hội bây giờ có ai như vậy, khi nhu cầu về vật chất của người ta không đủ đáp ứng nhu cầu cuộc sống thì dường như hạnh phúc không có ý nghĩa gì. Đã có không ít những người phụ nữ, hoặc những người đàn ông, rời bỏ hạnh phúc gia đình mình để chạy theo đồng tiền. Nhưng chẳng mấy ai đánh đổi đồng tiền vì hạnh phúc cả, nếu cho hạnh phúc và đồng tiền lên cân thì hạnh phúc sẽ nhẹ cân hơn đồng tiền. Ngày xưa, ông bà ta cùng đồng cam cộng khổ bên nhau, nhưng ngày nay chúng ta cùng hưởng hạnh phúc, cùng hưởng đồng tiền với nhau chứ có mấy ai cùng chịu khổ với nhau. Tiền thì chúng ta có thể tìm ra nhưng hạnh phúc thì khó có thể tìm ra. Trong cái xã hội cũ đó, đồng tiền như một thế lực vạn năng. Trong đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” của Vũ Trọng Phụng người ta coi đồng tiền lớn hơn hạnh phúc. Hạnh phúc của người có thể đem ra mua bán bằng những giá trị đồng tiền. Còn ngày nay lại có rất nhiều người không biết quý trọng đồng tiền, sinh ra những thói hư tật xấu lười biếng, hư hỏng, trì trệ… Cái gì cũng đã có, không phải làm gì không ai hướng dẫn, họ chỉ biết hưởng thụ những gì tiền có thể đem tới, những thứ cần phải có sự rèn luyện về tinh thần và ý chí, họ không thể có được hạnh phúc. Quan hệ giữa tiền tài và hạnh phúc là mối quan hệ nhạy cảm và phức tạp, nhất là trong xã hội hiện đại, và mỗi người lại có quan điểm về hạnh phúc và đồng tiền khác nhua. Có người đặt hạnh phúc lên trên đồng tiền, nhưng có những người đặt đồng tiền lên trên hạnh phúc. Có người coi đồng tiền là thước đo sự giàu sang của mỗi con người. Có người coi đồng tiền là thước đo đạo đức của một xã hội. Có nhiều người định nghĩa đơn giản: “Hạnh phúc là tất cả những gì bạn đang có”. Mới nghe thì cỏ vẻ không hợp lý, tuy nhiên nếu bạn biết dừng lại và thử cảm nhận về chính mình, về những gì mình đang có, đang được hưởng, mà có thể rất nhiều người khác không có thì có thể sẽ có 1 suy nghĩ khác. Nhưng những điều đó có thể bị coi là những điều hiển nhiên và không được coi trọng. Tới khi mất đi rồi người ta mới cảm nhận được nó. Như vậy những quan niệm sai trái về ý nghĩa của tiền bạc và hạnh phúc cần phải phê phán, bác bỏ và hướng họ tới những quan niêm tốt đẹp, cho họ biết giá trị của cuộc sống và làm thế nào để có được hạnh phúc thực sự. Nguồn: Bài văn hay
My thoughts on money and happiness Instruct My thoughts on money and happiness Assignment What is money that so many people blindly pursue, what is happiness that so many people desire and hope for is a question that is difficult to find an answer to. Money helps us satisfy our physical needs, and partly helps us meet our spiritual needs. Happiness is the satisfaction of that need. Money and happiness are two sides of the same problem, the problem of true human happiness. It is difficult to accurately define happiness because happiness has many different levels and each person can define happiness for themselves. But in general, happiness is an emotional state when people have and achieve something that satisfies their desires. Money is the common equivalent with the highest liquidity used to exchange for goods and services to satisfy oneself and is easy to acquire. I feel that money and happiness are very closely related. People keep saying "a thatched hut with two golden hearts", meaning that no matter how difficult life is, as long as two people - husband and wife - stick together and love each other, they will definitely overcome it. But in today's society, there are people like that. When people's material needs are not enough to meet life's needs, happiness seems to have no meaning. There have been many women, or men, who left their family happiness to chase money. But few people trade money for happiness. If happiness and money are weighed, happiness will weigh less than money. In the past, our grandparents lived together and suffered together, but today we enjoy happiness and money together, not many people suffer together. We can find money, but happiness is difficult to find. In that old society, money was like a universal force. In the excerpt "Happiness of a bereaved family" by Vu Trong Phung, people consider money greater than happiness. Human happiness can be bought and sold with monetary values. Nowadays, there are many people who do not know how to appreciate money, creating bad habits of laziness, spoilage, stagnation... Everything is already there, there is no need to do anything, no one guides them, they just know how to enjoy it. To enjoy what money can bring, things that require mental and willpower training, they cannot be happy. The relationship between money and happiness is a sensitive and complex relationship, especially in modern society, and each person has different views on happiness and money. There are people who put happiness above money, but there are people who put money above happiness. Some people consider money to be a measure of each person's wealth. Some people consider money to be a measure of a society's morality. Many people define it simply: "Happiness is all you have." At first it sounds unreasonable, but if you know how to stop and try to feel about yourself, about what you have and are enjoying, which many other people may not have, you may have a chance. think differently. But those things can be taken for granted and not taken seriously. Only when it is lost do people feel it. Thus, wrong concepts about the meaning of money and happiness need to be criticized, rejected and directed to good concepts, letting them know the value of life and how to be happy. really. Source: Good article
Suy nghĩ của em về tuổi hai mươi Hướng dẫn Đề bài: Suy nghĩ của em về tuổi hai mươi. Bài làm Trong cuộc đời mỗi con người, có những đoạn đường, những khoảng thời gian dù trôi đi qua vẫn thấy tiếc nuối và dằn dặt. Có những thứ chỉ muốn giữ lại đừng trôi đi. Khi nhớ về tuổi hai mươi đã qua hay nghĩ về tuổi hai mươi đang sắp tới, bạn sẽ nghĩ về nó như thế nào? Tuổi hai mươi – một con số tròn trĩnh đánh dấu rất nhiều thứ trong cuộc đời của mỗi con người về sau. Hai mươi tuổi, không phải cái tuổi trẻ con nhõng nhẽo bên ba mẹ nhưng chưa hẳn là cái tuổi để “ép” trưởng thành chín non. Đó là một viên gạch đặt ngang qua cuộc đời bạn, bạn sẽ bước qua, sẽ trải nghiệm, sẽ tận hưởng và khám phá nó như thế nào cho xứng đáng. Có một số người tự hào nói với tôi rằng khi ở ngưỡng tuổi hai mươi, họ được sống thật bản thân mình, mạnh dạn dấn thân, can đảm theo đuổi đam mê. Nhưng có rất nhiều người ngần ngại, chần chừ khi nói về khoảng thời gian đó rằng họ sống với những gì mà người khác sắp đặt, rằng cuộc sống hiện tại chỉ là vay mượn. Một số khác nghĩ về tuổi hai mươi với nhiều dằn vặt, day dứt và thương tổn vì đã không biết trân trọng, không biết nâng niu để rồi đánh mất mới thấy nuối tiếc. Dù sao đi nữa, tuổi hai mươi vẫn luôn là khoảng thời gian đẹp nhất của tuổi trẻ. Với tôi tuổi hai mươi đủ để tự khẳng định bản thân, đủ để hài lòng và đủ để hiểu qua một lần là hết nhưng dư âm còn mãi. Nhưng hiện nay có một thực tế rất đáng buồn cho chính mỗi chúng ta, cho xã hội là các bạn đã không trân trọng tuổi hai mươi, các bạn đã tự tay đạp đổ và vùi dập quãng thời gian ấy với vô vàn “trò chơi” vô bổ. Hai mươi tuổi bạn vùi đầu vào quán game thâu đêm, gặm tạm bánh mỳ, phì phèo tập hút thuốc, đầu tóc rối bù cho tới sáng hôm sau. Cứ ngày này qua ngày khác chính bạn đã đốt cháy và tự chôn vùi tuổi trẻ của mình như thế. Có đáng không? Tuổi hai mươi, đã không ít lần bạn khiến ba mẹ buồn lòng. Ba mẹ có rất nhiều thứ phải lo lắng, nhưng chính bạn lại khiến họ phải đèo bòng thêm nỗi lo quá lớn này. Hai mươi tuổi, bạn chưa thể tự lập được, hằng ngày vẫn phải ngửa tay xin tiền, nhưng bạn dùng những đồng tiền mồ hôi đó vào bar, vũ trường, vào những nơi không xứng và nhận lấy về mình nhiều ân hận về sau. Nhưng hai mươi tuổi, chừng ấy thứ chưa đủ để đánh gục bạn nhưng đủ để thức tỉnh suy nghĩ của bạn. Hãy suy nghĩ kỹ về hành động của mình trước khi muốn làm. Tuổi hai mươi, chúng ta cần làm gì để khi nhìn lại không phải nuối tiếc, day dứt, ân hận về bản thân? Mỗi người đều có một định hướng cho tương lai, tuổi hai mươi của con trai là định hướng sự nghiệp cho tương lai, nếu không có định hướng, con trai sẽ bị bỏ lại giữa cuộc đua. Tuổi hai mươi của con gái vẫn còn nhiều mơ mộng lắm. Tuổi hai mươi chỉ đến một lần trong đời, nó như một chuyến tàu không bán vé khứ hồi, mỗi người cần biết nắm bắt lấy thời cơ để chinh phục nó. Trân trọng tuổi hai mươi là bạn đang trân trọng chính cuộc sống, trân trọng một nấc thang quan trong của cuộc đời. Chúng ta loay hoay với nhiều điều ở tuổi hai mươi nhưng hãy mạnh dạn, hãy can đảm, bạn sẽ làm được. Tuổi hai mươi của mỗi chúng ta đừng để nó trôi qua quá tẻ nhạt và vô vị, bạn có thể biến nó thành một hành trình tươi đẹp nhất trong quãng thời gian đẹp nhất. Là tuổi hai mươi…
My thoughts on being in my twenties Instruct Topic: My thoughts about being in my twenties. Assignment In every person's life, there are passages and periods of time that, even though they have passed, still feel regretful and tormented. There are things that I just want to keep and not let go. When you remember your past twenties or think about your upcoming twenties, how will you think about it? Age twenty - a round number that marks many things in each person's life later on. Twenty years old is not the age for children to whine around their parents, but it is not necessarily the age to be "forced" to mature. It is a brick placed across your life, you will step through, experience, enjoy and discover how it is worth it. There are some people who proudly told me that when they were in their twenties, they were able to live their true selves, boldly engage, and courageously pursue their passions. But there are many people who hesitate and hesitate to talk about that time, saying that they lived with what others arranged, that their current life is just borrowed. Others think about their twenties with a lot of torment, pain and hurt because they didn't know how to appreciate or cherish it, and then feel regret when they lose it. No matter what, the twenties are always the most beautiful time of youth. For me, being in my twenties is enough to assert myself, enough to be satisfied and enough to understand that once it's over, the residue will last forever. But today there is a very sad reality for each of us, for society: you do not appreciate your twenties, you have personally destroyed and ruined that time with countless "games". ”useless. When you're twenty years old, you bury your head in game shops all night, munching on bread, puffing on cigarettes, and having messy hair until the next morning. Day after day, you burn and bury your youth like that. Is it worth it? In your twenties, there were many times when you made your parents sad. Parents have a lot of things to worry about, but it's you who make them have to deal with this huge worry. At the age of twenty, you are not yet independent, you still have to ask for money every day, but you spend that hard-earned money on bars, nightclubs, in unworthy places and receive many regrets later. . But at twenty years old, that's not enough to knock you down, but enough to awaken your thinking. Think carefully about your actions before you do them. When we're in our twenties, what do we need to do so that when we look back, we don't have regrets, torment, or regret about ourselves? Everyone has an orientation for the future. A boy's twenties are the career orientation for the future. If there is no direction, a boy will be left in the middle of the race. A girl's twenties still have a lot of dreams. The age of twenty only comes once in a lifetime, it's like a train that doesn't sell round-trip tickets, each person needs to know how to seize the opportunity to conquer it. Appreciating your twenties means you are appreciating life itself, appreciating an important step in life. We struggle with many things in our twenties but be bold, be courageous, you can do it. Don't let each of our twenties pass by too boring and tasteless, you can turn it into the most beautiful journey in the most beautiful time. Being in my twenties…
Suy nghĩ của em về tình mẫu tử trong cuộc sống Hướng dẫn Viết bài văn nêu những suy nghĩ của em về tình mẫu tử tình cảm đáng trân trọng và quý giá nhất mà mỗi người chúng ta đều có. Để viết văn tốt, điểm cao các em nên theo dõi bài viết sau đây, bài viết cũng là tài liệu tham khảo cho các giáo viên. Suy nghĩ của em về tình mẫu tử Trên thế giới này đối với bạn tình cảm nào là đáng trân trọng và cao quý nhất. Đối với bản thân tôi cho dù là tình cảm nào hay bất cứ mối quan hệ nào cũng đều đáng trân trọng và cao quý cả nhưng cái tình cảm mà con người cảm thấy thân thương quen thuộc và thiêng liêng nhất vẫn là tình mẫu tử. Tình mẫu tử còn gọi là tình cảm giữa mẹ và con, nó không phải là một thứ tình cảm của bất cứ cá nhân nào nhưng lại từ những tình cảm của từng cá nhân mà trở nên thiêng liêng và cao quý. Đối với mối quan hệ và tình mẫu tử này có rất nhiều người làm chủ đề để viết văn, thơ hay thậm trí là những câu chuyện cảm động nhưng nó lại luôn là chủ đề bất hủ mà cho dù là người viết người nghe hay người đọc cũng cảm thấy chẳng bao giờ nhàm chán cả, nó là chủ đề muôn thuở mà cho dù có được nhắc đi nhắc lại nhiều lần vẫn làm cho người khác xúc động và cảm nhận được. Tất cả đều có lý do cả đó là tình mẫu tử rất quen thuộc, rất dễ cảm và quan trọng nhất là thứ tình cảm đó luôn nằm trong tim của mỗi con người chúng ta. Bạn đã từng nghe bao nhiêu câu chuyện về mẹ cũng chẳng bằng câu chuyện của chính bản thân mình, câu chuyện đó cho bạn cảm xúc thật, cho bạn những điều đáng khắc ghi. Bạn chắc hẳn sẽ chẳng nhớ được lần đầu bạn cất tiếng khóc là khi nào, lần đầu bạn biết lật người hay là lần bạn bước đi bước chân đầu tiên và cả lần đầu bạn gọi một tiếng mẹ là khi nào nhưng bạn biết không mẹ bạn sẽ nhớ như in những khoảnh khắc đó thậm trí sinh nhật mình mẹ cũng chẳng nhớ nhưng lần đầu bạn gọi một tiếng mẹ là khi nào thì mẹ bạn còn nhớ cả ngày tháng và thời gian. Chỉ một tiếng mẹ mà thiêng liêng và có thể làm cho người ta khóc vì nó. Bạn biết không đó không chỉ là tiếng mẹ bình thường mà chữ mẹ đó tượng trưng cho tình mẫu tử cao quý. Các bạn có biết vì sao khi nhắc đến tình mẫu tử người ta lại dùng những từ như cao quý, thiêng liêng và trân trọng không? Bởi vì đó là vì sự hi sinh của mẹ, một người phụ nữ tuyệt vời. Những người mẹ mang trong mình là sự sống của một sinh mạng, nuôi dưỡng và chăm lo từng ngày, chăm từ khi còn trong bụng cho đến khi con lớn mẹ vẫn lo toan, chăm sóc, hi sinh cả tuổi thanh xuân và bản thân mình cho con. Họ chẳng nhận lại được gì nếu có phải chăng là sự trưởng thành hay nụ cười của con mới làm mẹ hạnh phúc. Họ là những người chứng kiến và tạo ra một mầm sống, nhìn mầm sống đó dần lớn lên trưởng thành và trở thành những sức sống mãnh liệt chẳng thể gục ngã rồi cũng từ mầm sống đó tạo nên những mầm sống khác làm cho thế giới tồn tại và phát triển. Họ là những con người hi sinh thầm lặng là hậu phương và là nền tảng vững chắc để cho con bước vào đời. Tất cả những điều trên đương nhiên đáng trân trọng hơn bao giờ hết và sự hi sinh đó tự khắc trở nên cao quý và đẹp đẽ biết bao.
My thoughts on motherly love in life Instruct Write an essay stating your thoughts about motherhood, the most cherished and precious sentiment that each of us has. To write well and get high scores, you should follow the following article, which is also a reference for teachers. My thoughts on motherhood In this world, which feeling is the most honorable and noble for you? For me, no matter what emotion or any relationship, it is worthy of respect and nobleness, but the love that people feel is the most familiar and sacred is still motherly love. Maternal love is also known as the love between mother and child. It is not a feeling of any individual but from the feelings of each individual becomes sacred and noble. Regarding this relationship and motherhood, there are many people who use it as a topic to write essays, poems, or even touching stories, but it is always an immortal topic that no matter the writer, listener, or listener. It's never boring to read, it's an eternal topic that even if it's repeated many times, it still makes people feel touched and felt. There is a reason for everything: motherly love is very familiar, very easy to feel, and most importantly, that love is always in the heart of each of us. No matter how many stories you have heard about your mother, they are not as good as your own story, that story gives you real emotions, gives you things worth remembering. You probably won't remember the first time you cried, the first time you turned over, the first time you took your first step, and the first time you called mom, but you know, mom. You will remember those moments vividly, even if your mother doesn't remember your birthday, but when was the first time you called your mother, your mother will still remember the date and time. Just a mother tongue that is sacred and can make people cry because of it. You know, it's not just an ordinary mother tongue, but the word mother symbolizes noble motherly love. Do you know why when talking about motherly love, people use words like noble, sacred and cherished? Because it was because of the sacrifice of my mother, a wonderful woman. Mothers carry within themselves the life of a life, nurturing and taking care of them every day, from when they are still in the womb until their children grow up, they still worry about, care for, and sacrifice both their youth and themselves. I give it to you. They get nothing in return if it is only the maturity or the smile of the child that makes the mother happy. They are the ones who witness and create a life, watch that life gradually grow and mature and become strong vital forces that cannot be defeated, and from that life create other lives that make the world. survival and development. They are people who sacrifice silently and are the rear and a solid foundation for children to enter life. All of the above are of course more appreciable than ever and that sacrifice automatically becomes so noble and beautiful.
Suy nghĩ của em về tình yêu tình bạn tuổi học đường? Hướng dẫn Suy nghĩ của em về tình yêu tình bạn tuổi học đường? Tuổi học đường – Lứa tuổi với những mơ mộng, đầy cảm xúc nhưng cũng xen lẫn những nông nổi và đôi chút dại khờ. Vấn đề về tình bạn, tình yêu tuổi học đường khá quan trọng. Tình bạn trong cuộc sống là không thể thiếu nhất là đối với lứa tuổi mới lớn, lứa tuổi mà tình bạn là một thứ gì đó vô cùng quan trọng. Người bạn là người có thể chia sẻ với ta mọi việc từ những niềm vui cho đến những nỗi buồn. Là người có thể đưa ra những lời khuyên hữu ích để ta vượt qua những khó khăn, vượt qua nhưng bối rối, những hoang mang. Có những tình bạn cùng tiến cũng có những tình bạn cùng giúp nhau trong học tập để cùng nhau tốt hơn. Nhưng không phải đối với ai ta cũng có thể kết bạn, có thể kết thân, trong việc chọn bạn mỗi chúng ta cần có suy nghĩ thật chín chắn, tránh chọn bạn tràn lan, chọn bạn theo trào lưu. Chỉ có những người bạn thật sự mới có thể giúp đỡ, cùng nhau sẻ chia cũng như đưa ra những lời khuyên thật hữu ích cho chúng ta. Việc chọn bạn tràn lan đôi khi đem đến cho chúng ta những hậu quả không hay cũng như không thể nào lường trước được. Nếu không may chúng ta kết bạn với những người bạn không được tốt và cũng chính những lời rủ rê của họ cùng với những khoảnh khắc sốc nổi của ta đã làm ta mắc phải những sai lầm. Đầu tiên sẽ là những việc cơ bản, là những việc nhỏ, đó là sự đua đòi, rồi dần dần từ những việc nhỏ đó, những việc cơ bản đó sẽ phát triển thành những việc nghiêm trọng hơn là ma tuý, là nghiện hút và điều đó cũng đồng nghĩa là chúng ta chọn lấy cái chết trắng, hay là bỏ học để lao vào các cuộc vui, các cuôc dua xe. Rồi khi không còn đủ điều kiện để phục vụ cho những cuộc chơi, cho những việc đua đòi thì việc trộm cắp là chuyện tất yếu. Những trò chơi điện tử ngày càng phát triển và trở nên thu hút giới trẻ, nhưng kiểm soát chưa thật chặt chẽ nên khó tránh khỏi hậu quả đáng tiếc xảy ra. Vì thế hãy chọn cho mình những người bạn thật đúng ý nghĩa, để cùng nhau phát triển một tình bạn tốt đẹp, cùng giúp đỡ nhau tiến bộ. Vậy nên hãu cùng những người bạn chân thành trao đổi thẳng thắn những suy nghĩ và quan niệm của mình để tình bạn đó đã tốt đẹp ngày càng tốt đẹp hơn nữa. Đó chỉ mới là vấn đề về tình bạn tuổi học đường, còn một vấn đề cũng không kém phần quan trọng đó chính là vấn đề tình yêu tuổi học đường. Ngày nay mọi người vẫn khẳng định không nên có tình yêu vào tuổi này. Tình yêu tuổi học đường đôi lúc được bắt nguồn từ tình bạn nhưng không phải lúc nào tình bạn cũng là khởi nguồn của tình yêu. Yêu tuổi học đường là một chủ đề rất cần được quan tâm khi mà ngày nay sự phát triển nhanh chóng của các phương tiện thông tin đại chúng, phim ảnh, tạp chí, truyện của nước ngoài đã và đang gây ảnh hưởng rất mạnh tới tuổi mới lớn kèm theo là sự tìm hiểu vượt quá sự cho phép một cách thiếu ý thức. Và hậu quả xảy đến là điều tất yếu, là không thể nào tránh khỏi. Bi kịch xảy ra đốỉ với tuổi học trò là gì? Cái tuổi chưa phát triển đầy đủ cả về thể chất lẫn tinh thần. Nhẹ là sa sút trong học tập, thiếu tập trung trong việc học. Nặng là không ít các bạn gái ở tuổi này trở thành nạn nhân của việc nạo phá thai hay các bạn học sinh phải bỏ học để trở thành những ông bố, bà mẹ trẻ bất đắc dĩ ở cái tuổi ăn chưa no lo chưa tới. Những hành động nông nổi, thiếu ý thức, thiếu suy nghĩ dẫn đến những cái kết đau lòng là tự tử, nhảy sông, nạo phá thai ngày càng nhiều. Tóm lại tình bạn và tình yêu tuổi học đường cũng khá đẹp nhưng đầy phức tạp. Tuổi học trò cần được tư vấn và định hướng đúng đắn để không phải có những ý nghĩ sai lệch và sa ngã mà trong đó vai trò của nhà trường và gia đình là rất quan trọng. Cũng là một học sinh ở lứa tuổi học đường, tôi và các bạn cùng nhau cố gắng học hành, tim cho mình những người bạn đỉch thực để cùng nhau học hành tốt hơn, suy nghĩ thật kĩ để không phải xảy ra những hậu quả đáng tiếc trong tình bạn lẫn tình yêu.
What are your thoughts on school-aged love and friendship? Instruct What are your thoughts on school-aged love and friendship? School age - An age with dreams and emotions but also mixed with impatience and a bit of foolishness. The issue of friendship and love in school age is quite important. Friendship in life is indispensable, especially for teenagers, an age where friendship is something extremely important. A friend is someone who can share with us everything from joys to sadness. Someone who can give us useful advice to overcome difficulties, confusion, and bewilderment. There are friendships that progress together, and there are friendships that help each other learn to be better together. But not everyone can make friends or become close friends. In choosing friends, each of us needs to think very carefully, avoid choosing friends too often or choosing friends according to trends. Only true friends can help, share and give us useful advice. Choosing friends indiscriminately sometimes brings us unpleasant and unpredictable consequences. If we are unlucky, we make friends with bad friends and it is their invitations along with our shocking moments that make us make mistakes. First there will be basic things, small things, it's racing, then gradually from those small things, those basic things will develop into more serious things like drugs and addiction. And that also means we choose to die a white death, or drop out of school to go into fun and car trips. Then, when there are no longer enough conditions to serve games and races, stealing is inevitable. Video games are increasingly developing and becoming attractive to young people, but control is not very strict, so it is difficult to avoid unfortunate consequences. So choose meaningful friends for yourself, so that together you can develop a good friendship and help each other progress. So, let's honestly exchange our thoughts and opinions with our sincere friends so that our friendship will become better and better. That's just the issue of school-age friendship, but another equally important issue is the issue of school-age love. Nowadays people still assert that there should not be love at this age. School-age love sometimes originates from friendship, but friendship is not always the origin of love. School age love is a topic that needs attention when today the rapid development of foreign mass media, movies, magazines, and stories has been having a very strong influence on people. Adolescence is accompanied by unconscious exploration beyond the limits allowed. And the consequences are inevitable, unavoidable. What is the tragedy that happens to students? This age is not yet fully developed both physically and mentally. Mild is a decline in learning, lack of concentration in studying. Seriously, many girls at this age become victims of abortion or students have to drop out of school to become reluctant young fathers and mothers at an age where they cannot eat enough to worry. Impulsive, unconscious, and thoughtless actions lead to heartbreaking endings such as suicide, river jumping, and abortion. In short, school age friendship and love are quite beautiful but full of complications. Students need to be properly advised and oriented so that they do not have wrong ideas and fall, in which the role of school and family is very important. Also a school-age student, my friends and I try to study together, find true friends to study better together, and think carefully so that there are no consequences. Regrettable in friendship and love.
Suy nghĩ của em về tấm gương một người không chịu khuất phục số phận Hướng dẫn Trên đời này có nhiều người khi sinh ra gặp nhiều diều không may mắn. Cuộc sống trở nên bất hạnh, khó khăn đối với họ. Họ đã sống chật vật, lầm lụi, cố gắng chịu đựng để sống qua ngày. Tuy nhiên cũng có rất nhiều người không chấp nhận số phận, bằng ý chí và nghị lực và họ đã đóng góp tài năng của mình cho đất nước. Họ là niềm tự hào để cho chúng ta noi theo và học tập. Và một tấm gương tiêu biểu, với ý chí vươn lên, anh đã trở thành nhà giáo ưu tú. Đó chính là nhà giáo Nguyễn Ngọc Ký. Nguyễn Ngọc Ký đã trải qua quá trình rất dài để trở thành một thấy giáo đứng trên bục giảng. Lên bốn tuổi, anh bị sốt, một thời gian sau anh bị liệt cả hai tay. Hai cánh tay thòng xuống, anh chỉ nhìn tay mà khóc. Gia đình anh cũng không biết làm sao, nhìn tay anh mà thấy thương anh hơn. Anh bị liệt hai tay, nhưng anh vẫn muốn học, ngày ngày anh đứng nép bên cửa sổ nghe cô giáo giảng bài. Cô thấy thương anh quá nên cho anh vào lớp học. Anh được ngồi trên một chiếc chiếu, dùng chân để viết. Rồi những lúc bị chuột rút, ngón chân sưng lên, lúc đó làm anh đau quằn quại. Cô thấy thương anh quá nhưng vì ảnh hưởng đến lớp học nên cô buộc lòng phải đưa anh về và nói chuyện với gia đình anh, cho anh ở nhà. Mẹ và các chị thương anh lắm. Nhưng vì hồi đó, không có ai được đi học nên ở nhà không có ai ở nhà dạy cho anh học. Mấy ngày hôm sau, anh quắp viên gạch tập viết bằng chân. Chữ đầu tiên anh viết là o, rồi đến chữ v. Những chữ cái của anh in đầy trên mặt đất, trên tường,…đâu đâu cũng có mặt những chữ cái ấy. Cuối cùng anh đã trở thành nhà giáo ưu tú trong nhiều năm liền. Năm 1964, anh được Bác Hồ trao tặng huy hiệu, được cử đi thi Toán quốc tế,… Năm 1966, anh được gởi giấy mời từ các trường để trò chuyện cùng học sinh, các học sinh đưa các câu hỏi để anh trả lời. Vài năm sau anh lại được Bác Hồ trao tặng nhiều huy hiệu nữa. Anh được đến dự giờ các tiết học của hầu hết các trường trong nước. Hơn một ngàn tiết học, đó là con số mà những người giáo viên nằm mơ cũng không có được. Trong những lần đến dự giờ, ông ngồi ở dưới lớp ghi chép lại để tìm ra những phương pháp dạy và học mới… Có lẽ mọi người đang thắc mắc, tại sao ông bị liệt cả hai tay mà lại trở thành thầy giáo đứng trên bục giảng dạy biết bao nhiêu tiết học, bao nhiêu con người trong nhiều năm qua? Ông đã làm điều đó bằng cách: viết bài giảng của mình lên một tờ giấy khổ to, mỗi lần giảng tới đâu ông kéo dây xuống. Chính vì ông giảng bài trước, làm như thế nên ông đã đào tạo nhiều người thành tài. Họ là những người bất hạnh, mà lại có ý chí, nghị lực để vươn lên, đi trên con đường thành công của mình. Nhưng tại sao nhiều người hiện nay sinh ra không gặp bất hạnh, may mắn hơn họ rất nhiều mà chúng ta lại không cố gắng học tập. Trong cuộc sống, nếu chúng ta có ý chí vươn lên trong cuộc sống thì chúng ta có thể đạt được thành công mà chúng ta muốn có. Anh Nguyễn Ngọc Ký đã trở thành nhà giáo mặc dù bị liệt cả hai tay… Tôi tin rằng, nếu các bạn đi bằng chính đôi chân của mình, thì có thể đạt được cái đích mà mình muốn đến. Bởi vì “Trên con đường thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng”
My thoughts on the example of a person who refused to submit to fate Instruct In this world, there are many people who are unlucky when they are born. Life becomes unhappy and difficult for them. They lived a hard, miserable life, trying to endure to get through the day. However, there are also many people who do not accept their fate, with will and determination, they contribute their talents to the country. They are our pride to follow and learn from. And a typical example, with the will to improve, he became an excellent teacher. That is teacher Nguyen Ngoc Ky. Nguyen Ngoc Ky went through a very long process to become a teacher standing on the podium. At the age of four, he had a fever, and after a while he became paralyzed in both arms. His arms hung down, he just looked at his hands and cried. His family didn't know what to do either, looking at his hands made them feel more sorry for him. His arms were paralyzed, but he still wanted to study. Every day he stood by the window listening to the teacher lecture. She felt sorry for him so much that she let him into the classroom. He sat on a mat, using his feet to write. Then when he had cramps and his toes swelled, it made him writhe in pain. She felt so sorry for him, but because it affected the class, she was forced to take him home and talk to his family, letting him stay home. Mom and sisters love you very much. But because back then, no one could go to school, so there was no one at home to teach him. A few days later, he picked up the writing brick with his foot. The first letter he wrote was o, then v. His letters are printed all over the ground, on the walls,...those letters are everywhere. In the end, he became an excellent teacher for many years. In 1964, he was awarded a badge by Uncle Ho, sent to the international Math competition, etc. In 1966, he was sent invitations from schools to talk with students. The students gave him questions for him to answer. . A few years later, he was awarded many more badges by Uncle Ho. He was able to attend classes at most schools in the country. More than a thousand lessons, that is a number that teachers cannot even dream of having. During class visits, he sat in the classroom taking notes to find new teaching and learning methods... Perhaps everyone is wondering, why did he become paralyzed in both hands and become a teacher standing on the podium teaching so many classes and so many people over the years? He did it by: writing his sermon on a large piece of paper, and each time he preached, he pulled down the string. Because he gave lectures first and did so, he trained many talented people. They are unfortunate people, but they have the will and energy to rise up and go on their path to success. But why are many people today born without misfortune, much luckier than them, but we don't try to learn. In life, if we have the will to rise in life, we can achieve the success we want. Mr. Nguyen Ngoc Ky became a teacher despite having both arms paralyzed... I believe that if you walk on your own two feet, you can reach the destination you want to reach. Because "On the path to success there are no footprints of lazy people"
Suy nghĩ của em về văn hóa chào hỏi của giới trẻ hiện nay Hướng dẫn Suy nghĩ của em về văn hóa chào hỏi của giới trẻ hiện nay Trong xã hội hiện đại ngày nay có nhiều thứ thay đổi. Từ nhà cửa, phố xá, xe cộ cho đến những công trình tầm cỡ. Có phải vì thế mà những văn hóa truyền thống tốt đẹp, cụ thể như văn hóa chào hỏi trong mỗi người, nhất là trong giới trẻ ngày nay, đang thay đổi theo cuộc sống hiện đại ấy? Trong cuộc sống hàng ngày, lời chào có một vai trò vô cùng quan trọng. Chẳng vậy mà từ xa xưa, cha ông ta đã nhắc nhở bảo nhau: “Lời chào cao hơn mâm cỗ”. Tại sao cha ông ta lại ví như vậy? Lời chào có giá trị to lớn trong truyền thống văn hóa không chỉ riêng ở nước ta mà còn ở nhiều nước trên thế giới. “Mâm cỗ” là thứ cao sang thể hiện sự tôn trọng với người được mời đến ăn. Tuy nhiên lại không bằng lời chào vì lời chào thể hiện thái độ tôn trọng người của bản thân mình với mọi người, có thể là: ông, bà, bố, mẹ, thầy, cô, bạn bè… Nhận được lời chào chúng ta cảm thấy mình được tôn trọng, cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. Như vậy ta có thể khẳng định lời chào có một ý nghĩa quan trọng và to lớn. Chẳng vì thế mà khi mới biết nói bố mẹ đã dậy chúng ta chào ông, chào bà, chào những người xung quanh. Văn hóa chào hỏi là văn hóa ứng xử thể hiện sự lễ phép, lịch sự của cho ông ta. Lời chào cũng thể hiện sự tôn trọng, tình cảm gắn bó, thân thiết của người chào đối với người được chào hỏi. Thế nhưng, có một số người, trong đó có giới trẻ hiện nay cho rằng chào hỏi là một lời lẽ màu mè, đã quen nhau rồi sao còn phải chào nhau nữa. Một số khác thì lại cho rằng mình đã chào nhiều lần mà người kia không để ý, thì thôi không phải chào nữa. Một số khác thì lại chào kiểu chống đối chào quá to như hét vào mặt người ta. Lại cso những người ngại giao tiếp, không thích chào hỏi, thấy người quen đi qua lờ đi, giả vờ như không quen biết, sợ tốn mất một lời chào. Một câu chào chỉ đơn giản thôi, sao lại khó đến vậy? Trong bối cảnh hội nhập và phát triển, nước ta đã mở cửa và tiếp nhận nhiều luồng văn hóa khác nhau, nhưng làm sao để hòa mà không tan thì là một câu hỏi lớn đặt ra. Bên cạnh đó với nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, ai cũng bộn bề lo toan,miếng cơm manh áo, dường như văn hóa ứng xử, văn hóa chào hỏi bị lãng quên, xem nhẹ, thay vào đó là việc kiếm tiền. Chính vì bận rộn nên việc giáo dục con cái từ khi còn nhỏ cũng rất ít, ở thành phố mọi việc đều giao cho người giúp việc, giao cho cô giáo vì vậy việc giáo dục con càng khó hơn. Chính vì vậy mà ra đường, đến trường chúng ta không thấy ngạc nhiện vì trẻ nhỏ không chào người quen biết, học sinh không biết chào thầy cô, thậm chí còn không để ý là thầy cô đang đi hoặc đứng trước mặt mình. Chạy nhảy, đùa nghịch đâm sầm cả vào thầy cô rồi cũng không biết nói lời xin lỗi. Có bạn nhìn thấy thầy cô thì quay đi, có bạn thì chào vội vàng, có bạn thì chào nhanh quá còn phat âm sai “Em chào cô ạ” thì biến thành “quạ ạ” đã chào ngắn, chào tắt rồi, lại còn chào sai. Những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống, nhưng nó lại có giá trị to lớn về mặt nhân văn, về giá trị chuẩn mực đạo đức trong xã hội. Thế nên, mỗi người nhất là giới trẻ những chủ nhân tương lai của đất nước chúng ta cần tự tạo cho mình một kỹ năng chào hỏi. Để nó là hành trang bên mình khi còn là học sinh, lời chào có thể xây dựng nên một tình bạn đẹp, tình thầy trò gắn bó. Khi ra ngoài xã hội sẽ được mọi người tôn trọng. Chẳng gì tuyệt vời hơn khi chúng ta là một người có văn hóa, có lịch sự, chúng ta được mọi người yêu mến kính trọng. Một lời chào đơn giản thôi phải không nào, nhưng nó lại mang một ý nghĩa to lớn. Sẽ chẳng có gì phải ngại ngần khi nói ra lời chào của chính bạn, bởi một chào được nói ra bạn sẽ có thêm rất nhiều thứ. Hi vọng trong tương li khi nền kinh tế nước ta phát triển hơn nữa thì văn hóa của nước ta, đặc biệt là văn hóa chào hỏi, sẽ không bị lãng quên, bị bóp méo, xô lệch.
My thoughts on the greeting culture of today's youth Instruct My thoughts on the greeting culture of today's youth In today's modern society, many things have changed. From houses, streets, vehicles to large projects. Is that why good, specific traditional cultures such as greeting culture in each person, especially today's youth, are changing with modern life? In everyday life, greetings play an extremely important role. That's why since ancient times, our ancestors have reminded each other: "Greetings are higher than the feast." Why did his father make such a comparison? Greetings have great value in cultural traditions not only in our country but also in many countries around the world. "Feast tray" is a luxurious thing that shows respect to the person invited to eat. However, it is not as good as a greeting because a greeting shows one's respectful attitude towards everyone, be it: grandfather, grandmother, father, mother, teacher, teacher, friend... When we receive a greeting, we feel respected, feel happy, feel happy. So we can confirm that greetings have a great and important meaning. That's why when we first learned to speak, our parents taught us to say hello to grandpa, grandma, and everyone around us. Greeting culture is a behavioral culture that shows his politeness and politeness. Greetings also show the respect, affection, and closeness of the greeter to the person being greeted. However, there are some people, including today's young people, who think that greeting is a fancy word. If you already know each other, why do you still have to greet each other? Others think that if they say hello many times without the other person noticing, then they don't have to say hello anymore. Some others greet in a rebellious way, greeting too loudly as if shouting at people. Also, there are people who are afraid to communicate, don't like greeting people, when they see familiar people passing by, they ignore them and pretend they don't know them, afraid of wasting a greeting. A simple greeting, why is it so difficult? In the context of integration and development, our country has opened its doors and accepted many different cultural streams, but how to blend without dissolving is a big question. Besides, with the socialist-oriented market economy, everyone is busy with worries and food, it seems that the culture of behavior and greeting culture is forgotten and overlooked, replaced by making money. Because of busyness, there is very little education for children from an early age. In the city, everything is left to maids and teachers, so educating children is even more difficult. That's why when we go out or go to school, we're not surprised because children don't greet people they know, students don't know how to greet teachers, and don't even notice that teachers are walking or standing in front of them. Running, jumping, joking around, bumping into teachers and not knowing how to say sorry. Some students turned away when they saw the teacher, some students greeted quickly, some students greeted too quickly and mispronounced "Hello, teacher" and turned into "crow", the greeting was short, the greeting was shortened, and even hi sai. The smallest things in life, but they have great value in terms of humanity and moral standards in society. Therefore, each person, especially the youth, the future owners of our country, needs to create their own greeting skills. Letting it be your luggage when you are a student, greetings can build a beautiful friendship, a close bond between teacher and student. When you go out in society, you will be respected by everyone. There is nothing more wonderful than when we are a cultured, polite person, we are loved and respected by everyone. It's a simple greeting, isn't it, but it carries a great meaning. There is nothing to be shy about saying your own greeting, because a said hello will give you so much more. Hopefully in the future, when our country's economy develops further, our country's culture, especially the greeting culture, will not be forgotten, distorted, or distorted.
Suy nghĩ của em về “Tuổi hai mươi”- Văn lớp 12 Hướng dẫn Suy nghĩ của em về “Tuổi hai mươi”- Văn lớp 12 Bài làm Trong cuộc đời mỗi con người đều phải tuân thủ những quy luật của tạo hóa, sinh ra, lớn lên trưởng thành, bệnh tật và chết đi. Mỗi con người đều có một thời tuổi trẻ, một tuổi hai mươi tràn đầy ước mơ, hoài bão. Tuổi hai mươi chính là tuổi đẹp nhất mà mỗi con người có được. Nó là quãng thời gian mà khi nó đã qua đi không ai có thể lấy lại được. Mỗi chúng ta khi nhớ về tuổi hai mươi của mình sẽ có những cảm giác khác nhau. Có người cảm thấy vui vẻ hạnh phúc khi nhớ về tuổi trẻ của mình, cũng có người cảm thấy dằn vặt tiếc nuối vì những điều muốn làm nhưng chưa làm được, hoặc những việc đã làm sai. Tuổi hai mươi là con số đáng nhớ nhất trong cuộc đời mỗi con người về sau. Bởi đây là tuổi các bạn đã được làm lễ trưởng thành, không còn là đứa trẻ, là học sinh để có thể làm nũng với bố mẹ, hay đòi hỏi quá nhiều sự chăm sóc. Tuy nhiên, tuổi hai mươi các bạn cũng chưa đủ trưởng thành để có thể tự quyết định mọi thứ. Tuổi hai mươi là viên gạch nền móng đầu tiên đánh dấu sự trưởng thành của bạn. Nó sẽ mở đầu một giai đoạn mới trong cuộc đời một con người bạn phải sống làm sao cho xứng đáng với một thời tuổi trẻ của. Biết bao thế hệ cha anh chúng ta những lớp người đi trước đã làm nên một tuổi hai mươi hào hùng, với những lý tưởng sống, hoài bão lớn lao. Tạo nên sự nghiệp anh hùng trong cuộc đời mình. Nhờ có những con người anh dũng đó mà dân tộc Việt Nam nhỏ bé của nước ta chiến thắng hai nước lớn mạnh Pháp và Mỹ. Chắc hẳn chúng ta nhiều người đã đọc cuốn nhật ký “Mãi mãi tuổi 20” của liệt sĩ Nguyễn Văn Thạc, thông qua cuốn nhật ký đó chúng ta thấy được rằng thế hệ cha anh chúng ta đã có một tuổi hai mươi thật đáng tự hào, thật lừng lẫy biết bao. Những con người tuổi xuân phơi phới nhưng không ngại hy sinh thân mình, không ngại mất mát đau thương xông pha lửa đạn để bảo vệ từng mảnh đất quê hương thân yêu. Trong thời kỳ hiện đại, chúng ta hạnh phúc hơn những người đi trước vì chúng ta sinh ra và lớn lên trong thời bình được yêu thương, che chở của cha mẹ, được học hành tới nơi tới chốn. Chúng ta có mọi điều kiện để thực hiện những ước mơ hoài bão của mình. Nhưng cũng có nhiều người, họ đã hối tiếc rất nhiều khi nghĩ về tuổi hai mươi của mình, khi họ không dám theo đuổi ước mơ của mình, rụt rè nhút nhát không dám thực hiện những ước mơ lớn. Để rồi khi cơ hội thời gian đi qua thì họ cảm thấy xót xa vì tuổi trẻ không đến hai lần. Nhiều người do thời trẻ bị bạn bè dụ dỗ, lôi kéo sa chân vào chốn ăn chơi, nên đã đánh mất tương lai tốt đẹp. Rồi vướng vào vòng lao lý tù tội, dẫn tới những vết nhơ trong cuộc đời mình, mà sau này muốn làm lại từ đầu cũng không còn được như trước nữa. Họ hối tiếc ân hận rất nhiều vì những việc mình đã làm, nhưng thời gian không quay trở lại bao giờ. Với bản thân tôi tuổi hai mươi chính là tuổi trưởng thành để tôi có thể thực hiện những ước mơ riêng của mình. Tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ cho một thời tuổi trẻ. Tuổi hai mươi là một cuốn phim quay chậm để chúng ta lưu giữ lại những kỷ niệm đáng nhớ. Để khi già yếu chúng ta nhìn lại tuổi thanh xuân của mình sẽ cảm thấy mát mẻ như một cơn mưa rào, để lại những kỷ niệm đáng nhớ dễ thương không có gì làm phai nhạt. Mỗi ngày đi qua các bạn đã tự chôn vùi tuổi trẻ của mình một cách vô ích. Để rồi khi các bạn lỡ sa chân vào những sai lầm, tương lai của các bạn bị mờ mịt tăm tối, gây đau đớn cho mọi người. Tuổi hai mươi chỉ đến một lần trong đời, nó là chuyến tàu tốc hành chỉ có chiều đi không có chiều trở lại. Mỗi người cần phải biết trân trọng cơ hội của mình để tạo ra những phương hướng ước mơ cho tương lai tốt đẹp hơn.
My thoughts on "Twenties" - Grade 12 Literature Instruct My thoughts on "Twenties" - Grade 12 Literature Assignment In life, every human being must obey the laws of creation, being born, growing up, getting sick and dying. Every person has a youth, a twenties full of dreams and ambitions. Twenty is the most beautiful age that every person can have. It is a time that, once gone, no one can get it back. Each of us will have different feelings when remembering our twenties. Some people feel happy when remembering their youth, while others feel tormented and regretful because of the things they wanted to do but couldn't do, or the things they did wrong. Twenty is the most memorable number in every person's life. Because this is the age when you have the ceremony to become an adult, no longer a child or a student to be able to coddle your parents or require too much care. However, in your twenties you are not yet mature enough to make your own decisions. Your twenties are the first foundation stone that marks your maturity. It will open a new stage in a person's life. You must live in a way worthy of your youth. Countless generations of our ancestors and predecessors have created a heroic age of twenty, with great living ideals and ambitions. Create a heroic career in your life. Thanks to those heroic people, our country's small Vietnamese people defeated the two powerful countries of France and America. Surely many of us have read the diary "Forever 20" of martyr Nguyen Van Thac. Through that diary, we can see that our ancestors' generation had a very proud twenty years. How proud, how illustrious. People who are young but not afraid to sacrifice themselves, not afraid of painful losses, rush into fire and bullets to protect each piece of their beloved homeland. In the modern era, we are happier than our predecessors because we were born and raised in peacetime, loved and protected by our parents, and well educated. We have all the conditions to realize our dreams and ambitions. But there are also many people who regret a lot when they think about their twenties, when they did not dare to pursue their dreams, were timid and did not dare to realize big dreams. Then when the opportunity of time passes, they feel sad because youth does not come twice. Many people, when they were young, were lured and lured into entertainment by their friends, so they lost their good future. Then he got caught in the cycle of prison labor, leading to stains in his life, and even if he wanted to start over again, it would no longer be the same as before. They regret a lot for what they have done, but time will never come back. For me, twenty is the age of adulthood where I can realize my own dreams. Create memorable memories for your youth. Twenty years old is a slow-motion movie for us to retain memorable memories. So that when we are old and weak, we will look back on our youth and feel as cool as a shower, leaving behind lovely memories that nothing will fade. Every day that passes, you bury your youth in vain. Then when you accidentally fall into mistakes, your future becomes cloudy and dark, causing pain for everyone. The age of twenty only comes once in a lifetime, it is an express train that only goes forward and never comes back. Each person needs to appreciate their opportunities to create dream directions for a better future.
Đề bài: Suy nghĩ của em vể chú ếch trong truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng. Từ câu chuyện này em rút ra bài học gì? Bài làm Truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng mang đến cho người đọc nhiều suy nghĩ về nhân vật ếch và giúp ta có được những bài học bổ ích. Chú ếch trong câu chuyện nghĩ bầu trời chỉ bé như một cái vung vì nó sống ở đáy giếng đã lâu ngày, xưa nay chưa từng ra khỏi miệng giếng. Các con vật sống cùng với ích dưới đáy giếng như nhái, cua, ốc đều bé nhỏ. Nó chỉ cần cất tiếng kêu ộp ộp cũng đủ làm cho chúng hoảng sợ. Vì chưa từng gặp kẻ nào mạnh hơn mình nên ếch mới nghĩ nó là một vị chúa tể. Đó là một suy nghĩ sai lầm, song điều này rất dễ hiểu: ếch đã bao giờ bước ra khỏi cái miệng giếng đó đâu, nên nó không biết thế giới ngoài kia còn bao điều lo lớn là phải! Nhưng không chỉ thiếu hiểu biết, chủ quan và kiêu ngạo, ếch còn là một kẻ không thức thời. Lần đầu tiên rời khỏi cái giếng nhà mình, đáng ra nó phải khiêm nhường học hỏi về thế giới mới. Nhưng không. Nó nghĩ cái nơi mới mẻ này cũng như cái giếng cạn của nó, vây nên đi lại nghênh ngang kêu ồm ộp, nhâng nháo nhìn trời và không thèm để ý gì đến xung quanh. Việc ếch bị trâu đi qua giẫm bẹp cũng là điều dễ hiểu. Đó là hậu quả tất yếu của thói chủ quan, kiêu ngạo như khi còn ở trong đáy giếng. Giá ếch chịu khó để ý xung quanh thì đã không xảy ra tai hoạ. Nhưng tiếc thay, nó đã không biết thân biết phận như vậy thì nếu khống bị trâu giẫm, nó cũng sẽ găp phải một tai hoạ khác. Câu chuyện về chú ếch ngốc nghếch đã mang lại cho người đọc nhiều bài học có ích trong cuộc sống. Một môi trường nhỏ bé, hạn hẹp, không có sự giao lưu sẽ làm hạn chế tầm hiểu biết về thế giới xung quanh. Khi sống lâu trong một môi trường khép kín, sự hiểu biết của người ta sẽ trở nên nông cạn, hạn hẹp, từ đó dễ nảy sinh tâm lí chủ quan, kiêu ngạo. Bởi vậy, chúng ta phải biết mở rộng các mối quan hệ bạn bè, thầy cô; biết "đi một ngày đàng" để "học một sàng khôn". Bên cạnh đó, sự kiêu ngạo, chủ quan rất dễ khiến cho ta phải trả giá đắt, có khi mất mạng như chú ếch kia. Vì vây, dù sống ở trong môi trường nào cũng không nên bó hẹp suy nghĩ, phải chú ý học hỏi để mở rộng tầm hiểu biết. Và khi thay đổi môi trường sống hoặc lĩnh vực nghề nghiệp quen thuộc phải thận trọng, khiêm tốn tìm hiểu để thích nghi; tránh chủ quan, kiêu ngạo, suy nghĩ nông cạn, hạn hẹp.
Topic: My thoughts about the frog in the fable The Frog at the Bottom of the Well. What lesson do you learn from this story? Assignment The fable of the Frog at the Bottom of the Well gives readers many thoughts about the frog character and helps us learn useful lessons. The frog in the story thinks the sky is only as small as a bowl because he has lived at the bottom of the well for a long time and has never left the well. The animals that live with the insects at the bottom of the well, such as frogs, crabs, and snails, are all small. Just making a croaking sound is enough to scare them. Because he has never met anyone stronger than him, the frog thinks he is a lord. That's a wrong thought, but this is very easy to understand: the frog has never stepped out of that well, so it doesn't know that there are many big worries in the world out there! But not only is the frog ignorant, subjective and arrogant, he is also an unfashionable person. The first time he left his home well, he should have humbly learned about the new world. But not. It thought this new place was like its own dry well, so it walked around proudly making noises, frantically looking at the sky and not paying any attention to its surroundings. It is understandable that frogs are trampled by passing buffaloes. That is the inevitable consequence of subjectivity and arrogance like when we were at the bottom of the well. If only the frog had paid attention to his surroundings, disaster would not have occurred. But unfortunately, it did not know its fate like that, so if it was not trampled by a buffalo, it would also encounter another disaster. The story of the stupid frog has brought readers many useful lessons in life. A small, limited environment without communication will limit understanding of the world around you. When living for a long time in a closed environment, people's understanding will become shallow and limited, thereby easily giving rise to a subjective and arrogant mentality. Therefore, we must know how to expand our relationships with friends and teachers; know how to "walk a long way" to "learn a sieve of wisdom". Besides, arrogance and subjectivity can easily cause us to pay a high price, sometimes losing our lives like that frog. Therefore, no matter what environment you live in, you should not limit your thinking, you must pay attention to learning to expand your understanding. And when changing your living environment or familiar career field, you must be cautious and humbly learn to adapt; Avoid subjectivity, arrogance, shallow and limited thinking.
Đề bài: Bạn nghĩ gì về bạn và chọn bạn Bài làm Sống trong xã hội, hầu như người nào cũng có bạn hữu. Có bạn tốt và có bạn xấu. Bạn tri âm, bạn tri kỉ, bạn chí thân… là nói về bạn tốt. Trái lại có loại bạn sớm nắng chiều mưa, có kẻ lừa thầy phản bạn, khi vui thi có bạn, lúc hoạn nạn thì hết bạn! Suy nghĩ về tình bạn và chọn bạn bè Không Tử chia bạn tốt ra làm ba loại: bạn chính trực, bạn biết giữ chữ tín, bạn có kiến thức uyên bác. Đó là những con người thẳng thắn khuyên ngăn những sai lầm, khiếm khuyết của bạn, không bao giờ sai hẹn, sai lời, lúc hoạn nạn, khó khăn, lúc vui, buồn, lúc sống, chết đều có nhau; bạn có văn hóa, có học vấn, từng trải, có thế giúp ta mở mang kiến thức, vươn lên một tầm văn hóa mới: thành người có học và có hạnh, một nhân cách văn hóa. Câu chuyện cổ, vở chèo cổ rất được nhân dân ta yêu thích mang tên Lưu Bình – Dương Lí ca ngợi tình bạn đẹp thủy chung như thế. Nhà thơ Chính Hữu có bài thơ Đồng Chí nói về thời kháng chiến chống Pháp (1946-1954) từng gian khổ có nhau, vào sinh ra tử có nhau cùng chung lí tưởng chiến đấu cao cả. Súng bên súng, đầu sát bên đầu Đêm rét chung chăn thành đòi tri kỉ… .. Đêm nay rừng hoang sưang muối Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới Đầu súng trăng treo Trong cuộc sống, có nhiều tình bạn rất đẹp: giúp nhau công việc, vốn liếng làm ăn, vượt qua số phận, vượt qua đói nghèo, vươn lên làm giàu. Có nhiều thứ tình bạn: bạn đồng học, bạn tuổi thơ, bạn đồng hương, bạn đồng khoa, bạn đồng tuế Bạn tuổi thơ trong sáng, hồn nhiên của thời áo trắng là thật đẹp. đáng tự hào. Tam nguyên Yên Đổ Nguyễn Khuyến và Tiến sĩ Dương Khuê là hai bạn đồng khoa cuối thế ki XIX. Đọc bài thơ Khóc Dương Khuê của Nguyễn Khuyến, ai cũng cảm động về một tình bạn thủy chung: Bác Dương thôi đã thôi rồi, Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta. Nhớ từ thuở đăng khoa ngày trước, Vẫn sớm hôm tôi bác cùng nhau, Kính yêu từ trước đến sau, Trong lúc gặp gỡ khác đâu duyên trời. Khổng Tử cũng chia bạn xấu làm ba loại: bạn chỉ biết khua môi múa mép, bạn miệng nam mô bụng bồ dao găm, bạn chỉ ba hoa nói mà không làm. Đó là những kẻ đạo đức kém, hai mặt tráo trở, sẵn sàng bán ré lương tâm, bán rẻ bạn bè cho quỹ dữ. Tục ngữ có câu: “Tin bạn mất vợ, tin bợm mất bò”. Bạn xấu nhan nhản khắp nơi; loại bạn này đáng sợ lắm! “Buôn có bạn, bán có phường”, “Ra đi vừa gặp bạn hiền /Sướng bằng ăn quá đào tiên trên trời". Bạn hiền là bạn tốt. Trong cuộc đời, ta không nên tin và kết bạn với những người chí biết nói mà không hề làm, chỉ biết đàn đúm vui chơi hưởng lạc, thấy lợi quên bạn, “tham vàng bỏ ngãi”, khi bạn gặp bất hạnh thì ngoảnh mặt làm ngơ, thậm chí còn ngấm ngầm hại bạn. Kết giao bạn bè có quan hệ rất lớn đến sự trưởng thành, đến sự thành bại trong sự nghiệp. Tuổi thơ được sống trong tình bạn đẹp, được kết giao với bạn tốt mà trở nên chăm ngoan, học giỏi. Nếu giao du với bạn xấu thì sớm muộn cũng trở thành ăn chơi đua đòi, nhác học, trốn học, bỏ học, thành học sinh hư, cá biệt. “Gần mực thì đen" là điều ta cần biết, cần nhớ. Hậu quả cua việc chơi với bạn xấu, kết giao với bạn xấu thật đáng sợ. Có người bị bạn xấu lừa mà bị tổn thất tài sản, trắng tay. Có người chơi với bạn xấu mà dấn sâu vào vòng tù đày, tội lỗi. Có người không thận trọng khi kết bạn mà bị bạn lừa, tan nát cả gia đình, thậm chí mất cả mạng sống của mình. A dua theo bạn xấu là không nên. Phải tránh xa những kẻ “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”. Có trải qua hoạn nạn, khó khăn, ta mới phân biệt được bạn xấu, bạn tốt, bạn hiền, bạn thủy chung… Bước vào đời, không ai có thể sống cô đơn, cô độc, cần được sum vầy, trong bạn bè. Người xưa có nhắc: “Phải quảng giao để tìm tri âm, tri kỉ”, để được sống hạnh phúc, cổ ngữ có câu: “Nhân sinh, đắc nhất tri kỉ, túc hĩ", nghĩa là trên đời mà có được một người bạn tri kỉ, thế là đủ”. Có phải vì thế mà Nguyễn Sưởng, một danh sĩ thời Trần đã viết: “Trải qua biển hồ mười năm mà ít tri kỉ’’ (Hồ hải thập niện tri kỉ thiểu). Đó là sự thật, vì ở khắp mọi nơi, sỏi, đá thì nhiều mà vàng, ngọc thì ít! Chọn bạn mà học hành, làm ăn. Chọn bạn để được sống hạnh phúc trong tình người. Một vấn đề, một việc rất hệ trọng, không đơn giản.
Topic: What do you think about friends and choosing friends? Assignment Living in society, almost everyone has friends. There are good friends and there are bad friends. Confidants, confidants, close friends... are talking about good friends. On the contrary, there are people who have friends in the morning and in the afternoon and in the rain. There are people who cheat their teachers and betray their friends. When they are happy, they have friends. When they are in trouble, they have no friends! Think about friendship and choosing friends Confucius divided good friends into three types: friends who are upright, friends who know how to keep trust, friends who have profound knowledge. These are people who frankly advise against your mistakes and shortcomings, never miss an appointment or say the wrong thing, in times of trouble, difficulty, in happiness and sadness, in life and death, they are all there for each other; Friends who are cultured, educated, and experienced can help us expand our knowledge and rise to a new cultural level: to become an educated and virtuous person, a cultural personality. The ancient story and ancient cheo play that our people love so much called Luu Binh - Duong Ly praises such a beautiful and faithful friendship. Poet Chinh Huu wrote a poem "Dong Comrade" about the time of the resistance war against the French (1946-1954). Gun next to gun, head next to head On a cold night, sharing a blanket turns into a soulmate... .. Tonight the wild forest is salty Standing side by side waiting for the enemy to come Hanging moon gun head In life, there are many beautiful friendships: helping each other with work, business capital, overcoming fate, overcoming poverty, and becoming rich. There are many types of friendship: classmates, childhood friends, compatriots, classmates, childhood friends. The pure, innocent childhood of the white shirt era is so beautiful. proud. Tam Nguyen Yen Do Nguyen Khuyen and Dr. Duong Khue were two fellow faculty members at the end of the 19th century. Reading the poem Crying Duong Khue by Nguyen Khuyen, everyone is touched by a faithful friendship: Uncle Duong, that's enough. The gentle cloudy water touches my heart. I remember from the time when I was admitted to the faculty in the past, It's still early in the morning when we're together, Dear from before to after, During the meeting, there was no other fate. Confucius also divided bad friends into three types: those who only know how to talk about things, those who talk like men, and those who only talk nonsense but don't do anything. These are people with poor morals, two-faced and deceitful people, ready to sell out their consciences and sell out their friends to the devil. There is a proverb that says: "Believe in a friend and lose your wife, believe in a fool and lose a cow." Bad friends are everywhere; This type of friend is very scary! "In business, you have friends, when you sell, you have wards", "When I left, I met a good friend / I'm as happy as eating peaches in the sky". A good friend is a good friend. In life, we should not trust and make friends with people we only know. talking but not doing anything, only knowing how to hang out and have fun, forgetting about friends, "greedy for gold and leaving behind", when you encounter misfortune, they turn a blind eye, and even secretly harm you. Making friends has a great relationship with maturity and career success. Childhood is lived in beautiful friendships, makes good friends, becomes obedient, and studies well. If you hang out with bad friends, sooner or later you will become a playboy, a lazy student, skip school, drop out of school, and become a bad student. "Close to ink, black" is what we need to know and remember. The consequences of hanging out with bad friends and associating with bad friends are scary. Some people were tricked by bad friends and lost their property and were left empty-handed. Some people hang out with bad friends and fall deeper into prison and sin. Some people are not careful when making friends and are tricked by them, ruining their whole family, even losing their lives. Following bad friends is not advisable. We must stay away from those who "follow the ox and the horse after the horse". Only through experiencing hardships and difficulties can we distinguish between bad friends, good friends, gentle friends, faithful friends... Entering life, no one can live alone or isolated, they need to be reunited with friends. The ancients said: "You must be generous in order to find your soul mate", in order to live happily, there is an ancient saying: "In life, you must win the most soulmate, you will be satisfied", which means that in life you can have a friend. A soulmate, that's enough." Is that why Nguyen Suong, a famous scholar of the Tran Dynasty, wrote: "Spanning the sea and lake for ten years but few soulmates" (Ten years of soulmate). is true, because everywhere, pebbles and stones are many but gold and jade are few! Choose friends to study and do business. Choose friends to live happily in human love. A problem, a very important matter, not simple.
Suy nghĩ gì về lẽ sống được gửi gắm trong câu: Chân lí thuộc về mọi người. Không chịu sống đời nhỏ nhoi! Hướng dẫn Sống có khát vọng là cuộc sống có ý nghĩa Mở bài: Sống hữu ích, sống vì mọi người luôn là lý tưởng của thế hệ thanh niên trong thời đại mới. Trong bài hát “Một đời người – một rừng cây”, nhạc sĩ Trần Long Ẩn từng viết: “Chân lí thuộc về mọi người. Không chịu sống đời nhỏ nhoi!”. Lời hát thiết tha đã để lại cho chúng ta biết bao suy nghĩ về trách nhiệm và bổn phận làm người trong cuộc đời này. Thân bài Chân lí là gì? Khái niệm chân lý dùng để chỉ những tri thức có nội dung phù hợp với thực tế khách quan; sự phù hợp đó đã được kiểm tra và chứng minh bởi thực tiễn. Nói một cách dễ hiểu: chân lý là một sự thật hiển nhiên của loài người luôn luôn đúng và tồn tại mãi mãi theo thời gian. Thực tế, chân lí là sự phù hợp giữa nhận thức và thực tiễn khách quan, là nhận thức đúng đắn hiện thực khách quan trong đầu óc con người. Lý tưởng sống của con người trong thời đại mới: Dựa trên khái niệm chân lí, câu nói trên có nghĩa là: những điều đúng đắn nhất thuộc về nhận thức của mọi người, được mọi người chấp nhận. Con người ý thức được ý nghĩa sự tồn tại của mình phải biết sống cuộc đời lớn lao, rực rỡ và hữu ích cho mọi người. Câu nói đề cao một lẽ sống cao đẹp, thái độ sống có trách nhiệm, biết cống hiến cho đời. Lẽ sống cao đẹp là không chỉ làm tốt những việc trong phận sự của mình mà còn sẵn sàng gánh vác, lãnh nhận về mình những khó khăn, cống hiến cho đời bằng những việc làm thiết thực. Trách nhiệm, cống hiến là một trong những người tiêu chí đạo đức làm người, tạo nên lối sống vị tha. Trách nhiệm làm nên những nghĩa cử cao đẹp: dám hi sinh, dám dẫn thân, biết chia sẻ phần gian khổ với mọi người. Xã hội cũng quy định rát rõ trách nhiệm, quyền hạn và nghĩa vụ của mỗi công dân nhằm hướng con người biết thực hiện bổn phận của mình đối với bản thân, gia đình và đất nước. Song, đó mới chỉ là quy định. Bản thân mỗi cá nhân phải biết tự nỗ lực vươn lên trong cuộc sống và đem lại những hành động ý nghĩa, những giá trị sâu sắc cho cuộc đời chung. Mỗi cá nhân sống mạnh mẽ và thành công thì xã hội sẽ tiến bộ, đất nước lớn mạnh, hạnh phúc lâu bền. Sống có trách nhiệm, biết cống hiến tạo nên hiệu quả công việc, tạo nên moi trường sống tốt đẹp, tạo sự gắn kết chặt chẽ giữa con người với nhau trong ra đình, tập thể, cộng đồng là một lối sống vững mạnh và tiến bộ, trở thành động lực phát triển xã hội. Nếu sống thiếu trách nhiệm, không biết cống hiến cho đời thì con người tự tách mình khỏi cộng đồng, trở nên lạc lõng, cô độc, tạo nên lối sống ích kỉ, cản trở công việc chung và sự phát triển của xã hội… Trong xã hội, có nhiều người chỉ vì lợi ích riêng mình mà sống thờ ơ, vô cảm tách biệt với cộng đồng. Họ chỉ lo cho bản thân, không quan tâm đến cộng đồng, không muốn thực hiện trách nhiệm nào đối với tập thể. Những người như thế thật đáng chê trách. Trách nhiệm là nhiệt tình, là sự cống hiến nhưng nếu nhiệt tình cống hiến một cách mù quáng thì tính trách nhiệm lại phản tác dụng. Sự nhiệt tình, cống hiến phải gắn liền với hiệu quả công việc, phù hợp với những chuẩn mực đạo đức, văn hóa, pháp luật và khả năng, năng lực của bản thân. Phải gắn công việc với các chuẩn mực đạo đức vốn được xã hội thừa nhận, đảm bảo công việc mang lại hiệu quả thiết thực. Nhiệt tình nhưng nông nổi, thiếu suy nghĩ, cố chấp là sự nhiệt tình vô ích, thậm chí là trở thành kẻ phá hoại. Muốn sống có trách nhiệm với bản thân và mọi người, cần phải làm gì? Một người năng nổ, có trách nhiệm với công việc nhưng nếu nhận lấy một công việc vượt quá sự hiểu biết của mình, chấp nhận vừa làm, vừa học vừa rút kinh nghiệm có thể sẽ gây ra những tổn thất lớn cho tập thể. Tri thức luôn đóng vai trò quyết định thành công trong công việc, không nên chỉ dựa trên lòng nhiệt tình mà nhận lấy về mình những trách nhiệm quá lớn, vượt quá khả năng. Ý thức được sự cần thiết có lẽ sống cao đẹp, có tinh thần trách nhiệm, biết cống hiến hi sinh cần sống có trách nhiệm từ những việc nhỏ, trách nhiệm với bản thân, với những người xung quanh, với xã hội… Để cho lẽ sống đẹp đẽ trong bài ca được lan tỏa, nhiều phong trào của tuổi trẻ không chỉ là khẩu hiệu, mà phải biến khẩu hiệu thành hành động cụ thể: “tình nguyện vì cộng đồng”, “chung tay xây dựng nông thôn mới”, “thi đua học tập, sáng tạo, lập thân, lập nghiệp”, “xung kích bảo vệ Tổ quốc”. Hình thành nên một thế hệ trẻ “không chịu sống đời nhỏ nhoi” nối bước cha anh “sống vì mọi người” bằng các chương trình khởi nghiệp đang phát triển trên khắp đất nước, mang trong mình khát vọng lớn lao đưa đất nước mau chóng thoát khỏi đói nghèo, lạc hậu; biết cống hiến và hy sinh, làm chủ vận mệnh dân tộc, đưa đất nước tiến nhanh trên con đường công nghiệp hóa, hiện đại hóa, hội nhập và phát triển. Kết bài “Người vá trời lấp bể Kẻ đắp luỹ xây thành Ta chỉ là chiếc lá Việc của mình là xanh”. (Lá Xanh – Nguyễn Sĩ Đại) Sống bình thường chưa hẳn đã nhỏ bé mà sống chân thực với bản thân. Nhiều người có trí tuệ, có tiềm lực, theo đuổi những sự nghiệp lớn lao là điều hiển nhiên. Còn những ai không có đủ những điều kiện ấy thì hãy sống như cuộc sống vốn có của mình. Sống đẹp là sống hữu ích như chiếc lá kia dâng cho đời màu xanh, góp phần tạo nên sự sống tươi xinh.Thanh niên sống đẹp không có gì khác hơn là sống vì đất nước. Thanh niên hãy vì đất nước mà không ngừng rèn luyện mình, mai này đem sức mình xây dựng quê hương như lời Bác Hồ đã thiết tha căn dặn
What thoughts about the meaning of life are conveyed in the sentence: Truth belongs to everyone. Refuse to live a small life! Instruct Living with ambition is a meaningful life Opening: Living usefully, living for everyone is always the ideal of the young generation in the new era. In the song "One life - one forest", musician Tran Long An once wrote: "Truth belongs to everyone. Refuse to live a small life! The passionate lyrics have left us with many thoughts about the responsibilities and duties of being human in this life. Body of the article What is truth? The concept of truth refers to knowledge whose content is consistent with objective reality; That compatibility has been tested and proven by practice. To put it simply: truth is an obvious truth of humanity that is always true and exists forever over time. In fact, truth is the compatibility between perception and objective reality, the correct perception of objective reality in the human mind. Human living ideals in the new era: Based on the concept of truth, the above statement means: the most correct things belong to everyone's perception and are accepted by everyone. People who are aware of the meaning of their existence must know how to live a great, brilliant and useful life for everyone. The saying promotes a noble way of life, a responsible living attitude, and knowing how to contribute to life. A noble way of life is not only to do well in one's duties, but also to be willing to shoulder and accept difficulties, and to contribute to life through practical work. Responsibility and dedication are among the moral criteria of being human, creating an altruistic lifestyle. Responsibility creates noble deeds: daring to sacrifice, daring to lead, knowing how to share hardships with everyone. Society also clearly stipulates the responsibilities, rights and obligations of each citizen to guide people in performing their duties towards themselves, their families and the country. However, that is just the rule. Each individual must know how to strive to improve in life and bring meaningful actions and profound values ​​to common life. If each individual lives strongly and successfully, society will progress, the country will grow, and happiness will last. Living responsibly, knowing how to contribute to work effectively, creating a good living environment, creating close bonds between people in families, collectives, and communities is a strong and sustainable way of life. progress, becoming a driving force for social development. If people live irresponsibly and do not know how to contribute to life, people separate themselves from the community, become lost and lonely, creating a selfish lifestyle, hindering common work and the development of society... In society, there are many people who, just for their own benefit, live indifferently and emotionally separate from the community. They only care about themselves, do not care about the community, and do not want to take any responsibility towards the group. Such people are truly reprehensible. Responsibility is enthusiasm and dedication, but if you blindly contribute with enthusiasm, responsibility will be counterproductive. Enthusiasm and dedication must be associated with work efficiency, in accordance with ethical standards, culture, law and one's own abilities and capabilities. Work must be associated with ethical standards that are recognized by society, ensuring that work brings practical results. Enthusiastic but impulsive, thoughtless, stubborn is useless enthusiasm, even becoming destructive. If you want to live responsibly with yourself and others, what should you do? A person is energetic and responsible at work, but if he accepts a job that is beyond his understanding, accepting to work, learn and gain experience can cause great losses to the team. Knowledge always plays a decisive role in success at work. You should not rely only on enthusiasm and take on responsibilities that are too big and beyond your ability. Be aware of the need to live a noble life, have a sense of responsibility, know how to contribute and sacrifice, live responsibly from small things, be responsible to yourself, to those around you, to society... In order for the beautiful life in the song to spread, many youth movements are not just slogans, but must turn slogans into concrete actions: "volunteer for the community", "join hands to build agriculture." new village", "emulate learning, be creative, establish yourself, start a career", "charge to protect the Fatherland". Forming a generation of young people who "refuse to live a small life" and follow in their father's footsteps "to live for everyone" through growing startup programs across the country, carrying within themselves a great desire to bring the country quickly. quickly escape poverty and backwardness; know how to contribute and sacrifice, master the nation's destiny, and bring the country forward quickly on the path of industrialization, modernization, integration and development. End “He mends the sky and fills the sea Those who build ramparts build cities I'm just a leaf My job is to be green." (Green Leaves – Nguyen Si Dai) Living normally is not necessarily small, but living authentically with yourself. It is obvious that many people have intelligence and potential, pursuing great careers. As for those who do not have those conditions, please live your life as it is. Living beautifully is living as usefully as that leaf that gives green to life, contributing to creating a beautiful life. Young people living beautifully is nothing more than living for the country. Young people, for the sake of the country, should constantly train themselves, tomorrow they will use their strength to build the homeland as Uncle Ho passionately advised.
Suy nghĩ gì về lời khuyên của S.Korolev: Không nên sống bình thường mà phải sống háo hức và mê say Hướng dẫn Sống háo hức, say mê sẽ đưa bạn đi nhanh đến thành công Mở bài: Sứ mệnh chân chính của con người là sống chứ không phải tồn tại. Sống đúng nghĩa là phải sống háo hức và say mê, đem lại nhiều lợi ích cho xã hôi, có sức mạnh tạo động lực giúp người khác vươn lên. Thân bài: Sống bình thường là gì? Sống bình thường là sống không có gì đặc biệt, thiếu nỗ lực, thiếu phấn đấu, không có ý thức vươn lên, cứ mặc cho cuộc sống đưa đẩy. Sống háo hức và say mê là gì? Sống háo hức và say mê là sống nhiệt tình, sôi nổi, đem hết tâm huyết của mình để thực hiện ước mơ, hoài bão; luôn lạc quan yêu đời và tin tưởng ở tương lai. Người sống say mê háo hức sẽ nhiệt tình với công việc, nhiệt tâm với mọi người, nhiệt thành với trách nhiệm và nghĩa vụ của mình. Câu nói khuyên con người hãy sống tích cực, nhiệt tình, sống hết mình. Cuộc đời sinh động và đẹp đẽ do làm việc sôi nổi. Cuộc đời không phải gánh nặng, mà là đôi cánh, là sáng tạo, là niềm vui. Thế giới thuộc về những ai sống có nhiệt huyết, say mê và có khát vọng cháy bỏng Lời khuyên của S. Korolev rất đúng đắn vì: Với bản thân mình: + Sống háo hức và mê say, con người sẽ có những hoài bão, ước mơ cao đẹp và luôn có khát vọng thực hiện những ước mơ ấy. Chính điều đó sẽ giúp con người sống một cách xung mãn và đáng yêu trong từng giây phút hiện tại của đời mình, giúp phát huy nội lực của bản thân, biết thể hiện chính mình, và như vậy giá trị năng lực của mình sẽ nâng cao. Trong quan hệ với mọi người: + Sống háo hức và mê say sẽ tạo nên được bầu không khí sinh động, là mối dây liên kết mọi người trong tình thân ái. Ở đó ta sẽ nhận được sự đồng cảm, chia sẻ và tình yêu thương của mọi người. + Sống bình thường con người sẽ bị hạn hẹp dần giữa những bộn bề, lo toan đầy căng thẳng, trước những ám ảnh về thành công, về tiền bạc; từ đó trở nên chểnh mảnh với mọi tương quan xã hội, dần dần trở nên cô đơn, lạc lõng. Trong quan hệ với công việc: + Sống háo hức và mê say là yếu tố chủ chốt để khởi sự và hoàn thành công việc. Nó là đức tính của những con người có bản lĩnh chỉ huy, lãnh đạo, tổ chức. + Sống háo hức và mê say sẽ thao thức, nghiền ngẫm về phương pháp làm việc, dám có những sáng kiến táo bạo và độc đáo để hoàn thành công việc. + Sống háo hức và mê say sẽ giúp con người vượt qua khó khăn, gian khổ và kiên trì cho đến cùng, không nao núng trước mọi thách đố và thất bại. + Sống bình thường, thiếu sự say mê và nhiệt tình chúng ta sẽ kéo lê công việc một cách nặng nề, mất đi niềm vui và tính sáng tạo. Lời khuyên của S. Korolev có ý nghĩa cực đối với thanh niên, học sinh vì: – Đây là lứa tuổi đã trưởng thành đủ để nhận thức được cái đúng, cái sai trong cuộc sống. – Đây cũng là lứa tuổi căng tràn sức sống, là lứa tuổi của nhiều ước mơ và có khả năng thực hiện ước mơ của mình. Bài học: Vấn đề không phải là chúng ta sống bao lâu, mà sống như thế nào. Gía trị con người trước hết là do bầu nhiệt huyết của họ – Năng nổ, xả thân trong bổn phận của mình và nhiệt tình hưởng ứng trong việc góp phần cho lợi ích chung. – Động viên, mở đường và trợ lực cho nhau trước những khó khăn và thử thách. – Cần dẹp tan những ý định buông xuôi, chùn bước, và triệt thoái những ý nghĩ buồn phiền, chán nản, ngờ vực, lo sợ, lưỡng lự không dám quyết định và tiến bước. – Tránh những kiểu nói “bàn ra”, những lời không có tính cách động viên và những câu dè pha gây nghi ngờ, thoái chí trong nhiệm vụ chung của mình và của mọi người. – Tránh những cách làm cẩu thả, xuề xòa, qua loa cho xong công việc hoặc tránh né bổn phận và trách nhiệm chung, tìm cách đẩy công việc cho người khác để mình được yên thân, nhàn nhã. Kết bài:
What do you think about S.Korolev's advice: You should not live normally, but live eagerly and passionately Instruct Living eagerly and passionately will bring you quickly to success Opening: The true mission of man is to live, not to exist. To live properly means to live eagerly and passionately, bringing many benefits to society, and having the power to motivate others to excel. Body of the article: What is normal living? To live normally is to live nothing special, without effort, without striving, without a sense of improvement, just letting life take you. What is living eagerly and passionately? To live eagerly and passionately is to live enthusiastically and enthusiastically, devoting all one's heart and soul to realizing dreams and ambitions; Always optimistic about life and confident in the future. People who live passionately and eagerly will be enthusiastic about their work, enthusiastic about people, and enthusiastic about their responsibilities and obligations. The saying advises people to live positively, enthusiastically, and to the fullest. Life is lively and beautiful due to exciting work. Life is not a burden, but a wing, a creativity, a joy. The world belongs to those who live with enthusiasm, passion and burning desire S. Korolev's advice is very correct because: With myself: + Living eagerly and passionately, people will have noble ambitions and dreams and always have the desire to realize those dreams. That will help people live fully and lovingly in every present moment of their lives, help them develop their inner strength, know how to express themselves, and thus the value of their abilities will be increased. advanced. In relationships with people: + Living enthusiastically and passionately will create a lively atmosphere, a bond that connects everyone in love. There we will receive sympathy, sharing and love from everyone. + Living a normal life will gradually limit people amid chaos, stressful worries, and obsessions about success and money; From then on, he became negligent with all social relationships, gradually becoming lonely and lost. In relation to work: + Living enthusiastically and passionately is a key factor in starting and completing work. It is a virtue of people who have the ability to command, lead, and organize. + Live eagerly and passionately, you will stay awake, ponder about working methods, dare to have bold and unique initiatives to complete the job. + Living eagerly and passionately will help people overcome difficulties and hardships and persevere until the end, undeterred by all challenges and failures. + Living normally, without passion and enthusiasm, we will drag our work heavily, losing joy and creativity. S. Korolev's advice is extremely meaningful for young people and students because: – This is the age that is mature enough to be aware of right and wrong in life. – This is also an age full of vitality, an age of many dreams and the ability to realize their dreams. Lesson: The question is not how long we live, but how we live. The value of people is first of all due to their enthusiasm – Energetic, self-sacrificing in their duties and enthusiastically responding in contributing to the common good. – Encourage, pave the way and support each other in the face of difficulties and challenges. - It is necessary to eliminate thoughts of giving up, faltering, and withdraw thoughts of sadness, discouragement, doubt, fear, and hesitation to decide and move forward. – Avoid "discussing" statements, non-encouraging words and derogatory statements that cause doubts and discouragement in your common task and that of everyone. – Avoid sloppy, careless ways of doing things, rushing through the work or avoiding common duties and responsibilities, trying to push the work to others so that you can be at peace and leisurely. End:
Đề bài: Bạn suy nghĩ gì về một thói quen trong xã hội: sự nịnh bợ. Bài làm Xu nịnh tức khen ngợi quá đáng hay hoang tưởng nảy sinh từ quyền lợi riêng tư, có thể được định nghĩa: “Đó là cử chi đáng khinh bỉ. Đó là quà tặng xấu xa và chỉ là bài học của những kẻ hợm hĩnh”. Kẻ nịnh hót thường là những tên ích kỉ nguy hiểm. Nó cố nhét vào trí óc con người những điều hư ảo hòm kiếm chát ân huệ hay đổi lại sự giúp đỡ thực lòng. Đó là kẻ xấu xa nhất trong số những kẻ thù. Nó vừa là tội phạm, vừa là nhân chứng: “Kẻ này lừa dối người phân xử, kẻ kia lừa dối chúng ta”. Một triết gia nói rằng: “Trong số những con thú hoang dã thì con thú gièm pha là đáng sợ nhất, còn trong số những người trong nhà thì đáng sợ nhất là kẻ xu nịnh”. Kẻ nịnh hót chỉ tìm kiếm cái lợi ích riêng tư và nó sống nhờ vào những kẻ đã lắng nghe nó. Suy nghĩ gì về thói quen nịnh bợ trong xã hội Những kẻ chân chính thường ít bị lường gạt bởi sự nịnh hót, bởi tâm địa của kẻ tim kiếm cái lợi ích riêng tư và sống nhờ vào những kẻ đã lắng nghe nó. Trong một số bức thư với lời lẽ dịu dàng, Louis Veuillot kể rằng hàng ngày ông nhận được những lời tán dương của biết bao bạn bè thân, sơ. Rồi cũng hàng ngày, đứng trước tấm gương để cạo mặt, ông tự hỏi: “Ta sẽ cạo nhẵn bao nhiêu người?”. Một người có chức vị, không muốn bị kẻ thuộc quyền khống chế, phải đương đầu chống lại bọn xu phụ, nịnh hót. Chúng cố nắm chỗ yếu của anh ta, làm cho anh ta tin phục, và coi những người khác đều là kẻ thù nghịch. Một hôm, vua Henry V đi ngang qua Amiens nghe thấy một vị quan tòa đang diễn thuyết. Ông ta ráng cổ trình bày những tiêu đề như: “Rất lớn, rất mạnh, rất tốt, rát nhân từ, rất cao thượng”. Nhà vua bèn nói: “Hãy thêm là rất mệt!”. Nhà vua làm ông quan tòa sửng sốt. Người tự trọng không bao giờ nịnh hót. Sự ca ngợi, còn gọi là “tâng bốc” là lời nói bùi tai, cách gợi cảm ngọt ngào cốt để cho người nghe thấy dễ chịu và nhấn mạnh về sự thành công cùa anh ta. Công tước De Morny nổi tiếng về nghệ thuật tỏ lời khen tặng. Vào năm 1862, tại Cleront Ferrand, ông kết thúc bài diễn văn bằng lòng khen ngợi hoàng hậu “là người đã đưa nhiều ân huệ lên ngai vàng, và hàng ngày ban bố xuống thần dân biết bao nhiêu lòng nhân ái”. Lời khen ngợi phải chân thực, thích hợp, xúc động. Nó mở ra những lời tán dương mà người la chưa diễn đạt hết và cũng tìm thấy ở đó đầy sự khoan dung. Nhưng nếu khen tặng lộ liễu thì có khi làm tổn thương tới tính khiêm tốn. Nếu nói thái quá thì trở thành kì cục, đôi khi còn bị người nghe phản đối. Sự khen tặng phải được cân nhắc cho hợp lí và công bằng, nhất là khi hạ thấp giá trị của người này để khen tặng người kia. Chẳng hạn có kẻ nói “Anh cũng rộng rãi như A, còn B thì hà tiện”. Phải trân trọng lời khuyên và cần lánh xa nó. Người ta lắng nghe và cử chỉ khiêm tốn ngay khi được khen, không nên tỏ vẻ vui mừng trên nét mặt và chỉ tỏ vẻ cảm ơn bằng cách nói: tôi chỉ làm hết bổn phận. Có lẽ khôn ngoan hơn là đừng nói gì cả…
Topic: What do you think about a habit in society: flattery. Assignment Flattery, which is excessive praise or paranoia arising from personal interests, can be defined: “That is a despicable act. It is an evil gift and only a lesson for snobs.” Flatterers are often dangerous selfish people. It tries to stuff people's minds with fictitious things in order to earn favors or get real help in return. It is the most evil of all enemies. It is both a criminal and a witness: "This one deceives the judge, that one deceives us." A philosopher said: "Among wild animals, the slanderer is the most terrifying, and among domestic people, the most terrifying is the flatterer." The flatterer only seeks personal gain and he lives off of those who listen to him. What do you think about the habit of flattery in society? Genuine people are often less deceived by flattery, by the mind of those who seek personal gain and live off of those who listen to it. In a number of tenderly worded letters, Louis Veuillot said that every day he received compliments from many close friends and nuns. Then every day, standing in front of the mirror to shave his face, he asked himself: "How many people will I shave clean?". A person with a position does not want to be controlled by his subordinates and has to fight against the flatterers and flatterers. They try to grasp his weakness, convince him, and treat everyone else as enemies. One day, King Henry V was passing through Amiens and heard a judge speaking. He struggled to present titles like: "Very big, very strong, very good, very benevolent, very noble." The king then said: "If you add more, it will be very tiring!". The king shocked the judge. Self-respecting people never flatter. Praise, also known as “flattery,” is a sweet, seductive word intended to make the listener feel comfortable and emphasize his success. Duke De Morny is famous for his art of giving compliments. In 1862, at Cleront Ferrand, he ended his speech by praising the queen “who has brought many favors to the throne, and daily showers upon her subjects so much kindness.” Compliments must be genuine, appropriate, and emotional. It opens up words of praise that people have not yet fully expressed and also finds it full of tolerance. But if you praise openly, it can hurt your modesty. If you talk too much, it becomes strange, and sometimes even gets objections from the listener. Compliments must be considered reasonable and fair, especially when lowering the value of one person to praise another. For example, someone says, "You are as generous as A, but B is stingy." Advice must be respected and should be avoided. People listen and behave humbly as soon as they are complimented. They should not show joy on their faces and only show thanks by saying: I just did my duty. Perhaps it's wiser not to say anything at all...
Đề bài: Suy nghĩ gì về tư tưởng Hiền tài là nguyên khí quốc gia của Thân Nhân Trung Bài làm Được khẳng định từ thế kí XV trong tác phẩm Bồi kí để danh tiến sĩ khoa Nhâm Tuất niên hiệu Đại Bão thứ ha, tư tưởng Hiền tài là nguyên khí quốc gia của Thân Nhân Trung là một trong những tư tường lớn đã được kiểm nghiệm qua nhiều giai đoạn lịch sử của đất nước. Trong sự phát triển mạnh mẽ và cũng hết sức phức-tạp hiện nay, tư tưởng này đang được tiếp tục đề cao chú trọng. Tư tưởng của Thân Nhân Trung cho rằng: "Hiền tài là nguyên khí của quốc gia, rồi lên cao, nguyên khí suy thì thế nước yểu, rồi xuống thấp". Chính vì thế "bồi dưỡng nhân tài, kén chọn kẻ sĩ. vun trồng nguyên khí" là việc đầu tiên đã, đang và cần phải làm cùa nhà nước. Như vậy, theo Thân Nhân Trung hiền tài có vai trò quyết định" đến sự thịnh – suy của đất nước, hiền tài chính là khí chất làm nên sự sống còn sự phát triển của xã hội, của quốc gia; một nước muốn mạnh thì điều trước tiên cần quan tâm chú trọng là bổi dượng, chăm chú, đãi ngộ hiền tài. Hiền tài là nguyên khí quốc gia Có-thể nói tư tuởng của Thân Nhân Trung là một tư tưởng hết sức đúng đắn và tiến bộ. Hiền tài là những người tài cao, học rộng lại đức độ, đó là những ngựời vừa có trí tuệ lại vừa có nhân cách đáng trọng. Tài năng, trí tuệ sáng suốt của họ sẽ tạo nên những giá trị, những thành quả, những sản phẩm mới cho con người, cho xã hộ, góp phần cài biến xã hội, thúc đẩy xã hội vận động, họ là những người có khả năng phán đoán, suy xét thấu đáo, có tầm nhìn xa trông rộng cho nên có thể vạch ra nhưng đường hướng quan trọng cần thiết cho sự vận động của xã hội trong tương lai… Để xây đựng một đất nước giàu mạnh về mọi mặt cần thiết phải có những con người tài giỏi, những cá nhân có năng lực, có tài, có trí tuệ thực sự. Bên cạnh tài năng thì dức độ, nhân cách cùa họ sẽ giúp họ biết sử dụng cái tài của mình vào những mục đích tốt đẹp, họ sẽ tạo ra những giá trị hữu ích cho cuộc sống. Trong một xã hội không thiếu những cá nhân có tài, nhưng trong sô' đó không phải ai cũng là hiền tài. Có nhiều người có tài nhưng lại thiếu đức. Những người này thường đem cái tài của mình phục vụ cho lợi ích cá nhân; không quan tâm, thậm chí đi ngược lại lợi ích chung của cộng đồng. Trái lại, người hiền tài bao giờ cũng biết suy nghĩ vể lợi ích chung của cộng đồng, về những giá trị chân chính đích thực cho con người. Chính vì thế những gì mà họ tạo ra bao giờ cũng đem lại những tác động tích cực, lành mạnh cho sự phát triển, sự tiến bộ chung của cả xã hội. Xã hội, đất nước ngày càng đi lên, ngày càng cường thịnh là nhờ sự đóng góp-của hiền tài. Như vậy, rõ ràng hiền tài chính là "nguyên khí" của một quốc gia, có vai trò quyết định tới sự thịnh – suy của một đất nước. Một xã hội, một đất nước càng nhiều hiền tài thì càng phát triển nhanh chóng ; một xã hội, mội đất nước mà thiếu vắng hiền tài thì sẽ rất khó bền vững, khó có được sự ổn định và phát triển. Tư tưởng của Thân Nhân Trung không chỉ khẳng định vai trò quan trọngcủa hiền tài đối với quốc gia mà còn nêu cao sự cần thiết củạ việc quan tâm đến hiền tài. Đất nước nào, xã hội nào cũng có những người hiền tài, tuy nhiên những người hiền tài đó có được phát huy hết những gì mà họ có hay không còn phụ thuộc vào việc có trọng dụng hay không và trọng dụng của xã hôi, đất nước đó. Một đất nước, một xã hội muốn phát triển cần thiết phải chăm lo bồi dưỡng, trọng dụng hiền tài, cần trân trọng, tôn vinh những cống hiến, những đóng góp của họ, cần bào vệ, phát huy những giá trị quý giá mà họ đã đem lai cho xã hội, cần tạo môt mối trường trong sạch, lành mạnh để người hiền tài được phát huy hết tiềm năng, Cần có sự quan tâm đãi ngộ kịp thời, đúng đắn với người hiền tại. Có như vậy thì hiền tài mới ngày càng dổi dào và đất nước mới thực sự hưng thịnh. Nqược lại, có hiền tài mà không trọng dụng, thậm chí còn tìm cách huý hoại thì hiến tài cạn kiệt, không còn những người tài đức đế kiến tạo đất nước, xã hội lâm vào suy thoái.,trì trệ, quốc gia tất sẽ đi đến chỗ suy yếu. Điều này đã được minh chứng rõ ràng bằng lịch sử. Chăm lo đến hiền tài là việc cần làm đầu tiên không chỉ của riêng một nhà nước, một xã hội nào mà là của mọi nhà nước, mọi xã hội. Hiền tài không phải tự nhiên mà có. Những người hiền tài có một phần nhỏ là tư chất bẩm sinh, phần lớn là nhờ tu dưỡng, rèn luyện không ngừng trong quá trình sống. Vì thế, bản thân những người tài đức trong xã hội phải luôn thấy rõ vai trò của mình đối với đất nước, từ đó mà liên tục trau dồi bản than, phát huy tận độ mọi tiềm năng, cống hiến hết mình cho xã hội trong mọi hoàn cảnh, xứng đáng với sự kì vọng của cộng đổng. Mọi cá nhân trong xã hội phải luôn ra sức rèn luyện, phấn đấu để thành người tài đức góp phần xây dựng đất nước. Đất nước phát triển thì cuộc sống của mỗi cá nhân cũng sẽ được đảm bảo. Trong bối cảnh hội nhập hiện nay, yêu cầu phát triển đât nước càng đặt ra một cách bức thiết. Để sánh vai cùng các nước mạnh trong khú vực và trẽn thế giới, chúng ta cần có nhiều hơn nữa những người tài đức. Chính bởi vậy tư tường của Thân Nhân Trung thêm một lần nữa cần được khẳng định tính đúng đắn và tiến bộ của nó. Đó chính là kim chi nam không chỉcủa một thời đại để xây dựng một quốc gia phồn vinh, thịnh vượng thực sự.
Topic: What do you think about Than Nhan Trung's idea that Talent is the national vitality? Assignment Affirmed since the 15th century in the work Memoirs to honor the doctorate of the Nham Tuat department in the second Great Storm era, Than Nhan Trung's idea of ​​"Talent is the national resource" is one of the great ideas that has been tested. through many periods of the country's history. In today's strong and extremely complex development, this idea is continuing to be emphasized. Than Nhan Trung's thought is that: "Talent is the nation's vital energy, then it rises high, when the vital energy declines, the country is weak, then it falls low." That's why "fostering talents, choosing scholars, cultivating natural energy" is the first thing that has been, is and needs to be done by the state. Thus, according to Than Nhan Trung, talent plays a decisive role in the prosperity and decline of the country. Talent is the temperament that makes the survival and development of society and the nation; a country wants to be strong. The first thing to pay attention to is nurturing, attentiveness, and treating talented people. Talent is the national resource It can be said that Than Nhan Trung's thought is a very correct and progressive thought. Talented people are people who are highly talented, well-educated and virtuous, they are people who have both wisdom and honorable personality. Their talent and wisdom will create values, achievements, and new products for people and society, contributing to social change and promoting social movement. Having the ability to judge, think thoroughly, and have a far-sighted vision can map out important directions necessary for the movement of society in the future... To build a strong and prosperous country in terms of In all aspects, it is necessary to have talented people, individuals who are capable, talented, and truly intellectual. Besides their talent, their intelligence and personality will help them use their talent for good purposes, they will create useful values ​​for life. In a society there is no shortage of talented individuals, but among them not everyone is talented. There are many people who are talented but lack virtue. These people often use their talents for personal gain; do not care, even go against the common interests of the community. On the contrary, talented people always know how to think about the common interests of the community, about true values ​​for people. That's why what they create always brings positive, healthy impacts to the development and progress of the whole society. Society and the country are increasingly progressing and becoming more and more prosperous thanks to the contributions of talented people. Thus, it is clear that talent is the "principle" of a country, playing a decisive role in the prosperity and decline of a country. The more talented a society or country is, the faster it will develop; A society and a country without talented people will be very difficult to sustain, have stability and development. Than Nhan Trung's thought not only affirms the important role of talented people for the country but also highlights the necessity of paying attention to talented people. Every country and every society has talented people, but whether those talented people can fully utilize what they have depends on whether they are valued or not and how the society uses them. that country. If a country and a society wants to develop, it is necessary to take care of nurturing and appreciating talented people, to respect and honor their contributions, and to protect and promote valuable values. that they have brought to society, it is necessary to create a clean and healthy environment for talented people to develop their full potential. There needs to be timely and proper treatment and attention for current talented people. Only then will talented people become more and more abundant and the country will truly prosper. On the contrary, if there are talented people who do not appreciate them, and even try to destroy them, then their talents will be exhausted, there will be no more talented and virtuous people left to build the country, society will fall into recession, stagnation, and the country will inevitably die. will go to the point of weakness. This has been clearly demonstrated by history. Caring for talented people is the first thing to do not only for a single state or society but for every state and every society. Talent does not come naturally. Talented people have a small part of their innate qualities, mostly thanks to constant cultivation and training during life. Therefore, talented people in society must always clearly see their role in the country, thereby continuously cultivating themselves, fully promoting all potential, and dedicating themselves to society. in all circumstances, worthy of the community's expectations. Every individual in society must always practice and strive to become talented and virtuous people who contribute to building the country. As the country develops, each individual's life will also be guaranteed. In the current context of integration, the requirements for national development are even more urgent. To stand shoulder to shoulder with strong countries in the region and around the world, we need more talented people. That is why Than Nhan Trung's thinking once again needs to be affirmed for its correctness and progress. That is kimchi nam not only of an era to build a truly prosperous and prosperous country.
Suy nghĩ gì về vốn văn hóa của dân tộc Việt Nam Hướng dẫn Suy nghĩ gì về vốn văn hóa của dân tộc Việt Nam Bài làm Văn hóa là một trong những khía cạnh mà bất cứ đất nước hay quốc gia nào đều yêu thích nó, nó bao trùm toàn bộ mọi khía cạnh của mỗi quốc gia dân tộc, nó phản ánh tình trạng văn hóa, xã hội của từng đất nước, chính vì thế, khi nhìn sâu vào vốn văn hóa của dân tộc, chúng ta thấy sự khác nhau giữa các nền văn hóa. Chúng ta không thể đem văn hóa của bất kỳ quốc gia hay dân tộc nào để so sánh, bởi mỗi dân tộc, mỗi quốc gia có một nền văn hóa riêng, chính vì thế chúng ta chỉ có thể so sánh sự khác nhau giữa các nền văn hóa, chứ không thể phân biệt sự giàu nghèo được. Việt Nam là một trong những nước có nền văn hóa mới, có nền văn hóa phong phú, khắc họa rõ nét những truyền thống của dân tộc ta từ xưa đến nay. Nó biểu hiện những nét đẹp văn hóa của mỗi quốc gia, mỗi dân tộc, truyền thống văn hóa biểu hiện nét đẹp của mỗi quốc gia dân tộc, văn hóa biểu hiện nét đẹp nghệ thuật, nó được biểu hiện qua ngôn ngữ, nghệ thuật, điêu khắc, hay các công trình kiến trúc… Việt nam từ xưa đến nay đã có nền văn hóa đồ sộ phong phú, có nhiều công trình khiến trúc được xây dựng từ rất lâu đời, đến nay nó trở thành một trong những truyền thống văn hóa, tinh hoa của dân tộc Việt Nam. Văn hóa biểu hiện nét đẹp riêng, sâu sắc, trong cách thể hiện, những đặc điểm đó đã khắc họa sâu sắc trong tính cách, tâm hồn của con người trong xã hội. Nét đẹp văn hóa là tinh hoa văn hóa của dân tộc, nó được biểu hiện qua nhiều khía cạnh như truyền thống đạo đức, văn hóa của dân tộc Việt Nam, mọi truyền thống đó được thể hiện rõ nét qua từng chi tiết, thể hiện tinh hoa văn hóa của cả vùng miền, quốc gia, dân tộc Việt Nam. Văn hóa biểu hiện ở ẩm thực, ca nhạc, nghi thức… tất cả những nét đẹp đó đều được xét vào truyền thống văn hóa của cả dân tộc Việt Nam, nó mang lại những giá trị to lớn trong truyền thống, đạo đức của tất cả các quốc gia, dân tộc. Truyền thống văn hóa là biểu hiện của nét đẹp riêng, tinh hoa của cả dân tộc, vì vậy, nét đẹp văn hóa là những nét đẹp mới, riêng biệt trong cách thể hiện của chính tác giả, qua cách khắc họa rõ nét được những vẻ đẹp mới của từng dân tộc. Nét đẹp văn hóa là những nét đẹp đáng được trân trọng, giữ gìn và đáng tự hào, chính vì vậy, mỗi chúng ta cần phải biết chân quý những truyền thống văn hóa đó, nó là nét đẹp của người Việt Nam, chúng ta nên tự hào về vẻ đẹp đó. Cần ra sức bảo tồn những truyền thống văn hóa của cả dân tộc, tự hào về văn hóa của đất nước mình. Văn hóa là khía cạnh sâu rộng, vì vậy, mỗi cá nhân chúng ta cần phải có ý thức bảo vệ nó một cách ý thức và tôn vinh những giá trị truyền thống của dân tộc, phát huy những tinh hoa văn hóa của đất nước, của mỗi quốc gia, cần phải ra sức phát triển nó ngày càng vững mạnh và đẹp hơn. Nguồn: Tài liệu trực tuyến
What do you think about the cultural capital of the Vietnamese people? Instruct What do you think about the cultural capital of the Vietnamese people? Assignment Culture is one of the aspects that any country or nation loves, it covers all aspects of each nation, it reflects the cultural and social status of each country. country, that's why, when we look deeply into the cultural capital of the nation, we see the differences between cultures. We cannot compare the culture of any country or nation, because each nation and each country has its own culture, so we can only compare the differences between them. culture, but cannot differentiate between rich and poor. Vietnam is one of the countries with a new culture, a rich culture, clearly depicting the traditions of our people from past to present. It represents the cultural beauty of each country, each nation, cultural traditions represent the beauty of each nation, culture represents artistic beauty, it is expressed through language, art. Art, sculpture, or architectural works... Vietnam has had a rich culture since ancient times, with many architectural works built a long time ago, and now it has become one of the cultural traditions and quintessence of the Vietnamese people. . Culture expresses its own, profound beauty, in the way it is expressed, those characteristics are deeply engraved in the personality and soul of people in society. Cultural beauty is the cultural quintessence of the nation, it is expressed through many aspects such as the moral and cultural traditions of the Vietnamese people, all of which are clearly expressed through every detail and form. represents the cultural quintessence of the entire region, country, and people of Vietnam. Culture is expressed in food, music, rituals... all of those beauties are considered in the cultural traditions of the entire Vietnamese nation, it brings great values ​​in the traditions and ethics of the Vietnamese people. all countries and peoples. Cultural traditions are expressions of the unique beauty and quintessence of the entire nation, therefore, cultural beauty is the new, unique beauty in the author's own expression, through clear depictions. new beauties of each nation. Cultural beauty is beauty worthy of respect, preservation and pride. Therefore, each of us needs to know how to truly appreciate those cultural traditions, it is the beauty of Vietnamese people, we should be proud of that beauty. We need to strive to preserve the cultural traditions of the entire nation and be proud of our country's culture. Culture is a profound aspect, so each of us individually needs to consciously protect it and honor the traditional values ​​of the nation, promoting the cultural quintessence of the country. , of each country, we need to strive to develop it stronger and more beautiful. Source: Online documents
Suy nghĩ từ câu ca dao: Công cha như núi Thái Sơn. Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra Hướng dẫn Công cha nghĩa mẹ ghi lòng chớ quên Mở bài: Công cha, nghĩa mẹ là ơn đức thiêng liêng nhất trong vũ trụ này. Không có cha mẹ, không có ta ở trên đời. Yêu kính và tri ân công đức cha mẹ là bổn phận của mỗi con người. Nhắc nhở con người về nghĩa cử ấy, người xưa có câu: “Công cha như núi Thái Sơn. Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” Thân bài: Người Việt Nam ta rất coi trọng đời sống tình cảm và lễ nghi. Đạo hiếu là một trong những phẩm đức hàng đầu mà con người nhất định cần phải có. Nói về công lao của cha mẹ, câu ca dao đã đưa ra những hình ảnh lớn lao, giàu sức biểu cảm để so sánh với công đức của cha, nghĩa tình của mẹ. Công cha được ví như “núi Thái Sơn”, một ngọn núi nổi tiếng ở Trung Quốc. Núi Thái Sơn là hình ảnh tượng trưng cho những gì lớn lao, vĩ đại. Khi so sánh công cha như núi Thái Sơn, nhân dân ta muốn nhấn mạnh công lao của người cha trong việc nuôi dạy con cái là vô cùng lớn lao, vô cùng vĩ đại. Nghĩa mẹ được ví như “nước trong nguồn”, dòng chảy cuồn cuộn, không ngừng, không bao giờ dứt, không bao giờ cạn. Nước nguồn ví như tình yêu thương con vô hạn của người mẹ. Hai hình ảnh cao và dài để biểu hiện tình cảm của cha mẹ, nghệ thuật so sánh như núi Thái Sơn và nước nguồn với công cha, nghĩa mẹ thật đặc sắc. Hai hình cảnh khác nhau nhưng phù hợp với vai trò và vị trí của cha và mẹ trong gia đình. Chữ “công” nói về cha chữ “nghĩa” nói về mẹ. Mẹ là người sinh ra ta, cho ta hình hài. Đó là cái nghĩa thiêng liêng nhất trong thế gian này. Cha là người vất vả nuôi dạy ta, che chở và dẫn bước ta vào đời. Đó cũng là cái ơn vĩ đại nhất trong vũ trụ này. Núi Thái Sơn và nước trong nguồn là hai hình ảnh tượng trưng cho sự lớn lao vô cùng, vô tận. Cha mẹ có công sinh ra ta, nuôi dưỡng ta từ khi chào đời cho đến lúc trưởng thành. Cha là trụ cột chính của gia đình, lo kinh tế cho gia đình. Mẹ càng cực khổ hơn, chín tháng cưu mang, mang nặng đẻ đau. Khi trái gió trở trời, mẹ lo từng viên thuốc, bát cháo và thức suốt đêm bên con. Cha mẹ đã làm cho con tất cả sức lực của mình, công lao kể sao cho hết! Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con Bài ca dao là bài học sâu sắc về đạo làm con, về hiếu nghĩa ở đời. Đạo làm con chính là đạo hiếu. Chữ hiếu phải chân thành, trọn vẹn và được thể hiện tình cảm, thái độ, hành động xứng đáng với đạo làm con. Trong dân gian đã lưu truyền những gương hiếu thảo: “Nhị thập tứ hiếu”. Một ly nước mát khi cha mẹ đi làm về nắng nôi, mệt nhọc. Một lời quan tâm của con cũng đa khiến cha mẹ vui lòng. Đừng làm gì cho cha mẹ buồn lòng. Quan trọng nhất là phải học tập để đem niềm vui, niềm tự hào đến cho cha mẹ. Thành công của con cái chính là sự nghiệp của cha mẹ. Bởi thế, phấn đấu rèn luyên trở thành người tốt, có cuộc sống hạnh phúc là đã cảm được ân sâu, sống xứng đáng với hoài mong của cha mẹ rồi. Kết bài: Bài ca dao ngọt ngào êm ái như một lời ru nhưng mang một triết lý sâu sắc về công ơn cha mẹ và đạo làm con. Càng đọc bài ca dao em càng thắm thía em tự nhủ sẽ học tập thật giỏi để cha mẹ luôn hãnh diện về em. Bài ca dao: “Công cha như núi thái sơn” luôn nhắc em giữ trọn đạo làm con.
Thoughts from the folk song: Father's merit is like Thai Son mountain. Motherhood is like water flowing from a source Instruct Don't forget the merits of your father and mother Opening: Fatherhood and motherhood are the most sacred virtues in this universe. Without parents, there is no me in this world. Loving and appreciating the merits of parents is the duty of every human being. Reminding people of that gesture, the ancients had a saying: "A father's merit is like Mount Thai Son. Motherhood is like water flowing from a source." Body of the article: Vietnamese people attach great importance to emotional life and rituals. Filial piety is one of the top virtues that people must have. Talking about the merits of parents, the folk song offers great, expressive images to compare with the merits of the father and the love of the mother. Cong Cha is compared to "Thai Son Mountain", a famous mountain in China. Thai Son Mountain is a symbolic image of great things. When comparing a father's work to Thai Son mountain, our people want to emphasize that the father's contribution in raising children is extremely great and great. The mother's meaning is likened to "water in the source", the flowing stream, unceasing, never ending, never running out. Source water is like a mother's infinite love for her child. Two tall and long images to express the feelings of parents, the art of comparison like Thai Son mountain and source water with the father's merits and mother's deeds is very unique. The two scenes are different but consistent with the roles and positions of father and mother in the family. The word "merit" refers to the father and the word "meaning" refers to the mother. Mother is the one who gave birth to me and gave me my form. That is the most sacred meaning in this world. Father is the one who worked hard to raise us, protect us and guide us through life. That is also the greatest grace in this universe. Thai Son Mountain and the water in the source are two images that symbolize infinite greatness and infinity. Our parents are responsible for giving birth to us and nurturing us from birth until adulthood. The father is the main breadwinner of the family, taking care of the family's finances. The mother suffered even more hardship, nine months of pregnancy and heavy labor. When the weather turns bad, my mother takes care of every pill, bowl of porridge and stays up all night with her child. Parents have done everything they can for their children, no matter how much effort they put in! One Heart Worship Mother Glass Father Fulfilling filial piety is the way of children The folk song is a profound lesson about filial piety and filial piety in life. The religion of filial piety is the religion of filial piety. Filial piety must be sincere, complete and express feelings, attitudes and actions worthy of filial piety. Among the people, examples of filial piety have been passed down: "Twenty-four filial pieties". A glass of cool water when parents come home from work in the sun and are tired. A word of concern from a child can also make parents happy. Don't do anything to make your parents sad. The most important thing is to study to bring joy and pride to parents. Children's success is their parents' career. Therefore, striving to become a good person and have a happy life means feeling deeply grateful and living worthy of your parents' hopes. End: The folk song is as sweet and gentle as a lullaby but carries a profound philosophy about gratitude to parents and filial piety. The more I read the folk song, the more passionate it became. I told myself I would study well so that my parents would always be proud of me. The folk song: "A father's work is like a Thai mountain" always reminds me to keep my religion as a son.
Đề bài: Hãy viết một bài văn ngắn (không quá 600 từ) trình bày suy nghĩ và hành động của tuổi trẻ học đường về góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông. Bài làm Thực tế cho thấy, những năm gần đây, vấn đề giao thông, đặc biệt ở các đô thị lớn của cả nước, càng trở nên phức tạp. Hạ tầng giao thông không theo kịp với sự phát triển của kinh tế – xã hội đã dẫn đến sự ách tắc giao thông và đặc biệt đã xảy ra nhiều vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng mà nhắc đến con số người chết và bị tàn tật do tai nạn giao thông gây ra, ai cũng thấy bàng hoàng. Vì thế, vấn đề an toàn giao thông đã trở nên cấp bách. Mọi thành phần trong xã hội hầu như tham gia giao thông trong đó có tuổi trẻ học đường. Vậy tuổi trẻ học đường sẽ ứng xử như thế nào về vấn đề này? Văn hóa, xét cho cùng là giá trị vật chất và tinh thần do con người tạo ra, thể hiện mối quan hệ, lối ứng xử, biểu hiện văn minh giữa con người với con người. Văn hóa giao thông là biểu hiện lối ứng xử “đẹp” giữa những người tham gia giao thông trong cộng đồng xã hội. Giao thông trở nên rối loạn nếu không có cảnh sát giao thông làm nhiệm vụ, hoặc khi tín hiệu đèn không còn do mất điện. Va quệt nhau một tý, không thấy lời xin lỗi nhau mà chỉ chực văng tục, gườm nhau.. Tình trạng lấn chiếm lòng lề đường, tham gia giao thông không đúng luật lệ và cả việc thiếu ý thức giữ gìn vệ sinh công cộng vẫn diễn ra, đặc biệt ở các đô thị lớn, các bến tàu, xe, nơi sinh hoạt đông người. Suy nghĩ và hành động của tuổi trẻ học đường về góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông Biết bao lần người ta nói đến việc nhân viên xe buýt hành hung khách. Báo Pháp luật đưa tin Ngày 14-3, Công an huyện Cái Bè cho biết đang điều tra làm rõ vụ một nhân viên xe buýt Nhật Long Cư đã hành hung một hành khách trọng thương chỉ vì 1.000 đồng. Đó chỉ hành vi côn đồ, vô giáo dục. Nào là xe tải nặng “đánh võng’’ như xiếc trên xa lộ. Nào là người khỏe mạnh giành đường với người khuyết tật. Chàng thanh niên sang trọng, cô gái xinh đẹp cứ dửng dưng án ngữ ở đầu xe cứu thương, xe tang dù phía sau họ, còi báo động xin đường inh ỏi… và nhiều hình ảnh khác đã làm nhói lòng những ai yêu cái đẹp trong đời sống con người! Và, những tai nạn giao thông, từ những cuộc đi “bão” mà người ta dùng chỉ những loại người bất hão ưa trò tốc độ một cách vô lí đã làm mất đi những công dân lương thiện đang tham gia giao thông. Hiện nay, một tình trạng xảy ra khá phổ biến là người vi phạm khi bị xử phạt dễ dàng chấp nhận việc nộp phạt, thậm chí chuẩn bị tư tường và tiền nộp phạt để đi cho thật nhanh. Điều này cho thây biện pháp xử lí hành chính hiện nay và hình thức xử phạt chưa đủ mạnh tay để răn de vi phạm. Phương tiện đi lại, thời gian và công ăn việc làm rất quan trọng đối với mọi người, vì vậy chúng ta cần nhấm vào điểm này để buộc người điều khiển phương tiện tham gia giao thông luôn “thường trực ý thức" mỗi khi tham gia giao thông. Đáng buồn hơn, những người đi xe máy, xe đạp và đi bộ này luôn tồn tại tâm lí các phương tiện giao thông lớn phải “sợ” và “nhường” xe nhỏ hơn và nếu xảy ra tai nạn, lỗi luôn thuộc về các phương tiện lớn hơn. Nhìn toàn cảnh bức tranh giao thông đường bộ những tháng gần đây chúng ta cũng phải ngán ngẩm lắc đầu và sợ hãi chứ chưa kể đến người nước ngoài. Vì vậy, vấn đề là phải thượng tôn pháp luật và ý thức của con người. Tuổi trẻ học đường – đối tượng có học vấn, được trang bị kiến thức và văn hóa trong đó có văn hóa giao thông. Ý thức đầu tiên là đi đúng luật quy định, đội nón bảo hiểm, không lạng lách, gương mẫu và tuyên truyền mọi người cùng ý thức về một hình ảnh có văn hóa trong giao thông Việt Nam. Đề cao lòng tự tôn dân tộc từ những việc nhỏ trong đó có văn hóa giao thông. Nâng cao ý thức của người dân khi tham gia giao thông. Đây chính là vấn đề cấp thiết nhất mà chúng ta cần phải làm ngay và nó cũng là vấn đế tiên quyết nhất trong “kế sách” giảm thiểu tai nạn giao thông hiện nay. Vậy, chúng ta phải làm như thế nào để thức tỉnh ý thức, tinh thần trách nhiệm của người dân khi tham gia giao thông? Điều này liên quan đến mặt. nhận thức của con người về hành động của họ để nhận ra phải – trái, đúng – sai. Nhận thức này được hình thành trên cơ sở nền tảng giáo dục mà đặc biệt là giáo dục cộng đồng, mà tuổi trẻ học đường cần phải góp phần thay đổi ý thức của người dân trong văn hóa giao thông.
Topic: Write a short essay (no more than 600 words) presenting the thoughts and actions of school youth about contributing to reducing traffic accidents. Assignment Reality shows that in recent years, traffic problems, especially in large cities across the country, have become more complicated. Transport infrastructure has not kept pace with socio-economic development, leading to traffic congestion and in particular, many serious traffic accidents have occurred, leading to the number of deaths and disabilities. caused by a traffic accident, everyone felt shocked. Therefore, the issue of traffic safety has become urgent. Almost all sectors of society participate in traffic, including school youth. So how will school youth react to this issue? Culture, after all, is the material and spiritual value created by humans, expressing the relationship, behavior, and civilized expression between people. Traffic culture is an expression of "beautiful" behavior among traffic participants in the social community. Traffic becomes chaotic if there are no traffic police on duty, or when the light signal is no longer due to a power outage. They bumped into each other a little, didn't apologize to each other, just cursed and glared at each other. The situation of encroaching on the sidewalk, illegal traffic and lack of awareness of maintaining public hygiene. still takes place, especially in large cities, train stations, bus stations, and crowded places. The thoughts and actions of school youth contribute to reducing traffic accidents How many times have people talked about bus staff assaulting passengers? Law Newspaper reported that on March 14, Cai Be District Police said they were investigating the case of a Nhat Long Cu bus employee who seriously injured a passenger for just 1,000 VND. That's just hooligan and uneducated behavior. These are heavy trucks "swinging" like a circus on the highway. It's the healthy person who wins the way with the disabled person. The elegant young man, the beautiful girl standing indifferently in front of the ambulance, the hearse even behind them, the sirens blaring for directions... and many other images that have stung the hearts of those who love beauty. in human life! And, traffic accidents, the word "storm" that people use to refer to the type of people who unreasonably like to play at speed, have caused the loss of honest citizens participating in traffic. Currently, a fairly common situation is that when violators are fined, they easily accept the payment of fines, and even prepare themselves and money to pay the fine to go quickly. This shows that current administrative measures and penalties are not strong enough to deter violations. Transportation, time and jobs are very important to everyone, so we need to focus on this point to force vehicle drivers to always be "constantly aware" every time they participate in traffic. traffic. Even sadder, these motorcyclists, cyclists and pedestrians always have the mentality that large vehicles must be "afraid" and "give way" to smaller vehicles and if an accident occurs, the fault always belongs to the drivers. larger vehicle. Looking at the overall picture of road traffic in recent months, we have to shake our heads in disgust and fear, not to mention foreigners. Therefore, the problem is to respect the law and human consciousness. School youth - educated people, equipped with knowledge and culture, including traffic culture. The first awareness is to follow the law, wear a helmet, not swerve, set an example and propagate everyone's awareness of a cultured image in Vietnamese traffic. Promote national pride from small things, including traffic culture. Raise people's awareness when participating in traffic. This is the most urgent issue that we need to do immediately and it is also the most prerequisite issue in the current "plan" to reduce traffic accidents. So, what should we do to awaken people's awareness and sense of responsibility when participating in traffic? This is related to the face. people's awareness of their actions to recognize right - wrong, right - wrong. This awareness is formed on the basis of education, especially community education, that school youth need to contribute to changing people's consciousness in traffic culture.
Suy nghĩ và tình cảm của em về niềm vui sống giữa thiên nhiên Hướng dẫn Suy nghĩ và tình cảm của em về niềm vui sống giữa thiên nhiên Được yêu thương là hạnh phúc, được cắp sách tới trường là hạnh phúc, được ngắm nhìn nụ cười đôn hậu của mẹ cũng là hạnh phúc… Nhưng hạnh phúc còn lớn lao hơn khi tâm hồn thanh thản của con người được đắm chìm trong sự tinh khiết của cảnh sắc thiến nhiên: Tiếng suối trong như tiếng hát xa Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà Dường như trong đêm trăng thanh khiết ấy, tâm hồn, khí tiết thanh cao của chủ tịch nước – thi sĩ Hồ Chí Minh – được thả vào dòng nước, được bay lên tận trời xa, vang vọng vào những câu thơ, những lời hát trữ tình. Tâm hồn thi sĩ thì thanh cao. Khung cảnh thiên nhiên thì thanh khiết, đắm say lòng người. Được sống trong khung cảnh như vậy thì thật tuyệt vời không gì sánh nổi… Từ ngàn đời nay, tạo hóa đã ban cho con người thiên nhiên, thứ quý giá nhất của đất trời với biết bao những cảnh vật thật kỳ vĩ và thơ mộng. Những hàng cau xanh mượt mà gửi hình bóng của mình xuống dòng sông thơ mộng êm đềm. Những thảo nguyên rực rỡ sắc màu với hàng ngàn bông hoa đua nhau khoe sắc. Bầu trời xanh ngắt trên cao với những đám mây bồng bềnh trôi mải miết về tận chân trời. Những người giản dị, mộc mạc, có tâm hồn đồng cảm, chan hòa với mọi người thì mới cảm nhận được giá trị cũng như nét đẹp của thiên nhiên. Đến với thiên nhiên, con người sẽ cảm thấy như phần nào nhẹ bớt đi những gánh nặng ở trong lòng, tâm hồn như thư thái hơn, mọi lo toan, u sầu trong lòng mỗi người đều tan biến. Trong ta lúc bấy giờ chỉ còn một khoảng không diệu kỳ. Khoảng không của lòng nhân ái, tình yêu thương của chính ta với thiên nhiên. Vậy đó, thiên nhiên là như thế đó, hạnh phúc sao khi được sống cùng với thiên nhiên món quà kỳ diệu của tạo hóa ban tặng cho con người.
My thoughts and feelings about the joy of living in nature Instruct My thoughts and feelings about the joy of living in nature Being loved is happiness, being able to go to school is happiness, seeing a mother's kind smile is also happiness... But happiness is even greater when a person's peaceful soul is immersed in love. purity of natural scenery: The sound of the stream is as clear as singing in the distance Moon cage, ancient tree, shadow of flower cage The late night scene is like drawing a person who hasn't slept yet Not sleep, worrying that country It seemed that on that pure moonlit night, the soul and noble temperament of the country's president - poet Ho Chi Minh - were released into the water, flying up to the distant sky, echoing in his poems and songs. romantic. The poet's soul is noble. The natural scenery is pure and captivating. Living in such a landscape is truly wonderful and incomparable... For thousands of years, the Creator has given humans nature, the most precious thing of heaven and earth with so many magnificent and poetic landscapes. The rows of smooth green areca palms send their silhouettes down to the peaceful, romantic river. The steppes are colorful with thousands of flowers blooming. The blue sky above with floating clouds drifting endlessly to the horizon. Only people who are simple, rustic, have a sympathetic soul, and are in harmony with everyone can feel the value and beauty of nature. Coming to nature, people will feel that the burdens in their hearts are somewhat lighter, their souls will be more relaxed, all worries and sadness in each person's heart will disappear. At that time, there was only a magical space left in us. The space of compassion, our own love for nature. That's it, nature is like that, how happy it is to live with nature, the wonderful gift of nature given to humans.
Suy nghĩ về bài thơ “Mây và sóng” – Ngữ Văn 9 Hướng dẫn Phân tích bài thơ mây và sóng Đề bài: Suy nghĩ về vẻ đẹp mộng mơ và ý nghĩa sâu sắc trong bài thơ Mây và sóng của Ta-go. 1. Yêu cầu – Viết bài nghị luận về một bài thơ dịch. – Vấn đề cần nghị luận: chất trữ tình mộng mơ và ý nghĩa sâu sắc trong bài thơ của thi hào Ta-go. – Phân tích những cảm nhận về vẻ đẹp hình thức cũng như nội dung của bài thơ. – Làm rõ chủ đề tư tưởng của bài thơ: niềm vui thú, hạnh phúc nhất của con người là tình yêu thương và sự hi sinh. 2. Gợi ý – Đọc kĩ văn bản và các tư liệu bàn về bài thơ, về tác giả Ta-go. – Thấy rõ được quá trình phát triển trong tình yêu thương mẹ của đứa con (từ thấp đến cao) và vẻ đẹp thơ mộng nhưng đầy hơi thổ hiện thực cuộc sống trong bức tranh thiên nhiên. – Kết hợp chặt chẽ giữa nghị luận và biểu cảm. – Đối với thơ dịch, tránh phân tích phân tích từ ngữ mà chủ yếu phân tích hình ảnh thơ. 3. Lập dàn ý (dàn ý sơ lược) a. Mở bài – Thơ về tình mẫu tử. – Sự độc đáo của Mây và sóng: vẻ đẹp mộng mơ nhưng hàm ý sâu sắc. b. Thân bài – Tình mẫu tử là đề tài muôn thuở của thi ca – Sự khước từ mọi thú vui hâp dẫn và hi sinh của đứa con dành cho mẹ để được ở bên mẹ – Ca ngợi tình cảm mẹ con gắn bó, yêu thương là niềm hạnh phúc thiêng liêng cao cả nhất trên cõi nhân gian này c. Kết bài: Mượn tình cảm mẫu tử để khẳng định tình yêu thương và sự hi sinh là niềm vui bất tử và cao quý nhất của con người. 4. Bài làm minh họa Văn học muôn đời vẫn đầy ắp tình yêu thương. Nhiệm vụ của nó là thể hiện và ngợi ca những tình cảm đẹp đẽ trong cuộc sống con người. Chính vì vậy mà tình mẫu tử được đưa vào thơ ca và trở thành một chủ đề không bao giờ vơi cạn. Mây và sóng là một trong những bài thơ đó. Với thi pháp độc đáo, thi phẩm đã ca ngợi tình cảm của đứa con dành cho mẹ. Sức gợi cảm của bài thơ không chỉ là nghệ thuật đặc sắc mà còn là chiều sâu ý nghĩa của một vẻ đẹp chan chứa tình cảm thiêng liêng của con người. Bài thơ là lời kể của em bé, được chia thành hai phần có nhịp điệu giống nhau nhưng các từ ngữ, hình ảnh có sự khác biệt mới mẻ và mức độ tình cảm của em bé dành cho mẹ phát triển ngày càng sâu sắc, mạnh mẽ hơn. Chính điều này làm nên sự hấp dẫn cho bài thơ. Phần thứ nhất của bài thơ, em bé kể việc mình được rủ đì chơi và em đã từ chối; phần thứ hai là sự sáng tạo ra trò chơi của em bé. Tinh yêu quý cha mẹ là điều không mới mẻ nhưng ở đây, tình cảm đó bộc lộ một cách không giống lẽ thường mà nó vượt qua mọi thử thách, vượt qua mọi cám dỗ ở đời. Hai phần của bài thơ đứng cạnh nhau, giúp chúng ta hiểu rõ về tình mẫu tử sâu sắc và trọn vẹn của em bé đã dành cho mẹ. Bọn tớ chơi từ khi thức dậy cho đến lúc chiều tà. Bọn tớ chơi với bình minh vàng, bọn tớ chơi với vầng trăng bạc. Trẻ em ai chẳng thích đi chơi, nhất là khi trò chơi lại thú vị và lôi cuốn như thê. Vậy mà những lạc thú vui chơi nào đã dừng lại! Càng về sau chúng càng rủ rê, chèo kéo tha thiết hơn, sôi nổi hơn, hết lần này đến lần khác, mỗi lần một lí thú hơn, hấp dẫn hơn: Bọn tớ cơ hát từ sáng sớm cho đến hoàng hôn. Bọn tớ ngao du từ nơi này nơi nọ mà không biết từng đến nơi nao. Thật là những thú vui đến trong mơ cũng khó thú vị hơn được. Lời mời ngọt ngàò, lôi cuốn ngay cả người lớn chắc cũng khó cưỡng nổi nữa là trẻ. Chúng ta nghe!ời hỏi của đứa bé để thấy Ta-go am hiểu tâm lí các em như thế nào: Nhưng làm thế nào mình lên đó được? Nhưng lảm thế nào mình ra ngoài đó được? Những lời hỏi thể hiện mong muốn được đi chơi của em bé. Vậy mà bỗng chốc nó đã từ chối tất cả chỉ vì một lí do đơn giản nhưng tràn ngập tình yêu thương: Mẹ mình đang đợi ở nhà Làm sao có thể rời mẹ mà đến được? Hoặc: Buổi chiều mẹ luôn muốn mình ở nhà, làm sao có thể rời mẹ mà đi được? Lời khước từ ngây thơ nhưng chân thật đó như một minh chứng cao đẹp cho tình mẫu tử thiêng liêng và sâu sắc của nhân vật trữ tỉnh trong tác phẩm của Ta-go. Những thú vui dù hấp dẫn, dù đáng mơ ước đến đâu cũng không thể vượt qua hình ảnh ấm áp của mẹ trong trái tim em bé. Dường như em bé hiểu rằng, khi được ở bên mẹ thì cuộc sống sẽ đẹp đẽ hơn bất kì thế giới thần tiên nào. Em hiểu được niềm hạnh phúc của tình yêu thương và sự nâng niu chiều chuộng của mẹ sẽ đem lại cho em những điều cần thiết hơn tất cả những thú vui hấp dẫn khác trên cõi đời này. Em bé đã sớm nhận thức được những trò chơi trên mây, dưới sóng với bạn bè trong chốc lát làm sao thay thế được những giây phút được cận kề bên mẹ. Được gần gũi bên người mẹ thân yêu thay vì những thú vui chốc lát chính là niềm hạnh phúc của sự hi sinh. Nếu bài thơ chỉ dừng ở đó thì thơ Ta-go cũng không thể vượt biên giới mà đến với chúng ta, với năm châu bạn bè được. Ớ phần thứ hai, với trí tưởng tượng và tình cảm tha thiết, em bé đã nghĩ ra trò chơi hết sức thú vị, Dựa trên những thú vui thần tiên mà em vừa được nghe kể để sáng tạo ra trò chơi cho riêng mình, ở đó cũng có mây và trăng, lại không hề thiếu sóng và bến bờ kì lạ… nhưng điều quý giá nhất trong những trò chơi của em bé là có cả mẹ nữa. Con là mây và mẹ sẽ là trăng Con là sóng và mẹ sẽ là bến bờ kì lạ. Đây không còn là những trò chơi bình thường nữa mà là trò chơi muôn đời bền vững và trường tồn, không bao giờ nhàm chán. Bởi lẽ trong đó là hình ảnh đẹp tuyệt vời của hai mẹ con quấn quýt bên nhau trong tình yêu lớn lao và cao cả: Con lăn, lăn, lăn mãi rồi sẽ cười vang vỡ tan vào lòng mẹ. Dư âm của tiếng cười như những giọt pha lê ngân mãi trong lòng chúng ta bởi niềm vui bất tận của tình mẫu tử thiêng liêng và kì diệu. Niềm vui đó như được ủ kín, như của chỉ riêng hai mẹ con mà người ngoài không ai tìm được: Và không ai trên thế gian này biết mẹ con ta ở chốn nào. Tình mẫu tử thiêng liêng và cao quý đã hoà vào vũ trụ và cuộc sống xung quanh. Nó hiện hữu ở mọi nơi trên thế gian để khẳng định tình yêu thương có sức mạnh biến đổi khôn lường. Qua câu chuyện thần tiên giản dị đó, bài thơ còn gửi gắm nhiều ý nghĩa sâu sắc. Nó không chỉ là lời ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng mà còn gửi gắm nhiều suy ngẫm về cuộc sống. Cũng như những trò chơi trên mây dưới sóng, cuộc sống có rất nhiều cám dỗ mà mỗi con người rất khó vượt qua. Nhưng người ta hoàn toàn có thể vượt qua những thử thách ấy bằng sức mạnh của những tình cảm tốt đẹp trong cuộc đời. Tình mẹ con là một trong những chỗ dựa ấm áp nhất, vững chắc nhất của con người. Nó là ngọn lửa khơi nguồn sáng tạo, nó làm thăng hoa vẻ đẹp tinh thần muôn đời bất diệt của nhân loại. Cũng như em bé đã hướng lòng mình vào sự vĩnh cửu của tình mẫu tử, chúng ta luôn tin tưởng vào sức trường tổn của tình cảm con người. Nhờ đó con người có đủ dũng cảm để đối mặt với mọi cám dỗ, mọi thử thách trong cuộc sống bộn bề gian khó hôm nay. (Lê Hoàng Hoa, lớp 9A1, Trường THCS Nqô Sĩ Liên, Quận Hoàn Kiếm, Hà Nội) Nhận xét Bài viết thể hiện tư duy nghị luận lô-gíc, giàu thuyết phục. Sự cảm nhận của bạn Hoàng Hoa vừa giàu xúc cảm, vừà tinh tế khiến người đọc thêm yêu quý và gần gũi với nhà thơ trữ tình lớn của thi ca Ân Độ nói riêng, thi ca nhân loại nói chung. Hoàng Hoa đã có nhiều cố gắng cắt nghĩa nhịp thơ trong toăn bài để chúng ta hiểu được tình cảm mẫu tử thiêng liêng đã phát triển từng bước một trong tâm hồn cũng như trong việc làm của đứa bé trong bài thơ. Vô hình trung, các bạn trẻ tự nhìn lại mình, tự so sánh tình cảm của mình với mẹ qua nhân vật trữ tình của bài thơ. Chúng ta thật cảm động khi bạn Hoa viết: Những thú vui dù hấp dẫn, dù đáng mơ ước đến đâu cũng không thể vượt qua hình ảnh ấm áp của mẹ trong trái tim em bé. Dường như em bé hiểu rằng, khi được ở bên mẹ thì cuộc sống sẽ đẹp đễ hơn bất kì thế giới thần tiên nào hoặc Em hiêu sâu sắc rằng niềm vui của mình chỉ trở nên trọn vẹn khi có mẹ ở bên uà ngược lại. Ở cuối bài, Hoàng Hoa nhận định: Cũng như những trò chơi trên mây dưới sóng, cuộc sống có rất nhiều cám dỗ mà mỗi con người rât khó vượt qua. Nhưng người ta hoàn toàn có thể vượt qua những thử thách ấy bằng sức mạnh của những tình cảm tốt đẹp trong cuộc đời. Tình mẹ con là một trong những chỗ dựa ấm áp nhất, vững chắc nhất của con người. Nó là ngọn lửa khơi nguồn sáng tạo, nó làm thăng hoa vẻ dẹp tinh thần muôn đời bất diệt của nhân loại. Cũng như em bé đã hướng lòng mình vào sự vĩnh cửu của tình mẫu tử, chúng ta luôn tin tưởng vào sức trường tồn của tình cảm con người. Nhờ đó con người có đủ dũng cảm để đối mặt với mọi cám dỗ, mọi thử thách trong cuộc song bộn bề gian khó hôm nay. Thật khó có thể nói đây là lời nhận định hay chính là chân lí? Cũng phải nhắc nhở người viêt về phương thức nghị luận thi ca trữ tình đòi hỏi bạn xem xét tó hơn từ góc độ nghệ thuật của bài thơ. Có vậy, những đánh giá của bạn sẽ giúp người đọc có những tình cảm đẹp đẽ hơn về vẻ đẹp của tâm hồn con người.
Suy nghĩ về bài thơ “Mây và sóng” – Ngữ Văn 9 Hướng dẫn Phân tích bài thơ mây và sóng Đề bài: Suy nghĩ về vẻ đẹp mộng mơ và ý nghĩa sâu sắc trong bài thơ Mây và sóng của Ta-go. 1. Yêu cầu – Viết bài nghị luận về một bài thơ dịch. – Vấn đề cần nghị luận: chất trữ tình mộng mơ và ý nghĩa sâu sắc trong bài thơ của thi hào Ta-go. – Phân tích những cảm nhận về vẻ đẹp hình thức cũng như nội dung của bài thơ. – Làm rõ chủ đề tư tưởng của bài thơ: niềm vui thú, hạnh phúc nhất của con người là tình yêu thương và sự hi sinh. 2. Gợi ý – Đọc kĩ văn bản và các tư liệu bàn về bài thơ, về tác giả Ta-go. – Thấy rõ được quá trình phát triển trong tình yêu thương mẹ của đứa con (từ thấp đến cao) và vẻ đẹp thơ mộng nhưng đầy hơi thổ hiện thực cuộc sống trong bức tranh thiên nhiên. – Kết hợp chặt chẽ giữa nghị luận và biểu cảm. – Đối với thơ dịch, tránh phân tích phân tích từ ngữ mà chủ yếu phân tích hình ảnh thơ. 3. Lập dàn ý (dàn ý sơ lược) a. Mở bài – Thơ về tình mẫu tử. – Sự độc đáo của Mây và sóng: vẻ đẹp mộng mơ nhưng hàm ý sâu sắc. b. Thân bài – Tình mẫu tử là đề tài muôn thuở của thi ca – Sự khước từ mọi thú vui hâp dẫn và hi sinh của đứa con dành cho mẹ để được ở bên mẹ – Ca ngợi tình cảm mẹ con gắn bó, yêu thương là niềm hạnh phúc thiêng liêng cao cả nhất trên cõi nhân gian này c. Kết bài: Mượn tình cảm mẫu tử để khẳng định tình yêu thương và sự hi sinh là niềm vui bất tử và cao quý nhất của con người. 4. Bài làm minh họa Văn học muôn đời vẫn đầy ắp tình yêu thương. Nhiệm vụ của nó là thể hiện và ngợi ca những tình cảm đẹp đẽ trong cuộc sống con người. Chính vì vậy mà tình mẫu tử được đưa vào thơ ca và trở thành một chủ đề không bao giờ vơi cạn. Mây và sóng là một trong những bài thơ đó. Với thi pháp độc đáo, thi phẩm đã ca ngợi tình cảm của đứa con dành cho mẹ. Sức gợi cảm của bài thơ không chỉ là nghệ thuật đặc sắc mà còn là chiều sâu ý nghĩa của một vẻ đẹp chan chứa tình cảm thiêng liêng của con người. Bài thơ là lời kể của em bé, được chia thành hai phần có nhịp điệu giống nhau nhưng các từ ngữ, hình ảnh có sự khác biệt mới mẻ và mức độ tình cảm của em bé dành cho mẹ phát triển ngày càng sâu sắc, mạnh mẽ hơn. Chính điều này làm nên sự hấp dẫn cho bài thơ. Phần thứ nhất của bài thơ, em bé kể việc mình được rủ đì chơi và em đã từ chối; phần thứ hai là sự sáng tạo ra trò chơi của em bé. Tinh yêu quý cha mẹ là điều không mới mẻ nhưng ở đây, tình cảm đó bộc lộ một cách không giống lẽ thường mà nó vượt qua mọi thử thách, vượt qua mọi cám dỗ ở đời. Hai phần của bài thơ đứng cạnh nhau, giúp chúng ta hiểu rõ về tình mẫu tử sâu sắc và trọn vẹn của em bé đã dành cho mẹ. Bọn tớ chơi từ khi thức dậy cho đến lúc chiều tà. Bọn tớ chơi với bình minh vàng, bọn tớ chơi với vầng trăng bạc. Trẻ em ai chẳng thích đi chơi, nhất là khi trò chơi lại thú vị và lôi cuốn như thê. Vậy mà những lạc thú vui chơi nào đã dừng lại! Càng về sau chúng càng rủ rê, chèo kéo tha thiết hơn, sôi nổi hơn, hết lần này đến lần khác, mỗi lần một lí thú hơn, hấp dẫn hơn: Bọn tớ cơ hát từ sáng sớm cho đến hoàng hôn. Bọn tớ ngao du từ nơi này nơi nọ mà không biết từng đến nơi nao. Thật là những thú vui đến trong mơ cũng khó thú vị hơn được. Lời mời ngọt ngàò, lôi cuốn ngay cả người lớn chắc cũng khó cưỡng nổi nữa là trẻ. Chúng ta nghe!ời hỏi của đứa bé để thấy Ta-go am hiểu tâm lí các em như thế nào: Nhưng làm thế nào mình lên đó được? Nhưng lảm thế nào mình ra ngoài đó được? Những lời hỏi thể hiện mong muốn được đi chơi của em bé. Vậy mà bỗng chốc nó đã từ chối tất cả chỉ vì một lí do đơn giản nhưng tràn ngập tình yêu thương: Mẹ mình đang đợi ở nhà Làm sao có thể rời mẹ mà đến được? Hoặc: Buổi chiều mẹ luôn muốn mình ở nhà, làm sao có thể rời mẹ mà đi được? Lời khước từ ngây thơ nhưng chân thật đó như một minh chứng cao đẹp cho tình mẫu tử thiêng liêng và sâu sắc của nhân vật trữ tỉnh trong tác phẩm của Ta-go. Những thú vui dù hấp dẫn, dù đáng mơ ước đến đâu cũng không thể vượt qua hình ảnh ấm áp của mẹ trong trái tim em bé. Dường như em bé hiểu rằng, khi được ở bên mẹ thì cuộc sống sẽ đẹp đẽ hơn bất kì thế giới thần tiên nào. Em hiểu được niềm hạnh phúc của tình yêu thương và sự nâng niu chiều chuộng của mẹ sẽ đem lại cho em những điều cần thiết hơn tất cả những thú vui hấp dẫn khác trên cõi đời này. Em bé đã sớm nhận thức được những trò chơi trên mây, dưới sóng với bạn bè trong chốc lát làm sao thay thế được những giây phút được cận kề bên mẹ. Được gần gũi bên người mẹ thân yêu thay vì những thú vui chốc lát chính là niềm hạnh phúc của sự hi sinh. Nếu bài thơ chỉ dừng ở đó thì thơ Ta-go cũng không thể vượt biên giới mà đến với chúng ta, với năm châu bạn bè được. Ớ phần thứ hai, với trí tưởng tượng và tình cảm tha thiết, em bé đã nghĩ ra trò chơi hết sức thú vị, Dựa trên những thú vui thần tiên mà em vừa được nghe kể để sáng tạo ra trò chơi cho riêng mình, ở đó cũng có mây và trăng, lại không hề thiếu sóng và bến bờ kì lạ… nhưng điều quý giá nhất trong những trò chơi của em bé là có cả mẹ nữa. Con là mây và mẹ sẽ là trăng Con là sóng và mẹ sẽ là bến bờ kì lạ. Đây không còn là những trò chơi bình thường nữa mà là trò chơi muôn đời bền vững và trường tồn, không bao giờ nhàm chán. Bởi lẽ trong đó là hình ảnh đẹp tuyệt vời của hai mẹ con quấn quýt bên nhau trong tình yêu lớn lao và cao cả: Con lăn, lăn, lăn mãi rồi sẽ cười vang vỡ tan vào lòng mẹ. Dư âm của tiếng cười như những giọt pha lê ngân mãi trong lòng chúng ta bởi niềm vui bất tận của tình mẫu tử thiêng liêng và kì diệu. Niềm vui đó như được ủ kín, như của chỉ riêng hai mẹ con mà người ngoài không ai tìm được: Và không ai trên thế gian này biết mẹ con ta ở chốn nào. Tình mẫu tử thiêng liêng và cao quý đã hoà vào vũ trụ và cuộc sống xung quanh. Nó hiện hữu ở mọi nơi trên thế gian để khẳng định tình yêu thương có sức mạnh biến đổi khôn lường. Qua câu chuyện thần tiên giản dị đó, bài thơ còn gửi gắm nhiều ý nghĩa sâu sắc. Nó không chỉ là lời ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng mà còn gửi gắm nhiều suy ngẫm về cuộc sống. Cũng như những trò chơi trên mây dưới sóng, cuộc sống có rất nhiều cám dỗ mà mỗi con người rất khó vượt qua. Nhưng người ta hoàn toàn có thể vượt qua những thử thách ấy bằng sức mạnh của những tình cảm tốt đẹp trong cuộc đời. Tình mẹ con là một trong những chỗ dựa ấm áp nhất, vững chắc nhất của con người. Nó là ngọn lửa khơi nguồn sáng tạo, nó làm thăng hoa vẻ đẹp tinh thần muôn đời bất diệt của nhân loại. Cũng như em bé đã hướng lòng mình vào sự vĩnh cửu của tình mẫu tử, chúng ta luôn tin tưởng vào sức trường tổn của tình cảm con người. Nhờ đó con người có đủ dũng cảm để đối mặt với mọi cám dỗ, mọi thử thách trong cuộc sống bộn bề gian khó hôm nay. (Lê Hoàng Hoa, lớp 9A1, Trường THCS Nqô Sĩ Liên, Quận Hoàn Kiếm, Hà Nội) Nhận xét Bài viết thể hiện tư duy nghị luận lô-gíc, giàu thuyết phục. Sự cảm nhận của bạn Hoàng Hoa vừa giàu xúc cảm, vừà tinh tế khiến người đọc thêm yêu quý và gần gũi với nhà thơ trữ tình lớn của thi ca Ân Độ nói riêng, thi ca nhân loại nói chung. Hoàng Hoa đã có nhiều cố gắng cắt nghĩa nhịp thơ trong toăn bài để chúng ta hiểu được tình cảm mẫu tử thiêng liêng đã phát triển từng bước một trong tâm hồn cũng như trong việc làm của đứa bé trong bài thơ. Vô hình trung, các bạn trẻ tự nhìn lại mình, tự so sánh tình cảm của mình với mẹ qua nhân vật trữ tình của bài thơ. Chúng ta thật cảm động khi bạn Hoa viết: Những thú vui dù hấp dẫn, dù đáng mơ ước đến đâu cũng không thể vượt qua hình ảnh ấm áp của mẹ trong trái tim em bé. Dường như em bé hiểu rằng, khi được ở bên mẹ thì cuộc sống sẽ đẹp đễ hơn bất kì thế giới thần tiên nào hoặc Em hiêu sâu sắc rằng niềm vui của mình chỉ trở nên trọn vẹn khi có mẹ ở bên uà ngược lại. Ở cuối bài, Hoàng Hoa nhận định: Cũng như những trò chơi trên mây dưới sóng, cuộc sống có rất nhiều cám dỗ mà mỗi con người rât khó vượt qua. Nhưng người ta hoàn toàn có thể vượt qua những thử thách ấy bằng sức mạnh của những tình cảm tốt đẹp trong cuộc đời. Tình mẹ con là một trong những chỗ dựa ấm áp nhất, vững chắc nhất của con người. Nó là ngọn lửa khơi nguồn sáng tạo, nó làm thăng hoa vẻ dẹp tinh thần muôn đời bất diệt của nhân loại. Cũng như em bé đã hướng lòng mình vào sự vĩnh cửu của tình mẫu tử, chúng ta luôn tin tưởng vào sức trường tồn của tình cảm con người. Nhờ đó con người có đủ dũng cảm để đối mặt với mọi cám dỗ, mọi thử thách trong cuộc song bộn bề gian khó hôm nay. Thật khó có thể nói đây là lời nhận định hay chính là chân lí? Cũng phải nhắc nhở người viêt về phương thức nghị luận thi ca trữ tình đòi hỏi bạn xem xét tó hơn từ góc độ nghệ thuật của bài thơ. Có vậy, những đánh giá của bạn sẽ giúp người đọc có những tình cảm đẹp đẽ hơn về vẻ đẹp của tâm hồn con người.
Đề bài: Em hãy trình bày suy nghĩ của mình về bệnh thành tích… một căn bệnh gây tác hại không nhỏ đối với sự phát triển của xã hội ta hiện nay Bài làm Không biết từ bao giờ bệnh thành tích đã trở thành một căn bệnh gây tác hại không nhỏ đối với sự phát triển của xã hội ta hiện nay. Học tập, lao động, chiến đấu, cá nhân nào cũng có ước muốn chính đáng là lập được nhiều thành tích tốt đẹp. Nhưng vì ham thành tích mà có hiện tượng làm láo báo cáo hay. Thành tích được vẽ ra, được thổi phồng lên làm theo cấp số nhân, cấp số cộng để nhận huy chương, để lấy bằng khen, rước xách rầm rộ, liên hoan lu bù, báo công ầm ĩ. Hầu như ngành nào cùng lắm bệnh thành tích. Nhà máy thiếu nguyên liệu, công nhân thất nghiệp, nhưng năm nào cũng hoàn thành kế hoạch. Làm trường nọ trồng cây gây rừng, thành tích được thổi phồng lên, nào là phủ xanh đồi trọc, nào là trồng được hàng triệu cây có bóng mát, cây ăn quả, cây gỗ quý, thông và bạch đàn bao la. Nhưng câu chuyện xảy ra như một vở bi hài kịch khi đoàn kiểm tra “sờ” đến. Những con số ấy, những cây cối ấy chỉ là số không. Rừng phòng vệ bị phá tan hoang. Diện tích hoang hóa, đồi trọc mênh mông. Rừng đầu nguồn bi chặt phá trơ trụi. Ngành giao thông vận tải thì đường sá mới làm xong đã xuống cấp, tai nạn giao thông xảy ra đến chóng mặt, mỗi năm có hàng trăm người chết vì tai nạn ô tô, chẹt tàu. Hiện tượng lún móng cầu, sập cầu đâu còn là sự cố hiếm thấy nữa! Ngành giáo dục, bệnh thành tích trở nên trầm kha. Thi cử gian dối, trường nào, địa phương nào cũng lo chạy theo thành tích nên đã buông lỏng kỉ cương. Bằng giả, học giả, tiến sĩ rởm không còn là hiện tượng hi hữu nữa. Khẩu hiệu: “Nói không với tiêu cực" tuy đã giảm bớt được một phần nào, nhưng bệnh tiêu cực không thể nào một sớm một chiều mà giảm bớt được, hạn chế được. Bệnh thành tích đã làm suy thoái đạo đức cán bộ, người lao động vì cái tệ làm láo báo cáo hay. Con số thống kê là con số ảo, không đúng với thực tế sản xuất của nước ta. Dịch cúm gà, cúm gia cầm, bệnh lợn tai xanh, có nơi, có lúc đã báo cáo sai. Do bệnh thành tích mà từng gây ra nhiều thảm họa! Phải thanh tra, kiểm tra chặt chẽ, xử phạt thật nghiêm minh mới có thể chữa được càn bệnh “ung thư” này. Có chữa được bệnh thành tích thì sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa của đất nước mới phát triển và giành được nhiều thành tựu rực rỡ. Có chữa được tận gốc bệnh thành tích mới chống các hiện tượng thi cử gian lận, mới xây dựng được con người mới, đạo đức mới xã hội văn minh.
Topic: Please present your thoughts about achievement disease... a disease that causes significant harm to the development of our society today Assignment I don't know when achievement disease became a disease that causes significant harm to the development of our society today. Studying, working, fighting, every individual has a legitimate desire to achieve many good achievements. But because of the desire for achievements, there is a phenomenon of falsifying good reports. Achievements are plotted out, inflated in exponential and arithmetic progressions to receive medals, certificates of merit, loud processions, loud festivals, and loud announcements of merit. Almost every industry has many problems with its achievements. The factory lacks raw materials and workers are unemployed, but every year it completes its plan. When a school planted trees to create forests, its achievements were exaggerated, such as greening bare hills, and planting millions of shade trees, fruit trees, precious timber trees, vast pines and eucalyptus. But the story unfolded like a tragic comedy when the inspection team "touched" it. Those numbers, those trees are just zero. The defensive forest was destroyed. The area is deserted and bare hills are vast. The watershed forests have been cut down and left bare. In the transportation industry, newly completed roads have deteriorated, traffic accidents occur at a dizzying rate, every year hundreds of people die from car accidents and train crashes. The phenomenon of bridge foundation subsidence and bridge collapse is no longer a rare incident! In the education sector, the problem of achievement has become serious. Exams are fraudulent, every school and every locality is worried about chasing results, so they have loosened their discipline. Fake degrees, fake scholars, and fake doctorates are no longer a rare phenomenon. The slogan: "Say no to negativity" has been somewhat reduced, but the disease of negativity cannot be reduced or limited overnight. The disease of achievement has degraded the morale of officials. , workers because of bad reporting. The statistics are virtual numbers, not true to the reality of our country's production When reporting wrongly, due to the disease, it has caused many disasters! There must be strict inspection and punishment to be able to cure this "cancer" disease. Only if the disease is successfully cured will the country's industrialization and modernization develop and gain many brilliant achievements. Only by completely curing the disease of achievement can we combat the phenomenon of exam cheating and build new people and new ethics in a civilized society.
Đề bài: Suy nghĩ về cho và nhận Bài làm Trong dòng đời vội vã đó nhiều người dường như đã quên đi tình nghĩa giữa người với người. Nhưng đã cuộc đời thì đâu phải chỉ trải đầy hoa hồng, đâu phải ai sinh ra cũng có được cuộc sống giàu sang, có được gia đình hạnh phúc toàn diện mà còn đó nhiều mảnh đời đau thương, bất hạnh cần chúng ta sẻ chia, giúp đỡ. Chúng ta đâu chỉ sống riêng cho mình, mà còn phải biết quan tâm tới những người khác, đó. Đó chính là sự “cho” và “nhận” trong cuộc đời này. “Cho” và “nhận” là hai khái niệm tưởng chừng như đơn giản nhưng số người có thể cân bằng được nó lại chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Ai cũng có thể nói “Những ai biết yêu thương sẽ sống tốt đẹp hơn” hay “Đúng thế, cho đi là hạnh phúc hơn nhận về”. Nhưng tự bản thân mình, ta đã làm được những gì ngoài lời nói? Hơn nữa, khi bạn “cho” đi, bạn có đảm bảo rằng bạn không mong “nhận” về không? Hãy cố gắng sống vì sự tốt đẹp cho người khác bằng hành động chứ không chỉ bằng lời nói và với sự vô tư nhất có thể. Cho nên, giữa nói và làm lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Bất cứ ai cũng đã có lần nghe câu nói “cho đi là hạnh phúc” nhưng thực hiện được điều đó chẳng dễ dàng gì. Hạnh phúc mà bạn nhận được khi cho đi chỉ thật sự đến khi bạn cho đi mà không nghĩ ngợi đến lợi ích của chính bản thân mình. Đâu phải ai cũng quên mình vì người khác. Nhưng xin đừng quá chú trọng đến cái tôi của chính bản thân mình. Xin hãy sống vì mọi người để cuộc sống không đơn điệu và để trái tim có những nhịp đập yêu thương. “Cho” không có nghĩa là khi chúng ta có đầy đủ về vật chất mới có thể giúp đỡ người khác, mà đôi khi chỉ cần một lời hỏi han, một lời động viên đúng lúc để giúp người khác có thêm sức mạnh, niềm tin và nghị lực sống. Các bạn hãy làm một việc gì đó, có thể giúp đỡ một ai đó trong lúc túng quẫn, những xa cơ lỡ vận hay những lúc gặp khó khăn, bạn sẽ nhận được những niềm vui vượt lên cả sự mong đợi. Dù cho sự giúp đó là tiền bạc hay chỉ là một lời động viên an ủi. Bạn sẽ cảm nhận được niềm hạnh phúc tràn ngập từ trong sâu thẳm trái tim mình, hạnh phúc đó đang đến từ chính hành động đẹp đẽ của bạn. Đó là khi người khác gặp khó khăn, bạn luôn chìa tay ra giúp đỡ. Khi người khác có tâm sự, nỗi niềm, bạn luôn là người lắng nghe và luôn sẵn sàng sẻ chia. Khi người khác hạnh phúc, bạn hãy luôn mỉm cười, chung vui với người khác. Không phải lúc nào “cho” cũng mang lại hạnh phúc cả. Một điều kỳ diệu xảy ra khi nó đúng lúc, đúng việc. “Cho” là không mong được “nhận” lại, không mong người khác sẽ trả ơn lại cho mình vì đã giúp đỡ họ. Thật vậy, nếu như ta đem niềm vui đến cho người khác có nghĩa là đã tạo được cho mình một niềm hạnh phúc. Chúng ta hãy sống hết mình với người khác đi, rồi bạn sẽ đón nhận rất nhiều niềm vui hạnh phúc từ nơi người khác. “Cho đi là hạnh phúc hơn nhận về”. Cuộc sống này có quá nhiều điều bất ngờ nhưng cái quan trọng nhất thực sự tồn tại là tình thương. Sống không chỉ la nhận mà còn phải biết cho đi. Chính lúc ta cho đi nhiều nhất lại là lúc ta được nhận lại nhiều nhất. Có ai đó đã từng nói “hạnh phúc là một cái rất kì lạ mà người ta chỉ nhận được khi đem nó cho người khác”, mỗi người chúng ta hãy thử cho đi môt cái gì đó, để rồi biến niền hạnh của người khác thành niềm hạnh phúc của chính mình… “Nếu là con chim, chiếc lá, Thì con chim phải hót,chiếc lá phải xanh Lẽ nào vay mà không trả, Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình” Hạnh phúc là một điều rất kì diệu, ta chỉ nhận được nó khi đem nó trao cho người khác. “Cho” và “nhận” cũng giống như cặp phạm trù “nhân”, “quả”, trong Triết học. Trên đời này luôn có luật “nhân”, “quả”, “gieo gió thì sẽ gặp bão”, nếu chúng ta biết yêu thương người thì cũng sẽ được yêu thương trở lại, khi chúng ta giúp người khác thì cũng chính là lúc cúng ta tự giúp mình. Khi chúng ta cho đi cũng chính là lúc chúng ta nhận lại, là lúc chúng ta tạo được những điều kỳ diệu nhất của cuộc sống. Đã là con người thì cũng không ai hoàn thiện cả, vấn đề quan trọng là cúng ta biết sống như thế nào cho xứng đáng với nản chất thật sự của một con người, để không phải thổ thẹn với lương tâm của một con người. Cuộc sống của chúng ta cũng giống như những vết nứt của một chiếc bình, vì vậy chúng ta hãy biết tận dụng những vết nứt đó để cuộc sống của chúng ta có ý nghĩa hơn. Khi nào bạn làm được điều đó, thì cũng chính là lúc bạn nhận lại được niềm vui cho mình. Ý nghĩa của cuộc sống nằm ngay trong những giá trị bình thường quanh ta, là tình yêu của mẹ cha, là tình thân của bạn bè, là niềm vui và hạnh phúc khi đối mặt và vượt qua khó khăn, là ước mơ và hi vọng vào ngày mai… Và điều gì nuôi dưỡng tâm hồn ta, xây đắp nên cuộc sống của chúng ta, thì ta cần, nên và phải sống vì chính những điều đó. Và đó chính là sự “cho” và “nhận” trong cuộc sống đấy các bạn à.
Topic: Thinking about giving and receiving Assignment In that rush of life, many people seem to have forgotten the love between people. But life is not just a bed of roses, not everyone is born with a rich life, a completely happy family, but there are many painful and unhappy lives that need us to share. , help. We don't just live for ourselves, we also have to care for others. That is the "giving" and "receiving" in this life. “Giving” and “receiving” are two seemingly simple concepts, but the number of people who can balance them can be counted on the fingers of one hand. Everyone can say "Those who know how to love will live better" or "That's right, giving is happier than receiving." But on our own, what have we done beyond words? Furthermore, when you "give" away, do you guarantee that you do not expect to "receive" it? Try to live for the good of others through actions, not just words, and as impartially as possible. Therefore, saying and doing are two completely different things. Everyone has heard the saying "giving is happiness" but doing it is not easy. The happiness you receive when you give only truly comes when you give without thinking about your own benefits. Not everyone forgets themselves for others. But please don't pay too much attention to your own ego. Please live for everyone so that life is not monotonous and so that your heart can beat with love. “Giving” does not mean that only when we have enough material resources can we help others, but sometimes we just need a word of inquiry, a word of encouragement at the right time to help others have more strength and faith. faith and will to live. Do something, maybe help someone in times of trouble, misfortune or times of difficulty, you will receive joy beyond all expectations. Whether that help is money or just a word of encouragement. You will feel happiness overflowing from the depths of your heart, that happiness is coming from your own beautiful actions. When others are in trouble, you always reach out to help. When others have confidences and worries, you are always the one to listen and always ready to share. When others are happy, always smile and rejoice with others. “Giving” does not always bring happiness. A miracle happens when it's the right time, the right thing. "Giving" means not expecting to "receive" in return, not expecting others to repay you for helping them. Indeed, if we bring joy to others, it means we have created happiness for ourselves. Let's live our lives with others, then you will receive a lot of joy and happiness from others. "Giving is happier than receiving." This life has so many surprises, but the most important thing that truly exists is love. Living is not only about receiving but also knowing how to give. It is when we give the most that we receive the most in return. Someone once said "happiness is a very strange thing that people only receive when they give it to others", each of us should try to give something, then transform the happiness of others. become your own happiness... "If you are a bird, a leaf, The bird must sing, the leaf must be green Why borrow and not pay back? To live is to give, not to receive only for oneself. Happiness is a very magical thing, we only receive it when we give it to others. “Giving” and “receiving” are like the pair of categories “cause” and “effect” in Philosophy. In this world there is always the law of "cause", "effect", "if you sow the wind, you will reap the storm". If we know how to love others, we will also be loved in return. When we help others, that is also the moment. Let's help ourselves. When we give, that's when we receive back, when we create the most wonderful things in life. As humans, no one is perfect. The important issue is that we know how to live worthy of the true nature of a human being, so as not to be ashamed of a human's conscience. Our lives are like cracks in a vase, so let's take advantage of those cracks to make our lives more meaningful. When you can do that, that's when you will get your joy back. The meaning of life lies in the normal values ​​around us, the love of our parents, the friendship of friends, the joy and happiness when facing and overcoming difficulties, the dreams and hopes. hope for tomorrow... And what nourishes our souls, builds our lives, we need, should and must live for those very things. And that is the "giving" and "receiving" in life, guys.
Đề bài: Ngày nay, rất nhiều bạn trẻ thích sống sành điệu. Em hiểu thế nào là sành điệu? Sành điệu có phải là hư hỏng? Hãy viết bài văn ngắn bày tỏ suy nghĩ của bản thân Bài làm Sành điệu là từ ngữ dùng để chỉ những người rất sành sỏi, biết thưởng thức, đánh giá về một số phương diện của đời sống. Vậy là, bản thân những người được coi là sành điệu rất đáng hoan nghênh; một người được gọi là ”sành điệu” nghĩa là họ đã được khẳng định khiếu thẩm mĩ, khả năng thưởng thức những cái hay, cái đẹp trong cuộc sống. Thật vậy, người sành điệu biết lựa chọn những điều tốt đẹp nhất cùa cuộc sống để thưởng thức. Đó là cách nấu một món ăn ngon. Đó là cách dùng một món ăn cho đúng kiểu. Đó là cách mặc những bộ trang phục đẹp. Đó là cách trang trí, làm đẹp cho nơi ở, nơi làm việc,… Nhưng thật điều đáng tiếc cho những người sành điệu bởi đôi khi họ bị đánh đồng với những kẻ lố lăng nhưng khoác trên mình cái mác “sành điệu”. Đó là những người hiểu nhầm ý nghĩa củạ hai từ này. Họ cho rằng sành điệu phải là sự ăn chơi phung phí, dùng những thứ đắt nhất, lạ nhất, mới nhất, nổi trội nhất. Điều đó tất yếu dẫn đến một lớp người luôn luôn đua đòi, chạy theo sự xa hoa trong đời sống. Cách nghĩ ấy thể hiện sự tiêu cực, hạn chế trong tầm nhìn và vốn sống. Vậy là, sành điệu đâu phải là hư hỏng. Chỉ có những người hiểu sai, nghĩ sai về ý nghĩa của từ này nên có những hành động, việc làm tiêu cực và tự mình bước đến con đường tha hoá, hư hỏng mà thôi.
Topic: Nowadays, many young people like to live stylishly. What do you understand by being stylish? Is being trendy a bad thing? Write a short essay expressing your thoughts Assignment Stylish is a word used to refer to people who are very sophisticated, know how to enjoy and evaluate certain aspects of life. So, those who are considered fashionable themselves are very welcome; A person is called "stylish" which means they have confirmed their taste and ability to enjoy the good and beautiful things in life. Indeed, stylish people know how to choose the best things in life to enjoy. That's how to cook a delicious dish. That's how to use a dish in the right way. That's how to wear beautiful outfits. It's a way to decorate and beautify your home, workplace, etc. But it's a pity for stylish people because they are sometimes equated with ridiculous people who wear the label of "stylish". Those are people who misunderstand the meaning of these two words. They think that being trendy means being extravagant, using the most expensive, strangest, newest, and most outstanding things. That inevitably leads to a class of people who are always racing and chasing luxury in life. That way of thinking shows negativity and limitations in vision and life. So, being stylish is not spoiled. Only people who misunderstand and think wrongly about the meaning of this word should have negative actions and deeds and step on the path of corruption and destruction.
Suy nghĩ về cái chết của Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao Hướng dẫn Suy nghĩ về cái chết của Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao Bài làm Lão Hạc là truyện ngắn phản ánh chân thực nhất cảnh đời cơ cực, nhiều cay đắng nhất của người nông dân trước cách mạng tháng Tám. Có thể nói là xã hội này đầy rẫy những bất công, đẩy người nông dân vào bế tắc, tuyệt vọng, không lối thoát. Nam Cao đã xây dựng thành công hình ảnh Lão hạc với đầy đủ những phẩm chất tốt đẹp của người nông dân nhưng cuối cùng số phận bi thảm. Cái chết của Lão Hạc cuối truyện luôn ám ảnh người đọc, bởi giá trị mà nó muốn nhắn gửi sâu xa như thế nào. Không phải bỗng nhiên lão Hạc muốn tìm đến cái chết, bởi chẳng ai muốn chết cả. Chỉ khi túng quá, quẫn quá, và không còn con đường nào khác để đi thì cái chết là sự giải thoát nhẹ nhàng nhất. Lão Hạc sau khi bán cậu Vàng được 5 đồng, thấy day dứt, thấy mình thật tệ bạc với nó quá. Lão tính đi tính lại, cuối cùng cũng tích được 30 đồng gửi ông Giáo, bao giờ con trai ông về thì nhờ ông Giáo gửi lại con trai. Ngay từ đầu câu chuyện, Nam Cao đã giới thiệu hoàn cảnh vô cùng khó khăn, cùng cực và cô độc của Lão Hạc. Con trai thì đi cao su biền biệt chưa thấy về, lão già yếu, chỉ sống với cậu Vàng và mảnh vườn nhỏ. Lão thương con trai và mong muốn nó quay trở về đây. Tấm lòng đó của Lão thực sự đáng trân trọng và cảm phục. Cái chết của lão Hạc để lại trong lòng người đọc nhiều ám ảnh. Lão chết, cái chết đó giàu giá trị nhân văn, cũng như phản ánh chân thực hiện trạng xã hội Việt Nam lúc bấy giờ đang rơi vào bế tắc như thế nào. Vì bế tắc, vì nghèo đói, vì lòng tự trọng nên cái chết là sự lựa chọn cuối cùng, dù là bất đắc dĩ thì nó cũng có thể kết thúc trong êm đẹp. Xã hội Việt Nam bất giờ cái nghèo đói tràn lan, thực dân phong kiến đã đẩy những người nông dân đến bước đường cùng như thế này. Vốn dĩ lão Hạc là người có lòng tự trọng rất cao, nên dù khó khăn thế nào, lão cũng không muốn cậy nhờ bất cứ ái. Chính lòng tự trọng “hác dịch” đó đã buộc lão phải nghĩ đến cái chết, dù thực tâm lão vẫn muốn sống và khát sống một cách mãnh liệt. Một sự đối lập đến chua xót như vậy. Lão chết, cái chết bộc lộ cao nhất tình yêu thương con vô bờ bến. Ông không muốn làm gánh nặng cho con sau này, ông muốn giành dụm hết tiền cho con, mình không dùng đến đồng nào. Tình cảm ấy thật vĩ đại và vượt khỏi sức tưởng tượng của con người. Thật vậy, truyện ngắn “Lão Hạc” kết thúc với cái chết đầy bi kịch và bế tắc của lão đã khiến người đọc suy nghĩ rất nhiều về con người, tình người, về cái đói, cái nghèo và về lòng tự trọng.
Thinking about the death of Old Hac in the short story of the same name by Nam Cao Instruct Thinking about the death of Old Hac in the short story of the same name by Nam Cao Assignment Old Hac is a short story that most realistically reflects the most miserable and bitter life of farmers before the August Revolution. It can be said that this society is full of injustices, pushing farmers into deadlock, despair, with no way out. Nam Cao successfully built the image of Old Crane with all the good qualities of a farmer but in the end his fate was tragic. Old Hac's death at the end of the story always haunts readers, because of the profound value it wants to send. It's not like Mr. Hac suddenly wanted to die, because no one wants to die. Only when you are too poor, too miserable, and have no other way to go, death is the gentlest liberation. After selling Mr. Vang for 5 dong, Old Hac felt tormented and felt that he had been so mean to him. The old man calculated over and over again, and finally saved up 30 dong to send to Mr. Giao. When his son returned, he asked Mr. Giao to send his son back. Right from the beginning of the story, Nam Cao introduced Lao Hac's extremely difficult, extreme and lonely situation. His son went to the rubber band and never came back. He was old and weak and only lived with Mr. Vang and a small garden. He loves his son and wants him to return here. That heart of Lao is truly worthy of respect and admiration. Old Hac's death leaves many hauntings in the reader's heart. The old man died, his death was rich in humanistic values, as well as truly reflecting the current state of Vietnamese society at that time. Because of deadlock, because of poverty, because of self-esteem, death is the last choice. Even if it is reluctant, it can still end peacefully. In Vietnamese society, poverty is now widespread, and feudal colonialism has pushed farmers to the end like this. Originally, Mr. Hac was a person with very high self-esteem, so no matter how difficult it was, he did not want to rely on anyone. It was that "arrogant" self-esteem that forced him to think about death, even though in reality he still wanted to live and thirsted for life intensely. Such a bitter contrast. The old man died, death showed the highest expression of boundless love for his children. He doesn't want to burden his children in the future, he wants to save all the money for his children, he doesn't use any of it. That feeling is so great and beyond human imagination. Indeed, the short story "Old Hac" ends with his tragic and deadlocked death, making readers think a lot about people, human love, hunger, poverty and self-esteem.
Suy nghĩ về cái chết vô hình từ trong tâm hồn Hướng dẫn Đối với con người, điều đáng sợ nhất không phải là cái chết mà chính là sự tàn lụi của tâm hồn ngay khi ta còn đang sống. Sự tàn lụi ấy từ từ làm chết dần các giác quan cảm xúc và đưa con người đến một cái chết hờn toàn trong tâm hồn. Cái chết vô hình ấy có nhiều “cấp độ” khác nhau. Có khi là kiểu “sống mòn” của những con người không tìm thấy ý nghĩa cho sự sống của mình – không còn có khả năng mơ ước, không có niềm khao khát được góp một điều gì đó, dù là bình thường, bé nhỏ cho cuộc đời này. Nhà thơ Xuân Diệu gọi họ là những cái cây không bao giờ đơm hoa kết trái, là “những kiếp buồn le lói suốt trăm năm”… Có khi là trạng thái vô cảm, thờ ơ, dửng dưng trước cuộc đời của những con người chỉ “tồn tại” chứ không biết sống. Họ không cảm nhận được cái đẹp của thiên nhiên, không sẻ chia được niềm vui, nổi buồn của con người, không dám đấu tranh vì những điều tốt lành, tử tế… Một chiếc lá rơi, vài tia nắng sớm, chút gió heo may thoảng nhẹ lúc đầu thu và khung trời xanh trong vời vợi, hương thơm của một loài hoa… không khiến họ biết mỉm cười. Nụ cười trẻ thơ, ánh mắt của những người đang yêu, vòng tay dịu dàng của người mẹ, người vợ… không làm trái tim họ bồi hồi, xao xuyến. Họ không rơi nước mắt khi chứng kiến nỗi buồn đau, bất hạnh của đồng loại… Đối với họ, điều quan tâm duy nhất là cuộc sống của bản thân. Nhưng chính họ đã giết chết mình bằng lối sống vị kỉ đó. Tôi còn nhớ câu chuyện về một người lính đã chiến đấu rất dũng cảm, cứu được thành phố quê hương khỏi nạn ngoại xâm. Khi ban thưởng cho người lính ấy, nhà vua thất anh có vẻ buồn rầu nên hạn hỏi và biết anh sắp phải chết vì một căn bệnh hiểm nghèo. Nhà vua đã cho tìm các vị danh y giỏi nhất và chữa khỏi được căn bệnh đó, giành lại cuộc sống cho người anh hùng. Nhưng cũng từ đấy, anh ta chỉ biết khư khư bảo vệ bản thân, né tránh trách nhiệm của người lính và hóa thành kẻ hèn nhát… Gặp lại anh, nhà vua đau xót thốt lên “Anh bây giờ mới thực là đã chết”. Sống như thế nào mới gọi là sống khiến con người không ngừng suy nghĩ. Con người khác với các loài động vật khác đó là có một cuộc sống tâm hồn phong phú. Hãy sống mạnh mẽ, sôi nổi nhất là đối với tuổi trẻ. Hãy sống xứng đáng với những gì mà cuộc sống đã mang lại cho chúng ta. Đừng sống một cuộc đời uổng phí khi mà tâm hồn bạn luôn sẵn dành cho những điều tháp kém, khiến bạn trở nên nhỏ bé trong cuộc đời này.
Thinking about invisible death from within the soul Instruct For humans, the scariest thing is not death but the destruction of the soul while we are still alive. That decay slowly kills the emotional senses and brings people to a complete death of the soul. That invisible death has many different "levels". Sometimes it's the "weary life" of people who can't find meaning in their lives - no longer able to dream, no longer have the desire to contribute something, no matter how ordinary or small. for this life. Poet Xuan Dieu calls them trees that never bear fruit, "sad lives that last for hundreds of years"... Sometimes it is a state of indifference, indifference, indifference to the lives of people. just "exist" but don't know how to live. They cannot feel the beauty of nature, cannot share the joys and sorrows of people, and do not dare to fight for good and kind things... A falling leaf, a few rays of morning sunlight, a slight breeze in early autumn, a clear blue sky, the scent of a flower... do not make them smile. The smiles of children, the eyes of lovers, the gentle arms of mothers and wives... do not make their hearts flutter or flutter. They do not shed tears when witnessing the sadness and misfortune of their fellow human beings... For them, the only concern is their own life. But they killed themselves with that selfish lifestyle. I still remember the story of a soldier who fought very bravely and saved his hometown from foreign invasion. When rewarding that soldier, the king saw that he seemed sad, so he asked him and learned that he was about to die from a serious illness. The king found the best doctors and cured the disease, regaining the hero's life. But from then on, he only knew how to protect himself, avoid the soldier's responsibilities and turn into a coward... Seeing him again, the king sadly exclaimed, "You are really dead now." . How to live is called living, making people constantly think. Humans are different from other animals in that they have a rich spiritual life. Live strongly and vibrantly, especially for youth. Let's live worthy of what life has given us. Don't live a wasted life when your soul is always devoted to poor things, making you small in this life.
Suy nghĩ về câu chuyện “Người ăn xin” – Văn nghị luận – Bài văn hay lớp 8 Hướng dẫn Câu chuyện Người ăn xin Bài làm 1 Có những câu chuyện, cuốn sách sau khi đóng lại sẽ chẳng đọng lại điều gì trong lòng độc giả. Nhưng cũng có những câu chuyện, cuốn sách,… sẽ luôn sống mãi trong tâm hồn người đọc và Người ăn xin của Tuốc-ghê-nhép là một câu chuyện như thế. Dù đơn giản nhưng câu chuyện đã đem đến một bài học về cách đối xử giữa con người với con người mà ta hằng suy nghĩ. Chỉ là một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi giữa một người ăn xin đã già yếu và một cậu bé nhưng họ đã cùng học được từ nhau, nhận được từ người kia những “món quà” vô giá. Dù cậu bé “không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết” nhưng những lời nói, cử chỉ của cậu với ông lão “đã cho lão rồi” và cậu “cũng vừa nhận được điều gì đó từ ông”. “Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả”. Câu nói của cậu bé thật ngây thơ, trong sáng. Có lẽ đã lâu lắm rồi ta bắt gặp hình ảnh những đứa trẻ đối xử như vậy với người ăn xin. Đáp lại tấm lòng của đứa trẻ, câu nói của ông lão cũng tựa như một món quà đối với cậu bé: “Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi”. Một hành động tốt đẹp nhưng dù nhỏ bé nhưng sẽ thật ý nghĩa đối với những người xung quanh ta. Trong cuộc sống, nếu mọi người cùng đối xử với nhau, trao cho nhau tấm lòng, tình thương thì xã hội sẽ trở nên tốt đẹp biết bao. Khi ta đối xử tốt đẹp với mọi người, lúc ta không đặt mình lên trước người khác, có lẽ ta sẽ thiệt thòi hơn một chút nhưng ta sẽ nhận được nhiều điều có ý nghĩa hơn. Cuộc sống bận rộn khiến ta quên lãng mọi điều xung quanh, bỏ quên những điều nhỏ nhặt mà tốt đẹp từ chính bản thân ta và mọi người. Có lẽ đây không chỉ là sai lầm của một người, một thế hệ, một đất nước mà là của loài người nói riêng và muôn loài nói chung. Quy luật “nhân quả” trong quan niệm nhân sinh của người phương Đông có lẽ luôn luôn đúng trong mọi hoàn cảnh. Khi ta học được, biết cách cho đi thì ta sẽ được nhận lại từ mọi người. Đời người cũng tựa như một tờ giấy trắng, nếu ta cho đi màu hồng, sắc trắng thì ta sẽ chẳng sợ phải nhận lấy màu đen tăm tối, quên dần đi con người, bản thân của mình. Như bài thơ Dặn con của tác giả Trần Nhuận Minh, từ lúc đứa con còn thơ dại, người cha đã dạy con phải biết đối xử thật tốt với mọi người xung quanh, kể cả với những người ăn xin khốn khổ để sau này, khi năm tháng trôi qua, thế phận thay đổi, có khi nào người cha lại trở thành một trong số những người ăn xin kia không, cha có được đối xử như ông lão ăn mày trong câu chuyện Người ăn xin không hay sẽ bị xua đuổi, xa lánh? Cha không biết, con không biết và sẽ chẳng có ai biết cả. Nhưng có lẽ điều đó sẽ phụ thuộc phần nào đó vào những gì con và cha cư xử hằng ngày với mọi người. Có lẽ sẽ chẳng có ai trưởng thành và sống tốt nếu không trao đi những yêu thương tới những người xung quanh và cuộc sống. Có người đã nói: “Ngày hôm qua là lịch sử, ngày mai là một điều bí ẩn, còn ngày hôm nay là một món quà”. “Món quà” đó sẽ thật sự tốt đẹp hơn, ý nghĩa hơn nếu ta biết trao điều đó, cảm nhận, cùng chia sẻ món quà đó với mọi người xung quanh. (Trường THCS Sơn Tây) Bài làm 2 “Trong cuộc sống, điều quan trọng nhất đối với một con người là có thể trao sự yêu thương, sẻ chia, thông cảm cho người khác”. Đó là bức thông điệp mà truyện ngắn Người ăn xin của Tuốc-ghê-nhép gửi gắm cho người đọc qua nhân vật “tôi” (người qua đường) và ông lão ăn xin. Cuộc đối thoại giữa hai nhân vật này bộc lộ phẩm chất đáng quý của mỗi người. Nhân vật “tôi” là một người rất tốt bụng. Sự tốt bụng của anh thể hiện trong cử chỉ vội vã tìm kiếm khi thấy bàn tay run rẩy của ông lão ăn xin đang chờ cũng như trong cái nắm tay thân tình mà anh trao cho ông. Lời xin lỗi “Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả!” của anh đã bộc lộ rõ nét lòng tốt, sự mong muốn sâu sắc được giúp đỡ ông lão tội nghiệp. Còn ông lão ăn xin lại là hiện thân cho sự hiền từ. Khi nghe lời xin lỗi của anh, ông đã nở nụ cười và cảm ơn: “Như vậy là cháu đã cho lão rồi”. Điều mà anh thanh niên cho ông lão chỉ là một cái nắm tay thôi mà, vì sao ông lão lại tỏ ra xúc động đến vậy? Đó là bởi vì cái nắm tay ấy đối với ông lão không chỉ mang ý nghĩa là một hành động thông thường, mà cao hơn là biểu tượng cho sự cảm thông, chia sẻ giữa con người với con người. Cái nắm tay là truyền đi hơi ấm, cái nắm tay là truyền đi niềm tin, cái nắm tay là truyền đi sự quan tâm chân thành của nhân vật “tôi” với ông lão. Đáp lại tình cảm của anh thanh niên, ông gửi cho anh niềm vui, sự trân trọng của ông dành cho tấm lòng của anh. Như vậy cả hai người đều là người trao đi và cũng là người nhận lấy những món quà tình cảm ấm áp. Trong cuộc sống hiện đại xô bồ, nơi con người thường vô tình quên đi sự chia sẻ và cảm thông lẫn nhau thì những món quà tình cảm ấy càng cần thiết, càng có giá trị lớn lao hơn. Nếu như mọi người đều quan tâm đến nhau, gửi cho nhau yêu thương, trân trọng thì cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp biết nhường nào. (Trường THCS Nguyễn Du) >> Xem thêm Suy nghĩ của em về mục đích học của học sinh hiện nay tại đây. Tags:Bài văn hay lớp 8 · Câu chuyện Người ăn xin
Thinking about the story "The Beggar" - Essay - Good essay for grade 8 Instruct The Beggar Story Exercise 1 There are stories and books that, after closing, will not leave anything in the hearts of readers. But there are also stories, books, etc. that will always live forever in the reader's soul and Tu-ge-nep's Beggar is such a story. Although simple, the story brings a lesson about how to treat people that we always think about. It was only a short meeting between an old beggar and a young boy, but they learned from each other and received priceless "gifts" from each other. Even though the boy "didn't have a penny, didn't have a handkerchief, nothing at all", his words and gestures to the old man "had already been given to him" and he "had just received something from him". grandfather". “Please don't be angry with me! I don't have anything for you." The boy's words were so innocent and pure. Perhaps it's been a long time since we've seen images of children treating beggars like that. Responding to the child's kindness, the old man's words were like a gift to the boy: "My child, thank you! So is she gave him then". A good action, no matter how small, will be meaningful to those around us. In life, if everyone treats each other and gives each other heart and love, how much better society will become. When we treat people well, when we don't put ourselves before others, perhaps we will be a little disadvantaged but we will receive more meaningful things. Busy life makes us forget everything around us, forgetting the small but good things from ourselves and others. Perhaps this is not just the mistake of one person, one generation, or one country, but of humanity in particular and all species in general. The law of "cause and effect" in the Eastern concept of life is probably always true in all circumstances. When we learn and know how to give, we will receive in return from everyone. Human life is like a blank sheet of paper. If we give away the pink and white colors, we will not be afraid of receiving the dark and black colors, gradually forgetting who we are and ourselves. Like the poem Teaching Children by author Tran Nhuan Minh, from the time the child was young, the father taught him to treat everyone around him well, including poor beggars so that in the future, As the years pass and the situation changes, will the father ever become one of those beggars? Will he be treated like the old beggar in the story The Beggar or will he be chased away? chase away, shun? I don't know, I don't know, and no one will know. But perhaps that will depend somewhat on what you and I do every day with people. Perhaps no one will grow up and live well without giving love to those around them and life. Someone said: "Yesterday is history, tomorrow is a mystery, and today is a gift." That "gift" will truly be better and more meaningful if we know how to give it, feel it, and share it with everyone around us. (Son Tay Secondary School) Exercise 2 "In life, the most important thing for a person is to be able to give love, sharing, and sympathy to others." That is the message that Tuc-ge-nep's short story The Beggar sends to the reader through the character "I" (passerby) and the old beggar. The dialogue between these two characters reveals each person's precious qualities. The character “I” is a very kind person. His kindness was shown in his hasty searching gesture when he saw the trembling hand of the old beggar waiting as well as in the friendly handshake he gave him. Apology "Please don't be angry with me! I have nothing to give you!” His actions clearly revealed his kindness and deep desire to help the poor old man. And the old beggar is the embodiment of gentleness. When he heard his brother's apology, he smiled and thanked him: "So you gave it to me." What the young man gave the old man was just a handshake, why did the old man seem so moved? That's because holding hands for the old man not only means a common action, but is more a symbol of sympathy and sharing between people. Holding hands conveys warmth, holding hands conveys trust, holding hands conveys the sincere concern of the character "I" for the old man. Responding to the young man's feelings, he sent him his joy and appreciation for his heart. Thus, both people are the givers and receivers of warm emotional gifts. In the hustle and bustle of modern life, where people often unintentionally forget to share and sympathize with each other, these emotional gifts are even more necessary and have even greater value. If everyone cared for each other, sent each other love and respect, how beautiful life would become. (Nguyen Du Secondary School) >> See more of my thoughts on current students' learning goals here. Tags: Good essay for grade 8 · The Beggar's Story
Suy nghĩ về câu nói của Maxim Gorki: Hãy yêu sách nó là nguồn kiến thức, chỉ có kiến thức mới là con đường sống Bài làm Trên bước đường thành công của mỗi người đều được góp nên bởi nhiều yếu tố. Đó có thể là những khó khăn, đó còn là ý chí nghị lực và cũng không thể thiếu nguồn tri thức dồi dào hữu ích từ những cuốn sách có giá trị. Khẳng định tầm quan trọng ấy, nhà văn Nga Maxim Gorki nói “ hãy yêu sách, nó là nguồn kiến thức, chỉ có kiến thức mới là con đường sống”. Trước tiên ta cần hiểu Sách là gì? Họa chăng chỉ là những tờ giấy mỏng manh, bé nhỏ. Đúng! Sự thật chỉ là những tờ giấy mỏng manh nhưng chúng lại chứa đựng trong đó nguồn tri thức dồi dào và hữu ích. Có người từng nói: sách là di huấn tinh thần của thế hệ này với thế hệ khác.. là lời khuyên của người già sắp từ giã cõi đời để lại cho con cháu mai sau. Sách là phương tiện giúp chúng ta lưu trữ những kiến thức, thông tin bổ ích để truyền lại cho thế hệ sau. Kiến thức, nó là gì vậy? đó là những hiểu biết của con người về cuộc sống, là kĩ năng, vốn tri thức của bản thân về đời sống xung quanh. Muốn giải quyết bất cứ vấn đề gì trong cuộc sống chúng ta đều cần phải có kĩ năng, có “bộ não” hiểu biết để có thể xử lí mọi tình huống cuộc sống một cách tốt nhất. Như vậy lời nói của M.Gorki như lời khuyên bảo chân thành đến chúng ta: cần biết trân trọng sách bởi nó là nguồn tri thức vô bờ bến, là sức mạnh của con người tạo ra và còn là con đường sống giúp phát triển trí tuệ. Qua đó khẳng định sách và kiến thức có mối quan hệ chặt chẽ với nhau. Thứ nhất, sách chính là phương tiện lưu trữ những kiến thức, nguồn thông tin có giá trị cả về vật chất và tinh thần mà ông cha ta từ thuở xa xưa cố gắng dày công nghiên cứu tìm tòi mà truyền đạt vào trong đó với niềm hi vọng về một tương lai được rọi sáng bởi kiến thức đó. Vì thế chúng ta cần tôn trọng thành quả lao động nghiên cứu và ghi chép ấy. Xa xưa khi cuộc sống còn chưa phát triển mạnh với tốc độ, sự tiện lợi của các thiết bị điện tử thì sách là phương tiện, phương thức duy nhất để cất trữ kiến thức đời sống. Sách là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại. Ở sách ta thấy được từng trang lịch sử hào hung, chói lọi mà cũng đẫm máu của từng dân tộc được hiện ra qua từng con chữ được ghi chép bởi chính những con người đương thời tận mắt chứng kiến. nó cho ta hiểu hơn về lịch sử dân tộc, và về chính bản thân nhân loại ngay từ thuở hồng hoan. Từ đó mà chúng ta thêm yêu mến về sự phát triển có quy luật ấy hơn. Và hơn hết sách chính là sản phẩm do chính con người tạo ra, do chính sự thông minh của những trí não tiến bộ bậc nhất hành tinh này. Nên ta cần trân trọng các thành quả ấy hơn. Thế nhưng xã hội hiện đại ngày nay với sự phát triển nhanh của các thiết bị điện tử khiến cho nhiều người thậm chí không có khái niệm “đọc sách” và về sách. Đó là những thành phần cần lên án, phê phán. “Sách mở ra trước mắt tôi nhưng chân trời mới”, sách là ánh sáng văn minh của nhân loại. hãy cảm ơn và trân trọng từng cuốn sách. Bởi ở đó chứa đựng biết vô vàn kiến thức giúp ta xây dựng bức tranh cuộc sống với những gam màu tươi sáng chói lọi.
Thinking about Maxim Gorki's quote: Claim it as the source of knowledge, only knowledge is the way to life Assignment Each person's path to success is contributed by many factors. It may be the difficulties, it is also the will and energy, and it is also indispensable to have an abundant source of useful knowledge from valuable books. Affirming that importance, Russian writer Maxim Gorki said "love books, it is the source of knowledge, only knowledge is the way to live". First we need to understand what is a Book? Are paintings just thin, small pieces of paper? Correct! The truth is just thin sheets of paper, but they contain a rich and useful source of knowledge. Someone once said: books are the spiritual teachings of one generation to the next... they are the advice of the elderly who are about to leave this world to leave behind for their future descendants. Books are a means to help us store useful knowledge and information to pass on to the next generation. Knowledge, what is it? These are people's understanding of life, their skills and knowledge about the life around them. To solve any problem in life, we need to have skills and an understanding "brain" to be able to handle all life situations in the best way. Thus, M.Gorki's words are like sincere advice to us: we need to appreciate books because they are a boundless source of knowledge, the power of human creation, and also a way of life to help develop. wisdom. Thereby confirming that books and knowledge have a close relationship with each other. Firstly, books are a means of storing valuable knowledge and information, both materially and spiritually, that our ancestors from ancient times have diligently researched and imparted in it. the hope of a future illuminated by that knowledge. Therefore, we need to respect the results of that research and recording labor. In the past, when life had not yet developed with the speed and convenience of electronic devices, books were the only means and method to store life knowledge. Books are a bridge between the past and present. In books, we see each page of the heroic, brilliant, and bloody history of each nation revealed through each word recorded by the contemporaries who witnessed it with their own eyes. It gives us a better understanding of our nation's history, and of humanity itself right from the beginning of its glory. From there, we love that disciplined development more. And most of all, books are products created by humans, by the intelligence of the most advanced minds on this planet. So we need to appreciate those achievements more. But today's modern society with the rapid development of electronic devices makes many people do not even have the concept of "reading" and about books. Those are the elements that need to be condemned and criticized. "Books open up new horizons before my eyes", books are the light of humanity's civilization. Please thank and appreciate each book. Because there is a wealth of knowledge that helps us build a picture of life with bright, dazzling colors.
Đề bài: Suy nghĩ về câu nói "Cái khó bó cái khôn" Bài làm Thông thường, khi cố gắng mà không đạt được một ý định nào đó, chúng ta thường tự động viên mình: “Cái khó bó cái khôn”. Vậy, “cái khó bó cái khôn” có nghĩa là gì? “Cái khó” được hiểu là hoàn cảnh, điều kiện khó khăn không cho thực hiện một việc nào đó. “Cái khôn” là những dự kiến, kế hoạch, dự định tốt, sáng suốt. “Bó” nghĩa là trói buộc, hạn chế, không cho thực hiện. Cả câu có nghĩa chung là: hoàn cảnh khó khăn cản trở việc thực hiện một dự định, một kế hoạch tốt đẹp. Rất nhiều lần trong cuộc sống, chúng ta nghe những câu, đại ý như: vẫn biết là như thế, nhưng “cái khó bó cái khôn”, chưa thể làm được… Suy nghĩ về câu nói "Cái khó bó cái khôn" Có lẽ, thành ngữ này ra đời là để giúp cho những người có hoàn cảnh khó khăn tìm được lời giải thích về sự bất lực của mình, cũng như động viên, an ủi họ. Dân gian còn có câu: “Lực bất tòng tâm”, nghĩa là: trong lòng rất mong muốn nhưng khả năng không thể đạt được. Đây cũng là một cách để giúp người ta nhìn vào thất bại mà không hoàn toàn mất tinh thần trước thất bại ấy. Từ trong ý nghĩa sâu xa, ta thấy, câu tục ngữ xác nhận một thực tế: hoàn cảnh tạo nên tính cách con người; hoàn cảnh thực tế quyết định ý chí, ý thức… của mỗi chúng ta. Chính “cái khó” (tức hoàn cảnh) đã quyết định “cái khôn" (tinh thần) của người ta. Câu nói trên phản ánh thực tế và quy luật khách quan: vật chất sinh ra ý thức, hoàn cảnh quy định tính cách con người… Tuy nhiên, câu tục ngữ trẽn cũng có mặt phiến diện: nó chưa phải đã chi hết tính quy luật của sự tác động ngược chiều giữa ý thức đối với vật chất, giữa ý chí, nghị lực đối với hoàn cảnh. Thực ra, còn có câu tục ngữ khác: “Cái khó ló cái khôn”. Lúc này, ý nghĩa của nó đã hoàn toàn thay đổi. “Cái khó”, “cái khôn” vẫn được hiểu với ý nghĩa trên. “Ló” nghĩa là chợt nảy ra, tìm ra. Nghĩa chung của cả câu là: hoàn cảnh khó khăn sẽ làm nảy sinh những ý định, những lối thoát khôn ngoan nhất. Câu tục ngữ sau dường như đã bù đắp cho câu nói trước như một sự phản ánh toàn diện mối quan hệ qua lại giữa hoàn cảnh đối với cuộc sống con người. Với người Việt Nam, quy luật chi phối của hoàn cảnh đối với bản chất con người cũng luôn được ghi nhậu trong hàng loạt các câu tục ngữ. – “Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài". -“Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng”. – “Đi với Bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy”. Tuy vậy, người Việt Nam cũng không bao giờ, chịu khuất phục hoàn cảnh theo ý nghĩa chịu sự tác động tiêu cực. Hình ảnh bông sen vươn lên thơm ngát giữa đầm lầy trong ca dao dân ca luôn là hình ảnh tượng trưng cho tâm hồn, nhân cách con người Việt Nam, dẫu sống trong hoàn cảnh nghìn năm phong kiến, nhiều khó khăn, gian khổ và chiến tranh, nhưng vẫn vươn lên để khẳng định bản sắc của mình: “Trong đầm gì đẹp bằng sen Lá xanh, bông trắng, lại chen nhị vàng, Nhị vàng, bông trắng lá xanh Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn” Ngày nay, chúng ta được sống và học tập dưới mái trường xã hội chủ nghĩa, được sự quan tâm của toàn Đảng, toàn dân, được các thầy cô và cha mẹ cưu mang đùm bọc, phần đông trong chúng ta đã có được hoàn cảnh thuận lợi, qua được thời khó khăn. Nhưng rất nhiều bạn trẻ vẫn có thói quen dựa dẫm, không chịu vươn lên, luôn thấy trước mắt là “khó khăn”. Mỗi người chúng ta cần phải đặt ra những mục tiêu phấn đấu và phải phấn đấu hết mình để đạt được mục tiêu ấy. Đừng vì nghĩ rằng “cái khó bó cái khôn”, mà không chịu đi tìm “cái khôn nảy sinh trong cái khó”.
Topic: Thinking about the saying "What is difficult is what is wise" Assignment Usually, when we try and fail to achieve a certain goal, we often encourage ourselves: "The difficult is the smart." So, what does "the difficult restrain the wise" mean? “Difficulty” is understood as difficult circumstances and conditions that prevent doing something. “Wise” is good and wise expectations, plans, and intentions. “Bound” means to bind, limit, not allow to do. The whole sentence has the general meaning: difficult circumstances hinder the implementation of a good intention or plan. Many times in life, we hear sentences with general ideas like: I know it's like that, but "the difficult is the smart", we can't do it yet... Think about the saying "The difficult will bind the wise" Perhaps, this idiom was born to help people in difficult circumstances find an explanation for their helplessness, as well as to encourage and comfort them. There is also a folk saying: "Force cannot satisfy the mind", which means: in the heart there is a great desire but the ability cannot be achieved. This is also a way to help people look at failure without being completely demoralized by it. From a deep meaning, we see that the proverb confirms a reality: circumstances create human character; Actual circumstances determine the will, consciousness... of each of us. It is the "difficult" (i.e. the situation) that determines a person's "wisdom" (spirit). The above statement reflects reality and objective laws: matter creates consciousness, circumstances determine human personality... However, the proverb also has a one-sided side: it does not fully explain the regularity of the opposite impact between consciousness and matter, between will and energy and circumstances. In fact, there is another proverb: "The difficult reveals the wise". At this point, its meaning has completely changed. "The difficult" and "the wise" are still understood with the above meaning. “Lo” means to suddenly come up, to find out. The general meaning of the whole sentence is: difficult circumstances will give rise to the wisest intentions and escape routes. The following proverb seems to compensate for the previous one as a comprehensive reflection of the interrelationship between circumstances in human life. For Vietnamese people, the governing law of circumstances over human nature is always recorded in a series of proverbs. – "In the bulb it is round, in the tube it is long". -"Close to ink, it's black, close to light, it's bright." – "Going with the Buddha wears a robe, walking with a ghost wears a paper robe." However, Vietnamese people never submit to circumstances in the sense of being negatively impacted. The image of a lotus flower rising fragrantly in the middle of a swamp in folk songs is always a symbol of the soul and personality of Vietnamese people, despite living in a thousand-year feudal environment with many difficulties, hardships and difficulties. war, but still rose up to assert its identity: "In what beautiful dress with lotus Green leaves, white flowers, with yellow stamens, Yellow stamens, white flowers and green leaves Nearly mud that does not stink of mud" Today, we live and study under the roof of a socialist school, receive the attention of the entire Party and the entire people, are cared for by teachers and parents, and most of us have achieved complete success. Favorable circumstances, overcoming difficult times. But many young people still have the habit of relying on themselves, refusing to strive, always seeing "difficulties" ahead. Each of us needs to set goals and strive hard to achieve those goals. Don't think that "difficult things constrain wisdom", but refuse to look for "wisdom arises in difficulty".
Đề bài: Trình bày quan niệm của bạn về câu ngạn ngữ: "Không có nghề nào hèn cả, chỉ có những kẻ hèn mà thôi" Bài làm Sống trong cảnh gia đình đầy đủ, xa hẳn mọi điều lo lắng khổ cực, chúng ta dễ khinh thường những người lao động, hàng ngày phải lam lũ với nghề nghiệp. Chúng ta lại thường sẵn có thành kiến sai lầm, phân biệt nghề cao quý với nghề ti tiện, trọng nghề trí thức, khinh nghề chân tay. Để cảnh báo thái độ đó, phương Tây có câu ngạn ngữ: ''Không có nghề nào là hèn cả, chỉ có những kẻ hèn mà thôi" Thật ra có nghề nào là nghề hèn kém không? Để trả lời chúng ta đưa vài ví dụ. Đấy là bác phu xe, mặt mũi đen đũi, áo quần lôi thôi, lấy chiếc xe ba bánh làm kế sinh nhai. Ta liệt bác vào hạng tầm thường và nghề bác là nghề hèn kém. Còn đây là bác công nhân quét rác, mỗi đêm và sáng, bác làm vệ sinh thành phố, đến cửa từng nhà, hốt lên xe nhửng đống rác thối tha, đầy ruồi nhặng Có người nhìn bác bằng cặp mắt khinh rẻ. "Không có nghề nào hèn cả, chỉ có những kẻ hèn mà thôi" Bác phu xe ấy mỗi lần gò lưng đạp xe chở khách, nhận được một món tiền nho nhỏ, mang về nuôi sống gia đình, bác đổi bát mồ hôi lấy bát cơm. Đồng tiền tuy ít ỏi nhưng bác kiếm ra trong sạch. Bác công nhân quét đường cũng vậy. Bác chịu cực khổ, ngày ngày làm bạn với những đống rác bẩn thỉu tanh hôi. Thế rồi, tháng đến, bác vui mừng đưa tay đón lấy đồng tiền lương nhỏ mọn đủ sống qua ngày. Nghề của bác thật là lương thiện. Cả hai người – và còn biết bao nhiêu người khác nữa – đều giúp ích cho xã hội một phần không nhỏ. Người thì chuyên chở giúp ta trên quãng đường xa, dưới nắng mưa không ngại. Người thi chịu dơ dáy thân mình để bảo vệ sức khỏe cho bao người khác. Như thế thì sao có thế gọi nghề của họ là “hèn” được? Nghề của họ, tưởng là tầm thường mà thực ra có ích cũng chẳng khác gì nghề nghiệp của những người tri thức. Mà đã có ích thì là cao quý rồi. Hơn nữa, những người ấy đều đã đặt hết cá lương tâm, trí óc, cũng như sức khỏe của họ để làm đầy đủ bổn phận mà cuộc đời đã dành cho họ. Ngoài ra họ còn là những người biết tự trọng, biết đem sức lao động mà trả nợ áo cơm, giúp ích xã hội, để sống xứng đáng với danh nghĩa “làm người” cúa họ. Như thế chẳng đáng cho ta cảm phục hay sao? Có phải người ta đã nông nổi mà xét đoán nghề nghiệp của họ một cách nhầm lẫn không? Như vậy, ta phải công nhận rằng chẳng có nghề nào là hèn cả, mà chỉ có người hèn thôi, và đó chinh là ké bĩu môi chê lao động chân tay là nghề hèn kém. Vậy thế nào là người hèn? Đó là những người lười biếng, không nhận thức được bổn phận của họ là phái làm việc cho xã hội. Họ đã cướp công của xã hội, đã lừa cơm, cướp áo của lớp người cần lao kia. Người hèn là những hạng người thiếu lương tâm. thiếu trách nhiệm, là việc chiếu lệ cho xong, không xứng đáng với đồng tiền mà họ nhận. Người hèn là những người làm dân thì phản nước, làm trò thì phản thầy, chơi bạn thì phản bạn. Nói tóm lại những hạng lọc lừa, tham vàng bỏ ngãi, hình người lòng thú, dưới muôn hình vạn trạng, là những ăn cắp của công để ăn chơi thỏa thích, lãng phí tiền bạc của nhân dân. Từ “hèn” chi dành cho những con người ấy. Câu ngạn ngữ Tây phương trên thật đã cho ta một bài học quý giá về nghề nghiệp. Nó khuyên ta nên tiêu diệt đầu óc hủ bại, đầy rẫy thành kiến sai lầm về nghề nghiệp. Nên nhớ rằng những nghề đã giúp ích cho xã hội đều là đáng trân trọng, đều là đáng quý. Vậy ta phải coi trọng sức cần lao của mọi lớp người lao động, cũng như trí thức. Đó là con đường duy nhất đưa ta đến một xã hội bình đẳng, bác ái và tiến bộ.
Topic: Present your opinion on the proverb: "There are no cowardly jobs, there are only cowardly people" Assignment Living in a complete family situation, far away from all worries and hardships, it is easy for us to look down on workers who have to work hard every day for their jobs. We often have erroneous prejudices, distinguishing noble jobs from lowly jobs, valuing intellectual jobs and disdaining manual jobs. To warn against that attitude, the West has a proverb: ''There is no cowardly job, there are only cowardly people'' Actually, is there any job that is a cowardly job? To answer, let's give a few examples. That's the driver, with a black face and messy clothes, using a three-wheeled vehicle as a living. I classify you as ordinary and your profession is a lowly one. And this is a garbage worker, every night and morning, he cleans the city, goes door to door, scoops up piles of stinking garbage, full of flies, into his cart. Some people look at him with contemptuous eyes. "There are no cowardly jobs, there are only cowardly people" Every time the bus driver worked hard to carry passengers, he received a small amount of money to take home to feed his family, exchanging a bowl of sweat for a bowl of rice. Although the money is little, he earns it cleanly. The same goes for the street sweeper. He endured hardships, working day in and day out with piles of dirty, smelly garbage. Then, the month came, and he happily reached out his hand to receive the small salary that was enough to get through the day. Your profession is truly honest. Both of them - and countless others - have helped society in no small way. People help us transport long distances, in the sun and rain without hesitation. Contestants are willing to dirty their bodies to protect the health of many others. So how can one call their profession "cowardly"? Their profession, seemingly trivial but actually useful, is no different from the profession of intellectuals. If it is useful, then it is noble. Furthermore, those people have put all their conscience, mind, and health into fulfilling the duties that life has given them. In addition, they are also people who know how to respect themselves, who know how to use their labor to pay debt, help society, and live worthy of their title of "being human". Isn't that worthy of our admiration? Are people being hasty and mistakenly judging their careers? Thus, we have to admit that there is no such thing as a cowardly job, there are only cowardly people, and that is exactly why we pouted that manual labor is a cowardly job. So what is a coward? These are lazy people who are not aware of their duty to work for society. They have robbed society, robbed the working class of people of their food and clothes. Cowardly people are people who lack conscience. Irresponsible, just a perfunctory job, not worthy of the money they receive. Cowards are those who, when they are people, betray the country, when they are students, they betray their teachers, when they are friends, they betray their friends. In short, those who are deceitful, greedy for gold, human and beastly, in all sorts of forms, are people who steal public property to enjoy themselves, wasting the people's money. The word "cowardly" is not for those people. The above Western proverb really teaches us a valuable lesson about career. It advises us to destroy corrupt minds, full of false prejudices about careers. Remember that professions that help society are all respectable and valuable. So we must respect the hard work of all classes of workers, as well as intellectuals. That is the only path that will lead us to a society of equality, charity and progress.
Đề bài: Suy nghĩ về câu nói "Lửa thử vàng, gian nan thử sức" Bài làm Trong cuộc sống, một trong những bí quyết giúp cho chúng ta thành công là vượt khó. Trên đường đời chúng ta đâu chỉ có hoa thơm cỏ lạ, mà trước mắt là bao chông gai. Đế đạt được thành công của mình đòi hỏi con người ta phải có nghị lực để vượt qua khó khăn thử thách. Vì vậy, câu tục ngữ là lời khuyên, là bài học đắt giá cho mỗi chúng ta: Lửa thử vàng, gian nan thử sức Thật vậy, ông cha ta đưa ra hình ảnh hết sức gần gũi quen thuộc. Muốn xem tuổi vàng thì phải thử vàng bằng lửa, ngọn lửa càng cao độ chừng nào thì tuổi vàng càng rõ chừng ấy. Vàng được lửa đốt thì mới định được giá trị của nó. Con người cũng vậy, trước khó khăn mới biết được sức mình, nguy hiểm mà vẫn tiến lên không lùi bước mới có nghị lực. Cuộc sống không phải là thảm đỏ, hoa thơm nhờ có ý chí bản thân sẽ vượt qua tất cả. Trước gian lao thử thách con người phải có nghị lực và tài năng. Tài năng chính là biết được sức mình và biết được phải đi bằng con đường nào, lựa chọn giải pháp nào để hoàn thành công việc. Trước bài toán khó nếu ta ỷ lại hoặc trông cậy vào người khác thì sẽ chẳng bao giờ tìm được cách giải. Hơn thế ý chí sẽ bị nhụt đi, lòng kiên trì bị thui chột. như trong cuộc sống nhân dân ta đã đứng trước bao khó khăn thử thách chống lại thiên tai định hoạ. Trước khó khăn thử thách như vậy, bằng ý chí nghị lực của mình, mọi người cùng đoàn kết thương yêu chung sức chung lòng chinh phục thiên nhiên. Bằng lòng dũng cảm, không ngại khó khăn, thậm chí đau thương chết chóc, dân tộc ta đã đánh đuổi được giặc ngoại xâm ra khỏi bờ cõi, xây dựng nước Việt Nam ngày một giàu đẹp. Bác Hồ — lãnh tụ kính yêu của dân tộc Việt Nam ta là tấm gương sáng ngời về tinh thần vượt khó, nghị lực phi thường và lòng dũng cảm vô song: Không có việc gì khó Chỉ sợ lòng không bền Đào núi và lấp biển Quyết chí ắt làm nên Câu tục ngữ là chân lý sống, để cho chúng ta mỗi người phải rèn luyện năng lực, tài năng của mình. Những khó khăn trong cuộc sống nhiều vô kể nhưng ta, sẽ đạt được thành công mỗi khi chúng ta có lòng dũng cảm vượt khó. Đã có không ít những kẻ thất bại trong công danh và sự nghiệp chỉ vì nản chí, nản lòng. Đó chính là khó ở lòng người, đứng trước chông gai thường hay run sợ. Đã có biết bao người suốt ngày giam mình trong phòng thí nghiệm để tìm ra những ứng dụng phục vụ cuộc sống, bao con người vượt lên bệnh tật để sống một cuộc sống có ích cho xã hội. Đó chính là nhờ ý chí nhờ nghị lực để đạt tới thành công trong cuộc sống. Tóm lại câu tục ngữ là lời khuyên sâu sắc giúp con người vượt trở ngại để đạt tới đích. Trong xã hội hiện nay, thế hệ trẻ chúng ta hãy bằng chính bản lĩnh, sức lực và tài năng của mình vượt lên làm chủ cuộc đời, đạt đến những đỉnh cao trong công danh và sự nghiệp.
Topic: Thinking about the saying "Fire tests gold, hardship tests strength" Assignment In life, one of the secrets to helping us succeed is overcoming difficulties. On our life's path, there are not only fragrant flowers and strange grasses, but in front of us are many thorns. Achieving success requires people to have the strength to overcome difficulties and challenges. Therefore, the proverb is advice and a valuable lesson for each of us: Fire proves gold, arduous challenge Indeed, our ancestors present a very familiar and familiar image. If you want to see the golden age, you must test the gold with fire. The higher the fire, the clearer the golden age. Only when gold is burned by fire can its value be determined. Humans are the same, in the face of difficulties, they know their own strength; in danger, they still move forward without backing down to have strength. Life is not a red carpet, fragrant flowers thanks to self-will will overcome everything. In the face of hardships and challenges, people must have strength and talent. Talent is knowing your own strength and knowing which path to take, which solution to choose to complete the job. Faced with a difficult problem, if we rely or rely on others, we will never find a solution. Moreover, the will will be weakened and perseverance will be diminished. As in our people's lives, we have faced many difficulties and challenges against natural disasters. Faced with such difficulties and challenges, with their will and strength, everyone unites in love and works together to conquer nature. With courage, not afraid of difficulties, even pain and death, our people have driven foreign invaders out of the country, building Vietnam to be increasingly rich and beautiful. Uncle Ho - the beloved leader of our Vietnamese people is a shining example of the spirit of overcoming difficulties, extraordinary energy and unparalleled courage: Nothing is difficult Only fear unstable heart Digging up mountains and filling in seas Surely made a firm decision The proverb is a living truth, so that each of us must practice our abilities and talents. The difficulties in life are countless, but we will achieve success whenever we have the courage to overcome difficulties. There have been many people who failed in their fame and career just because of discouragement and discouragement. That is the difficulty in the human heart, when faced with thorns, one often trembles in fear. There have been so many people locked in the laboratory all day long to find applications to serve life, so many people overcoming illness to live a life useful to society. It is thanks to the will and strength to achieve success in life. In short, proverbs are profound advice to help people overcome obstacles to reach their destination. In today's society, our young generation should use their own bravery, strength and talent to master their lives and reach the pinnacles of fame and career.
Đề bài: Dân gian ta có câu: Một điều nhịn, chín điều lành? Hãy viết đoạn văn nêu suy nghĩ về vấn đề này Bài làm Nhân dân ta từ xưa đến nay luôn coi trọng hoà khí “Dĩ hoà vi quý". Vì vậy, trước những sự xích mích, trước những điều bực bội, dân gian thường nhắc nhở nhau: “Một điều nhịn, chín điều lành”. “Một” và “chín” chỉ là những con số ước lệ, chúng thể hiện quan niệm của dân gian về mối quan hệ giữa tính nhẫn nhịn và sự bình yên: nếu biết nhẫn nhịn một chút thì sẽ có được hoà khí, sự yên bình lâu dài. Ý cả câu khuyên con người nên bình tĩnh, biết nhẫn nhịn, tránh nóng nảy để giữ hoà khí. Ở đây, ta cần hiểu “nhịn” không có nghĩa là thua kém, mà là nhường nhịn, im lặng, lùi một bước; nhịn khi người khác không đủ bình tĩnh, tỉnh táo. Trong cuộc sống, chỉ có kẻ tầm thường, tiểu nhân mới không biết nhường nhịn, hay so đo, chấp vặt. Bạn đang đi ngoài đường, bất chợt có người sấn sổ lại mắng bạn tới tấp vì những lí do bạn không hiểu nổi. Kẻ tầm thường sẽ nóng nảy đối lại, đôi bên to tiếng không ai chịu ai có thể xảy ra xô xát. Người biết nhẫn nhịn sẽ chờ người kia bình tĩnh lại, hỏi đầu đuôi sự việc, tìm ra những nhầm lẫn để giải quyết. Làm như vậy không những tránh được xô xát mà còn giành được sự tôn trọng, vị nể của người khác. Nhưng “nhịn” cũng không có nghĩa là nhu nhược, hèn nhát, khi cần vẫn phải biết đấu tranh để thắng cái ác, cái phi lí. Trong cơ quan, công sở, là nhân viên biết rõ những hành vi phi pháp, tham ô, nhận hối lộ của cấp trên, sẽ có người im lặng không dám tố cáo. Đó là biểu hiện của sự nhu nhược, hèn nhát. “Nhịn” như vậy chẳng những không lành cho bản thân về lâu dài mà còn để hoạ cho xã hội. Lại có khi, trong cuộc sống, bạn bị một người khác, một thế lực khác khống chế về mặt nào đó chẳng hạn như tống tiền, bạo lực gia đình,… nêu bạn im lặng, không dám tố cáo, đấu tranh thì bạn sẽ phải gánh chịu những hậu quả thật tồi tệ. Tình cảnh đất nước ta trong một thời gian dài lịch sử cũng là một minh chứng sinh động cho điều này. Giặc phương Bắc xâm lược, đô hộ hơn một ngàn năm, thực dân Pháp, đế quốc Mĩ xâm chiếm áp bức, bóc lột,… nếu dân ta cứ nuốt nhục mà không đứng dậy khởi nghĩa, đánh đuổi lũ xâm lăng thì ngày nay hỏi nước ta sẽ đi đến đâu? Vậy là, “Một điều nhịn, chín điều lành” nhưng cần hiểu rõ bản chất đích thực của từ “nhịn” ở đây để tránh những điều đáng tiếc.
Topic: Our people have a saying: One thing to endure, nine good things? Write a paragraph giving your thoughts on this issue Assignment Our people have always valued harmony, "Harmony is precious". Therefore, in the face of conflicts and frustrations, people often remind each other: "One thing to endure is nine good things." "One" and "nine" are just approximate numbers, they express the folk concept of the relationship between patience and peace: if you know how to be a little patient, you will have peace. The whole sentence advises people to be calm, to be patient, to avoid being impatient to keep peace. Here, we need to understand that "to be patient" does not mean to be inferior, but to yield and be quiet Be quiet, take a step back; hold back when others are not calm and alert enough. In life, only ordinary people and petty people do not know how to yield, or compare and accept petty things. You are walking on the street, suddenly someone stops and scolds you for reasons you don't understand. Ordinary people will be hot-tempered, and both sides will raise their voices and no one will agree, causing a fight to break out. People who know how to be patient will wait for the other person to calm down, ask about the story, and find out the confusion to resolve it. Doing so not only avoids conflicts but also wins the respect and admiration of others. But "forbearance" does not mean being weak or cowardly. When necessary, we still have to know how to fight to overcome evil and irrationality. In an agency or office, as an employee who knows clearly about the illegal actions, embezzlement, and bribery of superiors, there will be people who remain silent and do not dare to denounce them. That is a sign of weakness and cowardice. "Fasting" like that is not only bad for yourself in the long run, but also harmful to society. Sometimes, in life, you are controlled by another person, another force in some way such as blackmail, domestic violence,... if you stay silent, do not dare to denounce or fight, then you will suffer terrible consequences. The situation of our country over a long period of history is also a vivid testament to this. The Northern invaders invaded and dominated for more than a thousand years, the French colonialists, the American imperialists invaded, oppressed, exploited,... if our people had continued to swallow their humiliation without rising up and expelling the invaders, today would be the day. Where will our country go? So, "One thing to endure, nine good things" but we need to clearly understand the true nature of the word "forbearance" here to avoid unfortunate things.
Đề bài: Nhà văn Đức F.Sile có nói: Tình yêu là niềm say mê làm cho người khác hạnh phúc. Anh chị nghĩ gì về ý kiến đó và về vai trò tình yêu trong cuộc sống con người? Bài làm Tình yêu – chỉ hai chữ đơn giản vậy mà đã làm hao tổn bao giấy mực của những nhà văn, những thi sĩ, những triết gia… từ xưa đến nay. Nó đã trở thành đề tài muôn thuở của con người. Có ai trên đời chưa một lần nếm “trái đắng” của tình yêu, dẫu biết “yêu là chết ở trong lòng một ít" (Xuân Diệu)? Tình yêu là niềm say mê làm cho người khác hạnh phúc Tình yêu – chỉ hai chữ đơn giản vậy mà đã làm hao tổn bao giấy mực của những nhà văn, những thi sĩ, những triết gia… từ xưa đến nay. Nó đã trở thành đề tài muôn thuở của con người. V.Hugo đã khẵng định: "Tình yêu là bông hoa, cuộc đời là mật ngọt". Vai trò của tình yêu lớn lao như vậy nhưng bản chất của nó là gì? Bàn về vấn đề này, F.Sile – nhà văn Đức thế kỉ XVIII cho rằng: “Tình yêu là niềm say mê làm cho người khác được hạnh phúc”. Cho đây là tình yêu với nghĩa hẹp là tình yêu nam nữ là trước hết, cơ bản là chuyện con tim. Tình yêu lứa đôi của trai gái là một thứ tình cảm đặc biệt. Không nói đến trường hợp nó nảy sinh đột ngột như sét đánh, bình thường nó là một sự cảm thông dần dần, một sự thẩm thấu có quá trình. Bắt đầu bằng sự gần gũi, bằng những cử chỉ, ánh mắt, nụ cười, sự ngượng ngùng rồi quen thân, rồi thương vì nết, trọng vì tài. Cái tài ăn nói có duyên, cái nụ cười như thể hoa ngâu… đều có vai trò mở đường vào con tim. Thế là tình yêu đến lúc nào không hay. Vậy tình yêu là gì? Cùng với F.Sile, biết bao nhà văn đã nói về tình yêu, Stendal nói: “'Một nửa và là một nửa đẹp nhất của cuộc đời vẫn là khép kín với những ai chưa từng yêu say đắm’’. V.Hugo viết: "Thế giới không có người biết yêu thì mặt trời sẽ tắt”. Và Tôn-Xtôi thì khẳng định: "Tình yêu biến những điều vô nghĩa của cuộc đời thành có ý nghĩa, làm cho những bất hạnh thành hạnh phúc”. Còn Dostoievski hùng hồn tuyên bố: “Tình yêu là sức mạnh toàn năng đến mức nó tái sinh chính bản thân ta". Nhưng cũng có một nhà thơ cổ điển Pháp từng nói: "Tình yêu là điều mà con người không thể hiểu nổi”. Xuân Diệu cũng đã viết: “Làm sao cắt nghĩa được tình yêu”. Tự nhiên như hơi thở, cần thiết như cơm ăn áo mặc hàng ngày, thế nhưng tình yêu là gì thì khó ai giải thích nổi. Sức quyến rũ ghê gớm của nó có lẽ là ở chỗ đó chăng? Chi tiết: “từ lúc yêu nhau hoa nở mãi”. Thấy người mình yêu đẹp hơn. Cuộc sống của mình có ý nghĩa hơn. Vẻ đẹp trong trắng của nàng Giu-li-ét đã gọi Rô-mê-ô đến với nàng trong tiếng hót của chim dạ loan, bất chấp ngang trái cách ngăn của hai dòng họ. Tình yêu mạnh lắm, mạnh hơn cả oán thù. Dáng dấp “phong nhã, hào hoa" của Kim Trọng đã khiến nàng Kiều phải “ghé theo’’ dù “khách đà lên ngựa”. Và bước chân nàng Kiều "xăm xăm băng lối vườn khuya một mình" đến tình tự với người yêu đến nay còn làm cho bao kẻ giật mình. Hiểu nhau càng sâu thì độ dày của tình yêu càng tăng, hoa tình yêu càng nở đẹp. Và bây giờ thì hai người như đã hòa làm một. Yêu và nhớ là hai mặt của tình yêu. Yêu say đắm thì nhớ tha thiết. Người xưa có câu: “Nhất nhật bất kiến như tam thu hề”. (Một ngày không gặp nhau dài tựa ba năm). Ca dao cũng nói: “Gió sao gió mát sau lưng. Dạ sao dạ nhớ người dưng thế này”. Khi yêu nhau, người ta luôn có mong muốn được gặp nhau, gần nhau: “Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh – một phương” (Xuân Quỳnh). Những kẻ đang yêu bao giờ cũng hướng về nhau, dành cho nhau những tình cảm, ý nghĩ tốt đẹp. Họ là mặt trời suốt đời soi sáng và sưởi ấm cho nhau. Tình yêu gắn với niềm say mê là sự đam mê cháy bỏng mãnh liệt, không giới hạn. Nó không chấp nhận sự hững hờ, lạnh nhạt. Nét đặc trưng nhất của tình yêu là vậy. Trương Chi nổi sóng tình trước nhan sắc kiều diễm của Mỵ Nương, Kim Trọng cũng sóng tình lai láng trước vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Thúy Kiều. Và người bình dân thì "yêu nhau tam tứ núi cũng trèo…”. Dường như khi yêu, trong con người cháy lên ngọn lửa thiêu đốt những cái tầm thường để những người đang yêu gần nhau hơn, kính trọng nhau, vì nhau hơn. Tình yêu chân chính không chấp nhận sự tính toán vị kỉ, nhỏ nhen, chỉ có sự quên mình, hi sinh cho nhau. Khi yêu, người ta mang đến cho nhau hạnh phúc. Đó là sự sung sướng, sự thỏa mãn. Và người ta cảm thấy mình sống có ích, cuộc đời của mình thật ý nghĩa. Hạnh phúc đến với Thúy Kiều thì hồn thơ dào dạt thành: “'Tay tiên gió táp mưa sa”, chỉ một giây thành một lời châu ngọc. Hạnh phúc khiến cho nàng trổ tài nghề mọn mà khi thì tiếng tơ thành tiếng sắt tiếng vàng, khi thì thành lời thủ thỉ, quyến rũ của tiếng chim yêu đương, mời gọi… hạnh phúc cho Kim Trọng được thưởng thức tài nghệ của người yêu và cảm thấy mình may mắn tột đỉnh khi được sánh vai với một thiếu nữ tài sắc vẹn toàn như Thúy Kiều. Một lứa đôi gắn bó từ độ sâu của tâm hồn như thế, nếu được chung sống với nhau, họ sẽ đem lại cho nhau biết bao hạnh phúc! Người ta lo lắng cho nhau, đón trước ý nghĩ của nhau để làm một cái gì đó đem lại niềm vui cho người mình yêu trong cuộc sống hằng ngày. Trước kia, Kim Trọng: "Rắp mong treo ấn từ quan – Mấy sông cũng lội, qua ngàn cũng qua” để làm gì, nếu không tìm cho được Thúy Kiều để đền lại chuyện lỡ làng! Chúng ta nhớ tới chuyện Tú Xương dán đôi câu đối tết để bà Tú khen ông mà cũng thấy sướng trong lòng: “Rằng hay thì thực là hay – Không hay sao lại đỗ ngay tú tài?!". Tình yêu đến độ chín sẽ thành niềm say mê chân chính – niềm say mê làm cho người khác được hạnh phúc – là vậy. Ở đời, không phải không có những niềm say mê chỉ dừng lại ở mức ích kỉ bởi tình yêu tầm thường. Ghen bóng, ghen gió, hiểu lầm đến giết chết tình yêu, người yêu. Hoặc mạo danh tình yêu để vụ lợi, không nghĩ đến đau khổ, đến tan vỡ hạnh phúc của người khác. Tình yêu chân chính sẽ làm cho người ta thêm yêu cuộc sống, thôi thúc ước mơ, nâng người mình yêu lên một giá trị cao hơn, để hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn. Lênin đã nói về tình yêu: “tình yêu là ngọn lửa nồng nhiệt, đừng để nó thiêu cháy sự nghiệp, cũng là lời nhắc nhở các cô gái, chàng trai đang yêu". Tuy vậy, tình yêu không chỉ giới hạn trong phạm vi nam nữ. Con người cần có tình yêu lớn: yêu gia đình, bạn bè, cuộc đời, quê hương đất nước. Chính đặt trong tình yêu lớn, ý nghĩa của tình yêu lứa đôi, hạnh phúc gia đình mới thật sự cao đẹp, lớn lao, như nhà thơ Xuân Quỳnh trong bài thơ Sóng đã viết: Làm sao được tan ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển lớn tình yêu Để ngàn năm còn vỗ. Người xưa nói rằng đất cũng có tình yêu say mê sự sống. Lúa nổi ở Đồng Tháp Mười là quà của đất tặng con người, không đòi hỏi con người một chút mồ hôi gieo trồng. Được người chăm sóc, đất say mê kết trái cho đời, không bao giờ ngừng nghỉ. Còn cuộc sống con người cần tình yêu biết bao! Con người không có tình yêu chẳng khác chi trái đất không có ánh mặt trời, tình yêu say mê của các nhà khoa học là sự hi sinh sức lực, thời gian cả một đời để nghiên cứu, phát minh, sáng tạo ra những điều tốt đẹp đem lại hạnh phúc cho con người. Tình yêu của người chiến sĩ đem lại thanh bình cho đất nước. Người chiến sĩ hiểu rất rõ rằng: tính mạng đáng quý, tình yêu rất đẹp, nhưng nếu vì tự do họ có thể hy sinh cả hai thứ đó. Tất cả đều bắt nguồn từ tình yêu lớn, từ sự say mê làm cho người khác được hạnh phúc. Tình yêu là qui luật muôn đời. Tuy câu nói của F.Sile cách đây đã hai thế kỉ nhưng ý nghĩa nhân sinh của nó vẫn rất mới mẻ và sâu sắc. Quan điểm này không chỉ có giá trị trong phạm vi tình yêu lứa đôi mà còn có giá trị trong đời sống tinh thần của cả cộng đồng. Nó khá gần gũi với quan điểm đạo lí Á Đông nên dễ hiểu và dễ chấp nhận. Mỗi chúng ta hãy coi bài học về lòng vị tha và đức hi sinh trong tình yêu là bài học lớn trong cuộc đời.
Đề bài: Nhà văn Đức F.Sile có nói: Tình yêu là niềm say mê làm cho người khác hạnh phúc. Anh chị nghĩ gì về ý kiến đó và về vai trò tình yêu trong cuộc sống con người? Bài làm Tình yêu – chỉ hai chữ đơn giản vậy mà đã làm hao tổn bao giấy mực của những nhà văn, những thi sĩ, những triết gia… từ xưa đến nay. Nó đã trở thành đề tài muôn thuở của con người. Có ai trên đời chưa một lần nếm “trái đắng” của tình yêu, dẫu biết “yêu là chết ở trong lòng một ít" (Xuân Diệu)? Tình yêu là niềm say mê làm cho người khác hạnh phúc Tình yêu – chỉ hai chữ đơn giản vậy mà đã làm hao tổn bao giấy mực của những nhà văn, những thi sĩ, những triết gia… từ xưa đến nay. Nó đã trở thành đề tài muôn thuở của con người. V.Hugo đã khẵng định: "Tình yêu là bông hoa, cuộc đời là mật ngọt". Vai trò của tình yêu lớn lao như vậy nhưng bản chất của nó là gì? Bàn về vấn đề này, F.Sile – nhà văn Đức thế kỉ XVIII cho rằng: “Tình yêu là niềm say mê làm cho người khác được hạnh phúc”. Cho đây là tình yêu với nghĩa hẹp là tình yêu nam nữ là trước hết, cơ bản là chuyện con tim. Tình yêu lứa đôi của trai gái là một thứ tình cảm đặc biệt. Không nói đến trường hợp nó nảy sinh đột ngột như sét đánh, bình thường nó là một sự cảm thông dần dần, một sự thẩm thấu có quá trình. Bắt đầu bằng sự gần gũi, bằng những cử chỉ, ánh mắt, nụ cười, sự ngượng ngùng rồi quen thân, rồi thương vì nết, trọng vì tài. Cái tài ăn nói có duyên, cái nụ cười như thể hoa ngâu… đều có vai trò mở đường vào con tim. Thế là tình yêu đến lúc nào không hay. Vậy tình yêu là gì? Cùng với F.Sile, biết bao nhà văn đã nói về tình yêu, Stendal nói: “'Một nửa và là một nửa đẹp nhất của cuộc đời vẫn là khép kín với những ai chưa từng yêu say đắm’’. V.Hugo viết: "Thế giới không có người biết yêu thì mặt trời sẽ tắt”. Và Tôn-Xtôi thì khẳng định: "Tình yêu biến những điều vô nghĩa của cuộc đời thành có ý nghĩa, làm cho những bất hạnh thành hạnh phúc”. Còn Dostoievski hùng hồn tuyên bố: “Tình yêu là sức mạnh toàn năng đến mức nó tái sinh chính bản thân ta". Nhưng cũng có một nhà thơ cổ điển Pháp từng nói: "Tình yêu là điều mà con người không thể hiểu nổi”. Xuân Diệu cũng đã viết: “Làm sao cắt nghĩa được tình yêu”. Tự nhiên như hơi thở, cần thiết như cơm ăn áo mặc hàng ngày, thế nhưng tình yêu là gì thì khó ai giải thích nổi. Sức quyến rũ ghê gớm của nó có lẽ là ở chỗ đó chăng? Chi tiết: “từ lúc yêu nhau hoa nở mãi”. Thấy người mình yêu đẹp hơn. Cuộc sống của mình có ý nghĩa hơn. Vẻ đẹp trong trắng của nàng Giu-li-ét đã gọi Rô-mê-ô đến với nàng trong tiếng hót của chim dạ loan, bất chấp ngang trái cách ngăn của hai dòng họ. Tình yêu mạnh lắm, mạnh hơn cả oán thù. Dáng dấp “phong nhã, hào hoa" của Kim Trọng đã khiến nàng Kiều phải “ghé theo’’ dù “khách đà lên ngựa”. Và bước chân nàng Kiều "xăm xăm băng lối vườn khuya một mình" đến tình tự với người yêu đến nay còn làm cho bao kẻ giật mình. Hiểu nhau càng sâu thì độ dày của tình yêu càng tăng, hoa tình yêu càng nở đẹp. Và bây giờ thì hai người như đã hòa làm một. Yêu và nhớ là hai mặt của tình yêu. Yêu say đắm thì nhớ tha thiết. Người xưa có câu: “Nhất nhật bất kiến như tam thu hề”. (Một ngày không gặp nhau dài tựa ba năm). Ca dao cũng nói: “Gió sao gió mát sau lưng. Dạ sao dạ nhớ người dưng thế này”. Khi yêu nhau, người ta luôn có mong muốn được gặp nhau, gần nhau: “Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh – một phương” (Xuân Quỳnh). Những kẻ đang yêu bao giờ cũng hướng về nhau, dành cho nhau những tình cảm, ý nghĩ tốt đẹp. Họ là mặt trời suốt đời soi sáng và sưởi ấm cho nhau. Tình yêu gắn với niềm say mê là sự đam mê cháy bỏng mãnh liệt, không giới hạn. Nó không chấp nhận sự hững hờ, lạnh nhạt. Nét đặc trưng nhất của tình yêu là vậy. Trương Chi nổi sóng tình trước nhan sắc kiều diễm của Mỵ Nương, Kim Trọng cũng sóng tình lai láng trước vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Thúy Kiều. Và người bình dân thì "yêu nhau tam tứ núi cũng trèo…”. Dường như khi yêu, trong con người cháy lên ngọn lửa thiêu đốt những cái tầm thường để những người đang yêu gần nhau hơn, kính trọng nhau, vì nhau hơn. Tình yêu chân chính không chấp nhận sự tính toán vị kỉ, nhỏ nhen, chỉ có sự quên mình, hi sinh cho nhau. Khi yêu, người ta mang đến cho nhau hạnh phúc. Đó là sự sung sướng, sự thỏa mãn. Và người ta cảm thấy mình sống có ích, cuộc đời của mình thật ý nghĩa. Hạnh phúc đến với Thúy Kiều thì hồn thơ dào dạt thành: “'Tay tiên gió táp mưa sa”, chỉ một giây thành một lời châu ngọc. Hạnh phúc khiến cho nàng trổ tài nghề mọn mà khi thì tiếng tơ thành tiếng sắt tiếng vàng, khi thì thành lời thủ thỉ, quyến rũ của tiếng chim yêu đương, mời gọi… hạnh phúc cho Kim Trọng được thưởng thức tài nghệ của người yêu và cảm thấy mình may mắn tột đỉnh khi được sánh vai với một thiếu nữ tài sắc vẹn toàn như Thúy Kiều. Một lứa đôi gắn bó từ độ sâu của tâm hồn như thế, nếu được chung sống với nhau, họ sẽ đem lại cho nhau biết bao hạnh phúc! Người ta lo lắng cho nhau, đón trước ý nghĩ của nhau để làm một cái gì đó đem lại niềm vui cho người mình yêu trong cuộc sống hằng ngày. Trước kia, Kim Trọng: "Rắp mong treo ấn từ quan – Mấy sông cũng lội, qua ngàn cũng qua” để làm gì, nếu không tìm cho được Thúy Kiều để đền lại chuyện lỡ làng! Chúng ta nhớ tới chuyện Tú Xương dán đôi câu đối tết để bà Tú khen ông mà cũng thấy sướng trong lòng: “Rằng hay thì thực là hay – Không hay sao lại đỗ ngay tú tài?!". Tình yêu đến độ chín sẽ thành niềm say mê chân chính – niềm say mê làm cho người khác được hạnh phúc – là vậy. Ở đời, không phải không có những niềm say mê chỉ dừng lại ở mức ích kỉ bởi tình yêu tầm thường. Ghen bóng, ghen gió, hiểu lầm đến giết chết tình yêu, người yêu. Hoặc mạo danh tình yêu để vụ lợi, không nghĩ đến đau khổ, đến tan vỡ hạnh phúc của người khác. Tình yêu chân chính sẽ làm cho người ta thêm yêu cuộc sống, thôi thúc ước mơ, nâng người mình yêu lên một giá trị cao hơn, để hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn. Lênin đã nói về tình yêu: “tình yêu là ngọn lửa nồng nhiệt, đừng để nó thiêu cháy sự nghiệp, cũng là lời nhắc nhở các cô gái, chàng trai đang yêu". Tuy vậy, tình yêu không chỉ giới hạn trong phạm vi nam nữ. Con người cần có tình yêu lớn: yêu gia đình, bạn bè, cuộc đời, quê hương đất nước. Chính đặt trong tình yêu lớn, ý nghĩa của tình yêu lứa đôi, hạnh phúc gia đình mới thật sự cao đẹp, lớn lao, như nhà thơ Xuân Quỳnh trong bài thơ Sóng đã viết: Làm sao được tan ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển lớn tình yêu Để ngàn năm còn vỗ. Người xưa nói rằng đất cũng có tình yêu say mê sự sống. Lúa nổi ở Đồng Tháp Mười là quà của đất tặng con người, không đòi hỏi con người một chút mồ hôi gieo trồng. Được người chăm sóc, đất say mê kết trái cho đời, không bao giờ ngừng nghỉ. Còn cuộc sống con người cần tình yêu biết bao! Con người không có tình yêu chẳng khác chi trái đất không có ánh mặt trời, tình yêu say mê của các nhà khoa học là sự hi sinh sức lực, thời gian cả một đời để nghiên cứu, phát minh, sáng tạo ra những điều tốt đẹp đem lại hạnh phúc cho con người. Tình yêu của người chiến sĩ đem lại thanh bình cho đất nước. Người chiến sĩ hiểu rất rõ rằng: tính mạng đáng quý, tình yêu rất đẹp, nhưng nếu vì tự do họ có thể hy sinh cả hai thứ đó. Tất cả đều bắt nguồn từ tình yêu lớn, từ sự say mê làm cho người khác được hạnh phúc. Tình yêu là qui luật muôn đời. Tuy câu nói của F.Sile cách đây đã hai thế kỉ nhưng ý nghĩa nhân sinh của nó vẫn rất mới mẻ và sâu sắc. Quan điểm này không chỉ có giá trị trong phạm vi tình yêu lứa đôi mà còn có giá trị trong đời sống tinh thần của cả cộng đồng. Nó khá gần gũi với quan điểm đạo lí Á Đông nên dễ hiểu và dễ chấp nhận. Mỗi chúng ta hãy coi bài học về lòng vị tha và đức hi sinh trong tình yêu là bài học lớn trong cuộc đời.
Đề bài: Nhà văn M.Goóc-ki cho rằng: Văn học là nhân học. Hãy trình bày ý kiến của anh (chị) về quan niệm trên. Bài làm Trên đời này, ngoài con người ra, còn có hai điều rất khó hiểu và khó hiểu đúng. Đó là tình yêu và văn chương. Có ai dám nói rằng mình hiểu tình yêu và cũng có ai dám nói rằng mình định nghĩa được văn chương? Văn chương cũng như tình yêu vậy, có rất nhiều màu sắc. Chính vì thế nó không phải là những vật thể bất dịch có thể nắm bắt bằng tay, ngửi bằng mũi hay nhìn bằng mắt được. Trên đời này, ngoài con người ra, còn có hai điều rất khó hiểu và khó hiểu đúng. Đó là tình yêu và văn chương. Có ai dám nói rằng mình hiểu tình yêu và cũng có ai dám nói rằng mình định nghĩa được văn chương? Văn chương cũng như tình yêu vậy, có rất nhiều màu sắc. Chính vì thế nó không phải là những vật thể bất dịch có thể nắm bắt bằng tay, ngửi bằng mũi hay nhìn bằng mắt được. Người ta nói về văn chương nhiều lắm, đẹp lắm! Còn Goóc-ki, với ông: văn học là nhân học – súc tích như bản chất của văn chương. Văn học là nhân học Cái định nghĩa văn học gồm năm chữ ấy ngắn gọn về số lượng ngôn từ nhưng các mặt ý nghĩa lại chẳng ngắn gọn chút nào. Văn học là nhân học, văn học là bộ môn học về con người, không phải chỉ là cái con người sinh học với đầy đủ chân, tay, mắt, mũi, tim, gan… mà đó là những con người với cuộc sống tinh thần phong phú và đa dạng của họ. Học văn là để hiểu sâu hơn tâm hồn con người, và đồng thời cũng là để học cách làm người. Phải chăng đó chính là điều Goóc-ki muốn nói với chúng ta – những người đã phần nào đặt chân vào ngưỡng cửa văn chương? Câu nói của Goóc-ki dường như đã được hun đúc lại từ chính cuộc đời cầm bút của ông. Đó là một phát hiện mới mà lại không mới; là câu nói ngắn gọn mà lại không ngắn gọn. Đối với những người chỉ coi văn chương là một thứ phù phiếm thì câu nói ấy của ông cũng sớm héo úa như những bông hoa chưa kịp nở đã tàn. Với văn chương, chất liệu đầu liên để cấu thành tác phẩm là ngôn từ nhưng yếu tố cuối cùng quyết định sự sống còn của tác phẩm lại không phải là ngôn từ. Đó chính là hình tượng nhân vật. Nhân vật văn chương không ai khác chính là những con người của cuộc sống. Đọc tác phẩm ta nhận ra mình qua mỗi nhân vật ở từng ngõ ngách nội tâm hiểu đúng hơn và hiểu nhiều hơn về cái thế giới tinh thần phong phú bí ẩn bị bề ngoài bao phủ. Học văn hay làm văn, viết văn cũng vậy thôi. Cũng là để nhận thức đúng đắn hơn về cuộc sống và con người. Bản chất của cuộc sống cũng là bản chất của con người. Mỗi người khi chấp nhận con đường về nghiệp văn tức là đã chấp nhận đương đầu với thử thách. khó khăn để sống đúng và hiểu đúng hơn về con người, về cuộc đời. Chính vì thế mà văn học đã lựa chọn cuộc đời làm người bạn đồng hành tri âm của mình. Và cũng chính vì lẽ đó mà văn học phài là nhân học, chứ không nào khác được. Nhưng nếu chỉ như vậy thôi thì đã đủ chưa? Văn học cung cấp bấy nhiêu mảnh đời, bấy nhiêu số phận không đơn giản chỉ để mỗi độc giả nhận ra mình qua từng mảnh đời, số phận đó. Văn học là nhân học và vì thế văn học không chỉ thực hiện chức năng nhận thức, còn phải làm tốt cả chức năng giáo dục. Học văn là học cách làm người. Và học cách làm người tức là học về cái tốt, cái đẹp và cái thật không phải lúc nào văn học cũng đề cao cái tốt đẹp. Cũng có lúc trong văn học xuất hiện những thằng cơ hội như Xuân tóc đỏ (Sốđỏ – Vũ Trọng Phụng), lưu manh như Chí Phèo (Chí Phèo – Nam cao), nham hiểm như Bá Kiến (Chí Phèo) và thậm chí dâm ô, trụy lạc như Nghị Hách (Giông tố – Vũ Trọng Phụng). Nhưng điều tác phẩm văn học muốn đề cập đến qua những nhân vật ác là con người phải biết loại bỏ, căm ghét và chống lại cái xấu, đừng để những cái xấu, cái ác như thế tồn tại trong cuộc đời. Điều đó cũng có nghĩa là văn học giúp người đọc hướng thiện và đi tới sự hoàn thiện mình. Có thể nói Gorki đã đúng đắn khi đưa ra một định nghĩa về văn chương như vậy. Trở lại với ý kiến ban đầu của bài viết rằng đây là một phát hiện mới mà không mới của Goóc-ki. Nói không mới vì câu nói của ông đề cập đến bản chất của văn học – một vân đề mà nhiều người đã nêu lên và sau này Thạch Lam, Nam Cao hay Nguyễn Khải cũng từng đề cập. Xét theo một khía cạnh nào đó, M. Goóc-ki đã đề cập tới nhân vật trong phát biểu của mình. Văn học giúp con người tốt hơn thông qua nghệ thuật thể hiện nhân vật chứ không phải là ở những khái niệm lí lẽ thuần giáo huấn. Như vậy, giữa con người trong tác phẩm và con người trong cuộc đời có gì giống và khác nhau? Và sức sống của nhân vật điển hình mạnh như thế nào? Tác phẩm là sự thể hiện cuộc đời vì thế con người của tác phẩm cũng là sự thể hiện của con người trong cuộc đời. Cũng yêu thương, cũng hờn ghét, cũng hình hài xấu đẹp. Nhưng sự phản ánh đó không phải là cái sao chép nguyên xi. Nhà văn mượn nguyên màu trong cuộc sống rồi sáng tạo tưởng tượng thêm để tạo ra nhân vật của mình. Chị Ràng – rmười nữ liệt sĩ trung kiên ở vùng đất Ràng không đẹp bằng chị Sứ và cũng không có tình mẫu tử xúc động như chị Sứ. Mối quan hệ giữa chị Ràng và chị Sứ cũng là mối quan hệ giữa cuộc đời và văn học. Cuộc đời là nơi khởi đầu cũng là hướng đi tới của văn học. Văn học viết về cuộc đời và đồng thời cũng là tập hợp từ cuộc đời. Chính vì thế nhân vật mà mỗi tác giả nhào nặn hư cấu nên thường có giá trị điển hình cho con người của một xã hội, một thời đại. Đó chính là nét khác biệt giữa con người trong tác phẩm và trong cuộc đời. Sức sống của nhân vật điển hình – một con người này mà cũng nhiều người kia – chính là sức sống của một tác phẩm văn học. Và nhiều lúc nó còn thật hơn cả người thật nữa nó quyết định sự trường tồn của tác phẩm truyện và của tên tuổi tác giả. Mỗi nhà văn chỉ mong muốn để lại cho đời một, hai nhân vật điển hình mức độ cao nhằm làm trong sạch hơn tâm hồn con người theo đúng bản chất và chức năng của văn học: "văn học là nhân học". Cái điều tưởng là dễ hiểu ấy cứ sống mãi trong mỗi người như sự trường tồn của cuộc đời, của văn học. Mỗi trang văn là mỗi trang đời. Và mỗi trang đời ấy, được viết từ những mẫu, những mảnh con người. Vạt áo của triệu nhà thơ không bọc hết bạc vàng mà đời rơi vãi (Chế Lan Viên) cũng như mãi mãi không có thứ văn chương nào nằm ngoài qui luật của sự sáng tạo: nghệ thuật vị nhân sinh và văn học là nhân học.
Topic: Writer M. Gorky said: Literature is anthropology. Please present your opinion on the above concept. Assignment In this world, besides people, there are two things that are difficult to understand and difficult to understand correctly. It is love and literature. Who dares to say that they understand love and who dares to say that they can define literature? Literature, like love, has many colors. Therefore, it is not an immutable object that can be grasped with hands, smelled with the nose or seen with the eyes. In this world, besides people, there are two things that are difficult to understand and difficult to understand correctly. It is love and literature. Who dares to say that they understand love and who dares to say that they can define literature? Literature, like love, has many colors. Therefore, it is not an immutable object that can be grasped with hands, smelled with the nose or seen with the eyes. People talk about literature a lot, it's so beautiful! As for Gorki, for him: literature is anthropology - concise as the nature of literature. Literature is anthropology That five-word definition of literature is concise in terms of the number of words, but the aspects of meaning are not concise at all. Literature is anthropology, literature is the study of humans, not just biological humans with complete legs, arms, eyes, nose, heart, liver... but they are humans with spiritual lives. their rich and diverse gods. Studying literature is to understand the human soul more deeply, and at the same time it is also to learn how to be human. Is that what Gorki wants to tell us - those who have somewhat set foot on the threshold of literature? Gorki's words seem to have been recast from his own life as a writer. It is a new discovery that is not new; is a short sentence but not concise. For those who only consider literature as a frivolous thing, his words will soon wither like flowers that have not yet bloomed. With literature, the primary material used to create a work is words, but the final factor that determines the survival of the work is not the words. That is the image of the character. Literary characters are none other than the people of life. Reading the work, we realize that through each character, in each corner of our mind, we understand better and understand more about the rich, mysterious spiritual world covered by the outside. Studying literature or writing is the same. It is also to have a more accurate awareness of life and people. The nature of life is also the nature of humans. When each person accepts the path of a literary career, he or she accepts to face challenges. It's difficult to live right and better understand people and life. That is why literature has chosen life to be its soulful companion. And for that reason, literature must be anthropology, nothing else. But if that's all, is it enough? Literature provides so many lives and so many destinies, not simply for each reader to recognize themselves through each of those lives and destinies. Literature is anthropology and therefore literature not only performs a cognitive function, but also has an educational function. Studying literature is learning how to be human. And learning how to be human means learning about the good, the beautiful, and the true. Literature does not always promote the good. There are also times in literature when there appear opportunistic guys like red-haired Xuan (So Do – Vu Trong Phung), scoundrels like Chi Pheo (Chi Pheo – Nam Cao), sinister like Ba Kien (Chi Pheo) and even lewd. dirty and depraved like Nghi Hach (The Storm – Vu Trong Phung). But what the literary work wants to mention through evil characters is that people must know how to eliminate, hate and fight bad things, and not let such bad things and evil exist in life. That also means that literature helps readers towards goodness and self-improvement. It can be said that Gorki was right to give such a definition of literature. Returning to the original opinion of the article that this is a new discovery but not new for Gorki. It's not new because his statement refers to the nature of literature - an issue that many people have raised and later Thach Lam, Nam Cao and Nguyen Khai also mentioned. In a certain aspect, M. Gorky mentioned the character in his statement. Literature helps people become better through the art of character expression, not purely didactic concepts. So, what are the similarities and differences between the people in the work and the people in life? And how strong is the vitality of the typical character? The work is an expression of life, so the people of the work are also the expression of people in life. Also loved, also hated, also ugly and beautiful. But that reflection is not an exact copy. Writers borrow the original colors from life and then create more imagination to create their characters. Ms. Rang - ten loyal female martyrs in the land of Rang is not as beautiful as Ms. Su and does not have the emotional motherly love like Ms. Su. The relationship between Ms. Rang and Ms. Su is also the relationship between life and literature. Life is the starting point and direction of literature. Literature is about life and is also a collection of words from life. That's why the characters that each fictional author creates often have typical values ​​for people of a society and an era. That is the difference between people in works and in life. The vitality of a typical character - one person and many others - is the vitality of a literary work. And many times it is more real than real people, it determines the longevity of the story and the author's name. Each writer only wishes to leave behind one or two high-level typical characters in order to purify the human soul according to the true nature and function of literature: "literature is anthropology". That seemingly easy-to-understand thing lives forever in each person like the eternity of life and literature. Every page of literature is every page of life. And each page of that life is written from samples, pieces of people. The hems of a million poets cannot cover all the silver and gold that life has scattered (Che Lan Vien) just as there will forever be no type of literature that is outside the rules of creativity: art is for humanity and literature is anthropology .
Đề bài: Ngày xưa trong sách xử thế, có người cho rằng: Ăn cỗ đi trước, lội nước theo sau. Hãy bày tỏ ý kiến của em về cách xử thế qua câu tục ngữ đó. Bài làm Ca dao tục ngữ được hình thành trong dân gian qua nhiều thế hệ nhân dân truyền dạy cho nhau hoặc cho đời sau những đạo lý, những kinh nghiệm sống để thích nghi với thiên nhiên, hòa hợp với xã hội, để đối nhân xừ thế. “Ãn cỗ đi trước, lội nuớc theo sau” cũng nhằm mục đích ấy. Tuy vậy, ta hãy xét xem ý nghĩa và giá trị tinh thần câu tục ngữ này như thế nào đối với cá nhân và cộng đồng xã hội chúng ta. “Ăn cỗ đi trước” là khi có lễ hội, đình đám có tổ chức ăn uống thi phải đến trước để bàn cỗ còn sạch sẽ, thức ăn dồi dào. Nếu đi sau, đi trễ, bàn cỗ không còn tươm tất, đôi khi còn bị thiếu phần. “Lội nước theo sau” là đường đi dưới nước ta không thấy được nơi nào hố trũng, mô trơn, nơi nào đá ghềnh cọc nhọn. Người đi trước gặp nhiều rủi ro nguy hiểm. Người theo sau cứ nhìn người đi trước mà đi, tất phải an toàn hoặc không quá nhiều rủi ro. Ăn cỗ đi trước, lội nước theo sau Những câu tục ngữ còn có nghĩa xa hơn là khi có những điều lợi lộc, những dịp may mắn cần phải nhanh hơn người để nắm bắt thời cơ cho mình. Khi có những việc khó khăn, nặng nhọc, hiểm nguy cho đồng bào, cho xã hội thì cứ chờ hoặc đùn đẩy cho những người khác đi trước xông pha, gánh chịu, mình cứ tà tà đi sau để tránh tổn thất cho bản thân. Nói tóm lại đây là câu nói chỉ sự khôn, dại, cái mánh khóe ở đời. Ca dao tục ngữ thường có ý khuyên dạy, dận dò nhưng không hoàn toàn là lời hay, ý đẹp vi nó được hình thành từ dân gian vào những thời đại trước, ta cần phải gạn đục khơi trong. Từ bao đời nay cái thiện mĩ không chấp nhận cái độc ác, xấu xa. Nhưng thực tế cái ác vẩn tồn tại bên cái thiện, người cao thượng, quảng đại vẫn phải sống giữa đám thấp hèn, nhỏ nhen. Chính vì thế trong tục ngữ không khỏi lẫn lộn vàng, thau. Ăn cỗ đi trước, lội nước theo sau đã lộ rõ cái bản chất láu cá, so đo thấp hèn của kẻ chuyên: “Ăn thì lựa hết miếng ngon, làm thì lựa cái cỏn con mà làm”. Câu tục ngữ có tính phê phán những kẻ hèn nhát, lọc lừa, cơhội, lúc nào cũng mang nặng tư tưởng ngồi chờ. Tư tưởng ấy thật trái với đạo lý và truyền thống của ông cha ta đã có từ ngàn xưa. Một cây làm chẳng nên non Ba cây chụm lại nên hòn núi cao. Dù muốn, dù không tục ngữ này vẫn hiện diện và tồn tại trong dân gian, nhưng với tuổi trẻ đầy nhiệt huyết và lý tưởng trong sáng, cao đẹp, học sinh chúng em phải sống hùng, sống mạnh, xung phong đi đầu với mọi gian lao vì hạnh phúc của mọi người theo khẩu hiệu: “Đâu cần thanh niên có đâu khó có thanh niên” để sống làm sao cho có nghĩa, làm sao cho “thân thể không là cỏ cây” và coi câu tục ngữ trên chỉ là một lời nói có ý mỉa mai, chê trách cái hèn mọn, xấu xa “há miệng chờ sung” của một số người.
Topic: In the old days, in books on how to behave, some people said: Eat the food first, wade in the water next. Please express your opinion on how to behave through that proverb. Assignment Folk songs and proverbs were formed in the folk through many generations of people teaching each other or the next generation moral principles and life experiences to adapt to nature, harmonize with society, and to deal with people in the world. . "Go ahead with a meal and follow in the water" also serves the same purpose. However, let's consider the meaning and spiritual value of this proverb for individuals and our social community. "Eat the feast first" means that when there is a festival or event with a party, you must come first so that the table is clean and there is plenty of food. If you go later or late, the table will no longer be neat, and sometimes there will be missing parts. "Wed following" is a path under water where we cannot see any hollows, slippery areas, or sharp rocks or rapids. Those who go first face many dangerous risks. The person following just looks at the person ahead and walks, it must be safe or not too risky. Eat the meal first, wade in the water next The proverbs also have a further meaning: when there are benefits and lucky opportunities, you need to be faster than others to seize the opportunity for yourself. When there are difficult, heavy, dangerous things for our people and for society, we just wait or push others to go ahead and take the brunt, so we just go behind to avoid losses for ourselves. . In short, this is a saying that refers to wisdom, foolishness, and tricks in life. Folk songs and proverbs often have the intention of advising and teaching, but they are not entirely good words or beautiful ideas because they were formed from folk in previous eras, so we need to clarify them. For many generations now, the good and beautiful have not accepted the cruel and ugly. But in reality, evil still exists alongside good, and noble and generous people still have to live among the vile and petty. That's why in proverbs, gold and brass cannot be confused. Eating the meal first and wading in the water later clearly reveals the cunning and lowly comparing nature of the professional: "When eating, choose all the delicious pieces, when working, choose the small things to do." The proverb criticizes those who are cowardly, deceitful, opportunistic, and always have the mindset of sitting and waiting. That idea is contrary to the morals and traditions of our ancestors that have existed since ancient times. A tree should not make premature Three trees gathered together form a high mountain. Whether we want to or not, this proverb is still present and exists in the people, but with enthusiastic youth and pure, noble ideals, we students must live heroically, live strongly, and volunteer to take the lead. all hardships for everyone's happiness according to the slogan: "There is no need for young people, it is difficult to have young people" to live meaningfully, how to "the body is not grass or trees" and consider the above proverb is just a sarcastic statement, criticizing the cowardice and evil of some people.
Đề bài: Anh (chị) suy nghĩ gì về câu nói sau đây của Nguyễn Bá Học: "Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông". Bài làm Được sinh ra trên đời là một diễm phúc đối với mỗi con người. Thế nhưng để tồn tại và sống cho đúng nghĩa, con người luôn phấn đấu để thật sự “thành người” là cả một quá trình đấu tranh. Đế nói về một quan niệm sống cần phải có nghị lực, ý chí, Nguyễn Bá Học có một đúc kết thật hay: “Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông”. Câu nói đã mở ra cho ta suy nghĩ về nghị lực sống. Nếu ta xem cuộc đời này là một con đường dài thì những khó khăn thử thách sẽ là những ngọn núi cao, những con sông dài bắt buộc chúng ta phải vượt qua. Nhưng dù cho sông có dài núi có cao thì khi con người có ý chí, nghị lực sống thì chắc chắn sẽ vượt qua được. Ta có thể hiểu nghị lực sống là những cố gắng quyết tâm vượt qua những thử thách trước mắt. Trái lại, khi chúng ta làm một công việc tuy là không khó khăn nhưng với bản chất lo sợ thất bại thì công việc đó sẽ không đi đến thành công. Cũng như câu nói của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông “Không có việc gì khó, Chỉ sợ lòng không bền Đào núi và lấp biển; Quyết chí ắt làm nên”. Như vậy, ta có thể thấy được câu nói của Nguyễn Bá Học là hoàn toàn đúng. Nghị lực sống là một trong số những con đường nhanh nhất dẫn đến thành công của một người. Con đường đời sẽ không làm phụ lòng những người biết vượt lên trong cuộc sống. Người có nghị lực sẽ tìm được con đường đi đến thành công dù là con đường đó chông gai, khó khăn. Mỗi người sẽ có một con đường đời của riêng mình nhưng điểm chung là tất cả mọi con đường đều có những lúc lên lúc xuống, lúc êm đềm, lúc khó khăn. Chúng ta phải luôn sẵn sàng đối mặt với những gian nan ấy. Tất cả những khó khăn sẽ không là vấn đề to lớn nếu ta bình tĩnh suy nghĩ và có đủ quyết tâm để vượt qua nó. Từ cuộc sống thực tế ta có thể thấy những gia đình khó khăn sau một thời gian làm việc vất vả, cố gắng dành dụm, có nghị lực để vượt qua những gian khổ trước mắt thì sau một thời gian, cuộc sống sẽ mang lại cho họ những thành công. Cũng có thể lấy ví dụ từ trong ghế nhà trường, một học sinh có khả năng tiếp thu bài kém nhưng khi người học sinh ấy có nghị lực để quyết tâm chăm chỉ học tập thì kết quả sẽ được cải thiện. Như vậy ta thấy được tầm quan trọng của nghị lực sống đối với những ai muốn đi đến được thành công. Con đường Hồ Chí Minh di đến giải phóng dân tộc quả không dễ dàng. Chế Lan Viên từng dùng hình ảnh “viên gạch hồng” mà Bác đã sưởi ấm cả một mùa đông. Đó mới chỉ là một trong cái khó về thiếu thốn vật chất thường ngày mà Bác phải trải qua. Để giác ngộ những trí thức hải ngoại thâu đạt được tư tưởng giải phóng dân tộc của Bác mà hỗ trợ cũng là cả một vấn đề. Xây dựng được cơ sở Đảng phải trải qua muôn vàn khó khăn; tìm kiếm vũ khí; tranh thù sự ủng hộ của quôc tế,… Đó là những chặng đường Bác đã trải qua. Những năm tháng tù đày, sống và hoạt động trong vòng bí mật. Sau này giành được hòa bình, con đường Bác phải tiếp tục là làm cho dân no ấm,… Ôi, biết bao là khó khăn. Vậy mà Bác đã mang lại cho dân tộc ta ánh sáng tự do. Nếu không có những bản lĩnh phi thường, một trí tuệ vượt bậc và tấm lòng thương dân sâu nặng, thử hỏi làm sao vượt qua con đường ấy?! Bởi vậy, khi rời Tổ quốc ra đi tìm đường cứu nước, Bác chỉ có mỗi mình trong lặng lẽ, nhưng khi nằm xuống, đã có hàng vạn, hàng vạn trái tim của đồng bào hướng về Hà Nội, hướng về Bác mà rơi lệ tiếc thương. Hằng ngày, ta vẫn thấy những bà mẹ nghèo tần tảo nuôi con. Dẫu cho con họ từng bước lớn lên trong từng chén cơm cơ hàn, nhưng vẫn được đến trường từ gánh hàng rong của mẹ. Điều đó, ta đã từng được nghe, được thấy trên các phương tiện truyền thông đại chúng. Những đôi vai gầy gò, và gánh hàng còm cõi, họ vẫn đầy nghị lực và khát vọng hướng con đến con đường tươi sáng với những thiết tha cao đẹp. Ngày ngày, ta vẫn thấy biết bao người tật nguyền rong ruổi trên khắp nẻo đường. Họ mưu sinh chân chính và trĩu nặng trong từng bước chân số phận mà lương thiện. Họ đã sống bằng nghị lực phi thường. Nhưng trong thực tế không phải ai cũng có đủ nghị lực để vượt qua thử thách. Đó là những con người đáng chê trách. Thất bại không phải là mất tất cả, khi chúng ta thất bại thì phải cố gắng đứng dậy. Chính nghị lực sống sẽ giúp chúng ta đứng dậy. Nhưng ngày nay khi gặp phải thử thách, nhiều người đã chọn cách buông xuôi thay vì cố gắng đứng lên. Một loạt người khác trong xã hội ngày nay là chưa làm việc đã sợ thất bại vì những khó khăn mà công việc đặt ra. Đường đời sẽ càng chông gai nếu những ai nghĩ rằng khó khăn sẽ không vượt qua được, chúng ta cứ thử một lần bước qua những thừ thách, đối mặt với khó khăn thì chắc chắn chúng ta sẽ vượt, qua được vì nghị lực sẽ làm nên tất cả. Ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, mỗi học sinh cần rèn luyện cho mình những kĩ năng sống cần thiết. Đặc biệt là nghị lực sổng, cách tốt nhất để vượt qua khó khăn và là một trong những hướng đi nhanh nhất dẫn đến thành công. Bên cạnh đó, gia đình cũng phải tạo điều kiện đế mỗi cá nhân đối mặt với những thử thách và va chạm trong cuộc sống. Để mỗi cá nhân tự hoàn thiện mình hơn, rèn luyện được tính tự lập, và ý chí thép để đối mặt với mọi khó khăn. Còn những ai chưa bao giờ đối mặt với khó khăn thì phải tự mình rèn luyện cho mình có một ý thức vươn lên và vượt qua thử thách. Như vậy, trên đường đời đầy gian nan thử thách, mỗi người phải có nghị lực sống để vượt qua tất cả, “nghị lực sống sẽ mở ra cho chúng ta những con đường đi đến thành công!”. Là thanh niên, sống không có mục đích, không có lí tưởng, khát vọng, và đặc biệt không có nghị lực vươn lên thì quả thật hổ thẹn biết bao!. Cầm vàng mà lội qua sông, Vàng rơi không tiếc, tiếc công cầm vàng.
Topic: What do you think about the following statement by Nguyen Ba Hoc: "The road is difficult not because it separates the river from the mountains, but because people are afraid of the mountains and afraid of the river." Assignment Being born into this world is a blessing for every human being. However, to survive and live properly, people always strive to truly "become human" which is a process of struggle. Speaking about a concept of life that requires strength and will, Nguyen Ba Hoc has a good conclusion: "The path is not difficult because it separates the river from the mountains, but it is difficult because people are afraid of the mountains and afraid of the river." The saying opens up our thoughts about the will to live. If we view this life as a long road, then the difficulties and challenges will be high mountains and long rivers that we must overcome. But no matter how long the river is or how high the mountain is, when people have the will and the will to live, they will definitely be able to overcome it. We can understand the will to live as determined efforts to overcome immediate challenges. On the contrary, when we do a job that is not difficult but with a natural fear of failure, that job will not lead to success. Just like the saying of President Ho Chi Minh. The path is not difficult because it separates the river from the mountains, but it is difficult because people are afraid of the mountains and afraid of the river "Nothing is difficult, Only fear unstable heart Digging up mountains and filling in seas; Surely made a firm decision". Thus, we can see that Nguyen Ba Hoc's statement is completely correct. The will to live is one of the fastest paths to a person's success. The path of life will not disappoint those who know how to overcome life. People with determination will find the path to success even if the path is thorny and difficult. Each person will have their own life path, but the common point is that all paths have ups and downs, smooth times, and difficult times. We must always be ready to face those hardships. All difficulties will not be a big problem if we calmly think and have enough determination to overcome them. From real life, we can see that for difficult families, after a period of hard work, trying to save, and having the strength to overcome the immediate hardships, after a while, life will bring give them success. We can also take an example from school, a student has poor ability to absorb lessons, but when that student has the strength to be determined to study hard, the results will improve. Thus we see the importance of living will for those who want to achieve success. Ho Chi Minh's path to national liberation was not easy. Che Lan Vien once used the image of the "pink brick" that Uncle Ho warmed all winter. That was just one of the difficulties of daily material deprivation that Uncle Ho had to go through. Enlightening overseas intellectuals to gain Uncle Ho's national liberation ideology and support it is also a problem. Building the Party base must go through countless difficulties; search for weapons; Competing for international support... Those are the journeys that Uncle Ho went through. Years of imprisonment, living and working in secret. After winning peace, the path Uncle Ho must continue is to make the people prosperous... Oh, how difficult it is. Yet Uncle Ho brought to our nation the light of freedom. Without extraordinary bravery, outstanding intelligence and a deep love for the people, how could we overcome that path?! Therefore, when he left the Fatherland to find a way to save the country, Uncle Ho was alone in silence, but when he lay down, there were tens of thousands of people's hearts falling towards Hanoi, towards Uncle Ho. tears of regret. Every day, we still see poor mothers struggling to raise their children. Even though their children gradually grew up in poverty, they still went to school from their mother's street vendors. We have heard and seen that in the mass media. With thin shoulders and a meager load, they are still full of energy and desire to guide their children to a bright path with noble aspirations. Every day, we still see many disabled people walking on the streets. They make an honest living and are burdened with every step of their fate and honesty. They lived with extraordinary strength. But in reality, not everyone has enough strength to overcome challenges. Those are reprehensible people. Failure is not losing everything, when we fail we must try to get up. It is the will to live that will help us stand up. But today when faced with challenges, many people choose to give up instead of trying to stand up. A bunch of other people in today's society are not working yet and are afraid of failure because of the difficulties that work poses. The path of life will be more difficult if those who think that difficulties will not be overcome, we just try to overcome challenges once, facing difficulties, we will definitely overcome them because of our willpower. do it all. Right from the time they are in school, every student needs to train themselves the necessary life skills. Especially the will to survive, the best way to overcome difficulties and one of the fastest paths to success. Besides, the family must also create conditions for each individual to face challenges and collisions in life. For each individual to improve themselves, practice independence, and steel will to face all difficulties. Those who have never faced difficulties must train themselves to have a sense of rising and overcoming challenges. Thus, on a life path full of hardships and challenges, each person must have the will to live to overcome everything, "the will to live will open up paths to success for us!". As a young man, living without a purpose, without ideals, aspirations, and especially without the will to rise up is truly a shame! Take the gold and wade across the river, No regrets for falling gold, no regrets for holding it.
Đề bài: Người xưa nói: "Đừng thấy việc thiện nhỏ mà không làm, đừng thấy việc ác nhỏ mà làm". Em có suy nghĩ gì về lời khuyên trên? Bài làm Trong cuộc sống muôn màu và vô cùng phức tạp này, có những ranh giới thật mong manh. Giữa thiện – ác, tốt – xấu nhiều khi chỉ là một “sợi tóc” (Thạch Lam). Nếu không có lập trường vững vàng và bản lĩnh kiên cường, con người rất dễ trượt chân vào vực xoáy của cuộc đời. Làm việc gì, dù lớn hay nhỏ, đều phải chú ý đến bàn chất của sự việc đó, “đừng thấy việc thiện nhỏ mà không làm, đừng thấy việc ác nhỏ mà làm”. Câu nói trên đề cập đến một mối quan hệ phổ biến của hiện thực cuộc sống, đó là mối quan hệ giữa bản chất và hiện tượng: việc thiện hay ác không phụ thuộc vào mức độ lớn hay nhỏ mà phụ thuộc vào bản chất của nó. Đã là việc ác thì dù lớn hay nhỏ cũng là ác. Ăn trộm một cây rau hay một chiếc xe máy vẫn bị gọi là thằng ăn trộm. Đã là việc thiện thì dù nhặt được cây kim trả người đánh mất, chỉ đường cho người lạc hay cứu một mạng người cũng là việc thiện. Vì vậy khi làm một việc gì đó nên có thái độ dứt khoát, chỉ làm việc thiện, không làm điều ác, dù lớn hay nhỏ. Câu nói này có ý cảnh báo mỗi người hãy cảnh giác với những suy nghĩ có tính chất ngụy biện của chính mình. Khi muốn làm một điều gì đó, nhất là những việc không biết có nên làm hay không, con người thường tự biện hộ cho mình. Chặt một cây xanh thấy không ảnh hưởng gì nhưng mười lần anh làm thế anh sẽ đốn đi cả một vạt rừng. Làm việc ác cũng vậy, thấy không đáng gì thì tặc lưỡi làm đại, đến khi hậu quả xảy ra mới nghĩ minh làm sai thi đã muộn. Việc thiện là việc làm mang đến lợi ích chính đáng cho mình và những người xung quanh. Việc thiện bao giờ cũng xuất phát từ sự thống nhất về quyền lợi của số đông. Việc có ích cho cộng đồng được coi là việc thiện, cho dù lợi ích đó lớn hay nhỏ. Việc ác là những việc làm gây nên những hậu quả tiêu cực cho mọi người xung quanh. Làm việc ác có thể có lợi lớn cho mình nhưng lai ảnh hương xấu đến những người xung quanh. Khi hành động, thông thường mỗi người đều có khả năng nhận thức được việc làm của mình là thiện hay ác. Ai cũng có thể xác định được mục đích và tính chất của việc mình làm. Tất nhiên cũng có người do vô tình hay do thiếu hiểu biết mà có những hành động sai trái. Song đó chỉ là những trường hợp cá biệt. “Đừng thấy việc thiện nhỏ mà không làm, đừng thấy việc ác nhỏ mà làm” là một lời khuyên có ý nghĩa rất thiết thực với mỗi người. Bởi vì phần đông chúng ta đều mắc vào sai lầm này. Thường bỏ qua những việc thiện nhỏ và đi làm những việc ác nhỏ. Đã là việc thiện thì dù lớn hay nhó cũng nên làm Dắt một cụ già hay một em nhỏ qua đường cũng đáng quý như tham gia một buổi từ thiện. Con người thường cứ hay vô tình với những điều nhỏ nhoi xung quanh. Làm việc thiện, quan trong nhát không phải là làm việc lớn hay việc nhỏ mà cốt ở cái tâm của người. Cái đáng quý của người làm việc thiện là có lòng thương yêu đồng loại, quan tâm san sẻ khó nhọc với những người xung quanh. Làm việc thiện là không tính toán thiệt hơn, một trong những điều tâm niệm của nhà Phật là "Thi ân đừng cầu đền đáp vì cầu đáp trả là thi ân có mưu tính". Làm việc thiện một cách vô tư sẽ không chỉ mang đến cho người khác những điều tốt lành mà còn mang đến cho mình một cái tâm thanh thản, trong sậng. Còn làm việc ác, dù nhỏ thôi, sẽ không chỉ gây hại cho người khác mà còn làm cho lương tâm mình day dứt, lo lắng, là tự đánh mất sự thanh thản của chính mình. Không ai có thể yên lòng sau khi đã làm một việc ác. Việc ác nhỏ thì day dứt lương tâm, việc ác lớn thì lo sợ, ám ảnh. Dưới dạng một lời khuyên, câu nói này đã khẳng định một cách dứt khoát rằng: Chớ làm điều ác, nên làm điều thiện. Đây không phải là tư tưởng mới mẻ nhưng nó lại có một ý nghĩa thực tế sâu sắc. Ai cũng ý thức dược rằng không nên làm điều ác mà nên làm nhiều điều thiện, nhưng không phải ai cũng thực hiện được. Cái tư tưởng có tính chất ngụy biện đối với phần đông chúng ta được thể hiện ở câu nói này. Những việc thiện nhỏ rất đáng làm thì bỏ qua, nhưng những việc có hại cho người khác, thấy có hại ít nên cứ làm. Có những người rất nhiệt tình tham gia vào các buổi quyên góp từ thiện, nhưng lại vô tình trước những đứa trẻ lang thang, thậm chí đánh đuổi chúng khi chúng bán báo trước nhà. Chính những điều này lả tạo nên những tội ác lớn. Một cán bộ nhà nước nhận quà hối lộ, tự biện hộ cho mình rằng đó chỉ làm món quà nhỏ nhưng lại tiếp tay cho ké xấu làm bao nhiêu điều ác, gây hại cho nhân dân, đất nước. Những cán bộ công chức tha hoá biến chất mà chúng ta vẫn đọc tên họ trên báo chí hàng ngày, hi vì những thú vui, những ham muốn cá nhân, mà dung túng cho tội hạm đê rồi ma tuý len vào mọi ngõ ngách của xã hội, từ giảng đường, lớp học đến từng căn bếp và đã gây nên những thảm kịch gia đình, sự nhức nhối cho đạo đức xã hội xuống cấp. Sự vô tình hay cố ý của một việc ác nhỏ là tiền đề để tạo ra những tội ác lớn. Cha mẹ chị Tám Bính (trong Bi vỏ của Nguyên Hồng)vì sợ xấu hổ với làng nước, vì mấy đồng bạc đá dứt tình mẹ con của Bính, đã đang tâm bán đi đứa cháu ngoại mới lọt lòng, và từ đó đẩy cuộc đời Bính đến bi kịch, biến một cô gái hiền lành, cả tin thành một tay anh chị trong làng trộm cắp. Ngược lại, từ thương mình đến thương người, Mị đã dám cắt dây trói cứu A Phủ rồi cứu cả cuộc đời mình. Một bát cháo hành Thị Nở nấu cho Chí ăn sau khi hắn tỉnh rượu, sự chăm sóc vụng nhưng ân cần, chân thực của Thị đã đánh thức phần người tốt đẹp tiềm ẩn rất sâu đằng sau bộ mặt con quỷ dữ làng Vũ Đại. Và việc làm nhỏ bé ấy đã khiến Chí ý thức được giá trị của cuộc sống lương thiện. Chúng ta dang hàng ngày, hàng giờ vận động mọi người tham gia các hoạt động từ thiện nhưng chúng ta vẫn cứ vô tâm trước những việc nhỏ xung quanh mình. Bỏ rác đúng nơi quy định, tránh đường, nhường ghế ở nơi công cộng cho người già và trẻ em là những việc thiện nhưng liệu đã mấy ai quan tâm. Trong khi đó lại sẵn sàng hái cây, bẻ cành, ăn cắp của công… Xã hội tồn tại và phát triển bao giờ cũng có sự song hành giữa thiện và ác. Không bao giờ có thê xoá hết cái ác, song nếu mỗi người luôn ý thức được rằng chỉ nên làm điều thiện không nên là điều ác thì chắc rằng xã hội sẽ ngày càng tiến bộ hơn.
Topic: The ancients said: "Don't see a small good deed and don't do it. Don't see a small evil deed and do it." What do you think about the above advice? Assignment In this colorful and extremely complex life, there are very fragile boundaries. Between good - evil, good - bad is sometimes just a "strand of hair" (Thach Lam). Without a strong stance and resilient courage, people can easily slip into the vortex of life. Whatever you do, no matter how big or small, you must pay attention to the nature of that event, "don't see a small good thing and don't do it, don't see a small evil thing and don't do it." The above quote refers to a common relationship in real life, which is the relationship between nature and phenomena: whether good or evil does not depend on the degree of big or small but depends on the nature of things. It. If it is an evil deed, no matter how big or small it is, it is still evil. Stealing a vegetable or a motorbike is still called a thief. If it is a good deed, whether it is picking up a needle to return it to someone who lost it, showing the way to a lost person, or saving a person's life is also a good deed. Therefore, when doing something, you should have a decisive attitude, only do good things, do not do evil, no matter how big or small. This saying is intended to warn each person to be wary of their own fallacious thoughts. When people want to do something, especially when they don't know whether they should do it or not, they often justify themselves. Cutting down one tree doesn't seem to have any effect, but ten times you do that, you'll cut down a whole patch of forest. It's the same with doing evil things. When you see it's not worth it, you click your tongue and do it, but when the consequences happen, you think it's too late if you did something wrong. Good deeds are deeds that bring legitimate benefits to yourself and those around you. Good deeds always come from the unity of the interests of the majority. Deeds that are beneficial to the community are considered good deeds, no matter how big or small the benefits are. Evil deeds are deeds that cause negative consequences for people around them. Doing evil things may be of great benefit to you, but it will have a negative impact on those around you. When acting, usually each person has the ability to realize whether his or her actions are good or evil. Everyone can determine the purpose and nature of what they do. Of course, there are also people who commit wrong actions by accident or ignorance. But those are just special cases. "Don't see a small good deed but don't do it, don't see a small evil deed and don't do it" is advice that has very practical meaning for every person. Because most of us make this mistake. Often ignore small good deeds and do small evil deeds. If it's a good deed, it should be done no matter how big or small. Taking an old man or a child across the street is as valuable as participating in a charity event. People are often indifferent to the little things around them. Doing good deeds, the most important thing is not doing big or small things, but in the heart of the person. The precious thing of a person who does good deeds is to have love for fellow human beings and to care and share hardships with those around them. Doing good deeds is without calculating the cost or loss. One of the Buddhist thoughts is "When doing kindness, don't ask for anything in return because asking for something in return is doing kindness with a plan." Doing good deeds impartially will not only bring good things to others but also bring you a peaceful and clear mind. Doing evil things, no matter how small, will not only harm others but also make your conscience torment and worry, and you will lose your own peace of mind. No one can rest assured after doing an evil deed. Small evil deeds torment the conscience, big evil deeds cause fear and obsession. In the form of advice, this saying unequivocally affirms: Do not do evil, do good. This is not a new idea but it has a profound practical meaning. Everyone is aware that they should not do evil but should do many good things, but not everyone can do it. The idea that is fallacious for most of us is expressed in this statement. Small good deeds that are worth doing should be ignored, but if you see that there is little harm in doing things that are harmful to others, you should just do them. There are people who enthusiastically participate in charity fundraisers, but are indifferent to street children, even chasing them away when they sell newspapers in front of their homes. These are the things that create great crimes. A state official accepted a bribe, defending himself that it was only a small gift, but it helped bad guys do many evil things, causing harm to the people and the country. The corrupt and degenerate civil servants whose names we still read in the press every day, because of their personal pleasures and desires, tolerate criminals and drugs that seep into every corner of our lives. society, from lecture halls, classrooms to every kitchen and has caused family tragedies and the pain of degraded social morality. Accidentally or intentionally a small evil act is the premise for creating big crimes. Ms. Tam Binh's parents (in Bi shell by Nguyen Hong) were afraid of being embarrassed by the village, because of the few silver coins that would end Binh's mother-child relationship, and were planning to sell their newly born grandchild, and thus pushed The Binh Dynasty came to tragedy, turning a gentle, gullible girl into a village thief. On the contrary, from loving herself to loving others, Mi dared to cut the rope to save A Phu and then saved her life. A bowl of onion porridge that Thi No cooked for Chi to eat after he sobered up, Thi's clumsy but kind and genuine care awakened the good person hidden deep behind the face of the evil demon of Vu Dai village. And that small deed made Chi aware of the value of an honest life. We spend every day and every hour mobilizing people to participate in charitable activities, but we are still indifferent to the small things around us. Putting trash in the right place, staying out of the way, and giving seats in public places to the elderly and children are good deeds, but how many people care? Meanwhile, he is ready to pick trees, break branches, steal from workers... Society exists and develops always with the parallel between good and evil. It is never possible to erase all evil, but if each person is always aware that they should only do good and not evil, then society will surely progress more and more.
Suy nghĩ về câu nói: Con người có thể trở nên vĩ đại là vì có khát vọng, có khát vọng mới có tương lai (-Anh em Nhà Wright-) Hướng dẫn Không ngừng khát vọng là sức mạnh đưa con người vượt qua thử thách đến với thành công vĩ đại. Mở bài: Mọi thành công trong cuộc sống không tự nhiên mà đến. Đó là kết quả của một quá trình cố gắng lâu dài, không ngừng khát vọng chiến thắng và chấp nhận những thất bại cay đắng để đạt đến mục đích cuối cùng. Chính không ngừng khát vọng là sức mạnh đưa con người vượt qua thử thách đến với thành công vĩ đại. Thân bài: Khát vọng là gì? Khát vọng là mong muốn và không ngừng mơ ước đạt đến những điều lớn lao, tốt đẹp trong công việc và cuộc sống với một ý chí kiên định, một niềm tin tưởng lớn lao, một sức thôi thúc mãnh liệt từ bên trong con người. Có thể so sánh khát vọng hay chính là ngọn lửa soi sáng và không ngừng thúc đẩy con người vươn lên đạt đến mục đích. Tương lai là gì? Tương lai là những gì sẽ xảy đến trong thời gian sắp tới. Cũng có thể hiểu tương lai là những gì tốt đẹp, là kết quả mĩ mãn sẽ đến trong cuộc đời của chúng ta. Đó là một ngày đáng tin tưởng, chờ đợi và hoài mong. Tai sao con người có thể trở nên vĩ đại là vì có khát vọng? Ai cũng nuôi dưỡng trong mình những khát vọng. Đó là một điều chắc chắn. Thế nhưng, không phải ai cũng trở nên vĩ đại. Điều đó lí giải rằng chỉ khi khát vọng trong con người đủ lớn, kết hợp với một khả năng làm việc hiệu quả, đúng đắn và phi thường mới có thể tạo nên những điều vĩ đại. Kiểm soát công việc và bản thân là điều rất quan trọng để thành công. Không phải lúc nào con người cũng tỉnh táo, dũng cảm hay sáng suốt. Khát vọng lớn sẽ giúp con người kiểm soát được những sai lầm, cảm xúc bột phát, sự chán nản, mệt mỏi hay thất vọng. Luôn hướng đến mục tiêu là điều kiện giúp con người không bỏ cuộc. Khát vọng lớn lao là nguồn động lực luôn thôi thúc con người hành động. Không ai muốn vất vả, thất bại hay bị tổn thương bởi những những điều chưa hẳn đã có ích. Không ai muốn cuộc sống trở nên căng thằng và nhiều vấn đề phải lo toan, nhiều rủi ro phải đối mặt, nhiều mất mát có thể có. Ai cũng muốn được bình yên và sung sướng. Ai cũng như thế, sẽ không không có sáng tạo, không có phát kiến, không có cái gì mới mẻ được tạo ra. Chính khát vọng giúp con người không sợ hãi hay toan tính nhiều trước những tổn thất có thể có ấy. Dám nghĩ, dám làm để đạt đến ước mơ, dám chấp nhận rủi ro và thất bại lớn mới có thể đạt được thành công lớn, thành công vĩ đại. Khi có khát vọng lớn lao, con người sẽ có mục tiêu hướng đến, làm việc một cách khoa học và cẩn trọng hơn. Có khát vọng, con người mới biết mình phải sống để làm gì, phải nỗ lực và phấn đấu ra sao? Điều quan trọng nhất dó là sự hình thành rõ ràng kế hoạch hành dộng, xác định những khó khăn, thử thách, tính toán cho những việc cần phải làm. Không có may mắn trong cuộc sống của chúng ta. Chỉ có sự nỗ lực phi thường mới có thể tạo nên những điều kì diệu trong cuộc sống này. Nếu sống mà không có khát vọng, không có mục tiêu là chúng ta chỉ mới đang tồn tại một cách vô nghĩa chứ sống phải đang sống. Khát vọng là sức mạnh của ý chí. Ý chí sẽ tạo nên sức mạnh của năng lực. Năng lực sẽ tạo nên bản lĩnh của con người. Chính bản lĩnh phi thường mới làm nên được những thành công vĩ đại. Tại sao nói có khát vọng là có tương lai? Với những giá trị do khát vọng mang lại như trên, ta hoàn toàn có cơ sở để tin tưởng tương lai sẽ tốt đẹp. Mỗi một thành công nhỏ sẽ làm nên những thành công lớn. Nhiều thành công lớn tạo nên thành công vĩ đại. Tương lai sẽ tươi đẹp khi ta đạt được thành công vĩ đại ấy. Sống có khát vọng thôi thúc chúng ta hành động. Chỉ có hành động mới có thể tạo ra các giá trị. Và những giá trị ấy thuộc về bạn, làm đẹp cho cuộc đời bạn ở tương lai. Nếu sống mà không hề có khát vọng một điều gì, bạn sẽ không muốn học tập và làm việc. Cuộc sống sẽ trở nên buồn chán và vô nghĩa. Bạn cũng không hề tin tưởng hay phấn đấu vì cái gì và hoàn toàn thất vọng trước thế giới xung quanh bởi không phải lúc nào cuộc sống cũng công bằng. Những trở ngại sẽ dễ dàng khuất phục bạn. Những điều hơn thua, so sánh trong lòng bạn sẽ dần dàn gặm nhắm và làm hao mòn niềm tin tưởng và niềm vui trong cuộc sống vốn đầy rẫy những khó khăn. Nhận thức: Có khát vọng lớn là điều cần thiết. Nhưng khát vọng ấy phải vừa sức, phải phù hợp, thực tế và khả thi. Đừng khát vọng vươn tới những gì ngoài khả năng của mình hoặc phi lí, viên vong. Một khi khát vọng không xuất phát từ cuộc sống thực tiễn, nó sẽ khiến bạn hành động mù quáng, thiêu đốt cuộc bạn trong thất bại và nỗi khổ đau khủng khiếp. Kết bài: Hãy học cách hạnh phúc với những gì bạn đang có trong khi bạn đang theo đuổi tất cả những gì mình mơ ước. Thành công là khả năng đi từ thất bại này đến thất bại khác mà không mất đi nhiệt huyết. Nghĩa là không ngừng khát vọng khi bạn bắt đầu bất cứ một công việc gì và liên tục hướng đến mục tiêu cuối cùng.
Thinking about the saying: People can become great because they have aspirations, with aspirations they have a future (-Wright Brothers-) Instruct Constant desire is the power that helps people overcome challenges to great success. Opening: All success in life does not come naturally. It is the result of a long process of trying, constantly wanting to win and accepting bitter failures to reach the final goal. It is the constant desire that drives people to overcome challenges and achieve great success. Body of the article: What is aspiration? Aspiration is the desire and constant dreaming of achieving great and good things in work and life with a steadfast will, a great belief, and a strong urge from within the person. . It can be compared that desire is the fire that illuminates and constantly motivates people to reach their goals. What is the future? The future is what will happen in the near future. The future can also be understood as good things, satisfactory results that will come in our lives. It is a day worth believing, waiting for and hoping for. Why can people become great because they have desire? Everyone nurtures their own aspirations. It's a certain thing. However, not everyone becomes great. That explains that only when people's aspirations are great enough, combined with an ability to work effectively, correctly and exceptionally, can great things be created. Taking control of your work and yourself is crucial to success. People are not always alert, brave or wise. Great aspirations will help people control mistakes, spontaneous emotions, boredom, fatigue or disappointment. Always aiming for a goal is a condition that helps people not give up. Great aspirations are the source of motivation that always motivates people to act. No one wants to struggle, fail or be hurt by things that are not necessarily useful. No one wants life to become stressful with many problems to worry about, many risks to face, and many possible losses. Everyone wants to be peaceful and happy. Everyone is like that, there will be no creativity, no discovery, nothing new will be created. It is the desire that helps people not be afraid or think too much about possible losses. Dare to think, dare to do to achieve your dreams, dare to accept big risks and failures to achieve great success. When people have great aspirations, they will have goals to aim for and work more scientifically and carefully. With aspirations, people will know what they must live for, how they must strive and strive? The most important thing is the clear formation of an action plan, identifying difficulties and challenges, and calculating what needs to be done. There is no luck in our lives. Only extraordinary efforts can create miracles in this life. If we live without desire, without goals, we are just existing meaninglessly, not just living. Desire is the power of will. Will creates the power of ability. Ability will create human bravery. It is only extraordinary bravery that creates great successes. Why is it said that having aspirations means having a future? With the above values ​​brought by aspiration, we have complete basis to believe that the future will be good. Every small success will make big successes. Many great successes create great success. The future will be beautiful when we achieve that great success. Living with aspirations motivates us to take action. Only action can create values. And those values ​​belong to you, beautifying your life in the future. If you live without a desire for anything, you will not want to study and work. Life will become boring and meaningless. You also don't believe or strive for anything and are completely disappointed with the world around you because life is not always fair. Obstacles will easily overcome you. The things of superiority and comparison in your heart will gradually eat away at you and erode your trust and joy in a life full of difficulties. Awareness: Having great aspirations is essential. But that aspiration must be reasonable, appropriate, realistic and feasible. Don't aspire to achieve things that are beyond your capabilities or that are unreasonable or fatal. Once your desire does not come from practical life, it will cause you to act blindly, burning your life in failure and terrible suffering. End: Learn to be happy with what you have while you pursue all your dreams. Success is the ability to go from failure to failure without losing enthusiasm. It means constantly aspiring when you start any job and continuously aiming for the final goal.
Suy nghĩ về câu nói: Hãy đi theo những ước mơ của bản thân nếu bạn tin vào những gì bạn đang làm Hướng dẫn Suy nghĩ về câu nói: Hãy đi theo những ước mơ của bản thân nếu bạn tin vào những gì bạn đang làm 5 (100%) 1 đánh giá Bài làm Trong cuộc đời mỗi người, sẽ phải trải qua rất nhiều trông gai khó khăn, và mỗi người có một ước mơ khát vọng mà mình muốn đạt được, nhưng đôi khi nhiều thứ ngoại cảnh tác động vào khiến ta thấy thiếu tự tin vào những ước đó đó, nhưng đừng vì vậy mà nản chí, có câu “hãy đi theo những ước mơ của bản thân nếu bạn tin vào những gì bạn đang làm”. Đầu tiên bạn hiểu ước mơ là gì? Ước mơ chính là những mong muốn, ước ao một cách tha thiết những điều tốt đẹp trong tương lai. Vì vậy, ước mơ của ai dù lớn hay bé thì cũng là ước muốn của mỗi người, cũng muốn một cuộc sống tươi đẹp đến với mình trong tương lai, có ước mơ thì mới động lực để mình cố gắng từng ngày tiếp tục cuộc sống đạt được những ước mơ ấy thêm ý nghĩa, tươi đẹp, làm cuộc đời không phải làm một cách thừa thãi. Tác giả Phạm Lữ Ân đã viết “đừng để ai đó đánh cắp ước mơ của bạn. Hãy tìm ra ước mơ cháy bỏng nhất của mình, nó đang nằm trong nơi sâu thẳm nhất trong trái tim đó, như một ngọn núi lửa đang chờ được đánh thức”, đúng vậy, ước mơ của bản thân thì hãy cố gắng đạt được, chứ đừng để ước mơ mình ngủ quên, để rồi mình phải tiếc nuối với thanh xuân đã qua đi của mình, mà hãy đánh thức của mình để đạt được nó, để khi già rồi mình không hối hận với những gì mà mình đã làm được khi còn trẻ. Ước mơ không bao giờ có sẵn, ước mơ là do bản thân mình đặt ra, lấy nó làm mục tiêu, để đạt được nó phải có khát khao, kiên trì, bền lòng, dũng cảm, vượt qua mọi khó khăn thử thách, thậm chí chấp nhận bị thệt thòi, hi sinh, mất mát, đau khổ để thực hiện ước mơ, có câu “lý tưởng là ngọn đèn chỉ đường, không có lý tưởng thì không có phương hướng kiên định, mà không có phương hướng thì không có cuộc sống”, đó là ngọn đèn trong đêm tối thì hãy thêm dầu cho ngọn đèn sáng to lên, để không mất phương hướng đạt đến nơi an toàn, để thấy cuộc sống này còn rất nhiều thứ tươi đẹp, ánh sáng chói chang đang đợi ta trên con đường phía trước trong đêm tối ấy, hãy luôn thắp ngọn đèn sáng trong đêm đó. Hay như Bác Hồ vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc ta, không đơn thuần là ước mơ cơm no, áo mặc như những con người bình thường khác, vị cha già kính yêu của dân tộc đã có một lý tưởng, một ham muốn tột bậc từ thuở thiếu thời, là làm thế nào để cho đồng bào ta có cơm ăn áo mặc ai cũng được học hành, vì những ước mơ cao đẹp ấy, Người đã hi sinh hạnh phúc của cá nhân của mình, vượt qua bao khó khăn, thử thachs, đi qua bao nhiêu đất nước trên thế giới, những hiểm nguy để biến ước mơ hạnh phúc, đem lại cho đồng bào ta. Đó mới thấy được những ước mơ của người thật vĩ đại nhưng vẫn thành hiện thực cho thấy Bác là một người rất kiên trì dù có cản trở nào cũng vượt qua để ước mơ đó thành hiện thực và đất nước được hòa bình, phát triển. Những nhà khoa học, sáng chế vĩ dại đã chế tạo rất nhiều phương pháp, máy móc thiết bị hiện đại đem lại những lợi ích to lớn cho mọi người, giúp con người phát triển lên một tầm cao mới như ngày nay và cũng như trong tương lai, đẩy lùi những dịch bệnh nguy hại, những cuộc chiến tranh đẫm máu trong quá khứ để rồi mọi thứ trở nên tươi đẹp. Vậy làm thế nào để đạt được những ước mơ của mình? Đó là câu hỏi rất nhều người tự đặt cho bản thân mình, ước mơ phải gắn liền với thực tiễn, chứ không nên có những ước mơ quá xa vời với thực tế, khi có ước mơ rồi thì phải lên kế hoạch cụ thể từng bước đạt được ước mơ đó một cách đúng đắn. Như một học sinh trung học phổ thông như tôi thì ước mơ là muốn vào trường đại học mà mình mong muốn, mình yêu thích, và sau đó có một công việc ổn định, một gia đình hạnh phúc. Dù ước mơ đó tuy rằng không chỉ giấc mơ riêng, có rất nhiều bạn cùng trang lứa khác cũng có ước mơ như vậy, nhưng tôi biết sẽ có rất nhiều gian nan phía trước đang chờ đợi mình. Những ước mơ chân chính dù nhỏ nhưng nó cho cuộc sống thêm ý nghĩa, thật buồn thay cho những bạn không có ước mơ mải mê chạy theo những thứ quá xa vời với điều kiện của bản thân. Có nhiều bạn bảo với tôi rằng “ước mơ làm gì, chỉ là những thứ hư ảo mà thôi” nhưng bạn ơi, không ai cấm bạn ước mơ, không ai bắt bạn phải từ bỏ ước mơ của bạn, những ước mơ sẽ không là hư ảo nếu bạn có một ước mơ chính đáng, một ước mơ thật sự, thì ước mơ đó sẽ thành hiện thực chỉ cần bạn cố gắng nó sẽ khiến bạn thêm yêu đời thấy được cuộc đời này, có rất nhiều thứ mà bạn muốn chinh phục, để rồi đạt được nó mới thật sự có ý nghĩa. Con đường đi đến thành công luôn là con đường khó khăn, nhiều trông gai, sẽ không phải là con đường trải dài đầy hoa hồng, những mỗi thất bại để lại cho ta rất nhiều bài học, nhiều kinh nghiệm lấy nó làm nghị lực để,mình đạt đến những mong muốn trong tương lai. Mong muốn ấy thật đẹp khiến ta trưởng thành từng ngày, để tự tin vào bản thân, kiêu ngạo những gì mình làm là hợp tình hợp lý, đúng với những đạo lý mà ông cha ta đã dạy cho con cháu mình, với những truyền thống của dân tộc. Vì thế các bạn trẻ, đang trong tuổi có nhiều khát vọng bừng sáng thì hãy đốt cháy những khát vọng đó thêm để ta có nhiều điều ý nghĩa cho cuộc sống, những vấp ngã sai lầm trong cuộc sống qua rèn luyện thêm mạnh mẽ và vững vàng. Hãy cố gắng cất bước để đạt được những giá trị tươi đẹp mà cuộc sống đem lại cho ta, dù nó rất đơn giản nhưng lại mang thêm nhiều nghị lực cho mình và cho rất nhiều người khác.
Think about the quote: Follow your dreams if you believe in what you are doing Instruct Think about the quote: Follow your dreams if you believe in what you are doing 5 (100%) 1 review Assignment In each person's life, they will have to go through many difficulties, and each person has a dream and aspiration that they want to achieve, but sometimes many external factors affect us, making us feel less confident in what we do. That's your dream, but don't be discouraged, there is a saying "follow your dreams if you believe in what you are doing". First, do you understand what a dream is? Dreams are wishes and wishes earnestly for good things in the future. Therefore, no matter how big or small anyone's dream is, it is everyone's wish. We also want a beautiful life to come to us in the future. Having a dream will motivate us to try every day to continue living. Living and achieving those dreams is more meaningful and beautiful, making life not have to be done in an unnecessary way. Author Pham Lu An wrote “don't let anyone steal your dreams. Find your most burning dream, it is located in the deepest place in your heart, like a volcano waiting to be awakened", that's right, your dream, try to achieve it. , don't let your dreams fall asleep, so that you have to regret your past youth, but awaken your dreams to achieve it, so that when you are old you won't regret what you have done. do it when you're young. Dreams are never available, dreams are set by yourself, take it as a goal, to achieve it you must have desire, perseverance, perseverance, courage, overcome all difficulties and challenges, Even accepting disadvantages, sacrifices, losses, and suffering to realize dreams, there is a saying "ideals are guiding lights, without ideals there is no steadfast direction, without direction. then there is no life", that is a lamp in the dark night, add oil to make the lamp brighter, so as not to lose direction to reach a safe place, to see that this life still has many beautiful and light things. Bright light is waiting for us on the road ahead in that dark night, always light a bright light in that night. Or like Uncle Ho, the great leader of our nation, not simply dreaming of full food and clothing like other ordinary people, the beloved old father of the nation had an ideal, a desire. From a young age, the ultimate goal was to ensure that our people have food, clothing and clothing, and that everyone can study. For those noble dreams, he sacrificed his personal happiness, overcoming many obstacles. difficulties, challenges, going through many countries around the world, dangers to make the dream of happiness, bring to our people. Only then can we see that the dreams of people are truly great but still come true, showing that Uncle Ho is a very persistent person, no matter what obstacles he overcomes to make those dreams come true and the country has peace and development. . Great scientists and inventors have created many modern methods, machines and equipment that bring great benefits to everyone, helping people develop to a new level like today and also like today. In the future, repel dangerous epidemics and bloody wars in the past and everything will become beautiful. So how to achieve your dreams? That is a question many people ask themselves. Dreams must be tied to reality, not dreams that are too far away from reality. Once you have a dream, you must make specific plans for each step. Steps to achieving that dream in the right way. As a high school student like me, my dream is to go to the university I want, that I love, and then have a stable job and a happy family. Although that dream is not just my own dream, there are many other people my age who also have the same dream, but I know there will be many hardships ahead waiting for me. True dreams, no matter how small, give life more meaning. It's sad for those who don't have dreams and are busy chasing after things that are too far away from their own conditions. Many people tell me that "dreams are nothing, they're just illusions" but my friend, no one forbids you to dream, no one forces you to give up your dreams, dreams will never stop. It's an illusion, if you have a legitimate dream, a real dream, then that dream will come true as long as you try, it will make you love life more. Seeing this life, there are many things that you want to conquer, then achieving it is truly meaningful. The path to success is always a difficult path, full of thorns, it will not be a road full of roses, but each failure leaves us with many lessons, many experiences that can be used as strength. so that I can achieve my future desires. That desire is so beautiful that it makes us grow up day by day, to be confident in ourselves, to be proud that what we do is reasonable, in accordance with the principles that our ancestors taught their children and grandchildren, with the traditions nation's tradition. Therefore, young people who are in the age of having many bright aspirations, let's burn those aspirations more so that we can have more meaningful things in life, avoid stumbling and making mistakes in life through stronger and stronger training. steady. Let's try to take steps to achieve the beautiful values ​​that life gives us, even though they are very simple, they bring more energy to ourselves and to many others.
Suy nghĩ về câu nói: Khó khăn lớn nhất với mỗi người là chiến thắng bản thân” – Ngữ Văn 12 Hướng dẫn Nghị luận về vấn đề chiến thắng bản thân Đề bài Khó khăn lớn nhất đối với mỗi người là chiến thắng bản thân. Trình bày suy nghĩ của anh (chị) về ý kiến trên trong một bài văn khoảng 600 chữ. Hướng dẫn làm bài Khi đặt ra vấn đề: chiến thắng bản thân là khó khăn lớn nhất, người viết phải hiểu có một sự so sánh ở đây, nghĩa là, bên cạnh chiến thắng bản thân, con người còn phải vượt qua những trở lực khác nữa. Chung quy, trong cuộc sống, con người thường xuyên phải đối mặt với hai loại thách thức: những khó khăn từ bên ngoài và những khó khăn trong chính bản thân mình. Từ đó, phải đặt ra những câu hỏi để tự trả lời (cũng là cách triển khai bài viết): Chiến thắng bản thân nghĩa là thế nào? Tại sao chiến thắng bản thân là điều rất khó, thậm chí, được xem là khó nhất? Làm thế nào để chiến thắng bản thân? Bài viết có thể triển khai các ý chính sau: – Trong cuộc sống, muốn tiến bộ, con người cần không ngừng nỗ lực để vươn lên. Nếu xem cuộc đời mỗi người là một cuộc hành trình, thì hành trình đó thường phải trải qua bao chông gai, thử thách. Có những khó khăn đến từ ngoại cảnh. Có những khó khăn nằm trong chính bản thân ta. Từ những năm hai mươi của thế kỉ XX, nhà giáo – nhà văn Nguyễn Bá Học đã có một sự đúc kết rất đáng suy ngẫm: “Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi, mà khó vì lòng người ngại núi e sông”. Ta củng bắt gặp tư tưởng ấy trong ý kiến sau đây: Khó khăn lớn nhất đối với mỗi người là chiến thắng bản thân. – Thế nào là chiến thắng bản thân? Bản thân mỗi con người, bên cạnh những ưu điểm, có khuyết điểm; bên cạnh cái tốt, có cái xấu; bên cạnh mặt tích cực, có tiêu cực. Con người ta không ai là không có lúc đê tiện – một nhà văn đã cảnh báo như thế. Nguyễn Minh Châu cũng cho rằng, trong mỗi con ngưòi có “rồng phượng lẫn rắn rết, thiên thần và ác quỷ”. Quả thật, nhìn sâu vào chính mình, có thể thấy trong ta không thiếu những vùng khuất tối, những sự bất toàn. Đó là thói quen biếng nhác trước những công việc hằng ngày; thái độ bàng quan, vô tâm, vô cảm đối với người khác; thói ích kỉ, tham lam, chỉ nghĩ đến bản thân; luôn ngại khó, ngại khổ, không bao giờ dám mạo hiểm; không có thái độ cầu tiến, không có ý chí vươn lên; thiếu sự kiên trì, nhẫn nại; thích hưởng thụ mà ít nghĩ đến cống hiến; sống thực dụng, thiển cận, thiếu tầm nhìn xa… Những biểu hiện như thế là trở lực rất lớn, ngăn cản sự tiến bộ của chúng ta. Như vậy, chiến thắng bản thân trước hết là biết gột bỏ những cái xấu, cái tiêu cực, biết phát huy những mặt tích cực, những yếu tố tốt đẹp trong bản thân để tự hoàn thiện, để vượt lên chính mình. Chiến thắng bản thân còn thể hiện ở quá trình phấn đấu không mệt mỏi để luôn luôn tiến bộ về mọi mặt. + Thông thường, con người rất hay nuông chiều bản thân. Trước những thất bại, người ta thường tìm mọi cách đổ lỗi cho khách quan. Tôi không làm được bài toán này ư? Là vì nó khó quá. Kết quả học tập của tôi năm vừa rồi lẹt đẹt ư? Vì tôi không có được những điều kiện thuận lợi như bao nhiêu bạn khác. Tôi không biết chơi các môn thể thao ư? Vì bận học tối mắt tối mũi, có thời gian đâu mà tập luyện? Trên các phương tiện truyền thông, những người hâm mộ bóng đá hẳn biết ông Mourinho – vị huấn luyện viên nổi tiếng từng dẫn dắt nhiều câu lạc bộ lớn ở châu Âu và có bảng thành tích rất ấn tượng. Không thể phủ nhận tài năng của “người đặc biệt” ấy, nhưng cũng đừng quên những điểm yếu cố hữu của ông: sau mỗi trận đấu thất bại, không bao giờ ông tự nhận những sai lầm về cách chỉ đạo của mình, ngược lại, luôn cố tìm một ai đó để trút trách nhiệm: khi là trọng tài điều khiển trận đấu, khi là một cô bác sĩ của câu lạc bộ, kì cục hơn, có khi trách nhiệm thuộc về… một cậu bé nhặt bóng. Thái độ đó của Mourinho đã khiến ông phải nhận rất nhiều sự chỉ trích của giới báo chí. Vậy là, với bất cứ nhựợc điểm hay sự sai lầm nào, người ta cũng có thể tìm đuực bao nhiêu lí do khách quan để biện minh. Khó khăn lớn nhất trong việc chiến thắng bản thân trước hết là ở đó. – Bằng cách nào để chiến thắng bản thân? + Tuy chiến thắng bản thân là chuyện rất khó, nhưng muốn vươn lên, muốn khẳng định mình, thì dứt khoát phải vượt qua thách thức đầu tiên ấy. Trước hết, phải nghiêm khắc với chính mình. Đừng bao giờ thoả mãn với những gì đã đạt được. Như một người leo núi, lên đỉnh này, phía trước còn có những đỉnh cao hơn. Không bằng lòng với thành công, đồng thời cũng luôn tỉnh táo trước những thất bại. Tỉnh táo mà tự hỏi rằng, ta đã thực sự cố gắng tối đa để phát huy cao nhất năng lực vốn có của mình chưa? Bản thân ta có điều gì bất ổn? Trong những thất bại ấy, đâu là do bên ngoài, đâu là do chính ta? Phải luôn luôn nhận rõ trách nhiệm của bản thân ở những sự dang dở, những việc bất thành. – Rút ra bài học cho bản thân: Phải xác định thái độ sống tích cực, luôn có ý thức cầu tiến, không tự mãn cũng không tự ti. Đối mặt vói những thách thức hoặc thất bại bằng tinh thần vững vàng, bình tĩnh. Sau mỗi lần vấp ngã, biết đứng lên bằng nghị lực của chính mình. Đặc biệt, phải nhận thấy những nhược điểm của bản thân để có hướng khắc phục, hoàn thiện. Đó là chiến thắng khó khăn nhất, do vậy, có ý nghĩa nhất.
Think about the saying: The biggest difficulty for each person is winning over themselves" - Literature 12 Instruct Essay on self-victory Topic The biggest difficulty for each person is winning over themselves. Present your thoughts on the above opinion in an essay of about 600 words. Instructions for homework When posing the problem: winning over oneself is the biggest difficulty, the writer must understand that there is a comparison here, that is, besides winning over oneself, people also have to overcome other obstacles. In general, in life, people often face two types of challenges: difficulties from outside and difficulties within themselves. From there, we must ask questions to answer ourselves (also how to develop the article): What does it mean to win over yourself? Why is winning yourself so difficult, even considered the most difficult thing? How to win over yourself? The article can develop the following main ideas: – In life, to progress, people need to constantly strive to improve. If we consider each person's life as a journey, that journey often has to go through many hardships and challenges. There are difficulties that come from external circumstances. There are difficulties within ourselves. Since the twenties of the twentieth century, teacher and writer Nguyen Ba Hoc had a conclusion worth pondering: "The path is not difficult because it separates the river from the mountain, but it is difficult because people are afraid of the mountain and afraid of the river." ”. We also encounter that thought in the following opinion: The biggest difficulty for each person is winning over themselves. – What is self-victory? Each person, besides advantages, has disadvantages; Besides the good, there is the bad; Besides the positives, there are negatives. There are no human beings who are not despicable at times - a writer has warned that. Nguyen Minh Chau also believes that in every human being there are "dragons, phoenixes, snakes and centipedes, angels and demons". Indeed, looking deeply into ourselves, we can see that there is no shortage of dark areas and imperfections within us. It is the habit of being lazy about daily tasks; indifferent, indifferent, insensitive attitude towards others; selfishness, greed, thinking only of oneself; always afraid of difficulties, afraid of suffering, never dare to take risks; no progressive attitude, no will to improve; lack of perseverance and patience; Likes to enjoy but rarely thinks about contributions; Pragmatic living, short-sightedness, lack of foresight... Such manifestations are huge obstacles, preventing our progress. Thus, winning over yourself is first of all knowing how to get rid of the bad and negative things, and knowing how to promote the positive aspects and good elements in yourself to improve yourself and to surpass yourself. Personal victory is also shown in the process of tirelessly striving to always progress in all aspects. + Normally, people indulge themselves very much. In the face of failures, people often find ways to blame things objectively. I can't do this math problem? Because it's too difficult. My academic results last year were flat? Because I don't have favorable conditions like many other people. I don't know how to play sports? Because I'm so busy studying, do I have time to practice? In the media, football fans must know Mr. Mourinho - the famous coach who has led many big clubs in Europe and has a very impressive track record. It is impossible to deny the talent of that "special person", but do not forget his inherent weaknesses: after every failed match, he never admitted his mistakes in his direction, on the contrary. Again, always trying to find someone to blame: sometimes it's the referee controlling the match, sometimes it's the club doctor, or more strangely, sometimes the responsibility belongs to... a ball boy. That attitude of Mourinho caused him to receive a lot of criticism from the press. So, with any weakness or mistake, people can find many objective reasons to justify it. The biggest difficulty in winning over yourself is first of all there. – How to win over yourself? + Although winning over yourself is very difficult, if you want to rise up, want to assert yourself, you must definitely overcome that first challenge. First of all, be strict with yourself. Never be satisfied with what has been achieved. Like a mountain climber, reaching this peak, there are even higher peaks ahead. Don't be satisfied with success, and at the same time always be alert to failures. Be alert and ask yourself, have we really tried our best to maximize our inherent abilities? Is there anything wrong with us? In those failures, which are due to the outside and which are due to ourselves? You must always clearly recognize your own responsibility for unfinished and unsuccessful tasks. – Learn a lesson for yourself: Must determine a positive attitude to life, always have a sense of progress, neither complacent nor self-conscious. Face challenges or failures with a steady, calm spirit. After each fall, know how to stand up with your own strength. In particular, you must recognize your own weaknesses to find ways to overcome and improve them. It was the hardest victory, therefore, the most meaningful.
Suy nghĩ về câu nói: Quay mặt về hướng mặt trời, bóng tối sẽ ở sau lưng ta Hướng dẫn Cuộc sống của bạn như thế nào là phụ thuộc vào cách bạn nhìn cuộc đời Cuộc sống ngày càng tiến bộ, công việc ngày càng nâng cao, đòi hỏi con người phải chạy theo bước tiến để hòa nhập với môi trường. Chắc hẳn sẽ có lúc bất chợt nào đó, chúng ta mải vì guồng xoay cuộc sống mà phạm phải sai lầm. Điều mong đợi nhất chính là nhận được sự tha thứ. Đúng thế! Tha thứ có thể coi là yếu tố tạo nên một cuộc sống nhẹ nhàng, an yên. Tha thứ là bỏ qua lỗi lầm, không trách cứ người có lỗi, không giữ lại khó chịu trong mình. Nghe qua, tưởng chừng như rất dễ nhưng lại là việc vô cùng khó khăn. Đó là cả một quá trình tôi rèn, trau chuốt bản thân và suy nghĩ, còn có cả nhẫn nhịn. Tha thứ không phải là “mỉm cười cho qua” như người đời thường nghĩ, mà chính là mỉm cười một cách thật tâm – cho những cay rứt trôi đi, buông bỏ giận hờn, căm ghét, cho qua cả suy nghĩ và hành động, trong lòng không còn vướng bận chuyện gì. Khi “lĩnh hội” được điều thiết yếu này, bạn sẽ thấy tha thứ không đơn thuần là thái độ mà chính là món quà – một món quà bạn trao tặng người khác và cho cả bản thân mình. Trong đời sống hằng ngày, lỗi lầm vẫn tiếp diễn lỗi lầm. Bạn đến trường trễ, có mặt tại buổi họp không đúng giờ gây phiền hà bao người, hoàn trả đồ dùng không đúng thời hạn, làm hư hỏng một cái gì đó,… chính là lúc bạn cần nhận lỗi và xin lỗi. Không phải khi chạm tới tai hại ngút trời mới cần sự tha thứ. Mà đơn giản chỉ là điều sai trái hằng ngày. Vậy bạn có từng đặt câu hỏi rằng: “Tại sao mình phải tha thứ, bỏ qua lỗi lầm?” chưa? Bạn biết không? Khi bạn cho đi lòng vị tha, bạn sẽ nhận lại còn hơn thế nữa. Cũng như việc bạn thảo luận nhóm, bỏ ra một, nhưng bạn nhận lại được công sức và ý tưởng của cả nhóm. Tôi đọc một câu chuyện như này: Ông là một họa sĩ, mải mê thả hồn vào bức tranh, không hay biết màu mực của ông đã vấy lên chiếc đầm của vị khách đến xem tranh. Đến khi vết mực vô tình đó làm ông hốt hoảng nhận ra thì mọi sự đã rồi. Bằng tất cả chân thành, ông lập tức xin lỗi. Điều lạ lùng là vị khách không hề lớn tiếng đòi đền bù, mà chỉ tỏ tiếc nuối đối với bộ váy trắng tinh kia. Một người thản nhiên với lỗi lầm của người khác. Một người luống cuống áy náy xin lỗi. Sự trái nghịch này đã tạo nên một bức tranh vô cùng đẹp. Ai đó đã từng nói: “Một điều luôn luôn nên làm là hãy tha thứ cho nhau. Một đức tính luôn luôn nên có là hãy chân thành nhận lỗi”. Đúng vậy! Người biết tha thứ rất khó, người biết nhận lỗi lại càng không phải dễ. Tuy nhiên, điều này được hai nhân vật trong câu chuyện chứng minh ngược lại. Người họa sĩ tỏ ý muốn giữ lại chiếc đầm vấy mực ấy để chuộc lỗi, người khách đồng ý. Vài ngày sau quay lại, bà ta vô cùng ngạc nhiên với quà chuộc lỗi của ông – một bức tranh tuyệt đẹp che lấp đi vết bẩn hôm nào. Bạn thấy không? Tha thứ chỉ trong giây phút, nhưng những gì bạn nhận được sẽ theo tâm hồn bạn mãi mãi. Bạn có tin tha thứ có thể cảm hóa được thú dữ trong con người không? Chúng ta là con người, một loài vật với hai phần trái ngược: con và người. “Con” luôn nằm sâu thẳm trong chúng ta. Chỉ cần một sơ suất nhỏ, nó sẽ vùng dậy và chiếm hết đi phần “người”. Cuộc sống trở nên khó khăn hơn khi chúng ta sống vì người khác, nhưng nó cũng trở nên đẹp đẽ và hạnh phúc hơn. Đồng nghĩa với việc bạn lâm vào tù túng, vào “ngõ cụt”, vào “bước đường cùng” thì bạn có thể làm những việc mà chính bạn trước đây không dám nghĩ tới. Có lần, tôi được một người chị chia sẻ cho đoạn băng ghi hình ở đồn cảnh sát bên đất nước Thái. Trước mặt người cảnh sát là một người đàn ông đang cầm con dao chỉ lơ quơ trong vô định. Hình như ông ta đang đối mặt với thử thách của số phận, và hơn ai hết, ông ta hiểu rõ bất lực là như thế nào. Người cảnh sát không ra lệnh bao vây, bắt giữ hay khống chế, anh chỉ đứng nói chuyện – như một người bạn. Thái độ của anh là đồng cảm, không phải thương hại hay khinh thường, điều đó là người khác cảm thấy dễ chịu, điển hình là người đàn ông đang cầm dao kia. Sau, người cảnh sát từ từ tiến lại, người đàn ông kia đồng thời hạ dao xuống, cảnh sát dừng lại và dang rộng vòng tay, con dao kia được đặt xuống đất, chủ nhân của nó chậm rãi tiến tới sự cảm thông và chia sẻ ông đáng nhận được. Ông trước đây là một họa sĩ, không bán được tranh nên ông đành từ bỏ đam mê để duy trì cuộc sống, ông xin làm bảo vệ nhưng nhà chủ không trả lương. Nhiều lần nhẫn nhịn và tìm sự trợ giúp không thành, trong cơn rối trí ông đã hành động như vậy. Chính sự cảm thông và tha thứ của anh cảnh sát đã cảm hóa và cứu ông ra khỏi những bế tắc ấy. Vậy mới thấy, tha thứ chính là món quà hữu hiệu bậc nhất trần đời này. Hãy tha thứ cho những người đã làm bạn tổn thương. Có thể điều đó sẽ rất khó khăn nhưng có thể làm được nếu bạn có đủ quyết tâm. Muốn tha thứ, điều đầu tiên là bạn phải trải rộng tâm hồn. Giá của tha thứ kèm theo nụ cười hẳn sẽ rẻ hơn giá của một cây kem. Nhưng vị ngọt cây kem mang lại không thể sánh bằng ngọt ngào mang tên tha thứ. Lòng vị tha là yếu tố của một cuộc sống thanh bình, an yên. Tha thứ không chỉ để bỏ qua lỗi lầm, mà còn để trôi đi những suy nghĩ tiêu cực đang ngày đêm bủa vây ta. Tha thứ là món quà ý nghĩa. Nhưng dường như tôi đã nhiều lần vô tình bỏ lỡ món quà ấy. Đó là việc khó khăn, bởi nó đòi hỏi một quá trình, một chặng đường rèn luyện. Hãy mở rộng lòng mình, cảm nhận và sẻ chia yêu thương để mang đến món quà vô giá cho những người xung quanh ta.
Think about the saying: Turn your face towards the sun, darkness will be behind you Instruct How your life is depends on how you look at life Life is increasingly progressing, work is increasingly improving, requiring people to keep pace with progress to integrate with the environment. Surely there will be times when suddenly, we are busy with the cycle of life and make mistakes. The most expected thing is to receive forgiveness. Yes! Forgiveness can be considered a factor in creating a gentle, peaceful life. Forgiveness is letting go of mistakes, not blaming the person at fault, and not holding back discomfort. Listening to it, it seems very easy but it is extremely difficult. It is a whole process of forging, refining oneself and thinking, including patience. Forgiveness is not "smiling it off" as people often think, but smiling sincerely - letting bitterness go away, letting go of anger and hatred, letting go of thoughts and actions. , my heart is no longer troubled by anything. When you "comprehend" this essential thing, you will see that forgiveness is not simply an attitude but a gift - a gift you give to others and to yourself. In everyday life, mistakes continue to be made. You come to school late, show up at a meeting on time causing inconvenience to many people, return items on time, damage something,... that's when you need to admit your mistake and apologize. It's not when you encounter immense harm that you need forgiveness. It's simply something that's wrong every day. So have you ever asked the question: "Why do I have to forgive and ignore mistakes?" Not yet? Do you know? When you give altruistically, you will receive even more in return. Just like when you discuss in a group, you spend one, but you get back the efforts and ideas of the whole group. I read a story like this: He was a painter, engrossed in his painting, unaware that his ink had stained the dress of the guest who came to see the painting. By the time that accidental ink stain made him realize in panic, everything was over. With all sincerity, he immediately apologized. The strange thing is that the guest did not loudly demand compensation, but only expressed regret for that pure white dress. A person who is indifferent to other people's mistakes. One person frantically apologized. This contradiction has created an extremely beautiful picture. Someone once said: “One thing you should always do is forgive each other. One virtue you should always have is to sincerely admit your mistakes." That's right! It is very difficult for someone who knows how to forgive, but it is even not easy for someone who knows how to admit their mistakes. However, this is proven otherwise by two characters in the story. The artist expressed his desire to keep the ink-stained dress to atone for his mistake, and the customer agreed. When she returned a few days later, she was extremely surprised with his redemption gift - a beautiful painting that covered the stains from the day before. Do you see? Forgiveness only takes a moment, but what you receive will stay with your soul forever. Do you believe that forgiveness can transform the evil beasts in people? We are humans, an animal with two opposite parts: child and human. “Child” is always deep within us. With just a small mistake, it will rise up and take over the "human" part. Life becomes more difficult when we live for others, but it also becomes more beautiful and happier. It means that if you are in a prison, at a "dead end", at a "dead end", you can do things that you did not dare to think of before. One time, a sister shared with me a video recorded at a police station in Thailand. In front of the policeman was a man holding a knife, just waving aimlessly. It seemed he was facing the test of fate, and more than anyone else, he understood what helplessness was like. The policeman did not order to surround, arrest or control, he just stood and talked - like a friend. His attitude is sympathy, not pity or contempt, which makes others feel comfortable, typically the man holding the knife. Then, the policeman slowly approached, the other man at the same time lowered his knife, the policeman stopped and opened his arms, the other knife was placed on the ground, its owner slowly moved towards sympathy and share he deserved. He used to be a painter and couldn't sell his paintings, so he had to give up his passion to maintain a living. He applied to work as a security guard, but his employer didn't pay him. Many times he was patient and unsuccessfully sought help. In a state of confusion, he acted like that. It was the police officer's sympathy and forgiveness that touched and saved him from those impasses. So we see, forgiveness is the most effective gift in this world. Forgive those who have hurt you. It may be very difficult but it can be done if you have enough determination. To forgive, the first thing you have to do is open your heart. The price of forgiveness with a smile is probably cheaper than the price of an ice cream. But the sweetness that ice cream brings cannot compare to the sweetness called forgiveness. Altruism is an element of a peaceful, peaceful life. Forgiveness is not only to forgive mistakes, but also to let go of the negative thoughts that surround us day and night. Forgiveness is a meaningful gift. But it seems that I have accidentally missed that gift many times. It is difficult, because it requires a process, a journey of training. Open your heart, feel and share love to bring priceless gifts to those around us.
Đề bài: “Thơ là thơ, nhưng đồng thời là hoạ, là nhạc, làm chạm khắc theo một cách riêng” (Sóng Hồng). Suy nghĩ của anh (chị) về câu nói trên. Bài làm Nhà văn Anatole France từng nói: “Đọc một câu thơ nghĩa là ta gặp gỡ tâm hồn một con người”. Thơ ca là diệu hồn của cảm xúc, là tiếng nói của tâm hồn. Thơ ca luôn nồng nàn, ấm áp hơi thỗ và mang dấu ấn của người nghệ sĩ. Với Sóng Hồng thì: “Thơ là thơ, nhưng đồng thời là hoạ, là nhạc, là chạm khắc theo một cách riêng”. Hiểu và suy ngẫm, ta thấy ý kiến trên hoàn toàn đúng đắn. Ai cũng biết, thơ ca bắt rễ từ lòng người, nở hoa nơi từ ngữ và tác phẩm thơ chính là đứa con tinh thần của người nghệ sĩ. Sóng Hồng viết “thơ là thơ…” là muốn nói đến hình thức của thơ ca. Đó là một hình thức cấu tạo ngôn ngữ đặc biệt, làm nên vẻ đẹp nhịp nhàng, trầm bổng, luyến láy của thơ. Giáo sư Nguyễn Đăng Mạnh từng nhận xét: “Thơ không cần nhiều từ ngữ, nó chỉ cần cảm nhận và truyền đi một chút linh hồn của cảnh vật thông qua linh hồn thi sĩ’ thì Sóng Hồng lại viết: "… thơ đồng thời là hoạ, là nhạc, là chạm khắc theo một cách riêng” chính là nói tới sức gợi và cải tài của thơ. Nếu như giai điệu, âm thanh là chất liệu của âm nhạc; màu sắc, đường nét là chất liệu của hội hoạ thì thơ ca bao gồm tất cả điều này. Và ngoài ra còn là sự sáng tạo “theo một cách riêng”, làm nên những “vần chữ’ khác lạ, tạo nên cái “độc” trong thơ, tạo nên sức gợi cảm, sự rung động, lôi kéo sự đồng cảm của hàng triệu trái tim, hàng triệu tâm hồn.. Nhìn bên ngoài, thơ là một kiểu sắp xếp, có vần, nhịp điệu. Đọc Thương vợ của Trần Tế Xương ta sẽ thấy rõ điều này: Quanh năm buôn bán ở mom sông, Nuôi đủ năm con với một chồng Lặn lội thân cò khi quãng vắng, Eo sèo mật nước buổi đò đông, … Cách gieo vần “ông” (sông, chồng, đông, công, không) và giọng điệu lắng đọng, sâu sắc góp phần không nhỏ trong việc khắc hoạ sự tảo tần lam lũ của bà Tú. Tác giả còn dùng nghệ thuật đảo trật tự cú pháp phối hợp các từ láy vừa có giá trị tạo hình, vừa cỏ giá trị gợi thanh “lặn lội”, “eo sèo” đặt ở đầu câu để nhẩn mạnh đức tính chịu thương chịu khó, giàu đức hi sinh của người vợ. Phải chăng từ những điều này đã tạo nên sự khác biệt trong thơ của Tú Xương? Nếu như một tác phẩm truyện cẩn đến nhân vật, tình huống truyện… thì một tác phẩm thơ lại cần đến cách gieo vần, hình ảnh, nhịp điệu… Phải chăng chính điều đó đã khiến Sóng Hồng phải thốt lên: “thơ là thơ”, bởi thơ ấy là “gốc ở tình, ngọn ở lời, hoa ở âm thanh, quả ở ý nghĩa” (Bạch Cư Dị) Có ai đó đã nói răng: “Niềm vui của nhà thơ chân chính là được làm người vẽ đường đến xứ sở của cái đẹp”. Hay nói cách khác, tác phẩm thơ còn vẽ nên những hình ảnh mà nhà thơ muốn phản ánh. Trong bài thơ Câu cá mùa thu, tác giả Nguyễn Khuyến đã thăng hoa đến tuyệt mĩ để viết nên những câu thơ giàu chất hoạ. Ngôn ngữ nhả thơ sử dụng không cầu kì, trau chuốt nhưng lại gợi cảm đến không ngờ. Hình ảnh thơ cứ hiện lên từ những gì bình dị nhất: Ao thu lạnh lẽo nước trong veo, Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo. Sóng biếc theo làn hơi gợn tí, Lá vàng trước gió khẽ đưa vèo. ầng mây lơ lửng trời xanh ngắt, Ngõ trúc quanh co khách vắng teo (…) Từ một khung ao hẹp, không gian mùa thu, cảnh sắc thu mở ra nhiều hướng thật sinh động. Bằng tài năng trong việc miêu tẳ, Nguyễn Khuyến đã vẽ ra trước mắt bạn đọc một bức tranh thu “điển hình hơn cả cho mùa thu của làng cảnh Việt Nam” (Xuân Diệu). Đó là bức tranh thu có sự kết hợp hài hoà giữa màu sắc, đường nét và kích cỡ. Gam chủ đạo của bức hoạ này là điệu xanh, sắc xanh: từ xanh trời, xanh nước, đến xanh bèo. Giữa sắc xanh ấy đâm ngang một màu vàng của chiếc lá thu rơi… Thật đẹp! Nhà văn R.Gamzatôp đã nói: “Người hạ bút làm thơ mà không am hiểu hội hoạ chẳng khác gì anh chàng mất trí lao xuống dòng sông cuồn cuộn mà không biết bơi”. Thế mới biết “thơ là hoạ” quan trọng như thế nào… Không chỉ “là thơ, là hoạ”, thơ còn “là nhạc” nữa. Cái kì diệu của thơ có lẽ chăng phải tìm trong nhịp điệu, trong nhạc của thơ. Nỏ được tạo nên từ sự hiệp vần, phối xen bằng trắc, trầm bổng, cách ngắt nhịp vừa thống nhất, vừa biến hoá. Thi phẩm Vội vàng của Xuân Diệu là minh chứng rõ nhất cho chất nhạc trong thơ. Ta muốn ôm Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn Ta muốn riết mảy đua và gió lượn, Ta muốn say cánh bướm với tình yêu, Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều… Nhạc tính ở đây vui vẻ, hối hả, vội vàng như một lời giục giã. Cụm từ “ta muốn” được lặp lại bốn lần đã nhấn mạnh khao khát thật sôi nổi và mạnh mẽ trong nhịp điệu dồn dập của những câu thơ. Đó là khát khao được giao cảm với đời nên Xuân Diệu muốn “ôm”, “riết”,; “muốn say", “muốn hôn”, “muốn thâu” cả mùa xuân. Tác giả thật tài tình khi viết nên những câu thơ giàu chất nhạc: hổi hả, sôi nổi, dồn dập. Nhưng hơn cả vẫn là thứ nhạc lòng được nhà thơ gửi gắm trong đó – là nhạc được hình thành từ cảm xúc yểu đời, yêu tuổi trẻ, yêu mùa xuân của tác giả. Trong Tiếng nói của văn nghệ, Nguyễn Đình Thi có viết: “‘Tấc phẩm nghệ thuật nào cũng xây dựng bằng những vật liệu mượn ở thực tại. Nhưng người nghệ sĩ không những ghi lại cái đã cỏ rồi mà còn muốn nói một điều gì mới mẻ”. Bởi thơ đòi hỏi sự lạ hoá, để tạo dấu ấn riêng. Nhà thơ Xuân Diệu cũng đã “chạm khắc theo một cách riêng” bằng một liên tưỏng độc đáo: Tháng giêng ngon như một cặp môi gần. Nếu thơ ca truyền thống lấy chuẩn mực của cái đẹp là thiên nhiên, thì với Xuân Diệu, chuẩn mực của cái đẹp chính là con người. Ví “mùa xuân ngon” như một cặp môi của người thiếu nữ là sự “lệch chuẩn”. Nhưng nhờ đó đã tạo được dấu ấn riêng cho nhà thơ. Tác giả đã cụ thể hoá cái trìu tượng (tháng giêng) bằng một cảm giác hôn lên mùa xuân. Người viết như đang ái ân, đang tình tứ với mùa xuân, với tuổi trẻ bằng tình yêu thiết tha với cuộc đời. Quả thật, “nếu anh ta không có giọng riêng, anh ta khó trở thành nhà văn thực thụ” (Sê-khốp). Suy cho cùng, lời nhận xét cửa Sóng Hồng chính là tiêu chí để đánh giá một nhả thơ thực thụ, một nhà thơ chân chính. Mỗi tác phẩm là đứa con tinh thần của họ nên phải có sự khám phá riêng, độc đáo từ nội dung, tư tưởng đến hình thức. Một bài thơ hay là bài thơ có thơ trong nghệ thuật, có hội hoạ và âm nhạc trong thơ và có sáng tạo riêng biệt. Bốn yếu tố đó có mối quan hệ chặt chẽ với nhau, nếu thiếu một yếu tố nào đó, tác phẩm không thể hoàn hảo được. Tóm lại, thơ ca là môn nghệ thuật mà nghệ thuật là lĩnh vực của cái độc đáo, nó đòi hỏi người nghệ sĩ phải vẽ, phải tạo nhạc và phải sáng tạo cái riêng. Làm được thế, tác phẩm thơ có giá trị sẽ để lại dấu ấn riêng, đậm nét trong lòng người đọc theo thời gian…
Đề bài: “Thơ là thơ, nhưng đồng thời là hoạ, là nhạc, làm chạm khắc theo một cách riêng” (Sóng Hồng). Suy nghĩ của anh (chị) về câu nói trên. Bài làm Nhà văn Anatole France từng nói: “Đọc một câu thơ nghĩa là ta gặp gỡ tâm hồn một con người”. Thơ ca là diệu hồn của cảm xúc, là tiếng nói của tâm hồn. Thơ ca luôn nồng nàn, ấm áp hơi thỗ và mang dấu ấn của người nghệ sĩ. Với Sóng Hồng thì: “Thơ là thơ, nhưng đồng thời là hoạ, là nhạc, là chạm khắc theo một cách riêng”. Hiểu và suy ngẫm, ta thấy ý kiến trên hoàn toàn đúng đắn. Ai cũng biết, thơ ca bắt rễ từ lòng người, nở hoa nơi từ ngữ và tác phẩm thơ chính là đứa con tinh thần của người nghệ sĩ. Sóng Hồng viết “thơ là thơ…” là muốn nói đến hình thức của thơ ca. Đó là một hình thức cấu tạo ngôn ngữ đặc biệt, làm nên vẻ đẹp nhịp nhàng, trầm bổng, luyến láy của thơ. Giáo sư Nguyễn Đăng Mạnh từng nhận xét: “Thơ không cần nhiều từ ngữ, nó chỉ cần cảm nhận và truyền đi một chút linh hồn của cảnh vật thông qua linh hồn thi sĩ’ thì Sóng Hồng lại viết: "… thơ đồng thời là hoạ, là nhạc, là chạm khắc theo một cách riêng” chính là nói tới sức gợi và cải tài của thơ. Nếu như giai điệu, âm thanh là chất liệu của âm nhạc; màu sắc, đường nét là chất liệu của hội hoạ thì thơ ca bao gồm tất cả điều này. Và ngoài ra còn là sự sáng tạo “theo một cách riêng”, làm nên những “vần chữ’ khác lạ, tạo nên cái “độc” trong thơ, tạo nên sức gợi cảm, sự rung động, lôi kéo sự đồng cảm của hàng triệu trái tim, hàng triệu tâm hồn.. Nhìn bên ngoài, thơ là một kiểu sắp xếp, có vần, nhịp điệu. Đọc Thương vợ của Trần Tế Xương ta sẽ thấy rõ điều này: Quanh năm buôn bán ở mom sông, Nuôi đủ năm con với một chồng Lặn lội thân cò khi quãng vắng, Eo sèo mật nước buổi đò đông, … Cách gieo vần “ông” (sông, chồng, đông, công, không) và giọng điệu lắng đọng, sâu sắc góp phần không nhỏ trong việc khắc hoạ sự tảo tần lam lũ của bà Tú. Tác giả còn dùng nghệ thuật đảo trật tự cú pháp phối hợp các từ láy vừa có giá trị tạo hình, vừa cỏ giá trị gợi thanh “lặn lội”, “eo sèo” đặt ở đầu câu để nhẩn mạnh đức tính chịu thương chịu khó, giàu đức hi sinh của người vợ. Phải chăng từ những điều này đã tạo nên sự khác biệt trong thơ của Tú Xương? Nếu như một tác phẩm truyện cẩn đến nhân vật, tình huống truyện… thì một tác phẩm thơ lại cần đến cách gieo vần, hình ảnh, nhịp điệu… Phải chăng chính điều đó đã khiến Sóng Hồng phải thốt lên: “thơ là thơ”, bởi thơ ấy là “gốc ở tình, ngọn ở lời, hoa ở âm thanh, quả ở ý nghĩa” (Bạch Cư Dị) Có ai đó đã nói răng: “Niềm vui của nhà thơ chân chính là được làm người vẽ đường đến xứ sở của cái đẹp”. Hay nói cách khác, tác phẩm thơ còn vẽ nên những hình ảnh mà nhà thơ muốn phản ánh. Trong bài thơ Câu cá mùa thu, tác giả Nguyễn Khuyến đã thăng hoa đến tuyệt mĩ để viết nên những câu thơ giàu chất hoạ. Ngôn ngữ nhả thơ sử dụng không cầu kì, trau chuốt nhưng lại gợi cảm đến không ngờ. Hình ảnh thơ cứ hiện lên từ những gì bình dị nhất: Ao thu lạnh lẽo nước trong veo, Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo. Sóng biếc theo làn hơi gợn tí, Lá vàng trước gió khẽ đưa vèo. ầng mây lơ lửng trời xanh ngắt, Ngõ trúc quanh co khách vắng teo (…) Từ một khung ao hẹp, không gian mùa thu, cảnh sắc thu mở ra nhiều hướng thật sinh động. Bằng tài năng trong việc miêu tẳ, Nguyễn Khuyến đã vẽ ra trước mắt bạn đọc một bức tranh thu “điển hình hơn cả cho mùa thu của làng cảnh Việt Nam” (Xuân Diệu). Đó là bức tranh thu có sự kết hợp hài hoà giữa màu sắc, đường nét và kích cỡ. Gam chủ đạo của bức hoạ này là điệu xanh, sắc xanh: từ xanh trời, xanh nước, đến xanh bèo. Giữa sắc xanh ấy đâm ngang một màu vàng của chiếc lá thu rơi… Thật đẹp! Nhà văn R.Gamzatôp đã nói: “Người hạ bút làm thơ mà không am hiểu hội hoạ chẳng khác gì anh chàng mất trí lao xuống dòng sông cuồn cuộn mà không biết bơi”. Thế mới biết “thơ là hoạ” quan trọng như thế nào… Không chỉ “là thơ, là hoạ”, thơ còn “là nhạc” nữa. Cái kì diệu của thơ có lẽ chăng phải tìm trong nhịp điệu, trong nhạc của thơ. Nỏ được tạo nên từ sự hiệp vần, phối xen bằng trắc, trầm bổng, cách ngắt nhịp vừa thống nhất, vừa biến hoá. Thi phẩm Vội vàng của Xuân Diệu là minh chứng rõ nhất cho chất nhạc trong thơ. Ta muốn ôm Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn Ta muốn riết mảy đua và gió lượn, Ta muốn say cánh bướm với tình yêu, Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều… Nhạc tính ở đây vui vẻ, hối hả, vội vàng như một lời giục giã. Cụm từ “ta muốn” được lặp lại bốn lần đã nhấn mạnh khao khát thật sôi nổi và mạnh mẽ trong nhịp điệu dồn dập của những câu thơ. Đó là khát khao được giao cảm với đời nên Xuân Diệu muốn “ôm”, “riết”,; “muốn say", “muốn hôn”, “muốn thâu” cả mùa xuân. Tác giả thật tài tình khi viết nên những câu thơ giàu chất nhạc: hổi hả, sôi nổi, dồn dập. Nhưng hơn cả vẫn là thứ nhạc lòng được nhà thơ gửi gắm trong đó – là nhạc được hình thành từ cảm xúc yểu đời, yêu tuổi trẻ, yêu mùa xuân của tác giả. Trong Tiếng nói của văn nghệ, Nguyễn Đình Thi có viết: “‘Tấc phẩm nghệ thuật nào cũng xây dựng bằng những vật liệu mượn ở thực tại. Nhưng người nghệ sĩ không những ghi lại cái đã cỏ rồi mà còn muốn nói một điều gì mới mẻ”. Bởi thơ đòi hỏi sự lạ hoá, để tạo dấu ấn riêng. Nhà thơ Xuân Diệu cũng đã “chạm khắc theo một cách riêng” bằng một liên tưỏng độc đáo: Tháng giêng ngon như một cặp môi gần. Nếu thơ ca truyền thống lấy chuẩn mực của cái đẹp là thiên nhiên, thì với Xuân Diệu, chuẩn mực của cái đẹp chính là con người. Ví “mùa xuân ngon” như một cặp môi của người thiếu nữ là sự “lệch chuẩn”. Nhưng nhờ đó đã tạo được dấu ấn riêng cho nhà thơ. Tác giả đã cụ thể hoá cái trìu tượng (tháng giêng) bằng một cảm giác hôn lên mùa xuân. Người viết như đang ái ân, đang tình tứ với mùa xuân, với tuổi trẻ bằng tình yêu thiết tha với cuộc đời. Quả thật, “nếu anh ta không có giọng riêng, anh ta khó trở thành nhà văn thực thụ” (Sê-khốp). Suy cho cùng, lời nhận xét cửa Sóng Hồng chính là tiêu chí để đánh giá một nhả thơ thực thụ, một nhà thơ chân chính. Mỗi tác phẩm là đứa con tinh thần của họ nên phải có sự khám phá riêng, độc đáo từ nội dung, tư tưởng đến hình thức. Một bài thơ hay là bài thơ có thơ trong nghệ thuật, có hội hoạ và âm nhạc trong thơ và có sáng tạo riêng biệt. Bốn yếu tố đó có mối quan hệ chặt chẽ với nhau, nếu thiếu một yếu tố nào đó, tác phẩm không thể hoàn hảo được. Tóm lại, thơ ca là môn nghệ thuật mà nghệ thuật là lĩnh vực của cái độc đáo, nó đòi hỏi người nghệ sĩ phải vẽ, phải tạo nhạc và phải sáng tạo cái riêng. Làm được thế, tác phẩm thơ có giá trị sẽ để lại dấu ấn riêng, đậm nét trong lòng người đọc theo thời gian…
Suy nghĩ về câu nói: Trước hết, hãy tôn trọng người khác. Rồi sau đó hãy nghe theo chính mình Hướng dẫn Suy nghĩ về câu nói: Trước hết, hãy tôn trọng người khác. Rồi sau đó hãy nghe theo chính mình Bài làm Một câu chuyện về bố đã dạy tôi cho đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ như nguyên đó chính là ngày còn bé rất hay nghịch ngợm và không hiểu chuyện tò mò về chuyện của người khác.Hơn nữa tôi không hề hiểu biết về họ mà đã dám đưa ra những lời phán xét về họ.Rồi bố tôi nói con đã hiểu gì về hoàn cảnh của họ chưa mà đã vội đưa ra những lời nhận xét về họ như vậy? “ Khi nào còn định phê phán người khác thì phải nhớ rằng không phải ai cũng được hưởng những thuận lợi như con cả đâu” và từ đó tôi cũng hiểu việc phán xét người khác là rất thiếu tôn trọng người khác. Câu nói “Trước hết hãy tôn trọng người khác. Rồi sau đó hãy nghe theo chính mình” cũng như vậy. Để hiểu được ý nghĩa của câu nói ấy trước tiên chính ta phải hiểu được cách “ tôn trọng” người khác là như thế nào? Tôn trọng đó chính là không nên biết quá nhiều việc và xen vào việc tế nhị của người khác một cách thoái quá.Chỉ nên biết chừng mực vừa đủ và đúng. Còn “nghe theo chính mình” là làm theo những gì mà mìn suy nghĩ và những gì mình cho là đúng. Cuộc sống này là vậy ở đâu đó ngoài kia có những người giống ta,có những người lại rất khác ta.Có người lại thích ra ngoài chơi tụ tập với bạn bè,nhưng trái lại thì có những người lại thích ở nhà nhâm nhi ly cà phê và đọc sách.Người thi lại đam mê công nghệ cao,người thì am hiểu và yêu thích đồ cổ.Chúng ta cũng hay nghe một người tằn tiện phán xét người phung phí,một người hào phóng đánh giá người kia là keo kiệt.Chúng ta mệt mỏi khi mỗi ngày đều phải nghe người ta phán xét đôi khi phải phớt lờ đi những gì người ta nói và rút ra một bài học là đừng bao giờ phán xét người khác một cách tùy tiện.Có đôi khi mình phán xét người khác là do sự tự nhiên nhưng điều đó có thể làm người khác cảm thấy khó chịu vì những lời phán xét đó. Có đôi khi những lời phê phán đó vô tình làm tổn thương người khác rất nghiêm trọng.Một nhà có hoàn cảnh không khá giả nhưng họ tích góp và dành dụm sau ba năm họ làm được một ngôi nhà đẹp sang trọng riêng cho mình nhưng những người hàng xóm không hề biết gì về hoàn cảnh và những gì họ phải trải qua để có được số tiền đó mà đã tự tiện phán xét họ là lao động không chân chính rồi là sao trong hai năm mà được nhiều tiền thế làm được nhà to thế,họ đâu biết đó là cả một quá trình tích lũy,tiết kiệm để làm được. nghĩ về câu nói: Trước hết, hãy tôn trọng người khác. Rồi sau đó hãy nghe theo chính mình Hay một người công viên chức bình thường vẫn phải đang ở nhà thuê nhưng lại có đam mê với ô tô từ nhỏ luôn khao khát có được một chiếc xe cho riêng mình,muốn tự mình lái nó đến nơi mình muốn đi,nơi mình muốn khám phá,rồi cũng bị hàng xóm nói là học đua đòi,học làm sang,rồi là không biết hoàn cảnh vẫn đi ở nhà thuê mà làm sang mua ô tô.Những lời nói như vậy chỉ là vô tình nhưng lại khiến người khác cảm thấy không vui.Tại sao họ phải trì hoãn ước mơ bấy lâu nay vì chỉ sợ người ta đánh giá sai mình.Hay đơn giản như một cô gái họ thích trang điểm lộng lẫy và mặc những bộ đồ sexy một chút công việc của họ là làm việc cả ngày ở công ty nhưng những người hàng xóm lại không hiểu gì về nghề nghiệp của cô gái này nhưng lại đàm tếu với nhau là đi sớm về khuya như thế là làm việc không chân chính thậm chí còn cho là làm gái.Như vậy thật bất công cho họ. Một người bạn khác của tôi rất yêu thích công việc từ thiện,thích được khuyên góp cho những trẻ em nghèo,thích được tự mình trao cho những em bé đó những chiếc áo ấm,những chiếc mũ len xinh xắn,hay thậm chí là nhìn chúng ăn ngon trong bữa ăn điều đó cũng làm cô ấy vui vẻ. Ban đầu vì lòng trắc ẩn,rồi trở thành niềm vui,rồi như một cuộc đời phải sống.Chị ấy như một ngọn nến luôn cháy hết mình vì người khác.Thế nhưng không ít làn tôi nhìn thấy chị ấy phải bật khóc vì những lời người khác nói về mình.Như vậy ngay cả khi ta hành động. Vì cộng đồng không vu lợi cho bản thân nhưng vẫn bị định kiến,vẫn bị phê phán vậy thì tại sao ta không bình thản bước qua nó.Vẫn cứ sống là chính mìn và sống một cuộc đời mà ta muốn. truoc het hay ton trong nguoi khac
Think about the saying: First of all, respect others. Then listen to yourself Instruct Think about the saying: First of all, respect others. Then listen to yourself Assignment A story about my father that I still remember until now is that when I was a child, I was very mischievous and did not understand how to be curious about other people's affairs. Furthermore, I did not understand them at all. dared to make judgments about them. Then my father said, do you understand anything about their situation that you are so quick to make comments about them? "Whenever you intend to criticize others, you must remember that not everyone enjoys the same advantages as the eldest child" and from then on, I also understand that judging others is very disrespectful to others. The saying “First respect others. Then listen to yourself” is the same. To understand the meaning of that statement, we must first understand what it means to "respect" others? Respect means not knowing too much and meddling in other people's delicate matters too much. You should only know the right amount. And "listening to yourself" means following what you think and what you think is right. That's life. Somewhere out there, there are people like us, and there are people who are very different from us. Some people like to go out and hang out with friends, but on the contrary, there are people who like to stay at home and drink. cup of coffee and read a book. Some people are passionate about high technology, others are knowledgeable and love antiques. We also often hear a frugal person judging a wasteful person, a generous person judging another person as a We are tired of hearing people judge us every day, sometimes we have to ignore what people say and learn a lesson to never judge others arbitrarily. Sometimes It's natural for us to judge others, but it can make others feel uncomfortable because of those judgments. Sometimes those criticisms unintentionally hurt other people very seriously. A family is not in a well-off situation, but they accumulate and save after three years to build a beautiful, luxurious house for themselves, but The neighbors did not know anything about the situation and what they had to go through to get that money, but arbitrarily judged them for not working properly, so how could they earn so much money in two years? Having such a big house, they don't know that it takes a whole process of accumulation and saving to make it happen. Think about the saying: First of all, respect others. Then listen to yourself Or a normal civil servant who still lives in a rented house but has a passion for cars since childhood and has always longed to have a car of his own, wanting to drive it himself to where he wants to go, where he wants to go. discovered, and then were told by neighbors that they were learning to compete, learning to become rich, and then, not knowing the situation, they still lived in a rented house and worked to buy a car. Such words were just unintentional, but they made others angry. feel unhappy. Why do they have to postpone their dreams for so long because they are afraid that people will misjudge them? Or simply like a girl, they like to wear gorgeous makeup and sexy clothes, a little bit of their own work. They work all day at the company, but the neighbors don't understand anything about this girl's profession, but they joke with each other that going out early and coming home late like that is not working honestly, and even think it's work. girls. That's unfair to them. Another friend of mine loves charity work, likes to give advice to poor children, likes to personally give those children warm coats, cute wool hats, or even Seeing them eat well during meals also makes her happy. At first it was out of compassion, then it became joy, then it was like a life to live. She was like a candle that always burned her all for others. But many times I saw her burst into tears because of the things that happened to her. what others say about us. That's even when we act. Because the community does not benefit itself but is still prejudiced and criticized, why don't we calmly walk through it? Still live as ourselves and live the life we ​​want. in front of other people
Suy nghĩ về câu nói: Việc học như việc trồng cây, mùa xuân cho hoa, mùa thu được quả Hướng dẫn Suy nghĩ về câu nói: Việc học như việc trồng cây, mùa xuân cho hoa, mùa thu được quả Bài làm Ai cũng muốn bản thân mình sau này trở thành những con người thành công có ích cho đất nước, Nhưng đây không phải là một việc dễ dàng làm trong một thời gian ngắn mà nó là cả một quá trình dài đòi hỏi chúng ta phải có nền tảng kiến thức vững chắc. Từ đó chúng ta mới có những kiến thức về cuộc sống mới biết được cuộc sống đang cần gì và chúng ta có ước mơ gì để giúp ích cho đất nước phát triển. Như vậy có câu: “Việc học như việc trồng cây, mùa xuân cho hoa, mùa thu được quả”. Chúng ta cũng thấy rằng học là một yếu tố vô cùng quan trọng đối với mỗi con người. Bởi chỉ có học chúng ta mới biết được cuộc sống đang diễn ra như thế nào và chúng ta cần làm gì để sinh tồn trong cuộc sống. “Học” là một quá trình tiếp thu những cái mới mẻ, bổ sung trau dồi kiến thức, kĩ năng, kinh nghiệm trong xã hội. Việc học không chỉ là học những kiến thức ở trường về khoa học tự nhiên và khoa học xã hội mà chúng ta còn phải học cách làm người trong cuộc sống. Chính vì thế, mà tổ chức giáo dục, khoa học và nhân văn UNESCO từng đề xứng: “Học để biết, học để làm, học để chung sống và học để khẳng định mịnh”. Việc là việc quan trọng để con người biết được mình đang như thế nào. Từ đó mà có gắng học tập để hoàn thiện bản thân cho phù hợp với cuộc sống hơn. Lê – nin từng nói việc học là việc quan trọng và phải học suốt đời “Học nữa học mãi”. Như vậy, việc học là việc của suốt đời chứ không phải ngày một ngày hai. Trong xã hội hiện đại thì việc học lại đóng vai trò càng quan trọng ó đó chúng ta phải trau dồi kiến thức và tích lũy kiến thức kinh nghiệm để từ đó áp dụng vào cuộc sống. Không chỉ vậy chúng ta còn có nhiều phương thức để học hỏi, mở rộng kiến thức từ bên ngoài các nước khác để sau này về phát triển đất nước mình. Để việc học tốt thì cần phải có “gốc rễ” hay còn gọi là nền tảng vững chắc để xây dựng kiến thức. Như cái cây mà không có rễ thì nó sẽ không bao giờ phát triển được. Quá trình trồng cây giống như việc học, phải cần có thời gian để cây phát triển và học cũng phải biết thu từ từ. Một cái cây có thể phát triển được tốt thì nó phải trải qua biết bao khó khăn về cấc hiện tượng tự nhiên như bão, lũ lụt, hạn hán,…như vậy cần nó có một sức sống bền bỉ, có ý chí chống chọi dùng dễ đâm sâu vào lòng đất để vững chắc hơn. Việc học cũng vậy cũng phải trải qua nhiều khó khăn mới thành tài được. Không phải ai sinh ra đã giỏi mà do họ cố gắng học tập để trở thành những con người giỏi. và sau mỗi lần gặp khó khăn chúng ta phải biết đứng dạy, ươm mầm lại cho cái cây của mình tiếp tục phát triển. Đừng để thất bại đánh bại chính con người bại. Người ta thường nói “thất bại là mẹ thành công”. Do đó, hôm nay bạn đi học dù có bị điểm kếm cũng không được nản lòng mà xem đó là một bài học để cố gắng làm tốt hơn vào lần sau. Như vậy chúng ta mới có ý chí và động lực để học tập tốt hơn. Và thành công trong cuộc sống mà chúng ta mong mỏi bấy lâu chính là quả ngọt mà chúng ta vun trồng cây cả một quá trình dài. Trong cuộc sống chúng ta thấy rất nhiều tấm gương sáng cho chúng ta học tập như Nick Vuijic một con người khuyết tật nhưng nhưng anh không đầu hàng trước số phận nghiệt ngã của chính mình. Sau đó anh đã cố gắng học tập và tốt nghiệp đại học với một tấm bằng kếp và trở thành nhà diễn tuyết, tuyên truyền cảm hướng, động lực cho người khác và từ đây anh được cả thế giới biết đến. Anh có một gia đình nhỏ với hai người con cuộc sống vô cùng hạnh phúc. Hay Adam Khoo từng bị gọi là đần độn nhưng sau đó cậu đã cố gắng học tập và đã trở thành “thiên tài”, chính cậu là tác giả của cuốn sách “Tôi tài giỏi, bạn cũng thế” cũng sách này đã giúp cho biết bao con người đi đến thành công và cuối sách này có ở khắp thế giới. Nhưng trong xã hội ngày càng phát triển, thì số lượng con người bỏ bê học tập rất là nhiều. Có những người chỉ học để biết chữ rồi thôi. Khi học sống cũng không muốn học hỏi mà bằng lòng với những gì mình đang có. Đặc biệt tình trạng học tập ở một số bộ phận học sinh ngày càng xa sút. Bởi ảnh hưởng từ cuộc sống như mai mê chơi bời quên rằng mình đang đi học. Đây là một điều rất đáng buồn bởi có những người muốn đi học nhưng vì hoàn cảnh lên không được đi học. “Việc học như việc trồng cây, mùa xuân cho hoa, mùa thu được quả” là một ý kiến vô cùng chính xác nhằm giúp con người nhận ra vai trò quan trọng của việc học tập. Mỗi con người cần xác định rõ mục tiêu học tập và làm việc của mình, kiên trì theo đuổi và không ngừng học hỏi tích lũy kiến thức để hoàn thiện bản thân hơn và vì một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Think about the saying: Learning is like planting a tree, in spring it gives flowers, in autumn it bears fruit Instruct Think about the saying: Learning is like planting a tree, in spring it gives flowers, in autumn it bears fruit Assignment Everyone wants to become successful people useful to the country in the future. But this is not an easy thing to do in a short time, it is a long process that requires us to have solid knowledge base. From there, we can gain knowledge about life and know what life needs and what dreams we have to help the country develop. Thus there is a saying: "Learning is like planting a tree, in spring it gives flowers, in autumn it bears fruit." We also see that learning is an extremely important factor for every human being. Because only by studying can we know how life is going and what we need to do to survive in life. “Learning” is a process of absorbing new things, supplementing and cultivating knowledge, skills, and experience in society. Learning is not only about learning knowledge at school about natural sciences and social sciences, but we also have to learn how to be human in life. That is why the educational, scientific and humanities organization UNESCO once recommended: "Learning to know, learning to do, learning to live together and learning to affirm". Work is important for people to know how they are doing. From there, try to study to improve yourself to be more suitable for life. Lenin once said that learning is important and must be learned throughout life, "Study more and learn forever". Thus, learning is a lifelong task, not just a day or two. In modern society, learning plays an even more important role. We must cultivate knowledge and accumulate experience to apply it in life. Not only that, we also have many ways to learn and expand knowledge from other countries to later develop our country. For good learning, it is necessary to have "roots" or a solid foundation to build knowledge. Like a tree without roots, it will never grow. The process of growing trees is like learning, it takes time for the tree to grow and learning must also be learned slowly. In order for a tree to grow well, it must go through many difficulties due to natural phenomena such as storms, floods, droughts, etc. so it needs to have persistent vitality and the will to fight. It is easy to use and penetrate deep into the ground to make it more stable. Learning is the same as having to go through many difficulties to become talented. Not everyone is born good, but they try to study to become good people. And after each difficult time, we must know how to stand up and re-nourish the seeds so that our tree can continue to grow. Don't let failure defeat you. People often say "failure is the mother of success". Therefore, if you go to school today, even if you get a bad grade, don't be discouraged but see it as a lesson to try to do better next time. Only then will we have the will and motivation to study better. And the success in life that we have longed for for so long is the sweet fruit that we have cultivated over a long process. In life, we see many bright examples for us to learn from, like Nick Vuijic, a disabled person, but he did not surrender to his own cruel fate. After that, he tried his best to study and graduate from university with a degree and became a speaker, propagating inspiration and motivation to others, and from here he became known to the whole world. He has a small family with two children and a very happy life. Or Adam Khoo was once called stupid but then he tried to study and became a "genius". He is the author of the book "I'm talented, so are you" and this book also helped There are so many people who have achieved success at the end of this book all over the world. But in an increasingly developing society, the number of people who neglect learning is very large. There are people who only study to become literate. When learning to live, I don't want to learn but am content with what I have. In particular, the learning status of some students is increasingly deteriorating. Because of the influence of life, I was so absorbed in playing that I forgot I was going to school. This is a very sad thing because there are people who want to go to school but because of their circumstances, they cannot go to school. "Learning is like planting a tree, in spring it bears flowers, in autumn it bears fruit" is an extremely accurate idea to help people realize the important role of learning. Every person needs to clearly define their learning and working goals, persistently pursue them and constantly learn and accumulate knowledge to improve themselves and for a better life.
Suy nghĩ về câu nói: “Trên bước đường thành còng không có dấu chân của kẻ lười biếng” (Lỗ Tấn) Hướng dẫn I. GỢI Ý. Đề bài yêu cầu giải thích được ý nghĩa của câu nói. Để có được thành quả con người cần phải cố gắng. Và con người sẽ không gặt hái được gì nếu như không lao động, không tự nỗ lực vươn lên. Người viết cần đưa ra những dẫn chứng đế chứng minh cho ý nghĩa cua câu nói và rút ra những trải nghiệm của bản thân. II.LẬP DÀN Ý 1.Mở bài -Sự nỗ lực, chăm chỉ, cần cù của bản thân là một điều quan trọng để dần tới thành công trong công việc, trong cuộc đời mỗi con người. -Bằng những trải nghiệm của bản thân, Lỗ Tấn đã đưa đến cho chúng ta một câu châm ngôn thật ý nghĩa: Trên bước đường thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng. 2.Thân bài a.Giải thích -Đường thành công: Đề chỉ con đường đi đến những vinh quang, đến những kết quả tốt đẹp. -Dấu chân kẻ lười biếng: chỉ sự lười biếng, không chăm chỉ, không bỏ ra công sức, không chịu nỗ lực làm việc. -Câu nói của Lỗ Tấn khẳng định một điều vô cùng có ý nghĩa trong đời sống: Con người không thê thành công, nếu không có sự nỗ lực của bản thân và ngược lại sự thành công của mỗi người đều do sự nỗ lực, chăm chỉ, cần cù của chính mình quyết định. -Đâv là ý kiến đúng đắn. Bởi Lỗ Tấn đã trải qua và chứng kiến sự thành công, thất bại của nhiều người và còn của chính ông. b. Tác hại của lười biếng -Con người sẽ không hoàn thành được công việc, không đạt được đích mà mình hướng tới, không bao giờ chạm tay được đỉnh vinh quang. -Khi con người lười biếng sẽ trở nên thụ động, dựa dẫm trong nhừng công việc của mình. -Những con người lười biếng, không chịu lao động hay nghĩ đến hưởng thụ, đòi hỏi. Trở thành những kẻ vô ích của xã hội. c. Trải nghiệm của bản thân -Mỗi vinh quang cần phải dược trả giá bằng mồ hôi, nước mắt. Không có ngọt ngào nào mà không có những đắng cay. Vì thế, con người luôn phải biết tự nỗ lực, chăm chỉ, cần cù trong cuộc sống. -Sự thành công của con người đôi khi không phải là những điều to lớn mà chỉ là những bình dị, giản đơn trong cuộc sống. Cho nên, đôi khi ta phải hài lòng với những thành công nho nhỏ của mình đề có động lực cố gắng hơn. -Người học sinh luôn phải biết cần cù, siêng năng trong học tập. 3.Kết bài Lỗ Tấn đã đem đến cho chúng ta một bài học quý trong cuộc sống: Con đường thành công chỉ thật sự đón chào những ai biết trân trọng, biết nỗ lực phấn đấu.
Think about the saying: "On the path to success there are no footprints of lazy people" (Lu Xun) Instruct I. SUGGESTIONS. The topic requires explaining the meaning of the statement. To get results, people need to try. And people will not achieve anything if they do not work and do not strive to improve themselves. The writer needs to provide evidence to prove the meaning of the statement and draw from his own experiences. II. OUTLINE 1.Open the lesson -Effort, hard work, and diligence are important things to gradually achieve success in work and in every person's life. -Through his own experiences, Lu Xun has given us a meaningful maxim: On the path to success, there are no footprints of lazy people. 2. Body of the article a.Explanation -Road to success: Shows the path to glory and good results. - Footprints of a lazy person: indicates laziness, not working hard, not putting in effort, not working hard. -Lu Xun's saying affirms something extremely meaningful in life: People cannot succeed without their own efforts, and conversely, each person's success depends on their efforts. Hard work and diligence make your own decisions. -This is the correct opinion. Because Lu Xun has experienced and witnessed the success and failure of many people and also his own. b. Harmful effects of laziness -People will not be able to complete their work, will not reach the goal they are aiming for, and will never reach the peak of glory. -When people are lazy, they become passive and rely on their own work. -People who are lazy and refuse to work or think about enjoyment or demands. Become useless members of society. c. Personal experience -Every glory must be paid for with sweat and tears. There is no sweetness without bitterness. Therefore, people must always strive, work hard, and be diligent in life. -Human success is sometimes not the big things but just the simple things in life. Therefore, sometimes we have to be satisfied with our small successes to be motivated to try harder. -Students must always be diligent and diligent in their studies. 3. Conclusion Lu Xun has brought us a valuable lesson in life: The path to success only truly welcomes those who know how to appreciate and strive.
Đề bài: Suy nghĩ về câu tục ngữ "Có công mài sắt, có ngày nên kim" Bài làm Ta thấy không một thắng lợi nào mà không gặp những khốn khó, thử thách, không một thành công nào mà không phải bước qua bom đạn, chông gai. Cái chính là con người có kiên trì, có quyết tâm vượt qua hay không? Hiểu được điều đó, từ ngàn xưa nhân dân ta nhắc nhở nhau: Có công mài sắt, có ngày nên kim. Câu tục ngữ cho đến hôm nay vẫn còn là một kinh nghiệm rèn luyện bản thân vô cùng quý giá. Câu tục ngữ thật ngắn gọn, hàm súc mà ý nghĩa của nó lớn lao Với hình ảnh ẩn dụ đặc sắc, ông cha ta đã khuyên chúng ta phải biết kiên trì, chịu thương chịu khó thì làm công việc gì cũng đạt hiệu quả cao. Không phải việc gì dù dễ đến đâu chúng ta cũng gặt hái được kết quả ngay được. Có công thì mới có quả. Có chịu khó rèn luyện thì chúng ta mới vượt qua gian lao thử thách để hoàn thành công việc được giao. Vâng! Câu tục ngữ là một chân lý sáng ngời, là một chiếc gương để mọi người tự rèn luyện. Chân lý đúc kết qua quá trình lao động sản xuất gian khổ của nhân dân ta. Có đặt vấn đề vào thực tế cuộc sông của chúng ta hôm nay mới có thể thấu hiểu được cái tinh tế của người xưa. Một người học sinh phải trải qua thời gian miệt mài học tập trên ghế nhà trường suốt mười mấy năm mới có thể đủ trí thức bước vào cuộc sống. Trong cuộc sống chúng ta phải không ngừng rèn luyện, tự học thì mới thành tài. Một người phải rèn luyện trong khó khăn, lao động chăm chỉ, cần cù mới có được tay nghề cao và làm ra được những sản phẩm tốt, làm giàu cho xã hội. Nhưng sự rèn luyện ấy không phải lúc nào cũng gặp thuận lợi hoàn toàn, cái chính là chúng ta phải biết làm chủ ý chí, nghị lực của mình để vượt qua những khó khăn ấy. Từ rèn luyện nhưng chúng ta cũng phải tự đề ra phương pháp hợp lý. Rèn luyện không có nghĩa là khổ luyện. Rèn luyện phải biết kết hợp giữa những ưu điểm sẵn có của mình và những điều học tập của người khác, biến mặt yếu thành mặt mạnh, được như vậy, chúng ta phải biến dần từng bước, tìm cách khắc phục mọi khó khăn. Người học sinh muốn giỏi toàn diện thì không được nản lòng trước những bài toán hiểm hóc, bài văn khó làm. Hơn nữa, trong cuộc sống chúng ta, tương lai luôn ở phía trước, hiện tại luôn cận kề bên ta nhắc ta không chỉ lúc nào cũng mơ đến một ngày mai tốt đẹp mà phải chịu rèn từ hôm nay. Nói tóm lại, muốn gặt hái được kết quả mỹ mãn, chúng ta phải kiên nhẫn đi từng bước một như câu tục ngữ: Có chí thì nên Thế nhưng, trong thực tế cuộc sống, bên cạnh những tấm gương tốt, còn có những kẻ ngại khó, ngại khổ, nhất là trong giới học sinh chúng ta, còn nhiều bạn nản lòng trước bài toán khó, chùn bước trước bài sử, bài văn dài hoặc coi thường những bài học đơn giản. Không thiếu những bạn có quyết tâm ban đầu nhưng khi đối đầu với khó khăn thì bỏ cuộc. Có người còn quan niệm rằng mình đã đù tài buông xuôi phần rèn luyện, coi thường những ưu điểm của kẻ khác. Và nghiêm trọng hơn cả trong xã hội còn khó khăn hôm nay, có bạn coi thường việc học và cho đó là không cần thiết, không chịu mài sắt. Liệu những người đó có đạt được kết quả như mình mong ước hay không? Chúng ta hãy nhớ: một thiên tài có một phần trăm là năng khiếu còn chín mươi chín phần còn lại là lao động và rèn luyện. Biết bao nhà bác học trên thế giới lúc nhỏ gặp biết bao trở ngại, nhưng bằng quyết tâm và sự kiên trì họ đã vượt qua tất cả để thành đạt trong cuộc đời và cống hiến cho nhân loại những công trình vô giá. Họ đã nên kim như mình mong ước. Ích lợi của việc rèn luyện kiên trì là như thế đấy! Là một học sinh dưới mái trường xã hội chủ nghĩa, chúng ta không chỉ rèn luyện cho mình mà còn góp phần xây đựng cho đất nước mai sau. Đất nước ta hôm nay còn rất nhiều gian khổ, dân tộc ta còn thua kém, thiệt thòi so với các nước, các dân tộc khác. Vì vậy mỗi con người trong chúng ta lại càng phải hiểu rõ và làm lời khuyên của ông bà: Có công mài sắt có ngày nên kim. Con người ta không được cho phép mình lùi bước trước khó khăn và phải hiêu đó là trách nhiệm, là nghĩa vụ đối với Tổ quốc. Vậy chúng ta phải rèn luyện như thế nào để đạt kết quả tốt? Theo em, muốn đạt kết quả tốt trong học tập cũng như trong lao động sản xuất, trước hết, chúng ta phải luôn khiêm tốn tự coi mình là dốt để nhắc nhở bản thân phải luôn học hỏi. Chúng ta không có quyền nản lòng trước công việc khó khăn, không được nản lòng trước gian nan. Hãy luôn nhớ đến sự nhẫn nại của ông cha ta trong lao động sản xuất. Hãy nhớ đến những thành quả lao động mà cha anh chúng ta đã gặt hái mà nhắc nhở mình rằng: Có công mài sắt, có ngày nên kim. Câu tục ngữ là một bài học đối với tất cả mọi người. Đó là một lời khuyên rất chân tình, sâu sắc với những ai còn nóng vội hấp tấp trong công việc và tăng thêm quyết tâm cho những người có ý chí muốn phấn đấu vươn lên. Là học sinh, em luôn coi câu tục ngữ là phương châm là tấm gương để tự rèn luyện bản thân trờ thành con người có ích cho chính mình và cho xã hội như lời Bác Hồ đã khuyên: … Sống ở trên đời người cũng vậy Gian nan rèn luyện mới thành công (Nghe tiếng giã gạo)
Topic: Thinking about the proverb "If hard work sharpens iron, one day you will make money" Assignment We see that there is no victory without encountering difficulties and challenges, no success without having to go through bombs, bullets and thorns. The main thing is whether people are persistent and determined to overcome it or not? Understanding that, since ancient times, our people have reminded each other: If hard work sharpens iron, one day you will make money. This proverb is still an extremely valuable self-training experience today. The proverb is short and concise, but its meaning is great. With a unique metaphor, our ancestors advised us to persevere, be patient and work hard to achieve great results in any job. . No matter how easy something is, we can reap immediate results. Only with merit will there be results. Only by working hard can we overcome hardships and challenges to complete the assigned work. Yes! The proverb is a shining truth, an example for everyone to practice themselves. The truth is concluded through the arduous productive labor of our people. Only by looking at the reality of our lives today can we understand the sophistication of the ancients. A student must spend ten years studying diligently in school before he can be intellectual enough to enter life. In life, we must constantly practice and self-study to become talented. A person must train in difficulty, work hard and diligently to gain high skills and make good products, enriching society. But that training is not always completely favorable, the main thing is that we must know how to control our will and energy to overcome those difficulties. From training, we also have to come up with a reasonable method. Training does not mean practicing hard. Training requires knowing how to combine your existing strengths with what others have learned, turning your weak sides into strong sides. To do so, we must gradually transform step by step, finding ways to overcome all difficulties. Students who want to excel comprehensively should not be discouraged by difficult math problems and difficult essays. Furthermore, in our lives, the future is always ahead, the present is always close to us, reminding us not only to always dream of a better tomorrow but to practice from today. In short, to achieve satisfactory results, we must patiently go step by step like the proverb: If there is a will, there should be However, in real life, besides good role models, there are also people who are afraid of difficulties and suffering, especially among our students, many of whom are discouraged by difficult math problems and falter before history lessons. , long essays or disregard for simple lessons. There is no shortage of people who have initial determination but when faced with difficulties, they give up. Some people even think that they have given up on training and disregard the advantages of others. And most seriously, in today's difficult society, some people despise learning and consider it unnecessary, refusing to sharpen their iron. Will those people achieve the results they desire? Let's remember: a genius is one percent talent and the remaining ninety-nine parts is work and practice. Many scientists in the world encountered many obstacles when they were young, but with determination and perseverance they overcame everything to succeed in life and contribute invaluable works to humanity. They have become golden as I wished. That's the benefit of practicing perseverance! As a student under the roof of a socialist school, we not only train ourselves but also contribute to building the country for the future. Our country today still has many hardships, our people are still inferior and disadvantaged compared to other countries and peoples. Therefore, each of us must understand and follow our grandparents' advice: If you work hard, you will make money. People must not allow themselves to back down in the face of difficulties and must understand that this is their responsibility and duty to the Fatherland. So how do we practice to achieve good results? In my opinion, to achieve good results in studying as well as in productive labor, first of all, we must always humbly consider ourselves ignorant to remind ourselves to always learn. We have no right to be discouraged by difficult work, we must not be discouraged by hardships. Always remember our ancestors' patience in productive labor. Let's remember the fruits of labor that our ancestors have reaped and remind ourselves that: If hard work sharpens iron, one day you will make money. The proverb is a lesson for everyone. That is a very sincere and profound advice for those who are still hasty in their work and increases determination for those who have the will to strive to improve. As a student, I always consider proverbs as a motto and an example to train myself to become a useful person for myself and for society as Uncle Ho advised: … Living in the world of people, too Only with hard practice can you succeed (Hear the sound of rice pounding)
Suy nghĩ về câu tục ngữ: Gần mực thì đen gần đèn thì sáng Hướng dẫn Suy nghĩ về câu tục ngữ: Gần mực thì đen gần đèn thì sáng Trong kho tàng văn học của dân tộc ta đã lưu lại biết bao nhiêu giá trị đặc sắc, đặc biệt là những câu tục ngữ. Nó đã phản ánh lại cuộc sống chân thực của những người nông dân xưa và nay, mang lại những kinh nghiệm mà ông cha ta cũng như những người nông dân để lại bao đời nay. Đọc các câu tục ngữ, ta bắt gặp những hoàn cảnh khác nhau, không thể không nói đến đó là những câu nói về cách nhìn nhận con người của ông cha ta. Điều đó được thể hiện rõ ở câu tục ngữ: “ Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.” Trước hết, câu tục ngữ nào cũng đều mang hai mặt nghĩa cơ bản là nghĩa đen và nghĩa bóng. Câu tục ngữ “ Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” bắt nguồn từ những hình ảnh gần gũi, có thực trong cuộc sống người lao động, nhưng lại mang ý nghĩa hết sức sâu xa. “ Gần mực thì đen” về nghĩa đen thì mang ý khi ở gần mực sẽ bị ngấm màu mực đen của chúng. Đối với nghĩa bóng nó lại mang ý nghãi cao hơn, đó là sống gần những thứ đen tối, xấu xa cũng sẽ trở nên xấu xa như chúng. Nhưng nếu như sống “ gần đèn” tức ở gần những điều tốt lành, sáng sủa tức chúng ta cũng sống lương thiện, lành mạnh hơn. Trong cuộc sống hiện đại như bây giờ, với hình ảnh con người dù cho có làm điều tốt bao nhiêu cũng không ai dể ý tới, cũng không ai tới ủng hộ, tán thưỏng, còn khi làm những điều xấu xa thì cũng không có ai lên án, chỉ trích mà vẫn được làm theo ý của mình. Đó là một trong những nguyên nhân hàng đầu khiến con người ta sống “ gần mực”. Cũng bởi do con người ta chưa thể phân biệt được rõ trắng đen, cái nào tốt, cái nào xấu mà dễ sa vào cạm bẫy của bãi đen của bùn lầy xã hội nhờ vào những lời nói ngon ngọt, dụ dỗ. Thế những, không phải như vậy là cuộc sống sẽ trở nên “ đen đặc”, ta khi sống cạnh môi trường tốt, lành mạnh, với những người sống lương thiện, luôn giúp đỡ người khác thì mỗi chúng ta cũng sẽ thay đổi chính những hành động xấu trước đó của bản thân. Và rồi những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với chúng ta thật nhiều hơn, còn những điều xấu xa sẽ trở nên xa vời ta dần dần và biến mất mãi mãi. Câu tục ngữ đã đem lại một giá trị to lớn, bởi vậy ngay bây giờ, chính cá nhân mỗi người, đặc biệt là học sinh đang ngồi tren ghế nhà trường, hãy nhận thức thật đúng đắn về suy nghĩ và hành động của mình. Không những vậy, hãy lựa chọn cho mình môi trường tốt để ta có thể rèn luyện, tu dưỡng trên con đường đi tới tương lai. Đi đôi với đó, ta cũng cần phê phán nghiêm những hành động xấu xa nhằm ý đồ phá hoại môi trường tươi đẹp quanh ta. “ Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” là câu tục ngữ hết sức ý nghĩa, mang giá trị cả đời người. Câu tục ngữ đã dạy ta cách sống, cách làm người đứng đắn. Chúng ta hãy cùng nhau thực hiện những hành động tốt đẹp dù là nhỏ nhất để giúp cho đất nước, xã hội quanh ta được giày đẹp, yên bình mãi.
Think about the proverb: Near the ink, it's black. Near the lamp, it's bright Instruct Think about the proverb: Near the ink, it's black. Near the lamp, it's bright In our nation's literary treasure, many unique values ​​have been preserved, especially proverbs. It reflects the true life of farmers past and present, bringing back the experiences that our ancestors and farmers left behind for generations. Reading proverbs, we encounter different situations, we cannot help but mention that they are sayings about our ancestors' way of viewing people. That is clearly shown in the proverb: "Near the ink, it is black, near the lamp, it is bright." First of all, every proverb has two basic meanings: literal and figurative. The proverb "Close to ink is black, close to light is bright" originates from close, real images in the lives of workers, but has a very profound meaning. "Close to ink, black" literally means that when you are close to ink, your black ink will be absorbed. As for the figurative meaning, it has a higher meaning, that is, living near dark, evil things will also become evil like them. But if we live "near the lights", that is, near good and bright things, we also live more honestly and healthier. In modern life like now, with the image of people no matter how much good they do, no one pays attention, no one comes to support or praise them, and when they do bad things, no one cares. Anyone who condemns or criticizes can still do as they please. That is one of the leading reasons why people live "close to water". It is also because people cannot clearly distinguish between black and white, which is good and which is bad, so they easily fall into the trap of the black sand of social mud thanks to sweet and seductive words. However, it does not mean that life will become "black", when we live next to a good, healthy environment, with people who live honestly, always helping others, each of us will change ourselves. your previous bad actions. And then the best things will come to us more and more, and the bad things will gradually become farther away from us and disappear forever. The proverb has brought great value, so right now, each individual, especially students sitting in school, should be properly aware of their thoughts and actions. . Not only that, let's choose a good environment for ourselves so we can practice and cultivate on the path to the future. Along with that, we also need to severely criticize evil actions that intend to destroy the beautiful environment around us. "Close to ink, it's black, close to the light, it's bright" is a very meaningful proverb, carrying lifelong value. The proverb teaches us how to live, how to be a decent person. Let's work together to perform even the smallest good actions to help the country and society around us be beautiful and peaceful forever.
Suy nghĩ về câu tục ngữ: Ở hiền gặp lành Hướng dẫn Suy nghĩ về câu tục ngữ: Ở hiền gặp lành Trong kho tàng ca dao dân ca Việt Nam của cha ông ta để lại, với những kinh nghiệm thực tế được đúc rút từ thực tế hằng ngày đã để lại cho đời sau những bài học giá trị to lớn. bàn về luật nhật quả thì có rất nhiều câu nhưng câu tâm đắc nhất vẫn là “Ở hiền gặp lành “ để giáp dục chúng ta phải có cách sống đẹp, hợp với đạo lý mà ông cha ta đã răn dạy. Đầu tiên, “Ở hiền gặp lành” là gì? ở hiền là phải biết yêu thương đối xử tốt với những người xung quanh bằng những biểu hiện cụ thể, Những người ở hiền không bao giờ làm hại tới những người khác, luôn đặt lợi ích chung lên hàng đầu, không ích kỉ tham lam. Còn gặp lành là khi chúng ta làm những việc tốt không tham lam không có sự trục lợi sẽ luôn gặp được may mắn. Chúng ta hãy cùng nhìn những người xung quanh chúng ta, mỗi người một tính cách, có người hiền lành luôn gặp may mắn trong cuộc sống, làm việc gì cũng trôi chảy, thuận buồm xuôi gió còn người độc ác thì làm gì cũng gặp trắc trở sau đó. Vậy làm thế nào để được công nhận là ở hiền? đó là những hành động giúp đỡ người khác, không tham lợi không vì mục đích riêng, và không có những hành động độc ác đối với người khác Câu tục ngữ không chỉ có trong đời thường mà còn được ông cha ta gửi gắm qua rất nhiều chuyện cổ tích như chuyện tấm cám. Tấm sống thật thà tốt bụng cho nên trải qua bao nhiêu khó khăn cuối cùng cũng có được hạnh phúc còn mẹ con cám ác độc chuyên đi hại tâm cuối cùng cũng bị quả báo, nhận lấy cái chết. Đó còn là câu chuyện của chàng thạch sanh thật thà luôn giúp đỡ người xung quanh cuối cùng đã lấy được công chứa còn mẹ con Lý Thông thì độc ác muốn hãm hại Thạch Sanh thì lại bị ông trời hóa thành bọ hung. Bên cạnh đó ta cũng nên nhìn nhận lại câu nói một cách khoa học nhất. Liệu rằng, với thế giới này cứ ở hiền đều đều gặp được hiền không. Thực tế đã chứng minh không phải bao giờ cuộc sống cũng thuận như thế. Có không ít người ở hiền nhưng lại rơi vào hoàn cảnh khó khăn, có cuộc sống hẩm hiu, ngược lại có những kẻ xấu sống ác nhưng vẫn được sung sướng.Nguyên nhân là do xã hội đang phức tạp, thế lực xấu vẫn đang còn tồn tại cho nên luôn gieo thiệt hại cho những người xung quanh. Chúng ta hãy phấn đấu xây dựng một xã hội thật công bằng nhưng việc cải tạo cái cũ, xây dựng cái mới đòi hỏi thời gian. Phải dày công đấu tranh để biến ước mơ thành sự thực. Dù thực tế có phũ phàng thì chúng ta vẫn nên giữ cách sống ở hiền, đó là cách sống đạo đức, mang tới cho tâm hồn mình sự thanh thản. Lòng tốt đặt đúng chỗ sẽ giúp bạn và mọi người xung quanh cảm thấy thoái mái và hạnh phúc hơn. Câu tục ngữ “Ớ hiền gặp lành” khuyến khích chúng ta sống theo lòng nhân ái. Đó chính là phương châm xử thế tích cực. Chúng ta mong cho tất cả những người ở hiền đều gặp lành nhưng cũng phải nhìn nhận trước những khả năng về các diễn biến phức tạp để tránh sự hụt hẫng, bi quan. Mỗi chúng ta không cần hướng thiện mà còn phải kiên trì đấu tranh cho cái thiện.
Think about the proverb: Where kindness meets goodness Instruct Think about the proverb: Where kindness meets goodness In the treasure trove of Vietnamese folk songs left by our ancestors, with practical experiences drawn from everyday reality, we have left behind great valuable lessons for future generations. There are many sentences discussing the law of the sun and fruits, but the most favorite sentence is still "In kindness, good will come" to educate us to have a beautiful way of life, in accordance with the morality that our ancestors taught. First of all, what is the meaning of "Where good comes good"? Being gentle means knowing how to love and treat those around you well with specific expressions. People who are gentle never harm others, always put the common good first, and are not selfish or greedy. . If we have good luck, we will always have good luck when we do good things without being greedy or taking advantage. Let's look at the people around us, each person has a personality, there are gentle people who always have luck in life, do everything smoothly, smooth sailing, and cruel people who do everything. difficulties afterward. So how to be recognized as virtuous? These are actions that help others, do not seek personal gain, and do not act cruelly towards others. The proverb is not only found in everyday life but also conveyed by our ancestors through many fairy tales such as the story of tam bran. Tam lived an honest and kind life, so after going through many difficulties, he finally found happiness, while the mother and daughter, who was cruel and dedicated to harming their hearts, were finally punished and received death. It is also the story of the honest Thach Sanh who always helps those around him and finally gets the credit, while Ly Thong and his mother are cruel and want to harm Thach Sanh but are turned into scarabs by God. Besides, we should also look at the statement in the most scientific way. Is it possible that, in this world, if you stay in the gentle world, you will always meet the gentle? Reality has proven that life is not always so favorable. There are many people who are good people but fall into difficult circumstances and have miserable lives. On the contrary, there are bad people who live evil lives but are still happy. The reason is because society is complicated, bad forces are still present. As long as they exist, they always cause harm to those around them. Let us strive to build a fair society, but renovating the old and building the new requires time. You have to fight hard to turn your dreams into reality. Even if the reality is harsh, we should still maintain a virtuous way of life, which is an ethical way of life, bringing peace to our souls. Kindness in the right place will help you and everyone around you feel more comfortable and happier. The proverb "Good will bring kindness" encourages us to live according to kindness. That is the motto of positive behavior. We hope that all people in good health will have good luck, but we must also recognize the possibility of complicated developments in advance to avoid disappointment and pessimism. Each of us not only needs to aim for goodness, but also must persistently fight for goodness.
Suy nghĩ về câu “Học để biết, học để làm, học để chung sống, học để tự khẳng định mình” – Ngữ văn 12 Hướng dẫn Nghị luận xã hội về quan điểm học tập Đề bài: Anh chị hãy viết một bài văn (khoảng 600 chữ) trình bày quan điểm của mình về mục đích học tập do UNESCO đề xướng: “Học để biết, học để làm, học để chung sống, học để tự khẳng định mình” Hướng dẫn làm bài Người viết cần hiểu đúng ý nghĩa của bốn vế (cũng là bốn luận điểm) và dụng ý của cách sắp xếp thứ tự các vế trong phương châm học tập do UNESCO nêu lên, từ đó, thấy được vai trò của phương châm này đối vói từng cá nhân và đối với mọi quốc gia. Bài viết có thể triển khai các ý chính sau: – Ngày nay, với xu thế toàn cầu hoá, quan điểm về việc học tập của con người trên thế giới càng gần gũi nhau hơn. Đó là lí do để Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hoá cua Liên hợp quốc UNESCO đề xướng mục đích học tập cho công dân của mọi quốc gia trên thế giới: Học để biết, học để làm, học để chung sống, học để tự khẳng định mình. Quan điểm rõ ràng, hiện đại như vậy về việc học tập là điều rất đáng để mọi người, nhất là những người ở tuổi cắp sách đến trường, phải nghiêm túc suy nghĩ. – Học tập trước hết là để thoả mãn nhu cầu nhận thức của con người. Thế giới tự nhiên, xã hội xung quanh ta, kể cả chính bản thân con người ta đều ẩn chứa nhiều điều bí ẩn. Biết bao câu hỏi đặt ra mà ta đâu dễ gì tìm thấy ngay câu trả lời. Tại sao trái đất quay quanh mặt trời? Tại sao bốn mùa trong năm thời tiết khác nhau? Tại sao con người ta trưởng thành theo thời gian và có những thay đổi về tâm sinh lí? Ấy là chưa nói đến vô số những kiến thức phức tạp, khó hiểu ở mọi ngành khoa học nhiều khi rất xa lạ với trình độ của số đông. Thế nhưng, vấn đề dù khó khăn, bí ẩn đến đâu cũng có thể tìm thấy chìa khoá để giải mã. Chiếc chìa khoá vạn năng đó không có gì khác hơn ngoài hai chữ “học tập”. Chính nhờ học tập mà loài người đã chiếm lĩnh được kho tri thức khổng lồ như hiện nay. Chính nhờ việc học mà khoa học đã có những bước tiến thần kì. – Học để biết dĩ nhiên là quan trọng, nhưng nếu chỉ dừng lại ở đó, thì tri thức cũng chỉ là một mớ lí thuyết suông, vô ích. Tiếng Việt có từ “học hành”, nghe rất đơn giản, nhưng ngẫm kĩ, khá sâu sắc. Nó chứng tỏ, cha ông chúng ta chưa bao giờ coi nhẹ việc áp dụng những điều hiểu biết vào công việc thực tế. Học mà không hành thì chỉ là mọt sách, hư danh. Hành mà không học thì khó đạt hiệu quả. Cả hai mặt có quan hệ hữu cớ, hỗ trợ cho nhau. Nhiều nhà tư tưởng lớn cũng có quan điểm tương tự. Khổng Tử cho rằng: học mà lại được thực hành những điều đã học, chẳng phải là vui hay sao? {“Học nhi thời tập chi bất diệc duyệt hồ”). Nguyễn Trãi cũng từng chiêm nghiệm: “Nên thợ nên thầy vì có học”. – Học để làm là một quan điểm đã được khẳng định. Trước hết nó đề cao mục đích của “học” đối với “làm”, sau đó, nó cho thấy sự tác động của “làm” trở lại đối với việc “học”. Khi nhận thức được rằng: học không phải để tích chứa tri thức, khoe mẽ hiểu biết, mà để áp dụng vào cuộc sống, giải quyết những công việc cụ thể vói hiệu quả cao nhất, thì sự học đã có một phương hướng đúng đắn, một mục đích thiết thực. Ta biết rằng, biển kiến thức thì mênh mông, quỹ thời gian và khả năng của con người lại có hạn. Vì vậy, việc học tập của mỗi người phải có lựa chọn, định hướng cụ thể. Học cái gì, cần trang bị những tri thức nào phù hợp với năng lực, hữu dụng trong thực tế, đó là những câu hỏi mà mỗi cá nhân phải tự trả lời. – Thời đại ngày nay, viễn cảnh con người một quốc gia trở thành công dân toàn cầu đã dần dần là một thực tế. Trái đất trở thành “thế giới phẳng”. Tuy nhiên, có một thực tế khác cũng cần phải quan tâm: con người ở các quốc gia sẽ có những khác biệt nhau về tôn giáo, phong tục, văn hoá. Vì vậy, muốn có sự hợp tác hiệu quả, rất cần sự hiểu biết để tôn trọng lẫn nhau. Một nhà đầu tư người Mĩ muốn làm ăn ở Việt Nam không thể không tìm hiểu đặc điểm tâm lí, tính cách, văn hoá của người Việt. Một thanh niên Việt muốn tìm việc ở một công ti nước ngoài, nhất thiết phải hiểu biết những yếu tố quan trọng của cộng đồng mà mình sẽ hoà nhập, cộng tác. Như vậy, học để chung sống đã là điều kiện tồn tại tất yếu của con người trong cuộc sống hiện đại. – Quan điểm về học tập mà UNESCO nêu lên thật dễ hiểu, gần gũi. Nó không chỉ định hướng cho các nhà lãnh đạo hoạch định chính sách giáo dục của quốc gia mình, mà là phương châm thiết thực cho mỗi người. Tuy nhiên, để biến tư tưởng ấy thành hành động cụ thể, rất cần nỗ lực không ngừng của cá nhân. Đối với học sinh chúng ta, việc khắc ghi và thực hiện phương châm ấy là điều kiện, cần thiết để chúng ta vững bước trên con đường đến với tương lai.
Think about the sentence "Learning to know, learning to do, learning to live together, learning to assert yourself" - Literature 12 Instruct Social discourse on learning perspectives Topic: Please write an essay (about 600 words) presenting your views on the purpose of learning proposed by UNESCO: "Learning to know, learning to do, learning to live together, learning to assert yourself" Instructions for homework The writer needs to understand the correct meaning of the four clauses (also the four arguments) and the intention of the order of the clauses in the learning motto raised by UNESCO, from there, see the role of this motto for students. for each individual and for all countries. The article can develop the following main ideas: – Today, with the trend of globalization, the views on learning of people around the world are closer to each other. That is the reason why the United Nations Educational, Scientific and Cultural Organization UNESCO promotes the purpose of learning for citizens of every country in the world: Learning to know, learning to do, learning to live together, Learn to assert yourself. Such a clear, modern perspective on learning is something that everyone, especially those of school age, should seriously think about. – Learning is first of all to satisfy human cognitive needs. The natural world, the society around us, and even ourselves all contain many mysteries. So many questions arise but we cannot easily find the answers right away. Why does the earth revolve around the sun? Why do the four seasons of the year have different weather? Why do people mature over time and have physiological and psychological changes? Not to mention the countless complex and difficult-to-understand knowledge in all branches of science that are often very unfamiliar to the level of the majority. However, no matter how difficult or mysterious the problem is, the key to decoding it can be found. That master key is nothing more than the word "learning". It is thanks to learning that humanity has possessed the huge store of knowledge it has today. It is thanks to learning that science has made miraculous progress. – Learning to know is of course important, but if it stops there, knowledge is just a bunch of empty, useless theories. Vietnamese has the word "study", which sounds very simple, but when you think about it carefully, it is quite profound. It proves that our ancestors never underestimated the application of knowledge to practical work. Studying without practicing is just a bookworm and a vain person. Practicing without learning is difficult to achieve results. Both sides have a relationship and support each other. Many great thinkers also have similar views. Confucius said: Isn't it fun to learn and practice what you have learned? {“When students practice, they can't fly through the lake”). Nguyen Trai also contemplated: "You should become a worker and become a teacher because you are educated." – Learning to do is a confirmed viewpoint. First of all, it highlights the purpose of "learning" over "doing", then, it shows the impact of "doing" back on "learning". When you realize that learning is not to accumulate knowledge or show off your understanding, but to apply it to life and solve specific tasks with the highest efficiency, then learning has the right direction. right, a practical goal. We know that the ocean of knowledge is vast, but human time and abilities are limited. Therefore, each person's learning must have specific choices and orientations. What to learn, what knowledge to equip that is appropriate to your abilities and useful in practice, these are questions that each individual must answer for themselves. – In today's era, the prospect of a country's people becoming global citizens has gradually become a reality. The Earth becomes a "flat world". However, there is another reality that also needs attention: people in different countries will have differences in religion, customs, and culture. Therefore, to have effective cooperation, it is necessary to understand and respect each other. An American investor who wants to do business in Vietnam cannot help but learn about the psychological, personality, and cultural characteristics of Vietnamese people. A young Vietnamese person who wants to find a job at a foreign company must understand the important elements of the community in which he or she will integrate and collaborate. Thus, learning to live together is an indispensable condition for human existence in modern life. – The perspective on learning that UNESCO raises is easy to understand and approachable. It not only guides leaders in planning their country's education policies, but is a practical motto for each person. However, to turn that thought into concrete action, it requires constant personal effort. For our students, engraving and implementing that motto is a necessary condition for us to firmly step on the path to the future.
Đề bài: Suy nghĩ về câu "Nhiễu điều phủ lấy giá gương. Người trong một nước phải thương nhau cùng" Bài làm Từ xưa đến nay, dân tộc Việt nam ta luôn đề cao tư tưởng nhân ái, một đạo lí cao đẹp. Bởi vì chúng ta đều là con Rồng cháu Tiên, đều được sinh ra từ cha Lạc Long Quân và mẹ Âu Cơ nên truyền thống "Lá lành đùm lá rách" cũng được phát huy qua nhiều thế hệ. Những tình cảm cao quí ấy được kết tinh, hội tụ và phản ánh qua những tác phẩm văn học dân tộc. Chúng ta hãy cùng tìm hiểu những vấn đề trên qua bài chứng minh dưới đây. Nói văn học dân tộc ta luôn ca ngợi lòng nhân ái và tình yêu thương giữa người và người quả không sai. Trước hết Văn học của ta đề cập đến tình cảm trong gia đình, bởi gia đình là nơi con người sinh ra và lớn lên, là chiếc nôi khởi nguồn và nuôi dưỡng của lòng nhân ái. Trong đó thì tình mẫu tử là cao quí hơn cả. Hình ảnh cậu bé Hồng trong tác phẩm “những ngày thơ ấu”, đã cho chúng ta thấy rằng: “tình mẫu tử là nguồn thiêng liêng và kì diệu, là mối dây bền chặt không gì chia cắt được”. Cậu bé Hồng phải sống trong cảnh mồ côi, chịu sự hành hạ của bà cô, cha mất, mẹ phải đi tha hương cầu thực, ấy vậy mà cậu không hề oán giận mẹ mình, ngược lại lại vô cùng kính yêu, nhờ thương mẹ. Câu chuyện đã làm rung động biết bao trái tim của độc giả. Không chỉ phản ánh tình mẫu tử, văn học còn cho ta thấy một tình cảm vô cùng đẹp đẽ, sâu sắc không kém, đó là tình cảm vợ chồng. Tiểu thuyết “tắt đèn” của nhà văn Ngô Tất Tố là minh chứng rõ nét nhất cho điều này. Nhân vật chị Dậu được tác giả khắc họa thành một người phụ nữ điển hình nhất trong những năm 30-40. Chị là một người vợ thương chồng, yêu con, luôn ân cần, nhẹ nhàng chăm sóc cho chồng dù trong hoán cảnh khó khăn, nguy khốn như thế nào. Chị Dậu đã liều mình, đánh trả tên người nhà lí trưởng để bảo vệ cho chồng, một việc mà ngay cả đàn ông trong làng cũng chưa dám làm. Quả là đáng quí phải không các bạn! Thật đúng với câu ca dao: “Thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn” Và chắc hẳn, những người nào đã và đang học cấp II đều biết đến truyện “cuộc chia tay của những con búp bê”. Thật cảm động khi chứng kiến cảnh 2 anh em Thành và Thủy chia tay nhau đầy nước mắt. Qua đó, văn học đã gửi đến chúng ta một tình cảm gắn bó giữa anh em với nhau trong gia đình: "Anh em như thể tay chân rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần” Từ tình yêu thương trong gia đình, mở rộng ra ngoài xã hội thì có tình yêu đôi lứa, tình bạn bè… hay nói chung đó là tình yêu thương đồng loại mà văn học cũng như người xưa luôn để cập đến qua các câu ca dao như: “Nhiễu điều phủ lấy giá gương Người trong một nước phải thương nhau cùng” Cũng với ‎ nghĩa đó, người xưa lại nghĩ ra truyền thuyết “con Rồng cháu Tiên” giúp ta hiểu rõ hơn về từ “đồng bào”. Theo truyền thuyết thì mẹ Âu Cơ và cha Lạc Long Quân đã sinh ra một trăm trứng và nở ra trăm con, 50 người con xuống biển sau này trở thành người miền xuôi, còn 50 người con khác lên núi sau này trở thành các dân tộc miền núi. Trước khi đi, Lạc Long Quận có dặn Âu Cơ rằng: sau này có gì khó khăn thì giúp đỡ nhau. Điều đó cho thấy người xưa còn nhắc nhở con cháu phải biết thương yêu, tương trợ nhau. Mỗi khi miền nào trên đất nước ta có hoạn nạn, thiên tai lũ lụt thì những nơi khác đều hướng về nơi ấy, chung sức chung lòng quyên góp, ủng hộ vật chất lẫn tinh thần. Điều đó thể hiện tinh thần đoàn kết tương trợ của nhân dân ta đối với nhau. Ngoài đời sống là thế, còn trong những câu chuyện cổ tích thì sao? Truyện cổ tích không đơn thuần chỉ là những câu chuyện hư cấu, tưởng tượng mà thông qua đó cha ông ta muốn gửi gắm những suy nghĩ, tình cảm, thể hiện những ước mơ, niềm tin về công lí. Và hơn thế nữa là tư tưởng nhân đạo của dân tộc ta, được lột tả một cách sâu sắc qua câu chuyện cổ tích “Thạch sanh” quen thuộc. Nhân vật Thạch sanh đại diện cho chính nghĩa, hiền hậu, vị tha, dũng cảm, sẵn sàng tha thứ cho mẹ con Lí Thông, người đã bao lần tìm cách hãm hại mình. Không những thế, khi 18 nước chư hầu kéo quân sang đánh Thạch Sanh nhằm cướp lại công chúa, chàng đã sử dụng cây đàn thần của mình để thức tỉnh binh lính, làm cho binh lính lần lượt xếp giáp quy hàng mà không cần động đến đao binh. Chẳng những thế, chàng lại mang cơm thết đãi họ trước khi rút về nước. Điều này làm ta chợt nhớ đến bài ” Bình Ngô Đại Cáo” của Nguyễn Trãi với tư tưởng nhân đạo cao cả: “Đem đại nghĩa để thắng hung tàn Lấy trí nhân để thay cường bạo” Rồi câu chuyện “sọ dừa” cũng không kém phần ‎í nghĩa. Tình thương người được thể hiện qua tình cảm của cô con gái út đối với sọ dừa. Cô út vẫn đưa cơm, chăm sóc sọ dừa một cách tận tình mà không hề quan tâm đến hình dáng xấu xí của chàng. Điều này nhắc nhở chúng ta không nên phân biệt đối xử với người tàn tật, có hình dáng xấu xí, đánh giá con người qua vẻ bề ngoài bởi vì: “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”. Con người thực sự của mỗi người chính là ở trong tâm hồn, tấm lòng của họ. Bên cạnh việc ca ngợi những con người “thương người như thể thương thân”, văn học cũng phê phán những kẻ ích kỉ, vô lương tâm. Đáng ghê sợ hơn nữa là những người cạn tình máu mủ. Điển hình là nhân vật bà cô trong truyện “những ngày thơ ấu”, một người độc ác, “bề ngoài thơn thớt nói cười-mà trong nham hiểm giết người không dao”. Bà cô nỡ lòng nào lại nói xấu, sỉ nhục mẹ bé Hồng trước mặt bé-đứa cháu ruột của mình, lẽ ra bà cô phải đối xử tốt với bé Hồng để bù đắp lại những mất mát mà bé phải hứng chịu. Hay trong tiểu thuyết “Tắt đèn”, nhà văn Ngô Tất Tố đã cho chúng ta thấy sự tàn ác, bất nhân của tên cai lệ và người nhà lí trưởng. Chúng thẳng tay đánh đập những người thiếu sưu, đến những người phụ nữ chân yếu tay mềm như chị Dậu mà chúng cũng không tha. Thật là một bọn mất hết tính người. Còn những cấp bậc quan trên thì sao? Ông quan trong truyện “sống chết mặc bay” là tiêu biểu cho tầng lớp thống trị, quan lại ngày xưa. Trong cảnh nguy cấp, dân nhân đội gió, tắm mưa cứu đê thì quan lại ngồi ung ung đánh tổ tôm. Trước tình hình đó, ngoại trừ những tên lòng lang dạ sói như tên quan hộ đê thì có ai mà không thương xót đồng bào huyết mạch. Ngay cả khi có người vào báo đê vỡ mà hắn còn không quan tâm, bảo lính đuổi ra ngoài. Thật là lũ người bất nhân vô lương tâm phải không các bạn! Đến cuối truyện, khi quan lớn ù ván bài to thì cả làng ngập nước, nhà cửa lúa mà bị cuốn trôi hết, tình cảnh thật thảm sầu. Chính cao trào đó đã lên án gay gắt tên quan hộ đê, hay chính là đại diện cho tầng lớp thống trị, dửng dưng trước sinh mạng của biết bao người dân. Thật đau xót cho số phận người dân thời ấy! Qua những tác phẩm văn học ở trên, chúng ta có thể thấy được rằng: văn học Việt Nam luôn để cao lòng nhân ái” Nhiễu điều phủ lấy giá gương. Người trong một nước phải thương nhau cùng”, và cũng lên án kịch liệt những kẻ thờ ơ, vô trách nhiệm. Đây cũng là minh chứng rõ nét cho tư tưởng nhân đạo, tình yêu thương cao cả… đã trở thành một truyền thống cao đẹp, quý báu của dân tộc ta. Chúng ta cần phải biết yêu thương người khác, biết giúp đỡ nhau trong công việc cũng như trong học tâp để cùng nhau tiến bước trong cuộc sống, chung tay xây dựng đất nước giàu mạnh. Như nhà thơ Tố Hữu đã viết: “Còn gì đẹp trên đời hơn thế Người yêu người sống để yêu nhau”.
Đề bài: Suy nghĩ về câu "Nhiễu điều phủ lấy giá gương. Người trong một nước phải thương nhau cùng" Bài làm Từ xưa đến nay, dân tộc Việt nam ta luôn đề cao tư tưởng nhân ái, một đạo lí cao đẹp. Bởi vì chúng ta đều là con Rồng cháu Tiên, đều được sinh ra từ cha Lạc Long Quân và mẹ Âu Cơ nên truyền thống "Lá lành đùm lá rách" cũng được phát huy qua nhiều thế hệ. Những tình cảm cao quí ấy được kết tinh, hội tụ và phản ánh qua những tác phẩm văn học dân tộc. Chúng ta hãy cùng tìm hiểu những vấn đề trên qua bài chứng minh dưới đây. Nói văn học dân tộc ta luôn ca ngợi lòng nhân ái và tình yêu thương giữa người và người quả không sai. Trước hết Văn học của ta đề cập đến tình cảm trong gia đình, bởi gia đình là nơi con người sinh ra và lớn lên, là chiếc nôi khởi nguồn và nuôi dưỡng của lòng nhân ái. Trong đó thì tình mẫu tử là cao quí hơn cả. Hình ảnh cậu bé Hồng trong tác phẩm “những ngày thơ ấu”, đã cho chúng ta thấy rằng: “tình mẫu tử là nguồn thiêng liêng và kì diệu, là mối dây bền chặt không gì chia cắt được”. Cậu bé Hồng phải sống trong cảnh mồ côi, chịu sự hành hạ của bà cô, cha mất, mẹ phải đi tha hương cầu thực, ấy vậy mà cậu không hề oán giận mẹ mình, ngược lại lại vô cùng kính yêu, nhờ thương mẹ. Câu chuyện đã làm rung động biết bao trái tim của độc giả. Không chỉ phản ánh tình mẫu tử, văn học còn cho ta thấy một tình cảm vô cùng đẹp đẽ, sâu sắc không kém, đó là tình cảm vợ chồng. Tiểu thuyết “tắt đèn” của nhà văn Ngô Tất Tố là minh chứng rõ nét nhất cho điều này. Nhân vật chị Dậu được tác giả khắc họa thành một người phụ nữ điển hình nhất trong những năm 30-40. Chị là một người vợ thương chồng, yêu con, luôn ân cần, nhẹ nhàng chăm sóc cho chồng dù trong hoán cảnh khó khăn, nguy khốn như thế nào. Chị Dậu đã liều mình, đánh trả tên người nhà lí trưởng để bảo vệ cho chồng, một việc mà ngay cả đàn ông trong làng cũng chưa dám làm. Quả là đáng quí phải không các bạn! Thật đúng với câu ca dao: “Thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn” Và chắc hẳn, những người nào đã và đang học cấp II đều biết đến truyện “cuộc chia tay của những con búp bê”. Thật cảm động khi chứng kiến cảnh 2 anh em Thành và Thủy chia tay nhau đầy nước mắt. Qua đó, văn học đã gửi đến chúng ta một tình cảm gắn bó giữa anh em với nhau trong gia đình: "Anh em như thể tay chân rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần” Từ tình yêu thương trong gia đình, mở rộng ra ngoài xã hội thì có tình yêu đôi lứa, tình bạn bè… hay nói chung đó là tình yêu thương đồng loại mà văn học cũng như người xưa luôn để cập đến qua các câu ca dao như: “Nhiễu điều phủ lấy giá gương Người trong một nước phải thương nhau cùng” Cũng với ‎ nghĩa đó, người xưa lại nghĩ ra truyền thuyết “con Rồng cháu Tiên” giúp ta hiểu rõ hơn về từ “đồng bào”. Theo truyền thuyết thì mẹ Âu Cơ và cha Lạc Long Quân đã sinh ra một trăm trứng và nở ra trăm con, 50 người con xuống biển sau này trở thành người miền xuôi, còn 50 người con khác lên núi sau này trở thành các dân tộc miền núi. Trước khi đi, Lạc Long Quận có dặn Âu Cơ rằng: sau này có gì khó khăn thì giúp đỡ nhau. Điều đó cho thấy người xưa còn nhắc nhở con cháu phải biết thương yêu, tương trợ nhau. Mỗi khi miền nào trên đất nước ta có hoạn nạn, thiên tai lũ lụt thì những nơi khác đều hướng về nơi ấy, chung sức chung lòng quyên góp, ủng hộ vật chất lẫn tinh thần. Điều đó thể hiện tinh thần đoàn kết tương trợ của nhân dân ta đối với nhau. Ngoài đời sống là thế, còn trong những câu chuyện cổ tích thì sao? Truyện cổ tích không đơn thuần chỉ là những câu chuyện hư cấu, tưởng tượng mà thông qua đó cha ông ta muốn gửi gắm những suy nghĩ, tình cảm, thể hiện những ước mơ, niềm tin về công lí. Và hơn thế nữa là tư tưởng nhân đạo của dân tộc ta, được lột tả một cách sâu sắc qua câu chuyện cổ tích “Thạch sanh” quen thuộc. Nhân vật Thạch sanh đại diện cho chính nghĩa, hiền hậu, vị tha, dũng cảm, sẵn sàng tha thứ cho mẹ con Lí Thông, người đã bao lần tìm cách hãm hại mình. Không những thế, khi 18 nước chư hầu kéo quân sang đánh Thạch Sanh nhằm cướp lại công chúa, chàng đã sử dụng cây đàn thần của mình để thức tỉnh binh lính, làm cho binh lính lần lượt xếp giáp quy hàng mà không cần động đến đao binh. Chẳng những thế, chàng lại mang cơm thết đãi họ trước khi rút về nước. Điều này làm ta chợt nhớ đến bài ” Bình Ngô Đại Cáo” của Nguyễn Trãi với tư tưởng nhân đạo cao cả: “Đem đại nghĩa để thắng hung tàn Lấy trí nhân để thay cường bạo” Rồi câu chuyện “sọ dừa” cũng không kém phần ‎í nghĩa. Tình thương người được thể hiện qua tình cảm của cô con gái út đối với sọ dừa. Cô út vẫn đưa cơm, chăm sóc sọ dừa một cách tận tình mà không hề quan tâm đến hình dáng xấu xí của chàng. Điều này nhắc nhở chúng ta không nên phân biệt đối xử với người tàn tật, có hình dáng xấu xí, đánh giá con người qua vẻ bề ngoài bởi vì: “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”. Con người thực sự của mỗi người chính là ở trong tâm hồn, tấm lòng của họ. Bên cạnh việc ca ngợi những con người “thương người như thể thương thân”, văn học cũng phê phán những kẻ ích kỉ, vô lương tâm. Đáng ghê sợ hơn nữa là những người cạn tình máu mủ. Điển hình là nhân vật bà cô trong truyện “những ngày thơ ấu”, một người độc ác, “bề ngoài thơn thớt nói cười-mà trong nham hiểm giết người không dao”. Bà cô nỡ lòng nào lại nói xấu, sỉ nhục mẹ bé Hồng trước mặt bé-đứa cháu ruột của mình, lẽ ra bà cô phải đối xử tốt với bé Hồng để bù đắp lại những mất mát mà bé phải hứng chịu. Hay trong tiểu thuyết “Tắt đèn”, nhà văn Ngô Tất Tố đã cho chúng ta thấy sự tàn ác, bất nhân của tên cai lệ và người nhà lí trưởng. Chúng thẳng tay đánh đập những người thiếu sưu, đến những người phụ nữ chân yếu tay mềm như chị Dậu mà chúng cũng không tha. Thật là một bọn mất hết tính người. Còn những cấp bậc quan trên thì sao? Ông quan trong truyện “sống chết mặc bay” là tiêu biểu cho tầng lớp thống trị, quan lại ngày xưa. Trong cảnh nguy cấp, dân nhân đội gió, tắm mưa cứu đê thì quan lại ngồi ung ung đánh tổ tôm. Trước tình hình đó, ngoại trừ những tên lòng lang dạ sói như tên quan hộ đê thì có ai mà không thương xót đồng bào huyết mạch. Ngay cả khi có người vào báo đê vỡ mà hắn còn không quan tâm, bảo lính đuổi ra ngoài. Thật là lũ người bất nhân vô lương tâm phải không các bạn! Đến cuối truyện, khi quan lớn ù ván bài to thì cả làng ngập nước, nhà cửa lúa mà bị cuốn trôi hết, tình cảnh thật thảm sầu. Chính cao trào đó đã lên án gay gắt tên quan hộ đê, hay chính là đại diện cho tầng lớp thống trị, dửng dưng trước sinh mạng của biết bao người dân. Thật đau xót cho số phận người dân thời ấy! Qua những tác phẩm văn học ở trên, chúng ta có thể thấy được rằng: văn học Việt Nam luôn để cao lòng nhân ái” Nhiễu điều phủ lấy giá gương. Người trong một nước phải thương nhau cùng”, và cũng lên án kịch liệt những kẻ thờ ơ, vô trách nhiệm. Đây cũng là minh chứng rõ nét cho tư tưởng nhân đạo, tình yêu thương cao cả… đã trở thành một truyền thống cao đẹp, quý báu của dân tộc ta. Chúng ta cần phải biết yêu thương người khác, biết giúp đỡ nhau trong công việc cũng như trong học tâp để cùng nhau tiến bước trong cuộc sống, chung tay xây dựng đất nước giàu mạnh. Như nhà thơ Tố Hữu đã viết: “Còn gì đẹp trên đời hơn thế Người yêu người sống để yêu nhau”.
Suy nghĩ về câu: Thật thà là cha thằng dại Dàn ý Mở bài: Đã từ rất lâu, thật thà là một phẩm chất quý báu của con người trong cuộc sống. Thế nhưng, đôi khi, sự “thật thà” lại khiến cho con người gặp nhiều phiền toái, thậm chí còn bị chê bai như câu tục ngữ: “Thật thà là cha thằng dại”. Tại sao lại như vậy? Thân bài: viết thành từng phần, đoạn Giải thích câu tục ngữ: Chuyển ý: Trước hết chúng ta cần hiểu thế nào là “Thật thà là cha thằng dại”. “Thật thà” có nghĩa là trung thực, thẳng thắn, không gian dối đối với mọi người. “Cha”: là người có công sinh thành, dưỡng dục. Còn “thằng dại” được hiểu là một người khờ dại, là người làm điều dại dột. Suy cho cùng, câu tục ngữ mang hàm ý thật thà sinh ra dại dột. Hay nói ngắn gọn hơn “Thật thà là dại”. Tại sao “Thật thà là cha thằng dại”? Chuyển ý: Câu tục ngữ trên là vô lí chăng? Vậy chẳng phải ông cha lại khuyên chúng ta đừng nên thật thà? Thực sự mà nói, thật thà vẫn là một đức tính tốt đẹp ngàn đời. Là bài học cha mẹ dạy cho con cái từ thuở lên ba. Tuy nhiên, trong cuộc sống, không phải lúc nào chúng ta cũng nên “thật thà”. Nhiều người ngay thẳng có những khi bị cô lập, thậm chí là trù dập. Ngay chính nhiều bậc cha mẹ muốn giữ thân cho con luôn khuyên rằng: “Đừng có thật thà quá mà chuốc họa vào thân”. Thực tế có những công nhân đứng lên tố cáo sai phạm của các xí nghiệp, nhà máy, họ thắng kiện rồi bị cho… nghỉ việc. Cứ như thể chúng ta đang sống chung với bệnh giả dối và nó đã là… người bạn quá thân quen. Thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng…(điều này thật ra mình không dại mà chỉ vì người khác không đón nhận sự chân thành của mình. Một doanh nhân trên thế giới rằng: “nói dối khi cần và nói thật khi có thể”. Tức là khi cần vẫn có thể nói dối và chỉ nói thật khi điều mình nói ra không ảnh hưởng đến người khác, không ảnh hưởng đến mình và những mối quan hệ khác.Người quá thật thà không dễ thành công? Vì vậy, “thật thà” không đúng lúc, đúng nơi thật sự chính là “cha thằng dại”. Tìm thêm lí lẽ, dẫn chứng… Chúng ta cần phải làm gì? Thời gian im lặng để suy nghĩ đó cũng chính là thời gian giúp người thật thà làm chủ được cảm xúc của mình. Khi đã làm chủ được mình, họ sẽ tìm ra được cách nói thế nào sẽ mang lại hiệu quả nhất. Tuy nhiên, đó chỉ là cách điều trị để giảm bớt triệu chứng, để không nói ra những câu nói “hớ hênh”. Không dễ chữa được “bệnh” thật thà, vì nó là bẩm sinh, là tố chất của con người. Thật thà đúng thời điểm. (Ta nghĩ nên thay từ “thật thà” bằng từ “trung thực”. Những lời nói thật rất khó tiếp thu. Vậy ta nên nêu cao tinh thần trung thực thì hơn. Chúng ta không nói dối, không làm sai và khi cần thì ta sẽ thẳng thắn. Ta nói là “khi cần” vì trong những trường hợp khác, tự nhiên bạn sẽ bị đi vào thế cô lập. Những lời nói quá thẳng thắn có thể gây tổn thương, thậm chí khắc cốt ghi tâm vào lòng người nghe như một sự nhẫn tâm. Vậy, khẳng định: thật thà, thẳng thắn là đúng nhưng phải biết hành động đúng thời điểm, đúng người). Kết bài: Câu tục ngữ trên thật sâu sắc, khuyên chúng ta cần khéo léo trong giao tiếp ứng xử. Nói thật đôi khi có hại mà ngược lại nói dối lắm lúc lại là điều cần thiết trong cuộc sống. Bản thân là học sinh, ta cần rèn luyện nhiều đức tính tốt đẹp như nhân ái. dũng cảm, kiên trì… trong đó không thể thiếu trung thực. Tuy nhiên, mỗi người cần vận dụng một cách linh động không nên cứng nhắc để dẫn đến nhiều điều không hay.
Think about the sentence: Honesty is the father of a fool Outline Introduction: For a long time, honesty has been a valuable human quality in life. However, sometimes, "honesty" causes people to encounter many troubles, and is even criticized like the proverb: "Honesty is the father of fools". Why is that? Body of the essay: write into parts and paragraphs Explanation of the proverb: Change of meaning: First of all, we need to understand what "Honestness is the father of fools". “Honesty” means being honest, straightforward, and not lying to everyone. “Father”: is the person who has the merit of giving birth and raising a child. And "fool" is understood as a foolish person, someone who does foolish things. After all, the proverb implies that honesty breeds foolishness. Or to put it more succinctly, "To be honest is to be foolish." Why is “honesty the father of a fool”? Change of thought: Is the above proverb unreasonable? So don't our ancestors advise us not to be honest? Honestly speaking, honesty is still a good virtue for thousands of years. This is a lesson parents teach their children from the age of three. However, in life, we should not always be "honest". Many upright people are sometimes isolated, even oppressed. Even many parents who want to preserve their children's lives always advise: "Don't be too honest and bring trouble to yourself." In fact, there are workers who stand up to denounce violations of factories and factories, they win the lawsuit and then are fired... from their jobs. It's as if we are living with a fake disease and it has become... a very familiar friend. The medicine is bitter, the truth hurts... (Actually, I'm not stupid, it's just because others don't accept my sincerity. A businessman in the world said: "lie when necessary and tell the truth when possible". That means you can still lie when necessary and only tell the truth when what you say does not affect others, yourself or other relationships. People who are too honest do not easily succeed? Therefore, "honesty" at the wrong time and right place is really "the father of a fool". Find more reasons, evidence... What do we need to do? Silent time to think is also the time to help honest people control their emotions. Once they have mastered themselves, they will find the most effective way to speak. However, that is only a treatment to reduce symptoms, so as not to say "indiscreet" statements. It is not easy to cure the "disease" of honesty, because it is innate, a human quality. Honesty at the right time. (I think we should replace the word "honest" with the word "honest". Truthful words are very difficult to accept. So we should enhance the spirit of honesty. We do not lie, do not do wrong, and when necessary then I will be frank. I say "when necessary" because in other cases, you will naturally go into isolation. Words that are too frank can be hurtful, even taken to heart The listener's heart feels like callousness. So, it is affirmed: being honest and straightforward is right, but you must know how to act at the right time and with the right person). Conclusion: The above proverb is very profound, advising us to be skillful in communication and behavior. Telling the truth is sometimes harmful, but on the contrary, lying is sometimes necessary in life. As students, we need to practice many good qualities such as kindness. Courage, perseverance... honesty is indispensable. However, each person needs to use it flexibly and not rigidly, which can lead to many bad things.
Suy nghĩ về câu: ‘Hận thù người khác là mất mát lớn nhất đối với bản thân’ – Ngữ Văn 12 Hướng dẫn Nghị luận xã hội về tác hại của lòng hận thù Đề bài: Hận thù người khác là mất mát lớn nhất đối với bản thân. Anh (chị) có tán thành quan điểm trên hay không? Vì sao? Viết bài văn (khoảng 600 chữ) bày tỏ quan điểm của mình. Hướng dẫn làm bài Đề bài yêu cầu người viết nêu quan điểm của mình về tác hại của lòng hận thù. Để khẳng định được sự đúng đắn của ý kiến trên, cần phải trả lời các câu hỏi sau: Hận thù là gì? Tại sao hận thù người khác lại là mất mát lớn nhất với bản thân? Liệu con người có thể không có hận thù không? Làm thế nào để con người không rơi vào hận thù mù quáng? Bài viết có thể triền khai các ý chính sau: – Theodor Mommsen, nhà sử học, nhà văn Đức nổi tiếng khẳng định: Lịch sử không bao giờ được viết mà không với yêu thương hoặc căm hận. Điều đó có nghĩa là, yêu thương và thù hận luôn là hai mặt tồn tại của một vấn đề. Nhưng, nếu luôn giữ hận thù trong lòng, liệu có nên không? Vì thế, bàn về điều này, có ý kiến cho rằng: Hận thù người khác là mất mát lờn nhất đối với bản thân. – Hận thù thường xuất phát từ một nguyên nhân nào đó. Có thể, do bị phản bội, do ngưòi khác gây đau khổ cho mình, cũng có thể, do đối lập quan điểm, dẫn đến mình là người bị hại… Có vô vàn nguyên nhân dẫn đến hận thù. Bởi hận thù, báo thù như tiềm ẩn muôn thưở trong lòng người. Những lời hứa, lời nguyền trả thù phần nào đó làm con người ta nguôi ngoai nỗi đau khổ, nỗi thất vọng khi mình bị hãm hại, bị xúc phạm. Lịch sử của nhân loại, trong suốt bao nhiêu thế kỉ qua, đã ghi lại không ít những cuộc báo thù, mà nguyên nhân chính là do lòng thù hận… – Như vậy, hận thù là căn nguyên của mọi bất hạnh trên thế gian. Vì hận thù, thế giới mói có chiến tranh. Vì hận thù, ngưòi tốt có thể sẽ trở thành kẻ xấu. Vì hận thù, lòng người không còn thanh thản, bình yên. Nhưng, liệu có nên không cổ hận thù không? Thật khó để nói rằng, ai đó cả đời không có hận thù. Giữa những ngày chống Mĩ ác liệt nhất, Xuân Diệu, trong một bài thơ nổi tiếng đã khẳng định: Yêu với căm hai đợt sóng ào ào/ vỗ bên mình dội mãi tới trăng sao (Những đêm hành quân). Đó là khi lòng căm thù xuất phát từ nguyên nhân chính đáng: kẻ thù ngang nhiên giày xéo quê hương, có dã tâm thôn tính đất nước ta. Lúc đó, căm thù là động lực để chúng ta bảo vệ nền độc lập của chính mình. Vì thế, ca dao Việt Nam mói có câu: Thù này ắt hẳn còn lâu/ Trồng tre thành gậy gặp đâu đánh què. – Có ý kiến cho rằng: Bóng tối không thể xua tan bóng tối, chỉ ánh sáng mới làm được. Hận thù không thể xua đuổi hận thù, chỉ tình yêu mới làm được. Mọi hận thù đều có thể xoá bỏ, mọi lỗi lầm đều có thể tha thứ. Để có được điều đó, lòng khoan dung, sự nhân hậu chính là sức mạnh, là động lực để con người có thể xích lại gần nhau hơn. Để có thể tha thứ, chúng ta đừng nhìn vào những lời thiệt hơn bên ngoài mà hãy lắng nghe lương tâm mình nói gì và nghĩ về những điều đã xảy với mình. Chúng ta đã từng phạm sai lầm và đã từng nhiều lần được tha thứ, vậy chúng ta có thể tha thứ cho người khác hay không? Mình tha thứ được cho người khác, cũng có nghĩa là mình sẽ được nhiều hơn: được nhận từ người khác lòng biết ơn, được thanh thản, được thanh lọc tâm hồn.
Think about the sentence: 'Hatred by others is the greatest loss to oneself' - Literature 12 Instruct Social commentary on the harmful effects of hatred Topic: Hating others is the greatest loss to yourself. Do you agree with the above point of view or not? Why? Write an essay (about 600 words) expressing your opinion. Instructions for homework The essay asks the writer to state his or her opinion on the harmful effects of hatred. To confirm the correctness of the above opinion, it is necessary to answer the following questions: What is hatred? Why is hatred for others the greatest loss to oneself? Can people not have hatred? How do people not fall into blind hatred? The article can develop the following main ideas: – Theodor Mommsen, famous German historian and writer, affirmed: History is never written without love or hatred. That means, love and hatred are always two sides of the same problem. But, if we always keep hatred in our hearts, should we? Therefore, discussing this, there is an opinion that: Hating others is the greatest loss to oneself. – Hatred often comes from a certain cause. Maybe, because of being betrayed, because other people cause pain to us, or maybe, because of opposing views, we are the victim... There are countless reasons that lead to hatred. Because hatred and revenge are eternally hidden in people's hearts. Promises and curses of revenge partly relieve people of their pain and disappointment when they are harmed or insulted. The history of mankind, throughout the past centuries, has recorded many revenge attacks, the main cause of which was hatred... – Thus, hatred is the root of all misfortune in the world. Because of hatred, the world has war. Because of hatred, good people can become bad people. Because of hatred, people's hearts are no longer serene and peaceful. But, should we not hold grudges? It's hard to say that someone doesn't have hatred all their life. In the midst of the fiercest anti-American days, Xuan Dieu, in a famous poem, affirmed: Love with hatred, two rushing waves / flapping beside you, reverberating until the moon and stars (Marching nights). That is when hatred comes from a legitimate cause: the enemy blatantly tramples our homeland, has the intention to annex our country. At that time, hatred was the driving force for us to protect our own independence. That's why Vietnamese folk songs have a saying: This enemy will surely last a long time/ If you grow bamboo into a stick, you will be crippled. – There is an opinion that: Darkness cannot dispel darkness, only light can do it. Hate cannot drive out hate, only love can. All hatred can be erased, all mistakes can be forgiven. To achieve that, tolerance and kindness are the strength and motivation for people to come closer together. To be able to forgive, we should not look at the outside words, but listen to what our conscience says and think about what happened to us. We have made mistakes and been forgiven many times, so can we forgive others? If we forgive others, it also means we will receive more: receive gratitude from others, be at peace, and have our souls purified.
Suy nghĩ về câu: “Chiến trường thử thách người dũng cảm, cơn giận thử thách người khôn ngoan, khó khăn thử thách bạn bè” – Ngữ văn 12 Hướng dẫn Nghị luận xã hội về tình bạn Đề bài “Chiến trường thủ thách người dũng cảm, cơn giận thử thách người khôn ngoan, khó khăn thử thách bạn bè”. Quan điểm của anh (chị) về câu ngạn ngữ trên của người Nga (trình bày trong một bài văn khoảng 600 chữ) Hướng dẫn làm bài: Câu ngạn ngữ có ba vế, như vậy, tự nó đã là ba luận điểm rõ ràng. Người viết phải trả lời các câu hỏi: Tại sao nói, chiến trường là nơi thử thách người dũng cảm? Vì sao cơn giận thử thách người khôn ngoan? Vì sao khó khăn thử thách bạn bè? Trong ba vế, trọng tâm của vấn đề dồn vào vế thứ ba, vì thế, phải tập trung triển khai kĩ hơn vế này. Bài viết có thể triển khai các ý chính sau: – Không có giá trị nào được khẳng định mà không qua sự kiểm chứng bằng những cách riêng. Sự kiểm chứng càng khắt khe, kết luận rút ra càng đáng tin. Với con người, đó là những thử thách. Thử thách có thể đánh bật những gì không thể trụ vững, ngược lại, đó cũng là điều kiện để người ta khẳng định những phẩm chất của mình. Điều này được người Nga đúc rút trong câu ngạn ngữ: “Chiến trường thử thách người dũng cảm, cơn giận thử thách người khôn ngoan, khó khăn thử thách bạn bè”. – Nếu chiến trường là nơi thử thách người dũng cảm, thì cơn giận lại có tác dụng thử thách người khôn ngoan. Giận dữ là trạng thái tâm lí thường tình của con người. Đó là sự phản ứng tức thì trước những gì mà con người cảm thấy bất như ý. Giận vì bị vu khống, bôi nhọ. Giận vì bị lật lọng, lừa đảo. Giận vì bị đối xử bất công. Giận vì bị phản bội… Có trăm ngàn lí do khơi lên ngọn lửa tức giận ở con người. Mức độ giận dữ của con người cũng khác nhau, tuỳ vào tính cách. Có những người khôn ngoan bình tĩnh, nuốt giận vào lòng, tìm nguyên nhàn để hoá giải. Kết quả, mọi chuyện được giải quyết một cách êm thấm. Ngược lại, có người bừng bừng nộ khí, giận dữ ngút tròi, muốn triệt hạ ngay đối thủ. Đúng như dân gian đã nói, “no mất ngon, giận mất khôn”, người nóng nảy bao giờ cũng thiếu sáng suốt khi giải quyết mâu thuẫn. Họ có thể nói những câu không nên nói, có thể làm những điều lẽ ra không nên làm. Vì những câu nói, những cách hành xử như thế mà nhiều mối quan hệ vốn tốt đẹp trước đây bị đổ vỡ một cách đáng tiếc. – Với kiểu suy luận tương tự, từ hai vế trên, câu ngạn ngữ đi đến khẳng định điều thứ ba: khó khăn thử thách bạn bè. Có thể diễn đạt điều này theo một cách khác: trong khó khăn, mới biết bạn bè là người thế nào. Xưa nay, đã là bạn bè thân tình thì phải thấu hiếu và chia sẻ với nhau trong mọi cảnh ngộ. Bạn bè quây quần bên nhau khi vui vẻ, lúc bình an là lẽ thường, không có gì đáng nói. Nhưng trong hoạn nạn, khó khăn mà vẫn gắn bó thuỷ chung thì đó mói là biểu hiện của tình cảm sắt son. Trong lúc khó khăn mà bạn bè vẫn giữ được tình cảm bền chặt, sâu nặng với nhau quả là điều không dễ. Bởi vì, tình cảm ấy phải thể hiện bằng sự giúp đỡ nhiệt tình, vô tư cả về vật chất lẫn tinh thần. Thậm chí, nhiều khi cần đến cả sự xả thân hi sinh. Ta từng biết có người bao nhiêu năm trời cõng bạn đi học. Có những người cưu mang bạn mình khi sa cơ thất thế. Có những người nâng đỡ bạn bè những lúc sảy bước, sa chân. Ngay cả khi bạn vướng vào vòng lao lí, bị tù tội, vẫn không hề xa lánh. Đó là những bằng chứng sinh động cho thấy khó khăn thực sự là yếu tố thử thách tình cảm bạn bè. Những tình cảm hời hợt, nông cạn sẽ bị lật tẩy. Những tình cảm chân thành, sâu sắc sẽ được chứng minh.
Think about the sentence: "The battlefield tests the brave, anger tests the wise, difficulties test friends" - Literature 12 Instruct Social commentary on friendship Topic “The battlefield tests the brave, anger tests the wise, difficulties test friends.” Your opinion on the above Russian proverb (presented in an essay of about 600 words) Instructions for doing the assignment: The proverb has three parts, so in itself it is three clear arguments. The writer must answer the questions: Why is it said that the battlefield is a place that tests the brave? Why does anger test the wise? Why is it difficult to test friends? Of the three parts, the focus of the problem is on the third part, so we must focus on developing this part more carefully. The article can develop the following main ideas: – No value can be affirmed without being verified in specific ways. The more rigorous the verification, the more reliable the conclusions drawn. For humans, those are challenges. Challenges can knock out what cannot stand, on the contrary, it is also a condition for people to affirm their qualities. This is summarized by the Russian proverb: "Battlefield tests the brave, anger tests the wise, difficulties test friends." – If the battlefield is a place to test the brave, then anger has the effect of testing the wise. Anger is a normal human psychological state. It is an immediate reaction to what people feel is unsatisfactory. Angry at being slandered and defamed. Angry at being exposed and scammed. Angry at being treated unfairly. Angry at being betrayed... There are hundreds of thousands of reasons that ignite the fire of anger in people. People's anger levels also vary, depending on personality. There are wise people who calm down, swallow their anger, and find leisure to resolve it. As a result, everything was resolved smoothly. On the contrary, there are people who are filled with anger and anger, wanting to immediately destroy their opponents. Just as the folk saying goes, "when you're full you lose your appetite, when you're angry you lose your wisdom", hot-tempered people always lack wisdom when resolving conflicts. They can say things that shouldn't be said, can do things that shouldn't be done. Because of such sayings and behaviors, many previously good relationships have unfortunately broken down. – With a similar type of reasoning, from the above two clauses, the proverb goes to affirm the third thing: difficulties test friends. We can express this in another way: in difficulties, we know what kind of person our friends are. In the past, since we were close friends, we had to understand and share with each other in every situation. Friends gathering together when happy and peaceful is normal, nothing worth mentioning. But in times of trouble and difficulty, if you still stick together faithfully, that is a sign of eternal love. In difficult times, it is not easy for friends to still maintain strong and deep feelings for each other. Because, that feeling must be expressed through enthusiastic and selfless help, both materially and spiritually. Sometimes even self-sacrifice is needed. I once knew someone who carried his friend to school for many years. There are people who support their friends when they are down and out. There are people who support friends when they stumble or fall. Even when you are caught in a cycle of labor or imprisonment, you still do not stay away. These are vivid evidence that difficulties are truly factors that test friendships. Superficial and shallow emotions will be exposed. Sincere and deep feelings will be proven.
Suy nghĩ về câu: “Khát vọng vươn lên phía trước, đó chính là mục đích cuộc sống” – Ngữ Văn 12 Hướng dẫn Nghị luận xã hội về nghị luận sống Đề bài “Khát vọng vươn lên phía trước, đó chính là mục đích cuộc sống”. Anh (chị) hãy viết một bài văn khoảng 600 chữ trình bày quan điểm của mình về câu nói trên của M. Gorki. Hướng dẫn làm bài Câu này đòi hỏi người viết phải hiểu được bản chất của khát vọng, phân biệt được khát vọng và dục vọng, thấy được khát vọng là động lực chân chính thúc đẩy con người đi đến thành công. Nói cách khác, mục đích của cuộc sống chính là khát vọng vươn lên phía trước. Từ nhận thức chung, rút ra bài học thiết thực cho bản thân. Bài viết có thể triển khai các ý chính sau: – Khát vọng là mong muốn, đòi hỏi của nội tâm với một sức thôi thúc mạnh mẽ, quyết liệt nhằm hướng tới việc thực hiện những dự định cao cả, tốt đẹp. Bên cạnh khát vọng còn có dục vọng. Chúng đều là nguồn sức mạnh vô hình, nhưng một bên hướng tới mục đích cao đẹp, một bên nhằm thoả mãn những ham muốn của cá nhân, thậm chí là những thèm muốn thấp hèn. Chẳng hạn, muốn có một vị trí cao trồng xã hội để được cống hiến nhiều hơn, có điều kiện thực thi những dự án lớn lao vi lợi ích cộng đồng là khát vọng, nhưng giành giật, tranh chấp quyền lực để được thể hiện quyền uy và để hưởng thụ cá nhân lại là dục vọng. – Trong câu nói của mình, M. Gorki muốn đề cập đến một biểu hiện cụ thể của khát vọng con người: khát vọng vươn lên phía trước. Vươn lên phía trước nghĩa là luôn hướng tới những gì cao xa hơn hiện tại. Nói cách khác, đó là sự phát triển, sự tiến bộ. Chẳng hạn, đã có tri thức, cần học hỏi nữa để tri thức giàu có thêm. Đã gặt hái được những thành công, phải làm sao để thành công hơn nữa. Người có khát vọng vươn lên phía trước thi không bao giờ thoả mãn với thực tại, mà sẽ vạch ra một lộ trình để phấn đấu không ngừng trong tương lai – Khát vọng thường không mơ hồ, mà bao giờ cũng gắn với một vấn đề cụ thể của đời sống, vì thế, nó luôn luôn đi đôi với mục đích. Ta đang nghèo ư? Vậy phải tìm cách để thoát nghèo và sau đó trở nên sung túc hơn. Ta chưa vững vàng về chuyên môn ư? Vậy phải quyết liệt hơn nữa trong học tập và làm việc để bù đắp những thiếu hụt về kiến thức, nâng cao năng lực nghề nghiệp của mình. Ta còn thiếu kĩ năng sống ư? Vậy phải tìm cách tự trang bị cho mình những kĩ năng cần thiết để thích ứng với cuộc sống hiện đại. Đó đều là biểu hiện của khát vọng vươn lên phía trước, và nó chưa bao giờ xa rời những mục đích thiết thực do chính con người đặt ra một cách có ý thức. Hiện nay, tên tuổi cúa Nick Vujicic hẳn nhiều người biết đến. Sinh ra bị khuyết tật, không chân, không tay, ngỡ sống được đã là khó, vậy mà không ngờ, nhờ khát vọng, trí tuệ và bản lĩnh, Nick đã kiên trì khắc phục khó khăn để có thể làm được mọi việc như người bình thường: vệ sinh cá nhân, nấu nướng, bơi lội, chơi thể thao… Hơn thế, anh còn tự trang bị cho mình một vốn học vấn sâu rộng để viết sách và diễn thuyết ở hàng chục quốc gia trên thế giới, trở thành một diễn giả nổi tiếng và là một biểu tượng về nghị lực sống cho tất cả mọi người, đặc biệt là những người khuyết tật. Một con người như thế hoàn toàn có thẩm quyền để truyền đến cho nhân loại thông điệp: Đừng bao giờ từ bỏ khát vọng – tên một cuốn sách nổi tiếng của anh. Khát vọng được đề cập đến trong cuốn sách là khát vọng vươn lên, để không bao giờ gục ngã trước những đòn nghiệt ngã của số phận – điều rất gẳn gũi với tư tưởng của M. Gorki. – Từ câu nói của Gorki, rút ra bài học cho bản thân. (Lưu ý: Ý này, thí sinh cần viết một cách chân thành, thiết thực, xuất phát từ hoàn cảnh riêng của bản thân, tránh kiểu viết sáo rỗng.)
Think about the sentence: "The desire to move forward, that is the purpose of life" - Literature 12 Instruct Social discourse on living discourse Topic "The desire to move forward is the purpose of life." Please write an essay of about 600 words presenting your opinion on the above statement of M. Gorki. Instructions for homework This sentence requires the writer to understand the nature of desire, distinguish between desire and desire, and see that desire is the true motivation that drives people to success. In other words, the purpose of life is the desire to move forward. From common awareness, draw practical lessons for yourself. The article can develop the following main ideas: – Aspiration is an inner desire and demand with a strong and determined urge towards realizing noble and good plans. Besides desire, there is also desire. They are both invisible sources of power, but one is aimed at a noble purpose, the other is aimed at satisfying personal desires, even vile desires. For example, wanting a high position in society to be able to contribute more and have the conditions to implement great projects for the benefit of the community is an aspiration, but fighting for and competing for power to express Power and personal enjoyment are desires. – In his statement, M. Gorki wanted to mention a specific expression of human aspiration: the desire to move forward. Moving forward means always aiming for something higher than the present. In other words, it is development, progress. For example, if you have knowledge, you need to learn more to enrich your knowledge. Having achieved success, what should we do to be even more successful? People who have the desire to move forward will never be satisfied with reality, but will chart a path to strive continuously in the future. – Desire is usually not vague, but is always associated with a specific problem in life, so it always goes hand in hand with the goal. Am I poor? So we must find a way to escape poverty and then become more prosperous. Am I not yet professionally stable? So we must be more drastic in studying and working to make up for the lack of knowledge and improve our professional capacity. Do we still lack life skills? So we must find a way to equip ourselves with the necessary skills to adapt to modern life. These are all manifestations of the desire to move forward, and it has never strayed from the practical goals consciously set by people themselves. Nowadays, Nick Vujicic's name must be known to many people. Born with a disability, without legs or arms, he thought that living would be difficult, but unexpectedly, thanks to his desire, intelligence and bravery, Nick persevered in overcoming difficulties to be able to do everything as expected. ordinary people: personal hygiene, cooking, swimming, playing sports... Moreover, he also equipped himself with an extensive education to write books and lecture in dozens of countries around the world, Becoming a famous speaker and a symbol of vitality for everyone, especially people with disabilities. Such a person has complete authority to convey to humanity the message: Never give up desire - the name of his famous book. The desire mentioned in the book is the desire to rise up, to never fall before the harsh blows of fate - something very close to M. Gorki's thoughts. – From Gorki's words, draw lessons for yourself. (Note: Candidates need to write this idea sincerely and practically, coming from their own circumstances, avoiding cliché writing.)
Suy nghĩ về câu:“Khí, kiêng nhất là hung hăng; tâm, kiêng nhất là hẹp hòi; tài, kiêng nhất là bộc lộ” – Ngữ Văn 12 Hướng dẫn Nghị luận về thái độ sống Đề bài Người Trung Hoa có câu: “Khí, kiêng nhất là hung hăng; tâm, kiêng nhất là hẹp hòi; tài, kiêng nhất là bộc lộ”. Trình bày quan điểm của anh (chị) về câu danh ngôn trên đây trong một bài văn khoảng 600 chữ. Hướng dẫn làm bài Ba khía cạnh được nêu ở đề này là ba vấn đề quan trọng làm nên nhân cách của con người. Để giải quyết vấn đề, người viết không chỉ phải hiểu các khái niệm khí, tâm, tài cũng như những biểu hiện của chúng trong thực tế, mà còn phải trả lời thoả đáng những câu hỏi: Tại sao khí thì kiêng nhất là hung hăng? Tại sao tâm thi kiêng nhất là hẹp hòi? Vì sao tài thì kiêng nhất là bộc lộ? Nhận thức được những điều cần tránh đó, cá nhân cần có thái độ sống thế nào cho đúng? Bài viết có thể triển khai các ý chính sau: – Sinh ra trên đời, dù muốn hay không, con người cũng tự hình thành một nhân cách. Nhân cách ấy tốt xấu thế nào tuỳ thuộc vào trình độ nhận thức và hành vi của cá nhân. Người Trung Quốc quan niệm, làm nên nhân cách con người là ba vấn đề: khí, tâm, tài. Trên cơ sở đó, họ đưa ra một lòi khuyên rất đáng suy ngẫm: “Khí, kiêng nhất là hung hăng; tâm, kiêng nhất là hẹp hòi; tài, kiêng nhất là bộc lộ”. – Khí là gì? Khí là khí chất, là tính khí, tính cách của con người. Trong cuộc sống, sự êm đềm được tạo nên bởi hoà khí; sự sục sôi là do nộ khí. Hung hăng, dữ dằn, nóng nảy hay dịu dàng, mát mẻ, hiền hoà,… đều là những dạng tính khí khác nhau của con người. Thực tế, đã có bao nhiêu chuyện đáng tiếc xảy ra do thái độ hung hăng. Trong gia đình, thói hung hăng có thể dẫn đến cảnh vợ chồng chia tay nhau. Ngoài xã hội, sự hung hăng có thể khiến bạn bè bỏ nhau, nhân viên chán người quản lí. Có những tướng lĩnh ngoài mặt trận, chỉ vì bừng bừng nộ khí mà đưa ra những quyết định hấp tấp, vội vã, dẫn đến thảm bại. Có những doanh nhân chỉ vi nóng giận trong chốc lát mà bị đối tác quay lưng lại, đánh mất cơ hội vàng trong kinh doanh… Vì vậy, kìm hãm bản thân, nhẹ nhàng, bình tĩnh trong mọi tình huống là phương cách hữu hiệu để chê ngự con ngựa bất kham trong bản thân là thói hung hăng. – Tâm là gì? Tâm là tấm lòng. Tấm lòng có thể có trăm ngàn biểu hiện khác nhau, nhưng chung quy, vẫn là tình cảm, thái độ, cách đối xử với người khác. Tốt hay xấu, trong sáng hay đen tối, rộng lượng hay hẹp hòi, ngay thẳng hay quanh co… đó là những đối cực thường được nói tới khi đánh giá cái tâm của con người. Ở mặt trái, mặt không hoàn hảo của cái tâm, theo quan niệm của người Trung Quốc, hẹp hòi là điều đáng sợ nhất. Sở dĩ kẻ hẹp hòi không thích đánh giá công bằng về người khác, vì nếu đánh giá như vậy, họ sợ người khác hơn mình, cần phải dìm người ta xuống thì mình mới nổi bật. Xét cho cùng, hẹp hòi cũng là một cách khẳng định mình, nhưng là cách hết sức tiêu cực. Đó cũng là một biểu hiện của thói ích kỉ. Hậu quả của sự hẹp hòi là triệt tiêu động lực vươn lên của chính mình. Kẻ hẹp hòi sẽ tự tạo ra một hình ảnh xấu của bản thân trước mắt người khác. Một khi anh cố tình bất công trong nhìn nhận, đánh giá; một khi anh có những động cơ thiếu trong sáng trong các mối quan hệ, thì dù muốn hay không, anh cũng đã tự bộc lộ bản chất của mình. Sống ở đời này, gieo gì gặt nấy, có cho thì có nhận. Cho nên, kẻ hẹp hòi thì cũng đừng mong nhận được sự bao dung,.rộng lượng của người đời. Từ những góc nhìn ấy, có thể thấy hẹp hòi đích thực là một thứ kẻ thù mà ta cần phải tránh xa. – Tài là gì? Theo cách hiểu thông thường, tài là một thứ năng lực nổi trội của con người, thể hiện ở lối tư duy, ở cách giải quyết những vấn đề của thực tiễn. Tài năng của con người rất đa dạng. Có người nhờ tài năng mà học giỏi. Có người nhờ tài năng mà có đưọ’c công trình nghiên cứu xuất sắc. Có người nhờ tài năng mà tạo nên những tác phẩm nghệ thuật độc đáo. Có người nhờ tài năng mà thành đạt về chính trị. Tóm lại, bất cứ lĩnh vực nào cũng có những biểu hiện của tài năng. – Trong thời đại ngày nay, tài năng luôn được khuyến khích, coi trọng. Không ai có quyền ngăn cấm người khác thể hiện tài năng. Hơn thế, nhà nước cũng như các tổ chức phi chính phủ còn có các quỹ hỗ trợ, phát triển tài năng. Việc khuyên khích tài năng sẽ là một động lực không nhỏ kích thích hiệu quả công việc của mọi người. Tuy nhiên, với cá nhân, thái độ khiêm tốn là điều rất cần thiết. Không ngại thể hiện tài năng trong lĩnh vực hoạt động của mình, nhưng cũng cần tránh tâm lí khoe tài. Sự khoe khoang, dù bất cứ lí do gì, cũng là điều không nên. Hãy để hiệu quả công việc tự nó nói lên tất cả.
Think about the sentence: “The best thing to abstain from is being aggressive; mind, abstain from being narrow-minded; "The best thing to avoid is to reveal talent" - Literature 12 Instruct Essay on life attitude Topic The Chinese have a saying: “The best thing to abstain from is being aggressive; mind, abstain from being narrow-minded; Diet Resources is disclosed". Present your opinion on the above quote in an essay of about 600 words. Instructions for homework The three aspects mentioned in this topic are three important issues that make up human personality. To solve the problem, the writer must not only understand the concepts of qi, mind, and wealth as well as their manifestations in reality, but also must satisfactorily answer the questions: Why is qi best avoided? pungent? Why is the most abstinent poetic mind narrow-minded? Why is it best to avoid revealing talent? Being aware of these things to avoid, what is the correct attitude to life that an individual needs to have? The article can develop the following main ideas: – Born into the world, whether we like it or not, people also form a personality. How good or bad that personality is depends on the individual's level of awareness and behavior. The Chinese believe that creating a person's personality consists of three issues: energy, mind, and talent. On that basis, they give a piece of advice worth pondering: "The best thing to avoid is being aggressive; mind, abstain from being narrow-minded; Diet Resources is disclosed". – What is gas? Qi is a person's temperament, temperament, and personality. In life, peace is created by harmony; The boiling is due to anger. Aggressive, fierce, hot-tempered or gentle, cool, gentle,... are all different types of human temperament. In fact, many unfortunate things have happened due to aggressive attitudes. In the family, aggression can lead to separation between husband and wife. In society, aggression can cause friends to leave each other and employees to become bored with their managers. There are generals on the front who, just because of anger, make rash decisions, leading to catastrophic failure. There are businessmen who just get angry for a moment and are turned away by their partners, losing a golden opportunity in business... Therefore, restraining yourself, being gentle and calm in all situations is an effective way. To tame the unruly horse within oneself is an aggressive habit. – What is mind? Mind is the heart. The heart can have hundreds of thousands of different expressions, but in the end, it is still feelings, attitudes, and ways of treating others. Good or bad, pure or dark, generous or narrow, upright or crooked... these are the polar opposites often mentioned when evaluating the human mind. On the dark side, the imperfect side of the mind, according to Chinese beliefs, narrow-mindedness is the scariest thing. The reason why narrow-minded people do not like to make fair assessments of others is because if they do so, they are afraid of others being better than them, and need to put them down so that they can stand out. After all, narrow-mindedness is also a way to assert oneself, but it is a very negative way. That is also a manifestation of selfishness. The consequence of narrow-mindedness is to destroy one's own motivation to rise. Narrow-minded people will create a bad image of themselves in the eyes of others. Once you are intentionally unfair in your perception and evaluation; Once you have impure motives in relationships, whether you like it or not, you will reveal your true nature. Living in this life, you reap what you sow. If you give, you receive. Therefore, narrow-minded people should not expect to receive tolerance and generosity from people. From those perspectives, it can be seen that narrow-mindedness is truly an enemy that we need to stay away from. – What is wealth? According to common understanding, talent is an outstanding human ability, expressed in the way of thinking and in the way of solving practical problems. Human talents are very diverse. Some people study well thanks to their talent. Some people, thanks to their talent, have excellent research projects. Some people create unique works of art thanks to their talent. Some people, thanks to their talent, become politically successful. In short, any field has manifestations of talent. – In today's era, talent is always encouraged and valued. No one has the right to prevent others from expressing their talents. Furthermore, the state as well as non-governmental organizations also have funds to support and develop talent. Encouraging talent will be a great motivation to stimulate everyone's work efficiency. However, for individuals, a humble attitude is essential. Don't be afraid to show off your talent in your field of activity, but you also need to avoid showing off your talent. Boasting, whatever the reason, is not advisable. Let work efficiency speak for itself.
Suy nghĩ về câu:“Sự tôn trọng có được không phải là món quá ban phát. Muốn được người khác tôn trọng, bạn phải tự mình kiếm lấy” – Ngữ văn 12 Hướng dẫn Nghị luận xã hội về sự tôn trọng Đề bài Trên môt loạt áp phích được treo trang trọng tại nhiều cơ sở giáo dục, đào tạo có dòng chữ: “Sự tôn trọng có được không phải là món quá ban phát. Muốn được người khác tôn trọng, bạn phải tự mình kiếm lấy”. Anh (chị) hãy viết bài văn (khoảng 600 chữ) trình bày suy nghĩ của mình về lời khuyên ấy. Hướng dẫn làm bài: Thực chất vấn đề câu hỏi đưa ra là: Giá trị cá nhân của mỗi một con người được đưa đến từ đâu? Ai là người có thể giúp ta khẳng định được mình trong cuộc sống? Cần đặc biệt chú ý các cụm từ: sự tôn trọng, món quà ban phát, tự mình kiếm lấy. Ngoài việc phải giải thích cụm từ sự tôn trọng, cũng cần chỉ ra được nghĩa bóng của hai cụm từ còn lại. Bài viết cần có được sự liên hệ cá nhân sâu sắc, hướng đến xác lập một phương châm sống tích cực, rõ ràng. Bài viết có thể triển khai các ý chính sau: – Ai sống ở trên đời mà chẳng muốn được khẳng định mình và được người đời tôn trọng. Được tôn trọng quả là hạnh phúc. Nó là dấu hiệu hiển nhiên chứng tỏ ta có một giá trị nhất định giữa cộng đồng. Tuy nhiên, đúng như điều đã ghi trên một tấm áp phích hay được chọn treo tại nhiều cơ sở giáo dục, đào tạo, sự tôn trọng hoàn toàn không phải một món quà được ai đó hào phóng ban tặng mà là kết quả của sự cố gắng phấn đấu của bản thân mỗi con người. – Có thể có người sẽ nghi ngờ tính chân lí của lời khuyên này. Chẳng phải ở trên đời có nhiều kẻ không cần cố gắng gì, không cần phải vất vả tìm kiếm ở đâu cũng có được sự tôn trọng đó sao? Ta đi xế hộp, ta xài hàng hiệu, ta sở hữu những vật dụng đắt tiền,.có thể ta đã trở thành tâm điểm của những ánh nhìn ngưỡng mộ. Khi tà phô trương gia thế, rất có thể khiến nhiều người thán phục. Nhưng, tất cả những điều vừa kể có thực thuộc về phạm trù “tôn trọng” mà ta đang bàn? Có thể nói ngay rằng, ở đây dường như có một sự nhầm lẫn – nhầm lẫn giữa sự tôn trọng mang đầy tính văn hoá dựa trên một cách đánh giá đầy lí tính với sùng phục mù quáng dựa trên những mặc cảm về thân phận hay một sự a dua có tính bầy đàn. Không, đó không thể được xem là sự tôn trọng đích thực! Tin vào sự “tôn trọng” kiểu đó là một ngộ nhận tai hại. – Thái độ tôn trọng thường gắn với sự đánh giá mang tính khẳng định. Tuy nhiên, sự đánh giá đó chỉ có ý nghĩa, chỉ đáng tin khi nó phù hợp với đối tượng được đánh giá. Một con người chỉ đáng được tôn trọng khi tự họ tạo được một giá trị, tất nhiên, đó phải là giá trị thật chứ không phải giá trị ảo, và đó phải là giá trị do ta gây dựng chứ không phải giá trị vay mượn. Nếu ta chưa nhận được sự tôn trọng của người xung quanh, của cộng đồng, điều đó có nghĩa là ta chưa có được một giá trị đáng để xung quanh thừa nhận. Ta không thể oán trách ai mà chỉ có thể tự trách mình. – Lời khuyên trên tấm áp phích là một lời khuyên đúng đắn. Nó kêu gọi ở mỗi người ý thức tự khẳng định. Nó xác nhận mối quan hệ chặt chẽ giữa các thành viên trong một cộng đồng. Nó cũng báo trước những thách thức mà ta phải vượt qua để tự xác lập một giá trị giữa cuộc đòi.
Think about the sentence: “Respect is not something that is given too much. If you want to be respected by others, you have to earn it yourself" - Literature 12 Instruct Social discourse on respect Topic On a series of posters solemnly hung at many educational and training establishments, there are the words: "Respect is not something that is given too much. If you want to be respected by others, you have to earn it yourself." Please write an essay (about 600 words) explaining your thoughts about that advice. Instructions for doing the assignment: In essence, the question is: Where does the personal value of each person come from? Who can help us assert ourselves in life? Pay special attention to the phrases: respect, gift, self-earning. In addition to explaining the phrase respect, it is also necessary to point out the figurative meanings of the other two phrases. The article needs to have a deep personal connection, aiming to establish a clear, positive life motto. The article can develop the following main ideas: – Who lives in this world and doesn't want to assert themselves and be respected by people. Being respected is truly happiness. It is an obvious sign that we have a certain value among the community. However, just as it is written on a poster often chosen to hang at many educational and training establishments, respect is absolutely not a gift generously given by someone but is the result of dedication. each person's own efforts. – Maybe some people will doubt the truth of this advice. Aren't there many people in the world who don't need to make any effort, don't need to work hard to find respect anywhere? We drive fast cars, we use branded goods, we own expensive items, maybe we have become the center of admiring glances. When evil flaunts its family background, it is likely to make many people admire it. But, do all of the things just mentioned really belong to the category of "respect" that we are discussing? It can be said right away that there seems to be a confusion here - confusion between cultural respect based on a rational assessment and blind devotion based on inferiority complex. a herd-like contemplation. No, that cannot be considered true respect! Believing in that kind of "respect" is a harmful misconception. – A respectful attitude is often associated with affirmative evaluation. However, that assessment is only meaningful and trustworthy when it is suitable for the object being evaluated. A person only deserves respect when they create a value themselves, of course, it must be real value, not virtual value, and it must be a value we build, not a borrowed value. . If we have not received the respect of the people around us and the community, it means that we do not have a value worthy of recognition by those around us. We cannot blame anyone but can only blame ourselves. – The advice on the poster is sound advice. It calls for each person to have a sense of self-affirmation. It confirms the close relationship between members of a community. It also foretells the challenges that we must overcome to establish our own values ​​in the midst of battle.
Suy nghĩ về danh và lợi trong cuộc sống hiện nay Hướng dẫn Hai chữ danh và lợi làm điên đảo lòng người Mở bài: Từ khi có văn minh, con người đã nghĩ đến danh và lợi. Xuất phát từ học thuyết Chính danh của đức khổng Tử, hai chữ danh và lợi đã bị con người lạm dụng để thu vén địa vị và lợi lộc cho riêng mình mà gây nên biết bao nghiệp chướng, oan tình, kì án. Danh và lợi là hai lưỡi kiếm rất ác độc và mãnh liệt, thường theo đuổi ta trên suốt đường đời không sao dứt bỏ được. Thân bài: Danh là gì? Theo nghĩa từ điển, chữ danh có nghĩa là tên tuổi nổi bậc, là danh tiếng, là tiếng tốt, được xã hội biết đến và coi trọng. Chữ danh còn được hiểu là công danh, sự nghiệp, địa vị, danh dự của con người. Ví như người xưa đi tìm công danh, sự nghiệp vĩ đại nơi quan trường hoặc chiến trường, từ đó khẳng định địa vị, danh dự của mình trong xã hội. Lợi là gì? Chữ lợi xuất phát từ nghĩa là nguồn lợi, tài nguyên thu được sau một chuỗi hành động nào đó. Lợi tức là phần được tạo ra từ một việc làm nhất định. Đôi khi chữ lợi được đồng nhất với chữ lộc trong cuộc sống. Vì sao sống phải biết tìm kiếm danh và lợi? Khẳng định địa vị, danh dự cao đẹp và làm giàu cho bản thân, gia đình vốn là quyền của con người. Suốt cuộc đời người chăm lo học tập, trau dồi đạo đức, giữ gìn nhân cách, nhân phẩm cũng chỉ để tìm kiếm địa vị, danh dự, sự nghiệp cho riêng mình, từ đó đóng góp một phần giá trị hữu ích cho xã hôi. Về cơ bản, danh và lợi chính là động lực cho sự phát triển của xã hội. Một người luôn khát vọng lập công danh, làm điều lớn lao là mong muốn tự khẳng định mình, khao khát được nổi bật trong xã hội, được mọi người tôn trọng và giúp đỡ đẻ thành công. Đây là một ước mơ lành mạnh và chính đáng vì nó thúc đẩy xã hội phát triển lên tầm cao. Xưa sĩ tử ngày đêm đèn sách, kinh thi ứng cử là để mong cầu đỗ đạt, có quan có tước, lãnh trị thiên hạ, kinh bang tế, thế đem lại nhiều điều tốt đẹp cho cuộc sống, được nhiều người kính trọng. Lại còn vinh quy bái tổ, làm rạng rỡ danh tiếng gia tộc. Người lính nơi chiến trường, xông pha trận mạc, liều mình như chẳng có, cũng chỉ mông muốn lập nên chiến công hiển hách, đeo ấn phong hầu, được người đời ca tụng. Đó là họ luôn khát vọng lập công danh cho bản thân, làm điều hữu ích cho đất nước. Các anh hùng nghĩa sĩ ấy mãi mãi còn được tôn vinh. Cái lợi từ chữ danh ấy mà ra. khi đã thành danh tất được hưởng lợi. Người ra làm quan được chu cấp bổng lộc, được thu lợi từ chính công việc của mình, có được cuộc sống sung túc, phồn vinh. Đó hẳn là cái lợi chính đáng, đáng được trân trọng. Có danh là để dễ bề làm sáng nghiệp của tổ tiên, làm cho xã hội công bằng, văn minh, tiến bộ. Một nhà khoa học miệt mài nghiên cứu sẽ tạo ra những phát minh hữu ích phục vụ cho sự tiến bộ của nhân loại; một thầy giáo giỏi tận trung với sự nghiệp giáo dục sẽ tạo ra những học trò xuất sắc; một bác sĩ tận tâm với nghề nghiệp sẽ cứu được biết bao con người qua khỏi cơn bệnh hiểm nghèo. Với tài năng và lòng yêu thương con người, họ thúc đẩy xã hội phát triển đồng thời nhận được lợi ích chính đáng về mình. Danh bao giờ cũng đi liền với trách nhiệm và bổn phận đối với xã hội. Người khao khát công danh luôn nổ lực để trở thành người chân thiện, mang cái lợi cho cộng đồng, qua đó tự hoàn thiện bản thân, trở thành người ưu tú với những phẩm chất cao quý. Mặt khác, lợi ích chính là động lực phát triển của mọi nền kinh tế, là điều kiện tiên quyết để mọi loài vật có thể tồn tại và phát triển được. Vì muốn hưởng lợi, muốn nhàn hạ, muốn làm ít mà hưởng nhiều, muốn thực hiện những việc vượt quá sức người, nên con người mới bắt cái đầu nghĩ ra khoa học kĩ thuật, công nghệ, máy móc. Vì muốn kiếm lời con người mới đem hàng hóa từ nơi này đến nơi khác tiêu thụ, giúp nền kinh tế phát triển, cuộc sống con người cũng nâng cao hơn. Tạo ra lợi ích để tận hưởng một cuộc sống tiện nghi, đầy đủ, giàu có vốn là khao khát mãnh liệt của con người từ xưa đến nay. Cái danh lợi ích kỉ trong cuộc sống: Con người vốn ích kỉ, ít ai không vì một lợi ích nào đó mà làm việc hăng say. Bởi trước khi hướng đến làm điều lợi ích cho xã hội họ cần làm lợi cho bản thân trước. Bản thân đầy đủ, cuộc sống an toàn thì con người mới cống hiến sức mình cho xã hội. Phấn đấu để có được công danh và hưởng lợi từ công danh ấy vốn không có gì là sai trái. nhưng có nhiều kể bất chấp thủ đoạn. Mọi ham muốn, tham lam trong cuộc đời đều xuất phát từ lợi danh. Thắng thua chỉ là thước đo trong cuộc chơi địa vị. Tình thương giữa người với người, lòng hiểu biết giữa tâm hồn và tâm hồn mới là điều quan trọng nhất. Có tình thương trong trái tim, ta là người tự do, danh lợi không có chỗ đứng. Mất tình thương, ta chính là người danh lợi, quay về danh và lợi ích kỉ. Vì danh và lợi con người muốn thâu đoạt về mình càng nhiều càng tốt, để thỏa mãn lòng tự ái và ích kỉ. Hám lợi làm con người mù quáng lương tâm, ra nhiều tội lỗi và đau khổ cho người khác; chuyên quyền, tham nhũng tràn lan, buôn bán ma túy, sản xuất sữa độc, kẹo bột đá, thải nước độc ra môi trường sống, làm cho các giống hổ, voi, tê giác, cá mập,… có nguy cơ bị tuyệt chủng, các cánh rừng nguyên sinh có nguy cơ bị xóa sổ. Khát danh làm cho con người có những toan tính tầm thường, xu nịnh, tranh giành, chiếm đoạt, mua quan bán tước, bằng cấp giả… làm đảo lộn giá trị cuộc sống, thật giả bất phân. Những người bán danh, hám lợi thường bị mọi người xem thường, không thể tin tưởng. Làm thế nào để có được danh và lợi chính đáng? Làm người thì cần phải có danh vọng và lợi lộc. Thiếu một trong hai thứ ấy cuộc sống khó đạt được hạnh phúc. Nhiều người cao ngạo cho rằng họ trọng nghĩa (tình nghĩa) khinh tài (danh lợi) nhưng kì thật đó chỉ là phát ngôn lúc trong viên mãn, tràn đầy, cuộc sống không khó khăn gì mà thôi. Chúng ta luôn sống vì bản thân và người thân. Chúng ta làm việc vì lợi ích của cá nhân. Chúng ta cần lợi ích để sinh tồn và khẳng định, nhưng không vì thế mà bất chấp đạo lí và phát luật, làm điều trái với đạo nghĩa. Thanh niên ngày nay, muốn có lợi danh hãy chăm chỉ học tập thành tài, bằng sức mình hăng say làm việc, tạo ra nhiều lợi ích tất sẽ nhận được danh tiếng và lợi lộc xứng đáng. Có được danh tiếng, địa vị và lợi ích từ chính năng lực của mình, đựa trên thành quả lao đông mình tạo ra đó là danh lợi chính đáng và bền vững nhất. Phải liên tục rèn luyện, trau dồi, bồi dưỡng đạo đức, nhân cách, nhân phẩm, lý tưởng, giữ mình trong sạch, vững mạnh, tránh được tham vọng cá nhân, hướng đến cộng đồng để không làm điều sai trái mà hủy hoại cả sự nghiệp. Pháp luật tuy im lặng mà khó thoát, đời người trong kiếp phù sinh trùng trùng nhân quả, làm điều sai trái tất không khỏi nhận lấy hậu quả về mình. Đừng bao giờ kiêu ngạo, khinh thường người khác khi đã có được danh và lợi. Đừng bao giờ lạm dụng chức vị, quyền lực, địa vị mà thu lợi bất chính, không những tạo ra nhiều điều tổn thất cho tập thể, cộng đồng và đất nước mà còn gây nên những mối hiểm họa cho bản thân ở tương lai. Khi vướng vào danh lợi, ta bị cuốn vào trong vòng xoáy của hơn thua. Một khi đã ở trong vòng xoáy đó, nhất định ta luôn có trong mình sự căm thù, ganh ghét và phân biệt. Tâm thức đầy tràn những tâm hành tiêu cực có thể dẫn ta đến chuyện oán hận, bạo động. Ta hoàn toàn đánh mất tình thương trong mình. Từ xưa đến nay, có biết bao anh hùng hào kiệt và tài tử cao nhân đức cao vọng trọng, liêm khiết chính trực nhưng cũng chỉ vì hai chữ danh lợi mà điên đảo thân tâm, làm điều bất nghĩa để đến nỗi thân bại danh liệt, đời đời còn lưu tiếng xấu. Cái giá phải trả vì tham danh cầu lợi là uổng phí trọn một kiếp người, vẫn ở trong vòng luân hồi quả báo, khổ sở không lúc nào hết. Bài học về danh và lợi: Vì nhận thức được rằng tài cao, đức trọng thì có danh lớn nên bản thân quyết tâm học tập thật giỏi để lập công danh, khẳng định mình trong xã hội, làm rạng danh gia đình, dòng họ, đất nước. Hãy luôn làm việc thật tốt mang lại lợi ích cho bản thân, cho gia đình, cho xã hội. Chỉ phấn đấu bằng chính danh, chính lợi bằng nổ lực của bản thân, quyết không làm điều khuất tất và thiệt hại đến người khác, đến đất nước. Danh lợi là mục tiêu phấn đấu nhưng nếu quá tham vọng hoặc mưu danh cầu lợi quá mức lại là hành động sai trái, đáng bị lên án. Kết bài: Khuất Nguyên, một danh sĩ thời Chiến quốc từng nhắc nhở rằng “Thiện không do từ ngoài lại. Danh không từ hư mà có”. Làm người đừng bị lợi danh mà bất chấp vinh nhục ở đời. Bởi thế, tu dưỡng năng lực và tinh thần của chính mình để tìm kiếm danh lợi chính đáng, từ khát vọng danh lợi của bản thân đóng góp vào sự phát triển của đất nước mới là lý tưởng của thanh niên thời nay.
Suy nghĩ về danh và lợi trong cuộc sống hiện nay Hướng dẫn Hai chữ danh và lợi làm điên đảo lòng người Mở bài: Từ khi có văn minh, con người đã nghĩ đến danh và lợi. Xuất phát từ học thuyết Chính danh của đức khổng Tử, hai chữ danh và lợi đã bị con người lạm dụng để thu vén địa vị và lợi lộc cho riêng mình mà gây nên biết bao nghiệp chướng, oan tình, kì án. Danh và lợi là hai lưỡi kiếm rất ác độc và mãnh liệt, thường theo đuổi ta trên suốt đường đời không sao dứt bỏ được. Thân bài: Danh là gì? Theo nghĩa từ điển, chữ danh có nghĩa là tên tuổi nổi bậc, là danh tiếng, là tiếng tốt, được xã hội biết đến và coi trọng. Chữ danh còn được hiểu là công danh, sự nghiệp, địa vị, danh dự của con người. Ví như người xưa đi tìm công danh, sự nghiệp vĩ đại nơi quan trường hoặc chiến trường, từ đó khẳng định địa vị, danh dự của mình trong xã hội. Lợi là gì? Chữ lợi xuất phát từ nghĩa là nguồn lợi, tài nguyên thu được sau một chuỗi hành động nào đó. Lợi tức là phần được tạo ra từ một việc làm nhất định. Đôi khi chữ lợi được đồng nhất với chữ lộc trong cuộc sống. Vì sao sống phải biết tìm kiếm danh và lợi? Khẳng định địa vị, danh dự cao đẹp và làm giàu cho bản thân, gia đình vốn là quyền của con người. Suốt cuộc đời người chăm lo học tập, trau dồi đạo đức, giữ gìn nhân cách, nhân phẩm cũng chỉ để tìm kiếm địa vị, danh dự, sự nghiệp cho riêng mình, từ đó đóng góp một phần giá trị hữu ích cho xã hôi. Về cơ bản, danh và lợi chính là động lực cho sự phát triển của xã hội. Một người luôn khát vọng lập công danh, làm điều lớn lao là mong muốn tự khẳng định mình, khao khát được nổi bật trong xã hội, được mọi người tôn trọng và giúp đỡ đẻ thành công. Đây là một ước mơ lành mạnh và chính đáng vì nó thúc đẩy xã hội phát triển lên tầm cao. Xưa sĩ tử ngày đêm đèn sách, kinh thi ứng cử là để mong cầu đỗ đạt, có quan có tước, lãnh trị thiên hạ, kinh bang tế, thế đem lại nhiều điều tốt đẹp cho cuộc sống, được nhiều người kính trọng. Lại còn vinh quy bái tổ, làm rạng rỡ danh tiếng gia tộc. Người lính nơi chiến trường, xông pha trận mạc, liều mình như chẳng có, cũng chỉ mông muốn lập nên chiến công hiển hách, đeo ấn phong hầu, được người đời ca tụng. Đó là họ luôn khát vọng lập công danh cho bản thân, làm điều hữu ích cho đất nước. Các anh hùng nghĩa sĩ ấy mãi mãi còn được tôn vinh. Cái lợi từ chữ danh ấy mà ra. khi đã thành danh tất được hưởng lợi. Người ra làm quan được chu cấp bổng lộc, được thu lợi từ chính công việc của mình, có được cuộc sống sung túc, phồn vinh. Đó hẳn là cái lợi chính đáng, đáng được trân trọng. Có danh là để dễ bề làm sáng nghiệp của tổ tiên, làm cho xã hội công bằng, văn minh, tiến bộ. Một nhà khoa học miệt mài nghiên cứu sẽ tạo ra những phát minh hữu ích phục vụ cho sự tiến bộ của nhân loại; một thầy giáo giỏi tận trung với sự nghiệp giáo dục sẽ tạo ra những học trò xuất sắc; một bác sĩ tận tâm với nghề nghiệp sẽ cứu được biết bao con người qua khỏi cơn bệnh hiểm nghèo. Với tài năng và lòng yêu thương con người, họ thúc đẩy xã hội phát triển đồng thời nhận được lợi ích chính đáng về mình. Danh bao giờ cũng đi liền với trách nhiệm và bổn phận đối với xã hội. Người khao khát công danh luôn nổ lực để trở thành người chân thiện, mang cái lợi cho cộng đồng, qua đó tự hoàn thiện bản thân, trở thành người ưu tú với những phẩm chất cao quý. Mặt khác, lợi ích chính là động lực phát triển của mọi nền kinh tế, là điều kiện tiên quyết để mọi loài vật có thể tồn tại và phát triển được. Vì muốn hưởng lợi, muốn nhàn hạ, muốn làm ít mà hưởng nhiều, muốn thực hiện những việc vượt quá sức người, nên con người mới bắt cái đầu nghĩ ra khoa học kĩ thuật, công nghệ, máy móc. Vì muốn kiếm lời con người mới đem hàng hóa từ nơi này đến nơi khác tiêu thụ, giúp nền kinh tế phát triển, cuộc sống con người cũng nâng cao hơn. Tạo ra lợi ích để tận hưởng một cuộc sống tiện nghi, đầy đủ, giàu có vốn là khao khát mãnh liệt của con người từ xưa đến nay. Cái danh lợi ích kỉ trong cuộc sống: Con người vốn ích kỉ, ít ai không vì một lợi ích nào đó mà làm việc hăng say. Bởi trước khi hướng đến làm điều lợi ích cho xã hội họ cần làm lợi cho bản thân trước. Bản thân đầy đủ, cuộc sống an toàn thì con người mới cống hiến sức mình cho xã hội. Phấn đấu để có được công danh và hưởng lợi từ công danh ấy vốn không có gì là sai trái. nhưng có nhiều kể bất chấp thủ đoạn. Mọi ham muốn, tham lam trong cuộc đời đều xuất phát từ lợi danh. Thắng thua chỉ là thước đo trong cuộc chơi địa vị. Tình thương giữa người với người, lòng hiểu biết giữa tâm hồn và tâm hồn mới là điều quan trọng nhất. Có tình thương trong trái tim, ta là người tự do, danh lợi không có chỗ đứng. Mất tình thương, ta chính là người danh lợi, quay về danh và lợi ích kỉ. Vì danh và lợi con người muốn thâu đoạt về mình càng nhiều càng tốt, để thỏa mãn lòng tự ái và ích kỉ. Hám lợi làm con người mù quáng lương tâm, ra nhiều tội lỗi và đau khổ cho người khác; chuyên quyền, tham nhũng tràn lan, buôn bán ma túy, sản xuất sữa độc, kẹo bột đá, thải nước độc ra môi trường sống, làm cho các giống hổ, voi, tê giác, cá mập,… có nguy cơ bị tuyệt chủng, các cánh rừng nguyên sinh có nguy cơ bị xóa sổ. Khát danh làm cho con người có những toan tính tầm thường, xu nịnh, tranh giành, chiếm đoạt, mua quan bán tước, bằng cấp giả… làm đảo lộn giá trị cuộc sống, thật giả bất phân. Những người bán danh, hám lợi thường bị mọi người xem thường, không thể tin tưởng. Làm thế nào để có được danh và lợi chính đáng? Làm người thì cần phải có danh vọng và lợi lộc. Thiếu một trong hai thứ ấy cuộc sống khó đạt được hạnh phúc. Nhiều người cao ngạo cho rằng họ trọng nghĩa (tình nghĩa) khinh tài (danh lợi) nhưng kì thật đó chỉ là phát ngôn lúc trong viên mãn, tràn đầy, cuộc sống không khó khăn gì mà thôi. Chúng ta luôn sống vì bản thân và người thân. Chúng ta làm việc vì lợi ích của cá nhân. Chúng ta cần lợi ích để sinh tồn và khẳng định, nhưng không vì thế mà bất chấp đạo lí và phát luật, làm điều trái với đạo nghĩa. Thanh niên ngày nay, muốn có lợi danh hãy chăm chỉ học tập thành tài, bằng sức mình hăng say làm việc, tạo ra nhiều lợi ích tất sẽ nhận được danh tiếng và lợi lộc xứng đáng. Có được danh tiếng, địa vị và lợi ích từ chính năng lực của mình, đựa trên thành quả lao đông mình tạo ra đó là danh lợi chính đáng và bền vững nhất. Phải liên tục rèn luyện, trau dồi, bồi dưỡng đạo đức, nhân cách, nhân phẩm, lý tưởng, giữ mình trong sạch, vững mạnh, tránh được tham vọng cá nhân, hướng đến cộng đồng để không làm điều sai trái mà hủy hoại cả sự nghiệp. Pháp luật tuy im lặng mà khó thoát, đời người trong kiếp phù sinh trùng trùng nhân quả, làm điều sai trái tất không khỏi nhận lấy hậu quả về mình. Đừng bao giờ kiêu ngạo, khinh thường người khác khi đã có được danh và lợi. Đừng bao giờ lạm dụng chức vị, quyền lực, địa vị mà thu lợi bất chính, không những tạo ra nhiều điều tổn thất cho tập thể, cộng đồng và đất nước mà còn gây nên những mối hiểm họa cho bản thân ở tương lai. Khi vướng vào danh lợi, ta bị cuốn vào trong vòng xoáy của hơn thua. Một khi đã ở trong vòng xoáy đó, nhất định ta luôn có trong mình sự căm thù, ganh ghét và phân biệt. Tâm thức đầy tràn những tâm hành tiêu cực có thể dẫn ta đến chuyện oán hận, bạo động. Ta hoàn toàn đánh mất tình thương trong mình. Từ xưa đến nay, có biết bao anh hùng hào kiệt và tài tử cao nhân đức cao vọng trọng, liêm khiết chính trực nhưng cũng chỉ vì hai chữ danh lợi mà điên đảo thân tâm, làm điều bất nghĩa để đến nỗi thân bại danh liệt, đời đời còn lưu tiếng xấu. Cái giá phải trả vì tham danh cầu lợi là uổng phí trọn một kiếp người, vẫn ở trong vòng luân hồi quả báo, khổ sở không lúc nào hết. Bài học về danh và lợi: Vì nhận thức được rằng tài cao, đức trọng thì có danh lớn nên bản thân quyết tâm học tập thật giỏi để lập công danh, khẳng định mình trong xã hội, làm rạng danh gia đình, dòng họ, đất nước. Hãy luôn làm việc thật tốt mang lại lợi ích cho bản thân, cho gia đình, cho xã hội. Chỉ phấn đấu bằng chính danh, chính lợi bằng nổ lực của bản thân, quyết không làm điều khuất tất và thiệt hại đến người khác, đến đất nước. Danh lợi là mục tiêu phấn đấu nhưng nếu quá tham vọng hoặc mưu danh cầu lợi quá mức lại là hành động sai trái, đáng bị lên án. Kết bài: Khuất Nguyên, một danh sĩ thời Chiến quốc từng nhắc nhở rằng “Thiện không do từ ngoài lại. Danh không từ hư mà có”. Làm người đừng bị lợi danh mà bất chấp vinh nhục ở đời. Bởi thế, tu dưỡng năng lực và tinh thần của chính mình để tìm kiếm danh lợi chính đáng, từ khát vọng danh lợi của bản thân đóng góp vào sự phát triển của đất nước mới là lý tưởng của thanh niên thời nay.
Suy nghĩ về hai chữ vinh và nhục trong cuộc sống hiện nay Hướng dẫn Nghĩ về hai chữ vinh và nhục trong cuộc đời làm người Mở bài: Cuộc sống vốn luôn khắc nghiệt đối với mỗi con người. Đã làm người trên cõi đời này thật không thể tránh khỏi vinh – nhuc, hèn – sang, được – mất. Đó cũng là suy nghĩ của biết bao người trong cuộc hành trình tìm kiếm hạnh phúc trong cuộc sống này. Thân bài: Vinh là gì? Vinh có nghĩa là vinh dự, vinh quang, vẻ vang, sung sướng về tinh thần khi được dư luận xã hội đánh giá cao và kính trọng. Chữ vinh đôi khi đồng nghĩa với danh dự, nhân phẩm, địa vị, niềm tự hào trong cuộc sống con người. Nhục là gì? Nhục là sự ô nhục, xấu xa, nhục nhã khi gây nên một việc sai trái nào đó làm tổn hại đến nhiều người, bị xã hội lên án, đả kích, khinh chê. Mối quan hệ giữa vinh và nhục: Vinh và nhục là những tiêu chuẩn, những nguyên tắc được xã hội thừa nhận để đánh giá con người; cũng là những trạng thái, những tính chất mà con người cảm nhận trong cuộc sống. Khi danh tiếng, địa vị của con người gắn với chữ công là vinh, trái lại những gì gắn liền với chữ lợi là nhục. Đó cũng là nguyên tắc ứng xử của người quân tử xưa. Vinh và nhục biểu hiện rất rõ ràng trong cuộc sống, thậm chí nó được xem là nguyên tắc quan trọng nhất trong mối quan hệ ứng xử và lý tưởng sống của con người. Vinh và nhục là một cặp phạm trù đối lập nhau và gắn liền nhau. Đối lập nhau vì vinh là tốt, nhục là xấu; vinh được xem trọng, nhục bị coi khinh; vinh được sung sướng, nhục bị dằn vặt, đau khổ… Tại sao sống phải biết bỏ nhục chọn vinh? Con người vốn luôn hướng thiện và luôn mong muốn vươn đến chánh thiện bằng những hành động ý nghĩa mang lại nhiều lợi ích cho bản thân và người khác. Chính bởi thế, những việc làm tốt đẹp đem lại cho ta sự vẻ vang, được mọi người trân trọng, yêu mến và ủng hộ. Sống vinh quang là sống đúng với chuẩn mục đạo đức và truyền thống văn hóa tốt đẹp từ ngàn xưa của dân tộc. Dân tộc ta vốn đề cao đạo nghĩa, tôn vinh người cao thượng, căm ghét kẻ sống thấp kém, hèn hạ, bất chấp thủ đoạn mưu lợi cầu danh. Hình ảnh người quân tử xưa chính là điển hình của lối sống trọng tình, trở thành nét đẹp trong truyền thống văn hóa. Người biết làm điều tốt, xa rời điều xấu luôn sống chính trực tất sẽ dễ thành công. Ngược lại, kẻ tham danh, tham tiền, xem trọng vật chất tất sẽ bị mọi người xa lánh, xem thường sớm muộn gì cũng nhận lấy thất bại nặng nề. Sống vinh quang tâm hồn sẽ được thanh thản, nguồn sống dạt dào, tinh thần trong sạch, nhân cách vững vàng dễ tìm thấy được niềm an lạc và hạnh phúc trong cuộc đời này. Muốn sống vẻ vang ta cần phải làm những gì? Yêu nước, thương dân, hết lòng phục vụ nhân dân, sẵn sàng hi sinh vì đất nước là vinh. Bán nước cầu vinh, làm hại Tổ quốc, phản bội nhân dân đó là nhục. Tuân theo pháp luật, tuân thủ nguyên tác là vinh; vi phạm pháp luật, bất chấp đạo lí là nhục. Sống vì người khác, sống mạnh mẽ, cầu tiến, có hoài bão, ước mơ, lý tưởng cao đẹp hướng đến tương lai là lối sống vẻ vang rất đáng được trân trọng. Còn sống ích kỉ, chỉ nghĩ đến bản thân, tham danh cầu lợi, bất chấp đại nghĩa, tình thân, bỏ mặc người khác trong khổ đau, hoạn nạn, tư cách tầm thường, nhỏ bé là lối sống nhục nhã đáng bị lên án trong xã hội. Trong lao động luôn hăng say, cần cù, sáng tạo đem lại nhiều lợi ích cho xã hội tất sẽ nhận lấy thành công, có được vinh dự. Còn nếu cứ bảo thủ trong ngu muội, tham lam, lười biếng, thủ đoạn lừa gạt, ăn bám người khác đó là nhục nhã. Trong học tập luôn chăm chỉ, cố gắng, tự lực học tập, tuân thủ nôi quy, nguyên tắc đạt thành tích cao đso là vinh quang. Còn ngược lại, lười nhác, giả dối, vi phạm, ham chơi đó là nhục. Trong mối quan hệ với mọi người đoàn kết, gắn bó, tương trợ, thành thật tôn trọng chữ tín là vinh; lợi mình hại người, vong ân bội nghĩa, âm mưu hãm hại, tước đoạt quyền lợi người khác đó là nhục. Phê phán: Trong cuộc sống, có nhiều người chấp nhận sống hèn kém mà không chịu phấn đấu vươn lên. Họ xem những điều nhục nhã là chuyện bình thường. Họ ghét cái đẹp và sự cao thượng của nhân cách. Họ cũng luôn tìm cách hãm hại hay loại trừ những ai đạt được vinh quang trong cuộc sống. Những người như thế thật đáng chê trách. Bài học: Nhận thức được vinh liền nhục nên thận trọng từng việc làm của mình, luôn đặt lợi ích chung trên lợi ích riêng, không để bản thân, gia đình dòng họ chịu nhục. Quyết sống và hạnh động hết mình để bản thân, gia đình dòng họ, Tổ quốc được vẻ vang. Kết bài: Cuộc sống luôn công bằng. Cơ hội không dành riêng cho một ai mà dành cho tất cả. Sống vinh quang hay chịu tiếng nhục nhã là do bản thân ta. Chỉ khi tính cách ta đẹp đẽ, hành động cao thượng thì mới được trân trọng. và những kẻ không có liêm sỉ luôn bị mọi người xem thường và xa lánh. Cuộc sống bình thường không có gì sai. Nhưng để sống ý nghĩa thì phải làm được những điều vẻ vang. Nói được thì phải làm được. Điều đó rất cần thiết.
Think about the two words honor and dishonor in today's life Instruct Think about the two words honor and dishonor in human life Opening: Life is always harsh for every person. As a human being in this world, it is impossible to avoid honor - misfortune, humiliation - luxury, gain - loss. That is also the thought of many people on their journey to find happiness in this life. Body of the article: What is Vinh? Honor means honor, glory, splendor, spiritual happiness when highly appreciated and respected by public opinion. The word honor is sometimes synonymous with honor, dignity, status, and pride in human life. What is humiliation? Disgrace is disgrace, evil, humiliation when doing something wrong that harms many people, being condemned, attacked, and despised by society. The relationship between honor and dishonor: Honor and dishonor are standards and principles recognized by society to evaluate people; are also the states and properties that people feel in life. When a person's reputation and status are associated with the word merit is honor, on the contrary, what is associated with the word benefit is dishonor. That is also the behavioral principle of ancient gentlemen. Honor and dishonor manifest very clearly in life, it is even considered the most important principle in human behavior and ideals of life. Honor and dishonor are a pair of opposing and interconnected categories. Opposite each other because honor is good, dishonor is bad; honor is respected, dishonor is despised; Glory is happiness, humiliation is torment, suffering... Why in life must we know how to give up humiliation and choose honor? Humans are inherently good and always want to reach goodness through meaningful actions that bring many benefits to themselves and others. That's why good deeds bring us glory and are respected, loved and supported by everyone. To live gloriously is to live in accordance with the moral standards and good ancient cultural traditions of the nation. Our people inherently uphold morality, honor the noble, hate those who live lowly and vile lives, regardless of tricks to seek profit and fame. The image of the ancient gentleman is a typical example of a loving lifestyle, becoming a beauty in cultural traditions. People who know how to do good things, stay away from bad things, and always live with integrity will easily succeed. On the contrary, those who are greedy for fame, money, and material things will inevitably be shunned and looked down upon by everyone, sooner or later they will suffer heavy defeat. Living gloriously, the soul will be at peace, the source of life will be abundant, the spirit will be pure, the personality will be strong, it will be easy to find peace and happiness in this life. What do we need to do to live gloriously? Loving the country, loving the people, wholeheartedly serving the people, and being willing to sacrifice for the country is an honor. Selling the country for glory, harming the Fatherland, betraying the people is humiliating. Obeying the law and following the principles is honorable; Breaking the law and disregarding morality is humiliating. Living for others, living strongly, being progressive, having ambitions, dreams, and noble ideals towards the future is a glorious lifestyle that is worthy of respect. Living a selfish life, thinking only of yourself, greed for fame and profit, disregarding great causes and kinship, leaving others in suffering and tribulations, and having a mediocre and small character is a humiliating way of life that deserves to be condemned. judgment in society. Always working enthusiastically, diligently, and creatively, bringing many benefits to society will definitely bring success and honor. If you remain conservative in ignorance, greed, laziness, trickery, and freeloading on others, that is humiliating. In studying, always work hard, try your best, study on your own, follow the rules and principles, achieving high results is glory. On the contrary, being lazy, deceitful, violative, and playful is humiliating. In relationships with people, solidarity, attachment, mutual support, and sincere respect for trust is honor; To harm others for your own benefit, to be ungrateful, to plot to harm, to deprive others of their rights is dishonorable. Criticism: In life, there are many people who accept a lowly life without striving to improve. They see humiliating things as normal. They hate beauty and nobility of personality. They also always seek to harm or eliminate those who achieve glory in life. Such people are truly reprehensible. Lesson: Realizing that honor comes with dishonor, you should be careful with each of your actions, always put the common good above your own, and do not let yourself or your family suffer humiliation. Determined to live and work with all my heart so that I, my family, and my Fatherland can be glorious. End: Life is always fair. Opportunities are not for just anyone but for everyone. Living with glory or suffering humiliation depends on ourselves. Only when our personality is beautiful and our actions are noble will we be respected. and those who have no integrity are always looked down upon and shunned by everyone. There's nothing wrong with a normal life. But to live meaningfully, you must do glorious things. If it can be said, it must be done. That's very necessary.
Đề bài: Suy nghĩ về hai chữ "nhẫn nhịn" và "nhẫn nhục". Bài làm Trong hành trang bước vào đời của mỗi chúng ta, không thể không mang theo chữ “nhẫn”, cổ nhân từng nói: “Tiểu bất nhẫn tất loạn đại mưu", nghĩa là, đối với chuyện nhỏ, việc nhỏ mà không kiềm chế, nhẫn nại, chịu đựng thi sẽ làm hỏng việc lớn. Vậy “Nhẫn” là gì? — Nhẫn là nhịn, dằn lòng xuống. Nhẫn thường đi liền với các từ, nhẫn nại, nhẫn nhịn, nhẫn nhục. Nhẫn nại có nghĩa là bền bỉ, chịu đựng những khó khăn nào đó để làm việc gì. Nhẫn nhịn chịu nhịn, chịu dằn lòng xuống. Còn nhẫn nhục nghĩa là dằn lòng chịu đựng những điều cực nhục. Tất cả đó là những biểu hiện tâm lí tự làm chủ bản thân rất cao trước những áp lực bên ngoài. Suy nghĩ về hai chữ "nhẫn nhịn" và "nhẫn nhục" Trong cuộc sống giao tiếp hằng ngày, rất ít khi tránh khỏi mâu thuần và xung đột. Không nên “việc bé xé làm to”. Nếu chuyện nhỏ mà cố chấp, không nhẫn nhịn, tự kiềm chế thì sẽ làm hỏng việc lớn, ông bà, cha mẹ thường khuyên bảo con cháu: “Một điều nhịn là chín điều lành”. Cổ ngữ có câu: “Tiến bất nhẫn bất thành đại sự” (không biết nhẫn nhịn chuyện nhỏ thì việc lớn không thành). Trong cuộc sống, có lúc ta phải làm ngơ trước những điều trái tai cũa những kẻ hung hăng, hiếu thắng. Có lúc bị “bắt nạt” một cách hồ đồ mà ta vẫn phải nén lòng nhẫn nhịn, chịu đựng, cho qua… Có nên tranh luận, cãi lí với những kẻ nóng nảy, ăn nói hồ đồ, thậm chí vô lễ không? Ta phải biết “tránh voi” nhưng có lúc lại cần tránh xa “con trâu lấm”. Mà loại “trâu lấm” trên đường đời rất nhiều. Câu “tránh voi chẳng xấu mặt nào”, và câu “thấy cứt tránh ngang, có sang gì cứt!” là những câu tục ngữ chí lí nêu lên bài học về chữ “nhẫn”. Sách cổ ghi lại bao câu chuyện lí thú về chữ “nhẫn”. Thuở thiếu thời, Trương Lương (đại mưu sĩ của Hán Cao Tổ sau này) lúc đi ngang qua bến đò sông Xích Thủy đã gặp một ông lão người nhỏ bé, mắt xếch, ngạo mạn bắt “nhặt giày”, rồi còn bắt “xỏ giày” cho ông ta. Sau lời khen: “Tay này có cốt cách làm người”, ông lão lên giọng bảo: “Năm ngày sau, nhà ngươi hãy đến gặp ta ở bến đò!…”. Trương Lương rất khó chịu, nhưug vẫn nén lòng chịu đựng. Sau đó, phải hai lần ra đứng đợi ở bến đò vào lúc nửa đêm, Trương Lương mới được gặp “lão già quái gỡ!”. Sự nhẫn nhục, nhẫn nại đã đưa đến một điều bất ngờ hiếm có: Trương Lương được ông lão tặng cho quyển sách quý Binh pháp Thái Công. Lúc đó, Trương Lương mới biết ông già ấy là Hoàng Thạch Công, một tiên ông ở chân núi thành Bắc. Chuyện thứ hai nói về Hàn Tín bị anh bán thịt giễu cợt, chua cay, thậm chí còn bị hắn bắt chui qua háng. Trong bụng thì chua cay, tức giận, nhưng Hàn Tín vẫn nhẫn nhục nhất nhất làm theo lời anh hàng thịt trước những cặp mắt ngạc nhiên và những tiếng cười ré lên của hàng trăm người đi chợ có mặt lúc ấy. Vị đại tướng của nhà Hán sau này, lúc đó không phải là một thằng hèn, trái lại ông ta đã nêu cao chữ “nhẫn”, làm đúng lời dạy của người xưa “Tiểu bất nhẫn tất loạn đạo mưu”. Nhẫn nhịn, nhẫn nhục là một đức tính đẹp của người biết làm chủ bản thân, tự kiềm chế mình trước hoàn cảnh bất thuận, bất lợi. Có trường hợp bị người thân trách nhầm, bị bạn bè hiểu nhầm, rất dễ dẫn đến bất hòa. Lúc đó, nóng giận sẽ làm cho môi quan hệ bị rạn nứt, chẳng khiến cho mây mù tan nhanh, không làm cho gió xuân thành mưa. Phải bình tĩnh, hết sức bình tĩnh là ta sẽ tìm được cách “phá vây”, thoát ra khỏi tình trạng nặng nề, ngột ngạt! Nhẫn nhịn, nhẫn nhục không phải là sự nhu nhược đáng khinh. Trái lại, chính là biểu hiện của một phẩm cách tự tin, thể hiện ý chí vừa tự kiềm chế vừa kiên cường. Lan Tương Như, vị Tể tướng quyền cao chức trọng thời Chiến quốc, ở gia thất cũng như ở triều đình, ở đâu, tiếp xúc với ai, ông cũng lễ độ, nhường nhịn, khiêm nhường, cung kính. Nguyễn Công Trứ, nhà thơ lỗi lạc, vị đại quan thời Nguyễn, “lúc thủ khoa, khi tham tán, lúc Tổng đốc Đông…", “lúc bình Tây cờ Đại tướng”, có khi bị cách tuột làm lính thú, thế nhưng ông vẫn nhẫn nhục chờ thời. Ông từng nói: “lúc làm Đại tướng, ta không lấy thế làm vinh thì lúc là lính thú, ta cũng không lấy thế làm nhục!”. Giữa thời loạn, ông mang cốt cách một kẻ sĩ quân tử, một đấng trượng phu, lúc về trí sĩ, ông là “cây thông đứng giữa trời mà reo!” Bài học về chí nam nhi, chí anh hùng và bài học về chữ “nhẫn” mà ông nêu cao, cho đến nay vẫn còn được nhiều người ngưỡng mộ và giàu ý nghĩa nhân sinh. Đại tướng Võ Nguyên Giáp – người anh cả của quân đội ta – cuộc đời và sự nghiệp cùa ông gắn liền những trang sử vàng chói lọi trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chông Mĩ xâm lược. Nghe nói, từ thập kỉ 80 của thế kỉ XX đến nay (năm 2010), trong tư dinh Đại tướng có treo một chữ “nhẫn” rất to, chắc do nhiều nguyên nhân, nhưng cái tâm đức của ông thật vô cùng trong sáng, được thiên hạ ngợi ca. Tóm lại, nhẫn nhịn là sự độ lượng, khiến cho đức trong, tâm sáng, lòng thanh thản. Người có thể tự kiềm chế, biết nhẫn nại là người sâu sắc, giàu bản lĩnh thể hiện một cốt cách trí tuệ, mưu lược, cao thượng. Ai cũng cần biết “nhẫn” trong cuộc sống. Tuổi trẻ cần biết “nhẫn” để rèn luyện bản lĩnh, để chờ thời cơ, để vươn lên lập đức, lập nghiệp.
Topic: Think about the words "patience" and "patience". Assignment In the luggage of each of us entering life, we cannot help but carry the word "forbearance", the ancients once said: "If a small person is not patient, there will be great chaos", that is, when dealing with small things, small things without restraint. , patience, endurance will ruin big things. So what is “Ren”? — Tolerance is to endure, to hold back one's heart. Patience is often associated with the words, patience, patience, patience. Patience means to persevere, to endure certain difficulties to do something. Be patient, be patient, be patient. Patience means to endure the most humiliating things. All of these are psychological manifestations of high self-control in the face of external pressures. Think about the words "patience" and "patience" In daily communication life, contradictions and conflicts are rarely avoided. Don't "tear up small things and make them big". If you are persistent in small matters, without patience and self-restraint, you will ruin big matters. Grandparents and parents often advise their children and grandchildren: "One forbearance is nine good deeds." There is an old saying: "If you don't patiently progress, you won't succeed in big things" (if you don't know how to endure small things, big things won't succeed). In life, there are times when we have to ignore the harsh things of aggressive and aggressive people. There are times when we are "bullied" in a rude way but we still have to endure, endure, and let it go... Should we argue and reason with people who are hot-tempered, talk nonsense, or even disrespectful? We must know how to "avoid elephants" but sometimes we need to stay away from "spotted buffaloes". There are many types of "spotted buffalo" on the road of life. The phrase "it's not bad to avoid elephants", and the sentence "if you see shit, avoid it, there's no such thing as shit!" are wise proverbs that teach lessons about the word "forbearance". Ancient books record many interesting stories about the word "forbearance". When he was young, Truong Luong (the great strategist of Han Cao To later) when passing by the Xich Thuy river wharf, met a small, slanted-eyed old man who arrogantly asked him to "pick up his shoes", and then also forced him to "pick up his shoes". "put on your shoes" for him. After complimenting: "This guy has the essence of being a human being", the old man raised his voice and said: "Five days later, you should come meet me at the wharf!...". Truong Luong was very upset, but still endured it. After that, it took Truong Luong two times to wait at the ferry wharf at midnight before he met the "weird old man!". Patience and patience led to a rare surprise: Truong Luong was given the precious book Thai Cong's Art of War by the old man. At that time, Truong Luong knew that the old man was Hoang Thach Cong, an immortal at the foot of the Northern Citadel mountain. The second story is about Han Tin being mocked and bitterly ridiculed by the butcher, and even being forced to crawl through his groin. His stomach was bitter and angry, but Han Tin still patiently followed the butcher's instructions in front of everyone's eyes surprise and screams of laughter from hundreds of market-goers present at that time. The later general of the Han Dynasty, at that time, was not a coward. On the contrary, he emphasized the word "forbearance", following the ancient teachings: "If you are not patient, you will inevitably plot chaos." Patience is a beautiful virtue of people who know how to control themselves and control themselves in the face of unfavorable and unfavorable circumstances. There are cases of being mistakenly blamed by relatives or misunderstood by friends, which can easily lead to discord. At that time, anger will cause cracks in the relationship, will not cause the clouds to dissipate quickly, will not cause the spring breeze to turn into rain. We have to stay calm, very calm, and we will find a way to "break the siege" and get out of the heavy, suffocating situation! Patience and forbearance are not despicable weakness. On the contrary, it is a manifestation of a confident personality, demonstrating the will to be both self-restraint and resilient. Lan Xiangru, a high-ranking prime minister during the Warring States period, was polite, tolerant, humble, and respectful wherever he was, whoever he met. Nguyen Cong Tru, an eminent poet, a mandarin of the Nguyen Dynasty, "at times valedictorian, at times counselor, at times Governor of the East...", "at times peacemaker in the West, the flag of General", was sometimes forced to become a soldier. But he still patiently waited for the right moment. He once said: "When I was a General, I did not take my position as an honor, but when I was a soldier, I also did not take it as an insult!" A gentleman, a man, when he becomes a wise man, he is "a pine tree standing in the sky and shouting!" The lessons of manhood, heroism and the lesson of "forbearance" that he exalted are still admired by many people and rich in human meaning. General Vo Nguyen Giap - the eldest brother of our army - his life and career are linked to the brilliant golden pages of history in the two resistance wars against the French and the American invasion. It is said that from the 80s of the 20th century until now (2010), in the General's residence there has been a very large word "ring" hanging, probably due to many reasons, but his moral heart is extremely pure. , was praised by everyone. In short, patience is generosity, making virtue clear, mind clear, and heart peaceful. A person who can restrain himself and be patient is a profound and courageous person, demonstrating an intellectual, strategic, and noble personality. Everyone needs to know "forbearance" in life. Young people need to know "forbearance" to practice bravery, to wait for opportunities, to rise up to establish virtue and establish a career.
Suy nghĩ về hiện tượng mê chơi game online của học sinh ngày nay Hướng dẫn Hiện tượng mê chơi game online của học sinh ngày nay Mở bài: Game online là sản phẩm của sự tiến bộ công nghệ. Chúng ta không thể phủ nhận những tác động hữu ích của game online đối với đời sống con người trong việc sáng tạo và giải trí. Thế nhưng càng ngày, game online càng gây ra những tác hại vô cùng tệ hại đối với đời sống của chúng ta. Đặc biệt là đối với lứa tuổi học sinh. Thân bài: Loại hình nào cũng có hai mặt tốt và xấu. Vì vậy chúng ta không thể phủ nhận những lợi ích của trò chơi điện tử. Nó rèn luyện trí nhớ, khả năng bao quát, phát triển đầy đủ trí thông minh. Mọt vài chương trình game còn rèn luyện khả năng tư duy, khả năng phản xạ, rèn luyện kĩ năng học ngoại ngữ cho học sinh. Đó là những lợi ích từ các trò chơi thông minh như giải ô chữ, đoán nốt nhạc…Chơi điện tử còn giúp ta giải trí sau những giờ học, làm việc mệt mỏi. Tuy nhiên, game cũng gay ra không ít tác hại. Nhiều bạn có thể bỏ ra hàng chục giờ ngồi bên máy vi tính, dán chặc mắt vào màng hình đẻ theo dỏi trò chơi điện tử. Chơi game không những làm hại cho bản thân và gia đình, xã hội. Nhiều học sinh vì mê game mà bỏ bê học hành, sức khỏe giảm súc tinh thần lúc nào cũng ưu tư, phiền muộn còn tốn kém tiền bạc vào trò chơi vô bổ… Một số bạn vì không có tiền chơi game mà dẫn đến hành vi phạm pháp. Ở Hàn Quốc có một bạn học sinh 13 tuổi do mê game online đã chơi suốt 5 ngày liền. Khi trở về nhà có những cử chỉ hành động khác thường. Đầu óc lúc nào cũng chứa đầy hoang tưởng. Khi bố mẹ cậu bé phát hiện thì đã quá trể. Hệ thần kinh của cậu bé dường như bị tổn hại nặng nề, không thể phục hồi được nữa. Không chỉ ở Hàn Quốc mà ở thành phố Hồ Chí Minh, cũng xảy ra nhiều trường hợp thương tâm. Học sinh chỉ vì chìm đắm trong những yêu thích nhất thời mà sẵn sàng vi phạm pháp luật. Vì vậy, các bạn chơi game phải biết kiềm chế và đấu tranh để thoát khỏi những cám dỗ của trò chs điện tử. Hãy xem game là một phần thưởng sau giờ học và chỉ nên chơi một cách hợp lý, kết hợp với trò chơi lành mạnh khác. Ngoài ra, các bậc cha mẹ phải có trách nhiệm quan tâm, nhắc nhở con cái có nhận thức và hành động đúng đắn đối với vấn đề game trong cuộc sống của mình. Kết bài: Đam mê một loại hình giải trí như game không hẳn là xấu. Có rất nhiều người đã thành công nhờ phát triển game hay chơi game online. Chỉ cần chúng ta biết tự điều chỉnh cho nó không ảnh hưởng đến cuộc sống hằng ngaỳ thì niền mê say giải thí đó là vô hạn.
Thinking about the phenomenon of students' love of playing online games today Instruct The phenomenon of students' love for playing online games today Opening: Online games are a product of technological progress. We cannot deny the useful impacts of online games on human life in terms of creativity and entertainment. But increasingly, online games cause extremely bad effects on our lives. Especially for student age. Body of the article: Every type has both good and bad sides. So we cannot deny the benefits of video games. It trains memory, comprehensive ability, fully develops intelligence. Some game programs also train students' thinking skills, reflexes, and foreign language learning skills. Those are the benefits from smart games such as crossword puzzles, guessing musical notes... Playing video games also helps us entertain ourselves after tiring hours of study or work. However, the game also causes many harmful effects. Many of you can spend dozens of hours sitting at the computer, glued to the screen watching video games. Playing games not only harms yourself, your family, and society. Many students are so addicted to games that they neglect their studies, their mental health is reduced, they are always worried and depressed, and they waste money on useless games... Some people, because they don't have money to play games, end up committing illegal acts. In Korea, there was a 13-year-old student who loved online games and played for 5 days straight. When returning home, there are unusual gestures and actions. The mind is always filled with paranoia. When the boy's parents discovered it, it was too late. The boy's nervous system seemed to be severely damaged and could no longer recover. Not only in Korea but in Ho Chi Minh City, there have also been many tragic cases. Students are willing to violate the law just because they are immersed in temporary favorites. Therefore, gamers must know how to restrain themselves and fight to escape the temptations of electronic games. Consider games as an after-school reward and should only be played in moderation, combined with other healthy games. In addition, parents have the responsibility to care for and remind their children to have awareness and proper actions regarding gaming issues in their lives. End: Being passionate about a form of entertainment like games is not necessarily bad. There are many people who have succeeded by developing games or playing online games. As long as we know how to adjust it so it doesn't affect our daily lives, our passion for explaining is limitless.
Đề bài: Anh chị suy nghĩ gì về hiện tượng môi trường đang xuống cấp nghiêm trọng ở nước ta hiện nay Bài làm Danh y cổ đại Hi-pô-rát từng nói: “Người thầy thuốc tốt nhất là bản thân thiên nhiên”. Nhưng chính thiên nhiên đã và đang bị tàn phá nặng nề khiến cho môi trường sống cùa con người ngày càng xấu đi nghiêm trọng. Cả thế giới đã gióng lên hồi chuông cảnh báo khẩn cấp về tai họa của môi trường đối với đời sống và sức khỏe con người, trong đó Việt Nam là một trong những nước đáng lo ngại nhất khi việc hủy hoại môi trường đã trở thành một vấn nạn nhức nhối trong cả nước. Suy nghĩ về hiện tượng môi trường đang xuống cấp Thực trạng môi trường ở nước ta hiện nay ra sao, nó đã bị xuống cấp như thế nào? Có thế nói là ở hầu hết các mặt, ở khắp mọi nơi, mọi lúc, thành phố nông thôn, rừng núi đồng bằng, sông hồ… đâu đâu cũng thấy môi trường bị phá hoại nghiêm trọng gây nên những tác hại khôn lường. Trước hết là nạn phá rừng ghê gớm của bọn lâm tặc cùng với những vụ cháy rừng trong những năm qua đã xóa đi không ít màu xanh trên bản đồ rừng của đất nước, và đấy chính là nguyên nhân gây nên nạn lũ lụt trong mùa mưa hàng năm, gây thiệt hại to lớn về tài sản và tính mạng của nhân dân. Một vấn nạn đang làm nhức nhối người dân cả nước hiện nay, đó là rác thải, nước thải và khí thải. Ở các thành phố lớn như Hà Nội, Đà Nẵng, Thành phố Hồ Chí Minh… thì rác thải, nước thải, khí thải, bụi bặm và tiếng ồn đã vượt quá giới hạn cho phép, gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng, ảnh hưởng lớn đến sức khỏe của người dân. Và chính các thứ rác thải, nước thải công nghiệp cùng với rác thải, nước thải y tế… đã giết chết nhiều dòng sông trong xanh, vốn là những nguồn nước trong lành cho con người và sinh vật sinh sống từ bao đời nay, như sông Thị Vải với vụ nhà máy Vê-đan ở Đồng Nai, sông Nhuệ, sông Tô Lịch, sông Kim Ngưu, sông Đáy ở Hà Nội… Nhưng điều đau xót nhất lại chính con người là thủ phạm đã giết chết những nguồn sống mà thiên nhiên cho ta, đã hủy hoại không thương tiếc cái môi trường đã nuôi sống ta từ nhiều thế kỉ. Rác thải, nước thải không chi làm ô nhiễm những dòng sông mà còn hủy hoại cả môi trường đất trồng trọt và cả nguồn nước ngầm dưới lòng đất khiến cho nguồn nước sạch ngày càng ít đi. Ở thủ đô Hà Nội, các hồ chứa nước gần như bị lấp cạn kiệt làm mất đi chức năng điều hòa khí hậu, thêm vào đó những dòng sông thoát nước như sông Tô Lịch, sông Kim Ngưu, sông Sét và sông Lừ, vừa bị ô nhiễm trầm trọng vừa không làm được chức năng thoát nước dẫn đến tình trạng úng lụt mà trận lụt lịch sử tháng 11 năm 2008 là một thảm họa chưa từng có. Ở nông thôn, những nơi có làng nghề hoạt động, tình trạng ô nhiễm môi trường cũng xảy ra như vậy, bởi không có cách gì xử lí rác thải, nước thải và cũng không ai có ý thức làm công việc đó cả. Thiên nhiên đã cho ta khá nhiều điều tốt lành về môi trường sống, nhưng chính con người lại phá hủy những điều tốt lành đó và chúng ta đã phải trả bằng một giá khá đắt khi môi trường sống quanh ta không còn là môi trường xanh – sạch – đẹp nữa mà là một môi trường bị ô nhiễm trầm trọng, gây tác hại lớn đến cuộc sống và sức khỏe của con người. Điều cần nói ở đây chính là ý thức gìn giữ và bảo vệ môi trường trong từng con người, từng công dân đối với đất nước, ngay từ những việc nhỏ nhất như không vứt rác ra đường, tập kết rác đúng chỗ, xứ lí rác đúng cách… đến những việc lớn hơn như trồng cây gây rừng, trồng cây xanh trong thành phố… Và quan trọng hơn nữa là quyết tâm của nhà nước, từ trung ương đến địa phương đế chặn dứng lại hiện tượng môi trường xuống cấp đó và từng bước cải thiện nó trong một chiến lược bảo vệ môi trường dài hơi với những biện pháp quyết liệt và hữu hiệu nhất.
Topic: What do you think about the phenomenon of serious environmental degradation in our country today? Assignment The ancient physician Hipporat once said: "The best physician is nature itself." But nature itself has been severely damaged, making the living environment of humans increasingly seriously deteriorate. The whole world has sounded the urgent warning bell about environmental disasters for human life and health, in which Vietnam is one of the most worrying countries when environmental destruction has become a serious problem. a burning problem throughout the country. Think about the phenomenon of environmental degradation What is the current state of the environment in our country, how has it been degraded? It can be said that in most aspects, everywhere, at all times, in rural cities, forests, mountains, plains, rivers and lakes... everywhere we see the environment being seriously damaged, causing unpredictable harm. First of all, the terrible deforestation by loggers along with forest fires in recent years has erased a lot of green on the country's forest map, and that is the cause of floods during the summer. annual rain, causing great damage to property and people's lives. A problem that is plaguing people across the country today is waste, wastewater and emissions. In big cities such as Hanoi, Da Nang, Ho Chi Minh City..., garbage, wastewater, exhaust gases, dust and noise have exceeded permissible limits, causing serious environmental pollution, affecting the environment. great impact on people's health. And it is the waste, industrial wastewater along with garbage, medical wastewater... that have killed many clear rivers, which have been sources of fresh water for humans and living creatures for many generations. like Thi Vai river with the Vedan factory incident in Dong Nai, Nhue river, To Lich river, Kim Nguu river, Day river in Hanoi... But the most painful thing is that humans are the culprits who have killed the sources of life. that nature gave us, has mercilessly destroyed the environment that has sustained us for centuries. Garbage and wastewater not only pollute rivers but also destroy the arable land environment and underground water sources, making clean water sources increasingly scarce. In the capital Hanoi, water reservoirs are almost completely filled, losing their climate-regulating function, in addition, drainage rivers such as To Lich River, Kim Nguu River, Set River and Lu River, have just severely polluted and unable to perform the drainage function, leading to flooding, the historic flood in November 2008 was an unprecedented disaster. In rural areas, where craft villages operate, environmental pollution also occurs, because there is no way to treat waste and wastewater and no one is conscious of doing so. Nature has given us many good things about the living environment, but humans have destroyed those good things and we have had to pay a very high price when the living environment around us is no longer a green environment. - clean - beautiful but also a seriously polluted environment, causing great harm to human life and health. What needs to be said here is the awareness of preserving and protecting the environment in each person, each citizen of the country, right from the smallest things such as not throwing trash on the street, gathering trash in the right place, and properly storing it. trash properly... to bigger things like planting trees to create forests, planting trees in the city... And more importantly is the determination of the state, from central to local levels to stop the phenomenon of environmental degradation. and gradually improve it in a long-term environmental protection strategy with the most drastic and effective measures.
Đề bài: Em có suy nghĩ gì về hiện tượng nghiện ka-ra-ô-kê và in-tơ-nét trong giới trẻ hiện nay? Bài làm Sinh động, mới mẻ, hấp dẫn,… đó là những gì mà công nghệ thông tin, công nghệ kĩ thuật số… đã mang đến cho đời sống con người. Nhưng bên cạnh đó, không ít những thành quả của khoa học kĩ thuật đang bị lạm dụng gây ra những hiện tượng “nghiện” đầy nguy hiểm. Hiện tượng nhiều học sinh, sinh viên hiện nay “nghiện” ka-ra-ô-kê và in-tơ-nét cũng là một trong số những trường hợp đó. Về bản chất, chúng ta không thể phủ nhận những tác dụng to lớn của ka-ra-ô-kê và in-tơ-nét. Ka-ra-ô-kè là một loại hình giải trí lành mạnh. Mỗi khi có dịp vui, bạn bè có thể cùng nhau đi hát ka-ra-ô-kê; âm nhạc, lời ca, tiếng hát có thể trở thành nguồn vui, tiếng cười giúp chúng ta giải toả căng thẳng, gắn bó thêm tình bạn bè bằng hữu. In-tơ-nét lại là một phương tiện thông tin vô cùng hữu ích. Sử dụng in-tơ-nét, chúng ta có thể nắm bắt nhanh chóng, cập nhật, sinh động nhiều thông tin trên nhiều lĩnh vực: y tế, giáo dục, khoa học, âm nhạc… Bạn muốn biết thông tin mới nhất về việc tuyển sinh vào lớp 10, vào các trường chuyên,…? Bạn muốn biết những thông tin nổi bật về mọi mặt đời sống kinh tế – xã hội trong ngày? Bạn chỉ cần “click” vào biểu tượng In-tơ-nét trên màn hình máy tính. Từ đây, có thể áp dụng những tri thức quý báu ấy vào cuộc sống: vào bài học trên lớp, vào việc nghiên cứu, vào việc thực hành,… Mặt khác, in-tơ-nét cũng là phương tiện thông tin liên lạc tiện lợi: chỉ bằng một số tiền rất nhỏ chúng ta có thê trao đổi thông tin trực tiếp với bạn bè, người thân (qua Yahoo), nhìn rõ nhau qua Webcam),… bất kể là đang ở xa nhau nửa vòng Trái Đất. Tuy nhiên, cũng giống như một số thành tựu khoa học kĩ thuật khác, ở nhiều bạn trẻ, ka-ra-ô-kê và in-tơ-nét bị lạm dụng và gây ra nhiều tác hại. Ở nhiều thành phố, thị trấn, thị xã,… có những dãy phố ka-ra-ô-kê dài hút mắt, có những cửa hàng ka-ra-ô-kê quy mô lớn chứng tỏ sự chuyên nghiệp của loại hình giải trí này càng cao, nhiều ngôi nhà mặt đường gần khu dân cư không bỏ qua cơ hội kinh doanh cũng mở hàng ka-ra-ô-kê,… Nếu chỉ đơn thuần là phục vụ nhu cầu giải trí lành mạnh, phục vụ những cuộc gặp gỡ bạn bè xả “stress”… thì đâu cần đến nhiều quán ka-ra-ô-kê như vậy? Mặt khác, những quán ka-ra-ô-kê dường như hoạt động cả ngày, đặc biệt là vào những buổi tối. Một câu hỏi đặt ra: giới trẻ có thực sự cần đến nhiều quán ka-ra-ô-kê như vậy để phục vụ cuộc sống của mình không? Sự thật đã trả lời cho chúng ta. Nhiều bạn trẻ đến với ka-ra-ô-kê như một nhu cầu thiết yếu của cuộc sống. Bất kì một sự việc gì cũng là lí do để họ “đi ka-ra-ô-kê”. Sinh nhật, cuối tuần, quần áo mới,… Thực chất của những cuộc ka-ra-ô-kê như vậy là dịp để họ tụ tập, hò hét và… say xỉn! Có những cuộc hát thâu đêm, có những giọng hét-nhiều-hơn-hát, có những nhóm ra khỏi phòng hát không còn được một người tỉnh táo, họ thậm chí gây sự với ngay chủ cửa hàng,… Giá của những cuộc ka-ra-ô-kẽ như vậy lại không hể “mềm” chút nào. Nó liên tục tăng lên chóng mặt, giá cụ thể tuỳ thuộc vào chất lượng phòng hát, chất lượng âm thanh nhưng có lẽ không dưới bốn mươi ngàn đồng một tiếng. Vậy là đã rõ, những cuộc hát hò vô bổ như vậy chỉ là sản phẩm của những bạn trẻ không biết trân trọng sức lao động, không biết trân trọng đồng tiền, thậm chí coi những cuộc hát hò ấy như một thứ trang sức cho sự giàu có của cha mẹ mình. Đó là mục đích của họ sau mỗi cuộc ka-ra-ô-kê chăng? Lúc ấy, ka-ra-ô-kê đả trở thành kẻ đồng phạm của thói ăn chơi, đua đòi đáng lên án. Với in-tơ-nét, số bạn trẻ biết sử dụng những tính năng của chúng sao cho mang lại hiệu quả lớn nhất cũng chỉ chiếm thiểu số. Đến với những “quán nét”, một cảnh tượng không thể nào khác được là những những gương mặt trẻ tuồi đang căng thẳng, hồi hộp với bao trò game (trò chơi điện tử). Có thể kể đến vô số trò chơi như đế chế, MU,… Có những bạn ngồi lì trước máy quên cả ăn uống, ngủ nghỉ (đừng nói chi đến việc học hành). Lại có những bậc mà phụ huynh không thấy con về nhà, đã tốn bao công sức “truy lùng” rồi bất ngờ phát hiện cậu ấm “mai danh ẩn tích ở một quán “nét” và đang hào hứng với trò chơi điện tử! Không chỉ vậy, “ôm ấp” chiếc máy tính và mạng in-tơ-nét còn có những “đệ tử” trung thành của Yahoo. Họ lạm dụng chức năng của hệ điều hành này để ngày đêm chát chít với bạn bè, dĩ nhiên, câu chuyện của họ chỉ đơn giản là: “ăn cơm chưa? ăn rồi à? đang làm gì đấy?” rất vui vẻ! Nhưng điều nguy hiểm nhất là qua đây, nhiều bạn trẻ có thể “kết bạn” dễ dàng, yêu nhau dễ dàng và mắc bẫy cũng dễ dàng. Hàng trăm câu chuyện bị “lừa tình”, “lừa tiền” qua Yahoo không còn là chuyện lạ. Đó là những lời cảnh tỉnh nghiêm khắc đối với những ai còn đang mù quáng với những câu chuyện, những lời tán gẫu qua một kênh ảo như vậy. Có những bạn đến với in-tơ-nét đơn thuần chỉ là để tải nhạc và “down” ảnh. Những đối tượng như vậy tưởng chừng vô hại nhưng kì thực trong hành động của họ lại tiềm ẩn những hiểm hoạ rất lớn. Chưa kể đến việc mất thời gian, tiền bạc và sức lực. Hãy xem đến những loại nhạc và loại ảnh họ tải về: “Em yêu! Nhớ anh không? Nhớ à? Đang làm gì đấy?”., những tấm ảnh ngoài luồng, những đoạn “clip” đen,… Chẳng phải chúng đang tiềm ẩn những hiểm hoạ làm suy thoái cả một thế hệ người hay sao? Giới trẻ sẽ yêu như thế nào, sống như thế nào khi lớn lên trong môi trường những ngôn từ nhạt nhẽo, thậm chí ngớ ngẩn; những tấm ảnh nhơ nhớp, nhầy nhụa như vậy? Việc "nghiện” ka-ra-ô-kê và in-tơ-nét đang lấy đi sức lực, thời gian, tiền bạc và hơn hết là sự vô tư, trong sáng của tuổi trẻ. Sa đà vào những hoạt động như vậy, một điều dễ hiểu là những bạn trè ấy không có thời gian cho việc học hành, cho những hoạt động ngoại khoá bổ ích, hiển nhiên không có cả thời gian cho gia đình, người thân. Vậy rồi tương lai những người bạn ấy sẽ ra sao? Nguyên nhân của lối sống ấy bắt nguồn từ việc những bạn trẻ ấy chưa xác định được lí tưởng sống đúng đắn, họ ham vui chơi, đua đòi, lười biếng, và chỉ quen thói hưởng thụ. Sinh ra trong sự nuông chiều của gia đình, không biết trân trọng những giá trị chân thực của đồng tiền và quan trọng là không chịu học tập, rèn luyện đã biến họ trở thành những người Việt trẻ hư hỏng, đáng chê trách. Vậy thì trước lối sống sai lầm ấy của những bạn trẻ này, trách nhiệm thuộc về việc giáo dục của gia đình họ nhưng phần lớn là do việc tự nhận thức và quá trình tự rèn luyện của bản thân mỗi con người mà thôi. Ka-ra-ô-kê và in-tơ-nét là những phát minh có ích cho cuộc sống con người nhưng nếu không biết sử dụng đúng cách thì chúng sẽ gây những tác hại vô cùng to lớn. "Nghiện” ka-ra-ô-kê và in-tơ-nét là biểu hiện của sự tiêu cực khi sử dụng những thành tựu khoa học kĩ thuật này. Tuổi trẻ chúng ta – thế hệ tiên phong trong nhiều lĩnh vực khoa học công nghệ – không thể là những con nghiện, là những nô lệ cho ka-ra-ô-kê, in-tơ-nét hay bất cứ phương tiện máy móc nào khác. Các bạn trẻ, chúng là hãy là những chủ nhân thông minh của những thành quả khoa học kĩ thuật!
Đề bài: Em có suy nghĩ gì về hiện tượng nghiện ka-ra-ô-kê và in-tơ-nét trong giới trẻ hiện nay? Bài làm Sinh động, mới mẻ, hấp dẫn,… đó là những gì mà công nghệ thông tin, công nghệ kĩ thuật số… đã mang đến cho đời sống con người. Nhưng bên cạnh đó, không ít những thành quả của khoa học kĩ thuật đang bị lạm dụng gây ra những hiện tượng “nghiện” đầy nguy hiểm. Hiện tượng nhiều học sinh, sinh viên hiện nay “nghiện” ka-ra-ô-kê và in-tơ-nét cũng là một trong số những trường hợp đó. Về bản chất, chúng ta không thể phủ nhận những tác dụng to lớn của ka-ra-ô-kê và in-tơ-nét. Ka-ra-ô-kè là một loại hình giải trí lành mạnh. Mỗi khi có dịp vui, bạn bè có thể cùng nhau đi hát ka-ra-ô-kê; âm nhạc, lời ca, tiếng hát có thể trở thành nguồn vui, tiếng cười giúp chúng ta giải toả căng thẳng, gắn bó thêm tình bạn bè bằng hữu. In-tơ-nét lại là một phương tiện thông tin vô cùng hữu ích. Sử dụng in-tơ-nét, chúng ta có thể nắm bắt nhanh chóng, cập nhật, sinh động nhiều thông tin trên nhiều lĩnh vực: y tế, giáo dục, khoa học, âm nhạc… Bạn muốn biết thông tin mới nhất về việc tuyển sinh vào lớp 10, vào các trường chuyên,…? Bạn muốn biết những thông tin nổi bật về mọi mặt đời sống kinh tế – xã hội trong ngày? Bạn chỉ cần “click” vào biểu tượng In-tơ-nét trên màn hình máy tính. Từ đây, có thể áp dụng những tri thức quý báu ấy vào cuộc sống: vào bài học trên lớp, vào việc nghiên cứu, vào việc thực hành,… Mặt khác, in-tơ-nét cũng là phương tiện thông tin liên lạc tiện lợi: chỉ bằng một số tiền rất nhỏ chúng ta có thê trao đổi thông tin trực tiếp với bạn bè, người thân (qua Yahoo), nhìn rõ nhau qua Webcam),… bất kể là đang ở xa nhau nửa vòng Trái Đất. Tuy nhiên, cũng giống như một số thành tựu khoa học kĩ thuật khác, ở nhiều bạn trẻ, ka-ra-ô-kê và in-tơ-nét bị lạm dụng và gây ra nhiều tác hại. Ở nhiều thành phố, thị trấn, thị xã,… có những dãy phố ka-ra-ô-kê dài hút mắt, có những cửa hàng ka-ra-ô-kê quy mô lớn chứng tỏ sự chuyên nghiệp của loại hình giải trí này càng cao, nhiều ngôi nhà mặt đường gần khu dân cư không bỏ qua cơ hội kinh doanh cũng mở hàng ka-ra-ô-kê,… Nếu chỉ đơn thuần là phục vụ nhu cầu giải trí lành mạnh, phục vụ những cuộc gặp gỡ bạn bè xả “stress”… thì đâu cần đến nhiều quán ka-ra-ô-kê như vậy? Mặt khác, những quán ka-ra-ô-kê dường như hoạt động cả ngày, đặc biệt là vào những buổi tối. Một câu hỏi đặt ra: giới trẻ có thực sự cần đến nhiều quán ka-ra-ô-kê như vậy để phục vụ cuộc sống của mình không? Sự thật đã trả lời cho chúng ta. Nhiều bạn trẻ đến với ka-ra-ô-kê như một nhu cầu thiết yếu của cuộc sống. Bất kì một sự việc gì cũng là lí do để họ “đi ka-ra-ô-kê”. Sinh nhật, cuối tuần, quần áo mới,… Thực chất của những cuộc ka-ra-ô-kê như vậy là dịp để họ tụ tập, hò hét và… say xỉn! Có những cuộc hát thâu đêm, có những giọng hét-nhiều-hơn-hát, có những nhóm ra khỏi phòng hát không còn được một người tỉnh táo, họ thậm chí gây sự với ngay chủ cửa hàng,… Giá của những cuộc ka-ra-ô-kẽ như vậy lại không hể “mềm” chút nào. Nó liên tục tăng lên chóng mặt, giá cụ thể tuỳ thuộc vào chất lượng phòng hát, chất lượng âm thanh nhưng có lẽ không dưới bốn mươi ngàn đồng một tiếng. Vậy là đã rõ, những cuộc hát hò vô bổ như vậy chỉ là sản phẩm của những bạn trẻ không biết trân trọng sức lao động, không biết trân trọng đồng tiền, thậm chí coi những cuộc hát hò ấy như một thứ trang sức cho sự giàu có của cha mẹ mình. Đó là mục đích của họ sau mỗi cuộc ka-ra-ô-kê chăng? Lúc ấy, ka-ra-ô-kê đả trở thành kẻ đồng phạm của thói ăn chơi, đua đòi đáng lên án. Với in-tơ-nét, số bạn trẻ biết sử dụng những tính năng của chúng sao cho mang lại hiệu quả lớn nhất cũng chỉ chiếm thiểu số. Đến với những “quán nét”, một cảnh tượng không thể nào khác được là những những gương mặt trẻ tuồi đang căng thẳng, hồi hộp với bao trò game (trò chơi điện tử). Có thể kể đến vô số trò chơi như đế chế, MU,… Có những bạn ngồi lì trước máy quên cả ăn uống, ngủ nghỉ (đừng nói chi đến việc học hành). Lại có những bậc mà phụ huynh không thấy con về nhà, đã tốn bao công sức “truy lùng” rồi bất ngờ phát hiện cậu ấm “mai danh ẩn tích ở một quán “nét” và đang hào hứng với trò chơi điện tử! Không chỉ vậy, “ôm ấp” chiếc máy tính và mạng in-tơ-nét còn có những “đệ tử” trung thành của Yahoo. Họ lạm dụng chức năng của hệ điều hành này để ngày đêm chát chít với bạn bè, dĩ nhiên, câu chuyện của họ chỉ đơn giản là: “ăn cơm chưa? ăn rồi à? đang làm gì đấy?” rất vui vẻ! Nhưng điều nguy hiểm nhất là qua đây, nhiều bạn trẻ có thể “kết bạn” dễ dàng, yêu nhau dễ dàng và mắc bẫy cũng dễ dàng. Hàng trăm câu chuyện bị “lừa tình”, “lừa tiền” qua Yahoo không còn là chuyện lạ. Đó là những lời cảnh tỉnh nghiêm khắc đối với những ai còn đang mù quáng với những câu chuyện, những lời tán gẫu qua một kênh ảo như vậy. Có những bạn đến với in-tơ-nét đơn thuần chỉ là để tải nhạc và “down” ảnh. Những đối tượng như vậy tưởng chừng vô hại nhưng kì thực trong hành động của họ lại tiềm ẩn những hiểm hoạ rất lớn. Chưa kể đến việc mất thời gian, tiền bạc và sức lực. Hãy xem đến những loại nhạc và loại ảnh họ tải về: “Em yêu! Nhớ anh không? Nhớ à? Đang làm gì đấy?”., những tấm ảnh ngoài luồng, những đoạn “clip” đen,… Chẳng phải chúng đang tiềm ẩn những hiểm hoạ làm suy thoái cả một thế hệ người hay sao? Giới trẻ sẽ yêu như thế nào, sống như thế nào khi lớn lên trong môi trường những ngôn từ nhạt nhẽo, thậm chí ngớ ngẩn; những tấm ảnh nhơ nhớp, nhầy nhụa như vậy? Việc "nghiện” ka-ra-ô-kê và in-tơ-nét đang lấy đi sức lực, thời gian, tiền bạc và hơn hết là sự vô tư, trong sáng của tuổi trẻ. Sa đà vào những hoạt động như vậy, một điều dễ hiểu là những bạn trè ấy không có thời gian cho việc học hành, cho những hoạt động ngoại khoá bổ ích, hiển nhiên không có cả thời gian cho gia đình, người thân. Vậy rồi tương lai những người bạn ấy sẽ ra sao? Nguyên nhân của lối sống ấy bắt nguồn từ việc những bạn trẻ ấy chưa xác định được lí tưởng sống đúng đắn, họ ham vui chơi, đua đòi, lười biếng, và chỉ quen thói hưởng thụ. Sinh ra trong sự nuông chiều của gia đình, không biết trân trọng những giá trị chân thực của đồng tiền và quan trọng là không chịu học tập, rèn luyện đã biến họ trở thành những người Việt trẻ hư hỏng, đáng chê trách. Vậy thì trước lối sống sai lầm ấy của những bạn trẻ này, trách nhiệm thuộc về việc giáo dục của gia đình họ nhưng phần lớn là do việc tự nhận thức và quá trình tự rèn luyện của bản thân mỗi con người mà thôi. Ka-ra-ô-kê và in-tơ-nét là những phát minh có ích cho cuộc sống con người nhưng nếu không biết sử dụng đúng cách thì chúng sẽ gây những tác hại vô cùng to lớn. "Nghiện” ka-ra-ô-kê và in-tơ-nét là biểu hiện của sự tiêu cực khi sử dụng những thành tựu khoa học kĩ thuật này. Tuổi trẻ chúng ta – thế hệ tiên phong trong nhiều lĩnh vực khoa học công nghệ – không thể là những con nghiện, là những nô lệ cho ka-ra-ô-kê, in-tơ-nét hay bất cứ phương tiện máy móc nào khác. Các bạn trẻ, chúng là hãy là những chủ nhân thông minh của những thành quả khoa học kĩ thuật!
Suy nghĩ về hiện tượng tham nhũng trong câu truyện cười “nhưng nó phải bằng hai mày”- Văn lớp 10 Hướng dẫn Suy nghĩ về hiện tượng tham nhũng trong câu truyện cười “nhưng nó phải bằng hai mày”- Văn lớp 10 Bài làm Truyện cười dân gian Việt Nam là một phần tinh hoa văn hóa tuyệt vời của nhân dân ta từ thời xưa truyền lại cho con cháu hậu bối ngày nay. Nó thể thường mang tới những tiếng cười hài hước, xua đi những khó khăn mệt mỏi của con người. Bên cạnh việc mang tới tiếng cười cho con người những câu truyện cười dân gian còn thể hiện những lời nhắn nhủ châm biếm của người xưa với những hiện tượng tiêu cực trong xã hội thời đó. Truyện cười “Nhưng nó phải bằng hai mày” thể hiện cuộc đấu tranh vì lẽ phải của thời xưa, nhưng thực chất lẽ phải đó do đồng tiền quyết định. Truyện cười thể hiện cuộc mâu thuẫn giữa hai nhân vật Ngô và Cải, hai người uống rượu say rồi xảy ra xô xát, hai người kéo nhau lên quan để kiện. Ai cũng mong mình là người thắng kiện nên tối hôm đó cả hai cùng đi cửa sau tới nhà quan xử để tìm cách mua chuộc. Cải đến nhà thấy Lý đưa cho thầy Lý năm đồng và xin thầy Lý hãy giúp đỡ mình trên công đường. Nhưng một lát sau, Ngô cũng đi cửa sau tới nhà thầy Lý đưa thầy Lý tận mười đồng và mong phần thắng kiện ngày mai thuộc về mình. Câu nói của thầy Lý thể hiện sự trắng trợn ăn tham nhũng, hối lộ của quan lại xưa. Một người ăn bổng lộc của nhà nước, của dân để làm việc cho nhân dân, xử lý tìm ra lẽ phải nhưng lại đổi trắng thay đen một cách trắng trợn. Thể hiện sức mạnh của đồng tiền, tiền mới là lẽ phải của người tất cả mọi việc. Chính câu nói của thầy Lý xử kiện gây cười cho người đọc nhưng cũng gợi lên một sự thật phũ phàng đau xót của xã hội xưa đó chính là hiện tượng tham nhũng, ăn hối lộ của các tham quan xưa. Nó là tệ nạn nhức nhối cần phải loại bỏ khỏi xã hội để có một xã hội trong sạch, vững mạnh. Thông qua truyện cười này người đọc cũng cảm nhận được sự nhức nhối trong việc xử kiện của phần lớn quan lại thời xưa. Họ không quan tâm tới người dân vô tội mà chỉ quan tâm tới lợi ích của mình. Việc xử kiện đáng ra là việc vô cùng quan trọng nhưng lại vì đồng tiền mà bóp méo sự thật. Ngoài ra, Ngô và Cải đều đáng trách vì họ không có lòng tin vào công lý tự nguyện nối giáo cho giặc, ủng hộ tệ nạn ăn tham nhũng của quan lại. Hai người đều đi cửa sau, khiến cho quan tham có cơ hội thực hiện âm mưu tham lam của mình. Nhân vật Cải vừa mất tiền vừa bị đánh, đó chính là bài học vô cùng đau đớn sâu sắc với những ai có ý định đi cửa sau, dùng tiền để bóp méo công lý. Thì nhận lãnh hậu quả “gậy ông lại đập lưng ông” Là một học sinh ngồi trên ghế nhà trường chúng ta cần phải học tập chăm chỉ, củng cố kiến thức của mình để sau này có thể cống hiến góp phần xây dựng đất nước giàu mạnh hơn. Truyện cười “Nhưng nó phải bằng hai mày” phê phán thói hư tật xấu của quan lại thời xưa, chỉ trích châm biếm thói ăn tham nhũng của bọn quan tham trong xã hội. Cần phải loại bỏ hiện tượng này trong xã hội.
Thinking about the phenomenon of corruption in the joke "but it has to be with both of you" - Grade 10 Literature Instruct Thinking about the phenomenon of corruption in the joke "but it has to be with both of you" - Grade 10 Literature Assignment Vietnamese folk jokes are part of the wonderful cultural quintessence of our people from ancient times passed down to today's descendants. It can often bring humorous laughter and dispel people's difficulties and fatigue. Besides bringing laughter to people, folk jokes also express satirical messages of the ancients about negative phenomena in society at that time. The joke "But it has to be with both of you" shows the fight for righteousness in ancient times, but in reality that righteousness is determined by money. The joke shows the conflict between two characters Ngo and Cai. They got drunk and got into a fight. They dragged each other to the court to sue. Everyone hoped they would win the case, so that night they both went through the back door to the judge's house to try to bribe him. Cai came to the house and saw Ly giving Mr. Ly five dong and asked Mr. Ly to help him on his way. But a moment later, Ngo also went through the back door to Mr. Ly's house, gave Mr. Ly ten dong and hoped that tomorrow's victory would be his. Mr. Ly's words show the blatant corruption and bribery of ancient mandarins. A person receives benefits from the state and the people to work for the people, to find the right solution, but he blatantly changes white for black. Demonstrating the power of money, money is the truth of all things. The very words of Mr. Ly handling the lawsuit make readers laugh but also evoke a harsh and painful truth of ancient society, which is the phenomenon of corruption and bribery of ancient officials. It is a painful evil that needs to be eliminated from society to have a clean and strong society. Through this joke, readers can also feel the pain in the handling of lawsuits by most ancient mandarins. They do not care about innocent people but only care about their own interests. The lawsuit should be extremely important, but because of money, it distorts the truth. In addition, Ngo and Cai are both to blame because they did not believe in justice and voluntarily supported the enemy and supported the corruption of officials. Both of them went through the back door, giving the corrupt officials the opportunity to carry out their greedy plots. The character Cai both lost money and was beaten, which is an extremely painful and profound lesson for those who intend to go through the back door and use money to distort justice. Then you will receive the consequences "your stick will hit your back again" As a school student, we need to study hard and consolidate our knowledge so that we can later contribute to building a richer and stronger country. The joke "But it has to be equal to both of you" criticizes the bad habits of ancient mandarins and satirizes the corrupt habits of corrupt officials in society. It is necessary to eliminate this phenomenon in society.
Suy nghĩ về hiện tượng Tháng Giêng là tháng ăn chơi Hướng dẫn Suy nghĩ về hiện tượng Tháng Giêng là tháng ăn chơi Đối với không ít người, tháng giêng không phải là tháng “ăn chơi” mà là “tháng…” “ăn làm”. Họ vừa ăn Tết, vừa làm việc, nhiều trường hợp căng thẳng hơn cả ngày thường. Tết nhất vui vẻ nhân ngấm một chút men rượu, một bạn hiền trong bàn cao hứng “sửa một tí” mấy câu ca dao quen thuộc mà đọc thầm: “Tháng giêng là tháng ăn chơi. Tháng hai cờ bạc, tháng ba rượu chè. Tháng tư lẳng lặng mà nghe. Cái nghèo nó đến bên hè chói chang”. Đọc xong lại cùng nhàn đàm tại chỗ về câu thứ nhất, tạm viết ra đây. Đối với không ít người, tháng giêng không phải là tháng “ăn chơi” mà là “tháng…” “ăn làm”. Họ vừa ăn Tết, vừa làm việc, nhiều trường hợp căng thẳng hơn cả ngày thường. Đấy là những người tham gia hoạt động trong “nền công nghiệp phục vụ Tểt”. Hãy lấy ví dụ mấy ngày qua, những người đứng chân trong khu vực thương mại, bán hàng ở các siêu thị, các chợ đầu mối, chợ bán sỉ bán lẻ, eửa hàng thực phẩm rau quả có “rút chân” ra khỏi vị trí của minh để đi “ăn chơi” không? Chắc là chẳng thể. Vì nhu cầu xã hội và cung cách làm ăn đua tranh thời mới không cho phép những nhà quản lí ngưng “làm” để “chơi”. Họ phải điều hành nhân viên có mặt thường trực trên thị trường. Mồng 3 Tết năm nay các siêu thị của hệ thống Coop Mart bán cả chục tấn gà tươi nguyên con mỗi ngày cho khách tiêu dùng ở Sài Gòn. Thế đó, khi bộ máy của “nền công nghiệp Tết” vận hành theo nhịp thở gấp gáp của đời sống đô thị hiện đại thì nó không thể điềm nhiên dừng lại ở “mủi giờ” giao thừa để “ăn chơi” suốt tháng giêng. Mà như ta thấy, ngay hai ngày đầu năm mới, Vissan mở hàng sát sinh “hóa kiếp” cho hơn 500 chú lợn và bò để đưa thịt chúng ra thị trường “tươi sống”. Những cửa tiệm tạp hóa quanh năm bày bán cả trăm cả nghìn mặt hàng, đến mùng một, mùng hai nhiều chủ tiệm không muốn chờ ngày tốt để mở cửa bán tân niên, mà cứ thế theo đà “năm cũ rủ năm mới” nối liền một mạch đón khách ngay sáng sớm đầu năm. Mồng 3 mồng 4 tết, nhiều công ti như Bibỉca (Bánh kẹo Biên Hòa) hoặc Fahasa (Phát hành sách TP.HCM) đã sớm hoạt động. Bây giờ thử nhìn sang khu vực giải trí. Tuần đầu năm cả triệu lượt khách tìm đến các tụ điểm vui xuân, các công viên văn hóa như Đầm Sen, Suối Tiên, các nơi mở hội hoa xuân, bày cây cảnh như Tao Đàn, đường Nguyễn Huệ – TP.HCM, các điểm biểu diễn vãn nghệ, rạp hát, rạp chiếu bống, đại khái những chỗ nào đáp ứng nhu cầu vui chơi ba ngày Tết của dân. Ở những nơi đó, cả một guồng máy những người thưởng trực đảm đương nhiều phần việc khác nhau nhằm phục vụ cho kịp. Có chỗ khởi động công việc từ “trong tết” ra “ngoài tết”, sang cho tới “mồng 11, mồng 12”, mãi đến rằm tháng giêng chưa chắc đã dứt. Vì rằm tháng giêng lại sẽ bùng lên một loạt dịch vụ liên quan đến Tết Thượng nguyên của ngưởỉ Việt ta cũng là Tết Nguyên tiêu của người Hoa. Nào hương đèn, áo giấy, bánh trái, xe cộ, xăng dầu, đồ ăn uống… Có người tiêu thụ ắt phải có kẻ buôn bán. Nghĩa là có người vẫn “đi làm” chứ chẳng “ngồi chơi”. Ai chơi thì chơi, chứ không có người “làm” lấy gì để “chơi”. Như ai nấy đều biết qua hệ thống thông tin đầu năm, thì Tết này có ngót 3 vạn bà con Việt kiều về quê ốn Tết, và 140.000 khách nhập cảnh qua sân bay Tân Sơn Nhất, một số trong đó sẽ du lịch đó đây, lên Đà Lạt, ra Nha Trang, về Long Xuyên, Hà Tiên, viếng Hội An, Đà Nẫng, cư ngụ tại các khách sạn, đi lại qua các bến, ga, phố chợ… Cộng với số lượng người du lịch và khách vãng lai trong nước, nhu cầu sinh hoạt của tất cả họ đòi hỏi sô người làm việc đầu tháng giêng không thể vắng mặt. Sau Tết Bính Tuất, cùng với đồng nghiệp, vừa ắắt xe ra đường trong đầu tôi chợt lóe lên câu ca dao đã nhàn đàm với bạn: “Tháng giêng là tháng ăn chơi”, ừ, muốn ăn thì ăn, muốn chơi thì chơi, nhưng đâu chỉ “ăn chơi” suông, mà quanh ta đã bắt đầu khởi động nhịp quay nhanh của sinh hoạt đời mới. Trốt lại câu ca “tháng giêng ăn chơi” vẫn còn nguyên giá trị tinh thần gọi ta liên tưởng tới các phong thái làm việc điềm đạm từ tốn ngày xuân, cũng phản ánh phần nào sinh hoạt của một xả hội nông nghiệp xưa.
Thinking about the phenomenon of January being a month of entertainment Instruct Thinking about the phenomenon of January being a month of entertainment For many people, January is not a month of "fun" but a "month of..." "work". They celebrate Tet and work at the same time, in many cases more stressful than usual. Tet is the happiest because of soaking up a little alcohol, a good friend at the table was excited to "edit a little" some familiar folk songs and recited silently: "January is the month of entertainment. Gambling in February, alcohol in March. April quietly listened. Poverty comes on the bright side of the summer." After reading, let's leisurely discuss the first sentence on the spot, temporarily writing it down here. For many people, January is not a month of "fun" but a "month of..." "work". They celebrate Tet and work at the same time, in many cases more stressful than usual. These are people participating in the "Tet industry". Take for example the past few days, people standing in commercial areas, selling goods in supermarkets, wholesale markets, wholesale and retail markets, and fruit and vegetable food stores have "withdrawn" from their positions. Are you in your right mind to "have fun"? Probably not possible. Because social needs and modern competitive business practices do not allow managers to stop "working" to "play". They must manage employees who are permanently present in the market. On the 3rd day of Tet this year, supermarkets of the Coop Mart system sell dozens of tons of fresh whole chickens every day to consumers in Saigon. So, when the machine of the "Tet industry" operates according to the rapid breathing rhythm of modern urban life, it cannot calmly stop at the "time" of New Year's Eve to "have fun" throughout January. . But as we can see, on the first two days of the new year, Vissan opened a slaughterhouse for more than 500 pigs and cows to bring their meat to the "fresh" market. Grocery stores sell hundreds of thousands of items all year round. On the first and second days, many store owners do not want to wait for a good day to open for New Year's sale, but just follow the momentum of "old year inviting new year". seamlessly welcome guests early in the morning at the beginning of the year. On the 3rd and 4th day of the Lunar New Year, many companies such as Bibica (Bien Hoa Confectionery) or Fahasa (Ho Chi Minh City Book Publishing) soon operated. Now try looking at the entertainment area. In the first week of the year, millions of visitors came to spring entertainment venues, cultural parks such as Dam Sen, Suoi Tien, places holding spring flower festivals, displaying ornamental plants such as Tao Dan, Nguyen Hue Street - Ho Chi Minh City, Art performance venues, theaters, pop theaters, basically any place that meets people's entertainment needs during the three days of Tet. In those places, a whole machine of people are on duty to take on many different tasks to keep up the service. There are places where work starts from "during Tet" to "outside Tet", until "the 11th and 12th", and it may not end until the full moon of the first month. Because on the full moon day of the first lunar month, a series of services related to the Vietnamese Lunar New Year will flare up, which is also the Lunar New Year of the Chinese people. Incense, lamps, paper shirts, fruit and cakes, vehicles, gasoline, food and drink... If there are consumers, there must be traders. That means some people still "go to work" and don't "sit and play". Whoever plays, plays, but there is no one who "works" for anything to "play". As everyone knows through the information system at the beginning of the year, this Tet there will be nearly 30,000 overseas Vietnamese people returning to their hometowns for Tet, and 140,000 visitors entering through Tan Son Nhat airport, some of whom will travel here and there. , go to Da Lat, go to Nha Trang, return to Long Xuyen, Ha Tien, visit Hoi An, Da Nang, stay in hotels, travel through wharves, stations, market streets... Plus the number of tourists and guests visiting the country, their daily needs require that some people working in early January cannot be absent. After Tet Binh Tuat, with my colleagues, as soon as I started driving on the street, a folk song I had leisurely discussed with my friends flashed through my mind: "January is the month of partying", yes, if you want to eat then eat, if you want to play then play. , but it's not just "playing around", but around us has begun to start the fast pace of new life activities. In short, the song "January has fun" still retains its spiritual value, calling us to think of the calm and leisurely work styles of spring, which also partly reflects the activities of an ancient agricultural society.
Suy nghĩ về hiện tượng tiêu cực trong thi cử hiện nay Hướng dẫn Tiêu cực trong thi cử làm suy giảm nghiêm trọng chất lượng giáo dục Mở bài: Kiểm tra, thi cử là một hoạt động rất quan trọng diễn ra trong trường học và ngoài xã hội. Mục đích của việc kiểm tra, đánh giá và thi cử nhằm phát hiện các điểm mạnh điểm yếu của từng người học. Qua đó điều chỉnh việc học tập và giảng dạy cho thích hợp. Thi cử cũng nhằm đánh giá phân loại và đảm bảo chất lượng đầu ra hay đầu vào của các chương trình giáo dục, bảo công bằng và hợp lý trong các cuộc tuyển chọn. Thế nhưng, việc kiểm tra, đánh giá và thi cử hiện nay vẫn còn nhiều điều bất cập. Hiện tượng tieu cực, gian lận trong thi cử diễn ra khá phổ biến. Nhất là trong giới học sinh hiện nay. Thân bài: Tiêu cực, gian lận trong thi cử là gì? Tiêu cực là hành động không lành mạnh. Gian lận là hành vi cố ý lừa dối, giấu giếm, làm trái với quy định. Hai hành vi này có tác động không tốt đối với quá trình phát triển của xã hội. Hiện tượng tiêu cực, gian lận trong thi cử là những hiện tượng không lành mạnh diễn ra trong các kì thi dẫn đến kết quả, không đúng với thực chất. Biểu hiện tiêu cực trong thi cử: Học sinh quay cóp, trao đổi bài với nhau. Ở mức độ cao hơn, học sinh cố ý mang tài liệu vào phòng thi dưới nhiều hình thức tinh vi. Thậm chí, nhiều học sinh còn nhờ người đi thi hộ,… Phụ huynh mua chuộc giáo viên, cán bộ, đưa hối lộ bằng nhiều hình thức để được ưu ái hơn… Giáo viên bán đề, gợi ý đề, bán điểm, gạ tình đổi điểm, chấm bài thiếu trung thực. Nhiều giáo viên còn tự ý cho điểm khống… Hiện trang tiêu cực trong thi cử đang diễn ra hiện nay: – Tiêu cực trong thi cử là một căn bệnh trầm kha trong giáo dục, tồn tại dai dẳng và có xu hướng gia tăng hằng ngày, hằng giờ ở mọi nơi, mọi cấp, mọi người. – Tiêu cực trong thi cử đã là chuyện bình thường, là chuyện đương nhiên của những lần kiểm tra hoặc thi cử, thậm chí xã hội đã coi việc trung thực đồng nghĩa với thiệt thòi. Tác hại của việc gian lận, tiêu cực trong thi cử: – Không đạt được mục đích thi cử: cho kết quả thực chất, không đánh giá trình độ của người được kiểm tra dẫn đến hậu quả khôn lường: + Nếu thi cử là để biết trình độ học sinh mà giảng dạy, thì việc giảng dạy sẽ không sát với đối tượng, dẫn đến nguy cơ không tiếp tục được. + Nếu thi cử để chọn người thì người được chọn sẽ không đúng, không có khả năng làm việc, không đáp ứng nhu cầu của xã hội. + Nếu thi cử để công nhận bằng cấp thì bằng cấp không đúng với khả năng thật, dẫn đến xã hội không thật, đưa đến việc vạch chiến lược cho đất nước sẽ quá tầm. – Đối với người học: Nếu học sinh không coi thi cử là một công việc nghiêm túc, không coi học tập là một quyền lợi và nghĩa vụ của một người công dân để nỗ lực, mà chỉ trông chờ vào “sự bát nháo của trường thi” kiếm chác cho được mảnh bằng vào đời thì sẽ không có kiến thức thực tế, không đáp ứng nhu cầu xã hội, sẽ không tìm được việc làm, hủy hoại tương lai của chính bản thân, gia đình và xã hội. – Tác hại nghiêm trọng đến đạo đức con người: sống không trung thực, lừa dối, phỉnh nịnh… – Tác hại đến đạo học của đất nước: hủy hoại các nền tảng giáo dục, làm triệt tiêu động lực học tốt, dạy tốt và gây lãng phí tiềm năng sáng tạo của các thầy cô giáo. Nguyên nhân làm nảy sinh hiện tượng gian lận, tiêu cực trong thi cử: – Do học sinh lười học, thiếu trung thực, không có ý thức phấn đấu nhưng muốn có kết quả cao nên tìm cách “chạy” để có điểm đậu. – Do cha mẹ nhận thức sai lệch, gây áp lực, đẩy học sinh vào việc tiêu cực. Bản thân cha mẹ cũng không trung thực, muốn con có kết quả cao nên luồng lách vào những kẻ hở của quy chế thi để mong tìm một chỗ học tốt cho con em. – Do giáo viên “tạo điều kiện”, gợi ý cho học sinh tiêu cực, chạy đề thi, chạy điểm thi. – Do chương trình đào tạo, kiến thức giáo viên và cách truyền đạt kiến thức của giáo viên khó tiếp thu dẫn đến người học không thể tiếp thu được kiến thức nên phải tiêu cực mới đạt kết quả mong muốn. – Do cấp trên gây áp lực, đưa ra tỷ lệ, dùng tỉ lệ để đánh giá kết quả giáo dục của trường, của giáo viên. – Do công tác quản lí, giám sát chưa chặt chẽ, còn sơ hở; các quy chế, quy định quản lí đào tạo bất cập, yếu kém, thiếu khoa học. – Do xã hội quá coi trọng bằng cấp, ít chú ý đến thực chất, tài năng và phẩm chất trong công việc tuyển chọn và nhìn nhận, đánh giá một con người. Giải pháp khắc phục hiện tượng gian lận và tiêu cực trong thi cử: Cần có giải pháp đồng bộ từ trên xuống, từ trong mỗi gia đình đến xã hội: – Tuyên truyền để học sinh, sinh viên, phụ huynh thấy cần có năng lực thật sự để làm người, để có một nghề mới chính là giấy thông hành vào đời, chứ không phải bằng cấp có được do tiêu cực. – Không chỉ phát động phong trào chống tiêu cực trong thi cử như hiện nay mà không phải duy trì thường xuyên, không có kiểu đánh trống bỏ dùi. Ngành giáo dục cần tổ chức những kì thi tuyệt đối nghiêm túc. Cấm thi vĩnh viễn hoặc nhiều năm đối với những thí sinh vi phạm. Kĩ luật nặng hoặc cho thôi việc những giáo viên hoặc cán bộ tiêu cực. – Ngoài xã hội: Trước mắt cần sàng lọc cán bộ công chức, loại những người không có năng lực hoàn thành nhiệm vụ, dù có nhiều bằng cấp “đẹp” ra khỏi bộ máy. Không quá chú trọng đến bằng cấp khi tuyển dụng. Ý thức trách nhiệm của học sinh trong thi cử: – Chăm chỉ học tập, cương quyết nói không với tiêu cực trong thi cử. – Chân thành góp ý với bạn bè; tạo dư luận tích cực trong việc học tập và thi cử. – Mạnh dạn lên án hành vi tiêu cực trong thi cử của xã hội. Kết bài: Không di sản nào quý giá bằng lòng trung thực (William Shakespeare). Hãy luôn trung thực với bản thân, trung thực với mọi người bạn sẽ được trân trọng và yêu thương. Còn ngược lại, nếu cứ giả dối, gian lận sóm muộn gì cũng chuốc lấy thất bại nặng nề.
Thinking about the negative phenomenon in current exams Instruct Negativity in exams seriously reduces the quality of education Opening: Testing and exams are a very important activity that takes place in schools and in society. The purpose of testing, evaluation and testing is to discover the strengths and weaknesses of each learner. Thereby adjusting learning and teaching appropriately. Examinations also aim to evaluate, classify and ensure the quality of output or input of educational programs, ensuring fairness and reasonableness in selections. However, current testing, evaluation and examination still have many shortcomings. The phenomenon of bad behavior and cheating in exams is quite common. Especially among students today. Body of the article: What is negative and cheating in exams? Negativity is an unhealthy action. Fraud is the act of intentionally deceiving, concealing, or violating regulations. These two behaviors have a negative impact on the development process of society. Negative phenomena and cheating in exams are unhealthy phenomena that take place in exams, leading to results that are not true to the essence. Negative manifestations in exams: Students copy and exchange lessons with each other. At a higher level, students intentionally bring documents into the exam room in many sophisticated forms. Many students even ask someone to take the exam for them... Parents bribe teachers, officials, and pay bribes in many forms to gain more favor... Teachers sell questions, suggest questions, sell grades, solicit changes to grades, and grade papers dishonestly. Many teachers even arbitrarily give false grades... Current negative page in the exam taking place today: – Negativity in exams is a serious disease in education, persistent and tends to increase every day, every hour in every place, every level, and everyone. – Negativity in exams is normal, a natural part of tests or exams, and society has even considered honesty synonymous with disadvantage. Harmful effects of cheating and negativity in exams: – Not achieving the purpose of the exam: giving substantive results, not assessing the level of the person being tested, leading to unpredictable consequences: + If the exam is to know the level of students to teach, then the teaching will not be close to the subject, leading to the risk of not being able to continue. + If the exam is to select people, the chosen person will be incorrect, unable to work, and unable to meet the needs of society. + If you take an exam to recognize a degree, the degree will not match your real ability, leading to an unreal society, leading to the planning of a strategy for the country being out of reach. – For learners: If students do not consider exams as a serious job, do not consider learning as a right and obligation of a citizen to make an effort, but only rely on "the chaos of If you take the exam to earn a degree in life, you will not have practical knowledge, will not meet social needs, will not be able to find a job, and will destroy the future of yourself, your family and society. – Serious harm to human morality: dishonest living, deception, flattery... – Harmful to the country's education: destroying educational foundations, eliminating the motivation to learn well, teach well and waste the creative potential of teachers. Causes of cheating and negativity in exams: – Because students are lazy to study, dishonest, and have no sense of striving but want high results, they find ways to "run" to get a passing score. – Due to parents' misperceptions, pressure and push students into negative actions. Parents themselves are also not honest, wanting their children to have high results, so they slip into loopholes in exam regulations in the hope of finding a good place to study for their children. – Due to teachers "creating conditions", giving negative suggestions to students, manipulating exam questions, manipulating test scores. – Because the training program, teacher knowledge and the way teachers convey knowledge are difficult to absorb, learners cannot absorb knowledge, so they must be negative to achieve the desired results. – Due to pressure from superiors, giving ratios, using ratios to evaluate the educational results of schools and teachers. – Due to the lack of strict management and supervision, there are still loopholes; Regulations and regulations on training management are inadequate, weak, and unscientific. – Because society places too much importance on qualifications, it pays little attention to the essence, talent and qualities in selecting, recognizing and evaluating a person. Solutions to overcome the phenomenon of cheating and negativity in exams: There needs to be a synchronous solution from top to bottom, from each family to society: – Propagate so that pupils, students, and parents need to have real capacity to be human, to have a new profession is a passport to life, not a degree obtained through negativity. – Not only launching the current anti-negativity movement in exams but not having to maintain it regularly, without having to beat the drum. The education sector needs to organize absolutely serious exams. Permanent or multi-year ban for candidates who violate the rules. Severe discipline or termination of negative teachers or officials. - In society: In the immediate future, it is necessary to screen civil servants, eliminating those who are not capable of completing tasks, even though they have many "nice" qualifications, from the apparatus. Don't pay too much attention to qualifications when recruiting. Students' sense of responsibility in exams: – Study hard, firmly say no to negativity in exams. – Sincerely give feedback to friends; create positive public opinion in studying and taking exams. – Boldly condemn society's negative behavior in exams. End: There is no legacy as precious as honesty (William Shakespeare). Always be honest with yourself, be honest with everyone and you will be respected and loved. On the contrary, if you keep lying and cheating, sooner or later you will suffer serious failure.
Suy nghĩ về hạnh phúc trong cuộc sống Hướng dẫn Suy nghĩ về hạnh phúc trong cuộc sống Một buổi sáng tỉnh dậy, tiếng chim hót thánh thót ngoài hiên. Những ánh nắng yếu ớt của mùa thu đang bắt đầu lan tỏa, khiến tâm hồn tôi thênh thang, miên man theo làn gió nhẹ nhàng, chới với… Và tôi thấy rằng mình đang rất hạnh phúc, dù chẳng thể định nghĩa được hạnh phúc là gì… Không có một giáo sư hay một nhà bác học nào có thể đưa ra định nghĩa chính xác nhất về hạnh phúc. Bởi hạnh phúc là một dạng cảm xúc, mà cảm xúc lại muôn hình vạn trạng tùy thuộc vào tâm lý của mỗi người, mỗi cá nhân. Thế nên, thật khó để có thể cắt nghĩa được hai từ “hạnh phúc”. Với tôi, hạnh phúc đơn giản lắm. Cảm nhận những gì mình có, trân trọng và nâng niu nó. Ấy là hạnh phúc. Một ngày thức dậy thấy mình vẫn bình yên, lòng hạnh phúc biết bao. Bởi ngay lúc này đây, khi bạn với tay tắt chiếc đồng hồ báo thức thì trên giường bệnh lại có bao nhiêu người đang ước ao, đang khát khao được thức dậy một cách an lành như bạn. Thế nên, hạnh phúc đơn giản quá nhiều khi ta có mà không nhận ra. Giống như khi đói ăn, bạn mới thấy thèm ăn như thế nào. Còn khi no nê rồi, đồ ăn có ngon có đẹp mắt đến mấy chắc cũng không làm bạn háo hức. Hạnh phúc trong cuộc sống cũng vậy. Có những điều đối với bản thân mình là đơn giản, nhưng với người khác lại là cả một sự khát khao, hi vọng. Một người đau chân hẳn sẽ mong chân mình mau chóng được khỏe mạnh từng ngày. Còn người khỏe mạnh bình thường lại chẳng mấy khi nghĩ rằng mình đang sở hữu một đôi chân thật quý giá biết bao. Vậy đấy, hạnh phúc đơn giản lắm. Tất cả chỉ là do ta cảm nhận mà thôi. Càng với xa, hạnh phúc sẽ càng xa. Ngược lại, càng nhìn gần, hạnh phúc lại càng gần. Tuy nhiên, nói như vậy không phải để ta không cần cố gắng nữa, mà chỉ là hãy nhìn nhận lại một chút, hãy tận hưởng một chút. Hãy nâng niu, trân trọng những gì mình đang có. Đừng cố vươn xa quá mà bỏ lỡ mất những hạnh phúc đang ở ngay trước mắt mình. Hạnh phúc thật giản đơn, nhưng để giữ được hạnh phúc thì không phải ai cũng biết. Bởi người ta vẫn thường khao khát những gì mình chưa có mà quên đi hoặc coi thường những thứ đang ở ngay trong tầm tay của mình. Có được hạnh phúc rồi, hãy dưỡng nuôi hạnh phúc ấy bền lâu hơn, lớn lao hơn trong từng ngày trôi qua. Hạnh phúc là khi trở về nhà sau bao ngày xa cách được nhìn thấy cha thấy mẹ đang tươi cười đon đả đón chờ ta. Vậy hãy làm một người con thật ngoan, hãy chạy ngay lại bên cha mẹ, thủ thỉ những lời yêu thương. Bởi biết đâu một ngày nào đó ta sẽ chẳng bao giờ có cơ hội được ấp ôm, được níu giữ hình hài thân thương ấy nữa. Hạnh phúc là khi ta tự mình kiếm được đồng tiền bằng chính sức lao động của bản thân. Dù ít hay nhiều nhưng đồng tiền ấy cũng là thành quả thực sự của những gì mà ta đã cố gắng. Hạnh phúc là khi có một bàn tay đưa ra cho ta nắm trong lúc mệt mỏi rã rời. Là khi có một lời động viên cho ta đứng dậy ngay bên bờ vực thẳm của tuyệt vọng, của buồn đau. Đơn giản hơn, hạnh phúc là khi ta tặng cho em nhỏ một món quà, em ấy cúi đầu tươi cười nói lời cảm ơn. Là khi ta dắt tay một người khuyết tật băng qua đường giữa chốn phố xá đông người qua lại, người ấy được bình an và không quên nói lời cảm kích. Hạnh phúc là khi mỗi sáng mai thức dậy, ta thấy mình vẫn còn khỏe mạnh, bình yên. Và rồi, từ những điều hạnh phúc giản đơn ấy, ta suy nghĩ tích cực hơn, sống vui hơn, khỏe hơn mỗi ngày khiến cho hạnh phúc ngày càng đong đầy hơn, ý nghĩa hơn. Nhưng đâu phải ai cũng cảm nhận được, cũng hiểu được hạnh phúc chỉ đơn giản là như vậy. Có biết bao nhiêu người đang lao tâm khổ tứ vì những ước muốn cao sang, vì danh chức, vì uy quyền. Tất nhiên, sống là phải có mục đích, có sự nỗ lực, phấn đấu, nhưng phải biết làm thế nào để hài hòa, để cân bằng tâm lý. Không nên vì áp lực quá mà tự tạo ra cho mình những lề luật, những quy tắc quá khắt khe. Trong lúc người khác đang hít thở khí trời, đang thả hồn mình thưởng thức những cảnh sắc tươi đẹp của mùa xuân thì bạn lại đang lu bu với một núi công việc chỉ vì muốn được tiến thân. Biết rằng phải cố gắng, nhưng hãy dừng lại một chút để cảm nhận hạnh phúc, để nạp lại năng lượng cho bản thân mình thêm sức chiến đấu với những thử thách đang ở ngay phía trước. Sống có hoài bão, có ước mơ và biết theo đuổi những ước mơ ấy đến cùng cũng là một điều hạnh phúc. Nhưng để đạt được hạnh phúc, ta phải tự biết dưỡng nuôi tâm hồn mình, tự mình kiểm soát bản thân. Không vì quá mưu cầu tiền tài, danh vọng mà ép mình phải chạy đua với thời cuộc. Hạnh phúc suy cho cùng vẫn chỉ là một dạng cảm xúc. Ta cảm nhận hạnh phúc như thế nào thì nó sẽ trở thành như vậy. Và khi hạnh phúc đi đúng hướng, bản thân sẽ s tự sống tích cực hơn, vui hơn, có ý nghĩa hơn. Vì vậy, mỗi người mỗi ngày hãy dành ra cho bản thân mình một chút ít thời gian, chỉ cần ít thôi cũng được để cảm nghiệm về hạnh phúc. Để thấy rằng hạnh phúc vẫn đang ở ngay bên cạnh ta. Và bản thân ta mới chính là người mang lại hạnh phúc cho chính mình. Hạnh phúc – cho đến cùng vẫn không có từ ngữ nào có thể cắt nghĩa được. Nhưng để có cuộc sống hạnh phúc thì bất kỳ ai cũng có thể làm được. Sống chậm lại một chút, yêu thương và cảm nhận nhiều hơn. Hạnh phúc ắt sẽ đến từng ngày.
Think about happiness in life Instruct Think about happiness in life One morning I woke up to the sound of birds singing on the porch. The weak sunlight of autumn is starting to spread, making my soul wander, drifting along with the gentle, drifting breeze... And I find that I am very happy, even though I cannot define happiness. What is that… No professor or scientist can give the most accurate definition of happiness. Because happiness is a form of emotion, and emotions come in many shapes and forms depending on the psychology of each person and each individual. Therefore, it is difficult to explain the two words "happiness". To me, happiness is very simple. Feel what you have, appreciate and cherish it. That is happiness. One day I woke up and realized how peaceful and happy I was. Because right now, when you reach out to turn off the alarm clock, there are many people on the hospital bed wishing and yearning to wake up peacefully like you. Therefore, happiness is so simple that we often have it without realizing it. Just like when you're hungry, you feel like you crave food. When you're full, no matter how delicious or beautiful the food is, it probably won't make you excited. Happiness in life is the same. There are things that for me are simple, but for others they are a desire and hope. A person with sore feet will certainly hope their feet will quickly become healthy day by day. As for normal healthy people, they rarely think about how precious their feet are. So, happiness is very simple. It's all just how we feel. The farther you reach, the farther away happiness will be. On the contrary, the closer you look, the closer happiness becomes. However, saying this is not to say that we don't need to try anymore, but just to reflect a little and enjoy a little. Cherish and appreciate what you have. Don't try to reach too far and miss the happiness that is right before your eyes. Happiness is simple, but not everyone knows how to stay happy. Because people often crave what they don't have yet, forgetting or disregarding the things that are right within their reach. Once you have happiness, nurture that happiness to last longer and become greater with each passing day. Happiness is when you return home after many days of being away and see your father and mother smiling and waiting for you. So be a good child, run right back to your parents, and whisper words of love. Because maybe one day we will never have the opportunity to hug and hold that dear form again. Happiness is when we earn our own money through our own labor. No matter how little or how much, that money is the real result of what we have tried. Happiness is when there is a hand reaching out for us to hold when we are tired and exhausted. It's when there's a word of encouragement for us to stand up right at the edge of the abyss of despair and sadness. More simply, happiness is when we give a child a gift and he bows his head, smiles and says thank you. When we hold the hand of a disabled person across the street in a crowded street, that person feels safe and does not forget to say words of appreciation. Happiness is when we wake up every morning and see that we are still healthy and peaceful. And then, from those simple happiness things, we think more positively, live happier and healthier every day, making happiness more and more full and meaningful. But not everyone can feel or understand that happiness is simply that. There are so many people who are working hard for noble desires, for title, for power. Of course, living is about having a purpose, effort, and striving, but you must know how to be harmonious and psychologically balanced. You should not create rules and regulations for yourself that are too strict because of too much pressure. While others are breathing the fresh air and enjoying the beautiful scenery of spring, you are busy with a mountain of work just to get ahead. Know that you have to try, but stop for a moment to feel happy, to recharge your energy to fight the challenges that lie ahead. Living with ambition, having dreams and knowing how to pursue those dreams to the end is also a happy thing. But to achieve happiness, we must know how to nourish our souls and control ourselves. Don't force yourself to compete with the times because you seek money and fame too much. Happiness is, after all, just an emotion. How happy we feel is what it will become. And when happiness is on the right track, you will live a more positive, happier, and more meaningful life. Therefore, each person should set aside a little time for themselves every day, just a little to experience happiness. To see that happiness is still right next to us. And we ourselves are the ones who bring happiness to ourselves. Happiness - to the end, there are still no words that can explain it. But to have a happy life, anyone can do it. Live a little slower, love and feel more. Happiness will come every day.
Suy nghĩ về lòng nhân ái qua câu chuyện Ông lão bán rau Hướng dẫn Lòng nhân ái làm cho nỗi đau vơi cạn Mở bài: “Tất cả mọi thứ đều có thể nhìn thấy dưới ánh sáng của lòng nhân đức. Cái đẹp là hiện thực giản đơn được nhìn thấy qua con mắt yêu thương”(Evelyn Underhill). Nếu bạn đã sẵn có một tình yêu dành cho cuộc sống, dành cho mọi người, bạn sẽ thấy được vẻ đẹp của cuộc sống vốn tiềm ẩn trong những gì vốn rất gần gũi, bình dị và giản đơn nhất mà bấy lâu ta không hề nghĩ tới. Chuyện kể về “Ông già mù bán rau” khiến chúng ta không khỏi phải suy nghĩ về lòng nhân ái của con người trong cuộc sống này. Thân bài: Câu chuyện cảm động về Ông lão bán rau Chuyện kể rằng có một gia đình nọ rất quý mến ông lão mù nghèo khổ và rách rưới – người hàng tuần vẫn mang rau bán cho họ. Một hôm, ông lão khoe thấy trước nhà có một thùng quần áo cũ. Ông biết có ai đó đã mang cho ông và để ở đây. Dù nghèo khổ và cũng cần có số quần áo ấy nhưng ông đã dành nó cho một người nghèo khổ và cần nó hơn ông. Câu chuyện gản đơn nhưng đã khiến ta thấy ấm áp và thêm tin tưởng vào lòng tốt của con người. Tấm lòng thơm thảo của ông lão đem đến cho chúng ta bài học sâu sắc về tình yêu thương con người, lòng nhân ái trong xã hội vốn rất phức tạp và đa đoan này. Đọc kĩ câu chuyện, ta bất ngờ nhận ra, tất cả mọi nhân vật trong câu chuyên đều biết cảm thông trước những số phận bất hạnh và rộng lòng chia sẻ những gì mình có. Ở họ không hề toan tính, đố kị hay khinh ghét. Người mua rau âm thầm giúp đỡ ông lão bằng cách hàng tuần mua rau của ông một cách đều đặn hàng tuân. Và họ còn hồ hởi chia sẻ niềm vui với ông khi ông được biếu một thùng quà dù nó không nhiều giá trị. Người cho quà đã không xuất hiện bởi sợ ông lão sẽ từ chối tấm lòng ấy. Họ âm thầm làm điều tốt đẹp mà không cần phải báo đáp. Đẹp hơn cả là cách nghĩ, cách sống của ông lão. Dù hoàn cảnh không hơn ai nhưng ông lão đã biết chia sẻ với người khó hơn mình những gì ông có được một cách chân thành và trong sáng. Qua vẻ mặt rạng ngời, nụ cười vui vẻ và lời nói đầy hào hứng của ông lão, người đọc nhận ra ông rất đang hạnh phúc khi đã làm được điều tốt đẹp ấy. Ông thấy sự tồn tại của mình còn có hữu ích và càng thêm niềm tin tưởng vào cuộc sống. Nhìn ra cuộc sống, có biết bao con người từng ngày đã làm được những điều tốt đẹp như thế. Tại các bệnh viện lớn đều có bếp ăn từ thiện của các cá nhân, hội đoàn nhằm giúp đỡ người nghèo khó đang trong nghịch cảnh gian nan. Các nhà hảo tâm cũng thường đi thăm hỏi động viên và hỡ trợ những bệnh nhân nghèo khó. Chương trình vé xe miễn phí cho người nghèo, người cao tuổi, học sinh sinh viên đã nở rộ trong nhiều năm qua. Điểm phát bánh mì và nước uống miễn phí cũng lần lượt xuất hiện trên khắp các đường phố tạo nên một phong trào tương thân tương ai mạnh mẽ trong xã hội. Tấm lòng nhân ái tạo nên điều kì diệu cho con người, cho cuộc sống chung, là nét đẹp văn hóa truyền thống của dân tộc ta từ xưa đến nay. Lòng nhân ái của người mua rau đã sưởi ấm cuộc đời ông lão bán rau trong nhiều năm, giúp ông có thêm nghị lực để vượt lên hoàn cảnh. Lòng nhân ái của ông lão lại truyền hơi ấm ấy cho một người khốn khó khác, động viên họ tiếp tục vươn lên, tiếp tục sống tốt. Chính tình yêu thương của mọi người đã khiến ông lão tin tưởng vào cuộc sống, tin tưởng vào con người, nó xoa dịu được vết thương cuộc đời ông, giúp ông tìm được nguồn sống tươi mát và chân thiện. Tình yêu thương có thể cứu con người trong tình cảnh ngặt nghèo, liên kết nhiều trái tim và khiến con người ở gần nhau hơn, gắn kết nhau bền chặt hơn. Thế nhưng, không phải ai cũng muốn làm như vậy. Trong cuộc sống có biết bao con người chỉ biết cái lợi ích của bản thân, sống vụ lợi, ích kỉ, chỉ biết thâu nhận, không muốn cho đi. Họ khinh thường người nghèo, xu nịnh kẻ giàu, mưu danh chuộc lợi trong từng hành động nhằm cố vụn vén cho riêng mình. Những người như thế thật đáng chê trách. Bài học nhận thức về lòng nhân ái: Hãy sống biết yêu thương, sống vì mọi người, sống tràn đầy niềm tin tưởng vào con người. Hãy học cách trao đi những yêu thương như hành động của ông lão bán rau. Mỗi hành động tốt đẹp đều mang đến sự hữu ích cho cuộc sống này và ngược lại cũng mang đến cho ta niềm vui, hạnh phúc và niềm tin tưởng vào bản thần, vào cuộc sống. Kết bài:
Thinking about kindness through the story of the old vegetable seller Instruct Kindness makes pain go away Opening: “All things can be seen in the light of charity. Beauty is a simple reality seen through the eyes of love” (Evelyn Underhill). If you already have a love for life, for everyone, you will see the beauty of life hidden in the very close, simple and simple things that we have not seen for a long time. think about. The story about "The blind old man selling vegetables" makes us think about the kindness of people in this life. Body of the article: Touching story about the old vegetable seller The story goes that there was a family who loved the poor and ragged old blind man who brought vegetables to sell to them every week. One day, the old man showed off that there was a box of old clothes in front of his house. He knew someone had brought it to him and left it here. Even though he was poor and needed those clothes, he gave them to someone who was poor and needed them more than he did. The story is simple but makes us feel warm and more confident in the goodness of people. The old man's gentle heart gives us a profound lesson about love for people and compassion in this very complex and diverse society. Reading the story carefully, we suddenly realize that all the characters in the story know how to sympathize with unfortunate fates and generously share what they have. There is no calculation, jealousy or contempt in them. The vegetable buyer silently helped the old man by buying vegetables from him regularly every week. And they were even excited to share their joy with him when he was given a gift box even though it was not of much value. The person who gave the gift did not appear because he was afraid that the old man would reject his kindness. They silently do good things without needing anything in return. Most beautiful is the old man's way of thinking and living. Even though his situation was not better than anyone else's, the old man knew how to share with people who were more difficult than him what he had in a sincere and pure way. Through the old man's radiant face, happy smile and excited words, the reader realizes that he is very happy to have done that good thing. He saw that his existence was still useful and became more confident in life. Looking out at life, there are so many people who do such good things every day. At large hospitals, there are charity kitchens run by individuals and associations to help poor people in difficult circumstances. Philanthropists also often visit and encourage and support poor patients. The free bus ticket program for the poor, the elderly, and students has flourished in recent years. Free bread and drink distribution points also appeared on the streets, creating a strong mutual solidarity movement in society. Kindness creates miracles for people, for common life, and is the traditional cultural beauty of our nation from past to present. The kindness of the vegetable buyer has warmed the life of the old vegetable seller for many years, giving him more strength to overcome the situation. The old man's kindness passed that warmth to another needy person, encouraging them to continue to strive and continue to live well. It was everyone's love that made the old man believe in life, believe in people, it soothed the wounds of his life, and helped him find a fresh and honest source of life. Love can save people in dire situations, connect many hearts and bring people closer together, bonding each other more firmly. However, not everyone wants to do that. In life, there are so many people who only know their own benefits, live for self-interest, are selfish, only know how to receive, do not want to give. They despise the poor, flatter the rich, and seek profit in every action to gain their own gain. Such people are truly reprehensible. Lessons in awareness of kindness: Live lovingly, live for everyone, live full of trust in people. Learn to give love like the actions of the old vegetable seller. Every good action brings usefulness to this life and vice versa also brings us joy, happiness and confidence in ourselves and in life. End:
Suy nghĩ về lòng đố kị Hướng dẫn Đề bài:“Đừng để con rắn ghen tị luồn vào trong tim. Đó là một con rắn độc, nó gặm mòn khối óc và làm đồi bại trái tim”.(Edmondo de Amicis). Từ câu nói trên của nhà văn Edmondo de Amicis, em hãy nêu những suy nghĩ của mình về thói ghen tị của con người. Mở bài: Thói ghen ghét, lòng đố kị là một trong những thói hư tật xấu, làm hạ thấp giá trị của con người, làm cho mối quan hệ giữa ta với người khác không được tốt đẹp. Lòng ghen ghét, đố kị không nhưng làm cho bản thân khổ sở mà còn gây cho người khác nhiều khó khăn, trở ngại. Bởi thế, nhà văn Edmondo de Amicis đã từng nhắc nhở: “Đừng để con rắn ghen tị luồn vào trong tim. Đó là một con rắn độc, nó gặm mòn khối óc và làm đồi bại trái tim”. Thân bài: Bằng hình ảnh so sánh độc đáo, nhà văn Edmondo de Amicis đã chỉ ra rằng thói ghen ghét, đố kị trước những thành công, tương lai, địa vị và những điều tốt đẹp mà người khác đang có chẳng khác nào như một con rắn độc từng bước đầu độc trái tim và khối óc, làm tha hóa tâm hồn, nhân cách, đạo đức của con người. Thói ghen ghét, đố kị làm cho con người trở nên ti tiện, nhỏ nhen, tầm thường, ích kỉ, tự hạ thấp giá trị bản thân mình. Phải biết rằng những thành công mà người khác có được đâu phải tự nhiên mà có. Nó được đánh đổi từ mồ hôi, nước mắt, công sức lao động khó nhọc mà ra. Nếu ta chăm chỉ làm lụng, chịu khó học hành, trau dồi tài năng trí tuệ của bản thân mình thì ắt hẳn một ngày nào đó ta cũng sẽ thành tựu, có được những gì mình mong muốn. Thế nên, không nên đố kị, ghen tị người khác. Mỗi một người đều có những sở trường, sở đoản, mặt mạnh, mặt yếu khác nhau. Có thể họ tài giỏi ở một lĩnh vực nào đó và ta cũng vậy. Đừng ghen tị so đo mà tự chuốc lấy phiền não, rồi tỏ ra cau có, bực dọc đối với người khác làm cho mối quan hệ giữa ta với họ trở nên không còn tốt đẹp như trước. Những người như thế thật đáng bị chê trách. Một số người vì ghen tị với tài năng của người khác mà tìm đủ cách hãm hại, trù dập, không cho người đó cơ hội thăng tiến, phát triển tài năng, kìm hãm sự phát triển của đẩt nước. Phải phân biệt giữa thói ghen tị và thi đua. Thói đố kị, ganh ghét và tinh thần thi đua, cầu tiến giống nhau ở chỗ từ thành công của người khác khiến cho ta không hài lòng và vui vẻ. Nếu là người có lòng đố kị, ganh đua họ thường sẽ mỉa mai, gièm pha, khiêu khích. Nếu là người có tinh thần thi đua, họ sẽ lấy đó làm bài học mà phấn đấu vươn lên và vượt qua. Quyết tâm loại bỏ thói ghen tị, luôn vui mừng trước những thành tựu của người khác, không ngừng học hỏi, trao dồi, hoàn thiện nhân cách, tài năng của chính mình. Kết bài: Lòng đố kị là nguyên nhân dẫn đến sự dối trá. Sự dối trá lại mang đến tai họa cho bản thân. Bởi thế, hãy làm đúng như Edmondo de Amicis khuyên bảo: “Đừng để con rắn ghen tị luồn vào trong tim. Đó là một con rắn độc, nó gặm mòn khối óc và làm đồi bại trái tim”.
Think about envy Instruct Topic: “Don't let the snake of jealousy creep into your heart. It is a poisonous snake, it eats away at the mind and corrupts the heart.”(Edmondo de Amicis). From the above quote by writer Edmondo de Amicis, let me express my thoughts about human jealousy. Opening: The habit of jealousy and envy is one of the bad habits that lowers human values ​​and makes our relationships with others not good. Jealousy and envy not only make yourself miserable but also cause many difficulties and obstacles for others. Therefore, writer Edmondo de Amicis once reminded: "Don't let the snake of jealousy creep into your heart. It is a poisonous snake, it eats away at the mind and corrupts the heart.” Body of the article: With a unique comparison image, writer Edmondo de Amicis pointed out that being jealous and envious of the success, future, status and good things that others have is like a snake. Poison gradually poisons the heart and mind, corrupting the soul, personality, and morality of people. The habit of jealousy and envy makes people become mean, petty, trivial, selfish, and lower their own value. You must know that the successes that others have do not come naturally. It is exchanged from sweat, tears, and hard work. If we work hard, study hard, and cultivate our intellectual talents, then surely one day we will achieve and get what we want. Therefore, you should not be envious or jealous of others. Each person has different strengths, weaknesses, strengths, and weaknesses. Maybe they are talented in a certain field and so are we. Don't be jealous and compare, causing trouble for yourself, then showing resentment and frustration towards others, making the relationship between us and them no longer as good as before. People like that really deserve to be blamed. Some people, because they are jealous of other people's talents, find ways to harm, suppress, and deny them the opportunity to advance, develop their talents, and hinder the country's development. We must distinguish between jealousy and competition. Envy, jealousy and the spirit of competition and advancement are similar in that the success of others makes us unhappy and unhappy. If they are jealous and competitive, they will often be sarcastic, denigrating, and provocative. If they are people with a competitive spirit, they will take it as a lesson to strive to rise and overcome. Determined to eliminate jealousy, always rejoice at the achievements of others, constantly learn, cultivate, and perfect one's own personality and talents. End: Jealousy is the cause of lies. Lying brings disaster to oneself. Therefore, do exactly as Edmondo de Amicis advised: “Don't let the snake of jealousy creep into your heart. It is a poisonous snake, it eats away at the mind and corrupts the heart.”
Suy nghĩ về lý tưởng của thanh niên trong đời sống hiện nay Hướng dẫn Lý tưởng của thanh niên phải là lý tưởng yêu nước Mở bài: Thanh niên là lực lượng lao động chue yếu của xã hội. Thanh niên là lực lượng kế thừa sự nghiệp xây dựng và bảo vệ tổ quốc. Tương lai đất nước trở nen như thế nào tất cả phụ thuộc vào sự rèn luyện của thế hế thnah niên hôm nay. Bởi thế, để thực hiện nghĩa vụ và trách nhiệm ấy, mỗi thanh niên phải xây dựng lý tưởng sống cao đẹp. Lý tưởng sống của thanh niên không có gì khác ngoài lý tưởng yêu nước. Thân bài: Lí tưởng sống là gì? Lí tưởng sống là mục đích tốt đẹp, là ý nghĩa cuộc đời mà mỗi con người muốn hướng tới. Người có lí tưởng sống cao đẹp là người luôn suy nghĩ và hành động để hoàn thiện mình hơn, giúp ích cho bản thân, gia đình, xã hội, đất nước và nhân loại. Vai trò của lí tưởng sống đối với thanh niên: Lí tưởng quyết định sự thành công của con người trong cuộc sống. Lí tưởng dẫn dắt sự nghiệp, tăng thêm sức mạnh cho con người để đạt thành công. Lí tưởng cho ta sức mạnh vượt qua khó khăn và thử thách trong cuộc sống. Lí tưởng sống của thanh niên ngày nay hôm nay sẽ quyết định tương lai của đất nước. Thanh niên là người còn trẻ, đang độ tuổi trưởng thành; là những người có ước mơ, khát vọng tràn đầy, mãnh liệt; có thể phát triển, trí tuệ, tư duy cũng phát triển nên có khả năng thực hiện được hoài bão của mình. Thanh niên là những người chủ tương lai của đất nước như Bác Hồ kính yêu đã nói: “Một năm khởi đầu từ mùa xuân. Một đời khởi đầu từ tuổi trẻ. Tuổi trẻ là mùa xuân của xã hội”. Thanh niên là chủ thể của thế giới, là nguồn động lực giúp cho xã hội phát triển, là những người không ngừng được nâng cao về chất lượng; thể lực, trí tuệ ngày càng phát triển, được học hành cao hơn, tiếp thu nhiều với công nghệ hiện đại. Mỗi thanh niên sẽ có quan niệm của mình về lí tưởng, tùy thuộc vào hoàn cảnh, trình độ, cách sống của mình. Lí tưởng sống của thanh niên có nhiều mặt: lí tưởng chính trị, lí tưởng nghề nghiệp, lí tưởng thẩm mĩ,v,v…, thế nhưng nó luôn lấy lời dạy của Bác làm cốt lõi, nền tảng để phát triển để hướng đến: Chúng ta không một phút nào được quên lí tưởng cao cả của mình là phấn đấu cho Tổ quốc ta hoàn toàn độc lập, cho chủ nghĩa xã hội hoàn toàn thắng lợi trên đất nước ta… Lí tưởng của thanh niên trong thời kì chống ngoại xâm bảo vệ Tổ quốc: phấn đấu vì độc lập, tự do cho Tổ quốc, tất cả cho Tổ quốc quyết sinh. Đã có hàng triệu thanh niên lên đường ra trận, dũng cảm chiến đấu, hi sinh cuộc đời thanh xuân nhất của mình, góp sức quan trọng, cùng toàn dân tộc đánh thứng hai kẻ thù hùng mạnh của thời đại là thực dân Pháp và đế quốc Mĩ, hoàn thành được sứ mệnh vinh quang bằng xương máu. (Con đướng của thanh niên chỉ có thể là con đường cách mạng và không thể là con đường nào khác – Lí Tự Trọng.) Lí tưởng của thanh niên thời nay: Phấn đấu cho chủ nghĩa xã hội toàn thắng, phải xây dựng Việt Nam trở thành một nước “Dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh”. Thanh niên ngày nay phải lĩnh sứ mệnh vô cùng cao cả và thiêng liêng, sứ mệnh xây dựng Việt Nam trở thành một quốc gia hùng mạnh và hội nhập kinh tế thế giới. Lý tưởng sống của thanh niên thời đại ngày nay: Một số thanh niên không có lí tưởng sống, hoặc lí tưởng sống mờ nhạt. Do được bố mẹ nuông chiều, thiếu sự giáo dục, hoặc do tác động của cơ chế thị trường, nhiều thanh niên lo ăn chơi, hưởng thụ, sống buông thả, sa vào các tệ nạn xã hội. Đại đa số thanh niên hiện nay không quay lưng với quá khứ của dân tộc. Họ thừa kế và phát huy truyền thống của các thế hệ đi trước đã khẳng định tiếng nói và lí tưởng sống của mình, ra sức phấn đấu trên những lĩnh vực cho mục tiêu dân giàu, nước mạnh và hội nhập quốc tế: Tham gia chiến dịch mùa hè xanh: phong trào trí thức trẻ tình nguyện; thanh niên tình nguyện vì cộng đồng về nông thôn, miền núi giúp đỡ người nghèo, xây dựng cầu, đường; giúp đỡ thanh niên lầm lỡ hoàn lương, các hộ nghèo trong xã hội, trẻ em có hoàn cảnh khó khăn; tham gia giải quyết vấn đề dân sinh bức xúc tại địa phương… Thanh niên nên ra sức học tập, nhanh chóng nắm bắt khoa học công nghệ hiện tại ở mọi lĩnh vực để phát triển đất nước: những chiến thắng vẻ vang liên tiếp của đội tuyển Robocon Việt Nam, những tấm huy chương vàng, huy chương bạc từ những môn Olympic Toán, Vật lí, Hóa học, Sinh học, trong những giải thể thao hàng đầu của châu lục và thế giới. Nhiều phong trào, nhiều cuộc vận động, nhiều công trình, nhiều dự án lớn đã thu hút hàng vạn thanh niên tham gia và tạo nên những thành tích lớn, thúc đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa, chủ động hội nhập kinh tế quốc tế và đổi mới toàn diện đất nước: giúp nhau lập nghiệp vì dân giàu nước mạnh, Xây dựng nếp sống văn minh đậm đà bản sắc dân tộc, 4 đồng hành cùng thanh niên lập thân, lập nghiệp, 5 xung kích phát triển kinh tế – xã hội và bảo vệ Tổ quốc… Bài học nhận thức: Thanh niên phải xác định cho mình một lí tưởng cao đẹp. Ra sức phấn đấu để thực hiện lí tưởng đó: rèn luyện phẩm chất, nâng cao trình độ kiến thức, bồi dưỡng năng lực chuyên môn; xây dựng gia đình văn hóa gương mẫu, hòa thuận xây dựng đất nước, góp phần vào sự phát triển chung toàn cầu (nếu có cơ hội). Kết bài: “Không có việc gì khó. Chỉ sợ lòng không bền”. Một khi ý chí đã quyết thì sức mạnh sẽ nảy sinh, tư tưởng sẽ kiên định, hành động sẽ vững vàng tiến tới. Yêu nước phải là lý tưởng của thanh niên bởi đất nước là cội nguồn của sức mạnh, là niền tin và tương lai của mỗi con người.
Thinking about the ideals of young people in today's life Instruct The ideal of young people must be patriotic ideal Opening: Youth are the weak labor force of society. Youth are the force that inherits the cause of building and protecting the country. How the country will turn out in the future all depends on the training of today's youth. Therefore, to fulfill that duty and responsibility, each young person must build noble living ideals. The life ideal of young people is nothing other than patriotic ideals. Body of the article: What is the ideal of life? The ideal of life is a good goal, the meaning of life that every person wants to aim for. People with noble living ideals are people who always think and act to improve themselves, helping themselves, their family, society, country and humanity. The role of living ideals for young people: Ideals determine a person's success in life. The ideal of leading a career, empowering people to achieve success. Ideals give us the strength to overcome difficulties and challenges in life. The living ideals of today's youth will determine the future of the country. A youth is a young person who is in adulthood; are people with full and intense dreams and aspirations; can develop, intelligence and thinking can also develop, so they can realize their ambitions. Young people are the future owners of the country as beloved Uncle Ho said: "A year begins in spring. A young life begins. Youth is the spring of society." Youth are the subjects of the world, the driving force that helps society develop, and the people who are constantly improving in quality; Physical strength and intelligence are increasingly developed, higher education, and more absorption with modern technology. Each young person will have his own concept of ideals, depending on his circumstances, level, and way of life. The living ideal of young people has many aspects: political ideals, professional ideals, aesthetic ideals, etc., but it always takes Uncle Ho's teachings as the core, the foundation for development and direction. to: We must not forget for a minute our noble ideal of striving for complete independence for our Fatherland, for complete victory of socialism in our country... The ideals of young people in the period of fighting foreign invaders to protect the Fatherland: striving for independence and freedom for the Fatherland, all for the Fatherland to survive. There were millions of young people who went to war, bravely fought, sacrificed their most youthful lives, and made important contributions, together with the entire nation, to defeat the two powerful enemies of the era, the French colonialists and the French colonialists. American empire, completing its glorious mission with blood and flesh. (The path of youth can only be the revolutionary path and cannot be any other path - Ly Tu Trong.) Ideals of today's youth: Striving for the victory of socialism, building Vietnam into a country with "rich people, strong country, fair, democratic and civilized society". Young people today must take on an extremely noble and sacred mission, the mission of building Vietnam into a powerful country and integrating into the world economy. Living ideals of today's youth: Some young people have no ideal of life, or a faint ideal of life. Due to being pampered by their parents, lacking education, or due to the impact of the market mechanism, many young people worry about having fun, enjoying themselves, living carelessly, and falling into social evils. The vast majority of today's youth do not turn their backs on the nation's past. They inherit and promote the traditions of previous generations, affirming their voices and living ideals, striving in areas for the goals of wealthy people, strong country and international integration: Join the green summer campaign: young intellectual volunteer movement; Young people volunteer for the community in rural and mountainous areas to help the poor, build bridges and roads; help young people who have made mistakes, poor households in society, and children in difficult circumstances; Participate in solving pressing local people's problems... Young people should try their best to study and quickly grasp current science and technology in all fields to develop the country: the consecutive glorious victories of the Vietnam Robocon team, gold medals, medals silver from the Olympics in Math, Physics, Chemistry, Biology, in the top sports tournaments of the continent and the world. Many movements, many campaigns, many works, many large projects have attracted tens of thousands of young people to participate and create great achievements, strongly promoting industrialization, modernization, and proactive economic integration. international and comprehensive reform of the country: helping each other establish businesses for a prosperous people and a strong country, building a civilized lifestyle imbued with national identity, 4 accompanying young people to establish themselves and start businesses, 5 to promote socio-economic development and national defense... Lessons learned: Young people must define for themselves a noble ideal. Strive to realize that ideal: practice qualities, improve knowledge levels, foster professional capacity; Build an exemplary cultural family, build the country in harmony, and contribute to global development (if given the opportunity). End: "Nothing is difficult. Only fear unstable heart". Once the will is determined, strength will arise, thoughts will be steadfast, actions will steadily move forward. Patriotism must be the ideal of young people because the country is the source of strength, faith and future of every person.
Suy nghĩ về lối sống vô cảm của thanh niên hiện nay Hướng dẫn Vô cảm – mặt trái của tình thương yêu Mở bài: Thanh niên là nguồn lực lao động mạnh mẽ của đất nước. Thanh niên cũng là lớp người sẽ thay thế các bậc cha anh làm chủ đất nước. Thế nhưng, trong thanh niên nước ta hiện nay, một số cá nhân chạy theo lối sống vật chất, ngày càng trở nên ích kỉ và vô cảm. Không những thế, hiện tượng vô cảm có xu hướng lan rộng, ảnh hưởng đến nhiều người trong xã hội. Lối sống vô cảm là một vấn đề nan giải trong xã hội nước ta ngày nay. Thân bài: Vô cảm là gì? Vô cảm là không có cảm xúc, dửng dưng trước những sự việc, những hiện tượng xảy ra xung quanh mình. Xét từ góc độ tâm lí, vô cảm không phải là một căn bệnh mà là kết quả của quá trình tác động tiêu cực của gia đình, nhà trường và xã hội. Sống vô cảm là lối sống vị kỉ thiếu cởi mở. Người vô cảm thiếu sự nhạy cảm đối với những vấn đề xã hội, của đất nước. Họ không quan tâm, không chia sẻ với những người xung quanh. Thậm chí vô tâm trước lợi ích của người khác, của cộng đồng, của đất nước. Những biểu hiện của lối sống vô cảm trong thanh niên ngày nay Sống vô cảm là lối sống khá phổ biến ở khắp mọi nơi, mọi giới, mọi lứa tuổi. Nhất là ở tầng lớp thanh niên. Người có lối sống vô cảm thường bàng quan trước cái xấu, cái ác trong xã hội. Họ không phân biệt đúng – sai, phải trái. Họ cũng không dám tố cáo những hành vi sai trái, độc ác, gây tổn hại cho xã hội. Người vô cảm khi thấy người khác gặp khó khăn hoạn nạn thường ngoảnh mặt làm ngơ. Thấy người đang trong nguy kịch họ cũng dửng dưng như không. Trên đường phố, khi người khác xảy ra tai nạn, người vô cảm thường chỉ biết đứng nhìn. Họ vì tò mò mà đến xem chứ không phải để hỗ trợ giúp đỡ người bi nạn. Người vô cảm không những dửng dưng trước nổi đau của người khác mà còn không dám bảo vệ kẻ yếu thế. Họ không muốn liên lụy khi can thiệp hay hỗ trọ người khác. Đối với họ “an toàn là thượng sách”. Gặp người bị cướp trên đường, người vô cảm thường hay lánh đi. Thấy người khác làm việc sai trái hay phạm pháp, người vô cảm xem như không thấy. Họ luôn sống trong sợ hãi. chỉ biết lo an toàn cho bản thân, mặc kệ người khác. Người vô cảm sống theo kiểu thực dụng chỉ biết “nhận” chứ không biết “cho”. Họ ít không biết nghĩ về người khác. Họ bất chấp thủ đoạn, dù biết là vi phạm pháp luật, thuần phong mĩ tục, để đạt được cái mà mình cần, mình muốn bằng mọi giá. Bởi thế, người vô cảm thường hay lợi dụng công việc, lợi dụng người khác để chuộc lợi riêng mình. Người vô cảm không quan tâm đến những công việc chung của tập thể, của đất nước. Đối với họ, tập thể hay đất nước đều vô nghĩa. Chỉ có họ và lợi ích của họ là tồn tại. Nguyên nhân dẫn đến lối sống vô cảm: Trước hết là do sự phát triển của nền kinh tế thị trường với những quy luật cạnh tranh khắc nghiệt của nó. Tư tưởng thực dụng đang ăn sâu, len lỏi vào trong đời sống của đại bộ phận các gia đình kể từ khi đất nước mở cửa, giao lưu, hội nhập quốc tế. Cuộc cạnh tranh khốc liệt về việc làm và lợi ích khiến con người bất chấp thủ đoạn để đạt lấy lợi ích. Họ không quan tâm đến vấn đề tình cảm hay đạo đức nghề nghiệp. Bởi ai thắng lợi sẽ tiếp tục phát triển di len. Ai thất bại sẽ gánh lấy nợ nần và nghèo khổ. Dân số tăng nhanh, trong khi việc làm không đáp ứng được yêu cầu. Bởi thế, để tìm kiếm mọt việc làm ổn định, có thu nhập cao người ta không ngại ngần bêu xấu, hãm hại lẫn nhau. Mặt khác, lối sống ích kỉ của người Việt Nam có ảnh hưởng không nhỏ đến căn bệnh “vô cảm” này. Người Việt vừa có lối sống cộng đồng cởi mở, lại vừa khép kín theo từng nhóm xã hội nhỏ. Nhóm này công kích nhóm kia nhằm giành lấy một lợi ích nào đó. Trước mặt thì niềm nở vui tươi vì tế nhị. Sau lưng thì xì xầm, chỉ trích vì không hài lòng hoặc đó kỵ. Cách giáo dục con cái trong gia đình cũng là nguyên nhân dẫn đến lối sống vô cảm của thanh niên ngyaf nay. Ngày càng có nhiều phụ huynh cưng chiều con quá mức cần thiết. Họ sẵn sàng đáp ứng tất cả những yêu cầu của con một cách vô điều kiện và thiếu suy nghĩ. Họ dạy con cái biết đề phòng và tránh xa cái xấu, cái ác. Nhưng lại không dạy con cái biết chia sẻ, quan tâm và sống có trách nhiệm với người thân, với bạn bè. Con cái tiếp nhận một chiều bởi thế ngày càng ích kỉ, vô tâm hơn. Phần lớn các bậc cha mẹ bận rộn với công việc, không thường xuyên quan tâm giáo dục con cái. Thậm chí, có gia đình còn ỷ thách con cái cho người khác chăm sóc và giáo dục. Xã hội nảy sinh quá nhiều vấn đề hệ trọng như tệ nạn xã hội, ma túy, trộm cướp, tham nhũng,… không còn thời gian quan tâm đến sự phát triển tâm lí và hành vi của giới trẻ. Thanh niên ngày nay ít được trang bị kĩ năng sống đầy đủ và cần thiết. Nội dung giáo dục trong nhà trường nặng về rèn luyện tri thức và kĩ năng nghề nghiệp. Chương trình giáo dục ít quan tâm đến văn hóa ứng xử và đạo đức đời thường. Đặc biệt là kĩ năng sống thân thiện, giàu tình yeu thương và năng lực kết nối cộng đồng. Phương pháp giáo dục nặng về những bài học đạo đức khô khan, thiếu thực tiễn. Vai trò của Đoàn, Đội còn nhiều bất cập, chưa đổi mới và chưa có sức hút các lực lượng thanh niên tham gia vào công tác đoàn thể. Do chính cách sống vô cảm của người lớn đã ảnh hưởng đến tính cách người trẻ. Ở nhà, nếu nghe cha mẹ nói chuyện, cư xử với những người khác theo kiểu thực dụng thì những đứa con cũng có cách sống thực dụng. Khi chơi với bạn, chúng sẽ tính toán xem mình được lợi gì. Ở trường, nếu có học sinh bị bạn bè ức hiếp, tẩy chay nhưng giáo viên không hề quan tâm, giúp đỡ, thì các em sẽ dần mất đi sự rung cảm trước mọi việc và thiếu lòng nhân. Một phần rất lớn xuất phát từ bản thân thanh niên. Họ thiếu năng động trong việc tiếp cận và tieps nhận các giá trị nhân văn trong xã hội. Họ lười biếng và ỷ lại gia đình. Trước cuộc sống tiện nghi, họ đua đòi, chạy theo lối sống thời thượng, không lo bồi dưỡng nhân cách, đạo đức. Họ thích giải trí tầm thường, không quan tâm đến nghệ thuật. Đặc biệt là loại hình nghệ thuật có tính giáo dục cao. Họ cũng chê bai các giá trị truyền thống, xem đó là lạc hậu, lỗi thời. Họ tiếp nhận và tôn vinh các giá trị văn hóa lệch lạc, tầm thường. Họ thần tượng những nhân vật mang tính giải trí nhất thời. Từ đó đạo đức bị suy thoái trầm trọng, lệch lạc cả trong suy nghĩ và hành động. Hậu quả của lối sống vô cảm đối với con người và xã hội Người sống vô cảm sẽ bị mọi người xem thường, xa lánh. Từ đó dẫn đến sống cô đơn, dễ bi quan, thiếu sức mạnh tinh thần để vượt lên trong cuộc sống. Sự vô cảm giết chết nhân cách và lý tương của con người. Lối sống vô cảm không phù hợp với xu thế sống hiện nay. Vì muốn thành công phải biết hợp tác, biết chia sẻ. Giải pháp khắc phục lối sống vô cảm, xây dựng một xã hội tràn đầy tình thương yêu Tạo một môi trường sống giàu tình yêu thương. Những người trong gia đình cần yêu thương nhau để thể hiện tình thương đó một cách chuẩn mực. Cha mẹ mẫu mực, con cái sẽ học hỏi và noi theo. Không chỉ là tấm gương tốt, người lớn trong nhà cần thường xuyên giáo dục tình thương cho trẻ bằng những việc hết sức cụ thể. Chẳng hạn như giúp đỡ người thiệt thòi, dẫn trẻ đến thăm trại mồ côi, mua vé số ủng hộ người khuyết tật mưu sinh… Nhà trường cần chủ động tạo điều kiện để trẻ tham gia lao động công ích, hoạt động xã hội, tham gia dã ngoại và các hoạt đọng ngoài trường học. Qua đó kết tình đồng đội, hình thành ý thức cộng động, khám phá vẻ đẹp thiên nhiên,… Những cách nghĩ, thái độ, hành vi vì cộng đồng cần được tuyên dương công khai, và những cách hành xử ngược lại phải bị phê phán. Thầy cô giáo không chỉ là người dạy mà còn phải thật sự sống cảm xúc để làm gương cho học sinh của mình. Xã hội nên quan tâm nhiều cho một người nhiều tin tưởng và đáng tin cậy để có lời khuyên hữu ích. Hãy lấy tình yêu thương con người làm mục tiêu xây dựng cuộc sống. Bài học nhận thức: – Ra sức học tập tri thức, rèn luyên nhân cách, nhân phẩm trở thành người hữu ích. Tích cực đem sức mình xây dựng hạnh phúc bản thân, đóng góp phát triển đất nước. – Tích cực tham gia vào các hoạt động xã hội để hòa nhập với cuộc sống chung của xã hội. Biết cảm đồng cảm, chia sẻ với những buồn vui của người khác. – Lấy tình thương làm lẽ sống, nâng cao lý tưởng sống vì công đồng, vì đất nước. Sống trong yêu thương sẽ tìm thấy hạnh phúc chân thực. Kết bài: Sống vô cảm là lối sống ích kỉ, lệch lạc và nguy hại. Cần phải xây dựng một lối sống hài hào, giàu lòng yêu thương, gắn kết bản thân với cộng đồng. Mỗi cá nhân sống tốt đẹp sẽ làm nên một xã hội tốt đẹp. Không có gì có thể gắn kết con người lại với nhau tốt hơn tình yêu thương giữa người và người trong thế giới này. Hãy làm những điều tốt nhát cho cuộc sống hôm nay để có một ngày mai tươi sáng hơn.
Suy nghĩ về lối sống vô cảm của thanh niên hiện nay Hướng dẫn Vô cảm – mặt trái của tình thương yêu Mở bài: Thanh niên là nguồn lực lao động mạnh mẽ của đất nước. Thanh niên cũng là lớp người sẽ thay thế các bậc cha anh làm chủ đất nước. Thế nhưng, trong thanh niên nước ta hiện nay, một số cá nhân chạy theo lối sống vật chất, ngày càng trở nên ích kỉ và vô cảm. Không những thế, hiện tượng vô cảm có xu hướng lan rộng, ảnh hưởng đến nhiều người trong xã hội. Lối sống vô cảm là một vấn đề nan giải trong xã hội nước ta ngày nay. Thân bài: Vô cảm là gì? Vô cảm là không có cảm xúc, dửng dưng trước những sự việc, những hiện tượng xảy ra xung quanh mình. Xét từ góc độ tâm lí, vô cảm không phải là một căn bệnh mà là kết quả của quá trình tác động tiêu cực của gia đình, nhà trường và xã hội. Sống vô cảm là lối sống vị kỉ thiếu cởi mở. Người vô cảm thiếu sự nhạy cảm đối với những vấn đề xã hội, của đất nước. Họ không quan tâm, không chia sẻ với những người xung quanh. Thậm chí vô tâm trước lợi ích của người khác, của cộng đồng, của đất nước. Những biểu hiện của lối sống vô cảm trong thanh niên ngày nay Sống vô cảm là lối sống khá phổ biến ở khắp mọi nơi, mọi giới, mọi lứa tuổi. Nhất là ở tầng lớp thanh niên. Người có lối sống vô cảm thường bàng quan trước cái xấu, cái ác trong xã hội. Họ không phân biệt đúng – sai, phải trái. Họ cũng không dám tố cáo những hành vi sai trái, độc ác, gây tổn hại cho xã hội. Người vô cảm khi thấy người khác gặp khó khăn hoạn nạn thường ngoảnh mặt làm ngơ. Thấy người đang trong nguy kịch họ cũng dửng dưng như không. Trên đường phố, khi người khác xảy ra tai nạn, người vô cảm thường chỉ biết đứng nhìn. Họ vì tò mò mà đến xem chứ không phải để hỗ trợ giúp đỡ người bi nạn. Người vô cảm không những dửng dưng trước nổi đau của người khác mà còn không dám bảo vệ kẻ yếu thế. Họ không muốn liên lụy khi can thiệp hay hỗ trọ người khác. Đối với họ “an toàn là thượng sách”. Gặp người bị cướp trên đường, người vô cảm thường hay lánh đi. Thấy người khác làm việc sai trái hay phạm pháp, người vô cảm xem như không thấy. Họ luôn sống trong sợ hãi. chỉ biết lo an toàn cho bản thân, mặc kệ người khác. Người vô cảm sống theo kiểu thực dụng chỉ biết “nhận” chứ không biết “cho”. Họ ít không biết nghĩ về người khác. Họ bất chấp thủ đoạn, dù biết là vi phạm pháp luật, thuần phong mĩ tục, để đạt được cái mà mình cần, mình muốn bằng mọi giá. Bởi thế, người vô cảm thường hay lợi dụng công việc, lợi dụng người khác để chuộc lợi riêng mình. Người vô cảm không quan tâm đến những công việc chung của tập thể, của đất nước. Đối với họ, tập thể hay đất nước đều vô nghĩa. Chỉ có họ và lợi ích của họ là tồn tại. Nguyên nhân dẫn đến lối sống vô cảm: Trước hết là do sự phát triển của nền kinh tế thị trường với những quy luật cạnh tranh khắc nghiệt của nó. Tư tưởng thực dụng đang ăn sâu, len lỏi vào trong đời sống của đại bộ phận các gia đình kể từ khi đất nước mở cửa, giao lưu, hội nhập quốc tế. Cuộc cạnh tranh khốc liệt về việc làm và lợi ích khiến con người bất chấp thủ đoạn để đạt lấy lợi ích. Họ không quan tâm đến vấn đề tình cảm hay đạo đức nghề nghiệp. Bởi ai thắng lợi sẽ tiếp tục phát triển di len. Ai thất bại sẽ gánh lấy nợ nần và nghèo khổ. Dân số tăng nhanh, trong khi việc làm không đáp ứng được yêu cầu. Bởi thế, để tìm kiếm mọt việc làm ổn định, có thu nhập cao người ta không ngại ngần bêu xấu, hãm hại lẫn nhau. Mặt khác, lối sống ích kỉ của người Việt Nam có ảnh hưởng không nhỏ đến căn bệnh “vô cảm” này. Người Việt vừa có lối sống cộng đồng cởi mở, lại vừa khép kín theo từng nhóm xã hội nhỏ. Nhóm này công kích nhóm kia nhằm giành lấy một lợi ích nào đó. Trước mặt thì niềm nở vui tươi vì tế nhị. Sau lưng thì xì xầm, chỉ trích vì không hài lòng hoặc đó kỵ. Cách giáo dục con cái trong gia đình cũng là nguyên nhân dẫn đến lối sống vô cảm của thanh niên ngyaf nay. Ngày càng có nhiều phụ huynh cưng chiều con quá mức cần thiết. Họ sẵn sàng đáp ứng tất cả những yêu cầu của con một cách vô điều kiện và thiếu suy nghĩ. Họ dạy con cái biết đề phòng và tránh xa cái xấu, cái ác. Nhưng lại không dạy con cái biết chia sẻ, quan tâm và sống có trách nhiệm với người thân, với bạn bè. Con cái tiếp nhận một chiều bởi thế ngày càng ích kỉ, vô tâm hơn. Phần lớn các bậc cha mẹ bận rộn với công việc, không thường xuyên quan tâm giáo dục con cái. Thậm chí, có gia đình còn ỷ thách con cái cho người khác chăm sóc và giáo dục. Xã hội nảy sinh quá nhiều vấn đề hệ trọng như tệ nạn xã hội, ma túy, trộm cướp, tham nhũng,… không còn thời gian quan tâm đến sự phát triển tâm lí và hành vi của giới trẻ. Thanh niên ngày nay ít được trang bị kĩ năng sống đầy đủ và cần thiết. Nội dung giáo dục trong nhà trường nặng về rèn luyện tri thức và kĩ năng nghề nghiệp. Chương trình giáo dục ít quan tâm đến văn hóa ứng xử và đạo đức đời thường. Đặc biệt là kĩ năng sống thân thiện, giàu tình yeu thương và năng lực kết nối cộng đồng. Phương pháp giáo dục nặng về những bài học đạo đức khô khan, thiếu thực tiễn. Vai trò của Đoàn, Đội còn nhiều bất cập, chưa đổi mới và chưa có sức hút các lực lượng thanh niên tham gia vào công tác đoàn thể. Do chính cách sống vô cảm của người lớn đã ảnh hưởng đến tính cách người trẻ. Ở nhà, nếu nghe cha mẹ nói chuyện, cư xử với những người khác theo kiểu thực dụng thì những đứa con cũng có cách sống thực dụng. Khi chơi với bạn, chúng sẽ tính toán xem mình được lợi gì. Ở trường, nếu có học sinh bị bạn bè ức hiếp, tẩy chay nhưng giáo viên không hề quan tâm, giúp đỡ, thì các em sẽ dần mất đi sự rung cảm trước mọi việc và thiếu lòng nhân. Một phần rất lớn xuất phát từ bản thân thanh niên. Họ thiếu năng động trong việc tiếp cận và tieps nhận các giá trị nhân văn trong xã hội. Họ lười biếng và ỷ lại gia đình. Trước cuộc sống tiện nghi, họ đua đòi, chạy theo lối sống thời thượng, không lo bồi dưỡng nhân cách, đạo đức. Họ thích giải trí tầm thường, không quan tâm đến nghệ thuật. Đặc biệt là loại hình nghệ thuật có tính giáo dục cao. Họ cũng chê bai các giá trị truyền thống, xem đó là lạc hậu, lỗi thời. Họ tiếp nhận và tôn vinh các giá trị văn hóa lệch lạc, tầm thường. Họ thần tượng những nhân vật mang tính giải trí nhất thời. Từ đó đạo đức bị suy thoái trầm trọng, lệch lạc cả trong suy nghĩ và hành động. Hậu quả của lối sống vô cảm đối với con người và xã hội Người sống vô cảm sẽ bị mọi người xem thường, xa lánh. Từ đó dẫn đến sống cô đơn, dễ bi quan, thiếu sức mạnh tinh thần để vượt lên trong cuộc sống. Sự vô cảm giết chết nhân cách và lý tương của con người. Lối sống vô cảm không phù hợp với xu thế sống hiện nay. Vì muốn thành công phải biết hợp tác, biết chia sẻ. Giải pháp khắc phục lối sống vô cảm, xây dựng một xã hội tràn đầy tình thương yêu Tạo một môi trường sống giàu tình yêu thương. Những người trong gia đình cần yêu thương nhau để thể hiện tình thương đó một cách chuẩn mực. Cha mẹ mẫu mực, con cái sẽ học hỏi và noi theo. Không chỉ là tấm gương tốt, người lớn trong nhà cần thường xuyên giáo dục tình thương cho trẻ bằng những việc hết sức cụ thể. Chẳng hạn như giúp đỡ người thiệt thòi, dẫn trẻ đến thăm trại mồ côi, mua vé số ủng hộ người khuyết tật mưu sinh… Nhà trường cần chủ động tạo điều kiện để trẻ tham gia lao động công ích, hoạt động xã hội, tham gia dã ngoại và các hoạt đọng ngoài trường học. Qua đó kết tình đồng đội, hình thành ý thức cộng động, khám phá vẻ đẹp thiên nhiên,… Những cách nghĩ, thái độ, hành vi vì cộng đồng cần được tuyên dương công khai, và những cách hành xử ngược lại phải bị phê phán. Thầy cô giáo không chỉ là người dạy mà còn phải thật sự sống cảm xúc để làm gương cho học sinh của mình. Xã hội nên quan tâm nhiều cho một người nhiều tin tưởng và đáng tin cậy để có lời khuyên hữu ích. Hãy lấy tình yêu thương con người làm mục tiêu xây dựng cuộc sống. Bài học nhận thức: – Ra sức học tập tri thức, rèn luyên nhân cách, nhân phẩm trở thành người hữu ích. Tích cực đem sức mình xây dựng hạnh phúc bản thân, đóng góp phát triển đất nước. – Tích cực tham gia vào các hoạt động xã hội để hòa nhập với cuộc sống chung của xã hội. Biết cảm đồng cảm, chia sẻ với những buồn vui của người khác. – Lấy tình thương làm lẽ sống, nâng cao lý tưởng sống vì công đồng, vì đất nước. Sống trong yêu thương sẽ tìm thấy hạnh phúc chân thực. Kết bài: Sống vô cảm là lối sống ích kỉ, lệch lạc và nguy hại. Cần phải xây dựng một lối sống hài hào, giàu lòng yêu thương, gắn kết bản thân với cộng đồng. Mỗi cá nhân sống tốt đẹp sẽ làm nên một xã hội tốt đẹp. Không có gì có thể gắn kết con người lại với nhau tốt hơn tình yêu thương giữa người và người trong thế giới này. Hãy làm những điều tốt nhát cho cuộc sống hôm nay để có một ngày mai tươi sáng hơn.
Đề bài: Cha ông ta có câu Học đi đôi với hành. Em hiểu lời dạy đó như thế nào Bài làm Học tập là công việc quan trọng đối với cuộc đời mỗi con người. Nhưng cần học tập như thế nào để đạt hiệu quả cao nhất? Cha ông ta từng căn dặn: “Học đi đôi với hành”. "Học" là một quá trình mà ở đó chúng ta tiếp thu kiến thức của nhân loại dưới sự hướng dẫn của thầy cô. Học cũng có thể là một quá trình tự thân vận động. Quá trình ấy gọi là quá trình tự học: học trong sách vờ, tài liệu hay học trong cuộc sống. Nội dung học là các kiến thức nhân loại được chọn lọc (được phân loại thành khoa học tự nhiên và khoa học xã hội) cùng với đó là các kĩ năng, kĩ xảo tương ứng. Quá trình này nhằm đến một cái đích chung, đó là làm phong phú những hiểu biết của con người, giúp phát triển vẹn toàn nhân cách và đặc biệt việc học trang bị cho mỗi chúng ta những kiến thức, những kĩ năng, kĩ xảo nghề nghiệp để từ đó tham gia vào hoạt động sản xuất của xã hội đem đến lợi ích cho bản thân, cho gia đinh và cho đất nước. Như vậy, “học” ở đây được hiểu là gắn với vấn đề lí thuyết. Người học giỏi thường được hiểu là người nắm được nhiều nội dung lí thuyết. Bên cạnh đó, "hành" là thực hành, là quá trình vận dụng kiến thức vào cuộc sống, là đem những cái đã học được vào thực tế để kiểm tra độ đúng sai hay để làm sinh động nó. “Hành” có nhiều cấp độ: bắt chước người khác làm, làm lại theo những gì còn lưu trong trí nhớ, sáng tạo những cách thức hoạt động mới,… "Hành" được đến đâu, điều đó còn tùy thuộc vào tri thức mà bạn học được phong phú sinh động và sâu sắc đến bao nhiêu. Công việc của người nông dàn làm việc trên đồng ruộng rất khác với người kĩ sư nông nghiệp làm việc trong phòng nghiên cứu. Tương tự, người công nhân vận hành máy móc trong nhà máy về bản chất rất khác với nhà khoa học thí nghiệm trong phòng chuyên dụng,… Điểm khác ấy chính là mức dộ lao động của mỗi đối tượng. Ta có thể khẳng định: giữa học và hành, học có tính chất quyết định. Vốn tinh hoa tri thức nhân loại ta học trong hơn chục năm là có thể coi như nhận thức được đa số. Nhưng cả đời người không thể thực hiện lại một phần nhỏ những gì lớp lớp cổ nhân từng làm. Bởi vậy, phải có đầy đủ lí thuyết trước mới đảm bảo cho thành công của công việc. Đó là lí do vì sao ta cần học giỏi, nắm vững được những kiến thức cần thiết. Tuy nhiên, không thể tuyệt đối hoá vai trò của học bởi mục đích cuối cùng của mọi nỗ lực học tập là nhằm giúp mỗi người sống tốt trong xã hội con người. Vì vậy, học cần đi đôi với hành. Chúng là hai mặt thống nhất với nhau, bổ sung cho nhau. Bởi như ta đã biết, nếu chỉ biết học lý thuyết mà không hề biết đến thực hành thì những lý thuyết ta học cũng chỉ là những tri thức chết, chúng không hề có tác dụng đối với đời sống. Đó là trường hợp nhiều học sinh Việt Nam đi thi học sinh giỏi quốc tế các môn khoa học tự nhiên. Chúng ta làm lí thuyết rất xuất sắc, thậm chí đạt điểm tuyệt đối. Nhưng khi thực hành, trong khi bạn bè các nước làm rất tốt thi chúng ta loay hoay hàng giờ, thậm chí phải bỏ cuộc. Đó cũng là trường hợp nhiều học sinh, sinh viên đạt kết quả học tập rất cao nhưng hoàn toàn không có kĩ năng sống thực tế. Họ không biết ứng xử sao cho hợp hoàn cảnh giao tiếp, không nấu được một bữa cơm, không tự viết nổi một lá đơn xin việc,… học như vậy chỉ phí phạm thời gian, công sức tiền bạc bởi thực tế học như vậy để làm gì nếu không thể ứng dụng vào đời sống? Như vậy, chúng ta không chỉ học lý thuyết mà còn phải biết áp dụng những lý thuyết đó phục vụ thực tế. Mặt khác, có lúc những lý thuyết chúng ta đã được học khi đưa vào thực hành lại gặp phải rất nhiều khó khăn. Vì vậy, chúng ta phải biết kết hợp vừa học lý thuyết, và thực hành nhuần nhuyễn những điều đã học. Có như vậy, thì những kiến thức chúng ta được học sẽ trở nên sâu hơn, giúp chúng ta nắm vững nguồn tri thức. Nếu chỉ học mà không thực hành thì tất cả cũng chỉ là lý thuyết. Chính vì vậy, học phải đi liền với thực hành, có như vậy ta mới có thể đem hết những gì đã học cống hiến phục vụ cho đất nước. Học đi đôi với hành, quan niệm ấy không mới bởi cha ông ta đã đặt ra vấn đề đó từ vài thế kỉ trước (Văn bản Bàn luận về phép học của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp là một bằng chứng sinh động) song là đó kim chỉ nam cho phương hướng học tập, rèn luyện của mọi người, mọi thời. Trong xã hội, chúng ta cần phổ biến rộng rãi, hiệu quả cách học này để đạt hiệu quả học tập cao nhất.
Topic: Our ancestors had a saying: Learning goes hand in hand with practice. How do I understand that teaching? Assignment Studying is an important work in every person's life. But how to study to achieve the highest efficiency? His father once advised: "Learning goes hand in hand with practice." "Learning" is a process in which we absorb human knowledge under the guidance of teachers. Learning can also be an autonomous process. That process is called self-study: learning in books, documents or learning in life. The learning content is selected human knowledge (classified into natural sciences and social sciences) along with corresponding skills and techniques. This process aims at a common goal, which is to enrich human knowledge, help develop the integrity of the personality, and in particular, learning equips each of us with knowledge, skills, and techniques. career to participate in social production activities to bring benefits to oneself, to one's family and to the country. Thus, "learning" here is understood to be associated with theoretical issues. Good learners are often understood as those who grasp a lot of theoretical content. Besides, "practice" is practice, the process of applying knowledge to life, bringing what has been learned into practice to check whether it is correct or to animate it. "Acting" has many levels: imitating what others do, redoing what is still in memory, creating new ways of doing things,... How well you can "practice" depends on knowledge. What you learn is rich, vivid, and profound. The work of a farmer working in the fields is very different from an agricultural engineer working in a research laboratory. Similarly, a worker operating machinery in a factory is essentially very different from a scientist doing experiments in a specialized room... The difference is the level of labor of each subject. We can affirm: between learning and practicing, learning is decisive. The quintessence of human knowledge that we have learned for more than ten years can be considered to be understood by the majority. But in a lifetime it is impossible to redo even a small part of what ancient people once did. Therefore, it is necessary to have adequate theory in advance to ensure the success of the work. That is why we need to study well and master the necessary knowledge. However, the role of learning cannot be absolute because the ultimate goal of all learning efforts is to help each person live well in human society. Therefore, learning needs to go hand in hand with practice. They are two aspects that are unified and complement each other. Because as we know, if we only learn theory without knowing practice, the theories we learn are just dead knowledge, they have no effect on life. That is the case of many Vietnamese students taking the international excellent student exam in natural sciences. We do very well in theory, even getting perfect scores. But when we practice, while our friends from other countries do very well, we struggle for hours and even have to give up. That is also the case where many students achieve very high academic results but have absolutely no practical life skills. They don't know how to behave appropriately in communication situations, can't cook a meal, can't write a job application, etc. Learning like that is just a waste of time, effort and money because in reality, learning like that What's the point if you can't apply it to life? Thus, we not only learn theories but also know how to apply those theories to reality. On the other hand, there are times when the theories we have learned when put into practice encounter many difficulties. Therefore, we must know how to combine both theoretical learning and practice of what we have learned. If so, the knowledge we learn will become deeper, helping us master the source of knowledge. If you only study without practicing, everything is just theory. Therefore, learning must go hand in hand with practice, only then can we contribute everything we have learned to serve the country. Learning goes hand in hand with practice, that concept is not new because our ancestors raised that problem several centuries ago (The text Discussion on learning by La Son Phu Tu Nguyen Thiep is a vivid proof) but it is It is a guideline for the direction of learning and training for everyone, at all times. In society, we need to widely and effectively disseminate this way of learning to achieve the highest learning efficiency.
Suy nghĩ về lời khuyên của Macxim Gorki: Con người nên sống tốt hơn trước khi sống sướng hơn Hướng dẫn Mở bài: Ai cũng mong muốn có một cuộc sống sung sướng, có đầy đủ vật chất và tiện nghi, không bao giờ phải lo âu hay vất vả. Thế nhưng, điều đó không dễ dàng gì có được. Để có được một cuộc sống con người như mong ước, đã trải qua biết bao gian khổ, đã đánh đổi biết bao nhiêu giá trị. Người ta nhận ra rằng, hạnh phúc chưa hẳn do đời sống vật chất tạo ra. hạnh phúc đích thực là khi con người biết sống tốt đẹp và không ngừng nỗ lực tìm kiếm những gì mình cần. Khuyên nhủ về điều đó, M.Goocski cho rằng: “Con người nên sống tốt hơn trước khi sống sướng hơn” Thân bài: Sống tốt là sống theo đạo lí, sống theo pháp luật, sống có trách nhiệm với bản thân, với gia đình và với xã hội. Sống tốt đẹp là sống có ý chí quyết tâm để thực hiện công việc và đặc biệt có lòng nhân ái, sẵn sàng giúp đỡ, chia sẽ với mọi người. Sống sướng là sống hưởng thụ đầy đủ tất cả các nhu cầu về vật chất, về tinh thần, về tình cảm, về thẩm mĩ… Ý nghĩa cả câu: là lời khuyên về lẽ sống ở đời trong mối quan hệ giữa cho và nhận, giữa đóng góp và hưởng thụ, giữa cá nhân và xã hội. Sống tốt sẽ tạo nên môi trường sống thân thiện, chất lượng sống tốt hơn. Lối sống tốt đẹp tạo không khí làm việc thỏa mái. Nó khiến cho mọi người làm việc hiệu quả hơn. Con người sẽ năng động và có nhiều sáng tạo, nhiều pháp minh mới hơn. Sống tốt sẽ làm mọi người đồng cảm, chia sẻ nhau lúc khó khăn hoạn nạn. Chính sự đồng cảm sẽ tạo nên sức mạnh tinh thần nhiều hơn cho bản thân, gia đình và xã hội. Từng người sống tốt đất nước sẽ văn minh, giàu đẹp. Từ đó mỗi công dân được hưởng phúc lợi cao hơn, cuộc sống cũng hạnh phúc hơn. Thành công chỉ đến khi bạn làm việc tận tâm và luôn nghĩ đến những điều tốt đẹp. Người ta chỉ sống trọn vẹn khi nào mình sống cho nhiều người khác. Những người thật sự hạnh phúc là những ai đã tìm ra cách phục vụ người khác. Người ta chỉ được sung sướng khi tích góp, nhặt cẩn thận từng mảnh vụn của hạnh phúc. Ý kiến của Macxin Gorki có ý nghĩa tác dụng lớn lao với hoàn cảnh sống hiện nay Lẽ sống đẹp, sống vì mọi người trước khi vì bản thân mình, sống là cho trức khi nhận sẽ giúp hạn chế lối sống vội vàng, chụp giật, dửng dưng, lạnh lùng, vô tình, bị tha hóa bởi cơ chế thì trường. Phê phán lối sống chỉ biết hưởng thụ, chỉ biết bản thân mình, lạnh lùng vô cảm Hưởng thụ là cần thiết để xã hội phát triển, để có sự cân bằng trong cuộc sống, nhưng không đóng góp mà chỉ biết hưởng thụ thì xã hội ngày càng nghèo. Đó là lối sống ích kỉ, chỉ biết nghĩ cho mình. Sống lạnh lùng, vô cảm sẽ bị mọi người xa lánh, cuộc sống sẽ cô đơn, dẫn đến bi quan, thiếu sức mạnh tinh thần để vươn lên, chất lượng sống giảm sút, đạo đức bị hủy hoại. Liên hệ bản thân: Lấy ý kiến của Macxin Gorki làm phương châm để sống. Phấn đấu để vượt lên tính vị kỉ, sống có ích cho xã hội, và cũng phấn đấu để cuộc sống mình trở nên sung sướng hơn.
Thinking about Maxim Gorki's advice: People should live better before living better Instruct Opening: Everyone wants to have a happy life, full of material and comfort, never having to worry or struggle. However, that is not easy to achieve. To have the life people desire, they have gone through so many hardships and sacrificed so many values. People realize that happiness is not necessarily created by material life. True happiness is when people know how to live well and constantly strive to find what they need. Advising on that, M.Goocski said: "People should live better before living better" Body of the article: Living well means living according to ethics, living according to the law, living responsibly to oneself, to one's family and to society. Living well means living with determination to do work and especially being compassionate, willing to help and share with everyone. To live happily is to fully enjoy all material, mental, emotional, and aesthetic needs... The meaning of the whole sentence: is advice on how to live life in the relationship between giving and receiving, between contribution and enjoyment, between individuals and society. Living well will create a friendly living environment and better quality of life. A good lifestyle creates a comfortable working atmosphere. It makes people work more efficiently. People will be dynamic and have more creativity and new dharmas. Living well will make people sympathize and share with each other in times of difficulty. It is empathy that will create more spiritual strength for yourself, your family and society. Each person lives well and the country will be civilized, rich and beautiful. From there, each citizen will enjoy higher benefits and a happier life. Success only comes when you work conscientiously and always think about good things. People only live fully when they live for many others. Truly happy people are those who have found a way to serve others. People can only be happy when they accumulate and carefully pick up each piece of happiness. Macxin Gorki's opinion has great significance for today's living situation Living a beautiful life, living for everyone before yourself, living by giving before receiving will help limit a lifestyle of haste, snapping, indifference, coldness, indifference, and being corrupted by the market mechanism. . Criticizing a lifestyle that only knows how to enjoy, only knows itself, cold and indifferent Enjoyment is necessary for society to develop, to have balance in life, but without contributing and only enjoying, society becomes increasingly poor. That is a selfish lifestyle, thinking only of yourself. Living coldly and emotionally will be shunned by everyone, life will be lonely, leading to pessimism, lack of mental strength to rise up, quality of life will decrease, and morality will be destroyed. Contact yourself: Take Macxin Gorki's opinion as a motto to live by. Strive to overcome selfishness, live a useful life for society, and also strive to make your life happier.
Suy nghĩ về lời đề từ: “Khi tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn” của Lor-ca Hướng dẫn Suy nghĩ về lời đề từ: “Khi tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn” của Lor-ca Lor-ca là một trong những tài năng sáng chói của văn học hiện đại Tây Ban Nha. Từ nhỏ Lor-ca đã được coi là một thần đồng với năng khiếu thiên bẩm trên nhiều lĩnh vực nghệ thuật: thơ ca, hội họa, âm nhạc, sân khấu…. Ông vừa nồng nhiệt cổ vũ nhân dân đấu tranh với mọi thế lực áp chế, đòi quyền sống chính đáng cho con người, vừa khởi xướng và thúc đẩy mạnh mẽ những cách tân trong các lĩnh vực nghệ thuật. Sự xuất hiện của Lor-ca cùng nhiều tài năng khác lúc bấy giờ khiến cho đời sống tinh thần của Tây Ban Nha và cả một vùng rộng lớn khu vực Tây Âu trở nên sôi động. Hoảng sợ trước ảnh hưởng xã hội to lớn năm 1936 chế độ phản động Tây Ban Nhân thân phát xít đã bắt giam và giết chết Lor-ca. Cái chết của Lor-ca đã dấy lên làn sóng phẫn nộ hết sức mạnh mẽ trên thế giới. Tên tuổi ông đã trở thành biểu tượng, ngọn cờ tập hợp các nhà văn hóa Tây Ban Nha và thế giới chiến đấu chống lại chủ nghĩa phát xít, bảo vệ văn hóa dân tộc và văn minh nhân loại. Nhà văn Thanh Thảo tri âm, đồng điệu, ngưỡng mộ tài năng nhà cách tân nghệ thuật Tây Ban Nha giàu nhiệt huyết ấy. Ông đã viết “Đàn ghi ta của Lor-ca” để tái hiện vẻ đẹp bi tráng của Lor-ca khi ra pháp trường và những cách tân nghệ thuật còn dang dở của anh. Dòng cảm xúc xót xa, tiếc nuối về một nhà thơ thiên tài được chảy trôi theo những suy tư đa chiều, vừa sâu sắc vừa mãnh liệt của một hồn thơ cùng nét độc đáo trong phong cách thể hiện đã gây dấu ấn sâu sắc trong lòng người đọc. Trước khi chết, Lor-ca để lại di chúc: “Khi tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn”. “Cây đàn” được hiểu là biểu tượng nghệ thuật của Lor-ca là những đóng góp của ông trên lĩnh vực nghệ thuật. Cây đàn cũng như Lor-ca chỉ có giá trị khi gắn với Lor-ca. Lor-ca không còn nữa thì sự sống của cây đàn, của những sáng tạo nghệ thuật cũng chấm dứt. Nhà thơ Thanh Thảo đã lấy câu nói đó làm lời đề từ cho bài thơ, như một thứ chìa khóa nhằm hướng tới người đọc hiểu thông điệp sâu xa của bài thơ chăng? Lời đề từ là tình yêu say đắm của Lor-ca với nghệ thuật, tình yêu tha thiết của ông với xứ sở Tây Ban Nha thì chưa đủ. Có lẽ ý nghĩa và ước nguyện sâu xa mà nhà thơ muốn gửi gắm qua đó là sự cách tân nghệ thuật. Nhà thơ không muốn thơ ca cách tân của mình trở thành vật án ngữ trong sáng tạo của thế hệ sau. Nghệ thuật phải được đổi mới không ngừng. Người cầm bút phải biết nối tiếp và nhân lên, vượt qua những sáng tạo của Lor-ca để vươn tới chân trời nghệ thuật sáng tạo hơn. Đừng để thần tượng của mình đổ bóng xuống tương lai, nền nghệ thuật sẽ đi dần vào lạc hậu, già cỗi.
Think about the epigraph: "When I die, bury me with the guitar" by Lorca Instruct Think about the epigraph: "When I die, bury me with the guitar" by Lorca Lorca is one of the bright talents of modern Spanish literature. Since childhood, Lor-ca was considered a child prodigy with natural talents in many artistic fields: poetry, painting, music, theater... He both warmly encouraged the people to fight against all oppressive forces, demanding the legitimate right to life for people, and also initiated and strongly promoted innovations in the fields of art. The appearance of Lorca and many other talents at that time made the spiritual life of Spain and a large region of Western Europe become vibrant. Panicked by the huge social influence in 1936, the reactionary Spanish regime, the Fascists, imprisoned and killed Lorca. Lorca's death has sparked a very strong wave of indignation in the world. His name has become a symbol, a flag that unites Spanish and world cultural workers to fight against fascism and protect national culture and human civilization. Writer Thanh Thao appreciates, sympathizes with, and admires the talent of that passionate Spanish artistic innovator. He wrote "Lor-ca's Guitar" to recreate the tragic beauty of Lor-ca when he was executed and his unfinished artistic innovations. The flow of feelings of sadness and regret about a genius poet flows through the multidimensional thoughts, both profound and intense, of a poetic soul and the uniqueness of his expression style, which has left a deep impression on his work. reader's heart. Before he died, Lorca left a will: "When I die, bury me with the guitar." "The guitar" is understood as Lorca's artistic symbol and his contributions in the field of art. The guitar, like Lorca, only has value when associated with Lorca. When Lorca is no more, the life of the guitar and of artistic creations will also end. Poet Thanh Thao took that quote as the preface to the poem, as a key to help readers understand the profound message of the poem? The premise is that Lorca's passionate love for art, his passionate love for Spain is not enough. Perhaps the profound meaning and wish that the poet wants to convey through it is artistic innovation. The poet does not want his innovative poetry to become a reference in the creativity of the next generation. Art must be constantly innovated. Writers must know how to continue and multiply, surpassing Lorca's creations to reach a more creative artistic horizon. Don't let your idols cast a shadow on the future, the art industry will gradually become outdated and old.
Đề bài: Lấy chủ đề: Tự học mang lại nhiều ích lợi to lớn. Em hãy viết một đoạn văn bày tỏ những suy nghĩ của mình về vấn đề này Bài làm Tự học bạn sẽ có khả năng tập trung cao hơn, không bị phân tán vì ngoại cảnh lớp học, những câu chuyện của bạn bè,… Qua đó, bạn có điều kiện theo đuổi những mục đích học tập của mình và hoàn thành đúng kế hoạch. Thông qua tự học, người học rèn cho mình khả năng làm việc tự lực. Nếu học trên lớp bạn có thể mượn vở bạn chép bài, thậm chí quay bài bạn khi kiểm tra. Nếu học nhóm bạn có thể ỷ lại vào khả năng học tập của người khác. Nhưng tự học thì không. Để có được tri thức, kĩ năng, kĩ xảo, bạn phải tự đọc sách, tự thí nghiệm, tự làm bài, tự kiểm tra lí thuyết,… thậm chí tự liên hệ để tham quan học tập. Tức là “tự thân vận động” trong suốt quá trình học tập. Điều đó khá vất vả nhưng bạn sẽ được rất nhiều. Trước hết là ý thức và khả năng “tự lực cánh sinh”, độc lập trong lao động không phải dựa dẫm ỷ lại vào ai. Qua đó bạn sẽ tự tin, mạnh dạn, trưởng thành hơn rất nhiều. Bên cạnh đó, trong quá trình tự học, bạn cũng sẽ có điều kiện xem xét đúng sức học, kiểm tra đúng trình độ của bản thân. Học trên lớp, học nhóm, quá trình kiểm tra đánh giá mang tính đại trà, chịu tác động của nhiều yếu tố: Sự trung thực của học sinh, độ bao quát kiến thức của đề bài, chút cảm tính trong cách đánh giá của giáo viên (ở các môn xã hội)… Vì vậy, sức học của người học được đánh giá qua đó chỉ mang tính tương đối. Nhưng nếu tự học, muốn tiến bộ thực sự, người học phải tỉnh táo, trung thực, đem so sánh những gì mình đã có được với yêu cầu của chương trình. Do đó việc đánh giá sẽ sát với tình hình thực tế hơn. Qua đây, ta dễ dàng nhìn ra được thế mạnh, điểm yếu của mình và tìm cách khắc phục. Tự học còn giúp chúng ta chủ động, linh hoạt về mặt thời gian. Bạn hiểu vấn đề này đã khá sâu, bạn có thể đi lướt. Vấn đề kia bạn chưa rõ, bạn có thể nán lại đầu tư hơn về thời gian. Bạn bị hổng kiến thức phần này hôm nay bạn sẽ học nó. Trong khi ấy, học trên lớp ta phải theo một chương trình cố định, khó thay đổi. Thời lượng cho mỗi vân đề eo hẹp, đôi khi cứng nhắc. Học nhóm cũng phái đáp ứng yêu cầu thời gian cho số đông, không thể vì cá nhân mà thay đổi. Đó là chưa kể đến việc học nhóm các bạn dễ sa vào “buôn chuyện”, đi sớm, đi muộn, lãng phí thời gian, vỡ kế hoạch. Rõ ràng, tự học bạn sẽ có khả năng tập trung cao hơn, không bị phân tán vì ngoại cảnh lớp học, những câu chuyện của bạn bè,… Qua đó, bạn có điều kiện theo đuổi những mục đích học tập của mình và hoàn thành đúng kế hoạch.
Topic: Take the topic: Self-study brings many great benefits. Please write a paragraph expressing your thoughts on this issue Assignment Self-studying will give you the ability to concentrate more, not be distracted by classroom surroundings, friends' stories, etc. Thereby, you will be able to pursue your learning goals and complete them correctly. plan. Through self-study, learners train themselves the ability to work independently. If you study in class, you can borrow your friend's notebook to copy your notes, or even record your friend's notes for the test. If you study in a group, you can rely on the learning abilities of others. But self-study is not. To gain knowledge, skills, techniques, you have to read books yourself, experiment yourself, do exercises yourself, test theories yourself,... even contact yourself for study tours. That is, "self-advocacy" throughout the learning process. It's quite hard but you will get a lot out of it. First of all is the awareness and ability to be "self-reliant", independent in work, not having to rely on anyone. Through this you will be much more confident, bold, and mature. Besides, during the self-study process, you will also have the opportunity to properly consider your learning ability and check your own level. Studying in class, studying in groups, the assessment and evaluation process is mass, influenced by many factors: Student honesty, knowledge coverage of the test, a bit of emotion in the student's assessment. teachers (in social subjects)... Therefore, the learner's learning ability is assessed only in a relative way. But if self-studying and wanting to make real progress, learners must be alert, honest, and compare what they have acquired with the program's requirements. Therefore, the assessment will be closer to the actual situation. Through this, we can easily see our strengths and weaknesses and find ways to overcome them. Self-study also helps us be proactive and flexible in terms of time. You understand this problem quite deeply, you can go surfing. If you don't understand the other issue, you can stay and invest more time. If you have a gap in your knowledge of this part, you will learn it today. Meanwhile, in class we have to follow a fixed program that is difficult to change. The time limit for each issue is tight, sometimes rigid. Studying in groups must also meet the time requirements of the majority, it cannot be changed because of individuals. Not to mention that studying in groups makes it easy for you to get caught up in "gossiping", leaving early, leaving late, wasting time, and breaking plans. Obviously, self-studying will give you the ability to concentrate more, not be distracted by classroom surroundings, friends' stories, etc. Thereby, you will be able to pursue your learning goals and Completed according to plan.
Suy nghĩ về Lục Vân Tiên thời nay qua hai câu thơ: Nhớ câu kiến nghĩa bất vi Làm người thế ấy cũng phi anh hùng Hướng dẫn Hình ảnh người anh hùng Lục Vân Tiên qua lời nói: Nhớ câu kiến nghĩa bất vi Làm người thế ấy cũng phi anh hùng Mở bài: Nguyễn Đình Chiểu là một nhà thơ xuất sắc, nhà yêu nước vĩ đại của dân tộc Việt Nam. Ông dùng ngòi bút sắc bén của mình để chiến đấu chống cái xấu, cái ác trong xã hội, mong ước xây dựng một xã hội công bằng và tiến bộ. Lục Vân Tiên là nhân vật lý tưởng, được ông trau chuốc và gửi gắm vào nhân vật này biết bao tình cảm và khát vọng lớn lao. Phẩm chất anh hùng và hiệp nghĩa của Lục Vân Tiên thể hiện rõ nét qua lời giải bày với Kiều Nguyệt Nga khi nàng có nguyện vọng báo đáp ơn cứu giúp của chàng: Nhớ câu kiến nghĩa bất vi Làm người thế ấy cũng phi anh hùng. Từ nghĩa khí của chàng Lục Vân Tiên, chúng ta suy nghĩ về lối sống của con người thời nay thật khó phân giải. Thân bài: Khi ra tay đánh tan bọn cướp hung bạo Phong Lai, Lục vân Tiên chỉ nghĩ đến việc giải nguy cứu người và dạy cho bọn cướp một bài học đích đáng, bảo vệ dân lành chứ không hề nghĩ đến chuyện ơn nghĩa đáp đền. Lục Vân Tiên là đại diện cho công lí, đại diện của lý tưởng sáng ngời về lẽ công bằng ở đời. Đối với chàng “giữa đường gặp chuyện bất bình chẳng tha”. Chàng đại diện cho những bậc anh hùng trong xã hội phong kiến, đề cao dũng khí, cam trường ra tay hành hiệp trượng nghĩa cứu người yếu đuối trừng phạt kẻ hung bạo: “Kiến ngãi bất vi vô dũng giả Lâm nguy bất cứu mạc anh hùng”. Với nhân vật Lục Vân Tiên nhà thơ đã xây dựng một mẫu người lý tưởng trong xã hội phong kiến đương thời trên nề tảng đạo đức Nho giáo. Cũng qua nhân vật này, ông muốn xây dựng một xã hội lý tưởng. Ở đó, cái tốt đẹp được coi trọng và ngưỡng mộ, người tài đức được trọng dụng, các oan khuất được giải minh. Ngày nay, tinh thần hiệp nghĩa ấy vẫn còn tỏa sáng trong cuộc sống, trở thành tấm gương điển hình của hành động dũng cảm cứu người khi lâm nguy, hoạn nạn, được nhân ca ngợi và đề cao. Báo chí đã đưa tin rất nhiều về hành động cứu giúp người hoạn nạn, bảo vệ tài sản của người gặp nạn của các “hiệp sĩ” ở Bình Dương. Họ xuất thân là những người chạy xe thồ, những người lao động bình thường. Họ không có chức năng thi hành pháp luật, cũng không có trách nhiệm phải bảo vệ người khác được nhà nước quy định. Thế nhưng, bất bình trước hành động ngang ngược, phạm pháp của bon cướp, các anh đã ra tay trấn áp chúng, bảo vệ tính mệnh và tài sản trước nhân dân. Không những thế, các anh còn tham gia đuổi bắt và truy tố chúng trước pháp luật để kẻ ác bị trừng trị, dân lành được bảo vệ, công lí được thực thi. Nhiều lần, bị bọn cướp hăm dọa, thậm chí là tấn công gây thương tích nhưng các anh vẫn giữ vững lí tưởng. Các anh chính là những Lục Vân Tiên can trường, dũng khí, quyết chiến đấu để bảo vệ lẽ công bằng trong thời đại mới. Chúng ta cũng không quên hình ảnh của MC Phan Anh rong ruổi trên khắp nẻo đường, tìm đến và hỗ trợ, cứu giúp đồng bào các vùng thiên tai luc lụt. Ở đâu có người khó khăn, anh đều tìm cách giúp đỡ họ vượt qua hoạn nạn. Không những thế, anh còn kêu gọi, vận động các mạnh thường quân, các nhà hảo tâm, các tổ chức từ thiện, các doanh nghiệp, cá nhân có chung nguyện vọng cùng chung tay giúp sức tạo nên một phong trào tương trợ nhân ái rộng lớn trên khắp cả nước. Thế nhưng, trong cuộc sống vẫn còn lắm người thờ ơ trước nghịch cảnh khổ đâu của người khác. Cuộc sống tiện nghi khiến họ ngày càng trở nên vô cảm, vô tình. Họ chỉ biết lợi ích của bản thân mà bỏ rơi người khác trong khó khăn hoạn nạn. Thậm chí là còn tiếp tay cho kẻ ác. Trong thời gian qua, báo chí cũng đưa tin rất nhiều về những vụ “hôi của” của nhân dân khi các xe hàng gặp tai nạn trên địa bàn. Vụ tai nạn xảy ra khiến cho nhiều hàng hóa trên xe đỏ ra đường. Người dân vô tình vô cảm, không những không chung tay cứu giúp mà còn thản nhiên lấy đi hàng hóa mặc cho tài xế van nài thảm thiết. Đến khi lục lượng chức năng đến hỗ trợ người bị nạn, họ vẫn cứ tiếp tục hành động mà không chút xấu hổ. Đó là một thực trạng đau lòng, đáng tủi nhục. Cũng có nhiều vụ tai nạn giao thông xảy ra để lại cho ta nhiều suy nghĩ. Khi nạn nhân bất tỉnh, nhiều kẻ cơ hội cũng vây quanh nạn nhân, tranh thủ lấy đi những đồ vật đáng giá rồi bỏ mặt nạn nhân trong thương tích, không cần quan tâm họ sống chết thế nào. Đó là một hành vi tàn nhẫn, vô nhân đạo. Cũng có nhiều bạn trẻ không chăm lo học hành mà lêu lỏng, sống cuộc sống buông thả, hèn kém, trụy lạc trong các tệ nạn xã hội, thiếu ý chí, thiếu lý tưởng trong sáng. Họ chỉ biết đến bản thân, thậm chí là sống bản năng, tàn ác, dẫm đạp lên các giá trị đạo đức chuẩn mực của xã hội để thỏa mãn đời sống thấp kém của mình. Đó là những ung nhọt trong xã hội cần phải sớm được gỡ bỏ để xây dựng một cuộc sống trong sạch, vững mạnh, tiến bộ. Xã hôi càng văn minh, con người cần phải biết tôn trọng và thực hiện những nguyên tắc chung, biết sống vì mọi người, đề cao lòng nhân ái và tinh thần hiệp nghĩa. Phải tuân thủ và bảo vệ pháp luật, hướng đến bảo vệ cộng đồng. Tuổi trẻ cũng cần nỗ lực rèn luyện mình, ra sức học tập và nâng cao bản lĩnh sống. Biết đấu tranh chống lại cái xấu, cái ác, cái bất công, bảo vệ lẽ phải hướng đến lý tưởng cao cả. Kết bài: Không còn nghi ngờ gì nữa, để bảo vệ chính mình, bảo vệ cuộc sống của chúng ta, để công lí được thực thi và kẻ ác không có cơ hội gây ra điều ác thì mỗi người phải tự hoàn thiện bản thân mình, tăng cường đoàn kết tạo nên nguồn sức mạnh to lớn kiên quyết quét sạch cái xấu xa ra khỏi cộng đồng. Mỗi các nhân hãy là một Lục Vân Tiên đem sức mình xây dựng quê hương đất nước. Có thể bạn đang tìm kiếm: Suy nghĩ về lý tưởng của thanh niên trong đời sống hiện nay
Reflecting on Luc Van Tien today through two verses: Remember the sentence of seeing the meaning of doing nothing Being a person like that is also unheroic Instruct Image of the hero Luc Van Tien through words: Remember the saying that the meaning of doing nothing is unheroic Opening: Nguyen Dinh Chieu is an excellent poet and great patriot of the Vietnamese people. He used his sharp pen to fight against evil and evil in society, wishing to build a fair and progressive society. Luc Van Tien is an ideal character, he has cultivated and imbued this character with so many great emotions and aspirations. Luc Van Tien's heroic and chivalrous qualities are clearly shown through his explanation to Kieu Nguyet Nga when she wished to repay his help: Remember the saying that views and meanings are immutable Being that kind of person is also unheroic. From Luc Van Tien's kindness, we think about the lifestyle of people today, which is difficult to understand. Body of the article: When taking action to defeat the violent robbers of Phong Lai, Luc Van Tien only thought about rescuing people and teaching the robbers a proper lesson, protecting the good people, and did not think about repaying gratitude. Luc Van Tien is the representative of justice, the representative of the shining ideal of fairness in life. For him, "when encountering an unpleasant incident in the middle of the road, it will not be forgiven". He represents heroes in feudal society, upholding courage, courageously acting heroically to save the weak and punish the violent: “A wise person is not a brave person In danger, there is no way to save the hero." With the character Luc Van Tien, the poet built an ideal model in contemporary feudal society based on Confucian ethics. Also through this character, he wanted to build an ideal society. There, good things are respected and admired, talented people are respected, injustices are cleared up. Today, that spirit of chivalry still shines in life, becoming a typical example of courageous actions to save people when in danger or trouble, and is praised and promoted by many people. The press has reported a lot about the actions of "knights" in Binh Duong to help people in need and protect their property. They came from cart drivers and ordinary workers. They do not have the function of enforcing the law, nor do they have the responsibility to protect others as prescribed by the state. However, dissatisfied with the robbers' unruly and illegal actions, they took action to suppress them, protecting their lives and property from the people. Not only that, you also participate in chasing and prosecuting them before the law so that the wicked are punished, the good people are protected, and justice is served. Many times, they were threatened by robbers, even attacked and injured, but they still maintained their ideals. You are the brave and courageous Luc Van Tien, determined to fight to protect justice in the new era. We also do not forget the image of MC Phan Anh traveling all over the road, finding and supporting and helping people in flood and natural disaster areas. Wherever there were people in difficulty, he tried to help them overcome their difficulties. Not only that, he also calls and mobilizes sponsors, benefactors, charitable organizations, businesses, and individuals with similar aspirations to join hands and help create a movement to support humanity. widespread love across the country. However, in life there are still many people who are indifferent to the hardships and suffering of others. A comfortable life makes them increasingly insensitive and insensitive. They only know their own interests and abandon others in difficulties. Even helping evil people. In recent times, the press has also reported a lot about people's "looting" cases when shopping carts had accidents in the area. The accident caused a lot of goods on the red car to go onto the road. The people were indifferent and indifferent. Not only did they not help, but they also calmly took away the goods despite the driver's desperate pleas. When the authorities came to assist the victim, they continued to act without any shame. It is a heartbreaking and humiliating reality. There have also been many traffic accidents that have left us with many thoughts. When the victim is unconscious, many opportunists also surround the victim, taking advantage of valuable objects and leaving the victim injured, not caring whether they live or die. It is a cruel and inhuman act. There are also many young people who do not care about their studies but are promiscuous, living a life of indulgence, cowardice, depravity in social evils, lack of will, and lack of pure ideals. They only know themselves, even live instinctively, cruelly, trampling on the standard moral values ​​of society to satisfy their low lives. These are ulcers in society that need to be removed soon to build a clean, strong, and progressive life. The more civilized society becomes, the more people need to know how to respect and implement common principles, know how to live for everyone, and promote compassion and the spirit of chivalry. Must comply and protect the law, aiming to protect the community. Young people also need to make efforts to train themselves, study hard and improve their life skills. Know how to fight against evil, evil, injustice, protect what is right and aim for noble ideals. End: There is no doubt that in order to protect ourselves, protect our lives, so that justice is served and evil people do not have the opportunity to cause evil, each person must improve themselves, increase Strong solidarity creates a source of great strength determined to wipe out evil from the community. Each individual should be a Luc Van Tien who uses his strength to build his homeland and country. You may be looking for: Thinking about the ideals of young people in today's life
Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cho và nhận trong cuộc sống Hướng dẫn Cuộc sống là biết cho đi và nhận lại Mở bài: Đức phật đã từng dạy chúng ta rằng gieo nhân nào, gặt quả ấy. Người cho đi của báu tất sẽ nhận được về của báu; người cho đi nghiệp ác tất sẽ nhận lãnh lại nghiệp ác. Ai cho vật khả ý thì nhận được điều khả ý. Trên đời có cho đi thì tất sẽ có nhận lại. Cho một cách thành tâm và nhận lại một cách trân trọng mới có thể tạo ra được phúc tốt duyên lành trong cuộc đời này. Thân bài: Cho và nhận một cái gì đó vốn là hoạt động thường thấy trong xã hội loài người. Chính việc cho và nhận có vai trò thúc đẩy các mối quan hệ xã hội được gắn kết và trở nên bền chặt. Cho là gì? Cho có nghĩa là trao cho người khác một cái gì đó có thể là vật chất tiền bạc, của cải,…) hoặc tinh thần (tình cảm, thái độ, …) nhằm thể hiện sự trân trọng, mến yêu, giao kết hoặc giúp đỡ họ. Cho đi là một hành động có tính tự chủ, tự nguyện và chủ động, phụ thuộc rất lớn vào người cho. Hành động cho đi thể hiện lối sống nhân đạo, nghĩa tình và ý thức trách nhiệm cao cả của con người trong mối quan hệ với xã hội. Nhận là gì? Nhận có nghĩa là nhận lấy, tiếp nhận, chấp nhận một sự giúp đỡ của người khác có giá trị về vật chất (tiền bạc, của cải, hiện vật,….) hoặc tinh thần (tình cảm, thái độ,…). Hành động nhận cũng mang tính tự nguyện, tự giác. Việc nhận một cái gì đó từ người khác thể hiện sự chấp thuận, trân trọng và hàm ơn của con người. Tại sao phải biết cho đi và nhận lại trong cuộc sống đẹp? Người xưa từng nói: “Tri túc tâm thường lạc. Vô cầu phẩm tự cao”. Nghĩa là biết bao nhiêu là đủ tâm sẽ được thanh tịnh, không cầu mong gì nhiều nhân cách tự tôn coa, sáng đẹp. Bởi thế, cuộc sống không nên có quá nhiều tham vọng bởi lòng tham vô đáy, không bao giờ ta chạm đến tận cùng giới hạn của nó. Càng tham vọng càng khổ đau hơn. Biết mình cần những gì cho cuộc đời thì tự nhiên ta sẽ hài lòng với những gì mình đang có. Nhưng không phải đợi đến khi ta có đủ, ta thỏa mãn với những gì mình có mới hào phóng cho đi mà hãy luôn dành một phần nào đó cho người khác còn khó khăn, vất vả, cần kíp hơn mình. Đối với ta, một phần giá trị nhỏ bé là phần dư thừa, hoặc chưa dùng đén thì có thể đối với người khác đó lại là tất cả nguồn sống, là món quà tặng quý giá, là phép màu giúp họ vượt lên nghịch cảnh. Một bình nước giúp người ta vượt qua cơn khát, một bát cơm làm no lòng kẻ lang thang, một lời động viên giúp con người vượt qua cái chết, một sự hi sinh để cứu lấy vạn người. Hãy luôn biết cho đi những gì mình có thể bởi bất kì một giá trị bình thường nào trong cuộc sống này đều luôn có ý nghĩa với một ai đó cần đến nó. Thế nhưng, không phải là cho đi tất cả những gì mình có để được nhận về lời khen ngợi vô nghĩa. Hãy cho đi những gì mình có thể để đảm bảo cuộc sống của mình và người thân trong gia đình được an toàn. Hãy cho đi với tấm lòng thành thật và không cầu mong nhận về sự đền đáp. Hãy cho đi một giá trị nào đó cho người cần có nó chứ không phải bất kì ai cũng nhận được. Cho đúng cách là một việc khó làm, cần có trí tuệ và lòng thương con người sâu sắc, cao thượng. Cho đi không đồng nghĩa với việc ta sẽ nhận lại một giá trị tương xứng. Đôi khi cuộc sống không phải vậy, không phải luật nhân quả lúc nào cũng có hiệu lực, người làm việc tốt chưa chắc sẽ nhận ại được duyên tốt, kẻ gây điều ác chắc gì sẽ phải nhận lãnh điều ác. Nhưng hãy tin tưởng vào điều đó. Nhận một điều tốt đẹp từ người khác thể hiện sự trân trọng, yêu thương và ghi ơn tấm lòng tốt đẹp của họ. Rất có thể giá trị đó ta chưa cần đến nhưng hãy nhận lấy một cách vui vẻ và trang trọng để người cho cảm thấy hài lòng, thấy hành động của mình có ý nghĩa mà vui sống trong cuộc đời. Người biết cho đi nhiều hơn, không mong gì sự đáp trả và chỉ nhận những gì mình cần là những người vị tha, sống vì nghĩa cả, vì lí tưởng cao đẹp, có trách nhiệm với xã hội. Cho nhiều hơn nhận xã hội sẽ tốt đẹp hơn về cả vật chất lẫn mối quan hệ giữa người với người. Không có trường hợp chỉ cho mà không nhận, vì sống trong xã hội không thể tiếp nhận những giá trị sống do xã hội mang lại, ít nhất là nhận những giá trị văn hóa của cuộc sống. Trước hết là phải ra sức học tập và rèn luyện tri thức. Có tri thức con người làm việc thành công mới tạo ra đưpực nhiều của cải từ đó có cơ hội giúp đỡ người khác. Liên tục rèn luyện nhân cách, bồi dưỡng nhân phẩm, xây dựng lối sống lành mạnh, nghĩa tình hướng đến người khác. Biết chia sẻ nỗi đau thương mất mát của người xung quanh. Biết động viên an ủi, cổ động, tạo động lực giúp người khác vượt qua khó khăn, hoạn nạn. Tuyên truyền, biểu dương những tấm gương tốt đẹp về lòng vị tha, hào hiệp, mạnh thường quân, bố thí trong cuộc sống. Tạo điều kiện thuận lợi và hỗ trợ tích cực các hoạt động cứu giúp người khác. Biết trân trọng những gì người khác dành cho mình, không được xem thường, phung phí hay hủy hoại nó. Phê phán: Trong cuộc sống, có những người chỉ biết nhận lấy mà không cho đi điều gì. Họ tận hưởng các giá trị do người khác mang lại mà không làm nên điều gì tốt đẹp cho xã hội. Thậm chí là sống ích kỉ, chỉ biết dựa dẫm, ỷ lại vào người khác. Những người như thế thật đáng chê trách. Kết bài: Hãy luôn biết cho đi nhiều hơn và nhận lại ít hơn. Nhận nhiều hơn cho là người chỉ biết sống cho mình hoặc là người thiếu khả năng, bất hạnh cần sự bảo bọc của người khác. Đừng để lòng tham biến bạn thành người ích kỉ.
Think about the relationship between giving and receiving in life Instruct Life is about giving and receiving Opening: Buddha once taught us that whatever we sow, we will reap. Those who give away treasure will certainly receive treasure; Those who give away evil karma will certainly receive evil karma in return. Whoever gives desirable things receives desirable things. If you give in life, you will receive in return. Giving sincerely and receiving respectfully can create good fortune in this life. Body of the article: Giving and receiving something is a common activity in human society. It is the giving and receiving that plays a role in promoting social relationships to be linked and become strong. What is giving? Giving means giving something to someone else that can be material (money, possessions, etc.) or spiritual (emotions, attitudes, etc.) to show respect, love, connection or help them. Giving is an autonomous, voluntary and proactive action that depends greatly on the giver. The act of giving demonstrates a humane lifestyle, gratitude and a noble sense of human responsibility in relation to society. What is receive? Receiving means receiving, receiving, accepting help from others that has material value (money, possessions, artifacts, etc.) or spiritually (emotions, attitudes, etc.) . The act of receiving is also voluntary and self-conscious. Receiving something from others shows human acceptance, appreciation and gratitude. Why must we know how to give and receive in a beautiful life? The ancients once said: “A contented mind is always happy. Without seeking high self-esteem." That means knowing as much as you can will make your mind pure, not wishing for much self-respecting, bright and beautiful personality. Therefore, life should not have too much ambition because greed is bottomless, we will never reach its limit. The more ambitious you are, the more suffering you have. Knowing what we need for life, we will naturally be satisfied with what we have. But we don't have to wait until we have enough, we are satisfied with what we have to give generously, but we should always give some portion to others who are more difficult, strenuous, and in need than ourselves. For us, a small part of value is surplus, or unused, but for others it can be their entire source of life, a precious gift, a miracle to help them overcome adversity. . A bottle of water helps people overcome thirst, a bowl of rice satisfies a wanderer, a word of encouragement helps people overcome death, a sacrifice helps save thousands of people. Always know how to give what you can because any ordinary value in this life is always meaningful to someone who needs it. However, it's not about giving everything you have to receive meaningless praise. Give what you can to ensure your life and that of your family members are safe. Give with sincerity and without expecting anything in return. Give some value to those who need it, not just anyone who can receive it. Giving properly is a difficult thing to do, requiring wisdom and a deep, noble love for people. Giving does not mean we will receive a commensurate value in return. Sometimes life is not like that, the law of cause and effect is not always valid, people who do good deeds may not always receive good things, people who do evil things will certainly receive evil things. But trust it. Receiving something good from others shows appreciation, love and gratitude for their good hearts. It's very possible that we don't need that value yet, but we should receive it happily and solemnly so that the giver feels satisfied, sees our actions as meaningful, and enjoys living in life. People who know how to give more, don't expect anything in return and only receive what they need are altruistic people, live for the good, for noble ideals, and are responsible to society. Giving more than receiving will make society better both materially and in relationships between people. There is no case of just giving without receiving, because living in society cannot receive the life values ​​brought by society, at least receive the cultural values ​​of life. First of all, you must try your best to study and practice knowledge. Having the knowledge to work successfully can create a lot of wealth and thus have the opportunity to help others. Continuously train your personality, foster dignity, build a healthy lifestyle, and show gratitude towards others. Know how to share the pain and loss of those around you. Know how to encourage, encourage, and motivate others to overcome difficulties and tribulations. Propagate and praise good examples of altruism, generosity, sponsorship, and almsgiving in life. Create favorable conditions and actively support activities to help others. Know how to appreciate what others have for you, do not despise, waste or destroy it. Criticism: In life, there are people who only know how to receive without giving anything. They enjoy the values ​​brought by others without doing anything good for society. Even living selfishly, only knowing how to rely and rely on others. Such people are truly reprehensible. End: Always know how to give more and receive less. Receiving more than giving is a person who only knows how to live for himself or is an incompetent or unfortunate person who needs the protection of others. Don't let greed turn you into a selfish person.
Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cá nhân và tập thể trong cuộc sống ngày nay Hướng dẫn Mối quan hệ hài hòa giữa cá nhân và tập thể Mở bài: Từ khi xã hội loài người hình thành và phát triển, mối quan hệ giữa các nhân và tập thể luôn được chú trọng và đề cao. Có cá nhân mới có tập thể và ngược lại, tập thể làm điểm tựa để mỗi cá nhân tồn tại và phát triển. Thân bài: Cá nhân là gì? Cá nhân là một con người đơn lẻ (cá = đơn lẻ; nhân = người, con người) được sinh ra và phát triển trong xã hội, thể hiện bằng một ý chí và nhân cách riêng biệt, thống nhất và độc lập ở mức độ nhất định với xung quanh; được xã hội công nhân và có đầy đủ các quyền hạn và nghĩa vụ của làm người. một đứa trẻ trong bụng mẹ hay một con người mất hết sự tự chủ về tinh thần thì không được công nhận như một cá nhân. Tập thể là gì? Tập thể là tập hợp của nhiều cá thể (hay cá nhân) có một sự liên kết hoặc ràn buộc nào đó với nhau về trách nhiệm, nghĩa vụ và quyền hạn nhất định. Quy mô của tập thể có thể rất lớn (quốc gia, dân tộc) hoặc nhỏ hơn (đoàn thể, cơ quan, gia đình, nhóm,…) Cá nhân và tập thể có mối quan hệ tất yếu, tác động qua lại lẫn nhau: Cá nhân là đơn vị trực tiếp xây nên và là nền tảng cốt lõi của tập thể bởi tập thể chỉ xuất hiện khi có nhiều cá nhân liên kết lại với nhau dựa trên các mối quan hệ khăng khít về tinh thần và vật chất. Một cá nhân có thể không tham gia vào bất cứ tập thể nào, nhưng không có tập thể nào tồn tại mà không cần đến cá nhân. Tập thể không hề tồn tại với tư cách một thực thể hay một ý chí riêng biệt và thống nhất hoàn toàn như cá nhân. Sức mạnh của tập thể có được là do sức mạnh của mỗi cá nhân kết hợp lại. Ý chí hay lợi ích của tập thể cũng do mỗi cá nhân xây dựng và ngược lại mỗi cá nhân sẽ được bảo vệ, và nhận lấy phần lợi ích của mình. Cá nhân là bộ phận của tập thể, là nhân tố quan trọng để hình thành và phát triển tập thể. Nhiều cá nhân xuất sắc sẽ tạo nên tập thể mạnh. Nếu tất cả mọi người trong gia đình đều biết sống theo bổn phận mình thì gia đình đó chắc hẳn sẽ giàu có và hạnh phúc. Nếu đại đa số công dân biết sống đúng trách nhiệm và chức năng của mình, thì xã hội sẽ lành mạnh, tốt đẹp và cường thịnh. Cá nhân không thể tồn tại và phát triển một cách cô lập, xa rời tập thể. Cá nhân phải sống trong một tập thể, thể hiện bản sắc và khẳng định mình trong tập thể. Một cá nhân không thể làm nên sự nghiệp lớn nếu không có sự kề vai góp sức của mọi người. Một tập thể ổn định thì đời sống cá nhân cũng ổn định, vững vàng. Tại sao mỗi cá nhân phải tham gia và xây dựng tập thể vững mạnh? Kết hợp lại thành một tập hợp lớn hơn, mạnh mẽ hơn vốn là quy luật của tự nhiên. Việc hợp tác và góp chung công sức và tài nguyên với các cá nhân khác thay vì hoạt động đơn lẻ thường sẽ đem lại hiệu quả lớn hơn trong việc đạt tới các mục đích của từng cá nhân, trong đó có sinh tồn. Con người vốn nhỏ bé trước tự nhiên. Việc cảm thấy thuộc về và được bảo vệ bởi một tập thể lớn hơn thay vì phải tự chịu trách nhiệm toàn bộ đối với bản thân đem lại cho tâm lý cá nhân một cảm giác yên tâm và nhẹ nhõm phần nào. Con người luôn có nhu cầu giao tiếp và xây dựng mối liên kết với những cá nhân khác trong tập thể giúp thỏa mãn khát vọng yêu thương và chia sẻ của mỗi cá nhân. Tập thể chính là môi trường tốt nhất đảm bảo sự phát triển đúng đắn và bền vững đối với mỗi cá nhân. Tập thể còn là nơi để mỗi cá nhân thể hiện và khẳng định mình. Mối quan hệ giữa cá nhân và tập thể có thể là mối quan hệ mâu thuẫn nhau: Mỗi cá nhân trong tập thể tự chủ về bản thân nhưng phải tuân thủ và chịu sự ràng buôc nhất đinh của tập thể dựa trên các điều lệ, quy đinh hoặc pháp luật đã được thống nhất và công nhận. Khi cá nhân chỉ biết sống cho lợi ích của riêng mình, họ sẽ tìm cách để thu vén vào túi mình những nguồn lợi lớn nhất và thờ ơ trước những khó khăn của mọi người xung quanh. Đó là lối sống ích kỉ, đáng bị lên án. Những yêu cầu để đảm bảo mối quan hệ tốt đẹp giữa cá nhân và tập thể: Để đáp ứng nhu cầu và quyền lợi của cá nhân và tập thể thì tập thể phải được xây dựng trên nguyên tắc kết hợp hài hòa giữa lợi ích, nhu cầu cá nhân với lợi ích, nhu cầu tập thể. Các nguyên tác phải được thảo luận và nhất trí của các cá nhân. Tập thể cần quan tâm đến cá nhân, đến việc thỏa mãn lợi ích và nhu cầu chính đáng của cá nhân; đến sự phát triển tài năng và phẩm chất của cá nhân. Bởi mục đích của việc hình thành tập thể là để giúp mỗi cá nhân có cơ hội làm việc, sinh sống và khẳng định mình. Cá nhân phải hiểu rõ và thực hiện nghĩa vụ của mình đối với tập thể; bình đẳng trong tập thể, tôn trọng tập thể; có ý thức trách nhiệm trước tập thể về hành vi của mình. Và hơn hết, mỗi cá nhân phải lấy lợi ích của tập thể làm mục tiêu phấn đấu; bảo vệ và phát triển lợi ích chung, đảm bảo lợi ích và sự an toàn của người khác trong tập thể. Những vấn đề cần tránh trong quan hệ giữa cá nhân và tập thể là tuyệt đối hóa tập thể, đề cao qúa mức tập thể, bắt cá nhân hi sinh một chiều hoặc tuyệt đối hóa cá nhân một cách cực đoan theo ý muốn của một ai đó. Tránh làm dụng tập thể để thu lợi cho riêng mình. Đó được xem là hành vi phạm pháp và sẽ bị xử lí theo pháp luật. Trong sự nghiệp đổi mới đất, con người có tri thức và đạo đức vừa là vừa là mục tiêu vừa là động lực của phát triển kinh tế xã hội. Cá nhân con người có vị trí quan trọng, là một chủ thể sáng tạo ra các giá trị tinh thần và vật chất cho bản thân và cho xã hội. Mối quan hệ giữa cá nhân và tập thể ngày nay được hiểu rộng ra là sự hợp tác và hữu nghị không chỉ trong nước mà còn phạm vi quốc tế. Trong cơ chế hòa nhập ngày nay, cá nhân, đơn vị, cơ quan, tỉnh thành, quốc gia cần kịp thời nắm bắt cơ hội hòa nhập; nhưng trong sự hòa nhập đó không có sự hòa tan. Trong cái riêng có ngững cái chung và ngược lại. Tất cả vì tinh thần đoàn kết, hòa bình cùng phát triển và tiến bộ… Trách nhiệm của thanh niên hiện nay đối với tập thể: Có ý thức về cá nhân, biết khẳng định bản thân qua việc ra sức thực hiện ước mơ, hoài bão của mình bằng sự yêu thương, bằng những nỗ lực, phấn đấu học tập, lao động chứ không phải chỉ thỏa mãn những sở thích riêng của mình. Nêu cao tinh thần đoàn kết, ý thức cộng đồng, tinh thần trách nhiệm của mình trong tổ chức, đơn vị mình học tập, công tác và sinh hoạt. Sống theo phương châm: Mình vì mọi người, mọi người vì mình. Nên cho đi trước khi nhận được, vì cho đi ta sẽ được nhận về, dù có lớn hay không thì sự nhận về ấy vẫn luôn có ý nghĩa. Kết bài: Tất cả những điều có giá trị trong xã hội con người đều dựa vào cơ hội phát triển hòa hợp trong mỗi cá nhân. Nhưng công trạng của mỗi cá nhân chủ yếu là nhờ vào sức mạnh tập thể mà có. Vì vậy người có công trạng không nên tự kiêu mà cần khiêm tốn. Khiêm tốn và rộng lượng. Biết phát huy năng lực cá nhân và không ngừng xây dựng tập thể là cơ sở làm nên thành công ở mỗi con người. Không có ai trong chúng ta mạnh bằng tất cả chúng ta.
Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cá nhân và tập thể trong cuộc sống ngày nay Hướng dẫn Mối quan hệ hài hòa giữa cá nhân và tập thể Mở bài: Từ khi xã hội loài người hình thành và phát triển, mối quan hệ giữa các nhân và tập thể luôn được chú trọng và đề cao. Có cá nhân mới có tập thể và ngược lại, tập thể làm điểm tựa để mỗi cá nhân tồn tại và phát triển. Thân bài: Cá nhân là gì? Cá nhân là một con người đơn lẻ (cá = đơn lẻ; nhân = người, con người) được sinh ra và phát triển trong xã hội, thể hiện bằng một ý chí và nhân cách riêng biệt, thống nhất và độc lập ở mức độ nhất định với xung quanh; được xã hội công nhân và có đầy đủ các quyền hạn và nghĩa vụ của làm người. một đứa trẻ trong bụng mẹ hay một con người mất hết sự tự chủ về tinh thần thì không được công nhận như một cá nhân. Tập thể là gì? Tập thể là tập hợp của nhiều cá thể (hay cá nhân) có một sự liên kết hoặc ràn buộc nào đó với nhau về trách nhiệm, nghĩa vụ và quyền hạn nhất định. Quy mô của tập thể có thể rất lớn (quốc gia, dân tộc) hoặc nhỏ hơn (đoàn thể, cơ quan, gia đình, nhóm,…) Cá nhân và tập thể có mối quan hệ tất yếu, tác động qua lại lẫn nhau: Cá nhân là đơn vị trực tiếp xây nên và là nền tảng cốt lõi của tập thể bởi tập thể chỉ xuất hiện khi có nhiều cá nhân liên kết lại với nhau dựa trên các mối quan hệ khăng khít về tinh thần và vật chất. Một cá nhân có thể không tham gia vào bất cứ tập thể nào, nhưng không có tập thể nào tồn tại mà không cần đến cá nhân. Tập thể không hề tồn tại với tư cách một thực thể hay một ý chí riêng biệt và thống nhất hoàn toàn như cá nhân. Sức mạnh của tập thể có được là do sức mạnh của mỗi cá nhân kết hợp lại. Ý chí hay lợi ích của tập thể cũng do mỗi cá nhân xây dựng và ngược lại mỗi cá nhân sẽ được bảo vệ, và nhận lấy phần lợi ích của mình. Cá nhân là bộ phận của tập thể, là nhân tố quan trọng để hình thành và phát triển tập thể. Nhiều cá nhân xuất sắc sẽ tạo nên tập thể mạnh. Nếu tất cả mọi người trong gia đình đều biết sống theo bổn phận mình thì gia đình đó chắc hẳn sẽ giàu có và hạnh phúc. Nếu đại đa số công dân biết sống đúng trách nhiệm và chức năng của mình, thì xã hội sẽ lành mạnh, tốt đẹp và cường thịnh. Cá nhân không thể tồn tại và phát triển một cách cô lập, xa rời tập thể. Cá nhân phải sống trong một tập thể, thể hiện bản sắc và khẳng định mình trong tập thể. Một cá nhân không thể làm nên sự nghiệp lớn nếu không có sự kề vai góp sức của mọi người. Một tập thể ổn định thì đời sống cá nhân cũng ổn định, vững vàng. Tại sao mỗi cá nhân phải tham gia và xây dựng tập thể vững mạnh? Kết hợp lại thành một tập hợp lớn hơn, mạnh mẽ hơn vốn là quy luật của tự nhiên. Việc hợp tác và góp chung công sức và tài nguyên với các cá nhân khác thay vì hoạt động đơn lẻ thường sẽ đem lại hiệu quả lớn hơn trong việc đạt tới các mục đích của từng cá nhân, trong đó có sinh tồn. Con người vốn nhỏ bé trước tự nhiên. Việc cảm thấy thuộc về và được bảo vệ bởi một tập thể lớn hơn thay vì phải tự chịu trách nhiệm toàn bộ đối với bản thân đem lại cho tâm lý cá nhân một cảm giác yên tâm và nhẹ nhõm phần nào. Con người luôn có nhu cầu giao tiếp và xây dựng mối liên kết với những cá nhân khác trong tập thể giúp thỏa mãn khát vọng yêu thương và chia sẻ của mỗi cá nhân. Tập thể chính là môi trường tốt nhất đảm bảo sự phát triển đúng đắn và bền vững đối với mỗi cá nhân. Tập thể còn là nơi để mỗi cá nhân thể hiện và khẳng định mình. Mối quan hệ giữa cá nhân và tập thể có thể là mối quan hệ mâu thuẫn nhau: Mỗi cá nhân trong tập thể tự chủ về bản thân nhưng phải tuân thủ và chịu sự ràng buôc nhất đinh của tập thể dựa trên các điều lệ, quy đinh hoặc pháp luật đã được thống nhất và công nhận. Khi cá nhân chỉ biết sống cho lợi ích của riêng mình, họ sẽ tìm cách để thu vén vào túi mình những nguồn lợi lớn nhất và thờ ơ trước những khó khăn của mọi người xung quanh. Đó là lối sống ích kỉ, đáng bị lên án. Những yêu cầu để đảm bảo mối quan hệ tốt đẹp giữa cá nhân và tập thể: Để đáp ứng nhu cầu và quyền lợi của cá nhân và tập thể thì tập thể phải được xây dựng trên nguyên tắc kết hợp hài hòa giữa lợi ích, nhu cầu cá nhân với lợi ích, nhu cầu tập thể. Các nguyên tác phải được thảo luận và nhất trí của các cá nhân. Tập thể cần quan tâm đến cá nhân, đến việc thỏa mãn lợi ích và nhu cầu chính đáng của cá nhân; đến sự phát triển tài năng và phẩm chất của cá nhân. Bởi mục đích của việc hình thành tập thể là để giúp mỗi cá nhân có cơ hội làm việc, sinh sống và khẳng định mình. Cá nhân phải hiểu rõ và thực hiện nghĩa vụ của mình đối với tập thể; bình đẳng trong tập thể, tôn trọng tập thể; có ý thức trách nhiệm trước tập thể về hành vi của mình. Và hơn hết, mỗi cá nhân phải lấy lợi ích của tập thể làm mục tiêu phấn đấu; bảo vệ và phát triển lợi ích chung, đảm bảo lợi ích và sự an toàn của người khác trong tập thể. Những vấn đề cần tránh trong quan hệ giữa cá nhân và tập thể là tuyệt đối hóa tập thể, đề cao qúa mức tập thể, bắt cá nhân hi sinh một chiều hoặc tuyệt đối hóa cá nhân một cách cực đoan theo ý muốn của một ai đó. Tránh làm dụng tập thể để thu lợi cho riêng mình. Đó được xem là hành vi phạm pháp và sẽ bị xử lí theo pháp luật. Trong sự nghiệp đổi mới đất, con người có tri thức và đạo đức vừa là vừa là mục tiêu vừa là động lực của phát triển kinh tế xã hội. Cá nhân con người có vị trí quan trọng, là một chủ thể sáng tạo ra các giá trị tinh thần và vật chất cho bản thân và cho xã hội. Mối quan hệ giữa cá nhân và tập thể ngày nay được hiểu rộng ra là sự hợp tác và hữu nghị không chỉ trong nước mà còn phạm vi quốc tế. Trong cơ chế hòa nhập ngày nay, cá nhân, đơn vị, cơ quan, tỉnh thành, quốc gia cần kịp thời nắm bắt cơ hội hòa nhập; nhưng trong sự hòa nhập đó không có sự hòa tan. Trong cái riêng có ngững cái chung và ngược lại. Tất cả vì tinh thần đoàn kết, hòa bình cùng phát triển và tiến bộ… Trách nhiệm của thanh niên hiện nay đối với tập thể: Có ý thức về cá nhân, biết khẳng định bản thân qua việc ra sức thực hiện ước mơ, hoài bão của mình bằng sự yêu thương, bằng những nỗ lực, phấn đấu học tập, lao động chứ không phải chỉ thỏa mãn những sở thích riêng của mình. Nêu cao tinh thần đoàn kết, ý thức cộng đồng, tinh thần trách nhiệm của mình trong tổ chức, đơn vị mình học tập, công tác và sinh hoạt. Sống theo phương châm: Mình vì mọi người, mọi người vì mình. Nên cho đi trước khi nhận được, vì cho đi ta sẽ được nhận về, dù có lớn hay không thì sự nhận về ấy vẫn luôn có ý nghĩa. Kết bài: Tất cả những điều có giá trị trong xã hội con người đều dựa vào cơ hội phát triển hòa hợp trong mỗi cá nhân. Nhưng công trạng của mỗi cá nhân chủ yếu là nhờ vào sức mạnh tập thể mà có. Vì vậy người có công trạng không nên tự kiêu mà cần khiêm tốn. Khiêm tốn và rộng lượng. Biết phát huy năng lực cá nhân và không ngừng xây dựng tập thể là cơ sở làm nên thành công ở mỗi con người. Không có ai trong chúng ta mạnh bằng tất cả chúng ta.
Suy nghĩ về mối quan hệ giữa nói và làm trong cuộc sống Hướng dẫn Dám nói phải dám làm mới là người cao thượng Mở bài: Nói (trình bày) và làm (hành động) là hai hoạt động chủ đạo trong đời sống của xã hội loài người. Giữa nói và làm có mối quan hệ chặt chẽ, quyết định thành công của mỗi con người. Thân bài: Nói là gì? Nói là trình bày ý nguyện, tư tưởng, ước vọng, hoài bão. Biểu đạt trong giao tiếp của nói là lời nói. Làm là gì? Làm là thực hiện những điều ấy bằng hành động cụ thể nhằm mang lại một kết quả mong muốn nào đó. Vì sao lời nói phải đi đôi với việc làm? Quan hệ giữa nói và làm. Nói và làm có mối quan hệ mật thiết giữa lí thuyết và thực hành, phản ánh năng lực nhận thức và khả năng làm việc của con người. Nói định hướng cho việc làm; làm là hiện thực lời nói hướng đến kết quả. Nói và làm là sự phản ánh của lí luận và hành động, là hai quá trình căn bản của một hoạt động có mục đích. Một công việc được tiến hành luôn tuân thủ chặt chẽ hai giai đoạn này. Nói là khâu hình thành dự định, đánh giá dự định, vạch kế hoạch và trình bày kế hoạch để đi đến sự thống nhất chung trong tập thể. Làm là hiện thực kế hoạch ấy thông qua những hoạt động tương tác có mục đích nhằm tạo ra một hiệu quả nhất định. Trong tập thể, không thể chỉ có nói mà không làm. Theo chủ tịch Hồ Chí Minh, nói đi đôi với làm là nguyên tắc đầu tiên trong ba nguyên tắc đạo đức cách mạng và cũng là nguyên tắc làm người. Nói thì phải làm, xây đi cùng với chống và tu dưỡng đạo đức suốt đời. “Nói thì phải làm” là thể hiện sự thống nhất giữa lý luận và thực tiễn, tư tưởng và hành động, nhận thức và việc làm. Lời nói được minh chứng bằng việc làm và khẳng định bằng kết quả trong công việc. Kết quả công việc là thước đo sự cống hiến của mỗi người. Trong tập thể, cũng không thể chỉ làm mà không nói. Lời nói giúp ta trình bày rõ ràng dự định, kế hoạch, ý chí và nguyện vọng trong công việc cụ thể nhằm thống nhất tư tưởng, ý chí và nguyện vọng của tập thể, kết hợp các nguồn sức mạnh để tiến hành công việc thuận lợi, đạt được kết quả tốt nhất. Lời nói đúng đắn giúp tập thể thấu hiểu, đồng tình, ủng hộ và hỗ trợ công việc cùng nhau đạt đến mục tiêu. Mối quan hệ giữa nói và làm sẽ là thước đo đánh giá phẩm chất đạo đức và tài năng của con người trong cuộc sống xã hội. Một người có phẩm chất đạo đức trong sáng, cao đẹp; có tài năng luôn biết quý trọng lời nói và kết hợp chặt chẽ giữa nói và làm. Họ không bao giờ lý thuyết suông hay hành động mà không có chủ đích. Bằng lời nói đúng đắn và hành động cụ thể, họ tạo được niềm tin tưởng, cảm phục và kính trọng ở người khác trong công việc và trong lối sống hằng ngày. Thực hiện nói đi đôi với làm là phát huy truyền thống đạo đức quý báu của dân tộc. Kế thừa và phát huy phẩm chất cao đẹp của cha ông là trách nhiệm của thế hệ trẻ hôm nay đối với đất nước. Phải làm gì để kết hợp chặt chẽ giữa nói và làm? Để kết hợp giữa nói và làm; giữ lí luận và hành động thực tiễn, trước hết phải ý thức rõ ràng trách nhiệm của mình trong công việc và trước tập thể. Mỗi cá nhân sẽ chịu trách nhiệm về hành động của mình. Khi nói phải gắn với những công việc, nhiệm vụ cụ thể, không nói chung chung, đại khái dẫn đến nói chung, ai nói cũng được, nghe thì hay, nhưng không biết thực hiện thế nào và ai sẽ chịu trách nhiệm về kết quả thực hiện công việc. Nâng cao tri thức, bồi dưỡng nhân cách, tư tưởng tốt đẹp, xây dựng lối sống trong sạch, vững mạnh là điều kiện giúp ta thực hiện hiệu quả giữa nói và làm. Có tri thức chúng ta mới vững tin vào bản thân và đủ năng lực để biến lời nói thành hành động. Có phẩm chất và tư cách tốt đẹp giúp ta biết tôn trọng bản thân và người khác, sẵn sàng vượt qua khó hăn trong công việc để đạt đến thành công. Có lối sống lành mạnh giúp ta biết quý trọng lời nói, lời hứa, không hứa suông, hướng đến cộng đồng. Người lớn phải là tấm gương sáng về bài học nói và làm. Để giáo dục giới trẻ, những người lớn tuổi phải nói được làm được, biết giữ lời hứa, làm việc có kế hoạch và hoạch định rõ ràng, hướng đến kết quả cụ thể để làm gương cho thế hệ trẻ học tập và noi theo. Hiểu sâu sắc mối quan hệ giữa nói và làm, phải nói thật và làm đúng; phải cần thận trọng khi nói và quyết tâm khi làm. Kiên quyết phê phán những kẻ chỉ biết nói mà không làm hoặc nói một đằng làm một nẻo. Trong cuộc sống vẫn còn có nhiều người chỉ biết nói mà không làm, nói nhiều làm ít, nói hay làm dở, nói đằng làm một nẻo. Họ dùng lời nói biện minh cho những việc làm xấu xa, hoặc xúi giục người khác làm điều sai trái, làm cho chân lí bị che khuất, sự thật bị xuyên tạc, cái ác được dung túng, khó phân biệt sai trái, tốt xấu… Đó là hành vi của người giả dối, ba hoa, xu nịnh và vụ lợi. Họ luôn gây mất niềm tin và thất vọng đối với mọi người, không đem lại lợi ích cho xã hội, thậm chí còn là nguyên nhân gây nên những mâu thuẫn trong cộng đồng. Cũng là những người biết làm việc máy móc, chỉ làm mà không nói. Họ hoặc là quá tin tưởng vào năng lực bản thân hoặc là ngu dốt, kiêu ngạo, xem thường ý kiến tập thể. Trong công việc, họ không vạch trước kế hoạch, không dự kiến trước những tình huống xảy ra, không tham luận tập thể để có cách đối phó hợp lí. Họ hành động chủ quan, mù quáng theo cảm tính. Cách làm như thế thiếu khoa học, nhiều may rủi, sẽ không có kết quả cao, thậm chí là gây nguy hiểm cho xã hội. Kết bài: Một người sẽ được tập thể tôn trọng, yêu mến và tin tưởng nếu kết hợp chặt chẽ giữa lời nói và hành động. Đừng bao giờ lạm dụng lời nói để nhận lấy niềm tin, ảo tưởng của người khác. Đừng bao giờ nói nhiều hơn những gì bạn có thể làm được. Hãy biết tôn trọng bản thân, tôn trọng người khác, lấy hiệu quả công việc, lợi ích tập thể làm mục tiêu phấn đấu của hành động. Đó cũng chính là nguyên tắc căn bản, là phẩm chất của người thành công mà chúng ta thường bắt gặp trong cuộc sống.
Think about the relationship between saying and doing in life Instruct If you dare to speak, you must dare to act to be a noble person Opening: Speaking (presentation) and doing (action) are two main activities in the life of human society. There is a close relationship between saying and doing, determining the success of each person. Body of the article: What is talking? Speaking means expressing wishes, thoughts, desires, and ambitions. The communication expression of speaking is speech. What is doing? Doing is doing those things with specific actions to bring about a certain desired result. Why must words go hand in hand with actions? Relationship between saying and doing. Saying and doing have a close relationship between theory and practice, reflecting people's cognitive capacity and working ability. Talk about job orientation; Doing is implementing words towards results. Saying and doing are reflections of reasoning and action, two basic processes of a purposeful activity. A work carried out always strictly follows these two stages. Speaking is the stage of forming intentions, evaluating intentions, planning and presenting plans to reach a common consensus within the group. Doing is realizing that plan through purposeful interactive activities to create a certain effect. In a team, we cannot just talk and not do anything. According to President Ho Chi Minh, speaking and doing is the first of three revolutionary moral principles and is also the principle of being human. What you say is what you do, building along with defending and cultivating morality throughout your life. “What you say is what you do” is to show the unity between theory and practice, thought and action, perception and work. Words are proven by actions and confirmed by results at work. Work results are a measure of each person's dedication. In a team, we cannot just do without saying anything. Words help us clearly express intentions, plans, will and aspirations in specific work to unify the thoughts, will and aspirations of the collective, combining sources of strength to carry out work. favorable, achieving the best results. The right words help the team understand, agree, support and support their work together to achieve their goals. The relationship between speaking and doing will be a measure of people's moral qualities and talents in social life. A person with pure and beautiful moral qualities; have the talent to always value words and closely combine speech and action. They never talk nonsense or act without intention. With the right words and specific actions, they create trust, admiration and respect in others at work and in daily life. Carrying out words along with actions is to promote the precious moral traditions of the nation. Inheriting and promoting the noble qualities of our ancestors is the responsibility of today's young generation towards the country. What must be done to closely combine saying and doing? To combine saying and doing; To maintain theoretical and practical action, first of all, one must be clearly aware of one's responsibilities at work and before the group. Each individual will be responsible for his or her actions. When speaking, it must be related to specific jobs and tasks, not speaking in general terms, which generally leads to the fact that in general, anyone can talk, it sounds good, but we don't know how to do it and who will be responsible for the results. job performance. Improving knowledge, fostering good personality and thoughts, building a clean and strong lifestyle are the conditions that help us perform effectively between speaking and doing. Only with knowledge can we firmly believe in ourselves and have enough capacity to turn words into action. Having good qualities and character helps us respect ourselves and others, and be willing to overcome difficulties at work to achieve success. Having a healthy lifestyle helps us appreciate words and promises, not empty promises, and towards the community. Adults must be a shining example of lessons said and done. To educate young people, elders must say they can do things, know how to keep promises, work with clear plans and plans, and aim for specific results to set an example for the younger generation to study and follow. . Deeply understand the relationship between speaking and doing, must speak the truth and do the right thing; You must be careful when speaking and determined when doing. Firmly criticize those who only know how to talk but do not act or who say one thing and do another. In life, there are still many people who only know how to talk but do not act, talk a lot but do little, talk well and do bad, say one thing and do another. They use words to justify evil deeds, or incite others to do wrong, causing the truth to be obscured, the truth distorted, evil tolerated, making it difficult to distinguish between good and evil. bad... That is the behavior of a fake, boastful, flattering and self-seeking person. They always cause loss of trust and disappointment in people, do not bring benefits to society, and are even the cause of conflicts in the community. They are also people who know how to work mechanically, just doing without talking. They are either too confident in their own abilities or are ignorant, arrogant, and disregard collective opinion. At work, they do not make plans in advance, do not anticipate situations that may arise, and do not discuss with the group to come up with a reasonable way to respond. They act subjectively and blindly according to their emotions. Such an approach is unscientific, risky, will not yield good results, and may even be dangerous to society. End: A person will be respected, loved and trusted by the group if they closely combine words and actions. Never abuse words to take on other people's beliefs and illusions. Never say more than you can do. Know how to respect yourself, respect others, and take work efficiency and collective benefits as the goal of your actions. That is also the basic principle, the quality of successful people that we often encounter in life.
Suy nghĩ về mối quan hệ giữa tiền bạc và hạnh phúc trong cuộc đời mỗi con người Hướng dẫn Mối quan hệ giữa tiền bạc và hạnh phúc Mở bài: Cân bằng giữa đời sống vật chất và đời sống tinh thần để đạt đến giá trị sống cao nhất trong cuộc sống vốn là vấn đề được nhiều người quan tâm. Một trong những khía cạnh đó là mối quan hệ giữa tiền bạc và hạnh phúc. Trong cuộc sóng, tiền bạc và hạnh phúc có mối quan hệ không thể tách rời. Thân bài: Tiền trong vấn đề cần bàn luận không chỉ là tiền bạc mà còn có nghĩa rộng là chỉ của cải vật chất nói chung. Tiền là mọi giá trị vật chất có tác động trực tiếp lên đời sống của con người. Hạnh phúc là một trạng thái cảm xúc của con người khi được thỏa mãn một nhu cầu nào đó mang tính trừu tượng. Hiểu một cách đơn giản, hạnh phúc là nói về niềm vui, sự sung sướng, sự thỏa mãn của con người cả về đời sống vật chất và tinh thần. Chúng ta không thể phủ nhận giá trị của tiền bạc vật chất đối với cuộc sống con người. Thế nhưng cũng không nên quá đề cao giá trị của hạnh phúc. Hiểu đúng vai trò của tiền tài, của cải và vai trò của hạnh phúc sẽ làm nên giá trị sống trong cuộc sống con người. Yếu tố tiền bạc rất quan trọng trong đời sống. Tiền bạc xây dựng nên những điều kiện sống cho con người. Có tiền của, con người đỡ vất vả, đỡ khổ hơn. Không có tiền con người sẽ vất vả, khổ đau, dễ sa ngã. Tiền bạc giúp con người thực hiện được ý tưởng trong cuộc sống (muốn nghiên cứu khoa học, có tiền mua sắm trang thiết bị nghiên cứu, muốn phát triển sản xuất, có tiền mua sắm nguyên vật liệu…) Tính chất hai mặt của đồng tiền: nhiều khi vì lợi ích vật chất mà bỏ rơi nhân cách (có người làm giàu bằng mọi giá nên làm những điều gian dối: lừa bạn bè, làm hàng giả…) Vai trò của hạnh phúc trong cuộc sống: Yếu tố tinh thần, tình cảm quan trọng trong đời sống (hạnh phúc làm cho tâm hồn, tình cảm trở nên phong phú, con người có niềm vui, niềm lạc quan, yêu đời). Được sống trong hạnh phúc, giúp con người có sức mạnh vượt qua những khó khăn, thiếu thốn trong cuộc sống. Hạnh phúc giúp con người có thêm nghi lực và niềm tin yêu đối với công việc, với cuộc đời. Hạnh phúc làm cho con người trở nên tốt hơn. Con người hạnh phúc biết quý trọng người khác, sống vị tha, nhân hậu, nhìn cuộc đời thấy đẹp hơn, đáng yêu hơn, có ý nghĩa hơn. Đồng tiền chân chính góp phần tăng thêm hạnh phúc. Bằng sức lao động chân chính, con người làm ra của cải, vật chất, sự giàu có về vật chất làm phong phú đời sống tinh thần, tình cảm. Tiền không mua được tất cả. Hạnh phúc không mua được bằng tiền. Tiền có thể mua bán, trao đổi những sản phẩm vật chất, không mua bán, trao đổi được những giá trị tinh thần, tình cảm. Có người sống trong sự giàu có về vật chất nhưng nghèo về đời sống tâm hồn, tình cảm, vì vậy cũng không có hạnh phúc. Như nhà triết học Heraclitus nói: “Nếu thỏa mãn vật chất là hạnh phúc thì ta có thể xem con bò là hạnh phúc…” Hạnh phúc chính là thứ tình cảm vô giá, không thể dùng tiền để mua. Con người tự xây dựng hạnh phúc bằng sự hiểu biết, bằng tình yêu thương. Đổ vỡ hạnh phúc là đổ vỡ tất cả. Giữa hạnh phúc và tiền bạc có mối liên hệ biện chứng. Không vì quá đề cao các giá trị tinh thần mà xem thường tiền bạc. Bởi tiền bạc là đại điện cho các giá trị quy đổi của vật chất. Không có tiền bạc thật khó xây dựng được một cuộc sống đầy đủ, bình yên và hạnh phúc. Cũng không nên vì tiền bạc mà đánh đổi tất cả. Một khi con người quá tôn sùng các giá trị vật chất và đề cao tiền bạc sẽ có nhận thức sai lệch về hạnh phúc ở đời. Nên nhớ rằng tiền bạc chỉ là một phương tiện, nó không thể thay thế cho những giá trị ình cảm đích thực mà con người cần có trong cuộc đời mình. Kết luận:
Think about the relationship between money and happiness in every person's life Instruct The relationship between money and happiness Opening: Balancing between material life and spiritual life to achieve the highest value in life is an issue of concern to many people. One of those aspects is the relationship between money and happiness. In life, money and happiness have an inseparable relationship. Body of the article: Money in the issue to be discussed is not just money but also has a broad meaning of material wealth in general. Money is any material value that has a direct impact on human life. Happiness is a human emotional state when an abstract need is satisfied. Simply put, happiness is about joy, happiness, and human satisfaction in both material and spiritual life. We cannot deny the value of material money to human life. However, we should not overestimate the value of happiness. Correctly understanding the role of money, wealth and the role of happiness will create value in human life. Money factor is very important in life. Money builds living conditions for people. With money, people have less hardship and less suffering. Without money, people will struggle, suffer, and easily fall. Money helps people realize ideas in life (want to do scientific research, have money to buy research equipment, want to develop production, have money to buy raw materials...) The two-sided nature of money: sometimes for material benefits, personality is abandoned (some people get rich at any cost, so they do deceitful things: trick friends, make fake goods...) The role of happiness in life: Important mental and emotional factors in life (happiness makes the soul and emotions rich, people have joy, optimism, and love of life). Living in happiness helps people have the strength to overcome difficulties and deprivation in life. Happiness helps people have more confidence and love for work and life. Happiness makes people become better. Happy people know how to value others, live altruistically, be kind, and see life as more beautiful, more lovely, and more meaningful. Genuine money contributes to increased happiness. With honest labor, people create material wealth, material wealth enriches their spiritual and emotional life. Money cannot buy everything. Happiness cannot be bought with money. Money can buy, sell, and exchange physical products, but cannot buy, sell, or exchange spiritual and emotional values. Some people live in material wealth but are poor in their spiritual and emotional life, so they are not happy. As philosopher Heraclitus said: “If material satisfaction is happiness, then we can consider a cow as happiness…” Happiness is a priceless feeling that cannot be bought with money. People build their own happiness through understanding and love. Broken happiness is broken everything. There is a dialectical relationship between happiness and money. Don't over-emphasize spiritual values ​​and look down on money. Because money represents the exchangeable value of materials. Without money, it is difficult to build a full, peaceful and happy life. You should not change everything for money. Once people worship material values ​​and appreciate money too much, they will have a false perception of happiness in life. Remember that money is just a means, it cannot replace the true emotional values ​​that people need in their lives. Conclude:
Suy nghĩ về mối quan hệ giữa tiền bạc và hạnh phúc Hướng dẫn Sự gắn kết chặt chẽ giữa tiền bạc và hạnh phúc trong đời sống con người Mở bài: Thỏa mãn về vật chất và đời sống tình cảm hạnh phúc là hai nhu cầu lớn nhất của con người. Có thể nói trọn cuocj đời người luôn xoay quanh hai giá trị ấy. Bởi thế, tiền bạc và hạnh phúc có mối quan hệ chặt chẽ. Thiếu một trong hai thứ ấy, con người sẽ không thể sống trọng vẹn cuộc đời ý nghĩa. Thân bài: Tiền bạc là gì? Tiền bạc là phương tiện mua để bán, trao đổi. Nói rộng ra, nó là của cải vật chất mà con người có được. Tiền bạc tồn tại dưới nhiều dạng thức khác nhau như: vàng bạc, tiền giấy, tài khoản hay các vật chất có giá trị khác. Hạnh phúc là gì? Hạnh phúc là trạng thái hoàn toàn mãn nguyện trong tâm hồn về mọi phương diện trong cuộc sống. Hạnh phúc là một khát vọng tự nhiên và chính đáng của con người. Giữa tiền bạc và hạnh phúc có mối quan hệ khăng khít với nhau. Tiền là phương tiện gây dựng hạnh phúc. Hạnh phúc là giá trị quan trọng cần hướng đến trong cuộc đời con người. Tiền bạc và hạnh phúc có mối quan hệ tác động lẫn nhau: Tiền bạc đem lại hạnh phúc: Tiền bạc là phương tiện cần thiết để mang lại cho người ta cuộc sống xứng đáng và phẩm giá con người: Tiền bạc giúp thỏa mãn những nhu cầu vật chất tối thiểu của con người trong cuộc sống như thực phẩm, áo quần, nhà ở, dịch vụ chăm sóc sức khỏe… Nếu những nhu cầu tối thiểu này không được đáp ứng, chúng ta sẽ không thể sống bình thường được. Tiền bạc giúp ta tự tin thực hiện được những mong muốn của mình, giúp ta cảm thấy được tôn trọng, được độc lập, có bạn bè và công việc ưa thích. Đối với những người có xu thế hướng ngoại, thích khám phá và hưởng thụ cuộc sống bên ngoài, thích hội họp, ngoại giao, coi tiền bạc là một giá trị của cuộc đời thì càng kiếm được nhiều tiền họ càng hạnh phúc. Hạnh phúc là cơ sở tốt để làm ra tiền bạc. Khi con người ta hạnh phúc, tinh thần thoải mái, đầu óc sáng suốt sẽ nảy sinh nhiều ý tưởng hay, nhiều hoạch thiết thực, và do đó sẽ kiếm được nhiều tiền hơn. Tiền bạc và hạnh phúc không lệ thuộc với nhau. Tiền bạc không mang lại hoặc không thể mua hạnh phúc trọn vẹn. Hạnh phúc không tùy thuộc vào số tiền ta nắm trong tay, mà ở những cảm nhận ta có được qua từng ngày sống của mình: Đối với những người sống nội tâm, chủ trương đi theo lối sống tinh thần thanh cao chẳng màng đến những lợi lộc vật chất tầm thường, đam mê trong công việc, coi công việc là giá trị cuộc sống, thì việc kiếm nhiều tiền bạc không phải là niềm hạnh phúc của họ, thậm chí nó còn trở thành một nỗi phiền toái. Nếu làm việc chỉ vì tiền thì công việc đó mất đi tính thú vị và còn tạo nên sự mặc cảm, dằn vặt và do đó không còn cảm thấy hạnh phúc. Tiền bạc cũng tạo nên những áp lực nặng nề, gây những stress và làm cho các mối quan hệ của con người trở nên tồi tệ, đôi khi làm cho nhiều người trở thành cô đơn, khổ sở. Tiền bạc có thể phá vỡ hạnh phúc trong chốc lát Không nhất thiết cứ phải có thật nhiều tiền bạc, chỉ cần say mê với một thú vui tinh thần nào đó, bạn cũng đã tìm thấy được nhiều hạnh phúc. Tiền là gốc rễ của quỷ dữ, nó có thể phá hủy bất cứ mối quan hệ nào trong xã hội, dù là bạn bè, gia đình, đồng nghiệp hay vợ chồng. Không nhất thiết cứ phải có thật nhiều tiền bạc, chỉ cần say mê với một thú vui tinh thần nào đó, bạn cũng đã tìm thấy được nhiều hạnh phúc. Hạnh phúc không phải là chúng ta có bao nhiêu tiền, cũng không phải những tươi đẹp trôi qua trong quá khứ hay những hi vọng hão huyền vào tương lai. Hạnh phúc thật sự là ở chỗ ta sống với hiện tại và ta đang có hạnh phúc như thế nào. Chính tiền bạc đã tạo nên sự bất bình đẳng trong mối quan hệ giữa người và người, triệt tiêu tình người, làm con người trở nên xa lạ với nhau, do người có tiền tự kiêu, người không có tiền tự ti, tự ái. Phê phán: Trong cuộc sống, có nhiều người quá đề cao tiền bạc mà xem thường tình nghĩa. Vì tiền bạc họ bất chấp thủ đoạn để đoạt lấy được nó. Họ cố thâu tóm thật nhiều tiền bạc và sống xa hoa, lãng phí. Những người như thế thật đáng chê trách. Bài học và nhận thức: Cần có được một thái độ đúng đắn đối với tiền bạc: Phải nhận ra được ranh giới và sự khác biệt giữa muốn và cần. Chúng ta cần tiền bạc, chứ không phải lúc nào cũng muốn tiền bạc. Không nên đánh đồng giá trị tài chính với giá trị của chính mình. Coi tiền bạc là phương diện chứ không phải mục đích của con người của cuộc đời. Cũng đừng để tiền bạc trở thành phương tiện điều khiển chính trong quan hệ với mọi người. Hạnh phúc có thể làm nên tiền bạc. Tiền bạc chưa hẳn đã mua được hạnh phúc trong cuộc đời này. Cũng không nên quan niệm phi thực tế: Một túp lều tranh hai trái tim vàng. Cuộc sống luôn cần có tiền bạc để giữ vững đời sóng tinh thần. Không ai có thể tồn tại một cách tự nhiên mà có được hạnh phúc đích thực. Kết bài: Để sống cuộc đời có ý nghĩa hãy biết cân đối giữa tiền bạc và tình cảm. Không vì lòng tham tiền bạc mà đánh đổi cả hạnh phúc của mình và của người khác. Cũng không nên vì xem trọng tình cảm mà xem thường giá trị của tiền bạc.
Think about the relationship between money and happiness Instruct The close connection between money and happiness in human life Opening: Material satisfaction and a happy emotional life are the two greatest human needs. It can be said that a person's entire life always revolves around those two values. Therefore, money and happiness have a close relationship. Without one of those two things, people will not be able to live a fully meaningful life. Body of the article: What is money? Money is a means of buying, selling and exchanging. Broadly speaking, it is the material wealth that people have. Money exists in many different forms such as: gold, silver, paper money, accounts or other valuable materials. What is happiness? Happiness is a state of complete satisfaction in the soul in all aspects of life. Happiness is a natural and legitimate human desire. There is a close relationship between money and happiness. Money is a means to build happiness. Happiness is an important value to aim for in human life. Money and happiness have an interactive relationship: Money brings happiness: Money is a necessary means to bring people a worthy life and human dignity: Money helps satisfy people's minimum material needs in life such as food, clothing, housing, health care services... If these minimum needs are not met, we will cannot live normally. Money gives us confidence to fulfill our desires, helps us feel respected, independent, have friends and a job we like. For people who tend to be extroverted, like to explore and enjoy life outside, like meetings, diplomacy, and consider money a value in life, the more money they earn, the happier they are. Happiness is a good basis for making money. When people are happy, in a relaxed spirit, and with a clear mind, many good ideas and practical plans will arise, and therefore they will earn more money. Money and happiness are not dependent on each other. Money does not bring or buy complete happiness. Happiness does not depend on the amount of money we have in our hands, but on the feelings we have through each day of our lives: For those who are introverted and advocate following a noble spiritual lifestyle, not caring about trivial material benefits, being passionate about work, and considering work as the value of life, making a lot of money is a must. is not their happiness, it even becomes a nuisance. If you work just for money, that job loses its interestingness and also creates guilt, torment, and therefore you no longer feel happy. Money also creates heavy pressure, causes stress and makes human relationships worse, sometimes making many people lonely and miserable. Money can destroy happiness in an instant It is not necessary to have a lot of money, just be passionate about a certain spiritual pleasure, you will also find a lot of happiness. Money is the root of evil, it can destroy any relationship in society, whether friends, family, colleagues or spouses. It is not necessary to have a lot of money, just be passionate about a certain spiritual pleasure, you will also find a lot of happiness. Happiness is not about how much money we have, nor about the beauty that passed in the past or the false hopes for the future. True happiness is where we live in the present and how happy we are. It is money that creates inequality in the relationship between people, destroys human love, makes people become strangers to each other, because those with money are arrogant, those without money have low self-esteem and pride. . Criticism: In life, there are many people who place too much importance on money and underestimate gratitude. Because of money, they use any tricks to get it. They try to accumulate a lot of money and live lavishly and wastefully. Such people are truly reprehensible. Lessons and insights: Need to have the right attitude towards money: Must recognize the boundary and difference between wants and needs. We need money, but we don't always want money. Do not equate financial value with your own value. Consider money as an aspect, not a person's purpose, in life. Don't let money become the main means of control in relationships with people. Happiness can make money. Money cannot necessarily buy happiness in this life. Nor should it be unrealistic: A thatched hut with two golden hearts. Life always needs money to maintain spiritual life. No one can exist naturally and have true happiness. End: To live a meaningful life, know how to balance money and emotions. Don't sacrifice your own happiness and that of others because of the greed for money. You should also not underestimate the value of money because you value emotions.
Suy nghĩ về mối quan hệ thiện ác trong cuộc sống Hướng dẫn Suy nghĩ về mối quan hệ thiện ác trong cuộc sống Cuộc sống là một thế giới kì ảo luôn tồn tại những màu thuẫn, trong đó luôn có hai mặt vừa đối lập nhưng lại vừa thống nhất với nhau đó là thiện và ác. Thiện và ác là hai khái niệm quá quen thuộc với mỗi chúng ta. Ta có thể hiểu rằng, ác là cái xấu xa, cái đen tối, trái đạo đức làm người. Hoặc ngược lại, thiện là những cái tốt đẹp, tốt lành, hợp với đạo đức. Chúng thuộc hai phía đối lập nhau, nhưng bên cạnh việc đấu tranh, triệt tiêu nhau thì chúng lại thúc đẩy nhau cùng phát triển. Tưởng chừng như vô lí mà lại hoàn toàn có lí. Đơn giản, đó là quy luật tất yếu của cuộc sống, quy luật ấy luôn tồn tại ngay xung quanh ta, hiện hữu ngay trước mắt ta, trong những thứ thật gần gũi với ta. Trong thiên nhiên, nơi cuộc sống hoang dã muôn màu, bên cạnh những con vật ăn cỏ hiền lành vẫn có những thú dữ hung ác. Bên cạnh những đàn hươu ngoan ngoãn, những chú thỏ dễ thương, những con nai yếu đuối vẫn có những con hổ khát máu, những con báo háu ăn hay những con cáo ranh mãnh. Và bên cạnh những chim sâu nhí nhảnh, gõ kiến cần cù vẫn có những diều hâu, những đại bàng độc ác. Những cá ngựa, những tôm hùm, rùa biển, cá heo vẫn có những cá sấu, cá mập hung dữ. Ngay giữa khu vườn đầy hoa thơm trái ngọt luôn tồn tại không ít rắn rết, sâu bọ và những loài phá hoại đáng ghét. Trong cuộc sống cũng vậy, bên cạnh những con người lương thiện là những kẻ xấu xa độc ác. Đối lập với cô Tấm dịu hiền là mẹ con Cám lắm mưu nhiều kế. Nàng Lọ Lem chịu thương chịu khó là mụ dì ghẻ lòng dạ tối tăm. Bên cạnh nàng Kiều tài sắc vẹn toàn là bọn buôn người vô lương tâm Tú Bà, Bạc Bà, Bạc Hạnh… Nên đâu phải vô cớ mà trong phim, trong truyện luôn có những nhân vật chính diện và những nhân vật phản diện. Phim, truyện cũng là những phương tiện để phản ánh cuộc sống mà thôi. Đã có ai dám khẳng định rằng mình chưa từng, chưa bao giờ nghĩ đến những việc làm xấu không? Không, tôi dám chắc là trên đời này không tồn tại những con người như vậy. Chúng ta chẳng qua cũng chỉ là những con người rất đỗi bình thường. Mà đã là người bình thường thì ai mà chẳng dễ bị cám dỗ. Hơn thế nữa sức cám dỗ để sa vào cái ác thường mạnh mẽ hơn cái thiện rất nhiều. Đơn giản là vì làm việc ác đôi khi có lợi cho ta nhiều hơn là việc thiện. Ví dụ như nhân vật Thành trong truyện ngắn Sợi tóc của Thạch Lam. Anh hoàn toàn có thể lấy trộm tiền trong chiếc ví căng phồng của người bạn mà chẳng ai nghi ngờ. Dù đã chuẩn bị trong đầu kĩ lưỡng mọi tình huống để đối phó nhưng cuối cùng cái Thiện trong anh đã trở lại lớn đến nỗi đẩy lùi cả cái Ác nên anh đã trả lại cái áo cầm nhầm và còn cẩn thận dặn anh bạn hãy kiểm tra lại tiền. Mà kể cả chúng ta cũng vậy chứ không phải chỉ trong văn chương mới có chuyện như thế đâu. Chẳng hạn như đã bao giờ có người lạ hứa sẽ cho bạn tiền để bạn làm cho hắn một việc không tốt mà khiến bạn phải suy nghĩ mãi? Hay đã có lần nào cô giáo kiểm tra đúng vào bài bạn chưa học nên bạn có ý định quay cóp? Có đấy. Những việc như thế xảy ra là chuyện cơm bữa. Chỉ có điều cái thiện có đủ sức giữ cho bạn vẫn hoàn toàn là người trong sạch hay không thôi. Thứ nhất, chúng ta cần có cái nhìn toàn diện, phân biệt đúng tốt xấu, thiện ác, không quá bi quan song cũng không nên ảo tưởng cuộc sống chỉ toàn màu hồng. Ở đâu cũng có cái thiện xen lần cái ác; cái tốt đan vào cái xấu vì thế không có gì là tuyệt đối. Mỗi chúng ta cần phân biệt rõ ràng để lựa chọn một hướng đi đúng đắn cho mình. Thứ hai, chúng ta cần phải biết đề phòng, cảnh giác với nguy cơ tha hoá trong chính bản thân mình, luôn luôn tự đấu tranh để cho phần tốt đẹp chiến thắng phần xấu xa dung tục. Các Mác đã nói: “Trong trường kì lịch sử đấu tranh của nhân loại, cái thiện chỉ thắng cái ác trong nửa vòng bánh xe”, bởi ranh giới giữa thiện và ác là vô cùng mong manh, chỉ như một sợi tóc… Cuộc sống luôn luôn là vậy. Xung quanh ta lúc nào cũng lẫn lộn thật, giả, tốt, xấu. Để có thể tồn tại và đứng vững không còn cách nào khác, chúng ta phải tự đứng trên đôi chân của mình, dùng đôi mắt và trái tim của mình để phân biệt đúng sai, trở thành một con người hướng thiện.
Think about the relationship between good and evil in life Instruct Think about the relationship between good and evil in life Life is a magical world that always exists in contrasts, in which there are always two sides that are both opposing but unified: good and evil. Good and evil are two concepts that are very familiar to each of us. We can understand that evil is evil, darkness, and immorality. Or conversely, goodness is what is good, good, and ethical. They belong to two opposing sides, but besides fighting and destroying each other, they also promote each other to develop. It seems unreasonable but makes perfect sense. Simply, that is the inevitable law of life, that law always exists right around us, exists right before our eyes, in things that are very close to us. In nature, where wild life is colorful, besides gentle herbivores there are still ferocious beasts. Besides the docile deer herds, cute rabbits, and weak deer, there are still bloodthirsty tigers, gluttonous leopards, and cunning foxes. And besides the cheerful birds and industrious woodpeckers, there are still hawks and cruel eagles. Seahorses, lobsters, sea turtles, and dolphins still have ferocious crocodiles and sharks. Right in the middle of a garden full of fragrant flowers and sweet fruits, there are always many snakes, centipedes, insects and other obnoxious pests. In life, too, next to good people are evil and cruel people. In contrast to the gentle Ms. Tam, Cam and her mother have many plans. The hard-working Cinderella is a dark-hearted stepmother. Next to the talented and beautiful Kieu are the unscrupulous traffickers Tu Ba, Bac Ba, Bac Hanh... So it's not unreasonable that in movies and stories there are always positive characters and villains. Movies and stories are also means to reflect life. Has anyone dared to affirm that they have never, ever thought about doing bad things? No, I'm sure that such people do not exist in this world. We are just very ordinary people. As a normal person, who wouldn't be easily tempted? Furthermore, the temptation to fall into evil is often much stronger than good. Simply because doing evil sometimes benefits us more than doing good. For example, the character Thanh in the short story Hair by Thach Lam. He could absolutely steal money from his friend's bulging wallet without anyone suspecting him. Even though he had carefully prepared every situation in his mind to deal with, in the end the Good in him became so great that it repelled all the Evil, so he returned the shirt he took by mistake and even carefully told his friend to check. check the money again. But that's the case with us too, it's not just in literature that things like that happen. For example, have you ever had a stranger promise to give you money so you could do something bad for him that made you think forever? Or has there ever been a time when the teacher correctly checked on a lesson you hadn't studied so you had the intention of cheating? Yes. Things like that happen every day. It's only a matter of whether goodness is enough to keep you completely pure or not. First, we need to have a comprehensive view, distinguish between good and bad, good and evil, not too pessimistic but also not have the illusion that life is only rosy. Everywhere there is good mixed with evil; The good is intertwined with the bad so nothing is absolute. Each of us needs to make a clear distinction to choose the right direction for ourselves. Second, we need to know how to guard and be alert to the risk of corruption within ourselves, always fighting for the good to win over the bad and vulgar. Marx said: "In the long history of human struggle, good only wins over evil within half a circle", because the boundary between good and evil is extremely thin, just like a hair... Life is always like that. Around us there is always confusion between truth and falsehood, good and bad. In order to survive and stand firm, there is no other way, we must stand on our own two feet, use our eyes and heart to distinguish right from wrong, and become a good person.
Đề bài: Em hãy nêu những suy nghĩ của mình về một đức tính cần có ở con người Bài làm Trên khắp mọi nơi ở đất nước ta, từ xưa đến nay bất kể thời đại nào, nhân dân luôn đề cao những chuẩn mực đạo đức của con người. Điều đó lại càng đặc biệt cần thiết trong xã hội hiện đại ngày nay. Trong những chuẩn mực, đó trung thực là đức tính đầu tiên con người cần phải có. Đức tính trung thực có những biểu hiện vô cùng đa dạng. Riêng đối với người học sinh, trung thực được thể hiện trong nhà trường, trong gia đình. Một học sinh có đức tính trung thực thì không bao giờ chép bài, hỏi bài bạn trong giờ kiểm tra, làm bài với đúng khả năng của mình. Khi bị điểm kém, hay lỡ làm điều gì không phải thì thẳng thắn nói ra, nhận lỗi với thầy cô, cha mẹ. Hay như đơn giản hơn là ở ngoài chợ. Người bán trả lại thừa tiền cho ta thì với người trung thực, ta luôn trả lại số tiền thừa ra đó. Ra ngoài đường, thấy người khác đánh rơi đồ thì luôn tìm cách trả lại. Còn trong kinh doanh thì trung thực lại được thể hiện ra ở chỗ người làm kinh doanh đem lại cho khách hàng của mình những sản phẩm có chất lượng, đúng giá, không làm giả, nâng giá lên một cách bất hợp pháp. Trung thực vốn là một đức tính truyền thống tốt đẹp của nhân dân ta. Vậy nên trong xã hội ngày nay thì những cái lợi mà trung thực đem lại không phải là nhỏ. Với người học sinh thì trung thực sẽ giúp hoàn thiện nhân cách, không những vậy còn nâng cao được vốn kiến thức. Bởi đã la học sinh thì bất cứ ai cũng có những điểm kém, điểm xấu, bị phê bình nhưng trung thực, thẳng thắn nhận ra những khuyết điểm đó thì thầy cô, bạn bè, cha mẹ mới có thể giúp đỡ ta vươn lên, học tốt hơn, kiến thức dần đầy đủ. Trung thực trong kinh doanh thì sẽ đem lại uy tín, sự tín nhiệm của khách hàng, việc làm ăn sẽ ngày càng thuận lợi. Hay bất cứ ở đâu, có đức tính trung thực thì con người ta sẽ được mọi người nhìn lại với con mắt thiện cảm, kính trọng. Nói tóm lại, một xã hội mà mỗi con người đều cỏ đức tính trung thực thì xã hội sẽ trở nên trong sạch, văn minh, ngày càng phát triển. Chỉ đáng tiếc rằng, trong cuộc sống, đức tính trung thực ta lại không thường thấy có một số con người. Gian lận trong học tập, trong các kỳ thi, nạn học giả, bằng thật vẫn còn phổ biến trong xã hội. Không thể tưởng tượng ra được những con người như vậy sẽ làm việc, xây dựng đất nước ra sao, sẽ đưa đất nước "phát triển" đến thế nào? Sự thiếu trung thực ở một số cán bộ lãnh đạo các cơ quan đã "rút ruột" các công trình, tham ô, tham nhũng làm thiệt hại của Nhà nước hàng trăm tỷ đồng trong suốt những năm gần đây đã trở thành một vấn đề nổi cộm. Không thể kể hết những hậu quả, ảnh hưởng từ nhỏ tới lớn của sự thiếu trung thực trong đời sống. Cũng may mắn rằng đó chỉ là những "con sâu làm rầu nồi canh", chỉ là một bộ phận nhỏ trong xã hội. Đức tính trung thực còn có ở ngày nay chính là do bề dày truyền thống lâu đời của dân tộc ta. Rồi nhờ có sự tuyên truyền, giáo dục sâu sắc trong nhà trường mà đức tính trung thực vẫn còn được gìn giữ. Có đức tính trung thực trong mỗi một con người thì xã hội ngày càng trở nên văn minh, con người càng phát triển; còn thiếu sự trung thực sẽ chỉ làm cho xã hội thụt lùi đi so với sự phát triển của nhân loại cùng với những hậu quả khôn lường. Có lẽ cũng chính vì vậy mà từ lâu, nhân dân ta đã đặt đức tính trung thực là một trong những đức tính cơ bản, hàng đầu. Chúng ta cần ngày càng phát huy đức tính truyền thống này ở mọi lúc, mọi nơi. Đồng thời phải đầy lùi, ngãn chặn những biểu hiện tiêu cực của việc thiếu trung thực trong đời sống. Gìn giữ, phát huy truyền thống vốn có của dân tộc là trách nhiệm của mỗi người, mỗi học sinh trong chúng ta và đặc biệt là đức tính trung thực. Đó là điều vô cùng quan trọng. Tin rằng, nếu làm được như vậy thì chúng ta sẽ nhận lại được những kết quả đáng mừng cho bản thân chúng ta và cả xã hội.
Topic: Please state your thoughts about a necessary quality in humans Assignment Everywhere in our country, from past to present, regardless of era, people have always promoted human moral standards. That is especially necessary in today's modern society. Among standards, honesty is the first virtue that people need to have. The virtue of honesty has extremely diverse manifestations. Particularly for students, honesty is shown in school and in the family. A student with honest qualities never copies notes, asks questions during tests, and does the test to the best of his or her ability. When you get a bad grade, or accidentally do something wrong, speak frankly and admit your mistakes to your teachers and parents. Or more simply, at the market. If the seller returns the excess money to us, then to honest people, we always return the excess money. When out on the street, if you see someone dropping something, you always try to return it. In business, honesty is shown in the fact that business people give their customers quality products at the right price, without counterfeiting or illegally raising prices. Honesty is a good traditional virtue of our people. So in today's society, the benefits that honesty brings are not small. For students, honesty will help improve their personality, not only that, but also improve their knowledge. Because when it comes to students, everyone has bad points, bad points, and criticism, but honestly and frankly recognizing those shortcomings will only help teachers, friends, and parents to help us improve. , study better, knowledge gradually becomes complete. Honesty in business will bring prestige and trust from customers, and business will become increasingly favorable. Or wherever we are, if we have the virtue of honesty, people will look back with sympathy and respect. In short, a society where every person has the virtue of honesty, the society will become clean, civilized, and increasingly developed. It's just a pity that in life, the virtue of honesty is not often seen in some people. Cheating in studies, in exams, and the problem of fake scholars and real degrees are still common in society. It is impossible to imagine how such people will work, build the country, and bring the country to "development"? Dishonesty among some leaders of agencies who have "robbed" projects, embezzlement and corruption causing hundreds of billions of dong in losses to the State during recent years has become a problem. outstanding. It is impossible to describe all the consequences and impacts from small to large of dishonesty in life. Fortunately, those are just "worms that spoil the soup", just a small part of society. The virtue of honesty that still exists today is due to the long-standing tradition of our nation. Thanks to propaganda and profound education in schools, the virtue of honesty is still preserved. With the virtue of honesty in every person, society becomes more and more civilized and people develop more; Lack of honesty will only cause society to fall backwards compared to human development with unpredictable consequences. Perhaps that is why for a long time, our people have placed honesty as one of the basic and top virtues. We need to increasingly promote this traditional virtue anytime, anywhere. At the same time, we must step back and prevent negative manifestations of dishonesty in life. Preserving and promoting the nation's inherent traditions is the responsibility of each person, each student, and especially the virtue of honesty. That is extremely important. We believe that if we do so, we will receive positive results for ourselves and the whole society.
Suy nghĩ về nghệ thuật gây thiện cảm đối với người khác Hướng dẫn Giữa con người với con người luôn cần có mối quan hệ hài hòa, tích cực và thiện cảm. Lấy được sự thiện cảm của người khác chúng ta mới được người khác quan tâm, yêu thương hay giúp đỡ khi ta gặp khó khăn, hoạn nạn. Bản thân không gây được thiện cảm đối với người khác ta sẽ sớm bị người khác xa lánh và lãng quên trong cuộc sống này. Nghệ thuật gây thiện cảm có liên quan đến tất cả những gì làm nên bản thân một con người: trang phục, vẻ mặt, dáng điệu, lời lẽ, cách ứng xử, thái độ sống… Mỗi yếu tố nhỏ góp phần tạo dựng hình ảnh thiện cảm ở con người. Khi bắt đầu tiếp xúc với một người lạ hay một môi trường mới, không thể không chú ý cách ăn mặc cho phù hợp. Với việc lựa chọn một bộ trang phục, bạn có thể dễ dàng hòa đồng hoặc hóa thành lạc lõng giữa mọi người. Vẻ mặt, dáng điệu, cử chỉ cũng giúp bạn san bằng khoảng cách. Sự lạnh nhạt hay rụt rè, e ngại sẽ tạo nên những rào chắn vô hình. Một ánh mắt ấm áp, một nụ cười tươi tắn và sự cởi mở, chân thành sẽ đưa chúng ta đến gần người khác…Nghệ thuật gây thiện cảm là sức mạnh gắn kết bản thân với mọi người. Nhưng trang phục, lời lẽ, cách giao tiếp… chỉ là “phương tiện” tạo nên những thiện cảm ban đầu. Người ta có câu “Quen sợ dạ, là sợ áo”. Để có được thiện cảm bền vững, cần đến những giá trị tiềm ẩn bên trong mỗi con người. Khi chúng ta sống và làm việc trong một cộng đồng, thiện cảm sẽ chỉ được duy trì bằng sự quan tâm chân thành, bằng những việc làm thiết thực. Nếu bạn thờ ơ, dửng dưng trước niềm vui, nỗi buồn của bạn bè cùng lớp hay của đồng nghiệp thì dẫu có ngọt ngào, tươi cười đến đâu cũng khó giữ được thiện cảm. Tôi có những người bạn ít nói, thậm chí còn vụng về trong giao tiếp nhưng ở môi trường nào cũng được yêu mến vì sự nhiệt tình với công việc và tấm lòng đôn hậu. Thiện cảm còn phụ thuộc vào năng lực, trí tuệ và nhân cách của bạn. Nếu bạn không hoàn thành tốt công việc của mình, không làm được điều gì có ích cho gia đình, xã hội thì làm sao có được sự tôn trọng, quý mến của mọi người? Vốn tri thức phong phú, sự hiểu biết về cuộc sống, trái tim nhân hậu, tình cảm chân thành… luôn tạo nên sức cuốn hút mạnh mẽ cho một con người. Nó là thứ ánh sáng tỏa ra từ con người bạn và có khả năng sưởi ấm tâm hồn người khác. Cho nên, cốt lõi của nghệ thuật gây thiện cảm vẫn là sự rèn luyện, tu dưỡng bản thân mình.
Think about the art of creating sympathy for others Instruct Between people and people there always needs to be a harmonious, positive and sympathetic relationship. Only by gaining the sympathy of others can we be cared for, loved, or helped when we encounter difficulties or tribulations. If we do not create sympathy for others, we will soon be shunned and forgotten by others in this life. The art of creating sympathy is related to everything that makes up a person: clothes, facial expressions, posture, words, behavior, attitude to life... Each small element contributes to creating an image. sympathetic image in people. When starting to interact with a stranger or a new environment, it is impossible not to pay attention to how to dress appropriately. By choosing an outfit, you can easily blend in or become lost among everyone. Facial expressions, posture, and gestures also help you bridge the gap. Coldness, timidity, and fear will create invisible barriers. A warm look, a bright smile and openness and sincerity will bring us closer to others... The art of sympathy is the power to connect ourselves with people. But clothes, words, communication... are just "means" to create initial sympathy. People have a saying, "If you're used to being afraid of your clothes, you're afraid of your clothes." To gain lasting sympathy, we need the hidden values ​​within each person. When we live and work in a community, sympathy will only be maintained by sincere concern and practical actions. If you are indifferent and indifferent to the joys and sorrows of your classmates or colleagues, no matter how sweet and smiling you are, it will be difficult to maintain sympathy. I have friends who are quiet and even clumsy in communication, but in every environment they are loved for their enthusiasm for work and kind hearts. Sympathy also depends on your ability, intelligence and personality. If you don't do your job well and don't do anything useful for your family or society, how can you gain everyone's respect and affection? Rich knowledge, understanding of life, kind heart, sincere feelings... always create a strong attraction for a person. It is the light that radiates from you and has the ability to warm the souls of others. Therefore, the core of the art of creating sympathy is still training and cultivating oneself.
Suy nghĩ về nhân vật Anh thanh niên trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long Hướng dẫn Suy nghĩ về nhân vật Anh thanh niên trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long Nếu là con chim chiếc lú Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh Lẽ nào vay mà không có trả Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình. (Tố Hữu) Những dòng thơ ấy như ngân vang da diết, gieo vào lòng người đọc những xúc cảm thật khó quên về một quan niệm sống rất đẹp: Sống là cho người khác chứ không phải cho riêng mình! Sống là phải quan tâm lo lắng đến những người xung quanh. Và đến với truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của nhà văn Nguyễn Thành Long, ta cũng bắt gặp một tư tưởng, một cách sống như vậy. Được viết trong chuyến đi thực tế lên Lào Cai năm 1970, truyện ngắn đã để lại một dư âm không lặng lẽ bởi nó đã thành công trong việc xây dựng hình tượng những con người đang thầm lặng cống hiến cho Tổ quốc. Đặc biệt, nhân vật anh thanh niên – một con người đáng mến đáng yêu đã để lại trong lòng người đọc những ấn tượng khó quên về vẻ đẹp của người lao động. ..Anh thanh niên ấy chính là trung tâm của truyện ngắn. Anh không xuất hiện ngay từ đầu tác phẩm mà chỉ có mặt trong cuộc gặp gỡ chốc lát với người họa sĩ già, cô kĩ sư mới ra trường và bác lái xe. Ngay cả đến tên anh, tác giả cũng không giới thiệu. Song dù chỉ gặp anh trong ba mươi phút ngắn ngủi người “cô độc nhất thế gian” ấy đã khiến người đọc rung cảm và xúc động trước vẻ đẹp tâm hồn lấp lánh, trước chân dung của một người lao động lặng lẽ cống hiến cho đất nước trong cái lặng lẽ của Sa Pa. Đến với những trang viết tinh tế và đầy cảm xúc của Nguyễn Thành Long,, người đọc thật sự ấn tượng trước hoàn cảnh sống và làm việc của anh thanh niên “ một người lao động chân chính, thật ấn tượng trước hình ảnh một người thanh niên tầm vóc bé nhỏ, nét mặt rạng ngời. Anh sống một mình trên đỉnh Yên Sơn cao 2600m, quanh năm suốt tháng chỉ có mây núi, cây cỏ Sa Pa làm bạn. Một cuộc sống như vậy chẳng lẽ lại khiến anh cô đơn, buồn tẻ? Công việc của anh cũng hết sức gian khó. Anh là một cán bộ khí tượng kiêm vật lý địa cầu “đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây. Công việc ấy không khó nhưng gian lao lắm. Quên sao được những đêm gió tuyết, giá rét khi anh làm việc! Quên sao được cái lặng im đáng sợ của Sa Pa lúc nửa đêm! Quả thật, hoàn cảnh sống gian khó vất vả, cô đơn ấy của anh đã khiến người đọc cảm phục anh biết nhường nào. Không chỉ có vậy, người đọc còn yêu mến và cảm phục anh hơn bởi vẻ đẹp rạng ngời trong những hành động cụ thể. Công việc của anh đòi hỏi sự chính xác, tỉ mỉ rất cao. “Cháu lấy những con số mỗi ngày báo về nhà bằng’ máy bộ đàm bốn giờ, mười một giờ, bảy giờ tối, lại một giờ sáng”. Công việc ấy thật là gian lao! Để đo gió đo mưa, anh đã quên đi bao rét mướt, giá lạnh, quên đi cái buồn ngủ xâm chiếm để hoàn thành tốt công việc của mình. Ấy vậy mà anh khẳng định: “Công việc nói chung dễ, chỉ cần chính xác”. Hẳn là tất cả những hành động của anh đều dồn cho công việc nên anh mới có thể vui vẻ, yêu nghề đến vậy. Thử hỏi còn nghề gì cao quý hơn những hành động “quên mình” ấy của anh? Ngoài ra, đọng lại trong lòng mỗi người đọc là phong cách sống của anh. Thật ngỡ ngàng khi người thanh niên ấy sống một mình cô đơn trên núi cao mà lại tổ chức; sắp xếp, được một cuộc sống nề nếp, ngăn nắp, khoa học. Cuộc sống xung quanh bỗng trở nên thật đẹp dưới bàn tay của anh – một con người lao động chân chính. Nào là căn nhà nhỏ sạch sẽ, gọn gàng. Nào là những hàng sách được xếp ngay ngắn trên giá. Nào là vườn hoa rực rỡ, mang đậm hơi thở Sa Pa với “hoa đơn, hoa thược dược, vang tím, đỏ, phấn, tổ ong”. Đặc biệt anh rất hồ hởi, cởi mở với mọi người, gặp mỗi người trên chiếc xe từ Hà Nội lên Sa Pa, anh vui mừng khôn xiết như gặp lại bạn cũ vậy. Gặp ông họa sĩ và cô kĩ sư, anh không một chút ngần ngại mời hai người lên nhà chơi. Anh đã tặng cô kĩ sư một bó hoa thật to “Tôi cắt thêm mấy cành nữa. Rồi cô muốn lấy bao nhiêu nữa tùy ý. Cô cứ cắt một bó rõ to vào. Có thể cắt hết “nếu cô thích”, và anh kể chuyện say mê, hồ hởi như đang tâm tình với hai người bạn tri kỉ. Sự cởi mở của anh thật đáng trân trọng làm sao! Anh là một con người Sống rất giản dị và vô cùng khiêm tốn. Người họa sĩ già bất giác tìm ra anh chính là nguồn cảm hứng mà bấy lâu nay ông đi tìm, là nguồn khao khát mà ông chờ đợi. Ông muốn vẽ lại chân dung của anh để hoàn thành kiệt tác của mình. Nhưng anh thấy day dứt: “Không, không bác? đừng vẽ cháu! “Để cháu giới thiệu với bác những người khác đáng cho bác vẽ hơn. Anh luôn nghĩ đến những người xung quanh cũng đang thầm lặng làm việc và còn tốt hơn mình. Anh đã kể về người kĩ sư ở vườn rau su hào, về nhà khoa học nghiên cứu sét. Dường như trong từng lời kể ấy, ta luôn bắt gặp đâu đây ánh mắt cảm phục, tự hào về những con người đang lặng lẽ cống hiến cho Tổ quốc trong anh. Có lẽ nào sự khiêm tốn ấy lại không khiến ta xúc động? Lặng lề Sa Pa với những trang viết tinh tế đã để lại trong lòng người đọc những ấn tượng không phai về vẻ đẹp trong suy nghĩ, trong phong cách sống của anh thanh niên. Sự lặng lẽ cống hiến cho Tổ quốc của con người bình thường mà cao cả ấy sẽ mãi sưởi ấm trái tim ta. Bất giác, trước những con người lao động chân chính ấy, ta tự hỏi về lẽ sống, lí tưởng của thanh niên ngày nay. Liệu những suy nghĩ bây giờ còn giống với những con người lặng lẽ – những “mùa xuân nho nhỏ” của đất nước: Một mùa xuân nho nhỏ Lặng lẽ dâng cho đời Dù là tuổi hai mươi Dù là khi tóc bạc. (Thanh Hải)
Thinking about the character Young Man in the short story Quiet Sa Pa by Nguyen Thanh Long Instruct Thinking about the character Young Man in the short story Quiet Sa Pa by Nguyen Thanh Long If it's a bird The bird must sing, the leaf must be green Why should borrow without paying Living is not about giving but receiving only yourself. (To Huu) Those lines of poetry seem to resonate deeply, sowing unforgettable emotions in the reader's heart about a very beautiful concept of life: Living is for others, not for yourself! To live is to care about those around you. And coming to the short story Quiet Sa Pa by writer Nguyen Thanh Long, we also encounter such an idea, such a way of life. Written during a field trip to Lao Cai in 1970, the short story left a quiet echo because it succeeded in building the image of people who are quietly contributing to the Fatherland. In particular, the character of the young man - a lovely and lovely person - left in the readers' hearts unforgettable impressions of the beauty of workers. ..That young man is the center of the short story. He did not appear at the beginning of the work but was only present during a brief encounter with the old artist, the newly graduated engineer and the driver. Even his name was not introduced by the author. But even though I only met him for thirty short minutes, that "loneliest person in the world" made the reader feel moved and touched by the sparkling beauty of his soul, by the portrait of a quiet worker who devoted himself to helping others. country in the silence of Sa Pa. Coming to Nguyen Thanh Long's delicate and emotional pages, readers are truly impressed by the living and working situation of the young man, "an honest worker, very impressed by the image of a man young man of small stature, radiant face. He lives alone on the 2600m high Yen Son peak, all year round with only the mountain clouds and plants of Sa Pa for company. Would such a life make him lonely and bored? His work is also extremely difficult. He is a meteorologist and geophysicist who "measures wind, rain, sunshine, and clouds. The work is not difficult but very arduous. How can I forget those windy, snowy, cold nights when I worked! How can I forget the terrifying silence of Sa Pa at midnight! Indeed, his difficult and lonely life situation made readers admire him so much. Not only that, readers also love and admire him more because of the radiant beauty in his specific actions. His work requires very high precision and meticulousness. "I take the numbers every day and report them home by walkie-talkie: four o'clock, eleven o'clock, seven o'clock at night, then one o'clock in the morning." That work is really arduous! To measure the wind and measure the rain, he forgot about the cold, the cold, and the drowsiness that invaded him in order to complete his work well. Yet he affirms: "The job is generally easy, you just need to be accurate." It must be that all of his actions are focused on work so he can be so happy and love his job. I wonder what profession is more noble than his "selfless" actions? In addition, what remains in the hearts of each reader is his lifestyle. It was surprising that that young man, living alone and lonely on a high mountain, organized; Arrange and live an orderly, orderly and scientific life. The surrounding life suddenly became beautiful under the hands of him - an honest worker. This is a clean, neat little house. There are rows of books neatly arranged on shelves. This is a brilliant flower garden, imbued with the breath of Sa Pa with "single flowers, dahlias, purple and red wine, pollen, and honeycomb". In particular, he was very excited and open with everyone. Meeting each person on the bus from Hanoi to Sa Pa, he was overjoyed like meeting an old friend. Meeting the artist and the engineer, he did not hesitate to invite them to his house to visit. He gave the engineer a big bouquet of flowers. “I cut a few more branches. Then you can take as much as you want. Just cut a big bunch in. You can cut it all out "if you like", and he tells the story passionately and cheerfully as if he were confiding in two soulmates. How admirable your openness is! He is a person who lives very simply and is extremely humble. The old artist suddenly discovered that he was the source of inspiration he had been looking for for so long, the source of desire he had been waiting for. He wanted to redraw his portrait to complete his masterpiece. But he felt tormented: “No, no? Don't draw me! “Let me introduce you to other people who are better suited for you to draw. He always thinks of the people around him who are also working silently and better than him. He told about the engineer in the kohlrabi garden, about the scientist who studies lightning. It seems that in each of those stories, we always see eyes of admiration and pride for the people who are quietly contributing to the Fatherland. Could it be that that humility does not move us? Quietly at the margins of Sa Pa with its delicately written pages have left in the readers' hearts unforgettable impressions of the beauty in the young man's thoughts and lifestyle. The quiet dedication to the Fatherland of that ordinary yet noble person will forever warm our hearts. Suddenly, in front of these honest workers, we wonder about the reason for living and the ideals of today's youth. Are the thoughts now still the same as those of the quiet people - the "little springs" of the country: A little spring Quietly give to life Even in my twenties Whether it's the gray hair. (Thanh Hai)
Đề bài: Suy nghĩ của em về nhân vật anh thanh niên trong văn bản “Lặng lẽ Sa pa” của Nguyễn Thành Long Bài làm Trước tiên anh thanh niên này đẹp ở tấm lòng yêu đời,yêu nghề,ở tinh thần trách nhiệm cao với công việc lắm gian khổ của mình.Trong lời giới thiệu với ông hoạ sỹ già và cô gái,bác lái xe gọi anh là “người cô độc nhất thế gian”.Đã mấy năm nay anh “sống một mình trên đỉnh Yên Sơn cao 2600m bốn bề chỉ có cỏ cây và mây mù lạnh lẽo”.Công việc hàng ngày của anh là“đo gió,đo mưa,đo chấn động mặt đất”rồi ghi chép,gọi vào máy bộ đàm báo về trung tâm.Nhiều đêm anh phải “đối chọi với gió tuyết và lặng im đáng sợ”.Vậy mà anh rất yêu công việc của mình.Anh quan niệm:“khi ta làm việc ta với công việc là đôi,sao gọi là một mình được?”Anh hiểu rõ: “Công việc của cháu gian khổ thế đấy,chứ cất nó đi,cháu buồn đến chết mất”.Sống một mình nhưng anh không đơn độc bởi “lúc nào tôi cũng có người để trò chuyện.Nghĩa là có sách ấy mà ”.Tuy sống trong điều kiện thiếu thốn nhưng người thanh niên ấy vẫn ham mê công việc,biết sắp xếp lo toan cuộc sống riêng ngăn nắp, ổn định.Anh nuôi gà, trồng hoa, đọc sách,thỉnh thoảng anh xuống đường tìm gặp bác lại xe cùng hành khách để trò chuyện cho vơi bớt nỗi nhớ nhà. Sống trong hoàn cảnh như thế sẽ có người dần thu mình lại trong nỗi cô đơn.Nhưng anh thanh niên này thật đáng yêu ở nỗi “ thèm người ”,lòng hiếu khách đến nồng nhiệt và sự quan tâm đến người khác một cách chu đáo.Ngay từ những phút gặp gỡ ban đầu,lòng mến khách,nhiệt tình của anh đã gây được thiện cảm tự nhiên đối với người hoạ sỹ già và cô kỹ sư trẻ.Niềm vui được đón khách dào dạt trong anh,toát lên qua nét mặt,cử chỉ:anh biếu bác lái xe củ tam thất,mừng quýnh đón quyển sách bác mua hộ,hồ hởi đón mọi người lên thăm “nhà”,hồn nhiên kể về công việc,đồng nghiệp và cuộc sống của mình nơi Sa pa lặng lẽ.Khó người đọc nào có thể quên,việc làm đầu tiên của anh khi có khách lên thăm nơi ở của mình là:hái một bó hoa rực rỡ sắc màu tặng người con gái lần đầu quen biết.Bó hoa cho cô gái,nước chè cho ông hoạ sỹ già, làn trứng ăn đường cho hai bác cháu…Tất cả không chỉ chứng tỏ đó là người con trai tâm lý mà còn là kỷ niệm của một tấm lòng sốt sắng, tận tình đáng quí. Công việc vất vả,có những đóng góp quan trọng cho đất nước nhưng người thanh niên hiếu khách và sôi nổi ấy lại rất khiêm tốn.Anh cảm thấy đóng góp của mình bình thường,nhỏ bé so với bao ngừơi khác.Bởi thế anh ngượng ngùng khi ông hoạ sỹ già phác thảo chân dung mình vào cuốn sổ tay.Con người khiêm tốn ấy hào hứng giới thiệu cho ông hoạ sỹ những người khác đáng vẽ hơn mình: “Không,không,bác đừng mất công vẽ cháu,để cháu giới thiệu cho bác những người khác đáng vẽ hơn.”Đó là ông kỹ sư ở vườn rau vượt qua bao vất vả để tạo ra củ su hào ngon hơn,to hơn.Đó là “người cán bộ nghiên cứu sét,11 năm không xa cơ quan lấy một ngày”…Dù còn trẻ tuổi,anh thấm thía cái nghiã,cái tình của mảnh đất Sa pa,thấm thía sự hy sinh lặng thầm của những con người đang ngày đêm làm việc và lo nghĩ cho đất nước. Bằng một cốt truyện khá nhẹ nhàng,những chi tiết chân thực tinh tế,ngôn ngữ đối thoại sinh động Nguyễn Thành Long đã kể lại một cuộc gặp gỡ tình cờ mà thú vị nơi Sa pa lặng lẽ.Chưa đầy 30 phút tiếp xúc với anh thanh niên,khiến người hoạ sỹ già thêm suy ngẫm về vẻ đẹp cuộc đời mà mình không bao giờ thể hiện hết được và còn làm cô kỹ sư trẻ lòng bao cảm mến bâng khuâng … Với truyện ngắn này,phải chăng nhà văn muốn khẳng định:Cuộc sống của chúng ta được làm nên từ bao phấn đấu,hy sinh lớn lao và thầm lặng?Những con người cần mẫn,nhiệt thành như anh thanh niên ấy, khiến cuộc sống này thật đáng trân trọng,thật đáng tin yêu.
Topic: My thoughts on the character of the young man in the text "Quiet Sa Pa" by Nguyen Thanh Long Assignment First of all, this young man is beautiful in his love of life, his love of work, and his high sense of responsibility for his arduous job. In his introduction to the old artist and the girl, the driver called him "Mr. "the loneliest person in the world". For several years now he has "lived alone on the 2600m high Yen Son peak with only grass, trees and cold clouds on all four sides". His daily job is "measuring wind and rain". "measuring ground vibrations" then took notes, called the walkie-talkie to report to the center. Many nights he had to "fight the wind, snow and terrifying silence". Yet he loved his job very much. Mr. thought: "When we work, we are together with the work, how can we call it alone?" He understood clearly: "Your job is so arduous, if you take it away, you will be sad to death". Living alone But he is not alone because "I always have people to talk to. That means I have books." Even though he lives in poor conditions, that young man is still passionate about work and knows how to organize his life. He lives a neat, stable life on his own. He raises chickens, grows flowers, reads books, and sometimes he goes down the street to meet the bus driver and passengers to chat to ease his homesickness. Living in such a situation, some people will gradually shrink into loneliness. But this young man is so adorable in his "hunger for people", his warm hospitality and thoughtful care for others. Right from the first moments of meeting, his hospitality and enthusiasm caused a natural sympathy for the old artist and the young engineer. The joy of welcoming guests was abundant in him, exuding through Facial expressions and gestures: he gave the driver a bamboo tube as a gift, happily received the book he bought for him, excitedly welcomed everyone to visit his "home", innocently talked about his work, colleagues and life there. Sapa is quiet. Hardly any reader can forget, the first thing he did when a guest came to visit his residence was: pick a bouquet of colorful flowers to give to the girl he first met. Bouquet for girl, tea for the old painter, eggs and sugar for the two of them... All not only prove that he is a psychological son but also a memory of a precious, devoted heart. The work was hard and he made important contributions to the country, but that hospitable and vibrant young man was very humble. He felt that his contribution was normal and small compared to many others. That's why he embarrassed when the old artist sketched his portrait in his notebook. That humble man excitedly introduced the artist to other people more worthy of drawing than him: "No, no, don't waste your time drawing me. Let me introduce to you other people worth drawing." That's the engineer in the vegetable garden who overcame many hardships to create tastier, bigger kohlrabi tubers. That's "the lightning researcher,11 "Not even one day away from the office" ... Even though he was still young, he deeply understood the meaning and love of the land of Sapa, and the silent sacrifices of the people who work day and night and care for the land. water. With a fairly light plot, subtle realistic details, and lively dialogue language, Nguyen Thanh Long recounted a chance but interesting encounter in a quiet Sapa. Less than 30 minutes of contact with young man, making the old artist ponder more about the beauty of life that he could never fully express and also made the young engineer feel wistful feelings... With this short story, does the writer want to affirm: Our lives are made up of great and silent struggles and sacrifices? Diligent and enthusiastic people like that young man make life possible. This life is truly worthy of respect, truly worthy of love.
Suy nghĩ về nhân vật Thuý Kiều trong đoạn trích “Mã Giám Sinh mua Kiều” của Nguyễn Du – Ngữ Văn 9 Hướng dẫn Suy nghĩ về nhân vật Thúy Kiều Đề bài: Suy nghĩ về nhân vật Thuý Kiều trong đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều của Nguyễn Du. 1. Yêu cầu – Viết bài văn nghị luận về nhân vật của truyện thơ trong một đoạn trích. – Vấn đề cần nghị luận (phân tích, cảm nhận) là nhân vật Thuý Kiều trong đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều. – Cần phân tích cảm nhận về thái độ và tình cảnh của Thuý Kiều khi phải tự nguyện biến thành một món hàng. – Những điều cảm nhận, phân tích phải đặt trong tương quan với nhân vật trong toàn bộ tác phẩm. 2. Gợi ý – Đọc kĩ đoạn trích, nhất là những câu nói về Kiều. – Cần đọc các bài viết của các nhà nghiên cứu phê bình về đoạn trích và về nhân vật Thuý Kiều. – Hoàn cảnh của Kiều (để cho người mua xem mặt, thử tài). – Thái độ của nàng: ngượng ngùng, đau khổ. – Hành động của nàng: lặng lẽ, không nói một lời. – Kết hợp nghị luận với biểu cảm. 3. Lập dàn ý (dàn ý sơ lược) a. Mở bài: Giới thiệu nhân vật Thuý Kiều trong đoạn trích. b. Thân bài – Phân tích thái độ “nỗi mình thêm tức nỗi nhà”, “thềm hoa một bước lệ hoa mấy hàng” của Thúy Kiều. – Thái độ “ngại ngùng dợn gió e sương”. – Sự im lặng mặc cho Mã Giám Sinh “cân sắc cân tài”. c. Kết bài: Nhấn mạnh nỗi đau của người con gái hi sinh tình yêu, trở thành vật bán mua của kẻ buôn người. 4. Bài làm minh họa Nguyễn Du được tôn vinh không chỉ đơn thuần vì tài năng mà ở tấm lòng của ông với những kiếp sống bị đoạ đày, đau khổ. Trái tim nhỏ bé của nhà văn đập bởi nhịp đập của quần chúng cần lao, để mỗi ngày sống qua, mỗi cảnh trông thấy đều khiên cho nhà thơ “thêm đau đớn lòng“. Mà dù thời đại nào, hoàn cảnh nào, người đau khổ nhất trong những người đau khổ vẫn là người phụ nữ. Lòng nhân hậu của bậc thiên tài đã giúp ông hiểu sâu sắc được nỗi bất hạnh muôn đời của người phụ nữ dưới chế độ phong kiến thối nát, để thốt lên đầy xót xa, ai oán trong thơ của mình: Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung. Thuý Kiều là một trong những nhân vật có số phận như vậy. Trong Truyện Kiều của ông, nàng hiện thân cho những kiếp “hồng nhan bạc mệnh” điển hình của chế độ phong kiến xưa kia. Điều đó được thể hiện sinh động qua đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều. Vốn sinh ra trong một gia đình trung lưu lứơng thiện, sống trong cảnh “êm đềm trướng rủ màn che”, Thuý Kiều và Thuý Vân vừa xinh đẹp tuyệt trần vừa trong trắng ngây thơ. Một buổi chiều xuân đi tảo mộ, nàng có hai cuộc gặp gỡ đầy định mệnh. Một là số phận bi kịch của Đạm Tiên như thầm dự báo trước tương lai của Kiều, cuộc gặp sau là niềm đam mê, hạnh phúc với chàng Kim Trọng tài hoa nhất bậc. Nếu không có “tai biến bất kì” thì cuộc đời cô gái “nghiêng nước nghiêng thành” này đã chẳng có trong thơ Nguyễn Du. Trước biến cố của gia đình, nàng biết chịu đựng và hi sinh khi quyết đính bán mình chuộc cha. Mặc dù đau đớn vô cùng, Kiều vẫn phải rời xa gia đình, từ bỏ mối tình đầu đép đẽ và trong sáng với Kim Trọng để trở thành món hàng mua bán với gã con buôn đê tiện Mã Giám Sinh. Khi mụ mối đưa người viễn khách họ Mã tới để hỏi Kiều về làm vợ thì cuộc gặp gỡ ban đầu đã diễn ra trong đau đớn tuyệt vọng. Mã Giám Sinh xuất hiện trong buổi đến xem mặt như một kẻ bất nhân, đê tiện nhất mà chỉ ngay đêm hôm đó Kiều đã nhận xét với mẹ mình rất đúng về hắn: Khác màu kẻ quỷ người thanh Chẳng hay con lại mắc tay bợm già. Khó có thể hình dung ra cuộc gặp mặt nào não nề, đớn đau hơn thế! Nỗi mình thêm tức nỗi nhà Thềm hoa một bước lệ hoa mấy hàng. Nước mắt của nàng thấm đẫm cả trang giấy, mỗi bước đi là mỗi bước xót đau. Những giọt nước mắt của tan nát, khổ đau làm quặn thắt lòng người đọc, khiên ai cũng thương thay cho thân phận nàng Kiều. Bước vào phòng khách với vẻ dè dặt, tủi hổ của người con gái khuê các: Ngại ngùng dợn gió e sương Ngừng hoa bóng thẹn trông gương mặt dày. Hình ảnh thẹn thùng của nàng là nỗi xấu hổ của người con gái mới lớn không may rơi vào hoàn cảnh trớ trêu lại vừa là sự hổ thẹn cho thân phận bất hạnh của mình. Trước nỗi đau đớn của Kiều, Mã Giám Sinh không một chút mảy may thương cảm mà còn xem nàng như xem một món hàng cần mua ở chợ: Mối càng vén tóc bắt tay Nét buồn như cúc điệu gầy như mai. Xem xét mọi vẻ chứa đủ, hắn còn thử tài của Kiều theo kiểu của kẻ có tiền muốn mua hàng hoá xứng đáng với đồng tiền sẽ bỏ ra: Ép cung cầm nguyệt thử bài quạt thơ. Người thiếu nữ “sắc đành đòi một tài đành hoạ hai” được tên lái buôn họ Mã “đắn đo” mãi để “cân sắc cân tài”: ước lượng để sao mua được thật rẻ “món hàng” vô giá này. Chúng ta không thể không thương xót cho Kiều khi kẻ đê tiện “cò kè”, “thêm bớt” từng tí để ngã giá mua nàng với bốn trăm lượng… Kiều đau đớn thế nào khi nghĩ gã buôn thịt bán người ti tiện nhất thế gian này lại có thể làm chồng mình? Càng tan nát lòng hơn khi trong trái tim nàng in sâu hình bóng chàng Kim Trọng “vào trong phong nhã ra ngoài hào hoa”. Bắt đầu từ đây cuộc đời nàng bước ngoặt sang một trang khác, không còn êm đềm, ngọt ngào như trước nữa. (Đinh Thuỳ Linh, lớp 91, Trường THCS Trưng Nhị, Quận Hai Bà Trưng, Hà Nội) Nhận xét Bạn đã viết về Thúy Kiều trong đoạn trích với những hiểu biết chung về nhân vật trong cả tác phẩm. Đó là một cố gắng đáng biểu dương, về nhân vật Thuý Kiều trong đoạn trích, người viết đã nhấn mạnh sự đau khổ, ngượng ngùng khi phải tự mình bước ra như một món hàng để kẻ mua tha hồ “cân sắc, cân tài”. Nhất là khi trong lòng vẫn còn nặng tình với chàng trai Kim Trọng “vào trong phong nhã ra ngoài hào hoa”. Sau buổi ngã giá của Mã Giám Sinh, còn có bao nhiêu chuyện nữa xảy ra như nhờ. Chung công “khất từ” để Vương Ông được tha ; Vương Ông định tự tử, Mã Giám Sinh sang trao vàng “tờ hoa đã kí cân vàng mới trao”, rồi Kiều trao duyên cho Thuý Vân,..Vì vậy nếu viết “ngay đêm hôm đó” là không chính xác. Đúng ra là ngay sau đêm Mã Giám Sinh rước Kiều về trú phường, hôm sau nàng nói với mẹ: Xem gương lòng bấy nhiêu ngày – Thân con chang kẻo mắc tay bợm già và Khác màu kẻ quý người thanh -Ngẫm ra cho kĩ như hình con buôn.
Thinking about the character Thuy Kieu in the excerpt "Ma Giam Sinh buy Kieu" by Nguyen Du - Literature 9 Instruct Thinking about the character Thuy Kieu Topic: Thinking about the character Thuy Kieu in the excerpt Ma Giam Sinh mua Kieu by Nguyen Du. 1. Requirements – Write an essay about the character of the poem in an excerpt. – The issue that needs to be discussed (analyzed, felt) is the character Thuy Kieu in the excerpt Ma Giam Sinh buys Kieu. – It is necessary to analyze the perception of Thuy Kieu's attitude and situation when she had to voluntarily turn into a commodity. – Feelings and analyzes must be placed in relation to the characters in the entire work. 2. Suggestions – Read the excerpt carefully, especially the sentences about Kieu. – Need to read articles by critical researchers about the excerpt and about the character Thuy Kieu. – Kieu's situation (to let buyers see her face and test her skills). – Her attitude: shy, miserable. – Her actions: quietly, not saying a word. – Combine argument with expression. 3. Make an outline (brief outline) a. Introduction: Introducing the character Thuy Kieu in the excerpt. b. Body of the article – Analyzing Thuy Kieu's attitude of "my anger adds to my family's anger" and "one step on a flower shelf brings tears to several rows of flowers". – Attitude "shy and afraid of the wind and frost". – Silence lets Ma Giam Sinh "weigh his beauty and fortune". c. Conclusion: Emphasizes the pain of a girl who sacrifices love and becomes a commodity for human traffickers. 4. Illustrative exercise Nguyen Du is honored not simply for his talent but for his compassion for lives of torture and suffering. The writer's small heart beats with the rhythm of the working masses, so that each day he lives, each scene he sees makes the poet "more heartbroken". But no matter what era or situation, the most miserable of those who suffer are still women. The genius's kindness helped him deeply understand the eternal misfortune of women under the corrupt feudal regime, so that he could exclaim with sadness and lament in his poetry: Word that silver is also a common destiny. Thuy Kieu is one of the characters with such a fate. In his Tale of Kieu, she embodies the typical lives of the "unlucky beauty" of the ancient feudal regime. That is vividly shown through the excerpt from Ma Giam Sinh buying Kieu. Originally born into a good middle-class family, living in a "peaceful and curtained" environment, Thuy Kieu and Thuy Van are both stunningly beautiful and innocent. One spring afternoon while going to visit the grave, she had two fateful encounters. One is Dam Tien's tragic fate as if silently foreshadowing Kieu's future, the next meeting is passion and happiness with the most talented Kim Trong. If it weren't for "any accident", this girl's life would not be in Nguyen Du's poetry. Faced with family events, she knew how to endure and sacrifice when she decided to sell herself to redeem her father. Despite the immense pain, Kieu still had to leave her family, give up her beautiful and pure first love with Kim Trong to become a commodity with the despicable businessman Ma Giam Sinh. When the matchmaker brought a passenger named Ma to ask Kieu to become his wife, the initial meeting took place in pain and despair. Ma Giam Sinh appeared at the meeting as the most inhumane and despicable person, but just that night Kieu commented very accurately on him to her mother: Different color from the demon to the bar I didn't know that I would fall into the hands of an old trickster. It is difficult to imagine a more painful and painful meeting than that! My sadness makes me angry at home Flower shelf Flower charter a few steps up. Her tears soaked the page, every step was painful. The tears of heartbreak and suffering make the reader's heart ache, making everyone feel sorry for Kieu's fate. Entering the living room with the reserved, embarrassed look of a rich girl: Embarrassed by the wind and mist Stop feeling embarrassed looking at your thick face. Her shy image is both the shame of a teenage girl who unfortunately fell into an ironic situation and also the shame of her unfortunate fate. Faced with Kieu's pain, Ma Giam Sinh did not have the slightest bit of sympathy, but also looked at her like an item to be bought at the market: Termites pulled back their hair and shook hands Sad as a daisy, thin as apricot. All things considered, he also tested Kieu's talent in the manner of someone with money who wants to buy goods worthy of the money he will spend: Forced to hold the moon and try the fan poem. The young woman, "if you have good looks, you can only ask for money, you can't get two" was "considered" by the merchant named Ma forever to "weigh her beauty against her talent": estimating how to buy this priceless "item" very cheaply. We can't help but feel sorry for Kieu when the despicable person "haggles" and "adds and subtracts" little by little to negotiate the price to buy her for four hundred taels... How painful is Kieu to think of the most despicable meat and human trafficker in the world? Can this time be my husband? It's even more heartbreaking when the image of Kim Trong is imprinted in her heart, "elegant on the inside, gallant on the outside". From here, her life turned to another page, no longer as peaceful and sweet as before. (Dinh Thuy Linh, class 91, Trung Nhi Secondary School, Hai Ba Trung District, Hanoi) Comment You wrote about Thuy Kieu in the excerpt with general understanding of the character throughout the work. It is a commendable effort. Regarding the character Thuy Kieu in the excerpt, the writer emphasized the pain and embarrassment of having to present herself as a commodity for the buyer to freely "weigh her beauty and talent." ”. Especially when my heart is still heavy with love for the guy Kim Trong, "elegant on the inside, gallant on the outside". After Ma Giam Sinh's auction, many more things happened as expected. Chung "begged for mercy" so that Vuong Ong could be spared; Vuong Ong intended to commit suicide, Ma Giam Sinh came to give gold, "a signed flower note, and then gave it to Thuy Van". In fact, right after the night Ma Giam Sinh took Kieu back to the ward, the next day she told her mother: Look at the mirror of your heart for so many days - Your body is different so you don't get caught in the hands of old tricksters and Different colors from noble people - Think carefully like merchant figure.
Suy nghĩ về những chuyển biến mới trong tình cảm của người nông dân VN thời kháng chiến chống Pháp qua truyện ngắn Làng của Kim Lân (bài 2). Hướng dẫn Những chuyển biến mới trong tình cảm của người nông dân VN thời kháng chiến chống Pháp qua truyện ngắn Làng của Kim Lân Mở bài: Kim Lân là một trong số ít những nhà văn viết ít mà thành công lớn. Văn ông nhỏ nhẻ, chậm rãi, hóm hỉnh mà đằm thắm. Trong cả hai giai đoạn sáng tác – trước và sau cách mạng – giai đoạn nào Kim Lân cũng có những tác phẩm hay. Là một cây bút truyện ngắn vững vàng, ông đã viết về cuộc sống và con người ở nông thôn bằng tình cảm, tâm hồn của một người vốn là con đẻ của đồng ruộng. Truyện ngắn Làng có lẽ là tác phẩm nổi bậc nhất của Kim Lân và của cả nền văn học Việt Nam trước cách mạng 1945. Với ngòi bút chân thành, cái nhìn hiền lành mà sâu sắc, Kim Lân đã diễn tả những chuyển biến mới trong tình cảm của người nông dân Việt Nam thời kháng chiến chống Pháp qua nhân vật ông Hai – một lão nông hết mực yêu cái làng của mình. Thân bài: Có thể nói thời kì đầu kháng chiến chống Pháp, cách mạng gặp rất nhiều khó khăn. Phần bởi thiếu thốn nhân lực, vật lực, bị quân Pháp khủng bố mạnh, phần bởi người dân chưa thực sự ngã về phía cách mạng. Bác Hồ hiểu rõ, muốn thắng kẻ thù phải vận động được sức mạnh toàn dân tộc, tạo nên một cuộc bão táp cách mạng, quét sạch kẻ thù ra khỏi đất nước. Năm 1948, truyện ngắng Làng ra đời thật đúng thời điểm. Lúc này, người nông dân đã dần tin tưởng và ủng hộ cách mạng. Sự diễn biến này diễn ra từ từ nhưng rất chắc chắn. Kim Lân đã nhìn thấy điều đó. Nó rất cần thiết cho một cuộc vận động toàn diện trên mặt trận yêu nước, mặt trận kháng chiến. Nhưng ông muốn diễn tả sự giác ngộ ấy một cách tự nhiên nhất, không gượng ép, không mang biểu dương hay ca ngợi theo kiểu khẩu hiệu. Bởi thế, nhân vật ông Hai ra đời là kết quả của sự cân nhắc rất kĩ lưỡng của nhà văn. Ông Hai là một nông dân suốt cuộc đời sống ở làng Chợ Dầu, gắn bó máu thịt với từng con đường, từng nếp nhà, thửa ruộng, từng ngọn cỏ, cành cây và biết bao người ruột thịt, xóm giềng, tổ tiên và họ hàng gần xa. Quê hương trở thành một phần máu thịt của ông. Và khi chết đi, ông cũng muốn được nằm trên mảnh đất yêu thương này. Người Việt Nam ta là thế, họ luôn nghĩ “cây có cội, nước có nguồn”, quê hương chính là cội nguồn không bao giờ được đánh mất. Thế nên, khi được lệnh phải đi tản cư, ông Hai lưỡng lự, lúc đầu ông quyết không đi. Cũng thật dễ hiểu cho ông Hai, bằng tuổi này rồi, sống được bao lâu nữa, giờ ra đi biết có trở về được không? Còn cái làng này ông yêu nó thế, giờ ra đi rồi, ông như mất đi nửa cuộc đời. Ẩn sau cái tình yêu làng là thói quen nghìn đời của người nông dân sống bám đất bám làng, thủy chung với quê hương nguồn cội. Lưu luyến, nấn ná vậy chớ gia đình ông Hai cũng đi. Chưa biết rồi sẽ ra sao nhưng vì cách mạng, vì kháng chiến nên phải cùng mọi người lên vùng đất mới. Đó là cái tài tình của nhà văn. Bởi ông muốn nói rằng, sự giác ngộ của người nông dân là hoàn toàn tự nguyện; từ tình yêu quê hương mà lớn thành tình yêu đất nước; từ thái độ căm ghét kẻ thù, căm ghét kẻ phản bội mà bùng nổ khát vọng chiến đấu, một lòng trung thành với cách mạng, trung thành với lãnh tụ Hồ Chí Minh. Để làm sáng bừng tư tưởng của truyện, Kim Lân đã khéo léo để cho ông Hai tự đấu tranh. Ở nơi tản cư, ông Hai nhớ làng Chợ Dầu tha thiết. Ban ngày, lo bận việc sản xuất, ổn định cuộc sống, buổi tối ông Hai thường sang hàng xóm giãi bày nỗi nhớ của mình. Ông không ngớt lời khoe những cái đẹp, điều hay ở quê hương mình. Làng Chợ Dầu quê ông đẹp lắm, đường là phong quang sạch sẽ, cái cổng làng rộng như cổng thanh… Ông khoe cả cái “sinh phần” của viên tổng đốc to lớn và oai nghiêm lắm. Đặc biệt là ông Hai khoái nhất khoe và kể nhiều nhất là những ngày đầu cách mạng. Quê hương được giải phòng, thoát khỏi ách cường hào phong kiến và lũ tay sai thực dân. Dân làng ông bắt đầu cuộc sống mới. Đêm đêm rậm rịch tiếng bước chân của đoàn du kích tập quân sự, sáng, chiều râm ran tiếng trẻ em học bài… lại cả những tiếng hát của thanh niên ngân vang trong những buổi cả làng bàn việc nước, việc dân… Nghe những chuyện ấy, mọi người đều thông cảm với lòng nhớ quê da diết của ông. Đó là một người yêu quê hương tha thiết bằng một tình cảm tự nhiên, hồn nhiên. Tình cảm đó bắt nguồn từ nững kỉ niệm trong cuộc sống hằng ngày, từ những sự vật, con người gắn bó hàng ngày … Tình cảm đó thuần phác và trong sáng biết bao. Tưởng đâu, đó sẽ là niềm tự hào mãi mãi cho đến khi ông rời thế gian này. Đùng một cái, ông hay tin làng Chợ Dầu theo giặc. Ông hai “cổ nghẹn đắng lại, da mặt tê rân rân”. Trước hết, là sự xót xa của ông về làng mình, sự phản bội của nơi chôn rau cắt rốn của mình và nỗi tủi nhục tột cùng trào lên trong ông. Tình huống truyện đặt ra cho nhân vật những lựa chọn hết sức khó khăn. Liệu ông Hai có còn dám yêu cái làng của mình nữa không? Không yêu làng thì ông sẽ yêu cái gì? Con người luôn cần phải có một niềm tin yêu để sống, ông không thể bỏ rơi tinh thần của mình. Ông lão nghĩ tới việc trở về làng. Song ý nghĩ đó ông gạt phắt đi. Trong sự tuyệt vọng, đau khổ này, lối thoát về làng Chợ Dầu loé lên như một tia hi vọng rồi lại tắt ngấm. Trong ông tình yêu nước mạnh hơn, thiêng liêng hơn: không vì làng mà bỏ kháng chiến. Giữa sự giằng co trong tâm hồn, ông Hai đã thốt lên đầy đau đớn song đầy quyết tâm: “Làng thì yêu thật đấy, nhưng làng theo Tây thì phải thù.. Anh em đồng chí biết cho bố con ông. Cụ Hồ trên đầu trên cổ xét soi cho bố con ông, cái lòng bố con ông là như thế đấy, có bao giờ dám đơn sai. Chết thì bao giờ dám đơn sai”. Tình quê và lòng yêu nước của những người nông dân ấy rất sâu nặng và thiêng liêng biết bao. Ông hai đã trải qua những buồn vui, đau khổ, những tự hào, chua chát để gắn kết giữa tình quê hương và tình yêu tổ quốc. Thế đấy, họ đã ngã về với kháng chiến khi đứng trong lựa chọn sống còn bằng tình cảm thiêng nhất, trong sáng nhất. Kim Lân đã miêu tả sự chuyển biến ấy rất chân thực và hết sức tự nhiên. Thủy chung với quê hương là tình cảm tốt đẹp nhưng tình yêu đất nước còn lớn hơn. Có thể nói đó là một thủ thách lớn đối với nhân vật ông Hai và cả nhà văn Kim Lân. Đoạn tuyệt với cái mình từng yêu thương nhất, quý trọng nhất, ngày đêm gìn giữ như một báu vật thật là khó khăn. Thế mới thấy, tình yêu cách mạng, yêu kháng chiến, yêu nước của người nông dân mới to lớn, mới mạnh mẽ trở thành tình cảm thiêng liêng và duy nhất ngay lúc này. Họ thức nhận được rằng, không có nỗi nhục nào lớn hơn nỗi nhục mất nước và khi đất nước còn bị xâm lăng thì cái làng của họ cũng đâu còn. Từ đó, họ đứng hẳn về phía cách mạng, tin tưởng và ủng hộ cách mạng, góp sức chung cho sự nghiệp kháng chiến giải phóng đất nước. Kim Lân đã tỉ mỉ tạc khắc niềm tin ấy bằng sự trân trọng sâu sắc. Phải chăng, Kim Lân đã quá hiểu cái tâm lí của người nhà quê, họ sẽ không chịu thay đổi, họ bảo thủ với lối sống cũ nếu không cho họ có dịp trải nghiệm nỗi đau thương, mất mát, sự ô nhục và tự hào. Ở ông Hai, đã có một sự thay đổi tích cực và được khẳng định mạnh mẽ. Dẫu nhà của ông bị cháy rụi mà ông vân vui cười và tự hào vì nhà mình bị giặc đốt. Nghĩa là ông đã đóng góp vào sự nghiệp kháng chiến một phần tài sản và công sức trong sự hi sinh lớn của dân tộc. Ông Hai chỉ biết rằng lúc này ông làm kháng chiến và ông lão bây giờ có thể tự hào, hãnh diện ngồi kể về cái làng Chợ Dầu kháng chiến của mình. Từ khi có cách mạng, cuộc đời người nông dân Việt Nam rẽ sang một bước ngoặt mới tươi sáng hơn. Họ nô nức, háo hức hoà chung vào phong trào cách mạng cả nước, họ hăng hái tham gia kháng chiến, cầm súng bảo vệ quê hương. Cách mạng trở thành một phần máu thịt của người nông dân, có những người như ông hai day dứt, tủi hổ, khổ sợ khi mình bị hiểu lầm là không trung thành với cách mạng song vẫn không bỏ cách mạng. Đó là lòng trung thành, là tình cảm sâu sắc, bền chặt mà người nông dân dành cho cách mạng. Cách mạng mang đến cho họ cuộc đời mới, họ phải bảo vệ lấy hạnh phúc đó của mình. Vẻ đẹp tâm hồn của ông hai làng Chợ Dầu tiêu biểu cho những người nông dân Việt Nam tuy trình độ văn hoá thấp nhưng đã có ý thức giác ngộ cao, tha thiết yêu quê hương, Tổ quốc. Sự mở rộng và thống nhất tình yêu quê hương trong tình yêu đất nước là nét mới trong nhận thức và tình cảm của quần chúng cách mạng mà vănhọc thời kháng chiến chống pháp đã trú trọng làm nổi bật. Truyện ngắn làng của Kim Lân là một trong những thành công đáng quý ấy. Kết bài: Không xung phong, không cầm súng, không ra trận, nhưng Kim Lân lại chiến đấu bằng ngòi bút hết sức âm thầm mà quyết liệt. Có thể nói, qua nhân vật ông Hai phản phất hình bóng của Kim Lân trong đó. Cũng như ông Hai, Kim Lân yêu làng, yêu nước, yêu cách mạng lắm. Từ nhận thức và tình cảm của bản thân, ông tìm cách chuyển tải nó vào văn học. Nhân vật ông Hai là kết tinh sâu sắc cái tài, cái tình của nhà văn Kim Lân đối với cuộc đời, đối với đất nước.
Suy nghĩ về những chuyển biến mới trong tình cảm của người nông dân VN thời kháng chiến chống Pháp qua truyện ngắn Làng của Kim Lân (bài 2). Hướng dẫn Những chuyển biến mới trong tình cảm của người nông dân VN thời kháng chiến chống Pháp qua truyện ngắn Làng của Kim Lân Mở bài: Kim Lân là một trong số ít những nhà văn viết ít mà thành công lớn. Văn ông nhỏ nhẻ, chậm rãi, hóm hỉnh mà đằm thắm. Trong cả hai giai đoạn sáng tác – trước và sau cách mạng – giai đoạn nào Kim Lân cũng có những tác phẩm hay. Là một cây bút truyện ngắn vững vàng, ông đã viết về cuộc sống và con người ở nông thôn bằng tình cảm, tâm hồn của một người vốn là con đẻ của đồng ruộng. Truyện ngắn Làng có lẽ là tác phẩm nổi bậc nhất của Kim Lân và của cả nền văn học Việt Nam trước cách mạng 1945. Với ngòi bút chân thành, cái nhìn hiền lành mà sâu sắc, Kim Lân đã diễn tả những chuyển biến mới trong tình cảm của người nông dân Việt Nam thời kháng chiến chống Pháp qua nhân vật ông Hai – một lão nông hết mực yêu cái làng của mình. Thân bài: Có thể nói thời kì đầu kháng chiến chống Pháp, cách mạng gặp rất nhiều khó khăn. Phần bởi thiếu thốn nhân lực, vật lực, bị quân Pháp khủng bố mạnh, phần bởi người dân chưa thực sự ngã về phía cách mạng. Bác Hồ hiểu rõ, muốn thắng kẻ thù phải vận động được sức mạnh toàn dân tộc, tạo nên một cuộc bão táp cách mạng, quét sạch kẻ thù ra khỏi đất nước. Năm 1948, truyện ngắng Làng ra đời thật đúng thời điểm. Lúc này, người nông dân đã dần tin tưởng và ủng hộ cách mạng. Sự diễn biến này diễn ra từ từ nhưng rất chắc chắn. Kim Lân đã nhìn thấy điều đó. Nó rất cần thiết cho một cuộc vận động toàn diện trên mặt trận yêu nước, mặt trận kháng chiến. Nhưng ông muốn diễn tả sự giác ngộ ấy một cách tự nhiên nhất, không gượng ép, không mang biểu dương hay ca ngợi theo kiểu khẩu hiệu. Bởi thế, nhân vật ông Hai ra đời là kết quả của sự cân nhắc rất kĩ lưỡng của nhà văn. Ông Hai là một nông dân suốt cuộc đời sống ở làng Chợ Dầu, gắn bó máu thịt với từng con đường, từng nếp nhà, thửa ruộng, từng ngọn cỏ, cành cây và biết bao người ruột thịt, xóm giềng, tổ tiên và họ hàng gần xa. Quê hương trở thành một phần máu thịt của ông. Và khi chết đi, ông cũng muốn được nằm trên mảnh đất yêu thương này. Người Việt Nam ta là thế, họ luôn nghĩ “cây có cội, nước có nguồn”, quê hương chính là cội nguồn không bao giờ được đánh mất. Thế nên, khi được lệnh phải đi tản cư, ông Hai lưỡng lự, lúc đầu ông quyết không đi. Cũng thật dễ hiểu cho ông Hai, bằng tuổi này rồi, sống được bao lâu nữa, giờ ra đi biết có trở về được không? Còn cái làng này ông yêu nó thế, giờ ra đi rồi, ông như mất đi nửa cuộc đời. Ẩn sau cái tình yêu làng là thói quen nghìn đời của người nông dân sống bám đất bám làng, thủy chung với quê hương nguồn cội. Lưu luyến, nấn ná vậy chớ gia đình ông Hai cũng đi. Chưa biết rồi sẽ ra sao nhưng vì cách mạng, vì kháng chiến nên phải cùng mọi người lên vùng đất mới. Đó là cái tài tình của nhà văn. Bởi ông muốn nói rằng, sự giác ngộ của người nông dân là hoàn toàn tự nguyện; từ tình yêu quê hương mà lớn thành tình yêu đất nước; từ thái độ căm ghét kẻ thù, căm ghét kẻ phản bội mà bùng nổ khát vọng chiến đấu, một lòng trung thành với cách mạng, trung thành với lãnh tụ Hồ Chí Minh. Để làm sáng bừng tư tưởng của truyện, Kim Lân đã khéo léo để cho ông Hai tự đấu tranh. Ở nơi tản cư, ông Hai nhớ làng Chợ Dầu tha thiết. Ban ngày, lo bận việc sản xuất, ổn định cuộc sống, buổi tối ông Hai thường sang hàng xóm giãi bày nỗi nhớ của mình. Ông không ngớt lời khoe những cái đẹp, điều hay ở quê hương mình. Làng Chợ Dầu quê ông đẹp lắm, đường là phong quang sạch sẽ, cái cổng làng rộng như cổng thanh… Ông khoe cả cái “sinh phần” của viên tổng đốc to lớn và oai nghiêm lắm. Đặc biệt là ông Hai khoái nhất khoe và kể nhiều nhất là những ngày đầu cách mạng. Quê hương được giải phòng, thoát khỏi ách cường hào phong kiến và lũ tay sai thực dân. Dân làng ông bắt đầu cuộc sống mới. Đêm đêm rậm rịch tiếng bước chân của đoàn du kích tập quân sự, sáng, chiều râm ran tiếng trẻ em học bài… lại cả những tiếng hát của thanh niên ngân vang trong những buổi cả làng bàn việc nước, việc dân… Nghe những chuyện ấy, mọi người đều thông cảm với lòng nhớ quê da diết của ông. Đó là một người yêu quê hương tha thiết bằng một tình cảm tự nhiên, hồn nhiên. Tình cảm đó bắt nguồn từ nững kỉ niệm trong cuộc sống hằng ngày, từ những sự vật, con người gắn bó hàng ngày … Tình cảm đó thuần phác và trong sáng biết bao. Tưởng đâu, đó sẽ là niềm tự hào mãi mãi cho đến khi ông rời thế gian này. Đùng một cái, ông hay tin làng Chợ Dầu theo giặc. Ông hai “cổ nghẹn đắng lại, da mặt tê rân rân”. Trước hết, là sự xót xa của ông về làng mình, sự phản bội của nơi chôn rau cắt rốn của mình và nỗi tủi nhục tột cùng trào lên trong ông. Tình huống truyện đặt ra cho nhân vật những lựa chọn hết sức khó khăn. Liệu ông Hai có còn dám yêu cái làng của mình nữa không? Không yêu làng thì ông sẽ yêu cái gì? Con người luôn cần phải có một niềm tin yêu để sống, ông không thể bỏ rơi tinh thần của mình. Ông lão nghĩ tới việc trở về làng. Song ý nghĩ đó ông gạt phắt đi. Trong sự tuyệt vọng, đau khổ này, lối thoát về làng Chợ Dầu loé lên như một tia hi vọng rồi lại tắt ngấm. Trong ông tình yêu nước mạnh hơn, thiêng liêng hơn: không vì làng mà bỏ kháng chiến. Giữa sự giằng co trong tâm hồn, ông Hai đã thốt lên đầy đau đớn song đầy quyết tâm: “Làng thì yêu thật đấy, nhưng làng theo Tây thì phải thù.. Anh em đồng chí biết cho bố con ông. Cụ Hồ trên đầu trên cổ xét soi cho bố con ông, cái lòng bố con ông là như thế đấy, có bao giờ dám đơn sai. Chết thì bao giờ dám đơn sai”. Tình quê và lòng yêu nước của những người nông dân ấy rất sâu nặng và thiêng liêng biết bao. Ông hai đã trải qua những buồn vui, đau khổ, những tự hào, chua chát để gắn kết giữa tình quê hương và tình yêu tổ quốc. Thế đấy, họ đã ngã về với kháng chiến khi đứng trong lựa chọn sống còn bằng tình cảm thiêng nhất, trong sáng nhất. Kim Lân đã miêu tả sự chuyển biến ấy rất chân thực và hết sức tự nhiên. Thủy chung với quê hương là tình cảm tốt đẹp nhưng tình yêu đất nước còn lớn hơn. Có thể nói đó là một thủ thách lớn đối với nhân vật ông Hai và cả nhà văn Kim Lân. Đoạn tuyệt với cái mình từng yêu thương nhất, quý trọng nhất, ngày đêm gìn giữ như một báu vật thật là khó khăn. Thế mới thấy, tình yêu cách mạng, yêu kháng chiến, yêu nước của người nông dân mới to lớn, mới mạnh mẽ trở thành tình cảm thiêng liêng và duy nhất ngay lúc này. Họ thức nhận được rằng, không có nỗi nhục nào lớn hơn nỗi nhục mất nước và khi đất nước còn bị xâm lăng thì cái làng của họ cũng đâu còn. Từ đó, họ đứng hẳn về phía cách mạng, tin tưởng và ủng hộ cách mạng, góp sức chung cho sự nghiệp kháng chiến giải phóng đất nước. Kim Lân đã tỉ mỉ tạc khắc niềm tin ấy bằng sự trân trọng sâu sắc. Phải chăng, Kim Lân đã quá hiểu cái tâm lí của người nhà quê, họ sẽ không chịu thay đổi, họ bảo thủ với lối sống cũ nếu không cho họ có dịp trải nghiệm nỗi đau thương, mất mát, sự ô nhục và tự hào. Ở ông Hai, đã có một sự thay đổi tích cực và được khẳng định mạnh mẽ. Dẫu nhà của ông bị cháy rụi mà ông vân vui cười và tự hào vì nhà mình bị giặc đốt. Nghĩa là ông đã đóng góp vào sự nghiệp kháng chiến một phần tài sản và công sức trong sự hi sinh lớn của dân tộc. Ông Hai chỉ biết rằng lúc này ông làm kháng chiến và ông lão bây giờ có thể tự hào, hãnh diện ngồi kể về cái làng Chợ Dầu kháng chiến của mình. Từ khi có cách mạng, cuộc đời người nông dân Việt Nam rẽ sang một bước ngoặt mới tươi sáng hơn. Họ nô nức, háo hức hoà chung vào phong trào cách mạng cả nước, họ hăng hái tham gia kháng chiến, cầm súng bảo vệ quê hương. Cách mạng trở thành một phần máu thịt của người nông dân, có những người như ông hai day dứt, tủi hổ, khổ sợ khi mình bị hiểu lầm là không trung thành với cách mạng song vẫn không bỏ cách mạng. Đó là lòng trung thành, là tình cảm sâu sắc, bền chặt mà người nông dân dành cho cách mạng. Cách mạng mang đến cho họ cuộc đời mới, họ phải bảo vệ lấy hạnh phúc đó của mình. Vẻ đẹp tâm hồn của ông hai làng Chợ Dầu tiêu biểu cho những người nông dân Việt Nam tuy trình độ văn hoá thấp nhưng đã có ý thức giác ngộ cao, tha thiết yêu quê hương, Tổ quốc. Sự mở rộng và thống nhất tình yêu quê hương trong tình yêu đất nước là nét mới trong nhận thức và tình cảm của quần chúng cách mạng mà vănhọc thời kháng chiến chống pháp đã trú trọng làm nổi bật. Truyện ngắn làng của Kim Lân là một trong những thành công đáng quý ấy. Kết bài: Không xung phong, không cầm súng, không ra trận, nhưng Kim Lân lại chiến đấu bằng ngòi bút hết sức âm thầm mà quyết liệt. Có thể nói, qua nhân vật ông Hai phản phất hình bóng của Kim Lân trong đó. Cũng như ông Hai, Kim Lân yêu làng, yêu nước, yêu cách mạng lắm. Từ nhận thức và tình cảm của bản thân, ông tìm cách chuyển tải nó vào văn học. Nhân vật ông Hai là kết tinh sâu sắc cái tài, cái tình của nhà văn Kim Lân đối với cuộc đời, đối với đất nước.
Suy nghĩ về những tấm gương vượt lên trên số phận để thành công trong cuộc sống Hướng dẫn Mở bài: Cuộc sống xung quanh ta có biết bao nhiêu con người, sự việc đáng học tập. Những tấm gương của Trạng nguyên Mạc Đĩnh Chi, Nguyễn Hiền, Lê Vũ Hoàn,… là những người đã vượt lên số phận, chiến thắng số phận để lại cho ta nhiều cảm xúc. Họ đã cho ta thấy được tinh thần vượt khó, ý chí kiên trì, bền bỉ là một trong những bí quyết giúp ta thành công trong cuộc sống. Thân bài: Vậy thế nào là số phận? Số phận là phần họa phúc, sướng khổ dành riêng cho việc đời của mỗi người đã được định từ trước( theo mê tín). Và ” những con người không chịu thua số phận ” là gì? Là những con người không chấp nhận mình là người tàn phế, vô dụng, không đóng góp gì cho xã hội. Họ suy nghĩ để tìm một bộ phận thân thể khác còn lại để thay thế cho bộ phận thân thể đã mất đi, hay là vượt lên số phận nghèo khó để đạt được ước mơ của mình. Họ rèn luyện trí óc, tâm hồn ngày đêm, không quản mệt mỏi, khiến cho ý chí của họ còn hơn con người thường của chúng ta, giúp họ có thể làm được những điều phi thường hơn ta tưởng. Họ tạo ra những tác phẩm, làm việc bằng cả tâm hồn và trái tim của họ, nghị lực đó, sức sáng tạo đó đáng để ta trân trọng. Gần đây, Lê Vũ Hoàng là cậu học sinh nghèo ham học xứ Quảng Bình, đã vinh quang giành được vòng nguyệt quế trong cuộc thi ” Đường lên đỉnh Olympia”. Hoàng có hoàn cảnh rất khó khăn: mẹ bị bệnh nặng, nhà lại quá nghèo nên ngoài giờ học Hoàng phải làn rất nhiều việc, từ việc đồng áng đến nuôi lợn, gà,… cậu đều phải làm hết để mưu sinh. Nhờ thông minh chăm chỉ, Hoàng chẳng những học rất giỏi mà còn tích lũy được kinh nghiệm, kiến thức của đời sống xã hội. Cậu học trò hiếu học, hiếu thảo ấy thực sự đã trở thành niềm tự hào của gia đình, thầy cô và xã hội. Đó là những tấm gương sáng cho ta học hỏi, cho ta noi theo. Bản thân họ là những tấm gương sáng ngời về nghị lực, vượt lên số phận. Từ những tấm gương vượt khó trên, em thấy so với họ, em đã quá may mắn và sung sướng. Có cơ thể khỏe mạnh, lạnh lặn, sống trong một đất nước hòa bình, kinh tế phát triển, gia đình hạnh phúc. Họ thật lòng yêu đời, yêu cuộc sống và nghị lực phi thường của họ. Em nghĩ nếu chúng ta kiên trì, sáng suốt được như họ, chúng ta có thể làm được nhiều việc hơn thế. Kết bài: Những con người không chịu thua số phận ấy là những tấm gương quý báu, đáng để chúng ta kính trọng, học hỏi và làm theo. Bằng nghị lực của mình, họ tự tạo ra cuộc sống tươi đẹp cho chính mình. Họ đã chứng minh rằng nếu con người có đủ niềm tin, bất kì điều kì diệu nào cũng có thể làm có. Bởi thế, sống có ý chí, quyết tâm, có tinh thần vượt khó là phẩm chất rất cần thiết cho mỗi người chúng ta trong cuộc sống.
Think about examples of overcoming fate to succeed in life Instruct Opening: There are so many people and things in life around us that are worth learning. The examples of Poinsettias Mac Dinh Chi, Nguyen Hien, Le Vu Hoan,... are people who have overcome fate and conquered fate, leaving us with many emotions. They have shown us that the spirit of overcoming difficulties, the will to persevere, and perseverance are one of the secrets to helping us succeed in life. Body of the article: So what is fate? Fate is the portion of misfortune, happiness and suffering reserved for each person's life that has been predetermined (according to superstition). And what are "people who do not give in to fate"? They are people who do not accept that they are disabled, useless, and do not contribute anything to society. They think about finding another remaining body part to replace the lost body part, or overcoming the fate of poverty to achieve their dreams. They train their minds and souls day and night, regardless of fatigue, making their will stronger than our ordinary people, helping them to do more extraordinary things than we think. They create works, work with all their soul and heart, that energy, that creativity is worthy of our respect. Recently, Le Vu Hoang, a poor, studious student from Quang Binh, gloriously won the laurel wreath in the "Road to Olympia" contest. Hoang has a very difficult situation: his mother is seriously ill, and his family is very poor, so outside of school, Hoang has to do a lot of work, from farming to raising pigs and chickens... he has to do everything to make a living. Thanks to his intelligence and hard work, Hoang not only studied very well but also accumulated experience and knowledge of social life. That studious and filial student has truly become the pride of his family, teachers and society. Those are bright examples for us to learn from and for us to follow. They themselves are shining examples of determination and overcoming fate. From the above examples of overcoming difficulties, I see that compared to them, I am very lucky and happy. Have a healthy body, stay cold, live in a peaceful country, have a developed economy, and have a happy family. They truly love life, love life and their extraordinary energy. I think if we are as persistent and wise as them, we can do much more. End: Those people who do not give in to their fate are precious examples, worthy of our respect, learning and following. With their strength, they create a beautiful life for themselves. They have proven that if people have enough faith, any miracle is possible. Therefore, living with will, determination, and the spirit of overcoming difficulties are essential qualities for each of us in life.
Suy nghĩ về những yếu tố giúp con người thành công trong cuộc sống Hướng dẫn Dám thành công sẽ thành công Mở bài: Thật khó để nói chính xác khái niệm của thành công và càng khó hơn khi cố tìm hiểu như thế nào là thành công trong cuộc sống. Chúng ta đã nghe rất nhiều về từ “thành công”. Theo điểm nhìn khách quan thì “thành công” là lời tuyên bố vang dội về thành tích của con người – một đỉnh cao chiến thắng trong chuỗi hoạt động mang thành công cá nhân. Rõ ràng, một người được coi là thành công khi họ đạt được hoặc giành lấy được một giá trị nào đó trong cuộc sống. Nếu bạn muốn trở thành một trong số những người đạt được thành công thì trước tiên bạn phải hiểu được định nghĩa chính xác về “thành công” và những yếu tố giúp con người thành công. Thân bài: Thành công là gì? Nói một cách đơn giản nhất, thành công có nghĩa là đạt được mục đích đã đề ra trong công việc hoạc trong cuộc sống bằng một chuỗi các hoạt động tương tác vào công việc và con người. Thành công là gặt hái được kết quả, mục đích như dự định; là thực hiện được mục tiêu, lí tưởng của mình, biến kế hoạch, dự định thành kết quả cụ thể có giá trị về vật chất hoặc tinh thần. Người thành công là người như thế nào? Người thành công là người đạt được thành tựu lớn lao trong công việc và cuộc sống của mình, đem lại động lực phát triển xã hội. Người-có-giá-trị, trong một ý nghĩa nào đó ta đã có thể gọi là người-thành-công; còn người được xem là thành công về địa vị hay tiền bạc, trong một xã hội có lương tri trung bình thì chưa chắc đã là một người có giá trị. Điều đó còn tùy thuộc vào cách họ đi đến thành công có lương thiện không, có phù hợp với lợi ích của cộng đồng hay không… Tại sao sống là phải thành công? Ai cũng có nhu cầu làm việc thành công để khẳng định mình trong cuộc sống này. Dường như thành công là sự kiếm tìm mà hàng triệu người trên thế giới đều nỗ lực không ngừng để tìm kiếm! Đó không chỉ bởi để chứng minh năng lực của bản thân mà còn thỏa mãn khao khát chiến tháng vốn tự có trong mỗi con người. Lẽ tất nhiên là khi ta thành công, ta sẽ tự hào về những thành quả mình đã đạt được và đem lại một giá trị cho cuộc đời. Nhưng nếu ta thất bại, mọi vấn đề trở nên khó khăn hơn và khó đạt được niềm vui trong cuộc sống. Tuy nhiên, có nhiều người chạm đến đỉnh cao của thành công, tỏa sáng trong ánh hào quang rực rỡ nhưng cuộc sống của họ lại là những ngày dài của sự buồn thảm, cô đơn và không có tình yêu thương! Đơn giản vì họ không mang đến cho người bên cạnh những giá trị mà cuộc sống đề cao: hạnh phúc, tình yêu thương, sự nhẫn nại, khiêm nhường và lễ độ. Cuộc sống không chỉ biết tìm kiếm vinh quang và hạnh phúc cho bản thân mà còn phải mang lại nhiều giá trị hữu ích cho xã hội, góp phần thúc đẩy xã hội phát triển. Bill Gate không những đã tìm kiếm được mục tiêu và thành công trong cuộc đời mình mà còn để lại cho xã hội biết bao lợi ích về tri thức và tài sản. Albert Einstein trọn đời cống hiến cho học cũng chỉ vì sự tiến bộ của nhân loại. Những cống hiến của ông mãi mãi là một kì quan còn bản thân ông ngoài vinh quang không có một tài sản nào khác lớn lao. Einstein nói như trên là vì ông muốn dẫn dắt nền văn minh nhân loại đi đúng hướng. Có lẽ ông cũng đã quá rõ tâm lý chung của con người là muốn hưởng thụ hơn hy sinh, ham thành công hơn giá trị và chạy theo cái bề ngoài hào nhoáng của cuộc sống hơn là biết thưởng thức một cách sâu sắc đời sống tinh thần. Thành công luôn là khát vọng để con người tho đuổi.Người thành công luôn được yêu mến, kính trọng và tôn vinh không phải vì cái hào nhoáng bên ngoài mà vì đức hy sinh, lòng can đảm hay tính chuyên nghiệp trong công việc mà họ thể hiện hàng ngày. Làm sao để có thể gặt hái thành công? Hãy biết sống có giá trị trước khi muốn trở thành một người thành công. Nếu những việc bạn làm chỉ mang lại lợi ích cho bản thân trong một mối tương tác hạn hẹp, không mang lại lợi ích gì cho cuộc sống này thì đó chưa phải là sống thành công. Đó chỉ là hư danh, là cá nhân ích kỉ mà thôi. Để trở thành người thành công trước hết phải là người có nhiều lương tri, nghĩa là biết lẽ phải. Mọi hành động phải vì con người, cho con người, vì công bằng xã hội và sự tiến bọ của nhân loại. Người có lương tri tạo ra xã hội có nhiều lương tri. Xã hội có nhiều lương tri thì mọi sự rạch ròi, đúng sai phân biệt, thang bậc đạo đức được bảo đảm. Nhiệm vụ này do nền giáo dục đảm trách. Chỉ có giáo dục đúng hướng mới đưa cả xã hội, cả đất nước tiến lên phía trước một cách vững chắc. Bởi thế, hãy lo lắng bồi dưỡng nhân cách và nghị lực của bản thân trước khi tìm kiếm một thành công nào đó mà bạn mong muốn. Không phải ai cứ cố gắng làm việc là sẽ thành công. Thành công có được là nhờ ta nhận thức và nắm bắt rõ ràng các yếu tố giúp ta thành công và vận dụng nó một cách khoa học và hiệu quả. Yếu tố quan trọng khởi đầu đi đến thành công trong công việc đó là thời cơ. Thời cơ chính là hoàn cảnh thuận lợi (hoàn cảnh xã hội, gia đình và bè bạn giúp đỡ) dến với ta đúng lúc, kịp thời. Chớp lấy thời cơ để thành công là việc thường thấy của những người thành đạt. Một minh chứng rõ ràng và hết sức thuyết phục từ trong lịch sử kháng chiến của dân tộc. Đầu năm 1945, khi phát xít đầu hàng quân Đồng Minh, quân Pháp và Nhật ở Việt Nam lúng túng, chớp lấy thời cơ thuận lợi, lãnh tụ Hồ Chí Minh phát động phong trào nổi dậy giành chính quyền trên toàn quốc. Chỉ trong một thời gian ngắn, chính quyền đã về tay nhân dân. Muốn thành công trong cuộc sống chỉ nhờ vào thời cơ và may mắn là chưa đủ. Cần phải có cơ sở vật chất ban đầu đủ vững mạnh để thực hiện các kế hoạch bằng các hành động cụ thể. Có thể thấy, chúng ta không thể thành công bằng đôi bàn tay trắng. Vật chất giúp ta có sức mạnh điều hành và thúc đẩy công việc tiến lên phía trước, đi đến thành công. Có biết bao người đã gần đạt đến thành công nhưng cuối cùng phải chấp nhận thất bại chỉ vì yếu kém về vật chất, kinh tế. Chúng ta có thể nghĩ đến câu chuyện cuộc đời của Harland Sander, ông chủ món gà rán lừng danh Kentucky như một minh chứng đầy thuyết phục. Harland Sander có thể coi là người làm món gà rán ngon nhất nước Mỹ. Nhưng phải đến năm 65 tuổi, ông mới nhận ra điều đó. Một lí do để giải thích cho việc chậm trễ này là Harland Sander chưa bao giờ có nhiều tiền để nghĩ đến việc kinh doanh riêng. và khi có cơ hội nhìn nhận những thất bại trong cuộc đời mình ông mới sự tỉnh nhận ra cơ hội cuối cùng và chính nó đã làm thay đổi cuộc đời ông. Để thành công trong công việc và đời sống cũng cần có một trí tuệ vững mạnh, đủ sức nhìn ra cơ hội, thách thức và dũng cảm vượt qua để chiến thắng. Trí tuệ có thể là sự hiểu biết sâu rộng, có tầm nhìn chiến lược; có khả năng phán đoán, suy luận về hiện thực và điều kiện chủ quan, khách quan để có kế hoạch phù hợp với khả năng; có kĩ năng làm việc, làm việc có phương pháp, biết hoạch định và triển khai kế hoạch, có khả năng tổ chức công việc, biết đúc rút kinh nghiệm để làm tốt và điều chỉnh kế hoạch khi cần thiết. Để thuyết phục người khác và tin tưởng hợp tác, bản than phải có phẩm chất đạo đức tốt đẹp, thẳng thắn, trung thực, kiên trì, nhẫn nại, có tinh thần trách nhiệm cao mới tạo được niềm tin. Biết chia sẻ vinh quang với người khác, không bao giờ nhận hết thành tích về mình; có thái độ tích cực với cuộc sống, có kĩ năng giao tiếp tốt để nắm bắt cơ hội, để hợp tác chia sẻ trong thời đại toàn cầu hóa hiện nay. Biết dung người và tập hợp được chung quanh mình những người có năng lực và tinh thần trách nhiệm. Thế nhưng, không phải ai cũng đạt được thành công. Nếu ta đang thất bại, hãy xem đó chỉ là một bước đệm nghỉ để ta tiến xa hơn, cao hơn trong công việc. Khi ta đang thất bại, đừng bao giờ đổ thừa cho số phận bởi không có thất bại nào là mãi mãi, chỉ có những người không muốn vươn lên thành công mà thôi. Bí quyết thành công là hãy biết làm chủ bản thân, làm chủ năng lực, không ngừng học hỏi và sáng tạo, hăng say làm việc, quyết tâm cao độ đạt lấy thành công. Hợp tác với mọi người, làm việc có cộng sự, chia sẻ, lắng nghe và thấu hiểu, cảm thông và ủng hộ trong công việc là nền tảng sức mạnh để thành công. bạn sẽ không thể một mình làm nên sự nghiệp lớn, điều đó chỉ có thể là kết quả của nhiều người cùng thực hiện bền bỉ trong một thời gian lâu dài. Kết bài: Dù thế nào, muốn sống thành công ta phải luôn biết kết hợp các yếu tố, nhân tố cần thiết trong công việc và hành động. Tuy nhiên, như thế nào là sống thành công tùy thuộc vào nhận thức, khát vọng và mục đích hướng tới của mỗi con người. Danh ngôn hay về thành công Đừng phấn đấu để thành công mà hãy phấn đấu để mình có ích (Albert Einstein) Thành công và hạnh phúc nằm trong bạn. Quyết tâm hạnh phúc, và niềm vui sẽ đi cùng bạn để hình thành đạo quân bất khả chiến bại chống lại nghịch cảnh (Helen Keller) Xây dựng thành công từ thất bại. Sự chán nản và thất bại là hai bước đệm chắc chắn nhất dẫn tới thành công (Dale Carnegie )
Suy nghĩ về những yếu tố giúp con người thành công trong cuộc sống Hướng dẫn Dám thành công sẽ thành công Mở bài: Thật khó để nói chính xác khái niệm của thành công và càng khó hơn khi cố tìm hiểu như thế nào là thành công trong cuộc sống. Chúng ta đã nghe rất nhiều về từ “thành công”. Theo điểm nhìn khách quan thì “thành công” là lời tuyên bố vang dội về thành tích của con người – một đỉnh cao chiến thắng trong chuỗi hoạt động mang thành công cá nhân. Rõ ràng, một người được coi là thành công khi họ đạt được hoặc giành lấy được một giá trị nào đó trong cuộc sống. Nếu bạn muốn trở thành một trong số những người đạt được thành công thì trước tiên bạn phải hiểu được định nghĩa chính xác về “thành công” và những yếu tố giúp con người thành công. Thân bài: Thành công là gì? Nói một cách đơn giản nhất, thành công có nghĩa là đạt được mục đích đã đề ra trong công việc hoạc trong cuộc sống bằng một chuỗi các hoạt động tương tác vào công việc và con người. Thành công là gặt hái được kết quả, mục đích như dự định; là thực hiện được mục tiêu, lí tưởng của mình, biến kế hoạch, dự định thành kết quả cụ thể có giá trị về vật chất hoặc tinh thần. Người thành công là người như thế nào? Người thành công là người đạt được thành tựu lớn lao trong công việc và cuộc sống của mình, đem lại động lực phát triển xã hội. Người-có-giá-trị, trong một ý nghĩa nào đó ta đã có thể gọi là người-thành-công; còn người được xem là thành công về địa vị hay tiền bạc, trong một xã hội có lương tri trung bình thì chưa chắc đã là một người có giá trị. Điều đó còn tùy thuộc vào cách họ đi đến thành công có lương thiện không, có phù hợp với lợi ích của cộng đồng hay không… Tại sao sống là phải thành công? Ai cũng có nhu cầu làm việc thành công để khẳng định mình trong cuộc sống này. Dường như thành công là sự kiếm tìm mà hàng triệu người trên thế giới đều nỗ lực không ngừng để tìm kiếm! Đó không chỉ bởi để chứng minh năng lực của bản thân mà còn thỏa mãn khao khát chiến tháng vốn tự có trong mỗi con người. Lẽ tất nhiên là khi ta thành công, ta sẽ tự hào về những thành quả mình đã đạt được và đem lại một giá trị cho cuộc đời. Nhưng nếu ta thất bại, mọi vấn đề trở nên khó khăn hơn và khó đạt được niềm vui trong cuộc sống. Tuy nhiên, có nhiều người chạm đến đỉnh cao của thành công, tỏa sáng trong ánh hào quang rực rỡ nhưng cuộc sống của họ lại là những ngày dài của sự buồn thảm, cô đơn và không có tình yêu thương! Đơn giản vì họ không mang đến cho người bên cạnh những giá trị mà cuộc sống đề cao: hạnh phúc, tình yêu thương, sự nhẫn nại, khiêm nhường và lễ độ. Cuộc sống không chỉ biết tìm kiếm vinh quang và hạnh phúc cho bản thân mà còn phải mang lại nhiều giá trị hữu ích cho xã hội, góp phần thúc đẩy xã hội phát triển. Bill Gate không những đã tìm kiếm được mục tiêu và thành công trong cuộc đời mình mà còn để lại cho xã hội biết bao lợi ích về tri thức và tài sản. Albert Einstein trọn đời cống hiến cho học cũng chỉ vì sự tiến bộ của nhân loại. Những cống hiến của ông mãi mãi là một kì quan còn bản thân ông ngoài vinh quang không có một tài sản nào khác lớn lao. Einstein nói như trên là vì ông muốn dẫn dắt nền văn minh nhân loại đi đúng hướng. Có lẽ ông cũng đã quá rõ tâm lý chung của con người là muốn hưởng thụ hơn hy sinh, ham thành công hơn giá trị và chạy theo cái bề ngoài hào nhoáng của cuộc sống hơn là biết thưởng thức một cách sâu sắc đời sống tinh thần. Thành công luôn là khát vọng để con người tho đuổi.Người thành công luôn được yêu mến, kính trọng và tôn vinh không phải vì cái hào nhoáng bên ngoài mà vì đức hy sinh, lòng can đảm hay tính chuyên nghiệp trong công việc mà họ thể hiện hàng ngày. Làm sao để có thể gặt hái thành công? Hãy biết sống có giá trị trước khi muốn trở thành một người thành công. Nếu những việc bạn làm chỉ mang lại lợi ích cho bản thân trong một mối tương tác hạn hẹp, không mang lại lợi ích gì cho cuộc sống này thì đó chưa phải là sống thành công. Đó chỉ là hư danh, là cá nhân ích kỉ mà thôi. Để trở thành người thành công trước hết phải là người có nhiều lương tri, nghĩa là biết lẽ phải. Mọi hành động phải vì con người, cho con người, vì công bằng xã hội và sự tiến bọ của nhân loại. Người có lương tri tạo ra xã hội có nhiều lương tri. Xã hội có nhiều lương tri thì mọi sự rạch ròi, đúng sai phân biệt, thang bậc đạo đức được bảo đảm. Nhiệm vụ này do nền giáo dục đảm trách. Chỉ có giáo dục đúng hướng mới đưa cả xã hội, cả đất nước tiến lên phía trước một cách vững chắc. Bởi thế, hãy lo lắng bồi dưỡng nhân cách và nghị lực của bản thân trước khi tìm kiếm một thành công nào đó mà bạn mong muốn. Không phải ai cứ cố gắng làm việc là sẽ thành công. Thành công có được là nhờ ta nhận thức và nắm bắt rõ ràng các yếu tố giúp ta thành công và vận dụng nó một cách khoa học và hiệu quả. Yếu tố quan trọng khởi đầu đi đến thành công trong công việc đó là thời cơ. Thời cơ chính là hoàn cảnh thuận lợi (hoàn cảnh xã hội, gia đình và bè bạn giúp đỡ) dến với ta đúng lúc, kịp thời. Chớp lấy thời cơ để thành công là việc thường thấy của những người thành đạt. Một minh chứng rõ ràng và hết sức thuyết phục từ trong lịch sử kháng chiến của dân tộc. Đầu năm 1945, khi phát xít đầu hàng quân Đồng Minh, quân Pháp và Nhật ở Việt Nam lúng túng, chớp lấy thời cơ thuận lợi, lãnh tụ Hồ Chí Minh phát động phong trào nổi dậy giành chính quyền trên toàn quốc. Chỉ trong một thời gian ngắn, chính quyền đã về tay nhân dân. Muốn thành công trong cuộc sống chỉ nhờ vào thời cơ và may mắn là chưa đủ. Cần phải có cơ sở vật chất ban đầu đủ vững mạnh để thực hiện các kế hoạch bằng các hành động cụ thể. Có thể thấy, chúng ta không thể thành công bằng đôi bàn tay trắng. Vật chất giúp ta có sức mạnh điều hành và thúc đẩy công việc tiến lên phía trước, đi đến thành công. Có biết bao người đã gần đạt đến thành công nhưng cuối cùng phải chấp nhận thất bại chỉ vì yếu kém về vật chất, kinh tế. Chúng ta có thể nghĩ đến câu chuyện cuộc đời của Harland Sander, ông chủ món gà rán lừng danh Kentucky như một minh chứng đầy thuyết phục. Harland Sander có thể coi là người làm món gà rán ngon nhất nước Mỹ. Nhưng phải đến năm 65 tuổi, ông mới nhận ra điều đó. Một lí do để giải thích cho việc chậm trễ này là Harland Sander chưa bao giờ có nhiều tiền để nghĩ đến việc kinh doanh riêng. và khi có cơ hội nhìn nhận những thất bại trong cuộc đời mình ông mới sự tỉnh nhận ra cơ hội cuối cùng và chính nó đã làm thay đổi cuộc đời ông. Để thành công trong công việc và đời sống cũng cần có một trí tuệ vững mạnh, đủ sức nhìn ra cơ hội, thách thức và dũng cảm vượt qua để chiến thắng. Trí tuệ có thể là sự hiểu biết sâu rộng, có tầm nhìn chiến lược; có khả năng phán đoán, suy luận về hiện thực và điều kiện chủ quan, khách quan để có kế hoạch phù hợp với khả năng; có kĩ năng làm việc, làm việc có phương pháp, biết hoạch định và triển khai kế hoạch, có khả năng tổ chức công việc, biết đúc rút kinh nghiệm để làm tốt và điều chỉnh kế hoạch khi cần thiết. Để thuyết phục người khác và tin tưởng hợp tác, bản than phải có phẩm chất đạo đức tốt đẹp, thẳng thắn, trung thực, kiên trì, nhẫn nại, có tinh thần trách nhiệm cao mới tạo được niềm tin. Biết chia sẻ vinh quang với người khác, không bao giờ nhận hết thành tích về mình; có thái độ tích cực với cuộc sống, có kĩ năng giao tiếp tốt để nắm bắt cơ hội, để hợp tác chia sẻ trong thời đại toàn cầu hóa hiện nay. Biết dung người và tập hợp được chung quanh mình những người có năng lực và tinh thần trách nhiệm. Thế nhưng, không phải ai cũng đạt được thành công. Nếu ta đang thất bại, hãy xem đó chỉ là một bước đệm nghỉ để ta tiến xa hơn, cao hơn trong công việc. Khi ta đang thất bại, đừng bao giờ đổ thừa cho số phận bởi không có thất bại nào là mãi mãi, chỉ có những người không muốn vươn lên thành công mà thôi. Bí quyết thành công là hãy biết làm chủ bản thân, làm chủ năng lực, không ngừng học hỏi và sáng tạo, hăng say làm việc, quyết tâm cao độ đạt lấy thành công. Hợp tác với mọi người, làm việc có cộng sự, chia sẻ, lắng nghe và thấu hiểu, cảm thông và ủng hộ trong công việc là nền tảng sức mạnh để thành công. bạn sẽ không thể một mình làm nên sự nghiệp lớn, điều đó chỉ có thể là kết quả của nhiều người cùng thực hiện bền bỉ trong một thời gian lâu dài. Kết bài: Dù thế nào, muốn sống thành công ta phải luôn biết kết hợp các yếu tố, nhân tố cần thiết trong công việc và hành động. Tuy nhiên, như thế nào là sống thành công tùy thuộc vào nhận thức, khát vọng và mục đích hướng tới của mỗi con người. Danh ngôn hay về thành công Đừng phấn đấu để thành công mà hãy phấn đấu để mình có ích (Albert Einstein) Thành công và hạnh phúc nằm trong bạn. Quyết tâm hạnh phúc, và niềm vui sẽ đi cùng bạn để hình thành đạo quân bất khả chiến bại chống lại nghịch cảnh (Helen Keller) Xây dựng thành công từ thất bại. Sự chán nản và thất bại là hai bước đệm chắc chắn nhất dẫn tới thành công (Dale Carnegie )
Đề bài: Khi bàn về chủ đề: Quan niệm về hạnh phúc của tuổi trẻ trong thời đại ngày nay có ý kiến cho rằng: Muốn có hạnh phúc thì phải kiếm được nhiều tiền, vì có tiền là có tất cả. Anh (chị) có ý kiến gì về quan niệm trên? Bài làm Đồng tiền quả có sức mạnh vô biên. Trong những xã hội thối nát, đồng tiền có thể mua tất cả, từ bằng cấp đến địa vị xã hội, quan chức… đây là ý kiến hoàn toàn sai lạc. Con người phát minh ra đồng tiền chỉ để làm phương tiện trung gian của việc trao đổi hàng hóa. Thử hình dung, ngoài biển cẻ bao la không có chút lương thực thực phẩm nào, nếu ai đó có trong tay cả núi tiền thì liệu tiền đó có cứu được sinh mệnh anh ta? Vì thế chỉ nên xem đồng tiền luôn là phương tiện. "Muốn có hạnh phúc thì phải kiếm được nhiều tiền, vì có tiền là có tất cả"? Trong một xã hội, thông thường người ta cũng đánh giá con người qua khả năng thu nhập. Điều đó được lượng hóa bằng tiền. Nhưng số tiền mà một cá nhân thu nhập được trong quá trình lao động cũng vẫn chưa thể nói hết phẩm giá đạo đức của người đó. Tóm Lại, đồng tiền không thể là thước đo phẩm giá của con người. Có hai cách kiếm tiền. Kiếm tiền chân chính bằng khả năng và lao động của mình và kiếm tiền bất chính bằng mọi thủ đoạn như tham nhũng, hối lộ, buôn bán ma túy, cho vay nặng lãi… Bi đát thay cho những ai tôn thờ đồng tiền. Đối với hạng người này, càng nhiều tiền họ càng hạnh phúc. Chỉ cần nhìn thấy đồng tiền là họ sẵn sàng quên đi tất thảy mọi điều quý giá trên đời. Và một nghịch lí tất yếu xảy ra, để hạnh phúc thì cá nhân đó phải bằng mọi cách vơ vét tiền. Đến mức, tự họ biến họ thành một “cái máy” kiếm tiền không hơn không kém. Kiếm được bao nhiêu tiền không quan trọng bằng cách sử dụng tiền đó cho mục đích gì. Khi chết con người ta đem được gì sang thế giới bên kia? Vậy nên, có nhiều tiền chưa hẳn đã hạnh phúc. Hạnh phúc chỉ đến khi người đó biết cách làm ra những đồng tiền chân chính bằng mồ hôi xương máu của chính mình và biết sử dụng đồng tiền ấy một cách khôn ngoan.
Topic: When discussing the topic: The concept of youth happiness in today's era, there is an opinion that: If you want happiness, you must earn a lot of money, because having money is having everything. What is your opinion on the above concept? Assignment Money indeed has boundless power. In corrupt societies, money can buy everything, from degrees to social status, officials... this is a completely wrong opinion. People invented money just to be an intermediate means of exchanging goods. Just imagine, out in the vast ocean without any food, if someone had a mountain of money in his hand, would that money save his life? Therefore, money should always be considered as a means. "If you want to be happy, you must earn a lot of money, because having money is having everything"? In a society, people usually also evaluate people based on their income ability. That is quantified in terms of money. But the amount of money an individual earns during the working process cannot fully express that person's moral dignity. In short, money cannot be a measure of human dignity. There are two ways to make money. Make money honestly with your ability and labor and make money illegally with all tricks such as corruption, bribery, drug trafficking, loan sharking... What a tragedy for those who worship money. For this type of person, the more money they have, the happier they are. Just seeing money makes them ready to forget all the precious things in life. And a paradox inevitably occurs: to be happy, that individual must by all means scrounge up money. To the point that they turn themselves into nothing more or less than a "machine" to make money. How much money you earn is not as important as what you use it for. When we die, what can we bring to the afterlife? Therefore, having a lot of money does not necessarily mean happiness. Happiness only comes when that person knows how to make genuine money with his or her own sweat and blood and knows how to use that money wisely.
Đề bài: Suy nghĩ của em về rác thải sinh hoạt Bài làm Đất nước ta ngày càng phát triển, kinh tế tăng trưởng và mức thu nhập của người dân cũng ngày càng được cải thiện rõ rệt. Tuy nhiên, một hạn chế đi ngược lại với sự tiến bộ chung của xã hội là ý thức người dân còn nhiều quan ngại, con người với con người ngày càng cách xa nhau về mặt tình cảm, sự vô cảm rất nhiều và đặc biệt ý thức của người dân từ những chuyện nhỏ nhặt như vứt rác bừa bãi cũng phải để lên án, tuyên truyền nhiều. Tình trạng vứt rác bừa bãi, người dân là người chủ động gây ra tình trạng này, tại các thành phố lượng rác thải lớn, việc vứt rác thải bừa bãi của người dân gây ra nhiều tác động xấu đến môi trường Rác thải sinh hoạt là những loại rác thải được vứt bỏ từ những đồ dùng, vật dụng sinh hoạt của mỗi gia đình gồm đủ loại chất thải và đủ loại chất liệu khác nhau như thức ăn, chai lọ, vải vóc, xương động vật, nước thải…. Điều đáng lên án và đáng bàn luận là hiện nay, rác thải sinh hoạt dưới những bàn tay hoạt động của người dân không chỉ xuất hiện ở khu đổ rác mà là ở mọi nơi, mọi lúc: trên đường phố, góc vỉa hè, người dân sống xung quanh ngang nhiên coi là nơi đặt rác. Những hộ gia đình sống ở ven ao, hồ, sông ngòi còn thể hiện sự tiện lợi hơn là vứt luôn, lúc nào cũng là tiện tay cho hết rác thải của gia đình mình xuống nguồn nước. Nhiều khi họ còn không cần để ý rác thải là những gì, kêt cả thủy tinh hay vỏ sành sứ cũng vứt tuốt, không hề bận tâm hay lo sợ sẽ có người dẵm phải, rất dễ gây ra thương tích. Người dân là người tự vứt rác thì không cần phải suy xét nguyên nhân đâu xa, chính ý thức của người dân, sự thiếu ý thức, thói quen xấu trong lối sống hàng ngày của họ gây nên. Trình độ dân trí thấp hoặc không nhận thức được đầy đủ, đúng đắn về vấn đề bảo vệ môi trường. Cơ chế quản lý và xử phạt sai phạm mới chỉ dừng lại ở răn đe, phạt tài chính nhẹ dẫn đến tình trạng cải thiện không nhiều, không rõ rệt, những chính sách không phải là biện pháp mạnh để có thể giải quyết triệt để vấn đề này. Người dân xả rác sinh hoạt một cách bừa bãi không những gây ô nhiễm môi trường mà chính xác là gây ảnh hưởng đến không khí, đất và nước, ảnh hưởng tới mỹ quan chung và còn ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe con người Mỗi người dân phải tự ý thức được vấn đề ô nhiễm môi trường và việc xả rác bừa bãi, không đúng nơi quy định là có ảnh hưởng rất lớn đến moi trường và cuộc sống của con người để có ý thức hơn trong vấn đề xử lý rác thải. Cần có những biện pháp tuyên truyền cho người dân về các quy định về đổ rác và bảo vệ môi trường xung quanh. Xây Vấn đề rác thải sinh hoạt là vấn đề chung của mỗi gia đình và cũng là vấn đề chung của toàn xa hội. Bảo vệ môi trường sống xanh – sạch- đẹp cũng là bảo vệ cuộc sống của chính chúng ta. Vì chính bản thân mình và cũng vì cộng đồng, vì tương lai con em chúng ta và cũng vì tương lai của đất nước, hãy góp sức mình dù nhỏ bé thôi nhưng cũng có tầm quan trọng vô cùng, bằng những hành động thiết thực trong vấn đề bảo vệ môi trường sống xung quanh, tự mình có ý thức tự giác đồng thời tuyên truyền cho mọi người xung quanh mình có ý thức trong vấn đề xả rác đúng nơi quy định
Topic: My thoughts on household waste Assignment Our country is increasingly developing, the economy is growing and people's income levels are also improving significantly. However, a limitation that goes against the general progress of society is that people's consciousness still has many concerns, people are increasingly distant from each other emotionally, there is a lot of insensitivity and especially People's awareness of even small things like littering must be widely condemned and propagated. Indiscriminately throwing garbage, people are the ones actively causing this situation. In cities with large amounts of waste, people's indiscriminate disposal of waste causes many negative impacts on the environment. Household waste is the type of waste thrown away from household appliances and household items, including all types of waste and all kinds of different materials such as food, bottles, fabrics, and animal bones. , wastewater…. What is condemnable and worth discussing is that nowadays, household waste under the active hands of people not only appears in garbage disposal areas but everywhere, at all times: on the streets, on sidewalk corners, People living nearby blatantly consider it a place to put trash. Households living on the edge of ponds, lakes, and rivers also show more convenience than throwing away, always conveniently dumping all of their family's waste into the water source. Many times, they don't even need to pay attention to what kind of waste it is, even glass or ceramic shells are thrown away, without worrying or fearing that someone will step on it, which can easily cause injury. People who throw their own trash do not need to consider the cause, it is people's awareness, lack of awareness, and bad habits in their daily lifestyle that causes it. Low educational level or not fully and properly aware of environmental protection issues. The new management and sanctioning mechanism only stops at deterrence and light financial penalties, leading to little or no clear improvement. The policies are not strong measures to completely solve the problem. this problem. People littering household waste indiscriminately not only pollutes the environment but also affects the air, soil and water, affects the general aesthetics and directly affects human health. Every citizen must be aware of the problem of environmental pollution and that littering indiscriminately and not in the right places has a great impact on the environment and human life in order to be more aware of the problem of handling waste. waste management. There needs to be measures to educate people about regulations on trash disposal and protecting the surrounding environment. Build The problem of household waste is a common problem for every family and also a common problem for the entire society. Protecting a green - clean - beautiful living environment is also protecting our own lives. For ourselves and also for the community, for the future of our children and also for the future of the country, let's contribute, no matter how small, but it is still extremely important, with practical actions. In the matter of protecting the surrounding living environment, be self-aware and at the same time propagate to everyone around you to be conscious of littering in the right places.
Suy nghĩ về rèn luyện kĩ năng sống của học sinh hiện nay Hướng dẫn Rèn luyện kĩ năng sống cho học sinh hiện nay là một nhiệm vụ cấp bách của toàn xã hội Mở bài: Ngày nay, việc trang bị và rèn luyện kĩ năng sống đối với mỗi học sinh là một nhiệm vụ quan trọng và cần thiết như việc tích lũy và trau dồi tri thức. Nhưng đã số học sinh lại chưa hiểu đúng tầm quan trọng của nó. Từ đó xem thường, lờ là nhiện vụ ấy. Ngay cả nhà trường cũng hiếm có những bài giảng về kĩ năng sống. Chương trình giáo dục hiện nay chỉ đặt nặng nhiệm vụ giáo dục tri thức căn bản. Sự yếu kém trong việc trang bị kĩ năng sống cho học sinh sẽ gây nhiều khó khăn, bất lợi trong cuộc sống. Thân bài: Kĩ năng sống là gì? Kỹ năng sống là những kỹ năng tâm lý xã hội và giao tiếp mà mỗi cá nhân cần có để tương tác với những người khác một cách hiệu quả hoặc ứng phó với những vấn đề hay những thách thức của cuộc sống hàng ngày. Kĩ năng sống của học sinh chính là những kỹ năng xử lí các tình huống xảy ra trong học tập và trong đời sống. Đó là kỹ năng ứng xử, kỹ năng vượt qua khó khăn, kỹ năng nhận thức, kỹ năng hoạch định kế hoạch, kỹ năng phát biểu, kỹ năng hòa nhập,… Kỹ năng sống cũng được xác định rõ ràng trong bộ những kỹ năng cần có của tuổi trẻ trong thế kỷ 21. Tại sao cần phải rèn luyện kĩ năng sống cho học sinh? Không có thành công nào đến với ta một cách thuận lợi. Muốn đạt được thành công trong công việc và có cuộc sống hạnh phúc bắt buộc con người không ngừng nỗ lực. Cuộc sống luôn tạo ra những khó khăn để cho con người vượt qua. Cuộc sống cũng gây ra những mất mát, đau thương để con người biết yêu quý những gì đang có. Vì vậy, mỗi con người cần có những kỹ năng nhất định để tồn tại và phát triển. Thành công chỉ thực sự đến với những người biết thích nghi để làm chủ hoàn cảnh và có khả năng chinh phục hoàn cảnh. Sự thích nghi ấy không có cái gì khác ngoài những kỹ năng sống phù hợp và đúng đắn. Mỗi học sinh trong thời đại ngày nay cần phải thích nghi với điều kiện và mức độ học tập mới, hoàn cảnh sống mới với nhiều bất trắc và rủi ro. Gia đình và nhà trường không thể đồng hành cùng học sinh mọi lúc, mọi nơi. Bởi thế, có những lúc, học sinh phải tự mình vận động. Tự mình vươn lên, tự mình chiến thắng nghịch cảnh là một điều rất cần thiết. Kỹ năng sống hoàn thiện là nhân tố quyết định làm nên sức mạnh ấy. Rèn luyện kỹ năng sống sẽ giúp học sinh nhanh chóng hoà nhập và khẳng định vị trí của mình trong tập thể. Nếu thiếu những kỹ năng sống cần thiết, học sinh sẽ bị cô lập, đơn độc, tách biệt với thế giưới xung quanh. Khi đó, học sinh cảm thấy khó khăn trong học tập và trong cuộc sống. Có kỹ năng sống, học sinh sẽ được an toàn và tự tin hòa nhập với cuộc sống xung quanh mình. Học sinh sẽ tự biết phải làm gì khi có sự cố xảy ra và tích cực tìm kiếm sự trợ giúp từ người khác. Việc hình thành các kỹ năng cơ bản trong học tập và sinh hoạt là yếu tố quyết định đến quá trình hình thành và phát triển nhân cách sau này của học sinh. Rèn luyện kỹ năng sống sẽ giúp học sinh sớm có ý thức làm chủ bản thân, làm chủ năng lực của mình. Kỹ năng sống hình thành đức tính tự lập, giúp sống tích cực và hướng đến những điều lành mạnh cho chính mình cũng như xã hội. Sự lỗi thời của tư duy, sự trì trệ của nền kinh tế, sự xâm nhập mạnh mẽ của các luồng văn hóa thế giới tạo áp lực nặng nề đối với mỗi học sinh. Trong môi trường không ngừng biến động, học sinh luôn đối diện với những đổi thay đến chóng mặt. Hình thành những kỹ năng sống phù hợp và bền vững là điều rất cần thiết. Nếu thiếu kỹ năng sống, học sinh dễ chán nản trước cuộc sống hay hành động tiêu cực, nông nổi. Kỹ năng sống tốt cũng thúc đẩy thay đổi cách nhìn nhận bản thân và thế giới, tạo dựng niềm tin, lòng tự trọng, thái độ tích cực và động lực cho bản thân, tự mình quyết định số phận của mình. Nó giúp học sinh giải phóng bản thân và vận dụng năng lực tiềm tàng của mình để hoàn thiện bản thân. Học sinh không còn suy nghĩ theo lối mòn và hành động theo thói quen trên hành trình biến ước mơ thành hiện thực. Chính vì thế, có được những kỹ năng sống học sinh sẽ trở nên bản lĩnh hơn trong học tập và trong cuộc sống sau này. Cần rèn luyện kỹ năng sống cho học sinh như thế nào? Theo kết luận của các nhà khoa học, chính kỹ năng sống quyết định sự thành công của con người. Nếu tri thức đóng vai trò nền tảng giúp con người nhận biết thế giới thì kỹ năng sống, năng lực ứng biến và tiềm kiếm cơ hội là nhân tố làm nên thành công. Kỹ năng sống cũng quyết định trong việc hình thành nhân cách, bản lĩnh và năng lực làm việc của con người. Bởi vậy, giáo dục cần phải ưu tiên rèn luyện kỹ năng sống cho mỗi học sinh hiện nay. Trước hết là giáo dục tri thức vững chắc cho học sinh. Tri thức ấy phải cần thiết đối với mỗi cá nhân. Những gì đã cũ kĩ, lạc hậu nên dũng cảm bỏ đi. Những gì tiến bộ, hữu ích nên tích cực cung cấp cho học sinh. Bên cạnh nhiệm vụ thay đổi chương trình và phương pháp giáo dục cũng cần mở rộng các sân chơi rèn luyện và củng cố kỹ năng sống cho học sinh. Phải đảm bảo rằng, bất kỳ một học sinh nào cũng có cơ hội tham gia, trải nghiệm và rèn luyện mình. Giáo dục tinh thần tự lập cho mỗi học sinh là một điều hết sức cần thiết. Chỉ khi biết tự lập trong học tập và đời sống, học sinh mới tự tin khám phá thế giới xung quanh theo cách mình muốn. Hãy tạo điều kiện để học sinh có cơ hội gieo những kiến thức vào thực tế đời sống để gặt hái những hành động cụ thể và biến hành động thành thói quen, rồi lại gieo những thói quen tích cực để tạo ra số phận cho mình. Mục đích cuối cùng của mọi hành động là tiềm kiếm thành quả cho cuộc sống của chính mình. Nâng cao các phẩm chất đạo đức và bản lĩnh văn hóa cho mỗi học sinh. Giáo dục học sinh biết kính trọng ông bà, hiếu thảo với cha mẹ, quan tâm chăm sóc người thân khi ốm đau, động viên, an ủi nhau khi gia quyến có chuyện chẳng lành. Đồng thời tôn trọng các giá trị tinh thàn tốt đẹp của dân tộc trong thời đại mới. Hãy giáo dục cho học sinh ý thức giữ gìn trật tự an toàn giao thông; giữ vệ sinh đường làng, ngõ phố; bảo vệ môi trường thiên nhiên. Từ đó, góp phần làm cho môi trường sống trong sạch, lành mạnh. Những tệ nạn xã hội sẽ giảm bớt đi. Những bệnh tật do sự thiếu hiểu biết của chính con người gây nên cũng được khắc phục. Kỹ năng sống góp phần thúc đẩy những hành vi mang tính xã hội tích cực để hài hoà mối quan hệ giữa nhu cầu, quyền lợi và nghĩa vụ của mỗi cá nhân trong cộng đồng. Rèn luyện kỹ năng sống là một quá trình lâu dài xuyên suốt đời người. Không nên vì nóng vội mà áp đặt giáo dục kỹ năng sống trong chương trình dạy học. Điều cần thiết là làm cho mọi người ý thức được tầm quan trọng của kỹ năng sống và lồng nó vào các môn học. Những người đã đi làm thì cần bổ sung một vài chuyên đề cần thiết mà bản thân còn yếu để nâng cao năng lực và hiệu quả công việc. Kết luận Không ai sinh ra đã là thiên tài. Mỗi sự thành công trong cuộc đời này đều được đánh đổi bởi rất nhiều trí tuệ và công sức. Lý thuyết luôn có một khoảng cách nhất định so với thực tế. Không nhất thiết bạn phải là một người tài giỏi hay giàu có. Không phải bạn có bao nhiêu niềm tin. Cũng không phải bạn có bao nhiêu nghị lực. Điều quan trọng nhất quyết định mọi thành công đó là bạn sẽ chiến thắng nghịch cảnh bằng giải pháp nào.
Suy nghĩ về rèn luyện kĩ năng sống của học sinh hiện nay Hướng dẫn Rèn luyện kĩ năng sống cho học sinh hiện nay là một nhiệm vụ cấp bách của toàn xã hội Mở bài: Ngày nay, việc trang bị và rèn luyện kĩ năng sống đối với mỗi học sinh là một nhiệm vụ quan trọng và cần thiết như việc tích lũy và trau dồi tri thức. Nhưng đã số học sinh lại chưa hiểu đúng tầm quan trọng của nó. Từ đó xem thường, lờ là nhiện vụ ấy. Ngay cả nhà trường cũng hiếm có những bài giảng về kĩ năng sống. Chương trình giáo dục hiện nay chỉ đặt nặng nhiệm vụ giáo dục tri thức căn bản. Sự yếu kém trong việc trang bị kĩ năng sống cho học sinh sẽ gây nhiều khó khăn, bất lợi trong cuộc sống. Thân bài: Kĩ năng sống là gì? Kỹ năng sống là những kỹ năng tâm lý xã hội và giao tiếp mà mỗi cá nhân cần có để tương tác với những người khác một cách hiệu quả hoặc ứng phó với những vấn đề hay những thách thức của cuộc sống hàng ngày. Kĩ năng sống của học sinh chính là những kỹ năng xử lí các tình huống xảy ra trong học tập và trong đời sống. Đó là kỹ năng ứng xử, kỹ năng vượt qua khó khăn, kỹ năng nhận thức, kỹ năng hoạch định kế hoạch, kỹ năng phát biểu, kỹ năng hòa nhập,… Kỹ năng sống cũng được xác định rõ ràng trong bộ những kỹ năng cần có của tuổi trẻ trong thế kỷ 21. Tại sao cần phải rèn luyện kĩ năng sống cho học sinh? Không có thành công nào đến với ta một cách thuận lợi. Muốn đạt được thành công trong công việc và có cuộc sống hạnh phúc bắt buộc con người không ngừng nỗ lực. Cuộc sống luôn tạo ra những khó khăn để cho con người vượt qua. Cuộc sống cũng gây ra những mất mát, đau thương để con người biết yêu quý những gì đang có. Vì vậy, mỗi con người cần có những kỹ năng nhất định để tồn tại và phát triển. Thành công chỉ thực sự đến với những người biết thích nghi để làm chủ hoàn cảnh và có khả năng chinh phục hoàn cảnh. Sự thích nghi ấy không có cái gì khác ngoài những kỹ năng sống phù hợp và đúng đắn. Mỗi học sinh trong thời đại ngày nay cần phải thích nghi với điều kiện và mức độ học tập mới, hoàn cảnh sống mới với nhiều bất trắc và rủi ro. Gia đình và nhà trường không thể đồng hành cùng học sinh mọi lúc, mọi nơi. Bởi thế, có những lúc, học sinh phải tự mình vận động. Tự mình vươn lên, tự mình chiến thắng nghịch cảnh là một điều rất cần thiết. Kỹ năng sống hoàn thiện là nhân tố quyết định làm nên sức mạnh ấy. Rèn luyện kỹ năng sống sẽ giúp học sinh nhanh chóng hoà nhập và khẳng định vị trí của mình trong tập thể. Nếu thiếu những kỹ năng sống cần thiết, học sinh sẽ bị cô lập, đơn độc, tách biệt với thế giưới xung quanh. Khi đó, học sinh cảm thấy khó khăn trong học tập và trong cuộc sống. Có kỹ năng sống, học sinh sẽ được an toàn và tự tin hòa nhập với cuộc sống xung quanh mình. Học sinh sẽ tự biết phải làm gì khi có sự cố xảy ra và tích cực tìm kiếm sự trợ giúp từ người khác. Việc hình thành các kỹ năng cơ bản trong học tập và sinh hoạt là yếu tố quyết định đến quá trình hình thành và phát triển nhân cách sau này của học sinh. Rèn luyện kỹ năng sống sẽ giúp học sinh sớm có ý thức làm chủ bản thân, làm chủ năng lực của mình. Kỹ năng sống hình thành đức tính tự lập, giúp sống tích cực và hướng đến những điều lành mạnh cho chính mình cũng như xã hội. Sự lỗi thời của tư duy, sự trì trệ của nền kinh tế, sự xâm nhập mạnh mẽ của các luồng văn hóa thế giới tạo áp lực nặng nề đối với mỗi học sinh. Trong môi trường không ngừng biến động, học sinh luôn đối diện với những đổi thay đến chóng mặt. Hình thành những kỹ năng sống phù hợp và bền vững là điều rất cần thiết. Nếu thiếu kỹ năng sống, học sinh dễ chán nản trước cuộc sống hay hành động tiêu cực, nông nổi. Kỹ năng sống tốt cũng thúc đẩy thay đổi cách nhìn nhận bản thân và thế giới, tạo dựng niềm tin, lòng tự trọng, thái độ tích cực và động lực cho bản thân, tự mình quyết định số phận của mình. Nó giúp học sinh giải phóng bản thân và vận dụng năng lực tiềm tàng của mình để hoàn thiện bản thân. Học sinh không còn suy nghĩ theo lối mòn và hành động theo thói quen trên hành trình biến ước mơ thành hiện thực. Chính vì thế, có được những kỹ năng sống học sinh sẽ trở nên bản lĩnh hơn trong học tập và trong cuộc sống sau này. Cần rèn luyện kỹ năng sống cho học sinh như thế nào? Theo kết luận của các nhà khoa học, chính kỹ năng sống quyết định sự thành công của con người. Nếu tri thức đóng vai trò nền tảng giúp con người nhận biết thế giới thì kỹ năng sống, năng lực ứng biến và tiềm kiếm cơ hội là nhân tố làm nên thành công. Kỹ năng sống cũng quyết định trong việc hình thành nhân cách, bản lĩnh và năng lực làm việc của con người. Bởi vậy, giáo dục cần phải ưu tiên rèn luyện kỹ năng sống cho mỗi học sinh hiện nay. Trước hết là giáo dục tri thức vững chắc cho học sinh. Tri thức ấy phải cần thiết đối với mỗi cá nhân. Những gì đã cũ kĩ, lạc hậu nên dũng cảm bỏ đi. Những gì tiến bộ, hữu ích nên tích cực cung cấp cho học sinh. Bên cạnh nhiệm vụ thay đổi chương trình và phương pháp giáo dục cũng cần mở rộng các sân chơi rèn luyện và củng cố kỹ năng sống cho học sinh. Phải đảm bảo rằng, bất kỳ một học sinh nào cũng có cơ hội tham gia, trải nghiệm và rèn luyện mình. Giáo dục tinh thần tự lập cho mỗi học sinh là một điều hết sức cần thiết. Chỉ khi biết tự lập trong học tập và đời sống, học sinh mới tự tin khám phá thế giới xung quanh theo cách mình muốn. Hãy tạo điều kiện để học sinh có cơ hội gieo những kiến thức vào thực tế đời sống để gặt hái những hành động cụ thể và biến hành động thành thói quen, rồi lại gieo những thói quen tích cực để tạo ra số phận cho mình. Mục đích cuối cùng của mọi hành động là tiềm kiếm thành quả cho cuộc sống của chính mình. Nâng cao các phẩm chất đạo đức và bản lĩnh văn hóa cho mỗi học sinh. Giáo dục học sinh biết kính trọng ông bà, hiếu thảo với cha mẹ, quan tâm chăm sóc người thân khi ốm đau, động viên, an ủi nhau khi gia quyến có chuyện chẳng lành. Đồng thời tôn trọng các giá trị tinh thàn tốt đẹp của dân tộc trong thời đại mới. Hãy giáo dục cho học sinh ý thức giữ gìn trật tự an toàn giao thông; giữ vệ sinh đường làng, ngõ phố; bảo vệ môi trường thiên nhiên. Từ đó, góp phần làm cho môi trường sống trong sạch, lành mạnh. Những tệ nạn xã hội sẽ giảm bớt đi. Những bệnh tật do sự thiếu hiểu biết của chính con người gây nên cũng được khắc phục. Kỹ năng sống góp phần thúc đẩy những hành vi mang tính xã hội tích cực để hài hoà mối quan hệ giữa nhu cầu, quyền lợi và nghĩa vụ của mỗi cá nhân trong cộng đồng. Rèn luyện kỹ năng sống là một quá trình lâu dài xuyên suốt đời người. Không nên vì nóng vội mà áp đặt giáo dục kỹ năng sống trong chương trình dạy học. Điều cần thiết là làm cho mọi người ý thức được tầm quan trọng của kỹ năng sống và lồng nó vào các môn học. Những người đã đi làm thì cần bổ sung một vài chuyên đề cần thiết mà bản thân còn yếu để nâng cao năng lực và hiệu quả công việc. Kết luận Không ai sinh ra đã là thiên tài. Mỗi sự thành công trong cuộc đời này đều được đánh đổi bởi rất nhiều trí tuệ và công sức. Lý thuyết luôn có một khoảng cách nhất định so với thực tế. Không nhất thiết bạn phải là một người tài giỏi hay giàu có. Không phải bạn có bao nhiêu niềm tin. Cũng không phải bạn có bao nhiêu nghị lực. Điều quan trọng nhất quyết định mọi thành công đó là bạn sẽ chiến thắng nghịch cảnh bằng giải pháp nào.
Đề bài: Suy nghĩ của em về rừng bị tàn phá Bài làm Đất nước ta vốn nổi tiếng là vùng đất với nguồn tài nguyên thiên nhiên phong phú và đa dạng với “Rừng vàng, biển bạc, đồng xanh” nhưng hiện nay, những cánh đồng không còn được người dân chăm chút nhiều nữa, biển thì thủy hải sản bị khai thác bừa bãi, trong đó còn có vấn đề ô nhiễm môi trường. Rừng thì lại bị khai thác, có nguy cơ bị tàn phá một cách nghiêm trọng. Rừng là lá phổi xanh, là nơi chứ đựng nguồn sống của cả con người lẫn các loài sinh vật khác. Tuy nhiên, khi xã hội ngày phát triển, nhu cầu vật chất của con người ngày càng cao đã dẫn đến các giá trị nhân văn bị đảo lộn. Con người ta bất chấp bản thân làm nhiều thứ vì tiền, trong đó có vấn nạn khai thác rừng trái phép Họ – những con người không tiếc tay và nhân tâm của mình tàn phá rừng, họ liệu có nhận thức được hành động của mình là sai trái. Rừng là nơi chứa đựng sự đa dạng sinh thái, là nơi trú ẩn của các loài động vật, rừng còn có các cây thuốc quý hữu ích cho cuộc sống, sưc khỏe của con người. Tàn phá những cánh rừng những loài cây quý hiếm có nguy cơ bị tuyệt chủng cao. Rừng là nơi chung sống của các loài động vật, phá rừng, các loài sinh vật sẽ có nguy cơ bị suy giảm mạnh về số lượng do không còn nơi sinh sống, trú ngụ. Các sản phẩm từ rừng là một phần quan trọng của nền kinh tế ở tất cả các nước phát triển lẫn đang phát triển khi biết sử dụng khai thác nguồn lợi từ gỗ, cây thuốc, động, thực vật một cách hợp lý và có sự tái tạo. Tuy nhiên, con người hiện nay lại không nhận thức rõ được tầm quan trọng của rừng, tình trạng khai thác rừng bừa bãi trở thành đề tài nóng. Bởi vậy, là chính con người chứ không phải ai đã tự tay hủy hoại đi cuộc sống tốt đẹp của họ. Tàn phá rừng một cách không thương tiếc, chỉ vì lợi ích trước mắt, lợi ích cá nhân mà bán đứng cả cộng đồng. Cuộc sống lâu dài, giá trị của dân tộc, của thiên nhiên đều vì sự tàn phá rừng mà mất đi cả. Mỗi chúng ta cũng cần có những nhận thức đúng đắn để chung tay cùng cộng đồng ngăn chặn tình trạng khai thác gỗ, chặt phá rừng bừa bãi. Phá rừng để xây dựng khu công nghiệp, để thực hiện mục đích canh tác, làm nương, làm rẫy…để thu lợi bán từ bán gỗ, động vật quý hiếm. Cái giàu cái lợi phục vụ một bộ phận cá nhân sẽ khiến cho cả xã hội phải chịu chung hậu quả Mỗi chúng ta đang dần bị ảnh hưởng bởi những hành động chưa đúng của con người, cuộc sống đang ngày bị đe dọa, khi nhiệt độ trái đất ngày càng tăng, con người đổ xô chặt phá rừng để xây dựng những khu công nghiệp, hay là để thu lợi từ bán gỗ, tất cả những điều đó hậu quả nghiêm trọng cũng đều là con người phải gánh phải. Mỗi chúng ta cần phải có ý thức và trách nhiệm đối với tài nguyên của đất nước, cần gìn giữ và bảo vệ rừng, đó cũng chính là đang bảo vệ cuộc sống của mỗi chúng ta,
Topic: My thoughts about destroyed forests Assignment Our country is famous for being a land with rich and diverse natural resources with "Golden forests, silver seas, green fields" but nowadays, the fields are no longer cared for much by the people, and the sea is not. Seafood is exploited indiscriminately, which also causes environmental pollution. Forests are being exploited and are at risk of serious destruction. Forests are green lungs, a place that holds the source of life for both humans and other creatures. However, as society develops, people's material needs are increasingly high, leading to human values ​​being turned upside down. People do many things despite themselves for money, including the problem of illegal forest exploitation They - people who do not hesitate to destroy the forest with their hands and hearts, do they realize that their actions are wrong? Forests contain ecological diversity, are shelters for animals, and also contain valuable medicinal plants useful for human life and health. Destroying forests of rare tree species that are at high risk of extinction. Forests are a place where animals live together. Deforestation means creatures will be at risk of a sharp decline in quantity because they no longer have a place to live and reside. Forest products are an important part of the economy in all developed and developing countries when they know how to exploit resources from wood, medicinal plants, animals and plants in a reasonable and fair manner. regenerative. However, people today are not clearly aware of the importance of forests, and indiscriminate forest exploitation has become a hot topic. Therefore, it is people, not others, who personally destroy their good lives. Destroying forests mercilessly, just for immediate and personal gain, but selling out the whole community. Long life, the value of the nation, and of nature are all lost because of forest destruction. Each of us also needs to have the right awareness to join hands with the community to prevent indiscriminate logging and deforestation. Deforestation to build industrial parks, to carry out the purpose of farming, farming, farming... to profit from selling wood and rare animals. Wealth and benefits that serve a portion of individuals will cause the whole society to suffer the same consequences Each of us is gradually being affected by incorrect human actions, our lives are increasingly threatened, as the earth's temperature is increasing, people are rushing to cut down forests to build industrial parks, or to profit from selling wood, all of which have serious consequences that humans must bear. Each of us needs to be conscious and responsible for the country's resources, we need to preserve and protect forests, which is also protecting each of our lives.
Suy nghĩ về số phận đau thương của nhân vật Vũ Nương trong Chuyện người con gái Nam xương của Nguyễn Dữ Hướng dẫn Số phận đau thương, nghiệt ngã của nhân vật Vũ Nương trong Chuyện người con gái Nam xương của Nguyễn Dữ Mở bài: Văn học dân tộc thế kỉ XVI có nhiều tác phẩm xuất sắc viết về thân phận đau thương của người phụ nữ dưới chế độ phong kiến. Trong đó thành công là thiên truyện Chuyện người con gái Nam Xương trích truyện thứ 16 trong 20 thiên truyện của tác phẩm Truyện kỳ mạn lục của Nguyễn Dữ. Cuộc đời và số phận của nhân vật Vũ Nương là điển hình cho số phận bi kịch của người phụ nữ đức hạnh, khao khát một cuộc sống bình yên nhưng lại gặp phải cảnh ngộ éo le, oan khuất, bất hạnh bởi sự ràng buột của những lễ nghi khắc nghiệt. Thân bài: Trên cơ sở nguồn góc từ truyện cổ tích “Vợ chàng Trương”, cộng thêm vào đó những hư cấu và sáng tạo các tình tiết truyền kỳ của chính tác giả, ngoài bút Nguyễn Dữ đã để lại cho đời một áng thiên cổ kì bút. bất hủ. Truyện kể về người con gái tên là Vũ Thị Thiết (thường gọi là Vũ Nương) quê ở Nam Xương. Vũ Nương vừa đẹp người lại đẹp nết, có chồng là Trương Sinh – gia cảnh khá giả nhưng có tính ghen tuôn quá mức. Khi chồng đi lính, Vũ Nương ở nhà sinh hạ mọt đứa con trai. Nàng hết lòng nuôi dạy con thơ và phụ dưỡng mẹ chồng. Chiến tranh kết thúc, Trương sinh trở về quê. Chỉ vì nóng vội tin lời con trẻ, Trương Sinh nghi vợ thất tiết nên đã hết lời la mắng, sỉ nhục và đuổi đi. Uất ức vì không thể phân minh, nàng tìm đến cái chết trầm mình nơi dòng Hoàng Giang. Sau khi nàng chết, Trương Sinh hiểu rõ sự tình. Chàng hối hận vô cùng nhưng đã quá muộn màng. Vũ Nương được Linh Phi cứu sống và cho ở nơi cung nước. tuy vẫn còn quyến luyến trần gian nhưng nàng quyết không trở về nữa. Lần trở về trên bến sông là để minh giải oan khuất và từ biệt mà thôi. Vẫn là câu chuyện nói về số phận một người phụ nữ đẹp người, đẹp nết, bị oan khuất phải tìm lấy cái chết để minh chứng sự trong sạch của mình. Kết cấu ấy là kết cấu thường thấy trong truyện cổ tích. Nhưng với cái nhìn tiến bộ, Nguyễn Dữ đã thể hiện lòng trân trọng và cảm thương của mình đối với cuộc sống đau khổ và số phận bi thảm của người phụ nữ ở chế độ xưa. Đặc biệt là vũ nương – một người xuất thân từ giới bình dân “vốn con kẻ khó” Tuy không khắc họa đậm nét cá tính nhân vật như các tác phẩm văn học khác, Nguyễn Dữ cũng đã xây dựng nhân vật Vũ Nương khá toàn vẹn. Trước hết Vũ Nương mang vẻ đẹp của một con người lí tưởng. Ở nàng là sự hài hòa, cân đối về cả ngoại hình lẫn tâm hồn. Nhà văn đã phát thảo vẽ đẹp hoàn hảo đó trong một câu văn: ” Vũ Thị Thiết, người con gái quê ở Nam Xương, tính đã thùy mị nết na, lại thêm tư dung tốt đẹp”. Vũ Nương hiện lên vói vẻ đẹp diệu dàng, hiền hậu, dễ mến mà không kém tươi tắn, đáng quý đáng tôn trọng. Chưa thể gọi nàng là hồng nhan, tuyệt sắc nhưng có thể nói đó là một người con gái đẹp, khiến lòng người say mê. Vũ Nương còn là một người vợ thủy chung, một người mẹ đảm đang, một người con dâu hiếu thuận vẹn toàn. Khi Trương Sinh ra trận, nàng tìm lời khuyên nhủ thắm tình, trọn nghĩa. Nàng chỉ mong chồng được bình an nơi trận mạc, khuyên chồng chớ ham danh lợi mà thiệt đến thân. Ở nhà, nàng giữ gìn tiết hạnh, khép kín cuộc sống dợi chồng trở về. Một mình vừa chăm con nhỏ, vừa lo cho mẹ già. Việc gì nàng cũng chu toàn. Với con nhỏ, biết con lớn lên trong sự thiếu thốn tình cha, nàng luôn tìm cách bù đắp cho bé Đản bằng cách chơi đùa với con. Mỗi đêm vắng lặng, để giỗ con nín, nàng thường chỉ lên cái bóng của mình ở trên tường và bảo rằng đó là cha. Bé Đản ngây thơ tin thật nên không khóc nữa. Cùng một lúc Vũ Nương thay chồng cùng làm mẹ cùng làm cha bé Đản. Qua hành động ấy ta thấy rõ, Vũ Nương vừa che giấu nổi niềm thương nhớ chồng trong lòng vừa làm chỗ dựa vững vàng cho con, cho cả gia đình. Cái bóng ấy nàng gửi vào trong ấy tâm tư yêu nhớ khôn nguôi người chồng nơi chiến trường. Đồng thời xây dựng ước mong, khát vọng và niềm tin về người cha trong trong tâm trí con thơ. Đối với mẹ già, Vũ Nương đã hoàn thành xuất sắc vai trò cả một người con dâu hiền hậu, hiếu thảo với mẹ chồng. Lúc mẹ chồng ốm nặng, nàng “hết sức thuốc than lễ bái thần phật và lấy lời ngoạt ngào khôn khéo khuyên lơn” để mẹ vơi nỗi nhớ con mà khỏe hơn. Đến khi bà mất, nàng “vô cùng thương xót, phàm việc ma chay tế lễ, lo liệu như đối với mẹ cha đẻ của mình”. Tấm lòng thơm thảo của Vũ Nương đã thêm tô đậm vẽ đẹp truyền thống toàn vẹn của nàng: dịu dàng, đầm thấm, giàu yêu thương, hi sinh…. Tấm lòng trung hậu ấy đã khiến cho mẹ chồng cảm động: “sau này trời xét lòng lành, ban cho phúc đức, giống dòng tươi tốt, con cháu đông đàn, xanh kia quyết chẳng phụ con, cũng như con đã chẳng phụ mẹ” … Với tất cả phẩm hạnh cao quý ấy, nhưng tưởng người phụ nữ mẫu mực này rồi cũng sẽ có một cuộc sống tốt đẹp, yên bình. Nhưng nào ngờ, đối với nàng, đó chỉ là một giấc mơ một khác khao dường như vô vọng. Chiến tranh kết thúc. Trương sinh trở về. Nhưng cái giây phúc đoàn viên cũng chính là giây phúc đau khổ, thương tâm nhất trong cuộc đời nàng. Vì mù quáng tin lời nói ngây thơ của con trẻ, trương Sinh trở nên hồ đồ, ngu muội, trở nên bất nghĩa, vô tâm, đẩy Vũ Nương đến cái chết oan uổng. Hóa ra cái bóng hôm nào trong trò chơi với con giờ đây trở thành nguyên nhân đẩy nàng đến đường tận tuyệt. Từ cái bóng mờ trên tường trở thành bóng tối trong lòng Trương Sinh. Phía sau cái bóng ấy là định kiến, là lễ giáo phong kiến vốn hà khắc đã chà đạp lên cuộc đời và số phận của người phụ nữ, đẩy họ vào bước đường cùng nghiệt ngã không lối thoát. Nguyễn Dữ như muốn minh oan và bù đáp cho đức tính tốt đẹp của nàng bằng một cuộc sống khác với chốn dương gian. Nàng được sống trong “cung gấm đền giao thật nguy nga lộng lẫy” cùng với Linh Phi và tiên nữ. Song cuộc sống của nàng vẫn luôn mang ám ảnh, đau khổ, dằn vặt. Tuy nói dứt nợ phàm trần nhưng nỗi lòng vẫn canh cánh quê xưa. Duyên trần đã dứt nhưng oan tình chưa giải dduwwocj đã khiến Vũ Nương nơi cung nước vẫn ngày đêm thổn thức. nhờ có Phan Lang giúp đỡ, nàng được trở về tự minh oan cho mình. Chi tiết ấy thể hiện tấm lòng nhân đạo cao cả của Nguyễn Dữ. Dù đất trời đã chứng giám nhưng lòng người chưa rõ. Vũ Nương trở về là để lấy lại giá trị của mình và phủi sạch lớp bụi nhơ bẩn của trần gian. Chi tiết tưởng chừng như hiển nhiên ấy lại là là một sự bức phá của người phụ nữ trước sự kìm kẹp của lễ giáo phong kiến. Đồng thời đó là tiếng nói căm phẫn của nhà văn đối với xã hội đầy bất công, ngang trái. Ta cũng chợt nhận ra, chế độ phong kiến đã gây ra nhiều bất hạnh cho không ít phụ nữ. Nếu ta đã từng đau cho nỗi đau của Thúy Kiều, một người con gái sắc tài bạc mệnh thì giờ đây ta làm sao có thể dửng dưng trước những gì Vũ Nương đã trải qua. Nếu ta đã một lần khóc than cho nổi oan khiên của Thị Kính, khóc cho sự chờ đợi mòn mỏi của người thiếu phụ chờ chồng thì đến với Chuyện người con gái Nam Xương làm sao ta có thể xót xa, không ray rức trước oan tình nghiệt ngã của Vũ Nương. Tác phẩm lời tố cáo mạnh mẽ cái chế độ hà khắc của xã hội phong kiến, chế độ trọng nam khinh nữ, những định kiến cổ hủ, lạc hậu… đã đày đọa những người con gái nhỏ bé vào hoàn cảnh bất hạnh, thương tâm. Kết bài: Gấp lại trang sách, cuộc đời và cái chết thương tâm của Vũ Nương – người con gái Nam Xương còn đâu đó làm ta động lại những cảm xúc, vấn vương. Cuộc đời và khát vọng hạnh phúc của người phụ nữ dưới chế độ phong kiến cùng với những vẽ đẹp tâm hồn nhân phẩm đáng quý của họ đều được ngòi bút tài tình của Nguyễn Dữ thể hiện thành công đến nhói lòng. Đó cũng là một lời tố cáo quyết liệt, một lời tố cáo giá trị vô cùng lớn lao trong xã hội lúc bấy giờ.
Suy nghĩ về số phận đau thương của nhân vật Vũ Nương trong Chuyện người con gái Nam xương của Nguyễn Dữ Hướng dẫn Số phận đau thương, nghiệt ngã của nhân vật Vũ Nương trong Chuyện người con gái Nam xương của Nguyễn Dữ Mở bài: Văn học dân tộc thế kỉ XVI có nhiều tác phẩm xuất sắc viết về thân phận đau thương của người phụ nữ dưới chế độ phong kiến. Trong đó thành công là thiên truyện Chuyện người con gái Nam Xương trích truyện thứ 16 trong 20 thiên truyện của tác phẩm Truyện kỳ mạn lục của Nguyễn Dữ. Cuộc đời và số phận của nhân vật Vũ Nương là điển hình cho số phận bi kịch của người phụ nữ đức hạnh, khao khát một cuộc sống bình yên nhưng lại gặp phải cảnh ngộ éo le, oan khuất, bất hạnh bởi sự ràng buột của những lễ nghi khắc nghiệt. Thân bài: Trên cơ sở nguồn góc từ truyện cổ tích “Vợ chàng Trương”, cộng thêm vào đó những hư cấu và sáng tạo các tình tiết truyền kỳ của chính tác giả, ngoài bút Nguyễn Dữ đã để lại cho đời một áng thiên cổ kì bút. bất hủ. Truyện kể về người con gái tên là Vũ Thị Thiết (thường gọi là Vũ Nương) quê ở Nam Xương. Vũ Nương vừa đẹp người lại đẹp nết, có chồng là Trương Sinh – gia cảnh khá giả nhưng có tính ghen tuôn quá mức. Khi chồng đi lính, Vũ Nương ở nhà sinh hạ mọt đứa con trai. Nàng hết lòng nuôi dạy con thơ và phụ dưỡng mẹ chồng. Chiến tranh kết thúc, Trương sinh trở về quê. Chỉ vì nóng vội tin lời con trẻ, Trương Sinh nghi vợ thất tiết nên đã hết lời la mắng, sỉ nhục và đuổi đi. Uất ức vì không thể phân minh, nàng tìm đến cái chết trầm mình nơi dòng Hoàng Giang. Sau khi nàng chết, Trương Sinh hiểu rõ sự tình. Chàng hối hận vô cùng nhưng đã quá muộn màng. Vũ Nương được Linh Phi cứu sống và cho ở nơi cung nước. tuy vẫn còn quyến luyến trần gian nhưng nàng quyết không trở về nữa. Lần trở về trên bến sông là để minh giải oan khuất và từ biệt mà thôi. Vẫn là câu chuyện nói về số phận một người phụ nữ đẹp người, đẹp nết, bị oan khuất phải tìm lấy cái chết để minh chứng sự trong sạch của mình. Kết cấu ấy là kết cấu thường thấy trong truyện cổ tích. Nhưng với cái nhìn tiến bộ, Nguyễn Dữ đã thể hiện lòng trân trọng và cảm thương của mình đối với cuộc sống đau khổ và số phận bi thảm của người phụ nữ ở chế độ xưa. Đặc biệt là vũ nương – một người xuất thân từ giới bình dân “vốn con kẻ khó” Tuy không khắc họa đậm nét cá tính nhân vật như các tác phẩm văn học khác, Nguyễn Dữ cũng đã xây dựng nhân vật Vũ Nương khá toàn vẹn. Trước hết Vũ Nương mang vẻ đẹp của một con người lí tưởng. Ở nàng là sự hài hòa, cân đối về cả ngoại hình lẫn tâm hồn. Nhà văn đã phát thảo vẽ đẹp hoàn hảo đó trong một câu văn: ” Vũ Thị Thiết, người con gái quê ở Nam Xương, tính đã thùy mị nết na, lại thêm tư dung tốt đẹp”. Vũ Nương hiện lên vói vẻ đẹp diệu dàng, hiền hậu, dễ mến mà không kém tươi tắn, đáng quý đáng tôn trọng. Chưa thể gọi nàng là hồng nhan, tuyệt sắc nhưng có thể nói đó là một người con gái đẹp, khiến lòng người say mê. Vũ Nương còn là một người vợ thủy chung, một người mẹ đảm đang, một người con dâu hiếu thuận vẹn toàn. Khi Trương Sinh ra trận, nàng tìm lời khuyên nhủ thắm tình, trọn nghĩa. Nàng chỉ mong chồng được bình an nơi trận mạc, khuyên chồng chớ ham danh lợi mà thiệt đến thân. Ở nhà, nàng giữ gìn tiết hạnh, khép kín cuộc sống dợi chồng trở về. Một mình vừa chăm con nhỏ, vừa lo cho mẹ già. Việc gì nàng cũng chu toàn. Với con nhỏ, biết con lớn lên trong sự thiếu thốn tình cha, nàng luôn tìm cách bù đắp cho bé Đản bằng cách chơi đùa với con. Mỗi đêm vắng lặng, để giỗ con nín, nàng thường chỉ lên cái bóng của mình ở trên tường và bảo rằng đó là cha. Bé Đản ngây thơ tin thật nên không khóc nữa. Cùng một lúc Vũ Nương thay chồng cùng làm mẹ cùng làm cha bé Đản. Qua hành động ấy ta thấy rõ, Vũ Nương vừa che giấu nổi niềm thương nhớ chồng trong lòng vừa làm chỗ dựa vững vàng cho con, cho cả gia đình. Cái bóng ấy nàng gửi vào trong ấy tâm tư yêu nhớ khôn nguôi người chồng nơi chiến trường. Đồng thời xây dựng ước mong, khát vọng và niềm tin về người cha trong trong tâm trí con thơ. Đối với mẹ già, Vũ Nương đã hoàn thành xuất sắc vai trò cả một người con dâu hiền hậu, hiếu thảo với mẹ chồng. Lúc mẹ chồng ốm nặng, nàng “hết sức thuốc than lễ bái thần phật và lấy lời ngoạt ngào khôn khéo khuyên lơn” để mẹ vơi nỗi nhớ con mà khỏe hơn. Đến khi bà mất, nàng “vô cùng thương xót, phàm việc ma chay tế lễ, lo liệu như đối với mẹ cha đẻ của mình”. Tấm lòng thơm thảo của Vũ Nương đã thêm tô đậm vẽ đẹp truyền thống toàn vẹn của nàng: dịu dàng, đầm thấm, giàu yêu thương, hi sinh…. Tấm lòng trung hậu ấy đã khiến cho mẹ chồng cảm động: “sau này trời xét lòng lành, ban cho phúc đức, giống dòng tươi tốt, con cháu đông đàn, xanh kia quyết chẳng phụ con, cũng như con đã chẳng phụ mẹ” … Với tất cả phẩm hạnh cao quý ấy, nhưng tưởng người phụ nữ mẫu mực này rồi cũng sẽ có một cuộc sống tốt đẹp, yên bình. Nhưng nào ngờ, đối với nàng, đó chỉ là một giấc mơ một khác khao dường như vô vọng. Chiến tranh kết thúc. Trương sinh trở về. Nhưng cái giây phúc đoàn viên cũng chính là giây phúc đau khổ, thương tâm nhất trong cuộc đời nàng. Vì mù quáng tin lời nói ngây thơ của con trẻ, trương Sinh trở nên hồ đồ, ngu muội, trở nên bất nghĩa, vô tâm, đẩy Vũ Nương đến cái chết oan uổng. Hóa ra cái bóng hôm nào trong trò chơi với con giờ đây trở thành nguyên nhân đẩy nàng đến đường tận tuyệt. Từ cái bóng mờ trên tường trở thành bóng tối trong lòng Trương Sinh. Phía sau cái bóng ấy là định kiến, là lễ giáo phong kiến vốn hà khắc đã chà đạp lên cuộc đời và số phận của người phụ nữ, đẩy họ vào bước đường cùng nghiệt ngã không lối thoát. Nguyễn Dữ như muốn minh oan và bù đáp cho đức tính tốt đẹp của nàng bằng một cuộc sống khác với chốn dương gian. Nàng được sống trong “cung gấm đền giao thật nguy nga lộng lẫy” cùng với Linh Phi và tiên nữ. Song cuộc sống của nàng vẫn luôn mang ám ảnh, đau khổ, dằn vặt. Tuy nói dứt nợ phàm trần nhưng nỗi lòng vẫn canh cánh quê xưa. Duyên trần đã dứt nhưng oan tình chưa giải dduwwocj đã khiến Vũ Nương nơi cung nước vẫn ngày đêm thổn thức. nhờ có Phan Lang giúp đỡ, nàng được trở về tự minh oan cho mình. Chi tiết ấy thể hiện tấm lòng nhân đạo cao cả của Nguyễn Dữ. Dù đất trời đã chứng giám nhưng lòng người chưa rõ. Vũ Nương trở về là để lấy lại giá trị của mình và phủi sạch lớp bụi nhơ bẩn của trần gian. Chi tiết tưởng chừng như hiển nhiên ấy lại là là một sự bức phá của người phụ nữ trước sự kìm kẹp của lễ giáo phong kiến. Đồng thời đó là tiếng nói căm phẫn của nhà văn đối với xã hội đầy bất công, ngang trái. Ta cũng chợt nhận ra, chế độ phong kiến đã gây ra nhiều bất hạnh cho không ít phụ nữ. Nếu ta đã từng đau cho nỗi đau của Thúy Kiều, một người con gái sắc tài bạc mệnh thì giờ đây ta làm sao có thể dửng dưng trước những gì Vũ Nương đã trải qua. Nếu ta đã một lần khóc than cho nổi oan khiên của Thị Kính, khóc cho sự chờ đợi mòn mỏi của người thiếu phụ chờ chồng thì đến với Chuyện người con gái Nam Xương làm sao ta có thể xót xa, không ray rức trước oan tình nghiệt ngã của Vũ Nương. Tác phẩm lời tố cáo mạnh mẽ cái chế độ hà khắc của xã hội phong kiến, chế độ trọng nam khinh nữ, những định kiến cổ hủ, lạc hậu… đã đày đọa những người con gái nhỏ bé vào hoàn cảnh bất hạnh, thương tâm. Kết bài: Gấp lại trang sách, cuộc đời và cái chết thương tâm của Vũ Nương – người con gái Nam Xương còn đâu đó làm ta động lại những cảm xúc, vấn vương. Cuộc đời và khát vọng hạnh phúc của người phụ nữ dưới chế độ phong kiến cùng với những vẽ đẹp tâm hồn nhân phẩm đáng quý của họ đều được ngòi bút tài tình của Nguyễn Dữ thể hiện thành công đến nhói lòng. Đó cũng là một lời tố cáo quyết liệt, một lời tố cáo giá trị vô cùng lớn lao trong xã hội lúc bấy giờ.
Suy nghĩ về sức mạnh của tiền bạc đối với cuộc sống con người Hướng dẫn Mở bài: Không thể nào phủ nhận được vai trò, giá trị và sức mạnh của tiền bạc trong cuộc sống con người. Bởi bản chất của đời sống con người là xoay quanh giá trị đồng tiền và dùng nó để tạo nên các giá trị hữu ích khác, làm phong phú thêm cuộc sống của chính mình. Tiền bạc là sáng tạo vĩ đại của loài người nhưng chính nó lại để lại những hệ lụy khủng khiếp trong đời sống của chúng ta. Thân bài: Tiền là một phương tiện thay thế giá trị của vật chất và dùng để trao đổi trong cuộc sống. Tiền được nhà nước phát hành dưới nhieuf dạng: tiền giấy, tài khoản, chuẩn tệ,… Có thể hình dung mọt cách dễ dàng tiền đại diện cho giá trị của vật chất. Trong cuộc sống, tiền đại được quy đổi dưới nhiều hình thức khác nhau. Nhắc đén tiền bạc là nhắc đến sự giàu có và thịnh vượng. Có thể nói, tiền đại diện cho toàn bộ đời sống vật chất của con người. Đồng tiền đóng vai trò quan trọng đối với con và xã hội. Đồng tiền vốn không xấu vì nó là phương tiện dùng để trao đổi trong cuộc sống là kết quả lao động của những con người chân chính. Tuy nhiên tiền không phải tất cả vì còn có những thứ quý giá mà nó không thể sánh ngang như tình nghĩa,sức khỏe,tri thức. Chính vì vậy chúng ta cần nhận thức rõ giá trị cũng như mặt tốt và mặt xấu của đồng tiền và luyện tập tiêu tiền sao cho hợp lý. Tiền không phải là thước đo chính xác để đánh giá một con người nhưng hầu hết chúng ta đều sử dụng thước đo này. Tiền có thể mua tất cả mọi thứ như nhà cửa, xe, những vật gia dụng mà con người cần có. Tiền không phải là tất cả, nhưng không có tiền thì không có gì cả. Đồng tiền có thể chi phối mọi thứ. Ta có thể dùng đồng tiền để có được sức khỏe, thời gian, tri thức, địa vị và danh vọng, kiến thức. Thực tế đã cho thấy được sức mạnh của đồng tiền. Nếu bạn có đủ tiền, bạn có thể mua được mọi thứ bạn muốn. Dùng tiền để mua thứ không thuộc về mình, ban đầu có thể làm bản thân vui sướng nhưng càng về sau, kết cục sẽ càng bi thảm. Một số cô gái khi chọn chồng vẫn luôn chọn người có gia thế, vì muốn được đáp ứng mọi nhu cầu về vật chất. Nhưng chắc chắn rằng họ sẽ không có được sự hạnh phúc vì mặt trái của tiền bạc rất nguy hiểm. Tiền không thể mang lại cho chúng ta sự hạnh phúc mà nó chỉ mang lại sự đau buồn. Người cần tiền sẽ dùng mọi cách để đạt được điều mình muốn bất chấp mọi thủ đoạn, người bị lợi dụng cũng không vui vẻ gì khi chỉ sống trong lừa dối. Điển hình khác về tình yêu và tiền bạc trong bài “Chuyện người con gái Nam Xương”. Một người vô học như Trương Sinh lại cưới được một cô gái nết na, tư dung tốt đẹp nhờ vào trăm lạng vàng. Nhưng kết cục của cuộc tình lại bi thương do sự đa nghi và do không có đủ tình yêu, niềm tin đối với Vũ Nương. Qua đó có thể cho chúng ta thấy, tiền không hẳn mang lại cho ta tất cả. Chỉ có đồng tiền chân chính do ta tự làm ra và bản thân ta mới thể tạo ra hạnh phúc cho riêng mình. Đồng tiền chứa trong nó ma lực khủng khiếp. Nó lôi kéo con người vào những việc làm phi pháp, trái với đạo đức. Một số người vì lợi nhuận mà có thể làm những chuyện sai trái như bán những mặt hàng kém chất lượng, để phải nhận lại hậu quả là vào tù hoặc thậm chí là tử hình. Vì vậy có thể nói tiền bạc có thể đem lại sự giàu sang, sung sướng nhưng nếu quá ham mê tiền bạc thì hậu quả nó để lại thật sự rất khủng khiếp. Đủ sức khỏe để biến công việc thành lạc thú. Đủ tiền bạc để đáp ứng nhu cầu bản thân. Đủ sức mạnh để chống lại và vượt qua nghịch cảnh. Biết đủ là bạn sẽ có đủ. Đừng để tiền bạc lừa dối lí trí, khuấy động lòng tham của bạn. Trên đường đi đến thành công không thể không có tiền. Nhưng hãy sử dụng nó mọt cách khôn ngoan. Ai biết tiết kiệm và kiên trì làm việc, người đó sẽ không bao giờ bị thiếu thốn. Kết bài: Không có tài sản nào quý bằng trí thông mình và không vinh quang nào lớn hơn học vấn và hiểu biết. Có thể mọi thứ trên mặt đều phải trả bằng tiền bạc nhưng những gì thuộc về tinh thần con người thì nên trả bằng giá trị tinh thần. Đề cao đời sống tinh thần và các giá trị tốt đẹp nhưng cũng không nên hạ thấp vai trò, giá trị và sức mạnh của tiền bạc trong đời sống của chúng ta. Nên nhớ rằng, chúng ta đang làm việc vì tiền bạc, và đem nó xây dựng nên đời sống của chúng ta.
Think about the power of money on human life Instruct Opening: It is impossible to deny the role, value and power of money in human life. Because the nature of human life revolves around the value of money and using it to create other useful values, enriching one's own life. Money is a great creation of mankind, but it leaves terrible consequences in our lives. Body of the article: Money is a means of replacing the value of material things and used for exchange in life. Money is issued by the state in many forms: banknotes, accounts, standard currencies, etc. It can be easily imagined that money represents the value of material things. In life, money is converted into many different forms. Talking about money means talking about wealth and prosperity. It can be said that money represents the entire material life of people. Money plays an important role for children and society. Money is not inherently bad because it is a means of exchange in life and is the result of the labor of honest people. However, money is not everything because there are also precious things that cannot be compared to love, health, and knowledge. That's why we need to be aware of the value as well as the good and bad sides of money and practice spending money wisely. Money is not an accurate measure of a person, but most of us use it. Money can buy everything like houses, cars, and household appliances that people need. Money is not everything, but without money there is nothing. Money can govern everything. We can use money to get health, time, knowledge, status, fame, and knowledge. Reality has shown the power of money. If you have enough money, you can buy everything you want. Using money to buy things that do not belong to you may make you happy at first, but as time goes on, the outcome will be more tragic. Some girls, when choosing a husband, always choose someone with a good family background because they want to have all their material needs met. But it is certain that they will not be happy because the negative side of money is very dangerous. Money cannot bring us happiness, it only brings sadness. People who need money will use every means to get what they want regardless of any tricks, people who are taken advantage of will not be happy just living in deception. Another example of love and money is in the article "The Story of a Nam Xuong Girl". An uneducated person like Truong Sinh was able to marry a well-mannered girl with a good personality thanks to hundreds of taels of gold. But the end of the love affair was tragic due to suspicion and not having enough love and faith in Vu Nuong. This can show us that money doesn't necessarily give us everything. Only genuine money that we make ourselves and ourselves can create our own happiness. The coin contains terrible magical power. It lures people into illegal and unethical actions. Some people, for profit, may do wrong things such as selling poor quality products, and face the consequences of going to jail or even death penalty. Therefore, it can be said that money can bring wealth and happiness, but if you are too passionate about money, the consequences it leaves are truly terrible. Healthy enough to turn work into pleasure. Enough money to meet your needs. Strong enough to resist and overcome adversity. If you know enough, you will have enough. Don't let money deceive your mind and stir up your greed. On the way to success, it is impossible without money. But use it wisely. Whoever knows how to save and work persistently will never be in need. End: There is no asset more valuable than intelligence and no glory greater than education and knowledge. Maybe everything on the face must be paid for with money, but things that belong to the human spirit should be paid for with spiritual value. Appreciate spiritual life and good values, but do not downplay the role, value and power of money in our lives. Remember, we are working for money, and using it to build our lives.
Suy nghĩ về sự kiện: Góp tay xoa dịu nỗi đau da cam của nhân dân cả nước Hướng dẫn Chất độc màu da cam mà đế quốc Mỹ đã rải xuống các cánh rừng miền Nam thời chiến tranh đã để lại di họa nặng nề cho hàng chục vạn gia đình. Hàng chục vạn người đã chết. Hàng vạn trẻ em chịu tật nguyền suốt đời. Cả nước đã lập quỹ giúp đỡ các nạn nhân phần nào cải thiện cuộc sống và xoa dịu nỗi đau của họ. Em hãy nêu suy nghĩ của mình về các sự kiện đó. Dàn bài: Góp tay xoa dịu nỗi đau da cam I. MỞ BÀI Cuộc chiến tranh xâm lược kéo dài hai mươi mấy năm của đế quốc Mĩ trên đất nước Việt Nam đã gây bão thảm họa. Một trong những tội ác có tính chất hủy diệt là giặc Mỹ đã rải chất hóa học xuống các cánh rừng và làng mạc khắp miền Nam để phá hoại thiên nhiên và tiêu diệt lực lượng cách mạnh. Chất độc màu da cam đã để lại di họa nặng nề cho hàng chục vạn gia đình và hàng vạn trẻ em ra đời sau chiến tranh. Cả nước đang phát động phong trào “Góp tay xoa dịu nỗi đau da cam” và khởi kiện các công ty sản xuất hóa chất của Mỹ, đòi bồi thường thiệt hại cho các nạn nhân chất độc màu da cam. 1. Chất độc màu da cam trên đất nước Việt Nam Hàng vạn người đã chết, không ít trẻ em ra đời sau chiến tranh đã trở thành nạn nhân của nó. Các bạn nhỏ ở làng Hòa Bình trong bệnh viện Từ Dũ. Tội ác của giặc Mỹ, di hại của chất độc màu da cảm hiển diện rõ ràng trên những con người tật nguyền, dị dạng. Có bé không tay, có bé toàn thân đầy lông lá, nhiều bé chân tay vặn vẹo, không thể đi lại. Một số ít may mắn có được hình dáng bình thường thì câm điếc hoặc bị bại não… Số phận bất hạnh sẽ đeo bám cả cuộc đời và là nỗi đau của gia đình và xã hội. 2. Phong trào đấu tranh đòi bồi thường Từ năm 2004 đến nay, phong trào “Góp tay xoa dịu nỗi đau da cam” đã phát triển rộng rãi trên khắp đất nước ta. Ủy ban về vấn đề của nạn nhân chất độc màu da cam đã khởi kiện công ty hóa chất sản xuất và cung cấp chất độc cho quân đội Mỹ trong cuộc chiến tranh xâm lược ở Việt Nam. 3. Suy nghĩ của bản thân Căm phẫn trước tội ác dã man của đế quốc Mỹ. Chất độc đó không chỉ gây tác hại nghiêm trọng cho những người trực tiếp chịu ảnh hưởng mà còn di hại tới nhiều thế hệ sau. III. KẾT BÀI Phản đối những cuộc chiến tranh phi nghĩa trong quá khứ và hiện nay đang diễn ra trên thế giới. Chiến tranh là tội ác. Mong sao thế giới luôn hòa bình “Trái đất này là của chúng mình”
Thoughts on the event: Contributing to alleviate the pain of Agent Orange of the people nationwide Instruct The Agent Orange that the US imperialists sprayed on the southern forests during the war left serious disasters for tens of thousands of families. Tens of thousands of people have died. Tens of thousands of children suffer lifelong disabilities. The whole country has set up a fund to help victims improve their lives and ease their pain. Please give your thoughts on those events. Outline: Contribute to alleviate the pain of Agent Orange I. OPEN LESSON The twenty-year-long war of invasion by American imperialism in Vietnam has caused disaster. One of the destructive crimes was that the American enemy sprayed chemicals on forests and villages throughout the South to destroy nature and destroy strong revolutionary forces. Agent Orange left a heavy legacy for tens of thousands of families and tens of thousands of children born after the war. The whole country is launching the movement "Contribute to alleviate the pain of Agent Orange" and sue American chemical manufacturing companies, demanding compensation for victims of Agent Orange. 1. Agent Orange in Vietnam Tens of thousands of people died, and many children born after the war became its victims. Children in Hoa Binh village in Tu Du hospital. The crimes of the American enemy and the harmful effects of the toxic skin agent are clearly present on disabled and deformed people. Some children have no arms, some have hairy bodies, and many have twisted limbs and cannot walk. A few lucky enough to have a normal appearance are deaf and mute or have cerebral palsy... The unfortunate fate will last their whole life and be a pain to the family and society. 2. Movement to fight for compensation From 2004 to present, the movement "Contribute to alleviate the pain of Agent Orange" has developed widely throughout our country. The Committee on the Issues of Agent Orange Victims sued the chemical company that produced and supplied the poison to the US military during the war of aggression in Vietnam. 3. Your own thoughts Angered by the barbaric crimes of American imperialism. That poison not only causes serious harm to those directly affected but also affects many future generations. III. END Protest against unjust wars in the past and currently taking place in the world. War is a crime. May the world always be peaceful "This earth is ours"