vi
stringlengths 846
10.5k
| en
stringlengths 799
10.5k
|
---|---|
Đề bài: Tóm tắt cảnh 3 trong vở kịch Tôi và chúng ta của Lưu Quang Vũ
Bài làm
Sau một năm về làm quyền giám đốc xí nghiệp Thắng Lợi, Hoàng Việt đã nhận ra xí nghiệp đang đứng bên bờ vực thẳm, mọi người tự đánh lừa mình, lừa cấp trên bằng việc hoàn thành các kế hoạch một cách giả tạo. Thực ra trong xí nghiệp cũng có những nhân tố tích cực như là kỹ sư Lê Sơn, kíp trưởng Thanh. Họ cũng thấy được sự bất hợp lí trong cung cách quản lí của xí nghiệp bấy lâu, nhưng họ không dám, hoặc không có điều kiện thực hiện những ý tưởng mới mẻ của mình. Nay với tư cách là quyền giám đốc, nhận thấy những bất hợp lí đó, Hoàng Việt quyết định củng cố lại xí nghiệp và thực thi phương án làm ăn mới, dứt khoát không tuân thủ theo những lối mòn các nguyên tắc lạc hậu đã kìm hãm sự phát triển của xí nghiệp với ý kiến của Hoàng Việt về kế hoạch mở rộng sản xuất và phương án làm ăn mới không được sự đồng thuận và chia sẻ của những người bảo thủ đang là cộng sự của mình. Muốn mở rộng quy mô sản xuất thì cần phải thêm nhiều công nhân.
Trưởng phòng Lao động cho rằng: biên chế trên cho ta có thế. Trưởng phòng Tài vụ nói không có quỹ lương cho hợp đồng, không chịu chi tiền để sửa chữa vật tư máy móc, dù đã có lệnh chi của giám dốc. Việc giảm biên chế của quản đốc phân xưởng đã gây phản ứng mạnh mẽ đến quản đốc Trương. Hoàng Việt cho đó là thừa, Trương cho đó một chức quan trọng không thể thiếu. Nhất là Phó Giám đốc Nguyền Chính, người chỉ luôn miệng dựa vào cấp trên để không tán thành kế hoạch đối mới của Hoàng Việt. Những mâu thuẫn đó đã tạo nên xung đột kịch, những mâu thuẫn dồn dập giữa hai tuyến nhân vật tiên tiến và bảo thủ đã làm cho cảnh diễn trở nên hấp dẫn.
|
Topic: Summary of scene 3 in the play I and We by Luu Quang Vu
Assignment
After one year as acting director of Thang Loi Enterprise, Hoang Viet realized that the enterprise was standing on the edge of the abyss, with everyone deceiving themselves and their superiors by artificially completing plans. In fact, there are also positive factors in the factory such as engineer Le Son and crew chief Thanh. They also saw the unreasonableness in the factory's management style for a long time, but they did not dare, or did not have the conditions, to implement their new ideas. Now, as the acting director, realizing those irrationalities, Hoang Viet decided to consolidate the enterprise and implement a new business plan, definitely not following the old, outdated principles. restraining the development of the enterprise with Hoang Viet's opinions on production expansion plans and new business plans that were not agreed and shared by the conservative people who were his partners. If you want to expand production scale, you need to add more workers.
The Head of the Labor Department said: the above payroll gives us the advantage. The Head of the Finance Department said there was no salary fund for the contract and refused to spend money to repair machinery and materials, even though there was a payment order from the supervisor. The reduction in the factory foreman's payroll caused a strong reaction from foreman Truong. Hoang Viet considered it redundant, Truong considered it an indispensable and important position. Especially Deputy Director Nguyen Chinh, who always relied on his superiors to disapprove of Hoang Viet's innovation plan. These contradictions have created dramatic conflicts, the constant contradictions between the two lines of progressive and conservative characters have made the scene attractive.
|
Tóm tắt giản lược Truyện Kiều-Nguyễn Du
Hướng dẫn
Trình tự cốt truyện trong Truyện Kiều – Nguyễn Du
Truyện Kiều vốn thuộc thể laoij truyện thơ Nôm. Toàn bộ Truyện Kiều diễn tiến theo một cốt truyện hết sức chặt chẽ và cân đối. Bởi thế, việc tóm tắt giản lược Truyện Kiều theo trình tự diễn ra các sự kiện là việc làm không khó. Nguyễn Du cũng đã hết sức chú ý đến việc xây dựng một cốt truyện hài hòa, cân đối, không bỏ rơi nhân vật và sự kiện. Mọi sự lí giải đều có tính liên kết liền mạch và rõ ràng. Chính vì điều này mà Truyện Kiều đã dễ dàng đi vào đời sóng dân tộc từ lúc mới ra đời.
Mở đầu Truyện Kiều là luận đề của Nguyễn Du về thuyết tài mệnh tương đố. Đây cũng là thủ pháp căn bản để ông triển khai các tuyến nhân vật và khắc họa cuộc đời, số phận của họ.
Tả hai chị em: vẻ đẹp Thúy Kiều, Thúy Vân được khắc họa tinh tế, ngắn gọn mà đầy đủ. Đó là những vẻ đẹp tuyệt sắc, hiếm có trên đời. Trong đó, Thúy Kiều có một vẻ đẹp vượt trội hơn hẳn, đạt đến mức độ ngoại hạng, không gì sánh bằng. Điều đó dự báo về một cuộc đời đầy sống gió và khổ đau của nàng.
Kiều thăm mộ Đạm Tiên: Trong một lần đi tảo mộ vào tiết Thanh minh, khi đi qua mộ Đạm Tiên, nhìn thấy một “nấm đất bên đàng”, Kiều đã khóc thương và không khỏi cảm thấy ái ngại cho một “kiếp hồng nhan” “nổi danh tài sắc một thì” mà giờ đây “hương khói vắng tanh”. Vốn là một con người giàu tình cảm và tinh tế nên Kiều cũng đã liên cảm tới thân phận của mình và của những người phụ nữ nói chung. Sự đồng cảm, tương tri, tương thức chứng tỏ nàng là một cô gái đa cảm, giàu lòng trắc ẩn.
Kiều gặp Kim Trọng: Cũng trong ngày hôm đó, Kiều đã gặp Kim Trọng, là một người đồng môn với Vương Quan, từ lâu đã “trộm nhớ thầm yêu” nàng. Tuy chưa kịp nói với nhau một lời nhưng sau cuộc gặp gỡ này, hai người đã thầm cảm mến nhau sâu sắc. Kim Trọng vì tương tư Kiều nên đã quên hết cả thú vui hàng ngày, tìm cách chuyển đến ở gần nhà Kiều.
Kiều bán mình chuộc cha: Tai họa đã đột ngột ập đến Vương gia trong lúc người thiếu nữ còn đang thổn thức với mối tình đầu. Trong hoàn cảnh bi đát như vậy, Kiều đành phải đi đến quyết định bán mình để chuộc cha, nhưng nàng không quên lời hẹn ước năm xưa với Kim Trọng trước khi chàng về Liêu Dương để chịu tang chú. Thuý Kiều đã nhờ cậy Thuý Vân thay mình trả lời hẹn ước với Kim Trọng. Nàng đã vô cùng đau đớn khi làm điều đó nhưng tình thế bắt buộc nàng không thể làm gì khác hơn. Sự hi sinh lần thứ nhất trong cuộc đời dâu bể của Thúy Kiều.
Kiều rơi vào tay Mã giám sinh và Tú bà: lấy tiếng là cưới Kiều làm vợ lẽ nhưng thực chất Mã giám sinh âm mưa mua nàng bán cho Tú Bà-một chủ lầu xanh. Khi biết mình bị lừa, Kiều toan rút dao tự vẫn nhưng không thành. Sợ mất đi “báu vật” hiếm có, Tú bà vội xuống nước nhượng bộ, khuyên nàng ra ở lầu Ngưng Bích để tĩnh dưỡng và hứa sẽ tìm một tấm chồng đàng hoàng cho nàng. Kiều miễn cưỡng nhận lời.
Kiều mắc lừa Sở Khanh: để bắt buộc Thúy Kiều tự nguyện ra tiếp khách, Tú Bà đã cấu kết cùng Sở Khanh-một gã đàn ông lưu manh cài bẫy lừa nàng. Quá cô đơn khi ở một mình tại lầu Ngưng Bích, khi gặp sở khanh tỏ ra thấu hiểu, nàng đã vội tin lời và cùng Sở Khanh lên kế hoạch bỏ trốn. Nào ngờ, đó chỉ là một cái bẫy. Chưa kịp cao chạy xa bay thì nàng bị Tú Bà cùng đoàn gia nhân bắt lại. Lúc này nàng mới thực nhận ra bản chất của gã lưu manh lừa tình Sở Khanh. Vì sự việc đó, Kiều phải đau đón chấp nhận tiếp khách làng chơi. Nỗi ô nhục đầu đời không sao kể xiết.
Kiều gặp Thúc sinh: nghe tiếng Thúy Kiều tài sắc, Thúc Sinh-một gã thư sinh làng chơi, tìm đến với nàng. Hai người tâm đầu ý hợp, sống như vợ chồng, tình cảm mặn nồng thắm thiết. Kiều cũng đã không ngại giải bày tâm sự cùng Thúc Sinh.
Kiều bị Hoạn Thư bắt và hành hạ: Kiều khuyên Thúc sinh về thăm vợ cả Hoạn thư, họ vẫn chưa có con chung sau nhiều năm sống cùng nhau. Sau chuyến đi thăm và quay trở lại gặp Kiều, Thúc sinh không ngờ rằng Hoạn thư đã sai gia nhân đi tắt đường biển để bắt Thuý Kiều về tra hỏi. Hoạn Thư với lòng ghen tuông đã hành hạ, đánh đập Thúy Kiều vô cùng thô bạo và bắt nàng làm gia nô. Càng đau đớn hơn khi Thúc Sinh trở về gặp nàng mà không dám làm gì hơn. Sau Hoạn Thư cho Kiều vào quan âm các chép kinh.
Kiều trốn khỏi Quan Âm các và đã gặp ni cô Giác Duyên. Bà đã cho Kiều sang ở tạm nhà Bạc bà, một Phật tử thường hay lui tới chùa. Nài ngờ Bạc Bà chính là đồng môn với Tú Bà. Bạc Bà đã khuyên Kiều lấy cháu mình là Bạc Hạnh. Qua tay Bạc Hạnh, một lần nữa Kiều lại bị bán vào lầu xanh lần 2.
Kiều gặp Từ Hải: Ở lầu xanh, Kiều “ngậm đắng nuốt cay” sống cuộc sống ô nhục. Danh tiếng của nàng đã khiến cho Từ Hải, một người anh hùng đầu đội trời, chân đạp đất tìm đến. Chính Từ Hải đã chuộc nàng ra khỏi lầu xanh, cưới nàng làm vợ và giúp nàng báo ân báo oán.
Kiều báo ân trả oán: Lúc vui mừng cũng là lúc Thúy Kiều nghĩ đến những ngày “hàn vi”, nàng kể hết mọi chuyện cho Từ Hải và muốn có sự “ân đền oán trả”. Với uy thế lẫy lừng, Từ Hải giúp nàng thực hiện điều nguyện cầu.
Thúy Kiều mắc mưu Hồ Tôn Hiến: Hồ Tôn Hiến bấy giờ là một quan tổng đốc của triều đình, mang nhiệm vụ đến khuyên giải Từ Hải đầu hàng và quy phục triều đình. Lợi dụng tính cả tin, muốn có được một cuộc sống yên bình sau bao năm tháng khổ ải, Kiều khuyên Từ Hải quy hàng. Nào ngờ, Hồ Tôn Hiến lật lọng, Từ Hải uất ức chết đứng giữa trận tiền. Tiếp đén, Thúy Kiều bị Hồ Tôn Hiến bắt hầu rượu sau ép gã cho mmotj thổ quan để tránh lời đàm tiếu.
Kim Trọng đi tìm Kiều: Về phần Kim Trọng, sau khi hộ tang chú xong, quay trở lại thì biết tin gia đình Kiều gặp nạn, Kiều đã bán mình chuộc cha. Kim Trọng đau xót. Mọi người trong nhà khuyên can hết lẽ, chàng nghe theo lời dặn của Kiều và đón cha mẹ Kiều cùng Thuý Vân sang nhà chăm lo phụng dưỡng, đồng thời vẫn đưa tin tìm kiếm nàng khắp nơi.
Kim trọng đỗ đạt ra làm quan tiếp tục tìm kiếm Kiều không ngừng nghỉ. Sau nhiều ngày tháng tìm kiếm thì hai người mới dò la được thông tin của Thuý Kiều là đã trầm mình dưới sông Tiền Đường. Ra đến sông, mọi người gặp sư Giác Duyên ở đó, được biết là Thuý Kiều đã được bà cứu mạng về cưu mang. Sau đó, mọi người được dẫn về gặp lại nàng Kiều, “mừng mừng tủi tủi”.
Đoàn tụ sau mười lăm năm lưu lạc: Thuý Kiều đã trở về đoàn viên với gia đình. Kim Trọng và Thúy Vân hi vọng hai người sẽ gắn kết lại tình xưa. Nàng ghi nhận tấm lòng của Kim Trọng nhưng tự thấy mình không còn xứng đáng với chàng nữa. Tuy từ chối việc kết hôn với Kim Trọng, song Kiều nguyện rằng hai người sẽ trở thành bạn tri kỷ.
Kết thúc: Nguyễn Du đã gửi gắm toàn bộ thế giới quan của mình về xã hội phong kiến lúc đó qua các câu thơ nhận xét về cuộc đời lưu lạc của Thuý Kiều.
Thuyết minh về Nguyễn Du và Truyện Kiều
|
Tóm tắt giản lược Truyện Kiều-Nguyễn Du
Hướng dẫn
Trình tự cốt truyện trong Truyện Kiều – Nguyễn Du
Truyện Kiều vốn thuộc thể laoij truyện thơ Nôm. Toàn bộ Truyện Kiều diễn tiến theo một cốt truyện hết sức chặt chẽ và cân đối. Bởi thế, việc tóm tắt giản lược Truyện Kiều theo trình tự diễn ra các sự kiện là việc làm không khó. Nguyễn Du cũng đã hết sức chú ý đến việc xây dựng một cốt truyện hài hòa, cân đối, không bỏ rơi nhân vật và sự kiện. Mọi sự lí giải đều có tính liên kết liền mạch và rõ ràng. Chính vì điều này mà Truyện Kiều đã dễ dàng đi vào đời sóng dân tộc từ lúc mới ra đời.
Mở đầu Truyện Kiều là luận đề của Nguyễn Du về thuyết tài mệnh tương đố. Đây cũng là thủ pháp căn bản để ông triển khai các tuyến nhân vật và khắc họa cuộc đời, số phận của họ.
Tả hai chị em: vẻ đẹp Thúy Kiều, Thúy Vân được khắc họa tinh tế, ngắn gọn mà đầy đủ. Đó là những vẻ đẹp tuyệt sắc, hiếm có trên đời. Trong đó, Thúy Kiều có một vẻ đẹp vượt trội hơn hẳn, đạt đến mức độ ngoại hạng, không gì sánh bằng. Điều đó dự báo về một cuộc đời đầy sống gió và khổ đau của nàng.
Kiều thăm mộ Đạm Tiên: Trong một lần đi tảo mộ vào tiết Thanh minh, khi đi qua mộ Đạm Tiên, nhìn thấy một “nấm đất bên đàng”, Kiều đã khóc thương và không khỏi cảm thấy ái ngại cho một “kiếp hồng nhan” “nổi danh tài sắc một thì” mà giờ đây “hương khói vắng tanh”. Vốn là một con người giàu tình cảm và tinh tế nên Kiều cũng đã liên cảm tới thân phận của mình và của những người phụ nữ nói chung. Sự đồng cảm, tương tri, tương thức chứng tỏ nàng là một cô gái đa cảm, giàu lòng trắc ẩn.
Kiều gặp Kim Trọng: Cũng trong ngày hôm đó, Kiều đã gặp Kim Trọng, là một người đồng môn với Vương Quan, từ lâu đã “trộm nhớ thầm yêu” nàng. Tuy chưa kịp nói với nhau một lời nhưng sau cuộc gặp gỡ này, hai người đã thầm cảm mến nhau sâu sắc. Kim Trọng vì tương tư Kiều nên đã quên hết cả thú vui hàng ngày, tìm cách chuyển đến ở gần nhà Kiều.
Kiều bán mình chuộc cha: Tai họa đã đột ngột ập đến Vương gia trong lúc người thiếu nữ còn đang thổn thức với mối tình đầu. Trong hoàn cảnh bi đát như vậy, Kiều đành phải đi đến quyết định bán mình để chuộc cha, nhưng nàng không quên lời hẹn ước năm xưa với Kim Trọng trước khi chàng về Liêu Dương để chịu tang chú. Thuý Kiều đã nhờ cậy Thuý Vân thay mình trả lời hẹn ước với Kim Trọng. Nàng đã vô cùng đau đớn khi làm điều đó nhưng tình thế bắt buộc nàng không thể làm gì khác hơn. Sự hi sinh lần thứ nhất trong cuộc đời dâu bể của Thúy Kiều.
Kiều rơi vào tay Mã giám sinh và Tú bà: lấy tiếng là cưới Kiều làm vợ lẽ nhưng thực chất Mã giám sinh âm mưa mua nàng bán cho Tú Bà-một chủ lầu xanh. Khi biết mình bị lừa, Kiều toan rút dao tự vẫn nhưng không thành. Sợ mất đi “báu vật” hiếm có, Tú bà vội xuống nước nhượng bộ, khuyên nàng ra ở lầu Ngưng Bích để tĩnh dưỡng và hứa sẽ tìm một tấm chồng đàng hoàng cho nàng. Kiều miễn cưỡng nhận lời.
Kiều mắc lừa Sở Khanh: để bắt buộc Thúy Kiều tự nguyện ra tiếp khách, Tú Bà đã cấu kết cùng Sở Khanh-một gã đàn ông lưu manh cài bẫy lừa nàng. Quá cô đơn khi ở một mình tại lầu Ngưng Bích, khi gặp sở khanh tỏ ra thấu hiểu, nàng đã vội tin lời và cùng Sở Khanh lên kế hoạch bỏ trốn. Nào ngờ, đó chỉ là một cái bẫy. Chưa kịp cao chạy xa bay thì nàng bị Tú Bà cùng đoàn gia nhân bắt lại. Lúc này nàng mới thực nhận ra bản chất của gã lưu manh lừa tình Sở Khanh. Vì sự việc đó, Kiều phải đau đón chấp nhận tiếp khách làng chơi. Nỗi ô nhục đầu đời không sao kể xiết.
Kiều gặp Thúc sinh: nghe tiếng Thúy Kiều tài sắc, Thúc Sinh-một gã thư sinh làng chơi, tìm đến với nàng. Hai người tâm đầu ý hợp, sống như vợ chồng, tình cảm mặn nồng thắm thiết. Kiều cũng đã không ngại giải bày tâm sự cùng Thúc Sinh.
Kiều bị Hoạn Thư bắt và hành hạ: Kiều khuyên Thúc sinh về thăm vợ cả Hoạn thư, họ vẫn chưa có con chung sau nhiều năm sống cùng nhau. Sau chuyến đi thăm và quay trở lại gặp Kiều, Thúc sinh không ngờ rằng Hoạn thư đã sai gia nhân đi tắt đường biển để bắt Thuý Kiều về tra hỏi. Hoạn Thư với lòng ghen tuông đã hành hạ, đánh đập Thúy Kiều vô cùng thô bạo và bắt nàng làm gia nô. Càng đau đớn hơn khi Thúc Sinh trở về gặp nàng mà không dám làm gì hơn. Sau Hoạn Thư cho Kiều vào quan âm các chép kinh.
Kiều trốn khỏi Quan Âm các và đã gặp ni cô Giác Duyên. Bà đã cho Kiều sang ở tạm nhà Bạc bà, một Phật tử thường hay lui tới chùa. Nài ngờ Bạc Bà chính là đồng môn với Tú Bà. Bạc Bà đã khuyên Kiều lấy cháu mình là Bạc Hạnh. Qua tay Bạc Hạnh, một lần nữa Kiều lại bị bán vào lầu xanh lần 2.
Kiều gặp Từ Hải: Ở lầu xanh, Kiều “ngậm đắng nuốt cay” sống cuộc sống ô nhục. Danh tiếng của nàng đã khiến cho Từ Hải, một người anh hùng đầu đội trời, chân đạp đất tìm đến. Chính Từ Hải đã chuộc nàng ra khỏi lầu xanh, cưới nàng làm vợ và giúp nàng báo ân báo oán.
Kiều báo ân trả oán: Lúc vui mừng cũng là lúc Thúy Kiều nghĩ đến những ngày “hàn vi”, nàng kể hết mọi chuyện cho Từ Hải và muốn có sự “ân đền oán trả”. Với uy thế lẫy lừng, Từ Hải giúp nàng thực hiện điều nguyện cầu.
Thúy Kiều mắc mưu Hồ Tôn Hiến: Hồ Tôn Hiến bấy giờ là một quan tổng đốc của triều đình, mang nhiệm vụ đến khuyên giải Từ Hải đầu hàng và quy phục triều đình. Lợi dụng tính cả tin, muốn có được một cuộc sống yên bình sau bao năm tháng khổ ải, Kiều khuyên Từ Hải quy hàng. Nào ngờ, Hồ Tôn Hiến lật lọng, Từ Hải uất ức chết đứng giữa trận tiền. Tiếp đén, Thúy Kiều bị Hồ Tôn Hiến bắt hầu rượu sau ép gã cho mmotj thổ quan để tránh lời đàm tiếu.
Kim Trọng đi tìm Kiều: Về phần Kim Trọng, sau khi hộ tang chú xong, quay trở lại thì biết tin gia đình Kiều gặp nạn, Kiều đã bán mình chuộc cha. Kim Trọng đau xót. Mọi người trong nhà khuyên can hết lẽ, chàng nghe theo lời dặn của Kiều và đón cha mẹ Kiều cùng Thuý Vân sang nhà chăm lo phụng dưỡng, đồng thời vẫn đưa tin tìm kiếm nàng khắp nơi.
Kim trọng đỗ đạt ra làm quan tiếp tục tìm kiếm Kiều không ngừng nghỉ. Sau nhiều ngày tháng tìm kiếm thì hai người mới dò la được thông tin của Thuý Kiều là đã trầm mình dưới sông Tiền Đường. Ra đến sông, mọi người gặp sư Giác Duyên ở đó, được biết là Thuý Kiều đã được bà cứu mạng về cưu mang. Sau đó, mọi người được dẫn về gặp lại nàng Kiều, “mừng mừng tủi tủi”.
Đoàn tụ sau mười lăm năm lưu lạc: Thuý Kiều đã trở về đoàn viên với gia đình. Kim Trọng và Thúy Vân hi vọng hai người sẽ gắn kết lại tình xưa. Nàng ghi nhận tấm lòng của Kim Trọng nhưng tự thấy mình không còn xứng đáng với chàng nữa. Tuy từ chối việc kết hôn với Kim Trọng, song Kiều nguyện rằng hai người sẽ trở thành bạn tri kỷ.
Kết thúc: Nguyễn Du đã gửi gắm toàn bộ thế giới quan của mình về xã hội phong kiến lúc đó qua các câu thơ nhận xét về cuộc đời lưu lạc của Thuý Kiều.
Thuyết minh về Nguyễn Du và Truyện Kiều
|
Tóm tắt Hoàng Lê nhất thống chí hồi thứ 14
Hướng dẫn
Lê Chiêu Thống sợ uy danh của quân Tây Sơn, sang cầu cứu nhà Thanh. Quân Thanh do Tôn Sĩ Nghị cầm đầu kéo quân vào Thăng Long. Ngô Văn Sở, tướng của Tây Sơn cho quân lui về núi Tam Điệp để bảo tồn lực lượng và cho quân cấp báo với Nguyễn Huệ. Thuận theo lòng tướng sĩ Nguyễn Huệ lên ngôi hoàng đế lấy niên hiệu là Quang Trung sau đó tiến quân ra Nghệ An. Ở Nghệ An nhà vua lấy thêm quân mở cuộc duyệt binh lớn, huấn dụ quân sĩ ai nấy đều đồng sức đồng lòng rồi tiến quân ra Bắc. Đến núi Tam Điệp gặp hai tướng Lân, Sở, Ngô Thời Nhiệm bàn kết hoạch sau khi đánh xong quân Thanh, mở tiệc khao quân.
Hẹn với tướng sĩ tối 30 lên đường, ngày 7 Tết tới Thăng Long. Giặc trấn thủ ở đó chưa đánh đã tan vỡ. Toán quân do thám bị bắt sống hết. Nửa đêm ngày mồng 3 Kỉ Dậu bắt đầu tấn công đồn Hạ Hồi quân giặc sợ hãi xin hàng. Sau đó tiếp tục dang thành chữ nhất tiến công đồn Ngọc Hồi, quân Thanh chống không nổi bỏ chạy tán loạn, rơi vào kế nghi binh của Tây Sơn, bị dồn xuống đầm vực, bị vui giày đạp chết hàng vạn người. Giữa trưa hôm ấy quân Tây Sơn kéo vào Thăng Long. Tôn Sĩ Nghĩ nghe tin sỡ hại không kịp mặc áo giáp chạy trốn. Vua Lê Chiêu Thống đem hoàn thân quốc thích rời bỏ kinh thành chạy theo quân Thanh đại bại.
|
Summary of Hoang Le unification episode 14
Instruct
Le Chieu Thong was afraid of the prestige of the Tay Son army and went to ask for help from the Qing Dynasty. The Qing army led by Ton Si Nghi marched into Thang Long. Ngo Van So, general of Tay Son, ordered his troops to retreat to Tam Diep mountain to preserve their forces and told them to report to Nguyen Hue. Following the wishes of general Nguyen Hue, he ascended the throne, took the reign name Quang Trung, then marched to Nghe An. In Nghe An, the king took more troops and opened a large military parade, trained the soldiers to be of the same mind, and then marched to the North. Arriving at Tam Diep mountain, I met with two generals Lan, So, and Ngo Thoi Nhiem to discuss plans after defeating the Qing army and hold a welcome party.
Make an appointment with the generals on the evening of the 30th to leave, on the 7th of Tet to Thang Long. Before the enemy defended there, they were defeated. The reconnaissance team was captured alive. At midnight on the 3rd day of the Rooster, they began to attack the Ha Hoi post, the enemy army was afraid and asked to surrender. After that, they continued to attack Ngoc Hoi post in a single word. The Qing army could not resist and fled in disarray, falling into Tay Son's diversionary tactic, being forced into the swamp, trampled and trampled to death by thousands of people. At noon that day, the Tay Son army marched into Thang Long. When Ton Si Nghi heard the news of the harm, he did not have time to put on his armor and flee. King Le Chieu Thong took his entire family and left the capital to follow the defeated Qing army.
|
Tóm tắt hài kịch Trưởng giả học làm sang – Đề và văn mẫu 8
Hướng dẫn
Gợi ý viết bài
Vở hài kịch “Trưởng giả học làm sang” của Mô-li-e gồm 5 hồi, được sáng tác vào năm 1670, ba năm trước khi Mô-li-e qua đời.
Vở hài kịch của ông nói về ông Giuốc-đanh cục mịch, xấu xí, dốt nát, ngờ nghệch. Nhờ buôn bán mà ông trở nên giàu có. Sau khi giàu có ông muốn trở thành nhà quý tộc. Ông mời thầy triết học về nhà để dạy cho ông tiếng La- tinh, lô-gíc học, Ịuân lí, vật lí, chính tả, phát âm, viết thư tình… Sau khi muốn trở thành nhà bác học, ông Giuốc-đanh lại muốn có một bộ lễ phục đẹp nhất triều đình. Sau khi hoàn thành bộ lễ phục, phó may và thợ phụ kéo đến nhà để mặc thử lễ phục cho ông. Những ngốc ngếch của ông đã được thể hiện trong các lời đối thoại giữa ông và bác phó may. Lợi dụng tính cách khoa trương và đầu óc u muội của Giuốc-đanh, phó may và thợ phụ đã tâng bốc ông bằng những từ ông lớn, cụ lớn, đức ông để moi tiền. Ông Giuốc-đanh mặt dù rất tiếc tiền nhưng trước những lời đưa lên tận mây xanh, ông vẫn móc tiền đưa cho những kẻ xu nịnh. Đoạn trích trên đã để lại nhiều tiếng cười sảng khoái, đồng thời phê phán nhiều thói xấu trong cuộc sống.
Ông Giuốc-đanh có một cô con gái xinh đẹp tên là Luy-xin. Nàng yêu anh Clê-ông, nhưng Giuôc-đanh không tán thành do Clê-ông không phải là người quý tộc. Cô-vi-en, một người đầy tớ khôn ngoan đã hiến kế cho Clê-ông. Anh cải trang thành Hoàng tử Thổ Nhĩ Kì để đến hỏi Luy-xin làm vợ. Giuốc-đanh không nhận ra trò bịp này và đồng ý gả con gái cho Hoàng tử Thổ Nhĩ Kì mà thực chất là Clê-ông.
Tags:Văn 8
|
Summary of the comedy The rich man who learned to act elegantly - Topics and sample essays 8
Instruct
Suggestions for writing articles
Moliere's comedy "The Rich Man of Wealth" consists of 5 acts and was composed in 1670, three years before Moliere's death.
His comedy is about the clumsy, ugly, ignorant, and foolish Mr. Jordan. Thanks to trading, he became rich. After becoming rich, he wanted to become a nobleman. He invited the philosophy teacher to his home to teach him Latin, logic, ethics, physics, spelling, pronunciation, writing love letters... After wanting to become a scientist, Mr. Jordan wanted to have the most beautiful royal gown. After completing the tuxedo, the tailor and assistant tailor came to his house to try on the tuxedo for him. His foolishness was shown in the conversations between him and the tailor. Taking advantage of Jordan's pompous personality and dull mind, the tailor and the assistant tailor flattered him with the words big man, great man, and lord to extort money. Even though Mr. Jordan really regretted the money, in response to the words reaching the sky, he still took out money and gave it to the flatterers. The above excerpt has left a lot of laughter and at the same time criticized many bad habits in life.
Mr. Jordan has a beautiful daughter named Lucin. She loved Cleon, but Jordan disapproved because Cleon was not a nobleman. Coviel, a wise servant, made a plan for Cleon. He disguised himself as a Turkish Prince to ask Luy-xin to be his wife. Jordan did not realize this trick and agreed to marry his daughter to the Turkish Prince, who was actually Cleon.
Tags: Literature 8
|
Đề bài: Tóm tắt hồi thứ mười bốn trích trong tác phẩm Hoàng Lê nhất thống chí
Bài làm
Tôn Sĩ Nghị mang đại quân kéo thẳng một mạch đến Thăng Long "không mất một mũi tên, như vào chỗ không người". Y rất "'kiêu căng, buông tuồng” quan quân chỉ lo ăn chơi. Hễ ai nhắc đến tình hình giặc giã thì y nói: “Ngày mùng 6 tháng giêng, nhân dịp đầu xuân sẽ xuất quân kéo thẳng đến sào huyệt của quân Tây Sơn. Bọn giặc ấy nhất định sẽ lần lượt bị bắt sống, không một tên nào lọt lưới. Người Nam Hà sẽ đều mà xem!" Bọn Việt gian bán nước cầu vinh thì "vui mừng" vì được "thấy lại bóng mặt trời ", dựa vào Tổng đốc họ Tôn, sống trong tình trạng '"võ lắng, văn im, thảy đều bê trễ".
Vừa lúc ấy, có người cung nhân cũ từ phủ Trường Yên tới, nói với Thái hậu về tình hình trong nước, về mối lo: “Nguyễn Huệ là tay anh hùng lão luyện, dũng mãnh và có tài cầm quân… ra Bắc vào Nam ẩn hiện như quỷ thần…" Tổng đốc họ Tôn đem thứ quân '"nhớ nhà" mà chống chọi thì “địch sao nổi?" Lê Chiêu Thống và Lê Quýnh đến gặp Tôn Sĩ Nghị để tâu bày, “tha thiết xin xuất quân” liền bị y quở trách.
Phần tiếp theo nói về quân Tây Sơn. Ngô Văn Sở lui binh về án ngữ Tam Điệp, sai Nguyễn Văn Tuyết chạy trạm vào Nam cáo cấp; ra đi từ ngày 20 thì ngày 24 đến Phú Xuân
Nguyễn Huệ họp tướng sĩ, đắp đàn ở núi Bân tế trời đất, thần sông thần núi, lên ngôi hoàng đế, lấy niên hiệu là Quang Trung rồi đốc xuất đại binh ra Bắc. Ngày 29 tháng chạp Mậu Thân (1788) tới Nghệ An, tuyển thêm một vạn tinh binh, gặp cống sĩ Nguyễn Thiếp, tổ chức duyệt binh, truyền hịch đánh quân Thanh, rồi kéo đại binh ra Tam Điệp hội ngộ với Ngô Văn Sở. Vua Quang Trung cho quân ăn Tết trước, hẹn với tướng sĩ đến ngày mùng 7 Kỉ Dậu thì vào thành Thăng Long mở tiệc ăn mừng.
Nguyễn Huệ chia quân thành 5 đạo tiến đánh quân Thanh vào tối 30 Tết. Quân Thanh và lũ tay chân bị bắt sống toàn bộ tại sông Gián và sông Thanh Quyết, đêm mùng 2 rạng ngày mùng 3 tiêu diệt đồn Hà Hồi, rồi tiến đánh Ngọc Hồi, giặc Thanh bị thảm hại “thây nằm đầy đồng, máu chảy thành suối”, bạt vía kinh hồn vội trốn xuống đầm Mực, làng Quỳnh Đô, bị voi quân ta '"giày đạp, chết đến hàng vạn người”. Cùng lúc đó, đô đốc Long tiến đánh đồn Khương Thượng, quân Thanh bị tan vỡ, quân ta tiến vào giải phóng kinh thành. Trưa mùng 5 tháng Giêng năm Kỉ Dậu, vua Quang Trung cùng đại quân tiến vào Thăng Long. Tôn Sĩ Nghị và quan tướng hốt hoảng tháo chạy. Cầu phao bị đứt, hàng vạn giặc rơi xuống sông chết làm tắc nghẽn sông Nhị Hà. Lê Chiêu Thống và bè lũ hoang sợ chạy đến Nghi Tàm, cướp đò ngang vội chèo sang bờ bắc. Đến biên giới, Lê Chiêu Thống theo kịp Tôn Sĩ Nghị, đứa thì "oán giận chảy nước mắt", đứa thì "lấy làm xấu hổ”. Tên Việt gian bán nước kính chúc tướng giặc về triều được hai chữ “vạn phúc". Còn Tôn Sĩ Nghị vẫn khoác lác: "Nguyễn Quang Trung chưa diệt, việc này còn chưa xong… không đầy một tháng, đại binh sẽ lại tới…". Vua tôi, lũ bán nước lôi thôi, lếch thếch cùng đưa Thái hậu theo Nghị sang Trung Quốc.
|
Topic: Summary of the fourteenth chapter excerpted from the work Hoang Le Nhat Thong Chi
Assignment
Ton Si Nghi led his army straight all the way to Thang Long "without losing a single arrow, like entering an uninhabited place". He was very "'arrogant and self-indulgent" and the army only worried about entertainment. Whenever anyone mentioned the situation of the enemy, he said: "On the 6th of the first lunar month, on the occasion of the beginning of spring, we will send troops straight to the army's base." Tay Son. Those enemies will definitely be captured alive, not a single one will escape the net! The Vietnamese traitors who sold their country for glory were "happy" to "see the sun again", relying on the Governor of the Ton family, living in a state of '"the military is quiet, the literature is silent, everything is neglected".
Just then, an old palace servant from Truong Yen palace came and told the Queen Mother about the situation in the country and about concerns: "Nguyen Hue is an experienced hero, brave and talented in leading troops... going to the North and in." Nam hides like a ghost..." The Governor of the Ton family brought his "homesick" army to fight, "how can the enemy?" Le Chieu Thong and Le Quynh went to see Ton Si Nghi to explain, "sincerely asking to leave the army" and were immediately reprimanded by him.
The next part talks about the Tay Son army. Ngo Van So withdrew his troops to Tam Diep, and sent Nguyen Van Tuyet to the south to report to the enemy; Departing on the 20th, arrived at Phu Xuan on the 24th
Nguyen Hue gathered his generals, built an altar on Mount Ban to worship heaven and earth, the god of the river and the god of the mountains, ascended the throne, took the reign name Quang Trung and then sent the army to the North. On December 29, Mau Than (1788) arrived in Nghe An, recruited another ten thousand soldiers, met tribute Nguyen Thiep, organized a military review, commanded the army to fight the Qing army, then pulled the army to Tam Diep to meet with Ngo Van So. . King Quang Trung let his troops celebrate Tet first, and made an appointment with his generals that on the 7th day of the Rooster, he would go to Thang Long citadel to hold a party to celebrate.
Nguyen Hue divided his army into 5 groups to attack the Qing army on the evening of Tet 30. The Qing army and its henchmen were captured alive at Gian River and Thanh Quyet River. On the night of the 2nd and 3rd, they destroyed the Ha Hoi post, then attacked Ngoc Hoi. The Qing invaders were pitifully "covered in fields and blood." flowing into streams", terrified and quickly fled to Muc lagoon, Quynh Do village, were "trampled by our army's elephants, tens of thousands of people died". At the same time, Admiral Long attacked Khuong Thuong post, Qing army was broken, our army advanced to liberate the capital. On the 5th day of the first month of the year of the Rooster, King Quang Trung and his army entered Thang Long and the generals panicked and fled Thousands of enemy soldiers fell into the river and died, blocking the Nhi Ha river. Le Chieu Thong and his gang ran to Nghi Tam in fear, stole the boat and rowed to the north bank. Le Chieu Thong followed up with Ton Si Nghi and the others "Tears of resentment", others "embarrassment". The Vietnamese traitor who sold his country respectfully wished the enemy general to return to the court with the word "ten thousand blessings". And Ton Si Nghi still boasted: "Nguyen Quang Trung has not been defeated, this matter is not yet finished... in less than a month, the big army will come again ..." My king and the scruffy, scruffy traitors together took the Queen Mother with Nghi to China.
|
Tóm tắt Hồn Trương Ba, Da hàng thịt của Lưu Quang Vũ
Hướng dẫn
Tóm tắt Hồn Trương Ba, Da hàng thịt của Lưu Quang Vũ
Hồn Trương Ba da hàng thịt là truyện kể về Trương Ba, một người làm vườn sáu mươi tuổi tốt bụng và đặc biệt ông chơi cờ rất giỏi. Trương Ba bị chết oan do sự tắc trách của Nam Tào, vì muốn sửa sai, Nam Tào đã để Trương Ba nhập vào xác của một anh hàng thịt vừa mới chết ở làng bên.
Sau khi sống lại trong thân xác của hàng thịt, Trương Ba gặp không ít phiền toái như lí trưởng sách nhiễu anh, vợ của anh hàng thịt thì ra sức đòi chồng khiến gia đình Trương Ba gặp nhiều cảnh khốn đốn. Sống ở thân xác cảu hàng thịt, Trương Ba không giữ được nét thanh tao ngày xưa, ông bị tiêm nhiễm nhiều thói hư tật xấu, cùng với nhu cầu vốn trước kia rất xa lạ đối với ông. Khó khăn như ập đến với ông, phiền toái nhất có thể là việc vợ của da hàng thịt đòi hỏi ông phải là người đàn ông thật sự, con trai của Trương Ba ngày càng coi thường bố, gia đình ông thì ngày càng xa cách. Trương Ba đau khổ vô cùng trước nghịch cảnh sống nhờ thể xác này.
Cuối cùng,không thể chịu nổi nữa,không muốn tâm hồn vốn cao khiết của ông bị thay đổi nữa, Trương Ba yêu cầu trả thân xác lại cho hàng thịt cũng không chịu sống trong thân xác cu Ti. Ông chết để bảo vệ lấy linh hồn thanh cao giản dị của mình.
|
Summary of Truong Ba's Soul, Butcher's Skin by Luu Quang Vu
Instruct
Summary of Truong Ba's Soul, Butcher's Skin by Luu Quang Vu
Truong Ba's Soul as a Butcher is a story about Truong Ba, a kind-hearted sixty-year-old gardener who is especially good at playing chess. Truong Ba died unjustly due to Nam Cao's negligence. Because he wanted to correct his mistake, Nam Tao let Truong Ba enter the body of a butcher who had just died in a neighboring village.
After being resurrected in the body of a butcher, Truong Ba encountered many troubles such as the chief harassing him, and the butcher's wife tried to demand her husband, causing Truong Ba's family to face many hardships. Living in the body of a butcher, Truong Ba could not retain his old elegance, he was infected with many bad habits, along with needs that were previously very strange to him. Difficulties seemed to come to him, the most troublesome could be that the butcher's wife demanded that he be a real man, Truong Ba's son increasingly despised his father, and his family became more and more distant. . Truong Ba suffered immensely from the adversity of living through this body.
Finally, unable to bear it anymore, not wanting his inherently pure soul to be changed anymore, Truong Ba asked to return his body to the butcher and refused to live in Ti's body. He died to protect his simple, noble soul.
|
Tóm tắt lại truyền thuyết Bánh chưng bánh dày theo trí nhớ của em
Hướng dẫn
Tóm tắt lại truyền thuyết Bánh chưng bánh dày theo trí nhớ của em
Vua Hùng thứ sáu có hai mươi người con trai, cả hai mươi người con, ai cũng đều giỏi giang nên vua không thể lựa chọn được người sẽ nối nghiệp mình. Nhà vua luôn nói với những người con trai của mình rằng, người được lựa chọn không nhất thiết phải là con trưởng, người con nào làm vừa ý nhà vua trong lễ Tiên vương của mình thì sẽ được đức vua truyền ngôi cho.
Các lang đều đua nhau sắm những lễ vật thật hâu, thật ngon và độc nhất vô nhị, đây đều là những sản vật được các lang cho người đi khắp nơi tìm kiếm chỉ với mong muốn lấy được lòng của nhà vua. Nhưng chỉ duy nhất có người con trai thứ mười tám của đức vua là Lang Liêu, chàng vẫn rất buồn vì chàng rất nghèo, chàng không có đủ tiền để tìm kiếm sản vật như các anh trai của mình được. Do ngày bán mặt cho đất, bán lung cho trời mà chàng không có của để, thứ duy nhất chàng có là lúa. Vì suy nghĩ quá nhiều mà chàng đã thiếp đi, trong giấc mơ, một vị thần đã bảo với chàng cách làm lễ vật. Tỉnh dậy, chàng lấy gạo nếp, đậu xanh và thịt lợn làm thành hai thứ bánh, một loại bánh tròn tượng trưng cho trời, một loại bánh vuông, tượng trưng cho đất. Bánh tròn chàng đặt tên là bánh giầy, bánh hình vuông là bánh chưng. Nhà vua rất hài lòng về lễ vật co Lang Liêu dâng lên nên ngài đã quyết định nhường ngôi cho chàng.
Nguồn: Bài văn hay
|
Summarize the legend of Banh Chung and Banh Day according to my memory
Instruct
Summarize the legend of Banh Chung and Banh Day according to my memory
King Hung the sixth had twenty sons, all of them were talented, so the king could not choose who would succeed him. The king always told his sons that the chosen one does not have to be the eldest son, the son who pleases the king during his First King ceremony will be given the throne by the king.
The princes all raced to buy the best, most delicious and unique offerings. These were all products that the princes sent people everywhere to search for just with the hope of winning the king's favor. But there was only the king's eighteenth son, Lang Lieu, who was still very sad because he was very poor, he didn't have enough money to search for products like his brothers. Because of the day he sold his face to the earth and his heart to the sky, he had no money to spare. The only thing he had was rice. Because he was thinking too much, he fell asleep. In his dream, a god told him how to make an offering. Waking up, he took sticky rice, green beans and pork and made two types of cakes, one round cake symbolizing heaven, the other square cake, symbolizing earth. He named the round cake "banh day" and the square cake "banh chung". The king was very pleased with the gift offered by Lang Lieu, so he decided to give him the throne.
Source: Good article
|
Tóm tắt phần trích giảng truyện ngắn Số phận con người
Hướng dẫn
Tóm tắt phần trích giảng truyện ngắn Số phận con người
Truyện Số phận con người là một tác phẩm xuất sắc của M.SôlôKhốp, kể về những năm tháng sau chiến tranh. Câu chuyện bắt đầu
Chiến tranh bùng nổ, Xô-cô- lốp theo Hồng Quân chống phát xít, nhưng bị bắt giam, vợ và con gái bị chết do bom đạn phát xít. Ngày thoát khỏi nhà tù, anh vui mừng vì chiến thắng vì sắp được gặp con trai đang là đại úy pháo binh, nhưng đây lại là lần cuối anh nhìn thấy mặt con.
Xô-cô-lốp trở về với cuộc sống hàng ngày, anh không muốn trở lại quê nhà. Anh đi khắp nơi và cuối cùng đến chỗ một đồng đội cũ và ở đó anh nhận làm lái xe cho đội vận tải lương thực. Một dịp tình cờ, anh gặp cậu bé tên là Va-ni-a bị lạc mất bố mẹ, nhìn cảnh chú bé mồ côi, không nơi nương tượng, Xô-cô-lốp đã nhận nuôi chú bé. Va-ni-ca sống với anh và họ yêu thương, chăm sóc nhau, trở thành niềm vui, niềm an ủi lớn cho nhau. Nhưng điều đó vẫn không đủ để Xô-cô-lốp quên đi những mất mát của mình, hằng đêm anh vẫn mơ thấy vợ và các con anh, nước mắt vẫn ướt đẫm trên gối.
Một điều không may xảy đến với anh, vì đâm vào một con bò nên Xô-cô-lốp bị tước mất bằng lái, anh đành cùng bé Va-ni-a chuyển đến Ka-sa-rư theo lời mời của một người bạn, anh hi vọng nửa năm sau sẽ được cấp lại bằng lái mới. Hai cha con bắt đầu cuộc sống mới, tại một vùng đất mới. Xô-cô-lốp luôn cố gắng sống thật vui vẻ để Va-ni-a không biết được tâm trạng đau thương của mình.
|
Summary of the excerpt from the short story Human Fate
Instruct
Summary of the excerpt from the short story Human Fate
The Story of Human Fate is an excellent work by M. Solokhov, telling about the years after the war. Story begins
When the war broke out, Soviet Union joined the Red Army to fight the fascists, but was imprisoned, and his wife and daughter were killed by fascist bombs. The day he escaped from prison, he was happy with his victory because he was about to meet his son, who was an artillery captain, but this was the last time he saw his son's face.
Socolov returned to his daily life, he did not want to return to his hometown. He went everywhere and finally came to an old comrade and there he took a job as a driver for the food transport team. By chance, he met a boy named Vania who had lost his parents. Seeing the boy as an orphan and without a place to turn to, Socholov adopted the boy. Vanica lives with him and they love and care for each other, becoming a great joy and comfort to each other. But that was still not enough for Socholov to forget his losses. Every night he still dreamed of his wife and children, tears still wet his pillow.
An unfortunate thing happened to him, because he crashed into a cow, Socholov lost his driver's license, he had to move with little Vania to Kasaru at the invitation of a friend. , he hopes to get a new driver's license in half a year. Father and son began a new life, in a new land. Sokolov always tries to live happily so that Vanya does not know about his painful mood.
|
Tóm tắt sử thi “Đẻ đất đẻ nước ” văn 10
Hướng dẫn
Đề bài: Tóm tắt sử thi “Đẻ đất đẻ nước ” văn 10
… Thuở ấy, khi đất còn pạc lạc (xơ xác, rời rạc), nước còn pời lời (bùng nhùng), trời còn puổng luổng (mung lung), bỗng “mưa dầm mưa dãi”, nước ngập bao la núi đồi, 50 ngày nước mới rút, tự nhiên mọc lên một cây xanh có 90 cành, có một cành chọc trời, biến thành ông Thu Tha, bà Thu Thiên.
Hai thần truyền lệnh làm ra đất, trời và muôn vật. Nhưng sau đó, trời nắng dữ đội 12 năm liền làm cho xơ xác. Thần Pổng Pêu ao ước có một trận mưa lớn. Tức thì mưa to gió lớn chín mười ngày đêm, nước ngập bao la. Bảy tháng sau, nước rút. Một cây si khổng lồ mọc lên có 1919 cành. Trời sai con sâu gang khoét rỗng ruột cây si. Cây đổ, mỗi cành hóa ra một bản mường:
“… Một cành đổ về đất Sạp
Nên mường Sạp,
Một cành đổ về đất Giạp
Nên mường Giạp,
Một cành ngã về đất Bi, đất Lỗ
Nên mường Bi, mường Lỗ
Một cành đổ về đất Ông, đất Sà,
Nên mường Ông, mường Sà…”
Có một cành si hóa ra mụ Dạ Dần, mụ đẻ ra 2 cái trứng vô cùng kì dị nở ra cun Bướm Bạc và cun Bướm Bờ. Cun Bướm Bạc vừa mới nở đã ăn hết 9 chõ cơm, cun Bướm Bờ mới sinh đã ăn hết 5 chõ xôi:
“… Cun Bướm Bạc, cun Bướm Bờ
Lớn cao hơn đụn chín, đụn mười
Tiếng cười như tiếng trống cái
Tiếng nói như tiếng sấm vang
Xương vai dài tám mươi lóng
Xương sống dài bảy trăm gang…”
Rồi một thiên diễm tình đã xảy ra. Vua Trời cho 10 nàng tiên xuống trần gian du ngoạn. Cun Bướm Bạc và cun Bướm Bờ cưỡi ngựa bạc, vác ná đi săn lợn rừng, gặp các nàng tiên “lưng ong, tóc mượt”. Tự tình và say mê. Hai nàng tiên quên đường về trời. Họ nên vợ nên chồng. Sau 12 năm, 9 tháng, 2 nàng tiên sinh ra một bầy con, mà “Trống chim Tùng, mái chim Tót là con út, con yêu”. Đôi chim thần sau “9 ngày, 9 đêm, 9 tháng” đẻ ra 1919 chiếc trứng, nở ra Thần Chớp, Thần Mây, nở ra chuột, lợn, voi, cá, thú dữ… Đôi chim lại đẻ lứa thứ hai “Được một trứng đen đen bốn khúc, Trứng bầu dục bốn khuông, Mặt vuông, mặt tròn, chín cạnh, Rành rành mười hai quai…” Mụ Dạ Dần phải nhờ chim chiền chiện ấp. Trứng nở ra một bầy con, mỗi đứa nói một thứ tiếng: tiếng Lào, tiếng Kinh, tiếng Mọn, tiếng Siên quan (Mường), tiếng Thái, Mán, Mẹo, v.v… Có trứng nở ra anh em nhà lang: ông Dit Dáng, ông Lang Tà Cái, ông Lang Cun Cần, bố Bướm Khang, ông Sang Si, nàng Vạ Hai Chiếng… Loài người có từ đấy. Bộ tộc Mường có từ đấy.
Người Mường chưa có thủ lĩnh. Mường nước mời ông Dịt Dáng, rồi mời ông Lang Tà Cái ra “cẩm binh cầm mường”. Nhưng cả hai đều bất tài nên đã bị ma đón đường, bị thuồng luồng xanh, rồng vàng ngăn ngõ. Mường nước men Lang Cun Cần ra tiễu trừ ma quỷ, thú dữ:
“.. Ma chạy từng bầy trốn vào trong núi
Ma rồng sợ Láng Cun Cần trói
Thuồng luồng sợ Lang Cun Cần chật
Ma Trời, ma Đất cùng chạy nhanh nhanh… ”
Lang Cun Cần trở thành thủ lĩnh từ đó. Rùa thần giúp Lang dựng nhà cửa to đẹp. Tà Gắm Cọt (thần Lửa) cho Cun Cần lửa. Nàng Tiến Tiên Mái Lúa (thần trồng trót) giúp Lang nhiều hạt giống để cấy trồng. Lang Khấm Dậm bày cho cách làm men ủ rượu cần. Mụ La, mụ Hung (thần chăn nuôi) dạy cho mường nước nuôi gia súc, gia cầm. Mường nước có trâu bò cày ruộng làm nương.
Hai chương 17, 18 với 1263 câu thơ kể chuyện Lang Cun Cần lấy vợ. Lần thứ nhất, lạng lấy nàng Vạ Hai Chiếng là em gái của mình, bị làng bản coi khinh, bị vua Trời sai cun Sấm nàng Sét xuống trừng phạt may mà thoát chết. Sau đó Lang Cun Cần phải đưa nàng Vạ Hai Chiếng bỏ vào rừng. Lần thứ hai, Lang sai người đi khắp mọi nơi, mang theo lễ vật để đi tìm gái đẹp con dòng. Lang lấy được nhiều vợ: có vợ là còn gái vua Trời, có vợ là con gái thần tiên, có vợ là con gái mường nước. Lang Cun Cần có một bầy con:
Đẻ được Cun Tồi, cái sang
Nàng Vậm Đầu Nước
Đẻ ra Cun Tàng, cái lớn
Nàng Ả Sao, Ả Sáng
Ả Rạng nhà ông vua Trời
Đẻ được Lang Cun Khương
Ả gái nuôi trong mường
Đẻ ra chàng Toong-ín… ”
Con cái trưởng thành, lang chia đất cho các con. Anh em sinh ra bất hoà. Toóng-ín vu cho Lang Cun Khương làm giặc để cướp đất của anh. Lang Cun Khương phải chạy trốn lên Trời, nhờ ông ngoại che chỏ. Trời giáng hoạ, làm ra lụt lôi, ép anh em nhà lang phải giết Toóng-ín. Từ đó Lang Cun Khương trở nên một thủ Ba giàu có, đầy uy quyền.
Tôi tớ của Lang là Tậm Tạch tìm được cây Chu đồng (cây thần), lấy được “bông thau – quả thiếc” mà trở nên giàu có. Anh em Lang Cun Khương lập mưu chuốc rượu cho Tâm Tạch, lừa lấy được “bông thau – quả thiếc”. Rồi Lang đưa cả mường nước đi chặt cây chu kéo vẻ làm nhà chu. Tậm Tạch bị Lang giết. Rùa thần lại giúp Lang làm nhà chu “Sáng cả mường, kinh kì ké chợ…” “rạng trời rạng đất…” Lang giết 10 voi ngà, 30 trâu mộng, 9 bò, 700 gà sao, nấu 1000 vò rượu, để ăn mừng. Lang Cun Cần ban thưởng cho các con nhiều vằng bạc quý giá.
Con của Tậm Tạch lập mưu đốt cháy nhà chu để báo thù. Chúng bị Lang giết, máu hoá thành côn Moong dữ phá quấy bản mường, gây ra tai họa khủng khiếp. Mường nước phải theo Lang đi săn Moong-Lồ trải qua bao gian khổ n hiểm mới giết được. Moong được giết thịt, người Lào, người Thái, người Tày nguời Mường nhanh chân lấy được da Moong vằn vộn mà học được cách thêu thùa dêt vải rất đẹp. Người Kinh đến sau, lấy được thịt và mỡ Moong từ đấy biết nấu nhiều món ăn ngon. Người “Mường-ngoài” (Hòa Bình) đến quá muộn, chẳng lấy được thứ gì, chỉ nhìn thấy đống tro thú Moong. Chẳng may, gió táp tro bay dính vào môi nên môi người Mường ngoài đen từ đó.
Nhưng rồi hồn Toóng-ín lại biến thành Ma Ruộng, đưa bầy rắn “mỏ vàng, mỏ đỏ” lên đánh 3 anh em Lang Cun Khương. Quân hai bên kịch chiến suốt ngày. Đánh nhau giữa ruộng, quần nhau trên đồi gianh, đuổi nhau trong rừng sến, hôn chiến bên sông Rồng… Toóng-ín thất thế chạy xuống Thủy phủ Long Vương ân náu và xin cầu viện. Long vương cho hồn Toóng-ín làm Ma-May, Ma-Lang. Hắn đưa binh mã gồm thuồng luồng, ba ba, cá ngao… dâng nước làm lũ lụt, dìm chết được Lang Cun Tàng. Lang Cun Khương cùng mường nước nổi chiêng cổng, đem giáo mác, cung nỏ, lưới… vây các ngả sông đón đánh. Giặc Ma May, Ma Lang đại bại, bỏ lại trên bãi chiến trường bao xác rồng vằn vện, làm thối cả bản mường…
Từ đó mường nước được sống trong hòa bình, yên vui, thịnh vượng. Trẻ già, trai gái nô nức lo xống áo, lo kiệu lo ngai, rước vua về “Đồng chì tam quan kẻ chợ”.
|
Summary of the epic "Give birth to land and give birth to water" essay 10
Instruct
Topic: Summary of the epic "Give birth to land and give birth to water" essay 10
... At that time, when the land was still loose (fragile, fragmented), the water was still loose (bursting), the sky was still empty (mung lung), suddenly "dripping rain", the water flooded the vast mountains and hills, After 50 days of water receding, a green tree naturally grew with 90 branches, one branch reaching the sky, turning into Mr. Thu Tha and Mrs. Thu Thien.
The two gods commanded to create the earth, sky and all things. But then, the intense heat for 12 years in a row made it dry. The god Pong Peu wishes for a heavy rain. Immediately, there was heavy rain and strong winds for nine days and ten nights, and the water was immense. Seven months later, the water receded. A giant sycamore tree grew with 1,919 branches. God sent a cast iron worm to hollow out the inside of the sycamore tree. The tree falls, each branch turns into a village:
“… A branch fell to the ground
Should Muong Sap,
One branch fell to the land of Jabesh
Should Muong Giap,
A branch falls to the land of Bi and land of Lo
So Muong Bi, Muong Lo
A branch falls to Ong land, Sa land,
So Muong Ong, Muong Sa..."
There was a branch that turned out to be Lady Da Dan, she laid two extremely strange eggs that hatched into Silver Butterfly and Bo Butterfly. The newly hatched Silver Butterfly Cun ate 9 bowls of rice, the newly born Bo Butterfly Cun ate 5 bowls of sticky rice:
“… Cun Butterfly Bac, Cun Butterfly Bo
Bigger and taller than dunes nine and ten
Laughter is like the sound of a drum
The voice was like thunder
The shoulder bone is eighty inches long
The spine is seven hundred meters long..."
Then a miracle happened. The King of Heaven sent 10 fairies to earth to travel. Cun Butterfly Bac and Cun Butterfly Bo rode silver horses and carried crossbows to hunt wild boars, meeting fairies with "beep backs and silky hair". Self-love and passion. The two fairies forgot their way back to heaven. They should be husband and wife. After 12 years and 9 months, the two fairies gave birth to a group of children, "The male Tung bird and the female Tot bird are the youngest, the darlings". After "9 days, 9 nights, 9 months" the pair of magical birds laid 1,919 eggs, which hatched into the God of Lightning, God of Clouds, mice, pigs, elephants, fish, wild animals... The pair of birds gave birth to a second litter, "Okay." a black egg with four segments, an oval egg with four segments, square face, round face, nine sides, clearly twelve handles..." Mrs. Da Dan had to ask a lark to incubate her. The eggs hatched and gave birth to a group of children, each speaking a language: Lao, Kinh, Mon, Sien Quan (Muong), Thai, Man, Meo, etc. One egg hatched into a lang brother: Mr. Dit Dang, Mr. Lang Ta Cai, Mr. Lang Cun Can, father Buom Khang, Mr. Sang Si, Ms. Va Hai Chieng... Humanity came from there. The Muong tribe originated from there.
The Muong people do not have a leader yet. The Muong country invited Mr. Dit Dang, then invited Mr. Lang Ta Cai to "command the army and take the Muong". But both were incompetent, so they were blocked by ghosts, green dragons, and yellow dragons. Muong nuoc men Lang Cun Can to exorcise demons and wild beasts:
“.. Ghosts ran in groups and hid into the mountains
The dragon is afraid of being tied up by Lang Cun Can
The boat is afraid of Lang Cun Can being cramped
Heavenly Demons and Earth Demons run together quickly..."
Lang Cun Can became the leader from then on. The magical turtle helped Lang build a big, beautiful house. Ta Gam Cot (God of Fire) gave Cun Can fire. Tien Tien Mai Lua (god of planting) helped Lang with many seeds to plant. Lang Kham Dam shows how to make yeast to brew can wine. Mu La and Ma Hung (gods of livestock) taught the country to raise livestock and poultry. Muong Nuoc has buffaloes and cows plowing the fields.
Two chapters 17, 18 with 1263 verses tell the story of Lang Cun Can getting married. The first time, he married Va Hai Chieng as his younger sister. He was despised by the village. The King of Heaven sent the Thunder and Lightning to punish him and luckily escaped death. After that, Lang Cun Can took Va Hai Chieng and left her in the forest. The second time, Lang sent people everywhere, bringing gifts to find beautiful girls of the lineage. Lang had many wives: some were the daughters of the King of Heaven, some were the daughters of fairies, and some were daughters of the country. Lang Cun Can have a brood of children:
Giving birth to a bad Cun Toi, a luxurious one
The Water-Headed Girl
Giving birth to Cun Tang, the big one
Star Queen, Bright Queen
A Rang is the home of the King of Heaven
Giving birth to Lang Cun Khuong
A girl raised in a village
Giving birth to Toong-in…”
When the children grow up, they divide the land among their children. Brothers are born into discord. Toong-ín accused Lang Cun Khuong of being an enemy to steal his land. Lang Cun Khuong had to flee to Heaven, asking his grandfather for protection. Heaven brought disaster, created floods, and forced Lang's brothers to kill Toong-in. From then on, Lang Cun Khuong became a rich and powerful ruler.
Lang's servant Tam Tach found the Chu Dong tree (magic tree), got "brass cotton - tin fruit" and became rich. The Lang Cun Khuong brothers plotted to get Tam Tach drunk and tricked them into getting "brass cotton - tin balls". Then Lang took the whole village to cut down chu trees to build a chu house. Tam Tach was killed by Lang. The magic turtle again helped Lang build a temple. "All morning in the village, in the capital, go to the market..." "Dawn at dawn..." Lang killed 10 tusked elephants, 30 buffaloes, 9 cows, 700 guinea chickens, cooked 1000 jars of wine, to eat. happy. Lang Cun Can rewarded his children with many precious silver coins.
Tam Tach's son plotted to burn down the Chu house to take revenge. They were killed by Lang, and the blood turned into a ferocious Moong, destroying the village, causing a terrible disaster. Muong Nuoc had to follow Lang to hunt Moong-Lo, going through many hardships and dangers to kill him. Moong was slaughtered, Lao people, Thai people, Tay people and Muong people quickly got the striped Moong skin and learned how to embroider beautiful fabric. The Kinh people came later, got Moong meat and fat from there and knew how to cook many delicious dishes. The "Muong-Noa" (Hoa Binh) people arrived too late, did not get anything, and only saw the ashes of Moong beast. Unfortunately, the wind blew ash onto their lips, so Muong people's lips turned black from then on.
But then Toong-ín's soul turned into Ma Ruong, bringing a group of snakes with "yellow beaks and red beaks" to attack the 3 brothers Lang Cun Khuong. Troops on both sides fought fiercely all day. Fighting in the middle of the fields, fighting on the hill, chasing each other in the forest, fighting on the Dragon River... Toong-ín lost his position and ran to the Dragon King Water Palace for refuge and asked for help. The Dragon King gave Toong-ín's soul Ma-May and Ma-Lang. He sent soldiers and horses including canoes, turtles, clams... to raise the water to flood, drowning Lang Cun Tang. Lang Cun Khuong and the villagers raised gate gongs, brought spears, bows, crossbows, nets... to surround the rivers to fight. The Ma May and Ma Lang invaders were defeated, leaving behind many dragon corpses on the battlefield, rotting the whole village...
From then on, the country can live in peace, joy, and prosperity. Young and old, boys and girls busily worry about dressing, taking care of the palanquin, taking care of the throne, and carrying the king back to "Dong lead, three gates, and market".
|
Tóm tắt sự nghiệp văn học của nhà văn Nam Cao
Hướng dẫn
Tóm tắt sự nghiệp văn học của nhà văn Nam Cao
Nam Cao được nhắc đến với tài năng viết truyện và tái hiện những câu chuyện rất chân thực. Sinh năm 1917 mất năm 1951 tên thật là Trần Hữu Tri – là nhà văn có vị trí hàng đầu trong nền văn học Việt Nam thế kỷ XX. Dẫu ông ra đi từ độ văn chương đang độ chín nhưng những tác phẩm ông để lại như những vật báu của thế hệ sau. Ông là một trong những đại diện xuất sắc nhất của trào lưu văn học hiện thực phê phán trước 1945, và cũng là một trong những cây bút tiêu biểu nhất của chặng đầu nền văn học mới sau Cách mạng.Những tác phẩm ông để lại thực sự để lại dấu ấn trong độc giả.
Trước cách mạng, Nam Cao tập trung vào hai đề tài lớn,đó là cuộc sống của tri thức nghèo và cuộc sống của người nông dân. Quả thật những sáng tác của ông là những món ăn tinh thần mà ai cũng muốn chạm vào. Dù ngân ngấn nước mắt khi đọc nhưng người ta cũng không thể dừng lại được.
Với đề tài viết về trí thức tiểu tư sản nghèo, đáng chú ý nhất là các truyện ngắn: Những truyện không muốn viết, Trăng sáng, Đời thừa, Cười, Nước mắt, Mua nhà… và tiểu thuyết sống mòn. Những tác phẩm này là những thiên truyện để đời. Trong khi miêu tả hết sức chân thực tình cảnh nghèo khổ, bế tắc của những nhà văn nghèo, những ông “giáo khổ trường tư”, học sinh thất nghiệp… Đặc biệt là trong tác phẩm đời thừa,Nam Cao đã làm nổi bật tấn bi kịch tinh thần của họ. Và những con người có ý thức sâu sắc về sự sống, sống có hoài bão, phát triển nhân cách nhưng cứ bị gánh nặng cơm áo làm cho “chết mòn” về tâm hồn.
Bên cạnh đó đề tài nông dân là một trong những đề tài tiêu biểu, đáng chú ý nhất là các truyện: Chí Phèo, Trẻ con không được ăn thịt chó, Mua danh, Tư cách mõ, Điếu văn, Một bữa no, Lão Hạc, Một đám cưới, Dì Hảo, Nửa đêm… Người nông dân ở những truyện này soi vào tình cảnh lưu manh hóa, nhà văn kết án sâu sắc cái xã hội tàn bạo đã hủy diệt cả nhân tính của những con người vốn có bản tính lương thiện đó.
Đặc biệt, Nam Cao sau Cách mạng tháng Tám, Nam Cao sáng tác để phục vụ công cuộc kháng chiến.có những tác phẩm tiêu biểu như Truyện ngắn Đôi mắt (1948), Nhật kí ở rừng (1948) và tập bút kí Chuyện biên giới (1950) của ông thuộc vào những sáng tác đặc sắc nhất của nền văn học mới sau Cách mạng còn rất non trẻ khi đó. Độ chín của những tác phẩm này vượt ra ngòi bút của một chiến sĩ trẻ.
Qua những tác phẩm mà Nam Cao để lại cho ta thấy ông là cây bút có cái gốc nhân đạo rất sâu,ông chính là một tài năng độc đáo bậc thầy, Nam Cao xứng đáng được coi là một nhà văn lớn. Các tác phẩmChí Phèo và nhiều truyện ngắn, tiểu thuyết của ông thuộc vào những sáng tác đặc sắc nhất của văn xuôi Việt Nam. Nhiều truyện được dựng thành phim sau này.
Nguồn: Bài văn hay
|
Summary of writer Nam Cao's literary career
Instruct
Summary of writer Nam Cao's literary career
Nam Cao is mentioned for his talent in writing stories and recreating very realistic stories. Born in 1917, died in 1951, his real name was Tran Huu Tri - a writer with a leading position in Vietnamese literature of the 20th century. Even though he left when his literature was just about mature, the works he left behind are like treasures for the next generation. He is one of the best representatives of the critical realist literary movement before 1945, and also one of the most typical writers of the first stage of new literature after the Revolution. The works he left behind really leaves a mark on readers.
Before the revolution, Nam Cao focused on two major topics: the life of poor intellectuals and the life of farmers. Indeed, his compositions are spiritual dishes that everyone wants to touch. Even though people had tears in their eyes while reading, they couldn't stop.
With the topic of writing about poor petty-bourgeois intellectuals, the most notable are the short stories: Stories that don't want to be written, Bright Moon, Excess Life, Laughter, Tears, Buying a House... and the novel of survival. These works are lifelong stories. While depicting very realistically the poverty and deadlock situation of poor writers, "suffering private school teachers", unemployed students... Especially in his secular works, Nam Cao has highlighted their spiritual tragedy. And there are people who have a deep sense of life, live with ambition, and develop their personality, but the burden of food and clothing makes them "die" spiritually.
Besides, the topic of farmers is one of the typical topics, the most notable are the stories: Chi Pheo, Children are not allowed to eat dog meat, Buying fame, The status of a horse, Eulogy, A full meal, The old man Hac, A Wedding, Auntie Hao, Midnight... The farmers in these stories look at the situation of hooliganism, the writer deeply condemns the brutal society that has destroyed the humanity of the original people. that kind nature.
In particular, after the August Revolution, Nam Cao composed to serve the resistance war. There are typical works such as the short story Eyes (1948), Diary in the Forest (1948) and the memoir Story His Border (1950) belongs to the most outstanding works of the new post-Revolutionary literature, which was still very young at that time. The maturity of these works is beyond the pen of a young soldier.
Through the works that Nam Cao left behind, we can see that he is a writer with very deep humanitarian roots, he is a unique and masterful talent, Nam Cao deserves to be considered a great writer. Chi Pheo's works and many of his short stories and novels are among the most unique creations of Vietnamese prose. Many stories were later made into movies.
Source: Good article
|
Đề bài: Tóm tắt tiểu thuyết Đôn Ki-hô-tê của Xéc-văn-téc
Bài làm
Tại đất nước Tây Ban Nha, xứ Mantra có một nhà quý tộc sa sút tên là Ki-ha-da. Lão đã chừng năm mươi tuổi, gầy gò và cao lênh khênh. Suốt ngày lão say mê đọc tiểu thuyết kiếm hiệp nên nỗi đầu óc mụ mẫm, lú lẫn. Ki-ha-đa mơ ước trở thành hiệp sĩ giang hồ để phò nguy cứu khổ, diệt trừ cái ác, lập lại công bằng cho thiên hạ.
Để thực hiện ước mơ của mình, Ki-ha-đa lục lọi tìm tòi bằng được bộ trang phục kị sĩ cũ kỹ, han ri của cụ tổ để lại rồi đem sửa chữa, lau chùi cẩn thận, chuẩn bị lên đường. Để cho đúng với tư cách một nhà quý tộc, Ki-ha- đa tự phong cho mình là hiệp sĩ Đôn Ki-hô-tê xứ Mantra; phong cho con ngựa gầy còm của mình là kị mã Rôxinantê. Học theo các hiệp sĩ trong truyện tranh, Ki-ha-đa cũng tự tìm cho mình một tình nương trong mộng tường, gã nhớ tới cô gái làng Tôbôxô và đạt cho nàng một cái tên thật kêu: Công nương Đuynxinêa làng Tôbôxô.
Một buổi sớm, Đôn Ki-hô-tê nai nịt chỉnh tề, ngồi ngất ngưởng trên lưng con ngựa Rôxinantê ra đi, bắt đầu cuộc đời hiệp sĩ giang hồ. Tới một quán trọ bên đường, gã tưởng tượng đó là một tòa lâu đài, chủ quán là lãnh chúa và trịnh trọng xin ông làm lễ tấn phong cho gã.
Sung sướng vì đã trở thành một hiệp sĩ, gã háo hức rong ruổi khắp nẻo đường để diệt trừ cái ác, làm sáng danh hiệp sĩ xứ Mantra. Gặp một mục đồng bị trói và bị đánh đòn, gã thúc ngựa tới. Được biết em bị chủ đánh vì để lạc mất một con cừu, gã dương oai ra lệnh cho người chủ cởi trói ngay cho em và hứa không bao giờ đánh đập em nữa. Nhưng Đôn Ki-hô-tê đi chưa được bao xa, người trở lại tiếp tục hành hạ đứa trẻ dã man hơn. Một lần khác, gã phải ra tay với lòng căm giận khôn nguôi vì bọn lái buôn không chịu thừa nhận nàng Đuynxinêa đuy Tôbòxô của gã là người đẹp nhất trần gian. Song Đôn Ki-hô-tê bị một trận đòn nhừ tử, may có bác nông dân nhận ra gã và đưa gã trở về làng.
Không bao lâu, Đôn Ki-hô-tê lại lên đường. Đi trước là hiệp sĩ Đôn Ki- hô-tê ngật ngưỡng trên lưng C011 Rôxinantê, theo sau là bác giám mã Xantrô Panxa – một nông dân cùng làng, với túi thức ăn và bình rượu lớn, cưỡi con lừa thấp tịt. Thấy những chiếc cối xay gió, tưởng đó là bọn khổng lồ độc ác, Đôn Ki-hô-tê hăm hở thúc ngựa xông tới, tay cầm khiên, tay lăm lăm ngọn giáo quyết tiêu diệt bọn khổng lồẵ Cánh quạt cối xay gió quật cả người và ngựa ngà chổng kềnh ra đất.
Tiếp đó, thầy trò Đôn Ki-hô-tê gặp các tu sĩ và đoàn kỵ binh hộ tống xe ngựa chở một phu nhân, tưởng bọn này bắt cóc nàng công chúa xinh đẹp, Đôn Ki-hô-tê ra lệnh họ phải tha công chúa rồi thúc ngựa tấn công các tu sĩ. Mấy ngày sau, nhìn đàn cừu, Đôn Ki-hô-tê nghĩ đó là một đội quân, gã la hét, thúc ngựa xông thảng vào đàn cừu. Ngay sau đó, gã bị những người chăn cừu đánh cho một trận nên thân.
Không nản lòng, thầy trò Đôn Ki-hô-tê tiếp tục cuộc hành trình. Bỗng nhiên họ gặp đám tang một nhà quý phái. Đôn Ki-hô-tê cho rằng một hiệp sĩ nào đó bị tử thương và chàng – một hiệp sĩ xứ Mantra phải có trách nhiệm trả thù cho bạn. Gã hùng hổ xông vào tấn công đám tang.
Vào một đêm nọ, tại quán trọ, Đôn Ki-hô-tê thấy mình bước vào cuộc đấu rất vinh quang của đời hiệp sĩ. Gã đâm chém bao tên khổng lồ, máu chảy chan hòa. Chủ quán vô cùng giận dữ vì ông khách trọ mê ngủ này đã chọc thủng những túi rượu nho làm rượu chảy lênh láng khắp nhà…
Một hôm, cha xứ và người thợ cạo láng giềng phải lập mưu để đưa Đôn Ki-hô-tê về nhà. Nhưng rồi gã lại cùng giám mã của mình tiếp tục lên đường. Lần này, Xantrô được cai trị một hòn đảo. Song đó chỉ là trò mà vợ chồng quận công bày ra để tiêu khiển. Đôn Ki-hô-tê còn gây nên bao chuyện buồn cười, ngớ ngẩn khác. Cuối cùng gia đình và bạn bè tìm cách buộc Đôn Ki-hô-tê phải rời bỏ con đường hiệp sĩ giang hồ. Gã vô cùng buồn khổ và ngày càng trở nên ốm yếu. Trên giường bệnh, gã mới nhận ra những việc làm rồ dại của mình. Đôn Ki-hô-tê viết chúc thư chia tài sản rồi qua đời.
|
Topic: Summary of the novel Don Quixote by Cervantes
Assignment
In Spain, Mantra, there was a fallen nobleman named Ki-ha-da. He was about fifty years old, thin and lanky. All day long, he was engrossed in reading swordplay novels, so his mind became foggy and confused. Ki-hada dreams of becoming a knight-errant to save suffering, eliminate evil, and restore justice to the world.
To realize his dream, Ki-hada rummaged around and found an old, worn-out knight's outfit left by his great-grandfather, then repaired it, cleaned it carefully, and prepared to leave. To be true to his status as a nobleman, Ki-hada styled himself as knight Don Quixote of Mantra; he named his skinny horse the cavalry Rocinantê. Learning from the knights in the comics, Ki-hada also found himself a dream lover. He remembered the girl from Toboso village and gave her a real name: Princess Duyncinea of Toboso village.
One early morning, Don Quixote dressed neatly, sat on the back of his horse Rocinante, and set out to begin his life as a knight-errant. Coming to an inn on the side of the road, he imagined it was a castle, the innkeeper was the lord and solemnly asked him to ordain him.
Happy to have become a knight, he eagerly roamed all over the world to eliminate evil and glorify the reputation of the knights of Mantra. Meeting a shepherd tied up and beaten, he spurred his horse forward. Knowing that the owner had beaten her because she had lost a sheep, the man commanded the owner to immediately untie her and promised never to beat her again. But Don Quixote had not gone far before he returned to continue torturing the child more brutally. Another time, he had to act with inconsolable anger because the merchants refused to admit that his lady Duycinea du Toboxo was the most beautiful woman in the world. But Don Quixote was beaten to death, luckily a farmer recognized him and took him back to the village.
Not long after, Don Quixote set out again. Ahead was the knight Don Quixote admiringly on the back of C011 Rocinantê, followed by the horseman Xantro Panza - a farmer from the same village, with a bag of food and a large jar of wine, riding a short donkey. Seeing the windmills, thinking they were evil giants, Don Quixote eagerly spurred his horse forward, shield in hand, spear in hand, determined to destroy the giants. Both the man and the ivory horse fell to the ground.
Next, Don Quixote and his students met monks and a group of cavalry escorting a carriage carrying a lady. They thought they had kidnapped the beautiful princess. Don Quixote ordered them to release the princess. The princess then spurred her horse to attack the monks. A few days later, looking at the flock of sheep, Don Quixote thought it was an army. He shouted and spurred his horse to rush into the flock of sheep. Right after that, he was beaten up by the shepherds.
Not discouraged, Don Quixote and his students continued their journey. Suddenly they encountered the funeral of a nobleman. Don Quixote thinks that a certain knight was mortally wounded and he - a knight from Mantra - must be responsible for avenging his friend. The guy aggressively rushed in and attacked the funeral.
One night, at the inn, Don Quixote found himself entering the very glorious battle of knighthood. He stabbed and slashed many giants, blood flowing freely. The innkeeper was extremely angry because this sleepy guest had punctured the wine bags, causing the wine to flow all over the house...
One day, the parish priest and the neighboring barber had to plot to bring Don Quixote home. But then he and his horseman continued on their way. This time, Sancho ruled an island. But that was just a game that the duke and his wife created for entertainment. Don Quixote also caused many other funny and silly things. Finally, his family and friends tried to force Don Quixote to leave his path as a knight-errant. He was extremely sad and became increasingly sick. On his hospital bed, he realized his foolish actions. Don Quixote wrote a will to divide his assets and then passed away.
|
Tóm tắt truyên ngắn Rừng Xà Nu
Hướng dẫn
Tóm tắt truyên ngắn Rừng Xà Nu
Rừng Xà Nu kể về làng Man, một làng ở Tây Nguyên, làng nằm giữa những cánh rừng Xà nu bạt ngàn, đang ngày đêm gánh chịu mưa bom, bão đạn. Và tại đó, có chàng T nú là người dân tộc S trá. T nú tham gia cách mạng.
Quân. giặc biết được, bắt vợ con anh, hành hạ đánh đạp giã man để dụ anh ra. Chứng kiến cảnh vợ con cùng khổ, anh không chịu được xông ra giữa vòng vây địch để cứu Mai và con. Nhưng anh không cứu được, mẹ con Mai chết, còn anh thì bị giặc bắt đốt trụi mười đầu ngón tay. T nú được dân làng cứu thoát.
T nú tìm đến quân giải phóng, tham gia chiến đấu chống lại bọn giặc. Sau ba năm, anh trở lại lành Man thăm làng vào mọi người. Đêm hôm đó, cả làng ngồi nghe cụ Mết kể lại những chiến công của T nú, chuyện anh bị địch bắt bị tra tấn nhưng vẫn kiên quyết không khai báo, chuyện anh bị đốt 10 đầu ngón tay, chuyện anh cùng làng Man nhất tề thắng bọn giặc…..nhằm giúp dân làng nâng cao tinh thần truyền thống anh hùng bất khuất.
Sáng hôm sau, T nú được cụ Mết, bé Heng, Dít, tiễn anh lên đường tiếp tục đánh đuổi giặc ngoại xâm. Họ chia tay nhau ở đồi Xà nu.
|
Summary of the short story Xa Nu Forest
Instruct
Summary of the short story Xa Nu Forest
Xa Nu Forest tells about Man village, a village in the Central Highlands, located in the middle of vast Xa Nu forests, suffering day and night from rain of bombs and storms of bullets. And there, there was a guy named Tú who was from the S tra ethnic group. T took part in the revolution.
Quan. The enemy found out, captured his wife and children, and brutally tortured and beaten him to lure him out. Witnessing the suffering of his wife and children, he could not bear to rush out amid the enemy siege to save Mai and her children. But he couldn't save her, Mai and her mother died, and he was captured by the enemy and had all ten of his fingers burned off. T was rescued by villagers.
T went to the liberation army and joined the fight against the enemy. After three years, he returned to the village to visit everyone. That night, the whole village sat and listened to Mr. Met tell the story of T Nú's victories, the story of him being captured and tortured by the enemy but still determined not to report, the story of him having 10 fingers burned, the story of him being in the same Man village. defeat the enemy... to help the villagers enhance the traditional spirit of indomitable heroes.
The next morning, Mr. Met, little Heng, and Dit, sent him off to continue fighting the foreign invaders. They parted ways at Xa Nu hill.
|
Đề bài: Tóm Tắt Truyền Thuyết Bánh Chưng Bánh Dày Theo Trí Nhớ Của Em
Bài Làm
Vua Hùng thứ sáu có hai mươi người con trai, cả hai mươi người con, ai cũng đều giỏi giang nên vua không thể lựa chọn được người sẽ nối nghiệp mình. Nhà vua luôn nói với những người con trai của mình rằng, người được lựa chọn không nhất thiết phải là con trưởng, người con nào làm vừa ý nhà vua trong lễ Tiên vương của mình thì sẽ được đức vua truyền ngôi cho.
Các lang đều đua nhau sắm những lễ vật thật hâu, thật ngon và độc nhất vô nhị, đây đều là những sản vật được các lang cho người đi khắp nơi tìm kiếm chỉ với mong muốn lấy được lòng của nhà vua. Nhưng chỉ duy nhất có người con trai thứ mười tám của đức vua là Lang Liêu, chàng vẫn rất buồn vì chàng rất nghèo, chàng không có đủ tiền để tìm kiếm sản vật như các anh trai của mình được. Do ngày bán mặt cho đất, bán lung cho trời mà chàng không có của để, thứ duy nhất chàng có là lúa. Vì suy nghĩ quá nhiều mà chàng đã thiếp đi, trong giấc mơ, một vị thần đã bảo với chàng cách làm lễ vật. Tỉnh dậy, chàng lấy gạo nếp, đậu xanh và thịt lợn làm thành hai thứ bánh, một loại bánh tròn tượng trưng cho trời, một loại bánh vuông, tượng trưng cho đất. Bánh tròn chàng đặt tên là bánh giầy, bánh hình vuông là bánh chưng. Nhà vua rất hài lòng về lễ vật co Lang Liêu dâng lên nên ngài đã quyết định nhường ngôi cho chàng.
|
Topic: Summary of the Legend of Banh Chung and Banh Day according to my memory
Assignment
King Hung the sixth had twenty sons, all of them were talented, so the king could not choose who would succeed him. The king always told his sons that the chosen one does not have to be the eldest son, the son who pleases the king during his First King ceremony will be given the throne by the king.
The princes all raced to buy the best, most delicious and unique offerings. These were all products that the princes sent people everywhere to search for just with the hope of winning the king's favor. But there was only the king's eighteenth son, Lang Lieu, who was still very sad because he was very poor, he didn't have enough money to search for products like his brothers. Because of the day he sold his face to the earth and his heart to the sky, he had no money to spare. The only thing he had was rice. Because he was thinking too much, he fell asleep. In his dream, a god told him how to make an offering. Waking up, he took sticky rice, green beans and pork and made two types of cakes, one round cake symbolizing heaven, the other square cake, symbolizing earth. He named the round cake "banh day" and the square cake "banh chung". The king was very pleased with the gift offered by Lang Lieu, so he decided to give him the throne.
|
Tóm tắt truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy theo lời nhân vật Trọng Thủy ngắn gọn
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy theo lời nhân vật Trọng Thủy ngắn gọn
Tôi là Trọng Thủy, con của Triệu Đà. Đất nước chúng tôi vốn là láng giềng với nước Âu Lạc. Khi xây dựng đất nước Âu Lạc, vua An Dương Vương xây thành nhưng cứ đắp tới đâu thì nở tới đó, phải nhờ đến sự giúp đỡ của rùa vàng mới xây xong. Trước khi từ biệt, rùa còn tặng cho vua một cái móng vuốt để làm nỏ thần, có thể bắn trăm phát trăm trúng. Vì thế mà mấy lần cha tôi đem quân xâm lược đều thất bại. Một thời gian sau, cha sai tôi sang cầu hôn con gái An Dương Vương là Mị Châu. Tôi bảo Mị Châu lấy nỏ thần cho mình xem rồi đánh tráo đem về nước. Khi cha tôi đem quân xâm lược, mất nỏ thần, lại chủ quan nên An Dương Vương thất bại, cùng Mị Châu chạy về biển Đông. Nhà vua cầu cứu Rùa Vàng, Rùa Vàng bảo: “Giặc sau lưng nhà vua đó”. An Dương Vương hiểu ra, tuốt kiếm chém đầu Mị Châu rồi cùng rùa vàng rẽ nước xuống biển Đông.
|
Brief summary of the story An Duong Vuong and My Chau – Trong Thuy according to the character Trong Thuy
Instruct
Brief summary of the story An Duong Vuong and My Chau – Trong Thuy according to the character Trong Thuy
I am Trong Thuy, son of Trieu Da. Our country is a neighbor to Au Lac country. When building the country of Au Lac, King An Duong Vuong built the citadel, but wherever he built it, it would bloom. He had to rely on the help of the golden turtle to complete the construction. Before saying goodbye, the turtle also gave the king a claw to use as a magic crossbow, which could shoot hundreds of hits. That's why my father invaded several times and failed. Some time later, my father sent me to propose to An Duong Vuong's daughter, Mi Chau. I asked Mi Chau to get the magic crossbow for me to see and then exchange it and bring it back to my country. When my father invaded, lost his magic crossbow and was subjective, An Duong Vuong failed and fled to the East Sea with My Chau. The king asked the Golden Turtle for help, and the Golden Turtle said: "The enemy is behind the king's back." An Duong Vuong understood, drew his sword, beheaded Mi Chau, and then parted the water with the golden turtle into the East Sea.
|
Tóm tắt truyện Bánh chưng bánh giầy
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện Bánh chưng bánh giầy lớp 6
Tóm tắt truyện Bánh chưng bánh giầy khái quát lại các nội dung chính của Truyện Bánh chưng bánh giầy một cách ngắn gọn, giúp học sinh nắm được những nội dung cơ bản của bài học. Hi vọng bài tóm tắt truyện Bánh chưng bánh giầy này sẽ hữu ích với quý thầy cô và các em học sinh trong việc soạn bài Bánh chưng bánh giầy.
Tóm tắt truyện Bánh chưng bánh giầy – Ngữ văn lớp 6
Bánh chưng bành giầy là câu chuyện cổ tích kể về vua Hùng Vương thứ sáu về già muốn truyền ngôi lại cho người con vừa có đức vừa có tài, mà ông có đến 20 người con. Nhân lễ Tiêu Vương, vua Hùng truyền rằng ai tìm được thức ngon vật lạ vừa ý vua để đặt lên bàn thờ tổ tiên thì ông sẽ truyền ngôi cho.
Các lang ai cũng háo hức thi nhau sắm cỗ lễ thật hậu thật ngon lạ để dâng lên tổ tiên, nhằm được vua Hùng truyền ngôi. Trong các con vua có Lang liêu là con thứ 18 là buồn nhất vì từ nhỏ mẹ mất nên chỉ làm việc đồng áng, không biết phải làm thế nào.
Một đêm nằm mộng, Lang Liêu được vị thần mách bảo, chàng làm một loại bánh từ gạo nếp, đậu xanh và thịt heo nặn hai thứ bánh, hình tròn tượng trưng cho trời, hình vuông tượng trưng cho đất.
Đến ngày lễ, sau khi các anh đã dâng lễ vật đều không vừa ý vua, đến lượt Lang Liêu, vua cha vừa thấy bánh ngon lại ý nghĩa nên đã truyền ngôi cho chàng. Từ đó, việc gói bánh chưng, bánh giầy trở thành tục lễ của người Việt Nam mỗi khi Tết đến xuân về nhằm thể hiện thành kính đối với Tổ Tiên.
Vua Hùng thứ sáu có hai mươi người con trai, cả hai mươi người con, ai cũng đều giỏi giang nên vua không thể lựa chọn được người sẽ nối nghiệp mình. Nhà vua luôn nói với những người con trai của mình rằng, người được lựa chọn không nhất thiết phải là con trưởng, người con nào làm vừa ý nhà vua trong lễ Tiên vương của mình thì sẽ được đức vua truyền ngôi cho.
Các lang đều đua nhau sắm những lễ vật thật hâu, thật ngon và độc nhất vô nhị, đây đều là những sản vật được các lang cho người đi khắp nơi tìm kiếm chỉ với mong muốn lấy được lòng của nhà vua. Nhưng chỉ duy nhất có người con trai thứ mười tám của đức vua là Lang Liêu, chàng vẫn rất buồn vì chàng rất nghèo, chàng không có đủ tiền để tìm kiếm sản vật như các anh trai của mình được. Do ngày bán mặt cho đất, bán lưng cho trời mà chàng không có của để, thứ duy nhất chàng có là lúa. Vì suy nghĩ quá nhiều mà chàng đã thiếp đi, trong giấc mơ, một vị thần đã bảo với chàng cách làm lễ vật. Tỉnh dậy, chàng lấy gạo nếp, đậu xanh và thịt lợn làm thành hai thứ bánh, một loại bánh tròn tượng trưng cho trời, một loại bánh vuông, tượng trưng cho đất. Bánh tròn chàng đặt tên là bánh giầy, bánh hình vuông là bánh chưng. Nhà vua rất hài lòng về lễ vật của Lang Liêu dâng lên nên ngài đã quyết định nhường ngôi cho chàng.
Cũng bởi vậy mà trong ngày tết cổ truyền của Việt Nam không thể nào thiếu 2 món bánh đơn giản nhưng đầy ý nghĩa trên bàn thờ tổ tiên.
Tóm tắt truyện Bánh chưng bánh giầy mẫu 3
Truyện cổ tích bánh chưng bánh giầy kể về câu chuyện vua Hùng vương thứ sáu sau khi đánh dẹp bọn giặc xâm lược, bèn gọi các con đến họp đông đủ và truyền rằng nếu ai tìm được thức ngon vật lạ để đặt lên bàn thờ tổ tiên thì sẽ truyền ngôi cho.
Các con của vua Hùng ai cũng háo hức lên rừng xuống biển tìm thức ngon vật lạ chỉ mong được dâng lên bàn thờ tổ tiên và được vua hùng truyền ngôi cho. Lang liêu là hoàng tử thứ 18, mẹ mất sớm nên rất lo lắng chưa biết phải làm như thế nào, chọn gì để dâng lên vua cha.
Một hôm, đang nằm ngủ thì được một vị thần mách nước, bảo cho làm một loại bánh sau này được gọi là bánh chưng bánh giầy. Lang liêu bắt tay vào làm, đi tìm gạo nếp, lá gói ngoài tượng trưng cho sự che chở của cha mẹ và gói thành bánh vuông. Xôi sau khi được giã nhuyễn được làm thành một chiếc bánh hình tròn. Hai chiếc bánh này một vuông một tròn tượng trưng cho trời đất.
Sau khi các anh của chàng dâng lên vua cha bao nhiêu của ngon vật lạ, tới lượt Lang Liêu, chàng dâng lên vua cha. Thấy lạ, vua cha hỏi lại và chàng kể lại sự tình, sau đó vì thấy bánh vừa ngon vừa ý nghĩa bèn truyền lại ngôi cho Lang Liêu. Sự tích bánh chưng bánh giầy ra đời từ đây.
+ Vua Hùng về già muốn truyền ngôi nhưng có 20 con bèn gọi phán bảo nhân lễ Tiêu Vương ai làm vừa ý sẽ truyền ngôi cho.
+ Các lang thi nhau làm cỗ thật hậu, thật ngon.
+ Lang Liêu buồn nhất vì từ bé chỉ biết mỗi việc đồng áng.
+ Một đêm chàng được thần báo mộng cách làm bánh, sáng ra chàng theo lời thần làm bánh.
+ Ngày lễ bánh của Lang Liêu được chọn dâng Tiên Vương, chàng được nối ngôi.
+ Nước ta có tục làm bánh chưng bánh giầy.
Mời các em tham khảo tài liệu liên quan: Tóm tắt truyện Con Rồng cháu Tiên
Để chuẩn bị cho kì thi học kì 1 sắp tới đây thì ngoài đề cương ôn tập học kì 1 lớp 6, các em học sinh còn có thể tham khảo các đề thi học kì 1 lớp 6 các môn Toán, Văn, Anh, Lý, Địa, Sinh mà chúng tôi đã sưu tầm và chọn lọc. Với đề thi học kì 1 lớp 6 này giúp các em rèn luyện thêm kỹ năng giải đề và làm bài tốt hơn, Chúc các em ôn thi tốt và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới
|
Summary of the story Banh Chung Banh Giay
Instruct
Summary of the story Banh Chung Banh Giay for grade 6
Summary of the story Banh Chung Banh Giay briefly summarizes the main contents of the Story Banh Chung Banh Giay, helping students grasp the basic content of the lesson. Hopefully this summary of the story Banh Chung Banh Giay will be useful to teachers and students in preparing lessons Banh Chung Banh Giay.
Summary of the story Banh Chung Banh Giay - Literature for grade 6
Banh Chung Banh Giay is a fairy tale about the sixth King Hung Vuong, when he was old, he wanted to pass the throne to his son who was both virtuous and talented, and he had 20 children. On the occasion of Tieu Vuong's ceremony, King Hung commanded that whoever finds a delicious and strange food that pleases the king and places it on the ancestral altar, he will pass the throne to.
Everyone in the village eagerly competes to prepare delicious and delicious feasts to offer to their ancestors, so that King Hung can inherit the throne. Among the king's children, Lang Lieu, the 18th child, was the saddest because his mother died when he was young, so he only worked in the fields and didn't know what to do.
One night in a dream, Lang Lieu was told by the god to make a cake from sticky rice, green beans and pork, molding two types of cakes, the round shape symbolizes the sky, the square shape represents the earth.
On the day of the festival, after the brothers had offered gifts and were not satisfied with the king, it was Lang Lieu's turn, the king's father found the cake delicious and meaningful so he passed the throne to him. Since then, wrapping banh chung and banh giay has become a ritual of Vietnamese people every time Tet comes in the spring to show respect to the Ancestors.
King Hung the sixth had twenty sons, all of them were talented, so the king could not choose who would succeed him. The king always told his sons that the chosen one does not have to be the eldest son, the son who pleases the king during his First King ceremony will be given the throne by the king.
The princes all raced to buy the best, most delicious and unique offerings. These were all products that the princes sent people everywhere to search for just with the hope of winning the king's favor. But there was only the king's eighteenth son, Lang Lieu, who was still very sad because he was very poor, he didn't have enough money to search for products like his brothers. Because of the day he sold his face to the earth and his back to the sky, he had no money to spare. The only thing he had was rice. Because he was thinking too much, he fell asleep. In his dream, a god told him how to make an offering. Waking up, he took sticky rice, green beans and pork and made two types of cakes, one round cake symbolizing heaven, the other square cake, symbolizing earth. He named the round cake "banh day" and the square cake "banh chung". The king was very pleased with Lang Lieu's gift, so he decided to give him the throne.
That's why on Vietnam's traditional Tet holiday, two simple but meaningful cakes cannot be missing on the ancestral altar.
Summary of the story Banh Chung Banh Giay Model 3
The fairy tale Banh Chung Banh Giay tells the story of the sixth Hung King, after defeating the invaders, he called his children to a meeting and told them that if anyone found delicious food, they would put it on their ancestors' altar. I will pass the throne to you first.
King Hung's children were all eager to go to the forest and sea to find delicious food and strange things, just hoping to offer it to their ancestors' altar and receive the throne from King Hung. Lang Lieu is the 18th prince. His mother died early, so he was very worried about what to do and what to choose to present to his father.
One day, while sleeping, a god gave him a tip and told him to make a type of cake that later became known as banh chung and banh giay. Lang Lieu started working, went to find sticky rice, wrapped it in leaves to symbolize the protection of his parents and wrapped it into square cakes. After being pounded, sticky rice is made into a round cake. These two cakes, one square and one round, represent heaven and earth.
After his brothers offered many delicious gifts to their father, it was Lang Lieu's turn to offer them to his father. Feeling strange, his father asked again and he told the story. Then, because he found the cake both delicious and meaningful, he passed the throne to Lang Lieu. The legend of banh chung and banh day was born from here.
+ When King Hung got old, he wanted to pass the throne, but he had 20 children, so he called and told King Tieu that whoever did so would pass the throne to him.
+ The langs compete with each other to make a delicious and delicious feast.
+ Lang Lieu was the saddest because since he was a child, he only knew how to do farming.
+ One night, he was told in a dream by the god how to make cakes, and in the morning he followed the god's instructions to make cakes.
+ On the day Lang Lieu's cake was chosen to be offered to the Immortal King, he succeeded the throne.
+ Our country has the custom of making banh chung and banh day.
Please refer to related documents: Summary of the story The Dragon and the Fairy
To prepare for the upcoming semester 1 exam, in addition to the review outline for semester 1 of grade 6, students can also refer to the exam questions for semester 1 of grade 6 in the subjects Math, Literature, English, and Physics. , Geography, and Biology that we have collected and selected. This 6th grade 1st semester exam will help you practice your problem-solving skills and do better. Wishing you good exam preparation and high results in the upcoming exam.
|
Đề bài: Tóm tắt truyện Bến quê của Nguyễn Minh Châu
Bài làm
Suốt đời Nhĩ đã từng đi tới không sót một xó xỉnh nào trên trái đất, nhưng anh chưa bao giờ đi đến cái bờ bên kia sông Hồng ngay trước cửa nhà mình.
Thế mà giờ đây, Nhĩ ốm nằm liệt giường. Phiến lưng đã có nhiều mảng da thịt vừa chai cứng vừa lở loét. Đầu thu hoa bằng lăng đã thưa thớt và nhạt màu, bờ bãi sông Hồng phô ra một màu vàng thau xen với màu xanh non trước khuôn cửa sổ của gian gác nhà Nhĩ. Anh đang nằm trên tấm phản cho Liên, vợ anh bón thức ăn, và cho Tuấn, đứa con trai thứ hai cầm chiếc khăn bông tẩm nước ấm khẽ lau miệng…. Liên mặc áo vá, anh ngắm nhìn rồi khẽ thốt lên: "'Suốt đời anh chỉ làm em khổ tâm…mà em vẫn nín nhịn. Câu chuyện tâm tình mơ ước, Liên rót thuốc vào bát chiết yêu, dặn dò con vài điều, rồi rón rén buớc xuống cầu thang. Thằng Tuấn gần một năm nay đi học tận trong một thành phố phía Nam mới về thăm nhà tối hôm qua đang ngồi vừa nhặt rau vừa đọc sách vội chạy lên khi nghe Nhĩ gọi. Anh ngắm đứa con, thấy nó càng lớn càng có nhiều nét giống anh. Người cha sắp từ giã cõi đời đang giấu một điều tâm sự bí mật gì đó trong cái vẻ lúng túng, chợt hỏi con: "Đã bao giờ Tuấn… bên kia chưa”. Theo lời yêu cầu khẩn khoản của Nhĩ, đứa con trai mặc quần áo, đội chiếc mũ nan rộng vành, giắt vào người mấy đồng bạc ra đi sang bên sông.
Nhĩ mệt lử đau nhức…, anh cất tiếng gọi yếu ớt, "Huệ ơi! Một cô bé rất xinh đẹp chạy sang. Cô bé lễ phép hỏi Nhĩ, rồi cất tiếng gọi. Cả một lũ trẻ ở tầng dưới lần lượt chạy lên. Chúng xúm vào và rất nương nhẹ giúp Nhĩ từ mép tấm nệm nằm ra mép tấm phản độ năm chục phân mà anh tưởng đi một nửa vòng trái đất. Anh càng yêu lũ trẻ trong ngôi nhà mình.
Ngồi cạnh bậu cửa, sau lưng chống gối kè cao, Nhĩ được nhìn thấy cánh buồm. Con đò, khách qua lại bến sông. Nhĩ nghĩ về vợ anh, đứa con trai của anh. Anh đã tìm thấy được nơi nương tựa là gia đình trong những ngày đau ốm.
Ông giáo Khuyến, cụ già hàng xóm lại sang thăm Nhĩ. Cụ hốt hoàng chợt thấy mặt mũi Nhĩ đỏ rựng lên một cách khác thường. Ngay lúc ấy con đò ngang cũng vừa cập bến.
|
Topic: Summary of the story Ben Nghe by Nguyen Minh Chau
Assignment
Nhi has been to every corner of the earth throughout his life, but he has never been to the other side of the Red River right in front of his house.
But now, Nhi is sick and bedridden. The back has many patches of hardened and ulcerated flesh. In early autumn, the flowers were sparse and pale, and the banks of the Red River showed off a yellow color mixed with green in front of the window of Nhi's attic. He was lying on the mat, feeding Lien and his wife food, and Tuan, the second son, holding a cotton towel soaked in warm water and gently wiping his mouth... Lien wore a patched shirt, he looked at it and softly exclaimed: "'All my life I have only made you miserable... but you still hold it in. A dreamy love story, Lien poured medicine into a bowl of love, and told her a few things. , then gingerly walked down the stairs. Tuan, who had been going to school in a southern city for nearly a year, had just returned home last night, picking vegetables and reading a book, and quickly ran up when he heard Nhi call him As his son grew older, he looked more and more like him. The father, who was about to leave the world, was hiding a secret in his awkward look and suddenly asked his son: "Have you ever had Tuan... over there?" . Following Nhi's urgent request, the boy dressed, put on a wide-brimmed hat, put a few silver coins on his body and went to the river.
Nhi was exhausted and sore... he called out weakly, "Hue! A very beautiful girl ran over. She politely asked Nhi, then called out. A group of children downstairs ran up one by one. They gathered around and very gently helped Nhi from the edge of the mattress to the edge of the fifty-centimeter mattress that he thought was halfway around the world. He loved the children in his house even more.
Sitting next to the door sill, with a high pillow behind his back, Nhi could see the sail. Boats and passengers travel back and forth across the river. Nhi thinks about his wife and his son. He found support in his family during his sick days.
Teacher Khuyen and the old neighbor came to visit Nhi again. He was startled and suddenly saw Nhi's face turn unusually red. At that moment, the ferry had just arrived at the dock.
|
Tóm tắt truyện Bức tranh của em gái tôi
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện Bức tranh của em gái tôi lớp 6
VnDoc xin giới thiệu cho các bạn Văn lớp 6: Tóm tắt truyện Bức tranh của em gái tôi hay nhất nhằm giúp các bạn chuẩn bị tốt nhất cho các bài kiểm tra, thi giữa học kì, thi học kì hay những kì thi quan trọng khác. Chúc các bạn học tập tốt và có điểm cao trong các kì thi sắp tới.
Tóm tắt truyện Bức tranh của em gái tôi – Ngữ văn lớp 6
Bài tham khảo 1
Nhà có hai anh em, Kiều Phương là em gái. Hai anh em vốn quý mến nhau, anh đặt cho em biệt danh là “Mèo” và được em rất thích. Biết em lấy nhọ nồi và phẩm màu tự chế thuốc vẽ nhưng anh cũng không mách mẹ. Em tinh nghịch, có trêu anh thì anh cũng vui vẻ cho qua.
Thế rồi, một hôm, chú Tiến Lê, bạn của bố, phát hiện Kiều Phương có năng khiếu đặc biệt về hội họa. Từ hôm đó, mọi người cố gắng tạo điều kiện cho Kiều Phương rèn luyện, phát triển khả năng. Thấy vậy, anh rất buồn vì cảm thấy mình bị coi thường, vì mình bất tài. Tâm trạng ấy khiến anh không thân thiện với em nữa, anh hay bắt bẻ em. Còn em vẫn hồn nhiên như trước kia.
Kiều Phương được đi dự trại thi vẽ thiếu nhi quốc tế. Trước khi đi, Kiều Phương có vẻ xét nét anh hơn. Trong cuộc thi ấy, Kiều Phương đã được giải nhất. Kiều Phương mời cả anh đi nhận giải cùng mình. Trong phòng trưng bày tranh, người anh đã “ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ” trước bức tranh em gái vẽ mình là người anh hoàn hảo. Anh hiểu ra rằng bức tranh ấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em gái.
Câu truyện kể về hai anh em Kiều Phương (còn gọi là mèo) qua lời kể của người anh. Mèo là một cô bé hay nghịch ngợm nhưng lại có năng khiếu vẽ đặc biệt. Sau một thời gian theo dõi, nhất là khi nghe chú Tiến Lê khen tranh của em gái, người anh rơi vào trạng thái mặc cảm. Trạng thái tâm lý này khiến người anh thường gắt gỏng với Mèo mặc dù cô bé chẳng có tội tình gì. Nhưng thật bất ngờ, bức tranh đạt giải của Kiều Phương lại là bức tranh vẽ về người anh thân yêu của mình. Trước bức tranh, người anh nhận ra tấm lòng nhân hậu của em gái và hối hận vì đã có lúc mình đã đối xử không đúng với em.
Bài tham khảo 3
Câu truyện kể về hai anh em Kiều Phương với biệt danh là “Mèo”. Mèo là một cô bé hay nghịch ngợm nên hay bôi bẩn ra mặt nhưng lại có năng khiếu vẽ đặc biệt.
Một lần tình cờ chú Tiến Lê- một người bạn thân của bố phát hiện ra tài năng của Mèo, khen tranh của Mèo. Điều đó khiến người anh ghen tị với cô. Trạng thái tâm lý này khiến người anh thường gắt gỏng với Mèo mặc dù cô bé chẳng có tội tình gì.
Kiều Phương được đi dự trại thi vẽ tranh quốc tế, điều đó làm anh trai thấy đố kị. Nhưng thật bất ngờ, bức tranh đoạt giải của cô em gái lại là bức tranh vẽ về người anh thân yêu của mình. Bức tranh vẽ về người anh trai đẹp lung linh và rất hoàn hảo khiến người anh từ hãnh diện đến xấu hổ. Trước bức tranh, người anh nhận ra tấm lòng nhân hậu của em gái và hối hận vì đã có lúc mình đã đối xử không đúng với em.
Câu chuyện kể về người anh và cô em gái có tài hội hoạ tên là Kiều Phương – thường gọi là Mèo. Khi tài năng hội họa của em gái được phát hiện, người anh thấy buồn, thất vọng vì mình không có tài năng và cảm thấy mình bị cả nhà lãng quên. Từ đó, cậu nảy sinh thái độ khó chịu, hay gắt gỏng với em gái và không thể thân với em như trước. Đứng trước bức tranh đạt giải nhất của em gái, cậu bất ngờ vì hình ảnh mình qua cái nhìn của em. Người anh nhận ra những yếu kém của mình và hiểu được tâm hồn và tấm lòng nhân hậu của cô em gái.
Bài tham khảo 5
Người anh coi thương cô em gái Kiều Phương nên đặt tên là Mèo vì mặt cô bé hay bị bôi bẩn lem luốc. Một hôm, người anh thấy em gái tự chế ra màu vẽ. Khi tài năng hội hoạ được phát hiện và khẳng định, Kiều Phương được cả nhà yêu mến và quan tâm. Người anh cảm thấy mình bất tài và ruồng bỏ. Lén xem những bức tranh em gái vẽ, cậu ta phải công nhận là đẹp. Được sự giới thiệu của hoạ sĩ Tiến Lê, cô bé được tham gia cuộc thi vẽ quốc tế thiếu nhi và được giải nhất với bức tranh anh trai tôi.
Đứng trước bức tranh, cảm giác của người anh chuyển từ ngỡ ngàng sang hãnh diện, sau đó là sấu hổ. Cậu nhận ra những điều đáng trê trách của mình cùng với tâm hồn trong sáng và lòng nhân hậu đáng quý cả em gái.
Tóm tắt bài Sông nước Cà Mau
Ngoài đề cương ôn tập môn Ngữ văn học kì 1 lớp 6, các bạn học sinh còn có thể tham khảo các đề thi học kì 1 lớp 6 các môn Toán, Văn, Anh, Lý, Địa, Sinh mà chúng tôi đã sưu tầm và chọn lọc. Với đề thi học kì 1 lớp 6 này giúp các bạn rèn luyện thêm kỹ năng giải đề và làm bài tốt hơn, Chúc các bạn ôn thi tốt và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới
|
Summary of the story My sister's painting
Instruct
Summary of the story My sister's painting in 6th grade
VnDoc would like to introduce to you Grade 6 Literature: The best summary of the story My sister's picture to help you best prepare for tests, midterm exams, semester exams or important exams. other. Wishing you good studies and high scores in the upcoming exams.
Summary of the story My sister's painting - Grade 6 Literature
Reference article 1
There are two brothers in the family, Kieu Phuong is the younger sister. The two brothers loved each other, he gave me the nickname "Cat" and she liked it very much. I knew you used pot soot and food coloring to make your own paint, but I didn't tell my mother. You're mischievous, even if you tease me, I'll happily let it go.
Then, one day, Uncle Tien Le, my father's friend, discovered that Kieu Phuong had a special talent for painting. From that day on, everyone tried to create conditions for Kieu Phuong to practice and develop her abilities. Seeing that, he was very sad because he felt he was looked down upon and because he was incompetent. That mood makes me not friendly with you anymore, I often blame you. And I'm still as innocent as before.
Kieu Phuong attended an international children's drawing competition camp. Before leaving, Kieu Phuong seemed to be more critical of him. In that contest, Kieu Phuong won first prize. Kieu Phuong invited him to receive the award with her. In the painting gallery, the older brother was "surprised, then proud, then embarrassed" before his sister's painting of him as the perfect brother. He realized that that picture was his sister's soul and kindness.
The story is about two brothers Kieu Phuong (also known as cats) through the words of the older brother. Cat is a mischievous girl but has a special talent for drawing. After a while of watching, especially when he heard Uncle Tien Le praising his sister's paintings, the older brother fell into a state of guilt. This psychological state causes the brother to often be grumpy with Cat even though she has done nothing wrong. But surprisingly, Kieu Phuong's winning painting was a painting of her beloved brother. In front of the painting, the brother realized his sister's kind heart and regretted that there was a time when he treated her incorrectly.
Reference article 3
The story is about two brothers Kieu Phuong with the nickname "Cat". Cat is a mischievous girl, so she often gets dirty on her face, but she has a special talent for drawing.
One time, Uncle Tien Le, a close friend of Dad's, discovered Meo's talent and praised Meo's paintings. That made her brother jealous of her. This psychological state causes the brother to often be grumpy with Cat even though she has done nothing wrong.
Kieu Phuong was able to attend an international painting competition camp, which made her brother feel jealous. But surprisingly, the winning painting of her younger sister was a painting of her beloved brother. The picture of his brother is sparklingly beautiful and perfect, making him feel both proud and embarrassed. In front of the painting, the brother realized his sister's kind heart and regretted that there was a time when he treated her incorrectly.
The story is about a brother and his sister with a talent for painting named Kieu Phuong - often called Meo. When his sister's talent for painting was discovered, the older brother felt sad and disappointed that he had no talent and felt that he was forgotten by the whole family. From then on, he developed an unpleasant, grumpy attitude towards his sister and could not be as close to her as before. Standing in front of his sister's first prize winning painting, he was surprised by his image through her eyes. The older brother realized his own weaknesses and understood his sister's soul and kindness.
Reference article 5
The older brother loved his younger sister Kieu Phuong so he named her Cat because her face was often dirty. One day, the brother saw his sister making her own paints. When her artistic talent was discovered and confirmed, Kieu Phuong was loved and cared for by the whole family. The older brother feels incompetent and abandoned. Sneaking a look at his sister's drawings, he had to admit they were beautiful. Introduced by artist Tien Le, the girl participated in an international children's drawing contest and won first prize with a painting of my brother.
Standing in front of the painting, the brother's feeling changed from surprise to pride, then to shame. He realized his blameworthy things along with his pure soul and kindness, admiring even his sister.
Summary of Ca Mau River
In addition to the review outline for Literature, semester 1, grade 6, students can also refer to the exam questions for semester 1, grade 6 in Math, Literature, English, Physics, Geography, and Biology that we have collected. and selective. This 6th grade 1st semester exam will help you practice your problem-solving skills and do better. Wishing you good exam preparation and high results in the upcoming exam.
|
Đề bài: Tóm tắt truyện Chiếc lược ngà của nhà văn Nguyễn Quang Sáng
Bài làm
Tác giả ghi lại câu chuyện do một đồng chí già kể lại tại một trạm giao liên giữa rừng tràm:
Lần đó, đoàn chúng tôi từ trạm M.G đến trạm L.A đi trên chiếc xuồng máy đuôi tôm do một cô gái người mảnh khảnh, vai mang cây “cúc-bin" báng xếp của Mĩ, đầu chịt khăn, dáng điệu gọn gàng điều khiển và dẫn đường. Chặng đường phải vượt qua rất dễ bị trực thăng, dễ gặp biệt kích. Trước đó người ta đồn ở trạm này có một cô giao liên rất thông minh, mưu trí có cái mũi rất thính, có thể phân biệt được mùi địch, mùi nào là Mĩ, mùi nào là ngụy… Lúc lên đường, tôi mới gặp cô giao liên độ mười tám hai mươi là cùng, và biết thêm ở trạm này chỉ có một chị nuôi và một nữ giao liên chính là cô gái ấy nên tôi rất mừng. Trước khi xuồng nổ máỵ cô căn dặn mỗi người có gì quan trọng nên để trong túi áo, hoặc để trong cái gói riêng. Tôi chợt nhớ ra, mở bồng, lấy cây lược cho vào túi nhái đựng giấy tờ bỏ vào túi ngực, rồi cài kim tây lại thật cẩn thận.
Trong những ngày đầu hòa bình vừa lập lại, tôi và ông Sáu đôi bạn cùng về thăm quê, nhà chúng tôi ở cạnh nhau gần vàm kinh nhỏ đổ ra sông Cửu Long. Đầu năm 1946, hai chúng tôi cùng đi bộ đội, khi đó bạn tôi đã có một đứa con gái lên một tuổi. Khi về thăm quê, xuồng vừa cập bến bạn lôi thấy một đứa con gái độ 8 tuổi, tóc cắt ngang tai, mặc quần đen… đang chơi trước sân nhà… Biết là con mình, anh Sáu vội bước tới kêu to: “Thu! Con". Nhưng đứa bé ngơ ngác, lạ lùng, tròn mắt nhìn. Bạn tôi bị xúc động, vết thẹo dài trên má phải đỏ ửng lên. Anh run run gọi: “Ba đây con!" nhưng con bé tái mặt đi, vụt bỏ chạy và kêu thét lên! Mấy ngày phép ngắn ngủi ở nhà, con bé không kịp nhận ra ông Sáu là ba nó. Nó gọi trống không. Chắt nước cơm, nhắc nồi cơm,… nó cũng đáo để chẳng thèm nhờ ông Sáu. Lúc ăn cơm, ông Sáu gắp cho nó cái trứng cá to vàng thì nó bất thần hất cái trứng cá ra, cơm văng tung tóc cả mâm. Giận quá và không kịp suy nghĩ, bạn tôi vung tay đánh vào mông nó và hét lên: "Sao mày cứng đầu quá vậy. hả?". Đứa con gái bỏ sang nhà ngoại và khóc ở bên ấy.
Sáng hôm sau, hai anh em chúng tôi chuẩn bị lên đường trở về đơn vị. Bà con đến rất đông để đưa tiễn ông Sáu. Con bé Thu cũng từ nhà ngoại trở về, và mặt nó có cái gì hơi khác. Lúc chia tay, mang ba lô lên vai, sau khi bắt tay mọi người bạn tôi đưa mắt tìm con, rồi khẽ nói: "Thôi! Ba đi nghen con!". Bỗng con bé kêu thét lên: “Ba… tí… a…ba!" Nó chạy xô đến, dang hai tay ôm chặt lấy cổ ba nó. Nó hôn tóc, hôn vai và hôn cả vết thẹo dài trên mặt ba nó làm nó không nhận ra được ba nó. Nằm nghe hà giảng giải, nó nằm im thở dài… Lúc nó vừa nhận ra thì ba nó đã đến lúc đi rồi… Nó ôm chặt lấy ba nó rồi dang hai chân câu chặt lấy ba nó, không cho ha nổ đi. Mẹ nó vỗ về mãi. Anh Sáu hứa với nó thống nhất ba sẽ về… Ngoại dỗ nó: để ba cháu đi, ba sẽ mua cho cháu một cây lược. Con bé mếu máo: "Ra về! Bu mua cho con một cây lược nghe ba!
Lần ấy, hai anh em tôi không đi lập kết mà trở lại miền Đông hoạt động bí mật. Sống và hoạt động ở rừng ở cứ, có đêm bị biệt kích vây bắt đến ba lần, thiếu gạo ăn, toàn ăn bắp. Bạn tôi nằm võng, nhớ con và ân hận sao mình lại đánh con. Nỗi khổ tâm dày vò anh mãi. Rồi sau đó, anh lấy vỏ đạn hai mươi li của Mĩ cắt thành một cây cưa nhỏ. Anh tìm được một khúc ngà voi rồi thận trọng, tỉ mỉ làm thành một chiếc lược ngà dài hơn một tấc, bẻ ngang độ ba phân rưỡi, trên sống lưng lược có khắc dòng chữ: “ Yêu nhớ tặng Thu con của ba". Một ngày cuối năm năm mươi tám, trong một trận càn lớn, anh Sáu bị đạn máy bay Mĩ bắn trúng vào ngực, trước lúc nhắm mắt, anh đưa tay móc túi, móc cây lược, đưa cho tôi và nhìn tôi một hồi lâu. Mộ anh được chôn bằng giữa rừng. Gia đình chị Sáu cũng không còn ở làng nữa, nghe đâu chị chạy lên Sài Gòn, có lần lại nu he chị Sáu quay về miền Đông…
Ngồi trên xuồng, trong ánh sao đêm, nhìn gương mặt cô giao liên, tôi cảm thấy quen lắm, cố nhớ mà không nhớ ra. Chuyến đi ấy đụng giặc cô giao liên ở lại chặn biệt kích. Sáng hôm sau, tôi mới gặp lại cô, vừa ra khỏi chỗ nguy hiểm mà mặt cô cứ phơi phới. Cặp mắt sáng ngây thơ, tai đeo bông tòn teng. Làm quen, tôi ướm hỏi mới biết cô tên Thu, ở Cù Lao Giêng quận Chợ Mới, tỉnh Long Châu Sa. Đoàn khách chúng tôi lại sắp lên đường, tôi hỏi lại: “Có phải ba cháu là Sáu, má cháu là Bình phải không? Trao lại chiếc lược ngà cho cô giao liên. Cô gái chớp mắt, lệ sắp rơi bỗng tràn ra đôi mắt. Lên đường, lúc chia tay tôi buột miệng nói: “Thôi, ba đi nghen con!" Đôi môi tái nhợt của cô gái mấp máy. Đi một quãng xa, tôi nhìn lại, thấy cháu đứng trên bờ mẫu, sóng lúa rập rờn chạy đến như vỗ về cháu. Sau lưng cháu, trong đám lá dừa bị chất độc hóa học cọng khô lủng lẳng…, những đọt non vừa đâm lên, xa trông như một rừng gươm…
|
Topic: Summary of the story The Ivory Comb by writer Nguyen Quang Sang
Assignment
The author records a story told by an old comrade at a communication station in the middle of a Melaleuca forest:
That time, our group from M.G station to L.A station went on a tail motorboat driven by a slim girl, carrying an American folding "cocktail" on her shoulder, with a scarf on her head, and a neat posture. and lead the way. The route you have to pass is very easy to be missed by helicopters, and it is easy to meet commandos. Previously, it was said that at this station there was a very intelligent and cunning liaison girl with a very good nose and able to distinguish. The smell of the enemy, which smell is American, which smell is puppet... When I set out, I met a liaison officer who was around eighteen or twenty, and learned that at this station there was only one foster sister and one female liaison officer, who was the courier. I was very happy. Before the boat started, she told everyone to keep anything important in their pocket or in a separate package. I suddenly remembered, opened it, and put the comb in my bag Put the papers in your breast pocket, then carefully fasten it.
In the early days of peace being restored, my friends Mr. Sau and I went back to visit our hometown. Our houses were next to each other near several small canals flowing into the Mekong River. In early 1946, the two of us joined the army. At that time, my friend had a one-year-old daughter. When returning to visit his hometown, as soon as the boat docked, he saw a girl about 8 years old, with ear-length hair, wearing black pants... playing in the front yard... Knowing that it was his daughter, Mr. Sau quickly walked over and shouted loudly: "Thu ! "But the baby looked bewildered, strange, and wide-eyed. My friend was touched, the long scar on his right cheek turned red. He trembled and called out: "It's dad!" But the girl turned pale, ran away and screamed! During a few short days at home, she didn't have time to recognize Mr. Sau as her father. It calls empty. Draining the rice water, stirring the rice cooker,... it's too easy to bother asking Mr. Sau. While eating, Mr. Sau gave him a big yellow fish roe, but he suddenly threw the fish roe out, causing the rice to scatter his hair all over the tray. So angry and without time to think, my friend swung his hand and hit his butt and shouted: "Why are you so stubborn?". The daughter went to her grandmother's house and cried there.
The next morning, the two of us prepared to return to the unit. Many people came to see Mr. Sau off. Little Thu also returned from her grandmother's house, and her face looked a little different. When we said goodbye, I put my backpack on my shoulder, after shaking hands with all my friends, I looked for my child, then softly said: "Okay! Let's go, Dad!". Suddenly the little girl screamed: "Dad... tiny... ah... dad!" She rushed over, spread her arms tightly around her father's neck. She kissed her father's hair, kissed his shoulder and kissed the long scar on his face. unable to recognize his father. Listening to Ha's explanation, he lay still and sighed... As soon as he realized it, it was time for his father to leave... He hugged his father tightly and spread his legs to hold him tightly, no. Let it explode." His mother comforted him. Sau promised him that his father would come home... Grandma coaxed him: let your father go, he will buy you a comb. Bu buy me a comb, dad!
That time, my two brothers did not go to form an alliance but returned to the East to work secretly. Living and working in the jungle at the base, one night he was rounded up by commandos three times, lacked rice, and ate only corn. My friend lay in a hammock, missing her child and regretting why she had beaten her. The pain tormented him forever. Then, he took an American twenty-millimeter shell and cut it into a small saw. He found a piece of ivory and then carefully and meticulously made an ivory comb more than an inch long, bent horizontally about three and a half centimeters. On the back of the comb was engraved the words: "Love and remember to give to my son Thu." One day at the end of the year fifty-eight, during a major raid, Mr. Sau was shot in the chest by an American plane. Before closing his eyes, he reached into his pocket, took out a comb, gave it to me and looked at me for a long time. His grave is buried in the middle of the forest. Ms. Sau's family is no longer in the village, it is said that she ran away to Saigon, and once again, Ms. Sau returned to the East...
Sitting on the boat, in the starlight of the night, looking at the courier's face, I felt very familiar. I tried to remember but couldn't remember. On that trip, she encountered the enemy and the liaison officer stayed behind to block the commandos. The next morning, I saw her again, just out of the dangerous place but her face was still exposed. Innocent bright eyes, dangling cotton ears. After getting to know her, I asked her and found out her name was Thu, from Cu Lao Gieng, Cho Moi district, Long Chau Sa province. Our group of guests was about to leave again, I asked again: "Is your father Sau and your mother Binh?" Give the ivory comb back to the courier. The girl blinked, tears that were about to fall suddenly filled her eyes. On the way, when saying goodbye, I blurted out: "Okay, Dad, I'll go listen to you!" The girl's pale lips moved. Having gone a long way, I looked back and saw her standing on the shore, the rice waves rolling. running to comfort him. Behind him, among the dried stems of coconut leaves that had been exposed to toxic chemicals..., the buds had just sprouted, looking like a forest of swords in the distance...
|
Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng lớp 6
Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng được VnDoc sưu tầm và đăng tải không chỉ là tài liệu tham khảo hữu ích dành cho các em học sinh mà còn là tài liệu hữu ích dành cho quý phụ huynh cũng như giáo viên sử dụng để kèm các em học thêm. Mời các em cùng quý thầy cô và quý giáo viên tham khảo
Bài tham khảo 1
Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay và bác Tai vì ghen tị với lão Miệng chỉ ăn mà không làm gì cả nên bàn nhau để mặc lão Miệng, không cho lão ăn gì nữa. Mặc lão Miệng tha hồ ngạc nhiên, sửng sốt, sau khi thông báo cho lão Miệng biết, cả bọn kéo nhau ra về.
Một ngày, hai ngày, ba ngày… cả bọn đã thấy mệt mỏi rã rời. Không ai làm nổi việc gì nữa. Đến ngày thứ bảy thì không ai còn chịu nổi. Bác Tai là người nhận ra sai lầm đầu tiên, bèn nói rõ phải trái, rủ cả bọn đến xin lỗi lão Miệng và lại cho lão ăn như xưa. Ăn xong ai nấy đều khoẻ trở lại. Chúng hiểu rằng lão Miệng tuy thế nhưng cũng có công việc của lão, một công việc rất quan trọng, liên quan đến tính mạng của cả bọn.
Từ đó lão Miệng, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay và bác Tai lại sống hoà thuận, ai làm việc nấy, không ai còn ghen tị với ai nữa.
Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng vốn sống hòa thuận với nhau vui vẻ, chan hòa. Bỗng một hôm cô Mắt nói với cậu Tai rằng chúng mình làm nhiều việc vất vả, còn lão Miệng chẳng làm gì mà ngày nào cũng được ăn ngon sung sướng. Cậu Chân cũng nói với cậu tai như thế. Rồi cả bốn người đều nói với cậu Miệng rằng từ nay không làm cho ăn nữa. Lão miệng nói thế nào cũng không được. Từ đó miệng bị bỏ đói, Miệng đói thì cô mắt bị mờ, cậu Tai nghễnh ngãng, cậu Chân và cậu tay bải hoải, không nhấc lên được. Cả bốn người dắt nhau đến xem lão Miệng ra sao, thì thấy lão ta cũng nhợt nhạt, mệt mỏi không buồn nhếch mép. Lúc ấy cậu tay lấy cái ăn cho lão Miệng ăn. Lão ăn xong một lúc thì cả bốn người khỏe lại, Mắt sáng ra, Tai tinh, Chân và Tay hăng hái muốn làm việc.
Bài học: Trong một tập thể, các thành viên không thể tách rời nhau, phải nương tựa nhau để cùng tồn tại. Phải biết hợp tác, tôn trọng nhau.
Bài tham khảo 3
Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai bỗng một hôm ghen tị với lão Miệng vì bọn họ cảm thấy ai cũng làm việc mệt nhọc quanh năm chỉ riêng lão Miệng không làm gì cả chỉ ăn không ngồi rồi. Họ quyết định để cho lão Miệng tự đi tìm lấy thức ăn.
Tóm tắt truyện Ếch ngồi đáy giếng
Ngoài đề cương ôn tập môn Ngữ văn học kì 1 lớp 6, các em học sinh còn có thể tham khảo các đề thi học kì 1 lớp 6 các môn Toán, Văn, Anh, Lý, Địa, Sinh mà chúng tôi đã sưu tầm và chọn lọc. Với đề thi học kì 1 lớp 6 này giúp các em rèn luyện thêm kỹ năng giải đề và làm bài tốt hơn, Chúc các em ôn thi tốt và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới
|
Summary of the story Legs, Hands, Ears, Eyes, Mouth
Instruct
Summary of the story Feet, Hands, Ears, Eyes, Mouth for grade 6
Summary of the story Legs, Hands, Ears, Eyes, Mouth collected and posted by VnDoc is not only a useful reference for students but also a useful document for parents and teachers. Use it to help students learn more. We invite you and your teachers to consult
Reference article 1
Ms. Eye, Mr. Chan, Mr. Tay and Mr. Tai were jealous of Mr. Mouth who only ate and did nothing, so they discussed leaving Mr. Mouth alone and not letting him eat anything else. Although Mr. Mouth was surprised and shocked, after informing Mr. Mouth, they all left.
One day, two days, three days... we all felt tired and exhausted. No one can do anything anymore. By the seventh day, no one could stand it anymore. Uncle Tai was the first to realize his mistake, so he clearly explained right from wrong, invited everyone to apologize to Mr. Mouth, and fed him again like before. After eating, everyone was healthy again. They understood that Mr. Mouth, however, also had his job, a very important job, related to the lives of all of them.
From then on, Mr. Mouth, Ms. Eye, Mr. Chan, Mr. Tay and Mr. Tai lived in harmony again, everyone did their own thing, no one was jealous of anyone anymore.
Feet, Hands, Ears, Eyes, and Mouth naturally live together happily and harmoniously. Suddenly one day, Ms. Mat told Mr. Tai that we did a lot of hard work, while Mr. Mouth did nothing but had good food and happiness every day. Mr. Chan also told him the same thing. Then all four of them told Mr. Mouth that from now on they would no longer serve him. No matter what he said, he couldn't. From then on, her mouth was starved. When her mouth was hungry, her eyes were blurred, Tai was deaf, Chan and his arms were weak, unable to lift them. The four of them went together to see how Mr. Mouth was doing. They saw that he was also pale and tired, not even bothering to smirk. At that time, he took the food for Mr. Mouth to eat. After he finished eating, all four of them regained their health, their eyes were bright, their ears were clear, and their legs and arms were eager to work.
Lesson: In a group, members cannot be separated from each other and must rely on each other to coexist. We must know how to cooperate and respect each other.
Reference article 3
Ms. Eye, Mr. Chan, Mr. Tay, and Mr. Tai suddenly became jealous of Mr. Mouth because they felt everyone worked hard all year round, only Mr. Mouth did nothing and just sat idle. They decided to let Mr. Mouth find food himself.
Summary of the story Frog at the bottom of the well
In addition to the Literature review outline for semester 1, grade 6, students can also refer to the exam questions for semester 1, grade 6 in the subjects Math, Literature, English, Physics, Geography, and Biology that we have collected. and selective. This 6th grade 1st semester exam will help you practice your problem-solving skills and do better. Wishing you good exam preparation and high results in the upcoming exam.
|
Tóm tắt truyện chữ người tử tù
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện chữ người tử tù
Bài làm
Truyện ngắn chữ người tử tù kể về Huấn Cao, ông là một người tử tù do chống lại triều đình nên bị bắt. Tuy nhiên Huân Cao lại là một nhà nho tài hoa uyên bác, nhất là tài viết chữ.
Trước khi ông bị xử tử, ông được giải đến nhà ngục nơi có viên quan ngục và thầy thơ. Đây là hai người rất yêu mộ cái tài viết chữ như rồng bay phượng múa của Huấn Cao. Vì thế, những gày Huấn Cao ở trong ngục đã đực hai người này đối đãi rất tốt,họ còn hầu hạ Huấn Cao như kẻ dưới nhưng ông không màng tới. Khi viết quan ngục biết được ngày Huân Cao bị xử tử, ông và thầy nho quyết xin được được chữ của Huân Cao. Trước sự chân thành, và sự yêu cái đẹp của hai người, Huấn Cao đã thấu hiểu tấm lòng và vô cùng cảm mến họ và ông đã quyết định cho chữ.
Một chuyện trước đây chưa hề có đã diễn ra vào buổi tối trước ngày Huấn Cao bị xử tử, tại nhà lao tỉnh Sơn đó là cảnh ba con người chụm đầu, một người là tử tù đang mang trong mình đầy xiềng xích, nhưng lại đang vẽ ra, phóng ra từng nét chữ trên tấm lụa trắng, bên cạnh là hai cái đầu đang dõi theo, run rẩy, khúm núm chờ đợi của viên quản ngục và thầy thơ.
Nguồn: Bài văn hay
|
Summary of the story of a prisoner on death row
Instruct
Summary of the story of a prisoner on death row
Assignment
The short story The Death Row Prisoner is about Huan Cao, he is a death row prisoner who was arrested because he rebelled against the royal court. However, Huan Cao was a talented and scholarly scholar, especially talented in writing.
Before he was executed, he was taken to prison where the prison officer and the poet were present. These are two people who really admire Huan Cao's talent for writing words like a dragon flying and a phoenix dancing. Therefore, Huan Cao's men in prison treated these two people very well. They even served Huan Cao like subordinates, but he did not care. When the prison officer learned of the day Huan Cao was executed, he and the Confucian monk determined to get Huan Cao's letter. Faced with the sincerity and love of beauty of the two people, Huan Cao understood their hearts and deeply loved them and he decided to accept them.
An unprecedented event took place on the evening before Huan Cao's execution, at the Son province prison, which was the scene of three people huddled together, one was a death row prisoner wearing chains, but the other was drawing, emitting each line of letters on the white silk, next to them were the two watching, trembling, obsequious waiting heads of the prison warden and the poet.
Source: Good article
|
Tóm tắt truyện Con hổ có nghĩa
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện Con hổ có nghĩa lớp 6
Tóm tắt truyện Con hổ có nghĩa được VnDoc sưu tầm và đăng tải không chỉ là tài liệu tham khảo hữu ích dành cho các em học sinh mà còn là tài liệu hữu ích dành cho quý phụ huynh cũng như giáo viên sử dụng để kèm các em học thêm. Mời các em cùng quý thầy cô và quý giáo viên tham khảo
Đề bài: Em hãy kể tóm tắt truyện Con hổ có nghĩa – Ngữ văn lớp 6
Bài tham khảo 1
Truyện Con hổ có nghĩa gồm hai câu chuyện về loài hổ.
Truyện thứ nhất: Một bà đỡ họ Trần người huyện Đông Triều một đêm nọ được hổ cõng vào rừng. Đến nơi bà thấy một con hổ cái đang sinh nở rất khó khăn bèn giúp hổ cái sinh con trót lọt. Hổ đực mừng rỡ đào lên một cục bạc biếu bà. Nhờ có cục bạc của hổ mà bà sống qua được năm mất mùa đói kém.
Truyện thứ hai: Bác tiều ở huyện Lạng Giang đang bổ củi ở sườn núi thấy một con hổ bị hóc xương bèn giúp hổ lấy xương ra. Để tạ ơn, hổ biếu bác một con nai. Khi bác tiều mất, hổ đến viếng. Từ đó, mỗi lần giỗ bác, hổ lại đưa dê hoặc lợn về biếu gia đình bác.
Bài tham khảo 2
Truyện kể về hai có hổ có nghĩa: Con đực đền ơn bà đỡ Trần mười lạng bạc vì bà đã cứu hổ cái qua một cơn đẻ khó. Hổ trán trắng được bác tiều phu gỡ giúp khúc xương mắc ngang họng. Sau đó, nó tha một con nai đến trước nhà để tạ ơn. Hơn mười năm sau, bác tiều phu qua đời, nó đến tận mộ để đưa tiễn ân nhân. Hằng năm, cứ đến ngày giỗ bác tiều phu. Hổ trán trắng lại đưa dê hoặc lợn đến trước nhà bác
Trong truyện thứ nhất, bà đỡ Trần đỡ đẻ cho hổ nên được hổ biếu cục bạc, lại còn đưa ra tận cửa rừng. Trong truyện thứ hai, bác tiều gỡ xương cho hổ, hổ không những biếu bác nai mà khi bác mất còn về viếng, mỗi ngày giỗ còn đem thú rừng đến biếu gia đình bác.
Bà đỡ Trần nửa đêm bị hổ cõng đi, tưởng bị hổ ăn thịt, té ra là hổ nhờ bà giúp hổ cái sinh con. Hổ biếu bà cục bạc, tiễn bà ra tận cửa rừng. Bác tiều phu sau khi gỡ xương cho hổ, chỉ nói chơi rằng: “Hễ được miếng gì lạ thì nhớ nhau nhé”, không ngờ hổ mang nai đến thật, lại còn đến viếng và nhớ đến bác mỗi khi đến ngày giỗ. Đó là những chi tiết hay, thú vị, có tính chất gợi mở cho câu chuyện.
Con hổ thứ nhất chỉ trả ơn bà đỡ Trần có một lần, con hổ thứ hai mang ơn nghĩa và trả nghĩa suốt đời, ngay cả khi bác tiều đã mất.
Bài tham khảo 4
Có bà đỡ người họ Trần huyện Đông Triều được một con hổ cõng vào rừng trong một đêm. Ban đầu, bà sợ lắm. Nhưng khi thấy hổ đực nhỏ nước mắt vào tay mình thì bà nhận ra hổ cái đang đau bụng, cần phải sinh ra con ngay. Sẵn có thuốc, bà liền hòa với nước sông và cho hổ cái uống. Hổ cái đẻ được con. Hổ đực mừng rữ, hổ cái thì nằm bẹp xuống. Hổ đực liền đào từ đất lên một cục bạc, tặng bà đỡ Trần và tiễn bà về. Khi bà về đến làng, hổ liền gầm một tiếng. Năm đó là năm mất mùa, nhưng nhờ có cục bạc mà bà qua khỏi năm đó
Giải bài tập Ngữ văn lớp 6 bài 14: Con Hổ có nghĩa
Ngữ văn lớp 6: Kể lại truyện Con hổ có nghĩa
Kể tóm tắt truyện: Lợn cưới, áo mới – Treo biển
Ngoài đề cương ôn tập môn Ngữ văn học kì 1 lớp 6, các em học sinh còn có thể tham khảo các đề thi học kì 1 lớp 6 các môn Toán, Văn, Anh, Lý, Địa, Sinh mà chúng tôi đã sưu tầm và chọn lọc. Với đề thi học kì 1 lớp 6 này giúp các em rèn luyện thêm kỹ năng giải đề và làm bài tốt hơn, Chúc các em ôn thi tốt và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới
|
Summary of the story The Tiger has meaning
Instruct
Summary of the story The Meaningful Tiger for grade 6
The summary of the story The Meaningful Tiger collected and posted by VnDoc is not only a useful reference for students but also a useful document for parents as well as teachers to use to tutor students. I study more. We invite you and your teachers to consult
Topic: Please summarize the story The Tiger has meaning - Literature grade 6
Reference article 1
The Tiger Story is meant to include two stories about tigers.
The first story: A midwife named Tran from Dong Trieu district was carried by a tiger into the forest one night. When she arrived, she saw a tigress giving birth with great difficulty, so she helped the tigress give birth successfully. The male tiger happily dug up a piece of silver and gave it to her. Thanks to the tiger's silver, she survived the year of poor harvest and famine.
The second story: A woodcutter in Lang Giang district was chopping firewood on the mountainside and saw a tiger choking on a bone, so he helped the tiger get the bone out. As thanks, the tiger gave him a deer. When the old man passed away, the tiger came to pay his respects. From then on, every time his death anniversary, the tiger brought goats or pigs back to give to his family.
Reference article 2
The story about two tigers means: The male repays midwife Tran ten taels of silver because she saved the female tiger through a difficult birth. The white-fronted tiger was helped by the woodcutter to remove the bone stuck across its throat. Then, he brought a deer to the front of the house to give thanks. More than ten years later, the woodcutter passed away, and he went to the grave to say goodbye to his benefactor. Every year, the anniversary of the woodcutter's death comes. White-browed tigers bring goats or pigs to the uncle's house
In the first story, midwife Tran gave birth to a tiger, so the tiger gave her a piece of silver and even took her to the forest gate. In the second story, the farmer removed the bones for the tiger. The tiger not only gave it to him, but also came to visit him when he passed away. On each death anniversary, he also brought wild animals to give to his family.
Midwife Tran was carried away by a tiger in the middle of the night. She thought she was being eaten by a tiger. It turned out that the tiger asked her to help the tigress give birth. The tiger gave her a piece of silver and sent her off to the forest gate. The woodcutter, after removing the tiger's bones, just jokingly said, "If you get something strange, remember each other." He didn't expect that the tiger would actually come with a deer, and would even come to visit and remember him every time his death anniversary came. Those are good, interesting, and suggestive details for the story.
The first tiger only repays midwife Tran once, the second tiger owes the gratitude and repays it for the rest of its life, even after the midwife has passed away.
Reference article 4
There was a woman with the surname Tran in Dong Trieu district who carried a tiger into the forest one night. At first, she was very scared. But when she saw the male tiger dropping tears into her hand, she realized that the female tiger was in pain and needed to give birth immediately. Having the medicine ready, she immediately mixed it with river water and gave it to the tigress to drink. The tigress gave birth to cubs. The male tiger was happy, the female tiger lay down. The male tiger immediately dug up a piece of silver from the ground, gave it to midwife Tran and sent her home. When she returned to the village, the tiger roared loudly. That year was a poor year, but thanks to a piece of silver, she survived that year
Solving 6th grade Literature exercises, lesson 14: The Tiger has meaning
Literature grade 6: Retell the story of The Tiger with meaning
Summary of the story: Wedding pig, new shirt - Hanging the sign
In addition to the Literature review outline for semester 1, grade 6, students can also refer to the exam questions for semester 1, grade 6 in the subjects Math, Literature, English, Physics, Geography, and Biology that we have collected. and selective. This 6th grade 1st semester exam will help you practice your problem-solving skills and do better. Wishing you good exam preparation and high results in the upcoming exam.
|
Tóm tắt truyện Con Rồng cháu Tiên
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện Con Rồng cháu Tiên lớp 6
Tóm tắt truyện Con Rồng cháu Tiên khái quát lại các nội dung chính của Truyện Con Rồng cháu Tiên một cách ngắn gọn, giúp học sinh nắm được những nội dung cơ bản của bài học. Hi vọng bài tóm tắt truyện Con Rồng cháu Tiên này sẽ hữu ích với quý thầy cô và các em học sinh.
Tóm tắt truyện con Rồng cháu Tiên – Ngữ văn lớp 6
Đề bài: Em hãy kể tóm tắt truyện con Rồng cháu Tiên.
Ngày xưa ở Lạc Việt có một vị thần nòi rồng gọi là Lạc Long Quân, sống ở dưới nước, thỉnh thoảng lên cạn trừ bọn yêu quái và dạy dân trồng trọt. Ở vùng núi cao bấy giờ có nàng Âu Cơ tuyệt trần nghe tiếng miền đất Lạc thần đã tìm đến thăm. Âu Cơ, Lạc Long Quân gặp nhau và trở thành vợ chồng.
Âu Cơ có mang, sinh ra cái bọc trăm trứng nở ra 100 người con khôi ngô khỏe mạnh. Vì không quen sống ở cạn nên Lạc Long Quân đem 50 con xuống biển – Âu Cơ đem 50 con lên núi, dặn nhau không bao giờ quên lời hẹn. Người con trưởng theo Âu Cơ lên làm vua lấy hiệu Hùng Vương, đặt tên nước là Văn Lang, mười mấy đời truyền nối không thay đổi.
Bởi sự tích này mà người Việt Nam khi nhắc đến nguồn gốc của mình thường xưng là con Rồng cháu Tiên.
Xưa, ở miền đất Lạc Việt có một vị thần thuộc nòi Rồng, tên là Lạc Long Quân. Trong một lần lên cạn giúp dân diệt trừ yêu quái, Lạc Long Quân đã gặp và kết duyên cùng nàng Âu Cơ vốn thuộc dòng họ Thần Nông, sống ở vùng núi cao phương Bắc. Sau đó Âu Cơ có mang và đẻ ra cái bọc một trăm trứng. Sau đó, bọc trứng nở ra một trăm người con. Vì Lạc Long Quân không quen sống trên cạn nên hai người đã chia nhau người lên rừng, kẻ xuống biển, mỗi người mang năm mươi người con.
Người con trưởng theo Âu Cơ, được lên lên làm vua, xưng là Hùng Vương, đóng đô ở đất Phong Châu, đặt tên nước là Văn Lang. Khi vua cha chết thì truyền ngôi cho con trưởng, từ đó về sau, cứ cha truyền con nối đến mười tám đời, đều lấy hiệu là Hùng Vương.
Tóm tắt truyện con Rồng cháu Tiên mẫu 3
Ngày xửa, ngày xưa, có chàng Lạc Long Quân tài giỏi, tinh thông võ nghệ, là con của vua dưới biển, chàng lên bờ dạy dân cách trồng trọt, chăn nuôi, giúp dân có cuộc sống tốt hơn. Chàng giúp dân diệt trừ yêu tinh, cáo chín đuôi (hình như chỗ này con gì nữa mình ko nhớ). Rồi chàng gặp và yêu nàng Âu Cơ. Âu Cơ sinh ra 1 bọc trứng nở 100 người con. Cuộc sống hạnh phúc trôi qua, nhưng một ngày họ nhận ra rằng ko thể sống mãi bên nhau vì 1 người là tiên trên núi, 1 người là rồng dưới biển. Lạc Long Quân dẫn 50 con xuống biển, Âu Cơ đưa 50 con lên non. Con trưởng đi theo mẹ, lập ra nước Văn Lang, là nhà Nước đầu tiên của Việt Nam.
Thưở xa xưa ở miền Lạc Việt có một vị thần, nòi rồng, tên là Lạc Long Quân. Thần mình rồng, là con trai của nữ thần Lạc Long Nữ nơi thuỷ cung tráng lệ.
Lạc Long Quân có sức khoẻ phi thường, lắm phép lạ, đã vì dân mà ra tay diệt Hồ Tinh, Ngư Tinh, Mộc Tinh và nhiều yêu quái khác. Thần còn dạy dân biết cách trồng trọt, chăn nuôi, săn bắn, chài lưới, cách làm nhà để ở,…
Cũng thuở ấy, ở vùng núi phương Bắc có nàng Âu Cơ, thuộc dòng dõi Thần Nông, tuyệt trần xinh đẹp. Nghe tin vùng đất Lạc Việt phương Nam là một xứ sở nhiều hoa thơm cỏ lạ, Âu Cơ bèn du ngoạn tới thăm.
Âu Cơ gặp Lạc Long Quân yêu nhau rồi nên vợ nên chồng. Sau mối kỳ duyên hạnh ngộ, Âu Cơ đẻ ra một cái bọc trăm trứng, nở ra một trăm đứa con trai khôi ngô, tuấn tú tuyệt trần. Cuộc sống đang diễn ra vô cùng hạnh phúc, thì một hôm Lạc Long Quân nói với Âu Cơ rằng: Ta vốn nòi rồng sống ở nước, nàng là dòng tiên ở non cao. Khó ở với nhau một nơi lâu dài được. Ta sẽ đưa năm mươi con xuống biển; nàng đưa năm mươi con lên núi, chia nhau trấn giữ các phương khi cớ sự nhớ giúp nhau, chớ sai lời hẹn….
Mời các em tham khảo tài liệu liên quan
Nhằm đáp ứng các em học sinh học tập và rèn luyện để chuẩn bị ôn tập và thi học kì 1 lớp 6, các em theo dõi và tham khảo thêm các dạng đề thi các môn Toán, Lý,…Ngữ văn lớp 6. Ngoài ra các em tham khảo thêm về các bài Văn miêu tả Những bài văn mẫu tả cảnh lớp 6 hay nhất để củng cố kiến thức lớp 6. Mời các em cùng tham khảo
|
Summary of the story The Dragon and the Fairy's Son
Instruct
Summary of the story The Dragon and the Fairy's Son for grade 6
Summary of the story The Dragon and the Fairy's Son briefly summarizes the main contents of the Story of the Dragon and the Fairy's Son, helping students grasp the basic content of the lesson. Hopefully this summary of the story The Dragon and the Fairy's Son will be useful to teachers and students.
Summary of the story Dragon and Fairy's Son - Literature for grade 6
Topic: Please summarize the story of the Dragon and the Fairy.
In the past, in Lac Viet, there was a dragon god called Lac Long Quan, who lived underwater, occasionally came to land to kill monsters and taught people to grow crops. In the high mountains at that time, there was a beautiful Au Co who heard about the Lac Than land and came to visit. Au Co and Lac Long Quan met and became husband and wife.
Au Co became pregnant and gave birth to a sac of a hundred eggs that hatched into 100 handsome and healthy children. Because he was not used to living on land, Lac Long Quan brought 50 children to the sea - Au Co brought 50 children to the mountain, telling each other never to forget their appointment. The eldest son followed Au Co to become king, took the title Hung Vuong, named the country Van Lang, and passed it down unchanged for more than ten generations.
Because of this legend, when Vietnamese people talk about their origin, they often call themselves the children of the Dragon and the descendants of the Fairy.
Once upon a time, in the land of Lac Viet, there was a god of the Dragon race, named Lac Long Quan. During a trip to land to help people eliminate demons, Lac Long Quan met and got married to Au Co, who belonged to the Than Nong family, living in the high mountains of the North. Au Co then became pregnant and gave birth to a sac of one hundred eggs. After that, the egg sac hatched into one hundred children. Because Lac Long Quan was not used to living on land, the two of them divided one into the forest and the other into the sea, each with fifty children.
The eldest son followed Au Co, became king, proclaimed himself Hung Vuong, established his capital in Phong Chau, and named the country Van Lang. When the father died, he passed the throne to his eldest son. From then on, every father and son passed down for eighteen generations, each taking the title Hung Vuong.
Summary of the story of Dragon and Fairy's Son 3
Once upon a time, there was a talented Lac Long Quan, skilled in martial arts, the son of the king of the sea. He went ashore to teach people how to farm and raise animals, helping the people have a better life. He helps people eliminate goblins and nine-tailed foxes (I don't remember what else this place seems to have). Then he met and fell in love with Au Co. Au Co gave birth to a clutch of eggs that hatched 100 children. A happy life passed, but one day they realized that they could not live together forever because one person was a fairy in the mountains, the other was a dragon in the sea. Lac Long Quan led 50 children to the sea, Au Co took 50 children to the mountains. The eldest son followed his mother and founded Van Lang, the first state of Vietnam.
Long ago in the Lac Viet region, there was a god, a dragon, named Lac Long Quan. The dragon-bodied god is the son of the goddess Lac Long Nu in the magnificent aquarium.
Lac Long Quan had extraordinary health and many miracles. He fought for the people to destroy Ho Tinh, Ngu Tinh, Moc Tinh and many other monsters. God also teaches people how to grow crops, raise livestock, hunt, fish, how to build houses to live in,...
At that time, in the northern mountains, there was a girl named Au Co, of the Shennong lineage, absolutely beautiful. Hearing that the southern Lac Viet land was a land of many fragrant flowers and strange grasses, Au Co went on a trip to visit.
Au Co met Lac Long Quan and fell in love and became husband and wife. After a fateful encounter, Au Co gave birth to a sac of a hundred eggs, giving birth to a hundred handsome, handsome sons. Life was going on very happily, then one day Lac Long Quan said to Au Co: I am a descendant of dragons living in the water, you are a descendant of fairies living in high mountains. It's difficult to stay together in one place for a long time. I will bring fifty of them into the sea; She took fifty children up the mountain, dividing them to guard the different directions, remembering to help each other, not to break the promise...
Please refer to related documents
In order to help students study and practice to prepare for review and exams in the first semester of grade 6, they follow and refer to the exam types of subjects Math, Physics,... Literature for grade 6. In addition, Please refer to the Descriptive Essays. The best sample descriptive essays for grade 6 to reinforce grade 6 knowledge. Please refer to them.
|
Tóm tắt truyện Cây bút thần
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện Cây bút thần – Ngữ văn lớp 6
Tóm tắt truyện Cây bút thần có cốt truyện đơn giản. Cùng tham khảo các bài văn mẫu lớp 6 sau để biết cách tóm tắt tác phẩm Cây bút thần, từ đó học tốt môn Ngữ văn 6, đạt kết quả cao trong các bài thi, bài kiểm tra. Mời các em tham khảo bài Văn mẫu dưới đây
Tóm tắt truyện Cây bút thần – Văn lớp 6
Bài tham khảo 1
Mã Lương là cậu bé mồ côi thông minh và say mê học vẽ từ nhỏ. Em vẽ khắp nơi trốn núi, ven sông, dưới nước, trên tường… nhưng vì nghèo, cậu ước ao được vẽ tranh nhưng vẫn không mua được bút vẽ.
Một hôm em nằm mơ được cụ già râu tóc bạc phơ cho chiếc bút thần bằng vàng. Mã Lương cảm ơn và vô cùng vui sướng.
Mã Lương vẽ chim, chim bay lên trời, vẽ cá, cá trườn xuống sông. Em vẽ cuốc, vẽ cày, vẽ đèn, vẽ thùng múc nước cho người nghèo trong làng.
Tên địa chủ biết chuyện bèn sai đầy tớ bắt Mã Lương về vẽ cho hắn. Bị từ chối, hắn tức giận, đem giam Mã Lương vào chuồng ngựa và bỏ đói.
Mã Lương vẽ bánh để ăn, vẽ lò để sưởi. Địa chủ tức giận sai đầy tớ giết Mã Lương để cướp bút thần. Mã Lương vẽ thang trốn ra ngoài, vẽ ngựa để chạy trốn, vẽ cung tên bắn chết tên địa chủ đang cầm dao đuổi theo.
Thấy không ăn thua, vua bèn xuống nước dỗ dành và hứa gả công chúa cho Mã Lương. Mã Lương vờ đồng ý rồi vẽ biển xanh, vẽ thuyền rồng cho vua cùng cả triều thần đi chơi ngắm cá. Cuối cùng, Mã Lương vẽ cuồng phong dữ dội nhấn chìm thuyền rồng, chôn vùi tên vua tham lam, độc ác.
Sau đó không ai biết Mã Lương đi đâu. Có người nói em đã trở về quê cũ nhưng cũng có người nói em đi khắp nơi, dùng cây bút thần để giúp đỡ những người nghèo.
Bài tham khảo 2
Mã Lương là một em bé thông minh, mồ côi nghèo khổ say mê học vẽ, vẽ giỏi, ao ước có một cây bút vẽ. Được thần thưởng cho cây bút thần.
Có bút thần trong tay em vẽ các sự vật trở thành vật thật. Em vẽ cho người nghèo công cụ lao động. Việc đến tai tên địa chủ, em bị hắn bắt vẽ theo ý hắn. Mã Lương kiên quyết không vẽ, trừng trị hắn rồi bỏ đi vùng khác. Em vẽ tranh để kiếm sống, sơ ý để lộ tài năng. Vua đã bắt em về vẽ theo ý muốn. Mã Lương chống lại nên bị bắt giam vào ngục. Vua cướp bút thần để vẽ nhưng không thành. Mã Lương được thả, em vờ đồng ý, rồi vẽ biển, vẽ sóng to gió lớn trừng trị tên vua tham lam, độc ác. Mã Lương trở về với nhân dân đem tài năng vẽ cho người nghèo khổ.
Mã Lương mồ côi cha mẹ, tự học vẽ rất giỏi nhưng không có cây bút nào trong tay. Thần linh đã cho em cây bút thần. Em vẽ để giúp cho người nghèo khổ lương thiện. Tên địa chủ trong vùng không thuyết phục được Mã Lương vẽ để thỏa lòng tham lam, hắn nhốt em và định giết, Mã Lương trốn thoát và ngồi trên yên ngựa em vẽ tên, cung để bắn chết tên địa chủ độc ác ấy. Tên vua tham lam bắt Mã Lương thỏa mãn dục vọng của nó. Cuối cùng Mã Lương đã vẽ biển, vẽ thuyền cho vua đi, sau đó vẽ bão tố để chôn vùi tên vua khốn kiếp đó.
Mời các em tham khảo tài liệu liên quan
Phân tích nhân vật Mã Lương trong truyện cây bút thần
Ngoài đề cương ôn tập môn Ngữ văn học kì 1 lớp 6, các em học sinh còn có thể tham khảo các đề thi học kì 1 lớp 6 các môn Toán, Văn, Anh, Lý, Địa, Sinh mà chúng tôi đã sưu tầm và chọn lọc. Với đề thi học kì 1 lớp 6 này giúp các em rèn luyện thêm kỹ năng giải đề và làm bài tốt hơn, Chúc các em ôn thi tốt và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới
|
Summary of the story The Magic Pen
Instruct
Summary of the story The Magic Pen - Literature for grade 6
Summary of The Magic Pen has a simple plot. Please refer to the following 6th grade sample essays to learn how to summarize the work The Magic Pen, thereby studying Literature 6 well and achieving high results in exams and tests. Please refer to the sample essay below
Summary of the story The Magic Pen - Grade 6 Literature
Reference article 1
Ma Luong is a smart orphan boy who has been passionate about drawing since childhood. I drew everywhere in the mountains, along the river, underwater, on the walls... but because of poverty, he wanted to paint but still couldn't buy brushes.
One day I dreamed that an old man with white hair and beard gave me a golden magic pen. Ma Luong thanked him and was extremely happy.
Ma Luong painted birds, birds flying into the sky, painted fish, fish slithering into the river. I drew a hoe, a plow, a lamp, and a water bucket for the poor in the village.
The landlord knew what had happened so he ordered his servants to capture Ma Luong to paint for him. Being refused, he got angry, imprisoned Ma Luong in the stable and starved him.
Ma Luong drew cakes to eat and a stove to heat. The angry landowner ordered his servants to kill Ma Luong to steal the magic pen. Ma Luong drew a ladder to escape, drew a horse to escape, drew a bow and arrow to shoot and kill the landlord who was chasing after him with a knife.
Seeing that there was no success, the king went down to the country to comfort her and promised to marry the princess to Ma Luong. Ma Luong pretended to agree, then painted a blue sea and a dragon boat for the king and his court to go out and watch fish. In the end, Ma Luong created a fierce wind that sank the dragon boat, burying the greedy and cruel king.
After that, no one knew where Ma Luong went. Some people say I have returned to my old hometown, but others say I go everywhere, using my magic pen to help poor people.
Reference article 2
Ma Luong is a smart, poor orphan who loves to learn to draw, is good at drawing, and wishes to have a paintbrush. Rewarded by the gods with a magic pen.
With a magic pen in my hand, I draw things that become real. I draw working tools for the poor. The matter reached the landlord's ears and he forced me to draw according to his wishes. Ma Luong was determined not to draw, punished him and then left for another area. I draw pictures for a living, unintentionally revealing my talent. The king forced me to paint as I wanted. Ma Luong resisted and was imprisoned. The king stole the magic pen to draw but failed. Ma Luong was released, he pretended to agree, then drew the sea, drew big waves and strong winds to punish the greedy and cruel king. Ma Luong returned to the people and brought his drawing talent to the poor.
Ma Luong was orphaned and taught himself to draw very well, but he didn't have a pen in his hand. God gave me a magic pen. I draw to help poor and honest people. The landowner in the area could not convince Ma Luong to draw to satisfy his greed. He locked her up and tried to kill her. Ma Luong escaped and sat on the saddle of her horse, drawing arrows and bows to shoot and kill that cruel landlord. The greedy king forced Ma Luong to satisfy his desires. In the end, Ma Luong drew the sea, drew a boat for the king to go, then drew a storm to bury that damn king.
Please refer to related documents
Analyze the character Ma Liang in the story of the magic pen
In addition to the Literature review outline for semester 1, grade 6, students can also refer to the exam questions for semester 1, grade 6 in the subjects Math, Literature, English, Physics, Geography, and Biology that we have collected. and selective. This 6th grade 1st semester exam will help you practice your problem-solving skills and do better. Wishing you good exam preparation and high results in the upcoming exam.
|
Tóm tắt truyện Em bé thông minh
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện Em bé thông minh – Ngữ văn lớp 6
Tóm tắt truyện Em bé thông minh khái quát lại các nội dung chính của Truyện Em bé thông minh một cách ngắn gọn, giúp học sinh nắm được những nội dung cơ bản của bài học. Hi vọng bài Tóm tắt truyện Em bé thông minh này sẽ hữu ích với quý thầy cô và các em học sinh.
Tóm tắt truyện Em bé thông minh – Văn lớp 6
Bài tham khảo 1
Có ông vua nọ, vì muốn tìm người hiền tài nên đã cho một viên quan đi dò la khắp cả nước. Viên quan ấy đến đâu cũng ra những câu đố oái oăm, hóc búa để thử tài mọi người hy vọng tìm ra người hiền tài giúp nước.
Một hôm, viên quan thấy hai cha con đang làm ruộng bèn hỏi một câu rất khó về số đường cày con trâu cày được trong một ngày. Ông bố không trả lời được, cậu con trai nhanh trí hỏi vặn lại khiến viên quan thua cuộc. Biết đã gặp được người tài, viên quan nọ về bẩm báo với vua. Vua tiếp tục thử tài cậu bé, bắt dân làng đó phải làm sao cho trâu đực đẻ ra trâu con. Bằng cách để cho nhà vua tự nói ra sự vô lí trong yêu cầu của mình, cậu bé đã cứu dân làng thoát tội. Cậu tiếp tục chứng tỏ tài năng bằng cách giải các câu đố tiếp theo và được nhà vua ban thưởng rất hậu.
Bài tham khảo 2
Ngày xưa, có một ông vua sai viên quan đi dò la khắp nơi để tìm người tài giỏi. Một hôm, viên quan phát hiện ra dấu hiệu nhân tài ở một em bé con nhà thường dân qua lời đối đáp nhanh nhạy, thông minh.
Vua hay tin đã trực tiếp tạo ra những tình huống oái oăm để thử tài em. Lần thử thách cuối cùng, em bé đã đem trí thông minh của mình thắng điều kiện thách đố của sứ thần. Sau đó, em được phong làm Trạng nguyên và giúp Vua trong việc triều chính.
Bài tham khảo 3
Có ông vua nọ sai viên quan tìm người tài giỏi. Viên quan đi khắp nơi để tìm. Khi qua một cánh đồng thấy hai cha con đang làm ruộng. Viên quan đã ra câu đố trâu một ngày cày được mấy đường. Đứa bé hỏi ngược lại: Ngựa một ngày đi được mấy bước ông ta cứng miệng cho đấy là người có tài viên quan về tâu với Vua.
Mời các em tham khảo tài liệu liên quan
Ngoài đề cương ôn tập môn Ngữ văn học kì 1 lớp 6, các em học sinh còn có thể tham khảo các đề thi học kì 1 lớp 6 các môn Toán, Văn, Anh, Lý, Địa, Sinh mà chúng tôi đã sưu tầm và chọn lọc. Với đề thi học kì 1 lớp 6 này giúp các em rèn luyện thêm kỹ năng giải đề và làm bài tốt hơn, Chúc các em ôn thi tốt và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới
|
Summary of the story Smart Baby
Instruct
Summary of the story Smart Baby - Literature for grade 6
Summary of the story Smart Baby briefly summarizes the main contents of the Story Smart Baby, helping students grasp the basic content of the lesson. Hopefully this Summary of the story Smart Baby will be useful to teachers and students.
Summary of the story Smart Baby - Grade 6 Literature
Reference article 1
There was a king who, because he wanted to find a talented man, sent an official to scout all over the country. Everywhere that official went, he gave out tricky and difficult riddles to test people's skills in hopes of finding a talented person to help the country.
One day, the official saw a father and son working in the fields and asked a very difficult question about the number of furrows the buffalo could plow in a day. The father could not answer, the son quickly asked and retorted, causing the official to lose. Knowing that he had met a talented person, the mandarin returned to report to the king. The king continued to test the boy's skills, forcing the villagers to make sure the male buffalo gave birth to baby buffaloes. By letting the king speak for himself about the absurdity of his request, the boy saved the villagers from being punished. He continued to prove his talent by solving the next puzzles and was richly rewarded by the king.
Reference article 2
Once upon a time, there was a king who sent his officials to scout everywhere to find talented people. One day, an official discovered signs of talent in a child from a commoner's family through his quick and intelligent responses.
When the king heard the news, he directly created strange situations to test his skills. In the last test, the baby used his intelligence to overcome the envoy's challenging conditions. After that, she was appointed a Poinsettia and assisted the King in court affairs.
Reference article 3
There was a king who sent his officials to find talented people. The official went everywhere to search. When passing a field, I saw a father and son working in the fields. The official asked the question how many lines a buffalo could plow in a day. The boy asked back: The horse could only walk a few steps a day, but he was speechless, thinking that it was a talented mandarin who was going to talk to the King.
Please refer to related documents
In addition to the Literature review outline for semester 1, grade 6, students can also refer to the exam questions for semester 1, grade 6 in the subjects Math, Literature, English, Physics, Geography, and Biology that we have collected. and selective. This 6th grade 1st semester exam will help you practice your problem-solving skills and do better. Wishing you good exam preparation and high results in the upcoming exam.
|
Đề bài: Tóm Tắt Truyện Hai Cây Phong Tác Giả Ai Ma Tốp | Văn Mẫu Hay
Bài làm
Truyện ngắn “Hai cây phong” là phần đầu tiên trong tập truyện “Người thầy đầu tiên” của nhà văn Ai – Ma – Tốp. Câu chuyện tái hiện lại toàn cảnh vùng quê nghèo Cư – rô – giơ – xtan ở những năm giữa thế kỉ 20 qua hình tượng sống động nhân cách hóa “ hai cây phong” được miêu tả bằng trí tưởng tượng và một tâm hồn nghệ sĩ của nhân vật “tôi” – một đứa con của quê hương.
Câu chuyện bắt đầu bằng việc kể đến ngôi làng Ku – ku – rêu được nằm trong thung lung Vàng ven chân núi. Ở giữa một ngọn đồi bao quanh làng có hai cây phong to lớn, hùng vĩ, ít ai biết được hai cây phong đó được trồng từ bao giờ chỉ biết nó gắn liền với kỉ niệm tuổi thơ của biết bao đứa trẻ – và “tôi”. Đối với dân làng, hai cây phong giống như ngọn hải đăng trên núi thể hiện cho tiếng nói, cho tâm hồn của cả dân làng. Chính vì vậy, khi đi xa trở về, việc đầu tiên “tôi” làm là đưa mắt nhìn về phía ngọn đời, nơi hai cây phong thân thuộc đang đứng, nơi chứa đựng biết bao niềm vui, nổi buồn ngày nhỏ của “tôi”.
Hai cây phong được lớn lên, phát triển với tuổi thơ của các đứa trẻ hết “lớp này qua lớp khác”. Cứ mỗi lần bắt đầu được nghỉ hè, bọn trẻ lại chạy ào đến đây để phá tổ chim, chơi đùa, chạy nhảy giữa núi đồi, trong những bóng râm mát rượi của hai cây phong. Các cậu bé cứ cố gắng leo lên cao, tận ngọn hai cây phong cao vút để phóng tằm mắt đi xa để có thể nhìn được cả một thế giới bao la, những vùng đất chưa từng được biết, những con sông mà mình chưa được nghe tên.
|
Topic: Summary of the Story of Two Maple Trees Author Ai Ma Top | Good Sample Literature
Assignment
The short story "Two Maple Trees" is the first part in the collection of stories "The First Teacher" by writer Ai - Ma - Top. The story recreates the entire scene of the poor countryside of Kyrgyzstan in the mid-20th century through the vivid image personifying "two maple trees" depicted with imagination and an artistic soul. of the character "I" - a child of the homeland.
The story begins by telling the story of Ku-ku-moss village located in the Golden Valley at the foot of the mountain. In the middle of a hill surrounding the village there are two large, majestic maple trees. Few people know when those two maple trees were planted. They only know that they are associated with the childhood memories of many children - and "I ”. For the villagers, two maple trees are like a lighthouse on the mountain, representing the voice and soul of the entire village. That's why, when returning from a long trip, the first thing "I" do is look towards the top of life, where two familiar maple trees are standing, the place containing so many joys and sadness of "my" childhood days. ”.
The two maple trees grew and developed with the children's childhood "grade after grade". Every time summer vacation begins, children rush here to destroy bird nests, play, and run around among the mountains and hills, in the cool shade of two maple trees. The boys kept trying to climb up to the tops of two towering maple trees to zoom away so they could see a vast world, lands they had never known, rivers they had never seen before. hear the name.
|
Tóm tắt Truyện Kiều của Nguyễn Du (ngắn gọn)
Hướng dẫn
Thúy Kiều, nhân vật chính trong Truyện Kiều, một cô gái tài sắc vẹn toàn, có tâm hồn cao thượng. Nhận dịp du xuân, nàng gặp Kim Trọng, một thanh niên hào hoa phong nhã. Hai người yêu nhau và cùng nhau thề nguyền thủy chung. Nhưng tai họa bất ngờ ập đến với Kiều. Gia đình bị nạn. Kiều tự nguyện bán mình chuộc cha. Bị bọn Mã Giám Sinh và Tú Bà đưa vào lầu xanh. Kiều định tự tử để thoát khỏi cảnh ô nhục nhưng không được. Sau lần mắc mưu Sở Khanh đi trốn bị bắt lại, bị đánh đập tàn nhẫn, nàng đành chịu tiếp khách. Ít lâu sau, Kiều được Thúc Sinh – một kẻ giàu có say mê nàng, chuộc nàng về làm vợ lẽ. Nhưng chưa được một năm Kiều lại bị Hoạn Thư, vợ cả của Thúc Sinh, bày mưu bắt về hành hạ. Nàng bị bắt làm con ở hầu rượu gãy đàn mua vui cho vợ chồng ả. Khổ nhục quá, Kiều bỏ trốn khỏi nhà Hoạn Thư nhưng lại lọt vào một lầu xanh khác. Ở đây, nàng gặp Từ Hải và trở thành vợ người anh hùng này. Phất cờ khởi nghĩa, hùng cứ một phương, Từ Hải giúp Kiều báo ân báo oán. Nhưng cũng chẳng bao lâu, Kiều bị mắc lừa Hồ Tôn Hiến, nàng khuyên Từ Hải ra hàng phục triều đình, Từ Hải bị phản bội và chết đứng.
Kiều bị làm nhục và bị ép gả cho một viên thổ quan. Đau xót và tủi nhục, nàng đã tự tử ở sông Tiền Đường nhưng lại được sư Giác Duyên cứu sống.
Kim Trọng và gia đình Thúy Kiều đi tìm. Sau mười lăm năm trời lưu lạc, Kiều trở lại sum họp với gia đình. Nàng từ chối không chắp nối mối duyên xưa cùng Kim Trọng mà họ trở thành bạn bè để giữ tình cảm cho được trong sáng và đẹp đẽ.
|
Summary of The Tale of Kieu by Nguyen Du (brief)
Instruct
Thuy Kieu, the main character in The Tale of Kieu, is a talented and beautiful girl with a noble soul. Taking the opportunity to go on a spring trip, she met Kim Trong, a gallant and elegant young man. The two loved each other and vowed to be faithful to each other. But disaster suddenly struck Kieu. Family in distress. Kieu voluntarily sold herself to redeem her father. Was taken to a brothel by Ma Giam Sinh and Tu Ba. Kieu attempted to commit suicide to escape the disgraceful situation but could not. After being tricked by So Khanh to escape and be captured and brutally beaten, she had to accept guests. Not long after, Kieu was bought by Thuc Sinh - a rich man who was infatuated with her - to become his concubine. But less than a year later, Hoan Thu, Thuc Sinh's first wife, plotted to capture and torture her. She was forced to work as a barmaid to entertain her and her husband. Too humiliated, Kieu ran away from Hoan Thu's house but ended up in another brothel. Here, she met Tu Hai and became this hero's wife. Waving the flag of rebellion, fighting in one direction, Tu Hai helped Kieu repay kindness and revenge. But soon, Kieu was tricked by Ho Ton Hien. She advised Tu Hai to surrender to the court. Tu Hai was betrayed and died.
Kieu was humiliated and forced to marry a local mandarin. Heartbroken and humiliated, she committed suicide in the Tien Duong River but was saved by monk Giac Duyen.
Kim Trong and Thuy Kieu's family went searching. After fifteen years of wandering, Kieu returned to reunite with her family. She refused to rekindle her old relationship with Kim Trong, but they became friends to keep their feelings pure and beautiful.
|
Đề bài: Tóm tắt truyện Làng của Kim Lân
Bài làm
Làng Dầu là quê hương bản quán của ông Hai. Là một nông dân nghèo khổ, dưới thời Pháp thuộc, ông Hai đã từng bị bọn hương lí trong làng truất ngồi trừ ngoại, phải xiêu dạt lang thang kiếm sống, lần mò vào đến tận đất Sài Gòn, Chợ Lớn, mười mấy năm trước mới lần hồi trở về quê quán.
Ông Hai hay làm, không mấy lúc chịu ngơi tay, không đi cày, đi cuốc, gánh phân tát nước thì ông đan rổ rá hay chữa lại cái chuồng gà, cạp lại tấm liếp.
Ông Hai lại có tính hay khoe cái làng Dầu của ông. Nào là nhà ngói san sát, sầm uất như tỉnh. Nào là đường trong làng toàn lát đá xanh… Nào là làng ông có cái sinh phần của viên tổng đốc, cái dinh cơ ấy “lắm lắm là của; vườn hoa, cây cảnh nom như động ấy".
Nhưng từ ngày khởi nghĩa, ông Hai không bao giờ đả động đến cái làng ấy nữa, ông thù nó. Xây cái lăng ấy, cả làng phải phục dịch, còn ông thì bị một chồng gạch đổ làm bại một bên hông, đến nay cái chân vẫn còn đi khấp khểnh. Bây giờ khoe làng, ông Hai lại khoe khác. Khoe những ngày khởi nghĩa dồn dập, những buổi tập quân sự có các cụ phụ lão râu tóc bạc phơ cũng vác gậy đi tập một hai. Khoe làng Dầu có nhiều hố, ụ, những giao thông hào. Những công trình ở xóm Khu, ở Ngõ Mái… không để đâu hết. Ông khoe cái làng Dầu có phòng thông tin tuyên truyền sáng sủa, rộng rãi nhất vùng, chòi phát thanh thì cao bằng ngọn tre.
Kháng chiến bùng nổ, bà con làng Dầu đi tản cư. Nhưng ông Hai vẫn ở lại làng cùng anh em đào dường, đắp ụ… Trong lúc hữu sự, ông không nỡ bỏ làng ra đi. Nhưng rồi gia cảnh gieo neo, ba đứa con dại, một mình bà Hai xoay xỏa nơi tản cư, vốn liếng lại không có, ông Hai bất đắc đĩ phải nghe theo lời khấn khoản của vợ để ra đi. Ông buồn khổ lắm, chỉ biết tự an ủi: “Thôi thì chẳng ở lại làng cùng anh em được, thì tản cư âu cũng là kháng chiến”.
Đến nơi tản cư, ông Hai buồn khổ, bực bội vô cùng. Ông trở nên ít nói, ít cười, hay cáu gắt; ông sợ mụ chủ nhà, một người đàn bà lành chanh lành chói, đã lấy đến ba đời chồng, rất tham lam, tinh quái. Ông Hai nhớ làng, ông chỉ còn biết khoe làng với bác Thứ; ông chỉ còn có niềm vui đi đến phòng thông tin nghe đọc báo. Ông giả vờ đứng xem tranh ảnh chờ người khác đọc rồi nghe lỏm. Tin chiến sự đánh Tây, giết Tây làm cho “ruột gan ông lão cứ múa cả lên, vui quá!"
Nhưng rồi cái tin dữ "cá cái làng Dầu Việt gian theo Tây” từ miệng những người đàn bà tản cư nói ra làm cho ông Hai “nghẹn đắng lại, da mặt tê rân rân, Việt gian từ thằng chủ tịch…. cả làng vác cờ thần ra hoan hô giặc,… thằng chánh Bệu khuân cả tủ chè, đỉnh đồng, đưa vợ con lên vị trí với giặc ở ngoài tỉnh… Ông Hai cay đắng nguyền rủa cái giống Việt gian bán nước. Có lúc ông lại băn khoăn, ngờ ngợ: chả nhẽ cái bọn ở làng lại đốn đến thế… họ toàn là những người có tinh thần cả mà. Nhưng thằng chánh Bệu thì đích là người làng không sai rồi.
Chiều hôm ấy, bà Hai đi chợ về cũng uể oái, bần thần. Cả gian nhà lặng di, hiu hắt. Suốt đêm ông Hai thao thức, nằm thở dài, chân tay nhũn ra. Ba, bốn hôm sau, ông Hai không dám bước chân ra đến ngoài. Ông sợ mụ chủ nhà, nhất là khi nghe mụ đưa tin về cái làng Dầu “đi Việt gian theo Tây", có lệnh “đuổi hết những người làng chợ Dầu khỏi vùng này không cho ở nữa. Vợ con khóc, ông Hai ngồi lặng ở một góc giường. Ông lo lắng biết đem nhau đi đâu bây giờ? Ông nghĩ ngợi. Có lúc ông nghĩ "hay là quay về làng?" Có lúc, ông lại phản đối: về làng tức là bỏ kháng chiến. Bỏ Cụ Hổ, Làng thì yêu thật, nhưng làng theo Tây mất rồi thì phải thù. Ông chỉ còn biết ôm con thơ vào lòng mà tâm sự. Khi nghe thằng cu Húc nói: “ủng hộ Cụ Hồ Chí Minh muôn năm!" thì nước mắt ông giàn ra, chảy ròng ròng trên hai má.
Cái tin dữ được cải chính. Ông Hai đi từ chiều mãi đến sẩm tối mới về, ông tươi vui, rạng rỡ hẳn lên, mồm bỏm bẻm nhai trầu, cặp mắt hung hung đỏ, hấp háy. Ông mua bánh rán đường cho các con. Gặp ai ông cũng nói về cái tin làng Dầu Việt gian theo Tây "toàn là sai sự mục đích cả!" Tối hôm ấy, ông lại sang bên gian nhà bác Thứ, ngồi trên chiếc chõng tre, vén quần lên tận bẹn mà nói chuyện về cái làng Dầu, chuyện Tây khủng bố, chuyện dân quân, tự vệ làng ông bố trí, cầm cự ra sao, chuyên nhà ông bị Tây đốt…. rành rọt, tỉ mỉ như chính ông vừa dự trận đánh giặc ấy xong thật.
|
Topic: Summary of the story The Village by Kim Lan
Assignment
Dau Village is Mr. Hai's hometown. As a poor farmer, during the French colonial period, Mr. Hai was dispossessed by the villagers in the village, and had to wander around to make a living, finding his way to Saigon and Cho Lon for more than ten years. Before returning to my hometown.
Mr. Hai often works and doesn't rest much of the time. When he's not plowing, hoeing, carrying manure or scooping water, he weaves baskets or repairs the chicken coop or scrapes the floorboards.
Mr. Hai has a tendency to show off his Dau village. These are tiled houses close together, as busy as the province. The roads in the village are all paved with green stones... This is the village where he has the life of the governor, that mansion "is very rich; The garden of flowers and ornamental plants looks like a cave."
But since the day of the uprising, Mr. Hai never mentioned that village again, he hated it. Building that mausoleum, the whole village had to work for him, but he had one hip damaged by a pile of falling bricks, and his leg is still crooked to this day. Now showing off the village, Mr. Hai shows off differently. Showing off the days of the uprising, military training sessions included old men with white hair and beards who also carried sticks to practice one or two times. Showing off that Dau village has many holes, embankments, and trenches. The works in Khu hamlet, in Ngo Mai... are not left anywhere. He boasted that Dau village had the brightest and most spacious information and propaganda room in the region, and the radio tower was as tall as a bamboo top.
Resistance broke out, Dau village people evacuated. But Mr. Hai still stayed in the village with his brothers, digging roads and building mounds... During times of trouble, he could not bear to leave the village. But then the family situation was so bad, with three illegitimate children, Mrs. Hai alone managed to evacuate, with no capital, Mr. Hai reluctantly had to listen to his wife's request to leave. He was very sad and could only console himself: "If I can't stay in the village with my brothers, then evacuation will still be a resistance war."
Arriving at the evacuation site, Mr. Hai was extremely sad and frustrated. He became less talkative, less smiling, and more irritable; He was afraid of the landlady, a beautiful and bright woman who had been married three times and was very greedy and mischievous. Mr. Hai missed the village, he could only show off the village to Uncle Thu; He only had the joy of going to the information room to listen to the newspaper read. He pretended to stand and look at the pictures, waiting for someone else to read them and then eavesdrop. The news of the war against the West and the killing of the West made "the old man's heart jump, so happy!"
But then the bad news "the female Dau Viet village cheated with the West" from the mouths of the displaced women made Mr. Hai "choke up, his face felt numb, Viet cheated from the chairman... the whole village." Carrying a magic flag to cheer the enemy,... Chief Buu carried a tea cabinet and a field top, put his wife and children in positions with the enemy outside the province... Mr. Hai bitterly cursed the Vietnamese traitors. Sometimes he wondered confused, doubtful: could it be that the people in the village are so cruel... they are all spirited people. But Bau is definitely a villager.
That afternoon, Mrs. Hai came home from the market exhausted and despondent. The whole house was quiet and gloomy. All night long, Mr. Hai lay awake, sighing, his limbs feeling weak. Three or four days later, Mr. Hai did not dare step outside. He was afraid of the landlady, especially when he heard her reporting about Dau village "going to Vietnam to cheat on the West", with an order to "evict all the people of Cho Dau village from this area and not let them live anymore. His wife and children cried, Mr. Hai sat there." Quietly in the corner of the bed, he was worried about where to go now. Sometimes he thought, "Should we go back to the village?" Mr. Ho, the Village really loves him, but when the village goes to the West, he must hate him. He could only hold his child in his arms and confide in him when he heard little Huc say: "Long live Uncle Ho Chi Minh!" Then tears welled up in his eyes and flowed down his cheeks.
The bad news has been corrected. Mr. Hai left from the afternoon until dusk before returning. He was cheerful and radiant, his mouth was empty, chewing betel, his eyes were red and sparkling. He bought sugar donuts for his children. He always said to everyone he met that the news that Dau Viet village was cheating on the West was "all for the wrong purpose!" That evening, he went to Uncle Thu's house again, sat on a bamboo bed, lifted his pants up to his groin and talked about Dau village, Western terrorism, the militia and self-defense his village arranged and held. What happened, his house was burned by the West... clearly and meticulously as if he had just participated in that battle.
|
Tóm tắt truyện Mẹ hiền dạy con
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện Mẹ hiền dạy con lớp 6
Tóm tắt truyện Mẹ hiền dạy con được VnDoc sưu tầm và đăng tải không chỉ là tài liệu tham khảo hữu ích dành cho các em học sinh mà còn là tài liệu hữu ích dành cho quý phụ huynh cũng như giáo viên sử dụng để kèm các em học thêm. Mời các em cùng quý thầy cô và quý giáo viên tham khảo
Tóm tắt truyện Mẹ hiền dạy con – Ngữ văn lớp 6
Đề bài: Em hãy kể tóm tắt truyện Mẹ hiền dạy con
Bài tham khảo 1
Thầy Mạnh Tử lúc nhỏ hay bắt chước, nên người mẹ đã phải chuyển nhà tới ba lần (từ vị trí gần nghĩa địa chuyển đến gần chợ, rồi đến gần trường học) để có chỗ ở phù hợp với việc học tập của con. Mạnh mẫu giữ lời, tránh cho con hiểu lầm nhưng cũng rất cương quyết trong dạy con.
Bài tham khảo 2:
Truyện Mẹ hiền dạy con (trích Liệt nữ truyện) của Trung Quốc thuộc thể loại truyện trung đại.
Thầy Mạnh Tử thuở nhỏ hay bắt chước nên người mẹ đã phải chuyển nhà tới ba lần (lúc đầu ở gần nghĩa địa chuyển đến gần chợ, rồi đến gần trường học) chuyển vị trí sinh sống để thầy Mạnh Tử có chỗ phù hợp với việc học tập. Mẹ thầy Mạnh Tử là người rất biết giữ lời, không nuông chiều con cái và sau này thầy thành người tài giỏi, nổi tiếng chính là một phần công sức của bà.
Ý nghĩa truyện:
Người mẹ sinh thành nuôi dưỡng và có ảnh hướng rất lớn đến con cái, mẹ Mạnh Tử là một người mẹ hiền đại diện cho những người mẹ biết cách dạy con. Bà thay đổi chỗ ở nhiều lần cho đến khi phù hợp với người còn đây là cách dạy con hiệu quả và nhanh tiến bộ.
Mẹ thầy Mạnh Tử dạy con tính trung thực, thật thà. Mẹ phải làm gương cho con trong nói năng, ứng xử với mọi người. Truyện Mẹ hiền dạy con còn nói lên vị trí của môi trường sống xung quanh sẽ ảnh hướng rất lớn đối với sự phát triển nhân cách trẻ em, đồng thời còn nêu bật vai trò người mẹ trong việc dạy bảo con cái thành người.
mời các em tham khảo tài liệu liên quan
Tóm tắt truyện Con hổ có nghĩa
Kể tóm tắt truyện: Lợn cưới, áo mới – Treo biển
Ngoài đề cương ôn tập môn Ngữ văn học kì 1 lớp 6, các em học sinh còn có thể tham khảo các đề thi học kì 1 lớp 6 các môn Toán, Văn, Anh, Lý, Địa, Sinh mà chúng tôi đã sưu tầm và chọn lọc. Với đề thi học kì 1 lớp 6 này giúp các em rèn luyện thêm kỹ năng giải đề và làm bài tốt hơn, Chúc các em ôn thi tốt và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới
|
Summary of the story A gentle mother teaches her child
Instruct
Summary of the story A gentle mother teaches her 6th grade child
The summary of the story A Good Mother Teaches Her Children collected and posted by VnDoc is not only a useful reference for students but also a useful document for parents as well as teachers to use to tutor students. I study more. We invite you and your teachers to consult
Summary of the story A gentle mother teaches her child - Literature grade 6
Topic: Tell me a summary of the story A Good Mother Teaches Her Child
Reference article 1
Master Mencius often imitated him when he was young, so the mother had to move house three times (from near the cemetery to near the market, then near the school) to have a place to live suitable for her child's studies. Strong mother keeps her word, avoids misunderstandings, but is also very determined in teaching her children.
Reference article 2:
The Chinese story "A Kind Mother Teaches Her Child" (excerpt from Lieh Nu Tale) belongs to the genre of medieval stories.
When he was young, Master Mencius often imitated him, so his mother had to move house three times (first near the cemetery, then near the market, then near the school) to change living location so that Master Mencius could have a suitable place for him. learning. Master Mencius' mother was a person who knew how to keep her word and did not pamper her children, and it was partly her efforts that he later became a talented and famous person.
Meaning of the story:
Mothers give birth and nurture and have a great influence on their children. Mencius's mother is a gentle mother who represents mothers who know how to raise their children. She changed her place of residence many times until it was suitable for her, and this is an effective and quick way to raise her children.
Master Mencius' mother taught him to be honest and sincere. Mothers must set an example for their children in speaking and dealing with people. The story "A Good Mother Teaches Her Child" also speaks about the position of the surrounding living environment, which will greatly influence the development of children's personality, and also highlights the role of the mother in teaching her children to become human beings.
Please refer to related documents
Summary of the story The Tiger has meaning
Summary of the story: Wedding pig, new shirt - Hanging the sign
In addition to the Literature review outline for semester 1, grade 6, students can also refer to the exam questions for semester 1, grade 6 in the subjects Math, Literature, English, Physics, Geography, and Biology that we have collected. and selective. This 6th grade 1st semester exam will help you practice your problem-solving skills and do better. Wishing you good exam preparation and high results in the upcoming exam.
|
Đề bài: Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của O.Henri
Bài làm
Xiu và Giôn-xi là hai nữ hoạ sĩ trẻ sống trong một khu nhà trọ. Cụ Bơ- men, một hoạ sĩ già cũng sống ở đó với họ, cả đời cụ khao khát vẽ một kiệt tác nhưng chưa thoả ý. Chẳng may, mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị bệnh sưng phổi rất nặng. Bệnh tật khiến cô tuyệt vọng và nghĩ rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống là sẽ là lúc mình lìa đời. Xiu vô cùng lo lắng và hết lòng chạy chữa cho bạn nhưng vô Ích, Giôn-xi vẫn bi quan như vậy. Cô gái tội nghiệp âm thầm đếm từng chiếc lá.
Biết được ý nghĩ điên rồ đó của Giôn-xi, cụ Bơ-men ban đau mắng um lên nhưng sau đó lại âm thầm thức suốt đêm mưa gió bão bùng để vẽ chiếc lá thường xuân. Chiếc lá cuối cùng giống như thật. Nó đã không rụng trong đêm bão lớn khiến Giôn-xi suy nghĩ lại, cô hi vọng và muốn được sống, được sáng tạo. Giôn-xi từ cõi chết trở về nhưng cụ Bơ-men lại chết vì bệnh sưng phổi sau đêm sáng tạo kiệt tác chiếc lá cuối cùng để cứu Giôn-xi. Xiu lặng lẽ đến bên Giôn-xi báo cho bạn về cái chết của cụ Bơ-men và bí mật của chiếc lá cuối cùng.
|
Topic: Summary of the short story The Last Leaf by O.Henri
Assignment
Xiu and Jonah are two young female artists living in a boarding house. Mr. Be-men, an old artist also lived there with them. All his life he had longed to paint a masterpiece but was not satisfied. Unfortunately, that winter, Jonah fell seriously ill with pneumonia. Her illness made her despair and she thought that when the last ivy leaf fell, it would be her death. Xiu was extremely worried and tried his best to treat his friend, but in Ich, Gonxi was still pessimistic. The poor girl silently counted each leaf.
Knowing that crazy idea of Jonah, Mr. Bemen initially scolded him but then silently stayed up all night in the storm and rain to paint an ivy leaf. The last leaf looks real. It did not fall during the night of the big storm, causing Jonah to think again, she hopes and wants to live and be creative. Jonah returned from the dead, but Mr. Bemen died of pneumonia after the night of creating the last leaf masterpiece to save Jonah. Xiu quietly went to Jonah's side to inform his friend about Mr. Bemen's death and the secret of the last leaf.
|
Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng
Hướng dẫn làm bài
Ở một khu phố tồi tàn tại Oa-sinh-tơn, có một xưởng vẽ chung của hai người bạn là Xiu và Giôn-xi có cùng sở thích về nghệ thuật và hợp nhau về nhiều mặt.
Giôn-xi bị chứng viêm phổi và cuộc sống chỉ còn được tính từng ngày. Bác sĩ chỉ còn bó tay và Xiu cũng vô cùng thương xót, cố động viên cô ăn uống và vui vẻ.
Tóm tắt truyện ngắn chiếc lá cuối cùng
Giôn-xi nhìn ra cửa sổ- khi ấy là mùa đông- đếm từng chiếc lá rơi. Cô tin rằng có khi chiếc lá cuối cùng trên cây leo già cỗi rụng xuống là cô sẽ vĩnh biệt cuộc đời.
Chỉ còn một chiếc lá cuối cùng, Giôn-xi muốn nhìn thấy nó lìa cành trước khi trời tối và cô cũng sẽ đi xa.
Thầm hiểu, thương bạn, Xiu đến nhờ bác họa sĩ già ở tầng dưới, ông họa sĩ đã hai mươi lăm năm cầm bút vẽ nhưng chưa có tác phẩm nào ưng ý – Kiệt tác mà ông mơ ước. Ông tự coi mình là con chó loại đặc biệt luôn sẵn sàng bảo vệ cho hai nữ nghệ sĩ trẻ ở xưởng vẽ tầng trên. Biết được Giôn-xi sắp sửa đang tuyệt vọng, ông buồn bã vô cùng.
Trong một đêm mưa gió bão bùng, người nghệ sĩ già tuổi ngoài năm mươi lại bị lao ấy, đã vẽ nên Chiếc lá cuối cùng trên bức tường – kiệt tác của mình. Ông mất hai ngày sau đó nhưng Giôn-xi đã khỏe mạnh lại và đã sống với con người mà trước đó chưa có.
|
Summary of the short story The Last Leaf
Instructions for homework
In a shabby neighborhood in Washington, there is a shared studio of two friends, Xiu and Jonah, who have similar interests in art and are compatible in many ways.
Jonah suffered from pneumonia and life was counted only day by day. The doctor was at a loss and Xiu also felt extremely sorry for her, trying to encourage her to eat, drink and be happy.
Summary of the short story The Last Leaf
Jonah looked out the window - it was winter - counting every falling leaf. She believes that when the last leaf on the old vine falls, she will say goodbye to life.
There was only one last leaf left, Jonah wanted to see it leave the branch before it got dark and she too would go away.
Secretly understanding and loving his friend, Xiu came to ask the old painter downstairs, the artist had been holding a pen for twenty-five years but had not had any satisfactory work - the masterpiece he dreamed of. He considered himself a special kind of dog, always ready to protect the two young female artists in the studio upstairs. Knowing that Jonah was about to despair, he was extremely sad.
On a stormy, rainy night, the old artist in his fifties, suffering from tuberculosis, painted The Last Leaf on the Wall - his masterpiece. He died two days later, but Jonah was healthy again and lived with people like he had not before.
|
Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lược ngà-Nguyễn Quang Sáng
Hướng dẫn
Tóm tắt ngắn gọn truyện ngắn Chiếc lược ngà
Truyện kể về gia đình anh Sáu – một cán bộ kháng chiến. Anh Sáu xa nhà đi kháng chiến lúc bé Thu, con gái anh, chưa đầy một tuổi. Tám năm sau, anh mới có dịp trở về thăm nhà, thăm con. Nỗi vui mừng, niềm phấn khởi sắp được gặp lại con gái yêu khiến anh sung sướng vô cùng. Nhưng trớ trêu thay, bé Thu không chịu nhận anh là cha, một mực cự tuyệt dù mọi người đã hết lời giải thích. Nguyên nhân là do vết sẹo trên mặt anh Sáu khiến anh không giống với bức hình mà bé Thu đã giữ từ lâu.
Nhờ bé Thu tâm sự với ngoại điều ấy mà mọi việc mới vỡ lẽ ra. Cha con nhận ra nhau cũng là lúc anh Sáu phải trở về chiến khu. Buổi sáng chia tay trên bến sông thật cảm động. Bé Thu ôm chặt anh Sáu không muốn rời. Dù rất yêu con nhưng vì nhiệm vụ chiến đấu, anh Sáu phải lên đường. Anh Sáu hứa sẽ trở về và tặng con một chiếc lược.
Trên chiến khu, anh Sáu ngày đêm mong nhớ con. Anh dành hết tình yêu con vào việc làm chiếc lược ngà. Mỗi chiếc răng lược chất chứa muôn vạn nỗi nhớ và tình yêu mến con. Thật không may, trong một trận càn ác liệt của địch, anh Sáu đã hi sinh. Trước lúc ra di, anh kịp gửi lại chiếc lược cho người đồng đội và nhờ trao lại cho con bé.
Câu chuyện còn tiếp tục khi mười mấy năm sau, trong một chuyến đi công tác, người đồng đội của anh Sáu năm xưa bất ngờ gặp được bé Thu. Ông đã trao lại cây lược và kể về anh Sáu cho bé Thu nghe khiến bé Thu vô cùng xúc động. Tình cha con được gắn kết trong niềm hạnh phúc lẫn đau thương vô tận.
Truyện “Chiếc lược ngà” đã thể hiện một cách cảm động tình cha con thắm thiết, sâu nặng và cao đẹp của cha con ông Sáu trong hoàn cảnh éo le của chiến tranh. Truyện còn gợi cho người đọc nghĩ đến và thấm thía những mất mát đau thương, éo le mà chiến tranh gây ra cho bao nhiêu con người, bao nhiêu gia đình. Nhà văn đã rất thành công khi xây dựng tình huống truyện bất ngờ mà tự nhiên, hợp lí; cốt truyện khá chặt chẽ, lựa chọn nhân vật kể chuyện thích hợp; miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật tinh tế và sâu sắc, nhất là đối với nhân vật bé Thu. Ngôn ngữ truyện mang đậm chất địa phương Nam Bộ.
Có thể bạn đang tìm kiếm:
Cảm nhận về nhân vật bé Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà của nhà văn Nguyễn Quang Sáng
|
Summary of the short story The Ivory Comb - Nguyen Quang Sang
Instruct
Brief summary of the short story The Ivory Comb
The story is about the family of Mr. Sau - a resistance officer. Mr. Sau left home to go to war when little Thu, his daughter, was less than a year old. Eight years later, he had the opportunity to return home and visit his children. The joy and excitement of being able to see his beloved daughter again made him extremely happy. But ironically, baby Thu refused to accept him as her father, refusing despite everyone's explanations. The reason is that the scar on Mr. Sau's face makes him different from the picture that Thu has kept for a long time.
Thanks to little Thu confiding this to her grandmother, everything became clear. Father and son recognized each other at the same time that Mr. Sau had to return to the war zone. The morning farewell on the riverbank was very touching. Baby Thu hugged Sau tightly and didn't want to let go. Although he loved his son very much, because of his combat mission, Mr. Sau had to leave. Mr. Sau promised to return and give him a comb.
In the war zone, Mr. Sau longed for his son day and night. He devoted all his love to making an ivory comb. Each tooth of the comb contains thousands of memories and love for your child. Unfortunately, in a fierce enemy attack, Mr. Sau died. Before leaving, he promptly sent the comb back to his teammate and asked to give it to her.
The story continues when ten years later, on a business trip, Mr. Sau's old teammate unexpectedly met little Thu. He handed back the comb and told about Mr. Sau to little Thu, making little Thu extremely emotional. The father-son relationship is bonded in endless happiness and pain.
The story "The Ivory Comb" touchingly shows the deep, profound and beautiful father-son relationship of Mr. Sau's father and son in the difficult circumstances of war. The story also makes readers think of and deeply understand the painful and tragic losses that war causes to so many people and families. The writer has been very successful in building unexpected but natural and reasonable story situations; The plot is quite tight, choosing appropriate narrative characters; Describes the psychological developments of the characters delicately and deeply, especially for the character Thu. The language of the story has a strong Southern local character.
You may be looking for:
Feelings about the character Thu in the short story The Ivory Comb by writer Nguyen Quang Sang
|
Đề bài: Tóm tắt truyện ngắn Cô bé bán diêm An-déc-xen
Bài làm
Trong đêm giao thừa, trời rét mướt, có một cô bé đầu trần, chân đi đất, bụng đói đang rầu rĩ đi bán diêm trong bóng tối. Cô bé bán diêm ấy đã mồ côi mẹ và cũng đã mất đi người thương yêu em nhất là bà nội. Em không dám về nhà vì sợ bố sẽ đánh em. Vừa lạnh vừa đói, cô bé ngồj nép vào một góc tường rồi khẽ quẹt một que diêm để sưởi ấm.
Que diêm thứ nhất cho em có cảm giác ấm áp như ngồi bên lò sưởi. Em vội quẹt que diêm thứ hai, em được thấy một bàn ăn thịnh soạn hiện lên. Rồi em quẹt que diêm thứ ba và được thấy cây thông Nô-en. Quẹt que diêm thứ tư: bà nội hiền từ của em hiện lên đẹp đẽ, gần gũi và phúc hậu biết mấy. Nhưng ảo ảnh đó nhanh chóng tan đi sau sự vụt tắt của que diêm. Em vội vàng quẹt hết cả bao diêm để mong níu bà nội lại. Cô bé bán diêm đã chết trong giá rét khi mơ cùng bà bay lên cao mãi.
|
Topic: Summary of the short story The Little Match Girl Andersen
Assignment
On New Year's Eve, when the weather was cold, there was a little girl with bare head, bare feet, and an empty stomach, sadly selling matches in the dark. That little match seller lost her mother and also lost the person who loved her most, her grandmother. I don't dare go home because I'm afraid my dad will beat me. Cold and hungry, the girl sat in a corner of the wall and gently lit a match to warm herself.
The first match gave me a warm feeling like sitting next to a fireplace. I quickly lit the second match and saw a sumptuous dining table appear. Then I lit the third match and saw the Christmas tree. Light the fourth match: my gentle grandmother appears, how beautiful, close and kind-hearted she is. But that illusion quickly disappeared after the match went out. I quickly lit up the entire box of matches to try to hold my grandmother back. The little match seller died in the cold while dreaming of flying high with her grandmother.
|
Tóm tắt truyện ngắn Làng của Kim Lân
Hướng dẫn
Đề bài: Tóm tắt truyện ngắn Làng của Kim Lân (trong khoảng 10 – 12 dòng)
Bài làm 1
Ông Hai là một người nông dân rất yêu làng và tự hào về làng Chợ Dầu của mình nhưng vì chiến tranh và hoàn cảnh gia đình nên ông phải rời làng đi tản cư. Sống trong hoàn cảnh bó buộc ở nơi tản cư, ông Hai luôn bứt rứt nhớ về cái làng Chợ Dầu. Một hôm ra phòng thông tin nghe ngóng tin tức như mọi khi ông bỗng nghe được từ một người đàn bà tản cư tin làng Dầu “Việt gian theo Tây”. Tin dữ đến bất ngờ khiến da mặt ông “tê rân rân”, cổ họng ông lão nghẹn ắng hẳn lại”, ông “lặng đi tưởng như đến không thở được” rồi chỉ biết cúi gằm mặt xuống mà đy về. Về nhà, ông nằm vật ra giường mấy ngày không dám đy đâu, hoang mang lo lắng, ai nói gì cũng tưởng họ bàn tán về làng mình. Khi mụ chỉ nhà có ý đuổi gia đình ông đy nơi khác, ông chớm có ý định quay về làng nhưng rồi ông lại xác định “Làng thì yêu thật, nhưng làng theo Tây mất rồi thì phải thù”. Không biết tâm sự cùng ai nỗi đau khổ trong lòng, ông trò chuyện với đứa con nhỏ một lòng ủng hộ cụ Hồ. Khi chủ tịch xã lên cải chính làng Dầu không theo Tây, ông sung sướng đy khoe với tất cả mọi người, khoe cả tin làng ông bị Tây đốt nhẵn
Truyện ngắn Làng của Kim Lân viết năm 1948, trong những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp. Truyện kể về ông Hai rất yêu làng, yêu nước. Ông Hai phải đi tản cư nên ông rất nhớ làng và yêu làng, ông thường tự hào và khoe về làng Chợ Dầu giàu đẹp của mình, nhất là tinh thần kháng chiến và chính ông là một công dân tích cực.
Ở nơi tản cư, đang vui với tin chiến thắng của ta, bất chợt ông Hai nghe tin dữ về làng Chợ Dầu Việt gian theo Tây. Ông cụt hứng, đau khổ, xấu hổ. Ông buồn chán và lo sợ suốt mấy ngày chẳng dám đi đâu, càng bế tắc hơn khi mụ chủ nhà đánh tiếng đuổi gia đình ông đi không cho ở nhờ vì là người của làng Việt gian. Ông chỉ biết trút bầu tâm sự cùng đứa con trai bé nhỏ như nói với chính lòng mình: theo kháng chiến, theo Cụ Hồ chứ không theo giặc, còn làng theo giặc thì phải thù làng.
Nhưng đột ngột, nghe được tin cải chính làng Dầu không theo Tây, lòng ông phơi phới trở lại. Ông khoe với mọi người nhà ông bị Tây đốt sạch, làng Dầu bị đốt sạch, đốt nhẵn. Ông lại khoe và tự hào về làng Dầu kháng chiến như chính ông vừa tham gia trận đánh vậy.
Bài làm 3
– Ông Hai là người một người nông dân yêu tha thiết yêu làng Chợ Dầu của mình.
– Trong những ngày xa quê, ông luôn nhớ đến làng Chợ Dầu và muốn trở về.
– Một hôm, ông nghe tin làng Chợ Dầu của ông làm Việt gian theo Tây. Ông Hai vừa căm uất vừa tủi hổ, chỉ biết tâm sự cùng đứa con thơ.
– Khi cùng đường, ông Hai nhất định không quay về làng vì theo ông “làng thì yêu thật nhưng làng theo Tây thì phải thù.”
– Sau đó, ông được nghe tin cải chính về làng mình rằng làng chợ Dầu vẫn kiên cường đánh Pháp. ông hồ hởi khoe với mọi người tin này dù nhà ông bị Tây đốt cháy.
|
Summary of the short story The Village by Kim Lan
Instruct
Topic: Summary of the short story The Village by Kim Lan (about 10 - 12 lines)
Exercise 1
Mr. Hai is a farmer who loves his village and is proud of his Cho Dau village, but because of the war and family circumstances, he had to leave the village and evacuate. Living in forced circumstances in a displaced area, Mr. Hai always remembered the village of Cho Dau uneasily. One day, when he went to the information room to listen to news as usual, he suddenly heard from a displaced woman the news that Dau village "Vietnamese is following the West". The sudden bad news made his face "tingle", the old man's throat was completely choked up", he "fell silent as if he couldn't breathe" and could only bow his head and go home. Returning home, he lay on the bed for several days not daring to touch him, confused and worried, no matter what anyone said, he thought they were talking about his village. When the woman pointed out the house, intending to chase his family somewhere else, he initially had the intention of returning to the village, but then he determined, "The village really loves me, but once the village follows the West, it must be hated." Not knowing who to confide his pain in, he talked to his young child who wholeheartedly supported Uncle Ho. When the commune chairman came to rectify Dau village for not following the West, he was happy to show it off to everyone, showing off his belief that his village had been burned by the West.
Kim Lan's short story Village was written in 1948, during the early years of the resistance war against the French. The story is about Mr. Hai who loves his village and country very much. Mr. Hai had to evacuate, so he missed the village and loved it very much. He was often proud and boasted about his rich and beautiful Cho Dau village, especially the spirit of resistance and that he was an active citizen.
In the evacuation area, happy with the news of our victory, Mr. Hai suddenly heard bad news about Cho Dau Viet village cheating on the West. He was frustrated, miserable, embarrassed. He was bored and scared for several days and did not dare to go anywhere. He was even more stuck when the landlady threatened to evict his family and not let him stay because they were from a Vietnamese village. He only knew how to confide in his little son as if speaking to his own heart: follow the resistance, follow Uncle Ho, not the enemy, and if the village follows the enemy, you will have to hate the village.
But suddenly, when he heard the news that Dau village was being reformed to not follow the West, his heart felt happy again. He bragged to everyone that his house had been burned by the West, Dau village had been burned to the ground. He showed off and was proud of Dau village's resistance as if he himself had just participated in the battle.
Exercise 3
– Mr. Hai is a farmer who loves his Cho Dau village dearly.
– During the days away from home, he always remembered Cho Dau village and wanted to return.
– One day, he heard that his Cho Dau village was a Vietnamese traitor following the West. Mr. Hai was both angry and ashamed, and could only confide in his young child.
- When the same path happened, Mr. Hai definitely did not return to the village because according to him, "The village really loves me, but the village that follows the West must hate me."
– After that, he heard the correct news about his village that Cho Dau village still stubbornly fought the French. He excitedly showed everyone this news even though his house was burned by the West.
|
Đề bài: Tóm Tắt Truyện Ngắn Lão Hạc Lớp 8 Của Nhà Văn Nam Cao
Bài làm
“Lão Hạc” một truyện ngắn xuất sắc của nhà văn Nam Cao được viết vào năm 1943. Tác phẩm khai thác đề tài người nông dân, phản ánh những thực trạng thối nát của hiện thực xã hội phong kiến Việt Nam trong giai đoạn trước cách mạng tháng Tám. Câu chuyện xoay quanh cuộc đời khổ cực, éo le của Lão Hạc, một lão nông dân chỉ quanh quẩn bên mảnh vườn, con chó Vàng và rồi lão tử tự bằng “bã chó” một cái chết đau đớn, cô độc. Nhà văn Nam Cao dường như đã thâm nhập vào những mảnh đời bất hạnh, những than phận đau thương để viết ra những câu chuyện chạm đến trái tim người đọc, như muốn cất lên tiếng nói yêu thương, trân trọng nhất.Câu chuyện Lão Hạc được bắt đầu với lời kể của nhân vật tôi – ông Giáo….
Lão Hạc – một lão nôgn dân nghèo, hiền lành, chất phác nhưng lão có hoàn cảnh gia đình vô cùng bất hạnh: Vợ lão mất từ sớm,có một cậu con trai thì vì nhà quá nghèo không thể nào lấy được vợ cho con trai khiến anh ta phẫn chí rời bỏ quê hương để đến làm phu cho đồn điền cao su kiếm tiền. Lão thương con trai mình luôn trăn trở suy nghĩ về tương lai cho đứa con của mình. Lão cố gắng chăm sóc mảnh vườn mà vợ chồng lão đã mất bao nhiêu công sức để mua về nhằm để lại cho con trai. Nhưng tuổi già, sức yếu lại vừa có trận bão đi qua khiến mãnh vườn lão mất trắng, mà giờ lão cũng không đủ khoẻ để tranh việc với người khác nữa.
Sống với lão còn có một con chó tên là Vàng do con trai lão đã để lại. Chính vì vậy mà lão coi nó vừa là đứa con, vừa là người bạn tri kỉ, người than trong gia đình. Tuy vậy, lão cũng phải cắn răng bán con chó đi vì gia cảnh nghèo khó quá không thể nào nuôi nổi nó. Sau khi bán cậu vàng, bản than lão đã rất dằn vặt như mang một tội lớn là nỡ tâm đi lừa một con chó. Lão khóc và tâm sự với ông giáo – người hàng xóm, người bạn của lão. Cũng kể từ đó lão sống khép kín hơn, chỉ lủi thủi một mình. Và một hôm, lão quyết định giải thoát mình khỏi những tháng ngày cùng cực đau khổ, lão tìm đến cái chết sau khi đã trao gửi hết tài sản và nhờ vả chuyện ma chay với ông giáo.
Cái chết của lão Hạc rất đau đớn, dữ dội, lão đi xin Binh Tư một liều bả chó để đi bẫy con chó lạc nhưng lại dùng nó để kết thúc cuộc đời mình. Lão đã giải thoát mình, bảo toàn được lòng tự trọng để không bị cái đói, cái nghèo dồn mình vào con đường tha hoá của xã hội.
Cái chết của lão khiến người đọc cảm thấy xót xa, xúc động vô cùng.
|
Topic: Summary of the Short Story Old Hac Grade 8 by Writer Nam Cao
Assignment
"Old Hac" is an excellent short story by writer Nam Cao written in 1943. The work explores the theme of farmers, reflecting the corrupt reality of Vietnamese feudal society in the previous period. August Revolution. The story revolves around the miserable and miserable life of Lao Hac, an old farmer who only lives around the garden, his Golden dog, and then he commits suicide with "dog scum" to a painful, lonely death. Writer Nam Cao seems to have penetrated into unhappy lives and painful fates to write stories that touch the hearts of readers, as if wanting to express the most loving and respectful voice. Old Man's Story Hac begins with the narration of my character - Mr. Giao....
Old Hac - a poor, gentle, simple farmer, but he had an extremely unhappy family situation: His wife died early, and he had a son, but because the family was too poor, he could not find a wife for him. The boy was so frustrated that he left his hometown to work as a laborer on a rubber plantation to make money. He loved his son and always thought about his child's future. He tried to take care of the garden that he and his wife had spent so much effort to buy to leave to their son. But he was old and weak, and a storm had just passed through, causing the loss of his garden, and now he was no longer strong enough to compete with others for work.
Living with him, there is also a dog named Vang left by his son. That's why he considered him both his child and his confidant and family member. However, he had to grit his teeth and sell the dog because his family was too poor to raise it. After selling the gold, he felt very tormented as if he had committed a great sin of having the heart to trick a dog. He cried and confided to the teacher - his neighbor and friend. Since then, he has lived a more private life, only living alone. And one day, he decided to free himself from the extremely painful days, he sought death after giving away all his assets and asking his teacher for funeral arrangements.
Old Hac's death was very painful and violent. He asked Binh Tu for a dose of dog bait to trap a stray dog, but instead used it to end his life. He freed himself and preserved his self-esteem so that hunger and poverty would not force him into the path of social corruption.
His death makes the reader feel extremely sad and emotional.
|
Tóm tắt truyện ngắn Mùa Lạc của Nguyễn Khải
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện ngắn Mùa Lạc của Nguyễn Khải
Truyện ngắn Mùa lạc kể về những ngày đầu xây dựng nông trường Điện Biên. Truyện kể về chị Đào một người phụ nữ bất hạnh trong cuôc sống. chị có ngoại hình không đẹp, nhà nghèo phải làm nghề đậu phụ buôn bán để kiếm sống nuôi thân qua ngày. Chị Đào lấy chồng từ rất sớm khi mới 17 tuổi, chị gặp người chồng cờ bạc, rượu chè, nợ nần chồng chất phải bỏ vào Nam để lại nợ nần cho chị, mãi đến năm 1950 mới trở về quê hương. Nhưng có lẽ quá bất hạnh nên chồng chị chết và con cũng mất. Chị Đào còn một thân một mình buôn bán nay đây mai đó để kiếm sống. là phụ nữ có ngoại hình không đẹp, chị cũng là một phụ nữ gặp nhiều bất hạnh trong cuộc sống
Chị lên nông trường Điện Biên với tâm lý tìm một chốn dừng chân để quên đi những tháng ngày đã qua. Mang một tâm trạng chán chường đến nơi này nên ban đầu chị sống rất táo bạo, liều lĩnh. Và tại đây, chị gặp Huân- một người thanh niên xung kích, rất giỏi lao động cần cù chịu khó lại đẹp trai. Bằng sự chân thành và thật lòng của Huân vùng với Đội 6 nông trường Điện Biên, chị đã vui vẻ hơn và chuyển biến dần trong nhận thức của mình về cuộc sống. Chị tìm thấy được sức sống và niềm vui trong lao động xây dựng văn nghệ, khi chị nhận được thư tỏ tình của Dịu- viên trung đội trưởng phụ trách, chị cảm động và thấy thật sung sướng. Chị Đào quyết định ở lại Điện Biên, ở lại nông trường để xây dựng lại cuộc đời, tạo dựng cuộc sống với những người bạn thân thiết của mình.
|
Summary of the short story Mua Lac by Nguyen Khai
Instruct
Summary of the short story Mua Lac by Nguyen Khai
The short story Peanut Season tells about the early days of building Dien Bien farm. The story is about Dao, a woman who is unhappy in life. She doesn't have a pretty appearance, and her family is poor and has to work as a tofu trader to make a living to support herself. Ms. Dao got married very early when she was only 17 years old. She met a husband who gambled, drank heavily, and had accumulated so much debt that he had to leave for the South, leaving her in debt. It was not until 1950 that she returned to her homeland. But perhaps because of her misfortune, her husband died and her child also died. Ms. Dao is still alone, doing business here and there to make a living. As a woman with an unbeautiful appearance, she is also a woman who has encountered many misfortunes in life
She went to Dien Bien farm with the mentality of looking for a place to stop to forget the past days. Bringing a depressed mood to this place, she initially lived very boldly and recklessly. And here, she met Huan - a young man, very good at hard work and handsome. With the sincerity and sincerity of Huan Khuong and Team 6 of Dien Bien Farm, she became happier and gradually changed her perception of life. She found vitality and joy in working to build art. When she received a love letter from Diu, the platoon leader in charge, she was touched and felt very happy. Ms. Dao decided to stay in Dien Bien, stay on the farm to rebuild her life, create a life with her close friends.
|
Tóm tắt truyện ngắn Người trong bao của Sê Khốp
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện ngắn Người trong bao của Sê Khốp
Bê- li- cốp là một giáo viên dạy tiếng Hi Lạp ở thành phố nhỏ nước Nga, ông nổi tiếng với phong cách ăn mặc hết sức đặc biệt. Quanh năm ông đều đi giày cao su, cầm ô và luôn luôn phải mặc them áo bành tô ấm cốt bông. Ông luôn để những dụng cụ cá nhân của mình vào một cái bao.
Bê-li- cốp khát khao thu mình vào trong một cái vỏ, tạo cho mình một vỏ bọc để ngăn cách bảo vệ bản thân không phải chịu những ảnh hương, tác động từ bên ngoài. Vì nó là cuộc sống khiến Bê-li-cốp cảm thấy khó chịu và sợ hãi vì vậy, ông luôn có ý nghĩ không thực, luôn ngợi ca quá khứ, mơ tưởng về những thứ không tồn tại. Ngay cả ý nghĩ ông cũng sợ có người biết được, ông luôn cố giữ như cất giấu vào “bao”.
Bê-li-cốp có thói quen rất kì quặc đó là đi hết nhà các giáo viên cùng dạy. Đến bất kỳ nhà nào, ông cũng kéo ghế ngồi rồi chẳng nói bất kỳ điều gì, chỉ nhìn xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó, khoảng một giờ sau thì ông ra về. Ai cũng sợ ông, từ giáo viên đến hiệu trưởng, hiệu phó. Tuy sống cô đơn, một mình, nhưng ông cũng nghĩ đến việc sẽ cưới vợ. Và người đó là Va-ren-cô, là chị gái của Cô-va-len-cô, giáo viên trẻ mới ra trường.
|
Summary of the short story The Man in the Bag by Che Khop
Instruct
Summary of the short story The Man in the Bag by Che Khop
Belikov is a Greek teacher in a small Russian city. He is famous for his unique dressing style. All year round he wears rubber shoes, carries an umbrella and always wears a warm cotton overcoat. He always puts his personal tools in a bag.
Beli-Bob desires to withdraw into a shell, creating a cover for himself to protect himself from outside influences and influences. Because it was a life that made Bethikov feel uncomfortable and afraid, he always had unrealistic thoughts, always praised the past, and dreamed about things that did not exist. He was afraid that someone would know even his thoughts, so he always tried to keep them hidden in a "bag".
Belikov has a very strange habit of going to all the houses of the teachers he teaches with. At any house, he would pull up a chair and sit down without saying anything, just looking around as if looking for something. About an hour later, he left. Everyone is afraid of him, from teachers to principals and vice principals. Although he lived alone, he also thought about getting married. And that person is Varen-co, Co-valen-co's older sister, a young teacher who just graduated from school.
|
Tóm tắt truyện ngắn Rô bin xơn ngoài đảo hoang
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện ngắn Rô bin xơn ngoài đảo hoang
Bài làm
Nhìn vào Rô-bin-xơn ta sẽ thấy đó là một thanh niên cường tráng, vô cùng dũng cảm, chàng rất ưa thích mạo hiểm và luôn khát khao được đi tới những miền đất lạ, vượt qua được vùng đại dương xanh. Một hôm, Rô-bin-xơn đi xuống tàu ở tại thương cảng Hơn để theo bạn đi đến đất nước Luân Đôn. Tàu của Rô-bin-xơn bị đắm tại Yac-mao. Nhưng chàng ta không bao giờ cảm thấy sợ hãi hay nhụt chí trước tại họa, cũng chẳng mềm lòng trước sự kêu khóc, lo lắng của cha mẹ. Rô-bin-xơn nhanh chóng làm quen với một thuyền trưởng tàu buôn đang trên đường đi sang vùng đất nước Chi-lê. Rồi anh theo tàu, chuyến đầu tiên vô cùng tốt đẹp, nhưng đến chuyến buôn thứ hai thì tàu gặp phải bọn cướp biển, nên tất cả bị bắt trở thành nô lệ ở vùng Xa-lê. Rô-bin-xơn trong thời gian làm nô lê luôn tìm mọi cách để trốn thoát, và hai năm sau chàng trốn thoát và lưu lạc sang đất nước Bra-xin, ở đây chàng lập đồn điền cho mình. Khi có trong tay một ít vốn, Rô-bin-xơn lai cùng bạn đi tàu buôn sang Ghi lê sau bốn năm trời. Nhưng tàu lại gặp bão lớn và bị đắm. Mọi người trên tàu hầu hết đều bị chết chỉ còn duy mình chàng là may mắn còn sống sót. Con tàu bị đắm kéo dạt cả Rô-bin-xơn vào một nơi gần đảo hoang. Chàng tìm mọi cách để lên đạo và hành trình sống sót tại đây. Chàng làm lán trai, rồi chở mọi thứ còn lại trên tàu từ những khẩu súng, đạn đến nước, lương thực để lên đảo. Rồi chàng cố gắng săn bắn để kiếm thức ăn, trồng trọt trên đảo, nuôi dê và làm đủ mọi nghề có thể như đan lát, nặn gốm,….để có thể duy trì cuộc sống trên đảo hoang, một cuộc sống đơn độc.
Năm thứ 25, một lần tình cờ Rô-bin-xơn đã cứu được một tù binh da đen, người đó bị thổ dân đưa lên đảo hoang để hành hình. Chàng cứu và đặt tên cho người tù binh là Thứ Sáu. Không lâu sau đó, chàng lại cứu được hai tù binh, trong đó có một người là người Tây Ban Nha và một người không ai khác chính là cha của Thứ Sáu.Bốn con người ở trên đảo hoang, cuộc sống trên đảo bổng trở nên đỡ cô đơn rất nhiều.
Vào một ngày nọ, một chiếc tàu đã ghé đến đậu ở cái vịnh nhỏ ở gần đảo hoang. Bọn thủy thủ trên tàu nổi loạn nên đã trói vị thuyền trường cùng thuyền phó đưa lên đảo hoang định cho chết trên đó. Và Rô-bin-xơn đã giải thoát cho thuyền trưởng và cùng ông thu hồi lại được con tàu. Nhờ thế, Rô-bin-xơn đã được trở về Tổ Quốc của mình, đi cùng chàng có cả Thứ Sáu. Đã 28 năm 2 tháng 19 ngày, Rô-bin-xơn lạc và tồn tại trên đảo hoang
|
Summary of the short story Robin on a deserted island
Instruct
Summary of the short story Robin on a deserted island
Assignment
Looking at Robinson, we will see that he is a strong, extremely brave young man. He loves adventure and always desires to go to strange lands and cross the blue ocean. One day, Robinson got off the ship at Than trading port to follow his friend to London. Robinson's ship was sunk at Yamao. But he never felt afraid or discouraged in the face of disaster, nor did he soften in the face of his parents' cries and worries. Robinson quickly became acquainted with a merchant ship captain on his way to Chile. Then he followed the ship, the first trip was extremely good, but on the second trading trip, the ship encountered pirates, so everyone was forced to become slaves in the Salle region. During his time as a slave, Robinson always found ways to escape, and two years later he escaped and wandered to Brazil, where he set up his own plantation. When he had some capital in hand, Robinson and his friends went on a trading ship to Chile after four years. But the ship encountered a big storm and sank. Almost everyone on the ship died, only he was lucky enough to survive. The ship sank and dragged Robinson to a place near a deserted island. He found every way to become a believer and survive here. He built a men's shack, then transported everything remaining on the ship from guns and bullets to water and food to the island. Then he tried to hunt for food, grow crops on the island, raise goats and do every possible job such as weaving, making pottery, etc. to be able to maintain life on a deserted island, a solitary life. .
In the 25th year, Robinson accidentally saved a black prisoner who was taken to a deserted island by the natives to be executed. He rescued and named the prisoner Friday. Not long after, he rescued two prisoners, one of whom was a Spaniard and one who was none other than Friday's father. Four people were on a deserted island, life on the island became unpredictable. should be a lot less lonely.
One day, a ship arrived and parked in a small bay near a deserted island. The sailors on the ship rebelled, so they tied up the captain and his first mate and took them to a deserted island to die there. And Robinson freed the captain and together with him recovered the ship. Thanks to that, Robinson was able to return to his Fatherland, with him including Friday. For 28 years, 2 months and 19 days, Robinson was lost and existed on a deserted island
|
Đề bài: Tóm tắt truyện ngắn Rừng xà nu của nhà văn Nguyễn Trung Thành
Bài làm
Truyện kể về một làng ở Tây Nguyên- làng Xô Man- nằm giữa cánh rừng xà nu bạt ngàn, đang từng ngày hứng chịu những trận những trận đại bác của đồn giặc.
Chuyện chính thức bắt đầu bằng việc Tnú trở về thăm làng sau ba năm tham gia lực lượng Giải phóng quân. Thằng bé Heng dẫn đường cho Tnú vì đường vào làng nay đã bố phòng nghiêm ngặt: hầm chông, hố chông, dàn thò chằng chịt….
Đêm đó, Tnú ăn cơm và ở lại nhà cụ Mết. Cả làng tụ họp, Dít kiểm tra giấy phép xong, cụ Mết tự hào kể lại cho mọi người nghe trang sử đấu tranh đồng khởi của làng, gắn bó sâu sắc với cuộc đời Tnú.
Tóm tắt truyện ngắn Rừng xà nu của nhà văn Nguyễn Trung Thành
Hồi ấy, Mỹ- Diệm khủng bố dữ dội, nhưng làng vẫn bí mật nuôi giấu cán bộ (anh Quyết). Tuy còn nhỏ tuổi, Tnú và Mai được giao làm liên lạc cho anh Quyết, rồi được anh Quyết dạy chữ.
Một lần, trong chuyến đưa thư của anh Quyết lên huyện, Tnú bị địch phục bắt, bị tra tấn nhưng anh nhất quyết không khai báo. Ở tù ba năm, Tnú vượt ngục trở về làng thay anh Quyết lãnh đạo buôn làng tích cực chuẩn bị vũ trang khởi nghĩa và kết hôn cùng Mai.
Tin làng Xô Man chuẩn bị vũ khí chờ thời cơ nổi dậy đến tai giặc. Thằng Dục đưa lính đến lùng sục vây ráp. Cụ Mết, Tnú, cùng thanh niên lánh vào rừng. Không bắt được Tnú, bọn giặc bắt Mai với đứa con nhỏ chưa đầy tháng của hai người đánh đập dã man.
Từ vị trí ẩn nấp, Tnú chứng kiến cảnh vợ con bị giặc hành hạ, Tnú nhảy xổ vào cứu vợ con, rồi bị chúng bắt, Mai và đứa con chết. Bọn giặc tẩm nhựa Xà nu đốt mười đầu ngón tay anh để khủng bố tinh thần dân làng.
Tnú kiên cường chịu đựng quyết không kêu la. Có tiếng động chung quanh, Tnú thét lên một tiếng, dân làng đồng thanh, nhất tề nổi dậy, thằng Dục và tiểu đội ác ôn đã bị cụ Mết và thanh niên diệt gọn. Làng Xô Man đồng khởi thắng lợi. Tnú gia nhập Giải phóng quân. Anh dũng cảm lập chiến công, được cấp chỉ huy cho về phép thăm làng một đêm.
Sáng hôm sau, Cụ Mết, Dít tiến anh lên đường. Họ chia tay nhau ở đồi xà nu, cạnh con nước lớn.
|
Topic: Summary of the short story The Snake Forest by writer Nguyen Trung Thanh
Assignment
The story is about a village in the Central Highlands - Xo Man village - located in the middle of a vast forest, suffering every day from cannon fire from enemy posts.
The story officially begins with Tnú returning to visit the village after three years of joining the Liberation Army. The boy Heng led the way for Tnú because the road to the village was now strictly fortified: tunnels, spike holes, criss-crossed ropes...
That night, Tnú ate and stayed at Mr. Met's house. The whole village gathered, after Dit checked the license, Mr. Met proudly told everyone the history of the village's struggle, deeply attached to Tnú's life.
Summary of the short story The Snake Forest by writer Nguyen Trung Thanh
At that time, America and Diem were terrorizing fiercely, but the village still secretly raised cadres (Mr. Quyet). Although still young, Tnú and Mai were assigned to be Quyet's liaisons, and were then taught by Quyet.
One time, during Mr. Quyet's trip to deliver letters to the district, Tnú was captured by enemy soldiers and tortured, but he refused to report. After three years in prison, Tnú escaped and returned to the village to replace Quyet, leading the village to actively prepare for an armed uprising and marry Mai.
News that Xo Man village was preparing weapons to wait for the opportunity to rebel reached the enemy's ears. Duc sent soldiers to search and surround him. Mr. Met, Tnú, and the young man fled to the forest. Unable to capture Tnú, the enemy captured Mai and their less than month old child and brutally beat them.
From a hidden position, Tnú witnessed his wife and children being tortured by the enemy. Tnú jumped in to save his wife and children, then was captured by them, Mai and the child died. The enemy soaked in soap sap and burned the tips of his fingers to terrorize the villagers.
Tnú patiently endured and refused to scream. There was a noise around, Tnú let out a scream, the villagers in unison, rose up in unison, Duc and his evil squad were wiped out by Mr. Met and the young men. Xo Man village rose together in victory. Tnú joined the Liberation Army. He bravely achieved victory and was allowed by the commander to visit the village for one night.
The next morning, Uncle Met and Doc sent him on his way. They said goodbye to each other at Saru hill, next to the big water.
|
Đề bài: Tóm Tắt Truyện Ngắn Tôi Đi Học
Bài làm
Truyện ngắn “Tôi đi học” là những dòng hồi ức của tác giả Thanh Tịnh kể về ngày đầu tiên đi học với biết bao cảm xúc mới lạ từ thiên nhiên, cảnh vật đến thầy cô giáo cùng những người bạn mới trong ngôi trường mới này. Truyện của ông mang đậm chất trữ tình, lời văn nhẹ nhàng, êm dịu, trong trẻo. Để hiểu hơn về truyện ngắn này, chúng ta cần nắm được bố cục và nội dung tóm tắt của tác phẩm
Về bố cục truyện “Tôi đi học” nên chia thành bốn đoạn
Đoạn 1: Từ đầu cho đến “rộn rã”: Miêu tả lại những biến chuyển của đất trời về cảnh cuối thu và các hình ảnh của mấy em nhỏ đang rụt rè nấp dưới nón mẹ khi lần đầu tiên tới trường…Từ đó gợi nhớ cho “Tôi” lại kỉ niệm trong sáng của chính mình khi “Tôi đi học”
Đoạn 2: Tiếp theo cho đến “trên ngọn núi”: Diễn tả cảm nhận của “Tôi” khi cùng mẹ đi trên con đường dẫn đến trường mới
Đoạn 3: Tiếp theo cho đến “được nghỉ cả ngày”: Nêu tâm trạng, cảm nhận của “Tôi” lúc ở sân trường
Đoạn 4: Đoạn còn lại: Những dòng cảm xúc, tâm trạng của “Tôi” khi bước vào lớp học và bắt đầu tiết học đầu tiên
Nội dung tóm tắt của truyện ngắn Tôi đi học
Truyện ngắn “Tôi đi học” được bắt đầu bằng tâm trạng xôn xao và dòng hồi tưởng của nhân vật “Tôi” về ngày đầu tiên mình đến trường. Đó là vào một buổi sáng mùa thu, lúc này tiết trời đã bắt đầu se lạnh, lá vàng rụng nhiều dưới gốc cây. Tôi được mẹ đưa đến trường để khai giảng năm học mới, con đường này vốn rất thân thuộc nhưng nay lại lạ lẫm khác thường. Khoảnh khắc đó khiến Tôi cảm giác rất vui sướng những cũng vô cùng hồi hộp. Những ý nghĩ non nớt, ngay thơ cứ xuất hiện trong đầu: “Chắc chỉ có người thạo thì mới cầm lại nổi bút thước”. Mặc trên người bộ quần áo mới “Tôi” cảm giác như mình đứng đắn, trang trọng hơn hẳn. Và khi đứng trước trường, thì ngôi trường trông thật đẹp và khang trang lắm…
Bổng tiếng trống trường vang lên ba hồi cùng những lời nói của ông đốc ấm áp vang lên khuyến khích những chú chim non hãy vào lớp thôi nào. Nhưng “Tôi” trong phút chốc ấy đã òa khóc, mẹ đã nhẹ nhàng giúp con vào lớp. Đứng trước cửa lớp, một cô giáo trẻ niềm nở chào đón chúng tôi, nhìn xung quanh từ bàn ghế, bức tranh bản đồ treo trên tường và người bạn nhỏ ngồi kế bên cạnh, thấy thật thân thương dẫu chưa từng gặp gỡ.
Tôi ngồi vào ghế, quàng tay lên bàn, sẵn sàng để bắt đầu bài học đầu tiên, cả lớp đánh vần theo dòng chữ cô giáo viết: “Tôi đi học…”
|
Topic: Summary of the Short Story I Go to School
Assignment
The short story "I go to school" is author Thanh Tinh's memoirs about the first day of school with so many new emotions from nature, scenery to teachers and new friends in a new school. This. His stories have a lyrical quality, the writing is gentle, mellow, and clear. To better understand this short story, we need to understand the structure and summary of the work
Regarding the structure of the story "I go to school", it should be divided into four paragraphs
Paragraph 1: From the beginning to the "bustle": Describes the changes of heaven and earth in the late autumn scene and the images of children timidly hiding under their mother's hats when they first go to school... From there, it evokes Remember for "I" my own pure memories when "I went to school"
Paragraph 2: Continue until "on the mountain": Describe the feeling of "I" when walking with my mother on the road leading to the new school
Paragraph 3: Next up to "all day off": State the mood and feelings of "I" while at the school yard
Paragraph 4: The remaining paragraph: The emotions and mood of "I" when entering the classroom and starting the first lesson
Summary of the short story I go to school
The short story "I go to school" begins with the character "I"'s tumultuous mood and flashbacks about his first day at school. It was an autumn morning, the weather was starting to get cold, many yellow leaves had fallen under the trees. My mother took me to school to start the new school year. This path used to be very familiar but now feels strange and unusual. That moment made me feel very happy but also extremely nervous. Immature, poetic thoughts kept appearing in my head: "Maybe only someone who is proficient can hold a pen and ruler again." Wearing the new "I" clothes, I feel like I am more dignified and formal. And when standing in front of the school, the school looks so beautiful and spacious...
Suddenly, the school drum sounded three times and the governor's warm words rang out, encouraging the young birds to go to class. But "I" in that moment burst into tears, my mother gently helped me into class. Standing in front of the classroom door, a young teacher warmly welcomed us, looking around from the tables and chairs, the map picture hanging on the wall and the little friend sitting next to us, feeling very dear even though we had never met.
I sat in the chair, put my arms on the table, ready to start the first lesson, the whole class spelled out the words the teacher wrote: "I go to school..."
|
Tóm tắt truyện ngắn “Lão Hạc” của Nam Cao
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện ngắn “Lão Hạc” của Nam Cao
Bài làm
Lão Hạc sống trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn khi vợ mất sớm, một mình nuôi con trai. Tuy nhiên con trai phẫn chí mà bỏ đi cao su biền biệt chưa về thăm lại nhà. Lão sống một mình với mảnh vườn và con chó vàng, nó là người bạn thân thiết nhất trong cuộc sống này của lão. Lão cưng chiều nó như con, luôn miệng gọi là “cậu Vàng”, bởi đó là con chó của cậu con trai để lại. Lão giữ con chó cho con trai để chờ ngày con lão trở về. Song cuộc sống ngày càng khốn khó, lão băn khoăn, day dứt rồi quyết định bán chó để lại mảnh vườn cho con. Thấy cảnh con chó Vàng bị người ta kéo đi mất, lão thấy mình thật tệ bạc, tự trách bản thân mình.
Lão mang tiền bán chó và dành dụm được bao lâu nay gửi cho ông giáo, là hàng xóm bao lâu năm nay của lão.Lão không muốn nhờ cậy ông giáo, không muốn làm phiền đến mọi người nên lão đã tìm đến cái chết. Lão xin Binh tư một ít bả chó mà muốn bẫy một con chó bạc, nhưng thực ra là để tự tử. Ông giáo đã chua xót và thất vọng khi nghe được chuyện ấy. Nhưng cái chết của lão Hạc đã khiến ông giáo thấu hiểu và nhận ra tất cả.
|
Summary of the short story "Old Hac" by Nam Cao
Instruct
Summary of the short story "Old Hac" by Nam Cao
Assignment
Old Hac lived in extremely difficult circumstances when his wife died early, leaving him to raise his son alone. However, the son was frustrated and left the rubber shop without ever returning to visit the house. He lives alone with his garden and his yellow dog, which is his closest friend in this life. He pampered it like a child, always calling it "Mr. Vang", because it was the dog left by his son. He kept the dog for his son to wait for his son's return. But life became more and more difficult, he became worried and tormented, then decided to sell the dog to leave the garden for his children. Seeing the Yellow Dog being dragged away, he felt bad and blamed himself.
He brought the money from selling the dog and had saved for a long time to send it to the teacher, who was his neighbor for many years. He did not want to rely on the teacher, did not want to bother everyone, so he sought death. He asked Binh Tu for some dog bait to trap a silver dog, but in reality it was to commit suicide. The teacher was bitter and disappointed when he heard that story. But the death of old Hac made the teacher understand and realize everything.
|
Đề bài: Tóm tắt truyện Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê
Bài làm
Tổ trinh sát mặt đường gồm có ba cô gái: Thao, Nho và Phương Định. Họ ở trong một cái hang dưới chân cao điểm. Con đường qua trước cửa hang bị bom đạn đánh lở loét, màu đất đỏ, trắng lẫn lộn. Không có lá xanh, thân cây bị tước khô cháy. Những tảng đá to, một vài thùng xăng hoặc thành ô tô méo mó, han gỉ nằm trong đất.
Việc làm của họ chẳng đơn giản. Khi có bom nổ thì chạy lên cao điểm, đo khối lượng đất lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ nếu cần thì phá bom. Bị bom vùi luôn, cả ngày chạy và bò trên cao điểm lúc về hang chỉ thấy hai con mắt lấp lánh, hàm răng loá lên khuôn mặt nhem nhuốc. Những lúc đó, các cô gọi nhau là “những con quỷ mắt đen".
Trời nóng trên 30 độ.Thần chết là một tay không thích đùa. Hắn ta lẩn trong ruột những quả bom. Thần kinh căng như chão. Đất bốc khói. Tiếng máy bay ầm ì. Chung quanh có những quả bom chưa nổ. Khát nước. Cứ chạy về hang là tu nước suối pha đường, nằm dài trên nền ẩm nheo mắt nghe ca nhạc từ cái đài bán dẫn nhỏ chạy pin.
Phương Định là một cô gái Hà Nội, mới bị một vết thương ở đùi chưa lành miệng. Cô mê hát từ nhỏ, bím tóc dài và mềm, một cái cổ cao, kiêu hãnh như đài hoa loa kèn. Các anh lái xe bảo cô có cái nhìn sao mà xa xăm. Nhiều anh pháo thủ, lái xe hay hỏi thăm cô, hoặc viết những bức thư gửi đường dây.
Thao hay tỉa đôi lông mày, áo lót nào cũng thêm chỉ màu, hễ thấy máu, thấy vắt thì nhắm mắt lại, mặt tái mét, nhưng trong công việc thì cương quyết, táo bạo ai cũng phải gờm.
Nho người bé nhỏ, có cái cổ tròn, trông cô "mát mẻ như một que kem trắng", lúc nào cũng đòi ăn kẹo.
Mỗi ngày, tổ trinh sát mặt đường phá bom đến năm lần, ngày nào ít ba lần. Một buổi trưa im ắng, Phương Định đang hát thì thấy máy bay trinh sát rè rè, phản lực gầm gào lao theo sau. Máy bay rít, bom nổ. Thao cầm thước, Nho chụp mũ sắt đội lên đầu lao lên cao điểm, Phương Định phải ở lại hang trực điện thoại. Bom gào thét chung quanh. Giờ xạ bắn; tiếng 12 li 7 của tiểu đoàn công binh vang lên. Phương Định cảm thấy bên mình có một sự che chở đồng tình. Nửa giờ sau, Thao trở về. Bình thản, mệt lả và cáu kỉnh, vừa lu nước trong bi đông đầy vừa nói: Hơn nghìn khối! Phương Định quay điện thoại về đơn vị báo cáo tình hình. Nho tắm ở khúc suối hay có bom nổ chậm…
Tình hình rất khẩn trương. Đơn vị đang làm đường cho một trung đoàn tên lửa qua rừng. Đêm đến, tổ trinh sát lại ra đường, bám cao điểm, đi phá bom. Định, một quả bom trên đồi. Nho, hai quả bom lòng đường. Thao một quả dưới chân cái hầm ba-ri-e cũ, vắng lặng đến phát sợ. Đất nóng, khói đen vật vờ. Phương Định dùng xẻng nhỏ đào đất dưới quả bom. Cô rùng mình khi lưỡi xẻng chạm vào quả bom, vỏ quả bom nóng. Một dấu hiệu chẳng lành. Hại mươi phút trôi qua, Thao thổi còi, Phương Định cận thận bỏ gói thuốc mìn xuống cái lỗ đã đào, châm ngòi khoả đất, rồi chạy về chỗ ẩn nấp. Hồi còi thứ hai của Thao cất lên, bốn quả bom nổ liên tiếp. Váng óc mắt cay, mùi thuốc bom buồn nôn.
Nho bị thương, máu túa ra từ cánh tay, da xanh đi, mắt nhắm nghiền, quần áo đầy bụi. Thao và Phương Định phải moi đất, bế Nho lên. Vết thương đựơc rửa bằng nước nóng, bông băng trắng. Phương Định tiêm thuốc cho Nho và pha sữa cho Nho uống.
Máy bay trinh sát vẫn nạo vét sự yên lặng của núi rừng. Thao giục Phương Định hát đi rồi Thao hát: Đây Thăng Long, đây Đông Đô… Hà Nội,..
Một trận mưa đá ào tới. Phương Đinh nhặt mấy viên nước mưa đá nhỏ to vào bàn tay Nho đang xoè ra, rồi vui thích chạy ra cuống cuồng. Tâm trí cô xao động bao nỗi nhớ…
|
Topic: Summary of the story Distant Stars by Le Minh Khue
Assignment
The road reconnaissance team consists of three girls: Thao, Nho and Phuong Dinh. They were in a cave at the foot of the peak. The road in front of the cave was damaged by bombs and bullets, the red and white soil colors were mixed. There are no green leaves, the tree trunk is stripped and dry. Big rocks, a few gasoline barrels or distorted, rusty car sides lie in the ground.
Their job is not simple. When a bomb explodes, run to the peak, measure the volume of soil filling the bomb crater, count unexploded bombs, and detonate the bomb if necessary. Having been buried by bombs, he ran and crawled all day on the peak and when he returned to the cave, he only saw two sparkling eyes and flashing teeth on his dirty face. At those times, the girls called each other "black-eyed devils".
It's hot over 30 degrees. Death is a guy who doesn't like to joke. He hides inside the bombs. Nerves are tense as hell. The ground smokes. The noise of the plane. There were unexploded bombs all around. Thirsty. Every time I run back to the cave, I drink spring water mixed with sugar, lie down on the damp ground, squint my eyes, and listen to music from a small battery-operated transistor radio.
Phuong Dinh is a Hanoi girl who recently suffered a wound on her thigh that has not yet healed. She loved singing since childhood, her braids were long and soft, her neck was high and proud like the calyx of a lily. The drivers said she had a distant look. Many gunners and drivers often asked about her, or wrote letters to the line.
Thao often trims her eyebrows, every bra has colored thread added to it. Whenever she sees blood or sagging, she closes her eyes and her face turns pale, but at work she is determined and bold, everyone must be formidable.
She is small, has a round neck, looks "cool as a white ice cream cone", always wants candy.
Every day, the roadside reconnaissance team defuses bombs up to five times, at least three times a day. One quiet afternoon, Phuong Dinh was singing when he saw a reconnaissance plane whirring and jets roaring after him. Planes whistled, bombs exploded. Thao took the ruler, Nho grabbed his helmet and put it on his head to rush to the peak, Phuong Dinh had to stay in the cave to answer the phone. Bombs roared all around. Shooting time; The 12mm 7 sound of the engineer battalion rang out. Phuong Dinh feels that there is a sympathetic protection around her. Half an hour later, Thao returned. Calmly, exhausted and irritable, he filled the canteen with water and said: More than a thousand cubes! Phuong Dinh dialed the phone back to the unit to report the situation. Grapes bathe in streams where bombs often explode...
The situation is very urgent. The unit was building a path for a missile regiment through the forest. At night, the reconnaissance team went out again, stuck to the high points, and went to destroy bombs. Dinh, a bomb on the hill. Grapes, two roadside bombs. Take one at the foot of the old bunker, it's so quiet it's scary. The ground is hot, black smoke swirls. Phuong Dinh used a small shovel to dig the ground under the bomb. She shivered when the shovel blade touched the bomb, the hot bomb shell. A bad sign. Twenty minutes passed, Thao blew the whistle, Phuong Dinh carefully dropped the explosive package into the hole he had dug, ignited the fire, then ran back to his hiding place. Thao's second whistle blew, four bombs exploded in succession. Burning eyes, burning medicine smell, nausea.
Nho was injured, blood poured from his arm, his skin turned blue, his eyes were closed, his clothes were full of dust. Thao and Phuong Dinh had to dig up the ground and carry Nho up. The wound is washed with hot water and white bandage. Phuong Dinh injected Nho with medicine and mixed milk for Nho to drink.
Reconnaissance aircraft still dredge the silence of the mountains and forests. Thao urged Phuong Dinh to sing, then Thao sang: This is Thang Long, this is Dong Do... Hanoi,..
A hail storm came. Phuong Dinh picked up a few large hailstones into Nho's outstretched hand, then happily ran away frantically. Her mind was stirred with nostalgia...
|
Tóm tắt truyện Những đứa con trong gia đình của Nguyễn Đình Thi
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện Những đứa con trong gia đình của Nguyễn Đình Thi
Chuyện kể về hai chị em Chiến và Việt, những đứa con trong một gia đình ở Nam Bộ có nhiều đau thương mất mát: cha đã bị bọn Pháp chặt đầu hồi chín năm, mẹ thì vừa bị đại bác của Mĩ bắn chết. Khi hai chị em Việt và Chiến đã trưởng thành thì cả hai đều giành nhau đi tòng quên. Nhờ vào sự đồng tình của chú Năm, nên cả hai đều được đi nhập ngũ và cùng nhau ra trận.
Trong một trận đánh ác liệt tại khu rừng cao su, Việt đã tiêu diệt được một chiếc xe bọc thép của bọn Mĩ và sáu tên Mĩ lẻ nhưng anh cũng bị thương nặng, bị lạc đồng đội, một mình nằm lại chiến trường khi đang còn ngổn ngang dấu vết của bom đạn và chết chóc. Việt ngất đi rồi tỉnh lại rất nhiều lần. Cứ mỗi lần như thế là Việt lại hồi tưởng về gia đình,những người thân yêu như mẹ, chú Năm, chị chiến…
Đoạn trích thể hiện lần tỉnh dậy thứ tư của Việt ở đêm thứ hai. Tuy mắt không nhìn thấy gì, tay chân thì ê buốt, tê cứng nhưng Việt vẫn trong tư thế sẵn sàng chiến đấu và cố gắng từng tí một lê về phía có tiếng súng của quân ta bởi đó là sự sống.
Việt đã hồi tưởng lại những sự việc xảy ra từ sau ngày má mất. Cả hai chị em đều háo hức đi tòng quân nhưng chị Chiến thì nhất định giành đi trước bởi cho rằng việc chưa đủ 18. Cho đến một đêm họp, Việt nhanh nhảu ghi tên mình trước nhưng chị chiến nói với mọi người rằng Việt chưa đủ 18. Nhờ chú Năm đứng ra xin giúp thì Việt mới được đi tòng quân. Đêm hôm đó, chị chiến bàn với Việt về mọi việc trong nhà. Việt đã răm rắp chấp nhận mọi sự sắp đặt của chị Chiến vì Việt thấy chị Chiến nói quá giống má nên nghĩ đó là lời dặn dò của má trước khi mất.
Sáng hôm sau, hai chị em khiêng bàn thờ má sang gửi nhờ bên nhà chú Năm. Việt tự dưng cảm thấy lòng mình “thương chị lạ”.
Sau ba ngày đêm, đơn vị đã tìm thấy được Việt. Ngay sau đó, anh được đưa về điều trị ở tại một bệnh viện dã chiến, sức khỏe đã dần phục hồi. Anh Tánh giục Việt viết thư cho chị để kể lại chiến công của mình. Việt rất nhớ chị và còn muốn viết thư kể thật nhiều chi chị nghe về chiến công của mình nhưng anh vẫn không biết viết và bắt đầu như thế nào vì Việt cảm thấy chiến công đó so với thành tích của đơn vị thì chưa thấm gì và cũng chưa thấm với mong ước của má.
|
Summary of the story Children in the family by Nguyen Dinh Thi
Instruct
Summary of the story Children in the family by Nguyen Dinh Thi
The story is about two sisters, Chien and Viet, children in a family in the South with many painful losses: their father was beheaded by the French nine years ago, and their mother was just shot dead by an American cannon. When the two sisters Viet and Chien grew up, they both fought for each other. Thanks to Uncle Nam's agreement, they were both allowed to join the army and go to war together.
In a fierce battle in the rubber forest, Viet destroyed an American armored vehicle and six odd Americans, but he was also seriously injured, lost from his comrades, and remained alone on the battlefield while trying to escape. There are still traces of bombs and death. Viet fainted and woke up many times. Every time that happens, Viet reminisces about his family and loved ones like his mother, uncle Nam, sister Chien...
The excerpt shows Viet's fourth awakening on the second night. Even though his eyes couldn't see anything and his hands and feet were sore and numb, Viet was still ready to fight and tried little by little to crawl towards the sound of our soldiers' guns because that was life.
Viet recalled the events that happened after his mother passed away. Both sisters were eager to join the army, but Chien insisted on going first because she thought she was not yet 18 years old. Until one night of the meeting, Viet quickly wrote down her name first, but Chien told everyone that Viet was not yet. He was 18 years old. Thanks to Uncle Nam asking for help, Viet was able to join the army. That night, she argued with Viet about everything in the house. Viet readily accepted all of Chien's arrangements because Viet saw that Chien spoke too much like her mother, so she thought it was her mother's advice before she passed away.
The next morning, the two sisters carried their mother's altar to Uncle Nam's house. Viet suddenly felt "love for the strange sister".
After three days and nights, the unit found Viet. Immediately after that, he was taken to a field hospital for treatment and his health gradually recovered. Mr. Tanh urged Viet to write a letter to her to recount his victory. Viet missed her very much and wanted to write a letter to tell her as much as she heard about his victory, but he still didn't know how to write or how to start because Viet felt that his victory was nothing compared to the unit's achievements. and also not satisfied with my mother's wishes.
|
Tóm tắt truyện Sơn Tinh, Thuỷ Tinh
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện Sơn Tinh, Thuỷ Tinh lớp 6
Tóm tắt truyện Sơn Tinh, Thuỷ Tinh khái quát lại các nội dung chính của Truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh một cách ngắn gọn, giúp học sinh nắm được những nội dung cơ bản của bài học. Hi vọng bài tóm tắt truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh này sẽ hữu ích với quý thầy cô và các em học sinh.
Tóm tắt truyện Sơn Tinh, Thuỷ Tinh – Ngữ văn lớp 6
Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên là Mị Nương, người đẹp như hoa, tính nết hiền dịu. Vua Hùng muốn kén cho nàng một người chồng xứngđáng. Đến cầu hôn có hai vị thần tài giỏi ngang nhau, đều xứng làm rể Vua Hùng.
Một người là Sơn Tinh – chúa vùng non cao. Một người là Thuỷ Tinh – chúa vùng nước thẳm. Để lựa chọn được chàng rể xứng đáng, Vua Hùng bèn đặt ra điều kiện: “Ngày mai ai mang lễ vật gồm: Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi đến trước thi ta sẽ gả con gái cho”. Hôm sau, Sơn Tinh mang lễ vật đến truớc, cưới được Mị Nương. Thuỷ Tinh đến sau, không lấy được vợ, đùng đùng nổi giận, đem quân đuổi theo đòi cướp Mị Nương. Thần hô mưa gọi gió, dâng nước sông lên cuồn cuộn làm cho thành Phong Châu ngập chìm trong nuớc. Sơn Tinh không hề nao núng. Thần dùng phép bốc từng quả đồi, dời tùng dãy núi, đắp thành dựng luỹ, ngăn chặn dòng lũ. Hai bên đánh nhau kịch liệt. Cuối cùng Thuỷ Tinh đuối sức phải chịu thua.
Từ đó, oán nặng thù sâu, hàng năm Thủy Tinh vẫn làm mưa gió, bão lụt, dâng nước đánh Sơn Tinh nhưng năm nào cũng mang thất bại trở về.
Tóm tắt truyện Sơn Tinh Thủy Tinh ngắn nhất
Vua Hùng Vương thứ 18 có một nàng công chúa tên là Mị Nương, nàng đẹp như hoa như phấn, tính tình thì hiền dịu nết na. Khi Mị Nương đến tuổi lấy chồng, vua Hùng muốn kén một chàng rể thật tài giỏi, nhưng mãi chưa có một ai xứng đáng với con gái của mình.
Sáng hôm sau, mới tinh mơ, Sơn Tinh đã mang lễ vật đến và cưới được Mị Nương, thần đưa nàng về núi cao. Còn Thủy Tinh đến sau, nên không cưới được công chúa, tức giận bèn hô mưa, gọi gió, tạo ra giông bão, dâng nước lên cao để nhấn chìm Sơn Tinh, cướp lại Mị Nương. Lúc đó, cả một vùng Phong Châu như chìm trong biển nước. Nhưng Sơn Tinh không hề sợ sệt, thần dung phép dời núi, bốc đồi, đắp thành lũy để ngăn chặn dòng lũ đang đang cao. Hai bên đánh nhau suốt ngày đêm. Vùng núi Tản Viên, Sông Đà lúc đó như trở thành một chiến trường khóc liệt, cấy cối đất đá đổ vỡ khắp nơi, xác các sinh vật biển chết thả đầy sông. Cuối cùng Thủy Tinh không đánh lại được đành chịu thua.
Nhưng oán hận thù sâu trong lòng Thủy Tinh vẫn không khôn nguôi, hang năm cứ đến tháng 7 tháng 8, Thủy Tinh lại đánh Sơn Tinh, vẫn làm mưa, làm gió, gây bão để rửa hận.
Tóm tắt truyện Sơn Tinh Thủy Tinh mẫu 3
Vua Hùng thứ mười tám có một người con gái xinh đẹp tuyệt trần tên là Mị Nương. Vua rất thương con và muốn tìm cho Mị Nương một người chồng xứng đáng.
Sáng hôm sau, khi tia nắng đầu tiên của ngày mới chưa xuất hiện, khi bầu trời còn đang đắm chìm trong màn sương đêm thì Sơn Tinh cùng đoàn tuỳ tùng đã đến rước Mị Nương về núi Tản. Thuỷ Tinh đến sau, không lấy được vợ liền đùng đùng nổi giận, sai đoàn thuỷ quái đánh đuổi Sơn Tinh. Sơn Tinh gọi một đoàn quân hùng dũng gồm hùm beo gấu rắn.., lên đánh lại Thuỷ Tinh. Trời đất tối sầm, những tia sét ngang dọc lượn trên bầu trời như những con rắn khổng lồ đang uốn lượn như muốn xé tan bầu trời. Sơn Tinh cùng quân lính liên tục ném đá vào lũ thuỷ quái. Sau một hồi giao chiến, Thuỷ Tinh bèn dâng nước lên cao, nhấn chìm mọi nhà cửa ruộng đồng cây cối,… chẳng bao lâu, cả thành Phong Châu ngập chìm trong biển nước. Nhân dân cùng muông thú vội chạy lên núi cao trú ẩn. Sơn Tinh hoá phép cho đồi núi luôn cao hơn nước của Thuỷ Tinh. Thuỷ Tinh dâng nước cao bao nhiêu, Sơn Tinh lại dâng núi cao bấy nhiêu. Trận chiến diễn ra hết ngày này sang ngày khác. Thuỷ Tinh dần kiệt sức, đành phải rút quân về. Mọi người xuống núi dựng lại nhà cửa, vỡ ruộng khai hoang.
Thế mới biết, nếu đồng sức đồng lòng, không có việc gì chúng ta không làm được.
Mời các em tham khảo tài liệu cùng chủ đề:
Tóm tắt truyện Bánh chưng bánh giầy
Tóm tắt truyện Con Rồng cháu Tiên
Để chuẩn bị cho kì thi học kì 1 sắp tới đây thì ngoài đề cương ôn tập học kì 1 lớp 6, các em học sinh còn có thể tham khảo các đề thi học kì 1 lớp 6 các môn Toán, Văn, Anh, Lý, Địa, Sinh mà chúng tôi đã sưu tầm và chọn lọc. Với đề thi học kì 1 lớp 6 này giúp các em rèn luyện thêm kỹ năng giải đề và làm bài tốt hơn, Chúc các em ôn thi tốt và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới
|
Summary of the story Son Tinh, Thuy Tinh
Instruct
Summary of the story Son Tinh, Thuy Tinh for grade 6
Summary of the story Son Tinh, Thuy Tinh briefly summarizes the main content of the story Son Tinh, Thuy Tinh, helping students grasp the basic content of the lesson. Hopefully this summary of the story Son Tinh, Thuy Tinh will be useful to teachers and students.
Summary of the story Son Tinh, Thuy Tinh - Literature for grade 6
The eighteenth King Hung had a daughter named Mi Nuong, who was as beautiful as a flower and had a gentle personality. King Hung wanted to choose a worthy husband for her. There were two equally talented gods who came to propose, both worthy of being King Hung's son-in-law.
One person is Son Tinh - lord of the highlands. One person is Thuy Tinh - lord of the deep water. To choose a worthy son-in-law, King Hung set the conditions: "Tomorrow, whoever brings gifts includes: One hundred rounds of sticky rice, one hundred rounds of banh chung, nine-tusked elephant, nine-spur chicken, and nine-red-haired horse." , of each couple that comes first, I will marry the daughter to them." The next day, Son Tinh brought gifts first and married Mi Nuong. Thuy Tinh arrived later, couldn't get a wife, got angry, and led his army to chase after her, wanting to rob Mi Nuong. The god called the rain to call the wind, raising the river water so that Phong Chau citadel was submerged in water. Son Tinh did not flinch. God used magic to lift hills, move mountains, build ramparts, and stop floods. The two sides fought fiercely. Finally, Thuy Tinh was exhausted and had to give up.
Since then, resentment has deepened, every year Thuy Tinh still causes rain, storms, floods, and floods to attack Son Tinh, but every year it always brings back defeat.
The shortest summary of the story Son Tinh Thuy Tinh
The 18th King Hung Vuong had a princess named Mi Nuong. She was as beautiful as a flower and had a gentle personality. When Mi Nuong reached marriageable age, King Hung wanted to choose a talented son-in-law, but there was never anyone worthy of his daughter.
The next morning, early in the morning, Son Tinh brought gifts and married Mi Nuong, the god took her to the high mountain. As for Thuy Tinh who came later, so he could not marry the princess, he was angry and called for rain and wind, creating a thunderstorm, raising water to submerge Son Tinh and taking back Mi Nuong. At that time, the entire Phong Chau area seemed to be submerged in water. But Son Tinh was not afraid at all, using magic to move mountains, lift hills, and build ramparts to stop the rising flood. The two sides fought day and night. The mountainous area of Tan Vien and Song Da at that time seemed to become a fierce battlefield, with broken mortars and rocks everywhere, and the bodies of dead sea creatures littering the river. In the end, Thuy Tinh could not fight back and gave up.
But the hatred deep in Thuy Tinh's heart still cannot be quenched. Every year in July and August, Thuy Tinh attacks Son Tinh, still causing rain, wind, and storms to wash away the hatred.
Summary of the story Son Tinh Thuy Tinh sample 3
King Hung the eighteenth had a beautiful daughter named Mi Nuong. The King loved his son very much and wanted to find Mi Nuong a worthy husband.
The next morning, when the first rays of the new day had not yet appeared, when the sky was still immersed in the night mist, Son Tinh and his entourage came to take Mi Nuong back to Tan mountain. Thuy Tinh arrived later, and when he couldn't get a wife, he became angry and ordered a group of sea monsters to chase Son Tinh away. Son Tinh called a mighty army, including tigers, leopards, bears, snakes... to fight against Thuy Tinh. The sky and earth were dark, horizontal and vertical lightning streaks across the sky like giant snakes winding as if wanting to tear the sky apart. Son Tinh and his soldiers continuously threw stones at the sea monsters. After a while of fighting, Thuy Tinh raised the water high, submerging all the houses, fields, trees,... soon, the entire Phong Chau city was submerged in the sea of water. People and animals rushed to the high mountains for shelter. Son Tinh allows the hills and mountains to always be higher than the water of Thuy Tinh. The higher Thuy Tinh raises the water, the higher Son Tinh raises the mountain. The battle raged day after day. Thuy Tinh gradually exhausted himself and had to withdraw his troops. People went down the mountain to rebuild houses and reclaim fields.
So we know, if we work together, there is nothing we cannot do.
We invite you to refer to documents on the same topic:
Summary of the story Banh Chung Banh Giay
Summary of the story The Dragon and the Fairy's Son
To prepare for the upcoming semester 1 exam, in addition to the review outline for semester 1 of grade 6, students can also refer to the exam questions for semester 1 of grade 6 in the subjects Math, Literature, English, and Physics. , Geography, and Biology that we have collected and selected. This 6th grade 1st semester exam will help you practice your problem-solving skills and do better. Wishing you good exam preparation and high results in the upcoming exam.
|
Đề bài: Tóm tắt truyện Thạch Sanh
Bài làm
Ngày xưa, ở quận Cao Bình có vợ chồng Lục ông làm nghề đốn củi hiền lành, giàu lòng thương người. Ngọc Hoàng thương tình vợ chồng Lục ông hiếm hoi bèn cho Thế tử xuống trần đầu thai. Lục bà mang thai, nhưng đã nhiều năm vẫn chưa sinh nở. Rồi Lục ông qua đời… Mãi mấy năm sau, người mẹ già mới sinh được đứa con trai rất khôi ngô, đặt tên là Thạch Sanh. Chẳng bao lâu sau, mẹ hiền cũng qua đời. Thạch Sanh bơ vơ, lấy gốc đa làm nhà, kiếm củi độ thân. Ngọc Hoàng rất thương, bèn sai Thiên thần xuống trần dạy Thạch Sanh võ nghệ, các phép thần thông biến hoá, và cho búa thần làm vũ khí.
Gần vùng có Lý Thông làm nghề bán rượu. Hắn đã đón Thạch Sanh về nhà kết nghĩa làm anh em. Năm ấy, đến lượt Lý Thông phải nộp mình cho Trăn tinh, hắn bèn lập mưu để Thạch Sanh đi giết quái vật thay mình, cắt đầu và xả xác quái vật, Thạch Sanh được bộ cung tên thần bằng vàng. Xách đầu Trăn tinh về, Thạch Sanh đập cửa gọi. Hai mẹ con họ Lý hoảng hồn… Nhưng khi mở cửa, Lý Thông nhìn thấy cái đầu khổng lồ của Trăn tinh, hắn bèn doạ Thạch Sanh giết chết báu vật của vua nuôi, phải mau mau trốn đi. Thạch Sanh lại trở về gốc đa chốn cũ. Lý Thông đem đầu trăn tinh dâng nộp triều đình và hắn được vua phong tước Quận công.
Trong lễ hội kén chọn phò mã, công chúa đã bị Đại bàng khổng lồ quắp đi. Thạch Sanh đang nằm nghĩ dưới gốc đa chợt thấy con chim lạ bay về hang ở. Nhà vua hứa gả công chúa cho người tài nào cứu được nàng. Lý Thông tìm gặp "đứa em kết nghĩa". Thạch Sanh theo dấu máu tìm đến hang ổ đại bàng, ác điểu chống trả quyết liệt chàng dũng sĩ, nhưng nó đã bị chàng dùng cung tên vàng bắn mù cả hai mắt, dùng búa thần chém đứt vuốt sắc, bổ làm đôi đầu quái vật. Dòng dây đưa nàng công chúa thoát khỏi hang sâu, Lý Thông lại sai quân lính vần đá lấp cửa hang hãm hại Thạch Sanh. Chàng đã đi khắp hang lạnh, khám phá. Thạch Sanh lại dùng cung tên thần bắn tan cũi sắt, cứu thoát Thái tử con vua Thuỷ tề đang bị Đại bàng giam hãm. Thạch Sanh được Thái tử mời xuống chơi thuỷ phủ. Nhà vua hậu đãi chàng dũng sĩ cõi trần. Để đền ơn ân nhân, vua Thuỷ tề tặng Thạch Sanh nhiều vàng ngọc, nhưng chàng khước từ, chỉ xin nhận một cây đàn thần làm. kỉ vật. Thạch Sanh lại trở về gốc đa. Hồn của đại bàng và trăn tinh căm thù hâm hãi Thạch Sanh nên đã cùng bàn mưu bị hạ ngục!
Công chúa sau khi được cứu thoát, đã bị câm. Các quan ngự y đều bó tay. Lý Thông vô cùng nóng ruột… Nằm trong ngục, Thạch Sanh lấy đàn thần ra gáy. Tiếng đàn lúc thì ai oán não nùng, lúc, thì hờn căm uất hận. Nghe tiếng đàn thần, công chúa tự nhiên nói được, nàng xin vua cha được gặp người đánh đàn.
Gặp ân nhân, công chúa vui mừng khôn xiết kể lại câu chuyện dưới hang sâu. Nhà vua tức giận bắt giam Lý Thông và giao cho Thạch Sanh xét xử. Chàng đã tha tội cho cả hai mẹ con về quê. Nhưng đên giữa đường cả hai mẹ con Lý Thông đều bị sét đánh chết, hoá kiếp thành bọ hung.
Vua cho Thạch Sanh làm phò mã. Mười tám nước chư hầu bất bình kéo quân vây đánh kinh đô. Thạch Sanh lại dùng đàn thần lui giặc. Hàng vạn tướng sĩ chư hầu được Thạch Sanh đãi một niêu cơm thần bé xíu mà ăn mãi chẳng hết.
Mấy năm sau, vua già yếu, nhường ngôi báu cho Thạch Sanh.
|
Topic: Summary of the story Thach Sanh
Assignment
Once upon a time, in Cao Binh district, there lived Luc and his wife, who were gentle and compassionate woodcutters. The Jade Emperor felt sorry for the rare love between Mr. Luc and his wife, so he sent the Crown Prince to earth to be reincarnated. Mrs. Luc is pregnant, but has not given birth for many years. Then Mr. Luc passed away... Only a few years later, the old mother gave birth to a very handsome son, named Thach Sanh. Not long after, my gentle mother also passed away. Thach Sanh was helpless, using a banyan tree to build a house and looking for firewood to save himself. The Jade Emperor loved him very much, so he sent the Angel to earth to teach Thach Sanh martial arts, magical transformations, and magic hammers as weapons.
Near the area, Ly Thong worked as a wine seller. He welcomed Thach Sanh into his home and became a brother. That year, it was Ly Thong's turn to surrender himself to Tran Tinh. He plotted to have Thach Sanh kill monsters on his behalf, cutting off the monster's head and disposing of it. Thach Sanh received a set of magical golden bows and arrows. Carrying the python crystal back, Thach Sanh knocked on the door and called. The Ly mother and son were frightened... But when they opened the door, Ly Thong saw the giant head of the Python Tinh. He threatened Thach Sanh to kill the king's treasure and to quickly flee. Thach Sanh returned to his old roots. Ly Thong brought the python's head to the court and was awarded the title of Duke by the king.
During the festival of choosing a husband-in-law, the princess was snatched away by a giant Eagle. Thach Sanh was lying under a banyan tree thinking when he suddenly saw a strange bird flying back to his cave. The king promised to marry the princess to the talented person who could save her. Ly Thong found his "sworn brother". Thach Sanh followed the trail of blood to find the eagle's lair. The evil bird fiercely fought back against the brave hero, but he blinded both eyes with a golden bow and arrow, used a magic hammer to cut off its sharp claws, and split the monster's head in half. object. The rope brought the princess out of the deep cave, Ly Thong ordered soldiers to block the cave entrance with stones to harm Thach Sanh. He went around the cold cave, exploring. Thach Sanh used his magic bow and arrow to shoot down the iron cage, rescuing the Crown Prince, son of King Thuy Qi, who was being imprisoned by the Eagle. Thach Sanh was invited by the Crown Prince to visit the water palace. The king treated the brave hero well. To repay his benefactor, King Thuy gave Thach Sanh a lot of gold and gems, but he refused, only asking to receive a magic instrument. memorabilia. Thach Sanh returned to the banyan tree. The souls of the eagle and the python were filled with hatred and fear for Thach Sanh, so they conspired to be imprisoned!
After the princess was rescued, she became mute. The royal physicians were helpless. Ly Thong was extremely impatient... Lying in prison, Thach Sanh took out his altar and played the music. The sound of the piano is sometimes sad and sad, sometimes it's angry and resentful. Hearing the sound of the lute, the princess suddenly spoke, she asked her father to meet the lute player.
Meeting her benefactor, the princess was overjoyed and told the story in the deep cave. The angry king arrested Ly Thong and handed him over to Thach Sanh for trial. He forgave both mother and child to return home. But in the middle of the road, both Ly Thong and her mother were struck by lightning and died, turning into scarab beetles.
The king made Thach Sanh his son-in-law. Eighteen disgruntled vassal states led troops to besiege and attack the capital. Thach Sanh again used the sacred altar to repel the enemy. Tens of thousands of generals and vassals were treated by Thach Sanh to a tiny pot of magical rice that they could not finish.
A few years later, the king became old and weak and gave the throne to Thach Sanh.
|
Tóm tắt truyện Tấm cám ngắn gọn
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện Tấm cám ngắn gọn
Truyện kể về nhân vật chính là cô Tấm và Cám. Tấm hiền lành, tốt ụng, chăm chỉ nhưng bố mất sớm nên phải ở với dì ghẻ và con của bà ta tên là Cám. Tấm luôn bị mẹ con Cám đối xử tàn nhẫn, bất công, phải làm hết mọi công việc. Một lần Tấm và Cám đi bắt tép, ai được nhiều sẽ thưởng, Tấm chăm chỉ bắt nên được giỏ được đầy còn Cám dong chơi nên giỏ trống không, sau đấy thấy vậy Cám lừa Tấm và trút hết giỏ tôm tép vào giỏ của mình. Tấm chỉ còn mỗi con cá bống và ngồi khóc nức nở, sau đó được bụt hiện lên giúp đỡ. Nhờ sự giúp đỡ của Bụt mà Tấm có người bạn để tâm sự là cá bống, có quần áo mặc đi chơi hội, được bầy chim sẽ giúp đỡ. Ít lâu sau, nhà vua mở hội, xem ai đi vừa chiếc dầy tìm thấy ở khúc sông hôm hội làng sẽ được làm hoàn hậu, và Tấm đi vừa vì đó chính là đôi dày nàng đánh rơi. Thấy vậy, mẹ con Cám ghen tị, nên nhân một lần Tấm về giỗ cha đã chặt cây cau khi Tấm đang trèo lên hái và hại chết Tấm. Sau lần ấy, Cám vào cung tiến vua thay Tấm, còn cô Tấm bị biến thành con chim vàng anh, cây xoan đào, khung cửi, và cuối cùng là trong quả thị để trở thành con gái của bà cụ. Đến cuối cùng, sau bao nhiêu khó khăn cô Tấm được trở lại làm người và quay trở về sống hạnh phúc bên vua. Mẹ con Cám chết. Đó là kết thúc có hậu mà nhân dân ta mơ ước.
|
Short summary of the story Tam Bran
Instruct
Short summary of the story Tam Bran
The story is about the main characters Ms. Tam and Cam. Tam is gentle, kind, and hard-working, but his father passed away early so he had to live with his stepmother and her child named Cam. Tam was always treated cruelly and unfairly by Cam and her mother, forcing her to do all the work. One time, Tam and Cam went to catch shrimp, whoever caught the most would get a reward. Tam worked hard so the basket was full, and Cam was busy playing so the basket was empty. After seeing that, Cam tricked Tam and emptied the entire basket of shrimp and shrimp into his own basket. . Tam only had one goby left and sat crying, then the Buddha appeared to help. Thanks to Buddha's help, Tam has a friend to confide in, the goby, has clothes to wear to go to festivals, and the birds will help him. Not long after, the king held a festival to see who could wear the pair of shoes found at the river on the village festival day and be crowned queen, and Tam could fit because those were the shoes she had lost. Seeing this, Cam's mother and son were jealous, so when Tam was on his father's death anniversary, they cut down the areca tree while Tam was climbing up to pick it, killing him. After that time, Cam went to the king's palace to replace Tam, and Miss Tam was transformed into a golden bird, a peach tree, a loom, and finally into a fruit market to become the old woman's daughter. In the end, after many difficulties, Ms. Tam became a human again and returned to live happily with the king. Cam and her mother died. That is the happy ending that our people dream of.
|
Tóm tắt truyện Tấm Cám theo nhân vật Tấm ngắn gọn
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện Tấm Cám theo nhân vật Tấm ngắn gọn
Tôi là Tấm, vì mẹ mất sớm, cha lấy thêm vợ, tôi có một người dì và một cô em gái khác mẹ là Cám. Một ngày nọ, dì tôi bảo hai chị em đi mò cua bắt ốc và trong lúc tôi sơ ý, Cám đã gạt mấy mở tôm tép đầy của tôi, khiến tôi không được phần thưởng là giải yếm đào. Nhưng cũng nhờ vậy mà tôi được Bụt cho một con cá bống, tôi nuôi nó trong chiếc giếng sau nhà như một người bạn để trò chuyện, tâm tình, nhưng một ngày kia, tôi chăn trâu vắng nhà, dì và em tôi nỡ lòng làm thịt cá bống. Tôi buồn vô cùng nhưng lại được Bụt hiện lên an ủi và chỉ cách chôn xương cá bống. Đến ngày hội làng, dì muốn tôi ở nhà nhặt đỗ, Bụt lại cho một đàn chim đến giúp tôi, đòng thời, những chiếc xương cá bống đã biến ra áo váy cho tôi đi dự hội. Tên đường đi, tôi vô tình làm rơi một chiếc hài xuống sông, không ngờ, nhà vua nhặt được nó và lấy đó làm đồ vật kén vợ, vậy là tôi được làm hoàng hậu. Nhưng ngày tôi về dỗ cha, dì hại tôi ngã từ cây cau xuống mà chết, tôi không cam lòng, hóa thành chim vàng anh bay về cung điện, bay vào tay áo vua. Thấy vậy, Cám liền giết tôi thêm lần nữa, những lần tiếp, tôi tiếp tục biến thành cây xoan, khung cửi để đòi lại hạnh phúc nhưng đều bất thành. Tôi hóa thành một cây thị với duy nhất một quả thị thơm ngát và theo một bà cụ về nhà, giúp bà trông nom nhà cửa, coi bà như mẹ chăm sóc. Cuối cùng trời không phụ lòng người, nhờ trầu têm cánh phượng, nhà vua một ngày đi ngang quán nước bà lão đã nhận ra tôi và tôi lại được trở về với hạnh phúc của mình. Còn hai mẹ con Cám bị trừng trị xứng đáng.
|
Summary of the story Tam Cam according to the character Tam briefly
Instruct
Summary of the story Tam Cam according to the character Tam briefly
My name is Tam, because my mother died early, my father got married, I have an aunt and a younger sister from another mother, Cam. One day, my aunt told the two of us to go crab hunting and catch snails, and while I was careless, Cam swiped a few boxes of shrimp and shrimp from me, causing me to not receive the peach bib prize. But thanks to that, the Buddha gave me a goby fish. I raised it in the well behind the house as a friend to talk and confide in. But one day, while I was away from home herding buffalo, my aunt and younger brother felt sorry for me. make goby meat. I was extremely sad, but the Buddha appeared to comfort me and showed me how to bury the goby fish bones. On the day of the village festival, my aunt wanted me to stay home and pick beans. The Buddha sent a flock of birds to help me. At the same time, the goby fish bones turned into dresses for me to attend the festival. Along the way, I accidentally dropped a shoe into the river. Unexpectedly, the king picked it up and used it as an object to choose a wife, so I became queen. But the day I went to comfort my father, my aunt made me fall from an areca tree and died. I was not willing and turned into an oriole and flew back to the palace, flying into the king's sleeve. Seeing that, Cam immediately killed me again. The next times, I continued to turn into a bamboo tree and a loom to reclaim happiness but all failed. I turned into an apricot tree with only one fragrant apricot fruit and followed an old woman home, helping her take care of the house, treating her like a caring mother. In the end, heaven did not disappoint. Thanks to the betel and phoenix wings, the king one day passed by the old woman's water shop and recognized me and I was able to return to my happiness. As for Cam and her mother, they were punished as they deserved.
|
Đề bài: Tóm tắt truyện Vợ chồng A Phủ của nhà văn Tô Hoài
Bài làm
Vợ chồng A phủ kể về đôi vợ chồng người H’ Mông ở vùng Tây Bắc. Mỵ là một cô gái xinh đẹp có tài thổi sáo. Trai bản nhiều người mê và Mỵ đã có người yêu. Dù cha Mị nợ thống lí Pá Tra một món tiền lớn, chưa trả nổi, hằng năm phải trả lãi cả một nương ngô nhưng Mị kiên quyết không lấy A Sử -con trai thống lý Pá Tra- để xoá nợ.
Nhưng một đêm xuân, Mị bị A Sử lừa, bắt về trình ma nhà nó. Tiếng gọi là làm vợ A Sử nhưng Mị bị đối xử thậm tệ. Ban đầu, Mị định tự tử nhưng vì thương cha đành cam chịu sống trong đau khổ, câm lặng “lùi lũi như con rùa nuôi trong xó cửa”.
Phân tích tác phẩm vợ chồng A Phủ
Ngày Tết lại về, Mị lén uống rượu một mình. Không khí vui nhộn, nhất là tiếng sáo gọi bạn tình đã giúp Mị nhớ lại những ngày trước, khơi dậy ở Mị khát vọng tình yêu hạnh phúc. Mị vào buồng, định thay váy áo đi chơi thì bị A Sử bắt trói đứng vào cột nhà, bằng cả thúng dây đay, cả tóc Mị. Trong cơn chập chờn mê tỉnh, Mị vẫn thả hồn theo các cuộc chơi. Đến lúc thích chí vùng bước đi mới biết toàn thân bị trói chặt, đau buốt.
Cũng đêm đó, A Phủ, một thanh niên mồ côi nhưng khoẻ mạnh, can trường, đã đánh A Sử, vì bất bình trước trò xấc xược của hắn ta. A Phủ bị làng bắt về xử tội và trở thành người ở trong nhà Pá Tra để trừ nợ.
*
Một mùa đông giá rét, rừng đói, hổ báo từng đàn ra phá nương, bắt bò ngựa. A Phủ vì mải mê bẫy nhím nên đã để hổ bắt mất một con bò. A Phủ bị thống lí Pá Tra bắt trói đứng vào một cây cột, suốt mấy ngày đêm- chờ khi nào A Sử bắn được hổ mới tha.
Lúc ấy, tuy Mị đã trở thành một con người đờ đẫn, vô cảm nhưng khi nhìn thấy hai dòng nước mắt của A Phủ lặng lẽ rơi trên hai hóm má xám đen vì kiệt sức, tuyệt vọng, Mị động lòng thương người cùng cảnh ngộ. Sau một hồi suy nghĩ, Mỵ đã cắt dây trói cho A Phủ. Rồi, Mị vụt chạy theo anh ta.
*
Cả hai băng rừng sang Phiềng Sa, trở thành vợ chồng. Quân Pháp tràn tới, dân làng hoang mang lo sợ. A Châu, cán bộ Đảng đã tìm đến xây dựng phong trào và kết nghĩa anh em với A Phủ. A Phủ đã trở thành tiểu đội trưởng du kích, cùng với Mị và đồng đội tích cực tham gia chống Pháp và tay sai bảo vệ quê hương.
|
Topic: Summary of the story A Phu and his wife by writer To Hoai
Assignment
The A Phu couple is about a H'Mong couple in the Northwest region. My is a beautiful girl who is talented at playing the flute. Many people love village boys and My already has a lover. Even though My father owed Governor Pa Tra a large amount of money and could not pay it back. Every year he had to pay interest on a corn field, but Mi was determined not to marry Governor Pa Tra's son, A Su, to clear the debt.
But one spring night, Mi was tricked by A Su and captured to report to his house. She was called to be A Su's wife, but Mi was treated horribly. At first, Mi intended to commit suicide, but because she loved her father, she had to endure a life of pain and silence, "retreating like a turtle kept in a corner."
Analysis of the work A Phu and his wife
On Tet holiday, Mi secretly drank alcohol alone. The fun atmosphere, especially the sound of the flute calling for a partner, helped Me remember the previous days, arousing in me the desire for happy love. I went into the room and was about to change into clothes to go out, but A Su forced me to stand tied to the house pillar, using both a jute basket and my hair. In a wave of unconsciousness, Mi still indulged in the games. When I tried to walk away, I realized my whole body was tied tightly and in sharp pain.
That same night, A Phu, an orphan but strong and courageous young man, beat A Su because he was upset at his insolent behavior. A Phu was captured by the village for trial and became a resident of Pa Tra's house to clear his debt.
*
A cold winter, the forest was hungry, tigers came out in groups to destroy the fields, capture cows and horses. A Phu was so engrossed in trapping porcupines that he let the tiger capture a cow. A Phu was forced to stand tied to a pillar by Governor Pa Tra for several days and nights - waiting until A Su could shoot the tiger before releasing him.
At that time, although Mi had become a dull, emotionless person, when she saw two streams of A Phu's tears silently falling on her dark gray cheeks due to exhaustion and despair, she felt compassion for people in the same situation. enlightenment. After a moment of thinking, My cut the rope tying A Phu. Then, Mi suddenly ran after him.
*
The two crossed the forest to Phieng Sa and became husband and wife. The French army rushed in, the villagers were confused and afraid. A Chau, a Party cadre, came to build a movement and formed a brotherhood with A Phu. A Phu became a guerrilla squad leader, along with Mi and his teammates actively participating in fighting against the French and their lackeys to protect their homeland.
|
Tóm tắt truyện Ông già và biển cả, nhận định của công chúng về tác phẩm này
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện Ông già và biển cả, nhận định của công chúng về tác phẩm này
Bài làm
Tóm tắt truyện.
Ông lão đánh cá tên là Xanchiagô đã tám mươi tư ngày liền không kiếm được con cá nào, được chú bé Manôlin phụ giúp, hai ông cháu “biết rằng mình sẽ đi rất xa”, rồi một con cá cắn câu. Đó là con cá kiếm rất to, rất khỏe. Vật lộn ba ngày đêm lão mới bắt được con cá kiếm đó.
Trên đường đem con cá về đất liền, hết đàn cá mập này đến đàn cá mập khác đã rỉa sạch con cá kiếm, chỉ còn trơ lại bộ xương.
Sản phẩm lao động bỗng chốc bị cướp sạch, ông lão Xanchiagô rất tiếc nuối, nhưng, trong giấc ngủ ông lão lại “mơ về những con sư tử”, như thế nghĩa là ý chí của con người là bất tử. Và hàm nghĩa của tác phẩm được rút ra từ hành trình săn đuổi con cá lớn mà ông lão hằng mơ ước là một ẩn dụ về hình tượng con người theo đuổi một khát vọng lớn lao.
Nhận định của công chúng về tác phẩm Ông già và biển cả:
Hêminguê có nhiều tác phẩm nổi tiếng và một trong số đó là Ông già và biển cả Tác phẩm này được các nhà nghiên cứu và công chúng văn học đánh giá rất cao. về vị trí của nó trong toàn bộ sáng tác của Hêminguê, đã có một số người coi đây là “khúc hát của con thiên nga” — ý nói: tác phẩm cuối cùng viết trước khi chết là tác phẩm hay nhất.
|
Summary of the story The Old Man and the Sea, public comments on this work
Instruct
Summary of the story The Old Man and the Sea, public comments on this work
Assignment
Story summary.
The old fisherman named Sanchiago had not been able to find any fish for eighty-four days in a row. With the help of little Manolin, the two of them "knew that they would go very far", and then a fish took the bait. That's a very big, very strong swordfish. After struggling for three days and nights, he finally caught that swordfish.
On the way to bring the fish back to the mainland, group after group of sharks ate the swordfish clean, leaving only the skeleton.
The product of labor was suddenly robbed, old man Sanchiago was very regretful, but, in his sleep, the old man "dreamed about lions", which means that the human will is immortal. And the meaning of the work drawn from the journey of chasing the big fish that the old man always dreamed of is a metaphor for the image of a person pursuing a great desire.
Public comments on the work The Old Man and the Sea:
Hemingway has many famous works and one of them is The Old Man and the Sea. This work is highly appreciated by researchers and the literary public. Regarding its position in Hemingway's entire work, some people consider it a "swan song" - meaning: the last work written before his death is the best.
|
Tóm tắt truyện Đeo nhạc cho mèo và phân tích giá trị nội dung, nghệ thuật trong văn bản
Hướng dẫn
Vận dụng những hiểu biết về truyện ngụ ngôn Đeo nhạc cho mèo, em hãy tóm tắt truyện “Đeo nhạc cho mèo”, phân tích giá trị nội dung, nghệ thuật trong văn bản.
*Tóm tắt văn bản
Loài chuột xưa nay vốn sợ loài mèo, bởi vậy mà chúng luôn tìm cách để tránh sự nguy hiểm ấy. Một ngày, làng chuột họp mặt và chuột Cống – bậc trưởng, có quyền rất to đưa ra ý kiến “đeo nhạc cho mèo”. Cả làng đều cho đây là ý kiến hay nhưng đến khi phân công người làm thì không ai muốn nhận cả. Anh chuột Chù đã đứng ra nhận lấy trách nhiệm ấy vì nghĩ rằng mình là phận đầy tớ, thấp cổ bé họng nên phải chấp nhận nó. Nhưng khi đến gần con mèo, nó nhe nanh, giơ vuốt lên thì anh chuột Chù vội bỏ chạy, vứt cả chuông. Từ đấy, không ai còn nói về chuyện “đeo nhạc cho mèo” nữa, và cũng từ đó, chuột vẫn luôn luôn sợ mèo.
*Phân tích giá trị nội dung và nghệ thuật của văn bản:
Truyện ngụ ngôn “Đeo nhạc cho mèo” đã cho ta thấy một cách thật sinh động về cuộc họp mặt của “hội đồng chuột” khi bày mưu tính kế để tránh sự nguy hiểm từ loài mèo nhưng không thành công. đồng thời thấy rõ tính cách, đặc điểm của từng loài qua cách miêu tả của tác giả: chuột Cống thì là kẻ mạnh, ỷ lại quyền hành, đùn đẩy trách nhiệm, còn chuột Chù, thấp cổ bé họng, phận tôi tớ nên không có tiếng nói, đành phải chấp nhận làm việc nguy hiểm kia dù đã cố chối đi, nhưng việc lại không thành công và đâu lại vào đấy, chuột vẫn sợ mèo.
Ta thấy câu chuyện dường như khuyên ta phải biết tự lượng sức mình, phải biết cân nhắc kĩ trước khi hành động, làm việc gì, phải lường trước hậu quả của nó. Bên cạnh đó là phê phán những kẻ hám lợi, chỉ biết nói mà không biết làm giống như chuột Cống kia, đẩy lại việc khó cho người khác và lên án xã hội không có tiếng nói của những người thấp cổ bé họng. Với những người như chuột Cống kia thì cần bài trừ và lên án trong xã hội. Và thành công của tác giả là nghệ thuật nhân hóa đã cho thấy được tính cách, đặc điểm của từng loại chuột cũng giống như con người ta vậy.
|
Summary of the story Putting Music on Cats and analyzing the content and artistic value of the text
Instruct
Using knowledge of the fable "Putting Music on Cats", summarize the story "Putting Music on Cats", analyzing the content and artistic value of the text.
*Text summary
Mice have always been afraid of cats, so they always find ways to avoid that danger. One day, the mouse village met and Cong Rat - the leader, had great authority to give the idea of "putting music on cats". The whole village thought this was a good idea, but when it came time to assign workers, no one wanted to accept it. Mr. Shrew stood up to take on that responsibility because he thought that he was a servant and had a small throat, so he had to accept it. But when he approached the cat, it bared its fangs and raised its claws, but the Shrew quickly ran away, throwing away the bell. Since then, no one has talked about "putting music on cats" anymore, and since then, mice have always been afraid of cats.
*Analyzing the content and artistic value of the text:
The fable "Putting music on the cat" vividly shows us the meeting of the "mice council" when they plotted to avoid the danger from cats but failed. At the same time, the personality and characteristics of each species can be clearly seen through the author's description: the Rat is a strong person, relying on authority, pushing away responsibilities, while the Shrew, has a small throat and a servant's position. Having no voice, I had to accept doing that dangerous thing even though I tried to deny it, but it was unsuccessful and went back to normal, the mouse was still afraid of the cat.
We see that the story seems to advise us to be self-aware, to consider carefully before acting or doing anything, and to anticipate its consequences. Besides, there is criticism of those who are greedy, only know how to talk but do not know how to act like that Rat, leaving difficult tasks to others and condemning society for not having the voice of the powerless. People like Rats need to be eliminated and condemned in society. And the author's success is that the art of humanization has shown that the personality and characteristics of each type of mouse are just like those of humans.
|
Tóm tắt truyện Đeo nhạc cho mèo
Hướng dẫn
Tóm tắt truyện Đeo nhạc cho mèo lớp 6
Tóm tắt truyện Đeo nhạc cho mèo cốt truyện đơn giản. Cùng tham khảo các bài văn mẫu lớp 6 sau để biết cách tóm tắt tác phẩm Đeo nhạc cho mèo, từ đó học tốt môn Ngữ văn 6, đạt kết quả cao trong các bài thi, bài kiểm tra. Mời các em tham khảo bài Văn mẫu dưới đây
Tóm tắt truyện Đeo nhạc cho mèo – Ngữ văn 6
Bài tham khảo 1
Cả làng chuột họp nhau lại. Ông Cống có sáng kiến đeo nhạc vào cổ mèo để mèo đi đâu cũng phát ra tiếng kêu, chuột nghe thấy biết đường mà chạy. Cả làng chuột đều cho cách đó rất hay nhưng khi cử người làm thì ai cũng chối đây đẩy. Rốt cuộc anh chuột Chù không biết chối vào đâu được đành phải nhận lời. Khi thấy chuột Chù rón rén đến, mèo nhe nanh, giơ vuốt khiến Chù vội vứt nhạc chạy về báo làng. Không ai dám bàn đến cái nhạc nữa. Bởi thế nên đến tận bây giờ, mèo vẫn cứ ăn thịt chuột.
Bài tham khảo 2
Từ xưa, mèo luôn ăn chuột, nên làng chuột họp tìm cách chống mèo. Chuột Cống đưa ra sáng kiến đeo nhạc cho mèo và được cả làng tán thành, nhưng khi tìm người thực hiện ai cũng từ chối. Chuột Cống, chuột Nhắt đều thoái thác, cuối cùng chuột Chù phải đi. Chuột Chù đến gần mèo, bị mèo dọa sợ, vội vứt cái nhạc bỏ chạy về báo cho cả làng, cả làng sợ và bỏ chạy, không ai hỏi đến cái nhạc nữa.
Bài tham khảo 3
Lý do: Xưa nay, chuột bị mèo hại nhiều. Họ hàng nhà chuột họp nhau để bàn cách giữ mình.
Cảnh họp: Khi làng chuột đã đông đủ, chuột cống đưa ra sáng kiến là đeo nhạc cho mèo (để khi mèo đến gần, chuột biết đường mà chạy). Cả làng đồng thanh ưng thuận với sáng kiến ấy.
Cử người: Khi dã tìm được nhạc, cần có một người đeo nhạc vào cổ mèo thì cả làng đùn đẩy nhau, ai cũng có lý do chính đáng để thoái thác công việc nguy hiểm này.
Kết quả: Cuối cùng chuột Chù – đầy tớ của làng – đành phải nhận. Vốn nhút nhát, vừa trông thấy mèo, Chù đã cắm đầu chạy. Làng chuột thấy thế cũng mạnh ai nấy chạy, tán loạn. Thành ra, loài chuột trước sau vẫn sợ và vẫn bị mèo ăn thịt.
Mời các em tham khảo tài liệu liên quan
Kể tóm tắt câu chuyện ông lão đánh cá và con cá vàng
Ngoài đề cương ôn tập môn Ngữ văn học kì 1 lớp 6, các em học sinh còn có thể tham khảo các đề thi học kì 1 lớp 6 các môn Toán, Văn, Anh, Lý, Địa, Sinh mà chúng tôi đã sưu tầm và chọn lọc. Với đề thi học kì 1 lớp 6 này giúp các em rèn luyện thêm kỹ năng giải đề và làm bài tốt hơn, Chúc các em ôn thi tốt và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới
|
Summary of the story Putting music on cats
Instruct
Summary of the story Putting music on cats for grade 6
Summary of the story Placing Music for Cats has a simple plot. Let's refer to the following 6th grade sample essays to learn how to summarize the work Wearing Music for Cats, thereby studying Literature 6 well and achieving high results in exams and tests. Please refer to the sample essay below
Summary of the story Putting music on cats - Literature 6
Reference article 1
The whole mouse village gathered together. Mr. Cong had the idea of wearing a music around the cat's neck so that wherever the cat goes, the cat will make a sound, and the mouse will know where to run. The whole mouse village said that this method was very good, but when they sent someone to do it, everyone refused. In the end, Mr. Shrew, not knowing how to refuse, had to accept. When he saw the Shrew approaching, the cat bared his fangs and claws, causing Shrew to quickly throw away his music and run back to report to the village. No one dares to talk about the music anymore. That's why until now, cats still eat mice.
Reference article 2
Since ancient times, cats have always eaten mice, so the mouse village met to find a way to fight cats. Rat Cong came up with the idea of wearing music for cats and was approved by the whole village, but when looking for someone to carry it out, everyone refused. The Rat and Mouse both refused, and finally the Shrew had to go. The Shrew approached the cat, was scared by the cat, quickly threw away the music and ran away to inform the whole village. The whole village was scared and ran away, no one asked about the music again.
Reference article 3
Reason: In the past, rats were harmed a lot by cats. The mouse family's relatives gathered to discuss how to protect themselves.
Meeting scene: When the mouse village was full, the rat came up with the idea of wearing music for the cat (so that when the cat came near, the mouse would know where to run). The whole village unanimously agreed with that initiative.
Appoint someone: When the music was found and someone needed to put the music on the cat's collar, the whole village pushed each other, everyone had a good reason to avoid this dangerous job.
Result: In the end, Shrew - the village servant - had to accept. Being shy, as soon as he saw the cat, Chu ran away. The rat village saw this and everyone ran away, scattering. Therefore, mice are still afraid and are still eaten by cats.
Please refer to related documents
Briefly tell the story of the old fisherman and the goldfish
In addition to the Literature review outline for semester 1, grade 6, students can also refer to the exam questions for semester 1, grade 6 in the subjects Math, Literature, English, Physics, Geography, and Biology that we have collected. and selective. This 6th grade 1st semester exam will help you practice your problem-solving skills and do better. Wishing you good exam preparation and high results in the upcoming exam.
|
Tóm tắt truyện ‘Gió lạnh đầu mùa’ của Thạch Lam và nêu lên chủ đề của tác phẩm
Hướng dẫn
… Sơn mặc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thâm. Em đứng trên giường, quay đi quay lại để mẹ ngắm áo. Hai chị em Lan và Sơn ra chợ chơi với lũ bạn. Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc sán lại gần, giương mắt ngắm và trầm trồ quần áo mới của Sơn. Lũ bạn của Sơn ăn mặc rách ruới, da thịt thâm tím, run lên, hai hàm răng đập vào nhau khi mỗi cơn gió lùa đến. Còn cái Hiên, đứa con gái bên hàng xóm bạn chơi với Lan và Duyên, nó chỉ mặc một manh áo rách tả tơi, hở cả lưng và tay, đứng co ro bên cột quản. Khi nghe cái Hiên bịu xịu nói ‘hết áo rồi, chỉ còn cái áo này’, Sơn mới chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, mò cua bắt ốc. Sơn động lòng thương, lại gần chị Lan thì thầm. Rồi chị Lan hăm hở chạy về nhà lấy cái áo bông em Duyên đem cho cái Hiên…
Vú già biết chuyện. Hai chị em Sơn và Lan lo mẹ đánh đòn, mãi đến chập tối mới dắt tay nhau khép nép về nhà. Mẹ cái Hiên đem áo đến trả. Mẹ Sơn cho mẹ cái Hiên vay năm hào về may áo cho con. Bà nhẹ nhàng, âu yếm ôm hai con vào lòng mà bảo: ‘Hai con tôi quỷ quá, dám tự do lẩy áo đem cho người ta, không sợ mẹ mắng ư?’.
|
Summarize Thach Lam's story 'The First Cold Wind of the Season' and state the theme of the work
Instruct
... Son wore a red felt shirt mixed with a sanitary shirt, and over that he wore a dark cloth shirt. I stood on the bed, turned around so my mother could see my shirt. Two sisters, Lan and Son, went to the market to play with their friends. Cuc, Xuan, Ti, and Tuc came closer, looked up, and admired Son's new clothes. Son's friends were dressed in tattered clothes, their skin was bruised, they were shaking, their teeth were chattering with each gust of wind. As for Hien, the girl next door who played with Lan and Duyen, she was wearing only a tattered shirt, exposing her back and arms, standing huddled next to the pillar. When he heard Hien sullenly say 'I'm out of clothes, I only have this shirt', Son suddenly remembered that Hien's mother was very poor, searching for crabs and snails. Son was moved with compassion, came closer to Lan and whispered. Then Lan eagerly ran home to get Duyen's cotton shirt to give to Hien...
The old lady knows the story. Two sisters, Son and Lan, worried about their mother's beating, didn't walk hand in hand until dusk. Hien's mother brought the shirt back. Son's mother lent Hien five cents to make clothes for her son. She gently and lovingly hugged her two children and said: 'My two children are so evil, they dare to freely take off their clothes and give them to someone, aren't they afraid that their mother will scold them?'.
|
Tóm tắt tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa của Nguyễn Minh Châu
Hướng dẫn
Tóm tắt tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa của Nguyễn Minh Châu
Nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng đã đi về một vùng biển miền Trung nơi mà ngày xưa anh từng chiến đấu để có thể chụp được một tấm ảnh nghệ thuật về thuyền và biển cho bộ lịch cho năm mới theo yêu cầu của Trưởng phòng. Anh như cắm trại trên biển nhiều ngày, nhiếp ảnh Phùng đã có được một cảnh đắt giá, đó là cảnh một chiếc thuyền ở ngoài xa đang ẩn hiện trong màn sương biển mờ ảo. Đó là một cảnh đẹp như một bức tranh mực tàu. Tưởng chừng như đang trọn vẹn niềm vui, nhưng khi con thuyền cập bờ thì trước mặt Phùng lại hiện ra cảnh người chồng vũ phu đang đánh đạp vợ một cách dã man, đứa con muốn bảo vệ mẹ nó, nên đã đánh lại cha nó
Phong ngạc nhiên và sững sờ, anh không chịu được cảnh đó, anh tiến đến và ngăn cản người đàn ông thì bị người đó đánh bị thương. Người vợ được chánh án Đẩu ( Đẩu là bạn cũ của Phùng) mời đến tại tòa án Huyện. Tại đây, Phùng khuyên người đàn bà nên bỏ người chồng vũ phu đi nhưng lại bị từ chối. Chị bắt đầu kể cho họ nghe về cuộc đời của mình và giải thích lý do vì sao không thể bỏ người chồng vũ phu đó. Phùng và Đẩu hiểu ra được nhiều điều từ cuộc đời của chị.
|
Summary of the work The boat in the distance by Nguyen Minh Chau
Instruct
Summary of the work The boat in the distance by Nguyen Minh Chau
Photographer Phung went to a central coastal area where he once fought to take an artistic photo of boats and the sea for the New Year's calendar at the request of the Department Head. Camping at sea for many days, photographer Phung captured a precious scene, which was a boat in the distance, hidden in the mist of the sea. It was a scene as beautiful as a Chinese ink painting. It seemed like there was complete joy, but when the boat reached the shore, in front of Phung's eyes appeared the scene of the abusive husband brutally beating his wife. The child wanted to protect his mother, so he fought back against his father.
Phong was surprised and stunned. He couldn't stand that scene. He approached and stopped the man, but he was beaten and injured. The wife was invited by Judge Dau (Dau is Phung's old friend) to come to the District Court. Here, Phung advised the woman to leave her abusive husband but was refused. She began to tell them about her life and explain why she could not leave that abusive husband. Phung and Dau understood many things from her life.
|
Đề bài: Tóm tắt tác phẩm Chuyện người con gái Nam Xương của Nguyễn Dữ
Bài làm
Vũ Thị Thiết quê ở Nam Xương xinh đẹp, nết na. Trương Sinh cùng làng, mến vì dung hạnh, xin mẹ đem trăm lạng vàng cưới về. Biết tính chồng đa nghi, nàng giữ gìn khuôn phép không để xẩy ra thất hòa.
Cuộc sum vầy chưa được bao lâu thì Trương Sinh phải tòng quân đi đánh giặc Chiêm. Trong buổi tiễn đưa, Vũ Nương rót chén rượu đầy đưa cho chồng và nói chỉ mong ngày chồng trở về mang theo hai chữ bình yên.
Chồng ra lính được một tuần thì Vũ Nương sinh được đứa con trai đặt lên là Đản. Nửa năm đã trôi qua, bà mẹ chồng già yếu, buồn lo rồi đau ốm. Nàng hết lòng săn sóc cơm cháo thuốc thang, ngọt ngào khôn khéo khuyên lơn. Bệnh mỗi ngày một nặng, mẹ chồng qua đời, nàng vô cùng thương xót, mọi việc ma chay tế lễ, nàng lo liệu như đối với cha mẹ đẻ mình.
Qua năm sau giặc tan, Trương Sinh được trở lại nhà, con vừa học nói. Chàng bế con đi thăm mồ mẹ, đứa trẻ không chịu và quấy khóc. Nghe Sinh dỗ dành, con ngây thơ nói: “Thế ra ông cũng là cha tôi ư? Ông lại biết nói, chứ không như cha tôi trước kia chỉ im thin thít". Nghe Sinh gạn hỏi, đứa bé lại nói: “Trước đây, thường có một người đàn ông, đêm nào cũng đến, mẹ Đản đi cũng đi, mẹ Đàn ngồi cũng ngồi, nhưng chẳng bao giờ bế Đản cả".
Vốn có tính ghen, nghe con nói, Trương Sinh đinh ninh là vợ hư. Chàng la um lên cho hả giận, Vợ khóc lóc, chàng càng mắng nhiếc đánh đuổi đi. Trước cảnh bình rơi trâm gãy, Vũ Nương tắm gội chay sạch, ra bến Hoàng Giang, ngửa mặt lên trời mà than, mong thần sông linh thiêng chứng giám. Nàng nguyền, nếu đoan trang, trinh bạch xin được ngọc Mị Nương, làm cỏ Ngu Mỹ; nhược bằng lòng chim dạ cá, lừa chồng dối con,thì xin làm mồi cho tôm cá, làm cơm cho diều quạ…
Vũ Nương nhảy xuống sông tự tử. Chẳng bao lâu sau, một đêm vắng vẻ, ngôi dưới đèn khuya, bỗng đứa con chỉ chiếc bóng in lên vách mà nói rằng: "Cha Đản lại đến kia kìa!" Lúc bấy giờ Trương Sinh mới thấu nỗi oan của vợ.
Lại nói chuyện Phan Lang người cùng làng, làm đầu mục ở bến đò Hoàng Giang. Một đêm chiêm bao thấy người con gái áo xanh đến kêu xin tha mạng. Sáng dậy, có người phường chài đem biếu một con rùa mai xanh; Phan chợt nghĩ đến chuyện mộng bèn đem thả con rùa ấy. Chẳng bao lâu sau, dưới thời Khai Đại nhà Hồ, giặc Minh sang cướp nước ta. Nhiều người sợ hãi chạy trốn, thuyền bè bị đắm, chết đuối đầy sông, trong đó có Phan Lang, xác dạt vào động Rùa ở hải đảo. Linh Phi là vợ vua Nam Hải chợt nhìn thấy, bèn nói: "Đây là vị ân nhân cứu sống ta thuở xưa". Linh Phi lấy khăn đấu mà lau, thuốc thần mà đổ, một chốc sau Phan Lang hồi sinh.
Linh Phi rước Phan Lang vào cung nước, mở tiệc lớn ớ gác Triêu Dương để đãi ân nhân. Trong bữa tiệc có nhiều mĩ nhân, áo quần thướt tha, tóc búi xế, trong đó có một phụ nữ chỉ điểm qua son phấn rất giống Vũ Nương. Tiệc xong, người đàn bà ấy đến gặp Phan Lang. Vũ Nương nói lại tình cảnh mình được các nàng tiên trong cung nước thương tình mà cứu sống. Nghe Phan nhắc lại cố hương, mổ mả tiền nhân,… Vũ Nương khóc…
Hôm sau, Linh Phi lấy một cái túi bằng lụa tía, đựng 10 hạt minh châu, sai sứ Xích Hỗn đưa Phan ra khỏi nước. Vũ Nương cũng gửi Phan chiếc hoa vàng đưa về cho Trương Sinh và dặn lập đàn giải oan, đốt cày đèn thần trên bến Hoàng Giang thì nàng sẽ trở về.
Nhận được chiếc hoa vàng. Trương Sinh thốt lên: "Đây quả là vật dùng mà vợ tôi mang lúc ra đi…". Sinh làm đàn tràng, đốt cây đèn thần ba ngày đêm trên bến Hoàng Giang. Vũ Nương đã hiện về, ngồi trên một chiếc kiệu hoa, theo sau có 50 chiếc xe cờ tán, võng lọng rực rỡ đầy sông. "Đa tạ tình chàng, thiếp chẳng trở về nhân gian được nữa… ". Tiếng Vũ Nương vọng vào, bóng nàng loang loáng mờ tan rồi biến mất.
|
Topic: Summary of the work The Story of a Nam Xuong Girl by Nguyen Du
Assignment
Vu Thi Thiet, from Nam Xuong, is beautiful and elegant. Truong Sinh from the same village, loved for his kindness, asked his mother to bring him a hundred taels of wedding gold. Knowing her husband's suspicious nature, she maintained discipline to prevent disharmony from occurring.
Not long after the reunion, Truong Sinh had to join the army to fight the Champa enemy. During the send-off, Vu Nuong poured a full cup of wine and gave it to her husband and said she only hoped that the day her husband would return would bring with him two words of peace.
A week after her husband left the army, Vu Nuong gave birth to a son, named Dan. Half a year has passed, the mother-in-law is old, weak, sad and sick. She wholeheartedly took care of food, porridge and medicine, and gave sweet and wise advice. Her illness got worse day by day. Her mother-in-law passed away. She felt extremely sorry for her. She took care of all the funeral and rites as if she were her own parents.
The next year, the enemy was defeated, Truong Sinh returned home, and his child had just learned to speak. He carried his child to visit his mother's grave, but the child refused and cried. Listening to Sinh's coaxing, the child innocently said: "So you are also my father?" He knows how to speak, unlike my father before who was just silent." Hearing Sinh's question, the child said again: "Before, there was often a man who came every night, and Dan's mother also left. Dan's mother also sat, but never held Dan."
Having a jealous nature, when listening to her son, Truong Sinh thought she was a bad wife. He shouted to vent his anger. His wife cried, and he scolded her even more and chased her away. Faced with the scene of the vase falling and breaking, Vu Nuong took a shower, went to Hoang Giang wharf, raised her face to the sky and lamented, hoping for the sacred river god to witness. She cursed that if she was dignified and chaste, she would ask for Mi Nuong's pearl and be Ngu My's weed; If you are willing to be a bird and a fish, to lie to your husband and lie to your children, then please be bait for fish and shrimp, rice for kites and crows...
Vu Nuong jumped into the river and committed suicide. Not long after, one quiet night, sitting under a late night light, the child suddenly pointed at the shadow on the wall and said: "Father Dan is coming again!" Only then did Truong Sinh understand his wife's injustice.
Let's talk about Phan Lang from the same village, who is a leader at Hoang Giang wharf. One night, I dreamed that a girl in a blue shirt came to beg for her life. When I woke up in the morning, someone from the fishing village gave me a green shell turtle; Phan suddenly thought about the dream and released the turtle. Not long after, during the reign of the Ho Dynasty, the Ming invaders came to rob our country. Many people fled in fear, boats sank, drowned all over the river, including Phan Lang, whose body washed up in Turtle Cave on the island. Linh Phi, the wife of King Nam Hai, suddenly saw it and said: "This is the benefactor who saved my life in the past." Linh Phi used a towel to wipe it, spilled the magic medicine, and a moment later Phan Lang was revived.
Linh Phi took Phan Lang to the water palace and held a big party at Trieu Duong guardhouse to treat her benefactors. At the party, there were many beauties with flowing clothes and hair tied in buns, including a woman whose makeup looked very similar to Vu Nuong. After the party, the woman came to see Phan Lang. Vu Nuong recounted the situation in which she was saved by the love of the fairies in the water palace. Listening to Phan recall his hometown, dissect the graves of his ancestors,... Vu Nuong cried...
The next day, Linh Phi took a purple silk bag containing 10 pearl beads and ordered the envoy Xich Hun to take Phan out of the country. Vu Nuong also sent Phan a golden flower to bring back to Truong Sinh and told her to set up an altar to clear the injustice, burn a magic lantern on Hoang Giang wharf, then she would return.
Receive a golden flower. Truong Sinh exclaimed: "This is indeed the item my wife brought when she left...". Born as a mandarin, burned a magic lamp for three days and nights on Hoang Giang wharf. Vu Nuong appeared, sitting on a palanquin, followed by 50 carriages with flying flags and colorful parasols filling the river. "Thank you for your love, I can't return to the human world anymore...". Vu Nuong's voice echoed, her shadow faded and disappeared.
|
Tóm tắt tác phẩm Chí Phèo.
Hướng dẫn
Tóm tắt tác phẩm Chí Phèo.
Tác phẩm Chí Phèo kể về nhân vật Chí Phèo, hắn vốn là một đứa trẻ bị bỏ hoang trong một lò gạch cũ và được nhặt về nuôi. Khi lớn lên Chí Phèo đi ở hết nhà này nhà khác để nuôi thân. Đến năm Phèo 20 tuổi, hắn là canh điền cho nhà Bá Kiến, và tấm bi kịch cuộc đời hắn từ diễn ra từ đây. Vì bị Bá Kiến ghen nên hắn bị giải lên huyện và bị bắt bỏ tù.
Hắn ở tù bày tám năm, sau khi trở về, hắn xuất hiện với bộ dạng khắc hẳn ngày xưa, với nhiều hình xăm trên mình. Hắn lúc nào cũng say và cứ say là hắn lại đến nhà Lí Kiến để chửi bới, rạch mặt ăn vạ. Và Bá Kiến đã biến Chí Phèo thành kẻ tay sai chuyên đâm thuê chém mướn cho Bá Kiến. Trong tình trạng luôn say mèm,ai cho tiền sai gì hắn cũng làm, hắn trở thành một con quỷ dữ của làng Vụ đại luôn làm những trò tác quái phá làng, phá xóm, khiến người dân ai ai cũng khiếp sợ.
Cuộc đời hắn không lúc nào tỉnh và một đêm trăng, Phèo say nằm ngủ thì gặp Thị Nở. Đêm đó, họ ăn nằm với nhau. Phèo nửa đêm đau bụng, nôn mửa, sáng hôm sau, Thị cho hắn một bát cháo hành. Cũng từ đó hắn khao khát trở về cuộc sống lương thiện và được sống cùng Thị Nở. Nhưng một lần nữa hắn bị đạp xuống vực vì bà cô của Thị không đồng ý.
|
Summary of Chi Pheo's work.
Instruct
Summary of Chi Pheo's work.
The work Chi Pheo tells the story of the character Chi Pheo, who was originally an abandoned child in an old brick kiln and was picked up to raise. When he grew up, Chi Pheo went from house to house to support himself. When Pheo was 20 years old, he worked as a farmer for the Ba Kien family, and the tragedy of his life began from here. Because Ba Kien was jealous, he was taken to the district and imprisoned.
He spent eight years in prison, and after returning, he appeared completely different from before, with many tattoos on his body. He was always drunk and whenever he was drunk, he would go to Ly Kien's house to curse and cut his face. And Ba Kien turned Chi Pheo into a hired henchman for Ba Kien. In a state of constant inebriation, he did whatever he did to anyone who gave him money. He became a devil in Vu Dai village, always doing strange things to destroy the village and neighborhood, making everyone scared.
He never woke up in his life and one moonlit night, Pheo fell asleep when he met Thi Không. That night, they slept together. Pheo had a stomach ache in the middle of the night and vomited. The next morning, Thi gave him a bowl of onion porridge. From then on, he longed to return to an honest life and live with Thi Không. But once again he was kicked off the cliff because Thi's aunt did not agree.
|
Tóm tắt tác phẩm Làng của Kim Lân
Hướng dẫn
Tóm tắt tác phẩm Làng của Kim Lân
Tác phẩm Làng kể về một người nông dân yêu nước mọi người thường gọi là ông Hai yêu làng.
Ông yêu quê hương mình, yêu làng Dầu của mình vô cùng, dù hoàn cảnh chiến tranh buộc ông và gia đình phải tản cư đi nơi khác nhưng ông luôn nhớ về làng của mình. Đi bất cứ đâu, ông đều kể về làng của mình, ông khoe làng Dầu, kể cho mọi người nghe những câu chuyện về làng Dầu mà cũng chẳng cần ai nghe, ông kể chỉ để cho sướng miệng, cho vơi nỗi nhớ. Trước khi cách mạng ông thường hay khoe đến ông viên tổng đốc của làng, nhưng khi có cách mạng, ông không còn nhắc đến nữa vì nó làm khổ ông và khổ bao nhiêu người khác nữa. Ông chỉ khoe làng chợ Dầu của mình mà thôi. Nhưng đau đớn thay, cái tin bất ngờ, làng chợ Dầu theo Tây như khiến ông ngã quỵ, đau đớn tột độ, ông không dám đi đâu suốt mấy ngày liền, cảm thấy xấu hộ, sợ sệt và cảm thấy ghét làng. Trước đây, ông chỉ muốn được trở về với làng, nhưng nay ông thù làng theo Tây, yêu nhiều là thế giờ ông cảm thấy bế tắc. Ông không dám trò chuyện cùng ai, giờ chỉ ngồi giãi bày tâm sự cùng thằng con trai của mình. Và khi nghe thấy, tin làng bị giặc đốt, làng bị cháy, và tin đồn trước kia là thất thiệt nay được cải chính. Thì ông lại đi khoe làng, nổi đau bấy lâu giờ như biến mất hoàng toàn. Ông chạy đi khắp nơi, vừa đi vừa khoe làng, vừa múa tay thể hiện lên niềm vui sướng qua lớn đã đến với ông. Ông khoe làng mình, nhà mình bị đốt,…mà không thấy xót xa chỉ thấy tình yêu làng, yêu nước đang mãnh liệt trong ông khiến ai cũng cảm nhận được.
|
Summary of Kim Lan's Village
Instruct
Summary of Kim Lan's Village
The work The Village is about a patriotic farmer who people often call Mr. Hai, who loves the village.
He loved his homeland and his Dau village very much. Even though the war forced him and his family to evacuate to other places, he always remembered his village. Wherever he went, he talked about his village, he showed off Dau village, told everyone stories about Dau village without needing anyone to listen, he told it just to satisfy his mouth, to ease his nostalgia. Before the revolution, he often bragged about the village governor, but when the revolution came, he no longer mentioned it because it caused him and many other people suffering. He only showed off his Dau market village. But painfully, the unexpected news that Dau market village was following the West made him collapse, in extreme pain, he did not dare to go anywhere for several days, feeling embarrassed, scared and hated the village. Before, he just wanted to return to the village, but now he hates the village and follows the West. He loves it so much and now he feels stuck. He didn't dare talk to anyone, now he just sat and confided in his son. And when I heard it, the news that the village was burned by the enemy, the village was on fire, and the rumors that were previously false were now corrected. Then he went to show off to the village, and the pain that had been there for so long seemed to completely disappear. He ran everywhere, showing off the village as he walked, waving his arms to show the great joy that had come to him. He showed off his village, his house being burned,... without feeling any sadness, only seeing the strong love for the village and the country that everyone could feel.
|
Tóm tắt tác phẩm Mảnh Trăng Cuối Rừng
Hướng dẫn
Tóm tắt tác phẩm Mảnh Trăng Cuối Rừng
Mảnh trăng cuối rừng được bắt đầu kể về thời kỳ chống Mỹ diễn ra, Lãm người lái xe quân sự vận chuyển chuyến hàng đêm nay đưa hàng ra tiền phương. Sau khi trả hàng xong, Lãm rẽ đến thăm chị gái và người yêu đang ở trong đơn vị thanh niên xung phong.
Trên đường đi, Lãm cho cô công nhân giao thông tên Nguyệt đi nhờ đến cầu Đá Xanh để gặp người yêu. Cô gái đó cùng tên với người yêu anh- Nguyệt, cô gái ấy tình nguyện dẫn đường để Lãm lái xe vượt qua đoạn đường ngầm vất vả. Ngay lúc đó, máy bay địch ào ạt ném bom thả pháo sáng, bắn khoảng 20 li đỏ lừ, dữ dội xuống khu vực ngầm. Nhưng tưởng bất ngờ như thế, Nguyệt bị hơi bom xô ngã nhưng cô lại dũng cảm đẩy Lãm vào chỗ nấp, còn bản thân thì che chắn phía ngoài. Chiếc xe lúc đó bén lửa, hai người vừa cố gắng dập lửa, vừa cho xe tiến lên vượt qua nguy hiểm. Nguyệt dò đường, để giúp xe vượt khỏi trọng điểm. Đến lúc này, Lãm mới tháy Nguyệt bị thương ở cánh tay. Dù mới trải qua nguy hiểm nhưng nụ cười vẫn tươi rói trên đôi môi của Nguyệt, trong lòng Lãm lúc đó vừa cảm phục Nguyệt vừa có một tình yêu gần như mê hoặc. Nguyệt và Lãm chia tay trong niềm lưu luyến, Nguyệt đi ngược về lại phía ngầm.
|
Summary of the work The Moon at the End of the Forest
Instruct
Summary of the work The Moon at the End of the Forest
The piece of moon at the end of the forest begins to tell the story of the anti-American period. Lam is the military driver transporting tonight's shipment to the front line. After returning the goods, Lam turned to visit his sister and lover who were in the youth volunteer unit.
On the way, Lam gave a traffic worker named Nguyet a ride to Da Xanh bridge to meet her lover. That girl had the same name as his lover - Nguyet. She volunteered to guide Lam through the difficult underground passage. At that moment, enemy planes rushed to bomb and release flares, shooting about 20 millimeters of intense, red light into the underground area. But thinking of such a surprise, Nguyet was knocked down by the bomb gas, but she bravely pushed Lam into hiding, while she shielded herself outside. The car caught fire at that time, the two people tried to put out the fire and move the car forward to overcome the danger. Nguyet scouts the road to help the car get out of the way. At this point, Lam saw that Nguyet was injured in her arm. Even though she had just experienced danger, the smile was still bright on Nguyet's lips. Lam at that time had both admiration for Nguyet and a love that was almost enchanting. Nguyet and Lam parted ways with nostalgia, Nguyet went back underground.
|
Tóm tắt tác phẩm Một người Hà Nội
Hướng dẫn
Tóm tắt tác phẩm Một người Hà Nội
Cô Hiền là một người Hà Nội rất bình thường. Cô đã cùng với Hà Nội trải qua nhiều biến động và thăng trầm của đất nước, nhưng không vì thế mà cô làm mất đi vẻ đẹp, văn hóa của con người Hà Nội. Cô Hiền luôn sống thẳng thắn, sống chân thành, luôn thể hiện rõ quan điểm, thái độ chững mực của mình với mọi hiện tượng xung quanh.
Nhớ đến thời trẻ, cô Hiền luôn được mệnh danh là một người tài hoa, yêu thích những tác phẩm văn chương, cô giao thiệp rộng, đủ các loại thanh niên từ con nhà giàu, đến nghệ sĩ văn nhân, nhưng cô chọn một người không hề lãng mạn, một anh giáo dạy cấp Tiểu học hiền lành, chăm chỉ để làm chồng. Cô luôn quản lí gia đình và dạy dỗ con cái rất cẩn thận, chu đáo từ cách ăn nói, đi đứng… để có thể giữ gìn văn hóa Hà Nội.
Hoà bình lập lại ở miền Bắc, cô Hiền vui vẻ nói về những vấn xung quanh, về niềm vui chiến thắng. nhưng bên cạnh đó cô cũng nói về những cái cực đoan, tồn động của cuộc sống xung quanh theo cô thấy, chính phủ đã quá can thiệp vào nhiều việc của dân …. Cô là người tính toán chu đáo, khôn khéo và đã tính là làm, không bao giờ để ý đến những đàm tiếu của thiên hạ…
Vào mùa xuân 1975, đất nước toàn thắng, bước vào thời kỳ đổi mới, một thời đại kinh tế thị trường mở ra, nhưng cô Hiền vẫn vậy vẫn là “một người Hà nội của hôm nay, thuần tuý Hà Nội, không pha trộn”. Cô Hiền lại nói về chuyện cây si cổ thụ ở đền Ngọc Sơn, với niềm tin vào cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.
|
Summary of the work A Hanoi Man
Instruct
Summary of the work A Hanoi Man
Ms. Hien is a very ordinary Hanoian. She and Hanoi have experienced many upheavals and ups and downs of the country, but that does not mean that she has lost the beauty and culture of Hanoi people. Ms. Hien always lives frankly and sincerely, always clearly expressing her views and level-headed attitude towards all surrounding phenomena.
Remembering her youth, Ms. Hien was always known as a talented person, loved literary works, she interacted widely with all kinds of young people from rich families, to artists and writers, but she chose a someone who is not romantic at all, a gentle, hard-working elementary school teacher to be a husband. She always manages the family and teaches her children very carefully and thoughtfully in the way they speak, walk... to be able to preserve Hanoi culture.
Peace was restored in the North, Ms. Hien happily talked about the surrounding issues and the joy of victory. But besides that, she also talked about the extremes and fluctuations of life around her. According to her, the government interfered too much in many people's affairs... She is a thoughtful, clever and calculated person, never paying attention to people's gossip...
In the spring of 1975, the country was victorious, entering a period of innovation, an era of market economy opened, but Ms. Hien was still "a Hanoian of today, pure Hanoian, not mixed with anything." mix". Ms. Hien talked about the ancient sycamore tree at Ngoc Son temple, with the belief that life is getting better and better.
|
Tóm tắt tác phẩm Những đứa con trong gia đình
Hướng dẫn
Tóm tắt tác phẩm Những đứa con trong gia đình
Những đứa con trong gia đình là câu chuyện kể về hai chị em Chiền và Việt, họ sống trong một gia đình chứa đựng nhiều mất mát và đau thương: cha thì bị Pháp chặt đầu hồi chín tuổi, mẹ thì vừa bị đại bác Mỹ bắn chết. Hai chị em trở thành mồ côi, cả hai đùm bọc nhau mà sống. Họ trưởng thành và cả Chiến- Việt đều tong quân dưới sự ủng hộ của Chú Năm, cả hai đều được nhập ngũ trở thành những chiến sĩ sẵn sàng ra trận chống giặc
Tham gia trận đánh tại một khu rừng cao su, Việt đã không sợ hi sinh, không ngại sự ác liệt, anh dũng chiến đấu dù đã lạc mất đồng đội và đã diệt được một xe bọc thép và sáu tên lính Mỹ, nhưng anh đã bị thương nặng, một mình tại chiến trường đầy bom đạn và chết chóc. Anh lúc đó nữa tỉnh, nữa mê, nhiều lần ngất đi. Trong đầu Việt hồi tưởng lại về gia đình, về mẹ, chú Năm, chị Chiến,…những người thân yêu của anh.
Lần tỉnh lại thứ tư của Việt, tuy mắt anh không thấy gì, chân tay tê cứng, đau buốt vì vết thương, nhưng niềm tin và vì phải sống,vì phải chiến đấu, Việt cố gắng lê từng tí từng tí một về phía tiếng súng của quân ta.
Anh cứ chầm chậm như thế, trong đầu anh lại nhớ về ngày má mất, nhớ lại ngày cả hai chị em đăng kí tòng quân, lúc đó chị Chiến giành đi trước vì cho rằng Việt chưa tròn 18 tuổi. Nhưng đến hôm đăng kí, Việt đã nhanh nhảu ghi tên mình trước, nhưng chị Chiến cố tình bật mí chuyện Việt chưa tròn 18 tuổi. Và phải nhờ đến chú Năm đứng ra xin giúp, Việt mới được đi. Đêm trước ngày nhập ngũ, hai chị em ngồi bạn bạc mọi chuyện trong nhà, Việt nghe theo mọi sự sắp đặt của chị và thấy hình ảnh chị Chiến và lời nói sao giống má quá. Sáng hôm sau, cả hai chị em khiêng bàn thơ má sang gửi nhà chú Nam. Trong lòng Việt lúc đó cảm thấy thương chị thấy lạ.
Sau ba ngày đêm sống cùng vết thương, Việt đã được đồng đội tìm thấy, được điều trị tại bệnh viện dã chiến, sức khỏe Việt ngày càng phục hồi và tốt hơn. Lúc đó, anh Tánh giục Việt viết thư kể cho chị nghe. Dù rất nhớ chị nhưng Việt không biết viết như thế nào, bắt đầu từ đâu. Và thật sự Việt cảm thấy chiến công của mình không đáng gì so với những thành tích của đơn vị và chưa thấm gì so với mong ước của má.
|
Summary of the work Children in the family
Instruct
Summary of the work Children in the family
Children in the Family is a story about two sisters, Chien and Viet, who live in a family full of loss and pain: their father was beheaded by the French when he was nine years old, and his mother was just hit by an American cannon. shot dead. The two sisters became orphans, both supported each other and lived. They grew up and Chien-Viet both joined the army under the support of Uncle Nam, both were enlisted to become soldiers ready to go to war against the enemy.
Participating in the battle in a rubber forest, Viet was not afraid of sacrifice, not afraid of fierceness, fought heroically even though he lost his comrades and destroyed an armored vehicle and six American soldiers, but he was seriously injured, alone on a battlefield full of bombs and death. He was half awake, half unconscious, and fainted many times. In his mind, Viet reminisced about his family, his mother, uncle Nam, sister Chien,... his loved ones.
The fourth time Viet woke up, although his eyes could not see anything, his limbs were numb and painful from the wound, but with faith and because he had to live, because he had to fight, Viet tried to crawl little by little towards the end. the sound of gunfire from our troops.
He kept going slowly like that, in his mind he remembered the day his mother passed away, the day both sisters registered to join the army, at that time Chien went first because she thought Viet was not yet 18 years old. But on the day of registration, Viet quickly wrote down his name first, but Ms. Chien deliberately revealed that Viet was not yet 18 years old. And it was only thanks to Uncle Nam asking for help that Viet was able to leave. The night before enlistment, the two sisters sat and discussed everything at home. Viet listened to all her arrangements and saw how Chien's image and words were so similar to her mother's. The next morning, both sisters carried the desk of their mother's poems to uncle Nam's house. At that time, Viet felt strangely sorry for her sister.
After three days and nights of living with his injuries, Viet was found by his teammates and treated at a field hospital. Viet's health gradually recovered and got better. At that time, Mr. Tanh urged Viet to write a letter to tell her about it. Although she misses her very much, Viet doesn't know how to write or where to start. And truly, Viet felt that his victory was nothing compared to the achievements of his unit and nothing compared to his mother's wishes.
|
Đề bài: Tóm tắt tác phẩm Rô-bin-xơn Cru-xô của nhà văn Anh quốc Đi-phô
Bài làm
Rô-bin-xơn là một thanh niên cường tráng, dũng cảm ưa mạo hiểm, khao khát đi tới những miền đất lạ, thích vượt trùng dương. Chàng đi xuống tàu tại thương cảng Hơn, theo bạn đi Luân Đôn. Tàu bị đắm tại Yác-mao. Chẳng nhụt chí trước tai họa, chẳng mềm lòng trước lời kêu khóc của mẹ cha, Rô-bin-xơn làm quen với một thuyền trưởng tàu buôn đi sang Ghi-nê. Chuyến đầu tốt đẹp, chuyến thứ hai gặp cướp biển, bị bắt làm nô lộ ở Xa-lê. Hai năm sau trốn thoát, lưu lạc sang Bra-xin lập đồn điền. Có một tí vốn, 4 năm sau lại dùng bạn xuống tàu buôn đi Ghi-nê. Tầu gặp bão, bị đắm. Hầu hết đều chết, chỉ còn Rô-bin-xơn may mắn sống sót. Tàu đắm dạt vào một nơi gần đảo hoang. Chàng tìm cách lên đảo, làm lán trại, chuyên chở mọi thứ còn lại trên tàu đắm, từ khẩu súng, viên đạn đến lương thực lên đảo. Chàng săn bắn, kiếm ăn, trồng trọt, nuôi dê, làm đủ nghề như đan lát, nặn gốm v.v… để duy trì cuộc sống đơn độc trên đảo hoang.
Đến năm thứ 25, Rô-bin-xơn do tình cờ cứu được một tù binh da đen bị thổ dân đưa lên đảo loan hành hình. Chàng đặt tên cho nạn nhân là Thứ Sáu. Ít lâu sau, chàng lại cứu được 2 tù binh, một người Tây Ban Nha và một da đen chính là người cha của Thứ Sáu, khi bọn thổ dân sắp hành hình. Hoang đảo đã có 4 người, cuộc sống đỡ cô đơn.
Một hôm có một chiếc tàu ghé đến đậu ở cái vịnh nhỏ gần đảo hoang. Bọn thủy thủ nổi loạn trói thuyền trưởng thuyền phó giải lên bờ định cho chết trên đảo. Chàng cứu giúp vị thuyền trưởng thu hồi được tàu. Chàng trở về Tổ quốc có Thứ Sáu cùng đi. Tính ra đã 28 năm, hai tháng, 19 ngày Rô-bin-xơn đã sống trên hoang đảo.
|
Topic: Summary of the work Robinson Crusoe by British writer Dipho
Assignment
Robinson is a strong, brave young man who loves adventure, yearns to go to strange lands, and loves to cross oceans. He got off the ship at Than commercial port and followed his friend to London. The ship sank at Yamao. Not discouraged by the disaster, not softened by the cries of his parents, Robinson became acquainted with a merchant ship captain going to Guinea. The first trip was good, the second trip met pirates, was captured as a slave in Xa Le. Two years later, he escaped and wandered to Brazil to establish a plantation. Having a little capital, 4 years later he used a friend to board a trading ship to Guinea. The ship encountered a storm and sank. Most died, only Robin was lucky enough to survive. The shipwreck washed ashore near a deserted island. He found a way to get to the island, build a camp, and transport everything remaining on the shipwreck, from guns, bullets to food, to the island. He hunted, foraged, grew crops, raised goats, and did many jobs such as weaving, making pottery, etc. to maintain a solitary life on the deserted island.
In the 25th year, Robinson accidentally saved a black prisoner who was brought to the island to be executed by the natives. He named the victim Friday. Shortly after, he saved two prisoners, a Spaniard and a black man, who was Friday's father, when the natives were about to execute him. There are 4 people on the deserted island, life is less lonely.
One day, a ship arrived and parked in a small bay near a deserted island. The rebel sailors tied up the captain and brought him ashore, intending to die on the island. He helped the captain recover the ship. He returned to his homeland with Friday accompanying him. It has been 28 years, two months, and 19 days that Robinson has lived on a deserted island.
|
Tóm tắt tác phẩm Số đỏ của Vũ Trọng Phụng
Hướng dẫn
Tóm tắt tác phẩm Số đỏ của Vũ Trọng Phụng
Số đỏ là câu chuyện kể về Xuân, thường được mọi người gọi là Xuân tóc đỏ. Xuân là một cậu bé, một đứa trẻ lang thang đầu đường xó chợ, sống bằng nghề trèo me, trèo sấu kiếm tiền sống lay lắt qua ngày…
Vì từ nhỏ mồ côi, không ai nuôi dạy, nên bản chất của Xuân bị tha hóa, hắn có những hành động vô giáo dục nên bị cớm bắt giam. Nhưng cơ may đến, Xuân được cứu thoát bới bà Phó Đoan- là một mụ me Tây vô cùng dâm đãng. Từ đó, Xuân làm phục vụ cho một cửa hàng Âu hóa của vợ chồng Văn Minh do mụ Phó Đoan giới thiệu cho, đây là một cửa hàng chuyên phục vụ phái đẹp, nơi luyện quần vợt của bà Phó Đoan và vợ Văn Minh. Xuân tóc đỏ được nhận danh hiệu “sinh viên trường thuốc” rồi danh hiệu “đốc tờ Xuân”, hắn học thuộc lòng những bài quảng cáo thuốc lậu, gia nhập với xã hội thuộc lưu, mở rộng các mối quan hệ với những nhân vật có thế lực, và được cô Tuyết em của Văn Minh con cụ cố Hồng yêu say đắm. Càng ngày hắn càng được nhiều người kính trọng và sợ hãi. Vô tình hắn gây ra cái chết của cụ cố tổ, và được gia đình nhà cụ cố vô cùng biết ơn vì điều này. Vợ chồng Văn Minh ra sức yêu chiều và tô vẽ cho Xuân, đồng thời cũng có ý định gã em gái là Tuyết cho Xuân dù biết quá khứ của hắn, nhưng vì Tuyết cũng đã mang cho mình cái danh hư hỏng nên đối với gia đình họ lại là niềm vui.
Xuân đăng kí đi tranh giải quần vợt nhân dịp vua Xiêm tới Bắc Kinh, hắn xử dụng rất nhiều thủ đoạn đê tiện để được thi đấu với đối thủ chính. Bằng cách hãm hại hai cầu thủ nổi tiếng trước khi trận đấu diễn ra, và cuối cùng hắn là người duy nhất để đấu với quán quân Xiêm. Vì để giữ mối giao hòa với nước Xiêm, nên đã yêu cầu Xuân thua. Kết thúc trận đấu, Xuân diễn thuyết giữa đám đông để mọi người hiểu hắn thua vì tổ quốc, hi sinh vì tổ quốc mình. Thế là hắn được tung hô, trở thành một anh hùng, một vĩ nhân. Được thưởng được tham gia nhiều hội, và hắn trở thành con rễ của cụ cố Hồng.
|
Summary of Red Number by Vu Trong Phung
Instruct
Summary of Red Number by Vu Trong Phung
Red Number is a story about Xuan, often called Xuan with red hair. Xuan is a boy, a child wandering around the streets, living by climbing tamarinds and crocodiles to earn money to survive day by day...
Because he was an orphan and no one raised him from a young age, Xuan's nature was corrupted and he committed uneducated actions so he was arrested by the police. But luck came, Xuan was saved by Mrs. Pho Doan - an extremely lustful Western mother. From then on, Xuan worked for a Westernized store owned by Van Minh and his wife, introduced by Mrs. Pho Doan. This is a store specializing in serving women, where Mrs. Pho Doan and Van Minh's wife practice tennis. Red-haired Xuan received the title of "medicine school student" and then the title of "director of Xuan newspaper", he memorized illegal drug advertisements, joined the elite society, and expanded his relationships with other people. powerful creature, and was passionately loved by Miss Tuyet, the younger sister of Van Minh's great-grandfather Hong. Every day he is respected and feared by more and more people. He unintentionally caused his great-grandfather's death, and his great-grandfather's family was extremely grateful for this. Van Minh and his wife tried their best to pamper and pamper Xuan, and at the same time also intended to marry their younger sister Tuyet to Xuan even though they knew his past, but because Tuyet had also given her a bad name, she was not good to the family. Their family is a joy.
Xuan signed up to compete in a tennis tournament on the occasion of the King of Siam's visit to Beijing. He used many despicable tricks to compete with his main opponent. By harming two famous players before the match, he ended up being the only one to fight the Siamese champion. In order to maintain harmony with Siam, Xuan was asked to lose. At the end of the match, Xuan gave a speech to the crowd to make everyone understand that he lost for his country and sacrificed for his country. So he was hailed and became a hero, a great man. He was rewarded with participation in many associations, and he became the son-in-law of great-grandfather Hong.
|
Tóm tắt tác phẩm Thuốc của Lỗ Tấn
Hướng dẫn
Tóm tắt tác phẩm Thuốc của Lỗ Tấn
Vợ chồng Hoa Thuyên là chủ một quán trà có con trai là thằng bé Thuyên bị bệnh lao đã lâu, không có cách gì chữa khỏi. Được lão cả Khang mách nước rằng, ăn bánh bao tẩm máu người chết thì sẽ hết bệnh lao. Lão Hoa Thuyên bèn tìm đến cai ngục rồi lấy bánh bao chấm vào máu của tử tù vừa bị chém đầu, để về cứu con. Khi đứa con đang ăn bánh thì những người khách vào quán trà bàn tán về người bị chém sáng nay, thì ra đó là Hạ Du người chiến sĩ cách mạng dũng cảm, kiên cường, sẵn sàng hi sinh bản thân vì sự nghiệp giải phóng dân tộc và đất nước
Thằng bé Thuyên sau đó vẫn chết, mộ của thằng bé và Hạ Du được chôn gần nhau. Vào tiết thanh minh, hai người mẹ gặp nhau khi đi viếng con. Hai người buồn bả, xót xa cho con mình. Họ đồng cảm cho nhau vì cùng cảnh ngộ. Và họ bất ngời vì trên mộ Hạ DU có vòng hoa hồng và trắng xen kẽ nhau, hai bà mẹ tự hỏi “ thế là thế nào”.
|
Summary of Lu Xun's Medicine
Instruct
Summary of Lu Xun's Medicine
Hoa Thuyen and her husband own a tea shop and their son, Thuyen, has been suffering from tuberculosis for a long time and there is no way to cure him. Elder Khang told me that if you eat dumplings soaked in the blood of a dead person, you will get rid of tuberculosis. Old Hoa Thuyen went to the prison guard and dipped the dumplings in the blood of the death row prisoner who had just been beheaded, so he could go save his son. While the child was eating cake, the customers in the tea shop were talking about the person who was beheaded this morning. It turned out that it was Ha Du, a brave, resilient revolutionary soldier, ready to sacrifice himself for the cause of liberation. nation and country
The boy Thuyen later died, his and Ha Du's graves were buried close to each other. During the Qingming period, two mothers met while visiting their children. The two of them were sad and felt sorry for their child. They sympathize with each other because of the same situation. And they were surprised because on Ha DU's grave there were wreaths of pink and white flowers alternating, the two mothers wondered "what is that?"
|
Đề bài: Tóm tắt tác phẩm Truyện Lục Vân Tiên của Nguyễn Đình Chiểu
Bài làm
Truyện thơ Truyện Lục Vân Tiên của Nguyễn Đình Chiểu có nhiều dị bản, bản ngắn nhất có 2082 câu thơ lục bát, bản dài nhất có 2246 câu thơ. Tình tiết nhà vua nhường ngai vàng cho Lục Vân Tiên rồi đi tu là sự khác biệt, tạo nên sự dài, ngắn về văn bản ấy.
Truyện có thể tóm tắt như sau:
Ở quận Đông Thành, vợ chồng họ Lục sinh được đứa con trai rất tuấn tú, đặt tên là Lục Vân Tiên. Sau khi lên núi tầm sư học đạo, Vân Tiên trở thành một con người xuất chúng: văn võ kiêm toàn.
Trên đường xuống núi về kinh ứng thí, Vân Tiên đã đánh tan bọn cướp Phong Lai, cứu được Kiều Nguyệt Nga, một thiếu nữ vóc ngọc mình vàng. Cảm công đức chàng hiệp sĩ, nàng vẽ bức hình Lục Vân Tiên luôn luôn mang theo mình.Vân Tiên ghé thăm gia đình Võ Công – người đã hứa gả con gái cho chàng. Vân Tiên gặp Hớn Minh, Vương Tử Trực (hai người bạn tốt) và Trịnh Hâm, Bùi Kiệm, 2 kẻ xấu xa. Ông Quán đã nói với 4 sĩ tử về lẽ ghét thương ở đời.
Sắp vào trường thi, Vân Tiên nhận được tin nhà. Chàng vội trở về quê chịu tang mẹ. Quá đau khổ mà lâm bệnh, hai mắt bị mù, Vân Tiên bị bọn lang băm, phù thủy, thầy bói lừa gạt lấy hết tiền; Trịnh Hâm đẩy xuống sông hãm hại. Vân Tiên được con giao long và ngư ông cứu thoát. Vân Tiên trở lại nhà Võ Công, bị hắt hủi và bị bỏ vào hang sâu cho chết. Vân Tiên được thần núi và ông Tiều cứu ra, gặp lại Hớn Minh, người bạn nghĩa hiệp. Vương Tử Trực đỗ thủ khoa, tìm đến nhà Võ Công hỏi thăm tin tức Vân Tiên. Võ Công ngỏ ý gả con gái cho Vương Tử Trực, nhưng đã bị chàng mắng nhiếc, y quá nhục mà chết.
Kiều Nguyệt Nga nghe tin Vân Tiên gặp nạn đã qua đời, nàng vô cùng thương tiếc, nguyền sẽ thủ tiết. Tên thái sư trong triều hiến kế cho nhà vua bắt đem Kiều Nguyệt Nga cống cho giặc Ô Qua. Nàng đã ôm theo bức hình Lục Vân Tiên nhảy xuống sông tự tử. Phật Bà Quan Âm đã cứu sống Kiều Nguyệt Nga; sau đó nàng lại dạt vào vườn hoa nhà họ Bùi. Bùi Công muốn nhận Kiều Nguyệt Nga làm con nuôi, nhưng Bùi Kiệm lại nằng nặc đòi lấy nàng làm vợ. Kiều Nguyệt Nga bỏ trốn, nương nhờ lão bà ở giữa rừng sâu.
Lục Vân Tiên nhờ thuốc tiên mà đôi mắt sáng lại. Chàng vội trở lại quê nhà: thăm cha, viếng mộ mẹ, thăm Kiều Công. Chàng lại đi thi, đậu Trạng nguyên; vua sai đi dẹp giặc Ô Qua. Trên đường chiến thắng trở về, Lục Vân Tiên bất ngờ gặp lại Kiều Nguyệt Nga, hai người mừng mừng tủi tủi.
Lục Vân Tiên trở lại triều đình, tậu hết sự tình đầu đuôi. Tên thái sư và bọn gian ác bị trừng phạt, những người nhân nghĩa được đền đáp. Lục Vân Tiên và Kiều Nguyệt Nga nên vợ nên chồng, sống cuộc đời hạnh phúc, vinh hiển.
|
Topic: Summary of The Tale of Luc Van Tien by Nguyen Dinh Chieu
Assignment
The poem The Tale of Luc Van Tien by Nguyen Dinh Chieu has many versions, the shortest version has 2082 verses, the longest version has 2246 verses. The plot of the king giving up the throne to Luc Van Tien and then becoming a monk is the difference, creating the length and shortness of that text.
The story can be summarized as follows:
In Dong Thanh district, Luc and his wife gave birth to a very handsome son, named Luc Van Tien. After going to the mountain to seek a master to learn the religion, Van Tien became an outstanding person: both literary and martial.
On the way down the mountain to the test capital, Van Tien defeated Phong Lai robbers and saved Kieu Nguyet Nga, a young girl with a golden body. Feeling grateful for the knight's merits, she drew a picture of Luc Van Tien that she always carried with her. Van Tien visited Vo Cong's family - who had promised to marry his daughter. Van Tien meets Hon Minh, Vuong Tu Truc (two good friends) and Trinh Ham, Bui Kiem, two bad guys. Mr. Quan told the four scholars about the reasons for hate and love in life.
About to enter the exam school, Van Tien received news from home. He quickly returned to his hometown to mourn his mother. So miserable that she fell ill, her eyes went blind, Van Tien was deceived by charlatans, witches, and fortune tellers to take all her money; Trinh Ham pushed him into the river and harmed him. Van Tien was rescued by a dragon and a fisherman. Van Tien returned to Vo Cong's house, was spurned and thrown into a deep cave to die. Van Tien was rescued by the mountain god and Mr. Tieu and met Hon Minh again, his loyal friend. Vuong Tu Truc passed the exam and went to Vo Cong's house to ask for news about Van Tien. Vo Cong offered to marry his daughter to Vuong Tu Truc, but he scolded him and he was so humiliated that he died.
When Kieu Nguyet Nga heard that Van Tien had passed away in an accident, she felt extremely sorry and vowed to keep her secret. The royal master offered a plan to the king to capture Kieu Nguyet Nga as tribute to the O Qua invaders. She carried a picture of Luc Van Tien jumping into the river to commit suicide. Guanyin Buddha saved Kieu Nguyet Nga's life; Then she drifted into the Bui family's flower garden. Bui Cong wanted to adopt Kieu Nguyet Nga, but Bui Kiem insisted on marrying her. Kieu Nguyet Nga fled, taking refuge with an old woman in the middle of the deep forest.
Thanks to the elixir, Luc Van Tien's eyes became bright again. He quickly returned to his hometown: to visit his father, visit his mother's grave, and visit Kieu Cong. He took the exam again and passed the exam; The king sent them to defeat the O Qua enemy. On the way back from victory, Luc Van Tien suddenly met Kieu Nguyet Nga again, the two were happy and sad.
Luc Van Tien returned to the court and found out all the details. The monk and the wicked are punished, the benevolent people are rewarded. Luc Van Tien and Kieu Nguyet Nga became husband and wife, living a happy and glorious life.
|
Tóm tắt tác phẩm Vợ Nhặt lớp 12
Hướng dẫn
Tóm tắt tác phẩm Vợ Nhặt lớp 12
Vợ nhặt là tác phẩm kể về nhân vật Tràng sống trong nạn đói năm 1945, một thời kì khủng khiếp, người chết chất đống còn người sống thì như những bóng ma. Tràng, một người nông dân nghèo, xấu xí, ế vợ lại dở hơi, làm nghề kéo xe bò thuê và nuôi một người mẹ già. Một hôm, Tràng dẫn về nhà một người phụ nữ đang lâm vào hoàn cảnh đói rách cùng đường.
Tràng có vợ vô cùng đột ngột và bất ngời, chỉ từ một câu nói đùa, và bữa ăn là bốn bán bánh đúc, người phụ nữ đó đã ưng thuận theo Tràng về mà không cần bất kì cái gì. Mẹ Tràng- bà cụ Tứ và cả cái xóm ngu cư vô cùng ngặc nhiên. Bà cú Tứ đón nhận người con dâu với một tâm trạng buồn có, lo có nhưng cũng vừa vui, vừa hi vọng, chấp nhận mà không một lời trách hay tỏ thái độ chê bai người phụ nữ đó.
Buổi sáng đầu tiên đón con dâu, bà cụ Tứ chuẩn bị một bữa cháo kèm theo là nồi chè cám nhưng trong đó là cả một tấm lòng của người mẹ già. Nhìn cảnh người phụ và mẹ dọn dẹp, quét tước và bữa cơm gia đình, Tràng như trở thành một người đàn ông có trách nhiệm hơn và thấy gắn bó với gia đình hơn. Tiếng trống thúc thuế vang lên, cùng lời kể về Việt Minh của vợ, trong đầu Tràng hiện lên hình ảnh người người cùng nhau, kéo nhau đi phá kho thóc Nhật, và lá cờ đỏ bay phất phới khắp nơi.
|
Summary of the work The Wife Picks up grade 12
Instruct
Summary of the work The Wife Picks up grade 12
The Picked Wife is a work about the character Trang who lived during the famine of 1945, a terrible period, the dead piled up and the living were like ghosts. Trang, a poor, ugly, unmarried and crazy farmer, works as a ox cart puller and takes care of an elderly mother. One day, Trang brought home a woman who was in a desperate situation.
Trang had a wife very suddenly and unexpectedly, just from a joke, and a meal of four selling banh duc, that woman agreed to follow Trang home without needing anything. Trang's mother, Tu's grandmother, and the whole village were extremely surprised. Mrs. Tu welcomed her daughter-in-law with a feeling of sadness, worry, but also joy, hope, and acceptance without a single word of blame or disparaging attitude toward that woman.
On the first morning of welcoming her daughter-in-law, Mrs. Tu prepared a meal of porridge accompanied by a pot of bran sweet soup, but in it was the whole heart of an old mother. Looking at the scene of the woman and mother cleaning, sweeping and having family meals, Trang seemed to become a more responsible man and felt more attached to the family. The sound of the tax drum rang out, along with his wife's story about the Viet Minh. In Trang's mind, an image of people pulling together to destroy Japanese rice warehouses appeared in Trang's mind, and red flags fluttered everywhere.
|
Tóm tắt tác phẩm Đôi mắt của Nam Cao lớp 12
Hướng dẫn
Tóm tắt tác phẩm Đôi mắt của Nam Cao lớp 12
Độ và Hoàng quen nhau và trở thành bạn từ trước năm 1945. Pháp xâm lược nước ta, Độ trở thành một chiến sĩ, tham gia vào công cuộc kháng chiến chống Pháp. Còn Hoàng thì trở về sống ở nông thôn.
Độ muốn vận động Hoàng tham gia vào văn hoá cứu quốc, nên nhân cơ hội đi công tác, Độ đã ghé thăm vợ chồng Hoàng. Độ được vợ chồng Hoàng đón tiếp rất chu đáo. Họ trò chuyện với nhau, nhưng vợ chồng Hoàng ca ngợi chủ tịch Hồ Chí Minh nhưng họ không tin vào khả năng lãnh đạo cách mạng của tầng lớp nông dân. Độ giải thích cho họ rằng trước đây cũng nghĩ như vợ chồng Hoàng, nhưng khi tham gia và tiếp xúc, Độ thấy được sự gan dạ lòng yêu nước và sẵn sàng hi sinh của những người nông dân…làm anh rất thán phục và trân trọng.
Nhưng dù vậy, Hoàng vẫn không thay đổi suy nghĩ của mình, Hoàng chỉ giao tiếp và đến chơi với những người thuộc tầng lớp tri thức cũ mặc dù anh cũng không ưa gì họ. Hoàng chú trọng vào những trang tam quốc còn Độ cũng từ bỏ ý định mời Hoàng tham gia văn hoá cứu nước.
|
Summary of Nam Cao's Eyes for grade 12
Instruct
Summary of Nam Cao's Eyes for grade 12
Do and Hoang knew each other and became friends before 1945. France invaded our country, Do became a soldier, participating in the resistance war against the French. Hoang returned to live in the countryside.
Do wanted to encourage Hoang to participate in national salvation culture, so taking the opportunity to go on a business trip, Do visited Hoang and his wife. Do was welcomed very thoughtfully by Hoang and his wife. They talked to each other, but Hoang and his wife praised President Ho Chi Minh but they did not believe in the revolutionary leadership ability of the peasantry. Do explained to them that before he also thought like Hoang and his wife, but when participating and interacting, Do saw the courage, patriotism and willingness to sacrifice of the farmers... making him very impressed and respectful. important.
But even so, Hoang still did not change his mind. Hoang only communicated and visited with people from the old intellectual class even though he did not like them. Hoang focused on the Three Kingdoms pages while Do also gave up the idea of inviting Hoang to participate in national salvation culture.
|
Tóm tắt tác phẩm “ Những ngày thơ ấu” của Nguyên Hồng.
Hướng dẫn
Tóm tắt tác phẩm “ Những ngày thơ ấu” của Nguyên Hồng.
Bài làm
Tác phẩm “ Những ngày thơ ấu” là cuốn hồi ký của Nguyên Hồng. Cuốn hồi ký chỉ dài chưa đầy một trăm trang, được chia làm chín chương. Trong hồi ký, cảnh sa sút, tan nát của gia đình Nguyên Hồng trong khoảng những năm hai mươi, ba mươi của thế kỷ hai mươi được ghi lại rất rõ nét. Đó là sự buồn đau của một người phụ nữ khi phải sống trong một cuộc hôn nhân miễn cưỡng với một người chồng nghiện ngập. Rồi những tủi cực, sự cô đơn và con đường dẫn đến sự hư hỏng, sa ngã của một em bé mồ côi, tất cả đều được tác giả miêu tả rất chân thực.
Bé Hồng sinh ra trong gia đình có bà nội theo đạo. Bà sinh nở tất thảy mười tám lần, nhưng chỉ nuôi sống được ba người con gồm hai gái và một trai. Cha của bé Hồng là người con thứ hai của bà. Ông làm nghề cai ngục. Vậy nên khi bé Hồng được sinh ra, có không biết bao nhiêu người nhà phạm nhân mang bàng bạc lụa là, gạo thơm gà béo, trứng mới, cá biển tươi đến để chúc mừng. Ngay đến bà vú nuôi cũng cảm thấy bô cùng hả hê vì thấy mình thật tốt số, được hầu hạ một nhà quyền quý. Mãi sau này, khi bà nội của Hồng nhắc lại chuyện ấy với mọi người, ai cũng thấy “ có nhiều sự cảm động lắm”.
Khi gia đình sa sút, cha Hồng xin thôi nghề cai ngục. Ông chán nản, lôi bàn đèn thuốc phiện về nhà, sống lay lắt trong buồng tối bên bàn đèn. Tất cả tài sản có giá trị, quý giá đều bán sạch. Mẹ của Hồng buôn bán thua lỗ. Đến cả ngôi nhà gạch trên phố Hàng Cau, Nam Định cũng phải bán đi để có tiền trả nợ. Gia đình suy sụp hẳn, bố thì trụy lạc bên bàn đèn, con thì lêu lổng đánh đáo để có tiền ăn quà, giao du với những đứa trẻ bụi đời.
Anh em Hồng sống trong cô đơn, tủi cực. Có đêm nô en, Hồng lang thang lếch thếch giữa đám đông để cố nhìn thấy bàn thờ chúa, nhưng lại bị người ta đẩy xuống hoặc cốc lỗ đầu. Chưa kể đến những đêm đông mưa phùn, gió vi vu lạnh buốt, khi phải nằm trên cái phản trong xó nhà tăm tối của bà cô, Hồng co rúm lại, trằn trọc, nước mắt cứ ứa ra…
Hồng lang thang khắp nơi, các cổng chợ, bến tàu, vườn hoa.. để đánh đáo. Cậu còn được lũ bạn bụi đời đặt cho cái biệt hiệu “ bật câu cơm”, một danh hiệu mỉa mai nhưng Hồng không vì thế mà hổ thẹn.
|
Summary of the work "Childhood Days" by Nguyen Hong.
Instruct
Summary of the work "Childhood Days" by Nguyen Hong.
Assignment
The work "Childhood Days" is Nguyen Hong's memoir. The memoir is less than a hundred pages long, divided into nine chapters. In the memoir, the decline and ruin of Nguyen Hong's family during the twenties and thirties of the twentieth century is clearly recorded. It is the sadness of a woman having to live in a forced marriage with an addicted husband. Then the misfortune, loneliness and the path leading to corruption and downfall of an orphan child are all described very realistically by the author.
Little Hong was born into a family with a religious grandmother. She gave birth eighteen times in total, but could only raise three children, two girls and one boy. Baby Hong's father is her second child. He worked as a prison guard. So when baby Hong was born, countless family members of the prisoner brought silk bags, fragrant rice and fatty chickens, new eggs, and fresh sea fish to congratulate. Even the nanny felt happy and gloating because she felt so lucky to be able to serve a noble family. Much later, when Hong's grandmother recounted that story to everyone, everyone felt "very touched".
When his family fell into decline, Hong's father resigned from his job as a prison guard. He was depressed, dragged the opium lamp back home, and lived in the dark room next to the lamp. All valuable and precious assets were sold. Hong's mother lost money in business. Even the brick house on Hang Cau Street, Nam Dinh had to be sold to have money to pay debt. The family completely collapsed, the father was debauched at the table, the son was wandering around to get money to eat gifts and socialize with street kids.
The Hong brothers live in loneliness and misery. One Christmas night, Hong wandered among the crowd trying to see the altar, but was pushed down or punched in the head. Not to mention the drizzly winter nights, the cold wind, when having to lie on the bed in the dark corner of her aunt's house, Hong cowered, tossed and turned, tears kept flowing...
Hong wanders everywhere, at market gates, docks, flower gardens... to find out. He was also given the nickname "rice popper" by his street friends, an ironic title, but Hong was not ashamed of it.
|
Tóm tắt tác phẩm “Chữ người tử tù” văn lớp 11
Hướng dẫn
Tóm tắt tác phẩm “Chữ người tử tù” văn lớp 11
Chữ người tử tù kể về nhân vật Huấn Cao, ông là một tử tù do chống lại triều đình nên bị bắt. Huấn Cao là một nhà nho tài hoa nhất là tài viết chữ.
Trước khi ông bị xử bắn, ông được giải đến nhà ngục nơi có viên quan ngục và thầy thơ, hai người này rất yêu và mến mộ cái đẹp và hâm mộ tài viết chữ tuyệt vời của Huấn Cao. Vì thế, trong những ngày Huấn Cao ở ngục, hai người này đối đãi với ông rất tốt, còn trịnh trọng hầu hạ như kẻ dưới nhưng Huấn Cao không hề màng tới. Khi viên quản ngục có được tin ngày xử tử Huấn Cao, ông và thầy thơ quyết hoàn thành tâm nguyện là xin chữ của Huấn Cao. Trước thái độ chân thành và tình yêu với cái đẹp, Huấn Cao vô cùng cảm mến những tấm lòng đó nên đã quyết định cho chữ.
Một chuyện trước đây chưa hề có đã diễn ra vào buổi tối trước ngày Huấn Cao bị sử tử, tại nhà lao tỉnh Sơn đó là cảnh ba con người chụm đầu, một người là tử tù đang mang trong mình đầy xiềng xích, nhưng lại đang vẽ ra, phóng ra từng nét chữ trên tấm lụa trắng, bên cạnh là hai cai đầu đang dõi theo, run rẩy, khúm núm chờ đợi của Viên quản ngục và thầy thơ.
|
Summary of the work "The words of a death row prisoner" for grade 11
Instruct
Summary of the work "The words of a death row prisoner" for grade 11
The word death row prisoner tells about the character Huan Cao, he is a death row prisoner who was arrested because he rebelled against the royal court. Huan Cao was a talented Confucian scholar, especially in writing.
Before he was shot, he was taken to prison where there was a prison officer and a poetry teacher, these two people loved and admired the beauty and admired Huan Cao's wonderful writing skills. Therefore, during the days when Huan Cao was in prison, these two people treated him very well and served him respectfully like subordinates, but Huan Cao did not care at all. When the prison warden received news of Huan Cao's execution day, he and the poet decided to fulfill their wish of asking for Huan Cao's letter. Faced with the sincere attitude and love for beauty, Huan Cao deeply felt for those hearts so he decided to donate.
An unprecedented event took place on the evening before Huan Cao's execution, at the Son province prison, which was the scene of three people huddled together, one was a death row prisoner wearing chains, but the other was drawing, emitting each line of letters on the white silk sheet, next to them were the two wardens watching, trembling, obsequiously waiting for the prison warden and the poet.
|
Tóm tắt tác phẩm “Tắt đèn” của Ngô Tất Tố.
Hướng dẫn
Tóm tắt tác phẩm “Tắt đèn” của Ngô Tất Tố.
Bài làm
Bối cảnh truyện Tắt đèn diễn ra trong một cuộc đốc sưu, đốc thuế ở làng quê Việt Nam, cụ thể ở đây là làng Đông Xá dưới thời Pháp thuộc. Cổng làng bị đóng chặt. Tiếng trống, tiếng tù và thổi liên tiếp suốt đêm ngày. Tiếng bọn cường hào và tay chân đi lại ngoài đường nghênh ngang, tay lăm lăm roi song, dây thừng, tay thước thét trói kẻ thiếu sưu.
Vợ chồng chị Dậu sau hai cái tang liên tiếp của mẹ chồng và chú Hợi, tuy cả hai cùng đầu tắt mặt tối quanh năm mà cơm vẫn không đủ ăn, áo vẫn không đủ mặc. Giờ đã là hạng cùng đinh bậc nhì, bậc nhất trong lòng. Anh Dậu chồng chị bị trận ốm thập tử nhất sinh, kéo dài mấy tháng trời, không có sức lao động. Vì không có tiền nộp sưu, anh Dậu bị bọn cường hào bắt trói như trói chó để giết thịt. Chị Dậu chạy tất tả khắp nơi, ngược xuôi vay mượn, cực chẳng đã phải bán đứt cả đứa con gái đầu lòng và ổ chó mới sinh cho vợ chồng Nghị Quế để trang trải món nợ cho nhà nước. Ấy vậy mà vẫn không xong, lý trưởng làng Đông Xá bắt vợ chồng chị Dậu phải nộp cả suất sưu của chú Hợi đã chết từ năm ngoái, vì có chết cũng không trốn được nợ nhà nước.
Anh Dậu vốn đã ốm đau thập tử nhất sinh, vậy mà còn bị trói, bị đánh, tra tấn đến mức ngất đi,rũ rượi như xác chết. Bọn cường hào thấy thế liền khiêng trả về nhà.
Đến hôm sau, khi chị Dậu đang động viên anh Dậu cố húp ít cháo loãng cho lại gười thì tay chân bọn cường hào xông đến. Chúng lồng lên xông vào chửi mắng vợ chồng chị, chúng bịch vào ngực và tát đánh bốp vào mặt chị Dậu. Chị cố hết sức van lạy, cầu xin chúng tha cho chồng mình. Nhưng lũ cường hào không để yên, tên cai lệ gầm lên, nhảy vào trói thốc anh Dậu khi anh đã lăn ra chết ngất. Trong tình thế nước sôi lửa bỏng, lo cho anh Dậu đang thập tử nhất sinh, chị Dậy nghiến hai hàm răng thách thức, xông đến đánh ngã nhào hai tên cai lệ và tên hầu cận lý trưởng. Những kẻ hút nhiều xái cũ đó sao có thể đánh lại được người phụ nữ vất vả quanh năm.
Chúng bắt trói giải chị Dậu lên huyện để xử lý. Tri phủ Tư Ân thấy chị đằm thắm, nước da đen giòn, đôi mắt hau háu sắc bén của hắn đã giở trò bỉ ổi. Chị Dậu thấy vậy ném tọt cả nắm giấy bạc vào mặt con quỷ dâm ô rồi vùng chạy.
Về nhà, nghĩ đến món nợ nhà nước vẫn còn đó, chị Dậu quyết định lên tỉnh đi ở vú. Trong một đêm tối trời, cụ cố Thượng tuổi đã ngoài tám mươi nổi hứng mò vào buồng chị, định giở trò xằng bậy. Chị Dậu tủi nhục, vùng chạy ra ngoài trong khi trời tối đen như mực…
|
Summary of the work "Turn off the lights" by Ngo Tat To.
Instruct
Summary of the work "Turn off the lights" by Ngo Tat To.
Assignment
The setting of the story Lights Out takes place during a tax collection and tax campaign in a Vietnamese village, specifically Dong Xa village during the French colonial period. The village gate is tightly closed. The sound of drums and horns blows continuously all day and night. The sound of tyrants and their servants walking around in the streets, holding whips, ropes, and rulers shouting to tie up the poor.
Ms. Dau and her husband, after two consecutive funerals of their mother-in-law and uncle Hoi, although they were both together all year round, still did not have enough food to eat and clothes to wear. Now it is second and foremost in my heart. Her husband, Mr. Dau, suffered a life-threatening illness that lasted several months, leaving him unable to work. Because he had no money to pay the tax, Mr. Dau was tied up by the tyrants like a dog to be slaughtered. Ms. Dau ran everywhere, borrowed money, and had to sell her first daughter and newborn dog to Nghi Que and her husband to pay off the debt to the state. However, it still didn't work, the chief of Dong Xa village forced Ms. Dau and her husband to pay the entire collection of Uncle Hoi who died last year, because even if he died, he couldn't escape the state debt.
Mr. Dau was already terminally ill, yet he was still tied up, beaten, and tortured to the point of fainting and limping like a corpse. When the tyrants saw this, they immediately carried it back home.
The next day, when Ms. Dau was encouraging Mr. Dau to try to drink some thin porridge to help himself, the thugs and thugs rushed in. They rushed in and cursed at her and her husband. They punched her in the chest and slapped Ms. Dau's face. She tried her best to beg and beg them to forgive her husband. But the tyrants did not leave it alone. The ruler roared and jumped in to tie up Mr. Dau when he fell unconscious. In a situation of boiling water and fire, worried about Mr. Dau who was dying, Ms. Day gritted her teeth in defiance, rushed forward and knocked down the two rulers and the chief assistant. How can those people who smoke a lot of old cigarettes be able to beat a woman who works hard all year round?
They arrested and bound Ms. Dau to the district for processing. Tri Phu Tu An saw that she was loving, her skin was black and crispy, and his sharp, greedy eyes had played a despicable trick. Seeing this, Ms. Dau threw a handful of bills into the lewd demon's face and ran away.
Returning home, thinking about the still outstanding state debt, Ms. Dau decided to go to the province to work as a nurse. One dark night, Thuong's great-grandfather, over eighty years old, got excited and wandered into his sister's room, intending to play a dirty trick. Ms. Dau was humiliated and ran out while it was pitch black...
|
Tóm tắt và cảm nhận văn bản Thông tin về Ngày Trái Đất năm 2000 – Đề và văn mẫu 8
Hướng dẫn
Gợi ý viết bài
Văn bản “Thông tin về Ngày Trái Đất năm 2000” cho chúng ta những hiểu biết cần thiết về môi trường, về tác hại và phương cách sử dụng hiệu quả bao ni lông.
Về tổ chức và mục đích
Ngày Trái Đất là ngày 22/4 hàng năm; lúc đầu do một tổ chức bảo vệ môi trường của Mĩ khởi xướng từ năm 1970, đến nay đã có hơn 140 nước trên thế giới tham gia với mục đích bảo vệ môi trường, chủ đề của Ngày Trái Đất hàng năm là những vấn đề nóng bỏng nhất của từng nước hoặc từng khu vực.
Năm 2000, Việt Nam tham gia vào tổ chức Ngày Trái Đất. Chủ đề “Một ngày không sử dụng bao ni lông” là do nước ta đề xuất.
Những tác hại của bao ni lông
Tác giả đã phân tích và giải thích một cách chi tiết về những tác hại của việc sử dụng bao ni lông. Đa số chúng ta đều chưa biết về những tác hại của một loại vật dụng tưởng chừng như vô hại này. Năm tác hại được tác giả nêu ra trong văn bản là:
– Bao bì ni lông có chứa chất plastic, một chất không phân huỷ và sẽ gây nguy hại cho môi trường trên khắp mọi miền đất nước. Mỗi ngày chúng ta thải ra hàng triệu bao ni lông, phần lớn trong số đó được vứt bừa bãi ở khắp nơi.
-Bao ni lông vứt bừa bãi sẽ làm tắc nghẽn cống rãnh, kênh mương, gây nên cảnh ứ đọng, ngập lụt; từ đó ruồi muỗi phát sinh, lây truyền dịch bệnh. Bao ni lông trôi ra biển làm chết các sinh vật khi nuốt phải.
-Bao bì ni lông màu vốn chứa các chất như chì, ca-đi-mi sẽ làm nhiễm độc thực phẩm khi dùng để đựng, điều này sẽ tác động xấu đến não và là nguyên nhân gây bệnh ung thư phổi.
– Khi đốt các loại bao ni lông sẽ phát sinh ra khói có chứa khí độc đi-ô-xin. Khi hít phải sẽ gây ngộ độc, khó thở, nôn ra máu, gây rối loạn chức năng, gây ung thư và các dị tật bẩm sinh cho trẻ sơ sinh.
Tóm lại, sử dụng vô tội vạ bao ni lông sẽ đầu độc môi trường chúng ta và cũng là đầu độc chính chúng ta. Đó là lời cảnh báo của tác giả dành cho mọi người.
Những giải pháp
Ngày Trái Đất năm 2000 có chủ đề “một ngày không sử dụng bao ni lông” là rất thiết thực. Nếu mọi người ai ai cũng tự giác thực hiện thì môi trường của chúng ta sẽ phải khỏi gánh chịu hàng triệu bao ni lông thải ra mỗi ngày. Những giải pháp cho việc sử dụng bao ni lông hiệu quả đã được tác giả đưa ra. Cụ thể là:
-Không sử dụng bao ni lông khi không cần thiết.
-Dùng giấy và lá gói thực phẩm thay cho bao ni lông.
-Nói cho mọi người trong nhà và bạn bè biết những tác hai ghê gớm của bao ni lông và những biện pháp sử dụng bao ni lông hiệu quả.
Vì Trái Đất, vì ngôi nhà chung của chúng ta, ai ai cũng cần quan tâm đến công tác bảo vệ môi trường. Một trong những việc làm đầu tiên là hưởng ứng khẩu hiệu “một ngày không dùng bao ni lông”.
“Thông tin về Ngày Trái Đất năm 2000” là một văn bản thuyết minh. Những kiến thức khoa học về độc tố, về tác hại của bao ni lông đã được tác giả trình bày hết sức ngắn gọn nhưng đầy đủ, thuyết phục mọi người. Những kiến nghị mà tác giả nêu ra rất thiết thực và không khó để thực hiện. Mọi người cần quan tâm hơn nữa đến công tác bảo vệ môi trường để chúng ta thật sự có một môi trường trong lành nhằm bảo vệ chính cuộc sống chúng ta.
Tags:Văn 8
|
Summary and comments on the text Information about Earth Day 2000 - Topics and sample essays 8
Instruct
Suggestions for writing articles
The document "Information about Earth Day 2000" gives us necessary knowledge about the environment, the harmful effects and effective ways to use plastic bags.
About organization and purpose
Earth Day is April 22 every year; Initially initiated by an American environmental protection organization in 1970, up to now more than 140 countries around the world have participated with the aim of protecting the environment. The theme of the annual Earth Day is issues of environmental protection. The hottest of each country or region.
In 2000, Vietnam participated in the Earth Day organization. The theme "One day without using plastic bags" was proposed by our country.
Harmful effects of plastic bags
The author has analyzed and explained in detail the harmful effects of using plastic bags. Most of us do not know about the harmful effects of this seemingly harmless item. The five harmful effects mentioned by the author in the text are:
– Nylon packaging contains plastic, a non-degradable substance that will cause harm to the environment in all parts of the country. Every day we throw away millions of plastic bags, most of which are thrown carelessly everywhere.
-Plastic bags thrown carelessly will clog sewers and canals, causing stagnation and flooding; From there, flies and mosquitoes arise and spread diseases. Plastic bags drift into the sea, killing creatures when swallowed.
-Colored plastic packaging contains substances such as lead and cadmium that will poison food when used to store it, which will have a negative impact on the brain and cause lung cancer.
– When burning plastic bags, they will emit smoke containing toxic gas dioxin. When inhaled, it will cause poisoning, difficulty breathing, vomiting blood, dysfunction, cancer and birth defects in newborns.
In short, indiscriminate use of plastic bags will poison our environment and also poison ourselves. That is the author's warning to everyone.
Solutions
Earth Day 2000 had the theme "a day without using plastic bags" which is very practical. If everyone voluntarily implements it, our environment will not have to bear the burden of millions of plastic bags discharged every day. Solutions for using plastic bags effectively have been given by the author. Detail:
-Do not use plastic bags when not necessary.
-Use food wrapping paper and foil instead of plastic bags.
-Tell everyone in your family and friends about the terrible effects of plastic bags and effective ways to use plastic bags.
For the Earth, for our common home, everyone needs to pay attention to environmental protection. One of the first actions is to respond to the slogan "a day without using plastic bags".
“Information about Earth Day 2000” is an explanatory text. The author's scientific knowledge about toxins and harmful effects of plastic bags has been presented very briefly but completely, convincing everyone. The recommendations that the author raises are very practical and not difficult to implement. Everyone needs to pay more attention to environmental protection so that we truly have a clean environment to protect our own lives.
Tags: Literature 8
|
Đề bài: Tóm tắt và phân tích ý nghĩa của truyện Sơn Tinh, Thuỷ Tinh
Bài làm
Vua Hùng thứ XVIII có nàng công chúa tên là Mị Nương, mình ngọc, mặt hoa, đẹp tuyệt trần. Vua cha muốn kén được một chàng rể tài giỏi, nhưng chưa có một chàng trai nào thật xứng đáng.
Một hôm, cùng một lúc, bỗng có hai vị thần cùng xuất hiện tại cung điện và xin cầu hôn. Một người tự xưng là Sơn Tinh có tài dời non lấp bể, dựng núi xây đồi. Một người tự xưng là Thuỷ Tinh có phép lạ như dâng nước, hô mây, gọi gió, nổi sóng, gây mưa… Vua Hùng băn khoăn ngẫm nghĩ, rồi phán: Cả hai thẩn rất tài giỏi, thật vừa ý ta. Nhưng… ta chỉ có một ái nữ, biết gả cho thần nào? Thôi thì ngày mai, hễ ai đem sính lễ đến trước, ta khắc cho làm rể và cưới con gái ta….
Mờ sáng hôm sau, Sơn Tinh đến trước mang theo voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi, kèm theo một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng… Vua
Hùng vui vẻ nhận lời, rồi cho phép Sơn Tinh làm lễ cưới, rước Mị Nương về núi.
Thuỷ Tinh chậm chân đến sau, không lấy được Mị Nương, đùng đùng nổi giận. Thần lập tức hô mưa, gọi gió, giông bão mịt mù, dâng nước lên đánh Sơn Tinh, quyết dành lại người đẹp. Cả một vùng Phong Châu rộng lớn chìm trong biển nước. Thuỷ Tinh dâng nước lên cao hao nhiêu thì Sơn Tinh lại hoá phép nâng núi lên cao bấy nhiêu. Hai bên kịch chiến suốt ngày đêm. Núi Tản Viên, sông Đà trở thành bãi chiến trường ác liệt, cây đổ, đất đá ngổn ngang, xác ba ba, thuồng luồng, rắn rết bị giết chết nổi đầy sông. Đánh mãi không được, Thuỷ Tinh hậm hực rút quân về.
Từ đó, Thuỷ Tinh ôm mối hận thù khôn nguôi. Năm nào cũng vậy, cứ đến tháng 7 tháng 8 ta, Thuỷ Tinh lại đem quân đánh Sơn Tinh để rửa hận, gây ra cảnh mưa gió, bão lụt khắp nơi…
Truyện Sơn Tinh Thuỷ Tinh mượn chuyện hai thần tranh giành người đẹp để giải thích hiện tượng giông bão, lũ lụt hàng năm xảy ra trên vùng châu thổ sông Hồng ở miền Bắc nước ta.
Sơn Tinh đã đánh thắng Thuỷ Tinh. Điều đó nói lên ước mơ và khát vọng của người Việt cổ xưa muôn có sức mạnh thần kì, vô địch đế đẩy lùi và chế ngự thiên tai lũ lụt, để bảo vệ và phát triển nghề trồng lúa nước lâu đời.
Hình tượng Sơn Tinh hoá phép nâng núi lên cao, lên cao mãi để chiến thắng Thuỷ Tinh là một trong những hình ảnh thần kì tráng lệ trong truyện cổ dân gian Việt Nam.
|
Topic: Summary and analysis of the meaning of the story Son Tinh and Thuy Tinh
Assignment
King Hung XVIII had a princess named Mi Nuong, with a jade body, a flower face, and a stunning beauty. The king's father wanted to choose a talented son-in-law, but there was no truly worthy son.
One day, at the same time, two gods suddenly appeared at the palace and proposed marriage. A person calling himself Son Tinh has the talent to move mountains and fill seas, to build mountains and hills. A person calling himself Thuy Tinh had miracles such as raising water, calling clouds, calling wind, raising waves, causing rain... King Hung wondered and thought, then said: Both of you are very talented, very pleasing to me. But... I only have one daughter, which god should I marry? Well, tomorrow, whoever brings the bride price first, I will make him my son-in-law and marry my daughter...
Early the next morning, Son Tinh came first, bringing a nine-tusked elephant, a nine-spur chicken, and a nine-red-haired horse, a pair of each, along with a hundred rounds of sticky rice, a hundred rolls of banh chung... King
Hung happily accepted, then allowed Son Tinh to hold the wedding ceremony and take Mi Nuong back to the mountain.
Thuy Tinh was late and couldn't marry Mi Nuong, so he got angry. The god immediately called for rain, called for wind, a blinding storm, raised water to attack Son Tinh, determined to take back the beauty. The entire vast area of Phong Chau was submerged in water. Just as Thuy Tinh raised the water high, Son Tinh magically lifted the mountain higher. The two sides fought fiercely day and night. Tan Vien Mountain and Da River became a fierce battlefield, with fallen trees, scattered rocks, corpses of turtles, snakes, and killed snakes floating all over the river. Unable to fight, Thuy Tinh angrily withdrew his troops.
From then on, Thuy Tinh held an unending hatred. Every year, in July and August, Thuy Tinh brings troops to attack Son Tinh to avenge their hatred, causing rain, wind, storms and floods everywhere...
The story Son Tinh Thuy Tinh borrows the story of two gods competing for beauty to explain the annual phenomenon of storms and floods that occur in the Red River Delta in the North of our country.
Son Tinh defeated Thuy Tinh. That speaks to the dreams and aspirations of the ancient Vietnamese people to have miraculous, invincible power to repel and control natural disasters and floods, to protect and develop the ancient profession of wet rice cultivation.
The image of Son Tinh magically lifting the mountain higher and higher to defeat Thuy Tinh is one of the magnificent magical images in Vietnamese folk tales.
|
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng
Hướng dẫn
Bài tập làm văn tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng lớp 8 ngắn gọn ( khoảng 10 dòng ) bao gồm các văn bản tóm tắt chọn lọc. Hy vọng tài liệu tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng này sẽ giúp các bạn học sinh nắm được nội dung cơ bản của truyện. Mời các bạn cùng tham khảo.
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng – bài 1
Xiu và Giôn-xi là hai nữ hoạ sĩ trẻ sống trong một khu nhà trọ. Cụ Bơ-men, một hoạ sĩ già cũng sống ở đó với họ, cả đời cụ khao khát vẽ một kiệt tác nhưng chưa thoả ý. Chẳng may, mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị bệnh sưng phổi rất nặng. Bệnh tật khiến cô tuyệt vọng và nghĩ rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống là sẽ là lúc mình lìa đời. Xiu vô cùng lo lắng và hết lòng chạy chữa cho bạn nhưng vô ích, Giôn-xi vẫn bi quan như vậy. Cô gái tội nghiệp âm thầm đếm từng chiếc lá.
Biết được ý nghĩ điên rồ đó của Giôn-xi, cụ Bơ-men ban đầu mắng um lên nhưng sau đó lại âm thầm thức suốt đêm mưa gió bão bùng để vẽ chiếc lá thường xuân. Chiếc lá cuối cùng giống như thật. Nó đã không rụng trong đêm bão lớn khiến Giôn-xi suy nghĩ lại, cô hi vọng và muốn được sống, được sáng tạo. Giôn-xi từ cõi chết trở về nhưng cụ Bơ-men lại chết vì bệnh sưng phổi sau đêm sáng tạo kiệt tác chiếc lá cuối cùng để cứu Giôn-xi. Xiu lặng lẽ đến bên Giôn-xi báo cho bạn về cái chết của cụ Bơ-men và bí mật của chiếc lá cuối cùng.
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng – bài 2
Câu chuyện kể về cuộc sống chật vật của những người hoạ sĩ nghèo: Hai nữ họa sĩ trẻ Xiu và Giôn-xi sống cùng căn hộ với người họa sĩ già Bơ-men. Những khó khăn về vật chất đã vắt kiệt sức sáng tạo, khiến họ lâm vào cảnh bi đát. Cụ Bơ-men suốt bốn chục năm mơ ước vẽ một bức kiệt tác mà không thực hiện được, đành phải ngồi làm mẫu cho các họa sĩ trẻ để kiếm chút tiền còm nuôi thân. Giôn-xi bị sưng phổi, bệnh tật và nghèo túng đã lấy nốt của cô niềm tin vào cuộc sống. Chỉ còn lại Xiu mòn mỏi với những bức vẽ và ám ảnh bởi suy nghĩ của Giôn-xi: Cô gái bệnh tật ấy đang đếm từng chiếc lá rơi để chờ định mệnh phán quyết mạng sống của chính mình, với niềm tin khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống thì cô sẽ ra đi… Không gian cuộc sống của những con người khốn khổ ấy lạnh lẽo u ám như mùa đông, nặng trĩu những buồn lo.
Đáng sợ làm sao khi mỗi ngày trôi đi trong gió tuyết và những cơn mưa lạnh lẽo dai dẳng, những chiếc lá thường xuân tiếp tục rơi xuống, chỉ còn lại một chiếc lá cuối cùng để Giôn-xi như nhìn thấy cái chết của mình đang đến gần.
Câu chuyện kết thúc bằng một sự đảo ngược tình huống. Chiếc lá cuối cùng là một sự lừa dối, nhưng lại là một sự lừa dối cao cả để đem lại niềm tin vào sự sống cho con người. Kiệt tác cuối cùng của người họa sĩ già đã được ra đời nằm ngoài tất cả mọi dự đoán của công chúng. Nhưng chiếc lá cuối cùng ấy mãi mãi là bằng chứng của tấm lòng yêu thương con người. Bởi thế, Chiếc lá cuối cùng sẽ mãi bất tử với thời gian.
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng – bài 3
Câu chuyện về những người hoạ sĩ nghèo nơi khu trọ đã làm bao trái tim nhói lên.
Hai nữ hoạ sĩ nghèo Xiu và Giôn-xi sống trong căn gác của nhà trọ nhỏ bé phía dưới là căn nhà của cụ Bơ-men một người hoạ sĩ lớn tuổi. Nhưng cuộc sống cho họ tài năng nhưng lại lấy của Giôn-xi sức khoẻ. Cô bị sưng phổi nặng. Mằm trên giường bệnh cô đếm từng ngày sống sót của mình. Cô tự nhắn nhủ với mình rằng khi nào chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống thì cô sẽ xa rời cuộc sống này mãi mãi. Và trong đêm bão tuyết gầm rú đó ai cũng nghĩ chiếc lá thường xuân mỏng manh kia sẽ rơi xuống nền tuyết trắng. Nhưng nào ngờ đâu chiếc lá đó vẫn ở đó khi mọi người nhìn qua. Không đó là một bức vẽ mà cụ Bơ-men để lại trong đêm tuyết đó trước khi vào viện. Cụ đã hi sinh sự sống của mình để cứu tâm trí như rơi vào vực thẳm của con người trẻ tuổi kia. Và đúng như cụ nghĩ; Giôn-xi đã lấy lại chính bản thân mình để hy vọng về những tác phẩm mới sẽ ra đời. Chiếc lá đó sẽ mãi ở đó như lời nhắn nhủ của chính người hoạ sĩ đã vẽ lên kiệt tác đó.
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng – bài 4
Xiu, Giôn-xi và cụ Bơ Men là những họa sĩ cùng sống trong một căn hộ 2 tầng ở gần thành phố Oa-Sinh-Tơn
Mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị chứng xưng phổi, cô tuyệt vọng tự nhủ rằng bao giờ chiếc thường xuân cuối cùng ở gần đó rụng thì cô cũng lìa đời. Biết được ý nghĩ ngu ngốc của Giôn-xi, cụ Bơ Men vô cùng tức giận và lo lắng.
Sau đêm mưa bão đầu tiên, chiếc là vẫn còn đó…Rồi đêm thứ hai chiếc lá vẫn còn. Giôn-xi nhận thấy mình đã sai, dần hồi phục.
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng – bài 5
Xiu và Giôn-xi là 2 nữ họa sĩ trẻ sống trong một khu nhà trọ. Cụ Bơ-men là một họa sĩ già cũng sống ở đó; cả đời cụ khao khát vẽ được một kiệt tác nhưng chưa thực hiện được. Mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị bệnh sưng phổi rất nặng. Bệnh tật khiến cô tuyệt vọng và nghĩ rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xung sẽ là lúc mình lìa đời. Xiu vô cùng lo lắng và hết lòng chạy chữa cho bạn nhưng vô ích. Biết được ý nghĩ điên rồ đó của Giôn-xi, cụ Bơ-men âm thầm thức suốt đêm mưa gió để vẽ chiếc lá thường xuân. Chiếc lá cuối cùng đã không rụng trong đêm bão lớn khiến Giôn-xi nghĩ lại, cô hy vọng và muốn được sống. Tuy nhiên, cụ Bơ-men lại chết vì bệnh sưng phổi sau một đêm đội mưa đội gió để vẽ hình chiếc lá cuối cùng lên tường nhằm cứu Giôn-xi. Xiu lặng lẽ đến bên bạn báo cho bạn về cái chết của cụ Bơ-men và bí mật của chiếc lá cuối cùng.
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng – bài 6
Tại một khu nhỏ phía tây công viên Oa – Sinh – Tơn là cái làng Greenwich cổ kính. Các nghệ sĩ nghèo thường lui tới tìm thuê những căn phòng có cửa sổ hướng bắc, những buồng xép sát nóc kiểu Hà Lan với giá tiền rẻ.
Phòng họa của hai nữ sĩ trẻ đặt tại tầng thượng ngôi nhà cổ gạch 3 tầng thấp lè tè, tầng cuối cùng là của cụ Bơ-Men đã ngoài 60 tuổi. Cụ nghiệu rựu, đã hơn 40 năm mà ngòi bút màu của cụ chưa với tới được gấu áo của vị thần nghệ thuật. Cụ luôn luôn có ý định vẽ một bức tranh kiệt tác nhưng chưa bao giờ cụ bắt đầu cả. Hai nữ họa sĩ trẻ, một người tên Giôn-Xi, một người tên là xiu. Một cô đến từ Ban-men, cô kia đến từ Ca-li-pho-ni-a. Họ kết nghĩa, gắn bó trong tình chị em tha thiết.
Mùa đông năm ấy, chứng viêm phổi hoành hành đã đánh ngã hàng chục nạn nhân bên khu phía đông…Thế rồi Giôn-Xi bị cảm lạnh nằm bất động trên chiếc giường sắt. Viên bác sĩ cho Xiu biết, bệnh tình của Giôn-Xi mười phần chỉ hy vọng được một thôi. Xiu tranh thủ vẽ để kiếm tiền mua rượu bocđa, pha sữa, mua thuốc để săn sóc, chạy chữa cho đứa em tội nghiệp. Ngày đêm trôi qua Giôn-Xi nằm yên bất động và trắng bệt như pho tượng đổ. Cô chỉ biết nhìn ra cửa sổ nhẩm đếm từng chiếc lá trên cây thường xuân, mệt mỏi buông xuôi nghĩ sẽ ra đi khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống.
Cụ Bơ-Men đã chết vì sưng phổi sau 2 ngày nằm viện. Giày và áo quần cụ ướt sũng vẫn còn để lại trong phòng. Chiếc thang, chiếc đèn bão và chiếc bút rơi vung vãi…ở ngoài cửa sổ. Xiu khẽ nhắc em hãy nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn chiếc lá cuối cùng trên cây, rồi bảo: “Ồ em thân yêu, đó chính là tác phẩm kiệt xuất của cụ Bơ-Men đấy. Cụ đã vẽ nó vào cái đêm mà chiếc lá cuối cùng đã rụng…”
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng – bài 7
Tại một ngôi nhà ba tầng tồi tàn với những căn phòng cho thuê giá rẻ trong một khu phố nhỏ ở phía tây công viên Oa- sin- tơn, vào khoảng tháng 11, khi gió lạnh mùa Đông tràn về, Xiu và Giôn-xi đến thuê chung một căn phòng trên tầng thượng ngôi nhà. Cụ Bơ-men cũng là một hoạ sĩ nghèo sống ở tầng dưới cùng…
Giôn –xi bị bệnh sưng phổi nặng, mặc cho Xiu chăm sóc, động viên, Giôn -xi cứ nằm quay ra cửa sổ nhìn những chiếc lá thường xuân trên dây leo bám vào tường gạch phía cửa sổ trước mặt rụng dần từng chiếc. Mỗi lần có một chiếc lá rơi, cô lại đếm ngược số lá còn lại và chờ chiếc lá cuối cùng rụng xuống thì cô cũng buông xuôi lìa đời…
Cụ Bơ- men nghe Xiu kể, rất bực mình vì ý nghĩ ngớ ngẩn của Giôn-xi. Cụ lên gác, gặp Xiu, hai người sợ sệt nhìn cây thường xuân. Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, Xiu chán nản kéo tấm mành che cửa lên theo lệnh của Giôn-xi thì ngạc nhiên, thấy chiếc lá thường xuân cuối cùng vẫn còn bám trên cây…
Một đêm mưa gió nữa lại qua, chiếc lá thường xuân vẫn dai dẳng bám trên cây. Giôn-xi nhìn ngắm chiếc lá, rồi cô thấy rằng “muốn chết là một tội”. Cô ngồi dậy ăn cháo, uống thuốc, và cùng với sự chăm sóc của Xiu, Giôn-xi đã chiến thắng căn bệnh hiểm nghèo. Nhưng cũng thời điểm đó thì cụ Bơ-men đã qua đời vì cụ đã mắc phải bệnh viêm phổi sau cái đêm thức vẽ chiếc lá cuối cùng trong mưa gió.
Trên đây là bài tập làm văn tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng, chúc các bạn làm tốt bài văn của mình!
|
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng
Hướng dẫn
Bài tập làm văn tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng lớp 8 ngắn gọn ( khoảng 10 dòng ) bao gồm các văn bản tóm tắt chọn lọc. Hy vọng tài liệu tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng này sẽ giúp các bạn học sinh nắm được nội dung cơ bản của truyện. Mời các bạn cùng tham khảo.
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng – bài 1
Xiu và Giôn-xi là hai nữ hoạ sĩ trẻ sống trong một khu nhà trọ. Cụ Bơ-men, một hoạ sĩ già cũng sống ở đó với họ, cả đời cụ khao khát vẽ một kiệt tác nhưng chưa thoả ý. Chẳng may, mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị bệnh sưng phổi rất nặng. Bệnh tật khiến cô tuyệt vọng và nghĩ rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống là sẽ là lúc mình lìa đời. Xiu vô cùng lo lắng và hết lòng chạy chữa cho bạn nhưng vô ích, Giôn-xi vẫn bi quan như vậy. Cô gái tội nghiệp âm thầm đếm từng chiếc lá.
Biết được ý nghĩ điên rồ đó của Giôn-xi, cụ Bơ-men ban đầu mắng um lên nhưng sau đó lại âm thầm thức suốt đêm mưa gió bão bùng để vẽ chiếc lá thường xuân. Chiếc lá cuối cùng giống như thật. Nó đã không rụng trong đêm bão lớn khiến Giôn-xi suy nghĩ lại, cô hi vọng và muốn được sống, được sáng tạo. Giôn-xi từ cõi chết trở về nhưng cụ Bơ-men lại chết vì bệnh sưng phổi sau đêm sáng tạo kiệt tác chiếc lá cuối cùng để cứu Giôn-xi. Xiu lặng lẽ đến bên Giôn-xi báo cho bạn về cái chết của cụ Bơ-men và bí mật của chiếc lá cuối cùng.
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng – bài 2
Câu chuyện kể về cuộc sống chật vật của những người hoạ sĩ nghèo: Hai nữ họa sĩ trẻ Xiu và Giôn-xi sống cùng căn hộ với người họa sĩ già Bơ-men. Những khó khăn về vật chất đã vắt kiệt sức sáng tạo, khiến họ lâm vào cảnh bi đát. Cụ Bơ-men suốt bốn chục năm mơ ước vẽ một bức kiệt tác mà không thực hiện được, đành phải ngồi làm mẫu cho các họa sĩ trẻ để kiếm chút tiền còm nuôi thân. Giôn-xi bị sưng phổi, bệnh tật và nghèo túng đã lấy nốt của cô niềm tin vào cuộc sống. Chỉ còn lại Xiu mòn mỏi với những bức vẽ và ám ảnh bởi suy nghĩ của Giôn-xi: Cô gái bệnh tật ấy đang đếm từng chiếc lá rơi để chờ định mệnh phán quyết mạng sống của chính mình, với niềm tin khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống thì cô sẽ ra đi… Không gian cuộc sống của những con người khốn khổ ấy lạnh lẽo u ám như mùa đông, nặng trĩu những buồn lo.
Đáng sợ làm sao khi mỗi ngày trôi đi trong gió tuyết và những cơn mưa lạnh lẽo dai dẳng, những chiếc lá thường xuân tiếp tục rơi xuống, chỉ còn lại một chiếc lá cuối cùng để Giôn-xi như nhìn thấy cái chết của mình đang đến gần.
Câu chuyện kết thúc bằng một sự đảo ngược tình huống. Chiếc lá cuối cùng là một sự lừa dối, nhưng lại là một sự lừa dối cao cả để đem lại niềm tin vào sự sống cho con người. Kiệt tác cuối cùng của người họa sĩ già đã được ra đời nằm ngoài tất cả mọi dự đoán của công chúng. Nhưng chiếc lá cuối cùng ấy mãi mãi là bằng chứng của tấm lòng yêu thương con người. Bởi thế, Chiếc lá cuối cùng sẽ mãi bất tử với thời gian.
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng – bài 3
Câu chuyện về những người hoạ sĩ nghèo nơi khu trọ đã làm bao trái tim nhói lên.
Hai nữ hoạ sĩ nghèo Xiu và Giôn-xi sống trong căn gác của nhà trọ nhỏ bé phía dưới là căn nhà của cụ Bơ-men một người hoạ sĩ lớn tuổi. Nhưng cuộc sống cho họ tài năng nhưng lại lấy của Giôn-xi sức khoẻ. Cô bị sưng phổi nặng. Mằm trên giường bệnh cô đếm từng ngày sống sót của mình. Cô tự nhắn nhủ với mình rằng khi nào chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống thì cô sẽ xa rời cuộc sống này mãi mãi. Và trong đêm bão tuyết gầm rú đó ai cũng nghĩ chiếc lá thường xuân mỏng manh kia sẽ rơi xuống nền tuyết trắng. Nhưng nào ngờ đâu chiếc lá đó vẫn ở đó khi mọi người nhìn qua. Không đó là một bức vẽ mà cụ Bơ-men để lại trong đêm tuyết đó trước khi vào viện. Cụ đã hi sinh sự sống của mình để cứu tâm trí như rơi vào vực thẳm của con người trẻ tuổi kia. Và đúng như cụ nghĩ; Giôn-xi đã lấy lại chính bản thân mình để hy vọng về những tác phẩm mới sẽ ra đời. Chiếc lá đó sẽ mãi ở đó như lời nhắn nhủ của chính người hoạ sĩ đã vẽ lên kiệt tác đó.
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng – bài 4
Xiu, Giôn-xi và cụ Bơ Men là những họa sĩ cùng sống trong một căn hộ 2 tầng ở gần thành phố Oa-Sinh-Tơn
Mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị chứng xưng phổi, cô tuyệt vọng tự nhủ rằng bao giờ chiếc thường xuân cuối cùng ở gần đó rụng thì cô cũng lìa đời. Biết được ý nghĩ ngu ngốc của Giôn-xi, cụ Bơ Men vô cùng tức giận và lo lắng.
Sau đêm mưa bão đầu tiên, chiếc là vẫn còn đó…Rồi đêm thứ hai chiếc lá vẫn còn. Giôn-xi nhận thấy mình đã sai, dần hồi phục.
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng – bài 5
Xiu và Giôn-xi là 2 nữ họa sĩ trẻ sống trong một khu nhà trọ. Cụ Bơ-men là một họa sĩ già cũng sống ở đó; cả đời cụ khao khát vẽ được một kiệt tác nhưng chưa thực hiện được. Mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị bệnh sưng phổi rất nặng. Bệnh tật khiến cô tuyệt vọng và nghĩ rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xung sẽ là lúc mình lìa đời. Xiu vô cùng lo lắng và hết lòng chạy chữa cho bạn nhưng vô ích. Biết được ý nghĩ điên rồ đó của Giôn-xi, cụ Bơ-men âm thầm thức suốt đêm mưa gió để vẽ chiếc lá thường xuân. Chiếc lá cuối cùng đã không rụng trong đêm bão lớn khiến Giôn-xi nghĩ lại, cô hy vọng và muốn được sống. Tuy nhiên, cụ Bơ-men lại chết vì bệnh sưng phổi sau một đêm đội mưa đội gió để vẽ hình chiếc lá cuối cùng lên tường nhằm cứu Giôn-xi. Xiu lặng lẽ đến bên bạn báo cho bạn về cái chết của cụ Bơ-men và bí mật của chiếc lá cuối cùng.
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng – bài 6
Tại một khu nhỏ phía tây công viên Oa – Sinh – Tơn là cái làng Greenwich cổ kính. Các nghệ sĩ nghèo thường lui tới tìm thuê những căn phòng có cửa sổ hướng bắc, những buồng xép sát nóc kiểu Hà Lan với giá tiền rẻ.
Phòng họa của hai nữ sĩ trẻ đặt tại tầng thượng ngôi nhà cổ gạch 3 tầng thấp lè tè, tầng cuối cùng là của cụ Bơ-Men đã ngoài 60 tuổi. Cụ nghiệu rựu, đã hơn 40 năm mà ngòi bút màu của cụ chưa với tới được gấu áo của vị thần nghệ thuật. Cụ luôn luôn có ý định vẽ một bức tranh kiệt tác nhưng chưa bao giờ cụ bắt đầu cả. Hai nữ họa sĩ trẻ, một người tên Giôn-Xi, một người tên là xiu. Một cô đến từ Ban-men, cô kia đến từ Ca-li-pho-ni-a. Họ kết nghĩa, gắn bó trong tình chị em tha thiết.
Mùa đông năm ấy, chứng viêm phổi hoành hành đã đánh ngã hàng chục nạn nhân bên khu phía đông…Thế rồi Giôn-Xi bị cảm lạnh nằm bất động trên chiếc giường sắt. Viên bác sĩ cho Xiu biết, bệnh tình của Giôn-Xi mười phần chỉ hy vọng được một thôi. Xiu tranh thủ vẽ để kiếm tiền mua rượu bocđa, pha sữa, mua thuốc để săn sóc, chạy chữa cho đứa em tội nghiệp. Ngày đêm trôi qua Giôn-Xi nằm yên bất động và trắng bệt như pho tượng đổ. Cô chỉ biết nhìn ra cửa sổ nhẩm đếm từng chiếc lá trên cây thường xuân, mệt mỏi buông xuôi nghĩ sẽ ra đi khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống.
Cụ Bơ-Men đã chết vì sưng phổi sau 2 ngày nằm viện. Giày và áo quần cụ ướt sũng vẫn còn để lại trong phòng. Chiếc thang, chiếc đèn bão và chiếc bút rơi vung vãi…ở ngoài cửa sổ. Xiu khẽ nhắc em hãy nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn chiếc lá cuối cùng trên cây, rồi bảo: “Ồ em thân yêu, đó chính là tác phẩm kiệt xuất của cụ Bơ-Men đấy. Cụ đã vẽ nó vào cái đêm mà chiếc lá cuối cùng đã rụng…”
Tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng – bài 7
Tại một ngôi nhà ba tầng tồi tàn với những căn phòng cho thuê giá rẻ trong một khu phố nhỏ ở phía tây công viên Oa- sin- tơn, vào khoảng tháng 11, khi gió lạnh mùa Đông tràn về, Xiu và Giôn-xi đến thuê chung một căn phòng trên tầng thượng ngôi nhà. Cụ Bơ-men cũng là một hoạ sĩ nghèo sống ở tầng dưới cùng…
Giôn –xi bị bệnh sưng phổi nặng, mặc cho Xiu chăm sóc, động viên, Giôn -xi cứ nằm quay ra cửa sổ nhìn những chiếc lá thường xuân trên dây leo bám vào tường gạch phía cửa sổ trước mặt rụng dần từng chiếc. Mỗi lần có một chiếc lá rơi, cô lại đếm ngược số lá còn lại và chờ chiếc lá cuối cùng rụng xuống thì cô cũng buông xuôi lìa đời…
Cụ Bơ- men nghe Xiu kể, rất bực mình vì ý nghĩ ngớ ngẩn của Giôn-xi. Cụ lên gác, gặp Xiu, hai người sợ sệt nhìn cây thường xuân. Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, Xiu chán nản kéo tấm mành che cửa lên theo lệnh của Giôn-xi thì ngạc nhiên, thấy chiếc lá thường xuân cuối cùng vẫn còn bám trên cây…
Một đêm mưa gió nữa lại qua, chiếc lá thường xuân vẫn dai dẳng bám trên cây. Giôn-xi nhìn ngắm chiếc lá, rồi cô thấy rằng “muốn chết là một tội”. Cô ngồi dậy ăn cháo, uống thuốc, và cùng với sự chăm sóc của Xiu, Giôn-xi đã chiến thắng căn bệnh hiểm nghèo. Nhưng cũng thời điểm đó thì cụ Bơ-men đã qua đời vì cụ đã mắc phải bệnh viêm phổi sau cái đêm thức vẽ chiếc lá cuối cùng trong mưa gió.
Trên đây là bài tập làm văn tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng, chúc các bạn làm tốt bài văn của mình!
|
TÓM TẮT VĂN BẢN CÔ BÉ BÁN DIÊM LỚP 8 NGẮN GỌN
Truyện kể về một cô bé mồ côi mẹ, sống với một ông bố khắc nghiệt và phải đi bán diêm để kiếm sống. Vào ngày cuối năm, đã nửa đêm em vẫn không bán được que diêm nào và không dám về nhà. Vì quá lạnh nên em đã đốt những que diêm của mình lên để sưởi ấm, mỗi một que đốt lên là một ước mơ của em hiện ra và khi que cuối cùng cháy hết là lúc em lìa đời. Ngày đầu năm, mọi người tìm thấy một cô bé đã lạnh cóng với nụ cười nở trên môi.
TÓM TẮT VĂN BẢN CÔ BÉ BÁN DIÊM LỚP 8 DÀI
Truyện kể về một cô bé nghèo khổ mồ côi mẹ, sống với một người cha hà khắc hay uống rượu và hay đánh đập con. Cô bé phải đi bán diêm đem tiền về cho cha nếu không sẽ bị đánh. Đêm cuối năm, ngoài trời lạnh cóng, cô bé đi chân đất vì một chiếc giày đã bị xe ngựa cán qua và chiếc còn lại bị một thằng bé xấu tính ném mất nhưng lại không dám về nhà vì chưa bán đươc que diêm nào. Cô bé ngồi nép vào một góc tường giữa hai căn nhà để mong giữ chút hơi ấm rồi đánh liều quẹt diêm để sưởi ấm. Que thứ nhất quẹt lên, lò sưởi hiện ra. Que thứ hai quẹt lên, bàn ăn và con ngỗng quay trước mắt. Que thứ ba quẹt lên, cây thông noel hiện ra. Và que diêm thứ tư mang hình ảnh của người bà hiền từ hiện về. Nhưng mọi thứ tan biến khi que diêm tắt và cô bé đã chết cóng. Ngày đầu năm đường phố hiện lên hình ảnh một thiên thần với nụ cười trên môi nằm trên tuyết trắng. Cô bé đã lên thiên đàng cùng với bà của mình.
|
BRIEF TEXT SUMMARY OF THE MATCH-SELLING GIRL GRADE 8
The story is about a motherless girl who lives with a harsh father and has to sell matches to make a living. On the last day of the year, it was midnight and I still couldn't sell any matches and didn't dare go home. Because it was too cold, I lit my matches to warm up. With each lit match, a dream of mine appeared, and when the last match burned out, it was time for me to die. On New Year's Day, people found a little girl frozen with a smile on her face.
TEXT SUMMARY THE LONG MATCH-SELLING GIRL GRADE 8
The story is about a poor girl who lost her mother and lived with a harsh father who drank and beat her children. The girl had to sell matches to bring money back to her father or else she would be beaten. At the end of the year, it was freezing cold outside. The girl was barefoot because one shoe was run over by a horse-drawn carriage and the other was thrown away by a mean boy, but she didn't dare go home because she hadn't sold any matches yet. The girl sat nestled in a corner between two houses hoping to keep some warmth and then risked lighting a match to warm up. The first stick is swiped and the fireplace appears. The second stick is swiped, the dining table and the roast goose appear before your eyes. The third stick is swiped and the Christmas tree appears. And the fourth match brought back the image of a kind grandmother. But everything disappeared when the match went out and the girl froze to death. On the first day of the year, the street shows an image of an angel with a smile on his lips lying on white snow. The little girl went to heaven with her grandmother.
|
TÓM TẮT VĂN BẢN LÃO HẠC NGỮ VĂN 8 NGẮN
Lão Hạc kể cho ông giáo nghe về ý định bán con chó của mình và nói chuyện về người con trai đi đồn điền cao su. Ông giáo nghe vậy nhưng không nghĩ Lão Hạc sẽ bán. Mấy hôm sau, lão bán thật, bán xong, lão sang nhà ông giáo gửi ba sào vườn của thằng con lão nhờ ông giáo bao giờ anh con trai về thì đưa cho anh vì lão sợ mình ăn vào vườn của con. Ít lâu sau, lão Hạc quyết định tự tử bằng bả chó và chết một cái chết vô cùng thương tâm.
TÓM TẮT VĂN BẢN LÃO HẠC NGỮ VĂN 8 DÀI
Lão Hạc có một con chó đặt tên là Cậu Vàng, là con chó mà anh con trai đi đồn điền cao su trước đây mua về. Sau khi con trai đi, cậu Vàng là bạn của Lão Hạc, nhưng một hôm lão quyết định bán con chó, phải bán nó đi là một niềm đau xót với Lão. Sau khi bán chó, lão Hạc sang báo cho ông giáo và đau khổ khóc như trẻ con. Vì mấy năm mất mùa, lão Hạc sợ mình bòn hết vườn để lại cho con nên viết giấy nhượng, nhờ ông giáo trông coi mảnh vườn cùng ba mươi đồng bạc còn mình thì kiếm được gì ăn nấy sống qua ngày. Một hôm, ông giáo nói chuyện về lão Hạc với Binh Tư, một người làm nghề ăn trộm thì Binh Tư cho biết lão Hạc mới vừa sang xin hắn bả chó. Ông giáo nghĩ rằng chẳng lẽ lão Hạc cũng trở nên giống Binh Tư nhưng cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác. Lão Hạc không trở nên xấu đi, lão vẫn lương thiện như vậy, chỉ có điều lão phải tự tử bằng bả chó để giữ được lương thiện ấy.
|
SUMMARY OF LAO HAC LANGUAGE TEXT 8 SHORT
Old Hac told the teacher about his intention to sell his dog and talked about his son going to the rubber plantation. The teacher heard that but didn't think Lao Hac would sell it. A few days later, he actually sold it. After selling, he went to the teacher's house and sent three acres of his son's garden, asking the teacher to give it to him when his son returned because he was afraid he would eat the son's garden. Not long after, old Hac decided to commit suicide with dog bait and died an extremely pitiful death.
SUMMARY OF THE 8-LONG LAAC LANGUAGE TEXT
Old Hac had a dog named Uncle Vang, which was bought by his son who had gone to the rubber plantation before. After his son left, Mr. Vang became Old Hac's friend, but one day he decided to sell the dog. Having to sell it was a pain for him. After selling the dog, old Hac went to tell the teacher and cried like a child. Because of a few years of poor harvest, Mr. Hac was afraid that he would take away all the garden and leave it to his children, so he wrote a concession paper, asking the teacher to take care of the garden with thirty silver coins while he earned whatever he could to live on. One day, the teacher was talking about old Hac with Binh Tu, a thief, and Binh Tu said that old Hac had just come to ask him for dog bait. The teacher thought that perhaps old Hac had become like Binh Tu, but life was not necessarily sad, or still sad but sad in a different sense. Old Hac did not become worse, he was still as honest as ever, only he had to commit suicide with dog bait to maintain that honesty.
|
Tóm tắt văn bản Lão Hạc
Hướng dẫn
Bài tập làm văn tóm tắt văn bản Lão Hạc của Nam Cao lớp 8 ngắn gọn ( khoảng 10 dòng ) bao gồm các văn bản tóm tắt chọn lọc. Hy vọng tài liệu tóm tắt văn bản Lão Hạc này sẽ giúp các bạn học sinh nắm được nội dung cơ bản của truyện ngắn Lão Hạc. Mời các bạn cùng tham khảo.
Tóm tắt văn bản Lão Hạc
Tóm tắt văn bản Lão Hạc – bài 1
Lão Hạc có một người con trai, một mảnh vườn và một con chó. Vì không đủ tiền cưới vợ con trai lão phẫn chí đi đồn điền cao su. Muốn để lại mảnh vườn cho con, lão đành phải bán con Vàng. Lão mang tiền dành dụm gửi ông giáo, nhờ ông trông coi mảnh vườn. Cuộc sống ngày thêm khó khăn, lão kiếm được gì ăn nấy và bị ốm một trận khủng khiếp. Một hôm lão xin Binh Tư một ít bả chó. Ông giáo rất buồn khi nghe binh tư kể chuyện ấy. Nhưng đột ngột lão chết, cái chết thật dữ dội. Cả làng không hiểu vì sao lão chết, chỉ có Binh Tư và ông giáo hiểu điều đó
Tóm tắt văn bản Lão Hạc – bài 2
Lão Hạc có một hoàn cảnh gia đình bất hạnh: vợ lão mất sớm, lão phải 1 mình gà trống nuôi con trong căn nhà nghèo.Lão rất yêu thương con, mong con trai có c/s hạnh phục,không khổ sở như mình,nhưng lão không biết làm cách nào và đành để con trai đi trong khổ đau vì cnos phẫn chí bỏ đi phu khi không cưới được vợ.Lão Hạc chỉ còn lại một mình với một mảnh vườn và một con chó vàng. Con chó ấy là của anh con trai để lại-kỷ niểm của con trai lão trước khi ra đi, lão cưng chiều nó như con, gọi “cậu Vàng”. Nhưng cuộc sống khốn khó, đã đẩy lão vào con đường cùng,lão bán chó để làm ma cho mình và quyết không bán mảnh vườn mà dành mảnh vườn cho con để mai này nó về có chỗ sống,có chỗ làm ăn,sinh sống trong khi lão vô cùng đau khổ, dằn vặt. Lão mang tiền dành dụm được khi bán “cậu vang” gửi ông giáo và nhờ ông trông coi mảnh vườn. Không muốn phiền đến mọi người(ông Giáo,bà con hàng xóm), lão từ chối hết thảy những sự giúp đỡ của ông giáo.Lão kết liễu đời mình bằng cách ăn bả cho để lão vẫn giữu được nhân cách cao đẹp của lão …
Tóm tắt văn bản Lão Hạc – bài 3
Lão Hạc là một nông dân nghèo, sống cô độc. Con trai vì không có tiền lấy vợ nên bỏ đi làm ở đồn điền cao su, chỉ để lại cho lão một con chó làm bạn. Sau một lần ốm nặng, lão yếu đi ghê lắm, không đủ sức để đi làm thuê nữa. Cùng đường lão phải quyết định bán con chó vàng mà lão hết lòng yêu thương. Rồi lão mang tiền dành dụm được và cả mảnh vườn của mình đem sang gửi cho ông Giáo. Ít lâu sau lão sang nhà Binh Tư xin bả chó. Khi nghe Binh Tư kể về chuyện lão Hạc sang xin bả chó, ông Giáo đã rất thất vọng. Nhưng ngay sau đó, khi nhìn thấy lão Hạc chết một cách đau đớn và dữ dội thì ông giáo đã hiểu ra mọi chuyện. Còn về cái chết của lão Hạc chỉ có Binh Tư và ông Giáo hiểu rõ.
Tóm tắt văn bản Lão Hạc – bài 4
Lão Hạc là một người nông dân nghèo, sống cô độc, chỉ có con chó Vàng làm bạn. Con trai lão vì nghèo không lấy được vợ, đã phẫn chí bỏ làng đi làm ăn xa. Lão Hạc ở nhà chờ con về, làm ăn thuê để kiếm sống. Sau một trận ốm dai dẳng, lão không còn sức đi làm thuê nữa. Không còn đường sinh sống, lão Hạc lặng lẽ đi đến một quyết định quan trọng. Lão bán con chó Vàng mà lão rất mực yêu thương, mang hết số tiền dành dụm được và cả mảnh vườn gửi cho ông Giáo trông coi hộ. Lão chịu đói, chỉ ăn khoai và sau đó “lão chế tạo được món gì, ăn món nấy”. Ông Giáo ngấm ngầm giúp đỡ nhưng lão tìm cách từ chối. Một hôm lão xin Binh Tư ít bả chó, nói để đánh bả chó làm thịt và rủ Binh Tư uống rượu. Ông Giáo rất buồn khi nghe Binh Tư kể chuyện ấy. Lão Hạc bỗng nhiên chết – một cái chết thật dữ dội. Cả làng không ai hiểu vì sao lão chết, chỉ có Binh Tư và ông Giáo hiểu lão ăn bả chó để tử tự.
Lão Hạc là một nông dân nghèo có một đứa con,một mảnh vườn và một con chó. Con trai lão vì phấn trí nên bỏ lên đồn điền cả sử lão chỉ còn cậu vàng bầu bạn.Vì muốn giữ lại mảnh vườn cho con nên lão đành bán cậu vàng đi trong đau đớn. Tất cả tiền dành dụm và tiền bán cho lão đều gửi ông giáo.Cuộc sống ngày một khó khăn lão kiếm được gì ăn nấy. một hôm lão xin binh tư ít bả chó nói là bẫy con chó hay đến vườn và rủ binh tu uống rượu.Ông giáo rất buồn khi nghe binh tư kể lại chuyện đó.Đột nhiên lão hạc chết cái chết thật dữ dội cả làng không hiểu tại sao chỉ có binh tư và ông giáo hiểu.
Trên đây là bài tập làm văn tóm tắt văn bản Lão Hạc, chúc các bạn làm tốt bài văn của mình!
|
Summary of Lao Hac text
Instruct
The exercise to write a brief summary of the text Lao Hac by Nam Cao for grade 8 (about 10 lines) includes selected summary texts. Hopefully this summary of Lao Hac's text will help students grasp the basic content of the short story Lao Hac. We invite you to consult.
Summary of Lao Hac text
Summary of Lao Hac text – lesson 1
Old Hac has a son, a garden and a dog. Because he didn't have enough money to get married, his son resented going to the rubber plantation. Wanting to leave the garden to his son, he had to sell Vang. He brought his savings to the teacher and asked him to take care of the garden. Life became more and more difficult, he had to eat whatever he could and fell terribly ill. One day he asked Binh Tu for some dog bait. The teacher was very sad when he heard the private soldier tell that story. But suddenly he died, a violent death. The whole village did not understand why he died, only Binh Tu and the teacher understood that
Summary of Lao Hac text – lesson 2
Old Hac had an unfortunate family situation: his wife died early, and he had to raise his child alone in a poor house. He loved his son very much and hoped his son would be happy and not miserable like him. , but he did not know what to do and had to let his son go in pain because he was resentful of leaving his husband when he could not marry. Old Hac was left alone with a garden and a yellow dog. That dog was left by his son - a memory of his son before he left, he pampered it like his own son, calling him "Mr. Vang". But life was difficult, pushing him into a dead end. He sold the dog to act as a ghost for himself and decided not to sell the garden but to save the garden for his child so that when he comes home in the future, he will have a place to live, do business, and live. while he was extremely miserable and tormented. He brought the money he saved from selling his "old wine" to the teacher and asked him to take care of the garden. Not wanting to bother everyone (Mr. Teacher, neighbors), he refused all the help from the teacher. He ended his life by eating bait so that he could still maintain his noble personality. …
Summary of Lao Hac text – lesson 3
Old Hac is a poor farmer who lives alone. Because the son had no money to get married, he left to work on a rubber plantation, leaving him only a dog for companionship. After a serious illness, he became very weak and did not have the strength to work anymore. Along the way, he had to decide to sell the golden dog that he loved with all his heart. Then he brought the money he had saved and his whole garden to send to Mr. Giao. Not long after, he went to Binh Tu's house to ask for dog food. When he heard Binh Tu tell about old Hac coming to ask for dog bait, Mr. Giao was very disappointed. But soon after, when he saw old Hac die painfully and violently, the teacher understood everything. As for Mr. Hac's death, only Binh Tu and Mr. Giao understand clearly.
Summary of Lao Hac text – lesson 4
Old Hac is a poor farmer who lives alone, with only the Golden dog as his friend. Because his son was poor and could not get a wife, he was frustrated and left the village to work far away. Old Hac stayed at home waiting for his son to come home, working as a hired laborer to make a living. After a long illness, he no longer had the strength to work as a hired laborer. With no way to live, old Hac quietly came to an important decision. He sold the Golden Dog that he loved so much, took all the money he had saved and the whole garden and sent it to Mr. Giao to take care of it. He was hungry, only eating potatoes and then "whatever he created, he ate". Mr. Teacher secretly helped but he tried to refuse. One day, he asked Binh Tu for some dog bait, saying he would kill the dog bait and invited Binh Tu to drink wine. Mr. Giao was very sad when he heard Binh Tu tell that story. Old Hac suddenly died - a violent death. No one in the village understood why he died, only Binh Tu and Mr. Giao understood that he ate dog bait to commit suicide.
Old Hac is a poor farmer with a child, a garden and a dog. Because his son was excited, he left to go to the plantation so that he only had the golden boy for company. Because he wanted to keep the garden for his son, he had to sell the golden boy in pain. All the money saved and money sold to him was sent to the teacher. Life became increasingly difficult, so he had to earn whatever he could to eat. One day, he asked the private soldier for some dog bait, saying that he trapped the dog that often came to the garden and invited the private soldiers to drink wine. The teacher was very sad when he heard the private soldier tell that story. Suddenly, the old crane died a violent death and the whole village was shocked. understand why only private soldiers and teachers understand.
Above is an exercise to write a summary of Lao Hac's text. I hope you do well in your essay!
|
Tóm tắt văn bản trong lòng mẹ
Hướng dẫn
Bài tập làm văn tóm tắt văn bản trong lòng mẹ ngữ văn lớp 8 của tác giả Nguyên Hồng ngắn gọn ( khoảng 10 dòng ) bao gồm các văn bản tóm tắt chọn lọc. Hy vọng tài liệu tóm tắt văn bản trong lòng mẹ này sẽ giúp các bạn học sinh nắm được nội dung cơ bản. Mời các bạn cùng tham khảo.
Tóm tắt văn bản trong lòng mẹ
Tóm tắt văn bản trong lòng mẹ – bài 1
Hồng là một chú bé mồ côi cha, mẹ thì bỏ nhà đi tha hương cầu thực. Nên Hồng phải chịu sự giả dối của họ hàng nhất là bà cô cuả chú
Một hôm cô của chú mở lời kêu chú vào Thanh Hoá chơi với mẹ. Khi biết cô mình đang đóng kịch nên chú không đáp lại. Tưởng là đã xong ai ngờ bà cô lại đánh thêm một đòn tâm lý nữa là ngân dài chữ em bé làm cho chú nghẹn ứ cổ họng.
Gần đến đoạn tang thầy thì từ trên trường chú đã thấy thấp thoáng hình ảnh cuả mợ trên xe kéo thì chú gọi nhưng lại sợ là không phải là mợ mình. Khi biết đó là mợ mình thì chú đã nằm lên người mợ chú và quên đi những lời nói của bà cô.
Tóm tắt văn bản trong lòng mẹ – bài 2
Gần đến ngày giỗ đầu bố Hồng, cậu lại rất thương và nhớ mẹ mình thì một hôm, người cô gọi cậu đến và hỏi có muốn gặp mẹ, gặp “em bé” ko. Sau đó, bà ta làm cho Hồng đau lòng bằng cách nói về cuộc sống của mẹ Hồng (rách rưới, nghèo khổ đi bán hàng, thấy người quen ko dám chào). Bà ta càng nói Hồng càng im lặng và cậu bắt đầu khóc. Cậu càng thấy thương mẹ, càng căm ghét những hủ tục lạc hậu hơn là ghét mẹ trước những lời bôi nhọ mẹ mình của bà cô thâm hiểm, tàn nhẫn. Một hôm, trên đường đi học về, Hồng thoáng thấy một người ngồi trên xe kéo rất giống mẹ. Hồng liền đuổi theo và gọi to. Vài giây sau, Hồng đuổi kịp xe kéo. Và nhận ra đúng là mẹ mình. Hồng òa khóc nằm trong lòng mẹ. Cậu cảm nhận được tất cả vẻ đẹp, sự yêu thương và dịu dàng của mẹ. Cậu quên hết mọi lời nói độc ác của bà cô, chỉ còn niềm xúc động và tình yêu thương mẹ vô bờ.
Chú bé Hồng sinh ra là kết quả của cuộc hôn nhân miễn cưỡng không tình yêu: Người bố nghiện ngập, người mẹ trẻ trung luôn khao khát tình yêu thương song đành chôn vùi tuổi xuân bên người chồng nghiện ngập. Cuối cùng người bố chết, người mẹ bỏ lại hai anh em Hồng để đi “tha hương cầu thực” trong sự ghẻ lạnh của họ hàng. Còn bà cô bên nội thì luôn gieo rắc vào đầu chú bé những rấp tâm tanh bẩn để chú cũng hoài nghi và ghét bỏ người mẹ của mình. Nhưng Hồng không những không ghét mẹ mà còn hiểu, thông cảm cho mẹ, lại còn càng ghét những cổ tục đã đày đọa mẹ. Chiều hôm ấy khi vừa tan học, thoáng thấy bóng người ngồi trên xe kéo giống mẹ, chú liền gọi theo với giọng bối rối. Khi người mẹ quay đầu lại, Hồng liền sà vào lòng mẹ rồi hai mẹ con cùng sụt sùi hỏi thăm nhau. Khi ở trong lòng mẹ, chú chẳng còn mảy may đến những lời nói thâm độc của bà cô nữa.
Tóm tắt văn bản trong lòng mẹ – bài 4
Chú bé Hồng có một tuổi thơ đầy bất hạnh: Bố chết sớm vì nghiện ngập, mẹ vì cảnh cùng túng quá phải bỏ con đi tha hương cầu thực, chú sống với bà cô cay nghiệt.
Một hôm, bà cô gọi Hồng đến và hỏi có muốn vào Thanh Hoá với mẹ không. Nhận ra vẻ mặt rất kịch và tâm địa độc ác của bà cô, Hồng nén lại niềm thương nhớ mẹ và trả lời không muốn vào.
Gần đến ngày giỗ bố, trên đường đi học về, Hồng thấy bóng người ngồi trên xe kéo giống mẹ. Chú đã đuổi theo và khi nhận ra mẹ, Hồng đã oà khóc nức nở.
Hồng cảm thấy sung sướng và hạnh phúc vô cùng khi được ở trong lòng mẹ. Hồng thấy mẹ vẫn đẹp như ngày nào. Chú đã quên hết mọi lời xúc xiểm của bà cô.
Tóm tắt văn bản trong lòng mẹ – bài 5
Sau khi bố mất, mẹ bé Hồng bỏ đi tha hương cầu thực, để bé sống trong sự lạnh lùng, cay nghiệt của họ hàng. Một hôm, người cô hỏi bé Hồng có muốn vào Thanh Hóa thăm mẹ không, bé toan trả lời có nhưng chợt nghĩ đến giọng nói rất kịch và nụ cười xảo trá nên đành im lặng. Chú bé Hồng biết rằng khi nhắc đến mẹ mình, bà cô chỉ muốn gieo rắc vào đầu chú những hoài nghi để “khinh ghét, ruồng rẫy” mẹ. Khi đứa bé khốn khổ sắp khóc, bà cô còn vỗ vai tươi cười: “****** phát tài lắm, có như dạo trước đâu”. Những lời nói ấy không thể làm bé Hồng ghét mẹ, ngược lại chú càng hiểu và cảm thông cho mẹ hơn. Chú bé căm phẫn những cổ tục đọa dày mẹ và muốn “vồ ngay lấy mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kì nát mới thôi”. Đến ngày giỗ thầy, mẹ bé Hồng về đem nhiều quà bánh cho bé. Tan trường, khi thoáng thấy bóng một người ngồi trên xe kéo trong giống mẹ, chú bé đã chạy theo í ới gọi to. Người mẹ tươi cười ôm lấy con mình, cho chú ngồi vào lòng. Trên đường về nhà, trong hơi ấm của mẹ, chú chẳng mảy may đến những lời nói thâm độc của bà cô…
|
Summary of the text in the mother's womb
Instruct
The exercise to summarize the text in mother's womb for grade 8 literature by author Nguyen Hong is brief (about 10 lines) including selected summary texts. Hopefully this document summarizing the text in mother's womb will help students grasp the basic content. We invite you to consult.
Summary of the text in the mother's womb
Summary of the text in the mother's womb - lesson 1
Hong is an orphan boy, his mother left home and went abroad to seek food. So Hong had to endure lies from relatives, especially his aunt
One day his aunt invited him to go to Thanh Hoa to play with his mother. When he knew his aunt was acting, he did not respond. Thought it was over, but unexpectedly the aunt gave him another psychological blow by repeating the word baby, causing a lump in his throat.
Near the time of his teacher's funeral, from the school he saw a glimpse of his aunt on the rickshaw. He called out but was afraid it wasn't his aunt. When he knew it was his aunt, he lay on her and forgot what his aunt said.
Summary of the text in the mother's womb - lesson 2
As the first anniversary of Hong's father's death approached, he loved and missed his mother very much. One day, his aunt called him and asked if he wanted to meet his mother, meet the "baby". After that, she made Hong's heart hurt by talking about Hong's mother's life (raging, poor, selling goods, seeing acquaintances and not daring to say hello). The more she spoke, the more silent Hong became and he began to cry. The more he felt sorry for his mother, the more he hated the backward customs more than he hated his mother for the evil and cruel aunt's defamatory words about her. One day, on the way home from school, Hong caught a glimpse of a person sitting on a rickshaw who looked very similar to her mother. Hong immediately chased after him and called out. A few seconds later, Hong caught up with the rickshaw. And realized it was indeed my mother. Hong burst into tears in her mother's arms. He felt all the beauty, love and tenderness of his mother. He forgot all his aunt's cruel words, only his emotions and boundless love for his mother remained.
Little Hong was born as a result of a forced, loveless marriage: The father was an addict, the young mother always yearned for love but had to bury her youth with her addicted husband. In the end, the father died, and the mother left the two Hong brothers behind to "exile to seek food" in the estrangement of relatives. His paternal aunt always planted dirty thoughts in the boy's head so that he would doubt and hate his mother. But Hong not only did not hate her mother, but also understood and sympathized with her, and even hated the ancient customs that had tormented her. That afternoon, as soon as school ended, he caught a glimpse of a figure sitting on a rickshaw like his mother. He immediately called after him in a confused voice. When the mother turned her head, Hong immediately pounced on her mother's lap and the two of them sobbed and asked about each other. When he was in his mother's womb, he no longer cared the least bit about his aunt's cruel words.
Summary of the text in the mother's womb - lesson 4
Little Hong had a childhood full of misfortunes: His father died early due to drug addiction, his mother was so poor that she had to leave her child to go abroad to pray for food, and he lived with a harsh aunt.
One day, her aunt called Hong and asked if she wanted to go to Thanh Hoa with her mother. Realizing her aunt's dramatic expression and cruel mind, Hong suppressed her feelings for her mother and replied that she did not want to go in.
Near the anniversary of her father's death, on the way home from school, Hong saw a figure sitting on a rickshaw that looked like her mother. The uncle chased after her and when she recognized her mother, Hong burst into tears.
Hong feels extremely happy and joyful when she is in her mother's womb. Hong saw that her mother was still as beautiful as ever. I forgot all the insults my aunt said.
Summary of the text in the mother's womb - lesson 5
After her father passed away, Hong's mother left the country to pray for food, leaving her to live in the cold and harshness of her relatives. One day, the aunt asked little Hong if she wanted to go to Thanh Hoa to visit her mother. She wanted to answer yes, but suddenly thought of her dramatic voice and cunning smile, so she remained silent. Little Hong knew that when it came to his mother, his aunt just wanted to sow doubts in his mind to "hate and abandon" her. When the poor baby was about to cry, the aunt even patted his shoulder and smiled: "****** is very talented, it's not like before." Those words could not make little Hong hate his mother, on the contrary, he understood and sympathized with his mother more. The little boy was indignant at the ancient customs that tormented his mother and wanted to "grab it right away and bite, chew, and grind until it's broken." On the anniversary of his teacher's death, Hong's mother came home and brought many gifts and cakes for her. After school, when he caught a glimpse of a person sitting on a cart who looked like his mother, the boy ran after him and called out. The smiling mother hugged her child and let him sit on her lap. On the way home, in the warmth of his mother, he didn't pay any attention to his aunt's cruel words...
|
Tóm tắt văn bản đánh nhau với cối xay gió
Hướng dẫn
Bài tập làm văn tóm tắt văn bản đánh nhau với cối xay gió lớp 8 ngắn gọn ( khoảng 10 dòng ) bao gồm các văn bản tóm tắt chọn lọc. Hy vọng tài liệu tóm tắt văn bản đánh nhau với cối xay gió này sẽ giúp các bạn học sinh nắm được nội dung cơ bản của truyện. Mời các bạn cùng tham khảo.
Tóm tắt văn bản đánh nhau với cối xay gió
Tóm tắt văn bản đánh nhau với cối xay gió – bài 1
Hai thầy trò Đôn Ki-hô-tê và Xan-chô đang trên đường đi tìm những chiến công thì chợt phát hiện thấy ba bốn chục chiếc cối xay gió giữa đồng. Đôn Ki-hô-tê liền chỉ cho người giám mã của mình thấy rằng đó là những tên khổng lồ và bày tỏ ý định giao chiến. Xan-chô biết ông chủ của mình nhầm đã hết sức can ngăn nhưng không thành. Đôn Ki-hô-tê hăng hái cầm giáo, thúc con ngựa gầy gò lao vào. Bỗng lúc đó gió nổi lên, cối xay gió bắt đầu chuyển động và Đôn Ki-hô-tê ngã lăn kềnh. Giáo gãy, ngựa và người văng ra, Đôn Ki-hô-tê bị đau như trời giáng.
Nhưng dẫu bị thương rất nặng như thế, anh chàng hiệp sĩ mộng mơ vẫn quyết không kêu đau vì nghĩ rằng: “Các hiệp sĩ giang hồ có bị thương thế nào cũng không được rên rỉ”. Đã vậy, chàng còn kiên quyết không ăn uống, chỉ nghĩ đến tình nương đã đủ no rồi! Xan -chô thấy vậy bèn bỏ rượu thịt ra đánh chén no nê một mình. Bác giám mã cảm thấy cái nghề đi tìm kiếm chuyện phiêu lưu này kể ra cũng chẳng vất vả gì. Đôn Ki-hô-tê suốt đêm không ngủ và chỉ tiếp tục miên man nghĩ đến tình nương. Hôm sau, hai thầy trò đi về phía cảng La-pi-xê, vì Đôn Ki-hô-tê nghĩ: “Con đường này có lắm người qua lại chẳng thể nào không gặp nhiều chuyện phiêu lưu khác nhau”.
Đôn-ki-hô-tê là một lão quý tộc nghèo vì quá say mê truyện hiệp sĩ nên muốn trở thành hiệp sĩ giang hồ, cùng đi với lão là giám mã Xan-chô-pan-xa. Một lần, hai thầy trò đi trên một cánh đồng. Đôn-ki-hô-tê nhìn thấy ba bốn chục chiếc cối xay gió lại tưởng là ba bốn chục tên khổng lồ. Lão thúc ngựa Rô-xi-nan-tê xông lên chẳng thèm để ý đến giám mã Xan-chô-pan-xa đang hét bảo lão đừng xông vào đánh nhau với cối xay gió. Gió thổi mạnh làm cánh quạt quay kéo theo ngựa và người lão văng ra xa. Xan-chô-pan-xa thúc lừa đến đỡ Đôn-ki-hô-tê. Tuy vậy, dù đau đến cỡ nào nhưng lão cũng không rên rỉ, không ăn uống gì và đêm đến thì thức trắng vì nghĩ đến tình nương. Còn Xan-chi-pan-xa hơi đau một tí là rên rỉ, ăn ngon lành vừa đi vừa chè chén, đêm đến, bác lăn ra ngủ một mạch đến sáng.
Tóm tắt văn bản đánh nhau với cối xay gió – bài 3
Đôn Ki-hô-tê mong muốn trở thành hiệp sĩ nên đã cùng Xan-chô Pan-xa đi phiêu lưu khắp nơi, trừ gian diệt ác. Trên đường đi, đến cánh đồng Môn–ti–en, hai thầy trò gặp những chiếc cối xay gió. Mặc cho Xan-chô khuyên can, xong Đôn–ki-hô-tê vẫn cho rằng trước mặt là những tên khổng lồ xấu xa. Đôn–ki–hô-tê lăm lăm ngọn giáo, cầu xin tình nương trợ giúp, một mình một ngựa xông vào chiếc cối xay gió gần nhất, phóng giáo đâm vào cánh quạt, vừa lúc gió nổi lên, cánh quạt hất chàng hiệp sĩ ngã lộn xuống đất, ngọn giáo gẫy tan tành. Xan-chô chạy đến cứu chủ. Đôn–ki-hô-tê rất đau nhưng không hé răng kêu ca vì sách viết rằng không được phép rên la. Đôn ki-hô-tê giải thhích lí do bại trận của mình là do pháp sư Phơ-re-xtôn thù nghịch gây ra nhưng vẫn tự tin mình sẽ chiến thắng. Hai thầy trò tiếp tục lên đường tìm kiếm những cuộc phiêu lưu mới.
Trên đường đi tìm những chiến công mới, hai người gặp những chiếc cối xay gió, Đôn Ki-hô-tê tưởng rằng chúng là những tên khổng lồ một mắt nên xông vào đánh, Xan-chô Pan-xa chỉ dám đứng ngoài can ngăn. Kết quả Đôn Ki-hô-tê bị thương nhưng ko kêu la gì cả. Suốt đường đi, Xan-chô Pan-xa ăn uống no say, Đôn Ki-hô-tê không ăn gì cả. Tối hôm đó, Xan-chô Pan-xa ngủ say còn Đôn Ki-hô-tê không ngủ để nghĩ đến tình nương của mình. Sáng hôm sau, hai người tiếp tục cuộc hành trình.
Tóm tắt văn bản đánh nhau với cối xay gió – bài 5
Trên đường phiêu lưu một lần Đôn Ki-hô-tê nhìn thấy những chiếc cối xay gió nhưng lại cho rằng đó là những tên khổng lồ liền xông đến khiêu chiến. Nhưng cuộc chiến ấy những chiếc cánh quạt của cối xay gió đã hất văng Đôn Ki-hô-tê ra xa và bị thương khá nặng. Mặc dù đau đớn và thất bại nhưng Đôn Ki-hô-tê không rên la mà cho rằng đã bị pháp sư phù phép. Trong khi đó Xan-chô Pan-xa thừa biết đó là những chiếc cối xay gió nên đã tránh xa và vô sự. Sau cuộc chiến trong khi Đôn Ki-hô-tê thức suốt đêm để nghĩ về người tình trong mộng thì Xan-chô Pan-xa ăn uống no nê và đánh một giấc ngon lành đến sáng.
Trên đây là bài tập làm văn tóm tắt văn bản đánh nhau với cối xay gió, chúc các bạn làm tốt bài văn của mình!
|
Summary of the text "Fight the Windmill".
Instruct
Exercises to write a brief summary of the text "Fighting the Windmill" for grade 8 (about 10 lines) include selected summary texts. Hopefully this summary of the text "Fight the Windmill" will help students grasp the basic content of the story. We invite you to consult.
Summary of the text "Fight the Windmill".
Summary of the text "Fighting the Windmill" - lesson 1
The two teachers, Don Quixote and Sancho, were on their way to find victories when they suddenly discovered thirty or forty windmills in the middle of the field. Don Quixote immediately showed his horseman that they were giants and expressed his intention to fight. Sancho knew his boss was wrong and tried his best to stop him but failed. Don Quixote enthusiastically picked up his spear and urged his skinny horse to rush in. Suddenly the wind arose, the windmill began to move and Don Quixote fell over. The spear broke, horses and men flew out, and Don Quixote suffered a terrible pain.
But even though he was so seriously injured, the dreamy knight still decided not to cry out in pain because he thought: "No matter how injured Gypsy knights are, they cannot moan." Even so, he was still determined not to eat or drink, just thinking about his mistress was enough! Sancho saw that so he put away the wine and meat to eat and drink until he was full. The horseman felt that this job of looking for adventure was not difficult at all. Don Quixote did not sleep all night and only continued to think about his lover. The next day, the two teachers and students went towards the port of Lapice, because Don Quixote thought: "This road has many people passing by, it is impossible not to encounter many different adventures."
Don Quixote is a poor nobleman who is so fascinated with knight stories that he wants to become a knight errant. Accompanying him is the horseman Sancho-pan-xa. Once, two teachers and students were walking in a field. Don Quixote saw thirty or forty windmills and thought they were thirty or forty giants. The old man spurred his horse, Rosinante, and rushed forward, not paying attention to the horseman, Sancho-panza, who was shouting at him not to rush into the fight with the windmill. The strong wind blew the fan blades, pulling the horse and the old man away. Sanchopanza urged his donkey to help Don Quixote. However, no matter how much pain it was, he did not moan, did not eat or drink anything, and at night he stayed awake thinking about his mistress. As for Xan-chi-pan-xa, he groaned a little in pain. He ate well while walking and drinking. When night came, he fell asleep until morning.
Summary of the text "Fighting the windmill" - lesson 3
Don Quixote wanted to become a knight, so he and Sancho Panza went on adventures everywhere, eliminating evil. On the way, to the Mon-ti-en field, the teacher and his students encountered windmills. Despite Sancho's advice, Don Quixote still thought that in front of him were evil giants. Don-ki-hote readied his spear, begged his mistress for help, charged alone and on horseback at the nearest windmill, threw his spear into the fan blade, and just as the wind rose, the fan blade knocked the knight away. The soldier fell to the ground, his spear broken into pieces. Sancho ran to save his master. Don Quixote was in a lot of pain but did not complain because the book said that moaning was not allowed. Don Quixote explains that the reason for his defeat was caused by the hostile magician Freudton, but is still confident that he will win. The two teachers and students continue to set out in search of new adventures.
On the way to find new victories, the two met windmills. Don Quixote thought they were one-eyed giants so he rushed in to fight, Sancho Panza only dared to stand aside. compartment. As a result, Don Quixote was injured but did not scream at all. Along the way, Sancho Panza ate and drank until he was full, while Don Quixote ate nothing. That night, Sancho Panza slept soundly while Don Quixote did not sleep thinking about his mistress. The next morning, the two continued their journey.
Summary of the text "Fighting the windmill" - lesson 5
On his adventure, Don Quixote once saw windmills but thought they were giants and immediately rushed to challenge them. But in that battle, the windmill's blades knocked Don Quixote far away and he was seriously injured. Despite the pain and failure, Don Quixote did not moan but thought he had been bewitched by a magician. Meanwhile, Sancho Panza knew that they were windmills, so he stayed away and was unharmed. After the war, while Don Quixote stayed up all night thinking about the lover of his dreams, Sancho Panza ate well and slept soundly until morning.
Above is an essay writing exercise summarizing the text "Fighting the Windmill", I hope you do well in your essay!
|
Tóm tắt vở hài kịch Trưởng giả học làm sang của Mô-li-e
Hướng dẫn
Vở hài kịch “Trưởng giả học làm sang” của Mô-li-e gồm 5 hồi, được sáng tác vào năm 1670, ba năm trước khi Mô-li-e qua đời.
Vở hài kịch của ông nói về ông Giuốc-đanh cục mịch, xấu xí, dốt nát, ngờ nghệch. Nhờ buôn bán mà ông trở nên giàu có. Sau khi giàu có ông muốn trở thành nhà quý tộc. Ông mời thầy triết học về nhà để dạy cho ông tiếng La- tinh, lô-gíc học, luân lí, vật lí, chính tả, phát âm, viết thư tình… Sau khi muốn trở thành nhà bác học, ông Giuốc-đanh lại muốn có một bộ lễ phục đẹp nhất triều đình. Sau khi hoàn thành bộ lễ phục, phó may và thợ phụ kéo đến nhà để mặc thử lễ phục cho ông. Những ngốc ngếch của ông đã được thể hiện trong các lời đối thoại giữa ông và bác phó may. Lợi dụng tính cách khoa trương và đầu óc u muội của Giuốc-đanh, phó may và thợ phụ đã tâng bốc ông bằng những từ ông lớn, cụ lớn, đức ông để moi tiền. Ông Giuốc-đanh mặt dù rất tiếc tiền nhưng trước những lời đưa lên tận mây xanh, ông vẫn móc tiền đưa cho những kẻ xu nịnh. Đoạn trích trên đã để lại nhiều tiếng cười sảng khoái, đồng thời phê phán nhiều thói xấu trong cuộc sống.
Ông Giuốc-đanh có một cô con gái xinh đẹp tên là Luy-xin. Nàng yêu anh Clê-ông, nhưng Giuốc-đanh không tán thành do Clê-ông không phải là người quý tộc. Cô-vi-en, một người đầy tớ khôn ngoan đã hiến kế cho Clê-ông. Anh cải trang thành Hoàng tử Thổ Nhĩ Kì để đến hỏi Luy-xin làm vợ. Giuốc-đanh không nhận ra trò bịp này và đồng ý gả con gái cho Hoàng tử Thổ Nhĩ Kì mà thực chất là Clê-ông.
Nguồn:
|
Summary of Moliere's comedy The Rich and Posh Man
Instruct
Moliere's comedy "The Rich Man of Wealth" consists of 5 acts and was composed in 1670, three years before Moliere's death.
His comedy is about the clumsy, ugly, ignorant, and foolish Mr. Jordan. Thanks to trading, he became rich. After becoming rich, he wanted to become a nobleman. He invited the philosophy teacher to his home to teach him Latin, logic, ethics, physics, spelling, pronunciation, writing love letters... After wanting to become a scientist, Mr. Jordan wanted to have the most beautiful royal gown. After completing the tuxedo, the tailor and assistant tailor came to his house to try on the tuxedo for him. His foolishness was shown in the conversations between him and the tailor. Taking advantage of Jordan's pompous personality and dull mind, the tailor and the assistant tailor flattered him with the words big man, great man, and lord to extort money. Even though Mr. Jordan really regretted the money, in response to the words reaching the sky, he still took out money and gave it to the flatterers. The above excerpt has left a lot of laughter and at the same time criticized many bad habits in life.
Mr. Jordan has a beautiful daughter named Lucin. She loved Cleon, but Jordan disapproved because Cleon was not a nobleman. Coviel, a wise servant, made a plan for Cleon. He disguised himself as a Turkish Prince to ask Luy-xin to be his wife. Jordan did not realize this trick and agreed to marry his daughter to the Turkish Prince, who was actually Cleon.
Source:
|
Đề bài: Tóm tắt vở kịch Bắc Sơn của Nguyễn Huy Tưởng
Bài làm
Kịch Bắc Sơn có năm hồi. Có thể tóm tắt như sau: Ở Vũ Lăng bùng nổ khởi nghĩa. Nhiều Tây và quan lại bị bắt và bị giết. Nhân dân rầm rập kéo đi mít tinh, đem bò, lợn, gạo ủng hộ quân cách mạng. Cụ Phương, cậu con trai tên là Sáng nhiệt liệt hưởng ứng. Bà cụ Phương, con gái là Thơm, nho Ngọc (chàng rể) thì sợ hãi, lừng chừng, lẩn tránh. Cửu, một nông dân 24 tuổi, người Tày trở thành cốt cán của phong trào.
Sau đó, cấp trên cử giáo Thái về Vũ Lăng để lãnh đạo. Các hiện tượng lệch lạc về quân sự, về chính trị, về tổ chức… được uốn nắn, để xốc phong trào lên.
Ngọc là một tên Việt gian bị bắt, sắp bị xử tử thì hà cụ Phương “nói khu với thằng Cam”, cháu nể tình cô ruột nên đã tha cho nó! Sau đó, Ngọc dẫn Tây về đàn áp cuộc khởi nghĩa. Nhiều người bị bắt, bị bắn giết dã man. Sáng bị giác bắn. Cụ Phương trúng đạn giặc mà hi sinh. Bà cụ Phương sợ, bỏ nhà đi đâu mất.
Ngọc được thưởng nhiều tiền, may áo mua vàng cho vợ. Hắn dẫn Tây đi lùng bắt cán bộ, bắt anh Thái và Cửu. Hắn đi suốt đêm. Hắn được quan chi nhiều bạc để mua nhà mới, tậu mấy mẫu ruộng, mơ hàm cửu phẩm và ăn khao.
Nửa đêm, Ngọc, lí trưởng, quan, bọn Tây truy đuổi theo anh Thái và anh Cửu, hai người chạy lên nhà Ngọc. Thơm đã giấu hai cán bộ cách mạng vào buồng và cứu thoát họ. Khẩu súng lục của cụ Phương để lại đã được Thơm tặng cho giáo Thái.
Quân khởi nghĩa rút vào rừng. Biết được Ngọc ngày mai sẽ dẫn Tây vào đánh úp, Thơm đã băng rừng giữa đêm khuya vào tận căn cứ tiếp tế muối, chăn và báo cho quân cách mạng kịp thời ứng phó. Thơm quay về gặp Ngọc, bị hắn bắn trọng thương. Còn Ngọc thì lại trúng đạn lũ quan thầy mà chết. Cuộc vây quét của Tây bị thất bại, quân cách mạng thu được nhiều súng đạn. Thái và Cửu cứu chữa cho Thơm. Trong cơn mê sảng, cô nói: “Trường Vũ Lăng ta lại chiếm được kia kìa! Đi mau lên, các ông! Các ông cố lên nha! Mau lên! có phải cờ ta đấy không? Được thật rồi!". Trong lúc đó, tiếng hát của du kích quân cất lên vang lừng, hùng dũng, văng vẳng…
|
Topic: Summary of the play Bac Son by Nguyen Huy Tuong
Assignment
Bac Son drama has five acts. It can be summarized as follows: In Vu Lang, an uprising broke out. Many Westerners and mandarins were captured and killed. People flocked to rallies, bringing cows, pigs, and rice to support the revolutionaries. Mr. Phuong and his son named Sang enthusiastically responded. Mrs. Phuong, her daughter Thom, and Nho Ngoc (the son-in-law) were scared, hesitant, and evasive. Cuu, a 24-year-old Tay farmer, became the core of the movement.
After that, the superiors sent Thai teacher back to Vu Lang to lead. Deviant phenomena in the military, in politics, in organization... are corrected to stir up the movement.
Ngoc was a Vietnamese traitor who was captured and was about to be executed when Mr. Phuong "talked about it to Cam", I respected his aunt's love so I forgave him! After that, Ngoc led the West to suppress the uprising. Many people were arrested and brutally shot and killed. In the morning, I was shot. Mr. Phuong was hit by enemy bullets and died. Mrs. Phuong was scared and ran away from home.
Ngoc was rewarded with a lot of money, made clothes to buy gold for his wife. He led Tay to hunt down cadres, arresting Mr. Thai and Cuu. He walked all night. He was given a lot of money by the mandarins to buy a new house, buy several acres of fields, dream of the nine-grade jaw and eat khao.
At midnight, Ngoc, the chief, the mandarin, and the Westerners chased Mr. Thai and Mr. Cuu, who ran to Ngoc's house. Thom hid two revolutionary cadres in the room and rescued them. The pistol that Mr. Phuong left behind was given to Thai teachers by Thom.
The rebels retreated into the forest. Knowing that Ngoc would lead the West to attack tomorrow, Thom went through the forest in the middle of the night to the base to supply salt, blankets and alert the revolutionary army to promptly respond. Thom returned to see Ngoc and was shot and seriously injured by him. As for Ngoc, he was hit by the bullets of the mandarins and died. The Western siege failed and the revolutionary army captured many guns and ammunition. Thai and Cuu cure Thom. In a delirium, she said: "I've captured Truong Vu Lang again! Go quickly, men! Guys, try your best! Hurry up! Is that our flag? Okay!" Meanwhile, the guerrillas' singing was loud, heroic, and resounding...
|
Đề bài: Tóm tắt vở kịch Trưởng giả học làm sang của Mô-li-e
Bài làm
Kịch xảy ra tại Pari. Lão Juôcđanh nhờ bố mẹ có cửa hiệu buôn bán lớn cạnh cửa ô Xanh Inôxang mà trở nên giàu có. Khao khát muốn trở thành nhà quý tộc, lão kiếm hai tên hầu nhưng chẳng biết sai bảo chúng làm gì. Là người "hiểu biết tồi", "nói năng quàng xiên về tất cả mọi chuyện", lão mời thày dạy nhạc, thầy dạy múa về dạy cho lão. Để ra dáng nhà quý phái, lão phải mặc bộ áo dài để nghe nhạc. Hàng tuần Juôcđanh đều tổ chức một buổi hòa nhạc tại nhà vì lão được biết những người sang trọng đều làm như vậy. Lão còn nhờ thầy dạy nhạc dạy cách thức chào mời để chuẩn bị đón bà hầu tước Đôrimen. Mải chuyện dông dài, chưa học được gì thì thầy dạy kiếm đến. Sau đó, thầy triết học cũng tới. Juôcđanh tha thiết mong thầy dạy cho môn chính tả vì lão muốn viết bức thư cho một bà quý phái. Bác phó may mang tới cho Juôcđanh bộ lễ phục may hoa ngược, khiến lão tức giận. Nhưng khi nghe bác ta nói những người quý tộc đều mặc như vậy, lão tỏ vẻ rất hài lòng. Lão muốn ra phố nhưng diện bộ quần áo mới cùng với đám quân hầu của mình. Bà Juôcđanh ngạc nhiên trước những trò hề của chồng, tìm mọi cách can ngăn nhưng đều vô ích.
Biết Juôcđanh hợm hĩnh muốn được giới thiệu với giới thượng lưu, gã quý tộc bá tước Đôrâng lợi dụng lão, thả sức vay tiền để tiêu xài vung phí. Cũng vì muốn kết thân với nữ hầu tước Đôrimen (hiện là tình nhân của Đôrăng), Juôcđanh đã nhờ gã bá tước "bợm già" môi giới. Lão đã bỏ ra rất nhiều tiền mua quà tặng và tổ chức những cuộc vui tai nhà mong làm đẹp lòng Đôrimen. Song gã bá tước gian ngoan, quỷ quyệt đã khiến nữ hầu tước hiểu rằng chính gã bỏ tiền chiêu đãi và mua những quà tặng đắt tiền cho bà.
Mộng trở thành quý tộc làm cho Juôcđanh trở nên mê muội. Lão ngăn cản không cho Luyxin, con gái yêu quý của mình lấy Clêông chỉ vì chàng không phải là quý tộc. Lão dự định phải kiếm bằng được một chàng rể thuộc giới thượng lưu. Biết cuồng vọng của Juôcđanh, Côviên, đày tớ của Clêông sắp đặt trò phong tước Mamamusi (Maxnamouchi) cao quý của Thổ Nhi Kỳ cho lão để lão bằng lòng gả Luyxin cho Clêông đóng giả hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ.
Trưởng giả học làm sang là một trong những vở hài kịch thành công nhất của Môlie. ông đã tạo nên bức tranh xã hội Pháp thế kỷ XVII vô cùng sinh động và chân thật: những gã trọc phú học đòi quý tộc một cách ngu ngốc, ngô nghê, kệch cỡm, những tên quý tộc kiểu cách rởm đời, giả dối, xảo trá, tham lam. Môlie đặt niềm tin ở thế hệ trẻ (Luyxin, Clêông), những người có hiểu biết, giàu lòng nhân ái. Ông đề cao giá trị đích thực của cá nhân. Nhà viết kịch đã sử dụng tiếng cười như một vũ khí sác bén, tấn công lối sống cầu kỳ rởm của tầng lớp quý tộc Pháp đương thời và những trưởng giả lố bịch đang quý tộc hóa.
|
Topic: Summary of Moliere's play The Rich Man Learned to Be Luxurious
Assignment
The drama happened in Paris. Old Jordan became rich thanks to his parents, who had a large store next to Saint Inoxang street. Yearning to become a nobleman, he found two servants but did not know what to tell them to do. Being a person with "poor understanding" and "speaking obliquely about everything", he invited a music teacher and a dance teacher to teach him. To look like a nobleman, he had to wear an ao dai to listen to music. Every week Jordan organized a concert at his house because he knew that all the classy people did that. He also asked the music teacher to teach him how to greet in preparation for welcoming the Marquis Dorimen. I was busy talking and hadn't learned anything when the teacher came. Then, the philosophy teacher also arrived. Jordan earnestly wanted his teacher to teach him spelling because he wanted to write a letter to a noble lady. The tailor brought Jordan a reverse-flowered tuxedo, making him angry. But when he heard him say that noble people all dressed like that, he seemed very satisfied. He wanted to go out but wear new clothes with his servants. Mrs. Jordan was surprised by her husband's antics and tried every way to dissuade him, but to no avail.
Knowing that Jordan was a snob and wanted to be introduced to the upper class, the aristocrat Count Doragon took advantage of him and freely borrowed money to spend lavishly. Also because he wanted to become friends with the Marchioness Dorimen (currently Doran's lover), Juddan asked the "old trickster" count as an intermediary. He spent a lot of money buying gifts and organizing fun events at home hoping to please Dorimen. But the cunning and cunning count made the marquis understand that he was the one who paid for the entertainment and bought expensive gifts for her.
Dreaming of becoming a noble makes Jordan become confused. He prevented his beloved daughter, Luyxin, from marrying Cleong just because he was not a noble. He planned to find a son-in-law from the upper class. Knowing Jordan's ambition, Covien, Cleong's servant, arranged for him to be awarded the noble Turkish title of Mamamusi (Maxnamouchi) so that he would agree to marry Luxin to Cleong, pretending to be a Turkish prince.
The rich man who learned to be posh is one of Molie's most successful comedies. He created an extremely vivid and realistic picture of French society in the 17th century: wealthy men studying for nobility in a stupid, foolish, ridiculous way, aristocrats with pseudo-worldly, fake styles. , cunning, greedy. Molie put his trust in the younger generation (Luyxin, Cleong), people who are knowledgeable and compassionate. He emphasized the true value of the individual. The playwright used laughter as a sharp weapon, attacking the pseudo-sophisticated lifestyle of the contemporary French aristocracy and the ridiculous aristocratic bourgeoisie.
|
Tóm tắt đoạn trích Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng
Hướng dẫn
Tóm tắt đoạn trích Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng
Bài làm
Vì chiến tranh nên cha của Thu anh Sáu phải xa Thu đứa con chưa đầy một tuổi của mình, lên đường chiến đấu. Tám nay sau cũng là khi Thu con gái anh đã tám tuổi, anh mới có dịp để về thăm nhà. Khi ấy tâm trạng anh rất háo hức, vì sau bao tháng ngày xa cách anh cũng đã được gặp lại đứa con gái của mình, không biết Thu đã lớn như thế nào, có giống anh không? Thế nhưng bé Thu đã không nhận anh Sáu, bởi vết thẹo trên mặt anh làm cho anh không giống trong ảnh, người mà Thu đã quen thuộc. Thu đối xử với cha như người xa lạ, khiến anh Sáu cảm thấy rất buồn và hụt hẫng. Sau khi anh Sáu giải thích cho Thu – đứa con gái be sbingr của mình về vết theoh trên mặt, thì bé Thu đã hiểu ra mọi chuyện. Bế không còn xa lạ với anh nữa, mà bé thương anh hơn, tình cảm hai cha con dâng trào mãnh liệt. Nhưng thật buồn thay đúng lúc ấy lại là lúc li biệt khi anh Sáu phải lên đường đi công tác. Người cha ấy lại phải trở về đơn vị. Giây phút cuối cùng trước khi hai cha con li biệt bé Thu có ặn cha khi trở về mau cho bé một chiếc lược ngà.
Nhớ lời dặn của con gái, trở về căn cứ, anh Sáu cất công tìm một khúc ngà. Sau đó anh tỉ mỉ lấy một vỏ đạn làm một chiếc cưa. Ngoài việc chiến đấu việc thứu hai mà anh quan tâm nhất là cưa và làm chiếc lược cho con gái. Mỗi ngày một chút, tranh thủ mọi lúc rảnh rỗi, cuối cùng không bao lâu chiếc lược cũng đã hoàn thành. Anh gò lưng, cẩn thận khắc lên đó dòng chữ; “Yêu nhớ tặng Thu con của ba”.
Anh ngồi nghĩ và mong mỏi một ngày sớm nhất có thể về thăm quê hương để mang chiếc lược cho con. Nhưng điều không may đã xảy ra, anh đã hi sinh và không thể nào thực hiện được ước mơ còn dnag dở của mình. Trước khi nhắm mắt, anh Sáu đã cố gắng danh chút hơi sức cuooisc ùng của đời mình để đợi anh Ba, bạn của anh Sáu, đẻ nhờ anh Ba chuyển chiếc lược cho con gái mình.
Nguồn: Bài văn hay
|
Summary of the excerpt The Ivory Comb by Nguyen Quang Sang
Instruct
Summary of the excerpt The Ivory Comb by Nguyen Quang Sang
Assignment
Because of the war, Thu's father, Sau, had to leave Thu, his less than one-year-old child, to go fight. Eight years later, when his daughter Thu was eight years old, he had the opportunity to return home. At that time, he was in a very excited mood, because after many months of separation he was able to meet his daughter again. I wonder how old Thu has grown, is she like him? But little Thu did not recognize Mr. Sau, because the scar on his face made him different from the photo, the person Thu was familiar with. Thu treated her father like a stranger, making Sau feel very sad and disappointed. After Mr. Sau explained to Thu - his sbingr daughter - about the theoh mark on her face, little Thu understood everything. Baby is no longer a stranger to him, but he loves him more, and the love between father and son is intense. But sadly, at that time, it was time to say goodbye when Mr. Sau had to leave for a business trip. That father had to return to the unit. In the last moment before father and son said goodbye to little Thu, he asked his father to quickly give him an ivory comb when he returned.
Remembering his daughter's advice, returning to the base, Mr. Sau set out to find a piece of ivory. Then he meticulously used a bullet casing to make a saw. Besides fighting, the second thing he cares about most is sawing and making a comb for his daughter. A little bit every day, taking advantage of every free moment, eventually the comb was completed in no time. He bent his back and carefully engraved the words; "Love and remember to give my child Thu."
He sat and thought and hoped that one day he could return to his hometown as soon as possible to bring a comb to his child. But unfortunately something happened, he sacrificed and could not fulfill his unfinished dream. Before he closed his eyes, Mr. Sau tried to use the last bit of his life to wait for Mr. Ba, Mr. Sau's friend, to ask him to pass the comb to his daughter.
Source: Good article
|
Tóm tắt đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia
Hướng dẫn
Tóm tắt đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia
Bài làm
Cuối cùng thì sau 3 ngày ngắc ngoải, cụ cố Tổ hơn 80 tuổi chết thật. Cụ cố Hồng, con trai cụ cố Tổ, vợ chồng Văn Minh, ông phán-mọc-sừng, cậu tú Tân, cô Tuyết… cả bọn con cháu vô cùng sung sướng. Người chết thì chỉ được quan trên khám qua loa đã được khâm liệm, gần một ngày rồi mà chưa phát phục. Sau khi cụ bà đi thu xếp việc cưới chạy tang cho Tuyết không đi đến đâu, Văn Minh hứa là sẽ tìm cách cho Tuyết lấy chồng một cách danh giá thì cụ cố Hồng mới cho phát phục. Bầy con cháu tưng bừng vui vẻ đi đưa giấy cáo phó, gọi phường kèn, thuê xe đám ma. Bảy giờ sáng hôm sau thì cất đám.
Có 2 tên cảnh sát Min Đơ, Min Toa được thuê giữ trật tự. Tuyết mặc bộ đồ NGÂY THƠ đi mời trầu. Đám ma theo cả lối Ta, Tàu, Tây. Có kiệu bát cống, có lợn quay đi lọng, có đến ba trăm câu đối, vài ba trăm người đi đưa. Có lốc bốc xoảng, bu dích và vòng hoa. Khi đám ma đi được 4 phố khi vợ chồng Typn, bà Phó Đoan và mấy người nữa đang lào xào phê bình thái độ của Xuân thì bỗng có 6 chiếc xe, trên có sư chùa Bà Banh, xe nào cũng che 2 lọng xuất hiện. Hai vòng hoa đồ sộ, một của báo Gõ Mõ, một của Xuân len vào hàng đầu. Cậu tú Tân vội bấm máy.
Nguồn: Bài văn hay
|
Summary of excerpt Happiness of a bereaved family
Instruct
Summary of excerpt Happiness of a bereaved family
Assignment
Finally, after 3 days of unconsciousness, my great-grandfather, over 80 years old, actually died. Great-grandfather Hong, great-grandfather To's son, Van Minh and his wife, the horned man, uncle Tan, aunt Tuyet... all the children and grandchildren were extremely happy. The dead person was only briefly examined by the higher officials and was buried. It's been almost a day and he hasn't recovered yet. After the old lady went nowhere to arrange the wedding and funeral arrangements for Tuyet, Van Minh promised that he would find a way for Tuyet to marry in an honorable way, then great-grandmother Hong allowed her to recover. The children and grandchildren happily went to deliver the obituary, call the trumpet band, and rent a funeral car. The next morning at seven o'clock the funeral took place.
Two policemen, Min Do and Min Toa, were hired to keep order. Tuyet wore an INNOCENT outfit to invite betel. Funerals follow both Chinese and Western routes. There are palanquins with bowls of tribute, there are roasted pigs on parasols, there are up to three hundred couplets, and several hundred people go to carry them. There are whirlwinds, marbles and wreaths. When the funeral procession went 4 streets, Typn and his wife, Mrs. Pho Doan and a few others were whispering and criticizing Xuan's attitude, suddenly 6 cars, with a monk of Ba Banh Pagoda on top, each car covered with two parasols appeared. . Two massive wreaths, one from Go Mo newspaper, one from Xuan, entered the front row. Young Tan quickly dialed the phone.
Source: Good article
|
Tóm tắt đoạn trích Lão Hạc – Đề và văn mẫu 8
Hướng dẫn
Bài làm
Vợ lão Hạc chết, lão Hạc và cậu con trai sống trên mảnh vườn ba sào. Nhà nghèo, không có tiền cưới vợ, anh con trai bỏ làng đi làm phu đồn điền. Trước khi đi, anh biếu bố ba đồng bạc để ăn quà, lão Hạc khóc vì nhiều thứ. Từ ngày anh con trai đi rồi, lão sông thui thủi một mình trong túp lều nơi xó vườn. Lão làm thuê để nuôi bản thân. Bầu bạn của lão là con chó mà lão gọi là “cậu Vàng”. Lão xem nó như người bạn tâm giao.
Anh con trai đi biền biệt ba năm vẫn chưa về. Rồi một năm nữa trôi qua, lão mỏi mòn đợi nhưng vẫn không thấy bóng dáng người con trở về. Lão âm thầm chờ đợi anh về để giao cho anh mảnh vườn mà lão cố giữ cho anh.
Một trận ốm kéo dài hơn hai tháng đã làm lão hao kiệt sức lực, lão yếu đi ghê lắm. Làng mất vé sợi, lão cũng không còn việc làm. Rồi lại bão, hoa màu trong vườn mất không còn cây nào, gạo mỗi ngày một kém. Mỗi ngày lão với cậu Vàng ăn hết ba hào gạo mà vẫn không no. Lão buộc phải bán “người bạn” bấy lâu cho người ta giết thịt. Sau khi bán chó, lão càng thê thảm.
Lão Hạc tâm sự với ông giáo về kiếp người khổ sở của mình; lão nhờ ông giáo giữ hộ mảnh vườn cho cậu con trai, gửi ông giáo ba mươi đồng bạc phòng khi lão chết có tiền mà lo tang ma để không làm phiền hàng xóm. Từ ngày đó, lão ăn khoai, ăn củ ráy, củ chuối, sung luộc… và chế được món gì lão ăn món đó.
Tags:Văn 8
|
Summary of Lao Hac excerpt - Topic and sample essay 8
Instruct
Assignment
Mr. Hac's wife died, Mr. Hac and his son lived on a three-acre garden. His family was poor, he had no money to get married, so his son left the village to work as a plantation worker. Before leaving, he gave his father three silver coins as a gift. Old Hac cried for many things. Since his son left, the old man has been alone in a hut in the corner of the garden. He worked as a hired laborer to support himself. His companion is a dog that he calls "Mr. Vang". He sees it as his soul mate.
The son has been away for three years and still hasn't returned. Then another year passed, he waited tiredly but still saw no sign of his son returning. He silently waited for him to return so he could give him the garden he tried to keep for him.
An illness lasting more than two months had exhausted his strength, making him extremely weak. The village lost its yarn, and he no longer had a job. Then there was another storm, the crops in the garden were gone, there were no plants left, and the rice became less and less every day. Every day, Mr. Vang and Mr. Vang ate three dimes of rice and still weren't full. He was forced to sell his long-time "friend" to be slaughtered. After selling the dog, he became even more miserable.
Old Hac confided to the teacher about his miserable human life; The old man asked the teacher to take care of the garden for his son, and sent the teacher thirty silver coins in case he died and had money to pay for his funeral so as not to bother the neighbors. From that day on, he ate potatoes, yams, bananas, boiled figs... and he ate whatever he could prepare.
Tags: Literature 8
|
Tóm tắt đoạn trích Ra-ma buộc tội ngắn gọn
Hướng dẫn
Tóm tắt đoạn trích Ra-ma buộc tội ngắn gọn
5 (100%) 1 đánh giá
Ngày xưa ở vương quốc Kô-sa-la có đức vu Đa-xa-ra-tha trị vì. Ông có ba người vợ và 4 chàng hoàng tử. Cả bốn người đều tài giỏi nhưng nổi trội nhất vẫn là vị con trưởng Ra-ma, chàng toàn vẹn cả trí tuệ và sức mạnh siêu phàm. Vua cha đã già, ông có ý muốn truyền lại ngai vàng cho người con trưởng là Ra-ma. Nhưng trước đây, ông đã từng hứa với người vợ ba Ka-kê-I là sẽ truyền ngôi báu cho người con thứ ba là Bra-ra-ta. Thực hiện lời hứa với người vợ ba của mình, Bra-ha-ta được lên là đức vua xứ Kô-sa-la còn Ra-ma, vị tài giỏi nhất bị vua cha sai đầy vào rừng sâu sống ẩn dật mãi mãi. Chàng Ra-ma cùng người vợ xinh đẹp Xi-ta và em trai là Lắc-ma-na cùng đi vào rừng sâu sống theo lệnh vua cha. Trong rừng sâu thẳm ấy, tưởng chàng sống được những ngày bình yên bên gia đình nhưng không ngờ Quỷ Vương Ra-va-na vì say đắm sắc đẹp của Xi-ta nên có âm mưu và bày kế cướp vợ của chàng. Tuy vậy, nhưng Xi-ta vẫn một lòng thủy chung với chồng, đau khổ khi phải rơi vào tay kẻ xấu xa. Biết được đau khổ của nàng, Tướng kỉ Ha-nu-man giúp đỡ và Xi-ta được cứu thoát. Nhưng khi trở về bên chồng, Ra-ma lại nghi ngờ sự trong sạch và tiết hạnh của nàng và đuổi nàng đi. Nàng quá đau khổ, nhục nhã, nàng quyết nhảy vào lửa tự vẫn để chứng minh sự trong sạch của nàng. Dường như thần lửa biết được sự trong sáng của nàng nên đã cứu giúp nàng trở về từ cõi chết. Chàng Ra-ma cũng nhận ra sự trong sạch của vợ, cuối cùng hai người cùng em trai về lại vương quốc và sống hạnh phúc bên nhau.
|
Summary of Ramah's accusatory excerpt briefly
Instruct
Summary of Ramah's accusatory excerpt briefly
5 (100%) 1 review
Once upon a time, in the kingdom of Kosala, there was King Dasaratha who ruled. He had three wives and four princes. All four of them are talented, but the most outstanding is still the eldest son Rama, who has both intelligence and supernatural strength. The king's father was old and he wanted to pass the throne to his eldest son, Rama. But before, he had promised his third wife Kake-I that he would pass the throne to his third son, Bra-rata. Fulfilling his promise to his third wife, Brahmata became king of Kosala and Rama, the most talented man, was sent by his father to the deep forest to live in seclusion forever. Rama, along with his beautiful wife Sita and his younger brother Lakmana, went into the deep forest to live according to their father's orders. In that deep forest, he thought he would live peaceful days with his family, but he did not expect that Demon King Ravana, infatuated with Sita's beauty, plotted and plotted to steal his wife. However, Sita remained faithful to her husband and suffered when she had to fall into the hands of evil people. Knowing her suffering, General Hanuman helped and Sita was saved. But when she returned to her husband, Rama doubted her purity and chastity and sent her away. She was so miserable and humiliated, she decided to jump into the fire and commit suicide to prove her innocence. It seemed that the fire god knew her innocence so he helped her come back from the dead. Rama also realized his wife's innocence. Finally, the two of them and their younger brother returned to the kingdom and lived happily together.
|
Đề bài: Tóm Tắt Đoạn Trích Trong Lòng Mẹ Lớp 8 Của Nguyên Hồng
Bài làm
“Trong lòng mẹ” tác phẩm được trích trong tập hồi ký “Những ngày thơ ấu” của tác giả Nguyên Hồng. Truyện xoay quanh những tình huống hết sức tội nghiệp của tuổi thơ bé Hồng, vừa lên án xã hội phong kiến cũ vừa muốn ca ngợi tình mẫu tử, sự lương thiện trong sáng của trẻ em. Qua đó muốn nhấn mạnh tinh thần nhân đạo, yêu thương.
“Trong lòng mẹ” mở đầu với tuổi thơ “buồn” của bé Hồng, bố chết vì nghiện ngập, mẹ phải tha hương vì gia đình nhà chồng ruồng rẫy. Bé Hồng sống với bà cô, luôn phải chịu sự ghẻ lạnh của chính người thân mình.
Một hôm, bà cô gọi Hồng đến và hỏi có muốn vào Thanh Hoá thăm em mẹ mới đẻ không. Bé toan bảo “có” nhưng thấy giọng nói ngọt đắng và nụ cười mỉa mai rất kịch của bà cô nên em im lặng. Bà cô muốn em ghét, em khinh thường, xa lánh mẹ mình nhưng em không những không giận, căm ghét mẹ mà thay vào đó, bé Hồng thấy đau đơn, thương mẹ, phẫn uất với những cổ tục đã đầy đoạ mẹ của mình. Em nghĩ: “nếu như những cổ tục này chỉ là một vật như hòn đá, cục thuỷ tinh hay đầu mẫu gỗ, tôi sẽ quyết vồ lấy mà cắn, nhai, nghiền cho kỳ nát vụn mới thôi”. Em thương mẹ, emkhát khao được gặp mẹ mình.
Và mẹ em đã về ngay thời khắc quan trọng nhất. Gần đến ngày giỗ bố bé Hồng, trên đường đi học về, em thấy bóng người ngồi trên xe kéo rất giống mẹ mình. Em đuổi theo và nhận ra mẹ, Hồng oà khóc nức nở. Mẹ em đã về ngay thời khắc quan trọng nhất. Em sung sướng, hạnh phúc vô cùng. Em thấy mẹ mình vẫn đẹp như ngày nào, không phải gầy xơ xác như lời xúc xiểm của bà cô. Gương mặt mẹ sáng hơn, đôi mắt trong và nước da rất mịn màng, hai gò má hồng hào. Nhưng cũng có thể vì em quá nhớ, quá thương mẹ nên Hồng có những suy nghĩ như vậy. Em muốn mình có thể bé lại để được ôm trọn vào lòng mẹ, muốn được mẹ vuốt ve, gãi rôm cho. Mong muốn của em quá đơn giản, quá nhỏ bé nhưng với bé là tất cả niềm ao ước lớn lao!
Bé Hồng đã hoàn toàn quên hết mọi lời nói độc ác mà bà cô đã gieo rắc trong đầu em, thay vào đó là tình yêu thương mẹ với niềm xúc động vô bờ bến.
Với bút pháp hồi ký kể thực, Nguyên Hồng đã đưa đến cho người đọc một câu chuyện đậm chất trữ tình, sâu sắc, tinh tế, xúc động trong việc diễn tả tâm lý nhân vật từ bé Hồng, bà cô đến người mẹ. Các hình ảnh so sánh đặc sắc đã phần nào giúp ta hình dung rõ nét hơn về tuổi thơ quá nhiều bất hạnh những vẫn trong sáng, tràn ngập tình yêu thương sâu sắc trong trái tim của đứa trẻ.
|
Topic: Summary of Excerpts from Mother's Heart Grade 8 by Nguyen Hong
Assignment
"In my mother's womb" is an excerpt from the memoir "Childhood Days" by author Nguyen Hong. The story revolves around the extremely pitiful situations of Hong's childhood, both condemning the old feudal society and praising motherly love and the pure honesty of children. Thereby we want to emphasize the spirit of humanity and love.
"In Mother's Heart" opens with Hong's "sad" childhood, her father died of drug addiction, and her mother had to leave her hometown because her husband's family abandoned her. Little Hong lives with her aunt, always having to endure estrangement from her own relatives.
One day, her aunt called Hong and asked if she wanted to go to Thanh Hoa to visit her new mother. She wanted to say "yes" but seeing her aunt's bitter sweet voice and sarcastic smile, she remained silent. My aunt wanted me to hate, despise, and stay away from my mother, but not only did I not get angry or hate my mother, but instead, little Hong felt lonely, loved her mother, and resented the old customs that had tormented her mother. . I thought: "If these ancient customs were just an object like a stone, a piece of glass or a piece of wood, I would be determined to grab it, bite it, chew it, crush it until it breaks into pieces." I love my mother, I long to meet my mother.
And my mother returned right at the most important moment. It was almost the anniversary of Hong's father's death. On the way home from school, she saw a figure sitting on a rickshaw that looked very similar to her mother. I chased after her and recognized my mother. Hong burst into tears. My mother returned right at the most important moment. I am happy, extremely happy. I see that my mother is still as beautiful as ever, not as skinny as my aunt said. Mom's face is brighter, her eyes are clear and her skin is very smooth, her cheeks are rosy. But maybe because she misses and loves her mother so much, Hong has these thoughts. I want to be a child again so I can hug my mother, want her to caress and scratch me. My wish is so simple, so small, but to me it is all a great wish!
Baby Hong completely forgot all the cruel words her aunt had planted in her head, replaced by love for her mother with boundless emotion.
With a true-to-life memoir style, Nguyen Hong has brought readers a story that is lyrical, profound, delicate, and emotional in describing the psychology of the characters from little Hong, her aunt, to her mother. The unique comparative images have partly helped us visualize more clearly a childhood that was so unhappy but still pure, filled with deep love in the child's heart.
|
Tóm tắt đoạn trích Tức nước vỡ bờ – Đề và văn mẫu 8
Hướng dẫn
Bài làm
Có thể nói “Tắt đèn” là một tác phẩm để đời của Ngô Tất Tố. Đó là bản cáo trạng lên án sự thối nát của chế độ thực dân, phong kiến. Tác phẩm còn để lại một hình tượng nhân vật tiêu biểu cho người phụ nữ Việt Nam nói riêng và nông dân Việt Nam nói chung trước Cách mạng tháng Tám với những phẩm chất tốt đẹp như yêu thương chồng con sâu sắc và có tinh thần đấu tranh chống áp bức, bóc lột.
Đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” kể lại chuyện anh Dậu sau khi bị ngất xỉu ở sân đình, bọn tay sai sợ bị vạ lây nên đem anh Dậu trả về gia đình trong tình trạng thừa sống thiếu chết. Chị Dậu và bà con ra sức chăm sóc anh Dậu. Chị Dậu vô cùng đau đớn và xót xa cho mạng sống của chồng. Tấm lòng của người vợ luôn hiện hữu trong mỗi hành động của chị Dậu đối với anh Dậu.
Nhưng khi anh Dậu đang run rẩy bê bát cháo lên thì bọn cai lệ và người nhà lí trưởng đã tiến vào nhà với roi song, tay thước, dây thừng trên tay. Thái độ của bọn chúng khiến ai cũng phải thất kinh, những lời lẽ chửi bới, mỉa mai tuôn ra từ miệng chúng. Đối phó với tình huống bất ngờ đó, chị Dậu đi từ nhún nhường, van xin đến phản kháng mãnh liệt. Ban đầu chị run run van xin, nài nỉ: “Khốn nạn nhà cháu đã không có, dẫu ông có chửi mắng cũng thế thôi, xin ông trông lại”. Những lời lẽ xưng hô của chị Dậu cho thấy chị đã hạ mình hết mức để bảo vệ chồng. Bọn tay sai vẫn không động lòng trước những lời van xin của chị Dậu. Sự ức hiếp của bọn chúng đã làm trỗi dậy sự phản kháng mãnh liệt của chị Dậu. Tinh thần phản kháng thể hiện qua lời nói và hành động của chị. Chị xám mặt lại và cách xưng hô cũng thay đổi dần. Chị không còn gọi ông và xưng con, cháu nữa mà thay vào đó là mày với bà. Chị Dậu đặt mình vào vị trí cao hơn kẻ thù và giành thế chủ động trong lời nói và hành động của mình: “Mày trói ngay chồng bà đi, bà cho mày xem”. Hành động của chị quyết liệt và nhanh như cắt, chị nắm lấy ngay gậy của hắn, túm tóc lẳng cho một cái ngã nhào ra thềm.
Tags:Văn 8
|
Summary of excerpt: The water broke the shore - Topics and sample essays 8
Instruct
Assignment
It can be said that "Turn off the lights" is a lifetime work of Ngo Tat To. It is an indictment condemning the corruption of colonial and feudal regimes. The work also left behind a typical character image for Vietnamese women in particular and Vietnamese farmers in general before the August Revolution with good qualities such as deeply loving her husband and children and having a fighting spirit. fight against oppression and exploitation.
The excerpt "The water broke the bank" recounts the story of Mr. Dau after fainting in the communal house yard. The henchmen were afraid of being punished so they brought Mr. Dau back to his family in a state of life and death. Ms. Dau and her relatives tried their best to take care of Mr. Dau. Ms. Dau was extremely hurt and sad for her husband's life. The wife's heart is always present in every action of Ms. Dau towards Mr. Dau.
But when Mr. Dau was trembling as he picked up the bowl of porridge, the rulers and the chief's family entered the house with whips, rulers, and ropes in hand. Their attitude made everyone shocked, curses and sarcasm poured out of their mouths. Coping with that unexpected situation, Ms. Dau went from humility and begging to fierce resistance. At first, she trembled and begged and pleaded: "My family's misfortune is gone. Even if you scold me, it's still the same. Please look back." Ms. Dau's words of address show that she has humbled herself to protect her husband. The henchmen were still unmoved by Ms. Dau's pleas. Their bullying sparked Ms. Dau's fierce resistance. The spirit of resistance is shown through her words and actions. Her face turned pale and her way of addressing her gradually changed. She no longer calls him or her children and grandchildren, but instead calls you and her. Ms. Dau puts herself in a higher position than her enemy and takes the initiative in her words and actions: "Tie your husband up immediately, I'll show you." Her actions were fierce and quick, she immediately grabbed his stick, grabbed his hair and threw him down onto the steps.
Tags: Literature 8
|
Đề bài: Tóm tắt đoạn trích Đánh nhau với cối xay gió trong tác phẩm Đôn Ki-hô-lê của Xéc-van-téc
Bài làm
Hai thầy trò Đôn Ki-hô-tê và Xan-chô đang trên đường đi tìm những chiến công thì chợt phát hiện thấy ba bốn chục chiếc cối xay gió giữa đồng. Đôn Ki-hô-tê liền chỉ cho người giám mã của mình thấy rằng đó là những tên khổng lồ và bày tỏ ý định giao chiến. Xan-chô biết ông chủ của mình nhầm đã hết sức can ngăn nhưng không thành. Đôn Ki-hô-tê hăng hái cầm giáo, thúc con ngựa gầy gò lao vào. Bỗng lúc đó gió nổi lên, cối xay gió bắt đầu chuyển động và Đôn Ki-hô-tê ngã lăn kềnh. Giáo gãy, ngựa và người văng ra, Đôn Ki-hô-tê bị đau như trời giáng.
Nhưng dẫu bị thương rất nặng như thế, anh chàng hiệp sĩ mộng mơ vẫn quyết không kêu đau vì nghĩ rằng: "các hiệp sĩ giang hồ có bị thương thế nào cũng không được rên rỉ". Đã vậy, chàng còn kiên quyết không ăn uống, chỉ nghĩ đến tình nương đã đủ no rồi! Xan -chô thấy vậy bèn bỏ rượu thịt ra đánh chén no nê một mình. Bác giám mã cảm thấy cái nghề đi tìm kiếm chuyện phiêu lưu này kể ra cũng chẳng vất vả gì. Đôn Ki-hô-tê suốt đêm không ngủ và chỉ tiếp tục miên man nghĩ đến tình nương. Hôm sau, hai thầy trò đi về phía cảng La-pi-xê, vì Đôn Ki-hô-tê nghĩ: "con đường này có lắm người qua lại chẳng thể nào không gặp nhiều chuyện phiêu lưu khác nhau".
|
Topic: Summary of the excerpt "Fighting the Windmill" in the work "Don Kihol-le" by Shervanter
Assignment
The two teachers, Don Quixote and Sancho, were on their way to find victories when they suddenly discovered thirty or forty windmills in the middle of the field. Don Quixote immediately showed his horseman that they were giants and expressed his intention to fight. Sancho knew his boss was wrong and tried his best to stop him but failed. Don Quixote enthusiastically picked up his spear and urged his skinny horse to rush in. Suddenly the wind arose, the windmill began to move and Don Quixote fell over. The spear broke, horses and men flew out, and Don Quixote suffered a terrible pain.
But even though he was seriously injured, the dreamy knight still decided not to cry out in pain because he thought: "No matter how injured Gypsy knights are, they should not moan". Even so, he was still determined not to eat or drink, just thinking about his mistress was enough! Sancho saw that so he put away the wine and meat to eat and drink until he was full. The horseman felt that this job of looking for adventure was not difficult at all. Don Quixote did not sleep all night and only continued to think about his lover. The next day, the two teachers and students went towards the port of Lapice, because Don Quixote thought: "This road has many people passing by, it is impossible not to encounter many different adventures."
|
Tóm tắt đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” trong truyện “Tắt đèn” của Ngô Tất Tố
Hướng dẫn
Tóm tắt đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” trong truyện “Tắt đèn” của Ngô Tất Tố
Bài làm
Trước cách mạng thánh tám,người nông dân dưới chế độ thực dan nử phong kiến đã phải chịu cảnh sống cơ cực và nhiều áp bức.Nét hiện thực đó đã tràn vào những tác phẩm của nhà văn Ngô Tất Tố,nhưng không chỉ dừng lại ở đó,tác giả còn làm sáng lên những phẩm chất tốt đẹp của họ,trong đó nổi bậc hơn hết là hình ảnh sáng ngời của người phụ nữ.
Tình thế của gia đình chị Dậu khi bọn tay sai xông vào.Vụ thuế đang gay gắt,chị Dậu phải bán con,bán chó,bán gánh khoai nhưng vẫn thiếu sưu vì phải nộp cả suất sưu cho người đã chết.Anh Dậu đang ốm nặng.Làm sao phải bảo vệ được chồng trong tình thế nguy ngập đó.Ta thấy cai lệ đã được hiện lên qua những cử chỉ sầm sập tiến vào,trợn ngược hai mắt,đùng đùng giật phắt cái thừng,bịch vào ngực chị Dậu,sấn tới trói anh Dậu,tát vào mặt chị Dậu đánh bốp.Cai lệ đánh người trói người -kể cả người ốm nặng – không chùn tay,chửi rủa thô tục,tất cả đều rất thành thạo,say mê,tàn bạo không chút tình người hiện thân của trật tự phong kiến đầy bất nhân lúc bấy giờ.
Trước tình thế nguy ngạp của gia đình chị Dậu chị van xin tha thiết,rồi chị liều mạng cự lại.Do đau mà chị Dậu có được lạ lùng như vậy.Sức mạnh của lòng yêu thương của sự căm hờn.Chị Dậu hiền dịu,nhẫn nhục nhưng có một sức sống mạnh mẽ,một tinh thần phản kháng tiềm tàng.Vạch trần bộ mặt bất nhân của xã hội đương thời,vẻ đẹp tâm hồn của con người phụ nữ nông dân.
|
Summary of the excerpt "The water broke its banks" in the story "Turn off the light" by Ngo Tat To
Instruct
Summary of the excerpt "The water broke its banks" in the story "Turn off the light" by Ngo Tat To
Assignment
Before the Eighteenth Revolution, farmers under the feudal colonial regime had to endure miserable lives and many oppressions. That realism spilled into the works of writer Ngo Tat To, but it did not stop there. There, the author also shines a light on their good qualities, the most prominent of which is the shining image of women.
The situation of Ms. Dau's family when the henchmen broke in. The tax case is fierce, Ms. Dau had to sell her children, sell her dog, sell her load of potatoes but still lack income because she had to pay the tax rate to the deceased. Mr. Dau is Seriously ill. How can I protect my husband in that dangerous situation? I see the rules have been shown through the gestures of rushing in, eyes rolling back, jerking the rope, and hitting her in the chest. Dau, rushed to tie up Mr. Dau, slapped Ms. Dau in the face and made a pop. The custom of beating and tying people - even seriously ill people - did not hold back, cursing vulgarly, all very proficiently, passionately, brutally. without any humanity, the embodiment of the inhuman feudal order at that time.
Faced with the dangerous situation of Ms. Dau's family, she begged fervently, then she risked her life to resist. Because of the pain, Ms. Dau had such a strange feeling. The power of love over hatred. Ms. Dau was gentle and gentle. , patient but has a strong vitality, a hidden spirit of resistance. Exposing the inhumane face of contemporary society, the beauty of the soul of peasant women.
|
Tóm tắt”Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ
Hướng dẫn
Tóm tắt”Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ
Bài làm
Truyện kể về người con gái Nam Xương, có tên là Vũ Thị Thiết. Nàng là người có dung hạnh vẹn toàn, chồng là Trương Sinh tính tình hay ghen, Vũ Nương sắp đến kì sinh nở thì chồng bị gọi đi lính.
ở nhà Vũ Nương sinh con và chăm nom mẹ chồng rất mực chu đáo, vì nhớ thương con mẹ chồng nàng ngày càng ốm nặng rồi mất, nàng lo tang ma chu đáo như với cha mẹ đẻ mình. Để đỡ nhớ chồng, nàng hay đùa với con bằng cách chỉ cái bóng của mình lên vách và nói với con đó là cha Đản.
Từ chiến trường trở về, Trương Sinh đau buồn ra thăm mộ mẹ, bế Đản theo, ra đến đồng đứa trẻ quấy khóc vì đứa bé bảo Trương không phải là cha Đản, cha Đản đêm nào cũng đến, mẹ Đản đi cũng đi, mẹ Đản ngồi cũng ngồi nhưng chẳng bao giờ bế Đản cả. Không cần hỏi cho rõ ngọn ngành, Trương đã nổi cơn ghen tam bành đánh đuổi Vũ Nương đi, không ai có thể khuyên can được. Không thể thanh minh được, Vũ Nương đành nhảy xuống sông tự tận, lấy cái chết để minh oan cho mình. Nàng được Linh Phi vợ vua Nam Hải cứu.
Trương Sinh tuy giận nhưng vẫn thương xót. Một buổi tối Đản chỉ vào cái bóng trên tường và nói ”Đấy cha Đản lại đến kia kìa”. Trương Sinh ân hận vô cùng nhưng việc đã rồi.
|
Summary of "The Story of a Nam Xuong Girl" by Nguyen Du
Instruct
Summary of "The Story of a Nam Xuong Girl" by Nguyen Du
Assignment
The story is about a girl named Nam Xuong, named Vu Thi Thiet. She is a person of integrity, her husband Truong Sinh has a jealous personality. Vu Nuong is about to give birth when her husband is called into the army.
At home, Vu Nuong gave birth and took care of her mother-in-law very attentively. Because she missed her child, her mother-in-law became increasingly sick and then passed away. She took care of the funeral as carefully as she would her own parents. To avoid missing her husband, she often joked with her children by pointing her shadow on the wall and telling them it was Dan's father.
Returning from the battlefield, Truong Sinh sadly went to visit his mother's grave, carrying Dan with him. When he went to the field, the child cried because the child said Truong was not Dan's father, Dan's father came every night, Dan's mother also went. Dan's mother also sat but never held Dan. Without needing to ask clearly, Truong became jealous and chased Vu Nuong away. No one could dissuade him. Unable to explain herself, Vu Nuong jumped into the river and committed suicide, using death to exonerate herself. She was saved by Linh Phi, wife of King Nam Hai.
Although Truong Sinh was angry, he still felt compassion. One evening, Dan pointed to the shadow on the wall and said, "Dan's father is coming again." Truong Sinh regrets it immensely, but it's done.
|
Tôi thấy mình đã khôn lớn (bài hay)
Bài làm
Để làm được đề bài tôi thấy mình đã khôn lớn, các bạn phải kể lại được một câu chuyện có thật trong việc giúp đỡ người thân hoặc ngoài xã hội. Trong đó bạn đã cảm nhận được mình đã khôn lớn và có ích cho xã hội. Trong bài văn phải kết hợp với các yếu tố tự sự, để giúp bạn viết văn hay hơn. Mình xin giới thiệu với các bạn những bài làm hay nhất cho các bạn cùng tham khảo.
Đề bài: Tôi thấy mình đã khôn lớn văn tự sự.Thời gian trôi đi nuôi dưỡng tâm hồn con người, giúp ta trưởng thành hơn cả về thế chất, tinh thần và chắp cánh cho ta những ước mơ, những hi vọng vào tương lai. Giống như mọi người, dòng xoáy của thời gian cho tôi sự trưởng thành để một ngày tôi chợt nhận ra: “Tôi đã lớn khôn”.Con người tôi đang ngày càng lớn lên theo năm tháng. Nhớ ngày nào, tôi còn là con bé con nhút nhát chỉ biết tò tò theo sau chân mẹ, thế mà bây giờ, cô nhóc ấy đã trở thành một học sinh Trung học cơ sở, cao hơn cả mẹ. Tôi không chỉ lớn hơn mà tầm tay cũng xa hơn trước. Tôi có thế dễ dàng lấy những cuốn từ điển trên giá cao nhất xuống, có thể giúp mẹ treo quần áo lên mắc tủ mà không cần bắc ghế, có thế giúp bố khiêng thang lên gác thượng để sửa ăng-ten, có thể đi hết một đoạn đường núi dài không cần có ai dắt hay cõng… Những việc ấy hồi nhỏ tôi chưa đủ sức thì bây giờ đều trở nên đơn giản, dễ dàng. Tôi cũng không còn cảm thấy tự hào khi giúp bố mẹ làm những công việc nhà nữa, tất cả đều đã trở thành những việc làm thường ngày của tôi, không có gì khó khăn hay quá sức cả. Cái cảm nhận mình đang lớn lên ban đầu đối với tôi còn rất mở hồ nhưng càng lúc tôi càng nhận thức được rõ ràng hơn.
Tôi không chỉ lớn lên ở con người mà còn lớn lên trong suy nghĩ của mình. Trước đây, tôi chỉ biết đến trường và học theo các bạn mà chẳng cần lo nghĩ xa xôi gì hết. Ngay cả việc vào học trường cấp hai, tôi cũng đế cho bố mẹ quyết định. Hồi đó, tôi hầu như dựa dẫm hết vào bố mẹ nhưng dần dần, tôi cũng biết tự lo cho mình. Sau mỗi học kì, tôi biết tự xem lại kết quả học tập của mình, so sánh với các bạn khác và kết quả năm học trước đế rút kinh nghiệm cho mình tiến bộ hơn. Trong một tập thế mà ý thức thi đua luôn được đề cao, tôi cũng đã học tập được rất nhiều tò các bạn mình. Tôi biết rằng không ai có thế hiểu mình cần gì hơn chính bản thân mình. Tôi đã có suy nghĩ và ý kiến riêng, tôi có thế tự lo cho mình. Không giống như lúc còn nhỏ (luôn hành động theo bản năng và ý muốn của riêng mình), tôi hiếu rằng không thế không chú ý tới mọi người xung quanh. Tôi đang học cách sống để không phải tranh giành, học cách nhường nhịn và chấp nhận suy nghĩ của người khác. Mỗi người nhìn nhận suy nghĩ theo một chiều hướng khác nhau, điều cần thiết là tôi biết lúc nào cần hiểu và khi nào cần thuyết phục cho người khác hiểu mình.
Từ sự khôn lớn ấy, tôi cũng tự đặt cho mình những ước mơ. So với khi còn nhỏ thì những mong muốn ấy đã không còn chỉ là những ý muốn bộc phát, mơ mộng, viển vông nữa. Thời gian đã cho tôi sự chín chắn trong những quyết định cho tương lai. Trước kia, ước muốn của tôi có nhiều vô số mà bây giò’ tôi cũng không còn nhớ hết nữa. Khi ấy, tôi chỉ biết nhìn mọi thứ một cách đơn giản, thấy ai làm gì hay hay thì cũng mong muốn mình có thế làm được như vậy. Thế nhưng bây giờ thì tôi hiểu rằng chẳng có mục tiêu nào có thế đạt được một cách đơn giản mà không cần có cố gắng của chính mình. Tôi chẳng mấy khi nghĩ tới những điều con nít như khi còn nhỏ mà suy nghĩ rất kĩ đế tự đánh giá khả năng của mình và đặt ra một mục tiêu chắc chắn. Tôi không muốn phải thay đối mơ ước của mình cho dù tôi có lớn hơn nữa. Hiện nay, tôi vẫn chưa biết ước mơ lớn nhất trong tương lai của mình là gì nhưng khi đã có thể quyết định được, tôi sẽ luôn hi vọng và cố gắng hết sức để đạt được.Nhưng ước mơ ấy càng lớn bao nhiêu, tôi càng nhận thức được trách nhiệm của mình bấy nhiêu. Trước hết, tôi cần có bổn phận đối với những người xung quanh. Là một người con, tôi phải nỗ lực phấn đấu trưởng thành để không phụ công ơn sinh thành, nuôi dưỡng của cha mẹ, ông bà. Là một người trò, tôi phải cố gắng học tập, tu dưỡng đạo đức xứng đáng với sự dạy dỗ của các thầy cô giáo. Là một người bạn, tôi cần học tập và giúp đỡ các bạn của mình để cùng tiến bộ hơn… Tôi hiếu rằng bất cứ ai cũng có trách nhiệm riêng. Khi tôi đã là một học sinh khoác trên người bộ đồng phục của trường Ngô Sĩ Liên thì đi đâu tôi cũng là đại diện cho ngôi trường của mình. Tôi hiếu rằng mọi người có thể nhìn nhận và đánh giá ngôi trường thân yêu theo nhừng hành vi ứng xử của tôi. Khi tôi là một người Hà Nội thì tôi là đại diện cho con người thủ đô và khi tôi là người Việt Nam thì tôi cũng là đại diện cho cả dân tộc mình. Càng suy nghĩ về những trách nhiệm ấy tôi cũng cảm nhận được sức nặng đặt trên vai mình.Sự trưởng thành của tôi không chỉ bản thân tôi biết mà mọi người xung quanh cũng đều công nhận. Hè vừa rồi, nhà nội tôi có một niềm vui rất lớn: Người bác của tôi đã sống bên Mĩ gần hai mươi năm cùng với hai cô con gái đã trở về thăm quê hương. Suốt thời gian ấy, bác và hai chi sống ở nhà tôi, bà tôi cũng dọn từ quê ra. Ở nhà nhộn nhịp, đông vui hơn nên công việc cũng nhiều hon trước. Trong khi bố mẹ vẫn phải đi làm, còn chị Thu thì đang thi học kì, chỉ có tôi ở nhà cùng bác tiếp khách và dọn dẹp nhà cửa. Tôi đã cố gắng làm được nhiều việc nhà để bác và bà được nghỉ ngơi. Một hôm, trong bữa cơm bác đã khen tôi làm bố tôi rất vui và hài lòng. Tối hôm đó, trước khi tôi đi ngủ, mẹ nói với tôi:- Con gái mẹ đã lớn nhiều rồi đấy!Tôi sung sướng đi vào giấc ngủ không chỉ vì lời khen của mẹ hay của bác mà vì niềm vui khi thấy bố mẹ tự hào về mình – có nghĩa là tôi đã lớn khôn. Cho dù trách nhiệm có to lớn tới đâu, cho dù ước mơ còn là một khoảng cách rất xa và khó khăn, tôi vẫn sẽ không ngừng cố gắng, bởi tôi biết rằng xung quanh mình vẫn còn những người thân yêu luôn sẵn sàng giúp đỡ tôi bất cứ lúc nào. Đề bài: Em nghĩ gì khi thấy mình đã khôn lớn?
Một buổi sáng thức dậy, tôi nhìn bóng mình trong gương rồi ngỡ ngàng với chính mình. Tôi đây ư? Đâu rồi cái hình ảnh con nhỏ thấp bé, nghịch ngợm, suốt ngày chạy lăn xăn khắp nhà… Trước mắt tôi giờ đây là một cô gái cao lớn, khoẻ mạnh, đầy tự tin và có phần chững chạc. Tôi đã lớn rồi sao?Có lẽ, theo năm tháng, suy nghĩ của con ngưới cũng có phần thay đổi. Tôi không cón thích những nơi quá ồn ào, đông đúc; không còn thích những game điện tử mà tôi từng nghĩ sau này lớn sẽ dảnh hết thời gian để luyện tập; không còn thích những cuốn truyện tranh vớ vẩn hay sưu tầm đĩa của những bộ phim hoạt hình… Tôi thích những gì trầm lắng hơn, sâu sắc hơn. Tôi bắt đầu viết nhật kí, vẽ tranh khi vui cũng như khi buồn; tôi sẵn sàng vắt sạch nước mắt khi xem một bộ phim hoặc một cuốn sách cảm độnghay dành hàng giờ ngồi ngắm một cơn mưa buồn về chiều quen thuộc trên mảnh đất cao nguyên Đà Lạt. Chỉ vài năm trước thôi, tôi sẽ sẵn sàng làm bất cứ việc gì đơn giàn là vì tôi muốn mà không cần biết hậu quả sẽ ra sao. Nhưng bây giờ, mỗi lời nói, mỗi việc làm đều được tôi suy nghĩ, chọn lọc kỹ càng. Lẽ nào, tôi đạ lớn rồi sao?Trước đây, tôi đã từng làm ba mẹ phải buồn, rất buồn và vô cùng thất vọng, lúc đó tôi không hề có ý thức về việc tôi làm tổn thương họ ra sao. Còn lúc này đây, nếu cho tôi một đề văn ” Nếu có một điều ước bạn sẽ ước gì?” tôi sẽ đặt bút mà viết không cần suy nghĩ, tôi ước có thể làm thời gian quay trở lại để tôi sửa chữa mọi lỗi lầm ngốc nghếch tôi đã gây ra, tôi thực sự ý thức được việc tôi làm gây tổn thương những người yêu thương tôi đến nhường nào.Có ai đó đã hỏi tôi:” Bạn nghĩ gì vế tương lai của mình?” nếu là trước đây, tôi sẽ sẵn sàng trả lơì: việc tương lai thì cứ để sau này hãy tính, suy nghĩ nhiều chỉ thêm nhức đầu. Nhưng giờ đây, tôi biết, tất cả những gì tôi học được, làm được hôm nay có ảnh hưởng rất lớn, nó là nền móng vững chắc, là chiếc chìa khoá để tôi mở cánh cửa tương lai của chính tôi. Phài chăng, tôi đã lớn?Tôi thấy mình đã khôn lớn không chỉ về thể chất mà là trong cả tâm hồn. Tôi thấy mình khôn lớn trong từng suy nghĩ, từng lời ăn, tiếng nói, cả trong cách cảm nhận cuộc sống. Ai cũng từng mắc lỗi, nhưng người chiến thắng là người không chạy trốn mà sẵn sàng đối diện, sẵn sàng sửa đổi. Tôi đã lớn lên từ sự nghiêm khắc có phần độc đoán của ba, tình yêu thương dịu dàng của mẹ. Có lẽ, tôi đã lớn thật rồi. Đề bài: Tôi thấy mình đã khôn lớn!
|
Tôi thấy mình đã khôn lớn (bài hay)
Bài làm
Để làm được đề bài tôi thấy mình đã khôn lớn, các bạn phải kể lại được một câu chuyện có thật trong việc giúp đỡ người thân hoặc ngoài xã hội. Trong đó bạn đã cảm nhận được mình đã khôn lớn và có ích cho xã hội. Trong bài văn phải kết hợp với các yếu tố tự sự, để giúp bạn viết văn hay hơn. Mình xin giới thiệu với các bạn những bài làm hay nhất cho các bạn cùng tham khảo.
Đề bài: Tôi thấy mình đã khôn lớn văn tự sự.Thời gian trôi đi nuôi dưỡng tâm hồn con người, giúp ta trưởng thành hơn cả về thế chất, tinh thần và chắp cánh cho ta những ước mơ, những hi vọng vào tương lai. Giống như mọi người, dòng xoáy của thời gian cho tôi sự trưởng thành để một ngày tôi chợt nhận ra: “Tôi đã lớn khôn”.Con người tôi đang ngày càng lớn lên theo năm tháng. Nhớ ngày nào, tôi còn là con bé con nhút nhát chỉ biết tò tò theo sau chân mẹ, thế mà bây giờ, cô nhóc ấy đã trở thành một học sinh Trung học cơ sở, cao hơn cả mẹ. Tôi không chỉ lớn hơn mà tầm tay cũng xa hơn trước. Tôi có thế dễ dàng lấy những cuốn từ điển trên giá cao nhất xuống, có thể giúp mẹ treo quần áo lên mắc tủ mà không cần bắc ghế, có thế giúp bố khiêng thang lên gác thượng để sửa ăng-ten, có thể đi hết một đoạn đường núi dài không cần có ai dắt hay cõng… Những việc ấy hồi nhỏ tôi chưa đủ sức thì bây giờ đều trở nên đơn giản, dễ dàng. Tôi cũng không còn cảm thấy tự hào khi giúp bố mẹ làm những công việc nhà nữa, tất cả đều đã trở thành những việc làm thường ngày của tôi, không có gì khó khăn hay quá sức cả. Cái cảm nhận mình đang lớn lên ban đầu đối với tôi còn rất mở hồ nhưng càng lúc tôi càng nhận thức được rõ ràng hơn.
Tôi không chỉ lớn lên ở con người mà còn lớn lên trong suy nghĩ của mình. Trước đây, tôi chỉ biết đến trường và học theo các bạn mà chẳng cần lo nghĩ xa xôi gì hết. Ngay cả việc vào học trường cấp hai, tôi cũng đế cho bố mẹ quyết định. Hồi đó, tôi hầu như dựa dẫm hết vào bố mẹ nhưng dần dần, tôi cũng biết tự lo cho mình. Sau mỗi học kì, tôi biết tự xem lại kết quả học tập của mình, so sánh với các bạn khác và kết quả năm học trước đế rút kinh nghiệm cho mình tiến bộ hơn. Trong một tập thế mà ý thức thi đua luôn được đề cao, tôi cũng đã học tập được rất nhiều tò các bạn mình. Tôi biết rằng không ai có thế hiểu mình cần gì hơn chính bản thân mình. Tôi đã có suy nghĩ và ý kiến riêng, tôi có thế tự lo cho mình. Không giống như lúc còn nhỏ (luôn hành động theo bản năng và ý muốn của riêng mình), tôi hiếu rằng không thế không chú ý tới mọi người xung quanh. Tôi đang học cách sống để không phải tranh giành, học cách nhường nhịn và chấp nhận suy nghĩ của người khác. Mỗi người nhìn nhận suy nghĩ theo một chiều hướng khác nhau, điều cần thiết là tôi biết lúc nào cần hiểu và khi nào cần thuyết phục cho người khác hiểu mình.
Từ sự khôn lớn ấy, tôi cũng tự đặt cho mình những ước mơ. So với khi còn nhỏ thì những mong muốn ấy đã không còn chỉ là những ý muốn bộc phát, mơ mộng, viển vông nữa. Thời gian đã cho tôi sự chín chắn trong những quyết định cho tương lai. Trước kia, ước muốn của tôi có nhiều vô số mà bây giò’ tôi cũng không còn nhớ hết nữa. Khi ấy, tôi chỉ biết nhìn mọi thứ một cách đơn giản, thấy ai làm gì hay hay thì cũng mong muốn mình có thế làm được như vậy. Thế nhưng bây giờ thì tôi hiểu rằng chẳng có mục tiêu nào có thế đạt được một cách đơn giản mà không cần có cố gắng của chính mình. Tôi chẳng mấy khi nghĩ tới những điều con nít như khi còn nhỏ mà suy nghĩ rất kĩ đế tự đánh giá khả năng của mình và đặt ra một mục tiêu chắc chắn. Tôi không muốn phải thay đối mơ ước của mình cho dù tôi có lớn hơn nữa. Hiện nay, tôi vẫn chưa biết ước mơ lớn nhất trong tương lai của mình là gì nhưng khi đã có thể quyết định được, tôi sẽ luôn hi vọng và cố gắng hết sức để đạt được.Nhưng ước mơ ấy càng lớn bao nhiêu, tôi càng nhận thức được trách nhiệm của mình bấy nhiêu. Trước hết, tôi cần có bổn phận đối với những người xung quanh. Là một người con, tôi phải nỗ lực phấn đấu trưởng thành để không phụ công ơn sinh thành, nuôi dưỡng của cha mẹ, ông bà. Là một người trò, tôi phải cố gắng học tập, tu dưỡng đạo đức xứng đáng với sự dạy dỗ của các thầy cô giáo. Là một người bạn, tôi cần học tập và giúp đỡ các bạn của mình để cùng tiến bộ hơn… Tôi hiếu rằng bất cứ ai cũng có trách nhiệm riêng. Khi tôi đã là một học sinh khoác trên người bộ đồng phục của trường Ngô Sĩ Liên thì đi đâu tôi cũng là đại diện cho ngôi trường của mình. Tôi hiếu rằng mọi người có thể nhìn nhận và đánh giá ngôi trường thân yêu theo nhừng hành vi ứng xử của tôi. Khi tôi là một người Hà Nội thì tôi là đại diện cho con người thủ đô và khi tôi là người Việt Nam thì tôi cũng là đại diện cho cả dân tộc mình. Càng suy nghĩ về những trách nhiệm ấy tôi cũng cảm nhận được sức nặng đặt trên vai mình.Sự trưởng thành của tôi không chỉ bản thân tôi biết mà mọi người xung quanh cũng đều công nhận. Hè vừa rồi, nhà nội tôi có một niềm vui rất lớn: Người bác của tôi đã sống bên Mĩ gần hai mươi năm cùng với hai cô con gái đã trở về thăm quê hương. Suốt thời gian ấy, bác và hai chi sống ở nhà tôi, bà tôi cũng dọn từ quê ra. Ở nhà nhộn nhịp, đông vui hơn nên công việc cũng nhiều hon trước. Trong khi bố mẹ vẫn phải đi làm, còn chị Thu thì đang thi học kì, chỉ có tôi ở nhà cùng bác tiếp khách và dọn dẹp nhà cửa. Tôi đã cố gắng làm được nhiều việc nhà để bác và bà được nghỉ ngơi. Một hôm, trong bữa cơm bác đã khen tôi làm bố tôi rất vui và hài lòng. Tối hôm đó, trước khi tôi đi ngủ, mẹ nói với tôi:- Con gái mẹ đã lớn nhiều rồi đấy!Tôi sung sướng đi vào giấc ngủ không chỉ vì lời khen của mẹ hay của bác mà vì niềm vui khi thấy bố mẹ tự hào về mình – có nghĩa là tôi đã lớn khôn. Cho dù trách nhiệm có to lớn tới đâu, cho dù ước mơ còn là một khoảng cách rất xa và khó khăn, tôi vẫn sẽ không ngừng cố gắng, bởi tôi biết rằng xung quanh mình vẫn còn những người thân yêu luôn sẵn sàng giúp đỡ tôi bất cứ lúc nào. Đề bài: Em nghĩ gì khi thấy mình đã khôn lớn?
Một buổi sáng thức dậy, tôi nhìn bóng mình trong gương rồi ngỡ ngàng với chính mình. Tôi đây ư? Đâu rồi cái hình ảnh con nhỏ thấp bé, nghịch ngợm, suốt ngày chạy lăn xăn khắp nhà… Trước mắt tôi giờ đây là một cô gái cao lớn, khoẻ mạnh, đầy tự tin và có phần chững chạc. Tôi đã lớn rồi sao?Có lẽ, theo năm tháng, suy nghĩ của con ngưới cũng có phần thay đổi. Tôi không cón thích những nơi quá ồn ào, đông đúc; không còn thích những game điện tử mà tôi từng nghĩ sau này lớn sẽ dảnh hết thời gian để luyện tập; không còn thích những cuốn truyện tranh vớ vẩn hay sưu tầm đĩa của những bộ phim hoạt hình… Tôi thích những gì trầm lắng hơn, sâu sắc hơn. Tôi bắt đầu viết nhật kí, vẽ tranh khi vui cũng như khi buồn; tôi sẵn sàng vắt sạch nước mắt khi xem một bộ phim hoặc một cuốn sách cảm độnghay dành hàng giờ ngồi ngắm một cơn mưa buồn về chiều quen thuộc trên mảnh đất cao nguyên Đà Lạt. Chỉ vài năm trước thôi, tôi sẽ sẵn sàng làm bất cứ việc gì đơn giàn là vì tôi muốn mà không cần biết hậu quả sẽ ra sao. Nhưng bây giờ, mỗi lời nói, mỗi việc làm đều được tôi suy nghĩ, chọn lọc kỹ càng. Lẽ nào, tôi đạ lớn rồi sao?Trước đây, tôi đã từng làm ba mẹ phải buồn, rất buồn và vô cùng thất vọng, lúc đó tôi không hề có ý thức về việc tôi làm tổn thương họ ra sao. Còn lúc này đây, nếu cho tôi một đề văn ” Nếu có một điều ước bạn sẽ ước gì?” tôi sẽ đặt bút mà viết không cần suy nghĩ, tôi ước có thể làm thời gian quay trở lại để tôi sửa chữa mọi lỗi lầm ngốc nghếch tôi đã gây ra, tôi thực sự ý thức được việc tôi làm gây tổn thương những người yêu thương tôi đến nhường nào.Có ai đó đã hỏi tôi:” Bạn nghĩ gì vế tương lai của mình?” nếu là trước đây, tôi sẽ sẵn sàng trả lơì: việc tương lai thì cứ để sau này hãy tính, suy nghĩ nhiều chỉ thêm nhức đầu. Nhưng giờ đây, tôi biết, tất cả những gì tôi học được, làm được hôm nay có ảnh hưởng rất lớn, nó là nền móng vững chắc, là chiếc chìa khoá để tôi mở cánh cửa tương lai của chính tôi. Phài chăng, tôi đã lớn?Tôi thấy mình đã khôn lớn không chỉ về thể chất mà là trong cả tâm hồn. Tôi thấy mình khôn lớn trong từng suy nghĩ, từng lời ăn, tiếng nói, cả trong cách cảm nhận cuộc sống. Ai cũng từng mắc lỗi, nhưng người chiến thắng là người không chạy trốn mà sẵn sàng đối diện, sẵn sàng sửa đổi. Tôi đã lớn lên từ sự nghiêm khắc có phần độc đoán của ba, tình yêu thương dịu dàng của mẹ. Có lẽ, tôi đã lớn thật rồi. Đề bài: Tôi thấy mình đã khôn lớn!
|
Đề bài: Tôi thấy mình đã khôn lớn
Bài làm
Tôi luôn luôn được cả nhà quan tâm và chiều chuộng, tôi hoàn toàn biết điều này bởi trong gia đình tôi là người nhỏ nhất. Ở nhà mà tôi không phải đụng chân đụng tay làm việc gì cả và chỉ cần học thật tốt, mọi việc nhà có mẹ lo cho. Thế nhưng một hôm được sang nhà bạn Minh cùng lớp chơi thân với tôi, tôi nhận ra rằng mình đã đến tuổikhôn lớn vậy mà không làm phụ bố mẹ giống như bạn Minh. Và sau hôm đấy trong tôi cũng đã có được một sự thay đổi không hề nhẹ.
Khi ở nhà thì luôn được mọi người bên ngoại yêu chiều lắm, đến việc quét nhà hay phụ mẹ nấu cơm, nhặt rau là hầu như tôi không bao giờ phải làm gì cả. Cuộc sống của tôi dường như cứ tẻ nhạt, tôi chỉ phải lo bài vở thôi, chẳng phải làm gì cả. Thế rồi tôi cũng quen sống trong cảnh nhung lụa và bố mẹ lao động vất vả kiếm từng đồng cho tôi ăn học. Tôi vẫn cứ dửng dưng cho đến khi tôi sang nhà bạn Minh. Nhìn bạn cũng trang lưa tuổi tôi thế nhưng nhà cửa nhà bạn lúc nào cũng được quét sạch sẽ nhất có thể. Bạn còn biết đi chợ nấu cơm, những người bán cũng quá quen thuộc với bạn vì bạn chăm chỉ phụ bố mẹ và ngoan ngoãn nổi tiếng. Tôi nhìn lại bản thân mình thì chẳng bao giờ giúp được bố mẹ. Bạn Minh cũng học giỏi chẳng kém gì bạn nào trong lớp tôi cả, sao bạn lại có thể làm được như thế còn tôi thì không. Khi ở nhà bạn Minh về trong đầu tôi có biết bao nhiêu suy nghĩ và tôi cũng quyết định sẽ thay đổi.
Tôi nhớ lại từng lời nói mà bố tôi nới với tôi đó chính là: Con người sống trong cuộc sống cũng luôn luôn phải có ước mơ và đồng thời lại có nghị lực, sự kiên trì để có thể biến ước mơ thành hiện thực. Khi đó con mới trở thành một người thành đạt trong cuộc sống. Bao năm qua tôi cứ cố gắng học tập thế nhưng chẳng bao giờ có ước mơ riêng cho mình. Thật là buồn biết bao nhiêu khi tôi thấy mình như một cỗ máy không cảm xúc, chẳng lo lắng cho bố mẹ cũng chẳng lo lắng cho bản thân mình nữa. Tôi bắt đầu nhận thức được điều này và đã bắt đầu quan sát. Tôi nhìn thấy được đôi bàn tay nhỏ bé và vô cùng thô của mẹ, tôi nhìn thấy giọt mồ hôi của bố. Tôi đã bắt đầu chủ động hơn trong công việc của mình hơn, nhanh chóng hoàn thành và cũng nhanh chóng học hỏi. Tôi xuống bếp phụ mẹ, dọn dẹp nhà cho sạch sẽ, tôi như trở thành người biết lo lắng hơn cho bố mẹ. Đã bắt đầu có thói quen nấu cơm cẩn thận mời bố mẹ ăn, có những hôm bố mẹ về muộn gọi điện cho tôi. Nếu như thông thường là tôi sẽ ra quán ăn tạm, nhưng bây giờ tôi đã biết nói với bố mẹ rằng “Con nấu cơm, bố mẹ về ăn cơm nhé! Không phải ăn ngoài đâu, giờ đó muộn rồi, ra ngoài cũng không có gì ngon”. Tôi cảm nhận thấy đầu dây bên kia như nghẹn ngào, tôi cảm thấy vui và hạnh phúc lắm. Có phải tôi đã lớn khôn rồi không?
Tôi thấy mình đã khôn lớn
Tôi như sống có lý tưởng hơn và phải cân đối giữa việc học và phục giúp bố mẹ việc nhà khiến cho tôi luôn chủ động được công việc của chính mình và có được một sự khoa học hơn. Tôi cũng đã tự lập ra cho mình những mục tiêu, hoạch định ra những kế hoặc để biết những việc gì mà cần phải hoàn thành trong tương lai. Tôi càng làm việc nhà thì lại càng thương cho bố mẹ hơn, sống có động lực hơn, muốn lo cho bố mẹ có được một cuộc sống đủ đầy nhất. Tôi luôn tập trung vào học và có được những niềm tin trong cuộc sông. Trước tôi là một đứa trẻ vô cùng nhút nhát thế nhưng bây giờ tôi đã trưởng thành hơn, tự tin hơn rất nhiều. Tôi làm việc nhà nhanh hơn, làm nhiều hơn và học tập cũng khá lên. Bố mẹ luôn tự hào về tôi nữa. Tôi cũng đã tự lột xác để khôn lớn, để trưởng thành chính vì cuộc sống khó khăn càng khiến cho tôi thêm cố gắng hơn bao giờ hết.
Tôi cũng nhận thấy được đã đến lúc tôi định hình và khẳng định được ước mơ sau này của mình sẽ trở thành một kỹ sư để xây những ngôi nhà cao tầng. Và tôi đang ngày càng nỗ lực, phấn đấu học tập để có thể hoàn thành được ước mơ của chính mình. Bởi tôi cảm thấy mình đã khôn lớn.
|
Topic: I feel like I have grown up
Assignment
I am always cared for and pampered by the whole family, I know this completely because in my family I am the youngest. At home, I don't have to do anything, I just need to study well, my mother takes care of all the housework. But one day, when I went to my classmate Minh's house to hang out with me, I realized that I had reached an adult age and was not helping my parents like Minh. And after that day, there was a slight change in me.
When I was at home, I was always loved by everyone on my mother's side. I almost never had to do anything when I was cleaning the house or helping my mother cook rice or pick vegetables. My life seems to be boring, I only have to worry about schoolwork, I don't have to do anything. Then I got used to living in luxury and my parents worked hard to earn every penny for my education. I was still indifferent until I went to Minh's house. You look about the same age as me, but your house is always swept as clean as possible. You also know how to go to the market to cook rice, the sellers are also very familiar with you because you work hard to help your parents and are famous for being obedient. When I look back at myself, I could never help my parents. Minh also studies as well as anyone else in my class, how come he can do that and I can't? When I returned from Minh's house, I had so many thoughts in my head and I decided to change.
I remember every word my father told me: People living in life must always have dreams and at the same time have the energy and perseverance to be able to turn their dreams into reality. Only then will you become a successful person in life. For many years I kept trying to study but never had my own dream. It's so sad when I feel like an emotionless machine, not worrying about my parents or myself anymore. I became aware of this and began to observe. I saw my mother's small and extremely rough hands, and I saw my father's sweat. I started to be more proactive in my work, completed it quickly and learned quickly. I went to the kitchen to help my mother, clean the house, I became a more caring person for my parents. I have started to get into the habit of cooking rice carefully for my parents to eat. There are days when my parents come home late and call me. Normally, I would go to a temporary restaurant, but now I know how to tell my parents, "I'm cooking, please come home to eat!" It's not like eating out, it's late, there's nothing delicious about going out." I felt like the other end of the line was choking, I felt very happy and excited. Have I grown up?
I feel I've grown up
I feel like I live a more idealistic life and have to balance studying and helping my parents with housework, which makes me always proactive in my own work and more scientific. I have also set goals for myself, made plans to know what needs to be accomplished in the future. The more I do housework, the more I love my parents, live more motivated, and want to take care of them to have the most fulfilling life. I always focus on studying and gaining confidence in life. Before, I was an extremely shy child, but now I am more mature and much more confident. I do housework faster, do more, and study better. My parents are always proud of me too. I have also transformed myself to grow up and become an adult because the difficult life makes me try harder than ever.
I also realized that it was time for me to shape and confirm my future dream of becoming an engineer to build high-rise buildings. And I am working harder and harder to study so I can fulfill my dream. Because I feel like I've grown up.
|
Tôi thấy mình đã khôn lớn
Bài làm
Từ lâu tôi luôn có những suy nghĩ phân vân về sự trưởng thành mà người lớn thường nói, rốt cuộc bao nhiêu tuổi thì chúng ta đươc coi là trưởng thành, tôi thường thắc mắc như vậy và mong cho đến ngày tôi đủ tuổi lớn. Nhưng rồi, tôi nhận ra trưởng thành không phải từ dùng để chỉ số tuổi thể xác mà là để chỉ số tuổi tâm hồn. Và tôi biết vào thời khắc ấy, tôi đã lớn khôn.
Thời gian thật kì lạ, sự thay đổi của con người lại càng kì lạ hơn. Một buổi chiều lộng gió tôi chợt muốn thơ thẩn trên con đường về nhà mà nghĩ ngơi mông lung, tôi nghĩ về quá khứ, về hiện tại và nhận ra bản thân một năm gần đây thay đổi một cách kì lạ. Chỉ một năm mà tôi thấy mình khác hẳn tất nhiên là theo chiều hướng tích cực khiến cho người ta hài lòng. Giống như tạo hóa cố tình dồn hết tâm huyết của sự biến đổi vào một năm qua khiến nó khác biệt bằng cả mười mấy năm trước đó gộp lại vậy. Mới chỉ một năm thôi mà tôi từ một cô bé hồn nhiên, vô lo vô nghĩ đến vô tâm tự bao giờ đã biết chú đến cái nhăn mày của cha, nếp nhăn khóe mắt mẹ mà chạnh lòng xót xa. Từ bao giờ tôi nhận ra sự buồn rầu trong ánh mắt nhỏ bạn thân, sự bày tỏ hài lòng hay bất hài lòng trong ánh mắt của người đối diện. Tất cả đỗi tự nhiên chứ không hề kì diệu như tôi đã từng mơ mộng ngày thơ. Một cái cảm giác tự hào, hạnh phúc lâng lâng khó tả mà cũng trầm ngay xuống được trong nỗi lo bang quơ không biết là gì.
Tôi thấy mình đã lớn khôn khi bản thân biết chú đến cảm xúc của mọi người xung quanh, thấy mình tinh tế hơn trong cách nhìn, cách cảm, cách nghĩ. Tôi thấy mình đã lớn khôn khi bản thân không còn quá coi trọng đánh giá hay nhìn nhận của người khác về mình mà chỉ muốn chuyên tâm để là bản thể hoàn hảo nhất của chính mình. Tôi thấy mình đã lớn khôn khi dần biết chấp nhận cô đơn và yêu lấy nó, xa những nơi náo nhiệt ồn ào để chỉ về phòng mình, ngồi bên khung cửa sổ riêng mình và sắp đặt lại kế hoạch cho mọi cảnh xúc. Tôi tháy mình đã lớn khôn khi không còn xù lông trước những gạch đá của cuộc đời mà hiên ngang đứng dậy như cách mà một con người chân chính được quyền đứng thẳng mà bước đi. Tôi nhận ra mình khôn lớn khi không còn ôm mặt khóc để rồi bỏ cuộc trước những khó khăn hay thất bại mà nắm chặt tay, đứng dậy từ nơi đã ngã xuống, không khuất phục cũng không bỏ cuộc. Tôi thấy mình đã lớn khôn…
Trưởng thành là cả một quá trình dài và tôi đã trải qua từng bước một cho đến một ngày tôi chợt nhận ra tất cả những điều ấy, xâu chuỗi chúng lại qua những so sánh với một thời qua khứ đối lập, tôi nhận ra không biết trưởng thành đã đến từ lúc nào. Trưởng thành đến sau mỗi khó khăn, nó đến sau tấm màn màu xám mà chỉ có những ai đi xuyên qua tâm màn ấy mới nhìn nhận được nó. Không phải ta cứ nhiều tuổi thì sễ trưởng thành, người ta đáng đồng điều đó chỉ vì càn lớn ta sẽ càng gặp nhiều phong ba cuộc đời dẫn ta đến bức màn màu xám mà thôi. Nếu không có nó, có những người lớn mà chỉ như một đứa trẻ mãi không trưởng thành mà vì có nó mà nhiều người chưa đủ lớn vẫn mang tâm hồn lớn khôn. Và có lẽ, đi theo sự trưởng thành còn là nỗi lo vô định nữa, nỗi lo trở thành người lớn chăng?
|
I feel I've grown up
Assignment
For a long time, I have always had confused thoughts about maturity as adults often talk about, at what age are we considered adults? I often wonder like that and look forward to the day I become old enough. But then, I realized that maturity is not a word used to refer to physical age but to indicate mental age. And I knew at that moment, I had grown up.
Time is strange, people's changes are even more strange. One windy afternoon, I suddenly wanted to wander on the way home and rest aimlessly. I thought about the past, about the present and realized that I had changed in a strange way in the past year. In just one year, I feel different, of course in a positive way that makes people happy. It's like the creator deliberately put all his heart and soul into change in this past year, making it as different as the previous ten years combined. It's only been a year, but I've gone from being an innocent, carefree, carefree girl to being careless. From the moment I knew my father's frown and the wrinkles at the corner of my mother's eyes, I felt so sad. Since when have I noticed the sadness in my best friend's eyes, the expression of satisfaction or dissatisfaction in the eyes of the other person? It's all very natural and not at all magical like I had dreamed about in my childhood. An indescribable feeling of pride and happiness that also immediately subsided into the lingering worry of not knowing what it was.
I feel like I have grown up when I learn to pay attention to the emotions of people around me, and find myself more sophisticated in the way I look, feel, and think. I feel like I have grown up when I no longer care too much about other people's judgments or perceptions of me, but just want to focus on being my most perfect self. I feel like I have grown up as I gradually learn to accept loneliness and love it, staying away from noisy places to just go to my room, sit by my own window and re-arrange plans for every situation. I feel like I have grown up when I am no longer ruffled by the bricks and stones of life but stand up proudly like a true person has the right to stand up straight and walk. I realized that I have grown up when I no longer cover my face and cry and then give up in the face of difficulties or failures, but hold my hands tightly, stand up from where I fell, neither giving in nor giving up. I feel like I've grown up...
Growing up is a long process and I went through it step by step until one day I suddenly realized all those things, stringing them together through comparisons with a contrasting past, I realized know when maturity has come. Growth comes after every difficulty, it comes behind a gray curtain that only those who go through the center of that curtain can see it. It's not true that as we get older we become more mature, we all deserve the same because the older we get, the more life's ups and downs lead us to the gray curtain. Without it, there are adults who are just like children who will never grow up. Because of it, many people who are not yet old enough still have a mature soul. And perhaps, following maturity is also an uncertain worry, the worry of becoming an adult?
|
Tôi để lại muôn vàn tình thương yêu cho toàn dân, toàn Đảng, cho toàn thể bộ đội, cho các cháu thanh niên và nhi đồng.
Hướng dẫn
Trong bản di chúc, Bác Hồ viết: Tôi để lại muôn vàn tình thương yêu cho toàn dân, toàn Đảng, cho toàn thể bộ đội, cho các cháu thanh niên và nhi đồng. Dựa vào những tác phẩm đã học, đã dọc cũng như các mẩu chuyện sinh động trong thực tế, em hãy chứng minh rằng Bác Hồ đã dành cho toàn dân ta, độc biệt là cho thiếu niên, nhi đồng một tình thương yêu bao la, sâu nặng.
Bài làm
“Bác để tình thương cho chúng con”. Đúng như lời thơ TốHữu, tình thương là đặc điểm nổi bật trong đạo đức sáng ngời của Chủ tịch Hồ Chí Minh: “Bác ơi! Tim Bác mênh mông thế. Ôm cả non sông mọi kiếp người”. Thật vậy, tình thương yêu của Người vô cùng rộng lớn, dành cho tất cả mọi tầng lớp nhân dân, đặc biệt là các em thiếu niên, nhi đồng.
Bởi vậy, trước lúc đi xa, trong bản di chúc, Bác viết:
“Tôi để lại muôn vàn tình thân yêu cho toàn dân, toàn Đảng, cho toàn bộ đội, cho các cháu thiếu niên và nhi đồng”.
Tình thương yêu vô cùng rộng lớn ấy của Bác được thể hiện khá sâu sắc trong nhiều tác phẩm thơ văn và cả trong những mẩu chuyện thực tế, sinh động mà sách báo còn ghi chép lại.
Chúng ta ai cũng biết là trái tim Bác Hồ là trái tim vĩ đại, thấm đẫm lòng nhân ái, tình thương yêu mãnh liệt và sâu sắc dành cho cuộc sống và con người. Vì thế, Bác đã hi sinh cả một đời mình vì hạnh phúc và no ấm của nhân dân và nhân loại.
Năm 1942, Bác bị chính quyền Tưởng Giới Thạch ởTrung Quốc bắt giam một cách bất ngờ và vô lí. Trong “Mười bốn trăng tê tái gông cùm” ấy, bao lần bị giải đi triền miên trong gió lạnh, nhưng Bác vẫn nặng lòng thương những người lao động cực nhọc gặp ở dọc đường. Có lần nhìn những người phu làm đường vất vả, Bác thương cảm:
Dãi nắng dầm mưa chẳng nghỉ ngơi
Ngựa xe hành khách thường qua lại
Biết cảm ơn anh được mấy người.
(Phu làm đường — Nhật kí trong tù)
Trong những năm kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược, Bác cùng toàn dân chịu đựng mọi khó khăn gian khổ. Nhiều đêm, Bác thao thức không ngủ, đâu chỉ vì “lo nỗi nước nhà” mà vì còn bận chăm lo từng giấc ngủ cho bộ đội:
Rồi Bác đi dém chăn
Từng người, từng người một
Sợ cháu mình giật thật
Bác nhón chân nhẹ nhàng.
(Đêm nay Bác không ngủ – Minh Huệ)
Ngoài bộ đội, những người lao mình vào mưa bom bão đạn của giặc thù để chiến đấu, Bác còn thương đoàn dân công. Càng thương họ không ngại vất vả, thiếu thôn và hiểm nguy, giữa đêm mưa rét phải ngủ ngoài rừng, Bác càng “nóng ruột mong trời sáng mau mau”.
“Bác thương đoàn dân công
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau”.
(Đêm nay Bác không ngủ – Minh Huệ)
Trong thời kì cả miền Bắc ra sức xây dựng chủ nghĩa xã hội và kháng chiến chông Mĩ cứu nước, Bác luôn luôn có mặt ở hầu hết những nơi mũi nhọn. Bác chân thành thăm hỏi, động viên từ công nhân khu mỏ Quảng Ninh, đồng bào dân tộc miền núi, quê hương “năm tấn” Thái Bình, đơn vị không quân tuổi trẻ anh hùng đến cả một số trường học. Nói chung là không một tầng lớp nhân dân nào không nhận được tình thương yêu của Bác. Sinh thời, Bác dành tình thương đặc biệt đối với miền Nam và đồng bào miền Nam. Đúng như lời thơ Tố Hữu: “Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà..!”. Bác từng nói: “Miền Nam ở trong trái tim tôi”. Bác luôn mong đợi: Đến ngày thống nhất nước nhà Bắc Nam sum họp thì ta vui lòng.
Bởi vậy, mỗi khi có đại biểu, các anh hùng dũng sĩ miền Nam ra thăm, Bác đều tiếp đón, thăm hỏi, tặng quà, cùng chụp ảnh kỉ niệm… Bác vô cùng đau xót khi thấy đồng bào ruột thịt của mình bị kìm kẹp. Bác vui mừng hồ hởi khi được tin nhân dân thắng lợi.
Nhưng đặc biệt hơn cả là đối với thiếu niên nhi đồng, thế hệ cách mạng của đời sau, Bác hết lòng yêu thương, chăm sóc, khuyên bảo, dạy dỗ. Ngay từ khi còn hoạt động cách mạng bí mật ở nước ngoài, ở trong tù, Bác lắng tai nghe tiếng khóc của người thiếu phụ phải thay chồng “đến ở nhà pha”. Quên mọi khổ cực của bản thân mình, Bác xót xa và đặc biệt nghẹn ngào khi nghe tiếng khóc của cháu nhỏ cất lên từ nhà ngục của bọn Tưởng:
Oa.!Oa..,! Oa…!
Cha trốn không đi lính nước nhà
Nên nỗi thân em vừa nửa tuổi
Phải theo mẹ đến ở nhà pha.
(Cháu bé trong nhà lao Tân Dương – Nhật kí trong tù)
Đến khi về nước, khi đoàn đại biểu nhân dân Tân Trào đến chào mừng Ủy ban Dân tộc Giải phóng do Quốc dân đại hội bầu lên, nhìn các em nhỏ gầy yếu, vàng vọt, Bác đã nghẹn ngào: “Nhiệm vụ của chúng ta làphải làm sao cho các em có cơm ăn, có áo ấm, được đi học, không lam lũmãi như thế này”.
Bởi vậy, sau Cách mạng, Bác đặc biệt quan tâm tới việc học hành và đời sống của các em thiếu niên nhi đồng. Trong thư gửi các em học sinh nhân ngày khai trường đầu tiên (tháng 9 năm 1945), Bác viết: Non sông Việt Nam có trở nên vẻ vang hay không, dân tộc Việt Nam có được vẻ vang sánh vai các cường quốc năm châu hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các cháu.
Cũng từ đó, Tết Trung thu nào Bác cũng viết thư, làm thơ gửi thiếu niên, nhi đồng:
Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng.
(Thư Trung thu – 1951)
Bác đề ra năm điều cần thiết để các cháu có phương hướng học tập và rèn luyện.
Sẽ không ai không xúc động khi nghe câu chuyện về các cháu mẫu giáo được Bác cho vào thăm nơi ở và làm việc của Bác, mặc lúc đó Bác rất bận rộn. “Bác dắt tay hai cháu nhỏ nhất, còn các cháu khác xúm xít theo Bác ra vườn. Bác vừa đi vừa chỉ cho các cháu xem những cây Bác đã trồng, xem hai cây vú sữa miền Nam và thăm ao cá Bác nuôi. Bác dặn các cháu phải ngoan ngoãn, sạch sẽ và vâng lời cô giáo”.
Đến lúc đi xa, trên bàn làm việc của Bác vẫn còn cả chồng thư Bác đang xem dở do các cháu thiếu nhi từ khắp nơi gửi về:
Ôi! vẫn còn đây của các em
Chồng thư mới mở, Bác đang xem
Chắc Người thương lắm đàn con trẻ
Nên để bâng khuâng gió động rèm.
(Theo chân Bác – Tố Hữu)
làm sao nói hết được tình thương yêu mênh mông của Bác đối với dân tộc ta nói riêng với nhân loại nói chung. Tình thương yêu ấy thôi thúc Người trọn đời phấn đấu vì Tổ quốc, vì nhân dân và đặc biệt là vì thế hệ cách mạng tương lai.
Ngày nay, tuy đã đi xa nhưng Bác vẫn còn sống mãi trong tình cảm của chúng ta. Người vẫn ở bên ta: “Bác vẫn giơ tay vẫy lại gần” để cháu con theo kịp Bác. Tình thương yêu của Người mãi mãi còn bao trùm khắp non sông đất nước và trong mỗi chúng ta.
Hơn ai hết, là thế hệ được Bác đặc biệt chăm sóc, vun trồng, chúng ta nguyện mãi mãi làm theo lời Bác dạy, ra sức chăm học, chăm làm vì một ngày mai giàu có, ấm no và hạnh phúc của đất nước và nhân dân.
|
I leave behind a lot of love for the entire people, the entire Party, the entire army, and for the youth and children.
Instruct
In his will, Uncle Ho wrote: I leave a lot of love for the entire people, the entire Party, for the entire army, for the youth and children. Based on the works you have learned and read as well as vivid real-life stories, prove that Uncle Ho had immense love for all our people, especially for teenagers and children. , deep.
Assignment
"Uncle, leave your love to us." True to the words of To Huu's poem, love is the outstanding feature of President Ho Chi Minh's shining morality: "Uncle! Uncle Ho's heart is so vast. Embracing the mountains and rivers of all human lives." Indeed, His love is extremely vast, for all classes of people, especially teenagers and children.
Therefore, before going away, in his will, Uncle Ho wrote:
"I leave behind a lot of love for the entire people, the entire Party, the entire team, and for the teenagers and children."
That extremely vast love of Uncle Ho is expressed quite deeply in many works of poetry and even in realistic and vivid stories that books and newspapers still record.
We all know that Uncle Ho's heart is a great heart, imbued with compassion, intense and profound love for life and people. Therefore, Uncle Ho sacrificed his whole life for the happiness and prosperity of the people and humanity.
In 1942, Uncle Ho was suddenly and unjustly arrested by the Chiang Kai-shek government in China. During those "Fourteen moons of numbness and shackles", he was repeatedly led away in the cold wind, but Uncle Ho still felt compassion for the hard workers he met along the way. Once, looking at the hard-working road workers, Uncle Ho felt sorry for them:
Sun and rain without rest
Horses and carriages often pass back and forth
How many people can I thank you for?
(Road Builder — Prison Diary)
During the years of resistance against the French colonialists, Uncle Ho and the entire people endured all hardships. Many nights, Uncle Ho lay awake and could not sleep, not only because he was "worried about the country" but because he was also busy taking care of the soldiers' every sleep:
Then Uncle went to bed
Each person, one by one
I'm afraid my grandchild will shock me
Uncle tiptoed gently.
(Uncle won't sleep tonight - Minghui.org)
In addition to the soldiers, those who threw themselves into the rain of bombs and bullets from the enemy to fight, Uncle Ho also had a trade union of civilians. The more he loved them and was not afraid of hardships, lack of villages and dangers, having to sleep in the forest in the middle of a cold, rainy night, the more "I impatiently wished for the morning to come soon".
“Uncle of the trade union
Tonight sleep in the forest
Spread leaves to make mats
Use a piece of clothing to make a blanket
It was raining heavily
How not to get wet
The more you hurt, the more impatient you become
I hope the sky will brighten soon."
(Uncle won't sleep tonight - Minghui.org)
During the period when the whole North tried to build socialism and fight against America to save the country, Uncle Ho was always present in most key places. He sincerely visited and encouraged the workers of the Quang Ninh mine, the mountainous ethnic people, the "five-ton" hometown of Thai Binh, the heroic youth air force unit, and even some schools. In general, there is no class of people that does not receive Uncle Ho's love. During his lifetime, Uncle Ho had special love for the South and his fellow Southerners. Just like To Huu's poem: "I miss the South, I miss home..!". Uncle once said: "The South is in my heart." Uncle Ho always looks forward to: When the day comes when the North and South will be reunited, I will be happy.
Therefore, every time there were delegates and brave heroes of the South coming to visit, Uncle Ho would welcome, visit, give gifts, take commemorative photos... He was extremely saddened when he saw his blood compatriots being killed. clamp. Uncle Ho was delighted when he heard the news of the people's victory.
But most especially for young children, the revolutionary generation of the next generation, Uncle Ho wholeheartedly loved, cared for, advised, and taught. Right from the time he was still engaged in secret revolutionary activities abroad and in prison, Uncle Ho listened to the cries of the young woman who had to replace her husband and "come to live in the house". Forgetting all his own hardships, Uncle Ho was saddened and especially choked up when he heard the cry of the child rising from the Tuong's prison:
OA oa..,! Wow…!
Father escaped to join the country's army
So my body is just half a year old
Had to follow my mother to stay at home.
(The child in Tan Duong prison - Prison diary)
When returning home, when the Tan Trao people's delegation came to welcome the National Liberation Committee elected by the National Congress, looking at the thin, yellow children, Uncle choked: "It's their duty." We have to make sure the children have food to eat, warm clothes, go to school, and not work forever like this."
Therefore, after the Revolution, Uncle Ho paid special attention to the education and life of young children. In a letter to the students on the first day of school (September 1945), Uncle Ho wrote: Will the Vietnam River become glorious or not, will the Vietnamese people be glorious to compete with the great powers of the five continents? or not, thanks in large part to your studies.
Since then, every Mid-Autumn Festival, Uncle Ho wrote letters and poems to teenagers and children:
Uncle Ho looked at the scenery and missed the children.
(Mid-Autumn Festival Letter – 1951)
He proposed five necessary things for children to have a direction in learning and practicing.
No one will not be touched when hearing the story about the kindergarten children who were allowed to visit Uncle Ho's residence and work, even though Uncle Ho was very busy at that time. “Uncle took the two youngest children by the hand, and the other children gathered together to follow him to the garden. As he walked, he showed the children the trees he had planted, the two southern star apple trees, and the fish pond he raised. He told the children to be obedient, clean and obedient to the teacher."
When he was away, there was still a stack of unfinished letters on Uncle Ho's desk sent by children from all over:
Oh! still here for you guys
A stack of newly opened letters, Uncle is looking through them
He must have loved his children very much
You should let the wind move the curtains.
(Following Uncle Ho's footsteps - To Huu)
How can we express Uncle Ho's immense love for our people in particular and humanity in general? That love motivated him to strive all his life for the Fatherland, for the people and especially for the future revolutionary generation.
Today, although he is far away, he still lives forever in our hearts. He is still with us: "Uncle still raises his hand and waves closer" so that his children can keep up with him. His love forever covers the entire country and each of us.
More than anyone else, as the generation that Uncle Ho specially cared for and nurtured, we vow to forever follow Uncle Ho's teachings, working hard to study and work hard for a rich, prosperous and happy tomorrow for the country. and the people.
|
Tư thế ung dung của người chiến sĩ cách mạng được thể hiện như thế nào qua bài thơ Tức cảnh Pác Bó
Hướng dẫn
Một con người dù “bị trói chân tay” vẫn cảm nhận được “chim ca rộn núi, hương bay ngát rừng” chắc chắn phải có tâm hồn nhạy cảm và phong phú trước vẻ đẹp của thiên nhiên. Chỉ có điều, ở bài thơ Tức cảnh Pác Bó, yêu cầu của nhiệm vụ cách mạng đã được Bác đặt cao hơn mà thôi.
Câu thơ thứ nhất có một số người muôn sửa lại thành “Tối ra bờ suối, sáng vào hang”. Họ cho rằng viết như thế mới phù hợp với tình hình bí mật của cách mạng lúc bấy giờ. Nghệ thuật là sự phản ánh hiện thực qua lăng kính chủ quan của người nghệ sĩ. Thơ ca đòi hỏi phải bắt rễ sâu vào đời sống song không có nghĩa là sao chép lại y nguyên thực tế ấy. Nếu đảo lại vị trí của hai từ chỉ thời gian, câu thơ sẽ chỉ dừng lại ở mức độ làm tư liệu lịch sử. Chính cái hành động “tối vào hang”, “sáng ra bờ suối” mới thể hiện được đặc trưng luôn hướng ra ánh sáng, sự sống, tương lai của hình tượng thơ Bác. Đó chẳng phải là niềm tin, là tinh thần lạc quan cách mạng hay sao? Nếu câu thơ đầu có tính chất nêu sự việc một cách khái quát thì câu thứ hai lại đi vào chi tiết cụ thể: “Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng”. Hình ảnh thơ cứ gợi ta nhớ về cuộc sống đạm bạc mà thanh cao của Bạch Vân cư sĩ thuở xưa:
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao.
Ớ những câu thơ mở đầu của Tức cảnh Pác Bó, Hồ Chí Minh đã diễn tả một cách tự nhiên cuộc sống của mình ở hang Pác Bó. Sự thiếu thôn đó là lẽ thường và cũng là một sự thật ở nơi núi rừng. Giữa khung cảnh trời đất có núi non, suối nguồn, bàn thạch, người xưa thường uống rượu, múa vài ba đường kiếm hay san thi, định kinh còn Hồ Chí Minh thì “dịch sử Đảng” — công việc quan trọng có ảnh hưởng quyết định đối với phong trào cách mạng nước ta. Thực chất việc “dịch” của Bác là tìm tòi, sáng tạo để tìm ra con đường riêng cho cách mạng Việt Nam và nối kết cách mạng Việt Nam với cách mạng thế giới. Và vì thế, tuy đời sống vật chất đầy khó khăn, thiếu thốn nhưng với Người: “Cuộc đời cách mạng thật là sang”. Câu thơ ngụ một nét cười hóm hỉnh đầy lạc quan của người chiến sĩ cách mạng.
Tức cảnh Pác Bó là bài thơ giản dị pha lẫn giọng vui đùa, hóm hỉnh. Qua bài thơ, ta thấy được tư thế ung dung của Hồ Chí Minh trong hoàn cảnh cuộc sống cách mạng nhiều khó khăn gian khổ. Mặt khác, bài thơ cũng cho thấy sự gắn bó sâu sắc giữa tâm hồn nhà thơ với thiên nhiên, quê hương, đất nước.
|
How the leisurely posture of the revolutionary soldier is expressed through the poem Pac Bo Scene
Instruct
A person who, despite being "tied hand and foot", can still feel "the birds singing in the mountains, the fragrance of the forest" must certainly have a sensitive and rich soul before the beauty of nature. It's just that, in the poem Pac Bo Scene, the requirements of the revolutionary mission were set higher by Uncle Ho.
Some people want to change the first verse to "Go to the stream at night, go to the cave in the morning." They thought that writing like that was suitable for the secret situation of the revolution at that time. Art is a reflection of reality through the subjective lens of the artist. Poetry requires being deeply rooted in life, but it does not mean copying that reality exactly. If the positions of the two words indicating time are reversed, the verse will only stop at the level of historical documentation. It is the actions of "entering the cave at night" and "going to the stream in the morning" that demonstrate the characteristic of always looking towards light, life, and the future of the image of Uncle Ho's poetry. Isn't that faith, revolutionary optimism? If the first verse is to state the situation in general terms, the second verse goes into specific details: "The bamboo shoot porridge is still ready." The poetic images remind us of the frugal and noble life of the ancient layman Bach Van:
Eat bamboo shoots in autumn, eat bamboo shoots in winter, bathe in lotus ponds in spring, and swim in ponds in summer.
In the opening verses of Pac Bo Scene, Ho Chi Minh naturally described his life in Pac Bo cave. The lack of villages is common sense and also a reality in the mountains and forests. Amidst the heavenly landscape of mountains, streams, and stone tables, ancient people often drank wine, danced a few swords or san thi, recited sutras, and Ho Chi Minh "translated the Party's history" - important and influential work. decisive for our country's revolutionary movement. In essence, Uncle Ho's "translation" was to explore and create to find a separate path for the Vietnamese revolution and connect the Vietnamese revolution with the world revolution. And so, although material life is full of difficulties and deprivation, to him: "Revolutionary life is truly luxurious." The poem contains a humorous and optimistic smile of a revolutionary soldier.
The Pac Bo scene is a simple poem mixed with a playful and humorous tone. Through the poem, we see Ho Chi Minh's leisurely posture in the difficult and arduous circumstances of revolutionary life. On the other hand, the poem also shows the deep attachment between the poet's soul and nature, homeland, and country.
|
Tư tưởng nhân nghĩa của Nguyễn Trãi qua đoạn trích Nước Đại Việt ta
Hướng dẫn
Nêu tư tưởng nhân nghĩa của Nguyễn Trải thể hiện qua đoạn văn Nước Đại Việt ta
Mở bài:
Nhân nghĩa vốn là một truyền thống quý báu của nền văn hóa dân tộc. Qua mỗi thời đại, tư tưởng ấy không ngừng được nâng cao thể hiện sức mạnh và lòng vị tha của nhân dân ta. Qua đoạn trích “Nước Đại Việt ta”, một lần nữa, Nguyền Trãi đã trình bày thấu suốt đạo lí ấy.
Thân bài:
Mở đầu đoạn trích, Nguyễn Trãi giương cao đạo nghĩa dân tộc:
“Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân
Quân điếu phạt trước lo trừ bạo”
Tư tưởng nhân nghĩa của Nguyễn trãi là lấy dân làm gốc rễ. Muốn dân được ấm no và hạnh phúc, xã hội thái bình thịnh, vượng trước hết phải làm cho cuộc sống nhân dân yên ổn. Vì dân mà đánh kẻ hung tàn. Tư tưởng ấy thật sự tiến bộ lúc bấy giờ. Nó đi ngược lại với những suy nghĩ của những vị vua, vị tướng trước đây chỉ biết nghĩ cho bản thân mình. Họ chỉ ham mê xây cung cất điện để phụ vụ cho nhu cầu hưởng thụ vô ích của chính họ. Từ đó gây nổi loạn, cuộc sống nhân dân bết bát qua từng ngày đói no trong khi bộ máy nhà nước suy sụp, vua chúa bị gian thần nịnh bợ và đi vào thời kỳ sa đọa.
Khi dân yên bình, ấm no thì nước non tất thịnh vượng. Vì khi có ngoại biến thì tình yêu nước mạnh mẻ, sự chiến đấu và câm thù giặc phụ thuộc rất nhiều vào nhân dân, có thể vì nước mà đứng lên kháng chiến và hi sinh vì độc lập chủ quyền của dân tộc.
Tinh thần ấy cũng đã từng được khẳng định mãnh mẽ trong Chiếu dời đô (Lí Công Uẩn) và Hịch tướng sĩ (Trần Hưng Đạo). Lòng yêu nước là một lí tưởng lớn chưa bao giờ ngừng chảy trong lòng dân tộc ta.
Cuối cùng, đây là một tư tưởng sáng suốt, khôn ngoan của một nhà chính trị nói cách khác là một bậc quân tử, nhân nghĩa vì dân vì nước, thể hiện tinh thần yêu nước mảnh liệt, bảo vệ cuộc sống hạnh phúc và có thể nói rằng: Tư tưởng của Nguyễn Trải thẻ hiện trong bài Nước Đại Việt là một bảng tuyên ngôn độc lập khẳng định nền dân chủ của nước Đại Việt ta. Nguyễn Trải được xem là một bậc kỳ tài nằm trong các vị tướng xuất sắc và ông là một tấm gương của một người nhân nghĩa mà chúng ta cần biết và đáng để hậu thế noi theo.
Kết bài:
|
Nguyen Trai's ideology of humanity through an excerpt from Our Dai Viet Country
Instruct
State Nguyen Trai's ideology of humanity expressed through the passage Our Dai Viet Country
Opening:
Humanity is a precious tradition of the national culture. Through each era, that ideology is constantly enhanced, demonstrating the strength and altruism of our people. Through the excerpt "Our Dai Viet Country", once again, Nguyen Trai clearly presented that principle.
Body of the article:
At the beginning of the excerpt, Nguyen Trai upholds national morality:
“The act of kindness consists in keeping the people at peace
"The military accepts punishment first, then worries about eliminating violence."
Nguyen Trai's ideology of humanity is to take the people as the root. If we want the people to be prosperous and happy and have a peaceful and prosperous society, we must first make people's lives peaceful. For the sake of the people, fight the cruel people. That idea was really advanced at that time. It goes against the thoughts of previous kings and generals who only thought about themselves. They are only passionate about building palaces and electricity to serve their own useless enjoyment needs. Since then, there has been a rebellion, the people's lives have been miserable with each passing day of starvation while the state apparatus has collapsed, the kings have been flattered by deceitful officials and entered a period of decadence.
When the people are peaceful and prosperous, the country will be prosperous. Because when there are external changes, the patriotism is strong, the fight and hatred of the enemy depends greatly on the people, who can stand up to fight and sacrifice for the nation's independence and sovereignty.
That spirit was also strongly affirmed in the Edict to Move the Capital (Ly Cong Uan) and Hich Tuong Si (Tran Hung Dao). Patriotism is a great ideal that has never stopped flowing in the hearts of our nation.
Finally, this is a wise and wise thought of a politician, in other words a gentleman, benevolent to the people and the country, demonstrating a fierce patriotism, protecting a happy and prosperous life. It can be said that: Nguyen Trai's thoughts expressed in the article Dai Viet Kingdom are a declaration of independence affirming the democracy of our Dai Viet country. Nguyen Trai is considered a talented man among the outstanding generals and he is an example of a benevolent person that we need to know and is worth following for posterity.
End:
|
Tư tưởng đất nước của nhân dân qua đoạn thơ cuối trong bài thơ đất nước của Nguyễn Khoa Điềm
Hướng dẫn
Tư tưởng đất nước của nhân dân qua đoạn thơ cuối trong bài thơ đất nước của Nguyễn Khoa Điềm
Bài làm
Đất nước là một đề tài lớn trong văn học Việt Nam và nó thực sự phát triển vượt bậc ở thế kỉ ở sau cách mạng tháng 8. Mặc dù như vậy nhưng cho đến những năm 60 thì tư tưởng đất nước của nhân dân mới thực sự tỏa sáng và được nhận thức một cách đầy đủ trọn vẹn nhất. Chính tư tưởng ấy đã hội tụ được trong những trang thơ của Nguyễn Khoa Điềm, tư tưởng ấy giống như sợi chỉ xuyên suốt cả trang thơ đó và đặc biệt hơn nữa tư tưởng đó được thể hiện trong bài thơ “ Đất Nước “, đặc biệt là ở đoạn thơ cuối cùng của câu thơ.
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm đã viết bài thơ này ở trong chiến trường, thế nhưng mạch thơ vẫn trỗi dậy, vẫn liền mạch để qua đó có thể thấy được rằng ông đã gửi gắm những tư tưởng tình cảm của mình vào ở trong đó.
Từ những khổ thơ đầu tiên thì tác giả đã thể hiện được một cách rõ ràng về quan điểm về tư tưởng của mình về hình ảnh đất nước, những tập tục và thói quen của nhân dân. Đất nước có trong danh lam thắng cảnh và chính trong những đức tính tốt đẹp của nhân dân đã làm nên những cảnh đẹp đó. Thế nhưng càng rõ ràng hơn khi ở cuối đoạn thơ càng thể hiện rõ tư tưởng về đất nước của nhân dân.
Đoạn thơ đã mở đầu bằng hình ảnh và những lời chân thành của chàng trai nói với cô gái về đất nước và về những anh hùng không tên không tuổi đã đứng dậy đấu tranh chống lại quân giặc:
“Em ơi em
Hãy nhìn rất xa
Vào bồn nghìn năm đất nước
Năm tháng nào cũng người người lớp lớp
Con trai, con gái bằng tuổi chúng ta
Cần cù làm lụng
Khi có giặc người con trai ra trận
Người con gái trở về nuôi cái cùng con
Ngày giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánh
……
Họ đã sống và chết
Giản dị và bình tâm
Không ai nhớ mặt đặt tên
Nhưng họ đã làm ra đất nước”
Tư tưởng đất nước của nhân dân qua đoạn thơ cuối trong bài thơ đất nước của Nguyễn Khoa Điềm
Chính lời gọi đó nhẹ nhàng và tha thiết khiến cho ai muốn được nghe và được trút bầu tâm sự. Chàng trai nói cho người yêu mình về lịch sử của đất nước, nói bằng niềm tự hào khi nhắc đến lịch sử hào hùng đó và cả những người anh hùng áo vải. Dường như ông muốn kể nhiều hơn về những con người vô danh tiểu tốt, những con người sống bình dị mà chết cũng rất bình dị, họ phần lớn là những người ông dân áo vải nhưng chính họ đã truyền cho chúng ta những giá trị về truyền thống vật chất và tinh thần vô cùng đáng quý cho thế hệ sau này. Chính những con người đó đã tạo dựng nên chủ quyền đắp xây nền móng cho ngôi nhà đất nước của mình.
Họ đều là những người dân bình thường, nhưng lại đem lại tiếng cười và hòa bình cho tổ quốc,đất nước
“ Năm tháng nào cũng người người lớp lớp
Con trai, con gái bằng tuổi chúng ta
Cần cù làm lụng
Khi có giặc người con trai ra trận
Người con gái trở về nuôi cái cùng con
Ngày giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánh”
Điều đó cho thấy người Việt Nam chúng ta hồn hậu bình dị là vậy nhưng một khi đã căm thù sự tàn ác đó của chúng thì sẽ đứng lên quật dậy khởi nghĩa. Thời bình, những người con trai thì làm lụng cần cù nhưng khi có giặc thì sẵn sàng ra chiến trường đánh giặc còn người con gái chính là hậu phương vững chắc nhưng vẫn có công trong việc đánh giặc. Tuy không ai có thể nhớ mặt đặt tên nhưng chính họ đã làm ra đất nước.
Tư tưởng đất nước của nhân dân qua đoạn thơ cuối trong bài thơ đất nước của Nguyễn Khoa Điềm
Qua những vần thơ chúng ta có thể thấy được đó chính là đất nước của nhân dân, nhân dân chính là người đã làm nên đất nước chứ không cái gì khác:
“ Để đất nước của Nhân dân, Đất Nước của Nhân dân
Đất Nước của Nhân dân, Đất Nước của ca dao huyền thoại”
Ở đoạn thơ tiếp theo thì tác giả lại tiếp tục thể hiện tư tưởng đó của nhân dân ở trên bình diện văn hóa
“ dạy anh biết “ yêu em từ thuở trong nôi”
Biết trồng tre chờ ngày thành gậy
Đi trả thù mà không sợ dài lâu
Ôi những dòng sông bắt nước từ đâu
Mà khi về Đất Nước mình thì bắt l …
Mà khi về Đất Nước mình thì bắt lên câu hát
Người đến hát khi chèo đò, kéo thuyền vượt thác
Gợi trăm màu trên trăm dáng sông xuôi”
Nhà thơ đã đưa chúng ta trở về với ngọn nguồn của văn học dân gian mà tiêu biểu đó là những câu ca dao. Đó là vẻ đẹp say đắm ở trong tình yêu, tôn thờ sự chung thủy và biết trân trọng người yêu của mình. Đó không phải là tình yêu bồng bột mà đó là tình yêu nồng thắm.
Qua đó cũng nói lên vẻ đẹp và sự quý trọng sức lao động ở trong câu thơ. Cho chúng ta thấy không những nhà thơ mượn ca dao để khái quát về đất nước để chúng ta thấy rằng nhân dân không chỉ dựng lên một lịch sử đất nước mà còn dựng lên cả bề dày về văn hóa của đất nước. Hình ảnh cuối cùng của bài thơ giống như đang ca ngợ vẻ đẹp của đất nước hay chính là đang nhắc nhở chúng ta phải biết nhớ về cội nguồn.
Tư tưởng đất nước của nhân dân chính là một tư tưởng mang một tầm vóc lịch sử và đã được thể hiện một cách sâu lắng, bay bổng kì diệu ở trong từng trang thơ của Nguyễn Khoa Điềm. Nó đánh dấu cho sự phát triển từng bước trong thơ ca kháng chiến chống Mỹ.
|
The people's national ideology through the last stanza of Nguyen Khoa Diem's national poem
Instruct
The people's national ideology through the last stanza of Nguyen Khoa Diem's national poem
Assignment
The country is a big topic in Vietnamese literature and it really developed dramatically in the century after the August Revolution. Even so, it was not until the 60s that the people's national ideology became real. shine and be fully realized. It is that thought that has converged in the pages of Nguyen Khoa Diem's poetry, that thought is like a thread running through the entire page of poetry and more specifically that thought is expressed in the poem "Country", especially especially in the last stanza of the verse.
Poet Nguyen Khoa Diem wrote this poem on the battlefield, but the flow of the poem still emerged, still seamless, through which it can be seen that he had put his emotional thoughts into it.
From the first stanzas, the author clearly expressed his ideological views on the image of the country, the customs and habits of the people. The country is in its beautiful landscapes and it is in the good qualities of its people that create those beautiful landscapes. However, it is even clearer at the end of the poem that it clearly shows the people's thoughts about the country.
The poem opens with the image and sincere words of the boy telling the girl about the country and the nameless heroes who stood up to fight against the enemy:
“Honey, honey
Look very far
Into the country's thousand-year sink
Every year, every year, there are people
Boys and girls are the same age as us
Work diligently
When there is an enemy, the son goes to war
The daughter returned to raise her children
When the enemy comes to the house, the women also fight
……
They lived and died
Simple and calm
No one remembers the face or name
But they made the country”
The people's national ideology through the last stanza of Nguyen Khoa Diem's national poem
It is that gentle and earnest call that makes anyone want to hear it and pour out their hearts. The young man told his lover about the history of the country, speaking with pride when mentioning that heroic history and the heroes in cloth. It seems that he wants to tell more about anonymous people, people who live simply and die very simply. They are mostly peasants but they have passed on to us the values. about material and spiritual traditions that are extremely valuable for future generations. It was those people who created sovereignty and built the foundation for their country.
They are all ordinary people, but they bring laughter and peace to the country
“Every year, there are people, people, people
Boys and girls are the same age as us
Work diligently
When there is an enemy, the son goes to war
The daughter returned to raise her children
When the enemy comes to the house, the women will also fight.
This shows that we Vietnamese people are so innocent and simple, but once we hate their cruelty, we will stand up and rebel. In peacetime, boys work hard but when there is an enemy, they are ready to go to the battlefield to fight the enemy, while girls are a strong rear base but still have merit in fighting the enemy. Although no one can remember their faces or names, they created the country.
The people's national ideology through the last stanza of Nguyen Khoa Diem's national poem
Through the poems we can see that it is the country of the people, the people are the ones who made the country and nothing else:
“To the People's Country, the People's Country
Country of the People, Country of legendary folk songs"
In the next verse, the author continues to express that ideology of the people on the cultural level
"teach me to "love you from the cradle"
Know how to plant bamboo and wait for it to become a stick
Take revenge without fear of long-term
Oh, where do rivers get their water from?
But when I return to my country, I have to...
But when I returned to my country, I started singing
People come to sing while rowing and pulling boats over waterfalls
Evoking hundreds of colors on hundreds of river shapes"
The poet has brought us back to the source of folk literature, typically folk songs. That is the passionate beauty of love, worshiping loyalty and knowing how to appreciate your lover. It's not impulsive love, it's passionate love.
Thereby also expressing the beauty and appreciation of labor in the poem. Shows us that not only do poets borrow folk songs to generalize about the country, so that we can see that the people not only create a history of the country but also create the entire cultural depth of the country. The final image of the poem seems to be praising the beauty of the country or reminding us to remember our roots.
The people's national ideology is an ideology of historical significance and has been expressed in a profound and magical way in every page of Nguyen Khoa Diem's poetry. It marked the gradual development in anti-American resistance poetry.
|
Tương lai của bạn phụ thuộc vào nhiều thứ, nhưng chủ yếu vẫn phụ thuộc vào bạn ( Frank Tyger)
Hướng dẫn
Suy nghĩ về ý kiến của Frank Tyger: “Tương lai của bạn phụ thuộc vào nhiều thứ, nhưng chủ yếu vẫn phụ thuộc vào bạn”
– Tương lai: thời gian về sau này (phân biệt với hiện tại và quá khứ)
– Phụ thuộc vào nhiều thứ: phụ thuộc vào các yếu tố khách quan như điều kiện gia đình, môi trường xã hội, những may rủi ngẫu nhiên của cuộc sống…
– Phụ thuộc vào bạn: phụ thuộc vào các yếu tố chủ quan như trí thông minh,năng lực chuyên môn, sức khỏe, phẩm chất đạo đức, khả năng hợp tác, khả năng giao tiếp, ý chí nghị lực để vượt qua gian khổ thử thách…
– Ý kiến của Frank Tyger khẳng định vai trò quyết định của bản thân đối với tương lai của mình.
Ý kiến của Frank Tyger hoàn toàn đúng đắn vì:
– Để dành công trong cuộc sống, để tương lai tốt đẹp cần phải có trí tuệ sáng suốt để phân đoán, suy luận; có kĩ năng làm việc; có ý chí, nghị lực và quyết tâm cao để vượt qua mọi trở ngại, khó khăn; có phẩm chất đạo đức tốt, có tinh thần trách nhiệm cao mới tạo được niềm tin với người khác; có kĩ năng giao tiếp để nắm bắt cơ hội, để hợp tác chia sẻ trong thời đại toàn cầu hóa hiện nay; có cơ sở vật chất ban đầu và có sự may mắn.
Ý kiến của Frank Tyger có ý nghĩa tích cực: đối với việc học tập, tu dưỡng, rèn luyện bản thân, có ý chí vươn lên để vượt qua chính mình trong cuộc sống.
Phê phán tư tưởng thiên mệnh: phê phán lối sống trông chờ, ỷ lại, thiếu nổ lực, phấn đấu.
Liên hệ:
– Nhìn lại thực tế từ những yếu tố khách quan của bản thân và nêu mục tiêu phấn đấu.
– Nỗ lực vươn lên để làm chủ bản thân, rèn luyện phẩm chất và tài năng để làm chủ tương lai mình.
* Tương lai của bạn hoàn toàn do bạn quyết định:
Không biết đã bao nhiêu lần con người buông tay từ bỏ khi mà chỉ một chút nỗ lực, một chút kiên trì nữa thôi là anh ta sẽ đạt được thành công.
Câu chuyên về người đi tìm kim cương để lại cho chúng ta biết bao suy nghĩ. Có một người thợ đã mua lại một mảnh đất hoang với giá cao vì ông tin rằng đưới lòng đất có một mỏ kim cương quý giá. Ông ấy đã bỏ nhiều công sức, tiền của và nhiều năm để đào bới mảnh đất nhưng không thu được gì. Quá chán nản, ông ấy đã bán lại khu đất cho một người khác.
Một tương lai mà ta luôn mong đợi là một tương lai sáng sủa với những thành công và vinh quang. Vinh quang nằm trong nỗ lực, không phải kết quả, nỗ lực hết mình là thắng lợi hoàn toàn. Không có vinh quang nào có được một cách dễ dàng. Vinh quang chỉ đến khi ta đã nỗ lực hết mình sau khi đã vượt qua biết bao khó khăn, thử thách.
Trong hành trình tìm kiếm tình yêu và hạnh phúc, kết quả chỉ đến với những ai biết kiên nhẫn, biết lắng nghe, biết nỗ lực và dũng cảm đương đầu với thử thách. Nếu bạn không phạm sai lầm, nghĩa là bạn còn chưa cố gắng đủ. Và hãy luôn nhớ, không phải lúc nào bạn cố gắng cũng thành công nhưng phải luôn cố gắng để không hối tiếc khi thất bại. Có thể hôm nay bạn là người thất bại nhưng ngày mai, có thể điều đó sẽ thay đổi. Thất bại sẽ là điều kiện để thành công nếu bạn là người mạnh mẽ, cầu tiến và tự tin vào bản thân. Tương lai luôn ẩn chứa những gì ta mong muốn. Hãy đi đến tương lai bằng tất cả những gì mình có thể.
|
Your future depends on many things, but mostly it depends on you (Frank Tyger)
Instruct
Thinking about Frank Tyger's opinion: “Your future depends on many things, but mostly it depends on you”
– Future: future time (distinguished from present and past)
– Depends on many things: depends on objective factors such as family conditions, social environment, random luck of life...
– Depends on you: depends on subjective factors such as intelligence, professional capacity, health, moral qualities, ability to cooperate, ability to communicate, and willpower to overcome difficulties. trials and tribulations…
– Frank Tyger's opinion affirms his decisive role in his future.
Frank Tyger's opinion is completely correct because:
– To save merit in life, for a good future, one must have a clear mind to diagnose and reason; have working skills; have high will, energy and determination to overcome all obstacles and difficulties; Having good moral qualities and a high sense of responsibility can create trust with others; have communication skills to seize opportunities, to cooperate and share in the current era of globalization; have original facilities and have luck.
Frank Tyger's opinion has a positive meaning: for studying, cultivating, training yourself, and having the will to overcome yourself in life.
Criticizing the idea of destiny: criticizing the lifestyle of expectation, dependence, lack of effort and striving.
Contact:
– Look back at reality from your own objective factors and state your goals.
– Strive to master yourself, practice your qualities and talents to master your future.
* Your future is completely decided by you:
I don't know how many times people have given up when just a little more effort, a little more perseverance, and he will achieve success.
The story about the diamond seeker leaves us with so many thoughts. There was a worker who bought a piece of abandoned land at a high price because he believed that there was a valuable diamond mine underground. He spent a lot of effort, money and many years digging the land but did not get anything. Too discouraged, he sold the land to another person.
The future that we always look forward to is a bright future with success and glory. Glory lies in the effort, not the result, your best effort is complete victory. No glory comes easily. Glory only comes when we have tried our best after overcoming many difficulties and challenges.
In the journey to find love and happiness, results only come to those who know how to be patient, know how to listen, know how to make efforts and courageously face challenges. If you're not making mistakes, you're not trying hard enough. And always remember, you don't always succeed when you try, but you must always try so you don't regret when you fail. Maybe today you are a failure but tomorrow, maybe that will change. Failure will be a condition for success if you are strong, progressive and confident in yourself. The future always contains what we want. Go into the future with all you can.
|
Tưởng tưởng một đoạn kết mới cho truyện cổ tích nào đó
Gợi ý
Cây bút thần từ lâu đã không được dùng đến. Hôm nay, nhân buổi đại tiệc mừng chiến thắng, nhà vua mới mang ra vẽ để thần dân trăm họ được thưởng thức. Nhà vua anh minh ấy không ai khác chính là cậu bé Mã Lương thuở nào. Sau khi trừng trị tên vua gian ác, cậu đã được nhân dân tôn sùng làm hoàng đế đứng lên trị vì đất nước.
Thuở nhỏ, Mã Lương là cậu bé mồ côi cha mẹ từ sớm. Mã Lương rất thích học vẽ và vẽ rất đẹp, tưởng như mọi thứ em vẽ đều thành sự thật. Nhưng vì nhà nghèo, em không mua nổi một cây bút. Niềm mơ ước giản dị ấy đã thấu đến các vị thần linh. Vì thế, em đã đuợc tặng một cây bút thần. Cây bút này quả là kì diệu. Vẽ con chim, con chim tung cánh bay lên trời, vẽ con cá, con cá trườn xuống sông bơi lội…Thế là từ đó em dùng cây bút thần vẽ giúp cho mọi người dân nghèo trong làng. Ai thiếu gì em cũng vẽ cho nhưng chỉ vẽ những công cụ dùng để sản xuất. Mã Lương tuy nhở nhưng có tấm lòng thật nhân ái. Mọi người trong làng đều biết ơn em.
Rồi câu chuyện về cây bút lọt đến tai tên địa chủ gian ác. Hắn bắt Mã Lương phải vẽ theo ý muốn của hắn. Nhưng không chịu phục tùng trước cái xấu, em đã kiên quyết chiến đấu đến cùng. Bằng tài năng và trí thông minh của mình, em thoát khỏi tay tên địa chủ ấy… Trốn đến một thị trấn nhỏ, Mã Lương vẽ tranh để bán ở phố. Tranh em vẽ rất đẹp nhưng bao giờ cũng thiếu một bộ phận nào đó. Do một lần sơ ý em làm lộ bí mật và bị tố giác với vua. Những gì Mã Lương đuợc nghe, được thấy về tên vua tàn ác này đã khiến em rất căm giận. Những gì vua mong muốn em đều không làm theo mà cố ý vẽ khác đi. Nhà vua tức giận, cướp cây bút thần của Mã Lương. Nhà vua đâu biết rằng chỉ có tài năng như Mã Lương, có tấm lòng nhân ái, bao dung như em mơi có thể sử dụng được cây bút thần. Bút thần chính là sứ giả được phái đến bên em, để em giúp đỡ những người nghèo khổ. Với những kẻ tham lam, độc ác như tên địa chủ và bây giờ là nhà vua thì cây bút thần thành cây bút trừng trị. Nhà vua không thể điều khiển nó theo ý mình.
Biết không thể làm gì nếu thiếu Mã Lương, hắn dụ dỗ em nhiều điều danh lợi. Mã Lương vờ như đồng tình để tìm cách trừng phạt hắn. Nhà vua muốn dạo chơi bằng thuyền trên biển. Mã Lương vẽ ngay một biển cả mênh mông, xanh biếc, không một gợn sóng. Trên con thuỵền buồm lớn, đầy đủ vua quan, hoàng hậu, công chúa và hoàng tử. Mã Lương bắt đầu cho những cơn gió đầu tiên thổi lên nhè nhẹ. Nhưng nhà vua lại muốn những con gió lớn hơn, ngay tức khắc, em đáp ứng yêu cầu. Gió thổi mạnh lên, biển động, thuyền lắc lư nghiêng ngả. Nhà vua sợ hãi kêu Mã Lương đừng cho gió to nữa. Nhưng mặc những lời kêu than, em tiếp tục đưa những nét bút thành những đường cong lớn làm cho gió to, sóng xô vào thuyền hết đợt này đến đợt khác. Mã Lương tranh thủ cơ hội này trừng trị thích đáng tên vua và những tên tham quan làm hại dân chúng. Nỗi căm giận ấy khiến em vẽ những cơn gió to hơn. Và cuối cùng, sóng biển nổi lên như những trái núi khổng lồ ập đến nuốt chửng con thuyền. Con thuyền chở vua quan, hoàng tộc đã vĩnh viễn nằm sâu dưới đáy biển cùng tội ác của chúng.
Câu chuyện Mã Lương trừng phạt vua quan độc ác đã lan truyền khắp nơi. Ai cũng biết ơn và ca tụng em. Còn Mã Lương, sau chuyện đó đã cùng cây bút thần đi đâu không biết. Nhân dân cả nước đều đồng tình tôn em làm nhà vua mới bởi một người tài năng, đức độ như Mã Lương sẽ giúp cho dân chúng thoát khỏi cơ cực, lầm than. Tất cả mọi người đều đi tìm Mã Lương… Cuối cùng mọi người đã tìm thấy khi Mã Lương đang vẽ, nhưng không phải bằng bút thần mà bằng chính cây bút em mua được do lao động. Trước tấm lòng của nhân dân, Mã Lương đồng ý về cung làm hoàng thượng. Đúng như mong mỏi của nhân dân, Mã Lương là vị vua anh minh, sáng suốt và nhân hậu, lúc nào cũng vì dân chúng. Cũng từ khi làm vua, Mã Lương không dùng đến cây bút thần nữa. Nhà vua muốn bằng chính tài năng của mình mà trị vì đất nước và cũng muốn rằng, con dân của mình dựa vào sức mạnh của mình mà đi lên…
|
Imagine a new ending for a certain fairy tale
Suggest
The magic pen has long been unused. Today, on the occasion of the great victory party, the king brought out the painting for his subjects to enjoy. That wise king is none other than the young boy Ma Luong. After punishing the evil king, he was worshiped by the people as an emperor to rule the country.
As a child, Ma Luong was a boy who lost his parents early. Ma Luong loves learning to draw and draws so beautifully, it seems like everything he draws will come true. But because my family is poor, I can't buy a pen. That simple dream reached the gods. Therefore, I was given a magic pen. This pen is truly magical. Draw a bird, the bird flies into the sky, draw a fish, the fish slithers into the river to swim... So from then on, I used a magic pen to draw to help all the poor people in the village. I draw for anyone who needs anything, but I only draw tools used for production. Although Ma Luong is small, he has a kind heart. Everyone in the village is grateful to you.
Then the story about the pen reached the ears of the evil landowner. He forced Ma Luong to draw according to his wishes. But refusing to submit to evil, I resolutely fought to the end. With her talent and intelligence, she escaped from that landlord's hands... Escaping to a small town, Ma Luong painted paintings to sell on the street. The pictures you draw are very beautiful, but there's always something missing. Due to one mistake, I revealed the secret and was reported to the king. What Ma Luong heard and saw about this cruel king made him very angry. I did not follow what the king wanted, but deliberately drew it differently. The king was angry and stole Ma Liang's magic pen. The king did not know that only someone as talented as Ma Luong and with a kind and tolerant heart like her could use the magic pen. The magic pen is a messenger sent to you, so you can help the poor. For greedy and cruel people like the landlord and now the king, the magic pen becomes the pen of punishment. The king cannot control it according to his will.
Knowing he couldn't do anything without Ma Luong, he lured me into many things of fame and fortune. Ma Luong pretended to agree to find a way to punish him. The king wanted to travel by boat on the sea. Ma Luong immediately drew a vast, blue sea without a single wave. On a large sailboat, full of kings, queens, princesses and princes. Ma Luong began to let the first winds blow gently. But the king wanted bigger winds. Immediately, I met the request. The wind blew strongly, the sea became rough, the boat swayed and tilted. The king was scared and told Ma Luong not to let the wind blow anymore. But despite her complaints, she continued to draw her pen strokes into large curves, causing strong winds and waves to crash into the boat one after another. Ma Luong took advantage of this opportunity to properly punish the king and the corrupt officials who harmed the people. That anger makes me draw stronger winds. And finally, ocean waves rose like giant mountains to swallow the boat. The boat carrying the king, mandarins and royal family was forever at the bottom of the sea along with their crimes.
The story of Ma Liang punishing the cruel king and mandarin has spread everywhere. Everyone is grateful and praises you. As for Ma Luong, after that incident, he went with the magic pen to unknown places. The people of the whole country agreed to honor me as the new king because a talented and virtuous person like Ma Luong will help the people escape poverty and misery. Everyone was looking for Ma Luong... Finally, everyone found him when Ma Luong was drawing, but not with a magic pen but with the pen he bought through labor. In response to the hearts of the people, Ma Luong agreed to return to the palace to become emperor. True to the people's wishes, Ma Luong is a wise, wise and benevolent king, always for the people. Since becoming king, Ma Luong no longer uses the magic pen. The king wants to rule the country with his own talent and also wants his people to rely on their strength to advance...
|
Tưởng tưởng và kể lại cuộc gặp gỡ với người bán cá trong truyện ngụ ngôn Treo biển khuyên ông ta treo lại biển lên
Gợi ý
Một hôm trong bữa com, bố tôi kể một câu chuyện rất buồn cười: một ông mở hàng bán cá, hôm đầu treo tấm biển: “Ở đây có bán cá tươi”. Chẳng biết nghe người ta xui thế nào, cứ mỗi hôm ông ta lại tháo bó đi một chữ, rốt cuộc đến cái biển cũng tháo xuống nốt. Thật là “Đẽo cày giữa đường”.
– Ông ta còn ở đấy không bố? Tôi hỏi.
– Còn chứ, vẫn bán cá như mọi ngày, chỉ không treo biển mà thôi.
Vì tò mò, hôm sau tôi quyết định ra phố gặp người bán cá để hỏi về chuyện tấm biển. Đến nơi, thấy ông đang ngồi buồn thiu bên sọt cá, tôi hỏi:
– Có đông khách không bác?
– Khổ quá cậu ạ. Từ hôm tháo tấm biển xuống, chẳng có mấy người mua. Thỉnh thoảng gặp được khách quen,hỏi thì họ bảo: “Thấy ông tháo biển đi, tưởng không bán nữa, chúng tôi đã mua ở hàng đằng kia rồi”. Chẳng lẽ lại treo biến lên. Nhưng kể ra mấy tay ấy nói cũng có lí.
– Họ nói sao hả bác?
– Tôi treo biển: “Ô đây có bán cá tươi”, Một tay đi qua bảo: “Nhà này trước nay chỉ bán cá ươn hay sao mà phải bảo là tươi”, nếu tất cả khách hàng đều nghĩ vậy thì tôi còn buôn bán làm sao, thế nên tôi mới bỏ chữ “tươi” đi chứ.
– Bác hồ đồ quá. Cá có bao nhiêu loại nhưng đều phải tươi mới ngon, viết thế là phải chứ.
– Lại có người khách vào mua hàng nhìn tấm biển nói: “Ông bày cá ở đây, chẳng bán ở đây thì bán ở đâu, không nhẽ người ta vào hàng hoa mua cá hay sao mà phải đề là “Ở đây”. Nghe cũng phải, thế là tôi bèn tháo hai chữ ấy.
Tôi buồn cười bảo;
– Hai chữ ấy có thừa đâu. Bác không thấy ông hàng rắn thì đề “Ở đây có bán rắn”, ông bán thịt chó đề “A! Đây rồi! Cầy to bảy món”, trẻ em thì rao “Báo đây! Báo đây!” à? Hai chữ ” Ở đây” là để khiến cho người mua phải chú ý. Thế còn ba chữ “có bán cá”, sao bác lại tháo xuống?
– Một người khác góp ý: “Bác bày cá ra, không để bán thì để chơi hay sao mà phải đề là “có bán”?. Hắn nói cũng đúng đấy chứ!
– Đành rằng thế! Nhưng đó chỉ là cái lí bề ngoài. Nhưng nếu bác bày cá mà không đề “có bán”, người ta biết đâu rằng bác là người bán cá, như bác thử mua cá thì sao? Có hai chữ ấy để khách hàng khỏi băn khoăn vẫn hơn chứ!
– Cậu nói thế cũng có lí lắm. Nhưng tôi hỏi cậu: người khuyên tôi bỏ nốt chữ “cá” đi vì: “chưa đến đầu phố đã thấy tanh nồng mùi cá. Ai chẳng biết nhà ông bán cá mà phải đề biển”. Hận là hàng xóm của tôi đấy. Cậu giải thích ra sao?
Bác tặng tôi một con cá thật to để cảm ơn. Nhưng tôi từ chối và đi về nhà.
Hôm sau tôi ra, thấy hàng cá của bác đã treo lại tấm biển thật to và đông khách như xưa.
|
Imagine and recount the encounter with the fishmonger in the fable Hanging the Sign advising him to re-hang the sign
Suggest
One day during dinner, my father told a very funny story: a man opened a fish shop, the first day he hung a sign: "Fresh fish is sold here". Not knowing how unlucky people were, every day he took off one word, and eventually even the sign was taken off. It's really "Plowing in the middle of the road".
– Is he still there, Dad? I ask.
– Still, still selling fish as usual, just no sign.
Out of curiosity, the next day I decided to go to the street to meet the fish seller to ask about the sign. When I got there, I saw him sitting sadly next to the fish basket, so I asked:
– Are there many customers?
– It's so miserable, man. Since the sign was taken down, not many people have bought it. Occasionally, when I meet regular customers and ask questions, they say: "I saw you take the sign away, so I thought we wouldn't sell it anymore. We bought it from the store over there." Maybe it hangs up again? But what those guys said makes sense.
– What did they say?
- I put up a sign: "Oh, this place sells fresh fish." A passerby said: "This house has only sold spoiled fish before, so why do we have to say it's fresh?" If all customers thought that way, I would still be trading. How can I sell it? That's why I removed the word "fresh".
– You're so confused. There are many types of fish, but they all have to be fresh and delicious, that's the right way to write it.
- Another customer came in to buy goods and looked at the sign and said: "You display fish here, if not sold here, where would you sell it? Shouldn't people go to the flower shop to buy fish or something, but it has to say "Here". It sounded right, so I removed those two words.
I said funny;
– Those two words are not redundant. If you don't see the snake seller, he says "Snakes are sold here", and the dog meat seller says "Ah! Here it is! Big civet with seven dishes", children shouted "Here's the newspaper!" Report here!” huh? The two words "Here" are meant to attract buyers' attention. What about the three words "fish for sale", why did you take them down?
– Another person commented: "You display the fish, if not for sale, then for play or why do you have to say "for sale"?. What he said is right!
– Of course so! But that's just the superficial reason. But if you display fish without saying "for sale", people won't know that you are a fish seller, like what if you try to buy fish? It's better to have those two words so customers don't have to worry!
– What you say makes a lot of sense. But I asked him: he advised me to leave out the word "fish" because: "Before I even got to the end of the street, I could already smell the fishy smell. Everyone knows that your house sells fish and you have to put a sign on it." Hate is my neighbor. How do you explain?
Uncle gave me a big fish to thank me. But I refused and went home.
The next day I went out and saw that his fish shop had re-hanged its big sign and was as crowded as before.
|
Tưởng tượng 20 năm sau, vào một ngày hè, em về thăm lại trường xưa. Hãy viết thư cho một bạn học hồi ấy kể về buổi thăm trường đầy xúc động đó
Hướng dẫn
Hà Nội ngày 20 tháng 5 năm 2017
Ngọc Anh thân mến. Là Bảo Nguyên viết thư cho bạn đây.
Ngọc Anh ơi, Bảo Nguyên vừa có một giấc mơ về ngôi trường mà mình và bạn đang học, mình rất xúc động và viết thư kể lại cho bạn nghe. Đọc thư mình bạn đừng cười nhé.
Đang mơ màng trong giấc ngủ sau một ngày làm việc vất vả, mình bỗng choàng tỉnh giấc. Hôm nay đã là ngày 20 tháng 5 năm 2035, ngày mình hẹn với bạn sẽ về thăm lại trường xưa, ngôi trường cấp II Trưng Vương thân yêu của chúng mình. Nó đã tròn một trăm năm tuổi. Mình vùng dậy và chuẩn bị đến trường với niềm vui sẽ được gặp lại ngôi trường sau bao năm xa cách.
Mình đi trên con đường thân quen từ nhà đến trường. Con đường xưa mình và Ngọc Anh vẫn đi bộ cùng bạn bè sao hôm nay dài thế! Mình vừa đi vừa thất sốt ruột. Kể từ khi học xong phổ thông, mình đi du học rồi đi làm. Thời gian trôi đến là nhanh, mới thoáng đây thôi mà đã 10 năm rồi, không đủ cho mình nhận ra mình đã thay đổi đến thế nào. Bỗng dung trong lòng mình cảm thấy nao nao, vui buồn cứ lẫn lộn. Cuối cùng, mình đã đến trường. Quang cảnh trường sau 10 năm sao mà đổi thay đến vậy? Mình bồi hồi, lặng ngắm cánh cổng trường. Hồi ấy, vào khóa học của chúng mình, nó được sơn màu xanh thẫm như màu lá cây cổ thụ, và hàng chữ “Trường trung học cơ sở Trưng Vương” màu xanh nước biển. Bây giờ cổng trường và các tấm rào được sơn màu vàng nhạt, còn tên trường lại màu xanh thẫm. Mình thả bộ một vòng quanh trường. Sau 10 năm trường mình đã hiện đại hơn nhiều. Bốn dãy nhà A, B, C D hai tầng xưa kia không còn nữa. Thay vào đó là ngôi nhà 6 tầng sơn màu vàng nhạt trông rất sang. Còn khu vực để xe của chúng mình hồi ấy bây giờ là bể bơi và nhà thể dục đa năng cho học sinh. Trật tự sắp xếp lớp học cũng thay đổi hoàn toàn. Thay vào những phòng học mang tên lớp 6a1, 9a2… là những phòng học theo tên các môn học như phòng Ngữ Văn, phòng Toán, phòng Tin, phòng Vật Lí… phòng nào cũng có vài ba tủ sách và tủ đựng các thiết bị dạy học hiện đại như máy tính, máy chiếu, màn hình… Khu nhà trước là căng tin và phòng Đoàn đội giờ là một tòa nhà 4 tầng cửa chớp sáng bóng. Tầng một của ngôi nhà vẫn là căng tin và phòng y tế; tầng hai là nơi dành cho các bộ phận quản lí trường như phòng hiệu trưởng, hiệu phó, phòng quản lí học sinh; tầng ba là nơi nghỉ giữa giờ của các thầy cô, tầng bốn là các hội trường nhỏ dành cho sinh hoạt ngoại khóa hay đoàn đội… Quả thực với một học sinh trở lại thăm trường đầu tiên sau bao nhiêu năm như mình, đây là một sự thay đổi quá lớn lao, dường như mình không thể nhìn thấy chút dấu tích gì về trường cũ ngày xưa ngoài mấy cây bàng đang xòe tán dưới sân trường. Vẫn biết đổi thay là điều đương nhiên nhưng mình bỗng cảm thấy có chút ích kỉ, mình muốn trường mình lại như ngày ấy, như mình đã ngắm kĩ không biết đến bao lần, mình chẳng muốn thấy một sự thay đổi gì cả dù hết sức nhỏ nhoi. Mình đi vội vào sân trường. Hai hàng cây phượng vĩ đã không còn nữa. Đáng lẽ bây giờ nó đã đỏ rực những hoa và xõa bóng che mát gần hết sân trường. Mình tiếc quá. Dù trường có hiện đại hơn nhưng không còn những “bông hoa học trò” thì buồn lắm. Vìa kia, mình chỉ thấy cô chủ nhiệm của chúng mình. Thời gian, làm chúng mình trưởng thành, làm thay đổi bao thứ mà lại chẳng thay đổi được ánh mắt, nụ cười và tình yêu thương bao la của cô. Tóc cô đã bạc màu và gương mặt có hơi nhăn một chút, nhưng mà hình như cô vẫn thế. Cô đã khóc, khi thấy mình chào cô. Có lẽ cô rất xúc động vì nhìn thấy mình đã trưởng thành và cũng vì đã lâu mình chưa về thăm lại cô. Mình bỗng nhớ lại những lần sinh hoạt lớp, chúng mình quay lại thành một vòng trong, cô ngồi ở giữa, cô trò cùng hát vang bài ca đã thuộc từ ngày mới bước chân vào cổng trường Trưng Vương “Mở trang truyền thống chói sáng tên vàng. Thầy cô mến yêu đã viết nên trang sách hồng. Bao tháng năm trôi qua, vẫn ngạt ngào sắc hương, tự hào biết bao, ta là học sinh Trưng Vương”. Rồi “Chào ngày vui giữa thủ đô cùng gặp nhau trong bao mến thương. Kỉ niệm xưa không hề phai, bạn bè tình thêm lưu luyến. Từng gắn bó chung một mái trường, ta bước đi trên khắp nẻo đường. Trường Trưng Vương sáng mãi trong tim của ta”. Mắt mình cay xè và nhòa đi vì nước mắt. Mình ra sức dụi mà không ngăn được… bỗng có tiếng mẹ gọi: “Bảo Nguyên, dậy thôi, ngủ mơ gì mà cứ ú ớ vậy!”.
Thì ra mình đã có một giấc mơ đẹp. Mình đã tưởng tượng ra ngôi trường của mình 10 năm sau. Dù rằng trường mình bây giờ chưa hiên đại và dù rằng một ngôi trường hiện đại phải là ngôi trường như mình thấy trong mơ nhưng không hiểu tại sao mình vẫn muốn trường mình như hôm nay, không thay đổi, giống như mình và bạn đang găn bó với nó, phải không Ngọc Anh? Và lòng mình cứ vang vang câu nói: Ai dám cho rằng mái trường không phải là nơi tuyệt vời nhất trên đời này?
|
Imagine 20 years later, on a summer day, you return to visit your old school. Write a letter to a classmate from that time telling about that emotional school visit
Instruct
Hanoi May 20, 2017
Dear Ngoc Anh. It's Bao Nguyen writing to you.
Ngoc Anh, Bao Nguyen just had a dream about the school that my friend and I are studying at. I was very moved and wrote a letter to tell you about it. Don't laugh when you read my letter.
While dreaming in my sleep after a hard day's work, I suddenly woke up. Today is May 20, 2035, the day I promised you to visit my old school, our beloved Trung Vuong Secondary School. It is one hundred years old. I got up and prepared to go to school with the joy of seeing the school again after many years of separation.
I walked on the familiar road from home to school. The old road that Ngoc Anh and I still walk with our friends is so long today! I just left and felt impatient. Since finishing high school, I studied abroad and then worked. Time passes so quickly, it's only been 10 years, not enough for me to realize how much I've changed. Suddenly I felt uneasy, mixed with joy and sadness. Finally, I went to school. How has the school scene changed so much after 10 years? I hesitated, silently looking at the school gate. At that time, in our course, it was painted dark green like the color of ancient tree leaves, and the words "Trung Vuong Middle School" were painted in navy blue. Now the school gate and fences are painted light yellow, and the school name is dark blue. I took a walk around the school. After 10 years, our school has become much more modern. The four old two-storey rows of houses A, B, C D no longer exist. Instead, it is a 6-storey house painted light yellow and looks very luxurious. Our parking area back then is now a swimming pool and multi-purpose gymnasium for students. The order of classroom arrangements also changed completely. Instead of classrooms named classes 6a1, 9a2... there are classrooms named after subjects such as Literature room, Math room, Information room, Physics room... every room has a few bookcases and equipment cabinets. Modern teaching such as computers, projectors, screens... The building that used to be the canteen and the Youth Union room is now a 4-story building with shiny shutters. The first floor of the house is still the canteen and medical room; The second floor is the place for school management departments such as the principal's office, vice principal's office, and student management office; The third floor is a resting place for teachers, the fourth floor is small halls for extracurricular activities or teams... Indeed, for a student like me returning to visit the school for the first time after many years, this is It's such a huge change, it seems like I can't see any trace of the old school other than the almond trees spreading in the school yard. I still know that change is natural, but I suddenly feel a bit selfish, I want my school to be like that day, as I have looked closely for countless times, I don't want to see a change at all even if it's over. little strength. I quickly walked into the school yard. The two rows of Poinciana trees are no longer there. By now it should be red with flowers and casting shade to shade most of the schoolyard. I'm so sorry. Even though the school is more modern, it is very sad that there are no more "flower students". Because there, I only see our homeroom teacher. Time, makes us grow up, changes many things but cannot change her eyes, smile and immense love. Her hair was faded and her face was a little wrinkled, but she still seemed the same. She cried, when she saw me greeting her. Maybe she was very touched because she saw that I had grown up and also because I hadn't visited her for a long time. I suddenly remembered the times during class activities, we turned around in a circle, she sat in the middle, the students sang together the song they had memorized since the day they first stepped into the gates of Trung Vuong school "Opening the page of a shining tradition golden name. Dear teachers, you have written the pink pages of the book. Many years have passed, still filled with fragrance, so proud, I am a student of Trung Vuong. Then, “Welcome to a happy day in the capital, meeting each other with much love. Old memories never fade, friends become more attached. Once attached to the same school, we walked all the way. Truong Trung Vuong will forever shine in my heart." My eyes sting and blur with tears. I tried to rub it but couldn't stop it... suddenly my mother called out: "Bao Nguyen, wake up, what are you dreaming about that makes you so sleepy?".
It turns out I had a nice dream. I imagined my school 10 years from now. Even though my school is not modern yet and even though a modern school must be the school I see in my dreams, I don't understand why I still want my school to be like today, unchanged, just like my friends and I are. Stick with it, right Ngoc Anh? And my heart keeps echoing the words: Who dares to say that school is not the most wonderful place in the world?
|
Đề bài: Trong nhà em có ba phương tiện giao thông: xe đạp, xe máy và ô tô. Chúng cãi nhau, so bì hơn thua kịch liệt, Hãy tưởng tượng em nghe thấy cuộc cãi nhau đó và sẽ dàn xếp như thế nào
Bài làm
Một đêm, đang mơ màng ngủ bỗng tôi nghe thấy tiếng động từ phía nhà xe. Tiếng động mỗi lúc một lớn dần. Tò mò không hiểu chuyện gì đang xảy rạ, tôi lặng lẽ bước xuống giường. Đứng ngoài cửa, tôi ngạc nhiên khi thấy ba anh xe đạp, xe máy, ô tô đang cãi nhau, so bì hơn thua rất kịch liệt.
Khu nhà nỏ bé phía sau là nơi cư trú của mấy chiếc xe nhà tôi, xe máy cũ của bố, xe đạp đi học của tôi. Đã mấy năm nay chúng luôn sống với nhau rất hoà thuận. Niềm vui hay nỗi buồn đều chia sẻ và giúp đỡ nhau. Nhưng từ khi chiếc ô tô mới về ở chung thì giữa các xe xuất hiện mâu thuẫn. Chúng ngấm ngầm chê bai nhau, so bì thiệt hơn qua từng việc nhỏ. Tôi biết điều đó nhưng không nghĩ rằng chúng lại cãi nhau kịch liệt đến vậy. Dường như bao nhiêu khó chịu trong lòng được chúng bộc bạch hết. Đêm nay, tôi mới tận mắt chứng kiến chúng cãi nhaụ. Ba xe, xe nào cũng cho ý kiến của mình đúng, đang cố tranh luận phản bác ý kiến nhau.
Đầu tiên là chiếc ô tô: “Các anh làm sao so bì được với tôi. Tôi hiện đại nhất, đẹp nhất và có nhiều tác dụng nhất. Tôi có đầy đủ tiện nghi trong người như một căn nhà di động, nào ti vi, đài phát thanh, máy điều hoà… Gia đình ông chủ lại có bốn người, đi đâu chơi mà dùng tôi thì tiện lợi quá rồi. Các anh liệu có làm được như thế không?”. Ô tô nói với giọng đầy kiêu hãnh, tự hào. Nghe vậy, xe máy liền lên tiếng: Dù anh có hiện đại đến đâu thì cũng không thể tiện lợi bằng tôi được. Tôi tuy không sang trọng như anh nhưng tôi chạy rất nhanh, những chỗ đông người hay ùn tắc anh chịu chết nhưng tôi vẫn có thể vượt qua dễ dàng. Anh cồng kềnh đi đâu cũng chiếm nhiều diện tích. Còn tôi, khiêm tốn và giản dị nên được mọi người sử dụng nhiều hơn. Mà bây giờ họ hàng nhà tôi được sản xuất ngày càng đa dạng, chất lượng cũng tốt hơn với nhiều kiểu dáng, màu sắc, không thua kém gì anh đâu nhé. Quan trọng, tôi đã gắn bó với ông chủ nhà suốt bao năm nay. Trải qua bao vất vả của những ngày nắng gắt, mưa giông tôi đều tận tình phục vụ ông chủ. Từ ngày chưa có anh, gia đình nhà chủ đều rất quí tôi, coi tôi là số một. Đã nhiều năm rồi nên tôi mới cũ đi và xấu xí như thế này đây. Chắc ông chủ không còn yêu tôi nữa…”. Nói đến đây, xe máy bật khóc nức nở. Có lẽ nó đang xúc động lắm khi nhớ về một thời đã xa. Không biết lúc này ô tô suy nghĩ gì. Im lặng một lát, cuối cùng, chiếc xe đạp cũ của tôi mới nhỏ nhẹ lên tiếng: “Các anh ai cũng cho mình đúng,mình tiện lợi nhất, tốt nhất nhưng không ai biết rằng trong chúng ta xe đạp tôi là người có mặt sớm nhất. Từ lâu lắm rồi, tôi được con người sáng tạo ra thay thế cho nhiều phương tiện khác. Lúc đó, ai có một chiếc xe đạp để đi thì thật hạnh phuc. Tôi gọn nhẹ nhất, đi lại dễ dàng, còn giúp con người tập thể dục khi sử dụng tôi nữa. Mà các anh ai cũng cần phải có “thức ăn” mới chịu chạy, nếu không thì đành đứng xó. Còn tôi, chẳng cần xăng dầu vẫn bon bon. Tôi cũng là người gắn bó lâu nhất với gia đình chủ, từ ngày họ còn khó khăn. Tôi cùng ông chủ đi làm, cùng ông đưa đón cậu chủ mỗi ngày, cùng bà chủ đi chợ hay đi đâu xa…. Cứ thế đã bao năm rồi…” Mỗi xe, xe nào cũng đưa ra những lí lẽ rất thuyết phục. Nhưng cả ba xe không ai chịu ai vẫn khăng khăng cho rằng mình tốt nhất, được gia đình chủ yêu nhất và xứng đáng là người được sử dụng nhều nhất.
Chúng mải mê cãi cọ mà không biết tôi đứng nghe từ bao giờ. Tôi bước vào khi chúng vẫn còn tranh luận. Nhìn thấy tôi, chúng ngạc nhiên, sửng sốt. Nhìn một lượt những chiếc xe trong gia đình, tôi thấy những điều chúng nói đều có lí. Nhũng chiếc xe này đã giúp gia đình tôi thật nhiều. Không chỉ vậy, chúng còn gắn bó cùng gia đình tôi với bao kỉ niệm từ thuở còn khó khăn. Tôi lại gần từng chiếc xe, vỗ về và âu yếm chúng. Chúng nằm yên ngoan ngoãn dõi theo tôi. “Các bạn xe ạ! Tôi đã nghe hết những điều các bạn nói. Ai cũng có ý kiến của mình và đều đúng cả. Các anh đều có ích với gia đình tôi. Thử hỏi, nếu thiếu các bạn thì không chỉ gia đình tôi mà bao nhiêu gia đình khác sẽ thế nào. Vì thế, các anh hãy bình tĩnh lại và lắng nghe nhau nói xem sao. Các anh sẽ hiểu nhau và thông cảm với nhau hơn đấy. Từ nay, gia đình tôi sẽ sử dụng đều tất cả các anh. Khi có dịp đi đâu xa, cả nhà tôi nhờ anh ô tô nhé. Còn anh xe máy, anh vẫn ngày ngày giúp bố đến cơ quan, anh xe đạp giúp tôi đến trường. Như thế ai cũng có việc riêng và vẫn phát huy được những chức năng của mình. Các anh hãy nhớ, không ai là người thừa cả và cũng không ai hơn thua ai vì mỗi người đều có sức mạnh riêng của mình… Những chiếc xe im lặng gật gù vẻ tán đồng. Chúng nhìn nhau thân thiện như để giảng hoà…
Cuộc cãi vã giữa những chiếc xe kết thúc từ đó. Ai cũng chăm chỉ làm công việc của mình. Chúng lại sống vui vẻ, hoà thuận bên nhau. Và cũng từ đó, để thể hiện lòng biết ơn với những người bạn nhỏ, gia đình tôi luôn chú ý giữ gìn và chăm sóc chúng tốt hơn.
|
Topic: In my house, there are three means of transportation: bicycles, motorbikes and cars. They quarreled fiercely. Imagine if you heard that argument and how you would settle it.
Assignment
One night, while I was sleeping, I suddenly heard a noise from the garage. The noise grew louder each time. Curious as to what was going on, I quietly got out of bed. Standing outside the door, I was surprised to see three guys on bicycles, motorbikes, and cars arguing fiercely.
The small house behind is where my family's cars, my father's old motorbike, and my school bicycle reside. For several years now they have lived together in harmony. Happiness or sadness are shared and helped each other. But since the new car came to live together, there have been conflicts between the cars. They secretly criticize each other, comparing each other over each little thing. I knew that but I didn't think they would argue so fiercely. It seemed like they were expressing all the discomfort in their hearts. Tonight, I witnessed them arguing with my own eyes. Three cars, each of which has its own opinion correct, are trying to argue and refute each other's opinions.
First is the car: “You guys can't compare with me. I am the most modern, most beautiful and most effective. I have all the amenities like a mobile home, TV, radio, air conditioner... The boss's family has four people, so it's very convenient to use me wherever I go. Can you guys do that? The car spoke with a proud, proud voice. Hearing that, the motorbike immediately spoke up: No matter how modern you are, you can't be as convenient as me. Although I'm not as luxurious as you, I run very fast. In crowded places or traffic jams, you'll die but I can still pass easily. He's bulky and takes up a lot of space wherever he goes. As for me, being humble and simple, people use me more. But now my family's production is increasingly diverse, the quality is also better with many designs and colors, not inferior to yours. Importantly, I have been with my landlord for many years. Through all the hardships of hot sunny days and stormy days, I wholeheartedly served my boss. From the time I didn't have him, my host family loved me very much and considered me number one. It's been many years so I'm old and ugly like this. Maybe the boss doesn't love me anymore...". Speaking of this, the motorbike burst into tears. Perhaps it is very emotional when remembering a time long gone. I don't know what the car is thinking right now. Silence for a moment, finally, my old bicycle spoke softly: "You all think I'm right, I'm the most convenient, the best, but no one knows that among us, I'm the one with the bike." earliest face. A long time ago, I was created by humans to replace many other means. At that time, anyone who had a bicycle to ride was very happy. I am the most compact, easy to move around, and also help people exercise when using me. But you all need to have "food" to run, otherwise you will have to stand alone. As for me, I still have fun without needing gasoline. I am also the person who has been with the owner's family the longest, since their difficult days. I go to work with my boss, pick up my boss every day, go to the market with my boss or go somewhere far away... It's been like that for many years..." Each car, every car, gave very convincing arguments. But of all three cars, no one still insists that they are the best, most loved by the owner's family and deserve to be used the most.
They were so engrossed in arguing that they didn't know how long I had been listening. I walked in while they were still arguing. Seeing me, they were surprised and shocked. Looking around at the cars in the family, I see that what they say makes sense. These cars have helped my family a lot. Not only that, they are also attached to my family with many memories from difficult times. I approached each car, patted and caressed them. They lay quietly and obediently watched me. “Car friends! I've heard everything you said. Everyone has their own opinion and they are all right. You are all helpful to my family. Just ask, without you, what would happen to not only my family but also many other families? So, please calm down and listen to each other. You will understand each other and sympathize with each other better. From now on, my family will use all of you equally. When I have a chance to go somewhere far, my whole family will ask for your car. As for the motorbike guy, he still helps my dad get to work every day, and the bike guy helps me get to school. That way everyone has their own work and can still promote their functions. Remember, no one is redundant and no one is better than anyone else because everyone has their own strength... The cars silently nodded in agreement. They looked at each other friendlyly as if to reconcile...
The argument between the cars ended from there. Everyone works hard at their job. They lived happily and harmoniously together. And since then, to show gratitude to our little friends, my family has always paid attention to preserving and taking better care of them.
|
Tưởng tượng cảnh giao tranh giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh
Hướng dẫn
Những bài văn mẫu hay lớp 6
Văn mẫu lớp 6: Tưởng tượng cảnh giao tranh giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh bao gồm các bài văn mẫu hay cho các em học sinh tham khảo, củng cố kỹ năng kể chuyện bằng lời của nhân vật trong truyện. Mời các em học sinh cùng tham khảo.
Đề bài: Tưởng tượng cảnh giao tranh giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh
Hướng dẫn
Được về thăm quê, tôi lại được ngắm cảnh núi non hùng vĩ bên cạnh là bờ biển với sóng nước rì rào. Ngắm cảnh quê hương tôi lại nhớ lại trận giao tranh giữa Sơn Tinh Thủy Tinh mà tôi đã được học, tôi thấy như mình đang chứng kiến cảnh giao tranh đó.
Ngay từ sáng sớm, đoàn quân của Sơn Tinh đã đem đầy đủ lễ vật đến để rước Mị Nương về núi. Đoàn quân đang háo hức vì sắp được gặp nàng Mị Nương xinh đẹp, chỉ một chút nữa thôi là Mị Nương sẽ về làm vợ Sơn Tinh. Đoàn quân đang trên đường đi, chợt nghe thấy tiếng ầm ầm như thác đổ mỗi lúc một rõ. Bỗng một đợt sóng thần khổng lồ như một con thủy quái cao hơn hai chục mét chồm tới. Đi đầu đợt sóng đó là Thủy Tinh cưỡi trên lưng một con rồng nước đang đùng đùng nổi giận lao tới hòng trả thù Sơn Tinh vì không lấy được vợ.
Với tài nghệ vốn có của mình, Thủy Tinh đã hóa phép cho nước chảy cuồn cuộn cuốn trôi cây cối, nhà cửa. Chỉ một lúc cả thành Phong Châu nổi lềnh bềnh trong biển nước. Chàng Sơn Tinh cũng tài trí hơn người, không hề tỏ ra sợ hãi hay lúng túng trước sức mạnh của kẻ thù. Chàng đang cưỡi trên lưng voi, cầm chiếc gậy thần làm từ cây tùng ngàn năm tuổi, hùng dũng tiến lên. Bên cạnh chàng là Mị Nương, đang ngạc nhiên theo dõi trận giao tranh của hai người, nàng luôn tỏ thái độ thán phục trước tài năng của chồng mình. Một dòng nước dữ chồm đến, há cái mồm toang hoác đỏ lòm chực ăn tươi nuốt sống cả ngọn núi đá Sơn Tinh lúc ấy mới ra tay.
Chàng vung tay về phía trước, tất cả các ngọn núi đều nhô lên rất cao, chặn đứng dòng nước đang cuồn cuộn của Thủy Tinh. Rồi chàng lại lẩm bẩm một câu thần chú. Ngay tức khắc cả rừng cây rùng rùng chuyển động, nhà lớn, đồi con lổm ngổm bò, chúng chạy mưa.
Khi Thủy Tinh sử dụng những con vật hung hăng nhất ở dưới nước tấn công đội quân của Sơn Tinh, Sơn Tinh cũng vô cùng nhanh trí, lệnh cho Voi trăm dặm dùng vòi nhỏ, gom các cây cổ thụ chặn ngang những cái mõm háu đói của lũ cá sấu. Những tảng đá lớn lao như tên bắn vào giữa mình những con trăn khổng lồ làm chúng quằn quại chết. Tức giận, Thủy Tinh làm phép dâng nước lên cao quá đỉnh núi nhưng chẳng bao giờ tới cả. Bởi Sơn Tinh đã bốc hết ngọn đồi này đến ngọn đồi khác xếp lên nhau tạo thành một khối đồ sộ tưởng như chọc thủng chân trời. Kì lạ thay! Nước sông dâng lên bao nhiêu, đồi núi cao lên bấy nhiêu.
Cuộc chiến cứ diễn ra ác liệt như vậy trong mấy tháng trời. Quân Thủy Tinh thương vong không kể xiết. Những đàn cá đã nằm phơi bụng trắng toát trên mặt nước… Cuối cùng, Thủy Tinh nhận ra rằng số quân của mình còn quá ít ỏi, mình thì đã sức tàn lực kiệt, mới hạ lệnh bãi binh và rút quân về với mối thù chưa nguôi.
Có tiếng ông tôi gọi, tôi bừng tỉnh và chợt nhận ra vừa rồi mình vừ tưởng tượng ra cảnh giao tranh giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh. Tôi thấy chàng Sơn Tinh rất tài trí và dũng cảm, Thủy Tinh có gian xảo thế nào chàng cũng có cách chống trả lại.
|
Imagine the fighting scene between Son Tinh and Thuy Tinh
Instruct
Good sample essays for grade 6
Sample essay for grade 6: Imagining the battle scene between Son Tinh and Thuy Tinh includes good sample essays for students to refer to, reinforcing the oral storytelling skills of the characters in the story. Invite students to consult.
Topic: Imagine the fighting scene between Son Tinh and Thuy Tinh
Instruct
When I returned to visit my hometown, I was able to admire the majestic mountains next to the beach with whispering waves. Seeing the scenery of my hometown, I remembered the battle between Son Tinh Thuy Tinh that I had learned about. I felt like I was witnessing that battle scene.
Right from early morning, Son Tinh's army brought all the gifts to take Mi Nuong back to the mountain. The army is excited because they are about to meet the beautiful Mi Nuong. In just a little while, Mi Nuong will become Son Tinh's wife. The army was on its way when it suddenly heard a roaring sound like a waterfall that became clearer and clearer. Suddenly, a giant tsunami appeared like a sea monster over twenty meters high. At the head of that wave was Thuy Tinh riding on the back of an angry water dragon rushing forward to take revenge on Son Tinh for not being able to get a wife.
With her inherent talent, Thuy Tinh allowed the rushing water to sweep away trees and houses. In just a moment, the entire Phong Chau city was floating in the sea. Son Tinh is also more intelligent than others, showing no signs of fear or confusion before the enemy's strength. He was riding on the back of an elephant, holding a magic stick made from a thousand-year-old pine tree, moving forward bravely. Next to him is Mi Nuong, who is surprised to watch their fight. She always shows admiration for her husband's talent. A fierce stream of water rushed forward, opening its wide red mouth, ready to devour the entire Son Tinh rocky mountain.
He waved his hand forward, all the mountains rose very high, blocking the rushing water of Thuy Tinh. Then he muttered a spell again. Immediately the whole forest trembled and moved, big houses and hills covered with cows, they ran away from the rain.
When Thuy Tinh used the most aggressive animals in the water to attack Son Tinh's army, Son Tinh was also extremely quick-witted, ordering the Hundred Mile Elephant to use a small trunk and gather old trees to block the greedy muzzles. hunger of the crocodiles. Large rocks shot like arrows into the giant pythons' bodies, causing them to writhe to death. Angry, Thuy Tinh cast a spell to raise the water above the mountain top but it never reached it. Because Son Tinh has lifted hill after hill and stacked it on top of each other to form a massive block that seems to pierce the horizon. Strange! The more the river water rises, the higher the hills and mountains rise.
The war continued fiercely for several months. The Thuy Tinh army suffered countless casualties. Schools of fish were lying with their white bellies exposed on the water's surface... Finally, Thuy Tinh realized that his army was still too small and that he was exhausted, so he ordered the army to withdraw and return to the enemy. not yet calmed down.
Hearing my grandfather's voice calling me, I woke up and suddenly realized that I had just imagined the fight between Son Tinh and Thuy Tinh. I see that Son Tinh is very talented and brave. No matter how cunning Thuy Tinh is, he has a way to fight back.
|
Subsets and Splits
No community queries yet
The top public SQL queries from the community will appear here once available.