Text
stringlengths
1
10.7k
Text Number
int64
0
31
License
stringclasses
6 values
Text By
stringclasses
463 values
Translation By
stringlengths
1
146
Language
stringclasses
188 values
File Name
stringlengths
9
81
Source
stringclasses
16 values
ISO639-3
stringclasses
178 values
Script
stringclasses
23 values
Parallel ID
stringclasses
822 values
Story Category
stringclasses
4 values
Bố đánh thức Odongo và Apiyo dậy khi họ tới làng. Họ thấy bà, bà Nyar-Kanyada, nằm nghỉ trên một tấm chiếu dưới cây. Nyar-Kanyada trong tiếng Luo có nghĩa là "con gái của người dân Kanyada". Bà là một người phụ nữ mạnh mẽ và xinh đẹp.
4
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Nyar-Kanyada chào đón bọn trẻ vào nhà, nhảy múa quanh phòng, và ca hát một cách vui sướng. Các cháu bà cũng rất phấn khởi tặng bà quà mà chúng đã mang từ thành phố đến. Odongo nói: "Mở quà của cháu trước!" Apiyo nói: "Không, mở quà của cháu trước!"
5
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Sau khi bà mở quà xong, Nyar-Kanyada ban phước cho các cháu mình theo cách truyền thống.
6
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Sau đó, Odongo và Apiyo đi ra ngoài. Chúng chạy đuổi bướm và chim.
7
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Chúng trèo cây và tát nước trong hồ.
8
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Khi trời tối, chúng về nhà ăn tối. Trước khi ăn xong thì chúng đã ngủ thiếp đi rồi.
9
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Ngày hôm sau, bố lái xe về thành phố, để bọn trẻ ở lại với và Nyar-Kanyada.
10
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Odongo và Apiyo giúp bà làm việc nhà. Chúng đi xách nước và lấy củi. Chúng nhặt trứng gà và hái rau trong vườn.
11
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Nyar-Kanyada dạy các cháu mình làm món ugali mềm để ăn với món thịt hầm. Bà dạy cho chúng cách làm cơm dừa để ăn với cá nướng.
12
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Một buối sáng nọ, Odongo dẫn đàn bò của bà đi gậm cỏ. Chúng chạy vào trang trại của một người hàng xóm. Ông nông dân này rất giận Odongo. Ông dọa là sẽ giữ lại đàn bò vì chúng đã ăn vụ mùa của mình. Sau ngày hôm đó, Odongo luôn bảo đảm là đàn bò không gặp rắc rối lần nữa.
13
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Vào một ngày khác, bọn trẻ đi đến chợ với bà Nyar-Kanyada. Bà có một quầy bán rau, đường, và xà bông tắm. Apiyo thích báo giá bán của những món hàng cho khách. Odongo gói hàng mà khách đã mua.
14
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Đến cuối ngày, họ cùng uống trà với nhau. Bọn trẻ giúp bà đếm tiền mà bà kiếm được.
15
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Nhưng chẳng bao lâu thì kì nghỉ đã hết và bọn trẻ lại phải quay lại trường trong thành phố. Nyar-Kanyada cho Odongo một cái nón và cho Apiyo một cái áo len. Bà gói thức ăn cho chuyến đi của chúng.
16
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Khi bố đến đón, bọn trẻ không muốn đi. Bọn trẻ năn nỉ bà Nyar-Kanyada đi lên thành phố với chúng. Bà cười và bảo: "Bà già rồi, không ở trong thành phố được. Bà sẽ chờ các cháu về làng thăm bà nữa."
17
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Odongo và Apiyo ôm chặt và tạm biệt bà.
18
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Khi Odongo và Apiyo đi học lại, chúng kể cho các bạn mình về cuộc sống trong làng. Vài đứa trẻ cảm thấy cuộc sống trong thành phố tốt hơn. Những đứa khác lại cảm thấy cuộc sống trong làng tốt hơn. Nhưng hầu hết mọi người đều cảm thấy là Odongo và Apiyo có một người bà tuyệt với!
19
CC-BY
Violet Otieno
Phuong Nguyen
vi
0243_kì-nghỉ-cùng-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0243
asp
Có một bé gái
0
CC-BY
Oku Modesto
Nana Trang
vi
0253_sách-hình-của-tôi.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0253
asp
Có một chú chim
1
CC-BY
Oku Modesto
Nana Trang
vi
0253_sách-hình-của-tôi.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0253
asp
Có một con sư tử
2
CC-BY
Oku Modesto
Nana Trang
vi
0253_sách-hình-của-tôi.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0253
asp
Có một con mèo
3
CC-BY
Oku Modesto
Nana Trang
vi
0253_sách-hình-của-tôi.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0253
asp
Có một nhóm những bé trai vô gia cư sống trong thành phố Naiobi bận rộn, cách xa sự quan tâm của gia đình. Chúng chào đón mỗi ngày đến. Vào buổi sáng nọ, những bé trai này xếp những tấm chiếu sau khi ngủ trên vỉa hè lạnh. Để xua tan cái lạnh, chúng dùng rác để nhóm một đống lửa. Trong số những bé trai đó có Magozwe. Nó là đứa nhỏ tuổi nhất.
0
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Khi bố mẹ của Magozwe mất, nó chỉ mới năm tuổi. Nó tới sống cùng chú của mình. Người chú này chẳng quan tâm gì tới Magozwe cả. Ông chẳng cho Magozwe đủ thức ăn. Ông cũng bắt Magozwe làm rất nhiều việc khó nhọc.
1
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Nếu như Magozwe than phiền hay có câu hỏi gì, ông chú này liền đánh nó. Khi Magozwe hỏi nó có được đi học không, chú của nó đánh nó và nói rằng: "Mày ngốc lắm, không thể học được gì đâu." Sau ba năm bị đối xử như thế này, Magozwe bỏ nhà chú nó ra đi. Nó bắt đầu sống trên đường phố.
2
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Cuộc sống trên đường phố rất khó khăn và hầu hết những bé trai này hàng ngày đều phải chật vật chỉ để kiếm ăn. Thỉnh thoảng, chúng bị bắt. Thỉnh thoảng, chúng bị đánh. Khi chúng bị bệnh, chẳng có ai giúp cả. Chúng phụ thuộc vào số tiền ít ỏi có được từ ăn xin, bán đồ nhựa và những thứ có thể tái chế được. Cuộc sống càng khó khăn hơn bởi những trận đánh nhau giữa những nhóm đối thủ muốn quản lí một phần của thành phố.
3
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Một ngày nọ, khi Magozwe đang lục thùng rác, nó tìm thấy một quyển truyện cũ nát. Nó phủi bụi đi và để quyển truyện vào túi của mình. Sau đó, mỗi ngày, Magozwe đều mang quyển truyện ra và xem những hình vẽ trong đó. Nó không biết đọc chữ.
4
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Những hình vẽ kể câu chuyện về một cậu bé lớn lên làm phi công. Magozwe mơ một ngày được làm phi công. Thỉnh thoảng, nó tưởng tượng rằng mình là cậu bé trong truyện.
5
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Trời rất lạnh và Magozwe đang đứng ăn xin trên đường. Một người đàn ông đi tới chỗ của nó. Người đàn ông nói: "Xin chào. Chú là Thomas. Chú làm việc gần đây, ở một nơi mà cháu có thể có cái gì để ăn." Ông này chỉ vào một ngôi nhà màu vàng có mái màu xanh da trời. Ông nói: "Chú hi vọng là cháu sẽ tới đó để lấy một ít thức ăn?" Magozwe nhìn người đàn ông, và sau đó nhìn ngôi nhà. Nó nói: "Có thể lắm", và sau đó bỏ đi.
6
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Nhiều tháng sau đó, những bé trai vô gia cư này quen với việc thấy Thomas quanh đó. Thomas thích trò chuyện với người khác, đặc biệt là những người sống trên đường phố. Thomas lắng nghe những câu chuyện về cuộc sống của những người này. Ông rất nghiêm túc và kiên nhẫn, không bao giờ thô lỗ hay bất kính đối với người khác. Một vài bé trai cũng bắt đầu tới ngôi nhà màu xanh, vàng để lấy thức ăn lúc giữa ngày.
7
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Magozwe đang ngồi trên vỉa hè đọc quyển sách hình thì Thomas tới ngồi bên cạnh nó. Thomas hỏi: "Quyển sách này nói về cái gì thế?" Magozwe trả lời: "Nó kể về một cậu bé muốn trở thành phi công." Thomas hỏi: "Cậu bé đó tên gì?" Magozwe nói nhỏ: "Cháu không biết. Cháu không biết đọc."
8
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Khi họ gặp nhau, Magozwe bắt đầu kể chuyện của mình cho Thomas nghe. Đó là câu chuyện về chú của nó và vì sau nó bỏ nhà đi. Thomas không nói nhiều và cũng không bảo Magozwe phải làm gì, nhưng ông luôn lắm nghe rất chăm chú. Thỉnh thoảng, họ cũng trò chuyện trong lúc ăn ở ngôi nhà có mái màu xanh da trời.
9
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Vào khoảng sinh nhật mười tuổi của Magozwe, Thomas cho nó một quyển truyện mới. Quyển truyện này về một cậu bé ở trong làng nhưng lớn lên trở thành một cầu thủ bóng đá rất nổi tiếng. Thomas đọc câu chuyện này cho Magozwe rất nhiều lần, cho đến một ngày nọ, ông nói: "Chú nghĩ đã đến lúc cháu đi đến trường và học cách đọc. Cháu nghĩ thế nào?" Thomas giải thích rằng ông biết có một nơi mà trẻ con có thể đến ở và đi học.
10
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Magozwe suy nghĩ về nơi ở mới này và về việc đi học. Nếu chú nó nói đúng rằng nó ngốc quá không thể học gì được thì sao? Nếu người ta đánh nó ở chỗ mới này thì sao? Nó cảm thấy sợ. Nó nghĩ rằng: "Có thể tốt hơn là nên sống trên đường phố."
11
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Nó chia sẻ những nỗi sợ này với Thomas. Sau một thời gian, Thomas cũng trấn an Magozwe là cuộc sống sẽ tốt hơn ở chỗ mới.
12
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Và thế là Magozwe dọn đến ở trong một căn phòng trong ngôi nhà có mái màu xanh lá cây. Nó ở cùng phòng với hai đứa con trai khác. Tổng cộng có mười đứa con trai sống trong căn nhà đó cùng với cô Cissy và chồng cô, ba con chó, một con mèo, và một con dê già.
13
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Magozwe bắt đầu đi học và thấy rất khó. Nó phải đuổi theo rất nhiều bài. Có khi nó muốn bỏ cuộc. Nhưng nó nghĩ về chú phi công và cầu thủ bóng đá trong truyện. Giống như những người này, nó không bỏ cuộc.
14
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Magozwe đang ngồi trong sân căn nhà có mái màu xanh lá cây đọc một quyển truyện từ trường. Thomas đi đến và ngồi bên cạnh nó. Thomas hỏi: "Câu chuyện kể về cái gì vậy?" Magozwe trả lời: "Nó kể về một cậu bé trở thành giáo viên." Thomas hỏi: "Cậu bé đó tên gì?" Magozwe mỉm cười và nói: "Tên cậu bé là Magozwe."
15
CC-BY
Lesley Koyi
Phuong Nguyen
vi
0262_cậu-bé-magozwe.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0262
asp
Hai tay nhỏ để cầm.
0
CC-BY-NC
Carole Bloch
Jenny Tran
vi
0271_hai.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0271
asp
Hai cái chân nhỏ để đá.
1
CC-BY-NC
Carole Bloch
Jenny Tran
vi
0271_hai.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0271
asp
Hai mắt nhỏ để nhìn.
2
CC-BY-NC
Carole Bloch
Jenny Tran
vi
0271_hai.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0271
asp
Hai lỗ tai nhỏ để nghe.
3
CC-BY-NC
Carole Bloch
Jenny Tran
vi
0271_hai.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0271
asp
Và hai cánh tay thương yêu để ôm ấp!
4
CC-BY-NC
Carole Bloch
Jenny Tran
vi
0271_hai.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0271
asp
Một buổi sáng nọ, bà của Vusi gọi bạn ấy lại và nói: "Vusi, cháu hãy mang quả trứng này cho bố mẹ cháu nhé. Bố mẹ cháu muốn làm một cái bánh to cho đám cưới chị cháu đấy."
0
CC-BY
Nina Orange
Phuong Nguyen
vi
0291_điều-chị-của-vusi-nói.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0291
asp
Trên đường đến nhà bố mẹ, Vusi gặp hai đứa con trai đang hái quả. Một đứa giật quả trứng từ Vusi và ném nó vào một cái cây. Quả trứng vỡ ngay.
1
CC-BY
Nina Orange
Phuong Nguyen
vi
0291_điều-chị-của-vusi-nói.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0291
asp
Vusi kêu lên: "Bạn đã làm gì vậy? Cái trứng ấy là để làm bánh. Cái bánh là cho đám cưới chị tôi đấy. Chị tôi sẽ nói gì nếu không có bánh cưới?"
2
CC-BY
Nina Orange
Phuong Nguyen
vi
0291_điều-chị-của-vusi-nói.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0291
asp
Hai đứa con trai cảm thấy rất có lỗi vì đã trêu Vusi. Một đứa bảo: "Chúng tôi không thể giúp gì với cái bánh được, nhưng đây là cây gậy cho chị của bạn." Vusi tiếp tục cuộc hành trình của mình.
3
CC-BY
Nina Orange
Phuong Nguyen
vi
0291_điều-chị-của-vusi-nói.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0291
asp
Trên đường đi, bạn ấy gặp hai người đàn ông đang xây nhà. Một người hỏi: "Chúng tôi có thể đúng cây gậy chắc chắn đó được không?" Nhưng cây gậy không đủ chắc cho căn nhà, và nó gẫy.
4
CC-BY
Nina Orange
Phuong Nguyen
vi
0291_điều-chị-của-vusi-nói.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0291
asp
Vusi kêu lên: "Bác đã làm gì vậy? Cái gậy là quà cưới của chị cháu. Những người hái quả đã cho cháu cái gậy này vì họ đã làm vỡ quả trứng để làm bánh. Cái bánh là cho đám cưới chị cháu. Bây giờ không có trứng, không có bánh, và không có quà nữa. Chị cháu sẽ nói gì đây?"
5
CC-BY
Nina Orange
Phuong Nguyen
vi
0291_điều-chị-của-vusi-nói.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0291
asp
Những người thợ xây cảm thấy có lỗi vì đã làm gẫy cây gậy. Một người nói: "Bác không thể giúp gì với cái bánh được, nhưng đây là một ít cỏ cho chị của cháu." Và thế là Vusi tiếp tục cuộc hành trình của mình.
6
CC-BY
Nina Orange
Phuong Nguyen
vi
0291_điều-chị-của-vusi-nói.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0291
asp
Trên đường đi, Vusi gặp một người nông dân và một con bò. Con bò hỏi: "Cỏ nhìn ngon quá. Tôi có thể ngặm một ít được không?" Nhưng cỏ ngon quá đến nổi bò ăn hết cả.
7
CC-BY
Nina Orange
Phuong Nguyen
vi
0291_điều-chị-của-vusi-nói.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0291
asp
Vusi kêu lên: "Bạn đã làm gì vậy? Cỏ đó là quà cưới của chị tôi. Những người thợ xây cho tôi cỏ bởi vì họ làm gẫy cái gậy của những người hái quả. Những người hái quả đã cho tôi cái gậy này vì họ đã làm vỡ quả trứng để làm bánh cho chị tôi. Cái bánh là cho đám cưới chị tôi. Bây giờ không có trứng, không có bánh, và không có quà nữa. Chị tôi sẽ nói gì đây?"
8
CC-BY
Nina Orange
Phuong Nguyen
vi
0291_điều-chị-của-vusi-nói.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0291
asp
Bò cảm thấy có lỗi vì mình đã quá tham. Người nông dân đồng ý cho bò đi cùng Vusi về làm quà cưới cho chị của bạn ấy. Và thế là Vusi đi tiếp.
9
CC-BY
Nina Orange
Phuong Nguyen
vi
0291_điều-chị-của-vusi-nói.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0291
asp
Nhưng tối giờ ăn tối thì bò chạy về với người nông dân. Và Vusi đi lạc. Vusi đến đám cưới chị mình rất trễ, khách cũng bắt đầu ăn rồi.
10
CC-BY
Nina Orange
Phuong Nguyen
vi
0291_điều-chị-của-vusi-nói.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0291
asp
Vusi kêu lên: "Em phải làm gì đây? Con bò chạy mất là quà đổi lại cỏ mà những người thợ xây cho em. Những người thợ xây cho em cỏ vì họ làm gẫy cây gậy mà những người hái quả cho. Những người hái quả cho em cây gậy vì họ làm vỡ cái trứng để làm bánh. Cái bánh là cho đám cưới. Bây giờ không có trứng, không có bánh, và không có quà nữa."
11
CC-BY
Nina Orange
Phuong Nguyen
vi
0291_điều-chị-của-vusi-nói.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0291
asp
Chị Vusi suy nghĩ một lát rồi bảo: "Em trai Vusi của chị, chị không quan tâm đến quà. Chị thậm chí cũng không quan tâm tới bánh. Cả nhà chúng ta ở đây là chị thấy vui rồi. Bây giờ, hãy mặc quần áo đẹp lên và cùng ăn mừng ngày này!" Và đó là điều Vusi đã làm.
12
CC-BY
Nina Orange
Phuong Nguyen
vi
0291_điều-chị-của-vusi-nói.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0291
asp
Vườn của bà rất tuyệt, có nhiều lúa miến, kê, và sắn. Nhưng ngon nhất vẫn là chuối. Dù bà có nhiều cháu, tôi vẫn thầm nghĩ rằng tôi là người bà yêu thích nhất. Bà thường mời tôi tới nhà. Bà cũng kể cho tôi nghe nhiều bí mật nho nhỏ. Nhưng có một bí mật mà bà không bao giờ kể cho tôi nghe, đó là nơi mà bà ủ chín chuối.
0
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0294_những-quả-chuối-của-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0294
asp
Một ngày nọ, tôi thấy một cái rổ rơm để ngoài trời bên ngoài nhà bà. Khi tôi hỏi bà cái rổ để làm gì, câu trả lời duy nhất mà tôi nhận được là: "Đó là cái rổ thần kì của bà đấy!" Bên cạnh cái rổ có vài tàu lá chuối mà thỉnh thoảng bà lật qua lật lại. Tôi tò mò hỏi: "Lá này để làm gì vậy bà?" Câu trả lời duy nhất mà tôi nhận được là: "Đó là những tàu lá thần kì của bà đấy!"
1
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0294_những-quả-chuối-của-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0294
asp
Thật là thú vị khi nhìn bà, chuối, là chuối, và cái giỏ rơm to. Nhưng bà bảo tôi chạy đến nhà mẹ làm việc vặt cho bà. "Bà ơi, xin hãy cho cháu xem bà chuẩn bị…" Bà cứ khăng khăng bảo: "Cháu ơi, đừng có bướng bỉnh nữa nào. Hãy làm như bà bảo đi nhé."
2
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0294_những-quả-chuối-của-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0294
asp
Khi tôi trở về, bà đang ngồi bên ngoài, nhưng không có rổ, cũng không có chuối. "Bà ơi, cái rổ đâu? Chuối đâu hết rồi? Và…" Nhưng câu trả lời duy nhất tôi nhận được là: "Chúng đang ở một nơi thần kì của bà." Thật là đáng thất vọng!
3
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0294_những-quả-chuối-của-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0294
asp
Hai ngày sau, bà bảo tôi đi lấy cây gậy cho bà trong phòng ngủ. Ngay khi tôi mở cửa ra, một mùi chuối chín thơm nức chào đón tôi. Ở trong phòng ngủ là cái giỏ rơm thần kì của bà. Nó được giấu kín trong một cái mền cũ. Tôi giở cái mền lên và ngửi mùi thơm nức.
4
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0294_những-quả-chuối-của-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0294
asp
Giọng nói của bà làm tôi giật bắn người khi bà gọi: "Cháu làm gì vậy? Đem cho bà cây gậy nhanh lên nào." Tôi chạy ra ngoài cùng với cây gậy của bà. Bà hỏi: "Cháu cười gì thế?" Câu hỏi của bà làm tôi nhận ra rằng mình vẫn còn cười vì phát hiện ra nơi thần kì của bà.
5
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0294_những-quả-chuối-của-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0294
asp
Ngày hôm sau, khi bà tới nhà mẹ, tôi chạy vội tới nhà bà để kiểm tra những quả cuối lần nữa. Có một nải chuối rất chín. Tôi hái một quả và giấu trong áo đầm của mình. Sau khi che cái rổ lại, tôi ra sau nhà và ăn vội quả chuối. Đó là quả chuối ngọt nhất mà tôi từng ăn.
6
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0294_những-quả-chuối-của-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0294
asp
Ngày hôm sau, khi bà ở ngoài vườn hái rau, tôi lẻn vào nhà và trộm nhìn những quả chuối. Chuối chín gần hết rồi. Cầm lòng không được, tôi hái bốn quả. Khi tôi đi rón rén ra ngoài, tôi nghe bà ho bên ngoài. Tôi giấu những quả chuối dưới áo đầm và đi ngang qua bà.
7
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0294_những-quả-chuối-của-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0294
asp
Ngày hôm sau là ngày đi chợ. Bà thức dậy rất sớm. Bà luôn mang chuối chín và sắn ra chợ bán. Ngày đó, tôi không chạy vội tới nhà bà nữa. Nhưng tôi không thể nào tránh mặt bà lâu được nữa.
8
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0294_những-quả-chuối-của-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0294
asp
Tối ngày hôm đó, tôi bị bố, mẹ, và bà gọi lại. Tôi biết ngay là vì sao. Tối hôm đó, khi tôi đi ngủ, tôi biết rằng mình không thể tiếp tục lấy trộm nữa, không thể lấy trộm của bà, của bố mẹ, và dĩ nhiên là của những người khác.
9
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0294_những-quả-chuối-của-bà.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0294
asp
Tom mang một mâm chuối chín.
0
CC-BY
Humphreys Odunga
Phuong Nguyen
vi
0296_tom-người-bán-chuối.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0296
asp
Bạn ấy đi đến chợ để bán chuối.
1
CC-BY
Humphreys Odunga
Phuong Nguyen
vi
0296_tom-người-bán-chuối.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0296
asp
Người đi chợ mua trái cây.
2
CC-BY
Humphreys Odunga
Phuong Nguyen
vi
0296_tom-người-bán-chuối.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0296
asp
Nhưng không ai mua chuối của Tom cả. Họ thích mua trái cây phụ nữ bán hơn.
3
CC-BY
Humphreys Odunga
Phuong Nguyen
vi
0296_tom-người-bán-chuối.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0296
asp
Người ta nói rằng: "Trong cộng đồng của chúng ta, chỉ có phụ nữ mới bán trái cây". Người ta còn hỏi rằng: "Đàn ông gì như thế này?"
4
CC-BY
Humphreys Odunga
Phuong Nguyen
vi
0296_tom-người-bán-chuối.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0296
asp
Nhưng Tom không bỏ cuộc. Bạn ấy rao: "Mua chuối của tôi đi! Mua chuối chín ngọt của tôi đi!"
5
CC-BY
Humphreys Odunga
Phuong Nguyen
vi
0296_tom-người-bán-chuối.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0296
asp
Một người phụ nữ chọn một nải chuối từ mâm. Bà xem những quả chuối rất cẩn thận.
6
CC-BY
Humphreys Odunga
Phuong Nguyen
vi
0296_tom-người-bán-chuối.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0296
asp
Người phụ nữ mua những quả chuối đó.
7
CC-BY
Humphreys Odunga
Phuong Nguyen
vi
0296_tom-người-bán-chuối.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0296
asp
Nhiều người đến quầy. Họ mua và ăn chuối của Tom.
8
CC-BY
Humphreys Odunga
Phuong Nguyen
vi
0296_tom-người-bán-chuối.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0296
asp
Chẳng mấy chốc, mâm chuối đã hết. Tom đến số tiền bạn đã kiếm được.
9
CC-BY
Humphreys Odunga
Phuong Nguyen
vi
0296_tom-người-bán-chuối.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0296
asp
Sau đó, Tom mua xà bông tắm, đường, và bánh mì. Bạn để những thứ này trên mâm.
10
CC-BY
Humphreys Odunga
Phuong Nguyen
vi
0296_tom-người-bán-chuối.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0296
asp
Tom đội cái mâm này trên đầu và đi về nhà.
11
CC-BY
Humphreys Odunga
Phuong Nguyen
vi
0296_tom-người-bán-chuối.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0296
asp
Nhìn kìa! Lửa!
0
CC-BY
Deborah Namugosa, Beatrice Nabune, Alison Tukei, Rose Sabano
Phuong Nguyen
vi
0302_lửa.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0302
asp
Lửa để đốt cháy.
1
CC-BY
Deborah Namugosa, Beatrice Nabune, Alison Tukei, Rose Sabano
Phuong Nguyen
vi
0302_lửa.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0302
asp
Lửa để nấu ăn.
2
CC-BY
Deborah Namugosa, Beatrice Nabune, Alison Tukei, Rose Sabano
Phuong Nguyen
vi
0302_lửa.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0302
asp
Lửa cho sự ấm áp.
3
CC-BY
Deborah Namugosa, Beatrice Nabune, Alison Tukei, Rose Sabano
Phuong Nguyen
vi
0302_lửa.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0302
asp
Lửa cho ánh sáng.
4
CC-BY
Deborah Namugosa, Beatrice Nabune, Alison Tukei, Rose Sabano
Phuong Nguyen
vi
0302_lửa.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0302
asp
Nhìn kìa! Lửa!
5
CC-BY
Deborah Namugosa, Beatrice Nabune, Alison Tukei, Rose Sabano
Phuong Nguyen
vi
0302_lửa.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0302
asp
Lửa thì tuyệt vời.
6
CC-BY
Deborah Namugosa, Beatrice Nabune, Alison Tukei, Rose Sabano
Phuong Nguyen
vi
0302_lửa.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0302
asp
Và nó đầy sức mạnh.
7
CC-BY
Deborah Namugosa, Beatrice Nabune, Alison Tukei, Rose Sabano
Phuong Nguyen
vi
0302_lửa.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0302
asp
Sakima sống cùng ba mẹ và em gái bốn tuổi. Họ sống trên mảnh đất của một phú ông. Túp lều bằng cỏ của họ nằm cuối một hàng cây.
0
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Khi Sakima ba tuổi, bạn bị bệnh và mất thị giác. Sakima là một cậu bé rất tài năng.
1
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Sakima làm nhiều điều mà những cậu bé sáu tuổi khac không thể làm được. Ví dụ, bạn có thể ngồi cùng những người lớn tuổi trong làng và thảo luận những vấn đề quan trọng.
2
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Bố mẹ của Sakima làm việc tại nhà của phú ông. Họ rời nhà từ sáng sớm và trở về khi trời tối mịt. Sakima ở nhà cùng với em gái nhỏ của mình.
3
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Sakima thích hát. Một ngày nọ, mẹ hỏi Sakima: "Sakima, con học những bài hát này từ đâu vậy?"
4
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Sakima trả lời: "Thưa mẹ, những bài hát này tự đến thôi. Con nghe chúng ở trong đầu và sau đó con hát."
5
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Sakima thích hát cho em gái nhỏ của mình, đặc biệt là khi em đói. Em gái bạn ấy nghe bạn hát bài hát yêu thích của mình. Em lắc lư theo giai điệu nhẹ nhàng của bài hát.
6
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Em gái Sakima năn nỉ bạn ấy: "Sakima, anh có thể hát đi hát lại bài này được không?" Sakima đồng ý và hát đi hát lại bài hát này.
7
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Một buổi tối nọ, khi bố mẹ Sakima về nhà, họ rất trầm lặng. Sakima biết rằng có chuyện gì đó không ổn.
8
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Sakima hỏi: "Bố mẹ ơi, có chuyện gì thế ạ?" Sakima biết được rằng con trai của phú ông bị mất tích. Ông ấy rất buồn và cô đơn.
9
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Sakima nói với bố mẹ rằng: "Con có thể hát cho ông ấy. Có thể ông ấy sẽ cảm thấy vui trở lại." Tuy nhiên, bố mẹ Sakima phớt lờ bạn ấy. "Ông ấy rất giàu. Con chỉ là một cậu bé mù. Con nghĩ là bài hát của con sẽ giúp ông ấy sao?"
10
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Tuy nhiên, Sakima không bỏ cuộc. Em gái bạn ấy cũng ủng hộ bạn. Em gái bạn nói: "Những bài hát của Sakima xoa dịu con khi con đói bụng. Chúng cũng sẽ xoa dịu ông ấy."
11
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Ngày hôm sau, Sakima bảo em gái dẫn mình tới nhà phú ông.
12
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Bạn ấy đứng dưới một trong những cửa sổ lớn và bắt đầu hát bài hát yêu thích nhất của bạn. Dần dần, đầu của phú ông bắt đầu xuất hiện qua cửa sổ.
13
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Những người làm công cũng ngừng làm việc. Họ nghe bài hát tuyệt vời của Sakima. Nhưng một người đàn ông nói: "Không ai có thể an ủi ông chủ cả. Cậu bé mù này nghĩ rằng mình có thể an ủi ông ấy sao?"
14
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp
Sakima hát xong và quay bước đi. Nhưng phú ông chạy vội ra ngoài và nói: "Xin hãy hát nữa đi."
15
CC-BY
Ursula Nafula
Phuong Nguyen
vi
0315_bài-hát-của-sakima.md
global-asp/global-asp
vie
Latn
asp_0315
asp